Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 729


Chương 729

 

Lộp độp!

 

Một giọt nước mắt nhỏ không kiểm soát được rơi trên tờ giấy.

 

Hai ngày qua khi cô đi vắng, Thiên Nam lo lắng sợ hãi chờ cô trở về, có phải giống như cô bây giờ không?

 

Tần Hoài An không kìm được ôm cuốn sách tranh trong tay và hít thở sâu vài lần mới bình tĩnh lại cảm xúc của mình.

 

Nhìn vào dòng chữ do Thiên Nam để lại, “Bố” đương nhiên là cách gọi Chử Chấn Phong.

 

Cô đã đoán đúng, và Thiên Nam đã nhận ra người bố Chử Chấn Phong này.

 

Bức tranh vẽ ba người này thể hiện sự mong đợi của đứa trẻ.

 

Đôi mắt của Tần Hoài An bắt giác tối sầm lại.

 

Dù cô yêu thương Thiên Nam nhưng cô không thể lầy Chử Chấn Phong vì con.

 

Vì cô biết rằng cô không yêu người đàn ông đó.

 

Kết hôn là dành cả cuộc đời cho người mình yêu. Không phải vì con trẻ mà sống cùng với một người đàn ông mà mình không yêu suốt đời.

 

Hôn nhân không nên như vậy.

 

Hơn nữa, sau khi Tần Hoài An gặp phải sự phản bội của Lâm Bình Nguyên, cô đối với chuyện tình cảm đã sớm lạnh nhạt rồi, và sẽ không còn khắc cốt ghi tâm, không nghĩ ngợi gì đi yêu một người nào đó.

 

Thay vì vướng vào lưới tình, cô thà ở một mình.

 

Sau khi đồng ý giao Thiên Nam cho Chử Chấn Phong, Tần Hoài An cũng củng cố suy nghĩ trong đầu của mình.

 

Nhưng cô vẫn có chút không cam lòng, Thiên Nam là đứa con trai mà cô yêu thương hết lòng, và là đứa con thân yêu duy nhất mà cô đã ở mang nặng đẻ đau mười tháng.

 

Quên đi, nghĩ đến những chuyện này có ích lợi gì, hiện tại hy vọng duy nhất của cô là Thiên Nam sẽ bình an vô sự trở về.

 

Tần Hoài An lau khóe mắt, cắt bức tranh lại nguyên vẹn trong ngăn kéo.

 

Cô đi vòng qua bên phải giường, mở thêm một ngăn kéo, cuối cùng nhìn một cái cũng thấy chiếc điện thoại.

 

Tuy nhiên, điện thoại đã tắt nguồn.

 

Tần Hoài An vừa bước ra khỏi phòng vừa bắm nút nguồn.

 

Ngay khi mở máy, một loạt tin nhắn hiện ra.

 

Trong số đống tin nhắn quảng cáo, có một tin nhắn đặc biệt lướt qua mắt Tần Hoài An và bị những tin nhắn bật lên khác che mắt.

 

Nhưng vẫn khiến cô dừng bước chân đi ra khỏi phòng của mình.

 

Cô nhanh chóng mở khóa và chuyển sang tin nhắn từ một số lạ.

 

[Tần Hoài An, tôi biết con trai cô không tìm thấy nữa, cô hẳn là rất lo lắng, tôi sẽ gửi cho cô cánh tay của thằng bé trước, sau đó tôi sẽ trả cho cô từng chút một, Cô đừng lo lắng! Ò, ngay từ đầu ai đã bảo cô không tuân theo lời chỉ dẫn của tôi? Ai không nghe lời thì sẽ bị trừng phạt!] Sau khi đọc xong tin nhắn, Tần Hoài An chỉ cảm thấy trước mặt như choáng váng, xém chút nữa đã ngắt xỉu.

 

Hàn Lệ Thu có ý gì … cô ta đã làm gì với Thiên Nam? !

 

Sự hoảng sợ không thể giải thích được đến từ bốn phương tám hướng, quấn chặt lầy Tần Hoài An, và cảm giác ớn lạnh đột ngột dâng lên từ lòng bàn chân.

 

Lúc này, một vệ sĩ ở dưới lầu vội vã đi lên lầu, lớn tiếng hỏi cô: “Cô Tần, cô đặt món gì trên mạng hả?

 

Bên ngoài giao một gói hàng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 730


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 730

 

Tần Hoài An đang ngắn người, nghe được vệ sĩ nói như vậy, đột nhiên nghĩ tới cái gì.

 

Cô vịn người trên lan can rồi vội vàng nói xuống lầu: “Mau lấy gói hàng … mang vào đi!”

 

Thấy cô có vẻ kỳ lạ, vệ sĩ không khỏi lo lắng, “Cô Tần, cô không sao chứ?”

 

“Mang gói hàng vào!” Tần Hoài An lo lắng hét lên, anh ta đã vội vàng chạy xuống lầu.

 

Thấy vậy, vệ sĩ cũng không dám chậm trễ, lập tức xoay người bước ra ngoài.

 

Một phút sau, một gói hàng nặng có túi chống bụi màu đen được đưa cho Tần Hoài An.

 

Tần Hoài An nhìn chằm chằm tên người gửi được ghi bừa trên gói hàng trước mặt, sự vội vàng vừa rồi như một ngọn lửa bị một chậu nước nhắn chìm, cô chần chừ, hai tay để trên không trung, không dám mở ra.

 

Lỡ như … thực sự giống như cô nghĩ.

 

“Cô Tần, cô cần giúp gì không?” Vệ sĩ quan tâm hỏi.

 

Tần Hoài An bắt lực cười khổ, bất đắc dĩ nói: “Phiền anh … giúp tôi mở ra.”

 

Nghe vậy, vệ sĩ di chuyển rất nhanh và cởi sạch túi bọc hàng ra, để lộ một chiếc hộp vuông chạm khắc bằng kim loại bên trong.

 

Anh ta liếc nhìn Tần Hoài An rồi tiếp tục mở hộp.

 

Vừa mới chạm vào đồ bên trong, anh ta sửng sốt một chút, nghi ngờ nhìn Tần Hoài An: “Cô Tần, cái này…

 

Tần Hoài An mặc kệ vệ sĩ, cô nhìn chằm chằm vào chiếc hộp, ngay lúc mở nắp ra, cô nhìn thấy một cảnh tượng đẫm máu bên trong.

 

Cô trước mắt đen kịt và suýt nữa thì trực tiếp ngất đi.

 

May mắn thay, cô được vệ sĩ đỡ kịp thời.

 

“Cô Tần, đây lẽ nào là …” Đánh giá kích thước của bàn tay đó, vệ sĩ vội đoán ra: “Là tay … của cậu chủ nhỏ.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Quan trọng hơn, có một nót ruồi nhỏ trên ngón tay cái của bàn tay đó gần cỏ tay.

 

Đây không phải là dấu vét trên cơ thể Thiên Nam sao!

 

Sau khi xác nhận danh tính của bàn tay bị chặt đứt này, Tần Hoài An lại cảm thấy đau đớn khủng khiếp.

 

Bụp một tiếng, cô không chống đỡ được mà ngã xuống đất và ngắt xỉu.

 

Người vệ sĩ sợ tới mức lập tức báo cáo tình hình cho Chử Chấn Phong.

 

“Hàn Lệ Thu…”

 

Trong cơn mê, Tần Hoài An vẫn nói tên Hàn Lệ Thu, chưa bao giờ hận một người nhiều như vậy.

 

Cô ta làm chuyện như vậy với Thiên Nam, thực sự rất điên rồ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 731


Chương 731

 

Không những vậy, cô ta còn nói từng chút một trả Thiên Nam lại.

 

Từng chút mội……

 

Tần Hoài An mở mắt ra, trong mắt tràn đầy nỗi hận thù.

 

Chỉ nhìn trần nhà xám xịt và ngọn đèn vàng ấm áp trên đầu, cô sững sờ, ngỡ như đang mơ.

 

Nó có phải là một cơn ác mộng không?

 

“Em tỉnh rồi.”

 

Bên cạnh cô truyền đến một giọng nói trầm ấm quen thuộc.

 

Tần Hoài An khẽ quay đầu lại, nhìn thấy Chử Chấn Phong đang nhíu mày nhìn mình chằm chằm.

 

Trong đôi mắt sâu thẳm, anh không giấu giềm những lo lắng của mình dành cho cô.

 

Tần Hoài An sững sờ, không có tâm trạng để suy nghĩ nhiều về sự săn sóc của anh dành cho cô, lập tức nắm lấy tay anh hỏi: “Anh không đi cứu Thiên Nam sao? Sao anh lại ở đây?”

 

“Tôi nhận được tin từ vệ sĩ và vội vàng trở về ngay lập tức.”

 

Tần Hoài An trong lòng chùng xuống, đột nhiên yếu ớt buông anh ra, lẫm bẩm nói: “Hóa ra, không phải là mơ…

 

Cô đột nhiên kéo chăn bông lên, che mặt mình lại, nước mắt không kìm được mà tuông trào ra dữ dội.

 

Đứa con cưng của cô đã phải chịu sự tra tắn sống không bằng chết trong tay Hàn Lệ Thu.

 

Và cô không thể làm gi!

 

Tần Hoài An đang chìm đắm trong đau buồn, chiếc chăn bông dùng để đắp bỗng chốc bị xé toạc.

 

Chử Chấn Phong hơi giật mình khi lần đầu tiên thấy cô khóc.

 

Dưới cái nhìn bắt mãn của cô, anh sầu muộn nói: “Đó không phải là tay của Thiên Nam.”

 

Tần Hoài An lúc này hai mắt đẫm lệ, không nhìn rõ mặt của anh, nhưng lại nghe được anh nói cái gì.

 

Cô vô thức lắc đầu, “Không thể nào, tôi có thể nhận ra, trên đó có một nót ruồi, giống như của Thiên Nam vậy!”

 

“Đây là âm mưu của Hàn Lệ Thu. Cô ta cố tình dọa em đó.”

 

Chử Chấn Phong nói xong vươn tay lau nước mắt cho cô, kiên định nhìn cô, nói: “Tin tưởng anh.”

 

Tần Hoài An bắt gặp ánh mắt sâu thẳm và kiên quyết của anh, trong lòng có chút rung động.

 

Nhưng lý trí của cô không thể thuyết phục cô rằng tất cả những điều này chỉ là một “trò đùa” của Hàn Lệ Thu.

 

Hàn Lệ Thu là một người rất đáng sợ, nếu cô ta cố tình muốn báo thù cô và Thiên Nam, liệu cô ta có hù dọa cô không?

 

Và, quan trọng nhất, bàn tay đó giống hệt như bàn tay của Thiên Nam!

 

Đây là những gì cô đã tận mắt chứng kiến, và không phải một cậu “âm mưu của Hàn Lệ Thu” của Chử Chấn Phong là có thể thuyết phục cô, trừ khi anh có thể đưa ra bằng chứng có sức nặng hơn!

 

Tần Hoài An đột nhiên nắm lấy lòng bàn tay Chử Chấn Phong, siết chặt, nhìn anh chằm chằm: “Cái tay kia ở đâu? Tôi muốn xác nhận lại một lần nữa!”

 

Để kiểm chứng lời nói của anh, cho dù chịu không nồi, cô cũng chỉ có thể ép mình đối mặt với cảnh tượng đẫm máu.

 

Nhìn thấy Tần Hoài An không tin tưởng mình, Chử Chấn Phong cau mày một tí.

 

Anh để cho cô nắm tay mình và nói nhẹ nhàng: “Nó đã được gửi đi rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 732


Chương 732

 

Cái gì?

 

Tần Hoài An kinh ngạc nhìn anh, vẻ mặt nhìn như sắp trầm xuống.

 

Trong lòng Chử Chấn Phong cảm động, lập tức nói: “Tôi đã cho người đưa đến bệnh viện để giám định, kết quả không phải nhóm máu của Thiên Nam. Đó là lý do tôi nói cho em đó là âm mưu của Hàn Lệ Thu.

 

“Thật sao?” Tần Hoài An vẫn bán tín bán nghị.

 

Thấy vậy, Chử Chấn Phong có chút bắt lực, đơn giản nói: “Nếu như em còn không tin, đợi tí nữa tôi sẽ phái người báo cáo thẩm định gửi qua đây?”

 

“Được.”

 

Tần Hoài An nóng lòng trả lời, đồng thời buông tay anh ra.

 

Chỉ với vài câu nói của Chử Chấn Phong, cô thật sự không thể dễ dàng tin được, trừ khi tận mắt nhìn thấy kết quả.

 

Cô ấy đáp lại vô cùng chắc chắn, Chử Chấn Phong sau một thoáng sững sờ, trong mắt anh hiện lên một tia khó chịu.

 

Tại sao người phụ nữ này không tin những gì anh nói, cô thực sự không tin tưởng anh chút nào …

 

Tuy nhiên, Chử Chấn Phong biết sức nặng của Thiên Nam trong trái tim của Tần Hoài An và có thể hiểu được suy nghĩ của cô.

 

Vi vậy anh nói càng nhiều, cô sẽ càng tin, vì vậy tốt hơn hết hãy để cô “tai nghe không bằng mắt tháy”.

 

Suy nghĩ xong, Chử Chấn Phong ngừng giải thích bắt cứ điều gì, mà an ủi cô: “Chuyện về Thiên Nam em đừng lo lắng nữa. Tôi có thể đảm bảo với em rằng thằng bé sẽ bình an vô sự. Tí nữa tôi sẽ nhờ người đêm báo cáo thẩm định lên cho em, em nghỉ ngơi thật tốt, ở công ty còn có chuyện, tôi phải quay lại trước. “

 

Tần Hoài An gật đầu, không khỏi nghĩ vừa rồi mình còn đang nghi ngờ anh, dường như anh cũng không để tâm, ngược lại rất quan tâm cô.

 

Cô đột nhiên có chút xấu hổ, nhìn anh sắp xoay người, buột miệng nói: “Chử Chấn Phong, không phải tôi không muốn tin anh, chỉ là…”

 

Chử Chấn Phong gật đầu với cô rồi ngắt lời cô, “Tôi hiểu rồi.”

 

Nói xong anh bước thẳng ra khỏi phòng.

 

Tần Hoài An nằm ở trên giường mơ hồ nghe được anh dặn dò vệ sĩ ngoài cửa, sau này nếu gói hàng không rõ nguồn gốc, đều bị cự tuyệt.

 

Sau đó là tiếng bước chân anh đi xuống lầu.

 

Một giờ sau, Tần Hoài An nhận được báo cáo thẩm định do Chử Chấn Phong sai người gửi đến.

 

Nhìn kết quả thẩm định cho thầy nhóm máu do bàn tay đó trích ra không phủ hợp với nhóm máu của Thiên Nam, cuối cùng cô cũng có thể trút bỏ được lo lắng.

 

Đương nhiên, cô càng cảm thấy có lỗi với việc cô đã nghi ngờ Chử Chấn Phong trước đây.

 

“Cô Tần, cậu Chử nói cô có thể yên tâm. Anh ấy đã cảnh cáo với nhà họ Hàn ở bên đó, bọn họ không dám đụng vào cậu chủ nhỏ dù là một sợi lông đâu. Nếu cô không có chỉ thị nào khác, tôi sẽ trở về công ty và đi theo cậu Chử.”

 

“Được.”

 

Tần Hoài An gật gật đầu, trong lòng đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn thuộc hạ trước mặt nói: “Xin chờ một chút, tôi hầm canh cho Chử Chấn Phong. Phiền anh giúp tôi mang tới cho anh ấy, nhân tiện nói với anh ấy một câu —Tôi nghi ngờ quá nhiều, cảm ơn anh ấy đã thông cảm. “

 

Nói xong, Tần Hoài An vào bếp, cho bát canh đã hầm cả buổi sáng vào trong bình giữ nhiệt.

 

Lúc cô mang theo bình giữ nhiệt đi ra, người thuộc hạ đang đi tới bên cửa số nghe điện thoại.

 

Bởi vì đang quay lưng Tần Hoài An, nên anh ta không để ý Tần Hoài An đang tiếp cận mình.

 

“… Báo cáo chắc đã tin rồi, không hề nghi ngờ. Vâng, tôi sẽ đến bệnh viện nghe ngóng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 733


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 733

 

Thuộc hạ cung kính nói xong, đợi sau khi đầu bên kia cúp điện thoại mới cất điện thoại.

 

Đang xoay người nhưng không ngờ Tần Hoài An lại đứng sau lưng, sắc mặt kinh hãi thay đổi, “Tần, cô Tần, cô”

 

“Đây, cái này.” Sắc mặt Tần Hoài An bình tĩnh đưa bình giữ nhiệt trong tay qua.

 

Ánh mắt nghi ngờ của thuộc hạ liếc nhanh trên mặt cô, chắc Chấn rằng cô không nghe thấy gì, sau đó nhanh chóng cầm lấy bình giữ nhiệt, vội vàng cáo từ.

 

Ngay khi anh ta rời đi, vẻ mặt của Tần Hoài An trở nên trịnh trọng.

 

Cô vốn không nghĩ tới, nhưng phản ứng hoảng sợ của người bên kia khiến cô nghỉ ngờ.

 

Báo cáo … bệnh viện …

 

Chuyện gì đã xảy ra? Lẽ nào có điều gì giấu cô sao?

 

Tần Hoài An đột nhiên giật mình một cái.

 

Cô lập tức xoay người bước tới bàn trà, cầm tờ báo cáo thẩm định vừa rồi thuộc hạ đem tới.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Vệ Nam nghĩ đến chuyện lần này, không khỏi nói: “Cậu Chử, Hàn Lệ Thu lợi dụng tình cảm của cô Tần cho cậu chủ nhỏ mà cố ý dùng nhựa bionic làm bàn tay giả để dọa cô Tần, nhưng không dám thật sự làm cậu chủ nhỏ bị thương, phỏng chừng như chú hai đã nói, sợ rằng chúng ta sẽ dùng một bước để hủy hoại tập đoàn Hàn Thị của cô ta, nhưng cô ta đang có cậu chủ nhỏ trong tay, cũng không có đưa ra yêu cầu. Không biết cô ta muốn làm gì? “

 

Chử Chấn Phong nghe vậy liền nuốt xuống ngụm canh nóng hồi vừa ăn vào miệng, ung dung nói: “Cô ta muốn chơi trò nhẫn nại với chúng ta, còn phải xem tập đoàn Hàn Thị còn cầm cự được bao lâu. Chờ đi, không bao lâu nữa cô ta sẽ có những động thái mới. “

 

Một sự khẳng định lóe lên trong mắt anh.

 

Nói xong anh cúi đầu tiếp tục thưởng thức món canh mà Tần Hoài An đã hầm cho anh.

 

Chà, mùi thơm quá.

 

Trong vài ngày tiếp theo, Tần Hoài An không nhận được bắt kỳ tin nhắn nào từ Hàn Lệ Thu nữa, và không có gói hàng nào được chuyển đến biệt thự.

 

Tần Hoài An kiên nhẫn chờ tin Thiên Nam được Chử Chấn Phong cứu, đồng thời theo dõi diễn biến tình hình của tập đoàn Hàn Thị và tập đoàn Chử Thị trên mạng.

 

Vốn nghĩ rằng sẽ sóng yên biển lặng như vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 734


Chương 734

 

Cho đến một buổi chiều.

 

Tần Hoài An nhận được tin nhắn của nhóm lớp, muốn điền phiếu khảo sát vào hộp thư.

 

Cô đã ở nước ngoài ba năm qua, hộp thư ở Trung Quốc hầu như không được sử dụng.Chấn

 

Sau khi đăng nhập, cô thấy rằng đã nhận được một email không có tiêu đề hai ngày trước.

 

Email không có nội dung, chỉ có video đính kèm.

 

Tần Hoài An tất nhiên nghĩ đó là thư rác và định xóa nó đi, nhưng khi thoáng thấy tên người gửi, cô không khỏi sững sờ.

 

Tần Thiên Nam?

 

Đây không phải là … tên của Thiên Nam sao?

 

Tim Tần Hoài An rung một cái, bất giác mở video ra.

 

Đôi đồng tử chọt thắt lại.

 

Trong căn phòng thiếu ánh sáng, một đứa trẻ ba tuổi bị xích nặng nề vào tường, trên người dính đầy vết dơ sẫm màu.

 

Vi ánh sáng nên không thể nhìn rõ, nhưng Tần Hoài An có thể tưởng tượng được tắt cả đều là máu…

 

Vì đứa trẻ không người run rẫy, kêu đau và trong miệng vẫn kêu “Mẹ ơï”.

 

Cho dù giọng nói yếu như muỗi kêu, Tần Hoài An vẫn có thể nghe thấy, chính là con trai của cô, giọng nói của Thiên Nam!

 

Tận mắt chứng kiến đứa trẻ bị bạo hành như vậy, trong lòng Tần Hoài An càng đau khổ hơn mấy ngày trước.

 

Nhất là khi cô nhìn thấy cánh tay phải của đứa trẻ yếu ớt rũ xuống bên cạnh lại không có bàn tay!

 

Chợt nhớ đến gói hàng mà đã gửi trước đó, cô bàng hoàng.

 

Không phải nói là cánh tay đó không phải của Thiên Nam sao?

 

Tại sao chuyện này đang xảy ra?

 

Trái tim Tần Hoài An như dao cắt, đau đớn và hỗn loạn.

 

Màn hình video đột nhiên tối đen, không thấy gì cả, chỉ có giọng nói lạnh lùng của Hàn Lệ Thu và Trương Quang Lâm: “Tần Hoài An, cô có thích bàn tay lần trước tôi đã gửi cho cô không? Đoán xem, tiếp theo tôi sẽ lầy phần nào của con trai cô? Đương nhiên, nếu cô không muốn nhìn thấy con trai mình khổ sở như vậy, cô có thể thay thế nó nếu cô muốn, tôi luôn chờ đợi cô. “

 

Đoạn video dừng lại đột ngột trong tiếng cười không kiểm soát của cô ta.

 

Tần Hoài An không thể tin rằng Thiên Nam sẽ bị đối xử như thế này, lúc trước Chử Chấn Phong đã thề rằng Hàn Lệ Thu đang nói dối cô.

 

Tần Hoài An cô gắng không ngắt đi như lần trước, mà cứng rắn xem đi xem lại đoạn phim mười máy lần.

 

Ánh sáng quá mờ, cô không thể nhìn rõ mặt đứa trẻ, nhưng giọng nói đó thực sự rất thật, đúng là giọng của Thiên Nam!

 

Cộng thêm chuyện thân hình giống nhau, Tần Hoài An làm gì có ý nghi ngờ gì khác, dường như khẳng định rằng người đang bị tra tấn chính là Thiên Nam!

 

Nhưng đây rốt cuộc là chuyện gì?

 

Hàn Lệ Thu đã chặt tay Thiên Nam và tra tấn cậu bé đến mức khôn còn nhìn ra là con người nữa, nhưng Chử Chấn Phong nói rằng đứa trẻ vẫn bình an vô sự!

 

Tần Hoài An nắm lầy bản báo cáo thẩm định mà lần trước cô không vứt đi, nhìn chằm chằm vào kết quả in trên đó.

 

Cô hít một hơi thật sâu và không chút do dự gọi Chử Chấn Phong.

 

“Có chuyện gì vậy?” Sau khi cuộc gọi được kết nồi, giọng nói trầm và bình tĩnh của một người đàn ông từ đầu dây bên kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 735


Chương 735

 

Trái tim Tần Hoài An vốn còn tê dại, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của anh, liền bình tĩnh lại một cách kỳ lạ.

 

“Chử Chấn Phong.” Cô gọi tên anh trước, rồi ngập ngừng hỏi: “Thiên Nam là con trai anh. Anh rất quan tâm đến nó, đúng không?”

 

Người đàn ông đáp lại một cách khẳng định không chút do dự: “Đương nhiên.”

 

Tần Hoài An tự mình gật đầu, dùng tay nhéo nhéo lòng bàn tay, dò hỏi: “Nhưng thằng bé đã mắt tích bốn năm ngày, còn chưa có tin tức. Khi nào anh mới cứu thằng bé về?”

 

“Chuyện này tôi đang làm rồi, em đừng lo lắng.” Chử Chấn Phong nói, hiển nhiên là anh tưởng Tần Hoài An không đợi được mà gọi điện thoại thúc giục anh.

 

Tần Hoài An nghe được câu trả lời của anh, trong lòng không hề nhẹ nhõm một chút nào, thậm chí có chút tức giận.

 

Ngữ khí của cô không khỏi trầm trọng thêm, “Vậy anh có biết, tình hình của Thiên Nam như thế nào?!

 

Hàn Lệ Thu đối xử với thằng bé như thế nào?”

 

Chử Chấn Phong do dự một chút, sau đó khẳng định nói: “Tôi có thể chắc Chấn rằng Thiên Nam không bị thương gì cả”

 

Tần Hoài An chỉ muốn cười lạnh khi nghe được điều này.

 

Không bị thương gì cả … vậy cô đã nhìn thấy là cái gì?

 

Hàn Lệ Thu cố tình hù dọa cô một lần nữa

 

“Chử Chấn Phong, tôi là mẹ của Thiên Nam, cho dù tôi giao con cho anh, anh cũng không thể giấu diềm tôi điều gì đâu.” Tần Hoài An đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhắc nhở anh, đồng thời xác nhận với anh một lần nữa: “Cái tay lần đó nhận được, thực sự không phải là của Thiên Nam sao?”

 

Một sự hoài nghỉ lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm, anh trả lời thật lòng câu hỏi của cô: “Không phải.”

 

Dường như anh nhận thức được sự khác thường của Tần Hoài An, trong lòng cảm thấy có chút lo lắng liền hỏi: “Sao đột nhiên cô lại hỏi chuyện này? Có phải Hàn Lệ Thu lại gửi thứ gì cho cô không? Hay là…”

 

“Không có.” Không đợi anh nói xong câu thì Tần Hoài An chỉ nói hai chữ rồi cúp điện thoại.

 

Câu trả lời của Chử Chấn Phong đã khiến cô hiểu rằng cô không thể moi được gì từ miệng của anh.

 

Rõ ràng Chử Chấn Phong không chịu nói cho cô biết bất cứ điều gì cả.

 

Nếu đã như thế thì cô tự mình đi tìm câu trả lời.

 

Tần Hoài An nhìn vào báo cáo giám định trước mặt.

 

“Cô Tần, cô muốn ra ngoài sao?”

 

Vệ sĩ canh cửa nhìn thấy Tần Hoài An đi ra cửa, vẻ mặt đột nhiên trở nên căng thẳng, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.

 

Tần Hoài An gật đầu nói: “Tôi ở đây cả ngày ngột ngạt quá nên muốn ra ngoài đi dạo một chút. À đúng rồi, không phải bà Chử nằm viện sao? Tôi hầm canh cho bà ấy, muốn đi thăm bà ấy một chút.”

 

Nói xong, Tần Hoài An giơ cặp lồng giữ nhiệt cầm trên tay ra.

 

Người vệ sĩ nghe thấy cô muốn đi thăm bà Chử nên cũng không ngăn cản nữa.

 

“Cảm ơn anh.”

 

Tần Hoài An nói với vệ sĩ, sau đó đột nhiên chuyển chủ đề: “À mà, anh không cần báo cáo loại chuyện nhỏ này với Chử Chấn Phong đâu, nếu các người không yên tâm thì có thể phái một vài người tới bệnh viện với tôi. “

 

Nói như vậy thì chứng tỏ Chử Chấn Phong đã ra lệnh rằng tất cả mọi việc ở biệt thự phải được báo cáo cho anh. Vì vậy, ngay khi Tần Hoài An rời khỏi biệt thự, lập tức có người thông báo cho Chử Chấn Phong biết chỗ của cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 736


Chương 736

 

Còn Tần Hoài An đến bệnh viện Phúc Khang dưới sự hộ tống của hai vệ sĩ.

 

Tại văn phòng chủ tịch của tập đoàn Chử Thị.

 

Chử Chấn Phong đang suy nghĩ về cuộc điện thoại của Tần Hoài An, anh nhận được tin tức báo cáo từ biệt thự rằng Tần Hoài An đã đến bệnh viện Phúc Khang thăm mẹ anh.

 

Anh lập tức cảm thấy có điều gì đó không đúng.

 

Từ lúc nào mà Tần Hoài An có quan hệ tốt như vậy với mẹ anh chứ? Trước mắt thì Thiên Nam vẫn đang nằm trong tay Hàn Lệ Thu, cô không thể có lòng mà đền bệnh viện thăm mẹ anh vào lúc này.

 

Vậy… rốt cuộc cô đến đó làm gì vậy?

 

Chử Chấn Phong không thể đoán được suy nghĩ của Tần Hoài An, vì vậy anh đành đề vệ sĩ để ý để nhất cử nhát động của Tần Hoài An và báo cho mình khi có yêu cầu.

 

Ở chỗ bệnh viện.

 

Bởi vì có vệ sĩ đi theo, Tần Hoài An chỉ có thể giả bộ diễn kịch, đến phòng bệnh của Liễu Giai Tâm trước.

 

Còn Liễu Giai Tâm biết Tần Hoài An sắp đến, nên khi nhìn thấy cô, bà ấy không hề ngạc nhiên, trái lại trên mặt bà ấy còn nở một nụ cười hòa nhã.

 

“Mấy ngày nay Chử Chấn Phong khá bận, nhờ tôi đến thăm bà. Đây là canh bổ dưỡng tôi hầm cho bà, giúp giải độc, phục hồi sức khỏe.”

 

Tần Hoài An đặt cặp lồng xuống, ấm áp nói.

 

Liễu Giai Tâm nhàn nhạt gật đầu, ôn hòa cười nói: “Làm phiền cô rồi.”

 

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tần Hoài An, có lẽ bà ấy biết cô đang lo lắng điều gì.

 

Bà ấy khuyên nhủ: “Tôi đã Chấn Phong kể về chuyện của Thiên Nam. Cô yên tâm, Thiên Nam là máu mủ của nhà họ Chử. Hàn Lệ Thu tuyệt đối sẽ không dám động vào thằng bé. Chắc Chấn Chấn Phong sẽ được cứu nó.”

 

Tần Hoài An không tập trung đáp lại.

 

Cô không ở lại với Liễu Giai Tâm quá lâu, trò chuyện một lát thì cô liền rời đi.

 

Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Tần Hoài An cầm báo cáo giám định trong túi xách ra.

 

“Cô Tần, cô còn muốn đi làm chuyện gì sao?”

 

Nghe thấy câu hỏi của vệ sĩ, Tần Hoài An gật đầu, nhưng không muốn bọn họ đi theo mình.

 

“Mấy anh ở đây chờ tôi, tôi sẽ sớm quay lại thôi.”

 

Nói xong còn đi về phía trước.

 

Nhưng hai vệ sĩ lại đi theo sau.

 

Tần Hoài An nhíu mày xoay người: “Không phải là tôi đã nói các anh không cần đi theo sao?”

 

“Chuyện này… Cô Tần, đây là mệnh lệnh của cậu Chử, bảo chúng tôi không rời nửa bước, phải bảo vệ sự an toàn cho cô.”

 

“Bảo vệ hay là giám sát?” Ánh mắt của Tần Hoài An sắc bén.

 

Hai vệ sĩ nhìn nhau.

 

Lúc này, một giọng nói ngạc nhiên vang lên: “Tần Hoài An!”

 

Tần Hoài An quay đầu lại khi nghe thấy tiếng kêu, thấy Tân Bảo Nga đang kinh ngạc nhìn mình, trên mặt cô liền lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Tân Bảo Nga tưởng rằng Tần Hoài An đã sớm rời khỏi đây sau khi từ biệt ngày hôm đó, nhưng không ngờ rằng cô lại xuất hiện trong bệnh viện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 737


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 737

 

Cô ta bước nhanh về phía trước, đôi mắt sáng ngời vẻ háo hức: “Tần Hoài An, tôi có chuyện gấp muốn nhờ cô giúp đỡ!”

 

Tần Hoài An chỉ muốn làm ngay việc riêng của mình, nhưng cô lại nghĩ rằng Tân Bảo Nga là ân nhân cứu mạng mình, với lại cô cũng đang muốn thoát khỏi mấy người vệ sĩ phía sau.

 

Cô gật gật đầu: “Được.”

 

Sau đó nói với vệ sĩ: “Các anh đừng đi theo, cô Tân và tôi có việc quan trọng cần bàn bạc.”

 

Tân Bảo Nga cũng hùa theo nói: “Đúng đấy, các anh chờ ở đây là được rồi.”

 

Dường như cô ta cũng không muốn mọi người biết việc cô ta nhờ Tần Hoài An làm.

 

Tân Bảo Nga đưa Tần Hoài An đến một phòng bệnh không có ai, sau đó nói với cô: “Tần Hoài An, thật ra, tôi muốn nhờ cô cứu anh Thanh Phong.”

 

“Liễu Thanh Phong sao?” Mặt Tần Hoài An biến sắc, “Anh ta làm sao?

 

Từ hôm bị Chử Chấn Phong bắt đi, cô cũng không biết tình hình của Liễu Thanh Phong, nhìn vẻ mặt lo lắng của Tân Bảo Nga lúc này, chắc là đã xảy ra chuyện rồi.

 

Tân Bảo Nga khẽ thở dài nói: “Vẫn là cánh tay của anh Thanh Phong. Mấy ngày trước, anh Chấn Phong sai người đưa anh ấy trở lại bệnh viện. Toàn thân anh ấy bị thương. Sau đó còn bị sốt cao và hôm mê bắt tỉnh.”

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


chuyển biến xấu hơn, sợ rằng sẽ không thể chữa trị triệt để được.

 

Ngay khi Tân Bảo Nga nghe là có thể tiền hành mổ hôm nay, cô ta không khỏi vui mừng, vội nói: “Được!

 

Tôi sẽ đi thu xếp ngay.”

 

Phòng mổ nhanh chóng được bố trí.

 

Dưới tình hình bắt tỉnh của Liễu Thanh Phong, Tần Hoài An sẽ giúp anh ta chỉnh lại vị trí của khung xương.

 

Khi đang thực hiện khâu cuối cùng, Liễu Thanh Phong bắt ngờ gọi tên cô.

 

“Tần Hoài An…”

 

Tiếng kêu vô tri vô thức phát ra từ miệng người đàn ông bắt tỉnh.

 

Tần Hoài An nhanh chóng liếc nhìn anh ta một cái rồi bình tĩnh thu ánh mắt lại và tiếp tục khâu.

 

Nhưng Tân Bảo Nga lại ngớ ra, ánh mắt đảo từ chỗ Liễu Thanh Phong trên bàn mổ rồi chuyển sang Tần Hoài A đang bận rộn trước mặt, cảm xúc kỳ lạ xẹt qua mắt cô ta, sau đó nhanh chóng tiếp tục công việc.

 

Khâu xong mũi cuối cùng, Tần Hoài An đặt kim và kéo phẫu thuật xuống, thở phào nhẹ nhõm.

 

“Bây giờ ổn rồi đấy.” Cô vừa nói vừa đưa tay lau mồ hôi trên trán, liếc mắt nhìn về phía cửa phòng phẫu thuật đằng xa, mới nhận ra bên ngoài có hai tên vệ sĩ đang nhìn chằm chằm mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 738-739


Chương 738

 

Lòng Tần Hoài An khẽ chùng xuống, quay đầu nhìn Tân Bảo Nga.

 

Tân Bảo Nga mặc một bộ đồ trợ lý màu xanh lam còn cô mặc bộ quần áo phẫu thuật màu xanh lá của bác sĩ mỗ chính.

 

Tần Hoài An hơi quay đầu lại nói: “Cô Tân, tôi có yêu cầu này hơi quá một xíu.”

 

Vài phút sau, đèn trong phòng mỗ vẫn sáng, vệ sĩ đã đợi sẵn ngoài cửa.

 

“Tân Bảo Nga” rời đi trước vì có chuyện xảy ra giữa chừng.

 

Cô đeo khẩu trang, quần áo rộng che đi dáng người nên vệ sĩ chỉ nhận ra quần áo chứ không nhận ra người, đương nhiên là không truy đến cùng.

 

Tại văn phòng trưởng khoa Giám định.

 

Tần Hoài An đập nhẹ báo cáo giám định trong tay lên bàn làm việc rồi lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.

 

“Ông làm báo cáo giám định này đúng không?”

 

Người đàn ông trung niên nhận ra thân phận của Tần Hoài An khi cô cởi bỏ chiếc khẩu trang trên mặt xuống.

 

Nhìn vào bản báo cáo giám định được cô đập lên bàn liền biết là chuyện gì đang xảy ra.

 

“Đúng…” Ông ta giật mình nói vì bị cô nói trúng tim đen.

 

Tần Hoài An xem phản ứng trong mắt của đối phương, trong lòng có chút hồi hộp rồi tiếp tục hỏi: “Cái tay được gửi tới làm giám định đâu rồi?”

 

Sự lạnh lùng trong mắt cô khiến vị trưởng khoa trung niên phải nở một nụ cười gượng gạo: “Cái nào, cái tay nào nhỉ? Trợ lý Vệ chỉ nói là cậu Chử cần bằng chứng nên bảo chúng tôi báo cáo giả… “

 

“Báo cáo giả?”

 

Tần Hoài An nghe vậy, trong lòng cực kì kích động, sắc mặt tái nhợt.

 

Hóa ra báo cáo này là giả, Chử Chấn Phong đã có ý lừa cô!

 

Vậy mà trước đó cô đã từng cảm thấy có lỗi khi nghỉ ngờ anh.

 

Nếu báo cáo này là giả, vậy thì không phải kiện hàng do Hàn Lệ Thu gửi và đoạn video được gửi cho cô… đều là thật sao?

 

Nhận thức đáng sợ này đã kiến những ảo tưởng cuối cùng của Tần Hoài An hoàn toàn sụp đổ.

 

Cảm giác ngột ngạt lập tức bao trùm lấy cô, tim cô đập thình thừng, tưởng chừng như không thở nỗi.

 

Cô vò bản báo cáo trong tay lại, rồi bước ra ngoài một cách mơ hồ, cơ thể run rấy, như thể cô sẽ ngã xuống bắt cứ lúc nào.

 

“Cô Tần!” Giọng nói lo lắng của trưởng khoa từ phía sau truyền đến.

 

Thầy tâm trạng của Tần Hoài An không ổn, ông ta nhanh chóng đi theo muốn dìu cô.

 

Tần Hoài An hắt tay ông ta ra, đi về phía trước mà không cần ai dìu, đôi mắt đỏ hoe đầy sự đau khổ và oán hận.

 

Trưởng khoa thấy tình hình không ổn, vội lôi một y tá qua nhờ: “Mau đi theo cô Tần, đừng để cô ấy gặp chuyện.”

 

Còn Tần Hoài An thì bước đi thật nhanh mà không ngoái đầu lại.

 

Trưởng khoa cảm thầy không yên tâm liền gọi điện cho Vệ Nam để việc này.

 

Vệ Nam đương nhiên cũng đã thông báo ngay cho Chử Chấn Phong việc này.

Chương 739:

Bên kia, Tần Hoài An đã một mình rời khỏi bệnh viện.

Nhìn thấy tên của người gọi trên màn hình, trong mắt cô ngập tràn sự tức giận.

Chử Chấn Phong, kẻ lừa gạt này!

Rõ ràng con trai cô đã bị Hàn Lệ Thu tra tấn thành như vậy, nhưng Chử Chấn Phong vẫn giả bộ như không có gì trước mặt cô. Thảo nào, khi nói về việc cứu Thiên Nam, anh không hề tỏ ra sốt ruột chút nào!

Bởi vì căn bản anh không quan tâm đến sống chết của Thiên Nam!

Khi Tần Hoài An nghĩ đến sự đau khổ của con trai, cô đã tức giận đến không thể bình tĩnh được.

Cô ấn mạnh nút trả lời, tức giận hỏi: “Chử Chấn Phong, anh đã bảo đảm với tôi thế nào? Rốt cuộc thì Thiên Nam có phải là con trai anh không vậy? Nếu anh không muốn cứu nó thì cũng đừng có lừa gạt tôi vậy chứ!”

“Tần Hoài An, cô…”

Cô không cho Chử Chấn Phong có cơ hội nói mà lạnh lùng nói tiếp: “Tôi sẽ không phiền anh việc cứu Thiên Nam nữa, vì vậy sau này anh đừng có tự nhận mình là bố của Thiên Nam nữa!”

Nói xong, cô tức giận cúp máy.

Nghe âm thanh cúp máy truyền đến.

Chử Chấn Phong nhíu chặt mày lại.

Chẳng qua anh chỉ cho người làm báo cáo giám định giả, sao có thể suy ra anh không muốn cứu con trai được?

Sắc mặt của Chử Chấn Phong chùng xuống.

Nhưng vẻ mặt của anh đã rất nhanh trở nghiêm túc lại.

Phản ứng của Tần Hoài An hôm nay có gì đó không đúng.

Trong cuộc điện thoại với anh trước đó, cô đã hỏi một số câu khó hiểu. Sau đó còn chủ động ngỏ ý muốn vào bệnh viện thăm mẹ anh, kết quả hiển rõ ràng lại là vì đi điều tra báo cáo giám định.

Vừa nãy còn nói một cách rất bức xúc, có vẻ đã bị điều gì đó kích động.

Có một tia sáng lóe lên trong đôi mắt dài và lạnh lùng của Chử Chấn Phong, anh nhanh chóng nghĩ đến Hàn Lệ Thu.

Vì việc liên quan đến Thiên Nam nên chắc Chấn không ai khác ngoài cô ta.

Nhưng anh lại càng lo lắng cho Tần Hoài An, nghe lời cô nói vừa rồi, hình như cô định làm gì đó.

“Vệ Nam, bảo vệ sĩ theo dõi nhất cử nhất động của Tần Hoài An, mau hộ tống cô ấy về biệt thự càng sớm càng tốt.” Chử Chấn Phong lạnh giọng ra lệnh.

Vệ Nam gật đầu rồi lập tức liên lạc ngay với vệ sĩ, nhưng kết quả nhận được lại khiến cậu ta cau mày, lắp ba lắp bắp nói với cay đắng nói với Chử Chấn Phong, “Cậu Chử, vệ sĩ nói…không tháy…cô Tần nữang.”

Chử Chấn Phong lạnh lùng nheo mắt lại, như thể đang nghĩ đến chuyện gì đó.

Vẻ mặt của anh đột ngột thay đổi, nhanh chóng đứng dậy, cầm chiếc áo vét trên ghế rồi bước ra ngoài.

Vệ Nam không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu ta cũng nhanh chóng đi theo.

Trước khi Tần Hoài An bước vào cửa công ty của Hàn Thị, Chử Chấn Phong đã ngăn cô lại.

Anh tức giận lôi cô lên xe, hỏi: “Cô muốn làm gì?”

Tần Hoài An bị anh ngăn lại, không khỏi tức giận nói: “Tôi muốn đi cứu Thiên Nam!”

“Dựa vào cô sao? Cô vào Hàn Thị rồi tính làm gì để cứu người?”

 

Có điều cậu ta không hiểu hành động của Tần Hoài An lắm, trong lòng không khỏi thắc mắc: “Cô Tần đang yên đang lành như vậy, sao đột nhiên muốn đi kiểm tra báo cáo giám định đó?”

 

Chử Chấn Phong nghe vậy liền trầm tư, sau đó không chút do dự gọi điện thoại cho Tần Hoài An.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 740


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 740

 

Mặc dù giọng điệu của Chử Chấn Phong không máy lịch sự, nhưng những gì anh đang nói đều đúng cả.

 

Theo anh thấy, hành động của Tần Hoài An không khác gì tự dâng bản thân tới cửa Hàn Thị.

 

Lẽ nào cô không biết rằng Hàn Lệ Thu muốn loại bỏ cô sao?

 

Trong đầu Tần Hoài An chỉ toàn nghĩ hình ảnh đứa bị Hàn Lệ Thu làm hại.

 

Cô không thể tiếp tục để Hàn Lệ Thu ngược đãi hành hạ Thiên Nam!

 

Hàn Lệ Thu nói, bảo cô ấy đi thay chỗ con trai.

 

Cho nên cô chỉ muốn đi thay con chịu những sự dày vò đau đớn đó.

 

“Nếu anh muốn cứu con thì đừng ngăn cản tôi.” Tần Hoài An nghiến răng nghiền lợi nhìn anh.

 

Chử Chấn Phong giận đến tức cười “Ai nói tôi sẽ không cứu? Cô tùy tiện xông vào cứu người cũng không ích gì, chúng ta phải chờ, chờ Hàn Lệ Thu chủ động ra điều kiện trước!”

 

Tần Hoài An nhìn anh, đột nhiên lạnh lùng đầy anh ra nói: “Cô ta đã ra điều kiện rồi.”

 

Nhìn thấy vẻ kinh ngạc nhất thời lướt qua khuôn mặt của người đàn ông, cô không khỏi nhếch môi, sau đó run rẫy bắm vào video trên điện thoại cho anh xem.

 

Cô không đành lòng nhìn, quay đầu đi chỗ khác rồi dứt khoát nói: “Cách duy nhất bây giờ là tôi phải đưa Thiên Nam về!”

 

“Không được!”

 

Ngay khi nghe cô nói vậy, Chử Chấn Phong đã nghiêm khắc phủ nhận.

 

Anh đã xem xong video, nhưng vì thứ mà Hàn Lệ Thu đã gửi lần trước là cái tay giả nên lần này, anh ấy cũng không khỏi nghi ngờ về nội dung trong video.

 

“Tôi sẽ bảo Vệ Nam đi kiểm tra video này là thật hay giả trước đã, cô đừng có vội.” Chử Chấn Phong bình tĩnh nói.

 

Nếu là trước kia, Tần Hoài An sẽ đồng ý ti anh.

 

Nhưng bản báo cáo giám định giả đó đã khiến cô hoàn toàn mắt niềm tin vào Chử Chấn Phong.

 

Huống hồ bây giờ sao sao mà cô đợi cho được?

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Giọng nói yếu ớt của Hàn Lệ Thu phát ra từ đầu dây bên kia.

 

“Chử Chấn Phong, chúng ta đấu lâu vậy rồi, việc đến bây giờ tôi không thể không khâm phục tính cách và bản lĩnh của anh đáy, có thể ép tôi đến cảnh ngộ này, anh người đầu tiên đó.”

 

Chử Chấn Phong hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng cảnh cáo cô ta: “Khỏi nói mấy lời nịnh nọt đó đi, muốn giữ lại nhà họ Hàn thì thả con trai tôi ra”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 741


Chương 741

 

“Việc này thì…” Hàn Lệ Thu cười một cách kỳ quặc và đột nhiên nói “Có thể anh hiểu lầm rồi, tôi bắt con trai của bạn, không phải để bảo vệ bản thân.”

 

Trong tiềm thức Tần Hoài An muốn mở miệng nói, nhưng bị cái nháy mắt của Chử Chấn Phong ngăn lại.

 

Anh nhìn cô và hỏi Hàn Lệ Thu trên điện thoại bằng một giọng trầm: “Cô muốn gì?”

 

“Anh hoặc là Tần Hoài An, đều được.” Giọng điệu của Hàn Lệ Thu rất thản nhiên, trầm thấp cười và giải thích: “Tôi muốn anh là người nắm quyền của Chử Thị, hoặc là người của Tần Hoài An. Con người tôi không tham lam, cho nên anh có thể chọn một trong hai.”

 

“Hớ, không thể nào.”

 

Chử Chấn Phong làm sao mà nghe cho được, người Hàn Lệ Thu muốn là Tần Hoài An. Đối với vị trí nắm quyền Chử Thị mà nói, cô ta cũng không thể ngồi yên.

 

Vì vậy, anh đã bác bỏ yêu cầu của Hàn Lệ Thu mà không do dự.

 

“Vậy sao, vậy thì thật đáng tiếc …” Hàn Lệ Thu tỏ vẻ có chút đáng tiếc, giọng điệu thay đổi, đột nhiên hung tợn nói: “Vậy thì đợi mà nhận xác của con trai anh đi!”

 

Tần Hoài An chưa kịp nói thì điện thoại đã cúp máy.

 

Tần Hoài An chỉ đành lo lắng nhìn chằm chằm Chử Chấn Phong nói: “Dùng tôi để đổi lại Thiên Nam đi.

 

Đây là cách nhanh nhát để cứu Thiên Nam trở về. Tại sao anh lại không đồng ý? Vừa rồi anh không thầy Thiên Nam bị đối xử như thế nào sao?”

 

Chử Chấn Phong bình tĩnh nhìn cô, trầm giọng nói: “Đoạn video đó thật giả thế nào khoan hãy nói, còn việc cô ta muốn cô đi thế chỗ Thiên Nam, tuyệt đối không được.”

 

Tần Hoài An cười khổ lắc đầu: “Không có gì là không thể… Chỉ cần cứu được Thiên Nam, cho dù chết tôi…”

 

Trước khi nói xong, vai của cô đột nhiên bị một bàn tay mạnh mẽ bóp lại.

 

Chử Chấn Phong dựng thẳng người của cô, buộc cô phải ngẩng đầu nhìn anh.

 

Đôi mắt anh sâu thẳm kiên định nhìn cô, lớn tiếng nói: “Cô và Thiên Nam đều không thể có chuyện được!”

 

Sau đó, anh còn nhắn mạnh thêm một câu: “Tôi sẽ để hai người xảy ra chuyện gì đâu.”

 

Tần Hoài An ngắn ra, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, trong tiềm thức cô nói: “Không phải anh muốn mang con trai về nhà họ Chử sao? Nếu tôi chết thì sẽ không còn ai cướp con trai nữa rồi.”

 

Chử Chấn Phong giận dữ cau mày, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy đoán nực cười.

 

“Tần Hoài An, không phải cô tưởng những gì tôi muốn chỉ là một đứa con trai đấy chứ?”

 

Ý tứ trong mắt anh quá mạnh mẽ, cộng thêm lời nói ẩn ý hiển nhiên, Tần Hoài An không khỏi tự hoài nghỉ có phải lúc trước mình đã hiểu sai cái gì không.

 

Mục đích của Chử Chấn Phong lâu nay không phải là muốn cướp đi Thiên Nam của cô ấy sao? Giờ lại nói gì vậy chứ?

 

Bởi vì chuyện của Thiên Nam, đầu óc Tần Hoài An không cách nào bình tĩnh được, giờ đây càng thêm rối rắm, cô bắt giác hỏi: “Vậy anh còn muốn gì nữa?”

 

Chử Chấn Phong nhìn thẳng cô, ánh mắt càng sâu thẳm.

 

Với một cử động nhẹ của đôi môi mỏng và gợi cảm, từ “em” như thể kẹt giữa môi và răng và sắp thốt ra.

 

Nhưng mà, Tần Hoài An khẽ cau mày với vẻ phảng phát không kiên nhẫn, làm anh chuyển mạch suy nghĩ, nuốt lại chữ đó vào trong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 742


Chương 742

 

Trong mắt anh có ẩn ý sâu xa, cuộc trò chuyện xoay chuyển, anh kiên quyết nhắc nhở: “Nếu tôi cứu Thiên Nam trở về an toàn, đừng quên những gì cô đã hứa với tôi.”

 

Tần Hoài An không khỏi nghi hoặc.

 

Những gì cô đã hứa với anh… không phải chỉ là trao đứa con cho anh và để anh được làm bồ của Thiên Nam sao?

 

“Điều kiện để tôi đồng ý làm theo là Thiên Nam không bị làm sao cải!” Cô lạnh giọng nhắn mạnh, ánh mắt rơi vào chiếc điện thoại di động đang cầm trên tay, nỗi đau thoáng qua mắt cô.

 

Thiên Nam bị tra tấn như vậy, còn nói là bình an vô sự cái gì chứ?

 

Tần Hoài An đang suy nghĩ thì điện thoại đột nhiên bị lấy đi.

 

“Giờ thì, giao việc cứu Thiên Nam cho tôi, cô chỉ cần ở đó xem là được!”

 

Chử Chấn Phong nói bằng giọng trầm thấp khiến người ta không thể chống lại, chuyển tay đưa điện thoại cho Vệ Nam rồi dặn dò: “Tìm người chuyên nghiệp phân tích đoạn video này cho tôi.”

 

Tần Hoài An nhìn chằm chằm chiếc điện thoại bị lấy đi, nghi ngờ hỏi: “Anh sẽ không làm bằng chứng giả lừa tôi nữa đấy chứ?”

 

Nghe câu nói đó, Chử Chấn Phong hơi khựng lại, bất lực nhìn cô: “Việc cái tay giả là tôi suy nghĩ không chu toàn.”

 

Tay giả?

 

Tần Hoài An khế cười, đây lại là một lời nói dối mới sao?

 

Chử Chấn Phong có chút phiền muộn khi thấy cô không tin tưởng lời nói của mình chút nào.

 

Vệ Nam vội vàng giải thích: “Cô Tần, cái tay đó thực sự là tay giả, Cậu Chử vừa liền xử lý ngay, nhưng cô phải xem chứng cứ mới tin được. Cậu Chử không có cách nào khác nên có ý dặn bác sĩ làm bằng chứng giả để cô yên tâm…”

 

“Thật sao?” Tần Hoài An không khỏi lung lay khi nghe Vệ Nam nói xem ra cũng rất có lý.

 

Cô biết rằng có một loại vật liệu sinh học mới nhất có thể tạo ra tình trạng gần như da người thật, và nó đã dần dần được ứng dụng vào y sinh học trong hai năm qua.

 

Chỉ là khi nhận được đoạn tin nhắn của Hàn Lệ Thu, nhìn thấy thứ bên trong gói hàng, lòng cô chỉ quan tâm xem bàn tay bị đứt đó có phải là của Thiên Nam hay không, hơn nữa trên bàn tay còn đầy máu tươi, mùi máu tanh nồng nặc. Dựa vào kinh nghiệm y học cô có thể chắc Chấn rằng đó là máu người.

 

Vì vậy, cô không hề có suy xét theo hướng đó chính là cái tay giả.

 

Nhìn thấy Tần Hoài An đang nghiêm túc suy nghĩ, Chử Chấn Phong đột nhiên đổi ý nói: “Nếu cô đã nghi ngờ tôi gạt cô, vậy thì cùng đi xem đi.”

 

Nói xong, không đợi Tần Hoài An trả lời, anh lấy lại điện thoại và ra hiệu cho Vệ Nam lái xe.

 

Sau nửa tiếng đồng hồ.

 

Trong phòng của một câu lạc bộ tư nhân.

 

Cô gái trẻ đang ngồi trên ghế sô pha, ngón tay thao tác như bay trên chiếc máy tính đặt trên bàn.

 

Trên màn hình là một đoạn phần mềm mà Tần Hoài An xem không hiểu gì, đang phân tích nội dung video.

 

Ánh mắt của Tần Hoài An không khỏi nhìn vào trên mặt cô gái, chậm rãi đảo mắt xuống dưới rồi dừng tại vị trí bụng dưới nhô cao, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái.

 

Hacker hàng đầu mà Vệ Nam đề cập đến lại là một cô gái trẻ đang mang thai trước mặt sao.

 

Bên cạnh cô gái, Hạ Phi đảo mắt nhìn lướt qua nội dung video rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, thấp thoáng vẻ không hài lòng nhìn về phía bạn mình là Chử Chấn Phong đang ngồi đối diện.

 

“Khánh Nhi sắp sinh rồi, Chử Chấn Phong, nếu không phải nể mặt cậu, tôi sẽ không bao giờ để cậu đưa những thứ máu me thế này cho cô ấy xem đâu.” Hạ Phi lạnh giọng nhắc nhở.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 743-744


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 743

 

Vừa dứt lời, Ninh Khánh Nhi bèn quay đầu lại, ghét bỏ lườm anh ta một cái: “Chút này mà gọi là máu me sao? Lúc đầu khi em theo chị Sương, có ngày nào là không phải tiếp xúc với máu me, bạo lực đâu…”

 

Sau khi nói xong, cô gái liếm môi có chút hoài niệm, còn Hạ Phi lại nhìn chằm chằm và nói với vẻ bắt lực: “Khánh Nhi, em vẫn chưa buông bỏ được những chuyện trước đây sao?”

 

Ninh Khánh Nhi cười một cách tinh nghịch, không trả lời mà quay sang Tần Hoài An và Chử Chấn Phong ngồi ở đối diện chiếc laptop trong tay.

 

Cô ấy nhẹ nhàng nói: “Đây, video tổng hợp cuối đây, đây mới là video gốc.”

 

Tần Hoài An nóng lòng xem đoạn video đã phân tích theo lời cô ấy.

 

Ánh sáng của video gốc sáng hơn nhiều và cảm giác kinh khủng cũng đỡ hơn. Mặc dù vẫn không thể nhìn rõ mặt đứa trẻ, nhưng có thể thấy rõ rằng bàn tay phải của đứa trẻ vẫn nguyên vẹn như lúc đầu.

 

Ít nhất thì giọng của Thiên Nam cũng khiến cô cực kì vững tin được Ninh Khánh Nhi cho hay mà cô ấy thêm vào sau này.

 

Tần Hoài An không nghĩ tới việc Chử Chấn Phong có thông đồng với vợ chồng Hạ Phi nói dối cô hay không.

 

Nhưng vừa rồi cô ấy đã tận mắt chứng kiến các thao tác của Ninh Khánh Nhi, không thể nào mà làm giả được.

 

Hơn nữa, nhà họ Hạ cũng là một trong số rất ít những nhà giàu có thuộc tầng lớp thượng lưu ở Hải Lam, ít nhất thì họ sẽ không lừa cô chuyện thế này đâu.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Chử Chấn Phong dừng bước, tò mò quay đầu lại.

 

“Xin lỗi, tôi đã trách lầm anh.” Tần Hoài An chân thành nói lời xin lỗi.

 

Ánh mắt Chử Chấn Phong sáng lên, trên môi nở nụ cười, giọng điệu gấp gáp nói: “Không sao, sau khi tôi cứu Thiên Nam về, chỉ cần cô không hối hận là được.”

 

Tần Hoài An vô thức nhíu mà: “Con trai có thể bình an trở về, tôi không có gì phải hối hận cả.”

 

Nghe vậy, Chử Chấn Phong không nói nhiều mà che dấu mong đợi trong mắt, vẻ mặt vô thức trở nên nghiêm túc.

 

Anh nói: “Hai ngày này tôi chắc là rất bận, để cô một mình trong biệt thự tôi không yên tâm, lát nữa tôi nhờ Vệ Nam đưa cô về nhà cũ. Ngày mai mẹ tôi xuất viện rồi, cô thay tôi chăm sóc bà ấy vài ngày nhé.”

 

Tần Hoài An hiểu được ý của anh. Có vẻ như có chuyện lớn gì đó sẽ xảy ra sau đó.

Chương 744:

Anh nói anh nhờ cô chăm sóc cho bà Chử, nhưng thực ra là lo cô sẽ chạy lung tung.

“Được.” Tần Hoài An đồng ý.

Việc cứu Thiên Nam cô không giúp được gì, chỉ có thể tin vào Chử Chấn Phong. Nếu không, hành động hấp tấp sợ là sẽ cản trở kế hoạch của anh ấy.

Vi vậy, điều duy nhất cô có thể làm bây giờ là chờ đợi tin tức.

Vệ Nam đưa Chử Chấn Phong đến công ty Chử Thị, rồi nhanh chóng đón Tần Hoài An đến nhà họ Chử.

Trên đường đi, Vệ Nam nói với Tần Hoài An: “Cô Tần, đồ đạc của cô tôi đã sai vệ sĩ thu dọn rồi gửi qua.

Lát nữa cô xem lại nếu có sót thứ gì thì cứ gọi cho tôi, tôi sai người gửi cho cô.”

Tần Hoài An gật đầu: “Cảm ơn cậu.”

Nhưng trong lòng cô nghĩ, xem ra Chử Chấn Phong đã sắp xếp cho mình đến nhà họ Chử từ lâu, nhưng cô không bận tâm, dù ở biệt thự hay nhà họ Chử, cô cũng chỉ một lòng chờ tin Thiên Nam an toàn trở về mà thôi.

Liễu Giai Tâm vẫn chưa xuất viện, Chử Gia Mỹ vẫn ở trong bệnh viện với bà ấy.

Chử Chấn Phong và Chử Châu thì bận tối mày tối mặt đến mức không về nhà luôn.

Còn Chử Hoài Sơn thì đang ở nước ngoài, mấy ngày trước mới liên lạc nói là mấy ngày trước bị dính vào kiện tục không thể liên lạc với gia đình, phải giải quyết vấn đề trước mắt mới về được.

Vì vậy, khi Vệ Nam đưa Tần Hoài An đến đây, nhà họ Chử thì rất lớn, ngoại trừ những người hầu và vệ sĩ, thì chỉ có một mình bà cụ Chử.

Đương nhiên, còn có lão quản gia.

Sau khi hiểu được nguyên nhân ngọn ngành việc Tần Hoài An đã hạ độc giết hại cháu tai mình trước đó, Tống Cẩn Dung đã sớm bỏ qua.

Hơn nữa trước đó Chử Chấn Phong đã công khai trước họ rằng anh muốn kết hôn với Tần Hoài An, hai người còn có một đứa con ba tuổi.

Theo Tống Cần Dung thấy, Chấn Phong chắc Chấn sẽ kết hôn với Tần Hoài An sau khi trận chiến với nhà họ Hàn kết thúc.

Cô cháu dâu này không thoát được đâu.

Vi vậy, ngay khi Vệ Nam đưa Tần Hoài An qua, bà ấy đã giúp cô kiểm tra chỗ ở.

Tống Cẩn Dung yêu quý nhìn Tần Hoài An đang đi đến trước mặt mình, bà có hơi xúc động quan sát cô một lượt rồi khẽ gật đầu.

Sau bao nhiêu năm, con nhóc nhỏ này lưng vẫn rất thẳng, thần thái bình tĩnh, đúng mực, nhìn Tống Cần Dung rất thoải mái.

Nếu như ban đầu cứ nghĩ sai, để cho cô và Chấn Phong cứ thế, họ sẽ không… Mà, nghĩ máy chuyện đó làm gì cơ chứ.

Bà ấy kịp thời dừng lại suy nghĩ đó, chậm rãi nói: “Mặc dù Chấn Phong nhờ cô đến chăm sóc cho Giai Tâm, nhưng mà nhà chúng tôi nhiều người như vậy, làm gì có chuyện chăm sóc không nổi một người chứ? Cô cũng không cần phải góp vui với tụi nó làm gì, cứ ở nơi nho nhỏ thanh tịnh này với tôi là được!”

Khi chú Minh quản gia vừa đưa Tần Hoài An vào, ông đã đặc biệt đề cập chuyện này với cô, và đương nhiên ông cũng đã nói cho cô biết ý của bà cụ.

Trước giờ Chử Gia Mỹ không ưa gì Tần Hoài An, cô ta lại ở sát rạt phòng của Liễu Giai Tâm, nếu Tần Hoài An sống ở đó, e là sẽ bị hạnh họe khó dễ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 745


Chương 745

 

Vì vậy, Tần Hoài An cảm kích gật đầu: “Cám ơn bà chủ.”

 

Cứ như thế, tạm thời Tần Hoài An ở chỗ của Tống Cẩn Dung.

 

Mặc dù Chử Gia Mỹ đang chăm sóc Liễu Giai Tâm trong bệnh viện, nhưng tin tức về việc Tần Hoài An dọn đến nhà họ Chử vẫn truyền đến tai cô ta.

 

Nếu là trước đây, cô đã vọt tới trước mặt Tần Hoài An, chỉ mặt bắt cô thu dọn đồ đạc cút ra ngoài.

 

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

 

Tần Hoài An đã giải độc cho Liễu Giai Tâm, điều này cho thấy cô hiểu rất rõ về độc tính.

 

Tuyệt đối không thể đánh giá thấp người phụ nữ này được.

 

Chử Gia Mỹ nhìn vết thuốc tím đậm trên chân móng tay, lo lắng cau mày.

 

Để an toàn, tạm thời tốt nhất cô ta nên né thì hơn.

 

Sáng sớm hôm sau, Liễu Giai Tâm xuất viện.

 

Chú Minh đặc biệt đưa người đến đón bọn họ.

 

Chử Gia Mỹ do dự rồi nói với Liễu Giai Tâm: “Mẹ, mẹ và chú Minh về nhà trước đi. Mấy ngày này con có chút việc phải làm.”

 

“Con không về nhà sao?” Liễu Giai Tâm bắt giác hỏi, có chút nghi hoặc nhìn cô ta.

 

Chử Gia Mỹ đã sớm viện lý do trong đầu và nói: “Còn không phải là Trần Thái Nam sao. Bạn anh ấy kết hôn ở nước ngoài, cứ muốn kéo con đi cùng. Đến hành lý cũng là con chuẩn bị, con không có cách nào để từ chối anh ấy cả.”

 

Nghe vậy, Liễu Giai Tâm mỉm cười, bà ấy cũng không hỏi quá nhiều về chuyện yêu đương của người trẻ: “Được rồi, con đi đi.”

 

Chử Gia Mỹ vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn theo Liễu Giai Tâm lên xe rời đi dưới sự hộ tống của chú Minh quản gia.

 

Cô ta thu ánh mắt lại, sắc mặt dần dần lạnh đi, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Trần Thái Nam.

 

*… Nếu mẹ em có hỏi, nhớ bao che cho em đấy, em cảm ơn nha!” Vì bọn họ nói dối, nên việc báo cho nhau biết là cần thiết để phối hợp ăn ý.

 

Trần Thái Nam ở đầu bên kia điện thoại có chút bất mãn: “Em không dự đám cưới với anh, cũng không về nhà, vậy mấy ngày này em tính đi đâu?”

 

“Anh không cần quan tâm chuyện đó.” Chử Gia Mỹ nói xong liền thản nhiên cúp điện thoại.

 

Sau đó, cô ta đặt ngay cho mình một vé máy bay đến nước An.

 

Đây là việc mà cô ta đã mắt cả đêm để quyết định, và nó đòi hỏi rất nhiều can đảm.

 

Nghĩ đến việc gặp người mình giấu sâu trong lòng, Chử Gia Mỹ cầm điện thoại di động, trên môi từ tử nở một nụ cười mong đợi.

 

Xa cách ba năm, Lục Hy Thiên, anh vẫn khỏe chứ?

 

Tống Cẩn Dung không đề ý đến việc Chử Gia Mỹ không về cùng Liễu Giai Tâm, và thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm mừng thầm phần nào.

 

“Thấy tình cảm giữa con bé Gia Mỹ và thằng nhóc Thái Nam ba năm mà như một ngày, xem ra cũng ổn định rồi đấy.”

 

Tống Cẩn Dung bùi ngùi, quay người lại dặn dò chú Minh: “Chú Minh, chú quay đầu xe mời bà Trần qua đây, chúng ta phải quyết định chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ.”

 

Liễu Giai Tâm do dự và nói: “Mẹ, không đợi Gia Mỹ và Thái Nam về rồi hãy nói?”

 

“Bây giờ gọi điện thoại di động thuận tiện là thế, gọi cho chúng đi. Nếu chúng nó không có ý kiến gì, chúng ta chuẩn bị trước là được rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 746


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 746

 

Nghe Tống Cẩn Dung nói, Liễu Giai Tâm gật đầu đồng ý và không nói gì nữa.

 

Người hầu bước tới cẩn thận nói: “Thưa bà, bà vừa mới xuất viện, vẫn nên tránh gió kẻo lại bị trúng gió độc.”

 

Liễu Giai Tâm định quay trở lại phòng, nhìn lướt qua phòng khách, nhưng không thấy bóng dáng Tần Hoài An.

 

Tống Cẩm Dung nhìn thấy biểu cảm của bà ấy liền mỉm cười nói: “Đứa trẻ Tần Hoài An đáy, thật sự tưởng Chấn Phong bảo nó qua chăm sóc con. Vừa biết hôm nay con xuất viên nên từ tờ mờ sớm đã vào bếp nấu nướng chuẩn bị rồi, chắc là không biết con lại về nhà sớm thế này.”

 

Liễu Giai Tâm khẽ gật đầu: “Chấn Phong nói với con là con bé nấu được mấy món kết hợp chữa trị rất ngon.”

 

Nói xong, bà ấy do dự một hồi, nhìn Tống Cẩm Dung rồi dò hỏi: “Mẹ, lúc trước Chấn Phong nó nói phải cưới bằng được Tần Hoài An làm vợ, mẹ nghĩ thế nào?”

 

Tống Cẩn Dung biết ngay bà ấy sẽ hỏi về việc này.

 

Bà buông lỏng tay, trên mặt lộ ra vẻ lãnh đạm: “Quanh đi quần lại cũng là Tần Hoài An, dù sao đứa nhỏ này nhìn còn vừa mắt hơn con bé Vương Thanh Hà.”

 

Nói như thế thì ý là bà đã chấp nhận Tần Hoài An rồi.

 

Trong lòng Liễu Giai Tâm có chút khó hiểu, gật gật đầu, “Con hiểu, chỉ là con không biết… Tần Hoài An nghĩ gì.”

 

Nhìn thấy vẻ rầu rĩ trên mặt bà ấy, Tống Cẩn Dung không kìm được mà cười, nói: “Con trai con tin tưởng con bé là được rồi, con không vui sao? Mẹ thấy như vậy là ổn thỏa rồi!”

 

Mặc dù nói những lời này một cách rất tự tin, nhưng Tống Cần Dung chưa bao giờ hỏi ý của Tần Hoài An.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Với một nụ cười hòa nhã trên khuôn mặt , cuộc trò chuyện đột nhiên xoay chuyển, Tống Cần Dung nói: “Vừa rồi, Giai Tâm và tôi đã nói về hôn sự của cô với Chấn Phong.”

 

“Hôn sự của tôi và Chấn Phong sao ạ?” Tần Hoài An bắt giác đột ngột phản ứng lại, lập tức nói: “Bà chủ, mọi người có phải là đang hiểu nhầm chuyện gì không ạ?

 

Tống Cần Dung sửng sốt: “Hiểu lầm?”

 

Tần Hoài An “dạ” một tiếng: “Tôi vốn chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn với Chử Chấn Phong. Chỉ là anh ấy đã hứa sẽ giúp tôi tìm Thiên Nam. Còn tôi tạm thời ở lại đây chờ tin tức của anh ấy mà thôi.”

 

Lòng Tống Cần Dung dần chùng xuống, có phần thất vọng.

 

Được rồi, hóa ra căn bản thì Tần Hoài An không hề có ý nghĩ đó với Chấn Phong.

 

Chuyện này rắc rối rồi đây.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 747


Chương  747

 

Tống Cần Dung nhìn Tần Hoài An một cách nghiêm trọng, cuối cùng u sầu rời đi.

 

Còn Tần Hoài An cũng chỉ cau mày, không hề để tâm đến chuyện này.

 

Những việc cô ấy đã quyết định căn bản sẽ không bao giờ thay đổi.

 

Kết hôn với Chử Chấn Phong ư? Vốn là việc không thể.

 

Trong vài ngày tiếp theo, Tống Cần Dung lại thử nói bóng nói gió dò xét suy nghĩ của Tần Hoài An về Chử Chấn Phong thế nào, nhưng kết quả đều khiến bà ấy thất vọng.

 

Những ngày qua khi Tần Hoài An ở nhà họ Chử, ngoài việc hầm canh cho Liễu Giai Tâm và châm cứu cho cô ấy, thời gian còn lại đều dành để xem tin tức.

 

Cô biết trong khoảng thời gian này Chử Chấn Phong rất bận, việc cô liên tục hỏi thăm tin tức của Thiên Nam sẽ quấy rầy đến công việc của anh.

 

Và việc xem tin tức giúp cô nhanh chóng hiểu được tình hình hiện tại và nắm bắt được động thái của hai nhà họ Hàn và Chử.

 

Trên tivi, có một tin tức truyền đến với giọng nói ấm áp rõ ràng của một người dẫn Chương trình nam.

 

“Bản tin nhanh hôm nay, xí nghiệp Hàn Thị đã gặp phải cuộc khủng hoảng lớn nhát kể từ khi thành lập.

 

Dưới sự đàn áp mạnh mẽ của tập đoàn Chử Thị, nội bộ Hàn Thị đã rồi loạn, nhiều giám đốc điều hành cùng nhau bỏ trốn. Sau cái chết không may của Hàn Âu Dương trong vụ hỏa hoạn, Hàn Lệ thu — người tạm thời đứng đầu giữ quyền lực của nhà họ Hàn đã không xuất hiện ở công ty trong hai ngày qua, bị nghi ngờ là không thể giải quyết tình hình khó khăn của công ty nên đã bỏ phiều trắng và chạy trồn. “

 

Khi Tần Hoài An biết tin, cô đang châm cứu cho Liễu Giai Tâm để loại bỏ khí độc ra khỏi cơ thể.

 

Cô bị chiếc tivi thu hút một cách vô thức và khẽ cau mày.

 

Hàn Lệ Thu bỏ trốn ư?

 

Chử Chấn Phong không nói với cô chuyện này.

 

Thiên Nam đến giờ còn chưa thấy tin gì, sẽ bị Hàn Lệ Thu bắt đi theo chứ?

 

Tần Hoài An không khỏi lo lắng.

 

Liễu Giai Tâm quan sát phản ứng của cô, vỗ nhẹ tay và đưa điện thoại di động qua cho cô.

 

“Nếu cô lo lắng cho tình hình của con mình, chỉ bằng cứ gọi điện thoại trực tiếp cho Chấn Phong hỏi thử đi.”

 

Bỗng nhiên Tần Hoài An hoàn hồn lại và cảm kích nói một tiếng cảm ơn, sau đó cô lập tức bỏ cây kim bạc trong tay xuống và cầm lấy điện thoại.

 

Cô bám số của Chử Chấn Phong trước mặt Liễu Giai Tâm, hơi siết chặt lòng bàn tay, lộ rõ vẻ lo lắng.

 

Tuy nhiên, sau khi ấn gọi thì lại không có ai trả lời.

 

Tần Hoài An có chút thất vọng, nhưng cũng không tiếp tục gọi tiếp mà trả lại điện thoại cho Liễu Giai Tâm và nói: “Có thể anh ấy đang bận, tôi sẽ gọi lại sau.”

 

Liễu Giai Tâm cắt điện thoại đi và không nói gì.

 

Tần Hoài An nhặt kim bạc lên: “Bà Chử, tôi tiếp tục giúp bà châm cứu xong liệu trình hôm nay nhé.”

 

Liễu Giai Tâm đưa cánh tay cho cô và nhìn cô châm kim một cách nhanh chóng và chính xác, ánh mắt tập trung vào những cây kim bạc thoăn thoắt trên tay Tần Hoài An.

 

Đột nhiên dường như bà ấy phát hiện ra điều gì đó.

 

“Kim bạc của cô có vẻ giống với cái mà Bảo Nga đã dùng trước đây.” Liễu Giai Tâm ngạc nhiên nói một câu.

Cả nhà tham gia Group Facebook bên em để báo lỗi và nếu như web em có sập thì bên em sẽ thông báo nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! Group FaceBook
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 748


Chương 748

 

Tần Hoài An khẽ kích động trong lòng, cô không tiếp lời.

 

Liễu Giai Tâm cũng chỉ thản nhiên nói một câu thế thôi, thứ nhỏ xíu xiu như cây kim bạc không đến nỗi muốn nhìn chỉ tiết, bà ấy chỉ nhìn sơ sơ một cái vậy thôi.

 

Bà ấy khẽ thở dài, chậm rãi nói: “Sau hai ngày được cô chăm sóc, tôi cảm thấy thân thể của mình tốt hơn trước rất nhiều. Y thuật của cô chẳng máy chốc mà sánh ngang với y học thế giới trong mắt của mọi người trong nước.”

 

Trong lời nói của bà có ý khẳng định Tần Hoài An rất có năng lực.

 

“Cám ơn bà.” Tần Hoài An ôn nhu nói, không hề tỏ ra kiêu ngạo.

 

Thấy thế, Liễu Giai Tâm không khỏi xúc động.

 

Xem ra trước đây bà ấy thật sự đã hiểu lầm Tần Hoài An quá nhiều, tuy rằng không biểu hiện ra mặt, nhưng trong lòng bà ấy là có xem thường Tần Hoài An.

 

Nhưng sau khi tiếp xúc gần như vậy mấy ngày qua, bà mới cảm thấy sống chung với một người như Tần Hoài An thực sự rất thoải mái.

 

Cô không kiêu ngạo, không bốc đồng hấp tấp, tính tình dịu dàng điềm đạm, ăn ở cử chỉ thì có chừng mực. Điều then chốt là y thuật hàng đầu thực sự khiến người ta phải thán phục.

 

Xắp xỉ bằng tuổi cô ấy mà lại có y thuật như vậy, ngoài Bảo Nga ra cũng chả có ai có thể so sánh được.

 

Bây giờ, bà không chỉ chấp nhận Tần Hoài An làm con dâu mà chỉ mong sao cô ấy sẽ chịu gả vào nhà mình.

 

Chỉ là hai ngày trước nghe bà cụ Chử nói hình như Tần Hoài An không nghĩ ý gì với Chấn Phong…

 

Trong lòng Liễu Giai Tâm không khỏi thở dài.

 

Sau khi châm cứu xong, Tần Hoài An cất dọn dụng cụ và chuẩn bị rời đi.

 

Vừa ra khỏi cửa liền đụng phải người hầu đang vội vàng đi tới.

 

“Cô Tần, tôi xin lỗi!”

 

Người hầu vội vàng xin lỗi, lập tức kêu lớn vào trong nhà: “Thưa bà, trợ lý Vệ đến rồi, nói thiếu gia có việc khẩn cấp phải báo cáo với bài”

 

Trợ lý Vệ, không phải chính là Vệ Nam sao?

 

Tần Hoài An nghĩ tới việc gì đó rồi liền đi thẳng đến phòng khách trước.

 

Vừa vào phòng khách thì thấy Vệ Nam với vẻ mặt lo lắng.

 

“Trợ lý Vệ, tôi đọc được tin Hàn Lệ Thu đã mắt tích. Còn Thiên Nam thì sao, có phải bị cô ta đưa đi theo rồi không?” Tần Hoài An hỏi thẳng vào chủ đề.

 

Khi Vệ Nam nhìn thấy cô, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó nghiêm nghị gật đầu, không có phủ nhận suy đoán của cô: “Đúng vậy, cô Tần, Hàn Lệ Thu đưa cậu chủ. Thiên Nam đi rồi.”

 

Vẻ mặt Tần Hoài An đột nhiên căng thẳng, giọng nói bắt giác trở nên lạnh lùng: “Đưa đi đâu chứ?”

 

Cảm nhận được áp lực đè nén trên người cô, Vệ Nam thầm giật mình, không dám giấu diềm cô chút gì, cậu ta liền nói hết sự tình cho cô biết.

 

“Trước khi cậu Chử thực hiện đợt trần áp Hàn Thị cuối cùng, anh ấy đã đoán trước được Hàn Lệ Thu có thể sẽ bỏ trốn nên đã sắp xếp trước. Không ngờ, bị cô ta lợi dụng sơ hở, nửa đêm mang theo cậu chủ nhỏ lên tàu du lịch rời đi. Cậu Chử mang người đuổi theo, chỉ là… “

 

Tần Hoài An nghe vậy bỗng nhiên khựng lại, trong lòng cô đột nhiên có dự cảm chẳng lành, liền truy hỏi: “Chỉ là cái gì?”

 

Bàn tay của Vệ Nam từ từ siết chặt đặt bên hông, nghiền răng nghiền lợi nói: “Nửa tiếng trước, tôi nhận được tin tức tàu du lịch mà Hàn Lệ Thu đang đi chìm rồi, cậu Chử… anh ấy cũng… cũng ở trên đó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 749


Chương 749

 

“Cậu nói gì?”

 

Sau khi Vệ Nam nói xong, giọng nói ngạc nhiên của Tống Cần Dung vang lên khi anh bước đến lối vào đại sảnh.

 

Cô lảo đảo đi tới trước mặt Vệ Nam, cô không dám tin, run rẫy hỏi: “Vệ Nam, cậu anh vừa nói Chấn Phong… anh… anh ấy…”

 

Cô còn chưa nói xong thì toàn thân bà cụ Chử đã run lầy bẩy Thấy vậy, Tần Hoài An bắt giác lập tức đỡ lấy bà, đồng thời cũng bình tĩnh lại, nhìn về phía Vệ Nam: “Tàu du lịch không thể nào mà chìm liền được. Nếu thời gian xảy ra sự việc là nửa tiếng thì lập tức phái người đi cứu viện, chắc Chấn kịp!”

 

Tống Cẩn Dung cũng phản ứng khi cô nhắc vậy: “Đúng, mau đi cứu người!”

 

Ai mà biết, Vệ Nam lại lắc đầu, hai mắt đỏ hoe nặng lòng nói: “Vừa nghe tin là đã sai người lên tàu tìm kiếm rồi, cho tới giờ vẫn chưa tìm được tung tích của cậu Chử và Thiên Nam thiếu gia… có lẽ là đã chìm xuống dưới biển rồi.”

 

Khi Tống Cẩn Dung nghe thấy vậy, trái tim bà ấy như đông cứng lại và sắp ngã nhào xuống đắt.

 

Tần Hoài An lập tức gọi Vệ Nam: “Mau, giúp tôi!”

 

Với sự giúp đỡ của Vệ Nam, cả hai đã đỡ Tống Cẩn Dung vào ghé.

 

Tần Hoài An lập tức lấy kim bạc bên mình ra, nâng tay phải của bà ấy lên, nhanh chóng châm kim vào huyệt trên mu bàn tay.

 

Lúc này, Liễu Giai Tâm cũng vội vàng chạy tới.

 

Nhìn thấy bà cụ Chử bị kích động, vẻ mặt mệt mỏi ngồi ở trên ghế, Tần Hoài An còn đang châm cứu, bà ấy không khỏi bước nhanh về phía trước.

 

Cao giọng hỏi: “Như này là…”

 

Tần Hoài An quay đầu lại nói nhanh: “Bà chủ nghe được tin tức của cậu Chử, nên nhất thời bị kích Non Khi nghe thấy thế, Liễu Giai Tâm liền bị sốc.

 

Tin tức gì mà lại có thể làm bà Chử kích động thành thế này, chẳng lẽ là… Chấn Phong xảy ra chuyện gì sao?

 

Dù lo lắng nhưng bà ấy không hề hoảng loạn.

 

Trước khi Chử Hoài Sơn rời khỏi vị trí trưởng gia nhà họ Chử, bà ấy còn hỗ trợ ông ấy xử lý công việc lớn nhờ trong gia tộc tư cách là bà chủ của tập đoàn, sóng to gió lớn thế nào bà cũng từng chứng kiến qua rồi.

 

Vì vậy, Liễu Giai Tâm nhanh chóng chùng xuống, hỏi: “Vệ Nam, tình hình hiện giờ rốt cuộc thế nào, cậu tới đây làm cái gì?”

 

Tần Hoài An theo lời của bà, nhanh chóng nhìn về phía của Vệ Nam.

 

Khi tàu du lịch bị chìm, không chỉ Chử Chấn Phong gặp tai nạn mà còn có cả Thiên Nam…

 

Vệ Nam nghiêm trọng nhìn Liễu Giai Tâm, trực tiếp nói rõ: “Là chú hai Chử bảo tôi đến. Giờ cậu Chử không rõ sống chết, chủ tịch Chử thì vẫn đang ở nước ngoài. Hiện tại người đủ sức để chủ trì đại cục, chỉ có bà chủ thôi! “

 

Tuy nhà họ Hàn bị đánh bại trong cuộc tranh chấp giữa hai nhà Chử – Hàn, nhưng nhà họ Chử cũng mắt không ít vốn, và bây giờ việc chấn chỉnh nội bộ là điều cấp bách. Ngoài ra… một số thế lực gia tộc vốn cứ bình chân như vại đằng sau cũng đã âm thầm rục rịch rồi.

 

Tuy Chử Châu là chú hai của Chử Chấn Phong, nhưng theo hệ thống tổ tiên của nhà họ Chử, ông ấy không thể động đến lợi ích cốt lõi của nhà họ Chử. Hơn nữa, trước đây ông ấy luôn ẩn náu bên nhà họ Hàn, người của tập đoàn Hàn Thị hầu như không hề biết chuyện bên trong, vẫn giữ thái độ hoài nghỉ với ông ấy.

 

Cũng vì điều này mà Chử Châu đã bảo Vệ Nam đi mời Liễu Giai Tâm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 750


Chương 750

 

Sau khi Vệ Nam nói xong, Liễu Giai Tâm nghiêm mặt suy nghĩ một hồi, bà ấy bày tỏ quan điểm của mình ngay mà không yên tâm hỏi: “Hiện tại ai phụ trách cứu hộ trên tàu du lịch?”

 

“Là chú hai.”

 

“Chử Châu…” ánh mắt của Liễu Giai Tâm chùng xuống, bà nheo mắt, lạnh giọng nói: “Nói với chú ấy, nhất định phải tìm được Chấn Phong!”

 

Nói xong, bà ấy liếc mắt nhìn Tần Hoài An đang lo lắng rồi nói thêm: “Còn Thiên Nam nữa! Không được để xảy ra chuyện gì.”

 

“Vâng, thưa bà chủ.” Vệ Nam đáp lại và do dự nói: “Vậy thì bà…”

 

Liễu Giai Tâm thẳng lưng, khí thế toàn thân đột nhiên thay đổi, lớn tiếng nói: “Tới công ty!”

 

Vệ Nam gật đầu, nhanh chóng dẫn đường.

 

Liễu Giai Tâm đi theo liền mà quay lại nói với Tần Hoài An: “Xin hãy ở đây chăm sóc cho mẹ tôi. Một khi bên phía Chấn Phong có tin tức gì, tôi sẽ sai người thông báo cho cô đầu tiên.”

 

Tần Hoài An gật đầu: “Dạ.”

 

Trong tình huống này, cô cũng chỉ có thể chờ đợi tin tức.

 

Nhìn Liễu Giai Tâm và Vệ Nam rời đi mà không nhìn lại, cô cũng thu ánh mắt lại.

 

Giọng bà Chử tỉnh lại từ phía sau truyền đến, Tần Hoài An mím môi, xoay người đi về phía bà ấy.

 

Vụ chìm tàu du lịch nhanh chóng được đưa tin.

 

Tần Hoài An nhìn cảnh giải cứu trên tivi, vô cùng Chấn động.

 

Hầu hết các tàu du lịch hạng sang khổng lồ đã chìm dưới mực nước biển, chỉ lộ ra một góc của tảng băng trôi.

 

Trong vùng nước bao quanh tàu du lịch, các tàu lớn nhỏ khác nhau và thuyền cứu hộ đưa đón qua lại, tất cả đều bận rộn cứu người.

 

Theo ghi nhận của phóng viên, tạm thời không có thương vong…

 

“Không có thương vong?” Tần Hoài An thì thào, nhưng trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

 

Cho đến giờ, cô vẫn chưa nhận được tin tức gì về Chử Chấn Phong và Thiên Nam.

 

Cuộc giải cứu tàu du lịch kéo dài liên tục hai ngày hai đêm.

 

Sáng sớm ngày thứ ba, trời còn nhá nhem tối.

 

Tần Hoài An bị một cuộc gọi khẩn cấp đánh thức.

 

“Cô Tần, tôi đã tìm được cậu chủ Thiếu Nam rồi!” Giọng nói mừng rõ của Vệ Nam phát ra từ điện thoại, đột nhiên xua tan cơn buồn ngủ của Tần Hoài An.

 

Sau khi hỏi rõ địa điểm, cô lập tức từ trên giường đứng dậy.

 

Khi đến cảng, bầu trời vừa chuyển sang màu trắng.

 

Những cơn gió biển ẩm ướt ùa về kèm theo cái lạnh thấu xương.

 

Tần Hoài An cài áo khoác len dài lại, mắt không rời khỏi những chiếc thuyền nhỏ trên biển.

 

Cùng đi với cô còn có Liễu Giai Tâm và Vệ Nam.

 

Còn bà cụ Chử vì tuổi tác đã cao, xem xét vấn đề sức khỏe nên lúc đầu họ cũng không báo cho bà ấy.

 

Ngay khi thuyền vừa vào bờ, Tần Hoài An và những người khác vội vàng chạy tới.

 

Chử Châu dẫn đầu xuống thuyền, trên tay ôm một đứa trẻ.

 

Tần Hoài An vừa nhìn liền nhận ra ông ấy đang ôm Vệ Nam trong tay, lập tức kích động bước tới.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom