Cập nhật mới

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1314


Chương 1314

Không có lý do, đó là lý do lớn nhất.

Bởi vì ngày hôm trước anh còn đang thừa nhận sự chăm sóc của cô, thế mà ngày hôm sau đột nhiên thay đổi không cần cô chăm sóc, thay đổi quá mức đột ngột, nói không có nguyên nhân, thì ai sẽ tin chứ?”

“Vậy em muốn gì?” Phó Kình Hiên nhíu mày, dáng vẻ rất không kiên nhẫn.

Bạch Dương nhìn gương mặt này của anh, trong lòng có chút không thoải mái, mím môi đỏ trả lời: “Tôi chỉ muốn biết một nguyên nhân, hơn nữa còn muốn tiếp tục lo cho anh đến khi anh khôi phục, Phó †ổng, anh cũng biết, tôi muốn báo ân, cho nên…

“Chắc hẳn Trương Trình đã nói với em rồi nhỉ, tôi không cần em báo ân.” Phó Kình Hiên lạnh nhạt cắt ngang lời cô.

Trợ lý Trương đẩy kính, tiến lên một bước: “Tôi thật sự đã truyền lời với cô Bạch.”

“Đúng, trợ lý Trương quả thật đã nói rồi, nhưng tôi không chấp nhận, anh đã cứu †ôi, anh không cần tôi báo ân, nhưng tôi lại không thể thật sự không báo đáp, đây là nguyên tắc của tôi.” Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên, rất nghiêm túc nói cho anh biết.

Nếu như người khác giúp cô, không cần cô báo đáp, nếu cô thật sự nghe theo không làm gì cả, nếu sau này cứ vậy thì còn ai sẽ giúp cô đây?

Ai sẽ làm bạn với cô?

Phó Kình Hiên cũng không nghĩ tới Bạch Dương bướng bỉnh như vậy, anh hơi thở dài: “Nếu em kiên trì muốn báo ân, vậy em dùng phương thức khác đi, tóm lại tôi không cần em chăm sóc, sự chăm sóc của em làm tôi không được tự nhiên.”

“Không được tự nhiên?” Bạch Dương sửng sốt một chút: “Chỗ nào không được tự nhiên?”

Là việc không thể tiếp xúc thân mật hay sao?

Nhưng bởi vì chân anh đã tốt rồi, cho nên khi anh đi rửa mặt đi vệ sinh cũng không cần cô hỗ trợ, cho nên hẳn là cũng không †ồn tại vấn đề tiếp xúc thân mật nhỉ.

Vào lúc Bạch Dương như lọt vào sương mù, tay Phó Kình Hiên cắm trong túi quần nắm chặt, giọng nói trong trẻo lãnh đạm nói: “Chỗ nào cũng không được tự nhiên, sự chăm sóc của em khoan hãy nói về trình độ, xa lạ lại không chu đáo, cho nên tôi tình nguyện mời hộ lý, chứ cũng không bằng lòng để em chăm sóc, nguyên nhân này có đủ làm em hài lòng không?”

“..” Bạch Dương há miệng song vẫn nói không nên lời, khuôn mặt tươi cười đỏ bừng, hiển nhiên đang cảm thấy xấu hổ.

Đúng thật, cô cũng biết rằng cô chăm sóc người khác không được chu đáo cho lắm.

Dù sao chuyên môn của cô vốn không phải chăm sóc người khác, vả lại cô chưa từng chăm sóc bệnh nhân, cho nên lúc cô chăm sóc anh chắc chắn sẽ có rất nhiều khuyết điểm.

Chỉ là không ngờ rằng anh lại nói thẳng tuột như thế.

Suy đi tính lại, Bạch Dương hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, để bản thân bình tĩnh lại, sau đó nhìn Phó Kình Hiên nói: “Tôi biết Phó tổng, tôi sẽ không nghĩ đến việc chăm sóc anh nữa, hai ngày nếu có gì không chu đáo thì xin anh thứ lỗi.

Cô cúi chào anh.

Phó Kình Hiên nhịn xúc động muốn kéo cô dậy, song chỉ nhìn cô không nói gì.

Bạch Dương đứng thẳng: “Anh làm quá đúng, nếu tôi chăm sóc không chu đáo, anh không cho tôi chăm sóc là việc hoàn toàn hợp tình hợp lý, sau này tôi nghĩ biện pháp khác đến báo đáp ân cứu mạng của anh”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1315


Chương 1315

“Tùy em.” Phó Kình Hiên rũ mắt thản nhiên nói: “Nhưng tôi không muốn nhìn thấy em, cho nên nếu em muốn báo đáp thì tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tôi.”

Đồng tử Bạch Dương co rụt lại, trong lòng cũng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng đau đớn.

Cô khẽ cắn cắn môi dưới, giọng nói có chút ấm ức, lại có chút tức giận nói không nên lời, cô trả lời anh: “Được, tôi đồng ý.”

Không xuất hiện thì không xuất hiện, ai hiếm lạ anh chứ.

Không xuất hiện trước mặt anh thì càng tốt, vừa khéo cô cũng không muốn gặp anh.

Bạch Dương quay đầu lại, không muốn nhìn thấy Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên không nhận ra sự khác lạ của Bạch Dương, nghe thấy cô đồng ý sau này sẽ không xuất hiện trước mặt mình nữa, trái tim anh lập tức khó chịu như bị châm cứu.

Mặc dù đây là kết quả mà anh muốn, nhưng vẫn rất khó chịu.

Có điều Phó Kình Hiên không hề biểu hiện ra ngoài, ngược lại nở một nụ cười lạnh lùng: “Rất tốt, hy vọng em nói được làm được.”

Bạch Dương nhíu mày: “Tôi đương nhiên nói được làm được, không cần anh nhắc nhở, dù sao tôi cũng đâu yêu anh, sao có thể muốn xuất hiện ở trước mặt anh chứ.”

Một câu “Tôi đâu có yêu anh” khiến cho trái tim Phó Kình Hiên tràn đầy lỗ thủng.

Bàn tay đặt trong túi quần củ anh càng lúc càng nắm chặt, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng cứng rắn vô cùng, giọng nói trầm thấp: “Trương Trình, lái xe đi.”

“Vâng.” Trợ lý Trương đáp một tiếng, lấy chìa khóa xe ra mở khóa cửa xe.

Phó Kình Hiên đưa một tay ra khỏi túi quần, đang muốn kéo cửa xe.

Đột nhiên một chiếc xe nhanh chóng từ góc sau Bạch Dương lao tới.

Chủ xe kia hiển nhiên cũng không ngờ rằng ở đây sẽ có người, trong lúc nhất thời bị dọa cho quên cả dẫm phanh.

Chiếc xe cứ thế lao thẳng về phía Bạch Dương đang đứng.

Mà Bạch Dương bởi vì trong lòng không thoải mái, thế nên không hề phát hiện ra nguy hiểm đang tiến đến, cô đứng tại chỗ không có ý né tránh.

Phó Kình Hiên thấy thế lập tức biến sắc, sau đó anh giữ chặt cổ tay cô, dùng sức kéo cô vào lòng mình.

“Á…’ Bạch Dương đụng vào trong ngực Phó Kình Hiên, trán đập vào kẹp cà vạt của anh, đau đến nỗi cô kêu lên một tiếng.

Có điều còn chưa kịp giơ tay xoa xoa một cái thì Phó Kình Hiên đột nhiên ôm cô xoay sang hướng khác.

Sau đó lưng Bạch Dương đụng phải cửa xe Maybach của Phó Kình Hiên, Phó Kình Hiên bảo vệ cô giữa cửa xe và lồng ngực mình.

Người không biết còn tưởng rằng hai người đang ở trong xe.

Chiếc xe vốn đụng phải Bạch Dương, nhưng sau khi nhìn thấy Bạch Dương đã được Phó Kình Hiên kéo lại, chủ xe nhất thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó lái xe đến phía trước, anh ta vội vàng xuống xe chạy tới, không ngừng cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi Phó tổng, rất xin lỗi cô, vừa rồi không phải †ôi cố ý đâu, thật sự xin lỗi!”

Phó Kình Hiên buông tay, xoay người nhìn người xin lỗi, sắc mặt lạnh lẽo như tảng băng khiến cho người ta run sợ: “Anh thuộc bộ phận nào?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1316


Chương 1316

“Tôi… thuộc bộ phận kế hoạch…” Tiếng nói của người nọ nhỏ như muỗi, vô cùng sợ hãi trả lời anh.

Anh ta cũng không ngờ mình xui xẻo như vậy, lái xe ra ngoài chẳng những thiếu chút nữa đâm phải người, hơn nữa còn bị tổng giám đốc bắt được.

Xem ra lần này không giữ được công việc rồi.

“Trương Trình, người này giao cho anh.”

Phó Kình Hiên híp mắt, lạnh lùng ra lệnh.

Trợ lý Trương gật đầu: ‘Rõ, Phó tổng.”

Dứt lời, anh ra nhìn về phía người nọ: “Theo tôi đến bên kia.”

Anh ta quay người đi về phía trước.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Người kia cúi người lại, hai chân run rẩy đi theo.

Thế là chỗ này chỉ còn lại Bạch Dương và Phó Kình Hiên.

Bấy giờ Bạch Dương mới phản ứng lại vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, trong lòng vừa cảm thấy may mắn, vừa cảm thấy phức †ạp.

May mắn là cô không bị đâm trúng.

Phức tạp là cô lại được cứu một lần nữa.

Mà điều này cũng có nghĩa là, cô lại nợ anh thêm một lần…

Bây giờ cô thực sự không biết sao để trả hết.

“Việc đó… vừa rồi cảm ơn anh…” Hai tay Bạch Dương xoắn góc áo, nhẹ giọng nói cảm ơn.

Phó Kình Hiên một lần nữa đặt tay vào trong túi quần: “Không có gì, tôi chỉ không muốn em xảy ra chuyện ở đây thôi, như vậy Phó thị tôi sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Bạch Dương mở to hai mắt, không thể tin nhìn anh.

Cho nên anh vừa mới kéo cô một chính là không muốn Phó thị chịu trách nhiệm, cũng không phải bởi vì sợ cô gặp chuyện không may nên mới cứu cô?

Bạch Dương cắn môi: “Tôi biết rồi, có điều dù sao anh cũng đã cứu tôi, tôi sẽ báo đáp lại anh cả ân cứu mạng lần trước nữa.”

“Tùy em.” Phó Kình Hiên nói ra hai chữ rồi không nói nữa, xoay người lại, nhìn trợ lý Trương cách đó không xa, hơn nữa chủ xe còn liên tục cúi đầu.

“Trương Trình, xong chưa?” Phó Kình Hiên nhíu mày hỏi.

Trợ lý Trương gật đầu: “Đã xong tổng giám đốc, tôi lập tức trở về.”

Nói xong, anh ta lại nói gì đó với chủ xe kia, lúc này mới xoay người trở về.

“Phó tổng, chủ xe kia chỉ là một nhân viên bình thường trong bộ phận kế hoạch, bởi vì anh ta tăng tốc, hơn nữa còn không bấm còi cho nên tôi vừa nấy đã sai người bên kia đuổi việc anh ta, đồng thời tôi cũng liên lạc với bộ phận quản lý bên kia, bên kia nói rằng sẽ tạm thời thu hồi giấy phép lái xe của anh ấy.” Trợ lý Trương dừng lại trước mặt Phó Kình Hiên, nói ra hình phạt dành cho chủ xe kia.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: ‘Đi thôi.”

“Vâng.” Trợ lý Trương gật đầu, sau đó thay anh mở cửa xe ở ghế sau.

Phó Kình Hiên khom lưng ngồi vào.

Trợ lý Trương đóng cửa xe lại, sau đó quay đầu nói với Bạch Dương: “Cô Bạch, vậy chúng tôi đi trước.”

“Được.’ Bạch Dương khẽ mím môi, sau đó lui về phía sau, nhường vị trí cho xe.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1317


Chương 1317

Trợ lý Trương lễ phép gật đầu với cô, sau đó mở cửa ghế lái ngồi vào, lái xe rời đi.

Bạch Dương nhìn theo chiếc Maybach kia đi xa, mãi cho đến khi không nhìn thấy nữa thì cô mới hơi cúi đầu, đi về phía xe của mình.

Cô tới nơi này vốn muốn nói, muốn biết vì sao Phó Kình Hiên lại ngăn cản cô báo ân.

Bây giờ nguyên nhân đã được biết đến, nhưng cô không cảm thấy hạnh phúc chút nào.

Nhất là câu nói kia của anh…

Đừng xuất hiện trước mặt anh nữa…

Bạch Dương nhéo lòng bàn tay, trong lòng trào phúng, quả nhiên là đàn ông, nói một đằng làm một nẻo.

Lúc trước còn nói yêu cô, muốn theo đuổi cô, kết quả lại bởi vì cô chăm sóc không chu đáo thế là trực tiếp ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn thấy cô.

Không gặp thì thôi, cô đâu muốn gặp anh.

Ở phía bên kia, trên xe Maybach.

Cả người Phó Kình Hiên dỡ bỏ ngụy trang trước mặt Bạch Dương, quanh người tràn ngập khí tức âm trầm đè ép.

Trợ lý Trương ngước mắt lên, thông qua kính chiếu hậu nhìn anh, chân chờ mở miệng: “Phó tổng, anh nói như vậy với cô Bạch thật sự tốt sao?”

“Chuyện gì?” Phó Kình Hiên lạnh lùng phun ra hai chữ.

Trợ lý Trương chuyển sang vô lăng trả lời: “Chính là cô Bạch chăm sóc không chu đáo, so ra kém với hộ lý, tôi thấy lúc ấy trên mặt cô Bạch có vẻ rất ngại.”

“Tôi biết, tôi nói như vậy mới là nguyên nhân tốt nhất giải thích tại sao tôi đột nhiên không cần cô ấy chăm sóc nữa.” Phó Kình Hiên hơi nhắm mắt lại, xoa mi tâm nói.

Dù sao anh cũng không thể nói cho cô biết, bởi vì mình không sống được bao lâu, cho nên mới buông tay cô, không muốn tiếp cận cô, vì sợ sau khi cô rung động với anh sẽ lại một lần nữa bị thương, cho nên mới không để cô chăm sóc.

“Nói cũng đúng.” Trợ lý Trương gật đầu, sau đó nghĩ đến gì đó lại nói: “Câu sau bảo cô Bạch không cần xuất hiện trước mặt anh, anh không sợ cô Bạch sẽ đau khổ sao? “

Phó Kình Hiên mở mắt ra, nhìn ra ngoài cửa sổ: ‘Cô ấy sẽ không đau đâu, cô ấy không hề yêu tôi, cho nên sẽ không vì vậy mà khổ sở, có lẽ cô ấy thậm chí sẽ rất may mắn, không cần nhìn thấy người làm cô ấy †ổn thương nữa.”

“Đúng nhỉ…” Trợ lý Trương không liếc nhìn anh nữa, im lặng không nói, cũng không biết có tin hay không.

Phó Kình Hiên thả tay xuống, chuyển đề tài: “Đúng rồi, thay tôi liên lạc với thiên kim của nhà họ Trương, để ngày mai cô ta làm bạn nữ của tôi, tham gia một buổi xã giao, cũng nói cho cô ta biết, chỉ cần cô †a không gây chuyện cho tôi trong buổi xã giao, toàn bộ quá trình ngoan ngoãn thì khi ba cô ta hợp tác vậy tôi có thể đồng ý.”

“Đã biết, tổng giám đốc” Trợ lý Trương gật đầu.

Với những buổi xã giao này, Phó tổng luôn để cô Bạch làm bạn nữ.

Nhưng hiện tại Phó tổng và cô Bạch đã đi tới bước này, không để cô Bạch tiếp tục làm bạn nữ cũng là điều bình thường.

Chẳng bao lâu đã đến bệnh viện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1318


Chương 1318

Trợ lý Trương dừng xe lại, quay đầu nhìn về về phía người đàn ông ở ghế sau giống như đang ngủ, sau đó nhắc nhở: “Phó tổng, đến rồi”

Phó Kình Hiên mở mắt, không nói gì thêm trực tiếp xuống xe.

Cả hai đến khoa tim mạch bắt đầu kiểm Tra.

Lâm Diệc Hàng cũng tới, anh ta đánh giá Phó Kình Hiên: “Sắc mặt cậu rất kém đấy, xem ra sau khi cậu xuất viện chắc không 1 có cẩn thận dưỡng bệnh nhỉ.”

Phó Kình Hiên mím môi lạnh nhạt nói: “Tập đoàn không thể không có tôi.”

“Tuy nói như vậy, nhưng nếu cậu không thành thật điều dưỡng thân thể theo lời dặn của bác sĩ, thì cậu sẽ không trụ được đến ba năm đâu, nói không chừng có thể sẽ chết đột ngột vào một ngày nào đó.”

Lâm Diệc Hàng đẩy kính, lạnh nhạt nói.

Anh ta nói ra những lời liên quan đến tính mạng, những lời nghiêm trọng như thế mà nói rất nhẹ nhàng bâng quơ, chứng tỏ anh ta là người lạnh nhạt vô tình.

Thấy bệnh của Phó Kình Hiên tệ hơn như vậy, chẳng những không trụ được ba năm mà còn có thể đột ngột qua đời, trợ lý Trương không thể không sốt ruột, vội vàng nhìn Phó Kình Hiên nói: “Phó tổng, anh nghe chưa, nếu anh không yêu quý thân thể của mình, anh sẽ…”

“Không cần nhiều lời.” Phó Kình Hiên giơ †ay ngăn anh ta nói: “Cơ thể của tôi, tôi tự biết.”

“Nhưng mà…”

Trợ lý Trương còn muốn nói tiếp, Phó Kình Hiên lại híp mắt nhìn anh ta bằng một ánh Trợ lý Trương cũng thò lại gần rồi xem cùng nhau.

Nhìn thấy câu nói “gia tốc hại tim”, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi: “Làm sao trái tim của anh lại có thể hỏng nhanh như vậy?

Nhìn thấy dòng chữ trái tim đang hư tổn nhanh chóng), sắc mặt anh ta lập tức biến đổi: “Sao trái tim của Phó tổng lại hỏng nhanh vậy?”

Phó Kình Hiên cũng nhíu mày.

Lâm Diệc Hàng đút tay vào túi áo blouse trắng, thản nhiên nói: “Vừa nãy tôi đã nói, cậu ta không điều dưỡng thân thể của mình theo lời dặn của bác sĩ, ngược lại còn làm việc trong thời gian dài, trái tim của cậu ta không chịu được quá tải như vậy, nên tốc độ mục nát nhanh hơn, bởi vậy vừa nãy tôi mới nói, có thể cậu ta sẽ không sống được quá ba năm.”

“Hoá ra là như vậy.’ Trợ lý Trương siết chặt nắm tay, sau đó lại hỏi: “Vậy chú ý điều trị từ bây giờ thì có thể sẽ tốt hơn chút không.”

“Gần giống vậy.’ Lâm Diệc Hàng nhún vai.

Trợ lý Trương nhìn về phía Phó Kình Hiên: “Phó tổng, tôi biết anh không thích nghe những lời này, nhưng tôi vẫn muốn nói, vì cậu hai, cũng vì cô Bạch, anh hãy quý trọng thân thể của mình đi, bây giờ cậu hai còn nhỏ không biết gì cả, nên tập đoàn Phó Thị vẫn cần anh, cậu hai cũng cần anh cầm tay chỉ bảo, nếu không cậu ấy sẽ không thể đè ép được những con cáo già trong tập đoàn, còn cô Bạch, không phải anh nói anh muốn mở đường cho cô Bạch để sau này cô Bạch không phải đi đường vòng sao?”

Anh ta càng nói mắt càng đỏ, cảm xúc cũng kích động: “Nhưng bây giờ, anh còn chưa mở đường cho cô Bạch được bao nhiêu, nên nếu anh không chú ý giữ gìn sức khoẻ, lỡ như… thì cậu hai và cô Bạch phải làm sao?”

Nghe đến đây, đôi môi mỏng Phó Kình Hiên hơi giật, cuối cùng nhẹ nhàng thở dài: “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý.”

Anh không thể không thừa nhận, lời nói của Trương Trình đã chọc trúng nơi mềm mại nhất trong lòng anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1319


Chương 1319

Phó Kình Hiên hít vào một hơi, sau đó thở ra, biểu cảm trở nên nghiêm túc hơn vài phần: “Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý.”

Cuối cùng trợ lý Trương cũng vui mừng mỉm cười.

Lúc này, Lâm Diệc Hàng một lần nữa mở miệng: “Được rồi, kết quả kiểm tra đã có rồi, bây giờ đến phòng thuốc lấy thuốc đi, bởi vì sau khi xuất viện cậu không tĩnh dưỡng, dẫn tới việc trái tim bị hư tổn nhanh hơn, nên cậu phải kê đơn thuốc mới, những loại thuốc trước đây thì không cần uống nữa.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Đi làm theo đi.”

“Vâng.” Trợ lý Trương gật đầu, sau đó cầm lấy đơn thuốc Lâm Diệc Hàng kê cho, xoay người rời khỏi phòng kiểm tra.

Sau khi trợ lý Trương lấy thuốc xong, hai người lập tức rời khỏi bệnh viện.

Trên xe, Phó Kình Hiên đột nhiên nghĩ ra điều gì, nhấp đôi môi mỏng rồi nói: ‘Lát nữa cậu gọi Bạch Dương, nói cô ấy không cần đến bữa tiệc ngày mai nữa”

“Vâng Phó tổng.” Trợ lý Trương vừa lái xe vừa lên tiếng.

Phó Kình Hiên không nói gì thêm, anh nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Sau khi đến nơi ở tạm của anh ta, trợ lý Trương mới gọi điện thoại cho Bạch Dương.

Lúc này Bạch Dương đang ở trong văn phòng của mình xử lý giấy tờ, nhưng không biết như thế nào, cả người đều không có tâm trạng, đặc biệt là lực chú ý, làm sao cũng không thể tập trung.

Thế cho nên một hai tiếng trôi qua, cô mới xử lý được hai ba phần giấy tờ.

Thư kí Đồng pha một ly cà phê cho cô, sau đó quan tâm hỏi: “Bạch tổng, có phải cô không thoải mái ở đâu không?”

Bạch Dương buông bút máy xuống, xoa huyệt Thái Dương: ‘Không có.”

“Nhưng tôi thấy sắc mặt cô có vẻ không tốt lắm.” Thư kí Đồng nhìn vào mặt cô.

Bạch Dương dựa lưng vào ghế: “Tôi không sao, có thể do hơi mệt nên mới như vậy.”

“Vậy cô nghỉ ngơi trong một lúc đi, những giấy tờ này không cần xử lý gấp đâu.” Thư kí Đồng nói.

Bạch Dương khẽ gật đầu: “Cũng đúng, tôi lên sô pha nằm một lát.”

Bạch Dương dậy sửa sang lại quần áo rồi đi vào phòng nghỉ.

Bỗng nhiên, chuông điện thoại vang lên làm cô dừng bước.

Bạch Dương cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại trên bàn làm việc, thấy trợ lý Trương gọi tới, không biết vì sao cô lại nhanh chóng cầm điện thoại lên đặt vào bên tai: “Trợ lý Trương.”

“Chào cô Bạch.” Trợ lý Trương mở miệng chào hỏi.

Bạch Dương một lần nữa ngồi xuống: “Chào anh, xin hỏi, anh có chuyện gì không?”

Anh ta gọi điện thoại tới thì chắc là do Phó Kình Hiên sai bảo.

Nếu không chắc chắn anh ta sẽ không gọi điện thoại, dù sao giữa họ cũng không có quan hệ gì.

Trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên đã uống thuốc và nằm xuống nghỉ ngơi, nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng Phó Kình Hiên mới trả lời: “Chuyện là như vậy, cô Bạch, vừa rồi Phó tổng bảo tôi báo cho cô rằng cô không phải đến bữa tiệc ngày mai nữa.”

“Tôi không phải đi nữa?” Bạch Dương hơi nhíu đôi mày đẹp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1320


Chương 1320

Ngày mai là Phó Kình Hiên phải đến một bữa tiệc để gặp một vài nhân vật lớn ở nước ngoài, quy định phải dẫn theo bạn nữ.

Lúc ấy Phó Kình Hiên bảo cô làm bạn nữ, cô đã đồng ý rồi, sao bây giờ lại không cần cô đi nữa?

“Đúng vậy” Trợ lý Trương gật đầu: “Phó tổng nói anh ấy đã tìm một bạn nữ khác rồi, vậy nên không phiền cô Bạch nữa.”

Bàn tay cầm điện thoại của Bạch Dương siết chặt lại, trong lòng cũng trở nên hỗn loạn, một lát sau cô mới cắn môi hỏi: “Anh ấy… tìm ai làm bạn nữ?”

Trợ lý Trương cũng không cảm thấy cô có vẻ khác thường, trả lời không giấu giếm chút nào: “Là con gái nhà họ Trương, cô Trương Lị LỊ.”

“Trương Lị Lị!” Nghe thấy cái têm này, hiển nhiên vẻ mặt Bạch Dương có hơi khác thường.

Gần đây cái tên này rất nổi tiếng trong giới.

Không phải vì những gì Trương Lị Lị làm, mà là do một thời gian trước nhà họ Trương đã công khai muốn liên hôn với nhà họ Phó, nhà họ Trương cũng chỉ có Trương Lị Lị là con gái một, năm nay 25 tuổi, tuy nhà họ Phó có hai người con trai, nhưng Phó Kình Duy mới 17 tuổi, vậy nên nhà họ Trương tuyệt đối không thể coi trọng Phó Kình Duy, dù sao tuổi tác của hai người cũng chênh lệch quá lớn.

Vì vậy người nhà họ Trương muốn liên hôn là Phó Kình Hiên.

Bởi vậy, một cô con gái nhà giàu không có cảm giác tồn tại như Trương Lị Lị lập tức nổi tiếng trong giới, mặc dù cô không chú ý đến những lời bàn tán trong giới mà cũng từng nghe nói, thì Phó Kình Hiên càng không thể không biết mình đang là mục tiêu.

Ngay cả khi Phó Kình Hiên biết rằng nhà họ Trương đang muốn bám lấy mình để giải quyết sự suy tàn của nhà họ Trương, mà anh vẫn chọn Trương Lị Lị làm bạn nữ của mình.

Điều này có nghĩa là Phó Kình Hiên cũng có ý muốn liên hôn với nhà họ Trương?

Nghĩ vậy, trái tim Bạch Dương như bị tắc nghẽn, hít thở cũng thấy hơi khó chịu.

Một tay cô cầm điện thoại, một tay nắm chặt áo trước ngực mình, một lúc lâu mới phát ra tiếng nói, giọng nói vô cùng khô khốc: “Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ không quay về nữa, anh nói với Phó tổng là cứ yên tâm, dì sao tôi cũng đồng ý với anh ấy rồi, sau này tôi sẽ không xuất hiện trước mặt anh ấy nữa, tôi tuyệt đối nói được thì làm được, với lại thay tôi nói với Phó tổng nói một câu, chúc mừng anh và cô Trương.”

Dứt lời, Bạch Dương bỏ điện thoại xuống, trực tiếp cúp máy.

Trợ lý Trương khó hiểu nhăn mày: “Cô ấy có ý gì?”

Cái gì mà chúc mừng Phó tổng và cô Trương.

Phó tổng và cô Trương làm gì mà phải chúc mừng?

Ở Thiên Thịnh, thư kí Đồng nhìn Bạch Dương nghe điện thoại xong thì sắc mặt có hơi tái nhợt, nhịn không được mở miệng dò hỏi: “Bạch tổng, cô làm sao vậy?”

“Tôi không sao.” Bạch Dương cắn môi dưới, bởi vì cắn quá mạnh nên môi đã trắng bệch.

Cô chỉ cảm thấy châm chọc.

Thật ra Phó Kình Hiên đột nhiên đổi ý, không cần cô làm bạn nữ, cô vẫn có thể chấp nhận.

Dù sao anh đã nói muốn cô sau này không xuất hiện trước mặt anh nữa, việc gián đoạn mời cô làm bạn nữ thật sự hết sức bình thường, rốt cuộc trong lòng cô cũng loáng thoáng có suy đoán như vậy, cho đến cuộc điện thoại vừa rồi của trợ lý Trương, suy đoán của cô mới được xác nhận.

Vì đã đoán trước Phó Kình Hiên sẽ hủy bỏ tư cách làm bạn nữ của cô, nên cô đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc thật sự nghe được tin này, trong lòng vẫn có chút cảm giác không quá thoải mái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1321


Chương 1321

Đương nhiên, chuyện này cũng không là gì, chuyện làm cô thật sự khó chịu là Phó Kình Hiên đã tìm được bạn nữ rồi mới kêu người nói cô việc bị hủy, bảo ngày mai cô không cần đi.

Chuyện này có nghĩa là gì?

Đùa cô sao?

Giống như họ là người yêu của nhau, và Phó Kình Hiên muốn chia tay với cô, nhưng trước khi chia tay, anh đã giấu cô đi tìm người khác, sau đó mới nói chia tay với cô, cảm giác như dùng xong rồi vứt.

Rõ ràng anh có thể nói trước với cô ngày mai không cần đi rồi mới đi tìm bạn nữ.

Nhưng anh không làm như vậy!

Hơn nữa còn mời con gái nhà họ Trương làm bạn nữ…

Càng nghĩ trong lòng càng nghẹn muốn chết, Bạch Dương tựa lưng vào ghế, mệt mỏi nhéo mũi: “Đồng Khê, cô đi ra ngoài trước đi, tôi muốn yên lặng một chút.”

“Vâng.” Thư kí Đồng lo lắng nhìn cô sau đó xoay người đi ra ngoài.

Sau khi rời đi, thư kí Đồng lấy điện thoại ra gọi cho Lục Khởi.

Thật ra cô ta cũng không muốn tìm anh ta vì Bạch tổng.

Dù sao cô ta và Bạch tổng cũng coi như là tình địch, tuy Bạch tổng cũng không thích Lục tổng.

Nhưng cô ta biết, Lục tổng luôn thích Bạch †ổng, thích từ rất lâu rồi, nếu Bạch tổng không ổn thì chắc chắn Lục tổng cũng không vui nổi.

Cô ta yêu Lục tổng, nên không muốn thấy Lục tổng không vui, mặc dù Bạch Dương luôn là tình địch cô ta, cô ta vẫn sẵn sàng gọi điện thoại liên hệ với Lục tổng vì Bạch tổng, để Lục tổng đến đây xem rốt cuộc Bạch tổng bị làm sao.

Bởi vì thứ gọi là tình yêu có thể là ích kỷ cũng có thể là vị tha.

Mà tình yêu của cô ta là tình yêu của người đến sau, cô ta biết chắc rằng mình và Lục tổng sẽ ký thể đến với nhau, vậy nên †ình yêu của cô ta không thể ích kỷ được, đương nhiên cô ta phải hy vọng người mình yêu sẽ được hạnh phúc.

Điện thoại được kết nối, giọng nói Lục Khởi vang lên: “Đồng Khê, tìm tôi có chuyện gì?”

“Lục tổng, Bạch tổng vừa nghe một cuộc điện thoại, sau đó cảm xúc trở nên hơi bất ổn, anh có muốn đến đây gặp cô ấy không?” Thư kí Đồng nhìn cánh cửa văn phòng ở bên cạnh hỏi.

Lục Khởi nghe nói cảm xúc của Bạch Dương bất ổn thì lập tức từ đứng dậy khỏi bàn làm việc: “Ai gọi điện thoại cho bảo bối chứ?”

Nghe xưng hô thân mật của anh ta với người phụ nữ khác, không phải trong lòng Đồng Khê không khó chịu.

Nhưng cô ta vẫn nhịn xuống, thở sâu, khôi phục sự bình tĩnh một lần nữa rồi trả lời: “Là trợ lý đặc biệt bên người Phó tổng.”

“Trương Trình!” Cái tên này lập tức làm Lục Khởi sầm mặt xuống.

Đầu tiên không nói người này là người của Phó Kình Hiên.

Chỉ nói đến việc mỗi lần gặp người này, thế nào mình cũng gặp chuyện không tốt.

Nhớ đến lúc mình bị người này kiềm chế không thể nhúc nhích, Lục Khởi lập tức hận đến ngứa răng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đến ngay.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1322


Chương 1322

“Vâng.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, thư kí Đồng buông điện thoại xuống, đẩy kính đen trên mũi, mở cửa văn phòng của mình ra đi vào.

Lúc Lục Khởi đến Thiên Thịnh đã là nửa tiếng sau.

Lúc đến sắc mặt anh ta rất khác thường, vô cùng nghiêm túc.

Bạch Dương vốn đang định hỏi sao anh ta lại đột nhiên đến đây, nhưng nhìn biểu cảm trầm trọng của anh ta thì sửa miệng hỏi: “A Khởi, anh làm sao vậy?”

“Bảo bối, hình như anh vừa nhìn thấy Bạch Viện.” Lục Khởi đi đến chỗ đối diện bàn làm việc của cô, trầm giọng nói.

Nghe thấy cái tên này, đồng tử Bạch Dương co rút lại, lưng cũng thẳng hơn: “Anh nói cái gì? Thấy Bạch Viện?”

“Đúng vậy. Lục Khởi gật đầu thật mạnh: “Anh dám khẳng định chắc chắn là cô ta, hơn nữa anh còn chụp hình lại.”

“Cho em xem.” Bạch Dương đứng lên.

Lục Khởi lấy điện thoại ra, click mở album, †ìm bức ảnh mới nhất mình chụp được cho cô xem: “Lúc anh tới, anh không đậu xe ở bãi đỗ xe, mà đậu ở ven đường trước cửa Thiên Thịnh, lúc anh xuống xe thì đột nhiên nhìn thấy Bạch Viện đang ở trong quán cà phê bên kia đường, lúc nhìn thấy cô ta anh Sợ ngây người, sau đó vội vàng lấy điện thoại ra chụp lại.”

Bạch Dương không nghe lời anh ta nói mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Bức ảnh trên màn hình chụp một bên mặt của một người phụ nữ, vì bức ảnh được phóng to lên để chụp nên độ nét không cao lắm, nhưng nhìn thoáng qua thì Bạch Dương đã nhận ra, người phụ nữ trong bức ảnh đúng là Bạch Viện.

Sáu năm trước, sau khi ba nhảy lầu tự sát, cô ta và mẹ kế đã cùng nhau cuỗm đi số vốn lưu động cuối cùng của Thiên Thịnh!

“Bỏ đi 6 năm, vậy mà cô ta cũng trở lại rồi.”

Bạch Dương nắm chặt điện thoại, nói với vẻ mặt khó coi.

Lục Khởi gật đầu: “Đúng vậy, lúc đầu chúng †a còn tưởng rằng cả đời này cô ta và mẹ kế của em sẽ không quay lại, không ngờ mới 6 năm đã quay lại, sợ là mẹ kế của em cũng đã quay lại đấy.”

Bạch Dương cười lạnh: “Cũng đúng, bây giờ Thiên Thịnh đã phát triển từng bước ổn định, vẫn chưa phá sản, chắc chắn họ sẽ nghe ngóng được tin tức, sau đó chạy về.”

“Ý của em là họ trở về để cướp Thiên Thịnh khỏi em sao?” Lục Khởi nhíu chặt mày.

Bạch Dương trả điện thoại cho anh ta: “Ngoài chuyện này, em không thể nghĩ ra được mục đích khác họ đột nhiên chạy về Hải Thành, hai mẹ con này ích kỷ tham lam y như nhau, năm đó sau khi ba qua đời, họ đã lập tức cầm theo số tiền sở hữu bỏ trốn, biến mất không thấy bóng dáng đâu, hoàn toàn không để ý cuối cùng Thiên Thịnh sẽ thế nào, thậm chí còn không tham gia tang lễ của ba, vậy nên có thể thấy được hai mẹ con này không có tâm, trong mắt chỉ có lợi ích, nếu năm đó Đoàn Hựu Đình không đứng ra làm cổ đông, yêu cầu ngân hàng hỗ trợ tài chính thì e là Thiên Thịnh đã xong đời từ 6 năm trước rồi.

Hơn nữa Thiên Thịnh có thể có được ngày hôm nay thật sự nhờ ơn Đoàn Hựu Đình.

Tuy mục đích thật sự của Đoàn Hựu Đình khi nhờ ngân hàng bỏ vốn vì muốn hoàn †oàn khống chế Thiên Thịnh, nhưng cô lại không thể phủ nhận công lao của Đoàn Hựu Đình với Thiên Thịnh.

Vì thế nên mặc dù Đoàn Hựu Đình làm đủ trò khó coi, cô vẫn chịu đựng, không dùng thân phận cổ đông lớn nhất của mình để mạnh mẽ xử phạt ông ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1323


Chương 1323

Đương nhiên, nếu cuối cùng Đoàn Hựu Đình thật sự chạm vào điểm mấu chốt của cô, cô cũng sẽ không chịu đựng ông ta nữa.

Làm cổ đông lớn nhất, cô có rất nhiều cách để Đoàn Hựu Đình rời khỏi Thiên Thịnh.

Lục Khởi cười: “Hai người kia, năm đó Thiên Thịnh và nhà họ Bạch vừa xảy ra chuyện đã bỏ chạy, bây giờ Thiên Thịnh tốt hơn rồi mới quay về kiếm lợi, đúng là mặt dày vô liêm sỉ.”

“Đối với người không có tâm mà nói, mặt mũi có là gì, lợi ích mới là quan trọng, bây giờ anh nghĩ họ đã trở về từ khi nào và đã trở về được bao lâu rồi.” Bạch Dương cau mày, bắt đầu trầm tư.

Nếu vừa trở về, thì có thể hai mẹ con này sẽ gây chuyện tiếp.

Nhưng nếu đã trở về từ lâu thì họ đang ở đâu, sao lâu rồi vẫn chưa tìm đến cửa?

“Hay là chúng ta tìm người điều tra đi?” Lục Khởi đề nghị.

Bạch Dương gật đầu: “Đương nhiên, nhất định phải điều tra, không điều tra họ cho rõ ràng thì em sẽ không yên tâm.”

Dù sao bây giờ hai mẹ con Bạch Viện cũng đang ở nơi tối tăm, còn cô ở chỗ sáng.

Nếu A Khởi không phải đột nhiên nhìn thấy Bạch Viện, thì bây giờ cô cũng không biết Bạch Viện đã trở về Hải Thành.

Nói không chừng mẹ con Bạch Viện đột nhiên làm gì cô, cô cũng không kịp phản ứng.

Vậy nên bây giờ cô đã biết hai mẹ con họ quay lại rồi, đương nhiên phải điều tra rõ tung tích của họ, nếu vậy thì dù hai mẹ con này muốn làm gì, cô cũng có thể dự phòng trước.

“Tìm ai điều tra? Thám tử vẫn là…”

“Tìm thám tử đi.” Bạch Dương suy nghĩ một lúc rồi nói: ‘Bạch Viện xuất hiện ở gần Thiên Thịnh, có lẽ cô ta đến đây để tìm hiểu, nếu phái người của chúng ta đi điều tra, có thể sẽ bị Bạch Viện nhận ra, vậy vẫn nên tìm thám tử cho an toàn.”

“Em nói cũng đúng, để anh liên hệ cho, lát nữa trên đường về anh cũng đi qua một văn phòng, danh tiếng không tồi, nhân tiện vào đấy luôn.” Lục Khởi vừa rót ly nước cho mình vừa nói.

Bạch Dương ừ một tiếng: “Vậy phiền anh, đúng rồi, sao anh lại đột nhiên đến đây?”

“Vì Đồng Khê.” Lục Khởi kéo ghế dựa qua ngồi xuống: “Cô ấy nói tâm trạng của em có hơi khác thường, nên mới lo lắng gọi anh đến đây xem rốt cuộc em bị làm sao.”

Nghe xong, Bạch Dương dở khóc dở cười: “Tâm trạng em có hơi không tốt lắm thôi, không ngờ lại bị cô ấy hiểu lầm em đã xảy ra chuyện.”

“Cô ấy cũng chỉ quan tâm em thôi.” Lục Khởi nói.

Bạch Dương gật đầu: “Em biết, vậy nên em rất cảm động.”

“Bảo bối, em thật sự không sao à?” Tuy cô nói chỉ là tâm trạng không tốt thôi, nhưng Lục Khởi vẫn có chút không yên tâm, nên nhìn cô hỏi một câu.

Bạch Dương hơi gật đầu: “Thật sự không sao.

“Vậy vì sao tâm trạng em không tốt?” Lục Khởi lại hỏi.

Bạch Dương xoa xoa huyệt Thái Dương: “Cũng không có gì, chỉ cảm thấy bị người †a đùa giốn, nên trong lòng không vui.”

“Ai?” Lục Khởi tò mò thò lại gần.

Trước mắt Bạch Dương hiện lên gương mặt đẹp trai lạnh lùng của Phó Kình Hiên, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ hoảng hốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1324


Chương 1324

Dáng vẻ thất thần của cô dừng lại trong mắt Lục Khởi, anh ta nhịn không được vươn tay vẫy vẫy trước mặt cô: “Bảo bối, suy nghĩ gì vậy?”

Bạch Dương giật mình lấy lại tinh thần, vội vàng rũ mí mắt xuống, để người khác không thấy rõ thần sắc nơi đáy mắt, cong khóe miệng cười trả lời: ‘Không có gì.”

Kỳ lạ, sao cô lại đột nhiên nhớ tới Phó Kình Hiên chứ?

Bạch Dương hơi hất hất đầu, nhanh chóng vứt Phó Kình Hiên ra khỏi tâm trí, sau đó cầm ly nước trên bàn lên, sau khi uống một hớp nước, nội tâm mới trở nên bình tĩnh.

Nhưng tất cả biểu cảm và hành động kì lạ của cô đã bị Lục Khởi thấy hết.

Lục Khởi nheo mắt, trong mắt hiện lên một †ia sáng làm người ta không hiểu, anh ta vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nở nụ cười: “Đúng rồi bảo bối, giúp anh một chuyện.”

“Chuyện gì?” Bạch Dương đặt ly nước xuống, nghỉ ngờ nhìn anh.

Lục Khởi cười hì hì dí sát vào cô: ‘Làm bạn nữ của anh nha.”

“Phụt!” Bạch Dương không nhịn được phun một ngụm nước vào mặt anh ta.

Lục Khởi nhăn mũi, có thể cảm nhận được rõ ràng trên mặt mình đang ướt dầm dàề, còn có nước đang nhỏ giọt từ cằm xuống.

Bạch Dương tự biết mình gây hoạ, quẫn bách thè lưỡi, rồi nhanh chóng lấy khăn giấy lau nước trên mặt cho anh ta.

Thấy đã lau hết nước rồi, Bạch Dương mới xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, em không cố ý.”

“Bảo bối…” Vẻ mặt Lục Khởi u oán nhìn cô.

Bạch Dương ngượng ngùng cười cười: “Xin lỗi A Khởi, em thật sự không cố ý.”

Lục Khởi lau mặt mình rồi sờ lên đầu tóc của mình.

Vốn dĩ mái tóc của anh ta được chải ngược và vuốt keo, trông rất phong độ, chẳng khác gì nhân vật trong manga anime.

Kết quả sau khi được cô lau nước trên mặt và trên, bây giờ mái tóc của anh ta đã hoàn toàn rối loạn.

Anh ta không còn đẹp trai nữa.

Nhưng nhìn khuôn mặt hồng lên vì cười của cô, anh ta bất đắc dĩ mỉm cười.

Thôi, cô đáng yêu như vậy, anh ta có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là tha thứ cho cô rồi.

“Không sao, không phải chỉ bị phun chút nước thôi sao, lát nữa anh đi rửa là được rồi” Lục Khởi xua xua tay, không để ý nói.

Bạch Dương đứng dậy lấy một chiếc khăn lông sạch sẽ từ trong tủ để đồ ra đưa cho anh ta: “Đúng rồi, anh vừa nói muốn em làm bạn nữ của anh đúng không?”

“Đúng vậy.” Lục Khởi nhận lấy khăn lông, vừa lau vừa nói: “Ngày mai có mấy nhân vật lớn ở nước ngoài tới, trong đó một người có quen biết với ba anh, nên đưa cho ba anh một tấm thiệp mời, nhưng ba anh không muốn đi mà bảo anh đi, muốn anh mở mang tầm mắt, anh đã đồng ý rồi, nhưng mấy nhân vật lớn ở nước ngoài có tiếng thích chơi, nên yêu cầu người tham gia dẫn bạn nữ theo, em cũng biết bạn bè cạnh anh chỉ có mình em là phụ nữ…”

“Em từ chối.” Không đợi anh ta nói xong, Bạch Dương trực tiếp mở miệng từ chối.

“Tốt quá em đồng… Hả?” Lục Khởi trợn to đôi mắt, kinh ngạc nhìn cô: “Bảo bối, em nói gì, em từ chối?”

Vừa nãy anh ta còn tưởng rằng cô sẽ đồng ý, đang định vui mừng thì đột nhiên phản ứng lại, cô đã nói từ chối.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1325


Chương 1325

Làm một chút vui sướng vừa dâng lên trong lòng anh ta lập tức hóa thành băng.

Bạch Dương gật đầu, biểu cảm vô cùng nghiêm túc: “Đúng vậy, em từ chối.”

“Vì sao?” Lục Khởi nắm chặt tay cô.

Bạch Dương rút tay về: “Bởi vì em đã đồng ý với Phó Kình Hiên trước rồi, tuy cuối cùng Phó Kình Hiên nói không cần em nữa, nhưng nếu em vẫn đi, mặc dù là đi theo anh, em cũng sẽ xấu hổ, anh hiểu không?”

“Cái gì? Em đồng ý làm bạn nữ của Phó Kình Hiên?” Lục Khởi cất cao giọng hỏi.

Bạch Dương gật đầu: “Đúng vậy.”

“Em đồng ý từ bao giờ, sao không nói với anh?” Lục Khởi nắm lấy bả vai cô lay động.

Bạch Dương bị anh ta lung lay có hơi choáng váng, vội vàng né khỏi tay anh ta: “Chuyện này có gì tốt mà nói với anh, tóm lại em không thể đi theo anh đến bữa tiệc này được, anh tìm người khác đi.”

“Đừng mà bảo bối, anh không tìm người khác được.” Lục Khởi không muốn, kiên trì muốn cô làm bạn nữ.

Nhưng thái độ của Bạch Dương vô cùng kiên quyết: “A Khởi, nếu là bữa tiệc khác, em tuyệt đối sẽ không từ chối, nhưng lúc này thật sự không được, đầu tiên không nói đến chuyện em gặp Phó Kình Hiên có thể xấu hổ hay không, nhưng em đã đồng ý với Phó Kình Hiên sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt anh ta nữa rồi, vậy nên nếu ngày mai em xuất hiện trước mặt anh ta, thì em sẽ nuốt lời, hơn nữa anh †a sẽ nhìn em như thế nào?”

“Hừm…” Lục Khởi há mồm không nói nên lời.

Bạch Dương vỗ vai anh ta: “A Khởi, anh nên †ìm bạn nữ cho mình đi.”

Lục Khởi thở dài: “Được rồi, em đã nói như vậy, anh còn có thể làm sao bây giờ.”

Bạch Dương cong khóe miệng, không nói gì.

Lúc này, điện thoại Lục Khởi vang lên.

Anh ta lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, thấy trợ lý của mình gọi tới thì lập tức nghe máy: “Chuyện gì?”

“Lục tổng, chủ tịch Lục đến công ty, bảo anh trở về một chuyến.” Trợ lý nói trong điện thoại.

Lục Khởi nhíu mày: “Ba tôi đến công ty?

Ông ấy đến công ty làm gì?”

“Tôi không biết, chủ tịch Lục chưa nói, tóm lại anh mau về đi” Trợ lý trả lời.

Lục Khởi xoa xoa huyệt Thái Dương: “Được, †ôi sẽ về ngay.”

Buông điện thoại xuống, anh ta nhìn về phía Bạch Dương: “Bảo bối, anh phải về công ty, có lẽ có chuyện gì cần tìm anh, anh đi về đây.”

“Ừ, đi đường chú ý an toàn.” Bạch Dương ừ một tiếng, sau đó đứng dậy đưa anh ta ra ngoài văn phòng, cho đến khi thấy anh †a vào thang máy, cô mới xoay người đi về bàn làm việc.

Nhớ đến vừa nãy Lục Khởi cũng mời mình đi dự tiệc, Bạch Dương không khỏi cười khổ.

Chuyện này là như thế nào chứ.

May là mình đã từ chối, nếu không ngày mai Phó Kình Hiên nhìn thấy mình, e là sẽ cho rằng mình cố ý xuất hiện trước mặt anh.

Hừ, cô sẽ không cho Phó Kình Hiên có cơ hội coi thường mình đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1326


Chương 1326

Chỉ là không biết vì sao, nghĩ đến việc Phó Kình Hiên mời Trương Lị Lị làm bạn nữ, trong lòng Bạch Dương lại vô cùng căng thẳng.

Cô kéo ghế dựa ra ngồi xuống, sau đó nắm lấy con chuột, nhấp vào trang cá nhân của Trương Lị LỊ.

Nhìn những chiếc túi hàng hiệu nổi tiếng, xe hơi, giày dép, mỹ phẩm Trương Lị Lị đăng lên, cô nhíu đôi đẹp mày lại.

Trang cá nhân của Trương Lị Lị tràn ngập mùi khoe khoang sự giàu có, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ giống một người 2/1 nhà giàu mới nổi có quyền có thế.

Tóm lại người như Trương Lị Lị không hợp với Phó Kình Hiên.

Cho dù là ngoại hình, gia thế hay là tâm hồn bên trong cũng không phù hợp.

Hai người đều không hợp nhau chút nào!

Nếu cuối cùng Phó Kình Hiên thật sự muốn liên hôn với Trương Lị Lị, thì cô sẽ nghi ngờ mắt nhìn của anh.

“Bạch tổng!” Bỗng nhiên, tiếng đập cửa vang lên.

Bạch Dương hoảng sợ, nhanh chóng tắt trang web đi, sau đó nhìn về phía thư kí Đồng ở cửa văn phòng, nở một nụ cười hoảng loạn: “Sao… làm sao vậy?”

Đáng chết, cô chột dạ cái gì?

Không phải chỉ xem trang cá nhân của một người thôi sao, cần phải chột dạ như vậy sao?

Thư kí Đồng cũng không rõ Bạch Dương đang hoảng cái gì, cũng không nghĩ nhiều, buông tay khỏi tay nắm cửa trả lời: “Trợ lý của tổng giám đốc Đoàn bảo tôi đến đây thông báo cô đến văn phòng mở họp.”

“Tôi biết rồi, tôi đi ngay đây.’ Bạch Dương gật đầu đồng ý.

Thư kí Đồng xoay người rời đi.

Bạch Dương thu dọn bàn làm việc sau đó bê laptop của mình lên đi ra khỏi cửa.

Đến khi họp xong đã là hai tiếng sau.

Cô vừa trở lại văn phòng của mình đã nhận được cuộc điện thoại Lục Khởi gọi tới.

“Bảo bối, anh thật sự không tìm được bạn nữ, cho anh mượn Đồng Khê một chút được không?” Lục Khởi hỏi.

Bạch Dương ngẩng đầu nhìn thoáng qua †hư kí Đồng ngồi ở bàn làm việc đối diện đang sửa sang lại tài liệu, cười nói: “Thật ra em thì không thành vấn đề, dù sao lúc đầu thư kí Đồng cũng là thư kí của anh, do anh điều đến đây giúp em, em sẽ hỏi Thư kí Đồng giúp anh xem cô ấy có đồng ý không.”

Nghe Bạch Dương nhắc tới mình, thư kí Đồng dừng hành động trên tay, ngẩng đầu lên: “Bạch tổng, là Lục tổng sao?”

Bạch Dương cười: “Đúng rồi, ngày mai anh ấy phải tham gia một bữa tiệc, đang tìm bạn nữ, nên định kêu cô đi làm bạn nữ của anh ấy”

“Tôi á?” Thư kí Đồng chỉ vào mũi của mình, †rong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Bạch Dương gật đầu: “Đúng vậy.”

“Không không không, tôi không thể!” Thư kí Đồng đứng bật dậy như bị hoảng sợ, vội vàng chắp tay tỏ vẻ mình không phù hợp.

Sao cô ta có thể làm bạn nữ của Lục tổng chứ.

Phải biết rằng, có thể làm bạn nữ, không phải bạn gái thì cũng là người có quan hệ thân mật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1327


Chương 1327

Mà cô ta vừa không phải bạn gái của Lục tổng, cũng không phải người có quan hệ thân mật với Lục Khởi, vậy nên sao cô ta có thể làm bạn nữ của Lục tổng được.

“Sao lại không thể?” Bạch Dương khó hiểu nhìn Thư kí Đồng.

“Tôi… Tôi… Thư kí Đồng cúi đầu, hai tay khẩn trương nắm lấy vạt chiếc váy chữ A cổ điển màu đen của mình, ấp úng không nói nên lời.

Cô ta có thể nói rằng cô ta sợ sau khi làm bạn nữ của Lục tổng, cô ta sẽ càng thêm say mê Lục tổng sao?

Bạch Dương không biết trong lòng thư kí Đồng đang nghĩ gì, cho rằng cô ta chưa từng làm bạn nữ nên mới khẩn trương mà thôi, cô cười an ủi cô ta: “Không sao đâu, chỉ đi ăn bữa cơm cùng A Khởi rồi gặp một vài nhân vật lớn mà thôi, đừng sợ.”

“Vậy sao Bạch tổng không đi?” Thư kí Đồng đột nhiên nhìn cô hỏi: “Người Lục tổng muốn mời nhất là Bạch tổng mới đúng chứ?”

Bạch Dương mỉm cười, cũng không giấu giếm: “Tôi không thể đi, bởi vì ngày mai Phó Kình Hiên cũng ở đó.”

Nghe được lời này, thư kí Đồng lập tức không còn gì để nói.

Bảo sao Bạch tổng không đi, hoá ra Phó †ổng cũng tham gia.

Cũng đúng, vợ chồng cũ xuất hiện cùng lúc thật sự rất xấu hổ.

“Vậy nên ngày mai cô đi cùng A Khởi đi, nếu cô không đi, A Khởi chỉ có thể đi một mình, anh ấy không muốn tìm những người phụ nữ không quen, bởi vậy ngoài tôi thì chỉ có cô là người phụ nữ anh ấy quen.”

Bạch Dương nhìn thư kí Đồng, nghiêm túc nói.

Thư kí Đồng bị câu ngoài tôi thì chỉ có cô là người phụ nữ anh ấy quen’ hoàn toàn đả động.

Có phải câu này có nghĩa cô ta cũng có một chút vị trí trong lòng Lục tổng không?

Mặc dù vị trí này không phải tình yêu, ít ra cũng là cảm tình khác.

Cuối cùng, thư kí Đồng vẫn gật đầu đồng ý: “Được, ngày mai tôi sẽ đi cùng Lục tổng.”

Hai tay cô ta nắm chặt váy, khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Không chỉ vậy, trái tim cũng không ngừng nhảy lên thình thịch.

Bởi vì cuối cùng cô ta cũng có cơ hội tiếp xúc thân mật với Lục tổng.

Có lẽ chỉ có lúc này cũng đủ khiến cô ta vui vẻ, đủ để cho cô ta hồi tưởng cả đời.

Nghĩ đến đây, thư kí Đồng cúi đầu, vui vẻ nở nụ cười.

Bạch Dương đặt điện thoại lên tai một lần nữa, nói kết quả thư kí Đồng đã đồng ý cho Lục Khởi.

Không biết Lục Khởi nói gì thêm với cô rồi cúp điện thoại.

Bạch Dương buông điện thoại xuống, nói với thư kí Đồng: “Sáng mai anh ấy sẽ dẫn cô đi tạo hình.”

“Vâng.” Thư kí Đồng yếu ớt lên tiếng, sau đó cúi đầu, tiếp tục sửa sang lại tài liệu.

Nhưng nhìn kỹ lại, tay cô ta đang hơi run, chứng tỏ lúc này cô ta vẫn chưa thể bình Tĩnh được.

Ai có thể đi dự tiệc cùng với người mình yêu thâm bằng quan hệ nam nữ thân mật mà trong lòng sẽ bình tính được chứ.

Cùng lúc đó, ở tập đoàn Phó Thị.

Phó Kình Hiên nghe Trợ lý Trương trả lời, đôi mắt hơi hơi nheo lại: “Cậu nói ngày mai Lục Khởi cũng đi dự tiệc à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1328


Chương 1328

“Đúng vậy.” Trợ lý Trương đẩy gọng kính: “Vừa rồi tôi đang xem danh sách những người được mời tham gia bữa tiệc thì nhìn thấy tên của Lục Khởi, vậy ngày mai chắc chắn Lục Khởi sẽ dẫn cô Dung theo.”

Lục Khởi thích cô Bạch, đương nhiên sẽ mời cô Bạch làm bạn nữ.

Đây là điều không cần suy nghĩ nhiều.

Phó Kình Hiên nghe nói ngày mai Lục Khởi sẽ dự tiệc cùng Bạch Dương, môi mỏng mím chặt, trên mặt đầy vẻ không vui, nhưng lời nói ngoài miệng lại trái ngược hoàn toàn với vẻ mặt của anh: “Anh ta muốn dẫn theo thì để ang ta dẫn theo đi.”

Anh đã nói sẽ không ngăn cản Trình Minh Viễn theo đuổi Bạch Dương.

Vậy thì anh cũng sẽ không ngăn cản Lục Khởi.

Anh muốn xem một trong hai người, ai hợp với Bạch Dương hơn.

Anh muốn mở đường cho Bạch Dương trong ba năm mình còn sống.

Còn Lương Triết…

Sắc mặt Phó Kình Hiên chợt sửng sốt.

Cho dù là trước kia hay bây giờ, anh đều cho rằng Lương Triết không hợp với Bạch Dương.

Lương Triết là một người tâm tư âm trầm, hơn nữa còn có bệnh tâm lý nghiêm trọng, hiện giờ còn bị đa nhân cách.

Người như vậy rất nguy hiểm.

Nếu Bạch Dương nếu ở bên một người như vậy thì sẽ ra sao chứ, hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

Hôm sau.

Phó Kình Hiên dẫn theo con gái nhà họ Trương đi đến phòng tiệc trong khách sạn.

Lúc đi vào người bên trong đã đến gần đông đủ.

Phó Kình Hiên nhìn mọi người trong phòng một vòng, cuối cùng đặt tầm mắt tại chỗ Lục Khởi và bạn nữ bên cạnh Lục Khởi.

Thấy bạn nữ của Lục Khởi không phải Bạch Dương mà là một người phụ nữ xa lạ, Phó Kình Hiên hơi nhíu mày.

Sao lại như vậy?

Sao bạn nữ của Lục Khởi không phải Bạch Dương?

Thấy Phó Kình Hiên đứng yên không đi, Trương Lị Lị kéo cánh tay anh, đỏ mặt, nhìn anh bằng đôi mắt ngập nước, hỏi bằng giọng nói dính nhớp: “Phó tổng, anh làm sao vậy?”

Phó Kình Hiên nhíu mày càng sâu, đáy mắt loé lên một tia chán ghét, rồi tan biến trong giây lát, nói bằng giọng nói lạnh băng: “Không sao.”

Anh nhấc chân tiếp tục đi về phía trước.

Trương Lị Lị ôm chặt cánh tay anh, còn cố 1 ý vô tình cọ bộ ngực no đủ của mình lên cánh tay anh, ý dụ dỗ vô cùng rõ ràng.

Sau khi nhìn thấy thế, Lục Khởi nhếch môi rồi lớn tiếng mỉa mai: “Ồ, Phó tổng đổi khẩu vị rồi hả? Không phải hồi đó anh bảo không thích những cô gái ngây thơ, mềm yếu như Cố Tử Yên à, sao bây giờ lại thích lolita nóng bỏng thế này? Không những là thế mà còn thích biểu diễn tình cảm trước đám đông kia đấy”

Nghe Lục Khởi nói thế, Phó Kình Hiên sầm mặt xuống, anh ta quay sang nhìn Trương Lị Lị: ‘Buông tay.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1329


Chương 1329

Vì cô ta đang mặc bộ lễ phục cúp ngực nên nếu anh rút mạnh tay ra thì có thể sẽ khiến chiếc váy của cô ta tụt xuống.

Chứ bằng không anh chẳng thèm lên tiếng nhắc nhở mà hất tay cô ta ra luôn rồi.

Trương Lị Lị không nhận ra sự bất mãn của Phó Kình Hiên, nghe anh kêu mình buông tay, rõ ràng cô ta không nỡ, bèn bĩu môi mà nói: “Phó tổng, em là bạn nữ của anh mà, vịn…

“Tôi nói buông ra tay!” Phó Cảnh Tình ngắt lời, anh lặp lại một lần nữa.

Bầu không khí xung quanh trở nên lạnh toát, sắc mặt của anh càng thêm khó chịu, giọng nói càng lúc càng trở nên lạnh lùng.

Sự lạnh lùng của anh khiến cho Trương Lị Lị không khỏi run rẩy, sắc mặt cô ta trắng bệch, thả lỏng cánh tay mà mình đang ôm chặt trong vô thức.

Phó Kình Hiên nói một cách vô tình: “Trước khi đến đây tôi đã nói với cô rồi, chỉ cần làm bình hoa di động mà thôi, đừng gây thêm chuyện cho tôi, chứ bằng không tôi sẽ ngừng hợp tác với nhà họ Trương ngay, thế mà cô lại coi lời tôi nói như gió thổi bên tai.

“Xin lỗi Phó tổng, tôi…tôi biết sai rồi.”

Trương Lị Lị vừa nghe anh đòi ngừng hợp tác thì lập tức cảm thấy hoang mang, cô ta vội vàng xin tha: “Phó tổng, tôi thật sự biết Sai rồi, sau này tôi sẽ không dám nữa, anh có thể đừng ngừng hợp tác hay không, chứ bằng không ba tôi sẽ đánh chết tôi mất.”

Cô ta căng thẳng đến mức suýt bật khóc, trong lòng vô cùng hối hận về hành động ban nãy.

Người đàn ông này là người mà cô ta hằng ngưỡng mộ nhưng mãi không chạm đến được.

Bây giờ người đàn ông mà cô ta vốn ngưỡng mộ lại chọn cô ta làm bạn đồng hành, thậm chí còn có thể sẽ liên hôn với cô ta, bởi thế cô ta kích động đến nỗi hồ đồ nên mới làm như thế.

Cô ta những tưởng cho dù anh nhận thấy ý đồ của cô ta thì cũng sẽ không vạch trần trước mặt mọi người, dù gì ở đây đông đúc như vậy, chắc hẳn anh ta vẫn chừa lại cho cô †a chút mặt mũi.

Kết quả cô ta đã nghĩ sai rồi, anh ta chẳng màng mặt mũi của cô ta một chút nào mà lại khiến cho cô ta không có đường lui.

Suốt từ hai mươi năm nay, chưa từng có lúc nào cô ta cảm thấy mất mặt như hôm nay.

Trương Lị Lị không khỏi bưng mặt, chỉ để lộ ra vành tai và cần đỏ au như sắp chảy máu.

Lục Khởi âm thầm xem kịch hay, nhìn thấy Trương Lị Lị bị như thế, anh ta cũng cảm thấy hơi chột dạ và đuối lý.

Dù gì cũng là do anh ta khiêu khích Phó Kình Hiên nên Phó Kình Hiên mới trút giật vào người phụ nữ này, khiến cho cô ta lúng túng đến như vậy.

Bởi thế nói cho dù cũng là lỗi của anh ta, anh ta cũng không chống tay thảnh thơi xem kịch nữa mà ngồi thẳng dậy, đằng hắng một tiếng rồi nói: “À này, Phó Kình Hiên, mặc dù ban nãy cô ta làm sai nhưng có thế thôi mà anh cũng đòi ngừng hợp tác, hơi vô tình quá nhỉ?”

Phó Kình Hiên liếc nhìn anh ta: “Tự lo cho bản thân mình đi, việc của tôi không mượn anh nhúng tay vào.”

Sau khi nói dứt lời, Phó Kình Hiên kéo ghế ra rồi ngồi xuống.

Trương Lị Lị cúi đầu, cũng nhanh chóng bước đến ngồi bên cạnh anh ta.

Người đàn ông này vẫn không mở miệng nói đến chuyện ngừng hợp tác.

Xem ra chỉ có thể chờ đến khi bữa tiệc kết thúc rồi cầu xin anh ta vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1330


Chương 1330

Buổi tiệc chính thức bắt đầu.

Các vị lãnh đạo lớn trong buổi tiệc ngày hôm nay đều đến vì Phó Kình Hiên, bọn họ muốn liên kết với Phó Kình Hiên trong dự án sắp tới.

Còn Lục Khởi chỉ đến tham dự vì ba mình mà thôi.

Nhưng anh ta nhận ra mình hoàn toàn không hiểu hạng mục mới mà bọn họ đang bàn luận là gì, bởi vì Lục Khởi không am hiểu ngành nghề này, từ trước đến nay anh †a chưa từng tìm hiểu.

Đồng thời anh ta cũng biết buổi tiệc này vốn chẳng liên quan gì đến mình cả, cho dù có nghe hiểu thì cũng không đến lượt anh ta tham gia.

Bởi thế trước mắt nhà họ Lục chẳng thể lấy ra được số tiền lớn đến thế để đầu tư vào hạng mục này, chứ bằng không nhà họ sẽ phá sản mất.

Bởi thế, Lục Khởi càng nghe càng cảm thấy buồn ngủ, nhưng để tránh bản thân mình ngủ gật, anh ta lấy điện thoại ra, đặt dưới gầm bàn rồi âm thầm nhắn tin cho Bạch Dương, kể cho cô ta chuyện vừa xảy ra giữa Phó Kình Hiên và Trương Lị Lị hồi ban nấy.

Bạch Dương đang xử lý giấy tờ trong phòng làm việc, thấy nội dung mà Lục Khởi gửi, cô không khỏi ngồi thẳng dậy.

Trương Lị Lị quyến rũ Phó Kình Hiên, bị Phó Kình Hiên làm mất mặt giữa đám đông.

Bạch Dương trợn mắt, gương mặt trở nên nghiêm túc.

Xem ra Phó Kình Hiên và Trương Lị Lị sẽ không liên hôn.

Nếu như hai người bọn họ thật sự liên hôn thì Phó Kình Hiên cũng sẽ không làm vợ chưa cưới của mình mất mặt giữa đám đông.

Bởi thế chắc hẳn đám cưới này sẽ không diễn ra.

Bạch Dương càng nghĩ càng cảm thấy nhẹ nhõm, đến bản thân cô cũng không biết khóe môi mình đang cong lên.

7/1 Lúc trợ lý của thư ký Đồng bước vào phòng, vừa nhìn thấy cô đã biết cô đang rất vui, cô ta không khỏi cất tiếng nói: ‘”Rốt cuộc tâm trạng của giám đốc Bạch cũng tốt hơn rồi.”

“Cuối cùng?” Bạch Dương ngẩn người, cô xoa mặt: “Trước kia tâm trạng của tôi tệ lắm sao?”

“Dạ đúng.” Trợ lý gật đầu: “Hôm nay lúc Bạch tổng vào văn phòng thì tôi thấy tâm trạng của cô đã tệ lắm rồi, lông mày nhíu chặt, trông cô có vẻ như đang lo lắng điều gì đó mà cũng có thể là đang căng thẳng, cho đến tận ban nãy thì tâm trạng của cô mới khá hơn một chút, vẻ mặt cô nom nhẹ nhõm hơn nhiều.”

Cô ta là trợ lý của thư ký Đồng, hôm nay thư ký Đồng vắng mặt nên cô ta làm thay phần việc của thư ký Đồng, đến giải quyết công việc theo chỉ đạo của Bạch Dương.

Bởi thế tất nhiên một người luôn theo sát Bạch Dương như cô ta sẽ hiểu rõ nhất tâm trạng của Bạch tổng trong ngày hôm nay như thế nào.

Bạch Dương nghe cô ta nói tâm trạng ban nãy của mình như thế, cô hơi ngẩn ngơ.

Theo như lời cô trợ lý này, hôm nay cô luôn không vui, đến bây giờ mới khá hơn, trông thoải mái hơn nhiều.

Mà lý do làm cô nhẹ nhõm là nhìn thấy tin nhắn ban nãy của A Khởi, biết Phó Kình Hiên không liên hôn với Trương Lị Lị nên mới nhẹ nhõm.

Cũng có nghĩa là, cô đang vui mừng vì Phó Kình Hiên không liên hôn với Trương Lị LịI Sau khi ý thức được điều này, gương mặt Bạch Dương trở nên hết sức phức tạp.

Tại sao cô lại vui vẻ khi biết hai người bọn họ không liên hôn?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1331


Chương 1331

Rốt cuộc cô đang vui mừng vì điều gì?

Càng nghĩ càng loạn, càng cảm thấy khó chịu.

Bạch Dương đặt cây bút trong tay xuống, day day má, cố ép mình bình tĩnh rồi mới lên tiếng: “Cô vào lấy tài liệu à?”

“Đúng rồi ạ” Trợ lý gật đầu.

Bạch Dương nhắm mắt: ‘Vậy cô lấy đi đi, †ôi muốn yên tĩnh một lúc.”

“Dạ.” Trợ lý không hiểu cô bị làm sao, sao đột nhiên lại trở nên kỳ lạ như thế, sau khi nhìn cô với ánh mắt thắc mắc một lúc, trợ lý bèn ôm tập tư liệu trên bàn rồi đi ra ngoài.

Bạch Dương nghe thấy tiếng đóng cửa mới mở mắt ra, cô vò tóc: “Bạch Dương ơi Bạch Dương, rốt cuộc mày đang làm gì thết”

Cô cứ cảm thấy gần đây mình kỳ lạ lắm, một vài cảm xúc cứ hiện mãi trong đầu óc và trong lòng.

Không tài nào khống chế được.

Nếu cứ tiếp tục như thế, cô cũng không biết bản thân mình sẽ trở nên thế nào!

Vào lúc này, đột nhiên tiếng chuông điện thoại cô reo vang, tạm thời cắt ngang tâm trạng rối bời của Bạch Dương.

Cô hít sâu một hơi, đặt tay xuống, cầm điện thoại lên nhìn thử, nhìn thấy số điện thoại trinh thám mà Lục Khởi gửi cho cô sau khi anh ta đi về không bao lâu, gương mặt cô trở nên nghiêm túc, lập tức bắt máy ngay.

“Alo? Cô Bạch đúng không?” Giọng nói của một người đàn ông vang lên ở đầu dây bên kia.

Đôi môi đỏ thắm của Bạch Dương mấp máy, cô lên tiếng đáp: “Là tôi.”

“Chào cô Bạch, là thế này, hôm qua có vị khách nam nhờ tôi điều tra một người, bảo là chừng nào có kết quả thì nói cho cô hay.

“Đúng thế, bởi thế kết quả thế nào?” Bạch Dương híp mắt, hỏi một cách nghiêm túc.

“Tôi đã điều tra rồi, cô Bạch Viện đến Hải thành vào mấy ngày trước, sau đó luôn ở trong khách sạn Tân Hải suốt một ngày, đến hôm qua mới ra khỏi khách sạn, đến tập đoàn Thiên Thịnh, dạo một vòng quanh khu vực Giang Tân rồi mới về lại khách sạn, sau đó cô ta chưa từng đặt chân ra ngoài lần nào nữa.” Trinh thám nói rõ kết quả điều tra cho cô biết.

Sau khi nghe thấy thế, Bạch Dương nhíu mày: “Không ra khỏi khách sạn à?”

“Đúng thế?” Trinh thám gật đầu.

Bạch Dương rũ mắt, gương mặt trở nên xa xăm.

Không đúng, tính cách của Bạch Viện không giống như thế.

Bạch Viện ấy à, nói dễ nghe một chút là hiếu động hoạt bát, còn nói khó nghe hơn lại chính là chỉ biết gây chuyện, không ở yên trong nhà được.

Bởi thế với những gì cô biết về Bạch Viện, chắc chắn Bạch Viện không đời nào chịu ở trong khách sạn lâu như thế mà chẳng 2/1 bước chân ra ngoài.

Ngoại trừ điều ấy ra, những nơi Bạch Viện đã đi ngày hôm nay chính là tập đoàn Thiên Thịnh và biệt thự khi trước của nhà họ Bạch.

Không thể nào có chuyện Bạch Viện về Hải Thành mà chỉ đi đến hai chỗ này thôi được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1332


Chương 1332

Bạch Dương vừa ngẫm nghĩ vừa híp mắt mà hỏi: “Anh có thể điều tra xem cô ta làm gì trong khách sạn được không?”

“Sợ rằng không thể, tính bảo mật của khách sạn Tân Hải khá cao, nếu như cô ta không ra ngoài thì tôi cũng không tài nào nắm rõ cô ta đang làm gì.” Trinh thám lắc đầu đáp lại.

Bạch Dương không hề tỏ ra thất vọng, bởi vì cô đã đoán được kết quả này rồi.

Chỉ hỏi thử cược vận may mà thôi, lỡ như có thể thì sao?

Cho dù thật sự không tài nào biết nổi thì cô cũng đâu có tổn thất gì đâu.

“Không điều tra được cô ta đang làm gì nhưng chắc anh cũng điều tra được hành trình lưu trú của cô ta nhỉ?” Bạch Dương nói.

Trình thám đáp: “Hiển nhiên là có thể.”

“Thế thì tốt, tôi muốn biết cô ấy ở một mình hay là hai người ở chung?”

“Ở một mình, tôi đã điều tra nhật ký lưu trú của cô ấy, chỉ có một mình mà thôi, hơn nữa mấy ngày nay, ngoại trừ nhân viên khách sạn cũng không thấy bất kỳ ai đi vào trong phòng của cô ấy.” Trinh thám đáp.

Ánh mắt của Bạch Dương toát ra vẻ bất ngờ.

Sao lại thế?

Lý Tú Chi không đi chung hay sao?

Lúc Bạch Dương cảm thấy ngờ vực, trinh thám lại lên tiếng: “Cô Bạch, ngoài việc đó ra, tôi còn điều tra được một việc, sáng ngày hôm nay Bạch Viện nhờ nhân viên khách sạn mua vé máy bay cho mình.”

“Mua vé?” Bạch Dương nghiêng người về trước: “Cô ta muốn rời khỏi Hải thành ư?”

“Đúng thế.” Trinh thám đáp: “Lúc nhân viên trở lại, tôi cố ý đến hỏi thăm thông †in, Bạch Viện nhờ canh ta mua vé bốn giờ chiều nay đến nước M”“

“Nước M..” Đôi môi đỏ của Bạch Dương mấp máy, cô thầm thì hai chữ này rồi mới ngẩng đầu lên: “Tôi biết rồi, anh vất vả quá, lát nữa tôi sẽ thanh toán số tiền còn lại cho anh.”

“Cảm ơn cô Bạch.”

Bạch Dương ngắt máy, bỏ điện thoại xuống bàn làm việc rồi dựa lưng vào ghế, cô khép hờ mắt, bắt đầu suy ngHĩ.

Cô đang nghĩ, Bạch Viện làm như thế để làm gì?

Đột nhiên quay về, chỉ ở khách sạn ba ngày, giữa chừng ra ngoài một lần nhưng cũng quanh quẩn ở gần Thiên Thịnh thôi, còn trở về nhà họ Bạch nữa.

Bạch Viện không có chìa khóa của căn biệt thự nên chắc chẳn chẳng vào trong được, bởi thế cùng lắm là đi loanh quanh bên ngoài, sau khi ở đó một lúc bèn trở về khsch sạn, hôm nay lại chuẩn bị xuất ngoại.

Nghe có vẻ như Bạch Viện nhớ nhà, nhớ quê hương nên mới về thăm, có điều cô biết, chắc chắn Bạch Viện không phải người như vậy.

Bởi thế Bạch Viện về đây là có mục đích gì đó.

Nhưng Bạch Viện giữ kín mục đích ấy, khiến cho cô chẳng tài nào đoán nổi.

Nhưng cho dù mục đích của cô ta là gì đi chăng nữa thì cô cũng không thể lơ là cảnh giác được.

Bạch Dương lại cầm điện thoại lên nhắn tin cho Lục Khởi, được rồi, tôi biết rồi, anh đừng kể cho em nghe chuyện cúa Phó Kình Hiên nữa, em không muốn biết, thế nhé, em đang bận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1333


Chương 1333

Trong phòng riêng, Lục Khởi nhìn thấy tin nhắn của Bạch Dương, anh ta nhếch miệng cười, bắt đầu gõ tin nhắn đáp lại: Rồi rồi rồi, anh không gửi nữa, em làm việc đi.

Sau khi nhắn xong, anh ta bèn bấm gửi.

Đợi đến khi gửi tin thành công rồi, anh ta mới cất điện thoại đi, ngẩng đầu quan sát tất cả mọi người trong phòng.

Nhìn thấy Phó Kình Hiên bàn luận sôi nổi với các vị lãnh đạo cao cấp, anh ta bĩu môi.

Mặc dù rất ghét người này nhưng anh ta không thể không thừa nhận Phó Kình Hiên là một người hết sức ưu tú, anh ta có cố đến đâu cũng không thể bằng được.

Bọn họ là người trong cùng một giới, không bàn đến gia thế, chỉ đọ năng lực thôi thì Phó Kình Hiên cũng là người đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Có thể nói rằng, những người như bọn họ đã bị Phó Kình Hiên đả kích từ nhỏ đến lớn.

Bởi vì Phó Kình Hiên quá tài ba nên bọn họ luôn bị ba mẹ mình đem ra so sánh với anh †a, nhưng lần nào cũng thất bại thảm bại, không chiếm được thế thượng phong bao giờ.

Cũng chính vì thế, những người như bọn họ, ngoại trừ Trình Minh Viễn và Lâm Diệc Hàng ra, đều chẳng có ai thích Phó Kình Hiên.

Nhưng không thích thì vẫn phải thừa nhận sự tài ba của Phó Kình Hiên, anh ta cũng như thế Bởi thế sáu năm trước, lúc biết tin Phó Kình Hiên và Bạch Dương kết hôn, mặc dù anh ta cảm thấy hơi khó chịu nhưng không phải là không thể chấp nhận, anh ta yêu cô nhưng càng hy vọng cô được hạnh phúc.

Bởi vì anh ta cảm thấy Phó Kình Hiên giỏi giang hơn mình, thích hợp với cô hơn, càng xứng làm chồng cô hơn.

Nhưng kết quả cái tên Phó Kình Hiên thối tha này lại phụ lòng kỳ vọng của anh ta, về phương diện tình cảm, Phó Kình Hiên lại là một tên mù, không biết tốt xấu, làm lỡ làng người trong lòng của anh ta suốt sáu năm ròng.

Càng nghĩ càng tức, Lục Khởi không khởi trừng mắt nhìn Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên cũng cảm nhận được, anh khẽ nhíu mày, quay đầu sang nhìn Lục Khởi.

Lục Khởi liếc xéo: “Nhìn gì mà nhìn?”

Phó Kình Hiên nhíu mày càng sâu hơn, rồi sau đó mới quay đầu lại nhìn người đàn ông nước ngoài ở trước mặt mình: “Mời nói tiếp”

Người ở phía đối diện nhận được tín hiệu từ phía anh, tất nhiên lại tiếp tục đề tài ban nãy.

Chừng một tiếng sau, buổi tiệc cuối cùng cũng kết thúc.

Phó Kình Hiên và những vị lãnh đạo cao cấp người nước ngoài này bàn xong vấn đề đầu tư hạng mục mới, hai bên đều rất hài lòng, bèn mở tiệc rượu chúc mừng.

Đến khi cơm no rượu say thì trời đã tối.

Những vị lãnh đạo người nước ngoài đều lưu trú ở khách sạn này, chỉ có bốn người Phó Kình Hiên và Lục Khởi đi về mà thôi.

Phó Kình Hiên không quan tâm đến Trương Lị Lị, anh đi thẳng ra ngoài.

Lục Khởi dẫn thư ký Đồng theo sau, nhìn thấy cảnh tượng này, anh ta đằng hắng hai tiếng: “Phó Kình Hiên đối xử lạnh nhạt với bạn nữ của mình thật, nếu không muốn cô Trương Lị Lị làm bạn đồng hành của mình thì mời cô ta theo làm gì?”

“Tôi cũng không hiểu nổi.” Thư ký Đồng lắc đầu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom