Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Hai gia đình gặp mặt


Sáng thứ 2 hắn lại phải đi học, khi hắn đi vào trong lớp thì thấy Linh đã ngồi trong lớp. Linh cũng nhìn thấy hắn nhưng khi hắn tiến lại gần định bắt chuyện thì Linh lại quay ngoắt đi chỗ khác làm hắn rất lúng túng.

Sau đó hắn đành phải giả vờ lách qua để đi về chỗ ngồi của mình. Hắn vừa bực bội vừa cảm thấy khó hiểu, hôm qua vẫn còn nói chuyện nhắn tin với nhau thân thiết lắm cơ mà sao hôm nay thái độ lại quay ngoắt 180 độ rồi. Quả đúng như thần cưa gái Keima đã phán, con gái ngoài đời quá khó đoán.

Cả mấy tiết học ngày hôm đó hắn không thể tập trung được mà cứ nghĩ vẩn vơ.

Khi tiếng chuông hết tiết 5 reo lên, trong lúc hắn cất sách vở thì có một miếng giấy nhỏ bay về phía hắn. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy Linh đang nhìn hắn.

Bàn của hắn và của Linh cách nhau khá xa nhưng việc ném một miếng giấy nhỏ cho hắn đối với 1 người luyện võ như Linh vẫn hết sức đơn giản.

Hắn cầm miếng giấy lên mở ra xem thì thấy chỉ có 2 chữ viết rất ngay ngắn.

- "Chỗ cũ"

Hắn liền hiểu là Linh hẹn hắn ra chỗ cũ ở hành lang tầng 4, hắn cũng muốn hỏi xem hắn đã làm gì mà khiến Linh bực không nên liền nhạn chóng dọn dẹp đồ đạc cất hết vào cặp rồi chạy lên tầng 4.

Trong 1 góc hành lang tầng 4 hắn thấy Linh đã chờ sẵn ở đó hắn liền nhanh chóng đi lại gần sau đó hắn vội vã hỏi:

- Sao hôm nay cậu có vẻ bực bội, ai khiến cậu không vui à?

Trừng mắt nhìn hắn một cái, Linh nói:

- Cậu còn hỏi tớ câu này hả, ngoài cậu ra thì còn ai vào đây nữa chứ.

- Ơ, tại sao lại là tại tớ?

- Thì hôm cậu chẳng bảo tớ và mẹ đến nhà cậu nói chuyện với bố mẹ cậu à, như vậy... đó chẳng phải là 2 gia đình gặp mặt nói chuyện sao...

Nói đến đây thì hai má Linh đỏ bừng giọng trở nên lí nhí, nếu không phải chỉ số của hắn cao thì chắc cũng không nghe được cô nói.

Hắn cũng ngượng ngùng đáp:

- Tại... bố tớ bảo phải để bố mẹ cậu nói chuyện với ông ấy thì bố tớ mới cho tớ đi Hawaii cùng với cậu...

- Ừ...

- Thế... trong tuần này hôm nào thì mẹ cậu rảnh có thể đến nhà tớ được?

- Cái này phải để tớ về hỏi mẹ đã rồi sẽ báo lại cho cậu sau, giờ tớ phải về đây.

- Ừ cậu về nhé.

Linh nhanh chóng rời đi như muốn thoát khỏi bầu không khí ngượng ngùng này càng nhanh càng tốt.

--------

Sáng hôm sau, hắn vừa bước vào lớp thì thấy Linh đã ngồi đó, khi hắn đi lại gần thì Linh ngẩng đầu lên nói:

- Mẹ tớ bảo chiều thứ 6 tuần này mẹ tớ rảnh, khoảng 4h chiều mẹ và tớ sẽ đến, cậu nhắn địa chỉ nhà cho tớ đi.

Nói xong Linh liền cúi đầu xuống tiếp tục đọc sách không thèm để ý đến hắn nữa. Hắn đành phải đi về chỗ của mình.

Vừa về đến chỗ của mình thì thằng Thắng bạn hắn quay sang hỏi:

- Ê, con Linh vừa nói chuyện gì với mày đấy. Có phải 2 đứa mày có gì với nhau không, mày ghê thật đấy mới mấy tuần mà đã cưa được hoa khôi của trường rồi. Chắc mày học cưa gái trong mấy cái galgame của mày hả, hôm nào cho tao mượn tao luyện với được không, he he.

- Biến mẹ đi, việc của mày à!!

Hắn quát, thằng Thắng càng cười đắc chí hơn.

- Chúng mày không có gì mới lạ, tao phải đi kể với thằng Linh với thằng Tuấn Anh mới được.

Sau đó thằng Thắng liền chạy đến bàn của 2 thằng kia chém gió, hắn cũng mặc kệ cái thằng đàn bà này, suốt ngày chỉ thích hóng hớt.

Nhưng hắn đã đánh giá thấp độ lẻo mép của thằng này, chỉ đến trưa tin đồn hắn và Linh hẹn hò đã lan khắp trường.

Lúc tan học, khi hắn lấy xe thì hầu như ai cũng quay lại nhìn hắn. Nhất là có mấy thằng con trai nhìn hắn với anh mắt tức tối như muốn ăn thịt hắn vậy. Hắn cũng chả hơi đâu quan tâm đến bọn này liên lên xe đạp về nhà.

Nhưng khi hắn vừa đi ra khỏi cổng trường được mấy phút thì bỗng nhiên hắn nghe thấy tiếng rồ ga xe máy từ đằng sau, đích thị là kiểu đi xe của mấy thằng trẻ trâu.

- Kéttt!!!

Một tiếng phanh dài vang lên hắn trông thấy khoảng 9 -10 thằng ngồi trên 4 chiếc xe máy vây quanh hắn.

Trong đó có 3 thằng là mặc đồng phục trường hắn còn mấy thằng còn lại thì đầu tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ, mặc mấy cái quần bò rách, chắc là mấy thằng đầu đường xó chợ ở đâu đến.

- Mày là thằng Hiệp phải không?

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chán sống


- Mày là thằng Hiệp phải không?

Một thằng mặc áo đồng phục lớn tiếng hỏi.

- Chúng mày là ai, tránh đường ra để tao còn về nhà ăn cơm.

Nghe hắn trả lời, mấy thằng này liền tức giận quát to:

- Mày còn muốn về nhà ăn cơm nữa cơ à, mày có tin bố đấm cho gãy hết răng cho khỏi nhai cháo không.

- Mày bị ngu à, cháo thì cần đéo gì nhai - hắn khinh khỉnh trả lời.

- Thằng chó, mày vừa nói cái gì cơ, mày nói lại tao xem nào.

Thằng này chửi ầm lên sau đó rút từ trong túi quần ra một cái gậy vẩy, mấy thằng khác thấy thế cũng rút tông tuýp các kiểu ra.

Thấy mấy thằng này rút đồ ra hắn liền hiểu bọn này là đến gây sự với mình chứ không phải là mấy thằng rảnh rỗi đi trêu người khác.

- Tao nói mày bị ngu chứ còn gì nữa, đúng là thằng ngu, tiếng người cũng không hiểu

- Thằng chó mày chán sống rồi đúng không.

Thằng kia tức giận xông lên vung cây gậy định vụt hắn, hắn liền giơ tay bắt lấy cậy gậy nói:

- Chúng mày mới là lũ chán sống đấy!!

Nói xong hắn giật cây gậy của thằng này, vứt qua một bên, rồi tung 1 đấm vào mặt nó.

- Bốp

- 60

Ăn một đấm của hắn thằng này văng ra xa 2m một bên má lõm vào, trên mặt đất còn mấy cái răng của nó văng ra, cả người giật giật chắc là ngất rồi.

Hắn chỉ dùng nắm đấm chứ không dùng vũ khí vì sợ đánh chết mấy thằng này sau đó sẽ rất là phiền phức.

- Còn mấy thằng chúng mày có muốn ăn đòn giống thằng ngu này không - hắn quay sang lũ còn lại hỏi.

Lũ này ngập ngừng một chút nhưng có 1 thằng hét lên:

- Bọn mình đông thế còn có đồ sợ gì 1 mình nó, cùng lao lên chém chết nó.

Nói xong thằng này dẫn đầu lao lên trước rồi lũ còn lại cũng lao lên theo.

- Đúng là một lũ ngu!!

- Vụt

Hắn tung một đấm ra, nắm đấm hắn lao cực nhanh tới mặt 1 đứa. Thằng này không kịp né liền lãnh nguyên một đấm vào giữa mặt.

- Rắc

- 73

Hắn liên tiếp tung ra những cú đấm, tất cả chỉ số của hắn bây giờ đều trên 40 rồi nên giải quyết lũ côn đồ toàn Lv 2 với Lv 3 này mà chẳng mất chút sức nào.

Sau khi đánh ngã hết mấy đứa khác hắn cố tình để lại một thằng mặc áo đồng phục.

Thằng này thấy hắn mạnh mẽ như vậy thì cực kì sợ hãi, hai tay giơ ống tuýp lên run rẩy liên tiếp lùi về phía sau.

- Mày đừng tới đây.

Vèo một cái hắn liền xuất hiện trước mặt của nó. Nó sợ quá liền ngã ngửa ra sau, nó lập tức ngồi dậy sau đó quỳ xuống liên tục cầu xin:

- Đại ca xin anh tha cho em, xin anh tha cho em!!!

- Ai sai chúng mày tới?

Nghe thấy hắn hỏi thằng này ngạc nhiên liền cầu xin cũng quên mất. Hắn thừa biết chuyện hôm nay là có đứa nào đó muốn hại mình chứ không thể tự nhiên xảy ra được.

- Không nói đúng không, xem ra mày cũng chán sống rồi.

Thấy nó không trả lời hắn giơ nắm đấm đi lại gần.

- Dạ, em nói, em nói ạ, xin anh đừng đánh em.

- Nói nhanh lên.

- Dạ, là anh Phong sai bọn em đến ạ.

- Phong? Phong là thằng nào, sao nó lại sai mày đến?

- Dạ anh Phong học lớp 12a8 ạ, anh Phong sai em gọi người đến gây sự với anh vì có đứa đồn rằng anh và chị Linh đang hẹn hò.

-Bốp

- 67

Thằng này vừa mới dứt lời liền ăn một đấm vào mặt rồi bay ra sau 2m.

Hắn đứng đó mà không biết nói gì. Hóa ra là do cái tình tiết giành gái máu chó trong mấy truyện tung của.

Tay hắn xoa lấy trán thở dài.

Phong lớp 12a8, đéo cần biết mày là ai nhưng dám sai người đến đánh tao thì mày chết chắc rồi!!

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Trả thù


Hôm sau hắn đến trường với tâm trạng tức tối, mặt hằm hằm như muốn đánh người.

Hắn gửi xe xong thì lên thẳng tầng 5, đó là chỗ học của bọn lớp 12.

Tìm loanh quanh một chút hắn liền tìm được nơi hắn muốn tìm, lớp 12a8. Hắn tới trước cửa hét to:

- Con chó Phong là đứa nào, bước ra đây cho tao!!!

Cả lũ trong lớp này ngạc nhiên quay ra, cả mấy đứa lớp bên cạnh thấy thế cũng ngó đầu ra xem.

- Thằng này là thằng nào ấy nhỉ, sao trông lạ hoắc.

- Hình như thằng này học lớp 10 hay sao ấy.

- Cái gì, lớp 10 mà dám lên đây gây sự với lớp 12, thằng này ngứa đòn à.

- Chúng mày đéo biết à, thằng này là thằng học lớp 10a3 mà bọn nó đồn đang hẹn hò với con Linh hoa khôi đấy. Hình như nó tên là Hiệp thì phải.

- Có phải con Linh mà hồi đầu năm thằng Phong đi tỏ tình không?

- Đúng là nó đấy.

- Hóa ra là ghen, đúng là mấy thằng này chỉ chết vì gái thôi.

Mấy đứa xung quanh bàn tán xôn xao, còn hắn thì thấy mãi không thấy thằng Phong chui ra liền chửi tiếp.

- Thằng chó chết cút ra đây cho tao, tưởng gọi người đánh bố mày mà mày sống yên ổn được hả!!!

Mấy thằng xung quanh ngạc nhiên, thì ra không phải đánh ghen mà là đến trả thù. Nhưng mà trả thù sao không gọi người chặn cổng trường đánh mà lại 1 mình lên đây??

- Xem ra cũng chỉ là thằng chết nhát nghĩ mình ở trong trường thì sẽ không bị đánh. Kiểu gì sau hôm nay thằng này cũng bị chặn đường đánh tiếp.

Mãi không thấy ai đi ra hắn thầm nghĩ thằng này chắc không có ở đây. Vừa định chửi thêm mấy câu rồi bỏ đi thì hắn nghe thấy:

- Tao chính là Phong đây mày tìm tao có chuyện gì?

Hắn quay sang thì thấy một đám khoảng 4-5 đứa con trai đang đi tới phía hắn. Trong đó có 1 thằng đi đằng trước còn lũ còn lại thì đi đằng sau. Hắn chỉ vào mặt thằng đi đằng trước nói:

- Mày là thằng chó Phong hả, có phải hôm qua mày sai người đến đánh tao không.

- Thì ra mày là thằng Hiệp hả, tao cảnh cáo mày một lần cuối, tránh xa Linh ra, cô ấy không phải người mày có thể động vào.

- Thì ra đúng là mày sai mấy thằng kia đến đúng không. Hôm nay mày chết với tao!!

Hắn giơ nắm đấm lên vừa định lao lên thì một giọng nói quen thuộc vang lên:

- Hiệp, cậu làm gì ở đây thế hả?

Hắn quay sang nhìn thì thấy Linh đang đứng ở đầu hành lang, trừng mắt nhìn hắn trông rất là giận dữ.

Linh chạy tới gần kéo tay hắn nói:

- Cậu làm cái gì thế hả, mau đi về lớp với tớ.

- Cậu chờ tớ một chút để tớ cho thằng chó này một trận đã.

Hắn muốn xông lên nhưng Linh kéo hắn lại. STR của Linh cũng không thấp hơn nữa hắn không muốn làm Linh đau nên không thể giằng tay ra được.

- Chào Linh, dạo này em có khỏe không.

Thằng Phong nhìn thấy Linh đến thì lập tức bơ hắn đi, mỉm cười chào hỏi Linh. Nhưng Linh liền lạnh mặt đáp:

- Anh không cần biết, tôi cảnh cáo anh sau này hãy tránh xa bạn của tôi ra. Đi về lớp thôi Hiệp.

Nói xong Linh lôi hắn đi, hắn đành phải đi theo. Nhưng trước khi đi hắn còn quay đầu lại nói:

- Thằng chó mày cứ cẩn thận tao đấy.

Sau đó hắn quay đầu bỏ đi trông ánh mắt tức tối của thằng Phong.

.......

Đi tới đầu hành lang tầng 4 thì Linh buông tay hắn ra nói:

- Cậu làm gì thế hả, cậu có biết làm như vừa rồi rất là nguy hiểm không. Cậu có thể bị đuổi học đấy, thêm nữa tên đó không hề đơn giản như cậu nghĩ đâu.

- Tớ biết chứ sao không, tớ có thể nhìn ra sức mạnh của cậu thì tất nhiên tớ cũng có thể biết được sức mạnh của hắn chứ. Nhưng mà thằng ch.. thằng đó hôm qua sai người đến đánh tớ nên tớ rất tức giận..

Hắn nói nửa chừng thì đổi giọng hắn không muốn nói bậy trước mặt Linh.

- Cậu biết mà còn làm như vậy, hắn còn mạnh hơn cả tớ nữa đấy.

- Mạnh cái quái gì, cỡ thằng đó tớ búng cho một cái là chết tươi ngay.

- Cậu nói khoác vừa thôi, từ nay về sau không cho phép cậu tìm hắn nữa biết không.

- Nhưng nếu hắn tới gây sự thì sao... Thôi được rồi tớ hứa sẽ không tìm thằng đó nữa.

Hắn sẽ không tìm nữa nhưng nếu nó xuất hiện trước mặt hắn thì lại khác. Nhừng lời vừa rồi của hắn nói hoàn toàn là thật, mặc dù thằng Phong mạnh hơn Linh thật nhưng nếu hắn muốn thì chỉ cần tung 1 skill là nó chết chắc.

Tên: Trương Bá Phong

Tuổi: 17

Giới tính: Nam

Hp: 530/530

Mp: 290/290

Lv 21

STR: 41

AGI: 33

VIT: 37

WIS: 13

INT: 13

LUK: 8

Con trai đại trưởng lão "Luyện Không Phái"

Kỹ năng: Phách Không Chưởng, Đăng Vân Bộ, Chưởng Pháp tinh thông.

Chỉ số của thằng này thấp tè, chẳng qua là nó cấp cao hơn Linh nên mới mạnh hơn cô thôi. Máu thì có mỗi hơn 500 WIS thì thấp hắn chỉ cần bắn 1 cái [Hỏa tiễn] là thằng này đi đời ngay.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Skill mới


Mấy hôm nay hắn chỉ đi loanh quanh map zombie để xem có kiếm được skill gì mới không.

Hắn cảm thấy thủ đoạn công kích của mình quá đơn điệu dễ bị bắt bài, điều này là rất nguy hiểm đối với một pháp sư.

Nhưng số hắn mấy hôm nay đen đủi cực kỳ đánh boss zombie lại chẳng ra được kỹ năng nào cả chỉ toàn mấy bình máu với mana. Giờ máu với mana dự trữ của hắn đã lên đến trên 50 bình.

5h chiều thứ 5 hắn thấy có vẻ cũng đã muộn nên quyết định thử đi thêm 1 map zombie nữa rồi sẽ về nghỉ.

- [Tạo bãi quái] zombie

......

- [Hỏa tiễn]

- 1740

Hắn dọn sạch đám zombie non chỉ trong vòng 5 phút sau đó đứng chờ con thủ lĩnh đi ra.

- Gràooo

Một tiếng hét quen thuộc nhưng khi hắn nhìn sang lại thấy 1 con zombie rất kỳ lạ.

Con zombie này không to như con thủ lĩnh bình thường mà chỉ cao khoảng gần 2m, thân hình nó thuôn dài nhỏ gọn chứ không lực lưỡng như con thủ lĩnh.

- [Quan sát]

Loài: zombie (tiến hóa)

Lv 25

Hp: 2100/2100

Mp: 500/500

STR: 40

AGI: 33

VIT: 34

WIS: 25

INT: 21

Khác biệt so với những con zombie khác, con này trong tên có chữ tiến hóa màu bạc. Chỉ số của nó khá giống với người thường hơn là zombie. Các chỉ số rất là đều nhau thêm vào đó con này đã có INT.

Những con zombie khác được miêu tả là không có linh hồn nên chỉ số INT bao giờ cũng là 0 nhưng con tiến hóa này lại có INT là 21, nói cách khác nó đã có được linh hồn. Hắn cực kỳ vui vẻ, càng đặc biệt thì tỉ lệ rớt đồ ngon càng cao. Cả tuần nay hắn không có thu hoạch gì xem ra hôm nay vớ bẫm rồi.

- [Hỏa tiễn]

- 1306

-132

-128

.....

Mặc dù có chỉ số vượt trội nhưng Lv của nó quá thấp so với hắn bây giờ. Chỉ mới ăn vài skill là nó đã chết. Sau đó hắn lại gần để nhặt đồ.

"Ký ức của kẻ bị phản bội"

"Bình Hp (vừa)" x3

"Bình Mp (vừa) x5

"Sách kỹ năng "Teleport" "

"Đá không gian"

Sau khi lướt qua những món đồ nằm trên đất, mắt hắn trợn to lên khi nhìn thấy một quyển sách kỹ năng.

Teleport!!! Kỹ năng mà hắn hằng mong ước!!!

Thử nghĩ xem kẻ địch mất bao công sức tới được trước mặt ngươi thì bụp một cái ngươi liền biến ra một chỗ khác. Bên cạnh manashield thì đây chính là 1 trong 2 skill làm nên tên tuổi của một pháp sư!!!

Ting, bạn nhận được "Sách kỹ năng "Teleport" " bạn có muốn học không?

Có. Không.

Có, tất nhiên là có rồi.

Ting, INT của bạn không đủ 300 bạn không thể học được kỹ năng này.

Cái gì, không đủ INT!!!

Cần 300 INT mới có thể học được teleport sao.

Hắn nhìn quyển sách kỹ năng trên tay đầy tiếc nuối rồi cất nó vào balo. 300 INT thì hắn ít nhất phải đạt cấp 40 mới có thể học được kỹ năng này. Lắc đầu một chút hắn liền nhìn về các món đồ khác.

Bình Hp (vừa): hồi 500 Hp/s

Giúp phục hồi sự sống và một phần thể lực, hiệu quả kéo dài 3s.

Bình Mp (vừa): hồi 500 Mp/s

Giúp phục hồi năng lượng và một chút tinh thần, hiệu quả kéo dài 3s.

Mấy bình máu và mana cỡ trung hồi nhiều gấp 2.5 lần bình nhỏ, cảm thấy khá hài lòng hắn liền gật đầu một chút rồi cất vào balo

"Đá không gian"

Cái viên đá này lần trước hắn đã nhặt được một viên nhưng không biết để làm gì nên đành ném vào balo.

Bạn nhận được trang bị "Ký ức của kẻ bị phản bội" bạn có muốn trang bị không.

Có. Không.

- Có.

Nhìn cái tên thì dài dòng như vậy nhưng thực ra đây chỉ là một cái nhẫn.

"Ký ức của kẻ bị phản bội": chiếc nhẫn gia truyền của công tước Victor De Los Santos. Khi bị kẻ thân tín của mình ám hại, ngài đã sử dụng chiếc nhẫn này làm vật dẫn để thực hiện giao kèo với quỷ dữ. Nó biến ngài thành một xác chết biết đi với toàn bộ ký ức hận thù trước khi chết. Sau khi giết sạch kẻ thù của mình ngài cùng chiếc nhẫn đã lạc trong thế giới bóng tối.

+ 10 all stat

+ 30 INT

Kỹ năng: Nguyền rủa, Giao ước của quỷ.

Nguyền rủa: nguyền rủa khiến kẻ thù chìm trong bóng tối, khiến tất cả chỉ số bị - 10%

Giao ước của quỷ: thực hiện giao ước với quỷ dữ, nhận được + 20% chỉ số nhưng sẽ mất 5% máu mỗi phút không thể hồi phục máu trong trạng thái này trừ các phép thuật ánh sáng.

.......

Chiếc nhẫn này vừa tăng mạnh chỉ số của hắn, vừa mang theo 2 skill. 1 skill kiểu debuff, một skill buff trạng thái. Với chiếc nhẫn này khả năng chiến đấu của hắn sẽ càng thêm mạnh mẽ.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chênh lệch về cấp độ


12h trưa ngày thứ 6 hắn sau khi đi học về liền vỗi vã về nhà.

Sau khi ăn cơm trưa xong thì hắn hỏi mẹ:

- Mẹ ơi, hôm nay nhà mình có chỗ nào bừa bộn không để con dọn cho.

Mẹ hắn thấy hắn hỏi vậy thì cảm thấy kỳ lạ, liền đáp:

- Đầu tuần mẹ đã dọn dẹp hết các đống bừa bãi rồi còn nhà thì để tối mẹ lau là được.

- Mẹ dọn từ đầu tuần thì giờ chắc cũng bừa bộn hết rồi, để con đi dọn cho.

- Ơ hay cái thằng này, mẹ đã bảo là mẹ dọn rồi cơ mà. Mọi hôm mày lười như hủi sao hôm nay bỗng dưng chăm chỉ thế?

Bố hắn đang ngồi nghỉ trên ghế xem tivi thấy thế liền quay sang nói:

- Mình quên rồi à, chiều nay là gia đình bạn thằng Hiệp qua nhà mình nói chuyện về vấn đề đi du lịch đấy.

Nghe bố hắn nói vậy mẹ hắn liền cười nói:

- Ha ha, thì ra là thế, thảo nào tự dưng hôm nay con trai tôi lại chăm chỉ như vậy.

- Mẹ, có gì mà đáng cười đâu.

- Thôi được rồi, nếu con muốn dọn thì đi lau nhà cho mẹ đi.

- Vâng ạ

Nói xong hắn liền chạy vào nhà vệ sinh lấy cây lau nhà và xô nước ra bắt đầu lau.

Hắn lau từ tầng 1 lên đến tầng 3 xong lại lau từ tầng 3 xuống tầng 1. 30 phút sau khi lau xong thì hắn nói với mẹ:

- Mẹ cứ để bát đĩa đấy con rửa cho, giờ mẹ ra chợ mua cho con một ít hoa quả tươi đi.

Nói xong hắn rút tờ 500 nghìn polime ra đưa cho mẹ hắn.

- Cái thằng này, mẹ mà cần cầm tiền của mày à. Mày quên hàng tháng là ai cho mày tiền tiêu vặt rồi hả?

- Dạ vâng, con biết lỗi rồi, mẹ đi mua chút hoa quả tươi giúp con đi mà, con không biết cách mua hoa quả ngon.

- Thôi được rồi, mày cứ lên phòng đi bát đĩa cứ để mẹ rửa cho, tầm 3h mẹ qua chợ mua hoa quả cho, giờ này chợ người ta nghỉ hết rồi.

- Mẹ muôn năm!!!

Hắn hoan hô một tiếng sau đó đi lên phòng chuẩn bị quần áo rồi tắm rửa sạch sẽ chờ Linh và mẹ tới.

-------

3h45 chiều. Hắn mặc bộ quần áo mới mua hôm chủ nhật ngồi trong phòng khách cùng với bố mẹ hắn thỉnh thoảng cứ nhìn đồng hồ.

Bố hắn thấy hắn cứ thấp thỏm như vậy thì nói:

- Mày làm gì mà cứ đứng ngồi không yên thế hả. Người ta chỉ đến nhà mình nói chuyện một chút chứ có phải bố đem mày bán sang Trung Quốc đâu mà mày cuống hết cả lên thế.

Thực ra hắn cũng không biết tại sao mình lại lo lắng đến như vậy vì từ lúc hắn có được skill [Tinh thần gamer] đến giờ rât ít khi hắn cảm thấy bồn chồn lo âu đến vậy kể cả lúc hắn đụng phải việc nguy hiểm đến tính mạng đi chăng nữa.

Nhưng nghe bố hắn nói vậy hắn cũng chỉ biết im lặng ngồi chờ. Hắn chờ khoảng 5 phút thì hắn nghe được tiếng chuông cửa kêu lên.

- Để con ra mở cửa cho.

Nói xong thì hắn đứng dậy chạy ra phía ngoài sân. Vừa ra đến gần cửa thì hắn nhìn thấy Linh và mẹ cô đang đứng trước cửa bên cạnh là một chiếc ô tô có vẻ đắt tiền mà hắn cũng chẳng biết là của hãng nào nữa nhưng chắc cũng rất nổi tiếng vì hắn thấy kiểu dáng của chiếc ô tô thể thao này rất đẹp. Hắn mở cửa ra và nói:

- Cháu chào cô, chào Linh, 2 người đến sớm thế 10 phút nữa mới đến 4 giờ cơ mà.

Bây giờ Linh đang mặc một chiếc váy màu xanh da trời nhạt dài đến đầu gối, đi một chiếc giày sandal nữ quai màu trắng tóc để xõa dài đến lưng chứ không buộc lên như mọi khi, trông rất xinh đẹp và trẻ trung.

Còn mẹ Linh thì ngược lại mặc một chiếc váy liền màu đen đi một chiếc giày cao gót cao khoảng 5 phân, tóc búi lên trông hết sức quyến rũ.

Thấy hắn nhìn chằm chằm vào 2 người họ, Linh xấu hổ hơi cúi đầu xuống còn mẹ Linh thì mỉm cười hỏi:

- Bố mẹ cháu có ở nhà không.

Nghe vậy hắn mới sực nhớ ra là chưa mời 2 người vào nhà liền đứng né sang một bên giơ tay mời họ vào nhà nói:

- Dạ bố mẹ cháu đang ngồi chờ trong phòng khách rồi ạ, 2 người vào nhà cho nó mát.

Sau khi hai người vào nhà hắn đóng cổng lại rồi đi theo sau vào nhà.

Thấy hắn dẫn hai mẹ con Linh vào bố mẹ hắn liền đứng dậy chào hỏi:

- Chào chị, chúng tôi là bố mẹ của cháu Hiệp, chị chắc là mẹ của Linh à. Mời chị ngồi.

- Chị muốn uống trà hay cà phê - mẹ hắn hỏi.

- Dạ chị làm ơn cho em một ly cà phê ạ.

Mẹ hắn liền chạy vào bếp, vài phút sau liền mang 2 ly cà phê ra đặt trước mặt bố hắn và mẹ của Linh.

- Mời chị dùng.

- Dạ em cảm ơn, em ít tuổi hơn anh chị nên anh chị cứ gọi em là Trang là được rồi.

- Ừ nếu vậy em cũng gọi tên anh chị cho nó thân thiết nhé, chị tên là Thủy còn chồng chị tên là Hùng.

- Dạ vâng.

...

Nhìn bố mẹ hắn và mẹ Linh nói chuyện hắn và Linh chỉ biết ngồi bên cạnh im lặng không nói gì. Cảm thấy khá tẻ nhạt hắn liền hỏi Linh:

- Cậu có muốn uống gì không?

- Cho tớ một ly nước là được rồi.

Hắn rót nước vào ly đưa cho Linh:

- Cậu uống đi này.

Hắn và Linh nói chuyện rất cụt ngủn, so với bên kia thì bên này không khí khá là trầm lắng. Bỗng bố hắn chỉ vào hắn nói:

- Nghe nói em muốn đưa thằng Hiệp nhà anh đi du lịch Hawaii cùng gia đình em à?

- Vâng, tại vì trong công ty của gia đình em có việc quan trọng nên phải có người ở lại để giải quyết thế nên bọn em có một vé máy bay và phòng khách sạn còn trống. Mà bé Linh nhà em muốn rủ bạn nó đi cùng. Thật ra em khá ngạc nhiên vì bé Linh nhà em rất ít bạn, nhất là bạn nam thì cháu Hiệp nhà chị là người duy nhất nên em cũng đồng ý.

- Nhưng thằng Hiệp nhà anh chưa có hộ chiếu sao có thể ra nước ngoài được.

- Anh cứ yên tâm, em đã nhờ 1 người bạn của em ở phòng quản lý xuất nhập cảnh làm giúp cháu rồi.

Nói xong mẹ Linh mở túi xách lấy ra một quyển hộ chiếu đưa cho bố hắn xem. Bố hắn lật quyển hộ chiếu ra xem một chút rồi nói:

- Xem ra em cũng quen biết rộng nhỉ!

- Dạ người bạn đó là bạn thân học cùng cấp 3 của em nên cô ấy rất nhiệt tình.

Bố hắn quay sang đưa hộ chiếu cho hắn nói:

- Được rồi, sang nước ngoài không giống ở Việt Nam nên con phải cẩn thận đấy, nếu sợ say máy bay thì mua thuốc mà uống vào.

Nghe bố hắn nói vậy hắn liền vui mừng:

- Vậy là bố đồng ý cho con đi du lịch với gia đình Linh rồi ạ. Hoan hô bố!!

- Vậy là cậu có thể đi Hawaii với gia đình tớ rồi - Linh vui mừng nói.

Mẹ hắn thấy 2 đứa trẻ nắm tay nhau ăn mừng thì mỉm cười, sau đó quay sang nói với mẹ Linh:

- Trang với bé Linh hôm nay ở lại dùng cơm tối với gia đình chị nhé. Chị đã chuẩn bị các món xong hết rồi, Trang không được từ chối không chị giận đấy.

Thấy mẹ hắn nói vậy mẹ Linh cười đáp:

- Dạ thế thì em xin làm phiền gia đình vậy ạ.

- Phiền phức gì đâu, có khách đến dùng bữa với gia đình là chị vui rồi.

-------

Sau khi dùng bữa Linh và mẹ xin phép ra về. Hắn tiễn Linh và mẹ ra cửa.

Ra đến cửa thì mẹ Linh nói với hắn:

- Cô nghe Linh nói cháu muốn học võ đúng không?

- Ơ, dạ đúng vậy ạ.

- Cô thấy cháu có một cơ thể khá là mạnh mẽ, cô cũng sẽ không hỏi bí mật riêng tư của cháu mà cô chỉ muốn nói là việc cháu muốn học võ là hoàn toàn hợp lý. Cháu có một căn cơ tốt để luyện võ. Những người khác muốn được như cháu phải luyện tập từ rất nhỏ và phải được các đại sư võ thuật tận tình chỉ dạy mới có thể đạt được mức độ của cháu. Linh nhà cô cũng giống như vậy.

Nhìn hắn một chút rồi cô nói tiếp:

- Vì môn quy nên cô không thể nhận cháu làm đệ tử được nhưng cô sẽ giúp cháu tìm một người sư phụ tốt để không lãng phí tài năng của cháu.

- Cháu cảm ơn cô ạ - im lặng một chút sau đó hắn trả lời.

- Được rồi cháu vào nhà nghỉ đi không cần tiễn nữa đâu. Sáng mùng 3 cháu nhớ đến nhà cô đúng giờ nhé.

- Dạ cháu chào cô, chào Linh nhé.

- Ừ, chào cậu.

Nói xong 2 mẹ con Linh vào xe ô tô rời đi.

Hắn thì vẫn đứng đó suy nghĩ. Từ lần đầu gặp mặt hắn đã mấy lần thử quan sát số liệu của mẹ Linh nhưng kể cả vừa nãy khi hắn thử lại 1 lần nữa thì kết quả vẫn như lần đầu.

Tên: Đặng Huyền Trang

Tuổi: 34

Giới tính: Nữ

Hp:???

Mp:???

Lv:???

STR:???

AGI:???

VIT:???

WIS:???

INT:???

LUK:???

Chưởng môn đời thứ 43 phái "Nữ Huỳnh Đạo"

Kỹ năng:???

Có lẽ, học võ cũng không phải là lựa chọn tồi đâu!!

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Đi săn


Tên: Đặng Huyền Trang

Tuổi: 34

Giới tính: Nữ

Hp:???

Mp:???

Lv:???

STR:???

AGI:???

VIT:???

WIS:???

INT:???

LUK:???

Chưởng môn đời thứ 43 phái "Nữ Huỳnh Đạo"

Kỹ năng:???

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng kỹ năng [Quan sát] thất bại, hắn nghĩ có thể là do sự chênh lệch cấp độ giữa hắn và mẹ Linh là quá lớn. Hắn không rõ chênh lệch bao nhiêu thì [Quan sát] sẽ thất bại nhưng từ trước đến nay những kẻ hắn gặp không bao giờ vượt quá hắn 10 cấp nên hắn nghĩ mẹ Linh phải hơn hắn ít nhất là 10 Lv.

Vậy có nghĩa là mẹ Linh Lv vào khoảng 40-50 trở lên, giống với suy đoán lúc đầu của hắn.

Mà thôi kệ đi, mẹ Linh càng mạnh có nghĩa là tiếng nói càng có trọng lượng. Lúc đó mẹ Linh có thể tìm cho hắn một sư phụ càng mạnh mẽ.

------

Hôm sau hắn lại quay về với sự nghiệp luyện cấp của mình, gần 1 tuần hắn liên tục train ở bãi sơn tặc và 1 vài lần quay lại map zombie nhưng không có thu hoạch gì nhiều, chỉ là Lv của hắn đã lên Lv 34.

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 15

Giới tính: Nam

Hp: 912/912 (Hp regeneration: 9.12/s)

Mp: 2760/2760 (Mp regeneration: 34.6/s)

Lv 34: 732/4800 Exp

STR: 38 +18

AGI: 37 +18

VIT: 37 +28 +1

WIS: 37 +33

INT: 188 +78

LUK: 37 +18

Điểm tự do: 20

Chỉ khoảng 5 Lv nữa là hắn đã có thể học được skill teleport mà hắn luôn thèm muốn. Đến khi đó hắn mới có thể được gọi là một pháp sư chân chính!!

Hôm nay hắn quyết định thử đi map dã thú xem sao. Trong số 3 map hắn chưa đi thì mê cung và dungeon luôn luôn là nơi nguy hiểm rình rập, hắn không dám vào khi chưa học được teleport. Còn dã thú thì theo bản thân hắn nghĩ là map ít nguy hiểm nhất. Bây giờ map sơn tặc và zombie không thể đáp ứng nhu cầu exp của hắn, suốt 1 tuần hắn chỉ mới lên được 4 Lv, hắn cần tìm 1 nguồn kinh nghiệm mới cho mình.

Hắn thấy dungeon chắc chắn là nơi kinh nghiệm dồi dào nhất nhưng hắn lại chưa dám đi vào. Nếu đi vào không thể đánh nổi quái mà còn chết mất 50% kinh nghiệm nữa thì quá lỗ vốn. Chưa kể giờ kinh nghiệm của hắn chưa đủ 50% nếu hắn chết thì có thể bị tụt cấp, đến lúc đó còn bị mất stat thì biết kêu ai.

- [Tạo bãi quái] dã thú

Một luồng ánh sáng màu bạc lóe lên, cảnh vật xung quanh lập tức thay đổi.

Hắn vẫn đứng cạnh một con sông nhưng những cây cầu đã biến mất, xung quanh bãi đất trống mọc lên những cây cổ thụ cao ngất trời, thân cây to lớn phải 10 người ôm mới hết được, bộ rễ cây đồ sộ cắm chặt xuống đất.

Hắn quan sát một chút rồi lấy ra viên ngọc tâm linh đi về phía rừng cây.

Đi trong rừng khoảng 5 phút hắn vẫn chưa thấy con quái nào cả. Kết giới ảo ảnh lần này quá rộng, rộng hơn hẳn so với 2 bãi quái hắn từng đi. Tốc độ di chuyển của hắn không phải là chậm. Nãy giờ hắn đã đi sâu vào khu rừng khoảng 4-5 km rồi nhưng vẫn chưa thấy có dấu hiệu nào là có dã thú xuất hiện.

Hắn tiếp tục đi khoảng 10 phút nữa nhưng vẫn chưa thấy gì hắn bắt đầu cảm thấy sốt ruột rồi. Hắn đành kiếm một thân cây cao nhất xung quanh đây rồi trèo lên trên ngọn.

Hắn lên đến ngọn cây, lựa chọn tư thế ngồi thoải mái rồi bắt đầu lấy khoai tây chiên và nước ngọt ra vừa ăn vừa quan sát xung quanh.

Ăn đến gói khoai tây chiên thứ 3 thì hắn bỗng thấy cách hắn khoảng 2 km có mấy cái cây đang lắc lư. Hắn xác định chính xác phương hướng rồi trèo xuống đuổi theo.

2 km hắn chỉ chạy mất chưa đến 1 phút đã tới. Rơi vào trong tầm mắt hắn là một con bò sát cực kỳ to lớn, nó cao hơn 4m dài hơn 10m.

Loài: Tyrannosaurus rex

Lv 41

Hp: 5200/5200

Mp: 150/150

STR: 87

AGI: 48

VIT: 98

WIS: 10

INT: 3

......

...

Con mẹ nó!!! Đây mà là dã thú à!!!

Đây chính là T.rex, khủng long bạo chúa, loài khủng long ăn thịt lớn nhất lục địa Bắc Mỹ!!!

Con khủng long này nổi tiếng đến nỗi hỏi bất cứ ai họ cũng biết về nó!!!

Hắn vừa nhìn thấy đống Hp của con T.rex liền nhụt chí. 5200 Hp!!! Chỗ này đủ đánh tiết canh cho cả làng ăn rồi!!!

Nhưng may mà hắn thấy chỉ số WIS của nó không cao cho lắm. Loài khủng long này nổi tiếng là ngu đần và chậm chạm do bộ não của nó không đủ sức điều khiển nổi cơ thể to quá khổ của mình. Nếu hắn chơi hit anh run hoàn toàn có thể xử lý được nó.

- [Summon Spirit Bear]

- Grú!!!

Một con gấu trắng Kermode chui ra từ mặt đất. Con gấu này to gấp đôi các con gấu Kermode bình thường nó cao gần 2m dài tới 4m nặng gần nửa tấn mặc dù thân hình không đồ sộ như con T.rex nhưng khí thế của nó không hề lép vế chút nào.

Loài: Spirit Bear

Hp: 2300/2300

Mp: 200/200

Lv 21: 554/1100 Exp

STR: 67

AGI: 54

VIT: 60

WIS: 47

INT: 19

Kỹ năng: Entangling Claws, Demolish Abilities, Battle Cry.

Con T.rex nghe thấy tiếng kêu của Spirit Bear lập tức quay sang nhìn, ánh mắt nó đờ đẫn một chút rồi trở nên rất tức giận vì có kẻ dám đi vào địa bàn của mình.

- Grào!!!

Nó kêu lên một tiếng rồi lao tới phía của hắn. Spirit Bear cũng lao lên.

Con T.rex há cái miệng to tướng lởm chởm răng của nó ra táp tới con Spirit Bear, con gấu liền đứng dậy bằng hai chân sau rồi dùng chân trước bên phải tát về phía con T.rex.

Con T.rex bị Spirit Bear tát choáng váng, nó lắc đầu vài cái vừa định quay lại trả thù thì một quả cầu bằng sét bay tới bắn ngay vào giữa ngực nó.

- Oành!!

- 920

Con T.rex bị tê liệt, Spirit Bear lợi dụng cơ hội tung móng vuốt tát qua ngực nó.

- Xoẹt.

- 540

Trúng đòn của Spirit Bear, ngực con T.rex xuất hiện 3 rãnh máu lớn, máu tươi liên tiếp tràn ra. Một cánh tay bé tí của nó đã bị rụng rời ra sau khi dính đòn vừa rồi.

- Grừ!!

Spirit Bear hú lên, xung quanh nó xuất hiện một vầng sáng màu vàng, tốc độ của nó bất ngờ tăng lên. Nó lao lên cắn vào đùi con T.rex, vô số rễ cây cực lớn chui ra từ mặt đất quấn lấy nửa thân dưới của con T.rex khiến nó không di chuyển được.

- [Hỏa tiễn]

- [Hỏa tiễn]

....

Hắn liên tiếp bắn hỏa tiễn về phía con T.rex.

- Uỳnh!!

Ting, bạn nhận được 1800 Exp

Cuối cùng con T.rex không thể chống đỡ nổi liền đổ gục xuống dưới đất mà chết, máu tươi vẫn từ những vết thương của nó tràn ra khắp người là vết cháy đen bốc ra mùi khét cực kỳ gay mũi.

Con Spirit Bear sau khi thấy đổi thủ bị hạ gục liền chạy về phía hắn, vừa đến trước mặt hắn nó liền ngồi phịch xuống đất thè lưỡi ra ngây ngô nhìn hắn như muốn được khen ngợi.

Hắn buồn cười nhìn con gấu khi ngồi còn cao hơn hắn một cái đầu này, nó nhe hàm răng và bộ lông trắng dính đầy máu ra cười với hắn. Thấy vậy hắn liền vươn tay lên xoa đầu và cổ nó một chút, con gấu hơi híp mắt kêu ư ử tỏ vẻ rất dễ chịu.

- Giải trừ triệu hồi.

Một luồng ánh sáng từ trong người con gấu lóe lên, khi ánh sáng tắt con gấu cũng đã biến mất. Hắn đi tới gần con T.rex, thấy dưới chân nó là 4 món đồ.

"Răng khủng long bạo chúa"

"Thịt khủng long bạo chúa"

"Máu khủng long bạo chúa"

"Xương khủng long bạo chúa"

-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Đồ Nhà quê


"Răng khủng long bạo chúa":

Hàm răng sắc nhọn của loài khủng long thời tiền sử, có khả năng phụ tải ma pháp lớn. Có thể dùng để chế tạo dây chuyền hoặc tên ma pháp.

"Thịt khủng long bạo chúa":

Thịt của loài khủng long thời tiền sử, bên trong ẩn chứa lượng dinh dưỡng cực lớn. Có thể dùng để hỗ trợ khôi phục, tăng hiệu quả rèn luyền thể chất.

"Máu khủng long bạo chúa":

Máu của loài khủng long thời tiền sử, bên trong ẩn chứa sức mạnh của tự nhiên. Có thể dùng trực tiếp hoặc chế ra các loại thuốc mang các hiệu ứng phụ trợ hoặc giải trừ các trạng thái bất lợi.

"Xương khủng long bạo chúa":

Bộ xương hoàn chỉnh của loài khủng long thời tiền sử, cực kỳ cứng cáp và có khả năng kháng ma pháp rất cao. Có thể dùng để chế tạo mũ, giáp, pháp trượng và các loại vũ khí dài.

......

Đồ rơi ra từ trên người con T.rex này đều là các nguyên liệu chế tạo. Nhưng chỉ có thịt và máu là hắn có thể dùng trực tiếp còn răng và xương của nó thì hắn lại chỉ có thể cất đi vì hắn không biết chế tạo đồ.

- Xem ra chuyến này đi Hawaii mình phải hỏi mẹ Linh xem cô ấy có quen thợ rèn hay luyện kim giả nào không.

Thứ mà hắn muốn nhất bây giờ là một cây pháp trượng. Pháp trượng là vật bất ly thân của một pháp sư, nó có thể gia tăng sức mạnh phép thuật, tăng tốc độ thi pháp, là vũ khí phổ biến nhất của pháp sư.

Có điều hắn không nghĩ chỉ một bộ xương khủng long là có thể chế tạo được 1 cây pháp trượng, chắc lắm chỉ làm được cái cán là cùng. Hắn nhìn về phía viên ngọc tâm linh đang lơ lửng trên tay hắn thầm nghĩ:

- "Mình có thể nhờ người ghép viên ngọc tâm linh với xương khủng long, có lẽ sẽ chế tạo được 1 cây pháp trượng nhưng để chắc ăn mình vẫn phải đi kiếm thêm chút nguyên liệu xem có thứ gì phù hợp không."

Nghĩ vậy hắn liền tiếp tục cuộc săn bắt của mình, hắn lại tìm một thân cây rồi leo lên.

---------

Tối hôm đó, hắn trở về nhà khá hài lòng với cuộc đi săn của mình. Mặc dù sau con T.rex hắn chỉ săn được một con vật nữa nhưng con vật này lại có thứ hắn cần.

"Xương sọ của Pteranodon":

Xương sọ của thằn lằn bay không răng, một trong những loài thằn lằn bay lớn nhất thuộc bộ Pterosauria, có khả năng chịu tải ma pháp cao, có thể dùng để chế tạo mũ, đỉnh pháp trượng.

"Đôi cánh của Pteranodon":

Đôi cánh của thằn lằn bay không răng, một trong những loài thằn lằn bay lớn nhất thuộc bộ Pterosauria, được sự chúc phúc của bầu trời. Có thể dùng để chế tạo cánh.

Xương sọ có thể làm đỉnh pháp trượng còn đôi cánh dài gần 6m này có thể chế thành đôi cánh đeo lên người để bay!!!

Pteranodon, quả nhiên mày sinh ra để bị tao giết, ha ha ha!!!

Khi hắn nghĩ đã kiếm được đủ các loại nguyên liệu để chế tạo pháp trượng thì hắn liền thả lỏng bản thân. Hắn bắt đầu đi mua sắm cho chuyến đi sắp tới của mình.

Vì hắn nghĩ, giờ train bãi sơn tặc và zombie cũng không đủ để hắn lên được mấy cấp dã thú thì loanh quanh cả ngày mới giết được 2 con quái, không gặp con boss nào cả, dungeon với mê cung thì không dám đi. Vậy thà nghỉ ngơi chuẩn bị cho chuyến du lịch còn hơn. Tên này hoàn toàn cho rằng chuyến đi Hawaii lần này là để đi chơi chứ không phải đi bái sư.

Sáng mùng 3/6 9h30 hắn đi taxi đến trước một tòa nhà biệt thự ở phía ngoại thành, trả tiền cho tài xế sau đó hắn đi tới trước cửa bấm chuông.

Hắn vừa bấm chuông vài cái thì bất chợt từ trong bụi rậm lao ra một con chó Alaska to tướng chồm lên cửa sắt sủa ing ỏi làm hắn giật mình lùi về sau. Hắn nhìn thấy rõ con chó thì quát.

- Con chó, mày làm bố giật hết cả mình, tin tao đem mày đi thui chả chó không hả.

Con chó càng sủa to hơn hắn tức giận túm lấy cổ con chó bóp miệng nó nhấc bổng lên định cho nó một trận thì nghe thấy tiếng từ trong nhà vọng ra:

- Ai đang ngoài cửa đấy.... A, cậu làm gì thế mau thả bé cún của tớ ra!!!

Sau khi nhìn thấy là hắn đến Linh quát ầm lên rồi chạy tới phía hắn.

Hắn vội buông con chó ra, hắn vừa thả ra nó lập tức sủa về phía hắn. Linh ôm lấy nó từ phía sau vỗ về:

- Bé Natasha của chị có sao không, hắn có làm gì em không.

- Cậu gọi con chó to như con bò này là Natasha á - nhìn thấy cảnh này hắn cảm thấy bó tay. Natasha thường dùng để đặt cho mấy con chó nhỏ nhỏ như Chihuahua chứ ai lại đặt cho con Alaska to đùng thế này.

- Cái gì hả, tớ thích gọi thế nào thì mặc tớ, mà sao vừa nãy cậu lại đánh nó.

- Ơ, tớ đánh nó bao giờ, chẳng qua thấy nó sủa to qua tợ sợ hàng xóm tưởng tớ là ăn trộm nên bóp mõm nó vào thôi mà.

- Nói vớ vẩn gì thế hả, có ai ăn trộm vào ban ngày ban mặt như cậu không, có mà trộm chó thì có. Lần sau mà để tớ thấy cậu bắt nạt em Natasha thì đừng có trách, hừ.

- Được rồi, tớ hứa không làm gì nó đâu.

Nói xong hắn nhìn xuống thấy con chó này như đang cười đểu hắn làm hắn tức đến nghiến răng, chỉ muốn đạp cho nó 1 phát.

- Thế thì tha cho cậu lần này, cậu vào nhà đi 15 phút nữa sẽ khởi hành.

Sau đó Linh mở cổng cho hắn vào nhà. Sau khi vào nhà hắn chỉ thấy 1 mình mẹ Linh đang ngồi và một người phụ nữ béo trung niên đang rót trà cho cô. Hắn thắc mắc hỏi:

- Cháu chào cô, cháu tưởng là lần này phái Nữ Huỳnh Đạo sẽ cử mấy người đi chứ ạ, sao không thấy ai vậy?

- Những người khác sẽ gặp chúng ta ở sân bay, cháu ngồi xuống uống chén trà rồi một lát nữa chúng ta sẽ lên đường.

Hắn ngồi xuống, sau khi uống xong 1 tách trà thì mọi người đứng dậy ra xe riêng của nhà Linh khởi hành đến sân bay.

Đến sân bay hắn thấy 1 nhóm 4 người đi lại gần phía mấy người bọn hắn.

Sau đó 2 người mặc quân phục giơ tay lên trán chào theo kiểu quân đội.

- Xin chào huấn luyện viên!!

2 người khác thì mặc quần áo bình thường thì cúi đầu chào.

- Kính chào chưởng môn.

- Ừm, để ta giới thiệu, đây là Linh con gái ta, có lẽ mấy cô cũng đã biết, còn đây là Hiệp, là bạn cùng lớp của con gái ta.

Xong mẹ Linh quay ra nói với bọn hắn:

- 2 người mặc quân phục này là 2 tiểu đội trưởng của đại đội cô đang phụ trách huấn luyện, còn 2 người này là đệ tử tinh anh của môn phái cô.

Hắn nhìn mấy cô gái này, ai cũng xinh đẹp, chỉ là 2 cô gái mặc quần áo bình thường thì làn da trắng mịn rất dịu dàng, còn 2 cô nữ binh thì làn da hơi ngăm đen màu lúa mạch trông rất khỏe mạnh và năng động. Mấy cô gái này đều ở vào khoảng Lv 15 trở lên, có một cô gái cao nhất trong 4 người mặc quần áo bình thường là đã Lv 19.

- Em chào mấy chị.

- Em chào chị Mai, chị Hương. Chào Hồng, chào Nguyệt.

- Chào bé Linh, dạo này xinh hẳn ra đấy, đúng là có bạn trai có khác.

- Mấy chị chỉ trêu em thôi, em đã làm gì có bạn trai...

Hắn không để ý đến đề tài mấy cô gái đang nói chuyện mà chỉ mải dùng [Quan sát] xem thông tin của mấy người này.

Ra cô gái Lv cao nhất đó tên là Nguyệt, xem ra bọn họ đã quen biết nhau hết rồi. Hắn xem xét chỉ số của họ thì thấy tổng điểm đều trên 100, có vẻ luyện tập chăm chỉ thì sẽ có được chỉ số cao vượt trội hơn thì phải.

Mấy cô gái ríu rít nói chuyện còn hắn và mẹ của Linh thì chỉ ngồi im lặng.

Một lúc sau mọi người bắt đầu lên máy bay, toàn bộ 7 chỗ ngồi của bọn họ đều là ở khoang hạng nhất, hắn, Linh và mẹ cô ngồi cùng một dãy. Hắn ngồi ghế sát cửa sổ. Hắn lần này là lần đầu được đi máy bay cảm giác cách mặt đất hàng ngàn mét tuyệt vời đến khó tả, hắn quyết định phải tìm cách chế tạo đôi cánh của Pteranodon mới được hắn muốn thử cảm giác tự mình bay lượn trên bầu trời.

- Linh, nhìn này nhìn mây trắng đẹp không kìa.

- Uầy nhìn nhà cửa nó bé tí lại kìa.

Linh giờ đang đỏ hết cả mặt cúi đầu xuống, cô cảm giác như tất cả mọi người trên máy bay đang nhìn về phía mình vậy.

- Hừ, xấu hổ quá đi mất, đúng là đồ nhà quê.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Hawaii


Chuyến bay của hắn khởi hành lúc 12h trưa đến lúc 7h tối hắn hạ cánh xuống sân bay Tokyo để quá cảnh vì Việt Nam không có chuyến bay thẳng tới Honolulu, chuyến bay sau sẽ khởi hành vào 9h sáng hôm sau.

Vừa xuống đến sân bay hắn liền xuống máy bay, mặc dù ngồi máy bay ngắm cảnh rất là đẹp nhưng phải ngồi chết dí một chỗ suốt 7 tiếng đồng hồ khiến hắn rất khó chịu, lỗ tai của Linh đã phải chịu đựng hắn than vãn suốt cả chuyến bay nên khi xuống đến sân bay cô cảm giác như được giải thoát vậy.

Bọn hắn đi tới một khách sạn lớn để nghỉ ngơi, trên đường đi xe tới khách sạn dù chỉ được ngắm một phần của Tokyo nhưng hắn cũng hiểu lý do tại sao nơi này lại được gọi là kinh đô của phương đông. Khắp nơi là ánh đèn đủ màu sắc các khu phố mua sắm tấp nập không khí về đêm hết sức sôi động, náo nhiệt.

Tới khách sạn hắn nhận chìa khóa phòng từ mẹ Linh rồi đi lên phòng cất đồ sau đó sẽ xuống dùng bữa và tham gia một số hoạt động vui chơi.

Thực ra hắn có thể ném hành lý vào balo nhưng hắn sợ rằng quên không lấy ra trước khi lên máy bay, khi đó hắn mới lôi hành lý ra thì không biết giải thích như thế nào.

Hắn cùng mọi người đi lên phòng của mình ở trên tầng 10, mẹ Linh đã đặt 5 phòng khác nhau, 2 vị nữ binh 1 phòng, 2 vị đệ tử 1 phòng còn lại cô, Linh và hắn mỗi người 1 phòng.

Hắn vào trong phòng thì thấy đây là 1 phòng khách sạn không phải là rất rộng nhưng đồ đạc lại rất đẹp đẽ và tiện nghi, hắn tới ngồi trên một chiếc ghế sô-fa và mở hành lý ra lấy 1 bộ quần áo để thay sau khi tắm.

8h30 sau khi tắm rửa sạch sẽ hắn rời phòng đi xuống phòng ăn nhưng không biết bàn mà mẹ Linh đặt ở đâu, may mà phục vụ trong nhà hàng biết một chút tiếng Anh và đã dẫn hắn tới một bàn ăn gần cửa sổ.

Hắn ngồi xuống dùng bữa với mọi người vừa ăn vừa ngắm cảnh đêm Tokyo.

Sau khi ăn uống no nê, mọi người quyết định đi dạo phố 1 chút, hắn thì muốn tới Akihabara nhưng các cô gái lại muốn đi nơi khác nên thiểu số đành phải chịu thua đa số.

Các cô gái dắt nhau đi mua sắm, còn hắn thì lững thững đi theo đằng sau cảm thấy khá là buồn chán. May mà hắn thấy 1 con phố gần đó có cửa hàng bán game và phụ kiện Manga- Anime. Hắn liền nói với mọi người sẽ tự quay về khách sạn sau rồi liền chạy tới khu phố kia.

Hắn mua rất nhiều figure của các char nữ trong anime, poster và galgame. Đừng hỏi tiền ở đâu ra mà hắn mua những thứ này, hệ thống có thể chuyển đổi loại tiền theo giá trị thực tế của các đồng tiền. Như hắn bây giờ đang có vài tỷ đồng chuyển sang đồng Yên Nhật cũng là một khối tài sản khá lớn nên hắn mặc sức tiêu pha. Cứ thấy cái gì đẹp, vừa mắt là hắn mua về sau đó vứt vào balo.

Đến 11h tối hắn quay về khách sạn, có vẻ mọi người đã về phòng nghỉ ngơi hêt rồi, hắn cũng về phòng của mình lấy vài game và máy PSP mới mua của mình ra chơi đến khoảng 12h thì hắn đi ngủ.

......

Sáng hôm sau, lúc 7h sáng Linh gõ cửa phòng hắn rủ cùng đi ăn sáng. Hắn đánh răng rửa mặt sạch sẽ sau đó xuống ăn sáng cùng mọi người, 8h bọn họ bắt đầu đi ra sân bay rồi lên máy may khởi hành tới Honolulu, Hawaii.

--------

Chuyến bay kéo dài tới hơn 10 tiếng đồng hồ cuối cùng thì đã chấm dứt khi hắn hạ cánh ở sân bay thì đã là 9h tối ngày 4/6 theo giờ Việt Nam nhưng lại là 2h sángcùng ngày 4/6 theo giờ Honolulu vì vậy xung quanh mọi thứ khá tối. Không khí buổi đêm nơi đây có vẻ tĩnh lặng hơn Tokyo một chút, mọi người đi tới một khách sạn ven biển nhận chìa khóa phòng mình rồi về nghỉ ngơi sau chuyến bay dài.

---------

Sáng hôm sau, hắn tỉnh dậy khá sớm, 6h hắn đi xuống nhà hàng để ăn bữa sáng, hắn gọi một bữa sáng kiểu mỹ gồm: bánh kếp, trứng ốp- la, xúc xích, thịt xông khói một chút khoai tây nghiền và một ly cà phê.

Sau khi giải quyết bữa sáng một cách ngon lành, hắn đi lên phòng để xem mọi người đã dậy chưa.

Vừa ra khỏi thang máy hắn đã thấy các cô gái đứng nói chuyện ở hành lang, hắn lại gần chào hỏi:

- Mọi người đã dậy rồi đấy à, đêm qua ngủ có ngon không?

- Bọn mình ngủ ngon lắm nhưng mà cậu vừa đi đâu về vậy - Nguyệt, cô bé có Lv cao nhất trong số 5 người trả lời.

- À tớ vừa mới đi ăn sáng ở dưới nhà hàng xong nên về xem các cậu đã dậy chưa.

- Vậy à, cậu dậy sớm quá nhỉ.

- Tại hôm qua tớ ngủ trên máy bay rồi nên hôm nay tớ dậy sớm.

- Bây giờ bọn tớ mới bắt đầu đi ăn sáng, cậu có muốn đi cùng không.

- Được chứ, bọn mình đi thôi.

......

Hắn và mấy cô gái xuống đến nhà hàng và gọi đồ ăn sáng. Hắn thì đã ăn rồi nhưng sức ăn của hắn khá lớn nên lại gọi một ly kem bốn mùa lớn và bắt đầu ngồi ăn.

- Tớ tưởng cậu ăn sáng rồi cơ mà - Linh hỏi.

- À tớ ăn rồi nhưng ngồi không cũng kỳ, may mà dạ dày tớ to nên ăn được nhiều lắm, hì hì.

Bọn hắn dùng bữa xong thì rủ nhau đi thăm quan danh lam thắng cảnh của nơi này. Hắn lập tức đồng ý cả 2 tay 2 chân, mất gần 2 ngày để tới nơi này thì tất nhiên phải thăm quan cho biết chứ.

Bọn hắn ra đến cửa khách sạn gọi một chiếc taxi 7 chỗ rồi hắn bảo bác tài:

- (Bác có thể đưa tụi cháu tới những nói nổi tiếng ở đây được không, chúng cháu muốn thăm quan thành phố này) - Tiếng Anh

- (Ok, không có vấn đề gì, bác sẽ đưa bọn cháu đi thăm quan những nơi nổi tiếng nhất hòn đảo này) - Tiếng Anh.

Bác tài xế chở bọn hắn đến IoIani Palace, viện bảo tàng Bishop, Trân Châu Cảng (Pearl Harbor)... sau đó đến buổi trưa bọn hắn bảo bác tài đưa đến bờ biển.

Hắn và mấy cô gái đi vào một nhà hàng ven biển để ăn trưa sau đó vòng về khách sạn nghỉ. Đến 3h chiều bọn họ mang theo đồ bơi ra biển để tắm biển.

Hắn thay quần bơi nhanh nhất nên liền ra một quầy bar trên bãi biển gọi một lon Redbull uống, lon Redbull này trông khá lạ, nó đóng vào một chiếc lon màu bạc viền xanh lon nhỏ và dài như những lon Coca mới chứ không nhỏ lùn vỏ vàng như ở Việt Nam.

Hắn vừa uống Rebull vừa nhìn ra bãi biển, ngắm những thân hình bốc lửa của gái tây trong những bộ bikini sặc sỡ. Hắn thích gái 2d nhưng không có nghĩa là hắn không thấy gái ngoài đời không đẹp. Chỉ là tính cách gái 2d không phức tạp khó hiểu như gái 3d mà thôi.

Hắn ngồi ngắm một lúc mà nước dãi chảy ròng ròng, thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt ừng ực.

Đang ngắm khoái trá thì bỗng dưng chiếc ghế hắn ngồi kêu rắc một tiếng hắn mất đà ngã xuống, may mà chỉ số của hắn giờ rất cao nên liền xoay người chống tay xuống đất rồi bật dậy.

Hắn nhìn xuống cái ghế thì thấy một chân của chiếc ghế vỡ tan tành, khi hắn đang thắc mắc gãy kiểu gì mà gãy kinh thế thì bên tai vang lên một tiếng hừ nhẹ:

- Đúng là đàn ông thằng nào cũng như nhau.

Hắn ngẩng lên thì thấy Linh đang trừng mắt nhìn hắn. Hắn gãi đầu một chút rồi lại để ý thấy Linh đang mặc một bộ áo tắm một mảnh hở eo và lưng màu trắng chỉ che lại rốn và một ít phần bụng, hắn nhìn rõ bộ ngực của cô, không phải rất lớn nhưng ít nhất cũng phải được B+ cup.

Ngoài ra hắn còn thấy trong những cô gái còn lại thì Mai đang mặc một chiếc áo bơi một mảnh màu xanh, cô thấp nhất trong bọn con gái nên trông có vẻ khá trẻ con nhưng bù vào đó cô có bộ ngực khủng nhất bọn, chắc phải đến D cup, quả nhiên là người lớn tuổi nhất nhóm, cực kỳ màu mỡ!!

Hương thì có một thân hình cao gầy, đôi chân dài như người mẫu, ngực khoảng C- cup, mặc một bộ áo bơi liền màu đen trông hết sức ra dáng chị cả.

Hồng mặc một bộ Bikini cũng màu hồng giống tên cô vậy, mặc dù bộ ngực cũng chỉ khoảng B+ cup nhưng cô lại có một vòng eo mảnh khảnh cực kỳ.

Còn Nguyệt, mặc một bộ Bikini ren màu đen cực kỳ quyến rũ, ngực thì chắc phải là C+ cup, có thể nói trong cả nhóm thì cô là hấp dẫn nhiều ánh mắt về mình nhất.

Trong mấy cô gái này thì Mai và Hương mặc áo tắm ít hở hang nhất, có lẽ do tác phong quân đội, Hồng và Nguyệt thì khá thoải mái do trong môn phái cũng không quá khắt khê, còn Linh thì, chắc ở tầm giữa...

Nguyệt hấy hắn nhìn vào mình lâu nhất thì cô trêu hắn:

- Hi hi, cậu có muốn bôi kem chống nắng cho tớ không.

Hắn suýt nữa thì gật đầu đồng ý nhưng khi nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Linh thì lập tức ngậm miệng lại cúi đầu xuống giả vờ như không nghe thấy.

- Hừ - Linh hừ một tiếng cho bõ tức rồi quay mặt đi.

Hắn liền bảo:

- Các cậu có muốn xuống biển tắm không hay muốn tắm nắng ở bãi biển để tớ đi cắm ô cho.

Nói xong hắn liền lủi mất đi kiếm chỗ trống trên bãi biển, cuối cùng chỉ có hắn, Linh, và Nguyệt xuống biển tắm còn 3 cô gái kia thì nằm phơi nắng trên bãi biển.

Tắm biển, vui đùa chán rồi bọn hắn thu dọn đồ đạc, thay quần áo sau đó về khách sạn.

Về đến khách sạn, hắn liền trông thấy mẹ Linh đang ngồi chờ ở sảnh, cả ngày hôm nay không thấy mặt cô đâu hình như là đi chuẩn bị cho giải đấu, bọn hắn tiến lại gần chào hỏi thì cô nói:

- Các con đi chơi về rồi đấy à, lát nữa xuống ăn tối rồi về nghỉ sớm đi, sáng mai mẹ sẽ dẫn các con đến thăm quan địa điểm tổ chức giải giao lưu võ thuật.

Nghe thấy mẹ Linh nói vậy bọn hắn liền gật đầu. Buổi tối hôm đó mọi người sau khi ăn tối thì về phòng mình nghỉ, hắn nằm trên giường chơi game một chút sau đó cũng chìm vào giấc ngủ.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Kết giới ảo ảnh


Sáng hôm sau, hắn vệ sinh sạch sẽ, mặc quần áo rồi bắt đầu ăn sáng. Hôm nay hắn gọi đồ ăn lên phòng để cho tiện giờ xuất phát.

8h sáng mọi người ra khỏi khách sạn lên một chiếc xe màu đen bắt đầu khởi hành. Tài xế của chiếc xe mặc 1 bộ vest đen và đeo kính đen trông như men in black. Ông ta đi xe vòng qua núi Diamon Head tới một bãi biển. Ông ta lao thẳng hướng ra biển làm hắn và mấy cô gái giật bắn mình.

Lúc này mẹ Linh mới mở nói:

- Các con cứ bình tĩnh, sắp tới nơi rồi.

Bọn hắn yên tĩnh lại nhưng mắt vẫn nhìn về phía trước mặt đầy vẻ lo lắng. Khi chiếc xe bắt đầu chạm vào nước biển bọn hắn nắm chặt tay lại, dự định nếu có chuyện gì thì sẽ thoát ra ngoài ngay. Chỉ có một mình mẹ Linh là vẫn bình tĩnh mỉm cười.

Sau một lúc bọn hắn liền nhận ra điều kỳ lạ. Hắn nhìn ra cửa sổ thì thấy lúc này chiếc xe đang lăn bánh lướt đi trên mặt biển. Thấy bọn hắn đều há hốc mồm kinh ngạc mẹ Linh nói:

- Đợi một lát nữa các con sẽ thấy điều còn kỳ diệu hơn nhiều.

Thấy cô nói vậy bọn hắn liền cảm thấy cực kỳ háo hức. Có điều còn lạ hơn là chiếc ô tô chạy trên biển này ư. Phải biết là chiếc ô tô này chỉ chạy bằng 4 bánh, tức là ngoài 4 chiếc bánh xe ra không hề có vật gì chạm xuống mặt biển hết. Nếu không đây không còn là xe ô tô mà đã là thuyền rồi.

Một chiếc thuyền muốn thêm bánh xe vào để thành xe thì quá đơn giản nhưng nếu một chiếc xe ô tô chạy trên biển bằng 4 bánh thì may ra chỉ có trong truyện Doraemon thôi.

Đi trên mặt biển được khoảng 20 phút thì ông mật vụ MIB quay lại nói:

- Chuẩn bị tới nơi rồi mọi người thắt dây an toàn vào.

Sau khi bọn hắn thắt dây an toàn vào thì ông mật vụ chợt tăng tốc, mọi vật trước mặt như bị kéo dãn ra.

-Uỳnh!!!

Một tiếng động như sét đánh vang lên chiếc xe như đụng phải một bức tường vô hình. Cảnh vật trước mặt hắn sáng lòa lên sau đó mới dịu dần đi rồi hắn nghe ông tài xế nói:

- Chào mừng đến với Đảo Thiên Đường Thất Lạc (Lost Paradise Island).

Ting, bạn đã đi vào một kết giới ảo ảnh

Ting, bạn chịu sự ảnh hưởng của kết giới ảo ảnh, không thể sử dụng các loại phép thuật nguyên tố.

Ting, bạn chịu sự ảnh hưởng của kết giới ảo ảnh, không thể sử dụng các loại phép thuật triệu hồi

Ting, bạn chịu sự ảnh hưởng của kết giới ảo ảnh, không thể sử dụng các loại trang bị phép thuật.

Ting, bạn chịu sự ảnh hưởng của kết giới ảo ảnh, tốc độ hồi phục Hp và Mp được tăng thên 20%

---------

Sau khi tỉnh táo lại đọc hết đống thông báo của hệ thống hắn cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên

Kết giới ảo ảnh!!! Đây là một kết giới ảo ảnh!!!

Nhưng bất ngờ một chút hắn lại cảm thấy lo lắng nhiều hơn. Hắn đã không thể sử dụng các loại phép thuật nguyên tố và triệu hồi trong khi các phép chủ công của hắn đều thuộc loại này. Bây giờ hắn chỉ có thể dùng 2 skill [Nguyền rủa] và [Giao ước của quỷ] do chiếc nhẫn "Ký ức của kẻ bị phản bội" mang lại khiến hắn rất không yên tâm. May mà vẫn còn mẹ Linh ở đây, có cô chắc bọn hắn sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Hắn nghõ một chút rồi quay sang hỏi ông tài xế:

- Đây là đâu vậy chú, sao nó chỉ cách đảo Oahu vài chục Km đường biển thôi mà cháu lại chưa bao giờ nghe nói đến nó.

- Đây là một hòn đảo nhân tạo được bao phủ bởi một kết giới ảo ảnh được dựng nên từ trước thế chiến thứ 2.

- Kết giới ảo ảnh???

Bọn cái Linh kinh ngạc kêu, còn hắn thì lại hỏi:

- Kết giới ảo ảnh là gì vậy ạ.

Tên tài xế tháo chiếc kính đen của mình xuống bắt đầu nói:

- Cách đây khoảng hơn 80 năm khi cuộc thế chiến thứ nhất nổ ra nó đã cướp đi rất nhiều tính mạng của con người, trong đó bao gồm cả những năng lực giả. Yên tĩnh được vài năm tình hình thế giới trở nên cực kỳ căng thẳng, nguy cơ thế chiến thứ 2 nổ ra là rất cao. Khi đó những năng lực giả nhận ra sự tồn tại của mình là một biến số lớn dễ bị các nhà cầm quyền đẩy lên tiền tuyến nên hợp lực với nhau để tìm cách thoát khỏi sự rằng buộc của thế giới phàm nhân.

Ngừng lại nhìn bọn trẻ một chút, thấy được vẻ sốt ruột của chúng nên ông ta liền nói tiếp:

- Sau nhiều lần bàn bạc những năng lực giả liền quyết định đi tới một nơi mà những dư âm của cuộc chiến sẽ không ảnh hưởng đến mình. Sau đó 3 tổ chức năng lực giả lớn nhất thế giới hợp lực lại để tạo ra nơi trú ẩn an toàn cho riêng mình. Võ lâm minh sau này đã đổi tên thành liên đoàn võ thuật quốc tế phụ trách tìm tài liệu, luyện kim giả phụ trách khắc ma trận, pháp sư dùng phép thuật dựng nên ba kết giới khổng lồ ở 3 nơi trên thế giới. Thư viện cổ đại, tổ chức do luyện kim giả đứng đầu lựa chọn dãy núi Himalaya làm nơi trú ngụ. Hội pháp thuật do pháp sư đứng đầu thì dùng phép thuật tạo nên 1 thành phố dưới đáy vùng biển Đại Tây Dương để ẩn cư. Còn Võ lâm minh thời bấy giờ thì đã chọn cách dựng nên 1 hòn đảo nhân tạo ở gần Hawaii làm nơi sinh sống.

- Khi đó mọi người tưởng rằng sẽ được yên ổn sống trong hòn đảo này nhưng năm 1941 Hoa Kỳ ra lệnh cấm vận Nhật Bản, nên đã bị Nhật đánh úp tại Trân Châu Cảng (Pearl Harbor). Cuộc chiến lan tới đảo thiên đường, tung tích của Võ lâm minh bị lộ, Hoa Kỳ cảm thấy võ lâm minh với thành phần chủ yếu là võ giả tới từ Châu Á nên đã hạ lệnh khai hỏa về phía Võ lâm minh. Trong cơn tức giận võ lâm minh đã phản kích lại Hoa Kỳ khiến cho Hoa Kỳ chết hơn 2000 binh lính, hơn 1000 binh lính bị thương, vô số tàu và máy bay bị đánh hạ khiến cho bên Nhật Bản chiến thắng trận Trân Châu Cảng mà chỉ chết 55 phi công, 9 thủy thủ và 1 người bị bắt sống.

- Mặc dù khiến phía Hoa Kỳ cảm thấy áp lực nên hạ lệnh rút quân nhưng kết giới ảo ảnh đã bị lộ nên Võ Lâm minh đã rút về châu á chia nhỏ ra tìm nơi trú ẩn. Không còn sự tham chiến của năng lực giả uy lực của các loại vũ khí nóng không thể bị ngăn cản khiến cho số người chết trong thế chiến thứ 2 lên đến trên 70 triệu người.

- Sau khi thế chiến thứ 2 kết thúc được vài năm, Võ Lâm minh đã cử người tới xây dựng lại đảo thiên đường để làm đại bản doanh của mình và đổi tên thành Liên đoàn võ thuật quốc tế, từ đó trở đi cứ 5 năm 1 lần Liên đoàn võ thuật quốc tế lại tổ chức giải giao lưu võ thuật tại Hawaii mục đích là để kêu gọi các gia tộc võ lâm và môn phái trước kia đã đi ở ẩn quay về với mình để tăng sự liên kết trong Liên đoàn nhằm ngang sức trở lại với 2 tổ chức lớn khác.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Dự bị


Sau khi được lên lớp 1 khóa học lịch sử của thế giới năng lực giả hắn cảm thấy rất là thú vị.

- "Ông tài xế này không đi làm thầy giáo dạy lịch sử thì quả là một mất mát lớn đối với ngành giáo dục" - hắn thầm nghĩ.

Sau đó hắn để ý là ông tài xế này có nhắc tới hội pháp sư và thư viện gì đó mà do luyện kim giả đứng đầu. Nếu hắn có thể nhờ mẹ Linh dẫn hắn tới nơi ẩn thân của họ thì biết đâu có thể nhờ họ chế tạo pháp trượng và cánh giúp mình. Hăn quyết định sau khi chuyến đi này kết thúc hắn sẽ nói việc này cho mẹ của Linh để nhờ cô giúp.

Ông tài xế trong khi giảng lịch sử cho bọn hắn thì vẫn tiếp tục lái xe đi vào bên trong hòn đảo. Một lúc sau khi đi qua một dãy núi tới một thung lũng thì hắn thấy rất nhiều tòa nhà được xay theo phong cách cổ xưa được xay trong thung lũng, 2 con đường rộng tới hơn 50 mét chạy xuyên qua thung lũng giao nhau ở trung tâm rồi mở rộng ra thành một quảng trường rất lớn. Hắn hìn thấy có rất nhiều người đang ở trong quảng trường đó.

Ông tài xế lái xe đưa bọn hắn đến đầu quảng trường thì dừng lại.

- Tới nơi rồi, tổng bộ của liên đoàn ngay ở phía trước kìa.

Bọn hắn xuống xe rồi đi bộ qua quảng trường, quảnh trường này rất rộng mấy người bọn hắn lại không đi nhanh mà đi từ từ để ngắm quang cảnh xung quanh, nhìn cảnh vật xung quanh hắn có cảm giác như lọt vào thế giới cổ đại vậy. Nếu không phải thỉnh thoảng nhìn thấy một vài người ang cầm điện thoại thì hắn còn tưởng mình trở về mấy trăm năm trước rồi cơ.

Đi khoảng 10 phút bọn hắn đi đến cuối quảng trường thì hắn thấy một tòa nhà cao hơn hẳn những tòa nhà khác, mặc dù nó được bao quanh bởi 1 bức tường cao hơn 5m nhưng bức tường không thể nào che chắn được sự nguy nga của nó. Tòa nhà phải cao gần 30m, trông nó giống như là Thái Hòa Điện trong Cố Cung Bắc Kinh vậy.

Bọn hắn đi tới một cánh cổng bằng gỗ sơn đỏ rất lớn thì bị 2 tên đứng gác cản lại.

- Đứng lại đây là Võ Lâm Điện chỉ dành cho cao tầng của Liên Đoàn tới họp, không phận sự miễn vào.

Hai tên này lại nói tiếng Anh xem ra cái liên đoàn võ thuật này cũng bắt kịp thời đại đấy chư. Thấy hắn nói vậy mẹ Linh trả lời:

- Ta là Đặng Huyền Trang chưởng môn đời thứ 43 của phái "Nữ Huỳnh Đạo" tới đây để báo danh tham gia giải giao lưu võ thuật thế giới, đây là thiếp mời.

Mẹ của Linh lấy ra 1 tấm lệnh bài hình chữ nhật hình như bằng bạc đưa cho một tên gác cổng. Hắn nhìn một chút rồi đem tấm lệnh bài trả lại cho mẹ của Linh nói:

- Được rồi vào đi.

Bọn hắn vừa đi vào bên trong Võ Lâm Điện thì nhìn thấy một ông già khoảng 60-70 tuổi đi về phía bọn hắn. Ông già nhìn mẹ Linh nói:

- Đây chính là những đệ tử cháu đưa tới tham dự giao lưu võ thuật hả, sao lại có một đứa bé trai ở đây.

- Chào bác Minh, 5 cô bé này là đệ tử cháu lựa chọn ra để tham gia giải đấu lần này. Còn về phần cậu bé này, đây chính là người cháu đã kể với bác hôm qua đấy ạ - mẹ Linh trả lời.

- Ồ vậy à - ông ngừng để quan sát hắn 1 chút rồi nói tiếp - quả nhiên căn cốt rất là tốt, nhiều kẻ luyện ngoại công từ nhỏ cũng chưa chắc có được cơ thể cân đối như vậy. Cháu tên là gì.

Thấy ông già hỏi hắn nói:

- Cháu tên là Hiệp ạ.

- Ừ, lễ phép lắm, cháu có muốn gia nhập vào "Liệt Hỏa Môn" của ta không.

- Cháu gia nhập vào môn phái của ông ấy ạ - hắn ngập ngừng - nhưng môn phái của ông ở đâu ạ, cháu không muốn phải lên núi tập võ đâu.

- Ha ha, thằng bé này, cháu cứ yên tâm chỉ có những người thân thể kém mới phải lên núi luyện tập để tăng cường thể chất thôi. Thân thể cháu đã đủ điều kiện học Nội công của phái ông rồi.

- Vậy cháu có phải làm nhiệm vụ hay gì đó không ạ.

- Các môn phái hầu hết giờ vẫn đang đóng cửa ở ẩn trên núi rồi, phái của ông cũng vậy. Không phải môn phái nào cũng có hứng thú giúp đỡ đất nước, chúng ta khá là ích kỷ đấy, ha ha ha.

- Còn nếu cháu muốn gia nhập phái của ông thì bây giờ ông sẽ cho cháu một cái lệnh bài đệ tử dự bị, khi nào về nước ông sẽ chuyển cháu thành đệ tử nội môn và truyền nội công cho cháu.

- Vậy thì cháu đồng ý gia nhập Liệt Hỏa Phái ạ.

- Ha ha, tốt lắm đây là lệnh bài của cháu hãy cầm lấy - nói xong ông lấy ra từ tring người một cái lệnh bài bằng sắt màu đen to cỡ 3 ngón tay đưa cho hắn.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Lên chức nhanh ghê


Sau khi đưa cho hắn tấm lệnh bài, ông già này quay sang tiếp tục nói chuyện với mẹ của Linh. Hắn giả vờ cất chiếc lệnh bài vào túi quần thức ra là ném vào trong balo.

Sở dĩ hắn đồng ý gia nhập vì ông già này cũng có vẻ rất mạnh, hắn không thể quan sát được thông tin của ông tức là ông ta hơn hắn ít nhất là 10 Lv.

Nói chuyện một lúc thì bọn hắn đi tới một quầy lễ tân để đăng ký tham gia giải đấu. Sau khi hoàn tất thủ tục ông già nói:

- Để bác dẫn cháu và bọn trẻ tới chỗ của bác, bác muốn giới thiệu mấy tên đệ tử của môn phái cho cháu biết.

- Được chứ, chúng ta cùng đi thôi.

Bọn hắn đi tới phía Tây của thung lũng, nơi này được chia làm khá nhiều khu nhà riêng biệt bọn hắn đi tới một khu nhà trung bình có khoảng 10 phòng và một cái sân khá lớn.

- Tới nơi rồi, các cháu uống chén trà để bác đi gọi mấy tên đệ tử tới - Sau khi vào một gian nhà khá to ở giữa sân ông pha một ấm trà rót cho bọn hắn rồi nói.

Ômg vừa xoay người định đi ra ngoaof thì có một tên thiếu niên khoảng 15- 16 tuổi hớt ha hớt hải chạy vào nhà. Tên này vừa nhìn thấy ông già thì chạy tới hét to:

- Chưởng môn, không ổn rồi, có chuyện xảy ra rồi!!!

Ông già hơi thắc mắc hỏi:

- Cái gì không ổn? Có chuyện gì xảy ra mà con chạy như ma đuổi thế?

Tên này liền nói:

- Dạ thưa chưởng môn, vừa nãy khi chúng con đang đi dạo chơi ở khu phía bắc thì gặp phải lũ người của Luyện Không Phái đang đi với người của Nam Thiếu Lâm. Vốn chúng con định lờ đi nhưng tên Trương Bá Phong lại khiêu khích chúng con. Hắn nói Liệt Hỏa Phái chúng ta không có xuất xứ từ Thiếu Lâm nên không phải là chính tông mà chỉ là phường mãi võ mà thôi. Bọn con tức quá nên đã đánh nhau với chúng nhưng chúng đông hơn nên bọn con đã thua, tiểu sư đệ võ công kém nhất nên bị đánh trọng thương đang được các sư huynh đưa về còn con về đây trước để báo tin cho sư phụ.

Ông già nghe đến đây thì tức đến vểnh râu quát:

- Cái gì, lũ người của Luyện Không phái dám cùng lũ đầu trọc Nam Thiếu Lâm khốn nạn đánh người của phái chúng ta? Chẳng lẽ chúng quên mất bản thân mình cũng là người Việt mà lại đi bợ đỡ bọn người Tung Cẩu đáng chết kia. Mau dẫn ta đi xem tiểu sư đệ của con thế nào rồi.

Mẹ của Linh ngồi đó cũng nghe thấy những lời tên đệ tử này vừa kể nên đứng dậy nói:

- Bác Minh, cháu sẽ đi cùng bác.

- Được - ông già quay đầu lại nói - còn không dẫn đường đi.

Tên đệ tử kia bắt đầu dẫn bọn hắn đi. Bọn hắn đi được 5 phút thì đã thấy đằng trước có 3 tên thiếu niên đang mang theo một chiếc cáng nhỏ, trên chiếc cáng có một thiếu niên khoảng 13-14 tuổi đang nằm tay phải được dùng nẹp gỗ và băng vải cố định lại, có vẻ như là bị gãy tay rồi.

Mấy tên thiếu niên nhìn thấy bọn hắn đi tới thì mừng rỡ kêu lên:

- Chưởng môn!!!

- Chưởng môn, xin ngài hãy cứu lấy tiểu sư đệ.

Ông già cúi đầu quan sát thiếu niên nằm trên cáng một chút nói:

- Long còn chưa chết được, chỉ là gãy vài cái xương thôi.

- Chưởng môn, chính là mấy thằng chó của Luyện Không Phái và mấy thằng đầu trọc của Nam Thiếu Lâm đã khiến tiểu sư đệ ra nông nỗi này, chưởng môn phải trả thù cho tiểu sư đệ.

- Các con cứ yên tâm ta sẽ khồn để yên cho lũ khốn đó đâu. Còn bây giờ việc quan trọng nhất là nắn xương cho thằng Long đã, nếu để lâu sẽ ảnh hưởng đến việc luyện võ của nó sau này.

Nói xong ông gia bắt đâu nắn xương cho thiếu niên tên là Long này. Ông già này nắn xương kêu răng rắc nghe mà rùng hết cả mình, thằng Long chắc do đau quá nên đã tỉnh lại. Sau khi nhìn thấy rõ mấy người sư huynh và chưởng môn của mình, thằng Long rướm nước mặt nói:

- Con xin lỗi mọi người, tại con võ công quá kém nên đã liên lụy tới mọi người.

- Long, em có lỗi gì đâu là do lũ khốn kia đã đánh em nên nông này chứ, khi giải đấu bắt đầu anh nhất định sẽ đánh chết chúng nó - một tên trông lớn tuổi nhất trong mấy sư huynh đệ nói.

- Nhưng mà bây giờ em bị thương thế này thì không thể tham gia giải đấu được. Với 4 người thì làm sao đủ tư cách dự thi, chúng ta đâu còn ai dự bị đâu.

Thằng Long nói ra câu này thì mọi người liền yên lặng. Thấy vậy mẹ Linh mỉm cười nói:

- Bác Minh, cũng chưa hẳn là không có cách để mọi người tham gia giải đấu đâu.

Ông già thấy mẹ của Linh nói vậy thì mừng rỡ hỏi:

- Cháu có cách gì hả Trang? Mau nói cho bác biết đi.

- Chẳng lẽ bác quên rằng bác mới thu một tên đệ tử dự bị sao - cô mỉm cười đáp.

- Đúng vậy, sao bác lại quên mất chứ nhỉ, Hiệp bây giờ bác chính thức tăng cấp cho cháu lên làm đệ tử ngoại môn của Liệt Hỏa Phái, đây là lệnh bài của cháu còn bây giờ bác sẽ đi đăng ký tham gia giải đấu cho cháu.

Sao vào phái chưa tới một ngày mà đã lên chức rồi!!!

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Kiếm


- Cháu chỉ vừa mới gia nhập môn phái hôm nay thôi mà, hơn nữa cháu có biết võ công đâu sao cháu tham gia đấu võ được.

Không trâu bắt chó đi cày, sao lại để một kẻ không biết võ đi tham dự một giải đấu võ thuật cơ chứ.

Thấy hắn có vẻ tức giận vì bị ép tham gia giải đấu, ông già liền cười bảo:

- Cháu cứ yên tâm vòng loại của giải đấu này sẽ được tổ chức theo hình thức đấu đội, 2 đội đối đầu nhau sẽ lần lượt cử từng người ra đấu với người của đối phương cho tới khi bên nào thua hết cả 5 trận thì thôi. Ông sẽ đưa cháu vào vị trí chủ tướng, tức là cháu chỉ phải lên võ đài khi 4 người còn lại đã thua hết.

Vậy là hắn chỉ để làm cảnh thôi à nếu đến người mạnh nhất trong số 5 người kia cũng thua thì 1 kẻ không biết võ như hắn thì có tác dụng gì đâu, lúc đó nhắm đánh không lại thì chịu thua là được. Nghĩ đến đây hắn liền yên tâm gật đầu.

- Vậy thì được, cháu đồng ý tham gia.

- Tốt lắm, giờ ông sẽ đi đăng ký cho cháu, đêm nay cháu cứ ở với cô Trang, sáng mai hãy cùng họ tới Luyện Võ Tràng ở phía đông thung lũng nhé. Các con hãy đưa tiểu sư đệ và mấy người họ về chỗ ở của chúng ta, ta đi 1 lát rồi về ngay.

Nói xong ông già đi về hướng Võ Lâm Điện, bọn hắn thì quay về khu nhà của Liệt Hỏa Phái. Ngồi chơi uống trà một lúc thì ông già chưởng môn trở về, bọn hắn ở lại đến gần trưa thì xin phép ra về.

Sau đó mẹ của Linh dẫn bọn hắn về một khu nhà nằm ở phía tây bắc thung lũng. Tòa nhà này cũng to xấp xỉ tòa nhà của Liệt Hỏa Phái, đây chính là tòa nhà của phái Nữ Huỳnh Đạo. Cả buổi chiều hôm đó hắn không đi đâu mà ngồi lỳ trong sân.

Hắn lấy từ trong balo ra một quyển sách.

Ting, bạn nhận được "sách kỹ năng "Liệt Hỏa kiếm pháp" " bạn có muốn học không?

Có. Không.

Quyển sách này là ông già chưởng môn đưa cho hắn trước khi hắn đi.

- Nội công không thể học được trong 1 sớm 1 chiều, mấy môn ngoại công luyện thể thì uy lực không phải là lớn lắm hơn nữa thân thể cháu đã ngang ngửa với luyện thể đỉnh cao rồi nên không cần phải luyện nữa. Quyển sách này là "Liệt Hỏa kiếm pháp" phối hợp với nội công của Liệt Hỏa Phái thì sẽ có được uy lực cực mạnh. Hôm nay ông truyền nó cho cháu, cháu hãy về đọc qua, mặc dù chỉ có 1 buổi tối hơn nữa không có nội công phối hợp nhưng ít ra vẫn còn hơn là dùng tay không, sáng mai ông sẽ chuẩn bị cho cháu một thanh kiếm, ráng về học cho tốt.

......

- Có.

Ting, bạn học được kỹ năng [Liệt hỏa kiếm pháp]

[Liệt hỏa kiếm pháp]: Lv 1 chủ động

Kiếm pháp cao cấp của Liệt Hỏa Phái tổng cộng chia làm 3 thức:

Nhược hỏa: sát thương 110% + 30% sát thương hệ hỏa Mp: 8

Đại hỏa: sát thương 125% + 35% sát thương hệ hỏa Mp: 11

Liệt hỏa: sát thương 140% + 40% sát thương hệ hỏa Mp: 17

Khi kết hợp với nội công cao cấp "Hỏa Vân Quyết" của Liệt Hỏa Phái có thể tạo ra sát thương hệ hỏa gấp đôi.

Ting, bạn học được kỹ năng dùng kiếm đầu tiên chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Kiếm]

[Kiếm]: Lv 1 bị động

Tăng sát thương khi sử dụng kiếm thêm 10%

Học xong skill trong quyển sách thì hắn nhận được một skill bị động là [Kiếm], cái này hắn cũng không thấy lạ lắm, điều hắn thấy lạ là giới thiệu của nó. Hắn đã có 2 skill bị động liên quan tới vũ khí là [Gậy] và [Côn] nhưng đều ghi là tăng sát thương vật lý, còn ở đây chỉ ghi là tăng sát thương mà không có 2 chữ vật lý, xem ra là do kỹ năng [Liệt hỏa kiếm pháp] cũng không phải thuần vật lý mà có kèm sát thương hệ hỏa nên skill mà hắn có được chỉ ghi là sát thương, cũng có nghĩa là nó sẽ tăng mọi loại sát thương chứ không chỉ sát thương vật lý.

Sau khi hiểu ra hắn liền cảm thấy rất vui vẻ, một kẻ theo class pháp sư full INT như hắn có được càng nhiều skill bị động tăng sát thương phép càng tốt.

Hắn cầm lên cây kiếm đặt trên chiếc bàn đá ở trong sân, thanh kiếm này là hắn mượn của mẹ Linh để luyện kiếm.

- [Tạo bãi quái] zombie

Hắn tạo bãi quái là để luyện skill, chỉ cần luyện max Lv 2 skill vừa mới đạt được thì hắn sẽ có được một chút sức mạnh, mặc dù giải đấu lần này hắn chỉ phải làm bình vôi nhưng bản thân hắn đã Lv 34, đã gấp đôi Lv của hầu hết các tuyển thủ nếu bảo hắn giơ tay đầu hàng mấy con gà Lv 1x này thì nhục lắm. Kết giới ảo ảnh này hắn đã kéo dãn thời gian lên 12:1 tức là từ giờ đến sáng mai trừ thời gian ngủ thì hắn có khoảng gần 200 tiếng để luyện skill.

--------

- Nhược hỏa

- 110

- Đại hỏa

- 193

- Liệt hỏa

- 324

Sau hơn 150 tiếng luyện skill ở map zombie cuối cùng 2 skill đã max Lv, vừa rồi là hắn thử uy lực của [Liệt hỏa kiếm pháp] khi nó max Lv. Sát thương cỡ khoảng hơn 600 damage, bằng khoảng 1 nửa sát thương skill [Điện giật] của hắn nếu như kết hợp với [Hỏa Vân Quyết] có lẽ uy lực của nó có thể tăng thêm khoảng 50% damage nhờ sát thương hệ hỏa. Đây là vì hắn không phải võ giả, chỉ số của hắn chủ yếu là INT nhưng nhờ vào việc được cộng thêm 1 all stat mỗi cấp hắn cũng không bị quá thọt các chỉ số STR VIT AGI như các pháp sư khác.

[Liệt hỏa kiếm pháp]: Lv 5 (max) chủ động

Kiếm pháp cao cấp của Liệt Hỏa Phái tổng cộng chia làm 3 thức:

Nhược hỏa: sát thương 150% + 45% sát thương hệ hỏa Mp: 14

Đại hỏa: sát thương 165% + 50% sát thương hệ hỏa Mp: 20

Liệt hỏa: sát thương 180% + 55% sát thương hệ hỏa Mp: 31

Khi kết hợp với nội công cao cấp "Hỏa Vân Quyết" có thể tạo ra sát thương hệ hỏa gấp đôi.

[Kiếm]: Lv 10 (max) bị động

Tăng sát thương khi sử dụng kiếm thêm 100%

Khá thỏa mãn với uy lực của kỹ năng này hắn liền thoát khỏi bãi quái. Sau khi thoát bãi quái thì đã hơn 1h đêm rồi, hắn tắm rửa một chút sau đó về phòng yên giấc ngủ.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Vòng loại


Hôm sau khi bọn hắn tới Luyện Võ Tràng thì đã thấy mấy người của Liệt Hỏa Phái đã có mặt sẵn ở đó rồi. Bọn hắn chào hỏi một chút sau đó ông già này đưa cho hắn một thanh kiếm dài khoảng 1 mét.

Hỏa Vân Kiếm (bản sao):

Thanh kiếm này được phỏng chế theo Hỏa Vân Kiếm, bảo vật của Liệt Hỏa Phái.

Sát thương vật lý: 112~157

Sát thương phép: 67~92

Khi chém trúng có 20% khả năng khiến đối phương chịu trạng thái bỏng.

Hắn rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, lưỡi kiếm khi được rút ra lóe lên ánh sáng màu đỏ, trông có vẻ rất sắc bén nhưng sát thương lại kém xa thanh kiếm mà hắn mượn của mẹ Linh. Có điều thanh kiếm kia sáng nay hắn đã trả lại cho mẹ của Linh rồi nên bây giờ hắn chỉ có thể dùng thanh kiếm này. Đút nó vào vỏ xong hắn đeo thanh kiếm ngang hông giống như Uchiha Sasuke vậy.

Đến khoảng 9h, mọi người đã đến đông đủ, một ông lão râu tóc bạc phơ nhưng lưng vẫn thẳng tắp mặt mày hồng hào đi lên trên bục ở giữa Luyện Võ Tràng hắng giọng một chút rồi mở miệng nói:

- Cứ 5 năm một lần, chúng ta lại tụ họp ở đây để tổ chức giải giao lưu võ thuật thế giới, để tạo một nơi cho con, cháu, đệ tử của chúng ta thể hiện tài năng của chúng và cũng là để tăng sự gắn kết giữa các môn phái trong Liên đoàn....

Ông lão này nói tiếng Anh để mọi người cùng hiểu, ông ta nói mà không cần micro nhưng giọng nói của ông ta vẫn vang vọng khắp ngõ ngách của Luyện Võ Tràng làm hắn cảm thấy rất kỳ lạ vì rõ ràng hắn nghe thấy ông lão này nói không to nhưng hắn lại nghe rõ từng chữ một.

- [Quan sát]

Tên: Hà Thiên Vũ

Tuổi: 76

Giới tính: Nam

Hp:???

Mp:???

Lv:???

STR:???

AGI:???

VIT:???

WIS:???

INT:???

LUK:???

Trưởng ban cố vấn Liên đoàn võ thuật quốc tế

Kỹ năng:???

Ông lão này là trưởng ban cố vấn, đọc tên thì có vẻ ông ta là người Trung Quốc. Cái này cũng rất bình thường, Trung Quốc cực kỳ đông dân nên số lượng môn phái cũng nhiều theo vì thế bọn họ thường chiếm ưu thế số đông, có kẻ được lên làm trưởng ban cố vấn thì cũng chẳng có gì lạ.

- Giờ ta xin tuyên bố giải giao lưu võ thuật hế giới xin được phép chính thức bắt đầu - Sau khi kể lể về lịch sử của giải đấu hết hơn 5 phút ông lão liền hô lớn.

Không khí lập tức ồn ào lên, nhất là mấy tên thanh, thiếu niên cực kỳ háo hức khi sắp được lên võ đài.

- Giờ xin các vị chưởng môn lên bốc thăm để lập danh sách thi đấu vòng loại.

Sau đó các vị chưởng môn lần lượt đi lên bốc thăm, mẹ của Linh và ông già chưởng môn cũng đi lên. Nữ Huỳnh Đạo bốc được số thứ tự 13 bảng B võ đài thứ 2 còn Liệt Hỏa Phái thì bốc vào số thứ tự 6 bảng D võ đài thứ 4.

Ở đây có khoảng hơn 200 môn phái được chia đều làm 16 bảng từ A đến bảng P. Mỗi bảng có khoảng từ 12-14 đội đấu loại với nhau, đội nào giành chiến thắng cuối cùng sẽ tham gia vòng 16 đội.

Mặc dù bọn hắn cách nhau 1 bảng nhưng do cách xếp võ đài zic-zắc nên võ đài số 2 và 4 ở ngay cạnh nhau, bọn họ vẫn đứng chung 1 chỗ, còn mấy người chưởng môn thì đã lên khán đài riêng của họ ở phía trên khán đài của khán giả tới xem giải đấu.

Phái Nữ Huỳnh Đạo bốc vào số 13 trong bảng B mà bảng đó chỉ có 13 đội nên bọn cái Linh được thông trận đầu mà không cần đánh, còn Liệt Hỏa phái thì bốc vào số 6 và võ đài của họ có 14 đội nên đội số 5 và số 12 được qua thẳng, bọn hắn phải đấu trận thứ 3 với đội số 7.

Bọn cái Linh vì không phải đấu vòng đầu nên qua võ đài số 4 xem bọn hắn thi đấu, trận thứ nhất và thứ 2 bảng D kết thúc khá là nhanh do chênh lệch của 2 bên quá lớn. Có vẻ hắn quá coi trọng giới võ thuật quốc tế rồi, đến hơn 70% các đội thì thành viên chỉ khoảng Lv 10 đến dưới 15, hơn 20% là có Lv từ 15 đến dưới 20, số người có lên cao hơn 20 là rất ít, ít nhất trong số những người ở cả 2 bảng B và D chỉ có 2 người Lv 21 ở bảng B và 1 người Lv 22 ở bảng D.

- Bảng D đội số 5 qua thẳng mời đội số 6 và đội số 7 lên võ đài - Trọng tài của bảng D nói to.

Cuối cùng thì cũng đến lượt bọn hắn. 5 người bọn họ nối đuôi nhau lên đài, vị trọng tài kia nói:

- Mời tuyển thủ đầu tiên của 2 đội bước lên trước.

Sau đó, Hào, người nhỏ tuổi nhất trong 4 các sư huynh đệ nếu không tính Long bước ra trước. Hào Lv 14 cũng không phải quá cao nhưng tuyển thủ của đối phương là một tên thiếu niên cũng khoảng 14 tuổi mà chỉ mới có Lv 11. Nếu không có gì ngạc nhiên thì Hào thắng chắc. Võ giả ở giai đoạn luyện thể chỉ tập luyện tăng cao thể chất là chính, thể chất càng mạnh thì Lv càng cao, thủ đoạn tấn công hầu hết là cận chiến nên ai có chỉ số cao sẽ chiếm hết mọi lợi thế.

- Tuyển thủ đội số 6 thắng, mời tuyển thủ tiếp theo của đội số 7 lên võ đài.

Không ngoài dự đoán của hắn, Hào rất dễ dàng giành chiến thắng chỉ trong 5 phút, đối phương bị đánh ngã ra khỏi võ đài.

Đối thủ thứ 2 của Hào là một tên thiếu niên tuổi cũng xấp xỉ tên vừa rồi nhưng đã Lv 13 rồi, nếu không cẩn thận Hào có thể bị thua.

Trận này chiến đấu khá căng thẳng, sức mạnh của 2 bên không hơn kém nhau là bao nên đánh rất nhiệt tình, sau khoảng 15 phút, Hào giả vờ sắp ngã dụ đối phương lao lên rồi xoay người đá vào mạn sườn của hắn. Tên kia lập tức ngã gục xuống ôm lấy mạn sườn có vẻ cực kỳ đau đớn.

Vị trọng tài đếm đến 10 nhưng tên này vẫn không đứng dậy nổi nên đã tuyên bố Hào chiến thắng. Hào đi lại gần đối thủ và đỡ đối phương về phía đội tuyển của mình, mấy tên sư huynh của hắn cũng gật đầu cảm ơn.

Trận sau đó thì Hào rút lui vì đã tốn khá nhiều sức trước đó thêm nữa đối thủ có Lv cao hơn hắn, nếu thể lực đầy đủ thì Hào còn muốn thử chứ giờ hắn đã mệt rồi.

Người ra sân tiếp theo tên là Vượng Lv 16, hắn thắng liên tiếp 2 trận chỉ tới khi gặp phải chủ tướng của đối phương có Lv 17 thì mới thua. Sau khi Vượng thua thì Chiến lên võ đài và đánh bại đối phương giành chiến thắng thứ 5 cho đội số 6. Chiến Lv cũng chỉ là 17 nhưng do đối phương đã mất sức trong trận với Vượng nên Chiến giành chiến thắng khá dễ dàng.

Trận đấu này thậm chí là Lâm kẻ có Lv cao nhất trong 5 sư huynh đệ là Lv 19 cũng không phải ra sân nên cũng không đến lượt hắn, hắn chỉ đứng ở góc chờ của võ đài và nói chuyện với Linh và mấy cô bé của Nữ Huỳnh Đạo.

Vòng đấu tiếp theo đến chiều mới bắt đầu nên bọn họ rủ nhau đi ăn trưa. Trong nhà hàng, hắn hiện đang ngồi giữa Linh và Nguyệt, 3 cô gái còn lại thì ngồi bên cạnh, 5 tên sư huynh đệ thì ngồi đối diện, Long bây giờ đã có thể đi lại nên tới để cổ vũ cho mọi người, nhưng khi nhìn thấy mấy cô gái tranh nhau gắp thức ăn cho Hiệp mà không để ý gì đến 5 anh em bọn hắn thì cảm thấy lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, cho dù khi bị đánh gãy xương cũng không thấy đau như vậy. 5 anh em đang ngồi trên 1 chiếc xe tăng chỉ biết cúi đầu xuống ăn để không nhìn thấy cảnh này mà thầm nghĩ "mắt không thấy thì tim không đau, hu hu"

Còn Hiệp hắn đang hồn nhiên ngồi ăn ngon lành mấy thứ mà các cô gái gắp cho hắn, ai đến cũng không từ chối mà không để ý xung quanh thấy 5 tên sư huynh đệ đang tự liếm vết thương lòng, cũng không nhận ra rằng mấy cô gái đang liên tục gắp cho hắn đang nhìn nhau mà cười nhưng những nụ cười ấy lại tràn đầy sát khí làm người khác lạnh hết cả người.

Đúng là mấy tên ngố có phúc đào hoa thật!!

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Vượt qua vòng bảng


Sau khi ăn trưa bọn hắn trở lại Luyện Võ Tràng. Đội của bọn hắn và Linh đều được vào vòng 2 nên đều bị gọi về phía võ đài của mình.

Hắn đứng ở góc chờ của võ đài số 4 nhìn sang võ đài số 2 thì thấy bên đó chiến thắng rất dễ dàng, thậm chí bọn cái Linh mới chỉ cử 2 người ra là đã thắng hết cả 5 trận. Hồng là người ra trận đầu tiên, sau khi thắng liền 3 trận vì mệt mỏi nên đã lui ra nhường cho Hương lên đấu thay mình, sau đó Hương rất dễ dàng đã thắng được 2 ván cuối và bước vào vòng tiếp theo.

Hắn thấy Linh và mấy cô gái chiến thắng thì mỉm cười rồi quay lại xem Chiến đánh với chủ tướng đối phương. Chủ lực của đối phương không mạnh, thậm chí là còn yếu hơn cả chủ tướng đội bọn hắn gặp ở vòng 1 nên 1 lúc sau Chiến liền giành chiến thắng.

4 giờ chiều bọn họ tiếp tục vượt qua vòng thứ 3 mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Tối hôm đó không phải thi đấu nên bọn hắn đi ăn mừng việc vượt qua vòng 3. Ông già chưởng môn nói:

- Việc các con vượt qua được 3 vòng đầu ta cũng không quá ngạc nhiên vì ta biết khả năng của các con, nhưng các con không được kiêu ngạo mà ngủ quên trên chiến thắng, những đội còn lại có những người mạnh không kém gì các con, thậm chí là có 1 vài người đã đạt tới luyện thể đỉnh cao, đã dần tiếp xúc với nội công, bọn họ hề dễ bị đánh bại, nếu nghĩ rằng mình đánh không lại thì hãy chịu thua, không việc gì phải xấu hổ cả. Vết thương do nội công gây ra rất nghiêm trọng, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng.

- Bác Minh nói đúng lắm, các con nhất định phải cẩn thận, không nên vì sự nông nổi nhất thời mà đánh mất tương lai của mình. Thôi, không nói chuyện này nữa, hãy cùng chúc mừng chiến thắng của các con nào- mẹ của Linh nói.

......

Bọn hắn ăn mừng rất vui vẻ, tới tận gần nửa đêm mọi người mới chịu về phòng nghỉ ngơi để lấy sức cho trận đấu ngày mai

Sáng hôm sau bọn họ lại tới Luyện Võ Tràng để thi đấu vòng đấu cuối cùng, hôm nay bọn hắn sẽ phải đối đầu với một đội rất mạnh, chủ tướng của họ đã đạt tới Lv 22.

Tên: Apidej Sit Hrun

Tuổi: 18

Giới tính: Nam

Hp: 730/730 (Hp regeneration: 6.4/s)

Mp: 270/270 (Mp regeneration: 5/s)

Lv 22

STR: 57

AGI: 41

VIT: 54

WIS: 23

INT: 17

LUK: 14

Kỹ năng: Muay Thái, Bát chi thuần thục.

Trong giới võ thuật thì Muay Thái là 1 môn võ thuần ngoại công, chú trọng luyện thể nên sức tấn công vật lý rất mạnh đặc biệt vào giai đoạn đầu chiếm ưu thế lớn về thể năng nên được xưng là trường phái võ thuật tấn công trực diện hiệu quả nhất.

Trận chiến này khá khó khăn, kể cả Lâm đã xuất trận mới có thể đánh bại người thứ 4 của đối phương. Sau đó khi đến lượt chủ tướng của đối phương ra trận hắn thầm nghĩ chắc là trận này Lâm sẽ thua thôi, trận vừa rồi Lâm phải đấu với một tên cũng Lv 19 và chỉ giành chiến thắng nhờ lợi thế thể lực. Bây giờ không chỉ Lv yếu hơn đối phương mà lợi thế về thể lực cũng nghiêng về phía đối thủ.

Quả nhiên không ngoài dự đoán Lâm rất nhanh thì đã bị đánh bại, may mắn là đối phương sử dụng Muay Thái sức tấn công thuần túy là vật lý vì thế vết thương nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng chỉ cần điều trị tốt thì sẽ không có di chứng về sau.

- Đội 13 giành chiến thắng, xin mời tuyển thủ tiếp theo của đội số 6 lên võ đài.

Xem ra là hắn phải ra sân rồi, hắn thở dài một chút rồi bước lên võ đài.

Hắn vừa bước lên võ đài, tên chủ tướng cũng không nhiều lời liền thủ thế, thấy vậy hắn cũng đưa tay ra sau cầm vào chuôi của thanh "Hỏa Vân Kiếm"

Trên khán đài, ông già chưởng môn thở dài quay sang nói với mẹ Linh.

- Xem ra bọn trẻ phải dừng bước ở đây rồi.

- Bác đừng vội hết hi vọng, không phải vẫn còn có Hiệp sao - mẹ Linh cười nói.

- Chỉ mới 2 ngày, tập làm quen với kiếm còn chưa xong thì sao thằng bé có thể học được [Liệt hỏa kiếm pháp] chứ.

- Cháu tin thằng bé sẽ làm nên điều kỳ diệu, bác cứ nhìn mà xem.

Ông già chỉ thở dài mà không nói gì, nhưng lúc này một giọng nói giễu cợt vang lên:

- Cái gì, cho 1 thằng ranh con mới học kiếm được 2 ngày lên làm chủ tướng, ha ha ha, xem ra lũ Liệt Hỏa Phái các ngươi cũng chỉ là loại đầu voi đuôi chuột.

- Bình, thằng già khốn kiếp, mày nói gì hả, tao còn chưa tính sổ mày chuyện lũ đệ tử của mày cùng lũ trọc Nam Thiếu Lâm đánh đệ tử của tao bị thương đâu - ông già tức giận quát lên.

Lão già kia tiếp tục nói:

- Hừ, võ nghệ chẳng bằng ai đi ra ngoài đường bị đánh cũng chả kêu ai được đâu, ai bảo chúng vô dụng.

- Mày quên rằng mày cũng là người Việt sao hả Bình, vậy mà đệ tử của mày lại cấu kết với bọn ngoại lai làm hại người một nhà, màu không thấy xấu hổ với ông cha ta sao.

- Luyện Không phái vốn là một nhánh của Nam Thiếu Lâm, lũ Liệt Hỏa phái các ngươi mới là phường ngoại lai đấy.

- Mày nói gì hả đồ phản phúc!!!

- Im lặng!!! Nếu không ta sẽ trục xuất cả 2 tên các ngươi ra khỏi đây.

Thấy hai người cãi nhau càng ngày càng ác liệt, một ông lão ngồi ở giữa khán đài quát lên.

- Bác Minh, đừng tức giận với loại người như vậy, không đáng đâu.

- Hừ.

2 lão già trừng mắt nhìn nhau hừ một tiếng rồi quay đi, hiển nhiên là lời của ông lão vừa rồi rất có trọng lượng nên bọn họ không dám gây chuyện nữa.

--------

Trên võ đài, bọn hắn thủ thế nhìn nhau một lúc thì tên chủ tướng chủ động lao về phía hắn.

Nhưng AGI của hắn còn cao hơn cả tên kia, thêm vào việc hắn đeo giày da thú đã tăng thêm 25% tốc độ của hắn nên hắn liền nhanh chóng lách qua một bên.

Thấy hắn bỏ chạy tên chủ tướng liền xoay người đá về phía hắn, lúc này hắn liền rút kiếm ra khỏi vỏ.

- Nhược Hỏa

- 102

Một ánh sáng màu đỏ lóe lên xoẹt qua chân của đối phương, lập tức một vết chém kéo dài từ đùi tới đầu gối xuất hiện, đối phương kêu lên đầy đau đớn, hắn liền xoay kiếm tiếp tục đánh tới.

- Đại Hỏa

- 167

- Phụt!!!

Một dòng máu tươi từ ngực đối phương bắn ra, sau đó tên này lảo đảo lùi về phía sau, máu liên tục chảy ra từ miệng 2 vết thương, mỗi vết dài gần nửa mét, nếu không cấp cứu kịp tên này rất có thể sẽ bị chảy máu mà chết.

Có lẽ biết vết thương của mình rất nặng tên này liền giơ tay đầu hàng rồi sau đó được đồng đội của mình đỡ xuống sơ cứu.

- Đội 6 giành chiến thắng đạt được quyền tham gia vòng 16 đội - tên trọng tài hô to.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Mọi người kinh ngạc


- Đội 6 giành chiến thắng đạt được quyền tham gia vòng 16 đội - tên trọng tài hô to.

.....

Lúc này phía khán giả tiếng vỗ tay cổ vũ đã chấm dứt nhưng với một số người thì vẫn như đang có sấm đánh bên tai vậy.

Bốn tên sư huynh đệ đang đứng ở góc võ đài và Long đang đứng dưới võ đài hố hốc mồm và kinh ngạc, mấy tên này nhìn nhau mà không biết nói gì, chỉ tới khi hăn đi từ trên võ đài xuống tới trước mặt họ thì Chiến mới mở miệng hỏi:

- Không phải là trước đây em chưa từng học võ sao, sao lại...

Hắn thấy vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên khuôn mặt của mấy người này thì cười đáp:

- Đúng là trước đây em chưa luyện qua môn võ nào cả, nhưng 2 ngày trước chưởng môn có đưa cho em một quyển "Liệt hỏa kiếm pháp". Em có luyện qua một chút, hôm nay dùng đến hiệu quả rất tốt.

- Cái gì!! Em chỉ mới luyện 2 ngày, sao có thể thế được.

- Ủa sao mọi người ngạc nhiên thế, có gì không được sao?

Mấy tên này lại nhìn nhau một chút rồi Lâm nói:

- Môn "Liệt hỏa kiếm pháp" này là một trong những kiếm pháp cao cấp nhất của Liệt Hỏa Phái, mặc dù uy lực mạnh nhưng lại cực kỳ khó luyện. Đại sư huynh cho dù được chưởng môn ban cho "Hỏa Vân Quyết" nhưng cũng phải mất 1 tháng mới nhập môn 1 năm mới luyện được tiểu thành, 3 năm mới tinh thông, cho tới giờ đã luyện gần 7 năm rồi nhưng vẫn chưa thể luyện được đến đại thành.

Lâm nhìn hắn một chút rồi tiếp tục nói:

- Mà em, theo như lời của chưởng môn thì ông ấy chưa hề truyền lại "Hỏa Vân Quyết" cho em, vậy mà em chỉ mất 2 ngày đã có thể sử dụng được hơn nữa uy lực như vậy thì ít nhất cũng đã là tiểu thành rồi, sao mọi người có thể không kinh ngạc được chứ.

Thì ra là như vậy, theo hắn hiểu thì 1 môn võ chia làm 5 giai đoạn: nhập môn, tiểu thành, tinh thông, đại thành và viên mãn tương đương với 5 Lv của skill. Nếu bây giờ hắn mà nói hắn không chỉ luyện được rồi mà còn luyện đến viên mãn chỉ trong vòng 6 ngày (6 ngày = 144 tiếng) thì chắc bọn họ sẽ chết vì tức mất.

Nhưng tất nhiên hắn sẽ không nói cho bọn họ rồi, quá nổi bật cũng chưa hẳn đã tốt, nhất là khi còn có rất nhiều kẻ mạnh hơn hắn. Tên đại sư huynh luyện 7 năm vẫn chưa đại thành thì cõ lẽ muốn luyện đến viên mãn phải mất 10 đến 15 năm, nếu bọn họ biết hắn chỉ mất 6 ngày thì rất có thể hắn sẽ bị nghi ngờ.

- Có lẽ là do em có năng khiếu luyện kiếm thôi, với cả không phải nhờ vậy mà chúng ta đã chiến thắng rồi sao - Lâm cảm thấy không khí có chút trầm lắng nên nhắc nhở.

- Đúng vậy, chúng ta đã được vào vòng 16 đội rồi, nhất định phải tổ chức ăn mừng mới được - Long nhỏ tuổi nhất nên rất ham vui, sau bữa tiệc ngày hôm qua cậu rất muốn tổ chức một bữa tiệc nữa.

- Được rồi việc đó tính sau, chúng ta qua võ đài B xem mấy cô gái của Nữ Huỳnh Đạo thi đấu thế nào rồi sau đó đi gặp chưởng môn.

Sau đó một người đi tới võ đài số 2 để xem bọn cái Linh thi đấu. Nhưng có vẻ tình hình không ổn lắm. Lúc này đây Nguyệt đang phải đấu với 1 cô gái có Lv 21 trong khi cô chỉ mới Lv 19 nên đang bị đối phương áp đảo. Nguyệt đang dùng cây kiếm cố đỡ lấy những đòn của đối phương.

Cô gái kia sử dụng một cây côn bằng kim loại liên tục tấn công Nguyệt. Tấn công một lúc mà thấy Nguyệt vẫn có thể chống đỡ được nên cô ta dần cảm thấy mất kiên nhẫn.

Cô gái đó liền thu cây gậy ngang hông, hô to một tiếng, xung quanh cây gậy bỗng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục sau đó quét ngang về phía Nguyệt. Nguyệt thấy thế liền hoảng sở giơ thanh kiếm của mình cản trước người để đỡ.

Dưới võ đài, hắn vừa nhìn thấy ánh sáng màu xanh lục tỏa ra từ cây gậy thì lập tức cảm thấy không ổn, cô gái này sử dụng nội công. Lúc này Nguyệt đã đuối sức nên chắc chắn không thể đỡ được đòn này. Hắn cắn chặt răng nhìn về phía 2 cô gái, miệng hơi hé:

- [Nguyền rủa]

- Choang!!!

Một tiếng kêu rất lớn vang lên khi cây côn đánh vào trên thanh kiếm của Nguyệt, cô cảm thấy một luồng sức mạnh cực lớn đang đâm sầm vào mình, mắt cô tối sầm lại, ngực như bị ép tới không thở nổi sau đó cảm giác như thân thể bị mất khống chế rồi bay ra khỏi võ đài.

--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Nụ hôn bất ngờ


Nguyệt sau khi bị trúng đòn bay về phía dưới võ đài, đúng lúc này một bóng người lao lên đỡ lấy cô, cô lập tức rơi vào trong lồng ngực của bóng đen đó, người này chính là Hiệp.

Hắn kiểm tra Nguyệt một chút thì thấy, cánh tay phải của Nguyệt bị dập mạnh, máu rỉ ra từ đó khi vừa chạm vào dù Nguyệt đang hôn mê nhưng vẫn rên rỉ do đau đớn. Hắn lấy một bình Hp nhỏ ra rót vào miệng của cô, lập tức vết thương ở cánh tay và những nơi khác liền lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Sau 3s Nguyệt từ từ mở mắt ra, lúc này trọng tài đã tuyên bố cô gái kia giành chiến thắng Linh và mấy cô gái liền lao xuống dưới võ đài

Vừa rồi may mà hắn vừa nhìn thấy cô gái kia vận dụng nội công liền sử dụng [Nguyền rủa] lên cô ta nên Nguyệt mới không bị thương nặng nếu không bình Hp của hắn cũng không thể phục hồi vết thương nhanh như vậy được.

Cô gái kia đứng trên võ đài cảm thấy rất kỳ lạ, vừa rồi do muốn kết thúc nhanh nên cô ta đã dùng toàn lực, đáng lý ra Nguyệt phải bị thương rất nặng mới đúng, tuyệt đối không thể chỉ nhờ vào một bình thuốc ma pháp mà hồi phục nhanh như thế được. Thuốc ma pháp cô ta đã từng thấy rồi, hiệu quả tốt nhưng khó mà phục hồi nếu nội thương quá nặng.

Cô ta không biết rằng mình đã bị dính [Nguyền rủa] của hắn, nội công dù tăng sức mạnh nhiều đến mấy thì vẫn phải dựa trên chỉ số của bản thân, vừa rồi cô ta bị - 10% chỉ số nên sát thương bị giảm đi nhiều. Mặc dù 10% không phải quá nhiều nhưng đủ để tránh cho Nguyệt bị nội thương quá nghiêm trọng

.........

- Linh, tớ thua rồi đúng không, tớ thật là vô dụng, híc híc.

- Đừng nói như vậy, cậu đã thi đấu rất tốt rồi, chẳng qua đối phương sử dụng nội công nên cậu mới thua thôi - Linh nói.

- Vừa rồi cậu bị thương rất nặng may mà Hiệp cho cậu uống một bình thuôc ma pháp nên cậu mới khỏi hẳn đấy - Hồng nói.

- Thuốc ma pháp? Nhưng thứ đó đắt đỏ lắm cơ mà, cả môn phái chúng ta dù được quân đội trợ giúp cũng chỉ có thể mua được 10 bình làm đồ dự trữ, sao cậu lại cho tớ dùng thứ quý giá như thế.

- Cậu đừng lo, cái gì chứ mấy bình thuốc ma pháp thì tớ có nhiều lắm, nếu cậu muốn tớ có thể cho cậu 10 bình về uống chơi.

Hắn không nói láo chút nào, giờ riêng bình Hp (nhỏ) hắn thì có hơn 200 bình cộng thêm khoảng 20-30 bình Hp (vừa) nữa nên 10 bình nhỏ chẳng là gì với hắn.

- Sao cậu tốt với tớ như vậy.

- Vì cậu là bạn tớ mà.

- Chỉ là bạn thôi sao... Nguyệt lẩm bẩm.

- Thế còn bọn tớ thì sao, bọn tớ không phải bạn cậu hả? Linh trừng mắt nói.

- Đúng vậy, bọn mình cũng muốn - mấy cô gái còn lại đồng thanh.

- Mọi người đương nhiên là bạn của tớ rồi, khi nào về tới chỗ ở tớ sẽ cho mỗi người các cậu 10 bình.

- Hi hi, em tốt thật đấy, chụt - Mai nói xong thì hôn vào má hắn một cái.

- A, chị Mai chơi xấu, chụt- Hồng cũng hôn hắn một cái.

- Chụt, hì hì - Hương cũng hôn má hắn.

Hắn còn đang lâng lâng vì được mấy cô gái hôn thì một đôi bàn tay ôm lấy cổ hắn kéo xuống. Sau đó hắn liền cẩm thấy một đôi môi mềm mại chạm vào môi hắn, hắn theo bản năng liền há miệng ra ngậm lấy đôi môi đó, Nguyệt cũng há miệng ra ngậm lấy môi của hắn, một mùi thơm từ miệng cô bay ra, hắn mút lấy dòng nước bọt ngọt ngào của Nguyệt, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau, hai người hôn nhau phát ra những tiếng chậc chậc và những tiếng thở nặng nề.

Hắn vẫn say mê ngậm lấy đôi môi của Nguyệt cho tới khi nghe thấy giọng của Linh:

- Hôn chán chưa hả!! Hắn ngẩng đầu lên thì thấy, Linh đang cực kỳ tức giận nhìn hắn.

Hắn giật mình nhận ra mọi người đang nhìn về phía mình. Mấy người khán giả thì đang hò reo huýt sáo về phía hắn còn 5 tên sư huynh đệ thì đang chui vào góc tường ngồi khóc thương cho phận FA "Thằng mười hộp sữa thằng không hộp nào".

- Hừ - hắn chưa kịp nói gì thì nghe thấy Linh hừ một tiếng rồi cô tức tối bỏ đi.

- Linh - hắn gọi lớn nhưng cô không hề quay lại mà càng đi nhanh hơn.

Hắn định đuổi theo thì thấy hai tay của Nguyệt vẫn đang ôm lấy cổ mình. Hắn quay ra nhìn Nguyệt thì cô buông tay ra nói:

- Mau đuổi theo Linh đi, còn đứng đó làm gì.

Hắn nhìn cô một chút rồi định đi theo, đúng lúc này Nguyệt lại kiễng chân lên hôn vào môi hắn một lần nữa, nhưng lần này chỉ là một cái hôn nhẹ.

- Mau đuổi theo đi - Nguyệt mỉm cười nói, mấy cô gái khác cũng gật đầu.

Hắn liền xoay người đuổi theo Linh.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Sợ gì bố con thằng nào


Đi ra khỏi Luyện Võ Tràng, hắn nhìn ngó xung quanh nhưng không thấy Linh đâu cả, AGI là chỉ số cao nhất của Linh hơn nữa vừa rồi hắn bị lỡ một chút thời gian nên đã để mất dấu của Linh.

- Này chú, chú có thấy một cô bé khoảng 15 tuổi cao khoảng 1m6 tóc dài màu đen mặc một bộ võ phục màu xanh nhạt đi qua đây không.

- Này bác, bác có thấy một cô bé.....

..........

Hắn đi về nơi ở của phái Nữ Huỳnh Đạo nhưng không thấy Linh đâu, dọc đường hắn hỏi mấy người đi đường những cũng không có ai thấy Linh đâu cả.

Hắn chạy quanh thung lũng suốt cả một buổi chiều nhưng vẫn không thấy Linh đâu hết, mấy cô gái và 5 sư huynh đệ cũng chia nhau ra đi tìm nhưng không thấy. Hắn cực kỳ lo lắng cho Linh, không biết cô đang ở đâu.

- Để cô đi tới Võ Lâm Điện nhờ họ huy động người tìm giúp chúng ta, con bé chỉ có thể ở trên hòn đảo này thôi - mẹ Linh nói.

- Vâng xem ra chỉ còn cách đó thôi.

Hắn buồn rầu nói.

- Anh đừng lo chúng ta sẽ tìm thấy Linh thôi mà - Nguyệt ôm lấy hắn nói.

- Ừ, mong là như vậy.

Chết tiệt thật, rốt cuộc thì Linh đang ở đâu chứ, nếu cô mà xảy ra chuyện gì thì hắn sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình. Phải đi mượn bản đồ của thung lũng để xem mình có bỏ sót nơi nào không.

Khoan đã... Bản đồ!!!

- Bản đồ - hắn thầm hô một tiếng.

Lập tức một tấm bản đồ hình chữ nhật hiện lên, bên phải của nó có một cột dài chia làm 3 mục: Địa điểm, Nhân vật, Vật phẩm.

Hắn mừng rỡ, quả nhiên là có, chơi game sao có thể thiếu bản đồ được chứ. Hắn nhìn thấy dưới cùng của cây cột là một ô trống có hình cái kính lúp, chắc đây là ô tìm kiếm rồi. Hắn ấn vào một bảng chữ cái ảo hiện lên sau đó hắn điền: Trần Huyền Linh, nữ 15 tuổi. Lập tức tấm bản đồ chạy từ toàn cảnh hòn đảo rồi hướng về phía Tây của hòn đảo rồi phóng to ra. Hiện lên trên tấm bản đồ là một hốc đá bên dưới một mỏm đá ở bờ biển phía Tây, Linh đang ngồi trong đó ôm đầu gối nhìn về phía mặt trời lặn.

Nhìn thấy Linh hắn thở phào nhẹ nhõm vì Linh không gặp chuyện gì. Hắn nhìn sang phía mẹ của Linh nói:

- Cô Trang đợi một chút, cháu nghĩ cháu biết Linh ở đâu rồi.

- Thật sao, cháu mau dẫn cô tới đó - mẹ Linh gấp gáp nói.

Hắn im lặng một chút rồi đáp:

- Cháu nghĩ cháu sẽ đi 1 mình, Linh đang giận cháu nên cháu muốn giải thích với cô ấy. Mọi người hãy ở lại và chuẩn bị cho bữa tiệc, cháu nghĩ khi Linh về sẽ không muốn thấy mọi người lo lắng cho cô ấy đâu.

Mẹ Linh và ông già chưởng môn nhìn nhau một chút rồi nói:

- Thôi được rồi, cháu đi đi.

Nguyệt đi lên nắm lấy tay hắn nói:

- Anh có cần em đi cùng không, em sẽ giúp anh nói chuyện với Linh.

Hắn nắm lấy tay Nguyệt rồi cúi xuống hôn nhẹ vào môi cô nói:

- Không cần đâu, em cứ ở lại đây với mọi người đi, anh sẽ đi dẫn Linh về đây, rồi mọi việc sẽ ổn thỏa thôi - Nói xong hắn hướng về bờ biển phía tây của hòn đảo đi tới.

.........

Khi hắn tới bờ biển phía tây, hắn liền thấy có một mỏm đá cao ở đó. Hắn đi xung quanh tìm kiếm, một lúc sau hắn trông thấy có một hốc đá tự nhiên khá kín đáo ở giữa mỏm đá.

Hắn trèo ra phía hốc đá, khi vừa tới thì hắn thấy hốc đá này sâu khoảng 5 mét, trần cao hơn 3m Linh đanh ngồi trong đó. Nhìn thấy hắn xuất hiện Linh quay đầu đi gắt gỏng:

- Cậu tới đây làm gì, hãy để cho tớ yên.

- Cậu bỏ đi suốt buổi chiều không về làm mọi người rất là lo lắng nên tớ đi tìm cậu.

- Tớ không phải trẻ con, không cần cậu phải lo.

Hắn lại gần nói:

- Thôi nào Linh đừng bướng bỉnh nữa, đi về cùng với tớ đi.

- Hừ, cậu mặc kệ tớ, về mà lo cho em Nguyệt của cậu đi.

Thấy Linh bướng bỉnh như vậy hắn cũng bực mình, hăn liền đi lại gần ôm Linh vào lòng.

- Cậu, cậu làm gì thế mau thả tớ ra.

Hắn thấy Linh giãy dụa hắn càng ôm chặt hơn sau đó cúi đầu hôn lên môi của Linh.

Luc này Linh đang la hét nên miệng cô vẫn mở, hắn thừa cơ luồn đầu lưỡi của mình vào miệng của Linh. Linh kinh ngạc trơn to mắt, quên cả giãy dụa.

Hắn dùng đầu lưỡi quấn lấy lưỡi của Linh làm cô hoảng sợ liên tục trốn tránh nước bọt của hai người chảy ra ngoài khóe miệng chảy cả xuống cổ.

Trốn tránh một lúc không được Linh đành mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm. Thấy Linh không rụt lưỡi lại nữa hắn liền lấy lưỡi của mình kéo lưỡi cô vào trong miệng tham lam mút lấy lưỡi và nước bọt của cô.

Hắn ôm Linh rất chặt làm bộ ngực của cô ép chặt vào lồng ngực của hắn. Một tay hắn ôm lấy thắt lưng của Linh một tay hắn luồn xuống bóp lấy mông của cô. Một cảm giác mềm mại truyền vào bàn tay hắn, quả nhiên câu nói "Ngực, cái thứ đầy nặng đó, chỉ là bản lậu của mông thôi." của thánh Kiyoshi trong Prison School cũng không phải là không có lý.

Sau vài phút ăn cháo lưỡi của nhau môi của hai người dần tách ra nhưng hắn vẫn không chịu buông tha cho Linh, thỉnh thoảng vẫn ngậm lấy đôi môi của Linh mút nhẹ.

Linh ngẩng đầu lên nhìn hắn đầy say mê, thấy vậy hắn lấy tay vuốt ve má của cô nói:

- Về với Nguyệt để anh bị mất em hay sao, anh là một kẻ tham lam nên cả em và Nguyệt đừng mơ thoát khỏi tay của anh.

- Anh yêu em, Linh - nói xong hắn lại hôn lên môi của cô.

Nói đến đây thì nhiều người sẽ nghĩ là làm gì có chuyện một cô gái chấp nhận chia sẻ người mình yêu với cô gái khác chứ. Nhưng bọn họ quên rằng bọn hắn không phải là người bình thường, và bọn họ có những đặc quyền mà người thường không thể có!!

.......

Trong một hốc đá treo leo, một đôi trái gái đang ngồi ôm nhau ngắm mặt trời lặn. Bỗng nhiên người con trai quay sang nói:

- Linh, anh muốn cho em biết một bí mật.

Cô gái đang tựa đầu vào ngực chàng trai thì ngẩng lên:

- Bí mật gì? Chẳng lẽ anh bị vô sinh - ngần ngừ một chút rồi cô nói tiếp - chúng ta có thể nhận con nuôi cũng được mà.

Hắn búng vào trán cô nói:

- Vớ vẩn, ai cho em trù ẻo bạn trai thế hả.

- Ái da, vậy thì bí mật gì anh nói đi.

- Anh..... là một pháp sư.

- Hả pháp sư, không thể nào, pháp sư sao có thể có thể chất mạnh mẽ như anh được - dừng một chút cô nói tiếp - mà cho dù anh là pháp sư thì cũng đâu phải chuyện gì to tát mà anh phải gọi là bí mật chứ, trên đời đâu có thiếu pháp sư.

Hắn im lặng một chút, hắn vẫn không muốn nói cho Linh bí mật về hệ thống, không phải là vì hắn không tin tưởng cô mà là do hắn cảm thấy cô không cần thiết phải biết về bí mật này, ít nhất thì tạm thời là chưa cần thiết.

- Anh muốn cho em xem một thứ.

- Thứ gì vậy.

- [Tạo bãi quái] Kết giới đặc biệt: Regeneration.

Xung quanh lóe lên một ánh sáng màu bạc, không khí bắt đầu tràn ra những hạt năng lượng màu xanh lá cây.

- Đây là cái gì vậy, đẹp quá - Linh kinh ngạc nhìn xung quanh nói.

- Đây chính là kết giới ảo ảnh.

- Kết giới ảo ảnh, là thứ giống như kết giới bao phủ tòa đảo này ấy hả, nhưng không phải là phải có luyện kim giả khắc họa ma trận thì pháp sư mới có thể tạo ra kết giới ảo ảnh được sao.

- Bình thường thì là vậy nhưng anh lại là trường hợp đặc biệt. Anh có thể tạo ra kết giới ảo ảnh ở bất cứ đâu mà anh muốn mà không cần ma trận, ví dụ như kết giới này có thể tăng tốc độ hồi phục vết thương và năng lượng, không chỉ thế anh còn khống chế thời gian bên trong kết giới vì thế chúng ta ở trong này 12 tiếng bên ngoài mới chỉ trôi qua 1 tiếng thôi.

- Cái gì, anh có thể khống chế thời gian!!!

- Đúng thế, em thấy chồng em có giỏi không.

- Hứ, đồ tự kỷ - Linh bĩu môi.

Trong lúc Linh đang ngạc nhiên hắn liền đưa tay từ hông lên ngực của cô bóp nhẹ một cái. Linh giật mình kêu:

- Á, anh làm gì vậy.

- Không phải em tức giận vì anh trao nụ hôn đầu của mình cho Nguyệt sao, bây giờ anh sẽ trao cái lần đầu khác cho em, he he.

Nói xong hắn đè Linh xuống đất.

---------

Ps: Link chương 36.5 sẽ được đăng tại nick facebook này:

facebook.com/motbantay.can.50
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Vòng 16 đội


Khi bọn họ tỉnh dậy thì bên ngoài đã trôi qua gần 30 phút, có nghĩa là hắn và Linh đã ở trong kết giới khoảng 6 tiếng rồi, mặt trời cũng đã gần lặn.

Hắn ôm lấy thân thể mềm mại của Linh nói:

- Em có cảm thấy tuyệt vời không.

- Đáng ghét, sao anh lại hỏi em câu như thế, xấu hổ chết đi được.

- Ha ha ha.

........

Hai người hắn bắt đầu mặc quần áo vào để về chỗ ở của phái Nữ Huỳnh Đạo.

Lúc này nhờ vào thể chất mạnh mẽ của võ giả và kết giới khôi phục của hắn cộng với việc kết giới ảo ảnh của tòa đảo này cũng tăng thêm 20% tốc độ hồi phục Hp và Mp mà giờ Linh đã có thể thoái mái đi lại được rồi. Bọn hắn rời khỏi vách đá bắt đầu đi trở về, lúc này trời đã khá tối rồi.

Bọn hắn chạy đi rất nhanh, hơn nữa chỗ ở của phái Nữ Huỳnh đạo nằm ở phía tây bắc của thung lũng cũng không quá xa nên bọn hắn chỉ mất 15 phút là về tới nơi.

Vừa về tới cửa, hắn nhìn thấy mẹ của Linh và mấy cô gái đang đứng chờ ở ngoài cửa. Thấy hắn và Linh dắt tay nhau về, vẻ mặt lo lắng của mẹ Linh liền biến mất, cô chạy tới ôm Linh thật chặt vào lòng.

- Con đã đi đâu thế hả, con có biết mẹ lo cho con lắm không, mẹ chỉ còn có mình con thôi, nếu con có chuyện gì thì sao mẹ sống nổi.

- Mẹ, con không sao đâu, con chỉ ra bờ biển đi dạo sau đó ngủ quên thôi - Linh tỏ vẻ áy náy nói.

- Không sao hết, quan trọng là con về đây an toàn là được rồi.

Linh và hắn thở phào nhẹ nhõm, may mà mẹ không truy hỏi nếu không bọn hắn cũng không biết trả lời thế nào.

- Được rồi, các con hãy vào nhà đi, mẹ sẽ vào lấy thức ăn ra, chúng ta phải ăn mừng chiến thắng của Hiệp hôm nay chứ.

Nói xong, mẹ Linh dẫn đầu mọi người đi vào nhà, hắn cũng đi theo chỉ có Linh và Nguyệt tụt lại phía sau. Nguyệt híp mắt cười hỏi:

- Này, cậu và anh ấy gặp nhau ở ngoài bãi biển à, hai người có làm gì không đấy.

- Làm... Làm cái gì đâu chứ - Linh đỏ mặt đáp.

- Không làm gì sao, cũng đúng nếu có làm thì bây giờ anh ấy phải cõng cậu về mới đúng chứ cậu sao có thể đi lại thoải mái như bây giờ được.

Thấy mặt Linh càng ngày càng đỏ, Nguyệt cười nói tiếp:

- Cũng may mà cậu và anh ấy chưa có làm gì, như vậy có nghĩa là tớ vẫn có cơ hội.

- Cơ hội gì cơ? Linh thắc mắc.

- Cơ hội để trao lần đầu tiên cho nhau chứ còn gì nữa, tớ nhất định phải làm được.

- Cậu... còn lâu cậu mới làm được điều đó - Linh cao giọng.

- Sao cậu lại dám chắc điều đó như vậy, cậu định ngăn cản tớ chắc.

- Tớ cần gì phải ngăn cản cậu chứ vì chúng tớ đã...

Linh nói nửa chừng thì nhận ra mình đã lỡ lời nên mặt đỏ bừng.

- A ha ha, thì ra là các cậu đã làm chuyện đó rồi. Nhưng mà tại sao cậu làm chuyện ấy mà lại có thể đi lại bình thường vậy, tớ tưởng lần đầu tiên thì sẽ rất đau chứ, chẳng lẽ cậu không phải lần đầu!!!

- Đáng ghét, cậu nói gì hả, tất nhiên đó là lần đầu của tớ rồi.

- Vậy làm thế nào mà cậu hồi phục nhanh như vậy.

- Đó là bởi vì... Hứ sao tớ phải nói cho cậu, nếu muốn biết thì đi mà hỏi anh Hiệp yêu dấu của cậu ấy.

- Không nói thì thôi tớ sẽ tự mình hỏi, với cả đó không chỉ là anh Hiệp yêu dấu của mình tớ thôi đâu, hi hi.

Hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện thỉnh thoảng còn trêu ghẹo nhau một chút làm hắn rất yên lòng khi nhìn thấy cảnh này, hắn chỉ sợ hai cô nàng này gây gổ hay cãi nhau nữa cơ nhưng xem ra việc 1 chồng nhiều vợ trong giới võ lâm này không phải là không thể chấp nhận.

Thấy được 2 cô bạn gái của mình rất hòa hợp làm cho hắn lại càng tham lam muốn chuyển mục tiêu về phía Mai, Hương và Hồng. Thằng đàn ông nào mà chả có ước mơ hậu cung, chẳng qua là do thực lực yếu kém hoặc tư tưởng xã hội cản trở mà thôi. Giờ đây mắt nhìn thấy được cơ hội mở hậu cung thì hắn ngu gì mà không nắm lấy. Chỉ là mặc dù các cô gái không phản đối việc hắn có nhiều vợ nhưng mà cũng không có nghĩa là hắn có thể lấy bất kỳ ai. Vì vậy nên hắn mới đưa tầm ngắm về phía mấy cô gái của Nữ Huỳnh Đạo vì bọn họ là đồng môn với nhau, có lẽ họ sẽ sống trong sự hòa hợp, và 1 điều quan trọng nữa là tất cả bọn họ cô nào cũng xinh cả, không thì còn lâu hắn mới muốn cưa.

---------

Sau khi ăn mừng đến nửa đêm thì hắn muốn chui vào phòng của Linh để chim chuột với cô, hắn vừa mới nếm thử mùi vị của trái cấm nên rất muốn làm thêm vài lần nữa nhưng có vẻ Linh đã biết được ý đồ của hắn nên tối hôm nay cô đã qua phòng mẹ mình để ngủ.

Nhìn phòng Linh trống không, hắn thất vọng bỏ về phòng của mình. Hắn cũng nghĩ đến việc mò qua phòng của Nguyệt nhưng thầm nghĩ một chút thì quyết định giờ chưa phải lúc nên đành về phòng mình nằm ngủ.

Sáng hôm sau hắn tới tập hợp với mấy người của Liệt Hỏa Môn ở Luyện Võ Tràng.

Hôm nay 16 võ đài cũ đã được dọn đi thay vào đó là 1 võ đài cực lớn ở giữa sân. Sau đó ông lão trưởng ban cố vấn của liên đoàn đứng trên khán đài của chưởng môn tuyên bố vòng 16 đội chính thức bắt đầu và công bố thứ tự thi đấu mới do các chưởng môn bốc thăm.

----------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Gặp lại kẻ thù


- Trận đầu tiên MNC (Muay Thai New Champion) đấu với Tống thị Hình Ý Quyền.

Trận đầu tiên do một đội tuyển Muay Thái đấu với một đội tuyển đến từ Trung Quốc. Hình Ý Quyền là một môn ngoại công khi luyện đến một mức độ nhất định thì có thể sinh ra nội khí trong cơ thể. Điểm này khá giống Muay Thái về phương diện chú trọng luyện thể nhưng vì có được nội kính trong cơ thể nên nhưng đòn đánh của Hình Ý Quyền thường mang lại sức xuyên thấu khá lớn khiến đối phương khó có thể đỡ.

Nếu nói yếu tố tổng hợp thì Hình Ý Quyền có vẻ nhỉnh hơn nhưng Muay Thái lại có sức tấn công rất mạnh, nhưng đòn đánh của họ rất hiểm hóc nếu không cẩn thận để dính đòn nghiêm trọng thì Hình Ý Quyền sẽ bị lép vế.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, yếu tố quyết định thắng bại của một trận đấu vẫn là do người chủ tướng. Mà trận đấu này MNC chiếm ưu thế hoàn toàn khi chủ tướng của họ đã Lv 23 mà bên phía nhà họ Tống chủ tướng chỉ mới Lv 20.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, chủ tướng của Tống gia vừa nhập cuộc đã bị đối phương áp đảo rất gắt gao. Sau khi cầm cự được 5 phút, hai bên sau một đòn đối đầu trực diện, tên võ giả của Tống gia bị áp đảo về sức mạnh loạng choạng về phía sau, đối phương lập tức lao lên tung một đòn gối vào mặt của tên họ Tống mặc dù đã giơ tay lên bảo vệ vùng mặt nhưng tên này vẫn bị choáng váng ngã ra phía sau, cánh tay phải bị đá gãy, cẳng tay bị gập khúc ở giữa. Tên này quá đau đớn, mặt trắng bệch như tờ giấy cô sức hổn hển nói:

- Tôi... tôi chịu thua.

- Đội Tống thị Hình Ý Quyền chịu thua đội MNC chiến thắng.

Khi nghe trọng tài tuyên bố mình đã chiến thắng tên người Thái này giơ hai nắm đấm lên trời rồi đi xuống võ đài trong sự hò reo của khán giả, còn tên họ Tống thì được đồng đội mang xuống chữa thương.

- Trận đấu tiếp theo, Liệt Hỏa Phái đấu với Luyện Không Phái.

Hắn nghe thấy tên của Luyện Không Phái thì khá bất ngờ, hắn nhớ thì đây hình như là môn phái của thằng Phong. Quả nhiên, khi hắn bước lên góc chờ của võ đài thì thấy trong 5 tên võ giả đang đứng phía bên đối diện thì có một tên trông khá quen mặt, đó chính là thằng Phong, đứa đã ho gọi người chặn đường muốn đánh hắn.

Thằng Phong nhìn sang bên này thì đầu tiên là hơi bất ngờ một chút sau đó thì khuôn mặt lạnh lại, nhìn hắn với một ánh mắt đầy sát khí.

Hắn cười gằn, thằng chó chết, lần trước vì có Linh nên tao không thể làm gì được mày nhưng lần này thì mày không may mắn được như thế nữa đâu.

Linh và mấy cô gái đang đứng ở chân võ đài để cổ vũ cho bọn hắn, đây là đặc quyền của những người tham gia giải đấu, họ có thể tiếp cận võ đài để quan sát với danh nghĩa học hỏi miễn là họ không gây rối.

Khi Linh vừa nhìn thấy thằng Phong thì ánh mắt trở nên lo lắng nói với hắn:

- Anh phải cẩn thận tên Phong đó, lần trước thi đấu ở vòng bảng do có dùng vũ khí nên có được lợi thế nhưng lần này hắn có được nội công hơn nữa Luyện Không Phái có sở trường tấn công từ xa, anh không nên bất cẩn.

- Em cứ yên tâm, anh đã nói rồi cỡ thằng đó anh chỉ cần búng tay một cái là chết ngay.

- Đúng vậy Linh, cậu phải tin tưởng anh ấy, anh ấy nhất định sẽ không thua đâu - Nguyệt nói.

Mấy cô gái còn lại cũng gật đầu, lần trước lúc hắn đánh bại tên võ sĩ Muay Thái đó bọn họ cũng đã nhìn thấy từ khán đài bên cạnh nên biết hắn rất mạnh. Linh thấy mọi người nói vậy thì cũng hơi gật đầu nhưng trong ánh mắt vẫn trần đầy sự lo lắng.

- Mời tuyển thủ của 2 đội lên võ đài.

Hào lập tức lao lên võ đài đứng đối diện với tên đệ tử của Luyện Không Phái, lần này vì cậu vẫn còn tức giận việc lũ người kia vây đánh bọn họ làm Long bị thương nên trọng tài vừa mới tuyên bố bắt đầu cậu lập tức lao tới đối thủ.

Tên kia vốn đang định mở miệng nói vài lời khiêu khích nhưng không nghĩ rằng Hào lại lập tức lao lên nên bị bất ngờ. Trong khi tên kia đang luống cuống thủ thế, Hào liền tung ra một cú đá vào đầu gối của đối phương.

- Rắc!!

Tên kia bị đá vào hạ bàn liền mất trọng tâm khuỵu xuống, Hào lập tức bắt lấy cơ hội tung đấm liên tục vào mặt của nó. Thấy tên kia choáng váng Hào tung một cú đá bồi thẳng vào cổ của hắn, tên kia liền như diều đứt dây văng ra xa 5m ngã uỵch xuống đất hôn mê bất tỉnh.

- 1, 2,... 10 Liệt Hỏa Phái thắng, mời tuyển thủ tiếp theo của Luyện Không Phái lên võ đài.

Sau khi trọng tài tuyên bố một tên đệ tử của Luyện Không Phái lao lên vác tên đang nằm dưới đất về góc chờ của bọn chúng rồi quay trở lại tức tối nhìn Hào. Trọng tài chuẩn bị tuyên bố tiếp tục thì Hào giơ tay lên.

- Tôi xin rút lui.

Sau đó bước về chỗ của bọn hắn trong ánh mắt tức giận của lũ Luyện Không Phái. Đây chính là chiến thuật mà bọn họ đã bàn bạc từ trước, sau khi chiến thắng đối phương thì sẽ xin rút lui để bảo toàn thể lực vì bây giờ họ đã biết hắn hoàn toàn có thực lực để làm một vị chủ tướng. Trước đây vì nghĩ hắn không biết võ nên họ cố gắng chiến thắng càng nhiề đối thủ càng tốt, ít nhất thì cũng phải tiêu hao bớt thể lực của đối phương để người sau chiến thắng hơn. Nhưng bây giờ thì khác, nếu cảm thấy không thể chiến thắng thì sẽ rút lui để tránh bị thương để nếu vào được vòng trong thì vẫn bảo toàn được sức chiến đấu.

---------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chết!!!


- Liệt Hỏa Phái chiến thắng mời chủ tướng của Luyện Không Phái lên võ đài.

- Tôi xin rút lui.

Sau khi đánh bại đối thủ Lâm vẫn tuân theo kế hoạch mà rút lui. Kế hoạch của bọn hắn đã phát huy tác dụng cực tốt. Bản thân những đệ tử đại diện mà 3 môn phái của Việt Nam cử đi trừ chủ tướng của Luyện Không Phái là thằng Phong có Lv 21 ra thì những người còn lại có sức mạnh khá tương đồng nhau. Nhưng bây giờ do Long đã bị thương nên Hào thay thế vị trí của cậu, cũng có nghĩa là giờ người Liệt Hỏa Phái cử ra luôn có sức mạnh cao hơn đối phương một bậc nên giành chiến thắng một cách hết sức dễ dàng. Cứ sau khi chiến thắng, mấy người hắn sẽ rút lui để bảo toàn khoảng cách thức lực tránh thương tích ngoài ý muốn.

Lâm lui về phía góc chờ, mỉm cười vỗ vai hắn, hắn cũng cười đáp lại rồi khoan thai đi lên võ đài. Lúc này thằng Phong đã đứng sẵn ở đó, nghiến răng căm tức nhìn hắn. Hắn nhìn thằng Phong, nhếch miệng cười đểu một cái rồi nói:

- Lần trước vì có Linh mà tao đã tha cho mày một lần, nhưng lần này mày chết chắc rồi.

Thằng Phong thấy hắn nói vậy thì cười to:

- Ha ha ha, mày bị điên rồi đúng không hả, đúng là tao hơi ngạc nhiên vì mày cũng là một võ giả, chính vì thế mà lũ vô dụng kia không thể làm gì được mày - nói tới đây hắn ngừng cười nheo mắt nhìn hắn nói tiếp - Nhưng không nên nghĩ rằng như vậy là mày sẽ sống yên với tao, võ đài này mặc dù không khuyến khích nhưng cũng không nghiêm cấm giết người đâu.

Hắn nghe thấy thằng Phong nói vậy thì cười gằn:

- Vậy cơ à, tao sợ quá đi mất! Nhưng mà tao cũng phải cảm ơn mày đã cho tao biết một điều.... Đó là tao có thể giết người!!!

Vừa dứt lời, hắn rút Hỏa Vân Kiếm ra lao về phía thằng Phong. Thấy hắn lao lên thằng Phong đã có chuẩn bị nên lập tức lùi về phía sau thủ thế, sau đó một luồng ánh sáng màu xanh lam nhạt bao phủ lấy hắn.

Thằng Phong chụm hai tay lại đẩy về phía hắn hô to:

- Luyện Không Chưởng!!!

- Vù vù!!!

Một luồng sóng xung kích màu xanh bắn về phía hắn. Hắn tập trung nhìn thẳng vào thằng Phong hô nhỏ:

- [Nguyền rủa]

- [Giao ước của quỷ]

Luồng sóng xung kích của thằng Phong yếu đi một chút sau đó một quầng ánh sáng màu máu lóe lên bao phủ lấy hắn. Tốc độ của hắn lập tức tăng vọt.

- Nhược hỏa

Hắn vung kiếm chém tan luồng sóng xung kích, sau đó tiếp tục lao tới. Trong chớp mắt hắn lao tới trước mặt thằng Phong, nó giơ tay lên tung một chưởng về phía hắn, hắn hơi cúi người xuống rồi bật ngươi lên.

- Đại hỏa

- Xoẹt

- 231

- Á a a a!!

Thằng Phong kêu lên đau đớn, bàn tay phải của nó đã bị hắn chém đứt lìa, thằng Phong ôm lấy cổ tay đầy đau đớn hoảng sợ nhìn về phía hắn. Hắn vẫn không dừng lại mà xoay kiếm vung lên.

- Đừng, tha cho ta..o.....

- Phụt!!!

- 354

Ting, bạn nhận được 300 Exp.

Một cái đầu lâu bay lên cao, ở dưới võ đài là một thi thể không đầu đang liên tục phun máu lên trời rồi đổ uỳnh xuống đất.

Hắn hơi nhảy lùi ra sau một chút vì không muốn dính máu của thằng Phong, lúc này máu tươi đã ngừng phun ra mà chỉ chảy từ từ ra từ cái cổ không đầu. Máu tươi nhiễm đỏ cả một góc của võ đài.

Lúc này trọng tài hơi giật mình một chút vì đây là người đầu tiên bị giết trên võ đài trong giải đấu năm nay hơn nữa còn bằng phương thức máu me như vậy, không phải là chưa có ai chết trong giải đấu năm nay mà bọn họ thường là bị thương nặng rồi chết đi sau đó chứ không phải trực tiếp trên này. Cũng may là tên trọng tài này vốn là một tay giang hồ cự phách, đã chứng kiến nhiều cảnh còn đẫm máu hơn như vậy nên rất nhanh thì lấy lại tinh thần hô lên:

- Liệt Hỏa Phái giành chiến thắng được bước tiếp vào vòng trong.

Phía khán đài sau vài giây im lặng thì nổ lên một tràng hò hét cực lớn, vì bây giờ bọn họ sống trong xã hội pháp trị họ phải hòa mình vào môi trường xung quanh, đã lâu rồi bọn họ mới thấy được một màn kích thích như vậy, giống như họ đã trở lại thời trước thế chiến thứ nhất khi mà các năng lực giả còn tung hoành khắp thế giới.

.......

- Rắc!!!

Trên khán đài của chưởng môn, lão già chưởng môn Luyện Không Phái bóp nát tay vịn chiếc ghế mà lão đang ngồi, khuôn mặt đằng đằng sát khi nhìn xuống dưới sân. Một lúc lâu sau lão già này mới hít sâu một hơi quay lại nói với ông lão chưởng môn Liệt Hỏa Phái:

- Chúng mày được lắm, tao sẽ không bỏ quả chuyện ngày hôm nay đâu.

- Hừ, võ nghệ chẳng bằng ai đi ra ngoài đường bị đánh cũng chả kêu ai được đâu, ai bảo chúng vô dụng. Câu này là do chính mày đã nói với tao đấy Bình ạ, hôm nay tao mới thấy thằng ngu như mày thỉnh thoảng cũng nói ra được vài câu có lý đấy chứ.

Lão già kia vừa quay người định bỏ đi sau khi nghe thấy câu này thì tức đến run người nhưng hắn biết đây không phải chỗ để gay sự nên nắm chặt nắm đấm bỏ đi để lại ông già chưởng môn mặt mày nheo lại suy nghĩ gì đó.

----------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom