Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

Chương 100: Ngày bình yên


Sau khi nghỉ ngơi được một lát hắn bế Shigure lên và lấy khăn tắm phủ lên người cô rồi ôm cô trở về phòng ngủ chờ bà chủ mang đồ ăn sáng lên.

Cũng may là nhà trọ này ngoài hắn và Shigure ra thì không có vị khách nào khác cộng thêm hai vợ chồng chủ nhà trọ đã già lắm rồi, nếu không động tĩnh của hắn và Shigure ở trong hồ nước nóng sáng nay lớn như vậy chắc chắn bị người khác nghe thấy.

Sau khi ăn sáng bọn hắn bắt đầu đi tới ga tàu điện để chuẩn bị về nhà, Shigure đã được hắn cho uống vài bình Hp nên thể lực và "vết thương" lúc sáng nay đã khỏi hẳn rồi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến đi lại.

..............

Vài ngày sau khi cuộc săn kiếm kết thúc, hắn lại tiếp tục việc luyện tập của mình như mọi khi. Còn về chuyện của hắn và Shigure thì hắn vẫn không để lộ ra cho mấy vị sư phụ biết mà chỉ nói cho Miu biết mà thôi. Nếu chuyện này mà vỡ lở ra thì chắc chắn Akisame-sensei sẽ khiến cho hắn sống dở chết dở cho mà xem, dù sao ông ấy cũng có thể coi là một nửa cha nuôi của Shigure, thậm chí đến cái tên Shigure cũng là do Akisame đặt cho cô cơ mà.

Hôm nay là ngày đầu của buổi cắm trại dành riêng cho học sinh năm 2 trường Kouryou. Bây giờ hắn và mọi người đang ở trên bãi biển, hắn mặc chiếc quần bơi tam giác của trường để lộ ra cơ bắp rắn chắc của mình. Nếu so sánh với tên Boris Ivanov hay Ethan Stanley thì hắn trông có vẻ khá gầy gò nhưng giống với Akisame, các cơ bắp của hắn hầu hết là cơ bắp hồng (Pink Muscle) loại cơ bắp có cả sức mạnh và sức bền. Nếu kiên trì theo phương pháp luyện tập của Akisame thì cơ bắp toàn thân hắn sẽ được chuyển thành cơ bắp hồng và cơ thể hắn sẽ không có một chút cơ bắp thừa nào.

Với một thân cơ bắp rắn chắc như thép, một thân cao tới 180cm và một khuôn mặt không phải là hot boy đẹp trai rạng ngời nhưng cũng thuộc diện đẹp trai và những nét đẹp trai thiên về vẻ nam tinh thì hắn được nhiều cô gái chú ý tới hơn hai tên vận động viên thể hình đó nhiều.

Bây giờ thì Rachel đang mặc một bộ bikini màu trắng chứ không phải đồng phục bơi của trường như mấy cô gái khác nên thu hút hầu như mọi ánh mắt của mấy tên con trai về phía mình.

Thấy hắn đang đi tới Rachel liền chạy tới ôm lấy cánh tay và hôn lên má hắn.

- Honey, anh thay đồ xong rồi à, anh thấy em mặc bộ đồ này có đẹp không - Rachel xoay một vòng cho hắn xem.

- Đẹp lắm, em mặc gì cũng đẹp hết - hắn lại gần nói thầm bên tai cô - đặc biệt lúc không mặc gì là em đẹp nhất đó.

Rachel được hắn khen thì cười rạng rỡ và khi nghe được vế sau thì khuôn mặt trở nên ửng hồng, ánh mắt toát lên vẻ khao khát. Kể từ khi hắn bắt Rachel thàn công thì bản tính thích sự chú ý cỉa Rachel không hề thay đổi nhưng bây giờ sự chú ý của hắn mới là thứ Rachel quan tâm đến nhất, cô luôn muốn hắn chú ý đến mình.

Hắn vòng tay qua và ôm Rachel vào lòng và nhìn về phía ngoài biển. Trường Kouryou khá thoáng về vấn đề học hành và yêu đương nên mặc dù đang có sự có mặt của giáo viên nhưng hắn vẫn công khai thân mật với Rachel mà không sợ bị trách phạt (những trường học bên Nhật thường rất nghiêm khắc về vấn đề yêu đương ở học đường, không nên vì những bộ truyện Romance của Nhật mà hiểu lầm, dám thể hiện tình cảm mà để giáo viên bắt gặp là đình chỉ học gọi phụ huynh như chơi đấy).

Phía ngoài bờ biển Miu đang bơi lội và nhảy lên khỏi mặt nước biển như những chú cá heo vậy. Bộ đồ bơi của trường cũng không thể giấu đi cơ thể gợi cảm của Miu được.

Miu vui đùa một lúc rồi lên bờ nghỉ ngơi. Cô bé đi tới phía hắn, lúc này dưới sự yêu cầu của hắn Miu đã không còn tết tóc và đeo kính tới trường nữa rồi mà để tóc xõa ra sau lưng. Những sợi tóc ướt được Miu dùng tay gạt sang một bên cộng thêm nốt ruồi mỹ nhân ở dưới đuôi mắt trái khiến cô bé có một vẻ quyến rũ lạ thường.

Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên môi Miu rồi ôm cô vào lòng, tay kia vẫn ôm lấy Rachel khiến cho mấy tên gia súc ở xung quanh nghiến răng nghiến lợi khi nhìn thấy cảnh này. May mà thế giới này không tồn tại phép thuật nếu không thì chắc hắn đã dính vài tá cái nguyền rủa rồi.

Buổi chiều hôm đó hắn tham gia cuộc thi bơi lội do giáo viên tổ chức, mặc dù không bơi thường xuyên nhưng với chỉ số cao vượt trội cộng thêm kỹ thuật Noshi (kỹ thuật bơi cổ truyền của Nhật) do Shigure dạy nên hắn dễ dàng vượt qua Boris và Ethan để đạt được giải nhất còn 2 tên kia lần lượt là giải 2 và 3.

Tối hôm đó bọn họ di chuyển và cắm trại ở một nơi gần đó để chuẩn bị cho chuyến leo núi vào sáng hôm sau.

Hắn đang ngồi cạnh một đống lửa trại há miệng ăn từng miếng cơm cà ri mà Miu và Rachel dùng thìa bón cho hắn thì bỗng hắn quay lại đằng sau nhìn một chút nói:

- Tôi nghĩ cậu nên hủy bỏ chiến dịch lần này đi, nếu cậu không tập hợp đủ các đệ tử của Yomi được cử đến lần này thì không thể đánh bại tôi được đâu.

Tên Boris đang nấp đằng sau căn nhà gỗ thấy mình bị phát hiện thì giật mình bỏ trốn. Hắn biết Yami cử mấy tên đệ tử đến là để mấy tên này hợp sức lại đánh bại hắn nhưng những kẻ đi theo Satsujinken thường thích hoạt động đơn độc mà không đi theo nhóm nên việc để bọn chúng hợp tác là gần như bất khả thi.

Từ sau khi hắn đi săn kiếm trở về thì tên Tirawit Koukin không biết tại sao lại không đến trường nữa cộng thêm Rachel giờ đã thuộc về hắn rồi nên trong số 5 người được gửi đến chỉ còn lại 3. 3 tên đệ tử mà muốn đánh bại một vĩ nhân toàn năng như hắn thì hiển nhiên là hi vọng viển vông mà thôi.

--
 
Chương 101: Tập kích


Sáng hôm sau, trong chuyến leo núi thì hắn đi trong nhóm học sinh bình thường mà không đi cùng mọi người mà bảo Miu và Rachel phân ra để bảo vệ mọi người vì hắn biết tên Boris sẽ không vì một câu nói của hắn mà không chấp hành mệnh lệnh.

Quả nhiên sau khi xuất phát hắn phát hiện một số tên nước ngoài lạ mặt xuất hiện trong vùng kiểm soát của hắn. Hắn lập tức biến mất khỏi dòng người đang đi lên núi.

Lúc này ba tên đội mũ len đang tiếp cận những học sinh và lấy từ trong túi ra một cuộn dây thép, chúng muốn thắt cổ tên học sinh kia. Tên này vừa bước tới gần định ra tay thì cảm thấy có gì đó là lạ, hắn liền quay lại nhìn về phía sau thì không biết hai tên đi cùng mình đã biến mất từ lúc nào.

Tên này vừa định phản ứng thì cảm thấy có một bàn tay bóp lấy cổ của mình rồi lập tức mất đi tri giác.

Hắn sau khi bí mật hạ gục ba tên này thì trói chúng vào một gốc cây trong một góc khá khuất để đảm bảo học sinh không tìm thấy ba tên này.

Ở một nơi khác trên dãy núi, một tốp các học sinh có thể lực yếu bị tụt lại phía sau. Từ trong lùm cây có vài bóng người chui ra muốn lao tới mấy tên học sinh thì hai bóng người xuất hiện.

- Bốp!! Bốp!! - mấy tên này lập tức bị đánh lui lại.

- Hừ, các ngươi có biết vì các ngươi mà hôm nay ta không được ở bên cạnh Honey không hả - một giọng nói đầy tức giận vang lên.

- Hai người... là Rachel và Ethan đúng không, chúng tôi chỉ làm theo lệnh của ngài Gaidar mà thôi - mấy tên lính nhận ra 2 người nói.

- A, thì ra là người của sư phụ của Boris sao - Rachel tỏ vẻ kinh ngạc - xin lỗi tôi chỉ phản ứng theo bản năng khi cảm nhận được sát khí thôi.

Mấy tên này thấy Rachel nhường đường thì đi tiếp nhưng khi đi ngang qua mặt 2 chị em Rachel thì hai người họ bất ngờ tấn công.

- Hừ, các ngươi tưởng ta sẽ nói vậy sao - Rachel vẻ mặt tức giận nói - ngươi có biết cả ngày hôm nay ta không được Honey chú ý tới trong lòng ta bức bối khó chịu như thế nào không.

...............

Những tốp học sinh đã được mấy người bọn hắn chia nhau bảo vệ, mấy người đi cùng giáo viên cũng được Tanimoto canh chừng thêm vào Ma sư phụ Apachai và Shigure đang dọn dẹp ở vòng ngoài thì chuyến leo núi ngày hôm nay đã an toàn rồi. Giờ chính là lúc trừng phạt tên Boris kia vì tội không nghe lời hắn.

- Cậu đã phớt lờ lời cảnh cáo của tôi mà đã có ý định động đến những người bình thường này - giờ hắn đang đứng đối diện với tên Boris ở cạnh bờ sông.

- Mệnh lệnh là tuyệt đối - tên Boris vẫn cố chấp nói.

- Xem ra cậu vẫn chưa tỉnh táo lại đúng không, vậy thì để tôi đánh cho tới khi cậu tỉnh thì thôi.

- Hây - tên Boris lao tới định bắt lấy chân hắn nhưng lại bị hắn dùng tay gạt ra.

- Đòn khóa khớp của Sambo à, khá đấy, có điều đỉnh cao của các đòn khóa là thuộc về Jujitsu cơ.

Hắn lập tức chặt vào vai tên Boris khiến cho khớp vai của tên này bị lệch ra.

- Hự... - Boris đùng tay tự chỉnh lại khớp vai cho mình sau đó lại xông lên.

- Kiền trì thật đấy... hả... - đang nói thì hắn cảm thấy có gì đó đang từ trên vách núi rơi xuống. Là Ono-sensei, một giáo viên mới vào nghề không được bao lâu.

- Mugen Seiseikaki!!

Hắn tóm lấy tên Boris quật xuống đất liên tục khiến cho tên này ngất đi sau đó đạp lên các vách núi nhảy lên đỡ lấy Ono-sensei.

Ono-sensei tưởng rằng mình đã bị rơi xuống vách núi nhưng lại cảm thấy có ai đó đỡ lấy mình, cô hơi mở mắt ra thì nhìn thấy khuôn mặt của hắn dưới ánh mặt trời, lúc này hắn vẫn đang bế cô trên tay.

- Hoàng tử... - Ono-sensei nhìn hắn với ánh mắt say đắm.

Ting, độ hảo cảm của Kyouko Ono tăng lên 90 điểm.

Hử, đổ rồi à, xem ra hắn phải làm anh hùng cứu mỹ nhân nhiều hơn nữa mới được. Kyouko Ono năm nay 28 tuổi, mới đi dạy học được vài năm gần đây, tính cách ngốc nghếch mau nước mắt, khuôn mặt thuộc loại dễ thương, yếu đuối.

- Bắt Pet Kyouko Ono - trông cô ấy cũng xinh đấy chứ, gì chứ gái thì càng nhiều càng tốt, hắn không ngại chút nào.

Ting, bạn bắt Pet Kyouko Ono thành công, độ trung thành hiện tại là 80.

- Kyouko, để anh đưa em lên trên đó nhé - hắn nói.

- Vâng ạ - Kyouko mỉm cười đáp.

Hắn ôm Kyouko nhảy lên vách đá và trở về chỗ ban nãy trước khi cô ấy rơi xuống.

- Em hãy đi trước đi, để anh đi tìm mọi người - hắn cúi xuống hôn môi Kyouko một cái rồi biến mất. Kyouko thì lại tung tăng vui vẻ đi tiếp, chẳng có gì là ngại ngùng khi hôn nhau với học sinh của mình cả.

Sau buổi leo núi hôm đó thì mọi người được hoạt động tự do nên hắn cùng Miu và Rachel xuống bờ biển để vui chơi.

Ngay ngày hôm sau Boris Ivanov đã trở về nước Nga và mấy vị sư phụ kể cho hắn rằng sư phụ của Boris, Alexander Gaidar sau khi bị Akisame đánh bại thì đã bị nhốt vào Big Lock, nhà tù đặc biệt được dựng lên để nhốt các vĩ nhân. Như vậy, số lượng thành viên của Yomi trong trường chỉ còn lại 3 người.

-
 
Chương 102: Thiên tài


- Cạch!!

- Trời ạ, bao vây sao... tôi thua rồi - một người đàn ông trung niên cúi đầu nhìn xuống bàn cờ nói.

- Thật sao, ngay cả kiện tướng của trường thầy Shinozaki mà cũng thua - mấy tên học sinh đứng sau kinh ngạc.

- Chẳng có gì đặc biệt hết - ngồi phía đối diện, một cô bé 13-14 tuổi mặt không cảm xúc nói.

Chikage đang chuẩn bị đứng dậy để đi mua bữa trưa thì một giọng nói vang lên.

- Quân cánh phải chết hết rồi à - người này đi tới cầm lấy một quân cờ trắng và đặt xuống bàn cờ - nếu đã thua thì tại sao không liều một chút đi.

- Ồ, nước cờ này tuyệt quá, quân đen bắt buộc phải quay về phòng thủ vùng trung tâm mà không thể giết cánh phải nữa - mấy người đứng xung quanh kinh ngạc ồ lên.

Chikage mặt không hề thay đổi mà cầm lên một quân cờ đen đặt xuống bàn cờ. Hắn ngồi xuống chiếc ghế mà thầy Shinozaki vừa nhường ra và tiếp tục đặt cờ xuống. Hắn và Chikage đánh khá lâu và sau khi thu quan xong thì bọn họ tính điểm.

- Trắng 66 mục (Moku) và đen là 71 mục.

- Ồ, anh thua rồi nè, em quả nhiên là thiên tài đấy nhỉ, dù cố gắng thế nào anh cũng không thể thắng được - hắn cười và đứng dậy bỏ đi.

Chikage nhìn theo bóng lưng hắn một chút rồi quay đi, có vẻ cô bé đã hết hứng thú với hắn rồi.

- A, tôi nhớ ra rồi - bỗng nhiên thầy Shinozaki đang đứng xem thốt lên - thêm cả điểm cộng nữa thì trắng phải là 71.5 mục chứ, vậy thì là... thắng nửa mục sao...

Theo luật cờ vây, trắng đi sau bị bất lợi nên được cộng thêm 5.5 mục sau khi thu quan. Khi nãy do tập trung xem hắn và Chikage đấu nên họ đã quên mất điều này.

Chikage nghe thấy vậy thì lập tức quay lại nhìn về phía hắn. Lúc này hắn đã đi khuất bóng rồi, toàn thân Chikage tỏa ra khí rất mạnh, đôi mắt toát ra chiến ý.

................

Buổi chiều hôm đó hắn đang ôm Takashima Chihiro ngồi ở sân sau của trường. Takashima Chihiro là hội trưởng câu lạc bộ thể dục dụng cụ của Miu, cô bé là tài năng nổi bật nhất trong câu lạc bộ này (trước khi Miu đến).

Từ sau khi chinh phục được Miu thì dã tâm của hắn ngày càng thên bành trướng, chỉ cần thấy gái đẹp là hắn muốn bắt làm Pet. Thậm chí hắn còn bắt Kyouko Ono, một giáo viên của trường thì không có lý nào hắn lại bỏ qua một người xinh đẹp như Chihiro.

Khi hắn và Chihiro đang ngồi thì một giọng nói vang lên.

- Thì ra anh ngồi ở đây - Chikage tới gần nói.

Quay lại nhìn Chikage, hắn đã phát hiện ra ngay khi cô bé lại gần hắn. Hắn quay sang bảo Chihiro đi trước nên cô xách túi đi tới câu lạc bộ thể dục dụng cụ.

- Ồ Chikage đấy à, em tìm anh có việc gì không.

- Ván cờ lần trước, tôi đã thua rồi nhưng lần tới khi quyết đấu võ thuật, chúng tôi sẽ không thua đâu - nói xong cô bé định bỏ đi.

- Em tới đây chỉ để nói vậy thôi sao - hắn gọi Chikage lại - anh có cái này ngon lắm nè.

Một miếng bánh sô cô la xuất hiện trên tay hắn khiến cho Chikage nhìn về tay hắn với vẻ mặt trẻ con nhưng ngay sau đó lại trở về với khuôn mặt vô cảm.

Hắn thấy vậy thì cười, hắn thừa biết điểm yếu của Chikage chính là đồ ngọt. Chế độ luyện tập của Kushinada Mikumo sư phụ của Chikage yêu cầu đồ ăn toàn đường. Với chế độ ăn mất cân bằng này, bà ta lại có thể duy trì được cơ thể và dung mạo của một cô gái hơn 20 tuổi trong khi tuổi thật của bà ta không hề kém gì trưởng lão.

- A nào, yên tâm đây chỉ là một miếng bánh thông thường thôi - hắn lấy ra một chiếc thìa mà đút cho Chikage ăn.

Không thể cưỡng lại sức lôi cuốn của chiếc bánh, Chikage há miệng ra ăn lấy mẩu bánh mà hắn đút. Lập tức khuôn mặt của cô bé lại trở về với mode trẻ em, hai tay ôm lấy má mà nhai mẩu bánh.

- Ngon không - hắn hỏi thì cô bé gật đầu lia lịa - ngon thì ăn miếng nữa nào.

Hắc hắc, miếng bánh này hắn mua từ trong Shop tích lũy ra với giá 1 điểm, có nghĩa là một miếng bánh bé tí này có giá 100 USD đấy, không ngon mới là lạ.

Sau khi ăn được vài miếng thì Chikage bị hắn ôm vào lòng, cô bé ngồi trên đùi hắn và tiếp tục ăn miếng bánh một cách ngon lành.

- Nếu em thích thì lần sau anh sẽ mua nữa cho em, còn có rất nhiều món bánh ngọt khác rất ngon đấy.

Ting, độ hảo cảm của Kushinada Chikage tăng lên 80.

He he, trẻ con dễ dụ thật đấy, may mà cơ thể hắn chỉ 15 tuổi thôi, nếu là 22 tuổi giống trước khi sống lại thì hắn đã bị đưa đi bóc lịch về tội dụ dỗ trẻ em rồi.

Ôm lấy cô bé vào lòng hắn thử quan sát cơ thể của Chikage, không nên hiểu lầm, hắn chỉ muốn kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô bé thôi.

Cơ thể của Chikage có cấu tạo rất lạ, cơ bắp yếu ớt giống như một người bị bệnh bẩm sinh nhưng nó lại có độ dẻo dai đến bất ngờ. Phương pháp luyện tập của Kushinada Mikumo đã tái cơ cấu lại cơ thể của Chikage, khiến cho hoạt tính của cơ bắp tăng lên cao nhờ đó mà duy trì tuổi trẻ.

Phương pháp này có phần giống với Âm Phong Ấn của Tsunade, chỉ khác là Tsunade sử dụng Chakra để duy trì hoạt tính của cơ thể nên khi sử dụng Chakra quá độ sẽ khiến cô già đi về đúng tuổi thật của mình còn Mikumo thì lại không bị như vậy.

Mặc dù nhìn thì có vẻ phương pháp của Mikumo là vượt trội hơn nhưng nó lại phải tái thiết lập lại tế bào của cơ thể, điều này là hoàn toàn trái với tự nhiên không giống như việc sử dụng Âm Phong Ấn.

Hắn có thể nhìn thấy những phần bị thiếu đi bên trong cơ thể của Chikage.

- [Holy Light]

Một luồng ánh sáng tỏa ra từ trên tay hắn bao trùm lấy cơ thể Chikage, luồng ánh sáng này đi vào chữa trị và tái tạo lại những tế bào khuyết thiếu của cơ thể.

Sau một lát hắn đã chữa trị xong và thu bàn tay lại. Chikage quay lại nhìn hắn với ánh mắt ngạc nhiên.

- Phương pháp tập luyện của em đã để lại những vết thương trong cơ thể, anh đã giúp em chưa trị rồi, sau này em nên chú ý đến thân thể mình một chút không nên quá sức - hắn xoa đầu Chikage nói.

Ting, độ hảo cảm của Kushinada Chikage tăng lên 95 điểm.

Cơ thể của Chikage giờ đã khỏe mạnh hơn nhiều, lúc trước do việc tế bào lão hóa bị làm chậm lại cũng đồng nghĩa với việc sự phát triển của tế bào cũng bị làm chậm theo nên trông Chikage có vẻ nhỏ hơn so với những cô bé 13 tuổi khác, nhưng từ nay về sau cơ thể của Chikage sẽ có thể phát triển hoàn toàn bình thường.

-
 
Chương 103: Kushinada Mikumo


- Ủa cô bé này là ai vậy chồng - Miu hỏi.

Bây giờ hắn đang ngồi ăn trưa ở trên sân thượng với Miu, Rachel, Kisara và Chikage giờ đang ngồi trong lòng hắn câm một đĩa bánh ngọt mà ăn.

- Đây là Kushinada Chikage, là một thành viên của Yomi giống như Rachel - hắn nói, hắn đã bắt Chikage làm Pet nên mấy người Miu hoàn toàn không có ác cảm gì với cô bé.

Mặc dù hắn đã bắt khá nhiều người nhưng cõ lẽ Chikage mới là con Pet đúng nghĩa đầu tiên của hắn. Thích ngồi trong lòng hắn, thích được hắn đút bánh ngọt cho ăn, thích được hắn xoa đầu, giống hệt một con thú cưng vậy.

- Onii-chan... - Chikage gọi, hắn đã bảo cô bé gọi như vậy vì cô bé cũng bằng tuổi Honoka, em gái hắn.

- Sao vậy Chikage - hắn thấy cô bé gọi thì cúi xuống hỏi.

- Sư phụ của em muốn gặp Onii-chan - Chikage ngửa đầu lên nói.

Sư phụ? Kushinada Mikumo? Bà ta muốn gặp hắn làm gì?

- Có lẽ nào là một cái bẫy không - Miu lo lắng nói.

- Sư phụ em nói chỉ muốn gặp Onii-chan mà thôi, sẽ không có ai ngoài bà ấy đâu.

- Ừm, vậy thì được, anh sẽ đi gặp sư phụ em - hắn thấy Miu và Kisara vẫn lo lắng thì nói thêm - đừng lo, bà ta chắc sẽ không ra tay với anh đâu, mà nếu như đó có là cái bẫy thật thì nếu như anh muốn chạy cũng chẳng ai giữ anh lại được đâu.

Quả thật nếu hắn muốn trốn thì quá đơn giản, phép tàng hình, teleport.. thiếu thì cách để hắn chạy.

--

Buổi chiều hôm đó hắn đi cùng với Chikage đi gặp sư phụ của cô bé. Ngày mai đã là cuối tuần rồi nên hắn đã dặn Miu bảo lại với mấy vị sư phụ là hắn trở về nhà một vài ngày và cũng đã bảo cô dặn dò luôn cả Honoka không để cô bé nói lung tung làm lộ ra chuyện này.

Hắn cùng Chikage bắt tàu điện tới một ngôi làng nhỏ cách nơi hắn sống khoảng 2 tiếng đi tàu điện và đi lên một ngôi đền phía trên ngọn núi.

Ngôi đền này rất lớn, mặc dù trông hơi cũ nhưng những tấm gỗ vẫn còn rất rắn chắc, không hề bị mục nát chút nào.

Hắn và Chikage đi vào bên trong ngôi đền thì thấy một người phụ nữ khoảng hơn 20 tuổi đang ngồi ở giữa sảnh. Cô ta mặc một chiếc áo Kimono mỏng để lộ ra bộ ngực đồ sộ của mình và một chiếc Hakama màu đỏ trông giống trang phục của một Miko (巫女: Vu nữ)

- Cậu chính là Shirahama Kenichi, đệ tử của Lương Sơn Bạc - cô gái mở miệng nói.

- Đúng vậy chính là tôi, còn chị chính là sư phụ của Chikage sao - hắn thừa biết đây chính là Kushinada Mikumo nhưng vẫn giả vờ không biết.

- Chị à... cậu gọi như vậy cũng được - Mikumo thấy hắn gọi như vậy thì sắc mặt vẫn không thay đổi nói - ta là Kushinada Mikumo Sắc quyền của Nhất ảnh cửu quyền của Yami và cũng là sư phụ của Chikage, mấy ngày trước khi Chikage luyện tập ta đã phát hiện cơ thể của con bé đã khác trước rất nhiều... phải nói là, nó hoàn hảo hơn trước nhiều.

Mikumo nhìn chằm chằm vào mắt hắn nói:

- Có phải cậu chính là người đã làm điều này không - Mikumo tỏa ra luồng khí đáng sợ, nó mạnh hơn hẳn các vị sư phụ nhưng vẫn chưa thể mạnh bằng trưởng lão được.

Kushinada Mikumo Lv 59

Bà ta chỉ mới Lv 59, mặc dù là đỉnh cao của đẳng cấp đại vĩ nhân cao cấp nhưng vẫn chưa thể bước vào đẳng cấp vĩ nhân truyền thuyết như trưởng lão được.

- Đúng vậy chính là tôi - hắn cười nói.

Bây giờ thì hắn đã biết mục đích của bà ta rồi, bà ta muốn hắn cải tạo lại cơ thể của bà ta để nó trở nên hoàn hảo giống như Chikage, như vậy bà ta sẽ có thể bước vào đẳng cấp vĩ nhân truyền thuyết.

- Cậu đã làm như thế nào... hãy dạy cho ta, ta sẽ cho cậu mọi thứ cậu muốn!!!

Quả nhiên không ngoài dự đoán, bà ta muốn biết cách cải tạo thân thể của hắn.

- Tại sao tôi phải làm như vậy chứ, Yami chính là kẻ thù của tôi, giúp kẻ thù trở nên mạnh hơn không phải là một chuyện rất ngu ngốc sao.

- Nếu không nói cho ta biết phương pháp đó thì cậu đừng hòng rời khỏi đây - bà ta tỏa ra sát khí nói.

- Bà chị có thể thử xem - hắn bỗng nhiên [Teleport] ra sau lưng khiến bà ta giật mình quay lại.

- Sao ngươi... sao một tên vĩ nhân tầm thường lại có thể nhanh đến như vậy.

Cho dù là vĩ nhân truyền thuyết như trưởng lão bà ta cũng tự tin mình có thể phần nào bắt kịp được nhưng vừa rồi hắn dịch chuyển quá nhanh, bà ta thậm chí còn không thấy được động tác của hắn.

- Nếu tôi muốn, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể rời khỏi đây, cho nên lời uy hiếp của bà chị chẳng có giá trị chút nào.

-... - im lặng một lúc rồi bà ta mở miệng nói - chỉ cần cậu có thể dạy cho ta phương pháp cải tạo thân thể, ta sẽ làm theo bất cứ yêu cầu nào mà cậu nói, bất kể việc gì cũng được!!

Nghe giọng nói kiên quyết của bà ta thì hắn bất ngờ, có vẻ như tổn thương của việc cải tạo thân thể nghiêm trọng hơn hắn nghĩ nhiều, nó đã trở thành thứ cản trở bà ta đạt tới cảnh giới vĩ nhân truyền thuyết trong suốt nhiều năm nay. Giờ thấy được hi vọng bước tiếp trên con đường võ thuật thì sao bà ta có thể để vụt mất được chứ.

- Được thôi, tôi sẽ giúp chị với một điều kiện - hắn giơ 1 ngón tay lên nói.

- Cậu cứ việc nói, ta sẽ làm mọi thứ để thỏa mãn yêu cầu của cậu.

- Nếu tôi giúp chị cải tạo thân thể thì cơ thể của bà chị phải thuộc về tôi - hắn nói làm Mikumo kinh ngạc - nhìn thấy một mỹ nhân như vậy lại làm tôi không nhịn được mà chiếm lấy chị, nếu chị đồng ý, tôi sẽ giúp chị bước vào đẳng cấp đại vĩ nhân, không chỉ vậy, chị còn có thể có được cuộc sống vĩnh hằng nữa, chị sẽ có cơ hội đạt được tới những đẳng cấp cao hơn như vậy nữa.

- Được, ta đồng ý, nếu cậu giúp ta, ta sẽ hoàn toàn thuộc về cậu - bà ta quỳ xuống trước mặt hắn và cầm lấy tay hắn đưa lên miệng hôn nhẹ bày tỏ sự thuần phục.

Ting, Kushinada Mikuno muốn trở thành người theo đuổi của bạn, bạn có đồng ý không?

Có. Không.

Người theo đuổi, một hệ thống mới sao? Cứ ấn có cái đã.

Ting, Kushinada Mikumo trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 70.

Bạn có thể triệu hồi người theo đuổi để chiến đấu cùng mình hoặc đưa về khu vườn vui vẻ. Nếu người theo đuổi chết đi sẽ được hồi sinh tại khu vườn vui vẻ nhưng sẽ bị giảm 30 độ trung thành.

Ting, bạn có được người theo đuổi đầu tiên, chúc mừng bạn nhận được 1000 điểm thành tựu

Có vẻ như người theo đuổi khác với Pet ở chỗ có thêt gọi ra để chiến đấu à, người theo đuổi sẽ đi theo hắn dưới sự tự nguyện hoặc bị bắt buộc sự nghe lời của người theo đuổi dựa trên độ trung thành giống như Pet vậy. Hắn liền mua một chiếc vòng cổ trái tim từ trong Shop thành tựu và nâng độ trung thành lên max 100 điểm, giờ thì bà ta sẽ tuyệt đối nghe lời hắn.

- Mikumo, đứng dậy đi.

- Vâng, thưa chủ nhân của em.

- Bây giờ ta sẽ tiến hành cải tạo cơ thể của em, hãy cởi quần áo ra đi.

Thương tích của Mikumo nghiêm trọng hơn Chikage nhiều nên hắn phải kiểm tra kỹ lưỡng đã.

-

Chương 103.5 được đăng ở:

 
Chương 104: Phố người Hoa


Hai ngày cuối tuần hắn ở lại ngôi đền đó và ân ái triền miên với Mikumo và Chikage. Đến sáng sớm thứ 2 thì hắn dậy sớm để chuẩn bị tới trường.

Mikumo hầu hạ hắn mặc quần áo sau đó hắn gọi Chikage dậy.

- Dậy thôi nào, để Onii-chan mặc quần áo cho em nhé.

Hắn ôm lấy thân thể trần truồng của Chikage mà bắt đầu mặc quần áo cho cô bé. Từ khi trao lần đầu cho hắn nét trẻ con của Chikage đã dần nhạt đi, tin rằng không bao lâu hắn lại có một con loli ngực bự ở trong nhà rồi.

Sau khi dùng phép thuật chữa trị thân thể cho Mikumo xong thì giờ cô đã đạt đến đẳng cấp tối cao của thế giới này, đẳng cấp vĩ nhân truyền thuyết.

Tên: Kushinada Mikumo

Tuổi: 91

Giới tính: Nữ

Hp: 2170/2170 (Hp regeneration: 21.7/s)

Mp: 860/860 (Mp regeneration: 15.2/s)

Lv 60

STR: 200

AGI: 243

VIT: 207

WIS: 66

INT: 76

LUK: 22

Sắc Quyền, thành viên của Nhất ảnh cửu quyền của Yami

Kỹ năng: Jujitsu, Judo

Toàn bộ thế giới Kenichi thì thể hiện ra ngoài chỉ có tổng cộng 3 người đạt tới đẳng cấp vĩ nhân truyền thuyết mà thôi, giờ thì thêm Mikumo nữa thì là thành 4 người. Mikumo chính là người theo đuổi của hắn còn trưởng lão thì là sư phụ của hắn, như vậy đã có 2 trong số 4 vĩ nhân truyền thuyết đứng về phía hắn rồi.

................

- Apa, "tôi đang giữ con của các người" nghe đây - chuông điện thoại vừa vang lên thì Apachai lập tức chộp lấy nó rồi nói ra câu thoại quen thuộc.

- Apachai-sensei, đừng có trả lời điện thoại như vậy chứ - hắn giật lấy điện thoại từ tay của Apachai nói - Mushi Mushi, Lương Sơn Bạc nghe đây.

- A... giọng nói này... là anh Kenichi sao - đầu bên kia kêu lên một tiếng kinh ngạc.

- Renka, là em hả, em gọi điện có chuyện gì không.

- Đúng rồi, em quên mất, có cha em ở đó không vậy, vì chấp hành mệnh lệnh của cha em đi đón ba tên võ sư Trung Hoa đấu với anh trong giải D of D nên em đang bị người của Bạch Long Hắc Hổ Bang truy sát.

Lần trước trong giải D of D, sau khi 3 tên võ sư sử dụng Thái Cực Quyền, Bát Quái Chưởng và Thiếu Lâm Quyền được Ma Kensei gửi thư giới thiệu tới Hội Phượng Hoàng nhưng nửa đường lại bị mấy tên sát thủ của Bạch Long Hắc Hổ Bang được Hội Tam Hoàng thuê tới ám sát may mà được Renka giải cứu kịp thời nhưng giờ chúng lại cửu những kẻ thuộc đẳng cấp vĩ nhân tới nên Renka gọi điện tới cầu cứu cha mình.

- Cái gì, có kẻ dám truy sát em sao? Em đang ở đâu, anh sẽ đi tới đó bảo vệ em - hắn nghe thấy Renka bị truy sát thì tức giận hỏi.

- Em đang ở nhà hàng của chú Hakubi - Renka nghe thấy hắn quan tâm đến mình như vậy thì vui vẻ nói.

- Được anh sẽ tới ngay.

...............

Hắn dùng skill [Bay] lao thẳng tới khu phố người Hoa, hắn không đi tàu điện vì cảm thấy quá mất thời gian, nếu hắn tới muộn thì Renka có thể sẽ bị thương.

Hắn đậu trên một nóc nhà ở phố người Hoa rồi thu cánh lại và chạy tới nhà hàng của ông chú Hakubi. Vừa đi vào thì hắn đã thấy được Renka và ba tên kia đang ngồi trong nhà hàng.

- Kenichi - thấy hắn tới Renka liền lao vài lòng ôm chầm lấy hắn.

- Renka, em có sao không - hắn kiểm tra thân thể của Renka, sau khi thấy cô bé không bị thương thì mới yên tâm.

- Xì, cô ta có làm sao đâu mà lo lắng dữ vậy - tên dùng Thái Cực Quyền nói.

- Hừ, ba đứa chúng mày chỉ gây thêm phiền phức cho Renka mà thôi, nếu như Renka mà bị thương thì chúng mày bây giờ không còn thở được nữa đâu - hắn tỏa ra sát khí khiến ba tên này lập tức câm miệng.

Bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng sát khí đang tiếp cận nơi này. Hắn lập tức đá bay ba tên này rồi ôm lấy Renka nhảy lùi ra sau.

- Uỳnh!!!

Bức tường của nhà hàng lập tức bị đánh sập, một tên trung niên người Hoa chui qua cái lỗ trên tường đi vào nhà hàng trên tay phải của ông ta cầm một chiếc lồng chim nhỏ.

- Đây là lần đầu ta gặp một vĩ nhân trẻ tuổi như vậy đấy - tên này nói.

- Hắn chính là... - ba tên kia sau khi ngồi dậy thì chỉ vào tên đàn ông trung niên nói - Retsumin Kei, chiến thần tai họa.

- Hừ, ngươi chính là kẻ dám truy sát Renka - hắn rút thanh Kotsurei ra khỏi vỏ nói.

- Đúng vậy, đó là do nó cản trở công việc của ta thôi, ngươi dùng vũ khí à, xem ra ta phải dùng đến hai tay rồi - tên Retsumin đặt chiếc lồng chim lên đầu rồi thủ thế.

Retsumin Kei Lv 47

Cấp vĩ nhân à, cũng thường thôi, bây giờ sức mạnh của hắn dù chưa đạt được đến cấp đại vĩ nhân nhưng cũng đã là đỉnh cao của cấp vĩ nhân rồi muốn hạ tên này cũng chẳng khó khăn gì.

- Kousaka Slash.

Hắn chém về phía tên sát thủ, hắn lập tức nhảy sang bên để né sau đó đấm về phía mạn sườn của hắn.

Kousaka Ryuu: Enbi Tsumujikaze!!

Hắn nhảy lên xoay người để né rồi chém về phía ngực của tên Retsumin. Khi hắn vừa tiếp đất thì ngực tên Retsumin liền hiện ra một vết chém dài, máu phun ra xối xả.

- Không thể... nào - tên Retsumin ôm lấy vết thương nói.

- Với Kenjutsu của trường phái Kousaka thì ngươi chỉ cần dính một đòn thôi là đã mất mạng rồi, may mắn cho ngươi là ta đã tránh chỗ hiểm ra rồi.

Sau khi nghe hắn nói thì tên này đổ gục xuống đất.

- Mạnh quá - ba tên võ sư Trung Hoa kinh ngạc nhìn hắn - sao hắn có thể đạt được cấp độ này khi còn trẻ như vậy.

Sau đó thì ông chú Hakubi trở về và biết được có kẻ cử sát thủ tới muốn giết cháu gái mình thì cực kỳ tức giận và nói sẽ trả thù cho cô bé, Hakubi, tên thật là Ma Ryou (Mã Lương) cũng là mộ đại vĩ nhân giống Ma Kensei, thật tội nghiệp cho kẻ nào chọc giận ông ấy.

Ba tên võ sư kia thì được ông chú Hakubi cho phép ở lại làm việc ở trong nhà hàng của ông và sẽ chịu sự bảo vệ của ông ấy. Còn Renka thì được sự đồng ý của chú Hakubi nên đã chuyển tới học cùng lớp với hắn ở trường.

Nhớ tới những điều chú Hakubi nói với hắn trước khi rời khỏi phố người Hoa hắn lại càng quyết tâm trở nên mạnh hơn.

- Kenichi, cậu là một thiên tài võ thuật, đạt được cấp độ vĩ nhân ở độ tuổi trẻ như thế này, ta không thể nói rằng cậu là người đầu tiên nhưng có thể dám chắc rằng cậu là một trong những thiên tài đỉnh cao nhất của giới võ thuật. Với tài năng như vậy cậu hoàn toàn xứng đáng trở thành con rể của nhà họ Mã (họ Ma đấy), từ giờ ta sẽ giao Renka cho cậu, cậu nhất định phải đối xử tốt với nó.

- Vâng thưa chú Hakubi, cháu nhất định sẽ bảo vệ cô ấy và khiến cô ấy hạnh phúc.

- Được ta tin ở cậu - Hakubi vỗ vai hắn nói.
 
Chương 105: Agaard Jum Sai


- Thủ lĩnh Kenichi - Matsui từ xa chạy tới gọi hắn lại - Chỉ huy Niijima bảo tôi tới thông báo với ngài là có cuộc họp khẩn.

- Được rồi, đi thôi - hắn vẫn ôm eo của Miu nói.

Đã lâu rồi hắn không tới tham dự cuộc họp của Shinpaku rồi, vì biết hắn đang phải chiến đấu với cấp độ vũ nhân nên tên Niijima cũng ít làm phiền tới hắn. Nhưng lần này tên này lại gọi hắn tới tham gia cuộc họp thì xem ra có chuyện quan trọng cần bàn.

- Anh Kenichi - Kisara thấy hắn tới thì chạy ra ôm lấy hắn.

- Em và mọi người luyện tập thế nào rồi - hắn cầm lấy một chiếc khăn sạch lau mồ hôi cho Kisara.

- À mà sao không thấy Kaname đâu vậy, đại học năm nhất thì việc học cũng đâu có nặng lắm - hắn nhìn xung quanh nói, đã lâu rồi hắn vẫn chưa gặp Freya.

- Đó cũng chính là việc mà hôm nay chúng ta cần bàn đến đấy - thấy mọi người khó hiểu thì tên Niijima hô lên - mấy người vào đi.

Từ ngoài cửa xuất hiện 8 bóng người cầm vũ khí xông về phía hắn. Hắn nhẹ nhàng gạt đi các đòn tấn công đó rồi cười nói:

- Mấy em tiến bộ nhiều rồi đấy.

- Cảm ơn Kenichi-sama đã khen ngợi bọn em - Chisato, cô gái cầm Tonfa nói.

Đây là 8 người thuộc tiểu đổi Valkyrie dưới trướng của Freya lần lượt là:

Chisato Ayazaki sử dụng Tonfa.

Reo Usami sử dụng trường côn.

Yoko Igarashi sử dụng Sai (một dạng vũ khí của Nhật thường được Ninja sử dụng, trông nó giống như một cái tam xoa kích nhưng lại nhỏ cầm vừa tay như một con dao, thằng Raphael trong Ninja rùa dùng vũ khí chính là Sai đấy).

Ami Fujimiya sử dụng quạt sắt.

Hibiki Yuki sử dụng xích sắt (Chain Flail, một loại vũ khí mà một quả tạ hoặc thứ gì đó được gắn vào đầu sợi xích để tạo sát thương lớn).

Shizuru Toyonaga sử dụng thương (giáo).

Yuriko Aiba sử dụng roi.

Yumeko Tatsumoto sử dụng côn nhị khúc.

Mấy cô gái này rất trung thành với Freya vì thế khi biết cô ấy yêu hắn thì họ đã quyết định sẽ trung thành với hắn luôn. Với 8 cô gái xinh đẹp độ hảo cảm cao vời vợi dâng đến tận mồm thì hắn đương nhiên là bắt về dùng dần rồi...

- Đừng tán tỉnh nhau nữa, vài chuyện chính đi - Niijima vỗ bàn nói.

- Đúng vậy, Kenichi-sama, xin hãy cứu lấy Freya-sama - mấy cô gái đồng thanh nói.

- Kaname làm sao rồi - hắn nghe mấy cô gái kêu hắn cứu Freya thì lo lắng hỏi.

- Freya-sama và ông nội của chị ấy Danki Kugatachi ngày hôm qua đã bị Yami bắt cóc rồi - Chisato tức giận nói.

- Cái gì!?!

Mọi người vừa ngạc nhiên vừa tức giận còn hắn khi nghe ông cháu Freya bị bắt cóc thì mở bản đồ ra để tìm kiếm tung tích của cô.

- Quả nhiên là thế - nhìn thấy hình ảnh hiện ra hắn liền tắt bản đồ đi nói - tôi biết Kaname ở đâu rồi.

- Ở đâu, mau dẫn bọn tôi tới đó - mấy người Takeda nói.

- Không được - hắn từ chối thẳng thừng - kẻ bắt cóc họ lần này là một đại vĩ nhân rất mạnh, tôi không thể bảo vệ mọi người được.

- Đại vĩ nhân, còn có cả cấp này nữa hả - tên Niijima hỏi.

- Đương nhiên, mày tưởng cứ thành vĩ nhân là vô địch sao, nó còn phân ra làm nhiều đẳng cấp nữa. Tao đây chỉ được xếp vào hàng vĩ nhân mà thôi, vẫn còn kém đại vĩ nhân một bậc.

- Tên đó mạnh vậy sao.

- Mạnh lắm, hắn ta là vĩ nhân Muay Thái và Muay Boran - hắn thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người thì nói tiếp - có thể nói hắn là sư huynh của Apachai-sensei, hai người họ đánh nhau còn khó mà phân thắng bại chứ đừng nói gì đến tao.

- Sư huynh của Apachai sư phụ sao!?!

- Vì sự an toàn của mọi người, tôi chỉ có thể đi một mình thôi. Nhưng mà mọi người đừng lo, chỉ cần tìm được ông cháu Kaname là đã thành công một nửa rồi, Danki Kugatachi, là một đại vĩ nhân, một huyền thoại về côn thuật đấy.

-

Hắn và Miu đi tới trung tâm thành phố và hướng về một tòa cao ốc. Hành động giải cứu lần này hắn chỉ dẫn Miu theo mà thôi vì cô bé đã quá quen với cách bảo vệ mình trước các vĩ nhân khi đi du lịch với trưởng lão, còn những người khác hắn không thể bảo vệ hết được.

Hắn vừa đi mang theo Miu [Teleport] vào bên trong tòa nhà thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí mạnh mẽ ở phía bên kia đường và có vẻ đối phương cũng phát hiện ra hắn rồi. Hắn lập tức rút thanh Kotsurei ra khỏi vỏ và tấn công.

- Chát!!! Chát!!!

Hắn bị đối phương dùng nắm đấm chặn lại thanh kiếm của hắn. Hắn xoay người chém về phía tên kia sau đó nhảy lùi ra sau. Hắn nhìn về phía những người đứng sau lưng tên này.

- Kaname, em có sao không.

- Kenichi, em vẫn ổn, anh hãy cẩn thận, tên này mạnh lắm đấy.

- Muay Thái à, như vậy chắc ngươi là Agaard Jum Sai rồi - hắn nhìn về phía kẻ vừa giao chiến với mình nói.

- Ngươi là tên đệ tử của Lương Sơn Bạc đó sao, ngươi trở thành vĩ nhân nhanh thật đấy.

- Hừ, cho dù ta cũng muốn thử sức với một đại vĩ nhân nhưng có điều nhiệm vụ của ta là giải cứu ông cháu Kaname kìa - hắn lập tức dùng [Teleport] nhảy ra sau lưng Agaard.

- Kousaka Slash!!!

Hắn vung kiếm chém gãy mấy thanh kiếm và gân tay của mấy tên đang bao vây lấy ông cháu Kaname. Nhưng khi hắn vừa định ôm lấy hai ông cháu mang đi thì một cây bán nguyệt đao bổ về phía đầu hắn.

- Keng!!!

Hắn giơ kiếm lên đỡ lấy đòn này.

- Ngươi làm ta giật mình đấy - tên Agaard đã lao tới bắt đi hai ông cháu Kaname khi hắn vừa lơ là.

Agaard định ôm hai người nhảy lên nhưng Miu lại bất ngờ xuất hiện mà tấn công. Dù cho đòn đánh của Miu không làm gì được tên kia nhưng lại giúp hắn câu giờ.

- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Hàng trăm ánh kiếm lóe lên bao phủ lấy tên cầm đao và Agaard. Tên cầm đao thì bị hắn chém tơi tả còn tên Agaard thì bắt buộc phải buông hai ông cháu ra để đỡ chiêu này của hắn.

- Ô ô ô...

Hắn chém liên tục để đẩy lui tên Agaard về đằng sau, Miu thừa dịp này ôm lấy Kaname chạy đi. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

- Bắt được con tin rồi đi mau - tên cầm đao ngồi trên nóc xe tải hô lên.

- Ha ha, thằng nhóc, ngươi khá lắm có điều bây giờ ta phải đi rồi, khi khác tái chiến nhé.

Nói xong tên này đuổi theo và nhảy lên nóc chiếc xe tải.

- Kenichi, anh có sao không - Kaname đã được Miu tháo còng ra thấy lũ kia bỏ đi nên chạy tới.

- Chồng ơi, ông nội của Kaname bị bắt đi rồi - Miu lo lắng nói.

- Ha ha, không sao đâu, rồi lũ ngu ngốc ấy sẽ biết hậu quả của việc dùng cháu gái để uy hiếp một huyền thoại về côn thuật.

................

- Được rồi, mau dẫn lão ta ra - tên cầm đao giờ đã băng bó những vết thương trên cơ thể lại rồi.

- Cái gì, đồ ngu các ngươi không bắt lấy cháu gái của lão ta sao - tên Agaard tức giận.

- Uỳnh!!!

Đúng lúc này cửa khoang chở hàng của chiếc xe tải bị đánh bay ra. Ông lão già khú đế sắp xuống mồ giờ đã biến đi đâu mất mà chỉ để lại một Danki Kugatachi, huyền thoại côn thuật.

- Đến giờ dạy học rồi - Danki tỏa ra khí thế.

- Chậc... - tên Agaard tặc lưỡi nhìn xuống bụng mình.

Lúc này bụng tên Agaard quấn một lớp băng đã bị thấm đỏ bởi máu, vừa rồi tên này đã bị hắn chém bị thương rồi.

- Rút lui thôi - Agaard nói, đấu với một đại vĩ nhân khi đang bị thương không phải là ý hay chút nào. Chưa kể đến hắn còn sắp đuổi tới đây rồi.

Tên cầm đao không cam lòng mà bỏ chạy theo Agaard, chỉ tội nghiệp cho mấy tên thuộc hạ, khi bọn hắn đuổi tới nơi thì mấy tên này đã nằm rạp xuống đất hết rồi.

- Cậu là Kenichi sao - ông Danki nhìn hắn nói - vốn dĩ ta muốn cậu trở thành người thừa kế của trường phái côn thuật Kugatachi nhưng xem ra điều đó là rất khó.

- Kaname - ông quay sang nói với Freya - giờ con đã lớn khôn rồi, hơn nữa con đã có người yêu thương và bảo vệ con thay cho ta, ta có thể yên tâm mà dấn thân vào võ thuật một lần nữa. Nhưng hãy hứa với ta, ta mong đứa con của con và cậu bé này sẽ thừa kế côn thuật của nhà Kugatachi được không.

- Vâng thưa ông, con sẽ không để côn thuật nhà Kugatachi bị mai một đâu - Kaname cúi đầu chào ông Danki, hắn và Miu cũng cúi đầu chào theo.

Khi ngẩng đầu lên thì ông ấy đã đi mất rồi. Hắn quay sang ôm lấy Freya nói:

- Thật may là em không sao.

Cô bé cũng ôm lấy hắn và Miu đứng ở bên cạnh cũng vòng ra đằng sau ôm lấy lưng hắn. Bốn quả bưởi năm roi ép vào người khiến hắn lại có phản ứng rồi!!!

------------
 
Chương 106: Okinawa


- Kenichi-sama, aaa nào... - Shizuru ngồi bên cạnh đút cho hắn ăn mấy miếng điểm tâm.

- Đừng có biến nơi này thành chỗ tình tứ của mấy người chứ - Niijima hét lên.

- Căn cứ mới này cũng hoành tráng đó nhỉ, trang thiết bị cũng toàn mới cả - hắn nhìn xung quanh nói.

- Đúng vậy, tòa nhà này là tao thuê của cha Freya với giá rẻ đấy - tên Niijima nói.

Tòa nhà này trước đây là căn cứ của Kisara bây giờ thì được Seigfried bỏ tiền thuê lại.

- Gần đây đội ngũ lập trình của chúng ta khi thăm dò thông tin trên Internet thì phát hiện ra một tin đồn đang được lan truyền rất nhanh - Niijima nói - tin đồn về "hoàng hôn vĩnh cửu"

Hắn đã biết kế hoạch "hoàng hôn vĩnh cửu" này là do Yami bày ra để kiểm soát thế giới, Mikumo cũng thường hay để Chikage chuyển thông tin của Yami về cho hắn.

- Dù không biết cái " hoàng hôn vĩnh cửu" là cái mẹ gì nhưng bọn tao đã tìm ra một căn cứ của bọn Yami ở Nhật - Niijima cười tự tin - chính là ở Okinawa. Hơn nữa Agaard Jum Sai, vĩ nhân Muay Thái mà mày đối đầu lần trước cũng có mặt ở đó nữa!!!

.................

- Kenichi, lại đây một lát - trưởng lão gọi hắn.

Khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì ông bắt đầu nói.

- Gần đây chúng ta thấy con đã luyện tập rất vất vả rồi - mấy vị sư phụ ngồi cạnh gật đầu - con bây giờ đã đạt tới cảnh giới của một vĩ nhân còn sớm hơn cả bọn ta mong đợi. Chính vì vậy nên chúng ta quyết định sẽ đi du lịch một chuyến để xả hơi.

- Chẳng lẽ là tới... - hắn toát mồ hôi, xem ra lại phải mệt rồi.

- Tới Okinawa!!! - mấy vị sư phụ tỏa ra khí thế rất mạnh.

................

Mọi người về phòng chuẩn bị quần áo và đồ dùng cho chuyến đi Okinawa lần này. Sáng hôm sau, khi bọn họ tới sân bay sớm để không lỡ chuyến bay nhưng có vẻ nếu không giải quyết chuyện trước mắt thì họ lỡ chuyến bay là cái chắc.

- Không!!! Đừng đi máy bay mà!!! - Apachai ôm chặt lấy cái cột đèn mà không chịu buông ra.

- Bình tình đi, đừng có như thế - Akisame và Sasaki cố gắng lôi Apachai ra.

- Nếu cứ như vậy thì trễ mất - Shigure nói.

- Apachai-sensei nếu cố gắng đi máy bay lần này thì khi về con sẽ làm món Hamburger mà người thích mỗi tối cho sư phụ ăn cả tuần luôn - Miu như dụ trẻ con nói.

- Không, không chịu đâu - Apachai giãy dụa.

- Vậy thì hai tuần.

- Không, tôi sẽ đi xuồng tới đó mà - Apachai vẫn nhất quyết không chịu đi.

- Ừm Apachai-sensei - hắn tới gần nói - vài ngày trước đây con có đấu với một vĩ nhân sử dụng Muay Thái và Muay Boran.

Nghe hắn nói bỗng nhiên Apachai ngừng giãy dụa.

- Con nghe nói lần này kẻ đó cũng sẽ có mặt ở Okinawa, Agaard Jum Sai!!

- Đi thôi - Apachai buông tay ra khỏi chiếc cột điện, cả người tỏa ra khí thế.

- Làm tốt lắm Kenichi - trưởng lão vỗ vai hắn.

--

Okinawa, một tỉnh nằm ở cực nam của Nhật Bản, bao gồm rất nhiều quần đảo nhỏ khác nhau. Dù diện tích không lớn nhưng lại là nơi du lịch lý tưởng bởi những bãi biển đẹp tuyệt vời của nơi này.

Hắn mặc quần bơi đứng ở bên bờ biển gần với căn cứ quân sự của Mỹ tại Okinawa. Trưởng lão nắm được thông tin là Yami đang ẩn nấp bên trong căn cứ quân sự này. Khí hậu ở Okinawa khá giống với khí hậu ở Hà Nội do nằm ở cực nam của Nhật Bản nên dù chỉ mới tháng 5 nhưng khí hậu khá nóng bức.

Mấy vị sư phụ thì đang mải bàn chiến lược để đột nhập căn cứ quân sự của Mỹ còn hắn thì đang đứng ngắm Miu trong bộ bikini màu xanh kẻ trắng đang chơi đùa ở bờ biển.

- Hai người đây rồi - một giọng nữ vang lên.

- Kisara, Freya, cả Takeda và Ukita nữa - thấy họ xuất hiện thì hắn không ngạc nhiên lắm vì tính cách của họ không bao giờ chịu ngồi yên cả.

Lần trước do hắn phải một mình đối đầu với Agaard nên bọn họ đã cắn răng không đi theo để tránh gây rắc rối cho hắn nhưng bây giờ đã có toàn bộ các vị sư phụ của Lương Sơn Bạc đi theo thì không có lý do gì mà họ không tới.

Kisara chạy tới ôm lấy cổ hắn và Freya ôm tay trái hắn, còn Miu đang ôm lấy tay còn lại khiến trái tim mấy tên con trai rỉ máu.

- Sao cậu có thể đi chiến đấu mà không có chúng tôi chứ - Takeda nói - chúng tôi nhất định sẽ không trở thành gánh nặng cho mọi người đâu. Tôi đã luyện tập rất chăm chỉ để có thể theo kịp bước chân của cậu, cho dù bây giờ chưa đạt tới đẳng cấp vĩ nhân nhưng chắc chắn tôi sẽ có ích.

- Cậu cậu đang nói gì vậy - trưởng lão và mấy vị sư phụ liền bơ đi - chúng tôi tới đây chỉ để du lịch thôi.

Đêm đến, mấy người của Shinpaku vẫn đang canh chừng dưới sảnh khách sạn mà họ ở để đi theo nhưng đối với các vị sư phụ của Lương Sơn Bạc thì không thiếu gì đường để đi, ví dụ như... đường cửa sổ.

- Bịch!! Bịch!!

Mấy vị sư phụ nhảy từ trên tầng 5 của khách sạn xuống đất, hắn cũng nhảy xuống theo.

- Kenichi, con đang vác theo ai vậy.

- À con mang tên này theo để giúp chúng ta đột nhập vào hệ thống máy tính của bọn chúng để lấy dữ liệu - hắn thả bàn tay đang bịt miệng tên Niijima ra.

- Mau thả tôi ra, tôi không muốn đi chịu chết cùng mấy người đâu - tên Niijima hét toáng lên, may mà họ đã đi xa khỏi khách sạn nếu không để mấy người kia nghe thấy thì không hay rồi.
 
Chương 107: Đột nhập căn cứ quân sự Mỹ


Cuối cùng thì tên Niijima cũng chấp nhận số phận ngừng chống cự mà đi theo bọn hắn.

- Yami đang ở trong đó à - tên Niijma nói - nhưng ai lại đi tấn công vào căn cứ quân sự chứ.

- Yên tâm đi, chúng ta có một kế hoạch rất thông minh - Akisame chỉ tay về phía cổng nói.

- Uỳnh!!!

Một bóng người cao lớn đeo một chiếc mặt nạ đồ chơi xuất hiện đánh bay cánh cửa sắt của khu quân sự.

- Phá cửa xông vào à!!! - tên Niijima hét lên.

- Siêu nhân X tới rồi kìa - Apachai cười.

- Nhưng mấy người kia chỉ là lính bình thường thôi, nếu trưởng lão ra tay thì... - Niijima hỏi.

- Yên tâm đi, siêu nhân X có một tuyệt chiêu sẽ không làm họ bị thương chút nào đâu - Akisame nói.

Lúc này trưởng lão đang bị một đám lính cầm súng bao vây, ông bỗng nhiên múa tay sau đó thu hai tay về bên hông, cái thủ thế này sao nhìn quen quen...

- Lương... Sơn... Ba!!!

Tung chưởng rồi kìa, Kamekameha phiên bản lỗi à!!! - tên Niijima hét lên.

Một luồng sóng xung kích đánh bay mấy tên lính kia đi. Nhân lúc siêu nhân X đang vui chơi với quân đôi Mỹ thì bọn hắn đã lẻn vào bên trong khu căn cứ rồi.

- Lộc côc... lộc cộc - một âm thanh lạ vang lên.

- Là tiếng vó ngựa...

- Hí hí!!

- Kỵ sỹ? - mọi người thấy một tên kỵ sỹ mặc áo giáp đen cưỡi một con ngựa đen rất to lao tới.

- Mọi người để tên này cho tôi - Shigure đỡ lấy ngọn thương của tên kỵ sỹ nói.

- Hiểu rồi, chúng ta đi tiếp thôi - Akisame quay đầu đi nói.

Bọn họ đi vào phía bên trong tòa nhà, đây dường như chỉ là một sảnh khách sạn bình thường mà thôi.

- Xem ra tên hắc kỵ sỹ đủ mạnh để cuốn lấy một người trong các ngươi đấy nhỉ - một tên cầm thương xuất hiện ở một góc của đại sảnh.

- Ta muốn hỏi một chút - Sasaki lên tiếng - tại sao các ngươi lại ngắm vào Shigure trước nhỉ?

- Bời vì bọn ta đã nhận định rằng... những kẻ không sử dụng vũ khí trong chiến đấu chẳng có gì là nguy hiểm cả, sớm muộn gì cũng bị bọn ta giết thôi.

- Ha ha, ngươi khá thú vị đấy thằng nhóc, để ta vui đùa cùng ngươi chút vậy.

Sasaki bước lên tấn công tên này, dám chế nhạo những người dùng tay không là vô dụng thì quả thật là tên này chán sống rồi. Karate (Không thủ đạo) chính là môn võ được tạo ra để những người tay không có thể chiến thắng được những người dùng vũ khí.

Bọn họ tiếp tục đi lên bằng thang máy, khi tới một tầng lầu khá cao thì thang máy bỗng nhiên dừng lại. Cửa thang máy mở ra, bên ngoài không có một ánh đèn nào trông rất là tối tăm nhưng với con mắt của vĩ nhân thì họ thừa sức nhìn được trong bóng tối.

- Bên trái hay bên phải đây Akisame - Ma Kensei hỏi.

- Tôi sẽ lấy tên có râu bên phải- Akisame trả lời trả lời.

- Vậy thì tôi sẽ đấu với tên cầm kiếm à.

- Khoan đã Ma sư phụ - bỗng nhiên hắn gọi lại - tên cầm kiếm, hãy để cho con.

- Cũng được - Ma Kensei nói rồi quay lại thang máy.

Khi hắn và Akisame-sensei đi tới gần thì hai người kia đứng dậy. Hóa ra người cầm kiếm ở bên trái là một cô gái xinh đẹp, lúc nãy do cô ta ngồi ở trên ghế chỉ lộ ra một chiếc mũ của bộ giáp nên Ma Kensei không nhận ra, nếu không còn lâu ông ta mới nhường cho hắn.

- Chậc, con gái, Akisame-sensei xin đừng nói chuyện này cho Ma sư phụ nhé, nếu không ông ấy sẽ khóc ầm lên cho coi.

- Được thôi, để ông ta đi cũng tốt, cứ đấu với phụ nữ là ông ta lại để lộ ra cả đống sơ hở - Akisame nói.

Cô gái kia đi tới trước mặt hắn còn Akisame thì đi tới chỗ của tên cầm thương kia.

- Có vẻ em sẽ đấu với chị nhỉ, cậu bé đẹp trai - cô gái này nói.

- Chị gái xinh đẹp tên là gì thế - hắn rút thanh Kotsurei ra khỏi bao nói. Kẻ từ lúc Shigure làm cho hắn bao kiếm thì hắn rất ít khi cất thanh Zanpakuto vào trong người nữa mà thường hay đeo nó trên lưng, trừ lúc đi học hay luyện tập thì hắn mới dùng chế độ ẩn đồ đạc của hệ thống trang bị (ví dụ như bộ giáp của hắn cũng được ẩn đi nhưng vẫn có hiệu quả phòng ngự).

- Chị chính là sát thủ thiên tài thuộc nhóm vũ trang của Yami - cô gái này rút kiếm ra rồi lao về phía hắn - Cuồng Kiếm Izayoi!!! (狂剣のイザヨイ: Kyoken no Izayoi)

- Keng!!

Hai thanh kiếm va vào nhau tóe ra những tia lửa sáng chói. Thanh kiếm của hai người lên tục lóe lên, những vật thể xung quanh hai người đều bị chém đứt ra.

- Juujizan (十字斬: Thập Tự Trảm) - hắn vung kiếm chém về phía Izayoi.

Izayoi lập tức giơ kiếm đỡ lấy nhưng chiếc mũ Samurai trên đầu cô ta vẫn bị hắn bổ làm đôi.

- Đôi mắt điên cuồng ấy không phải là thứ nên xuất hiện trên khuôn mặt của một cô gái xinh đẹp - hắn giơ thanh Kotsurei lên cao nói.

- Hãy để ta chém nát cái bóng tối đang bao trùm lấy linh hồn cô.

Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Hàng trăm ánh kiếm lóe lên, lập tức bộ giáp và thanh kiếm của Izayoi bị chém thành muôn mảnh. Đôi chân của Izayoi run lên sau đó cô ngồi phịch xuống đất.

Hắn đi tới gần và phủ một chiếc áo khoác lên người cô, lúc này bộ giáp của Izayoi đã bị hắn chém nát nên giờ trên người cô chỉ còn lại đồ lót. Thấy hắn lấy áo khoác mặc lên người mình thì Izayoi ngẩng đầu lên nhìn hắn.

- Yami không phải là nơi chị nên ở lại, hãy đi cùng với tôi - hắn quỳ một chân xuống đỡ Izayoi dậy.

Ting, độ hảo cảm của Izayoi tăng lên 100 (max) tự động chuyển đổi thành Pet, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn có được người đầu tiên đạt độ hảo cảm 100, chúc mừng bạn nhận được 1000 điểm thành tựu.

Tự chuyển thành Pet rồi? Đây là lần đầu tiên có người đạt độ hảo cảm tuyệt đối như vậy. Hắn được thưởng tới tận 1000 điểm thành tựu có nghĩa là để đạt độ hảo cảm 100 là cực kỳ khó.

Hắn lại nhìn về Izayoi, đây là cô gái đầu tiên có độ hảo cảm 100 với hắn, hay nói cách khác cô ấy sẵn sàng hi sinh cả tính mạng vì hắn sao. Hắn nhất định sẽ trân trọng cô gái này.

- Đi thôi Izayoi - hắn đỡ lấy Izayoi mà dìu đi.

Hắn đi sang căn phòng bên cạnh, lúc này chiến trường của Akisame-sensei và tên Đông Phương Kích (thằng có râu cần thương ấy) đã chuyển tới đó rồi. Khi hắn đi sang đó thì vừa vặn tên kia cũng đã bị Akisame đánh bại rồi, dù sao ông ấy cũng là một đại vĩ nhân cao cấp trong khi tên kia chỉ mới là đại vĩ nhân mà thôi.

- Con cũng xong rồi à Kenichi - Akisame nhìn thấy Izayoi đang ôm lấy cánh tay hắn thì bất ngờ - cô bé này là người cầm kiếm ban nãy sao, xem ra trình độ tán gái của con cũng đã đạt đến trình độ vĩ nhân rồi đấy.

Nghe Akisame-sensei nói vậy thì hắn xấu hổ, hắn có tán gái gì đâu phải nói là Izayoi yêu hắn từ cái nhìn đầu tiên đó chứ (cái nhìn thứ mấy trăm thì đúng hơn, khi đánh nhau chả lườm nhau suốt rồi còn gì...).

- Con là Izayoi, xin lỗi vì đã gây rắc rối cho mọi người - Izayoi cúi đầu xin lỗi Akisame.

- Không sao đâu, được nhìn thấy một người thoát ra khỏi con đường của Yami ta cũng vui lắm, Kenichi con có một sức hút kỳ lạ, con đã khiến cho rất nhiều người từ bỏ con đường của tội lỗi mà đi theo nhu quyền - Akisame cười hiền hòa - có điều... hình như mấy người đó hầu hết là phụ nữ thì phải...

- Ẹc... - hắn gãi đầu không biết nói gì.

-
 
Chương 108: Rút lui


- Mushi Mushi, đây là Niijima.

- Tao là Kenichi đây, đến lúc mày phát huy tác dụng rồi đấy - hắn nói - tao đang ở phòng máy tính ở tầng 3 mày hãy cùng Miu đi xuống đây đi.

Sau khi đánh bại tên Đông Phương Kích và Izayoi thì hắn và Akisame-sensei đã tìm được phòng kiểm soát ở tầng 3 nên hắn gọi điện cho tên Niijima xuống để hack vào hệ thống máy tính. Hắn mặc dù INT và WIS rất cao nhưng lại chưa từng học qua khóa học lập trình nào cả, bảo hắn sử dụng máy tính đơn giản thì được chứ bảo hắn hack vào hệ thống mạng nội bộ của quân đội Mỹ thì hắn bó tay thôi.

Niijima sau khi nghe điện thì báo với Miu rồi hai người cùng nhau đi xuống dưới tầng 3. Có điều đi gần tới nơi thì họ lại bị người phát hiện ra nên Miu đã một mình đấu với 3 người để bảo vệ tên Niijima.

Tên Niijima cố gắng luồn lách qua đám người, bỗng một cây đao lướt tới phía hắn.

- Keng... Keng... Keng!!!

Tiếng kim loại chát chúa vang lên, lưỡi đao kia lập tức bị chém thành nhiều mảnh, tên cầm đao cũng bị đánh ngất đi rồi.

- Đi mau lên, Akisame-sensei đang chờ mày trong phòng máy đấy - hắn xuất hiện trước mặt Niijima nói.

Tên Niijima thấy hắn xuất hiện thì mừng rỡ sau đó chạy về phía phòng kiểm soát còn hắn thì lao tới giải vây cho Miu.

Chỉ chớp mắt những kẻ đang bao vây Miu đã bị hắn đánh gục, hắn đi tới ôm lấy cô bé rồi nhìn sang một bên nói.

- Đã giải quyết xong hết chưa?

- Em đã xử hết bọn chúng rồi anh yêu - Izayoi đi tới chỗ của bọn hắn - anh cứ yên tâm em không có giết ai hết. Có một tên vĩ nhân dùng một thanh bán nguyệt đao nhưng hắn yếu xìu lại còn bị thương nữa.

Izayoi thu thanh kiếm trên tay lại vào bao, đây là thanh kiếm hắn đã mua cho cô ấy, nó là một thanh kiếm nổi tiếng được xếp vào hàng danh kiếm trong lịch sử, hắn đã mua nó với giá 100 điểm thành tựu. Dù không có năng lực gì đặc biệt nhưng nó không hề thua kém gì thanh kiếm của Shigure.

Khi hắn vừa định cùng Miu và Izayoi trở về phòng kiểm soát thì bỗng một tiếng nổ lớn vang lên ở tâng trên của tòa nhà. Hắn nghe thấy tiếng động này thì biết là có chuyện không ổn nên lập tức chạy lên trên tầng trên.

Khi hắn vừa tới nơi thì thấy Apachai đang nằm dưới đất, ở mạn sườn của anh ta bị đấm xuyên qua khiến cho máu chảy ra ồ ạt. Lúc này Ma Kensei đang dùng kim châm cứu cầm máu cho Apachai.

- Trận đấu tuyệt vời lắm Apachai - tên Agaard bỗng miệng phun ra máu - trận này hòa rồi...

Agaard lập tức ngã xuống đất, tên Koukin đứng bên cạnh thấy vậy thì chạy tới đỡ ông ta dậy.

- Yami sẽ không bỏ qua chuyện này đâu ngươi hãy chờ đấy - trước khi bỏ đi tên Koukin buông lời cảnh cáo.

Hắn không thèm cản hai tên này rời đi mà chạy tới bên cạnh Apachai.

- [Healing]!! [Regeneration]!!

Một luồng ánh sáng từ tay hắn tỏa ra, vết thương của Apachai lập tức khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Ma Kensei ngồi bên cạnh cũng không ngạc nhiên lắm mà chỉ cảm thấy vui mừng, những người ở Lương Sơn Bạc đã biết về sự kỳ lạ của hắn từ lâu và hắn cũng nói cho bọn họ biết là hắn có thể sử dụng được phép thuật rồi.

- Có chuyện gì xảy ra vậy - Miu và Izayoi chạy tới.

- Apachai sư phụ - Miu thấy Apachai đang nằm dưới đất thì lo lắng chạy tới.

- Không sao đâu, ông ấy chỉ ngất đi thôi - hắn an ủi Miu.

Bây giờ khi Apachai đã không còn nguy hiểm đến tính mạng thì Ma Kensei đã thả lỏng và trở về với bản tính của mình, ông ta chú ý tới Izayoi đang đứng bên cạnh, giờ này cô ấy đang vẫn mặc chiếc áo khoác dài mà hắn đưa khi nãy.

- Cô là... - ma Kensei cảm thấy cô gái xinh đẹp này trông quen quen.

- Dạ con là Izayoi, cựu thành viên nhóm vũ trang của Yami, giờ thì con đã rời khỏi nhóm và đi theo anh Kenichi rồi ạ - Izayoi lễ phép nói.

- Cô là... người cầm kiếm khi nãy!!!

Ma Kensei nhận ra Izayoi chính là một trong 2 người ở tầng dưới, người mà đúng ra phải đấu với ông ta nhưng lại bị hắn dành mất.

Nhận ra mình không được đấu với Izayoi ông ta khóc lóc ôm chặt lấy chân hắn không buông đòi bắt đền hắn. Cuối cùng hắn đã phải cho ông ấy tiền để đi Massage ông ấy mới chịu buông tha cho hắn.

Sau đó bọn hắn hội hợp với mọi người và rút lui, Akisame và Niijima đã sao chép được tài liệu mật của Yami và chuẩn bị rút lui.

Khi về tới khách sạn thì mấy người của Shinpaku vẫn chưa biết gì về chuyến đi của bọn hắn, chỉ tới sáng hôm sau khi nhìn thấy những vết thương trên người Sasaki và Apachai thì họ mới biết được đêm qua có chuyện gì xảy ra. Nhưng họ cũng không thể trách mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc được nên đành thở dài đành coi đây là một chuyến du lịch thông thường thôi.

----

Ps: mình xin phép nói một chút về phép thuật chưa trị và bình Hp để các bạn rõ hơn.

Trong truyện của mình thì mình định nghĩa nôm na nó là thế này: bình Hp hồi máu và thể lực còn phép thuật thì chữa trị vết thương và trạng thái (cũng có cả hồi máu nữa).

Mình thiết lập như vậy là do theo ý kiến cá nhân của mình thì ngoài đời thực khi bị thương sẽ có vết thương, có chảy máu, bỏng v.v... nếu chỉ hồi máu mà vẫn còn vết thương to tướng máu chảy ồ ạt thì hồi cũng vô tác dụng nên phép thuật chủ yếu nhằm vào các vết thương còn trong Game thì ngược lại, khi bị thương thì mất Hp là chính nên các bình Hp sẽ tập trung hồi phục Hp và thể lực (một số game có thể lực).

Vì lý do kể trên các bạn sẽ thấy mình có lúc dùng phép chữa trị có lúc thì dùng bình Hp, các bạn cứ từ đó mà suy ra.

-
 
Chương 109: Tài liệu mật


Hai ngày sau hắn tỉnh dậy trong phòng mình ở Lương Sơn Bạc, bọn họ đã lên máy bay và về đến nơi từ chiều ngày hôm qua rồi. Mấy vị sư phụ vẫn đang tìm cách sử dụng những dữ liệu mà bọn họ lấy được ở khu căn cứ.

Hắn rửa mặt xong thì đi ra sân để chuẩn bị tập luyện buổi sáng thì bỗng thấy một quanh cảnh kỳ lạ. Một đám cảnh sát đang bao vây lấy cửa của Lương Sơn Bạc. Hắn vừa nhìn thì đã biết chuyện gì xảy ra. Xem ra lũ chính trị gia biến chất đã hợp tác với Yami để săn lùng mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc rồi.

- Này cậu kia, cậu là người của võ đường này hả - một tên thám tử gọi hắn.

- Đúng vậy, các ông bao vây võ đường của tôi là có ý gì, chẳng lẽ lũ cảnh sát các ngươi định quấy rối cuộc sống yên bình của những người dân thường như tôi sao - hắn nhìn thẳng vào tên thám tử này nói.

Tên thám tử này bị khí thế của hắn ép lui ra đằng sau vài bước, đây cũng là do hắn mới hơi vận dụng một chút thôi nếu không tên này đã ngất đi rồi.

- Thôi được rồi, cậu lui lại đi - một người đàn ông đứng tuổi vỗ vai tên thám tử, có vẻ ông ta là đội trưởng ở đây.

- Có sáu vĩ nhân ở võ đường này bị tình nghi về tội xâm nhập trái phép, gây thiệt hại về tài sản và đánh cắp một số tài liệu quan trọng ở một nơi. Nếu cậu biết họ đang ở đâu, hãy bảo họ trả lại các tài liệu đó và báo với chúng tôi ngay lập tức - nói xong thì ông ta bỏ đi - rút quân thôi.

- Shigure, em ở đó à - sau khi mấy tên cảnh sát bỏ đi thì Miu và Izayoi đi ra đứng cạnh hắn. Giờ Izayoi đang sống tạm trong Lương Sơn Bạc với hắn.

Shigure xuất hiện và nhảy từ trên mái nhà xuống.

- Mọi người đã đi ẩn núp rồi sao - hắn hỏi.

- Đúng vậy, trưởng lão thông báo rằng Lương Sơn Bạc sẽ tạm thời giải tán một thời gian, trong lệnh truy nã của cảnh sát thì không có chồng và Miu với Izayoi nên ba người hãy cứ ở lại đây, mọi người sẽ cố gắng tìm cách liên lạc sau - Shigure trả lời.

Sau khi Shigure rời đi thì hắn và Miu vẫn đến trường như bình thường và để Izayoi ở lại trông nhà. Tên Niijima cũng đã biết về việc mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc bị truy nã và đã lên một kế hoạch giải quyết.

- Mày nói là ông thanh tra Homaki biết người có thể giải mã những dữ liệu kia? - hắn ngồi trên ghế ôm Chikage trong lòng hỏi.

Homaki chính là người thường hay đến Lương Sơn Bạc để ủy thác công việc, ông ta làm thanh tra đã 25 năm rồi, việc quan hệ rộng rãi cũng là có thể hiểu được.

- Đúng vậy, con gái của ông ấy là Hisami đã gia nhập vào Shinpaku, chính cô ta đã nói cho tao biết - tên Niijima nói.

- Mày để con gái của ông ta làm gián điệp bán đứng bố mình à....

------------

Chiều hôm đó hắn cùng Miu, Chikage và mấy người của Shinpaku cùng nhau đi tới nhà của ông thanh tra Homaki, khi vừa tới gần thì hắn cảm nhận được mấy luồng khí xuất hiện ở một cái ngõ đằng sau căn nhà chung cư. Hắn lập tức chạy tới thì thấy ông thanh tra Homaki đang bị mấy tên cầm vũ khí bao vây.

Hắn lập tức biến mất khỏi nơi đang đứng và xuất hiện ở trước mặt ông thanh tra.

- Mày là ai!!! - mấy tên này thấy hắn xuất hiện thì giơ vũ khí hét lên.

- Biến đi - hắn tung quyền về phía mấy tên này, đây chỉ toàn là lũ lâu la nên không có ai chịu được 1 đấm của hắn.

- Kenichi, có chuyện gì vậy - sau khi hắn đánh gục mấy tên này thì mấy người của Shinpaku đã chạy tới.

- Cảm ơn cậu đã cứu tôi, cậu là người của Lương Sơn Bạc phải không - ông thanh tra đã nhận ra hắn.

Ông thanh tra dẫn bọn họ lên phòng của mình, trước khi đi hắn quay đầu lại nhìn về phía nóc một tòa nhà cao rồi sau đó quay đi.

- Ôi không, cậu ấy đang nhìn về phía Rimi kìa, ngại quá... - ở trên nóc một tòa nhà một cô gái mặc một bộ váy theo phong cách Gothic Lolita cười vui vẻ.

..................

Sau khi được ông thanh tra thông báo vị trí của phe chống Yami đang ở một biệt thự trên núi thì bọn họ tiến hành di chuyển về nơi đó để giao lại chiếc đĩa bản sao mà Niijima lén sao chép dữ liệu lên cho họ.

Trên đường cao tốc, bọn họ đang ngồi xe để đi tới vùng núi mà ông thanh tra nhắc tới. Hiện giờ hắn, Miu và Kisara đang ngồi trong xe của ông thanh tra, Chikage đang ngồi trên đùi của Miu còn Takeda, Ukita và Niijima đang ngồi trên một chiếc Taxi.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy như ai đang đi theo mình, nhìn vào gương chiếu hậu hắn thấy một chiếc xe màu đen đang tiếp cận xe của họ. Bỗng nhiên có hai tên chui ra từ chiếc xe đó và nhảy lên xe của ông thanh tra.

- Choang!!

Một tên dùng Kim Cang Xử đâm xuyên qua cửa kính mà đâm về phía ông thanh tra nhưng đã bị hắn chặn lại sau đó đạp bay tên này xuống đường. Miu lúc này đã trèo lên nóc xe để đấu với tên còn lại, Kisara thông qua cửa kính sau của chiếc xe đá vào chân khiến cho tên này bị mất đà rồi bị Miu đá văng khỏi xe.

- Em có sao không - hắn hỏi Miu.

- Em không sao đâu, chỉ là mặc váy khó di chuyển quá.

---
 
Chương 110: Rimi Kokorone


Cuối cùng thì bọn hắn cũng đã tới được vùng núi kia nhưng hắn biết chắc lũ kia vẫn chưa bỏ cuộc đâu, vùng núi này chắc chắn có rất nhiều kẻ đang mai phục.

- Chúng có thể tìm ra chúng ta nhanh như vậy, tao sợ rằng trong chúng ta đã có kẻ tiết lộ thông tin về chiếc đĩa sao lưu này - tên Niijima nói.

- Ý cậu là trong chúng ta có gián điệp sao - Takeda nói.

- Đúng vậy, và kẻ đó... - tên Niijima bỗng nhiên chỉ về phía ông thanh tra - chính là ở đây.

- Cái gì - ông thanh tra thấy mình bị gọi là gián điệp thì tức giận - tôi đã làm thanh tra 25 năm nay rồi, tôi tuyệt đối không phải là gián điệp!!

- Bình tĩnh nào, tên gián điệp thật sự ở đây cơ - tên Niijima thò tay vào túi áo của ông thanh tra móc ra một chiếc điện thoại.

Hắn đập vỡ chiếc điện thoại và lấy ra một con chip nhỏ, điện thoại thông thường không thể có con chip nhỏ như vậy được. Chắc chắn ông thanh tra đã dùng chiếc điện thoại này gọi cho những người ở phe chống Yami và bị con chip này ghi lại.

- Mặc kệ đi, chúng ta phải lên núi tìm người có thể giải mã dữ liệu kia rồi đưa hắn ta xuống núi - hắn nói.

Sau đó Takeda Ukita dẫn đầu chạy lên trên núi trước còn hắn, Miu, Kisara và Chikage cùng ông thanh tra đi phía sau.

Đi được 1/3 đường bỗng nhiên có một thứ gì đó lướt qua bọn hắn.

- Cái gì vậy - mấy cô gái và ông thanh tra cảm thấy có ai đó vừa chạm vào người mình rồi biến mất còn hắn thì lặng lẽ đút cái gì đó vào trong túi quần của mình.

Từ trong bụi rậm có mấy tên mặc trang phục nhà sư giống mấy tên lúc trước xuất hiện tấn công bọn hắn. Hắn đánh bay một tên đang định tấn công hắn rồi quay sang nói:

- Người vừa rồi tốc độ rất nhanh, anh sẽ đuổi theo, các em hãy bảo vệ ông thanh tra nhé - nói xong hắn lập tức lao về hướng mà bóng người vừa rồi chạy đi.

Khi hắn vừa đuổi tới nơi thì thấy Takeda, Ukita và Niijima đang bị bao vây bởi ba tên nhà sư cầm Kim Cang Xử còn có một cô gái đang cầm trong tay chiếc đĩa sao lưu dữ liệu.

Rimi Kokorone Lv 32

- [Quan sát]

Tên: Kokorone Rimi

Tuổi: 16

Giới tính: Nữ

Hp: 640/640 (Hp regeneration: 6.4/s)

Mp: 550/550 (Mp regeneration: 9.2/s)

Lv 33

STR: 61

AGI: 123

VIT: 52

WIS: 11

INT: 17

LUK: 32

Atlante của Yomi, đệ tử của Thần Quyền Ogata Isshinsai.

Kỹ năng: Ancient Martial Art

AGI của cô bé này cao thật, còn cao hơn cả Miu nữa, thảo nào những người khác không thể bắt kịp tốc độ của cô ấy. Có điều... 11 WIS 17 INT ở cấp 32 thì phải nói là đầu óc của cô bé này có vấn đề...

- Được rồi - hắn xuất hiện trước mặt của Rimi nói - mau giao chiếc đĩa ra đây.

- Oa, anh nhanh thật đấy - Rimi thấy hắn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mình thì giật mình lui ra sau - Rimi còn không thể thấy anh xuất hiện như thế nào nữa.

Bỗng nhiên Rimi quay đầu bỏ chạy hắn nhìn vậy thì buồn cười quay lại nói với mấy người kia:

- Tôi đuổi theo cô ta đây, sẽ có tiếp viện ngay ấy mà đừng lo - hắn vừa nói dứt lời thì tiếng máy bay trực thăng từ xa truyền đến.

- Seigfried, Freya và Thor đã đến rồi đây - mấy người này liền nhảy dù từ trên trực thăng xuống.

...............

Rimi đang chạy trên con đường núi với tốc độ rất nhanh thì bỗng nhiên một bóng người lại xuất hiện trước mặt làm cô bé giật mình nên đã vấp chân mà ngã về phía trước.

- Em chủ động ghê nhỉ, vừa mới gặp nhau mà đã lao vào ôm chầm lấy anh rồi - hắn ôm lấy Rimi cười.

- Oái - Rimi đẩy hắn ra và nhảy lùi ra sau - sao anh lại có thể nhanh hơn Rimi được, Kensei-sama đã nói là Rimi rất nhanh kia mà.

- Một đệ tử dù nhanh đến đâu thì cũng không thể nhanh hơn một vĩ nhân được - hắn cười - được rồi mau đưa chiếc đĩa đây.

- Không được, Kensei-sama đã ra lệnh cho Rimi là phải mang chiếc đĩa này về - Rimi lắc đầu như trống bỏi.

- Vậy thì chúng ta trao đổi đi - hắn thò tay móc từ trong túi quần ra một chiếc Pantsu sọc trắng xanh giơ lên trước mặt.

- Oái - Rimi sờ xuống váy, giờ cô mới nhận ra chiếc quần lót của cô đã bị hắn lột mất từ khi nào rồi.

Chiêu lột đồ này hắn học từ Ma sư phụ, đây là một thần kỹ do ông sáng tạo ra, nó đã khiến địa vị của ông ấy trở nên cao chót vót trong mắt hắn khi ông ấy chịu dạy hắn chiêu này, quả nhiên là không hổ danh Ma sư phụ!!!

- Biến thái - hai mắt Rimi rưng rưng - Hu hu, quần lót của Rimi lại bị một kẻ lạ cầm mà không phải Ryuuto-sama...

- Chậc... - thấy cô bé khóc lóc hắn lại không đành lòng mà lại gần đem chiếc Pantsu trả lại cho cô bé.

Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 65.

- Mau, mau quay đi chỗ khác đi, Rimi muốn mặc quần lót - Rimi ngừng khóc.

Hắn đành quay đi để cho Rimi mặc lại quần lót nhưng vài giây sau một tiếng xé gió vang lên.

- Muốn tấn công anh sao, em còn chậm lắm - hắn nghiêng đầu sang một bên né cú đá của Rimi nói.

- Hừ, Rimi sẽ đánh anh vì tội trộm quần lót của Rimi - xem ra mặc lại quần lót xong đã khiến Rimi tràn trề tự tin mà muốn đối đầu với một vĩ nhân như hắn.

- Vậy sao, vậy em mau tháo đôi giày đó ra đi, nếu không thì em không thể đánh trúng anh đâu - hắn chỉ vào đôi giày đế cao của Rimi nói, đôi giày của cô bé được làm từ vàng nguyên chất nên rất nặng, nó được dùng để kìm hãm tốc độ của Rimi lại, nếu không cô còn nhanh hơn vừa nãy nhiều.

- Anh tốt bụng thật đấy Rimi sẽ cởi giày ra đây.

Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 70.

- Rimi tới đây - Rimi hô lên một tiếng sau đó biến mất trong tầm mắt của hắn.

Nhanh thật đấy, tốc độ này đã ngang ngửa các vĩ nhân cấp thấp rồi, không... thậm chí nó còn nhỉnh hơn một chút...

Có điều, chỉ như vậy thôi mà muốn đánh trúng hắn thì chưa đủ đâu.

- Soạt!! - hắn lập tức biến mất khỏi chỗ.

- "Anh ta đâu rồi, sao Rimi không thể nhìn thấy anh ta"

Rimi đang suy nghĩ thì cảm thấy mình như dẫm lên một thứ gì đó khá mềm mà không giống mặt đất.

- Em đang tìm anh à - giọng của hắn vang lên làm Rimi giật mình nhảy ra xa.

Nhưng ngay khi Rimi chuẩn bị tiếp đất thì cô lại có cảm giác dẫm lên thứ mềm mềm đó lần nữa. Rimi quay ra sau thì thấy hắn lại xuất hiện sau lưng mình lần nữa. Cho dù Rimi nhảy đi đâu thì hắn đều xuất hiện ở đó trước khi cô tiếp đất, cái thứ mềm mềm mà Rimi dẫm lên chính là bàn chân của hắn.

- Một đôi bàn chân mềm mại như vậy mà dẫm xuống nền đất đá này thì sẽ bị thương đấy - lần này hắn xuất hiện ngay trước mặt Rimi nói.

- Oa oa oa, anh bắt nạt Rimi - cô bé lại khóc nữa rồi...

- Thôi đừng khóc nữa mà - hắn cố dỗ nhưng Rimi lại không chịu nín nên hắn đành phải chơi trò đánh lạc hướng - Ryuuto mà em nhắc tới khi nãy, là Asamiya Ryuuto à?

- Anh biết Ryuuto-sama sao - quả nhiên chiêu này có hiệu quả, Rimi đã ngừng khóc rồi.

- Không chỉ biết thôi đâu, cậu ta là bạn anh từ hồi mới 5 tuổi kìa - hắn cũng không nói dối, bây giờ hắn đang là Kenichi nên quá khứ của Kenichi chính là quá khứ của hắn.

- Anh là bạn của Ryuuto-sama từ khi mới 5 tuổi sao, khi đó anh ấy như thế nào, chắc dễ thương lắm đúng không - nhắc đến Ryuuto là Rimi lại hào hứng hẳn lên.

- Giờ cậu ta đang ngồi xe lăn đúng không - bỗng nhiên hắn hỏi làm cho Rimi xìu xuống.

- Em có muốn... anh chữa trị cho cậu ta không.

- Thật sao, anh thật sự có thể chữa được cho Ryuuto-sama!! - Rimi ngẩng đầu lên nhìn hắn cực kỳ vui vẻ

----
 
Chương 111: Cướp đoạt


- Anh có thể chữa trị cho Ryuuto-sama thật sao - Rimi nhìn hắn với anh mắt vui mừng.

- Đúng vậy, em chỉ việc đưa anh cái đĩa, anh sẽ giúp em chữa trị cho Ryuuto.

- Được, cho dù bị Kensei trừng phạt nhưng nếu có thể chữa trị cho Ryuuto-sama thì Rimi sẽ chịu đựng - Rimi nói với ánh mắt cương quyết.

Thực ra chiếc đĩa này chẳng quan trọng đến như vậy, tên Niijima không bao giờ chịu bỏ trứng vào cùng một giỏ cả, hắn biết tên này còn sao thêm một bản vào chiếc USB để làm mồi nhử thứ 2 chứ thực ra dữ liệu này đã bị tên Niijima tải lên mạng, bất cứ lúc nào cũng có thể tải về được.

- Được rồi, vậy bây giờ anh phải đi hội hợp cùng mấy người kia, tối nay em hãy chờ anh ở ga tàu điện của thành phố chúng ta sẽ cùng đi gặp Ryuuto.

Hắn giờ phải quay lại chỗ của Niijima, ở đó vẫn còn một tên thuốc đẳng cấp vĩ nhân hắn không thể bỏ đi khi chưa giải quyết tên này.

............

- Đây là bản sao cuối cùng rồi đúng không - tên này là Ishida là một nghị sĩ, cũng là người mà mấy người Niijima vừa giải cứu bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.

Soạt!!

Chiếc USB bị tên này chém nát, lúc này mặt tên nghị sĩ trông như Kim Cương Nộ Mục, trong tay cầm một chiếc Kim Cang Xử rất lớn tấn công mọi người.

- Thì ra ngươi chính là người của lũ Yami - ông thanh tra hét lên.

- Ha ha, chiếc đĩa kia chắc cũng đã bị con nhóc đệ tử của Kensei hủy đi rồi phần sao lưu dữ liệu đã bị phá hủy sạch, bây giờ chính là giờ chết của các ngươi đấy.

Tên nghị sĩ lao lên tấn công mấy người của Shinpaku khiến họ né tránh rất khó khăn. Tên này chính là một vĩ nhân đúng nghĩa chứ không giống tên vĩ nhân lởm đời Fortuna kia nên bọn họ muốn chiến thắng là gần như không thể nào, sự chênh lệch giữa vĩ nhân và đệ tử là một khoảng cách không thể nào lấp đầy bằng số đông được.

Tên nghị sĩ đâm chiếc Kim Cang Xử về phía Kisara nhưng khi mũi nhọn của nó tới gần cô thì nó lại bất ngờ bị đánh bay.

- Ai, có giỏi thì ra đây - tên nghị sĩ thấy đòn của mình bị chặn thì tức giận.

Hắn lập tức xuất hiện đứng chắn trước mặt Kisara, trong tay vẫn đang cầm thanh Kotsurei. Hắn nhìn xung quanh thì thấy Miu và Freya quần áo bị rách tả tơi còn mấy người Takeda thì bị trên người tràn đầy thương tích.

- Mày dám làm họ bị thương sao - hắn tức giận nhìn về phía tên nghị sĩ hét lên - mày sẽ phải trả giá cho việc làm của mình.

- Hừ, thằng nhóc con xấc xược, tao sẽ dạy cho mày một bài học - tên nghĩ sĩ lao lên tấn công.

Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

- Phụt!!!

Tên nghị sĩ bị hắn chém tới máu me đầy người nhưng vẫn chưa chết. Thực ra từ khi học cách dùng kiếm hắn luôn cố nương tay với đối thủ cho nên những người đấu với hắn khi dùng kiếm thì chưa có ai mất mạng cả nếu không thì chỉ cần một chém là tên nghị sĩ đã đứt đôi người rồi.

- Kết thúc rồi - hắn thu kiếm vào bao nói, thanh Kotsurei là một thanh kiếm có linh hồn, nếu nó không muốn thì lưỡi kiếm của nó sẽ không bao giờ dính máu vì vậy hắn không cần phải lo đến việc vệ sinh cho nó.

- Kenichi, cậu có lấy được chiếc đĩa không - Takeda hỏi.

- À có chứ - hắn nói làm mọi người mừng rỡ - nhưng thực ra không có cái đĩa này cũng chẳng sao...

- Ke ke ke - thấy mọi người khó hiểu thì tên Niijima chui ra khỏi bụi cây - tôi đã đưa toàn bộ dữ liệu này lên Internet rồi, mấy thứ này chỉ là mồi nhử mà thôi. Lũ Yami luôn nghĩ rằng chúng có thể kiểm soát thông tin nhưng bây giờ đã là thời đại mới rồi, chúng sẽ không thể bành trướng được như trước đây nữa đâu.

Sau khi chuyện này kết thúc thì mọi người bắt đầu quay trở về nhà còn hắn thì bảo mọi người đi về trước rồi đi tới nhà ga của thành phố.

.................

- Em chờ anh lâu chưa - hắn vẫy tay chào Rimi.

- Rimi mới tới được 2 tiếng thôi, không lâu đâu - Rimi vui vẻ nói.

2 tiếng mà còn không lâu... đúng là ngốc thật, thảo nào INT với WIS thấp như vậy.

- Được rồi đi thôi - hắn nói với Rimi.

- Anh có thể chữa trị được cho Ryuuto-sama thật sao.

- Anh dám đảm bảo là cậu ta sẽ được chữa lành mọi vết thương và đi lại được bình thường.

Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 80.

Sau đó hai người đi tàu điện tới căn cứ của Yomi, Rimi đã dẫn hắn vào trong một tòa nhà.

- Oái, nếu có người bắt gặp Rimi mang anh về đây thì chết - cô bé giờ mới nhớ ra hắn là kẻ thù.

- Em cứ yên tâm dẫn đường đi, sẽ không có ai nhìn thấy anh đâu.

Rimi nửa tin nửa ngờ mà dẫn đường. Suốt dọc đường có khá nhiều người đi ngang qua nhưng có vẻ không ai thấy hắn hết khiến cho Rimi nhìn sang với ánh mắt rất tò mò.

Hắn bây giờ đang dùng phép tàng hình nên đương nhiên là không có ai nhìn thấy hắn rồi, trừ khi hắn tỏa ra khí của mình nếu không thì hắn giống như hòa vào không khí vậy, đây chính là sự kỳ diệu của phép thuật. Rimi có thể nhìn thấy hắn là vì hắn đã dùng phép [True Sight] lên mắt của cô bé

Rimi dẫn hắn tới một căn phòng, khi bọn hắn vừa tới trước cửa thì hắn ngăn lại không để Rimi gõ cửa.

- Mặc dù anh và Ryuuto là bạn từ nhỏ nhưng anh không nghĩ là cậu ta muốn nhận ơn huệ từ tay người đã đánh bại mình đâu.

Thấy hắn nói vậy thì Rimi gật đầu, hắn dùng phép xuyên tường lên hai người rồi nắm tay Rimi đi xuyên qua cánh cửa mà không gây ra một tiếng động nào khiến cho Rimi càng kinh ngạc hơn.

Đi vào phòng hắn thấy được Ryuuto đang ngồi trên xe lăn ngắm trăng bên cửa sổ, giờ đã khá muộn rồi nhưng tên này vẫn còn thức.

- [Ngủ]

Dính phải phép thuật của hắn Ryuuto lập tức gục đầu xuống ngủ, nếu hắn không giải phép thì cậu ta sẽ ngủ thẳng đến sáng ngày hôm sau cho dù ai cũng không đánh thức được.

- Được rồi, bắt đầu thôi.

Hắn dùng [Magic Hand] nâng Ryuuto lên không trung và bắt đầu dùng các loại phép thuật chữa trị cho cậu ta. Một lúc sau hắn lại đặt cậu ta xuống chiếc xe lăn và quay lại nói với Rimi:

- Được rồi, sáng mai thức dậy, cậu ta sẽ có thể đi lại như bình thường - hắn đã chữa trị hết các di chứng mà chiêu Seidou Gouitsu (静動轟一: Tĩnh Động Hống Nhất) gây ra trên cơ thể của Ryuuto.

- Thật sao - Rimi nãy giờ đứng bên cạnh không dám nói gì giờ nghe hắn nói vậy thì vui mừng nhảy cẫng lên.

Ting, độ hảo cảm của Rimi Kokorone tăng lên 95.

- Ryuuto-sa.... - Rimi chạy tới bên cạnh Ryuuto.

- Bắt Pet Rimi Kokorone - hắn bất ngờ nói.

Ting, bắt Pet Rimi Kokorone thành công, độ trung thành hiện tại là 90.

Hắn lập tức dùng mũi tên tình yêu mới mua trong Shop thành tựu và nâng độ trung thành của Rimi lên max 100.

- Ryuuto... - Rimi vẫn không thay đổi sắc mặt mà cười nói với tên Ryuuto đang ngủ - Rimi phải đi với Kenichi-sama rồi Ryuuto hãy tự chăm sóc lấy bản thân nhé.

Nói xong Rimi quay ra nhảy vào lòng hắn. Hắn ôm lấy Rimi và nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tình yêu mà cô bé dành cho hắn thì mới cảm nhận được sự kinh khủng của cái hệ thống mà hắn sở hữu.

Tình yêu mà Rimi dành cho Ryuuto là cực kỳ lớn, nếu có độ hảo cảm nào lớn hơn 100 đi chăng nữa hắn dám chắc rằng với tình yêu của Rimi nó vẫn đạt giá trị tối đa. Một phần là do Rimi rất ngốc nghếch mà những kẻ ngốc thường yêu thật lòng nhưng cũng không thể phủ nhận rằng tình yêu của Rimi lớn đến nỗi cô bé có thể hi sinh cả tính mạng vì lợi ích của Ryuuto.

Vậy mà giờ đây, cái tình cảm dường như đất trời không thể lay chuyển nổi ấy của Rimi lại bị hệ thống mạnh mẽ chuyển sang cho hắn. Hắn biết bây giờ người mà Rimi yêu là hắn chứ không còn là Ryuuto nữa rồi.

Hắn ôm chặt lấy Rimi rồi sau đó hình ảnh của hai người biến mất khỏi căn cứ của Yomi.

-

Ps: Mình lại hiện hồn lên rồi đây, chap này mình sẽ nói về độ hảo cảm ở trong truyện.

Về cơ bản thì mình thiết lập nên độ hảo cảm là đại diện cho 3 yếu tố: tình bạn, tình yêu và tình thân. Đối với những trường hợp tình bạn đạt tới 100, mặc dù có thể sống chết vì nhau nhưng đó lại không phải tình yêu. Cũng tương tự như với tình thân, ví dụ bạn gặp một thằng ml nào đó ngoài đường và bạn thấy độ hảo cảm của nó là 50 chẳng hạn (cỡ người qua đường, mới gặp lần đầu) nhưng sau đó có người nói với thằng đó rằng bạn là thằng em cùng cha khác ông nội thất lạc bấy lâu nay thì độ hảo cảm của nó có thể nhảy lên tới tận 80, 90 thậm chí là 100 đối với những người biết quý trọng người thân.

Chính vì vậy mình có đặt ra các cách sau để tăng lên độ hảo cảm là: kết bạn, trò chuyện hợp nhau, thổ lộ tình cảm, những cử chỉ quan tâm, sự giúp đỡ, lòng cảm kích (giống như trường hợp của Rimi là sự cảm kích) v.v... chỉ cần là những hành động khiến cho người đối diện có suy nghĩ tốt về mình là độ hảo cảm sẽ tăng lên mà không nhất thiết phải là tình bạn, tình yêu hay tình thân.

Mình thiết lập hệ thống này chủ yếu, à không, hoàn toàn là để thu gái lập hậu cung. Có bạn sẽ nói là ngựa giống cũng chẳng sai vì mình chắc chắn sẽ thu hết các em nữ chính và nữ phụ xuất hiện nhiều, và thậm chí những em chỉ xuất hiện một vài lần hoặc thoáng qua nhưng nếu mình thích mình cũng vẫn sẽ thu.

Ps 2: Mình sẽ nói luôn về hệ thống người theo đuổi ở mấy chương trước nhé.

Người theo đuổi cũng có phần tương tự với Pet, cũng có độ trung thành cũng có thể giúp đỡ main trong chiến đấu nhưng có 2 điểm khác biệt cơ bản sau đây:

Một là, người theo đuổi không được tính theo hệ thống độ hảo cảm như Pet mà sẽ do main thuyết phục, đánh bại, ép buộc, dụ dỗ hay do tự nguyện v.v... từ đó để cho kẻ khác thuần phục với mình và độ trung thành lúc này cũng chính là để thể hiện sự trung thành của người theo đuổi. Nếu bị ép buộc thì độ trung thành thường sẽ rất thấp còn thuyết phục thì độ trung thành thường sẽ cao hơn, đặc biệt là nếu đối phương tự nguyện thì độ trung thành sẽ cực cao thậm chí sẽ là max 100 ngay từ đầu.

Hai là, Pet và người theo đuổi đều có thể chiến đấu cùng main nhưng Pet thì sẽ chỉ chiến đấu theo lệnh mà thôi, có nghĩa là sai đi đâu thì sẽ đến đó còn riêng người theo đuổi thì ngoài việc làm theo lệnh thì main có thể triệu hồi tới bên cạnh mình để chiến đấu cho dù họ đang ở bất cứ nơi nào.

-
 
Chương 112: Kuremisago


Sau khi giải quyết xong mọi chuyện thì hắn lại trở về Lương Sơn Bạc. Những dữ liệu kia do không có người phiên dịch mật mã nên mấy người của phe chống Yami không thể đọc được nhưng nhờ vào việc tên nghị sĩ Ishida để lộ ra mình là thành viên của Yami nên đã bị những người này tập trung công kích tên Ishida trên chính đàn khiến rất nhiều kẻ đi theo Yami bị rơi đài.

Lệnh truy nã đối với Lương Sơn Bạc cũng đã được những người của phe chống Yami hủy bỏ và mấy vị sư phụ lại trở về với Lương Sơn Bạc.

- Mọi người vào ăn trưa đi - Miu hô lên.

Hắn đi tới và ngồi cạnh Miu và Izayoi, giờ Izayoi đã chính thức trở thành vĩ nhân thứ 8 của Lương Sơn Bạc và hiện đang ở chung phòng với Shigure. Trưởng lão cũng rất vui vẻ tiếp nhận một người đã từ bỏ con đường Satsujin Ken vào võ đường của mình.

................

- Kuremisago?

Hắn bây giờ đang ngồi chơi với Chikage trong phòng họp của Shinpaku ở trường.

- Đúng vậy, gần đây tao có thu được thông tin rằng Kanou Shou đã bị phế truất khỏi chức thủ lĩnh sau khi bị kẻ nào đó đánh bại ở trên đảo tử thần, nơi tổ chức giải đấu D of D - tên Niijima nói - và đội gián điệp cỉa chúng ta đã tìm ra được tung tích của hắn, hắn hiện giờ đang ở trong một ngôi làng gọi là Kuremisago.

Kuremisago à, đó không phải ngôi làng của mẹ Miu hay sao, một ngôi làng sử dụng phương pháp kết hợp ADN của hai người phù hợp để tạo ta thế hệ đời sau hoàn hảo hơn. Việc kết hôn của người trong ngôi làng này hoàn toàn là do những người đứng đầu làng quyết định đó chính là lý do tại sao khi cha của Miu, Fuurinji Saiga và mẹ của cô bé gặp nhau thì đã bị những người trong làng lên tiếng phản đối mãnh liệt.

Sau đó dưới sự lãnh đạo của Fuurinji Saiga thì những người có tư tưởng cải cách đã đứng lên chống lại những người có tư tưởng cổ hủ trong làng. Điều này đã khiến cho tộc Kuremisago nổ ra một cuộc nội chiến rất khốc liệt giữa 2 phe.

Nhưng khi cuộc chiến đang ở trong giai đoạn căng thẳng nhất thì bên phe do cha Miu lãnh đạo lại xuất hiện kẻ phản bội. Kẻ này giả dạng thành cha Miu và sát hại những người của phe cấp tiến khiến cho nội bộ phe này trở nên lục đục. Cao trào của sự phản bội này là khi kẻ đó đã giết chết mẹ của Miu là Shizuha khiến cho cô bé phải mồ côi mẹ từ nhỏ.

Kẻ đó chính là Senzui của tộc Kuremisago, vị hôn phu trước đây của Shizuha và giờ là đồng minh cũng như là bạn của Fuurinji Saiga. Cho tới tận bây giờ việc kẻ phản bội là Senzui vẫn được giấu kín và đang được cha của Miu điều tra để tìm ra kẻ đã sát hại vợ mình.

Hắn quay sang nhìn Miu một chút, cô bé giờ đang nhìn hắn với ánh mắt kỳ vọng, lần trước ở trên đảo tử thần Miu đã nghe nói tới Kuremisago nên luôn muốn tới đó để tìm hiểu.

- Được rồi, chúng ta sẽ tới đó tìm hiểu một chút - hắn nói khiến Miu mừng rỡ ôm lấy hắn.

....................

Chiều ngày hôm đó hắn và Miu cùng nhau đi tới ngôi làng Kuremisago, hắn đã dùng bản đồ của mình để tìm ra vị trí ngôi làng này.

Bọn họ sau khi đi tàu điện tới một thành phố gần nơi đó thì đã băng qua một cánh rừng và rồi bọn họ thấy được một ngôi làng nhỏ ở phía dưới chân thung lũng, ngôi làng này được núi rừng bao quanh khiến cho người ngoài không biết đến sự hiện diện của nó.

Hắn và Miu đi xung quanh ngôi làng thì chỉ thấy những căn nhà gỗ bị bỏ hoang khá lâu rồi mà không thấy một bóng người nào cả.

- Anh tưởng thằng Niijima bảo rằng tên Kanou Shou đó đang ở đây chứ - hắn nhìn ngó xung quanh nói.

Tìm kiếm một lúc nhưng lại không thu hoạch được gì hắn và Miu vừa định rời khỏi đây để trở về thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí cực mạnh đang tiếp cận hai người họ.

- Ngươi là thằng nhóc ở Lương Sơn Bạc đúng không - một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.

Hongou Akira Lv 55

Thần quyền Hongou Akira!!!

-

* Mấy chap trước mình có ghi biệt hiệu của Ogata là Thần quyền nhưng sau khi tìm hiểu xác nhận lại thì biệt hiệu của Ogata là Quyền thánh mới đúng (Kensei nghĩa là quyền thánh) còn biệt hiệu của Hongou Akira mới là Thần quyền.

--

- Ngươi chính là kẻ đã tấn công Shou - Hongou vẻ mặt tức giận nói.

Khi hắn vừa thấy Hongou Akira vừa xuất hiện thì lập tức lấy thanh Kotsurei ra cảnh giác nhìn tên kia. Tên Hongou vừa phát ra khí thế khiến hắn cảm thấy áp lực khá lớn, tên này đã bước vào cấp đại vĩ sư cao cấp, cũng có nghĩa là cao hơn hắn tận 2 cấp liền.

Hiện giờ hắn muốn thắng được đại vĩ nhân còn khó chứ đừng nói gì đến cấp độ cao hơn. Chưa kể đến việc tên Hongou này nắm giữ một sức mạnh không hề yếu một chút nào, trong truyện tên này thậm chí còn có thể giết chết được cả Silkwat Junazard, một kẻ đã từng đánh ngang tay với trưởng lão.

- Ngươi chính là kẻ đã rạch nát ý chí của Shou - thấy hắn không trả lời Hongou tức giận xông lên tấn công hắn.

- Miu, mau lùi lại - hắn hét lên rồi vung kiếm chém về phía tên Hongou.

Dùng kiếm có thể nâng cao lực sát thương của hắn và giúp hắn phần nào cân bằng lại sự chênh lệch về sức mạnh nhưng đối thủ của hắn bây giờ lại đang sử dụng Karate, môn võ được tạo ra để chống lại vũ khí, khiến cho hắn cực kỳ chật vật để phòng thủ.

- Hự... - hắn vừa giơ kiếm lên đỡ lấy cú đá của tên Hongou nhưng dư lực của nó lại khiến hắn lùi lại phía sau.

- Jinenken - Nejiri Nukite

Tên Hongou dùng bàn tay đâm cực nhanh về phía hắn, nếu bị đòn này đâm trúng thì hắn nguy rồi.

- Shinto Gourenzan!!! (心刃合練斬: Tâm Nhận Hợp Luyện Trảm)

Hai bóng người lướt qua nhau, hắn và Hongou đang đứng xoay lưng về nhau.

- Hự... - hắn dùng thanh kiếm chống xuồng và quỳ một gối xuống đất, bụng hắn bây giờ bị chọc thủng một lỗ lớn, máu tươi tuôn ra xối xả.

- Chồng ơi - Miu hoảng sợ chạy tới đỡ lấy hắn.

- Anh không sao đâu - hắn dùng một tay dùng phép trị liệu lên vết thương nói.

- Ngươi là đệ tử của Lương Sơn Bạc đúng không - tên Hougou không quay lại nói - ngươi khá lắm, đã gần chạm tới cảnh giới kiểm soát khí (Ki no Shouka) rồi. Chỉ đáng tiếc là vẫn còn thiếu một chút nữa, nếu không ta đã chết rồi.

Ngực tên Hongou bỗng nhiên rách ra một vết kiếm chém dài, máu tươi bắn ra từ đó. Tên Hongou ôm lấy vết thương quay lại nhìn hắn.

Hắn cố nhịn đau gượng đứng dậy đối mặt với tên Hongou, Miu đỡ lấy tay hắn vẻ mặt lo lắng.

- Ngươi vẫn muốn đấu tiếp sao - hắn giơ thanh Kotsurei lên nói.

Hắn dù bị thương nặng nhưng nếu muốn hắn có thể bình phục trong tức khắc, còn về sự chênh lệch về cấp độ thì hắn không cần phải sợ, nên nhớ class chính của hắn là một pháp sư chứ không phải là võ sư.

- Hôm nay ta sẽ tạm thời tha mạng cho ngươi - tên Hongou quay người bỏ đi - lần sau gặp lại ta sẽ tự tay giết chết ngươi.

Hắn được Miu đỡ ngồi xuống một tảng đá rồi hắn lấy ra một bình Hp uống vào và dùng phép thuật chữa trị vết thương ở bụng.

Chỉ một lát sau vết thương của hắn đã lành lại, hắn nhìn sang bên cạnh thì thấy Miu đang nắm chặt lấy tay hắn mà khóc.

- Em xin lỗi... chỉ vì em đòi tới đây mà chồng gặp nguy hiểm...

- Đừng khóc mà, anh đâu có sao đâu - hắn ôm Miu vào lòng an ủi cô bé - ngoan, nín đi rồi chồng thương nào...

Miu sụt sịt nín khóc, hai khóe mắt vẫn đỏ bừng, hắn lấy một chiếc khăn tay lau nước mắt cho Miu rồi hôn nhẹ lên trán cô bé, Miu ôm chặt lấy hắn mà không chịu buông.

----
 
Chương 113: Cuộc đảo chính ở Tidat


Sau cuộc chiến ở làng Kuremisago thì hắn lại trở về với cuộc sống bình thường nhưng gần đây hay có các thông tin về các hoạt động của Yami nên trưởng lão đã lên đường tiến hành điều tra hoạt động của chúng.

Ma sư phụ cũng đã cùng ông chú Hakubi đi điều tra hoạt động của Yami tại Trung Quốc rồi.

Hôm nay bọn họ lại nhận được một ủy thác từ phía chính phủ Nhật, dạo gần đây Lương Sơn Bạc được ủy thác nhiệm vụ rất thường xuyên và những nhiệm vụ này hầu hết đều liên quan đến hoạt động của lũ Yami.

- Hôm qua chính phủ Nhật Bản đã nhận được tin cầu cứu từ vương quốc Tidat (Tidat Kingdom, đây là một quốc gia hư cấu trong truyện) - công chúa Radin Tidat Lona đã nhờ người chuyển tin đến là hiện giờ ở Tidat, đang xảy ra đảo chính.

- Đảo chính!?! - mọi người kinh ngạc

- Đúng vậy, anh trai của công chúa Lona là Radin Tidat Jihan, người kế vị hợp pháp của vương quốc Tidat, đã bị sát hại bởi Silkwat Junazard.

- Radin Tidat Jihan là đệ tử của Junazard kia mà, tại sao lão ta lại sát hại cậu ta - Sasaki hỏi.

- Theo như lời của công chúa Lona thì Junazard không hài lòng với tình trạng hòa bình tại vương quốc Tidat như hiện nay, ông ta muốn tự mình cai trị đất nước này và tuyên chiến với các nước khác - ông thanh tra Homaki trả lời.

- Như vậy là công chúa Lona muốn bọn tôi giúp cô ấy giành lại chính quyền sao - Akisame nói.

- Đúng vậy, vương quốc Tidat trước đây có quan hệ ngoại giao rất tốt với Nhật Bản, họ đã từng giúp đỡ chúng ta tái kiến thiết lại đất nước trong thời kỳ khó khăn nhất sau thế chiến thứ 2 vì vậy chúng tôi nhất định phải tìm cách giúp đỡ hậu duệ của những vị vua trước đây.

- Được, chúng tôi đồng ý - Akisame nói.

--

- Có chắc là không cần chúng tôi đi cùng không - Akisame hỏi

- Chúng ta đi hoạt động ngầm nên càng ít người càng tốt - Sasaki trả lời - cứ yên tâm, tôi sẽ hoàn thành tốt công việc lần này.

Lần này việc đến vương quốc Tidat sẽ do hắn và Sasaki lo liệu, những người còn lại sẽ ở lại để đề phòng lại có công việc được ủy thác.

- Đi thôi Kenichi!!

....................

Vương quốc Tidat, một vương quốc nhỏ nằm ở vùng Đông Nam Á với khí hậu nhiệt đới cận xích đạo. Bọn hắn vừa đáp máy bay xuống sân bay thì hắn đã cảm thấy được sự nóng nực của nơi này.

Bọn hắn đi xe bus tới một thị trấn nhỏ ở gần thủ đô của Tidat và bắt đầu tìm kiếm địa điểm gặp mặt.

Hắn và Sasaki đi vào trong một quán rượu nhỏ để hỏi thăm tin tức. Vừa vào quán hắn thấy bên trong có rất nhiều tên mặc trang phục lính đánh thuê, súng của chúng tùy ý để trên mặt bàn mà không hề giấu đi.

Xem ra cuộc nội chiến ở Tidat rất là nghiêm trọng nên bọn lính đánh thuê này mới lộng hành như vậy. Hắn và Sasaki lại chia nhau ra để hỏi tin tức.

- Ê, mày có biết ở đây có ngôi đền nào không - hắn dùng tiêng Anh hỏi.

- Thằng ôn con, mày thích chết hả - một tên lính đánh thuê cao gần 1m9 đứng phắt dậy cầm dao dí vào cổ hắn.

- Chính mày là đưa muốn chết đấy - hắn cầm một thanh Kunai dí sát cổ họng của tên này còn cao dao kia đã bị hắn cắt vụn rồi - mày hãy nói không biết đi để tao có cớ xiên lòi ruột mày ra.

- Dạ... tôi có biết ạ, xin đừng giết tôi... - tên này run rẩy nói.

- Tao đã bảo mày phải khai là không biết cơ mà, mày coi thường tao hả - hắn tỏa ra sát khí khiến tên này sợ trắng bệch cả mặt.

..................

Cuối cùng sau khi hăm dọa mấy tên lính đánh thuê xong thì bọn họ đã biết được ngôi đền gần nhất ở đâu và đi ngược lại hướng đó.

Đây chính là giao ước được ghi trong thư cầu cứu, nếu không thì tự nhiên có hai tên người nước ngoài đến hỏi vị trí mà công chúa đang ẩn núp là ở đâu thì chẳng phải lạy ông tôi ở bụi này sao.

Bọn họ đi tới một pháo đài ở sâu trong rừng, pháo đài này ở cách thị trấn vừa rồi khá xa, quả là một chỗ trốn bị ẩn.

- Tôi là Radin Tidat Lona, người kế vị hợp pháp của vương quốc Tidat, hai người hẳn là vĩ nhân của Lương Sơn Bạc - trước mặt hắn là một cô gái xinh đẹp với làn da rám nắng khỏe mạnh đang ngồi trên một chiếc ghế khá lớn.

- Đầu của các ngươi đang cao quá rồi đấy, mau hành lễ với nữ hoàng đi - một lão già tức giận nói.

- Ta rất ghét phải cúi đầu trước ai đó - Sasaki cười - nhưng mà nơi này tồi tàn thật đấy, ta tưởng mấy người hoàng gia các cô cho dù đang phải lẩn trốn cũng vẫn phải tìm một nơi xoa hoa kia mà.

- Ngươi đang vô lễ với nữ hoàng quá đấy - một cô bé 11-12 tuổi cầm một thanh Karambit hét lên với bọn hắn.

- Vậy sao, xin lỗi nhóc nhé - mặc dù Sasaki-sensei đang xin lỗi nhưng khuôn mặt đáng sợ của ông ấy vẫn khiến cho cô bé sợ tới mức trốn ra đằng sau chiếc ghế của Lona.

- Thôi nào Sham - thì ra cô bé này tên là Sham - họ tới để giúp đỡ chúng ta mà.

Sau đó công chúa Lona (chưa kế vị chính thức nên vẫn gọi là công chúa nhưng cô ta vẫn được những người ủng hộ gọi là nữ hoàng) kể cho bọn họ về sự tích anh hùng trước đây của Junazard.

Trước đây khi đất nước này còn bị thực dân đô hộ mà không thể tự giải thoát do không có quân đội của riêng mình thì lúc đó, Silkwat Junazard đã lãnh đạo một nhóm người sử dụng võ thuật xử lý gần hết quân đội của lũ thực dân bằng môn võ cổ truyền của các đất nước Đông Nam Á... Pencak Silat!!!

Pencak Silat được mệnh danh là võ thuật của nhà binh vì nó thường được dạy cho các bính lính của nhà vua. Vũ khí của Pencak Silat rất đa dạng nhưng có 2 loại vũ khí nổi bật lên với khả năng gây sát thương cực lớn là Karambit và Keris.

Karambit là một loại vũ khí nhỏ gọn, lưỡi đao cong và sắc nhọn như một vầng trăng khuyết có thể dễ dàng cắt đứt mạch máu của kẻ thù, thường được dùng trong cách đánh du kích. Keris thì ngược lại, nó là một con dao dài, phần lưỡi uốn lượn như là lưỡi rắn, Keris có lực xuyên thấu rất lớn khi đâm vào cơ thể người sử dụng sẽ xoay tròn lưỡi dao để tàn phá nội tạng, nó có thể lấy mạng kẻ thù với chỉ một đâm duy nhất.

Sau khi đánh lui được quân xâm lược thì Junazard, một kẻ thèm khát chiến tranh lại không hài lòng với cuộc sống hòa bình mà chính mình đã đem lại cho vương quốc này nên luôn muốn gây chiến với các nước xung quanh.

Nhưng với cương vị là một vị vua Radin Tidat Jihan không đồng ý đánh đổi sự hòa bình của con dân mình để đổi lấy sự hài lòng của sư phụ. Chính vì vậy Junazard đã tự mình ra tay giết chết tên đệ tự của mình và chiếm lấy ngai vàng.

Em gái của Jihan là Lona sau khi hay tin đã được một số thuộc hạ thân tín của anh trai mình trước đây giúp đỡ trộm lấy thi thể của Jihan và bí mật cử hành đám tang rồi sau đó tiến hành liên lạc với chính phủ Nhật Bản để xin sự giúp đỡ và cuối cùng chính phủ Nhật đã tới nhờ vả Lương Sơn Bạc.

-
 
Chương 114: Quỷ thần quyền Silkwat Junazard


- Ai đang ở đó vậy - Sham cầm thanh Karambit hét về phía khu rừng - mau cút đi, đây là nơi công chúa tắm.

- À xin lỗi nhé, tại tôi đang đi thăm dò khu vực xung quanh đây - hắn đi ra khỏi bụi cây nói.

Lúc này Lona đang tắm ở dưới một dòng suối phía trước mặt hắn còn Sham đang đứng canh gác cho cô. Thấy hắn tới thì Lona cũng không cảm thấy ngại khi hắn nhìn thấy thân thể của mình, có lẽ do là một công chúa nên cô đã quen với việc có người nhìn mình khi tắm, nhưng còn Sham thì cảnh giác nhìn hắn giống như một con cún con đang tức giận vậy.

Vừa rồi là do hắn cố tình để lộ tiếng bước chân nếu không thì hai cô bé này sao có thể phát hiện được hắn chứ.

- Làn da của cô đẹp thật đấy - hắn khen.

- Cảm ơn - mặc dù Lona vẫn cười nhưng trong lòng thì khinh bỉ - "thì ra cũng chỉ là một tên dâm tặc".

- Mau cút đi - Sham vẫn tức giận chạy quanh hắn nãy giờ.

- Được rồi, được rồi - hắn vỗ đầu Sham định quay đi thì hắn cảm thấy có kẻ đang di chuyển tới nơi này - ha... xem ra không đi được rồi. Sham, hãy giúp công chúa mặc quần áo vào đi, để anh đi xử lý lũ chuột nhắt kia.

Nói xong thì hắn biến mất khỏi tầm mắt của 2 cô bé và từ trong rừng vang lên những tiếng kêu đau đớn rồi một lát sau lại im bặt đi.

Khi hắn trở lại chỗ con suối thì Lona đã mặc xong quần áo và đi về phía hắn.

- Chuyện gì xảy ra vậy - Lona hỏi.

- Xem ra là có kẻ đã phản bội chúng ta mà lén thông báo với Junazard chỗ ẩn nấp này - hắn chưa trả lời thì Batouan, lão già cận vệ của công chúa đã xuất hiện cùng với Sasaki.

Bọn họ trở về tòa pháo đài cổ để tiến hành bàn bạc lại kế hoạch thì bỗng nhiên một luồng ánh sáng màu đỏ hiện lên trên bầu trời tối tăm.

- Hướng đó là... - Lona thất thanh kêu lên.

- Cung điện của Nuchald đang bốc cháy - Batouan nói, Nuchald là trợ lý trước đây của cha Lona, kẻ mà bây giờ đang dùng những người thuộc vương tộc như một con rối để khống chế vương quốc Tidat.

- Chẳng lẽ là do Junazard làm, chúng ta phải mau tới đó - Sasaki nói.

Bọn họ chạy tới cung điện, lúc này nơi này đã chìm trong biển lửa, những tên thuộc hạ của Nuchald đều bị giết sạch. Tên Junazard này thực sự chỉ giết người vì thú vui chứ không vì lý do nào cả, quả là một tên điên loạn.

- Bọn họ đã chết cả rồi - Batouan tức giận nói.

- Là tên Junazard, hắn đã cố tình giết chết đồng minh của mình để cho chiến tranh tiếp tục được diễn ra - Lona nói - Chúng ta nhất định phải tìm ra và đánh bại hắn trước khi quá muộn.

- Căn cứ của Junzard ở đâu - Sasaki hỏi.

- Anh định làm gì, chúng ta không thể xông vào pháo đài của hắn được - Batouan hét lên.

- Chúng ta nhất định đánh bại hắn trước khi có thêm người bị giết - Sasaki quyết tâm nói.

- Tôi sẽ dẫn hai người tới pháo đài của Junazard - Lona nói.

- Nữ hoàng!!! - Batouan giật mình.

- Nhưng tôi sẽ chiến đấu cùng với hai người, tôi sẽ chiến đấu vì người dân của mình, vì tương lai của vương quốc này.

- Được, chúng ta đi thôi - Sasaki nói.

.....................

- Phía trước chính là pháo đài của Junazard, người của tôi đã thông báo lại rằng hắn chắc chắn đang ở bên trong, giờ chúng ta phải tìm cách đi vào bên trong - Batouan chỉ về một pháo đài to lớn ở trước mặt nói.

- Đơn giản lắm, tôi có cách rồi - Sasaki đi tới một bên của pháo đài hắn cũng đi theo.

- Ở đây đâu có cửa vào đâu - Lona nhìn xung quanh nói.

- Cửa vào ở ngay đây này - Sasaki gồng lên rồi tung một cú đấm khiến cho bức tường dầy đặc của pháo đài vỡ ra thành một lỗ hổng to tướng.

Đây chính là cách lẻn vào truyền thống của Lương Sơn Bạc, đó chính là... phá cửa xông vào!!!

Bọn họ xông vào bên trong, bên trong cứ như một mê cung vậy hơn nữa lại còn có rất nhiều lính canh gác cản đường bọn họ. Sasaki một đường xông tới, ông ấy vừa đánh bại bọn người này vừa đánh vỡ các bức tường để tạo thành một con đường thẳng tắp vào trung tâm còn hắn thì lo bảo vệ Lona và Sham.

- Chết đi - Một tên cầm Bolo (một loại dao trong thường dùng trong Silat) chém về phía Lona.

Lúc này cô đang mải chiến đấu khi nhận ra lưỡi dao đã tới gần mặt mình thì đã quá muộn rồi. Cô không thể né hay đỡ kịp đòn mày, cô tuyệt vọng mà nhìn lưỡi dao hạ xuống.

- Jujizan (十字斬: Thập tự trảm)

Một ánh đao lóe lên, thanh Bolo bị đánh bay và những kẻ đang bao vây tấn công Lona bị đánh bay ra.

- Công chúa không sao chứ - hắn xuất hiện trước mặt Lona.

- Oa, ngài Kenichi giỏi quá - Sham nhìn hắn với anh mắt ngưỡng mộ.

Ting, độ hảo cảm của Sham tăng lên 90.

- Cảm ơn anh đã cứu tôi - Lona cười cảm kích, những ác cảm của cô về hắn đã được xóa bỏ rồi.

- Bảo vệ một nàng công chúa xinh đẹp là nghĩa vụ của tôi mà - hắn nhìn Lona cười khiến cô hơi đỏ mặt.

Ting, độ hảo cảm của Radin Tidat Lona tăng lên 80.

...............

Khi bọn họ đang đi lên trên bằng cầu thang ở chòi canh của pháo đài thì bỗng hắn và Sasaki cảm nhận được một luồng khí tà ác ở phía trên đầu mình.

Hắn và Sasaki ngẩng đầu lên thì thấy có một bóng người đang ngồi ở trên nóc của chòi canh, chính hắn là kẻ đã phát ra luồng khí kia.

- [Quan sát]

Tên: Silkwat Junazard

Tuổi: 95

Giới tính: Nam

Hp: 2240/2240 (Hp regeneration: 22.4/s)

Mp: 670/670 (Mp regeneration: 11/s)

Lv 60

STR: 225

AGI: 229

VIT: 214

WIS: 43

INT: 57

LUK: 17

Quỷ thần quyền của Nhất ảnh cửu quyền, anh hùng của Tidat.

Vĩ nhân truyền thuyết!!! Người này cùng đẳng cấp với trưởng lão!!!

------
 
Chương 115: Tức giận


Khi bọn hắn vừa nhìn lên thì từ hai bên chòi canh, một đám lính canh rất đông chạy tới, Sasaki quay sang nói với hắn.

- Kenichi, con hãy bảo vệ công chúa, ta sẽ đấu với tên này - Sasaki quay lại nói với hắn rồi lao lên trên đỉnh chòi canh.

Hắn cũng không tranh cãi gì, Sasaki giờ là đại vĩ nhân cao cấp, phần thắng khi đấu với Junazard chắc chắn cao hơn hắn. Hơn nữa ở trong truyện thì Junazard bị Hongou Akira, một kẻ có sức mạnh ngang ngửa với Sasaki giết chết nên chắc chắn Sasaki có thể đối phó được.

Việc hắn cần làm bây giờ là đánh bại lũ lâu la này và sau đó lên giúp đỡ Sasaki đánh bại Jinazard.

- Công chúa, Sham, mau đứng phía sau tôi, Batouan ông hãy lo phía bên phải nhé, bên trái để cho tôi - hắn nói với Batouan, hai người đang đứng ở trong góc cầu thang chắn trước mặt Lona và Sham.

Khi hắn và Batouan chiến đấu ở dưới thì bên trên chòi canh Sasaki và Junazard cũng đã khai chiến rồi. Hai bóng người chớp lóe lên va chạm vào nhau tạo ra từng luồng sóng xung kích khiến cho chiếc chòi canh bị đánh tan tành.

Khác với cuộc chiến của với võ sĩ Sei như Hongou ở trong truyện, giờ đây Sasaki cũng là một võ sĩ Dou nên sự phá hoại cũng càng trở nên ác liệt hơn.

- Mourasouken Zuki!!! - Sasaki đấm liền tục về phía tên Junazard.

- Jatuhan Puncak Pohon!!!

Tên Junazard phóng người tới trước và dùng hai tay tấn công vào bụng của Sasaki rồi tung đòn liên tục nhưng Sasaki dùng những đòn đấm cơ bản của Karate để đánh trả.

................

Trong khi cuộc chiến của hai tên quái vật đang diễn ra ở phía trên cao thì ở dưới bọn hắn đã hạ xong lũ lâu là nhưng sau đó lại có một đám người kéo đến. Lũ người này đều có đẳng cấp từ chuyên gia trở lên, muốn đánh bại chúng không khó nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian. Hắn phải nhanh chóng giải quyết đám này để tới giúp Sasaki.

- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Hắn lao vào giữa đám người và dùng kiếm chém ra xung quanh. Hắn rất nhanh thì đã giải quyết đám người này nhưng khi hắn vừa chuẩn bị đi lên tháp canh thì có một bóng người nhỏ bé lao tới một tên trong số lũ người này.

Hắn đưa tay bắt lại bóng người đó, là một cô bé tầm tuổi Sham. Hắn nhận ra cô bé này, hình như tên là Hartini là con gái của Menang, thuộc hạ của Junazard.

- Mau thả ta ra - Hartini giãy dụa - ta phải giết hắn.

- Này cô bé, tại sao em lại muốn giết hắn ta.

Kẻ mà Hartini vừa lao tới là Pengulu Sankan, nói một cách nào đó thì tên này là đệ tử của Junazard nhưng đã bị lão ta tẩy não trở thành một tên sát nhân điên loạn.

- Ta phải giết hắn để trả thù cho cha ta - Hartini vừa khóc vừa la hét.

- Lão già đó dám phản đối quyết định của Guru (Guru là cách mà các võ sinh Pencak Silat gọi sư phụ hoặc người dạy võ cho mình, ở đây là chỉ Junazard) nên đã bị Guru đánh gãy tay chân, sau đó ta đã cắt nát thân thể của lão ta ném xuống sông cho cá ăn rồi, ha ha ha ha... - tên Sankan cười như điên dại.

- Tên khốn kiếp, mau đền mạng cho cha ta - nghe thấy cha mình không được chết toàn thây thì Hartini hét lên như phát điên.

Hartini định xông lên nhưng bị hắn nắm chặt lấy tay, lúc này hắn đang cực kỳ tức giận mà tỏa ra sát khí kỳ kinh khủng, chưa bao giờ hắn muốn giết một kẻ nào đến thế.

- [Earth Spear]

Một loạt những mỏm đá sắc nhọn mọc ra từ mặt đất đâm xuyên qua cơ thể của tên Sankan khiến cơ thể tên này thủng lỗ chỗ.

- Mày làm tao thấy kinh tởm, kẻ như mày không xứng đáng được sống trên đời này mày phải xuống địa ngục và chịu sự thiêu đốt của lửa địa ngục... [Hellfire]

Một ngọn lửa đỏ rực bốc lên bao phủ lấy tên Sankan, chỉ một lát sau tên này đã bị đốt thành tro bụi.

Khi nhìn thấy kẻ thù sát hại cha mình bị giết chết thì Hartini ngồi phịch xuống đất và khóc lớn. Hắn ôm Hartini vào lòng và an ủi cô bé, một lúc sau dường như đã quá mệt mỏi nên cô bé ngủ thiếp đi.

Hắn bế Hartini tới trước mặt Lona và nói:

- Công chúa có thể chăm sóc cô bé này giúp tôi được không, bây giờ tôi phải đi giúp đỡ Sasaki-shishou.

- Được... được chứ - Lona nhìn hơi ngơ ngác nhìn hắn rồi giật mình trả lời.

Sau khi giao Hartini cho Lona thì hắn đạp vào tường và chạy lên nóc của pháo đài. Nhưng khi hắn vừa mới đi lên tới nơi thì một cảnh tượng tàn khốc diễn ra trước mắt hắn, lúc này Sasaki đã máu me đầy mình mà ngã gục trước mặt Junazard.

- SASAKI-SHISHOU!!!

Hắn điên cuồng lao lên trong cơn tức giận tột cùng.

-
 
Chương 116: Chiến thắng


- Ha ha ha, chết đi thằng nhóc Karate - Junazard dùng tay đâm thủng bụng của Sasaki.

- Morote Enpi Tobi Hizageri!!!

Mặc dù bị đâm xuyên qua bụng nhưng Sasaki không hề tỏ ra đau đớn mà dùng hai khuỷu tay đánh vào đầu tên Junazard và cùng lúc lên gối vào bụng lão ta.

Mặt nạ của Junazard lúc này đã bị đánh nát sau đòn vừa rồi của Sasaki để lộ ra khuôn mặt trẻ trung của hắn.

- Không tệ, nhưng đòn vừa rồi không đủ đệ hạ ta đâu - Junazard miệng hộc ra máu nhưng vẫn nở nụ cười điên cuồng nói.

- Rắc!!! Rắc!!!

Hai cánh tay của Sasaki lập tức bị Junazard đánh gãy sau đó lão ta tung đòn liên tục khiến cho Sasaki bị thương càng nặng hơn và cuối cùng thì ngã quỵ xuống trước mặt lão ta.

- Sasaki-shishou!!!

Hắn vừa mới xuất hiện nhìn thấy cảnh này thì rút gươm lao tới tấn công Junazard.

- Chết đi thằng chó - hắn hét lên - Shinto Gourenzan!!!

- Phụt!!!

Hắn lao tới tấn công Junazard nhưng tốc độ của lão ta quá nhanh khiến hắn không chỉ không thể chém trúng lão ta mà còn bị lão ta phản đòn lại. Hắn ôm lấy vết thương ở ngực mà chữa trị.

- [Bay]

Một đôi cánh màu xám đen hiện ra sau lưng hắn, tốc độ của hắn lập tức được tăng lên gấp 4 lần và lao tới tấn công Junazard.

Hắn lượn quanh Junazard liên tục tấn công, lúc này tốc độ của hắn đã tương đương với lão ta rồi nhưng sức công kích thì vẫn chưa đủ, lão Junazard có những phương pháp để vô hiệu hóa đòn tấn công của hắn khiến cho lợi thế về vũ khí của hăn không thể phát huy được.

- Tessenka no Mai: Tsuru!!! (鉄線化の舞・蔓:Thiết tuyến hóa chi vũ: Mạn)

Hắn đưa tay ra sau và rút xương cột sống của mình ra và tiếp tục tấn công Junazard. Tay trái hắn cầm thanh Kotsurei chém và tay phải cầm cột sống vụt tới người lão ta. Cột sống của hắn nhờ vào các đĩa đệm ở giữa các đốt xương nên khi đánh trúng mặc dù bị Junazard đỡ được nhưng phần đầu lại cong lại và tiếp tục đánh về phía người của lão ra (giống cây roi ấy, lấy tay đỡ phần thân roi thì phần đầu roi sẽ theo quán tính mà đập vào người mình).

- Ha ha ha, ngươi có loại năng lực kỳ lạ thật đấy thằng nhóc, ngươi có thật là người không thế.

- Câm đi, chính kẻ vô nhân tính như ngươi mới không phải là người - hắn hét lên.

Hắn lao lên tấn công nhưng lại cố tình để tên Junazard đánh bay tới chỗ của Sasaki và đỡ lấy ông ấy rồi ném về phía sau.

- Batouan, hãy đỡ lấy ông ấy.

Mấy người công chúa Lona vừa mới tới thì đã thấy hắn ném Sasaki về phía họ. Batouan nhảy lên đỡ lấy Sasaki định nói gì đó nhưng lại nghe thấy hắn hét lên.

- Mau lùi lại!!

Sawarabi no Mai!!! (早蕨の舞: Tảo quyết chi vũ)

Trên mặt đất mọc lên hàng ngàn chiếc xương to lớn và sắc nhọn. Tên Junazard không thể né do bị bất ngờ nên đã bị những chiếc xương này đâm bị thương.

Junazard đang bị những chiếc xương to lớn đâm xuyên cơ thể thì miệng hộc ra máu mà nhìn hắn.

- Mày đúng là một con quái vật.

Tên Junazard nhìn hắn vừa chui ra khỏi một chiếc xương thì nói. Sawarabi no Mai (Tảo quyết chi vũ) hắn có thể triệu hồi hàng ngàn chiễ xương to lớn ra khỏi mặt đất và hòa mình vào đó, hắn có thể xuất hiện ở mọi nơi trong lãnh địa xương của mình.

- Sao vậy, hãy kết liễu tao đi - tên Junazard thấy hắn im lặng nhìn mình thì hét lên - hay mày lại định nói ra những câu của lão già khốn kiếp ở Lương Sơn Bạc.

- Võ thuật không phải là thứ để giết người... - hắn nói.

- Ha ha ha, tao biết mà, lũ Katsujin Ken (Thắng nhân quyền hoặc theo trong truyện dịch thì là Nhu quyền) chúng mày đều là một lũ yếu đuối, tao sẽ còn quay lại và trả thù...

- Có điều không cần đến võ thuật tao cũng giết được mày - tên Junazard đang cười to thì bị hắn ngắt lời

- [Blood Saber]

Máu của tên Junazard tuôn ra khỏi cơ thể hình thành nên một thanh kiếm bằng máu và đâm xuyên qua ngực hắn.

- Phụt!!!

Ting, bạn nhận được 30 000 Exp

Ting, bạn nhận được 5 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 2000 điểm thành tựu

Ting, chúc mừng bạn lên cấp 53

Ting, chúc mừng bạn lên cấp 54

Ting, chúc mừng bạn lên cấp 55

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 2704/2704 (Hp regeneration: 27.04/s)

Mp: 4640/4640 (Mp regeneration: 133.6/s)

Lv 55: 800/13500 Exp

STR: 59 +83 +54

AGI: 58 +63 +54

VIT: 58 +73 +67

WIS: 96 +108

INT: 271 +183

LUK: 58 +63

Điểm tự do: 25

Hắn giải trừ những chiếc xương khiến xác của tên Junazard rơi xuống đất, hắn dùng phép thuật hủy diệt thi thể của lão ta rồi nhẹ vỗ cánh bay tới chỗ của mấy người kia để tiến hành chữa trị cho Sasaki. Hắn vừa bay tới đó thì thu lại đôi cánh và bắt đầu dùng phép thuật trị liệu cho Sasaki.

- "Đẹp trai quá/ Ngài Kenichi giỏi quá/ Anh ta mạnh thật" - một cô thiếu nữ đang nhìn hắn với ánh mắt say đắm cùng hai bé gái nhìn hắn đầy ngưỡng mộ.

Ting, độ hảo cảm của Radin Tidat Lona tăng lên 95 điểm

Ting, độ hảo cảm của Sham tăng lên 100 điểm

Ting, Hartini tự nguyện trở thành người theo đuổi của bạn, bạn có đồng ý không?

Có. Không.

Khi hắn đang trị liệu cho Sasaki thì mấy tiếng thông báo vang lên bên tai hắn, hắn hơi liếc sang nhìn mấy cô bé một chút.

- Bắt Pet Radin Tidat Lona... bắt Pet Sham... chấp nhận người theo đuổi Hartini.

Sau khi bắt thành công thì Lona có độ trung thành là 90 còn 2 cô bé kia thì lại cao bất ngờ, đều là 100 điểm. Có lẽ do sự ngây thơ của trẻ con nên trong lòng mấy cô bé này mới có được tình cảm thuần khiến như vậy còn Lona còn có tình cảm dành cho người dân, cho vương quốc mà cha mình để lại.

Chỉ là Lona và Sham đã có sẵn hảo cảm khá cao với hắn rồi nên tăng lên như vậy là cũng dễ hiểu nhưng còn Hartini thì sao lại tự nguyện làm người theo đuổi của hắn?

Sau này hắn hỏi Hartini thì mới biết là do hắn đã giúp cô bé trả được mối thù giết cha của mình và sau đó lại nhìn thấy được sức mạnh kinh khủng của hắn nên cô bé đã quyết định đi theo hắn.

Sau khi Sasaki tỉnh lại thì cũng đã hỏi Junazard đâu nhưng hắn lại bảo rằng lão ta đã được thuộc hạ mang đi rồi, Lona và mấy người kia cũng nói như vậy do hắn đã dặn dò từ trước, 3 cô bé thì không cần phải nói còn ông Batouan thì đương nhiên là không từ chối yêu cầu của người đã giải thoát vương quốc của mình khỏi ách thống trị của Junazard rồi.

Sau trận chiến, Batouan đã triệu tập thuộc hạ và tuyên bố sự thống trị của Silkwat Junazard đã chấm dứt và Lona sẽ kế vị ngai vàng của vương quốc Tidat. Mặc dù lúc đầu Lona bị vấp phải những sự phản đối nhưng sau khi hắn sử dụng phép thôi miên với mấy tên này thì cô đã thuận lợi lên ngôi.

Sau khi Lona làm lễ kế vị thì hắn và Sasaki đã lên máy bay trở về Nhật Bản rồi, trước khi lên máy bay thì Lona dẫn theo Sham, Hartini và ông Batouan ra sân bay đưa tiễn bọn hắn.

Tất nhiên là khi đó không thể thiếu một màn ôm hôn thắm thiết của hắn và Lona được, cánh báo chí đã chụp lại cảnh này và sau đó loan tin đồn rằng hắn là vị hôn phu của Lona và là người sẽ lên ngôi vua cai trị Tidat sau này. Có điều những chuyện này thì hắn không biết được rồi.

--
 
Chương 117: Hoàng hôn vĩnh cửu (1)


- Hai người về rồi à - Miu thấy hắn và Sasaki đã về thì vui mừng chạy ra.

- Ừ, bọn ta đã về rồi, trong những ngày ta vắng mặt thì có chuyện gì không - Sasaki nói.

- À có một chuyện đó là ông nội đã tìm ra căn cứ của Ogata Isshinsai, một trong nhất ảnh cửu quyền.

- Tìm được căn cứ sao - Sasaki bất ngờ.

- Ông đã cùng Akisame-sensei và Shigure-nee đi tới căn cứ này nhưng tên Ogata lại không có mặt ở đó mà chủ có một đám thuộc hạ mà thôi.

Miu kể tóm tắt lại cho hắn và Sasaki về lần đột nhập căn cứ của mấy người khác. Sau đó bọn hắn đi vào bên trong võ đường thì thấy mấy người trưởng lão đang ngồi ở bên trong.

- Sasaki-kun đã về rồi đó hả, nhiệm vụ như thế nào rồi - trưởng lão nói.

- Tên Junazard sau khi bị Kenichi đánh bại thì đã rời khỏi Tidat và công chúa Lona cũng đã giành lại được ngai vàng rồi.

- Ừm, nếu con sử dụng đến khả năng đặc biệt của mình thì việc chiến thắng Junazard cũng có thể hiểu được - trưởng lão nhìn hắn cười.

- Còn về chuyện căn cứ của Yami thì sao - Sasaki hỏi lại.

- Mặc dù căn cứ đó chỉ toàn những tên thuộc hạ nhưng chúng ta cũng kiếm được một số thông tin khá hữu ích - Akisame - ví dụ như có một đám người đang lượn lờ quanh khu vực Nhật Bản.

- Là ai?

- Hachiō Danzaiba (八煌断罪刃: Bát Hoàng Đoạn Tội Nhận aka Lưỡi đao Hachiou), những kẻ đứng đầu nhóm vũ trang của Yami.

---

Một buổi sáng ở Lương Sơn Bạc, hôm nay là một ngày khá yên bình đối với họ. Từ trên bầu trời một con chim ưng khá lớn bay sà xuống tay của trưởng lão.

- Ông... - Miu nhận ra con chim đưa thư này của trưởng lão.

- Ta phải đi để sửa chữa những sai lầm trên thế giới này - trưởng lão nói.

Miu giúp trưởng lão mặc vào bộ trang phục chiến đấu quen thuộc của ông và dặn dò mọi người một số việc mà rời đi. Hắn đứng đó vẫy tay chào trưởng lão, hắn biết lần này trưởng lão ra đi rất có thể sẽ chạm chán với những kẻ thuộc Hachiou Danzaiba, thậm chí là sẽ gặp phải người quen cũ của mình Ouganosuke Yogi, một vĩ nhân truyền thuyết và cũng là thủ lĩnh của Hachiou Danzaiba. Họ sẽ có một trận khổ chiến kéo dài suốt mấy ngày trời không dứt.

Xem tình hình này có lẽ hành trình của hắn ở thế giới này cũng sắp kết thúc rồi. Nhanh thật đấy, mới đó mà đã gần 1 năm rưỡi rồi ở nơi này hắn được đắm chìm trong niềm vui và võ thuật, thật lòng mà nói hắn chưa muốn rời khỏi đây chút nào...

Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến việc hai nhóm vũ trang và không vũ trang của Yami bắt tay nhau là không thể tránh khỏi.

- Sasaki, có chuyện lớn rồi- ông thanh tra Homaki đi tới Lương Sơn Bạc để gặp mọi người - Nhất ảnh cửu quyền đang tập hợp lại để tiến hành một kế hoạch điên rồ nào đó.

Ông thanh tra Homaki sau khi nắm được thông tin quan trọng này thì ông đã đi ngay tới Lương Sơn Bạc để bàn bạc đối sách với mọi người.

- Việc này là mốt dấu hiệu thật đáng lo ngại. Ông có nắm được thông tin là bọn chúng tập hợp ở đâu không - Akisame mặt mày nghiêm trọng.

- Chính xác thì tôi không biết nhưng có lẽ chúng sẽ tập hợp ở một cơ quan chính phủ nào đó của Nhật Bản.

- Chẳng lẽ cảnh sát không làm gì sao - Sasaki hét lên.

- Cảnh sát đương nhiên là sẽ can thiệp nhưng lần này chúng tới đó với lý do ngoại giao nên chúng tôi còn phải toàn lực bảo vệ bọn chúng nữa kìa - ông thanh tra tức giận nói.

Yami là một tổ chức lâu đời có sự tham gia của nhiều người quan trọng của nhiều quốc gia khác nhau nên sức ảnh hưởng trên thế giới là cực kỳ rộng rãi. Việc bọn họ gây sức ép lên chính phủ Nhật là cực kỳ dễ dàng.

- Vậy xem ra tầm ảnh hưởng của chúng đã tăng lên rồi - Ma Kensei nói, ông ấy đã trở về sau khi dùng hội phượng hoàng ổn định lại tình hình ở Trung Quốc.

- Ha ha ha, thú vị đấy, vậy thì chúng ta sẽ nhân cơ hội này mà bắt cả lũ về ném vào Big Lock cho chúng ăn cơm tù - Sasaki cười khoái chí.

- Nhưng mà ông không có ở đây - Miu lo lắng.

- Nếu trưởng lão ở đây thì ông ấy cũng sẽ đồng ý với cách này thôi - Akisame đứng dậy nói - chúng ta sẽ tấn công vào hội nghị và bắt tất cả bọn chúng lại.

Sau đó bọn họ bàn bạc với ông Homaki về việc truy tìm tung tích của Nhất ảnh cửu quyền khi bọn chúng vừa tới Nhật và kế hoạch tấn công.

Buổi sáng vài ngày sau, bọn họ nhận được thông tin về việc Nhất ảnh cửu quyền đã đến Nhật và tìm ra được nơi bọn chúng sẽ tiến hành họp với chính phủ Nhật.

Sasaki, Apachai, Akisame và Ma Kensei cùng nhau lên đường để chiến đấu còn hắn, Shigure, Izayoi và Miu thì ở lại để theo dõi tình hình và cứu trợ kịp thời.

-----
 
Chương 118: Hoàng hôn vĩnh cửu (2)


- Phạch phạch phạch phạch...

Tiếng trực thăng vang lên từ xa, mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc nhìn về phía nam thì thấy một chiếc máy bay trực thăng quân dụng đang hạ cánh xuống nóc một tòa nhà của chính phủ.

- Bọn chúng kìa, mau hành động thôi - Akisame nói.

Bọn họ lập tức lao tới phía tòa nhà chính phủ. Lúc này phía bên ngoài tòa nhà có rất đông cảnh sát đang mặc trang phục chống bạo động, tay cầm khiên và gậy cảnh sát mặc áo chống đạn đứng bảo vệ xung quanh.

Vừa thấy mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc chạy tới thì một tên mặc trang phục chỉ huy và áo chống đạn bên ngoài hạ lệnh.

- Đó là lũ người của Lương Sơn Bạc, mau cản bọn chúng lại!!!

Những tên cảnh sát lập tức giơ những chiếc khiên về phía họ và tạo thành một vành đai kiểm soát và từ từ bao vây họ.

Có điều chỉ là mấy tên người bình thường thì làm sao có thể cản được bước tiến của các vĩ nhân cơ chứ, cho dù chúng có dùng súng đi chăng nữa.

Bốn vị sư phụ băng qua đám cảnh sát như chốn không người và lao thẳng vài bên trong tòa nhà. Với tốc độ của họ rất nhanh thì đã lên đến nóc tòa nhà và thấy được nhất ảnh cửu quyền vừa xuống khỏi máy bay và đang đứng ở đó. Họ lập tức lao lên và bao vây những tên này lại.

- Fuurinji Saiga, ngươi không định chào nhau một câu sau từng ấy thời gian chúng ta mới gặp lại sao - Akisame nói.

- Apa, Agaard...

- Đại ca, đệ không nghĩ là huynh còn sống để chúng ta gặp lại nhau đấy - Ma Kensei đã biết Ma Sougetsu còn sống thông qua Tanimoto.

- Này Hongou, khai ra mau, các ngươi tới đây để làm gì - Sasaki chỉ vào Hongou Akira - tùy vào câu trả lời của các ngươi mà ta sẽ quyết định có ném ngươi vào Big Lock hay không.

- Này chàng trai, ngươi hơi tự tin quá đấy - Cyril Rahman, một trong nhất ảnh cửu quyền lên tiếng - các ngươi chỉ có 4 trong khi bọn ta có 8 người, nhìn thế nào cũng giống như bọn ta mạnh hơn.

Trong nhất ảnh cửu quyền thì Junazard đã chết còn Alexander Gaidar thì đã bị Akisame ném vào Big Lock nên chỉ còn lại 8 người mà thôi, nếu tính cả Mikumo đã bí mật về phe hắn thì chỉ còn lại 7 mà thôi.

- Ha ha, bọn ta chấp ngươi 4 kẻ "tàn tật" kia đấy - Sasaki cười và vào một thủ thế đặc biệt, 3 vị sư phụ còn lại cũng vào thủ thế tương tự Sasaki.

- Ngươi tưởng rằng chúng ta tới đây mà không tính đến quân số sao - Akisame và 3 người khác tỏa ra khí rất mạnh - sức mạnh của chúng ta khi gộp lại không phải là mình ta cộng thêm 3 đâu mà là sức mạnh vô hạn!!!

- Chiến thuật hợp kích của Nhu quyền sao (gọi thế cho ngắn chứ cứ viết Katsujin Ken mãi mỏi tay lắm:D).

Mấy tên của nhất ảnh cửu quyền liền vào thủ thế và tỏa ra khí của mình, trong lúc tình thế đang rất căng thẳng thì mấy vị sư phụ nhận ra điều gì đó rất lạ.

- Khoan đã, sát khí của chúng lạ quá - Akisame giật mình nói.

- Tất cả dừng lại, bọn họ chính là khách của chính phủ Nhật - một đám cảnh sát cầm súng xuất hiện cùng với một tên mặc vest. Kẻ này chính là tên Ishida đã tấn công những người của Shinpaku để cướp lấy dữ liệu mà bọn họ lấy được từ khu quân sự Mỹ.

- Thủ tướng muốn gặp bọn họ, lũ du côn các ngươi mau lui lại - tên Ishida nói.

- Hỏng rồi, đây chỉ là đánh lạc hướng thôi, chúng ta đã dính bẫy của chúng rồi - Akisame hét lên.

-----

- Shigure, chị sao vậy - Miu thấy Shigure ngồi buồn thiu xem TV thì hỏi.

- Chắc là đang dỗi vì bị bỏ lại chứ gì - hắn cười.

Khi bọn hắn đang trêu Shigure thì bỗng nhiên cô ấy ngồi bật dậy và nhìn chăm chú vào TV.

- Sao vậy Shigure - hắn thấy vậy thì hỏi.

- Em vừa nhìn thấy người quen ở trên TV - Shigure chỉ vào màn hình TV nói - đó chính là kẻ đã dùng vũ khí mà cha em làm ra để giết rất nhiều người.

Hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Vậy thì chúng ta đi thôi. Miu, Izayoi các em hãy chuẩn bị đi, lần này chúng ta sẽ đi cùng Shigure

Hắn quay sang nói, theo trong truyện thì Shigure sẽ bị bắt cóc trong chuyến đi lần này nhưng bây giờ đã có hắn ở đây thì bọn húng đừng hòng động đến cô ấy.

................

Bọn họ đi tới bến cảng, theo hình ảnh trên TV thì tên cầm chiếc lưỡi hái mà cha cô làm ra đang ở trên một chiếc tàu chở hàng lớn.

- Chính là con tàu đó - Shigure chỉ vào đó nói.

Bọn họ vừa tìm được chiếc tàu trở hàng và Shigure định lao tới đó nhưng hắn đã gọi cô lại.

- Từ từ đã, chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ chứ - hắn gọi 3 cô gái ra đứng trước mặt hắn - [Iron Skin]... [Iron Will]... [Heavenly Aura]...

Từng luồng ánh sáng đủ các màu sắc bao phủ lấy 4 người bọn hắn rồi biến mất. Ngoài ra thì do hắn, Shigure và Izayoi đều dùng kiếm chỉ riêng Miu là dùng tay không nên hắn đem một số trang bị như bộ giáp da thú và giày da thú đưa cho cô. Khi đã trở thành Pet hoặc người theo đuổi của hắn thì sẽ được mở một khung trang bị giống hắn, hắn có thể đem nhưng trang bị đã không dùng đến cho họ mặc.

Miu mặc set đồ da thú vài nhưng bên ngoài không có gì thay đổi là do cô dang sử dụng chức năng ẩn trang bị của mình. Sau khi Buff và đeo đồ đầy đủ thì bọn họ lao tới chỗ của chiếc tàu.

----
 
Chương 119: Hoàng hôn vĩnh cửu (3)


Vừa bước lên con tàu thì hắn cảm nhận được những kẻ hiện diện ở đây.

- Tận 7 tên cơ à - Shigure nhìn xung quanh nói.

Ngoại trừ tên thủ lĩnh đang đấu với trưởng lão thì 7 tên còn lại của Hachiou Danzaiba đều có mặt ở đây.

Đoản đao (Kodachi) và nhẫn thuật dùng vũ khí (Armed Ninjutsu), Trường kiếm (Broadsword), Cung thủ (Archery), Rìu chiến (Axemanship), Trường đao (Naginatajutsu)...

Đấu sĩ, sát thủ, xạ thủ và cận chiến đều đủ cả, xem ra trận này khó đánh rồi.

7 tên này đều ở đẳng cấp đại vĩ nhân còn bọn hắn chỉ có một mình Shigure ở đẳng cấp này. Có điều không có nghĩa là bọn hắn hoàn toàn bất lợi, cả 4 người đều được nhận các loại buff cực kỳ bá đạo của hắn nên nếu bàn về sức mạnh thì bọn họ không thua kém gì và Miu mặc dù là yếu nhất nhưng nhờ vào đống trang bị của hắn có thể chịu đòn được tốt hơn và hỗ trợ bọn hắn tấn công.

Con tàu này bây giờ đã bị 2 chiếc tuần dương hạm bao vây lại và một chiếc trực thăng đang bay trên đầu.

Một cô gái cầm cung rút một mũi tên ra ngắm về phía chiếc trực thăng. Cô ta kéo căng cung tên và xoay tròn mũi tên, khi mũi tên được thả ra nó bay thẳng về phía chiếc máy bay trực thăng. Chiếc máy bay bị mũi tên bắn trúng chiếc trụ của cánh quạt nên lập tức bị rơi xuống biển.

Chỉ huy trên chiếc tuần dương hạm thấy vậy thì hạ lệnh dùng pháo công kích nhưng lại bị một tên giáp kỵ sĩ tay cầm rìu chiến chạy trên mặt biển rồi nhảy lên tàu đánh nát ụ súng máy của con tàu này và tấn công những tên thủy thủ.

- Một tên đang tấn công chiếc tàu kia rồi bây giờ nếu xông lên thì là 4 đánh 6, chúng ta phải hạ được cô gái cầm cung kia trước - Shigure nói.

- Được tên cầm đoản đao và tên ninja kia giao cho em, Miu hãy phối hợp với Izayoi cầm chân những kẻ còn lại, ả cầm cung cứ để cho anh - hắn quay sang nói.

Sau khi nhất chí bọn hắn liền biến mất tại chỗ, Miu và Izayoi bất ngờ lao lên và tấn công vào tên dùng lưỡi hái. Tên cầm đoản đao vừa xuất hiện phía sau lưng Miu thì đã bị Shigure cản lại, tên ninja thấy vậy thì lao tới tấn công Shigure, tên dùng trường kiếm cũng đã lao tới và cùng với tên lưỡi hái tấn công Izayoi.

Cô gái cầm cung thấy bọn họ tấn công thì rút một mũi tên ra lắp vào cung và ngắm về phía họ. Nhưng khi cô ta vừa bắn mũi tên ra thì một ánh đao lóe lên và chém nát mũi tên đó rồi một bóng đen lao thẳng tới cô ta.

Khi lưỡi kiếm của hắn sắp tới gần được cô gái dùng cung thì một cây trường đao đã cản hắn lại.

- Keng!!

Hai bóng người va chạm vào nhau rồi nhảy lùi ra sau.

- Chú ý vào Mildred - cô gái cầm trường đao nói.

- Cô cũng khá đấy, cô tên là gì - hắn hỏi.

- Ta tên là Raki Hoshinano, hôm nay ta sẽ lấy mạng ngươi - Raki giơ thanh đao lên múa.

- Tên khốn kiếp dám đánh lén ta - Mildred giương cung lên nói - Cross Scaffold!!!

Cô ta bắn hàng loạt mũi tên xoáy về phía hắn nhưng lại bị hắn chém bay.

- Chưa xong đâu - Raki bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn - Shinto Gourenzan.

Cô ta lướt qua hắn và chém nhưng khi vừa dừng lại ở sau hắn thì đã bị hắn chém đứt thanh trường đao, cô ta quay lại nhìn hắn với anh mặt hoảng sợ.

- Tại sao lại như thế, sao ngươi có thể hợp nhất với thanh kiếm còn tốt hơn ta chứ - Raki run rẩy.

- Thanh kiếm này là một phần của linh hồn ta, đương nhiên là ta có thể hoàn toàn hợp nhất với nó rồi - hắn nói khiến cho Raki cảm thấy khó hiểu - còn bây giờ, đầu hàng hay là chết.

- Được ta xin đầu hàng.

Mặc dù ngoài miệng cô ta đầu hàng nhưng trong bụng thì thầm nghĩ đến việc lát nữa sau khi mấy tên kia đánh bại 3 đưa con gái kia rồi sẽ giúp cô ta giết hắn. Tính toán của cô ta thì tốt thật nhưng cô ta lại không thể tính đến cái hệ thống của hắn.

Ting, Raki Hoshinano đã đầu hàng, bạn có muốn nhận làm người theo đuổi không?

Có. Không.

Hắn lập tức chọn có.

Ting, Raki Hoshinano đã trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 10.

Độ trung thành quá thấp, quả nhiên là đe dọa thì cô ta không thể trung thành với hắn được rồi. Nhưng không sao hết, cái gì chứ độ trung thành thấp thù hắn không cần phải sợ. Hắn lập tức mua 3 chiếc vòng cổ trái tim và nâng độ trung thành của cô ta lên 100.

- Giờ thì tới lượt cô - hắn quay sang nhìn Mildred.

Cô ta thấy Raki bị đánh bại thì kinh ngạc rồi sau đó vội vã rút tên ra tấn công.

- Double Pupil Bow, Writhing Hedgehog!!!

Cô ta bắn hàng loạt mũi tên về phía hắn nhưng hắn lại biến mất tại chỗ.

Hắn dùng [Teleport] xuất hiện ở phía sau lưng Mildred và chém gãy cây cung của cô ta.

Mất đi cây cung thì Mildred không còn gì nguy hiểm nữa rồi, sức chiến đấu chủ yếu của cô ta là dựa vào cây cung, giờ mất đi đó thì cô ta chỉ còn lại khả năng đánh cận chiến ở trên mức vĩ nhân cấp thấp một chút mà thôi.

- Đầu hàng hay là chết - hắn lại lặp lại bài cũ, giờ việc hắn cần làm là điều chỉnh lại quân số của hai bên, nếu bắt được Mildred thì bọn họ sẽ là 6 đấu 5, cho dù không tính đến Miu thì vẫn là 5 đấu 5, thậm chí Shigure với đống buff của hắn có thể cầm chân được 2 người trong đám Hachiou Danzaiba nên bây giờ bọn hắn đang có lợi.

Ting, Mildred Lawrence đã trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 30.

Độ trung thành cao hơn Raki một chút xem ra so với người có vẻ ngoài mạnh mẽ như Mildred thì Raki với thân hình mảnh mai lại có tâm lý cứng cỏi hơn nhiều. Hắn lại bỏ 100 điểm ra để nâng độ trung thành của cô lên 90.

Sau khi độ trung thành được tăng lên thì hai cô gái tới đứng bên cạnh hắn.

- Được rồi, đã đến lúc chúng ta phản công, Mildred - hắn gọi.

Mildre lấy ra một cây cung mới được cất trong hành lý mà cô mang theo ra và ngắm về phía chiến trường bên dưới.

- Double Pupil Bow, Writhing Hedgehog!!!

Một loạt các mũi tên lao tới phía của 4 tên đang đấu với Shigure, Izayoi và Miu khiến cho bọn họ phải lập tức né ra.

- Mildred, cô đang làm gì vậy - tên cầm đoản đao hét lên - cả Raki nữa, các người định phản bội lại Danzaiba (Đoạn tội nhận) hay sao hả!!!

- Hừ, đi theo lũ ngu ngốc các ngươi có ích lợi gì cơ chứ, chúng ta đã quyết định đi theo chủ nhân rồi.

- Bây giờ là 6 đấu 5 rồi, các ngươi định tính sao đây - hắn cười khẩy.

- Hừ, rút lui - tên cầm đoản đao tức giận ra lệnh, lũ còn lại cũng không ngu ngốc mà rút lui theo lệnh.

Sau khi lũ người kia rút lui thì hắn và mấy cô gái đi xuống và kiểm tra những thùng hàng trên con tàu. Vừa mở cửa kho chứa hàng ra thì một luồng ánh sáng chói lòa phản chiếu lại khiến cho bọn hắn hơi lóa mắt một chút.

Vàng!!! Toàn bộ đều là vàng nguyên khối!!!

Nhìn những cục gạch vàng to tổ bố thằng ăn mày xếp chồng lên nhau thành một bức tường dài khiến hai mắt của Miu sáng rực lên. Cuộc sống nghèo khổ từ nhỏ đã khiến cho Miu ngoài thích mèo ra còn rất thích tiền nữa, đặc biệt là vàng.

- Đây là quân phí của Yami, tổng cộng là khoảng 2000 tấn vàng khối - Raki nói.

- 2000 tấn!!! Ngần đó mua được bao nhiêu thức ăn cho Lương Sơn Bạc nhỉ - Miu giơ ngón tay lên tính.

- Ha ha, chỗ này đủ cho Lương Sơn Bạc tiêu thỏa thích trong vài trăm năm cũng chẳng hết nổi một phần nhỏ của nó đâu - thấy Miu hành động như vậy thì hắn buồn cười.

- Chồng ơi, chúng ta lấy một ít mang về đi được không - Miu nhìn hắn với ánh mắt long lanh như cún con.

- Không được... - nghe hắn nói Miu hơi bĩu môi cúi đầu xuống nhưng không dám nói gì - lấy một ít là thế nào, đã lấy thì phải lấy hết sạch.

Nghe đến đây Miu vui mừng nhảy cẫng lên ôm lấy hắn hôn tới tấp.

- Nhưng mà, nhiều vàng như vậy thì mang về thế nào? - Izayoi nói.

- Yên tâm đi, cứ để đó cho chồng của các em - hắn tự tin nói.

Sau đó hắn dùng phép thuật dọn hết đống vàng này vào balo, số vàng được chuyển thẳng vào phần tiền tài của hắn nên không hề chiếm mất ô nào trong balo cả, hắn kiểm tra một chút giá trị của đống vàng.

1... 2... 3... 9 số 0, tổng cộng là 87 tỉ USD!!! Tức là đổi ra tiền việt là khoảng hơn 1 triệu 900 nghìn tỉ VND!!! Với đống tiền này hắn có thể đổi được hơn 870 triệu điểm tích lũy lận, chỗ này phải nói là tiêu hoài không hết luôn.

Đến một kẻ không quá coi trọng tiền như hắn mà khi nhìn thấy số tiền này cũng cảm thấy tim tao đau quá man...

-----
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom