Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 1000


“Không thể nào, Truyền Tống Trận cách Nhân Hoàng chục dặm đã bị phá rồi, Viêm Hoàng sao có thể bay tới đó được?”, chưởng giáo của Thị Huyết Điện phẫn nộ lên tiếng.  

“Là…là người của hoàng tộc Đại Sở giúp bọn họ”.  

“Hoàng tộc Đại Sở?”, chưởng giáo của Thị Huyết Điện phẫn nộ, sát khí đằng đằng: “Được, được lắm, các ngươi chọc tức ta thì chuẩn bị chịu cơn phẫn nộ của Thị Huyết Điện ta đi”.


Linh sơn của Viêm Hoàng.  

Sự trở lại của Nhân Hoàng khiến mọi người đều chìm trong niềm vui sướng, ai nấy đều bận rộn.  

Mọi người hợp lực để ngưng tạo một linh sơn hùng vĩ khác bên cạnh Viêm Hoàng, nối liền với linh sơn của Viêm Hoàng thành một thể.  

Sát trận, ngưng linh trận, phòng ngự pháp trận mang về từ Nhân Hoàng đều được lạc ấn lên linh sơn của Viêm Hoàng, ngay cả kết giới hộ tông cũng được lạc ấn ở đây, tạo thành lớp phòng ngự cực mạnh.  

Nhìn từ xa, linh sơn của Viêm Hoàng mây mù lượn lờ, linh khí vờn quanh giống như tiên cảnh giữa chốn trần gian.  

Mà sau khi được Nhân Hoàng sát nhập, thực lực của Viêm Hoàng đương nhiên tăng lên gấp đôi, lại thêm có Chung Giang và Hồng Trần Tuyết trấn giữ, cho dù Thị Huyết Điện cũng không dám tới xâm lược lần nữa.  


Mà đệ tử và trưởng lão của Nhân Hoàng với Viêm Hoàng cũng rất hợp nhau, hai bên đặt bí pháp của mình vào Tàng Thư Các của Viêm Hoàng, cùng chia sẻ với đối phương.  

Trên linh sơn, Diệp Thành, Chung Giang và Hồng Trần Tuyết đang ngồi phía sau một căn lầu các.  

“Như trước đây, muội vẫn phụ trách tình báo”, Hồng Trần Tuyết nhấp một ngụm trà.  

“Vậy thì tốt quá”, Chung Giang cười vui vẻ vuốt râu: “So về mạng lưới tình báo, có lẽ không thế lực nào ở Đại Sở có thể so sánh với Nhân Hoàng của sư muội, Nhân Hoàng gia nhập khiến cho Viêm Hoàng như hổ thêm cánh”.  

“Vậy mục tiêu tiếp theo là thế lực nào?”, Hồng Trần Tuyết và Chung Giang đều nhìn Diệp Thành.  

“Lôi kéo mọi người”, Diệp Thành cười nhẹ.  


“Lôi kéo mọi người?”  

“Đúng thế”, Diệp Thành lại cười: “Mấy năm nay, Thị Huyết Điện đánh hết gia tộc này tới gia tộc khác, gây thù chuốc oán với rất nhiều người. Tục ngữ có câu ‘kẻ thù của kẻ thù là bạn’, tại sao chúng ta không chiêu mộ họ về phe Viêm Hoàng?”  

“Nghe giọng điệu này của Thánh chủ là đã chọn được ứng cử viên thích hợp rồi phải không?”  

“Đương nhiên”, Diệp Thành rót một chén rượu, cười bảo: “Thiên Tông thế gia và nhà họ Tô ở thành Xuân Thu, hai nhà này đều vì Thị Huyết Điện mà nguyên khí bị tổn hại nặng nề, cả hai đều đang tìm kiếm đồng minh, ngoài ra hai nhà này đều nợ ta một ân huệ, chúng ta nói  vào lúc này là hợp lý nhất rồi”.  

“Ta biết chuyện của nhà họ Tô, họ không chỉ một lần phái người đi tìm liên minh, nhưng vì nội bộ Viêm Hoàng lục đục nên ta cũng không muốn kéo họ xuống nước, bây giờ tình thế đã khác, ta thấy khả thi đấy. Còn Thiên Tông thế gia…”

 
Chương 1001: Chương 1000


“Không thể nào, Truyền Tống Trận cách Nhân Hoàng chục dặm đã bị phá rồi, Viêm Hoàng sao có thể bay tới đó được?”, chưởng giáo của Thị Huyết Điện phẫn nộ lên tiếng.

“Là…là người của hoàng tộc Đại Sở giúp bọn họ”.

“Hoàng tộc Đại Sở?”, chưởng giáo của Thị Huyết Điện phẫn nộ, sát khí đằng đằng: “Được, được lắm, các ngươi chọc tức ta thì chuẩn bị chịu cơn phẫn nộ của Thị Huyết Điện ta đi”.


Linh sơn của Viêm Hoàng.

Sự trở lại của Nhân Hoàng khiến mọi người đều chìm trong niềm vui sướng, ai nấy đều bận rộn.

Mọi người hợp lực để ngưng tạo một linh sơn hùng vĩ khác bên cạnh Viêm Hoàng, nối liền với linh sơn của Viêm Hoàng thành một thể.

Sát trận, ngưng linh trận, phòng ngự pháp trận mang về từ Nhân Hoàng đều được lạc ấn lên linh sơn của Viêm Hoàng, ngay cả kết giới hộ tông cũng được lạc ấn ở đây, tạo thành lớp phòng ngự cực mạnh.

Nhìn từ xa, linh sơn của Viêm Hoàng mây mù lượn lờ, linh khí vờn quanh giống như tiên cảnh giữa chốn trần gian.

Mà sau khi được Nhân Hoàng sát nhập, thực lực của Viêm Hoàng đương nhiên tăng lên gấp đôi, lại thêm có Chung Giang và Hồng Trần Tuyết trấn giữ, cho dù Thị Huyết Điện cũng không dám tới xâm lược lần nữa.


Mà đệ tử và trưởng lão của Nhân Hoàng với Viêm Hoàng cũng rất hợp nhau, hai bên đặt bí pháp của mình vào Tàng Thư Các của Viêm Hoàng, cùng chia sẻ với đối phương.

Trên linh sơn, Diệp Thành, Chung Giang và Hồng Trần Tuyết đang ngồi phía sau một căn lầu các.

“Như trước đây, muội vẫn phụ trách tình báo”, Hồng Trần Tuyết nhấp một ngụm trà.

“Vậy thì tốt quá”, Chung Giang cười vui vẻ vuốt râu: “So về mạng lưới tình báo, có lẽ không thế lực nào ở Đại Sở có thể so sánh với Nhân Hoàng của sư muội, Nhân Hoàng gia nhập khiến cho Viêm Hoàng như hổ thêm cánh”.

“Vậy mục tiêu tiếp theo là thế lực nào?”, Hồng Trần Tuyết và Chung Giang đều nhìn Diệp Thành.

“Lôi kéo mọi người”, Diệp Thành cười nhẹ.

“Lôi kéo mọi người?”  

“Đúng thế”, Diệp Thành lại cười: “Mấy năm nay, Thị Huyết Điện đánh hết gia tộc này tới gia tộc khác, gây thù chuốc oán với rất nhiều người.

Tục ngữ có câu ‘kẻ thù của kẻ thù là bạn’, tại sao chúng ta không chiêu mộ họ về phe Viêm Hoàng?”  
“Nghe giọng điệu này của Thánh chủ là đã chọn được ứng cử viên thích hợp rồi phải không?”  
“Đương nhiên”, Diệp Thành rót một chén rượu, cười bảo: “Thiên Tông thế gia và nhà họ Tô ở thành Xuân Thu, hai nhà này đều vì Thị Huyết Điện mà nguyên khí bị tổn hại nặng nề, cả hai đều đang tìm kiếm đồng minh, ngoài ra hai nhà này đều nợ ta một ân huệ, chúng ta nói  vào lúc này là hợp lý nhất rồi”.

“Ta biết chuyện của nhà họ Tô, họ không chỉ một lần phái người đi tìm liên minh, nhưng vì nội bộ Viêm Hoàng lục đục nên ta cũng không muốn kéo họ xuống nước, bây giờ tình thế đã khác, ta thấy khả thi đấy.

Còn Thiên Tông thế gia…”.


 
Chương 1002: Chương 1001


Nói đến đây, Chung Giang ngờ vực nhìn Diệp Thành: “Ta rất tò mò, Sở Thương Tông có đạo thương, cho dù ngày hôm đó có ngươi giúp đỡ thì cũng vẫn khó đánh bại được tiến công của Thị Huyết Điện, rốt cuộc ngươi đã làm gì vậy?”  
“Ta đã chữa khỏi đạo thương của ông ấy!”  
Hắn vừa thốt ra lời này, không chỉ Chung Giang mà Hồng Trần Tuyết cũng tỏ vẻ bất ngờ: “Đạo thương cũng chữa được ư?”  
“Được chứ, được chứ!”  
Nghe vậy, Chung Giang và Hồng Trần Tuyết đều ngạc nhiên, nhìn vẻ mặt thoải mái của Diệp Thành thì chuyện này chắc chắn không phải giả.


Nhất thời, một tia sáng yếu ớt loé lên trong mắt của hai người, thầm nói người thanh niên trước mặt này không đơn giản như họ nghĩ, mặc dù hắn chỉ ở cảnh giới Linh Hư, nhưng lại có rất nhiều sắc thái bí ẩn.

“Nếu là như vậy, có lẽ ta có thể kéo được một người cảnh giới Chuẩn Thiên về phía Viêm Hoàng”, Chung Giang trầm tư một lúc rồi từ từ cất lời.

Nghe vậy, mắt Diệp Thành sáng lên: “Ai vậy?”  
“Đó là một tản tu”, Chung Giang khẽ cười: “Là một đạo hữu ta quen khi đi dạo chơi, không biết vì sao người đó lại trúng đạo thương, cả trăm năm rồi vẫn chưa tìm ra cách giải cứu.

Nếu ngươi có thể chữa lành đạo thương thì bảo ông ấy đến Viêm Hoàng của chúng ta làm khách khanh trưởng lão cũng được”.

“Chuyện này ổn đấy, vậy tiền bối liên hệ nhé”, Diệp Thành cười vui vẻ: “Tiền bối tìm được thì đạo thương của ông ấy cứ để ta lo”.


“Vậy phải tìm được đã, có trời mới biết bây giờ ông ấy ở đâu”.

“Không sao, chúng ta có mạng lưới tình báo mà”, Diệp Thành lại nhìn sang Hồng Trần Tuyết.

“Chuyện này cứ giao cho ta, nếu Thiên Tông thế gia và nhà họ Tô của thành Xuân Thu cũng gia nhập Viêm Hoàng, lại có thêm vị đạo hữu mà Chung Giang sư huynh vừa nói, vậy thì thực lực của Viêm Hoàng chúng ta có thể tăng lên rất nhiều”, Hồng Trần Tuyết ngẫm nghĩ: “Đến lúc đó, khả năng thống nhất được Viêm Hoàng cũng sẽ tăng lên rất nhiều”.

“Vậy để ta phái người đi liên lạc với Thiên Tông thế gia và nhà họ Tô”, Chung Giang đứng dậy, mặt mày rạng rỡ, bước đi cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Sau khi Chung Giang đi, lúc này Hồng Trần Tuyết mới nhìn Diệp Thành, nói chính xác hơn là nhìn vào mắt trái của hắn.


Có lẽ là thấy mắt nhớ người khiến bà bất giác thất thần, dường như nhìn mắt trái của Diệp Thành, nhưng lại như đang nhìn mắt phải của Hồng Trần, họ đều có Tiên Nhãn, đều gọi là Lục Đạo Tiên Luân Nhãn.

Bị Hồng Trần Tuyết nhìn chằm chằm như vậy, Diệp Thành cảm thấy không được tự nhiên.

Khụ khụ!  
Cuối cùng, Diệp Thành ho khan một tiếng.

Bị tiếng ho khan của Diệp Thành thức tỉnh, Hồng Trần Tuyết không nhìn hắn nữa mà mím môi, nhẹ giọng hỏi: “Có thể nói cho ta biết làm thế nào mà ngươi có được Lục Đạo Tiên Luân Nhãn không?”.


 
Chương 1003: Hằng Nhạc Tông


“Chuyện này nói ra dài lắm”, Diệp Thành ngoáy tai: “Nó là do một vị tiền bối tiên tộc truyền lại cho ta”.

Hồng Trần Tuyết lại mím môi, sau đó chuyển chủ đề: “Ngươi chữa được cả đạo thương, vậy ngươi có thể chữa được ám thương của Chung Giang sư huynh không?”  
“Vấn đề này thực sự khó nói”, nghe Hồng Trần Tuyết nói xong, Diệp Thành lắc đầu bất lực, hắn vừa xoa cằm vừa nói: “Công pháp của tiền bối Chung Giang hơi lạ, nối liền với cảnh giới tu vi, mỗi lần ra tay đều khiến tu vi giảm đi một phần, ám thương kỳ lạ này không nằm trong phạm vi khả năng của ta”.


“Đó đúng là một công pháp kỳ lạ”, Hồng Trần Tuyết thở dài: “Đó là công pháp mà sư tôn ta có được trong một lần đi dạo chơi, ông ấy đã từng nghiêm cấm người của Viêm Hoàng tu luyện, nhưng tiếc là Chung Giang sư huynh vẫn làm”.

“Tiền bối đừng bi quan quá, sẽ có cách thôi”.

“Hy vọng vậy!”, Hồng Trần Tuyết lại thở dài rồi chầm chậm đứng dậy, đang định đi ra ngoài thì bị Diệp Thành gọi lại.

“Có chuyện gì à?”, Hồng Trần Tuyết hỏi.

“Thực ra cũng không phải chuyện gì lớn”, Diệp Thành xoa tay cười hì hì: “Tiền bối có thể cho người thu thập, sắp xếp thông tin tình báo về Hằng Nhạc Tông trong thời gian gần đây giúp ta không? Lâu rồi chưa về đó, ta hơi lo lắng”.

Hằng Nhạc Tông?  
Mặc dù trong lòng cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng Hồng Trần Tuyết cũng không chú ý nhiều.


Bây giờ Hồng Trần Tuyết đã biết thân phận thật sự của Diệp Thành nên đương nhiêu có thể hiểu.

“Còn nữa, xin tiền bối giữ bí mật chuyện ta là Diệp Thành giúp ta”, Diệp Thành lại nở nụ cười: “Ta không muốn nhiều người biết chuyện này, một ngày nào đó ta sẽ dẫn Viêm Hoàng đi giết bọn họ để cho bọn họ trở tay không kịp”.

“Vậy ngươi không định cho ta nhìn thấy khuôn mặt thật của người sao?”, Hồng Trần Tuyết nhìn Diệp Thành, cuối cùng dừng trên mặt nạ Quỷ Minh của hắn, với nhãn lực của bà cũng không thể nhìn thấu.

“Nhìn mặt ta à, không cần thiết đâu! Ta sợ tối đến tiền bối không ngủ được… tới tìm ta nói chuyện”.

Có lẽ cho rằng Diệp Thành nói linh tinh nên Hồng Trần Tuyết chỉ khẽ nhíu mày, khịt mũi rồi không nói lời nào quay lưng bỏ đi.


Sau khi Hồng Trần Tuyết đi, Diệp Thành bĩu môi, tháo mặt nạ Quỷ Minh xuống, hắn nhìn vào gương rồi vuốt tóc: “Ta nói thật mà! Nếu để tiền bối biết ta giống hệt sư tôn của người, có trời mới biết tối đến người có chạy tới giường của ta ôm ta ngủ không!”  
“Vào chuyện chính thôi nào”, Diệp Thành cất gương đi, trở tay lấy thi thể lão già mặc áo huyết bào ra.

Cơ thể lão ta bê bết máu, nhiều chỗ còn lộ cả xương, vết thương trên người nhiều không đếm xuể.

Tuy nhiên dù vậy thì cơ thể cảnh giới Bán Bộ Minh vẫn vô cùng mạnh mẽ, dù không động đến linh lực hộ thể thì tu sĩ bình thường cũng khó mà phá được phòng ngự của cơ thể này.

.


 
Chương 1004: Chương 1003


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Diệp Thành gọi tiên hoả ra, bao quanh cơ thể lão.

Hắn thầm nhẩm niệm pháp môn Man Hoang Luyện Thể, dùng tiên hoả tôi luyện cơ thể lão già mặc áo huyết bào để độ mạnh của cơ thể lão tăng thêm một bậc.

Đây là cả một quá trình dài.


Man Hoang Luyện Thể không ngừng hoạt động, vết thương trên cơ thể lão ta cũng được chữa lành, tạp chất trong cơ thể lần lượt được đẩy ra, cơ thể cũng trở nên dẻo dai và rắn chắc hơn.

Sau khi Diệp Thành cất tiên hoả đi thì trên người lão già mặc huyết bào đã không còn vết sẹo nào nữa, cả người được bao phủ bởi một lớp vàng kim.

“Được lắm”, Diệp Thành vỗ tay sau đó cất vào trong túi đựng đồ, lúc này mới lấy một tờ giấy trắng viết đầy những thứ kỳ quặc bên trên ra.

Những thứ được viết trên tờ giấy trắng đều là nguyên liệu cần thiết để luyện chú ấn.

Cũng giống như luyện đan cần đến linh thảo… vì chú ấn cũng có tác dụng diệu kỳ như luyện đan nên cũng cần nguyên liệu tương tự.

“Hoàng trưởng lão”, Diệp Thành đọc lại một lượt rồi gọi.


Ngay sau đó, Hoàng Đại Sơn với thân hình mập mạp bước vào, cung kính hành lễ: “Thánh chủ”.

“Tìm nguyên liệu như trên này cho ta, càng nhiều càng tốt, càng nhanh càng tốt”, Diệp Thành đưa tờ giấy cho Hoàng Đại Sơn.

“Đây là gì ạ?”, Hoàng Đại Sơn nhìn rồi không khỏi gãi đầu.

“Chỉ cần tìm là được”, Diệp Thành nói xong lại đưa một túi đựng đồ cho ông ấy: “Trong này có mười triệu linh thạch, tìm cho ta một vài đan phương luyện đan, chỉ cần đan phương ba vân trở lên là được”.

“Đan phương?”, Hoàng Đại Sơn lại ngẩn người: “Thánh chủ cần đan phương làm gì vậy ạ?”  
“Ông hỏi nhiều thế làm gì!”, Diệp Thành đuổi Hoàng Đại Sơn ra khỏi lầu các.


Sau khi đuổi Hoàng Đại Sơn đi, Diệp Thành nhét một cây tăm vào miệng, ngửa đầu nằm trên thảm cỏ mềm.

“Đời người đúng là thế sự vô thường”, Diệp Thành ngửa đầu nhìn hư không mờ mịt mà cảm thán.

Mấy tháng trước hắn vẫn là tiểu đệ tử của một tông môn, mới vừa đi không lâu đã xảy ra bao nhiêu chuyện, gặp được bao nhiêu cơ duyên khiến hắn từ một tiểu đệ tử ngày nào trở thành tu sĩ có thể chiến đấu với cao thủ cảnh giới Chuẩn Thiên, còn làm Thánh chủ của Viêm Hoàng.

Nghĩ đến chức Thánh chủ Viêm Hoàng, trong lòng Diệp Thành lại bắt đầu phác thảo ra một bản kế hoạch.

[Diendantruyen.Com] Tiên Võ Truyền Kỳ
.


 
Chương 1005: Chương 1004


Hôm sau, trời còn chưa sáng Diệp Thành đã bị đánh thức.

Bởi vì người nhà họ Tô của thành Xuân Thu đã tới, khi Diệp Thành nghe thấy tin này cũng hơi giật mình, hôm qua mới liên lạc với họ, không ngờ hôm nay đã nhận được tin.

Nhưng nghĩ lại thì cũng có thể hiểu.

Có lẽ nhà họ Tô đã thật sự bị nhà họ Dương của Vân Tạng Sơn và Thị Huyết Điện dồn ép vào bước đường cùng, họ vốn đã có ý liên minh với Viêm Hoàng, bây giờ Viêm Hoàng vừa liên lạc là họ tới ngay lập tức.


Sau khi đi qua vài ngã rẽ, Diệp Thành bước lên một căn lầu các.

Ập vào mắt hắn là một bóng dáng xinh đẹp và một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu tím.

Bóng dáng xinh đẹp đương nhiên là Tô Tâm Nhi, còn người mặc áo bào tím chính là tam thúc tổ của Tô Tâm Nhi, người được Diệp Thành cứu khi ở nhà họ Tô, ông ta tên là Tô Tinh Hà.

Thấy Diệp Thành đi vào, Tô Tinh Hà vội vàng đứng dậy, hành lễ với hắn: “Cảm ơn sự giúp đỡ của Thánh chủ Viêm Hoàng ngày đó”.

“Tiền bối nói quá rồi”, Diệp Thành nhẹ nhàng xua tay, sau đó nhìn Tô Tâm Nhi rồi bất giác ho khan, sờ chóp mũi cười ngượng ngùng: “Tô cô nương cũng tới à?”  
“Ừ… Ừ”, hai má Tô Tâm Nhi đỏ lên, dường như lại nghĩ đến cảnh tượng trong hồ ngày hôm đó, cơ thể cô gần như đã bị Diệp Thành nhìn thấy sạch.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, Tô Tâm Nhi lại thấy may mắn, nếu ngày đó không gặp Diệp Thành thì tam thúc tổ của cô sẽ không được cứu, mà vì Diệp Thành bị nhiều cao thủ của nhà họ Dương đuổi giết nên nhà họ Tô mới qua được cơn nguy hiểm.


Nghĩ lại những điều này thì Diệp Thành giống như ngôi sao may mắn mà ông trời ban cho nhà họ Tô hơn.

Tô Tinh Hà ở bên cạnh nghe đoạn đối thoại kỳ lạ của Diệp Thành và Tô Tâm Nhi thì bất giác gãi đầu khó hiểu.

Không biết nếu ông ta biết chuyện của Diệp Thành và Tô Tâm Nhi ngày đó thì có bóp chết Diệp Thành tại đây luôn không?  
Diệp Thành cũng cảm nhận được bầu không khí gượng gạo bèn vội vàng chuyển chủ đề, hắn nói với Tô Tâm Nhi và Tô Tinh Hà: “Tô tiền bối, Tô cô nương, chúng ta hàn huyên sau đi, bây giờ chúng ta cần bàn việc chính đã”.

Nói đến chuyện chính, vẻ mặt của Tô Tinh Hà và Tô Tâm Nhi đều trở nên nghiêm nghị, bởi vì chuyện cần bàn tiếp theo đây liên quan đến tương lai của nhà họ Tô, bọn họ tới đây vốn là để đàm phán, cố gắng giành thế có lợi về cho gia tộc.

Lầu các bỗng chốc chìm trong sự im lặng ngắn ngủi.

Diệp Thành cũng không vội, vì nhà họ Tô còn sốt ruột hơn hắn kìa.

Quả nhiên, một lúc sau Tô Tinh Hà lên tiếng phá vỡ sự im lặng trước, ông ta nhìn Diệp Thành với vẻ nghiêm nghị rồi bảo: “Nhà họ Tô chúng ta có thể gia nhập vào Viêm Hoàng”.


Diệp Thành mỉm cười nhưng cũng không tỏ vẻ vui mừng ngay, bởi vì hắn biết chắc chắn nhà họ Tô còn có điều kiện, nếu không họ cũng không đồng ý nhanh như vậy.

“Vậy điều kiện thì sao?”, Diệp Thành mỉm cười hỏi.

Tô Tinh Hà hít sâu một hơi: “Giúp nhà họ Tô chúng ta tiêu diệt nhà họ Dương ở Vân Tạng Sơn”.

Nói đến đây, căn lầu các lại một lần nữa chìm vào khoảng lặng ngắn ngủi, Tô Tinh Hà nói xong thì hồi hộp nhìn Diệp Thành, ngay cả Tô Tâm Nhi ở bên cạnh cũng tim đập thình thịch liên hồi, vì họ biết tiêu diệt nhà họ Dương không phải chuyện đơn giản.

.


 
Chương 1006: Nhưng Đây Là Giới Hạn Của Nhà Họ Tô Rồi”


Hoặc có thể nói là điều kiện họ đưa ra quá khó, bởi vì một khi khai chiến, không chỉ nhà họ Dương, nhà họ Tô, Viêm Hoàng, mà ngay cả Thị Huyết Điện và nhiều thế lực bí ẩn khác có lẽ cũng sẽ tham gia.

Mối quan hệ trong đó vô cùng phức tạp, rút dây động rừng, tuỳ tiện khai chiến thì hậu quả rất khó lường.  
“Tiền bối à, ông làm khó ta quá đó!”, Diệp Thành nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, ung dung cất lời: “Nhà họ Tô các ông biết rõ thế lực của nhà họ Dương hơn Viêm Hoàng chúng ta chứ.


Nếu chỉ một nhà họ Dương thôi thì không thành vấn đề, nhưng chúng ta đều biết, một khi khai chiến thì không chỉ nhà họ Dương mà có lẽ một nửa thế lực của Đại Sở đều sẽ tham gia, ông cũng biết rõ lợi, hại trong chuyện này mà”.  
“Nhưng… Nhưng đây là giới hạn của nhà họ Tô rồi”, không biết là ai đã cho Tô Tâm Nhi dũng khí nói ra câu này.  
Có lẽ cô cũng phải cắn răng để nói, vì câu này của cô rất có thể sẽ khiến cuộc đàm phán dừng lại tại đây, đã là đàm phán thì sẽ không nói đến chuyện tình cảm, đây là vấn đề lập trường.  
Lần này tới lượt Tô Tinh Hà căng thẳng, họ mang theo sứ mệnh mà tới, nếu nói lời nào không hợp khiến cuộc đàm phán chấm dứt, vậy thì tình cảnh mà nhà họ Tô phải đối mặt sẽ càng thêm tồi tệ.  
Căn lầu các lại trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, ngay cả tiếng kim rơi trên đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng.  
Một lúc lâu sau, Diệp Thành xoay chiếc Huyền Thương Ngọc Giới trên ngón tay, ung dung mỉm cười: “Ta có thể đồng ý với điều kiện của hai người”.  
Mặc dù câu nói này khiến lòng người rất phấn khích, nhưng Tô Tinh Hà và Tô Tâm Nhi lại không vui mừng như trong tưởng tượng, bởi vì họ biết Diệp Thành cũng có điều kiện của mình..


Truyện Nữ Cường
“Viêm Hoàng có thể giúp nhà họ Tô tiêu diệt nhà họ Dương, nhưng không phải bây giờ”, sau khi im lặng, Diệp Thành lại nhấp một ngụm trà: “Hai vị cũng biết tình hình hiện tại của Viêm Hoàng, tuy chúng ta đã hợp lại với Nhân Hoàng, nhưng vẫn còn có Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Huyền Hoàng và Thị Huyết Điện như hổ rình mồi, nếu hấp tấp khai chiến với nhà họ Dương, vậy sẽ là tự tìm phiền phức”.  
“Không biết Thánh chủ Viêm Hoàng có thể cho ta một thời hạn không?”  
Nghe vậy, Diệp Thành giơ ba ngón tay lên: “Ba năm, tính từ thời điểm nhà họ Tô gia nhập Viêm Hoàng, trong vòng ba năm, Viêm Hoàng chắc chắn sẽ tuân thủ lời hứa, phái quân đi tiêu diệt nhà họ Dương.

Không biết như vậy đã được chưa?”  
“Được”, không ngờ lần này Tô Tinh Hà và Tô Tâm Nhi lại đồng ý nhanh hơn hắn nghĩ, ngay cả lời nói ra cũng đồng thanh thống nhất.  
“Vậy chúng ta có thể đi vào vấn đề cụ thể rồi chứ?”, Diệp Thành cười nhẹ.  
“Đương nhiên rồi”.  

“Đầu tiên, nhà họ Tô phải di dời toàn bộ thành viên tới linh sơn của Viêm Hoàng, dù sao thế lực của Viêm Hoàng vẫn chưa đủ vững chắc, nếu nhà họ Tô muốn gia nhập Viêm Hoàng thì ở cùng nhau vẫn hơn.

Như vậy có thể tập hợp lực lượng tốt hơn, chờ đến khi chúng ta lớn mạnh rồi quay về giết cũng chưa muộn”.  
“Thứ hai, nhà họ Tô phải đóng góp tất cả bí thuật thần thông của gia tộc vào Tàng Thư Các của Viêm Hoàng, ngược lại Viêm Hoàng cũng không keo kiệt.

Trong Tàng Thư Các cũng có bí pháp của Viêm Hoàng chúng ta, nhà họ Tô cũng có thể xem”..


 
Chương 1007: Chương 1006


“Thứ ba, nhà họ Tô gia nhập Viêm Hoàng thì sẽ là thành viên của Viêm Hoàng, đã là thành viên của Viêm Hoàng thì phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của Viêm Hoàng.

Là Thánh chủ của Viêm Hoàng, ta sẽ đối xử bình đẳng với mọi người, điều này mọi người không cần phải lo lắng.

Khi hội trưởng lão được thành lập thì nhà họ Tô cũng có tên trong danh sách”.


“Thứ tư…”  
“Thứ năm…”  
“Thứ sáu…”  
Diệp Thành nói liền một mạch sáu điều, những điều nên nói hắn đã nói, điều không nên nói hắn cũng nói rồi.

Nói xong Diệp Thành nhìn về phía Tô Tâm Nhi và Tô Tinh Hà, mỉm cười hỏi: “Hai vị có ý kiến gì không?”  
“Nhà họ Tô đồng ý với những điều Thánh chủ Viêm Hoàng nói”, hai người đều cười đáp lại.

Bây giờ không ai muốn đắc tội với nhà họ Dương và Thị Huyết Điện để liên minh với nhà họ Tô, nhưng Viêm Hoàng lại cho họ hy vọng rất lớn, hơn nữa điều kiện đưa ra cũng trong phạm vi họ có thể đáp ứng, vậy nên họ vẫn rất có lời trong việc này.

Tiếp theo, hai bên lại thảo luận về rất nhiều vấn đề chi tiết, mặc dù ý kiến khác nhau nhưng về cơ bản cũng không ảnh hưởng mấy đến đại cục.

Cuộc đàm phán diễn ra rất thành công, khi Tô Tâm Nhi và Tô Tinh Hà rời đi, vẻ mặt của họ đều vui mừng rạng rỡ.


Sau khi hai người đi, Diệp Thành mới day đầu mày bước ra khỏi lầu các, mấy chuyện đàm phán thế này quả thực rất tốn chất xám và ảnh hưởng đến tình cảm, đúng là không phải việc gì hay ho.

“Có vẻ đàm phán rất thành công nhỉ?”, Hồng Trần Tuyết nhẹ nhàng bước tới, nhìn Diệp Thành với vẻ hứng thú.

“Cũng ổn ạ!”, Diệp Thành lắc đầu, sau đó hỏi Hồng Trần Tuyết: “Ta nhờ tiền bối tìm kiếm thông tin tình báo về Hằng Nhạc Tông đã có chưa vậy?”  
“Có thể mất phải vài ngày”, Hồng Trần Tuyết lắc đầu: “Vì lần trước Thị Huyết Điện tấn công ồ ạt, mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng chịu đả kích rất lớn, muốn khôi phục phải chờ một thời gian”.

“Ồ ồ, ta hiểu rồi”.

“Ta có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”  
Nghe vậy, Diệp Thành nhướng mày, quan sát Hồng Trần Tuyết từ trên xuống dưới rồi tặc lưỡi: “Thánh chủ Nhân Hoàng của chúng ta học cách tỏ ra huyền bí theo người khác từ khi nào vậy? Không giống tính cách của người”.


“Vậy ngươi có nghe không?”, Hồng Trần Tuyết hung hăng lườm hắn.

“Nghe nghe, đương nhiên là nghe rồi, vậy ta nghe tin xấu trước đi!”, Diệp Thành suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp án.

“Tin xấu là Huyền Hoàng đã liên minh với Thị Huyết Điện”, Hồng Trần Tuyết ung dung nói.

Nghe lời này, Diệp Thành chợt cau mày, đây quả thực không phải tin tốt, Huyền Hoàng vốn đã khó đối phó, bây giờ lại liên minh với Thị Huyết Điện, muốn thống nhất Viêm Hoàng thì sự việc lại càng khó hơn.

.


 
Chương 1008: Đây Là Cả Một Quá Trình Hết Sức Lâu Dài


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Xem ra vị sư huynh này của tiền bối đã quyết định chiến đấu với chúng ta đến cùng rồi”, Diệp Thành nói, trong mắt còn loé lên tia lạnh lùng, nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, hắn hỏi Hồng Trần Tuyết: “Bây giờ người nói tin tốt đi!”  
“Tin tốt là Thiên Tông thế gia đã đồng ý liên minh với Viêm Hoàng”, Hồng Trần Tuyết khẽ cười: “Hơn nữa, người đưa tin mà Viêm Hoàng phái đi nói rằng Thiên Tông thế gia không chỉ đồng ý liên minh, nếu đàm phán ổn thoả thì có thể họ sẽ gia nhập vào Viêm Hoàng”.

“Tin tốt này quả thực đã áp đảo được tin xấu kia”, Diệp Thành cười sáng lạn: “Thực lực của Thiên Tông thế gia mạnh hơn nhà họ Tô rất nhiều, chỉ một mình Thiên Tông Lão Tổ Sở Thương Tông thôi cũng đủ để chúng ta lôi kéo bằng mọi giá.

Nếu Thiên Tông thế gia gia nhập thì Viêm Hoàng thực sự sẽ như hổ thêm cánh!”  

“Đến lúc đó, Thiên Tông thế gia sẽ phái người tới đàm phán, trông chờ vào ngươi đó”, thấy Diệp Thành phấn khích như thế, Hồng Trần Tuyết thong thả nói một câu rồi xoay người biến mất.

“Chết tiệt”, Diệp Thành không nhịn được mắng một câu: “Viêm Hoàng nhiều người giỏi ăn nói như vậy, tại sao vẫn là ta chứ?”  
Chỉ là không ai đáp lại lời mắng chửi đó của hắn.

Haiz!  
Diệp Thành day mạnh đầu mày.

Đàm phán với nhà họ Tô thôi đã khiến hắn mệt mỏi lắm rồi, huống chi là Thiên Tông thế gia.

Thiên Tông thế gia khác nhà họ Tô, thế lực của họ mạnh mẽ, cho dù không liên minh với Viêm Hoàng thì họ cũng chẳng sợ Thị Huyết Điện, nếu hắn nói gì khiến họ phật ý thì có thể chấm dứt cuộc đàm phán bất cứ lúc nào.

Nói cách khác, cuộc đàm phán sắp tới này khó khăn hơn nhiều so với cuộc đám phán với nhà họ Tô.


Sau khi cáo biệt Hồng Trần Tuyết, Diệp Thành quay về thế giới nhỏ bé trong không gian.

Hoàng Đại Sơn không tới, có lẽ do ông ta chưa tìm được những thứ mà Diệp Thành cần.

Diệp Thành lại lần nữa lấy Đại La Thần Đỉnh ra.

Nói thực, Đại La Thần Đỉnh của Diệp Thành hiện giờ vẫn giống như một cái nồi sắt to kệch vì không có bốn chân và hai tai.

Đỉnh, là thứ khó luyện nhất.

Hiện giờ Diệp Thành mới thật sự hiểu câu nói của Thái Hư Cổ Long, chỉ xét về hình thù thôi cũng đã rất khó thoát biến rồi, điều đó khiến Diệp Thành phải bất lực.


Lại một lần nữa Diệp Thành tế gọi ra tiên hoả và thiên lôi bao quanh Đại La Thần Đỉnh, cả hai kết hợp với nhau hết sức hoàn hảo, không ngừng tôi luyện Đại La Thần Đỉnh, binh khí nghịch thiên như vậy khiến Diệp Thành vô cùng chú tâm.

Bên trên Đại La Thần Đỉnh là từng đường vân được điêu khắc hết sức tinh xảo.

Đây là cả một quá trình hết sức lâu dài.

Đêm khuya, người nhà họ Tô đã dọn tới, Chung Giang đích thân tiếp đón đủ thể hiện nể mặt nhà họ Tô thế nào.

[Diendantruyen.Com] Tiên Võ Truyền Kỳ
.


 
Chương 1009: Chương 1008


Nhà họ Tô rất trọng chữ tín, những bí thuật thần thông của gia tộc đều được bọ họ cống hiến, đặt trong tàng thứ các của Viêm Hoàng, chỉ cần là những thành viên của Viêm Hoàng đạt tiêu chuẩn thì có thể vào trong tu luyện.

Đương nhiên, Viêm Hoàng cũng nói lời giữ lời, bí thuật thần thông của Viêm Hoàng trong tàng thư các nhiều vô kể, tất cả đều được chia sẻ với nhà họ Tô, nhưng điều kiện tiên quyết là người tu luyện phải đạt được tiêu chuẩn nhất định của tàng thư các đặt ra.

Hiện giờ trước là Nhân Hoàng, sau là nhà họ Tô, thế lực của Viêm Hoàng càng ngày càng lớn mạnh, kể cả là Thị Huyết Điện cũng không dám coi khinh.


Đêm tối, Hoàng Đại Sơn tới thế giới nhỏ trong không gian.

“Ông tìm đủ rồi sao?”, Hoàng Đại Sơn vừa đi vào thì Diệp Thành đã nhảy tới bên cạnh ông ta.

“Đương nhiên rồi”, Hoàng Đại Sơn cười xoà, ông ta lấy một cái túi đựng đồ dâng lên, sau đó lau đi mồ hôi nhễ nhại: “Những thứ mà thánh chủ cần tìm quả là khó, có điều cũng may ta tìm được một ít, Thánh Chủ dùng tạm nhé, sau này ta sẽ cố gắng tìm thêm nhiều hơn một chút cho thánh chủ”.

“Làm tốt lắm”, Diệp Thành cười tươi rói, hắn thật sự rất nóng lòng muốn mở túi đựng đồ ra để nhìn vào bên trong.

Đột nhiên, đôi mắt hắn sáng lên, những nguyên luyện dùng để luyện chế chú ấn được Hoàng Đại Sơn tìm về rất nhiều, điều khiến hắn phải bất ngờ đó là ba miếng da dê cuộn lại với nhau, chỉ cần nhìn là biết đó chính là đan phương của linh đan, vả lại bên trong còn hai viên linh đan năm vân, đây rõ ràng là bảo bối đối với một luyện đan sư như Diệp Thành.


Đương lúc Diệp Thành còn đang hân hoan thì cánh cửa mở ra, vả lại còn bị người khác đạp ra, nếu nhìn kĩ thì chính là Hồng Trần Tuyết.

“Người đi vào không biết đường gõ cửa sao? Dù sao ta cũng là Thánh Chủ của Viêm Hoàng, ta…ê, ê, người lôi ta đi đâu?”  
Diệp Thành còn chưa nói xong thì Hồng Trần Tuyết đã lôi hắn ra ngoài.

Đợi tới khi định hình trở lại thì hắn mới nhận ra bên ngoài còn có Chung Giang và lão tổ nhà họ Tô cùng nhiều kẻ mạnh khác.

“Chuyện gì đây?”, Diệp Thành ngỡ ngàng.

“Nửa đêm không ngủ được, Thánh Chủ dẫn chúng ta đi luyện gân cốt đi”, một người tên là Viêm Sơn, thân hình cường tráng, đôi mắt phát sáng nhìn Diệp Thành, những người khác cũng có bộ dạng gần như vậy, người nào người nấy xoa tay như định đánh một trận vậy.


Diệp Thành nhìn mà ngỡ ngàng.

Thấy vẻ mặt bất ngờ đó của Diệp Thành, Chung Giang bất giác mỉm cười: “Nhân Hoàng vừa truyền tin đến, nói phát hiện ra một quặng linh thạch, vả lại còn vô cùng to lớn, một nguồn tài nguyên phong phú như vậy không thể không nắm bắt”.

“Cho dù là đi cũng không đến mức phải phô trương vậy chứ?”  
“Đó là khu vực nằm trong phạm vi của thế lực Huyết Linh thế gia”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng giải thích: “Gia tộc quy ẩn này có lẽ ngươi đã từng nghe nói tới, toàn bộ người trong gia tộc đều tu luyện một loại bí pháp với tên gọi Cửu Dương Huyết Linh Thuật, bí pháp này vô cùng bá đạo, tu vi tiến giới rất nhanh, còn thực lực của Huyết Linh thế gia cũng rất mạnh”.

“Nếu người nói vậy thì ta hiểu rồi”, Diệp Thành tặc lưỡi: “Đâu phải chúng ta đi lấy mà là đi cướp đó chứ?”.


 
Chương 1010: Đêm Khuya Yên Tĩnh


“Có điều, nói tới gia tộc này thì có lẽ ngươi lại biết một đệ tử trong gia tộc bọn họ”, Hồng Trần Tuyết nói tiếp.

“Đệ tử?”, Diệp Thành sững người, hắn hỏi lại: “Là ai chứ?”  
“À ta hiểu rồi, Huyết Linh Thánh Tử phải không?”, Diệp Thành gãi tai: “Ta nói này, chúng ta sát phạt tới cướp linh thạch của người ta như vậy cũng không ổn lắm nhỉ?”  

“Nếu như gia tộc khác thì thôi đi nhưng Huyết Linh Thế Gia không cướp lại có lỗi với tám đời tổ tông đấy”, vẫn là người đàn ông cường tráng kia lên tiếng, nói đến mức bắn cả nước bọt vào mặt Diệp Thành, mồm miệng liên hồi: “Viêm Hoàng chúng ta bị bọn họ ức hiếp không biết bao nhiêu lần, đúng, còn có cả đám chó má Thị Huyết Điện nữa, hết lần này tới lần khác cướp đồ của chúng ta”.

“Còn có cả chuyện này cơ à?”, Diệp Thành bất giác nhìn sang Chung Giang.

Chung Giang khẽ gật đầu: “Năm xưa khi Viêm Hoàng phân chia, thế lực cầm đầu là Thị Huyết Điện cướp bóc của chúng ta nhiều lần, ngoài Thị Huyết Điện ra thì Huyết Linh Thế gia là gia tộc tàn ác thứ hai, bọn chúng từng hống hách đánh từng phân điện của Viêm Hoàng, khi Viêm Hoàng ở thế yếu, bọn chúng tới tận nơi ức hiếp chúng ta, do vậy Viêm Hoàng chúng ta mới tổn thất không biết bao nhiêu tài sản”.

“Nếu tiền bối nói vậy thì người làm Thánh Chủ như ta không thể không cảm thấy bất bình”, Diệp Thành mặt mày phẫn nộ, hắn xắn tay áo rít lên: “Mẹ kiếp, bọn phá đám, Thánh Chủ ta đây phải đến càn quét địa bàn của các người”.

Nói rồi, Diệp Thành lập tức nhảy vào hư không, vả lại còn tự giác khoác lên mình một tấm hắc bào.


Phía sau, nhóm người phía Chung Giang lần lượt đi theo, bọn họ thế gọi ra bí pháp che đi khuôn mặt thật của mình rồi mới giống Diệp Thành khoác lên mình tấm hắc bào mới.

Cả nhóm người ăn mặc như vậy vào nửa đêm nhất định không phải là đi làm chuyện gì tốt đẹp cho cam, vả lại trông thủ pháp còn hết sức thuần thục, chỉ cần nhìn là biết không thiếu kinh nghiệm trộm cắp rồi.

Thế rồi nửa đêm, cả nhóm người không ngủ tiến vào Truyền Tống Trận, ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên, hai mươi tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, hơn bốn mươi tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, thêm một nhân tố chưa xác định là Diệp Thành cứ thế sát phạt về Tây Lăng, hướng tới Huyền Châu phồn hoa, vì quặng linh thạch kia nằm ở đây và nơi này cũng chính là địa bàn của Huyết Linh thế gia.

Đêm khuya yên tĩnh.

Vùng đất phồn hoa rộng ngút ngàn này được người ở Đại Sở gọi với cái tên Huyền Châu.


Lúc này, tứ phía quanh linh sơn khổng lồ giữa trung tâm Huyền Châu nhộn nhịp bóng người, người nào người nấy khoác lên mình bộ huyêt bào và chăm chú vận chuyển từng viên linh thạch ra khỏi quặng.

Quặng linh thạch này thật to, có thể nói là hiếm có ở Đại Sở, nếu như lấy hết số linh thạch ở đây ra thì chắc chắn là một tài sản khổng lồ, điều đó đối với một thế gia tu luyện mà nói đúng là tạo hoá may mắn.

“Mau, mau, mau”, một lão già mặc huyết bao liên tục thúc giục.

“Các lão, có phải ông thận trọng quá rồi không?”, ở bên, một gã thanh niên ngả người trên ghế, tay xoay xoay chiếc nhẫn, cười u ám nói: “Nơi này là Huyền Châu, người nào dám làm loạn nơi này?”.


 
Chương 1011: Cao Hứng


“Cẩn thận vào”, lão già mặc huyết bào rít lên.

“Nhát gan”, gã thanh niên vẫn tỏ vẻ thản nhiên.

Rầm!  
Hắn ta vừa dứt lời thì có người xuất hiện từ trong hư không, sau đó, một tiếng mắng chửi vang vọng khắp thương không: “Đập phá”.


Chương 583: Cao hứng  
Sau khi cáo biệt Hồng Trần Tuyết, Diệp Thành quay về thế giới nhỏ bé trong không gian.

Hoàng Đại Sơn không tới, có lẽ do ông ta chưa tìm được những thứ mà Diệp Thành cần.

Diệp Thành lại lần nữa lấy Đại La Thần Đỉnh ra.

Nói thực, Đại La Thần Đỉnh của Diệp Thành hiện giờ vẫn giống như một cái nồi sắt to kệch vì không có bốn chân và hai tai.

Đỉnh, là thứ khó luyện nhất.

Hiện giờ Diệp Thành mới thật sự hiểu câu nói của Thái Hư Cổ Long, chỉ xét về hình thù thôi cũng đã rất khó thoát biến rồi, điều đó khiến Diệp Thành phải bất lực.

Lại một lần nữa Diệp Thành tế gọi ra tiên hoả và thiên lôi bao quanh Đại La Thần Đỉnh, cả hai kết hợp với nhau hết sức hoàn hảo, không ngừng tôi luyện Đại La Thần Đỉnh, binh khí nghịch thiên như vậy khiến Diệp Thành vô cùng chú tâm.


Bên trên Đại La Thần Đỉnh là từng đường vân được điêu khắc hết sức tinh xảo.

Đây là cả một quá trình hết sức lâu dài.

Đêm khuya, người nhà họ Tô đã dọn tới, Chung Giang đích thân tiếp đón đủ thể hiện nể mặt nhà họ Tô thế nào.

Và từ đây một phần của linh sơn Viêm Hoàng lại lần nữa được hợp lực ngưng luyện ra một linh sơn, ba ngọn núi sát nhau, khí thế dồi dào, chỉ tính về trận pháp phòng ngự và trận pháp công kích cũng đã có tới hơn một nghìn, tụ linh trận cũng có tới gần chục nghìn, nhìn tổng thể cả ba linh sơn đều đươc bao quanh bởi lớp mây và sương dày đặc với thần hoa chói lọi, trông chẳng khác gì thánh địa giữa chốn nhân gian.

Nhà họ Tô rất trọng chữ tín, những bí thuật thần thông của gia tộc đều được bọ họ cống hiến, đặt trong tàng thứ các của Viêm Hoàng, chỉ cần là những thành viên của Viêm Hoàng đạt tiêu chuẩn thì có thể vào trong tu luyện.

Đương nhiên, Viêm Hoàng cũng nói lời giữ lời, bí thuật thần thông của Viêm Hoàng trong tàng thư các nhiều vô kể, tất cả đều được chia sẻ với nhà họ Tô, nhưng điều kiện tiên quyết là người tu luyện phải đạt được tiêu chuẩn nhất định của tàng thư các đặt ra.

Hiện giờ trước là Nhân Hoàng, sau là nhà họ Tô, thế lực của Viêm Hoàng càng ngày càng lớn mạnh, kể cả là Thị Huyết Điện cũng không dám coi khinh.


Đêm tối, Hoàng Đại Sơn tới thế giới nhỏ trong không gian.

“Ông tìm đủ rồi sao?”, Hoàng Đại Sơn vừa đi vào thì Diệp Thành đã nhảy tới bên cạnh ông ta.

“Đương nhiên rồi”, Hoàng Đại Sơn cười xoà, ông ta lấy một cái túi đựng đồ dâng lên, sau đó lau đi mồ hôi nhễ nhại: “Những thứ mà thánh chủ cần tìm quả là khó, có điều cũng may ta tìm được một ít, Thánh Chủ dùng tạm nhé, sau này ta sẽ cố gắng tìm thêm nhiều hơn một chút cho thánh chủ”.

“Làm tốt lắm”, Diệp Thành cười tươi rói, hắn thật sự rất nóng lòng muốn mở túi đựng đồ ra để nhìn vào bên trong.

Đột nhiên, đôi mắt hắn sáng lên, những nguyên luyện dùng để luyện chế chú ấn được Hoàng Đại Sơn tìm về rất nhiều, điều khiến hắn phải bất ngờ đó là ba miếng da dê cuộn lại với nhau, chỉ cần nhìn là biết đó chính là đan phương của linh đan, vả lại bên trong còn hai viên linh đan năm vân, đây rõ ràng là bảo bối đối với một luyện đan sư như Diệp Thành.

.


 
Chương 1012: Huyết Linh Thánh Tử Phải Không”


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Đương lúc Diệp Thành còn đang hân hoan thì cánh cửa mở ra, vả lại còn bị người khác đạp ra, nếu nhìn kĩ thì chính là Hồng Trần Tuyết.

“Người đi vào không biết đường gõ cửa sao? Dù sao ta cũng là Thánh Chủ của Viêm Hoàng, ta…ê, ê, người lôi ta đi đâu?”  
Diệp Thành còn chưa nói xong thì Hồng Trần Tuyết đã lôi hắn ra ngoài.


Đợi tới khi định hình trở lại thì hắn mới nhận ra bên ngoài còn có Chung Giang và lão tổ nhà họ Tô cùng nhiều kẻ mạnh khác.

“Chuyện gì đây?”, Diệp Thành ngỡ ngàng.

“Nửa đêm không ngủ được, Thánh Chủ dẫn chúng ta đi luyện gân cốt đi”, một người tên là Viêm Sơn, thân hình cường tráng, đôi mắt phát sáng nhìn Diệp Thành, những người khác cũng có bộ dạng gần như vậy, người nào người nấy xoa tay như định đánh một trận vậy.

Diệp Thành nhìn mà ngỡ ngàng.

Thấy vẻ mặt bất ngờ đó của Diệp Thành, Chung Giang bất giác mỉm cười: “Nhân Hoàng vừa truyền tin đến, nói phát hiện ra một quặng linh thạch, vả lại còn vô cùng to lớn, một nguồn tài nguyên phong phú như vậy không thể không nắm bắt”.

“Cho dù là đi cũng không đến mức phải phô trương vậy chứ?”  

“Đó là khu vực nằm trong phạm vi của thế lực Huyết Linh thế gia”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng giải thích: “Gia tộc quy ẩn này có lẽ ngươi đã từng nghe nói tới, toàn bộ người trong gia tộc đều tu luyện một loại bí pháp với tên gọi Cửu Dương Huyết Linh Thuật, bí pháp này vô cùng bá đạo, tu vi tiến giới rất nhanh, còn thực lực của Huyết Linh thế gia cũng rất mạnh”.

“Nếu người nói vậy thì ta hiểu rồi”, Diệp Thành tặc lưỡi: “Đâu phải chúng ta đi lấy mà là đi cướp đó chứ?”  
“Có điều, nói tới gia tộc này thì có lẽ ngươi lại biết một đệ tử trong gia tộc bọn họ”, Hồng Trần Tuyết nói tiếp.

“Đệ tử?”, Diệp Thành sững người, hắn hỏi lại: “Là ai chứ?”  
“À ta hiểu rồi, Huyết Linh Thánh Tử phải không?”, Diệp Thành gãi tai: “Ta nói này, chúng ta sát phạt tới cướp linh thạch của người ta như vậy cũng không ổn lắm nhỉ?”  
“Nếu như gia tộc khác thì thôi đi nhưng Huyết Linh Thế Gia không cướp lại có lỗi với tám đời tổ tông đấy”, vẫn là người đàn ông cường tráng kia lên tiếng, nói đến mức bắn cả nước bọt vào mặt Diệp Thành, mồm miệng liên hồi: “Viêm Hoàng chúng ta bị bọn họ ức hiếp không biết bao nhiêu lần, đúng, còn có cả đám chó má Thị Huyết Điện nữa, hết lần này tới lần khác cướp đồ của chúng ta”.

“Còn có cả chuyện này cơ à?”, Diệp Thành bất giác nhìn sang Chung Giang.


Chung Giang khẽ gật đầu: “Năm xưa khi Viêm Hoàng phân chia, thế lực cầm đầu là Thị Huyết Điện cướp bóc của chúng ta nhiều lần, ngoài Thị Huyết Điện ra thì Huyết Linh Thế gia là gia tộc tàn ác thứ hai, bọn chúng từng hống hách đánh từng phân điện của Viêm Hoàng, khi Viêm Hoàng ở thế yếu, bọn chúng tới tận nơi ức hiếp chúng ta, do vậy Viêm Hoàng chúng ta mới tổn thất không biết bao nhiêu tài sản”.

“Nếu tiền bối nói vậy thì người làm Thánh Chủ như ta không thể không cảm thấy bất bình”, Diệp Thành mặt mày phẫn nộ, hắn xắn tay áo rít lên: “Mẹ kiếp, bọn phá đám, Thánh Chủ ta đây phải đến càn quét địa bàn của các người”.

Nói rồi, Diệp Thành lập tức nhảy vào hư không, vả lại còn tự giác khoác lên mình một tấm hắc bào.

[Diendantruyen.Com] Tiên Võ Truyền Kỳ
.


 
Chương 1013: Chương 1012


Thế rồi nửa đêm, cả nhóm người không ngủ tiến vào Truyền Tống Trận, ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên, hai mươi tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, hơn bốn mươi tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, thêm một nhân tố chưa xác định là Diệp Thành cứ thế sát phạt về Tây Lăng, hướng tới Huyền Châu phồn hoa, vì quặng linh thạch kia nằm ở đây và nơi này cũng chính là địa bàn của Huyết Linh thế gia.

Đêm khuya yên tĩnh.


Vùng đất phồn hoa rộng ngút ngàn này được người ở Đại Sở gọi với cái tên Huyền Châu.

Lúc này, tứ phía quanh linh sơn khổng lồ giữa trung tâm Huyền Châu nhộn nhịp bóng người, người nào người nấy khoác lên mình bộ huyêt bào và chăm chú vận chuyển từng viên linh thạch ra khỏi quặng.

Quặng linh thạch này thật to, có thể nói là hiếm có ở Đại Sở, nếu như lấy hết số linh thạch ở đây ra thì chắc chắn là một tài sản khổng lồ, điều đó đối với một thế gia tu luyện mà nói đúng là tạo hoá may mắn.


“Mau, mau, mau”, một lão già mặc huyết bao liên tục thúc giục.

“Các lão, có phải ông thận trọng quá rồi không?”, ở bên, một gã thanh niên ngả người trên ghế, tay xoay xoay chiếc nhẫn, cười u ám nói: “Nơi này là Huyền Châu, người nào dám làm loạn nơi này?”
“Cẩn thận vào”, lão già mặc huyết bào rít lên.


“Nhát gan”, gã thanh niên vẫn tỏ vẻ thản nhiên.

Rầm!
Hắn ta vừa dứt lời thì có người xuất hiện từ trong hư không, sau đó, một tiếng mắng chửi vang vọng khắp thương không: “Đập phá”..


 
Chương 1014: Các người tiếp tục đi


Ở bên, mấy người phía Chung Giang, Hồng Trần Tuyết và lão tổ nhà họ họ Tô đương nhiên cũng không nhàn rỗi, bọn họ lấy túi đựng đồ và binh khí trữ đồ ra ngoài, nhanh chóng thu nhặt linh thạch.  

Đúng là một đám cường đạo, những nơi bọn họ đi qua chẳng để lại bất cứ thứ gì.  

Không lâu sau đó, bên ngoài quặng linh thạch liền có tiếng vang dữ dội, nghe như ngàn quân vạn mã đang xông tới náo loạn bầu hư không, sát khí ngút trời.  

“Mọi người cứ tiếp tục đi”, cảm nhận được kẻ mạnh sát phạt tới, Chung Giang, Hồng Trần Tuyết và lão gổ nhà họ Tô cùng nhiều kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh tầng thứ chín nhanh chóng dừng lại, sát phạt ra khỏi quặng linh thạch, chỉ để lại mấy người phía Diệp Thành còn đang ngơ ngác bên trong quặng.  


“Cướp của các người, thì sao nào? Không phục sao?”, âm thanh điên cuồng cứ thế vang lên, vẫn là tiếng nói của người đàn ông vạm vỡ ở Viêm Hoàng.  

“Muốn chết”.  

Rầm! Đùng!  

Tiếp đó, tiếng động mạnh mẽ vang lên.  

Bên trong quặng, dưới sự dẫn đầu của Diệp Thành, cả nhóm người không khác gì cường đạo, bọn họ đi tới đâu thì linh thạch đều bị cướp sạch sẽ.  

Tốc độ của tất cả đều rất nhanh chóng vì thời gian càng kéo dài thì lại càng bất lợi với bọn họ.  


“Mẹ kiếp, nhanh tay lên”, Diệp Thành hô lớn: “Dùng phân thân”.  

Hắn vừa dứt lời, những người khác mắt đã sáng lên: “Suýt thì quên mất”.  

Ngay sau đó, từng người lần lượt kết ấn, ngưng tụ thành hai phần phân thân, số người cướp linh thạch đột nhiên tăng lên hơn ba lần.  

Chiến!  

Phái bên này, Diệp Thành đã nhẩm niệm ra Thái Hư Bí Thuật, hắn ngưng tụ ra hơn một trăm phần phân thân khiến người của Viêm Hoàng thẫn thờ, thầm nhủ tên này đúng là dồi dào khí huyết.  

“Các người tiếp tục đi”, Diệp Thành dặn dò rồi lại quay người sát phạt tứ phía.  


Tới khi ra ngoài, ập vào mắt hắn là bóng người rợp trời. Kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia xuất hiện rất nhiều, mặc dù chỉ có một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng người đông như kiến, cả lại bọn họ còn mang tới đây ba chu sát trận khổng lồ.  

Một bên, Hồng Trần Tuyết đối đầu với tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Huyết Linh thế gia.  

Một bên, lão tổ nhà họ Tô một mình khiêu chiến với chín tu sĩ ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong của Huyết Linh thế gia.  

Bên khác, Chung Giang ngự động lư đồng khổng lồ trấn giữ lối vào của quặng linh thạch, chỉ cần có người tiến lên trước thì lập tức bị ông ta đánh bay đi.  

Trận đại chiến sục sôi, chốc chốc lại có bóng người bay từ hư không xuống, nhưng có ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Viêm Hoàng trấn giữ nên về cơ bản không có thương vong, bên tổn thất nặng nề nhất chính là Huyết Linh thế gia. 

 
Chương 1015: Phá cho ta


“Các người là ai?”, một lão già tóc đỏ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Huyết Linh thế gia gằn lên phẫn nộ.  

Hôm nay Huyết Linh thế gia của bọn họ được định sẵn phải tổn thất nặng nề rồi, không chỉ linh thạch bị cướp mà đến cả người tới cứu viện cũng thương vong nặng nề, thế nhưng đánh tới bây giờ, bọn họ cũng không biết đối phương là ai, là thề lực của phương nào.  

Nghe tiếng gằn của lão già, không ai quan tâm, Hồng Trần Tuyết sát phạt, nhiệm vụ chính là kéo dài thời gian của lão già này.  

Phía này, “roẹt” một tiếng, Diệp Thành bay vào không gian hư vô, bí pháp Nhất Khí Hoá Tam Thanh lập tức được thi triển, bản thể và đạo thân phân thành hai đường, chạy về phía hai sát trận của Huyết Linh thế gia.  


Phụt!  

Ngay sau đó, hắn cố gắng ra tay khiến một tu sĩ ở cảnh giới Không Minh ngự động chu sát trận tuyệt mạng.  

Thấy vậy, kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia lập tức biến sắc, người nào người nấy ngự động binh khí khiến không gian cả nghìn trượng xung quanh đều sụp đổ, Diệp Thành cũng theo đó mà bị ép ra ngoài.  

Giết!  

Kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia tức tối gằn lên, mười mấy binh khí lần lượt phát ra thần mang trấn áp về phía Diệp Thành.  

Vù!  

Sau một tiếng động của Đại La Thần Đỉnh, nó biến lên to hơn mười mấy trượng, từng luồng khí huyền diệu xuất hiện nối với nhau tạo thành một khoảng không gian màu bạc, ánh sáng chiếu từ trên trời xuống, Đại La Thần Đỉnh dày dặn chắc chắn, mộc mạc tự nhiên, bên trên còn có độn giáp thiên tự xếp thành hàng, lại thêm sức mạnh kì lạ mà mạnh mẽ dị thường cùng thiên âm đại đạo giao hoà vang vọng.  


Vù!  

Đại La Thần Đỉnh vang lên âm thanh vù vù, áp lực nặng cả hàng trăm nghìn cân cùng với vô số uy năng của Đại La Thần Đỉnh cùng lúc được bộc phát.  

Rầm! Đinh đang!  

Hiện trường vang dội lên âm thanh khác thường khiến cho mười mấy binh khí đang chèn ép đến cứ thế rơi xuống cả đám, đến cả chủ nhân của binh khí cũng bị trấn áp đến mức phun ra máu và lùi về sau.  

Phá cho ta!  

Lúc này, Diệp Thành đã sát phạt tới, hắn tung ra một chưởng bát hoang, cứ thế đánh tan chu sát trận khổng lồ.  


Rầm!  

Cùng lúc này, ở một hướng khác, đạo thân của hắn cũng đã đánh tan một chu sát đại trận khác.  

Sau khi diệt được hai chu sát trận, Diệp Thành và đạo thân của hắn lúc này di chuyển vào không gian hư vô, sát phạt về phía chu sát đại trận.  

Rầm!  

Không quá một phút, chu sát đại trận cuối cùng cũng là chu sát trận với sức sát thương mạnh nhất đã bị Diệp Thành và đạo thân của hắn liên kết lại đánh ta, có điều cho dù là vậy thì hắn cũng bị đả kích mạnh mẽ.  

Chiến! 

 
Chương 1016: Vùng đất huyền châu ngoạ hổ tàng long


Kẻ mạnh của Viêm hoàng cường hãn hợp lực tế gọi ra bảo ấn, thần mang rực chói nuốt chửng kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia.  

Chiến!  

Kẻ mạnh của Nhân Hoàng khí thế sục sôi, bọn họ hợp sức tạo ra trận đồ, trận đồ này bá dạo tuyệt đối. Lôi điện, kiếm mang, đao ảnh, sát khí xuất hiện đoạt lấy sinh mệnh của tu sĩ ở Huyết Linh thế gia.  


Chiến!  

Kẻ mạnh của nhà họ Tô cũng không chịu lép vế, những ngày này bọn họ bị Thị Huyết Điện và nhà họ Dương chèn ép và phải chịu uất ức không vừa, lúc này tất cả đều trút giận lên đầu Huyết Linh thế gia, người nào người nấy hăng máu, tung đại chiêu thật lực quét sạch từng đám người.  

Rầm! Đùng!  

Màn đêm vốn yên tĩnh thì lại vô cùng náo nhiệt.  

Dưới bầu trời là từng bóng hình chạy trốn một cách thảm hại.  

Bọn họ đương nhiên là kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia chạy đi cứu viện, thế nhưng cuối cùng lại bị sát phạt tới mức đại bại, không những không hề bảo vệ được quặng linh thạch mà còn tổn thất nặng nề.  


Phía sau, từng kẻ mạnh của Viêm Hoàng gằn giọng truy sát. Có điều, bọn họ chỉ đuổi theo hai, ba mươi dặm thì dừng lại, quay người về quặng linh thạch.  . Truyện Teen Hay

“Tốc độ phải nhanh, bọn chúng còn quay lại nữa”, Chung Giang đi vào quặng linh thạch đầu tiên: “Thế lực của Huyết Linh thế gia tuyệt đối không thể như vậy, đại quân thực sự có lẽ còn đang trên đường tới”.  

“Điều này thì muội biết”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng: “Mấy năm nay muội đã xem nhiều tin tức tình báo liên quan đến Huyết Linh thế gia muội đã tìm hiểu quá nhiều, thực lực lão tổ ở Huyết Linh thế gia còn hơn cả muội, nếu như ông ta tới đây thì nhất định sẽ là một trận chiến đẫm máu”.  

“Tóm lại càng nhanh càng tốt, trong vòng một khắc toàn bộ người đều phải rời đi”, lão tổ nhà họ Tô cũng lên tiếng: “Vùng đất Huyền Châu ngoạ hổ tàng long, có rất nhiều thế lực thần bí, nếu như bọn họ chạy tới giúp Huyết Linh thế gia thì lại không đơn giản nữa”.  

Thế rồi tất cả mọi người lại lần nữa sát phạt vào trong quặng linh thạch.  


Phân thân, hiện.  

Phân thân, hiện.  

Không lâu sau đó, liên tiếp những âm thanh này vang lên, tất cả mọi người đều ngưng tụ ra phân thân, số lượng người cướp linh thạch đột nhiên tăng lên mười mấy lần.  

Chỉ có Diệp Thành là không vào trong, lúc này hắn đang xử lý những tên khác.  

Bên ngoài quặng, hắn luồn lách qua lại, chỉ cần đi qua người của Huyết Linh thế gia thì bảo bối trên người bọn họ đều bị hắn càn quét sạch.   

 
Chương 1017: Vùng Đất Huyền Châu Ngoạ Hổ Tàng Long


Kẻ mạnh của Viêm hoàng cường hãn hợp lực tế gọi ra bảo ấn, thần mang rực chói nuốt chửng kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia.

Chiến!  
Kẻ mạnh của Nhân Hoàng khí thế sục sôi, bọn họ hợp sức tạo ra trận đồ, trận đồ này bá dạo tuyệt đối.

Lôi điện, kiếm mang, đao ảnh, sát khí xuất hiện đoạt lấy sinh mệnh của tu sĩ ở Huyết Linh thế gia.


Chiến!  
Kẻ mạnh của nhà họ Tô cũng không chịu lép vế, những ngày này bọn họ bị Thị Huyết Điện và nhà họ Dương chèn ép và phải chịu uất ức không vừa, lúc này tất cả đều trút giận lên đầu Huyết Linh thế gia, người nào người nấy hăng máu, tung đại chiêu thật lực quét sạch từng đám người.

Rầm! Đùng!  
Màn đêm vốn yên tĩnh thì lại vô cùng náo nhiệt.

Dưới bầu trời là từng bóng hình chạy trốn một cách thảm hại.

Bọn họ đương nhiên là kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia chạy đi cứu viện, thế nhưng cuối cùng lại bị sát phạt tới mức đại bại, không những không hề bảo vệ được quặng linh thạch mà còn tổn thất nặng nề.

Phía sau, từng kẻ mạnh của Viêm Hoàng gằn giọng truy sát.


Có điều, bọn họ chỉ đuổi theo hai, ba mươi dặm thì dừng lại, quay người về quặng linh thạch.

“Tốc độ phải nhanh, bọn chúng còn quay lại nữa”, Chung Giang đi vào quặng linh thạch đầu tiên: “Thế lực của Huyết Linh thế gia tuyệt đối không thể như vậy, đại quân thực sự có lẽ còn đang trên đường tới”.

“Điều này thì muội biết”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng: “Mấy năm nay muội đã xem nhiều tin tức tình báo liên quan đến Huyết Linh thế gia muội đã tìm hiểu quá nhiều, thực lực lão tổ ở Huyết Linh thế gia còn hơn cả muội, nếu như ông ta tới đây thì nhất định sẽ là một trận chiến đẫm máu”.

“Tóm lại càng nhanh càng tốt, trong vòng một khắc toàn bộ người đều phải rời đi”, lão tổ nhà họ Tô cũng lên tiếng: “Vùng đất Huyền Châu ngoạ hổ tàng long, có rất nhiều thế lực thần bí, nếu như bọn họ chạy tới giúp Huyết Linh thế gia thì lại không đơn giản nữa”.

Thế rồi tất cả mọi người lại lần nữa sát phạt vào trong quặng linh thạch.

Phân thân, hiện.


Phân thân, hiện.

Không lâu sau đó, liên tiếp những âm thanh này vang lên, tất cả mọi người đều ngưng tụ ra phân thân, số lượng người cướp linh thạch đột nhiên tăng lên mười mấy lần.

Chỉ có Diệp Thành là không vào trong, lúc này hắn đang xử lý những tên khác.

Bên ngoài quặng, hắn luồn lách qua lại, chỉ cần đi qua người của Huyết Linh thế gia thì bảo bối trên người bọn họ đều bị hắn càn quét sạch.

.


 
Chương 1018: Chuồn Thôi!


Ngoài bảo bối ra thì còn có xác của kẻ mạnh ở Huyết Linh thế gia, kẻ yếu nhất cũng ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nht, cứ thế từng cái xác bị hắn cướp sạch.

Sau khi thu lại những cái xác này, Diệp Thành đương nhiên luyện chế chúng thành Âm Minh Tử Tướng, nếu như tạo ra được cả đại quân như vậy thì thực lực của Viêm Hoàng nhất định còn mạnh hơn nữa, đại nghiệp thống nhất sẽ đơn giản hơn nhiều.


Làm xong xuôi, Diệp Thành mới đừng trước lối vào của quặng linh thạch, hắn âm thầm mở Tiên Luân Nhãn nhìn từ phía, một khi có điều dị thường hắn sẽ truyền tin cho nhóm người phía Chung Giang.

Thời gian cứ thế dần trôi.

Bên trong quặng linh thạch, một nhóm kẻ mạnh còn đang tranh nhau cướp đoạt vì quặng này thực sự quá rộng lớn, cho dù tới bây gi thì bọn họ cũng chưa lấy hết linh thạch.

“Rút”, không biết từ bao giờ Diệp Thành đột nhiên truyền âm vào trong.


Nghe vậy, tất cả mọi người không nghĩ ngợi gì thêm, lập tức quay người ra ngoài, trước khi đi còn không quên đem từng viên linh thạch thu được bỏ vào trong túi đựng đồ.

Đợi tới khi ra khỏi quặng, tất cả đều cau mày.

“Trận thế lớn thế này, khả năng kêu gọi của Huyết Linh thế gia quả thực rất có tầm ảnh hưởng”, Chung Giang nhìn về phía đông, cách từ rất xa nhưng ông ta vẫn có thể trông thấy mây và sương cuồn cuộn, sát khí ngút trời, còn có cả tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên trấn giữ.

“Một gia tộc luyện máu cổ xưa như vậy chưa bao giờ là tầm thường cả”, Hồng Trần Tuyết nhìn về phía tây, hư không vang lên từng âm thanh rầm rầm, giống như cả nghìn quân vạn mã đang di chuyển, sát khí ngút trời, cũng có tu sĩ ở cảnh giới chuẩn thiên trấn giữ.


“Mặc dù ta không muốn đi khỏi đây vào lúc này nhưng trận thế này thực sự quá lớn”, lão tổ nhà họ Tô nhìn về phía bắc, ông ta trông thấy thần mang bay tới mà bất giác tặc lưỡi.

“Cướp được bảy tám phần cũng đủ rồi”, Diệp Thành cười nói, hắn nhìn về phía nam, trận thế ở đó là khổng lồ nhất, nhìn từ xa giống như cả một biển máu đang cuộn trào, như thể đại quân của Huyết Linh thế gia sát phạt tới vả lại lão tổ của Huyết Linh thế gia nhất định cũng ở trong đó, nếu không thì cũng không thể hoành tráng như vậy.

Chuồn thôi!.


 
Chương 1019: Diệp thành sục sôi khí thế


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Thời gian cứ thế dần trôi, chớp mắt ba ngày đã trôi qua.  

Sáng sớm, Viêm Hoàng lại bắt đầu bận rộn, các đệ tử lần lượt đi ra khỏi động phủ, người thì khoanh chân ngồi trên vân đoan, có người ngồi trên ngọc thạch hấp thu khí nguyên tinh tuý của đất trời.  

Còn các trưởng lão lại bắt đầu tụ lại với nhau, có người đàm luận đạo, có người dạy dỗ đệ tử, có người tạo trận pháp, mọi thứ đều diễn ra theo nề nếp quy củ.  


Thế nhưng đúng lúc này, một tiếng rít dài vang lên, và vang lên từ ngọn núi mà Diệp Thành ở.  

Có lẽ tiếng rít dài đó quá khác thường nên các đệ tử và trưởng lão đều giật mình, bất giác nhìn sang linh sơn nơi Diệp Thành ở.  

“Mấy ngày trời Thánh Chủ không ra ngoài rồi, không phải có chuyện gì rồi chứ?”, có đệ tử khẽ giọng lên tiếng.  

“Nơi này là Viêm Hoàng, có thể xảy ra chuyện gì chứ?”  

“Tiếng thở rít đó bá đạo vô cùng, nhất định là có chuyện gì đó xảy ra rồi”.  

Diệp Thành đương nhiên không nghe thấy những tiếng bàn tán này.  


Lúc này, đôi mắt hắn sáng lên nhìn vào một lão già mặc hắc bào trước mặt.  

Nếu nhìn kĩ thì đây chẳng phải là lão già ở cảnh giới chuẩn thiên của Thị Huyết Điện bị Diệp Thành giế t chết bằng một nhát kiếm trong cuộc công kích Nhân Hoàng trước đó sao?  

Lúc này ông ta đang đứng thẳng đứng như cây lao, đôi mắt vô hồn, sắc mặt không mang bất cứ biểu cảm nào, có máu có thịt nhưng lại không có khí tức.  

Ngoài những điều này ra thì trên bề mặt cơ thể ông ta còn có điện lôi di chuyển, cũng có cả từng đường lửa màu vàng kim giao nhau, trông hết sức kì dị. Mặc dù ông ta chỉ là một thi thể chết nhưng lại có khí thế mạnh mẽ của một người ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ.  

Không sai, Diệp Thành thành công rồi, lão già của Thị Huyết Điện đã trở thành Âm Minh Tử Tướng đầu tiên mà hắn luyện thành, vả lại còn là Âm Minh Tử Tướng ở cảnh giới Chuẩn Thiên.  

Lúc này, Diệp Thành sục sôi khí thế.  


Trong chín ngày, kể cả là một người với khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể mạnh mẽ như Diệp Thành cũng phải cảm thấy mệt mỏi, đôi mắt hắn hõm sâu, tròng mắt còn có tia máu, khoé miệng râu mọc lởm chởm, trông hắn vô cùng nhếch nhác.  

Có điều sự nỗ lực của Diệp Thành cũng được hồi đáp.  

Chín ngày này hắn đã nhiều lần thất bại, thử rất nhiều phương pháp luyện chế, cuối cùng hắn đã luyện chế thành công được Âm Minh Tử Tướng đầu tiên.   

“Không tồi, được đấy”, Diệp Thành xoa cằm, hắn đi một vòng quanh Âm Minh Tử Tướng.  

/assets/img/chapt/39933/chapter-1019/tien-vo-truyen-ky-chuong-1019-1.jpg

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top