Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1299


CHƯƠNG 1299

Trần Tiểu Băng vốn lớn hơn Vương Bác Thần mấy tuổi, năm nay 28 tuổi, nhìn trông có thêm một phần phong vận trưởng thành hơn những cô gái trẻ.

Lúc này nở nụ cười, phong tình vạn chủng, nói: “Anh Vương, thật ra có thể nhọc lòng vì người mình yêu, cũng là một loại hạnh phúc. Người đàn ông bình thường chỉ cần gánh vác trách nhiệm gia đình, rất nhiều lúc cũng là một mớ lông gà. Mà anh ngoài gia đình, còn phải gánh vác trọng trách an bang định quốc, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể kiên trì.

“Tôi luôn cảm thấy, những người vì nước vì dân đó đều rất vĩ đại, đặc biệt là những nhà khoa học thế hệ trước của đất nước chúng ta, vì để đất nước lớn mạnh, ngay cả tính mạng cũng bỏ ra, tôi rất khâm phục họ, đổi lại là tôi, tôi khả năng không làm được. Anh Vương, nếu không phải có người như các anh bảo vệ sự hòa bình này, thay đất nước này gánh vác trọng trách mà tiến bước, những người như chúng tôi đâu thể hưởng thụ sự phồn hoa này.”

Vương Bác Thần cười ha ha: “Cô Trần không hổ là ngôi sao lớn, rất biết nói chuyện. Tôi cũng không đại công vô tư như thế, được rồi, tôi đưa cô tới đây thôi, biết lái xe không? Tôi phải đi rồi.”

Thấy Vương Bác Thần xuống xe rời đi, Trần Tiểu Băng ngây ngốc nhìn bóng lưng của Vương Bác Thần, thầm nói: “Nếu lúc đầu người anh gặp đầu tiên là tôi, vậy thì tốt biết mấy. Có điều may mắn sinh cùng thời với anh, Trần Tiểu Băng cố lên, mày còn cơ hội, cố gắng phát huy sức quyến rũ của mày, cho dù là trở thành bạn với anh ấy, nhưng chỉ cần có thể thường xuyên nhìn thấy anh ấy cũng biết đủ rồi.

Tách khỏi Trần Tiểu Băng, Vương Bác Thần nhanh chóng đi tới Tần Lĩnh.

Ở trong xe, anh và Tần Trọng đã làm một giao dịch, chỉ cần nói cho anh vị trí cụ thể của nhà họ Tần và phối hợp với anh ổn định bên phía Tần Mệnh trước, anh sẽ giúp nhà họ Tần ở Trường An độc lập, sau này cũng sẽ chiếu cố một chút.

Tần Trọng làm con rối nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng có dã tâm.

Vậy nên ông ta đã đồng ý.

Không ai muốn làm cái giá áo cho người khác.

Tuy nhánh của ông ta cũng xuất thân từ nhà họ Tần, nhưng đó cũng là chuyện của mấy trăm năm trước rồi.

Nhiều năm trôi qua, bọn họ đã dâng hiến vô số tài nguyên cho phía nhà chính, cái có được lại không nhiều.

Nhánh của bọn họ sớm đã có lời oán thán, chỉ là ngại nhà chính lớn mạnh, không dám nói gì nhiều.

Trước kia không phải chưa từng phản kháng, nhưng bị nhà chính trực tiếp giết gia chủ của lúc đó, sau đó cũng không có người dám phản kháng.

Bây giờ lại có một cơ hội như vậy, Tần Trọng cũng không muốn bỏ lỡ.

Hơn nữa Vương Bác Thần trực tiếp tỏ rõ thân phận của mình, điều này khiến Tần Trọng vốn có chút do dự đã trực tiếp đồng ý.

Với lại, bây giờ không phải Tần Trọng ông ta muốn độc lập, mà thuyền bên phía nhà chính sắp lật rồi, thần chủ và quốc chủ muốn tiêu diệt nhà chính, Tần Trọng ông ta có thể làm gì?

Vậy nên Tần Trọng đồng ý phối hợp với Vương Bác Thần.

“Chẳng trách mãi không tìm được, thì ra ở sâu trong Tần Lĩnh, ẩn nấp đủ sâu.”

Vương Bác Thần cười lạnh lùng, nhà họ Tần ở Trường An chỉ là một con rối, nhà họ Tần thật sự không ai biết ở đâu.

Cho dù là Hàn Đỉnh đã tra nhiều năm cũng không phát hiện tung tích.

Một gia tộc tồn tại hơn 1000 năm, nếu không có chút thủ đoạn này, Vương Bác Thần thật sự sẽ không để nhà họ Tần vào trong mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1300


CHƯƠNG 1300

Vương Bác Thần dựa theo địa chỉ mà Tần Trọng cho, nhanh chóng đi tới trước một vách đá dốc đứng ở sâu trong Tần Lĩnh.

Vách đá dốc đứng này nhìn trông rất bình thường, bằng mắt thường rất khó phát hiện sự khác biệt.

Bởi vì nơi này bị pháp trận che đậy, dù là thiết bị tỉnh vi cũng khó thể phát hiện.

Chẳng trách Hàn Đỉnh tìm nhiều năm cũng không tìm được chỗ ở của nhà họ Tần.

Trên vách đá dốc đứng có những vết nứt, nhìn như chỉ là vết dứt bình thường, nhưng trên thực tế là đường hoa văn của pháp trận.

Hơn nữa những hoa văn này đơn giản hóa, không phải cao thủ mảng này, căn bản không phát hiện được.

Có điều cái này không ngăn được Vương Bác Thần.

Lâm lão đầu năm đó ngoài dạy cho anh tu võ học y ra, một mục khác chính là pháp trận.

Năm đó vì nghiên cứu pháp trận, anh không ít lần bị Lâm lão đầu ngược đãi.

Tòa pháp trận trước mắt chỉ là một tòa pháp trận kiểu che đậy, chỗ cao minh nằm ở kết thành một tòa đại trận với cả ngọn núi.

Vậy nên muốn nhìn ra tòa pháp trận này phải nhìn tổng thể, chỉ từ đường hoa văn trên vách đá dốc đứng rất khó nhận ra.

Lại cộng thêm pháp trận bị cổ tộc ẩn thế độc quyền, trong thế tục, người có thể nhận ra pháp trận sẽ không quá 5 người.

Vương Bác Thần đang tìm kiếm mắt trận, cưỡng chế xông vào cũng có thể xông vào, nhưng như thế sẽ đánh rắn động cỏ, gây ra phiền phức không cần thiết.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Chỉ khi tìm được mắt trận, phá bỏ tòa đại trận che núi này thì mới đánh cho nhà họ Tần không kịp trở tay.

Vương Bác Thần trầm tư hồi lâu, nhìn sang thác nước cách đó không xa, bỗng trong lòng khẽ động: “Lẽ nào mắt trận ở dưới thác nước?”

Anh lập tức chạy qua đó, quan sát kỹ, cuối cùng đã khóa chặt một vị trí.

“Quả nhiên ở đây. Trận pháp trong thiên hạ, khó thoát khỏi thuật âm dương ngũ hành, muốn vận hành mãi, chỉ có thể mượn sức mạnh của tự nhiên.”

Mắt trận ở dưới đáy thác nước, điều này đối với Vương Bác Thần mà nói không phải chuyện gì khó.

Dưới đáy thác nước có một tòa pháp trận cỡ nhỏ, dẫn động sự vận hành của cả đại trận.

Vương Bác Thần xử lý lại pháp trận cỡ nhỏ, như vậy pháp trận vẫn có thể vận chuyển, nhưng mất đi tính năng che đậy, đồng thời người của nhà họ Tần sẽ không phát hiện.

Sau làm xong tất cả chuyện này, Vương Bác Thần lần nữa quay lại trước vách đá dốc đứng.

Chỉ thấy vách đá dốc đứng biến thành một hiểm cốc, trong hiểm cốc có một trang viên rộng lớn mà cổ xưa tọa lạc, giống như một thành phố nhỏ.

Lúc này, Vương Bác Thần nhận được tin, người của Thần Thiên Các cũng tới rồi.

Vương Bác Thần không lập tức đi vào, mà đợi đám ba đại chiến thần của Thần Thiên Các tới.

Hành động mù quáng chỉ sẽ tìm chết.

Sự tồn tại của nhà họ Tần đã hơn 1500 năm, tuy Siêu Phàm Cảnh có mấy người đã chết, nhưng nội tình của nhà họ Tần vẫn rất mạnh, không thể xem thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1301


CHƯƠNG 1301

Lần này buộc phải làm tới mức không một sai sót mới được.

Rất nhanh, chiến thần Thanh Phong Kiều Thanh Phong, chiến thần Trọng Thiên Vũ Trọng Thiên, chiến thần Chiến Thiên Lâm Chiến Thiên đã tới.

Bốn đại chiến vương Trấn Bắc Vương Cuồng đao Trần Ứng Long, Trấn Nam Vương Lãnh diện ngân thương Thanh Ngữ, Đoạt mệnh thư sinh Lữ Trình, Trấn Tây Vương Chấn thiên tam phủ Trình Quý Châu đều tới đủ.

Lực lượng tinh nhuệ của Thần Thiên Các đều ở đây.

Đủ để thấy sự coi trọng của Vương Bác Thần đối với nhà họ Tần.

Lần này buộc phải làm tới mức không một sai sót, một mẻ đánh gọn.

Chỉ có thể giải quyết dứt điểm, cũng chỉ có như vậy mới có thể trước khi các gia tộc khác chưa kịp phản ứng, đánh bọn họ không kịp trở tay.

“Tiểu đội thông tin, cắt tất cả tín hiệu ở đây.

“Lâm Chiến Thiên, cậu dẫn Thanh Ngữ, Trình Quý Châu phong tỏa nơi này, đừng để ai rời khỏi nơi này!”

“Đám Kiều Thanh Phong, Vũ Trọng Thiên, Trần Ứng Long, Lữ Trình, theo tôi giết vào, tất cả những ai phản kháng, giết không tha!”

Sau những mệnh lệnh lạnh lùng được đưa ra, trong không khí bỗng có thêm một tia khí chết chóc.

Rất nhanh, đội trưởng của tiểu đội thông tin Khương Mai báo cáo: “Thần chủ, tất cả tín hiệu ở đây đã bị cắt hết, bất cứ tin tức nào cũng không gửi đi được.”

Vương Bác Thần gật đầu, dẫn đầu đi vào trong sơn cốc.

Lúc này, trong trang viên nhà họ Tần.

Trái tim của Tần Mệnh không tự chủ mà nhói một cái, có điều cũng không để ý.

Ông ta vừa nói chuyện điện thoại với Lâm Chiến xong, không có cái gì khác thường xuất hiện.

Vương Bác Thần không dễ giết, huống chỉ bên phía Hàn Đỉnh không thể ngồi nhìn Vương Bác Thần bị giết.

Cho nên lần này ông ta và Lâm Chấn thương lượng, liên hợp các đại thế gia, xuất động mười mấy người Siêu Phàm là để trực tiếp giãm chết Vương Bác Thần, tránh đêm dài lắm mộng.

Bên phía cổ tộc ẩn thế nếu đã nói bọn họ có thể ra tay với Vương Bác Thần, vậy ông ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội lần này.

Vương Bác Thần là một phiền phức, ông ta luôn biết, xử lý không tốt thì sẽ phiền phức hơn Vương Long của năm đó.

Những lão già của cổ tộc ẩn thế, đây là đang nuôi dưỡng tai họa!

Năm đó là bọn họ vì cái gọi là thí nghiệm, cuối cùng khiến Vương Long quật khởi, suýt nữa lật tung đại cục này.

Mà Vương Bác Thần của bây giờ, thời gian quật khởi còn ngắn hơn Vương Long của năm đó, sở hữu hai loại thần huyết, tiềm lực cực kỳ đáng sợ, một khi trưởng thành, những lão già đó thật sự có thể áp chế sao?

Huống chỉ, những lũ đó vì để thành thần đã điên hết rồi, dùng cách nuôi cổ bồi dưỡng vật thí nghiệm, không nhìn thấy Vương Bác Thần đã trưởng thành rồi sao?

Vương Bác Thần một khi bắt đầu báo thù, người đầu tiên nhằm vào còn không phải là mấy đại thế gia hay sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1302


CHƯƠNG 1302

Vậy nên Tần Mệnh thương lượng với Lâm Chấn, trực tiếp giết uy hiếp này từ trong trứng nước, cho dù tới lúc đó tạo thành hậu quả không tốt, đây cũng là điều những lão già đó chính miệng hứa, không trách bọn họ được.

“Mười mấy người Siêu Phàm, nếu còn không giết được, vậy chúng ta sau này thấy Vương Bác Thần thì tránh đi, nhà họ Tần mình cũng không ra tay với Vương Bác Thần nữa.”

Tần Mệnh tự nói với chính mình.

Mười mấy người Siêu Phàm nếu còn không giết được, vậy thì chứng minh thế gia hào tộc đã không phải đối thủ của Vương Bác Thần.

Huống chi, đằng sau Vương Bác Thần còn có Hàn Đỉnh chống lưng.

Những lão già đó cao cao tại thượng thời gian dài, đã thoát ly thực tế, mọi chuyện nếu nghe theo bọn họ hết, thế gia hào tộc sớm đã xong đời rồi.

Tần Mệnh cười lạnh lùng.

Không có ai nguyện ý làm chó cho ai.

Những lão già đó sống thời gian dài như thế, chỉ mong vật thí nghiệm như Vương Bác Thần có thể thành công.

Để mài dũa vật thí nghiệm như Vương Bác Thần, coi thế gia hào tộc của bọn họ thành đá mài dao.

Tần Mệnh ông ta sao có thể cam tâm?

Cũng là con người, ai không muốn nắm giữ đại quyền, cao cao tại thượng?

“Lũ già, đợi tôi giết Vương Bác Thần, triệt để cắt đứt hy vọng của các người, tôi xem các người còn có thể sống bao lâu!”

Vào lúc này, quản gia của nhà họ Tần vội vàng đi vào nói: “Gia chủ, xảy ra chút vấn đề nhỏ, tất cả tín hiệu của cả trang viên đều biến mất, bất cứ tin tức gì cũng không gửi đi được.”

Tần Mệnh chợt sững người, trước giờ chưa từng xảy ra loại tình huống này, nhíu mày hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Quản gia lắc đầu nói: “Không rõ xảy ra chuyện gì, đang kiểm tra, có thể là thiết bị liên lạc xảy ra vấn đề.”

Tần Mệnh gật đầu nói: “Mau chóng kiểm tra rõ.”

Có điều ông ta cũng không nghĩ nhiều, nhà họ Tần ẩn nấp nhiều năm trong tối như thế, trước giờ không có ai tìm được.

Ẩn ở sau lưng gây mưa gió nhiều năm như thế thì đã àn nhàn rất lâu rồi, huống chỉ nhà họ Tần còn có một tòa đại trận che núi, không thể có ai tìm được nơi này.

Vì vậy Tần Mệnh căn bản không để ý.

Ông ta cũng không ngờ nhánh của nhà họ Tần ở Trường An sẽ phản bội.

Mà vào lúc này, tiếng cảnh báo bỗng vang lên.

“Lại chuyện gì nữa?”

Tần Mệnh cuối cùng cũng ý thức được điều gì đó không đúng, nhanh chóng phản ứng lại, ở giai đoạn mấu chốt giết Vương Bác Thần lại xảy ra vấn đề này, liệu có phải là có người tới gây phiền phức không?

Lẽ nào là người của cổ tộc ẩn thế?

Nhưng ông ta còn chưa kịp nghĩ nhiều thì nghe thấy một tiếng quát lớn: “Tần Mệnh, Vương Bác Thần tôi tới rồi, cút ra đây chịu chết!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1303


 

CHƯƠNG 1303

Trái tim của Tần Mệnh rung lên, Vương Bác Thần?

Chuyện này sao có thể?

Mười mấy người Siêu Phàm lẽ nào đều không thể giết chết cậu ta?

Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?

Vương Bác Thần sao lại chưa chết?

Còn nữa, bên phía Dư Dương sao không truyền tin tức tới?

Nhưng bây giờ ông ta không kịp suy nghĩ, vội vàng chạy ra ngoài.

Lúc này, trang viên của nhà họ Tần đã loạn thành một mớ, tiếng chém giết kinh trời.

Đánh vào rồi!

Đại trận che núi đâu?

Sao không có bất cứ phản ứng gì?

Lẽ nào đại trận che núi bị người khác phá hỏng rồi?

Ý nghĩ này vụt xẹt qua thì ông ta từ xa nhìn thấy bóng người của Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần chưa chết!

Anh giết tới cửa rồi!

Nội tâm Tần Mệnh sinh ra một chút sợ hãi, mười mấy người Siêu Phàm ra tay cũng không thể giết chết Vương Bác Thần, lẽ nào thực lực của Vương Bác Thần đã vượt qua người Siêu Phàm?

Công pháp trên Siêu Phàm Cảnh không phải bị cổ tốc ẩn thế chiếm hết rồi hay sao? Sao Vương Bác Thần có thể có thực lực như này?

Có thể sống từ trong cuộc vây giết của mười mấy người Siêu Phàm, điều duy nhất ông ta có thể nghĩ tới chính là Vương Bác Thần đã vượt qua Siêu Phàm Cảnh, đạt tới Đằng Vân Cảnh!

“Đáng chết! Tên phế vật Dư Dương đó, một đám phế vật, mười mấy người Siêu Phàm còn không giết được một Vương Bác Thần, mẹ kiếp thật là một lũ heo!”

Tần Mệnh tức tới mắng chửi, đó là mười mấy người Siêu Phàm!

Nếu Vương Bác Thần đã sống, vậy chứng tỏ mười mấy người Siêu Phàm đó đã bị Vương Bác Thần giết hết.

Đáng chết!

Bây giờ phải làm sao?

Vì để đối phó với Vương Bác Thần, ông ta đã cử ra nội tình của nhà họ Tần.

Bây giờ đâu còn có người Siêu Phàm.

Cho dù có, lẽ nào sẽ là đối thủ của Vương Bác Thần sao?

Mệ kiếp, những lão già của cổ tộc ẩn thế đó, lần này chơi lớn rồi!

“Gia chủ, ngài mau trốn đi.”

Quản gia vội vàng kéo Tần Mệnh còn muốn đi ra: “Sự việc đã phát triển tới bước này, chúng ta đã thua rồi!”

Tần Mệnh tức điên, nhưng không có bất cứ cách nào, bây giờ có thể làm sao? Chỉ có thể chạy trốn!

“Ông trời muốn nhà họ Tần ta vong!”

Mà vào lúc này, Vương Bác Thần nhanh chóng đi tới bên này: “Tần Mệnh, ông không chạy được đâu!”

Tần Mệnh đã tuyệt vọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1304


CHƯƠNG 1304

Thực lực của ông ta chỉ là cấp bậc Võ Hoàng, mà Vương Bác Thần rất có khả năng đạt tới Đăng Vân Cảnh, ông ta căn bản không phải đối thủ!

“Vương Bác Thần, có chuyện gì từ từ thương lượng, chúng ta làm một giao dịch thì như nào? Tiêu diệt nhà họ Tần tôi cậu cũng không có được bao nhiêu chỗ tốt.”

Biết mình không chạy thoát được, Tần Mệnh ngược lại đã bình tĩnh trở lại.

Vương Bác Thần và đám Hàn Đỉnh muốn đối phó với thế gia hào tộc, chỉ cần ông ta phối hợp với bọn họ, nhà họ Tần có thể giữ được.

“Giao dịch ư? Bây giờ ông có tư cách làm giao dịch với tôi sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh.

Lúc này, cả trang viên của nhà họ Tần đã đại loạn, người Siêu Phàm của nhà họ Tần đã bị giết hết, cho dù bây giờ còn có một số cường giả, nhưng căn bản không phải đối thủ của những người thuộc Thần Thiên Các.

Tần Mệnh gào lên: “Vương Bác Thần, lẽ nào cậu không muốn biết tung tích của mẹ cậu sao? Lẽ nào cậu không muốn đối phó với cổ tộc ẩn thế sao? Chỉ cần cậu không ra tay với nhà họ Tần tôi, tôi bằng lòng giúp cậu một tay.”

Vương Bác Thần lăng không tung một quyền, uy áp cực lớn khiến Tần Mệnh nôn ra máu, bay ngược ra ngoài.

“Bây giờ biết sợ rồi sao? Khi phái người giết tôi sao không biết sợ? Ông cảm thấy ông còn có lựa chọn sao? Nói hết cho tôi, tôi còn có thể cho ông chết một cách dứt khoát!”

Vương Bác Thần cực kỳ lạnh lùng.

Bây giờ mới bắt đầu hối hận, muộn rồi!

Khi đám người Tần Mệnh phái người Siêu Phàm đi giết Vương Bác Thần thì ông ta đã mất đi cơ hội đàm phán.

Đối với kẻ địch, Vương Bác Thần trước giờ sẽ không nhân từ lương tay!

Tần Mệnh nôn ra máu, không ngừng lùi lại, mắt nứt ra, gào lên: “Vương Bác Thần, cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận sao? Đừng quên, cậu cũng chỉ là một vật thí nghiệm, muốn phá cục diện, chúng ta cùng nhau liên thủ, hy vọng sẽ rất lớn!”

Quản gia của nhà họ Tần giết về phía Vương Bác Thần, bị Vương Bác Thần một tát đánh chết.

Uy hiếp như thủy triều, không ngừng đè về phía Tần Mệnh.

“Ông cảm thấy tôi sẽ tin ông sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh.

Nếu những người này có thể tin, năm đó Vương Long cũng sẽ không thất bại.

Anh không tin Vương Long không liên hợp với người của thế gia hào tộc, hơn nữa lão soái từng nói, năm đó thời kỳ Vương Long mạnh nhất, người đứng đầu của bảy đại thế gia nghe lệnh, áp cho bọn họ không ngẩổng nổi đầu.

Nhưng cuối cùng vẫn thất bại, thế gia hào tộc vẫn đứng ở thế đối đầu với quyền lực thế tục.

Điều này chứng tỏ cái gì.

Chứng tỏ thế gia hào tộc đã phản bội Vương Long.

Nghĩ lại cũng đúng, thế gia hào tộc làm chó Thiên Đình nhiều năm sao có thể vì Vương Long chấp nhiếp mà thần phục Vương Long chứ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1279


CHƯƠNG 1279

Mây sấm không ngừng tụ lại mà đến, lấy Bát Quái Tiên Thiên làm hạch tâm, bắt đầu xoay chầm chậm.

Sát chiêu còn không có thành hình, uy áp lôi đình kinh khủng đã phóng thích ra, từng tia sấm bắt đầu lóe trên bầu trời.

“Cậu muốn chết!”

Trường đao trưởng lão nhà họ Lâm lóe lên, đao mang dài đến mười mấy thước, bổ tới đầu Vương Bác Thần.

“Chết!”

Một tên siêu phàm cảnh khác quyền ấn như núi, đập xuống hướng Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần nhanh chóng lui lại, nhưng là đường lui lại bị ba tên cường giả siêu phàm cảnh khóa lại.

Chín chết một sống!

Phốc!

Vương Bác Thần tránh thoát binh khí, cưỡng ép chịu hai quyền, trong miệng phun ra máu tươi, thần sắc trên mặt lại càng thêm điên cuồng.

“Tới đi, muốn chết cùng chết!”

Vương Bác Thần như là tên điên, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, lại chiến ý dâng trào.

Trong miệng hét lớn: “Huyền Thiên Đạo tổ, nắn âm lấy dương, thiên địa là lao tù, Bát Quái là khóa; Bắc Đẩu cửu tinh, hiểu rõ ẩn nguyên; Sấm sét cửu thiên, nghe hiệu lệnh 1a, tới!”

Oanh.

Sấm sét ngưng kết ở giữa không trung, tại thời khắc này rốt cục bổ xuống.

Lúc ấy tại mộ tổ Cổ gia, vì luyện hóa đầu Nghiệt Long kia, Vương Bác Thần cũng vận dụng Khốn Long Trận.

Nhưng là, Khốn Long Trận một lần kia chỉ là nho nhỏ, uy lực cũng không lớn.

Khốn Long Trận thời khắc này, uy lực gấp không chỉ mười lần cái trước.

“Giết!”

Vương Bác Thần như bị điên, thẳng hướng một trưởng lão nhà họ Tần cách anh gần nhất.

Ầm!

Sấm chớp bổ xuống, tên trưởng lão nhà họ Tần này không kịp né tránh, tốc độ quá nhanh, trong một chớp mắt liền bị tia sét này bổ trúng đầu mà chết.

Vương Bác Thần một cước đá bay thi thể không đầu tên trưởng lão nhà họ Tần này, thao túng Khốn Long Trận, thẳng hướng trưởng lão nhà họ Lâm.

“Đừng loạn, Khốn Long Trận tuy mạnh, nhưng Vương Bác Thần không kiên trì được bao lâu. Mọi người mài chết cậu ta!”

Ông Dư vẫn chỉ huy bên ngoài, ông ta nhìn rất rõ ràng, Khốn Long Trận mặc dù sát uy ngập trời, nhưng Vương Bác Thần không kiên trì được bao lâu.

Đây rõ ràng là sát chiêu của Vương Bác Thần, không có khả năng luôn vận dụng đến cùng.

Ông Dư thầm mắng trong lòng, Cổ Tộc Ẩn Thế mẹ nó đều là một đám khốn, lũng đoạn trận pháp và công pháp, bây giờ sát trận Vương Bác Thần vừa ra, bọn họ lập tức bó tay.

Bọn họ mặc dù có thể nhận ra Khốn Long Trận, nhưng không biết làm sao phá trận.

Mẹ nó đều là mấy tên Cổ Tộc Ẩn Thế kiến thức ít tạo thành.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1280


CHƯƠNG 1280

Vương Bác Thần, đến cùng là đạt được trận pháp từ đâu?

Chẳng lẽ nói, trong cổ tộc ẩn thế, có người âm thầm ủng hộ Vương Bác Thần sao?

Nếu thật sự là như thế, nội bộ Cổ Tộc Ấn Thế cũng không phải bền chắc như thép, nếu là bởi vì Vương Bác Thần mà gây nên nội đấu, chỉ sợ thực sẽ bị Vương Bác Thần tìm tới cơ hội.

Trong chớp nhoáng này, các loại suy nghĩ hiện lên trong lòng tại ông Dư.

“Không sai, mài chết cậu ta, nhìn xem cậu ta có thể chống đỡ bao lâu.”

“Thoát ly phạm vi Khốn Long Trận, toà Khốn Long Trận này chỉ là tiểu thành, còn không có đại thành, chỉ cần chúng ta rời xa phạm vi Khốn Long Trận, Vương Bác Thần liền sẽ bị Khốn Long Trận mài chết!”

Có thể tu luyện tới siêu phàm cảnh, không có người nào là kẻ ngu.

Lai lịch Khốn Long Trận kinh khủng, hung hiểm dị thường.

Vừa rồi người trưởng lão nhà họ Tần kia cũng không yếu, lại trong chốc lát chết tại trong trận.

Đây không phải Vương Bác Thần mạnh, mà là Khốn Long Trận mạnh.

“Khốn Long Trận là sát trận còn sót lại thời thượng cổ, toà Khốn Long Trận này của Vương Bác Thần, rõ ràng chỉ là bán thành phẩm, mài chết cậu ta trước.”

Bọn người ông Dư, cũng là hạng người có mắt nhìn siêu cao.

Rất nhanh đã nhìn ra, Khốn Long Trận của Vương Bác Thần không hoàn chỉnh.

Nếu là Khốn Long Trận hoàn chỉnh, bọn họ nào còn có cơ hội nói chuyện, sớm đã bị nhốt ở bên trong chờ đợi bị giết.

Vương Bác Thần thầm mắng một tiếng, Khốn Long Trận hoàn toàn chính xác không hoàn chỉnh, chỉ có sát chiêu, không cách nào nhốt địch.

Cổ Nhật Long mẹ nó đang làm gì, đến bây giờ còn không tới.

Muốn chờ ông đây chết sao?

Vương Bác Thần cũng vô cùng sốt ruột trong lòng, anh cũng không kiên trì được bao lâu.

Khốn Long Trận là một trong trận pháp còn sót lại từ thời thượng cổ, hung trận mặc dù chỉ là bán thành phẩm, nhưng bây giờ phát huy ra uy lực lớn như vậy, cũng sắp rút khô anh.

“Đám chó già, đừng chạy!”

Vương Bác Thần tức cắn răng, Khốn Long Trận cũng không hoàn chỉnh, chỉ có thể phát huy ra sát chiêu, lại không thể khốn địch.

Cho nên bây giờ liền hết sức khó xử, anh thao túng Khốn Long Trận, đuổi theo trưởng lão nhà họ Lâm gần nhất.

Nếu là Khốn Long Trận hoàn chỉnh, nào cần phải phiền toái như vậy, trực tiếp liền vây giết những người này trong đại trận.

Trưởng lão nhà họ Lâm nhanh chóng trốn tránh, thầm mắng Vương Bác Thần không nói võ đức, nhiều người như vậy ra tay với cậu, cậu mẹ nó chỉ chằm chằm đuổi theo một mình tôi.

Thế là xuất hiện một màn buồn cười, Vương Bác Thần khống chế Khốn Long Trận, truy sát bốn phía, mà Siêu Phàm Giả mới vừa rồi còn cường thế ra tay với Vương Bác Thần, như là gặp ma trốn tránh bốn phía.

Sợ bị Vương Bác Thần đuổi kịp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1281


CHƯƠNG 1281

“Mẹ nó, vừa rồi đánh tôi đánh nghiện đúng không? Đến đấy, đại chiến ba trăm hiệp với tôi.

Vương Bác Thần là bị chọc giận gần chết, vừa bị vây công bị thương, ảnh hưởng tới tốc độ của anh.

Lại thêm những người này phối hợp với nhau, anh bây giờ thật sự là có sát chiêu, nhưng như cũ không làm gì được đối phương.

Làm!

“Cậu mẹ nó đuổi theo người khác có được hay không!”

Trưởng lão nhà họ Lâm sắp điên rồi, Vương Bác Thần chỉ chằm chằm đuổi theo ông ta.

“Lão già, vừa rồi giọng ông to nhất, tôi giết ông trước!”

Vương Bác Thần đã nhận định người trưởng lão nhà họ Lâm này, ai cũng mặc kệ, liền đuổi giết ông ta.

“Ngăn cản cậu ta!”

Ông Dư luôn quan sát, tìm cơ hội.

Nhìn thấy trưởng lão nhà họ Lâm sắp bị đuổi kịp , lập tức để những người còn lại ra tay, quấy nhiễu Vương Bác Thần.

“Chó già, tôi phải giết ông!”

Vương Bác Thần cắn răng nghiến lợi nhìn ông Dư, nếu không phải lão già này chỉ huy, vừa rồi anh đã có thể giết được tên trưởng lão nhà họ Lâm kia rồi.

Nhiều người can thiệp như vậy, mặc dù kiêng kị anh, nhưng anh cũng không có cách khiến đối phương thế nào.

Mấu chốt nhất là, anh không chống được bao lâu nữa.

Đáng chết.

Cổ Nhật Long còn không tới.

Lão già kia, mẹ nó thật không đáng tin cậy.

“Cậu có thể còn sống không thì nói sau.”

Ông Dư cũng nhìn ra Vương Bác Thần không chống được bao lâu, hoàn toàn không cần thiết cứng đối cứng cùng Vương Bác Thần.

Chỉ cần kéo dài thời gian, Vương Bác Thần tự mình không chịu nổi.

“Cậu xác thực có vốn liếng điên cuồng, phía dưới Cổ Tộc Ẩn Thế, cậu thật sự có bản sự một người trấn đương thời!”

Ông Dư cũng không tiếp tục xem thường Vương Bác Thần, trầm giọng nói: “Thật không nghĩ tới, cậu thế mà luyện được cả Khốn Long Trận, không thể không nói, cậu đúng là một yêu nghiệt! Cho dù là Vương Long năm đó, ở cùng cảnh giới, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của cậu!

Nhưng, Vương Bác Thần, cậu vẫn là phải chết!”

Mà giờ khắc này, sấm sét cũng bắt đầu dần dần tán, không có uy thế trước đó.

Vương Bác Thần giật mình trong lòng, anh sắp không chịu nổi.

Trưởng lão nhà họ Lâm đứng ở đằng xa, âm trầm nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, đang chờ Khốn Long Trận tiêu tán.

“May mắn, hôm nay chúng ta không có khinh thường, nếu không thật đúng là không làm gì được cậu.

Một siêu phàm cảnh ngưng trọng nói.

Thừa nhận Vương Bác Thần rất mạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1282


CHƯƠNG 1282

Nếu là hôm nay tới ít người, thật đúng là không phải đối thủ Vương Bác Thần.

Nhưng là bây giờ, Vương Bác Thần hoàn toàn không có phần thắng.

Ông Dư cười nhạt nói: “Cậu kéo dài thời gian, là đang chờ Cổ Nhật Long?”

Vương Bác Thần hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm ông Dư, quả nhiên, chuyện anh lo lắng nhất vẫn xảy ra.

Ông Dư bình tĩnh nói: “Ông ta, không tới được.”

Trưởng lão nhà họ Lâm cười lạnh nói: “Vương Bác Thần, cậu cảm thấy đối phó dạng người cậu, chúng ta sẽ cho phép ngoài ý muốn nổi lên? Cậu nghĩ rằng chúng ta không biết Cổ Nhật Long năm đó giả chết thoát thân? Ha ha, cậu quá coi thường chúng ta. Chỉ cần ngăn chặn Cổ Nhật Long, chúng ta liền có đủ thời gian giết cậu!”

“Thật sao? Vậy ông giết cho tôi xem một chút!”

Đột nhiên, một cỗ khí tức mạnh mẽ phá không mà tới.

Một ánh kiếm quang sáng tỏ như sấm, cách không chém xuống.

Trưởng lão nhà họ Lâm còn không kịp phản ứng, liền bị một kiếm chém rụng đầu.

“Giết cháu của tôi, hỏi ý Khương Lạc Trần tôi chưa?”

Thời khắc mấu chốt.

Lão soái Khương Lạc Trần đến.

Vương Bác Thần mừng rỡ trong lòng, quả nhiên, vẫn là lão soái đáng tin.

Không giống Cổ Nhật Long kia, một chút cũng không đáng tin cậy.

Đến bây giờ còn không xuất hiện.

Đợi đã, lão soái đột phá siêu phàm cảnh lúc nào?

Hai năm trước lão soái còn muốn chết, bị anh kéo lại từ Quỷ Môn quan, sao bây giờ liên thành Siêu Phàm Giả rồi?

Chẳng lẽ lão gia hỏa này cũng luôn diễn kịch?

Vương Bác Thần ngây ngẩn cả người.

Anh vẫn cho là lão soái không được nữa, kết quả bây giờ đến chiêu này?

Quả nhiên, vẫn là mình đơn thuần nhất, những người này tất cả đều là kẻ âm hiểm.

“Khương Lạc Trần, ông quả nhiên không giả vờ nữa?”

Ánh mắt ông Dư run lên, nhìn về phía Khương Lạc Trần.

Khương Lạc Trần xuất hiện, nhanh chóng để bọn họ thiếu một phần phần thắng.

Nhất là một trưởng lão nhà họ Lâm bị giết, bây giờ bọn họ đã chết hai vị Siêu Phàm Giả.

Đây không phải hiện tượng tốt gì.

Chỉ có điều, ông Dư cũng không lo lắng.

Bọn họ còn có mười một vị Siêu Phàm Giả, cho dù Khương Lạc Trần ra tay, phần thắng vẫn nghiêng phía bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1283


CHƯƠNG 1283

“Đây vấn là tử cục, cho dù ông không giả bộ nữa, cũng không phá được cục diện này!”

“Vậy thêm tôi đây?”

Nhưng vào lúc này, lại có một người xuất hiện.

Vương Bác Thần lại đơ.

Bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh!

Ông ta đã trở thành Siêu Phàm Giả từ lúc nào?

Ông ta không phải cả Võ Hoàng cũng không phải sao?

Phắc!

Mẹ nó tất cả đều đang diễn trò!

Giờ phút này Vương Bác Thần chỉ muốn nện Khương Lạc Trần và Quách Đỉnh một trận, vừa rồi anh đánh đấm đến chết, cho là phải chết ở chỗ này.

Lại không nghĩ rằng, hai người này đều là Siêu Phàm Giả.

Sớm biết vậy, anh còn ra sức như thế làm gì?

Quách Đỉnh xuất hiện, để ánh mắt ông Dư trở nên ngưng trọng.

Ai cũng không nghĩ tới, Quách Đỉnh lại là Siêu Phàm Giả.

Ông ta biết Khương Lạc Trần diễn kịch, nhưng thật không nghĩ tới Quách Đỉnh cũng vậy.

Quách Đỉnh mang theo một thanh trường đao, nhìn về phía Vương Bác Thần, cười nói: “Tiểu Vương, cậu có thể nghỉ ngơi một chút.”

Vương Bác Thần thầm mắng một tiếng, Chỉ có điều rất nhanh cũng liền nghĩ thông, nếu là không có hai tấm át chủ bài này, quốc chủ Hàn Đỉnh dựa vào gì tranh cùng Thế gia hào tộc?

Trong lòng của anh không khỏi sinh ra một nỗi nghi hoặc.

Bên người Hàn Đỉnh, chẳng lẽ chỉ có hai Siêu Phàm Giả sao?

Còn có át chủ bài gì mà mình không biết ?

Một đám lão già âm hiểm.

“Thật có lỗi, tới chậm.”

Cổ Nhật Long cười đuổi tới: “Dư Dương, đồ chó ông, năm đó tôi tha cho ông một mạng, bây giờ lại ra tác quái, cho là đầu nhập vào nhà họ Tần liền có thể bảo đảm một mạng rồi? Thứ đồ gì, thật sự là trong núi không hổ khỉ xưng vương.”

Dư Dương sắc mặt thay đổi nhanh chóng.

Việc trở nên phiền phức rồi.

Năm đó Cổ Nhật Long chính là cường giả siêu phàm cảnh, ông ta không phải là đối thủ.

Đã nhiều năm như vậy, không biết thực lực lão già này đến cấp độ gì.

Chỉ có điều, vấn như cũ còn có phần thắng, chỉ là sẽ chết hơi nhiều.

Phía ông ta còn cả mười một Siêu Phàm Giả đấy.

Cho dù là ba người Khương Lạc Trần, Quách Đỉnh, Cổ Nhật Long xuất hiện, phía Vương Bác Thần cũng chỉ có bốn người.

Nhìn đến đây, Dư Dương cười nhạt một tiếng: “Đây chính là lực lượng của các ngươi? Chỉ có điều mới có bốn vị Siêu Phàm Giả, mà bên chúng ta tận mười một vị đấy.”

“Dư Dương, ông thật sự cho là ta đã chết?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1284


CHƯƠNG 1284

Lúc này, một ông lão tóc trắng xoá đi đến.

Dư Dương kinh ngạc, theo bản năng hỏi: “Mộc Sơn, ông còn sống!”

Cổ Nhật Long cũng ngoài ý muốn mà nói: “Ông Mộc, năm đó không phải ông đã chết rồi sao?”

Mộc Sơn lơ đãng nói: “Cổ Nhật Long ông còn chưa chết, tôi cũng sẽ không chết.”

Phiền phức rồi.

Vẻ mặt Dư Dương trắng bệch.

Mộc Sơn, đây là cường giả cùng thời Cổ Nhật Long, rất sớm trước đó đã là Siêu Phàm Giả.

Chỉ là trong một trận đại chiến trước lúc Vương Long quật khởi, tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy, Mộc Sơn người chết hồn mất.

Lại không nghĩ rằng Mộc Sơn không chết.

Mộc gia Tây Nam, mặc dù là ngũ đại hào tộc, nhưng thực lực chân chính, lại là có thể sánh vai cùng bảy đại thế gia.

Sở dĩ không vào bảy đại thế gia, là bởi vì tổ huấn Mộc gia.

Bây giờ Mộc Sơn xuất hiện, Siêu Phàm Giả đối phương đạt đến năm người, hơn nữa đối phương đạt đến năm người, hơn nữa còn có hai tên Siêu Phàm Giả lâu năm, sự việc biến phiền toái.

Mặc dù phía ông ta còn có mười một vị Siêu Phàm Giả, nhưng những người Mộc Sơn, Cổ Nhật Long, Khương Lạc Trần này, đâu ai là đèn đã cạn dầu?

Lại thêm một Vương Bác Thần, giờ phút này bên phía ông ta đã không có phần thắng!

Thần sắc Dư Dương ngưng trọng lên thấy rõ.

Phía ông ta mặc dù có mười một vị Siêu Phàm Giả, nhưng đối diện năm người này, ngoại trừ không biết chiến lực thực sự của Quách Đỉnh, bốn người còn lại, Vương Bác Thần, Cổ Nhật Long, Mộc Sơn, Khương Lạc Trần, ai lại không phải là tồn tại một đánh nhiều?

Vừa rồi một Vương Bác Thần, khiến bọn họ chậm trễ một thời gian dài như vậy.

Mặc dù cũng do bọn họ muốn bắt sống Vương Bác Thần, nhưng cũng từ khía cạnh khác chứng minh, thực lực Vương Bác Thần, đã không kém gì cường giả siêu phàm cảnh thế hệ trước!

“Nên làm cái gì?”

Các trưởng lão các nhà bí mật truyền âm, ngay cả Mộc Sơn và Cổ Nhật Long đều đi ra, bọn họ cũng chột dạ trong lòng.

Năm đó hai người này quật khởi, chính là ép bức cả cùng một thế hệ, bây giờ đã nhiều năm như vậy, thực lực càng thêm sâu không lường được.

“Nếu không chúng ta rút luï?”

Có người truyền âm, đánh trống lui quân.

Liền đồ đần cũng nhìn ra, đây là cục trong cục, bọn họ có bày bẫy Vương Bác Thần, Vương Bác Thần liền làm mồi nhử, bày lại bẫy đối phó bọn họ.

Tính sai rồi!

Chẳng ai ngờ rằng Vương Bác Thần sẽ hung ác như vậy, dùng mình làm mồi nhử.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1285


CHƯƠNG 1285

“Chúng ta không đi được nữa, bây giờ chỉ có tử chiến! Song phương đã không nể mặt mũi, lúc này ai lui người đó chết, chúng ta không có đường lui! Bọn họ không nhất định có thể thắng, bên chúng ta có tận mười một vị Siêu Phàm Giả.”

Dư Dương truyền âm cho những người còn lại, nếu có thể lui, ông ta cũng muốn lui.

Nhưng bây giờ, không lui được!

Vương Bác Thần những người này, tuyệt đối không có khả năng buông tha bọn họ.

Tựa như bọn họ sẽ không bỏ qua Vương Bác Thần.

Giữa song phương đến một bước này, căn bản không thể hoà giải.

Huống chỉ với tính Vương Bác Thần cũng sẽ không lưu lại hậu hoạn.

Giữa Thế gia hào tộc và quốc chủ Hàn Đỉnh, không còn có khả năng hòa hoấn.

Mấu chốt nhất là, Vương Bác Thần lấy thân làm mồi, để bọn họ ra tay trước, bên Hàn Đỉnh đợi cơ hội này, làm sao có thể bỏ qua?

Sắc mặt những người còn lại cũng dần dần khó coi, ai cũng rõ, trận đấu này, không có chỗ giảng hoà, chỉ có ngươi chết ta sống.

Hôm nay, bọn họ nếu thắng, chết chính là bọn người Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh.

Bọn họ nếu thua, chết chính là Thế gia hào tộc.

Dù là vì quyền lực mà đấu tranh, hay là mâu thuẫn với Vương Bác Thần, đều không có chỗ giảng hoà.

Song phương đều bị buộc đến tuyệt lộ.

Dư Dương truyền âm cho đám người: “Ngõ hẹp gặp nhau cường giả thắng, các vị, chuẩn bị kỹ càng tử chiến đi. Chúng ta có tận mười một vị Siêu Phàm Giả, không nhất định thất bại.

Không có người muốn chết.

“Còn muốn giấy dụa sao?”

Vương Bác Thần nhìn Dư Dương, lau đi máu tươi khóe miệng, nụ cười hơi âm trầm: “Vừa rồi không phải các người đánh tôi rất thoải mái sao? Đến, chúng ta tiếp tục, nhìn xem đến cùng ai chết.”

“Lão già, tôi nhìn ông ngứa mắt đã lâu rồi, vừa rồi không phải chỉ huy thoải mái tại bên ngoài sao?”

Nói xong, Vương Bác Thần là người đầu tiên ra tay, trực tiếp thẳng hướng Dư Dương.

Cổ Nhật Long sững sờ, nói thầm: “Mấy ngày không thấy, thực lực ranh con Vương Bác Thần này lại tăng, đều rất nhanh vượt qua ta, tiểu tử này làm sao làm được?

Chẳng lẽ tiềm lực dị huyết nhà họ Vương lớn như thế sao? Không đúng, coi như Vương Long năm đó, tốc độ tu luyện cũng không có khả năng nhanh như vậy? Chẳng lẽ là một loại thần huyết khác cũng trong cơ thể cậu ta cũng thức tỉnh? Không giống vậy.

Khương Lạc Trần giết hướng bọn người Dư Dương, lớn tiếng nói: “Cổ Nhật Long, ông còn phát ngốc làm gì, ra tay! Những tên rác rưởi này dám đánh cháu trai tôi, không thể để cho bọn họ sống!”

Cổ Nhật Long cười to nói: “Không sai, Vương Bác Thần cũng là cháu nuôi của tôi, lũ ranh con, mười mấy người ức hiếp một mình cháu nuôi của tôi, coi Cổ Nhật Long tôi là người chết ư?”

Mộc Sơn cười nhạt nói: “Tôi rất sớm đã nhìn không vừa mắt bọn chó Thế gia hào tộc này rồi, hôm nay là ngày tháng tốt, vừa lúc giết người!”

Trường đao trong tay Quách Đỉnh bổ ra ngoài, bất mãn nói: “Nói lời vô dụng làm gì, giết là được!”

Dư Dương sắc mặt đại biến, ngăn trở một quyền này của Vương Bác Thần, muốn trấn an lòng người, nhưng Vương Bác Thần lại không ngừng ra tay, tốc độ rất nhanh, không cho ông ta cơ hội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1286


CHƯƠNG 1286

Giờ này khắc này, liều là tâm lý, xem ai có lòng tin chiến thắng !

Dư Dương không ngừng kêu khổ trong lòng, vừa rồi ông ta chỉ là muốn Vương Bác Thần phân tâm, lại không nghĩ rằng bị Vương Bác Thần phản kích lại.

Bây giờ muốn giải thích, đều không có cơ hội.

Bọn họ chỉ có đoàn kết, mới có thể có một phần phần thắng.

Thình lình, Vương Bác Thần một quyền nện trên bờ vai Dư Dương, đánh cho Dư Dương rút lui mười mấy mét.

Nhưng mà chẳng kịp chờ ông ta kịp phản ứng, Vương Bác Thần liền lấn người mà lên, đùi đánh lên gối, mỗi một chiêu đều tràn đầy sát ý.

“Dư Dương, ông dám làm không dám nhận sao? Có phải chột dạ không dám nói tiếp nữa hay không? Vừa rồi truyền âm cho tôi muốn đầu hàng không phải là ông ư?”

Vương Bác Thần giết người lại đánh đòn tâm lý, lại thêm Cổ Nhật Long vu oan hãm hại, những người còn lại trên cơ bản đã tin bảy thành.

Mà trên thực tế, vừa rồi bên Cổ Nhật Long có sóng truyền âm dao động, là ông ta và Vương Bác Thần cố ý chế tạo ra.

Coi như Dư Dương vừa rồi không truyền âm, bọn họ cũng sẽ làm như vậy, chỉ là không nghĩ tới Dư Dương là một thần trợ công.

Vương Bác Thần đương nhiên không tin, Dư Dương sẽ đầu hàng, hoàn toàn không có khả năng!

Cho nên, từ vừa mới bắt đầu anh đã không tin tưởng.

Huống chỉ, coi như Dư Dương nói là thật, anh cũng không có ý định buông tha Dư Dương.

Vừa rồi lão già này chỉ huy qua chỉ huy lại, kém chút giết chết anh.

Bây giờ đánh không lại muốn đầu hàng, nào có chuyện tốt như vậy.

Dư Dương bị Vương Bác Thần đánh cho không ngừng lùi lại, ông ta hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần, vừa rồi luôn chỉ huy bên ngoài, không có tiếp xúc gần, cho nên không phát hiện Vương Bác Thần khủng bố như vậy.

Ông ta vẫn cho là những người kia ra tay không ra sức, cố ý nhường.

Không nghĩ tới khi thật sự đối đầu Vương Bác Thần ông ta mới phát hiện, thực lực Vương Bác Thần, đã đạt đến một trình độ kinh khủng.

Ngay cả ông ta, đều không phải là đối thủ!

“Đừng tin bọn họ, bọn họ đang khích bác ly gián.”

Dư Dương rốt cục đạt được một cơ hội, vội vàng giải thích.

Mộc Sơn nhắm ngay cơ hội, một bàn tay đập bay một Siêu Phàm Giả trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Dư Dương, ông sợ cái gì?

Hố chết đám người này, không phải chúng ta đã thương lượng xong từ sớm sao? Bây giờ ông không cần đóng kịch nữa, chúng ta thắng rồi.”

Dư Dương còn muốn giải thích, Vương Bác Thần lại lần nữa lấn người mà lên, không cho ông ta cơ hội.

Những người còn lại nghe mà giật mình trong lòng, nếu là bình thường, bọn họ có lẽ không tin.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1287


CHƯƠNG 1287

Nhưng bây giờ ở giữa một đường sinh tử, tất cả hoài nghi đều sẽ bị phóng to vô hạn.

Đều muốn bảo vệ mạng mình, ai còn dám tin tưởng người khác? Huống chỉ lúc đầu bọn họ cũng không phải một lòng, chỉ là vì đối phó Vương Bác Thần mà tạm hợp tác, nào có việc tin tưởng nhau.

Coi như trong đó có người thông minh không tin, nhưng lúc này, cũng không phải ai cũng bình tĩnh được.

Bỗng nhiên, Quách Đỉnh bổ trường đao xuống, một đao chém đứt đầu một Siêu Phàm Giả, cười to nói: “Ông Dư, ông quả nhiên không có nói sai, tên này yếu nhất.

Được rồi, đừng diễn nữa, những năm qua ông vất vả rồi.”

Trường kiếm lão soái Khương Lạc Trần lấp lóe, một người ép cho hai người đối diện không có cơ hội đánh trả, thân hình lóe lên, trực tiếp xuất hiện sau lưng ba người trước mặt Cổ Nhật Long, một kiếm chém một người thành hai khúc.

Thản nhiên nói: “Kịch vẫn phải đóng, Dư Dương, đừng nghe Quách Đỉnh, tiếp tục diễn kịch, thê thảm một chút, bộ dáng bi phấn một chút, đúng, phải có bộ dáng như vậy, đợi lát nữa quay lại, đưa cho Thế gia hào tộc xem, ông vẫn sẽ là thượng khách của bọn họ như cũ!”

Mà bên này, Vương Bác Thần cố ý nói: “Ông Dư, nếu không phải tôi hiểu rõ mọi chuyện, cũng đều bị ông lừa gạt. Trình độ diễn xuất của ông quá giống thật, tôi cũng không ra tay, chính ông lại diễn ra hết.”

“Khinh người quá đáng! !”

Dư Dương tức giận đến phun máu, nhưng người phía ông ta, ánh mắt nhìn về phía ông ta đều đã thay đổi.

Trong nháy mắt, đại chiến bắt đầu!

Quyền ấn chưởng ấn tung bay, bóng người lấp lóe, đánh thành một đoàn.

Phía Dư Dương, mười một vị Siêu Phàm Giả đồng thời ra tay, nhưng là khí thế rõ ràng không được như phía Vương Bác Thần.

Cứ việc Phía bên Vương Bác Thần chỉ có năm người, lại khí thế như hồng, mảy may không để bọn người Dư Dương trong mắt.

Cổ Nhật Long và Mộc Sơn đều là cường giả lâu năm có tiếng, Dư Dương ở trước mặt hai người bọn họ, còn không lọt nổi mắt xanh của bọn họ.

Quách Đỉnh lấy một địch hai, khiến người ngoài ý muốn là, thực lực lão già này thế mà không yếu, đối mặt hai vị Siêu Phàm Giả, không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

Đấu pháp hung tàn dị thường, hai tên Siêu Phàm Giả đối diện kia, bị ông ta đè lên đánh.

Mà lúc này, Vương Bác Thần lại chỉ nhìn chằm chằm một người Dư Dương, vừa rồi anh chỉ muốn giết chết lão già này.

Ở bên ngoài chỉ huy không ngừng, một bộ ăn chắc, tỏ vẻ gì chứ!

“Lão già, vừa rồi làm ra vẻ rất vui đúng không? Cảm thấy ăn chắc tôi rồi đúng không?”

Vương Bác Thần từng quyền đánh tới hướng Dư Dương, vừa rồi nếu không phải Khốn Long Trận chống đỡ một hồi, đã bị lão già này lôi kéo chết rồi.

“Vương Bác Thần, đừng cho là tôi sợ cậu, bây giờ còn chưa tới cuối cùng, các cậu cũng không nhất định có thể thắng.”

Dư Dương cũng nổi giận, Vương Bác Thần một tên hậu bối, bây giờ đuổi theo đánh ông ta, nếu không phải kiêng kị những người Cổ Nhật Long kia đột nhiên ra tay với ông ta, làm sao đến nông nỗi bị Vương Bác Thần áp chế.

“Thắng hay không thắng nói sau, ông đây giết chết ông trước!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1288


CHƯƠNG 1288

Vương Bác Thần vỗ ra một chưởng, Dư Dương muốn tránh cũng không được, vững vàng đón đỡ lấy một chưởng này, lực lượng khổng lồ khiến ông ta giật mình trong lòng.

Thân thể Vương Bác Thần sao có thể mạnh mẽ như vậy.

Lực lượng sao lại lớn như thế?

Nhưng mà chẳng kịp chờ ông ta suy nghĩ rõ ràng, Vương Bác Thần nhấc đầu gối đánh tới hướng ngực ông ta, đầu nhắm đầu của ông ta.

Hoàn toàn chính là đấu pháp không muốn mạng.

Dư Dương vội vàng ngăn trở, truyền âm nói: “Vương Bác Thần, tôi cũng là bị buộc bất đắc dĩ, vốn không muốn ra tay với cậu.

Cậu tôi không oán không cừu, sao không biến chiến tranh thành tơ lụa? Tin tưởng tôi, các cậu mặc dù có thể đánh, nhưng không dễ đối phó Thế gia hào tộc, huống chỉ phía sau Thế gia hào tộc còn có Cổ Tộc Ẩn Thế. Chúng ta liên thủ, mới có thể có cơ hội thắng.

Trên mặt Vương Bác Thần tất cả đều là vết máu, cười lên ha hả, quát lớn: “Lão già, truyền âm cầu xin tha thứ với tôi? Ông đây là bắt đầu bán đồng đội sao? Được đấy, chỉ cần ông giúp tôi giết chết một Siêu Phàm Giả bên ông, tôi liền tin tưởng ông.

Dư Dương kinh ngạc, sắc mặt biến đổi.

Ông ta không nghĩ tới, Vương Bác Thần thế mà lại công khai chuyện này.

Ông ta cho là dựa vào thực lực của mình, chỉ cần mình nguyện ý đầu nhập vào, Vương Bác Thần tất nhiên sẽ tiếp nhận.

Thật không nghĩ đến, Vương Bác Thần sẽ công bố ra.

Cứ như vậy, ông ta liền thành mục tiêu công kích!

“Đừng nghe cậu ta nói bậy, cậu ta đang khích bác ly gián.”

Dư Dương gấp, thề thốt phủ nhận.

Nếu không liền xem như bọn người Vương Bác Thần không giết chết ông ta, người phía ông ta cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta.

“Lão già, ngay cả chút quyết đoán đều không có, còn muốn để cho tôi tin tưởng ông?”

Động tác Vương Bác Thần cực nhanh, nhìn như chiêu thức phổ thông, vào trong tay anh lại là sát chiêu.

Tâm thần Dư Dương vừa loạn, lập tức bị Vương Bác Thần chế trụ, không ngừng lùi lại.

“Các ngươi còn muốn giấy dụa sao? Đầu chó già Dư Dương này đã sợ chết, muốn đầu hàng. Vừa rồi truyền âm cho tôi, muốn biến chiến tranh thành tơ lụa, những tên ngu xuẩn các ông, bị người bán còn giúp người ta đếm tiền!”

Vương Bác Thần vốn là muốn tan rã đấu chí của đối phương, chèn ép tỉnh thần của đối phương.

Không nghĩ tới Dư Dương thế mà ra một chiêu này.

Mặc dù không có khả năng có người tin tưởng, nhưng cứ như vậy, tất cả mọi người sẽ lưu ý.

Tín nhiệm tan vỡ, có đôi khi chính là một việc rất nhỏ.

Nói trắng ra là, ai cũng không muốn chết.

Đều thành Siêu Phàm Giả, ai không muốn hưởng thụ thêm mấy năm?

Mặc dù bọn họ hoài nghỉ là Vương Bác Thần cố ý, nhưng trong lòng lại nghĩ ngợi thêm.

Lỡ như lời Vương Bác Thần nói là thật thì sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1289


CHƯƠNG 1289

Đúng lúc này, Cổ Nhật Long thản nhiên nói: “Dư Dương, Vương Bác Thần không muốn buông tha ông, cho nên ông truyền âm đến chỗ tôi rồi? Năm đó tôi đã biết ông không phải đồ tốt lành gì, là một tên nhát gan, nhiều năm trôi qua như vậy, quả nhiên vẫn là tên nhát gan.”

Cổ Nhật Long vừa nói ra lời này, những người còn lại nổi giận, có người vừa phòng thủ, vừa quát lớn: “Dư Dương, mẹ nó ông muốn bán đứng chúng tôi? Vừa rồi tôi liền phát giác được có sóng truyền âm!”

Vương Bác Thần một quyền đánh tới đầu Dư Dương, mỉa mai mà nói: “Ngu xuẩn, bây giờ mới phát hiện sao? Dư Dương đã bán đứng các ngươi!”

Trong chớp mắt, mười một vị Siêu Phàm Giả bên Dư Dương chết hai người.

Hết thảy xảy ra ở trong nháy mắt.

Nhìn như thời gian trôi qua rất lâu, nhưng trên thực tế từ lúc bắt đầu đánh nhau đến bây giờ, đều không tới cả mười phút đồng hồ.

Tốc độ chiến đấu giữa Siêu Phàm Giả rất nhanh, chớp mắt giết người, Dư Dương bị Vương Bác Thần ngăn cản không nói nên lời, lại thêm người phía ông ta bằng mặt không bằng lòng, đều sợ chết, đều có tính toán của mình, cho nên trong lúc nhất thời rơi vào thế dưới.

Vương Bác Thần từng bước ép sát, đánh Dư Dương nôn máu tươi không dứt.

“Trời muốn diệt ta.”

Dư Dương bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng, lại không thể bù đắp.

Qua giây lát, phía ông ta lại chết thêm ba người.

Thấy cảnh này, trong lòng Dư Dương lạnh ngắt, ánh mắt để lộ tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ.

Ngay tại lúc ông ta ngây người, Vương Bác Thần một kích hung hăng đánh vào đầu ông ta.

Thời khắc sinh tử, thất thần là phải chết.

Dư Dương còn không kịp phản ứng, Vương Bác Thần một kích thành công, lấn người mà lên, lại là một quyền nện ở trên đầu Dư Dương.

Phanh.

Dư Dương bỏ mình tại chỗ.

“Giết!”

Vương Bác Thần không có chút thương hại, chiến sinh tử còn dám thất thần, không phải muốn chết sao?

Những người còn lại nhìn thấy Dư Dương đã chết, lập tức hiểu được, mình bị lừa rồi.

Nhưng đã chậm.

Ba người, Khương Lạc Trần, Cổ Nhật Long, Mộc Sơn, ai lại không phải đã trải qua trăm trận chiến?

Đối mặt bọn họ còn dám phân tâm, thật sự là tự tìm đường chết, chán sống.

“Tôi nguyện ý đầu hàng.”

Có người quỳ xuống.

Đường đường cường giả siêu phàm cảnh, trước mặt tử vong, cũng không khác người bình thường.

Nhưng là Vương Bác Thần không cho bọn họ cơ hội.

Bây giờ mới bắt đầu sợ, lúc đầu cần gì?

Muộn rồi!

Trận chiến đấu này không chút gay cấn, giống như một phương tàn sát.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1290


CHƯƠNG 1290

Phía bên Vương Bác Thần, cũng không có người dự định nương tay.

Toàn bộ đều giết!

“Lần này, xem như triệt để vạch mặt cùng Cổ Tộc Ẩn Thế”

Cổ Nhật Long cảm khái, ông ta giả chết nhiều năm như vậy, lúc đầu không muốn bại lộ sớm như vậy, nhưng không có cách nào.

Thực lực Hàn Đỉnh bên này so với Cổ Tộc Ẩn Thế là quá yếu.

Cho dù tiềm lực Vương Bác Thần to lớn, nhưng bây giờ cũng là một cây chẳng chống vững nhà.

Cho nên ông ta mới lựa chọn ra tay.

Mộc Sơn cũng là có tính toán như vậy, thở dài nói: “Không có cách nào khác, tiếp tục ẩn giấu, chúng ta sợ là triệt để không có cơ hội * Quách Đỉnh bất đắc dĩ nói: “Cổ Tộc Ẩn Thế bố cục quá lớn, tiếp tục ẩn giấu, thí nghiệm của bọn họ sợ là sẽ thành công . Bây giờ chỉ còn lại một bước cuối cùng, chúng ta chỉ có thể lựa chọn liêu một phen ở thời điểm này.”

Mộc Sơn thần sắc cổ quái nói: “Các ngươi có nội ứng ở bên Cổ Tộc Ẩn Thế?”

Quách Đỉnh cười ha hả, cười nói: “Đoán thôi, làm sao có thể xếp người vào được, ngay cả hai vị sống nhiều năm như vậy đều không thể thành công, chúng ta làm sao có thể.”

Rất rõ ràng, Quách Đỉnh không muốn nói.

Cổ Nhật Long và Mộc Sơn cười lạnh một tiếng, cũng lười hỏi lại.

Tất cả mọi người là người thông minh, có hay không chẳng lẽ còn không đoán ra được?

Vương Bác Thần vỗ vỗ bả vai Quách Đỉnh, cười mà như không cười nói: “Quách bộ trưởng, ẩn giấu rất sâu nha. Còn có lão soái, tôi lấy làm lạ, lão soái ông không phải đều sắp chết sao? Chậc chậc, thì ra là đang giở trò với tôi.”

Khương Lạc Trần mặt không đỏ tim không đập nói: “Sao, cháu trai hiếu kính ông nội một tí không được sao? Nếu không ẩn giấu đến bây giờ, cậu sẽ có phần thắng sao?

Sớm đã bị người ta giết chết rồi.”

Quách Đỉnh cười ha hả nói: “Tiểu Vương, đây không phải là không có cách nào sao, cậu cũng không phải không biết chúng ta đã trải qua việc gì trong những năm này.”

Vương Bác Thần lười nhiều lời cùng bọn họ, thản nhiên nói: “Được rồi, cũng đừng đóng kịch ở trước mặt tôi nữa, đều là hồ ly, còn tán dóc làm gì. Việc phía sau các người xử lý, tôi đi trước.”

Mộc Sơn ở phía sau kêu lên: “Haizz, Vương Thần Chủ, tôi còn có lời muốn nói với cậu đây, khi nào cậu đi gặp Uyển Thanh nhà tôi? Bị cậu ức hiếp sắp tự kỉ”

Vương Bác Thần chỉ coi không nghe thấy, mấy kẻ âm hiểm này, không chừng có ý gì xấu trong đây.

Bây giờ anh không có thời gian nói chuyện phiếm cùng bọn họ.

Nhìn thấy Mộc Sơn kinh ngạc, Cổ Nhật Long cười ha ha nói: “Được rồi ông Mộc, cháu nuôi tôi đã sớm có vợ. Việc tiếp đó còn nhiều, cháu nuôi tôi còn có việc khác muốn làm, ông cũng đừng quấy rầy.”

Vương Bác Thần đúng là có chuyện quan trọng phải làm, cục diện hôm nay, thế nhưng là do Tần Vũ bày ra.

Bên Tần Vũ đã bị Hàn Đỉnh khống chế, như vậy, nhà họ Tần phía sau Tần Vũ, phải tính sổ đã.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1291


CHƯƠNG 1291

Vương Bác Thần nhanh chóng chạy tới Trường An.

Anh muốn nhân lúc chênh lệch thời gian, thừa dịp nhà họ Tần chưa kịp phản ứng, diệt nhà họ Tần.

Nhiều Người siêu phàm bị xử lý như vậy, một khi để Thế gia hào tộc kịp phản ứng, sự việc sẽ trở nên vô cùng phiền phức.

Cho nên, nhất định phải trước lúc nhà họ Tần, nhà họ Lâm kịp phản ứng, giải quyết hết dê đầu đàn bảy đại thế gia.

Việc còn lại thì dễ như ăn kẹo.

Đồng thời, đây cũng là thừa dịp chênh lệch thời gian đối phó Cổ Tộc Ẩn Thế.

Chờ Cổ Tộc Ẩn Thế kịp phản ứng, đã kết thúc, trừ phi Cổ Tộc Ẩn Thế muốn vạch mặt cùng nước R, nếu không chỉ có thể bị động tiếp nhận.

Đây là một trận đánh cược.

Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh đều đang đánh cược.

Ngay lúc ván cược đã đóng thuyền, Cổ Tộc Ẩn Thế tạm thời sẽ không vạch mặt cùng nước R.

“Anh Vương.”

Vừa ngồi máy bay, Vương Bác Thần nghe có người gọi mình, nhìn lại, thì ra là Trần Tiểu Băng.

“Cô Trần, là cô ư.”

Vương Bác Thần cười lên tiếng chào.

Trần Tiểu Băng khẩn trương nói: “Anh Vương, không nghĩ tới gặp được ngài ở chỗ này.”

Vừa nói Trần Tiểu Băng đã đỏ bừng cả khuôn mặt, không dám nhìn tới mắt Vương Bác Thần.

Chỉ là một minh tinh, cô ta biết đời này mình đều không xứng với Vương Bác Thần.

Trước kia cô ta chưa hề cảm thấy thân phận minh tỉnh sẽ để cho cô ta sinh ra sự tự tÍ.

Cô ta biết, một vài hào môn quyền quý chân chính, chướng mắt thân phận minh tinh.

Trước kia cô ta chưa hề quan tâm, bây giờ mới biết, khi gặp được người mình thích chân chính, anh lại ưu tú như vậy, còn là người đứng đỉnh Kim Tự Tháp nước R, cô ta mới bắt đầu ghét bỏ thân phận của mình.

Vương Bác Thần cũng không suy nghĩ nhiều, nói: “Cô tới nơi này làm gì? Quay phim sao?”

Trần Tiểu Băng vội vàng nói: “Không phải, nơi này có một buổi trình diễn, đối phương rất có thực lực, mời không ít minh tỉnh diễn viên tới tham gia sự kiện. Anh Vương thì sao?”

Mặc dù đã thành bạn tốt với Triệu Thanh Hà, mà cô ta còn giúp Triệu Thanh Hà, cuối cùng cho dù cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, nhưng cũng có thể nhìn ra cô thật tâm muốn giúp đỡ.

Đương nhiên, một mặt là tình nghĩa giữa bạn bè với Triệu Thanh Hà, một mặt khác là bởi vì Vương Bác Thần.

“Tôi đến làm ít chuyện, tôi đi trước, trong khoảng thời gian này tự bảo vệ mình cho tốt, gặp được phiền toái có thể tìm Thanh Hà, cô ấy có thể đến giúp cô.”

Vương Bác Thần nói xong, liền không lưu lại.

Thời gian của anh rất vội, hơn mười vị Siêu Phàm Giả bị giết, nhiều nhất chỉ có thể giấu diếm một ngày.

Đây đã là cực hạn.

Nhìn thấy Vương Bác Thần muốn đi, Trần Tiểu Băng cắn răng, cuối cùng lấy dũng khí nói: “Anh Vương, tôi, tôi có thể xin phương thức liên lạc của anh sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1292


CHƯƠNG 1292

Vương Bác Thần mỉm cười nói: “Vậy chúng ta thêm bạn.”

Đúng lúc này, một người trẻ tuổi đi tới từ đằng sau, mang theo một đám vệ sĩ, nhìn thấy Trần Tiểu Băng và Vương Bác Thần vừa nói vừa cười, hơn nữa nhìn thần thái Trần Tiểu Băng, rõ ràng là có ý đối với người đàn ông.

Trong hai mắt người trẻ tuổi hiện lên lửa giận.

Anh ta theo đuổi Trần Tiểu Băng lâu như vậy, Trần Tiểu Băng mặc dù không quá lạnh nhạt, lại luôn giữ khoảng cách với anh ta, có cảm giác xa lánh rõ ràng.

Bây giờ, bên trong ánh mắt Trần Tiểu Băng lại tràn đầy ý ái mộ rõ ràng đối với người đàn ông kia.

Anh ta làm sao có thể chịu được?

Trong lòng nổi giận mắng: “Tiện nhân, ông tự mình đến tiếp cô, cô lại mắt đi mày lại với người đàn ông khác, đội nón xanh cho ông! Cô chỉ có thể thuộc về một mình tôi!”

Thanh niên liếc mắt ra hiệu cho vệ sĩ, vệ sĩ lập tức hiểu rõ, từ hai bên đi qua, ngăn chặn đường đi của Vương Bác Thần.

“Có ý gì?”

Vương Bác Thần mặt không thay đổi nhìn về phía thanh niên.

Sắc mặt Trần Tiểu Băng trầm xuống, nói: “Cậu Tần, anh muốn làm gì? Anh Vương là bạn của tôi.”

Cậu Tần cười gắn nói: “Trần Tiểu Băng, cô đúng là đê tiện, ông theo đuổi cô lâu như vậy, bỏ ra biết bao nhiêu tiền trên người cô? Cô lại luôn giữ khoảng cách với ông, bây giờ lại tình chàng ý thiếp với người đàn ông này, cô xem tôi đánh gãy hai chân của hắn ra sao!”

Trần Tiểu Băng biến sắc mặt, vội vàng nói: “Tần Hồ, anh chớ làm bậy, đắc tội Anh Vương không có chỗ tốt đối với anh.”

“Tôi mẹ nó không tin, trên thế giới này còn có người Tần Hồ tôi không đắc tội nổi. Tiện nhân, còn dám nói chuyện giúp hắn, cô muốn chết!”

Tần Hồ nói xong thì quất một bạt tai hướng phía Trần Tiểu Băng.

Nhưng là một bạt tai này của anh ta, lại không thể đánh ra, bị Vương Bác Thần bắt lấy cổ tay.

“Tôi chính là người cậu đắc tội không nổi.”

Vương Bác Thần nhìn Tần Hồ.

Nhìn thấy cổ tay của mình bị Vương Bác Thần tóm, Tần Hồ đầu tiên thì sững người, sau đó hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt nói: “Dám tóm tay của tôi, tôi thấy anh muốn chết rồi! Đánh gãy chân anh ta cho tôi!”

Vệ sĩ của Tần Hồ vừa muốn ra tay thì nhìn thấy trên mặt của Tần Hồ bị Vương Bác Thần tát mạnh cho một cái.

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tôi vốn không thích tát người khác, các người lại hết lần này tới lần khác đưa mặt tới sát tay tôi.

Trần Tiểu Băng bị dọa sợ, không phải vì Tần Hồ bị đánh, mà là vì Tân Hồ đã chọc giận Vương Bác Thần.

Tần Hồ thật sự tìm chết, cô ta đã nói với anh ta như thế rồi, không ai có thể chọc nổi anh Vương, anh ta vậy mà không nghe lời khuyên, còn dám uy hiếp anh Vương, đây không phải là tìm chết hay sao?

Lấy nguy cơ lần này của công ty Hoa Nguyên ra nói đi.

Vốn bên phía Triệu Thanh Hà bị ép tới cùng đường rồi, xí nghiệp Tào Thị và tập đoàn Huy Đăng liên thủ, ép cho công ty Hoa Nguyên sắp phá sản.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom