Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 709


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 709

 

Cô vì anh thậm chí đã từ bỏ cơ hội trốn thoát đầu tiên, sẵn sàng ở lại đây bắt cá cho anh.

 

Đột nhiên tâm trạng của Liễu Thanh Phong trở nên rất tốt, anh ta mặc kệ vết thương trên người, đi nhặt những cành khô rải rác xung quanh.

 

Đây chắc là những thực vật trong rừng ngập mặn do thủy triều mang lại.

 

Liễu Thanh Phong đã trải qua vô số nhiệm vụ ở ngoài thiên nhiên hoang dã từ khi còn là một đứa trẻ, đồng thời kiểm tra khả năng sinh tồn trên thực địa, đối với anh ta, tạo lửa là một trong những kỹ năng cơ bản nhất.

 

Chẳng máy chốc, một ngọn lửa nhỏ bùng cháy dưới tay anh ta.

 

Liễu Thanh Phong mở lòng bàn tay đang đỏ rực ra, rồi lại thêm một số cành cây nhỏ vào để ngọn lửa cháy mạnh hơn.

 

Tần Hoài An đang cầm con cá xoay người, liền thấy bên cạnh Liễu Thanh Phong có một ngọn lửa nhỏ đang cháy.

 

Cô ngạc nhiên thích thú, “Sao anh làm được vậy?!”

 

“Đơn giản, chỉ cần một chút kiên nhẫn.” Trong khi Liễu Thanh Phong nói, anh ta đặt hai con cá to đã xử lý xong lên cành cây và đặt chúng trên ngọn lửa để nướng chúng.

 

Tần Hoài An liền ngồi bên đống lửa. Cô giao cho anh ta ba con cá và một ít tôm vừa bắt được.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Ngày mai?” Tần Hoài An hỏi.

 

Liễu Thanh Phong gật đầu, “Địa hình ở đây quá thấp, buổi tối nước dâng lên sẽ bị ngập. Chúng ta hãy tìm một nơi để nghỉ qua đêm.”

 

Tần Hoài An đồng ý với anh ta, cô nhìn xung quanh rồi chỉ vào một phiến đá tương đối bằng phẳng, nói: “Trên đó được kìa.”

 

“Được đấy.”

 

Hòn đá này trở thành “giường” để Tần Hoài An và Liễu Thanh Phong tạm thời nghỉ ngơi.

 

Sau khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ giảm mạnh.

 

“Tần Hoài An, tôi có thể ôm em được không?” Liễu Thanh Phong đến gần Tần Hoài An, dùng một tay ôm cô.

 

Tần Hoài An cũng cảm thấy khắp nơi đều lanh, lạnh đến mức khiến cô phải khẽ run lên.

 

Cô gật đầu, “Được.”

 

Hai người ôm chặt lấy nhau trong bóng tối, sưởi ấm cho nhau.

 

Tần Hoài An chỉ muốn tiết kiệm sức lực cho ngày mai khởi hành, vì vậy liền ép mình sớm chìm vào giấc ngủ.

 

Trong khi Liễu Thanh Phong đang ôm cô ấy, trong bóng tối, đôi mắt của anh ta sáng như đuốc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 710


Chương 710

 

Trong biệt thự.

 

Vệ Nam sải bước vào phòng làm việc.

 

“Cậu Chử, có manh mồi của cô Tần!”

 

Vừa vào cửa, anh ta liền nóng lòng nói.

 

Chử Chấn Phong ngồi ở sau bàn làm việc lập tức ngẩng đầu, “Nói!”

 

Vệ Nam hít một hơi rồi báo lại manh mối mà cấp dưới vừa tìm được.

 

“Người của chúng ta đã tìm kiếm trên vùng biển nơi cô Tần mắt tích, không còn bát kì dầu vết nào. Có thể chắc chắn rằng đến nay cô Tần vẫn chưa vào bờ. Nhưng tình cờ là vào chiều tối hôm nay đội lặn đã tìm thấy được một dòng xoáy chỉ cách cảng này chưa đầy ba trăm mét, và bên dưới dòng xoáy có một thông đạo, tôi không biết nó có phải là … “

 

Vệ Nam chưa kịp nói xong đã thấy người ngồi trên ghế lập tức đứng dậy, anh vội vã đi ra ngoài.

 

“Cậu Chử, anh đang làm gì vậy?” Vệ Nam vội vàng đi theo, vẻ mặt anh ta khó hiểu.

 

“Tới cảng!”

 

Chử Chấn Phong quăng lại một câu, anh liền đi ra khỏi phòng đọc sách.

 

Khi anh đi qua sảnh, Tống Mai đang dọn dẹp bàn uống trà.

 

Anh hơi dừng lại, gọi cô dừng lại, nói: “Chị Tống, chăm sóc Thiên Nam!”

 

“Vâng, ông Chử.”

 

Tống Mai khom người trả lời, vừa ngẩng đầu liền thấy bóng dáng Chử Chấn Phong ở cửa đã biến mắt như gió.

 

Chiếc xe chạy nhanh như tên bắn về phía cảng.

 

Trên đường đi, Vệ Nam sửng sốt khi biết cậu chủ nhà mình muốn đích thân xuống biển.

 

“Cậu Chử, tình hình dưới đáy biển phức tạp, thân phận của anh danh giá, nếu lỡ như xảy ra chuyện gì không tốt…”

 

“Tần Hoài An ở phía dưới!” Chử Chấn Phong lạnh lùng nói, trong đôi mắt sâu sắc và hẹp dài hiện lên sự kiên định không ai có thể lay chuyền.

 

Vệ Nam không thể nói gì thêm, vì vậy anh ta phải liên hệ với đội lặn và bắt tay vào sắp xếp chuyện này.

 

Sau khi anh ta đã liên lạc xong, anh ta quay đầu lại, có chút khó xử nhìn Chử Chấn Phong, nói: “Cậu Chử, tôi vừa mới hỏi những người trong đội lặn, ý của họ là nếu như anh muốn đích thân xuống tìm người chỉ bằng đợi đến khi trời sáng? Trời tối chính là lúc thủy triều lên, bên dưới sẽ có những dòng nước xoáy, ngay cả những thợ lặn chuyên nghiệp nhát cũng không dám liều lĩnh đi xuống dưới đó. “

 

“Ngày mai?” Chử Chấn Phong cau mày.

 

Vệ Nam vội vàng nói: “Nếu cô Tần thật sự bị cuốn vào đó, e rằng …chỉ một lúc cũng không nhiều lắm.”

 

Ngay khi giọng nói vừa dứt, Chử Chấn Phong đã nhìn anh ta một cách dữ tợn.

 

Vệ Nam: “…”

 

Cái miệng quạ này, lại nói bậy, đang êm đẹp lại đi trù cô Tần chết, chuyện này không phải là cố ý làm cho Cậu Chử tức giận hay sao?

 

Vệ Nam cũng biết điều mà ngậm miệng.

 

Trăng bạc soi sáng mặt biển, đại dương dưới màn đêm màu đen, thần bí và nguy hiểm, thủy triều dâng cao.

 

Sau khi Chử Chấn Phong đến hiện trường, liền bị người phụ trách hiện trường chỉ huy truy tìm Tần Hoài An ngăn lại.

 

“Cậu Chử, hiện tại thật sự không thể xuống đó! Quá nguy hiểm!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 711


Chương 711

 

Các thợ lặn lần lượt lên bờ, trên khuôn mặt ai cũng đầy vẻ mệt mỏi.

 

Một số người thậm chí còn mang thương tích lên.

 

Khi nhìn thấy điều này, Vệ Nam không dám để Chử Chấn Phong xuống biển.

 

Dưới sự hợp lực thuyết phục của mọi người, Chử Chấn Phong nghiền răng tức giận.

 

“Các anh muốn tạo phản phải không?!”

 

“Cậu Chử, các anh em đều là vì sự an toàn của anh, mong anh hãy đợi trời sáng hẳn hành động!”

 

Vệ Nam cắn răng nói, cuối cùng quỳ xuống trước mặt Chử Chấn Phong.

 

Thấy vậy, những người khác cũng lần lượt quỳ xuống.

 

Chử Chấn Phong nắm chặt tay, sự tức giận cuồn cuộn trong mắt.

 

Nhưng cuối cùng vẫn mím chặt môi quay đi không nói một lời.

 

Vệ Nam và những người khác thở phào nhẹ nhõm.

 

Chử Chấn Phong không rời đi mà lên du thuyền riêng.

 

Ở trên du thuyền, anh đứng thẳng người, đứng yên trong gió biển lành lạnh, hai mắt chăm chú nhìn biển đen sâu thẳm vô tận dưới chân.

 

Lần này lại là cả một đêm.

 

Khi mặt nước biển phía xa lộ ra tia sáng đầu tiên, Chử Chấn Phong cử động khớp xương cứng ngắc.

 

Giọng nói lạnh lùng của anh đánh thức Vệ Nam đang ngủ trên du thuyền: “Chờ không được nữa rồi, lập tức chuẩn bị xuống biển tìm người!”

 

Vệ Nam xốc lại tinh thần xua tan cơn buồn ngủ còn sót lại trong đầu mà bật dậy.

 

Mọi người bắt đầu thay thiết bị lặn, trang bị bình dưỡng khí.

 

Bùm!

 

Nước bắn lên cao, một bóng người nhảy xuống biển trước.

 

“Cậu Chử!”

 

Vệ Nam thắp giọng hét lên một tiếng, thấy cậu chủ đã xuống biển rồi, anh ta nhanh chóng đeo bình dưỡng khí vào, rồi nhảy xuống nước.

 

Các thành viên khác trong đội như là đang thả bánh chẻo xuống luộc vậy, lần lượt nhảy xuống biển.

 

Tình hình dưới đáy biển phức tạp, vừa đi vào đã tản ra không thấy tăm hơi.

 

Nhưng mà đem qua Chử Chấn Phong đã sớm ghi nhớ điểm xoáy trong đầu rồi.

 

Anh ôm bình dưỡng khí trên tay, đôi mắt đen láy sau chiếc kính lặn đã khóa hướng chính xác và bơi thẳng tới.

 

Qủa nhiên là có một xoáy nước.

 

Chử Chấn Phong không hấp tấp đến gần, mà tìm kiếm một vòng gần đó, và anh thực sự tìm thấy thông đạo.

 

Anh kìm nén sự kích động trong lòng, nhìn vết nứt đen như mực như một cái miệng khổng lồ dưới vực sâu, anh không chút do dự xông vào.

 

Sau khi bơi được vài phút, có ánh sáng từ trên cao chiếu xuống.

 

Tim của Chử Chấn Phong lạc một nhịp, lập tức nổi lên.

 

Lúc này, Tần Hoài An và Liễu Thanh Phong ở trong hang động vẫn chưa tỉnh lại, hai người ôm chặt lấy nhau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 712


Chương 712

 

Sau một loạt tiếng động trong đầm nước, Chử Chấn Phong mặc đồ lặn cuối cùng cũng lên được bờ.

 

Anh chưa kịp quan sát cái mật địa dưới buổi này, thì ánh mắt của anh đã bị đôi nam nữ đang ngủ cùng nhau trên tảng đá lớn cách đó không xa hút mắt.

 

“Tần Hoài An!”

 

Một tiếng hét tức giận đột nhiên vang lên.

 

Tần Hoài An đang ngủ bị giật hết cả mình, nhíu mày mơ hồ.

 

Quái lạ, làm sao cô có thể nghe được giọng của Chử Chân Phong.

 

Sau đó, những tiếng bước chân nặng nè tiến đến.

 

Tần Hoài An như cảm nhận được điều gì đó không ổn, cuối cùng mí mắt nặng trĩu mở ra.

 

Cái gì không nhìn thì không quan trọng.

 

Cô rõ ràng nhìn thấy một bóng người và hùng hỗ đi về phía cô.

 

Đó là bóng người bởi vì đối phương đang mặc đồ lặn, cả người bị gói gọn vào trong đó, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng cao lớn, trên mặt mang theo kính lặn.

 

Cô vừa tỉnh dậy thì tầm mắt đã mờ đi, không nhìn rõ mặt người kia, chỉ cảm thấy… quen quen.

 

Chẳng lẽ là sát thủ do nhà họ Hàn phái tới đã đuổi đến truy sát hay sao? !

 

Phỏng đoán này đột nhiên hiện ra trong đầu cô, Tần Hoài An đột nhiên cảnh giác ngồi dậy, vô thức chặn lên Liễu Thanh Phong trên người đầy thương tích, thuận tay cầm lấy một viên đá bên cạnh ném ra.

 

“AI”

 

Bởi vì không phòng bị nên Chử Chấn Phong bị đá trực tiếp đập vào đầu, bước chân liền theo đó mà dừng lại.

 

Anh ngẩng đầu tức giận hét lớn: “Tôi đây vắt vả đi tìm em mà em còn còn đánh tôi?!”

 

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Tần Hoài An, anh cởi mũ và kính trên đầu xuống, lộ ra một khuôn mặt lạnh lùng sâu sắc, sự lạnh lùng đến bức người.

 

“Chử Chấn Phong?! Tại sao anh lại …” Tần Hoài An vô thức thốt lên, sau đó không biết cô nghĩ đến cái gì, vẻ mặt cô hơi trầm xuống.

 

Hóa ra những gì cô nhìn thấy trước khi rơi xuống biển không phải ảo giác, đó thực sự là Chử Chấn Phong, nếu không anh ta sẽ không phát hiện mình nhanh như vậy.

 

Chử Chấn Phong giơ tay sờ lên đầu, đau quá!

 

Viên đá vừa rồi bị ném không hề nhẹ.

 

Anh lại tức giận trừng mắt nhìn Tần Hoài An, rồi ánh mắt lại rơi vào Liễu Thanh Phong đang ngủ say bên cạnh cô.

 

Lúc này, Liễu Thanh Phong cũng thức giấc và quay lại vì tiếng ồn ào của hai người.

 

“Tại sao anh lại ở đây?”

 

Ánh mắt Liễu Thanh Phong nhanh chóng khóa chặt bộ đồ lặn của Chử Chấn Phong, sau đó nhìn chằm chằm dấu chân ướt đẫm phía sau, lan thẳng đến mép vực.

 

Anh ta đoán đúng, lối ra quả nhiên là ở đầm nước!

 

Liễu Thanh Phong nắm lấy tay Tần Hoài An ra hiệu cho cô.

 

Tần Hoài An cũng vừa nhìn thầy dầu vết trên mặt đất, gật đầu hiểu ý anh ta.

 

Ánh mắt giữa hai người họ, được nhìn trong đôi mắt giận dữ của Chử Chấn Phong, thực sự chính là đổ thêm dầu vào lửa.

 

Ngủ cùng nhau còn chưa đủ, lại liếc mắt đưa tình trước mặt anh, xem như anh không tồn tại, phải không?

 

IChử Chấn Phong sải bước đi tới, vươn tay, trực tiếp ôm lấy Tần Hoài An từ trên phiến đá xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 713


Chương 713

 

“Anh làm gì vậy?!” Tần Hoài An sửng sốt trước hành vi đột ngột của anh, nhưng cô phải lấy hai tay ôm lầy vai anh vì sợ mình sẽ bị ngã xuống.

 

Chử Chấn Phong trừng mắt nhìn cô, “Món nợ của em và Liễu Thanh Phong, sau này tôi hẳn tính số với hai người!”

 

Tần Hoài An khó hiểu và nghỉ hoặc nhìn anh.

 

Tuy nhiên, ngay khi anh ôm Tần Hoài An đi, Liễu Thanh Phong lập tức lật người xuống dưới phiến đá, đuổi theo sau anh, cảnh cáo nói: “Chử Chấn Phong, bỏ bạn gái của tôi xuống!”

 

Bạn gái?

 

Hai chữ này đã kích thích thần kinh của Chử Chấn Phong.

 

Anh đột nhiên dừng lại, ôm Tần Hoài An không buông, xoay người nhàn nhạt nhìn Liễu Thanh Phong Phong, trầm giọng nói: “Vừa rồi anh nói cô ấy là cái gì của anh?”

 

Liễu Thanh Phong một tay giữ lấy cánh tay của mình, nhìn ánh mắt của anh không chút né tránh, nói: “Tần Hoài An là bạn gái của tôi, anh hãy mau đặt cô ấy xuống!”

 

Chử Chấn Phong hơi siết chặt lòng bàn tay, nheo đôi mắt lạnh lùng lại, sau đó cúi đầu nhìn người phụ nữ trong tay mình, hỏi: “Những gì anh ta nói có phải là sự thật không?”

 

Tần Hoài An giật mình vì sự lạnh lùng trong mắt anh, cô vô thức nhìn Liễu Thanh Phong.

 

“Tần Hoài An, em đã hứa sẽ làm bạn gái của anh rồi.” Liễu Thanh Phong nhìn cô đầy mong đợi, vẻ mặt có chút lo lắng mà anh ta thậm chí còn không nhận ra.

 

Tần Hoài An nhìn về phía anh ta gật đầu, khi cô lại quay sang Chử Chấn Phong, vẻ mặt cô bình tĩnh, cô nói với giọng điệu chắc chắn: “Tôi đã xác nhận quan hệ yêu đương với Liễu Thanh Phong, Chử Chấn Phong, anh đặt tôi xuống.”

 

“Cô” Trong đầu Chử Chấn Phong như vang lên tiếng ong ong, anh chỉ cảm thấy lửa giận đang chiến lầy mình.

 

Thảo nào vừa rồi hai người lại ngủ với nhau thân mật như vậy.

 

Trong hai ngày qua, hai người cô nam quả nữ ở trong cái động này, có lẽ còn làm nhiều chuyện hơn nữa!

 

Ý nghĩ về điều này khiến Chử Chấn Phong cảm thấy vô cùng khó chịu.

 

Anh tức giận đặt Tần Hoài An xuống.

 

Thấy vậy, Liễu Thanh Phong lập tức đi tới, kéo Tần Hoài An về phía sau thân mình.

 

Nhìn thấy anh ta bảo vệ Tần Hoài An như vậy, sắc mặt trầm mặc Chử Chấn Phong càng ngày càng lạnh.

 

Đôi mắt đen của anh đảo quanh hai người, nhanh chóng chế nhạo nói: “Liễu Thanh Phong, anh được lắm, tôi hỏi ai đã làm ầm ï như vậy trên thuyền, hóa ra lại chính là anh.”

 

Liễu Thanh Phong nhướng mày, không phủ nhận: “Tôi thích Tần Hoài An. Khi cô ấy gặp nguy hiểm, tắt nhiên tôi sẽ bảo vệ cô ấy đầu tiên rồi!”

 

“Vậy sao? Vậy tôi muốn hỏi, anh định đưa cô ấy ra khỏi đây như thế nào?”

 

Chử Chấn Phong lạnh lùng nhìn hai người, tất nhiên cũng chú ý tới ánh mắt của bọn họ về phía đầm nước.

 

Anh nhàn nhạt nhắc nhở: “Vừa rồi tôi đã tính toán cho các người rồi. Các người phải nín thở ít nhất mười phút. Trong trường hợp thiếu dưỡng khí làm sao các người ra ngoài được?”

 

Nói xong, anh cầm lên một bộ thiết bị khác mà mang theo, trầm ngâm nói: “Thật tiếc vì tôi chỉ mang theo một bộ thiết bị lặn. Trong hai người chỉ có thể có một người ra ngoài thôi! Nếu anh đã thích cô ấy như vậy, nhất định sẽ trao cơ hội này cho cô ấy đúng không. “

 

Trong mắt Chử Chấn Phong hiện lên một tia xấu xa.

 

Anh cố ý nói như vậy, chỉ để xem Liễu Thanh Phong có thể vì Tần Hoài An mà làm được những gì.

 

Nhưng không ngờ rằng, không đợi Liễu Thanh Phong Phong lên tiếng, Tần Hoài An tỏ thái độ trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 714


Chương 714

 

“Liễu Thanh Phong, bộ thiết bị này là để cho anh mặc. Trên người anh toàn là vết thương và cần được bảo vệ. Còn kĩ năng bơi của tôi trước giờ rất tốt, tôi có thể nín thở.”

 

Tần Hoài An vừa nói, dưới ánh mắt đen kịt của Chử Chấn Phong, cô nhặt thiết bị trên mặt đất lên, muốn đưa cho Liễu Thanh Phong.

 

“Không.” Liễu Thanh Phong đương nhiên không thể mặc bộ thiết bị này.

 

“Mười phút, cho dù không bị thương, tôi cũng không làm được. Chuyện này vượt quá giới hạn của một người bình thường rồi!” Anh ta nghiêm trọng nói, cầm lấy bộ đồ lặn từ tay Tần Hoài An, khoác lên người cô.

 

Tần Hoài An từ chối, cô dứt khoát nói: “Tôi thật có thể! Anh hãy mặc vào đi, anh cần nó hơn tôi!”

 

Vì cứu cô, Liễu Thanh Phong đã không màng tới tính mạng của mình một lần rồi, những lúc như này Tần Hoài An nhất định phải nghĩ cho anh ta trước.

 

Hai người nhường qua nhường lại, vẻ mặt Chử Chấn Phong càng lúc càng tối lại.

 

“Đủ rồi!”

 

Cuối cùng anh cũng không nhịn được mà hét họ, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn họ.

 

Anh sải đôi chân dài bước tới, nắm lấy bộ đồ lặn trên tay Liễu Thanh Phong, mặc kệ sự phản kháng của Tần Hoài An, cưỡng ép bắt cô mặc vào.

 

Tần Hoài An giãy dụa, tức giận nhìn anh, “Chử Chấn Phong, tôi không mặc!”

 

“Câm miệng!”

 

Chử Chấn Phong tức giận la cô một tiếng, vẻ mặt u ám cùng khí lạnh đến bức người, Tần Hoài An bị đột nhiên bị anh làm cho giật đứng cả mình, sửng sờ nhìn anh.

 

Khi cô định thần lại, cô đã thấy Chử Chấn Phong đã cởi bỏ bộ đồ lặn trên người mình ra.

 

Cô không hiểu chuyện gì nên buột miệng hỏi: “Anh đang làm gì vậy vậy?”

 

“Tên nhóc này dù sao cũng là em họ của tôi, tôi sẽ không để nó chết ở chỗ này.”

 

Trong khi nói, Chử Chấn Phong đã cởi quần áo của anh ta ra, lấy cả bình dưỡng khí ném cho Liễu Thanh Phong.

 

Anh nhàn nhạt nhìn anh ta, trên mặt lộ ra vẻ không vui, hừ lạnh lùng một tiếng: “Mặc vào đi, món nợ giữa cậu và tôi ra ngoài rồi tính!”

 

Liễu Thanh Phong cau mày nhìn anh, tất nhiên anh ta biết “món nợ” mà anh nói là ám chỉ Tần Hoài An.

 

“Vậy anh thì sao?” Anh ta vô thức hỏi một câu.

 

“Cậu không cần lo lắng chuyện đó.”

 

Chử Chấn Phong lạnh lùng nói, sau đó dẫn theo Tần Hoài An đi về phía đầm nước.

 

Tần Hoài An không thẻ vặn lại sức mạnh của anh, chỉ có thể bị anh ta kéo đi.

 

Cô lo lắng nhìn anh, ánh mắt có hơi phức tạp.

 

Khi đến đầm nước, Chử Chấn Phong quay đầu lại liếc cô một cái, nói: “Chuẩn bị.”

 

Trong lúc nói, anh đưa bình dưỡng khí vào miệng cô.

 

Tần Hoài An đã nhận ra điều gì đó, vừa hít sâu một hơi, liền bị anh kéo, không chút do dự nhảy xuống đầm nước.

 

Anh không cho ai cơ hội để phản ứng.

 

Nhìn thấy Chử Chấn Phong đưa Tần Hoài An đi, Liễu Thanh Phong cảm thấy lo lắng, không thể do dự lập tức bắt đầu mặc đồ lặn, nhưng cũng đành bắt lực vì cánh tay anh đã bị thương động tác tất nhiên bị chậm lại một bước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 715


Chương 715

 

Đợi đến lúc anh ta xuống nước, Tần Hoài An và Chử Chấn Phong ở trước mặt đã không còn dấu vết nào.

 

Trong làn nước xanh thẳm, Tần Hoài An bị Chử Chấn Phong giữ chặt, hai người bơi về phía trước dựa vào bức tường đá hẹp.

 

Sự chú ý của Tần Hoài An luôn đổ dồn vào người đàn ông bên cạnh.

 

Anh không hề có đồ lặn hay bình dưỡng khí. Rốt cuộc anh có cầm cự được không?

 

Anh thực sự đã đưa cho Liễu Thanh Phong tất cả các thiết bị, điều mà cô không hề dự tính được.

 

Trong lúc Tần Hoài An đang suy nghĩ lung tung, Chử Chấn Phong đột nhiên quay đầu nhìn cô.

 

Vẻ mặt anh ta có chút không đúng.

 

Chẳng lẽ … không thể nhịn được nữa.

 

Cũng đúng, họ đã bơi được năm phút, và lượng oxy trong cơ thể người bình thường có lẽ cũng đã cạn kiệt từ lâu.

 

Tần Hoài An cảm thấy lòng bàn tay lúc nào cũng nắm trên cổ tay cô dường như đang dần mắt đi sức lực.

 

Đột nhiên, người ở phía trên bị một sự tắn công bao trùm xuống.

 

Chử Chấn Phong buông tay, thân thể chìm xuống.

 

Trái tim Tần Hoài An như thắt lại, ý nghĩ cứu người lập tức chiếm hết tâm trí cô.

 

Cô gần như không gì cả, lập tức xoay người bơi về phía anh, trong sóng gió biển động, cô dứt khoát nắm lấy tay anh, kéo anh lại về phía bên mình.

 

Chử Chấn Phong, cố lên!

 

Tần Hoài An nhìn anh thật chăm chú, trong làn nước tối đưa mắt nhìn anh đầy khích lệ.

 

Mặc dù cô hết sức phản kháng và đề phòng trước Chử Chấn Phong, nhưng cô không muốn tận mắt chứng kiến anh ta chết trước mặt mình!

 

Sau khi nghĩ xong, Tần Hoài An hít sâu một hơi dưỡng khí, sau đó kiên quyết rút mặt nạ dưỡng khí ra, đè lên mũi và miệng của anh.

 

Chử Chấn Phong híp mắt nhìn cô chằm chằm, trong mắt hiện lên một kia vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng.

 

Được lấy lại dưỡng khí, anh lấy lại sức và tiếp tục bơi lên.

 

Trên đường đi, cả hai luân phiên sử dụng dưỡng khí và cuối cùng nhìn thấy mặt trời lặn trên mặt nước biển.

 

Tần Hoài An vừa kích động vừa khẩn trương.

 

Cuối cùng cũng đã bơi lên rồi!

 

Lúc này, mặt nạ dưỡng khí trên mặt cô đột ngột được tháo ra.

 

Sau đó, trước khi cô ấy có thể phản ứng, khuôn mặt của cô đã bị một đôi bàn tay to ép lầy làm méo lại.

 

Một đôi đồng tử sâu thẳm đập vào mắt cô.

 

Đôi môi mềm mại ấm áp, mang theo khí chất độc đoán và kiêu ngạo, không chút do dự khóa lại toàn bộ hô hấp của cô.

 

Chử Chấn Phong thực sự đã hôn cô trên biển!

 

Tứ phía được bao bọc bởi nước biển vô biên, cách biệt với thế giới bên ngoài.

 

Và anh muốn xâm nhập vào miệng cô và cướp đi từng tắc hơi thở của cô, khiến cô không còn nơi nào để trốn.

 

Tần Hoài An hoảng sợ dùng hai tay đẩy anh ra, nhưng anh kiên quyết buộc cô lại, không chịu buông ra.

 

Anh dường như đang trả đũa và dường như cũng đang trút giận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 716


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 716

 

Cho đến khi lượng dưỡng khí cuối cùng trong cơ thể cô bị hút đi hết, khiến cô gần như ngạt thở, cuối cùng anh mới buông cô ra và ôm cô nỗi lên trên mặt nước.

 

Vừa tiếp xúc với không khí, Tần Hoài An lập tức hít một hơi lớn, lồng ngực dâng lên hạ xuống không ngừng, thậm chí còn không có sức lực nào để ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, chỉ có thể bị ép buộc phải dựa vào anh ta.

 

Chử Chấn Phong nở nụ cười đắc thắng trên khóe môi, anh nhìn thẳng vào cô, rồi ôm cơ thể cô bơi về phía con tàu đang cách đó không xa.

 

“Là cậu Chử và cô Tần! Mau tới đón bọn họ lên.”

 

Vệ Nam ở trên thuyền nhìn thấy có người đang bơi trên biển liền kêu thuộc hạ rồi ném phao cứu sinh xuống.

 

Cả hai nhanh chóng được kéo lên tàu.

 

Tần Hoài An khẽ trừng mắt nhìn Chử Chấn Phong, bởi vì trên thuyền có quá nhiều người, khó có thể tính số với người đàn ông vừa rồi cưỡng hôn mình được.

 

Cô phải dựa vào đầu tàu, thở hồn hến lấy lại sức.

 

Một lúc sau, Liễu Thanh Phong cũng bơi lên.

 

Chỉ là sắc mặt anh ta rất khó coi.

 

Anh ta cởi bộ đồ lặn ướt sũng, ném lên boong tàu, đi đến Chử Chấn Phong.

 

Khi mọi người chưa kịp phản ứng, anh ta bắt ngờ đắm anh một cái.

 

Chử Chấn Phong giơ tay bắt lấy quả đắm, bắt gặp ánh mắt tức giận của anh ta, khóe môi lại nhếch lên, nói: “Tôi vẫn chưa tính số với cậu mà cậu lại hắp tấp ra tay với tôi trước rồi. Đừng quên là tôi đã đưa thiết bị của mình cho cậu thì cậu mới có thể bình an vô sự từ dưới biển lên.”

 

Liễu Thanh Phong nghiến răng nghiền lợi hỏi: “Vừa rồi anh làm gì Tần Hoài An?!”

 

Hiển nhiên, cảnh Chử Chấn Phong cưỡng hôn Tần Thiền dưới biển vừa rồi đều bị anh ta nhìn thấy.

 

Nhưng vẻ mặt Chử Chấn Phong mặt không chút thay đổi, phản bác nói: “Chỉ là mượn một ít dưỡng khí từ trong miệng của cô ấy, lẽ nào cậu thực sự nghĩ rằng, tôi vì cậu mà hi sinh cái mạng của mình?”

 

Những lời này lại khiến Liễu Thanh Phong không thể phản bác lại được.

 

Rốt cuộc thì anh ta thực sự dựa vào bình dưỡng khí do Chử Chấn Phong đưa, thì mới có thể bơi ra ngoài.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Đúng như dự đoán- Chỉ nghe Chử Chấn Phong chế nhạo nói: “Chuyện gì cũng có người đến trước người đến sau, Tần Hoài An là bạn gái của cậu sao? Đáng tiếc, cô ấy cũng là mẹ của con trai tôi, hơn nữa con trai của chúng tôi đã hơn ba tuổi rồi.”

 

Liễu Thanh Phong nghe vậy cũng không nhượng bộ, “Những chuyện trước đây anh và cô ấy làm đều không liên quan đến tôi. Tôi chỉ biết Tần Hoài An đã đồng ý sẽ làm bạn gái tôi, cô ấy thực sự không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh!”

 

Những lời này như một mũi kim không một chút lưu tình mà đâm vào nỗi đau của Chử Chấn Phong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 717


Chương 717

 

Trong suốt thời gian qua, điều khiến anh khó chịu nhất là Tần Hoài An luôn tránh mặt anh và coi anh như một tai họa.

 

Vì vậy, khi giọng nói của Liễu Thanh Phong vừa dứt, khí lạnh toàn thân của Chử Chấn Phong đột nhiên tăng vọt.

 

Anh nhìn chằm chằm Liễu Thanh Phong một cách trầm tư, sát khí toàn thân của anh dường như là thực, mạnh mẽ đến bức người.

 

“Vệ Nam!” Anh đột nhiên hét lên.

 

Vệ Nam nãy giờ vẫn nhìn qua lại giữa hai người, Vệ Nam đang đấu tranh gay gắt đột nhiên bị gọi tên, anh ta vội vàng đáp: “Cậu Chử, anh có gì cần dặn dò?”

 

Chử Chấn Phong lạnh lùng ra lệnh, “Ném Liễu Thanh Phong xuống biển!”

 

“Hả? Cái này…”

 

Vệ Nam đột nhiên cau mày vô thức nhìn Liễu Dật Phong một cái.

 

Mặc dù không ngờ cậu Liễn thật sự sẽ cướp Tần Hoài An từ cậu Chử, nhưng lẽ nào anh ta không biết cậu Chử có tình ý gì vớiTần Hoài An.

 

Khi Vệ Nam quay sang Chử Chấn Phong, anh ta ngọt giọng thuyết phục: “Làm vậy với cậu Liễu … cũng không tốt, dù sao thì, anh ta chính là, em họ của anh…”

 

Chử Chấn Phong lạnh lùng liếc nhìn Liễu Thanh Phong một cái, ánh mắt lạnh lùng.

 

Một người em họ như vậy, anh thật sự không cần!

 

Không khí trên tàu đã đi vào bề tắc.

 

Vệ Nam phải nháy mắt với thuyền trưởng và bảo anh ta lái thuyền nhanh hơn, kẻo hai người đụng độ trên thuyền, nếu không, thuyền sẽ bị lật.

 

Tần Hoài An vẫn luôn yên lặng nhìn Chử Chấn Phong, hơi nhíu mày.

 

Dựa vào trực giác của cô, Chử Chấn Phong nhất định sẽ không chịu để yên.

 

Liễu Thanh Phong ở bên cạnh nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói: “Đừng lo lắng, anh sẽ không để anh ta mang em đi. Khi lên bờ, anh sẽ cùng em đi tìm Thiên Nam trước.”

 

“Nhưng thương tích của anh…”

 

“Không sao đâu.” Liễu Thanh Phong nhẹ nhàng lắc đầu.

 

Tần Hoài An mím môi không nói gì nữa, cô quả thực rất lo lắng cho sự an toàn của Thiên Nam, cô không biết liệu cậu bé trốn ở dưới đáy cabin có ai phát hiện hay không…

 

Mặc dù giọng nói của hai người đối thoại rất nhỏ, nhưng thính giác của Chử Chấn Phong vượt xa người thường, anh vẫn nghe được nội dung cuộc đối thoại của họ.

 

Anh nhếch khóe môi, trong đầu đã có sẵn một ý tưởng.

 

Tàu rất nhanh đã cập bờ.

 

Chử Chấn Phong dẫn đầu sải bước lên cảng, xoay người lại, duỗi tay nói: “Tần Hoài An, lại đây.”

 

Tần Hoài An nhìn Liễu Thanh Phong bên cạnh, sau đó nhìn anh, trong mắt hiện lên sự từ chối.

 

Chử Chấn Phong hừ một tiếng lạnh lùng rồi nhắc nhở: “Muốn gặp Thiên Nam thì tới đây.”

 

“Anh nói cái gì?” Tần Hoài An buột miệng hỏi.

 

Chử Chấn Phong không giải thích mà chỉ kiên định nhìn cô và để cô tự quyết định.

 

Tần Hoài An nhìn vẻ mặt của anh, trong lòng không khỏi có chút phỏng đoán.

 

Cô suy đoán hỏi: “Chẳng lẽ…… Thiên Nam đang ở chỗ của anh?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 718


Chương 718

 

Chử Chấn Phong khẽ ừ một tiếng, không hề phủ nhận, mà là lặp lại: “Lại đây.”

 

Tần Hoài An không khỏi cắn môi, sau đó quay đầu liếc nhìn Liễu Thanh Phong.

 

“Đừng để bị anh ta lừa.” Liễu Thanh Phong cau mày nói.

 

Trên thực tế, anh ta cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy ánh mắt dao động của Tần Hoài An.

 

Tần Hoài An không biết có nên tin lời nói của Chử Chấn Phong hay không, nhưng cô rất muốn nhìn thấy Thiên Nam.

 

Nhưng cô cũng có thể nhìn ra được rằng Liễu Thanh Phong không muốn cô đi với Chử Chấn Phong.

 

Câu tiếp theo của Chử Chấn Phong khiến Tần Hoài An hoàn toàn từ bỏ sự đấu tranh.

 

Anh chậm rãi nói: “Em đã giấu Thiên Nam dưới đáy tàu. Thằng bé rất lo lắng cho sự an nguy của em. Khi anh đưa thằng bé ra ngoài, thằng bé không ngừng khóc trong vòng tay của anh kêu mẹ.”

 

“Thiên Nam bây giờ thế nào?” Tần Hoài An vội vàng hỏi.

 

“Muốn biết thì tự mình đi xem.” Chử Chấn Phong có chút khích lệ nói, “Con trai vẫn đang chờ em trở về.”

 

Tần Hoài An siết chặt lòng bàn tay, quay đầu nói với Liễu Thanh Phong: “Xin lỗi, tôi phải trở về bên cạnh Thiên Nam…”

 

Sau đó, cô đi về phía Chử Chấn Phong, không nắm lấy tay của anh mà tự mình leo lên bờ.

 

“Chử Chấn Phong, anh thật không biết xấu hổ. Anh đã dùng một đứa trẻ để ép Tần Hoài An trở về với anh. Anh nghĩ cô ấy sẽ yêu anh sao?” Liễu Thanh Phong không khỏi mỉa mai, trong mắt đầy sự tức giận.

 

Chử Chấn Phong làm ngơ câu nói này, lạnh giọng nói: “Vệ Nam, Liễu Thanh Phong bị thương nặng, đưa cậu đi bệnh viện đi.”

 

Nói xong, không khỏi quay sang Liễu Thanh Phong đầy ẩn ý nói: “Đừng nói là anh họ tôi không chăm sóc cho cậu. Vết thương của cậu nếu không phải hơn nửa thán thì e rằng không thể nào chữa khỏi. “

 

Liễu Thanh Phong tức giận nghiền răng nghiền lợi.

 

Tần Hoài An lúc này mới quay đầu lại, nhìn anh ta, nói: “Liễu Thanh Phong, anh đừng lo lắng, vì tôi đã hứa làm bạn gái của anh, nên tôi sẽ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình đâu.”

 

Lời này không chỉ nói cho Liễu Thanh Phong nghe, mà còn cho Chử Chấn Phong nghe nữa.

 

Cô phải để người đàn ông bên cạnh mình hiểu rằng cô quay lại với anh chỉ vì đứa con.

 

Còn về việc đồng ý làm bạn gái của Liễu Thanh Phong … Dù sao cũng là một mối quan hệ đột nhiên được xác định trong tình huống khẩn cấp như vậy, vậy sau này cô lại nói chuyện với Liễu Thanh Phong một lần nữa.

 

Cũng tốt hơn là nhìn anh ta tranh cãi với Chử Chấn Phong.

 

Trong lòng Tần Hoài An nghĩ như vậy.

 

Và Liễu Thanh Phong đã thực sự thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe những gì cô nói, thay vì tiếp tục bế tắc với Chử Chấn Phong, anh ta cười với cô, “Được rồi, chờ anh…”

 

Chử Chấn Phong sắc mặt tối sầm, không khỏi kéo Tần Hoài An quay người rời đi, không muốn tiếp tục cho hai người cơ hội nói chuyện.

 

Tần Hoài An bị anh kéo, chỉ có thể đi theo bước chân của anh.

 

Cô lo lắng hỏi: “Thiên Nam đâu?”

 

Chử Chấn Phong liếc nhìn cô từ trên xuống dưới, “Nếu không phải vì con trai em, em sẽ không đi cùng tôi, đúng không.”

 

“Nếu anh đã biết câu trả lời, tại sao còn phải hỏi thêm nữa.” Tần Hoài An khẽ cau mày nói.

 

Chử Chấn Phong không nhịn được siết chặt cổ tay cô, hít sâu một hơi, hỏi: “Vậy Liễu Thanh Phong thì sao? Cô đồng ý làm bạn gái của cậu ta là vì thích cậu ta sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 719


Chương 719

 

Thích Liễu Thanh Phong?

 

Tần Hoài An giật mình.

 

Cô dường như … chưa bao giờ nghĩ đến điều này, lý do tại sao cô đồng ý với Liễu Thanh Phong làm bạn gái của anh ta là vì tình hình lúc đó rất khẩn cấp, và cô ấy chỉ thuận miệng nói ra mà thôi.

 

Trước đây khi Liễu Thanh Phong tỏ tình với cô, cô đã nói rằng cô coi Liễu Thanh Phong như một người bạn.

 

Cô vốn muốn nói rõ với anh ta sau khi rời khỏi cái động, nhưng không ngờ lại gặp phải Chử Chấn Phong.

 

Bây giờ, Chử Chấn Phong đã thẳng thắn hỏi cô như vậy.

 

Tần Hoài An không khỏi khế than vãn trong lòng.

 

Người đàn ông này luôn tỏ ra rất quan tâm đến mình, vừa lên thuyền đã cố tình ghen với Liễu Thanh Phong.

 

Anh bây giờ muốn kiểm tra cô, xem trong lòng cô thật sự có Liễu Thanh Phong hay không? Nếu như cô phủ thì anh hẳn sẽ rất vui vẻ … Dù sao anh cũng có cơ hội để lừa tình cảm cô, khiến cho cô nguyện lòng giao Thiên Nam chol Đúng vậy, tắt cả những gì Chử Chấn Phong làm là để giành lấy con trai cô.

 

Anh là một người đàn ông không ngần ngại sử dụng nhiều thủ đoạn khác nhau để đạt được mục tiêu của mình!

 

Tần Hoài An tự nhận thấy rằng với sự hiểu biết của cô về Chử Chấn Phong, cô đã nhìn thấu ý định của anh.

 

Vì vậy, cô nghe anh hỏi có phải cô đồng ý làm bạn gái của Liễu Thanh Phong vì thích anh ta không.

 

Cô chỉ nghĩ nhanh một chút rồi liền không chút do dự nói: “Đương nhiên!”

 

Nói xong còn nhắc nhở một cách rõ ràng: “Tôi và Liễu Thanh Phong là yêu nhau. Tôi khuyên anh không nên lãng phí công sức, bởi vì tôi không có bất kì hứng thú gì đối với anh cả.”

 

Không có bắt kì hứng thú gi!

 

Câu nói này ngay lập tức đánh tan lòng tự tôn luôn luôn kiêu ngạo của Chử Chấn Phong!

 

Anh vì người phụ nữ này làm bao nhiêu chuyện, cuối cùng đồi lại một câu này của cô sao?

 

Người phụ nữ này thật là nhẫn tâm!

 

Chử Chấn Phong tức giận nhìn chằm chằm Tần Hoài An, ước gì có thể lột hết da của cô ngay tại chỗ, lột sạch bên trong, tận mắt nhìn thấy trái tim của cô như thế nào!

 

Nhưng rốt cuộc anh đã không làm điều đó.

 

Anh chỉ lườm cô vài giây, rồi đột ngột rời khỏi cô và sải bước về phía trước.

 

Cả hai người đều ướt đẫm đi lên từ dưới biển, vừa đi nước vừa nhỏ từng giọt, để lại những dấu chân ướt trên mặt đất.

 

Chử Chấn Phong đi tới xe không quay đầu lại, mở cửa ngồi vào, sau đó đóng sầm cửa lại.

 

Không có ý định để cho Tần Hoài An lên xe.

 

Thấy vậy, Tần Hoài An lập tức chạy tới xe đập cửa sổ, “Chử Chấn Phong, anh còn chưa nói cho tôi biết Thiên Nam đang ở đâu?”

 

Cửa số xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra bộ mặt u ám khó lường của Chử Chấn Phong, vẻ mặt đầy sự lạnh lùng.

 

“Cô không phải đang yêu nhau với Liễu Thanh Phong sao? Đi tìm hắn đi, còn muốn con trai gì chứ? Từ nay đứa nhỏ thuộc về tôi!”

 

Tần Hoài An không nghe ra ý tứ hàm xúc trong lời nói của anh, trong tiềm thức thầm nghĩ anh cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật, sắp cướp mắt con trai của cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 720


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 720

 

“Không đời nào!”

 

Cô nói ngay, trong mắt mang theo vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm Chử Chấn Phong : “Nếu anh không trả lại con trai cho tôi, thì cả đời này tôi sẽ đi theo anh mãi mãi!”

 

“Cả đời?” Chử Chấn Phong ánh mắt mù mít lóe lên một tia sáng, đột nhiên đẩy cửa xe.

 

Tần Hoài An bắt ngờ lùi về sau, suýt nữa thì ngã.

 

Sau đó, cô chưa kịp phản ứng thì đã bị anh nắm lấy cỗ tay, một sức mạnh không thể chống cự lại được đã mạnh bạo kéo cô vào trong xe.

 

Cô vội vàng lao vào xe, nhưng bắt ngờ nhảy bổ vào người của người đàn ông.

 

Tần Hoài An vô thức muốn đứng dậy, nhưng lại bị hai cánh tay đầy lực của Chử Chấn Phong ôm chặt cố định lại, không thể động đậy được một chút nào.

 

Cả hai người ướt đẫm dính vào nhau, giữa mấu nối tản ra một không khí ấm áp.

 

Trời đất quay cuồng, Tần Hoài An lại bị anh đẩy xuống ghế dưới.

 

Trong xe chật chội tối tăm, Chử Chấn Phong nhìn thẳng vào cô, trên mặt nở nụ cười lạnh.

 

Anh nhẹ nhàng thở ra một hơi, thổi vào mặt cô, nhỏ giọng nói: “Được thôi, vậy chỉ cần em dính với anh cả đời là được.”

 

Tần Hoài An đáp lại ánh mắt nghiêm nghị của anh ta, trong lòng chắn động, ép buộc bản thân bình tĩnh lại, nghiền răng nhắc nhở: “Trả lại con trai cho tôi, ưm ưm…”

 

Hơi thở ẩm ướt độc đoán của anh lao về phía mặt cô, và bịt kín mọi lời nói của cô lại trong miệng.

 

Tần Hoài An dù có giãy giụa thế nào cũng sẽ bị ăn hết!

 

Vệ Nam vừa định lên xe, vừa kéo cửa xe không kịp phòng ngự mà liền nhìn thấy cảnh tượng ở ghế sau, khuôn mặt của anh ta đỏ bừng, anh ta nhanh chóng đóng cửa xe lại, lui sang một bên thật xa.

 

Bốp!

 

Một âm thanh giòn giả vang lên trong xe ở phía sau.

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Phong chắc là không xấu hỗ đâu nhỉ!”

 

Anh thẹn quá hóa giận nói, lại buông cô ra.

 

Khi anh nghĩ đến việc lặn xuống đáy biển một cách gấp rút và đi qua những hang động nguy hiểm để tìm cô, anh lại thấy cô đang ngủ với Liễu Thanh Phong.

 

Lửa giận đang cháy hừng hực trong lồng ngực.

 

Chử Chấn Phong duy trì sự tỉnh táo duy nhất còn lại, lạnh lùng hét lên: “Vệ Nam, lái xe!”

 

Nghe thấy giọng nói đầy sát khí của cậu Chử, Vệ Nam vốn đang đợi ở bên ngoài, trong lòng có chút cảm khái.

 

Ngồi trong xe, quả nhiên bầu không khí áp lực đến khó thở.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 721


Chương 721

 

Anh ta không dám nói thêm một lời nào, chỉ xác nhận với Chử Chấn Phong trở về biệt thự liền lập tức khởi động xe rời đi.

 

Trên đường đi, Tần Hoài An và Chử Chấn Phong không nói lời nào.

 

Môi và miệng cô tràn ngập hơi thở của anh, điều này không thể làm ngơ được.

 

Nghĩ đến việc bị anh hôn hai lần trong một ngày, cảm giác bị xâm phạm khiến Tần Hoài An cảm thấy tức giận và uất ức, hai mắt không khỏi đỏ bừng.

 

Trong sự im lặng của cả hai, chiếc xe đến căn biệt thự bên bờ biển và dừng lại trước cửa.

 

Khi Chử Chấn Phong xuống xe, thoáng thấy đôi mắt đỏ hoe của Tần Hoài An, liền giật mình.

 

Anh vốn phải tức giận mới đúng, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Tần Hoài An, lửa giận liền biến mắt, ngược lại cảm thấy có chút áy náy.

 

Anh thấp giọng nói: “Thiên Nam đang ở trong phòng của tôi.”

 

Sau đó đẩy cửa xe đi xuống trước.

 

Khi Tần Hoài An nghe được tin tức của con mình, cô không quan tâm đến việc tức giận với người đàn ông này nữa, liền theo anh xuống xe.

 

Cô vội vàng vào biệt thự, định lên lầu, nhưng bị kéo lại.

 

“Em đi thay quần áo trước đi.” Chử Chấn Phong nhíu mày nhìn cô, nhắc nhở nói.

 

Tần Hoài An nhận ra mình ướt sũng, con mình nhìn thấy nhất định sẽ rất lo lắng.

 

Cô gật đầu, vừa định nói.

 

Đội trưởng vệ sĩ của biệt thự đột nhiên đi vào, dừng lại trước mặt Chử Chấn Phong.

 

“Cậu Chử, chị Tống đưa cậu chủ nhỏ Thiên Nam đi ra ngoài, còn chưa trở lại.”

 

Sắc mặt Chử Chấn Phong đột nhiên trầm xuống, anh nghiêm nghị nói: “Tôi không phải đã nói chị ta chăm sóc tốt cho Thiên Nam, ai kêu chị ta đưa cậu bé đi chơi?”

 

Đội trưởng vệ sĩ thở dài, “Chị ấy nói, anh cho chị ấy dẫn cậu chủ nhỏ Thiên Nam đi ra ngoài, tôi cũng phái hai anh em tới bảo vệ bọn họ, nhưng đã mắt liên lạc…”

 

Sát khí toàn thân Chử Chấn Phong thay đổi đột ngột, anh nắm lấy tay Tần Hoài An không chút lưu tình, xoay người bước ra ngoài.

 

Tần Hoài An nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng hỏi: “Chử Chấn Phong, làm sao vậy? Thiên Nam có chuyện gì sao?”

 

“Có thể.”

 

Trong đôi môi mỏng của Chử Chấn Phong phun ra hai chữ, anh lập tức đi ra ngoài, lạnh lùng ra lệnh cho Vệ Nam vừa mới đậu xe: “Tống Mai biến mất cùng Thiên Nam, lập tức điều ra tung tích của hai người trên khắp thành phố Vệ Nam vừa nghe được tin tức, vẻ kinh ngạc thoáng hiện trên mặt, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, “Vâng thứ cậu Chử, tôi sẽ đi làm ngay!”

 

“Ngoài ra, điều tra kỹ cho tôi về thông tin của Tống Mai!” Trong mắt Chử Chấn Phong hiện lên một tia lạnh lẽo.

 

Tần Hoài An không ngờ Thiên Nam khi quay lại sẽ bị bắt đi. Lúc trước cô đã từng tiếp xúc với Tống Mai cảm thấy đối phương không giống người xấu, nhưng chị ta sẽ đưa Thiên Nam đi đâu?

 

Cô suy nghĩ miên man, nhưng không để ý đến thân thể của người đàn ông bên cạnh đang loạng choạng.

 

Ngược lại, Vệ Nam còn chưa rời đi, liền lo lắng nói: “Cậu Chử! Anh không sao chứ?”

 

Tần Hoài An chuyền sự chú ý, vô thức liếc nhìn Chử Chấn Phong, phát hiện sắc mặt của anh không được tốt cho lắm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 722


Chương 722

 

Vốn dĩ anh đang nắm tay cô, lúc này Tần Hoài An mới dễ dàng kéo ra, liền vùng vẫy thoát ra khỏi tay anh.

 

Cô lật tay anh lại vừa đủ để bắt được nhịp mạch đập của anh.

 

“Tại sao lại thành như thế này?” Cô vô thức nói.

 

Nghe vậy, Vệ Nam nhíu mày, vội nói: “Nhất định là do hai ngày nay bận việc công ty, lại lo lắng cho sự an toàn của cô Tần. Cậu Chử vẫn chưa được nghỉ ngơi. Đêm qua biết được rằng cô có thể bị rơi xuống đáy biển bởi xoáy nước. Anh ấy đứng trên thuyền suốt đêm không chợp mắt, trời vừa sáng là lập tức xuống biển đi cứu cô rồi ”.

 

Tần Hoài An cảm động trong lòng, cô nhìn Chử Chấn Phong có phần bắt ngờ.

 

Vệ Nam nói tiếp: “Cậu Chử, toàn thân anh ướt đẫm rồi, hay là mau thay quần áo đi.”

 

“Nói nhiều quá! Mau làm những việc tôi dặn vừa rồi đi!”

 

Chử Chấn Phong trầm giọng nói, hiển nhiên không muốn lộ ra vẻ yếu ớt của mình, đầy tay Tần Hoài An ra, đứng thẳng người.

 

Vệ Nam cũng không nói gì nhiều thêm nữa, chỉ là nhìn Tần Hoài An bằng ánh mắt cầu khẩn, “Cô Tần, xin cô hãy chăm sóc cậu Chữ.”

 

Nói xong, không đợi Tần Hoài An kịp trả lời, liền quay người đi không chút do dự.

 

Tần Hoài An: “…”

 

Cho dù cô có hận Chử Chấn Phong như thế nào, bây giờ cô cần người đàn ông này cho người đi tìm Thiên Nam, cô vẫn nên cố gắng đảm bảo sức khỏe cho anh, đúng không?

 

Nghĩ vậy, Tần Hoài An quay sang Chử Chấn Phong nói: “Trước tiên hãy thay quần áo đi. Một chút nữa tôi sẽ đi tìm thuốc khu hàn trừ thấp cho anh.”

 

Trong mắt Chử Chấn Phong hiện lên một chút vui mừng bắt ngờ, trước khi kịp nhếch khóe môi lên, Tần Hoài An lại lạnh lùng nhắc nhở: “Tôi không phải đối xử với anh đâu, chỉ là lo sẽ không có người tìm Thiên Nam!”

 

Nói xong cô đi vào trong trước.

 

Tần Hoài An nhanh chóng thay một bộ quần áo, xuống lầu lấy thuốc cho Chử Chấn Phong.

 

Sau khi nấu hết thuốc, cô vẫn không thấy Chử Chấn Phong đi xuống lầu.

 

Lại đợi thêm một hoặc hai phút, người đàn ông vẫn chưa xuống.

 

Cuối cùng cô cũng không thèm đợi nữa, lên lầu gõ cửa phòng anh.

 

“Chử Chấn Phong, xuống lầu uống thuốc.”

 

Bên trong cửa, không có động tĩnh gì.

 

Tần Hoài An nhăn lại đầy nghi hoặc, nhưng nhanh chóng nhận ra điều gì đó, sắc mặt hơi thay đổi, bất giác mở cửa bước vào.

 

Không có ai trong phòng cả.

 

Cô quay người và bước nhanh về phía phòng để đồ.

 

Trên tắm thảm trong phòng để đồ, người đàn ông không còn ý thức ngắt xỉu xuống đất, ngực trần, chỉ mặc một chiếc quần tây, khóa kéo vẫn chưa đóng lại, đáy quần mơ hồ lộ ra.

 

Tần Hoài An nhíu mày, xoay người muốn đi xuống gọi vệ sĩ, nhưng lại nhận ra vệ sĩ đều ở ngoài cổng, cách một cái sân, rất xa.

 

Bất lực, cô không còn cách nào khác ngoài việc tự mình đi lên và dùng tay đỡ Chử Chấn Phong lên khỏi mặt đất.

 

Kéo theo thân thể cao tám thước của Chử Chấn Phong, cuối cùng đem anh đặt ở trên giường.

 

Tần Hoài An nhìn sắc mặt tái nhợt của anh, đột nhiên nghĩ tới lời Vệ Nam nói.

 

Chử Chấn Phong đã đợi ở bãi biển cả đêm để xuống biển cứu cô.

 

Với thân phận của mình, xung quanh có rất nhiều người có thể cử đi, tại sao lại phải đích thân ra biển?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 723


Chương 723

 

Đặc biệt, anh còn đưa thiết bị và bình dưỡng khí cho Liễu Thanh Phong, còn mình thì lại suýt chết đuối trên biển.

 

Nếu là chỉ vì muốn giành lầy con trai, thì không đến nổi như vậy phải không?

 

Trong lòng Tần Hoài An có chút bối rối và chắn động.

 

Nhưng bây giờ Thiên Nam không biết là đã đi đâu, cô cũng không có tâm trạng để suy nghĩ nhiều về cái này.

 

Tần Hoài An đem thuốc lên, bón cho Chử Chấn Phong uống từng chút một.

 

Sau đó cô ra khỏi phòng anh, đi tới phòng khách dưới lầu, thắp thỏm chờ Vệ Nam đem tin tức trở về.

 

Một vài tiếng sau.

 

Vệ Nam cuối cùng cũng trở lại.

 

Có một người khác mà Tần Hoài An biết đã trở lại cùng anh ta.

 

Chử Châu không kinh ngạc khi nhìn thấy Tần Hoài An ở trong đại sảnh, nhẹ nhàng hỏi cô: “Cô Tần, tình hình của Chắn Phong thế nào rồi?”

 

“Tôi đã cho anh ta uống thuốc và nghỉ ngơi trong phòng trên lầu. Tôi không biết anh ta đã tỉnh hay chưa”, Tần Hoài An nói.

 

Đã lâu không gặp Chử Châu, nhưng hiện tại cô cũng không quá tò mò về ông ta.

 

Cô thuận miệng trả lời câu hỏi của ông ta, rồi lập tức quay sang Vệ Nam và hỏi: “Có tin tức gì về Tống Mai và Thiên Nam không?”

 

Vẻ mặt của Vệ Nam có chút nghiêm trọng, lại giống như đang khó chịu, nói: “Tống Mai hóa ra là đặc vụ ngầm do nhà họ Hàn phái tới … lúc này đang ở trong tay Hàn Lệ Thu!”

 

Tần Hoài An tái mặt ngay lập tức.

 

Nhìn thấy Chử Châu và Vệ Nam bước nhanh lên lầu, cô cũng vội vàng chạy theo, vừa đuổi theo phía sau vừa sốt sắng hỏi: “Hàn Lệ Thu bắt Thiên Nam có mục đích gì? Cô ta nhất định sẽ ra điều kiện đúng không? Cô ta có nói gì về làm thế nào để cô ta trả Thiên Nam lại không”

 

Tần Hoài An chưa kịp nói xong, Chử Chấn Phong đã dựa tường, đi ra khỏi phòng, đụng phải ba người bọn họ.

 

Vệ Nam lập tức báo cáo tình hình cho Chử Chấn Phong.

 

Sau đó anh ta lập tức nhận tội: “Cậu Chử, chính sự thẩm tra lỏng lẻo của tôi đã tạo lỗ hỏng cho người nhà họ Hàn chui vào. Nếu như sớm có thể tìm ra nội tình của Tống Mai, sẽ không có chuyện gì xảy ra với cậu chủ nhỏ!”

 

“Bây giờ nói những điều này có ích gì.”

 

Chử Chấn Phong sắc mặt lạnh như băng, khẽ hỏi: “Hàn Lệ Thu, yêu cầu gì?”

 

Vệ Nam nghiền răng nghiền lợi phun ra hai chữ, “Không có.”

 

Nếu Hàn Lệ Thu có yêu cầu thì đã tốt rồi, nhưng không có yêu cầu … Vậy thì cậu chủ nhỏ nhất định là lành ít dữ nhiều rồi.

 

Dù sao Hàn Lệ Thu đó là một người phụ nữ điên rồ.

 

Tần Hoài An cũng hiểu điều này, nghe Vệ Nam nói, bước chân loạng choạng, thân thể đột nhiên va vào lan can, phát ra tiếng động khó chịu.

 

Đột nhiên, cô hỏi, “Thiên Nam chỉ là một đứa trẻ, tại sao cô ta lại muốn nhắm vào thằng bé?”

 

Chử Chấn Phong nhìn cô một cái, mím chặt môi không lên tiếng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 724


Chương 724

 

‘Vệ Nam đương nhiên không dám nói lung tung.

 

Chỉ có Chử Châu nhẹ nhàng thở dài giải đáp sự nghỉ hoặc của Tần Hoài An.

 

“Hàn Lệ Thu là một người có tâm muốn bao thù rất cao, cô ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc trừ khi đạt được mục đích. Cô ta đã nhiều lần sai sát thủ giết mẹ con cô, nhưng tất cả đều kết thúc trong thát bại. Cô có nghĩ rằng một khi phát hiện ra một cơ hội để tấn công cô ta sẽ mở lòng từ bi không? “

 

Tần Hoài An ngơ ngác nhìn ông ta, “Chú hai, ý của chú là … Hàn Lệ Thu, cô ta có lòng muốn giết mẹ con chúng tôi sao?”Chử Châu không hề giấu giếm cô, nói: “Kỳ thật, trước đó Hàn Lệ Thu đã hạ lệnh giết cô, còn lệnh cho Hàn Âu Dương đích thân trừ khử đi cô.”

 

Ông ta dừng lại, rồi liếc nhìn Chử Chấn Phong, “Tôi đã báo tin cho Chắn Phong và yêu cầu cậu ấy phải đề phòng trước. Đồng thời, tôi lợi dụng sự phòng vệ của Hàn Âu Dương đối với Hàn Lệ Thu để giả vờ hợp tác với anh ta và thuyết phục anh ta điều chỉnh kế hoạch hành động của anh ta, mới không xảy ra chuyện lớn nào cả … Chỉ là chúng tôi đã đánh giá thấp những thủ đoạn của Hàn Lệ Thu, cô ta lại còn giấu một Tống Mai ở bên cạnh cô. “

 

“Hàn Âu Dương?”

 

Tần Hoài An nghĩ rằng mình đã giúp đỡ Hàn Âu Dương máy lần, nhưng không ngờ anh ta lại năm lần bảy lượt muốn giết cô và Thiên Nam, thật thất vọng vì trước đây anh ta đã thề thốt rằng anh ta không phải là người lấy ơn báo oán.

 

Nhưng câu nói tiếp theo của Chử Châu khiến cô đột ngột choáng váng.

 

Chỉ nghe ông ta nói với vẻ tiếc nuối: “Hàn Âu Dương … đã chết rồi.”

 

Tần Hoài An nhìn vẻ mặt nghiêm trọng trên mặt anh ta, không khỏi bạo dạn đoán: “Chẳng lẽ là Hàn Lệ Thu làm?”

 

“Ừm, là bị thiêu sống.”

 

Chử Châu nhớ lại cảnh Hàn Âu Dương trước khi chết, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, sau đó nhanh chóng tiêu tán, nói: “Hàn Lệ Thu biết cái chết của Hàn Lệ Hoan có liên quan đến anh ta, nhưng cô ta đã lợi dụng anh ta suốt thời gian qua, chỉ là chờ đợi cho đến bây giờ mới ra tay. “

 

Tần Hoài An đã cứng họng.

 

Hàn Lệ Thu đáng sợ hơn gấp trăm lần cô nghĩ!

 

Hàn Âu Dương ít nhất cũng là chồng cô ta trên danh nghĩa, vậy mà thiêu sống người ta?

 

Cho dù là để báo thù cho Hàn Lệ Hoan, phương thức như vậy cũng … quá tàn nhẫn!

 

Cô không dám nghĩ đến việc Thiên Nam sẽ bị đối xử như thế nào nếu bị rơi vào tay.

 

Tần Hoài An chợt rùng mình, nhanh chóng nhìn về phía Chử Chấn Phong.

 

Bây giờ, ngoài anh ta, không ai có khả năng chống chọi với Hàn Lệ Thu và giải cứu Thiên Nam!

 

Không cần Tần Hoài An nói gì nhiều Chử Chấn Phong hiểu cô muốn nói gỉ, anh kiên quyết gật đầu hứa: “Tôi sẽ không để Thiên Nam xảy ra chuyện gi!”

 

Tần Hoài An hiện tại chỉ có thể tin tưởng anh.

 

Mặc dù, sau khi hiểu sâu sắc sự ghê gớm của Hàn Lệ Thu, nỗi tuyệt vọng trong lòng cô đã vượt quá mong đợi…

 

Trong lúc Tần Hoài An đang suy nghĩ, Chử Chấn Phong đã kêu Vệ Nam vào trong phòng giúp anh lấy áo vét.

 

Người đàn ông khoác chiếc áo khoác lên người, trầm giọng nói: “Vệ Nam, đi thôi.”

 

Tần Hoài An thoáng nhìn anh rời đi, đột nhiên hoàn hồn, kéo lấy tay anh lại.

 

Chử Chấn Phong quay đầu lại, hơi nhíu mày nhìn cô, nói: “Em cứ ở chỗ này chờ tin tức của tôi.”

 

Tần Hoài An dường như không nghe thấy lời này, cô nhìn anh thật chăm chú, cỗ họng có chút thắt lại.

 

Trong chốc lát, cô hạ quyết tâm nói: “Chử Chấn Phong, chỉ cần anh giải cứu được Thiên Nam, tôi sẽ cho đứa nhỏ nhận anh là bố!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 725


Chương 725

 

Đôi mắt vốn dĩ ảm đạm và u ám của Chử Chấn Phong bỗng chốc sáng lên vì lời nói của cô.

 

“Em có bằng lòng hứa với tôi không?”

 

Anh vừa vui mừng vừa ngạc nhiên hỏi, lầy lời của Tần Hoài An rằng sẽ để cho Thiên Nam nhận mình là bố, và gả cô vào cổng nhà họ Chử cùng đứa nhỏ, đánh đồng với nhau, như một lẽ đương nhiên.

 

Chỉ cần tìm được con trở về, Tần Hoài An bằng lòng gả cho hắn!

 

Tần Hoài An không tìm hiểu về phản ứng quá mức kích động của anh, mà đưa mắt xuống cố nén chua xót trong mắt nói: “Đúng vậy, chỉ cần anh có thể đem con trở về, tôi sẽ không tranh giành với anh nữa.”

 

Cô thậm chí không thể bảo vệ đứa con của mình, cô lấy tư cách gì của người mẹ để đem con bên mình chứ? Thật là không biết lượng sức mình.

 

Hiện tại đã xảy ra loại chuyện này, Tần Hoài An rốt cuộc cũng nghĩ thông.

 

Vì Chử Chấn Phong quan tâm đứa nhỏ này nhiều như vậy, nên để đứa nhỏ đi theo anh ta hơn là đi theo mình.

 

Nếu Chử Chấn Phong thực sự có thể bảo vệ Thiên Nam lần này, thì cô ấy sẽ đưa đứa nhỏ cho anh ta.

 

Dù sao thì cô cũng có thể thấy rằng Thiên Nam vẫn rất thích Chử Chấn Phong, và thậm chí thằng bé còn vô thức gọi anh là bó…

 

Chử Chấn Phong mang theo Vệ Nam, Chử Châu rất nhanh đã rời đi.

 

Tần Hoài An ở trong biệt thự một mình, xung quanh là vệ sĩ của nhà họ Chử, bảo vệ cô rất chặt chẽ.

 

Bây giờ cô đang một lòng lo lắng cho Thiên Nam, trong thâm tâm cô không thể bình tĩnh.

 

Nhưng cô cũng không dám nghĩ về việc Hàn Lệ Thu sẽ đối xử với Thiên Nam như thế nào.

 

Sau khi vòng vài vòng trong biệt thự, Tần Hoài An nghĩ đến vẻ mặt tái nhợt và yếu ớt của Chử Chấn Phong trước khi rời đi, cô kiên quyết vào bếp nấu canh bồi bổ cho anh.

 

Lúc này, cô ấy chỉ có thể tìm nhiều việc cho bản thân làm càng nhiều càng tốt, để xua tan đi những lo lắng trong lòng.

 

Ở bên này.

 

Ngay khi Chử Chấn Phong ra khỏi biệt thự, anh lập tức nói với Vệ Nam: “Tới nhà họ Hàn!”

 

“Cậu Chử, anh lại định đích thân đi gặp Hàn Lệ Thu sao?” Vệ Nam ngạc nhiên hỏi.

 

Nếu cần anh ta thuyết phục, Chử Châu, người đang ngồi bên cạnh Chử Chấn Phong, đã lên tiếng: “Chấn Phong, cậu làm vậy là không thỏa đáng.”

 

Vệ Nam cũng vội vàng nhân cơ hội gật đầu, “Đúng vậy, cậu Chử, bây giờ tình thế khó khăn xoay chuyền, Hàn Lệ Thu hẳn là biết lúc trước anh đã giở trò, cho nên lúc này mới liều mạng tấn công cạu chủ nhỏ Thiên Nam. Nếu lần này anh đi, lỡ người phụ nữ đó có sát ý đối với anh, hậu quả sẽ rất thảm khốc!

 

Vẻ mặt Chử Chấn Phong lạnh lùng, thản nhiên nói: “Nếu tôi không đi, Hàn Lệ Thu sao có thể thả người?”

 

Vì đã đồng ý với Tần Hoài An, nên dù chuyến đi có nguy hiểm đến đâu anh cũng phải đi.

 

Nghe vậy, cả Chử Châu và Vệ Nam đều chìm vào im lặng.

 

Một lúc lâu sau, Chử Châu trầm ngâm nói: “Nếu cậu nhất định phải đi, tại sao không, để tôi đi chuyến này thay cho cậu?”

 

Chử Chấn Phong nhướng mày nhìn ông ta, “Chú hai, Hàn Lệ Thu đã biết chú ngắm ngầm trợ giúp nhà họ Chử, giả vờ hợp tác với nhà họ Hàn, cô ta càng hận chú hơn.”

 

“Vậy thì đã sao?” Chử Châu cười nhẹ, ánh mắt rất bình tĩnh, nói: “Cậu là người nắm toàn quyền của nhà họ Chử, đại diện cho toàn bộ gia tộc. Chỉ cần cậu bình an vô sự tiếp tục gây sức ép với nhà họ Hàn, Hàn Lệ Thu cũng gọi là vì gia tộc mà bỏ thù cá nhân sang một bên ”.

 

“Tuy rằng cô ta làm việc rất điên cuồng, nhưng thứ nhà họ Hàn mong muốn nhất chính là phục hưng gia tộc và đánh bại nhà họ Chử. Để đạt được mục đích này, tôi không nghĩ rằng cô ta sẽ động vào Thiên Nam trong lúc này, nhưng muốn sử dụng thằng bé để thương lượng điều kiện với cậu. Nếu cậu đi chuyến này, thật khó để đảm bảo rằng cô ta sẽ không nghĩ đến việc khác, nhưng tôi đi sẽ n thỏa hơn. “
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 726


Chương 726

 

Chử Châu đã ở trong nhà họ Hàn ba năm, ông ta tiếp xúc với Hàn Lệ Thu nhiều nhất, nói đến chuyện hiểu cô ta thì Chử Chấn Phong và Vệ Nam đều thua kém ông ta.

 

Vì vậy, sau khi nghe ông ta phân tích, Chử Chấn Phong cũng bình tĩnh lại, buông sự gấp gáp trong lòng xuống, nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.

 

Vệ Nam nhìn Chử Châu đầy cảm kích, sau đó lo lắng quan sát phản ứng của cậu Chử trong gương chiếu hậu, chờ anh nói.

 

Chử Chấn Phong trầm tư suy nghĩ một hồi, cuối cùng mím đôi môi mỏng nói: “Chú hai, chuyện này tôi giao cho chú. Nhất định phải để cho Hàn Lệ Thu hiểu nếu cô ta dám động vào một sợi lông nào của Thiên Nam, thì nhà họ Chử nhát định sẽ để cho nhà họ Hàn yên ổn mà tồn tại!”

 

Giọng nói lạnh lùng đầy sát khí.

 

Chử Châu khẽ gật đầu, “Được.”

 

Đầu tiên Vệ Nam chở Chử Chấn Phong đến nhà họ Chử, sau đó theo chỉ thị của anh đích thân hộ tống Chử Châu đến nhà họ Hàn.

 

Ngay khi Chử Chấn Phong bước vào cửa lớn của công ty, anh lập tức nói chuyện với nhóm quản lý cấp cao của công ty và kêu tất cả mọi người đến phòng họp tổ chức một cuộc họp cấp cao!

 

Hành động kìm hãm đối với nhà họ Hàn không được dừng lại dù chỉ một khắc.

 

Trước tình hình trong phút chốc đã thay đổi của hai nhà Hán và nhà Chử, thế giới bên ngoài không còn ai dám đoán xem cuối cùng ai sẽ thắng, chỉ có thể ôm sự kích động mà nhìn hai con rồng khổng lồ trên thương trường cạnh tranh.

 

Còn những thế lực nhỏ bé phụ thuộc và nương tựa vào hai gia tộc, họ là những người chịu ảnh hưởng đầu tiên.

 

Hiện giờ, nhà họ Hàn đang bị nhà họ Chử gây sức ép trở lại, bó con Vương Thanh Hà lo lắng như kiến bò trên nồi lầu.

 

Vương Bách Điền bức xúc nói: “Sớm biết đã không nghe lời con. Bồ đã bán cỗ phần của nhà họ Chử và đầu tư hết vào nhà họ Hàn. Giờ tiền của chúng ta đã mắt rồi. Tài sản mấy chục ngàn tỷ, chỉ còn lại chứ tới mấy ngàn tỷ! “

 

“Bố, không phải bố đã nói muốn lấy lòng nhà họ Hàn sao? Tại sao bây giờ lại biến thành con đề nghị rồi chứ?” Vương Thanh Hà liếc nhìn ông ta một cái, cảm thấy rất khó chịu.

 

Lời nhà của cô ta, Vương Bách Điền cũng không nói nên lời.

 

Vương Bách Điền đi tới đi lui, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chuyện này sẽ không ổn đâu. Bồ nghĩ tình hình hiện tại của nhà họ Hàn cũng không khá hơn nhà họ Chử trước đây là bao. Chử Chấn Phong chắc chắn sẽ còn có động thái tiếp theo trong tương lai. Nếu Hàn Lệ Thu giữ không vững thì đừng mong cô ta sẽ bao bọc chúng ta nữa. “

 

“Vậy phải làm sao?”

 

Vương Thanh Hà cũng là người lo lắng nhất về vấn đề này.

 

Một khi nhà họ Hàn sụp đồ thì cô ta cũng xui xẻo theo.

 

Đặc biệt là khi cô từng nói những lời độc ác trước mặt Chử Chấn Phong một cách kiêu hãnh, nhục mạ anh. Cho dù hiện tại anh không biết chuyện về sợi dây chuyền, nhưng hẳn là có ác cảm với cô trong lòng.

 

Vương Thanh Hà đang nghĩ ngợi thì liền nghe Vương Bách Điền thúc giục nói: “Con gái, đừng nói gì nữa, con đi gặp Hàn Lệ Thu, chuộc lại 60 ngàn tỷ. Nếu lấy được tiền, chúng ta có thể ra nước ngoài trốn khỏi sóng gió này là được. “

 

“Có thể ra nước ngoài, nhưng muốn lấy tiền từ Hàn Lệ Thu …” Vương Thanh Hà cau mày khi nghĩ đến Hàn Lệ Thu.

 

Thành thật mà nói, cô ta không dám.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 727


Chương 727

 

Vương Thanh Hà chỉ đơn giản nói: “Bố, tốt hơn hết là bố nên đi. Con đã ký hợp đồng với cô ta. Con đi là không thích hợp.”

 

Vương Bách Điền lập tức trừng mắt nhìn cô ta, “Không phải con thường xuyên qua lại với cô ta nhiều sao?!”

 

“Con……”

 

Vương Thanh Hà đang định nói thì điện thoại reo lên.

 

Cô không thèm tiếp tục nói chuyện với bố mình, vội vàng trả lời điện thoại, “Gia Mỹ, anh đang tìm tôi có chuyện gì vậy?”

 

Khi nghe nói đó là Chử Gia Mỹ, Vương Bách Điền nén giận, lặng lẽ nhìn cô ta.

 

“Vương Thanh Hà, tôi tìm đến cô vì Giải trí Tinh Du, chắc cô chưa quên chứ?” Giọng nói nhắc nhở của Chử Gia Mỹ truyền đến qua điện thoại.

 

Trái tim Vương Thanh Hà đột ngột chùng xuống, và cô ta vô thức nhìn về phía cha.

 

Qủa nhiên, Vương Bách Điền tức giận đến mức lỗ mũi sắp bốc khói.

 

Ông ta không muốn không không mà giao Giải trí Tỉnh Du cho Chử Gia Mỹ, hiện tại tiền đầu tư vào nhà họ Hàn đã hao hụt quá nhiều, ông ta càng không muốn chia tài sản trong tay mình cho người khác nữa.

 

Ông lắc đầu dữ dội với Vương Thanh Hà.

 

Nhưng Vương Thanh Hà không biết đã nghe Chử Gia Mỹ nói cái gì, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, đáp: “Được rồi, tôi cần một chút thời gian để chuẩn bị hợp đồng.”

 

“Được rồi, cô hành động nhanh đi.” Chử Gia Mỹ thúc giục rồi cúp điện thoại.

 

Cô nghịch máy ảnh trên bàn và nhìn lên người trợ lý đang đứng trước mặt mình, ăn mặc rất kỳ cục.

 

Đặt máy ảnh xuống và chậm rãi nói: “Kinney, để tránh cho anh em của tôi nghỉ ngờ, tôi sẽ chuyển Giải trí Tinh Du sang tên của anh, tuyên bố rằng anh đã đào thoát khỏi nhà họ Chử và chạy đến nhà họ Vương, vì vậy sau này anh phải trốn đi một thời gian… Anh là người duy nhất tôi có thể tin tưởng bây giờ, anh sẽ giúp tôi chứ? “

 

Nói xong dùng ánh mắt cầu xin nhìn anh ta.

 

Kinney đã ở bên Chử Gia Mỹ lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta thấy Chử Gia Mỹ đặt lòng tự trọng xuống trước mặt mình.

 

Anh ta không khỏi dao động, nhưng lý trí vẫn khiến anh không thể không thuyết phục cô ta: “Gia Mỹ, cô thực sự muốn điều này sao? Nếu một ngày nào đó anh trai cô và những người khác biết những chuyện cô đã làm này…”

 

“Họ sẽ không biết đâu.”

 

Chử Gia Mỹ cắn môi, “Chỉ cần cho tôi thêm một cơ hội trả thù nhà họ Liễu, tôi sẽ dừng lại…”

 

Nghe đến đây, Kinney không khỏi im lặng.

 

Thật lâu sau, anh ta gật đầu, trịnh trọng nói: “Được rồi, tôi đồng ý sẽ giúp cô.”

 

“Cảm ơn, Kinney!” Chử Gia Mỹ lập tức nở nụ cười.

 

Kinney nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, vô tình để lộ ra một tia thâm tình, nhưng rất nhanh đã bị anh ta giấu lại.

 

Vương Thanh Hà ở bên này.

 

Khi nghe tin cô ta thực sự đồng ý giao công ty cho Chử Gia Mỹ, Vương Bách Điền không còn bình tĩnh được nữa.

 

“Vào lúc này rồi mà cô còn ngu ngốc như vậy? Đem công ty đang nắm trong tay, thu nhập hàng chục ngàn tỷ một năm, không không đi giao cho Chử Gia Mỹ làm cái gì?!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 728


Chương 728

 

Vẻ mặt Vương Thanh Hà rất khó coi, nhất là khi nghĩ đến những gì Chử Gia Mỹ nói, cô ta tức giận run lên.

 

Đối mặt với sự chất vần của Vương Bách Điền, cô ta ngẩng đầu, nghiền răng nghiền lợi nói: “Bố cho rằng tôi bằng lòng sao?! Trên tay tôi đã nhuốm máu người, còn bằng chứng thì nằm trong tay Chử Gia Mỹ!”

 

“Cái gì?!” sắc mặt của Vương Bách Điền đột nhiên tái nhọt.

 

Phải một lúc sau, ông ta mới phản ứng với những gì Vương Thanh Hà đã nói.

 

Ông ta lùi lại một bước, kinh ngạc nhìn Vương Thanh Hà, vẻ mặt sợ hãi, “Cô rốt cuộc đã giấu tôi bao nhiêu chuyện rồi…”

 

Trong biệt thự.

 

Tần Hoài An nhìn chằm chằm bọt nước sôi trào trong nồi, giật mình sửng sốt, nhíu mày lộ ra vẻ lo lắng chân thật nhất trong lòng.

 

Đã mấy giờ trôi qua, Chử Chấn Phong sao vẫn chưa có tin tức gì quay lại? Thiên Nam rốt cuộc đã thế nào rồi?

 

Tần Hoài An cầm lấy thìa, cáu kỉnh khuấy trong nồi, đậy nắp lại, vặn nhỏ lửa rồi tiếp tục hầm.

 

Cô không đợi được nữa, xoay người bước ra ngoài, quyết định gọi điện thoại cho Chử Chấn Phong hỏi tình hình.

 

Chiếc điện thoại mà lần trước Chử Chấn Phong nhặt được khi anh đi tìm, anh mang về biệt thự cắt vào ngăn kéo phòng – điều này Chử Chấn Phong đột nhiên nhớ ra trước khi rời đi, liền nhờ vệ sĩ đến nói với cô ấy.

 

Tần Hoài An đi thẳng lên lầu, đẩy cửa phòng ngủ chính.

 

Cô không nghĩ gì liền mở ngăn tủ đầu giường, không thấy điện thoại nhưng lại thấy một sợi dây chuyền rất quen thuộc.

 

Chắt liệu của sợi dây chuyền giống như đồng, hình dáng đơn giản và mang hơi hướng hoài cổ.

 

Ma xui quỷ khiến Tần Hoài An cầm nó lên, lật xem phía sau.

 

Qủa nhiên có một chữ Chử.

 

Cô nhớ rằng khi cô cứu Chử Chấn Phong ba năm trước, anh đã cưỡng bức đeo một chiếc dây chuyền giống như vậy lên cổ cô.

 

Chỉ là cô không quan tâm lắm đến sợi dây chuyền này, cũng không biết nó rơi ở đâu.

 

Đương nhiên Tần Hoài An sẽ không nghĩ rằng đây là sợi dây chuyền trên tay là cùng một dây.

 

Nói cho cùng, sợi dây chuyền này nhìn thì bình thường, thật ra cũng không đặc biệt lắm, không hiếm thấy nếu Chử Chấn Phong có cùng lúc bốn năm chiếc.

 

Tần Hoài An cũng không quan tâm lắm, liền đẻ lại sợi dây chuyền.

 

Khi cô chuẩn đóng ngăn kéo, cô bắt giác bị cuốn hút bởi một cuốn sổ.

 

Nó là một cuốn sách vẽ của trẻ em.

 

Cô lấy ra, lật một trang, nhưng đột nhiên sững sờ.

 

Trên nền giấy vẽ trắng, có một bức tranh với những đường nét đơn giản nhưng màu sắc tươi sáng.

 

Người bố với mái tóc đen ngắn trong bộ com-lê và người mẹ mặc váy dài với mái tóc dài đang bế đứa con chân tay ngắn ngủn giữa họ, mỗi người đều nở nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, tạo thành bức tranh ấm áp của một gia đình ba người.

 

Ở khoảng trống còn dùng bút chì màu xanh viết một dòng chữ: Bồ nói, mẹ sẽ trở về an toàn … Thiên Nam phải đợi mẹ trở lại!

 

Nét chữ của đứa trẻ, Tần Hoài An không thể không quen thuộc hơn nữa.

 

Nhìn thấy hàng chử này, chóp mũi cô đột nhiên cay. P/S: Team truyện xin thông báo đến các tình yêu. Từ mai truyện sẽ được up trên trang mới: Truyen1.one

Chúng mình luôn mong các bạn sẽ luôn ủng hộ chúng mình!!

Đây là link mới nhé cả nhà: Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom