Cập nhật mới

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1334


Chương 1334

Trương Lị Lị nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người họ, cô ta cắn môi rồi xách †úi lên, giãm trên đôi giày cao gót, nhanh chóng đuổi theo Phó Kình Hiên: “Phó tổng, đợi tôi với!”

Phó Kình Hiên không hề dừng bước, cứ như anh không nghe thấy gì cả vậy.

Cho đến khi ra đến cánh cửa xoay của khách sạn, anh mới đứng lại, câm điện thoại chuẩn bị gọi trợ lý lái xe đến đón.

Sau khi đuổi kịp anh, Trương Lị Lị thấy anh ngừng bước mới thở phào, cô ta đứng cách anh tầm hai mét, bắt đầu vuốt lại tóc †ai, tính chải cho gọn gàng rồi mới tới bắt chuyện với anh, thuyết phục anh thay đổi quyết định, đừng hủy bỏ việc hợp tác nữa.

Nhưng vào lúc này, cánh cửa lớn xoay một vòng, vì Trương Lị Lị đứng quá gần nên cánh cửa đập thẳng vào lưng cô ta.

Trương Lị Lị ngã dúi về phía trước, gương mặt toát lên vẻ hoảng sợ.

Nhưng nhìn thấy người đứng trước mặt mình là Phó Kình Hiên, vẻ hoảng sợ trên gương mặt cô ta tan biết mà thay vào đó là sự khấp khởi hy vọng.

Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không phải cô ta chủ động bổ nhào vào anh.

Cho nên thân là đàn ông, chắc chắn anh sẽ đỡ cô ta.

Trước khi tham gia buổi tiệc xã giao, cô ta đã muốn tiếp xúc thân mật với anh, do vậy đã âm thầm lên kế hoạch.

Nhưng không ngờ lúc ở trong phòng bao, cô ta nhất thời ngu xuẩn chọc giận anh, khiến sau đó có muốn tiếp xúc thân mật với anh cũng không thể.

Nhưng không ngờ ông trời lại đứng về phía cô ta, còn tạo cơ hội cho cô ta nữa.

Điều này chứng minh ông trời cũng ủng hộ bọn họ ở bên nhau, bọn họ chính là trời sinh một cặp?

Kế hoạch cô ta chuẩn bị lúc đầu cũng có thể tiếp tục thực hiện.

Nghĩ vậy, Trương Lị Lị nhanh chóng thu lại vẻ mặt phấn khích, thay vào đó là vẻ hoang mang hoảng sợ lúc nấy, tránh để anh nhìn ra gì đó khác thường khiến kế hoạch của cô ta thất bại trong gang tấc.

“Phó tổng, cứu tôi với!” Trương Lị Lị hét lên với Phó Kình Hiên, giọng nói run run, dường như đang rất sợ hãi.

Nhưng Phó Kình Hiên không nghe ra bất kỳ vẻ sợ hãi nào mà chỉ nghe thấy sự thúc giục trong lời nói của cô ta.

Hối thúc anh nhanh chóng đỡ cô ta.

Ánh mắt Phó Kình Hiên hiện lên vẻ chán ghét, anh nhấc chân né qua một bên.

Trương Lị Lị nhìn thấy ý đồ của anh thì đồng tử hơi giãn ra, vẻ mặt lộ ra vẻ không dám tin.

Cô ta không dám tin anh lại lạnh lùng, thấy chết không cứu, không hề có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả.

Đây… đây mà là đàn ông sao?

Nhưng ngay cả như vậy, Trương Lị Lị cũng không có ý định buông tha cho Phó Kình Hiên.

Cô ta phải giữ chặt anh và ngã lên trên người anh.

Nếu không, thứ chờ đợi cô ta chính là mặt đất lạnh lẽo.

Cắm thẳng mặt xuống đất như vậy thì sụn mũi không rớt ra mới lạ, còn có silicone †rong ngực nói không chừng cũng có thể bị vỡ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1335


Chương 1335

Nghĩ đến tình huống đó, sắc mặt Trương Ly lập tức tái nhợt, sau đó không biết lấy tốc độ ở đâu, ngay lúc Phó Kình Hiên né tránh, cô ta bắt lấy cánh tay phải của anh rồi ngã người vào lồng ngực anh.

Tách!

Cùng lúc đó, sau lùm cây cách đó không xa, một tay săn ảnh đang nhấn nút chụp lại khoảnh khắc này.

Sau đó người đàn ông nhìn tấm ảnh trong máy ảnh, cười híp mắt lộ ra hàm răng ố vàng, sau đó nhanh chóng giấu máy ảnh vào trong người rồi cúi người lén lút chuồn đi.

Cảm nhận được điện thoại trong tay rung lên, Trương Lị Lị liếc mắt nhìn về phía lùm cây kia, sau đó buông tay Phó Kình Hiên ra trước khi anh tức giận hất tay cô ra. Cô †a lùi lại hai bước rồi đứng vững, bộ dạng như bị dọa sợ, hai mắt đỏ hoe, cúi đầu nói với Phó Kình Hiên: “Tôi xin lỗi Phó tổng, tôi không cố ý, tôi thực sự xin lỗi…”

Phó Kình Hiên không nói gì, chỉ nheo mắt lạnh lùng nhìn cô ta.

Trương Lị Lị cảm nhận được ánh mắt từ trên đỉnh đầu, da đầu bỗng trở nên tê dại, trái tim co thắt dữ dội.

Phó tổng… lẽ nào anh muốn đánh người?

Nghĩ đến đây, Trương Lị Lị đứng thẳng dậy, vô thức lùi lại hai bước, thận trọng nhìn anh: “Phó tổng…

“Cô quay về nói với Trương Thắng Quốc không cần tiếp tục hợp tác nữa, bảo ông ta ngày mai đến Phó Thị ký biên bản vi phạm hợp đồng.” Phó Kình Hiên nhìn ống tay áo nhăn nhúm của mình, giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc.

Nếu không phải tay trái anh bị thương thì anh đã cởi áo khoác vứt đi rồi.

Thật khiến người ta kinh tởm.

Đừng tưởng vừa rồi anh không biết ý đồ của cô ta, anh đã tránh đi rồi nhưng người phụ nữ này vẫn bắt được anh, rõ ràng là cố ý.

Anh không thể đánh phụ nữ, nhưng Trương Thắng Quốc đương nhiên có thể.

Nghe Phó Kình Hiên nói muốn kết thúc hợp †ác, sắc mặt Trương Lị Lị bỗng tái xanh.

Cô ta biết bây giờ mình có cầu xin thế nào cũng vô ích.

Bởi vì anh đã nói ký biên bản vi phạm hợp đồng, nghĩa là mọi chuyện đã không thể cứu vãn được nữa.

Cô ta lại làm hỏng chuyện lần nữa.

Vừa nãy cầu xin, có thể anh sẽ đổi ý.

Nhưng cô ta lại kéo tay anh khiến mọi chuyện không thể cứu vãn, cũng cắt đứt mối quan hệ hợp tác giữa nhà họ Trương và nhà họ Phó, nếu ba cô ta biết được nhất định sẽ đánh chết cô ta mất!

Nghĩ đến người ba hung hãn y như côn đồ kia, Trương Lị Lị không khỏi run rẩy.

Nhưng không lâu sao, cô ta lại nghĩ đến gì đó, trong mắt lóe lên một tia sáng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Cô ta nhìn Phó Kình Hiên, sợ hãi nói: “Tôi biết rồi Phó tổng.”

Phó Kình Hiên phớt lờ cô ta, rồi lại nhìn ống †ay áo nhăn nhúm của mình, nhíu mày đi tới xe Maybach.

Trương Lị Lị đến đây cùng anh, nhưng bây giờ cô ta không dám về cùng anh.

Cô ta sợ dù cô ta có đi theo cũng sẽ bị anh đuổi xuống xe.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1336


Chương 1336

Cho nên Trương Lị Lị biết điều đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nhìn anh lên xe rời đi.

Sau khi chiếc Maybach biến mất, cô ta lấy điện thoại ra gọi điện.

Một giọng nam trung niên thô lỗ vang lên từ đầu bên kia: “Lị Lị, con với Phó tổng thế nào rồi?”

Trương Lị Lị chống lại nỗi sợ trong lòng, cắn chặt môi dưới trả lời: “Ba, con làm hỏng việc hợp tác giữa công ty chúng ta với tập đoàn Phó Thị rồi. Phó tổng bảo ba mai đến Phó Thị ký biên bản vi phạm hợp đồng…

“Cái gì?” Đầu dây bên kia bỗng cao giọng, giọng nói trở nên hung ác thô bạo: “Trương Lị Lị, con đĩ này, mày dám phá hỏng mối hợp tác mà không dễ gì tao mới có được sao, mày có tin tao lột da mày không hả?”

Trương Lị Lị mặt cắt không còn giọt máu, cô ta rất sợ, nhưng vì mục đích tiếp theo, cô ta hít thật sâu một hơi, cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, giọng nói run rẩy: “Ba, con biết là con sai, nhưng con có biện pháp bù đắp.”

“Mày có cách gì?” Người ở đầu dây bên kia hiển nhiên không tin.

Trương Lị Lị siết chặt lòng bàn tay rồi nói: “Con đã thuê người chụp ảnh con và Phó †ổng tiếp xúc thân mật với nhau. Chúng ta có thể đăng bức ảnh này lên mạng và nhân tiện tạo scandal. Có thể con và Phó tổng thật sự có thể ở bên nhau.”

Trương Thắng Quốc nghe xong thì hai mắt lập tức sáng lên, cơn thịnh nộ trong lòng cũng lập tức được dập tắt. Ông ta trở về dáng vẻ của một người cha hiền từ: ‘Được được, biện pháp không tồi, Lị Lị, con làm tốt lắm.”

Trương Lị Lị biết ông ta không tính toán chuyện mình hỏng việc hợp tác nữa thì mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo lơ lũng cuối cùng cũng buông xuống, cô ta cũng khôi phục lại tỉnh thần: “Cảm ơn ba.”

“Được rồi, bây giờ con đang ở đâu, mau trở về bàn bạc kế sách.”

“Vâng.”

Trương Lị Lị đặt điện thoại xuống, hít một hơi dài, bước xuống bậc thềm đi ra đường lớn.

Ngày hôm sau, ở công ty.

Vừa ra khỏi thang máy đã thấy mấy thư ký đứng tụ tập trước cửa văn phòng, ai cũng cầm điện thoại bàn luận chuyện gì đó rất Sôi nổi.

Bạch Dương mơ hồ nghe thấy một vài chữ, đại loại như ‘Phó tổng, đính hôn,…

Mấy chữ này khiến Bạch Dương cảm thấy căng thẳng lạ kỳ, cô bước nhanh tới nghiêm giọng nói: “Trong giờ làm việc, các người không về văn phòng làm việc mà đứng đây làm gì?”

Những người này đều là thư ký của cô, hoặc là trợ lý của thư ký.

Văn phòng của họ ở ngay bên cạnh cô, là một văn phòng lớn, Đồng Khê là lãnh đạo của họ.

Mấy người kia nghe thấy giọng nói của Bạch Dương, sắc mặt bỗng thay đổi, lập tức bỏ điện thoại xuống, không còn xúm lại nữa mà vội vàng xếp thành một hàng, thấp thỏm chào hỏi cô: “Chào Bạch tổng, chúng tôi đi làm việc ngay đây.”

Nói xong, bọn họ bắt đầu tản ra, chạy lon †on về văn phòng.

Bạch Dương thấy bọn họ đi gần hết, liền vươn tay túm lấy cô trợ lý cuối cùng: “Vừa rồi các người đang nói chuyện gì vậy?”

Lúc cô trợ lý bị kéo lại, cô ta cứ tưởng mình sẽ bị phê bình, đang lúc sợ hãi thì cô ta nghe thấy câu hỏi này của Bạch Dương, sửng sốt nói: “Hả? Bạch tổng, cô muốn phê bình tôi sao?”

Khóe miệng Bạch Dương giật giật: “Nếu tôi muốn phê bình thì sẽ phê bình lãnh đạo của các người, chứ phê bình một trợ lý nhỏ như cô làm gì.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1337


Chương 1337

Cô trợ lý nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói: “Bạch tổng, cô thật tốt bụng.”

“Được rồi, bớt nịt hót đi, cô nói tôi nghe xem vừa rồi các người đang nói gì đi?”

Bạch Dương nhìn cô ta rồi hỏi lại lân nữa.

Cô trợ lý dạ hai tiếng rồi nhanh chóng trả lời: “Vừa nãy chúng tôi đang thảo luận về chuyện Phó tổng có khả năng sẽ đính hôn một lần nữa.”

“Cái gì?” Đồng tử Bạch Dương co rút, người cứng đờ: “Phó Kình Hiên sắp… đính hôn?”

Cô trợ lý này là người mới nên không biết mối quan hệ giữa Bạch Dương và Phó Kình Hiên trước đây.

Cô ta cảm thấy lúc Bạch Dương nhắc tới Phó Kình Hiên thì có hơi là lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ gật đầu nói: ‘”Đúng vậy, trên mạng nói như vậy.”

“Trên mạng?”

“Đúng vậy, hôm nay các phương tiện truyền thông đều đưa tin này. Trên đó đăng một bức ảnh chụp cảnh Phó tổng tập đoàn Phó Thị đang ôm một người phụ nữ. Giới truyền thông suy đoán rằng Phó tổng sắp có chuyện mừng…”

Trợ lý tiếp tục nói, nhưng Bạch Dương không nghe lọt tai, trong đầu cô hiện giờ toàn là mấy từ Phó Kình Hiên sắp đính hôn.

Cô mơ màng xoay người đi vào văn phòng mình.

Trợ lý còn chưa nói xong đã thấy cô rời đi, cô ta nghiêng đầu tự hỏi: “Bạch tổng thật kỳ lạ, sao cứ như người mất hồn thế nhỉ?”

Nghĩ không ra, trợ lý nhún vai quay về vị trí của mình.

Bạch Dương bước vào văn phòng, đi đến trước bàn làm việc, hai tay bắt lấy không khí mấy lần mới nắm được cái ghế, cô kéo ghế ra ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, cô như mất hồn mất vía, ngồi phịch trên ghế, ngơ ngác nhìn máy tính, lông ngực tắc nghẽn, khó chịu, đau nhói không thể giải thích được.

Ngay cả khuôn mặt cũng cảm thấy đau rát.

Bởi vì ngày hôm qua, cô còn nghĩ Phó Kình Hiên không có khả năng đính hôn, nhưng hiện thực lại vả cô bôm bốp.

Anh sắp đính hôn!

Còn về đối tượng đính hôn…

Bạch Dương siết chặt lòng bàn tay, sau đó đột nhiên nhào tới trước máy tính, mở máy tính lên tìm kiếm tin tức trợ lý vừa nói.

Do có liên quan đến Phó Kình Hiên nên tin †ức này chắc chắn sẽ đứng trang đầu.

Quả nhiên, Bạch Dương vừa bật máy tính lên, còn chưa nhấp vào trình duyệt web, cửa sổ tin tức ở góc dưới bên phải máy – _ #1 tính đã hiện lên tin tức Phó Kình Hiên sắp đính hôn.

Cô nhanh chóng nhấp chuột vào, sau đó nhìn thấy một kênh truyền thông có tên “Tiên phong giải trí đăng trạng thái mới: Theo tin đồn, nghe nói tập đoàn Phó Thị và tập đoàn Trương Thị sắp liên hôn. Biên †ập viên cứ tưởng đó là tin vịt, không ngờ vừa nãy biên tập viên đã xác nhận tính xác thực của tin tức này, đây không phải là tin vịt mà là sự thật. Tập đoàn Phó Thị và tập đoàn Trương Thị sắp liên hôn với nhau.

Chúc mừng Phó tổng và cô Trương.

Dưới hàng chữ này là một tấm ảnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1338


Chương 1338

Bạch Dương run tay nhấp chuột mở bức ảnh kia ra, trong hình là cảnh Phó Kình Hiên và một người phụ nữ đang đứng trước cửa khách sạn.

Người phụ nữ khoác tay anh và dựa vào lồng ngực anh.

Còn anh thì đang cuối đầu nhìn người phụ nữ kia, ánh mắt nhìn cô ta rất trìu mến.

Nói tóm lại, tấm ảnh này tràn ngập không khí mờ ám, khiến người ta vừa nhìn vào liền cảm thấy đó là một đôi nam nữ đang yêu.

Cô Trương, Trương Lị LỊ…

Bạch Dương thả chuột ra, ngả người dựa vào lưng ghế, cô cắn chặt môi dưới.

Quả nhiên, người anh muốn đính hôn là Trương Lị LỊ.

Cuối cùng cô cũng biết tại sao anh lại đột nhiên nói rằng anh sẽ buông tay cô, đồng thời cũng hiểu tại sao anh đột nhiên không muốn cô chăm sóc anh nữa.

Bởi vì anh yêu Trương Lị Lị và sắp đính hôn với cô ta, cho nên đương nhiên phải buông †ay cô và không cần cô chăm sóc nữa.

Bằng không thì sao xứng với Trương Lị Lị?

Mặc dù Bạch Dương không cảm thấy Phó Kình Hiên làm gì sai, nhưng cô cảm thấy rất khó chịu, trái tim cô đau nhói.

Nhất là khi nhìn thấy tấm ảnh Phó Kình Hiên và Trương Lị Lị ôm nhau, trông vô cùng nhức mắt.

Cuối cùng, cô ngồi thẳng dậy, đóng trang web lại.

Vốn tưởng không thấy thì tim sẽ không đau.

Nhưng sau khi đóng trang web lại, cô mới nhận ra không có tác dụng gì cả, ngược lại thấy buồn bực hơn.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Bạch Dương cầm lấy điện thoại, cũng không nhìn ID người gọi, trực tiếp bắt máy, giọng nói không có chút sức sống: “Ai đấy?”

“Là anh đây bảo bối, em thấy tin Phó Kình Hiên sắp đính hôn với Trương Lị Lị chưa?”

Giọng nói phấn khích của Lục Khởi truyền đến qua điện thoại.

Bạch Dương lại nghe thấy câu này lần nữa, bàn tay đang cầm điện thoại đột nhiên siết chặt, giọng cứng nhắc: “Em thấy rồi.”

“Em bị sốc à?” Lục Khởi không nghe thấy cô có gì khác thường, anh ta nhìn máy tính †rước mặt, hưng phấn nói: “Bảo bối này, em không biết đâu, trong buổi tiệc xã giao ngày hôm qua, Phó Kình Hiên đã có thái độ rất gay gắt với Trương Lị Lị, kết quả hôm nay lại lòi ra tin sắp đính hôn”

Anh ta tặc lưỡi hai tiếng, rồi nói: “Bảo bối, em nói xem rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì?

Anh ta không yêu Trương Lị Lị thì sao phải đính hôn với cô ta? Việc đính hôn này có đâu có lợi cho anh ta đâu? Nhà họ Trương là một gia tộc nghèo, đâu có đáng để anh †a xem trọng. Nhà họ Phó thì mạnh đến mức không cần phải liên hôn từ lâu rồi, liên hôn sẽ chỉ gây trở ngại cho nhà họ Phó thôi, nên anh ta…”

“Ai nói liên hôn chỉ vì lợi ích của gia tộc, lỡ như bọn họ yêu nhau thật lòng thì sao?”

Khóe miệng Bạch Dương nhếch lên một vòng cung châm biếm.

Lục Khởi cười: “Yêu nhau thật lòng? Bảo bối à, em đừng đùa nữa, hai người đó sao có thể yêu nhau thật lòng được.”

“Ai nói là không thể?” Bạch Dương cụp mắt, khiến người ta không nhìn thấy được cảm xúc trong mắt: ‘Vừa rồi anh cũng nói nhà họ Trương là một gia tộc nghèo, không đáng để nhà họ Phó xem trọng và liên hôn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1339


Chương 1339

Bởi vì nhà họ Trương không thể giúp đỡ nhà họ Phó mà ngược lại phải dựa vào nhà họ Phó để tồn tại. Phó Kình Hiên không phải là người làm ăn lỗ vốn, càng không phải là người sẽ bị người ta ép buộc, cho nên anh ta bằng lòng đính hôn với Trương Lị Lị nhất định không phải là do bị ép buộc, cũng không phải vì lợi ích gia tộc, lý do duy nhất chính là bọn họ yêu nhau thật lòng.”

“Thật là… Khóe miệng Lục Khởi giật giật, nghẹn họng hồi lâu, mãi một lúc sau mới †ìm lại được giọng nói: “Bảo bối, anh đột nhiên cảm thấy em nói rất có lý, anh cũng không thể phản bác được.”

“Đó là sự thật.”

“Anh biết, nhưng anh vẫn không thể tin Phó Kình Hiên yêu Trương Lị Lị. Nên biết là hôm qua anh cũng có mặt ở đó, ánh mắt Phó Kình Hiên nhìn Trương Lị Lị phải nói là rất chán ghét. Cho nên anh có chút nghi ngờ về cuộc đính hôn này, không biết là thật hay giả.” Lục Khởi vuốt cằm suy ngHĩ.

Bạch Dương vô cảm nói: “Chắc chắn là thật. Nếu là giả, anh nghĩ anh ta sẽ không làm sáng tỏ sao? Đã gần mười giờ rồi mà anh ta vẫn không có động tĩnh gì, chứng minh chuyện đó là thật.”

“Chắc là thật rồi” Lục Khởi gật đầu.

Bạch Dương hít sâu một hơi: “Được rồi, anh Khởi, còn gì muốn nói nữa không? Nếu không thì em sẽ cúp máy nhé. Em hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát.”

Cô không những cảm thấy khó chịu mà bây giờ còn bắt đầu cảm thấy chóng mặt.

Cô cần nằm xuống, bình tĩnh lại và điều chỉnh cảm xúc của mình.

Nhân tiện suy nghĩ một chút xem tại sao †âm trạng cô lại bất ổn khi thấy tin Phó Kình Hiên đính hôn.

Lục Khởi nghe thấy giọng điệu của Bạch Dương có gì đó không ổn, anh ta khẽ cau mày, đang định hỏi gì đó thì đột nhiên phát hiện trong điện thoại không có động tĩnh gì cả.

Anh đưa điện thoại ra trước mặt thì thấy màn hình đã sáng lên, hiển thị giao diện nhật ký cuộc gọi, lúc này anh ta mới biết cô đã dập máy rồi.

Cùng lúc đó ở nhà họ Trình, Trình Minh Viễn cũng nhìn thấy tin tức trên mạng, hai mắt trừng to, lập tức liên lạc với Phó Kình Hiên: “Đệch, Kình Hiên, anh điên rồi à, anh sắp đính hôn với Trương Lị Lị sao?”

“Cậu nói ai sắp đính hôn?” Hôm nay Phó Kình Hiên không đến tập đoàn Phó Thị mà nghỉ ngơi trong căn hộ cao cấp anh thường nghỉ lại.

Lúc này, anh ta đang mặc một bộ đồ ngủ màu đen, ngồi trên ghế sô pha ngoài ban công đọc tạp chí tài chính, nghe Trình Minh Viễn nói như vậy, cảm giác thoải mái yên tĩnh ban đầu đột nhiên tan biến, anh nhíu mày.

Trình Minh Viễn nhìn chiếc TV lớn trước mặt, nhanh chóng trả lời: “Đương nhiên là anh rồi, anh và Trương Lị Lị.”

“Sao tôi lại không biết mình sắp đính hôn nhỉ?” Phó Kình Hiên tối sâm mặt, sắc mặt rất khó coi, không khí quanh người giảm mạnh.

Chuyện này là sao? Không những tung tin đồn anh đính hôn mà còn với người phụ nữ đêm qua nữa.

Mắt nhìn của anh kém đến vậy sao!

Trình Minh Viễn nghe Phó Kình Hiên nói vậy thì dừng lại giây lát, bình tĩnh lại rồi nói: “Kình Hiên, ý của anh là anh không liên hôn với nhà họ Trương, tin đính hôn kia là giả đúng không?”

“Tôi chưa từng nói muốn liên hôn với nhà họ Trương, nên tin đính hôn ở đâu ra?” Phó Kình Hiên mím môi, lạnh lùng hỏi: “Cậu nghe tin tôi sắp đính hôn ở đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1340


Chương 1340

“Trên mạng.” Trình Minh Viễn trả lời: “Trên mạng lan truyền tin anh và Trương Lị Lị sắp đính hôn. Em thấy tin này xong là gọi ngay cho anh, không ngờ đó là giả. Đệch, mấy kênh truyền thông kia thật to gan, dám tung tin đồn thất thiệt”

Nghe anh ta lải nhải không ngừng, Phó Kình Hiên hơi nheo mắt lại, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Trên mạng nói anh sắp liên hôn với nhà họ Trương?

Rốt cuộc là tại sao tin tức giả này lại lan †ruyền trên mạng?

Gương mặt tuấn tú của Phó Kình Hiên bỗng chốc u ám, anh cúp điện thoại của Trình Minh Viễn, đứng dậy rời khỏi ban công đi vào phòng làm việc.

Anh bật máy tính lên bắt đầu tìm kiếm tin †ức đính hôn của mình trên mạng.

Anh search tin, một lượng lớn nội dung liên quan bất ngờ nhảy ra, anh lăn nhẹ con chuột, mỗi một tin có liên quan đến tin tức liên hôn của anh với nhà họ Trương đều có hàng chục nghìn lượt bình luận và chia sẻ, độ hót không thua kém gì ngôi sao nổi tiếng giới giải trí.

Phó Kình Hiên nhíu mày, toàn thân phát ra hơi thở lạnh lẽo.

Anh không phải là người thích phô trương, cho nên xem các bình luận về bản thân trên mạng, anh chỉ cảm thấy phiền chán.

Nhưng bây giờ đã lên hot search, không thể áp chế ngay lập tức, cho nên chỉ có thể chịu đựng.

Phó Kình Hiên nhắm mắt, đè xuống cảm giác khó chịu trong lòng, sau đó mở mắt ra, tạm thời khôi phục lại trạng thái bình Tĩnh, nhấp vào bài đăng, sau đó mới hiểu ra †ại sao trên mạng đồn anh liên hôn với nhà họ Trương.

Bởi vì góc chụp của bức ảnh đó rất kỳ quái, như thể anh đang ôm Trương Lị Lị, đang ‘dịu dàng’ nhìn Trương Lị Lị, bất ngờ bị thợ săn ảnh chụp lại. Thợ săn ảnh tưởng mối quan hệ của anh với Trương Lị Lị không đơn giản, do vậy kết luận anh sắp đính hôn với Trương Ly Ly.

Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên cảm thấy rất †ức giận, sau khi ghi nhớ tên kênh truyền thông kia, anh cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi cho trợ lý Trương.

Anh còn chưa kịp gọi thì đã có người gọi tới trước.

Là bà cụ gọi.

Bà cụ nghiêm giọng tra hỏi: “Kình Hiên, trên mạng nói cháu và cô gái nhà họ Trương sắp đính hôn, có thật hay không?”

Phó Kình Hiên chưa kịp trả lời, giọng nói khẩn thiết của Vu Y Cơ lại vang lên trong điện thoại: “Kình Hiên, tin này là giả đúng không? Mẹ nói với con này, con không được liên hôn với nhà họ Trương, nhà họ Trương đã sa cơ thất thế, con liên hôn với nhà họ Trương chỉ có…”

Bà ta còn chưa nói xong, âm thanh đột nhiên đứt đoạn.

Ngay sau đó, giọng nói của bà cụ lại vang lên: “Kình Hiên, đừng để ý đến mẹ cháu, cháu nói thật với bà đi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

“Là giả.” Phó Kình Hiên xoa xoa thái dương, đáp một câu.

Ở đầu dây bên kia, vẻ mặt bà cụ không chút thay đổi, dáng vẻ bà cụ vẫn nghiêm nghị như cũ, nhưng bàn tay đang nắm chặt gậy đầu rồng dần dần thả lỏng.

Sau khi biết tin trên mạng là giả, bà cụ cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Cho nên, cháu không liên hôn với nhà họ Trương phải không?” Giọng điệu của bà cụ không còn nghiêm túc nữa mà dịu đi rất nhiều.

Phó Kình Hiên ừm một tiếng: “Đúng vậy.”

Bà cụ cuối cùng cũng mỉm cười: “Vậy thì tốt.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1341


Chương 1341

Bà biết ngay mà, cháu trai cả của bà sao có thể nhìn trúng con nhóc nhà họ Trương được.

Nhà họ Trương tuy không đê tiện bằng nhà họ Cố nhưng cũng không tốt lành hơn nhà họ Cố là bao.

Cho nên nếu Kình Hiên thực sự liên hôn với nhà họ Trương, bà cụ sẽ hoài nghi không biết đầu óc anh có vấn đề rồi không Vu Y Cơ ngồi bên cạnh nghe trộm điện thoại của bà cụ, nghe được Phó Kình Hiên không liên hôn với nhà họ Trương, bà ta cũng thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực nói: “Tốt rồi, may mà là giả, nếu nhà họ Trương thật sự kết thông gia với nhà chúng ta thì có thể mang lại lợi ích cho nhà họ Phó?”

Nghe vậy, bà cụ tức giận trừng mắt nhìn bà †a một cái, trong mắt tràn đầy chán ghét: “Trong mắt cô chỉ có lợi ích thôi sao? Cút đi cho tôi nhời”

Bà cụ đập mạnh cây gậy tạo ra âm thanh vang dội.

Vu Y Cơ rất sợ bà mẹ chồng này, thấy mẹ chồng tức giận, bà ta rụt cổ bỏ chạy thật nhanh.

Thấy bà ta đi khuất, bà cụ mới đặt sự chú ý vào chiếc điện thoại: “Nếu là giả, vậy tấm ảnh kia là sao? Cháu ôm con gái nhà người ta làm gì?”

“Tấm ảnh không phải là giả, nhưng cũng không phải là thật. Bức ảnh được chụp từ một góc khác nên mới có hiệu ứng như vậy. Thực tế là Trương Lị Lị bị ngã và kéo áo cháu, cháu không hề chạm vào cô ta”

Phó Kình Hiên lạnh lùng nhìn chằm chằm †ấm ảnh rồi lạnh lùng nói.

Bà cụ gật đầu: “Hóa ra là như vậy, nếu đã là giả, vậy cháu nên làm sáng tỏ càng sớm càng tốt, càng trì hoãn lâu thì càng không tốt cho cháu, thậm chí còn khiến người khác cho rằng đây là sự thật. Cháu còn muốn theo đuổi Bạch Dương không? Bạch Dương mà thấy thì cháu càng khó thành công hơn.”

Nghe bà nội nhắc đến Bạch Dương, mặt Phó Kình Hiên bỗng cứng ngắc.

Phải rồi ha, vẫn còn Bạch Dương nữa.

E rằng Bạch Dương đã thấy tin đính hôn lan truyền trên mạng rồi.

Cô sẽ phản ứng như thế nào?

Cô sẽ không vui sao?

Sẽ không thoải mái?

E là không phải.

Cô nên vui mới phải, cô vui vì cuối cùng anh cũng sắp đính hôn, cuối cùng cũng thoát khỏi anh phải không?

“Kình Hiên? Kình Hiên?” Thấy đầu dây bên kia không lên tiếng, bà cụ gọi hai lần: “Cháu còn ở đó không?”

Phó Kình Hiên đang ngẩn ngơ, anh hoàn hồn, rũ mắt khàn giọng đáp: “Vâng, cháu đây.

“Nhớ kỹ lời bà vừa nói, mau chóng làm sáng tỏ, cháu có nghe thấy không?” Bà cụ nhấn mạnh lần nữa.

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Vâng.”

“Được rồi, không có việc gì nữa, cứ như vậy nhé. Tối về nhà một chuyến, bà nghe Vu Y Cơ nói lâu rồi cháu chưa về nhà họ Phó mà cứ ngủ bên ngoài, tối nay về đây ăn cơm cùng bà. “Bà cụ nói.

Phó Kình Hiên đồng ý.

Cuộc gọi kết thúc, anh đặt điện thoại xuống, đang định gọi cho trợ lý Trương thì phát hiện Phó Kình Duy gửi đến một tin nhắn. Anh mở ra xem, là một đoạn tin nhắn thoại kéo dài hơn 20 giây.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1342


Chương 1342

Phó Kình Hiên kìm nén ý nghĩ không muốn nghe, anh nhấn chạy tin nhắn thoại, giọng nói gấp gáp của Phó Kình Duy truyền đến: “Đệch mợ, anh, anh à, anh bị sao vậy, sao anh lại đính hôn với Trương Lị Lị, anh không yêu chị Bạch Dương nữa sao, anh không theo đuổi chị Bạch Dương nữa hả?

Anh thay lòng nhanh như vậy sao?”

Phó Kình Hiên đột nhiên tối sầm mặt.

Anh sẽ thay lòng đổi dạ với Bạch Dương sao?

Không thể nào!

Anh yêu Bạch Dương hơn mười năm, tình cảm của anh chưa bao giờ thay đổi. Thời gian càng dài, anh càng yêu sâu đậm hơn.

Cho nên anh chưa từng nghĩ mình sẽ có lúc thay lòng.

Phó Kình Hiên cúi đầu gõ chữ: Không có gì, hiểu lầm thôi.

Sau khi gửi đi, Phó Kình Hiên nhanh chóng gửi lại tin nhắn thoại: “Hiểu lầm? Anh à, rốt cuộc chuyện này là sao?”

Phó Kình Hiên mím môi gõ chữ lần nữa: Đây là việc của anh, đừng hỏi nhiều, em cứ lo thi đấu đi, sau khi trận đấu bóng rổ kết thúc, phải về nước ngay lập tức, anh có chuyện cho em làm đây.”

“Chuyện gì vậy anh?” Phó Kình Duy khó hiểu hỏi.

Lần này, Phó Kình Hiên không trả lời lại, 2/1 sau khi đăng xuất khỏi Zalo, anh gọi cho trợ lý Trương.

“Phó tổng.” Trợ lý Trương nhanh chóng trả lời.

Phó Kình Hiên hé môi, lạnh lùng nói: ‘Cậu biết chuyện trên mạng rồi đúng không?”

“Tôi có biết, vừa nấy tôi có gọi cho anh, nhưng điện thoại báo bận.’ Trợ lý Trương nói.

Phó Kình Hiên ừm một tiếng: “Cậu bảo bộ phận quan hệ công chúng đẩy tin này xuống rồi sử dụng tài khoản chính thức của Phó Thị làm sáng tỏ sự việc, sau đó điều tra xem thợ săn ảnh nào đã chụp tấm ảnh đó.”

“Vâng, Phó tổng.” Trợ lý Trương gật đầu.

Phó Kình Hiên không nói gì nữa, anh bỏ điện thoại xuống.

Khoảng nửa tiếng sau, tin tức Phó Thị liên hôn với Trương Thị xôn xao trên mạng bỗng giảm đi rất nhiều, bắt đầu thay thế bằng những tin tức khác.

Cùng lúc đó, tài khoản chính thức của tập đoàn Phó Thị cũng phát thông báo lên Facebook.

Liên quan đến bài đăng của các kênh †ruyền thông lớn như ‘Tiên phong giải trí và ‘Tuyệt đỉnh giải trí về việc ông Phó Kình Hiên, tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị sắp đính hôn. Nay tập đoàn chúng tôi xin tuyên bố đây không phải sự thật, ông Phó Kình Hiên, tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị trước mắt không có kế hoạch đính hôn với cô gái kia. Cho nên tất cả đều là tin vịt, hy vọng dân cư mạng lấy đó làm gương, chấm dứt phát tán tin đồn. Ngoài ra, các kênh truyền thông lớn như ‘Tuyệt đỉnh giải trí đưa tin không chính xác, gây tổn hại đến danh dự của ông Phó Kình Hiên, tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị chúng tôi. Do vậy, tập đoàn Phó Thị chúng tôi đã gửi đơn khởi kiện đến các kênh truyền thông kia.

Cảm ơn mọi người đã theo dõi.

Bên dưới đoạn thông báo này là hai tấm ảnh.

Một cái là thư của luật sư, cái còn lại là đơn khởi kiện có hiệu lực tới tòa án.

Cư dân mạng nhìn thấy hai tấm ảnh này thì lập tức sửng sốt, đồng thời cũng hiểu rằng tập đoàn Phó Thị thực sự đã làm tới rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1343


Chương 1343

Bọn họ muốn kiện những kênh truyền thông kia.

Đã có đơn khởi kiện đến tòa án, đủ thấy tập đoàn Phó Thị hạ quyết tâm kiện các kênh truyền thông kia.

Trong chốc lát, tin tức tập đoàn Phó Thị khởi kiện một số kênh truyền thông tung †in đồn thất thiệt nhanh chóng lan truyền khắp Internet.

Thế là cho dù không biết mình có tên trong danh sách khởi kiện hay không, chỉ cần kênh truyền thông nào đưa tin Phó Kình Hiên đính hôn cũng bắt đầu xóa hết tin.

Ngay cả một số cư dân mạng có để lại bình luận cũng bắt đầu xóa hết bình luận và bỏ lượt thích, sợ mình ngồi hóng drama không cũng bị bỏ tù.

Chẳng mấy chốc, trên mạng hầu như không còn tin tức đính hôn của Phó Kình Hiên nữa, như được chổi quét qua một lượt, trở nên sạch sẽ.

Rất nhiều người gửi lời xin lỗi suýt nữa nổ tung khu vực bình luận trên trang chính thức của tập đoàn Phó Thị, đặc biệt là những lời xin lỗi đẫm nước mắt từ các kênh truyền thông.

Hết cách rồi, nếu có thể, bọn họ cũng không muốn xin lỗi.

Nhưng họ không thể đấu lại tập đoàn Phó Thị giàu có này.

Tập đoàn Thiên Thịnh.

Bạch Dương họp xong thì đi ra, lúc này đã đến giờ nghỉ trưa.

Thư ký Đồng ngồi sau cô đóng tập tài liệu lại hỏi: “Bạch tổng, cô muốn ăn gì, tôi đặt món giúp cô.”

Bạch Dương xoa cái cổ đau nhức: “Mua đồ ăn thanh đạm nhé, tôi không muốn ăn thứ khác.”

“Vâng, vậy cô về văn phòng nghỉ ngơi một lát, chút nữa tôi sẽ mang đồ ăn trưa tới.”

Thư ký Đồng lấy điện thoại ra, vừa nói vừa đặt đồ ăn.

Bạch Dương gật đầu: “Được!”

Nửa tiếng sau, đồ ăn đã được ship đến.

Thư ký Đồng mang bữa tối của Bạch Dương vào văn phòng cho cô.

Bạch Dương tách đũa, vừa ăn vừa lướt điện thoại.

Trên màn hình chợt hiện lên một tin tức, cô liếc mắt nhìn, tâm mắt bỗng cố định lại.

Tin Phó Kình Hiên đính hôn là giả?

Sao có thểi Bạch Dương ngồi thẳng dậy, bỏ đũa trong †ay xuống, hai tay cầm điện thoại, mở cửa Sổ tin tức ra.

Sau khi click vào, Bạch Dương thấy kênh truyền thông đưa tin tin tức liên hôn giữa Phó Kình Hiên và nhà họ Trương là tin đồn thất thiệt, Phó Kình Hiên trước mắt chưa có đối tượng đính hôn.

Bên dưới còn có một ảnh chụp màn hình, đó là ảnh chụp màn hình làm sáng tỏ tin đồn Phó Kình Hiên đính hôn được công bố trên trang chính thức của tập đoàn Phó Thị.

Cho nên, Phó Kình Hiên không có ý đính hôn với Trương Lị Lị?

Nhận ra điều này, Bạch Dương cảm thấy vui không thể tả, tim cô đập nhanh hơn.

Cô nhanh chóng thoát khỏi trang web này và nhấp vào trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị, muốn xác nhận lại lần nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1344


Chương 1344

Cuối cùng, khi thấy trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị có đăng bài làm sáng tỏ và còn ghim ở đầu trang, cô đã hoàn toàn tin tin đồn đính hôn của Phó Kình Hiên và Trương Lị Lị là giả.

Chỉ là tấm ảnh kia… là thế nào?

Bạch Dương cắn môi dưới, rốt cuộc không biết đang nghĩ gì, cô mở nick Zalo của Phó Kình Hiên và gửi đi những nghi ngờ của mình.

Gửi xong, cô mới tỉnh táo lại, hai mắt trừng lớn.

Cô đang làm gì thế này?

Tại sao cô lại hỏi Phó Kình Hiên chuyện †ấm ảnh của anh với Trương Lị Lị?

Anh có chụp với ai, chụp tư thế nào cũng có liên quan gì đến cô đâu?

Tại sao cô lại quan tâm đến vậy?

Nghĩ đến đây, da đầu Bạch Dương trở nên †ê dại, ngón tay nhanh chóng bấm thu hồi †in nhắn.

Nhưng sau khi thu hồi xong, cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại, bởi vì cô không biết Phó Kình Hiên có nhìn thấy thứ cô vừa gửi hay không.

Nếu anh thấy thì cô nên giải thích thế nào đây?

Tất nhiên không thấy sẽ tốt hơn.

Tim Bạch Dương đập thình thịch, đập rất nhanh, có làm gì cũng không bình ổn lại được.

Cô cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, muốn xem thử Phó Kình Hiên có trả lời tin nhắn hay không.

Nếu anh trả lời tin nhắn và trả lời chuyện tấm ảnh kia, điều đó có nghĩa là anh đã xem tin nhắn cô vừa gửi, cho nên cô phải nghĩ ra lý do để giải thích nguyên nhân cô hỏi anh.

Nhưng nếu anh trả lời tin nhắn và hỏi cô vừa gửi gì đó, điều đó có nghĩa là anh không nhìn thấy, sau đó cô có thể nói mình gửi nhầm.

Quá trình chờ đợi chắc chắn rất lâu, chắc chắn rất thấp thỏm.

Trong khoảng thời gian này, ánh mắt của Bạch Dương không hề rời khỏi điện thoại, mãi đến năm phút trôi qua vẫn không thấy Phó Kình Hiên trả lời, trái tim đang thấp thỏm của cô mới từ từ trở về trạng thái ban đầu.

Phó Kình Hiên không trả lời, cũng có thể là do điện thoại không ở trên người anh?

Nếu đúng như vậy thì quá tốt rồi.

Điều này có nghĩa là anh không hề thấy tin nhắn mà cô đã gửi, dù sau đó anh có cầm điện thoại lên xem cũng chỉ thấy cô đã thu hồi tin nhắn, cô cũng không cần phải lo lắng gì cả, chỉ cần nói cô gửi nhầm là được.

Ở phía bên kia, trong căn hộ của Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên đang ngồi trên ghế, vắt chéo chân, tay phải cầm điện thoại xoay nó trên đầu gối, đôi mắt thâm sâu khó lường.

Anh đang nghĩ, tin nhắn Bạch Dương gửi vừa rồi là có ý gì?

Lúc đó, sau khi đọc xong thông báo làm sáng tỏ trên mạng, anh định rời khỏi phòng làm việc, nhưng điện thoại trên bàn tự sáng lên, nhìn thấy tin nhắn Bạch Dương gửi đến, anh lập tức mở ra xem.

Cô hỏi anh tấm ảnh của anh và Trương Lị Lị rốt cuộc là sao.

Khoảnh khắc đó, anh sững sờ tại chỗ.

Anh không biết tại sao cô lại quan tâm đến tấm ảnh đó, còn đặc biệt hỏi thăm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1345


Chương 1345

Nhưng lòng anh rất kích động và cũng rất vui sướng.

Vì anh có thể mạnh dạn nghĩ rằng cô không thích anh chụp ảnh thân mật với 1 người phụ nữ khác, cô đang ghen.

Đúng, cô đang ghen.

Anh cảm nhận được những dòng chữ Bạch Dương gửi tới kia mang theo mùi vụi ghen tuông.

Điểm thuyết phục nhất chính là cô gửi xong liền nhanh chóng thu hồi lại.

Hành động này chứng minh cô ý thức được mình đã gửi tin không nên gửi, sợ anh thấy nên chột dạ thu hồi.

Cho nên, chuyện này chứng tỏ cô đã bắt đầu có tình cảm với anh rồi sao?

Nghĩ đến khả năng Bạch Dương bắt đầu có †ình cảm với mình, Phó Kình Hiên lại không vui, mày nhíu chặt, mặt nhăn nhó, khí lạnh tản mát quanh thân.

Theo lý mà nói, Bạch Dương bắt đầu để ý đến anh thì anh nên vui mới phải.

Nhưng trời không chiều lòng người, lúc cô bắt đầu có tình cảm với anh lại chính là lúc anh sắp chết.

Phó Kình Hiên cúi đầu nhìn trái tim đập yếu ớt của mình, trong mắt xẹt qua chút buồn.

Anh thừa nhận trái tim anh vốn dĩ đang chết dần chêt mòn, nhưng bởi vì bây giờ nhận ra Bạch Dương có lẽ bắt đầu có tình cảm với mình mới lấy lại được một chút sức sống.

Mà sức sống này đã gián tiếp khiến anh muốn được sống tiếp và ở bên cạnh Bạch Dương mãi mãi.

Thời gian đầu, việc tìm kiếm trái tim tương thích luôn trong trạng thái vô vọng, nếu không tìm được thì cuối cùng sẽ chết. Anh biết Bạch Dương không có tình cảm với anh, cho nên anh mới quyết định buông tay Bạch Dương, sau đó bình thản chấp nhận cái chết.

Nhưng bây giờ, Bạch Dương đã có tình cảm với anh, anh vẫn chưa chết, anh muốn †ìm được tim tương thích, anh muốn sống tiếp!

Chỉ là rất khó tìm được tim tương thích…

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Phó Kình Hiên tạm thời kìm nén cảm xúc hỗn loạn trong lòng, anh bắt máy: “Nói.”

“Phó tổng, tôi đã xử lý sạch sẽ chuyện trên mạng rồi. Ba ngày sau, bộ phận pháp lý của tập đoàn sẽ có một phiên tòa với các kênh truyền thông đó.” Trợ lý Trương báo cáo.

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Ừm.”

“Ngoài ra, tôi cũng tìm ra thợ săn ảnh chụp tấm ảnh kia rồi. Anh ta không thuộc bất kỳ kênh truyền thông nào cả mà hoạt động tự do.” Trợ lý Trương đẩy kính nói.

Phó Kình Hiên nheo mắt: “Anh ta đã bán ảnh cho kênh truyền thông nào?”

“Không, anh ta không bán ảnh cho kênh †ruyền thông nào cả, mà bán cho Trương Lị .

“Trương Lị Lị?” Phó Kình Hiên mím môi: “Sao anh ta lại bán cho cô ta?”

“Bởi vì tấm ảnh kia là do Trương Lị Lị yêu cầu thợ săn ảnh chụp.” Trợ lý Trương lạnh lùng nói: “Thợ săn ảnh nói Trương Lị Lị đã †ìm anh ta trước buổi tiệc xã giao, bảo anh †a ẩn nấp bên ngoài khách sạn, sau đó chụp ảnh thân mật của anh và Trương Lị Lị. Sau khi chụp xong, cô ta đưa cho anh †a 300 triệu đồng. Đêm qua, anh ta đã gửi bức ảnh đó cho Trương Lị Lị, cô ta lại gửi nó cho kênh truyền thông, cố ý nói anh sắp đính hôn với cô ta.”

Phó Kình Hiên siết chặt điện thoại như muốn bóp nát nớ, trong mắt đầy tức giận: “Thì ra là như vậy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1346


Chương 1346

Anh cứ tưởng tấm ảnh kia chỉ vô tình chụp được.

Nhưng không ngờ lại có người tính kế.

Giỏi lắm, nhà họ Trương quá giỏi!

Trợ lý Trương nói tiếp: “Phó tổng, tôi đoán Trương Lị Lị cố tình nhân cơ hội này tạo scandal với anh để tăng trưởng thị trường chứng khoán của tập đoàn Trương Thị. Dù gì thì anh cũng không hóng drama trong giới giải trí, chỉ cần không có ai nói cho anh biết tin tức trên mạng thì anh cũng sẽ không biết mình ‘đính hôn với Trương Lị Lị, cho nên đương nhiên cũng sẽ không làm sáng tỏ. Cứ như vậy, dân cư mạng sẽ tin hai người thực sự sắp đính hôn. Thị trường chứng khoán của tập đoàn Trương Thị sẽ dựa dẫm vào con thuyền lớn Phó Thị, nước lên thì thuyền lên, một số hợp đồng hợp tác theo đó cũng tới tay.”

Nói đến đây, trợ lý Trương nhếch mép: “Cho dù cuối cùng anh làm sáng tỏ tin đồn đính hôn với Trương Lị Lị là giả, hai nhà Phó Trương không có ý định liên hôn, thị trường chứng khoán nhà họ Trương không tăng, nhưng nhà họ Trương cũng sẽ không bị thiệt. Dù sao cũng là do anh đưa Trương Lị Lị đi xã giao mới bị chụp ảnh và bị giới truyền thông đồn thổi tin đính hôn. Bây giờ anh làm sáng tỏ tin đồn, một số người †rong vòng bạn bè và dân cư mạng sẽ chế giễu Trương Lị Lị, sau đó Trương Thắng Quốc sẽ lấy lý do làm tổn hại danh dự Trương Lị Lị, yêu cầu anh bồi thường cho cô ta.”

“Tôi biết.” Phó Kình Hiên nâng cằm, khuôn mặt tuấn tú đen như đít nồi: “Nếu không phải tôi bảo cậu điều tra sự thật đằng sau thì kế hoạch của Trương Thắng Quốc đã thành công rồi.”

“Đúng vậy” Trợ lý Trương gật đầu: “Nếu chúng ta không biết tin đồn này là do nhà họ Trương trù tính thì anh sẽ bồi thường cho Trương Lị Lị. Nếu Trương Thắng Quốc đề nghị tái hợp tác, anh cũng sẽ đồng ý.

Nhà họ Trương có nước đi không tồi, tính tới tính lui cũng đều có lợi. Nhưng thật đáng tiếc, nhà họ Trương lại gặp phải Phó tổng”

Phó tổng đã biết sự thật đằng sau, cho nên Trương Thắng Quốc chắc chắn sẽ thất bại.

Nhưng ngược lại, nếu Phó tổng không biết, Trương Thắng Quốc sẽ thành công.

Nhưng anh ta cảm thấy thấy Phó tổng không thể nào không biết được. Phó tổng đã điều tra là phải điều tra tận gốc, không bao giờ hời hợt.

Cho nên dù cho Trương Thắng Quốc có tính toán thế nào đều cũng sẽ thất bại.

“Nhà họ Trương giao cho cậu giải quyết, cậu có làm được không?” Phó Kình Hiên gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn.

Anh gõ rất chậm, nhưng giọng nói lại vang vọng khắp phòng làm việc rộng lớn, từng tiếng gõ như gõ vào lòng người khiến người ta không nhịn được co thắt tim.

Trợ lý Trương đẩy kính cười: ‘Đương nhiên có thể, tôi sẽ cho Phó tổng một câu trả lời thỏa đáng.”

“Tốt lắm.” Phó Kình Hiên gật đầu: “Còn nữa, cậu cho người đến khách sạn trích camera giám sát ở cửa để làm rõ góc chụp sai lệch.”

Anh muốn Bạch Dương biết rằng anh và Trương Lị Lị không có bất kỳ hành động thân mật nào.

Tấm ảnh đó là một sự hiểu lầm.

“Vâng, Phó tổng.” Trợ lý Trương gật đầu, định cúp máy.

Phó Kình Hiên đột nhiên nghĩ đến gì đó, vội vàng kêu lên: “Chờ một chút.”

“Phó tổng còn chuyện gì cần dặn dò sao?”

Trợ lý Trương đặt điện thoại trở lại bên tai.

Phó Kình Hiên vuốt sống mũi: “Việc tìm kiếm tim thế nào rồi?”

“Xin lỗi Phó tổng, vẫn như cũ không có tin tức.” Trợ lý Trương rũ mắt, khó xử trả lời.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1347


Chương 1347

Phó Kình Hiên cũng không thất vọng trước kết quả này, anh thở dài, xem như đã biết: “Phái người đến vài nước nữa, đừng chỉ chăm chăm vào ngân hàng nội tạng.”

Nghe vậy, hai mắt trợ lý Trương sáng lên, trên mặt cũng lộ ra nụ cười kinh ngạc: “Phó tổng, có… có phải anh khát vọng được sống tiếp không?”

Mặc dù Phó tổng bảo anh ta đi tìm kiếm †im, nhưng Phó tổng chưa từng hỏi tình hình tìm kiếm tim như thế nào, thậm chí còn không có chút lo lắng.

Bởi vì anh ta nhìn ra Phó tổng không có ham muốn hay khát khao sống mãnh liệt.

Hoàn toàn ở trong trạng thái sống được ngày nào hay ngày ấy.

Vì vậy, anh ta cũng cảm thấy rất khốn đốn, muốn thuyết phục Phó tổng, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Không ngờ bây giờ Phó tổng lại chủ động quan tâm đến việc tìm kiếm tim, quả thật khiến người ta không khỏi vui mừng.

Phó Kình Hiên không trả lời câu hỏi của trợ lý Trương, anh không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ nói: “Thông báo xuống dưới đi.”

“Vâng!” Trợ lý Trương hào hứng đáp lại: “Tôi sẽ phái họ đi vài nước nữa. Phó tổng yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm được quả tim cho anh.”

Chỉ cần Phó tổng muốn sống tiếp, bọn họ có đi bao nhiêu nước cũng được.

Anh ta sẽ cử người chạy đến khắp các ngân hàng nội tạng trên thế giới, khắp các bệnh viện.

Ngay cả những bộ lạc nguyên thủy cũng không tha.

Cúp điện thoại, Phó Kình Hiên bỏ điện thoại xuống, sau đó đứng dậy rót một ly rượu đỏ, đi tới ban công phòng làm việc nhìn ra bên ngoài, ánh mắt sâu thẳm, không biết đang nghĩ gì.

Không lâu sau, trang web chính thức của †ập đoàn Phó Thị lại đăng tin, lần này không có chữ, chỉ đăng một video.

Cư dân mạng hoài nghi nhấn vào xem video, sau đó mới hiểu lý do tập đoàn Phó Thị đăng cái video này.

Họ muốn nói cho mọi người biết rằng tấm ảnh kia không thân mật như họ thấy, mà là do góc chụp.

Góc thật là Trương Lị Lị đang ôm Phó Kình Hiên, còn Phó Kình Hiên nhìn cô ta với ánh mắt kinh tởm.

Trong chốc lát, cư dân mạng cười nghiêng ngả.

“Quá tuyệt, hóa ra đây mới là tình huống thật, ảnh chụp kia là giả.”

“Mấy cái người nói gì mà tình yêu đẹp đế ngọt ngào đâu rồi? Bị vả mặt chưa!”

“Tôi biết ngay mà, mặc dù Trương Lị Lị cũng là con gái của gia đình giàu có, nhưng gia đình này sắp phá sản rồi.

Trương Lị Lị thường xuyên khoe khoang sự giàu có trên mạng, cử chỉ hành vi y như nhà giàu mới nổi, không có một chút nội hàm. Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị, cậu chủ nhà họ Phó, mắt nhìn đâu thể nào kém mà đi yêu loại phụ nữ này được.”

Nhìn bình luận của những cư dân mạng, Bạch Dương vô thức gật đầu.

Phải, cô cũng nghĩ vậy.

Nếu Phó Kình Hiên thích Trương Lị Lị, điều đó có nghĩa là Phó Kình Hiên thực sự không có mắt nhìn người.

May mắn thay, anh vẫn có mắt nhìn người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1348


Chương 1348

Nghĩ nghĩ, khóe miệng Bạch Dương khẽ cong lên, mối bận tâm cuối cùng trong lòng cô về tấm ảnh đó cũng dần dần biến mất sau khi xem đoạn video vừa được đăng trên trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị.

Nhưng kỳ lạ là cô vừa hỏi Phó Kình Hiên chuyện gì tấm ảnh kia không lâu thì tập đoàn Phó Thị đã tung ra một đoạn video làm rõ sự hiểu lầm trong bức ảnh.

Là trùng hợp sao?

Bạch Dương mím môi đỏ mọng, sau đó bác bỏ suy đoán này.

Chắc không phải đâu, Phó Kình Hiên không nhìn thấy tin nhắn cô gửi, vậy chắc là trùng hợp thôi.

Lúc cô đang nghĩ ngợi thì điện thoại đột nhiên reo lên.

Bạch Dương thu lại suy nghĩ, nghiêng đầu nhìn điện thoại bên cạnh.

Thấy Lục Khởi gọi đến, cô thả con chuột ra, nhấc máy: “Anh Khởi.”

“Bảo bối.” Giọng nói của Lục Khởi truyền qua điện thoại.

Bạch Dương khó hiểu nghiêng đầu hỏi: “Anh sao vậy?”

“Không phải Phó Kình Hiên!” Lục Khởi cáu kỉnh vò đầu bứt tóc: “Trước kia có tin đồn anh ta và Trương Lị Lị chuẩn bị đính hôn không phải sao? Anh đã rất vui, còn định chuẩn bị quà cưới cho bọn họ. Đợi đến khi bọn họ đính hôn, anh sẽ chúc bọn họ tình cảm lâu bền, bên nhau đến đầu bạc răng long. Kết quả còn chưa kịp chuẩn bị quà thì Phó Kình Hiên đã làm sáng tỏ tin đồn là giả, đệch, tức chết anh mài!”

Anh ta và Phó Kình Hiên cũng tính là tình địch.

Là tình địch, anh ta đương nhiên muốn Phó Kình Hiên yêu đương với người phụ nữ khác.

Có như vậy, Phó Kình Hiên mới không dây dưa với cô nữa.

Mặc dù Phó Kình Hiên từng nói sẽ buông †ay cô, nhưng ai biết đó có phải là thật hay không?

Cho nên, chỉ khi Phó Kình Hiên kết hôn với người phụ nữ khác, anh ta mới tin những điều Phó Kình Hiên nói là thật.

Nhưng kết quả thì sao?

Lục Khởi thầm cười khẩy hai tiếng.

Bạch Dương nghe Lục Khởi nói xong, cảm thấy có chút không thoải mái, cô nhíu mày: “Chuyện này có gì vui đâu, ngay từ đầu đã không phải sự thật, thế mà anh không muốn anh ta làm rõ? Nếu là anh, anh có thích mình bị người ta tung tin đồn thất thiệt không?”

“Đương nhiên là anh không thích, nhưng chuyện này không giống nhau.” Lục Khởi gãi gãi đầu nói.

Bạch Dương khịt mũi: “Khác ở đâu?”

“Tất nhiên là… mà không đúng, bảo bối!”

Lục Khởi đột nhiên nhận ra điều gì đó, sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Bảo bối, anh phát hiện ra hình như em rất vui khi Phó Kình Hiên làm sáng tỏ tin đồn đính hôn của anh †a. Không chỉ vậy, em còn nói đỡ cho anh †a nữa, lúc anh nói tới Phó Kình Hiên, em lập tức phản bác lại anh, bảo bối, em…”

“Em không để ý đến Phó Kình Hiên!” Anh †a còn chưa kịp nói hết lời, Bạch Dương đã chột dạ đáp trả.

Nhưng câu nói này lại khiến vẻ mặt Lục Khởi trầm trọng hơn, tâm trạng cũng nặng nề hơn.

Anh ta hít sâu một hơi, cố gắng khiến giọng nói của mình trở nên tự nhiên nhất có thể: “Bảo bối, anh chưa nói em có để ý đến Phó Kình Hiên hay không mà em đã lập tức phản bác lại nói mình không để ý, em đây là không đánh đã khai rồi sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1349


Chương 1349

Bạch Dương sững sờ, lúc này mới phản ứng lại, phản ứng vừa rồi của cô không ổn, cảm giác như muốn che giấu.

Nhận ra điều này, đồng tử Bạch Dương co rút, bàn tay cầm điện thoại khẽ run, trong mắt hiện lên vẻ khó tin và mờ mịt.

Chuyện gì thế này?

Tại sao cô lại phải giấu đầu hở đuôi?

Bạch Dương cắn chặt môi dưới, im lặng một lúc, trong lòng dường như đã có đáp án, cánh môi mấp máy muốn nói gì đó, nhưng lời đến bên miệng lại không nói ra.

Trực giác mách bảo cô không thể nói ra câu trả lời.

Một khi cô nói ra, cuộc sống của cô sẽ hoàn toàn rối tung lên.

Ở đầu dây bên kia điện thoại, Lục Khởi thấy Bạch Dương không trả lời, anh ta cũng không thể lừa mình dối người rằng cô không để ý đến Phó Kình Hiên.

Anh ta biết cô đã bắt đầu để ý đến Phó Kình Hiên.

Có lẽ cô lại yêu Phó Kình Hiên lần nữa!

Nếu không khi nghe anh ta nói đến Phó Kình Hiên, cô sẽ không lập tức phản bác lại anh ta.

Nghĩ đến đây, Lục Khởi nhếch môi cười khổ.

Anh ta lại thua Phó Kình Hiên lần nữa.

Anh ta lại phải trơ mắt nhìn cô yêu Phó Kình Hiên lần nữa.

“Hây… thật vô dụng.” Lục Khởi ngửa người ra sau, nâng một cánh tay lên che mắt, mở miệng phát ra tiếng thở dài đau khổ.

Bạch Dương cau mày: “Anh Khởi, anh đang nói em đấy hả?”

“Không, anh đang nói mình thôi.” Lục Khởi tự giễu đáp.

Anh ta vô dụng lắm đúng không?

Anh ta là người biết cô lâu nhất, là người ở bên cô lâu nhất và cũng là người đầu tiên yêu cô.

Theo lý mà nói, anh ta phải nên yêu đương với cô mới phải.

Nhưng sự nhát gan rụt rè không dám thổ lộ của anh ta khiến cô không biết tình cảm của anh ta dành cho cô, cũng khiến anh ta †rơ mắt nhìn cô yêu người đàn ông khác hai lần liên tiếp.

Mà người đàn ông kia lại cùng là một người.

Lúc này, Lục Khởi chưa từng chán ghét sự vô dụng của mình như lúc này.

Mẹ nói đúng, anh ta là rác rưởi, rác rưởi sẽ không tranh giành vì mình, mà chỉ chắp tay nhường người mình yêu cho người khác!

Lục Khởi cười mỉa, khóe mắt đỏ hoe, nước mắt như ẩn như hiện trong khóe mắt.

Vài giây sau, anh ta bỏ tay trên mắt xuống, kéo khóe môi, cố nặn ra nụ cười, giọng khàn khàn: “Được rồi bảo bối, anh còn có việc phải làm, anh cúp máy trước đây.”

Nói xong anh ta bỏ điện thoại xuống.

Người mình yêu lại đi yêu người khác khiến anh ta có chút không thể chấp nhận được.

Cho nên anh ta cần bình tĩnh lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1350


 

Chương 1350

Bên kia, Bạch Dương nhìn cuộc gọi đã kết thúc, cô nhíu mày, thì thâm trong miệng: “Anh Khởi…

Cô không biết Lục Khởi bị làm sao, nhưng cô cảm nhận được cảm xúc của anh ta không ổn lắm.

Có giận dữ, có tự ti và còn có bất lực…

Tóm lại, cảm xúc phức tạp.

Trong trí nhớ của cô, anh ta luôn vui vẻ hoạt bát, như thể năng lượng không bao giờ cạn kiệt.

Nhưng bây giờ tâm trạng của anh ta bỗng trở nên tiêu cực khiến cô rất lo lắng.

Nghĩ vậy, Bạch Dương đứng dậy, cầm lấy áo khoác trên móc treo mặc vào rồi đi về phía cửa phòng làm việc.

Cô định đến công ty của Lục Khởi xem thử anh bị làm sao.

Cùng lúc đó, nhà họ Trương.

Hai cha con Trương Lị Lị đang xem đoạn video làm rõ tấm ảnh đăng trên trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị, sắc mặt bọn họ bỗng tái mét.

“Ba, làm sao đây?” Trương Lị Lị siết chặt váy trên đùi, giọng nói hoảng hốt: “Phó tổng không những làm rõ tin đồn con đính hôn với anh ta, mà bây giờ còn làm rõ cả †ấm ảnh kia nữa, nếu tiếp tục như vậy thì liệu anh ta có phát hiện ra chúng ta…”

“Đừng hoảng sợ!” Trương Thắng Quốc giơ tay lên ngắt lời cô ta: “Chắc cậu ta sẽ không phát hiện ra tất cả đều kế hoạch của chúng ta đâu. Cậu ta sẽ chỉ nghĩ rằng đây là tấm ảnh do thợ săn ảnh vô tình chụp được nên mới tạo ra tin đồn này.

Người bình thường vốn sẽ không nghĩ rằng việc này sẽ được lên kế hoạch từ trước, bởi vì Phó Kình Hiên là nhân vật tai to mặt lớn, bị thợ săn ảnh nhắm đến cũng không có gì lạ.

Mặc dù nói vậy, nhưng sự ngập ngừng và thấp thỏm trong lời nói của Trương Thắng Quốc lại không cách nào che giấu được.

Rõ ràng, ông ta cũng không hề tự tin Phó Kình Hiên sẽ không tra tới họ.

Ông ta bây giờ nói vậy chẳng qua là để an ủi bản thân mà thôi.

Tuy nhiên, chính vào lúc này, người giúp việc bỗng vội vội vàng vàng chạy tới: “Chủ tịch Trương, trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Phó thị tới.”

Nghe thấy bốn chữ tập đoàn Phó thị, trong lòng Trương Thắng Quốc lộp bộp, cơ thịt trên khuôn mặt thô kệch cũng run bần bật: “Cô nói gì? Ai đến?”

“Ba!” Trương Ly Ly sợ hãi siết chặt tay.

Người giúp việc nhìn Trương Thắng Quốc đáp: “Trợ lý Trương của Phó tổng.”

Sau khi xác nhận mình không nghe nhầm, sắc mặt Trương Thắng Quốc hoàn toàn biến đổi, đứng bật dậy, đập tay đi đi lại lại trước sofa: “Sao cậu ta lại tới? Cậu ta tới làm gì?”

2/1 “Trợ lý Trương nói, anh ta đến đòi lại công bằng cho Phó tổng.” Nói tới đây, người giúp việc ngẩng đầu, nơm nớp lo sợ nhìn ông ta một cái: “Nói ông và cô cả dám tính kế Phó tổng…”

Phịch!

Lời của người giúp việc còn chưa nói xong, Trương Thắng Quốc đã ngồi phịch lại trên sofa.

Trương Ly Ly càng thêm sợ hãi run rẩy toàn thân: “Anh ta biết rồi, ba, anh ta biết rồi!”

Trương Thắng Quốc mở mở miệng, giây lát sau lại miễn cưỡng nặn ra chút phẫn nộ, ánh mắt đỏ bừng trừng cô ta: “Tôi nghe thấy rồi!”

“Vậy, chủ tịch Trương, ông muốn gặp trợ lý Trương không? Anh ta đang ở ngoài cửa?”

Người giúp việc hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1351


Chương 1351

Nắm tay Trương Thắng Quốc siết chặt: “Gặp gì mà gặp? Cô nói cho cậu ta biết, tôi không gặp cậu ta, tôi cũng không biết tính kế Phó tổng gì cả, tôi…”

“Như vậy e rằng không thể như chủ tịch Trương mong muốn, tôi đã vào rồi, dù chủ tịch Trương không muốn gặp tôi, cũng chỉ có thể gặp thôi.” Trợ lý Trương dắt theo một vệ sĩ, một luật sư, cười híp mắt đi vào nói.

Nụ cười này của anh ta, rơi vào trong mắt hai cha con Trương Thắng Quốc lại như ác quỷ đòi mạng đoạt hồn, khiến cặp cha con này ngây người.

Đặc biệt là Trương Thắng Quốc.

Ông ta vốn không muốn gặp trợ lý Trương, muốn dùng cách trốn tránh để hóa giải nguy cơ trước mắt.

Nhưng không nghĩ tới, trợ lý Trương lại không chào hỏi đã vào rồi.

Nguyện vọng của ông ta đương nhiên chỉ có thể ngâm nước nóng.

Cuối cùng, cũng không biết trợ lý Trương và hai cha con Trương Thắng Quốc đã nói gì.

Lúc trợ lý Trương rời đi, hai cha con này như mất hồn, ngồi ngây trên sofa, thật lâu cũng không phản ứng.

Trợ lý Trương nhìn văn kiện được ký trong tay, cười đẩy gọng kính, dáng vẻ hồ ly đắc ý.

Một tiếng sau, anh ta đến căn hộ của Phó Kình Hiên.

“Phó tổng, phía nhà họ Trương tôi đã giải quyết rồi, Trương Thắng Quốc đã ký văn kiện, qua một khoảng thời gian nữa sẽ có người bán khống thị trường cổ phiếu của họ, đến lúc đó, nhà họ Trương sẽ biến mất khỏi Hải Thành.” Trợ lý Trương đưa văn kiện cho Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nhận lấy cũng không xem, tiện tay vứt trên bàn trà: “Tôi biết rồi.”

Thực ra theo lý mà nói, chút tính kế này của nhà họ Trương với anh không đủ để trả giá thảm thiết như vậy.

Nhưng trước đó trợ lý Trương đến nhà họ Trương xử lý chuyện đồn đãi, tình cờ phát hiện nhà họ Trương cũng tham dự vào chuyện Thiên Thịnh hỗn loạn sáu năm trước.

Sáu năm trước, Trương Thắng Quốc tranh thủ lúc Thiên Thịnh rung chuyển sắp sụp đổ, bỏ ra một số tiền, muốn bán khống thị trường cổ phiếu cuối cùng của Thiên Thịnh, hút đi giọt máu cuối cùng của Thiên Thịnh.

Nhưng cuối cùng vì chút tiền đó của Trương Thắng Quốc không thể khiến ông †a hoàn toàn hút máu của Thiên Thịnh, cho nên Thiên Thịnh mới có thể giữ lại một cơ hội sống, không hoàn toàn phá sản vào lúc đó.

Nhưng Dung Ngô vẫn là thiếu món nợ lớn, cuối cùng nhảy lầu tự sát.

Dù anh có chút không hiểu, sáu năm trước sao Dung Ngô lại bỗng nhiên yếu đuối đến mức vì thiếu nợ mà tự sát, nhưng có thể xác định rằng, cuộc tự sát của Dung Ngô cũng có một phần góp sức của Trương Thắng Quốc.

Cho nên lần này anh đánh sập Trương thị, cũng xem như báo thù giúp Bạch Dương.

Nêu không cô cũng sẽ không biết, ngoại trừ nhà họ Cố, cô vẫn còn kẻ thù khác.

“Còn một chuyện, Phó tổng.” Đối với việc Phó Kình Hiên không xem văn kiện, trợ lý Trương không hề để ý.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1352


Chương 1352

Dù sao văn kiện ở ngay đó, anh muốn xem lúc này thì xem.

“Chuyện gì?” Phó Kình Hiên xoa mi tâm, chồm người, rót ly nước cho mình.

Trợ lý Trương đứng cạnh anh, cung kính đáp: “Hai ngày nữa chính là tiệc thọ tám mươi của bà cụ, trước đó anh đặt một bộ lễ phục cho cô Bạch, hiện tại lễ phục đã ở hải quan rồi, vẫn muốn tặng cho cô Bạch sao?”

Nghe thấy lời này, động tác uống nước của Phó Kình Hiên khựng lại, tiếp đó ngước mí mắt, rõ ràng nhớ ra quả thực có chuyện này.

Anh khẽ cau mày, như đang suy nghĩ.

Nếu đổi thành trước hôm nay, anh nhất định sẽ cho người dùng danh nghĩa người khác tặng quà cho Bạch Dương.

Nhưng bây giờ, anh không muốn chết nữa, anh muốn ở bên cô.

Cho nên, anh đương nhiên cũng không muốn làm vậy.

Chỉ là, trước đó anh nói lời quá tuyệt tình, không chỉ nói ghét cô chăm sóc không tốt, còn kêu cô sau này đừng xuất hiện trước mặt anh.

Như vậy, nếu anh tặng dưới danh nghĩa của mình, không chừng cô sẽ không nhận.

Phó Kình Hiên xoa mi tâm, trong lòng bất giác dâng lên hối hận.

Hối hận mình từ bỏ tìm tim quá sớm, cũng hối hận mình quyết tuyệt với Bạch Dương quá sớm.

Nếu sớm biết mình cuối cùng sẽ không nỡ tiếp nhận hiện thực chết đi, anh nhất định sẽ không tìm chết.

Nhìn Phó Kình Hiên toàn thân tản ra khí đen, gọng kính của trợ lý Trương phản quang, đại khái đoán được anh đang nghĩ gì, khẽ ho một tiếng, trong lòng thầm nói một câu, đáng đời!

Anh ta ban đầu đã nói rồi, kêu Phó tổng đừng từ bỏ sớm như vậy, nghĩ kỹ lại đã.

Kết quả thì sao?

Căn bản không nghe anh ta, cho nên bây giờ hối hận!

Trợ lý Trương bất đắc dĩ thở dài, mở miệng: “Phó tổng, nếu không thì vẫn tặng lễ phục đi đi?”

“Hử?” Phó Kình Hiên nghiêng đầu nhìn anh †1a, rõ ràng muốn biết lý do của anh ta.

Trợ lý Trương khế nhún vai nói: “Anh bây giờ không định tiếp nhận sắp xếp của vận mệnh nữa, mà quyết định tìm tim tiếp tục sống sót, vậy tôi nghĩ anh nhất định cũng không định tiếp tục xa cách với cô Bạch nữa đi, anh đang nghĩ cách nên làm sao tiếp cận cô Bạch, làm sao để mối quan hệ với cô ấy quay về như khoảng thời gian anh nhập viện, nhưng lại không biết nên dùng cách gì, đúng chứ?”

Phó Kình Hiên híp mắt, im lặng không nói.

Trợ lý Trương biết mình đã nói trúng, lại mở miệng: “Bộ lễ phục này không phải chính là bước đệm tốt nhất sao, anh tặng lễ phục, thử thăm dò thái độ của cô Bạch thế nào trước?”

Phó Kình Hiên nghe lời của anh ta, hơi ngẩng đầu: “Cậu nói cũng có lý, vậy thì thử “

xem.

“Được, vậy tôi cho người đến hải quan lấy lễ phục về” Trợ lý Trương nói.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Đi đi.”

Trợ lý Trương gật đầu, xoay người rời đi.

Tập đoàn Lục thị.

Bạch Dương dừng xe xong, đi vào đại sảnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1353


Chương 1353

Cô rất ít khi đến đây, ít nhất không nhiều như Lục Khởi đến Thiên Thịnh.

Vì vậy người ở đây hầu như đa số đều không biết cô.

Cho nên cô cũng không thể đi thẳng lên lầu như Lục Khởi đến Thiên Thịnh, mà phải đến quầy lễ tân đăng ký.

“Xin chào, tôi muốn gặp Lục tổng của các cô.” Bạch Dương đứng trước quầy lễ tân nói.

Lễ tân lấy ra danh sách đăng ký: “Chào cô, xin hỏi tên cô, tôi hẹn trước giúp cô.”

“Bạch Dương.” Bạch Dương mở miệng nói ra tên mình.

Động tác cầm bút của lễ tân khựng lại, cuối cùng vội vàng ngẩng đầu nhìn cô, cứ nhìn chằm chằm mặt cô, như đang xác nhận gì đó.

Giây lát sau, lễ tân thu lại danh sách đăng ký, nhiệt tình cười nói với Bạch Dương: “Thì ra là cô Bạch.”

“Cô biết tôi?” Bạch Dương kinh ngạc.

Lễ tân gật đầu: “Lục tổng phân phó lễ tân, kêu chúng tôi nhớ tên và mặt của cô, chỉ cần cô đến thì không cần thông báo anh ấy, cứ để cô lên là được, nhưng cô Bạch, thật tiếc, hôm nay Lục tổng không ở công ty.

“Không ở công ty?” Bạch Dương cau mày: “Vậy anh ấy ở đâu?”

“Chuyện này thì tôi không biết.” Lễ tân lắc đầu: “Cô Bạch, cô có thể gọi điện thoại hỏi xem.

Bạch Dương mỉm cười: “Được, phiền cô rồi.

Cô xoay người đi ra ngoài.

Quay lại xe, Bạch Dương lấy điện thoại ra, bấm gọi cho Lục Khởi.

Tuy nhiên, trong điện thoại truyền tới không phải giọng Lục Khởi, mà là giọng nữ máy móc lạnh lẽo: “Xin chào, số điện thoại bạn đang gọi đã tắt máy, xin vui lòng gọi lại sau…

Bạch Dương cau mày, lấy điện thoại bên tai xuống.

Kỳ quái?

Lại còn tắt máy?

Anh rốt cuộc làm sao vậy?

Căn môi dưới, Bạch Dương duỗi ngón tay ra, bấm màn hình vài cái, lại gọi đi, lần này là gọi cho bà Lục.

Điện thoại của bà Lục không tắt máy, rất nhanh đã bắt máy.

Giọng nói dịu dàng của bà Lục truyền tới: “Dương Dương, sao lại nhớ tới gọi cho bác vậy?”

Bạch Dương cười đáp: “Cháu nhớ bác ạ, thuận tiện hỏi bác chút chuyện.”

“Chuyện gì cháu cứ nói đi” Bà Lục ngồi trên sofa, ưu nhã thưởng thức cà phê.

Bạch Dương dựa vào ghế: “Là thế này bác gái, Khởi có ở nhà không ạ?”

“Khởi?” Bà Lục lắc đầu: “Nó không ở nhà, lúc này nó ở công ty mới đúng.”

“Anh ấy không ở công ty.” Bạch Dương xoa huyệt thái dương, đáp.

Bà Lục đặt cà phê xuống: “Không ở công ty?”

Bà Lục trầm ngâm một lúc: “Vậy hẳn là nó ra ngoài tiếp khách, hoặc là tuần tra nhà máy rồi đi, Dương Dương, nếu cháu tìm nó thì gọi điện thoại cho nó hỏi đi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom