Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài
Chương 321


Chương 321

Dư Nhiễm nhìn bóng lưng của anh ấy biến mất ở ngã rẽ cầu thang, chưa lấy lại tinh thần.

 

Sau đó biết được Lục Hy Thiên từ bỏ bộ vai nam chính của phim , hơn nữa đã trở về nước ngoài.

 

Cô ấy mới biết đó có lẽ là lần cuối cùng cô ấy gặp anh ấy.

 

Không, nhất định sẽ còn gặp lại!

 

Dư Nhiễm trong lòng chôn giấu chút tâm nguyên nhỏ nhoi.

 

Người không thể chấp nhận Lục Hy Thiên rời khỏi nhất đương nhiên chính là Chử Gia Mỹ.

 

Cô ta đã đợi anh ấy rất lâu rồi, không ngờ được bởi vì một Dư Nhiễm, anh ấy lại giận dữ mà bỏ đi.

 

“Dư Nhiễm cái con đàn bà đê tiện đó, sở hữu một khuôn mặt ngây thơ trong sáng, đã khiến cho Lục Hy Thiên nhìn cô ta bằng cặp mắt khác, giờ Lục Hy Thiên đi rồi, xem còn ai có thể che chở cho cô ta”

 

Chử Gia Mỹ tức tối nói, nhìn Vương Thanh Hà đang ngồi đối diện, hạ giọng nói: “Thanh Hà, ngày mai chính là ngày mọi người chính thức gia nhập vào đoàn phim rồi, chị và Dư Nhiễm chung một đoàn phim, nghĩ cách cho cô ta chịu hết tất cả cực khổ đi, tốt nhất là nắm được điểm yếu của cô ta, sau này có thể khiến cô ta không bao giờ có thể trở mình được nữa”

 

“Chuyện này hả, để chị suy nghĩ xem nên làm cách nào.” Vương Thanh Hà nói.

 

Dù cho Chử Gia Mỹ không đề xuất ra, cô ta cũng sẽ không để cho.

 

Dư Nhiễm dễ sống.

 

Trước đây khi thử vai nữ phụ, không ít lần cô ta bị đem ra so sánh với Dư Nhiễm, ai cũng nói cô ta diễn không xuất thần được như Dư: Nhiễm.

 

Hiện giờ vai nữ phụ đã thuộc về cô ta rồi, những người đó còn gì để nói nữa, còn về Dư Nhiễm, đương nhiên là nợ mới nợ cũ đều phải tính với cô ấy rồi.

 

“Ngọc Điềm, ngày mai cô qua đón tôi sớm chút” Sau khi xuống xe Namny van, Vương Thanh Hà dặn dò một tiếng trợ lý của mình, sau đó quay lưng đi về hướng biệt thự.

 

Sau lưng xe Namny van đi xa dừng.

 

Vương Thanh Hà vẫn còn chưa đến cửa biệt thự, đột nhiên từ bụi cây bên canh một thân hình mập mạp và chắc nịch xuất hiện.

 

Cô ta giật mình đang muốn hét lên, đã bị bịt miệng lại kéo vào trong bụi cây.

 

Gỡ tay của người đàn ông mập đó ra, Vương Thanh Hà tức giận nói: “Tiêu Mạnh Lương! Không phải tôi đã bảo anh rời khỏi Hải Lam rồi hay sao? Sao anh còn ở đây, còn dám tìm đến cửa nhà tôi nữa!”

 

“Rời đi? Tôi hiện giờ mới phát hiện, thành phố lớn này chơi quá đã, ông đây quyết định ở lại, sau này ở lại đây ăn chơi hưởng lạc” Tiêu Mạnh Lương khoác tay lại, cười hi hi nói với cô ta.

 

Vương Thanh Hà lập tức cảnh giác: “Anh muốn ở lại đây luôn?

 

Không được! Tiền tôi đã đưa cho anh rồi, giữa chúng ta không còn gì nữa, anh lập tức rời khỏi đây quay về quê của anh đi”

 

“Cô đưa cho tôi có chút tiền, một tỷ năm trăm triệu không đủ tôi tiêu nữa, ngủ với mấy gái điếm cao cấp là hết rồi”” Tiêu Mạnh Lương tỏ vẻ không hài lòng.

 

Dục vọng của con người một khi được mở ra, nó sẽ chỉ trở nên tham lam hơn.

 

Đôi mắt anh ta đảo quanh Vương Thanh Hà: “Cô nói xem, một ngôi sao như cô nếu muốn ngủ cùng cô một đêm thì phải mất bao nhiêu tiên?”

 

Khi Vương Thanh Hà thấy anh ta vẫn còn có ý định muốn đụng chạm mình, cô ta không khỏi cảm thấy ớn lạnh: “Đừng mơ tưởng nữa!

 

Nếu anh dám nảy sinh ý đồ với tôi..”

 

Chưa nói xong, Tiêu Mạnh Lương đã nhào đến, đè cô ta xuống dưới cơ thể của anh ta: “Làm sao, còn dám uy hiếp ông hay gì? Hiện giờ ông sẽ hảm cô ngay tại đây luôn có tin không? Cô có giỏi thì la lên đi, kêu hết người nhà của cô ra đây xem náo nhiệt!”

 

Vương Thanh Hà tức đến trợn tròn mắt, nhìn thấy đôi môi béo ú căng mọng định hôn cô ta liền đưa tay ra chặn lại.
 
Chương 322


Chương 322

Cô ta đảo mắt một vòng, đột nhiên nhanh trí nói: “Anh muốn ngủ với ngôi sao chứ gì? Tôi biết một người, có thể thỏa mãn anh!”

 

“Tên là gì, nói ra nghe thử” Tiêu Mạnh Lương nữa tin nữa nghi.

 

“Dư Nhiễm! Là một nghệ sĩ mới nổi của công ty chúng tôi, tuổi trẻ xinh xắn, nói không chừng còn là gái còn trinh đó!” Vương Thanh Hà nhanh chóng giới thiệu, trong lòng đã có tin toán xong, dụ dỗ nói: “Nếu như anh có thể xử được con nhỏ đó, tôi sẽ cho anh thêm một tỷ rưỡi!”

 

“Đồng ý!”

 

Tân Hoài An chính thức đến phòng thí nghiệm làm việc ngày đầu tiên, ngoại trừ Trương Nhược Phi, thì ba thành viên trong tổ đối xử với cô cũng không được tính là tốt lắm.

 

Bọn họ cũng đã nghe được tin đồn về chuyện của cô, vẫn luôn giữ thái độ nghi ngờ về năng lực chuyên ngành của cô, dù sao một người tuổi còn trẻ như vậy, thậm chí còn chưa tốt nghiệp y khoa, trong mắt bọn họ cô cũng giống như Trương Nhược Phi chỉ là một nhân viên thực tập.

 

Làm sao có tư cách lãnh đạo bọn họ hoàn thành hạng mục nghiên cứu này?

 

Tân Hoài An đều nhìn thấy sự khinh thường đó của các thành viên trong tổ đối với mình, nhưng cũng không giải thích gì nhiều. Mà là dùng hành động thực tế chứng minh năng lực của mình.

 

Đầu tiên cô tìm hiểu tiến độ nghiên cứu, sau đó rất nhanh vạch ra kế hoạch nghiên cứu tiếp theo, quy định rõ ràng phương án, phân công, đồng thời tự mình dẫn dắt thí nghiệm.

 

Thời gian một ngày trôi qua, ba thành viên trong tổ trong lòng vốn dĩ không phục kia đột nhiên ý thức được, Tân Hoài An đúng là có năng lực dẫn dắt đoàn đội, không khỏi có cách nhìn khác về cô.

 

Kết thúc công việc, Tân Hoài An đi thay quần áo.

 

Một thành viên trong tổ giữ chặt Trương Nhược Phi, tò mò hỏi: “Phi, tôi thấy cậu cùng Tân Hoài An rất thân, các người quen biết nhau trước rồi ư?”

 

“Đương nhiên, hạng mục này chính là hạng mục trước kia chúng tôi đã cùng nhau làm khi tham gia trận đấu.” Trương Nhược Phi không hề có một chút che giấu nào hào phóng nói.

 

Đối phương hoài nghỉ n‹ lạng mục mà các người đoạt giải có cả cô ấy sao? Hình như không có mà”

 

“Đương nhiên là có rồi, à đúng rồi, lúc ấy cô ấy dùng tên giả là Hoa Thư Thảo, không phải Tân Hoài An!”

 

“Cái gì, cô ấy chính là Tân Hoài An sao?!”

 

Chờ Tân Hoài An thay xong quần áo đi ra, liền phát hiện ánh mắt của ba thành viên trong tổ kia nhìn cô so với trước đó càng thêm hừng hực, còn mang theo một tia sùng bái.

 

“Tuổi trẻ tài cao, tiền đồ rộng mở!” Người lớn tuổi nhất Phàn Cảnh Dung nói.

 

Hai người khác nhao nhao phụ họa: “Không sai, chúng tôi có thể ở cùng một tổ với cô, thật sự là quá may mắn”

 

“Tổ trưởng Tân sau này xin dạy bảo nhiều hơn!” Nói xong vươn tay ra trước mặt Tân Hoài An.

 

Tân Hoài An cười bắt tay với anh ta: “Cám ơn đã ủng hộ, tôi cũng có rất nhiều chỗ phải học tập mọi người.”

 

Cô và Trương Nhược Phi từ trong công ty đi ra.

 

“Đợi lát nữa cùng nhau đi ăn cơm đi, chúc mừng từ hôm nay trở đi chúng ta lại có thêm một tầng quan hệ đồng nghiệp” Trương Nhược Phi đề nghị.

 

“Được, tôi mời khách”

 

“Vậy tôi liền không khách khí nữa” Trương Nhược Phi cười một tiếng, sau khi nói ra với Tân Hoài An trong lòng anh ngược lại càng thêm thản nhiên.

 

Như vậy cũng rất tốt.
 
Chương 323


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 323

Hai người tìm một nhà hàng gần đó, ăn cơm xong thời gian vẫn còn sớm.

 

Trương Nhược Phi đề nghị đưa Tân Hoài An về nhà, Tân Hoài An khéo léo từ chối: “Tôi tự mình trở về là được rồi, trên đường về thuận tiện mua chút đồ vật”

 

“Được rồi, vậy ngày mai gặp nhé” Trương Nhược Phi cũng không miễn cưỡng, vẫy tay chào tạm biệt cô.

 

Hai người ở bên ngoài nhà hàng tạm biệt, đi về hai phía ngược nhau.

 

Tân Hoài An đang đi đường thì thấy được một màn kỳ quái.

 

Một người đàn ông có thân hình mập mạp to cao, dìu một người phụ nữ đi vào trong khách sạn.

 

Nhìn dáng vẻ loạng choạng của người phụ nữ kia, hình như là uống Say rồi.

 

Nhưng Tần Hoài An nhìn xuống đồng hồ trên tay, thời gian mới có sáu giờ chiều.

 

Ai sẽ vào thời gian này uống say tới như vậy?

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Thấy thế, Tân Hoài An nhanh chóng đi theo.

 

Nhìn thấy thang máy dừng lại ở tầng hai mươi.

 

Cô khẽ vuốt bụng của mình, không dám tùy tiện hành động.

 

Lỡ như là hiểu lầm thì sao?

 

Không được, không thể cược một phần vạn kia, thật sự xảy ra chuyện, bồi thường chính là cuộc đời của cô bé kia.

 

Tân Hoài An lập tức gọi điện cho Trương Nhược Phi: “Anh về nhà chưa? Bên này tôi có chút việc, cần anh giúp đỡ”

 

Trương Nhược Phi nhanh chóng chạy tới.

 

Tân Hoài An nói: “Tôi chưa xác định tình huống có phải như tôi nghĩ không, tôi đi dò thám trước, nếu tình huống không ổn, anh lại ra tay”

 

“Được!”

 

Hai người tổng kết một phen rồi lên tầng hai mươi.

 

Tân Hoài An tìm được một chiếc xe dọn dẹp của khách sạn, lại mặc lên một bộ đồng phục, theo thứ tự gõ cửa.

 

Lúc gõ đến phòng hai ngàn không trăm mười lăm, cửa phòng mở ra.

 

Thấy là người đàn ông mập vừa rồi mở cưa, hơi thở Tân Hoài An cứng ngắc, vô ý thức liếc mắt vào bên trong, lại bị cơ thể người đàn ông mập ngăn cản.

 

Trên người người đàn ông trùm khăn tắm, lộ ra hai bàn chân thô đây lông.

 

Anh ta nhìn Tân Hoài An, giọng điệu rất không kiên nhẫn: “Chuyện gì?”

 

Tân Hoài An nở nụ cười: “Chào anh, xin hỏi anh cần quét dọn phòng sao?”

 

“Tôi không gọi cô tới” Tiêu Mạnh Lương nói xong ngay lập tức muốn đóng cửa lại.

 

Tân Hoài An dùng một tay ngăn cản: “Không thể nào, căn phòng kia đúng rồi rồi mà, chính là phòng hai ngàn không trăm mười lăm, thưa anh, anh có cần gọi điện xác nhận trước một chút không?”

 

“Xác nhận cái gì? Chuyện của ông vẫn chưa xong, quét dọn cái gì chứ?”

 

Tính cách Tiêu Mạnh Lương rất cộc căn, đẩy tay Tân Hoài An ra, muốn sập cửa lại.

 

Trương Nhược Phi nhân cơ hội vọt lên, một cánh tay mạnh mẽ ngăn cản động tác của anh ta.
 
Chương 324


Chương 324

“Anh…”

 

Không đợi Tiêu Mạnh Lương hét lên, anh ta và Tân Hoài An vọt vào.

 

trong phòng.

 

Nhìn thấy một màn trên giường, hai người đều ngẩn người.

 

Trương Nhược Phi lập tức đưa tay che mắt.

 

Tân Hoài An nhanh chóng tiến lên, kéo ga giường qua che lại cơ thể của Dư Nhiễm, kiểm tra tình trạng của cô ấy.

 

Rất nhanh cô đưa ra kết luận: “Không phải say rượu, cô ấy bị bỏ thuốc”

 

Quay đầu nhìn về phía người đàn ông mập còn chưa lấy lại tinh thần, trong ánh mắt loé lên ánh sáng sắc bén: “Nhược Phi, báo cảnh sát!”

 

Nghe tới báo cảnh sát, người đàn ông mập rốt cuộc mới kịp phản ứng, vô ý thức muốn chạy ra ngoài.

 

Trương Nhược Phi nhanh tay lẹ mắt níu anh ta lại, giơ tay đẩy ngã anh ta xuống đất.

 

Đừng nhìn cơ thể người đàn ông mập cường tráng, mập cũng là giả thôi, thật đúng là không đánh lại Trương Nhược Phi.

 

Trương Nhược Phi giẫm người dưới chân, gọi cảnh sát.

 

Trong quá trình chờ cảnh sát chạy tới, Tân Hoài An châm hai châm cho Dư Nhiễm, ép công hiệu của thuốc ra.

 

Cô ấy từ từ tỉnh táo, mở mắt ra thấy là Tân Hoài An thì ngẩn người.

 

“Cô Chử..” Vô ý thức gọi như vậy, sau đó bỗng nhiên nhận ra tình huống khác thường.

 

Phát hiện mình không mảnh vải che thân, cô ấy “a” một tiếng, sắc mặt trắng bệch.

 

Tân Hoài An đưa quần áo cho cô ấy, an ủi: “Yên tâm, chúng tôi đến kịp thời, có lẽ còn chưa kịp làm gì”

 

Dư Nhiễm gật đầu, xấu hổ giận dữ cắn môi: “Cảm ơn cô, Chử… Cô Tân” Xém chút lại nói sai.

 

Chỉ chốc lát sau, cảnh sát đến.

 

Tân Hoài An và Trương Nhược Phi làm người làm chứng đứng ngoài quan sát, cũng muốn tới đồn cảnh sát.

 

“Người đàn ông này hôm nay vừa tới đoàn làm phim giúp làm việc vặt, sau khi chúng tôi quay xong, anh ta rất nhiệt tình tới chào hỏi tôi, nói là fan hâm mộ của tôi, còn đưa tôi một ly cà phê Dư Nhiễm ngồi trên ngồi trên ghế thẩm vấn ở đồn cảnh sát, nhớ lại chuyện đã xảy ra: “Lúc ấy tôi khá mệt mỏi, muốn uống cà phê cho tỉnh táo nên uống nửa ly, sau đó lên nhà, đã cảm thấy bắt đầu choáng váng, sau khi tỉnh lại lân nữa phát hiện mình đã ở trong phòng khách sạn”

 

Tân Hoài An bổ sung nói: “Lúc ấy may là chúng tôi xông vào kịp lúc, nếu không thì thật sự là đã xảy ra chuyện lớn rồi, người đàn đó chính là có âm mưu xấu xa với Dư Nhiễm.”

 

Cảnh sát gật đầu một cái, họ đương nhiên tin những lời kể tình trạng lúc ấy của Dư Nhiễm và Tân Hoài An.

 

Chỉ là có một vấn đề.

 

“Cô Dư Nhiễm không bị xâm phạm thân thể và bằng chứng không đủ, rất khó để kết tội anh ta. Chúng tôi chỉ có thể giam anh ta tối đa mười ngày nửa tháng”

 

Dư Nhiễm nghe thấy thế, nổi bực tức trong mình khó mà bình lặng xuống.

 

Tân Hoài An kéo lấy tay của cô ấy, ý muốn an ủi.

 

Cô ấy cũng biết đây cũng không có cách nào.

 

“Hy vọng có thể giam anh ta lâu chút”

 

“Đây là đương nhiên rồi” Cảnh sát nói.
 
Chương 325


Chương 325

Nhưng mà tên đàn ông mập đó vừa nghe thấy mình sẽ bị giam trong này nửa tháng, lập tức nhảy dựng lên.

 

“Tôi không phục, tôi muốn xin bảo lãnh!”

 

Cảnh sát không muốn quan tâm anh ta, bất lực trước tình cảnh anh ta không ngừng quậy phá, cảnh sát cũng đành cho anh ta gọi điện thoại.

 

Nhóm người của Tân Hoài An và Dư Nhiễm sau khi hoàn thành xong thủ tục, từ trong cục cảnh sát đi ra.

 

Vương Thanh Hà nhận được điện thoại vừa hay chạy đến.

 

Trong lòng cô ta đang mắng Tiêu Mạnh Lương là đồ vô dụng không làm ăn gì được, nhưng vừa ngước mắt lên đã va chạm với nhóm Tân Hoài An, suýt chút nữa bị giật mình.

 

Nhìn Thấy Tân Hoài An và Dư Nhiễm đứng cạnh nhau, Vương Thanh Hà trong lòng đã hiểu, sự thất bại của Tiêu Mạnh Lương chắc hẳn Tân Hoài An không tránh khỏi có liên quan.

 

Tân Hoài An nhìn thấy Vương Thanh Hà vội vàng xuất hiện trước.

 

cửa cục cảnh sát, cũng vô cùng ngạc nhiên, sau đó, cô nhạy bén nghĩ ra điều gì đó.

 

Cô cản đường cô ta lại hỏi: “Cô đến đây để bảo lãnh cho Tiêu Mạnh Lương?”

 

“Tôi đến đây là cái gì, tại sao phải nói cho cô biết chứ?”

 

“Cô có thể không nói với tôi, nhưng hôm nay Dư Nhiễm suýt chút nữa xảy ra chuyện lớn, cô ấy có quyền được biết.”

 

“Làm gì? Theo như cô nói, những chuyện mà Tiêu Mạnh Lương làm có liên quan đến tôi rồi hả?” Vương Thanh Hà không chút nghĩ ngợi phản bác.

 

Cô ta nói dứt lời, Tân Hoài An lại cười lạnh lùng: “Cô quả nhiên vì anh ta mà đến.”

 

Vương Thanh Hà kinh ngạc, tức giận trong đầu.

 

Nhưng lý trí khiến cô ta kìm nén lại lửa giận, tránh nói sai.

 

“Anh ta là anh họ xa của tôi, xảy ra chuyện tôi nhất định phải giúp đỡ rồi”

 

“Anh họ ư? Hai người nhìn không giống là họ hàng” Tân Hoài An ám chỉ nói.

 

Vương Thanh Hà siết chặt nắm đấm, không thèm nói nhiều với họ, trực tiếp đi vào bên trong.

 

Đợi cô ta đi xa rồi, Dư Nhiễm mới mở miệng nói: vừa rồi cô nói với cô Vương là có ý?”

 

Tân Hoài An không trả lời, mà hỏi cô Thanh Hà sao?”

 

“Không có, trước đây bởi vì vai diễn nữ phụ của bộ phim , giữa tôi và cô ta chưa thể quyết định được là ai, nhưng sau đó cậu Chử chỉ đích danh cô ta đảm nhận vai nữ phụ, tôi diễn vai nữ phụ hai, giữ chúng tôi đã không xích mích gì nữa rồi”

 

Nghe thấy Dư Nhiễm nói thế, cô như hiểu ra điều gì đó: “Cô cùng đoàn làm phim với cô ta, nên cẩn thận với cô ta chút”

 

‘Cô Tân, những lời “Cô đã đắc tội với Vương Dư Nhiễm kinh ngạc, giống như chưa phản ứng kịp.

 

Tân Hoài An không nhiều lời: “Chúng ta cũng nên trở về đi. Trên đường cô nhớ cẩn thận”

 

“Cô Tân, hôm nay cảm ơn cô rất nhiều vì đã giúp đỡ tôi! Nhân tiện, tôi có thể giữ số điện thoại liên lạc của cô được không? Để hôm khác.

 

tôi cảm ơn hai người đàng hoàng” Dư Nhiễm thật thà nói.

 

“Không vấn đề gì, kết bạn We Chat đi” Tân Hoài An lấy điện thoại di động ra, lấy mã QR.

 

Sau khi thêm bạn bè, hai người tạm biệt nhau.
 
Chương 326


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 326

Trương Nhược Phi tò mò đi theo Tân Hoài An hỏi rằng chuyện đó có liên quan đến Vương Thanh Hà sao?”

 

“Tôi không biết” Tân Hoài An không có bằng chứng, cũng không dám tùy tiện đưa ra kết luận: “Chỉ là cảm thấy Vương Thanh Hà lòng dạ hẹp hòi, nếu là do cô ta làm ra thì cũng không cảm thấy kỳ quái.”

 

Cô nghĩ lại mình đã từng bị Vương Thanh Hà dùng thủ đoạn này, trong lòng cảm thấy ớn lạnh.

 

Trương Nhược Phi đồng tình với câu nói của Tân Hoài An, thở dài nói: “Tôi thật sự không hiểu, cậu Chử sao có thể lấy cô ta?”

 

Cô thật sự cho Tân Hoài An nghiêng đầu sang: “Chắc là do mắt bị mù”

 

Vương Thanh Hà đi vào trong cục cảnh sát, dựa vào quan hệ của mình và Chử Chấn Phong, ngược lại là không cần phí công suy nghĩ khổ sở gì đã có thể dễ dàng đưa Tiêu Mạnh Lương ra ngoài.

 

Ngồi trong xe bảo mẫu, toàn bộ cửa sổ xe đều đóng lại, kéo màn cửa xuống.

 

Vương Thanh Hà lạnh mặt hỏi: “Đám người Tân Hoài An sao lại ở cùng một chỗ với Dư Nhiễm?”

 

“Chuyện này ai biết được? Đột nhiên cô ta đến gõ cửa phòng nói là đến quét dọn phòng khách, sau đó nhân lúc tôi không chuẩn bị gì liền vọt vào trong, muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được!”

 

Tiêu Mạnh Lương ảo não nện chỗ ngồi một đấm, thở dài: “Đáng tiếc, cô em xinh đẹp kia vóc dáng rất khá, vừa non vừa mềm thịt mỡ đến miệng rồi lại cứ để nó như vậy bay đi!”

 

Vương Thanh Hà nhìn thấy anh ta lúc này còn đang suy nghĩ đến chuyện kia, thật sự là giận không có chỗ phát tiết.

 

Không nên tìm người này!

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Trong mắt Vương Thanh Hà đột nhiên sáng lên.

 

Khoảng thời gian này, Tân Hoài An bị triệu chứng mang thai giày vò đến tơi tả lên bờ xuống ruộng cả người mỏi mệt chịu không nổi.

 

Cũng may công việc trong phòng thí nghiệm cũng không nặng nề lắm, hơn nữa còn là hạng mục nghiên cứu y học mà cô rất quen thuộc, vân ở trong phạm vi năng lực chấp nhận được.

 

Khó có thể tưởng tượng nếu lúc trước cô đi theo giáo sư Smith ra nước ngoài, nhất định không gánh nổi cường độ công việc cao bên kia.

 

Lại một ngày làm việc kết thúc.

 

Tân Hoài An nhận được điện thoại của Dư Nhiễm, hẹn cô cùng Trương Nhược Phi đi ăn cơm.

 

Cô có thể nhìn ra Dư Nhiễm là một người chân thành biết cảm ơn, cô cũng rất thích những người đơn giản sạch sẽ như vậy, thế là đồng ý lời mời của cô ấy.

 

Cô chào hỏi Trương Nhược Phi rồi đi vào trong toilet.

 

Từ trong toilet đi ra, không nghĩ tới lại có thể trùng hợp gặp Hàn Âu Dương.

 

Hàn Âu Dương vừa mở miệng chào hỏi cô, mới nói được một chữ đột nhiên trong dạ dày của Tân Hoài An dâng lên một trận cuồn cuộn, cô vội vàng che miệng lại xông vào trong toilet.

 

Đợi đến khi cô nôn hết dịch dạ dày ra, phát hiện Hàn Âu Dương còn đứng ở bên ngoài, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn cô.
 
Chương 327


Chương 327

 

Tân Hoài An lộ ra một cái nụ cười tiêu chuẩn với anh: “Tổng giám đốc Hàn vừa rồi anh muốn nói cái gì?”

 

Hàn Âu Dương thu ánh mắt dò xét lại: “Không có gì, tôi muốn nói cô đến công ty của tôi lâu như vậy rồi, vẫn chưa có cơ hội mời cô một bữa cơm, tối nay có rảnh không?”

 

“Thật là không may, tôi có hẹn với người khác rồi Hàn Âu Dương nhăn lông mày lại: “Vậy ư thật là không may”“

 

Vừa hay lúc này Trương Nhược Phi đi tới, vẫy gọi Tân Hoài An: “Chúng ta đi thôi.”

 

Tân Hoài An gật đầu, đang muốn đi qua.

 

Hàn Âu Dương đột nhiên nói: “Nghe nói hạng mục nghiên cứu của các người rất thuận lợi, tôi đúng là không có nhìn lầm người.”

 

“Cảm ơn tổng giám đốc Hàn đã thưởng thức” Tân Hoài An khách sáo nói một câu, đang muốn đi, không nghĩ tới lại bị anh ta cản lại.

 

Hàn Âu Dương nói: “Ngày mười tám có hoạt động đấu thầu, đến lúc đó tôi hi vọng cô sẽ làm người hướng dẫn kỹ thuật, cùng đi với tôi tới đó”

 

Bước chân của Tân Hoài An hơi dừng lại: “Đây cũng là một phần của công việc sao?”

 

Hàn Âu Dương nghĩ một lát rồi trả lời cô: “Có thể coi là như vậy”

 

“Nếu là công việc, vậy thì không có cách nào từ chối rồi”

 

Tân Hoài An gật đầu: “Được, tôi sẽ đi”

 

Nói xong, cô đi về phía Trương Nhược Phi: “Đi thôi.”

 

Lúc ăn cơm, nghe Dư Nhiễm nói đến, Tân Hoài An mới biết được chuyện Lục Hy Thiên bởi vì đổi nhân vật mà không diễn, nam chính của “Người Áo Trắng” là một ngôi sao trẻ tuổi đang nổi trong nước diễn.

 

Cô biết Lục Hy Thiên ngay từ đầu rất xem trọng vai nữ phụ của Dư Nhiễm, chỉ là bây giờ nhân vật này đổi thành Vương Thanh Hà.

 

“Là bởi vì cô ?” Tân Hoài An thuận miệng nói một câu.

 

Dư Nhiễm lập tức căng thẳng khoát tay phủ nhận: “Dĩ nhiên không phải, sao có thể như vậy? Một nghệ sĩ mới xuất đạo như tôi, tiền bối Lục Hy Thiên không thể bởi vì tôi từ bỏ bộ phim này được”

 

Tân Hoài An cũng không nói gì nữa, đổi đề tài hỏi: “Tiêu Mạnh Lương kia gần đây không dây dưa với cô nữa chứ?

 

“Vâng, từ sau chuyện đó thì không gặp anh ta nữa.”

 

“Vậy là tốt rồi”

 

Cơm nước xong xuôi, đi ra từ trong rạp nhỏ, ba người chuẩn bị rời đi.

 

Lúc đi ra ngoài đại sảng lại gặp người quen.

 

Gặp được Lâm Bình Nguyên, Tân Hoài An cũng không quá kinh ngạc, chỉ là lúc nhìn thấy anh ta kéo Đường Ái Linh vào trong ngực, vẫn không khỏi cảm thấy bất ngờ.

 

Hai người này sao vẫn ở bên nhau?

 

Cô nhớ rất sớm trước đó đã nghe Lâm Bình Nguyên nói chia tay với Đường Ái Linh rồi. Bằng không thì sao anh ta trông mong tìm đến mình tái hợp, còn nói muốn làm bố của con cô?

 

Cho nên thấy cảnh này, không thể không nói cực kỳ châm chọc.
 
Chương 328


Chương 328

 

Không đợi cô tỏ rõ, Lâm Bình Nguyên và Đường Ái Linh nhìn thấy cô đã chủ động đi lên phía trước.

 

Xác thực mà nói là Đường Ái Linh kéo Lâm Bình Nguyên qua.

 

Lần trước nếu như không dựa theo sự dặn dò của Vương Thanh Hà làm việc, Lâm Bình Nguyên cũng không quá muốn nhìn thấy Tân Hoài An.

 

Dù sao trong tay cô nắm giữ nhược điểm liên quan đến danh tiếng của anh ta.

 

Đường Ái Linh dò xét một thân quần áo bình thường của Tân Hoài An từ trên xuống dưới, bản tin liên quan đến Tân Hoài An cô ta vẫn luôn chú ý, đương nhiên biết cô bây giờ đã không phải là người nhà họ Chử nữa.

 

Cô ta khẽ hừ một tiếng, trong lời nói tràn đầy giọng điệu cao ngạo: “Đây mới là dáng vẻ gà đất nên có. Thật sự đúng với câu nói đó nhé, từ chỗ nào đến thì về chỗ đó, bà chủ nhà giàu cuối cùng không phải người như cô có thể làm.”

 

ô!” Trương Nhược Phi vô ý thức muốn thay Tân Hoài An ra mặt thì bị cô kéo lại.

 

Tân Hoài An dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta, cười nhạt một tiếng: “Tôi quê mùa hay không không tới phiên cô phê bình, nhưng cô mới là gà thật”

 

Trương Nhược Phi bên cạnh phụt một tiếng, cười một cách không đúng đắn.

 

Đường Ái Linh nháy mắt đỏ mặt tới mang tai, cao giọng nói: “Cô dám gọi tôi là gà?”

 

“Chẳng lẽ không phải?” Tân Hoài An hỏi lại.

 

Sau đó nhìn về phía Lâm Bình Nguyên, chậc chậc nói: “Là chính miệng các người nói đã chia tay, không phải quan hệ bạn trai bạn gái còn kéo tay như thế..: Cô nghiêng đầu cười với Đường Ái Linh: “Không phải gà thì là gì?”

 

Đường Ái Linh trừng cô: “Chúng tôi không chia tay”

 

“Không chia tay, vậy thì kỳ lạ rồi” Tân Hoài An ra vẻ hoang mang, khó hiểu nhìn Lâm Bình Nguyên: “Vậy mấy ngày trước anh còn chạy đến †ìm tôi xin tôi tái hợp, còn nói sau này muốn chăm sóc tôi và con thật tốt, cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người bố mà?”

 

“Tôi..”

 

“Con?” Lâm Bình Nguyên vừa mới mở miệng đã bị Đường Ái Linh ngắt lời, cô ta nghỉ ngờ nhìm chăm chằm anh ta: “Con gì? Anh có với cô †a lúc nào?”

 

Tính cách Đường Ái Linh ngang ngược, một khi biết được chuyện gì thì khẳng định phải hỏi cho ra lẽ đến cùng.

 

Lâm Bình Nguyên biết rõ điểm này, đành phải nói: “Không có chuyện này, anh vốn chưa từng chạm vào cô ta, trong bụng cô ta sao có thể là con anh!”

 

“Vậy tại sao anh phải nói những lời đó?” Tân Hoài An truy hỏi.

 

Chuyện này mới là thứ cô thật sự muốn biết.

 

Lâm Bình Nguyên đối diện ánh mắt sắc bén nguội lạnh của Tân Hoài An, trong lòng khẽ hồi hộp một chút, lúc này mới phản ứng được vừa rồi cô đã kích động cảm xúc của Đường Ái Linh, là cố ý muốn chụp đầu mình.

 

“Đúng, anh nói con là của anh, còn muốn tái hợp với cô ta? Anh muốn làm gì?” Đường Ái Linh bám riết hỏi mãi không ngừng.

 

Lâm Bình Nguyên lập tức nhức đầu, né tránh ánh mắt của Tân Như, kéo Đường Ái Linh, nhỏ giọng nói: “Trở về lại nói cho em”

 

Tân Như thấy anh ta muốn rời đi, cô bước nhanh về phía trước kéo tay anh ta lại.
 
Chương 329


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 329

 

“Nói cho rõ ràng ra, không thì đừng hòng đi!”

 

“Tôi không có lời gì muốn nói cho cô cả!” Lâm Bình Nguyên hổn hển hất tay, đẩy cô ra.

 

Sức của Tân Hoài An nào có khỏe được như anh ta, người ngả về phía sau ngã xuống.

 

Cũng may có Trương Nhược Phi nhanh mắt nhanh tay đỡ lấy cô.

 

“Này, muốn động thủ có phải không?” Trương Nhược Phi bẻ khớp †ay răng rắc.

 

Lâm Bình Nguyên nhìn thoáng qua nắm tay của anh ta, tự biết mình đánh không lại, chỉ có thể chạy nhanh đi. Nên kéo Đường Ái Linh chạy ra phía ngoài.

 

Trương Nhược Phi xông lên định đuổi theo, bị Tân Hoài An giữ lại.

 

“Bỏ đi, tôi có cách để anh ta mở miệng”

 

Đã xác định được Lâm Bình Nguyên có vấn đề, thì cô nhất định phải tra cho rõ ràng. Chuyện này không đơn giản như vậy, có lẽ sau lưng anh ta là một người hoàn toàn khác.

 

Cô quay đầu nhìn về phía Dư Nhiễm, thấy cô ấy vẫn đang trong dáng vẻ chưa hoàn hồn được, cười nhẹ nói: “Không sao rồi, chúng ta đi thôi”

 

Dư Nhiễm gật đầu, nén nỗi tò mò trong lòng xuống.

 

Sau khi các cô rời đi, Vệ Nam ngồi ở cây cột bên cạnh mới chậm rãi đứng dậy, trên mặt mang vẻ nghi hoặc.

 

Cậu ta nghĩ ngợi gì đó rồi đứng dậy đi ra ngoài. Đồng thời dùng điện thoại di động gọi cho một dãy số.

 

“Cậu Chử, vừa rồi tôi gặp Tân Hoài An ở phòng ăn..”

 

“Chính miệng Lâm Bình Nguyên nói không phải con của anh ta?”

 

Chử Chấn Phong xác nhận nói.

 

Vương Thanh Hà ngồi đối diện với anh đang cắt thịt bò bít tết nghe thấy như vậy, bỗng dưng ngừng lại động tác. Cô ta nhanh chóng cúi đầu xuống để che giấu nỗi kinh ngạc trong ánh mắt.

 

Thằng ngu Lâm Bình Nguyên này, sao lại nói ra lời đó chứ? Lại còn bị Chử Chấn Phong biết được?

 

“Điều tra rõ ràng đi” Chử Chấn Phong mang ánh mắt u ám phân phó xong thì cúp điện thoại.

 

Ngước mắt lên lại thấy được vẻ mặt khác thường của Vương Thanh Hà.

 

Anh thuận miệng hỏi: “Sao vậy? Không hợp khẩu vị hả?”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Anh đưa mắt nhìn theo bóng dáng của Vương Thanh Hà đã biến mất. Sắc mặt của anh bỗng nhiên trầm xuống, nhanh chân đi về phía xe của mình.

 

Trong đầu nghĩ về tin tức Vệ Nam báo lại.

 

Đứa con không phải của Lâm Bình Nguyên. Vậy tại sao Tân Hoài An sống chết thề rằng đứa bé đó là của anh ta?

 

Người phụ nữ này, rốt cuộc là đang giở trò quỷ gì?

 

Chử Chấn Phong đè lên tay lái, sắc mặt nghiêm túc, mãi sau mới lái xe rời đi.

 

Đã đến ngày đại hội đấu thầu.

 

Tân Hoài An mặc trang phục ở chỗ làm, dùng thân phận cố vấn đi theo bên người Hàn Âu Dương.

 

Từ giờ đến lúc đấu thầu bắt đầu còn mười phút, cô đang làm công tác chuẩn bị ở khu nghỉ ngơi phía bên ngoài hội trường.
 
Chương 330


Chương 330

Dựa theo lời của Hàn Âu Dương nói, đợi một lúc nữa sẽ cần cô cung cấp một ít lý luận chuyên nghiệp, thuyết phục công ty đối phương.

 

Thật ra, Tân Hoài An vẫn chưa rõ hẳn, trong công ty của Hàn Âu Dương có không ít nhân tài ở phương diện y học, năng lực còn mạnh hơn cô, người có lai lịch rất nhiều. Vì sao hết lần này đến lần khác dẫn cô theo?

 

Nhìn thấy cuộc đấu thầu sắp bắt đầu, cô thu dọn đồ đạc đứng dậy.

 

Vừa nhấc mắt một cái, lại vô tình thấy được một dáng người cao lớn đập vào trước mắt.

 

Người đến chính là Chử Chấn Phong.

 

Phía sau anh, trợ lý Vệ Nam đắc lực đi theo cùng một vị tóc bạc, người trung niên khí chất nho nhã.

 

Ông ta hiển nhiên là nhìn thấy cô trước, mục tiêu rõ ràng là đi về phía cô.

 

Ánh mắt Tân Hoài An nghiêng nghiêng, nhìn thấy tài liệu đấu thầu trong tay Vệ Nam thì như hiểu được gì đó.

 

Chử Chấn Phong cũng đến vì cuộc đấu thầu hôm nay.

 

Dù sao dưới cơ Chử thị cũng có sản nghiệp bệnh viện, hơn nữa lúc anh kế nhiệm từ chính miệng nói sẽ phát triển nghiêng về lĩnh vực y học.

 

Hôm nay anh tự mình ra mặt, đúng lúc xác minh lời anh từng nói.

 

Tân Hoài An trong lúc suy nghĩ, Chử Chấn Phong đã đứng trước mặt cô.

 

Anh liếc mắt nhìn tài liệu trong tay cô: “Không ngờ người Hàn thị phái tới là cô”

 

Tân Hoài An lật lại tài liệu trong tay, vẻ mặt lạnh nhạt: “Tôi cũng không ngờ tới cậu Chử sẽ đích thân đến”

 

Mặc dù cô không muốn gặp Chử Chấn Phong, cũng không đến nỗi rụt rè trước mặt anh, nhất là trong trường hợp làm việc này.

 

Chỉ là không ngờ Chử Chấn Phong đột nhiên nhỏ giọng nói: “Cô mang thai không phải con của Lâm Bình Nguyên, vì sao cố ý nói là của anh ta?”

 

Cô không khỏi khẽ giật mình.

 

Chuyện này sao anh biết?

 

Kiềm nén sự kinh ngạc trong lòng, cô khinh thường cười một tiếng: “Đứa nhỏ này cũng không có quan hệ với anh, anh để ý như vậy làm gì?”

 

Chử Chấn Phong bị cô hỏi khó, lập tức nghẹn lời.

 

Quỷ mới biết vì sao anh hết lần này đến lần khác để ý đứa con trong bụng Tân Hoài An.

 

“Đấu thầu sắp bắt đầu, tạm biệt” Cô nhàn nhạt nói ra lời này, thu tầm mắt lại và không tiếp tục để ý tới anh nữa, chần chừ đi về phía hội đấu thầu.

 

Hàn Âu Dương không biết từ chỗ nào đi tới, đi lướt qua người Chử Chấn Phong, chế nhạo một câu: “Cậu Chử, Tân Hoài An là tôi cố ý mời đến giúp đỡ, biết được các anh là đang ôn chuyện, người không biết chỉ sợ sẽ hiểu lầm”

 

“Hiểu lầm cái gì?” Chử Chấn Phong nhíu mày nhìn anh ta.

 

“Đấu thầu sắp bắt đầu, cậu Chử, anh nói xem?” Hàn Âu Dương ám chỉ, cười cười, đôi mắt sáng rỡ chợt loé sau tròng kính.

 

Không đợi Chử Chấn Phong mở miệng, anh ta nâng mắt kính: “Loại chuyện đấu thầu này có cạnh tranh ắt có thắng thua, mọi người đều dựa vào bản lĩnh, có đôi khi để giành thắng lợi, khó tránh khỏi dùng tới chút thủ đoạn nho nhỏ”

 

Chử Chấn Phong nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt: “Tổng giám đốc Hàn đang nói mình à?”

 

“Rửa mắt chờ xem”

 

Vệ Nam nhìn bóng lưng Hàn Âu Dương tiêu sái đi vào hội trường, nhíu mày: “Hình như anh ta rất tự tin.”

 

“Tôm tép nhãi nhép mà thôi” Chử Chấn Phong khẽ hừ một tiếng, nện bước chân dài đi về phía trước.
 
Chương 331


Chương 331

Mục tiêu lần này là một nhóm dược phẩm thông thường, luận tư chất và thực lực, Chử thị và Hàn thị tương đương.

 

Đấu thầu như vậy đương nhiên biến thành một trận cạnh tranh ưu thế của giá cả.

 

Cuối cùng, Hàn thị đã vững chắc thắng đấu thầu với mức giá thấp hơn Chử thị không phẩy hai mươi mốt phần trăm.

 

“Cậu Chử, Hàn Âu Dương bên kia hình như biết giá chào hàng của chúng ta, có người để lộ tin tức này sao?” Vệ Nam nghỉ ngờ nói một cách vô căn cứ.

 

Chử Chấn Phong mím môi mỏng không nói, sắc mặt âm u, ánh mắt nhìn về cách đó không xa.

 

Chỉ thấy Hàn Âu Dương rạng rỡ đi tới.

 

“Cậu Chử, xem ra hôm nay tôi hơn anh một chút, đã nhường rồi”

 

“Vậy thì xin chúc mừng tổng giám đốc Hàn” Chử Chấn Phong vô cảm nói.

 

Hàn Âu Dương khẽ thở dài: “Thật ra, nếu người ở đây hôm nay là chú hai Chử, e rằng sẽ là kết quả khác. Cậu Chử, anh vừa mới tiếp quản bệnh viện Chử thị, cùng với chú hai Chử chắc hẳn cũng không đủ kinh nghiệm, tôi cũng chỉ chiếm hời món lợi nhỏ này thôi”

 

Lời này có ý kéo giãm, không cần nói cũng biết.

 

“Thắng một trận đua nho nhỏ cũng đủ để tổng giám đốc Hàn vui mừng đến nỗi quan tâm đến việc quốc gia rồi?” Chử Chấn Phong lạnh lùng mà liếc mắt nhìn anh ta một cái, khó mà che giấu đi sự chán ghét trong đáy mắt.

 

Anh lạnh giọng nhắc nhở: “Vươn tay quá dài thì cẩn thận lúc bị chém xuống thì không rút về được đâu”

 

Vẻ mặt Hàn Âu Dương cứng đờ, còn gây hấn tiếp thì thực sự sẽ làm cho Chử Chấn Phong xù lông lên mất, như thế thì cũng không phải là chuyện tốt gì.

 

Anh ta khẽ vuốt cằm, thấy ổn rồi thì nên rút thôi.

 

Sau đó anh ta quay người lại, đi đến trước mặt Kha Khuyết Thành người lên kế hoạch toàn bộ cuộc đua hôm nay, cao giọng mà nói: “Tổng giám đốc Kha, vì để ăn mừng hợp tác chúng ta thành công, tôi đã đặt được một chỗ tốt rồi, mời”

 

Tuổi của Kha Khuyết Thành còn chưa đến bốn mươi, khuôn mặt đầy nét tinh ranh và láu cá của người làm ăn, áo sơ mi phối với quần tây, tóc vuốt keo bóng bẩy.

 

Hắn ta cười đồng ý với lời mời của Hàn Âu Dương, lại nhìn về phía Tân Hoài An, ánh mắt đầy ẩn ý mà nói: “Cô Tân, đi cùng chứ?”

 

“Tôi phải về xử lý một số công việc đã..” Đối với kiểu tiệc xã giao.

 

này, Tân Hoài An theo bản năng mà từ c| Huống hồ, ánh mắt tên Kha Khuyết Thành này nhìn cô làm cho cô cảm thấy không thoải mái.

 

Nghe thấy lời của cô, sắc mặt của Kha Khuyết Thành lập tức có chút khó chịu: “Nghe nói cô Tân mới nhận chức vào Hàn Thị chưa được bao lâu, sao nào, người mới của công ty tổng giám đốc Hàn lại nhiều việc như vậy sao?”

 

Nửa câu sau là có ý hỏi Hàn Âu Dương.

 

“Đương nhiên không phải rồi” Hàn Âu Dương cười nói: “Chỉ là chăm chỉ mà thôi, cô Tân đây là nhân tài y khoa mà tôi đặc biệt mời vào Hàn Thị, lượng công việc cũng nhiều hơn một chút.”

 

Tân Hoài An cảm kích mà nhìn anh ta một cái.

 

“Công việc có bận như thế nào đi nữa, hôm nay cô Tân giúp tổng giám đốc đàm phán được một việc làm ăn lớn như vậy, ăn mừng một chút chắc cũng được chứ? Tôi cũng rất tán thưởng cô Tân đây, còn muốn đích thân mời cô vài ly” Kha Khuyết Thành kiên trì mà nói.

 

Vừa nghe thấy người này còn muốn kéo mình đi uống rượu, Tân Hoài An càng kiên quyết không muốn đi.

 

Cô đang mang thai nữa, sao lại dám uống rượu cơ chứ. Hơn nữa tửu lượng của cô thì uống xong xảy ra chuyện thì phải làm sao giờ?

 

Nhưng nhìn thấy thái độ cương quyết của tên Kha Khuyết Thành kia thì không đễ từ chối lắm.

 

Tân Hoài An đang nghĩ phải trả lời lại như thế nào, một giọng nói trầm ấm đã vang lên.
 
Chương 332


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 332

“Rượu này thì tổng giám đốc Kha cứ uống với tổng giám đốc Hàn đi, Tân Hoài An không đi được”

 

“Cậu Chử?” Kha Khuyết Thành nhìn thấy bóng người đàn ông cao ráo, khí chất hơn người kia đi đến, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

 

Đôi mắt sau tấm kính của Hàn Âu Dương cũng trở nên sắc bén.

 

“Cậu Chử nói như thế là có ý gì?” Kha Khuyết Thành ngoài cười nhưng trong không cười mà nói.

 

“Tôi tìm cô ấy có việc, cô ấy phải đi theo tôi”

 

Giọng nói tràn đầy sự bá đạo, tư thái cao cao tại thượng.

 

Lời vừa phát ra, không đợi cho Tân Hoài An phản ứng lại, anh đã kéo lấy tay cô rồi sải bước đi ra ngoài.

 

Hoàn toàn không thèm để ý đến sắc mặt phức tạp của Kha Khuyết Thành và Hàn Âu Dương.

 

Tân Hoài An bị anh kéo đi, cuối cùng cũng hoàn hồn lại, nhíu mày mà nói: “Anh làm cái gì vậy?”

 

“Nếu như không muốn quay về đi uống rượu thì ngoan ngoãn đi theo tôi” Chử Chấn Phong không hề quay đầu lại mà nói.

 

Nghe nói vậy, Tân Hoài An không nói nhiều nữa mà im lặng đi theo anh ra ngoài.

 

Vừa lên xe, xe đã nhanh chóng rời đi.

 

Sau khi xác định là lái xe đủ xa rồi, Tân Hoài An mới quay đầu sang nhìn người đàn ông bên cạnh rồi nói: “Cảm ơn anh đã giúp tôi giải vây, thả tôi ở đoạn phía trước là được rồi”

 

Chử Chấn Phong khẽ nghiêng đầu, thản nhiên mà liếc cô một cái, đôi môi khẽ mở: “Vệ Nam”

 

Vệ Nam ngồi trước bảng điều khiển gật đầu một cái, sau đó lạch cạch một tiếng.

 

Cửa xe đã khóa.

 

“Chử Chấn Phong!” Dưới tình thế cấp bách Tân Hoài An buột miệng kêu tên anh.

 

Cô nhìn chằm chằm anh, nghiến răng mà nói: “Anh căn bản là không có lòng tốt muốn giúp tôi, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”

 

“Lên xe tôi rồi mới hỏi câu này, có phải là quá muộn rồi không?” Chử Chấn Phong mỉa mai.

 

Ánh mắt của anh rơi lên bụng cô, sau đó nheo mắt lại mà nói: “Tôi vẫn câu hỏi đó, vì sao cố ý nói đứa bé là của Lâm Bình Nguyên?”

 

Khuôn mặt của anh vô cùng lạnh lùng, cứng nhắc, nếu không có được đáp án thì sẽ cố chấp đến cùng.

 

Tân Hoài An bất đắc dĩ mà thở dài.

 

Nói cho anh biết hết sự thật?

 

Đương nhiên là không thể rồi, quỷ mới biết anh sẽ làm gì với đứa bé.

 

“Nếu như anh đã để ý đến đứa bé như vậy, vậy thì tôi cũng không lừa anh, nhưng anh phải cam đoan là không được nói chuyện này cho người khác.”

 

Cô nhìn anh rồi nói một cách trịnh trọng.

 

Chử Chấn Phong gật đầu một cái, dáng vẻ chăm chú lắng nghe rồi nói: “Nói đi”

 

Tân Hoài An rủ mi xuống, khuôn mặt lộ ra chút buồn bã.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Sắc mặt Chử Chấn Phong đã trở nên u ám.
 
Chương 333


Chương 333

Tân Hoài An tiếp tục diễn, có chút tiếc nuối mà nói: “Đáng tiếc là lúc đó uống nhiều rồi nên không biết là người đàn ông kia tên gì, dáng vẻ như thế nào”

 

“Tôi không thể để người khác biết được đứa bé trong bụng tôi không rõ bố mình là ai được, vì vậy Lâm Bình Nguyên nói là sẽ chịu trách nhiệm với đứa bé thì đương nhiên tôi sẽ vui vẻ mà cho anh ta cơ hội làm bố. Cho dù không đồng ý ở bên cạnh anh ta, thì tốt xấu gì cũng phải cho đứa bé này có một thân phận hợp lý.”

 

Nói xong, cô ngẩng đầu lên nhìn Chử Chấn Phong một cái: “Anh Chử, anh nói xem?”

 

Thái dương Chử Chấn Phong giật mạnh, nhìn sang người phụ nữ này, đột nhiên anh cảm giác như không hề quen biết cô.

 

Đứa bé trong bụng cô lại do cô vào hộp đêm uống say rồi tìm đàn ông mà tạo ra.

 

Anh mím chặt môi, sau đó lạnh lùng vứt ra một câu: “Tân Hoài An cô giỏi thật đấy!”

 

“Tôi đã cho anh đáp án anh muốn biết rồi, mong anh có thể giữ bí mật cho tôi” Tân Hoài An nở một nụ cười thản nhiên.

 

Vẻ mặt này làm cho Chử Chấn Phong cảm thấy vô cùng gai mắt.

 

Tân Hoài An thấy rõ sự chán ghét trong mắt anh, giống hệt như ánh mắt lúc cô vừa bước vào nhà họ Chử rồi bị vạch trần thân phận.

 

Nhưng mà cô đã không còn quan tâm đến ánh nhìn của anh nữa rồi.

 

Anh lạnh lùng mà ra lệnh: “Vệ Nam, dừng xe”

 

Khóa xe vừa mở, Tân Hoài An nhanh nhẹn mà xuống xe: “Tạm biệt anh Chử”

 

Chiếc Rolls Royce màu đen nghênh ngang rời đi.

 

Nhìn thấy cuối cùng chiếc xe cũng đã biến mất, Tân Hoài An mới thay đổi sắc mặt, cúi đầu mà nhìn xuống bụng mình, nhẹ giọng nói: “Con yêu à, vừa nãy mẹ nói linh tinh thôi, con không phải là đứa bé không biết bố là ai đâu. Con đừng có trách mẹ nhé”

 

Cô làm như vậy là vì bảo vệ đứa bé này. Qua trang nguồn mà đọc chứ cứ đọc riết ở trang copy vậy

 

Cô và Chử Chấn Phong không thể ở bên nhau, nếu mà bị anh biết được đứa bé này là của anh, nếu như tốt một chút thì có thể đưa đứa bé về nhà họ Chử chăm sóc, còn xấu một chút thì… căn bản sẽ không giữ được đứa bé này.

 

Cô không thể chấp nhận cả hai trường hợp này.

 

Nhìn thấy phản ứng vừa nãy của Chử Chấn Phong, chắc sau này sẽ không truy hỏi chuyện của đứa bé nữa đâu.

 

Tân Hoài An thở phào một hơi, sắc mặt khôi phục lại như bình thường.

 

Cô hôm nay còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.

 

Nửa tiếng sau, Tân Hoài An đi vào khoa ngoại bệnh viện Trung Tâm thành phố.

 

Cô muốn tra rõ ràng, Lâm Bình Nguyên cố ý thừa nhận đứa trẻ là của anh ta, mục đích là gì.

 

Với hiểu biết của cô về Lâm Bình Nguyên, cô sợ anh ta có ý nghĩ gì đó xấu, gây bất lợi cho con cô.

 

Tân Hoài An còn chưa đi vào văn phòng của Lâm Bình Nguyên, nghe thấy bên trong có tiếng nói, cô theo bản năng dừng bước.

 

Vì giọng nói trong phòng cô cũng không lạ gì.

 

“Nếu như không phải anh lỡ miệng thì phía bên cậu Chử làm sao lại biết được đứa trẻ không phải là của anh?”

 

Vương Thanh Hà bất mãn nhìn xem Lâm Bình Nguyên, ép buộc bản thân kìm nén cơn tức giận, ném một tấm thẻ đến trước mặt anh.
 
Chương 334


Chương 334

“Trong này có chín trăm triệu, cầm tiền rồi quản cho tốt miệng của anh, sau này bất kể là ai hỏi, thì có chết cũng phải nói trong bụng Tân Hoài An là con anh!”

 

Lâm Bình Nguyên nhận lấy thẻ, ngoài miệng lại do dự nói: “Thế nhưng tôi không có cách nào giải thích với Ái Linh được, cô ấy vẫn luôn truy hỏi chuyện đứa con…”

 

“Cô ta cũng chỉ là cháu gái viện trưởng, anh nghĩ nhiều làm gì?

 

Không chịu được nữa thì chia tay! Anh ở lại bệnh viện này, cô ta nhiều nhất cũng chỉ làm được chủ nhiệm khoa ngoại.

 

Nhưng nếu như anh nghe tôi thì sau này tôi lên làm phu nhân nhà họ Chử, trong tay nhà họ Chử có nhiều bệnh viện như thế, tùy tiện để cho anh làm viện trưởng một bệnh viện cũng không có vấn đề gì!”

 

Lâm Bình Nguyên nghe xong, ánh mắt lập tức phát sáng lên.

 

Thật ra anh ta đã sớm cân nhắc chuyện có nên chia tay với Đường Ái Linh hay không, ở cùng nhau một thời gian anh ta mới phát hiện ra là tính của Đường Ái Linh ương ngạnh khó chiều, người bình thường thật sự là không chịu nổi.

 

Với lại, kể cả cô ta có viện trưởng là chú nhưng cô ta là một thiên kim tiểu thư chơi bời lêu lổng, cho nên cũng không có quá nhiều quyền nói chuyện trước mặt chú mình, không giúp gì được quá nhiều cho anh ta.

 

Trái lại Vương Thanh Hà sau này thế mà lại là cô chủ nhà họ Chử, quyền cao chức trọng, mình hợp tác với cô ta không chỉ một lần, trong tay còn năm được điểm yếu của mình… Không sợ cô ta có tính toán gì với mình cả.

 

“Được, vậy thì làm như cô nói, tôi bây giờ sẽ trở mặt với Đường Ái Linh, dù sao tôi cũng chịu đựng cô ta đủ rồi!” Lâm Bình Nguyên quyết định, sảng khoái nói: “Sau này cô cần tôi làm gì thì cứ thoải mái nói!”

 

“Được.” Vương Thanh Hà nở một nụ cười tỏ vẻ hài lòng.

 

Ngoài cửa, Tân Hoài An cuối cùng không đẩy cửa đi vào.

 

Khóe môi cô cong cong, tắt phần mềm ghi âm trên điện thoại đi, im lặng không tiếng động rời đi.

 

Hóa ra Vương Thanh Hà là người đứng phía sau Lâm Bình Nguyên sai sử.

 

Hai người này cấu kết với nhau làm việc xấu cũng không phải là lần đầu tiên, mà nghe ý tứ của bọn họ, chắc là định hợp tác lâu dài.

 

Chỉ là, lần này Vương Thanh Hà để Lâm Bình Nguyên tự nhận là bố của con cô, thật sự là làm cho người ta không thể hiểu nổi.

 

Muốn biết rõ ràng mục đích của một người, đầu tiên cần biết được rõ ràng cái người đó để ý nhất là gì.

 

Với hiểu biết của Tân Hoài An về Vương Thanh Hà, thứ cô ta để ý nhất đương nhiên là được gả cho Chử Chấn Phong, sớm trở thành cô chủ nhà họ Chử.

 

Chẳng lẽ Vương Thanh Hà cho rằng đứa bé trong bụng mình sẽ ảnh hưởng đến con đường vào nhà họ Chử của cô ta sao?

 

Trong mắt Tân Hoài An hiện lên một tia hoang mang.

 

Có phải Vương Thanh Hà biết đứa bé này có quan hệ với Chử Chấn Phong sao? Lo lắng mình sẽ dùng đứa bé này để uy hiếp cô ta sao?

 

Cô bật cười, ngước mắt lên đôt nhiên nhìn thấy cách đó không xa Đường Ái Linh đang đi giày cao gót về phía bên này.

 

Trong lòng Tân Hoài An khẽ động, nhanh chóng thu lại ý nghĩa trong đầy, chủ động chào hỏi.

 
 
Chương 335


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 335

 

“Đường Ái Linh, cô đến tìm Lâm Bình Nguyên sao? Bây giờ sợ anh ta có chút không tiệt “Tân Hoài An? Cô sao lại ở đây?” Đường Ái Linh vừa nhìn thấy Tân Hoài An sắc mặt đã ngay lập tức không tốt.

 

Nghe cô nhắc đến Lâm Bình Nguyên, cô ta chau mày nói: “Anh ấy có cái gì mà không tiện?”

 

“Cô nghe một chút thì biết thôi” Tân Hoài An mỉm cười, đưa di động ra mở file ghi âm lên.

 

Đường Ái Linh nghe xong ghi âm, cả người giống như gà mái xù lông.

 

“Được lắm Lâm Bình Nguyên, học được cách làm trò rồi đó! Dựa vào tôi bò lên vị trí chủ nhiệm, chơi trò qua cầu rút ván hả! Còn có con khốn kia nữa, cho rằng mình là cô chủ nhà họ Chử thì ngon hả, thế mà dám giật dây tên họ Lâm chia tay với tôi!”

 

Nói xong, khí thế hùng hổ xông về phía văn phòng của Lâm Bình Nguyên.

 

Tân Hoài An không cùng đi, khóe môi ngay lập tức câu lên, quay người đi ra ngoài.

 

Vương Thanh Hà hẳn là còn ở trong văn phòng của Lâm Bình Nguyên, Đường Ái Linh nếu đi nhanh thì chắc hẳn có thể bắt được tại chỗ.

 

Tân Hoài An chờ ở bên ngoài cửa bệnh viện.

 

Một hồi lâu sau vẫn không thấy được Vương Thanh Hà đi ra, ngược lại lại chờ được Chử Chấn Phong đến.

 

Chử Chấn Phong nhận được điện thoại xin giúp đỡ của Vương Thanh Hà, vội vàng chạy tới.

 

Anh vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.

 

Anh thật sự quá xuất chúng, bất kể xuất hiện ở đây đều là tiêu điểm của mọi người.

 

Tân Hoài An đương nhiên cũng nhìn thấy anh.

 

Chỉ thấy anh nhanh chóng đi về phía bên này, lạnh giọng nói với Vệ Nam bên cạnh: “Chỉ là cháu gái của viện trưởng mà dám phách lối như trong bệnh viện ra tay đánh người, chuyện này không thể tha được, kêu viện trưởng đến đây đi”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Nhưng Đường Ái Linh vẫn chưa hết giận, quơ lấy cái ghế bên cạnh, nện lên tường loảng xoảng.

 

Cái ghế lập tức chia năm xẻ bảy.

 

Cô ta níu lấy cổ áo Lâm Bình Nguyên, nhổ nước miếng: “Tên chó này! Lúc đó anh nói với tôi như thế nào? Chỉ có tôi mới được chia tay anh, còn chưa đến lượt anh chia tay tôi! Vậy mà chỉ một chớp mắt, anh lại làm ra trò tỉ tiện thế này!”

 

“Tên kia, có phải anh muốn rũ bỏ hết chuyện ăn bám tôi trước kia, một chân đạp hai thuyền, để anh không phải tiếp tục chờ ở Hải Lam nữa đúng không?”

 

Lâm Bình Nguyên nhìn thấy mọi người vây xem ở bên ngoài, sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

Cũng không dám dùng vũ lực với người phụ nữ này, trước hết chỉ có thể nghĩ biện pháp trấn an tâm tình của cô ta.
 
Chương 336


Chương 336

 

“Ái Linh, em đây là đang nói gì thế, tấm lòng của anh đối với em chưa bao giờ thay đổi cả, em nhất định là hiểu lâm rồi? Chúng ta đóng cửa lại, từ từ trò chuyện một chút được không?”

 

Đường Ái Linh liếc xéo anh ta một cái: ” Đóng cửa làm gì? Sợ mọi người nhìn được bộ mặt xấu xí của anh hả? Hiểu lầm? Tôi nói cho anh biết, Tân Hoài An cho tôi nghe cuộc nói chuyện của hai người rồi, anh với con tiện nhân này thông đồng, định đem tôi đá văng đi đúng không?”

 

Nói xong, cô ta nắm chặt lỗ tai Lâm Bình Nguyên hét lớn: “Tôi nói cho anh biết, không có cửa đâu!”

 

Tai Lâm Bình Nguyên bị cô ta rống đến mức suýt điếc.

 

Lùi vào trong căn phòng nhỏ hẻo lánh bên trong, Vương Thanh Hà năm chặt điện thoại di động, nghe xong sắc mặt vô cùng quỷ dị.

 

Tân Hoài An?

 

Khó trách Đường Ái Linh lại đột ngột chạy đến đây như thế.

 

Cô ta đang nghĩ vì sao Đường Ái Linh đột nhiên lại nhắm hận thù về phía mình.

 

“Còn cả con khốn này nữa! Đừng tưởng rằng cô che mặt kín mít thì tôi không biết cô là ai? Dám thông đồng với đàn ông của Đường Ái Linh tôi đây, kể cả cô có là phu nhân nhà họ Chử đi nữa tôi cũng không để cho cô ăn được trái ngọt đâu!”

 

Nói xong, liền lao về phía Vương Thanh Hà đưa tay tháo khẩu trang cô ta mang trên măt xuống chào hỏi.

 

Vương Thanh Hà bị dọa đến mức hét lên một tiếng.

 

Cô ta không ngờ Đường Ái Linh như hung ác như thế rất, làm loạn đến mức cô ta cũng không ngờ được.

 

Huống gì bây giờ cô ta có cũng có chút danh tiếng, tới Lâm Bình Nguyên đều phải che chắn rất kĩ càng, càng không thể lộ mặt với Đường Ái Linh ở đây được.

 

Cô ta chỉ có thể cố hết sức né tránh, trong lúc nhất thời, bị Đường Ái Linh đuổi chạy khắp phòng, giày cao gót cũng rơi ra, khẩu trang và mũ đều bị kéo xuống, tóc rối bù, muốn bao nhiêu chật vật có bao nhiêu chật vật.

 

May quá, Chử Chấn Phong đến vừa kịp lúc.

 

“Dừng tay!”

 

Anh lạnh giọng quát một tiếng, khí chất mạnh mẽ ngay lập tức trấn áp hiện trường.

 

Đường Ái Linh mặc dù làm loạn như trước mặt Chử Chấn Phong cũng phải an phận.

 

Vương Thanh Hà lập tức bổ nhào về phía anh, ngước khuôn mặt lê hoa đái vũ lên, tủi thân nói: “Chấn Phong, cứu em”

 

Chử Chấn Phong nhanh chóng đánh giá tình huống của cô ta, giao cô ta cho Vệ Nam chăm sóc.

 

Ánh mắt anh lạnh lùng bắn về phía Đường Ái Linh, tiếng nói u lãnh: “Đường Nhã Tịnh là chị họ của cô? Viện trưởng Đường không nói chuyện tối qua của cô ta cho cô biết sao?”

 

Cả người Đường Ái Linh như bị sét đánh, nhớ đến Đường Nhã Tịnh được đưa đến bệnh viện tâm thần, lại nhìn người đàn ông trước mặt mình lúc này, cô ta cảm nhận được sự sợ hãi từ trong tâm hồn.
 
Chương 337


Chương 337

 

Chử Chấn Phong lười nhác nhìn người phụ nữ này thêm một cái rồi thu hồi ánh mắt, đạm mạc nói: “Vệ Nam, chuyện ở đây cậu xử lý đi”

 

Sau đó anh nói với Vương Thanh Hà: “Chúng ta đi.”

 

Vương Thanh Hà nhặt lên khẩu trang đeo lên, che đi dáng vẻ chật vật bây giờ của mình, trước khi đi âm oán nhìn Đường Ái Linh một chút, rồi mới đuổi theo Chử Chấn Phong.

 

“Có bị thương không?” Bên cạnh truyền đến tiếng hỏi nhàn nhạt của người đàn ông.

 

Vương Thanh Hà cắn môi, ra vẻ kiên cường nói: “Không sao, em chỉ bị giật mình thôi. Vừa rồi cũng là tình huống khẩn cấp mới gọi cho anh, không làm phiần đến anh chứ?”

 

“Không sao.” Ánh mắt tĩnh mịch của Chử Chấn Phong nhìn thẳng về phía trước, tiếng nói trầm thấp: “Tôi đưa cô về”

 

“Được.” Vương Thanh Hà nhẹ nhàng đáp lại.

 

Từ trong bệnh viện ra, anh vô thức nhìn về phía vừa rồi Tân Hoài An đứng, cô đã đi rồi.

 

Anh khẽ nhíu mày, cùng Vương Thanh Hà ngồi vào trong xe.

 

Xe chạy về phía biệt thự của Vương Thanh Hà.

 

Trên đường, Chử Chấn Phong chuyên chú lái xe, đầu cũng không xoay qua, hỏi một câu: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

 

Vương Thanh Hà đảo mắt nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Em cũng không rõ, cô Đường kia đột nhiên vọt vào, chỉ vào em và chủ nhiệm Lâm măng to, nói là em thông đồng với bạn trai cô ta”

 

Chử Chấn Phong suy nghĩ gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn cô ta một cái: “Vì sao cô lại đi tìm Lâm Bình Nguyên?”

 

Vương Thanh Hà trong lòng run lên, lập tức viện cớ: “Em hôm nay.

 

có lịch đến bệnh viện kiểm tra, đúng lúc gặp chủ nhiệm Lâm, thuận tiện nên hỏi một chút vấn đề sức khỏe thôi”

 

“Kiểm tra sức khoẻ? Cô có chỗ nào không thoải mái sao?”

 

“Ừm..” Vương Thanh Hà chần chừ một lúc, nói: “Chính là vấn đề nhỏ nhỏ của con gái đó”

 

“Hử?” Vẻ mặt Chử Chấn Phong vô cùng nghi ngờ.

 

Vương Thanh Hà nháy nháy mắt: “Thời gian hành kinh bị chậm đó”

 

Chử Chấn Phong không hỏi chuyện này nữa, quay lại chuyện trước.

 

đó: “Nếu như chỉ là hỏi chuyện bình thường, Đường Ái Linh sẽ không nghỉ ngờ hai người có quan hệ không đứng đắn đâu chứ”

 

Vương Thanh Hà gật gật đầu, giống như là nhớ ra cái gì đó, nói: “Em nghe cô ta nói lúc mắng chửi, hình như là Tân Hoài An nói cho cô ta là em và chủ nhiệm Lâm có quan hệ không đứng đắn”

 

Tân Hoài An?

 

Chử Chấn Phong bỗng nhiên híp híp mắt lại.

 

Anh đúng là đã nhìn thấy Tân Hoài An ở cổng bệnh viện.

 

Lúc đó không muốn để ý đến cô, cũng không suy đoán xem vì sao cô lại ở đó.

 

Lại không nghĩ rằng, cô có liên quan đến chuyện này.
 
Chương 338


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 338

Vương Thanh Hà thấy Chử Chấn Phong nghe mình nói xong thì vẻ mặt trở nên lạnh lẽo như băng, khiến người ta không thể nhìn thấu tâm tư của anh. Cô ta cũng không dám suy đoán lung tung, thế là dứt khoát bỏ qua đề tài này, nói: “Chấn Phong, gân đây bố mẹ em cứ hỏi về chuyện kết hôn của chúng ta mãi, lúc trước anh đã nói là đợi đến khi anh tiếp nhận Tập đoàn Chử Thị và xử lý xong xuôi hết mọi việc thì chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ…”

 

Chử Chấn Phong hơi giật mình, gạt bỏ những suy nghĩ về Tân Hoài An ở trong đầu mình sang một bên.

 

“Không sai, đúng là tôi đã từng nói như vậy thật”

 

Anh thản nhiên thừa nhận, tuy nhiên lại có chút do dự, nói: “Gần đây có rất nhiều việc phải làm, mà chuyện kết hôn cũng không thể chốc lát là xong ngay được”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Nghe thấy vậy, Vương Thanh Hà vô cùng vui mừng. Đính hôn cũng được, ít nhất thì từ nay về sau cô ta cũng danh chính ngôn thuận trở thành vợ chưa cưới của anh Chử rồi.

 

Cô ta kiềm chế sự kích động ở trong lòng, mỉm cười đồng ý: “Được “Vậy được rồi, khi nào về nhà thì nói với bố mẹ cô một tiếng đi, còn chọn ngày nữa”

 

“Vâng”

 

Sau khi đưa Vương Thanh Hà về thì Chử Chấn Phong nhận được điện thoại báo cáo của Vệ Nam: “Anh Chử, chuyện bên phía bệnh viện đã xử lý xong rồi ạ”

 

Chử Chấn Phong nhẹ nhàng ‘ừ’ một tiếng, thuận miệng hỏi: gây chuyện tên là Đường Ái Linh đúng không? Cô ta nói thế nào: “Cô ta nói sau này sẽ không dám nữa, còn nói luyên thuyên một tràng cầu xin cho nhà họ Đường, phỏng chừng là sợ anh sẽ vì chuyện này mà giận cá chém thớt đến nhà cô ta”

 

Chử Chấn Phong hơi nhíu mày lại, hiển nhiên đây cũng không phải là chuyện anh mà muốn hỏi. Ở đầu bên kia, Vệ Nam đi theo anh đã nhiều năm, tất nhiên là cũng nhận ra anh có điểm gì đó là lạ. Cậu ta lên tiếng: “Anh Chử, anh..”

 

Chử Chấn Phong dứt khoát hỏi thẳng: “Nguyên nhân Đường ÁI Linh gây chuyện là gì? Có phải là do Tân Hoài An xui khiến không?”

 

“Người Anh luôn muốn điều tra rõ ràng tất cả những chuyện có liên quan đến Tân Hoài An.

 

Vệ Nam có chút khó xử.

 

Đường Ái Linh đã nói rõ ràng hết tất cả mọi chuyện, nhưng cậu ta không muốn kéo Tân Hoài An vào nên mới cố ý không nhắc đến, không ngờ cậu chủ nhà mình lại chủ động hỏi tới.

 

Cậu ta đành phải do dự nói: “Cô ta nói… Nói là Tân Hoài An đưa bản ghi âm cho cô ta nghe, nói là cô Thanh Hà giật dây Lâm Bình Nguyên chia tay với cô ta, cô ta nổi khùng lên nên mới chạy tới văn phòng kiếm chuyện”

 

Quả nhiên là Tân Hoài An!
 
Chương 339


Chương 339

 

Chử Chấn Phong sầm mặt xuống, thế nhưng trong mắt anh lại lóe lên một tia sáng. Anh trầm giọng hỏi: “Đoạn ghi âm kia là như thế nào?”

 

“Chuyện này… E là phải tìm cô Tân mới điều tra rõ ràng được ạ”

 

Chử Chấn Phong nhướng mày, cúp điện thoại: “Thế thì cứ như vậy đi”

 

Vương Thanh Hà trở về biệt thự, lúc Vương Bách Điền và Trương Mỹ Văn nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác, mặt mày xám xịt của cô ta thì đều ngây ngẩn cả người.

 

Kể từ khi con gái của bọn họ trở thành ngôi sao thì lúc nào cũng gọn gàng xinh đẹp cả, có bao giờ quay về với bộ dạng thế này đâu?

 

Trương Mỹ Văn vội vàng bước tới, hỏi: “Con gái, con bị làm sao vậy?

 

Ai bắt nạt con?”

 

Vương Bách Điền cũng lập tức đứng dậy, sai người giúp việc đi lấy hộp dụng cụ sơ cứu.

 

Vương Thanh Hà nhìn hai người bọn họ, cười cười nói: “Bố, mẹ, hai người đừng lo lăng, con không sao cả.”

 

Trương Mỹ Văn nhìn nụ cười trên mặt cô ta, kỳ quái hỏi: “Con gái, con nhìn thử xem, đã biến thành bộ dạng thế này rồi mà vẫn còn cười vui vẻ như vậy được à?”

 

“Đương nhiên là con phải vui vẻ rồi, con có một tin tức tốt muốn nói cho bố mẹ nghe nè”

 

Vương Thanh Hà ngồi xuống ghế sô pha, hai tay khoang trước ngực.

 

Dưới ánh mắt chăm chú của Vương Bách Điền và Trương Mỹ Văn, cô ta đắc ý nói: “Anh Chử đã quyết định sẽ đính hôn với con rồi đó!”

 

Sau khi nghe xong, vợ chồng Vương Bách Điền hai mặt nhìn nhau.

 

“Đính hôn? Không phải là kết hôn sao?” Trương Mỹ Văn hỏi.

 

“Đúng vậy, đã nói là sẽ kết hôn mà, sao tự nhiên lại thành đính hôn rồi? Con gái, con lại còn vui vẻ đến mức này cơ à?” Vương Bách Điền lo lăng nói.

 

Khóe môi Vương Thanh Hà cong lên, cô ta nói: “Bố mẹ không hiểu sao? Anh Chử nói là sẽ tổ chức cho con một hôn lễ long trọng chưa từng có, đương nhiên là cần phải chuẩn bị thật cẩn thận rồi. Nhưng mà, bây giờ anh ấy mới vừa tiếp nhận Tập đoàn Chử Thị, công việc rất bận rộn, tạm thời cũng chẳng có hơi sức đâu mà kết hôn với con. Tất nhiên là con cũng muốn lập tức trở thành mợ Chử lắm chứ, nhưng mà trong chuyện này con không thể biểu hiện quá nóng vội được, nếu không thì sẽ bị người ta khinh thường, bọn họ sẽ nghĩ rằng con vội vã muốn bám lên họ Chử mất. Anh Chử đính hôn với con trước, cũng chính là đã thừa nhận thân phận của con, sớm muộn gì thì con cũng sẽ gả vào nhà họ Chử thôi!”

 

Vương Bách Điền nghe cô ta nói thế, hai hàng lông mày vẫn nhăn tít lại, ông ta luôn cảm thấy chuyện kết hôn phải làm càng sớm càng tốt, cứ kéo dài mãi sợ là sẽ phát sinh biến cố.

 

Còn Trương Mỹ Văn thì lại đứng về phía Vương Thanh Hà, bà ta gật đầu liên tục, nói: “Con gái suy nghĩ rất chu đáo, chúng ta không thể quá nóng vội được. Trước tiên cứ đính hôn đã, con gái sẽ trở thành vợ chưa cưới của cậu Chử, vậy thì cuộc hôn nhân này chính là chuyện ván đã đóng thuyền, như vậy là ổn rồi”

 

Vương Thanh Hà cười cười, đứng dậy, nói: “Bố, mẹ, hôm nào bố mẹ đến nhà họ Chử một chuyến, bàn bạc chọn ngày đính hôn với bọn họ luôn nhé”

 

“Ừ, chuyện này cứ giao cho mẹ và bố con đi”

 

“Vậy con lên lầu tắm rửa trước đây” Nói xong, cô ta đi lên lầu.

 

Chuyện đính hôn đã sắp xếp ổn thỏa, Vương Thanh Hà cũng dần dần tỉnh táo trở lại.

 

Nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình ở trong gương, lại nhớ tới lúc đó một đống người đứng nhìn cô ta bị Đường Ái Linh đuổi chạy khắp phòng giống như đang xem một trò hề là cô ta lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
 
Chương 340


Chương 340

“Tất cả là do Tân Hoài An, là cô ta đứng đẳng sau giở trò: Lúc cô ta nói chuyện với Lâm Bình Nguyên, chắc chắn là Tân Hoài An đã đứng ở ngay ngoài cửa, hơn nữa còn ghi âm cuộc nói chuyện của bọn họ lại.

 

Con đàn bà mưu mô xảo quyệt này!

 

Vương Thanh Hà đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên reo lên. Cô ta nhìn cái tên hiện lên trên màn hình, ánh mắt âm u, nhấn nghe: “Tân Hoài An, cô đúng là giỏi thật đấy, ngay cả một người ghét cay ghét đắng cô như Đường Ái Linh mà cũng cam tâm tình nguyện nhảy vào cái hố mà cô đã đào sẵn ha”

 

“Đào hố Ở đầu bên kia, Tân Hoài An cười nhẹ nói: “Cô nói đến đoạn ghi âm kia ấy hả?”

 

Vương Thanh Hà không ngờ rằng cô lại trực tiếp như vậy, cô ta cũng không thèm che giấu nữa, nói thẳng: “Đúng vậy, giống như những gì cô nghe được đó, tôi hợp tác với Lâm Bình Nguyên, bảo anh ta tuyên bố rẵng đứa bé trong bụng cô là của anh ta”

 

‘Vẻ mặt Tân Hoài An vẫn bình thản như thường, lạnh nhạt nhả ra hai chữ: “Nguyên nhân?”

 

“Chẳng có nguyên nhân gì hết, chỉ là tôi muốn làm như vậy mà thôi”

 

‘Vương Thanh Hà cười lạnh nói.

 

“Không thể nào, tôi hiểu cô rất rõ, nếu là chuyện không có lợi hoặc là chuyện vô ích thì cô nhất định sẽ không làm đâu” Tân Hoài An đã nhìn thấu con người cô ta rồi.

 

Cô rất hiểu Vương Thanh Hà, nhất là sau khi hai người trở mặt với nhau, cô lại càng hiểu rõ bản chất của cô ta hơn.

 

“Nếu như cô không nói, vậy thì tôi sẽ trực tiếp gửi đoạn ghi âm này.

 

cho Chử Chấn Phong, hẳn là bình thường cô tỏ ra cực kỳ ngoan ngoãn, hiền lành lương thiện trước mặt Chử Chấn Phong đúng không? Nếu như anh ấy nghe được những gì cô nói thì có khi nào sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng hoàn mỹ của cô không nhỉ?”

 

Sắc mặt của Vương Thanh Hà thay đổi, nắm chặt điện thoại, trong lòng cô ta thật sự là hận Tân Hoài An đến thấu xương.

 

Tân Hoài An thế mà lại lấy đoạn ghi âm ra uy hiếp cô ta!

 

Anh Chử mới vừa nói sẽ đính hôn với cô ta, tại thời khắc này, tuyệt đối không thể bị Tân Hoài An phá hỏng được!

 

Trong mắt Vương Thanh Hà lóe lên một tia âm u, cô ta tỉnh táo lại, †ỏ vẻ khinh thường nói: “Tân Hoài An, nếu cô đã muốn biết như vậy, thế thì tôi sẽ nói cho cô biết… Tôi không muốn người khác hiểu nhầm rằng cô đang mang thai con của Chử Chấn Phong, càng không muốn để cô lợi dụng đứa bé này mà dính líu đến nhà họ Chử, thậm chí là cướp đi vị trí thuộc về tôi!”

 

Nói tới đây, cô ta hơi dừng lại một chút, sau đó cố ý bổ xung thêm một câu: “Đương nhiên tôi biết rằng đứa bé trong bụng cô không thể nào là con của anh Chử được, tôi làm như vậy cũng là để đề phòng thôi!”

 

Nghe lý do của cô ta xong, Tân Hoài An thật sự không còn gì để nói.

 

Chuyện mà cho đến tận lúc này cô vẫn chưa hề nghĩ đến, Vương Thanh Hà đã giúp cô suy nghĩ xong xuôi luôn rồi, lại còn cố ý kêu Lâm Bình Nguyên diễn một vở kịch nữa cơ. Nhưng mà Vương Thanh Hà dựa vào cái gì mà cho rằng cô sẽ lấy đứa bé ra để bấu víu quan hệ với nhà họ Chử chứ?

 

“Vương Thanh Hà, những gì cô nói, tôi chẳng tin một chữ nào hết”

 

Tân Hoài An lạnh lùng nói.

 

“Cái gì cần nói thì tôi cũng nói rồi, cô còn muốn thế nào nữa?”

 

Vương Thanh Hà cau mày hỏi.

 

“Tôi vẫn nên đưa đoạn ghi âm cho anh Chử, để anh ấy tự mình đánh giá thì hơn”

 

Nói xong, Tân Hoài An không chút do dự cúp điện thoại cái rụp.

 

Vương Thanh Hà trợn tròn mắt, con ả Tân Hoài An này!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top