Cập nhật mới

Dịch Full Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 80: Chương 80


Bách Tâm Ly liên tục bị thất thủ, người của cô ta liên tục bị gi3t chết không thấy xác, như đang cảnh cáo cô ta rằng nếu tiếp tục sẽ đến lượt của cô ta bỏ mạng, như vốn dĩ con người của Bách Tâm Ly vô cùng ngang ngược, cô ta chẳng khác nào như lấy trứng chọi đá.

Buổi tối tại Đế Bắc.

Sau khi Doãn Từ Ân rời đi, anh lại hôn mê chưa tỉnh thì Đế Bắc mang một màu u ám, ngay cả canh gác cũng lỏng lẻo, cô ta lén vào Đế Bắc để tìm con dấu, nếu nó không ở Vũ Xuyên thì chắc chắn ở Đế Bắc vì cô ta biết Hạ Bắc Sâm có một toà nhà như là một khu riêng biệt, cấm tuyệt đối người khác đi vào.

Khả năng con dấu ở đó rất cao.

Giây phút nhìn cửa toà nhà không khoá cô ta có chút sững lại, sao lại không khoá? chẳng lẽ do Hạ Bắc Sâm biến thành người thực vật nên không ai canh gác ở đây à? hay là có người đến trước lấy đi con dấu rồi?
Nghĩ đến đó thôi cô ta lập tức đi vào bên trong, cẩn thận đóng cửa lại, bật công tắc đèn lên khiến cô ta giật mình choáng ngợp.

Trong toà này toàn bôn đều là vũ khí, từ dao đến súng hay là những thứ vũ khí khác đều được Hạ Bắc Sâm trưng bày rất cẩn thận khiến cô ta bất giác rùng mình một cái.


Nhưng mà nếu không có được con dấu thì mạng của cô ta cũng không giữ nổi nữa, Bách Tâm Ly bắt đầu đi tìm từng ngăn tủ nhỏ ở trong toà nhà, mọi ngóc ngách đều tìm một cách vô cùng cẩn thận.

Chiếc camera ẩn đang âm thầm chuyển động quay lại toàn bộ hành động của cô ta ở trong toà nhà, khoé môi Hạ Bắc Sâm bất giác nhếch lên, dáng vẻ anh cũng không phải dáng vẻ của bệnh nhân.

Mộ Triết Viễn cũng có mặt ở bên cạnh vắt chéo chân quan sát.

“ Đi thôi! ” Hạ Bắc Sâm tắt máy đứng bật dậy hai tay đút túi quần một cách bình thản, khoé môi nở nụ cười thích thú của con thú dữ đang cố gắng vờn con mồi của mình.

Mộ Triết Viễn ngẩn đầu nhìn anh “ Không diễn nữa à? ”.

Anh quay đầu nhìn anh ta, nhướng mài lên tiếng “ Vợ chạy mất rồi còn diễn cái rắm gì? giải quyết nhanh một chút ông đây còn phải đi tìm vợ con ” Hạ Bắc Sâm bị Lục Phong Vân tẩy não rồi, bây giờ không những học làm ông bố bỉm sữa mà còn tranh thù giải quyết việc trả thù nhanh hơn.

Anh ta nhếch mép đứng dậy, cầm lấy cây súng ngắn quen thuộc đưa cho anh, anh ta nhét vào thắc lưng áo vest bên ngoài có thể che đi được.

Chiếc Mercedes Benz đen bóng rời khỏi toà chung cư của Mộ Triết Viễn, đi đến Đế Bắc, người của Bách Tâm Ly bị người của anh bắt lấy gần hết, anh chỉ muốn cảnh cáo cô ta thôi, ai ngờ cô ta lại vô cùng cứng đầu không chịu thua kém ai.

Cũng đều có sự xuất hiện của cô ta mà vợ ông đây chạy đi mất như vậy, ông đây nhất định không bỏ qua.

Cho dù cô ta có là em họ hay bất cứ gì của anh đi chăn nữa.

Bách Tâm Ly nhíu nhíu mài bắt đầu khó chịu khi tìm kiếm không thấy con dấu ở toà nhà này, cô ta càng ngày càng bất an không thôi.

“ Cạch ” Tiếng mở cửa vang lên khiến cô ta giật thót mình quay đầu lại.


Hoằng Tứ là người mở cửa, kèm theo giọng nói lạnh lẽo của người ở phía sau đi đến “ Cô tìm cái này à? ” Hạ Bắc Sâm cầm con dấu của Vũ Xuyên trong tay ánh mắt sắc như đại bàng nhìn cô ta vô cùng thích thú.

Bách Tâm Ly trợn tròn mắt không dám tin người đang đứng trước mặt cô ta là Hạ Bắc Sâm, chẳng phải Hạ Bắc Sâm là người thực vật sao? sao lại có thể có mặt ở đây được?
“ Sao vậy? cô muốn nó lắm mà? ” Anh tiếp theo tục lên tiếng, phía sau còn có Mộ Triết Viễn.

Cô ta cũng biết lúc này cho dù có nói bất cứ cái gì thì Hạ Bắc Sâm cũng không tin cô ta nữa, ngửa bài thì ngửa bài, dù sao cô ta không đến được với anh thì Doãn Từ Ân cũng không được.

Bách Tâm Ly nhếch mép “ Hạ Bắc Sâm! cho dù ngửa bài thì đã sao? anh mãi mãi sẽ không có được sự tha thứ của Doãn Từ Ân đâu ”.

Nghe cô ta nói anh bất giác nhíu mài cảm giác bất an dâng lên “ Rốt cuộc cô làm gì vợ tôi? ”.

“ Tôi có thể làm gì? chỉ là cho cô ta biết một ít sự thật, thêm chút màu sắc khiến cô ta căm hận anh mà rời khỏi đây ” Bách Tâm Ly vừa nói cánh tay cô ta luồng ra phía sau muốn lấy khẩu súng trong tủ trưng bày của Hạ Bắc Sâm.

Mộ Triết Viễn liếc mắt liền nhìn thấy, anh rút súng chậm rãi bắn vào cánh tay của cô một viên đạn “ Đoàng ”.

Khiến Bách Tâm Ly lùi lại mấy bước giữ lấy cánh tay đang chảy máu liếc đôi mắt muốn giết người nhìn bọn anh.


“ Bách Tâm Ly! Cô ấy thật sự rời khỏi tôi, tôi nhất định cắt lưỡi rút gân cô mang đến Malaysia gửi cho người ba yêu dấu Bách Tồng của cô đấy có tin không? ” Hạ Bắc Sâm lạnh lẽo lên tiếng, cũng vì giả làm người thực vật mà anh mới biết được.

Người đàn ông ở Malaysia, thâu tóm cả Doãn Gia, Liêu Gia, và Phương Gia làm tấm lá chắng cho mình cũng như làm mồi nhử chính là người dượng mà biệt tâm biệt tích Bách Tồng.

Chỉ là anh không biết lý do tại sao ông ta lại làm vậy thôi.

Câu nói của anh khiến cô ta trợn tròn mắt, anh biết hết rồi? ngay cả người đứng phía sau cũng biết? cmn anh dám vờn cô ta sao?
“ Cho dù mất mạng, tôi cũng cảm thấy vô cùng mãn nguyện, vì người khó có con như anh lại có con, còn suýt chút gi3t chết con mình, bức Doãn Từ Ân đến mức mang theo sự hận thù mà rời đi ” Bách Tâm Ly cho dù buông xuôi cô ta cũng không hối tiếc, vì Doãn Từ Ân là điểm chí mạng của anh, nhưng cô đi rồi anh sẽ phân tâm dễ dàng loại bỏ.

Càng nghe cô ta nói, Hạ Bắc Sâm càng khó chịu muốn một phát bắn chết cô ta, nhưng nếu như vậy thì nhẹ nhàng quá, anh muốn cô ta phải trả giá, muốn tự tay cô loại bỏ cô ta, bắt cô ta giải thích toàn bộ những chuyện cô ta đã làm.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 81: Chương 81


Bách Tâm Ly bị người của Hạ Bắc Sâm mang về tầng hầm Bắc Lộ Thành, đây là tầng hầm mà Hạ Bắc Sâm dùng để giam những người thiếu tiền ở sòng bạc và đợi người nhà đến chuộc.

Ánh mắt anh vô cùng phức tạp khi nghe Bách Tâm Ly nói những lời đó, không biết cô ta đã nói những gì với cô rồi, cô ta còn nói cô sẽ hận anh cả đời, nhưng anh rõ ràng đâu có làm gì tổn hại đến cô ?
Nhưng thứ khiến anh không ngờ đến chính là người dượng yêu dấu của anh Bách Tồng lại là người đứng phía sau, rốt cuộc ông ta muốn gì ở anh? anh mãi cũng nghĩ không ra.

“ Dạo gần đây không thấy cậu hút thuốc nhỉ? ” Mộ Triết Viễn rít một hơi thuốc lá, nhìn sang anh chậm rãi từng chút một mà lên tiếng, không những vậy Hạ Bắc Sâm còn hạn chế uống rượu nhất có thể, chỉ cần là không phải dịp quan trọng liền không động đến rượu.

Anh thông thả cầm tách trà ở phòng vip của Bắc Lộ Thành nhấp một ngụm “ Thuốc lá không tốt cho trẻ con, tôi không muốn con tôi hít phải khói thuốc ” anh lên tiếng vô cùng chậm rãi, mang theo sự dịu dàng vốn có dành cho cô.

Mộ Triết Viễn khinh bỉ lên tiếng “ Vậy mà lúc trước còn nói không có tình cảm ” cái tên này nói một đằng nhưng tâm một nẻo, đúng là cứng miệng không dám thừa nhận.

“ Lúc trước không có, bây giờ có được không? còn đỡ hơn cậu chẳng có lấy một người thích ” Anh cũng không kém đưa ánh mắt sắc lẹm nhìn Mộ Triết Viễn vô cùng mỉa mai lên tiếng, bản thân còn lo chưa xong lại còn muốn quản chuyện của anh.


Vì anh cho người ở nhà chính Hạ Gia loại bỏ hết nội gián, mang ông nội đi rồi, nếu không lần này không những Bách Tâm Ly, mà ngay cả Doãn Đạt cũng không thoát được, ông ta cũng đánh hơi nhanh thật vừa nghe được chuyện Bách Tâm Ly liền không dám ra tay với anh.

Ba tuần trước lúc chuyện anh biến thành người thực vật ra ra ngoài thì mấy ngày sau anh tỉnh lại, Mộ Triết Viễn liền cho người chuyển anh đến chung cư của cậu ta ngay trong đêm, cho người đóng giả làm anh kết quả tối hôm sau người thay thế anh bị giết ngay tại bệnh viện.

Lúc đó anh mới nhận ra cho người mang ông nội Hạ đến nơi an toàn, nếu không xem ra anh trở tay không kịp, nhiều năm như vậy không ngờ Bách Tồng đã cao tay rồi, chẳng còn dáng vẻ hèn hạ nhút nhát trước ông nội Hạ mà anh nhìn thấy lúc còn bé nữa.

Ngoài Liêu Gia và Doãn Gia không ngờ ông ta còn thâu tóm được Phương Gia, bây giờ muốn loại bỏ hẳn ông ta hoàn toàn thì phải loại bỏ những cái khiên chắn của ông ta trước, Liêu Gia thì không còn, Doãn Đạt cũng chưa xác định được tin tức chính xác, ông ta ở khắp nơi chẳng thể tìm được địa điểm chính.

Vậy bây giờ Hạ Bắc Sâm anh sẽ giải quyết Phương Gia trước.

“ Anh Hạ! Anh Viễn Cuối tuần này Phương Bích sẽ kết hôn ” Hoằng Tháo đưa cho anh thông tin, những thứ liên quan đến Phương Gia cho Hạ Bắc Sâm, mấu chốt chính là Phương Gia hiện tại kinh doanh không tốt, muốn lợi dụng cuộc hôn nhân của Phương Bích.

“ Nói Hoằng Tứ, mau tìm chị dâu các cậu về đây cho tôi, cô ấy ở bên ngoài lâu quá không tốt ” Lời nói của anh mang theo sự lạnh lẽo, anh sẽ giúp cô trả thù, cũng sẽ tự mình trả thù chỉ là cô không cần phải động tay, anh nhất định sẽ giúp cô sắp xếp chu toàn mang cô về lại bên mình.

Hoằng Tháo khẽ gật đầu.

Ở chỗ của Doãn Từ Ân bây giờ bụng cô cũng hơn ba tháng rồi, thời kỳ ốm nghén cũng giảm dần, bụng cô nhô lên, chỉ là cô thật không tưởng tượng được cô vượt qua thời ký thai nghén một mình, cũng không dám tin khoảnh khắc ăn cái gì cũng nôn thốc nôn tháo.

Nhìn cái gì cũng không muốn ăn khiến bà ngoại vô cùng đau đầu giúp cô chuẩn bị những món vừa dễ ăn vừa tốt cho sức khoẻ của cô.

Cô ngồi ở chiếc ghế mây bên ngoài ban công ngửa lưng lấy chút thoải mái, cô nhìn ra khung cảnh tựa như trong tranh vô cùng đẹp đẽ không khí lại vô cùng trong lành.


Lúc trước cô định xin việc ở một công ty luật, nhưng Kỷ Thư Ninh nói bây giờ người của anh và người của Mộ Triết Viễn đang lùng sục cô khắp nơi khiến cô không thể đi làm được phải ở nhà cùng bà ngoại và bảo bảo.

Cầm lấy cốc sữa nhấp một ngụm.

Toàn bộ thông tin cô đều có rồi, bây giờ chỉ đợi đến lúc ra tay.

Nhưng không biết Hạ Bắc Sâm sao rồi? cho dù cô hận anh nhưng mà cũng không thể thoát khỏi sự lo lắng.

Cô chỉ là không muốn anh nhận bảo bảo, cô cũng không muốn nhìn nhận anh nữa, hơn nữa anh cũng nói bảo bảo không phải con anh cho nên cô cũng không cần anh làm ba của bảo bảo, một mình cô cũng có thể làm tất cả dành trọn tình yêu của mình cho bảo bảo của cô.

Điện thoại bên cạnh rung lên, liếc nhìn chính là Kỷ Thư Ninh, cô ấn nghe máy “ Alo ”.

“ Đại Tổ Tông! Chuyện của Phương Bích mình làm xong rồi, xong chuyện này mình có thể sang Ý với cậu không? ” Kỷ Thư Ninh vô cùng mong ngóng ngày được gặp Doãn Từ Ân và bảo bảo ở trong bụng cô, bây giờ chỉ cần cô đồng ý, cô nàng lập tức mua vé đến đó ngay.


“ Đừng! Đợi xong tất cả, mình sanh bảo bảo an toàn rồi cậu hãy đến ” Doãn Từ Ân lập tức phản đối cô nàng, bây giờ không tiện nếu anh phát hiện ra gì đó chắc chắn sẽ cho người đến Ý.

Kỷ Thư Ninh bên kia chỉ biết thở dài thất vọng.

Cô bây giờ chỉ sắp xếp lên kế hoạch sau đó Lục Bạch Tử và Kỷ Thư Ninh sẽ là những người thực hiện kế hoạch, cho dù cô chỉ ở xa ngắm nhìn nhưng tiến độ còn nhanh hơn cả Hạ Bắc Sâm.

Cũng có thể là do anh bị thương biến thành người thực vật nên không thể làm tất cả mọi chuyện, vậy cô sẽ tự mình làm.

Đôi mắt của cô trở nên sắc bén vô cùng, vì tóc búi cao nên càng lộ ra vẻ mặt xinh đẹp một cách sắc xảo khiến người ta phải siêu lòng trước cô.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 82: Chương 82


Mọi chuyện đang dần trở lại quỹ đạo cũ của Hạ Bắc Sâm, nhưng chỉ là đối với một số người lại không thể được như kế hoạch, có thể Bách Tồng cao tay có thể thao túng được nhiều nhà lớn, nhưng nếu ông ta muốn đối đầu với anh, thì thật sự khó nuốt.

Cháo trắng ăn cùng hột vịt muối cũng, có thể mắc nghẹn mà chết.

Ở Vũ Xuyên Hạ Bắc Sâm quay lưng lại với cửa phòng, anh ngồi trên ghế nhìn ra phía cửa kính ngắm cả Bạc Thành của mình vừa xa hoa, rộng lớn lại xinh đẹp, thảo nào nhiều người muốn đến như vậy.

Chỉ là Bạc Thành có rộng lớn có xinh đẹp, có xa hoa cũng không thể khiến anh vui vẻ như khoảnh khắc Doãn Từ Ân cùng anh tan tầm, thức dậy cùng anh trên một khung giường, hình như anh lại nhớ cô rồi.

Thật sự rất nhớ, anh mỗi ngày đều mong cuộc gọi đến đều là có tin tức của cô, nhưng không ngờ thoát khỏi vòng tay anh cô như bốc hơi vậy, ngay cả người của Mộ Triết Viễn cũng không thể tìm thấy cô.

Điện thoại anh vẫn là ảnh nền hình của cô, là tấm ảnh anh vô tình chụp dính cô khi cô cười, nụ cười này anh cũng đã rất lâu không nhìn thấy.


Hạ Bắc Sâm cuối cùng cũng không gắng gượng được mà nở nụ cười lên tiếng gọi cô “ Bé con! Khi nào em mới về!.

Anh đợi em lâu như vậy rồi ”.

Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh bay mọi suy nghĩ của Hạ Bắc Sâm, là Hoằng Tháo gọi chẳng lẽ có tin tức của cô rồi sao?
“ Alo ”
“ Anh Hạ! Hôn lễ của Phương Bích, có người nhúng tay vào rồi, còn sớm hơn người của chúng ta ” Hoằng Tháo gọi đến, giọng điệu có chút hoang mang và gấp gáp lên tiếng thông báo với anh.

Nghe cậu ta nói hàng chân mài của anh liền chao lại, nhưng mấy giây sau liền giãn ra giọng lạnh nhạt đáp “ Có biết là ai không? ” Không thể nào là Bách Tồng vì Phương Gia vẫn còn lợi ích cơ mà.

“ Không rõ! Chỉ là có người nói Kỷ Tiểu Thư xuất hiện ở nơi chuẩn bị diễn ra hôn lễ ” Hoằng Tháo cẩn thận thông báo.

Khoé môi của anh lúc này mới nhếch lên, không thể nào mà Kỷ Thư Ninh lại tự làm hết, hơn nữa cô nàng này cũng chỉ có thù với Phương Bích không phải có thù với cả Phương Gia không cần làm đến mức này.

Anh nhìn ta Bạc Thành, hôm nay đúng là trời có chút đẹp “ Xem ra là chị dâu cậu, vậy chỉ cần giúp cô ấy một chút là được ” Cô còn có thể trả thù tức là anh vẫn có thể tìm thấy cô và con của mình hơn, nữa như vậy cũng chứng minh cô rất an toàn.

“ Nói với Hoằng Tứ, dò hỏi Kỷ Thư Ninh một chút, xem ra cô ấy biết chỗ của chị dâu cậu ở ” Giọng anh không nóng cũng chẳng lạnh chỉ bình bình mà lên tiếng không chút gấp gáp, chỉ là có chút nôn gặp lại bé con nhà anh.

Hoằng Tháo trong đầu hiện lên vô vàng dấu chấm.

hỏi, anh Hạ của cậu ta hôm nay có thể nói chuyện nhẹ nhàng, còn một phát đoán được việc chị dâu đã làm, xem ra tình yêu gõ cửa nhà anh ấy rồi sao?
“ Vâng Anh Hạ! ” Hoằng Tháo nói xong liền cúp máy, dạo gần đây Bắc Lộ Thành trở thành nơi giam giữ con tin của Bách Tồng cho nên sòng bạc chỉ mở một tầng.


Không phải ai cũng có thể đánh, chỉ có khách vip có thẻ mới có thể vào trong đánh bạc, nhưng mà cũng không thể không kinh doanh, vì doanh thu của Bắc Lộ Thành cực kỳ lớn, có tháng còn ngang ngửa Vũ Xuyên.

Anh cất điện thoại đặt lên bàn vắt chéo chân, hai tay đan vào nhau để trước người, thông thả nở nụ cười, đáy mắt còn hiện lên sự vui vẻ không thôi.

“ Bé con! Chào mừng em trở về nhà chúng ta ”
Chỉ cần có chút tin tức của cô, thì anh có thể dễ dàng tìm cô về, bên ngoài nhiều kẻ địch quá anh không thể bảo vệ cô được, chi bằng mang cô về Đế Bắc, khu được Charlie thiết lập cơ quan, quan trọng, hơn nữa chỉ cần người lạ bước vào cơ quan tự khắc sẽ hoạt động mà tung ra nhiều thứ bảo vệ Đế Bắc.

Bây giờ ông nội Hạ đang ở đó, nếu cô trở về còn biết tin mình có cháu cố xem ra ông ấy sẽ rất vui, cũng không đuổi anh đi, chửi anh đồ vô dụng nữa.

Ở bên kia Doãn Từ Ân không ngừng hắc hơi, cô day day cái mũi, khiến bà ngoại cũng lo lắng sợ cô sẽ bị cảm.

“ Không biết ai nhắc con vậy? cả ngày nay không biết hắc hơi bao nhiêu cái rồi ” Cô khó chịu nhíu nhíu hàng chân mài nhì bà ngoại nũng nịu lên tiếng như đang mách lẽo có người khiến cô khó chịu.

Bà ngoại nghe xong liền bật cười xoa xoa cái đầu nhỏ của cô “ Có khi nào là Tiểu Hạ nhắc không? đã lâu lắm rồi không gặp nó ”.


Doãn Từ Ân nghe bà nói thì sững lại, nhưng sau đó cũng trở về dáng vẻ bình thản bĩu môi nhìn bà “ Còn lâu mới tìm con, Hạ Bắc Sâm công việc rất bận, chắc sẽ không đến sớm đâu ” Cô không thể nlso cho bà biết cô và anh kết thúc rồi vì cô đang mang thai, nếu nói bà ngoại sẽ nghĩ sao chứ.

“ Con đúng là! Tiểu Hạ xem ra cố gắng lắm mới chịu được con ” Bà ngoại ngao ngán lắc đầu nhìn cô.

Nhưng cô cũng chỉ nở nụ cười trừ và không nói gì thêm nữa, chỉ còn ít hôm nữa thôi khi Phương Gia xảy ra chuyện, anh cũng sẽ biết cô ở đâu vậy nên bây giờ cô đang chuẩn bị đổi vị trí nhà ở.

Hơn nữa ở đây cũng cảm thấy có chút không an toàn cho lắm!.

.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 83: Chương 83


Hôn lễ long trọng được tổ chức vô cùng hoành tráng hơn nữa khách khứa cũng rất đông vì Phương Gia rất trọng quan hệ, bọn họ chắc chắn nhân cơ hội này mà làm Phương Gia phất lên một lần nữa.
Khách được mời đến.

Khách không được mời cũng đến.
Kỷ Thư Ninh chạm mặt Hoằng Tứ thì có chút giật mình chột dạ quay ngoắt sang hướng khác, cái tên này không phải chứ sao đi đâu cũng gặp cậu ta hết vậy là âm hồn bất tán hả?
Nhưng Hoằng Tứ thì ngược lại, cậu đi thẳng đến bàn của Kỷ Thư Ninh ngồi xuống cạnh cô nàng, hơn nữa còn biểu lộ vẻ mặt như chẳng có gì nữa khiến cô nàng không khỏi lo lắng.
“ Thư Ninh cô cũng ở đây à? ” Hoằng Tứ nhướng nhướng mài nhìn cô nàng vẻ mặt bình thản đến lạ.
Cô nàng cũng chỉ đành cười trừ “ Đi thay gia đình, đi thay gia đình ”.
Kỷ Thư Ninh vừa dứt câu, thì tiếng vỗ tay, lẫn tiếng náo nhiệt vang lên, khiến hai người họ cũng phải quay đầu lại nhìn phía cửa lớn.
Phương Bích trong chiếc váy cưới màu trắng, đính đá đơn giản nhưng cũng không kém phần sang trọng, trên môi vẫn là nụ cười tươi rói như thường lệ của cô ta, hơn nữa thậm chí ngay hiện tại cô ta mừng còn không hết vì có người lấy ấy chứ.

Khoé môi của Kỷ Thư Ninh vô tình nhếch lên, cô nàng vắt chéo chân cầm ly nước cam trên bàn nhấp một ngụm, tâm trạng vô cùng tốt hướng mắt chờ xem kịch vui.

Mọi hành động của cô nàng đều bị Hoằng Tứ thu vào mắt không xót một cử chỉ nào cho dù chỉ là cái nhếch môi nhẹ nhàng.
Ba cô ta trao tay cô ta cho chú rể, hai người họ vô cùng vui vẻ, Phương Lão gia dặn dò một chút rồi quay về vị trí của mình.
Giây phút cha xứ đọc lên lời tuyên thề, hai người họ ai cũng đồng ý gật đầu chắc nịch.

Tiếng vỗ tay chút phúc không ngừng vang lên bên dưới những bàn ăn đầy ắp khách mời.
Giây phút tuyệt vời nhất xem ra là giây phút trao nhẫn cưới, nhẫn cưới xem ra cũng không rẻ đầu nha, có thể chói mắt như vậy mà.

Nhưng chiếc nhẫn còn chưa vào qua nửa ngón tay áp út thì máy chiếu phát lên đoạn video Phương Bích lên giường cùng người đàn ông khác.
“ Trần Tổng...anh khiến người ta phát điên mất ” Giọng nói ỏng ẹo, nũng nịu đầy sự gợi tình vang lên vô cùng rõ ràng.
Khiến cô ta giật mình quay đầu về phía máy chiếu, toàn bộ khách mời điều bàn tán xôn xao, chồng của cô ta cũng hốt hoảng đến mức mặt tái mét.
Không chỉ dừng lại ở đoạn video, mà hình ảnh cô ta sử dụng chất cấm, video cô ta trong quán bar cắn thuốc lần lượt được chiếu lên, thậm chí những tấm ảnh mỗi khách sạn vào cùng một người đàn ông khác của cô ta cũng được chiếu lên.
Phương Lão Gia tức giận đến mức tái phát bệnh tim mà ngất ngay tại hôn lễ.
“ Trời ơi, nhìn có khác gì là gái gọi đâu ” Một vị khách mời bên dưới lên giếng lắc đầu.
Mọi người thay phiên nhau phê bình, bàn tán.
“ Không ngờ Phương Tiểu Thư lại là người như vậy ”.
“ Cô ta qua nhiều tay như vậy rồi, thật tiếc quá nếu không tôi cũng muốn thử ”.
“...”

Phương Bích hoảng loạn hét toán lên “ Tắt ngay, mau tắt ngay cho tôi, là ai làm vậy hả ” cô ta cứ hét những máy chiếu cứ tua đi tua lại không thôi.

Khiến cô ta không kiềm được mà tháo bỏ đồi giày cao gót dưới chân ném vào máy chiếu khiến nó vụt tắt ngay.

Cô ta quay sang nhìn chồng tương lai của mình vô cùng bàng hoàng liền gấp gáp giải thích.
“ Trương Tiên Sinh! anh tin em đi, em không phải như vậy, người đó không phải em ” Cô ta vừa nắm tay anh ta vừa giải thích, tâm trạng vô cùng hoảng loạn không biết phải thế nào.
Nhưng vị Trương Tiên Sinh kia chẳng lẽ lại không tin vào mắt mình, anh ta thẳng thắng gạt tay Phương Bích ra khỏi người mình, sắc mặt một màu đen u ám nhìn cô ta khinh bỉ “ Dơ bẩn! đừng chạm vào người tôi, tôi đúng là mù rồi mới hỏi cưới cô ” anh ta nói xong liền ném chiếc nhẫn đắc tiền xuống nền vô cùng thê thảm.
Phương Bích cô ta xách váy muốn đuổi theo anh ta nhưng cô ta còn chưa ra khỏi cửa thì cảnh sát đã đến rồi.
“ Phương Tiểu Thư có người tố cô sử dụng chất cấm, và buôn bán trái phép chất cấm, mời cô về đồn lấy lời khai ” Vị cảnh sát sắc mặt vô cùng khoa coi, thậm chí không phải loại người dễ thương lượng cái gì.
Anh ta đưa thẻ ngành xong liền cho người mang cô ta đi mà không cần một lời giải thích nào từ cô ta.

Phương Bích từ bé được cưng chiều tất nhiên không chấp nhận chuyện này cô ta không ngừng dãy dụa muốn thoát khỏi cảnh sát nhưng không được.
Khiến khách mời hôm nay được một phen chứng kiến cảnh 18 đỏ mặt ngại ngùng của Phương Tiểu Thư con gái cưng của Phương Lão Gia.
Kỷ Thư Ninh dùng điện thoại quay lại một màng hay như vậy phải để cho Doãn Từ Ân xem kế hoạch của cô làm diễn ra hoàng hảo thế nào để cô nàng còn được sang Ý nữa.

Mọi chuyện diễn ra xuông sẻ đến mức đáng sợ.
Hoằng Tứ chống cằm nhìn Kỷ Thư Ninh vô cùng vô tư khiến cậu ta chắc chắn một trăm phần trăm cô nàng biết chỗ của Doãn Từ Ân đang ở hơn hết còn có số điện thoại và thường xuyên liên lạc với nhau.
Vì nhà báo được người của Hạ Bắc Sâm chuẩn bị sẵn, tin tức giật gân chắc chắn là chuyện Phương Gia, vậy Kỷ Thư Ninh còn quay lại để làm gì? Tất nhiên cho người khác xem mà người đó không ai khác chính là chị dâu cậu ta.
“ Thư Ninh! Có phải nên đi ăn mừng rồi không? ” Hoằng Tứ lời nói mang theo sự ẩn ý vô cùng khéo léo.
Cô nàng nhìn cậu ta khẽ nhướng một bên chân mài “ Được! Chúng ta đến quán bar uống rượu đi ” cô cũng không từ chối, vốn dĩ lúc đi học rất thích gặp cậu ta vì cô nàng có chút thích.
Nhưng sau khi Doãn Từ Ân có chuyện, cô nàng sợ Hoằng Tứ còn hơn là giặc ngoại xâm.

Hôm nay gặp cũng không hỏi chuyện tin tức của Ân Ân nhà cô nàng chi bằng đi uống một vài ly.
Hoằng Tứ gật đầu đồng ý rời khỏi cùng Kỷ Thư Ninh.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 84: Chương 84


Sau khi xem tin tức, lần video được quay lại, Hạ Bắc Sâm đặt điện thoại lên bàn làm việc ở thư phòng, anh ngửa đầu dựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn lên trần nhà.
Đã hơn hai tháng rồi, tin tức của cô một chút cũng có, hoá ra rời khỏi anh cô vẫn có thể bay cao, bay xa như vậy, vẫn rất giỏi gian, trả thù mà không cần đến anh.
Nhưng anh nhớ cô quá, nhớ đến sắp sinh ra ảo giác rồi.
Đế Bắc vẫn như vậy, không thay đổi bất cứ thứ gì, hay di dời đi món đồ nào, bất cứ ai cũng không được động đến đồ ở Đế Bắc, vườn hoa tulip của Doãn Từ Ân vẫn tươi tốt dưới sự chăm sóc của anh, chỉ là cô không nhìn thấy được.
Anh day day thái dương đứng dậy, đi ra khỏi thư phòng đến quầy rượu ở kế bên phòng khách, ở đây có rất nhiều loại rượu, nhưng bây giờ cho dù uống loại mạnh, hay loại bình thường anh đều cảm thấy rất nhớ cô.
Dựa lưng vào bàn, anh cầm từng cốc rượu một nốc liên tục, hết lại rót, rồi lại đổi thêm chai mới, anh ngồi sụp xuống nền nhà dựa vào, co chân trái mà gác tay lên, ánh mắt có chút mong lung.
“ Ân Ân! Anh nhớ em đến phát điên mất ” Môi anh khẽ mấp mấy.
Ông nội Hạ đứng nhìn anh một lúc, cuối cùng không nhịn được mà tiến đến trước mặt anh, gương mặt ông vẫn nghiêm nghị như bình thường, chuyện gì cũng biết chỉ là ông muốn Hạ Bắc Sâm có thể giải quyết chu toàn chuyện này thế nào.

“ Hạ Hạ! Con uống nhiều như vậy, con bé cũng không về với con đâu ” Giọng điệu không mang theo sự bình tĩnh nhẹ nhàng, chậm rãi nói.
Anh lúc này mới đưa mắt sang nhìn ông nội Hạ, khoé môi nở nụ cười nhẹ “ Con nhớ cô ấy quá, con thật sự không muốn thế này đâu con cũng đã rất cố gắng giữ cô ấy lại....Nhưng tại sao cuối cùng cô ấy vẫn bỏ rơi con? ” giọng anh trầm ấm vang lên, lại mang theo chút buồn bã, thất vọng.
“ Ta hỏi con, con có thật lòng thích con bé không? đã suy nghĩ kỹ chưa? ” Ông nội Hạ vẫn đứng trước anh bình bình nhìn anh nói.
Hạ Bắc Sâm khẽ gật đầu “ Từ nhỏ nhìn thấy cô ấy, con đã nghĩ cả đời này ngoài cô ấy ra con sẽ không lấy ai rồi ” anh nở nụ cười nhạt, trong đầu như thước phim tua chậm.
Giây phút đứa bé nhỏ ở trong nôi, đưa mắt nhìn anh nở nụ cười nhỏ đó, anh đã muốn mang nụ cười nhỏ giam chặt ở bên cạnh mình rồi.
Năm anh 5 tuổi đã cùng ba mẹ mình đến dự đám tang của Doãn Phu Nhân nhưng vì nhỏ quá không thể vào, anh chỉ đành đến căn nhà nhỏ của Doãn Gia, Hạ Bắc Sâm đứng trước cửa nhìn đứa bé nhỏ ở trong nôi.
Là bé gái rất đáng yêu, người hầu bế cô bé không ngừng dỗ dành.

Khi anh tò mò tiến đến đưa mắt nhìn thì nụ cười nhỏ ở chiếc môi nhỏ liền hiện lên khiến anh trố mắt nhìn cô bé nhỏ nhìn mình.
Lúc này Hạ Bắc Sâm nở nụ cười đứng nhìn mãi, cho đến khi anh bảo với ba mình rằng muốn lấy Doãn Từ Ân trong khi cô chỉ vừa mới mấy tháng tuổi, lúc đó cả nhà rất buồn cười vì nghĩ anh nói đùa.

Nhưng anh đã rất quyết liệt nên ba anh đành bàn bạc với Doãn Đạt hứa hôn.
Sau này khi anh không gặp lại được cô nữa, tâm trạng vô cùng khó chịu, đi học còn rất thích đánh nhau, cấp hai, rồi lại đến cấp ba.

Cho đến khi gia đình anh xảy ra chuyện, tai nạn năm đó cướp đi cả ba lẫn mẹ anh.

Hơn hết người gây tai nạn và có mặt tại hiện trường lại là Doãn Đạt, ánh mắt anh đỏ rực nhìn ông ta.

Đáng lẽ phải tống ông ta vào tù nhưng chẳng hiểu sao lại không thể, lúc đó anh quá nhỏ không thể làm được gì.
Chỉ từng chút lập nên kế hoạch, cho đến khi tin tức của cô có kết quả, anh còn hèn hạ muốn mang cô ra mà lợi dụng, muốn cô chịu đựng nỗi đau cùng anh.
Nhưng cuối cùng anh lại không nỡ để cô bị chút tổn thương nào.
Doãn Từ Ân vẫn sẽ là Doãn Từ Ân cô vẫn sẽ là Thiếu Phu Nhân của Hạ Bắc Sâm anh, đời này của anh xem ra chỉ có thể chôn chặt bên cạnh cô, thành bại dưới tay của cô.
“ Đợi con bé nguôi giận, con tìm cách dỗ con bé đi ” Ông nội Hạ nhìn anh chỉ biết lắc đầu.
Anh nở nụ cười cúi đầu chậm rãi nói “ Cô ấy không muốn ở bên cạnh con.

Nhưng con thật sự rất nhớ cô ấy ” anh mang tất cả những gì mình có được đem đến cho cô, dùng mọi cách, mọi mưu mô để bảo vệ cô, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn bỏ rơi anh.

Xem xem có thảm không chứ.
“ Chỉ cần con muốn, một lòng một dạ, cho dù cô chân trời gốc bể cũng sẽ tìm gặp.

Cố gắng một chút ông trời không triệt đường đi của ai cả ” Ông nội Hạ nói xong liền quay về phòng nghĩ.
Chỉ còn anh ngồi đó, cúi sầm mắt khoé mắt không tự chủ mà rơi ra giọt lệ.
Lục Phong Vân từng nói với Mộ Triết Viễn khianh còn nằm viện, không phải bệnh anh không tái phát, mà đã tái phát rồi chỉ là anh không muốn để cô nhìn thấy, tự mình cố gắng đè nén nó xuống, muốn mỗi ngày đều trở nên tốt lên để ở bên cạnh cô.
“ Bé con! Em về nhà đi, anh cùng em chăm sóc bảo bảo ” Hạ Bắc Sâm lẫm bẫm một mình, anh vẫn cúi sầm mặt mà nói, như một kẻ mất hồn mất vía, cứ thất thần ở đó mà lẫm bẫm một mình.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 85: Chương 85


Ở khoa phụ sản tại Ý.
Doãn Từ Ân ngồi ngẩn người một lúc, những phụ nữ mang thai đến đây đều đi cùng chồng mình, chỉ có mỗi cố là đi một mình, khiến cô có chút buồn tủi.
Nhưng dù sao cũng không quan tâm, đời này cô có bà ngoại, có bảo bảo, có bạn bè như vậy là đủ rồi không cần phải thêm bất kì ai nữa, đến càng nhiều thất vọng càng nhiều.
Đến lượt cô vào khám, bây giờ đã có thể xem hình ảnh của bảo bảo rồi, cô nhìn con qua màng ảnh soi nhỏ, bảo bảo nhà cô rất khoẻ, hơn nữa cũng nhờ bà ngoại chăm rất kỹ cho nên mới được thế này.
“ Từ Ân Tiểu Thư, công chúa nhỏ nhà cô đúng thật rất khoẻ mạnh ” Bác sĩ mỉm cười nhìn cô nói, nhưng bác sĩ đột nhiên dừng lại một chút rồi mới lên tiếng nói tiếp.
“ Lần sau cô đi khám thai định kỳ cùng chồng mình nhé, như vậy công chúa nhỏ nhà cô sẽ cảm nhận được mà vui vẻ hơn ”
Nhưng nghe vậy cô cũng không khó chịu, chỉ khẽ gật đầu cho qua, bản thân cô cũng có thể nuôi công chúa nhỏ của cô, sẽ con con bé những điều tốt đẹp nhất, có anh hay không cũng không còn quan trọng nữa.
Doãn Từ Ân nhận lấy kết quả sau đó về nhà, cô nhớ lại những lời anh chối bỏ công chúa nhỏ của bọn họ, nụ cười trên môi ngày càng nhạt dần.


Cảm thấy nên biết ơn Bách Tâm Ly vì nếu không có cô ta đến, thì xem ra cô bây giờ vẫn bị anh nhốt lại ở Đế Bắc.
Đưa mắt nhìn qua lớp cửa kính, cô không lái chiếc Bugatti, mà là chiếc Mercedes E-class màu trắng mới, cô không nhiều tiền sau khi trả tiền lại cho anh, nhưng cô cũng không thiếu tiền.
Vấn đề duy nhất chính là, Liêu Gia không còn, Phương Gia hiện tại xem ra cũng sắp phá sản mà còn dính đến pháp luật.

Như vậy thì chỉ đành nhờ người đến Malaysia một chuyến, xem ra ông ta cũng không dễ dàng gì mới có thể quay lại đó mà.
Người đứng đằng sau lại là một người đàn ông trung niên tên Bách Tồng, nhưng tư liệu của người này quá ít, khiến cô có chút bất an, cô cảm nhận được ông ta vô cùng nguy hiểm.
Doãn Từ Ân bật loa Bluetooth lên gọi vào nhóm cho Lục Bạch Tử và Kỷ Thư Ninh.

Bây giờ một trong hai người họ phải sang Malaysia và một người sẽ ở lại giúp cô cập nhật tình hình, cô mang thai công chúa nhỏ không thể tùy tiện đi đứng bên ngoài.
Lục Bạch Tử thì bắt máy rất nhanh, còn Kỷ Thư Ninh phải mất một lúc mới nhấc máy, dạo gần đây cô cũng cảm nhận được Kỷ Thư Ninh có chút là lạ nhưng hỏi thì cô nàng không nói.
“ Thông tin thì có rồi, vậy hai người ai có thể sang Malaysia để theo dõi được ” Giọng của Doãn Từ Ân bình bình vang lên, trong lời nói cò.

nghe được sự nghiêm túc mang theo sự bất an.
Lục Bạch Tử còn chưa kịp trả lời thì Kỷ Thư Ninh đã nhanh miệng lên tiếng trước “ Tớ sẽ đi Malaysia, anh Bạch Tử ở lai Bạc Thành đi ”.


“ Được rồi, sang Malaysia thì nhớ phải thông báo, thêm việc cẩn thận một chút, tớ cảm thấy ông ta không tầm thường đâu ” Doãn Từ Ân cũng gật gù đồng ý sau đó bọn họ nói thêm một chút nữa, rồi cúp máy không nói nữa.
Ở Bạc Thành.
Hạ Bắc Sâm chưa gì đã cho người sửa sang lại một căn phòng cho bảo bảo, đồ chơi đều được anh mua sẵn, nôi cũng là anh tự tay lắp khiến Mộ Triết Viễn nghi ngờ không biết anh có muốn trả thù nữa không.
Anh ở Vũ Xuyên đóng dấu một số hợp đồng quan trọng, Mộ Triết Viễn nhìn anh một lúc lên tiếng chậm rãi lời nói anh ta mang theo sự thắc mắc “ Bắc Sâm! Cậu thật sự muốn bên cạnh Từ Ân sao? cô ấy là con của Doãn Đạt mà? ” anh ta vô cùng tò mò lý do tại sao Hạ Bắc Sâm lại muốn bên cạnh Doãn Từ Ân đến vậy.
“ Lúc đầu tôi muốn lợi dụng em ấy để đối đầu với Doãn Đạt nên ép buộc em ấy ký hợp đồng kết hôn với tôi.

Nhưng về sau tôi lại càng cảm thấy cô ấy có chút thú vị, hơn nữa làm việc cũng rất quyết đoán....!Thời gian cứ trôi, tôi cũng không còn x m cô ấy là con gái của kẻ thù mình ” Anh vẫn lên tiếng đáp lại Mộ Triết Viễn nhưng lại không nhìn anh ta, chỉ chăm chăm đóng dầu.
Bắt đầu bằng hợp đồng hôn nhân, nhưng anh hiện tại muốn cùng đi hết quãng đường còn lại, kết thúc bằng lễ cưới.
“ Hôn nhân hợp đồng cũng chỉ là cái mác ” Mộ Triết Viễn nhếch mép mang theo chút khinh bỉ dành cho Hạ Bắc Sâm.
Anh chỉ khẽ nở nụ cười, đúng thật chỉ là cái mác, vì đối với anh hiện tại, anh còn không nhớ nổi bản hợp đồng đó đã đi đâu rồi, chỉ mỗi giấy đăng ký kết hôn.


Cho nên cho dù Doãn Từ Ân có chạy đến chân trời góc bể nào thì cô vẫn là vợ anh khi anh còn chưa đặt bút vào giấy ly hôn.
Cả đời này cũng không có ý định đặt bút vào giấy ly hôn với cô.
Cũng may Hoằng Tứ giỏi, còn có thể chuốc say Kỷ Thư Ninh rồi dò hỏi không ngờ vậy mà Kỷ Thư Ninh lại buộc miệng nói ra cô đang ở Ý, chưa hết Hoằng Tứ còn làm một chuyện mà ngay cả anh cũng không ngờ đến.
Anh không vội, để cô vui vẻ ở lại Ý một thời gian đã, cô ở Mỹ hay Anh hoặc Nga anh còn cảm thấy sợ vì đó là những nơi Bách Tồng thường lui đến.

Nhưng ở Ý thì cũng rất tốt, ông ta không có khả năng mở rộng đến Ý.
Bây giờ anh sẽ giải quyết toàn bộ công việc, rồi sau đó sẽ đến Ý đón cô và bảo bảo về nhà.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 86: Chương 86


Thứ duy nhất ở thời điểm hiện tại mà Doãn Từ Ân đang đắng đo chính là có nên để Doãn Thư ra ngoài hỗ trợ cô một chút không vì dù sao ngoài việc bắt tay khiến cô xuýt bị bán đi, và nói chuyện khó nghe thì hình như cô ta cũng không làm gì nhiều.

Kỷ Thư Ninh với chiếc Mercedes C-class trên đường phố tấp nập của Malaysia, với nhan sắc của cô nàng khiến người ta có chút để ý.

Nhưng ánh mắt của Kỷ Thư Ninh lại chăm chú nhìn chiếc xe đậu cách mình không xa thoáng nhíu mài một cái.

Cho đến khi Doãn Đạt xuất hiện tại sân bay lớn của Malaysia thì Kỷ Thư Ninh mới trợn tròn mắt, phía sau lão cáo già này có rất nhiều vệ sĩ hơn nữa còn đi cùng người phụ nữ khác nhìn dáng vẻ vô cùng ung dung của ông ta khiến cô nàng vô cùng khó chịu.

Loại người này đúng thật là trơ trẽn, con gái ở tù, vợ chết vì bị người ta hại vậy mà vẫn vui vẻ bên cạnh người phụ nữ khác như vậy, cô nàng lấy điện thoại chụp lại hình ảnh này sau đó trực tiếp gửi cho Doãn Từ Ân xem.

Ở Bắc Lộ Thành.


Hạ Bắc Sâm, Mộ Triết Viễn đang ngồi uống rượu thiếu điều sắp mở tiệc ăn mừng, chẳng hiểu sao Bách Tồng người dượng yêu dấu của Hạ Bắc Sâm lại đòi đến Bạc Thành còn nói là muốn thăm ông nội Hạ vì đã lâu không về rồi.

Ông ta là muốn đến đây nộp mạng sao? hơn nữa đừng tưởng bọn anh không biết sự tham vọng vô lý của ông ta, hơn nữa ông ta làm việc luôn có mục đích.

Và một là muốn xem Bạc Thành và Vũ Xuyên, còn hai chính là muốn tìm cách cứu Bách Tâm Ly, nhưng cô ta hiện tại ở dưới tầng hầm của Bắc Lộ Thành sống không bằng chết, hôm trước còn định tự tử cũng may mà Hoằng Tháo phát hiện.

Anh từng nói, anh sẽ không động vào Bách Tâm Ly anh sẽ đợi Doãn Từ Ân quay lại tự tay giải quyết cô ta, vì anh thừa biết Doãn Từ Ân ra tay còn độc hơn anh rất nhiều, anh tàn nhẫn nhưng cô tàn nhẫn gấp đôi.

“ Này lỡ cậu đến đó nhưng cô ấy không chịu quay lại với cậu thì làm sao? ” Mộ Triết Viễn không biết sau bao nhiêu chuyện giữa anh và Bách Tâm Ly thì anh lấy đâu ra tự tin mà Doãn Từ Ân sẽ đồng ý quay lại Bạc Thành.

Anh nhếch mép, từ khi biết cô ở Ý thì mọi nhất cử nhất động của cô đều được người của anh thông báo đến, bao nhiêu sự tự tin đều mang ra mà nói “ Vì nếu không quay lại với tôi, cô ấy cũng không thể kết hôn với bất kỳ ai ”.

“ Cậu lấy đầu ra tự tin mình thắng vậy? ” Mộ Triết Viễn cảm thán lắc đầu, bây giờ cảm thấy độc thân mới chính là chân ái, nhìn Hạ Bắc Sâm và Lão Lăng khiến anh ta cũng cảm thấy đau đầu.

Vợ Lão Lăng mang thai bọn anh liền không gặp được, cảm thấy Lăng Lục Phong như 24/7 đều ở nhà làm bố bỉm sữa.

Đáy mắt anh hiện lên tia nguy hiểm, cũng vô cùng nghiêm túc “ Chỉ cần cô ấy để ý ai tôi liền phế người đó, thì làm sao cô ấy kết hôn? Đời này của cô ấy chỉ có thể là Hạ Bắc Sâm tôi ” anh thừa biết nhan sắc bé con nhà mình.

Cho dù mang thai nhưng cô vẫn rất xinh đẹp hơn nữa cô cũng mang chút dáng vẻ chửng chạc hấp dẫn đến lạ, không ít người để ý.

Anh không thẳng tay thì sao có thể mang được vợ con về nhà, cũng chưa từng có ý định để người khác làm ba của con anh.


“ Cậu tốt nhất bớt lăng nhăng đi, tôi cảm thấy Đường Ly của cậu hình như sắp bùng nổ rồi ” Anh nhìn anh ta khinh bỉ lên tiếng, cái tên này nhìn là biết để ý đến người ta vậy mà lại dẫn phụ nữ khác về khiến người ta ngay cả mặt cậu ta cũng chán mà không thèm nhìn.

Đột nhiên nghe anh nói, anh ta liền giật mình cứng đờ nhưng sau đó lại không quan tâm mà nói “ Đường Ly bùng nổ thì liên quan gì tôi? tôi đâu có ý định yêu đương với thuộc hạ của mình ”.

“ Vậy sao? ”.

“ Mộ Triết Viễn quả báo không chừa bất kỳ ai đâu, cẩn thận miệng mồm của cậu! Bây giờ tôi cảm thấy cậu còn tự tin hơn tôi ” Anh nhướn mài thích thú, đúng thật quá ngu ngốc rồi, còn có thể tùy tiện nói ra câu này đúng là làm Lão Đại quen rồi nên không sợ bị vả mặt thì phải.

Hạ Bắc Sâm nói xong liền đứng bật dậy, hôm nay anh phải đi lấy xe mới, nên không tiện ở lại Bắc Lộ Thành quá lâu, Hoằng Tứ chẳng hiểu sao dạo gần đây lại vô cùng nghiêm túc với chuyện tìm Doãn Đạt còn ngỏ ý muốn anh cho cậu ta sang Malaysia.

“ Về công ty sao? ” Mộ Triết Viễn nhìn thấy anh rời đi thì không khỏi thắc mắc.

Anh lắc đầu mỉm cười “ Tôi vừa mới mua xe, muốn thử một chút ” anh mân mê chiếc khoá xe trong tay mình, vô cùng đắc thắng và thích thú.

“ Cmn cậu lại đổi xe? Rolls Royce phantom của cậu có vấn đề à? ” Anh ta mắng thầm một câu, ở Đế Bắc không hề ít xe vậy mà anh còn đi mua xe mới, muốn rửa tiền thì có thể đưa cho ông đi chơi phụ nữ mà? sao lại hao phí thế này chứ.


“ Không phải xe tôi có vấn đề, vấn đề là vợ tôi chạy Mercedes E-Class thì tôi cũng muốn chạy giống cô ấy ”.

Khoé môi anh ta nghe anh nói liền giật giật không dám tin, cái tên chết bầm này có tình yêu là như vậy sao?
Đang đi đến cửa đột nhiên Hạ Bắc Sâm quay đầu lại nhìn Mộ Triết Viễn liếc xéo một cái “ Đợi tôi gặp cô ấy rồi cậu tốt nhất nên giải thích rõ ràng với cô ấy về chuyện ngu ngốc mà cậu bày tôi với Bách Tâm Ly, nếu không cậu chết chắc ” Hại vợ anh chạy đi mất như vậy, còn ghét bỏ anh, nếu cô mà không chịu quay lại thì Mộ Triết Viễn cũng đừng hòng đi chơi phụ nữ nữa.

“ Tôi biết rồi ” Anh ta nhàm chán trả lời, anh ta có lòng giúp vậy mà không ngờ còn bị bạn thân ghi hận.

Đúng là anh em sống chết có nhau, cũng chả bằng tình yêu màu hồng của anh.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 87: Chương 87


Anh không thể đón cô về Bạc Thành, vậy đành đến Ý cùng cô vậy.
Ánh mắt anh nhìn một loạt hình ảnh trước mắt, hoá ra bầu trời ở nước Ý xinh đẹp thế này sao? Đúng thật cô luôn luôn lựa chọn và quyết định những thứ tốt đẹp nhất.
Cho dù là bao nhiêu mùa trôi qua, cho dù là mùa đông là mùa lạnh lẽo nhất, nhưng đất nước này vẫn xinh đẹp đến vậy, bên trong anh mắc chiếc áo len trắng cổ lọ, bên ngoài khoác chiếc áo bành tô màu đen cùng quần tây trắng xám.
Vốn dĩ anh không muốn để cô ở đây thêm giây phút nào nữa, vì Đế Bắc anh đã chuẩn bị sẵn sàng đón cô và bảo bảo về.

Nhưng nếu Bách Tồng đến Bạc Thành thì chắc chắn ông ta sẽ nhắm vào cô, anh không thể để cô rơi vào nguy hiểm như vậy được.
Hạ Bắc Sâm bắt xe đi đến địa chỉ mà Hoằng Tứ đã đưa nhờ tra số điện thoại, đây là một khu nằm ngoài rìa trung tâm, cũng nhộn nhịp nhưng không quá ồn ào như ở thành phố.
Người dân ở đây đa số đều là người lớn tuổi và trẻ em cùng những cặp vợ chồng, mùa đông hình như vẫn chưa đến hẳn tuyết rơi chưa nhiều, chỉ là một lớp mỏng.
Mái tóc đen của anh bất chợt dính vài bông tuyết nhỏ, anh nhìn căn nhà không to không nhỏ, ngón tay chậm rãi nhấn chuông, trái tim không ngừng đập liên hồi vì hồi hộp.


Anh đã đi tìm cô suốt mấy tháng rồi khó khăn lắm mới có thể biết được cô ở đây.
Mấy phút sau tiếng cạch của cửa vang lên.
Doãn Từ Ân đang cúi đầu đột nhiên ngẩn đầu lên nhìn thấy anh ở trước mắt mình cô có chút giật mình cũng có chút hoảng loạn không biết thế nào chỉ đành đứng chết trân ở đó.
Bụng cô đã nhô lên không ít, bây giờ đã tháng thứ 7 của thai kỳ rồi, nhìn cô có chút tròn tròn đáng yêu.
Hạ Bắc Sâm nở nụ cười nhìn cô, anh không nhanh không chậm lại vô cùng vô cùng dịu dàng “ Bé con! Anh tìm được em rồi ”.
Lời nố của anh cất lên, cô mới quay lại được thực tại, dù biết sớm muộn gì cũng sẽ gặp vì cô và anh cùng chung mục đích, cũng vì chung một mục đích cho nên mới có bản hợp đồng, mới có bao nhiêu chuyện đau lòng xảy ra.
Cô hít một hơi rồi thở ra, ánh mắt lạnh nhạt không chứa bất kỳ cảm xúc gì “ Sao? lại muốn bắt ép tôi phá thai sao? ” cô nở nụ cười nhạt nhẽo.
“ Bé con! Xin lỗi anh thật sự không biết, anh có thể...” Hạ Bắc Sâm có chút hụt hẫng khi nhìn thấy thái độ của cô đối với mình.
Doãn Từ Ân nhếch mép nhạt nhẽo “ Được rồi! Hạ Bắc Sâm chúng ta kết thúc rồi, hợp đồng cũng nên hủy bỏ, giấy ly hôn tôi cũng ký, toàn bộ tiền của anh chu cấp khi ký hợp đồng hôn nhân tôi cũng đã trả cho anh rồi ” cô không muốn liên quan đến người đàn ông này nữa.
“ Chúng ta suy cho cùng cũng chỉ là hợp đồng hôn nhân, bảo bảo là ngoài ý muốn, anh không muốn nhận tôi cũng không cần anh nhận, nó chỉ là bảo bảo của một mình tôi ” Cô lãnh đạm thái độ vô cùng nghiêm túc vô cùng quyết tâm muốn cắt đứt hoàn toàn với anh.
“ Anh vẫn chưa ký vào đơn ly hôn....” Anh nhìn cô bao nhiêu sự tự tin giây phút này hình như đã dần dần tan biến khi đứng trước mặt cô hiện tại, anh nhìn thái độ này của cô trăm ngàn lần cũng chưa từng nghĩ đến.

Cô bật cười hỏi anh “ Anh Hạ! Anh quên tôi là luật sư sao? không cần anh ký tôi vẫn có thể đơn phương ly hôn ” ở Bạc Thành cô có thể sợ anh, nhưng đây là Ý không phải Bạc Thành người đàn ông cô đem lòng thầm mến, cũng khiến cô chán ghét, hận thù đứng trước mặt cô khiến cô tâm trí hoảng loạn.
Hạ Bắc Sâm còn chưa kịp lên tiếng thì bên trong đã vọng ra tiếng nói khàn khàn quen thuộc của bà ngoại cô “ Tiểu Ân à! ngoài trời lạnh lắm mau đóng cửa lại đi, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của em bé ”.
“ Con biết rồi ạ ” Cô quay đầu nói lớn.
Sau đó quay lại nhìn anh, không mặn không nhạt, không nóng cũng chẳng lạnh chỉ là không cò.


cảm xúc gì nữa lạnh lẽo mà cất tiếng “ Anh Hạ về đi, chúng ta kết thúc từ nay về sau không liên quan đến nhau ”
“ Anh không muốn ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài nhìn cô thẳng thắng, anh chụp lấy tay cô nắm rất chặt, cách một lớp găng tay anh cũng không thể cảm nhận được bàn tay đang được giữ ấm của cô.
Cô khẽ rút tay lại, cảm giác khó chịu nói với anh “ Hạ Bắc Sâm! Anh nghĩ tôi là đồ ngốc sao? hay anh nghĩ tôi chỉ có thể dựa vào anh?....”
Dừng lại một chút rồi mới lên tiếng nói tiếp “ Tôi thừa nhận anh rất giàu, anh có rất nhiều tiền, không ai qua anh.

Nhưng Hạ Bắc Sâm tôi không cần anh nữa, tự tôi cũng có thê lo cho mình, cũng có thể tự trả thù mà không cần đến anh...!Cả đời về sau của tôi cũng không bao giờ muốn liên qua đến anh ” càng nói càng khiến Doãn Từ Ân tức giận hít thở không thông.
Anh nhìn cô vẫn nở nụ cười không hề khó chịu với những lời cô nói, ngược lại vô cùng nhẫn nại, cũng vô cùng kiên nhẫn “ Em thật sự không muốn bên cạnh anh nữa sao? thật sự ghét anh như vậy? ”.
“ Đúng.

Hạ Bắc Sâm con người của anh quá nham hiểm, tôi rất ghét anh, thậm chí rất rất ghét ” Ánh mắt sắc bén, kèm theo giọng nói vô cùng cứng rắn không hề có chút rung động nào.
Hạ Bắc Sâm gật đầu, nhưng anh không có ý định bỏ cuộc “ Anh biết, em tức giận, ghét bỏ anh.


Chỉ cần em cho anh cơ hội, anh tình nguyện cho em cả mạng của anh, em muốn làm gì cũng được ”.
“ Anh không ép em chấp nhận ngay, anh sẽ đứng ở đây đợi em tha thứ chấp nhận anh thêm lần nữa.

Chúng ta cùng nhau quay về Bạc Thành có được không? ”
“ Tùy Anh ” Doãn Từ Ân thẳng tay đóng cửa không nhìn anh thêm lần nào nữa.
Anh nhìn cánh cửa đóng sầm lại, đột nhiên nhớ đến những gì Mộ Triết Viễn đã nói.
Rốt cuộc anh có bao nhiêu sự tự tin cô sẽ cùng anh trở về? chẳng phải ở Bắc Lộ Thành anh vẫn rất tự tin mà đến đây sao...

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 88: Chương 88


Hạ Bắc Sâm đúng thật đã đứng đợi cô tha thứ ngay ở trước cửa chưa từng rời đi, tóc anh cũng đã phủ nhiều bông tuyết trắng hơn, bên ngoài bây giờ tuyết cũng rơi ngày một nhiều.
Tiếng chuông điện thoại của anh vang lên khiến anh khẽ giật mình lấy điện thoại từ trong túi áo bành tô ra, là tên chết giẫm Mộ Triết Viễn gọi cho anh.
“ Tôi nghe ” Giọng anh có chút run run vì trời lạnh.
“ Sao rồi? có đón được chưa ” Mộ Triết Viễn ở bên kia mang theo sự tò mò không kiềm chế được mới lấy điện thoại ra gọi cho anh.
Anh khẽ nâng mắt nhìn lên tầng nhà, sau đó hít một hơi lên tiếng “ Cmn Mộ Triết Viễn cậu tốt nhất nên đến đây rõ giải thích rõ ràng với cô ấy cho tôi, nếu không đợi tôi quay lại chắc chắn sang bằng phía Bắc Macao của cậu ” cái tên này lúc làm thì luôn miệng sẽ giúp anh giải thích, tới lúc xảy ra chuyện thì lại im hơi chờ kết quả.
“ Đừng...đừng.

Cậu cho tôi địa chỉ tôi lập tức lái phi cơ đến đó ” Mộ Triết Viễn nghe giọng của anh liền giật mình, xem ra rất tức giận, anh ta không thể đùa được, ai chứ Hạ Bắc Sâm mà muốn phía Bắc Macao thì chuyện đó không hề khó.
Rõ ràng lúc đầu cũng hưởng ứng lắm mà, sao đột nhiên tức giận chẳng lẽ em dâu thật sự không bỏ qua cho anh sao?
Mộ Triết Viễn nhận được địa chỉ lập tức cho người lái phi cơ đón anh ta đến đó, nếu anh ta còn không đến thì Hạ Bắc Sâm nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nổi oan này, hơn hết Phía Bắc Macao chắc chắn sẽ không yên ổn với anh.
Doãn Từ Ân ở trên tầng nhìn qua cửa sổ, cô mặc lớp áo dày cộm, hàng chân mài khẽ nhíu lại từ lúc anh đứng đó đến bây giờ đã 7 tiếng đồng hồ rồi, bây giờ bên ngoài tuyết rơi rất nhiều cũng không còn ai qua lại vậy mà anh vẫn đứng đó, không sợ chết cóng sao.
Vừa thoát khỏi suy nghĩ hai mắt cô liền mở to khi nhìn thấy cả cơ thể của Hạ Bắc Sâm ngã nhàu xuống nền tuyết, không hề động đậy.
Cô hốt hoảng cầm lấy áo bông vội đi xuống nhà, nhanh tay mở lấy cửa lớn, cả người Hạ Bắc Sâm chỉ trong phút chốc đã phủ tuyết.

" Hạ Bắc Sâm! Anh làm sao vậy? ” Cô khẽ gọi anh, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Nhưng anh không trả lời chỉ im lặng nằm ở đó, khiến cô càng sợ hãi nghĩ đến chuyện anh chết cóng vì cô, vì manh thai nên cô có chút yếu ớt đỡ anh dậy, vô cùng khó khăn mà đi vào nhà.
Cái tên này cũng nặng quá rồi.
Doãn Từ Ân mạnh tay quăn anh lên sofa, lấy chiếc áo bông màu hồng nhạt của cô khoác lên người anh, cô nhìn thấy sắc mặt anh tái nhợt, môi cũng tái mét.
Cô chỉnh lại máy sưởi rồi đi đun nước xôi.
Lúc cô không để ý Hạ Bắc Sâm liền mở mắt, khoé môi khẽ nhếch lên, cô mà còn không ra mở cửa có khi anh thật sự chết cóng rồi, xem ra cô cũng có chút để ý đến anh.
Nghe tiếng động anh liền nhắm mắt như chưa có gì xảy ra, Doãn Từ Ân chống lưng ngồi xuống sofa, dùng khăn ấm khẽ lau mặt và tay cho anh.

Cô rốt cuộc không hiểu nổi anh muốn phát điên cái gì ở nhà cô nữa, cho dù anh có thế nào thì chuyện anh làm cũng không thể xoá bỏ, cũng khiến cô không thể bỏ qua cho anh mà xem như chưa có gì được.
Nếu cô không rời đi, thì lúc đó anh đã hại bảo bảo của cô rồi.

Cho dù cô không mang hận nhiều nhưng cũng chưa từng có suy nghĩ sẽ gặp lại anh, cũng anh quay lại trước đây.
Tiếng chuông cửa lại một lần vang lên, cô khó khăn đứng dậy.


Bây giờ cô cảm thấy anh không đến đây đón cô về, anh đến đây là để hành hạ cô.
Từng tiếng bước chân chậm chạm vì bụng cô khá to đi đến mở cửa xem ai đến.
Hình ảnh trước mắt khiến khoé môi cô giật giật.

Mộ Triết Viễn đang đứng thở hồng hộc trước mặt cô, anh không những đến một mình mà còn kéo bạn của anh đến sao?
“ Em dâu! Ngoài trời lạnh như vậy, em không thể mời anh vào nhà à? ” Mộ Triết Viễn khẽ cười vừa thở hồng hộc vừa nhìn cô mà lên tiếng chậm chạp.
Lúc này cô mới đứng sang một bên để anh ta đi vào, cũng lạnh nhạt lên tiếng “ Anh đến rồi, thì mang anh ta đi đi ” Cô vừa nói vừa chỉ tay về phía Hạ Bắc Sâm đang nằm ở sofa.
Mộ Triết Viễn thoáng giật nẩy, nhìn anh xong lại đảo mắt nhìn cô, anh vậy mà bị cô hành đến vậy sao? lúc ở Bắc Lộ Thành tự tin đến vậy mà? đến đây còn chưa được 24 tiếng đã thành ra thế này.

Anh ta nhìn cô xong liền nắm lấy tay cô kéo lại một góc khiến cô không hiểu chuyện gì chao mài khó chịu lên tiếng “ Hai người đến đây là muốn kiếm chuyện với tôi sao? ”.
“ Em dâu! Thật ra cậu ấy không phải vậy đâu, có những chuyện em không biết được...” Mộ Triết Viễn khẽ đưa mắt nhìn anh, xong mới nhìn cô mà lên tiếng giải thích.
Doãn Từ Ân bắt đầu sinh nghi ngờ hai người này bày trò, cô nâng mi mắt ý bảo anh ta nói tiếp.
Mộ Triết Viễn cũng thở hắc một hơi mà giải thích rõ ràng “ Bách Tâm Ly là nội gián, nhưng cô ta là em họ cậu ấy nên cũng không thể tùy tiện mà tố giác được...Cho nên anh mới bảo cậu ấy bày trò mỹ nam kế lừa cô ta không phải cậu ấy có tình cảm với Bách Tâm Ly đâu ”

“ Vậy thì sao? cho dù anh ta không thật sự có tình cảm với cô ta thì chuyện anh ta ép tôi phá thai thì sao? còn chuyện ngoài mặt thì bỏ qua nhưng lại âm thầm mời bác sĩ đến Đế Bắc để ép tôi phá thai thì sao? ” Doãn Từ Ân nở nụ cười nhạt nhẽo, trong lòng càng ngày càng lạnh, ánh mắt cũng không còn chứa bất kỳ cảm xúc gì chỉ là một ánh mắt giễu cợt.
“ Em có biết chuyện cậu ấy chỉ có 10% khả năng có con không? cậu ấy luôn cho rằng bản thân sẽ không bao giờ có con, hơn nữa Hạ Bắc Sâm từng mắc bệnh chiếm hữu và ám ảnh cưỡng chế.

Lục Phong Vân đã giúp cậu ấy khỏi bệnh...”
“ Nhưng lúc em bị bắt đến Phía Bắc Macao thì bệnh của cậu ấy lại tái phát, lúc Lục Phong Vân nói với Hạ Bắc Sâm là cậu ấy vẫn có thể có con, Hạ Bắc Sâm đã không kiềm chế được mà lái xe đi tìm em cả đêm rồi xảy ta tai nạn hôn mê mấy ngày liền...!” Mộ Triết Viễn nói xong liền thở hắc không ra hơi.
Hạ Bắc Sâm thật ra sợ nhất là phản bội, nên khi anh nghĩ mình không thể có con, nhưng coi lại mang thai cho nên anh mới nghĩ đến chuyện cô phản bội mà vô tình làm tổn thương cô.
Cô khẽ cúi đầu, nhưng rõ ràng anh vốn dĩ chưa từng hỏi cô, cũng không cho cô giải thích rõ ràng.

Anh chưa từng tin tưởng cô còn muốn mời bác sĩ đến bức cô phá thai nữa.
Những chuyện đó chẳng lẽ đều do anh không kiềm chế được sao?
“ Bé con.

Khoan đã! ai đã nói với em là anh mời bác sĩ đến Đế Bắc để phá thai cho em? ” Hạ Bắc Sâm nghe cô nói lại càng không kiềm chế được mà bật dậy muốn hỏi cho rõ.
Lúc đầu anh bảo cô phá thai là thật, nhưng về sau anh cũng chiều theo ý cô, cũng vì cô mà giữ đứa bé lại mà? làm gì có chuyện anh mờ bác sĩ đến Đế Bắc chứ.
Doãn Từ Ân và Mộ Triết Viễn liền cùng lúc đưa mắt nhìn anh đứng dậy nhìn hai người họ chao mài lên tiếng thắc mắc.


Cô cảm thấy anh rất khoẻ, không hề có dáng vẻ yếu ớt ban nảy liền hiểu ra là cái tên này lừa cô.
“ Là Bách Tâm Ly nói, cô ta chạy đến Đế Bắc bảo muốn giúp tôi chạy thoát khỏi anh, nói anh đã mang bác sĩ đến để bắt tôi phá thai rồi ” Doãn Từ Ân khó chịu nói, cô suýt thì tức giận đến phát nổ vì bị anh lừa.
Cô mà biết sớm thì cô đã để anh chết cóng ngoài kia chứ không bao giờ cho anh vào nhà mình.
“ Bách Tâm Ly? cô ta nói với em sao? cmn vậy mà cô ta lại nói với anh là em đánh ngấc cô ta rồi bỏ chạy ” Hạ Bắc Sâm thật không ngờ đây chính là lý do vì sao mà khi bắt Bách Tâm Ly cô ta lại nói cô sẽ không bao giờ thà thứ cho anh, sẽ hận anh suốt đời.
Hoá ra là do cô ta bày trò.
Cô nhíu mài khó hiểu, trong đầu liền load lại một loạt thông tin vừa tiếp nhận, khi nãy Mộ Triết Viễn nói Bách Tâm Ly là nội gián, nhưng rõ ràng cô ta rất thích anh mà?
Chẳng lẽ vì vậy nên cô ta mới chia rẻ cô với anh sao? Nhưng cô cho dù biết sự thật cũng không có ý định quay lại với anh, vì dù sao chính miệng anh cũng không thừa nhận đứa co của mình.
“ Vậy thì sao? bây giờ tôi cũng không muốn quan tâm đ ến chuyện của các người.

Tôi và anh cũng chỉ là hôn nhân hợp đồng mang chung mục đích, cũng không có tình cảm với nhau, vậy nên dừng lại ở đây đi tôi cũng không muốn liên quan đến anh ”.
“ Hai người về đi, đừng đến đây nữa ” Cô nói xong liền mệt mỏi bỏ về phòng của mình.
Cả hai người liền đứng trơ mắt nhìn nhau, không nghĩ sau khi giải thích hết mọi chuyện mà cô cũng không có ý định bỏ qua ch Hạ Bắc Sâm.

Còn tuyệt tình nói không muốn liên quan đến anh nữa, xem ra lần này Hạ Bắc Sâm chết chắc rồi.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 89: Chương 89


Buổi sáng Doãn Từ Ân khẽ nhíu nhíu mài vì cô nghe thấy giọng bà ngoại đang nói chuyện với ai đó có chút ồn ào, cô khó khăn ngồi dậy từng bước chậm rãi mà vào vệ sinh cá nhân.

Cô mặc chiếc đầm bầu babydoll nhạt màu trông vô cùng đáng yêu, cũng không hề cảm thấy cô quá mập, nhưng cơn ngáy ngủ vẫn chưa tan đi, cô ngáp ngắn ngáp dài bước ra khỏi phòng.

Bước chân của cô liền khự lại khi đi đến cửa phòng bếp, bóng dáng to lớn của Hạ Bắc Sâm đang đứng đeo tạp dề nấu ăn, còn bà ngoại cô ở bên cạnh không ngừng chỉ anh nấu ăn.

“ Tiểu Ân! Con bé không thích hành nên con không cần để đâu ” Bà ngoại nhìn anh vui vẻ nói.

Hạ Bắc Sâm cũng gật đầu răm rắp nghe lời bà, cái gì cô không thích anh liền không làm, dưới ánh mặt trời chiếu lên người anh khiến anh càng trở nên đẹp trai hơn, nụ cười trên môi cũng tô điểm cho gương mặt điển trai của anh không ít.

“ Bình thường Tiểu Ân khó ăn khó uống, mấy tháng đầu còn nôn mửa không thôi, ăn không được, ngủ không ngon, khoảng thời gian đó nhìn con bé gầy đi rất nhiều, cũng may qua rồi liền ăn được ngủ được ” Bà ngoại cầm lấy đ ĩa thịt cá chép được anh bốc sẵn xương chỉ lấy thịt, cho vào nồi cháo.

Anh nghe xong đột nhiên trong lòng khó chịu cúi sầm mặt, mang thai khổ sở như vậy, anh lại không ở bên cạnh cô, để cô chịu đựng một mình khiến anh cảm giác xót xa.


“ Bà ngoại à, bà nói mấy cái đó làm gì chứ ” Cô khó chịu đi lại, rõ ràng hôm qua cô đã đuổi rồi vậy mà còn mặt dày ở lại nhà cô.

Lại còn gặp bà ngoại, nếu bây giờ cô đuổi anh chắc chắn bà sẽ sinh nghi ngờ, nhưng mà anh chính là đang muốn tính kế cô sao?
Bà ngoại nhìn cô nở nụ cười “ Thức rồi sao? Tiểu Hạ nấu đồ ăn sáng cho con rồi, ta về phòng đây! ” bà nói xong liền không ở lại làm phiền hai người trẻ bọn họ.

Lúc này Hạ Bắc Sâm mới đưa mắt nhìn cô, thấy cô vẫn dáng vẻ chán ghét không thôi dành cho mình khiến anh có chút đau lòng.

Xoay người lại múc cho cô bát cháo cá chép tự anh nấu, cũng may lúc ở Đế Bắc có xem qua cách chăm phụ nữ mang thai nếu không lần này đến đây anh xem như chết chắc.

Cô đứng nhìn anh chằm chằm như kẻ thù chạm mặt nhau, một lúc sau mới chịu lên tiếng “ Sao anh còn chưa đi? Nhà tôi nghèo lắm không đủ tiền nuôi thêm anh đâu, anh về đi ” lời nói lạnh nhạt cô dành cho anh một chút nhân nhượng cũng không có.

Nhưng anh lại vô cùng kiên nhẫn “ Không dỗ được vợ thì không về nữa ” anh đặt bát cháo lên bàn ăn trước mặt cô.

“ Em không cần nuôi anh, ngược lại anh không thiếu tiền có thể nuôi em một đời ” Anh còn lấy cốc nước lọc đặt cạnh bát cháo nhìn cô thông thả nói như chưa có gì xảy ra.

Doãn Từ Ân định xoay người rời đi, cảm thấy đôi co với anh khiến cô thật sự rất mất sức mà buồn ngủ, nhưng còn chưa kịp nhấc bước thì Hạ Bắc Sâm đã lên tiếng, cản cô lại.

Ánh mắt phức tạp nhìn cô, giọng cũng vô cùng nghiêm túc “ Từ Ân! Em không ăn sáng thì đừng hòng đi đâu ” anh chính là lo lắng cho sức khoẻ của cô, nếu mang thai mà còn bỏ bữa thì vô cùng không tốt.

Chẳng hiểu sau sát khí toả ra từ người anh khiến cô có chút sợ mà lùi, lại không nói được lời nào mà ngồi vào bàn ăn với vẻ mặt cam chịu, nhìn bát cháo cá trước mắt khiến cô có chút nghi ngờ nhân sinh.

Đồ ăn Hạ Bắc Sâm nấu có thật sự ăn được không?
Cô chưa từng thấy anh nấu mấy món khó như thế này bao giờ, hơn nữa lúc trước đều là cô nấu cơm đợi anh về ăn.

Thấy cô không động, anh liền cầm bát cháo lên thổi rồi múc một muỗng đưa đến trước mặt cho cô lạnh giọng lên tiếng “ Bé con! Em ngoan ngoãn một chút được không, chỉ cần em ngoan ngoãn em muốn cái gì cũng được ” anh suýt chút thì quỳ xuống năn nỉ cô luôn rồi.


Cô đúng thật không nổi giận thì thôi, nổi giận một cái liền rất khó dỗ, khó chiều.

Doãn Từ Ân nâng mi mắt nhìn anh “ Cái gì cũng được thật à? ”.

“ Ừ cái gì cũng được, nhưng nếu em nghĩ đến chuyện muốn anh rời khỏi đây thì đừng nằm mơ ” Hạ Bắc Sâm biết ý của cô liền lên tiếng chặn trước, cô trước nay rất tinh ranh, cái gì cũng có thể nghĩ ra vậy nên anh sẽ đề phòng nhất có thể.

Cô khó chịu mở miệng nhận lấy muỗng cháo mà anh đút, chậm rãi nhai nhai, cảm thấy mùi vị cũng không có gì đặc biệt hơn nữa còn có chút nhạt nữa, nhưng cũng không đến nổi ăn không được.

Anh vô cùng kiên nhẫn nhìn sắc mặt của cô mà đút từng muỗng một, cho dù cô có mặt nặng mày nhẹ, lạnh nhạt không đếm xỉa tới anh thì anh cũng không để ý, chỉ cần cô chịu ăn là được rồi.

Bé con nhà anh mang thai rồi cũng không thay đổi nhiều, ngược lại có da có thịt hơn trước còn trông đáng yêu hơn nữa, chỉ là không ngờ cô lại ghét bỏ anh đến mức này.

Ăn xong anh còn bắt cô uống hết nữa cốc nước.

Bây giờ cô cảm thấy anh chẳng khác nào là ác quỷ cả, còn hơn cả bà ngoại bình thường bắt cô ăn cái này cái kia, anh chính là không muốn cũng phải ăn, không ăn thì chẳng khác nào nhìn anh như muốn đồ sát người khác.

“ Bé con! em đúng thật là ngoan quá ” Hạ Bắc Sâm xoa xoa cái đầu nhỏ của cô.


Doãn Từ Ân khó chịu gạt tay anh ra “ Hạ Bắc Sâm! anh có thể đừng bám lấy tôi không? tôi không ưu tú, cũng chẳng có điểm gì hơn người, nhà lại nghèo không xứng với anh đâu, chúng ta tốt nhất đừng liên quan đến nhau nữa ” cô không muốn nhìn thấy anh, thậm chí còn cảm thấy anh càng làm càng khiến cô khó chịu.

Rốt cuộc anh xem cô là gì? còn muốn gì ở cô nữa chứ.

Anh khom người, chống một tay lên bàn, áp sát mặt mình vào mặt cô, không nhanh không chậm, dịu dàng nói “ Em không muốn liên quan, nhưng con anh đang ở trong bụng em, chỉ cần như vậy thôi đã liên quan lắm rồi ” anh vừa nói vừa mỉm cười.

“ Tại sao lại là tôi? ngoài kia còn rất nhiều họ tình nguyện đến với anh, còn tốt hơn tôi gấp trăm ngàn lần ” Doãn Từ Ân mệt mỏi đối mắt với anh, không chút lưu tình gì mà dành cho anh, ánh mắt chán ghét.

Hạ Bắc Sâm áp môi mình lên môi cô hôn nhẹ một cái rồi đứng dậy, nghiêm túc trả lời cô “ Không ai tốt hơn em cả! Vì em là duy nhất! nên nhất định phải là em ”.

Dứt câu anh liền bê bát đi rửa để lại cô không hiểu ý của anh, mà ngồi thừ người ở đó, anh vẫn vậy, lúc thì dịu dàng, lúc thì khó chịu, lúc lại vô cùng bá đạo đến mức nói cái gì cũng khiến người ta không hiểu ý anh.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 90: Chương 90


Ở ngoài kia bao nhiêu bao nhiêu nguy hiểm anh cũng chưa từng sợ, chỉ sợ bé con nhà anh vì anh mà gặp nguy hiểm.

Bên ngoài người ta nói anh giết người trên những nụ cười, vì nụ cười của anh tựa như cho người ta hi vọng, nhưng sau đó sẽ không nhân nhượng mà đáp đổ sự hi vọng đó.

Bao nhiêu người muốn anh chết? bao nhiêu người muốn làm hại anh? đếm không hết.

Cho dù ngoài kia anh có thế nào, đối thủ thương trường mắng anh không có lương tâm, không có đạo đức, những người ở trong bóng tối lại nói anh quá tàn nhẫn, cho dù không phải người ở hắc đạo nhưng thủ đoạn của anh còn tàn độc hơn bọn họ rất nhiều.

Nhưng khi ở bên cạnh bé con nhà anh, bao nhiêu sự dịu dàng, bao nhiêu sự cưng chiều, dung túng chỉ dành cho cô, bởi vì cô chính là ngoại lệ duy nhất của anh.


Cô muốn làm gì anh cũng dơ hai tay ủng hộ không một chút chần chừ, thậm chí còn giúp cô làm.

Chỉ là cô vẫn như vậy, không có ý định bỏ qua cho anh hơn nữa còn bắt anh ngủ ngoài sofa phòng khách, hôm nào có bà ngoại thì cô cho anh vào phòng nhưng vẫn là ngủ sofa ở phòng ngủ.

Vì chăm cô nên Hạ Bắc Sâm thức sớm thành quen, mỗi ngày đều nấu đồ ăn sáng, xong lại đến đồ ăn trưa, mỗi buổi ăn đều do anh tự nấu, hơn nữa phải là anh tận mắt chứng kiến cô ăn hết thì mới yên tâm, cô cũng thành thói quen buổi sáng cũng không nói gì nhiều chỉ ngồi vào bàn ăn mà ăn hết phần của mình.

Doãn Từ Ân nhìn bát thịt vịt hầm táo đỏ trước mặt mình liền đưa mắt nhìn anh đang cốc sữa mè đen đi đến đặt lên bàn “ Hạ Bắc Sâm! bát này có phải nhiều quá rồi không, hơn hết tôi không thích táo đỏ đem hầm cho lắm? ”
Anh ngồi xuống cạnh cô nhìn bát canh “ Không nhiều, em ăn hết đi cái nào không thích thì để sang đây, anh giúp em ăn ” nói xong chậm rãi đưa bát của mình về phía cô.

Múc từng quả táo đỏ bỏ sang bát của mình, lúc này cô mới từng chút từng chút mà ăn từng muỗng, cô không biết là khẩu vị của anh nhạt, hay tại cô mang thai nên miệng cô nhạt, mà những món anh nấu vô đều cảm thấy nó nhạt hơn bình thường.

“ Lúc trước tôi cũng chưa bao giờ thấy anh nấu ăn, vậy mà cũng biết nấu nhiều món thật ” Cô vừa ăn vừa cảm thán, lúc trước biết trước anh biết nấu ăn cô đã cho anh tự nấu ăn rồi.

Anh chỉ chậm rãi ăn phần táo đỏ mà cô đưa cho rồi trả lời “ Lúc trước không biết, về sau vì em mà học ” nếu anh không học thì làm sao có thể chăm cô? với lại anh chỉ biết nấu mấy món chăm phụ nữ mang thai, những món cơm nhà như cô hay làm ạn không biết nấu.

Nghe anh nói đột nhiên cô sững lại trái tim đập loạn lên, tránh né mà cúi mặt ăn tiếp không nói gì nữa, vậy mà vành tai của cô đã đỏ hết lên tựa vừa mới bị anh nhéo.

Ăn sáng xong Hạ Bắc Sâm lái xe đưa cô ra ngoài, tuyết cũng không còn dày đặt đã có thể lái xe ra ngoài đi dạo vui chơi rồi, Doãn Từ Ân cũng không bài xích mà đi cùng anh.


Hai người họ đến một trung tâm thương mại, anh ở phía sau đẩy xe, cô đi ở phía trước.

Ánh mắt anh dừng lại trên xào đồ đầy đủ màu sắc, đầy đủ kiểu áo của trẻ sơ sinh và trẻ em.

Công chúa của nhà bọn họ cũng không thể thiếu bất cứ cái gì được, anh tiện tay liền lấy rất nhiều quần áo trẻ sơ sinh hơn nữa còn có mấy cái váy công chúa bỏ vào xe, cô nhíu mài nhìn anh cái người này lần đầu đi mua đồ cho trẻ em không biết lựa nên lấy hết sao?
“ Bé con! em cảm thấy anh rất đẹp trai à? ” Hạ Bắc Sâm đưa mắt nhìn cô, thấy cô nhìn mình chằm chằm liền lên tiếng trêu chọc cô.

“ Anh mắc bệnh tự luyến à? ” Doãn Từ Ân khó chịu mắng anh một câu sau đó bỏ đi trước, cô cũng cảm thấy rất thích những bộ quần áo đầy màu sắc be bé xinh xinh.

Nhưng Hạ Bắc Sâm còn chưa kịp đuổi theo cô, đã có người phụ nữ khác ngăn lại, cô ta nhìn anh ngại ngùng, e thẹn khiến Hạ Bắc Sâm khoé môi giật giật không hiểu chuyện gì xảy ra.

“ Anh có thể cho tôi xin số điện thoại không? ” Cô ta đã nhìn thấy anh ngay từ khi cô ta bước vào, chưa từng gặp anh đẹp trai như vậy, nên cô ta tất nhiên không muốn bỏ qua.


Hạ Bắc Sâm vô cùng lịch sự mỉm cười trả lời cô ta bằng giọng lạnh nhạt “ Cô nhìn thấy người phụ nữ phía trước không? tôi cho số điện thoại của cô ấy cho cô nhé, vì vợ tôi không cho sài điện thoại muốn liên lạc chỉ có thể goi cho cô ấy thôi ” anh rất ghét loại phụ nữ này, phải nói là loại nào anh cũng ghét.

Chỉ thích một mình cô.

Cô ta nghe anh nói có vợ xong liền mất mặt mà thu tay bỏ chạy đu chỗ khác không xin số điện thoại nữa, nhưng Hạ Bắc Sâm lại vô cùng hài lòng với câu trả lời của mình.

Cô ta khi nãy mà mặt dày vẫn muốn lấy số điện thoại của cô, rồi gọi chắc chắn sẽ bị Doãn Từ Ân mắng một trận ra trò.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 91: Chương 91


Vì Doãn Từ Ân đang ở những tháng cuối thai kỳ cho nên Hạ Bắc Sâm càng khẩn trương hơn, cô ra ngoài anh đều đi theo không rời cô dù chỉ một bước, buổi sáng vẫn nấu bữa sáng cho cô.

Bà ngoại có anh chăm cô nên thường xuyên ra ngoài đi dạo cùng hàng xóm, hơn nữa bà ấy như cảm thấy tốt nhất nên để anh ở cùng với cô.

Buổi tối Doãn Từ Ân khó ngủ, cô không ngủ được đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm không ngủ trên sofa mà trải thảm dưới nền đắp chăn ngủ, anh cũng rất nhạy cảm cô chỉ cần cử động nhẹ anh đã giật mình.

Riết dần thành thói quen, cô cũng không ghét bỏ anh nữa.

Hạ Bắc Sâm giật mình bật dậy, anh ngồi lên giường mi mắt vẫn nhíu nhíu nhưng lòng lại sốt sắng lên tiếng “ Bé con sao vậy? lại khó chịu sao ” anh vừa nói vừa lo lắng nhìn cô.

Cô gật đầu môi mấp mấy “ Lưng có chút khó chịu, không ngủ được ” cô đau lưng, có hôm lại vô cùng khó chịu nằm khóc nấc lên khiến anh một phen hoảng hốt bị doạ đến mức mặt trắng bệch.

“ Ngoan ngủ đi! Anh giúp em xoa lưng sẽ không khó chịu nữa ” Anh nhìn cô có chút đau lòng, khẽ xoay người cô lại.


Bàn tay to lớn ấm áp của Hạ Bắc Sâm dừng lại trên lưng cô, anh xoa lưng giúp cô dễ chịu hơn, động tác vô cùng thuần thục nhưng là ngày nào cũng làm.

Doãn Từ Ân được anh xoa lưng liền cảm thấy dễ chịu mà chậm rãi nhắm mắt mệt mỏi mà ngủ quên mất, Hạ Bắc Sâm cũng ngủ theo sau cô nhưng tau vẫn âm thầm lặng lẽ như một thói quen xoa xoa lưng cho cô.

Hạ Bắc Sâm ở đây chăm sóc cô, nhưng anh vẫn dành thời gian quan tâm đ ến tin tức mà Hoằng Tứ gửi đến về Doãn Đạt, ông ta bây giờ không hành động gì nhiều chỉ là ở bên cạnh Bách Tồng.

Ở Malaysia Kỷ Thư Ninh vẫn như thường lệ theo dõi nhất cử nhất động của Bách Tồng và Doãn Đạt, cô nàng không hề nhận ra đều bất thường và có ánh mắt đang nhìn mình.

Giây phút Doãn Đạt quay đầu nhìn thẳng vào xe cô thì Kỷ Thư Ninh liền cúi đầu né tránh, hình như bọn họ phát hiện ra cô rồi? cái đám người này phát hiện mà vẫn ở yên đó như vậy sao?
Cô lái xe rời đi, động rắn rồi không thể ở lain được trước tiên phải quay về đã, nhưng cô vừa rời khỏi trung tâm không được bao lâu đến một loạn đường vắn thì hàng loạt xe hộp đuổi theo phía sau.

Cmn đám người này chính là muốn giết người diệt khẩu sao?
Kỷ Thư Ninh đánh lái vô cùng điêu luyện nhưng trình độ của cô không thể đo với súng được, cô không thể né hết đạn của đám người này b ắn ra.

“ Đoàng! Đoàng!.

Đoàng!.


Hoằng Tứ nhìn thấy chiếc xe quen thuộc liền đuổi theo, đây không phải Kỷ Thư Ninh à? cmn cậu tìm cô lâu như vậy không ngờ lại chạy đến đây làm gián điệp.

Nhìn một loạt xe đuổi theo Hoằng Tứ không dám chậm trễ lái xe đuổi theo, xe anh ta là loại tốt được nâng cấp để làm việc cho nên có đâm người hay đâm vào những chiếc xe khác cũng chẳng thành vấn đề.


Anh ta trực tiếp đạp ga đâm thẳng vào những chiếc xe đuổi theo Kỷ Thư Ninh khiến những chiếc xe không lườn được mà văn ra khỏi đường đi, Kỷ Thư Ninh nhíu nhíu mài nhìn chiếc xe ở phía sau như phát điên đâm vào đám người của Doãn Đạt.

Chiếc xe của cô thắng lại một cách gấp gáp, đập tay vào vô lăng khó chịu mắng “ Cmn đường cùng rồi ” cũng không thể ở mãi trên xe, cô cầm lấy con dao bấm rồi bước xuống xe.

“ Không ngờ lại có chuột trên đất của chúng ta đấy ” Một tên bậm trợn bước ra khỏi xe hộp lên tiếng nhìn cô thích thú.

Kỷ Thư Ninh nhếch mép “ Bọn mày thì làm được cái gì? ” bọn họ tưởng cô chết nhát sao? cho dù bỏ mạng cũng phải giúp được Doãn Từ Ân trả mối thù không đội trời chung này.

Tên bậm trợn đó tiến đến định vươn tay bắt lấy cô “ Hay là cô em phục vụ tôi, tôi nhất định tha mạng cho em ” nhưng tên đó còn chưa chạm tới.

“ Đoàng! ”
Thì cán tay của hắn ta đã bị ghim đạn vào, Hoằng Tứ phía sau sắc mặt đen như đích nồi cầm súng đặc chế của bọn anh, pha một chút độc.

Ánh mắt như quỷ đi đòi mạng người nhìn tên bậm trợn định nắm lấy cô.

Kỷ Thư Ninh nghe một tiếng liền quay đầu lại nhìn liền không dám tin người đang đi đến là Hoằng Tứ cô khẽ nhíu nhíu mài khó chịu kèm theo chán ghét nhìn anh ta.

Hạ Bắc Sâm ngủ bên cạnh Doãn Từ Ân cho đến sáng, anh dậy trước nấu đồ ăn sáng cho cô, vẫn đeo tạp dề quen thuộc cẩn thận nấu đồ ăn sáng.


Nhưng tiếng chuông điện thoại vang lên, đầu dây bên kia chính là giọng điệu hốt hoảng của Mộ Triết Viễn, anh ta vừa mới nhận được lời nhắn của Đường Ly rằng Bách Tồng mang theo rất nhiều người.

“ Hạ Bắc Sâm! Khi nào cậu về Bạc Thành, cũng sắp đến ngày Bách Tồng đến đây rồi đấy ”.

Anh dựa vào thành bếp “ Đợi tôi sắp xếp xong chuyện ở đây sẽ về, bé con nhà tôi sắp đến ngày sinh rồi.

Tôi không thể để cô ấy ở lại một mình được ” anh đợi cô sinh xong sẽ sắp xếp để cô ở Ý thêm một thời gian.

Tạm thời không thể về Bạc Thành được, nếu không cô sẽ gặp nguy hiểm, bây giờ anh sẽ cho người bão lãnh Doãn Thư ra ngoài, có thể để cô ta giúp được một số việc khi Kỷ Thư Ninh không ở Bạc Thành.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 92: Chương 92


Hình như Bách Tồng vẫn chưa đến Bạc Thành, vì anh vẫn chưa nghe Mộ Triết Viễn nói gì cả hiện tại Bạc Thành cũng được người của Bắc Lộ Thành làm rất nghiêm khắc kể từ lúc nó nội gián.
Ngay cả ra vào Bắc Lộ Thành cũng phải đọc mật mã riêng của Bạc Thành, vậy nên khả năng Bách Tồng muốn đưa người vào Bạc Thành rất khó, chưa kể nếu bây giờ Mộ Triết Viễn lên tiếng ở hắc đạo nói Bách Tồng âm mưu phá vỡ trật tự.
Thì thứ anh chắc chắn một điều chính là người đó sẽ không bỏ qua.

Người Anh quốc nhưng lại là một trong những người có thế lực không thua kém lại vô cùng kính tiếng.
Wilson Lục Uy người ít xuất hiện cũng như ít ai có thể nhìn thấy, cũng là người quen của Hạ Bắc Sâm và Mộ Triết Viễn.

Anh nhìn cô ở trên giường, ánh mắt mang theo sự dịu dàng có chút lo lắng, anh nghe Lăng Lục Phong nói khi phụ nữ mang thai đã rất khó khăn, hơn nữa lúc sinh con cũng rất đau.
Nhưn Hạ Bắc Sâm có chút không nỡ để bé con mình chịu đau, anh lên giường vòng tay lại ôn lấy cô, còn một tuần nữa bọn họ sẽ chào đón công chúa nhỏ của bọn họ, nhưng cô lại không chịu vào viện.

Đột nhiên Doãn Từ Ân bật dậy sắc mặt trắng bệch đẩy anh ra, trán túa cả mồ hôi “ Đau...bụng...bụng đau quá....”
“ Bé con! có phải em sắp sinh rồi không? ” Hạ Bắc Sâm cho dù tìm hiểu nhiều thế nào thì cũng là lần đầu, anh luống cuống tay chân, sắc mặt cũng tái mét vì hoảng loạng.
Cô nắm lấy tóc của anh khiến anh càng phải cắn răng chịu đựng “ Tôi đau quá không chịu nổi nữa....aaaa hức ”
Hạ Bắc Sâm hít một hơi, dùng hết sức lực bế Doãn Từ Ân trên tay mình, không phải là sinh sớm đó chứ, rõ ràng là còn một tuần nữa mà, công chúa nhỏ này cũng biết lựa giờ ngày quá rồi.
Anh đưa cô đến bệnh viện, cũng không dám lái xe để cô ngồi một mình, anh để cô ở trong lòng mình bắt xe đến bệnh viện, Doãn Từ Ân đau đến mức khóc nức nỡ trong lòng anh, cô không nghĩ sinh em bé lại đau như thế này.
Vén tay áo sơ mi lên, Hạ Bắc Sâm đưa tay đến miệng của cô “ Bé con! Em cắn vào đây, cố gắng một chút sắp đến bệnh viện rồi ” anh sợ cô vì đau mà sẽ cắn lưỡi mất, đành để cô cắn vào da thịt mình.
Lúc này đau quá cô cũng không suy nghĩ được gì nhiều, nhìn thấy bắp tay anh liền không do dự mà cắn vào.
Hạ Bắc Sâm cắn răng chịu đựng, nhưng vẫn vô cùng dịu dàng trấn an cô, người tài xế cũng lái vô cùng nhanh vì vắng người, chỉ sợ nếu ông ta lái chậm sẽ bị anh lấy mạng mất.
Đến bệnh viện Doãn Từ Ân được đưa vào phòng sanh, còn Hạ Bắc Sâm ở bên ngoài, vết cắn của của cô không quá sâu nhưng cũng làm anh rướm máu.

Anh không thể gọi bà ngoại dậy, bây giờ cả bệnh viện chỉ có một mình anh, hơn nữa lại còn không phải ở Bạc Thành cho nên càng khiến anh lo lắng hơn nữa.
Ánh mắt dán chặt vào phòng sanh, ngay cả anh cũng sợ mà túa cả mồ hôi, không chịu nổi nữa liền lấy điện thoại gọi cho Mộ Triết Viễn.
“ Gì vậy? ” Giọng điệu anh ta có chút khó chịu.
“ Vợ tôi sinh rồi, công chúa nhà tôi sắp chào đời rồi ” Hạ Bắc Sâm khẽ nở nụ cười nghĩ đến cảnh con gái anh chính là bản sao nhỏ của cô liền cảm thấy tâm tình cũng đỡ hơn.

Mộ Triết Viễn nhàm chán thở dài “ Chúc mẹ tròn con vuông, Anh Hạ ạ anh cũng đừng nên khoe khoang như vậy nữa ” anh ta còn chưa có vợ, hay có bạn gái mà bạn anh ta đã có con gái đầu lòng rồi.
Làm sao mà không ganh tị chứ.

Anh cúp máy lại tiếp tục gọi cho Lục Phong Vân để khoe khoang.
“ Có biết giờ này tôi còn phải ngủ thêm một chút không hả? ” Lục Phong Vân cũng khó chịu mà nói qua điện thoại.
Ở Ý 1 giờ sáng thì ở Bạc Thành cũng đã sáng sớm rồi, còn bị cái tên này làm phiền.
“ Lão Lục! Tiểu công chúa nhà tôi chào đời rồi ” Càng nói nụ cười của anh càng không dứt.
Suýt chút đã phải mở tiệc ăn mừng rồi, không ngờ anh cũng có thể có con, lại càng không ngờ mẹ của con anh lại là cô bé lúc nhỏ anh để ý.
Lục Phong Vân hận không thể mắng Hạ Bắc Sâm bị điên vào sáng sớm “ Ồ, chúc mẹ tròn con vuông.

Nhưng mà nhận công chúa nhà mình sớm thế? Doãn Từ Ân bỏ qua cho cậu rồi à ” còn chưa dỗ được vợ không chừng vợ không cho nhìn mặt con gái ở đó mà khoe với ông đây.
“ Không sớm thì muộn ” Hạ Bắc Sâm dương dương tự đắc lên tiếng vô cùng tự tin và vui vẻ.
“ Cậu tự tin sớm như vậy, Doãn Từ Ân chắc chắn còn hành cậu dở sống dở chết.

Tạm biệt ” Lục Phong Vân nói xong liền cúp máy.
Anh liền cho rằng hai tên này là do ganh tị với anh đây mà, Lục Phong Vân còn chưa ngủ chung với vợ cậu ta, hơn nữa chỉ cần gặp cậu ta đã thái độ ra mặt khiến mẹ cậu ta khổ tâm.

Còn Mộ Triết Viễn cái tên lăng nhăng đó chắc chắn không có ý định cưới vợ sinh con phá hoại niềm vui của cậu ta đâu.
Hai tiếng sau Y tá bế ra một bé gái đưa cho Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy, tay anh có chút run run, không biết phải làm thế nào, khi anh nhìn con gái mình chằm chằm, cảm giác lâng lâng, cũng có chút lạ lẫm.
“ Vợ tôi đâu? ” Anh nhìn y tá lên tiếng.
“ Cô ấy không sao, đang chuẩn bị đưa về phòng hồi sức ” Y tá nhìn anh chăm chú, không ngờ còn trẻ như vậy đã làm ba rồi.
Doãn Từ Ân được đưa về phòng hồi sức, anh cũng bế công chúa nhỏ đi cùng cô, đặt công chủa nhỏ ở trong cái nôi bên cạnh giường của cô.

cô vẫn chưa tỉnh lại do thuốc mê, tay cắm ống truyền dịch, hàng chân mài cô chao lại hình như khó chịu.
Khom người đặt nụ hôn lên trán cô, tay anh nắm chặt tay cô, đôi mắt chứa bao nhiêu tình cảm dành cho cô chậm rãi nở nụ cười lên tiếng “ Bé con! vất vả rồi, về sau không cần động tay động chân nữa, chồng em giúp em giải quyết ”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 93: Chương 93


Hình như Hạ Bắc Sâm chưa từng rời khỏi phòng bệnh của cô, buổi sáng bà ngoại cũng đến, liền mắng anh một trận vì không gọi bà, anh cũng chỉ cười trừ cho qua, trong mắt chỉ có cô.

Công Chúa Nhỏ nhà anh đúng là 10 phần thì đã giống mẹ hết bảy phần, chỉ còn lại ba phần là giống anh, cái miệng nhỏ cũng vô cùng đáng yêu, anh đứng bên cạnh cái nôi của con gái, chỉ dám đứng nhìn, bản thân không tốt không dám động vào con gái.

Doãn Từ Ân đợi bà ngoại về rồi, bà đến để cô ăn sáng xong, còn dặn đủ thứ chuyện, cô đưa mắt nhìn anh đứng bất động, nhưng lại không bế con gái lên khiến cô có chút khó hiểu.

“ Hạ Bắc Sâm! Khi nào anh về Bạc Thành ” Giọng cô khàn khàn, tay còn truyền dịch, hai tai còn có bông gòn được nhét vào.

Anh ngẩn đầu mỉm cười với cô “ Có lẽ đợi em và con xuất viện, anh sẽ không ở lại nữa ” không phải không muốn ở bên cạnh cô, nhưng anh không muốn vì cảm xúc nhất thời mà lơ là chuyện kia.

Không phải vì thù hằn cá nhân, chỉ là nếu để bọn họ như vậy anh lại sợ cô sẽ gặp nguy hiểm, chưa tính đến chuyện bây giờ còn có con gái anh.

Chỉ cần một trong hai người họ xảy ra chuyện có thể anh sẽ không sống nổi mất.


Chẳng hiểu sao khi nghe anh nói cô lại có chút hụt hẫng, nhanh như vậy.

Anh đến Ý cũng đã mấy tháng rồi, Kỷ Thư Ninh cũng không thấy báo tình hình, mỗi ngày đều đấu khẩu với anh cho nên cô đã quên mất.

“ Ừm! ” Cô chỉ khẽ ừm một cái rồi nằm xuống quay lưng lại.

Anh cũng không biết cô suy nghĩ thế nào, nhưng cho dù anh phải bỏ mạng mình, cũng không muốn cô bị thương dù chỉ một chút.

Cho dù giữa anh và cô bắt đầu bằng hợp đồng hôn nhân, nhưng hiện tại anh không muốn kết cục của anh và cô là mỗi người một nơi nữa, thứ anh muốn chính là khoản đời còn lại có cô bên cạnh.

Nhưng mọi chuyện xảy ra như vậy anh làm sao dám nói với cô đây.

“ Bé con! Em có muốn gia hạn hợp đồng giữa chúng ta không? ” Hạ Bắc Sâm ngồi xuống giường của cô, ánh mắt anh kiên nhẫn, lại vô cùng ấm áo, không hề giống anh của trước đây.

Cô giật mình nhìn anh không hiểu ý anh là gì “ Gia hạn hợp đồng hôn nhân sao? ” anh lại muốn làm gì nữa chứ.

Hiện tại vẫn còn muốn gia hạn hợp đồng sao?
“ Ừm! Đợi sau khi chuyện Doãn Đạt kết thúc, thì em muốn đi hay ở lại, anh đều tôn trọng em ” Anh gật đầu, hai tay cũng cũng khó chịu mà khẽ nắm lại.

“ Tùy anh ”.

“ Nhưng không có nghĩa, sau khi gia hạn tôi sẽ nghe lời anh ” Cô ánh mắt vẫn rất kiên định nhìn anh.


Anh vuốt tóc cô, hôn lên mu bàn tay cô một cái, nhưng sâu thẳm trong lòng của anh cũng biết lần này nếu có thể quay lại, không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì anh nhất định đối mặt với chuyện này.

“ Em muốn làm gì thì làm, anh nghe lời em là được ” Nụ cười của anh nhìn vào lại vô cùng ấm áp, nhưng ánh mắt của anh lại khiến cô bất an, không hiểu lý do tại sao.

Nếu đồng ý gia hạn, thì cũng không thể ở Ý mãi, hơn nữa cô muốn xem Kỷ Thư Ninh rốt cuộc là vì chuyện gì mà lại không liên lạc cho cô mấy ngày hôm nay.

“ Có thể về Bạc Thành không? ” Dù sao cô cũng cảm thấy Bạc Thành cũng rất tốt, không còn xấu xa nữa.

“ Nếu em muốn, anh cho người mang phi cơ đến đón em và con cùng bà ngoại về Bạc Thành ” Anh gật đầu, không chỉ là phi cơ riêng mà còn phải tăng cường hệ thống, lẫn người ở Đế Bắc nhiều hơn.

Nếu cô quay lại, thì phải ở Đế Bắc người của Doãn Đạt chắc chắn không bỏ qua cô, ông ta cũng chưa từng xem cô là con gái, nếu cô gặp nguy hiểm, thì cũng chính là đánh vào điểm yếu của anh.

Cô quay đầu nhìn con gái của mình “ Ừ! Về Bạc Thành đi ”.

Vũ Xuyên không thể không có anh, Bắc Lộ Thành cũng không thể để tổn thất doanh thu, ông chủ của Bạc Thành đi lâu như vậy nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ có người đến gây náo loạn.


Cho nên về Bạc Thành một công đôi chuyện.

“ Bảo bảo hiện tại cứ để con bé họ Hạ An Ly, về sau sẽ đổi thành họ Doãn ” Cô nhìn anh chậm rãi nói, dù sao cũng tại anh nên con bé mới chào đời, cũng không thể phủ nhận quan hệ của hai cha con anh.

Anh gật đầu, chỉ cần cô muốn cái gì anh cũng đồng ý, anh nhìn cô giọng điệu có chút uất ức lên tiếng “ Nhưng mà, em nhìn con gái đi, cũng phải có góp vốn mới có con bé vậy mà con bé chỉ giống một mình em thôi ” rõ ràng cũng phải năm năm chứ, cái này dù nhìn kiểu gì cũng giống bản sao của Doãn Từ Ân lúc bé, không khác chút nào, vì anh từng nhìn thấy cô lúc bé rồi, không thể sai được.

“ Còn chẳng phải vì anh xấu xa sao? nên con bé giống tôi là điều đúng đắn ” Cô suýt chút đã đạp anh khỏi giường rồi, cái tên này được voi đòi tiên sao? cô cho con gái mang họ anh là may rồi, còn muốn con gái giống anh.

“ Được! Giống em thì giống em, anh không tốt không nên giống anh ” Anh bật cười hôn lên trán cô mà lên tiếng trêu chọc.

Nhưng cho dù anh chỉ đùa, mà chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy anh đang tự ti về mình nhỉ?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 94: Chương 94


Giây phút phi cơ của Bắc Lộ Thành đáp xuống sân của Đế Bắc tại Bạc Thành, thì sân bay quốc tế cũng đang có người vừa xuống, xung quanh thậm chí còn có rất nhiều người đi theo phía sau Bách Tồng.

Ông ta lần này đến đây chính là bước cuối để hoàn thiện kế hoạch độc chiếm Hạ Gia lẫn Vũ Xuyên của Hạ Bắc Sâm, có thể anh không tầm thường nhưng ông ta cũng không phải những lão già ngu ngốc.

Anh một chậm rãi cầm lấy đồ của cô đi vào biệt thự, Doãn Từ Ân trên tay bế công chúa nhỏ của bọn họ, nhìn thấy ông nội Hạ cũng ở đây cô liền vui vẻ gật đầu chào ông.

“ Về rồi! Mau lại đây ta xem cháu gái một chút ” Ông nội Hạ vô cùng vui vẻ, Hạ Bắc Sâm vừa gọi về nói anh sẽ cùng cô và con gái về Bạc Thành.

Ông nội Hạ đã không ngủ được mà thức dậy đợi từ sớm.

Doãn Từ Ân cũng bế công chúa nhỏ ngủ ở trong lòng đưa sang cho ông nội Hạ nhìn, con bé nhìn có chút đáng yêu, lại có chút lạnh lùng giống ba nó, hơn nữa thức dậy không thấy cô chỉ cần có anh là được.

Vậy mà thức dậy không có anh liền lên tiếng nức nở, cô còn sợ sau này không tách hai người họ ra được.


“ Em ngồi nghĩ ngơi đi, anh lên cất đồ cho em ” Hạ Bắc Sâm nhìn cô ân cần lên tiếng rồi đi lên lầu dọn lại phòng còn có mang cả chiếc nôi tự lắp sang phòng anh với cô.

Anh từng nghe thấy cũng như kinh nghiệm từ những ông anh truyền đạt thì, chấp nhận con ngủ cùng với mẹ nó thì anh sẽ được ngủ cùng cô, còn nếu tách ra chắc chắn người bị đá đít đi là anh đây.

Vậy nên nhẫn nhịn một chút, có thể ôm cô ngủ rồi.

Tiếng chuông điện thoại của Hạ Bắc Sâm vang lên, anh nhìn thấy một dòng số có chút lạ, hàng chân mài khẽ nhíu lại, linh cảm không lành dâng lên.

Anh cầm điện thoại ra ban công, tay áo sơ mi được anh gấp đến khuỷu tay, dáng vẻ to lớn gương mặt có chút khó chịu một tay đút túi quần một tay ấn nghe điện thoại.

“ Alo ”
“ Bắt máy chậm quá đấy Hạ Bắc Sâm ” Giọng điệu bỡn cợt vang lên từ đầy dây bên kia.

Lúc này sắc mặt anh còn khó coi hơn nữa “ Bách Tồng? lâu quá không thấy tôi suýt chút đã quên giọng của dượng rồi đấy ” giọng anh vừa lạnh lẽo lại vừa mang theo chút sát khí.

“ Vậy chúng ta gặp nhau trao đổi một chút nhỉ? mà nói chứ thuộc hạ của con đúng là không tồi, chỉ tiết là cậu ta yếu lòng quá lại chấp nhận bị đánh suýt bỏ mạng vì để cô gái kia chạy thoát ” Ông ta nham hiểm, mà hơn hết người ông ta nói đến chính là Hoằng Tứ, được ông ta mang từ Malaysia đến Bạc Thành dùng để uy hiếp anh.

Đôi đồng tử của Hạ Bắc Sâm co lại anh suýt chút đã muốn nhanh đến đó đánh chết ông ta rồi, nhưng giọng điệu của anh chỉ nhàn nhạt nhắc nhở ông ta “ Dượng là đang ở địa bàn của tôi ”.

“ Tất nhiên tao biết, vậy nên mang con gái tao đến đây, tao cùng mày trao đổi ” Ông ta cũng không lịch sự mà lên tiếng khó nghe vô cùng.

Hạ Bắc Sâm cúp máy, anh xoay người đi vào bên trong, chuyện nên làm cũng phải làm, anh biết nếu ông ta nói đến người ông ta đang bắt giữ thì chỉ có thể là Hoằng Tứ vì cậu ta đã không liên lạc cho anh, nhưng Hoằng Tứ mà vì người con gái tình nguyện để bản thân chịu trận thì có chút lạ.

Doãn Từ Ân lúc này cũng đã bế Hạ An Ly quay về phòng ngủ, cô nhìn thấy sắc mặt anh khó coi nhưng chỉ là một chút thoáng qua thôi.

Vừa thấy cô về phòng anh đã tỏ ra vô cùng bình thường, anh đi đến bế Hạ An Ly rồi nhìn cô.


“ Em ngủ một chút đi, đi lâu như vậy.

Chuyện còn lại để anh sắp xếp là được, hơn nữa cục cưng anh cũng đã lấp nôi riêng rồi ” Hạ Bắc Sâm khom người bất ngờ hôn lên trán cô, nhìn thấy cô tựa như bao nhiêu sự sợ hãi của anh liền vơi đi, nhưng lại lo lắng.

Nếu ông ta nhắm vào anh, anh bỏ mạng cũng không sao, nhưng anh không muốn cô gặp chuyện.

“ Anh không đến công ty sao? để tôi tự làm được rồi ” Doãn Từ Ân gật đầu nhìn anh đặt cục cưng vào trong cái nôi cạnh giường.

Dáng người cao lớn của anh dịu dàng, lại ấm áp từng chút một chăm con gái của mình khiến cô sững lại một chút, nhìn chăm chăm vào anh không muốn rời mắt.

Anh chỉnh lại một chút rồi mới đáp lại cô “ Anh ra ngoài sẽ về ngay, em cần gì cứ gọi Hoằng Tháo hoặc gọi cho anh là được, đừng ra khỏi Đế Bắc ” anh xoa xoa cái đầu nhỏ của cô.

Nếu cô ra ngoài sẽ không tránh khỏi chuyện cô gặp nguy hiểm, anh không muốn cô xảy ra chuyện, hay chịu bất cứ tổn thương nào nữa.

Mà cô cũng không nghi ngờ gật đầu một cái rồi nhìn anh rời khỏi phòng lái xe rời đi khỏi Đế Bắc.

Hạ Bắc Sâm gửi cho Trình Duyệt một dòng tin nhắn, vừa ngắn gọn vừa xúc tích lại vô cùng rõ ràng ý tứ của anh.


| Nói với luật sư chuyển nhượng 70% tài sản của tôi sang tên vợ tôi, 30% còn lại để tên của con gái tôi Hạ An Ly |
Anh chưa bao giờ cảm thấy bất an nhiều đến vậy, lần này Hoằng Tứ vì anh, cũng theo anh nhiều năm như vậy anh không thể bỏ mặt cậu ấy chết trong tay của lão già đó được.

Vậy nên nếu lần này cuộc chiến diễn ra trái dự định ban đầu, anh có chuyện gì thì cô cũng sẽ không cần lo lắng về sau.

Ánh mắt Hạ Bắc Sâm đỏ ngầu, lần này người anh đối đầu còn khó hơn cả người mà Lăng Lục Phong từng đối đầu, cơ hội thắng cũng không nhiều.

Chỉ còn cách sắp xếp làm liều một phen, chỉ cần Vũ Xuyên và Đế Bắc đứng dưới tên cô thì ông ta có tìm mọi cách lấy mạng anh cũng sẽ không có được thứ ông ta muốn.

Lúc đó người tức chết chính là ông ta.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 95: Chương 95


Hạ Bắc Sâm mặc kệ một mình lái xe đến khu đồi hoang phía bắc, ông ta cũng thật rành, khu đồi này nếu đến rồi muốn chạy sẽ rất khó, vì là rừng rậm nên khả năng lạc vô cùng cao.
Nhưng cho dù nguy hiểm anh cũng không thể bỏ mặt anh em của mình mà bỏ chạy, mạng của Hoằng Tứ là anh mang về, anh cũng là người duy nhất có quyền lấy đi cái mạng ấy cho nên ngoài anh ra không ai được động vào Hoằng Tứ.
Căn nhà cũ kỹ ở giữa đồi có phần u ám, anh trên tay cầm mỗi súng lục dè chừng đi về phía trước, muốn anh mang Bách Tâm Ly đến sao? cô ta hại anh suýt làm mất vợ con làm sao có thể buông tha dễ dàng như vậy được.
Hạ Bắc Sâm chỉa súng thẳng vào cánh cửa gỗ phía trước mặt, nhanh chân tung một đá bay cánh cửa gỗ cũ kỹ đó, đập vào mắt anh chính là Hoằng Tứ cả người đầy vết thương, còn Doãn Đạt thì chậm rãi như chẳng gấp gáp bên cạnh mà hút thuốc.
“ Đúng là Hạ Bắc Sâm danh tiếng lẫy lừng không sợ trời không sợ đất, còn dám chạy đến đây một mình ” Doãn Đạt chậm rãi dập tắt điếu thuốc rồi nhìn anh nhếch mép đầy khinh bỉ.
Anh cũng không gấp mà nhìn ông ta “ Thả người của tao ra, nếu không mày không có mạng quay về gặp Bách Tồng đâu ”
“ Vậy còn phải để xem Hạ Thiếu hôm nay có thể rời khỏi đây không đã ” Doãn Đạt bật cười vỗ tay một cái.
Đám đàn em của ông ta từ đâu chui ra bao vây cả Hạ Bắc Sâm thành một vòng, hàng chân mài của anh khẽ nhíu lại nhìn Hoằng Tứ đang ở dưới nền, máu trên khoé miệng đã khô lại rồi.
Cuối cùng cũng không thể tránh khỏi, anh xoay người một chút nhìn đám người của ông ta “ Đến một tao đánh một người tao liền giết một người, cánh tay nào của tụi mày đánh người của tao, tao nhất định phế bỏ nó ” anh nhanh chân tung một đá vào tên đối diện.

Học kick boxing đôi khi cũng rất có ít, hơn nữa lời anh nói tất nhiên sẽ giữ lấy, cô đợi anh ở nhà, công chúa nhỏ của anh còn chưa tròn tháng.

Không thể bỏ mạng ở đây, càng không thể để ngửi của mình bỏ mạng dưới tay đám rác rưởi này.
Hạ Bắc Sâm càng nghĩ càng muốn phát điên, đôi mắt anh đỏ ngầu như là satan nhập vào đòi mạng người, những tên đó tuy chạm vào anh bằng vũ khí, nhưng thanh sắc không thể nhanh bằng đạn của súng trên tay anh.
Một băng đạn không có hại, nhưng một băng đạn khi được lấp vào khẩu súng tương thích thì cho dù bao nhiêu người, nó cũng có thể xuyên qua lục phủ ngũ tạng mà lấy mạng người đó.
Đám thuộc hạ của ông ta bắt đầu dè chừng anh, nhìn anh không ít vết thương, trên người đã bắt đầu chảy máu rồi, vậy mà vẫn không cảm thấy đau vẫn có thể đánh đám người kia không rõ hình dạng.
“ Anh Hạ!..Anh về đi...em không sao đám người này không làm gì được em, về rồi anh giúp em nói với Thư Ninh là em xin lỗi cô ấy...” Hoằng Tứ nhìn anh đứng đối diện ba tên kia, máu trên người anh nhỏ giọt bởi những thanh sắc.
Cậu ta nhìn ra, anh sắp đến giới hạn rồi, cho dù đánh thắng cũng sẽ không kịp về đâu, ngọn đồi này muốn ra khỏi không phải chuyện dễ, anh cất công ở Ý mấy tháng mới có thể nhìn được công chúa chào đời, không thể vì cậu ta mà bỏ mạng ở đây được.
Dùng tay lau đi vết máu trên khoé miệng, anh đưa mắt nhìn Hoằng Tứ “ Có miệng thì tự đi mà nói, ông đây không rảnh lo chuyện bao đồng ”.
“ Hoằng Tứ! Cậu nhớ cho rõ...mạng của cậu là do ông đây mang về, chỉ cần tôi không cho phép trời có sập cũng không lấy được mạng cậu đâu ” Hạ Bắc Sâm vừa dứt tiếng không để ý một tên đã cầm gậy đập thẳng vào đầu của anh.
Tưởng chừng như anh sẽ gục ngay tại chỗ khoé môi của Doãn Đạt nhếch lên không ít nhưng cuối cùng anh chỉ khẽ lắc đầu một cái rồi đánh trả lại một lúc ba tên còn lain trước mặt mình, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Còn dám đánh lén, hèn hạ từ chủ đến tớ.

Hôm nay anh không lấy được mạng của Doãn Đạt, thì đời này anh không dám mang họ Hạ nữa, như vậy quá mất mặt Hạ Gia rồi.
Ba tên kia bị anh đánh đến mức bò dưới nền, đôi mắt đỏ ngầu lúc này mới di chuyển sang Doãn Đạt chậm rãi bình thản, cảm giác như không một chút gấp gáp, mà từng chút từng chút muốn ông ta sợ hãi.
Chẳng khác nào thú ăn thịt đang vờn con mồi của mình “ Còn một mình ông đấy, không lên à? Sợ rồi? ” anh từng bước từng bước lại gần ông ta.

Bước chân vô cùng vững vàng, anh tiến đến một bước, Doãn Đạt bất giác theo phản xạ lùi lại một bước nhìn anh nhíu mài, đến khi lưng ông ta đụng tường thì mới rút súng chỉa vào anh.
“ Cmn mày đứng im cho tao, nếu không mày và nó đều chết, chưa kể nếu mày giết tao, vợ con màu cũng sẽ không thoát khỏi tay Bách Tồng đâu ” Doãn Đạt chết nhát, cơ mà bởi vì sau lưng ông ta chính là Bách Tồng nên ông ta mới có lá gan động vào anh.
Hạ Bắc Sâm nắm lấy Hoằng Tứ dưới nền chậm rãi kéo cậu ta đứng lên, cởi trói.
Lúc này bên ngoài tiếng trực thăng cũng đến gần rồi, anh lại nhíu mài khó chịu, đúng là như đỉa, thật không ngờ còn có người đến yểm trợ cho ông ta ngay giấy phút này.
“ HẠ BẮC SÂM! cậu có phải muốn chết không? ” Mộ Triết Viễn từ trên trực thăng nhảy xuống bằng than, anh ta khó chịu lên tiếng.
Định vị của xe Hạ Bắc Sâm hiện lên ngay ngọn đồi, anh ta liền biết chuyện gì mà hỏi Hoằng Tháo, nhưng chỉ nghe được giọng nói lại chẳng thấy người.
Doãn Đạt cũng bắt đầu hoang mang lo lắng, ông ta chỉa súng loạn xạ đề phòng, nhưng Mộ Triết Viễn rất thông minh, một viên đạn đã có thể nhắm ngay tay cầm súng của ông ta.
“ Đoàngggg ”
Khi súng vừa rời xuống, Hạ Bắc Sâm liền vui vẻ mỉm cười lao đến trực tiếp đánh ông ta bằng tay không, cả hai người không ai thua ai, trong căn nhà cũ kỹ vật lộn qua lại vô cùng kịch liệt.
Hạ Bắc Sâm như phát điên, mà liên tục đánh vào mặt ông ta bằng những nắm đấm hết lực khiến ông ta trở nên mù mờ ở dưới thân anh, nhưng ch dù ông ta đổ máu thì anh vẫn đánh, vẫn tiếp tục đánh mà không có ý định dừng lại.
Anh như biến thành con người khác vô cùng khó coi, cả người đầy vết thương, lại không thấy đau, nắm đấm của anh dính đầy máu tươi vô cùng khó coi lại vô cùng kinh dị.

Doãn Đạt chính là muốn hành hạ tin thần của anh, ông ta dùng giây phút cuối cùng mấp mấy môi “ Ha...Hạ Bắc Sâm mày ngu...ngu...quá, nhiều năm như vậy lại không tra ra ai là người giết ba mẹ mày.

Vậy ....!hôm nay mày nhớ cho rõ....tao....không....phải...!người...!giết ch.ết ba mẹ.

mày, mà là dượng của mày...là ông ta đó ha...ha ” ông ta vừa nói vừa cười giễu cợt.
Giây phút nghe ông ta nói anh đã sững lại ngây người, nhưng mấy giây sau lại không tỉnh táo mà đánh tiếp, đánh khiến ông ta thoi thóp trên nền nhà gần đến cửa địa ngục.

Thì Mộ Triết Viễn đã lao vào kéo anh ra khỏi người ông ta, nhưng Hạ Bắc Sâm như quỷ nhập, anh cứ muốn lao đến đánh chết ông ta.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 96: Chương 96


Đợi đến khi kéo được Hạ Bắc Sâm khỏi người của Doãn Đạt thì ông ta đã suýt mất mạng rồi, Hoằng Tứ cũng vô cùng chật vật nhìn anh khổ sở vì không kiềm chế được bản thân mình.

Hạ Bắc Sâm chưa từng mất kiểm soát đến chừng này, chắc chắn đã rất kích động.

Mộ Triết Viễn nhìn anh, anh ta có chút bình tĩnh lên tiếng “ Hạ Bắc Sâm! cậu nghe tôi nói, đừng kích động, nếu cậu xảy ra chuyện vợ cậu phải làm sao? còn con gái cậu nữa.

Vậy nên bình tĩnh lại đi ”
Trong đầu anh hiện lên toàn bộ đều là hỉnh ảnh của Doãn Từ Ân, hình bóng của cô như thước phim tua lại trong đầu, còn có con gái khó khăn lắm mà anh mới có được đang đợi anh ở nhà.

Nếu không có anh dỗ con bé chắc chắn sẽ không chịu nín, nếu không có anh giữ con bé chắc chắn cô sẽ không ngủ được ngon giấc, như vậy rất khó chịu.

Hạ Bắc Sâm gạt tay Mộ Triết Viễn ra anh loạng choạng bước ra khỏi ngôi nhà cũ “ Dọn dẹp giúp tôi, tôi muốn về nhà vợ tôi cô ấy đang đợi tôi ” anh không quay đầu trực tiếp đi về phía trước.

Lúc trước anh xem việc trả thù là lý do để bản thân sống sót, để bản thân cố gắng.

Thì bây giờ mọi thứ đã thay đổi, anh xem Doãn Từ Ân và Hạ An Ly chính là mạng sống của mình, xem họ chính là ánh sáng mà anh hướng đến.

Nhưng bước chân của anh còn chưa đi được bao nhiêu tiếng súng đã vang lên.


“ Đoàngggg”.

Cả cơ thể anh bất động, viên đạn ghim thẳng vào ngực trái của anh, mọi thứ trước mắt của anh quá mơ hồ, cả cơ thể bắt đầu run rẩy vì sợ chết.

Mà anh sợ nếu như anh không còn, Doãn Từ Ân phải làm sao? cô bị ức hiếp thì phải làm sao? An Ly của anh sẽ mồ côi cha, anh không muốn, con gái anh, anh phải cho nó những điều tốt đẹp nhất.

Vậy nên anh phải sống, nhất định phải sống, chút ý thức cuối cùng của anh đều là hình bóng của cô, ở bên cạnh anh vui vẻ nấu cơm, cùng anh nói chuyện, còn có dáng vẻ giận dỗi khi anh không chiều theo ý cô.

Cơ thể anh ngã xuống dưới thảm cỏ xanh của con đồi hoang bất động.

Mộ Triết Viễn và Hoằng Tứ nghe tiếng súng, quay đầu lain đã thấy cả người anh nằm dưới nền cỏ, cả hai người họ không khỏi hốt hoảng mà chạy lại đỡ lấy anh.

“ Hạ Bắc Sâm! Hạ Bắc Sâm! Cậu tỉnh lại cho tôi, mau tỉnh lại, không được!.

Bắc Sâm không được đâu, một mình A Từ là đủ rồi, cậu cũng đừng ” Mộ Triết Viễn vừa nói vừa đỡ lấy anh lên lưng vừa cõng vừa chạy miệng cũng không ngừng gọi anh.

Hạ Bắc Sâm không trả lời, anh ta chạy đến xe rồi trực tiếp lái chiếc Rolls-Royce Phantom rời khỏi con đồi đưa anh đến bệnh viện, sắc mặt của Mộ Triết Viễn trắng bệch.

Nếu Hạ Bắc Sâm xảy ra chuyện đời này anh ta sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình đâu, sẽ không đâu, Hạ Bắc Sâm còn có vợ con cậu ấy, cậu ấy không thể giống A Từ được.

Doãn Từ Ân ở nhà, đang chăm An Ly, cô bé lúc đầu không quấy, nhưng đã trễ như vậy sắp tối rồi, Hạ Bắc Sâm vẫn chưa về, thì con bé làm sao mà ngủ? đôi mắt của Hạ An Ly vô cùng trong sáng thuần khiết rất giống đôi mắt của Doãn Từ Ân.

Đột nhiên Hạ An Ly bật khóc nức nở, khiến cô hốt hoảng bế con bé vào lòng mà dỗ dành, bình thường anh sẽ dỗ nhưng bây giờ anh vẫn chưa về, cô không thể dỗ con bé nín được đâu.

Tiếng khóc của An Ly ngày một lớn, cô bế bé con ra khỏi phòng cho thoáng một chút, không ngừng lên tiếng dỗ dành con gái “ An Ly ngoan có được không, một lát ba Sâm về sẽ chơi với con mà ”.

“ Ngoan! ngoan nào, An Ly ngoan mẹ thương con mà đừng khóc nữa được không ” Doãn Từ Ân vừa dỗ vừa nhìn về cửa chính đợi anh về.

Ông nội Hạ và bà ngoại nghe tiếng của An Ly khóc cũng đi ra xem có chuyện gì, thì chỉ thấy cô không ngừng ra sức dỗ, lạ thật hôm nay cô dỗ thế nào An Ly cũng không nín.

Bình thường cho dù không thích cô nhưng ít nhất cũng chỉ là nửa tiếng thì đã không khóc nữa rồi.

“ Sao vậy? ” Bà ngoại sốt ruột lên tiếng.


Cô lắc đầu “ Con không biết nữa, con dỗ thế nào con bé cũng không nín ”.

Bà ngoại định nói gì nữa, thì tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, cô nhìn thấy dòng chữ Sâm Sâm thì nhấn nghe máy, vừa định mắng anh một trận thì bên kia không phải giọng của anh.

Mà là Mộ Triết Viễn sốt sắng truyền đến “ Từ Ân! Hạ Bắc Sâm cậu ấy xảy ra chuyện rồi, anh không biết có thê không nữa!.

.


Doãn Từ Ân bất động, An Ly vẫn khóc không ngừng, cô không biết nói thế nào nữa, trái ti của cô như có hạng vạng kim tim đâm vào, vừa đau vừa khổ sở.

“ Em đến ngay! em sẽ đến ngay ” Doãn Từ Ân đưa An Ly cho bà ngoại sau đó cúp máy.

Cô tùy tiện cầm lấy áo khoác đan len mỏng, rồi nhìn ông bà nói “ Con ra ngoài một chút, bà dỗ An Ly giúp con nếu con bé không nín bà cứ để con bé ngủ ở nôi đi ạ, lấy áo của Bắc Sâm để cạnh là được rồi ” cô nói xong liền chạy ra khỏi nhà.

Cũng chẳng mang dép cho đàng hoàng, trong đầu cô hiện tại đều là anh, rõ ràng chỉ mới đây anh nói sẽ về sớm mà, sao lại biến thành thế này chứ, cô chưa từng nghĩ anh sẽ thế này, từ lúc hai người họ gia hạn hợp đồng.

Cô cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày rời khỏi anh.

Hạ Bắc Sâm anh đợi em, em không cho phép, anh không được xảy ra chuyện, trăm ngàn lần không được xảy ra chuyện, nếu không đời đời kiếp kiếp em cũng không tha thứ cho anh đâu.

Ở bệnh viện cô nhìn thấy cả người Mộ Triết Viễn đầy máu, Hoằng Tứ khắp người băng bó đang ngồi ở trên ghế chờ trước phòng cấp cứu, còn có Lăng Lục Phong và Tịch Nghiên.

Hai người họ đang ở Vũ Hạ vừa nghe đã lập tức chạy đến đây.


Lục Phong Vân là người cấp cứu cho Hạ Bắc Sâm.

Bước chân của cô chẳng hiểu sao lúc này lại vô cùng nặng nề đi đến trước phòng cấp cứu, ánh mắt cô dán chặt vào căn phòng màu trắng đóng kính cửa.

Sâm Sâm! !
Đôi mắt của Doãn Từ Ân đỏ hoe, cho dù cô hận anh cũng chưa từng nghĩ sẽ lấy mạng của anh, cô sợ An Ly nhà cô sẽ như cô, sẽ không có bố, càng sợ bản thân sẽ hối hận hơn.

Cánh cửa phòng bật mở, Lục Phong Vân nặng nề bước ra, dáng vẻ rất bất lực.

Doãn Từ Ân đưa đôi mắt mong chờ nhìn anh ta, anh nhìn cô rồi nhìn mọi người đang đợi câu trả lời “ Xem ra phải để vợ cậu ấy vào bên trong tự mình xác nhận ” Nói xong Lục Phong Vân rời đi.

Ánh mắt của cô dời đến bên trong căn phòng, trực tiếp chạy vào bên trong!.

.

Sâm Sâm! Sâm Sâm của cô không thể thế này được.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 97: Chương 97


Trên giường Hạ Bắc Sâm nằm ở đó, trên người anh vẫn còn dính máu, chỉ là khi cô bước vào anh đã không chạy đến ôm cô như mọi lần nữa.

Đôi chân của Doãn Từ Ân trở nên rung rẩy, bây giờ ngay cả hận cô cũng không dám hận nữa, cô biết, cô rất rõ bản thân mình dành tình cảm cho anh nhiều thế nào, cũng biết được anh đã vì cô mà làm biết bao nhiêu chuyện.

Cô nắm lấy tay anh áp lên má của mình, nước mắt của cô cũng không ngừng rơi ra “ Sâm Sâm! Anh đừng như vậy!.

An Ly vẫn ở nhà đợi anh về với con bé, anh không thể thế này được ” cô lấy tay mình vuốt lấy má của anh.

“ Em không giận anh nữa, chúng ta không cần gia hạn hợp đồng!.

Chỉ cần anh tỉnh lại anh muốn kết hôn, em nhất định sẽ đồng ý!.


“ Hạ Bắc Sâm.

Nếu hôm nay anh không tỉnh lại, kiếp sau em nhất định không muốn gặp anh! ” Doãn Từ Ân càng nói càng bất lực, cô không biết phải nói thế nào.


Cảm giác mọi thứ tựa như một màu đen u ám đeo bám lấy tâm trí của cô, một khoảng thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn ở bên cạnh cô, cho dù thế nào cũng âm thầm cam tâm tình nguyện chiều theo ý cô.

Cô còn nhớ Kỷ Thư Ninh từng nói, cô nàng không hề thấy Hạ Bắc Sâm là loại người tàn độc, vì ánh mắt anh dành cho cô lúc nào cũng ẩn chứa tình cảm mà anh không muốn nói chỉ muốn âm thầm nhìn cô vui vẻ như vậy.

Bây giờ cô tin rồi, cô tin Sâm Sâm của cô rất yêu cô!
“ Hạ Bắc Sâm có phải anh muốn trả thù em không? An Ly con bé còn chưa một tuổi anh lại muốn bỏ con bé đi ”
“ Anh tỉnh lại đi, cho dù anh muốn thế nào em cũng đồng ý với anh, có được không? ” Doãn Từ Ân cứ lấy tay anh áp lên má mình dáng vẻ vô cùng bất lực, khổ sở!.

Nước mắt của cô không ngừng rơi cho đến khi có bàn tay xoa xoa cái đầu nhỏ của cô, giọng khàn khàn vì khó chịu mà lên tiếng.

“ Bé con! Em từ khi nào lại nói nhiều như vậy, chẳng phải lúc trước rất kiệm lời sao? ” Hạ Bắc Sâm nhìn cô, trên môi nở nụ cười mãn nguyện, anh không biết tên Lục Phong Vân nói gì với cô mà khiến cô chạy vào đây khóc lóc thành bộ dạng này.

Làm ông đây đau lòng chết đi được.

Cô nhìn anh, đôi mắt vẫn ngập nước, nhất thời không nói được gì, anh nhìn thấy cô khóc trái tim sắp vỡ thành trăm mảnh rồi.

Anh chậm rãi vươn tay lau đi nước mắt cho cô “ Ngoan không khóc nữa, anh không sao mà! đừng sợ anh nhất định không để em lại một mình ”
“ Anh có phải lừa em không? anh muốn nhìn thấy dâng vẻ em ân hận cả đời lắm sao? ” Lời nói của cô có chút đau lòng, có chút nghiêm túc nhìn anh, nhàn nhạt không quá cáu gắt lại vô cùng nhẹ nhàng.

Nhẹ nhàng đến mức có thể khiến anh cảm thấy lo lắng không thôi.

“ Không có, anh vốn dĩ chỉ bị bắn một viên ngay chỗ hiểm.

Cũng không biết Lục Phong Vân nói gì với em mà khiến em thế này ” Hạ Bắc Sâm vén tóc cô ra phía sau, chậm rãi lau nước mắt từng chút cho cô.

Doãn Từ Ân vẫn nhìn anh, cô không động đậy “ Anh ta nói em tự mình xác nhận!.



“ Ừm! Đừng khóc nữa An Ly biết sẽ cười em! ”
Cô gật gật đầu, cũng rất mơ hồ về mọi thứ.

Cuối cùng Hạ Bắc Sâm cũng không chịu nhập viện, trực tiếp cho người đưa về Đế Bắc, dù sao Lục Phong Vân cũng là bác sĩ riêng cho anh, và ở đó vẫn an toàn hơn.

Bách Tồng không phải người tầm thường, ông ta còn có đội bắn tỉa khiến anh thành thế này, cô cũng đồng ý, anh về nhà sẽ tiện hơn, An Ly cũng có thể ngủ với anh.

Lần này là anh may mắn khi chỉ còn một chút nữa, lệch sang phải một chút thì cái mạng của anh thật sự phải em đi tế cho Diêm Vương.

Hai người về đến nhà cũng là 5 giờ sáng, trong nhà không có tiếng động, An Ly cũng không khóc, xem ra mọi người đều đã ngủ hết rồi, Hạ Bắc Sâm từng chút từng chút đi về phòng, Doãn Từ Ân cũng đỡ lấy anh.

Con gái của anh yên ắng ngủ ở trong nôi, bên cạnh còn có cái áo sơ mi của anh, Hạ Bắc Sâm đứng nhìn An Ly rất lâu, sau đó nhìn lại Doãn Từ Ân đang loay hoay lấy thêm chăn rồi gối cho anh.

“ Anh ngủ đi, ngày mai rồi nhìn! Con bé khóc suốt mấy tiếng đồng hồ em có dỗ thế nào cũng không nín, bây giờ anh mà nhìn mãi con bé giật mình sẽ khóc nữa mất ” Doãn Từ Ân vừa nói vừa lấy chăn cẩn thận để ở trên giường.

Hạ Bắc Sâm đi lại vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau lưng, anh nghiên đầu ngục lên vai của cô đôi mắt khẽ nhắm lại môi mấp mấy “ Bé con! những lời em nói ở trong phòng cấp cứu anh đều nghe thấy, anh nhất định sẽ ghi nhớ!.


“ Chúng ta không phải hôn nhân hợp đồng nữa!.


Chúng ta chính thức là vợ chồng, là người một nhà, về sau mong em chiếu cố! ”
Nói xong nghiên đầu hôn lên má cô một cái.

Doãn Từ Ân chẳng hiểu sao lại cảm thấy bản thân bị lừa hay gì rồi, anh nhớ rõ như vậy sao?
“ Ừm! Về sau anh không được làm những chuyện thế này nữa, có gì cũng phải nói với em một tiếng ” Cô gật đầu đỡ anh nằm lên giường, sau đó mới cẩn thận bế Hạ An Ly.

Đặt con bé ở bên cạnh anh.

Anh khẽ nhắm mắt, dáng vẻ vô cùng mệt mỏi không thôi.

Đột nhiên nhìn hai người này, cô lại cảm thấy Hạ An Ly xem ra con bé có linh cảm không tốt, cho nên khi anh xảy ra chuyện con bé khóc không nín, đã vậy cho dù cô dỗ thế nào cũng không chịu.

Đến khi anh về được nhà rồi, con bé lại ngủ vô cùng ngon lành!.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 98: Chương 98


Doãn Từ Ân còn chưa thức nổi thì bên cạnh đã chí chóe tiếng của hai người rồi, anh ngồi trên giường An Ly cũng ở cạnh anh, Hạ Bắc Sâm không mặc áo, trên người anh vẫn còn băng gạt.

Vậy mà lại ngồi giỡn với con gái, anh sợ An Ly khóc sẽ khiến cô lo lắng mà thức dậy, cả một buổi tối ở bệnh viện, khóc nhiều như vậy, anh sót cô biết bao nhiêu.

“ Tiểu Ly ngoan nhỏ tiếng một chút, mẹ vẫn còn ngủ mà ” Hạ Bắc Sâm hôn lên má bé con một cái nhỏ giọng nói.

Cô nghiên đầu nhìn anh, ánh ban mai chiếu qua khung cửa sổ rơi lên người anh, bất giác khoảnh khắc này khiến tim cô không ngừng loạn nhịp mà nhìn anh chằm chằm.

Hạ Bắc Sâm cũng có lúc đẹp trai đến vậy sao?
Cô quên mất anh không những đẹp trai mà còn rất nhiều tiền nữa, Bạc Thành này chưa được người thứ hai như anh, cô cũng chưa từng nghĩ cái bằng luật sư của cô chỉ là bức bình phong sau khi cô gặp anh.

“ Bố con anh, mới sáng sớm đã ồn ào như vậy rồi ” Cô ngồi dậy chồm người tới nhìn bé con cười khanh khách chỉ nhìn bố nó mà không nhìn cô cái nào.

Hạ Bắc Sâm nhìn cô ấm ức liền lên tiếng “ Em dậy rồi, chúng ta đi ăn sáng, mười lăm phút nữa anh phải đến Vũ Xuyên, chiều về sẽ mua bánh đậu cho em ” anh xoa xoa đầu hôn lên trán cô một cái.


“ Anh thế này, đến công ty thật sự không sao? ” Cô nghi ngờ mà hỏi.

“ Không sao ”.

Doãn Từ Ân ngồi dậy đi rửa mặt, rồi thay băng gạt cho anh, cô rất nhẹ tay lại vô cùng dịu dàng, giúp anh làm tất cả, ngay cả mặc vest và thắt cà vạt cũng là cô làm.

Anh cúi đầu hôn lên môi cô “ Vợ chiều nay chúng ta ra ngoài đi, anh sẽ về sớm đón em ” cô không phải vợ trên danh nghĩa, cô là vợ anh, là vợ chính thức của anh!.

Cô gật đầu bế An Ly lên “ Em không dỗ được An Ly, con bé sẽ có linh cảm không tốt nếu anh có chuyện, cũng sẽ khóc không nín! Vậy nên anh đừng bin thương nữa, em đợi anh về ” cô có chút bất an khi anh bị thương mà vẫn phải đến công ty.

Hôm qua sau khi Hạ Bắc Sâm ngủ, cô đã hỏi Kỷ Thư Ninh, sau khi biết mọi chuyện cô càng cảm thấy đau đầu, hơn hết mọi chuyện không phải bình thường nữa.

Bách Tồng? người đàn ông này rốt cuộc có thế lực thế nào mà ngay cả Kỷ Thư Ninh và Hoằng Tứ cũng bị bắt rồi tra tấn ở tận Malaysia chứ, còn có thể khiến Hạ Bắc Sâm thành bộ dạng này.

Hạ Bắc Sâm đến công ty, vì anh biết Bách Tồng mất một Bách Tâm Ly thì vẫn sẽ bình thản nhưng thêm một Doãn Đạt thì chưa chắc, ông ta chắc chắn sẽ lại bày trò mà ngay cả anh cũng không thể đoán trước được.

Anh chỉ sợ ông ta lại động vào vợ con anh, loại người nham hiểm này đúng là không dễ đối phó chút nào.

Chiếc Rolls-Royce Phantom vẫn ở trên đường đi đến Vũ Xuyên, Doãn Đạt chỉ bị liệt chưa chết được, ông ta không phải hung thủ giết ba mẹ anh, chính Bách Tồng là người làm.

Nhưng lý do tại sao ông ta lại làm như vậy chứ? gia đình anh cũng không bạt đãi ông ta mà!.

Hạ Bắc Sâm đi thẳng vào phòng làm việc của mình, phía sau anh vẫn là Trình Duyệt, trên tay chính là bảng thông tin của ông ta, và những chuyện mà ông ta đã làm ở Malaysia được Wilson Lục Uy gửi đến.

Mộ Triết Viễn và Đường Ly cũng đang ở văn phòng, ngay cả Lục Phong Vân cũng có mặt, nhưng chuyện của anh, anh đã lôi họ vào quá lâu rồi, hiện tại tự anh sẽ kết thúc tất cả.


Hận thù nhiều năm như vậy, cuối cùng lại lầm người, bây giờ anh chỉ muốn ở bên cạnh cô và con gái, không muốn hận thù một cách mệt mỏi như vậy nữa.

“ Hai tuần nữa không được đâu, chúng ta giải quyết ông ta trong tuần tới đi, Lục Uy cũng nói ông ta đến đây là vì ở Malaysia ông ta phạm phải sai lầm khiến những người ở đó đuổi ông ta ra khỏi tổ chức ” Mộ Triết Viễn lên tiếng nghiêm túc nói.

“ Không cần đâu, chuyện này về sau mọi người đừng xen vào nữa, tôi sẽ tự giải quyết.

Tôi không muốn mọi người rơi vào nguy hiểm ” Anh vắt chéo chân, điện thoại chính là hình nền ảnh của Doãn Từ Ân bế An Ly lúc ở Ý.

Đường Ly nhìn thấy anh như vậy, cô nàng đưa mắt nhìn Mộ Triết Viễn xong rồi lại chỉ cười nhạt, gương mặt lộ rõ vẻ ngưỡng mộ, còn Lục Phong Vân hiện tại luôn tìm cách ly hôn vợ mình chỉ là nếu cậu ấy ly hôn thì mẹ cậu ấy sẽ không bỏ qua cho cậu ấy.

Lục Phong Vân nhíu mài lại “ Hạ Bắc Sâm ông ta không phải như Doãn Đạt đâu, muốn làm thì chúng ta cùng làm, tôi xem cậu là anh em sẽ không để cậu lao vào nguy hiểm một mình ”
“ Ông ta thì có thể làm gì tôi? Người như ông ta tôi gặp nhiều rồi ” Anh thông thả nhấp một ngụm trà.

Kể từ khi có An Ly, anh cũng không hút thuốc nữa, hơn nữa cũng không uống rượu.

Nếu nhữ lỡ uống một ngụm rượu anh liền cách xa An Ly tận mấy ngày mới chịu lại gần con bé.


Những thứ anh thấy có hại cho trẻ nhỏ liền không cho để trong nhà, ngay cả sữa bột của An Ly cũng là loại tự tay anh chonn được nhập khẩu ở nước ngoài.

“ Chúng ta cùng làm, tôi không sợ chết, dù sao cũng không chết được tôi phải nhìn con gái nuôi của tôi trưởng thành ” Mộ Triết Viễn cũng nhấp một ngụm trà, anh ta nhận An Ly là con nuôi.

Anh và cô cũng không phản đối, ở Macao có bất kỳ đồ chơi nào, hay món nào mà trẻ em thích anh ta liền gửi đến Đế Bắc cho An Ly, còn chưa thể ngồi dậy chơi đồ chơi mà đồ chơi đã chất thành đống ở nhà rồi.

Hạ Bắc Sâm chỉ mỉm cười không nói gì, ngay cả anh cũng nhìn ra được anh ta rất thích Hạ An Ly con gái anh, mà thậm chí còn khoe khoang ra mặt.

Về Macao không ngừng khoe khoang con gái nuôi của mình đáng yêu thế nào.

Bây giờ danh tính con nuôi của Viễn Gia đã nổi danh khắp Macao rồi, khiến anh cũng có phần bất an, nhưng anh cũng tự tin có thể bảo vệ được con gái mình!.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 99: Chương 99


Bởi vì trong tay của Hạ Bắc Sâm cò.

giữ một người tàn phế Doãn Đạt, một đứa con gái Bách Tâm Ly của Bách Tồng, mà ông ta còn không vào được Đế Bắc vậy nên càng khiến ông ta bất an, ông ta không thể quay lại Malaysia, chưa kể nếu để người đó biết những gì ông ta làm chắc chắn ông ta kham không nổi.
Đúng như những gì Hạ Bắc Sâm nói, cho dù cơ thể anh chưa lành, nhưng chuyện này là chuyện riêng của anh không thể lôi tất cả những người khác vào nộp mạng, đời này anh gặp được mọi người xem ra anh đã rất may mắn.
Là ngày mà bọn họ dự định, cuối tuần.

Anh đứng bên ngoài ban công hai tay chống lên lan can nhìn ngắm bầu trời đầy sao kia, đôi mắt mang theo sự thù hận, lại do dự không biết nên thế nào.
Trên khung giường lớn, chính là hai người mà anh dùng cả đời này để bảo vệ, cô nằm cạnh An Ly nằm ngủ, vì anh dỗ cho nên An Ly cũng ngủ rất ngon, anh bước đến kéo chăn đắp cho cô cẩn thận.

Anh vén tóc cô ra phía sau hôn lên trán cô một cách dịu dàng.
“ Đợi anh về, anh nhất định bù đắp tất cả cho hai mẹ con em....” Ánh mắt anh lưu luyến nhìn gương mặt của cô.
Anh đưa mắt nhìn An Ly ở bên cạnh, anh hôn lên tay cô bé một cái “ An Ly ngoan không được quậy mẹ có biết không? ”.
Hạ Bắc Sâm ngồi một lúc rồi mới đứng dậy, anh mặc áo thun đen và quần bò đen khoác bên ngoài là chiếc áo khoác đen bóng, đội mũ lưỡi trai màu đen, anh cầm lấy khẩu trang bước ra khỏi phòng ngủ.
Doãn Từ Ân lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, cô nhìn cánh cửa rồi chậm rãi bước xuống giường, khi nãy cô muốn hỏi anh.

Nếu như anh không về nữa, vậy mẹ con em phải làm sao? cô muốn nói anh đừng trả thù nữa có được không, nhưng không thể....người đó khiến anh trở thành đứa trẻ mồ côi, gián tiếp khiến chồng cô mắc bệnh, ngay cả cô còn không thể bỏ qua vậy anh đã trãi qua những gì.
Cô nhìn An Ly một lúc, soạn tin nhắn gửi cho Kỷ Thư Ninh, cô rất sợ, sợ anh không về nữa, nhưng anh chẳng có ai là người thân, ông nội không thể bên cạnh anh được.
Anh là chồng của cô, anh bảo vệ cô, cô cũng phải bảo vệ cho anh.
Doãn Từ Ân cầm lấy chiếc áo khoác da, cô nhìn khẩu súng mà rất lâu trước đó Đường Ly đã đưa cho cô, thật ra Đường Ly rất tốt, cô ấy chỉ là yêu Mộ Triết Viễn đến mức không nỡ rời xa loại người như anh ta.
Cô ngồi lại cạnh An Ly một lúc, nhìn định vị chiếc Rolls-Royce Phantom quen thuộc vẫn đang di chuyển từng chút, từng chút một.

Hạ Bắc Sâm anh ấy chính là người cô yêu nhất một đời này, là người cho dù không biết bản thân thật sự có thể có con hay không vẫn chiều theo ý của cô mà giữ lại đứa bé.
Chỉ vì sợ cô bẩn tay không cho cô đánh Doãn Thư.


Chiếc Rolls-Royce Phantom dừng lại tại bến cảng, anh bước xuống xe, bước chân vô cùng kiên định, một thân một mình cũng chẳng một chút sợ hãi, anh đi đến đứng đối diện Bách Tồng.
“ Đúng thật là Hạ Bắc Sâm, không biết trời cao đất dày...” Ông ta nhìn anh vỗ tay tán thưởng.
Anh chỉ nhếch mép “ Vậy sao? vậy mà tôi không ngờ loại người như tôi lại bị ông qua dắt mũi nhiều năm như vậy đấy ” anh chưa từng nghĩ ông ta sẽ làm như vậy, cũng không biết lý do ông ta làm vậy là vì cái gì.
“ Nếu năm đó, ông nội mày không giao lại công ty cho ba mẹ mày thì tao có phải khốn khổ thế này sao? tao có gì thua ba mày? ba mày tài giỏi đến đâu cũng phải chết dưới tay tao..

hahaha ” Bách Tống ông ta nhìn anh, ánh mắt vô cùng căm ghét, hận anh đến tận xương tủy, ông ta cũng vì Hạ Gia rất nhiều vậy mà cuối cùng lại chẳng có được gì cả, tất cả đều thuộc về ba của Hạ Bắc Sâm.
Càng nghe ông ta nói anh càng tức giânb siết tay thành nắm đấm quát lớn “ CMN ông không có tư cách nhắc đến ba mẹ tôi, loại rác rưởi ăn cháo đá bác như ông chỉ khiến Hạ Gia tôi bẩn mà thôi ”.
Anh tiến đến đạp một đạp vào người ông ta khiến người ông ta trở tay không kịp, khiến ông ta ngã nhào ra phía sau.
Người của ông ta bao vây chỉa súng vào người anh nhưng anh ta dơ tay ngăn cản, tự mình đứng dậy phủi phủi lớp đất ở trên người mình, nhìn anh...
“ Mày ngu lắm, mày thừa biết tao đến đây tất nhiên sẽ lấy mạng mày, mà mày còn đến một mình không sợ chết thật sao? ” Bách Tồng nhếch mép, khoé môi ông ta nở nụ cười khinh bỉ, hôm nay hoặc là ông ta chết, hoặc là anh chết.
Hạ Bắc Sâm đứng đó, không hề sợ hãi “ Không phải tôi không sợ chết, mà là tôi xem thường ông không lấy nổi cái mạng này của tôi ” anh đến một mình, khả năng lành ít dữ nhiều.

Nhưng cho dù mất mạng, anh cũng phải mang ông ta theo để chuộc tội với ba mẹ anh ở suối vàng.
“ Vậy thì mày đừng hòng rời khỏi đây, tao giết được ba mẹ mày thì một thằng oắt con như mày chẳng là cái gì cả ”
Ông ta phất tay một cái, từng người một của ông ta xông lên đánh tay đôi với anh, nhưng mà ông ta chính là đang vờn anh, muốn kéo dài thời gian.

Cho dù anh không nói cho ai đến cùng, nhưng ông ta đã thay anh nói rồi, anh chính là thứ khiến ông ta kéo dài thời gian, đợi đến đông đủ rồi sẽ loại bỏ một lượt.

Nếu hôm nay chỉ lấy cái mạng của anh thì ông ta cũng rất khó tồn tại lại Bạc Thành...

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom