Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 140: Clare và Teresa


- Cô khá hơn rồi đấy - Irene đứng trước mặt Clare nói.

- Hộc hộc... nhưng tôi vẫn chưa thể chiến đấu một cách thuần thục được - Clare chống thanh kiếm của mình xuống đất thở dốc.

- Sao cô không học cách chiến đấu với Raki - Irene hỏi.

- Phong cách chiến đấu của em không hợp với Clare nên em chỉ có thể hướng dẫn thực chiến một chút thôi - hắn ngồi bên cạnh uống coca nói.

- Cậu đấu với ta một chút đi, ta muốn biết thực lực của cậu - Irene nói.

Hắn suy nghĩ một chút thì gật đầu và rút kiếm ra đứng đối diện với Irene.

- Thanh kiếm của cậu nhỏ quá, nó có gãy không.

- Chị cứ yên tâm, tuy nhỏ vậy thôi nhưng nó rất sắc bén đấy.

Irene gật đầu rồi bắt đầu tấn công, đường kiếm của cô rất nhanh, gần như đã vượt ra khỏi giới hạn phán đoán của Seikuuken rồi. Hắn phải vận dụng tới Kenbun-shoku no Haki để có thể bắt kịp tốc độ của Irene nhưng nếu thật sự muốn nhìn rõ đường kiếm của cô thì hắn phải mở ra Sharingan.

- Kousaka Ryuu: Shinto Gourenzan!!!

Tốc độ của Irene rất nhanh nhưng kỹ thuật lại không phải hoàn hảo nên đã bị hắn bắt được sơ hở và chém bay thanh kiếm của cô.

Hắn chỉ dùng sống kiếm mà thôi vì cho dù thanh Claymore có cứng rắn đến thế nào thì cũng chỉ là một thanh kiếm thông thường nên nếu hắn dùng lưỡi kiếm rất có thể thanh Claymore sẽ bị hỏng.

- Không thể tin được là với một cơ thể của con người lại có thể đạt được tốc độ nhanh như vậy - Irene nhặt kiếm của mình lên nói - tôi không biết cậu đã luyện tập kiểu gì nữa.

- Từ xưa con người luôn là giống loài tồn tại và thích ứng nhanh nhất. Khi có một giống loài mạnh mẽ hơn xuất hiện, họ sẽ tìm cách để vượt qua nó bằng cách này hay cách kia - hắn tra kiếm vào bao cười - và trong dòng chảy lịch sử, có những người đã tìm ra cách cải tạo cơ thể của mình thông qua luyện tập. Họ tự gọi mình là các võ thuật gia, mặc dù có rất nhiều trường phái võ thuật tồn tại nhưng khi họ đạt tới một mức độ vượt xa loài người thì họ sẽ được gọi là các vĩ nhân. Và em, rất may mắn lại được trở thành đệ tử của 6 vị vĩ nhân mạnh mẽ và được họ tận tình chỉ dạy giúp em trở nên như ngày hôm nay.

Irene mỉm cười và chăm chú nghe hắn nói.

- Clare, cô đã học được yếu quyết của tốc kiếm rồi, bây giờ chỉ cần luyện tập thêm để thành thạo hơn thôi - Irene nói với Clare - chỉ cần có Raki đi cùng thì sẽ không có kẻ nào có thể làm gì được cô.

Nghe thấy những lời nói của Irene giống như lời nói chia tay làm không khí trở nên hơi ảm đảm.

- Bọn em sẽ tiếp tục chuyến hành trình của mình - Clare đi tới trước mặt Irene - em nhất định sẽ giết chết Priscilla để trả thù cho Teresa.

- Chị không đi cùng bọn em sao - hắn hơi tiếc nuối.

- Ta đã quyết tâm ẩn cư ở nơi này rồi, ta không muốn phải tham gia vào các trận chiến nữa.

Thấy Irene nói vậy thì hắn thấy vọng nhưng bỗng nhiên hắn nhớ ra điều gì đó.

- Irene, em biết một nơi rất an toàn - Irene thấy hắn lại gọi mình thì quay ra - nơi này mặc dù bí ẩn nhưng vẫn có thể bị ai đó phát hiện, em biết một nơi mà tổ chức không bao giờ có thể tìm được chị và chị có thể có một cuộc sống yên bình. Có điều chị phải thỏa mãn một điều kiện.

Hắn giải thích cho Irene một chút rồi cuối cùng cũng nghe thấy một âm thanh vang lên bên tai hắn.

Ting, Irene trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 90

Sau đó hắn đưa Irene vào trong đảo thiên đường và sắp xếp một chỗ ở cho cô. Có vẻ tính Irene thích sự yên tĩnh nên cô đã chọn một rìa núi đá ở gần bờ biển phía tây của hòn đảo để ở. Hắn đã dựng cho cô một căn nhà ở đó và sau này Elena lại thường xuyên tới thăm cô, có lẽ do hai người tới cùng một thế giới nên hợp nhau hơn những người khác.

......................

- Một thành phố khá yên bình nhỉ chị Clare - hắn nói.

- Ừ, ở trong thành phố này không có dấu hiệu của Yoma nên người dân ở đây có vẻ không trong tình trạng hoảng hốt như những ngôi làng khác.

Hắn và Clare đang đi trên đường cái của một thành phố ở phía tây đại lục. Những nơi khác do hiểm họa Yoma mang đến nên người dân luôn sợ hãi và cảnh giác với người lạ nhưng ở đây thì lại không như vậy bởi vì gần nơi này có một kẻ rất mạnh.

Bây giờ khả năng kiểm soát Ki của Clare đã khá tốt nên cô ấy có thể nén yêu khí của mình lại giống như khi uống mấy viên thuốc nén yêu khí của tổ chức nên đôi mắt đã không còn là màu bạc giống như bình thường mà trở lại thành màu đen nguyên thủy của mắt cô. Mặc dù khi dùng sức mạnh sẽ khiến cô mất tập trung và Yoki sẽ được bộc phát ra nhưng so với việc sức chiến đấu bị giảm đi cho tới khi thuốc hết tác dụng thì cách này chủ động hơn nhiều.

- Wow, đó là Teresa và Clare à, bức tượng này đẹp thật đấy - giọng nói của một cô gái trẻ vang lên.

Clare và hắn nhìn sang thì thấy một bức tượng được dựng ở quảng trường, bức tượng này là hình hai cô gái xinh đẹp đứng tựa lưng vào nhau và chắp tay, đằng sau họ là một đôi cánh thiên sứ.

Tượng nữ thần song sinh Teresa và Clare. Trước đây khi nhặt Clare về nuôi Teresa đã đặt tên cho cô bé là Clare để thể hiện tình yêu thương của mình với cô. Có lẽ do vậy mà hắn nhận được item "Trái tim của nữ thần" chăng, chỉ vì Clare được đặt tên theo một nữ thần?

-----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 141: Riful của phương tây


- Mùi máu? - khi Clare đang ngắm bức tượng và nhớ về những hồi ức khi còn nhỏ thì hắn cảm nhận được một sinh vật mang mùi máu nồng nặc đang tiến về phía ngôi làng.

Clare cũng đã nhận ra điều gì đó lạ thường và nhìn hắn một chút rồi hai người chạy về phía sinh vật này. Vừa tới cuối làng thì hắn thấy một cô gái mặc trang phục của Claymore tay còn cầm kiếm nhưng đã máu me đầy mình.

Phần thân bên trái của cô ấy bị thương cực nặng, cánh tay trái và gần nửa phần thân trên của cô ấy bị phá hủy, máu tươi tuôn ra xối xả, nếu là người bình thường thì đã chết từ lâu rồi. Hắn và Clare lập tức chạy tới gần và đỡ lấy cô ta.

- Báo... báo với... tổ chức... cứu... đồng đội... - cô ta nói với giọng đứt quãng.

Hắn lập tức dùng phép thuật chữa trị vết thương cho cô ta đồng thời đổ một bình Hp (lớn) vào miệng để cô ta không mất mạng khi hắn đang chữa trị.

Chỉ một lát sau thì vết thương của cô gái này đã lành lại nhưng cô ta vẫn chưa tỉnh lại. Hắn và Clare đưa cô ta vào một nhà trọ gần đó và để lại lời nhắn rồi bọn họ đi về phía dãy núi Zkol, ở đó vẫn còn người cần bọn hắn tới cứu.

.......................

- Hình như đã quá muộn rồi, một người trong đó đã thức tỉnh - hắn quay sang nói.

Hắn cảm nhận được hai luồng Ki của con người phát ra từ hang động này nhưng vừa rồi luồng Ki đó đã biến mất và thay thế bằng một lượng Yoki rất lớn.

Hắn và Clare đi vào hang động, trên vách tường của cửa hang động là những thanh sắt kỳ lạ cắm lên đó. Hình như đó là những thanh sắt tạo ra bằng Yoki của tên Dauf, thuộc hạ và đồng thời là người đàn ông của Riful.

Khi hắn đi sâu vào bên trong thì có mấy con Yoma xuất hiện cản đường nhưng ngay lập tức bị Clare chém vụn bằng tốc kiếm.

- Có một tên to xác đang đi về phía chúng ta.

Hắn vừa nói xong thì một bàn tay to lớn đâm ra từ mặt đất, một kẻ đột biến cao hơn 4m chui ra từ mặt đất.

Awakened Being: Dauf Lv 72

Tên này có Lv cao hơn Ophelia nhưng cái tên chỉ là màu vàng chứ không phải màu đỏ. Cũng không có gì lạ vì những Claymore nam là những chiến binh đời đầu của tổ chức, tên này mặc dù là số 3 của thế hệ Isley nhưng cũng không được hoàn thiện như các chiến binh bây giờ.

Có điều tên này sống đã lâu lắm rồi cho dù Dauf chỉ là một thằng đần nhưng sau ngần ấy năm đi theo Riful thì sức mạnh của nó cũng được cải thiện rất nhiều.

- Lui lại đi Clare, tên này cứ để cho em - hắn ra hiệu cho Clare lùi lại vì hiện giờ cô còn chưa thể đối mặt với kẻ đột biến ở cấp độ này.

Hắn rút thanh Kotsurei hơi bồn chồn, ở địa hình này thì hắn không thể sử dụng phép thuật được nếu không cái hang này sẽ sập. Nếu không phải còn có thanh Kotsurei tăng cho hắn lượng lớn sát thương vật lý thì hắn cũng không tự tin đối mặt với Dauf. Dù sao thì ở thế giới Kenichi hắn chỉ mới đạt đến đẳng cấp đại vĩ nhân mà thôi.

- Hai con chuột nhắt đáng chết, tao sẽ vặt đứt chân tay và hành hạ chúng mày đến chết - Dauf há miệng ra và bắn một thanh sắt Yoki về phía hắn.

- Keng!!!

Hắn chém nát thanh sắt nhưng sức mạnh của thanh sắt truyền đến khiến cho hắn hơi mất đà. Tên Dauf giơ tay bắn những thanh sắt liền tiếp về phía hắn. Lần này hắn đã có kinh nghiệm rồi nên không đối đầu trực tiếp mà dùng kiếm đẩy nhẹ khiến cho những thanh sắt bị chệch hướng.

Hắn xông qua kẽ hở giữa các thanh sắt và lao tới gần Dauf. Tên Dauf thấy hắn lại gần thì giơ tay lên định đấm hắn nhưng cơ thể to lớn của hắn lại kẹt vào vách tường nên bàn tay vừa tới gần hắn thì không thể tiến thêm.

- Đồ ngu, chiến đấu với ta ở trong cái hang bé tí này là điều ngu ngốc nhất ngươi từng làm đấy - hắn vung kiếm lên - Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Hắn chém nát cánh tay của tên Dauf, vốn dĩ da của Dauf rất cứng và dày nên thậm chí các thanh kiếm Claymore cũng khó mà đâm xuyên qua được nhưng thanh Kotsurei của hắn lại thuộc về một đẳng cấp cao hơn thế giới này nhiều, điều đó khiến cho làn da của Dauf trở nên vô dụng.

- Gàoooo!!!! - Dauf rống to lên rồi chảy nước mắt - thằng chó mày cắt nát cánh tay tao rồi... hu hu... đau quá...

Hắn thấy tên Dauf đang ăn vạ nhưng không hề dừng lại mà tiếp tục chém nát cánh tay còn lại của hắn khiến cho tên này càng kêu la thảm thiết hơn nữa.

Khi hắn vừa định lao lên chém nát đầu của tên Dauf thì nhận ra một thứ gì đó đang tới gần mình. Hắn lập tức nhảy lùi ra đằng sau thì một vật dài và rất sắc nhọn đâm vào chỗ mà hắn vừa đứng.

- Xin lỗi, cho dù hắn chỉ là một tên ngốc nhưng dù sao hắn cũng là người đàn ông của ta - một giọng nữ vang lên.

- [Quan sát] - hắn quan sát kẻ mới tới.

Loài: Awakened Being: Riful

Giới tính: Nữ

Hp: 16840/16840

Mp: 3390/3390

Lv 75

STR: 286

AGI: 312

VIT: 266

WIS: 45

INT: 83

Tên của cô ta tím ngắt!!! Quái vật thâm uyên, Riful của phương tây!!!

Hắn trở nên cảnh giác, hắn không nghĩ rằng mình có thể chiến thắng cô ta trong trường hợp không sử dụng đến phép thuật.

- Một chàng trai mạnh hơn cả kẻ đột biến - một giọng nữ vang lên - lúc đầu nghe nói tôi còn không tin cơ nhưng xem ra đó là sự thật rồi. Tổ chức rất có hứng thú với cơ thể cậu đấy.

Hắn quay lại nhìn một chút, hắn đã biết cô gái này núp ở đó từ lâu rồi nhưng cô ta lại nén yêu khí của mình như có vẻ không định tham chiến nên hắn mặc kệ cô ta. Giờ này có lẽ cô ta cảm thấy hắn không thắng được Riful nên mới xuất hiện để nếu hắn thua thì sẽ nhặt xác hắn mang về cho tổ chức nghiên cứu.

Galatea Lv 67

Là số 3 của tổ chức, cô ta có biệt tài cảm nhận Yoki từ xa nên đã theo dấu bọn họ từ lâu. Hắn phát hiện ra cô ta đi theo bọn hắn từ khi rời khỏi nơi ẩn cư của Irene nhưng do thấy cô ta không có ác ý nên hắn cũng mặc kệ.

- Ta cũng rất ngạc nhiên khi thấy sức mạnh của ngươi đấy - Riful nói - không phải Claymore, không phải kẻ đột biến nhưng lại có sức mạnh ngang ngửa các quái vật thâm uyên. Ta cũng rất muốn tìm hiểu về sức mạnh của ngươi nhưng ta không nghĩ rằng mình có thể thắng ngươi khi không biến hình. Mà như vậy thì ta sẽ bị tổ chức phát hiện nên hôm nay dừng ở đây thôi. Ta sẽ tặng lại cho ngươi cô gái kia xem như là phần thưởng cho việc đánh bại Dauf.

Riful chỉ về phía góc phòng, lúc này Clare đang dìu một cô gái đi ra, cô ta chính là số 9 Jean, người dẫn đầu đội săn lần này. Những người đi cùng cô ấy ngoài người trốn thoát về thị trấn thì một người đã chết vì đau đớn do không chịu thức tỉnh khi bị Dauf hành hạ còn một người thì đã thức tỉnh nhưng lại bị Dauf giết chết.

Riêng Jean thì vốn dĩ là đã thức tỉnh nhưng cô ấy vẫn giữ được một chút tính người nên khi Clare đến đã kịp thời dùng Ki của mình giúp Jean áp chế Yoki và dừng việc thức tỉnh lại.

Hắn cũng muốn hồi sinh hai cô gái kia nhưng một người thì đã chết quá lâu rồi, linh hồn đã biến mất với khả năng hiện tại hắn không thể triệu tập linh hồn của cô ta về. Người kia thì đã thức tỉnh và trở thành quái vật rồi, hắn cũng chịu không có cách nào để cô ấy trở lại làm người nữa.

----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 142: Hành trình đến phương bắc


Riful tóm lấy Dauf và biến mất khỏi hang động để lại hắn, Galatea, Clare và Jean đứng đó.

- Số 47 Clare, tôi được lệnh mang cô về tổ chức, bất kể là cô đã sống hay chết - Galatea bỗng nhiên nói - tốt hơn hết là cô hãy ngoan ngoãn đi theo tôi.

Mọi người bất ngờ vì lời này của Galatea chỉ riêng hắn thì đã sớm biết rồi. Bỗng nhiên Jean cầm lấy thanh kiếm của mình và chĩa về phía Galatea.

- Jean, cô muốn chết sao - Galatea nói.

- Tôi đã chết 1 lần rồi, mạng sống này của tôi là do cô ấy cứu lại - Jean kiên quyết nói - và tôi quyết định giao mạng sống này cho cô ấy.

Hai người họ nhìn nhau một lúc rồi Galatea bỗng quay đi nói:

- Trong trận chiến này, do chênh lệch sức mạnh quá lớn nên cả hai cô đã bị quái vật thâm uyên xé xác - Galatea nói.

- Cô để chúng tôi đi sao - Clare ngạc nhiên.

- Cô nghĩ rằng, tôi có thể chiến thắng được người đàn ông của cô ư - Galatea nhìn về phía hắn - lần tới gặp nhau không biết là bạn hay là thù, hãy cố mà sống sót đi.

- Chờ một chút - hắn thấy Galatea chuẩn bị rời đi thì gọi cô lại - đi theo Clare một thời gian tôi cũng có một chút nhận thức về cái tổ chức của chị. Nói dối tổ chức không phải là điều mà họ dễ bỏ qua đâu, vì vậy hãy cầm lấy cái này.

Hắn lấy từ balo ra một chiếc dây chuyền khá là tinh sảo và đặt nó trong lòng bàn tay rồi bắt đầu thầm thì. Một vòng tròn phép thuật hiện lên trong lòng bàn tay hắn rồi chui vào tròn chiếc dây chuyền, chiếc dây chuyền sáng lên một chút rồi trở lại bình thường.

- Sợi dây chuyền này đã được tôi khắc vào ma trận ẩn thân và liên lạc, khi cô gặp nguy hiểm hãy truyền Yoki vào nó và nó sẽ phát động phép tàng hình được giấu trong này. Sau đó hãy tìm một nơi an toàn để ẩn nấp, tôi có thể trao đổi với cô thông qua nó - hắn đưa nó cho Galatea nói.

Sau một thời gian học ma trận thì hắn đã có thể chế tạo đạo cụ phép thuật một cách thành thạo. Sợi dây chuyền này chỉ là được yểm phép vào chứ bản thân nó không có gì kỳ diệu cả, hắn sạc sẵn 10 lần sử dụng phép tàng hình vào để cho chắc ăn thôi chứ nếu Galatea dùng nó 1 lần hắn sẽ cảm ứng được và tới cứu trợ cô ấy.

- Vậy thì hẹn gặp lại - Galatea đeo sợi dây chuyền lên cổ mình và rời đi.

Sau đó bọn họ bắt đầu lên đường xuống núi. Vài ngày sau trong một dãy núi phía tây, lúc này Jean vẫn đang đi theo sau lưng họ. Mấy ngày trước hắn đã cảm thấy chiếc dây chuyền mà hắn tặng cho Galatea đã được sử dụng. Hắn thử mở bản đồ lên và nhìn thấy Galatea đang trốn ở trong một khu rừng rậm rạp, hắn dùng phép liên lạc với cô.

Khi nghe thấy giọng hắn phát ra từ sợi dây chuyền thì Galatea khá giật mình và sau đó trao đổi với hắn về nơi cô sẽ ẩn thân. Galatea bảo sẽ đi tới thánh thành Robona ẩn cư một thời gian và chờ hắn đến tìm vì nơi đó là nơi có ít tai mắt của tổ chức nhất.

Nhờ vào chiếc dây chuyền của hắn mà Galatea đã trốn thoát kịp thời mà không bị mù giống như trong truyện, có điều cô ấy vẫn phải giả vờ như bị mù để che dấu đôi mắt bạc của mình.

Đang di chuyển trong khu rừng thì bỗng nhiên hắn lên tiếng.

- Ra đây - hắn nhìn về phía một cái cây to nói.

Một cô gái bị chột mắt trái mặc trang phục Claymore và một người đàn ông mặc đồ đen đi ra khỏi chỗ nấp.

- Cậu có thể phát hiện được Rafaela sao, cô ấy là người giấu yêu khí giỏi nhất của tổ chức đấy - người đàn ông nói.

- Chỉ cần có ai đó bước vào khu vực bán kính vài chục km xung quanh tôi thì lập tức sẽ bị tôi phát hiện - hắn nhìn người đàn ông này nói, đây chính là Rubel, người hay giao nhiệm vụ cho Clare.

- Kinh khủng thật đấy, nếu không phải chưa nắm rõ sức mạnh của cậu thì tổ chức đã cử người đi bắt cậu về nghiên cứu rồi - Rubel vẫn mỉm cười.

- Ông tới đây làm gì, định bắt tôi về sao - Clare nói.

- Ồ không, dù đang trốn chạy nhưng cô vẫn cứu giúp đồng đội mình nên nếu cô hoàn thành nhiệm vụ sắp tới thì tổ chức sẽ cho cô một lệnh ân xá đặc biệt.

- Nhiệm vụ gì?

- Một nhóm kẻ đột biến xuất hiện ở phía bắc, số 7 và một vài chiến binh cấp thấp đã tử trận, hai cô sẽ được cử tới phối hợp với một đội nữa để tiêu diệt bọn chúng - Rubel nhìn về phía họ nói - đương nhiên nếu có thể thì hãy dẫn cả anh bạn này đi nữa, dù sao cậu ấy cũng rất mạnh và sẽ giúp ích được cho các cô đấy.

------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 143: Đội viễn chinh phương bắc


Vùng đất phía bắc, một nơi hoang vu hẻo lánh luồn chìm trong băng tuyết và sự lạnh giá. Ở nơi này có sự tồn tại của một trong những con quái vật mạnh nhất của đại lục này.

Hoàng đế bạc, Isley!!!

Là số 1 của thế hệ chiến binh nam đầu tiên của tổ chức Isley cũng giống như các Claymore nam khác mà nhanh chóng đi vào trạng thái thức tỉnh. Thân là mẫu hình lựa chọn cho kẻ mạnh nhất của tổ chức thời bấy giờ nên Isley sau khi thức tỉnh thì có được sức mạnh vượt xa những kẻ đột biến khác nên đã được tổ chức đặt cho cái tên "quái vật thâm uyên" và cũng là Abyss đầu tiên xuất hiện ở đại lục.

Nối sau Isley là Riful, số 1 của thế hệ chiến binh nữ sau này. Abyss thứ ba xuất hiện trong dòng lịch sử đại lục là song vĩ linh miêu Luciela của phía nam, cô là em gái của Rafaela, người hiện đang là số 5 của tổ chức. Khi đó Luciela và Rafaela là chiến binh số 1 và số 2 của tổ chức, họ là vật thử nghiệm đầu tiên cho chương trình khống chế kẻ đột biến của tổ chức nhưng Rafaela đã thất bại trong việc kết nối tâm linh với Luciela và để cô ấy thức tỉnh và trở thành 1 Abyss.

Hiện nay tổ chức đã tìm ra cách khắc phục điểm yếu của việc kết nối tâm linh đó là sử dụng những cặp chị em gái song sinh cùng trứng để tạo mối liên hệ chặt chẽ hơn. Khi chiến đấu 1 người sẽ thức tỉnh và giao ý thức cho người chị em song sinh của mình để có thể trở về dạng người vào sau đó.

Abyss cuối cùng chính là Priscilla, kẻ đã giết chết Teresa sau khi thức tỉnh sau đó di chuyển về phương bắc và chạm trán với Isley của phương bắc. Nhưng Isley là kẻ thông minh, khi nhận ra mình không có khả năng chiến thắng Priscilla hắn ta đã đầu hàng và làm việc dưới trướng của cô ta. Lần này Isley huy động lượng lớn kẻ đột biến tấn công biên giới phía bắc là để dụ cho tổ chức dồn lực lượng về nơi này còn bản thân hắn sẽ cùng Priscilla đi tới phía nam để cướp lấy lãnh địa của Luciela.

Khi bọn hắn đi tới ngôi làng tập kết của đội viễn chinh phương bắc do tổ chức cử đến thì thấy người dân ở đây rất ngạc nhiên khi thấy nhiều Claymore như vậy xuất hiện cùng một lúc.

Bọn họ đi vào trong ngôi làng và thấy rất nhiều Claymore đang đi lại ở đây. Khi vừa tới gần thì có hai Claymore quay lại nhìn họ.

- Ha ha, Raki, chị nhớ em lắm đấy - Helen bỗng nhiên nhào tới và hôn hắn khiến cho những người khác thấy khá ngạc nhiên.

- Keng!!!

Bỗng nhiên Clare rút kiếm chém về phía Helen nhưng bị cô ấy dùng kiếm chặn lại

- Đừng có quấn lấy Raki - Clare chắn trước mặt hắn nói.

- Nào nào... tôi chỉ hôn cậu ấy một cái thôi mà, gì mà căng thẳng vậy - Helen hạ kiếm xuống nói.

- Cô lúc nào cũng gây rối - Deneve đi tới và nhìn về phía Jean - cô ấy là ai vậy?

- Tôi là Jean, số 9 - Jean đi lên tự giới thiệu.

Helen và Deneve có vẻ khá bất ngờ khi thấy một số đơn đi cùng với họ, nhất là Helen cứ nhảy tưng tưng lên như con bọ.

- Mọi người tập trung nào, tôi sẽ phổ biến kế hoạch tác chiến - một cô gái xinh đẹp có mái tóc gợn sóng dài đi tới - tôi là số 8, Flora.

- Số 8 kìa, có 2 số đơn ở đây nhưng có vẻ cô ta sẽ là chỉ huy vì thường ai có số cao hơn sẽ lãnh đạo - Helen nói.

- Không, ở đây còn một số đơn nữa cao hơn, cô ấy sẽ là chỉ huy - Flora quay sang nói.

Một bóng người xuất hiện đằng sau Flora, ngay khi nhìn thấy người này bọn hắn đã nhận ra cô ấy là ai. Số 6, bóng ma Miria.

- Cảm ơn mọi người đã tới đây, tôi là số 6 Miria, tôi sẽ chỉ huy nhiệm vụ lần này - Miria đứng giữa các Claymore nói.

Miria đứng lên giải thích sơ qua về nhiệm vụ lần này khiến cho khá nhiều người bất ngờ vì chuyện kẻ đột biến tập trung với số lượng lớn. Cũng có một vài kẻ tính cách khác thường nói mỉa những người khác khiến cho những cuộc cãi vã nổ ra giữa họ và Flora đã phải đứng ra để giữ gìn trật tự.

Flora với biệt hiệu là Phong Trảm có khả năng dùng kiếm nhanh khá giống với tốc kiếm của Irene nhưng lại thua xa tốc kiếm về tốc độ chém.

Cuối cùng thì tổng cộng 24 Claymore ở đây được chia ra làm 5 đội do số 6 Miria, số 8 Flora, số 9 Jean, số 11 Undine và số 13 Veronica làm đội trưởng.

Sau khi chia đội xong xuôi thì Miria bảo mọi người đi nghỉ ngơi và sẽ bắt đầu làm nhiệm vụ vào sáng hôm sau.

Buổi đêm hôm đó, hắn, Clare và Jean cùng nhau đi ra phía ngoài thị trấn. Bọn họ nhìn thấy một ánh lửa phát ra từ một hang động nhỏ ở vách núi.

Khi hắn và Clare đi vào thì Miria, Helen và Deneve đã ngồi sẵn ở đó rồi. Bọn họ giật mình khi thấy Jean nhưng sau đó được Clare giải thích rằng Jean cũng đã từng thức tỉnh nên họ mới bớt cảnh giác.

- Cái gì... - Helen há hốc mồm, có vẻ cô ấy rất thích cái biểu cảm này nên dùng hoài - Galatea!!! Riful!!! Raki có khả năng đánh bại quái vật thâm uyên sao!!!

Sau chuyến đi săn lần trước thì mấy người Miria đã phần nào biết được sức mạnh của hắn nhưng khi biết hắn đủ sức cân được một Abyss thì vẫn cực kỳ kinh ngạc.

Đó là trong tìng huống không dùng đến phép thuật mà thôi, nếu nói cho Helen biết hắn có thể bắn chết Riful chỉ với một phép thuật thì không biết cằm cô ấy có rơi xuống đất không nhỉ...

------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 144: Phòng thủ. Bom ngày sinh nhật tác giả (1/10)


- Có ba luồng khí đang tiếp cận thị trấn - hắn bỗng nhiên nói.

- Cái gì, bọn chúng chủ động tấn công ư - Miria đứng bật dậy.

Bọn họ liền chạy về phía thị trấn. Thị trấn Pieta nơi các Claymore đang đóng quân là một thị trấn được xây giữa lối thông duy nhất của dãy núi lớn bao quanh khu vực phía bắc nên nó trở thành điểm bắt buộc phải đi qua nếu muốn đi vào vùng đất trung tâm.

Điều này cũng vô tình khiến thị trấn Pieta trở thành một cửa khẩu của vùng phía bắc. Đó cũng chính là lý do mà các Claymore tập kết ở nơi này để ngăn chặn bước chân của những kẻ đột biến.

Khi bọn hắn vừa về tới thị trấn thì ba kẻ đột biến kia đã xông vào giữa thị trấn và tàn sát dân chúng, cả 3 đều là kẻ đột biến nam dưới trướng của Isley.

- Tất cả dàn trận - Miria sau khi cứu một cô gái khỏi tay một tên đột biến sử dụng những sợi roi thì hô lên.

Đội của Miria lao tới tấn công tên đột biến này còn đội của Flora bao gồm cả Clare thì chuyển mục tiêu lên một tên lùn đang đứng trên nóc nhà.

Khi Flora nhảy lên chém tên lùn này thì bỗng nhiên thanh kiếm của cô giống như bị mất điều khiển mà chém vào xung quanh nhưng lại không trúng được tên này.

Hắn đứng ở dưới quảng trường nhìn xung quanh thì thấy mấy tên này chỉ là mấy tên đột biến cùi bắp không có tên mà thôi. Giết chúng thì cũng được một lượng kinh nghiệm kha khá nhưng cũng không thể ngang nhiên đi giành con mồi của mấy cô gái này được, họ có lòng tự trọng cao lắm.

Quả nhiên ba kẻ đột biến này chỉ là những tên được cử đi để thám thính tình hình nhưng chúng lại tự tiện hành động mà tấn công trước. Chỉ một lát sau lợi thế đã nghiêng hẳn về phía những cô gái này.

Chỉ có điều khi đội của Flora và đội của Jean được 2 đội còn lại hỗ trợ và tiêu diệt thành công hai kẻ đột biến kia thì kẻ đột biến đang đấu với đội Miria dường như lại phát điên khi thấy bọn chúng bị thua rồi lao về phía hắn, một "người bình thường" trong mắt lũ này.

- Ha ha ha, hướng này có thằng thường dân khiến chúng mày không bao vây ở đây, tao sẽ quay lại trả thù - tên đột biến dùng roi lao về hướng ra khỏi thì trấn, khi đi ngang qua thì nó vung roi về phía hắn - chết đi thằng ngu, dám thò mặt ra lúc chúng tao đang chiến đấu.

Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Hắn lập tức rút kiếm ra và chém hàng trăm nhát chỉ trong chớp mắt và băm vụn tên đột biến này ra làm nghìn mảnh.

- Hử... mày vừa sủa cái gì đấy - hắn tra kiếm vào bao nói.

Ting, bạn nhận được 30 000 Exp

Ting, chúc mừng bạn đã lên Lv 73

- Cậu ta là ai!!! Tôi không cảm nhận được Yoki, cậu ta rõ ràng là người bình thường... cậu ta có thể chém chết một kẻ đột biến một cách dễ dàng, điều mà chúng ta phải hợp sức với 4-5 người mới có thể làm được... hình như cậu ta đi cùng số 47 Clare...

Những tiếng xì xào bàn tán vang lên bên tai hắn, những cô gái này lần đầu được chứng kiến sức mạnh của hắn nên rất ngạc nhiên.

- Số 47, cậu ta là ai!!! - Undine lớn tiếng hỏi.

- Cậu ấy là bạn trai của tôi - Clare bình thản đáp nhưng có vẻ đáp án này chưa thể thỏa mãn được mọi người.

Khi bọn họ còn đang tranh cãi thì Miria bước lên nói.

- Thôi dừng lại đi, Clare không có nghĩa vụ phải giải thích với mọi người.

- Cô có biết gì về việc này không - Undine quay sang lớn tiếng với Miria.

- Raki là một chàng trai đặc biệt, cậu ấy mang trong mình sức mạnh cực kỳ to lớn, có thể nói không ai trong chúng ta hiện nay có thể chiến thắng được cậu ấy, kể cả tôi - Miria nói làm mọi người càng thêm bất ngờ - cậu ấy sẽ đóng vai trò hỗ trợ chúng ta, nếu có nhóm nào không đối phó nổi kẻ đột biến thì Raki sẽ ra tay giúp đỡ. Còn bây giờ tất cả hãy nghỉ ngơi và điều trị vết thương đi, ai bị thương nặng không còn khả năng chiến đấu thì hãy báo lại cho tôi.

Miria để cho mọi người giải tán và trở về vị trí của mình. Sau đó cũng có một vài người tới gặp hắn để tìm hiểu nhưng hắn cũng chỉ mới dừng lại ở mức "ôm ấp" chứ chưa tiến quá xa.

Khi hắn đang "giao lưu kết hợp" cùng mấy cô gái thì hắn cảm thấy Ki của Clare đang di chuyển ra bên ngoài thị trấn, đi cùng cô ấy còn có một luồng Ki khác nữa, hình như là của số 8 Flora.

Xem ra hôm nay khi chiến đấu với kẻ đột biến Flora đã nhận ra khả năng của Clare không tương xứng với thứ hạng của cô ấy nên muốn thử sức với cô.

Trận này hắn cũng không rõ là ai sẽ chiến thắng nữa nhưng có lẽ sẽ lại hòa giống như trong truyện thôi. Vì ở trong truyện Clare có được cánh tay phải của Irene nên tốc độ ra đòn của cô ấy cao hơn hẳn Flora nhưng lại thua kém về sức mạnh và độ chính xác.

Còn bây giờ nhờ vào khả năng kiểm soát Ki của mình thì mặc dù tốc kiếm của Clare vẫn thiên về tốc độ nhưng độ chính xác và sức mạnh lại được nâng lên một cách toàn diện. Nếu nói về tốc kiếm của Clare thì hắn cảm thấy nó giống với Phong Trảm của Flora hơn là với Irene.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 145: Trấn thủ vùng phương bắc. Bom ngày sinh nhật tác giả (2/10)


- Hai mươi bảy... à không hai mươi tám tên - hắn nhìn về phía bên ngoài thị trấn nói - có một tên khá mạnh trong đó.

- 28 kẻ đột biến!!!

Các nữ chiến binh Claymore nghe thấy số kẻ đột biến còn nhiều hơn cả họ thì lo lắng.

- Đừng lo, số lượng không phải tất cả, các cô hãy giữ vừng đội hình 5 người của mình, đội của Veronica chỉ có 4 người tôi sẽ tập trung hỗ trợ - hắn chỉ đạo các cô gái - điều quan trọng là phải giữ vững đội hình, khi nào cảm thấy không thể chống đỡ được thì hãy di chuyển về gần tôi.

- [Iron Skin] [Iron Will] [Heavenly Aura] [Vampiric Aura] [Command Aura]...

Hắn dùng các phép bổ trợ diện rộng tăng sức phòng thủ, tấn công cũng như hồi phục của các cô gái lên rồi nhảy lên nóc một tòa nhà khá cao để dễ quan sát trận chiến này hơn.

- Nhóm đầu tiên tới rồi, đội Miria, đội Flora và đội Jean dốc toàn lực tiêu diệt lũ này, nhóm Undine và Veronica cầm chân chúng lại - hắn hô lên rồi giơ cao thanh Kotsurei lên - [Ice Wall]

Một bức tường băng to lớn lập tức bao phủ toàn bộ thị trấn Pieta chỉ để hở ra một lối vào duy nhất. Tạo ra bức tường băng này rút đi hơn 2/3 lượng Mp của hắn, hắn lập tức rút năng lượng từ viên Mana Orb để bổ sung vào.

Ba kẻ đột biến đầu tiên xông qua kẽ hở trên bức tường băng và xông vào thị trấn nhưng lại tức bị 15 người đội Miria, Flora và Jean bao vây lại. Đội Undine và đội Veronica lập tức chạy tới kẽ hở đó và dàn hàng ngang chặn lại lối đi của lũ tới sau.

Bên ngoài bức tường, bởi vì thân thể to lớn khiến chúng không thể vào cùng một lúc nên có một nhóm 5 kẻ đột biến lao vào trước. Hai nhóm cản đường vừa đi lao lên thì bị hắn quát lui lại.

- [Icing Road Spear]

Mấy người Veronica và Deneve vừa lui lại thì từ mặt đất và hai bên bức tường băng mọc ra những ngọn băng sắc nhọn đâm xuyên qua cơ thể của 5 tên đột biến kia.

- [Icing Hammer]

Một cây búa lớn bằng băng giáng xuống đầu lũ đột biến đang bị những mũi băng giữ chân.

- UỲNH!!!

Ting, bạn nhận được 40 000 Exp

Ting, bạn nhận được 34 000 Exp

Ting, bạn nhận được 30 000 Exp

Ting, bạn nhận được 45 000 Exp

Ting, bạn nhận được 33 000 Exp

Ting, chúc mừng bạn đã lên Lv 74

.....

Ting, chúc mừng bạn đã lên Lv 79

Toàn bộ 5 tên đột biến bị hắn giết chết và lúc này ba tên đột biến xong vào trước cũng do một giây lát bất ngờ mà bị các cô gái giết chết. Trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu được vài phút mà bên phía lũ đột biến đã bị mất đến 8 tên khiến cho chúng mất tới hơn 1/4 quân số.

- Khốn kiếp, chúng muốn tách lẻ chúng ta để tấn công - một tên đột biến tức giận gầm lên.

- Kẻ nguy hiểm nhất chính là tên nhóc đang đứng trên mái nhà kia - một tên trông rất thư sinh đứng giữa lũ đột biến nói - ta sẽ xử lý nó, các ngươi cứ tiếp tục tấn công mấy đứa kia.

Nói xong tên này lập tức biến đổi thành hình dáng kẻ đột biến và lao đi. Hắn đứng trên nóc nhà đang định hờ đợt tấn công thì nhận ra có một kẻ đột biến đang di chuyển với tốc độ cao về phía mình.

- [Manashield]

Một chiếc lồng ánh sáng màu xanh vừa kịp bao phủ cơ thể hắn thì một bóng đen tiếp cận hắn và dùng móng vuốt chém vào chiếc lồng. Hắn lập tức nhảy lùi lại và rút Mp ra từ Mana Orb, đòn vừa rồi của tên kia đã rút mất của hắn gần nửa bình Mp.

- [Quan sát]

Loài: Awakened Being: Rigardo

Giới tính: Nam

Hp: 12400/12400

Mp: 3070/3070

Lv 73

STR: 247

AGI: 332

VIT: 223

WIS: 43

INT: 56

- Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi à - hắn nhìn kẻ trước mặt mình cười.

Vua sư tử mắt bạc Rigardo, số 2 của thế hệ Isley, cánh tay phải đắc lực của Hoàng đế bạc Isley người dẫn đầu đội quân kẻ đột biến tấn công thị trấn Pieta.

Tên này có cái tên đỏ chót, đích thị là Boss xịn rồi, khác hẳn tên Dauf chỉ được cái sống lâu mà cũng chỉ là quái tinh anh màu xanh nước biển.

Vừa nhìn thấy Rigardo tới hắn liền mở ra skill đôi cánh của mình và tốc độ được nâng lên gấp 4 lần. Mặc dù nhờ vào Kenbun-shoku Haki và Sharingan hắn có thể nhìn thấy rõ động tác của Rigardo nhưng do chênh lệch AGI quá cao nên động tác của hắn lại không theo kịp, do vậy hắn không còn lựa chọn nào khác.

Hắn cũng gọi luôn cả bộ Cốt Linh Giáp ra bao phủ lấy cơ thể mình, đây là lần đầu tiên hắn gọi đủ cả Set đồ Cốt Linh ra dùng vì hắn thấy tên Rigardo này có AGI còn cao hơn cả Riful mà pháp sư như hắn ngại nhất là mấy tên có tốc độ nhanh vì vậy cẩn thận là trên hết.

..................

- Mày là thứ gì vậy, trông mày rất giống kẻ đột biến nhưng lại không có mùi Yoki như bọn tao - Rigardo nhìn thấy bộ giáp và đôi cánh của hắn thì ngạc nhiên.

- Đừng có so sánh tao với lũ quái vật chúng mày - giọng hắn vang lên từ sau bộ giáp.

- Dù mày là cái gì thì tao cũng sẽ giết chêt mày - Rigardo tấn công.

Hắn lập tức [Teleport] ra sau lưng Rigardo và chém liên tục khiến cho thứ gì đó bị chém vụn rơi lả tả

- Cắt móng tay đi thằng đàn bà, móng tay mày còn dài hơn cả bà ngoại tao đấy.

Thứ hắn vừa chém đứt chính là những chiếc móng tay dài ngoẵng của tên Rigardo. Tên này bị hắn tấn công bất ngờ thì đã né đi nhưng vẫn bị dính vào chém lên người.

Hắn vỗ cánh và lao thẳng lên trời khiến cho tên Rigardo ngẩng đầu lên nhìn theo nhưng bỗng nhiên hắn lại biến mất và xuất hiện sau lưng tên Rigardo.

- Nhìn cái gì thế thằng ngu, Shinto Gourenzan!!!

Hắn lập tức chém nát cánh tay của tên Rigardo, tên này thuộc lớp Claymore tấn công nên không thể tự tại tạo cánh tay ngay lập tức được vì vậy khi bị hắn hủy đi cánh tay của mình thì Rigardo tức giận lao tới tấn công hắn.

Có điều động tác của Rigardo đều bị hắn nhìn rõ hơn nữa giờ hắn đã dùng skill [Bay] khiến cho tốc độ di chuyển của hắn được nâng lên gấp 4 lần hoàn toàn vượt qua tốc độ của tên này thêm vào việc hắn thỉnh thoảng [Teleport] ra xung quanh hắn và tấn công nên tên này liên tiếp dính đòn mà không thể đánh trả.

- Seidou Goitsu: Shinto Gourenzan!!!

Hắn sau khi chặt đứt hai tay tên Rigardo thì dồn sức chém một nhát bay đầu tên này và chém nát thân thể của hắn ra.

Ting, bạn nhận được 140 000 Exp

Ting, bạn nhận được 50 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 15 000 điểm thành tựu

.......

Ting, chúc mừng bạn đã lên Lv 82

Sau khi giết chết Rigardo thì công việc đằng sau trở nên dễ dàng hơn nhiều. Toàn bộ 28 kẻ đột biến đều bị giết chêt tại thị trấn Pieta này. Sau tên Rigardo thì hắn còn giết thêm 6 tên đột biến nữa nhưng chỉ đạt được thêm 110 000 điểm kinh nghiệm do cấp của chúng đã quá thấp so với hắn nhưng dù sao cũng giúp hắn lên được thêm mấy cấp nữa.

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 3120/3120 (Hp regeneration: 31.2/s)

Mp: 4940/4940 (Mp regeneration: 145.6/s)

Lv 85: 20300/46000 Exp

STR: 89 +83 +59

AGI: 88 +63 +64

VIT: 88 +73 +69

WIS: 126 +108

INT: 301 +183

LUK: 88 +63

Điểm tự do: 175

Lên Lv càng cao thì điểm kinh nghiệm cần thiết ngày càng tăng hơn nữa những con quái cấp thấp lại ít Exp hơn trước do chênh lệch cấp độ nhưng ít ra những con quái cấp cao lại rất nhiều Exp. Có lẽ sau này hắn ần đánh boss là chính còn lũ creep chỉ để tráng miệng thôi.

Sau khi tiêu diệt hết lũ đột biến thì các cô gái hò reo vui mừng, ngay cả những người ít thể hiện tình cảm ra như Miria cũng chung vui cùng mọi người. Họ vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ tưởng chừng như bất khả thi mà lại không chết một người nào hết, toàn bộ là nhờ công lao của hắn.

Mấy cô gái thấy hắn hạ cánh xuống đất thì lao lại gần mà "cảm ơn" hắn, ngay cả Miria cũng trao cho hắn một nụ hôn làm hắn sướng phát điên.

Trận chiến này không chỉ đem lại cho hắn một lượng lớn exp mà còn giúp cho hắn đạt được một ngưỡng sức mạnh mới, vừa rồi hắn đã nghe thấy một âm thanh nhắc nhở vang lên nhưng do đang chiến đấu nên hắn không để ý. Sau đó hắn mở lại lịch sử nhắc nhở thì mới hiểu rõ là hệ thống mới nhắc nhở điều gì.

Ting, bạn đã đạt Lv 80, bạn đã đủ điều kiện mở khóa Shikai của Zanpakuto Kotsurei.

Lv 80 chính là điều kiện để mở khóa Shikai, khi hắn dung hợp thanh Asauchi và Cốt Linh Trượng với nhau thì nhận được một thanh Zanpakuto đã được giải phóng cả Shikai lẫn Bankai nên nó đã có sẵn tên của mình là Kotsurei.

Nhưng do sức mạnh của hắn chưa đủ để làm chủ thanh Zanpakuto nên hệ thống đã phong ấn Shikai và Bankai của nó lại chờ đến khi hắn đủ điều kiện thì mới có thể mở khóa chứ vốn dĩ nó đã nằm ở trạng thái Shikai nên có hình dạng khá khác biệt so với những thanh Asauchi thông thường.

- Mở khóa Shikai - hắn cầm thanh Kotsurei đưa ra trước mặt và hô.

Thanh Kotsurei liền phát sáng và hắn nghe thấy một giọng nói đang thì thầm bên tai hắn, đó chính là linh hồn của thanh Kotsurei, nó đã chủ động giao tiếp với hắn. Hắn nhìn xuống thanh Kotsurei sau khi được giải phong ấn Shikai thì thấy nó đã trở nê manh mẽ hơn rất nhiều.

Zanpakuto Kotsurei (骨霊: Cốt Linh):

Trảm hồn đao, vũ khí của tử thần, được sinh ra từ linh hồn của tử thần, có thể chém linh hồn và có khả năng tịnh hóa.

+ 80 all stat

+ 130 INT

+ 90 WIS

+ 20 STR

+ 50 AGI

+ 30 VIT

+ 90% sát thương ma pháp

+ 90% sát thương vật lý

+ 120% tốc độ thi triển ma pháp

+ 120% tốc độ đánh

Sát thương vật lý: 3348~4793

Sát thương phép: 4690~6649

Kỹ năng:

Shikai

Bankai (đang phong ấn)

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 3900/3900 (Hp regeneration: 39/s)

Mp: 5740/5740 (Mp regeneration: 177.6/s)

Lv 85: 20300/46000 Exp

STR: 89 +163 +59

AGI: 88 +143 +64

VIT: 88 +133 +69

WIS: 126 +188

INT: 301 +263

LUK: 88 +93

Điểm tự do: 175

Chỉ số của hắn được tăng mạnh sau khi giải phong ấn cho thanh Kotsurei, giờ hắn có thể tự tin rằng mình có thể dùng kiếm thắng được Riful mà không cần dùng đến phép thuật. Có điều cũng chỉ là thắng thảm mà thôi, dù sao cô ta cũng là một trong các boss của map này mà. Hắn rất mong chờ tới khi thanh Kotsurei giải phóng Bankai, lúc đó nó sẽ còn mang lại cho hắn sức mạnh lớn hơn thế này nhiều.

------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: Làm phản. Bom ngày sinh nhật tác giả (3/10)


Pieta, sau trận chiến kinh hoàng tại nơi này, nó lại trở lại thành một thí trấn yên lăng vùng phương bắc nhưng bức tường băng to lớn đang bao quanh nơi này lại nhắc cho những người khác biết rằng một biến cố lớn đã xảy ra ở nơi này.

Trong thị trấn, người dân đã được sơ tán trước khi chiến đấu nổ ra và giờ chỉ còn lại 24 chiến binh nữ và 1 chàng trai đã tham gia trận chiến này.

- Các cô có từng nghĩ đến việc Yoma từ đâu mà có không - Miria ngồi trên một chiếc ghế giữa mọi người nói - tôi đã tìm đến một ngôi làng ở một nơi hẻo lánh, ở đó họ thậm chí còn chưa nghe nói đến Yoma bao giờ, khi nhìn thấy những chiến binh như chúng ta họ đã rất ngạc nhiên vì nghĩ đó chỉ là truyền thuyết.

Các cô gái im lặng không nói gì, Miria giải thích những điều mà mình thăm dò được từ tổ chức.

Đại lục mà họ đang sinh sống chỉ là một đại lục nhỏ bé hình phi tiêu 4 cạnh mà thôi. Ở ngoài vùng biển phía đông vẫn còn sự tồn tài của một đại lục to lớn và trù phú hơn nơi này gấp nhiều lần.

Nhưng cũng chính sự giàu có mà nơi đó ban cho con người khiến cho lòng tham của con người dâng cao từ đó gây ra mâu thuẫn giữa các đế quốc. Và điều tất yếu đã xảy ra, chiến tranh, những cuộc chiến dai dẳng để giành lấy quyền sở hữu những tài sản trời ban đó.

Cuộc chiến cân sức giữa hai bên đại diện cho hai thế lực liên minh của những đế quốc khác nhau ngày càng trở nên căng thẳng cho tới khi một phe nhận được sự trợ giúp của một giống loài mạnh mẽ. Họ được gọi là các Asarakam, những hậu duệ của tộc rồng.

Sự tham chiến của Asarakam khiến cho sự cân bằng giữa hai phe liên minh bị phá vỡ, thế trận đã nghiêng hẳn về một phía. Một Asarakam có sức mạnh và thể chất vượt trội so với loài người, chúng có thể sống tới 200 năm và không hề già đi mà sẽ càng ngày càng mạnh cho tới tận lúc chết.

Đứng trước nguy cơ thất bại trong cuộc chiến đã kéo dài hàng thập kỷ qua thì bên thất thế đã vây bắt 2 Asarakam và đưa họ về đại lục nhỏ bé nơi viễn tây để tiến hành nghiên cứu cách đánh bại giống loài này.

Thí nghiệm đầu tiên của họ là róc da và thịt của hai Asarakam và cấy nó vào cơ thể người. Điều này đã khiến cho con người bị biến đổi ngay lập tức do phơi nhiễm. Nhưng cũng giờ những sinh vật mới này mà họ tìm ra cách để chế tạo ra những Claymore đời đầu và rồi sự thức tỉnh của các chiến binh nam lại dẫn đến một loài mới mà tổ chức gọi là kẻ đột biến và quái vật thâm uyên.

- Cái gì, Yoma là do tổ chức tạo ra!!! - các cô gái kinh ngạc trước những bí mật mà mình vừa được nghe.

- Chúng ta được ra lệnh không được tấn công con người nhưng thứ mà chúng ta vẫn giết hàng ngày lại là do con người biến thành... - Deneve cắn răng nói.

- Nói cách khác, nơi mà chúng ta ở hiện nay chỉ là một phòng thí nghiệm khổng lồ mà thôi - Flora nói - và chúng ta chỉ là công cụ để tiêu diệt những sản phẩm thất bại của họ.

Những cô gái nhìn nhau, ai cũng thấy được ngọn lửa giận đang dâng lên trong mắt của đồng đội. Miria tiếp tục lên tiếng.

- Tổ chức chính là những kẻ đã gieo rắc tai họa cho vùng đất này, nếu muốn chấm dứt những việc này thì điều đầu tiên cần phải làm là tiêu diệt tổ chức - Miria nói khiến cho mọi người im lặng.

- Trong chúng ta hầu hết đều là những người có người thân bị Yoma giết hại trước khi trở thành chiến binh của tổ chức - Deneve bước lên phá vỡ sự im lặng - bây giờ chúng ta lại biết được Yoma là do những kẻ đang điều khiển chúng ta tạo ra. Cuộc chiến này không phải là vì chính nghĩa hay gì cả, nó đơn giản là việc chúng ta báo thù cho những người thân và những đồng đội đã phải ngã xuống mà thôi.

- He he, nếu là trả thù thì sao có thể thiếu tôi được chứ - Helen bước ra rút kiếm của mình và giơ lên trước.

Dần dần mọi người cùng nhau rút kiếm của mình ra và đứng thành vòng tròn chạm mũi kiếm vào nhau. Miria cũng đứng dậy và chạm kiếm của mình vào với họ. 24 chiến binh, 25 thanh kiếm tất cả mọi người giờ đều mang một mục đích chung. (Undine dùng 2 thanh kiếm)

- Tiêu diệt tổ chức, quét sạch quái vật!!!

Hắn đứng ở bên ngoài mà mỉm cười, dưới sự tham gia của hắn thì toàn bộ 24 chiến binh tham gia cuộc chiến ở Pieta đều sống sót khiến cho Miria thấy được hi vọng tiêu diệt tổ chức nên không dẫn mọi người lẩn trốn suốt 7 năm như ở trong truyện cô đã làm.

25 người tiến về phương bắc để tiêu diểt kẻ đột biến và giờ 25 người đó lại tiến về vùng đất phía đông để tiêu diệt căn nguyên của mọi tai họa trên đại lục này.

------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: Di chuyển. Bom ngày sinh nhật tác giả (4/10)


- Chúng ta phải chia nhau ra, 24 người là một mục tiêu quá lớn, chúng ta phải chia nhỏ đội hình và tiến về phía Nam - Miria nói - chúng ta sẽ tập kết tại vùng trung tâm của đại lục, thánh thành Rabona.

Sau đó họ chia làm những đội từ 3 - 4 người và tiến về hướng nam. Trước khi đi hắn đã đưa cho mỗi người một sợi dây chuyền mà hắn chế tạo để tiện cho việc lẩn trốn.

Lần này vì có thời gian chuẩn bị nên những sợi dây chuyền mà các cô gái cầm là những chiếc vòng ma thuật thật sự chứ không chỉ đơn giản là được yểm phép lên như cái mà hắn tặng cho Galatea.

Các cô gái trút bỏ bộ trang phục và mặc những bộ đồ thường dân để tránh gây chú ý. Ngoài ra, hắn còn tiến hành chữa trị dấu vết ở ngực cho các cô gái không chỉ là để đẹp mà còn là giúp họ loại bỏ điểm yếu trí mạng nhất của mình. Các Claymore có thể dễ dàng tái tạo cơ thể mình nhưng nếu bị đánh trúng nơi này thì nó có thể giết chết họ.

....................

Hắn cùng Clare, Tabitha, Veronica và Cynthia tạo thành một đội tiến về vùng trung tâm. Dọc đường đi họ nghe nói một số tin đồn vùng phía nam về chuyện có một khu rừng lớn bị phá hủy, có người nói rằng thấy hai con quái vật to lớn chiến đấu với nhau ở đó.

Hắn nghe vậy thì hiểu rằng Isley và Luciela đã giao chiến với nhau rồi, kết quả thì có lẽ vẫn là Luciela bị Rafaela giết còn Isley thì trốn thoát. Mặc dù bị mất đi một lượng kinh nghiệm lớn nhưng hắn cũng không tiếc rẻ, lần này hắn tới thế giới này mới được khoảng 4-5 tháng mà thôi đã nhận được lượng kinh nghiệm cực lớn rồi.

Chỉ là hắn không biết Isley bị lũ Abyssal Feeder của tổ chức giết là vào khoảng thời gian nào nữa, nếu sau khi tiêu diệt tổ chức mà hắn ta còn sống thì hắn cũng không ngại có thêm chút kinh nghiệm.

- Tới nơi rồi, thánh thành Rabona - hắn nói - đây là lần thứ 2 chúng ta tới đây rồi đấy nhỉ.

Bọn họ đi vào tòa thành mà không cần che chắn gì, tất cả các cô gái đều có thể sử dụng phép tàng hình nhờ vào sợi dây chuyền của hắn nên họ có thể đi vào mà không ai nhận ra.

Hắn và mấy cô gái đi về phía một nhà thờ nhỏ ở phía nam thành Rabona, hắn cảm thấy bên trong căn nhà thờ này đã có sự hiện hữu của một người quen rồi. Hắn bước vào bên trong nhà thờ và giơ tay lên yểm một phép kết giới lên nơi này, chỉ có những ai mang sợi dây chuyền mà hắn đưa mới có thể đi qua. Bên trong nhà thờ đã có một người đứng chờ họ sẵn ở cửa.

- Chào Galatea, chúng ta gặp lại rồi - hắn lên tiếng chào.

Cựu số 3 của tổ chức, thiên nhãn Galatea sau khi bỏ trốn khỏi tổ chức thì cô ấy đã tới nơi này để lẩn trốn. Hắn đã trao đổi với Galatea thông qua sợi dây chuyền và chọn nơi này làm nơi tập trung.

Sau khi chào hỏi thì bọn họ chờ những người khác tới đây. Vài ngày sau, tất cả các cô gái đã đến đông đủ.

- Trên đường đi tới đây tôi đã nghe nói về việc các Abyss bị tiêu diệt - Miria nói, cô ấy có nguồn thông tin rất đáng tin cậy - ngoài Riful hiện chưa rõ tung tích ra thì Isley và Luciela đều bị tiêu diệt bởi thứ vũ khí mới của tổ chức, Abyssal Feeder.

Sau khi họ rời khỏi Pieta thì đã di chuyển qua các khu rừng và vùng núi nhưng với tổ chức tình báo rộng lớn của tổ chức, hành động của họ vẫn sẽ bị phát hiện. Và việc sớm đưa những Abyssal Feeder vào sử dụng cũng là một động thái đáp trả của tổ chức.

- Việc chúng ta muốn phản lại tổ chức chắc chắn đã bị bọn họ biết được, thế hệ chiến binh tiếp theo cũng đã hoàn thành việc huấn luyện - Miria nói - vì thế khi tấn công vào căn cứ của tổ chức chắc chắn chúng ta sẽ phải đối đầu với các chiến binh đó. Các cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần chưa.

- Lũ nhóc đó thì làm sao có thể đấu lại chúng ta cơ chứ, không ai có thể cản chúng ta tiêu diệt tổ chức - Undine nói.

Mọi người đều hưởng ứng, Miria thấy quyết tâm của họ thì gật đầu.

- Chúng ta sẽ xuất phát ngay trong tối này, chúng ta tới Sutafu càng sớm thì bọn họ có càng ít thời gian để chuẩn bị.

- Galatea, cô có đi cùng chúng tôi không - Clare hỏi.

- Đương nhiên rồi, tôi cũng muốn góp một chút sức lực vào chiến dịch lần này - Galatea cười.

- Lần này chúng ta tới Sutafu sẽ rất nguy hiểm, chúng ta chưa biết hết được những con bài tẩy của họ nên cẩn thận phải được đặt lên hàng đầu - hắn nói - mọi người hãy dụ những chiến binh của tổ chức ra ngoài, còn những mục tiêu lớn thì cứ để cho tôi.

Sau đó bọn họ lên đường vào buổi tối cùng ngày. 26 bóng đen lao đi trong bóng tối và hướng về vùng đất phía đông.

------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: Đột kích Sutafu (1). Bom ngày sinh nhật tác giả (5/10)


- Nghe cho kỹ đây các chiến binh của tổ chức, ta vừa nhận được tin những kẻ phản bội sẽ cùng tấn công chúng ta ở đây... - một tên đầu trọc mặc đồ đen đang đứng trước rất nhiều nữ chiến binh Claymore và nói.

- Đến giờ này mà các ngươi vẫn còn nhồi nhét những thứ giả dối đó vào đầu họ sao...

Khi tên trọc này đang diễn thuyết thì một giọng nói đầy sự mỉa mai vang lên.

- Ai!!!

Mấy tên mặc đồ đen và các chiến binh giật mình cảnh giác nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy bóng người nào cả. Giọng nói đó lại tiếp tục vang lên.

- Đang tìm chúng ta sao...

Thân hình của những cô gái mặc đồ màu đen hiện ra xung quanh nơi này, toàn bộ 25 chiến binh nữ hiện đang bao vây lấy những người của tổ chức. Phép tàng hình của hắn có thể ẩn núp cả Yoki của họ, nếu họ không chủ động hiện ra thì không ai có thể tìm được bọn họ.

- Ngày hôm nay, ta Miria sẽ đại diện cho những cư dân của đại lục này hành quyết các ngươi vì tội danh đã tạo ra lũ quái vật được gọi là Yoma và để chúng giết hại không biết bao nhiêu người dân vô tội.

- Các chiến binh, các ngươi đang bị chúng lừa dối, những kẻ mà các ngươi đang gọi là Yoma chính là những thí nghiệm thất bại của tổ chức, chúng đã biến ngưòi bình thường thành những con quái vật hoành hành bấy lâu nay - Galatea đứng ra lớn tiếng nói - Hãy đứng lên và chống lại bọn chúng, hãy cùng bọn tôi tiêu diệt nguồn gốc của những tai họa đã giáng lên đầu người thân của chúng ta.

Lời nói của Miria và Galatea khiến cho tất cả 47 chiến binh ở nơi này cảm thấy hoang mang. Họ xì xào bàn tán với nhau, lũ áo đen thấy vậy thì tức giận nói.

- Các ngươi đừng có nghe những lời bịa đặt của chúng, bọn chúng là lũ phản bội, hãy tiêu diệt chúng đi - tên đầu trọc hét lên.

- Những điều mà họ nói có phải là thật không - Dietrich, số 8 mới của tổ chức tiến lên phía trước - có thật lũ quái vật mà chúng tôi đánh cược cả tính mạng để tiêu diệt là do các người tạo ra?

Tên trọc vẫn già mồm cãi láo nhưng nhìn vào ánh mắt của những chiến binh đang đứng ở dưới thì mấy kẻ lãnh đạo biết là họ đã bị lộ tẩy rồi, các Claymore không phải những kẻ ngu ngốc, họ tự biết đánh giá là ai là kẻ nói dối.

- Vút!!! Phập!!!

Một thanh kiếm Claymore bỗng nhiên bay ra từ chỗ các chiến binh và đâm xuyên qua đầu của tên trọc.

- Câm mồm đi, mày làm bẩn tai tao đấy - một chiến binh trong số người của tổ chức đã ném thanh kiếm và không ngần ngại giết người.

Cái chết của tên trọc giống như một tiếng súng phát động cuộc chiến tranh, các Claymore lập tức lao lên tàn sát lũ áo đen, bây giờ ngay cả những chiến bình của tổ chức cũng đã đứng về phía mấy người Miria nên gần nhưng không gì có thể cản được họ, mấy tên lính quèn của tổ chức thậm chí còn không có cơ hội phản kháng thì đã bị giết chết.

- Gr....gr....gr....

Khi bọn họ chuẩn bị phá cửa xông vào căn cứ thì bỗng nhiên một âm thanh gầm gừ vang lên.

- Cẩn thận - Galatea hét lên nhưng đã muộn.

Một chiến binh trong số họ đã bị mất một cánh tay, mặc dù cô ta có thể tái tạo lại nhưng lại tạm thời không còn sức chiến đấu.

Từ bên trong căn cứ một đám quái vật hình người chui ra, mắt và miệng chúng bị khâu lại với nhau. Là Abyssal Feeder!!! Lũ quái vật được tổ chức tạo ra để giết các Abyss. Lũ này sau khi xuất hiện thì dùng ngón tay xé nát các sợi chỉ đang khâu miệng mình ra và há to miệng để lộ ra hàm răng lởm chởm của mình.

Miria lập tức chỉ huy mọi người dàn trận để đối phó với chúng nhưng lũ này lại có sức khôi phục quá mạnh mẽ khiến cho các chiến binh đang bị mất sức chiến đấu dần dần. Hắn đứng ở trên cao thấy cảnh này thì biết mình nên ra tay rồi, nếu để lâu thì bên họ sẽ xuất hiện thương vong.

Hắn mở ra đôi cánh và bay lên cao rồi giơ thanh Kotsurei lên hô:

- [Judge]

Hình ảnh một vị thiên thần cao hàng chục mét với cánh trắng mặc giáp màu vàng hiện lên, anh ta dùng hai tay cầm cán kiếm và đâm ngược lưỡi kiếm xuống đất. Khi thanh kiếm vừa chạm vào mặt đất lập tức một luồng ánh sáng chói lọi lấy mũi kiếm làm trung tâm và tỏa ra mọi phía.

- Gào.... Gr...

Luồng ánh sáng đi đến đâu thì khiến cho lũ Abyssal Feeder bốc hơi đến đó, thân thể chúng bị thiêu rụi thành tro chỉ trong nháy mắt.

Trước ánh mắt kinh ngạc của mấy cô gái chiến binh của tổ chức hắn hạ cánh xuống giữa bọn họ và nói.

- Sao vậy, sao không đi tiếp, bọn chúng chết hết rồi.

Mấy cô gái đã từng chiến đấu với hắn thì không có vẻ gì là ngạc nhiên lắm và dẫn đường, mấy cô gái thấy vậy nên đi theo. Đi được một lát thì Audrey, số 3 hiện tại của tổ chức kéo tay Cynthia và hỏi:

- Anh ta là ai vậy, tại sao anh ta lại có loại sức mạnh kỳ lạ đó.

Cynthia và mấy cô gái đứng gần đó quay lại nhìn mấy cô gái đi phía sau và thấy ai cũng nhìn hắn với ánh mắt hiếu kỳ thì nói.

- Cậu ta... là một con người.

Nói xong thì mấy cô gái quay đầu và đi tiếp không để ý đến những chiến binh đang khó hiểu ở đằng sau.

Vừa đi vào bên trong căn cứ thì bọn họ lại thấy có 3 người mặc trang phục chiến binh đang đứng chặn đường bọn họ.

-----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: Đột kích Sutafu (2). Bom ngày sinh nhật tác giả (6/10)


Ba cô gái này có vẻ rất lạ mặt nên không có ai trong số các cô gái ở đây nhận ra họ cả. Hắn nhìn thông tin của ba cô gái này thì thấy 3 cái tên làm hắn giật mình.

Hysteria Lv 70

Roxanne Lv 73

Cassandra Lv 74

Bọn họ là...!!! Không thể nào, sao lại thế được. Rõ ràng tổ chức không lấy được cánh tay của Priscilla như trong truyện tại sao họ lại có thể hồi sinh được 3 người này?

Chẳng lẽ... ba người này được hồi sinh bởi máu thịt của Isley và Luciela? Cũng có thể lắm, dù cho năng lượng trong cơ thể hai người này không nhiều bằng một cánh tay của kẻ đã vượt qua cả Abyss như Priscilla nhưng lại bù lại ở số lượng máu thịt dồi dào hơn là chỉ một cánh tay.

Hắn nhìn ba người này một chút thì thấy bọn họ không có vẻ nguy hiểm như ở trong truyện vì bọn họ chỉ được hồi sinh bởi máu thịt của 2 Abyss mà còn lại phải chia ra làm 3 phần, cho nên sức mạnh của họ không thể nào ngang ngửa hai Abyss kia được.

- Họ là các cựu chiến binh của tổ chức, số 1 Hysteria, số 1 Roxanne và số 1 Cassandra - hắn lên tiếng.

- Cái gì, 3 cựu số 1, không thể thế được bọn họ đã chết rồi kia mà - mấy cô gái kinh ngạc.

- Họ đã chết nhưng có vẻ họ đã được hồi sinh nhờ máu thịt của Isley và Luciela. Nhưng đừng lo, sức mạnh của 2 Abyss chia đều cho 3 người sẽ khiến sức mạnh của họ có phần bị giảm sút, các cô vẫn có thể đối phó được.

Hắn giải thích khiến cho mấy cô gái yên tâm hơn phần nào vì họ dù đông nhưng lại không có ai là số 1 cả, giữa số 1 và số 2 có khoảng cách lớn về sức mạnh nên từ số 2 trở đi thường chỉ được gọi là kẻ đột biến còn các số 1 thức tỉnh thì lại được gọi là quái vật thâm uyên.

- Có điều, tôi cảm thấy có rất nhiều luồng Yoki đang hiện hữu bên trong tổ chức, có điều nó lại rất yếu, không biết là ai vậy - hắn nói - hình như là một lũ trẻ.

- A... lũ trẻ, là những chiến binh tập sự của tổ chức.

Những chiến binh thế hệ mới này vừa mới được thăng cấp sau sự làm phản của 25 người kia nên cách đây không lâu họ đều là chiến binh tập sự. Chính vì vậy những người này rất lo lắng cho những người đàn em thân thiết của mình.

- Đừng lo, tôi sẽ đi giải cứu bọn chúng, các cô hãy lo giải quyết ba kẻ này đi - hắn lao về nơi đang phát ra Yoki của lũ trẻ với tốc độ cực nhanh.

- Ngươi đang đi đâu vậy - Hysteria bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

- Biến đi... - hắn vung tay đấm vào mặt cô ta mà không có chút thương hoa tiếc ngọc.

- Uỳnh!!!

Trúng phải cú đấm này Hysteria lập tức vang ra va mạnh vào tường. Dù sao Lv của hắn bây giờ đã quá cao so với cô ta, nếu cô ta thức tỉnh thì còn có thể khiến hắn chăm chú một chút chứ bây giờ thì quá yếu.

Hắn không mất nhiều thời gian để tìm ra mấy đứa trẻ ở bên trong tổ chức, có vẻ như chúng nghe được phong thanh về sự nổi loạn của các chiến binh nên đã kéo nhau trốn ra ngoài. Có điều phần lớn chúng đang ở trong giai đoạn huấn luyện mà thôi, chúng không biết cách che dấu tung tích của mình nên đã bị lũ lính canh phát hiện.

- Dám bỏ trốn hả, mau quay về ngay - một tên lính canh nắm lấy tóc của một bé gái xách lên quát.

Cô bé này vừa định kêu lên vì đau nhưng lại cảm thấy bàn tay đang nắm chặt tóc của mình được nới lỏng ra. Cô bé này vừa ngẩng đầu lên thì chứng kiến đầu của tên này đã bị vặn ngược ra phía sau. Cô bé nhìn xung quanh thì thấy tất cả lũ lính canh còn lại đều bị giống như tên này và sau bọn chúng có một người con trai đang đứng.

- Các em là chiến binh tập sự của tổ chức hả, mau đi theo anh nào, anh sẽ dẫn bọn em tới nơi an toàn - hắn vuốt lại mái tóc bị rối lên của cô bé này và nói.

Sau đó hắn nói qua về việc nổi loạn của những cô gái và nói sẽ dẫn bọn họ tới nơi an toàn. Hắn hướng dẫn mấy bé gái này cách trở thành người theo đuổi của mình và đưa mấy cô bé về đảo thiên đường. Mấy cô gái trên đảo thiên đường thấy nhiều bé gái dễ thương như búp bê như vậy thì lập tức nhào tới ôm mấy cô bé vào ngực mà nựng khiến cho mấy bé gái thiếu thốn tình thương từ nhỏ khóc òa lên vì hạnh phúc.

Sau khi đưa toàn bộ những bé gái này vào trong thế giới của mình thì hắn lại đi ra và chạy tới chiến trường của các cô gái và ba kẻ số 1. Những bé gái kia có những người đã phải trải qua việc cấy ghép tế bào Yoma nên có dấu vết từ việc này nhưng do hắn chưa có thời gian nên tạm thời để mấy cô bé ở đó và khi nào có thời gian hắn sẽ xử lý sau.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: Đột kích Sutafu (3). Bom ngày sinh nhật tác giả (7/10)


- Chết đi Roxanne!!! - một kẻ đột biến hình dáng kỳ lạ đang tấn công một kẻ đột biến khác.

Khi hắn quay lại thì thấy cảnh 2 kẻ đột biến này đang đánh nhau, nhìn kỹ một chút thì thấy ở trên ngực của kẻ đột biến vừa hét lên thì thấy một nửa thân trên của con người như mọc ra từ đó, đó chẳng phải khuôn mặt của Cassandra sao, cô ta vừa gọi kẻ đột biến kia là Roxanne?

Xem ra hai người này đã có ân oán với nhau từ trước khi chết rồi. Hắn quay sang thì thấy mấy cô gái đang vây lấy tấn công một kẻ đột biến khác, có lẽ đây là Hysteria rồi. Nhìn cảnh mà mấy cô gái cực kỳ xinh đẹp vừa rồi trở thành những con quái vật dị hợm như vậy thì hắn càng quyết tâm giúp Clare và những cô gái thoát khỏi kiếp sống nửa người nửa quái vật này.

Hắn chỉ đứng ngoài mà quan sát chứ không tham chiến vì suy luận của hắn có vẻ đúng. Ba cựu số 1 do phải chia đều máu thịt của 2 Abyss nên kể cả khi bọn họ thức tỉnh thì cũng chỉ gần đạt đến ngưỡng sức mạnh của Abyss mà thôi.

Trong số họ thì Cassandra là kẻ có Lv cao nhất sau khi thức tỉnh là Lv 77 nhưng tên cô ta chỉ là màu đỏ chứ không phải màu tím như các Abyss khác, yếu hơn so với trong truyện nhiều.

Chỉ một lát sau cuộc chiến đã ngã ngũ, Hysteria bị các chiến binh giết chết, Roxanne thì bị Cassandra nuốt chửng. Chỉ còn lại một mình Cassandra thì hiển nhiên là khôg thể chống lại hơn 70 chiến binh Claymore được.

Không chỉ vậy, hắn mặc dù không tấn công nhưng những cô gái bị thương nặng hoặc suýt chút nữa thì bị giết đều được hắn cứu ra kịp thời và chữa thương cho họ. Chính vì vậy nên cho tới khi Cassandra chính thức ngã xuống thì bọn họ vẫn không có ai thiệt mạng cả.

Con át chủ bài cuối cùng của tổ chức đã được tung ra nhưng lại không thể cản được bước tiến của các nữ chiến binh Claymore, họ tiến hành bao vây căn cứ và giết toàn bộ những kẻ thuộc hệ thống điều hành của tổ chức.

Tới khi Miria giơ lên chiếc đầu vừa bị chặt xuống của Rimuto, thủ lĩnh của tổ chức thì các Claymore đều giơ kiếm của mình lên và ăn mừng chiến thắng.

- Kể từ ngày hôm nay, tổ chức đã chính thức bị tiêu diệt, những thế hệ chiến binh mới sẽ không còn xuất hiện nữa - Miria cao giọng nói - việc cuối cùng mà chúng ta cần làm bây giờ, là tìm ra những kẻ đột biến còn sót lại và tiêu diệt chúng. Lúc đó, đại lục của chúng ta sẽ được an toàn.

Lời của Miria được hưởng ứng mãnh liệt, cô ấy quả là có tố chất lãnh đạo cực tốt.

Hai tháng sau đó, những chiến binh này tiến hành lùng sục khắp nơi để tiêu diệt những con Yoma còn sót lại và những kẻ đột biến. Tin tức về sự thật và sự diệt vong của tổ chức được lan truyền khắp đại lục khiến cho mọi người dân đều vui sướng khi thoát khỏi hiểm họa từ những con quái vật, cũng có những kẻ đứng lên chỉ trích các chiến binh là lũ giả tạo đã kiếm lợi từ mạng sống của họ.

Đối với những kẻ như vậy thì bọn họ lựa chọn làm ngơ không để ý tới nhưng nếu hắn nghe được kẻ nào dám phát biểu lung tung trước mặt hắn thì hắn không ngại tẩn cho kẻ đó một trận nhớ đời.

Trong hai tháng này, không chỉ có bọn Yoma bị tiêu diệt sạch mà ngay cả những kẻ đột biến còn sót lại cũng bị tàn sát. Ngay cả những kẻ đột biến có tiếng tăm như là Octavia, Europa, Chronos hay Lars đều bị tiêu diệt bởi các chiến binh.

Đúng ra thì họ không có khả năng tiêu diệt nhiều kẻ đột biến như vậy trong thời gian ngắn như thế nhưng bây giờ họ đã được hắn chữa lành dấu vết từ việc cấy ghép và dạy họ cách điều khiển Ki thì sức mạnh của họ đã bước lên một tầm cao mới.

Trận chiến này cũng đã dần đi tới hồi kết thúc, những kẻ đột biến còn sót lại đã tập hợp nhau ở gần thánh thành Rabona nơi bọn họ đóng quân để thực hiện một đợt phản kích cuối cùng trước khi chúng bị tiêu diệt bởi các chiến binh.

Giờ này hắn đang ngồi ở trong nhà thờ nhỏ nơi mà Galatea đã từng ẩn náu và cũng là nơi đóng quân của các chiến binh Claymore.

- Papa, Miata đói... - cô bé nhỏ nhắn đang ngồi trên đùi hắn chính là Miata, số 4 của tổ chức, nhưng đó là chuyện của 7 năm sau.

Lúc này cô bé chỉ mới được đưa về tổ chức mà thậm chí còn chưa được tiến hành cấy ghép tế bào Yoma nên vẫn chỉ là một cô bé người thường thôi.

- Để mẹ cho con ăn nhé - một cô gái tóc màu nâu nhạt đưa tay ra ôm lấy Miata.

Đây là Clarice, số 47 mới của tổ chức. Có vẻ định mệnh vẫn luôn khiến cho Miata gặp gỡ Clarice và khiến họ nảy sinh tình mẹ con với nhau. Bây giờ thì Miata chỉ là một cô bé bình thường còn Clarice thì lại là một chiến binh có thể nói là yếu nhất trong số các Claymore ở đây nên chỉ chịu trách nhiệm canh gác nơi này.

Vì vậy mà Clarice giành phần lớn thời gian và tình cảm cho Miata khiến họ càng ngày càng giống một cặp mẹ con hơn trong nguyên tác.

- Raki, có tin tình báo mới này - Clare đi vào ngồi bên cạnh hắn.

Hắn nghe Clare thông báo về tình hình tiêu diệt kẻ đột biến gần đây. Bọn họ có thể liên lạc với nhau thông qua sợi dây chuyền của hắn nên rất tiện lợi cho việc tuyền tin tức tình báo.

- Lũ đột biến này cũng khôn đấy chứ, biết đường kết hợp với nhau để tránh bị chúng ta tiêu diệt từng tên một - hắn nghe xong thì nói - có điều hành động ngu xuẩn nhất của chúng chính là muốn chủ động tấn công nơi này mà không phải là tìm một nơi để co cụm lại phòng thủ. Vậy nếu chúng đã muốn chết thì ta sẽ hốt gọn 1 mẻ luôn.

Hắn bảo Clare thông báo với mọi người chuẩn bị chiến đấu.

-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: Priscilla. Bom ngày sinh nhật tác giả (8/10)


- Kia rồi, dưới đó chính là nơi của lũ chiến binh còn sót lại - một cô gái nói.

- Tổ chức đã bị tiêu diệt, chỉ cần giết hết bọn chúng thì sẽ không còn các chiến binh Claymore xuất hiện để cản đường chúng ta nữa - một tên đàn ông nói.

- Nhưng mà chúng đông như vậy thì liệu chúng ta có thắng nổi không, ngay cả ngựa hoang Octavia và Chronos cũng bị hạ rồi - một cô gái khác lo lắng nói.

- Chúng ta không có lựa chọn nào hết, đúng ra chúng ta phải tập hợp nhau lại ngay từ đầu nếu không muốn bị tiêu diệt từ từ - một cô gái tóc đen nói - bây giờ cuộc phản công này là cơ hội cuối cùng của chúng ta, kẻ còn sống sót sẽ là người thống trị của đại lục này.

Khi mấy người này còn đang tranh cãi thì một cô bé xuất hiện ở giữa họ khiến họ ngạc nhiên quay sang nhìn.

- Ai đây, đồng loại của chúng ta sao, sao ta chưa nhìn thấy cô ta bao giờ? - một tên đàn ông thắc mắc.

Những người còn lại cũng mang trong mình câu hỏi tương tự. Bọn họ tự tin rằng mình nắm khá rõ những thông tin về chiến binh của tổ chức vậy mà họ lại chưa gặp cô bé này bao giờ.

Khi họ còn đang chăm chú nhìn cô gái nè thì cô ta bỗng nhiên biến đổi. Những sợi dây sắc nhọn bằng kim loại bắn ra khỏi cơ thể cô ta và bay về hướng những người kia.

- Phập!!! Phập!!!

Những kẻ đứng xung quanh lập tức bị những sợi thép này đâm xuyên qua và bị cắt vụn ra thành muôn mảnh. Chỉ trong nháy mắt mà những kẻ tập trung ở ngoài thành Rabona đã bị giết sạch.

...................

Hắn đang cùng mấy cô gái tập hợp ở trước nhà thờ để chuẩn bị tiến hành càn quét lũ đột biến đang tới gần đây thì bỗng nhiên hắn quay đầu nhìn về phía bắc của thành phố.

- Có chuyện gì vậy Raki - Clare đang đứng cạnh thấy hắn có cử động bất thời thì hỏi.

- Những luồng khí của đám đột biến kia đã biến mất rồi, dường như chúng đã bị giết - hắn nhìn chăm chú về phía đó - có một... à không 2 luồng Yoki rất mạnh đang gặp nhau bên ngoài cửa thành. Một trong số đó khiến em có cảm giác khá là quen thuộc nhưng lại có phần hơi kỳ lạ.

Mấy cô gái nghe nói những kẻ đột biến bị tiêu diệt sạch thì khá bất ngờ nhưng khi nghe đến việc có 2 luồng Yoki mạnh mẽ xuất hiện thì lại lo lắng.

- Clare, Miria, Galatea, Audrey, Helen, Deneve và Anastania hãy đi theo em đi ra ngoài đó xem thám thính một chút, những người còn lại hãy ở lại bảo vệ nơi này - hắn nói.

......................

- Lũ rác rưởi này thật là vướng víu quá đi, hình như cái mùi mà mình tìm kiếm nó phát ra từ nơi này - kẻ vừa sát hại lũ đột biến nói thầm - ô, vẫn còn đứa sống sót kìa.

Cô ta quay ra đằng sau thì thấy một cô bé tóc dài đang đi từ bên trong bìa rừng ra. Thấy cô bé này con quái vật kia thấy hơi ngạc nhiên.

- Hình như ta đã giết ngươi rồi kia mà - con quái vật nói - với lại sao mùi của ngươi trở nên hôi hám như vậy, làm ta suýt không nhận ra đấy.

- Ta hận ngươi - cô bé này bỗng nhiên thì thần và những sợi tóc của cô ấy hóa thành những sợi thép sắc nhọn bắn về phía con quái vật.

Hắn và mấy cô gái đang dùng phép tàng hình đứng ở một nơi xa quan sát tình hình.

- Cái gì thế kia!?! - hắn bất ngờ khi đọc thông tin của hai người này.

Awakened Being thể kết hợp: Riful và Dauf Lv 80

Awakened Being: Priscilla Lv 80

Riful và Dauf, chẵng lẽ họ đã bị Priscilla giết và hợp thể giống trong truyện? Hắn thấy ngạc nhiên khi thể kết hợp của hai người này lại có Lv ngang ngửa với Priscilla. Có điều khi nhìn kỹ một chút thì hắn đã khá rõ kết quả của ván đấu này, Riful và Dauf mặc dù hợp thể khiến cho đẳng cấp tăng vọt nhưng tên của họ vẫn chỉ là màu tím mà thôi. Trong khi tên của Priscilla lại là một màu cam chói lọi, chứng tỏ cô ta ở một đẳng cấp khác cao hơn Riful và Dauf.

Trận chiến này đang ra thế trận phải nghiêng về phía Priscilla mới đúng nhưng không hiểu sao cô ta lại không thể hiện được ra sức mạnh tương xứng với đẳng cấp của mình mà bị Riful chèn ép rất ghê.

- Hộc... - bỗng nhiên khi bị Riful dùng thanh sắt Yoki của Dauf bắn trúng bụng thì Priscilla lại há miệng nôn ra những sợi dây thép giống như những sợi mà Riful đang dùng để tấn công.

Thì ra là Riful vẫn bị Priscilla nuốt một phần cơ thể như trong truyện sao? Có điều giờ không còn thứ này làm tổ trong cơ thể của Priscilla nữa thì khiến cho cô ta có thể dùng đến toàn bộ sức mạnh của mình.

Priscilla lấy lại thế chủ động của mình và tấn công Riful khiến trận chiến lại đảo chiều. Priscilla có khả năng phục hồi gần như vô tận nhưng dường như cô ta lại quá ý lại vào khả năng này nên bị Riful chặt đứt chân tay liên tục.

Riful nhờ vào việc hấp thu đống sợi thép mà Priscilla vừa nôn ra khiến cho sức hồi phục của hai người họ cũng được tăng lên tương xứng. Không chỉ vậy, việc hợp thể với Dauf cũng đem lại cho Riful một năng lực đặc biệt khác nữa, đó chính là cô ta có thể hấp thụ cơ thể của kẻ thù để tăng sức mạnh cho mình.

Từ nãy đến giờ những cánh tay và chân của Priscilla bị chặt ra đều bị Riful hấp thu vào cơ thể để tăng sức mạnh của mình. Có điều cô ta đã đánh giá quá thấp Priscilla, không phải ngẫu nhiên mà Priscilla được gọi là kẻ có sức mạnh vượt qua Abyss.

Priscilla không chỉ có khả năng hồi phục cực mạnh mà cô ta mỗi lần tái tạo cơ thể thì bộ phận mới của cô ta lại trở nên mạnh mẽ hơn trước đó. Từ nãy đến giờ Riful đang mạnh lên nhưng Priscilla cũng tăng dần sức mạnh của mình, cộng thêm chênh lệch về sức mạnh ban đầu khiến cho Riful không thể vượt qua được Priscilla.

-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: Song tử nữ thần. Bom ngày sinh nhật tác giả (9/10)


Thể đột biến của Priscilla chính là một thể hoàn hảo, nó sẽ ngày một trở nên mạnh hơn qua các trận chiến.

Có vẻ như Priscilla đã quá buồn chán với việc kéo dài trận đấu này rồi. Cô ta bỗng nhiên biến trở về hình người.

- Claymore??

Riful nhìn thấy thanh Claymore xuất hiện thì ngạc nhiên, thứ này từ đâu ra? Chẳng lẽ khi thức tỉnh cô ta đã mang theo nó trong cơ thể sao. Claymore là thành quả nghiên cứu suốt nhiều năm của các đế quốc phương đông, nó chuyên dùng để giết các Asarakam nên nó cũng hoàn toàn có thể dùng để chém chết Abyss hay thậm chí là kẻ vượt qua Abyss.

Priscilla cầm lên thanh Claymore và chiến đấu theo phong cách của một chiến binh giống hồi cô ta còn ở tổ chức. Chỉ là sức mạnh và tốc độ của cô ta giờ đã quá mạnh nên Riful không thể bắt kịp.

Cách chiến đấu của Claymore là tìm mọi cách tấn công và tránh để mình bị thương trước kẻ đột biến cho nên giờ Riful không thể cướp lấy năng lượng từ cơ thể Priscilla nữa mà phải hấp thụ năng lượng từ cái đống mà Priscilla nôn ra từ lúc trước để hồi phục.

Nhưng dù sao chỗ cơ thể trước đây của Riful cũng có hạn và chỉ không lâu sau đó nó đã sử dụng hết.

- Kẻ dám chống lại ta sẽ được ban cho một cái chết khó quên - Priscilla xuất hiện trước mặt Riful và chém cô ta ra thành muôn mảnh.

Hắn đứng từ xa thì cảm thấy Yoki của Riful đã hoàn toàn biến mất rồi, chứng tỏ cô ta đã chết thật rồi.

Chứng kiến ngưỡng sức mạnh của Priscilla khiến hắn kinh ngạc, quả nhiên là boss cuối. Nếu là trước đây thì hắn không dám tự tin mình có thể chiến thắng được cô ta nhưng giờ thì lại khác rồi.

Khi hắn còn đang suy tính thì bỗng nhiên Clare chủ động giải phép tàng hình và cần kiếm lao tới chỗ của Priscilla. Chết tiệt, hắn đã quên mất mối thù giữa hai người họ.

Hắn lập tức chủ động giải phép tàng hình và chạy theo. Bây giờ Clare đã có được sức mạnh lớn hơn trước nhiều nhưng cũng mới chỉ gần bằng Irene mà thôi, muốn đấu với Priscilla là còn quá sớm.

- Clare mau lùi lại - hắn hét lên.

Trên khuôn mặt Clare hiện lên vẻ giãy dụa khiến cho hắn chợt nhận ra được tình cảm mà Clare dành cho Teresa là lớn đến như thế nào, cô ấy thậm chí còn có thể chống cự mệnh lệnh của hắn trong chốc lát, khi mà độ trung thành của cô là 100 và được hệ thống đánh giá là "tuyệt đối trung thành".

Nhìn thấy cảnh này hắn không đành lòng mà nhìn Clare đau đớn, đây là một gút mắc trong lòng cô, nếu nó không được giải tỏa thì Clare khó mà có thể vui vẻ được. Hắn đi tới gần Clare và nói:

- Đừng chỉ chiến đấu một mình chứ, chị vẫn còn những người bạn tốt, chị vẫn còn có em kia mà - hắn rút kiếm ra nói mấy cô gái đi cùng cũng đã hiện hình ra và đứng bên cạnh họ.

Priscilla thấy những kẻ này bao vây mình thì vẫn không thay đổi sắc mặt mà nhìn họ. Bỗng nhiên trong lòng hắn dâng lên một luồng cảnh báo, hắn lập tức giơ thanh Kotsurei chém về phía Anastasia.

- Keng!!!

Hắn chém bay thanh kiếm của Priscilla đang nhắm vào Anastasia xong thì cảm thấy tay hơi run. Cho dù chỉ số vật lý của hắn không thua kém gì các Abyss nhưng chung quy hắn vẫn là một pháp sư, nếu so về sức mạnh thì hắn không thể bằng Priscilla được.

Các cô gái cũng đã bắt đầu phản công, bọn họ vây quanh Priscilla mà tấn công khiên cô ta liên tiếp bị trúng đòn. Dường như khi ở dạng người khả năng hồi phục của cô ta bị yếu đi thì phải.

Sau khi liên tiếp bị dính những đòn tấn công Priscilla đã phải trở lại dang thức tỉnh rồi. Có điều bây giờ cũng là lúc mà cô ta mạnh nhất, hắn không thể quan tâm đến tất cả mọi người được.

- Phập!!! Xoạt!!!

Bỗng nhiên Helen bị chém trúng, nửa phần thân dưới của cô ấy bị chém đứt lìa ra.

- Helen!!!!

Tất cả mọi người đều hét lên, hắn lập tức đỡ lấy phần thân của Helen và nhảy lui ra và bắt đầu chữa trị cơ thể cho cô.

- Đồ khốn kiếp, mày đã làm gì Helen - bỗng nhiên Clare trở nên tức giận.

- Cô ấy đang thức tỉnh!!! - Miria hét lên.

- Sao lại thế được, chúng ta đều biết cách kiểm soát Ki cơ mà - Deneve kinh ngạc.

- Có vẻ... cô ấy đang từ bỏ sự khống chế và chủ động thức tỉnh - Galatea nói.

Một luồng Yoki to lớn phát ra từ cơ thể Clare, hắn đang chữa trị cho Helen nên không để ý tận tới khi Clare bắt đầu thức tỉnh. Hắn muốn dừng việc chữa trị lại để chạy tới áp chế Yoki của Clare lại nhưng hắn nhận ra điều gì đó kỳ lạ ở Yoki của cô.

Khác với các chiến binh khác, Clare chỉ có 1/4 cơ thể là Yoma do việc cấy ghép tế bài của Teresa. Khi thức tỉnh các chiến binh khác thường sẽ trở thành dạng nguyên thủy của Asarakam vì những tế bào được ghép trong người họ. Còn Clare, chẳng lẽ cô ấy sẽ thức tỉnh thành Teresa hay sao?

Dường như đang chứng minh cho suy nghĩ của hắn, một bóng người xinh đẹp với mái tóc dài gợn sóng xuất hiện ở nơi mà Clare đang đứng.

- Xem ra, em đã được ban cho một người đàn ông tốt và những người bạn tốt đấy, Clare - cô gái tóc dài nói với nụ cười mỉm trên môi và nhìn về phía Priscilla - bây giờ thì đã đến lúc ta trả thù rồi đây.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 153: Hồi sinh Teresa. Bom ngày sinh nhật tác giả (10/10)


Nhìn bóng hình xinh đẹp đang nhảy múa với con quái vật Priscilla kia khiến mọi người kinh ngạc về sức mạnh của Teresa.

- Đó là dạng thức tỉnh của Clare ư, sao kỳ lạ quá vậy, dạng thức tỉnh là một chiến binh khác ư - Helen giờ đã được hắn chữa lành vết thương và lại giở bộ mặt há hốc mồm ngạc nhiên của mình ra biểu diễn.

Hắn nhìn Teresa một lúc mà suy nghĩ, đó chính là người quan trọng nhất đối với Clare sao, người mà khiến Clare chống đối lại mệnh lệnh của hắn chỉ vì mong muốn trả thù cho cô ta đang được thôi thúc?

Hănd nhìn một chút thì hiểu ra rằng đây không phải là linh hồn của Teresa mà chỉ là một luồng ý thức còn đọng lại trong cơ thể Clare mà thôi. Mặc dù hắn chưa chính thức trở thành tử thần nhưng nhờ vào thanh Kotsurei hắn lại có thể nhìn được một sợi dây liên kết ý thức của Teresa kéo dài tới một chiều không gian tối tăm nào đó.

Hắn suy nghĩ một chút và mở Shop thành tựu ra và tìm thấy thứ mình muốn. Hắn cần một thứ giúp hắn đi vào trong tiềm thức của Clare để tiếp cận Teresa

Ting, bạn đã mua thành công Mangekyou Sharingan, điểm thành tựu - 20 000.

.......................

- Chị biết đấy, Raki là một người rất tốt, cậu ấy là người thứ hai sau chị đem lại niềm vui sống tới cho em, em rất yêu câu ấy - một bóng người nhỏ bé đang ngồi bên cạnh Teresa.

- Cậu bé đó đúng là rất tốt - Teresa mỉm cười vuốt tóc Clare.

- Hì hì, nghe hai cô gái xinh đẹp bàn tán về mình làm em hơi ngượng đấy - một giọng nói vang lên khiến cho Teresa giật mình cảnh giác.

Ai lại có thể xuất hiện trong tiềm thức của Clare ngoài cô ấy kia chứ?

Trong khi Teresa đang cảnh giác thì Clare lại đứng phắt dậy và chạy tới nhào vào lòng người này.

- Raki!!!

- Clare, khi còn nhỏ chị trông đáng yêu thật đấy - Hắn ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Clare, khi bước vào vùng ý thức của Teresa thì Clare đã trở thành cô bé ngày nào vẫn lẽo đẽo theo sau Teresa.

- Ý em là giờ chị không đáng yêu sao - Clare phồng má trừng mắt nhìn hắn.

- À không, ý em là bây giờ chị đã xinh đẹp và có nét yêu kiều của một phụ nữ trưởng thành - hắn toát mồ hôi nói, hình như không chỉ hình dáng mà tính cách của Clare cũng bị kéo trở về như trẻ con rồi thì phải.

- Sao cậu lại vào được đây - Teresa lại gần nói.

- Đó là nhờ đôi mắt này - hắn chỉ vào đôi mắt của mình.

Hắn bây giờ đã mở ra Sharingan, con ngươi của hắn bây giờ đã biến thành màu đen, ở bên trong là hình dạng của một ngôi sao 6 cánh màu đỏ giống hệt Sasuke vậy. Hắn tưởng rằng Sharingan là đôi mắt chiếu soi nội tâm nên mỗi đôi mắt phải có hình dạng và năng lực khác biệt chứ nhỉ.

Suy nghĩ một lúc thì hắn đã hiểu ra phần nào, có lẽ Sharingan chỉ có hình dạng riêng khi tự mình thức tỉnh mà thôi, giống như Kakashi mặc dù có được Sharingan nhưng hình dạng Mangekyou lại giống hệt với Obito vì con mắt đó vốn không thuộc về Kakashi.

Trường hợp của hắn cũng có phần tương tự, đôi mắt này là hắn mua của hệ thống chứ không phải tự mình thức tỉnh nên chắc là hệ thống đã random cho hắn một trong số những đôi mắt có sẵn. Đạt được Sharingan của Sasuke hắn cũng rất vui vì nó là một trong những đôi mắt có sức mạnh công kích lớn nhất trong các Mangekyou Sharingan từng xuất hiện.

Trở lại chuyện chính, hắn sau khi mua Mangekyou Sharingan từ hệ thống thì đã dùng nó để xâm nhập vào tâm linh của Clare. Clare vốn là Pet của hắn nên hắn có thể dễ dàng đi vào mà không gặp sự cản trở nào.

- Sao cậu lại tới đây - Teresa tiếp tục hỏi.

- Em tới là để gặp mặt người mà Clare luôn nhung nhớ và cũng là để hỏi chị một điều - hắn trả lời - chị có muốn sống lại không.

Câu nói của hăn khiến cho cả Teresa và Clare cực kỳ kinh ngạc, nhất là Clare, cô vui mừng hỏi hắn:

- Thật sao, em có thể hồi sinh được Teresa sao!!!

- Trước đây thì không thể vì em không có thân thể của Teresa làm vật dẫn để triệu tập linh hồn cô ấy về nhưng bây giờ nhìn thấy tầng ý thức còn sót lại của Teresa nên em đã nghĩ ra cách rồi.

Hắn nói phương pháp của mình cho hai cô gái biết.

- Chính vì vậy nên trước hết chị hãy tập trung đánh bại Priscilla trước đã rồi chúng ta sẽ vẫn còn chút ít thời gian để thực hiện, bây giờ em sẽ chuẩn bị.

Hắn nói xong thì bắt đầu dùng tay khắc họa ma trận, còn Teresa thì đang tập trung tiêu diệt Priscilla. Sau một thời gian không dài lắm thì hắn đã hoàn thành ma trận của mình và chỉ cần chờ thêm một lát thì Teresa cũng đã hoàn thành trận chiến của mình, có vẻ như dạng thức tỉnh kết hợp của Clare và Teresa là song tử nữ thần đã có sức mạnh hoàn toàn áp đảo kẻ được gọi là đã vượt qua cả Abyss, Priscilla.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 154: Xuống địa ngục


- Được rồi, chị hãy mau bước vào vòng tròn ma trận này đi - hắn thúc giục Teresa, sau khi trận chiến kết thúc thì còn rất ít thời gian.

Teresa đứng vào chiếc vòng và hắn bắt đầu niệm chú. Ma trận quanh người Teresa sáng lên, một phần linh hồn của hắn tách ra mang theo thanh Kotsurei lần theo sợi dây liên kết giữa ý thức và linh hồn của Teresa và đi tới một vùng không gian tăm tối.

Hắn tiếp tục bám theo sợi dây liên kết đang le lói phát sáng và đi tới phía trước. Không biết sau bao lâu thì hắn đã đi tới một căn phòng tối tăm, hắn nhìn thấy sợi dây nối tiếp tới một cánh cổng.

Hắn đẩy cánh cổng này ra thì một sức nóng kinh khủng bao phủ lấy hắn. Khung cảnh trước mắt hiện ra khiến cho hắn cảm thấy bất ngờ.

- Đây chính là địa ngục sao - hắn nhìn khu đất phía dưới ngạc nhiên.

Ở bên dưới là một con đường bằng đất đỏ rất cao lơ lửng trên không trung, ở dưới nó là từng dòng dung nham nóng chảy đang thiêu đốt những linh hồn đang kêu la thống khổ.

Hắn nhìn thấy sợi dây liên kết đang kéo về hướng một tòa nhà phía trước, hắn mở ra đôi cánh và bay tới tòa nhà này. Hắn vừa hạ cánh thì có những kẻ có hình dáng rất giống Yoma chạy ra cản đường hắn.

- Ngươi là ai, linh hồn người sống không được phép tới nơi này - bọn chúng nói bằng một thứ ngôn ngữ của địa ngục nào đó nhưng hắn vẫn hiểu được nhờ vào kiến thức ngôn ngữ tổng hợp.

- Ta cần mang một người đi, các ngươi tốt hơn hết là không nên cản đường ta - hắn thấy lũ này chỉ có Lv cao hơn bọn Yoma một chút mà thôi nên cũng không sợ hãi.

Mấy tên canh cổng thấy hắn ăn nói xấc láo như vậy thì tức giận lao tới tấn công nhưng lập tức bị hắn chém chết, có điều lũ này Lv quá thấp hắn chẳng được tí kinh nghiệm nào cả.

- Không thể nào, tại sao vũ khí của người sống lại có thể giết chết bọn ta - lũ canh cổng bị hắn chém trúng thì liền tan thành tro bụi.

- Bởi vì kiếm của ta gọi là Zanpakuto (Trảm Hồn Đao) - hắn tiếp tục đi vào trong căn nhà.

Vừa bước vào căn nhà thì một đại sảnh cực lớn không tương xứng với vẻ ngoài nhỏ bé của căn nhà hiện ra trước mắt hắn. Đại sảnh này có trần nhà rất cao và có những đoạn cầu thang uốn lượn ở các tầng, cứ cách mỗi 5 mét thì lại có 1 cánh cửa bằng gỗ gắn lên tường, ở đây có tới hàng nghìn hàng chục nghìn cái mà hắn không thể đếm hết được.

Hắn kiểm tra một chút thì thấy sợi dây liên kết đang nối liền với một cánh cửa ở rất cao cách mặt đất tới gần 100m. Lũ lính trong căn nhà này thấy hắn xuất hiện thì ngạc nhiên rồi lập tức vao bây hắn lại.

- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!

Toàn bộ gần trăm tên lính canh bị hắn dùng Zanpakuto tịnh hóa sạch sẽ không để lại dấu vết gì. Hắn mở ra đôi cánh và bay lên cánh cổng kia.

Hắn đẩy cánh cửa gỗ ra thì thấy bên trong là một gian phòng nhỏ, bên trong đang có một bóng người đang bị những sợi xích linh hồn đâm xuyên qua.

- Keng!!!

Hắn lập tức chặt đứt những sợi xích này, dù sao đây chỉ là thế giới cấp thấp, không thể nào cản được lưỡi kiếm của Zanpakuto.

- Cậu là ai... - Teresa mở mắt ra thì thấy một người đang ôm lấy mình thì hỏi.

Hắn vừa định trả lời thì một tiếng gầm lớn vang lên, linh hồn hắn như bị ép chặt lại.

- Kẻ nào dám xông vào địa ngục!!!!

Cánh cửa gỗ lập tức bị phá hủy, hiện ra trước mặt hắn là một sinh vật to lớn hình dạng giống như lũ Asarakam đang trừng mắt nhìn hắn.

Chúa tể địa ngục: Bostavisl Lv 95

Nhìn thấy cái tên óng ánh màu bạc kia thì hắn biết là nguy rồi, hắn không thể nào đánh bại tên này vì bây giờ hắn chỉ là một phần linh hồn không hoàn chỉnh mà thôi.

...................

Bên trong tiềm thức của Clare, hắn đang nhắm mắt từ nãy giờ để điều khiển linh hồn mình. Clare và Teresa cũng giữ im lặng không quấy rầy hắn.

Bỗng nhiên hai cô gái thấy hắn run lên.

- Hộc... - hắn phun ra một ngụm máu đen và hét to - [Cấm thuật: Triệu hồi linh hồn].

Một lỗ đen được mở ra trước mặt hắn và hai bóng người lao ra khỏi lỗ đen đó. Sau đó một bóng người bay tới và chui vào thân thể của hắn.

- Raki!!! - Clare đang định chạy tới chỗ hắn thì bỗng Teresa ý thức phát ra ánh sáng chói lọi và bay thẳng vào người đang nằm dưới đất.

- Không có thời gian đâu - hắn thấy Clare như muốn hỏi gì đó thì lên tiếng.

Hắn lấy ra viên Mana Orb à bổ sung lại lượng Mana minh vừa tiêu hao rồi lấy ra một quả cầu thủy tinh hô lớn.

- [Phong ấn]

Linh hồn đang nằm dưới đất lập tức bị hắn phong ấn vào bên trong quả cầu thủy tinh.

Cùng lúc đó ở trong địa ngục, một con quái vật to lớn đang đập phá đồ đạc.

- KHỐN KIẾP!!!! Thằng nhãi ranh đừng để ta tìm thấy ngươi, nếu không ta sẽ xé xác ngươi ra và ném vào dòng sông địa ngục!!!

Sau khi phong ấn Teresa vào thì trong quả cầu hiện lên một thân hình nhỏ bé đang ngủ say.

- Teresa đã không còn thân thể nữa nhưng sau này có thể tái tạo lại, quan trong là giờ chúng ta đã đoạt lại được linh hồn của cô ấy rồi - hắn đưa quả cầu thủy tinh cho Clare, quả cầu này là hắn bỏ 100 điểm thành tựu để mua, chuyên dùng để chứa đứng các linh hồn.

Clare cầm lấy quả cầu mà ôm vào lòng thật chặt, nước mắt của cô cứ lã chã chảy ra.

- Được rồi, đừng khóc nữa, Teresa có thể sống lại thì chị phải vui chứ - hắn ôm Clare vào lòng.

- Cảm ơn em Raki... cảm ơn em - Clare nhào vào lòng hắn khóc lớn.

-----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 155: Trở về


- Cô ta chết rồi... con quái vật có sức mạnh vượt qua cả Abyss đã bị Teresa giết chết rồi... - các cô gái đứng xung quanh nhìn về phía bóng người đang đứng ở đằng kia.

Clare hiện giờ đang ở trong dạng thức tỉnh của Teresa, khuôn mặt xinh đẹp luôn mỉm cười của cô cộng thêm đôi cánh trắng sau lưng khiến cô ấy trông như một nữ thiên sứ thánh khiết và xinh đẹp.

Sau khi giết chết Priscilla thì Teresa bỗng nhiên đứng im lặng ở đó một lúc mà không cử động khiến mấy cô gái cũng không dám làm phiền. Chỉ một lát sau hình ảnh của Teresa tan đi và trở lại thành hình dạng Clare mà không có gì khác lạ.

À không, có một chút khác biệt nhỏ, giờ trên tay trái của Clare đang cầm một quả cầu thủy tinh nhỏ, bên trong có một bóng người đang say ngủ, đó chính là linh hồn của Teresa.

- A... Clare - Helen thử lên tiếng gọi.

- Tôi đây Helen - Clare ngẩng đầu lên trả lời.

Thấy Clare đang cầm trên tay một quả cầu thủy tinh mà khi nãy cô không hề có khiến cho mọi người. Khi Clare giơ quả cầu lên trước mặt mọi người và kể lại những chuyện đã xảy ra trong tiềm thức của mình thì mọi người đều phải há hốc mồm kinh ngạc khi biết hắn đã đi xuống địa ngục để tìm về linh hồn của Teresa.

Bọn họ cùng nhau trở về nơi đóng quân của các nữ chiến binh và thông báo lại tình hình cho họ.

- Vậy là chúng ta đã tiêu diệt sạch những tàn dư của tổ chức trên khắp đại lục này rồi, mọi người tính sao - hắn ngồi ở giữa những cô gái nói.

Bây giờ những con quái vật đã bị quét sạch cũng đồng nghĩa lũ quái vật duy nhất còn sót lại trong mắt người thường chính là các chiến binh Claymore. Đó chính là tính người, họ luôn bài xích những thứ gì mạnh mẽ và kỳ quái hơn mình.

- Nhiệm vụ duy nhất cỉa chúng tôi là tiêu diệt Yoma và những kẻ đột biến, giờ chúng đã biến mất trên đại lục này nên chúng tôi thất nghiệp rồi - Anastasia đùa giỡn.

- Chúng tôi nhất định sẽ không được chấp nhận trong xã hội này, có lẽ việc làm đúng đắn nhất là ẩn cư và chờ chết thôi - Dietrich thở dài.

- Vậy thì mọi người có muốn cùng tôi tới một nơi cách xa nơi này, nơi mà mọi người sẽ vĩnh viễn không bị xua đuổi và có được sự sống vĩnh hằng không - hắn đưa ra đề nghị khiến mọi người trợn mắt nhìn hắn.

- Được thôi, dù sao tôi cũng chẳng có nơi nào để đi cả - Galatea nói.

Sau sự đồng ý của Galatea thì toàn bộ hơn 70 nữ chiến binh đều đồng ý đi theo hắn. Hắn biến toàn bộ mọi người thành người theo đuổi của hắn và đưa họ vào trong đảo thiên đường.

- Đã đến lúc kết thúc hành trình này rồi, thoát phụ bản...

Ting, bạn đã hoàn thành phụ bản "Claymore".

Ting, bạn nhận được 200 000 Exp

Ting, bạn nhận được 80 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 40 000 điểm thành tựu

................

Ting, chúc mừng bạn đã lên Lv 89

Ting, mời bạn mở thưởng phụ bản. Bạn hoàn thành phụ bản được đánh giá SS bạn được mở 3 tấm miễn phí.

Trước mặt hắn hiện ra 5 tấm thẻ bài cực lớn có in hình Clare ở trên. Hắn được mở tới 3 tấm miễn phí vì đạt được đánh giá SS, có lẽ phụ bản này bị hắn hoàn thành sớm hơn so với cốt truyện tới 7 năm nên được đánh giá rất cao.

Ting, bạn nhận được 8 đá không gian

Ting, bạn nhận được 4 World Stone

Ting, bạn nhận được 15 đá không gian

Ting, bạn nhận được 7 World Stone

Ting, bạn nhận được thẻ giảm giá 20%

Sau khi mở đủ 3 tấm bài miễn phí thì hắn đã hiểu hơn một chút về việc mở thưởng này. Tấm đầu tiên sẽ là trả lại lượng đá không gian và World stone mà hắn đã bỏ ra để vào phụ bản, tấm thứ hai vẫn sẽ là hai thứ trên nhưng với số lượng nhiều hơn. Bắt đầu từ tấm thứ ba trở đi sẽ là các phần thưởng đặc biệt.

Hắn thử mở tấm bài thứ tư ra thì một âm thanh vang lên.

Ting, mở tấm bài này cần 10 000 điểm thành tựu, bạn có muốn mở không?

Hắn liền chọn không mở, hắn cứ nghĩ tấm bài đầu tiên sau mấy tấm miễn phí sẽ là 1000 như lần trước cơ, xem ra là mỗi tấm sẽ có 1 giá trị cố định.

Có lẽ tấm sau sẽ có giá gấp 10 lần tấm trước chăng, nếu hắn suy luận đúng thì tấm đầu tiên sẽ có giá là 10 điểm thành tựu, tấm thứ 2 là 100 điểm, tấm 3 là 1000, tấm 4 là 10 000 và tấm cuối cùng sẽ có giá tận 100 000 điểm thành tựu sao.

Hắn mở thông tin ra xem một chút thì thấy có rất nhiều điểm tự do, tận 195 điểm. Hắn sau khi trở về đã mở phần phụ bản ra xem thì thời gian cowndown vẫn là 2 tháng nếu vậy thì hắn chỉ có thể rút ngắn thời gian đi phụ bản xuống nếu không hắn sẽ không có nhiều thời gian với những người thân ở thế giới thực.

Mà nếu muốn rút ngắn thời gian thì phải có nhiều Mp, hắn liền quyết định tăng tiếp vào INT, giờ các chỉ số khác của hắn cũng khá ổn rồi nên hắn sẽ tiếp tục tăng điểm như cũ.

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 3952/3952 (Hp regeneration: 39.52/s)

Mp: 7730/7730 (Mp regeneration: 218.2/s)

Lv 89: 24300/54000 Exp

STR: 93 +163 +59

AGI: 92 +143 +64

VIT: 92 +133 +69

WIS: 130 +188

INT: 500 +263

LUK: 92 +93

Điểm tự do: 0

Với điểm INT cao chót vót thế này hắn dám đảm bảo không có một kẻ nào Lv tầm 100 đổ xuống có thể chịu được 1 skill của hắn, cho dù đó có là boss cuối đi chăng nữa. Khá thỏa mãn với chỉ số của mình hắn tắt bảng thông tin nhân vật đi và bắt đầu sắp xếp cho các cô gái.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 156: Tree of Life


Nếu xét về số lượng thì 70 nữ chiến binh và gần 50 đứa chiến binh tập sự thì những cô gái ở thế giới Claymore hoàn toàn áp đảo thế giới Kenichi nhưng xét về tình cảm thì lại khó bằng được các cô gái ở thế giới Kenichi.

Các cô gái ở thế giới Kenichi hầu hết là Pet của hắn còn thế giới Claymore thì ngược lại, hầu hết chỉ là người theo đuổi của hắn mà thôi. Mặc dù không có gì bài xích nhau nhưng các cô gái của hai thế giới lại có lối sống khác nhau vì các Claymore thích sống trên núi giống Irene và Elena còn các cô gái kia lại thích sống gần biển.

Hắn suy nghĩ một chút rồi tạo một vùng rộng lớn ở giữa hòn đảo làm quảng trường chính để mấy cô gái giao lưu với nhau tránh sự xa cách.

Xong xuôi mọi thứ thì hắn ngồi xem Shop của hệ thống để nghĩ cách hồi sinh cho Teresa. Hắn lướt một chút nhưng vẫn chưa thấy thứ gì hữu hiệu cả, những thứ như Dragon Balls thì quá đắt hăn không thể mua được, mấy thứ rẻ thì lại bị hạn chế nhiều quá.

Ting, bạn đã đủ 50 000 điểm tích lũy bạn có muốn trồng Cây Sinh Mệnh (Tree of Life) không?

Cây sinh mệnh? Cái cây gì mà tốn tới 50 000 điểm thành tựu?

Tree of Life:

Cây sinh mệnh, mọc trên hồ tái sinh, có tác dụng tái tạo sinh mệnh. Pet và người theo đuổi sau khi chết sẽ được hồi sinh tại cây sinh mệnh.

Đúng thứ này rồi, giờ hắn đã hiểu tại sao nơi này lại gọi là khu vườn vui vẻ, để mở ra chức năng chính của nó là nơi phục sinh cho Pet và người theo đuổi thì cần một cái cây.

- Trồng cây sinh mệnh!!

Ting, bạn có muốn sử dụng "thẻ giảm giá 20%" không.

Có!!!

Ting, bạn trông Tree of Life thành công, điểm thành tựu - 40 000

Hắn cảm thấy ở giữa cái quảng trường mà hắn mới mở có một cái cây to lớn cực kỳ đang mọc lên. Phải miêu tả thế nào nhỉ... nó lớn như cây thần của bộ tộc Omaticaya hành tinh Pandora trong phim Avatar vậy. Bộ rễ hùng vĩ của nó cắm sâu vào mặt đất và để lộ ra một hang động bên dưới nó, ở đó là một mặt hồ rộng tỏa ra ánh sáng và trong suốt như pha lê nên hoàn toàn có thể nhìn xuyên qua mặt hồ.

Quảng trường này mới được hắn dựng lên mà chưa nói với các cô gái nhưng bỗng nhiên có một cây cổ thụ cao vài trăm mét mọc lên giữa hòn đảo làm cho các cô gái hiếu kỳ mà đi tới đây.

Hắn giải thích tác dụng của chiếc cây này cho họ biết khiến mấy cô gái rất thích thú.

- Cái cây này có thể hồi sinh Teresa được sao - Clare cầm quả cầu thủy tinh trong tay hứng phấn nói.

Hắn nhẹ gật đầu rồi nhận lấy quả cầu thủy tinh từ tay Clare và giơ lên hướng về phía cái cây. Hắn hơi suy nghĩ một chút thì một luồng ánh sáng màu xanh lục lóe lên khiến quả cầu bay lên và chui vào bên trong thân cây.

- Được rồi, sẽ mất 1 vài ngày để tái tạo cơ thể cho Teresa, bây giờ đến lượt mọi người đấy - hắn nói với các nữ chiến binh - cái cây này không chỉ có thể tái tạo mà còn có thể cải tạo thân thể của mọi người nữa. Nó có thể loại bỏ tế bào Yoma trong cơ thể mọi người và giúp mọi người trở lại thành người bình thường.

Mấy cô gái nghe thấy vậy thì vui mừng, không có ai là muốn sống cuộc đời nửa người nửa quái vật cả. Bây giờ có cơ hội trở lại làm người tất nhiên là bọn họ sẽ đồng ý.

Tất cả các Claymore và cả những chiếm binh thực tập đều trút bỏ quần áo và đi xuống dưới hồ theo sự hướng dẫn của hắn. Mặc dù hắn đã từng hưởng thụ ra rất nhiều mỹ nhân khác nhau nhưng cảnh nhiều cô gái xinh đẹp như vậy cùng nhau thoát y thì hắn mới thấy lần đầu, hắn nuốt nước bọt hơi thèm thuồng.

Lần này trở về hắn không thể thiếu một cuộc đoàn tụ đầy hoang lạc với mấy cô gái rồi có điều lần này hắn chỉ ở lại 1 tuần mà thôi. Sau 3 ngày thì Teresa đã sống lại và những cô gái khác cũng đã cải tạo thân thể xong xuôi.

Sau vài ngày ở trong này hắn cũng đã trở về thế giới thực rồi. Hắn đã ở trong thế giới Claymore hơn nửa năm nhưng ở thế giới thực chỉ mới trôi qua khoảng nửa tháng mà thôi. Hắn đi vào phụ bản lúc đầu tháng 10 và bây giờ là gần cuối tháng 10 rồi. Lúc phụ bản cowndown xong cũng là lúc hắn phải nhập học nên có lẽ lần vào phụ bản sau sẽ bị kéo dài một chút.

--------

Ps: Chương 156.5 và 156.6 sẽ được đăng ở đây

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 157: Trông trẻ


- Chán quá đi mất - hắn ngồi trước cái TV màn hình cong 85 inch mà than vãn.

Một tay hắn dùng điều khiển chuyển kênh liên tục một tay thì ôm Linh vào lòng và há miệng cắn miếng pizza mà cô bé đưa lên. Hắn đã trở về gần 2 tuần rồi, ở đây hắn không có bạn bè gì mà chỉ cùng Linh đi thăm quan khắp thành phố nhưng sau một thời gian thì cái cảm giác mới mẻ khi tới Mỹ cũng đã dần nhạt đi.

Bây giờ ngoài việc làm chuyện ấy với Linh và Trang thì hắn cũng chẳng có hứng thú gì nhiều. Nhưng có điều Trang phải làm việc, giờ cô đang làm đại diện cho liên đoàn võ thuật quốc tế nên rất là bận rộn, có những đêm cô còn không về nhà.

- Nếu anh chán thì sao không kiếm một công việc nào đó mà giết thời gian - Trang đứng trong bếp cười nói vọng ra, hôm nay cô không phải đi làm.

- Làm gì chứ, chẳng lẽ là đi bán hàng hay sao, chán lắm... - một tên nhóc 16 tuổi không bằng cấp như hắn thì ai mà thèm nhận chứ, chỉ có đi bán hàng thì may ra.

- Vậy hay là đi làm trông trẻ nhé - Trang cười.

- Trông trẻ... ài... - hắn vừa nghe đã thấy chán, như Miata hay mấy đứa bé ở trên đảo thiên đường rất nghe lời nên hắn rất thích trông mấy cô bé đó chứ còn lũ trẻ thời nay thì có bao giờ chịu nghe lời người lớn chứ.

- Bảo mẫu chỉ là bề ngoài thôi - Trang thấy hắn chán nản thì nói tiếp - hai cô bé này là con gái của một vị nghị sĩ ở thượng viện. Giờ cô ấy đang tham dự một chương trình khá nguy hiểm nên đang được em đưa người bảo vệ nhưng vẫn cần người bảo vệ 2 cô con gái của cô ấy nữa.

Đây là công việc bình thường của liên đoàn, bảo vệ người quan trọng, hộ tống hàng hóa, canh gác nơi bí mật... đều là những công việc cần đến người luyện võ.

- Haizz... thôi được rồi, ít ra còn đỡ hơn là nằm nhà - hắn ngồi dậy nói.

....................

Sáng ngày hôm sau hắn lái một chiếc Bentley màu đen tới một khu dân cư ở ngoại ô Los Angeles, ở Mỹ 16 tuổi đã được lái xe rồi, nhờ sự giúp đỡ của liên đoàn mà tất cả những thứ cần thiết đều đã được chuẩn bị đủ bao gôm cả bằng lái. Hắn dừng ở cửa một căn nhà ở khu này, các khu dân cư ở LA cực kỳ chằng chịt, nếu không nhờ bản đồ thì chắc hắn phải mất gần 1 tiếng mới tới nơi.

Hắn đi vào và ấn chuông cửa. Đứng đợi được 1 lúc thì một giọng nói của con gái vang lên.

- Anh tìm ai?

- Tôi là người được cô Lisa thuê tới để trông trẻ - hắn nói.

- Cạch!

Cánh cửa mở ra một cô bé tóc màu vàng kim dào tới thắt lưng cao khoảng 1m55 đứng ở trước cửa, có lẽ đây là cô con gái lớn. Hắn nhìn cô bé này một chút, cô bé chỉ có thể gọi là hơi cao hơn so với những cô bé 12 tuổi 1 chút thôi những hai quả cầu nặng trịch treo ở trước ngực thì trông chẳng giống một đứa bé chút nào, một ca dậy thì thành công à...

Đứng trước cô bé loli ngực bự này hắn cũng không có gì quá khích cả chỉ ngắm một chút rồi thôi, hứng thú của hắn dành cho gái 2D nhiều hơn thế này nhiều.

- Em là Scarlett à - hắn vừa hỏi thì một cô bé nhỏ nhắn tóc màu vàng kim dài ngang vai ôm một con gấu bông đi từ trong nhà ra đứng bên cạnh cô bé ngực bự. Đây chắc là cô con gái út 9 tuổi.

- Đúng vậy, em là Scarlett, đây là em gái em Lina - cô chị trả lời và nhìn hắn một chút - vậy ra anh là người mà mẹ em gọi tới trông trẻ đó sao, nghe mẹ em nói anh đã được nhận vào UCLA và đang chờ nhập học à?

- À ừ, anh tên là Hiệp, rất vui được gặp 2 em - hắn trò chuyện vui vẻ với hai cô bé.

Có lẽ hắn xem phim hơi nhiều nên bị ám ảnh là việc trông trẻ sẽ phải đối mặt với lũ tiểu quỷ làm hắn hơi căng thẳng.

- Anh có muốn uống gì không - Scarlett hỏi.

- Có Soda không vậy - hắn hỏi.

Scarlett chạy vào trong bếp lấy cho hắn và cô bé một lon coca. Hắn ngồi uống coca mà chẳng biết phải làm cái mẹ gì bây giờ, nếu không có kẻ nào tấn công hay có ý định bắt cóc hai cô bé này thì hắn phải làm công việc của một bảo mẫu thông thường.

Có điều hắn đã làm bảo mẫu bao giờ đâu, với mấy đứa bé trên đảo thiên đường hắn chỉ ngồi chơi với chúng thôi mà...

- Anh không cần phải làm gì đâu - bỗng Scarlett nói, trên mặt cô bé hiện lên vẻ buồn rầu - bọn em ở nhà một mình quen rồi, mẹ suốt ngày đi làm còn bọn em ngoài đến trường ra thì đều phải ở trong nhà không được đi đâu xa vì mẹ sợ bọn em bị bắt cóc.

Hắn nhìn một chút thì đã hiểu, cô bé này không có nhiều bạn và mẹ thì đi làm suốt nên cô bé chỉ biết quanh quẩn trong nhà. Trường hợp này hồi hắn còn học đại học gặp nhiều lắm, đặc biệt là hồi hắn đi thực tập ở bệnh viện tâm thần thì có rất nhiều đứa trẻ tới khám bị trầm cảm do thiếu sự quan tâm của cha mẹ. Đặc biệt là những đứa trẻ đang trong giai đoạn thay đổi tâm sinh lý tuổi dậy thì.

- Vậy em có muốn đi chơi không - hắn nói.

- Nhưng bọn em không thể đi xa khỏi khu nhà này được, như vậy không an toàn - Scarlett nói.

- Không sao hết, giờ anh là bảo mẫu của các em thì anh sẽ là người chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho các em - hắn vỗ ngực nói.

- Anh sẽ đưa bọn em đi chơi sao - Lina ngồi bên cạnh nghe thấy vậy thì vui vẻ, khác với cô chị đã khá trưởng thành thì Lina chỉ là một cô bé 9 tuổi mà thôi, ham vui là thiên tính của trẻ em mà.

Hắn gật đầu khiến cho Lina vui mừng nhảy cẫng lên, hắn bảo hai cô bé lên thay quần áo rồi sẽ đi. Một lát sau thì Lina đã mặc một chiếc váy dài tới đầu gối và ôm gấu bông chạy xuống. Còn Scarlett thì hơi lâu một chút, cô bé mặc một chiếc quần jean màu xanh và một chiếc áo lệch vai màu đen trông rất xinh đẹp. Trên tay cô bé còn cầm hai chiếc áo khoác nữa.

- Ngoài trời có hơi lạnh đấy em mặc áo vào đi - Scarlett mặc áo khoác vào cho Lina, quả là một người chị tốt.

- Được rồi, chúng ta đi thôi, em muốn đi đâu nào.

- Ờ, hay là đến Disneyland đi, em chưa tới đó bao giờ - Scarlett nói.

Hắn gật đầu và bế Lina lên rồi đi ra xe ô tô, Disneyland gần đây nhất là ở thành phố Anaheim cách Los Angeles 28 dặm (khoảng hơn 45 km) về hướng đông nam. Hắn nếu lái xe từ trung tâm Los Angeles tới đó chắc chỉ mất 30-45 phút thôi.

-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 158: Sinh vật kỳ lạ


Hắn dừng xe ở dưới thị trấn và đi bộ vào trong công viên Disneyland. Hôm nay là cuối tuần nên mặc dù đã qua mùa nghỉ hè (tháng 6 đến hết tháng 8) nhưng vẫn rất đông đúc do sắp tới mùa lễ hội Halloween.

Khắp nơi được trang trí theo phông nền Halloween nhưng lại không có vẻ gì là u ám mà lại chủ yếu là phong cách dễ thương dành cho trẻ em.

Hắn và hai cô bé đứng xếp hàng trong hàng người dài dằng dặc. Đứng được vài phút thì hắn đã mất kiên nhẫn và kéo hai cô bé sang một góc.

- Bây giờ anh sẽ biểu diễn phép thuật cho các em xem nhé - hắn nói với hai cô bé - nhưng các em phải hứa là không được nói với ai nhé.

Hắn giơ tay lên và dùng phép tàng hình và phép xuyên tường lên cả ba người. Hai cô bé cảm thấy có một không khí ấm áp bao phủ lấy mình rồi biến mất, hai cô bé giơ tay lên sờ mặt và tay mình một chút nhưng không thấy có gì lạ cả.

Scatlett vừa định lên tiếng hỏi hắn đang làm gì thì hắn nắm tay hai cô bé và đi tới phía tường của công viên. Thấy hắn đâm đầu vào tường thì Scarlett định kêu lên thì bỗng thấy hắn đi xuyên qua bức tường đó mà không hề hấn gì.

Tay hai cô bé bị hắn kéo nên phải chạy theo, hai cô bé bỗng cảm thấy mắt mình tối sầm lại rồi sau khi ánh sáng trở lại thì hai cô bé đã thấy mình đi vào bên trong công viên rồi.

- Oa, anh làm thế nào vậy, anh là phù thủy sao - Lina hưng phấn kêu lên may mà phép tàng hình của hắn có tác dụng che đậy cả âm thanh nữa nếu không thì họ đã bị phát hiện rồi.

- Ừ, nhưng đây là bí mật giữa 3 chúng ta nhé - hắn ngồi xuống xoa đầu Lina.

- Em nhất định sẽ không nói cho ai biết đâu - Lina gật đầu lia lịa.

- Em sẽ giữ bí mật cho anh, kể cả mẹ em cũng sẽ không nói đâu - Scarlett có vẻ hiểu chuyện hơn Lina nhiều nên cô bé nghiêm mặt nói.

- Thực ra mẹ em cũng biết sự tồn tại của thế lực siêu nhiên rồi nên em cho mẹ em biết ũng được - hắn cười.

Mẹ của Scarlett và Lina là Lisa nếu như đang hợp tác với Trang, một đại diện của liên đoàn, thì không thể nào không biết về các sự tồn tại của các thế lực siêu nhiên được. Việc hắn đến trông nom hai chị em Scarlett cũng phải có được sự đồng ý của Lisa.

Mà đối với một thượng nghị sĩ đang bị nhắm vào thì chắc chắn sẽ không để một kẻ không rõ danh tính đến gần con mình được. Hắn nghĩ Trang cũng đã nói qua về sức mạnh và lai lịch của hắn rồi.

Hắn cùng hai cô bé dạo chơi quanh Disneyland suốt cả buổi sáng, sau đó thấy Lina có vẻ mệt rồi nên hắn tìm một nhà hàng để ăn trưa và nghỉ ngơi. Nhà hàng ở đây bán đồ ăn khá là đắt so với bên ngoài nhưng hắn lại không thiếu tiền.

Nhà hàng này được thiết kế khá đẹp và nhắm đến các đứa trẻ nhiều hơn. Ở đây có rất nhiều các loại thức ăn từ nhiều vùng miền cho họ lựa chọn. Vì đi lại từ sáng khiến cho Scarlett và Lina có vẻ mệt nên hai cô bé này ăn khá nhiều.

Sau bữa trưa họ lại tiếp tục đi thăm thú Disneyland, do hắn cũng là lần đầu tiên tới nơi này nên cũng không rõ những tiết mục đặc sắc ở đây và cũng không lên lịch trình cụ thể nên đến khoảng 4 giờ chiều bọn hắn mới chỉ thăm quan được khoảng 1/4 công viên giải trí rộng lớn và nổi tiếng thế giới này.

Bình thường nếu muốn thăm quan hết toàn bộ Disneyland thì phải mất tới 3 ngày nhưng ngày mai Scarlett và Lina lại phải đi học rồi hơn nữa hắn cũng không nghĩ rằng Lisa sẽ đồng ý cho hắn để hai cô bé ở lại 3 ngày đâu.

Sau khi đi dạo và mua đồ lưu niệm thì đến khoảng 5h chiều hắn dẫn hai cô bé rời khỏi Disneyland, đúng ra thì hắn có nghe các nhân viên nói rằng lúc khoảng 9h sẽ có màn biểu diễn pháo hoa ở lâu đài công chúa say ngủ (Sleeping Beauty Castle) nhưng mẹ hai cô bé cũng sắp về rồi nên hắn phải đưa Scarlett và Lina về sớm.

- Hôm nay hai em có thấy vui không - hắn nhìn qua gương chiếu hậu của xe nói.

- Dạ, hôm nay em vui lắm ạ - Lina tay cầm một cây kem cười tít mắt nói.

- Cảm ơn anh đã dẫn bọn em đi tới đây, từ nhỏ bọn em ít có khi nào vui như vậy - Scarlett cười.

- Vậy thì để sau này có dịp anh sẽ lại đưa bọn em đi chơi nữa nhé.

- Vâng ạ x2 - hai cô bé đồng thanh.

...........................

Hắn lái xe được khoảng 20 phút và vừa ra khỏi thành phố Anaheim và đi lên đường cao tốc hướng về Los Angeles thì bỗng nhiên hắn cảm thấy ở phía bên ngoài đường cao tốc có sinh vật nào đó di chuyển với tốc độ rất nhanh.

Nó dường như là đang chạy một hướng song song với hắn với tốc độ còn nhanh hơn cả xe của hắn, mà hắn đang chạy trên đường cao tốc với vận tốc 70 mph (miles per hour, khoảng 120km/h). Theo hắn biết thì loài có tốc độ chạy nhanh nhất là báo Gepa cũng chỉ khoảng 110-120 km/h mà thôi, hơn nữa nó chỉ có thể giữ được tốc độ đó trong thời gian ngắn mà thôi nhưng sinh vật này lại có vẻ đã chạy khá lâu rồi.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,241
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 159: Werewolf


Hắn rất hiếu kỳ muốn xem sinh vật đó là gì nhưng bây giờ hắn lại đang phải bảo vệ Scarlett và Lina. Hắn nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy Lina đang ôm con gấu mà tựa vào lòng Scarlett mà ngủ thì đành thở dài, thôi để lúc khác vậy.

Hắn lắc đầu một chút rồi rời khỏi đường cao tốc đi vào thành phố nhưng hắn cảm thấy rằng sinh vật này vốn đang đi song song với hắn nhưng lại càng ngày càng tiếp cận xe của hắn.

Khi mà hắn nghĩ mình sẽ chạm mặt nó thì sinh vật đó lại dừng lại ở một nơi cách hắn khoảng 2 km. Hắn không muốn quan tâm nhưng lại cảm thấy lại có hai sinh vật có khí giống loài người xuất hiện ở đó dường như sinh vật đó lại đang vận sức lên như muốn tấn công ai đó.

Hắn cắn răng một chút rồi lái xe về hướng đó, đành chịu thôi, tò mò vốn là thiên tính của con người mà. Hắn lái xe tới gần một cái đường hầm khá tối, nơi này có vẻ rất ít người qua lại. Hắn dừng xe lại khiến cho Scarlett và Lina tỉnh dậy.

- Đây là đâu vậy anh - Scarlett lo lắng nhìn xung quanh, cô bé chưa tới đây bao giờ.

- Hai em hãy ở trong xe chờ anh, anh đi một lát rồi sẽ quay lại - hắn ra khỏi xe và nói - nhớ là không được mở cửa cho bất kỳ ai kể cả anh nghe rõ chưa.

Hắn dằn dò và dùng phép kết giới bảo vệ lên chiếc xe, nếu kẻ nào phá hoại kết giới hắn sẽ biết ngay, hắn chỉ lo rằng sẽ có kẻ giả dạng hắn và bảo hai cô bé mở cửa nên mới dặn như vậy.

Scarlett cái hiểu cái không nhưng cũng gật đầu và ôm lấy Lina. Hắn bắt đầu đi vào trong cái đường hầm này, bên trong chỉ có mấy cái đèn cũ nên khá tối, hai bên tường đầy những bức vẽ Graffiti, có vẻ đây là nơi tụ tập lý tưởng của các băng đảng du côn.

- Mùi máu... - hắn ngửi thấy mùi máu từ sâu bên trong đường hầm, chẳng lẽ có kẻ đang chiến đấu với sinh vật này.

Khi hắn và sinh vật này chỉ còn cách nhau một khoảng nhỏ nữa thôi thì từng tiếng gào rú vang lên rồi nó lao về phía hắn. Sinh vật này phát hiện ra hắn rồi.

Chỉ một lát thì sinh vật này xuất hiện trước mặt hắn và hắn đã biết nó là thứ gì.

Lycanthrope: Werewolf Lv 53

Werewolf, hay còn gọi Lycanthrope theo tiếng Hy Lạp có nghĩa là người sói. Là một sinh vật huyền thoại với khả năng biến thành sói xám mỗi khi trăng tròn.

Hắn nhìn tên người sói trước mặt thì mới nhận ra hôm nay lịch âm là 17, ở Mỹ sẽ bị chậm hơn một chút nên vẫn có thể tính là ngày trăng rằm, chính là ngày mà nó có thể hóa sói.

- Grừ....

Tên người sói nhìn hắn gầm gừ nhưng không xông tới, bản năng của loài thú giúp cho nó biết rằng hắn rất nguy hiểm.

- Cẩn thận đấy - khi tên người sói đang dè chừng hắn thì có hai bóng người chạy từ bên trong đường hầm ra.

Bọn họ dường như không nghĩ tới có người bình thường xuất hiện ở đây nên kêu lên bảo hắn lùi lại.

Tên người sói nhận ra mình bị bao vây nên cảnh giác nhìn cả 2 phía. Sau khi suy nghĩ một lúc thì tên này lao về phía hai người kia, dường như nó đã xác định rằng hai người kia ít nguy hiểm hơn hắn.

Hai người kia thấy tên người sói lao về phía họ thì thở phào nhẹ nhõm, họ chỉ sợ nó sẽ tấn công "người bình thường" kia thôi. Hắn nhìn kỹ thì thấy hai người này gồm 1 nam 1 nữ mặc 1 bộ trang phục màu đen có dắt khá nhiều loại dụng cụ kỳ lạ ở thắt lưng và đùi.

Bob Silver Lv 47

Hillary Duncan Lv 41

Hai người này cũng có vẻ khá mạnh và có nhiều kinh nghiệm đấu với những loại sinh vật huyền bí này nên rất nhanh thì tên người sói đã bị bắt lại. Họ dùng một tấm lưới bằng kim loại quấn lấy nó, có vẻ như tấm lưới này được đặc chế để bắt người sói chứ hắn không nghĩ lưới thường có thể bắt được một tên người sói Lv 53.

Khi bị tấm lưới quấn lấy tên này liền giãy dụa đau đớn, tấm lưới vừa tiếp xúc với da thịt tên này thì những mắt xích đỏ lên như than hồng đốt cháy làn da của hắn.

Chỉ một lát sau lông lá trên người tên người tên này rụng xuống và dần trở về hình người thì tấm lưới mới không đỏ lên nữa. Sau khi chế phục được tên này thì bọn họ mới đứng lên nhìn về phía hắn.

- Xử lý tên này sao đây - Hillary nói.

- Làm như mọi khi thôi - Bob nói, có vẻ họ đã quen với việc bị người thường nhìn thấy khi làm việc.

Hắn thấy cô gái này rút một vật gì đó giồng một chiếc đèn pin đi vè phía mình thì vẫn không di chuyển. Bỗng nhiên hắn quay mắt ra sau thì thấy hai chị em Scarlett và Lina dắt tay nhau tới gần.

- Sao hai em lại ra đây, anh đã dặn là phải ở trong xe rồi cơ mà - hắn đi tới chỗ hai cô bé.

- Tại vì chị Scarlett lo cho anh nên bọn em mới tới - Lina nói.

Hắn cười xoa đầu Lina, Scarlett nhìn về phía tên người sói mà giật mình. Sự xuất hiện của hai cô bé khiến Bob hơi lơ đãng một chút nên lập tức bị tên kia bật dậy đấm vào mặt mà bay ra.

Tên người sói cho dù không còn hóa sói nhưng vẫn có Lv cao hơn Bob nên việc đánh bay Bob là rất dễ dàng. Hillary thấy thế lập tức rút vũ khí ra lao về phía tên người sói, có điều Bob có Lv cao hơn còn bị đánh bại chứ nói gì đến cô ta, lúc trước hai người kết hợp mới có thể ép tên này vào đường cùng chứ bây giờ thì không có chuyện đó đâu.

Tên người sói đá vào bụng Hillary khiến cô bay ra đập vào tường rất mạnh rồi lao về phía cửa đường hầm.

- Tránh ra - tên này đang chạy thì thấy 1 thằng nhóc và 2 đưa bé gái đứng cản đường thì vung tay về phía Scarlett.

Khi cánh tay của tên người sói gần chạm vào mặt Scarlett thì có một bàn tay bắt được cánh tay của tên này. Scarlett giờ mới nhìn thấy cánh tay dừng lại ở gần mặt mình do tốc độ ra đòn của tên người sói quá nhanh.

- Mày định làm gì Scarlett hả - hắn lập tức quật tên người sói xuống đất khiến cơ thể tên này đập xuống làm mặt đất vỡ tan ra.

- Hự... - tên này lập tức kêu lên vì đau đớn.

Tên người sói vừa bất ngờ vừa sợ, khi nãy lúc hóa sói thì đã mất đi lý trí nhưng bản năng của loài sói vẫn cảm nhận được rằng kẻ trước mặt rất nguy hiểm nhưng giờ phần người trở lại và áp chế bản năng đó khiến tên này ngu ngốc mà lao về phía hắn.

Hai người kia sau khi ngồi dậy thấy tên người sói bị cái tên "người bình thường" khi nãy đánh ngã thì cực kỳ ngạc nhiên.

- Grừ.... - tên này lại bắt đầu hóa sói và lao về phía hắn, sự tức giận đã che mất bản năng của nó rồi.

- Đúng là ngu như chó - hắn nhìn tên này vẫn lao tới như thằng ngu thì cười khẩy - Chai kick!!!!

Hắn sút thẳng vào mặt tên người sói làm hắn văng lên đập vào nóc hầm rồi rơi xuống đập mạnh vào mặt đất. Hai người kia nhìn tên người sói ban nãy đã khiến họ chật vật giờ nằm im dưới đất sau khi ăn 1 sút của một thằng nhóc 16-17 tuổi khiến bọn họ há hốc mồm kinh ngạc.

- Chúng ta về thôi - hắn nói rồi cầm tay hai cô bé dắt đi trước ánh mắt kinh ngạc của hai người kia.

---------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom