Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1165


CHƯƠNG 1165

Nếu anh đã là vật thí nghiệm của bọn họ, vậy anh đi tới bước này, những người đó tất nhiên cũng sẽ không để anh chết dễ dàng.

Nếu mục đích của những người này là muốn biết hai loại thần huyết sau khi thức tỉnh hết thì sẽ có hiệu quả như nào, hiện nay chắc chắn sẽ không giết anh.

Nếu thật sự là như vậy, vậy anh chỉ cần tìm được điểm mấu chốt của bọn họ thì không cần kiêng kỵ nữa.

Vương Bác Thần cười lạnh lùng.

Các người muốn dùng tôi làm vật thí nghiệm, vậy tôi bắt các người mất cả chì lẫn chài!

Trong lúc nói chuyện, đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Lâm.

“Anh Vương, phong thủy của nhà họ Lâm chắc chắn cũng rất không tồi, mộ phần của nhà họ Lâm có phải cũng có long mạch không? Hay là chúng ta đào phần mộ của nhà họ Lâm trước?”

Cổ Linh Linh phấn khích nói.

Ninh Danh có hơi cạn lời, cô bé này sao cứ thích đào mộ thế?

Bao Chức giơ một ngón tay cái: “Được nha lão Cổ, cô vậy mà cũng bắt đầu dùng não.”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Phong thủy không thể nói rõ cái gì, nhưng chiếm một chút khí vận, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, những cái này đều là giả. Tuy khí vận có lúc có thể khiến một gia tộc hưng thịnh phát đạt, nhưng không phải nguyên nhân chủ yếu. Huống chi phần mộ của nhà họ Lâm cũng không ở đây.”

“Như vậy à.”

Cổ Linh Linh có chút thất vọng, cô ta không dễ dàng gì mới nghĩ ra một cách, vậy mà còn không có tác dụng, tâm thái sập rồi.

Bao Chức đứng ở bên ngoài cửa lớn nhà họ Cổ, nói oang oang: “Này, mau đi thông báo cho gia chủ của các người, anh Thần tôi tới thoái hôn, còn không mau kêu gia chủ của các người ra đây đón tiếp? Không đúng, Cổ Linh Linh tới thoái hôn, tên cháu ngoan Lâm Chiến đó không xứng với Cổ Linh Linh, mau chóng gọi anh ta cút khỏi đây giao ra hôn thư, đừng chiếm nhà xí mà không ỉa.”

Người hầu của nhà họ Lâm kiêng kỵ liếc nhìn đám người Vương Bác Thần, có người lập tức đi thông báo cho Lâm Chấn.

Cổ Linh Linh đạp ngã Bao Chức, tức tối nói: “Anh nói ai là nhà xí?”

Bao Chức: “…”

Sao lại quên mất cô ả này.

Bao Chức còn chưa kịp nói chuyện thì bị Cổ Linh Linh đấm một cú vào hốc mắt của anh ta, con mắt gấu trúc vốn đã sắp khỏi thì lại xuất hiện lần nữa.

“Chị, cô là chị ruột của tôi, tôi đang giúp cô nói chuyện đó.”

Bao Chức vội vàng trốn ở đằng sau Vương Bác Thần, lại thêm một câu: “Tính cách hỷ nộ vô thường này của cô, đừng nói anh Thần, tôi cũng không nhìn trúng cô.”

“Anh nói cái gì!”

Cổ Linh Linh trợn tròn mắt, nhưng trong lòng lại đang đánh trống.

Thầm liếc nhìn Vương Bác Thần, trong lòng nghĩ liệu mình có thể hiện quá bạo lực không? Nếu Vương Bác Thần thích kiểu dịu dàng thì cô ta phải sửa thế nào?

Không được, mình phải thay đổi một chút, phải dịu dàng một chút.
 
Chương 1166


CHƯƠNG 1166

Nghĩ tới đây, Cổ Linh Linh cười híp mắt nói: “Anh Chức, tôi nói đùa với anh thôi, anh đừng để trong lòng.”

Ninh Danh suýt nữa phun ra một ngụm máu, xong rồi, cô gái này hoàn toàn tự công lược mình rồi.

Mắt của Bao Chức trợn to, cho rằng mình nghe nhầm rồi.

Ả đàn ông vậy mà đổi tính?

Cùng lúc này, trong trang viên của nhà họ Lâm.

Lâm Chấn đã nhận được tin tức, sắc mặt rất khó coi.

Điện thoại của Cổ Hách vừa kết thúc thì ngay sau đó Cổ Linh Linh đã tới cửa thoái hôn, đây là cái gì? Vả mặt của nhà họ Lâm bọn họ sao?

Nhà họ Cổ tìm chết sao? Muốn hoàn toàn lật mặt với nhà họ Lâm bọn họ?

Nhà họ Lâm bọn họ là một trong bảy đại thế gia, ở trong vòng quyền lực của nước R có tác dụng quan trọng, sức ảnh hưởng rất lớn.

Bây giờ con nhóc Cổ Linh Linh lại dẫn người đàn ông khác tới cửa thoái hôn, đây là chà sát mặt mũi của nhà họ Lâm bọn họ xuống đất à!

Không, là giẫm vào đống cứt rồi chà!

“Gia chủ, cậu Chiến tức giận đùng đùng dẫn người đi tìm đám người Cổ Linh Linh gây phiền phức rồi.”

Quản gia Hồ Đông Minh vội vàng đi vào nói.

Sắc mặt Lâm Chấn tái xanh, nói: “Vậy thì để Chiến sĩ nhục trước rồi tôi ra ngoài. Một con ranh con cũng dám tới thoái hôn, thật sự nghĩ nhà họ Lâm tôi dễ bắt nạt sao?”

Hồ Đông Minh có hơi lo lắng, nói: “Vương Bác Thần cũng có mặt, tôi lo lắng cậu Chiến sẽ chịu thiệt.”

Lâm Chấn không hề để tâm nói: “Vương Bác Thần muốn động thủ ở nhà họ Lâm tôi, cậu ta cũng phải cân nhắc. Coi nhà họ Lâm tôi là nhà họ Cổ à? Đi, ra ngoài xem thử.”

Vào lúc này, bên ngoài trang viên của nhà họ Lâm, trong tay Lâm Chiến cầm một thanh đao, từ xa nhìn thấy bốn người Vương Bác Thần và Cổ Linh Linh, sát khí đằng đằng xông tới, gầm lên: “Chém chết bọn họ cho ông đây! Dám tới nhà họ Lâm thoái hôn với tôi, tìm chết!”

Cổ Linh Linh lập tức đi tới nói: “Lâm Chiến, anh muốn làm gì? Chúng tôi chỉ là đến thoái hôn, tôi khuyên anh đừng gây lớn chuyện, nếu không mặt mũi của mọi người đều khó coi. Huống chi, tôi không thích anh, việc gì phải kết hôn với anh?”

Nói xong, cô lập tức nhân cơ hội ôm một cánh tay của Vương Bác Thần: “Nhìn thấy chưa, đây là bạn trai của tôi – Vương Bác Thần, hôn nhân giữa hai chúng ta chỉ là chú hai của tôi đồng ý, tôi không đồng ý.”

“Tiện nhân, cô im mồm cho tôi! Đợi tôi giết anh ta, rồi tìm cô tính sổ!”

Nhìn thấy vợ chưa cưới của mình và người đàn ông khác có hành vi thân mật, Lâm Chiến sắp tức điên rồi.

Lâm Chiến anh ta là cậu chủ đứng đầu Kim Lăng, nói chính xác là cậu chủ đứng đầu của năm tỉnh Giang Nam Đạo!

Bây giờ vợ chưa cưới của anh ta lại ôm người đàn ông khác!

Tuy chỉ là công cụ liên hôn, nhưng trên danh nghĩa cũng là vợ chưa cưới của anh ta.

Anh ta đường đường là cậu chủ đứng đầu Giang Nam Đạo, bị người khác tới cửa thoái hôn cũng thôi đi, vậy mà còn tận mắt nhìn thấy vợ chưa cưới của mình ám muội với người đàn ông khác.
 
Chương 1168


CHƯƠNG 1168

Lẽ nào là anh ta nhầm lẫn?

Tất cả mọi người đều đơ luôn.

Tay sai của nhà họ Lâm xông tới, Vương Bác Thần lộ ra sát cơ, đập một chưởng, tụ khí thành ảnh, một bàn tay trực tiếp đập xuống.

Những người mà Lâm Chiến dẫn tới nhìn thấy bàn tay đó, ngây người, không khỏi thất thần.

Đây là cường giả cấp bậc gì?

Vào lúc này, bàn tay lớn đập xuống, mấy tay sai trực tiếp bị đập chết.

Bụp.

Cổ Linh Linh và Bao Chức cùng lúc nuốt nước bọt, bị dọa không nhẹ, sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần như này.

Trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần sát khí trùng trùng như vậy.

“Lâm Chấn, thoái hôn được chưa?”

Giọng nói lạnh lùng của Vương Bác Thần vang lên trong trang viên nhà họ Lâm.

“Tiểu súc sinh, cậu dám giết con trai của tôi, cậu tìm chết!”

Lâm Chấn vừa chạy tới thì nhìn thấy một màn này.

Ông ta thế nào cũng không ngờ, Vương Bác Thần dám giết người ở nhà họ Lâm bọn họ!

Lúc này, các cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm cũng tới rồi, xuất hiện 4 vị!

Ninh Danh bảo vệ Bao Chức và Cổ Linh Linh, một khi mở ra, dư ba của Võ Hoàng chiến đấu cũng có thể nghiền chết hai người này.

Bốn Võ Hoàng giết về phía Vương Bác Thần.

“Vậy thì thu lãi trước đi.”

Lúc này Vương Bác Thần hoàn toàn không hề dịu dàng nho nhã như lúc bình thường, trở nên cực kỳ tàn nhẫn, giống như ác ma thoát ra từ trong địa ngục.

Anh nhớ tới mẹ, nhớ lại từng chút của những năm nay, nhớ tới Triệu Thanh Hà và Dao Dao, nhớ tới nhà họ Lý và nhà họ Vương…

Anh không ngờ tất cả mọi thứ đều là bẫy, đều là cái bẫy mà người ta bố trí!

Chỉ là để kích phát hai loại thần huyết trong cơ thể của anh!

Chỉ là để bắt anh làm vật thí nghiệm!

Nhà họ Lâm và nhà họ Tần cũng là chó sai của cổ tộc ẩn thế, anh không tin nhà họ Lâm không tham gia.

Cho dù nhà họ Lâm có người vô tội, nhưng vậy thì như nào?

Lẽ nào người thân của Vương Bác Thần anh không vô tội sao?

Đáng đời bị coi thành vật hy sinh để kích phát thần huyết trong cơ thể của anh sao?

Trên đường tới nhà họ Lâm, Vương Bác Thần đã xâu chuỗi tất cả các manh mối lại, mọi thứ đều rõ ràng rồi.

Cái bẫy này, từ lúc mẹ Lý Kì và ba Vương Hạo của anh bị bà Ngô ầm thầm nối lại thì đã bắt đầu!

Trước kia anh nghĩ không thông, Hồ Hách cho dù có ăn chơi hơn nữa, tại sao cứ nhằm vào Triệu Thanh Hà?
 
Chương 1169


CHƯƠNG 1169

Hồ Kiệt quản con trai khá nghiêm, trước kia Hồ Hách cũng không có tiền án, nếu không Canh Phong cũng sẽ không lôi kéo.

Tại sao đột nhiên lại thay đổi?

Phương thức liên hệ của anh, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có, Hồ Hách sao lại có? Những chuyện này Tư Lam luôn âm thầm điều tra manh mối, nhưng không có bất cứ phát hiện.

Bây giờ Vương Bác Thần hiểu, nếu là cổ tộc ẩn thế ở đằng sau thao túng, bọn họ còn không kiếm được phương thức liên lạc của anh sao?

Trước đó Vương Bác Thần cũng nghĩ không thông, người của nhà họ Triệu sao lại ngu xuẩn như thế, năm lần bảy lượt khiêu chiến giới hạn của anh, Triệu Thanh Hà cũng nhường nhịn tới mức không thể nhường nhịn bọn họ nữa, bọn họ vẫn muốn tìm chết.

Bây giờ anh hiểu rồi, nếu đây là cái bẫy do cổ tộc ẩn thế bố trí, mọi thứ cũng có thể nói thông suốt.

Với thủ đoạn không thể đoán trước của cổ tộc ẩn thế, bọn họ muốn thao túng những người bình thường này, thật sự dễ như trở bàn tay.

Chính vì nghĩ thông suốt những thứ này, cho nên Vương Bác Thần căn bản không định nương tay!

Anh là muốn ép cổ tộc ẩn thế ra!

Các người không đi ra, tôi sẽ giết tới khi các người đau thịt!

Trong nháy mắt, bốn vị Võ Hoàng đã giết tới trước mặt Vương Bác Thần.

“Anh Thần cẩn thận.”

Bao Chức thấy mà hết hồn, không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.

Tim của Ninh Danh cũng vọt lên cổ họng, bốn vị cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm, thực lực đều mạnh hơn anh, ít nhất đều là Võ Hoàng tam tinh!

Đây chính là thực lực của nhà họ Lâm!

Bốn cung phụng Võ Hoàng tùy tiện đi ra, người yếu nhất đều là Võ Hoàng tam tinh!

Tuy nhà họ Cổ cũng là một trong bảy đại thế gia, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với nhà họ Lâm!

“Quá chậm!”

Thấy bốn người đã tới trước mặt, bóng dáng của Vương Bác Thần lại xẹt qua trong nháy mắt, sau đó bèn xuất hiện ở đằng sau hai Võ Hoàng tam tinh, tung ra hai quyền, hai Võ Hoàng tam tinh này chỉ cảm nhận được cả người lạnh toát, trái tim chợt lạnh đi, lập tức mất đi tri giác.

Bụp bụp!

Hai thi thể ngã ra đất, hai Võ Hoàng tứ tinh còn lại lao hụt, trong lòng dấy lên nguy cơ, nhanh chóng lùi lại.

Nhưng đã muộn rồi.

Hai người bọn họ quả thật không yếu, là Võ Hoàng tứ tinh, nhìn bất cứ phương nào cũng là tồn tại cấp bá chủ.

Cho dù là ở trong bảy đại thế gia, cũng là tồn tại trong hàng ngũ cường giả.

Nhưng đáng tiếc, người mà bọn họ gặp được là Vương Bác Thần!

Lúc này Vương Bác Thần có ma tính lớn hơn thần tính!

Một Vương Bác Thần bị cổ tộc ẩn thế ép tới điên rồi!
 
Chương 1170


CHƯƠNG 1170

“Chết đi!”

Bụp bụp!

Vương Bác Thần tung ra một chưởng, lại là tụ khí thành ảnh, lần này bàn tay đó lại biến thành một thanh phong đao màu trắng!

Hai người bọn họ vừa phản ứng lại thì cảm nhận được cổ lạnh toát, có thứ gì đó hình như sắp phun ra.

Sau đó, hai cái đầu rơi xuống dưới chân Lâm Chấn.

“Vương Bác Thần, cậu đang ép nhà họ Lâm chúng tôi giết cậu ư?”

Lâm Chấn còn chưa lên tiếng, Hồ Đông Minh đanh giọng quát.

“Ông là con chó già ở đâu chui ra, sủa lung tung cái gì? Sợ tôi không giết ông sao?”

Vương Bác Thần cười âm trầm, anh của lúc này giống như biến thành một người khác, lãnh huyết, tàn độc!

Anh nhìn Lâm Chấn, mỉa mai nói: “Lâm Chấn, thoái hôn được chưa?”

Lâm Chấn mới phản ứng lại từ trong cơn chấn động kịch liệt, ông ta không ngờ bốn cung phụng Võ Hoàng của nhà mình lại không chặn được một chiêu của Vương Bác Thần, trong nháy mắt thì bị chém chết!

Vật thí nghiệm như anh đã trưởng thành tới mức này sao?

Đây là hiệu quả của thần huyết nhà họ Vương sao?

Chẳng trách các đại nhân lại coi trọng thần huyết như vậy!

Nhưng bây giờ Vương Bác Thần đã giết tới cửa rồi, ông ta phải làm sao?

Nếu sử dụng lực lượng ẩn của nhà họ Lâm chắc chắn có thể đối phó Vương Bác Thần.

Nhưng như thế thì làm trái ý của các đại nhân.

Một khi phá hỏng kế hoạch của các đại nhân, vậy cả nhà họ Lâm cũng sẽ bị tiêu diệt, Lâm Chấn ông ta cũng sẽ cầu sống không được cầu chết không chết!

Nhưng con trai của ông ta đã bị Vương Bác Thần giết rồi!

“Vương Bác Thần, cậu là tự tìm đường diệt vong! Cậu lẽ nào không để ý vợ con của cậu sao? Lẽ nào…”

Lời của Hồ Đông Minh còn chưa nói xong thì bị Vương Bác Thần cách không tát một cái đánh bay, đánh cho Hồ Đông Minh cổ quay ba vòng.

“Người dám uy hiếp tôi đã chết hết.”

Vương Bác Thần tiếp tục nhìn Lâm Chấn: “Tôi hỏi ông lần cuối cùng, thoái hôn được chưa?”

Lâm Chấn cả người chấn động, bị lời của Vương Bác Thần sực tỉnh.

Vương Bác Thần thật sự tới thoái hôn sao?

Anh có phải biết gì không?

Bây giờ, Vương Bác Thần hình như có ý bất cần, lẽ nào cậu ta muốn trước khi chết kéo đệm lưng sao?

Lâm Chấn nghiến răng, ông ta cuối cùng cũng hiểu Vương Bác Thần tại sao lại đột nhiên không màng tới phương châm cân bằng của Hàn Đỉnh, trở nên kích vào.

Chắc chắn là Vương Bác Thần biết được chút gì đó ở bên phía nhà họ Cổ, cho nên mới định cá chết lưới rách.
 
Chương 1171


CHƯƠNG 1171

Tên điên này!

Cậu ta là muốn kéo đệm lưng!

Nếu không đồng ý, hôm nay cậu ta sẽ kéo cả nhà họ Lâm bồi táng!

Nghĩ tới đây, Lâm Chấn ấm ức siết chặt nắm tay, bây giờ ông ta không chắc chắn Vương Bác Thần biết bao nhiêu, ông ta muốn kịp thời truyền tin này ra ngoài!

Nếu không cho dù Vương Bác Thần không diệt nhà họ Lâm, những người đó cũng sẽ xé tan nhà họ Lâm!

“Được, tôi đồng ý thoái hôn!”

Lâm Chấn nghiến răng nghiến lợi nói, ông ta không cam tâm mà liếc nhìn vào sâu trong trang viên nhà họ Lâm, nơi đó đã vô cùng bình tĩnh!

Anh biết, những lực lượng đó của nhà họ lâm chọn không chọc giận Vương Bác Thần!

Chọn nhượng bộ!

Cũng tức là bây giờ Vương Bác Thần cho dù giết ông ta, lực lượng của nhà họ Lâm cũng sẽ không ra tay!

Lâm Chấn rất ấm ức.

Trước đó, ông ta chỉ muốn nhân cơ hội cố gắng dày vò Vương Bác Thần, báo mối hận năm đó Vương Long phế tu vi của ông ta.

Nhưng Vương Bác Thần tới giết người, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội, thậm chí không có ý nguyện thương lượng thoái hôn với ông ta, trước tiên giết con trai của ông ta, rồi giết bốn cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm!

Đây là tới thoái hôn sao?

Cậu thương lượng với tôi sao?

Tôi ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có thì cậu giết người luôn!

Đây là thoái hôn sao?

Mẹ kiếp đây rõ ràng là mượn cơ hội trút phẫn nộ!

Nhìn thi thể đầy đất, trong đó còn có con trai của ông ta, Lâm Chấn sao có thể không hận, sao có thể không muốn giết Vương Bác Thần chứ.

Nhưng ông ta không dám!

“Lấy hôn thư ra đây.”

Vương Bác Thần hờ hững nói.

Vẫn không thể thăm dò được giới hạn nhẫn nại của bọn họ sao?

Vậy tôi ngược lại muốn xem thử các người có thể nhẫn nại tới mức độ nào!

Vương Bác Thần cười lạnh trong lòng, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

“Ngoài ra sản nghiệp của nhà họ Lâm các ông ở Nam Giang Đạo, chuyển nhượng tất cả cho để làm bồi thường.”

Vương Bác Thần tiến hành bức ép, anh không tin Lâm Chấn sẽ nhịn mãi!

Nghe thấy lời này, Lâm Chấn tức giận nói: “Vương Bác Thần, cậu đừng quá đáng!”

“Quá đáng sao?”
 
Chương 1172


CHƯƠNG 1172

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Vậy thì như nào chứ?”

“Cậu!!”

Lâm Chấn tức tới mức nói không thành lời, ông ta đã nhịn, đã nhường, nhưng Vương Bác Thần lại từng bước ép chặt, muốn cả sản nghiệp của nhà họ Lâm ở Giang Nam Đạo!

Tuy gia nghiệp của nhà họ Lâm bọn họ lớn, nhưng sản nghiệp của Giang Nam Đạo có giá trị hơn sáu mươi nghìn tỷ, ông ta sao có thể không sót.

Huống chi, Vương Bác Thần là kẻ thù giết con trai của ông ta, bây giờ lại muốn ông ta tặng sản nghiệp hơn sáu mươi nghìn tỷ cho Vương Bác Thần, ông ta sao có thể chấp nhận.

Lâm Chấn nghiến răng nói: “Vương Bác Thần, cậu đừng hiếp người quá đáng! Cậu quả thật rất mạnh, nhưng thế giới này, núi cao còn có núi cao hơn, người có thể giết cậu đâu đâu cũng có! Bây giờ tôi khuyên cậu dừng đúng lúc, đừng có không biết tốt xấu!”

Vương Bác Thần mỉa mai: “Lẽ nào chuyện này có thể che đậy sự thật ông là phế vật sao? Tôi giết con trai của ông, ông dám thả bom không? Ông chỉ biết tức giận gầm lên? Tôi đứng ở đây, ông không muốn báo thù cho con trai ông sao?”

Lâm Chấn tức giận tới mức hai mắt đỏ bừng, tràn ngập tơ máu, kẻ thù giết con, ông ta sao không muốn báo.

Nhưng ông ta không dám!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Không phải sợ Vương Bác Thần!

Mà sợ mất vật thí nghiệm như Vương Bác Thần, những người đó sẽ trút sự tức giận lên người ông ta.

Cổ tộc ẩn thế từ xưa đến nay thí nghiệm nhiều năm như thế, không có một ai có thể chịu được hai loại thần huyết, chỉ có Vương Bác Thần thành công.

Những người đó sao lại cho ông ta giết Vương Bác Thần?

Ngược lại, trước khi Vương Bác Thần chưa đạt được mục đích thí nghiệm của bọn họ, tuy bọn họ muốn tận dụng mọi cách bức ép hai loại thần huyết trong cơ thể Vương Bác Thần thức tỉnh, nhưng đồng thời cũng sẽ không để Vương Bác Thần chết như vậy!

Còn một loại thần huyết khác trong cơ thể Vương Bác Thần còn chưa thức tỉnh, bọn họ làm sao nỡ để Vương Bác Thần chết?

Đây chính là chỗ dựa của Vương Bác Thần, cũng là chỗ Lâm Chấn kiêng kỵ.

Lâm Chấn nhìn Vương Bác Thần chằm chằm, hận không thể xé xác Vương Bác Thần, nhưng lúc này ông ta nghe thấy một giọng nói, bảo ông ta nhịn!

Ông ta tức giận liếc nhìn về phía trong trang viên của nhà họ Lâm, tràn ngập sự không cam tâm, điều này còn khó chịu hơn việc giết ông ta.

Vốn ông ta là thợ săn, Vương Bác Thần là con mồi.

Ông ta muốn trả lại toàn bộ nỗi nhục mà năm đó Vương Long mang tới cho ông ta lên người Vương Bác Thần.

Nhưng bây giờ ông ta lại biến thành con mồi, không những không thể báo thù, ngược lại còn bị Vương Bác Thần giẫm mặt mũi của ông ta xuống đất mà chà!

“Tôi đồng ý với cậu!”

Giọng nói rít ra từ trong kẽ răng của Lâm Chấn, tràn ngập ý hận.

Vương Bác Thần ngược lại hơi sững người, vậy mà đồng ý rồi sao?

Là ai đang truyền âm cho Lâm Chấn sao? Đã nói cái gì?
 
Chương 1173


CHƯƠNG 1173

Là lão quái vật của nhà họ Lâm sao?

Vương Bác Thần nhíu mày, anh có thể cảm nhận được sự dao động của linh khí, nhưng không biết nội dung cụ thể.

Xem ra vẫn không thăm dò được giới hạn của bọn họ.

Sau đó, Vương Bác Thần nói: “Mấy Võ Hoàng của nhà họ Lâm các người chưa có đăng ký nhỉ? Dựa theo pháp lệnh, hai Võ Hoàng tam tinh phạt 180 nghìn tỷ, hai Võ Hoàng tứ tinh phạt 300 nghìn tỷ, tổng cộng là 480 nghìn tỷ. Số tiền này đối với nhà họ Lâm của ông cũng không tính là gì, một trong bảy đại thế gia mà. Nhà họ Lâm các ông là gia tộc truyền thừa nghìn năm, tổng tài sản vào khoảng chín triệu tỷ, chút phí phạt này ngay cả số lẻ của các ông cũng không bằng nữa là.”

Cái gì?

Tổng tài sản của nhà họ Lâm vào khoảng chín triệu tỷ.

Anh Thần không phải đang nói linh tinh chứ?

Bao Chức cho rằng mình nghe nhầm, nhà họ Lâm giàu vậy ư?

Anh ta biết phú hào thật sự của nước R, thật ra là gia tộc lớn. Những người có tài sản hàng trăm nghìn tỷ trên bảng phú hào chẳng qua là đẩy ra cho người khác nhìn mà thôi.

Nhưng tài sản khoảng chín triệu tỷ như nhà họ Lâm thật sự là có hơi giả.

“Vương Bác Thần, mẹ kiếp cậu…”

Lâm Chấn vừa muốn lên tiếng, giọng nói kia lần nữa vang lên bên tai: “Cho cậu ta.”

Còn phải cho cậu ta?

Lâm Chấn suýt nữa chửi.

Các trưởng lão nghĩ thế nào thế? Như này cũng muốn cho?

480 nghìn tỷ!

Tuy tổng tài sản của nhà họ Lâm vào khoảng 9 triệu tỷ, nhưng đây là tổng tài sản, hơn nữa trong đó có một phần rất lớn đều phải giao cho cổ tộc ẩn thế!

Tài sản thật sự rơi vào trong tay của nhà họ Lâm bọn họ cũng chỉ khoảng ba triệu tỷ. Mà ba triệu tỷ này có một phần rất lớn không thể động vào, số nhiều nhiều nhất có thể động vào sẽ không vượt quá sáu trăm nghìn tỷ.

Sáu trăm nghìn tỷ này còn phải cung cấp cho việc tu luyện của cường giả trong tộc, gia tộc mở nhánh, thượng nghiệp… Một gia tộc truyền thừa ngàn năm, chi tiêu bên trong là con số người bình thường không thể tưởng tượng được, đặc biệt là loại thế gia võ đạo như bọn họ. Bồi dưỡng một cường giả Võ Hoàng, tổng chi phí không có mấy chục nghìn tỷ thì đừng hòng bồi dưỡng được.

Thật sự cho rằng chỉ dựa vào công pháp và thiên phú thì có thể thành công sao?

Đó là đẩy vào vô số tài nguyên đó!

Ninh Danh tại sao nhiều năm như vậy mới đột phá Võ Hoàng nhị tinh? Do thiên phú không đủ? Không có thành công?

Không phải, mà là không có tài nguyên!
 
Chương 1174


CHƯƠNG 1174

Vương Bác Thần tại sao trong 4 năm ngắn ngủi thì đạt tới loại thực lực như hiện nay? Còn bồi dưỡng ra Thần Thiên Các có nhiều cường giả như thế? Ngoài thiên phú và dị huyết của nhà họ Vương ra là dựa vào việc tài nguyên đẩy vào cho.

Mấy năm nay Vương Bác Thần không ngừng thắng trận ở trên chiến trường, nước địch bồi thường vô số tài nguyên. Đám người Hàn Đỉnh ở trong nước cũng đều chuyển phần lớn tài nguyên tu luyện cho Thần Thiên Các, như vậy mới có Vương Bác Thần và các cường giả của Thần Thiên Các như hiện nay!

Có thể nói sự xuất hiện của Vương Bác Thần và Thần Thiên Các, là Hàn Đỉnh dùng thủ bút lớn tập trung toàn bộ tài nguyên tu luyện của nước R rồi đẩy ra cho.

Đây chính là nguyên do tại sao mọi người của Thần Thiên Các trung thành với nước R như vậy.

Đây chính là nguyên do tại sao thực lực của Vương Bác Thần đạt tới loại mức độ này mà vẫn rất cung kính với Hàn Đỉnh!

Phải biết, trước khi Vương Bác Thần và Thần Thiên Các xuất hiện, nước R cũng chỉ có lão soái và chiến thần Hồ Quốc Trụ!

Điều này cũng chính là lý do tại sao Hàn Đỉnh cứ muốn ăn sạch thế gia hào tộc, một mặt là để đoạt lại quyền lực, mặt khác là vì tài nguyên!

Tóm lại, vẫn là vì tài nguyên!

Mà nhà họ Lâm thì sao? Ngoài Võ Hoàng ra, còn có những người tu luyện khác, đây đều là một khoản chi phí lớn.

Vậy nên lấy ra 480 nghìn tỷ này, thật sự là muốn mạng của Lâm Chấn!

Là đả kích nghiêm trọng đối với nhà họ Lâm!

Bây giờ, trưởng lão trong tộc lại truyền âm bảo ông ta đồng ý với Vương Bác Thần, mẹ kiếp dứt khoát cho nhà họ Lâm cho Vương Bác Thần luôn đi!

Lâm Chấn sao có thể không ấm ức, đó đều là số tiền ông ta vất vả kiếm được, đều là ông ta tính toán từng chút mà có.

Vào lúc này, Lâm Chấn lại nghe thấy truyền âm: “Đừng lo lắng, các đại nhân sẽ bù đắp cho chúng ta.”

Sẽ bù đắp sao?

Lâm Chấn thở phào trong lòng, nhưng cho dù bù đắp, Vương Bác Thần là kẻ thù giết con của ông ta!

Phải giao 480 nghìn tỷ cho Vương Bác Thần, ông ta thật sự khó chịu giống như ăn phải ruồi.

“Tôi trả!”

Sắc mặt của Lâm Chấn âm trầm tới mức vắt ra nước!

Năm đó, Vương Long một cái tát đánh bay ông ta, phế đi tu vi của ông ta.

Bây giờ, cháu của Vương Long lại ở nhà họ Lâm bọn họ giết con trai của ông ta, còn muốn bắt ông ta bồi thường!

Loại nhục nhã này khó chịu hơn việc giết ông ta!

Thù mới hận cũ cộng lại, cả người Lâm Chấn đều muốn điên!

Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Sảng khoái vậy à, xem ra tôi vẫn là đòi ít rồi.”

Ninh Danh nghe mà hết hồn, hai tay cũng đang run rẩy.

Thiên chủ kiếm tiền như này sao?
 
Chương 1175


CHƯƠNG 1175

Chẳng trách mình nhiều năm như vậy mới đột phá Võ Hoàng nhị tinh, xem ra mình vẫn là quá thành thật.

Quả nhiên là người không thể giàu nếu không thêm thu nhập.

Nếu mình làm như vậy từ sớm, e rằng đã sớm trở thành Võ Hoàng ngũ tinh nhỉ?

Giết con trai của người ta còn bắt người ta hai tay dâng lên 480 nghìn tỷ, như này đi đâu nói lý?

Huống chi, còn có sản nghiệp của nhà họ Lâm ở cả Giang Nam Đạo!

Tính tổng cộng lại cũng sắp 600 nghìn tỷ rồi!

Đừng nói tới Lâm Chấn, Ninh Danh ông ta cũng cảm thấy rất ấm ức, cũng có chút ngại.

Ực ực.

Bao Chức nuốt nước bọt, nhà họ Bao bọn họ nói là dược thương đứng đầu của Giang Nam Đạo, nhưng tổng tài sản của gia tộc cũng không quá 1,5 triệu tỷ.

Mà nhà họ Lâm lại có thể bỏ ra 480 nghìn tỷ để bồi thường!

Đây là kích thước của cấp bậc gì?

Nhà họ Lâm rốt cuộc làm gì?

Làm gì mà kiếm tiền được vậy.

Còn nữa, truyền thừa 1000 năm là thật hay giả?

Anh ta sao nghe không hiểu gì cả?

Bao Chức cảm thấy mình giống như đi sai chỗ thế.

Theo anh ta biết, nhà họ Lâm tính ra cũng chỉ là gia tộc tuyến hai, sao lại như một con cự thú biển sâu thật sự?

Đù.

“Vương Bác Thần, cậu đừng ép tôi!!”

Lâm Chấn suýt nữa nôn ra máu.

“Ép ông thì như nào?”

Vương Bác Thần giơ tay đập ngã Lâm Chấn ra đất, một chân giẫm lên ngực của Lâm Chấn.

Nhìn xuống Lâm Chấn, lạnh lùng nói: “Đây chỉ là lãi, nợ của chúng ta từ từ tính. Trở về nói với chủ của ông, nếu tôi đã là vật thí nghiệm, vậy tôi không có kiêng kỵ gì hết, cùng lắm cá chết lưới rách.”

“Tôi không biết các người muốn làm gì, tôi cũng không để tâm, cũng lười nghĩ. Nhưng nếu chọc ông đây, ông đây sẽ lật đổ ván cờ, xem các người còn chơi kiểu gì!”

Vương Bác Thần lại tát một cái vào mặt của Lâm Chấn, mắng: “Đồ chó, thật sự nghĩ tôi không nổi giận sao? Giết con trai của ông, là cảnh cáo! Thật sự coi chuyện thi đấu y dược ở điện Huyền Hồ tôi không để ý sao? Những người trốn ở đằng sau tính toán rất đã đúng không? Coi bi thảm của người khác thành trò chơi để các người tiêu khiển đúng chứ? Sao sự việc rơi vào đầu của các người thì không cười nữa? Đồ rác rưởi, đây chỉ là lãi!”

Lâm Chấn bị Vương Bác Thần đánh cho mồm đầy máu, răng cũng rơi ra, máu trong miệng trào ra.

 
 
Chương 1176


CHƯƠNG 1176

Vương Bác Thần nhấc chân lên, nhìn vào sâu trong của trang viên nhà họ Lâm, cười nói: “Lũ già, không dám giết tôi thì nhịn cho tôi, tôi xem các người nhịn tới khi nào!”

Nói xong, Vương Bác Thần vỗ một chưởng xuống, trực tiếp đập tan cửa lớn của nhà họ Lâm.

Trong tối, có mấy cặp mắt nhìn bên này, đều là cường giả cấp bậc ẩn giấu nhà họ Lâm.

“Thật ra là quá ngông cuồng, mặt mũi của nhà họ Lâm chúng tôi đều mất hết rồi! Lẽ nào cứ để cậu ta đi như vậy sao?”

“Cậu vội cái gì, các đại nhân tự có cách. Nhà họ Lâm chúng ta thảm như vậy, lẽ nào các đại nhân không có chút an ủi sao? Chỉ là không ngờ Vương Bác Thần lại biết thân thế của cậu ta nhanh như vậy.”

“Lâm Chấn e là khó thể chấp nhận, chúng ta cũng cần suy nghĩ tới cảm nhận của Lâm Chấn.”

“Hừ, phế vật, cậu ta năm đó cũng là thiên tài của nhà họ Lâm chúng ta, lại vì tu vi bị Vương Long phế, từ đó mất đi tín niệm võ đạo. Ngay cả chút thất bại này cũng không chịu được, còn muốn truy cầu võ đạo? Người si nói mộng. Có cường giả nào không phải quật khởi từ trong thất bại, không phải là xông ra từ trong bụi gai? Tôi thấy Lâm Chiến bị giết là chuyện tốt, chỉ có để cậu ta hoàn toàn thất vọng, hoàn toàn đánh tan sự kiêu ngạo của cậu ta, cậu ta mới có thể quật khởi lần nữa.”

“Nếu không thể quật khởi thì sao?”

“Không thể quật khởi sao? Hừ, nhà họ Lâm chúng ta không nuôi phế vật!”

Lâm Chấn lúc này, hai mắt vô thần nằm trên đất, mặt đã tê rồi.

Loại cảnh tượng này khiến ông ta lần nữa nhớ lại một cái tát năm đó của Vương Long.

Cái tát đó của Vương Long đã đánh tan mọi tín niệm của ông ta, hủy đi đạo tâm của ông ta phế đi tu vi của ông ta.

Những năm nay, ông ta luôn không thể thoát ra từ trong bóng ma của cái tát đó.

Nằm mơ cũng sẽ mơ thấy cái tát đó của Vương Long đập xuống, ông ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Hiện nay cháu của Vương Long tới, lại một tát đánh ngã ông ta ra đất.

Hai cảnh tượng này rất giống nhau.

Điều khác nhau là năm đó ông ta vẫn là thiên tài đứng đầu của nhà họ Lâm, bây giờ ông ta là gia chủ của nhà họ Lâm.

Vương Bác Thần vẫn giết con trai của ông ta!

Báo thù!

Nhất định phải báo thù!

Một giọng nói đang không ngừng nói với ông ta ở trong lòng.

Chỉ có bản thân thật sự trở nên mạnh hơn thì mới có thể không nhìn sắc mặt của người khác!

Bây giờ ông ta ngay cả thù của con trai cũng không dám báo, còn phải đồng ý yêu cầu của kẻ thù!

Không phải vì những lão già của cổ tộc ẩn thế kia quá mạnh, lãnh đạo tất cả hay sao?

Lâm Chấn!

Mày thật phế vật, con trai của mày bị Vương Bác Thần giết ở trước mặt, mày vẫn không dám báo thù, còn phải phối hợp với kế hoạch của những người đó!

Một giọng nói không ngừng mắng mỏ.
 
Chương 1177


CHƯƠNG 1177

Đáy mắt của Lâm Chấn dần dần sinh ra ngọn lửa báo thù.

Bước ra từ trang viên nhà họ Lâm, Tam Thế Tổ vẫn chưa thể khôi phục lại sau cú sốc cực lớn.

“Anh Thần, tổng tài sản của nhà họ Lâm thực sự có 9 triệu tỷ? Thật sự là được truyền thừa từ lâu trước đó?”

Những chuyện này đối với anh ta mà nói, quả thực quá hoang đường rồi, mặc dù anh ta biết sự tồn tại của giới võ đạo, cũng biết võ hoàng, nhưng gia tộc truyền thừa hàng ngàn năm, vẫn là lần đầu tiên gặp.

Đặc biệt là trước đây trong mắt anh ta, nhà họ Lâm chỉ là một sự tồn tại không đáng để quan tâm, nhưng không ngờ lại là một quái vật biển sâu.

“Ít gặp thì gì cũng lạ, nhà họ Cổ chúng tôi cũng truyền thừa chín trăm năm rồi, rất kỳ quái sao?”

Cổ Linh Linh nói với vẻ quen quá hóa thường, khinh thường nhìn Tam Thế Tổ.

“Tình cảm nhạt rồi, cô cũng chưa từng nói với tôi.”

Bao Chức nhìn Cổ Linh Linh với vẻ oán hận.

Ninh Danh cười nói: “Có một số thứ ngay cả ba cậu cũng không rõ chứ đừng nói là cậu.”

Bao Chức cũng không phải là kiểu người luyên thuyên, cười haha và hỏi: “Anh Thần, vậy tiếp theo chúng ta đi đâu?”

Vương Bác Thần nhìn anh ta chằm chằm, nói: “Cậu về nhà đi, về nhà cấm dục một năm, nếu không mạng sống khó giữ.”

“Hả?”

Bao Chức nhìn thấy Vương Bác Thần không giống như đang đùa, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nơm nớp lo sợ hỏi: “Anh Thần, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?”

Vương Bác Thần không nói gì, nhìn về phía Cổ Linh Linh, nói: “Cuộc hôn nhân đã bị hủy rồi, cô cũng về nhà đi, trong khoảng thời gian này đừng ra ngoài.”

Trong lòng Ninh Danh chấn động, ông ta dự cảm được sự việc không đơn giản như vậy.

Nếu không, thiên chủ sẽ không nói ra những lời này.

Cổ Linh Linh nói với vẻ kinh ngạc: “Tại sao vậy anh Vương, em đây vừa mới ra ngoài chưa bao lâu, bây giờ lại phải trở về sao?”

“Tất cả đều trở về hết đi, việc tôi phải làm tiếp theo đây, mọi người tham gia vào cũng không có lợi ích gì cho mọi người cả.”

Vương Bác Thần nói xong, không thèm quay đầu lại mà rời khỏi.

Trước đây không biết những thứ đó nên không quan tâm lắm.

Nhưng hiện tại, sau khi biết được tất cả những chuyện này đều là một ván cờ, sau khi biết được người mình phải đối mặt là loại người khổng lồ như thế nào, sâu trong lòng Vương Bác Thần cũng cảm thấy một chút tuyệt vọng.

Anh không biết lần này có khả năng chiến thắng không, chỉ có thể liều mạng.

Anh không muốn vì mình mà liên lụy đến những người vô tội như Bao Chức, ngay cả là vợ anh Triệu Thanh Hà, hiện tại anh cũng định không làm phiền nữa, để người của Thiên Thần Các âm thầm bảo vệ.

Thế lực mà anh phải đối mặt quá mạnh, nếu lần này anh không chết, anh sẽ dốc sức bù đắp cho vợ con.

Nếu chết, vậy thì là chết rồi.
 
Chương 1178


CHƯƠNG 1178

“Trở về đi, cậu Vương là muốn tốt cho các người.”

Ninh Danh có thể hiểu được một số nỗi khổ tâm của Vương Bác Thần, Vương Bác Thần gánh vác quá nhiều thứ, mặc dù không rõ cho lắm nhưng cũng có thể lờ mờ đoán được sức mạnh phía sau thế gia hào tộc khủng khiếp như thế nào.

“Ông Ninh, cháu…”

Cổ Linh Linh nhìn Vương Bác Thần rời đi, nóng ruột đến mức nước mắt sắp rơi xuống.

Ninh Danh xoa xoa đầu cô ta: “Thứ cậu Vương phải đối mặt không phải là thứ mà các người có thể tưởng tượng được, cũng không phải là thứ mà các người có thể giúp được. Cô bé, tôi biết cô muốn nói gì, cậu Vương là rồng giữa bầy người, cậu ấy không muốn liên lụy các người. Tôi cũng biết cô có ý với cậu Vương, nhưng tôi hy vọng cô hãy suy nghĩ cho kỹ, loại người như cậu Vương thành thì lưu danh vạn cổ, bại thì xương cốt không còn. Đến cả vợ con mình, cậu ấy cũng đã không muốn làm phiền nữa, cô đừng thêm gánh nặng cho cậu ấy nữa. Là của cô, tự nhiên sẽ là của cô, không ai cướp đi được. Không là của cô thì cho dù cô có nỗ lực thế nào đi nữa cũng không nắm được.”

Cổ Linh Linh chán nản một hồi, thầm hận bản thân vô dụng.

Bao Chức bĩu bĩu môi: “Đợi tôi ra khỏi nhà, tôi nhất định phải theo anh Thần đi mở mang kiến thức về kẻ ăn chơi trên đời, tôi muốn trở thành người đàn ông đệ nhất ăn chơi trong thiên hạ, hiện tại tôi mới phát hiện so với gia tộc như nhà họ Lâm, tôi chả là cái thá gì, ngay cả kẻ ăn chơi hạng ba cũng không phải. Mẹ nó, tôi cũng muốn làm màu.”

Khóe miệng Ninh Danh nhếch lên một cái, lười để tâm đến Bao Chức, vội vàng chạy theo Vương Bác Thần.

“Vương Bác Thần, đoán xem tôi là ai?”

Vương Bác Thần nhận được một cuộc gọi từ một người phụ nữ, giọng nói có chút quen thuộc, nhưng anh lại không biết đối phương là ai, cau mày nói: “Ai?”

Người phụ nữ cười làm nũng, nói: “Cậu đoán đi, người ta nói ra lại không thú vị nữa.”

“Nhàm chán.”

Vương Bác Thần chuẩn bị cúp điện thoại, người phụ nữ nhõng nhẽo nói: “Haizz, đùa thôi, không phải đến tôi cũng quên rồi đấy chứ, trước đây chúng ta còn từng gặp nhau rồi, bạn học cũ.”

Bạn học cũ?

Vương Bác Thần sững sờ, anh biết là ai rồi, là Dạ Anh Thư.

Một thời gian trước tại cuộc giao lưu lần đó ở Hà Châu, Dạ Anh Thư đã cố ý gài bẫy hãm hại anh, bây giờ lại liên lạc với anh rồi.

“Có chuyện gì vậy?”

Vương Bác Thần lạnh lùng hỏi, anh không phải là người độ lượng gì, đã từng là bạn học cũ, gặp mặt lại đi gài bẫy anh.

Vương Bác Thần không có ấn tượng tốt gì về cô ta.

Giọng nói của Dạ Anh Thư trong điện thoại đầy vẻ thần bí: “Không có việc gì thì không thể liên lạc với bạn học cũ sao? Tôi thực sự có chút chuyện, lập tức qua đây tìm tôi, nếu không anh vĩnh viễn đừng mong biết được chuyện của Phương Viên.”

Trong lòng Vương Bác Thần thắt chặt lại: “Cô đang ở đâu?”

Dạ Anh Thư nói với vẻ hài hước: “Sao, đường đường là Vương đại thần chủ lại không tra ra được người phụ nữ nhỏ bé như tôi đây ở đâu sao?”
 
Chương 1179


CHƯƠNG 1179

Sắc mặt của Vương Bác Thần sa sầm, vậy mà Dạ Anh Thư lại biết thân phận của anh, còn biết chuyện của Phương Viên, rốt cuộc cô ta muốn làm gì?

“Thôi bỏ đi, không trêu anh nữa, nhìn thấy chiếc Porsche màu đỏ bên tay trái anh không?”

Vương Bác Thần nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ kia của Dạ Anh Thư.

“Thiên chủ, tổng bộ Thiên Tuyệt bảo tôi trở về một chuyến.”

Ninh Danh từ phía sau đuổi kịp đến, thấp giọng nói.

“Đi đi.”

Vương Bác Thần không quan tâm, đoán rằng phía tổng bộ Thiên Tuyệt muốn bảo Ninh Danh trở về để xác nhận thân phận của anh.

Anh ta tin rằng Trần Thạch và Ninh Danh đã báo cáo chuyện của anh cho tổng bộ Thiên Tuyệt rồi, nhưng phía bên Thiên Tuyệt cho đến nay vẫn không bày tỏ thái đội gì, anh cũng lười phản ứng lại.

Ninh Danh ngập ngừng muốn nói gì đó.

Vương Bác Thần không kiên nhẫn mà khua tay nói: “Tôi biết ông muốn nói gì, nếu người của Thiên Tuyệt muốn tới xác nhận thân phận, bảo bọn họ tới tìm tôi, nếu không muốn tới tôi cũng không hứng thú.”

Ninh Danh thở dài, phía bên tổng bộ có ý gì, ông ta cũng có thể đoán được một chút, chẳng qua là muốn bảo Vương Bác Thần chủ động qua đó, đây cũng coi như là một đòn ra tay phủ đầu đối với Vương Bác Thần.

Nhưng bọn họ đoán sai tình thế rồi, Vương Bác Thần vốn chính là thần chủ của nước R, với sự kiêu hãnh của anh, làm sao có thể chủ động đi gặp những người đó?

Ninh Danh không nói gì thêm nữa. Ông ta đã quyết định đi theo Vương Bác Thần, không vì chuyện gì khác, chính là vì Vương Bác Thần có thể lấy được tài nguyên.

Sau một chuyến đi đến nhà họ Lâm liền lấy về tay gần 600 nghìn tỷ, như vậy nếu đi thêm mấy nhà nữa không phải là sướng đến mức bay lên sao?

Nếu ông ta đi theo Vương Bác Thần, sau này còn sợ không có tài nguyên tu luyện sao?

Ông ta đã khổ cực nhiều năm như vậy, mới có thể đột phá võ hoàng nhị tinh, vì chút tài nguyên đó mà bớt ăn bớt dùng, vô cùng đáng thương.

Lão Ninh ông ta cũng muốn sống những ngày giàu có.

Đường đường là võ hoàng nhị tinh, lăn lộn đến tình cảnh như ông ta, còn có ai chứ?

Ninh Danh chắp tay với Vương Bác Thần, sau đó rời đi.

Vương Bác Thần đã lên chiếc Porsche kia, Dạ Anh Thư ăn mặc mát mẻ, vô cùng quyến rũ.

“Nói đi, cô biết gì?”

Vương Bác Thần lãnh đạm nói.

Dạ Anh Thư nói với vẻ giận dữ: “Anh đối xử với bạn cũ như vậy sao? Anh cũng quá không có lương tâm rồi. Mặc dù tôi đã hại anh một lần nhưng không phải chơi rất vui sao.”

Vương Bác Thần bóp lấy cổ cô ta, nói với vẻ hung dữ: “Đừng giả vờ với tôi, hiện tại tâm trạng tôi vô cùng tồi tệ, tôi cũng không phải người biết thương hoa tiếc ngọc.”

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, Vương đại thần chủ, tôi nói không được sao.”
 
Chương 1180


CHƯƠNG 1180

Dạ Anh Thư vội vàng cầu xin, nhìn Vương Bác Thần với vẻ oán hận.

Vương Bác Thần buông cô ta ra, khuôn mặt vẫn lạnh lùng.

Dạ Anh Thư ho vài tiếng, cười nói: “Có phải là rất tò mò xem làm sao tôi biết được thân phận của anh? Hì hì, thứ tôi biết được không ít đâu. Như vậy nhé, chúng ta làm một cuộc giao dịch, tối nay anh cùng tôi đi tham dự một cuộc yến tiệc, giả làm bạn trai của tôi, tôi sẽ nói tất cả những gì tôi biết cho anh, thế nào? Tôi cũng không thể không được lợi gì chứ?”

Vương Bác Thần nói với vẻ khó chịu: “Tốt nhất là đừng có giở trò gì.”

Dạ Anh Thư cười khoa trương: “Được được được, Vương đại thần chủ của tôi, làm sao cô gái nhỏ này dám giở trò trước mặt anh chứ. Thật là, bây giờ trở thành thần chủ rồi không còn quan tâm đến tình nghĩa bạn bè rồi, haizz, xã hội bại hoại, lòng người gian trá. Người ta đã thành người của anh rồi, anh còn không thể dịu dàng với tôi một chút sao? Làm đau tôi rồi.”

Vương Bác Thần nhắm mắt lại, lười để tâm đến cô ta.

Trước đây anh chỉ biết nhà Dạ Anh Thư rất giàu có, cụ thể thì không hiểu rõ.

Cho rằng cô ta chỉ là một tiểu thư nhà giàu, hiện tại xem ra không phải như vậy.

Dạ Anh Thư không chỉ biết thân phận thực sự của anh mà còn biết chuyện của Phương Viên, xem ra người phụ nữ này không đơn giản.

Thấy Vương Bác Thần không quan tâm đến mình, Dạ Anh Thư giận dỗi giẫm chân ga, phóng thẳng trên đường.

Có điều, kỹ năng lái xe của cô ta không tồi nhưng đã dọa sợ những tài xế khác, bọn họ nhao nhao quát mắng không thôi.

“Đi, đi mua mấy bộ quần áo với tôi trước, ừm, cũng mua cho anh mấy bộ, người đàn ông của tôi không thể ăn mặc giản dị như vậy.”

Dạ Anh Thư cười mỉm, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần, trong lòng thầm mắng một tiếng, thật là đồ súc vật, lạnh lùng vô tình.

Bổn cô nương thật là mắt mù mà, dâng lần đầu tiên cho anh.

Bà Ngô nói không sai, tôi chịu thiệt lớn rồi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hừ, cho dù anh là Tôn Ngộ Không thì hôm nay cũng đừng mong thoát khỏi lòng bàn tay tôi.

Tôi muốn xem xem, anh đối mặt với Triệu Thanh Hà như thế nào.

Nghĩ đến đây, trên mặt Dạ Anh Thư lóe lên tia xảo trá, giả vờ nói: “Bạn học cũ, anh kết hôn chưa?”

Vương Bác Thần vẫn không quan tâm.

Dạ Anh Thư tự nói một mình: “Trai thẳng không hiểu phong tình như anh, chắc chắn vẫn còn độc thân đúng không? Hay là anh thật sự làm bạn trai của tôi đi, anh cũng đã làm người của thần chủ rồi, bên cạnh không có lấy một người phụ nữ?”

Vương Bác Thần vươn người, như thể không nghe thấy gì.

Dạ Anh Thư thầm mắng một tiếng ‘người đàn ông thối tha’, giẫm mạnh chân phanh, nói với vẻ tức giận: “Đến rồi, xuống xe!”

Vương Bác Thần liếc nhìn cô ta một cái và xuống xe.

Dạ Anh Thư trực tiếp bước xuống, ôm lấy cánh tay của anh, cơ thể đầy đặn dán chặt vào Vương Bác Thần giống như một đôi tình nhân thân mật.

 
 
Chương 1181


CHƯƠNG 1181

Vương Bác Thần cau mày, muốn rút cánh tay ra, nhưng Dạ Anh Thư lại càng ôm chặt hơn, nói vào bên tai anh: “Hôm nay anh là người của tôi, sao, một đại mỹ nữ như tôi ở bên cạnh anh, anh còn không vui sao? Tôi nói cho anh biết, đây chính là điều kiện của tôi, nếu anh không vui, tôi lập tức bỏ anh ra, nhưng anh cũng đừng mong biết được gì từ tôi đây.”

“Đừng được voi đòi tiên.”

Vương Bác Thần có chút ghê tởm mà nói.

Nhưng để biết được chuyện của Phương Viên, anh chỉ có thể nhẫn nhịn.

Anh thực sự không thể hiểu được tính khí của Dạ Anh Thư, người phụ nữ này thời trung học chính là một truyền kỳ của trường, giống hệt như một ma nữ.

Dạ Anh Thư lại hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của Vương Bác Thần, dẫn Vương Bác Thần đi chọn váy dạ hội.

Nhân viên bán hàng bên cạnh nịnh nọt, nói: “Thưa anh, anh thật hạnh phúc, bạn gái anh xinh đẹp như vậy, mua chiếc màu tím này đi, rất phù hợp với khí chất của bạn gái anh.”

“Cô ta không phải bạn gái tôi.”

Vương Bác Thần nói với vẻ không kiên nhẫn.

Nhân viên bán hàng xấu hổ một hồi, không biết phải nói gì nữa.

Dạ Anh Thư cười nói: “Anh ấy đang giận tôi, để chúng tôi tự chọn, cô không cần đi theo.”

Nói xong, Dạ Anh Thư cầm lấy chiếc váy dạ hội màu tím vào phòng thử đồ, một lát sau đi ra nói: “Anh yêu, giúp em xem xem thế nào? Em có đẹp không?”

Loại màu sắc như màu tím không phải là người nào cũng có thể kiểm soát được.

Trên người Dạ Anh Thư có một khí chất cao quý, màu tím vừa vặn làm tôn lên loại khí chất này của cô ta.

Vương Bác Thần lại không có tâm tư tán dóc với cô ta, anh không quan tâm.

Dạ Anh Thư âm thầm cắn chặt răng, nghĩ tới chuyện trước đây để bày bố cục diện với Vương Bác Thần, cô ta đã giả trang thành Trần Yên Nhiên và phát sinh quan hệ với Vương Bác Thần mà không khỏi chán nản.

Thật sự là hời cho tên súc vật này rồi, lần đầu cũng đã cho anh, anh lại không thèm nói với mình lấy một lời.

Hừ, anh đợi đấy, xem đêm nay tôi chỉnh đốn anh thế nào.

Nghĩ đến việc tối nay Triệu Thanh Hà cũng sẽ xuất hiện, Dạ Anh Thư rất muốn biết nếu mình và Vương Bác Thần xuất hiện thân mật trước mặt Triệu Thanh Hà, Triệu Thanh Hà sẽ có biểu cảm như thế nào?

Nghĩ đến đây, Dạ Anh Thư thầm hừ một tiếng, lại lấy một chiếc váy khác vào phòng thử đồ.

Đột nhiên, Dạ Anh Thư hét lên một tiếng, giống như bị ngã, nói: “Vương Bác Thần, mau vào giúp tôi một chút, tôi ngã rồi, không đứng dậy được.”

“Nhanh ra đây đi, tôi không có thời gian chơi đùa với cô.”

Vương Bác Thần rõ ràng không tin, ai biết được Dạ Anh Thư có ý định gì.

Dạ Anh Thư nói kèm theo tiếng khóc: “Tôi không lừa anh, trước đây tôi đã từng bị thương, hiện tại ngã rất mạnh, nếu anh không vào giúp tôi, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho anh biết. Còn có, điều tôi biết vượt xa những gì anh tưởng tượng rất nhiều, anh đừng hối hận. Tôi còn biết bà Ngô là ai.”
 
Chương 1182


CHƯƠNG 1182

Cái gì?

Cô ta cũng biết bà Ngô?

Trong lòng Vương Bác Thần kinh hãi.

Người biết bà Ngô không nhiều.

Dạ Anh Thư rốt cuộc có thân phận thế nào?

“Anh có vào không?”

Nghe giọng nói, Dạ Anh Thư giống như đang khóc.

Mặc dù Vương Bác Thần nghi ngờ rằng Dạ Anh Thư đang giả vờ, nhưng bà Ngô lại liên quan đến chuyện của mẹ anh.

Dạ Anh Thư, Dạ Anh Thư, đợi đã, cô ta họ Dạ?

Có liên quan đến nhà họ Dạ của cổ tộc ẩn thế không?

Trong lòng Vương Bác Thần nảy sinh nghi ngờ, bèn bước vào.

“Người trẻ tuổi ngày nay thật sự rất cởi mở.”

Nhân viên bán hàng là một phụ nữ trung niên, từ xa nhìn thấy cảnh này, chậc chậc lưỡi.

Trong phòng thử đồ, Vương Bác Thần nhìn thấy Dạ Anh Thư ngồi trên mặt đất, đau đến sắp rơi nước mắt, có vẻ như thật sự bị ngã.

“Đỡ tôi đứng lên.”

Khóe mắt Dạ Anh Thư ngấn nước, như hoa lê dính hạt mưa, thực sự thấy mà thương xót.

Vẻ ngoài vốn đã xinh đẹp của Dạ Anh Thư, cộng thêm thân hình đáng tự hào, quả thực là sự tồn tại khiến đàn ông điên cuồng.

Lúc này, một bên dây vai của cô ta rơi xuống cánh tay như bạch ngọc của mình, một tay còn lại che lấy ngực khiến sự đầy đặn kia càng thêm rõ ràng hơn.

Đặc biệt là lúc này, giống như đang là lúc cô ta c ởi đồ thay ra, bờ vai trắng như tuyết lộ ra ngoài, chỉ là cô ta che lấy trước ngực, càng giống như đang cố ý quyến rũ.

Có điều Vương Bác Thần cũng không có tâm tư đi tán thưởng những điều này, trong lòng rối tung đỡ cô ta dậy, nhưng lại bị Dạ Anh Thư kéo lại, cả người áp mạnh lên cô ta.

Dạ Anh Thư cười khúc khích, nhẹ giọng nói: “Anh sốt ruột như vậy sao? Tôi còn tưởng anh là chính nhân quân tử, không ngờ lại là ngụy quân tử.”

Vương Bác Thần lúc này mới phát hiện mình trúng kế của cô ta, ánh mắt đầy vẻ hung hăng nhìn chằm chằm cô ta, nói: “Đừng đùa với tôi, nếu không cô không gánh nổi hậu quả đâu.”

Dạ Anh Thư trực tiếp thu tay về, ôm vòng lấy cổ Vương Bác Thần, một tay còn lại khẽ chọc vào ngực Vương Bác Thần, nói: “Tôi muốn biết là hậu quả như thế nào?”

Vương Bác Thần toàn thân khô nóng, một người đàn ông bình thường, nhìn thấy Dạ Anh Thư với thân hình của ác ủy, vẻ ngoài của thiên sứ, sao có thể không động tâm tư.

Yết hầu Vương Bác Thần di chuyển, anh trực tiếp ném Dạ Anh Thư xuống đất, lạnh lùng nói: “Mặc quần áo vào, tự mình ra ngoài.”

Nói xong anh đi thẳng ra khỏi phòng thử đồ.

“Ôi chao, cái mông của tôi, đồ súc vật nhà anh, làm đau người ta rồi, mình chiếm được lợi rồi không quan tâm đ ến tôi nữa, phì, tra nam.”

Dạ Anh Thư đứng dậy, tức giận nhìn bóng lưng của Vương Bác Thần, tức đến nghiến răng giậm chân.
 
Chương 1183


CHƯƠNG 1183

Không ngờ rằng như vậy cũng không thể khiến anh động tâm.

Hừ, Vương Bác Thần, đây là anh ép tôi đấy.

Có điều, chinh phục người đàn ông như anh mới có cảm giác thành tựu, nếu tôi chỉ ngoắc ngoắc ngón tay anh đã không nhịn được thì bổn cô nương cũng không thích.

Vương Bác Thần đi ra khỏi phòng thử đồ mới phát hiện mấy nhân viên bán hàng nhìn chằm chằm anh với sắc mặt cổ quái.

Dù da mặt dày đến đâu, anh cũng có chút không nhịn nhục được.

Còn có hai nhân viên bán hàng nói nhỏ: “Giới trẻ bây giờ thoáng thật, mông cũng đau rồi, thật là biết chơi đùa.”

“Thật sự không nhìn ra, soái ca này trông khá đoan chính, không ngờ lại có khẩu vị như vậy.”

Mặc dù bọn họ đang thì thầm, nhưng với khả năng nghe của Vương Bác Thần, anh nghe thấy hết không lọt chữ nào.

Nhất thời, khuôn mặt ủng đỏ, thầm chửi một tiếng.

Con yêu tinh Dạ Anh Thư này!

Một lúc sau, Dạ Anh Thư cũng từ phòng thử đồ đi ra, sắc mặt đỏ bừng, mấy người nhân viên bán hàng lại càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình.

“Bộ âu phục này gói vào cho tôi…”

Đột nhiên, một giọng nói cực kỳ quen thuộc thu hút sự chú ý của Vương Bác Thần, sau đó, đối phương cũng chú ý đến Vương Bác Thần.

Là Triệu Thanh Hà!

Nhìn thấy Vương Bác Thần và Dạ Anh Thư, Triệu Thanh Hà sững người.

Vừa rồi khi đi ngang qua phòng thử đồ đó, cô đã nghe thấy mấy nhân viên bán hàng đang nói về chuyện này, hiện tại cô biết rằng, người mà nhân viên bán hàng nói chính là Vương Bác Thần và người phụ nữ đó!

Vương Bác Thần sững sờ, nhìn thấy vẻ mặt của Triệu Thanh Hà, anh ta biết rõ đã xảy ra chuyện gì, nhất thời nói với vẻ chột dạ: “Thanh Hà, em, sao em lại ở đây?”

“Sao, em phá hỏng chuyện tốt của anh rồi đúng không?”

Triệu Thanh Hà đập bộ âu phục trên tay vào người Vương Bác Thần, tát Vương Bác Thần một cái thật mạnh, nước mắt nhất thời rơi xuống: “Anh thật vô liêm sỉ!”

Vương Bác Thần vội vàng nắm lấy cánh tay cô và nói với vẻ cầu khẩn: “Không phải, không phải như em nghĩ đâu, Thanh Hà, em nghe anh giải thích.”

Con mắt Dạ Anh Thư chuyển động, cô ta không ngờ rằng lại tình cờ gặp Triệu Thanh Hà ở đây, lập tức có kế hoạch trong lòng, giả vờ nói với vẻ tức giận: “Vương Bác Thần, cô ta là ai? Anh không phải là bạn trai em sao?”

Vương Bác Thần giận dữ gầm lên: “Dạ Anh Thư, cô câm miệng.”

Triệu Thanh Hà lau nước mắt và nói một cách châm chọc: “Ồ, nhanh như vậy đã tìm được niềm vui mới rồi sao? Tôi và anh ta đã ly hôn rồi, không có quan hệ gì.”

 
 
Chương 1184


CHƯƠNG 1184

Dạ Anh Thư giả vờ không biết gì, cố ý nói với vẻ kinh ngạc: “Ly hôn? Cô là vợ cũ của anh ấy? Anh ấy không nói cho tôi biết. Cô đừng hiểu lầm, vừa nãy tôi chỉ là té ngã, anh ấy đỡ tôi dậy mà thôi.”

Nước mắt của Triệu Thanh Hà không thể ngừng rơi, cô nói: “Xin lỗi, là tôi quá kích động rồi.”

Vương Bác Thần vội vàng giải thích: “Thanh Hà, vừa rồi cô ta té ngã thật, thật sự không phải như em nghĩ. Hơn nữa anh không có quan hệ gì với cô ta, đợi sau này anh sẽ giải thích cho em biết, được không?”

Triệu Thanh Hà cười nói với vẻ tự giễu cợt: “Giải thích? Anh cần gì phải giải thích với em? Anh là người như thế nào? Anh là gì thì có liên quan đến em sao?”

“Chị Hà, chị xem…”

Vào lúc này, Lan Tầm và Trần Tiểu Băng cầm quần áo đi ra, nhìn thấy cảnh này lập tức trợn tròn mắt.

“Anh Thần, anh…”

Lan Tầm rõ ràng đã phản ứng lại, vừa nãy mấy nhân viên bán hàng nói thì thầm rằng trong phòng thử đồ có một cặp tình nhân.

Đây…

Trần Tiểu Băng nhìn thấy Vương Bác Thần, khuôn mặt lập tức đỏ lên, không biết nên nói gì.

Vương Bác Thần thở dài, nói: “Lan Tầm, không phải như em nghĩ đâu, đều là hiểu lầm.”

“Lan Tầm, chúng ta đi.”

Triệu Thanh Hà hất tay Vương Bác Thần ra.

Lúc này, Dạ Anh Thư giống như một đứa trẻ làm chuyện sai trái, nói với vẻ ủy khuất: “Xin lỗi, tôi không biết cô là vợ cũ của anh ấy, anh ấy cũng không nói với tôi. Giữa chúng tôi thật sự không có gì, cô hiểu làm rồi.”

Triệu Thanh Hà nói: “Các người làm gì là quyền tự do của các người, anh ta thích ở cùng ai thì ở cùng người đó, có liên quan gì đến tôi sao?”

Nói xong, cô không thèm quay đầu mà rời đi.

Vương Bác Thần định đuổi theo thì lại bị Dạ Anh Thư nắm lấy cánh tay, nói thầm: “Nếu anh dám đuổi theo, vĩnh viễn đừng mong biết được bà Ngô là ai, tôi còn biết chuyện của mẹ anh nữa. Anh nghĩ xem chuyện mà anh muốn làm, anh muốn phá vỡ cục hiện, căn bản chính là thập tử nhất sinh, hiện tại để Triệu Thanh Hà chết tâm với anh, đối với cô ta mà nói đây là chuyện tốt.”

Vương Bác Thần sững sờ, bước chân dừng lại.

Lan Tầm tức giận nói: “Anh Thần, anh quá đáng rồi, sao anh lại có thể như vậy.”

Nói xong, cô liền đuổi theo Triệu Thanh Hà.

Trần Tiểu Băng lúng túng nói: “Anh, anh Vương, anh…”

Vương Bác Thần nói với vẻ u ám: “Đây là hiểu lầm.”

Trần Tiểu Băng căng thẳng, nhỏ giọng nói: “Anh, anh Vương, tôi tin anh, tôi sẽ giúp anh khuyên nhủ Thanh Hà.”

Nói xong, cô ta liếc nhìn Dạ Anh Thư rồi nói: “Tôi tin anh không phải người như vậy, anh chắc chắn có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.”

Vương Bác Thần cười khổ.

Thật không ngờ, người tin tưởng anh lại là Trần Tiểu Băng, người mới gặp anh vài lần.
 
Chương 1185


CHƯƠNG 1185

“Anh Vương, tôi đi đây.”

Nói xong, Trần Tiểu Băng chạy bước nhỏ, đuổi theo Triệu Thanh Hà.

Mấy nhân viên bán hàng đều trợn tròn mắt, lập tức tâm lý buôn chuyện được điều động.

Đây là tình hình gì vậy?

Người thanh niên này chân bước lên mấy con thuyền chứ?

Vợ cũ?

Đương nhiệm?

Chẳng lẽ là tiểu tam lên chức, bỏ rơi vợ cũ?

Ngay lập tức, tất cả đều bắt đầu suy đoán.

Trở lại trong xe, Vương Bác Thần nhìn Dạ Anh Thư với ánh mắt đằng đằng sát khí: “Cô cố ý đúng không?”

Dạ Anh Thư nói với vẻ oan tức: “Tôi đâu biết chứ, tôi chỉ đùa với anh mà thôi. Ai biết Triệu Thanh Hà cũng ở đó, hơn nữa, hai người không phải đã ly hôn rồi sao? Như vậy thì có gì chứ, cũng không phải bắt kẻ gian dâm ngay tại giường.”

Vương Bác Thần trừng mắt hung dữ nhìn Dạ Anh Thư, vốn dĩ chuyện của Trần Yên Nhiên đã không giải thích rõ ràng, bây giờ lại thêm chuyện này nữa, sợ rằng Triệu Thanh Hà sẽ không tha thứ cho anh nữa.

“Cô cố ý có phải không?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Dạ Anh Thư chớp đôi mắt đào hoa, nói: “Làm sao có thể, tôi không quen biết vợ anh, không đúng, vợ cũ của anh, hơn nữa, tôi đã đặt hết danh dự của tôi vào đó rồi, tôi phải ngu xuẩn đến mức nào mới dùng danh dự của mình để hãm hại anh chứ.”

Vương Bác Thần có chút không tin lời nói của cô ta, anh luôn cảm thấy Dạ Anh Thư là đang cố ý hãm hại anh nhưng anh không có chứng cứ.

Nhưng Dạ Anh Thư sớm không mua quần áo muộn không mua quần áo, lại cứ phải mua quần áo vào lúc này, điều này khiến anh rất nghi ngờ.

“Cô tốt nhất đừng có lừa tôi, nếu không tôi không đảm bảo được tôi sẽ làm ra loại chuyện quá khích gì đâu.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Hiện tại đối với Dạ Anh Thư, anh đã không còn chút tình nghĩa bạn bè kia nữa.

“Ôi chao, sao anh lại hẹp hòi như vậy, đã nói là tôi không phải cố ý rồi. Hơn nữa, người chịu thiệt là tôi mà, anh đã nhìn thấy hết của tôi rồi, tôi còn chưa nói gì mà anh lại tức giận chứ.”

Dạ Anh Thư nói với vẻ oan ức, nước mắt cũng sắp rơi xuống rồi.

Vương Bác Thần cười khẩy một tiếng, hoàn toàn không tin lời nói của Dạ Anh Thư.

“Được rồi, được rồi, đừng tức giận nữa, tôi xin lỗi anh không được sao, hơn nữa anh cũng đồng ý rồi, hôm nay làm bạn trai của tôi, đây là giao dịch của hai chúng ta.”

Dạ Anh Thư lẽ thẳng khí hùng nói: “Đi, đi bơi với tôi.”

Vương Bác Thần âm thầm nghiến răng, nhưng để biết thêm nhiều tin tức, anh chỉ có thể chịu đựng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom