Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 80: Nhiệm vụ đầu tiên


Hắn đang đi trên hành lang của võ đường để xuống sân tập luyện, hôm nay hắn dậy hơi muộn do tối hôm qua hắn quá hưng phấn nên mãi đến quá nửa đêm hắn mới ngủ được. Có điều cũng hơi lạ vì sáng sớm là giờ tập Karate với Sasaki-sensei mà ông ấy lại không tới đánh thức hắn.

Đang đi thì bỗng nhiên hắn thấy Shigure và Apachai đang đứng rình ngoài cửa phòng họp của Lương Sơn Bạc, căn phòng đó chính là nơi thường diễn ra các cuộc họp của các vị sư phụ.

- Cạch!!

Cánh cửa mở ra, một người đàn ông khoảng 50 tuổi và một người khoảng 30 tuổi đi ra khỏi căn phòng. Sau đó Sasaki cũng từ căn phòng đó đi ra.

- Họ có mang quà không vậy - Apachai giơ tay hỏi còn Shigure thì bỏ đi do không thấy có gì thú vị.

- Họ là ai vậy ạ - hắn tới gần hỏi.

- Họ à, là mật vụ.

Mật vụ => thám tử => cảnh sát??

- Th.. thầy đã làm gì!?! Vẫn chưa muộn đâu, mau đi tự thú đi, nhanh lên, thầy đi tự thú đi!! - hắn kích động tóm lấy cổ áo của Sasaki hét lên.

- Đồ đần, ta chẳng làm gì hết - Sasaki đẩy hắn ra nói.

- Hô hô, hai người thì sao bắt được Sasaki-kun chứ, ít nhất thì phải cử quân đội và xe tăng tới - Ma Kensei cười.

....................

- Thì ra họ đến để nhờ vả sao - hắn lúc này đang tập Karate cùng Sasaki.

- Họ thường đến đây để ủy thác những công việc nguy hiểm không thể công bố vì lí do ngoại giao. Ta không có thu nhập ổn định như Akisame hay Ma nhưng ta có thể kiếm bộn tiền chỉ sau 1 vụ.

..................

Buổi đêm, tại phòng họp của Lương Sơn Bạc.

- Ý này hay đấy, một chuyến đi thực tế xuống thế giới ngầm...

- Có điều lần này có thể sẽ có một tên khá nguy hiểm nhảy vào đấy - Sasaki nói - Christopher Éclair, một tên sát thủ máu lạnh bậc nhất.

- Kenichi đã trưởng thành lên rất nhiều, đã đến lúc cho nó biết đến sự nguy hiểm của thế giới ngầm - trưởng lão nói - vì sớm hay muộn thì nó cũng phải hòa nhập vào thế giới này thôi.

- Ha ha, dù sao người ta cũng chỉ chết có 1 lần thôi mà - mấy vị sư phụ cười sảng khoái.

...................

- A một bộ võ phục mới.

Áo Karate và Jujitsu, băng tay Muay Thái, quần Kung Fu, cộng thêm chiếc áo lưới sắt ở bên trong của Shigure nữa. Mặc dù hắn có một set đồ phòng thủ quá khủng rồi nhưng đây cũng coi như một bộ ngoại trang khá là đẹp.

- Nhưng sao tự nhiên con lại có võ phục mới vậy.

- Để cho chắc chắn thôi, nó sẽ thuận tiện cho con trong việc sử dụng võ thuật cộng thêm cái áo bên trong là của Shigure, nó được một lão thợ lành nghề chế tạo nên khá cứng cáp, đạn cũng không xuyên thủng được đâu.

Sao nhìn mặt mấy vị sư phụ ở đây hắn cảm thấy hình như mình đã quên mất thứ gì đó khá quan trọng thì phải.

-

Bây giờ hắn và Sasaki đang đứng ở ngoài cửa của một căn biệt thự rất lớn. Cuối cùng thì sau khi bị mấy vị sư phụ trói gô lại ném lên khoang phụ của chiếc mô tô cũ kỹ của Sasaki thì hắn đã nhớ ra một ít chi tiết nhỏ của truyện, bây giờ chính là thời gian hắn và Sasaki đi săn lùng tên sát thủ máu lạnh Christopher Éclair.

Do bộ truyện này hắn đọc đã cách đây khá lâu rồi, mặc dù trí nhớ được tăng cường bởi điểm INT nhưng cũng chỉ để hắn nhớ lại những tình tiết chính của bộ truyện mà thôi. Chủ yếu là vì trước đây hắn đọc bộ truyện này chỉ mải soi mấy chỗ quần áo rách khi mấy cô gái đánh nhau chứ không tập trung vào chi tiết cho lắm, giờ thì đã thấy hậu quả của việc mê gái rồi.

- Hô hô, hình như có tí hiểu lầm ở đây thì phải - Sasaki vẫn bình thản cười - Kenichi, nhường cho con đấy.

Giờ này hai người họ đang bị 4 tên to xác bao vây lại, có điều khi hắn liếc mắt xung quanh một chút thì lại yên tâm. Đây toàn lũ lâu la Lv 2x thôi, hắn cho dù chấp 1 tay cũng có thể hạ 4 tên này trong nháy mắt.

- Bốp... bốp... bốp...

Hắn liên tục tung mấy đấm, mấy tên này liền ngã lăn quay ra đất.

- Bộp, bộp... - một tiếng vỗ tay vang lên.

Một đám người xuất hiện, đứng trước là một cô gái tầm hơn 20 tuổi khá xinh đẹp, 2 tên cốt đột đứng ở đằng sau, ở giữa là một lão già người Ý, chính lão ta là người đang vỗ tay.

- Chỉ cần đệ tử ra tay mà đã dọn sạch đám vệ sĩ của tôi rồi, quả nhiên là không làm tôi thất vọng, cao thủ Karate 100 đẳng, Sasaki Shio.

- Chẳng lẽ kiếm là thứ mà trùm buôn lậu vũ khí hàng đầu Wynne Gauche có thể có sao - Sasaki cầm lên một thanh kiếm lưỡi to mà tên mấy tên vệ sĩ vừa cầm nhẹ nhàng bẻ gãy nói.

- Chúng tôi chỉ tổ chức buôn bán theo quy định của chính phủ thôi, chúng tôi đâu phải là Mafia - tên Gauche cười nham hiểm.

.................

Cuối cùng thì theo giao kèo, họ phải làm vệ sĩ cho tên này trong 3 ngày. Bọn họ tiến hành di chuyển đến khách sạn để thực hiện cuộc giao dịch. Sasaki đã đưa ra ý kiến dùng một chiếc xe làm mồi sau đó bọn họ bắt tàu điện để đi tới đó, quả nhiên tên Éclair kia bị mắc lừa.

-
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 81: Mission Complete


Trên tàu điện, tên Gauche và cô nàng thư ký của lão ta giờ đang đứng ở giữa hắn và Sasaki-sensei. Sau khi chuyến tàu này đón thêm khách ở trạm vừa rồi hắn bỗng cảm thấy bầu không khí trở nên căng thẳng nhưng Sasaki-sensei thì vẫn thản nhiên đọc báo và đeo tai nghe tường thuật trực tiếp về buổi đua ngựa.

- À tí thì quên, giờ ta mới nhớ ra là... - Sasaki bỗng nhiên nói - tên Éclair kia lúc nào cũng có một nhóm các cô gái đi cùng và dùng chung loại nước hoa như hắn để dễ lần theo dấu vết. Ta nói đúng không hả ả gián điệp kia!!

!!!

Ả thư ký của lão Gauche giật mình, lập tức ả ta tung một cú sút về phía lão tao. Mũi giày cao gót của ả có gắn một lưỡi dao nhọn, nếu trúng đòn này thì lão Gauche chết chắc.

Dường như đã biết trước cô ta sẽ hành động như vậy, Sasaki liền đưa tay tóm lấy mũi giày của ả. Bị Sasaki nắm lấy giầy nên lập tức cô ta rút chân ra khỏi chiếc giày cao gót và lùi về sau.

- Kenichi, Ta giao ả này cho con đấy, ta phải giải quyết công việc với người bạn cũ kia - Sasaki nói xong thì quay mặt nhìn về phía một góc khuất của toa tàu.

Biết mình bị phát hiện một tên người ngoại quốc có khuôn mặt rất giống đàn bà bước ra. Tên này chính là Christopher Éclair, một kẻ mang khuôn mặt của một người phụ nữ xinh đẹp.

- Shio-chan, cậu lúc nào cũng nhạy bén như vậy, chưa gì đã tìm ra tôi rồi.

.................

- Vụt!!

Khi hắn đang mải để ý 2 người kia thì ả gián điệp thừa cơ tung cú sút về phía hắn. Hắn lập tức lấy tay đẩy cú sút sang một bên.

Savate Fouetté!! Một loại võ thuật tấn công đối thủ bằng mũi bàn chân. Loại võ thuật này thường được sử dụng rộng rãi bởi các sát thủ, đặc biệt bởi các sát thủ nữ vì nó có tầm sát thương xa hơn hẳn các môn võ thông thường, cộng thêm việc có thể gắn một lưỡi dao nhỏ ở mũi giày để tạo sát thương lớn nên rất được ưa chuộng bởi những người gián điệp nằm vùng.

Đây quả là một môn võ khá nguy hiểm, có điều là cấp độ của cô ta không cao chỉ mới Lv 24 mà thôi, muốn hạ cô ta thì quá dễ.

Hắn đỡ lấy đòn đá của cô ta rồi vòng tay qua cổ và vật cô ta xuống sàn. Sau đó hắn kéo một tay cô ta ra sau lưng tiến hành khóa khớp.

- Trói kiểu Hentai!!!

Hắn dùng dây chiếc túi xách của cô ta và trói cánh tay đó vào với hai chân trông tư thế cô ta bây giờ cực kỳ sexy, nếu không phải đang ở nơi đông người thì hắn không ngại giao lưu kết hợp với cô ta một chút.

Xử lý xong cô nàng này thì hắn quay sang nhìn hai người kia. Sasaki-sensei giờ đang gặp bất lợi vì phải chiến đấu nơi đông người, tên Eclair liên tục lôi những người hành khách đi tàu ra làm lá chắn khiến Sasaki không thể tấn công được.

- Ha ha, Shio-chan bảo vệ công lý cũng khó quá nhỉ, vậy thì mau đi thực hiện nghĩa vụ của một người hùng đi - tên này nói xong thì tóm lấy một cậu bé ném ra ngoài khung cửa sổ, khung cửa này đã bị vỡ sau những pha chiến đấu của hai người.

- Tên khốn Éclair - Sasaki hét lên và lao ra khỏi chiếc tàu điện tóm lấy cậu bé kia.

Sasaki một tay tóm được cậu bé kia một tay thì bám vào toa tàu nhưng lúc này tên kia đã tiếp cận được lão Gauche.

- Kết cục của ngươi sẽ là chết ở đây thôi - tên Éclair giờ đang đứng trước mặt Gauche.

- Mày mới phải chết ấy!!! - hắn bất ngờ xuất hiện phía sau Gauche và tung một cú sút sượt qua mặt Éclair khiến tên kia nhảy lùi lại.

- Khá đấy, không hổ là đệ tử của Shio-chan - tên này lau vệt máu chảy ra từ vết rách trên mặt do cú sút của hắn cười.

Hắn đứng chắn trước mặt lão Gauche cảm thấy hơi căng thẳng.

Christopher Éclair Lv 48

Tên này đã thuộc vào hàng vĩ nhân - Master rồi, không hề thua kém Lv hắn là bao. Sau khi ở thế giới này một thời gian hắn đã hiểu cách phân chia cấp độ ở thế giới này.

High Class Disciple: Đệ tử cấp cao Lv 30~34

Expert: Chuyên gia Lv 35~39

Low Class Master: Vĩ nhân cấp thấp Lv 40~44

Master: Vĩ nhân Lv 45~49

Grand Master: Đại vĩ nhân Lv 50~54

Advanced Grand Master: Đại vĩ nhân cấp cao Lv 55~59

Legendary Master: Vĩ nhân truyền thuyết Lv 60~

Những vị sư phụ ở Lương Sơn Bạc đều ở đẳng cấp đại vĩ nhân trở lên, Sasaki và Akisame đã bước vào cấp đại vĩ nhân cao cấp còn riêng trưởng lão thì đã thuộc hàng vĩ nhân truyền thuyết rồi.

Nếu xét về đẳng cấp thì với Lv 52 hắn có thể được xếp vào hàng đại vĩ nhân nhưng do hắn theo đường pháp sư nên khi chiến đấu bằng võ thuật mặc dù có chỉ số cao vượt trội nhưng cũng chỉ được xếp vào hàng vĩ nhân cấp thấp mà thôi vẫn kém tên Éclair hẳn 1 cấp nên hắn cảm thấy căng thẳng là bình thường.

- Bớt căng thẳng nào cậu bé, vì cậu là đệ tử của Shio-chan nên ta sẽ cho cậu một cái chết thật là êm ái thôi - tên Éclair vẫn cười nhưng tỏa ra sát khí nói.

Hắn nhìn tên kia một chút rồi bình tâm lại, hắn đã đi vào trạng thái tĩnh tâm, Seikuuken đang được kích hoạt!!

- Ồ, thú vị thật, đó là kỹ năng tối cao của võ sư Sei đúng không, không ngờ đệ tử của Shio-chan mà lại là võ sĩ Sei.

Tên Éclair thấy hắn sử dụng Seikuuken thì hưng phấn mà lao lên.

- Ha ha, mau đỡ đi nào, cho ta thấy sức mạnh của Seikuuken đi - tên Éclair vừa tấn công vừa nói.

Cứ thế này không ổn, AGI của tên này cao hơn hắn nhiều, hắn mặc dù cố gắng hết sức vận dụng Seikuuken nhưng không thể đỡ hết được tất cả các đòn. Xem ra phải xuất tuyệt chiêu rồi.

Ryuusui Seikuuken (流水制空圏: Lưu thủy chế không khuyên)

Sau khi skill [Seikuuken] của hắn đạt tới Lv 3 hắn đã đạt được trạng thái kích hoạt đặc biệt là Ryuusui Seikuuken, đây chính là Skill nâng cấp của Seikuuken đã từng được Kenichi sử dụng để chống lại kẻ thù ở đẳng cấp vĩ nhân. Chiêu này thu Seikuuken lại thành 1 lớp màng mỏng bao quanh cơ thể để né tránh các đòn đánh quá mạnh, mặc dù lương Mp tiêu hao tăng từ 10 lên 30 Mp/s nhưng với lượng Mana khủng khiếp và khả năng hồi Mp của hắn thì hắn hoàn toàn có thể bật skill này suốt cả ngày cũng được.

Sau khi kích hoạt Ryuusui Seikuuken thì những đòn tấn công của tên Éclair bị hắn né gàn hết và thậm chí thỉnh thoảng còn có thể phản công.

- Mày làm tao tức giận rồi đấy - sau khi dính phải 1 cú đấm của hắn tên này hơi lùi lại. Cú đấm của hắn có vẻ không ăn thua gì cho lắm mà chỉ chọc tên này điên lên mà thôi.

Tên Éclair lao lên tung một cú sút về hắn, cú sút này rất mạnh cho dù hắn đã cố chuyển hướng nương theo cú sút để né nhưng dư lực của cú đá vẫn khiến mạn sườn của hắn đau đớn.

Hắn cố gắng nhịn đau mà hơi trùng gối xuống và thu tay trái ngang hông, tay phải giơ lên trước ngực.

- Bakuha Ken!! (爆破拳: Bộc Phá Quyền)

Một luồng sóng xung kích va thẳng vào tên Éclair khiến hắn văng ra đập vào cuối toa tàu.

Crit!! - 973

Hắn sử dụng đến kỹ thuật đặc biệt mà hắn sáng tạo ra vì khả năng tấn công vật lý của hắn còn hạn chế, nếu không dùng đến thanh Zanpakuto thì đây là chiêu tấn công vật lý mạnh nhất của hắn rồi.

- Thằng nhóc khốn kiếp tao sẽ khiến mày chết trong đau đớn!!

Tên Éclair gượng dậy, lúc này chiếc áo của tên này đã bị sóng xung kích phá hủy, khắp người là vết sung huyết, miệng thì tràn ra máu.

Hắn cười khổ một chút, cơ bắp của hắn lúc này đang rất đau đớn, hậu quả của chiêu vừa rồi không dễ chịu chút nào, hắn mất 1 lượng máu lớn cơ bắp thì đau như sắp nứt ra, nếu bây giờ mà phải dùng chiêu này thêm 1 lần nữa thì hắn nằm liệt giường mất, không biết có nhấc nổi ngón tay mà cầm bình Hp đút vào mồm không nưa...

Nhưng xem ra hắn không có lựa chọn nào khác rồi, nhìn tên Éclair đang hăng tiết vịt như con bò tót bị chọc giận kia hắn đành thở dài.

- Vậy thì tới đây thử xem - hắn khiêu khích.

- Thằng chó - tên Éclair lao tới.

Hắn nhịn đau hơi chùng gối xuống lần nữa chuẩn bị dùng chiêu Bakuha Ken thì một giọng nói tức giận vang lên.

- Mày định làm gì đệ tử của tao đấy.

Bốp!!! Uỳnh!!!

Sasaki kịp xuất hiện sau lưng hắn và tung hàng chục cú đấm vào người tên Éclair khiến hắn bất tỉnh.

- Sasaki-shishou (師匠: Shishou là cách để gọi sư phụ, thường được dùng trong võ đường)

Thần kinh của hắn nãy giờ căng ra như sợi dây đàn, giờ này thấy Sasaki xuất hiện và đánh bại tên Éclair hắn liền không gượng nổi mà hơi khuỵu xuống. Sasaki liền giơ tay đỡ lấy hắn.

- Con làm tốt lắm Kenichi - Sasaki nói với vẻ mặt tự hào khiến hắn cười rạng rỡ.

Tên Éclair được Sasaki giao lại cho mấy người mật vụ còn cô nàng gián điệp kia thì đã cắt đứt dây trói và bỏ trốn từ lúc nào rồi.

-
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 82: Yomi


Mấy ngày sau đó tại võ đường Lương Sơn Bạc.

- Tên Éclair trốn thoát rồi ạ - hắn hỏi.

- Đúng vậy, cũng tại mấy tên mật vụ kia không chịu nghe lời ta mà canh giữ cho cẩn thận. Nhưng con yên tâm tên đó còn lâu mới tái xuất được - thấy hắn hơi khó hiểu Sasaki nói tiếp - đòn đánh của con phá hủy nghiêm trọng phần cơ bắp và nội tạng của hắn, nếu điều dưỡng không cẩn thận thì thậm chí có thể trở thành tàn tật nữa kìa.

Đúng ra thì đòn của hắn không mạnh đến vậy nếu không thì tên Ryuuto đã bị hắn đấm chết rồi. Hắn có thể đánh trọng thương tên kia là vì đòn đó của hắn đã crit, nhờ có skill [God Bless] do điểm LUK vượt 100 mà đòn crit của hắn gây sát thương gấp 3 lần bình thường nên mới có thể phá hủy cơ thể của một vĩ nhân như tên Éclair.

Sau trận chiến ngày hôm đó hắn lại được nghỉ ngơi mấy ngày nhưng sau đó lại phải điên cuồng luyện tập để bù lại, nói chung là sướng trước khổ sau thôi.

--

Sau khi kết thúc giờ tập buổi sáng với Sasaki, hắn lại cùng Miu đi đến trường học, hôm nay hắn bị tên Niijima gọi đến đại bản doanh của Shinpaku để họp.

.................

- Kenichi, ông nội em rất mong được gặp anh đấy - Freya giờ đang ôm lấy cánh tay trái của hắn, bộ ngực của cô đang ép vào người hắn.

- Mau buông ra, Kenichi là bạn trai của em - bên kia Kisara đang ôm lấy cánh tay phải của hắn, bộ ngực của cô khá nhỏ nhưng khi cọ vào vẫn cho hắn cảm giác thõa mãn khác hẳn bộ ngực đầy đàn hồi của Freya.

- Kaname, ông nội của em muốn gặp anh ư?

Hắn hơi bất ngờ hỏi, ông nội của Freya là Danki Kugatachi là một vĩ nhân về côn pháp trong lốt của một lão khọm già khú già đế. Nhưng không nên vì vậy mà coi thường sức mạnh của ông, nếu xét về sức mạnh thì ông được xếp vào hàng đại vĩ nhân ngang ngửa với Ma Kensei, Apachai và Shigure.

Kisara thấy hắn trả lời Freya thì hơi phồng má lên trừng mắt nhìn cô. Freya bây giờ đã là Pet của hắn rồi, hắn bắt cô khi độ hảo cảm của cô đạt 90 điểm nên độ trung thành là 80

- Mấy người đừng có mà tình tứ ở đây nữa, chúng ta tới đây để họp cơ mà - tên Niijima hét lên.

Thấy mọi người đã tập trung thì hắn tiếp tục trình bày nội dung cuộc họp. Cuộc họp hôm nay là về một băng nhóm mới nổi Yomi, hắn biết đó là băng nhóm do các đệ tử của những võ sư thuộc Yami lập nên, mục đích của bọn chúng chính là hắn, đệ tử của Lương Sơn Bạc.

------------

- Sao mày không ở trong căn cứ mà mò tới đây làm gì - hắn nhìn tên Niijima nói.

- Mày còn dám hỏi tao câu này nữa, mày là thủ lĩnh của Shinpaku mà lại suốt ngày vắng mặt, thân là chỉ huy tao phải tới để lôi mày tới đại bản doanh chứ.

- Mày biết tao bận luyện tập rồi cơ mà, cứ tới đó điều hành thay tao đi. Có thằng nào tới gây sự thì gọi tao tới là được rồi.

- Này, đừng có nói chuyện khi đang đấu với Apachai chứ - Sasaki nằm trong nhà nói.

- Bốp!!

- Đấy, ta nói có sai đâu, khi đấu cái tên này không suy nghĩ được đến việc nhẹ tay đâu.

Hu hu, hắn vừa ăn một đấm như trời giáng của Apachai vào mặt, mặc dù giờ hắn nắm giữ sức mạnh của một vĩ nhân cấp thấp nhưng vẫn còn quá sớm để đối đầu với 1 đại vĩ nhân như Apachai, lơ là thì ăn đòn là phải.

- Đứng lại Ma sư phụ!!

Hắn hơi ngẩng đầu lên thì thấy Miu và Shigure đang truy sát Ma Kensei, chắc lão dâm tặc này lại giở trò gì đây. Chỉ tiếc là Ma Kensei lẩn như trạch, hai người đuổi theo mãi mà không bắt được ông ta.

Bỗng ở góc nhà một cái chân trắng muốt thò ra, hai mắt Ma Kensei lóe sáng và lập tức lao tới hưng khi gần tới nơi thì bị một sợi roi trói lại.

- Ba không thể ngừng việc này lại sao, ba định làm nhục dòng họ Ma đến bao giờ nữa.

Hóa ra người đến là Ma Renka, cô bé quá hiểu tính của cha mình nên đã nhử cha mình và trói ông lại. Hai người Miu và Shigure từ xa đằng đằng sát khí đi tới, cầu mong Ma sư phụ có thể sống sót qua cơn bão này...

- Hôm nay con tới để nói về cậu Tanimoto Natsu đó. Mấy ngày gần đây cậu ta thường đến chỗ chú Hakubi để hỏi thăm tình hình của bác Sougetsu. Tuy nhiên chú Hakubi lại luôn lảnh tránh câu trả lời nhưng cậu ta vẫn cứng đầu quay lại.

- Hừm, ta sẽ đích thân nói chuyện với nó khi thích hợp - Ma Kensei đứng dậy nói.

- Cậu ta có nhận được tin là có một cao thủ đã từ Trung Quốc tới đây, có vẻ cậu ta lầm đó với bác Sougetsu - Ma Renka nói.

- À, Chichouken Li Tenmon hắn ta quả thật có một số thói quen giống với anh trai ta.

Sau khi Ma sư phụ đi ra ngoài thì bỗng Renka ôm chầm lấy hắn.

- Kenichi, lâu lắm rồi em mới gặp lại anh.

- Ồ, tình cảm thân thiết ghê nhỉ - đang hưởng thụ cơ thể lồi lõm của Renka bỗng hắn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm từ đằng sau.

- Hừ, tôi và Kenichi có tình cảm tốt thì sao hả.

Nhìn thấy thái độ của Renka bỗng Miu trở nên vui vẻ lạ thường, cô cầm một cây cỏ đuôi chó vẫy vẫy trước mặt Renka làm cô lập tức đuổi theo, Renka có thói quen đuổi theo những vật chuyển động nhanh (thói quen của loài mèo).

Thấy 2 người không có cái vã thì hắn yên tâm quay sang nhìn tên Niijima.

- Sao mày vẫn ở đây vậy?

- Nếu mày muốn tao về thì hãy bảo sư phụ mày thả tao ra trước đi - tên Niijima giãy dụa nói, tên này bị Shigure và Apachai trói lại vì trông quá giống người ngoài hành tinh.

Hắn bảo Shigure thả tên Niijima ra, tên này lập tức quay đầu đi, có lẽ nếu không phải bất đắc dĩ thì còn lâu tên này mới dám quay lại đây. Có điều vừa đi được vài bước thì chuông điện thoại của tên này vang lên làm hắn quay lại nhìn.

- Alo, chuyện gì vậy... Cái gì!?! Yomi đang tấn công đại bản doanh của chúng ta ư!!!

---
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 83: Chishouken


- Ta không có thời gian để chơi với lũ vô dụng các ngươi, mau nói cho ta biết Shirahama Kenichi đang ở đâu - một cô gái trong bộ trang phục bó sát, cô ta đội một chiếc mũ bão hiểm nhọn của những người hay đi xe đạp và nó che khuất phần mặt của cô ta.

Lúc này mấy người của Shinpaku đang đứng xung quanh họ đều bị cô gái này đánh bị thương. Kể cả kẻ có khả năng phản đòn tốt như là Seigfried cũng không thể né được hết các đòn tấn công của cô ta mà đã bị thương và bị bóp yết hầu bắt lại.

- Ha ha, muốn gặp Kenichi sao, vậy thì bước qua xác bọn ta đi đã - Takeda nói khiến mọi người cũng vào trạng thái chiến đấu.

Mấy người của Shinpaku sau khi được hắn giải cứu trong trận chiến với Raknarok thì có vẻ sự trung thành của họ đã tăng hẳn lên, giờ sự kiêu ngạo của một võ sư cộng thêm lòng trung thành đã khiến họ liều mình bảo vệ tin tức của thủ lĩnh.

- Hừ, xem ra các ngươi chỉ là một lũ ngu ngốc.

- Đúng vậy, họ chỉ là một lũ ngốc mà thôi - một giọng nói vang lên - có điều chính vì sự ngu ngốc đó mà họ lại là những người bạn tốt.

Cô ta quay sang thì thấy có 4 người đi tới, là 2 người thiếu niên và 2 thiếu nữ. Người thiếu niên đi đầu mở miệng nói.

- Ta mới chính là Shirahama Kenichi, mau thả Seigfried ra - hắn bước lên trước nói.

- Vậy ra ngươi chính là kẻ mang danh hiệu đệ tử mạnh nhất sao, vậy thì ta Tia Lửa của Yomi sẽ lấy mạng ngươi.

Rồi cô ta vào thủ thế, nhìn thấy thủ thế này thì hắn ngạc nhiên, túy quyền của khựa? Vậy ra cô gái này là con gái của Chishouken Li Tenmon...

Li Raichi Lv 30

* Li Raichi: 李 雷薙 Lí Lôi Trĩ, mình cũng không rõ là Lôi Trĩ hay Lôi Thế nữa, chữ 薙 nó dịch là Trĩ nhưng mình nhớ hồi trước có thấy một chữ tương tự 薙髮: thế phát, tức là cắt tóc (phát nghĩa là tóc) vậy từ 薙 nghĩa là cắt à?? Lôi Thế (sét cắt hay cắt sét, Raikiri của Kakashi à??) Nghe nó cứ hư cấu kiểu gì ấy. Bác nào biết chữ 薙 nghĩa là gì giải thích cho em với.

.................

- Anh Kenichi, cố lên - Ma Renka đang cổ vũ cho hắn.

Hắn lượn quanh một chút, cô ta lảo đảo sau đó ngã về phía hắn, bỗng nhiên cô ta lợi dụng đà ngã để bật về phía hắn. Cô ta xoay người và đá vòng đầu gối ra đằng sau gáy của hắn.

Hắn lập tức đưa tay ra sau chặn lại, túy quyền là một môn võ khá khó chịu, nó có lối đánh mềm dẻo và tầm đánh thấp khiến đối phương rất khó đỡ. Chỉ có điều là cô ta lại gặp phải hắn, sức mạnh của hắn giờ không phải chỉ một người ở đẳng cấp đệ tử cấp cao như cô ta có thể chiến thắng (30-34 là đệ tử cấp cao).

Thấy đòn đánh của mình bị chặn lại cô ta lập tức theo đà ngã xuống đất và giơ tay muốn tấn công hạ bộ của hắn, hắn lập tức co chân lại để bảo vệ chỗ hiểm.

Thấy cô ta lăn ra xa hắn hơi hạ thấp trọng tâm bật tới trước và tung một đòn gối vào bụng Li Raichi khiến cô ta lập tức văng ra.

Đòn này khá nghiêm trọng, Raichi phải mất một lúc mới đứng lên được, hắn thì vẫn đứng ở chỗ cũ mà nhìn chứ không tấn công tiếp.

- Cô không phải đối thủ của tôi đâu, hãy đầu hàng đi, tôi không muốn phải ra tay nặng với một cô gái - không phải hắn đang thể hiện đạo đức giả mà vì theo nguyên tác Li Raichi là một cô bé tốt bụng, sau này sẽ trở thành thành viên của Shinpaku nên hắn không muốn nặng tay.

- Hừ, một kẻ học võ vì sở thích như ngươi thì sao có thể hiểu được chứ, gia đình ta kiếm sống bằng võ thuật, ta không thể đầu hàng được - Raichi vẫn kiên cường nói.

- Chẳng lẽ vì tiền mà cô lại hi sinh cả bản thân mình sao, như vậy không đáng đâu.

Vì không muốn nghe hắn lải nhải nên Raichi lại lao lên tấn công, lần này hắn chỉ đứng im tại chỗ để cô bé dùng ngón tay khóa yết hầu của hắn lại.

- Tại sao ngươi lại không né - Raichi thấy hắn đứng im thì nói.

- Tại sao tôi phải né một đòn không có sát khí chứ. Cô là một cô bé tốt bụng, với bộ trang phục của cô, cô hoàn toàn có thể tạo ra những sát thương nghiêm trọng nếu dùng đến phần bọc gối, vai và cùi chỏ cứng cáp nhưng cô lại không làm vậy. Đó chính là lí do mấy người bạn của tôi không ai bị thương quá nặng cả - hắn nhìn Raichi - Tiền là một thứ tốt, nó có thể giúp nhiều người có cuộc sống ấm no nhưng đừng bán linh hồn mình cho đồng tiền, đừng để mất sự lương thiện của mình cho nó.

- Im đi, ngươi thì biết cái gì chứ, ngươi đâu có phải lớn lên trong sự nghèo khổ như ta, ngôi làng mà ta lớn lên có đất đai cằn cỗi đến nỗi không thể trồng trọt, biết bao người chết đói vì không có thức ăn, ta sẽ giết ngươi và có rất nhiều tiền, lúc đó họ sẽ có cuộc sống ấm no.

- Vậy cô hãy ra tay đi - hắn bình thản nói.

- Tại sao... tại sao ta lại không thể xuống tay với ngươi chứ - Raichi run rẩy khóc.

Hắn lấy tay cởi bỏ chiếc mũ bảo hiểm của cô bé ra mỉm cười.

- Một người luôn muốn giúp người khác có cuộc sống tốt hơn như cô thì sao có thể là kẻ sát nhân được chứ.

Raichi buông tay ra khỏi cổ hắn và ngồi phích xuống đất vừa cười vừa lau nước mắt.

- Xem ra là cậu đã thắng rồi.

- Cậu cứ yên tâm, nếu là tiền thì tôi có thể giúp đỡ được, nhiều thì không có nhưng vài triệu USD thì vẫn nằm trong khả năng của tôi.

- Đúng vậy, nếu cậu muốn, tôi có thể mở chương trình đầu tư khoảng 10 triệu USD vào ngôi làng của cô, mặc dù không nhiều nhặn gì nhưng nó sẽ giúp đỡ phần nào cho ngôi làng của cô - Seigfried lao ra nói.

Mọi người xung quanh quay đầu đi chỗ khác mà không muốn nhìn 2 tên đại gia nói chuyện nữa, 10 triệu USD mà còn không nhiều nữa thì bao nhiêu mới là nhiều, đúng là suy nghĩ của bọn con nhà giàu chúng ta không bao giờ có thể hiểu được.

- Thật, thật vậy sao - Raichi mừng rỡ.

- Đủ rồi, ngươi là nỗi nhục cho gia tộc chúng ta - một giọng nói bỗng vang lên.

- Bốp!!

Một bóng người xuất hiện và đánh bay Raichi khiến hắn khôg kịp phản ứng. Hắn lập tức chạy tới đỡ lấy Raichi

Li Tenmon Lv 47 (李 天門: Lí Thiên Môn)

- Ngươi đúng là vô dụng, ta sẽ tự tay bắt thằng nhóc này làm quà cho Kensei-dono (Kensei là Ogata đấy).

- Im mồm đi - hắn ngẩng đầu lên nói, trong ánh mắt tràn đầy sự tức giận - ta sẽ kết liễu ngươi tại đây!!!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 84: Đẳng cấp mới


- Thằng nhóc mày vừa nói gì - Tenmon tức giận nhìn hắn.

- Một kẻ ra tay đánh con gái ruột của mình như ngươi thì không xứng đáng sống trên cõi đời này.

- Ha ha ha - bỗng lão ta cười lớn - ta không thể ngờ là một tên đệ tử của Lương Sơn Bạc, nơi tập hợp những kẻ đại diện cho Katsujin Ken, lại thốt ra câu này đấy.

- Với lại, một tên đệ tử như ngươi mà cũng đòi giết ta sao.

Lão ta nhảy lên cao sau đó lao đầu xuống như một mũi tên, hắn lập tức nhảy lùi ra sau nhưng lão ta liên tục bám theo. Lão ta lợi dụng sự cứng rắn của mặt đất để tạo sức bật, lão ta vừa quay tròn vừa đấm vừa đá liên tục ra xung quanh, giờ trông lão ta như một quả cầu gai đang lăn vậy.

Hắn lập tức kích hoạt Ryuusui Seikuuken lên, khi đấu với một vĩ nhân thực thụ hắn phải dùng hết sức.

Hắn liên tục dùng Kakei (xoay tay để đẩy lực đòn đánh ra ngoài) để chặn lại những đòn của lão ta nhưng lão vẫn theo sát hắn.

- Seikuuken sao, quả là kẻ mang danh đệ tử mạnh nhất, nhưng còn quá sớm để ngươi có thể đấu với một vĩ nhân như ta - Chishou Renkan Shouken Kyappou!!!

Lão ta liên tục xoay tròn trên mặt đất mà tấn công, những cú đấm của lão ta cực kỳ dày đặc cho dù hắn dùng đến Ryuusui Seikuuken những không thể né hết được.

Hắn liên tục lùi ra sau nhưng Tenmon vẫn theo sát, bất chợt hắn thấy một khe hở trong vùng kiểm soát của lão ta, hắn lập tức tung một cú đấm vào đó.

- Bốp!!

Lão đã bị dính một đấm trực diện vào bụng nhưng lại không lung lay chút nào. Thật là vô lý, đòn này của hắn không hề thua kém các vĩ nhân, tại sao lại không có tác dụng!?!

- Không ngờ ngươi có thể nhìn ra lỗ hổng trong Zesshou (Bí kỹ) của ta, Seikuuken quả là danh bất hư truyền, nhưng chi với ngần đó sức mạnh thì chưa đủ để chọc thủng hộ thể cương khí của ta đâu.

- Ở tư thế này thì ngươi không thể phát lực được nữa rồi - lão ta lập tức bắt lấy cánh tay hắn nói.

- Thật không?

Một luồng cảm giác nguy hiểm dâng lên trong long Li Tenmon, lão ta muốn buông tay hắn ra lùi lại nhưng đã quá muộn.

- Bakuha Ken!!!

- Phụt!!

Lập tức lão ta gồng mình vận lên hộ thể cương khí của mình nhưng luồng sóng xung kích lập tức đánh tan khí của lão ta, miệng lão hộc ra một ngụm máu lớn mà ngã quỵ xuống đất.

- Khá đấy.... hự.... không thể ngờ là ngươi có thể phá được cương khí của ta, quả là hậu sinh khả úy... hộc.... - Tenmon quỳ một chân xuống đất gắng gượng nói nhưng lại phun ra một ngụm máu nữa.

Hắn sáng tạo ra Bakuha Ken cũng đã được một thời gian rồi, giờ hắn có thể tùy ý phát động chiêu này mà không cần phải vào thủ thế nữa, mặc dù uy lực yếu đi nhưng hắn lại tìm ra cách nén luồng sóng xung kích thành một đường thẳng tạo ra sức xuyên thấu cực mạnh.

Hắn nhìn Tenmon một chút rồi đi tới nhưng đi được nửa đường thì bỗng hắn dừng lại do có người tóm lấy chân hắn.

- Xin cậu hãy tha cho cha tôi, tôi sẽ chịu chết thay cho ông ấy - hắn quay lại thì thấy người đang ở dưới đất là Raichi khiến hắn rất bất ngờ.

- Raichi, lui ra, đây là hậu quả mà ta phải tự mình gánh chịu khi coi thường đối thủ.

- Cha là người gánh vác trách nhiệm phục hưng làng của chúng ta, nếu cha chết thì cuộc sống của các hương thôn phụ lão sẽ ra sao, còn tương lai của lũ trẻ trong làng nữa. Cha không thể chết được, tôi xin cậu, xin hãy thả cha tôi đi...

- Hai người hãy đi đi - hắn trầm ngâm rồi nói.

- Cái gì, ta không cần sự thương hại của kẻ thù đâu - Tenmon quật cường nói.

- Tôi chỉ nói đùa thôi mà - bỗng hắn cười xòa - tôi là đệ tử của Lương Sơn Bạc, nếu tôi mà có ý định giết người thì các vị sư phụ của tôi đã bóp chết tôi trước rồi, ha ha... hãy đi đi, và hãy đối xử với con gái mình thật tốt vào. Tôi sẽ tìm cách liên lạc với ông sau để bàn về việc đầu tư phát triển vào ngôi làng nhỏ của ông.

Li Raichi mừng rỡ nhìn hắn một chút rồi chạy tới đỡ Tenmon dậy.

- Đệ tử của Lương Sơn Bạc sao, quả là một người thú vị - Tenmon nói xong thì được Raichi dìu đi.

Khi hai người họ đã đi khuất bóng thì Miu và mấy người của Shinpaku chạy tới gần hắn.

- Cậu (anh) có sao không Kenichi - Miu Renka và Kisara sờ soạng khắp người hắn để xem có vết thương nào không.

- Ấy.. nhẹ thôi... - mấy cô gái chạm vào người làm hắn đau điếng, hậu quả của Bakuha Ken đã đến rồi.

Thấy hắn đau đơn, mấy cô gái và mấy tên Shinpaku lại càng lo lắng hơn. Một lúc sau họ kiếm được một cái cáng cho hắn nằm sau đó mang về Lương Sơn Bạc.

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 85: Gamer vs võ sư


- Cái gì, Kenichi đánh bại Li Tenmon!!

Mấy vị sư phụ khi biết bọn hắn bị Li Tenmon tấn công thì tức giận nhưng sau khi biết là hắn đã đánh bại Li Tenmon thì bọn họ còn kinh ngạc hơn.

Mấy vị sư phụ im lặng nhìn nhau một chút, một lúc sau Akisame mở miệng nói:

- Được rồi, cảm ơn mấy cậu đã đưa Kenichi về tới đây, giờ bọn ta phải chữa trị cho thằng bé, các cậu về được rồi - Akisame hạ lệnh đuổi khách.

Mấy người của Shinpaku rời đi mang theo ánh mắt đầy lo lắng, chỉ có Kisara ở lại để chăm sóc bạn trai mình.

- Chết tiệt, tất cả là do chúng ta quá yếu đuối, nếu chúng ta mạnh mẽ hơn thì đâu đến nỗi này - Takeda tức giận nói.

- Đúng vậy, chúng ta đến con gái của lão già kia còn không đánh lại được, thân là đội trưởng của Shinpaku mà không thể giúp đỡ thủ lĩnh trong trận chiến, chúng ta quả thật chỉ là lũ vô dụng- Ukita cúi đầu ủ rũ.

- Vậy thì chúng ta phải tìm cách để trở nên mạnh hơn, nhưng phải làm gì đây - Thor nói.

- Các cậu trước hết hãy tăng cường độ huấn luyện của bản thân lên - Niijima bỗng lên tiếng.

- Nhưng nếu chỉ vậy thôi thì vẫn chưa đủ - Takeda nói.

- Dạo gần đây tôi có nghe được một ít thông tin - Niijima nhìn Takeda nói.

- Thông tin gì?

- Là thông tin của một vĩ nhân về đấm bốc, Jame Shiba!!

...............

Ban đêm, trong phòng họp của Lương Sơn Bạc

- Mọi người nghĩ sao về việc này - trưởng lão nói.

- Kenichi phát triển rất nhanh, nhưng điều này lại vô tình tách nó ra khỏi tầng lớp đệ tử mà được xếp vào đẳng cấp của sư phụ - Akisame nói.

- Chẳng phải như vậy Kenichi sẽ càng gặp nguy hiểm hơn sao - Sasaki lo lắng.

- Đúng vậy, từ giờ trở đi các đối thủ của nó sẽ là những người thuộc đẳng cấp vĩ nhân và chúng ta không còn lí do gì để ngăn cản Yami khơi mào cuộc chiến này - Ma Kensei nói.

- Tôi sẽ không để kẻ nào động đến Kenichi - Shigure yên lặng đặt tay lên thanh kiếm của mình nói.

- Apachai cũng sẽ bảo vệ Kenichi.

- Nhưng đó không phải là cách, chúng ta không thể bảo vệ Kenichi mọi lúc mọi nơi được, cho dù là có thể thì như vậy cũng sẽ làm hạn chế sự phát triển của nó.

- Dù gì thì Kenichi vẫn là đệ tử của chúng ta, chúng ta phải làm gì đó chứ không thể ngồi yên được - Sasaki hơi kích động nói.

- Trưởng lão, chúng ta nên làm gì - Akisame hỏi.

- Chúng ta... nên có một bài kiểm tra dành cho Kenichi.

-

Vài ngày sau, khi vết thương của hắn đã khỏi hẳn hắn đi tới phòng khách để chuẩn bị cho buổi luyện tập hôm nay. Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị Akisame-sensei củ hành mấy ngày tới đây để bù vào số ngày nghỉ của hắn.

Nhưng khi hắn vừa bước vào trong căn phòng thì hắn nhận ra bầu không khí ở đây có điều gì đó rất lạ mọi người đang tập trung lại ngồi thành 1 hàng quay mặt nhìn về phía cánh cửa hắn vừa đi qua chứ không làm việc riêng như mọi khi nữa.

- Con đã tới rồi à Kenichi - trưởng lão nói.

- Dạ, con đã khỏe lại rồi ạ, con sẵn sàng cho buổi tập ngày hôm nay rồi - hắn thấy trưởng lão không gọi hắn là Ken-chan như mọi khi nữa thì thấy kỳ lạ.

- Về buổi tập ngày hôm nay sẽ có một chút thay đổi nhỏ - Akisame nói.

- Thay đổi nhỏ?

- Đúng vậy Kenichi, con tới Lương Sơn Bạc cũng đã gần nửa năm rồi, con đã học được nhiều thứ, bọn ta vẫn quan sát sự trưởng thành của con hàng ngày nhưng... vẫn nên có một buổi kiểm tra để chúng ta nắm rõ trình độ của con là đến đâu - Ma Kensei nói.

Một buổi kiểm tra à, hắn thở phào nhẹ nhõm, mấy vị sư phụ mặt mày nghiêm trọng quá nên làm hắn cứ lo lắng nãy giờ.

- Kiểm tra ạ, vậy bao giờ thì bắt đầu ạ.

- Con hãy đi theo chúng ta - trưỡng lão đứng dậy nói mọi người cũng đứng dậy đi theo ông ấy.

Trưởng lão dắt bọn hắn tới cánh rừng đằng sau võ đường, bọn họ băng qua cánh rừng tới một khu đất khá là rộng rãi, có lẽ là đã tới nơi rồi, trưởng lão dừng lại nói.

- Bài kiểm tra sẽ được diễn ra ở đây.

- Ở đây ạ, vậy kiểm tra như thế nào vậy ông - hắn hơi thắc mắc.

- Bài kiểm tra rất đơn giản, con sẽ phải... đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc kể cả ta!!!

Trưởng lão tỏa ra khí thế làm hắn giật mình. Đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc!?! Cho dù là đấu với 1 người hắn cũng không thắng nổi chứ đừng nói gì đến việc đấu với toàn bộ.

- Trưởng lão đùa con đúng không, sao con có thể đấu lại được ông và các vị sư phụ chứ.

- Đừng lảm nhảm nữa Kenichi, cuộc kiểm tra đã bắt đầu rồi - Sasaki bước lên hét to rồi mấy vị sư phụ cũng bắt đầu phát ra khí thế của riêng mình.

Khí thế của mấy vị đại vĩ nhân không phải là chuyện đùa, nếu không phải nhờ vào skill [Tinh thần Gamer] thì hắn đã tay chân mềm nhũn ra vì sợ rồi. Chẳng lẽ các vị sư phụ định làm thật sao.

Không để hắn có thời gian kịp suy nghĩ Sasaki liền tung một cú đấm về phía hắn. Hắn lập tức nhảy lùi về sau nhưng quyền kình của cú đấm vẫn khiến da thịt hắn đau rát, lần này là chơi thật rồi. Hắn biết nếu mình không nghiêm túc thì có thể gặp phải nguy hiểm, Ryuusui Seikuuken kích hoạt!!

Sau khi đi vào trạng thái Seikuuken, hắn có thể phần nào loại bỏ sức mạnh từ những cú đấm của Sasaki, hắn dần bắt nhịp lại trận đấu.

Có điều hắn đã quên mất 1 điều, đây không phải là trận chiến giữa hắn và Sasaki mà là hắn phải chống lại cả 6 vị võ sư của Lương Sơn Bạc. Khi hắn vừa lấy lại được tự tin thì lập tức những người còn lại cũng nhảy vào tấn công hắn.

- Apaaaaaa!!

- Hự!! - 420

Hắn ăn một sút cực mạnh của Apachai khiến hắn bay ra đập vào một tảng đá lớn, tảng đá lập tức vỡ vụn ra.

- Hộc... - hắn phun ra một ngụm máu, hắn quỳ sấp dưới đất mà thở hồng hộc một tay ôm lấy lồng ngực cực kỳ đau đớn.

- Kenichi, mau đứng dậy!!!

Tiếng của trưởng lão vang lên hắn lập tức giật mình gồng mình nhảy bật ra sau, Ma Kensei lập tức tấn công vào chỗ hắn vừa quỳ.

- Uỳnh!!

Mặt đất liền vỡ ra một hố sâu gần nửa mét sau một chưởng vừa rồi của Ma sư phụ, nếu hắn mà dính chưởng vừa rồi thì chết chắc.

Hắn muốn kêu to bảo các sư phụ ngừng lại nhưng họ thậm chí còn không cho hắn thời gian để thở nữa.

- Kenichi, nếu con không muốn chết thì hãy chiến đấu đi - Akisame hét lên.

Mấy vị sư phụ tấn công như vũ bão làm hắn liên tiếp dính đòn mà lùi về sau. Bỗng nhiên giọng nói của trưởng lão vang lên từ sau lưng làm hắn giật mình.

- Nếu để con phải chết trong tay của Yami thì thà rằng ta tự tay giết con ngay tại đây còn hơn. HÃY CHIẾN ĐẤU ĐI!!

Một luồng quyền kình từ sau lưng ép thẳng tới hắn làm lông tơ của hắn dựng đứng hết lên. Sát khí!! Là sát khí!! Thứ mà hắn không bao giờ cảm thấy trong Lương Sơn Bạc, chẳng lẽ trưởng lão muốn giết hắn thật sao.

Một luồng sát khí khủng khiếp ép lên hắn khiến hắn không thể thở nổi, cơ bắp ở khắp cơ thể run rẩy không chịu nghe lời chủ nhân của nó. Đây là cảm giác cận kề cái chết sao, hắn chưa bao giờ có cảm nhận trực quan về cái chết như vậy.

Chẳng lẽ hắn sẽ phải chết ở đây, có lẽ nên buông xuôi đi, đằng nào hắn cũng có thể hồi sinh được mà, đâu có phải chết thật đâu. Nghĩ đến đây hắn dường như thả lỏng cơ thể mình, hai mắt dần nhắm lại, bóng tối lập tức bao trùm lấy tâm trí hắn.....

Không!!

Hắn không muốn chết, hắn căm ghét cái cảm giác này, cái cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy linh hồn hắn, hắn không muốn chịu đựng cái cảm giác này thêm 1 lần nào nữa hết!! - Hai mắt hắn bỗng mở to ra, ánh sáng và âm thanh trở lại với hắn, hắn lại một lần nữa cảm nhận được luồng sát khí của trưởng lão.

- Karamatsu no Mai!! (唐松の舞: Đường tùng chi vũ)

Lập tức khắp cơ thể hắn có những chiếc xương sắc nhọn mọc ra bao bọc lấy cơ thể hắn. Nắm đấm của trưởng lão dừng lại ngay trước khi chạm vào những chiếc xương ấy. Mặc dù nắm đấm đã dừng lại nhưng quyền kình ép tới vẫn khiến cơ thể hắn hơi chùng xuống, nó giống như sợi cỏ cuối cùng ép gãy lưng con lạc đà vậy, hắn lập tức cảm thấy hai mắt tối sầm lại mất đi tri giác mà đổ gục xuống đất, những chiếc xương cũng tự động thu dần vào bên trong cơ thể.

---
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 86: Ngày đặc biệt


- Con tỉnh rồi à..

Hắn vừa mở mắt ra thì một giọng nói vang lên bên tai hắn... là giọng của trưởng lão. Hắn hơi nghiêng đầu sang nhìn thì thấy khuôn mặt của Miu và các vị sư phụ hiện ra, bỗng hắn thấy một bàn tay mềm mai nắm lấy tay hắn.

Hắn hơi ngẩng đầu lên thì thấy Miu đang nắm lấy tay hắn với vẻ mặt đầy sự lo lắng.

- Miu...

- Kenichi, cậu đừng nói nữa mà hãy nghỉ ngơi đi. Tất cả là tại ông và mọi người, sao lại làm vậy với Kenichi chứ - Miu giọng hơi run quay sang trách móc mọi người.

- Ta bắt buộc phải làm như vậy, Kenichi giờ không còn thuộc về đẳng cấp đệ tử nữa rồi. Những trận chiến giữa các vĩ nhân đều hết sức nguy hiểm, bọn ta cần cho nó biết sự tàn khốc của thế giới võ sư.

Miu dường như còn định nói gì đó nữa nhưng hắn lại giơ tay ra nắm chặt lấy tay cô bé và hơi kéo lại.

- Kenichi, sau trận chiến vừa rồi, ta đã thấy được sự mạnh mẽ của con và hơn tất cả là mong muốn sống sót mạnh mẽ của con. Đôi khi bản năng sinh tồn của con người sẽ là thứ thúc đẩy cho sức mạnh của ta bước lên một tầm cao mới. Con đã một lần bước qua ranh giới giữa sự sống và cái chết và đã quay trở lại. Bọn ta rất tự hào về con.

Trưởng lão và mọi người đều mỉm cười nhìn hắn.

- Từ hôm nay trở đi, ta tuyên bố Shirahama Kenichi sẽ là vĩ nhân thứ 7 của võ đường Lương Sơn Bạc chúng ta - trưởng lão chắp tay về phía hắn, mấy vị sư phụ cũng chắp tay chào mừng vị vĩ nhân thứ 7 của Lương Sơn Bạc.

- Con cảm ơn mọi người - hắn hơi khàn khàn nói sau đó mỉm cười.

- Có điều con trở thành vĩ nhân không có nghĩa là việc huấn luyện sẽ dừng lại mà nó có nghĩa là con có thể chịu đựng được những đợt huấn luyện tàn khốc hơn - trưởng lão hai mắt tỏa sáng - trách nhiệm của võ sư Lương Sơn Bạc là giúp đỡ nhau luyện tập nên giờ việc tập luyện của con sẽ tăng gấp 10 lần để con sớm ngày trở thành đại vĩ nhân!!

Mấy vị sư phụ hai mắt tỏa sáng như đèn pin khiến cảm giác vui vẻ của hắn biến đi đâu mất tiêu. Vừa mới lên tới cổng thiên đường thì đã bị kéo xuống địa ngục rồi!!!

--

- Kenichi, mấy hôm nay sao anh lại nghỉ học vậy - Kisara chạy tới.

- À không có gì đâu - hắn ôm Kisara vào lòng nói.

Hắn nghỉ suốt 1 tuần liền là vì điều trị vết thương sau trận chiến với Li Tenmon tuy chỉ mất 2-3 ngày nhưng ngay sau đó hắn lại bị mấy vị sư phụ dã cho một trận tơi bời khiến hắn nằm liệt giường suốt mấy ngày.

Hắn kéo Kisara vào một góc trong sân trường khiến cô bé hơi đỏ mặt. Hắn dùng tay nâng nhẹ cằm của cô lên, dường như biết hắn định làm gì nên Kisara nhắm đôi mắt lại, bờ môi hơi mở ra. Hắn lập tức ngậm lấy đôi môi mềm mại ấy thật chặt, hắn há miệng đưa lưỡi của mình vào miệng của Kisara mà bắt đầu tìm kiếm lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn kia.

Miệng Kisara thơm mùi bạc hà, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi của cô kéo vào miệng hắn mà mút lấy, từng dòng nước bọt của hai người quyện vào nhau sau đó lại được hai người nuốt vào, hô hấp của hai người bắt đầu trở nên nặng nề. Hắn và Kisara há rộng miệng ngậm chặt lấy đôi môi của nhau, hai chiếc lưỡi liên tục uốn éo mà quấn vào nhau như hai con rắn trong mùa sinh đẻ, hai người thở mạnh bằng mũi, hương thơm cơ thể của Kisara hòa với mùi bạc hà trong miệng cô bay vào mũi hắn khiến phần bên dưới của hắn có phản ứng. Hắn ôm chặt lấy Kisara mà ép vào người còn cô thì vòng hai tay ra sau cổ hắn mà ôm chặt lấy.

Kisara chỉ cao 159cm mà trong khi hắn cao tới 180cm nên khi hai người hôn nhau hắn nhấc bổng Kisara lên khiến hai chân cô không hề chạm đất, cậu bé của hắn giờ đã trở nên cứng rắn mà cộng thêm việc hắn mặc chiếc quần đồng phục bằng vải nên giờ đã căng lên như một chiếc lều mà cọ vào phần bụng dưới của Kisara.

Hai người nhả miệng của nhau ra nhưng vẫn chưa thỏa mãn mà thỉnh thoảng lại mút nhẹ môi nhau và nuốt lấy phần nước bọt chảy ra quanh khóe miệng đối phương.

- Kenichi, nếu như anh muốn thì em có thể cho anh - Kisara thở dốc đắm đuối nhìn hắn nói.

- Đồ ngốc, em không cần ép buộc bản thân đâu.

Thật ra hắn cũng muốn nhưng giờ đang ở trường thêm vào việc sắp vào giờ rồi. Nếu Miu mà không thấy hắn lên lớp thì chắc chắn sẽ tra hỏi tới cùng cho xem.

Dường như hôm nay không phải ngày may mắn của hắn thì phải vì vừa nghĩ đến Miu thì hắn thấy cô đi ngang qua chỗ bọn hắn. Mặc dù Miu chi đi ngang qua nhưng với cảm giác của một võ sư thì hắn dám chắc rằng Miu đã thấy hắn và Kisara rồi.

...........

- Miu ơi.

Đang đi trên hành lang thì hắn trông thấy Miu nên lên tiếng gọi.

- Vào tiết rồi - Miu đi ngang qua mà bơ luôn hắn.

Hắn đứng đó mà không biết nói gì, chắc chắn là Miu đang ghen rồi, hắn phải kiếm cách xin lỗi thôi. Đến cuối tiết học hắn đi tới gần bàn của Miu ngồi xuống bên cạnh cô nói:

- Miu, cậu đang giận tớ đấy à.

- Hả... cậu vừa nói gì cơ - Miu thấy hắn hỏi thì hơi giật mình.

- Tớ hỏi là cậu đang giận tớ à - hắn thấy Miu mất tập trung như vậy thì nhắc lại.

- Giận cậu, tại sao tớ lại phải giận cậu? - Miu khó hiểu nói.

- Tại... mà cậu không giận tớ thật sao.

- Tớ có gì đâu mà phải giận - Miu hơi mỉm cười nói.

Hắn nghe vậy thì hơi khó hiểu, chẳng lẽ Miu không ghen sao, nhưng trông cô bé không có vẻ gì là đang nói dối cả, chẳng lẽ Miu không nhìn thấy hắn và Kisara hôn nhau. Nghĩ tới đây hắn liền thở phào nhẹ nhõm, không ghen là tốt rồi.

.................

- Có gì đó hơi lạ ở Miu sao - Sasaki nói.

Từ lúc đi về hắn đã cảm thấy có gì đó là lạ rồi, với giác quan của Miu thì không thể nào không thấy hắn hôn Kisara được nên có lẽ là do Miu đang mất tập trung, nhưng cô bé tại sao lại mất tập trung chứ nhỉ. Vậy là hắn quyết định về hỏi mấy vị sư phụ.

- Năm trước nó cũng như vậy đấy - Sasaki nhấp một ngụm bia nói - không giúp gì được đâu.

- Tại sao vậy?

- Vì ngày mai là ngay mà ba me con bé mất - Akisame nói.

Nghe thấy vậy thì hắn liền im lặng.

..............

Buổi tối, hắn đang nằm trong phòng ngủ của mình thì hắn nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa phòng mình.

- Tớ vào được không Kenichi - giọng Miu vang lên.

- À, là Miu à, cậu vào đi - hắn ngồi dậy nói - cậu ngồi đi.

- Cậu có muốn uống chút trà không - hắn như làm ảo thuật lôi ra một bộ dụng cụ pha trà, hắn đã được học cách pha trà của Akisame rồi nên mới có sẵn một bộ trong balo như vậy.

- Ừm, có ổn không nếu... tớ sẽ đi viếng mộ vào ngày mai, cậu có muốn đi cùng không? Năm nào tớ cũng chỉ đi với ông nhưng nếu năm này có Kenichi đi cùng thì cũng tốt.

- Được chứ, dù chuyện gì xảy ra tớ cũng sẽ đi cùng với cậu.

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 87: Cánh?


- Tại sao chúng ta lại không bắt xe bus mà đi vậy - hắn hỏi lúc này hắn, Miu và trưởng lão đang chạy rất nhanh lên hướng đỉnh núi.

- Vì ngôi đến ở một nơi rất cao nên ngồi xe rất khó đến đó - Miu giải thích.

- Nhanh lên nào mấy đứa - trưởng lão thúc dục.

.............

- Bộp!

Ba người họ giờ đang chắp tay trước một ngôi mộ, đây chính là ngôi mộ của gia đình Fuurinji. Có điều trên ngôi mộ chỉ ghi tên Fuurinji Shizuko và Fuurinji Shizuha, đây là tên của bà nội và mẹ của Miu nhưng lại không có tên của cha cô ấy. Điều này cũng dễ hiểu thôi vì Fuurinji Saiga giờ vẫn chưa chết và đang là Nhất Ảnh (一影: Ichiei), người lãnh đạo Nhất Ảnh Cửu Quyền của Yami.

- Ta sẽ đi gặp nhà sư, các con hãy tự đi về nhé - sau khi viếng mộ thì trưởng lão nói với bọn hắn rồi bỏ đi.

- Hôm nay trời đẹp thật đấy, đi về thì phí quá - bỗng Miu cười nói - chúng ta cùng nhau đi đâu đó đi.

- Ừ được thôi - mặc dù Miu đang cười nhưng hắn vẫn thấy nét gì đó thoáng buồn trong đôi mắt cô ấy, hắn biết Miu buồn về chuyện bố mẹ của mình nhưng cũng không đề cập gì đến nó.

Bọn họ đi tới một vườn cây của thành phố để dạo chơi, lúc này hắn đang chỉ cho Miu những loài cây khác nhau.

- Oa, cây này có quả mọc trên thân nè - Miu ngạc nhiên chỉ vào một cái cây nói.

- À đó là cây cacao, dùng để làm Chocolate đó - hắn mặc dù không có kiến thức về cây cỏ tốt như Kenichi trongg truyện nhưng bù lại hắn có skill [Quan sát] có thể đọc được thông tin của những cái cây này.

- Miu, cậu tới xem thử mấy bông hoa này xem... Miu... ủa đâu rồi - hắn vừa định chỉ cho Miu xem mấy loài hoa khá đẹp thì lại không tháy cô bé đâu hết.

................

- Kenichi-san... Kenichi-saaan - Miu đi lại trong vườn cây gọi tên hắn nhưng lại không có ai trả lời - Ôi không, cậu ấy đi lạc rồi!!

- Ủa có ai ở đằng kia... Kenichi... có phải cậu không.

Miu chạy tới gần nhưng lại đó lại không phải Kenichi mà là một cậu thanh niên lạ mặt, giờ cậu ta đang ngửa cổ nhìn cái gì đó.

- A, là con chim - Miu ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một con chim đang bị mắc ở trên cành cây.

- Oái - tên này thấy Miu lại gần thì giật mình.

- "Thôi chết, sư phụ mà biết mình đang nói chuyện với một người của Lương Sơn Bạc thì mình xác đinh.. mình sẽ cứu lấy con chim rồi biến khỏi đây thôi " - tên này thầm nghĩ.

Lập tức hắn đạp vào các thân cây và nhảy lên cái cành cây mà con chim bị mắc vào nhưng khi quay sang lại thấy Miu cũng đang nhảy song song với mình.

- "Cánh!?! Cô ấy có cánh" tên này nhìn Miu với một ánh mắt ngạc nhiên.

- May mà chúng ta tìm thấy nó, được rồi bay đi nào - Miu lấy con dao nhỏ giấu trong kẹp tóc của mình ra cắt sợi dây và thả con chim đi rồi quay sang cười nói với cậu thanh niên kia - cậu nhảy cũng khá đấy, cậu là võ sư à.

- Tìm thấy rồi!! Anh đã tìm em lâu lắm rồi - tên này bỗng nhiên kêu lên - anh tên là Kanou Shou hãy cùng bay trên bầu trời bóng tối nhé.

- Ế, bóng tối - Miu thấy tên này bỗng kêu lên rồi nắm lấy tay mình thì nói.

- Đúng vậy, em sẽ gia nhập Yami cùng với anh.

- Yami, ngươi tới từ Yami!?! Tránh ra - Miu tung một cú đá về phía tên này nhưng lại bị hắn né ra.

- Khá đấy, em có thế võ giống Fuurinji Saiga thật.

- Fuurinji Saiga!?! Ngươi biết ông ấy?

- Đương nhiên rồi, ông ấy cũng là một phần của Yami mà - hắn bỗng nhiên bắt lấy tay sẽ Miu rồi nói - Nếu em chịu đi cùng với anh thì anh sẽ kể mọi thứ về ông ấy cho em nghe.

-

- Miu ơi!!

Hắn đi loanh quanh mà không thấy Miu đâu nên đã mở bản đồ ra để tìm và nó đã chỉ về phía bên ngoài khu vườn.

Hắn vừa đi ra khỏi cổng thì bỗng nhiên thấy một bóng người rất giống Miu vụt ngang qua. Hắn lập tức nhìn theo, đó chính là Miu, giờ cô ấy đang ngồi trên mô tô với một kẻ lạ mặt.

- Miu!!! - hắn lập tức đuổi theo chiếc mô tô

Miu quay lại nhìn hắn với một ánh mắt kỳ lạ, trong mắt cô tràn đầy sự bất đắc dĩ. Tên lạ mặt kia thấy hắn đuổi theo thì quay lại nói.

- Ha ha ha, Shirahama Kenichi, dù có cố gắng thế nào thì ngươi cũng vẫn chỉ là loài bò sát thôi, lũ bò sát sẽ không bao giờ có thể với tới được những con chim trên bầu trời - tên này cười to rồi tăng tốc.

Hắn nghe câu này thì đã nhận ra tên lạ mặt này là ai rồi, Kanou Shou, lãnh đạo của Yomi với biệt hiệu Sky. Hắn lập tức tăng tốc đuổi theo.

- Ha ha, cắt đuôi được hắn rồi - tên Kanou cười nhẹ.

- Thằng Sky ảo tưởng này mày định đi đâu - hắn bất thình lình hiện ra cản trước mặt chiếc mô tô.

Hắn tung một cú đá thẳng vào chiếc mô tô khiến nó vỡ tan tành rồi văng ra.

- A chiếc xe của tao - tên Kanou và Miu sau khi nhảy ra khỏi chiếc xe và vững vàng đáp xuống đất thì tên này tức giận hét lên.

- Tên bò sát khốn kiếp, mày làm tao tức giận rồi đấy - Kanou cắn răng quay sang.

- Bò sát thì không thể chạm được vào bầu trời? Có cần tao dạy mày một khóa về sinh học không, khủng long bay là thuộc về loài bò sát đấy.

----

Ps: thực ra thằng Kanou Shou thường ví Kenichi như con bọ cơ nhưng mình đổi thành bò sát để chế mấy câu nghe cho nó ngầu:)

-----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 88: D of D


- Những kẻ thống trị trái đất này hàng chục triệu năm về trước là loài bò sát đấy.

- Biến ngay, nếu không tao sẽ giết mày.

- Giết ta? Đó là điều buồn cười nhất tao nghe thấy đấy - hắn nhếch mép khinh thường - mày còn chưa đủ tuổi đâu.

Tên Kanou nhấc chân trái lên dường như định tung cú đá về phía hắn nhưng bất chợt một cú đá từ phía đối diện bay tới. Hắn giơ tay chặn lại cú đá này.

- Gamaku?

- Cho dù mày nhận ra thì cũng không làm gì được đâu.

Gamaku là một kỹ thuật đặc biệt trong Karate, nó giúp võ sư điều khiển cơ bắp phần hông dồn trọng tâm về nơi mình muốn để đánh lừa đối thủ. Đó là lý do tại sao hắn thấy tên Kanou dường như chuẩn bị sút bằng chân trái nhưng lại đổi thành chân phải.

- Cũng khá đấy nhưng mà tao và mày bây giờ hoàn toàn không có cùng đẳng cấp nữa rồi... Gemon Tepii!!

Hắn lập tức nhảy lên tung gối trúng vào mặt tên Kanou Shou khiến hắn văng ra ngã xuống đất.

- Hự... - tên Kanou Shou cố ngồi dậy, một tay ôm lấy mặt cực kỳ kinh ngạc nhìn hắn.

- Sức mạnh và tốc độ này, không phải là của một tên đệ tử - Kanou Shou cắn răng nói - ngươi đã bước vào đẳng cấp vĩ nhân!!

- Biết vậy thì tốt hơn hết là mau cút đi và đừng có để ta nhìn thấy ngươi lần nữa - hắn nói.

- Hừ, ta sẽ sớm đạt tới cấp độ vĩ nhân thôi và đó sẽ là lúc ta tới trả thù - tên Kanou Shou không cam lòng mà quay lưng bỏ đi.

Ngông cuồng nhưng không có nghĩa là ngu ngốc lao vào kẻ địch mạnh hơn mình, tên Kanou tự biết sức mạnh của mình là đến đâu, cho dù hắn có thể nói là mạnh hơn các đệ tử thông thường khác và có thể được xếp vào hàng chuyên gia (Expert) nhưng vẫn còn quá sớm để đối đầu với vĩ nhân.

Hắn nhìn tên Kanou Shou bỏ đi mà không thèm ngăn cản, dù sao tên này mới Lv 37 mà thôi, hắn không có việc gì phải sợ hãi một kẻ yếu hơn mình quá nhiều.

- Miu... - hắn quay lại nhìn Miu.

- Cậu... - Miu hơi im lặng một chút rồi bỗng nhiên nổi đóa - Kenichi, cậu là đồ ngốc, tớ đã sắp có thể trà trộn vào Yomi được rồi mà cậu lại phá đám.

- Có thật không?

Hắn nhìn thẳng vào mắt Miu thì thấy cô hơi lảng tránh.

- Đương... đương nhiên là thật.

..............

Sau chuyện ngày xảy ra ngày hôm đó thì hắn đã có 1 khoảng thời gian khá yên bình, Yomi trở nên im hơi lặng tiếng và dường như biến mất khỏi thành phố này vậy không còn thấy tin tức về hoạt động của chúng.

- Thiệt hả ông, chúng ta được mời đến hòn đảo phía nam sao - Miu mắt sáng như sao.

- Hô hô hô đúng vậy, họ mời tất cả chúng ta - trưởng lão nói.

- Được đấy, được du lịch miễn phí thì còn gì bằng - Sasaki vui vẻ.

- Nhưng mà ai mời thế ạ, đến cả khách sạn cũng free nữa, chúng ta đâu có quen ai giàu thế đâu - Miu hỏi.

- Là bọn chúng.

- Bọn chúng?

- Lá thư này là từ... Yami!!

.................

- Đó chắc chắn là một cái bẫy - Miu nói.

- Con nói đúng đấy Miu nhưng chúng ta buộc phải đi - trưởng lão nói.

- Trong thư nói rằng hòn đảo đó sẽ tổ chức một đại hội võ thuật và đệ tử của Lương Sơn Bạc phải có mặt ở đó - Ma Kensei nói.

- Như vậy là chỉ có Miu tham gia đại hội đó thôi sao - hắn lo lắng hỏi.

- Không đâu - Sasaki nói - đại hội này chỉ có một yêu cầu duy nhất là tuyển thủ phải dưới 20 tuổi, điều đó có nghĩa là con cũng sẽ tham gia nữa.

- Nhưng như vậy thì con vô địch chắc rồi còn gì... - hắn hơi cạn lời, mấy ông sư phụ này chơi xấu quá cho một vĩ nhân như hắn đi tham gia giải đấu của lũ đệ tử.

- Đúng vậy, đây sẽ là trừng phạt cho bọn chúng, dám mời những bậc thầy như chúng ta sao, to gan thật đấy. Chúng ta sẽ san phẳng cả hòn đảo.

Mấy vị sư phụ cười nham hiểm, hắn cảm thấy thương hại cho lũ người của Yami...

- Ủa có người - bỗng Shigure đang ngồi trong góc rút kiếm ra chém về phía cánh cửa - hử, tượng điêu khắc của Akisame?

Bên ngoài võ đường, một bóng người chui ra từ một cái lỗ trên tường.

- Ha ha ha, ta đã nghe thấy hết rồi.

.............

- Dạo này chán nhỉ, lũ Yomi hình như rút lui hết rồi - Matsui và mấy tên thuộc hạ của Shinpaku đang nằm trên sân cỏ của trường.

Dạo này do Yomi đã tạm thời rút lui nên bọn họ khá là rảnh rỗi. Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện đứng chắn mất ánh nắng của họ.

- Chuẩn bị khởi hành nào...

- Á, thủ lĩnh - Matsui nhìn thấy người đến là Niijima thì đứng phắt dậy.

- Tổ chức công lý Shinpaku Rengou cuối cùng cũng có cơ hội cho cả thế giới biết đến chúng ta!!!

-
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 89: Khai mạc


- Thì ra là đi bằng cái này sao - hắn nhìn con tàu bằng gỗ đang đỗ ở bến cảng nói.

Tàu Lương Sơn Bạc no.2 con tàu do chính tay các võ sư của Lương Sơn Bạc làm ra với thiết kế của Akisame Koetsuji. Con tàu này được chế tạo 100% bằng gỗ với động cơ thuộc hàng "độc nhất vô nhị" sử dụng "năng lượng hữu cơ" thân thiện với môi trường. Nhìn con tàu này hắn biết lại phải khổ cực rồi.

Hắn vừa định bước lên tàu để tiếp nhận trách nhiệm làm "động cơ" thì một tiếng gọi vang lên từ đằng sau.

- Dừng lại!!

Hăn quay ra đằng sau thì thấy Niijima và mấy người của Shinpaku, có Kisara, Freya, Takeda, Thor, Ukita và mấy tên thuộc hạ nữa.

- Cậu đã nhận được thư của "Yami" mời đến tham dự đại hội võ thuật đúng không, chúng tôi nhất định sẽ đi theo - tên Niijima nói.

- Tại sao các cậu lại muốn dấn thân vào sự kiện nguy hiểm này - trưởng lão hỏi.

- Đương nhiên là vì để cho thế giới biết đến danh tiếng của Shinpaku Rengou chứ sao - tên Niijima không cần nghĩ ngợi mà lập tức trả lời.

- Vớ vẩn, ai bảo thế - mọi người đạp cho tên Niijima một trận - Bọn tôi đã cực khổ huấn luyện để theo kịp cậu, chúng tôi sẽ giúp cậu trong trận chiến này. Dù có chết chúng tôi cũng phải theo cậu.

- Mọi người... tôi rất cảm ơn sự hi sinh của mọi người. Có điều... tôi vẫn không thể để mọi người theo được.

Hắn lập tức co bàn tay lại thành thế miêu thủ của Karate.

- Soạt!! - hắn chém một ngang xuống bến cảng tạo thành một đường rãnh dài trên nên đá bê tông, chưởng kình ép tới khiến mấy người Niijima bị đẩy lui lại một chút.

- Đi thôi mọi người - hắn nhảy từ bến cảng lên chiếc tàu Lương Sơn Bạc no.2 rồi hô to.

- Hây a, khởi hành nào - ở dưới khoang thuyền, Sasaki và Apachai lập tức chui vào khoang động cơ và bắt đầu dùng sức khởi động con tàu.

Con tàu lướt đi như bay trên mặt biển chỉ để lại một vệt sóng dài trên mặt biển cùng những khuôn mặt ngơ ngác của liên quân Shinpaku (連合: Rengou có nghĩa là liên quân)

- Con có những người bạn tốt đấy Kenichi - ở trên boong tàu trưởng lão nói với hắn.

- Chính vì vậy mà con không thể để họ dính vào chuyện này được.

- Con đã quyết định rất đúng, con đã trưởng thành rồi Kenichi - Akisame nói.

Hắn quyết định ngăn cản những người này vì biết dù sao cũng sẽ có Tanimoto giúp đỡ họ vì hắn nghe được tin tức sư phụ hắn Ma Sougetsu sẽ xuất hiện trên hòn đảo này.

-

- Tới nơi rồi!!!

Trước mặt họ là một hòn đảo rộng lớn, xung quanh nó được bao quanh bởi những bức tường cao chót vót. Bọn hắn giờ đang neo tàu và đi vào hòn đảo bằng chỗ neo tàu duy nhất của hòn đảo này.

Hắn bước tới trước một cánh cổng to lớn được chạm trổ chi tiết theo phong cách phương tây.

- Trông cứ như cổng địa ngục ấy nhỉ - trưởng lão cười nói - không biết có chó 3 đầu không ta.

- "Tin con đi trưởng lão, chó 3 đầu cũng không đáng sợ bằng ngài đâu" - hắn thần than.

- Ù Ù Ù....

Một tiếng động vang lên, cánh cửa to lớn bỗng nhiên mở ra và trước mặt họ là một bể bơi to lớn cùng với những em gái xinh tươi đang mặc những bộ bikini sẹc si đang vui đùa.

- Ô Ô Ô - Ma Kensei mắt sáng rực lên mà lao tới.

- Đứng lại, vé mời đâu... oái - hai tên cảnh vệ cầm giáo vừa ngăn lại thì đã bị Ma sư phụ ném bay đi, tôi nghiệp, ai bảo đi cản lão già dê đang lên cơn động đực cơ chứ.

- Mọi người tới để tham gia giải đấu đúng không ạ, xin mời theo tôi - một tên tiếp tân khi đọc xong tấm vé mời mà trưởng lão đưa thì hơi cúi người nói.

Bọn hắn được đưa tới một đại sảnh lớn cực kỳ nguy nga, lộng lẫy, ở tiền sảnh đang có 8 cô thiếu nữ mặc đồ hầu gái xếp làm hai hàng chào đón bọn hắn.

- Toẹt zời, hầu gái is da best - hắn sung sướng trong lòng.

- Ồ, thì ra cậu thích hầu gái à Kenichi - Miu cười hết sức nguy hiểm.

- Ẹc - Miu lại ghen rồi, xem ra phải kiếm cơ hội bắt Miu mới được chứ cứ để thế này thì không ổn.

Mấy người hắn đi loanh quanh đại sảnh một lát, lúc này hắn và Apachai đang ăn mấy chiếc bánh ngọt bày ở đây. Công nhận là bánh ngon thật, đúng là khách sạn 5 sao chuyên phục vụ các đại gia trên thế giới tới xem đấu võ có khác.

- Chậc.... - bỗng nhiên Sasaki đang ngồi uống rượu lại chặc lưỡi.

Hắn quay ra thì thấy một cô gái xinh đẹp khoảng 20 tuổi đang đi tới.

Jennifer Grey Lv 46

- Xin chào mừng mọi người đã tới "đảo tử thần", tôi là Jennifer, tôi sẽ phụ trách dẫn mọi người đi thăm quan.

Hắn nhận ra cô gái này, con gái của Gunman nổi tiếng Colonal Lancelord Grey - bạn tốt của Sasaki-shishou. Cô nàng này thích Sasaki từ khi còn bé và giờ vẫn bám theo đòi kết hôn khiến Sasaki thấy rất phiền phức, thảo nào ông ấy lại chặc lưỡi.

Mặc dù cô gái này có Lv 46 nhưng sức chiến đấu chủ yếu nằm ở những khẩu súng nên không có được sức mạnh như võ sư bình thường. Minh chứng chính là cha cô ấy mặc dù thuộc hàng đại vĩ nhân nhưng vẫn chết dưới tay Fortuna, kẻ chỉ là một vĩ nhân.

Súng đạn là thứ có uy lực mạnh mẽ, thời đại ngày nay nó đã dần thay thế vũ khí lạnh và càng ngày càng trở nên phổ biến trên toàn thế giới. Ngay cả cha của Kenichi, một người bình thường, nhưng với kỹ năng sử dụng súng của mình ông có thể được xếp vào hàng vĩ nhân (Master).

..............

Tối hôm đó, bọn họ được yêu cầu tới dự bữa tiệc khai mạc giải đấu D of D nên bọn họ về phòng thay đồ và đi tới đó.

Hắn và Miu đang cùng với Shigure và trưởng lão đứng ở một góc mà nói chuyện còn mấy vị sư phụ còn lại thì đang xả hơi hết mình. Apachai thì ăn liên tục, Ma sư phụ đang ôm ấp 2 cô em xinh tươi còn Sasaki thì nốc rượu như điên.

- Lady and gentlemen it"s showtime, let"s welcome Smiling Steel Fist, Diego Carlo(thưa quý ông và quý bà, dã đến giờ biểu diễn rồi, hãy chào đón Tiếu Thiết Quyền, Diego Carlo)!!!

- Xin chào mừng mọi người, D of D lần này được tài trợ bởi đại gia Fortuna, người rất nổi tiếng trong giới võ thuật, đại hội lần này dành cho những võ sư dưới 20 tuổi tham gia. Ngoài ra, ngài Fortuna còn là ngưòi tài trợ cho Yami nên Diego ta đây, một trong "Nhất ảnh cửu quyền" sẽ tới giúp đỡ tổ chức trận đấu. Giờ thì giới thiệu đấu trường nào, mọi người hãy nhìn lên màn hình sau lưng ta.

- Ke ke ke, có thật đây là giải đấu cho các võ sư trẻ tuổi mà đầy triển vọng không - mọi giọng nói mà hắn nghe rất quen thuộc vang lên - vậy thì tại sao bọn tôi, biệt đội công lý mạnh nhất lại không được mời?

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 90: Sức mạnh áp đảo


- Tại sao liên minh công lý mạnh nhất là chúng tôi lại không được mời? - tên màn hình hiện ra hình ảnh của một người đang ngồi chắp tay chống cằm, mặt của người này đã bị một biểu tượng che lại - mà vào vấn đề chính đi, Shinpaku Rengou bọn tôi... muốn tham gia vào giải đấu D of D!!

Hắn đứng ở dưới nhìn lên màn hình mà cạn lời, có thằng ngu nào lại đi che mặt mình bằng cái chính cái biểu tưởng chế từ mặt mình ra không cơ chứ, thế thì che mặt có tác dụng gì??

- Có kẻ xâm nhập, mau tìm ra bọn chúng - mấy tên nhân viên hoảng loạn.

Tên Diego nhìn một chút rồi đi ra đằng sau khán đài, hắn ta nhìn thấy một thứ gì đó khá to bị che khuất bởi một tấm khăn phủ. Hắn liền lật chiếc khăn đó ra, ở bên dưới chính là tên Niijima và 2 tên thuộc hạ đang xâm nhập trực tiếp vào màn hình.

- Ở đây này, mau bắt chúng lại - tên Diego chưa nói gì thì mấy tên lính canh đã lao tới.

- Lực lượng tấn công mau tập hợp - tên Niijima hét lên bỗng từ khắp nơi quanh khán đài có mấy người chạy tới - liên quân Shinpaku, xuất hiện!!

- Cái lũ nhóc này... - một giọng nói vang lên - Bốp... Bốp... Bốp...

- Dẹp trò lố lăng này rồi về nhà mau -Sasaki gõ đầu từng đứa một - ta ghét những kẻ không biết suy nghĩ, lũ lợn mập ú ở đây không quan tâm đến kẻ yếu đâu...

- Grừ... - Sasaki đang giáo huấn mấy đưa nhóc kia thì một tiếng gầm gừ vang lên - Dám phá hỏng chương trình của ta, lũ khốn... ta rất... thích các ngươi!!

Mọi người lập tức ngã ngửa.

- Dám xâm nhập vào tận đây, khá lắm thằng nhóc tai nhọn - Diego cười lớn - được, ta đồng ý cho các ngươi tham gia vào D of D!!!

.................

Sáng hôm sau, hắn thức dậy và mặc võ phục vào rồi ra tập hợp cùng mọi người.

- Được, đi cho lũ này ăn hành nào!!!

Bọn hắn hướng tới khu đấu trường tổ chức giải đấu, đấu trường này được xây dựng theo phong cách của đấu trường Colosseum cổ đại.

Khi vừa bước vào trong đấu trường bên trong đã tràn ngập khán giả, không khí tràn đầy áp lực khiến mấy người của Shinpaku Rengou cảm thấy run rẩy.

- Sao vậy, sợ rồi à, tối qua gan dạ lắm cơ mà - hắn đã từng một lần tham gia đại hội võ thuật ở thế giới thực, lúc đó khán giả đông không kém gì ở đây nên hắn đã quen rồi.

- Vớ vẩn, làm gì có chuyện tôi sợ chứ, ở đây chỉ lớn hơn sàn đấu ngầm tí thôi - Takeda run rẩy nói.

Nhìn mấy người bọn họ hoảng sợ mà hắn cười nhẹ.

- Vậy các cậu định bỏ cuộc sao?

Nghe thấy hắn hỏi vậy mấy người Takeda lập tức nắm chặt bàn tay lại.

- Nếu sợ thì về nhà đi, thế giới võ thuật không dành cho kẻ nhát gan, nếu không dám dũng cảm bước tới thì không nên gọi mình là một võ sư.

- Còn lâu, bọn tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc đâu, đi thôi mọi người - Takeda hét lên rồi dẫn đầu đi vào, mấy người của Shinpaki cũng cười mà đi theo.

- Con càng ngày càng ra dáng một vĩ nhân rồi đấy - Akisame vỗ vai hắn.

- Tài năng võ thuật của mấy người họ là không cần nghi ngờ gì nữa nhưng họ vẫn cần rèn luyện. Qua chuyện ngày hôm nay, tương lai họ nhất định sẽ bộc lộ được tài năng của mình - hắn nhìn theo bóng lưng của mấy người kia nói.

- Chào mừng mọi người đến với giải đấu D of D, giờ thì trận chiến giữa các đệ tử xin phép được bắt đầu. Trận đầu tiên, là Black Team đấu với Shinpaku Rengou, luật lệ rất đơn giản, một đội 5 người hạ hết đối thủ là thắng.

............

Trận đấu này do Minuzuma - một thành viên Shinpaku - lên đầu tiên, cậu ta trước đây là một người luôn bị bắt nạt sau đó thì được hắn cứu một lần nên cậu ta đã đi học võ để trở nên mạnh mẽ. Có điều mặc dù ý chí của cậu rất rắn rỏi nhưng rốt cục vẫn không thắng nổi đối thủ là một tên lính đánh thuê chuyên nghiệp.

Sau đó thì Takeda lên đài trả thù cho Minuzuma rồi nó trở thành một cuộc hỗn chiến. Cuối cùng là do Freya đấu với tên đội trưởng là kẻ chuyên dùng dây thép và giành chiến thắng.

Trận sau đó là một đội sử dụng Muay Thái nhưng do có một kẻ đẳng cấp vĩ nhân đã quá 20 tuổi trà trộn vào nên trưởng lão đã giả dạng và lấy tên là "Siêu nhân X" tham gia giải đấu và hạ tên đó chỉ với 1 chiêu "búng trán thần chỉ".

*Tua nhé, dài dòng quá cũng mất hay, đọc truyện tranh để lấy link full replay 2 trận combat này:)

- Trận đấu tiếp theo là đội 3 võ sư Trung Quốc đấu với Lương Sơn Bạc.

Cuối cùng thì đã đến lượt bọn hắn rồi. Hắn và Miu đi lên võ đài đối mặt với 3 tên võ sư Trung Quốc, trận đấu này tên Diego đã đổi thành luật "Last man standing" (người đứng vững cuối cùng) nên đây chính là một trận hỗn chiến, kẻ đứng vững cuối cùng thuộc đội nào thì đội đó sẽ chiến thắng.

- Bây giờ sẽ là lúc ta trả lại cả gốc lẫn lãi cho hội phượng hoàng - tên cầm quạt nói

Mấy tên này thuộc hội tam hoàng, là thế lực đối địch với hội phương hoàng, tối hôm qua lũ này đã từng tới khiêu khích bọn hắn tại bữa tiệc, thái độ kiêu căng của tên này làm hắn không thích chút nào.

Đội này gồm 1 tên thủ lĩnh dùng thái cực quyền, 1 tên dùng thiếu lâm quyền và 1 cô gái dùng bát quái chưởng.

Cô gái dùng bát quái chưởng lao lên trước và di chuyển xung quanh hai người hắn, khi di chuyển tới trước mặt hắn thì cô ta tung một cua đá cao nhưng lại bị hắn chặn lại.

Một đòn này thất bại nhưng cô ta không lùi lại mà hai tên kia xuất hiện sau lưng cô ta mà tấn công về phía hai người họ.

Ba người này sử dụng đòn thế kết hợp tấn công bọn hắn nhưng toàn bộ đã bị hắn chặn lại. Hắn đứng chắn phía trước mặt Miu nhìn mấy tên này nói:

- Khá đấy... có điều nên kết thúc thôi - hắn nhìn bọn hắn nói, giờ hắn đấu với mấy tên đệ tử thì đã không có hứng thú gì nữa rồi - Shin Senpuu San Un Tou Kyaku!!

Hắn bất ngờ xuất hiện giữa 3 người kia và liên tiếp tung đòn tấn công, đây là một chiêu thức quần công chuyên phá đội hình địch của Ma Kensei. Mấy tên này dính đòn này thì lập tức văng ra mà bất tỉnh.

- Quá áp đảo, cả 3 người đội võ sư Trung Quốc đã bất tỉnh sau đòn vừa rồi. Đội Lương Sơn Bạc giành chiến thắng!!!

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 91: Đôi cánh của quỷ dữ


- Yo mọi người có sao không.

Hắn bước vào phòng chờ của Shinpaku cười nói nhưng vừa bước vào phòng thì cảm thấy không khí ở đây hơi kỳ lạ.

- Ủa bọn họ làm sao vậy - hắn hỏi Niijima.

- À, là do mấy trận đấu ngày hôm nay hơi sốc một tí, đặc biệt là... trận của mày đấy - Niijima nói - từ khi nào mà mày đã bước vào cấp độ vĩ nhân rồi.

- À cũng mới gần đây thôi, nếu so với mấy vị sư phụ thì tao còn kém lắm - hắn cười xòa.

- Nhưng nếu chỉ mới vậy mà đã thấy sốc thì hơi kém đấy - hắn nói làm cho mọi người trong phòng nhìn hắn - những kẻ ở đây thậm chí còn chưa phải là đỉnh cao trong tầng lớp đệ tử, nếu đối đầu với những kẻ như vậy mà đã nhụt chí thì sao có thể tiến lên chứ.

Mấy người nhìn hắn với ánh mắt không cam lòng nhưng sắc mặt hắn không hề thay đổi mà nói tiếp:

- Khi quyết định bước chân lên hòn đảo này thì các người đã không còn đường quay lại nữa rồi, nếu không dũng cảm mà bước tiếp thì đón chờ mấy người chỉ có cái chết mà thôi.

Nói xong hắn quay đầu rời khỏi căn phòng để mặc mấy người bọn họ lại. Hắn biết giải đấu D of D lần này chính là cơ hội để cho họ lột xác và trở nên mạnh mẽ hơn nên hắn không thể can thiệp vào mà chỉ có thể kích thích họ mà thôi.

................

Hắn đi trên hành lang trở về căn phòng của mình nhưng đang đi thì bỗng nhiên hắn cảm thấy hai luồng khí quen thuộc, một cái là của Miu, cái còn lại là...

Hắn lập tức lao tới vị trí của 2 luồng khí đó, khi hắn vừa tới thì thấy Miu đã bị tên Kanou Shou đánh ngất xỉu.

- Miu!!

Hắn hét to lao tới nhưng bất chợt có hai bóng đen lao về phía hắn, hắn lập tức đánh bay hai bóng đen này ra nhưng chúng lập tức nhảy ra chắn trước mặt hắn dường như muốn cản đường hắn.

- Cút ngay!!! Rắc!!!

Hắn tức giận đá về phía hai tên này. Vừa dính phải cú đá của hắn hai tên này liền văng ra đập vào thân cây làm cho 2 cành cây to lớn gãy làm đôi. Cú đá vừa rồi hắn không hề nương tay mà tung toàn lực nên hai tên này phải gãy ít nhất 1 nửa số xương sườn.

Hắn quay sang nhìn thì thấy tên Kanou Shou đã biến mất từ lâu. Hắn lập tức tập trung tinh thần tìm kiếm.

- Ở hướng kia!! - hăn lập tức tìm thấy khí của tên này đang chạy về phía tây - [Bay]!!!

Một đôi cánh màu xám đen trong như cánh dơi dài gần 6m xuất hiện sau lưng hắn, hắn lập tức vọt thẳng lên trời lao vỗ cánh lao về phía tây.

...............

- Ha ha, em sẽ cùng anh bay trên bầu trời hắc ám (Yami: hắc ám, bóng tối). Đôi cánh chim tự do sẽ vùng vẫy trên bầu trời, sẽ không ai có thể động vào chúng ta.

Tên Kanou Shou đang ôm Miu mà chạy, tên này đang ảo tưởng về tương lai của hắn và Miu thì một giọng nói vang lên.

- Một con chim bé nhỏ mà muốn làm chủ cả bầu trời?

Một luồng sát khí kinh khủng bao trùm lấy Kanou Shou làm hắn hoảng sợ. Hắn cảnh giác nhìn xung quanh mà nghĩ:

- "Luồng sát khí này là sao? Một người tiếp xúc với sát khí hàng ngày như ta mà lại hoảng sợ, thật là vô lý"

- Sao vậy, ngươi không phải muốn vùng vẫy trên bầu trời sao, sao lại run rẩy như vậy - giọng nói này lại vang lên.

- Ở trên trời - tên Kanou ngẩng đầu lên trời thì thấy một bóng đen đang xà xuống.

- Uỳnh!!

Bóng đen đó lao thẳng xuống đất tạo ra một cái hố sâu gần 1 mét, cát bụi bay mịt mù xung quanh còn tên Kanou bị bắn văng ra xa ngã xuống đất.

Tên Kanou gượng dậy nhìn về phía bóng đen, một bóng người xuất hiện sau đám bụi. Lúc này hắn đang dùng hai tay bế Miu bằng tư thế bế công chúa, sau lưng một đôi cánh khủng long dài gần 6m đang vỗ chầm chậm giúp hắn lơ lửng trên không trông như ma vương đang bắt cóc công chúa vậy.

- Cánh!?! Một đôi cánh!!!

- Khủng long bay là giống loài thống trị bầu trời thời tiền sử - hắn cúi xuống nhìn tên Kanou Shou với ánh mắt xem thường - lũ chim chóc chỉ là con mồi của chúng mà thôi.

................

- Ngươi luôn bay trong vùng trời tối tăm nhỏ bé của hắc ám mà không biết đến những giống loài mạnh mẽ hơn - hắn tỏa ra sát khí nói - vậy để ta đưa ngươi đến một bầu trời to lớn hơn thế, một bầu trời mà những con chim nhỏ bé như ngươi sẽ trở thành con mồi của những kẻ khác trước khi kịp trưởng thành!!

!!!

Hắn bỗng nhiên biến mất khỏi tầm mắt của tên Kanou Shou và xuất hiện đằng sau tên này.

- Bốp!!

Tên Kanou Shou dính 1 đòn từ phía sau khiến hắn ngã xuống đất. Tên này lập tức bật dậy cảnh giác nhìn khắp nơi nhưng không thấy bóng dáng hắn đâu.

Lúc này đây skill [Bay] tăng gấp 4 lần tốc độ di chuyển của hắn (tăng thêm 300% tốc độ tối đa) tốc độ của hắn bây giờ có thể nói là đã ngang ngửa với trưởng lão rồi, tên này có thể bắt kịp hắn mới là lạ.

- Sao vậy, hãy dùng đôi cánh nhỏ bé của ngươi mà phản kháng đi - hắn vừa liên tục tấn công vừa chế nhạo.

Hắn dùng tay bóp lấy cổ tên Kanou Shou mà nhấc bổng lên cao, bây giờ tên này đã máu me đầy mình, tay chân buông thõng xuống.

- Ngươi chỉ là một con chim gãy cánh mà thôi, tự do không phải dành cho những kẻ nhỏ bé không dám đối mặt với sự thật mà tự do chỉ dành cho kẻ mạnh, mạnh đến mức kẻ khác không dám cản trở ngươi.

Con chim nhỏ bé tưởng rằng mình là kẻ tự do nhất trên đời này nhưng đó chỉ là trước khi con diều hâu xuất hiện và ăn thịt nó. Công bằng không dành cho kẻ vô dụng mà chỉ dành cho kẻ biết cố gắng và chớp lấy thời cơ mà nắm lấy.

- Giờ chết đã điểm rồi, ngươi có di ngôn gì không.

-...!!

Tên Kanou giờ chỉ yên lặng, hai mắt vô hồn mà nhìn lên bầu trời, thấy vậy hắn cũng không nhiều lời nữa mà hơi nắm chặt bàn tay đang bóp lấy cổ tên này. Khi hắn chuẩn bị dùng sức vặn gãy cổ tên Kanou thì bỗng có một đôi bàn tay nhỏ bé giơ lên kéo tay hắn lại.

- Miu... - hắn cúi xuống nhìn Miu, cô đã tỉnh lại và nhìn hắn bằng đôi mắt cầu xin, dường như cô bé muốn hắn tha mạng cho Kanou Shou. Không chỉ vậy, trong đôi mắt ấy còn tràn đầy sự lo lắng và sợ hãi, sợ rằng hắn sẽ đi vào con đường Satsujin Ken (Sát Nhân Quyền) như cha của mình, sợ rằng người mình quan tâm lại bỏ mình mà đi.

Nhìn vào đôi mắt ấy khiến linh hồn hắn như run lên, bàn tay đang nắm chặt lại bỗng thả lỏng ra khiến cho tên Kanou Shou ngã trên mặt đất, may là hắn chỉ bay lơ lửng cách mặt đất 2m nên cú ngã cũng không có gì nghiêm trọng cả.

Hắn lại một lần nữa liếc nhìn về phía tên Kanou Shou, giờ này hắn đang nằm sấp dưới đất mà không thèm ngồi dậy.

- Ta sẽ cảnh báo các ngươi lần cuối cùng, bất kể là ai dám đụng vào Miu, ta sẽ truy sát kẻ đó đến cùng trời cuối đất. Lần này ta sẽ tha mạng cho ngươi, nếu ngươi còn chút trí thông minh nào còn sót lại thì tốt nhất không nên xuất hiện trước mặt ta và Miu.

Nói xong hắn dùng hai tay ôm lấy Miu vỗ cánh bay về nơi nghỉ ngơi của họ và bỏ lại cái xác không hồn đang nằm dưới đất.

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 92: Ngày thứ hai của giải đấu


- Cái gì, lũ Yami dám tới bắt cóc cháu gái ta - khí thế của trưởng lão khi tức giận làm hắn cảm giác như đang đứng trước một ngọn núi vậy.

- Yami đã hành động rồi à, xem ra phải đẩy nhanh việc điều tra mới được - Akisame nói - Shigure, cô đi điều tra nhé cô có kinh nghiệm trong việc này hơn Sasaki nhiều.

Hôm qua Sasaki đã đi gặp lại cô tình nhân bé nhỏ của mình Jennifer và giải cứu một số sĩ quan quân đội bị bắt cóc để tiến hành chiến dịch đánh phá hòn đảo này.

Hắn và Miu không nói gì chi tiết về việc tối qua mà chỉ nói rằng Yami có ý định bắt cóc Miu nhưng bị hắn bắt gặp giữa chừng và giải cứu cô bé. Có điều hắn biết rằng các vị sư phụ đã biết về việc này rồi, đặc biệt là trưởng lão, người vẫn luôn theo dõi sự trưởng thành của hắn và Miu.

Từ đêm qua tới giờ Miu luôn nhìn hắn với ánh mắt ẩn chứa sự lo lắng, cô bé luôn đi theo hắn giống như sợ hắn sẽ làm điều gì sai trái vậy. Quả thật là tối qua hắn đã thật sự muốn giết chết Kanou Shou nếu không phải Miu cản hắn lại thì tên kia đã hồn lìa khỏi xác rồi, mà có khi còn bị hắn lấy Zanpakuto chém nát linh hồn nữa kìa.

Mặc dù không muốn giết người bừa bãi nhưng hắn chưa bao giờ có ác cảm với việc giết người, hắn chỉ cần bảo vệ những người hắn quan tâm, vậy là đủ, lũ còn lại chỉ là một đám NPC mà thôi, hắn không thèm quan tâm đến tính mạng của chúng.

- Miu! - lúc này hắn đang đi trên hành lang với Miu thì bỗng hắn quay sang nói - Tớ đảm bảo chuyện tối ngày hôm qua sẽ không bao giờ lặp lại nữa, nên cậu đừng lo lắng được không.

- Tối hôm qua trông cậu rất là đáng sợ, tớ chưa bao giờ thấy cậu như vậy hết - nói tới đây thì nước mắt của Miu lã chã rơi - cậu đừng như vậy nữa được không.

- Tớ hứa là sẽ không bao giờ sử dụng võ thuật để giết người, cậu hãy tin ở tớ.

- Tớ tin ở cậu Kenichi, cha tớ đã rời bỏ tớ mà đi vào con đường tội lỗi, xin đừng để tớ lại mất đi 1 người mà tớ quan tâm.

- Sẽ không bao giờ có chuyện đó - hắn ôm Miu vào lòng, nhẹ xoa mái tóc mềm mại của cô mà nói - Anh sẽ ở bên cạnh em và bảo vệ em cho tới cuối cuộc đời.

Ting, độ hảo cảm của Fuurinji Miu tăng lên 95.

Độ hảo cảm 95 sao, tỉ lệ bắt thành công là cao thật nhưng... vẫn còn 10% là thất bại. Giờ đây Miu đã thật sự trở thành một người quan trọng trong trái tim hắn, hắn không muốn tồn tại bất cứ rủi ro nào dù chỉ là nhỏ nhất.

Hắn ôm lấy Miu mà im lặng, đây là một cảm giác lạ lùng mà hắn chưa bao giờ cảm thấy. Khác với Linh, một tình yêu tinh khiết của tuổi học trò, với Miu thì lại là cảm giác muốn bảo vệ khỏi mọi sự tổn thương, hai người này đều rất quan trọng đối với hắn.

Còn riêng về lời hứa đối với Miu, hắn không có ý định bội ước, hắn sẽ tuyệt đối sẽ không sử dụng võ thuật để giết người nữa. Những kẻ nào muốn động vào Miu hay những người hắn quan tâm thì hắn sẽ khiến cho kẻ đó biết, có nhiều cách khác để giết người ngoài võ thuật!!!

--

- Vậy là ngày thi đấu thứ 2 của giả đấu D of D đã bắt đầu.... - tên Diego vẫn đứng trên đài mà lảm nhảm.

- Trận đấu đầu tiên là trận đấu giữa đội Nanken (Nam Quyền của Thiếu Lâm thì phải) và đội Gemini (Song tử)

Suốt trận đấu này hắn chỉ để ý đến cái Body tuyệt đẹp của Rachel Stanley, người chị song sinh của Ethan Stanley của đội Gemini khiến Miu ngồi bên cạnh cứ cấu đùi hắn.

Hai chị em này chính là thành viên của Yomi, người chị chính là đệ tử của tên Diego, chuyên gia sử dụng Lucha Libre (môn võ đô vật của Mexico) còn người em trai Ethan thì sử dụng môn võ cổ truyền Kalarippayattu của Ấn Độ sư phụ của tên này là Cyril Rahman, cũng là kẻ trong Nhất Ảnh Cửu Quyền.

Đội Nanken cũng rất khá có điều việc phải đối đầu với tận 2 thành viên của Yomi cộng thêm việc thiên vị thấy rõ của tên Diego khi bắt họ phải đấu trên võ đài của đô vật thì quả là quá khó khăn cho họ. Quả nhiên kết quả không ngoài dự đoán, 2 chị em sinh đôi nhà Stanley đã dễ dàng đánh bại 2 võ sư đến từ Trung Quốc.

Có điều khác với người chị thích sự chú ý của mình, Ethan (biệt danh là Pollux) đã nghiền nát đối thủ khi vừa bước vào sàn đấu khiến Rachel (biệt hiệu là Castor) rất tức giận vì không chiếm được sư chú ý của khán giả.

- Maestro (đang gọi lão Diego đấy) cho con mượn Micro!!

Rachel sau khi chơi trò cố ý lộ ngực khoe hàng nhưng bị Ethan phá hỏng bầu không khí thì nhìn xung quanh để tìm cách hâm nóng lại bầu không khí và rồi dường như cô ta đã tìm thấy mục tiêu của mình nên quay lại kêu to với sư phụ Diego của mình.

- Lâu rồi không gặp, Shirahama Kenichi của Lương Sơn Bạc - bỗng nhiên cô ta chỉ tay về phía hắn nói - gặp nhau ở đây đúng là định mệnh, hôm nay chúng ta sẽ giải quyết mọi chuyện ở đây...

- Chuyện gì xảy ra vậy? Cô ta quen hắn à - khán giả thấy việc này liên quan đến hắn, một vĩ nhân 15 tuổi thì bỗng hào hứng hẳn lên.

- Anh là đồ tồi, anh đã lấy thứ quý giá nhất của em, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh - bỗng Rachel tung một quả bom bất ngờ khiến khán giả vỡ òa lên.

- Thì ra muốn mượn danh mình để nổi tiếng sao - hắn cười nhẹ mà không thèm để ý nhưng bỗng nhiên hắn cảm thấy có một luồng sát khí bốc lên từ đằng sau lưng.

- Kenichi, chuyện này là sao - xung quanh Miu tỏa ra luồng khí màu đen khiến hắn toát mồ hôi lạnh - anh đã hứa là sẽ ở bên em suốt đời kia mà đồ phản bội.

- Kenichi, cô ta là ai, em không thích cô ta - Kisara nói có vẻ cô dị ứng với những ai có ngực bự thì phải...

- Anh đã làm gì hả chồng yêu - Freya rút hai cây đoản côn của cô ra. Có vẻ họ chỉ hòa hợp với những người đã trở thành Pet của hắn thôi thì phải, còn những người phụ nữ khác thì đều bị bài xích.

Trong khi hắn đang bị Miu, Kisara và Freya xử tội thì ngoài kia Rachel vẫn đang tiếp tục bịa đặt chuyện giữa cô ta và hắn.

- Anh đã làm khổ cuộc đời em, hôm nay, thay mặt gia đình, em sẽ đến nói chuyện với anh - Rachel diễn cực sâu - Đừng nói với em là anh đã quên em rồi nhá.

- Mày đã làm gì cô gái đáng thương này hả.... mau ra mặt đi.... tính chuồn hả.... - Khán giả lớn tiếng quát tháo yêu cầu hắn ra mặt.

- "Rachel Stanley!!! Cô được lắm, dám dựng chuyện nói xấu ta, ta nhất định bắt ngươi về làm Pet, lúc đó ta sẽ dạy dỗ ngươi ngoan ngoãn như một con cún con" - hắn nghiến răng nghiến lợi mà thề trong lòng.

------------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 93: Rào cản


Trận sau đó là do đội Pankration đấu với một đội sử dụng Brazillian Jiu Jitsu. Pankration là một môn võ cổ của Hy Lạp trước đây thường được đưa vào thi đấu trong các sự kiện thể thao của Hy Lạp cổ đại.

Đội Pankration gồm 5 người với đội trưởng là Spartacus, những người này là con nuôi trên danh nghĩa của Fortuna, kẻ đã tài trợ cho giải đấu lần này. Họ bị Fortuna mua về từ bé và bị ép phải chiến đấu để sống sót nhưng họ luôn mong muốn thoát khỏi sự khống chế của Fortuna.

Trận này đội Pankration dành chiến thắng rất dễ dàng trước đối thủ của mình và được vào vòng tiếp theo. Kế đến chính là tới lượt hắn và Miu lên sàn đấu rồi.

- Trận tiếp theo là trận giữa đội Lương Sơn Bạc và thiếu niên trẻ tuổi Siêu Nhân X!!!

Vừa bước vào sân thì thân hình cao hơn 2m của trưởng lão bất thình lình hiện ra trước mặt hắn, mặc dù hắn cao tới 180cm nhưng khi đứng trước mặt trưởng lão hắn mới thấy sự bé nhỏ của mình.

Hắn thầm nghĩ chắc là trưởng lão sẽ rút lui thôi vì trong truyện ông đã sử dụng 0.0002% sức mạnh để dạy võ cho Kenichi và Miu nhưng bây giờ hắn đã đạt tới đẳng cấp vĩ nhân rồi nên chắc chắn ông muốn dạy dỗ hắn thì phải sử dụng nhiều sức mạnh hơn thế. Có điều nếu ông làm vậy thì Miu không thể tham gia được vào trận chiến này.

Nghĩ tới đây hắn liền yên tâm một chút nhưng bất chợt một nắm đấm to bằng cả cái mặt hắn bay tới.

- Bốp!!!

Hắn và Miu lập tức văng ra ngoài mép võ đài. Hắn lập tức bật dậy, cú đấm vừa rồi dù mạnh nhưng không đủ để làm hắn bị thương quá nặng.

- Miu - hắn lo lắng hét lên, cú đấm vừa rồi đã đủ để đánh hắn văng xa như vậy thì không thể nào là 0.0002% được, nếu vậy thì Miu gặp nguy hiểm rồi.

- Tớ không sao - Miu đứng dậy, có vẻ như cô bé chỉ chịu chút thương nhẹ.

Sao lại như thế được, cú đấm mà hắn còn trầy da tróc vẩy mà Miu lại không làm sao hết!?!

- Xem ra là trưởng lão sử dụng kỹ năng đặc biệt của mình rồi - ở ghế chờ Akisame nói.

- Kỹ thuật đặc biệt?

Thấy mấy đứa trẻ tò mò nên Akisame giải thích tiếp:

- Trưởng lão đã chia cơ thể của mình ra làm 2 phần với ngưỡng sức mạnh khác nhau, ông ấy dùng 0.0002% sức mạnh để đấu với Miu và 5% sức mạnh để đấu với Kenichi.

- Trưởng lão làm hơi quá rồi, cho dù Kenichi đã bước vào đẳng cấp vĩ nhân nhưng để đấu lại 5% sức mạnh của ông ấy thì vẫn là điều không thể.

- Đến đây nào Miu/ Tấn công đi Kenichi - trưởng lão nói hai câu liền một lúc.

- Đó là kỹ thuật đặc biệt của trưởng lão, Bi-Vocal, lấy hơi từ hai bên phổi để nói ra hai câu khác nhau cùng lúc. Giờ hai nửa cơ thể của ông ấy như được điều khiển bởi hai nhân cách khác nhau vậy.

Siêu nhân cmnr, gọi trưởng lão là siêu nhân bất bại quả không sai, đây không phải là điều mà con người có thể làm được.

Hắn và Miu nhìn nhau một chút rồi xông lên tấn công.

- Ba Quan Sabad Na!! / Hyoi Kazekirihane!!

Hai người cùng tung đòn một lúc, Ba Quan Sabad Na là một kỹ thuật Muay Boran mà hắn học trộm từ Apachai khi anh ta đang lén lút luyện tập vào ban đêm. Đây là một kỹ thuật cực kỳ nguy hiểm của Muay Boran, hắn quyết định sử dụng nó với trưởng lão vĩ biết ông thừa sức hóa giải đòn này, chỉ cần hắn đạt yêu cầu của ông là được rồi.

- Apa, đó là Ba Quan Sabad Na, tại sao Kenichi lại biết - Apachai rất là ngạc nhiên nói.

- Còn tại ai vào đây nữa hả, không chịu để ý lúc luyện tập mà lại để nó học lén cái kỹ thuật nguy hiểm này - Sasaki tức giận nói.

..............

Trên võ đài, trưởng lão đã dễ dàng cản lại đòn của 2 người họ và đánh bay hắn và Miu ra.

- Miu, con còn chưa giỏi trong việc điều khiển khí của mình / Kenichi, đòn đánh của con tràn đầy sát khí, con đã quên mất lý tưởng của nhu quyền rồi sao.

- Con chỉ đang cố không lạm dụng nó thôi - Miu nói.

- Không phải sư phụ Apachai cũng sử dụng nó đó sao, chỉ cần nó không giết chết đối thủ là được rồi, đòn thế ra sao không quan trọng.

Hai người đưa ra hai đáp án trái ngược nhau, một người thì kìm nén sức mạnh để tránh đi lạc lối, một người thì không ngần ngại giải phóng sức mạnh của mình ra.

- Không, con không hề lạm dụng nó / vậy nếu con không khống chế được sức mạnh của mình đúng lúc thì sao.

- Được rồi, bây giờ cả hai con hãi tấn công đi, để ta xem các con đã học được gì.

Hai người gật đầu và xông lên tấn công. Hắn giờ đã mở ra Ryuusui Seikuuken của mình để tìm sơ hở của trưởng lão.

Có điều Seikuuken của hắn không thể bằng được trưởng lão, mặc dù trưởng lão chỉ sử dụng 5% sức mạnh nhưng hắn vẫn chưa thể tìm ra được sơ hở để tấn công.

- Giờ đến lượt ta - khi đẩy lui đòn đánh của họ trưởng lão bất ngờ phản công - Lương Sơn Ba!!! (Ba ở đây có nghĩa là sóng)

Nguy hiểm!!! Giờ Miu đang đứng sau hắn, nếu hắn né đòn này thì Miu sẽ bị thương nặng vì đây là 5% sức mạnh chứ không phải 0.0002% hắn không kịp mang Miu cùng rút lui được. Cắn răng một chút, xem ra phải đối đầu rồi.

- Bakuha Ken!!! (爆破拳, Bộc Phá Quyền)

Hắn dồn uy lực của chiêu này vào một điểm nhằm phá tan luồng sóng của trưởng lão từ bên trong.

- Uỳnh!!!

Một tiếng nổ dữ dội vang lên, hai luồng sóng xung kích va chạm với nhau tạo ra một vụ nổ to lớn, kình phong từ vụ nổ tản ra thậm chí đến khán giả ngồi ở xa còn bị ảnh hưởng chứ đừng nói gì đến hắn.

Giờ đây bộ võ phục của hắn đã trở nên rách nát, để lộ ra chiếc áo giáp lưới của Shigure bên trong, quanh mình tràn đầy vết thương.

- Khá lắm Kenichi, con đã cho ta thấy quyết tâm của mình, nắm đấm của con đã giơ lên để bảo vệ người mà con quan tâm, ta tin rằng việc tối ngày hôm qua sẽ không lặp lại nữa.

Chuyện tối ngày hôm qua!?! Xem ra ông ấy đã biết chuyện hắn nổi sát tâm với tên Kanou Shou rồi, quả nhiên là không thể qua mắt được ông ấy.

- Có điều nếu như con muốn cưới Miu... thì việc đầu tiên con phải làm là bước qua xác ta!!!

Ẹc, xem ra lão già này không định để hắn cưới Miu rồi, đã thế đợi khi ta bắt được Miu rồi ta sẽ bỏ trốn khỏi thế giới này cho xem, để xem ông đuổi theo kiểu gì.

Trong lúc bọn họ nói chuyện thì bỗng nhiên chiếc mặt nạ của trưởng lão xuất hiện những vết nứt rồi vỡ tan ra. Cũng phải thôi, một chiếc mặt nạ bình thường sao có thể chịu được áp lực của đòn vừa rồi chứ.

- Oái, là lão già của Lương Sơn Bạc - tên MC hét to.

- Ủa đây là cuộc thi dành cho người dưới 20 tuổi thôi mà, chẳng phải trưởng lão làm như vậy là phạm luật rồi sao - Matsui, người cầm cờ của Shinpaku nói.

- Chậc!! Siêu nhân hồng đang gọi rồi, ta phải đi đây - chẳng biết trưởng lão đã lôi ở đâu ra một chiếc mặt nạ mới đeo lên mặt và nhìn vào cái đồng hồ siêu nhân Gao trên tay và nói sau đó ông ấy nhảy lên trời và biến mất.

- Siêu nhân X bỏ cuộc, đội Lương Sơn Bạc chiến thắng - tên MC tuyên bố.

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 94: Phá đảo


Trận đấu tiếp theo là của Shinpaku và đội Capoeira, vì tên Kanou Shou đã bị hắn đút hành vào mồm nên mấy người Freya và Takeda không bị thương như trong nguyên tác cộng thêm việc Seigfried kịp thời tìm đến nên họ có đủ 5 người mạnh nhất tham gia thi đấu: Freya, Seigfried, Takeda, Thor và Kisara. Nhờ vậy mà họ vẫn giành được chiến thắng dù hơi khó khăn. Highlight của trận đấu này là việc Kisara tự tìm ra cách sử dụng Miêu quyền và Seigfried với hững chiêu thức cậu tự sáng tạo ra khi ở Tibet (Tây Tạng).

Trận đấu sau đó là của đội Pankration và đội Sumo mông cổ. Do có sự tham gia của hắn nên tên Kanou Shou giờ không thể thay thế đội Pankration thi đấu nên họ vẫn ra sân như bình thường và chiến thắng khá dễ dàng.

Tiếp theo đó là trận bán kết giữa bọn hắn và đội Gemini của 2 chị em nhà Stanley. Có điều khi hắn vừa mới bước lên sàn đấu thì hắn nghe được tiếng máy bay từ trên không vọng tới.

- Xem ra trận đấu này không thể diễn ra được nữa rồi - hắn ngẩng đầu lên trời một chút rồi nhìn về phía 2 chị em nhà Stanley - hẹn gặp khi khác vậy nhé cô nàng xinh đẹp.

Hắn vừa mới dứt lời thì một tiếng nổ lớn vang lên, trên bầu trời xuất hiện một chiếc máy bay lớn, từ bên trong chiếc may bay ấy những người mặc trang phục lính biệt kích nhảy dù xuống hòn đảo.

Chiến dịch đánh phá hòn đảo đã bắt đầu rồi, mấy vị sư phụ đã tập hợp để xông vào phòng chỉ huy của hòn đảo.

- Đi thôi Miu, chúng ta hãy đi hội hợp với các vị sư phụ - hắn quay sang nói với Miu.

- Chúng ta cũng rút thôi Castor (Rachel).

- Maestro (Diego).....

- Chúng ta không chiến đấu khi không có khán giả - Diego nói.

- Các ngươi dám phá hỏng cuộc thi đấu của ta - ở một nơi khác trên hòn đảo, tên Fortuna thông qua máy giám sát trên con robot thế mạng của mình đặt tại trường đấu khi thấy tất cả đều bỏ đi thì cực kỳ tức giận - Ta sẽ bắt hết lũ các ngươi về làm con của ta (giống mấy đứa của Pankration ấy).

..............

Khi hắn và mấy người của Shinpaku rút lui thì Shigure, người được cử bảo vệ an toàn cho bọn hắn, quyết định sẽ quay lại để tham dự trận chiến và giao trách nhiệm bảo vệ mọi người cho hắn.

Hắn cũng muốn tham dự chiến tranh một lần cho biết nhưng hắn biết tên Fortuna sẽ cản đường mấy người Shinpaku ở cổng địa ngục (cái cổng lúc đi vào đảo ấy) nên hắn phải đi theo. Mặc dù trong truyện mấy người của Shinpaku có thể chiến thắng Fortuna nhưng với một kẻ đã đạt đến cấp độ vĩ nhân thì hắn không dám mạo hiểm.

Quả nhiên là sau khi bọn họ vừa chạy tới cổng địa ngục thì cánh cửa vẫn còn đóng chặt và có một tên cốt đột cao hơn 2m xuất hiện trước cánh cổng đó, là tên Fortuna.

Trận chiến này của Shinpaku với Fortuna hắn chỉ đứng đằng sau và dùng một ít phép thuật nhỏ để ngáng đường tên này nhưng mặc dù được sự hỗ trợ của hắn nhưng họ vẫn thiếu đi sức tấn công chủ lực nên vẫn cực kỳ vất vả.

Cho tới tận khi Natsu Tanimoto xuất hiện sau khi tìm được Ma Sougetsu ở trên đảo và đóng vai trò chủ công thì tên Fortuna đã bị đánh bại bởi 6 tên đệ tử. Tất nhiên cũng một phần là do tên Fortuna chủ yếu trở thành vĩ nhân là nhờ vào sở thích thu thập kẻ mạnh của hắn mà bản thân của hắn vốn không phải là một võ sư.

................

- Chạy mau nào!!! mau rút khỏi hòn đảo!!!

Mấy tên lính biệt kích cùng các vị sư phụ đã chạy tới phía cánh cổng địa ngục và hội hợp với bọn hắn và chuẩn bị rút khỏi hòn đảo. Mấy tên khách hàng và lính canh trên đảo đã bị bắt gần hết, chỉ có một số ít đã kịp lên thuyền bỏ chạy từ trước. Giờ hòn đảo này đã trở thành một hòn đảo không người rồi.

Ở trên tàu Lương Sơn Bạc no.2 hắn nhìn về phía hòn đảo như đang nghĩ cái gì đó.

- Đang nghĩ gì vậy Kenichi - Takeda thấy hắn đăm chiêu thì hỏi.

- À, tôi đang nghĩ là trông hơi thất vọng nhỉ - thấy Takeda hơi khó hiểu thì hắn nói tiếp - Tôi tưởng phá đảo thì phải bùm bùm đoàng đoàng các kiểu rồi hòn đảo chìm xuống biển chứ nhỉ.

Hắn vẫn nhớ cụm từ "phá đảo" này xuất hiện nhờ game Contra mà hắn chơi khi còn bé, giờ nhìn về phía hòn đảo tử thần này trông nó chẳng khác gì khi bọn hắn mới tới cả.

- À trưởng lão, trên hòn đảo này đã không còn người phải không - hắn mặc kệ ánh mắt kỳ lạ của mấy tên Shinpaku mà quay sang hỏi trưởng lão.

- Đúng vậy, bọn ta đã lục soát toàn bộ hòn đảo rồi, chắc chắn là không còn ai đâu - trưởng lão cười nói.

- Vậy sao...

Hắn nhìn về phía hòn đảo và quyết định làm thử một chút.

- [Bay]

Một đôi cánh to lớn xuất hiện sau lưng hắn và trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người hắn vỗ cánh bay lên cao. Hắn giơ tay đem cây Zanpakuto ra khỏi cơ thể mà cầm trên tay.

Hắn lấy ra chiếc Grimoire để nó lơ lửng trên tay phải và viên Mana Orb bay quanh cơ thể hắn. Hơi lắc tay trái một chút cây Zanpakuto lập tức biến trở về thành hình dáng của cây Cốt Linh Trượng, đây là một trong những năng lực vặt vãnh của nó, có thể chuyển đổi hình dạng. Đương nhiên hình thù chính thức của nó vẫn là thanh Zanpakuto còn hình dạng pháp trượng chỉ để làm cảnh thôi nhưng hắn vẫn biến nó về hình dạng này. Vì sao ư, vì nhìn nó ngầu chứ sao.

- [Meteor]... [Flame]... - hắn lơ lửng trên không mà lầm bầm một chút rồi hô lớn - Năm phép tổ hợp [Mưa Thiên Thạch].

Mana của hắn lập tức bị rút cạn khiến hắn phải rút Mp từ viên Mana Orb để duy trì phép bay. Bầu trời bỗng trở nên sáng lòa, những đốm sáng trên trời lao xuống để lại một vệt sáng dài trên bầu trời và lao thẳng về phía hòn đảo.

- BÙM!!! BÙM!!! UỲNH!!!

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên khiến cho tất cả mọi người há hốc mồm nhìn về phía hòn đảo, giờ này nó đang bị những viên thiên thạch liên tiếp lao xuống tàn phá.

Hắn sau khi thả phép tổ hợp cỡ lớn thì thỏa mãn ngắm nhìn thành quả của mình rồi bay về chiếc thuyền Lương Sơn Bạc no.2.

Hắn vừa đáp xuống khoang thuyền thì thu đôi cánh của mình lại và nói:

- Ha ha, "phá đảo" trông thú vị ghê nhỉ - hắn cười thích thú mà không hề để ý đến những ánh mắt của mọi người nhìn hắn như nhìn quái vật vậy.

- Hô hô hô, trò này cũng hay đấy chứ - chỉ có duy nhất trưởng lão là không tim không phổi mà hùa theo.

Hai người 1 già 1 trẻ vẫn hô hố cười to. Mọi người nhìn về phía hòn đảo giờ này chỉ còn lại là một đống đổ nát mà toát mồ hôi. Đúng là ông cháu nhà này không có ai là bình thường hết, vậy mà còn cười được...

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 95: Học sinh chuyển trường


* Hôm qua truyencv bảo trì với cả tối mình bận không đăng được nên hôm nay đăng bù 2 chương 95, 96 của ngày hôm qua cộng thêm 5c của Chủ nhật như bình thường nhé.

--------

Thời gian trôi qua nhanh chóng, sau trận chiến ở đảo tử thần thì đã trôi qua 2 tháng rồi. Yami không có động thái trả thù nào sau đó nhưng mọi người biết đó chỉ là sự bình yên trước cơn bão mà thôi.

Hắn và Miu giờ đã bước vào năm thứ 2 (ở Nhật trường học khai giảng vào đầu tháng 4), Takeda và Ukita vì bỏ bê học tập mà bị học lại năm 3 1 lần nữa và chỉ có Freya là đã thi đậu vào một trường đại học tương đối khá. Năm nay hắn vẫn ở chung lớp với Miu.

Bây giờ hắn và mọi người đang tập trung xếp hàng trong nhà thể chất của trường để nghe hiệu trưởng đọc bài diễn vãn cũ kỹ trước khi vào năm học.

-... Năm nay trường chúng ta có thực hiện kế hoạch trao đổi du học sinh và đã có một số các du học sinh từ Mỹ, Nga và Thái Lan đến nhập học. Hãy cùng chào đón họ nào.

Mọi người bắt đầu vỗ tay còn mấy người của Shinpaku thì cực kỳ kinh ngạc. Hắn bây giờ đang nhìn vào 4 tên học sinh mới hơi khó hiểu.

- "Tại sao bọn chúng còn cử đệ tử đến đây chứ, tin mình trở thành vĩ nhân chắc chắn đã đến tai bọn chúng rồi kia mà" - hắn thầm nghĩ.

- Mấy người hoảng sợ làm gì chứ - hắn nhìn mấy người của Shinpaku nói rồi quay lại nhìn về phía mấy tên Yomi cười nhẹ - dám cử đệ tử vào địa bàn của ta, một vĩ nhân, thì đúng là chán sống rồi!!

- Xin tự giới thiệu tôi là Rachel Stanley đến từ mỹ, đây là Ethan em trai sinh đôi của tôi. Người to lớn này là Boris Ivanov đến từ Nga, cuối cùng là Tirawit Koukin đến từ Thái Lan - Rachel vừa tới đã bộc lộ bản chất thích sự chú ý của mình mà cướp lấy Micro của hiệu trưởng mà giới thiệu.

..............

Sau buổi lễ khai giảng hắn đi về phía mấy tên Yomi kia. Thấy hắn đi tới mấy kẻ khác vẫn không để ý tới mà chỉ có một mình tên Tirawit tới đối mặt với hắn.

- To gan thật đấy - hắn tỏa ra khí thế nói - dám đưa mấy tên đệ tử tới địa bàn của ta sao.

- Sao vậy, một vĩ nhân như ngươi lại định ra tay với một tên đệ tử như ta sao - tên Tirawit không thề nao núng.

- Tốt nhất là không nên gây chuyện trên địa bàn của ta, nếu không... ta sẽ bóp chết ngươi như bóp chết một con kiến.

Hắn tỏa ra sát khí cực mạnh tập trung vào tên Tirawit khiên tên này hơi lùi lại. Sau khi buông lời cảnh cáo hắn liền bơ tên này mà đi tiếp.

Hắn lại gần chỗ của hai chị em nhà Stanley và lên tiếng.

- Thì ra cô tên là Rachel sao.

Hai chị em nhà Stanley quay sang nhìn hắn, tên Ethan tỏ ra cảnh giác.

- Ồ, Shirahama Kenichi, một vĩ nhân ở tuổi 15, đến sư phụ tôi cũng phải công nhận anh là một thiên tài đấy - Rachel thì lại rất thoải mái mà áp sát lại gần hắn.

- Cô nàng nghịch ngợm, tôi vẫn chưa trừng phại em về tội nói xấu tôi khi còn trong giải đấu đâu - hắn hơi nâng cằm Rachel lên và đưa mặt lại gần - em đã nói tôi lấy mấy thứ ngàn vàng của em sao, vậy thì tôi phải biến nó thành sự thật chứ nhỉ.

Nói xong hắn cúi xuống và hôn nhẹ lên môi Rachel khiến cô bị bất ngờ. Sau khi nếm thử đôi môi mềm mại của Rachel hắn ngẩng đầu lên nói thầm vào tai cô:

- Anh nhất định sẽ biến em thành của anh.

Nói xong hắn quay đầu bỏ đi để lại hai chị em nhà Stanley vẫn sững sờ đứng đó.

Ethan nhìn theo bóng lưng của hắn mà không biết nói gì, bất ngờ cậu ta một luồng khí tỏa ra từ người chị của cậu. Ethan hoảng sợ nghĩ rằng chị mình đã tức giận rồi.

- Thật... - Rachel cắn răng nhìn theo bóng lưng của hắn làm Ethan sợ hãi lùi ra sau - Thật... nam tính, Kenichi anh đã đánh cắp trái tim của em mất rồi.

Rachel hai mắt lộ ra vẻ si mê mà hét lớn khiến Ethan kinh ngạc trợn tròn mắt mà nhìn chị mình.

- "Shirahama Kenichi sẽ trở thành anh rể của mình sao, sư phụ của chị ấy mà biết thì chết chắc" - nghĩ đến đây Ethan toát mồ hôi lạnh.

Ting, độ hảo cảm của Rachel Stanley tăng lên 90 điểm.

Hửm? Độ hảo cảm sao tăng lên cao dữ vậy, chẳng lẽ gái Mỹ dễ cưa như vậy sao. Mà quan tâm làm gì, giờ lại có một mỹ nhân sà vào trong lòng hắn rồi.

- Bắt Pet Rachel Stanley - hắn hơi quay đầu lại nhìn mà nói thầm.

Ting, bắt Pet Rachel Stanley thành công, độ trung thành hiện tại là 80.

................

Có vẻ mấy tên Yomi kết thân với các học sinh khác khá nhanh, tên Boris thành học trò cưng của các giáo viên nhờ việc giữ trật tự trong lớp, Ethan thì lại thân với mấy học sinh nữ, lạ thật, Rachel thì tham gia vào câu lạc bộ thể dục dụng cụ cùng với Miu. Tên Tirawit cũng không làm điều gì kỳ lạ, có vẻ dưới sự giám sát của hắn thì tên này cũng không dám đi gây chuyện với câu lạc bộ Karate như trong truyện (cái clb Karate chuyên bắt nạt kẻ yếu ở đầu map ấy).

Lúc này hắn đang đi ở sân sau của trường và đi bên cạnh hắn là Rachel. Hắn thấy xung quanh vắng vẻ không có người nên vòng tay qua ôm lấy Rachel vào lòng.

-

Chương 95.5 đăng ở đây nhé:

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 96: Cô dâu xinh đẹp của anh


Hai người ngồi ôm hôn nhau dưới gốc cây sau cuộc cuồng hoan. Ngồi nghỉ ngơi và vuốt ve nhau khoảng 10 phút thì hắn đỡ Rachel đứng dậy, hai người họ bắt đầu thay quần áo mới vì quần của hắn đã bị ướt còn áo của Rachel thì bị hắn xé rách sau cuộc "yêu" vừa rồi. Hắn lấy quần áo từ trong balo ra mặc còn Rachel thì mặc bộ đồng phục thể dục dụng cụ của cô bé vào rồi hai người họ trở về lớp.

Khi về đến lớp học thì lúc này Rachel đã đi thay một bộ đồ mới nhưng vẻ ửng hồng ướt át trên mặt cô vẫn còn sót lại thêm vào việc cô đang ôm tay hắn bị Miu nhìn thấy khiến Miu nhận ra điều gì đó mà tức giận nhìn hai người.

- Anh vừa đi đâu thế hả, còn cô... - Miu bỗng tung một cú đá cực nhanh về phía Rachel - ai cho phép cô ôm lấy tay anh ấy hả!!

Rachel định nhảy lui lại để tránh thì hắn giơ tay lên đỡ lấy cú đá này. Miu thấy hắn ra tay bảo vệ Rachel thì tức giận hét lên.

- Kenichi, anh là đồ ngốc - Miu rơm rớm nước mắt chạy ra khỏi lớp.

Hắn thấy Miu bỏ chạy thì quay sang nói với Rachel:

- Em hãy về lớp trước đi, để anh đuổi theo cô ấy - Rachel đã bị hắn bắt làm Pet nên rất ngoan ngoãn mà gật đầu.

Hắn chạy theo thì Miu đã biến mất rồi, hắn liền lần theo khí của cô mà đi lên sân thượng thì thấy cô đang ngồi trên nóc nhà mà ôm đầu gối khóc.

Hắn vừa tiến lại gần thì Miu quát lên:

- Anh đừng có tới đây - Miu bật khóc - hãy quay về mà âu yếm với Rachel yêu dấu của anh đi, đừng có để ý đến tôi.

Hắn đứng đó mà không biết nói gì, nhìn Miu như vậy khiến hắn rất khó chịu. Hắn phải làm sao đây?

- Bắt Pet Fuurinji Miu - hắn hạ quyết tâm nói.

Mặc dù độ hảo cảm của Miu chỉ mới 95, tỉ lệ bắt thành công chỉ mới 90%, nếu hắn bắt thất bại thì độ hảo cảm sẽ vĩnh viễn giảm đi 10 nhưng nếu hắn không xử lý tốt chuyện này thì độ hảo cảm của Miu còn giảm nhiều hơn thế nên hắn đành phải liều. Thật may mắn là một âm thanh dường như là tới từ thiên đường vang lên bên tai hắn.

Ting, bạn bắt Pet Fuurinji Miu thành công, độ trung thành hiện tại là 90.

Quá tốt rồi!!! Hắn thành công rồi!!!

Hắn lập tức mở Shop thành tựu ra và mua một mũi tên tình yêu và sử dụng.

Ting, sử dụng "Mũi tên tình yêu" độ trung thành của Fuurinji Miu tăng lên 100 (max).

Hắn đi lại gần và ôm lấy Miu từ phía sau, cô bé liền ngẩng đầu lên nhìn hắn mà không quát mắng nữa. Hắn nhìn những giọt nước mắt đọng trên đôi má của Miu thì cảm thấy tim đau nhói, hắn nhất định sẽ không để Miu khóc lần nào nữa.

Hắn cúi xuống hôn lên những giọt nước mắt của Miu rồi nhìn thẳng vào mắt cô mà nói:

- Miu, anh yêu em!!

- Em cũng yêu anh, Kenichi - Miu đắm đuối nhìn hắn.

Hắn lại cúi xuống và hôn lên môi của Miu và cô cũng nhiệt tình đáp lại, hắn vận dụng hết các kỹ thuật hôn của mình khiến cho khi hai người rời môi Miu mở mắt ra nhìn hắn với ánh mắt say đắm.

- Em thuộc về anh, chỉ mình anh mà thôi - hắn chăm chú nhìn Miu nói - anh sẽ không bao giờ để mất em.

- Em muốn trở thành cô dâu của Kenichi-san - Miu nói lên mơ ước khi còn nhỏ của cô đó là trở thành một cô dâu xinh đẹp và giờ đã có thêm đối tượng chính là hắn.

- Em sẽ mãi mãi là cô dâu xinh đẹp của anh.

Hắn hạnh phúc ôm lấy Miu vào lòng. Hắn làm như vậy thì sẽ có kẻ bảo hắn là đạo đức giả hay đê tiện nhưng hắn không quan tâm. Hắn chính là một kẻ cực kỳ ích kỷ và có lòng chiếm hữu rất mạnh, thứ gì hắn đã muốn thì hắn tuyệt đối sẽ không để mất bất kể phải dùng tới thủ đoạn gì đi chăng nữa.

...............

Sau khi chinh phục được Miu thì mọi chuyện trở lại bình thường, giờ thì hắn có thể thoái mái ôm ấp Kisara Rachel hay Miu mà không sợ ai ghen với ai hết, chỉ tiếc một điều là Freya giờ đã tốt nghiệp nên rất ít khi tới đây nếu không thì càng tuyệt vời hơn.

Điều này khiến dã tâm của hắn lại càng bành trướng, hắn muốn lập hậu cung, hắn muốn thu gái đẹp, mục tiêu đầu tiên mà hắn nghĩ đến là Shigure, một mỹ nhân như vậy sao hắn có thể bỏ qua được cơ chứ.

Hắn cùng Miu đi trở về võ đường, trên đường đi đương nhiên là không thể thiếu việc hôn hít ôm ấp nhau rồi, giờ độ trung thành của Miu đã max rồi, hắn muốn gì cô bé cũng sẽ chiều hắn, nếu không phải sợ trưởng lão phát hiện ra thì hắn đã hóa thân thành sói già mà ăn sạch Miu rồi.

Trong lúc như vậy thì đành phải đem tâm tình bị dồn nén trút lên Rachel vậy, có điều thể chất hắn giờ đã khác hẳn khi còn ở thế giới thực nên dù cho Rachel rất hào phóng nhưng có vẻ cũng khó mà chịu được hắn cày cấy.

Có người nói rằng chỉ có trâu bị mệt chết chứ không có ruộng bị cày hỏng nhưng câu này chưa chắc đã đúng với hắn, bây giờ con trâu còn không có thể chất mạnh bằng hắn ấy chứ, hắn giờ có thể dễ dàng mà bóp chết một con trâu ấy chứ. Có lẽ phải kiếm một cơ hội xử lý luôn Kisara mới được, nghĩ đến cặp giò thon thả của cô làm hắn lại hào hứng hẳn lên.

- Sắp về tới nơi rồi chồng ơi, anh mau buông ra đi, để ông nhìn thấy thì không tốt đâu - Miu nhìn hắn nói.

- À ừ - hắn buông ra cánh tay đang nắn bóp lấy bộ ngực của Miu rồi bọn họ chỉnh trang lại quần áo rồi đi về phía võ đường.

Vừa mới vào trong võ đường thì hắn thấy mọi người đã tập trung sẵn ở trong phòng khách rồi.

- Chúng con đi học về rồi đây - hắn lên tiếng chào mọi người.

- Ừm, con về rồi à - Akisame nhìn hắn cười - chúng ta muốn thông báo với con một chuyện đây.

- Chuyện gì vậy ạ - hắn thắc mắc

- Con ở Lương Sơn Bạc đã được gần 1 năm rồi, trong thời gian này chúng ta đã tập trung huấn luyện cơ bản cho con và con đã hoàn thành các bài luyện tập đó rồi - trưởng lão nói - và bây giờ đã đến lúc mà con trở về với con đường đích thực của mình, con đường của một kiếm sư!!

----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 97: Đi săn kiếm


- Khi con mới gia nhập vào Lương Sơn Bạc, ý định ban đầu của chúng ta là sẽ để con học kiếm thuật với Shigure. Nhưng do cơ thể con còn chưa thích hợp để học kiếm nên ta đã cho con học Jujitsu như một bước đệm.

- Sau đó thì không chỉ Jujitsu mà còn cả Karate, Muay Thái và Kenpo con đã học hết - Akisame nói - những ta vẫn giữ ý kiến ban đầu của mình, con sinh ra là để học kiếm.

- Từ giờ, con sẽ chịu sự chỉ đạo trực tiếp của Shigure - trưởng lão nói.

- Vậy sau này con sẽ chỉ học kiếm với Shigure-nee (chị Shigure) thôi sao - hắn hơi tiếc nuối mà nói, suốt thời gian qua hắn được học võ với các vị sư phụ, hắn đã thật sự coi mọi người là sư phụ của hắn, không ngờ lại có một ngày hắn không được tiếp tục học với họ nữa.

- Không học với bọn ta nữa - trưởng lão bỗng trầm lặng rồi bất chợt ông gầm lên - con nghĩ cái quái gì vậy, những điều cơ bản sẽ không bao giờ có thể học hết được, con tưởng con sẽ thoát khỏi tay bọn ta sao.

- Hê hê ta mới chế tạo ra máy luyện tập địa ngục #28, con sao có thể không tập cơ bản cơ chứ, nguồn điện của Lương Sơn Bạc nằm cả trên đôi vai của con đấy - Akisame cười vỗ vai hắn.

Sao cái cảm giác tiếc nuối lại bay đi đâu mất rồi, quay lại đi tiếc nuối ơi, ít nhất thì hãy mang tên thất vọng này đi hộ cái!!!

--

Sau khi trưởng lão quyết định rằng Shigure sẽ chỉ đạo trực tiếp cho hắn thì giờ tập của hắn đã được phân phối lại, giờ buổi sáng sẽ do 4 vị sư phụ thay phiên nhau dạy còn buổi chiều sau khi đi học về hắn sẽ tiến hành tập thể lực bằng những cỗ máy của Akisame rồi sau đó sẽ học kiếm cùng với Shigure.

Buổi chiều hôm đó sau khi hoàn thành bài tập thể lực thì hắn nghỉ ngơi một chút sau đó thì bắt đầu bài tập với Shigure. Vì hắn nghĩ việc được Shigure chỉ đạo trực tiếp nên đã lấy thanh Kotsurei ra và đeo nó trên lưng.

Lúc hắn đi ra ngoài sân thì Shigure đã ở đó sẵn để chờ hắn. Shigure thấy hắn tới thì quay sang nhìn và cô rất bất ngờ khi thấy thanh Kotsurei.

- Kiếm... - Shigure chỉ vào thanh Kotsurei nói.

- À đây là thanh kiếm gia truyền của dòng họ Shirahama, vì nghĩ hôm nay cần đến kiếm nên em đã mang nó tới - hắn bịa chuyện, đằng nào nguồn gốc của nó cũng không thể kiểm chứng được.

Hắn rút thanh Kotsurei ra đưa cho Shigure xem, cô kiểm tra ngắm nghía thanh Zanpakuto của hắn một chút rồi đưa trả lại cho hắn.

- Đúng là trắng thật (như đã nói thì chữ Shira trong Shirahama có nghĩa là màu trắng và lưỡi của thanh Kotsurei thì thuần một màu trắng như xương.)

- Vậy chúng ta bắt đầu học được chưa Shigure-nee - hắn hỏi.

Shigure hơi gật đầu một chút rồi bắt đầu giảng bài.

- Trường phái Kousaka là một trường phái Ninjutsu (nhẫn thuật) dùng vũ khí. Giống như hầu hết các loại nhẫn thuật khác, kiếm thuật Kousaka Ryuu (Kousaka lưu: trường phái Kousaka) thiên về tốc độ và sự bí ẩn khi ra đòn... - Shigure nói sơ lược về Kousaka Ryuu cho hắn nghe - vì cậu đã được học kiếm thuật cơ bản và cách dùng một số loại vũ khí trước đó rồi nên hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học một kỹ thuật cốt yếu của Kousaka Ryuu.

Shigure rút kiếm ra và đứng đối mặt với chiếc tượng điêu khắc mà Akisame làm ra, hắn chăm chú nhìn kỹ động tác của Shigure, một giây lát sau cô liền ra đòn.

- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan (香坂流:千斬万断 Hương Phản Lưu: Thiên Trảm Vạn Đoạn)

Ánh kiếm chỉ lóe lên một chút sau đó thì bức tượng điêu khắc kia hiện ra từng vết kiếm sắc nhọn rồi đổ sập xuống, bức tượng này đã bị Shigure chém thành muôn mảnh.

- Ta đã cố gắng chém chậm lại để cậu có thể quan sát, điểm cốt lõi của chiêu này chính là tốc độ, chém càng nhanh, càng nhiều thì uy lực của nó sẽ càng gia tăng. Chiêu này hoàn toàn không bị giới hạn về sức mạnh mà người sử dụng nó chém càng nhanh thì nó sẽ càng mạnh....

Buổi chiều hôm đó hắn cầm thanh Kotsurei luyện tập chiêu Chigiri Mantan dưới sự chỉ dẫn của Shigure, tất nhiên là chém vào không khí rồi vì Akisame-sensei đã tức điên lên khi thấy bức tượng điêu khắc của mình bị chém thành đá vụn, nếu hắn còn dám lấy tượng của ông ra mà luyện tập nữa thì....

Dần dần hắn đã nắm được yếu quyết của chiêu thức này, không chỉ cần nhanh, mà phải cực kỳ nhanh, nhanh đến mức đối phương không thể nhìn thấy hắn xuất đao. Mấy ngày tiếp theo Shigure vẫn để hắn luyện tập chiêu này với mục đích tăng thêm tốc độ chém cho hắn, đến bao giờ hắn chém ra được 100 lần trong chớp mắt thì mới được chuyển qua học chiêu khác.

Sáng sớm ngày cuối tuần, hắn vừa chuẩn bị cho giờ tập buổi sáng cùng với Ma sư phụ thì ông lại nói.

- Hôm nay con sẽ không phải tập nữa.

Hắn thấy khá lạ vì bình thường mấy vị sư phụ có bao giờ để hắn trốn tập đâu mà sao hôm nay hào phóng dữ vậy. Trong lúc hắn còn đang thắc mắc thì Shigure đi tới, cô vẫn mặc bộ trang phục thông thường chỉ khác một chút là cô giờ mặc thêm một chiếc áo khoác dài ở ngoài nữa.

- Cầm lấy này - Shigure đưa cái bọc mà cô cầm trên tay cho hắn.

Hắn hiếu kỳ mở cái bọc ra, trông giống như là một thanh kiếm vậy, nhưng Shigure biết hắn đã có thanh Kotsurei rồi kia mà. Hắn mở ra thì thấy bên trong là một cái bao kiếm màu đen, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Shigure.

- Bao kiếm có thể bảo vệ thanh kiếm - Shigure nói.

Hắn hơi ngẩn ra một chút, Zanpakuto thì sao hỏng được chứ, nó đâu phải kiếm thường. Nhưng sau đó hắn lại mỉm cười mà đút thanh Kotsurei vào trong bao kiếm mới và đeo nó lên trên lưng. Shigure đã làm cho hắn một cái bao kiếm rất tuyệt, thân kiếm được chứa đựng hoàn toàn trong bao kiếm thậm chí miếng tsuba tsuba (kiếm cách, phần bảo vệ tay và phân chia phần lưỡi đao và cán đao) kỳ lạ hình đầu khủng long cũng được cô chú ý tới và chỉnh sửa bao kiếm sao cho vừa khớp.

Hắn đeo thanh Kotsurei trên lưng và nói:

- Cảm ơn Shigure-nee, em sẽ giữ gìn nó thật kỹ.

- Ừm - Shigure hơi gật đầu - vậy thì chúng ta đi thôi.

- Ủa, đi đâu?

- Ha ha, không phải ta đã nói với con rồi sao, hôm nay con sẽ được nghỉ tập để đi với Shigure... đi săn kiếm!!

---
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 98: Shigure


Hắn và Shigure giờ đã tới địa điểm săn kiếm, trong thư kẻ gửi bức ảnh của 1 trong những thanh kiếm mà cha của Shigure đã chế tạo có kèm theo địa điểm là ngôi làng hẻo lánh này.

- Phòng 2 người - Shigure nói với ông lão chủ nhà trọ.

- Hai... người đã... kết hôn... chưa vậy - giọng ông ta run rẩy, ông ta đã già lắm rồi.

- "Im đi ông lão, ông tưởng tôi không muốn sao!!" - hắn cầu mong ông ta nhanh lên cho hắn nhờ.

- Nơi này cũ kỹ thật đấy - khi về đến căn phòng của họ hắn quan sát một chút rồi nói.

- Nơi này tốt cho việc phòng thủ - Shigure cởi áo khoác ra nói.

Đúng lúc này thì cửa phòng của bọn họ bị mở ra.

- Trước bữa ăn tối tôi sẽ dẫn mọi người ra hồ nước nóng xin hãy theo tôi - bà vợ của chủ nhà trọ nói.

- À vâng cảm ơn bà.

Hắn và Shigure đi theo bà chủ đi tới một suối nước nóng lộ thiên.

- Ồ, tuyệt thật!!

Sau cả một ngày ngồi tàu điện mệt mỏi thì được tắm suối nước nóng đúng là tuyệt vời nhất, hắn đã tắm sạch sẽ ở trong nhà tắm sau đó thì cầm theo một chiếc khăn nhỏ đi xuống hồ, hơi nóng và khoáng chất trong hồ giúp cho cơ bắp của hắn được thư giãn.

- Ừ, đúng là tuyệt thật đấy - bỗng nhiên giọng nói của Shigure vang lên làm hắn giật mình.

Hắn ngạc nhiên nhìn sang thì thấy Shigure đã ngồi sẵn ở đó rồi, đúng rồi, những người học Ninjutsu thường rất giỏi trong việc che giấu khí của mình nên hắn không nhận ra cô ấy đã ở đó từ đầu.

Giờ này Shigure đang trong tình trạng không một mảnh vải che thân, bộ ngực đồ sộ của cô đang nổi trên mặt nước, đây là lần đầu hắn nhìn thấy Shigure với bộ ngực trần, mặc dù Shigure không cảm thấy ngượng ngùng khi khỏa thân trước mặt người khác nhưng cô rất ít khi bộc lộ hoàn toàn cơ thể mình cho những người khác xem, đặc biệt là lão dê già Ma Kensei.

Ho dù nước suối trong hồ không phải là trong suốt để hắn có thể chiêm ngưỡng toàn bộ thân thể của Shigure nhưng dù chỉ thấy lờ mờ là hắn đã cảm thấy chuyến đi này không uổng công rồi.

- Có thích không.

Shigure thấy hắn nhìn chằm chằm vào bộ ngực mình thì dùng tay hơi nâng nó lên khỏi mặt nước để cho hắn nhìn thấy toàn bộ hai quả cầu thịt mềm mại của cô và hắn còn thấy rõ hai hạt cherry đỏ hồng ở giữa hai ngọn đồi ấy.

Hắn cảm thấy mặt mình hơi nóng lên, không biết có phải là do hơi nóng của hồ nước hay không nhưng hắn vẫn gật lầu lia lịa.

- Vậy, nếu cậu có thể giải quyết ba tên kia thì ta sẽ cho cậu sờ vào chúng - Shigure nói.

Hắn vưa nghe đến câu này thì cảm thấy máu nóng trong người dâng lên, hắn lập tức đứng dậy nói.

- Được, chị không được nuốt lời đâu đấy.

Đúng lúc này ba bóng người cầm vũ khí nhảy từ đâu tới.

- Cô đã phát hiện ra rồi sao, quả không hổ danh là... - tên cầm đầu còn chưa dứt lời thì một luồng khí lạnh đã bao phủ lấy chúng.

- Kousaka Ryuu: Chigiri mantan!!!

Lập tức vũ khí của bọn chúng bị chém ra thành từng mảnh sau đó cơ thể của chúng đổ ập xuống lòng hồ, trước khi ngất đi tên cầm đầu chỉ kịp nói.

- Tại sao lại có thêm một vĩ nhân nữa...

Lúc này hắn đang cầm trong tay thanh Kotsurei, vừa rồi hắn đã chém đứt vũ khí của ba tên này và dùng sống kiếm gõ vào gáy khiến chúng ngất đi.

Còn lý do hắn vội vàng như vậy chỉ là vì hắn không muốn ai ngoài hắn nhìn thấy cơ thể của Shigure, thật đấy, chỉ có thế thôi... tuyệt đối không phải vì phần thưởng kia đâu.

Lúc này Shigure đã lấy thanh kiếm mà cô giấu ở trên cây xuống, bọn họ mặc quần áo và trở về phòng nghỉ. Hắn giờ đang ngồi trước mặt Shigure và chờ đợi.

Chỉ sau một lát Shigure tháo thắt lưng và cởi chiếc áo của mình ra để lộ ra hai đồi núi cao vút cho hắn nhìn. Hắn hơi nuốt nước bọt mà đưa tay bắt lấy nó mà hơi bóp nhẹ, cảm giác mềm mại như là bông vậy. Hắn đã hưởng thụ qua nhiều cô gái khác nhau và mỗi một người lại cho hắn một cảm giác hoàn toàn mới lạ.

Nắm lấy bộ ngực sữa của Shigure khiến hắn rất hưng phấn, hắn hơi há miệng ra và đưa lại gần nhưng lại bị Shigure ngăn lại.

- Hôm nay, đến đây thôi - Shigure nói khiến hắn hơi thất vọng ủ rũ, thấy vậy cô nói tiếp - Nếu không tôi sẽ thưởng thêm cho cậu một chút nhé, cậu muốn gì nào.

Nghe vậy mắt hắn sáng lên, hắn lại gần nói thầm vào tai cô.

- Cái này - nghe được yêu cầu của hắn thì Shigure hơi đỏ mặt, đây là lần đầu tiên hắn thấy cô xấu hổ như vậy.

- Ch.. chồng ơi...

Shigure nói với giọng nói hơi run cùng với khuôn mặt hồng hào của cô khiến tim hắn như bị mũi tên tình yêu bắn xuyên qua vậy.

- Vợ yêu của anh - hắn lập tức ôm chầm lấy Shigure, cô đang xấu hổ do lời nói vừa rồi nên không kịp né cái ôm này của hắn cộng thêm việc hắn gọi cô thân mật như vậy nên cô đã quên cả việc giãy dụa.

Ting, độ hảo cảm của Shigure tăng lên 95 điểm.

- Bắt pet Shigure Kousaka.

Ting bạn bắt Pet Shigure Kousaka thành công, độ trung thành hiện tại là 90.

Hắn mừng rỡ cúi xuống hôn lên đôi môi của Shigure. Tối hôm đó hắn chỉ hôn và sờ soạng Shigure đôi chút vì hắn biết giờ không phải lúc vì kẻ địch đang rình rập xung quanh.

--
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,073
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 99: Setsunamaru


Nửa đêm, bọn họ bắt đầu di chuyển tới địa điểm được ghi trong thư. Hắn và Shigure đứng trên một ngọn đồi và quan sát ngôi đền trống ở dưới kia.

- 1, 2, 3... - hắn quan sát mấy tên ở dưới - 10 tên chuyên gia, 4 tên vĩ nhân cấp thấp và 1 tên đại vĩ nhân.

- Em sẽ lo tên tóc dựng kia, anh hãy xử lý lũ kia nhé - Shigure quay sang nói với hắn.

- Được, em hãy cẩn thận nhé, tên tóc dựng kia là 1 đại vĩ nhân đấy.

Tên tóc dựng kia chính là Kagerou Kii, người sở hữu thanh Setsunamaru do cha của Shigure làm ra, tên này rất mạnh.

Hai người nhảy xuống ngọn đồi và tiếp cận lũ người kia. Khi thấy hai người tiếp cận mấy tên này liền cầm lên vũ khí của mình.

- Là Kousaka Shigure, mau lấy đầu cô ta - mấy tên này tới đây là để giết Shigure vì đầu của cô bị Yami treo giải thưởng rất cao từ khi mới 8 tuổi.

- Mày định lấy đầu của ai hả - hắn lập tức đứng chắn giữa Shigure và lũ người này.

- Thằng nhóc con này muốn chết sao, nếu vậy tao sẽ cho mày chết - mấy tên này lao lên tấn công hắn.

- Kousaka Ryuu: Samidare Shuriken

Thấy đám này khá đông nên hắn lấy mấy chiếc Shuriken từ trong balo ném ra để cản đường những tên này rồi lao lên. Những tên này bị những chiếc phi tiêu có thể đổi hướng đâm trúng khiến chúng hơi chậm lại, hắn không ngần ngại mà bắt lấy sơ hơ của chúng.

- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan.

Toàn bộ 10 tên chuyên gia và 4 tên vĩ nhân cấp thấp đã bị hắn hạ gục, bây giờ việc đối phó với những kẻ ở đẳng cấp thấp như vậy là quá đơn giản đối với hắn, vừa rồi hắn đã tránh đi những chỗ hiểm của chúng nhưng nếu không xử lý ngay thì cũng sẽ rất nguy hiểm.

Sau khi lũ này đã rút đi thì hắn tra kiếm vào bao và nhường lại tên cuối cùng cho Shigure.

- Chính mi là kẻ đã gửi bức ảnh này để ép ta phải lộ diện - Shigure giơ bức ảnh chụp thanh Katana lúc trước lên.

- Đúng vậy, ta đã phải dùng thanh Setsunamaru yêu quý của ta để ép cô phải lộ diện, thế nào, có tự hào không.

- Ta chỉ hỏi ngươi một điều, ngươi có còn nhớ ta không - Tên Kagerou đã từng tới nhờ cha của Shigure rèn kiếm lúc cô còn nhỏ và khi đó để thử kiếm hắn đã giết chết con chim cũng là người bạn duy nhất của Shigure lúc bấy giờ.

- Cô... là ai vậy, thật xin lỗi, ta không có hứng thú với thứ sinh vật được gọi là "phụ nữ", nhìn họ ai cũng giống y như nhau cả.

- Có điều, cô không phải là thiên tài về kiếm và vũ khí của Lương Sơn Bạc sao, nhưng cô làm ta thất vọng quá, chỉ có ngần đó mà dám vỗ ngực tự xưng mình là thiên tài về kiếm sao.

Tên Kagerou tỏa ra khí của mình, hắn có thể cảm nhận được Seikuuken của tên này. Rất rộng, nhờ vào việc sử dụng kiếm nên Seikuuken của tên này phải rộng gấp 3 lần hắn khi không dùng tới kiếm.

- Ta là Kagerou Kii của Yami, cô đã tấn công rất nhiều đồng nghiệp của ta và cướp đi vũ khí của họ đúng không, vậy thì hôm nay ta sẽ cướp đi thanh kiếm của cô. Chém siêu âm!!

Tốc độ chém của tên này cực nhanh, thậm chí còn không thể nhìn thấy hắn ra đòn mà giống như là thanh kiếm vẫn chưa được rút ra và vẫn nằm yên ở trong vỏ vậy.

Nhưng tốc độ như vậy vẫn chưa thể chém trúng được Shigure, tên này liền tăng thêm tốc độ tấn công. Hai người họ khi chiến đấu thì di chuyển quanh ngôi đền khiến cho nó giờ đã bị chém nát bươm ra rồi.

- Họa kiếm Kagerou!!

Tay tên Kagerou này uốn éo giống như không có xương, điều này giúp tốc độ tấn công của hắn trở nên cực nhanh đồng thời cũng khiến góc độ tấn công của hắn trở nên kỳ dị cực kỳ khó đỡ.

Shigure bị ép phải sử dụng tới lưỡi kiến thay vì sống kiếm và đã cắt đi mái tóc của tên kia khiến tên này tức giận.

- Shinto Gourenzan (心刃合練斬: Tâm Nhận Hợp Luyện Trảm)

Cả hai người cùng sử dụng tới chiêu thức tối cao của kiếm thuật là hòa mình vào thanh kiếm của mình và tấn công nhưng do cả hai thanh kiếm của Shigure lẫn tên Kagerou đều do cha của Shigure làm ra nên thanh Setsunamaru đã từ chối tấn công Shigure và đã giúp cô giành chiến thắng.

Cuối cùng khi tên Kagerou ngã xuống và Shigure tước đi thanh Setsunamaru của tên này thì hắn lại gần lấy ra một chiếc áo khoác choàng lên người của Shigure.

Hắn cũng không rõ vì sao trong bộ truyện này khi nữ chiến đấu thì cho dù dùng tay không quần áo vẫn bị rách nát tả tơi còn khi nam chiến đấu thì quần áo lại còn nguyên nữa. Có điều khi nhìn thấy hình ảnh của chốn thiên đường sau chiếc áo khoác thì hắn chỉ muốn tới nhà ông tác giả để tự mình nói lời cảm ơn chân thành tới ông ta.

Chương 99.5 được đăng ở đây:

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom