Cập nhật mới

Dịch Full Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em
Tác giả: Ricky_bn
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Ricky_bn

Thể loại: Ngôn Tình

Giới thiệu:

“ Hạ Bắc Sâm! anh đừng thách em chúng ta ngay từ đầu chỉ là bản hôn nhân hợp đồng vốn dĩ không liên quan gì nhau cả ” Doãn Từ Ân cầm chiếc nhẫn cưới trên tay ném thẳng vào người anh một cái mạnh, chiếc nhẫn rơi xuống nền nhà kêu leng keng.

Hạ Bắc Sâm trợn tròn mắt không giữ được bình tĩnh, anh bóp chặt lấy cằm của cô hét lớn.“ Em nói lại xem? Doãn Từ Ân em nói lại một lần nữa xem ”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Chương 1


Doãn Từ Ân là sinh viên năm ba của trường Đại Học Đông Bắc, cô năm nay đã 22 tuổi vẫn sống cùng bà ngoại, gia đình cô không nghèo chỉ là mẹ cô sau khi sinh cô thì qua đời, ba mang về một người chị một người mẹ kế, vậy nên ông ấy không chút nhân nhượng đuổi cô cùng bà ngoại đi.

Cô vừa phải đi học, phải đi làm thêm mới có thể trang trải cuộc sống của mình và bà, cô tranh thủ thời gian học, sau đó sẽ cố gắng làm thêm nhiều nhất có thể.

Ban ngày sẽ làm ở tiệm sen đá, ban đêm sẽ đến bar làm nhân viên phục vụ ở đó, bà cô không biết cô cũng không dám nói.

“ Bà ngoại! Cháu về rồi ” Căn nhà nhỏ chỉ có cô và bà cùng nhau sống.

Bà ngoại đẩy người cô ra chê bai “ Con gái con lứa, đi tắm đi rồi ăn cơm ” Doãn Từ Ân nhìn bà cười khì khì rồi gật đầu mang quần áo đi tắm.

Mỗi ngày trôi qua nhẹ nhàng như vậy, cô đều cảm thấy rất vui vẻ, không nhiều tiền cũng được chỉ cần như vậy cô đã cảm thấy rất tốt rồi.


Doãn Từ Ân rất đơn giản cô cũng chưa từng hận lấy ba mình, hay trách móc ông ấy, chỉ là tùy theo số trời, như thế nào thì để như thế ấy.

Ở tập đoàn Vũ Xuyên của Hạ Gia người đứng đầu là Hạ Bắc Sâm năm nay 27 tuổi, là người tài giỏi trong giới kinh doanh không những bản thân đã giỏi mà ngay cả việc chơi với bạn bè cũng không phải dạng tầm thường.

“ Anh Hạ! thông tin Anh Lăng đưa đến có rồi manh mối rồi ” Trình Duyệt cầm lấy một tập hồ sơ thông tin mà mất gần 4 năm mới có thể tìm ra được.

Hạ Bắc Sâm dời mắt khỏi những bản hợp đồng nhìn đến tập hồ sơ, mi mắt khẽ rung một cái anh im lặng chậm rãi mở ra xem.

Một bản hồ sơ sinh viên ngành luật của Đại Học Đông Bắc.

Doãn Từ Ân ngày sinh 15-08 chuyên ngành luật của Đông Bắc.

Ảnh thẻ của cô rất xinh đẹp mái tóc đen xoã dài để gọn phía sau, làng da trắng đôi mắt màu hạt dẻ đẹp đến động lòng người.

“ Anh Hạ! Cô ấy là con gái đầu lòng của Doãn Đạt cũng là người có hôn ước với anh chứ không phải là đứa con gái mà Doãn Đạt đã nói ”.

“ Hơn nữa nhiều năm điều tra về Doãn Gia như vậy tôi mới biết được chuyện rất kinh khủng, mẹ của cô Doãn Từ Ân sau khi sinh cô ấy thì qua đời như bà ấy không phải qua đời vì khó sinh, mà là do phát hiện Doãn Đạt ngoại tình, suốt thời gian mang thai còn bị tra tấn tinh thần nên mới dẫn đến việc chết sau khi sinh, chuyện này ngay cả cô ấy cũng không biết ” Trình Duyệt cẩn thận trình bài những gì mình điều tra được, còn đem hình ảnh ra dẫn chứng cho Hạ Bắc Sâm xem.

Sắc mặt anh ngày một khó coi, một màu đen xám xịt, bình thường anh luôn dùng gương mặt này đối đãi mỉm cười với mọi người, nhưng với những chuyện của Doãn Gia anh ấy chưa bao giờ vui vẻ.


Anh ngẩn đầu nhìn Trình Duyệt lạnh giọng hỏi “ Vậy cô ấy bây giờ thế nào? ” anh đột nhiên có chút tò mò.

“ Cô ấy bây giờ cũng rất bình thường ạ, sống cùng với bà ngoại, còn đi làm thêm rất nhiều việc, những chuyện ba cô ấy làm cô ấy không biết vì khi sinh ra được 2 tuổi ba cô ấy đã mang cô ấy cho bà ngoại rồi đuổi cả hai người, nói thẳng thì Doãn Đạt và gia đình ông ta luôn tìm kiếm tin tức rồi sau đó làm khó cô ấy đặc biệt là con gái sau của ông ta ” Trình Duyệt có chút đau lòng nói, Doãn Từ Ân là người mà Hạ Bắc Sâm tìm kiếm sau khi biết được Doãn Đạt còn một người con gái.

Anh sau khi đến gặp mặt con gái của Doãn Đạt là Doãn Thư thì có chút bài xích với cô ta, cảm thấy không quen mắt, còn cô ta nhìn anh thì hai mắt sáng rỡ vừa về đã bắt Trình Duyệt điều tra, điều tra tận 4 năm, năm nay cũng chính là năm Hạ Bắc Sâm cùng Doãn Thư sẽ đính hôn.

“ Làm thêm ở đâu? ” Hạ Bắc Sâm thắc mắc nhìn Trình Duyệt lên tiếng.

“ Ban ngày ở tiệm sen đá, ban đêm sẽ làm nhân viên phục vụ ở quán bar ” Trình Duyệt chậm rãi nói.

Hạ Bắc Sâm bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt đỏ rực, quán bar? cô học năm ba rồi còn không biết quán bar có những thành phần gì ở đó sao? CMN Doãn Đạt ông đợi đấy.

Anh tức giận mắng một tiếng.

“ Trình Duyệt bỏ hết những cuộc gặp mặt của đối tác vào hôm nay ” Hạ Bắc Sâm lên tiếng giọng nói lạnh lẽo vô cùng.


Quán bar? anh từng rất ghét những người phụ nữ ở quán bar bọn họ đều chẳng ai tốt lành, đều lăng lộn trên giường với rất nhiều người vậy mà bây giờ cô ấy lại ở đó.

Doãn Đạt! Doãn Thư!
Đôi mắt của Hạ Bắc Sâm ngày một nổi đầy tơ máu.

Trình Duyệt khẽ gật đầu rồi ra ngoài thông báo, ngay cả trợ lý như anh ta cũng không biết được Hạ Bắc Sâm nghĩ cái gì, anh ta đã theo anh rất lâu rồi đã rất nhiều năm rồi, từng nhìn thấy anh vui vẻ đi gặp mặt hôn thê, nhưng sau khi về thì thái độ lạo vô cùng khó chịu.

Tính của Hạ Bắc Sâm rất kỳ lạ, anh không thích người khác làn trái ý anh, ai cũng không được phá bỏ quy tắc ấy, những thứ của anh dù anh có không thích người khác cũng đừng động vào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Chương 2


Doãn Từ Ân mệt mỏi sắp xếp giáo trình của mình vào balo, cô còn bài tiểu luận với một số bài tập còn chưa làm xong, thật sự mệt chết bà đây rồi.

Nhìn xuống đồng hồ trên tay sắp đến giờ đi làm rồi, hôm nay cô có nói với bà ngoại là sẽ học tăng tiết ở trường, nhưng thật ra là cô đi làm, Kỷ Thư Ninh từ phía sau chạy đến tâm trạng vô cùng vui vẻ khoác tay qua cổ của Doãn Từ Ân.

“ Ân Ân! Chúng ta đi ăn thịt xiên đi tớ đói chết mất thôi ” Kỷ Thư Ninh càu nhàu than vãn, còn bày ra vẻ mặt đáng thương đó nhìn Doãn Từ Ân.

Cô đẩy đầu Kỷ Thư Ninh ra có chút gấp gáp nhưng vẫn mỉm cười nói “ Đừng ăn mấy cái đó nữa không tốt cho sức khoẻ, tớ còn phải đi làm ” cô vừa nói bước chân cũng nhanh hơn một chút.

“ À mà Ân Ân! cậu biết gì không? hoa khôi khoa kinh tế Doãn Thư ấy nghe nói là hôn thê của Hạ Thiếu Gia đó thật ngưỡng mộ ” Kỷ Thư Ninh hai mắt đúng là có chút ngưỡng mộ thật, ngưỡng mộ cô ta lấy được chồng giàu.

Nhưng tính tình cô ta thì chẳng khác nào chó tha, lại còn hay sai người khác làm việc cho cô ta, bài luận cũng nhờ người ghi dùm, thua xa Doãn Từ Ân nhà cô, chung họ nhưng khác hoàn toàn.


“ À! ” Doãn Từ Ân à một cái rồi thôi, cô biết Doãn Thư chứ, nhưng cô không quan tâm lắm.

“ Tớ đi làm đây trễ rồi cậu về cẩn thận nhé bái bai ” Cô bắt xe đến chỗ làm, vẫy vẫy tay chào Kỷ Thư Ninh.

Cô không muốn quan tâm đến Doãn Gia dù sao gia đình đấy cũng không phải của cô, càn không liên quan gì đến người như cô, cô chỉ có bà ngoại thôi, ngoài bà ngoại ai cô cũng không cần nữa.

Quản lý ở quán bar rất thích cô vì cô rất vui vẻ lại còn vô cùng chăm chỉ làm việc.

Đồng phục ở quán bar váy có chút ngắn nên cô có chút không thoải mái nhưng dù sao cũng là tính chất công việc cô cũng không thể không mặc, làm việc ở quán bar rất cực nhưng được cái tiền lương rất cao.

Doãn Từ Ân bưng khây rượu đặt xuống bàn cho khách, vị khách đó không ai khác chính là Hạ Bắc Sâm nhưng anh biết cô, còn cô không biết anh, chai rượu vang đắt tiền được đặt xuống bàn Vip.

Ánh mắt anh nhìn cô chăm chú không một chút động tĩnh tựa như mặt biển phẳng lặng, giây phút cô bước vào anh đã thấy rồi, anh đến rất sớm, đến đây để đợi nhìn thấy cô.

“ Cô làm việc cho quản lý Kim à? ” Hạ Bắc Sâm cầm lấy một ly rượu cô đã rót thông thả vắt chéo chân nhìn cô nói.

Doãn Từ Ân có chút ngơ ngác sau đó cũng gật đầu “ Vâng ”.

“ Cô tên gì vậy? ” Hạ Bắc Sâm tiếp tục hỏi cô, anh muốn ngắm nhìn người con gái này một chút, đã 20 năm rồi, anh chưa từng gặp lại cô, lúc trước cô chỉ có bé tí bé hơn anh rất nhiều.

Nhưng bây giờ nhìn xem, cô đã lớn như vậy thân hình cũng rất mê người.


“ Tôi họ Doãn tên Từ Ân ạ ” Cô rất lịch sự, cũng rất biết nghe lời, chưa từng làm trái ý quản lý cũng chưa từng làm phật lòng khách, nhìn bộ dạng của cô không ai nỡ bắt nạt.

“ Ừ ” Anh nốc hết một ly rượu vang xong chỉ nhàn nhạt nói một chữ.

Doãn Từ Ân sắp xếp xong cũng rời đi đến quầy pha chế để bưng tiếp rượu, cô làm việc không ngừng nhưng nụ cười trên môi vẫn chưa từng tắt đi.

Hạ Bắc Sâm cuối cùng cũng không nhịn được mà gọi cho quản lý Kim, ánh mắt vẫn dáng lên người cô.

Quản lý Kim nhìn thấy số điện thoại của anh thì có chút hốt hoảng, nhanh chóng nghe máy, ai lại không biết Hạ Bắc Sâm của Bạc Thành ngau cả cảnh sát ở thành phố này cũng phải vuốt mặt nể mũi của anh.

“ Alo Anh Hạ ” Giọng quản lý Kim có chút không giữ được bình tĩnh nếu làm phật lòng vị Hạ Gia Gia này bọn họ chắc chắn khỏi đi làm.

Hạ Bắc Sâm nhìn cô ánh mắt thích thú, giọng không nóng không lạnh chậm rãi nói “ Quản lý Kim tối nay tôi muốn Doãn Từ Ân ”.

Quản lý Kim nghe xong túa cả mồ hôi hột bình thường Hạ Bắc Sâm chỉ cần tiếp rượu, chưa từng muốn qua đêm cùng với ai vậy mà hôm nay lại muốn Doãn Từ Ân?

“ Anh Hạ! Doãn! Doãn Từ Ân cô ấy chỉ làm nhân viên phục vụ không làm những cái khác ạ ” Giọng quản lý Kim run run có thể nhìn ra được.

“ Tôi không quan tâm, chỉ biết tối nay tôi muốn cô ấy, bao nhiêu tiền tôi cũng chi, chỉ là nếu Doãn Từ Ân không đến cái quán bar này xem ra cũng nên dừng hoạt động nhỉ? ” Hạ Bắc Sâm thông thả nở nụ cười vô tượng trưng quét mắt qua Quản Lý Kim đang đứng ở quầy bằng ánh mắt lạnh tanh khiến anh ta run rẩy không thôi.

Anh ta mỉm cười nhìn anh giọng truyền qua điện vẫn còn run rẩy “ Anh Hạ muốn đều được, em sẽ sắp xếp anh yên tâm cô ấy sẽ đến ạ ” anh ta cắn răng không biết mở lời với cô thế nào.

Hạ Bắc Sâm nhướng mài gật đầu một cái thái độ vô cùng hài lòng, Bạc Thành này là của anh, anh nói một tiếng quán bar này có thể cũng sập ngay trong đêm.

Thật mong chờ vào đêm nay quá đi mất.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Chương 3


Nhìn xuống đồng hồ, rượu cũng đã hết rồi tất nhiên nên vào việc chính, Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy, cầu thang lên phòng nghĩ ở ngay cạnh quầy, anh bước chân thẳng tấp chỉnh trang lại trang phục của mình.

Tấm thẻ đen được anh quăn vào người Quản Lý Kin khiến anh ta giật mình nhìn anh khẽ gật đầu.

Hạ Bắc Sâm đi lên phòng nghĩ rồi nhìn tấm thẻ đen này anh ta cũng có chút thèm thuồng.

Doãn Từ Ân chậm rãi cầm khây bưng rượu đặt lên quầy pha chế, chuẩn bị bưng một khây mới rời đi.

Cánh tay đột nhiên bị Quản Lý Kim nắm lấy khiến cô giật mình đưa mắt anh nhìn anh ta thắc mắc hỏi “ quản lý có chuyện gì sao? ”.

“ Từ Ân em bưng khây này lên phòng VIP 251 giúp anh nhé, khách yêu cầu anh trả thêm tiền cho em ” Quản Lý Kim đặt ly rượu quen thuộc vào khây kèm theo chai rượu cùng loại khi nãy Hạ Bắc Sâm dùng.

Cô nhìn anh ta có chút bất ngờ “ Quản lý hôm nay anh cũng thật hào phóng ”.

“ Nhớ trả thêm tiền nhé ” Cô bật cười cầm khây rượu bước lên cầu thang bên cạnh.


Quản Lý Kim mỉm cười gượng gạo nhìn cô “ Được! Được! ” anh ta sẽ xin lỗi cô sao vậy, dù sao quán bar này cũng không thể đóng cửa được.

Hạ Bắc Sâm tắm rửa sạch sẽ xong mặc áo choàng tắm trắng được chuẩn bị sẵn, anh thông thả vắt chéo chân mân mê ly rượu vang đáy mắt hiện lên ý cười.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, anh liếc mắt sang nhìn một cái “ Vào đi ” anh đứng bật dậy bước chân chậm rãi đi đến giường ngồi xuống.

Doãn Từ Ân nghe tiếng bên trong liền mở cửa bước vào, nhưng mà sao cô có chút chóng mặt cơ thể cũng nóng lên cái cảm giác này cô đã cảm nhận được rõ rệt khi đứng trước cửa phòng rồi.

Cô cứ nghĩ là do cô chưa ăn gì nên mới bị như vậy nên cô cố gắng làm xong để xuống xin về sớm.

Đặt khây rượu lên bàn, trước mặt của Doãn Từ Ân ngày một mờ nhạt, Hạ Bắc Sâm vừa nhìn đã biết Quản Lý Kim lại giở trò trong ly rượu bằng thứ hương quen thuộc rồi.

Cô vừa xoay người rời đi thì Hạ Bắc Sâm đã vươn tay kéo cô lại, Doãn Từ Ân vì chóng mặt không giữ được thăng bằng liền ngã vào lòng anh.

“ Buông! buông ra ” Doãn Từ Ân có chút run run khi bị anh đụng chạm vào người liền khó khăn lên tiếng.

Hạ Bắc Sâm ép cô lên ghế sofa chóng hai tay lên ghế ánh mắt nhìn cô có chút quỷ dị “ Doãn Tiểu Thư! Tôi buông ra em cũng không đứng vững được ” anh vuốt v e gương mặt trắng noãn của cô, khẽ li3m môi một cái.

“ Nhìn em thú vị thật đó, nói xem có muốn anh Hạ giúp em hết khó chịu không? ” Hạ Bắc Sâm tay không yên phận vuốt v e lấy cơ thể đầy đặn, mùi vị thiếu nữ của cô lên tiếng một cách chậm rãi.

Doãn Từ Ân liên tục xua tay còn nắm lấy tay anh ý muốn đẩy tay anh ra khỏi người mình coi khó chịu lên tiếng “ Tôi! tôi muốn về nhà! khó! khó chịu quá ”.

Hạ Bắc Sâm cúi người hôn lên hõm cổ của cô, anh không còn cách nào khác ép buộc cô bên cạnh, chi bằng làm tiểu nhân một lần không cần làm anh hùng nữa.

“ Ân Ân! Nói anh Hạ nghe xem có muốn anh Hạ giúp em không? ” Anh lời nói đầy mê hoặc cẩn thận từng chút một mà dụ dỗ cô.


Cơ thể của Doãn Từ Ân ngày một nóng lên, cô uốn éo cơ thể của mình một cách khó chịu, cả cơ thể đều mềm nhũn chân cũng đứng không vững nữa, đầu óc trống rỗng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Môi cô mấp mấy “ Muốn! muốn ạ! khó chịu quá ” bất giác mà vòng tay qua cổ của anh.

Hạ Bắc Sâm li3m môi, nhận thấy sự đồng ý của cô, anh chậm rãi mở từng cút áo sơ mi trên người cô ra, bàn tay có chút thuần thục cởi bỏ chiếc áo nhỏ bên trong.

Đúng là thật đẹp mắt.

Anh cắn m*t cơ thể của cô, một cách nhẹ nhàng, khiến cô cảm thấy có chút dễ chịu mà luồng tay vào tóc anh, đôi môi khô khốc bị anh áp môi lên cứ như tìm được nguồn nước mà vụn về m*t lấy.

Kéo một cái áo dây áo choàng tắm liền bung ra, tay áo rơi xuống cánh tay anh, Hạ Bắc Sâm bế cô đặt lên giường chậm rãi giúp cô không khó chịu.

Quản Lý Kim đúng là ác thật lần này lại dùng loại mạnh với cô.

Hạ Bắc Sâm chậm rãi đi vào bên trong cô, anh liền cảm nhận được cmn đây chính là lần đầu của cô cũng là lần đầu của anh.

“ Aaa!.

đau quá! đau chết mất ” Doãn Từ Ân trợn tròn mắt xong xua tay khóc nức nở vì đau, thật sự rất đau cảm giác như bên dưới bị xé toạc ra vậy.


“ Ân Ân ngoan! chịu một chút anh Hạ giúp em có được không ” Hạ Bắc Sâm lau nước mắt cho cô, anh hôn lên mắt cẩn thận từng chút dụ dỗ cô.

Bên dưới chất lỏng màu đỏ đã chảy ra ga giường khiến anh có chút sững người.

Áp môi mình lên môi cô làm cô phân tâm mà thả lỏng bên dưới, Hạ Bắc Sâm di chuyển chậm rãi từng chút một dù là lần đầu nhưng đều là anh dẫn dắt cô chậm rãi từng chút từng chút.

Anh còn không kiên dè để lại dấu hôn khắp người của cô, Doãn Từ Ân mất rất lâu mới cảm nhận được kh0ái cảm mà bắt nhịp theo Hạ Bắc Sâm, cô rất vụn về khiến anh bật cười.

Sự cưng chiều của Hạ Bắc Sâm bây giờ mới thể hiện ra, anh vén tóc cô ra phía sau vùi đầu vào hõm cổ hít lấy mùi hương của cô, bên dưới vẫn di chuyển.

Vì là lần đầu muốn làm nhiều cũng không được, đợi đến khi cô hết khó chịu ngủ thiếp đi anh mới dừng lại phóng thích lên người của cô xong rồi bế cô đi tắm sạch sẽ rồi mới đưa cô về giường ngủ tiếp.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Chương 4


Hạ Bắc Sâm thức trước cô, anh ăn mặc chỉnh tề là bộ vest đen đắc tiền tóc cũng được chải chuốt cẩn thận trông vô cùng đẹp trai, chỉ là ánh mắt nhìn cô vẫn là ánh mắt lưu anh.

Chân vắt chéo một tay gác lên thành sofa tay còn lại lắc lư ly rượu vang nhìn con mèo con vẫn đang nằm ngủ ngon lành trên giường mà mỉm cười.

Doãn Từ Ân như cũng cảm nhận được ánh mắt của người khác nhìn mình, cô khẽ động đậy liền cảm nhận được cả cơ thể đau không chịu được, cô không nhớ được hôm qua đã làm những gì chỉ nhớ được chuyện cô không muốn nhất đã xảy ra.

Mi mắt khẽ động cô chậm rãi mở mắt ra nhìn xung quanh, cả cơ thể cô trần như nhộng chỉ đắp mỗi chăn cô liền bật dậy mở to mắt, đập vào mắt cô là Hạ Bắc Sâm nhìn cô mỉm cười.

Chăn trên người tuột xuống khiến cô lộ ra đôi gò bông trước mắt nhìn anh trân trân, cô còn bất động mấy giây để load lại.

Anh khẽ nhướn mài nhìn cô “ Sáng sớm em đã muốn giết người? ”.

“ Tôi cho người mua đồ rồi ở trong phòng tắm, em vệ sinh cá nhân rồi chúng ta nói chuyện ” Hạ Bắc Sâm vẫn vô cùng thông thả nhìn cô một cách không giấu diếm, công khai mà nhìn.

Doãn Từ Ân giật mình kéo chăn che đi cơ thể mình, lời nói của Hạ Bắc Sâm như mê hoặc được cô, cô chậm rãi mà nghe theo anh vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.


Chiếc gương trong phòng tắm phản ánh lên chuyện hôm qua rất kịch liệt, bên dưới của cô cũng còn rất đau, trên người của cô toàn là dấu hôn do người đàn ông đó để lại, cô nhíu nhíu mài có chút bất mãn, nếu để bà ngoại biết được cô phải làm sao đây?
Doãn Từ Ân hít một hơi, xem như chuyện này chưa xảy ra, người đàn ông đó có lẽ là do say quá nên mới như vậy, hơn nữa hôm qua cô cảm thấy cơ thể mình rất lạ.

Tiếng vòi sen vang lên, dòng nước ấm chảy xuống người của Doãn Từ Ân khiến cô có chút dễ chịu.

Hạ Bắc Sâm nhìn vào cánh cửa phòng tắm, anh đúng thật rất thích hương vị của cô, cho nên dù cô có ghét anh cũng phải trói buộc cô bên cạnh mình.

Cũng may anh chọn cho cô chiếc đầm xuông body cổ cao có thể che được, còn có một chiếc áo khoác len màu trắng viền xanh đỏ trông có chút đẹp mắt, mặc lên người cô lộ ra đường cong xinh đẹp lại còn bắt mắt.

Cô bước ra chậm rãi đưa mắt nhìn người đàn ông trước mắt.

“ Lại đây? ” Hạ Bắc Sâm vỗ vỗ xuống chổ ngồi ở sofa bên cạnh.

Doãn Từ Ân cô đi lại nhưng không ngồi đưa mắt nhìn anh “ Chuyện!.

chuyện tối qua chúng ta đừng tính, xem như không quen biết nhau được không? ” nhìn bộ dạng thiếu nữ của cô có chút đáng thương ánh mắt nhìn anh cũng có chút khẩn cầu.

“ Không tính? em trúng thuốc là tôi giúp em, đó còn là lần đầu của tôi ” Hạ Bắc Sâm bật cười nhướn mài nhìn cô, lời nói mang theo ý trêu chọc.

“ Nhưng mà!.

nhưng mà tôi cũng là lần đầu ” Giọng của Doãn Từ Ân lí nhí có chút nhỏ nhưng đủ để Hạ Bắc Sâm nghe được.

Anh chậm rãi đẩy bản hợp đồng ra trước mặt cô, nhướn mài ý bảo cô đọc đi.

Doãn Từ Ân tay run run cầm lên đọc, đây là bản hợp đồng hôn nhân? nhưng lại không công khai ra bên ngoài.

Hạ Bắc Sâm thấy cô đọc mà có còn nhíu mài anh liền lên tiếng nói tiếp.


“ Ký hợp đồng với tôi, mỗi tháng tôi cho em 100 triệu hơn nữa chuyện này cũng sẽ không công bố ra bên ngoài em cứ yên tâm học tập ” Hạ Bắc Sâm vô cùng thông thả và kiên nhẫn đối với Doãn Từ Ân, cô chính là người duy nhất khiến anh phải nhẫn nại từng chút một.

Cô có chút thắc mắc, chỉ là lầm lỡ một đêm không nhất thiết phải bắt cô làm hợp đồng này, hơn nữa anh ta đẹp trai như vậy sao lại chọn người như cô?
“ Tại sao phải là tôi? ”.

Anh đứng bật dậy, đặt ly rượu trên bàn, tiến đến trước mặt cô, Doãn Từ Ân thấy anh tiến đến cô liền bất an lùi lại một bước, anh thấy vậy liền vươn tay kéo cô lại.

Một tay vòng lấy eo cô mà siết ép sát vào người mình, anh nghiên đầu ghé vào tai cô thỏ thẻ, lời nói cũng có chút mê hoặc “ Doãn Từ Ân em có thể không biết tôi, nhưng tôi còn biết cả nhà họ Doãn của em, những chuyện em không biết tôi điều biết, ví dụ điển hình chính là lý do cái chết của mẹ em ”.

Doãn Từ Ân có chút sững người lại khó hiểu nhưng mấy giây sau đẩy người anh ra, ánh mắt có chút tức giận, người đàn ông này rốt cuộc là ai vậy? còn biết cả Doãn Gia?
“ Mẹ tôi thì sao? rốt cuộc anh là ai ” Đôi môi cô mấp mấy, nghe giọng điệu nghiêm túc đó cô biết chắc chắn có vấn đề.

Anh thở ra một hơi, vẻ mặt không bỡn cợt mà trở nên lạnh lùng đút hai tay vào túi quần ngồi xuống sofa vắt chéo chân nhìn cô lên tiếng “ Tôi nói mẹ em không phải do khó sinh mà chết, còn em muốn biết thì ký đi tôi nói cho em biết ”.

Cô cầm bản hợp đồng không ngần ngại mà ký lên bản điều lệ cũng chưa đọc hết, cái chết của mẹ cô, cô không muốn bỏ lỡ.

Hạ Bắc Sâm thích thú nhìn cô anh vô cùng hài lòng, đợi cô ký xong.

Doãn Từ Ân ký xong liền nhìn anh ánh mắt có chút sắc bén “ Tôi ký rồi anh nói đi ”.


“ Lại đây? ” Anh lại tiếp tục vỗ vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh mình.

Cô cũng chậm rãi đi đến, đột nhiên bị anh kéo tay một cái cô liền ngã nhàu vào lòng anh hốt hoảng sợ té tay cũng vòng qua cổ của anh, Hạ Bắc Sâm dùng tay siết lấy eo cô, giữ thật chặt không có ý định cho cô chạy trốn.

Anh ghé vào tai cô “ Cái chết của mẹ em liên quan đến Doãn Gia ”.

Doãn Từ Ân thừ người ra, mặc kệ anh vẫn đang động chạm lên cơ thể mình, anh còn vùi đầu vào hõm cổ cô để hít lấy mùi hương mà anh thích nó ở trên người cô.

Câu tiếp theo anh nói khiến cô trợn tròn mắt không dám tin, rốt cuộc cô cũng ngu ngốc như vậy, nhiều năm cũng chẳng thèm để ý dù biết đám người đó đang làm khó mình.

Hạ Bắc Sâm cầm lấy hộp nhung đỏ trên bàn, mân mê bàn tay của cô tìm đến ngón áp út mà đeo vào cho cô, anh vô cùng hài lòng, hôn lên tay cô.

Trên tay anh cũng có một chiếc cũng mẫu, chỉ là size to hơn một chút.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Chương 5


Hạ Bắc Sâm cùng Doãn Từ Ân bước ra khỏi quán bar vào sáng sớm, cô có chút bận lòng về những gì anh đã nói, nhưng mà hợp đồng cũng đã ký bây giờ thứ cô muốn biết chính là rốt cuộc Doãn Gia liên quan gì đến mẹ cô.

Bây giờ cô phải đến trường, dù chuyện gì xảy ra cô cũng phải đến trường, nếu không học kỳ này chỉ sợ lại nợ môn nữa mất.

“ Em có muốn ăn gì không? tôi đưa em đi ăn xong đến trường nhé ” Lời nói của anh không nóng cũng chẳng lạnh nhưng để ý thì có chút cưng chiều dành cho cô.

Doãn Từ Ân ngoan ngoãn lắc đầu “ Trễ rồi anh đưa tôi đến trường là được ” cô với Hạ Bắc Sâm nói chuyện mãi ở trong phòng, khi nãy anh còn định làm lần nữa nhưng cô cự tuyệt nên anh mới đưa cô đến trường.

Chiếc Rolls-Royce Phantom ở ngoài đường lao đi khiến mọi người có chút để ý biển số xe này vừa nhìn đã biết của người đứng đầu Bạc Thành rồi, ngoài Hạ Bắc Sâm ra còn ai sở hữu biển số ngũ quý nữa chứ.

Hạ Bắc Sâm còn chưa tới trường anh đã tấp vào một cửa hàng, tự mình mở cửa xe bước xuống, Doãn Từ Ân có chút ngờ nghệch quay đầu nhìn anh không biết anh lại muốn làm gì bây giờ cô đã sắp trễ học đến nơi rồi.

Tầm 10 phút sau anh quay lại trên tay là hai miếng sandwich với ly sữa đậu nành nóng trên tay.

“ Cho em.


Dù có trễ cũng không thể để bụng đói được ” Anh đưa cho cô.

Cô còn không hiểu chuyện gì đã bị anh nhét đồ ăn vào tay, xong lái xe đưa cô đến trường.

Doãn Từ Ân thấy anh đậu ngay cổng trường suýt chút thì sặc cả sữa đậu nành.

Đùa cô sao? anh lại dám đậu xe trước cửa trường? bao nhiêu người nhìn thấy chắc cô chết mất.

“ Sau này đừng đến quán bar làm việc, nếu không tôi sẽ nói với bà của em ” Hạ Bắc Sâm đưa mắt nhìn cô, ánh mắt có chút lành lạnh của anh, màu đen láy như có thể nhìn thấu cả con người của cô.

Doãn Từ Ân không trả lời lấy khẩu trang bịch che lại, còn tiện tay lấy cả chiếc mũ lưỡi trai đen của anh đặt trên xe đội lên một cách bình thản rồi bước xuống xe.

Cô chạy vào trước biết bao nhiêu sinh viên nhìn thấy, còn không dám quay đầu lại khiến anh nhìn thấy liền bật cười thích thú nhìn dáng của cô chạy vào trong.

Đợi bóng dáng của cô khuất rồi anh lái xe về Vũ Xuyên hôm nay anh có cuộc họp, chiều nay còn có buổi ăn tối với Doãn Gia, mặc dù không thích nhưng vuốt mặt cũng phải nể mũi.

Thật không thể biết Doãn Gia sẽ như thế nào nếu để ông anh biết được người có hôn ước không phải Doãn Thư mà là Doãn Từ Ân đã bị đuổi đi thì, có thể Doãn Gia sẽ bay màu với ông ấy trong vòng một đêm.

Trình Duyệt vừa thấy anh đến thì hớn hỡ, anh ta cứ ngỡ hôm nay anh lại làm lỡ cuộc họp nữa rồi, bây giờ Vũ Xuyên phải nhìn sắc mặt anh mà làm việc, nếu anh không đến chắc chắn cả đám người làm việc hôm nay sẽ làm việc trong sự lo âu.

“ Anh Hạ! anh đến rồi chúng ta vào họp thôi bọn họ đã đợi lâu lắm rồi ” Trình Duyệt trên tay là bản kế hoạch sắp được triển khai trong cuộc họp.

“ Ừm ” Anh cài cút áo vest lại thông thả đáp, còn nở một nụ cười khiến Trình Duyệt cảm thấy thở phào nhẹ nhõm hôm nay Hạ Gia Gia nhà bọn họ không tức giận.

Ở trường Kỷ Thư Ninh đã sắp tò mò đến chết khi cô ấy nhìn thấy Từ Ân bước xuống từ chiếc xe đó chạy bán sống bán chết vào lớp đến mức thở hồng hộc.

Cô nằm dài ra bàn, mệt chết đi được, cái tên đó lần sau đừng hòng cô cho anh ta đưa cô đến trường nhưng mà nhắc mới nhớ.


Anh ta tên gì nhỉ? cô đã thấy tên rồi nhưng bây giờ lại quên mất.

“ Ân Ân! Nhà ăn có món mới chúng ta đi thôi ” Kỷ Thư Ninh là loại người xem đồ ăn chính là nguồn sống, cô nàng trong mắt chỉ có đồ ăn, đến con trai cũng không thèm ngó, từ chối, chơi đùa biết bao nhiêu người.

Nhưng mà chết tiệt thật sao lại gặp Doãn Thư ở đây chứ? cô ta học kinh tế đến nhà ăn khoa luật làm gì, mặc kệ vậy dù sao cũng không muốn dính dáng đến.

“ Ồ? Doãn Từ Ân nữ thần khoa luật cũng biết đến nhà ăn à? ” Doãn Thư nhìn thấy cô tất nhiên là không vừa mắt, cô ta bây giờ nhìn ai cũng cảm thấy không vừa mắt, vì cô ta bây giờ là hôn thê của Đại Thiếu Gia Hạ Gia, dòng tộc đứng đầu Bạc Thành này cần phải sợ ai chứ.

Kỷ Thư Ninh vốn cũng là tiểu thư Kỷ Gia tất nhiên không sợ cô ta rồi, ăn hiếp cô nàng thì được đừng động đến Doãn Từ Ân “ Vậy cho hỏi Nữ thần khoa kinh tế đến khoa luật chúng tôi ăn ké à? ”.

“ Cần phải ăn ké sao? Thư Thư nhà chúng tôi tương lai là Thiếu Phu Nhân Hạ Gia đó, cô ăn nói cho cẩn thận ” Phương Bích bạn thân của Doãn Thư lên tiếng khinh thường nhìn Kỷ Thư Ninh khó chịu cùng với ánh mắt mỉa mai.

Doãn Thư nghe Phương Bích nói liền vô cùng vui vẻ hài lòng, dù sao những gì Phương Bích nói đều đúng, cả Kỷ Thư Ninh và Doãn Từ Ân cô sẽ tống cổ khỏi trường hết.

“ Thiếu Gia của Hạ Gia chắc là bị mù rồi mới đính hôn với cô, nếu không sao có thể chọn người nhân cách xấu như cô chứ ” Kỷ Thư Ninh khoanh tay nhếch mép bật lại không một chút kiêng dè.

Chỉ có Doãn Từ Ân lúc này có chút nhíu nhíu mài, Hạ Gia? người đàn ông đó cũng họ hạ chẳng lẽ trùng hợp đến vậy, anh ta còn biết rất rõ Doãn Gia nữa.

“ Thư Thư hôm nào cậu gọi hôn phu của cậu đến đi, cho bọn họ mở mang tầm mắt ” Phương Bích có chút tức giận khi nhìn thấy Kỷ Thư Ninh đang nhìn cô ta với ánh mắt xỉa xói.


Nhưng Doãn Thư liền lên tiếng “ Bắc Sâm sao? anh ấy rất bận không rảnh đến đây xem chó sủa đâu ” cô ta ngay cả gặp anh đều phải nhờ ba cô ta thì làm sao có thể gọi anh đến đây chứ.

Một tiếng nổ lớn vang lên Doãn Từ Ân nhớ rồi người đàn ông cùng với cô tối qua chính là Hạ Bắc Sâm không sai đâu, nhưng anh ta có vị hôn thê rồi lại tìm cô ký hợp đồng chẳng lẽ anh ta cũng không thích Doãn Thư?
Kỷ Thư Ninh vừa định cãi tiếp thì Doãn Từ Ân đã kéo tay cô nàng lại, cô nhìn Doãn Thư sau đó lên tiếng “ Hôn phu của cô tên Hạ Bắc Sâm à? Chúc mừng nhé ”.

Nói xong Doãn Từ Ân kéo Kỷ Thư Ninh đi ngang qua người cô ta, đột nhiên cô sững lại quay đầu nhìn cô ta nói “ Cô học kinh tế đúng không? đợi đi cô mà kinh doanh tôi nhất định làm luật sư cho công ty đối thủ của cô ” cô còn nhếch mép mỉa mai nhìn cô ta.

Đừng tưởng bà đây dễ ức hiếp, không muốn nói vì bà đây biết điều, nhưng với những con chó thế này nhất định cô sẽ không bỏ qua.

Lời nói của Doãn Từ Ân kích động đến Doãn Thư cô ta tức giận dậm chân vang thành tiếng, tay nắm thành nắm đấm ánh mắt ghét bỏ nhìn Doãn Từ Ân.

Cô chỉ là một đứa bin Doãn Gia từ bỏ thì có quyền gì lên tiếng với cô ta chứ? tức chết mà cô ta nhất định sẽ cho cô biết tay.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Chương 6


Đúng là Doãn Thư cô ta vừa về đến nhà đã nói với ba cô ta là Doãn Đạt chuyện cô mắng cô ta ở trường, gia đình bọn họ biết chứ, nhất là sau khi biết mẹ Doãn Từ Ân hứa hôn với Hạ Gia.

Lúc đầu bọn họ không quan tâm nhưng sau khi biết chuyện đó thì bọn họ luôn tìm cách loại bỏ Doãn Từ Ân để tránh hậu quả về sau.

Doãn Đạt ăn mặc chỉnh tề trên tay cầm tách trà nhấp một ngụm ánh mắt có chút phức tạp “ Con bé đó học luật à? ”.

“ Đúng vậy nó học luật, nó còn nói nếu con kinh doanh nó nhất định làm luật sư cho công ty đối thủ ” Doãn Thư khó chịu cô ta tức tối từ lúc ở trường đến bây giờ tức không chịu được, hơn nữa lúc sáng bọn họ còn đồn Doãn Từ Ân là con nhà giàu mà do cô giấu diếm không muốn người khác biết.

Còn mang cô ta ra so sánh với cô nữa, cô có chết cũng không chấp nhận ngang hàng với Doãn Từ Ân đâu.

“ Được rồi! Con lo chuẩn bị đón Hạ Thiếu cho tốt, những chuyện còn lại ba sẽ giúp con sắp xếp ” Doãn Đạt khẽ gật đầu, ông ta chỉ thua kém Hạ Gia một chút chứ không phải sợ cái gì, chỉ là Hạ Lão Gia thì có chút không ổn ông ta không dám đối đầu với ông ấy.

Đúng lúc chiếc Porsche của Hạ Bắc Sâm đậu trước Doãn Gia.


Rolls Royce-Phantom là để chở Ân Ân nhà anh, còn Porsche thì để lái đi những buổi xã giao không quan trọng thế này, dù sao anh cũng sẽ hủy hôn lật mặt với Doãn Gia sớm thôi, đợi đến khi anh tìm đủ chứng cứ giúp được Doãn Từ Ân.

Hạ Bắc Sâm trên tay cầm túi quà bên trong là chai rượu đắc tiền mua từ chuyến đi Pháp lần trước, không thể nói Hạ Bắc Sâm chỉ có một mặt lạnh, anh chính là cáo già lâu năm sẽ luôn nở nụ cười giản dị nhưng chắc chắn đằng sau những nụ cười đó đều là những âm mưu được anh tính toán rất kỹ.

Vừa thấy anh đến Doãn Thư đã ăn mặc xinh đẹp chạy ra đón anh, cô ta rất thích anh phải nói là rất rất thích anh, Doãn Thư khoác lấy tay anh nở nụ cười vô cùng vui vẻ.

“ Anh Hạ anh đến rồi, ba mẹ em đang đợi anh đấy ”
Mặc dù có chút bài xích với cô ta nhưng anh vẫn nở nụ cười vô cùng đẹp trai lên tiếng giọng nói cũng không nóng không lạnh “ Anh có chút việc của công ty xin lỗi em ”.

“ Ba ơi! anh Hạ đến rồi ” Doãn Thư mỉm cười khẽ gật đầu.

“ Chú Doãn! Con có mang chai rượu mua từ Pháp về đến cho chú mong chú sẽ thích ” Hạ Bắc Sâm bài ra gương mặt vui vẻ như không có chuyện gì, chiếc nhẫn cùng Từ Ân trên tay cũng được anh tháo ra cất trong chiếc hộp nhung vô cùng kỹ lưỡng.

Doãn Đạt nghe anh nói liền mỉm cười vui vẻ nhận lấy “ Thằng nhóc này con đến dùng bữa là vui rồi quà cáp cáo gì chứ ”
“ Nào ăn cơm thôi ” Doãn Đạt thấy anh vô cùng niềm nở với ông ta thì vui vô cùng, nếu ông ta liên hôn được với Hạ Gia thì ở Bạc Thành này ông ta còn sợ ai nữa chứ.

Hạ Bắc Sâm gật đầu, Doãn Thư vẫn bám dính anh như sam ngay cả bàn ăn cũng ngồi cạnh anh, đợi đi chỉ không lâu nữa cả nhà cô ta không thể vui thế này, đợi ông nội anh biết chuyện ông ấy nhất định không bỏ qua.

“ Bắc Sâm anh ăn nhiều một chút, đồ mẹ em nấu đều cho anh đấy ” Cô ta gấp cho anh một con tôm sốt vào bát của anh, còn vui vẻ nói chuyện.

Ba cô ta cũng vui vẻ nói tiếp “ Đúng đó, hôm nay những món thím con nấu đều là để cho con ”
Anh chỉ gật đầu vui vẻ, còn chưa đầy năm phút ông ta đã hỏi đến chuyện công ty của anh rồi, đúng là hồ ly, không đùa được.

“ Dạo này Vũ Xuyên của con có tốt không? Công việc thế nào? ” Doãn Đạt chậm rãi bài ra vẻ mặt quan tâm.

Hạ Bắc Sâm cũng dùng gương mặt xã giao đáp lại ông ấy, lời nói có chút lạnh “ Dạ công việc của con vẫn ổn chỉ là gần đây ký hợp đồng hơi nhiều ”

“ Ừm! Dạo gần đây Doãn Thị cũng có chút ổn định nhưng chú vẫn lo lắm ” Doãn Đạt gật gù nói.

“ Vậy sao? Nếu chú có chuyện gì khó khăn chú cứ nói con sẽ giúp chú ” Anh giả vờ bất ngờ, thật ra dạo gần đây đúng là Doãn Thị của Doãn Gia có chút đi xuống tất nhiên anh biết ông ta đang muốn lợi dụng mối quan hệ để được anh giúp đỡ rồi.

Nghe được những gì anh nói Doãn Đạt trong lòng như nở hoa “ Được vậy thì tốt quá chú cảm ơn con ”.

Lúc này Doãn Thư cũng muốn mách chuyện cô ta ở trường, thêm chuyện Phương Bích nói cũng khiến cô ta muốn thử một lần, nhất định phải cho bọn họ mở mang tầm mắt.

Doãn Thư gấp đồ ăn cho anh xong lên tiếng “ Vợ tương lai của anh ở trường bị người khác ức hiếp dữ lắm đó ” giọng điệu của cô ta có chút nũng nịu.

“ Còn có chuyện vậy sao? Ai mà gan thế ” Hạ Bắc Sâm nhướng mài, những thông tin ở trường anh đều biết vậy nên cô ta chắc chắn đang ám chỉ Doãn Từ Ân.

“ Đúng rồi đó, vậy nên ngày mai anh phải đến đón em tan học đấy ” Doãn Thư có chút uất ức, nước mắt sắp rơi đến nơi, cô ta gật gù nói với anh.

Đột nhiên trong đầu anh loé lên suy nghĩ gì đó, anh quay sang nhìn Doãn Thư gật đầu đồng ý “ Được ngày mai sẽ đón em ”.

Cô ta nghe vậy liền vui như được mùa, lần này cô nhất định cho bọn họ không khép được mồm.


Doãn Từ Ân vừa tiệm sen đá về, cả ngày nay khiến cô mệt chết đi được, nhưng vừa nhìn thấy bà ngoại ngồi vá lại mấy cái áo liền hết hốt hoảng chạy lại.

Bà ngoại rất hay bị thương, vậy nên cô buổi sáng sẽ thức sớm một chút giúp bà làm những việc nhà xong mới đến trường, cô không muốn bà làm mấy cái việc này, quần áo cũ bà đều cố gắng sửa lại mặc để có thể tiết kiệm được một chút.

“ Bà ơi! Chẳng phải con nói bà đừng vá nữa, nó thật sự sửa không được nữa rồi ” Cô nắm lấy tay bà, cầm lấy áo và kim chỉ đặt sang một bên nhìn bà có chút giận dỗi nói.

Bà ngoại bị cô phát hiện liền bật cười nói với cô “ Được! Được không sửa thì không sửa ” bà vén tóc cô ra phía sau, cô lúc nào cũng cằn nhằn bà như vậy cái gì cũng đòi làm.

Doãn Từ Ân gật đầu mỉm cười, cô biết nếu cô không đem giấu ngày mai bà lại mang ra sửa tiếp cho mà xem.

Cô muốn hỏi bà ngoại xem chuyện mẹ cô là thế nào, nhưng ngước nhìn người phị nữ xinh đẹp đó qua di ảnh, chẳng hiểu sao cô lại có cảm giác những gì Hạ Bắc Sâm nói đều là sự thật, chuyện này cô nhất định phải tìm ra chân tướng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Chương 7


Mới sáng sớm Hạ Bắc Sâm đã đợi cô ở trước con hẻm đầu nhà cô, đột nhiên muốn đến nhìn cô một chút, anh mặc áo vest đi làm, cà vạt cũng thắt chỉnh tề dáng vẻ không bỡn cợt mà còn rất trưởng thành điển trai.

Doãn Từ Ân mặc chiếc váy xuông dạng yếm cùng với áo thun trắng, mang đôi giày màu cùng màu bên ngoài là chiếc áo khoác bomber trông có chút cá tính lại có chút đáng yêu.

Cô bình thường có thể vui vẻ, nhưng nếu có chuyện gì đó cô sẽ tính toán rất kỹ, để đối phương dù có biện minh thế nào cũng không thể thắng cô.

“ Anh đến đây làm gì? ” Vừa nhìn thấy Hạ Bắc Sâm thì cô đã nhíu mài khó chịu, cô dù ký hợp đồng cái gì cũng làm rồi nhưng cô vẫn không có thiện cảm với cái tên này cho lắm.

Hạ Bắc Sâm mỉm cười nhạt nhẽo nhướn mày nói “ Đón em đi học không được à? ” anh khom người áp sát mặt mình vào mặt cô.

Anh hôm nay lái chiếc Rolls-Royce Phantom vì đón Doãn Từ Ân nên anh mới lái, nếu không đã lái Porsche rồi.

“ Không cần! ” Cô nhích người né sang một bên, lạnh nhạt nhìn anh.

Nhưng anh tất nhiên không bỏ qua cho cô rồi “ Biết sao bây giờ? tôi cứ thích làm thế đấy em không cần tôi cũng sẽ đưa em đến trường ” anh nắm lấy tay cô mân mê từng đốt ngón tay lời nói có chút bỡn cợt.

“ Vậy tôi hỏi anh.

Anh và Doãn Thư có hôn ước vậy tại sao lại muốn ký hợp đồng với tôi? các người là đang muốn đẩy tôi vào đường cùng sao? ” Doãn Từ Ân không một chút sợ hãi, ánh mắt vô cũng lạnh lẽo, đôi mắt của cô không phải lúc nào cũng chỉ có việc làm người khác động lòng.

Dáng vẻ đề phòng của cô khiến anh sững lại.

“ Lên xe tôi nói em nghe ”
Hạ Bắc Sâm quay lại dáng vẻ nghiêm túc buông tay cô ra, anh mở cửa xe cho cô, còn cười nhạt nhướn mày bảo cô vào bên trong xe.


Cô cũng vào bên trong nhưng gương mặt không chút cảm xúc, cô nghi ngờ vì cô không sợ bản thân mình xảy ra chuyện, cô chỉ sợ bọn họ làm hại đến bà của cô.

Bọn họ đều chẳng ai tốt lành luôn âm thầm muốn loại bỏ cô, luôn chèn ép cô khiến cô và bà đã chuyển chỗ ở không biết bao nhiêu lần.

Chiếc xe lăn bánh rời đi, Hạ Bắc Sâm sắc mặt khó coi, rốt cuộc dáng vẻ đề phòng anh khi nãy của cô là sao?
Doãn Gia bao nhiêu năm đã làm những gì với cô và bà ngoại rồi lại khiến cô có dáng vẻ đó.

“ Tôi không thích Doãn Thư, cũng không thích Doãn Gia tôi là vì ông nội nên mới đồng ý đính hôn ” Ánh mắt đen láy mang theo một màu nham hiểm của Hạ Bắc Sâm.

Anh thích kiểu gì đây? Nực cười thật!
“ Vậy thì sao? rốt cuộc anh muốn gì ở tôi chứ ” Doãn Từ Ân vẫn có chút thắc mắc, cô và anh không quen biết chính anh là người nói cho cô nghe chuyên mẹ cô, cũng chính anh là người bắt cô ký hợp đồng hôn nhân để hợp tác.

Hạ Bắc Sâm cầm lấy ly sữa đậu nành, cùng mỳ ý anh đã mua cho cô, đưa sang.

Ánh mắt vẫn sâu thẳm, ngay cả người như Doãn Từ Ân cũng không nhìn ra được rốt cuộc là anh đang suy tính cái gì với Doãn Gia? ghét đến mức sắp đính hôn lại lôi cô vào chuyện này.

Doãn Từ Ân cầm lấy đồ ăn sáng vẫn còn đang đợi câu trả lời của anh.

“ Tôi không muốn gì ở em, chỉ là thấy em thú vị hơn những người khác ”
“ Doãn Thư không thú vị à? đã thử qua chưa ” Lúc này Doãn Từ Ân ngẩn đầu tính tò mò lại không thể bỏ được.

“ Em là người duy nhất ở trên giường của tôi còn là lần đầu, ngoài ra không có ai ” Hạ Bắc Sâm nhún vai bình thản đáp, anh cũng không có ý định giấu diếm gì.

Dù sao bọn họ đều là lần đầu của nhau.


Cô chỉ khẽ Ồ lên một tiếng sau đó không nói gì nữa, định lừa cô sao? loại người tốn gái như anh không thể nào dành lần đầu cho cô.

Có chết cô mới tin.

Vì không muốn đến trường bị chú ý, nên cô bảo anh đậu xe cách trường để tránh chuyện bị mọi người chú ý, hôm trước mọi người đã bàn tán xôn xao rồi cô không muốn bị dò hỏi đâu.

Hạ Bắc Sâm nhìn dáng vẻ của cô liền bật cười, chỉ như vậy mà cô đã sợ rồi, sau này đến lúc biết chuyện thì anh phải làm sao đây?
Mang cô giấu trong lòng à?
“ Cảm ơn nhé Sâm Sâm haha ” Cô mỉm cười vui vẻ vẫy tay rời đi.

Dù sao hôm nay cũng không cần tốn tiền ăn sáng, thật tốt có thể tiết kiệm được một chút.

Hạ Bắc Sâm nhìn cô mỉm cười cộng thêm việc cô gọi anh là Sâm Sâm thì liền sững người, chỉ có ông nội thì mới gọi anh như vậy bây giờ lại có thêm cô gọi nghe cũng có chút thú vị.

Đợi bóng dáng cô khuất rồi Hạ Bắc Sâm liền châm một điếu thuốc, anh rít một hơi nhìn vào cổng trường của cô, ở đây chắc chắn xảy ra cuộc chiến chỉ là không biết nó sẽ bắt đầu vào lúc nào thôi.

Hết điếu thuốc Hạ Bắc Sâm liền đạp ga lái thẳng đến Bắc Lộ Thành.

Bắc Lộ Thành chính là sòng bạc lớn nhất ở Bạc Thành và người sở hữu sòng bạc này là Hạ Bắc Sâm anh và chỉ có Lăng Lục Phong mới biết ngoài ra đến đây những vị trí cấp cao mới có thể nhìn ra anh là ông chủ còn những người khác nhìn anh thì chỉ biết là khách đến chơi.

Ở đó sẽ chia làm ba cơ quan quản lý VIP, giám đốc, và nhân viên, hằng năm Bắc Lộ Thành thu về cho Hạ Bắc Sâm gần 50 triệu euro tiền ở sòng bạc sẽ được anh trích đem đi từ thiện.

Trại trẻ mồ côi, viện dưỡng lão, và những địa điểm từ thiện khác.


Hạ Bắc Sâm cởi bỏ áo vest khoác lên mình chiếc áo bành tô đen đội chiếc mũ lưỡi trai đen, chiếc mũ này còn vươn lại một chút hương thơm tóc của Doãn Từ Ân vậy nên xem ra hôm nay anh rất may mắn.

Không ai nhìn ra anh, nhưng anh liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy mẹ Doãn Thư sáng sớm đã ở đây đánh bạc.

Hoằng Tháo là VIP của khu đánh bạc này vừa nhìn đã thấy anh, Hạ Bắc Sâm nhướng mài một cái Hoằng Tháo đã hiểu vấn đề quay người đi lên lầu.

Chiếc thẻ độc quyền của Bắc Lộ Thành được Hạ Bắc Sâm đưa vào máy quét xong liền tiến lên phòng VIP căn phòng lắp kính bên ngoài không nhìn được nhưng bên trong có thể nhìn thấy mọi hoạt động bên ngoài.

“ Bà ấy đã chơi bao nhiêu rồi? ” Hạ Bắc Sâm cầm lấy ly rượu lắc lư nhìn người phụ nữ trung niên có vẻ bực tức vì thua bài.

Hoằng Tháo chậm rãi cung kính nói “ Anh Hạ! bà ấy đã thua gần 100 triệu rồi ”.

“ Ừm! Nếu bà ấy thiếu tiền cứ cho bà ấy vay ” Hạ Bắc Sâm nhếch mép, người phụ nữ này có khi lại là thứ khiến Doãn Gia sụp đổ.

“ Hoằng Tứ đâu? ” Anh liếc mắt một cái không thấy Hoằng Tứ đâu liền lên tiếng hỏi.

Hoằng Tháo và Hoằng Tứ là người giữ sòng bạc này, dáng vẻ của họ có chút thư sinh nhưng đừng nhìn bề ngoài như vậy mà coi thường, bọn họ đều là cao thủ kick boxing và Muay Thái.

“ Anh Hạ! Chẳng phải anh bảo cậu ấy đến trường Đông Bắc để canh chừng cô Doãn Từ Ân và Doãn Thư ạ ” Anh ta bất ngờ khi hỏi đến, rõ ràng lúc tối anh gọi đến bảo Hoằng Tứ nộp hồ sơ vào lớp cô để học bao nhiêu tiền anh cũng chi, vậy mà bây giờ lại hỏi anh ta khiến anh ta có chút giật mình.

Anh đặt ly rượu xuống nhìn Hoằng Tháo “ Sau này gọi Doãn Từ Ân là Chị Dâu ” vì cô thứ duy nhất mà Hạ Bắc Sâm muốn, từ bé đến lớn chỉ muốn một mình cô.

Nghe anh nói Hoằng Tháo liền bất ngờ nhướng mài, vẫn là cái tính tò mò đó của anh ta, anh ta liền lên tiếng hỏi anh “ Anh Hạ! chị ấy lấy anh à ”.

“ Cô ấy không lấy tôi chẳng lẽ lấy cậu? ” Anh liếc xéo Hoằng Tháo một cái.

“ Nhưng mà anh rõ ràng người có hôn ước là Doãn Thư mà? ”.


“ Thích Doãn Thư lắm à? thích thì tự cậu đi mà lấy ” Hạ Bắc Sâm suýt chút thì tức chết, đó là lý do anh không để Hoằng Tháo đến trường của cô.

Có khi cậu ta vừa đến được vài ngày, dưới sự nhạy bén của cô đã bị cô phát hiện, cô mà biết được sẽ lại trách anh như chuyện anh giấu cô có hô ước với Doãn Thư thôi mà cô đã đề phòng anh như vậy rồi.

Ở đây cũng không nên ở lại lâu, sẽ xảy ra chuyện mất Bắc Lộ Thành hôm nào cũng sẽ có chuyện thua bài rồi làm loạn nghe bọn họ mắng nhau nhức đầu chết đi được.

Sinh viên năm ba chuyển về mà không cần học lại, vậy mà lại vào lớp của Doãn Từ Ân cô? cái người này xem ra cũng bỏ không ít tiền đâu, cô chống cằm nhìn người con trai dáng vẻ thư sinh trên bục giảng đang giới thiệu.

“ Ân Ân! cậu ấy cũng thật là đẹp trai, xem ra tớ phải chăm chỉ đi học hơn rồi ” Kỷ Thư Ninh hai mắt gặp trai đẹp là sáng lên, thiếu một chút nữa là chạy lên ôm lấy cái người thư sinh đó.

“ Không đẹp ”
Doãn Từ Ân lạnh nhạt nói, cô mang tập ra ghi lại những bài hôm qua bỏ sót, mê trai không thể qua môn như vậy sẽ rất tốn tiền, thật phung phí.

Hoằng Tứ được Hạ Bắc Sâm đưa đến lớp để quan sát hành động của cô, nhất cử nhất động đều phải thông báo cho anh.

Cậu ta chọn ngồi ở trước chỗ của cô, vẻ mặt đẹp trai lại hướng ngoại vừa thấy Kỷ Thư Ninh liền bắt chuyện trước vì vừa nhìn đã biết Kỷ Thư Ninh mê cậu ta đến mức ch ảy nước vải rồi.

“ Chào cậu tôi là người mới mong được chỉ bảo ”.

“ Tôi nên Kỷ Thư Ninh ” Kỷ Thư Ninh cô nàng vô cùng vui vẻ, bắt tay trò chuyện.

Chỉ có cô là im lặng không nói gì, thứ cô cần bây giờ chính là bằng chứng và những thông tin về cái chết của mẹ cô, chỉ cần nó thật sự liên quan đến Doãn Gia.

Đừng nói là Doãn Thư ngay cả ba ruột của cô, cô cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho bất kỳ người nào ở đó, bao nhiêu sự chèn ép cô đều sẽ trả đủ cho bọn họ, một chút cũng không thiếu đâu.

Doãn Thư chắc chắn sẽ phát điên khi biết được cô đã ngủ với vị hôn phu của cô ta, người ta cô ta ngay cả ở cùng cũng không thể.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Chương 8


Đúng như những gì Hạ Bắc Sâm đã hứa với Doãn Thư buổi chiều tan tầm anh đón cô ta nhưng lúc sáng đưa Doãn Từ Ân đi học thì lái Rolls Royce phantom còn đón Doãn Thư lạo chạy Porsche.

Sắc mặt của anh có chút không tình nguyện, nhưng trong lòng lại có chút thắc mắc nếu cô nhìn thấy thì cô có giận không?
Trong khuôn viên trường Doãn Từ Ân cùng Kỷ Thư Ninh và Hoằng Tứ lại đụng mặt của Phương Bích và Doãn Thư hai người này thật sự rất đáng ghét, cho dù bọn cô không làm gì họ cũng lại nói bóng nói gió để gây sự.

“ Doãn Từ Ân! Loại người mồ côi như cô sẽ mãi ở dưới tầng lớp thấp kém thôi ” Doãn Thư khoanh tay nhìn cô dáng vẻ vô cùng khinh người.

Hôm nay Hạ Bắc Sâm sẽ đến đón cô ta vậy nên cô ta chắc chắn sẽ cho bọn họ mở mang tầm mắt, cô ta nhất định tống cổ cô ra khỏi trường trước khi cô tốt nghiệp.

Nhưng Doãn Từ Ân sau khi biết Doãn Gia liên quan đến cái chết của mẹ cô thì hình như một chút kiêng dè cô cũng không dành cho bọn họ.

Cô vung tay tát thẳng vào mặt của Doãn Thư khiến cô ta lùi lại mấy bước bất ngờ nhìn cô.

“ Chát ”
“ Sao cô cứ thích gây sự với tôi nhỉ? Doãn Gia các người nhiều tiền mà sao không tìm người dạy cách làm người cho cô vậy? ” Ánh mắt sắc bén của Doãn Từ Ân khiến bọn họ có chút bất ngờ, ngay cả Kỷ Thư Ninh cũng chưa từng nghĩ cô sẽ ra tay đánh Doãn Thư.


Doãn Thư tức giận định vung tay đánh cô thì cánh tay bị Hoằng Tứ chụp lấy lơ lửng trên không trung khiến cô ta tức đến đỏ mặt.

Sắc mặt của Hoằng Tứ lúc này cũng cơ chút khó coi “ Đừng động vào cô ấy ” cậu ta buông tay Doãn Thư ra khó chịu nói.

“ Các người ỷ đông hiếp yếu! các người đợi đấy ” Doãn Thư không làm gì được liền tức giận bỏ đi, cô ta còn lườm cô một cái Phương Bích cũng tức giận cũng không kém.

Doãn Từ Ân khó chịu mắng “ Đồ điên ”.

Doãn Thư chạy ra liền nhìn thấy Hạ Bắc Sâm đang hút thuốc đứng dựa vào chiếc Porsche dáng vẻ vô cùng đẹp mắt khiến sinh viên nữ tan tầm còn lén lút quay đầu lại nhìn anh.

Vừa nhìn thấy thì đã không cầm lòng được, cô ta liền làm nũng nước mắt rơi lã chã chạy đến ôm Hạ Bắc Sâm như cách đánh dấu chủ quyền.

Hạ Bắc Sâm dụi bỏ điếu thuốc nhạt nhẽo hỏi cô ta “ Sao vậy? ”.

“ Bắc Sâm! em vừa nãy bị người khác còn bị đánh nữa ” Doãn Thư mặc kệ Phương Bích bạn cô ta đang trố mắt nhìn, cô ta vẫn ôm lấy anh khóc không ngừng.

Lần này Phương Bích thật mở mang tầm mắt, người đàn ông này đúng là đẹp không tùy vết.

Anh kéo cô ta ra khỏi người mình giọng điệu vẫn lạnh nhạt “ Đừng khóc nữa, nói anh nghe là ai dám đánh em ”
Doãn Thư còn chưa kịp lên tiếng trả lời thì cô từ trong trường bước ra trả lời thay cô ta, ánh mắt của cô dáng lên người anh, mỉm cười mỉa mai.

“ Là tôi đánh đấy thì sao? ” Doãn Từ Ân nhìn Hạ Bắc Sâm cô trong lòng có chút không vui khi nhìn thấy anh ôm Doãn Thư trong lòng.

Chẳng phải lúc sáng nói không thích à? bây giờ còn ôm ấp trước cổng trường như vậy.


Doãn Thư và Phương Bích quay đầu lại nhìn cô ánh mắt chán ghét vô cùng.

“ Là cô ta đánh em đấy Bắc Sâm anh mau làm chủ cho em đi ” Cô ta nắm lấy cánh tay anh lay lay, giọng nói nũng nịu muốn được dỗ dành của cô ta khiến người xem phát ngấy.

Anh buông cô ta ra tiến lại đến gần chổ của Doãn Từ Ân đáng nhướng mài ánh mắt đầy khó chịu đang nhìn anh.

Hoằng Tứ nhìn thấy cũng bất giác kéo Kỷ Thư Ninh cách xa hai người họ một chút, không biết anh Hạ nhà bọn họ hôm nay đến đây làm gì, nhưng thái độ này chính là có một chút không bình thường tránh đi thì tốt hơn.

Hai tay đút túi quần một cách tùy tiện, anh khom người nhìn Doãn Từ Ân, nghiên đầu ghé vào tai cô mà thỏ thẻ.

“ Bé con không được đánh người đâu ”.

“ Sao? sót rồi à ” Cô nhếch mép cũng ghé vào tai anh nói nhỏ, liếc mắt nhìn Doãn Thư còn đang trơ mắt nhìn bọn họ vởi vẻ nghi hoặc.

Hạ Bắc Sâm liền mỉm cười nói tiếp giọng điệu rất nhỏ đủ chỉ một mình cô nghe thấy “ Không sót không sót.

Tối nay chúng ta nói chuyện một chút ”.

Nói xong anh liền đứng thẳng dậy, dõng dạt lớn tiếng nhìn cô, ánh mắt còn mang theo ý cười “ Cô sau này đừng động vào cô ấy, nếu không đừng trách tôi ” anh nói xong còn xoay người bước đi thẳng tấp.


Doãn Thư nghe anh nói cô ta liền nhếch mép, nụ cười tưới không ít nhướng mài nhìn cô, ý cô ta muốn nói rằng cả đời của cô sẽ không thắng nổi cô ta đâu vậy nên đừng hòng mà đối đầu với cô ta.

Ngay cả Phương Bích bây giờ cũng cảm thấy, lựa chọn theo Doãn Thư đúng là sự đúng đắng bây giờ có cô ta chống lưng thì không cần sợ gì cả.

Anh mỉm cười nhìn Doãn Thư “ Về nhà thôi, anh còn có việc bận ”.

“ Vâng ạ ”
Hạ Bắc Sâm lịch sự mở cửa xe cho cô ta, anh còn khẽ quay đầu nhìn cô gật đầu chào một cái rồi mới vào bên trong lái xe rời đi.

Chỉ có Doãn Từ Ân là khó chịu không hiểu anh đang làm cái gì mà nhìn theo, trong lòng còn có chút tức giận, cái tên chết tiệt này, ý anh là gì chứ?
Điên chết mất.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Chương 9


Doãn Từ Ân vốn không định đến nhà của Hạ Bắc Sâm, cô không muốn gặp anh, cái tên này cô không hiểu nổi được anh.

Nhưng vừa về đến nhà Hạ Bắc Sâm lại nhắn tin, anh nhắn rất ngắn ngọn nhưng khiến cô tức tốc chạy đến đây.
Nội dung tin nhắn của anh mang theo chút đe doạ | Một là em đến nhà tôi, hai là tôi đến nhà em |
Nếu để anh đến nhà cô chẳng khác nào cô tự đào hố chôn mình đâu chứ, bà mà biết bà sẽ mắng cô đến chết mất.
Cô mặc chiếc áo sơ mi cùng với quần jeans xuông mang giày bata trông vô cùng thoải mái, trước khi đến anh có nhắn mật khẩu nhà cho cô, vậy nên khi cô đến đây chỉ cần nhập mật khẩu là có thể vào.
Nhưng hình như căn nhà này có chút mới, nó vẫn chưa được bài trí xong mọi thứ vẫn còn trông rất đơn giản, chỉ là tone màu cổ điển nhưng thiết kế hiện đại đơn giản, cô trông có chút thích thú.
“ Em đến rồi? ” Hạ Bắc Sâm từ trên lầu bước xuống, anh không mặc áo bên dưới chỉ mặt chiếc quần tây đen.
Để lộ ra cơ thể săn chắc màu đồng của mình, Hạ Bắc Sâm vô cùng thông thả không một chút ngại ngùng.
Nghe thấy tiếng của anh cô khẽ quay đầu vừa nhìn thấy anh cô đã hét lên “ Aaaaa.....Hạ Bắc Sâm anh làm cái gì vậy? ”.
Hai má của cô đỏ ửng đầy ngại ngùng khi nhìn thấy anh không mặc áo “ Em ngại cái gì? cái gì của tôi em đều thấy qua rồi còn gì đâu? ” anh nhướng mài nắm lấy tay cô hôn lên một cái.
“ Anh...anh mặc áo vào rồi chúng ta nói chuyện được không? ” Doãn Từ Ân nhìn anh, cô ngại đến mức lành tai cũng đỏ lên rồi, cô cảm thấy như vậy không tiện cho lắm.

Nhưng Hạ Bắc Sâm chính là cố ý cho cô chiêm ngưỡng cơ thể hoàn hảo có một không hai của anh “ Tôi không mặc...!Nếu được thì em có thể mặc cho tôi ” anh dáng vẻ trêu chọc ghé vào tai cô nói.
“ Bi3n thái ” Doãn Từ Ân nghe anh nói thì cũng mặc kệ mà mắng anh một câu.
Cô vừa định ngồi vào sofa nhưng mông còn chưa chạm vào được sofa thì đã bị anh kéo bật dậy, anh không nói không rằng kéo cô đi thẳng vào bếp.
Nắm lấy cả hai tay cô đặt dưới vòi nước, khiến Doãn Từ Ân bất ngờ không hiểu chuyện gì xảy ra, trơ mắt nhìn anh, cô thấy anh còn lấy xà phòng để rửa tay cho cô một cách vô cùng kỹ lưỡng.
Hạ Bắc Sâm đột nhiên nhớ lại chuyện lúc chiều cô đánh Doãn Thư.
Rửa tay cho cô, tất nhiên phải rửa tay cô ta bẩn như vậy sẽ làm bẩn tay cô mất, ông đây không muốn.
“ Anh làm sao vậy? ” Cô tò mò lên tiếng.
“ Rửa tay cho em, chẳng phải lúc chiều em đánh cô ta à? bẩn chết đi được ” Hạ Bắc Sâm cứ rửa đi rửa lại tay cô đến khi anh cảm thấy tay cô sạch sẽ thơm tho rồi mới chịu thôi.
Doãn Từ Ân bật cười nhìn dáng vẻ này của anh, dù bọn họ chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng dáng vẻ này của anh thật khiến cô lầm tưởng anh chính là chồng thật của cô không đấy.
Nhớ lain lúc chiều trước khi anh đi thì đã nói gì với cô nhỉ?
“ Cô sau này đừng động vào cô ấy, nếu không đừng trách tôi ” Doãn Từ Ân lên tiếng nhìn anh, cô cũng nở nụ cười trêu chọc.
Hạ Bắc Sâm nghe liền giật phắn mình, sau đó liền nở nụ cười đáp lại cô “ Tất nhiên là không được động vào rồi, cô ta bẩn như vậy em động vào rất mất công tôi rửa tay cho em ”.
“ Anh cũng thật mồm mép ” Cô bật cười đầy vui vẻ.

Hai người họ đi ra phòng khách, anh pha cho cô cốc sữa đặt lên bàn rồi bình thản mở ngăn tủ ra đem cho cô một bản thông tin điều tra mà Trình Duyệt đã đưa cho anh.
Anh định để sau này sẽ đưa cho cô, nhưng Doãn Gia đã dời lịch đính hôn vào 8 tháng tới chứ không phải 12 tháng, ông đây làm sao có thể đính hôn được chứ, có chết cũng không muốn.
Doãn Từ Ân chậm rãi, tay cô khẽ run lên nhìn từng dòng từng dòng một khiến cô không dám tin được vào mắt mình
22 năm trước.
Ngày mà mẹ cô đang mang thai cô.
Doãn Đạt từ công Doãn Thị trở về, ông ta say rượu trên cổ áo của ông ta còn có vết son đỏ chói, ông ta nhìn mẹ cô bụng to vượt mặt đang ngồi ở sofa nhìn ông ta.
“ Doãn Đạt? anh lại ra ngoài ăn nằm cùng người khác sao? ” Mạc Tích mẹ cô nhìn ông ta nước mắt rưng rưng có chút uất ức.
“ Thì sao? có tin tôi đuổi cô lẫn cái thai trong bụng cô cút ra khỏi nhà không? ” Doãn Đạt tức giận khi bị Mạc Tích trách mắng ông ta cầm cái ly trên bàn ném xuống dưới nền khiến chúng vỡ tan tành.
Mạc Tích đứng bật dậy, bà vô cùng tức giận “ Anh điên rồi, nó là con anh đó sao anh có thể nói như vậy hả? ” bà mỗi ngày mang thai đều một mình, ông ta thì đi sớm về khuya.
“ Cmn nó lắm lời quá ” Doãn Đạt nắm lấy tóc của Mạc Tích tát mạnh vào mặt bà một cái, khiến bà nước mắt rơi.
Bà cứ khóc ông ta thì cứ đánh không hề có ý định buông tha cho bà.

Mấy ngày sau đó Doãn Đạt không về nhà, còn Mạc Tích rơi vào trầm cảm, bà không nói, chỉ ở lì trong phòng không muốn ra ngoài, cứ ngồi khóc, khóc xong lại ngủ thiếp đi lúc tỉnh dậy Doãn Đạt vẫn chưa về.
Tin tức tình ái của Doãn Đạt vẫn đầy khắp các trang mạng khiến Mạc Tích thất thần, bà khổ sở đến mức phải sinh trước dự định.
Nếu ngày hôm đó bà không đủ tỉnh táo để gọi cấp cứu thì có lẽ cả Mạc Tích và Doãn Từ Ân đều bỏ mạng ở căn nhà đó rồi.
Cơn đau bụng khiến bà tái mét mặt mài không còn chút sức lực nào, đến khi cấp cứu đến bà đã ngất rồi.
Khi Mạc Tích được chuyển vào phòng sinh, y tá đã gọi cho Doãn Đạt nhưng ông ta nghe máy xong còn mắng y tá rồi bảo Mạc Tích tốt nhất nên chết đi.

Sau khi bà ngoại cô đến thì mẹ cô vì khó sinh, cộng thêm mất máu quá nhiều, bà cố gắng sinh Doãn Từ Ân ra.
Sau đó liền không còn mở mắt nữa, hơi thở cuối cùng của bả cũng trút xuống, Doãn Từ Ân vừa sinh đã mất mẹ bị ba bỏ rơi, tiếng khóc của Doãn Từ Ân vang lên kéo lại sự tỉnh táo của bà ngoại cô.
Bà nhìn đứa con gái số khổ của mình ra đi ngày trong phòng sanh liền khóc không thành tiếng, tim bà như hàng vạn con dao đâm vào.
Sau khi Mạc Tích được an táng.
Đám tang của bà Doãn Đạt cũng không có mặt, nhưng cũng may ông ta còn chút tình người mà giữ lấy Doãn Từ Ân, suốt khoảng thời gian hai năm trời đều do bà ngoại cô nuôi dưỡng, đến khi Doãn Đạt mang mẹ con Doãn Thư về thì tất cả mọi thứ đều thay đổi.
Ông ta vứt cho bà ngoại cô một số tiền sau đó liền đuổi bà và cô đi, lúc đó Doãn Từ Ân vẫn còn chưa biết được mọi chuyện thế nào, sau này nà ngoại cũng không nhắc đến nữa
Doãn Từ Ân đọc tới đó nước mắt của cô rơi xuống, bàn tay đã vò nát tờ giấy rồi, hoá ra bọn họ chính là người biến cô thành kẻ mồ côi.
Nực cười vậy mà con gái ông ta còn bảo cô là đứa mồ côi.
Chẳng phải đều do ông ta ban sao? Mẹ cô chết uất ức như vậy, đều do bọn họ.

Doãn Từ Ân cô nhất định không bỏ qua đâu, bao nhiêu thứ bọn họ làm cô xin thề sẽ trả đủ.

Hạ Bắc Sâm nhìn thấy cô khóc nức nở như vậy liền đau lòng, anh kéo cô ôm vào lòng, cẩn thận vuốt mái tóc dài của cô.
“ Đừng khóc, tôi nhất định sẽ giúp em đòi lại công bằng, chúng ta ký hợp đồng rồi không phải sao? tôi không lừa em đâu ”.
“ Nhưng anh không thù oán với họ, sao lại giúp tôi? ” Doãn Từ Ân ở trong lòng anh khẽ lên tiếng.
“ Tôi vì người khác có thù với họ ” Anh mỉm cười nói.
Hạ Bắc Sâm nâng mặt cô lên lau đi nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của cô “ Chúng ta ký họp đồng hôn nhân rồi, không thể ở riêng vậy nên ngày mai em chuyển đến đây đi ” anh cố tình mua căn nhà mới này, là để cho hai người họ.
“ Không được! tôi còn bà nữa không thể đến đây đâu ” Doãn Từ Ân lắc đầu từ chối.
Anh biết thế nào cô cũng sẽ nói như vậy, anh đã biết trước như vậy rồi nên đã tính hết cho cô, cho bà ngoại một người chăm sóc, lẫn một ông hàng xóm vô cùng dễ thương.
“ Tôi sắp xếp rồi, sẽ có người chăm sóc bà ngoại em đừng lo, ngày mai dọn đến đây đi nội quy trong hợp đồng đã ghi rõ rồi ” Anh thông thả nói, nếu để cô ở cùng bà có khi cả hai người họ đều sẽ xảy ra chuyện mất.
Doãn Gia cũng không tồi, không thể đùa được, chậm mà chắc công sức của anh không thể đổ bể trong ngày một ngày hai.

Doãn Từ Ân im lặng không nói gì nữa, nếu bà có người chăm sóc cũng tốt, vì bình thường cô đi làm thêm cũng không có quá nhiều thời gian chăm sóc bà được..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Chương 10


Phải mất một lúc lâu Doãn Từ Ân mới lấy lại bình tĩnh, cô đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm nhíu nhíu nhìn thấy anh vẫn đang nhìn mình.

Đột nhiên Hạ Bắc Sâm khom người áp mặt mình sát mặt của cô, nở nụ cười quyến rũ lên tiếng mê hoặc “ Tìm thông tin cho em rồi, có phải em nên thưởng cho tôi không? ” anh hôn nhẹ lên môi cô một cái.

Khoé môi của Doãn Từ Ân giật giật, đúng là cái tên này không thể nào nghiêm túc được, cũng không cho không ai cái gì, cô đẩy anh ra khó chịu lên tiếng “ Tìm Doãn Thư thưởng cho anh đi, dù sao anh cũng giúp cô ta cảnh cáo tôi mà? ” cô sẽ dùng cái này để bắt bẻ Hạ Bắc Sâm đến chết.

Nhưng Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay hôn lên xong anh xoay người một cái liền có thể ép cô ở dưới thân mình, hai tay chống lên thành sofa khoá cơ thể cô ở dưới.

Anh lên tiếng bình thản lại có chút trêu chọc “ Tôi không cương được với cô ta, tôi chỉ cương với mỗi em thôi ” anh dứt câu không để cô phản kháng liền áp mình lên môi cô.

Doãn Từ Ân đang tỉnh táo tất nhiên cô không muốn cùng với anh, hai chống lên ngực Hạ Bắc Sâm muốn đẩy anh ra khỏi người mình, trong lòng có chút sợ hãi.

Nhưng cả hai cánh tay của cô đều bị Hạ Bắc Sâm giữ lại ở trên đỉnh đầu, Doãn Từ Ân bị anh khoá môi cô không la cũng không mắng được.

Chỉ khẽ ưm mấy tiếng.


Anh bị cô trêu chọc như vậy, tất nhiên phải phạt cô rồi, cánh tay còn lại cởi từng cút áo sơ mi của cô ra, bàn tay vô cùng thuần thục.

Anh cúi người hôn lên hõm cổ cô, cắn vào vành tai của cô một cái khiến gương mặt của cô đỏ ửng trông vô cùng gợi tình.

“ Hạ Bắc Sâm! không được ” Doãn Từ Ân vô cùng vô cùng muốn đẩy anh rồi chạy khỏi đây.

Nhưng anh cứ như con sói đói không chịu buông tha cho cơ, bàn tay khẽ vuốt dọc sống lưng của cô, ấn một cái chiếc áo nhỏ bên trong đã bung ra để lộ đôi gò bông xinh xắn của cô.

“ Nhưng tôi thật sự rất muốn ” Ánh mắt chứa đầy d*c vọng của Hạ Bắc Sâm nhìn cô, chỉ cần nhìn thấy cô anh lúc nào cũng muốn mang cô lên giường mà ăn sạch.

Thật sự không muốn buông tha cho cô.

“ Nhưng tôi không muốn ” Doãn Từ Ân rưng rưng nước mắt nhìn anh.

Hạ Bắc Sâm lúc này không dừng lại được nữa, anh thật sự không dừng được nữa rồi, ngay bây giờ dù có thế nào anh cũng chỉ muốn ăn sạch cô thôi.

Anh không quan tâm nhiều được như vậy.

“ Xin lỗi Ân Ân nhưng tôi không dừng được nữa, em chiều tôi một lần có được không ” Hạ Bắc Sâm vừa hôn cô vừa lên tiếng mê hoặc nhưng dù bây giờ cô có không đồng ý thì anh vẫn sẽ ăn sạch cô thôi.

Anh x0a nắn đôi gò bông của cô, bên dưới cũng đã thoát y cho cả hai, anh từng chút một chậm rãi di chuyển vào bên trong cô, nhưng lúc cô tỉnh táo lại chặt như vậy.

Cmn sắp bức chết anh rồi.

Hạ Bắc Sâm xoay người để cô ngồi lên người anh, hai má của cô ửng đỏ vì gợi tình, hai tay anh đặt lên hông của cô khẽ nâng người cô di chuyển.

Lúc này đầu óc của Doãn Từ Ân bị anh làm cho mù mờ rồi cô không nghĩ được nữa, anh ngẩn đầu cắn m*t lấy đôi môi của cô, bên dưới không ngừng di chuyển.


Doãn Từ Ân không theo được nhịp của anh cô liền nức nở “ Hạ Bắc Sâm! anh chậm lại một chút ”.

“ Bé ngoan! em quyến rũ như vậy tôi không chậm được ”.

“ Ưmmm ”.

Hạ Bắc Sâm bắt Doãn Từ Ân thay đổi vô số tư thế theo ý của anh, anh còn vô cùng tùy tiện để lại dấu hôn trên khắp cơ thể cô, cô chỉ có thể là của anh bất cứ ai cũng không được động vào, một sợi tóc cũng không được.

Anh mặc kệ cô dưới thân nức nở xin tha, bên dưới vẫn chậm rãi di chuyển từng chút một.

Nắm lấy tay cô nâng tay cô lên, anh hôn lên từng đốt ngón tay sau đó khẽ cắn nhẹ lên một ái rồi phóng thích tất cả vào bên trong cơ thể cô.

Hạ Bắc Sâm ngằm sấp lên người của Doãn Từ Ân, anh hôn lên má cô một cái.

Cô mệt mỏi đến mức mặc kệ anh hôn thì hôn, cô muốn ngủ chỉ muốn ngủ thôi.

“ Bé ngoan chúng ta đi tắm rồi về phòng ngủ nhé ” Anh bế cô lên, để cô trong lòng mình.

Hình như hôm nay có hơi quá, Doãn Từ Ân đã mệt đến mức không biết trời đất nữa rồi, hơi thở đều đều của cô nói cho anh biết rằng cô đang ngủ.


Anh bế cô về phòng, chậm rãi mở vòi nước nóng, dùng tay thử xem nước đã đủ ấm chưa rồi mới chậm rãi một cách nâng niu cô đặt vào bồn tắm.

“ Buồn ngủ lắm, Hạ Bắc Sâm đừng quấy tôi ” Doãn Từ Ân khẽ lên tiếng quơ tay muốn đẩy anh ra.

“ Được! được ”
Anh tắm cho cô và mình xong, cầm lấy chiếc khăn bông túm cô lại chỉ chừa lại gương mặt xinh đẹp rồi bế cô lên, nhìn cô ở trong lòng anh cứ như cục bông nhỏ trông vô cùng đáng yêu.

Đặt cô lên giường ngủ, anh nhẹ nhàng lau kiên nhẫn lau khô tóc cho cô rồi mới lên giường kéo cô vào lòng.

Hôn lên cô một cái, rồi đặt cằm lên đỉnh đầu cô, vòng tay ôm cô rất chặt.

“ Bé ngoan! ngày mai sẽ là một ngày tốt đẹp ”.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Chương 11


Sáng sớm Trình Duyệt đã thông báo chiều nay Hạ Bắc Sâm phải đi công tác, lịch trình cũng rất dày, lần này lại sang Pháp có khi một tháng chưa về, việc quan trọng nhất vẫn là nếu không có cô, anh đi một tháng cũng không sao.

Nhưng bây giờ có cô rồi đi một tháng vẫn là rất thời gian rất dài.

Dù sao hôm nay cũng không đến công ty, anh tranh thủ ở nhà cùng Doãn Từ Ân một chút.

Mặt trời sắp lên đến đỉnh núi rồi nhưng cô vẫn chưa chịu dậy, vẫn còn nằm ngủ ngon lành, ngủ quên cả ăn, đồ của cô cũng được chuyển đến đây rồi.

Lúc đầu còn nghĩ bà ngoại rất khó, nhưng không ngờ bà lại vô cùng hào phóng bảo anh chăm sóc cô thật tốt.

“ Bé ngoan! Chúng ta dậy ăn trưa nào, đừng ngủ nữa ” Hạ Bắc Sâm cất chiếc máy tính bảng sang một bên, anh nghiên người vén tóc cô ra phía sau, anh nhẹ nhàng lên tiếng.

Doãn Từ Ân khẽ cựa quậy một chút mấp mấy môi “ Không muốn, hôm nay không đi làm lịch học cũng không có ”.

“ Không được! Em dậy ăn đã rồi ngủ tiếp được không? ” Anh hôn lên mu bàn tay của cô một cách cưng chiều.


Cuối cùng không chịu được sự kêu gọi của Hạ Bắc Sâm, anh cứ lãi nhãi bên tai cô bây giờ dù có buồn ngủ thì cũng phải tỉnh.

Cũng may lúc tối anh còn cầm được chiếc áo sơ mi của anh mặc vào cho cô nhưng đồ lót bên trong thì không có.

Anh mỉm cười nhìn cô, nhưng ánh mắt cô nhìn anh thiếu điều muốn nhai tươi nuốt sống.

Doãn Từ Ân bước xuống đi vào bên trong phòng tắm vệ sinh cá nhân, nhân tiện lấy chiếc áo phông của anh để trong tủ vào bên trong.

Nhìn bản thân trong gương cô khẽ thở dài, cái tên này mỗi lần làm là mỗi lần để lại dấu hôn.

Lúc cô bước ra ngoài thì anh đanh đứng ngoài ban công nghe điện thoại, vì anh cao 1m87 nên chiếc áo phông của anh cũng rất to, cô mặc lên người thì chẳng khác nào chiếc đầm xuông.

Hạ Bắc Sâm nghe điện thoại, bản thân có chút khó chịu nhíu nhíu mài “ Hoá ra, ông ta như vậy lại qua mặt tôi ”.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười bỡn cợt “ Cậu bây giờ tốt nhất nên lật đổ ông ta nhanh đi, nếu không Bạc Thành của cậu có khi bị ông ta cướp mất đấy haha ”.

“ Ông ta? ”
“ Không có cửa, doanh thu công ty của ông ta còn không của Bắc Lộ Thành một tháng ” Hạ Bắc Sâm giọng điệu chê bai, Doãn Thị của Doãn Đạt chỉ được cái bên ngoài, bên trong sắp rỗng hết rồi.

Bạc Thành từ trước đến nay không có chuyện buông mai thúy, vậy mà Doãn Đạt dám làm xem ra cũng ăn không ít từ những lần buông này.

Anh cúp máy, dáng vẻ vô cùng bình thản bước vào, nhìn thấy cô chăm chú sấy tóc, mái tóc của cô đen dài trông vô cùng đẹp.

Đột nhiên bị cướp máy sấy Doãn Từ Ân khẽ giật mình, cô đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm xem như không có gì mà sấy tóc cho cô, những ngón tay của anh luồng vào bên trong mái tóc của cô như có luồng điện chạy qua, khiến cô có chút khó chịu, nhưng lại cũng có chút vui vẻ.

“ Có phải tháng sau bọn em bắt đầu tìm việc thực tập rồi phải không? ”
“ Hả? Ừm chắc sẽ đến toà án làm ” Doãn Từ Ân giật mình nhưng cũng đáp lại anh, bây giờ tìm việc rất khó, học luật cũng chỉ có thể đến toà án làm thôi, như vậy cũng tốt.

Hạ Bắc Sâm cảm thấy toà án cũng tốt, nhưng anh muốn cô làm luật sư riêng cho anh, như vậy sẽ tiện hơn rất nhiều.


“ Em làm luật sư riêng cho tôi đi ”
“ Anh có trả lương cho tôi không? ” Doãn Từ Ân không quan trọng làm ở đâu, thứ cô cần là lương chổ đó bao nhiêu, vì cô còn phải lo cho bà, 100 triệu của Hạ Bắc Sâm cô sẽ để dành mua một căn nhà mới cho bà ngoại.

Anh nhìn cô mỉm cười, đúng là nhóc con tham tiền “ Trả gấp 10 lần toà án được không? ”
“ Có thật không? ” Doãn Từ Ân nghi ngờ nhìn anh, lương toà án đã 6 triệu nếu anh trả gấp 10 thì tận 60 triệu cũng không biết là giả hay là thật.

Nhìn vẻ mặt nghi ngờ cô của anh khiến anh bật cười lớn nói “ Này! Doãn Từ Ân em nghĩ tôi không có tiền à? ” ông đây tiền tiêu cả đời cũng không hết.

“ Anh nhiều tiền lắm à? ” Cô nhướn mài thích thú nhìn anh.

“ Ừ! bắp đùi to nhất Bạc Thành có muốn ôm không? ” Anh mân mê những đốt ngón tay của cô, sau đó khẽ hôn lên một cái, mỗi tháng cho cô 100 triệu, thêm tiền đi làm 60 triệu nữa ngoài anh ra không ai cho cô được con số này đâu.

Doãn Từ Ân đứng bật dậy, cô bật cười vòng tay qua cổ ôm lấy anh, mặt đối mặt “ Anh Hạ! Bắp đùi này của anh rất to, nhưng tôi rất sợ Doãn Tiểu Thư nhà anh sẽ không tha cho tôi ” lời nói mang tính trêu chọc anh của cô, chứ Doãn Thư cô ta mà biết được cô ở cùng anh thôi không chừng đã phát điên lên rồi.

“ Bé ngoan! Em mà cũng biết sợ sao? thật không dám tin ” Hạ Bắc Sâm cúi đầu một chút đã có thể hôn lên môi cô, anh tay đặt ở eo Doãn Từ Ân, từng chút một mà siết lấy, eo của cô rất nhỏ, vậy nên thân hình cô rất cân đối.

“ Ừm rất sợ đó ” Doãn Từ Ân bày ra vẻ mặt nũng nịu, nhìn anh vô cùng đáng thương.

Anh cốc vào đầu cô một cái nhẹ “ Được rồi! đừng đùa nữa em giúp tôi soạn một ít đồ đi, tối nay tôi phải sang Pháp, thời gian này em muốn ở đây thì ở muốn về với bà cũng được ” dù sao anh cũng không ở đây nếu cô ở đây một mình sẽ rất nhàm chán.


“ Ừm! Anh đi bao lâu? ” Cô buông tay, hỏi anh.

“ Có thể một tháng ”.

“ Sao? đi lâu quá em chịu không nổi à? ” Anh tùy tiện ngồi trên giường vắt chéo chân nhìn cô, đứng cạnh tủ quần áo.

Cô nhếch mép nhìn anh, tay mở cửa tủ cẩn thận chọn những món cần thiết cho anh để vào vali “ Anh đi lâu một chút, nếu không lại đến tìm tôi rất phiền ” cái tên này không thể nói chuyện nghiêm túc quá 5 phút sao? phải trêu chọc mới vui à?
“ Ừm! Tôi nhất định về sớm vậy nên em chuẩn bị tinh thần là vừa ” Hạ Bắc Sâm nhướn mài không cười nữa, anh đối diện với cô có thể vui đùa một chút, nhưng không thể đùa dai như vậy cô sẽ sinh hư anh quản không được.

Anh ra ngoài gọi cho Lăng Lục Phong, dạo gần đây cậu ta cũng rất bất ổn, Tịch Nghiên liên tục xảy ra chuyện bây giờ đừng nói là gặp cậu ta, ngay cả nhà cậu ta muốn vào cũng phải có thẻ, còn phải vượt qua 7749 cái cơ quan mới có thể vào.

Vũ Hạ cậu ta là giàu nhất rồi, nhưng mà thật không ngờ Cao Dương cũng chịu chi đến cùng như thế, lần này Lăng Lục Phong cũng thật sự rất khó đối phó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Chương 12


Sau khi Hạ Bắc Sâm đi thì cô quay về nhà cùng với bà, nhưng thứ cô chấn động nhất không phải là chuyện gì lớn lao, mà là anh vậy mà đã nố chuyện với bà của cô rồi?
Không biết nói những gì nhưng bà cô vừa thấy cô về câu đầu không phải hỏi thăm cô mà hỏi “ Tiểu Hạ không đến cùng con sao? ”.

Doãn Từ Ân nhìn bà như không dám tin cô giả vờ buồn bã nhìn bà ngoại lên tiếng “ Ngoại! ngoại không muốn con về sao? ” bà ấy không phải là bị anh mê hoặc rồi đấy chứ.

“ Con bé này! nói gì vậy chỉ là hôm trước Tiểu Hạ nói con sẽ ở cùng thằng bé nên bà mới hỏi thôi ” Bà cô cốc vào đầu cô một cái, bật cười nói Hạ Bắc Sâm đã chuyển nhà cho bà ngoại rồi anh cảm thấy ở tiểu khu đó không tốt.

Cô mỉm cười “ Hihi Con đến trường đây, chiều nay con muốn ăn sườn hầm củ cải ” cô mang balo lên vai, còn quay đầu dùng vẻ mặt có chút trêu đùa nhìn bà.

“ Được rồi, được rồi đi đi ” Bà xua xua tay, cô không ở nhà thì buồn, cô về đến rồi khiến bà đau đầu chết đi được.

Doãn Từ Ân ra khỏi nhà sắc mặt liền trở nên nghiêm túc, bây giờ cô sẽ bắt đầu từ nhà họ Doãn trước, đầu tiên là Doãn Thư, con nhỏ ngu ngốc đó chính là thứ mở đường cho việc trả thù cho mẹ cô.


Nhờ ai bây giờ nhỉ? Lục Bạch Tử không ở đây, anh ấy đi học tận nước ngoài, cũng là học luật, có nên liên lạc với anh ấy một chút không?
Nếu Lục Bạch Tử giúp cô, vậy có khả năng anh ấy sẽ làm luật sự cho Doãn Thị, như vậy muốn đánh sập Doãn Thị thì dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà vấn đề là năm ngoái cô vừa từ chối Lục Bạch Tử xong, anh ấy có thù cô không nhỉ?
“ Thư Ninh cậu tìm số điện thoại hoặc wechat của Lục Bạch Tử cho tớ được không? ” Doãn Từ Ân chống cằm nhìn Kỷ Thư Ninh.

Kỷ Thư Ninh bất ngờ quay đầu nhìn sang cô, không phải cô đổi ý muốn làm bạn gái anh ấy đó chứ? lúc trước người ta xin wechat cô còn thẳng thắng từ chối.

“ Ân Ân! Có phải cậu quay đầu rồi không? cảm thấy Lục Bạch Tử tốt nên muốn the đuổi anh ấy à? ” Lời nói có chút trêu chọc của Kỷ Thư Ninh nhưng lại khiến lỗ tai của Hoằng Tứ như đang phóng to nghe cuộc đối thoại của họ.

Không phải đó chứ! anh Hạ vừa đi công tác, chị dâu đã muốn tìm bắp đùi khác rồi? thật không dám tin nếu anh Hạ biết chắc chắn anh ấy sẽ chết mất.

Phải nói cho anh ấy biết thôi, bảo anh ấy rằng mau quay lại sớm một chút cành đào nhà anh ấy sắp bị người ta đào đi mất rồi.

Vừa nghĩ xong Hoằng Tứ liền cầm điện thoại chạy vội ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của Kỷ Thư Ninh.

“ Không có, chỉ là muốn nhờ anh ấy giúp một chuyện ” Doãn Từ Ân lắc lắc đầu, nhìn Kỷ Thư Ninh.

Dù tò mò nhưng cô không nói Kỷ Thư Ninh cô không hỏi đến, chỉ là chuyện Doãn Từ Ân muốn cô nàng đều sẽ giúp hết lòng.

Kỷ Thư Ninh khẽ gật đầu.

Nhưng lúc này bên ngoài nhà vệ sinh nam Hoằng Tứ đã gọi cho Hạ Bắc Sâm rồi, sắc mặt Hoằng Tứ còn rất nghiêm trọng, mà thông báo cho Hạ Bắc Sâm nghe.


“ Anh Hạ! anh mau quay về đi chị dâu sắp ôm bắp đùi người khác rồi ”
Hạ Bắc Sâm bên kia vừa đáp xuống máy bay, còn đang cầm ly rượu ngồi trên sofa nghĩ ngơi đơin điện thoại của cô vậy mà người gọi đến lại là Hoằng Tứ.

“ Bạc Thành còn cái đùi nào hơn của tôi sao? ” lời nói vô cùng tự tin, ở Bạc Thành ông đây là giàu nhất, Hạ Gia cũng là gia tộc nổi trội nhất vậy nên sẽ không có chuyện còn ai hơn ông đây.

“ Trời ơi! Anh Hạ chị dâu đã nhờ Kỷ Thư Ninh xin số điện thoại rồi, người ta sắp đào nốc nhà anh rồi ” Hoằng Tứ tay vỗ vỗ trán, gương mặt bất lực, lời nói gấp gáp mang theo sự nghiêm trọng nói với Hạ Bắc Sâm.

Chẳng lẽ anh Hạ của bọn họ không lo lắng gì sao?
Ở bên kia Hạ Bắc Sâm nghe xong sặc cả rượu, anh họ sặc sụa không dám tin vào tai mình, gương mặt cũng trở nên đỏ đi quát lớn “ Cmn cô ấy xin số điện thoại rồi? chẳng lẽ anh ta hơn tôi thật sao? ” đột nhiên cảm thấy hoài nghi bản thân.

“ Em làm sao biết được chứ ” Hoằng Tứ thở dài một tiếng.

“ Vậy cậu điều tra đi, nếu anh ta suất hiện thì cậu đánh gãy chân anh ta đi, tiền thuốc men tôi sẽ trả cho ”.

“ Đợi khi xong việc tôi sẽ quay lại Bạc Thành ” Hạ Bắc Sâm tức giận nói.

Cô hay thật anh vừa đi đã muốn tìm cái đùi khác rồi, chẳng lẽ cô không biết anh giàu nhất Bạc Thành này hay sao chứ.


Anh nói xong liền cúp máy, lật đật tìm wechat của cô để kết bạn, cmn anh phải tạo acc role nếu để cô phát hiện đừng nói là kết bạn có khi cô sẽ chặn anh luôn mất.

Ông đây nhất định đánh gãy chân những ai đến gần cô, cô là của anh cho dù có là gì đi chăng nữa cũng chỉ có thể là của anh thôi.

Chỉ cần cô cười với người khác thôi đã khiến anh tức chết rồi vậy mà bay giờ anh vừa đi cô đã có gan xin cả số điện thoại.

Đợi đi, đến khi anh xong việc quay về cô cũng đừng hòng bước xuống được giường, ông đây không dùng lời nói trị cô được, thì sẽ dùng nửa th@n dưới trị cô.

Doãn Từ Ân em đợi đó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Chương 13


Kỷ Thư Ninh phải mất rất nhiều thời gian mới tìm ra được số điện thoại của Lục Bạch Tử, nếu như không tìm được Doãn Từ Ân chắc chắn sẽ cho cô bay màu ngay lập tức.

Ở trong phòng của Kỷ Thư Ninh cô nàng có chút tò mò hỏi cô “ rốt cuộc cậu tìm số điện thoại của anh ấy làm gì? ”
Doãn Từ Ân cầm cốc nước nhấp một ngụm, tay vẫn lướt xem wechat của Lục Bạch Tử, cũng thay đổi nhiều cho lắm “ Nhờ anh ấy hỗ trợ trả thù ”
“ Cái gì? ” Kỷ Thư Ninh giật mình hét lớn.

“ Trả thù ai chứ? có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? ” Cô nàng không khỏi bàn hoàng, dạo gần đây Ân Ân thay đổi rất nhiều không phải là điều do bị thù hận làm đó chứ.

Cô thông thả vì cô tin tưởng Kỷ Thư Ninh “ Doãn Gia, bọn họ không làm gì tôi, nhưng họ gián tiếp giế t chết mẹ tôi ” chỉ cần nhắc đến cô lại cảm thấy không ngờ trong người mình lại chảy dòng máu bẩn thỉu như vậy.

“ Có cần mình giúp cậu không? ” Kỷ Thư Ninh thật không ngờ Doãn Gia vậy mà lại liên quan đến cái chết của mẹ cô, thảo nào cô và Doãn Thư như nước với lửa, lần này còn không nhịn nổi tát Doãn Thư một cái nữa.

“ Cậu giúp mình theo sát Doãn Thư là được ” Doãn Từ Ân gật đầu.


Dạo gần đây không đi làm ở tiệm sen đá nữa, buổi trưa cô sẽ đi uống cafe ở tiệm cafe đối diện Doãn Thị, toà nhà cao tầng sang trọng tấp nập nhân viên ra vào mặt mài ai cũng khó coi.

Thật không ngờ người độc ác như ông ta lại có thể được thế này cô thật sự không cam tâm.

Cô nhất định khiến ông ta trả lại những gì mà ông ta đã đối xử với mẹ cô gấp mười lần.

Cầm điện thoại bấm một dẫy số rồi đưa lên tai, chân vắt chéo ánh mắt hướng đến đường xá bên ngoài.

“ Alo ai vậy? ” Giọng nói ấm áp bên kia vang lên.

Doãn Từ Ân mỉm cười “ Là em Doãn Từ Ân ” cô chậm rãi nói, thật không ngờ Lục Bạch Tử lại nhấc máy lên nhanh lên như vậy.

“ Cơn gió nào thổi em đến? nói ông đây nghe thử xem? ” Lục Bạch Tử ở bên kia lên tiếng trêu chọc, người con gái này thật tàn nhẫn, cô nhẫn tâm từ chối anh, bây giờ còn gọi cho anh muốn dày vò anh đến chết sao?
Doãn Từ Ân mỉm cười “ Có thể quay lại Bạc Thành giúp em một chuyện không? em cam đoan anh chỉ có lời không lỗ ” cô vô cùng tự tin khi nói ra câu này.

“ Có chuyện rồi? nói ông nghe thử nào ” Lục Bạch Tử thái độ vẫn là bỡn cợt, giọng điệu mang theo chút trêu chọc đối với cô.

“ Giúp em tìm một số bằng chứng, em muốn trả thù chỉ thế thôi ” Ngắn gọn, không dài dòng lại còn vô cùng đầy đủ ý muốn nhờ và một lý do chính đáng.

Bên kia Lục Bạch Tử im lặng một chút, mấy phút sau giọng điệu nghiêm túc mới quay lại “ Em muốn trả thù người nào? ”.

“ Tất cả những người của Doãn Gia ” Lời nói của Doãn Từ Ân lạnh đi mấy phần, cô biết Lục Bạch Tử sẽ giúp cô, anh là người mà cô có thể tin tưởng giao cho nhiệm vụ quan trọng như vậy.


“ Được! đợi anh hai tuần sẽ quay lại Bạc Thành lúc đó sẽ nói rõ hơn, bây giờ anh giải quyết công việc đã ” Lục Bạch Tử ngời ngợi hiểu ra lần này cô không đùa mà còn nghiêm túc, câu nói phát ra từ đầu dây của cô khiến anh cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Doãn Từ Ân khẽ ừ một cái rồi cúp máy.

Hai tuần nữa Lục Bạch Tử quay lại, khả năng sau đó một tuần Hạ Bắc Sâm anh ấy cũng sẽ quay lại.

Bây giờ để Kỷ Thư Ninh xem xét Doãn Thư trước
Vừa đặt điện thoại xuống bàn nhấp một ngụm trà trái cây thì chuông điện thoại lại vang lên.

Là Hạ Bắc Sâm, chết thật cô quên mất chuyện gọi cho anh, có phải anh sắp mắng cô một trận rồi không?
“ Alo ” giọng cô nhẹ nhàng vang lên.

Hạ Bắc Sâm bên kia giọng điệu lạnh lẽo, lời nói lạnh tanh không đầu không đuôi “ Bé Ngoan! trong hợp đồng chúng ta có nói trong khoảng thời gian bên nhau em không được qua lại với người đàn ông khác ”
“ Nói cái gì không đầu không đuôi ” Doãn Từ Ân không hiểu ý anh, cô liền khó chịu lên tiếng.

“ Tôi muốn hỏi em xin số điện thoại người đàn ông khác làm gì hả? ” Hạ Bắc Sâm bên kia cuối cùng không nhịn nổi nữa mà giận dữ quát lớn.


Doãn Từ Ân sững lại, sao anh lại biết chuyện này? không phải Kỷ Thư Ninh bán đứng cô đó chứ, nhưng mà anh đâu có quen biết với Kỷ Thư Ninh?
“ Anh ấy là bạn tôi, tôi có việc muốn nhờ thôi ” Cô giải thích, lời nói cũng vô cùng bình thản.

Nhưng Hạ Bắc Sâm bên kia như giẫm đạp phải hũ giấm chua vậy “ Vậy đúng thật là em xin số điện thoại anh ta? còn anh ấy thân mật như vậy? Doãn Từ Ân có phải em cảm thấy không cần tiền nữa phải không? ” anh chỉ mới đi cô đã thật sự xin số người đàn ông khác.

“ Cần, tất nhiên là cần, nên Sâm Sâm đừng giận nhé, tôi chỉ là có chút việc muốn nhờ nếu không Sâm Sâm có thể hỏi Kỷ Thư Ninh, tôi không lừa Sâm Sâm đâu ” Nghe đến tiền Doãn Từ Ân liền trở nên nhẹ nhàng, giọng điệu ngọt ngào muốn dụ dỗ anh.

Bên kia Hạ Bắc Sâm nghe cô gọi là Sâm Sâm cả ruột gan nóng hết cả lên, vành tai vì cậy mà cũng đỏ, anh ho khan một tiếng rồi nói “ Ừm, biết vậy thì tốt tôi cúp máy đây ”.

Nói xong anh cúp máy, khoé môi Doãn Từ Ân giật giật không biết hôm nay người đàn ông này đã ăn phải cái gì rồi, đột nhiên gọi điện chỉ để chất vấn cô, còn đột nhiên cúp máy ngang nữa.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Chương 14


Chuyện Hạ Bắc Sâm biết thì Kỷ Thư Ninh chắc chắn không nói, ngày hôm đó cò.

có Hoằng Tứ không ai nói thì chắc chắn là cậu ta, nhưng cậu ta liên quan đến anh sao?
Hôm nay cô cố tình đi sớm, trên tay cò.

cầm chay nước đứng khoanh tay ngay cửa lớp, Hoằng Tứ đi học rất sớm vậy nên chắc chắn cậu ta sẽ đến đầu tiên.

Đúng thật cô vừa nhìn thấy Hoằng Tứ, cậu ta nhìn cô dáng vẻ có chút chột dạ.

“ Là cậu nói với Hạ Bắc Sâm chuyện tôi xin số điện thoại sao? ” Doãn Từ Ân nhìn cậu ta, không nóng cũng chẳng lạnh mà lên tiếng.

Hoằng Tứ bị cô doạ cho giật mình “ Hạ Bắc Sâm là ai? ” cậu ta vẫn cố tỏ ra không biết chuyện cô đang nói, để cô biết chẳng khác đi tìm đường chết.

“ Đừng có giả ngốc, anh ấy hôm qua chất vấn tôi một trận nói ra hết rồi ” Doãn Từ Ân nhìn cậu ta, cô suýt chút đã xách tai cậu ta lên rồi nhìn thư sinh như vậy cũng thật không ngờ lại vô cùng ranh ma.


“ Chị dâu! đừng chị bỏ qua cho em đi, chỉ là em sợ chị đá anh Hạ thôi ” Hoằng Tứ nở nụ cười thân thiện, vo vo đầu tóc ngữ điệu muốn cầu xin cô.

“ Tôi với anh ta là ký hợp đồng, hết hợp đồng mới đá ” Doãn Từ Ân liếc nhìn cậu ta.

“ Từ nay không được mách lẽo chuyện của tôi, để tôi bị chất vấn nữa cậu chết chắc ”.

Cô nói xong liền bước vào lớp, Hạ Bắc Sâm là bắp đùi to nhất, cậu ta mách như vậy lỡ như anh nói cô quy phạm hợp đồng trừ tiền thì sao chứ, tiền cô mà bị trừ cô chắc chắn đánh chết cậu ta.

Nhưng mà cmn cũng thật là oan gia, căn tin khoa luật lúc nào cũng gặp đám người Doãn Thư với Phương Bích vậy? định ăn hiếp sinh viên khoa của cô sao? đùa nhau à.

Một cô gái nhỏ bị Doãn Thư giật lấy hộp sữa trên tay cũng không dám đòi lại.

“ Hoá ra, hôn thê của Hạ Thiếu Gia lại không có nổi tiền mua hộp sữa sao? ” Doãn Từ Ân hiên ngang bước đến, phía sau là Hoằng Tứ và Kỷ Thư Ninh.

Doãn Thư nghe giọng quen thuộc cô ta liền quay đầu, nhìn Doãn Từ Ân bằng ánh mắt ganh ghét vô cùng khó chịu nhớ lại cái tát mấy hôm trước liền tức tối không thôi.

“ Con điên kia mày nói cái gì? ” Doãn Thư quăng hộp sữa đến mũi giày của Doãn Từ Ân.

“ Thảm hại, tiền mua sữa cũng không có ” Doãn Từ Ân xoay đầu cắm hộp sữa bằng chân hướng về phía của Doãn Thư, mạnh chân đạp một cái.

Hộp sữa bắn thẳng vào người của cô ta khiến cô ta bàng hoàng, Phương Bích bên cạnh cũng không dám hó hé, lúc trước Doãn Từ Ân không hề như vậy mặc kệ bọn họ nói gì cô cũng không quan tâm.

Vậy mà dạo gần đây, cô có chút lạ lẫm.


“ Mẹ nó sao mày dám? ” Doãn Thư tức tối xông đến, liền bị Hoằng Tứ ngăn lại, ánh mắt anh ta lạnh đến thấu xương khi nhìn thấy cô ta muốn động thủ với Doãn Từ Ân.

Cô thở dài một tiếng, hai tay đút vào túi áo khoác bomber nghiên đầu ghé vào tai cô ta nói nhỏ “ Sao lại không dám? ngay cả vị hôn phu của cô tôi còn dám ngủ cùng đấy cô có tin không? ”.

“ Hay tôi ngủ cùng an ta rồi, quay clip lại cho cô xem nhé Doãn Đại Tiểu Thư ” Bốn chữ cuối Doãn Từ Ân lạnh lẽo nhấn mạnh khiến cô ta rùng mình quay đầu.

Nhưng lúc mày dáng vẻ không còn hứng thú của Doãn Từ Ân đã hiện ra, cô không muốn nói chuyện nữa, vậy nên cô liền bỏ đi, mặc kệ Doãn Thư cả người dính sữa bẻ mặt trước sinh viên khoa của cô.

Doãn Thư đột nhiên cảm thấy bất an, quay đầu nhìn bóng lưng của ba người họ rời đi.

Doãn Từ Ân nói vậy là có ý gì chứ? bộ dạng còn nghiêm túc như vậy, cô tưởng dễ dàng lên giường của Hạ Bắc Sâm lắm chắc mà đen ra doạ cô ta.

Còn nữa cái người thiếu niên đi bên cạnh, anh ta lực rất mạnh, lại còn ra mặt bảo vệ Từ Ân chẳng lẽ là bạn trai sao? ánh mắt anh ta khi nảy chẳng khác nào muốn lấy mạng cô ta.

Nhìn bộ dạng này của cô ta, vừa lo lắng vừa hoài nghi tâm trạng cô liền phấn khích.

Đợi đi Doãn Thư mọi chuyện không chỉ có vậy thôi đâu, tôi nhất định trả lại Doãn Gia các người từng chút từng chút.


“ Oa Ân Ân ngầu quá, từ khi nào cậu lain ngầu như vậy chứ, đúng là nữ thần khoa luật mà ” Kỷ Thư Ninh vô cùng vô cùng cảm tháng, hâm mộ nhìn cô.

Vậy mà cô lại đẩy coi nàng ra xa bật cười không nóng không lạnh nói “ Nữ thần cái gì chứ? khoa chúng ta mỗi ngày đều tốn phần cơm cho hai người họ lại còn là tiền ăn của chúng ta, tôi là không cam tâm ”
“ Khi nãy cậu nói với cô ta cái gì vậy? ” Kỷ Thư Ninh vô cùng tò mò, khi nãy cô thấy mặt Doãn Thư tái mét không còn giọt máu nào.

“ Nói nếu cô ta còn dám động vào tớ, tớ nhất định sẽ đánh cô ta gãy hết răng ” Doãn Từ Ân tìm đại một cái lý do, chẳng hiểu cô ta chạm mặt cô là cô cảm thấy rất ghét, vậy mà cô ta còn muốn kiếm chuyện.

Người đàn ông của cô ta, cô đây còn ngủ cùng được ở đó mà bày ra vẻ mặt như vậy.

Doãn Từ Ân: Tôi không doạ Doãn Thư, là Hạ Bắc Sâm tính kế cho tôi.

Không biết gì hết.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chương 15


Doãn Từ Ân vừa định về thì nhìn thấy người đàn ông trung niên, ông ta ngồi trong chiếc xe sang trọng, đưa đôi mắt nhìn cô.

Cô điều tra rồi tất nhiên nhìn là biết ai ngay đó mà, người ba yêu dấu của cô rốt cuộc cũng đến rồi nhỉ?
Đối diện với Doãn Đạt, cô chưa từng bày ra dáng vẻ sợ hãi, chỉ là cảm thấy ông ta lần này chắc chắn gặp cô là muốn tính kế.

“ Sống có tốt không? ” Giọng điệu ông ta trầm trầm vang lên, mang theo sự lạnh nhạt.

Nhưng Doãn Từ Ân cô vốn không quan tâm ông ta “ Tốt nhờ phúc đức ông để lại nên tôi sống cực kỳ tốt ” cô bình thản đáp lại ông ta, không một chút kiêng dè.

“ Tránh xa Doãn Thư ra một chút, nếu không ta không chắc chuyện gì xảy ra đâu ” Doãn Đạt nhìn cô, ánh mắt ông ta sâu thẳm như biển không đáy, mang theo sự nguy hiểm.

Cô nhếch mép, hoá ra là sợ cô đến gần con gái ông ta à “ Sao? sợ tôi hại con gái ông à? Tôi không tiểu nhân như các người nên yên tâm ” cô vắt chéo chân nhìn ông ta.


“ Hay là sợ tôi cướp mất vị hôn phu của cô ta? ” Doãn Từ Ân nhướng mài, bọn họ chung quy cũng chỉ sợ cô cướp mất Hạ Bắc Sâm, nhưng cô và Hạ Bắc Sâm chỉ có ký hợp đồng hôn nhân thời hạn chính là lúc loại bỏ xong Doãn Gia.

Cô không biết tại sao Hạ Bắc Sâm lại muốn giúp cô, cũng không biết tại sao anh lại có thể tìm được cô, nhưng cô chắc chắn giữa cô và Hạ Bắc Sâm sẽ không có chuyện yêu đương gì ở đây.

Đợi sau khi trả thù được Doãn Gia, thì hợp đồng kết thúc bọn cô cũng tự khắc mà chia tay.

Chỉ là lúc đó Doãn Thư cũng sẽ không có được Hạ Bắc Sâm.

Cuộc hôn nhân ngầm giữa cô và anh chỉ có bản hợp đồng, không có tình yêu, cũng chẳng có chuyện sẽ kết hôn thật.

“ Ta nói thế thôi, con tốt nhất đừng động vào Doãn Thư ” Doãn Đạt đứng bật dậy, ông ta cũng không có ý định đôi co với cô.

Sau khi ông ta lướt ngang cô thì cô mới lạnh nhạt lên tiếng “ Vậy chúng ta chờ xem, ông có thể làm gì được tôi? ”
Doãn Đạt nhíu nhíu mài rời khỏi đó.

Thật không ngờ nhiều năm không gặp Doãn Từ Ân lại có dáng vẻ này, thậm chí cô còn thách thức ông ta như vậy, chẳng lẽ có người chống lưng rồi sao? hay đã biết được những chuyện gì rồi?
Ở bên kia Hạ Bắc Sâm đã hoàn thành xong công việc trong vòng một tuần rưỡi, anh không chấp nhận được chuyện anh vừa đi cô lại xin số điện thoại người khác.

Cho dù hiện tại giữa bọn họ tồn tại bản hợp đồng, nhưng anh không bao giờ để người khác động vào người của anh.

“ Ngay từ đầu cậu cứ nói thẳng với cô ấy mọi chuyện thì không phải tốt sao? tạo ra bản hợp đồng lằng nhằng như vậy làm gì? ” lời nói của Lăng Lục Phong phát ra từ đầu dây bên kia.

Hạ Bắc Sâm hiện tại đã lên chuyên cơ của Hạ Gia quay về Bạc Thành rồi, nghe thấy lời của Lăng Lục Phong anh chỉ cười nhạt “ Tôi nói cô ấy tin sao? chi bằng làm ra bản hợp đồng ép buộc cô ấy bên cạnh tôi!.



“ Hạ Bắc Sâm! Cậu nên nhớ Doãn Đạt cũng! ” Lời của Lăng Lục Phong chưa dứt thì Hạ Bắc Sâm đã cắt ngang rồi.

“ Được rồi! Dù sau sao khi xong chuyện của Doãn Gia bản hợp đồng này cũng chấm dứt thôi, cậu không phải lo ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài, anh biết chuyện còn rất dài, thậm chí cho dù bản hợp đồng hiện tại là mối liên kết giữa họ thì cũng chưa chắc là chuyện tốt.

Anh nhắm mắt nghỉ ngơi hay tay day day thái dương, đúng thật nếu sự thật phơi bày, bọn họ cũng sẽ chìm vào ngỏ cụt của cuộc chơi này.

Ngày cô và anh ký hợp đồng, chính là sự khởi đầu một là tốt hai chính là hủy hoại tất cả.

Cô vốn không biết Hạ Bắc Sâm quay về, không hiểu chuyện gì nhưng Lục Bạch Tử cũng quay về Bạc Thành, còn bảo cô đích thân ra đón, nếu không đừng hòng nhờ vã anh ta.

Lục Bạch Tử dáng vẻ vô cùng điển trai, mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, đi đôi giày da tóc hai mái trông vô cùng đẹp trai nha, dáng vẻ lại có chút thư sinh nữa.

“ Nè nè! mặt mài em như vậy là có ý gì? ” Lục Bạch Tử xoa xoa đầu cô, nhìn cô vẻ mặt bị ép buộc liền bật cười lên tiếng.

Doãn Từ Ân gạt tay anh ta ra cô lên tiếng nhàn nhạt “ Đi thôi! ở đây một lát người ta lại tung tin đồn em hẹn hò với đại luật sư nổi tiếng đó ” nói xong cô xoay người rời đi.


Cũng may đã thi bằng lái ô tô nếu không chẳng biết lấy gì đi đón Lục Bạch Tử, chiếc Bugatti màu trắng lấy ở ga xe nhà của Hạ Bắc Sâm, anh mà biết chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Cô lái xe đưa Lục Bạch Tử quay về căn chung cư của anh ấy, suốt khoảng thời gian về chung cư, Doãn Từ Ân cũng đã nói cho anh ta nghe chuyện cô muốn nhờ.

“ Em muốn anh làm luật sư cho Doãn Thị, mang cho em những thông tin của Doãn Thị là được ”
“ Đơn giản như vậy thôi? ” Lục Bạch Tử ngửa người ra phía sau, anh thông thả lên tiếng, nếu chỉ là chuyện này thì chẳng có gì là khó đối với anh.

Cô gật đầu “ Trước tiên cứ như thế đã, nếu có chuyện em sẽ nhờ anh ” vì giữa cô và Hạ Bắc Sâm còn chưa hiểu hết nhau, cũng không biết anh muốn làm gì.

Vậy nên cô chỉ có thể nhờ Lục Bạch Tử và Kỷ Thư Ninh trước.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Chương 16


Hạ Bắc Sâm quay về nhà, anh không thấy cô ở đây nhưng chiếc Bugatti đã mất rồi, xem ra Doãn Từ Ân đã lái nó đi rồi.

Ở trên xe có camera quay lại, anh thật sự tò mò người không bao giờ lái xe ra ngoài như cô lại lấy chiếc Bugatti đi đâu chứ.

Chiếc máy tính bảng trên tay anh được mở lên, toàn bộ khung cảnh trong xe đều hiện lên, cô cùng người đàn ông khác cùng một xe? đoạn hội thoại của họ anh cũng đều nghe thấy.

Doãn Từ Ân là không tin tưởng anh sao? vậy nên mới nhờ người ngoài?
Tiếng động ở cửa lớn khiến anh khẽ ngẩn đầu nhìn ra, sắc mặt anh tối sầm, vô cùng không vui nhìn Doãn Từ Ân đang bất động đứng nhìn anh.

Cô không biết hôm nay anh về, anh cũng không gọi điện báo trước cho cô.


Cô định quay về đây cất chiếc Bugatti rồi mới quay về với bà ngoại, nhưng thấy nhà sáng đèn nên mới có chút tò mò mà đến xem.

“ Em đi đâu giờ này mới về? ” Tông giọng của Hạ Bắc Sâm vô cùng lạnh lùng, ánh mắt như muốn xuyên thấu cả cơ thể.

Doãn Từ Ân lấy lại bình tĩnh cô bình thản đáp “ Tôi ra ngoài có chút việc bận ” cô nói xong liền muốn vào bếp, cô khát rồi muốn uống một ít nước.

“ Doãn Từ Ân! Tôi không thích người khác nói dối tôi ” Anh càng ngày càng lạnh lẽo, ánh mắt hiện lên tơ máu vì kìm nén cơn giận giữ bên trong lòng ngực.

Cô quay đầu lại, thở dài nhìn anh “ Hạ Bắc Sâm! Chúng ta là hôn nhân hợp đồng, anh không có quyền quản tôi nhiều như thế, chẳng lẽ những chuyện tôi làm đều phải báo cáo sao? ” cô không hiểu ý anh, có gì cứ nói thẳng là được, trước nay cô là người tự do tự tại không muốn người khác quản mình quá nhiều.

Sau khi ký bản hợp đồng kết hôn với anh, trên giấy tờ, trên danh nghĩa chính là vợ chồng, nhưng rõ ràng trong bản hợp đồng đã nói là không xen vào chuyện riêng của đối phương.

“ Em nói lại tôi nghe xem? Doãn Từ Ân cho dù là ký hợp đồng kết hôn thì trong bản hợp đồng đã ghi rõ, ngoài tôi ra em không được qua lại với người khác ” Anh đứng bật dậy, hai tau đút túi quần, ánh mắt có chút lạnh lẽo nhìn cô, hai người đối diện nhưng chẳng ai nhúng nhường nhau.

Cô đưa đôi mắt nhìn anh, cảm thấy Hạ Bắc Sâm có chút lạ, bình thường anh luôn bỡn cợt với cô chứ không phải dáng vẻ này “ Ngay cả bạn tôi sao? Hạ Bắc Sâm cũng như anh nói, chúng ta là ký hợp đồng hôn nhân, không phải vì yêu nhau mà kết hôn, chúng ta là vì lợi ích của bản thân ” lời nói của cô thành công phá vỡ sức chịu đựng của Hạ Bắc Sâm.

Anh cầm lấy ly rượu trên bàn tức giận ném xuống một cái, nếu là bình thường anh đã dùng súng giế t chết cô khi cô nói những lời đó, khi anh đang trong trạng thái này rồi, nhưng nhìn cô anh lại không nỡ, không nỡ xuống tay.

Chính vì vậy nên anh mới muốn cô ký hợp đồng giữ cô bên cạnh anh!
Lợi ích? Đúng rồi ngay từ đầu chính là vì lợi ích, nhưng là lợi ích của cô.


“ Doãn Từ Ân! Em nói tôi nghe đi, nói là em tin tôi giúp em trả thù đi ” Hạ Bắc Sâm cầm lấy tay cô, anh có chút mong đợi, nhưng lại vô cùng khẩn trương mà hôn lên mu bàn tay của cô.

Cô nhìn anh, đứng hình mất một lúc mới chậm rãi lên tiếng “ Nếu không tin tôi sẽ không cùng anh ký hợp đồng ” lời nói nhàn nhạt, nhưng chỉ như vậy thôi đã có thể xoa dịu sự uất ức trong lòng anh rồi.

Hạ Bắc Sâm kéo cô ôm vào lòng, anh vùi đầu vào hõm cổ của cô “ Ừm! Từ Ân sau này đừng nói những lời đó nữa, cho dù chúng ta vì cái gì đi, là hôn nhân thật hay giả cũng không được nói như vậy nữa ”.

“ Ừm! không nói nữa ” Cô nhắm mắt, từ khi nào cô lại muốn chiều theo ý anh, nhìn anh như đang uất ức, muốn được dỗ dành, lại nhìn như có chuyện gì đó nhưng lại cố kiềm nén để không nói ra một mình ôm lấy nó vậy.

Hạ Bắc Sâm không lên tiếng nữa, anh chỉ đứng ôm cô như vậy, khi nãy nếu không có chiếc ly trên bàn chỉ sợ anh lại làm cô bị thương rồi.

Chẳng hiểu sao chỉ cần là Doãn Từ Ân anh lại rất khó kiềm chế bản thân mình lại, thật sự rất khó để có thể ngăn sự trỗi dậy ở trong lòng.

Rối bời, không biết cách tháo gỡ, tình trạng này nó sắp ăn mòn Hạ Bắc Sâm rồi.


“ Được rồi! Tôi xin lỗi được không? là tôi nói quá khó nghe rồi ” Doãn Từ Ân lại tiếp tục lên tiếng.

“ Anh về khi nào sao lại không nói? ” cô nâng mặt anh lên nhìn anh mà nhẹ nhàng hỏi.

Anh nhìn cô sau đó cũng thẳng thắng mà nói “ Chỉ vừa về được 2 tiếng, tưởng em ở nhà bà, tôi đã định đến đó tìm em nhưng phát hiện chiếc Bugatti bị em lái đi rồi, nên tôi biết em sẽ quay lại đây ” anh biết cô sẽ đến nên đã cố tình đợi.

Cô gật đầu, không nói gì nữa, rút tay ra khỏi tay của anh, Hạ Bắc Sâm hôm nay lạ quá, mặt cũng rất đỏ hình như đang cố gắng kiềm chế cái gì đó, ngay cả cô cũng không thể nhìn ra.

Rốt cuộc phải làm sao để nhìn thấu được con người của anh?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Chương 17


Vì là luật sư ở nước ngoài, thành tích vô cùng tốt, kinh nghiệm và thắng kiện cũng rất nhiều nên Lục Bạch Tử dễ dàng xin vào được Doãn Thị của Doãn Gia, còn được ưu ái một phòng làm việc riêng.
Với vẻ bên ngoài điển trai, Lục Bạch Tử cũng thu hút được rất nhiều người con gái cùng công ty để ý.

Như vậy dù thế nào cũng sẽ gặp chút rắc rối nhưng biết sao được, anh đây đẹp trai có tiếng rồi.
Hạ Bắc Sâm đứng ở tầng cao nhất của Vũ Xuyên cầm ly rượu quay lưng lại với cửa, bây giờ tay trong tay ngoài điều có, chưa tính đến chuyện số tiền anh trả cho Doãn Từ Ân cô vậy mà đút vào trường để tốt nghiệp sớm.
Ngay cả Kỷ Thư Ninh cũng sẽ tốt nghiệp sớm để điều tra giúp cô, dạo gần đây đồng minh của Doãn Từ Ân không ít, cô nhìn mềm yếu nhưng chưa chắc đã như vậy, sau lưng cô không biết là còn bao nhiêu người.
Lục Bạch Tử luật sư nổi tiếng như vậy cũng thích cô ấy, cũng may là cô ấy đã từ chối nếu không anh thật sự tức chết mất.
Trình Duyệt gấp gáp chạy vào, vẻ mặt vô cùng vui vẻ trên tay là tư liệu mà anh ta tìm được.

“ Anh Hạ! Hai tuần nữa Doãn Đạt sẽ lại giao á phiện ở bến cảng số 5 của Bạc Thành ”
“ Ừ! Vợ ông ta đã nợ sòng bạc của chúng ta bao nhiêu rồi? ” Hạ Bắc Sâm lắc lư ly rượu ánh mắt nhìn xuống những căn nhà và quán ăn to lớn, nhỏ bé đều có.
Trình Duyệt cẩn thận thông báo “ Hoằng Tháo nói con số hình như đã sắp lên 200 triệu rồi ” vợ Doãn Đạt rất mê đánh bạc vì vậy mà mỗi lần bà ta thua đều muốn mượn để gỡ gạc.
Nhưng nếu gỡ gạc được thì Bắc Lộ Thành đã không đem về doanh thu khủng như vậy rồi.
Hạ Bắc Sâm nhếch mép “ Ừ! Nói với Hoằng Tứ nhất định phải phá được lô á phiện của Doãn Đạt ” ông ta buông lén á phiện ở Bạc Thành.
Qua mặt anh lâu như vậy tưởng dễ ăn anh lắm sao?
Trình Duyệt gật đầu sau đó quay lưng rời đi, chỉ có anh là vẫn uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, suy nghĩ cũng có chút mơ hồ, chỉ là anh không biết Doãn Gia rốt cuộc năm đó đã làm thế nào mà thoát tội.
Nhưng anh chắc chắn sẽ không để Doãn Gia sụp đổ một cách dễ dàng như vậy đâu, từng người bọn họ nhất định phải trả giá.

Chẳng có thứ gì quan trọng bằng việc con cái cả, vậy nên nếu muốn đánh vào tâm lý của ông ta chắc chắn phải xử lý Doãn Thư trước.
Doãn Thư cô ta thích anh như vậy, nếu bị hủy hôn có khi sẽ phát điên lên mất, cô ta ngu ngốc nếu bị hủy hôn bẻ mặt sẽ làm ra rất nhiều chuyện xấu, cho nên như vậy sẽ dễ loại bỏ cô ta đầu tiên.
Ở Doãn Gia.
Doãn Thư cầm lấy điếu thuốc cô ta rít một hơi sau đó phả khói ra, ánh mắt có chút lơ đãng, dạo gần đây cô ta bị Doãn Từ Ân bức đến sắp tức chết rồi.

Trước giờ đều là cô ta động vào Doãn Từ Ân nhưng không biết dạo gần đây cô đều bật lại cô ta.

Bây giờ còn mang danh nữ thần khoa luật xuất thân đi dẹp loạn 12 sứ quân, mà 12 sứ quân đó chính là Doãn Thư.
“ Mẹ! Hay chúng ta làm gì đi, con không muốn con nhỏ đó xuất hiện ở Bạc Thành nữa ” Giọng điệu của Doãn Thư vô cùng khó chịu nhìn mẹ cô ta.
Mẹ cô ta bây giờ nợ tiền ở Bắc Lộ Thành còn không dám để cho Doãn Đạt biết, nếu không ngay cả bà ta cũng có thể bị tống ra khỏi nhà.
“ Vậy con muốn thế nào? ”
“ Mang nó khỏi Bạc Thành đi, càng xa càng tốt chẳng phải gần đây có mấy dân buông sao? ” Cô ta dụi dụi điếu thuốc nhìn mẹ cô ta nói, ánh mắt hiện lên một tia hung ác, nếu Doãn Từ Ân bị bán đi thì cô ta không cần phải thấp thỏm lo âu chuyện hôn ước với Hạ Bắc Sâm nữa.
Mẹ cô ta đột nhiên loé lên, chợt nhận ra điều gì đó liền cười vô cùng khoái chí “ Ừ nhỉ? nếu bán nó đi mẹ cũng sẽ có tiền mà.

Con gái con đúng thật là thiên thần nhỏ của mẹ ” nếu Doãn Gia bị hủy hôn chắc khác nào tự hủy cả.
Chưa kể Hạ Bắc Sâm gần đây rất ít tới lui, còn thường xuyên từ chối gặp mặt nữa.
Hai mẹ con họ nhìn nhau xong liền mỉm cười vô cùng vui vẻ, nhiều năm chứng kiến mấy vụ buông người rồi, đều có đi không có về.


Lần này bọn họ vừa giải quyết được vấn đề cũng vừa có tiền để trả cho Bắc Lộ Thành.
Ai không biết nếu để người của Bắc Lộ Thành đích thân đi đòi tiền thì con nợ chắc chắn sẽ mất một bộ phận trên cơ thể, tàn nhẫn vô cùng.
“ Mẹ! lần này làm gọn một chút, đừng để ảnh hưởng đến con và anh Bắc Sâm ” .
“ Mẹ biết rồi ”
Doãn Thư nhếch mép vô cùng hài lòng, Hạ Bắc Sâm chỉ có thể là của cô ta, không thể là của người khác những người cản đường cô ta sẽ loại bỏ không chừa bất kỳ người nào.
Kẻ nào có gan động vào anh, cô ta nhất định không buông tha.
Chưa kể Doãn Từ Ân cô đáng ghét như vậy, còn thường xuyên đe doạ cô ta sẽ ngủ cùng anh, có khi cô sẽ làm thật vì dáng vẻ của cô không phải đùa, cho nên cô ta sẽ loại bỏ cô khỏi Bạc Thành trước..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Chương 18


Trên đời này làm gì có chuyện có tiền mà không có được, nếu không thể có được bằng tiền thì phải dùng thật nhiều tiền.

Dùng tiền nhưng năng lực chính là năng lực, cho dù lấy tiền để thúc đẩy học tập rồi tốt nghiệp sớm cũng phải tự lực mà làm luận văn, rồi tự mình làm bài thi, ở Đông Bắc tiền chỉ có thể giúp chúng ta tốt nghiệp sớm mà không cần học từng môn lẻ tẻ đợi mấy năm, cảm thấy đủ năng lực thì đăng ký thôi.

Mấy ngày Hạ Bắc Sâm không ở Bạc Thành, thì Doãn Từ Ân đã sớm cố gắng học hành, ôn bài để thi rồi, điểm của cô phải nói cũng rất cao, bài luận văn tốt nghiệp cũng rất xuất sắc.

Kỷ Thư Ninh cũng vậy chỉ là kém hơn cô một chút, nhưng cũng đã tốt nghiệp rồi.

Sinh viên khoa luật Doãn Từ Ân tốt nghiệp ở tuổi 22 chỉ mất ba năm mấy đã tốt nghiệp rồi.

Cô và Kỷ Thư Ninh hẹn nhau đến quán thịt nướng ăn mừng, chuyện cô tốt nghiệp cô cũng không nói với Hạ Bắc Sâm, hôm qua bọn họ cãi vã như vậy thật khiến cô đột nhiên suy nghĩ lại, cảm thấy anh đã khác rồi.

Quán thịt nướng này đã đi cùng cô và Kỷ Thư Ninh suốt khoảng thời gian đại học, bọn cô thường xuyên tới đây ăn mỗi khi rảnh rỗi, xiên thịt nướng ở đây phải nói là đỉnh của đỉnh nha.

“ Ân Ân! Chúng ta nhất định phải cùng nhau làm những chuyện lớn, phải kiếm thật nhiều tiền ” Kỷ Thư Ninh cầm lấy ly rượu nâng lên.

Doãn Từ Ân gật đầu nâng ly cụng một cái “ Được! Luật sư Kỷ của tôi ” cô bật cười, ở cùng Thư Ninh cô chưa từng gồng mình, vì cô nàng là người hiểu cô nhất.

“ Haha cảm ơn cảm ơn Doãn Đại Luật Sư ” Kỷ Thư Ninh bật cười, nụ cười vô cùng vui vẻ, hai người bọn họ chính là một tấc không đi, một ly không rời, đời này của Kỷ Thư Ninh chỉ có Doãn Từ Ân là tri kỷ.


Uống rượu được một lúc Kỷ Thư Ninh bài ra vẻ mặt uất ức, lại có chút mang theo sự thù hận lây, nấc cục nhìn Doãn Từ Ân vẫn tỉnh như sáo, sắc mặt lại vô cùng bình thản.

“ Ân Ân! Tớ nói cậu nghe, sau này có chuyện gì nhất định phải nói cho tớ biết, cậu cảm thấy quá nguy hiểm tôi sẽ thay cậu làm!.

hức! hức ”
Doãn Từ Ân nhìn cô nàng hình như đã say rồi “! ”
Dừng lại một chút Kỷ Thư Ninh liền nói tiếp “ Tôi xem cậu là tri kỷ, cậu muốn trả thù tôi sẽ giúp cậu!.

Cậu đừng buồn ông ta vốn dĩ là loại cặn bã! Cậu đừng để ý!.

ông ta nhất định cũng sẽ hối hận nếu biết được cậu đã giỏi hơn Doãn Thư rất nhiều!.

” cô nàng vừa nói vừa uất ức thay cho Doãn Từ Ân.

“!.


Cô nhìn Kỷ Thư Ninh đột nhiên mỉm cười “ Thư Ninh! tôi không sao, tôi không xem ông ta là gia đình, cũng không buồn cậu đừng lo.

Chúng ta về nhà thôi ” có những chuyện vì là người quan trọng nên không muốn họ dính vào, cô bỏ mạng cũng không thể lôi theo người đã yêu thương và quan tâm mình.

Hai người họ cuối cùng cũng có thể thanh toán xong ra khỏi quán thịt nướng, vì hai người ở ngược đường nhưng Thư Ninh lại say như vậy, cô đành gọi xe đưa địa chỉ cho anh ta đưa Thư Ninh về.

Cô đứng đó nhìn một lúc, rồi quay lưng về phía ngược lại, đi được một đoạn liền cảm thấy không đúng, giác quan của cô như đang cảnh báo nguy hiểm xung quanh.

Cho đến khi cô sững lại vì nhìn thấy cái bóng do ánh đèn chiếu tời từ phía sau, là một nam một nữ? không phải Doãn Thư lại tìm người gây sự đó chứ, đùa sao?
Doãn Từ Ân trong lòng cảm giác có chút sợ, cho dù bình thường thế nào nhưng trong hoàn cảnh này cũng sẽ sợ hãi, bước chân cô càng lúc càng nhanh, sau đó bằng đầu chuyển sang chạy.

Nhưng biết đó sức của người có men không nhiều, chưa kể cô còn là con gái ở phía sau người đàn ông đó đã túm được cô, một gậy liền khiến trước mắt cô mờ đi.

Cuối cùng chính là không nhìn thấy gì nữa.

Người phụ nữ trung niên ánh mắt ngập tràn sự tàn ác, bà ta chính là mẹ Doãn Thư, đã đến trường cô từ sớm để đợi đến giây phút này, cô chính là một mối hoạ, nếu con gái bà không gã vào được Hạ Gia thì chắc chắn cả Doãn Gia xảy ra chuyện, lúc đó sao có thể vui vẻ mà đi đánh bạc được.

Người đàn ông đó vác cô lên xe sau đó cùng bà ta lái xe rời đi đến một đoạn đường vô cùng hẻo lánh.


Đoạn đường ngay cả nhà cửa còn không có, hai bên đường đều là cây cối, phải nói chẳng khác nào trong một khu rừng, tìm mãi không thấy lối ra.

Hạ Bắc Sâm còn đang đợi cô về để sửa lại một số thứ ở trong hợp đồng bọn họ ký, một số điều khoảng anh cảm thấy nên sửa lại, nhưng giờ này cô còn chưa về sao?
Cô đã không đi làm thêm nữa rồi, cũng không về nhà bà ngoại vậy thì sao giờ này còn chưa về.

Điện thoại cũng không thấy tin nhắn, Hạ Bắc Sâm đột nhiên cảm giác trái tim nhói lên cảm thấy không ổn liền gọi vào số điện thoại của cô.

Ban đầu tiếng chuông điện thoại vang lên nhưng không ai nhất máy, nhiều lần như vậy đến lần thứ tư đã hoàn toàn không liên lạc được nữa rồi.

Anh đi thẳng ra ga xe của nhà mình, ngồi vào chiếc Rolls Royce phantom, cảm giác vô cùng phức tạp.

Anh đạp chân ga, chiếc xe rời khỏi khu nhà của anh, hướng đi đến tiểu khu nhà của cô.

Cảm giác bất an bao trùm lấy Hạ Bắc Sâm, không hiểu sao lại có cái cảm giác này, cô không phải xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?
Hạ Bắc Sâm chạy đến nhà bà ngoại, lúc này cảm giác của anh còn nặng nề hơn khi nhìn thấy cô không đến đây.

Bà ngoại nhìn anh lên tiếng thắc mắc “ Tiểu Hạ sao? con đến đây chơi à? Ân Ân không đến sao? ”.

“ !.

.


Một lúc sau Hạ Bắc Sâm mới định hình nhìn bà nói “ Dạ? cô ấy có chút bận nhờ con đến lấy hộ cô ấy ít đồ ” anh không biết tìm lý do gì, đành lấy đại cái lý do này.


Bà nhìn anh gật đầu không nói gì thêm, cảm thấy anh rất gấp gáp, đến chỉ lấy hai cái áo len của Doãn Từ Ân còn sót lại rồi rời đi.

Sau khi lái xe khỏi tiểu khu, anh vẫn tiếp tục gọi cho cô nhưng vẫn không liên lạc được, sắc mặt anh càng lúc càng xám xịt khó coi hơn bao giờ hết.

Cuối cùng không nhịn được liền gọi cho đám người Hoằng Tứ “ Lúc chiều cậu có nhìn thấy Từ Ân không? ”.

Bên kia là giọng điệu bình thường của Hoằng Tứ “ Chị dâu sao? hình như chị ấy đã tốt nghiệp sớm chắc là đi ăn mừng rồi ” cậu ta có nghe đến chuyện Kỷ Thư Ninh và cô sắp xếp tốt nghiệp sớm.

“ Cho người ta đi tìm cô ấy đi, tôi không liên lạc được, tra cả định vị trên điện thoại cho tôi ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài.

Tốt nghiệp sớm? anh chưa từng nghe cô nhắc đến là có chuyện này.

Không phải cô là muốn thoát khỏi anh nên mới tốt nghiệp sớm để cùng Lục Bạch Tử trả thù Doãn Gia đó chứ?
Nhưng không phải cô không biết nếu cô đơn phương chấm dứt hợp đồng thì phải bồi thường tinh thần lẫn thể chất cho anh là 500 triệu mỗi tháng, người thích tiền như cô sẽ không làm như vậy.

Thì rốt cuộc cô đã đi đâu? lý do tại sao tốt nghiệp sớm? ngay cả anh cũng chẳng thể biết được.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Chương 19


Mi mắt của Doãn Từ Ân khẽ chớp, trước mắt cô là một màu đen không hề có chút ánh sáng nào, tay chân đều bị trói lại, gáy còn có chút đau khiến cô không khỏi nhíu mài vô cùng khó chịu.

Bên tai cô vang lên dọng nói khàn đặc của người đàn ông và người phụ nữ vô cùng vui vẻ, nhưng nội dung của họ khiến cô cảm giác sợ hãi bủa vây.

“ Doãn Phu Nhân! Cảm ơn nhé con hàng này cũng không tệ chắc chắn những tay buông rất thích ” Người đàn ông đó vừa đếm tiền vừa nhìn người phụ nữ trước mắt không ngừng cảm thán.

Giọng điệu của người phụ nữ vô cùng vui vẻ như là trúng mùa “ Hàng tôi đem đến tất nhiên chất lượng, nhưng mà đừng để nó quay lại Bạc Thành ” lời nói của bà ta mang theo một chút sự độc ác, căm phẫn.

Doãn Từ Ân càng bất ngờ hơn khi người phụ nữ đó được gọi là Doãn Phu Nhân, chẳng lẽ bà ta là mẹ của Doãn Thư? còn muốn bán cô những tên buông người sao?
Cmn đúng thật đám người Doãn Gia này đều độc ác như nhau, cô còn chưa kịp làm gì bọn họ mà bọn họ đã thế này.

Nếu cứ bịch mắt cô chắc chắn không tìm được cách quay lại, càng không tìm được cách liên lạc cho Hạ Bắc Sâm.

Nếu là giao dịch chắc chắn bọn chúng đã đưa đến gần biên giới.

Doãn Từ Ân lạnh lẽo vang lên “ Cmn các người muốn gì hả? ”.

Cả hai người bọn họ quay đầu nhìn cô ở một góc bên cạnh gốc cây, người phụ nữ đó cũng không ngại lên tiếng, bà ta như là không hề sợ một chút nào “ Không ngờ mày cũng thật được giá ”.


“ Doãn Phu Nhân? bà tốt nhất nên cầu cho tôi chết đi, nếu tôi sống sót quay lại sẽ cho người tẩm máu cả Doãn Gia ” Doãn Từ Ân bây giờ không còn sợ hãi nữa, một là sống, hai là chết cho dù thế nào cũng sẽ không bao giờ buông tha cho bọn họ.

Bà ta nhếch mép, giọng điệu khinh bỉ “ Một đứa bỏ đi như mày có thể động vào Doãn Gia của tao sao? ” Doãn Gia nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, cô là cái thá gì chứ.

“ Sao lại không? Doãn Gia của bà chỉ là cái hộp rỗng, đạp một cái liền xẹp ” Doãn Từ Ân li3m môi thông thả ngồi yên mà lên tiếng, cho dù hôm nay cô không thoát khỏi đây, không cần tính đến Hạ Bắc Sâm thì Kỷ Thư Ninh biết chuyện tẩm máu Doãn Gia không phải chuyện lớn lao gì.

Bà ta tức đến không nói nên lời “ Vậy đợi xem mày quay về Bạc Thành được không đã ” bà ta nói xong liền quay lưng lên xe bỏ đi.

Đến khi tiếng xe đần dần xa, thì cô mới cảm nhận được mình bị người khác nhấc bổng lên quăn đu một cái đau điếng, đoán không lầm chính là thùng xe.

Doãn Từ Ân còn bị người đàn ông đó bịch miệng lại khiến cô vô cùng khó chịu, tốt nhất bà ta nên cầu mong cô không quay lại được Bạc Thành, nếu không bà ta chết chắc, ngay cả gia đình bà ta cũng sẽ chết.

Ở Bắc Lộ Thành.

Sắc mặt Hạ Bắc Sâm trông vô cùng khó coi, anh chỉ mới đến đây đã cho người đuổi hết những người có mặt ở sòng bạc này, tâm trạng chẳng khác nào quỷ satan đi đòi mạng người.

Ngay cả Hoằng Tháo nhìn anh trong trạng thái hiện tại cũng cảm thấy rùng mình, anh ta còn nhớ năm Hạ Bắc Sâm 15 tuổi ba mẹ anh bị tai nạn qua đời, lúc đó có người nói anh là mồ côi, Hạ Bắc Sâm đã đánh con người ta suýt chết.

Tâm lý của anh bình thường thì không sao, nếu chạm vào điểm mà anh không thích, đừng nói là bọn anh ngay cả ông nội Hạ cũng cản không nổi Hạ Bắc Sâm.

Hoằng Tứ từ bên ngoài gấp gáp chạy vào “ Anh Hạ! có rồi ”.

“ Chị dâu đến quán thịt nướng, camera ẩn đó ở đó thấy chị dâu đã ra về rồi, nhưng phía sau còn có hai người lạ.

Sau đó! sau đó không thấy hình bóng chị dâu nữa ” Hoằng Tứ đưa cho Hạ Bắc Sâm chiếc điện thoại, bên trong có clip trích suất từ camera ẩn của Bạc Thành.

Anh khẽ nhíu mài khi nhìn thấy hai người đi phía sau cô, dáng người thấp này? nhìn có chút quen mắt, một lúc sau sắc mặt anh còn khó coi hơn nữa, mắt nổi đầy tơ máu, khí lạnh toả ra khiến Hoằng Tứ và Hoằng Tháo rùng mình.

Mẹ của Doãn Thư? bà ta giở trò rồi cmn.

“ Bà ta là mẹ của Doãn Thư ” Hạ Bắc Sâm lạnh giọng lên tiếng.


“ Anh Hạ! Dạo gần đây em nghe nói Bạc Thành có những tay buông người, đa số đều buông sang phía Bắc Macao làm gái ” Hoằng Tứ chậm rãi cúi đầu nói cho anh nghe, lúc anh ta biết tin này có chút bất an, vì ở Bạc Thành nếu xảy ra chuyện này đều là do người bọn anh quản không nghiêm.

Hạ Bắc Sâm nâng mi mắt, nhếch mép phía Bắc Macao sao? nếu là Phía Đông anh nói với anh Phương Khải Dực một tiếng là được, nhưng phía Bắc thì dễ hơn rồi.

“ Cho người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ đến phía Bắc Macao ngay lập tức ” giọng nói của Hạ Bắc Sâm lạnh lẽo vang lên, sắc mặt anh vẫn khó coi, chỉ là nghe đến phía Bắc Macao thì có chút giản ra nhưng nếu Doãn Từ Ân xảy ra chuyện có khi anh lại san bằng cả phía Bắc Macao mất.

Hạ Bắc Sâm uống hết một ly rượu vang, xong liền đứng lên hai tay đút túi quần thông thả ra bên ngoài, ở bên ngoài một đoàn xe Jeep đen như màu đặc trưng của Hạ Bắc Sâm.

Chiếc Cadillac màu đen cũng được Hoằng Tứ lái đến, anh lên xe ngồi phía sau, Hoằng Tháo còn chuyện phải ở lại nên chỉ có Hạ Bắc Sâm đi cùng Hoằng Tứ.

Sau khi chiếc Cadillac lao đi như cơn lốc xoáy, thì đoàn xe Jeep phía nhau cũng nhanh chóng nối đuôi nhau theo phía sau, Bạc Thành đêm nay trở nên ồn ào vì tiếng xe khắp đường phố tựa như cơn bão lớn.

Dáng vẻ của Hạ Bắc Sâm vẫn còn rất khó coi, anh lấy điện thoại ra gọi cho một người giọng nói không nóng cũng không lạnh, không nhanh quá mức cũng không chậm.

“ Mộ Triết Viễn! tôi đến đang đến phía Bắc Macao địa bàn của cậu đây ”
“ Anh Hạ! Không phải lại đắc tội gì đó chứ? ” Lời nói mang theo sự nghi ngờ.

Hạ Bắc Sâm thông thả vắt chéo chân “ Cậu lại buông người à? ” lời nói có chút lạnh nhạt.

Nhưng đầu dây bên kia lại vô cùng bình thản “ Đã nghĩ lâu rồi, tôi đã chuyển sang buông vũ khí rồi ” anh ta tựa như không liên quan đến mình.


“ Vậy thì phiền cậu, mang hết những người đang còn làm tay buông đến chổ của cậu đi, người của tôi hình như! bị mang đến phía Bắc Macao bởi tay buông rồi ” Hạ Bắc Sâm nói đến đây thì như quỷ satan đang nguyền rủa, nhất định phải theo ý anh, lời nói không nóng không lạnh.

Cũng chẳng mang theo sự đã kích nào, chỉ là một chút nhẹ nhàng thế này đã khiến đầu dây bên kia khẽ rung một cái.

“ Được! Tôi sẽ cho người làm ngay ” Mộ Triết Viễn lạnh giọng nói.

Anh ta là người bạn được Hạ Bắc Sâm giao cho phía Bắc Macao, lúc trước còn là tay buông người nhưng sau khi gặp Hạ Bắc Sâm thì đã không làm nữa, chỉ là những người tay buông lúc đó vẫn không muốn thoát ra cái nghê nghiệp bẩn thỉu này.

“ 1 tiếng nữa sẽ đến, tạm biệt ” Hạ Bắc Sâm nhếch mép nói xong cúp máy không một chút do dự nào.

Anh ngã người ra phía sau ghế, lần này là do anh quá gấp gáp, nhưng anh chắc chắn nếu là tay buông thì chỉ có thể phía Bắc Macao vì ở đó là có giá nhất.

Lần này quay về xem ra cũng không thể diễn vở kịch cùng Doãn Gia rồi.

Thật phiền phức.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom