Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1258


CHƯƠNG 1258

Điều anh muốn làm là lợi dụng khoảng thời gian trước khi người của tổ chức God xác nhận thông tin chính xác thì tiêu diệt tổng bộ của tổ chức này.

Thời gian không đợi ai, hiện giờ việc anh cần làm là phải nhanh lên.

Nhất định phải xử lý tổ chức God trước khi chúng tìm ra được thông tin chính xác, khoảng thời gian này nhiều nhất cũng không vượt qua 5 ngày.

Chuyện bên phía thành phố Hà Châu nhất định phải giải quyết xong trong một ngày.

Vương Bác Thần lập tức đi tới tập đoàn Tào thị, cùng lúc đó thông báo cho Tư Lam chuẩn bị người, tránh lúc lưới rách cá lọt.

Đồng thời Vương Bác Thần cũng thông báo cho Nhạc Ẩn Long để Ảnh vệ ở nước A hành động trước.

Rồi lại để cho Trần Ứng Long Trấn Bắc Vương người lúc này đang phụ trách Huyết sát vệ gia tăng thêm áp lực ở nước A.

Mục đích của tất cả mọi chuyện đều là nhằm đánh lạc hướng dư luận.

Thời gian vô cùng cấp bách, Vương Bác Thần không có nhiều thời gian!

Xí nghiệp Tào thị.

Đây là một xí nghiệp mới tới đến Hà Châu, nhưng vừa đến, liền mang đến chấn động to lớn đối với Thành phố Hà Châu.

Xí nghiệp này có vốn đầu tư bên ngoài, triệt để trộn lẫn vào vũng nước Thành phố Hà Châu này.

Người phụ trách tập đoàn Tào thị – Tào Lập, lúc này đang lật xem tư liệu.

Đồng thời nhíu mày hỏi: “Công ty Hoa Nguyên bên kia còn không chịu cúi đầu sao?”

Thư ký xinh đẹp tranh thủ thời gian trả lời: “Triệu Thanh Hà còn đang quyết chống đỡ tới cùng, nhưng theo chúng ta đoán chừng, bên Triệu Thanh Hà đã đập toàn bộ vốn vào, trên tay bây giờ không còn nhiều tiền.

Mà chúng ta nắm giữ nguyên vật liệu, trong khoản thời gian này công ty Hoa Nguyên gặp rất nhiều khó khăn.”

Tào Lập hừ lạnh nói: “Thứ đàn bà không biết sống chết, tiếp tục tạo áp lực, không bao lâu nữa ả sẽ cúi đầu. Hừ, chính minh còn khó báo đám, còn không nỡ từ bó món lợi này, ả cho là ả là aï? Cho dù chồng ả Vương Bác Thần là Thần Chủ thật, khối bánh ga too Tân Khu Hà Châu to như vậy, cũng ăn không vô. Những đại gia tộc kia đều đang nhìn chằm chằm đấy, ả ta muốn ăn một mình, không có cửa.”

Thư ký lại nói: “Bên xí nghiệp Huy Đằng để chúng ta tăng lớn áp lực, bên bọn họ sẽ tiếp tục tạo áp lực thêm.”

Tào Lập cười nói: “Tôi hiểu rồi, nếu như Vương Bác Thần là Thần Chủ thật sẽ có chút phiền phức, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh. Theo tin tức của chúng ta, Vương Bác Thần còn chưa trở lại, cần giải quyết chuyện này trước khi cậu ta trở lại, đến lúc đó gạo nấu thành cơm, cậu ta cũng không có sức xoay chuyển trời đất .”

Thư ký cau mày nói: “Bên Phủ tổng đốc Tư Lam đã hỏi tới việc này.”

Tào Lập khoát tay nói: “Không sao, chỉ cần không phải Thần Chủ tự mình ra tay, đều là việc nhỏ. Tư Lam mặc dù là nguyên soái nước R, nhưng cô ta nếu dám nhúng tay vào, tự nhiên có người sẽ tạo áp lực cho cô ta, chúng ta không cần lo lắng. Những người phía trên kia, xem trọng là lợi ích, tập đoàn Huy Đẳng sẽ không để cho Tư Lam gây trở ngại.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1259


CHƯƠNG 1259

Thấy ông chủ mình tự tin như vậy, thư ký cũng giãn mặt ra nói: “Bên Tổng bộ cũng là có ý này, để chúng ta đánh nhanh thắng nhanh, để tránh đêm dài lắm mộng. Đồng thời, để chúng ta tìm cơ hội bắt mẹ con Triệu Thanh Hà lại, lỡ như suy đoán là thật, chồng Triệu Thanh Hà Vương Bác Thần thật sự là Thần Chủ, đến lúc đó sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức, bây giờ thừa dịp bọn họ còn không kịp phản ứng, là cơ hội tốt nhất.”

Tào Lập suy nghĩ một chút nói: “Cũng được, lập tức phái người đi làm.”

Ông ta vừa nói xong thì nghe một tiếng động cực lớn từ bên ngoai, tiếp đó cửa văn phòng bị người đạp mở.

Vệ sĩ xí nghiệp Tào thị bị người ném vào, cửa bị đập nát, ngã trên mặt đất ói máu không thôi.

Thân ảnh Vương Bác Thần xuất hiện ở văn phòng.

Tào Lập giật nảy cả mình, chỉ là ông ta chưa từng gặp Vương Bác Thần, cho nên không biết, quát lớn: “Anh bạn, anh là ai, dám đến xí nghiệp Tào thị gây sự! Anh không sợ bỏ mạng ở nơi này sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Ông không phải đang tìm tôi sao?”

Tào Lập lập tức phản ứng lại, người này là Vương Bác Thần, lập tức trên trán toát một tầng mồ hôi lạnh.

Ông ta biết về thực lực của Vương Bác Thần, Vương Bác Thần đã xuất hiện ở nơi này, nói rõ Vương Bác Thần biết một ít chuyện rồi.

Tào Lập vội vàng nói: “Anh, anh là anh Vương? Việc này có phải có hiểu lầm gì không? Chúng tôi vốn không quen biết, cũng chưa từng đắc tội anh. Về phần bên công ty Hoa Nguyên, chúng tôi cũng chỉ là cạnh tranh thương nghiệp bình thường.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Thì sao?

Tôi muốn giết ông còn không được?”

Nghe nói như thế, Tào Lập ý thức được không ổn, bất an lui về sau, một tay lặng lẽ đi sờ súng ngắn cất giấu dưới mặt bàn.

Thư ký xinh đẹp trắng bệch mặt, cắn răng nói: “Anh Vương, nơi này chính là nước R, Thành phố Hà Châu là nơi Thần Chủ tọa trấn, nếu anh dám động thủ giết người, chính anh cũng không trốn thoát được luật pháp!”

“Thứ rác rưởi quên gốc, chó săn tổ chức god mà thôi, cũng có tư cách nhắc luật pháp nước R? Ôn ào!”

Vương Bác Thần cách không một bàn tay, trực tiếp đập bay thư ký xinh đẹp!

Anh không chút thương hương tiếc ngọc, người phụ nữ này cũng là người thuộc tổ chức God.

Đối với loại người ăn cây táo rào cây sung này, trước giờ Vương Bác Thần không nương tay.

“Vậy mày đi chết đi!”

Phằng phằng phằng.

Đột nhiên, Tào Lập rút súng ra, bắn Vương Bác Thần mấy phát liền.

Nhưng mà, ông ta kinh ngạc phát hiện, viên đạn dừng cách trước mặt Vương Bác Thần hai ba mươi centimet!

Lạch cạch lạch cạch.

Toàn bộ đạn đều rơi trên mặt đất.

Tào Lập vẻ mặt thoáng chốc trắng bệch, hoảng sợ nhìn một màn này, bị dọa quên cả bóp cò.

Sao có thể!

Trên thế giới làm sao lại tồn tại người có thể ngăn cản đạn lạc?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1261


CHƯƠNG 1261

Ngay sau đó, Tư Lam dẫn người đến, bắt tất cả mọi người Xí nghiệp Tào thị đi, thẩm vấn từng người.

Vương Bác Thần đằng đằng sát khí phân phó nói: “Bắt lại hết những quan chức bật đèn xanh cho tập đoàn Tào thị, tra kỹ tất cả, phạm tội nghiêm trọng, phán cực hình!”

Tư Lam dẫn người đi.

Vương Bác Thần cũng không dừng lại, nhanh chóng tiến về xí nghiệp Huy Đằng.

Đây là một nhà xí nghiệp có đại lão trong chính phủ làm chỗ dựa, Vương Bác Thần hiểu rất rõ tâm tư những người kia, nếu bọn họ thông qua con đường bình thường kiếm ít tiền, Vương Bác Thần sẽ không để ý.

Nhưng tay bọn họ lại duỗi quá dài!

Như xí nghiệp Huy Đằng bình thường thì cũng thôi đi, Vương Bác Thần cũng không thèm để ý bọn họ đầu tư Tân Khu Hà Châu, cũng không quan tâm bọn họ cạnh tranh thương nghiệp.

Trong vài đối tác hợp tác với công ty Hoa Nguyên, cũng có một ít là có bối cảnh quan chức nhà nước, Vương Bác Thần cũng không ngăn lại, bởi vì những người kia đều rất tuân thủ quy tắc.

Nhưng xí nghiệp Huy Đằng không giống vậy, lịch sử làm giàu của nó, mang theo vô số người cửa nát nhà tan.

Xí nghiệp Huy Đằng lúc trước dựa vào bất động sản lập nghiệp, thông qua các phương thức ép buộc giải tỏa, công trình bã đậu… làm giàu nhanh chóng, sau đó ỷ vào quan hệ trong nhà nước, ỷ lớn hiếp nhỏ, lừa gạt cướp đoạt, mới có quy mô đạt đến bạc tỷ vào hôm nay.

Bây giờ, lại duỗi tay đến Tân Khu Hà Châu, tới ức hiếp vợ Vương Bác Thần anh!

Còn cấu kết loại tai họa như xí nghiệp Tào thị, Vương Bác Thần sao có thể buông tha cho nó tiếp tục càn rỡ?

Trước đó, những chuyện này đều là bên Quốc chủ quản, bên Quốc chủ vì đại cục, vì giữ cân bằng, cho nên có đôi khi không thể không lui một bước.

Cho nên thế giới này không công bằng, đãi ngộ giữa kẻ có tiền và người nghèo sao có thể giống được?

Trước kia Vương Bác Thần không muốn quản những sự việc rách nát, cũng không có suy nghĩ gì.

Con người ích kỷ , Vương Bác Thần cũng không thể ngoại lệ.

Trước kia tập đoàn Huy Đằng không động đến lợi ích của anh, cho nên anh không xen vào, mà cũng không có trách nhiệm đi quản.

Nhưng là bây giờ xí nghiệp Huy Đằng chọc phải trên đầu anh, anh tất nhiên muốn diệt trừ hết.

Đối mặt xí nghiệp Huy Đằng, Quốc chủ cần cân bằng, cho nên có đôi khi sẽ lui một bước.

Nhưng Vương Bác Thần không cần lui.

Cũng không cần nhịn!

Vị trí Thần Chủ này là giết chóc mà có được, không phải nhờ nhịn mà được !

Xí nghiệp Tào thị bị Vương Bác Thần dùng thủ đoạn như sấm diệt trừ, bên tập đoàn Huy Đăng còn chưa biết, còn đang tạo áp lực cho công ty Hoa Nguyên.

Lưu Đường – giam đốc Tập đoàn Huy Đằng rầm rầm xuất hiện ở văn phòng Triệu Thanh Hà, ném hợp đồng lên bàn, hùng hổ dọa người nói: “Sếp Triệu, tôi khuyên cô đừng cố chấp như vậy, công ty của các cô đã không có tiền đúng chứ? Còn có thể gắng gượng bao lâu? Tất cả mọi người là vì kiếm tiền, sao phải không biết điều như thế? Bây giờ là tôi đến đàm phán với cô, nếu cô vẫn cự tuyệt như vậy, người tới vào lần sau, không phải là tôi nữa đâu, hiểu không?”

“Cứt.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1262


CHƯƠNG 1262

Triệu Thanh Hà không ngẩng đầu, lạnh lùng nói một câu.

Lưu Đường sững sờ, lập tức trầm mặt xuống.

Trước đó thái độ Triệu Thanh Hà mặc dù cường ngạnh, nhưng cũng là trong cứng có mềm, bây giờ thế mà cường ngạnh như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì rồi?

Anh ta không tin.

Tập đoàn Huy Đằng đã liên lạc trên mọi mặt, công ty Hoa Nguyên bây giờ mặc dù có tiền cũng không lấy được nguyên vật liệu.

Lưu Đường híp hai mắt lại, ánh mắt nguy hiểm nói: “Triệu Thanh Hà, đừng có rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, kẻ đối nghịch với xí nghiệp Huy Đằng chúng tôi, chưa từng có kết cục tốt. Bây giờ tôi còn tới ngồi đây bàn bạc với cô là đã cho cô mặt mũi, đừng con mẹ nó thích đề cao bản thân! Phía sau tập đoàn Huy Đằng chúng tôi, chính là đại lão trong chính phủ, công ty Hoa Nguyên cho dù mánh khoé thông thiên, còn có thể thông đến trong bộ máy chính quyền sao?”

Triệu Thanh Hà ngẩng đầu nhìn anh ta, nói: “Có người trong chính quyền thì rất tài giỏi phải không?”

Lưu Đường ngạo nghẽ nói: “Không sai, có người ở trong chính quyền là tài giỏi như vậy đấy, nếu không phải Thần Chủ tọa trấn tại Hà Châu, chúng tôi muốn giãm chết công ty Hoa Nguyên, thì như là giãm chết một con kiến thôi!

“Công ty Hoa Nguyên có thể cầm tới dự án Tân Khu, không phải là do Thần Chủ ở sau lưng ủng hộ sao? Nhưng coi như có là Thần Chủ lại như thế nào? Anh ta cũng cần cân nhắc đến lợi ích của những người kia trong chính quyền.

“Thần Chủ có tài giỏi đến thế nào, cũng chỉ là mãng phu mang binh đánh giặc không có não thôi, về chơi đùa thủ đoạn, những đại lão trong chính quyền kia, có thể chơi chết anh ta! Biết những ngày này vì sao bên Thần Chủ còn không ra tay sao? Cũng là bởi vì anh ta phải cân nhắc đến những đại lão trong chính quyền kia!

“Thái độ cô cứng như vậy, không phải là trông cậy vào Thần Chủ ra tay sao? Ha ha, nếu là anh ta dám vạch mặt với những đại lão kia, thì đã động thủ từ sớm rồi!”

Sắc mặt Triệu Thanh Hà biến đổi, đi đến trước mặt Lưu Đường, thản nhiên nói: “Thần Chủ trong mắt anh không đáng một đồng đúng không?”

Lưu Đường khinh thường nói: “Nếu không thì sao? Lợi ích dây dưa giữa các đại lão, cũng không phải thứ cô có thể hiểu được.

Triệu Thanh Hà, ký đi, đây là vì tốt cho cô!”

Bốp!

Triệu Thanh Hà đột nhiên quất một bạt tai vào mặt Lưu Đường, lạnh như băng nói: “Anh là cái thá gì, cũng dám làm nhục chồng tôi? Chồng tôi ra trận giết địch, có nhà khó về, ngay cả mạng cũng không cần, mới bảo vệ được hòa bình nước R, há lại để loại cặn bã như anh nhục nhã! Triệu Thanh Hà tôi, đường đường là phu nhân Thần Chủ, anh là cái thá gì, cũng dám ở trước mặt tôi hô to gọi nhỏ!”

Lưu Đường bị một bạt tai này đánh cho hồ đồ, không có nghe rõ Triệu Thanh Hà , lập tức cả giận nói: “Tiện nhân, cô dám đánh tôi! !”

Nói xong liền muốn ra tay đánh Triệu Thanh Hà.

Mà ngay lúc này, anh ta bỗng nhiên cảm giác mình bay lên, thân thể đập mạnh vào trên sàn nhà, đến nỗi ngũ tạng lục phủ đều sắp bị đập nát, hai mắt choáng mù chỉ trong một khoảng khắc!

“Dám làm càn ở trước mặt phu nhân Thần Chủ, muốn chết!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1263


CHƯƠNG 1263

Một người phụ nữ mặc áo ngắn tay, trang điểm nhạt ngăn trước mặt Triệu Thanh Hà, một cú ném qua vai đơn giản, Lưu Đường liền bị khuất phục.

Triệu Thanh Hà kinh ngạc nhìn người phụ nữ áo ngắn tay, đây không phải là nhân viên công ty Tiểu Triệu sao? Cô ấy tài giỏi như vậy từ lúc nào?

Còn biết công phu?

Chẳng lẽ cô là người được Bác Thần phái đến?

Chỉ là lúc này Triệu Thanh Hà không có thời gian cân nhắc những điều này, đứng ở trước mặt Lưu Đường, âm thanh lạnh lùng nói: “Chồng tôi đã nói, bảo tôi không cần nhẫn nhịn, bởi vì anh ấy nói với tôi coi như trời sập xuống anh ấy cũng có thể gánh vác. Còn có, tôi đánh anh, không phải là bởi vì anh ức hiếp tôi, mà là anh không nên nhục nhã chồng tôi.

“Chồng tôi dẫn đầu các tướng sĩ không màng sống chết tại biên quan, bảo đảm hòa bình nước R, mà anh cũng dám nhục nhã anh ấy, anh đúng là muốn chết! Anh là người thứ nhất, nhưng cũng không phải là người cuối cùng, cho nên tôi, Triệu Thanh Hà, không nhịn nữa !

“Chồng tôi nói không sai, đối với những thứ rác rưởi như các người, thủ đoạn càng hung ác, các người càng sợ! Các người chính là một đám chuột! Hôm nay, tôi liền lấy anh khai đao, giết gà dọa khỉ, để chủ anh ở sau lưng nhìn xem, Triệu Thanh Hà tôi, không phải là thứ rác như bọn họ có thể chọc nổi!

“Tiểu Triệu, đánh gãy hai chân của anh ta, ném ra bên ngoài.”

Tiểu Triệu kéo Lưu Đường giống như chó chết ra ngoài, trực tiếp đánh gãy hai chân, ném đến trên xe, dọa cho tài xế của Lưu Đường lái xe bỏ chạy.

Trong văn phòng, lúc này cả người Triệu Thanh Hà đều bủn rủn.

Thái độ vừa rồi, ngay cả chính cô cũng không ngờ tới.

Lần thứ nhất hung ác như vậy, đối với cô mà nói thật sự là thử thách, có áp lực tâm lý rất lớn.

Nhưng là nội tâm của cô âm thầm nói với mình: “Triệu Thanh Hà, mày không thể mềm yếu được nữa, Bác Thần đã liều mạng, mày ở nhà muốn bảo vệ cái nhà này, tin tưởng mình, mặc kệ sài lang hổ báo tới, mày cũng có thể đuổi bọn họ đi! Chồng mày là Thần Chủ, mày không thể làm mất mặt chồng!”

Nhưng không biết tại sao, giờ khắc này Triệu Thanh Hà, lại đột nhiên muốn khóc.

Mặc kệ thân phận vinh quang cỡ nào, cho dù địa vị Vương Bác Thần cao thượng đến cỡ nào, đều không phải là thứ cô muốn.

Cô muốn, chỉ là Vương Bác Thần có thể bình an, người một nhà có thể vui vẻ cùng một chỗ.

Nhưng là bây giờ, cô biết, không thể nào, Bác Thân không có cơ hội quay đầu lại.

Bây giờ Bác Thần, không còn cách nào nhượng bộ, cũng không thể nhượng bộ.

Nhượng bộ, nhất định phải chết!

Chỉ có thể hướng về phía trước!

Mà cô, cũng phải trở nên kiên cường, quả quyết hung tàn, chỉ có vậy, mới có thể bảo vệ cái nhà này, mới có thể không để Bác Thần phân tâm!

Lúc này, Vương Bác Thần còn chưa tới tập đoàn Huy Đằng, Tư Lam gọi điện thoại tới, hồi báo chuyện vừa xảy ra ở công ty Hoa Nguyên.

Sắc mặt Vương Bác Thần âm trầm đến cực điểm!

Tập đoàn Huy Đăng, thật đúng là vô pháp vô thiên.

Vội muốn chết như vậy sao?

Tới cửa ức hiếp Thanh Hà!

Không diệt các người thì có lỗi với một bạt tai Thanh Hà đánh ra!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1264


CHƯƠNG 1264

Chỉ là, Vương Bác Thần cũng không nghĩ tới, lần này Triệu Thanh Hà sẽ cứng rắn như vậy, không thiếu thủ đoạn.

Chỉ là, chỉ đánh gãy chân hơi hời cho Lưu Đường, giết gà dọa khỉ, thì phải giết chết gà.

Nhưng là, Triệu Thanh Hà có thể làm đến bước này, cũng vượt quá ngoài ý liệu của Vương Bác Thần.

Thanh Hà hung tàn như vậy, mới là thứ anh mong muốn, vậy mới có thể không bị người ta ức hiếp!

Vương Bác Thần anh, thế nhưng là Thần Chủ một đường giết địch mà có được!

Vợ của anh, nếu không hung tàn một chút, sao có thể xem như chồng hát vợ hò?

“Nếu Thanh Hà không đành lòng muốn mạng chó của anh, vậy tôi tới nhận!”

Vốn Vương Bác Thần không có ý định buông tha những kẻ cặn bã tập đoàn Huy Đăng kia, mà việc Lưu Đường làm, không thể nghỉ ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu, Vương Bác Thân chỉ có thể tăng tốc diệt tập đoàn Huy Đăng!

Giờ phút này.

Tập đoàn Huy Đằng, Lưu Đường được người nâng tới văn phòng chủ tịch Điền Chu.

Điền Chu sững sờ, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?

Ai làm? Thật to gan, dám đánh gãy hai chân của anh!”

Lưu Đường đau đến mức thanh âm cũng thay đổi, hung tợn nói: “Là Triệu Thanh Hà, bên người cô ta có một cao thủ, là cô ta hạ lệnh đánh gãy hai chân tôi!”

“Triệu Thanh Hà?”

Điền Chu giật mình, sau đó cười lạnh nói: “Lúc đầu, tôi còn muốn cho cô ta mấy cơ hội, không nghĩ tới tiện nhân kia không biết điều như thế, vậy tôi cũng không cần thiết giả làm người tốt nữa! Lão Lưu, tôi trước hết để người đưa anh đi bệnh viện, mối thù của anh tôi tới báo giúp! Triệu Thanh Hà là một đại mỹ nhân nũng nịu đấy, sao có thể để ả được hời được. Tôi sẽ giữ người lại cho anh, chờ anh khỏe lại rồi từ từ chơi.”

Lúc này Lưu Đường đau khắp người đã hồ đồ rồi, Tiểu Triệu ra tay cũng không nhẹ, không chỉ là đơn giản đánh gãy hai chân như vậy, đánh đến mức đốt xương hai chân Lưu Đường đã đâm rách làn da lòi ra.

Máu thịt be bét, nhìn mà làm người ta kinh hãi.

Anh ta đã đau nhức ngất đi, anh ta cũng là một kẻ tàn độc, lúc đầu tài xế muốn đưa anh ta trực tiếp đến bệnh viện.

Anh ta lúc đó lại còn khá tỉnh táo, cảm thấy nếu như này, công lao của đôi chân này coi như sẽ giảm mất phân nửa, thế là cắn răng để tài xe chở anh ta tới công ty.

Mục đích đúng là vì để cho Điền Chu xem thương thế của anh ta, dễ tranh thủ lợi ích lớn nhất cho mình!

Nhưng anh ta đánh giá cao ý chí của mình, giờ phút này đau đã sắp hôn mê, có làm lớn chuyện thì cũng chỉ là một cục bột nhão, ngay cả việc Triệu Thanh Hà là phu nhân Thần Chủ đều quên nói cho Điền Chu.

Lúc này, Điền Chu lại cao giọng kêu lên: “Người phía ngoài đi vào, kêu các huynh đệ, đi đập công ty Hoa Nguyên cho tôi!”

Mà lúc này, Vương Bác Thần chậm rãi đi đến, thản nhiên nói: “Không cần ông đi, tôi đã tới.”

Vương Bác Thần xuất hiện tại văn phòng Điền Chu.

Điền Chu ngẩn ngơ, ông ta chưa từng gặp Vương Bác Thần, cho nên cũng không nhận ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1265


CHƯƠNG 1265

Kịp phản ứng lại, rất tùy ý phất phất tay: “Đầu năm nay, con chó con mèo nào cũng dám ra vẻ ở trước mặt tôi, người của công ty Hoa Nguyên đúng không? Các người đánh gãy hai chân Lưu Đường, có qua có lại, đánh gãy tứ chi tên ngu xuẩn này, mang đến công ty Hoa Nguyên!”

Vương Bác Thần châm chọc nói: “Ông không phải luôn tìm kiếm tôi sao? Bây giờ tôi đã tới.”

Điền Chu thế mới biết, thì ra người trước mắt là Vương Bác Thần!

Lập tức hung ác nói: “Mẹ nó, thì ra là cái này thằng cờ hó mày, còn dám tới tận cửa, không cần đánh gãy tứ chi, trực tiếp giết chết cậu ta, đưa thi thể đến công ty Hoa Nguyên, để Triệu Thanh Hà nhìn!”

Nhưng mà, một cái chớp mắt tiếp theo Điền Chu lại ngây ngẩn cả người, không có bất kỳ ai đi vào.

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Những tên chó săn kia của ông, đã trở thành thi thể, ông bây giờ đi chết, còn có thể làm bạn cùng bọn họ.”

Mắt trần có thể thấy mồ hôi lạnh trên trán Điền Chu toát ra, làm thế nào cũng không dám tin, đám tay chân ông ta tỉ mỉ bồi dưỡng lại không phải là đối thủ của Vương Bác Thần.

Lúc này mới bao lâu, đã đều bị giải quyết?

Mà ông ta đều không nghe thấy cả một tia động tĩnh?

Sự sợ hãi chậm rãi khuếch tán trong lòng Điền Chu, nhìn Vương Bác Thần tựa như là nhìn một ác ma, bị dọa cho lui lại hai bước, nói: “Vương Bác Thần, cậu muốn làm gì? Tôi cảnh cáo cậu, chớ làm loạn! Tôi có chỗ dựa trong chính quyền, cậu dám động thủ với tôi, mạng cả nhà cậu đừng mơ giữ được!”

“Thật sao?”

Vương Bác Thần cong ngón tay búng một cái, hai chân Điền Chu trực tiếp gãy mất, phịch một tiếng ngã trên mặt đất.

Điền Chu đau đớn quỷ khóc sói gào, thét to: “Vương Bác Thần, cậu dám giết tôi, người phía sau tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Kẻ không buông tha cho tôi nhiều lắm, nhiều thêm cũng không sao.”

Điền Chu lúc này mới ý thức được, mình trêu chọc người thế nào, hoảng sợ nói: “Vương Bác Thần, có chuyện từ từ nói, cậu giết tôi, đối với cậu cũng không có chỗ tốt gì. Tôi đáp ứng cậu, liền rời khỏi Hà Châu.

Cậu nếu giết tôi, sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho cậu, quyền thế người sau lưng tôi to lớn, vượt qua tưởng tượng của cậu.

Cậu mà giết tôi, cuối cùng gặp xui xẻo chắc chắn là cả nhà cậu, cậu phải tỉnh táo, chúng ta không có gì không thể nói.”

Vương Bác Thần hừ lạnh nói: ” Vương Bác Thần tôi một đường đi tới, chưa hề sợ uy hiếp gì.”

Ngay sau đó, không thấy Vương Bác Thần ra tay thế nào, một cánh tay Điền Chu lại gãy mất.

Điền Chu sợ hãi bắt đầu cầu xin tha thứ: “Vương Bác Thần, tha tôi một mạng, người sau lưng tôi, cậu thật sự không thể trêu vào, cho dù là Quốc chủ và Thần Chủ, cũng phải cân nhắc đến sự cân bằng. Cậu giết tôi, chính là phá vỡ sự cân bằng này, trách nhiệm này cậu không gánh nổi đâu.”

“Thật sao? Tôi làm Thần Chủ, vì sao lại không biết mình có cân nhắc lợi ích của những kẻ cặn bã kia?”

Vương Bác Thần chậm rãi nói: “Tôi cũng muốn nhìn xem, quyền thế người sau lưng ông lớn đến đâu! Vương Bác Thần này làm thần chủ chính là vì báo thù, vì giải quyết ân oán. Nếu như cứ bó tay bó chân, nếu cứ phải cân nhắc lợi ích mấy tên cặn bã các người, tôi cũng sẽ không làm cái chức thần chủ này nữa!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1266


CHƯƠNG 1266

Nghe lời này, Điền Chu toàn thân phát run: “Cậu, cậu thật sự là Thần Chủ? Đừng giết tôi, đừng giết tôi, để cho tôi gọi điện thoại, mọi chuyện từ từ thương lượng, giữa chúng ta có thể bàn lại, tôi là người nhà họ Điền ở thủ đô, tôi đại diện không chỉ là nhà họ Điền, mà là lợi ích cả một cái tập đoàn. Quốc chủ phải cân bằng lợi ích, cậu mà giết tôi, sự cân bằng này liền bị phá vỡ, Quốc chủ sẽ không đáp ứng. Đừng giết tôi, giữa chúng ta có thể tiến hành trao đổi ích lợi, trước hết để cho tôi gọi điện thoại.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Gọi đi, tôi cũng muốn nhìn xem, ai có thể ngăn cản tôi giết ông!”

Điền Chu đã đau đớn sắp ngất đi, cắn mạnh răng, tranh thủ thời gian bấm một cuộc gọi, sốt ruột hoảng hốt nói với đầu bên kia.

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn ở bên cạnh, không ngăn cản.

Thứ anh muốn, là để Điền Chu gọi cú điện thoại này, dẫn ra toàn bộ những người kia.

Nếu không từng tên đi qua, anh không có thời gian này.

Vẻ mặt Điền Chu trắng bệch nói: “Gia chủ của chúng tôi muốn đàm phán cùng cậu.”

Vương Bác Thần nhận lấy điện thoại, chỉ nói: “Gia chủ nhà họ Điền Điền Phúc đúng không? Tôi muốn giết Điền Chu, diệt tập đoàn Huy Đằng, ông không ngăn cản được. Ông cũng rửa sạch cái cổ chờ đi, rất nhanh tôi sẽ tới giết ông!”

Nghe nói như thế, Điền Chu bị dọa đến gần chết tại chỗ!

“Cậu, cậu thật sự muốn giết tôi?”

Trong mắt Điền Chu đầy sợ hãi, lúc này, ông ta giống như quên mất những chuyện mình đã từng làm, quên mình vừa rồi ngông cuồng nói là muốn nhét thi thể Vương Bác Thần vào trước mặt Triệu Thanh Hà.

Không có người không sợ chết!

Mặc kệ người tài giỏi thế nào, trong khoảng khắc khi cái chết chân chính tiến đến, đều sẽ sợ hãi.

Lúc này, điện thoại lại vang lên, là gia chủ nhà họ Điền Điền Phúc.

Điền Chu là em trai của ông ta, nhà họ Điền có thể có được như ngày hôm nay, sáu mươi phần trăm đều dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn của Điền Chu đổi lấy!

“Giết ông, có vấn đề sao? Tôi nói rồi, không ai ngăn cản được tôi giết ông.”

Vương Bác Thần từng bước một đi qua, Điền Chu không ngừng bò về sau, như một con chó chết.

Vương Bác Thần đạp một cước xuống, Điền Chu bỏ mình tại chỗ, lúc này mới lần nữa kết nối điện thoại, thản nhiên nói: “Điền Phúc, vội muốn chết như vậy sao? Được, tôi sẽ tới ngay.

Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.

Thủ Đô.

Nhà họ Điền.

Điền Phúc nghe âm thanh tút tút trong điện thoại truyền đến, cả người trợn tròn mắt.

Em trai của ông ta Điền Chu, đã bị Vương Bác Thần giết chết!

Ác ma này!

Mình nguyện ý cùng anh ta đàm phán rồi, nguyện ý tiếp nhận hết thảy điều kiện của anh ta, tại sao anh ta vẫn động thủ giết Điền Chu!

Hai tay Điền Phúc run rẩy, trước kia đều là anh em Điền thị bọn họ dọa người khác đến gần chết, động một chút chặt tay chặt chân, bây giờ, đến phiên anh em bọn họ !
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1267


CHƯƠNG 1267

“Anh ta sắp tới, anh ta sắp tới, không được, phải lập tức liên hệ ông Tần.”

Điền Phúc không kịp cảm khái Điền Chu chết đi, vội vàng liên hệ chỗ dựa sau lưng là ông Tần.

Ông Tần là quan chức lớn trong chính quyền, tay cầm thực quyền, mặc dù chức vị không cao, nhưng không ai có thể dám đắc tội.

Mà phía sau ông Tần, là có thế lực thần bí, nghe nói ngay cả Quốc chủ đều phải nhường ba phần tình mọn.

Điện thoại kết nối, Điền Phúc không kịp chờ đợi nói: “Ông Tân, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn, Vương Bác Thần giết Điền Chu, bây giờ muốn tới Thủ Đô giết tôi, xin ngài ra tay giúp nhà họ Điền đi.”

Trong điện thoại, ông Tần thản nhiên nói: “Sợ cái gì? Không phải chỉ là một Vương Bác Thần sao? Không nổi lên được bao nhiêu sóng gió cả.”

Điền Phúc lại không có phong độ như ông Tần, sắp khóc lên, vội vàng nói: “Ông Tần, căn cứ tin tức trước đó, Vương Bác Thần rất có thể chính là Thần Chủ, Thần Chủ muốn diệt nhà họ Điền tôi, tôi chỉ có thể dựa vào ngài.”

Ông Tần không thèm để ý mà nói: “Thần Chủ lại như thế nào? Người ví như quân cờ, thế gian làm bàn cờ, Vương Bác Thần cũng chỉ là một con cờ, cho dù cậu ta là Thần Chủ, cũng trốn không thoát ván cờ này. Nếu là cậu ta dám đến, để cậu ta chết không chỗ chôn!”

Điền Phúc lo lắng nói: “Ông Tần, nếu như Vương Bác Thần là Thần Chủ, như vậy Quốc chủ chắc chắn là đứng về phía cậu ta, mà sau lưng cậu ta còn có những tên sát thần Thần Thiên Các, chúng ta không có phần thắng.

Ông Tần lạnh lùng nói: ‘Ai nói chúng ta không có phần thắng? Ông chỉ là một con giun dế, há có thể nhìn thấy đại cục? Bây giờ Vương Bác Thần đều tự thân khó bảo toàn, gần nhất Quốc chủ cũng là sứt đầu mẻ trán. Đừng lo lắng, an tâm làm thuộc hạ của tôi, Vương Bác Thần không lật trời được.”

Nghe được ông Tần nói lời này, Điền Phúc âm thầm yên tâm không ít.

Mặc dù Ông ta không biết ông Tần ỷ vào đâu, nhưng ông Tần đã dám nói lời này, nói rõ đã sớm chuẩn bị kỹ càng.

Đã như vậy, vậy cũng không có gì đáng lo lắng, chờ Vương Bác Thần đến Thủ Đô, chính là lúc ông ta báo thù cho Điền Chu!

Nghĩ tới đây, ánh mắt Điền Phúc trở nên vô cùng oán độc, nhanh chóng bắt đầu sắp xếp thuộc hạ.

Mặc kệ bên ông Tần đã chuẩn bị hay chưa, ông ta cũng cần cam đoan an toàn của mình.

Nếu là chết rồi, thì cho dù là bên ông Tần giết được Vương Bác Thần, với ông ta mà nói cũng không có tác dụng gì.

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần vừa mới đến sân bay Thủ Đô.

“Bác Thần, cậu nhất quyết phải ra tay với nhà họ Điền?”

Hàn Đỉnh gọi điện thoại tới, xem ra ông ta đã biết những chuyện này.

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Loại độc hại này, không trừ diệt thì không thể khiến bình dân bớt phẫn nộ. Tần Vũ chính là người của nhà họ Tần đúng không?”

Hàn Đỉnh trầm mặc một chút trong điện thoại rồi nói: “Không sai, ông ta là chú ruột Tần Mệnh, là đại biểu một trong bảy đại thế gia, bây giờ động thủ với ông ta, chính là triệt để vạch mặt với bảy đại thế gia, cậu chuẩn bị xong sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Chuẩn bị?

Cần gì chuẩn bị? Giết là được, chúng ta đã không có đường lui. Dám duỗi bàn tay đến Thành phố Hà Châu, ức hiếp vợ của tôi, thật sự cho rằng Vương Bác Thần tôi dễ ức hiếp sao? Xí nghiệp Huy Đằng và tập đoàn Tào thị xuất hiện tại Hà Châu, chớ cùng tôi nói phía sau không có Tần Vũ giật dây cho!

Hôm nay tôi tới, chính là đến giết người! Ai cũng đừng ngăn cản tôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1268


CHƯƠNG 1268

Cúp điện thoại, Hàn Đỉnh nhanh chóng bắt đầu liên hệ bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh, Thủ tướng Nguyễn Văn Việt, chiến thần Hồ Quốc Trụ.

Cuộc chiến đấu này, rốt cục triệt để kéo lên màn mở đầu!

Ai có thể cười đến cuối cùng, liền xem bài trên tay ai đánh ra càng đặc sắc!

Trận cờ này, triệt để phơi bày chân tướng, không che giấu nữa!

Bây giờ muốn làm, chính là ra tay thừa dịp Thế gia hào tộc còn không kịp phản ứng, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, phối hợp Vương Bác Thần, thanh trừ hết chó săn Thế gia hào tộc Thủ Đô!

Giờ khắc này, Hàn Đỉnh đã đợi quá lâu.

Uất khí, cũng đã chịu đủ !

Nén giận nhiều năm như vậy, chính là vì giờ khắc này!

Đương nhiên, còn phải lợi dụng Vương Bác Thần hấp dẫn lực chú ý Thế gia hào tộc, trước hết để cho Thế gia hào tộc sinh ra ảo giác, Vương Bác Thần là bởi vì chuyện Thành phố Hà Châu tiến hành thanh toán.

Mặc dù không lừa được bao lâu, nhưng chỉ cần có thể chiếm tiên cơ, liền có thể để Thế gia hào tộc đi theo tiết tấu của phía mình.

Đồng thời, nhất định phải diệt đi Thế gia hào tộc trước khi Cổ tộc ẩn thế kịp phản ứng Nếu không toàn bộ nước R đều sẽ lâm vào một hồi kiếp nạn chưa từng có!

Hàn Đỉnh híp mắt lại.

Đây là một trận đánh cược!

Ông ta và Vương Bác Thần đều ở trên cùng một sợi dây.

Cược thắng, từ đây không hề bị nhịn nhục, triệt để thanh trừ Thế gia hào tộc ra ngoài, để quyền lực thế tục không hề bị Cổ tộc ẩn thế cản tay.

Thua cuộc, chẳng những mấy người bọn họ sẽ thân bại danh liệt chết không có chỗ chôn, những người ủng hộ bọn họ kia, toàn bộ đều sẽ bị Thế gia hào tộc thanh trừ.

Đây là một trận đấu tranh ngươi chết ta sống.

Mặc dù không có khói lửa, nhưng càng kịch liệt hơn so với một trận chiến tranh!

“Nếu như thắng, là một bước ngoặt lịch sử lớn, lịch sử, sẽ bị chia làm hai đoạn ở chỗ này!”

Hàn Đỉnh lẳng lặng chờ đợi mấy người bọn họ đến.

Thần sắc trong ánh mắt, cực kỳ phức tạp.

Ai cũng không biết, lần này có thể thành công hay không.

Năm đó Vương Long đều thất bại, thật sự có hi vọng sao?

Nhà họ Điền, Điền Phúc cũng có nguồn tin tức của mình.

Ông ta đã nhận được tin, Vương Bác Thần xuất hiện tại Thủ Đô, đang chạy đến nhà họ Điền.

Điền Phúc đã bố trí xong tay chân tỉnh nhuệ nhất nhà họ Điền, đặt thêm mấy khẩu súng, bao gồm tay súng bắn tỉa trong tối.

Ông ta không cầu có thể giết chết Vương Bác Thần, chỉ hi vọng có thể bảo trụ mạng của mình.

Giết chết Vương Bác Thần, là việc của ông Tần, ông ta còn không có tư cách nhúng tay.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1269


CHƯƠNG 1269

Rất nhanh, lại có một số người đến, mà ở trước mặt những người này, Điền Phúc chỉ cảm thấy khí thế đối phương quá cường đại, ánh mắt của đối phương như là đao, để ông ta không dám nhìn thẳng.

Những người này rốt cuộc là người thế nào?

Chỉ là khí thế phát ra trên người, liền để ông ta có xúc động quỳ xuống!

Đây chính là lực lượng của ông Tần sao?

Một ông lão bên trong mười mấy người này mở miệng nói: “Điền Phúc, rút người của ông đi, chỉ là phàm phu tục tử, vô dụng đối với Vương Bác Thần.”

Điền Phúc vội vàng nói: “Ông Dư, tôi có bố trí súng ống.”

Nghe nói như thế, bên trong mười mấy người này, lập tức không ít người cười lên ha hả, dùng ánh mắt nhìn đồ đần nhìn Điền Phúc.

Có người mỉa mai mà nói: “Súng ống nếu là có tác dụng, ông Tần để chúng ta tới làm gì.

Nói xong ông ta bỗng nhiên từ bên hông Điền Phúc lấy súng qua, bắn một phát súng vào đầu mình.

Ngay sau đó, một màn khiến thế giới quan Điền Phúc sụp đổ xuất hiện.

Chỉ thấy viên đạn kia, ở trước mấy centimet trước mặt người này thình lình ngừng lại, không tiến được mảy may!

Lạch cạch.

Đạn rơi trên mặt đất.

Ông Dư bình tĩnh nói: “Nhìn thấy không?

Súng của ông vô dụng. Ông chỉ là phàm phu tục tử, chấn kinh cũng bình thường thôi. Làm cho tốt chó sai của ông Tần đi, đây là phúc khí tổ tông ông tu mười tám đời đều tu không được đâu.”

Điền Phúc lúc này mới lấy lại tỉnh thần, ừng ực nuốt ngụm nước bọt, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng nói: “Ông Dư, vậy tôi nên làm cái gì?”

Ông Dư nghĩ nghĩ lại nói: “Được rồi, vẫn là không cần rút lui, nếu là ông không có một chút bố trí, ngược lại sẽ khiến Vương Bác Thần nghỉ ngờ. Trước hết giữ lại, lúc Vương Bác Thần không có lòng nghi ngờ, chúng ta động thủ.”

Điền Phúc liền vội vàng gật đầu xưng vâng.

Mà lúc này, phía sau lưng áo ông ta, đều bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Chỉ là trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, có những người ông Tần phái tới này ở đây, Vương Bác Thần vẫn là trước hết suy nghĩ làm sao thoát thân đi, còn muốn giết tôi, quả thực là muốn chết!

Thời khắc này trên không Thủ Đô, tựa hồ bao phủ một tầng mây đen dày đặc, để cho người ta cảm thấy đè nén.

Theo lúc Vương Bác Thần xuất hiện, người của Tần Vũ bên này nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từ khoảng khắc Vương Bác Thần xuống phi cơ, liền đã bị để mắt tới.

Vương Bác Thần đã sớm phát hiện những hành động này, lại không chút để ý.

Người của anh, đang chạy đến.

Đương nhiên, đối phó loại tiểu nhân vật nhà họ Điền này, trước giờ Thần Thiên Các không cần ra tay.

Nhưng phía sau nhà họ Điền là Tần Vũ, mà phía sau Tần Vũ, là dê đầu đàn Thế gia hào tộc nhà họ Tần!

Cho nên, trận chiến đấu không có khói lửa này, nhìn như là mâu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và nhà họ Điền, nhưng trên thực tế là mâu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh cùng Thế gia hào tộc.

Thời gian bảy đại thế gia nhúng tay quyền lực thế tục quá dài, là thời điểm thối lui ra khỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1270


CHƯƠNG 1270

Nhưng đấu tranh quyền lực, chưa hề bình thản, chỉ có gió tanh mưa máu.

Bảy đại thế gia không muốn thối lui, bọn người Hàn Đỉnh và Vương Bác Thần, không muốn trên cổ mình cưỡi một ông bố gọi to gọi nhỏ!

Bởi vậy, mâu thuẫn giữa song phương đã sớm tới mức không thể điều giải.

Chỉ là những năm gần đây luôn âm thầm quyết đấu, chưa từng vạch mặt.

Hôm nay, là muốn triệt để vạch mặt.

Cho nên Vương Bác Thần gọi về tam đại chiến thần Thần Thiên Các, tứ đại Chiến Vương, bát đại chiến tướng, mười hai Huyết Sát trở về.

Mục đích, chính là muốn công khai nói cho nhà họ Tần đứng phía sau Tần Vũ, Vương Bác Thần tôi, muốn giết chết các ngươi.

Đây là một thái độ!

Anh phải tuyên chiến Cổ tộc ẩn thế phía sau bảy đại thế gia!

Đầu mâu cuối cùng, là chỉ hướng Thiên Đình!

Đương nhiên, người có thể nhìn thấu điểm này cũng không nhiều, chí ít trước mắt từ mặt ngoài xem, Vương Bác Thần muốn tiêu diệt nhà họ Điền, là bởi vì xí nghiệp Huy Đằng nhà họ Điền ức hiếp vợ anh.

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, trận chiến tranh này, rốt cục, muốn bắt đầu!

Xem ai có thể cười đến cuối cùng!

Đương nhiên, những gia tộc như nhà họ Tần này, cũng sẽ không cảm thấy chỉ là một Vương Bác Thần có thể lật được bàn, năm đó Vương Long đều thất bại , Vương Bác Thần đây tính là cái gì?

Chẳng lẽ anh ta còn có thể mạnh hơn so Vương Long?

Chẳng lẽ anh ta có nhiều thuộc hạ hơn so Vương Long?

Nói đùa.

Vương Long năm đó, thế nhưng là phụ tá Lý Thái tổ nước R thay trời đổi đất cải tổ nước non!

Cho dù là Vương Long, cuối cùng đều thất bại. Mặc dù không biết Vương Long cuối cùng sống hay chết, nhưng không có người nào cảm thấy Vương Long có thể còn sống sót.

Đây cũng là căn cớ sức mạnh của những thế gia nhà họ Tần, nhà họ Lâm.

Núi dựa của bọn họ, thế nhưng là Cổ tộc ẩn thế đấy!

Lúc này, Tần Vũ đang liên lạc cùng Tần Mệnh, rất khinh thường mà nói: ” Vương Long năm đó, chính là người kém một chút liền lật được bàn, còn không phải đã thua sao? Vương Bác Thần bây giờ, kém xa so với Vương Long.

Lời tuy nói như vậy, nhưng Tần Mệnh vẫn là căn dặn Tần Vũ, không nên xem thường Vương Bác Thần, miễn cho lật thuyền trong mương.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhà họ Tần truyền thừa nhiều năm như vậy, gặp việc lật thuyền trong mương nhiều lắm.

Cúp điện thoại, Tần Vũ cũng không để khuyên bảo của Tần Mệnh ở trong lòng.

Không phải Vương Bác Thần không đủ ưu tú, mà là theo ông ta thấy, Vương Bác Thần chỉ là là một vật thí nghiệm, cho dù thực lực mạnh mẽ, cũng chẳng mạnh đến đâu, tối đa cũng chỉ là một siêu phàm cảnh.

Mà đối với bọn họ mà nói, là không bao giờ thiếu cường giả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1271


CHƯƠNG 1271

Huống chị, lần này tới đối phó Vương Bác Thần, cũng không vẻn vẹn là nhà họ Tần bọn họ, còn có nhà họ Lâm.

So với nhà họ Tần bọn họ, nhà họ Lâm càng muốn giết chết Vương Bác Thần hơn.

Tần Vũ hừ lạnh nói: “Tôi ngược lại muốn xem xem, một Vương Bác Thần có thể nhấc lên sóng to gió lớn đến đâu! Ngay cả Vương Long năm đó đều bại, Vương Bác Thần lại có tư cách gì khiêu chiến Cổ tộc ẩn thế?”

Chỉ là, ông ta vẫn là gọi điện thoại cho ông Dư, để ông Dư không nên khinh thường, bỏ lỡ cơ hội lần này, sau này muốn giết chết Vương Bác Thần, chưa chắc sẽ có cơ hội tốt như vậy.

Một bên khác, nhà họ Điền.

Ông Dư cúp điện thoại, cũng bắt đầu nghiêm túc, chỉ là cũng chỉ là hơi nghiêm túc một tí mà thôi.

Ông ta như trước vẫn không để Vương Bác Thần trong mắt.

Cường giả Siêu phàm cảnh, hôm nay tới tận ba vị, Vương Bác Thần dù mạnh thế nào, cũng không thể nào là đối thủ của ba vị siêu phàm cảnh!

Bởi vậy ông Dư cũng không quá coi trọng.

Đúng lúc này, Vương Bác Thần đẩy ra cửa lớn nhà họ Điền, dạo bước đi đến.

Ánh mắt Điền Phúc lập tức trở nên hận thù, bỗng nhiên đứng người lên từ trên ghế, nói: “Vương Bác Thần, cậu thật đúng là không sợ chết đấy, dám đến giương oai nhà họ Điền tôi”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tại sao không dám tới? Tôi nói muốn giết ông, chính là muốn giết ông, cho dù ông tìm người che chở, tôi vẫn như cũ muốn giết ông!

Thanh âm Vương Bác Thần không lớn, lại rõ mồn một, sát ý ẩn chứa trong đó, nghe mà khiến trong lòng Điền Phúc run một cái, hai chân như nhũn ra.

Chỉ là ông ta nghĩ lại, mình có gì phải sợ?

Người ông Tần phái tới, người nào cũng mạnh hơn người nấy, có ông Dư tọa trấn, Vương Bác Thần chết chắc!

“Vương Bác Thần, cậu thật sự cho rằng ăn chắc tôi rồi sao?”

Nghĩ đến bọn người ông Dư, Điền Phúc không khỏi đắc ý.

Mặc dù ông ta không rõ Vương Bác Thần là có thực lực gì, nhưng ông ta dám khẳng định, bọn người ông Dư ra tay, Vương Bác Thần chết cũng không biết chết như thế nào.

Nghĩ tới đây, Điền Phúc cười lạnh nói: “Vương Bác Thần, nếu là tại bên trên một mẫu ba phần đất Thành phố Hà Châu kia, tôi có lẽ không phải là đối thủ của cậu.

Nhưng tại nơi này, cậu là cái thá gì? Dám giết em trai tôi, hôm nay tôi liền để cậu biết, năng lực của Điền Phúc tôi!”

Vương Bác Thần cười, dùng ánh mắt như nhìn đồ đần nhìn Điền Phúc.

Anh sở dĩ bây giờ còn chưa động thủ, chính là muốn ở trước mặt chỗ dựa của Điền Phúc, giết chết Điền Phúc.

Anh muốn để Điền Phúc rõ một việc, anh muốn giết Điền Phúc, xem như ông trời tới, cũng không cứu được!

Cảm nhận được mấy đạo linh lực nhàn nhạt ba động bên trong nhà họ Điền, Vương Bác Thần nói: “Chỉ là mười mấy đầu chó già thôi, biểu diễn đi, tôi muốn xem xem, hôm nay các ngươi ai có thể ngăn được tôi.”

Điền Phúc biến sắc, chẳng lẽ Vương Bác Thần sớm biết đám người ông Dư có mặt sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1272


CHƯƠNG 1272

Sao có thể?

Bọn người ông Dư đến là bí mật.

Vương Bác Thần làm sao lại biết?

“Ha ha, không hổ là Thần Chủ, vừa đến đã cảm ứng được sự hiện hữu của chúng ta.”

Bọn người ông Dư xuất hiện từ trong tối.

Kỳ thật cũng không cần thiết ẩn giấu, đến cấp độ bọn họ này, trừ phi thực lực mạnh hơn bọn họ, nếu không đều có thể lẫn nhau cảm ứng được sự tồn tại của đối phương.

Nhưng là Điền Phúc lại giật mình trong lòng, vội vàng hỏi: “Ông Dư, lời này là có ý gì?”

Ông ta còn không biết chân thực thân phận của Vương Bác Thần, nếu là sớm biết, tất nhiên không dám để cho Điền Chu đi Thành phố Hà Châu tìm Triệu Thanh Hà gây phiền phức.

Vương Bác Thần thương hại nhìn ông ta: “Ông làm chó đúng là đáng thương, ngay cả tôi là ai cũng không biết, liền dám làm kẻ địch của tôi.”

Ông Dư lại không thèm để ý mà nói: “Vương Thần Chủ, cậu thật sự cho rằng cậu một người liền có thể trấn áp thế gian?

Thế giới này rất lớn, chút thực lực ấy của cậu tính là gì, trước đó chẳng qua là chúng ta lười ra tay thôi. Đương lúc không có anh hùng, liền làm thằng nhãi ranh cậu thành danh.”

Lời này, để hai chân Điền Phúc bắt đầu như nhũn ra, vẻ mặt trắng bệch.

Phắc, Vương Bác Thần là Thần Chủ thật!

Rau má, đây là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn!

Mẹ nó Tần Vũ, loại cấp bậc như các người tranh phong, nhấc tôi ra làm gì?

Vương Bác Thần thế nhưng là Thần Chủ đấy, có chiến lực đương kim đệ nhất đấy!

Mặc kệ Vương Bác Thần thắng hay thua, nhà họ Điền tôi còn hi vọng sống sao?

Vương Bác Thần thắng, nhà họ Điền tôi sẽ bị diệt!

Vương Bác Thần thua, Quốc chủ sẽ bỏ qua nhà họ Điền chúng tôi sao?

Điền Phúc hối hận đã không kịp, bị dọa trống rỗng trong đầu, hối hận dựng vào chiếc thuyền ông Tần này .

Mặc kệ kết quả trận tranh phong này như thế nào, nhà họ Điền ông ta đều nhất định trở thành bia đối Nên làm cái gì đây?

Bây giờ còn có cơ hội rời khỏi sao?

Điền Phúc sợ thật.

Thần tiên đánh nhau, chỉ là chút ảnh hưởng còn dư lại, là có thể nghiền chết nhà họ Điền bọn họ!

Vương Bác Thần cũng không để ý châm chọc trong lời nói của ông Dư, nói: “Lão già, thời đại thay đổi, các người đã nhất định bị quét vào đống rác trong lịch sử.”

Nói xong, thân ảnh Vương Bác Thần lóe lên, trực tiếp xuất hiện tại trước mặt Điền Phúc, bóp lấy cổ Điền Phúc, lạnh lùng nói: “Điền Phúc, tôi nói tôi muốn giết ông, ai cũng không cản được. Chỗ dựa của ông ở ngay chỗ này, ông thử xem bọn chó già này có bảo vệ ông hay không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1273


CHƯƠNG 1273

Điền Phúc bị dọa mềm nhũn tại chỗ, không có mảy may phát hiện Vương Bác Thần sao có thể xuất hiện ở trước mặt mình, nhưng bây giờ ông ta không để ý nghĩ về những thứ này, sau khi kịp phản ứng liền cầu cứu ông Dư.

“Ông Dư, cứu tôi, cứu tôi.”

Ông Dư giận dữ, mấy người bọn họ ở chỗ này, Vương Bác Thần cũng dám giết người ở ngay trước mặt bọn họ!

Điền Phúc mặc dù là con chó, nhưng cũng là chó của bọn họ!

Đánh chó còn phải nhìn chủ, Vương Bác Thần ở ngay trước mặt bọn họ dám giết người của bọn họ, đây là vả mặt!

Hoàn toàn không có để bọn họ ở trong mắt!

Ông Dư ngữ khí đáng sợ nói: “Vương Bác Thần, thả Điền Phúc, tôi cho cậu thống khoái!”

Mặc dù ông ta có lòng tin giết Vương Bác Thần, nhưng bây giờ Vương Bác Thần nếu muốn giết Điền Phúc, động một tý liền có thể giết chết, ông ta sẽ không kịp đi cứu.

Chết một Điền Phúc không tính là gì, nhưng lại tạo thành ảnh hưởng tồi tệ.

Mấy người bọn họ ở chỗ này, lại không bảo vệ được chó của mình, nếu truyền đi, còn có người dám để cho bọn họ làm việc sao?

Sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng uy tín của bọn họ!

Điền Phúc cầu khẩn nhìn về phía ông Dư, nhưng ông ta cảm nhận được cổ đau xót, nghe được “Răng rắc” một tiếng, giống như thứ gì đã nát.

Con ngươi của ông ta dần dần mở rộng, biểu lộ hối hận vĩnh viễn ngưng kết ở trên mặt.

Nếu để cho ông ta một cơ hội làm lại, ông ta thề tuyệt đối sẽ không tham dự vào.

Đáng tiếc, trên thế giới không có thuốc hối hận.

Vương Bác Thần ném thi thể Điền Phúc đến trước mặt ông Dư, mỉa mai mà nói: “Tôi muốn giết ông ta, ông, cản được sao?”

“Cậu muốn chết!”

Ông Dư nổi giận, mười mấy người bọn họ vây Vương Bác Thần vào giữa, để phòng ngừa Vương Bác Thần chạy thoát.

“Vương Bác Thần, thật sự cho rằng chúng ta không dám giết cậu sao?”

Một người nhìn qua bốn mươi năm mươi tuổi âm trầm nói : “Ngày đó tại nhà họ Lâm, nếu như không phải không rõ ràng ý các đại nhân, cậu đã sớm là người chết.

Thần Chủ chó má gì, thật sự cho rằng chúng ta không ra tay, cậu liền có thể một người trấn nhiếp đương thời?”

Người này là một trưởng lão nhà họ Lâm, hôm ấy tại nhà họ Lâm, người này cũng là một trong những người để Lâm Chiến nhãn nại.

Đó là sự sỉ nhục nhà họ Lâm!

Đường đường nhà họ Lâm một trong dê đầu đàn bảy đại thế gia, bị Vương Bác Thần đánh đến tận cửa, còn giết cậu chủ nhà họ Lâm, cuối cùng nhà họ Lâm không những không dám động thủ, còn đáp ứng đủ loại yêu cầu của Vương Bác Thần.

Nhà họ Lâm, đã thành trò cười bên trong bảy đại thế gia.

Bởi vậy, lần này vây giết Vương Bác Thần, nhà họ Lâm cũng là một trong những người tham dự.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1274


CHƯƠNG 1274

“Vương Bác Thần, quỳ xuống!”

“Cậu vì sự ích kỷ bản thân, quấy nước R đến long trời lở đất, hôm nay không giết cậu, có lỗi với bách tính nước R!”

“Cậu chỉ là vật thí nghiệm của các đại nhân, ngoan ngoãn làm phận chuột bạch của cậu thì thôi, còn dám phản kháng?

Thật sự là không biết trời cao đất rộng!”

“Có thể trở thành vật thí nghiệm của các đại nhân, đây là vinh dự của cậu và mẹ cậu, có thể vì thần dâng ra tính mạng của các người, đây là quang vinh cao quý của các ngươi!”

Những người này, ngươi một câu ta một câu, quát lớn Vương Bác Thần.

Bọn họ cảm thấy đã ăn chắc Vương Bác Thần, hơn mười vị siêu phàm, đây cơ hồ là lực lượng toàn bộ mấy đại thế gia.

Bọn họ không cảm thấy Vương Bác Thần có thể chạy thoát được.

Cho dù Vương Bác Thần cũng là siêu phàm giả, chẳng lẽ Vương Bác Thần sẽ là đối thủ mười mấy người bọn họ?

Đùa.

Mười mấy người bọn họ liên thủ, dưới tình huống không sử dụng vũ khí cấp cao, phóng nhấn toàn thế giới, không có quốc gia nào hoặc là thế lực nào, có thể đỡ nổi bọn họ.

Có thể nói, mười mấy người bọn họ nếu là muốn động thủ, có thể quét ngang toàn bộ thế giới.

Phía dưới Cổ tộc ẩn thế, bọn họ chính là tồn tại cường đại nhất!

Đây chính là sự cậy vào để bảy đại thế gia cầm giữ quyền lực thế tục lâu tận ngàn năm.

Hàn Đỉnh tại sao ẩn nhẫn bảy đại thế gia nhiều năm như vậy? Chính là kiêng kị những người này.

Đối mặt hơn mười vị Siêu Phàm Giả này, Vương Bác Thần cũng không dám chủ quan.

Nếu đối phương chỉ có hai ba người, anh không để vào mắt.

Mà bây giờ chừng hơn mười vị Siêu Phàm Giả, phần thắng không lớn.

Giờ phút này đối phương vì hiển lộ cảm giác ưu việt, không lập tức động thủ.

Theo bọn họ nghĩ, giãm Vương Bác Thần ở dưới chân, đây là việc vô cùng có cảm giác thành công.

Đây chính là hậu nhân của Vương Long.

Bị những tên phàm phu tục tử kia tôn vinh là một người trấn nhiếp đương thời.

Nếu là giết chết dễ như trở bàn tay, sao hiển lộ rõ được chỗ kinh khủng của bọn họ?

Chỉ có dùng uy áp để Vương Bác Thần thần phục, sau đó lại chém giết, mới có thể biểu hiện ra sự cường đại của bọn họ, để những lũ sâu cái kiến kia biết, bọn họ không có khả năng trêu chọc thế gia!

Bọn họ muốn phá hủy phòng tuyến tâm lý của Vương Bác Thần, muốn tiếp tục làm mưa làm gió trên đầu những sâu kiến kia, nhất định phải làm cho lũ sâu kiến nhìn thấy, tồn tại mạnh mẽ nhất mà lũ sâu kiến biết, ở trước mặt bọn họ cũng là sâu kiến.

Vương Bác Thần nhìn những người này, thản nhiên nói: “Các ngươi thật đúng là coi trọng tôi, lợi dụng tập đoàn Huy Đằng và Xí nghiệp Tào thị, cố ý dẫn tôi tới chỗ này. Hỏi thăm một vấn đề, cảm giác làm chó ngàn năm cho Cổ tộc ẩn thế là gì? Có phải hay không khi làm chó càng lâu, đều quên cả làm người như thế nào rồi?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1275


CHƯƠNG 1275

Vương Bác Thần đang trì hoãn thời gian, anh đang chờ một người.

Một mình anh muốn diệt đi hơn mười vị Siêu Phàm Giả, hiển nhiên không thực tế.

Ông Dư lộ ra một nụ cười làm người ta sợ hãi: “Sắp chết đến nơi, còn dám mạnh miệng. Trước lúc giết cậu, đánh nát cái miệng này của cậu! Không cần nhiều lời với cậu ta, bắt lấy cậu ta, chậm rãi tra tấn!”

Mắt thấy phải ra tay, Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Các người vội làm gì? Chẳng lẽ các người liền không muốn biết nguyên nhân tôi có thể dùng thời gian bốn năm ngắn ngủi trở thành Siêu Phàm Giả? Nếu chỉ là vì có dị huyết thì hôm nay tôi không thể đi đến một bước này.”

Bây giờ nhất định phải kéo dài thời gian.

Hơn mười vị Siêu Phàm Giả này, bình thường không có cơ hội một mẻ hốt gọn bọn họ.

Đây là một cơ hội ngàn năm một thuở.

Chỉ cần kéo tới lúc Cổ Nhật Long đến là được.

Thật sự cho rằng Vương Bác Thần không phát giác ra được đây là nhằm vào anh?

Nực cười, vậy cũng quá coi thường Hàn Đỉnh.

Lão hồ ly Tần Vũ kia, Hàn Đỉnh đã sớm để mắt tới.

Ông ta lại đặt bẫy Vương Bác Thần, Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh cũng đang bẫy ông ta.

Từ lúc Vương Bác Thần trở về thành phố Hà Châu, bắt đầu từ lúc xây dựng Tân Khu, liền đã triển khai cục diện này.

Có thể nói, Tân Khu Hà Châu là một vòng xoáy, mục đích là thông qua lợi ích hấp dẫn toàn bộ bảy đại thế gia tới, tạo cái cớ để Vương Bác Thần ra tay.

Tại sao muốn xây dựng Tân Khu Hà Châu thành đại đô thị quốc tế hóa chứ?

Chính là vì để khối bánh gatô này trở nên đủ lớn, lớn đến mức những kẻ như Tần Vũ này đều trông mà thèm.

Sau đó, lại phối hợp thủ đoạn khác, kéo bảy đại thế gia từ chỗ tối ra chỗ sáng, tiện một mẻ hốt gọn.

Có thể nói, Vương Bác Thần và Tân Khu Hà Châu, đều là mồi nhử.

Vương Bác Thần không ngừng gây sự, cũng là vì một bước ngày hôm nay.

Mà người bày ra cục diện này, là Hàn Đỉnh, hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh không ngừng hoàn thiện, mới có cục diện hôm nay.

Đây mới thực sự là mấy lão già âm hiểm.

Ở phương diện này, Vương Bác Thần còn kém xa so với mấy người Hàn Đỉnh.

Thấy ánh mắt tự cho là đúng của bọn người ông Dư, Vương Bác Thần cười, cười rất xán lạn, bây giờ điều anh cần phải làm là kéo dài thời gian.

Quả nhiên, lời của Vương Bác Thần khiến đám người ông Dư coi trọng.

Vương Bác Thần chỉ dùng bốn năm ngắn ngủi liền có thực lực tương xứng cùng bọn họ, bọn họ ai cũng muốn biết bí mật của Vương Bác Thần.

Mặc dù có bổ trợ của dị huyết, nhưng dị huyết cũng sẽ không kinh khủng đến loại trình độ này.

Vương Long năm đó, cũng không có tốc độ nhanh như vậy.

Vương Bác Thần tất nhiên là đã có kỳ ngộ khác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1276


CHƯƠNG 1276

Ông Dư mặc dù động lòng, nhưng cũng lo lắng đêm dài lắm mộng, thản nhiên nói: “Bắt được cậu, như thường có thể biết bí mật của cậu.”

Ông Dư vung tay lên, mấy người nhanh chóng ra tay.

Bọn họ cũng không dám trì hoãn, một khi chuyện nơi đây truyền đi, lấy lực ảnh hưởng của Vương Bác Thần bây giờ, không có gì tốt đối với bảy đại thế gia.

Trừ phi bảy đại thế gia muốn vạch mặt cùng toàn bộ nước R, nếu không sẽ không mạo hiểm như vậy.

Chỉ cần nhanh chóng xử lý Vương Bác Thần, bên Hàn Đỉnh dù muốn vạch mặt cùng Thế gia hào tộc, cũng sẽ tiếp tục nhịn xuống, chờ đợi một cơ hội tiếp theo.

“Vậy thì chết đi!”

Vương Bác Thần nhanh chóng ra tay.

Bọn họ nhanh, Vương Bác Thần càng nhanh hơn!

Ai cũng không nghĩ tới, ở trong tình hình này, Vương Bác Thần dám dẫn đầu ra tay.

Ầm!

Vương Bác Thần một quyền đánh hướng tên Siêu Phàm Giả phía trước nhất, người này là trưởng lão nhà họ Lâm.

Trưởng lão nhà họ Lâm thay đổi sắc mặt, cũng đánh ra một quyền, hai quyền ấn cực lớn đụng vào nhau.

Bịch.

Thanh âm điếc tai nhức óc phát ra, những sát thủ vốn được Điền Phúc sắp xếp trong bóng tối kia, giờ phút này bị sóng âm này chấn động cho thất khiếu chảy máu, lần lượt hôn mê.

Chiến đấu ở giữa Siêu Phàm Giả, đừng nói là bọn họ, dù cấp bậc cường giả Võ Hoàng, cũng không dám áp sát quá gần.

“Bắt lấy cậu ta!”

Ông Dư lập tức ra tay, tay phải đập xuống, một ấn tay to lớn chụp về phía Vương Bác Thần.

Chiến đấu ở giữa Siêu Phàm Giả, đã xuất thần nhập hóa, không cần tới gần, cách không liền có thể giết người.

Vương Bác Thần nhanh chóng lui lại, quay người thẳng hướng tên Siêu Phàm Giả cách anh gần nhất.

“Muốn chết!”

Tên Siêu Phàm Giả này là trưởng lão nhà họ Tần, phản ứng nhanh dị thường, cách không ném ra một quyền.

Ầm ầm ầm.

Trong chớp mắt, quyền ấn, chưởng ấn, chỉ ấn toàn bộ đánh về phía Vương Bác Thần.

Hơn mười Siêu Phàm Giả ra tay, Vương Bác Thần không phải đối thủ.

Huống chi, ông Dư còn chỉ huy ở bên ngoài vòng vây, mấy người ra tay, những người còn lại canh giữ ở bên ngoài phòng ngừa Vương Bác Thần chạy thoát.

Ông Dư nói: “Vương Bác Thần, cậu trốn không thoát, buông tay chịu trói đi!”

Vương Bác Thần một quyền đánh lui vị trưởng lão nhà họ Lâm kia, nhưng cùng lúc, bốn năm tên Siêu Phàm Giả đánh tới, Vương Bác Thần đành phải buông tha trưởng lão nhà họ Lâm, ứng đối với những người còn lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1277


CHƯƠNG 1277

Ông Dư lạnh lùng nhìn Vương Bác Thần, nhưng trong lòng cũng là thầm giật mình.

Cùng là siêu phàm cảnh, Vương Bác Thần lại có thể ứng đối công kích của tám vị siêu phàm cảnh, mặc dù không chiếm thượng phong, nhưng trong một chốc cũng không làm gì được Vương Bác Thần.

Để tay lên ngực tự hỏi, ông ta làm không được.

Nhiều nhất Ông ta chỉ có thể ứng đối ba cường giả cùng cảnh giới liên thủ.

Khó trách Vương Bác Thần càn rỡ như thế, có thực lực như vậy, xác thực có vốn liếng càn rỡ.

“Vương Bác Thần, tôi thừa nhận cậu rất mạnh, nhưng cậu vẫn phải chết như cũ.

Cậu có thể ứng đối tám vị siêu phàm cảnh, có thể ứng đối mười vị sao?”

Ông Dư vung tay lên, lại có hai tên Siêu Phàm Giả ra tay.

Nhất định phải nhanh chóng bắt Vương Bác Thần, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Đối mặt mười vị Siêu Phàm Giả, Vương Bác Thần nhận áp lực tăng gấp bội.

Toàn bộ Siêu Phàm Giả Nước R, hầu như toàn bộ đều ở nơi này.

“Vì đối phó tôi, các người thật là đã bỏ cả vốn gốc!”

Vương Bác Thần rất khó ra tay, chỉ có thể không ngừng đề phòng, hoàn toàn không có cơ hội đánh trả.

Anh vừa đánh một người lui, đang muốn ra tay, những người còn lại liền lên tới, hầu như không có cơ hội đánh trả.

Bây giờ còn chưa bị bắt, đã là dốc hết toàn lực.

Trưởng lão nhà họ Lâm nghiêm nghị nói: “Tiểu tạp chủng, hôm nay muốn để những thứ cậu lấy được từ nhà họ Lâm tôi, cả gốc lẫn lãi đều phải phun ra!”

Nói xong, một đao đánh tới.

Nhà họ Lâm phái tới không chỉ có một cường giả siêu phàm cảnh, vì đối phó Vương Bác Thần, hầu như tất cả đều tới.

Ngày đó, Vương Bác Thần đến nhà họ Lâm, cường thế ra tay, khiến nhà họ Lâm mất hết thể diện.

Bọn họ không rõ ý đám đại nhân kia nên không dám ra tay, khiến mặt nhà họ Lâm bị Vương Bác Thần giãm tại dưới chân hung hăng chà đạp.

Bây giờ, các đại nhân đã buông lời, bọn họ không cố ky nữa.

“Vương Bác Thần, cậu thật sự rất mạnh, nhưng cũng vô dụng. Đừng chống cự nữa, có thể để cho nhiều cường giả siêu phàm cảnh như vậy ra tay đối phó cậu, đủ cho cậu kiêu ngạo rồi.”

“Vương Bác Thần, còn giãy dụa làm gì?

Phóng mắt toàn thế giới, có thể để cho mười ba vị cường giả siêu phàm cảnh ra tay, cũng chỉ có một người cậu. Cho dù là Vương Long năm đó, cũng không có đãi ngộ như thế, lập tức buông tay chịu trói đi.”

“Không biết trời cao đất rộng, thật sự cho rằng không ai có thể xử cậu sao?”

“Cậu chỉ là một vật thí nghiệm, thành công thì cũng là vì may áo cưới cho người khác, cậu còn giãy dụa làm gì? Ngay cả Vương Long đều thất bại, cậu thì là cái thá gì.”

“Không cần kéo dài thời gian, cậu tại sao còn giấy dụa, cũng chỉ là kéo dài thêm vài phút mà thôi, không có chút ý nghĩa nào.”

“Một trận cờ thiên cổ, ai cũng là quân cờ, cậu chỉ là vật thí nghiệm, cũng nghĩ lật trời sao!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1278


CHƯƠNG 1278

Vương Bác Thần khó khăn lắm tránh thoát một đao, mười vị siêu phàm cảnh đồng thời ra tay, anh cơ bản không thể đề phòng, trên người bị một đao chém ra vết thương đầy máu, toàn thân nhuốm máu, nhưng vẫn điên cuồng như cũ.

Mà từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, ngay cả mười phút đồng hồ cũng chưa tới.

Chiến đấu ở giữa Siêu phàm cảnh, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Cũng chỉ bọn họ mới có thể lẫn nhau nhìn thấy tốc độ của đối phương, nếu là người bình thường, đều nhìn không thấy cả vết tích bọn họ ra tay.

Trong chớp mắt, chính là một đường sống chết!

Chiến chiến chiến!

Thân hình Vương Bác Thần lui mạnh, sau một khắc, vị trí vừa rồi, liền bị người một quyền nện xuống.

“Một đám rác rưởi, thật sự cho rằng tôi dễ ức hiếp sao?”

Vương Bác Thần chiến đến điên cuồng, năm đó anh còn chưa đột phá siêu phàm cảnh, trên chiến trường, đối mặt mấy vị chiến thần địch quốc, đều không hung hiểm bằng hiện tại.

Oanh!

Đột nhiên, trên bầu trời nổ vang tiếng sấm, một hình vẽ bát quái chậm rãi thành hình.

Khốn Long Chú!

Không sai, vừa rồi Vương Bác Thần âm thầm bố trí trận pháp.

Giờ phút này, Khốn Long Trận rốt cục thành hình!

“Tăng thêm tốc độ!”

Nhìn thấy giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện hình vẽ bát quái, ông Dư quát to một tiếng, ông ta cảm thấy một tia nguy hiểm.

Bọn người trưởng lão nhà họ Lâm, cũng là đột nhiên giật mình, không nghĩ tới Vương Bác Thần còn có át chủ bài!

“Đây là Khốn Long Trận!”

“Đáng chết, trận pháp đã sớm bị Cổ Tộc lũng đoạn, Vương Bác Thần làm sao lại biết trận pháp?”

“Lập tức ra tay!”

“Giết!”

Những trưởng lão Thế gia hào tộc này, cũng giết đến điên rồi.

Nhất là khi Khốn Long Trận xuất hiện, để bọn họ cảm nhận được nguy hiểm.

Trận pháp, đã sớm bị Cổ Tộc Ẩn Thế lũng đoạn, Vương Bác Thần làm sao lại biết trận pháp?

“Muộn rồi!”

Vương Bác Thần tay trái kết một ấn quyết, thấp giọng quát lớn: “Thiên địa âm dương mặc ta đi, càn khôn Bát Quái nạp hư không. Đạp Bắc Đẩu, vận Ngũ Hành, đại đạo không rời trong lòng bàn tay ta. Sinh tử bát môn, mở! !”

Oanh!

Giữa không trung, hình Bát Quái Tiên Thiên bắt đầu chậm rãi vận chuyển, phảng phất ẩn chứa sát uy to lớn.

Cùng lúc đó, thiên địa bắt đầu biến sắc, mờ đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom