Cập nhật mới

Dịch Full Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Như lời của Hạ Bắc Sâm đã nói với Doãn Thư ngày hôm qua, thông tin Hạ Gia hủy hôn với Doãn Gia đã trở thành một thông tin giật gân nhất Bạc Thành.

Vì cuộc hôn nhân này ngay từ đầu là do người lớn định đoạt, và cả tin còn khiến người khác bàng hoàng hơn đó chính là Hạ Bắc Sâm đã có vị phu nhân của riêng mình từ rất lâu rồi.

Đồng thời báo chí cũng đưa thông tin mảnh đất phía đông chính thức bị chính phủ nghiêm cấm xây dựng các khu đô thị, hoặc trung tâm thương mại vì ảnh hưởng đến đường xá, và mạng lưới điện quan trọng của Bạc Thành.

Thông tin này khiến Doãn Thị rơi vào đáy biển, hiện tại cuộc họp cổ đông đã mở ra tại Doãn Thị mục đích chính là trỉ chích Doãn Đạt và muốn đẩy ông ta khỏi ghế chủ tịch hội đồng quản trị.

“ Nè Doãn Tổng ông định thế nào đây tiền của công ty và của chúng tôi nữa đều đổ vào đó hết rồi, bây giờ chính phủ cấm như vậy chẳng phải đổ sông đổ biển sao? ” Trần Tổng một trong những cổ đông lớn của Doãn Thị tức tối lên tiếng, ông ta đã đổ rất nhiều tiền vào dự án lần này vì tin tưởng Doãn Đạt mà bao nhiêu cũng đổ tiền vào.

Doãn Đạt sắc mặt tối sầm đầy u ám, chẳng phải Lục Bạch Tử nói Hạ Bắc Sâm nhắm đến mảnh đất này để xây khu đô thị sao? sao bây giờ lại bị chính phủ nghiêm cấm chứ chẳng lẽ anh không biết chuyện này sao?
Nhưng rõ ràng Hạ Bắc Sâm là người nhìn xa trông rộng mà, sao có thể không nhìn thấy chứ?

“ Mọi người cho tôi ba ngày, tôi nhất định sẽ cho mọi người câu trả lời ” Doãn Đạt phải đi tìm người đó, bây giờ ông ta ngay cả trả nợ cho các cổ đông ở công ty còn không đủ thì làm sao trả nổi 200 triệu cho Hạ Bắc Sâm chứ.

“ Ông nhớ đó ” Trần Tổng tức giận đập bàn bỏ đi.

Thư ký vội chạy vào, dáng vẻ cô ta vô cùng hấp tấp, mồ hôi chảy đầy trên trán vô cùng hoảng hốt “ Doãn Tổng! Có chuyện rồi ”.

“ Lại có chuyện gì? ” Doãn Đạt khó chịu lên tiếng.

Thư ký chậm rãi nói “ Hạ Gia tuyên bố hủy hôn với Doãn Gia bây giờ cổ phiếu của Doãn Thị không ngừng tuột dốc, có khả năng sẽ phá sản mất ” cổ phiếu cứ tuột thế này chắc chắn Doãn Thị sẽ phá sản.

“ Cái gì? ” Ông ta cầm lấy điện thoại gọi cho Hạ Bắc Sâm.

Cái gì mà hủy hôn chứ, chẳng phải vừa mới đây mọi thứ vẫn bình thường sao? nếu bây giờ hủy hôn bọn họ phải làm sao chứ? Doãn Gia sẽ đi về đâu.

Bên kia đầu dây Hạ Bắc Sâm vẫn đang trên giường ôm Doãn Từ Ân trong lòng, anh quơ tay cầm lấy điện thoại, nhìn thấy Doãn Đạt gọi thì liền hiểu, anh chậm rãi thơm lên má Doãn Từ Ân một cái rồi ấn nghe.

“ Alo ”.

“ Bắc Sâm tại sao lại hủy hôn? chẳng phải đang rất tốt sao? ” Doãn Đạt bên kia không chậm lên tiếng, thái độ vô cùng gấp gáp.

Anh kéo chăn đắp cẩn thận cho cô, rồi mới chậm rãi đứng dậy cầm lấy áo choàng mặt vào, dáng vẻ ung dung không gấp gáp như Doãn Đạt.


“ Hủy hôn thì hủy hôn thôi, dù sao cô ta cũng đâu phải người có hôn ước với tôi, người mà gia đình tôi hứa hôn là người khác, không phải ông là người biết rõ nhất sao? Doãn Đạt! ” Anh nhếch mép, thời điểm tuy sớm một chút, nhưng càng sớm càng bớt phiền, bây giờ chắc chắn ông ta cũng sẽ lật mặt với anh thôi, ông ta ghét anh như vậy mà.

Doãn Đạt bên kia như chột dạ, ông ta nhíu nhíu mài lại “ Ý cậu là gì? Tôi chỉ có một mình Doãn Thư là con gái thôi ”
“ À vậy sao? cái này là ông nói đó nhé ”.

“ À mà!.

Nhắc cho ông nhớ một chút, người có hôn ước với tôi là Doãn Từ Ân, cũng chính là Hạ Thiếu Phu Nhân hiện tại, chưa hết ông cũng phải nhớ trả nợ cho tôi đấy vì tôi không thích lòng vòng với người giết chết ba mẹ mình đâu, Doãn Tổng à ” Hạ Bắc Sâm càng nói gương mặt càng lộ ra vẻ diễu cợt, ông ta chính mình chỉ nhận Doãn Thư là con gái, vậy thì ông đây xem như Doãn Từ Ân không có bất cứ quan hệ gì với ông ta.

Doãn Đạt bên kia bàng hoàng, hai tay run rẩy, nhưng sau đó ông ta liền nhếch mép khinh thường mà đáp lại anh “ Hoá ra mày biết hết sao? tao còn tưởng mày ngu lắm ”.

“ Biết rồi cũng không thể làm gì tao, hèn nhát ”
Dưới sự khích tướng của ông ta, Hạ Bắc Sâm làm như không có chuyện gì, anh nhìn ra bầu trời không mấy đẹp đẻ hôm nay mà lên tiếng “ Vậy sao? ông không thắc mắc tại sao vợ ông đi du lịch lâu như vậy à? hay là tại ông có bạn thân của con gái mình rồi nên không cần vợ ông nữa? ” ông ta thật sự không mảy may khi vợ đi du lịch mà không liên lạc thậm chí còn đi lâu như vậy mà một chút cũng không quan tâm.

“ Cmn mày làm gì bà ấy rồi ” Doãn Đạt tức giận đứng bật dậy ông ta quát lớn qua điện thoại.


Khiến Hạ Bắc Sâm phải đưa điện thoại ra xa tránh ảnh hưởng đến màng nhĩ, anh bật cười lên tiếng “ Tôi làm gì bà ta được chứ, chỉ là bà ta thiếu sòng bạc tận 300 triệu người ta mang bà ta đi thì cũng phải mà ”.

“ À mà sòng bạc bà ta thiếu chính là Bắc Lộ Thành đấy không phải loại bình thường đâu ” Hạ Bắc Sâm còn cố ý nhấn mạnh, vì người Bắc Lộ Thành nổi tiếng tàn nhẫn mà.

Anh ngáp một cái rồi nói tiếp “ Vậy thôi nhé, ông lo đi chuộc vợ mình đi để vài ngày nữa có khi xác sẽ được gửi đến nhà đấy, tạm biệt nhé ”.

Hạ Bắc Sâm nói xong liền cúp máy, tâm trạng hôm nay có chút vui vẻ, anh lên giường kéo con sâu ngủ của mình vào trong lòng, vùi vùi đầu vào hõm cổ cô mà hít lấy hít để mùi hương quen thuộc.

Anh áp môi mình lên môi cô mà hôn một cái, rồi mới chịu đi ngủ tiếp.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Ở một quán bar mà Doãn Thư đã hẹn gặp Phương Bích, cô bạn thân yêu dấu của cô ta sau lưng cặp kè với ba mình khiến cô ta tức đến điên lên không thôi, rõ ràng cô ta tin tưởng Phương Bích như vậy mà.

Dáng vẻ thông thả của Phương Bích bước vào, thậm chí hôm nay cô ta còn rất vui vì thông tin Hạ Bắc Sâm hủy hôn vơi Doãn Thư cô ra vui đến mức cười gần nửa ngày trời nên bây giờ mới đến đây, cũng không sợ Doãn Thư như trước nữa.

Cô ta ngồi đối diện Doãn Thư thông thả vắt chéo chân “ Cậu gọi tớ có chuyện gì sao? ”.

“ Phương Bích cậu qua lại với ba tôi sao? ” Doãn Thư cầm ly rượu vang nốc một hơi cạn sạch, ánh mắt không chút cảm xúc nhìn Phương Bích.

Phương Bích thoáng chút giật mình, nhưng bây giờ Doãn Thư hủy hôn với Hạ Bắc Sâm rồi cũng không còn gì để sợ nữa “ Cậu biết rồi à? ” cô ta cầm ly rượu nhấp một ngụm.

“ Cmn tôi đối xử tệ với cậu lắm sao? tại sao lại làm vậy hả? ” Doãn Thư túm lấy tóc của Phương Bích, nhìn cô ta bằng ánh mắt muốn giết người, cô ta rất ghét bị phản bội hết Phương Bích lại đến Hạ Bắc Sâm.


Phương Bích dùng sức đẩy Doãn Thư ra, cô ta cũng lật mặt mà nói thẳng với Doãn Thư không một chút kiên dè “ Tại vì mày luôn cho rằng mày giỏi, lúc nào cũng bắt tao làm nền cho mày.

Vốn dĩ tao tiếp cận ba mày để mày hủy hôn với Hạ Bắc Sâm nhưng thật không ngờ còn chưa kịp nói thì bây giờ mày đã bị hủy hôn rồi, vị trí Hạ Thiếu Phu Nhân này tao nhất định phải có được ” cô ta để ý anh từ lúc anh đến đón Doãn Thư bằng chiếc Porsche rồi, anh tài giỏi như vậy tại sao phải lấy Doãn Thư một người ngu dốt hóng hách như cô ta chứ.

Đột nhiên Doãn Thư bật cười, nhìn cô ta ánh mắt lộ ra vẻ khinh bỉ, gặng giọng nói với cô ta “ Tao còn không đấu lại Doãn Từ Ân, mày nghĩ mày có cửa đối đầu với nó à? ” ngay cả Doãn Từ Ân hiện tại cô ta còn không rõ vậy mà đòi làm Hạ Thiếu Phu Nhân.

“ Doãn Từ Ân thì liên quan gì? ” cô ta nhíu mài nhìn Doãn Thư, Doãn Từ Ân rốt cuộc liên quan gì đến Hạ Bắc Sâm mà đấu với không đấu chứ, cô chỉ ghét một mình Doãn Thư không đến nổi ghét cô ta đến mức sinh thù thế này.

Doãn Thư nhướng mài thông thả cầm ly rượu nói “ Liên quan gì sao? Doãn Từ Ân chính là Thiếu Phu Nhân của Hạ Bắc Sâm, mày nghĩ mày có thể đấu lại nó sao? mày động vào Hạ Bắc Sâm nó giết mày trong một nốt nhạc ”.

Phương Bích sững người không dám tin, không ngờ Doãn Từ Ân vậy mà là vợ Hạ Bắc Sâm, cô ta còn tưởng người khác, hoá ra là cô, như vậy cũng quá khó với cô ta rồi.

Doãn Thư cầm túi xách lên, sau đó định rời đi thì quay đầu lại nhìn Phương Bích cảnh cáo, dù sao cô ta cũng không còn gì để mất nên cũng không có gì phải sợ “ Mày nên tránh xa ba tao một chút nếu không thì không cần đợi Doãn Từ Ân, tao sẽ lấy cái mạng này của mày trước, dù sao người như tao cũng chẳng còn gì để mất, vậy nên cái mạng què này của mày, mày phải giữ cho kĩ ” Doãn Thư nói xong nhếch mép rời đi.

Cô ta biết Doãn Thị đang thua lỗ rất rớt, và khả năng phá sản rất cao, vậy nên không có gì khiến cô ta sợ hãi nữa cả, cũng chẳng còn gì để mất nữa rồi vậy nên đừng thử thách lòng nhẫn nại của cô ta.

Phương Bích rung rẩy dõi theo bóng dáng của Doãn Thư, rốt cuộc thì Doãn Từ Ân đã thế nào mà ngay cả Doãn Thư cũng thừa nhận rằng không đấu lại Doãn Từ Ân vậy? chẳng phải mấy hôm trước dáng vẻ của cô cũng không có gì đặc biệt sao?
Ở nhà của Hạ Bắc Sâm.

Doãn Từ Ân vừa ngủ dậy, cô mang đôi dép bông đi rửa mặt, sau đó chậm rãi búi tóc lên một cách tùy tiện, có vài lọn tóc còn rớt ra ngoài phía mái trước.

Cô ngáp một cái đi xuống dưới nhà, hôm qua Hạ Bắc Sâm dụ dỗ cô, hành cô đến gần sáng mới ngủ khiến cô mệt chết đi được cả cơ thể cũng đau nhức nữa.


Xuống nhà cô nhìn thấy anh đang lấy đồ ăn đặt sẵn ở nhà hàng tây năm sao cao cấp đổ ra đĩa để lêb bàn ăn.

Doãn Từ Ân chậm rãi đi lại, nước miếng của cô sắp chảy ra đên nơi rồi nhìn cũng thật ngon mắt.

“ Đói rồi sao? ” Anh nhìn cô nhẹ nhàng lên tiếng.

“ Ừm ”.

“ Vậy chúng ta ăn trưa đi, xong tôi đưa em đến nhà ông nội ” Hạ Bắc Sâm gật đầu kéo ghế cho cô ngồi xuống.

Doãn Từ Ân nghe anh nói liền mở to mắt khó hiểu nhìn anh, đến nhà ông nội làm gì? bọn họ là hôn nhân hợp đồng cũng phải công khai hay sao?
“ Hả? đến đó làm gì? ” Cô thắc mắc nhìn anh ở phía đối diện lên tiếng.

“ Hủy hôn là chuyện lớn không phải nhỏ, đến giải thích với ông một chút ” Anh gấp một con tôm bốc vỏ sẵn để vào bát cho cô.


Cô nhìn anh chớp chớp mắt nói “ Anh đi một mình được không? ”.

“ Không được ”
Anh nhíu mài nhìn cô “ Em không cần lo lắng, ông ấy rất dễ tính, cứ như bình thường là được rồi ”.

“ Ồ vậy thì được ” Cô gật gù ăn tiếp bữa trưa.

Nhưng trong lòng không khỏi bất an.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


Vì là đến nhà chính của Hạ Gia nên tâm trạng của Doãn Từ Ân có chút bất an, trên trán cô còn túa cả mồ hôi nhìn anh vô cùng thông thả mặc áo len cổ lọ màu đen cùng với quần tây xám trắng, trên tay đeo chiếc đồng hồ sang trọng một chút lo lắng cũng không có.

Doãn Từ Ân chỉ mặc chiếc váy dài jeans tối màu cùng với áo thun trắng, trông cô vừa trẻ trung vừa thanh cao, lại vô cùng sáng sủa, tóc của cô búi lên phía trước để máy bay trên tay là chiếc lắc kim cương mà Hạ Bắc Sâm đã mua cho cô.

Anh nhìn cô cứ bất động lộ ra vẻ mặt bất an khiến anh chỉ biết bất lực nắm lấy tay cô.

Hôn lên mu bàn tay cô một cái “ Đừng lo lắng ”.

“ Không lo làm sao được, dù sao chúng ta cũng đây phải kết hôn thật, lỡ ông nội biết thì phải làm sao? ” Doãn Từ Ân vẫn còn chần chừ không muốn bước xuống xe cô đưa mắt nhìn anh.

Đột nhiên Hạ Bắc Sâm sắc mặt tối sầm lại khi nghe câu nói của cô, ý cô là xong chuyện cô vẫn sẽ rời xa anh sao? đừng hòng.

“ Đến lúc đó rồi tính, chúng ta vào thôi đừng để ông nội đợi ” Anh mở cửa xe bước xuống đi vòng sang bên chỗ của cô rồi giúp cô mở cửa xe.


Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay cô, cẩn thận để cô đứng dậy, xong liền để cô khoác tay mình mà đi vào bên trong, vốn định mua quà nhưng anh nói ông ấy không thích quà.

Nếu cô có lòng thì sinh cho ông ấy một đứa cháu cố là được rồi.

Vừa bước vào nhà chính Doãn Từ Ân đã hít thở không thông rồi, cô cảm thấy nơi này còn u ám hơn cả khi Hạ Bắc Sâm tức giận nữa, cô nhìn thấy một ông Lão có tuổi ngồi ở sofa nhưng dáng vẻ của ông vô cùng cao quý thanh lịch.

Đó chính là Hạ Lão Gia người có tiếng nói nhất Bạc Thành này còn hơn cả anh, cô khẽ run một cái Hạ Bắc Sâm cảm nhận được liền nắm lấy tay cô trấn an.

“ Bây giờ mới chịu đến sao? ” Giọng ông nội Hạ vô cùng lạnh nhạt, lại mang theo sát khí đằng đằng, khiến cô càng rung rẩy hơn.

Nhưng anh lại vô cùng bình thản mà trả lời ông ấy “ Ông nội! Ông đừng doạ cô ấy, cô ấy sắp khóc đến nơi rồi ” anh chỉ biết bất lực nhìn ông muốn trêu chọc con thỏ nhỏ nhát gan đứng bên cạnh anh.

Doãn Từ Ân còn chưa kịp hiểu hai người họ nói gì thì đã nghe ông nội bật cười thích thú “ Haha được rồi, hai đứa mau lại đây ngồi đi ”
Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay cô kéo đi đâu thì cô đi đó, cô nhìn ông nội Hạ có chút sợ sệt “ Chào ông nội Hạ, cháu là Doãn Từ Ân là luật sư riêng của Hạ Bắc Sâm ”
Ông nội nghe xong liền bất ngờ “ Không phải vợ Sâm Sâm à? ”.

“ Cô ấy nói sai rồi, ở nhà là vợ đến Vũ Xuyên thì là luật sư riêng ” Hạ Bắc Sâm liếc nhìn cô một cái, anh chậm rãi giải thích lại với ông nội Hạ, bé con nhà anh sợ ông ấy đến ngốc luôn rồi sao?
Chẳng phải bình thường to gan phản kháng lại anh lắm à? ra ngoài còn khiến Doãn Thư sợ đến phát run mà bây giờ lại nói năng không đúng thế này.

“ Giỏi vậy sao? Ân Ân con nói ông nội nghe bình thường có phải Sâm Sâm rất ức hiếp con không? nên con mới nhút nhát thế này ” Ông nội nhìn dáng vẻ rụt rè của cô liền không khỏi lo lắng lên tiếng, ở bên cạnh cháu ông rất nguy hiểm nếu cô thế này chỉ sợ ra ngoài bị người khác ức hiếp.

Lúc này cô đưa mắt bất ngờ nhìn ông nội Hạ xong lại quay sang nhìn anh đang nhìn mình, cô liền giả đò lên tiếng “ Dạ, anh ấy rất khó chịu, ở nhà cũng mắng, đến công ty cũng mắng, còn doạ sẽ cho cháu ra đường ngủ nếu không nghe lời ” cô nhìn anh khoé môi nhếch lên, trả thù, nhất định phải trả thù, anh trê vàng giường hành cô như vậy khiến cô không phản kháng được.

Đây chính là cơ hội tốt.

“ Thằng nhóc thối này, sao con lại ức hiếp Ân Ân hả? không biết thương vợ mình sao? có biết Hạ Gia từ trước đến nay chỉ được lấy duy nhất một người vợ không? con ức hiếp con bé như vậy nhỡ con bé bỏ chạy thì sao? ” Ông nội Hạ liếc nhìn anh mắng một cái, từ trước đến nay Hạ Gia đều là đàn ông chung thủy chỉ lấy duy nhất một người, không được phép ly hôn, cũng không được phép lấy thêm người khác.


Hạ Bắc Sâm nhếch mép vắt chéo chân, anh cầm tách trà uống một ngụm nhỏ sau đó mới nhìn ông nội Hạ mà trả lời nửa thật nửa đùa “ Thì con sẽ đánh gãy chân cô ấy, như vậy cô ấy sẽ không chạy nữa ”
Nghe anh nói cô liền giật mình nhíu nhíu mài, chuyện Hạ Gia chỉ được phép lấy một người là sao? cô không hiểu, càng không muốn hiểu, vì sau này anh và cô cũng sẽ ly hôn thôi mà.

“ Ông nội con đến đây chỉ muốn nói, con có vợ rồi vậy nên mới hủy hôn với Doãn Gia hi vọng ông không tức giận ” Anh chậm rãi đu vào vấn đề chính hôm nay đến đây.

Trái ngược với suy nghĩ của bọn họ, ông nội Hạ cầm tách trà uống một ngụm rồi thông thả mà trả lời hai người họ như không có chuyện gì “ Ừm không sao, ta chỉ muốn con lập gia đình không quan trọng là ai, ta còn tưởng là con nói dối để hủy hôn với Doãn Gia nhưng không ngờ đúng là mang về cho ông một đứa cháu dâu đáng yêu thế này ” vì Hạ Bắc Sâm từng nói anh không thích Doãn Thư lẫn Doãn Gia vậy nên ông nội Hạ đã luôn nghĩ anh tìm cái cớ để hủy hôn với người ta.

Nhưng lại không ngờ mọi chuyện đều là thật, còn mang một cô bé đáng yêu như vậy, lại còn lễ phép nữa khiến ông vô cùng hài lòng, hài lòng còn hơn cả Doãn Thư.

Hạ Bắc Sâm gật đầu, vẫn không chịu buông tay cô ra mà cứ nắm khư khư như muốn giữ người, cô cũng đành bất lực thở dài, anh đúng là không hiết nể nang ai ông nội ở đây mà anh còn lưu manh như vậy.

Thảo nào lúc ở với cô anh lúc nào cũng một phát liền thu phục được cô.

“ Con cảm ơn, về sau nhất định không khiến ông thất vọng ” Anh nhìn ông nội nói, lời nói chắc nịch như đinh đóng cột vậy.

“ Ừm vậy thì tốt, Hai đứa về phòng nghĩ ngơi đi, ở lại đây một ngày dùng cơm chung với ông, ngày mai hẳng về ” Ông nội Hạ cũng cảm thấy hài lòng gật đầu.

Anh mỉm cười nắm lấy tay cô, gật đầu chào ông xong liền muốn đi về phòng hỏi tội.


Đột nhiên giọng ông nội vang lên phía sau họ “ Ân Ân sau này Sâm Sâm ức hiếp cháu, cháu đến đây nói với ông, ông nhất định sẽ thay cháu đánh nó ”.

“ Còn Sâm Sâm đừng ức hiếp cháu dâu ông, nếu không con chết chắc ”.

Doãn Từ Ân thích thú quay đầu lại nhìn ông nội Hạ “ Vâng ạ, con nhất định sẽ nói với ông ”.

“ Ừm hai đứa về phòng đi ”.

Cô nhìn anh mặt mài xám xịt liền lên tiếng trêu chọc anh.

“ Hạ Bắc Sâm! Anh ra rìa rồi ”.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay Doãn Từ Ân quay về phòng được rồi, vừa vào tới phòng anh đã xoay người đóng cửa cái rầm, ép sát cô vào cửa, tay chống lên cánh cửa khoá cô trong lòng mình.

Ánh mắt anh nhìn cô rất thiếu đứng đắn, nhưng mà bình thường cũng không đứng đắn là bao nhiêu, anh liếm môi một cái sau đó nhếch lên, khiến Doãn Từ Ân khẽ run người một cái cô chống tay lên ngực anh.

“ Bé con em bôi tôi như vậy không sợ tôi sẽ tức giận không cho em xuống giường sao? ” Anh khẽ lên tiếng cúi đầu hôn lên cổ cô.

Cô lúc này mới ngợi ra hoá ra cái tên cáo già này lại để chuyện đó trong lòng “ Em biết anh sẽ không tức giận đâu, Sâm Sâm không nhỏ mọn như vậy ”.

“ Vậy thì em sai rồi, tôi rất nhỏ mọn ”.

Anh mỉm cười gian manh, áp môi mình lên môi cô mà cắn mút, dùng lưỡi càng quét bên trong khoang miệng của cô khiến cô trợn tròn mắt muốn đẩy anh ra nhưng không được.

Doãn Từ Ân chỉ đành bất lực vòng tay qua cổ anh, cô đáp lại nụ hôn của anh một cách chậm rãi.

Vì váy cô mặc là váy xuông khoá kéo ở phía sau, vậy nên anh chỉ để tay ra phía sau kéo một cái đã cởi bỏ được chiếc váy dài.


Hạ Bắc Sâm nhấc bổng cô lên để cô kẹp hai chân ngang hông của mình.

Vừa đặt cô nằm xuống giường anh đã không chịu nổi rồi, anh cúi đầu ngặm lấy đôi gò bông của cô, tay thì cởi bỏ những thứ trên người mình, anh hôm nay rất nhiệt tình như quyết tâm không cho cô xuống giường vậy.

“ Sâm Sâm bây giờ em xin lỗi anh còn kịp không? ” Doãn Từ Ân ở dưới thân anh, đôi mắt gợi tình, đôi môi bị anh cắn đến xưng đỏ mấp mấy môi nhẹ nhàng hỏi.

“ KHÔNG KỊP ”.

“ Có xin lỗi cũng vậy thôi, ngày mai tôi nhất định không cho em xuống giường ” Anh thẳng thừng nói, bên dưới chậm rãi di chuyển vào bên trong cơ thể cô.

Doãn Từ Ân khẽ ưỡn người, cô vòng tay qua cổ của anh nói tiếp “ Ưmmm, nhưng đây là nhà ông nội mà ”.

“ Nhà nào tôi cũng thiết kế phòng cách âm ” Anh bên dưới thúc vào người cô một cái rồi mới trả lời.

“ Aaaa ” Cô khẽ bật ra thành tiếng ở dưới thân anh.

Hạ Bắc Sâm muốn trêu đùa cô anh liền kéo cô bận dậy xoay người ngồi lên người anh, anh thông thả dựa vào thành giường để cô ngơ ngác ở trên người mình bối rối không biết thế nào.

Cái tư thế mắt đối mắt thế này khiến cô ngượng ngùng đến hai má đỏ ửng như trái cà chua chính mộng.

Cái tên chết tiệt này muốn bức chết cô.

Thêm việc đây là ban ngày nữa, nhìn thấy vô cùng rõ ràng.

“ Hôm nay em tự làm đi ” Anh nhìn cô lưu manh lên tiếng.


Cô nhìn anh khó hiểu “ Làm thế nào? ”.

Còn không biết làm thế nào bên trong cô bức anh sắp chết đến nơi rồi, anh đã kiềm chế như vậy cô còn hỏi anh làm thế nào Hạ Bắc Sâm thật sự thở không ra hơi.

Anh đặt hai tay lên mông cô chậm rãi chỉ dẫn cô, giúp cô di chuyển trên người của mình, người phụ nữ này thật biết cách mê hoặc anh, khiến anh không thể buông cô ra được, vậy nên cả đời này anh phải trói cô lại bên cạnh mình.

Thật sự anh không có ý định buông tha cho cô, anh bắt cô đổi hết tư thế này sang tư thế khác, phóng thích không biết bao nhiêu lần vào cơ thể bé nhỏ của cô.

Cho dù cô liên tục xin lỗi, liên tục năn nỉ anh tha cho mình, nhưng Hạ Bắc Sâm như con sói đói cứ nhắm lấy cô mà cắn mút không thôi.

Cô mệt đến mức ngất ở dưới thân anh, anh còn bắt cô uống nước cho cô nghĩ ngơi xong liền làm tiếp.

Doãn Từ Ân xin thề cô không dám chọc vào tên đại ma đầu này nữa đâu, một lần là quá đủ rồi.

Hạ Bắc Sâm nhìn cô ngủ thiếp trong lòng, anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái vô cùng yên tâm mà kéo cô sát vào người mình.

Ở bên kia Doãn Đạt đang vô cùng hốt hoảng khi ông ta vừa nhận được tin nhắn đe doạ, lại vừa nhận được bưu phẩm, chưa kể các cổ đông của công ty đang bán cổ phần cho người khác.


Ông ta cầm bưu phẩm của Bắc Lộ Thành gửi đến, bên trong chính là ngón tay của vợ ông ta khiến ông ta cũng phải sợ xanh mặt, bên trong còn ghi dòng chữ.

| Doãn Tổng ông muốn tôi gửi bộ phận nào cho ông vào ngày mai vậy? |
Thủ đoạn tàn nhẫn thiên về tâm lý này chỉ có Bắc Lộ Thành mới dám làm, nhưng mà bây giờ ông ta làm gì còn tiền mà trả cho bọn họ.

Chưa kể hai ngày nữa cuộc họp cổ đông diễn ra, ông ta còn không biết phải làm thế nào, bây giờ Hạ Bắc Sâm còn lật mặt quay lại đối đầu với ông ta.

Ông ta cũng rất rõ Hạ Bắc Sâm sau chuyện này, anh không phải kẻ ngốc như ông ta nghĩ, mà chính là cáo già, từng chút từng chút một chậm rãi tìm đến con mồi mà ăn thịt.

Hạ Bắc Sâm đã như vậy, những người xung quanh anh cũng không phải tầm thường đặc biệt là Lăng Lục Phong ông hoàng đến từ thành phố Vũ Hạ, dùng G63 chỉ để cho thuôc hạ dùng.

Bây giờ cách duy nhất ông ta làm chính là gọi điện cho người đó, người đó chắc chắn sẽ giúp ông ta thoát khỏi kiếp nạn này, vì người đó rất giàu lại còn rất có tiếng.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


Doãn Đạt như lâm vào khủng hoảng, ông ta liêm lạc cho người đó, vậy mà người đó lại nói chỉ có thể bảo toàn tính mạng cho ông ta thôi, vậy vợ ông ta thì sao? còn con gái ông ta nữa.

Hôm nay là ngày cuộc họp cổ đông diễn ra tại Doãn Thị, tất cả mọi người đều có mặt, nhưng mà một số gương mặt sở hữu nhiều cổ phần lại không thấy khiến Doãn Đạt thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta vừa định lên tiếng thì cánh cửa phòng họp bật mở, người bước vào khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng và hoang mang.

Đây chẳng phải Hạ Bắc Sâm của Vũ Xuyên sao? sao anh lại ở đây có chuyện gì lớn sao?
“ Doãn Tổng ông định bắt đầu cuộc họp mà không đợi một cổ đông lớn như tôi sao? ” Hạ Bắc Sâm bước vào thông thả ngồi ở ghế đối diện, thái động khinh bỉ vắt chéo chân hai tay đan chồng lên nhau đưa đôi mắt lạnh tanh nhìn ông ta.

Doãn Đạt nhếch mép, 10% cổ phần thôi thì có phải cổ đông lớn đâu “ Chỉ 10% cổ phần thì đâu phải cổ đông lớn ” chỉ cần không có Trần Tổng ở đây thì chẳng có ai có cổ phần nhiều hơn ông ta cả.


Người tiếp theo là bước vào là Doãn Từ Ân trên tay cô cầm một tập hồ sơ, bên cạnh còn có Trình Duyệt và Lục Bạch Tử ung dung đứng phía sau Hạ Bắc Sâm còn cô đứng cạnh anh.

Hình ảnh này càng khiến mọi người khó hiểu hơn.

Trình Duyệt đại diện Hạ Bắc Sâm đi phát từng tờ hồ sơ đến cho mọi người có mặt tại phòng họp, bên trong là toàn bộ nội dung mà Doãn Đạt đã làm với Doãn Thị và hiện tại cổ phiếu cũng tuột dốc không phanh.

“ Tôi là luật sư riêng của Hạ Tổng! hiện tại trong tay anh ấy sở hữu 35% cổ phần của Doãn Thị hơn Doãn Tổng 10% vậy nên được xem là cổ đông lớn nhất ở đây ” Doãn Từ Ân cất giọng, giọng nói của cô mang theo ngữ khí vô cùng lạnh lùng khiến người khác ngửi ra mùi thuốc súng.

Lục Bạch Tử lúc này cũng lên tiếng vô cùng thông thả, lại liếc nhìn Doãn Đạt nhếch mép “ Những gì Trợ Lý Trình phát cho mọi người, chính là những người đã bán cổ phần của Doãn Thị cho Hạ Tổng, hơn nữa Doãn Tổng đã tham nhũng gần 500 triệu của Doãn Thị, và ông ta dùng tiền này để buông á phiện một cách phạm pháp, toàn bộ chứng cứ đều có trong tài liệu trên bàn mọi người, mời mọi người xem qua ”.

Doãn Đạt nhíu nhíu mài, cảm thấy ông ta chính là bị Lục Bạch Tử phản bội nên mới thành thế này, nhưng mà ngay từ đầu chẳng phải Lục Bạch Tử đưa rất nhiềi thông tin mật cho ông ta sao?
“ Hạ Tổng! Anh có bằng chứng nói tôi buông á phiện không? ” Ông ta nhếch mép lên tiếng, ông ta buông á phiện lâu như vậy, làm gì có chuyện người khác muốn biết là biết.

Doãn Từ Ân cầm lấy điện thoại gọi đi cho Hoằng Tứ một cuộc, cô bật loa quăn lên bàn họp đến giữa bàn thì giọng nói của Hoằng Tứ vang lên.

“ Anh Hạ! Lô á phiện của Doãn Đạt đã bị hải quan kiểm tra, và đưa ra lệnh bắt giam khẩn cấp phong toả toàn bộ tài sản của Doãn Đạt ”
“ Doãn Tổng! Ông sắp đi tù rồi ” Hạ Bắc Sâm nhướng mài nhìn ông ta, vợ ông ta được anh tống vào tù với trạng thái mất 5 ngón tay, hiện tại sẽ đến lượt ông ta.

Vì nhà tù không phải nơi bình thường, là nơi đáng sợ nhất mà anh sẽ dùng để hành hạ Doãn Đạt sống không được chết không xong.

Doãn Đạt hốt hoảng lùi về sau mấy bước, ông ta nhìn anh bằng ánh mắt căm thù, sau đó nhếch mép, khoé môi ông ta cong lên thì toàn bộ điện của phòng đều bị ngắt, bên ngoài có tiếng đập cửa kính.


Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy kéo Doãn Từ Ân ra phía sau chắn cho cô, anh rút súng ở trong thắt lưng chỉa về phía Doãn Đạt nhưng cmn ông ta bị người khác mang đi bằng trực thăng sao?
Đây là lần đầu anh thấy chuyện này, chẳng lẽ phía sau ông ta còn có người khác nữa sao? nhưng theo những gì anh điều tra thì đâu có đâu nhỉ?
Lục Bạch Tử cũng nhíu mài vô cùng khó chịu, bây giờ phòng họp hoảng loạng đến mức mọi người đều chạy ra ngoài, chỉ còn bọn họ ở bên trong, chẳng lẽ Doãn Đạt thật sự không quan tâm sống chết của vợ con ông ta sao? còn có tình nhân của ông ta nữa.

Doãn Từ Ân cũng khó chịu, sắc mặt cô vô cùng khó coi, thật không ngờ Doãn Đạt vậy mà vẫn còn người chống lưng cho ông ta, cô đưa mắt nhìn anh thấy gương mặt của anh tối sầm liền biết anh không hề biết chuyện này.

“ Hoằng Tháo! Cậu mang clip Doãn Thư dùng chất cấm đến đồn công an đi, bảo nhất định phải tống được cô ta vào tù cùng với mẹ cô ta, còn nữa đăng tải clip đó lên mạng xã hội cho tôi ” Hạ Bắc Sâm tức giận mang mẹ con Doãn Thư ra giải quyết trước anh không tin ông ta thật sự bỏ mặt đứa con gái yêu quý của mình.

Hai mắt anh tức giận đến mức đỏ ngầu, ngay cả Doãn Từ Ân cũng không dám lên tiếng, cô nắm lấy tay anh vừa định xoay người anh lại thì Hạ Bắc Sâm như phát điên anh vung tay ra khiến cô không cẩn thận mà ngã ra phía sau.

Lưng của cô đập phải cạnh bàn, cô khó hiểu ngẩn đầu nhìn anh thì chỉ thấy anh nhìn cô với ánh mắt xa lạ rồi quay đầu bỏ đi, ngay cả đỡ lấy cô cũng không đỡ nữa.

Lục Bạch Tử hốt hoảng đỡ lấy Doãn Từ Ân đứng dậy.


“ Em có sao không? ”.

“ Hạ Bắc Sâm tên chết tiệt anh khó chịu cái gì chứ ”.

Lục Bạch Tử hét lên tức giận.

Chỉ có Doãn Từ Ân là im lặng nở nụ cười nhạt, hoá ra cũng có lúc Hạ Bắc Sâm nhìn cô bằng ánh mắt đó, có phải vì cô cho nên anh mới không bắt được Doãn Đạt, vì vậy nên mới tức giận.

Nhưng chỉ có Trình Duyệt nhìn ra được, hình như Anh Hạ lại phát bệnh rồi, anh ta đã từng nghe Lục Thiếu nói qua, những thứ Hạ Bắc Sâm muốn nếu không có được, hoặc không thể làm được sẽ như vậy, nhưng khi bình thường trở lại anh sẽ không nhớ những gì đã xảy ra.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


Từ lúc Doãn Đạt bị người khác mang đi, Hạ Bắc Sâm như kẻ phát điên vậy, anh không quay về Vũ Xuyên, cũng không quay về nhà, anh lái xe đến quán bar uống rượu.

Anh uống nhiều đến mức ngay cả quản lý Kim cũng cảm thấy sợ, anh ta nhìn anh như chính là dùng rượu để giải toả, sắc mặt vô cùng khó coi, đôi mắt anh nổi đầy tơ máu.

Phương Bích hôm nay đến quán bar chơi, lại vô tình nhìn thấy Hạ Bắc Sâm ngồi uống rượu như muốn chết đi sống lại, cô ta chính là cảm thấy cơ hội này rất tốt, dáng người ẻo lả đi đến đặt mông xuống ngồi cạnh Hạ Bắc Sâm.

Giọng nói nũng nịu cô ta vang lên có chút êm tai “ Anh Hạ à, anh có chuyện buồn sao? ” cô ta cầm ly rượu lắc lư nhìn anh.

Hạ Bắc Sâm quay đầu sang, anh lúc này chính là phát điên đến mất đi lý trí nhìn cô ta cũng không nhận ra là ai nữa rồi, anh chỉ nhếch mép không nói gì thông thả uống ly rượu của mình.

“ Để em uống với anh nhé, như vậy anh sẽ không buồn nữa ” Phương Bích cầm ly rượu cụng vào ly của cô ta, uống một hơi.

Anh nhướn mài chậm rãi lên tiếng nhưng lại vô cùng lạnh lùng “ Tửu lượng của cô không tồi, nhưng mà tôi không thích uống rượu với phụ nữ, mau cút dùm trước khi tôi giết chết cô ” anh đôi mắt mang theo sát khí nhìn cô ta.

Phương Bích khẽ rùng mình một cái nhìn anh, cô ta vẫn không chịu buông bỏ tiếp tục tiếp cận anh “ Anh Hạ uống một mình không chán sao? ”.


“ Cút! ” Hạ Bắc Sâm mất kiên nhẫn đập vỡ chai rượu ngay khi cô ta dứt lời khiến cô ta sợ hãi mà đứng bật dậy chạy đi.

Anh ngã người ra phía sau ghế, nở nụ cười nhạt, anh tính kế bao năm, làm nhiều chuyện như vậy lại không ngờ đến Doãn Đạt lại có người chống lưng, nhưng rốt cuộc người đó là ai mới được chứ.

Còn có thể lái trực thăng mang ông ta đi ngay Bạc Thành của anh, xem ra cũng không phải dạng tầm thường đâu.

Lục Phong Vân lúc này nhíu nhíu mài đi đến, anh ta vừa nghe Lục Bạch Tử nói chuyện qua điện thoại, thằng bé vô cùng tức giận nói Hạ Bắc Sâm đẩy Doãn Từ Ân ngã đập vào cạnh bàn, nhưng anh cũng biết chuyện Doãn Đạt thoát rồi.

“ Hạ Bắc Sâm! Cậu đừng uống nữa, cậu có biết cậu phát bệnh rồi không? ” Lục Phong Vân cầm lấy ly rượu của Hạ Bắc Sâm một hơi nốc cạn sạch, anh ta lạnh lẽo nhìn anh chậm rãi nói.

Anh nâng mi mắt nhìn anh ta nở nụ cười nhàn nhạt, lơ đãng nói “ Lục Phong Vân! Tôi không có phát bệnh.

Tôi tính kế trả thù lâu như vậy lại không ngờ đến phút cuối cùng vẫn để ông ta trốn thoát rồi ” anh ngồi lẩm bẩm như bao nhiêu uất ức đều tràn ra, anh nhất định phải tìm được ông ta, băm ông ta thành trăm mảnh.

Không bắt được ông ta, thì vợ con ông ta đều phải chết, nhất định phải chết, bất cứ ai cũng không thể cản lại được.

“ Cậu phát bệnh rồi, cậu làm Doãn Từ Ân bị thương rồi có biết không? ” Lục Phong Vân điềm tĩnh nhìn anh mà nói, anh ta nói như thế nhưng với trạng thái này cho dù lỡ tay giết người anh cũng sẽ chẳng nhớ cái gì đâu.

Hạ Bắc Sâm không nghe lọt tai, anh chỉ nhếch mép không quan tâm, cầm lấy chai rượu khác uống, ngay cả Lục Phong Vân cũng không ngăn cản nổi, đành ngồi xuống bên cạnh quan sát trạng thái của anh.

Phát bệnh vì cái gì chỉ có cái đó mới chữa được, anh ta nhìn ra được Doãn Từ Ân ở hiện tại vô cùng quan trọng với Hạ Bắc Sâm nếu một ngày cô ấy vì bị anh hành hạ mà bỏ đi, có khi Hạ Bắc Sâm còn phát điên hơn hôm nay mà lật tung Bạc Thành đi tìm Doãn Từ Ân mất.

Không ai tưởng tượng được bộ dạng của Hạ Bắc Sâm đáng sợ thế nào khi phát bệnh đâu, đây chỉ là mới tái phát nhẹ thôi, nếu không điều trị đàng hoàng sẽ quay lại trạng thái cũ vô cùng nghiêm trọng.

Thật không ngờ Hạ Bắc Sâm lại phát bệnh trong trạng thái này.


Ở nhà Doãn Từ Ân gọi cho anh, nhưng anh khoá máy, cô ngồi trên sofa phòng khách đợi anh về, cái lưng nhỏ có chút đau nhói vì bị thương lúc sáng, cô nhíu nhíu hàng chân mài khó chịu.

Điện thoại trong tay rung lên một cái, Doãn Từ Ân gấp gáp mở ra xem, nhưng giây sau đó laik chết sững khi nhìn thấy số điện thoại lạ gửi hình anh ở quán bar cùng Phương Bích.

Cô nở nụ cười nhạt, cô đợi anh về làm gì nữa nhỉ? rõ ràng khiến cô bị thương xong còn có tâm trạng đi uống rượu cùng người phụ nữ khác cơ mà.

Quan tâm nhiều như vậy làm gì, bây giờ Doãn Đạt bị mang đi không rõ tung tích sống hay chết, bây giờ cũng nên kết thúc hợp đồng rồi, suy cho cùng cô cũng đâu có quyền gì mà nói đến anh.

Bọn họ chỉ là hôn nhân trên hợp đồng, mục đích cùng nhau trả thù, vậy nên kết thúc chính là chuyện sớm muộn.

Doãn Từ Ân không đợi nữa, cô ra ngoài lấy chiếc Bugatti quen thuộc lái xe rời khỏi nhà, tốc độ lao đi rất nhanh, cô muốn về với bà, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá.

Cô chỉ muốn đến gặp bà thôi.

Đứng trước cửa nhà, cô chậm rãi gõ cửa, nhưng không ngờ trễ như vậy bà ngoại vẫn mở cửa cho cô, bà nhìn cô ánh mắt có chút lo lắng.

“ Sao lại về đây vào giờ này? Tiểu Hạ đâu? ” Bà ngoại ngó nghiên ngó dọc nhìn, như đang tìm kiếm gì đó.

Doãn Từ Ân mỉm cười đi vào bên trong xong đóng cửa lại “ Anh ấy không đến bà đừng nhìn nữa ” cô chậm rãi ngồi xuống sofa.


“ Hai đứa cãi nhau à? ” Bà ngồi xuống đánh vào người cô một cái, lên giọng hỏi.

Cô không biết nói thế nào, đành lắc đầu “ Không có, anh ấy bận rồi, hơn nữa con nhớ bà mà nên mới về đây ” cô cười hì hì nhìn bà, còn bày ra vẻ mặt nũng nịu nữa.

“ Cô nương chỉ biết nịnh, trễ rồi mau đi ngủ ” Bà cốc vào đầu cô một cái mắng.

Doãn Từ Ân gật đầu, cô đi về phòng, vừa vào đến phòng liền ngã lưng ra giường trạng thái vô cùng mệt mỏi, cô lướt nhìn bảng tin, đoạn clip trong video đã được đăng lên rồi, nếu Doãn Thư không ra mặt.

Khả năng ngày mai sẽ phát hành lệnh truy nã cả Doãn Đạt và Doãn Thư, còn Doãn Phu Nhân bây giờ cũng ở tù không rõ sống chết thế nào.

Bọn họ đúng là xứng đáng bị như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy thế này thì nhẹ nhàng quá, cô muốn bọn họ phải trả giá nhiều hơn.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


Hạ Bắc Sâm cả đêm không về buổi sáng đến thẳng công ty, nên không hề biết chuyện Doãn Từ Ân quay về nhà của bà ngoại rồi.

Anh cũng không nhớ chuyện gì đã xảy ra, cứ nghĩ mọi chuyện vẫn bình thường.

Nhưng cho đến khi đã gần chín giờ sáng mà Doãn Từ Ân vẫn chưa đến văn phòng, gọi điện cô cũng không nhấc máy, khiến sắc mặt anh vô cùng khó coi.

Trình Duyệt ôm một chồng tài liệu vào phòng anh, gương mặt có chút gượng gạo, anh nhìn cậu ta chậm rãi lên tiếng “ Cậu gọi Chị Dâu cậu sang đây tôi có chút chuyện muốn bàn với cô ấy ”.

“ Cái này Anh Hạ!.

Chị Dâu lúc sáng đã gửi đơn xin phép nghĩ rồi không có đến công ty ” Trình Duyệt chậm rãi thông báo lại cho Hạ Bắc Sâm, cậu ta vẫn còn có chuyện không biết nên nói cho anh biết hay không.


Anh nhìn thấy dáng vẻ của cậu ta liền hiểu chậm rãi lên tiếng “ Còn chuyện gì sao? ”
“ Anh Hạ! hôm qua ở phòng họp Doãn Thị sau khi Doãn Đạt đi thì anh đã tức giận vung tay khiến Chị Dâu ngã đập vào cạnh bàn, có lẽ bị thương rồi nên mới không đến công ty ” Trình Duyệt chậm rãi nói với anh, hôm qua cậu ta nhìn thấy dáng vẻ của cô, sắc mặt nói lên rằng rất đau, nhưng cô lại chẳng nói bất cứ cái gì.

Hạ Bắc Sâm nghe xong liền trợn tròn mắt không dám tin, anh làm cô bị thương sao? lúc nào chứ? ký ức của anh chỉ dừng lại ở việc Doãn Đạt bị bắt đi, rồi không nhớ bất cứ chuyện gì nữa.

Anh không nói gì nữa cầm lấy áo khoác rời khỏi Vũ Xuyên trước ánh mắt của Trình Duyệt, cậu ta liền thở phào nhẹ nhõm, hi vọng Doãn Từ Ân không tức giận với anh, vì dù sao anh cũng đều do phát bệnh nên mới như thế.

Chiếc Rolls-Royce Phantom lao nhanh về nhà, nhưng căn nhà không có ai cả, cô không đến công ty, cũng không ở nhà vậy thì ở đâu được chứ? chẳng lẽ cô tức giận nên bỏ đi rồi.

Cánh tay của anh run run cầm điện thoại lên, vừa gọi vừa nhắn tin nhưng cô không hề trả lời anh, Hạ Bắc Sâm rơi vào hoản loạn, anh mở định vị của cô lên, thoáng chốc nhìn thấy đã thở phào nhẹ nhõm.

Anh lái xe đến nhà bà ngoại, muốn đón cô về nhà, muốn xem vết thương của Doãn Từ Ân, anh không ngờ bản thân lại làm đau cô, nhưng anh thật sự không nhớ được gì cả.

Doãn Từ Ân lúc này cô vừa mới ngủ dậy, trên người còn mặc chiếc đầm ngủ thùng thình, vừa rửa mặt xong bước ra đã nhìn thấy Hạ Bắc Sâm ngồi nói chuyện với bà cô rồi? cô dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa.

Nhìn lên đồng hồ treo tường đã mười giờ mấy rồi mà? chẳng phải giờ này anh sẽ ở công ty sao đột nhiên xuất hiện ở đó làm gì?
Bà ngoại quay sang nhìn cô đang ngẩn người liền lên tiếng “ Đứng ngây ra đó làm gì, con gái con lứa ngủ đến giờ này đã bảo đừng thức khuya rồi ”.

Bà vừa dứt câu, anh cũng đưa mắt nhìn sang, liền thấy cô phi tới nắm lấy tay anh kéo ra ngoài, Hạ Bắc Sâm mặc kệ cô có kéo mình ra khỏi nhà, với gương mặt còn chưa tô son điểm phấn, nhưng lại xinh đẹp vô cùng.

“ Anh đến đây làm gì? ” Cô khó chịu lên tiếng.


Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay cô kéo cô vào lòng “ Đến đón em về nhà ”.

“ Ân Ân! Tôi xin lỗi, tôi không cố ý làm em bị thương đâu ” Hạ Bắc Sâm gục mặt lên vai của cô lí nhí lên tiếng, tay anh cẩn thận xoa xoa lên cái lưng nhỏ của cô, anh không ngờ đã lâu như vậy rồi nó vẫn còn quay lại.

Doãn Từ Ân sững người, nhìn thấy giọng anh như sắp khóc đến nơi, cô chỉ nhẹ nhàng hỏi “ Hạ Bắc Sâm tối qua anh uống rượu cùng Phương Bích sao? ” cái gì cũng nên thẳng thắng với nhau, như vậy mọi chuyện đều có thể giải quyết êm đẹp.

Anh đột nhiên ngẩn đầu dậy nhìn cô khó hiểu “ Có sao? anh không nhớ chỉ thấy lúc thức dậy đã ở quán bar trong phòng riêng của anh ” anh có uống rượu với Phương Bích sao? trừ phi anh bị điên mới uống rượu cùng với cô ta.

“ Ừm, Phương Bích đã chụp ảnh cho em xem ” Cô khẽ gật đầu.

Khiến Hạ Bắc Sâm rơi vào hoàng mang không biết làm thế nào vì căn bản anh chẳng nhớ cái gì cả, còn chưa đợi anh trả lời, cô đã lên tiếng nói tiếp “ Như anh đã nói trong hợp đồng ghi em không được đi cùng người đàn ông khác, và anh cũng không được đi với người phụ nữ khác, lần này em bỏ qua cho anh, nhưng nếu có lần sau chúng ta lập tức chấm dứt hợp đồng ” lời của cô nói chắc như đinh đóng cột, vô cùng nghiêm túc ánh mắt vô cùng kiên định nhìn anh không chớp.

“ Ân Ân! tôi xin lỗi, tôi không nhớ được gì cả ”.


“ Ân Ân chúng ta thay đổi hợp đồng đi, đợi đến khi Doãn Đạt chết hãy chấm dứt hợp đồng được không? ” Hạ Bắc Sâm hôn lên mi mắt của cô một cái rồi mới lên tiếng, anh kéo cô ôm trong lòng.

“ Tùy Anh ” Doãn Từ Ân gật đầu, dù sao cũng đều là có lợi vậy gia hạn, hay đổi cũng không quan trọng.

Nhưng nhìn dáng vẻ hốt hoảng sợ cô bị thương khi nãy của anh thật khiến cô cảm thấy lạ, vì anh chưa từng như vậy, lại còn nói cái giọng sắp khóc nấc đến nơi khiến cô không khỏi lo lắng.

Không phải Hạ Bắc Sâm chưa từng như vậy, chỉ là cô chưa thật sự nhìn thấy dáng vẻ phát điên của Hạ Bắc Sâm khi biết chuyện cô bị bán cho dân buông người.

Nếu không đó không vì Mộ Triết Viễn thì anh đã băm cái tên đánh cô thành trăm ngàn mảnh ngay tại đất của Mộ Triết Viễn rồi chứ không phải bình thản mà túm lấy cô ôm về.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Thông tin của Doãn Thư lan ra một cách chóng mặt, khi cảnh sát đến nhà không thấy cô ta, thì cả Bạc Thành liền phát lệnh truy nã, lúc này ở khu trọ vắng bóng dáng của Doãn Thư vô cùng lo sợ.

Không biết thông tin dùng chất cấm của cô ta ở đâu mà cảnh sát có, rõ ràng chuyện cô ta dùng chất cấm chỉ có Phương Bích và cô ta biết, có khi nào là con nhỏ đó làm không?
Ánh mắt Doãn Thư lộ ra một tia nguy hiểm, gương mặt tối đen như đêm như mực, trông vô cùng khó coi, còn lôn ra rõ ánh mắt hận thù.

Dù sao cô ta cũng không còn gì để mất, mẹ ở tù, ba mất tích, tài sản toàn bộ đã bị phong toả và phát lệnh truy nã trong vòng một ngày, bây giờ cô ta sẽ giết Phương Bích trước sau đó sẽ đến Doãn Từ Ân và Hạ Bắc Sâm.

Phương Bích hiện tại vô cùng vui vẻ ăn chơi vì cô ta cho rằng bản thân đã có cơ hội với anh sau khi nhìn thấy dáng vẻ của anh ở quán bar, bây giờ Doãn Đạt không còn cô ta cũng không còn chướng ngại gì nữa.

Doãn Từ Ân cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng cô ta lại không biết được Doãn Thư đã đậu xe đợi sẵn trước quán bar, lúc này Doãn Thư chẳng khác nào kẻ đang phát điên đội mũ lưỡi trai cộng thêm bịch khẩu trang kính mít.

Đồng thời lúc này chiếc Bugatti của Doãn Từ Ân ở đằng xa cũng nhìn qua thấy bóng dáng của Doãn Thư ở trong chiếc xe hơi, bên cạnh Từ Ân còn có Kỷ Thư Ninh.

Vốn dĩ cô đến đây là muốn nói chuyện với Phương Bích nhưng hình như lại có trò vui để xem rồi, nhưn mà trước tiên phải gọi cho Hạ Bắc Sâm và cảnh sát đến đã.


“ Kỷ Thư Ninh! Cậu đoán xem Doãn Thư sẽ làm gì Phương Bích ” Doãn Từ Ân tay đặt lên vô lăng thông thả dõi theo Doãn Thư như thể chẳng ai nhận ra cô ta.

Nhưng chiếc áo cô ta đang mặc và màu tóc của cô ta có chết Doãn Từ Ân cũng nhận ra.

Kỷ Thư Ninh thông thả vắt chéo chân trên xe, cô nàng nhìn về phía Doãn Thư liền không ngừng cảm thán ánh mắt của Từ Ân vừa bén vừa sáng.

“ Chắc là đánh Phương Bích một trận ”
“ Không đâu ”
Doãn Từ Ân nhếch mép rồi nói tiếp “ Với một người không còn gì để mất, sẽ lôi những người mà họ căm ghét ra để chết cùng ”.

Nhưng Kỷ Thư Ninh lại mỉm cười trêu chọc “ Vậy chẳng phải Doãn Thư nên giết cậu trước sao? cậu cướp Hạ Bắc Sâm trong tay cô ta một cách trắng trợn như vậy mà ” Doãn Thư đáng lẽ ra nên căm ghét cô, hoặc là cô nàng vì hai người họ lúc nào cũng đấu đá với Doãn Thư cả.

Cô nhún vai khó hiểu “ Vì cô ta nghĩ tất cả mọi chuyện liên quan đến chuyện ba cô ta mất tích, và clip bị lộ ra với cánh truyền thông đều do Phương Bích.

Còn tớ chỉ là cướp vị hôn phu thôi nên là sau Phương Bích thì mới đến tớ ” nhưng cô ta chắc chắn không có cơ hội ra tay với cô đâu, vì tối nay ngay cả Phương Bích không chết, thì cô ta cũng không thoát được.

“ Doãn Từ Ân cậu thật sự là cáo già đội lớp cừu non ” Kỷ Thư Ninh lắc đầu ngao ngán, cùng Doãn Từ Ân tác chiến thì mới biết được Doãn Từ Ân trí óc của cô không hề tầm thường, chưa kể căn bệnh luật sự càng làm tư duy của cô phát triển.

Một lúc sau cô nhìn lên máy đã thấy Hạ Bắc Sâm nói sắp đến rồi, cùng lúc này Phương Bích cũng cầm túi sách bước ra khỏi quán bar, cô ta mặc chiếc váy ôm body màu đỏ rượu dáng vẻ vô cùng lả lơi thảo nào Doãn Đạt cũng không cưỡng lại được cô ta.

“ Trò vui đến rồi ” Doãn Từ Ân khẽ lên tiếng nhướng mài về phía chiếc xe đang lao đến chỗ của Phương Bích đang đứng đợi xe đến đón.

Cả hai người thông thả ngồi trong chiếc Bugatti xem hai người bạn thân trở mặt thành thù chém giết nhau không chừa cho ai con đường sống.

Doãn Thư đạp hết ga lao thẳng đến chỗ của Phương Bích, ánh mắt đỏ ngầu căm hận người bạn thân duy nhất mà cô ta tin tưởng phản bội cô ta.

Lúc này nghe tiếng xe Phương Bích cũng quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy chiếc xe hơi với tốc độ cao lao đến chỗ mình, cô ta hốt hoảng nhưng chân không nhấc nổi nữa vì sợ hãi.

Giây phút chiếc xe đến gần chỉ còn một mét nữa nữa thôi Phương Bích liền nhích người xoay nép vào bên trong.

Nhưng tốc độ quá nhanh chiếc xe cũng đã va phải cô ta văn đi, khiến cô ta cũng bị thương khá nặng, máu dưới chân bị gãy cũng chảy ra, trông vô cùng kinh hãi ngay cả Kỷ Thư Ninh nhìn thấy pha đó cũng hốt hoảng không ít.


Doãn Thư nhìn thấy Phương Bích né được rồi liền bước xuống xe, cô ta tháo khẩu trang rít một hơi thuốc lá, trên tay là con dao nhỏ nhọn tiến đến chỗ của Phương Bích nhưng với tình trạng hiên hại Phương Bích chỉ có thể bất động vì chân gãy không thể di chuyển.

“ Phương Bích! Cậu đúng là muốn dồn tôi vào đường cùng, khiến tôi mất tất cả ” Doãn Thư mân mê con dao nhỏ trước mặt Phương Bích.

“ Doãn Thư! Mày! mày muốn làm gì giết người là phạm pháp đó ” Phương Bích hoảng hốt vừa đau vừa sợ chỉ tay vào Doãn Thư.

Doãn Thư bật cười lớn nhìn cô ta, vì hiện tại bọn họ ở góc khuất quán bar lại quá ồn ào nên chẳng ai nghe thấy “ Nhìn tao giống còn gì để mất không? bất quá ở tù, bất quá thì chung thân hoặc tử hình, nhưng trước đó tao phải lấy mạng mày là Doãn Từ Ân trước ”.

Vừa định dơ con dao lên thì tiếng súng của cảnh sát đã bắn vào cánh tay của cô ta khiến dao rơi xuống nền tạo ra tiếng động leng keng vô cùng kinh hãi.

“ Muốn lấy mạng vợ tôi? đợi xem hôm nay cô thoát được không đã ” Hạ Bắc Sâm và Hoằng Tứ đi đến bên cạnh còn có Doãn Từ Ân và Kỷ Thư Ninh đứng thông thả nhìn hai người họ.

Doãn Từ Ân nhìn cô ta “ Doãn Thư! Thật không ngờ cũng có ngày cô phải chật vật thế này đấy ” ánh mắt của cô quét qua Phương Bích mang theo khí lạnh nhìn cô ta dưới nền.

“ CMN tụi mày đợi đó tao nhất định không bỏ qua đâu ” Doãn Thư bị cánh sát cồng tay mang đi, lúc này mới hoàn hồn mà quay đầu lại quát lớn vào mặt bọn họ.

Cô khoanh tay nhìn cô ta nở nụ cười nhẹ “ Tôi sẽ đợi Doãn Đại Tiểu Thư ”.

Xe cấp cứu cũng đến sau đó để mang Phương Bích đi.

Chuyện với Doãn Thư thì xong rồi, bây giờ cô sẽ tính chuyện Phương Bích dám xen vào chuyện của cô, nếu cô không xem lại camera mà Quản Lý Kim đã đưa cho dù nhạc khiến cô không nghe được bọn họ nói cái gì.


Nhưng mà sau đó Hạ Bắc Sâm đã đập thẳng chai rượu để đuổi Phương Bích đi, còn có Lục Phong Vân ở đó.

“ Kỷ Tiểu Thư cũng thật rãnh rỗi đến đây hóng chuyện ” Hoằng Tứ bên cạnh thấy Kỷ Thư Ninh thích thú nhìn bãi chiến trường liền lên tiếng trêu chọc.

Kỷ Thư Ninh liếc nhìn Hoằng Tứ “ Giống cậu đấy ”.

Doãn Từ Ân thật hết cách với hai người họ, chẳng phải lúc đầu mê mẫn nhau lắm sao? bây giờ chỉ toàn thấy đấu võ mồm.

“ Hoằng Tứ cậu lái xe của chị dâu cậu đưa Kỷ Tiểu Thư về đi ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài khó chịu lên tiếng.

Xong anh liền nhìn Doãn Từ Ân lạnh lẽo lên tiếng “ Còn em về nhà tôi nhất định không bỏ qua chuyện này ” Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay cô rời đi.

Trước sự ngỡ ngàng của Kỷ Thư Ninh và Hoằng Tứ.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Hạ Bắc Sâm mang Doãn Từ Ân về đến nhà, trên người vẫn còn mang áo sơ mi trắng quần tây bên trong vẫn là chiếc áo gile, anh mang giày da bước chân vô cùng lớn.

Cô cố gắng bước theo anh, không hiểu sao anh lại tức giận chẳng phải cô đã gọi anh đến cùng cảnh sát rồi sao? đột nhiên lại tức giận với cô làm gì chứ.

Anh đem cô ép dưới thân to lớn của mình, hai tay chống lên sofa chậm rãi cúi đầu cắn nhẹ lên vành tai của cô.

“ Bé con, em có thể ngoan ngoãn một chút đợi tôi giúp em giải quyết Doãn Gia không? ” Ánh mắt anh nhìn cô tựa như màng đêm tĩnh mịch, nhưng cô cảm nhận được ánh mắt nóng ấm đấy là đang lo lắng cho cô.

Doãn Từ Ân đưa tay áp lên má của anh “ Nhưng em đã gọi anh đến rồi mà ” anh từng nói cô nên tránh xa Doãn Thư vì cô ta lúc phát điên không biết sẽ làm ra những gì nguy hiểm với cô.

“ Nếu như tôi đến trễ, nếu như tôi không xuất hiện kịp khi em vừa bước xuống xe thì phải làm sao? ” Hạ Bắc Sâm áp tay mình lên mu bàn tay của cô kéo đến trước mặt mà hôn lên mu bàn tay của cô.

Cô vốn dĩ nhìn thấy anh sắp đến mới bước xuống xe, cô nhìn anh nhích người ngẩn lên áp môi mình vào môi anh mà hôn một cái.


“ Sâm Sâm! Em sẽ không sao đâu, anh đừng lo lắng như vậy, em có thể giải quyết những chuyện nhỏ nhặt vì em không giống những người phụ nữ ngoài kia chỉ biết dựa vào đàn ông ” Ánh mắt chất chứa nhiều cảm xúc.

Khiến cảm xúc hỗn độn lúc nhìn thấy cô bước xuống xe muốn đi đến gần Doãn Thư, anh thật sự không biết mình sẽ thế nào khi nhìn thấy cô bị thương như lần ở Macao.

Cũng không biết nếu thật sự Doãn Thư vô tình nhìn thấy cô và muốn lấy mạng cô mà anh đến không kịp thì phải làm sao, anh khi nghe cô gọi thì đã vượt đèn đỏ, lao đến vị trí của cô như con gió trong đầu vô vàng suy nghĩ, trong lòng bất an vô cùng.

“ Bé con, tôi biết em có thể giải quyết tất cả, nhưng em hãy ỷ lại vào tôi một chút được không? ” Hạ Bắc Sâm gục mặt vào vai của cô, hai tay buông lõng đặt ở eo của cô mà siết lấy, anh có thể giúp cô, anh khống muốn cô bẩn tay.

Vì anh chẳng tốt lành gì cả, tay anh nhuốm máu rồi, vậy nên có nhuốm máu thêm cũng không thành vấn đề, nhưng anh không muốn cô động vào những thứ bẩn thỉu anh xem nó như một căn bệnh truyền nhiễm vậy nên khi cô chạm vào Doãn Thư anh rất khó chịu, chỉ hận không mua loại tẩy trắng đến tẩy tay cho cô.

Hạ Bắc Sâm anh mang hận thù người, từng mang suy nghĩ lợi dụng cô, nhưng anh bây giờ không có ý nghĩ đó nữa, cho dù cô biết sự thật muốn rời khỏi anh, chê bai anh là kẻ có bệnh anh cũng sẽ không bao giờ buông tha cho cô, cả đời cô dù vui vẻ hay buồn rầu, dù là tổn thương hay hạnh phúc đều phải ở bên cạnh anh.

“ Ừm! Hạ Bắc Sâm chúng ta về phòng thôi ” Doãn Từ Ân cảm thấy trạng thái của anh ngày một lạ, lúc nóng, lúc lạnh, lúc mặn đôi khi lại nhạt nhưng giây phút này cô chỉ muốn chiều theo ý của cô.

Nhưng Hạ Bắc Sâm không đáp anh im lặng gục mặt lên vai cô, nhưng gương mặt và trán của anh lại nóng vô cùng, nhiệt độ vẫn không ngừng tăng lên khiến cô bất an nâng mặt anh lên.

Đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi xinh đẹp đang cố gắng cắn chặt răng vì khó chịu.

Hạ Bắc Sâm ngất xĩu rồi!
Cô khó khăn lật người anh lại, nắm lấy tay anh liền tục gọi “ Sâm Sâm!! Hạ Bắc Sâm anh nghe em nói không ”.

Nhưng cô cảm thấy anh càng ngày càng ra nhiều mồ hôi, không còn cách nào khác liền chạy vào bếp đun nước nóng sau đó lại cầm chiếc khăn cô chạy ra phòng khách lau mồ hôi cho anh.


Chẳng phải lúc nãy còn bình thường sao? đột nhiên bây giờ lại phát sốt rồi? rốt cuộc là sao vậy? hay là do anh bị cảm rồi? nhưng mà ban đêm làm sao bị cảm được chứ.

Doãn Từ Ân cố gắng đỡ lấy anh về phòng, để anh nằm ngay ngắn trên giường cẩn thận cởi bỏ chiếc áo gile trên người, cũng cẩn thận cởi bỏ giày của anh rồi xuống nhà mang nước ấm lên.

Cô cởi bỏ từng cúc áo của anh sau đó lau người cho anh, Hạ Bắc Sâm dáng vẻ bị sốt nhưng môi lại không ngừng mấp mấy.

“ Mẹ ơi!.

ba ơi đừng mà, hai người đừng bỏ rơi Hạ Hạ mà!.

.


Anh gặp ác mộng, cô không biết rõ nội dung nhưng trạng thái này chính là gặp ác mộng rồi, cô lau người cho anh mãi nhưng tình hình vẫn không ổn liền tìm điện thoại của anh, dùng ngón tay của anh mở khoá.


Sau đó gọi cho Lục Phong Vân đến.

Anh ta cũng rất nhanh đã có mặt, nhìn dáng vẻ của Hạ Bắc Sâm liền nhíu mài lạnh lẽo lên tiếng “ Doãn Tiểu Thư cô ra ngoài một chút được không? ”
“ Nhưng anh ấy! ” Doãn Từ Ân khó hiểu.

“ Tôi nói cô ra ngoài, tạm thời cô đừng bước vào đây, đợi khi nào cậu ấy tĩnh táo lại thì hãy vào ” Lục Phong Vân sắp mất kiên nhẫn với cô, giọng cũng vô cùng khó chịu, sắc mặt lại tối sầm.

Cô chỉ đành liếc mặt nhìn Hạ Bắc Sâm trên giường sau đó rời cắn chặt răng mà bước ra khỏi phòng, rốt cuộc Hạ Bắc Sâm làm sao vậy? tai sao Lục Phong Vân lain đuổi cô đi chứ.

Doãn Từ Ân ngồi dưới bật than gần phòng anh, cô chậm rãi cúi mặt không mấy vui vẻ, không biết Hạ Bắc Sâm đã gặp phải chuyện gì trong quá khứ mà lại nức nỡ gọi ba mẹ mình như vậy, khiến cô có chút tò mò.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: 49: Lời Nói Bí Ẩn Của Lục Phong Vân


Lục Phong Vân bỏ viên thuốc màu hồng nhạt, đây là loại thuốc quen thuộc dùng cho Hạ Bắc Sâm do Lục Phong Vân nghiên cứu, anh ta đứng nhìn anh lần này thật sự tình trạng trở nên nghiêm trọng.

Nếu Hạ Bắc Sâm còn không uống thuốc đều đặn thì khả năng Doãn Từ Ân cũng sẽ bị thương, anh ta thở dài một hơi cũng chỉ biết như thế thôi, anh vì cô mà phát bệnh, thì cũng chỉ có anh hoặc cô mới có thể chữa khỏi.

Cánh cửa mở ra, Doãn Từ Ân từ dưới bếp bước lên trên tay còn cầm khây cháo và nước ấm, cô liếc mắt nhìn Lục Phong Vân.

Chậm rãi lên tiếng “ Hạ Bắc Sâm anh ấy sao rồi? ”
“ Trên bàn có lọ thuốc, cậu ấy chỉ là đột nhiên bị cảm mà dẫn đến sốt thôi, cô cứ lấy thuốc cho cậu ấy uống đều đặn sau buổi ăn là được ” Lục Phong Vân sắc mặt không cảm xúc, ngữ điệu cũng không mặn không nhạt mà lên tiếng.

“ Chỉ như vậy thôi sao? ” Doãn Từ Ân thắc mắc, cô có chút nghi ngờ mi mắt khẽ nhìn về phía phòng ngủ rồi nhìn Lục Phong Vân.


Chỉ nhìn thấy anh ta cười nhạt mặc lại áo khoác sau đó rời đi, đến trước cửa anh ta chỉ quăn cho cô một câu “ Những chuyện sau này Bắc Sâm cậu ấy sẽ nói rõ ràng cho cô vậy nên đừng lo lắng ” anh ta biết trong lòng Hạ Bắc Sâm có Doãn Từ Ân, chỉ là cứng miệng không dám nhận.

Chung quy là vì cô là con gái của Doãn Đạt, cho dù ông ta có từ chối không nhận cô thì trong người cô vẫn mang dòng máu của ông ta mà thôi, đó là chuyện không bao giờ thay đổi.

Cô có chút khó hiểu, nhưng anh vẫn là quan trọng nhất, đã không biết từ khi nào Hạ Bắc Sâm đã ngự trị trong lòng cô rồi, anh giúp cô nhiều như vậy, khiến cô nhiều lúc cảm thấy bọn họ là vợ chồng thật, chứ không phải là một bản hợp đồng hôn nhân cùng nhau trả thù.

Đặt khây cháo lên bàn, cô ngồi trên mép giường nhìn anh, lúc này gương mặt anh đã có chút sắc rồi, không còn tái mét trắng bệch như lúc này phát sốt nữa, cô dự định khi nào anh thức thì đút cháo cho anh.

Nhưng cô vừa định đứng dậy đi tắm cho chút thoải mái thì cánh tay của cô bị anh chụp lại kéo mạnh nghiên người đè cô dưới thân mười ngón tay đan vào nhau.

“ Sâm Sâm…” Doãn Từ Ân khẽ gọi anh.

Nhưng Hạ Bắc Sâm không đáp anh cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, dùng lưỡi tách hàm răng của cô ra, càng quét bên trong khoang miệng có chút ngọt ngào thuộc về cô, mùi hương hoa hồng nhạt nhạt của cơ thể cô khiến anh cảm thấy dễ chịu.

Bàn tay to lớn di chuyển dọc hông cô, anh hết xoa rồi lại nắn, nhưng lại không có ý định rơi khỏi môi cô, Hạ Bắc Sâm như khát nước tìm thấy con suối nhỏ nơi môi cô.

Anh vén váy cô lên, tay liền luồng vào bên trong, tất nhiên không muốn chỉ đụng chạm như vậy, anh từng chút một tách nơi tư mật giữa hai chân của cô ra mà cho từng ngón tay vào di chuyển.

“ Ưmmm…Sâm Sâm đừng ” Doãn Từ Ân chống tay lên ngực anh, bên dưới bị anh đụng chạm đến mức khó chịu.


“ Nhưng mà tôi không dừng lại được, xem như em giúp tôi hạ sốt đi ” Hạ Bắc Sâm ngẩn đầu nhìn cô, anh cởi bỏ chiếc váy vướn tay vướn chân trên người cô ra giọng nỉ non muốn dụ dỗ cô.

Doãn Từ Ân nhìn anh, cô khó khăn nói “ Muốn hạ sốt thì phải ăn cháo uống thuốc ” cô đặt tay mình áp vào má anh.

Hạ Bắc Sâm cầm lấy tay cô, cắn mút từng đốt ngón tay, đưa ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn cô “ Ăn em sẽ mau hạ sốt hơn ” anh dứt câu ngón tay bên dưới liền di chuyển khiến cô ưỡn cong người bật ra tiếng rên rỉ.

“ Ưmm…”
“ Nào bé con ngoan, nói muốn tôi đi ” Hạ Bắc Sâm liên tục trêu chọc vào nơi tư mật của cô, không hề có ý định buông tha cho cô vào tối nay.

Doãn Từ Ân bị anh trêu chọc đến mức mù mờ đưa đôi mặt gợi tình nhìn anh “ Muốn anh…muốn anh mà ” hai tay cô luồng vào mái tóc đen của anh có chút ẩm ướt vì mồ hôi nhưng mùi xạ hương của cơ thể anh khiến cô vô cùng yên tâm.

Hạ Bắc Sâm vô cùng hài lòng với câu trả lời của cô “ Được! Cho em ”
Anh lấy tay ra chậm rãi dùng nửa thân dưới, mà di chuyển đi vào bên trong cơ thể cô, ban đầu anh còn chậm rãi vì sợ cô sẽ đau, nhưng về sau liền di chuyển vừa nhanh, vừa mạnh bạo khiến cô thở không ra hơi.


Tay cô bấu víu vào lưng anh, chấp nhận sự mạnh bạo của anh ở dưới thân, tay anh không ngừng xoa nắn đôi gò bông đang đung đua theo nhịp điệu của cả hai.

“ Ưmmm…Sâm Sâm anh chậm lại đi ” Doãn Từ Ân ở dưới thân anh nỉ non.

“ Không muốn ”
Hạ Bắc Sâm ra vào bên trong cô, phóng thích vào bên trong không hề có sự do dự nào, nhưng mà làm gì có chuyện phóng thích xong là xong chuyện cơ chứ, anh bắt cô đổi tư thế theo ý anh.

Nào là lật ngược cô nằm sấp lại, xong lại bắt cô ngồi lên người mình mà tự di chuyển, thoát chút lại bắt cô dùng hai chân kẹp chặt hông của mình, anh hành cô từ giường ngủ, đến sofa phòng ngủ, ngay cả bàn trang điểm anh cũng không tha.

Lúc bế cô vào tắm lại không kiềm được mà muốn cô ngay tại phòng tắm, cô mệt mỏi không quan tâm gục đầu lên vai anh mà ngủ mặc cho anh tùy tiện, muốn làm gì thì làm, cô bây giờ chỉ muốn ngủ thôi.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: 50: Cảnh Cáo Phương Bích


Buổi sáng thức dậy cả người Doãn Từ Ân đều ê ẩm mình mẩy, cô quay đầu đã không thấy anh đâu rồi, đảo mắt một chút liền nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm.

Sực nhớ ra hôm nay là thứ hai, phải đến công ty cùng anh, nhưng dù sao bọn họ cũng không đi chung vậy nên cô cũng sẽ không gấp gáp, hôm nay phải đến bệnh viện thăm bệnh nhân tối qua đã.

Cô cố gắng đi đến tủ đồ, cầm lấy chiếc váy jeans đen xuông dài qua gối cùng với áo chiếc áo sơ mi ngắn dạng babydoll, rồi mang qua phòng khác tắm, đợi Hạ Bắc Sâm thì sẽ không kịp.

Hạ Bắc Sâm hôm nay tắm xong, sắc mặt anh có chút tươi tỉnh hơn, ngồi trên mép giường hai tay chống ra phía sau, ánh mắt sắc bén nhìn vào cánh cửa phòng đợi Doãn Từ Ân xuất hiện.

Cô vừa xong quay về phòng định trang điểm một chút thì bắt gặp dáng vẻ của anh liền hốt hoảng tựa như gặp phải ma phải quỷ vậy khiến cô đặt tay lên ngực mình hít thở không thông.

“ Bé con! Thắt cà vạt ” Hạ Bắc Sâm nhìn cô mỉm cười chậm rãi lên tiếng.

“ Bình thường là anh tự thắt mà? sao lại kêu em ” Doãn Từ Ân có chút khó hiểu nhìn anh, chẳng phải bình thường đều là anh tự thắt sao? hôm nay lại đi bảo cô thắt.

Hạ Bắc Sâm vẫn bình thản vô cùng kiên nhẫn đối với Doãn Từ Ân “ Hôm nay tôi muốn em thắt.


Lại đây! ”
Cô hít lấy một hơi chậm rãi cầm lấy cái cà vạt màu đỏ rượu vang, tỉ mĩ thắt cho anh, sau đó còn cẩn thận chỉnh lại cho ngay ngắn.

Hạ Bắc Sâm dán mắt vào gương mặt trắng noãn của cô bất giác có chút thích thú cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô.

“ Anh đến công ty trước, em đến bệnh viện sau đó đến sau ” Doãn Từ Ân chậm rãi đứng dậy cô đi đến bàn trang điểm, hôm nay không xoã tóc mà ngược lại búi tóc đuôi ngựa để lộ ra gương mặt xinh đẹp thanh tú của mình một cách rõ ràng.

Anh nhíu mài thắc mắc, ánh mắt dán lên người cô “ Đến bệnh viện làm gì? ”.

“ Tất nhiên là đi thăm bệnh nhân rồi ” Cô thoa son xong liền quay người lại chống tay ra phía sau bàn trang điểm nhìn anh nhướng mài nói.

Dáng vẻ của cô khiến anh thích thú bật cười, anh khẽ gật đầu sau đó đứng dậy nhéo má cô một cái, rồi nắm lấy tay cô đi xuống nhà xe lấy xe.

Vì chiếc Bugatti đã đưa cho Hoằng Tứ lái đưa Kỷ Thư Ninh về rồi nên hôm nay chỉ đành chạy chiếc Mercedes màu đen bóng cất lâu khoonh chạy của Hạ Bắc Sâm vậy.

“ Đi làm vui vẻ ” Cô đứng ở cửa xe chiếc Mercedes đưa mắt nhìn anh.

Hạ Bắc Sâm ở bên trong chiếc Rolls-Royce Phantom phất tay một cái “ Thăm bệnh nhân đừng phế bệnh nhân ” dứt câu liền lái xe đi mất.

Doãn Từ Ân mỉm cười lắc đầu, ngồi vào chiếc Mercedes lái xe rời đi, đến bệnh viện lớn nhất Bạc Thành cô đã hỏi qua Kỷ Thư Ninh, cô nàng nói là Phương Bích đã được đưa vào bệnh viện lớn nhất.

Gia đình cô ta còn đang loạn lên muốn dồn Doãn Thư vào đường chết, vì dám làm hại con gái của họ, nhưng mà Doãn Thư và Mẹ của cô ta chỉ có cô mới được phép ép chết họ.

Phương Bích bị gãy chân phải bó bột, lúc Lục Phong Vân được nhận ca phẫu thuật cho cô ta, anh ta liền bị cô gọi đến nhà kiểm tra tình hình của Hạ Bắc Sâm nên ca phẫu thuật của Phương Bích được người khác đảm nhiệm và kéo dài rất lâu.

Cô ta bây giờ không thể di chuyển, mặt mũi tái nhợt trên giường bệnh.


Doãn Từ Ân sắc mặt lại vô cùng hồng hào bước vào bên trong phòng bệnh của cô ta.

Vừa nhìn thấy cô thôi, cô ta đã ra vẻ khó chịu thẳng ra mặt, thậm chí còn dùng ánh mắt ghét cay ghét đắng nhìn cô.

“ Cô đến đây làm gì? muốn xem tôi biến thành trò cười à? ” Phương Bích trừng mắt nhìn cô.

Nhưng cô lại vô cùng thông thả kéo ghế ngồi xuống vắt chéo chân tháo kính mát đưa đôi mắt chứa nhiều cảm xúc nhìn Phương Bích chậm rãi đáp lain lời của cô ta “ Phương Tiểu Thư thích chồng tôi đến vậy à? ”
“ Còn cố tình chụp ảnh gửi cho tôi? ” Doãn Từ Ân nhướng một bên chân mài nhìn cô ta.

Phương Bích không ngờ cô đến đây hỏi chuyện này, cô ta cũng không chịu thua mà lên tiếng “ Cô thì có cái gì mà xứng với Hạ Bắc Sâm? một đứa rách nát mồ côi như cô hoàn toàn không xứng với anh ấy ” cô ta còn trừng mắt nhìn cô.

“ Tiếc thật! vậy mà anh ấy lại không phải chồng cô, lại đi làm chồng của tôi ” Doãn Từ Ân mân mê những ngón tay của mình vô cùng bình thản không chút gấp gáp.

“ Ý cô là gì? nói thẳng đi ” Phương Bích dần mất kiên nhẫn.

Doãn Từ Ân đứng bật dậy, chậm rãi đi lại chỗ của cô ta dùng tay đè mạnh lên cái chân gãy của cô ta sau đó lên giọng cảnh cáo “ Phương Tiểu Thư làm người phải biết phép tắt, cô động vào chồng tôi thì tôi cũng không ngại phế bỏ cô như cách tôi phế bỏ Doãn Thư đâu ” Cô không muốn Hạ Bắc Sâm dính vào những loại người bẩn thỉu thế này, họ không thích hợp với anh, cho dù sao này hai người họ ly hôn thì cũng phải để Hạ Bắc Sâm tìm được một người tốt.

“ Doãn Từ Ân cô thì làm gì được tôi? loại người như cô chỉ biết bám vào đàn ông ” Phương Bích chiuh đau cắn chặt răng nghiến từng chữ từng chữ một sắc mặt lại càng thêm tái.


Cô buông tay ra, sau đó phủi phủi tay của mình như thể vừa chạm vào một thứ rất bẩn “ Phương Bích! đây là cảnh cáo, đừng động vào đồ của tôi.

Nếu không thì cô không chỉ bị phế ở chân đâu…” ánh mắt sắc bén cuae Doãn Từ Ân nói lên tất cả những gì cô nói vô cùng nghiêm túc.

“ Nếu tôi biết cô tiếp cận anh ấy, thì mặt trời ngày mai Phương Tiểu Thư cũng không cần nhìn đâu ” Cô nói xong liền rời đi.

Để lại Phương Bích sắc mặt tái mét nhớ lại những gì mà Doãn Thư đã nói về Doãn Từ Ân, rằng cô đã thay đổi rồi, bọn họ căn bản đấu không lại, ngay cả Doãn Thư cũng bị Doãn Từ Ân hại đến thân bại danh liệt còn chưa kịp thừa kế Doãn Thị tài sản đã bị phong toả còn bị bắt vào tù.

Mồ hôi trên trán cô ta không ngừng tuông ra, nhưng cô ta không cam tâm, tại sao chị em nhà bọn họ tuy là kẻ thù của nhau, nhưng hai người đều lần lượt dìm cô ta xuống đáy biển, lấy đâu ra mà tự tin ở trước mặt cô ta chứ.

Cô ta không cam tâm.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: Chương 51


Doãn Từ Ân quay lại công ty đúng lúc cuộc họp cổ đông đang diễn ra ở Vũ Xuyên, nhưng bọn họ đều là những người nhìn sắc mặt của Hạ Bắc Sâm mà làm việc, cô không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nhìn thấy sắc mặt anh vô cùng khó coi.

Cô quay về phòng làm việc của mình, hiện tại Doãn Thị thuộc chi nhánh của Vũ Xuyên sau khi bị Hạ Bắc Sâm sáp nhập, vậy nên cô không biết anh định biến Doãn Thị thành cái gì nữa.

Lục Bạch Tử cầm trên tay hai ly trà trái cây, gõ cửa phòng làm việc của cô.

Doãn Từ Ân bất giác ngẩn đầu “ Vào đi ”.

“ Cho em ” Lục Bạch Tử đặt một ly trà trái cây lên bàn làm việc của cô, bản thân thông thả ngồi xuống sofa.

Cô nhướng mài có chút nghi ngờ “ Có chuyện gì sao? ” dáng vẻ này của Lục Bạch Tử thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì hoặc là anh đã điều tra được cái gì rồi vậy nên mới đến đây tìm cô.


“ Anh vừa nghe được có người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm chỉ là hành tung quá bí ẩn không biết được như thế nào.

Em cũng nên cẩn thận một chút ” Nói người này muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm là chuyện nhỏ thôi, nhưng chỉ sợ bọn họ không chỉ muốn gây khó dễ mà còn muốn anh thân bại danh liệt.

Cô cầm lấy ly trà trái cây nhấp một ngụm lớn, sau đó dựa vào ghế rồi vắt chéo chân, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía khung của kính “ Hạ Bắc Sâm thì em không chắc, nhưng anh yên tâm em sẽ không sao đâu ” hết chuyện này lại đến chuyện khác thật khiến người ta nhức đầu.

Bây giờ tung tích của Doãn Đạt còn chưa có, lại có thêm người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm.

Cánh cửa phòng làm việc của cô mở ra, Hạ Bắc Sâm thông thả bước chân thon dài cất bước đến chỗ của cô, không quan tâm Lục Bạch Tử đang ngồi chình ình ở sofa tròn mắt nhìn hai người họ.

Lục Bạch Tử hình như đã quá quen với cái cảnh này rồi, cậu ta cầm ly trà trái cây tay sờ sờ sóng mũi “ Tôi đi làm việc trước đây ”.

Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm sát khí đùng đùng nhìn chằm chằm cô, xong lại di chuyển ánh mắt xuống ly nước trên tay cô, anh khẽ nhíu mài.

Bản thân anh tùy tiện tựa vào bàn làm việc của cô, hai tay chống lên mặt bàn làm việc, đưa mắt sắc bén nhìn cô.

“ Bé con! Em uống nước của Lục Bạch Tử? ” Hạ Bắc Sâm chậm rãi lên tiếng.

Cô cũng không chối bỏ mà gật đầu nhìn anh “ Sao vậy? như vậy có thể tiết kiệm tiền cho anh mà ” lời nói mang theo ý nửa thật nửa đùa của cô.

“ Bé con từ khi nào em biết tiết kiệm tiền cho tôi vậy? ” Anh thật sự không biết nên làm thế nào chỉ là gương mặt không cảm xúc nhìn cô lên tiếng hỏi tiếp.

Cô đặt ly trà xuống, đứng dậy vòng tay ôm lấy cổ của anh, đưa ánh mắt vui vẻ nhìn anh “ Lúc nào cũng tiết kiệm mà ” anh tưởng cô tiêu sài phung phí lắm chắc mà nói câu đó với cô chứ.


“ Nói tôi nghe lúc sáng đi thăm bệnh có gì vui không? ” Hạ Bắc Sâm vén tóc mái cô ra phía sau gáy, giọng trầm ấm vang lên.

“ Không có, cô ta chán chết đi được ”.

“ Chỉ vừa mới nói một chút gương mặt đã tái mét còn không cứng bằng Doãn Thư nữa ” Doãn Từ Ân bĩu môi chê bai, cô đây cảm thấy trêu đùa Doãn Thư còn vui hơn là cả Phương Bích.

Anh nhìn cô, thật không ngờ bé con nhà anh đúng là lòng dạ sắt đá, không chịu buông tha cho ai, còn mang người ta ra chọc đến tức đến mức ọc máu thì mới chịu bỏ qua.

Hạ Bắc Sâm kéo gáy cô áp sát môi mình lên môi cô mà cắn mút, tay giữ lấy eo của cô ép sát vào người mình.

Hôn được tầm 15 phút thì anh bị cô đẩy ra vì cô thật sự không thở nổi, anh nhìn cô bật cười, nhóc con ngốc nghếch lần nào hôn cũng đều nín thở như vậy.

“ Quên nữa, hai ngày nữa em cùng tôi đi dự tiệc ở Liêu Gia đến tận khu Thành Nam, hôm nay sẽ suất phát vậy nên chúng ta sẽ ở lại đó qua đêm, em chuẩn bị quần áo nhiều một chút ” Hạ Bắc Sâm hai tay đặt ở eo của cô cẩn thận nói, lần này tham gia tiệc không biết là Liêu Gia muốn giở trò gì.

Vì lúc trước bọn họ luôn muốn mở rộng thị trường của Liêu Thị, từng muốn đến Vũ Hạ nhưng Lăng Lục Phong tất nhiên không bỏ qua rồi, liền một phát đá bay Liêu Gia khỏi thị trường của Vũ Hạ.


Bây giờ bọn họ không những gửi thư mời cho anh, mà ngay cả Mộ Triết Viễn ở Macao cũng có, Lăng Lục Phong tất nhiên sẽ có rồi, vậy mà lần này còn mời cả Lục Phong Vân trong khi chuyện cậu ấy về nước rất ít người biết.

Cẩn thận vẫn trên hết, bọn họ cùng nhau mua một căn nhà lớn cùng nhau ở tạm, vì khu Thành Nam có chút phức tạp, nó nằm ở giữa Bạc Thành và Vũ Hạ, và hiện tại vẫn chưa có người làm chủ ở đó vậy nên rất là loạn, với lại lần này đi Lăng Lục Phong nói sẽ có Tịch Nghiên đi cùng cho nên mang theo Doãn Từ Ân cũng chẳng phải vấn đề.

Vấn đề là Liêu Gia thật sự đang muốn cái gì, vì Mộ Triết Viễn nói Liêu Gia có người đứng phía sau.

“ Ừm, vậy hôm nay về sớm một chút, anh cùng em đi mua một ít đồ đi ” Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, trong câu nói của anh cô thấy có chút lo lắng, nhưng mà nhìn anh bình thản như vậy moik chuyện có lẽ sẽ ổn thôi.

Hạ Bắc Sâm khẽ gật đầu hôn lên mu bàn tay của cô.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: Chương 52


Hạ Bắc Sâm phải che kính mặt suốt cả buổi đi mua đồ với cô, nếu để người ngoài biết người rắc rối không phải anh mà là Doãn Từ Ân vậy nên trước tiên phải giấu bọn họ đã.

Cô sắp xếp đồ vào trong vali xong liền thông thả, nhiều đồ như vậy, bọn cô còn mang theo cả vest và đầm dự tiệc vì Hạ Bắc Sâm không thích màu sáng, cho nên cô chọn cho cả hai là màu đen, anh cũng không có ý kiến.

Lăng Lục Phong vừa gọi, bọn họ đã sắp đến Thành Nam rồi, nhưng thứ khiến anh bất ngờ chính là Lăng Lục Phong nói bị theo dõi cả nửa chặn đường phải cắt đuôi rất lâu nên mất rất nhiều thời gian.

Lục Phong Vân sẽ lái xe đến xuất phát cùng một lúc với cô và anh, anh còn bảo Hoằng Tứ chuẩn bị người vì nếu bọn họ theo dõi được Lăng Lục Phong thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.

Lần này anh lại lôi Lăng Lục Phong vào rồi, khó khăn lắm cậu ấy mới giải quyết xong chuyện của Cao Dương, một khoảng thời gian dài như vậy hai người họ xảy ra biết bao nhiêu chuyện, cũng may người đứng sau Cao Dương không phải ai xa lạ với Lăng Gia nếu không thì Lăng Lục Phong cũng rất khó nuốt.

Hạ Bắc Sâm ngồi vào ghế lái, Doãn Từ Ân ngồi ở ghế phụ cạnh anh, chiếc Rolls-Royce Phantom chậm rãi rời khỏi căn nhà của họ, hàng chân mài của anh liền nhíu nhíu lại khi phát hiện có ánh đèn xe từ phía sau, nhưng ở phía sau chiếc xe đó là chiếc BMW i8 của Lục Phong Vân khoé môi liền nhếch lên.

Anh quay đầu sang nhìn cô, cô cứ ngáp ngắn ngáp dài vô cùng buồn ngủ, buổi chiều cũng không ăn gì nên bây giờ có chút đói.


“ Em ăn cái này đi, xong ngủ một chút đeo tai nghe vào sẽ ngủ ngon hơn ” Hạ Bắc Sâm đưa cho cô một cái bánh ngọt mà bình thường anh mua để trên xe cho cô ăn.

Doãn Từ Ân không hề nghi ngờ anh, liền cầm lấy cắn một miếng rồi quay đầu hỏi anh “ Còn bâu lâu nữa mới đến chỗ hẹn ”.

“ 1 tiếng rưỡi nếu có vấn đề phát sinh thì là 2 tiếng ” Anh chậm rãi đánh lái, dáng vẻ không hề gấp gáp một chút nào, mà như thể đang chơi đùa với con mồi của mình.

Chọn con đường khó đi nhất, con đường vừa vắng vừa ít xe nhất, như vậy bạn anh mới có thể thể hiện hết tài năng của mình, chiếc xe hộp phía sau xem ra không hề có ý định tấn công bọn anh.

Nhưng mà đi ra từ Bạc Thành chắc chắn không phải là loại người bình thường đơn giản chỉ theo dõi.

Cô vừa ăn xong cái bánh, uống một ngụm nước suối xong liền nghịch điện thoại, nghịch chán rồi lại nhìn ra bên ngoài, cô nhìn thấy chiếc xe phía sau hình như theo đuôi bọn họ rất lâu rồi.

“ Em ngủ đi, đường còn xa lắm khi nào đến tôi gọi em dậy ” Anh bình bình lên tiếng, dáng vẻ một chút quan tâm với kẻ bám đuôi cũng không có, khiến cô cũng có chút yên tâm.

Cô nhìn anh khoé môi nhếch lên nói đúng một câu “ Em ngủ, anh làm cho tốt ” cô biết anh muốn làm gì, sợ cô hoảng nên mới muốn cô ngủ vậy thì đành chiều theo ý của anh vậy.

Hạ Bắc Sâm nhếch mép thích thú, một tay cầm vô lăng, tay còn lại lấy áo vest đắp lên người cho Doãn Từ Ân, anh vẫn duy trì tốc độ vô cùng chậm rãi để cô ngủ trước.

Lục Phong Vân ở phía sau sắp kiềm chế không nổi nữa rồi, với anh ta thà không lái xe, còn hơn lái xe mà chậm thế này khó chịu chết đi được anh ta không muốn một chút nào.

Đoạn đường vắng phía trước, đột nhiên anh đạp chân ga tăng tốc, khoé môi nhếch lên khi nhìn thấy chiếc xe phía sau đang đuổi theo kịp tốc độ của mình.


Trò vui đến rồi, cùng họ diễn một chút vậy.

“ Lục Phong Vân! Đến lúc rồi ” Hạ Bắc Sâm gõ gõ vào iPod chậm rãi nói với đầu dây bên kia.

Đầu dây bên kia chỉ bật cười đáp “ Được! Làm cho tốt ”
Vì tốc độ không hề giảm nên Hạ Bắc Sâm lựa chọn khung đường rộng để dễ dàng đánh lái, tay anh rất điêu luyện, ngay cả chân cũng rất nhanh như thể chuyện này đã rất quen thuộc rồi.

Hạ Bắc Sâm đánh lái khiến chiếc Rolls-Royce Phantom của anh xoay một 90° về hướng khác, chiếc BMW i8 của Lục Phong Vân đạp ga tăng tốc, tông thẳng vào chiếc xe hộp phía trước khiến nó bật ra khỏi dãy phân cách.

Chiếc xe hộp liền biến dạng ở bên ngoài dãy phân cách, Hạ Bắc Sâm thắng xe lại chậm rãi, lái đến cạnh vị trí của Lục Phong Vân, anh mở cửa xe bước xuống thấy sắc mặt cậu ta có chút nhăn nhó không vui.

“ Cmn chiếc xe què đó làm trốc sơn xe tôi rồi ” Lục Phong Vân có chút khó chịu, không ngờ lần này anh ta đùa hơi quá trớn một chút, trốc cả sơn chiếc xe yêu quý của anh ta.

Nhưng lúc này ánh mắt của Hạ Bắc Sâm chỉ dán vào cánh tay phải của tên tài xế chiếc xe hộp khiến anh nhíu mài, đây chính là kí hiệu của Liêu Gia mà? bọn họ thật sự muốn chơi bọn anh sao?
“ Là Liêu Gia! lần này xem ra Thành Nam lại có kịch hay ” Lục Phong Vân nhìn theo hướng mắt của Hạ Bắc Sâm sau đó nhếch mép, không ngờ Liêu Gia dám cho người theo dõi bọn anh.


Từ trước đến nay hai gia tộc này đều hướng vào những cái bánh lớn như Vũ Hạ và Bạc Thành, Doãn Gia chính là nhắm đến Bạc Thành cho nên Liêu Gia mới nhắm đến Vũ Hạ, vậy nên bây giờ Doãn Gia cửa mất nhà tan cho nên Liêu Gia liền muốn cả hai sao?
“ Cẩn thận một chút, tôi cảm thấy hình như lần này người đứng phía sau Doãn Đạt cũng chính là người đứng phía sau Liêu Gia nếu không tại sao Doãn Đạt vừa mất tích Liêu Gia liền ra tay ” Lục Phong Vân vỗ lên vai Hạ Bắc Sâm một cái, chậm rãi phân tích cho Hạ Bắc Sâm nghe.

“ Ừ! Tôi cũng cảm thấy nó có chút liên quan ” Anh gật đầu.

“ Đến Thành Nam thôi, bé con nhà tôi vẫn còn ngủ trong xe ” Hạ Bắc Sâm dụi tắt điếu thuốc quay lại ghế lái, lái xe rời đi, còn tai nạn này ngày mai sẽ như không có gì thôi.

Vì nếu làm lớn bọn họ sẽ sợ bọn anh biết chuyện khiến họ hư bột hư đường.

Doãn Đạt và Liêu Gia và người đứng phía sau quả thật không tầm thường một chút nào, anh liếc mắt nhìn Doãn Từ Ân, tốt nhất không để cô biết có manh mối về Doãn Đạt nếu không với tính khí của cô, cô sẽ làm liều.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: Chương 53


Hạ Bắc Sâm và Lục Phong Vân sau khi đến điểm hẹn cùng mọi người cũng không hề có ý định gọi Doãn Từ Ân dậy, anh bế cô trên tay tiến thẳng lên phòng ngủ của họ.

Để lại những ánh mắt ngơ ngác nhìn anh và cô, đặc biệt là hàng chân mài đang nhíu lại của Lăng Lục Phong, sắc mặt cũng tối sầm khi nhìn thấy dáng vẻ này của Hạ Bắc Sâm.

Mộ Triết Viễn cũng chỉ biết lắc đầu, lần này Hạ Bắc Sâm thật sự chọn con đường nguy hiểm nhất rồi.

Để cô ngủ ngay ngắn trên giường xong anh mới đi xuống phòng khách họp mặt cùng mọi người, Lăng Lục Phong cũng để Tịch Nghiên nghĩ ngơi rồi mới thông thả vắt chéo chân ở sofa.

Hạ Bắc Sâm ngồi xuống vị trí cạnh Lăng Lục Phong, anh mệt mỏi ngã lưng dựa vào sofa, thật sự quá nhiều chuyện khiến anh đau đầu, bây giờ anh cũng không biết nên làm thế nào.


“ Bắc Sâm! Cậu thật sự có tình cảm với Doãn Từ Ân sao? ” Mộ Triết Viễn chậm rãi đưa mắt nhìn anh, thẳng thắng hỏi một câu.

Lục Phong Vân cũng mong chờ đáp án lần này khác lần trước.

“ Không có! Tôi với cô ấy là hôn nhân hợp đồng không hơn không kém ” Hạ Bắc Sâm đáp lại một cách thẳng thừng không chút do dự hay lấp bấp trong câu nói.

Nhưng câu nói của anh như tạt thẳng một gáo nước vào mặt cô khiến cô bừng tỉnh lại khi cánh tay vừa khẽ mở cửa muốn đi tìm anh, Doãn Từ Ân đứng sững ở đó, hoá ra chỉ có cô tự tưởng tượng, bọn họ đúng thật là hôn nhân hợp đồng không hơn không kém, cô cũng nên tỉnh lại rồi, không biết từ khi nào lại chìm trong sự ngọt ngào của Hạ Bắc Sâm mà quên đi bản thân mình là ai rồi, còn phải tìm Doãn Đạt để trả thù cơ mà.

Đoạn hội thoại không ngừng ở đó, những thứ phía sau còn khiến cô bàng hoàng hơn bình thường suy nghĩ của cô.

“ Tôi không biết cậu có nói thật hay không, nhưng mong cậu nhớ rõ Doãn Đạt là người liên quan nhiều nhất đến tại nạn và cái chết của ba mẹ cậu! ”
Lục Phong Vân dừng một chút rồi nói tiếp “ Vậy nên cho dù Doãn Từ Ân cô ấy là người có hôn ước từ nhỏ với cậu thì cũng không thể chối bỏ trong người đang chảy dòng máu bẩn thỉu của Doãn Đạt ” anh ta theo Hạ Bắc Sâm không phải một sớm một chiều, từng nhìn thấy Hạ Bắc Sâm khổ sở thế nào, muốn để Doãn Từ Ân bênh cạnh anh là vì sợ anh phát bệnh nặng thêm, nếu không thì anh ta đã trực tiếp loại bỏ Doãn Từ Ân để Hạ Bắc Sâm không như thế này rồi.

Lăng Lục Phong chỉ im lặng không nói, vì ngay cả bản thân anh ta cũng biết rất rõ, giữ lại phụ nữ bên cạnh rất nguy hiểm, quan trọng là hoàn cảnh của Hạ Bắc Sâm vô cùng khác anh ta.

Người Hạ Bắc Sâm giữ bên cạnh lại là con gái của kẻ thù, cũng không thể mang Tịch Nghiên ra so sánh với Từ Ân vì, anh yêu Tịch Nghiên nhất chấp nhận cô bên mình dù có xảy ra chuyện gì cũng như cái cách mà Hạ Bắc Sâm đã yên ắng che giấu giữ lại Từ Ân bên cạnh anh.

Hạ Bắc Sâm châm điếu thuốc rít một hơi “ Tôi biết bản thân đang làm cái gì.


Chuyện quan trọng bây giờ là Doãn Đạt, Liêu Gia và người đứng phía sau ” giọng anh trầm trầm, không mang theo bất kỳ cảm xúc gì.

“ Doãn Đạt và Liêu Gia đều là một giuộc, người đứng phía sau thì không rõ lắm, nhưng hình như không phải người trong nước ” Mộ Triết Viễn thông thả nói lại thông tin mà anh ta biết được.

Vì Mộ Triết Viễn sống ẩn, hành tung rất ít lại không có nhiều chiến tích nên việc điều tra dễ hơn là ba người còn lại, vì chẳng ai để ý anh ta là ai cả.

Quan trọng là người đứng phía sau bọn họ còn chưa rõ thì làm sao có thể giải quyết và lường trước những chuyện đã xảy ra, Hạ Bắc Sâm nhắm mắt, trong đầu hiện lên vô vàng suy nghĩ.

Doãn Từ Ân nghe cả một đoạn hội thoại của bọn họ, lúc này bản thân cô nhận ra, Hạ Bắc Sâm không phải giúp cô trả thù, anh là đang trả thù cho anh chính anh, chỉ là mang cô làm đồng minh giúp anh giải quyết nhanh hơn thôi.

Đúng thật người mưu mô như Hạ Bắc Sâm sao đột nhiên lại giúp cô một cách bình thản như vậy, chỉ là cô ngu ngốc chỉ tin vào những thứ diễn ra quá suông sẻ nên hiện thực liền tát mạnh vào mặt cô để cô bừng tỉnh.

Rằng giữa anh và cô vốn dĩ chỉ là hôn nhân hợp đồng cùng nhau hợp tác trả thù.


Cô sẽ nhớ rõ câu nói này, sẽ không bao giờ quên đi nó.

Doãn Từ Ân không muốn nghe nữa, đợi quay về Bạc Thành cô sẽ tự mình điều tra Doãn Đạt trực tiếp kết thúc hợp đồng bao nhiêu tiền anh chuyển cho cô, cô đều sẽ trả lại, xem như bọn họ sẽ không bao giờ liên quan đến nhau nữa.

Cả cơ thể trượt theo cánh cửa, cô ngồi dựa vào ánh mắt sắc bén miệng lẩm bẩm “ Doãn Từ Ân mày không được phép quên ”.

Bây giờ cô chỉ còn Kỷ Thư Ninh và Lục Bạch Tử cùng bà ngoại, chỉ ba người họ, ba người họ là những người không bao giờ lừa cô, vậy nên sau khi lấy mạng Doãn Đạt, cô nhất định sẽ cùng bà ngoại rời khỏi Bạc Thành.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: Chương 54


Doãn Từ Ân quay về giường cô xoay lưng lại phía cửa phòng, mắt khẽ nhắm nhưng không tài nào ngủ được, không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu, là vì câu nói của Hạ Bắc Sâm sao?
Sau khi nói chuyện thì Hạ Bắc Sâm cũng quay về phòng, anh cởi bỏ áo vest để lên đầu giường, vươn tay nhẹ nhàng kéo cô vào lòng mình, anh ghé vào tai cô nói nhỏ.

“ Bé con! Chúng ta đi tắm đã rồi hẳn ngủ ”.

“ Không muốn! em tắm rồi mà chỉ có anh là chưa tắm thôi ” Doãn Từ Ân khó khăn đẩy anh ra khỏi người mình, cô cũng không để lộ ra biểu cảm khác thường nào nhưng trong lòng trống đã đánh ầm lên rồi.

Anh cọ cọ mặt vào hõm cổ của cô, cắn lên vành tai cô một cái “ Bé con! có phải em đang tức giận không? ”
“ Không có! anh mau đi tắm đi em buồn ngủ rồi ” Doãn Từ Ân xoay người hai tay áp lên má anh, dáng vẻ của người này lúc nào cũng đi ngược với lời mà anh nói ra.

Hạ Bắc Sâm hôn nhẹ lên môi cô “ Ừm! Tôi đi tắm, em ngủ đi ” anh rời khỏi giường cầm lấy quần áo trong vali rồi đi vào trong phòng tắm.


Ở phòng khách Mộ Triết Viễn và Lục Phong Vân đang ngồi uống rượu, hai người kia đều có người phụ nữ của mình, còn hai người bọn họ thì có ai chứ, đành ở đây uống rượu thôi.

Lục Phong Vân ngã lưng tựa vào ghế sofa, thứ khiến anh ta đau đầu ở hiện tại chính là Doãn Từ Ân, cô ở lại bên cạnh anh càng lâu thì không những Hạ Bắc Sâm mà ngay cả cô cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Tiệc của Liêu Gia còn hai ngày nữa, đến lúc đó không biết bọn tiểu nhân bỉ ổi đó lại giở trò gì nữa, nếu là cùng một giuộc với Doãn Đạt thì chắc chắn không phải người tốt lành gì.

“ Triết Viễn cậu có thể gọi thêm người đến không? ” Lục Phong Vân có chút không an tâm, ánh mắt có chút thăng trầm, tay lắc lư ly rượu.

Mộ Triết Viễn chỉ thản nhiên nở nụ cười cầm lấy chai rượu rót thêm vào ly của mình “ Không đợi đến tôi đâu, bây giờ đám người của Hạ Bắc Sâm đã ở Thành Nam này rồi ” trước khi Hạ Bắc Sâm nhận điện thoại của Lăng Lục Phong thì anh cũng đã chuẩn bị kĩ lưỡng hết rồi.

Mà đừng nói đến là Hạ Bắc Sâm hay Lăng Lục Phong bây giờ ba mẹ Lục Phong Vân cũng đang hối thúc anh lấy vợ, chưa kể họ còn sắp xếp biết bao nhiêu cuộc xem mắt, bây giờ mẹ anh ta nói không cần xem nữa trực tiếp chọn con gái của bạn thân mình cho anh ta.

Buổi sáng Hạ Bắc Sâm lúc nào cũng sẽ thức sớm hơn Doãn Từ Ân, anh đứng ngoài ban công hút thuốc nghe điện thoại, sắc mặt anh có chút khó coi, đôi mắt không chút cảm xúc tối đen như đêm như mực hình như là chuyện vô cùng quan trọng.

Anh rít một hơi thuốc chậm rãi nói “ Theo dõi ông ta đi, cẩn thận một chút ” làng khói trắng được anh phả vào không khí trong lành sáng sớm, từ từ rồi không còn nhìn thấy nữa.

Nói xong anh cúp máy, hai tay đặt lên ban công, Bách Tồng? rốt cuộc người này có lai lịch thế nào chứ.

Doãn Từ Ân khẽ ưỡn người nhìn thấy anh, đang xoay người lại dựa vào cửa ra ban công khoanh tay nhìn cô vẫn trên giường, hình ảnh ngáp ngắn ngáp dài của cô liền lọt vào mắt anh, cô liền ngại ngùng hai má đỏ ửng.

Lấy chăn che lại mặt mình khiến anh bật cười.


“ Em dậy thay đồ đi, mọi người đang đợi rồi ” Hạ Bắc Sâm đi đến kéo chăn của cô ra, giọng trầm ấm vang lên bên tai nhưng Doãn Từ Ân cứ như con sâu ngủ không muốn dậy.

Khiến anh hết cách liền trực tiếp bế cô lên, anh túm cô ở trong chăn mang thẳng vào phòng tắm.

Doãn Từ Ân lúc này thở không nổi nữa liền nhô ra cái đầu nhỏ của mình nhìn anh bĩu môi.

“ Một lát ăn xong em có thể ra ngoài không? ” Cô đưa mắt nhìn anh, muốn điều tra thông tin của Doãn Đạt một chút chẳng phải lúc tối bọn họ nói ông ta liên quan đến Liêu Gia sao?
“ Không được! ở đây không phải Bạc Thành ”
Hạ Bắc Sâm trực tiếp dập tắt ý định muốn ra ngoài của cô, bây giờ ra ngoài xung quanh điều là nguy hiểm, cũng không phải địa bàn của anh càng không thể tùy tiện mà đi lung tung được.

Chuyện tối qua Liêu Gia chắc chắn không để yên như vậy đâu.

“ Sâm Sâm! anh có cảm thấy đám người tối qua liên quan đến Doãn Đạt không? ” Doãn Từ Ân vừa đánh răng vừa liếc mắt nhìn anh ở bên cạnh khoạn tay nhìn mình.

Anh bất ngờ nhìn cô nhướng mài.


Doãn Từ Ân liền nói tiếp “ Vì lúc em nhờ Kỷ Thư Ninh theo dõi ông ta, đã từng chụp dính biển số xe đó rồi ” thảo nào hôm qua lúc nhìn qua gương chiếu hậu, cô lại cảm thấy chiếc xe đó có chút quen mắt.

Lục muốn banh điện thoại mới nhớ ra ở trong tấm ảnh mà Kỷ Thư Ninh đã chụp thông báo cho cô.

“ Ừm! Đúng thật ông ta và Liêu Gia có liên quan, vậy nên khi đi dự tiệc em cũng phải cẩn thận, đừng tùy tiện tin ai ” Hạ Bắc Sâm nghiêm túc gật đầu, cũng không giấu diếm nữa mà nói thẳng với cô.

Cô khẽ gật đầu không nói nữa, lần này cô quay về Bạc Thành xem ra phải đi thăm mẹ con Doãn Thư một chuyến, tìm kiếm một chút thông tin từ bọm họ cũng sẽ rất tốt.

Nhưng bây giờ phải đối phó với Liêu Gia trước sao? thật không ngờ gia tộc lớn ở Thành Nam này lại liên quan đến Doãn Đạt ngoại giao của ông ta xem ra không tệ chút nào mạng cũng thật khó lấy.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: Chương 55


Buổi tiệc tại Liêu Gia.

Hoằng Tứ hiện tại đã có mặt tại Thành Nam và đang ở bên ngoài nơi tổ chức tiệc của Liêu Gia cẩn thận quan sát xung quanh, ở đây có toà nhà cao, sân thượng rất dễ là nơi ẩn náu để đánh lén.

Bọn họ một nhóm sáu người bước vào, Hạ Bắc Sâm chọn vest đen, bên trong cũng là một cái áo sơ mi đen cùng cà vạt màu xanh dương pha chút màu đen, tóc được anh chải chuốt cẩn thận.

Doãn Từ Ân bên cạnh cũng không hề thua kém anh, cô mang găng tay đen, cùng chiếc váy dạ hội cúp ngực có hai sợi dây nhỏ, tà váy phía trước chỉ để đầu gối, nhưng phía sau thì tà dài chạm nền, trông cô vô cùng sang trọng, tóc được cô búi lên cao chỉ để vài lọn phía trước, nụ cười trên khoé môi vẫn duy trì.

Hạ Bắc Sâm thích thú nhìn bé con nhà mình, cảm thấy cho dù cô không mặc đồ cũng rất xinh đẹp huống hồ chi là trang điểm mặc váy.

Mộ Triết Viễn và Lục Phong Vân không nhịn nổi nữa liền tách ra, đi sang một bên vừa không kinh động đến những người ở đây, cũng tiện quan sát một chút.

Lão già Liêu Minh vừa nhìn thấy anh và Lăng Lục Phong đã mừng ra mặt mà chạy đến bắt chuyện, phục vụ cũng mang rượu đến cho bọn họ, Hạ Bắc Sâm vẫn nở nụ cười duy trì thường ngày mà tiếp đón.

“ Hạ Tổng! Lăng Tổng! hai người đến rồi, thật sự tôi cảm thấy đường xa như vậy còn sợ mọi người không đến được ” Liêu Minh nhìn anh tuy miệng nở nụ cười nói nhưng trong ánh mắt không hề che giấu sự ganh ghét dành cho anh và Lăng Lục Phong.

Hạ Bắc Sâm mỉm cười lịch sự nói “ Liêu Tổng nói quá! ngài cất công mời thì tôi cho dù đường xa cũng phải đến chung vui chứ ” anh vô cùng lịch sự, cụng ly nhấp một ngụm.


“ Hạ Tổng nói đúng đó, ngài đã mời thì sao bọn tôi có thể không đến ” Lăng Lục Phong cũng khách sáo lên tiếng.

Lúc này Liêu Minh cười rất tươi liếc mắt nhìn sang cô và Tịch Nghiên liền lên tiếng hỏi, mà nói thẳng chính là do xét “ Hai vị đi cùng Hạ Tổng và Lăng Tổng là!.

? ”
Tịch Nghiên người biết ăn nói liền lên tiếng nói trước “ Chào Liêu Tổng! tôi tên Tịch Nghiên là vợ của Lăng Tổng ạ ” Tịch Nghiên chính là người không muốn dài dòng liền nói thẳng, dù sao không ai không biết danh tính Đại Tiểu Thư Tịch Gia khiến cả nhà rơi vào khốn đốn.

“ Còn tôi họ Doãn tên Từ Ân, là luật sư riêng của Hạ Tổng ” Doãn Từ Ân cũng rất lễ phép nhìn ông ta cẩn thận gật đầu mỉm cười nói.

Liêu Tổng liền gật gù, Doãn Từ Ân sao? đây chẳng phải người mà Doãn Đạt nhắc đến là phu nhân của Hạ Bắc Sâm sao? còn giả vờ nói là luật sư riêng nữa.

“ À mọi người nói chuyện đi, tôi và Ân Ân đi tìm cái gì ăn một chút nhé ” Tịch Nghiên không nhìn nổi gương mặt lão già này giả nai nữa liền kéo Doãn Từ Ân rời đi.

Anh cũng không cản, dù sao không nên để cô đối mặt với Liêu Minh quá nhiều, ông ta cũng chẳng phải loại tốt đẹp, nếu biết cô 24/7 đều cạnh anh chắc chắn sẽ nhắm vào cô mất.

Mộ Triết Viễn đột nhiên nhíu mài khi nhìn về phía ban công đối diện, hình như có bóng người thì phải?.

Anh ta làm việc trong bóng tối lấu như vậy rồi, con mắt cũng rất tốt không thể nào là nhìn nhầm được đâu, nhưng mà có khi là chủ nhà người ta lên sân thượng hóng gió cũng nên.

Doãn Từ Ân cùng Tịch Nghiên đi đến bàn điểm tâm là bánh ngọt, cô cảm thấy cô nàng không phải người xấu, ngược lại còn rất vui vẻ nữa.

“ Ân Ân em ở đây, chị đi vệ sinh một lúc ” Tịch Nghiên ôm bụng không cầm được, liền nắm lấy tay Doãn Từ Ân lên tiếng.

“ Vâng! Chị đi cẩn thận một chút, em cảm thấy bầu không khí ở đây có chút lạ ” Doãn Từ Ân khẽ gật đầu ánh mặt thể hiện rõ sự nghi ngờ nơi này, cô cảm thấy ở đây không quá nhiều khách, nhưng lại có rất nhiều bánh ngọt, hơn nữa vệ sĩ canh gác bên ngoài như vậy không phải có chút nhiều rồi sao?
Doãn Từ Ân nhìn đĩa bánh ngọt trên tay, cô cảm thấy nửa muốn ăn, nhưng nửa lại không muốn, bụng cô cũng có chút khó chịu không biết vì sao.

Đột nhiên có người đàn ông bụng phệ đi đến, ông ta nở nụ cười quỷ dị, ánh mắt hiện lên sự *** dục mà nhìn cô, ông ta không gần ngại mà lên tiếng nói với cô.

“ Cô em nhỏ đến đây một mình à? uống với tôi một ly nhé ” Ông ta cầm ly rượu đưa đến trước mặt Doãn Từ Ân khiến cô có chút nhíu mài khó chịu.


Bụng cô rất khó chịu, dạ dày đang không ổn không thể uống rượu, cô từ tốn đặt đĩa bánh xuống “ Xin lỗi tôi không biết uống rượu ”.

“ Vậy thì thử đi, nể mặt tôi uống một chút không sao? ” Ông ta nhất quyết không bỏ qua cứ muốn bắt ép cô uống rượu.

Hạ Bắc Sâm rốt cuộc đi đâu rồi, cô đảo mắt một lúc không thấy anh, đành nở nụ cười khách sáo “ Xin thứ lỗi tôi thật sự không uống được rượu ”.

“ CMN! loại bám víu đàn ông mới được đến đây như cô cũng chảnh thật đấy ” Ông ta ép không được liền tức giận mắng cô một câu, ngay cả mặt mũi và ánh mắt ban nãy cũng chuyển sang ánh mắt tức giận.

Cô hít thở một hơi nhìn ông ta “ Xin ông ăn nói cẩn thận một chút, đừng đánh đồng người khác như vậy ” cô thật sự không muốn dài dòng với loại người không biết phép tắt này, ông ta làm như ông ta trẻ lắm vậy còn đi trêu hoa ghẹo nguyệt.

“ CMN dám lên tiếng dạy đời tao sao? mày nói xem rốt cuộc lại chống lưng cho mày hả con đàn bà đê tiện ” Ông ta vừa định vươn tay nắm lấy tóc của cô mà mắng nhiết.

Thì ly rượu vang từ đâu bay đến trúng thẳng cánh tay của ông ta rơi xuống đất vỡ tan tành, Hạ Bắc Sâm ánh mắt bắn ra viên đạn nhìn ông ta đằng đằng sát khí đi đến chỗ của Doãn Từ Ân.

Anh lạnh lẽo lên tiếng mang theo đầy sát khí nhìn ông ta “ Là tôi chống lưng cho cô ấy! ông có ý kiến gì sao? ”.

“ Nói tôi nghe xem, ông định làm gì tôi? ” Hạ Bắc Sâm một tay đút túi quần một tay đặt lên eo cô mà siết lấy.

Ông ta lùi lại mấy bước khi nhìn thấy anh, thứ ông ta càng không ngờ người phía sau lưng cô lại là anh, ông ta đưa mắt nhìn anh thu tay lại chậm rãi nở nụ cười “ Hạ Tổng là hiểu lầm chỉ là hiểu lầm thôi ”.

“ Hiểu lầm? ông còn định đánh người của tôi mà bảo chỉ là hiểu lầm sao? ” Hạ Bắc Sâm nhướng mài nhìn ông ta, đang tái mét nhìn mình, sắc mặt anh cũng rất khó coi, ông ta vừa nãy còn định nắm tóc cô?
Ông đây ngay cả làm chuyện đó cũng chưa từng nắm tóc của cô vậy mà ông ta dám lấy cái tay bẩn thỉu đó mà định chạm vào?
Doãn Từ Ân cũng nhìn ông ta với ánh mắt khó chịu, cô không muốn ảnh hưởng đến mối quan hệ của Hạ Bắc Sâm nên cố gắng lịch sự rồi vậy mà ông ta còn định ra tay với cô.


Ông ta không còn gì để nói nữa, liền câm nín không nói được, những người đến dự tiệc liền bàn tán xông xao nhìn ông ta không chỉ trỏ vì dám động vào người của Hạ Bắc Sâm.

Cho dù là người ở Thành Nam cũng phải nghe qua danh tiếng của Hạ Bắc Sâm ở Bạc Thành, thậm chí còn nghe rất nhiều đằng khác, lần này lão già bụng phệ này toi rồi.

“ Cánh tay nào ông định chạm vào cô ấy, ngày mai tôi nhất định cho người đến lấy ”.

“ Còn nữa, muốn động vào người khác thì còn phải xem người đứng phía sau người ta là ai ”.

“ Lão già như ông dám động vào người của tôi thêm lần nào nữa không chỉ là cánh tay đâu mà là cái mạng của ông đấy ”.

“ Và ông nhớ cho rõ Tôi Là Hạ Bắc Sâm người đứng phía sau chống lưng cho cô ấy làm loạn, cô ấy muốn giết ông tôi sẽ cho người dọn xác, cô ấy muốn đánh chết ông tôi cũng không ngăn cản là tôi dung túng cho cô ấy vậy nên né xa ra một chút ” Hạ Bắc Sâm nhìn ông ta ánh mắt mang theo sát khi đằng đằng, chỉ thiếu chút nữa là nhai tươi nuốt sống ông ta luôn rồi.

Lăng Lục Phong nhìn Hạ Bắc Sâm giữ người liền thích thú, không ngờ anh cũng có bộ mặt này.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: Chương 56


Tịch Nghiên vừa từ đi vệ sinh ra, liền nhìn thấy mọi người đang gay gắt liền không hiểu chuyện gì xảy ra, cô len lén đi lại kéo Lăng Lục Phong, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?
Sắc mặt của ai cũng khó coi hết.

Lăng Lục Phong quay đầu nhìn Tịch Nghiên từ đâu chui ra còn chưa kịp giải thích thì toàn bộ đèn của bữa tiệc liền vụt tắt khiến không gian chìm vào màng đêm tối như mực những căn nhà bên cạnh cũng tắt đèn.

Hạ Bắc Sâm liền nắm lấy tay Doãn Từ Ân kéo ra phía sau lưng mình, Lăng Lục Phong cũng nắm lấy tay Tịch Nghiên liếc mắt nhìn xung quanh.

Khách mời cũng một phen hốt hoảng xôn xao không thôi, mỗi người một tiếng, khiến cả kháng phòng có chút ồn ào, chỉ riêng Hạ Bắc Sâm biết đã xảy ra chuyện rồi.

Một giọng nói phát ra từ những chiếc loa, được trang trí sẵn “ Ai muốn sống thì trong phòng một phút phải rời khỏi đây, riêng Hạ Tổng và Lăng Tổng thì xin mời ở lại ” lời nói mang theo sự khác thường, nghe qua thôi cũng đủ hiểu bữa tiệc này là dành cho Hạ Bắc Sâm nhưng lại vô tình lôi cả Lăng Lục Phong.

“ Mày nói hay lắm, mày chống lưng cho con đàn bà của mày làm loạn? vậy có sống qua nổi hôm nay không HẠ BẮC SÂM? ” Liêu Minh cầm lấy khẩu súng trong bóng tối chỉa thẳng vào người Hạ Bắc Sâm trong sự chạy loạn của khách đến dự tiệc.

Anh nắm chặt tay cô, thở một hơi vô cùng thông thả nhìn Liêu Minh “ Người không sống nổi là ông, không phải tôi ” anh nhếch mép một cái.

Khẩu súng đột nhiên chỉa vào đầu ông ta, Hoằng Tứ xuất hiện từ trong bóng đêm liếc mắt nhìn Liêu Minh thích thú, cũng may anh ta kịp thời trà trộn vào đây nếu không Hạ Bắc Sâm thật sự xảy ra chuyện mất.


Liêu Minh đứng hình mấy giây, sau đó ông ta vô cùng bình thản nói “ Nhưng mà tiếc quá, người của tao đã bao vây chỗ này rồi tụi mày có chạy đằng trời ” ông ta đã sắp xếp toàn bộ người bao vây chỗ này rồi, nên vốn dĩ không có gì phải sợ cả.

Lúc này Lục Phong Vân và Mộ Triết Viễn đã nhìn thấy được trên sân thượng có đám người bắn tỉa, xem ra lần này bọn họ chỉ còn cách một mất một còn với lão già Liêu Minh này, ông ta cũng đã làm đến nước này rồi.

Anh quay đầu nhìn cô đang nhíu mài vô cùng khó chịu “ Bé con! Em ngoan ngoãn đứng yên, đợi tôi giải quyết một chút ”.

“ Anh định làm gì? ” Doãn Từ Ân hốt hoảng nắm chặt tay anh hỏi nhỏ, cô có chút bất an, cảm giác không lành bao trùm lấy cả cơ thể Doãn Từ Ân.

“ Nếu không đánh chúng ta không thể về Bạc Thành đâu, em ngoan ngoãn một chút ” Hạ Bắc Sâm xoa xoa cái đầu nhỏ của cô.

Canh lúc Liêu Minh không để ý Mộ Triết Viễn liền tung một đá trúng cánh tay đang cầm súng của ông ta khiến khẩu súng rơi xuống nền, bây giờ giải quyết đám người này trước, đám người bắn tỉa xem ra vẫn đang đợi lệnh, để người của Hạ Bắc Sâm đang bên ngoài giải quyết là được.

Hạ Bắc Sâm cùng lúc đẩy Doãn Từ Ân về phía Hoằng Tứ “ Bảo vệ cô ấy ”.

Dứt câu anh cùng Mộ Triết Viễn lao vào đám người của Liêu Minh mà đánh nhau, Lăng Lục Phong cũng không nhịn được đẩy Tịch Nghiên cho Hoằng Tứ ở cùng một chỗ với Doãn Từ Ân sau đó cùng Lục Phong Vân lao vào.

Bốn người bọn họ như quay lại thời gian trước, Hạ Bắc Sâm lúc này ánh mắt đỏ ngầu, một tên tiến đến anh đánh một tên, đến hai tên giết chết hết hai tên, hiện tại chẳng khác nào là quỷ satan đòi mạng người.

Trạng thái vô cùng không ổn, anh đè lão già Liêu Minh ra liên tục đánh vào người ông ta ở dưới nền, vung nắm đấm với toàn bộ sức lực mà anh có vào mặt ông ta, bẻ gãy tay ông ta.

“ Liêu Minh! Tôi vốn dĩ không muốn dính líu đến Thành Nam nhưng là do ông muốn gây sự ” anh liên tục đánh ông ta, nhưng một lão già như ông ta làm sao đánh lại anh chỉ có thể ca chịu.

Lục Phong Vân liếc mắt nhìn Hạ Bắc Sâm, anh ta đá một cái vào tên trước mặt mình.

CMN Hạ Bắc Sâm phát bệnh rồi, cái tên này sao lại phát bệnh ngay lúc này chứ.

Tia đỏ chiếu lên người của Hạ Bắc Sâm, đó là bắn tỉa, Hạ Bắc Sâm nhếch mép đứng bật dậy nắm cổ áo lão già Liêu Minh chắn ra phía trước ngay khi tiếng súng vang lên.

Đạn của súng tỉa ghim thẳng vào ngực của Liêu Minh khiến ông ta trợn tròn mắt mà tắt thở, Hạ Bắc Sâm nhếch mép, là do bọn họ tự chuốc lấy, kết cục này là do ông ta chọn vậy nên không thể trách anh.

Đám người của Liêu Minh bị đánh gục gần hết lúc này Lục Phong Vân mới nhìn thấy được Hạ Bắc Sâm thần sắc đã có chút thay đổi, anh đang đi về phía của Doãn Từ Ân, cái tên này lại muốn làm gì vậy.


Đội người ngắm súng của Hạ Bắc Sâm đã bắn đầu bắn hạ từng tên trên sân thượng sử dụng súng tỉa, vậy nên lần này Liêu Minh xem ra thất bại toàn tập rồi, Liêu Minh chết rồi người tiếp theo chính là Doãn Đạt.

Lời nói khi nãy phát ra từ loa chính là của Doãn Đạt.

“ Bé con! ” Hạ Bắc Sâm lên tiếng gọi cô, anh còn vừa vươn tay vừa đi đến, trên gương mặt anh tuấn của anh còn vươn lại mấy giọt máu tươi của đám người Liêu Minh.

Doãn Từ Ân nhìn anh, trong lòng vô cùng lo lắng mặc kệ bản thân đang mang giày cao gót, cô nắm lấy váy chạy đến phía anh “ Bắc Sâm! ”.

Lúc này phía sau Mộ Triết Viễn và Lục Phong Vân cùng Lăng Lục Phong cũng đã giải quyết xong đám người của Liêu Minh rồi, Lăng Lục Phong đang phủi phủi áo đi về phía Tịch Nghiên.

“ Haha! Phong Vân cậu nói xem chúng ta có giống mấy năm trước không? cùng nhau đi đánh nhau haha thật sảng khoái con mẹ nó quá đi mất ” Mộ Triết Viễn bẻ bẻ ngón tay, trên gương mặt anh ta dính máu của người khác, trên người anh ta cũng dính không ít cười cười nói nói nhìn Lục Phong.

Nhưng Hạ Bắc Sâm đột nhiên trợn tròn mắt nhìn cô hét lớn “ Doãn Từ Ân né sang ” anh vừa lên tiếng vừa kéo lấy cô xoay người lại.

“ Đoàngg ” Tiếng súng vang lên.

Viên đạn ghim thẳng vào người Hạ Bắc Sâm, Doãn Từ Ân đứng bất động nhìn người vừa vụt qua định bắn cô, hay tay buông lõng Hạ Bắc Sâm ngã lên vai cô, anh gục mặt vào vai cô.

“ Bé con! may quá em không sao ” Hạ Bắc Sâm lên tiếng lí nhí chỉ mình cô mới có thể nghe được.

“ Sâm Sâm!!.


Anh sao lại làm như vậy, anh đừng ngủ bây giờ em lập tức đưa anh đến bệnh viện ” Doãn Từ Ân nghe anh lí nhí liền hoàn hồn, cánh tay đặt lên miệng vết thương bịt máu của anh lại.

Cô sợ hãi ôm lấy anh không ngừng hoảng loạn, sao lại thế này chứ, anh sao lại ngốc như vậy.

“ Lục Phong Vân! Chúng ta đến bệnh viện mau lên đi ” Cô quay đầu nhìn Lục Phong Vân đang bất động liền hét lớn.

Lúc này ngay cả Mộ Triết Viễn cũng bừng tỉnh, cmn chẳng lẽ còn người khác sao? nếu là Hạ Bắc Sâm nhìn trực diện thấy thì chắc chắn không phải bắn tỉa rồi.

“ Hạ Bắc Sâm! Cậu đừng ngủ tôi đưa cậu đến bệnh viện ” Lục Phong Vân cùng Mộ Triết Viễn chạy đến đỡ lấy Hạ Bắc Sâm mà gấp gáp ra bêb ngoài.

Cả cánh tay của cô lúc này đầy máu, hồn cô vẫn chưa hoàn lại hết.

“ Bắc Sâm! xin anh, xin anh đừng xảy ra chuyện ” Doãn Từ Ân vội tháo bỏ đôi cao gót, nhanh chân chạy theo Hạ Bắc Sâm phía trước tâm trạng vô cùng hoảng loạn.

Trăm ngàn lần cô chưa từng nghĩ đến chuyện anh thay cô đỡ đạn, chẳng phải anh nói chỉ là hôn nhân hợp đồng không hơn không kém sao? sao lại ngu ngốc đi đỡ đạn cho cô như vậy chứ, cô có chết cũng không liên quan đến anh mà, chưa kể cô là con gái của người đã giết chết ba mẹ của anh.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: Chương 57


Bệnh viện của Thành Nam tùy Lục Phong Vân không phải bác sĩ chính ở đây, nhưng thẻ ngành nhìn thì không ai không biết danh tính của anh, anh đã thực hiện rất nhiều ca phẫu thuật khó rồi nên dánh tiếng không ít chỉ là sau này đa số đều chữa trị cho Hạ Bắc Sâm và làm bác sĩ riêng cho anh.

Doãn Từ Ân đứng bên ngoài Lục Phong Vân không cho cô vào, tay chân cô run rẩy ngã xuống ghế ngồi, cả cơ thể cô dính đầy máu của Hạ Bắc Sâm, bản thân vô cùng sợ hãi.

Anh như vậy thì làm sao cô có thể rời đi? làm sao có thể hủy bỏ hợp đồng.

Cả đầu óc của cô hiện tại trống rỗng không biết nên làm thế nào, đều tại cô Hạ Bắc Sâm mới bị thương, nếu không vì cô anh sẽ không như thế này, càng suy nghĩ nước mắt của Doãn Từ Ân càng rơi ra nhiều hơn.

Mộ Triết Viễn nhìn thấy cô thất thần bất động ngồi một chỗ, cứ thút thít thút thít trông như đứa trẻ bị lạc mất bố mẹ vô cùng đáng thương.

“ Ai ya Doãn Tiểu Thư cô đừng khóc nữa, Hạ Bắc Sâm cậu ấy không chết được đâu, đạn chỉ trúng vau thôi ” Mộ Triết Viễn nhịn không nổi nữa liền lên tiếng, sao phụ nữ lại rắc rối như vậy chứ hở một chút là khóc.

Cô nâng mi mắt nhìn Mộ Triết Viễn “ Là tại tôi nên anh ấy mới bị thương ” trong lòng cảm thấy có lỗi vô cùng.


Anh ta định nói gì nữa nhưng Lăng Lục Phong gọi điện đến bảo cậu ta quay lại giải quyết chút chuyện, hiện tại cảnh sát đã mang người đi hết rồi, bọn họ cần tìm ra người bắn Hạ Bắc Sâm, đến mức này rồi không thể chậm trễ được.

Ở ngoài sảnh đợi chỉ còn mỗi Doãn Từ Ân ở đó, gương mặt của cô đỏ ửng vì khóc, cô khóc đến thảm thương.

Cô cầm điện thoại tay run run gọi đến cho Kỷ Thư Ninh bây giờ cô không biết làm sao nữa.

Đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.

“ Ân Ân! ”.

“ Thư Ninh! Hức!.

hức! ”
Nghe tiếng cô nức nở Kỷ Thư Ninh bên kia liền hốt hoảng “ Cậu sao vậy Ân Ân ”
“ Thư Ninh! Hạ Bắc Sâm đỡ đạn thay tớ, anh ấy bây giờ vẫn đang phẫu thuật ”
“ Có chuyện gì vậy? sao lại phải đỡ đạn ” Kỷ Thư Ninh có chút hốt hoảng bật dậy hỏi.

Doãn Từ Ân thút thít “ Là người của Doãn Đạt ”
“ CMN lão già chết tiệt này ” Kỷ Thư Ninh tức giận đập vỡ cả cái ly bên cạnh.

Nhưng cô còn chưa kịp trả lời Kỷ Thư Ninh thì đã nghe giọng anh gọi mình.

“ Bé con ” Hạ Bắc Sâm được Lục Phong Vân dìu đi ra, cũng may viên đạn chỉ trúng vai với tay nghề của Lục Phong Vân và sức chịu đựng của anh thì cái này chỉ là chuyện nhỏ.

Cô ngẩn đầu nhìn anh, hốc mắt đã đỏ lên hết rồi, cô đứng bật dậy đi đến chỗ của anh, nhìn thấy anh vẫn bình thản vươn tay đón lấy cô.


Bé con nhà anh khóc cũng giỏi thật còn có thể khóc thành bộ dạng này, người ngợm đầy máu cũng không chịu tắm rửa thay quần áo còn ở ngồi ở đây thút tha thút thít.

Ôm lấy anh, Doãn Từ Ân ngẩn đầu nhìn anh “ Sâm Sâm! Anh thật sự không sao chứ ”.

“ Tôi không sao, không chết được ” Hạ Bắc Sâm xoa xoa cái đầu nhỏ của cô, cúi đầu hôn lên mi mắt còn động lại nước của cô.

“ Chúng ta về nhà đi, về nhà em nấu đồ ăn ngon cho anh ” Doãn Từ Ân mỉm cười nhìn anh, trong mắt cô người khác có thể nhìn ra được trong đó chỉ có hình bóng Hạ Bắc Sâm.

Ngay cả cô cũng ý thức được anh đã bắt đầu chiếm lấy vị trí trong tim mình, nhưng cũng biết rất rõ bọn họ không có kết quả tốt, mọi thứ sẽ kết thúc ngay cả tình yêu cô dành cho anh cũng sẽ không còn ngay khi Doãn Đạt chết.

Lục Phong Vân không muốn làm cái bóng đèn liền vội đi lấy xe, bọn họ phải quay về Bạc Thành nếu không, không biết còn bao nhiêu chuyện sẽ xảy ra nữa.

Chúng ta vốn dĩ không biết trước được mọi chuyện, bầu trời có mưa tầm tã, bầu không khí ảm đạm lạnh lẽo đến mức nào, chỉ cần người mình thích ở trước mắt cho dù giông bão cũng chẳng thành vấn đề.

Hạ Bắc Sâm chọn giữ cô ở bên cạnh anh, nhưng không có nghĩa anh sẽ vứt bỏ chữ Hiếu, nhưng bọn họ cũng chẳng biết được tương lai phía trước còn quá dài, cô chỉ mới 22 tuổi, bọn họ còn biết bao nhiêu sự chông gai, bao nhiêu sự bốc đồng?
Nhưng hiện tại cứ thế này cũng tốt Doãn Đạt từ lâu đã không nhận cô là con gái, cô cũng chẳng còn coi ông ấy là cha mình, chỉ là dòng máu bẩn thỉu cô cảm thấy khi nó vẫn đnag chảy ở trong người mình khiến cô không có can đảm ở lại bên cạnh Hạ Bắc Sâm đến cuối đời người.

“ Bé con! Sau này cho dù chuyện gì xảy ra chỉ cần em đứng đợi tôi, tôi sẽ quay đầu! ” Hạ Bắc Sâm hôn lên đỉnh đầu cô, âm thầm nói trong lòng mình, anh trân trọng cô, nhưng lại không muốn thừa nhận tình cảm của mình, sợ sau khi biết chuyện cô sẽ lại khó xử, mọi chuyện phía trước còn quá dài.


Hợp đồng hôn nhân là thứ duy nhất anh có thể bám víu giữ lấy cô ở bên cạnh mình mà không cần dùng những cách thức khác, để cả đôi bên đều có lợi.

Giữa bọn họ, khúc mắc có, thù hận có, nhưng lại không nỡ làm tổn thương đối phương, cũng chưa từng nghĩ đối phương là kẻ thù, chỉ là cái gì không thể chính là không thể.

Biển người mênh mông như vậy, có thể nhìn thấy nhau ở bên nhau từng ngày một đã là sự may mắn mà ông trời ban cho.

Doãn Từ Ân tựa vào lòng anh, trong đầu cô âm thầm nghĩ cho anh một chút.

“ Sâm Sâm! Sau này phải tự học nấu ăn, đồ ăn bên ngoài không tốt cho dạ dày ”.

“ Không thể bên cạnh anh cả đời, nhưng cũng sẽ mong anh thật hạnh phúc, một đời vui vẻ ”.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: Chương 58


Sân bay Bạc Thành.

Cô gái với dáng người nhỏ nhắn, mặc chiếc váy màu trắng đeo kính mát kéo vali, gương mặt vô cùng tươi tắn lại mang theo chút sự bí ẩn của bản thân mình.

Bách Tâm Ly em họ của Hạ Bắc Sâm cũng chính là đứa con gái nuôi khi cô của anh sau khi nhận được kết quả vô sinh.

Nhưng đã lâu lắm rồi cô ta không quay về đây bây giờ quay lại cũng chẳng rõ lý do là gì.

Hôm nay cũng là ngày Hạ Bắc Sâm quay lại Bạc Thành, Mộ Triết Viễn phải quay lại Macao vì bên kia cũng đã xảy ra chuyện rồi Đường Ly người con gái bên cạnh anh ta hiện tại đã bị người khác mang đi rồi.

Doãn Từ Ân vừa nấu xong cháo thịt băm, cô cầm khây cháo mang lên cho Hạ Bắc Sâm, trong đầu có quá nhiều suy nghĩ không biết nên làm thế nào mới phải.


Anh đang bên ngoài nghe điện thoại của Mộ Triết Viễn một tay bị thương vẫn như thói quen đút vào túi quần, sắc mặt anh có chút khó coi “ Em ấy về nước sao? chẳng phải đã nói không được quay lại Bạc Thành? ”
“ Không rõ, nhưng Đường Ly nói đó là Bách Tâm Ly em gái cậu, nó thích cậu như vậy cậu thử tìm cách xem biết đâu tìm được người đứng phía sau Doãn Đạt ” Mộ Triết Viễn vừa tìm được Đường Ly ở cái đồi hoang, cả cơ thể của cô nàng kiệt sức mà nằm giữa nền đất bẩn thỉu.

Lúc tỉnh lại liền đưa điện thoại cho Triết Viễn xem, hình ảnh Bách Tâm Ly cùng bóng lưng hau người đàn ông, cô ta còn mỉm cười rất tươi nhưng bóng lưng của một người rất giống Doãn Đạt người còn lại thì anh ta không rõ.

Hạ Bắc Sâm hít một hơi, cô anh mất lâu như vậy nên ông nội chỉ giao công ty cho ba anh, còn ba của Bách Tâm Ly hình như là doanh nhân nước ngoài vậy tại sao Bách Tâm Ly lại liên quan đến Doãn Đạt?
“ Ừm! nó về đây xem ra sẽ ở nhà ông nội, để tôi nghĩ xem ”
“ Ừm! nhưng cho dù là em gái cậu thì tôi cũng không bỏ qua, vì Đường Ly là người của tôi ” Mộ Triết Viễn xem Đường Ly như cánh tay đắc lực của mình, rất ít khi để cô ra mặt chỉ là lần này để cô đi điều tra lại xảy ra chuyện.

Anh nhếch mép “ Biết rồi ”.

Bách Tâm Ly thật sự liên quan đến Doãn Đạt sao? nhưng con bé này từ bé đã rất hiền lành mà chỉ là có chút bám anh thôi.

Anh xoay người bước vào bên trong đã thấy cô chậm rãi múc từng bát cháo thổi cho bớt nóng giúp anh rồi, Hạ Bắc Sâm ngồi xuống cạnh Doãn Từ Ân, ánh mắt anh nhìn cô có chút phức tạp, nhưng chắc chắn trong lòng Hạ Bắc Sâm chỉ có Từ Ân.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp khiến trái tim anh khẽ nhói lên “ Anh ăn cháo rồi uống thuốc, một lát em còn phải đến công ty ” anh không đi làm thì không sao, nhưng cô không đi làm thì lại là một vấn đề rất lớn.

“ Tôi không đến thì em đến làm gì? ” Anh cầm lấy bát cháo nheo mắt nhìn cô khó hiểu, cô là luật sư riêng của anh nên anh không đến công ty thì cô không cần đến.

Trông cô vô cùng bình thản đứng dậy vốn dĩ không đặt lời nói của Hạ Bắc Sâm vào tai, chỉ quay đầu nói với anh “ Em có chút chuyện cần đến công ty, xong chuyện sẽ về với anh ” nụ cười trên khoé môi của Từ Ân khiến anh sững lại cảm giác bất an bủa vây.

Nhưng anh khẽ gật đầu, chẳng hiểu sao bản thân lại có chút bất an, như thể cảm thấy Doãn Từ Ân đang cố tìm cách rời khỏi anh vậy.


Không đâu, cô không thể rời khỏi anh, anh chưa cho phép cô sẽ không rời đi.

Chiếc Bugatti của Doãn Từ Ân rời khỏi nhà, cô lái xe vô cùng chậm rãi muốn nhìn cảnh vật xung quanh một chút cho khuây khỏa, Hạ Bắc Sâm anh quá bí ẩn lại chiếm hữu cô cho dù cố gắng cũng không thể hiểu được anh.

Nhà Hàng Nam Đông của Thư Gia.

Kỷ Thư Ninh vô cùng lo lắng, Lục Bạch Tử sau khi nghe Kỷ Thư Ninh nói thì cũng bất an không kém, chỉ là không ngờ chỉ mới như vậy mà đám người đó đã ra tay nhanh như vậy rồi.

Nhưng tại sao lại bắn Doãn Từ Ân mà không phải Hạ Bắc Sâm? chẳng lẽ còn vấn đề khác liên quan đến cô mà hai người họ không biết sao? nhưng Doãn Từ Ân dáng vẻ đó xem ra cũng không biết.

Cô bước vào tháo bỏ khẩu trang, mệt mỏi ngồi xuống ghế, thở một hơi dài tâm trạng não nề “ Tin tức Doãn Đạt sao rồi? ”.

“ Ông ta đúng thật đã liên quan đến vụ Liêu Gia ở Thành Nam, chỉ là địa điểm chính ông ta đang ở thì không rõ nhưng chỉ có khả năng giữa Thành Nam và Bạc Thành thôi ” Lục Bạch Tử đưa cho cô một cái USB mà anh ta đã nhập toàn bộ thông tin hình ảnh, lẫn những nơi lưu ý và những gì cần chú ý ở trong đó.

“ Cậu cần thông tin gấp như vậy là vì chuyện ở Liêu Gia sao? ” Kỷ Thư Ninh có chút thắc mắc, cô lần này bất chấp tất cả chỉ muốn có được thông tin của Doãn Đạt ngay lập tức rốt cuộc thì xảy ra chuyện gì?
Doãn Từ Ân nhét USB vào túi áo khoác chiếc mũ lưỡi trai che đi ánh mắt bất lực của cô sau khi khẽ cúi đầu “ Không phải! là vì Hạ Bắc Sâm, tương lai khả năng không thể cùng tác chiếc nữa, với lại ông ta có thù với tớ như vậy tự tay tớ sẽ giải quyết ”

Kỷ Thư Ninh gật đầu nhưng có chút không tin cho lắm, vì Doãn Từ Ân biểu cảm có chút lạ lẫm, chiếc áo khoác đen cùng chiếc áo ôm màu trắng bên trong, kết hợp cùng mũ lưỡi trai đen và chiếc quần jeans đen càng khiến cô thêm phần bí ẩn một cách phức tạp.

Cho dù biết Doãn Từ Ân là sinh viên luật nhưng cách ăn mặc của cô sẽ thể hiện được tâm trạng ngày hôm đó của cô, chắc chắn màu đen hôm nay chính là biểu hiện của sự không vui.

“ Bỏ đi! cho dù không có anh ấy, có các cậu là được ” Doãn Từ Ân cầm lấy ly rượu nốc một hơi cạn sạch sành sanh.

“ Đúng đúng! ”
Kỷ Thư Ninh và Lục Bạch Tử cũng đồng ý với những gì mà Doãn Từ Ân vừa nói, không có Hạ Bắc Sâm cũng được bọn họ sẽ cố gắng giúp cô.

Nhưng bọn họ cũng không biết, Doãn Từ Ân đang tính chuyện tự làm và không liên lụy đến bất kỳ ai, một viên đạn ghim vào người Hạ Bắc Sâm đã quá đủ rồi, bọn họ không có tội, vốn dĩ không hề liên quan cũng không nên lôi họ vào.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: Chương 59


Hạ Bắc Sâm đợi đến khi cô đi rồi, anh lấy chiếc xe bình thường chứ không phải là chiếc Rolls-Royce Phantom quen thuộc đến nhà ông nội, nếu Bách Tâm Ly có liên quan đến Doãn Đạt thì chắc chắn chuyện cô ta về đây có vấn đề.

Tự tay anh sẽ diệt trừ mọi nguy hiểm, nhất định không được để luyên lụy đến cô.

Chuyện này xem không còn là chuyện nhỏ nữa, có quá nhiều thứ phát sinh mà trong kế hoạch của anh ngay từ đầu vốn không có.

Bây giờ xem ra cô ta đã đến nhà ông nội rồi, nhưng xem ra cũng không thể cô ở lại với ông nội, ông ấy lớn tuổi rồi, anh phải cho người ở lại nhà chính Hạ Gia canh chừng.

Hạ Bắc Sâm hàng chân mài có chút nhíu lại, anh mặc chiếc áo sơ mi đen cùng quần bò tối màu, tóc cũng được chia bảy ba như thường lệ, bước vào nhà chính Hạ Gia.

Ông nội vừa nhìn thấy anh bước vào một mình liền nhíu hàng chân mài lại khó hiểu “ Tiểu Ân con bé không đến cùng con à? ” ông cứ tưởng cô đến, còn chuẩn bị cho cô món quà vậy mà thằng nhóc này lại đến.

“ Ân Ân cô ấy đến công ty giải quyết công việc rồi cô ấy không đến được, hôm khác con chở cô ấy đến thăm ông nhé ” Anh mỉm cười rạng rỡ, nhưng ẩn đằng sau nụ cười đó chính là một sự nguy hiểm khi anh quét qua Bách Tâm Ly đang ngồi bên cạnh ông nội Hạ.


Ông nội Hạ gật đầu miễn cưỡng “ Ừm được rồi, Tâm Ly vừa về con đưa con bé đi mua ít đồ đi, ta cho ngươi làm bữa trưa ”
Nhưng Bách Tâm Ly vừa nghe nhắc tên một người lạ cô ta liền lên tiếng giải toả sự thắc mắc của mình “ Ông ngoại! Ân Ân là ai vậy ạ? ”
“ Là vợ của Anh Hạ Hạ của con đó ” Ông nội nhấp một ngụm trà vui vẻ trả lời, trên mặt còn thoáng chút mang theo sự tự hào kh nhắc đến Doãn Từ Ân.

Hàng chân mài của Bách Tâm Ly liền nhíu lại, Hạ Bắc Sâm có vợ rồi? nhưng cô ta thích anh trước mà? sao cô không hề biết chuyện này vậy?
“ Anh có vợ rồi cũng không thông báo cho em biết ” Cô ta quay đầu nhìn anh cố gắng nở nụ cười bình thường nhất có thể.

Hạ Bắc Sâm mỉm cười nhìn cô ta “ Lại sợ em bận quá, dù sao bọn anh cũng không tổ chức lễ cưới ” anh còn chưa kịp chặt đào, ông nội đã thay anh chặt rồi, đúng là hay thật, như vậy cô ta cũng sẽ tìm cách mà phá bỏ mối quan hệ giữa anh và cô, vậy nên cái bẫy cũng đang đợi cô ta.

“ Đi thôi! anh chở em đi mua đồ ” Anh nhìn cô ta lên tiếng, trong lời nói rõ ràng mang theo sự dịu dàng đôi chút.

Bách Tâm Ly gật đầu, cô ta đứng dậy gật đầu chào ông nội rồi rời đi cùng anh, cô ta mặc kệ anh có vợ trước sau gì anh cũng phải là cô ta, vì nếu không là anh thì sẽ không là ai cả.

Tuy anh bị cô ta khoác tay rất khó chịu nhưng phải cắn răng nhẫn nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn.

Cô ta còn mặt dày dành ngồi ghế phụ, thông thả nhìn anh lên tiếng hỏi, cô ta có chút tò mò không biết vì sao anh và cô lại không tổ chức đám cưới, chẳng lẽ bọn họ không yêu nhau sao?
“ Anh Hạ Hạ sao anh và chị ấy không tổ chức lễ cưới ”
Anh không nhìn cô ta chỉ nhìn về phía trước nhưng vẫn rất thông thả trả lời “ Anh và cô ấy không yêu nhau, hơn nữa ông nội giục như vậy đành phải chịu thôi ” anh vừa nói vừa thầm cầu nguyện cô không biết, nếu không anh chắc chắn sống không toàn thây.

“ À!.

” Bách Tâm Ly nghe câu trả lời liền cười thầm trong lòng, hoá ra là bị ông giục.

Doãn Từ Ân về nhà không thấy anh, hôm nay cũng không đến công ty chi bằng đến nhà bà ngoại ăn bám bà một chút xem ra cũng rất tốt, đã lâu rồi cô không về đó, lần trước bị anh ngang nhiên đến nhà bắt về như vậy thật khiến cô không biết nên giải thích thế nào với bà.

Hôm nay mua một ít đồ về nấu cơm vậy, lúc trước đều là bà nấu bây giờ cô có thể nấu ăn rồi sẽ nấu cho bà một bữa ăn thịnh soạn.


Chiếc Bugatti dừng lại ở trung tâm thương mại lớn, dáng vẻ xinh đẹp của cô khi bước xuống khỏi chiếc xe sang trọng liền khiến những người ở đó trầm trồ và ngưỡng mộ.

Thật trùng hợp đường đến nhà mới của bà ngoại cũng là đường đi đến nhà chính Hạ Gia.

Doãn Từ Ân đẩy xe đi đến quầy đồ ăn, cô mua thịt, mua cá, mua rau, còn mua thêm gia vị và một số thực phẩm chức năng, nhưng ngay khi cầm lên hộp trà xanh để dành pha nước uống và ăn kèm một số loại đồ ăn thì nghe thấy lời nói của một cô gái và giọng nói quen thuộc đáp lại cô ta.

“ Anh Hạ Hạ! Em không cần nhiều đồ vậy đâu, chi bằng mua cho anh đi dù sao vợ anh xem ra cũng rất ít cùng anh đi siêu thị nhìn anh không biết mua gì là biết ngay ” Bách Tâm Ly lời nói nũng nịu kèm theo sự õng ẹo của cô ta khiến người nghe không quen sẽ nổi da gà.

Hạ Bắc Sâm không hề biết cô cũng đang ở đây “ Ừm cô ấy đúng là không để ý mấy cái này, vậy em mua cho anh đi ” anh còn nở nụ cười.

Doãn Từ Ân tất nhiên nhận ra giọng của anh, cô liếc mắt nhìn sang khe chất đồ ăn, nhìn xong liền nhếch mép Hạ Bắc Sâm đúng thật là anh rồi, cô lấy điện thoại ra nhấn nút gọi cho anh.

Đầu dây bên kia rất lâu mới nhấc máy “ Alo tôi nghe ”.

“ Anh đang ở đâu vậy? ” Doãn Từ Ân lời nói tĩnh như mặt biển lặng, nhưng không kèm theo bất kỳ cảm xúc gì.

“ Tôi đang đi giải quyết công việc, sao vậy? ” Hạ Bắc Sâm nói dối, anh lần này vậy mà lại chọn nói dối cô.


“ Không phải nói ở nhà sao? ” Doãn Từ Ân nhếch mép, anh chưa từng nói dối, vậy mà hôm nay anh lại chọn nói dối cô, nực cười cô gái đó còn khoác tay anh thì cô biết rồi, vì lúc trước ngay cả khi Doãn Thư chạm vào anh liền vứt bỏ cái áo ngay.

“ Công việc có chút gấp nên tôi đành phải đi thôi, Trình Duyệt không thể giải quyết ”.

“ Được! ” Doãn Từ Ân thẳng từng cúp máy.

Trong lòng có chút nhói lên, cô cất lại hộp trà xanh, quay đầu về phía quầy thanh toán để tính tiền.

Hạ Bắc Sâm là anh chọn nói dối em, đây như là một thứ gì đó khiến cô càng dứt khoát để rời khỏi anh một chút luyến lưu cũng không có nữa, cô rõ ràng là không nỡ rời khỏi anh.

Nhưng bây giờ cô đã nỡ rồi, nhất định sẽ nhanh nhất mà chấm dứt đi tất cả.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom