Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1313


CHƯƠNG 1313

Không thể nói rằng lúc hưởng thụ thì có anh, nhưng lúc chịu đòn anh lại không vừa ý.

Không có chuyện tốt như vậy.

“Vương Bác Thần, anh giết chúng tôi, anh cũng sẽ không sống tốt. Những đại nhân sẽ không bỏ qua cho các anh, những con giun con dế như các anh lại mưu toan chống lại thần linh, là mộng tưởng hão…”

Ông lão kia còn chưa kịp nói xong, đầu ông ta đã bị Vương Bác Thần chém rớt.

“Người nhà họ Tần chúng tôi, giết không hết đâu!”

Lại có người đứng ra.

Vương Bác Thần trực tiếp vung kiếm.

“Giết không hết sao? Vậy tôi thử xem xem: Vương Bác Thần lúc này giống như sát thần.

Không chút thương xót.

Có thể nói, cho dù có giết sạch toàn bộ người của thế gia hào tộc, về cơ bản không có lấy một người là vô tội.

Phù phù phù.

Mười mấy người phản kháng, trong nháy mắt đều bị giết sạch.

Chết tiệt!

Tên ác quỷ này.

Anh muốn khiến nhà họ Tần tuyệt môn sao.

Những người còn lại cuối cùng cũng sợ hãi, mặc dù trong đáy mắt có hận ý nhưng không dám biểu lộ ra ngoài.

Dù sao, không phải tất cả mọi người đều không sợ chết.

“Sống, không tốt sao? Cứ khăng khăng tìm đường chết.”

Vương Bác Thần nhìn về phía những người còn lại, bình tĩnh nói: “Còn ai xương cốt cứng rắn không?”

Không ai nói gì.

“Anh nhìn cái gì mà nhìn? Không phục? Vậy thì chết đi.”

Vương Bác Thần cực kỳ bá đạo, mặc dù có hai người không nói nhưng ánh mắt lại biểu hiện tất cả, hung dữ nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.

Khoảnh khắc tiếp theo, trực tiếp bị giết chết.

“Còn ai nữa?”

Ánh mắt Vương Bác Thần quét qua, những người còn lại vội vàng cúi đầu, ánh mắt lập lòe, không dám lộ ra chút bất mãn nào.

“Nếu đã sợ chết, vậy thì ngoan ngoãn nghe lời tôi. Những người còn lại, toàn bộ dẫn đi, ai dám không phục thì giết hết. Dù sao cũng là một đám sâu mọt, giữ lại cũng không có lợi ích gì.”

Giọng nói lạnh lùng của Vương Bác Thần âm vang trong đầu người nhà họ Tần.

Không ai dám không phục.

Những người không phục đều chết rồi.

Những người còn lại đều muốn sống sót.

Không ai chất vấn lời nói của Vương Bác Thần, tất cả đều dùng ánh mắt cảnh cáo những người bên cạnh phải hiền hòa một chút, không được khiêu khích con ác quỷ này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1314


CHƯƠNG 1314

Nếu không tất cả mọi người đều sẽ chết.

Xương sống cốt cán của những người này đã bị đánh gãy rồi, ngay cả chút ý nghĩ phản khác cũng không có.

Không phải ai cũng là kẻ xương cốt cứng rắn.

Kiều Thanh Phong cười nhạt: “Còn thật sự tưởng rằng các người đều không sợ chết, thì ra người của thế gia hào tộc các người cũng sợ chết à. Nếu không phải Thần Chủ nhân từ, các người đều đã thành thi thể rồi”

Không ai dám phản bác.

Tất cả những người còn sống sót của nhà họ Tần đều bị dẫn đi, đến đây, nhà họ Tần bị diệt.

Nhưng sự việc còn lâu mới kết thúc.

Chỉ tiêu diệt một nhà họ Tần, còn lâu mới đủ.

Còn có nhà họ Lâm.

Vương Bác Thần cũng đã bị thương, anh uống mấy viên đan dược trị thương đã được luyện chế trước đó rồi vội vàng đến Kim Lăng.

Mục tiêu tiếp theo: Nhà họ Lâm!

Về phần những gia tộc còn lại kia, đều giao cho phía bên Quốc Chủ Hàn Đỉnh xử lý, nếu Vương Bác Thần đi giết từng nhà một thì cũng đã muộn rồi.

Từ lúc Siêu Phàm giả vây giết Vương Bác Thần đến khi nhà họ Tần diệt vong, thời gian cũng mới chỉ hơn hai giờ đồng hồ.

Vương Bác Thần cũng bị thương nhưng hiện tại không có thời gian để lo lắng nhiều như vậy, anh lập tức ngồi chuyên cơ, ba giờ đồng hồ sau đã đến Kim Lăng.

“Nhà họ Lâm, tôi, Vương Bác Thần lại tới rồI.

Vương Bác Thần dẫn theo ba đại chiến thần, bốn đại chiến vương đến cổng trang viên của nhà họ Lâm.

Nhà họ Lâm.

Lâm Chấn không ngừng đi đi lại lại, luôn cảm thấy tâm thần bất an.

Các trưởng lão đã đi mấy giờ đồng hồ rồi mà đến hiện tại vẫn chưa có tin tức truyền về.

Phía bên nhà họ Tần kia cũng không có bất kỳ tin tức gì, không biết rốt cuộc chuyện như thế nào rồi, Vương Bác Thần chết rồi sao?

Thành công rồi sao?

Lâm Chấn lòng dạ rối bời, luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.

“Ngộ nhỡ thất bại rồi thì ta phải làm sao?

Tiếp tục đối địch với Vương Bác Thần sao?”

Lâm Chấn nhíu chặt mày, Vương Bác Thần đã giết chết con trai ông ta, nhưng nếu Vương Bác Thần thắng trong trận chiến này thì mình phải làm thế nào?

Vì để báo thù cho con trai mà sau đó kéo thêm cả nhà họ Lâm sao?

Đương nhiên, nếu phe bọn họ thắng thì những lo lắng này sẽ không xảy ra.

Nhưng ngộ nh thì sao?

Không có gì là tuyệt đối.

Ánh mắt Lâm Chấn lấp lánh, ông ta đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1315


CHƯƠNG 1315

Cái chết của con trai, đương nhiên Vương Bác Thần là kẻ đầu sỏ, nhưng lúc đó nếu các trưởng lão ra tay, con trai ông ta cũng sẽ không chết.

Lúc đó, nếu không có mệnh lệnh của những lão già Thiên đình kia, ông ta đã lập tức báo thù ngay tại chỗ.

Cho nên, ông ta hận Vương Bác Thần, ông ta cũng hận những trưởng lão kia của gia tộc, và những lão già Thiên đình kia, ông ta lại càng hận.

Đúng lúc này, Lâm Chấn chỉ nghe thấy một tiếng “Âm” lớn vang lên bên ngoài, như thể có thứ gì đó đã đổ xuống.

Ông ta vội vã ra ngoài, kiến trúc mang tính tượng trưng ở giữa cổng trang viên nhà họ Lâm bọn họ đã trực tiếp bị người khác đập nát.

Sau đó, ông ta nhìn thấy Vương Bác Thần.

“Anh ta còn sống! Vậy người chết…”

Lâm Chấn bị rơi vào hầm băng.

Vương Bác Thần vẫn còn sống, còn dẫn người đến để trả thù.

Điều đó có nghĩa là gì?

Điều đó có nghĩa là mười mấy Siêu Phàm giả kia đều đã chết sạch rồi.

Vương Bác Thần đã làm thế nào vậy?

Ai là người giúp đỡ anh?

Điều lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra, mình phải làm sao bây giờ?

Tiếp tục đối đầu với Vương Bác Thần đến cùng sao?

Nếu như vậy, hôm nay nhà họ Lâm e rằng sẽ bị diệt môn.

Nhìn thấy mấy người sau lưng Vương Bác Thần, Lâm Chấn càng tuyệt vọng hơn.

Ông ta vốn là người cùng thời đại với Vương Long, cũng là thiên tài của nhà họ Lâm năm đó, nhưng lại bị Vương Long một chưởng đánh ngã xuống đất và phế đi tu vi của ông ta, từ đó đã để lại ám ảnh tâm lý nghiêm trọng.

Cái chết của con trai Lâm Chiến đã kích thích ông ta xây dựng lại sự tự tin.

Nhưng đây mới được bao lâu chứ, còn chưa tới một tuần, Vương Bác Thần liền dẫn theo người của Thiên Thần Các tới giết!

Nên làm gì?

Đủ loại suy nghĩ cùng lúc xuất hiện, Lâm Chấn có chút hoảng loạn.

Một bên là kẻ thù giết con trai.

Một bên là sự tồn vong của nhà họ Lâm.

Là một người cha, ông ta muốn trả thù cho con trai mình.

Nhưng lý trí nói cho ông ta biết, hiện tại không thể đối địch với Vương Bác Thần, nếu không hôm nay nhà họ Lâm nhất định sẽ bị diệt môn.

“Lâm Chấn, còn đang đợi những lão già kia của nhà họ Lâm các ông trở về sao? Bọn họ, không thể về đâu.”

Vương Bác Thần lên tiếng trước, ánh mắt dửng dưng nhìn chằm chằm Lâm Chấn.

“Vương Bác Thần, anh muốn thế nào?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1316


CHƯƠNG 1316

Lâm Chấn tuyệt vọng rồi, Vương Bác Thần chưa chết, điều đó có nghĩa là những Siêu Phàm giả mà mấy đại thế gia bọn họ phái đi đều đã chết sạch rồi.

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Chết, hoặc là, đầu hàng.”

Lâm Chấn im lặng một lúc.

Vương Bác Thần cười nhạt, nói: “Ông không phải là Đằng Vân Cảnh sao? Cho dù ông đang giả vờ giống như con chó già Tần Mệnh kia cũng không sao, đánh chết ông rồi, sự việc tự nhiên sẽ được giải quyết.”

Lâm Chấn sửng sốt.

Tần Mệnh chết rồi?

Ông ta biết thực lực của Tần Mệnh không tầm thường, trước đây chính là Siêu Phàm Cảnh Đỉnh Phong, nếu nói chưa đột phá Đăằng Vân Cảnh, ông ta mới không thèm tin.

Nhưng hiện tại điều khiến ông ta sợ hãi chính là Tần Mệnh có thực lực Đằng Vân Cảnh lại bị Vương Bác Thần giết chết.

Vậy Vương Bác Thần thì sao?

Chẳng lẽ anh cũng đột phá Đằng Vân Cảnh rồi sao?

Vương Bác Thần mới gia nhập võ đạo mấy năm nay.

Hơn bốn năm thì phải?

Nội tâm Lâm Chấn chấn động dữ dội.

Bốn năm đột phá Đằng Vân Cảnh, đây là tiềm lực của thần huyết sao?

Vương Long năm đó cũng không nhanh như vậy!

“Gia chủ, chúng ta nên làm gì?”

Những võ hoàng do nhà họ Lâm ẩn giấu kia cũng đều xuất hiện vào lúc này.

Tổng cộng có năm người.

Lúc này cũng vô cùng căng thẳng.

Ngay cả Siêu Phàm giả cũng đã bị Vương Bác Thần giết rồi, những người như bọn họ đây căn bản không phải là đối thủ của Vương Bác Thần, vì vậy căn bản không có ý nghĩ liều mạng.

Nếu đã biết là đi tìm cái chết, thì sao còn muốn đi?

“Vương Bác Thần, nếu tôi đầu hàng, anh có thể không tính toán đến chuyện trước đây không?”

Đây mới là điều mà Lâm Chấn lo lắng nhất, ông ta nghĩ thông suốt rồi, cái chết của con trai không còn cách nào.

Bây giờ ông ta muốn biết, nếu ông ta đầu hàng, liệu Vương Bác Thần có sẽ tính toán rõ ràng không.

Kiều Thanh Phong lạnh lùng nói: “Ông là cái thá gì, cũng dám ra điều kiện với Thần Chủ.”

Vũ Trọng Thiên nói với vẻ u ám: “Thần Chủ, giết sạch đi, những kẻ khốn kiếp này không có ai vô tội cả.”

Lâm Chấn Thiên trầm giọng nói: “Thần Chủ, thuộc hại kiến nghị chỉ giết những người tội ác tày trời.”

Vương Bác Thần không để ý tới ba người bọn họ, lãnh đạm nói: “Lâm Chấn, làm như thế nào là chuyện của tôi. Ông đầu hàng hay không là chuyện của ông. Hoặc là chết sạch, hoặc là đầu hàng, tôi không có nhiều kiên nhẫn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1317


CHƯƠNG 1317

Lâm Chấn như bị rút hết sức lực, cam chịu mà nói: “Tôi bằng lòng đầu hàng, đồng thời tôi đồng ý nói ra tất cả những gì mà tôi biết, chỉ hy vọng giữ lại được hạt giống của nhà họ Lâm tôi.

“Ông không có tư cách ra điều kiện.”

Vương Bác Thần bá đạo dị thường.

Lâm Chấn đau khổ cúi đầu.

Kẻ thất bại không có quyền lực.

“Nhà họ Lâm tôi sẵn sàng chấp nhận mọi điều kiện.”

Những người còn của nhà họ Lâm cũng không nói gì.

Bọn họ đã thua.

Nhà họ Tần đã bị diệt vong rồi!

Hàng ngàn năm qua, hai nhà họ Lâm và nhà họ Tần giở trò mánh khóe, thao túng lòng người, lật tay là mây, trở tay là mưa, hiện tại lại bại dưới tay Vương Bác Thần.

Ngay cả Vương Long năm đó cũng đều không thể tiêu diệt thế gia hào môn.

Hiện tại lại bại dưới tay Vương Bác Thần!

Nếu những Siêu Phàm giả kia không chết, nếu nhà họ Tần không bị diệt vong, nhà họ Lâm, nhất định sẽ không thể chịu khuất phục như thế này.

Nhưng tình huống hiện tại là, tất cả những Siêu Phàm giả đều đã chết rồi, nhà họ Tần đã bị tiêu diệt, ngay cả Tần Mệnh cũng chết trong tay Vương Bác Thần, nhà họ Lâm bọn họ còn có sức mạnh gì để chống lại?

Chỉ còn một con đường đầu hàng này.

Vương Bác Thần cười nhạt, nói: “Lâm Chấn, ông là người thông minh, tôi biết ông muốn báo thù cho con trai ông, cứ việc xông lên là được. Người bị Vương Bác Thần tôi đánh bại đã không còn xứng làm đối thủ của tôi. Cho dù tôi có cho ông ta thời gian truy đuổi, ông ta cũng vĩnh viễn không bao giờ đuổi kịp bước chân của tôi.”

“Huống hồ giữa chúng ta vốn tồn tại sự thù hận không chết không hết, đừng nói rằng chuyện của mẹ tôi, nhà họ Lâm các ông không tham gia vào, lúc truyết lở không có một bông tuyết nào là vô tội cả. Nhà họ Tần đã bị tiêu diệt rồi, Tần Mệnh cũng đẽ bị giết, nhà họ Lâm các ông, sao có thể không có người chết được? Ông cảm thấy tôi là một người độ lượng sao?”

Sắc mặt của người nhà họ Lâm thay đổi lớn.

Vương Bác Thần vẫn sẽ giết người sao?

Một cường giả võ hoàng hét lên: “Vương Bác Thần, anh đừng ức hiếp người quá đáng, chúng tôi đã đầu hàng rồi.”

Ầm.

Vương Bác Thần trực tiếp một tay đánh chết ông ta.

“Đầu hàng thì không thể chết? Các ông năm đó lúc bố trí cục diện cho tôi và mẹ tôi, có từng nghĩ qua tình cảnh tuyệt vọng của hai mẹ con chúng tôi không? Các ông có từng có chút thương xót không? Các ông có từng nghĩ tôi sẽ tới báo thù không?

Ức hiếp người quá đáng? Tôi ức hiếp nhà họ Lâm ông thì làm sao.”

Giọng nói của Vương Bác Thần không lớn, nhưng vào lúc này, nó lại giống như truyền đến từ địa ngục, khiến người nhà họ Lâm kinh hãi.

“Nhưng không phải là anh chưa chết sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1318


CHƯƠNG 1318

Năm đó chúng tôi cũng chỉ là nghe theo mệnh lệnh của cổ tộc ẩn thế. Huống hồ, hiện tại anh là Thần Chủ Nước R, anh phải suy nghĩ vì đại cục, không giết chúng tôi sẽ có lợi cho các anh, chúng tôi có thể lấy công chuộc tội.”

Có người không cam tâm mà nói.

Phù Vương Bác Thần dùng một quyền đánh vỡ đầu ông ta.

Anh lãnh đạm nói: “Đại cục? Vương Bác Thần tôi đi trên con đường này chỉ để báo thù cho mẹ tôi, đòi lại công lý cho tôi. Nếu ngay cả chuyện ân đền thù báo cũng làm không được, tại sao tôi phải làm chức Thần Chủ này?”

“Lấy công chuộc tội? Nếu mọi tội lỗi đều có thể chuộc, vậy cần tử hình để làm gì.”

Thịch, thịch.

Lời nói đằng đằng sát khí như vậy vừa được nói ra, người nhà họ Lâm lập tức quỳ xuống đất.

Vương Bác Thần, chính là đến để giết người.

Anh chính là tới để báo thù!

Cái gì mà đại cục, cái gì mà lấy công chuộc tội, đều cút con mẹ nó hết.

Lúc trước mình và mẹ bị người khác ép đến mức đó, nếu không phải là lũ chó này, gia đình mình sẽ trở nên như bây giờ sao?

Nếu không có những tên khốn kiếp này, mẹ sẽ đến mức sống chết không hay như hiện tại, ngay cả nơi ở cũng không tra ra được sao?

Lâm Chấn quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần, cuối cùng nảy sinh một chút hối hận.

Lúc trước, khi bố trí cục diện, vì muốn trả thù Vương Long, ông ta là một trong những người ra tay tàn nhẫn nhất.

Tần Mệnh dù sao cũng chỉ là người thao túng phía sau, mà ông ta lại là người xông lên phía trước nhất.

Bao gồm cả việc dẫn dụ Lý Thành và Lý Kiệu ra tay với Lý Kì, mẹ của Vương Bác Thần, đây đều là do ông ta đích thân lộ diện.

Ông ta biết mình không thể sống sót.

Nhưng ông ta vẫn muốn giữ một chút hạt giống cho nhà họ Lâm.

Lâm Chấn cầu xin: “Vương Bác Thần, không, Thần Chủ, tôi biết sai rồi, tội tôi đáng chết, nhưng nhà họ Lâm tôi còn có một số người vô tội, mong anh tha cho bọn họ. Tôi nguyện ý phối hợp với anh, chuyện gì tôi cũng đồng ý với anh, mong anh đừng đuổi cùng giết tận nhà họ Lâm tôi. Tôi có thể nói cho anh biết bí mật của cổ tộc ẩn thế”

“Thiên đình ở đâu?”

Vương Bác Thần lãnh đạm nói.

Lâm Chấn vội vàng nói: “Tôi thật không biết Thiên đình ở nơi nào, những chuyện khác tôi có thể nói cho anh biết, Thiên đình và cổ tộc ẩn thế có quan hệ mật thiết…”

Vương Bác Thần không kiên nhẫn mà cắt ngang: “Vậy ông đi chết đi, hôm nay, nhà họ Lâm diệt môn.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1319


CHƯƠNG 1319

“Không thể, Vương Bác Thần, anh không thể, tôi đã bằng lòng đầu hàng rồi, nhà họ Lâm tôi bằng lòng đầu hàng mà.’ Lâm Chấn đã tuyệt vọng, ông ta đã băng lòng đầu hàng, tại sao, Vương Bác Thần vân không muốn buông tha cho nhà họ Lâm?

“Vương Bác Thần, nhà họ Lâm chúng tôi nguyện ý đầu hàng, tại sao không thể buông tha cho chúng tôi!”

Tuy nhiên, ngay sau đó, Lâm Chấn phát hiện mình đã bay lên, sau đó nhìn thấy một thi thể không đầu vô cùng quen thuộc.

Đó là chính là bản thân ông ta.

Vương Bác Thần cười ác độc: “Buông tha?

Lúc trước ông có từng nghĩ buông tha cho mẹ con chúng tôi không?”

Người nhà họ Lâm đã suy sụp rồi.

Vương Bác Thần căn bản không có ý định buông tha cho bọn họ, cho dù bọn họ đầu hàng cũng sẽ không được Vương Bác Thần tha thứ.

Xong rồi.

Nhà họ Lâm thực sự xong rồi.

Có cường giả võ hoàng muốn chạy trốn nhưng ông ta vừa động đậy liền bị Kiều Thanh Phong dùng một quyền đấm chết.

Kiều Thanh Phong bá đạo dị thường, cười nói: “Ai muốn chạy người đó phải chết, ai không sợ chết thì cứ việc thử.”

Một võ hoàng khác vốn cũng muốn trốn chạy, nhưng vừa di chuyển bước chân liền có người bị giết. Nhưng dù là vậy vần không thể thoát khỏi kiếp nạn, ông ta bị Vũ Trọng Thiên một kiếm chém thành hai nửa.

Vũ Trọng Thiên lạnh lùng u ám như rắn độc, kiếm của anh ta giống như con người anh ta vậy, u ám, không chút tiếng động.

Lúc này anh ta lạnh lùng nói: “Lúc hưởng thụ thì các ông hưởng thụ, lúc bị đánh thì các ông phải đứng nghiêm. Các ông giết người thì phải chuẩn bị sẵn tỉnh thần bị người khác giết. Không thể chỉ cho phép các ông giết người còn không cho người khác giết các ông. Không thể chỉ các Ông mới có thể giết sạch nhà người khác, không cho phép người khác giết sạch nhà các ông, trên thế giới này không có đạo lý như vậy.

Lâm Chấn Thiên lão luyện nhìn về phía Vương Bác Thần và nói: “Thần Chủ, những người bình thường kia vẫn xử lý giống như người nhà họ Tần sao?”

Vương Bác Thần gật gật đầu: “Trẻ con và người thường vô tội có thể giữ lại, những người còn lại, giết không thương tiếc!”

Kết quả như vậy là Vương Bác Thần đã đối xử khoan hồng rồi.

Lúc trước, Lâm Chấn cũng không vì mẹ con Vương Bác Thần đáng thương không ai giúp đỡ mà dừng tay.

Điều này cũng là vì hiện tại sau khi có một cô con gái là Dao Dao, tâm tính của Vương Bác Thần cũng không thích chém giết như trước nữa, nếu không, già trẻ gái trai của nhà họ Lâm đều phải chết.

Lâm Chấn Thiên khẽ thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng hiện tại sát tính của Thần Chủ vấn rất nặng nhưng so với lúc trong mắt chỉ có thù hận như trước đây đã có thêm chút nhân từ rồi.

Lúc này, Vương Bác Thần nhận được tin tức, bên phía Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh kia cũng đã kết thúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1320


CHƯƠNG 1320

Những Siêu Phàm giả của thế gia hào tộc đã hoàn toàn bị tiêu diệt trong trận chiến đó, cộng thêm việc lấy nhanh đánh nhanh, thế gia hào tộc còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Hàn Đỉnh dùng thủ đoạn sấm sét trấn áp.

Chuyện phía sau không cần Vương Bác Thần phải suy nghĩ, anh cũng lười đi quản.

Bây giờ anh muốn đi làm một việc khác, tiêu diệt tổ chức GOD.

Bọn họ dám đánh vào vợ con của mình, thực sự cho rằng Vương Bác Thần anh đã trở nên nhân từ rồi sao?

Trở về lâu như vậy rồi, có phải là Vương Bác Thần anh ở nước ngoài chưa tiêu diệt một số gia tộc và tổ chức nên bọn họ cho rằng mình đã đổi tính rồi, có thể chọc giận rồi?

Thứ không biết sống chết.

Vương Bác Thần gửi tin nhắn hỏi Tư Lam: “Tổ chức GOD đã định vị được chưa?”

Tư Lam trả lời: “Thần Chủ, vừa định vị xong, tôi sẽ gửi thông tin chi tiết qua cho anh.”

Sau đó, Vương Bác Thần nhìn về phía ba đại chiến thần: “Chấn Thiên, Trọng Thiên, hai người và bốn đại chiến vương mau chóng về nơi đóng quân, tránh để biên cương xảy ra chuyện. Thanh Phong theo tôi đi giết người.”

Vừa nghe thấy lời này, vẻ mặt Kiều Thanh Phong vui mừng khôn xiết, nhìn Lâm Chấn Thiên và Vũ Trọng Thiên đầy khiêu khích.

Thấy chưa, Thần Chủ đi làm việc cũng không dần theo các anh.

Lần trước tên khốn Nhạc Ẩn Long kia còn khoe khoang với lão tử, giờ cũng đến lượt lão tử rồi.

Hai người các anh hãy về biên ải ăn không khí đi, lão tử phải theo Thần Chủ đi sung sướng rồi.

Lâm Chấn Thiên cúi chào nghiêm túc, vững vàng lạ thường, tạo cho người ta cảm giác giống như một ngọn núi lớn, vừa mạnh mẽ vừa vững vàng. Nhưng trong mắt cũng có chút khẩn thiết, ai mà không biết đi theo Thần Chủ mới sẽ tiến bộ lớn nhất, cho dù là anh ta cũng muốn đi theo bên cạnh Thần Chủ.

Vũ Trọng Thiên thì liếc nhìn Kiều Thanh Phong một cái, hừ lạnh một tiếng, lờ mờ có chút ghen tị.

Tứ đại chiến vương cười mỉa mai, đối với Trấn Bắc Vương – cuồng đao Trần Ứng Long, chuyện này không quan trọng, lần trước đi tiêu diệt nhà họ Chu, chính là anh ta đi theo, quả thực đã oai phong một lần.

Huống hồ trước mặt ba đại chiến thần, bọn họ cũng không dám cướp đi ánh đèn sân khấu.

Đặc biệt là kẻ lỗ mãng như Kiều Thanh Phong, động thủ không nặng không nhẹ, trước đây bốn người bọn họ đã không ít lần chịu thiệt.

“Được rồi, đều trở về đi, đừng đứng đây nữa, về sau sẽ có lúc các cậu động thủ.

Vương Bác Thần khua khua tay, dẫn theo Kiều Thanh Phong rời đi, hướng đến tổng bộ của tổ chức GOD.

Những tên khốn phương Tây đó, xem ra lần này không đánh đau, chưa chắc sẽ chịu dàn hòa.

Còn có, phía bên phương Tây có phải cũng có bóng dáng của cổ tộc ẩn thế không?

Có phải cũng bị cổ tộc ẩn thế kiểm soát không?

Vương Bác Thần chắc chắn rằng sẽ có, nhưng anh không dám chắc cụ thể có những ai.

Có điều, những chuyện này đều không quan trọng.

Đợi giết chết mấy người, tiệu diệt mấy thế lực, tự nhiên sẽ dừng lại.

Đối phó với cổ tộc ẩn thế mới là điều quan trọng nhất.

Để tránh kinh động đến tổ chức GOD, Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong đã chọn ngồi một chiếc máy bay chở khách bình thường đến nước A.

Dù đã tiêu diệt nhà họ Tần và nhà họ Lâm, nhưng cũng chẳng có gì vui vẻ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1321


CHƯƠNG 1321

Thế gia hào tộc chẳng qua chỉ là con rối của cổ tộc ẩn thế, cũng chẳng biết được gì nhiều.

Cổ tộc ẩn thế mới là thế lực hùng mạnh thực sự.

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, ngay cả Tần Mệnh và Lâm Chấn cũng không biết Thiên Đình ở đâu, mấy lão chó già kia trốn kỹ thật đấy.

Anh lẩm bẩm trong lòng: “Mẹ ơi, con sẽ sớm giải cứu mẹ.

Cuộc đời mẹ đã quá khổ, khổ hơn anh không biết bao nhiêu lần. Nhưng chẳng có cách nào, kẻ thù quá mạnh.

Từ ngàn năm trước đã thế, những người đó vì trường sinh bất lão, vì để trở thành thần sớm đã điên rồi.

Không biết bao nhiêu người đã trở thành chuột bạch của họ, anh có thể phá vỡ cục diện này hay không?

Vương Bác Thần không biết mình có thể thành công hay không, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, anh sẽ làm và chiến đấu vì nó.

Chỉ là năm đó cả Vương Long cũng thất bại, còn có hi vọng không?

Tuy nhiên, bây giờ vấn chưa cần suy nghĩ những thứ này.

Cứ một đường đánh tới là được, cho dù thua cũng không hối hận.

Lần này, nhà họ Tần và nhà họ Lâm đều bị diệt sạch, những thế gia hào tộc còn lại cũng đều bị đám người Hàn Đỉnh giải quyết, nhất định là thu nhập ngoài sức tưởng tượng.

Vương Bác Thần không quan tâm đến mấy gia tộc khác, còn bên nhà họ Tần và nhà họ Lâm thì Tư Lam và Lan Hiếu đã nhanh chóng mang người đến tiếp quản.

Nhà họ Lâm chiếm vô số tài nguyên ở vùng Giang Nam, giờ họ bị tiêu diệt, những gia tộc và xí nghiệp ở vùng Giang Nam chắc chắn sẽ loạn lên.

Nhiều năm như vậy, nhà họ Lâm đã cho cổ tộc ẩn thế quá nhiều, hiện tại bị xóa sổ nhất định sẽ ảnh hưởng đến cổ tộc ẩn thế, đây là chuyện tốt.

Ngoài những điều này, có một số công pháp.

Hiện tại đối với Vương Bác Thần chúng không có tác dụng gì nhiều, nhưng đối với phía chính phủ Nước R, một khi nó được sử dụng trong quân đội, đó sẽ là một bước tiến rất lớn. Nhưng những điều này không cần anh lo, đám người Hàn Đỉnh sẽ lo liệu.

Vương Bác Thần đè nén suy nghĩ trong lòng, lại mỉm cười.

Vùng Giang Nam bên kia, nhà họ Lâm đã bị diệt, Công ty Hoa Nguyên của Thanh Hà cũng sẽ đón một thời đột phá.

Nếu lấy đi một ít thị phần của nhà họ Lâm, đoán chừng Thanh Hà có thể lại kiếm được rất nhiều tiền, vậy thì sắp thành một phú bà nhỏ thật sự rồi.

Vương Bác Thần nhắm mắt lại nghỉ ngơi, đồng thời anh cũng đang vận hành Bất Tử Trường Sinh Công.

Chỉ là Linh Tháp chỉ có nửa trên, không có toàn bộ.

Ngay sau đó, Vương Bác Thần vô cùng kinh ngạc, hiệu quả tu luyện của Bất Tử Trường Sinh Công rất mạnh, vốn dĩ cần thời gian để khôi phục vết thương do trận chiến với Tần Mệnh để lại, bây giờ chỉ một chốc đã hồi phục.

Giờ khắc này, sau khi vận hành Bất Tử Trường Sinh Công, tốc độ khôi phục nhanh đáng kể.

Các cơ quan nội tạng bị tổn thương lúc này cũng đang phục hồi nhanh chóng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1322


CHƯƠNG 1322

Dựa theo tốc độ hồi phục trước đây, vết thương như vậy phải mất ít nhất một tháng mới có thể hoàn toàn bình phục, nhưng hiện tại Vương Bác Thần cảm thấy, nhiều nhất là trong năm ngày, mình có thể hoàn toàn hồi phục.

Đồng thời, Vương Bác Thần phát hiện ra rằng sau khi Bất Tử Trường Sinh Công được vận hành, mối liên hệ giữa ngũ tạng dường như chặt chẽ hơn.

Công pháp này không đơn giản.

Chỉ là hiện tại bản thể của Linh Tháp chỉ có ba tầng, trí nhớ không toàn diện, rất nhiều chuyện cũng không nhớ rõ.

“Linh Tháp… khá thú vị.”

Nhưng ngay sau đó, Vương Bác Thần đã trở nên cảnh giác.

Anh có thể lấy được Linh Tháp, vậy chẳng phải bên cổ tộc ẩn thế cũng có người lấy được ư?

Không phải là không thể.

Nếu vậy, cổ tộc ẩn thế sẽ rất đáng sợ.

Vậy Thiên Đình phía trên cổ tộc ẩn thế sẽ đáng sợ đến mức nào?

Vương Bác Thần biết rằng kẻ thù mà anh sẽ đối phó cực kỳ mạnh mẽ, nhưng anh không mường tượng được cụ thể.

Nhưng bây giờ dưới sự so sánh như vậy khiến Vương Bác Thần không thể không cảnh giác.

Sức mạnh của Linh Tháp là thứ mà anh đã tận mắt chứng kiến.

Hơn nữa, Tân Mệnh ở Đằng Vân cảnh, mặc dù đã chết, nhưng như vậy chỉ chứng tỏ thực lực Tần Mệnh tương đối yếu.

¡ Nhưng dù như vậy, đó cũng là Đăng Vân cảnh!

Anh đã cố gắng hết sức để giết Tần Mệnh.

Mà đẳng cấp như Tần Mệnh chỉ là chó săn của cổ tộc ẩn thế và nô bộc của Thiên Đình.

Nghĩ cũng biết, cổ tộc ẩn thế đã mạnh như thế, thì Thiên Đình còn thần bí hơn kia không cần phải nói! !

Phải nhanh chóng đột phá Đằng Vân cảnh, nếu không chỉ có thể đi đến cổ tộc ẩn thế tìm đường chết!

Mặc dù Vương Bác Thần tự tin, nhưng vân chưa tới mức mù quáng.

“Ông già, ông điếc à? Tôi bảo ông đổi ghế với tôi, ông không hiểu à?”

Lúc này, dòng suy nghĩ của Vương Bác Thần bị cắt ngang bởi một giọng nói chua ngoa.

Vương Bác Thần cau mày nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ tóc nhuộm vàng, trang điểm đậm, đang chỉ vào một ông lão tàn tật giận dữ mắng nhiếc.

“Mấy người Nước R các người đều rác rưởi, đều không có tố chất như thế sao? Đổi chỗ thì chết ông à? Hừ, đồ nhà quê, cút đi để chỗ cho tôi mau, tôi muốn ngồi cạnh cửa sổ ông không hiểu sao? Nói nhẹ nhàng thì không thèm nghe đúng không? Quả nhiên, người Nước R các người đều là cái loại tố chất thấp. Tôi là người Mỹ đấy, ông dám không đổi chỗ ngôi cho tôi à. Không phải nước R các người hay hô hào lẽ nghi các kiểu lắm à? Lão già ông đúng là đạo đức xói mòn.”

Ông lão tức giận đến phát run, nói: “Cô gái trẻ, đừng có mà khẩu nghiệp. Cho dù cô có nhuộm tóc vàng, cũng không thể thay đổi sự thật rằng cô mang trong mình dòng máu Nước R. Huống chị, cái nước A trong miệng cô ấy, khi xưa trên chiến trường nước H, là bại tướng dưới tay chúng ta đấy!”

Khi người phụ nữ tóc vàng nghe vậy, cô ta bắt đầu chửi rủa như thể ba mẹ mình bị sỉ nhục: “Mẹ kiếp, Nước R các người mới là quân xâm lược. Nếu không có các người, nước H đã thống nhất từ lâu. Lại còn các người thắng gì chứ, đó là nước A không đành lòng nhìn trăm họ lầm than, cho nên mới tha cho các người. Với trang bị vũ khí rách nát của các người mà còn muốn thắng nước A, thật là viển vông. Lão khốn kiếp, mau đổi chỗ đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1323


CHƯƠNG 1323

Lúc này, bên cạnh có người chịu không nổi nữa, nói: “Cô nói ai đấy? Đúng là cái loại quên cả gốc gác, năm đấy nếu không có họ trên chiến trường bảo vệ, cô có thể có cơ hội ngạo mạn như bây giờ sao? Đồ vô ơn bạc nghĩa, người nước A thì cao quý lắm à?’ “Lại còn ở đây thể hiện thượng đẳng à, cho dù cô có nịnh hót như thế nào, cô cũng không thể thay đổi sự thật rằng cô là người da vàng.

“Quỳ lâu đến nỗi không muốn đứng lên nữa hả? Làm chó cho người khác mà còn thượng đẳng? Cô không thấy ti tiện à.”

“Cô mù à? Không thấy ông lão này tàn tật sao?”

Bị mọi người mắng xối xả cho một trận, người phụ nữ tóc vàng đột nhiên nổi cơn tam bành, chỉ vào mấy hành khách và nói: “Cái đám bị tẩy não này, dám kêu gào với tôi à. Bạn trai tôi là thiếu gia của một gia tộc ở nước A. Đợi máy bay hạ cánh xem tôi xử các người như thế nào, gia tộc của bạn trai tôi ở ngay thành phố chuyến bay này hạ cánh đấy!”

Có người khinh thường nói: ‘Ai chả biết giả vờ nguy hiểm, với cái bộ dạng này của cô thì mù mới yêu. Tiếp viên hàng không đâu rồi? Không quản à?”

Rất nhanh, nữ tiếp viên đi tới, là một người phụ nữ da trắng, sau khi hiểu rõ tình hình, liền nói với cô gái tóc vàng: “Chị ơi, mời ngồi vào chỗ của mình, đừng. . “

Cô ấy còn chưa nói xong đã bị cô gái tóc vàng tát một cái: “Con chó mắt mù này, biết tôi là ai không?”

Vừa nói, người phụ nữ tóc vàng vừa lấy ra một tờ giấy chứng nhận ném cho nữ tiếp viên.

Cô tiếp viên hàng không sau khi đọc xong sắc mặt thay đổi, vội vàng cúi người xin lỗi.

Biểu cảm của những người vừa thấy bất bình ra tay tương trợ cũng hơi thay đổi, chẳng lẽ người phụ nữ này thực sự có lai lịch gì đó?

Người phụ nữ tóc vàng kiêu ngạo nói: “Mau bảo lão già này nhường ghế cho tôi, hôm nay tôi còn phải ngồi ở ghế này.”

Cô tiếp viên nhìn ông lão, không ngờ tính ông lão rất cứng, không chịu nhường chút nào nói: “Hôm nay tôi không nhường chỗ này. Năm ấy tôi đánh cho bọn nước A chạy mất dép. Chả nhẽ bây giờ tôi vấn sợ lũ khốn các người!”

Người phụ nữ tóc vàng tức giận chỉ vào ông lão, chửi rủa: “Lão già này, ông đang nói cái quái gì vậy? Đây là thái độ của người nước R các ông sao? Tôi…

Cô ta chưa kịp nói xong đã bị tát cho một phát mạnh đến mức không biết đông tây nam bắc.

Vương Bác Thần vẻ mặt chán ghét nói: “Ai cho cô thượng đẳng?”

Sau đó anh nhìn về phía ông lão, dịu dàng nói: “Ông ơi, các ông dùng tính mạng đổi lấy mấy chục năm để nước R hòa bình, bây giờ đến phiên bọn cháu bảo vệ các ông.”

Ông lão toàn thân run lên, lập tức rơi lệ, cảm nhận được trên người thanh niên xa lạ này có một khí thế tức quen thuộc.

Đó là khí thế của anh hùng trên chiến trường!

Họ cùng một loại người.

“Sao mày dám đánh tao! ! Mày có biết bạn trai tao là ai không? Tao đánh chết mày, mày. .”

Người phụ nữ tóc vàng từ dưới đất đứng dậy mắng mỏ, nhưng Kiều Thanh Phong lại tát vào mặt cô ta một cái ngã lăn ra đất: “Dám mắng những cựu chiến binh là đồ vô liêm sỉ, còn dám cãi nhau với tiên sinh nhà tôi, đúng là tự tìm đường chết” .

Những hành khách bên cạnh nhìn thấy cảnh này mà sướng rơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1324


CHƯƠNG 1324

Vừa lắm con đuỹ, có người xử mày rồi.

“Hay.

Rất nhiều người đồng loạt võ tay tán thưởng, chỉ ước người làm điều đó là chính họ.

Cô gái tóc vàng bị đánh đến khóe miệng chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái bọn khốn kiếp, chờ lát nữa, bạn trai tao sẽ không tha cho bọn mày!”

Người phụ nữ tóc vàng hung tợn đe dọa, hoàn toàn phớt lờ sự chế giêu của những người xung quanh.

Tuy rằng có người quỳ lâu không muốn đứng lên, nhưng đại đa số đều không bằng lòng làm chó cho người khác, nhất là khi gặp phải loại người ăn cây táo rào cây sung, quay lưng phản bội tổ quốc, trong lòng lại càng hận thù sục sôi.

“Cô ngậm mồnm lại đi, chê bị đánh chưa đủ à? Loại đê tiện.”

“Cái loại rác rưởi ngay cả tổ quốc mình cũng không nhận này, đáng bị đánh. Người anh em, tôi ủng hộ anh, lát nữa gặp phiền phức cũng đừng sợ, chúng ta cũng có đại sứ quán, Nước R của chúng ta không còn là Nước R mấy chục năm trước nữa, người khác không thể ngồi lên đầu lên cổ chúng ta.

“Đúng thế, hiện tại tổ quốc chúng ta cường thịnh, chúng ta không gây sự, cũng không sợ phiền toái, không quen biết cái loại hạ tiện này.”

Nghe những lời này, Vương Bác Thần cảm thấy ấm áp trong lòng.

Sự bảo vệ những năm này không hề vô ích.

Lúc này, nữ tiếp viên đứng lên nói: “Tiểu thư Allen là bạn gái của thiếu gia Locke gia tộc Brown, thiếu gia Locke sẽ đón tiểu thư Allen tại sân bay, tốt nhất các anh nên xin lỗi tiểu thư Allen, tôi có thể giúp các anh hòa giải chuyện này.”

Nghe vậy, sắc mặt người nào đó hơi thay đổi, trâm giọng nói: “Nghe nói gia tộc Brown là một gia tộc thế giới ngầm ở nước A, bọn họ là thế lực cầm đầu, có qua lại với chính quyền địa phương, không dễ chọc.”

Nếu vậy, thì mọi chuyện gặp rắc rối.

Dù sao cũng không phải đang ở trên lãnh thổ Nước R, mà đang ở nơi đất khách quê người.

Dù có tìm đại sứ quán thì cũng không kịp.

Có người hừ một tiếng: “Chúng ta nhiều người như vậy, tôi không tin bọn họ dám làm chuyện gì, chỉ cần ra tay thì đã là chuyện liên quan đến quan hệ ngoại giao, tôi không tin người gia tộc Brown không có đầu óc như vậy.”

Mọi người lần lượt đưa ra ý kiến, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng rằng họ đang hoảng loạn.

Suy cho cùng, đối phương là một gia tộc thế giới ngầm, mà bên nước A lại cho dùng súng.

Người phụ nữ tóc vàng rõ ràng là người nước R nhưng tên Allen, lúc này giương gương mặt sưng húp, ngạo nghề nói: “Bây giờ biết sợ rồi à, sớm biết thì tội gì phải thế.

Tôi không ngại nói cho các người biết gia tộc bạn trai tôi thực ra là xã hội đen, mà lại còn kinh doanh vũ khí, nếu muốn xử các người chỉ cần chỉ một ngón tay là sẽ có sát thủ ra tay. Đợi khi các người chết rồi, có lỡ xảy ra chuyện gì cũng có sát thủ nhận rồi.

Bây giờ, ngay lập tức quỳ xuống và dập đầu xin lõi tôi, nếu tâm trạng tôi tốt có thể sẽ tha cho các người. Đương nhiên, hai tên ngu này chết là cái chắc.

Nói rồi, Allen nhìn Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong.

Ông lão rất tức giận, nhưng tình thế bây giờ cũng không làm gì được, ông nói: “Chuyện xảy ra là do tôi, cô đừng gây chuyện với người khác. Nếu cô còn có lương tâm thì đừng liên luy tới người khác, cứ nhắm vào tôi.”

“Lão già chết tiệt, đừng có vội, tôi cũng sẽ không buông tha cho ông.”

Allen chỉ vào ông lão, thâm độc nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1325


CHƯƠNG 1325

Cô ta là bạn gái của thiếu gia Locke gia tộc Brown, mặc dù đằng trước có chữ “một trong những” , nhưng Thiếu gia Locke gần như sĩ mê phụ nữ Nước R.

Chính vì vậy cô ta mới được Thiếu gia Locke ưu ái.

Nhưng bây giờ, cô ta chỉ muốn đổi chỗ ngôi, nhưng ông già này không chịu đổi, lại còn sỉ nhục cô ta, với hai tên ngốc này còn đánh cô ta, nếu không cho bọn họ một bài học, lại tưởng cô ta dễ chọc thật à.

Một đám quê mùa đến từ Nước R, rác rưởi, dám kiêu ngạo ở trước mặt cô ta, dám đánh cô ta, đúng là muốn chết.

“Nói xong chưa?”

Vương Bác Thần ghê tởm nhìn Allen, lại tát vào mặt Allen, nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định bỏ thói quen tát người này, không ngờ cô lại tự đụng trúng tay tôi. Nếu cô muốn chết nhanh hơn một chút, cứ gọi cái gia tộc rác rưởi kia tới, để tôi xem lợi hại đến mức nào.

Nhìn thấy ánh mắt của Vương Bác Thần, Allen ôm mặt không dám nói gì.

Cô tiếp viên sửng sốt.

Người đàn ông nước R này quá cứng đầu, cô ấy đã tiết lộ danh tính của cô Allen, nhưng anh ta còn dám tát cô Allen một cái nữa.

Thiếu gia Locke sẽ không bỏ qua đâu.

Những người còn lại cũng vô cùng lo lắng, mặc dù ủng hộ cách làm của Vương Bác Thần, thậm chí họ còn muốn dạy cho loại ti tiện ăn cây táo rào cây sung kia một bài học.

Nhưng dù sao rất nhanh sẽ tới địa bàn của người ta, đối phương lại là thế lực sừng sỏ, lần này phiền toái rồi.

Kiều Thanh Phong thản nhiên nói: “Mọi người yên tâm, nên làm gì thì làm đấy đi, chỉ cần tiên sinh nhà tôi ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu, ai tới cũng không quan trọng.

Tất nhiên rất ít người tin lời này.

Nếu đây là trong lãnh thổ nước R, dùng mối quan hệ là có thể giải quyết được.

Nhưng đây là nước A, cũng không ai biết tính tình của thiếu gia gia tộc Brown kia ra sao.

Nhất thời ai cũng lo lắng trùng trùng, mặc dù cảm thấy rằng Vương Bác Thần đã làm đúng, nhưng cũng cảm thấy hơi bốc đồng, sẽ mang đến rắc rối cho Vương Bác Thần.

Lúc này, máy bay bắt đầu hạ cánh.

Allen là người đầu tiên xuống máy bay, xoay người nghiến răng nghiến lợi: “Các ngươi đợi đó cho tôi, bạn trai của tôi ở bên ngoài, để tôi xem các ngươi chết như thế nào.

Vương Bác Thần lại giơ tay lên, Allen sợ tới biến sắc, suýt nữa lăn xuống cầu thang.

Sau khi xuống máy bay, một số người vội vàng rời đi vì sợ gặp rắc rối.

Đây cũng là bản chất con người, rất dễ hiểu.

Vẫn còn một số người không rời đi, mặc dù họ không giúp được gì nhiều, nhưng người đông thế mạnh, bên kia cũng không dám làm gì.

Ông lão lo lắng nói: “Chàng trai trẻ, mặc dù tôi không biết rõ cậu làm gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được tinh thần của người lính nước R từ trên người cậu. Chúng ta không gây rắc rối, nhưng cũng không sợ rắc rối. Nhưng suy cho cùng bây giờ chúng ta đang ở trong lãnh thổ của người khác.

Luật vua thua lệ làng, chúng ta hãy đến đại sứ quán trước.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1326


CHƯƠNG 1326

Vương Bác Thần cười nói: “Ông ơi, với cả mọi người đừng lo lăng, mọi người định làm gì thì đi đi, một gia tộc vô danh thôi, cháu còn chẳng thèm để vào mắt.

Kiều Thanh Phong vui vẻ nói: “Yên tâm đi, mọi người đi làm việc của mình đi, ở lại cũng không giúp được gì nhiều. Cho dù ở nước A, cũng không ai có thể làm gì tiên sinh nhà ta đâu.”

Nhưng vào lúc này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Một thanh niên da trắng mang theo mười mấy vệ sĩ đi tới, Allen đi theo bên cạnh thanh niên da trắng.

Allen chỉ vào Vương Bác Thần, chàng trai da trắng trẻ tuổi kia cụp mắt xuống, mắt hung tợn nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, bước tới.

Các vệ sĩ phía sau anh ta, đủ loại cả, tất cả họ đều cao to lực lưỡng, mặc đồ vest đen, tướng tá cao to.

Mà phần eo còn phình to, rõ ràng là có súng.

Hiển nhiên, các nhân viên sân bay không ngăn cản họ, ngầm đồng ý chuyện này.

Còn có rất nhiều nhân viên tới hóng, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc.

Theo họ, có thể dạy cho những người nước R này một số bài học, đúng là một chuyện khiến người ta vui sướng.

Có người còn cười nói: “Thiếu gia Locke, xử lí mấy người nước R có mắt như mù này nhé, để mọi người cùng vui. Đám khỉ vàng này nên dùng nắm đấm chào đón khuôn mặt ghê tởm của chúng.”

Locke hung hăng đi tới, dùng tiếng Anh nói: “Lợn da vàng, vừa rồi mày bắt nạt bạn gái của tao? Nói đi, mày muốn chết như thế nào.

Ông lão tức giận chỉ vào Allen nói: “Cô đúng là đồ xấy xa, cô cũng là con cháu Viêm Hoàng, sao có thể đối phó với người của mình!”

Allen hừ một tiếng, hằn học chửi rủa: “Đương nhiên tôi khác các người rồi, tôi là người nước A, đừng dùng dòng máu nước R bẩn thỉu của mấy người sỉ nhục tôi. Ở nước R các ngươi, tôi hít thở một hơi thở thôi cũng bẩn thỉu, khi xuống máy bay ở nước A, tôi mới cảm thấy hương vị của tự do.’ Bốp.

Cô ta vừa dứt lời, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị tát vào mặt.

Không ai nhìn thấy cái tát thế nào, chỉ nghe thấy tiếng tát giòn giã.

“Cái tát có hương vị tự do này có vị như thế nào?”

Vương Bác Thần lại tát vào mặt cô ta.

Allen bị đánh hai bạt tai, không phân biệt được đông tây nam bắc, đầu óc ong ong.

“FUCKI”

Khi Locke nhìn thấy người phụ nữ của mình bị đánh, anh ta lập tức chửi bới và vung chân đánh về hướng Vương Bác Thần.

Rắc rắc.

Vương Bác Thần còn chẳng ra tay, Kiều Thanh Phong đã tung một đá, đá gãy chân Locke.

“Dám ra tay ở trước mặt tiên sinh nhà ta, tôi thấy cô ngồi máy bay lâu quá ngáo tận trời rồi!”

Gì?

Thiếu gia Locke bị gãy chân?

Các nhân viên da trắng vấn đang chờ xem kịch hay đột nhiên chết lặng.

Đừng nói họ, ngay cả những người đứng sau Vương Bác Thần cũng chết lặng.

Chàng trai trẻ này thực là thứ dữ, ở địa bàn người ta mà còn đánh đầu sỏ, đúng là đỉnh của chóp!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1327


CHƯƠNG 1327

‘A aaa, chân của tôi, chân của tôi gãy rồi, giết hắn đi, giết hắn cho tôi.”

Locke đau đớn, ôm hai chân lăn lộn trên mặt đất, điên cuồng rống to kêu người ra tay.

Các vệ sĩ kia đưa tay vào trong bộ vest, trông có vẻ sắp lấy sung ra.

Kiều Thanh Phong hừ lạnh một tiếng: “Trước mặt tiên sinh, mà dám diễu võ giương oai, chém! !”

Sau đó, một chưởng đập xuống.

Một cái bóng bàn tay khổng lồ không chút do dự giáng xuống.

Những vệ sĩ kia còn chưa kịp rút súng, đã bị Kiều Thanh Phong trực tiếp cho một bạt tai, xương cốt nát bấy, chết ngắc tại chỗ.

Nếu là ở lãnh thổ nước R, Kiều Thanh Phong sẽ không làm như vậy, cùng lắm chỉ là đánh gãy chân của bọn họ.

Nhưng đây không phải là nước R, vì vậy không cần phải nhân từ.

Bất cứ ai dám tự tìm đường chết đều sẽ bị giết.

Nước A thì đã sao?

Dám ra tay với Thần Chủ, đó là một sự sỉ nhục uy thế của Nước R.

Bất cứ ai bắt nạt người nước R tôi đều sẽ bị giết! !

Âm!

Tất cả mọi người cảm thấy đầu như bị sét đánh, không thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

Mấy chục vệ sĩ đó đã bị giết ngay lập tức!

Đây là loại sức mạnh gì?

Đây có phải là một siêu năng lực?

Khó trách hai người bọn họ không sợ, thực lực như vậy sợ gì nữa.

“Tu sĩ, các cậu là tu sĩ trong quân đội sao?”

Ông lão kích động nhìn Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong.

Những người khác không biết, nhưng ông thì biết một ít.

Trên chiến trường năm đó, có một số tu sĩ giới võ đạo mạnh mẽ đến mức đánh bại mấy chiến thần phương Tây bỏ chạy bạt mạng.

Chỉ là đây là bí mật quốc gia, rất ít người thường biết về chúng.

Vương Bác Thần gật đầu, nói: “Ông với cả mấy người khác nữa, mọi ngươi đi trước đi, nơi này không có việc gì nữa rồi.”

Mọi người vô thức gật đầu, nuốt nước bọt.

Vừa rồi bọn họ còn lo lắng Vương Bác Thần cùng Kiều Thanh Phong bị bắt nạt, nhìn tình huống bây giờ, hai người này đều là cường giả, cho nên bọn họ căn bản không cần lo lắng.

Ông lão hưng phấn nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi, chúng tôi ở lại chỉ trở thành gánh nặng cho hai người, chúng tôi đi trước đi. Các cậu yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức liên hệ với đại sứ quán giúp giải quyết chuyện này.

Thế nhân đều ghét vì chúng ta là hậu duệ Viêm Hoàng, vì vậy ở bên ngoài chúng ta phải đoàn kết, tuyệt đối không thể làm mất mặt tổ tiên của chúng ta.”

Ngay lập tức, ông lão bị đẩy ra xa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1328


CHƯƠNG 1328

Nhiều người giơ ngón tay cái lên cho Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong, bày tỏ răng họ đã làm rất tốt.

Với những người A này không thể nói miệng được, chỉ khi đánh tỉnh họ, mới có thể dạy cho họ một bài học.

Allen đã sợ ngu người, đến bây giờ cô ta mới ý thức được mình đã khiêu khích phải sức mạnh như thế nào.

Nhưng trên đời không có hối hận.

Cô ta quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần và cầu xin sự thương xót: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi không bằng heo chó, tôi sai rồi, tôi là người nước R, tôi cũng là con cháu Viêm Hoàng, nể tình là đồng bào, xin hãy tha mạng cho tôi.”

Kiều Thanh Phong đá cô ta ra, cười khẩy nói: “Cô là cái thá gì, cô không có tư cách quỳ xuống trước tiên sinh nhà ta.”

Locke bên cạnh sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, chân gãy, vệ sĩ cũng bị giết, kinh hãi nói: “Các người, các người đều là tu chân giả phương Đông sao? Tôi là thiếu gia gia tộc Brown, giết tôi sẽ mang đến cho các người vô số phiền phức. Hơn nữa gia tộc tôi cũng có tu chân giả, đây là địa bàn của gia tộc Brown chúng tôi, chỉ cần các người chịu xin lôi, tôi có thể tha thứ cho các người.”

“Xin lỗi?”

Vương Bác Thần mỉm cười: “Tôi còn chưa yêu cầu gia tộc Brown các người bồi thường thiệt hại về tỉnh thần, vậy mà anh dám yêu cầu tôi xin lỗi?”

Khác máu tanh lòng.

Đối với những người nước ngoài này, Vương Bác Thần chưa bao giờ mềm lòng.

Kiều Thanh Phong nhếch miệng cười nói: “Gia tộc Brown các người tài sản chỉ 30 tỷ đô. Tên lợn này, gọi điện cho ba anh gửi 20 tỷ đô đến bồi thường cho tiên sinh nhà ta.

Băng không, sẽ diệt gia tộc Brown các người.

“Gì?

Locke sững sờ.

Hai người này có phải là người thiểu năng không?

Trên địa bàn của gia tộc hắn ta, đánh hắn ta gãy chân, giết chết vệ sĩ của hắn ta, nhưng hắn ta vẫn cần phải bồi thường?

Lại còn 20 tỷ đô nữa?

“Các người quả nhiên không biết Gia tộc Brown tôi lợi hại thế nào, cho rằng giết vài tên vệ sĩ là có thể hoành hành sao? Nếu mày đã tự tìm đường chết, tao sẽ cho mày biết Gia tộc Brown khủng bố thế nào!”

Sau khi nói xong, Locke chịu đựng cơn đau do gãy chân và gọi điện cho cha mình, ông Brown.

Trong điện thoại, giọng điệu của ông Brown rất tức giận, giống như bị sỉ nhục nặng nề, nói: “Sao tao lại có đứa con trai đáng xấu hổ như mày, đây là địa bàn của gia tộc Brown chúng ta, là ở nước A, thế mà mày lại để cho hai tên tỉ tiện đánh gãy chân, vệ sĩ còn chết, đồ vô dụng. Ngay cả hai thằng Đông Á bệnh hoạn cũng không đối phó được, kể cả là tu chân sĩ nước R, lẽ nào gia tộc Brown chúng ta sợ à? Mày bảo bọn nó chờ đấy cho tao, tao lập tức dần người tới!”

Brown có gan nói ra câu nói này.

Gia tộc Brown bọn họ dựa vào súng ống đạn dược để lập nghiệp, chính là đệ nhất hào môn ở khu vực này, tài sản lên đến mấy chục tỷ đô.

Còn qua lại với phần lớn quan chức nhà nước, một vài hội nhóm ở nơi đó còn có bóng dáng của gia tộc Brown bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1329


CHƯƠNG 1329

Có thể nói là muốn gì được đó.

Bây giờ, một thằng ranh đến từ nước R lại dám đánh con trai của ông ta, đúng là không muốn sống nữa mà.

Ông Brown thẳng tay cầm lấy cây súng dẫn theo người của mình nhanh chóng chạy đến nơi.

Mà bên phía sân bay, sau khi Locke nói chuyện điện thoại xong thì vô cùng ngang ngược: “Hai con khỉ đã vàng các người chờ đó cho tôi, ba tôi sẽ lập tức đến đây ngay, chờ đến lúc ba tôi đến, các người nhìn mà xem mình bị xử lý như thế nào.

Vương Bác Thần không thèm nhìn anh ta cái nào.

Mà là đang nhớ đến một vài chuyện cũ.

Năm đó, bài kiểm tra để anh xuất sơn chính là ám sát một vài người.

Thời gian 1 tháng, anh xử lý hết những người có mặt trong bảng sát thủ thế giới, còn phát ngôn nếu như người nào dám xuất hiện trên bảng sát thủ thì anh sẽ lại ám sát một lần.

Hình như năm đó còn có người của gia tộc Brown, cụ thể tên là gì thì đã quên rồi, lúc đó người nọ bị dọa đến nỗi tè cả ra quần, dùng tiền để mua mạng sống.

Khi đó, anh giết người đến chán, cho nên mới tha cho người kia một mạng.

Kiều Thanh Phong đánh một cái thật mạnh lên mặt Locke, không hề nói chuyện, Locke mắng một tiếng, anh ta liền đánh một cái… Ì Mấy cái tát này làm nửa bên mặt Locke gần như tê liệt, mặt mày máu me.

Làm chuyện này Kiều Thanh Phong không hề dùng sức chút nào, nếu như anh ta thật sự ra tay thì một bàn tay của anh ta cũng đủ để đầu người đàn ông gầy Locke nổ tung.

Trên người cô gái tóc vàng đang quỳ ở dưới đất truyền đến mùi hôi thối, toàn thân run rẩy, không nói nổi lời nào.

Vương Bác Thần nhìn cô ta, thản nhiên nói: “Thật ra thì tôi rất tò mò trong đầu các người chứa cái gì, mặc dù ở nước R vấn xuất hiện vấn đề ở nhiều nơi, nhưng ít ra cũng bình ổn, súng ống không thể xuất hiện tràn lan, cũng không hề loạn lạc.

Tướng sĩ bán mạng nơi tiền tuyến, những lãnh đạo thì tận tụy vì nước, chỉ vì để các người có một cuộc sống ấm no trọn vẹn.”

“Còn các người, có phải là đã ở trong vùng an toàn quá lâu, không ra ngoài sủa vài tiếng thì cảm thấy không thoải mái không hả? Có phải là không làm chó cho người ta thì liền không được tự nhiên, cô cho răng sự hòa bình và thịnh vượng ngày nay mà nước R có được là kết quả từ sự bố thí từ đám “ba nuôi” của cô à? Đó là do những người nước R có lý tưởng cao đã hi sinh để đổi lấy, tôi cũng không bắt buộc cô phải biết ơn, nhưng cô lại ăn cháo đá bát, ăn cây táo rào cây sung, thế thì có liên quan tới tôi rồi.”

Allen run rẩy nói: “Tôi sai rồi, tôi đã sai rồi, tôi đã ý thức được lỗi lầm của mình. Tôi yêu tổ quốc, tôi yêu nước R, cho tôi một cơ hội nữa đi, tôi không dám làm vậy nữa đâu.

Vương Bác Thần cười lạnh: “Cho cô thêm cơ hội để tiếp tục xem thường cựu chiến binh? Cho cô cơ hội tiếp tục bôi nhọ nước R? Cho cô cơ hội để tiếp tục sỉ nhục những thương binh liệt sĩ đã hy sinh? Những tướng sĩ bỏ mạng nơi sa trường, kẻ thù có cho bọn họ cơ hội không? Theo như lệnh của Thần Thiên Các, những người bán nước cầu vinh, nhận giặc làm cha đều giết không tha.

“Đừng giết tôi mà, đừng…”

Allen còn chưa nói xong thì con ngươi đã từ từ mở to rồi ngã xuống đất không còn cử động nữa.

Đối với loại người này, từ trước đến nay Vương Bác Thần đều không hề nương tay.

Nếu như lúc đó cô ta rời khỏi, Vương Bác Thần cũng sẽ chỉ xem cô ta như là một con ruồi khiến mình buồn nôn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1330


CHƯƠNG 1330

Thật sự không ngờ vậy mà cô ta lại mang theo người ngoài đến đây để bắt nạt đồng bào của mình, còn là một cựu chiến binh đã từng tham gia nhiều trận chiến.

Vương Bác Thần không thể tha thứ cho chuyện này.

Nếu như tha cho cô ta, làm sao có thể xứng đáng với những tướng sĩ đã đánh đổi mạng sống của mình mới có được một nước R phồn hoa phát triển như hiện tại?

Locke ở bên cạnh hoảng sợ lắc lắc đầu, sau đó liền bò đi.

Kiều Thanh Phong lại đạp một đạp vào cái chân gãy của anh ta: “Ba của mày còn chưa tới mà mày gấp cái gì, chủ của bọn tao đã cho mày đi chưa?”

Rốt cuộc, Locke cũng ý thức được mình trêu chọc phải một tên ác ma.

Hai người trước mặt thật sự không sợ gia tộc Brown bọn họ.

‘Đừng giết tôi mà, một lát nữa ba tôi sẽ đến đây, đừng có giết tôi.”

Vương Bác Thần ném cho Kiều Thanh Phong một điếu thuốc, sau đó tự mình nhóm lửa rít một hơi.

Giữa hàng lông mày là chí khí đọng lại, không có cách nào xóa tan.

Bản thân mình đang thị uy ở đây, nhưng mẹ à, rốt cuộc là mẹ đang ở đâu.

Rốt cuộc thì Thiên Đình ở đâu?

Phạch phạch phạch.

Đúng vào lúc này có âm thanh máy bay trực thăng vang lên.

Có một chiếc máy bay trực thăng bay thẳng tới.

Locke liền vui ra mặt.

Ba anh ta đến rồi!

Mẹ kiếp, ai lại dám đánh con trai của tôi?”

Ông Brown dẫn theo người bước xuống máy bay, tay cầm súng, khí thế hung hăng bước tới, trên người còn mang theo bộ dạng của một tên xã hội đen.

Có thể kinh doanh buôn bán vũ khí đều là những người không cần mạng.

Nếu như là người bình thường, chỉ cần bộ dạng này của ông ta là đã có thể hù chết người.

Locke sốt ruột gọi ông Brown:”Baơicứu… con với, ba đừng bỏ qua cho cái tên khỉ đã vàng này.

Lúc này, Vương Bác Thần vừa hay hút t huốc xong, anh nhẹ nhàng bắn tàn thuốc đi, bộp một tiếng, tàn thuốc liền bay ra rơi vào mặt ông Brown.

Ông Brown bị đau che mặt lại, lúc nhìn t hấy rõ gương mặt của Vương Bác Thần, ông ta bông nhiên run lên một cái, phía dưới nóng lên, một dòng chất lỏng màu vàng chảy dọc theo chân tí tách rơi xuống đất.

Sợ đến tè ra quần.

Ông Brown tè cả ra quần.

Ông ta cảm giác như linh hồn của mình muốn bay ra khỏi cơ thể.

Sao lại là tên ác ma này chứ?

Mẹ nó!

Phải làm gì đây?

Mấy năm trước, tên ác ma này đã đồ sát người trong bảng sát thủ thế giới, đến nay bản sát thủ vấn còn trống không.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1331


CHƯƠNG 1331

Không có sát thủ nào dám ghi tên.

Cũng không có tư cách ghi tên.

Bởi vì tên ác ma này còn không có mặt t rong bảng sát thủ thì những người khác không có tư cách đó.

Là vua sát thủ chân chính – Thần!

Nhìn thấy ông Brown, Vương Bác Thần không khỏi bật cười.

Anh không ngờ lại thật sự là người mà n ăm đó mình đã thả đi.

Năm đó, bài kiểm tra xuất sư của mình chính là trở thành vua sát thủ, anh liền lấy chữ Thần làm biệt hiệu cho mình.

Lúc đó, anh còn chưa đeo mặt nạ đại thánh mà mẹ để lại, nhưng người nhìn thấy gương mặt thật sự của anh thì cũng không đến mười người, những người còn lại thì đều đã chết hết rồi.

Sau đó, anh trở lại quân đội, đeo mặt nạ đại thánh, đạt được uy danh thần chủ nước R.

Bịch.

Vương Bác Thần còn chưa lên tiếng mà ông Brown đã trực tiếp quỳ xuống, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

“Kìa ba?”

Locke ngơ ngác.

Ba bị làm sao vậy?

Vừa mới đến nơi mà đã quỳ xuống với người ta?

Locke cảm nhận được một sự run rẩy phát ra từ trong linh hồn, người có thể khiến ba của anh ta sợ hãi như thế, chẳng có được mấy người.

Mà đây còn là địa bàn của gia tộc Brown bọn họ.

Anh ta mới ý thức được mình đã đắc tội với một nhân vật có tầm cỡ nào.

Đối phương không hề nói một câu nào, còn ba của anh ta đã quỳ.

Cho dù tổng thống nước A có đến đây, dựa vào thân phận hiện tại của ba anh ta thì cũng chưa chắc sợ đến mức này.

Nhưng trước mặt người trẻ tuổi này, anh ta cảm thấy ba mình giống như là một con chó.

Không sai, chính là một con chó sợ đến vỡ mật.

Rốt cuộc thì người này là ai?

Ông Brown không hề để ý đến con trai mình, ông ta quỳ gối lết lết tới trước mặt Vương Bác Thần, nơm nớp lo sợ nói: “Ngài Thần tôn quý, người hầu của ngài, Wright Brown xin nghe theo mệnh lệnh của ngài.”

Cái gì?

Mình nghe thấy cái gì vậy?

Ba mình lại nói ông ấy là người hầu của anh ta?

Dường như Locke cũng đã quên đi cảm giác đau đớn, trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này.

Đừng nói là anh ta, ngay cả Kiều Thanh Phong cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt ngơ ngác.

Vương Bác Thần chưa từng nhắc tới thân phận sát thủ với bọn họ, đây chẳng qua chỉ là chuyện mà anh bị Lâm lão đầu kêu làm sau khi huấn luyện một tháng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1332


CHƯƠNG 1332

Đó cũng là lần đầu tiên huyết mạch của anh thức tỉnh.

“Chúng ta cũng coi như là người quen cũ, chỉ là tôi không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở một tình huống như vậy.

Vương Bác Thần cười cười, nhưng ông Brown lại run rẩy cả người.

“Không cần phải sợ tôi như vậy, lần này không giết ông đầu, nhưng mà con của ông đã chọc giận tôi thì phải bồi thường.”

Nghe xong lời này, ông Brown vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tôi chắc chắn sẽ bồi thường, tôi chắc chắn sẽ bồi thường mà, mời ngài nói con số.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Tổng tài sản gia tộc Brown các người hơn ba mươi tỷ, vậy thì bồi thường cho tôi hai mươi tỷ đi. Thanh Phong, gửi số tài khoản cho ông ta”

Nói xong, Vương Bác Thần cũng không thèm quan tâm ông ta có đồng ý hay không, anh liên bước ra khỏi sân bay.

Kiều Thanh Phong mờ mịt gửi số tài khoản cho ông Brown rồi vội vàng đuổi theo.

Hai mươi tỷ.

Trái tìm ông Brown đang rỉ máu.

Nhưng nếu không gửi thì gia tộc sẽ bị hủy diệt.

Ông ta tin là “Thần” nói được thì làm được.

“Ba ơi, con…

Locke còn chưa nói xong thì đã bị ông Brown đấm một đống vào mặt, hung dữ mắng: “Cái thằng khốn nạn này, người đâu, đưa nó đi đi, tôi muốn tự tay đánh gãy cái chân còn lại của nó.”

Locke bị cái đấm này của ông Brown làm cho mông lung, anh ta hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra, tại sao ba lại sợ cái người trẻ tuổi đến từ nước R như thế.

Anh ta không cam lòng: “Ba, con không phục. Tại sao ba lại sợ cái con khỉ da vàng đó như thế, bọn họ đều là dân tộc đê hèn…

Ông Brown lại đánh cho Locke thêm một bạt tay, không hề cảm thấy chuyện mình bị dọa đến tè ra quần, hay là chuyện mình quỳ xuống đất là một chuyện mất mặt, ánh mắt ông ta âm trầm: “Thằng ngu, tốt nhất là mày nên ngậm cái miệng thối của mày lại cho tao, mày đừng có mà đi tìm hiểu về người đó, mày chỉ cần nhớ rõ thiếu chút nữa là mày đã khiến cả gia tộc bị hủy hoại theo mày.

Hai mắt ông Brown nhìn chằm chăm vào mắt Locke, ánh mắt cực kỳ sắc bén: “Cái thăng ngu này, tao nói cho mày biết tao có thể từ bỏ khối tài sản hai mươi tỷ nhưng tao không thể không có con trai. Nhưng mày phải nhớ rõ cho tao, nếu như hai mươi tỷ này còn không thể cho mày một bài học để mày thông minh hơn, vậy thì tao coi như tao không có đứa con trai này, tao cho phép mày thất bại, nhưng tao không cho phép mày vân là một kẻ ngu. Có hiểu chưa hả?”

Locke vội vàng gật đầu.

Anh ta đã bị ánh mắt của ba hù dọa.

Ở trước mặt anh ta, ba chưa từng biểu hiện ra một gương mặt hung ác như thế, đến mức anh ta cho rằng ba anh ta có thể gầy dựng được sự nghiệp đơn giản chỉ là bởi vì do may mắn.

Bây giờ, bông dưng anh ta mới hiểu được ba mình có thể xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, làm đủ loại chuyện, cuối cùng là dựa vào buôn bán súng ống đạn dược để làm giàu đến bây giờ, trở thành một thương nhân thành công điển hình, tất nhiên cũng có một mặt mà không ai biết.

Mà bộ mặt ấy, tàn nhấn vô tình, không từ thủ đoạn, máu lạnh co được giấn được.

Nhìn thấy bộ dạng này của Locke, ông Brown thở dài thườn thượt: “Con ngốc như thế, ba cũng không thể trốn tránh trách nhiệm. Ba vân luôn không để con nhìn thấy sự đen tối chân chính, để con nghĩ rằng thế giới này cũng chỉ có như vậy mà thôi, đây là lỗi của ba. Từ bây giờ trở đi, ba sẽ đích thân huấn luyện con, để con mở mang kiến thức cái gì mới chính là sự đen tối thực thụ, nếu như con chết thì ba sẽ dựng bia mộ cho con, nếu như con sống sót, con mới có thể thật sự trở thành một người đàn ông,”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom