Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1162


CHƯƠNG 1162

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Khương Lạc Trần sáng lên.

Ông ta nảy sinh hứng thú rất lớn về những gì Vương Bác Thần trải qua trong mấy năm nay.

Ông ta rất muốn biết, những năm nay Vương Bác Thần rốt cuộc đã có kỳ ngộ gì, vậy mà có thể trong 4 năm ngắn ngủi thì trở thành cường giả Siêu Phàm Cảnh!

Bên ngoài, Vương Bác Thần thấp giọng nói với Tiền Tiền: “Tiền Tiền? Những ngày này ông Khương có phải có chút không đúng không?”

Tiền Tiền mặt mày đờ đẫn: “Không có đâu?”

Vương Bác Thần nói một cách thần bí: “Vừa rồi ông Khương nói với tôi, công năng của phương diện đó của ông ấy lại quay về rồi, ông ấy muốn tìm một người phụ nữ để sinh con, để lại dòng giống cho mình.”

“Hả?”

Tiền Tiền bị dọa giật mình, sửng sốt thốt lên.

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta: “Sửng sốt cái gì? Rất kỳ lạ sao? Người già rồi thì muốn để lại dòng giống cho mình, huống chi bây giờ các phương diện kỹ năng của cơ thể ông Khương có thể đã khôi phục, có tâm tư ở phương diện này cũng bình thường. Chuyện này bản thân ông biết là được, âm thầm giúp ông Khương, tình yêu tuổi xế chiều, rất bình thường.”

“Cậu Vương, cậu không lừa tôi chứ?”

Tiền Tiền nhỏ giọng nói.

Vương Bác Thần vỗ một cái vào gáy của ông ta, nói: “Với thân phận của tôi sẽ phải bịa ra loại chuyện này sao? Ông là cảnh vệ của lão soái, vậy mà ngay cả tâm tư của lão soái cũng không rõ, xem ra ông không muốn làm nữa.”

Tiền Tiền vội vàng nói: “Cậu Vương cậu đừng tức giận, tôi nhớ rồi, tôi giúp lão soái một chút. Chỉ là không ngờ lão soái vậy mà cũng động tâm tư với phụ nữ, ngài ấy trước kia luôn dạy tôi rằng, phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của ngài ấy, hơn nữa kêu tôi cũng đừng tìm.”

Vương Bác Thần nói với vẻ mặt cổ quái: “Vậy nên đây là nguyên nhân ông độc thân?”

Tiền Tiền quẫn bách nói: “Tôi cảm thấy lão soái nói khá đúng, tôi có thể đột phá đến cảnh giới của Võ Hoàng nhất tinh như bây giờ, đó là vì luôn duy trì thân thể đồng tử, không tìm phụ nữ. Phụ nữ đều là phiền phức, tôi nhìn thấy thì đau đầu.”

Vương Bác Thần vỗ vai của Tiền Tiền cười nói: “Ông Khương độc thân 80 mấy năm, trong lòng ông ấy sớm đã biến thái rồi. Ông đừng học theo ông ấy, niềm vui của phụ nữ ông không tưởng tượng được đâu. Ngay cả ông Khương cũng đã động lòng thì ông đừng kiên trì nữa, còn kiên trì nữa, vết chai trên tay ông cũng sắp dày ba tấc rồi, cứ dùng tay mãi cũng không phải là cách.”

Tiền Tiền: “…”

Đợi khi tiễn Vương Bác Thần đi, Tiền Tiền nhìn tay phải của mình, lẩm bẩm nói: “Cũng không có vết chai đâu nhỉ? Phì, mình là người đàng hoàng, sao lại bẩn thỉu vậy chứ! Nhưng lão soái thật sự có tâm tư ở phương diện đó sao? Nhưng thân phận của cậu Vương cũng không cần lừa mình, rất có thể là thật. Dù sao mình chỉ là cảnh vệ của lão soái, có vài chuyện, lão soái chắc chắn ngại nói với mình.”

Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Tiền tràn ngập áy náy, ông ta đi theo lão soái nhiều năm như vậy, vậy mà không biết tâm tư của lão soái, thật sự là đáng chết.

Ở một bên khác, Vương Bác Thần đã liên hệ được với ba người tam thế tổ, Ninh Danh và Cổ Linh Linh.

Vừa gặp mặt thì tam thế tổ suýt nữa bật khóc, một bụng đau khổ.

“Anh Thần, anh phân xử cho tôi, cô gái Cổ Linh Linh đó không phải là người. Cô ta đều đặt phòng tổng thống cho các anh, lại chỉ đặt cho tôi phòng tiêu chuẩn. Phòng tiêu chuẩn là nơi cho người ở sao? Một người có nghèo nữa cũng sẽ ở phòng tiêu chuẩn nhỏ? Tôi đường đường cũng là cậu cả của nhà họ Bao, đường đường là tam thế tổ, vậy mà cho tôi ở phòng tiêu chuẩn.”
 
Chương 1163


CHƯƠNG 1163

Vương Bác Thần vỗ một cái vào gáy của tam thế tổ, nói: “Bây giờ cậu sống ở dưới mái nhà của người khác, lấy đâu ra lắm yêu cầu thế, có chỗ ở là ok rồi. Cậu không nhìn thấy quảng cáo trên điện thoại sao? Con gái của chiến thần cũng ở trong ổ chó, cậu còn muốn như nào?”

Bao Chức ôm gáy mặt mày ai oán

Theo anh ta thấy, như này hoàn toàn không phù hợp với thân phận cậu chủ ăn chơi của anh ta.

“Anh Thần, tôi là cậu chủ ăn chơi, tôi lập chí muốn trở thành người ăn chơi bậc nhất của nước R, chuyện này nếu để người khác biết, tôi đường đường là tam thế tổ của nhà họ Bao lại ở một phòng tiêu chuẩn, vậy cái mác ăn chơi này của tôi chẳng phải sẽ hữu danh vô thực hay sao? Truyền ra ngoài mặt mũi của tôi sẽ mất hết.”

Bao Chức cợt nhả nói: “Anh Thần, hay là anh cho tôi mượn ít tiền? Bây giờ trên người tôi không có đồng nào cả, tài khoản của tôi bị ba đóng băng hết rồi, muốn vay cũng không vay được.”

“Anh Vương, tuyệt đối đừng cho anh ta mượn tiền, anh ta mượn tiền là để bao gái.”

Cổ Linh Linh từ bên trong bước ra, dỡ đài của Bao Chức.

Bao Chức trốn ở đằng sau Vương Bác Thần nói: “Không biết lớn bé, gọi chú, anh Thần và ba cô là anh em nuôi.”

Sắc mặt của Cổ Linh Linh chợt cứng đờ.

Sự vui vẻ của cô ta biến mất.

Không.

Đợi đã.

Bây giờ Vương Bác Thần lớn hơn mình một bậc vai vế, nếu mình xử được anh ta, vậy không phải niềm vui nhân đôi hay sao?

Mình sẽ trở thành vợ của em nuôi của ba mình?

Mình là thím của chính mình.

Thật kích thích.

Đến lúc đó mình gọi ba mình một tiếng anh, ba mình liệu có đánh gãy chân của mình không?

Cổ Linh Linh vừa rơi vào trong thế giới của mình, đứa trẻ này cái gì cũng tốt, chỉ cứ thích tưởng tượng, còn thích tự mình công lược.

Vương Bác Thần thấy vẻ mặt của Cổ Linh Linh càng lúc càng kỳ lạ, kỳ quái hỏi: “Các người có sắp xếp gì?”

Bao Chức vội vàng nói: “Tối nay các cậu chủ ăn chơi của Kim Lăng có một buổi vũ hội, gái ở bên trong chắc chắn xinh đẹp, hơn nữa còn có ngôi sao nhỏ KOL gì đó, chúng ta đi dạo chơi đi.”

Cổ Linh Linh lườm anh ta, bẽn lẽn nói: “Anh Vương, tôi đã đặt hai vé xem phim, chúng ta hay là đi xem? Bây giờ chúng ta là đóng giả người yêu, diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn, tai mắt của nhà họ Lâm có rất nhiều, chúng ta không thể lộ sơ hở.”

Bao Chức mặt mày cổ quái.

Đù!

Ả đàn ông này vậy mà muốn hẹn anh Thần?
 
Chương 1164


CHƯƠNG 1164

Cô ta cũng không nhìn xem mình có bản lĩnh gì, cô ta xứng sao?

Không nhìn ra nha, Cổ Linh Linh vậy mà cũng sẽ lấy việc công làm việc riêng, còn nói rất khí khái như vậy.

Vương Bác Thần không khách sáo nói: “Làm chuyện quan trọng trước, tới nhà họ Lâm thoái hôn.”

Cổ Linh Linh rất ngại ngùng, cô ta quên mất chuyện này, chỉ muốn làm sao hẹn được Vương Bác Thần đi xem phim.

Sắc mặt của Bao Chức khá kỳ lạ, anh ta cứ cảm thấy hai ngày nay Cổ Linh Linh có chút không đúng lắm, bây giờ coi như hiểu rồi, thì ra ả đàn ông này là thích anh Thần.

Hiếm lạ nha, ả đàn ông vậy mà cũng có người đàn ông mình thích.

Lần này coi như là bị anh ta túm được thóp rồi.

Bao Chức cảm thấy mình đã phát hiện bí mật của Cổ Linh Linh, cười một cách thần bí.

Cổ Linh Linh quẫn bách một trận, vội vàng cười trừ nói: “Anh Vương, vậy chúng ta tới nhà họ Lâm thoái hôn, anh không biết Lâm Chiến đáng ghét thế nào đâu, còn đáng ghét hơn Bao Chức, chính là một cậu chủ lăng nhăng, cả ngày chỉ biết rượu chè gái gú.”

So với Lâm Chiến, Cổ Linh Linh càng cảm thấy Vương Bác Thần tràn ngập khí chất đàn ông, thực lực mạnh không nói, quan trọng còn đẹp trai.

Nếu cả ngày nhìn gương mặt đẹp trai này của Vương Bác Thần, Cổ Linh Linh cảm thấy cô ta cho dù cãi nhau với Vương Bác Thần cũng không tức giận nổi.

Nhìn gương mặt đẹp trai này, cô ta cảm thấy mình ngủ cũng sẽ cười tới tỉnh.

Xong rồi xong rồi, Vương Bác Thần sao lại đẹp trai vậy chứ?

Trái tim nhỏ cũng bắt đầu đập thình thịch, mặt của cô ta nóng quá.

“Cô không sao chứ?”

Bao Chức mặt mày kỳ lạ vỗ nhẹ vào Cổ Linh Linh đang đỏ bừng mặt.

Ả đàn ông mê trai gì chứ, nhìn anh Thần cũng bắt đầu chảy nước miếng rồi, đừng thể hiện rõ ràng như vậy có được không?

“Á?”

Cổ Linh Linh bị dọa giật mình, hằn học lườm nguýt Bao Chức.

“Đi thôi.”

Vương Bác Thần hờ hững nói.

Ninh Danh thở dài, cô bé Linh Linh này đã hoàn toàn động tình rồi, nhìn dáng vẻ, không đợi thiên chủ nói gì, cô bé này đã tự mình công lược mình rồi.

Cô bé này cái gì cũng tốt, chỉ là thích nghĩ linh tinh.

Ninh Danh truyền âm cho Vương Bác Thần, nói: “Thiên chủ, chuyến đi tới nhà họ Lâm lần này không dễ dàng như vậy, có cần thuộc hạ thống báo cho bên phía Thiên Tuyệt không?”

Vương Bác Thần đáp lại: “Không cần.”

Anh cũng muốn mượn lần thoái hôn này để thăm dò thực hư của nhà họ Lâm, xem thử nội tình của nhà họ Lâm.

Nếu nhà họ Lâm nóng lòng muốn thể hiện nội tình như vậy, vậy nhà họ Lâm cũng không đáng nhắc tới.

Bây giờ Vương Bác Thần muốn thử xem những người đó có nhẫn nại cỡ nào đối với anh
 
Chương 1165


CHƯƠNG 1165

Nếu anh đã là vật thí nghiệm của bọn họ, vậy anh đi tới bước này, những người đó tất nhiên cũng sẽ không để anh chết dễ dàng.

Nếu mục đích của những người này là muốn biết hai loại thần huyết sau khi thức tỉnh hết thì sẽ có hiệu quả như nào, hiện nay chắc chắn sẽ không giết anh.

Nếu thật sự là như vậy, vậy anh chỉ cần tìm được điểm mấu chốt của bọn họ thì không cần kiêng kỵ nữa.

Vương Bác Thần cười lạnh lùng.

Các người muốn dùng tôi làm vật thí nghiệm, vậy tôi bắt các người mất cả chì lẫn chài!

Trong lúc nói chuyện, đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Lâm.

“Anh Vương, phong thủy của nhà họ Lâm chắc chắn cũng rất không tồi, mộ phần của nhà họ Lâm có phải cũng có long mạch không? Hay là chúng ta đào phần mộ của nhà họ Lâm trước?”

Cổ Linh Linh phấn khích nói.

Ninh Danh có hơi cạn lời, cô bé này sao cứ thích đào mộ thế?

Bao Chức giơ một ngón tay cái: “Được nha lão Cổ, cô vậy mà cũng bắt đầu dùng não.”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Phong thủy không thể nói rõ cái gì, nhưng chiếm một chút khí vận, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, những cái này đều là giả. Tuy khí vận có lúc có thể khiến một gia tộc hưng thịnh phát đạt, nhưng không phải nguyên nhân chủ yếu. Huống chi phần mộ của nhà họ Lâm cũng không ở đây.”

“Như vậy à.”

Cổ Linh Linh có chút thất vọng, cô ta không dễ dàng gì mới nghĩ ra một cách, vậy mà còn không có tác dụng, tâm thái sập rồi.

Bao Chức đứng ở bên ngoài cửa lớn nhà họ Cổ, nói oang oang: “Này, mau đi thông báo cho gia chủ của các người, anh Thần tôi tới thoái hôn, còn không mau kêu gia chủ của các người ra đây đón tiếp? Không đúng, Cổ Linh Linh tới thoái hôn, tên cháu ngoan Lâm Chiến đó không xứng với Cổ Linh Linh, mau chóng gọi anh ta cút khỏi đây giao ra hôn thư, đừng chiếm nhà xí mà không ỉa.”

Người hầu của nhà họ Lâm kiêng kỵ liếc nhìn đám người Vương Bác Thần, có người lập tức đi thông báo cho Lâm Chấn.

Cổ Linh Linh đạp ngã Bao Chức, tức tối nói: “Anh nói ai là nhà xí?”

Bao Chức: “…”

Sao lại quên mất cô ả này.

Bao Chức còn chưa kịp nói chuyện thì bị Cổ Linh Linh đấm một cú vào hốc mắt của anh ta, con mắt gấu trúc vốn đã sắp khỏi thì lại xuất hiện lần nữa.

“Chị, cô là chị ruột của tôi, tôi đang giúp cô nói chuyện đó.”

Bao Chức vội vàng trốn ở đằng sau Vương Bác Thần, lại thêm một câu: “Tính cách hỷ nộ vô thường này của cô, đừng nói anh Thần, tôi cũng không nhìn trúng cô.”

“Anh nói cái gì!”

Cổ Linh Linh trợn tròn mắt, nhưng trong lòng lại đang đánh trống.

Thầm liếc nhìn Vương Bác Thần, trong lòng nghĩ liệu mình có thể hiện quá bạo lực không? Nếu Vương Bác Thần thích kiểu dịu dàng thì cô ta phải sửa thế nào?

Không được, mình phải thay đổi một chút, phải dịu dàng một chút.
 
Chương 1166


CHƯƠNG 1166

Nghĩ tới đây, Cổ Linh Linh cười híp mắt nói: “Anh Chức, tôi nói đùa với anh thôi, anh đừng để trong lòng.”

Ninh Danh suýt nữa phun ra một ngụm máu, xong rồi, cô gái này hoàn toàn tự công lược mình rồi.

Mắt của Bao Chức trợn to, cho rằng mình nghe nhầm rồi.

Ả đàn ông vậy mà đổi tính?

Cùng lúc này, trong trang viên của nhà họ Lâm.

Lâm Chấn đã nhận được tin tức, sắc mặt rất khó coi.

Điện thoại của Cổ Hách vừa kết thúc thì ngay sau đó Cổ Linh Linh đã tới cửa thoái hôn, đây là cái gì? Vả mặt của nhà họ Lâm bọn họ sao?

Nhà họ Cổ tìm chết sao? Muốn hoàn toàn lật mặt với nhà họ Lâm bọn họ?

Nhà họ Lâm bọn họ là một trong bảy đại thế gia, ở trong vòng quyền lực của nước R có tác dụng quan trọng, sức ảnh hưởng rất lớn.

Bây giờ con nhóc Cổ Linh Linh lại dẫn người đàn ông khác tới cửa thoái hôn, đây là chà sát mặt mũi của nhà họ Lâm bọn họ xuống đất à!

Không, là giẫm vào đống cứt rồi chà!

“Gia chủ, cậu Chiến tức giận đùng đùng dẫn người đi tìm đám người Cổ Linh Linh gây phiền phức rồi.”

Quản gia Hồ Đông Minh vội vàng đi vào nói.

Sắc mặt Lâm Chấn tái xanh, nói: “Vậy thì để Chiến sĩ nhục trước rồi tôi ra ngoài. Một con ranh con cũng dám tới thoái hôn, thật sự nghĩ nhà họ Lâm tôi dễ bắt nạt sao?”

Hồ Đông Minh có hơi lo lắng, nói: “Vương Bác Thần cũng có mặt, tôi lo lắng cậu Chiến sẽ chịu thiệt.”

Lâm Chấn không hề để tâm nói: “Vương Bác Thần muốn động thủ ở nhà họ Lâm tôi, cậu ta cũng phải cân nhắc. Coi nhà họ Lâm tôi là nhà họ Cổ à? Đi, ra ngoài xem thử.”

Vào lúc này, bên ngoài trang viên của nhà họ Lâm, trong tay Lâm Chiến cầm một thanh đao, từ xa nhìn thấy bốn người Vương Bác Thần và Cổ Linh Linh, sát khí đằng đằng xông tới, gầm lên: “Chém chết bọn họ cho ông đây! Dám tới nhà họ Lâm thoái hôn với tôi, tìm chết!”

Cổ Linh Linh lập tức đi tới nói: “Lâm Chiến, anh muốn làm gì? Chúng tôi chỉ là đến thoái hôn, tôi khuyên anh đừng gây lớn chuyện, nếu không mặt mũi của mọi người đều khó coi. Huống chi, tôi không thích anh, việc gì phải kết hôn với anh?”

Nói xong, cô lập tức nhân cơ hội ôm một cánh tay của Vương Bác Thần: “Nhìn thấy chưa, đây là bạn trai của tôi – Vương Bác Thần, hôn nhân giữa hai chúng ta chỉ là chú hai của tôi đồng ý, tôi không đồng ý.”

“Tiện nhân, cô im mồm cho tôi! Đợi tôi giết anh ta, rồi tìm cô tính sổ!”

Nhìn thấy vợ chưa cưới của mình và người đàn ông khác có hành vi thân mật, Lâm Chiến sắp tức điên rồi.

Lâm Chiến anh ta là cậu chủ đứng đầu Kim Lăng, nói chính xác là cậu chủ đứng đầu của năm tỉnh Giang Nam Đạo!

Bây giờ vợ chưa cưới của anh ta lại ôm người đàn ông khác!

Tuy chỉ là công cụ liên hôn, nhưng trên danh nghĩa cũng là vợ chưa cưới của anh ta.

Anh ta đường đường là cậu chủ đứng đầu Giang Nam Đạo, bị người khác tới cửa thoái hôn cũng thôi đi, vậy mà còn tận mắt nhìn thấy vợ chưa cưới của mình ám muội với người đàn ông khác.
 
Chương 1168


CHƯƠNG 1168

Lẽ nào là anh ta nhầm lẫn?

Tất cả mọi người đều đơ luôn.

Tay sai của nhà họ Lâm xông tới, Vương Bác Thần lộ ra sát cơ, đập một chưởng, tụ khí thành ảnh, một bàn tay trực tiếp đập xuống.

Những người mà Lâm Chiến dẫn tới nhìn thấy bàn tay đó, ngây người, không khỏi thất thần.

Đây là cường giả cấp bậc gì?

Vào lúc này, bàn tay lớn đập xuống, mấy tay sai trực tiếp bị đập chết.

Bụp.

Cổ Linh Linh và Bao Chức cùng lúc nuốt nước bọt, bị dọa không nhẹ, sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần như này.

Trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần sát khí trùng trùng như vậy.

“Lâm Chấn, thoái hôn được chưa?”

Giọng nói lạnh lùng của Vương Bác Thần vang lên trong trang viên nhà họ Lâm.

“Tiểu súc sinh, cậu dám giết con trai của tôi, cậu tìm chết!”

Lâm Chấn vừa chạy tới thì nhìn thấy một màn này.

Ông ta thế nào cũng không ngờ, Vương Bác Thần dám giết người ở nhà họ Lâm bọn họ!

Lúc này, các cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm cũng tới rồi, xuất hiện 4 vị!

Ninh Danh bảo vệ Bao Chức và Cổ Linh Linh, một khi mở ra, dư ba của Võ Hoàng chiến đấu cũng có thể nghiền chết hai người này.

Bốn Võ Hoàng giết về phía Vương Bác Thần.

“Vậy thì thu lãi trước đi.”

Lúc này Vương Bác Thần hoàn toàn không hề dịu dàng nho nhã như lúc bình thường, trở nên cực kỳ tàn nhẫn, giống như ác ma thoát ra từ trong địa ngục.

Anh nhớ tới mẹ, nhớ lại từng chút của những năm nay, nhớ tới Triệu Thanh Hà và Dao Dao, nhớ tới nhà họ Lý và nhà họ Vương…

Anh không ngờ tất cả mọi thứ đều là bẫy, đều là cái bẫy mà người ta bố trí!

Chỉ là để kích phát hai loại thần huyết trong cơ thể của anh!

Chỉ là để bắt anh làm vật thí nghiệm!

Nhà họ Lâm và nhà họ Tần cũng là chó sai của cổ tộc ẩn thế, anh không tin nhà họ Lâm không tham gia.

Cho dù nhà họ Lâm có người vô tội, nhưng vậy thì như nào?

Lẽ nào người thân của Vương Bác Thần anh không vô tội sao?

Đáng đời bị coi thành vật hy sinh để kích phát thần huyết trong cơ thể của anh sao?

Trên đường tới nhà họ Lâm, Vương Bác Thần đã xâu chuỗi tất cả các manh mối lại, mọi thứ đều rõ ràng rồi.

Cái bẫy này, từ lúc mẹ Lý Kì và ba Vương Hạo của anh bị bà Ngô ầm thầm nối lại thì đã bắt đầu!

Trước kia anh nghĩ không thông, Hồ Hách cho dù có ăn chơi hơn nữa, tại sao cứ nhằm vào Triệu Thanh Hà?
 
Chương 1169


CHƯƠNG 1169

Hồ Kiệt quản con trai khá nghiêm, trước kia Hồ Hách cũng không có tiền án, nếu không Canh Phong cũng sẽ không lôi kéo.

Tại sao đột nhiên lại thay đổi?

Phương thức liên hệ của anh, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có, Hồ Hách sao lại có? Những chuyện này Tư Lam luôn âm thầm điều tra manh mối, nhưng không có bất cứ phát hiện.

Bây giờ Vương Bác Thần hiểu, nếu là cổ tộc ẩn thế ở đằng sau thao túng, bọn họ còn không kiếm được phương thức liên lạc của anh sao?

Trước đó Vương Bác Thần cũng nghĩ không thông, người của nhà họ Triệu sao lại ngu xuẩn như thế, năm lần bảy lượt khiêu chiến giới hạn của anh, Triệu Thanh Hà cũng nhường nhịn tới mức không thể nhường nhịn bọn họ nữa, bọn họ vẫn muốn tìm chết.

Bây giờ anh hiểu rồi, nếu đây là cái bẫy do cổ tộc ẩn thế bố trí, mọi thứ cũng có thể nói thông suốt.

Với thủ đoạn không thể đoán trước của cổ tộc ẩn thế, bọn họ muốn thao túng những người bình thường này, thật sự dễ như trở bàn tay.

Chính vì nghĩ thông suốt những thứ này, cho nên Vương Bác Thần căn bản không định nương tay!

Anh là muốn ép cổ tộc ẩn thế ra!

Các người không đi ra, tôi sẽ giết tới khi các người đau thịt!

Trong nháy mắt, bốn vị Võ Hoàng đã giết tới trước mặt Vương Bác Thần.

“Anh Thần cẩn thận.”

Bao Chức thấy mà hết hồn, không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.

Tim của Ninh Danh cũng vọt lên cổ họng, bốn vị cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm, thực lực đều mạnh hơn anh, ít nhất đều là Võ Hoàng tam tinh!

Đây chính là thực lực của nhà họ Lâm!

Bốn cung phụng Võ Hoàng tùy tiện đi ra, người yếu nhất đều là Võ Hoàng tam tinh!

Tuy nhà họ Cổ cũng là một trong bảy đại thế gia, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với nhà họ Lâm!

“Quá chậm!”

Thấy bốn người đã tới trước mặt, bóng dáng của Vương Bác Thần lại xẹt qua trong nháy mắt, sau đó bèn xuất hiện ở đằng sau hai Võ Hoàng tam tinh, tung ra hai quyền, hai Võ Hoàng tam tinh này chỉ cảm nhận được cả người lạnh toát, trái tim chợt lạnh đi, lập tức mất đi tri giác.

Bụp bụp!

Hai thi thể ngã ra đất, hai Võ Hoàng tứ tinh còn lại lao hụt, trong lòng dấy lên nguy cơ, nhanh chóng lùi lại.

Nhưng đã muộn rồi.

Hai người bọn họ quả thật không yếu, là Võ Hoàng tứ tinh, nhìn bất cứ phương nào cũng là tồn tại cấp bá chủ.

Cho dù là ở trong bảy đại thế gia, cũng là tồn tại trong hàng ngũ cường giả.

Nhưng đáng tiếc, người mà bọn họ gặp được là Vương Bác Thần!

Lúc này Vương Bác Thần có ma tính lớn hơn thần tính!

Một Vương Bác Thần bị cổ tộc ẩn thế ép tới điên rồi!
 
Chương 1170


CHƯƠNG 1170

“Chết đi!”

Bụp bụp!

Vương Bác Thần tung ra một chưởng, lại là tụ khí thành ảnh, lần này bàn tay đó lại biến thành một thanh phong đao màu trắng!

Hai người bọn họ vừa phản ứng lại thì cảm nhận được cổ lạnh toát, có thứ gì đó hình như sắp phun ra.

Sau đó, hai cái đầu rơi xuống dưới chân Lâm Chấn.

“Vương Bác Thần, cậu đang ép nhà họ Lâm chúng tôi giết cậu ư?”

Lâm Chấn còn chưa lên tiếng, Hồ Đông Minh đanh giọng quát.

“Ông là con chó già ở đâu chui ra, sủa lung tung cái gì? Sợ tôi không giết ông sao?”

Vương Bác Thần cười âm trầm, anh của lúc này giống như biến thành một người khác, lãnh huyết, tàn độc!

Anh nhìn Lâm Chấn, mỉa mai nói: “Lâm Chấn, thoái hôn được chưa?”

Lâm Chấn mới phản ứng lại từ trong cơn chấn động kịch liệt, ông ta không ngờ bốn cung phụng Võ Hoàng của nhà mình lại không chặn được một chiêu của Vương Bác Thần, trong nháy mắt thì bị chém chết!

Vật thí nghiệm như anh đã trưởng thành tới mức này sao?

Đây là hiệu quả của thần huyết nhà họ Vương sao?

Chẳng trách các đại nhân lại coi trọng thần huyết như vậy!

Nhưng bây giờ Vương Bác Thần đã giết tới cửa rồi, ông ta phải làm sao?

Nếu sử dụng lực lượng ẩn của nhà họ Lâm chắc chắn có thể đối phó Vương Bác Thần.

Nhưng như thế thì làm trái ý của các đại nhân.

Một khi phá hỏng kế hoạch của các đại nhân, vậy cả nhà họ Lâm cũng sẽ bị tiêu diệt, Lâm Chấn ông ta cũng sẽ cầu sống không được cầu chết không chết!

Nhưng con trai của ông ta đã bị Vương Bác Thần giết rồi!

“Vương Bác Thần, cậu là tự tìm đường diệt vong! Cậu lẽ nào không để ý vợ con của cậu sao? Lẽ nào…”

Lời của Hồ Đông Minh còn chưa nói xong thì bị Vương Bác Thần cách không tát một cái đánh bay, đánh cho Hồ Đông Minh cổ quay ba vòng.

“Người dám uy hiếp tôi đã chết hết.”

Vương Bác Thần tiếp tục nhìn Lâm Chấn: “Tôi hỏi ông lần cuối cùng, thoái hôn được chưa?”

Lâm Chấn cả người chấn động, bị lời của Vương Bác Thần sực tỉnh.

Vương Bác Thần thật sự tới thoái hôn sao?

Anh có phải biết gì không?

Bây giờ, Vương Bác Thần hình như có ý bất cần, lẽ nào cậu ta muốn trước khi chết kéo đệm lưng sao?

Lâm Chấn nghiến răng, ông ta cuối cùng cũng hiểu Vương Bác Thần tại sao lại đột nhiên không màng tới phương châm cân bằng của Hàn Đỉnh, trở nên kích vào.

Chắc chắn là Vương Bác Thần biết được chút gì đó ở bên phía nhà họ Cổ, cho nên mới định cá chết lưới rách.
 
Chương 1171


CHƯƠNG 1171

Tên điên này!

Cậu ta là muốn kéo đệm lưng!

Nếu không đồng ý, hôm nay cậu ta sẽ kéo cả nhà họ Lâm bồi táng!

Nghĩ tới đây, Lâm Chấn ấm ức siết chặt nắm tay, bây giờ ông ta không chắc chắn Vương Bác Thần biết bao nhiêu, ông ta muốn kịp thời truyền tin này ra ngoài!

Nếu không cho dù Vương Bác Thần không diệt nhà họ Lâm, những người đó cũng sẽ xé tan nhà họ Lâm!

“Được, tôi đồng ý thoái hôn!”

Lâm Chấn nghiến răng nghiến lợi nói, ông ta không cam tâm mà liếc nhìn vào sâu trong trang viên nhà họ Lâm, nơi đó đã vô cùng bình tĩnh!

Anh biết, những lực lượng đó của nhà họ lâm chọn không chọc giận Vương Bác Thần!

Chọn nhượng bộ!

Cũng tức là bây giờ Vương Bác Thần cho dù giết ông ta, lực lượng của nhà họ Lâm cũng sẽ không ra tay!

Lâm Chấn rất ấm ức.

Trước đó, ông ta chỉ muốn nhân cơ hội cố gắng dày vò Vương Bác Thần, báo mối hận năm đó Vương Long phế tu vi của ông ta.

Nhưng Vương Bác Thần tới giết người, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội, thậm chí không có ý nguyện thương lượng thoái hôn với ông ta, trước tiên giết con trai của ông ta, rồi giết bốn cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm!

Đây là tới thoái hôn sao?

Cậu thương lượng với tôi sao?

Tôi ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có thì cậu giết người luôn!

Đây là thoái hôn sao?

Mẹ kiếp đây rõ ràng là mượn cơ hội trút phẫn nộ!

Nhìn thi thể đầy đất, trong đó còn có con trai của ông ta, Lâm Chấn sao có thể không hận, sao có thể không muốn giết Vương Bác Thần chứ.

Nhưng ông ta không dám!

“Lấy hôn thư ra đây.”

Vương Bác Thần hờ hững nói.

Vẫn không thể thăm dò được giới hạn nhẫn nại của bọn họ sao?

Vậy tôi ngược lại muốn xem thử các người có thể nhẫn nại tới mức độ nào!

Vương Bác Thần cười lạnh trong lòng, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

“Ngoài ra sản nghiệp của nhà họ Lâm các ông ở Nam Giang Đạo, chuyển nhượng tất cả cho để làm bồi thường.”

Vương Bác Thần tiến hành bức ép, anh không tin Lâm Chấn sẽ nhịn mãi!

Nghe thấy lời này, Lâm Chấn tức giận nói: “Vương Bác Thần, cậu đừng quá đáng!”

“Quá đáng sao?”
 
Chương 1172


CHƯƠNG 1172

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Vậy thì như nào chứ?”

“Cậu!!”

Lâm Chấn tức tới mức nói không thành lời, ông ta đã nhịn, đã nhường, nhưng Vương Bác Thần lại từng bước ép chặt, muốn cả sản nghiệp của nhà họ Lâm ở Giang Nam Đạo!

Tuy gia nghiệp của nhà họ Lâm bọn họ lớn, nhưng sản nghiệp của Giang Nam Đạo có giá trị hơn sáu mươi nghìn tỷ, ông ta sao có thể không sót.

Huống chi, Vương Bác Thần là kẻ thù giết con trai của ông ta, bây giờ lại muốn ông ta tặng sản nghiệp hơn sáu mươi nghìn tỷ cho Vương Bác Thần, ông ta sao có thể chấp nhận.

Lâm Chấn nghiến răng nói: “Vương Bác Thần, cậu đừng hiếp người quá đáng! Cậu quả thật rất mạnh, nhưng thế giới này, núi cao còn có núi cao hơn, người có thể giết cậu đâu đâu cũng có! Bây giờ tôi khuyên cậu dừng đúng lúc, đừng có không biết tốt xấu!”

Vương Bác Thần mỉa mai: “Lẽ nào chuyện này có thể che đậy sự thật ông là phế vật sao? Tôi giết con trai của ông, ông dám thả bom không? Ông chỉ biết tức giận gầm lên? Tôi đứng ở đây, ông không muốn báo thù cho con trai ông sao?”

Lâm Chấn tức giận tới mức hai mắt đỏ bừng, tràn ngập tơ máu, kẻ thù giết con, ông ta sao không muốn báo.

Nhưng ông ta không dám!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Không phải sợ Vương Bác Thần!

Mà sợ mất vật thí nghiệm như Vương Bác Thần, những người đó sẽ trút sự tức giận lên người ông ta.

Cổ tộc ẩn thế từ xưa đến nay thí nghiệm nhiều năm như thế, không có một ai có thể chịu được hai loại thần huyết, chỉ có Vương Bác Thần thành công.

Những người đó sao lại cho ông ta giết Vương Bác Thần?

Ngược lại, trước khi Vương Bác Thần chưa đạt được mục đích thí nghiệm của bọn họ, tuy bọn họ muốn tận dụng mọi cách bức ép hai loại thần huyết trong cơ thể Vương Bác Thần thức tỉnh, nhưng đồng thời cũng sẽ không để Vương Bác Thần chết như vậy!

Còn một loại thần huyết khác trong cơ thể Vương Bác Thần còn chưa thức tỉnh, bọn họ làm sao nỡ để Vương Bác Thần chết?

Đây chính là chỗ dựa của Vương Bác Thần, cũng là chỗ Lâm Chấn kiêng kỵ.

Lâm Chấn nhìn Vương Bác Thần chằm chằm, hận không thể xé xác Vương Bác Thần, nhưng lúc này ông ta nghe thấy một giọng nói, bảo ông ta nhịn!

Ông ta tức giận liếc nhìn về phía trong trang viên của nhà họ Lâm, tràn ngập sự không cam tâm, điều này còn khó chịu hơn việc giết ông ta.

Vốn ông ta là thợ săn, Vương Bác Thần là con mồi.

Ông ta muốn trả lại toàn bộ nỗi nhục mà năm đó Vương Long mang tới cho ông ta lên người Vương Bác Thần.

Nhưng bây giờ ông ta lại biến thành con mồi, không những không thể báo thù, ngược lại còn bị Vương Bác Thần giẫm mặt mũi của ông ta xuống đất mà chà!

“Tôi đồng ý với cậu!”

Giọng nói rít ra từ trong kẽ răng của Lâm Chấn, tràn ngập ý hận.

Vương Bác Thần ngược lại hơi sững người, vậy mà đồng ý rồi sao?

Là ai đang truyền âm cho Lâm Chấn sao? Đã nói cái gì?
 
Chương 1155


CHƯƠNG 1155

“Đi qua nhà họ Cổ rồi?”

Lão soái hướng về phía miệng bình tử sa hút một ngụm, hỏi:

Vương Bác Thần rửa trà xong, bắt đầu pha, hỏi: “Ông Khương, ông biết bao nhiêu?”

Lão soái liếc mắt một cái nói: “Không lớn không nhỏ, gọi ông nội.”

Cái gì vậy?

Sao mà hai ngày nay gặp được mấy lão già, đều thích đi khắp nơi nhận cháu thế này?

Vương Bác Thần uống một hơi cạn sạch nước trà, nhấm nhấp dư vị hương thơm ngát của trà hoa nhài, không thèm để ý nói: “Thôi đi, tôi cũng không phải người nhà họ Vương, bối phận của các người không liên quan đến tôi.”

Lão soái thở dài, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Kỳ thật có một số việc không phải như cậu nghĩ, có đôi khi cũng là bị buộc bất đắc dĩ, Bác Thần, cậu đừng tưởng rằng cậu thành Thần Chủ Nước R, lập tức vô địch thiên hạ, thế giới này không phải như cậu nghĩ. Những người đó phụng cậu làm người đứng đầu chiến lực đương thời, chỉ có điều là vì nâng giết cậu mà thôi, lòng dạ không lường được.”

Vương Bác Thần không sao cả cười nói: “Tôi cũng chưa bao giờ để ý những thứ này.”

Lão soái hít một hơi thật sâu, nói: “Cậu có biết năm đó sư phụ tôi chết như thế nào không?”

Vương Bác Thần khó hiểu nhìn về phía ông ta: “Không phải chết già sao? Chẳng lẽ có ẩn tình khác?”

Lão soái lắc đầu cười khổ nói: “Đó chỉ là cách nói đối ngoại, trên thực tế, là mất tích. Năm đó Phật quốc gây chuyện, nhấc lên chiến tranh, sư phụ để cho tôi đi xử lý. Sư phụ nói với tôi ông ấy muốn đi ra ngoài một chuyến, thời gian sẽ có chút lâu, nếu như một năm không trở về, liền tuyên bố với bên ngoài ông ấy đã qua đời.

“Lúc ấy tôi hỏi sư phụ có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, sư phụ bảo tôi không cần suy nghĩ nhiều, nói ông ấy chỉ là cảm thấy phiến thiên địa này quá mức áp lực, muốn đi ra ngoài một chút. Mặc kệ tôi hỏi như thế nào, sư phụ cũng không nói. Sau khi chiến tranh chấm dứt, tôi được phong Chiến thần Nước R đời thứ hai, sư phụ vẫn không trở về, đến nay tôi cũng không biết ông ấy sống hay chết.”

Vương Bác Thần ngưng mắt nói: “Ông là muốn nói, ông ta có thể đã đi cổ tộc ẩn thế?”

“Xem ra cậu đã biết một vài thứ, vậy thì dễ nói rồi.”

Lão soái vui mừng nói: “Cậu có biết hệ thống võ đạo hiện tại xuất hiện như thế nào không?”

Vương Bác Thần gật đầu nói: “Tôi đoán là cổ tộc ẩn thế bên kia truyền ra?”

Lão soái kinh ngạc nói: “Xem ra chuyến đi nhà họ Cổ lần này, cậu nhận được không ít tin tức nha. Không sai, chính là cổ tộc ẩn thế bên kia truyền ra, mà cổ tộc ẩn thế là như thế nào tới cậu biết không?”

Vương Bác Thần chậm rãi uống trà, cũng lười đáp lời.

Lão già giả bộ cái gì.

Lão soái tức giận nói: “Cậu không thể nói chuyện sao? Cậu có biết nói chuyện không?”

“Thích nói hay không nói, dù sao sớm muộn gì tôi cũng sẽ biết.”

Vương Bác Thần lười phản ứng ông ta.

Khương Lạc Trần mắng một câu, tức giận tiếp tục nói: “Theo điều tra và suy đoán của tôi nhiều năm như vậy, cổ tộc ẩn thế rất có thể có liên quan đến Luyện Khí Sĩ đời Tiên Tần.”
 
Chương 1156


CHƯƠNG 1156

“Luyện Khí Sĩ Tiên Tần?”

Trong đầu Vương Bác Thần ông một tiếng nổ vang, nếu như cùng bọn họ có quan hệ, vậy sự việc liền trở nên cực kỳ phức tạp.

Khương Lạc Trần gật đầu nói: “Không sai, căn cứ vào các loại tư liệu tôi điều tra cùng với tình báo nắm trong tay mà xem, cổ tộc ẩn thế chính là gia tộc được truyền thừa từ Luyện Khí Sĩ của Tiên Tần, bảy đại thế gia là được cổ tộc ẩn thế nâng đỡ, truyền thừa ngắn nhất của bọn họ đều trên một ngàn năm trăm năm, dài nhất vượt qua hai ngàn năm, cậu có thể tưởng tượng một chút, bọn họ có nội tình thâm hậu cỡ nào.

Nếu chỉ là bảy đại thế gia, giơ tay lên liền có thể tiêu diệt, căn bản không đáng để lo. Nhưng chúng ta không thể không cân nhắc cổ tộc ẩn thế, hiện tại ngay cả tôi cũng không biết cổ tộc ẩn thế rốt cuộc ở nơi nào.”

Vương Bác Thần cũng nghiêm túc lên, nói: “Chẳng lẽ chúng ta không có phần thắng?”

Khương Lạc Trần thở dài nói: “Cơ hội vô cùng xa vời, chỉ có điều mọi việc đều có cơ hội xoay chuyển, phải xem cơ hội này khi nào thì xuất hiện. Năm đó Luyện Khí Sĩ Tiên Tần thành lập hệ thống võ đạo, công pháp chúng ta tu luyện, đều là cổ tộc ẩn thế lưu truyền ra, cho nên cậu tưởng tượng, chúng ta muốn đối phó bọn họ khó khăn bao nhiêu?

“Công pháp của chúng ta rất có thể đều là bị người ta đào thải, dùng đồ người ta đào thải đi tranh với người ta, cậu cảm thấy có thể sao? Huống hồ cổ tộc ẩn thế lũng đoạn công pháp siêu phàm cảnh trở lên, cậu lại tranh với người ta kiểu gì? Năm đó sư phụ tôi mất tích, tôi hoài nghi chính là đi tìm cổ tộc ẩn thế, nhưng đến nay không có bất kỳ tin tức gì truyền ra, chỉ có thể nói rõ sư phụ tôi thất bại.”

Vương Bác Thần nhíu mày không nói.

Vương Long, đó là người mà ngay cả Cổ Nhật Long cũng kính nể, ngay cả ông ta cũng thất bại, mình có thể thành công sao?

Nghĩ tới đây, Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Sư phụ ông thất bại, không có nghĩa là tôi sẽ thất bại. Tôi một đường đi tới, trải qua sinh tử, vô số cường địch ngã xuống, tôi lại vẫn còn sống. Cũng không có gì phải lo lắng, không chết thì làm, chết thì thôi. Cùng lắm tôi coi như là chết, cũng muốn quấy đến long trời lở đất.”

Khương Lạc ngưng mắt nói: “Cậu không lo lắng cho con gái của cậu sao?”

Vương Bác Thần lười nhác cười nói: “Tôi là chân trần, tôi có cái gì phải sợ. Tôi còn sống, người bên cạnh tôi, tôi tự nhiên sẽ bảo vệ, nếu như ngay cả tôi cũng chết, vậy chuyện phía sau tôi cũng không quản được. Nhưng mà trước khi tôi chết, bọn họ cũng phải chuẩn bị mà chết đi.”

Khương Lạc Trần nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Cũng được, nếu cậu không có giác ngộ như vậy, cũng không thể đi tới ngày hôm nay, là do tôi hạn hẹp. Kỳ thật hôm nay tìm cậu tới, những lời vừa rồi này chỉ là lời nói bên ngoài, kế tiếp tôi muốn nói với cậu, cậu nghe cho kỹ.”

“Còn cái gì nữa?”

Vương Bác Thần sắc mặt khẽ biến, có thể làm cho Khương Lạc Trần trịnh trọng như thế, còn có thể có chuyện gì?

Khương Lạc Trần hạ giọng nói: “Chẳng lẽ cậu không nghĩ tới, công pháp tu luyện của cổ tộc ẩn thế từ đâu mà có?”

Vương Bác Thần sợ hãi cả kinh, nhìn chằm chằm Khương Lạc Trần.

“Lúc trước tôi suy nghĩ thật lâu, cũng âm thầm điều tra không ít, cuối cùng mới phát hiện một vài thứ. Dị huyết của nhà họ Vương không đơn giản, năm đó sư phụ tôi chính là dựa vào dị huyết mới nhất phi trùng thiên, có can đảm khiêu chiến cổ tộc ẩn thế. Cậu có thể có thành tựu hôm nay, cũng là dựa vào dị huyết. Vậy cậu có nghĩ tới hay không, dị huyết là từ đâu mà đến?”
 
Chương 1157


CHƯƠNG 1157

Vương Bác Thần ngẩn ra, anh thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này.

Khương Lạc Trần tiếp tục nói: “Suy đoán của tôi là, tổ tiên nhà họ Vương, rất có thể cũng là một cổ tộc nào đó, chỉ là có một số việc tôi không có suy nghĩ rõ được. Còn nữa, mẹ cậu Lý Kì, năm đó ở cùng một chỗ với Vương Hạo, cũng không đơn giản như vậy.

Hiện tại mẹ cậu rất có thể không chết, vậy nói rõ chuyện năm đó, rất có thể là một cái bẫy. Chẳng lẽ cậu không nghĩ tới, Lý Thành cùng Lý Kiệu năm đó vì sao nhất định phải bức tử mẹ cậu? Bọn họ nếu như muốn diệt cỏ tận gốc, chẳng lẽ cậu còn có thể sống đến bây giờ?”

Vương Bác Thần biến đổi sắc mặt, anh nghĩ tới một vài thứ.

Năm đó anh bị mẹ đẩy vào song Tiềm Long, nhà họ Lý nếu muốn giết anh, chẳng lẽ còn không tìm được anh?

Nhưng tại sao bọn họ lại không?

Tại sao?

“Lý Kì không phải con gái ruột của Lý Thành, nếu bọn họ không tín nhiệm Lý Kì, tại sao phải giao nhà họ Lý cho Lý Kì quản lý? Bọn họ lấy cớ là lo lắng Lý Kì giao tập đoàn Lý thị cho cậu, chẳng lẽ Lý Thành và Lý Kiệu thật sự ngu xuẩn như vậy? Bọn họ sẽ không hiểu Lý Kì?”

“Lại trở lại phía trước, Vương Hạo nói với tôi chuyện cậu ta và mẹ cậu gặp nhau, khi đó bọn họ còn đang học đại học, có một cô gái tên là Ngô Lan quen biết Vương Hạo, sau đó giới thiệu Vương Hạo cho cả phòng của bọn họ. Vương Hạo lúc ấy có vị hôn thê, cậu ta mặc dù là một tên hoàn khố, nhưng còn phân biệt được nặng nhẹ, bởi vì lúc ấy Lưu Tư Kì cũng học cùng một trường.”

Vương Bác Thần chấn động, vội vàng nói:”Ngô Lan? Ý ông là họ Ngô?

Khương Lạc Trần trêu tức nói: “Cũng không tính là quá ngu ngốc, cậu có biết cái danh hiệu bà Ngô này là từ đâu mà có không? Chính là xưng hô trong phòng kí túc xá bọn họ năm đó.”

Vương Bác Thần thở hổn hển nói:”Làm sao ông biết rõ ràng như vậy?”

Khương Lạc Trần thản nhiên nói: “Tôi một mực âm thầm điều tra chuyện này, thẳng đến ngày hôm qua mới đem hết thảy manh mối liên hệ lại. Nói cách khác, cha mẹ cậu ở cùng một chỗ, là người ta bố trí một cái bẫy, chỉ là hiện tại không có cách nào phán đoán, Lý Thành cùng với Lý Kiệu rốt cuộc biết bao nhiêu, hoặc là nói bọn họ đã sớm biến thành con rối.”

Vương Bác Thần có chút khó có thể tiếp nhận hết thảy, dù sao chỉ là Khương Lạc Trần nói một bên.

Nếu tất cả những điều này đều là sự thật, thì sự việc sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.

Hiện tại anh có thể xác định chính là, bà Ngô chính là người của Cổ tộc ẩn thế.

Nếu như những điều này đều là sự thật, đó chính là nói, cổ tộc ẩn thế một mực chú ý mình, mà mình sinh ra, cũng là cổ tộc ẩn thế thiết kế.

Tại sao họ lại làm vậy?

“Tiếp theo, tôi muốn nói với cậu một chuyện khác. Vừa rồi tôi hỏi cậu, có nghĩ tới công pháp cổ tộc ẩn thế là từ đâu mà đến hay không, hiện tại tôi sẽ nói cho cậu biết. Từ xưa đến nay, người tu đạo cuối cùng theo đuổi mục đích là trường sinh, Luyện Khí Sĩ Tiên Tần từ hai ngàn năm trước đã bắt đầu theo đuổi trường sinh. Các đế vương các đời đều cần mẫn muốn trường sinh bất lão, chẳng lẽ bọn họ chỉ là nghĩ đương nhiên? Cũng không phải, bọn họ chỉ là vật thí nghiệm thất bại của cổ tộc ẩn thế.”

Vương Bác Thần ngắt lời nói:”Cái này cùng cổ tộc ẩn thế có quan hệ gì?”

Khương Lạc Trần khoát khoát tay nói:”Nghe tôi nói xong, cho dù là người bình thường cũng biết, trường sinh bất lão chỉ là thần thoại truyền thuyết, chẳng lẽ cổ tộc ẩn thế đều là một đám ngu xuẩn ngu ngốc sao? Ngày nay khoa học kỹ thuật phát triển cao, chẳng lẽ bọn họ không biết trường sinh bất lão chỉ là người si nói mộng? Nhưng bọn họ vẫn không buông tha, hơn nữa còn lưu truyền ra hệ thống võ đạo, điều này nói rõ cái gì? Chứng tỏ có người đã từng thành công! Có ví dụ này, cho nên bọn họ mới không từ bỏ!”
 
Chương 1158


CHƯƠNG 1158

Vương Bác Thần nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt của vấn đề, nói: “Ý của ông là, dị huyết truyền thừa, kỳ thật cổ tộc ẩn thế đã sớm bắt đầu chú ý?”

Khương Lạc Trần khen ngợi nói:”Thông minh, cái gì là dị huyết? Chính là huyết mạch biến dị, nhưng ngọn nguồn của loại biến dị này là cái gì? Tại sao cổ tộc ẩn thế không xuất hiện loại biến dị này? Đây chính là điểm mấu chốt nhất. Tôi đoán, dị huyết xuất hiện sớm hơn cổ tộc ẩn thế, còn sớm hơn luyện khí sĩ Tiên Tần, đó chính là bắt nguồn từ thời kỳ thượng cổ, thời kỳ thượng cổ nhân thần cùng tồn tại, tất nhiên sẽ có không ít huyết mạch của thần lưu lại, cho nên dị huyết của nhà họ Vương, rất có thể chính là huyết mạch truyền thừa của Thần tộc.”

Vương Bác Thần nghe có chút mơ hồ, xác định ông Khương không phải đang nói mê sảng, lúc này mới miễn cưỡng tiếp nhận.

Ngay sau đó Khương Lạc Trần nói tiếp, mới thật sự làm cho anh khiếp sợ.

Khương Lạc nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Mà mẹ cậu Lý Kì, trong cơ thể cũng có thần huyết.”

“Cái gì?”

Vương Bác Thần cảm giác đây giống như là đầm rồng hang hổ.

Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Nhà họ Vương có dị huyết còn chưa tính, anh còn có thể tiếp nhận.

Nhưng mẹ lại cũng có được thần huyết, điều này làm cho anh không thể tin được.

Khương Lạc Trần thấp giọng nói: “Sư phụ tôi năm đó từng nói với tôi một chuyện, lúc ấy tôi còn chưa ý thức được, hiện tại tôi mới phản ứng lại. Sư phụ tôi từng nói, Thần tộc thượng cổ kỳ thật có huyết mạch bảo tồn, cổ tộc ẩn thế muốn làm, chính là đi lại con đường Thần tộc thượng cổ, từ đó cầu trường sinh đại đạo.”

Vương Bác Thần có chút chán ghét nói:”Ý của ông là nói, tôi sinh ra, kỳ thật là vật thí nghiệm của cổ tộc ẩn thế? Tôi vẫn luôn bị bọn họ nắm trong tay?”

Khương Lạc Trần cảm khái nói:”Có thể nói như vậy, trên thực tế, giới thế tục, không phải là bị cổ tộc ẩn thế nắm trong tay sao? Năm đó tôi không rõ sư phụ tôi nói câu nói kia là có ý gì, hiện tại tôi hiểu, phiến thiên địa này quá mức áp lực.”

Nội tâm Vương Bác Thần cũng vô cùng áp lực, bất kể là ai, khi biết được mình sinh ra là vật thí nghiệm, cũng sẽ cảm giác được áp lực.

Một số thứ, trước khi không biết sẽ không để ý, nhưng khi biết chân tướng, sẽ càng làm cho người ta khó chịu.

Đây chính là chân tướng mình muốn tra được sao?

Vậy năm đó mẹ có biết tất cả những điều này không?

Trong lòng Vương Bác Thần khó chịu, nếu như mẹ biết hết thảy, vậy năm đó bà còn làm như vậy, lại là vì cái gì?

“Cậu cũng không cần quá để ý, ai không phải quân cờ? Tôi yên lặng nhiều năm như vậy, không phải cũng là sau khi cảm thấy tuyệt vọng mới cam lòng sa đọa sao?”

Khương Lạc Trần cười cười, tiếp tục nói:”Cậu có biết tại sao tôi lại tự tin như vậy không? Bởi vì tôi nhìn thấy hy vọng trong cậu. Có lẽ, chúng ta có thể đánh cược một lần, tuy rằng cậu so với sư phụ tôi, kém không phải là một chút xíu. Nhưng cậu có được hai loại thần huyết, có lẽ đây chính là hy vọng lật bàn của chúng ta, mặc dù cậu hiện tại chỉ là thức tỉnh dị huyết của nhà họ Vương.
 
Chương 1159


CHƯƠNG 1159

“Cậu có biết vì sao năm đó Kinh Hồng lại đối xử với mẹ cậu như vậy không? Tại sao Vương Hạo lại lãnh khốc vô tình như vậy? Cũng bởi vì chuyện của sư phụ tôi, bọn họ không dám đánh cuộc, chỉ là không nghĩ tới cậu sẽ quật khởi.

“Nhà họ Vương kỳ thật vẫn xuất phát từ sự quản chế của Cổ tộc ẩn thế, sư phụ tôi năm đó quá mức chói mắt, nhà họ Vương tất nhiên liền trở thành đối tượng trọng điểm chú ý. Biết năm đó Tiểu Hạo vì sao nhất định phải cưới Lưu Tư Kì nữ nhân tâm địa rắn rết kia không? Cũng là bị buộc bất đắc dĩ. Nếu năm đó không làm như vậy, cậu và mẹ cậu đều sẽ bị Lưu Tư Kì hạ độc thủ.

“Trên thực tế cậu cùng mẹ cậu năm đó lưu vong kinh đô, nhà họ Vương một mực âm thầm chú ý, tôi lúc ấy giải quyết một ít phiền toái, mới chấn nhiếp được nhà họ Lưu. Chỉ là không nghĩ tới, cậu sẽ ở trong thời gian ngắn như vậy quật khởi, càng không nghĩ tới sẽ trực tiếp đại náo nhà họ Vương. Cậu có biết tại sao trước đó không xuống tay với nhà họ Lưu không?”

“Không phải không dám, mà là không thể. Cậu đại náo nhà họ Vương liền sáng tạo cho chúng ta một cơ hội, nhân cơ hội thanh tẩy một nhóm người, nhưng đó chỉ là da lông. Cậu có biết tại sao con gái cậu bị bắt, tôi cũng không ra tay không? Bởi vì lúc ấy người động thủ là người của Cổ tộc ẩn thế, còn có cường giả đang âm thầm giám thị, cho nên ta không thể động. Cậu là người cổ tộc ẩn thế trọng điểm chú ý, cho nên cậu đại náo nhà họ Vương, cổ tộc ẩn thế chỉ có thể nhẫn nhịn.”

“Cậu là vật thí nghiệm của bọn họ, bọn họ muốn biết cậu có thể đi đến độ cao nào, hai loại huyết mạch trong cơ thể cậu có thể kích phát đến trình độ nào. Tôi tin tưởng, một khi cậu toàn bộ kích phát, đi đến trình độ cao hơn, cũng chính là thời điểm cổ tộc ẩn thế động thủ. Đừng xem thường cổ tộc ẩn thế, bọn họ có quá nhiều lão quái vật, đó là cường giả chân chính! Chuyện sau này còn phải do cậu đi làm, tôi không giúp được gì cho cậu.”

“Hơn nữa, tôi chẳng những không thể giúp cậu, còn cần cậu ở ngoài sáng hấp dẫn lực chú ý của cổ tộc ẩn thế, tôi ở trong bóng tối tiếp tục điều tra. Tôi không biết sư phụ tôi năm đó có bố trí hậu thủ hay không, nhưng tôi đoán, lấy thủ đoạn của sư phụ tôi, nhất định là có bố trí hậu thủ. Tôi không biết sư phụ tôi hiện tại có còn sống hay không, có còn là ông ấy năm đó hay không.”

“Tôi muốn nói cho cậu biết là, coi như sư phụ tôi không có chết, lúc sau có gặp cũng không nên tin tưởng. Thủ đoạn của Cổ tộc ẩn thế quá khủng bố, không phải tôi và cậu có khả năng tưởng tượng được. Năm đó sư phụ tôi đã nói với tôi, nếu ông ấy không về được, sau này gặp lại ông ấy, ngàn vạn lần không nên tin tưởng, bất luận ông ấy nói cái gì.”

Khương Lạc Trần nói một tràng dài, Vương Bác Thần nghe mà sởn hết cả gai ốc.

Năm đó Cổ Nhật Long giả chết thoát thân, Vương Long mất tích, đều có liên quan tới Cổ tộc ẩn thế.

Mà mình, cũng chỉ là vật thí nghiệm của Cổ tộc ẩn thế.

Một quái vật khổng lồ như vậy, mình thật sự có cơ hội thắng sao?

Khương Lạc Trần cười nói: “Bây giờ hiểu rồi chứ? Biết công pháp của cổ tộc ẩn thế từ đâu ra rồi chứ?”

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, nói: “Nếu tất cả chuyện này là thật, vậy Thần tộc thượng cổ còn tồn tại không? Nếu tồn tại, bọn họ lại đang ở đâu? Thần có thể sống mãi không?”

Khương Lạc Trần cười mắng: “Tôi làm sao mà biết, tất cả chuyện này chỉ là một suy đoán mà tôi dựa theo các loại manh mối, 90% là thật. Tóm lại, mục đích của cổ tộc ẩn thế chính là trở thành loại tồn tại như Thần tộc thượng cổ, đạt tới mục đích trường sinh bất tử. Vì mục đích này, cổ tộc ẩn thế đã điên rồi.”

“Quả thật là điên rồi.”

Trong mắt Vương Bác Thần tràn ngập sát cơ, không cần Khương Lạc Trần nói gì, anh cũng biết mẹ đang ở đâu.

Tất nhiên là ở cổ tộc ẩn thế.
 
Chương 1160


CHƯƠNG 1160

Nhưng bây giờ anh lại không dám đi tìm mẹ.

Nếu mẹ biết tất cả chuyện này, vậy…

Vương Bác Thần không dám nghĩ.

Anh không tin mẹ là người như vậy, nhưng lại không thể không suy đoán.

Lúc này, anh có chút tố chất thần kinh, bắt đầu nghi ngờ mọi thứ.

Ngay cả sự chào đời của anh đều là một sản phẩm thử nghiệm, còn có gì không thể?

Trong lòng Vương Bác Thần vô cùng đắng nghét, có vài chuyện, không biết sự thật sẽ hạnh phúc hơn khi biết sự thật.

Khương Lạc Trần vỗ vai của Vương Bác Thần, nói: “Đừng nghĩ nhiều, bất luận xuất phát từ mục đích gì, mạng là của bản thân cậu, đường của cậu là tự mình đi ra, không ai có thể điều khiển. Nếu ông trời không cho chúng ta đường sống, vậy chúng ta giết ra một con đường sống. Huống chi, Cổ tộc ẩn thế cũng chỉ là một đám bù lũ xu nịnh mà thôi, không có chút khí phách nào cả.”

Tâm trạng của Vương Bác Thần có chút phức tạp, có một khoảnh khắc, anh có loại ý nghĩ ở ẩn.

Về tới Hà Châu, sống những ngày tháng của mình.

Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện thì bị một sự tức giận trong lòng anh đánh tan.

Mẹ kiếp!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vương Bác Thần anh cố sống cố chết nhiều năm như vậy, tới cuối cùng lại phát hiện đều là cái bẫy người khác bố trí.

Ngay cả việc anh chào đời cũng là vật thí nghiệm!

Cổ tộc ẩn thế chó má, các người là cái thá gì chứ, cũng có thể tác động vận mệnh của tôi ư?

Mạng của ông đây, ông đây tự quyết!

Chết hay chết đều phải do ông đây quyết!

Con đường ông đây đi, chưa từng sợ, chưa từng chùn bước!

Vật thí nghiệm cứt chó gì đó, ông đây chỉ là Vương Bác Thần!

Mặc kệ ông là ai, chỉ cần dám cản đường của tôi, ông đây giết ông!

Cho dù chết, ông đây cũng muốn chết một cách oanh liệt.

Vật thí nghiệm gì đó, cút mẹ đi!

Ông đây chỉ là Vương Bác Thần!

“Ơ?”

Khương Lạc Trần chợt sững người, nhìn thấy khí tức trên người Vương Bác Thần bỗng biến chuyển, một cỗ chính khí lẫm liệt vậy mà tản ra từ trên người Vương Bác Thần.

“Cậu đột phá rồi sao?”

Vương Bác Thần lắc đầu một cách kỳ lạ: “Tôi tu luyện 4 năm, năm nay mãi không đột phá. Tôi đã kẹt ở Siêu Phàm Cảnh hơn 1 năm rồi, nếu sắp đột phá thì đã đột phá từ lâu rồi. Có điều bây giờ tâm cảnh có chút khác biệt, chỉ muốn chém trời!”

Tu luyện 4 năm!

Đây là lời con người nói sao?
 
Chương 1161


CHƯƠNG 1161

Ngắn ngủi 4 năm thì đột phá đến Siêu Phàm Cảnh!

Như này kêu chúng tôi sống thế nào?

Khương Lạc Trần mặt mày tò mò nói: “Như vậy thì kỳ lạ rồi, trước kia trên người cậu chỉ có sát khí ngút trời, bây giờ lại xuất hiện một cỗ chính khí hiên ngang, lẽ nào là do tâm thần vừa rồi của cậu dao động, kích phát một loại thần huyết khác trong cơ thể?”

“Huyết mạch thứ nhị tinh?”

Vương Bác Thần cảm nhận kỹ một chút, lại không cảm nhận được gì, không khỏi thất vọng nói: “Không có gì cả, bực bội. Năm đó khi tôi thức tỉnh dị huyết, trong cơ thể lôi âm ầm ầm, khí huyết cuồn cuộn, bây giờ không cảm nhận được gì cả. Chính khí lẫm liệt mà ông nói chắc chắn là khí vương bá trên người tôi, hổ thân của tôi rung lên, ông bị tôi chế phục. Bây giờ quỳ xuống nhận tôi làm chủ, dập đầu một cái trước tôi, tương lai không thiếu cơ duyên của ông.”

Khương Lạc Trần vỗ một cái vào gáy của Vương Bác Thần, mắng: “Cút, tôi là ông nội của cậu đấy, cậu sao không dập đầu trước tôi? Mau chóng biến, cái thằng cháu như cậu sớm muộn gì cũng bị trời đánh!”

Vương Bác Thần tức giận nói: “Khương Lạc Trần, ông đừng hối hận, mạng của ông còn là tôi cứu đó, lão già vong ân phụ nghĩa, đừng tưởng tôi không đánh ông.”

“Mẹ kiếp, chuyện chết tiệt hai ngày nay chưa làm xong, ông nội thì nhận không ít.”

Vương Bác Thần mắng mỏ rời đi, anh cũng chỉ chiếm chút tiện nghi ngoài miệng, thật sự không thể làm được gì Khương Lạc Trần.

Dù sao tính ra thì ông Khương thật sự là ông nội của anh.

Sau khi Vương Bác Thần rời đi, Khương Lạc Trần mới thầm thở phào, tình trạng vừa rồi của Vương Bác Thần rất không đúng, ông ta luôn lo lắng thằng nhóc này liệu có tẩu hỏa nhập ma không.

Vẫn may, khả năng tự kiểm soát của thằng nhóc này không tồi, tuy tâm trạng đè nén nhưng về tổng thể không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Chỉ là khổ cho thằng nhóc này, vốn đã trải qua bi thảm, bây giờ lại biết sự thật, đổi lại là người khác, tất nhiên không chịu nổi loại đả kích này.

Cho dù là Khương Lạc Trần ông ta cũng không chấp nhận nổi loại chuyện này.

Năm đó sư phụ mất tích, sau khi biết được một vài tin tức, ông ta đã hoàn toàn tuyệt vọng, chìm đắm suốt 20 năm!

Điểm mà ông ta khâm phục thằng nhóc này nhất chính là bất luận trải qua bao nhiêu khó khăn dày vò, bất luận đối mặt với khó khăn tuyệt cảnh như nào, thằng nhóc này đều có thể kiên trì với mình.

Sự bền bỉ trên người thằng nhóc này mới là thứ quý giá nhất.

Vừa rồi ông ta rõ ràng cảm nhận được cảm xúc tuyệt vọng của Vương Bác Thần. Nhưng sau đó trong mắt Vương Bác Thần trào ra một cỗ lửa giận, đó là lửa giận muốn đi tới tận cùng của mọi thứ.

“Thằng nhóc này… Haizz, khổ cho cậu rồi. Chỉ cần cậu không từ bỏ thì Khương Lạc Trần tôi cho dù bồi cả cái mạng già này vào, cũng đi cùng cậu tới cuối con đường này.”

Sau đó, Khương Lạc Trần lại tự lẩm bẩm nói: “Thằng nhóc này vậy mà có chút xem thường Khương Lạc Trần mình, đợi mình bạo phát sẽ dọa chết cái thằng cháu như cậu ta. Siêu Phàm Cảnh tu luyện 4 năm, bà nội nó chứ, thằng nhóc này còn là con người ư? Cho dù sư phụ của mình năm đó, cũng không khoa trương như vậy? Dị huyết của nhà họ Vương thật sự có hiệu quả tốt vậy ư? Mình sao không tin nhỉ? Thằng nhóc này chắc chắn có chuyện gì giấu mình.”
 
Chương 1162


CHƯƠNG 1162

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Khương Lạc Trần sáng lên.

Ông ta nảy sinh hứng thú rất lớn về những gì Vương Bác Thần trải qua trong mấy năm nay.

Ông ta rất muốn biết, những năm nay Vương Bác Thần rốt cuộc đã có kỳ ngộ gì, vậy mà có thể trong 4 năm ngắn ngủi thì trở thành cường giả Siêu Phàm Cảnh!

Bên ngoài, Vương Bác Thần thấp giọng nói với Tiền Tiền: “Tiền Tiền? Những ngày này ông Khương có phải có chút không đúng không?”

Tiền Tiền mặt mày đờ đẫn: “Không có đâu?”

Vương Bác Thần nói một cách thần bí: “Vừa rồi ông Khương nói với tôi, công năng của phương diện đó của ông ấy lại quay về rồi, ông ấy muốn tìm một người phụ nữ để sinh con, để lại dòng giống cho mình.”

“Hả?”

Tiền Tiền bị dọa giật mình, sửng sốt thốt lên.

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta: “Sửng sốt cái gì? Rất kỳ lạ sao? Người già rồi thì muốn để lại dòng giống cho mình, huống chi bây giờ các phương diện kỹ năng của cơ thể ông Khương có thể đã khôi phục, có tâm tư ở phương diện này cũng bình thường. Chuyện này bản thân ông biết là được, âm thầm giúp ông Khương, tình yêu tuổi xế chiều, rất bình thường.”

“Cậu Vương, cậu không lừa tôi chứ?”

Tiền Tiền nhỏ giọng nói.

Vương Bác Thần vỗ một cái vào gáy của ông ta, nói: “Với thân phận của tôi sẽ phải bịa ra loại chuyện này sao? Ông là cảnh vệ của lão soái, vậy mà ngay cả tâm tư của lão soái cũng không rõ, xem ra ông không muốn làm nữa.”

Tiền Tiền vội vàng nói: “Cậu Vương cậu đừng tức giận, tôi nhớ rồi, tôi giúp lão soái một chút. Chỉ là không ngờ lão soái vậy mà cũng động tâm tư với phụ nữ, ngài ấy trước kia luôn dạy tôi rằng, phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của ngài ấy, hơn nữa kêu tôi cũng đừng tìm.”

Vương Bác Thần nói với vẻ mặt cổ quái: “Vậy nên đây là nguyên nhân ông độc thân?”

Tiền Tiền quẫn bách nói: “Tôi cảm thấy lão soái nói khá đúng, tôi có thể đột phá đến cảnh giới của Võ Hoàng nhất tinh như bây giờ, đó là vì luôn duy trì thân thể đồng tử, không tìm phụ nữ. Phụ nữ đều là phiền phức, tôi nhìn thấy thì đau đầu.”

Vương Bác Thần vỗ vai của Tiền Tiền cười nói: “Ông Khương độc thân 80 mấy năm, trong lòng ông ấy sớm đã biến thái rồi. Ông đừng học theo ông ấy, niềm vui của phụ nữ ông không tưởng tượng được đâu. Ngay cả ông Khương cũng đã động lòng thì ông đừng kiên trì nữa, còn kiên trì nữa, vết chai trên tay ông cũng sắp dày ba tấc rồi, cứ dùng tay mãi cũng không phải là cách.”

Tiền Tiền: “…”

Đợi khi tiễn Vương Bác Thần đi, Tiền Tiền nhìn tay phải của mình, lẩm bẩm nói: “Cũng không có vết chai đâu nhỉ? Phì, mình là người đàng hoàng, sao lại bẩn thỉu vậy chứ! Nhưng lão soái thật sự có tâm tư ở phương diện đó sao? Nhưng thân phận của cậu Vương cũng không cần lừa mình, rất có thể là thật. Dù sao mình chỉ là cảnh vệ của lão soái, có vài chuyện, lão soái chắc chắn ngại nói với mình.”

Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Tiền tràn ngập áy náy, ông ta đi theo lão soái nhiều năm như vậy, vậy mà không biết tâm tư của lão soái, thật sự là đáng chết.

Ở một bên khác, Vương Bác Thần đã liên hệ được với ba người tam thế tổ, Ninh Danh và Cổ Linh Linh.

Vừa gặp mặt thì tam thế tổ suýt nữa bật khóc, một bụng đau khổ.

“Anh Thần, anh phân xử cho tôi, cô gái Cổ Linh Linh đó không phải là người. Cô ta đều đặt phòng tổng thống cho các anh, lại chỉ đặt cho tôi phòng tiêu chuẩn. Phòng tiêu chuẩn là nơi cho người ở sao? Một người có nghèo nữa cũng sẽ ở phòng tiêu chuẩn nhỏ? Tôi đường đường cũng là cậu cả của nhà họ Bao, đường đường là tam thế tổ, vậy mà cho tôi ở phòng tiêu chuẩn.”
 
Chương 1163


CHƯƠNG 1163

Vương Bác Thần vỗ một cái vào gáy của tam thế tổ, nói: “Bây giờ cậu sống ở dưới mái nhà của người khác, lấy đâu ra lắm yêu cầu thế, có chỗ ở là ok rồi. Cậu không nhìn thấy quảng cáo trên điện thoại sao? Con gái của chiến thần cũng ở trong ổ chó, cậu còn muốn như nào?”

Bao Chức ôm gáy mặt mày ai oán

Theo anh ta thấy, như này hoàn toàn không phù hợp với thân phận cậu chủ ăn chơi của anh ta.

“Anh Thần, tôi là cậu chủ ăn chơi, tôi lập chí muốn trở thành người ăn chơi bậc nhất của nước R, chuyện này nếu để người khác biết, tôi đường đường là tam thế tổ của nhà họ Bao lại ở một phòng tiêu chuẩn, vậy cái mác ăn chơi này của tôi chẳng phải sẽ hữu danh vô thực hay sao? Truyền ra ngoài mặt mũi của tôi sẽ mất hết.”

Bao Chức cợt nhả nói: “Anh Thần, hay là anh cho tôi mượn ít tiền? Bây giờ trên người tôi không có đồng nào cả, tài khoản của tôi bị ba đóng băng hết rồi, muốn vay cũng không vay được.”

“Anh Vương, tuyệt đối đừng cho anh ta mượn tiền, anh ta mượn tiền là để bao gái.”

Cổ Linh Linh từ bên trong bước ra, dỡ đài của Bao Chức.

Bao Chức trốn ở đằng sau Vương Bác Thần nói: “Không biết lớn bé, gọi chú, anh Thần và ba cô là anh em nuôi.”

Sắc mặt của Cổ Linh Linh chợt cứng đờ.

Sự vui vẻ của cô ta biến mất.

Không.

Đợi đã.

Bây giờ Vương Bác Thần lớn hơn mình một bậc vai vế, nếu mình xử được anh ta, vậy không phải niềm vui nhân đôi hay sao?

Mình sẽ trở thành vợ của em nuôi của ba mình?

Mình là thím của chính mình.

Thật kích thích.

Đến lúc đó mình gọi ba mình một tiếng anh, ba mình liệu có đánh gãy chân của mình không?

Cổ Linh Linh vừa rơi vào trong thế giới của mình, đứa trẻ này cái gì cũng tốt, chỉ cứ thích tưởng tượng, còn thích tự mình công lược.

Vương Bác Thần thấy vẻ mặt của Cổ Linh Linh càng lúc càng kỳ lạ, kỳ quái hỏi: “Các người có sắp xếp gì?”

Bao Chức vội vàng nói: “Tối nay các cậu chủ ăn chơi của Kim Lăng có một buổi vũ hội, gái ở bên trong chắc chắn xinh đẹp, hơn nữa còn có ngôi sao nhỏ KOL gì đó, chúng ta đi dạo chơi đi.”

Cổ Linh Linh lườm anh ta, bẽn lẽn nói: “Anh Vương, tôi đã đặt hai vé xem phim, chúng ta hay là đi xem? Bây giờ chúng ta là đóng giả người yêu, diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn, tai mắt của nhà họ Lâm có rất nhiều, chúng ta không thể lộ sơ hở.”

Bao Chức mặt mày cổ quái.

Đù!

Ả đàn ông này vậy mà muốn hẹn anh Thần?
 
Chương 1164


CHƯƠNG 1164

Cô ta cũng không nhìn xem mình có bản lĩnh gì, cô ta xứng sao?

Không nhìn ra nha, Cổ Linh Linh vậy mà cũng sẽ lấy việc công làm việc riêng, còn nói rất khí khái như vậy.

Vương Bác Thần không khách sáo nói: “Làm chuyện quan trọng trước, tới nhà họ Lâm thoái hôn.”

Cổ Linh Linh rất ngại ngùng, cô ta quên mất chuyện này, chỉ muốn làm sao hẹn được Vương Bác Thần đi xem phim.

Sắc mặt của Bao Chức khá kỳ lạ, anh ta cứ cảm thấy hai ngày nay Cổ Linh Linh có chút không đúng lắm, bây giờ coi như hiểu rồi, thì ra ả đàn ông này là thích anh Thần.

Hiếm lạ nha, ả đàn ông vậy mà cũng có người đàn ông mình thích.

Lần này coi như là bị anh ta túm được thóp rồi.

Bao Chức cảm thấy mình đã phát hiện bí mật của Cổ Linh Linh, cười một cách thần bí.

Cổ Linh Linh quẫn bách một trận, vội vàng cười trừ nói: “Anh Vương, vậy chúng ta tới nhà họ Lâm thoái hôn, anh không biết Lâm Chiến đáng ghét thế nào đâu, còn đáng ghét hơn Bao Chức, chính là một cậu chủ lăng nhăng, cả ngày chỉ biết rượu chè gái gú.”

So với Lâm Chiến, Cổ Linh Linh càng cảm thấy Vương Bác Thần tràn ngập khí chất đàn ông, thực lực mạnh không nói, quan trọng còn đẹp trai.

Nếu cả ngày nhìn gương mặt đẹp trai này của Vương Bác Thần, Cổ Linh Linh cảm thấy cô ta cho dù cãi nhau với Vương Bác Thần cũng không tức giận nổi.

Nhìn gương mặt đẹp trai này, cô ta cảm thấy mình ngủ cũng sẽ cười tới tỉnh.

Xong rồi xong rồi, Vương Bác Thần sao lại đẹp trai vậy chứ?

Trái tim nhỏ cũng bắt đầu đập thình thịch, mặt của cô ta nóng quá.

“Cô không sao chứ?”

Bao Chức mặt mày kỳ lạ vỗ nhẹ vào Cổ Linh Linh đang đỏ bừng mặt.

Ả đàn ông mê trai gì chứ, nhìn anh Thần cũng bắt đầu chảy nước miếng rồi, đừng thể hiện rõ ràng như vậy có được không?

“Á?”

Cổ Linh Linh bị dọa giật mình, hằn học lườm nguýt Bao Chức.

“Đi thôi.”

Vương Bác Thần hờ hững nói.

Ninh Danh thở dài, cô bé Linh Linh này đã hoàn toàn động tình rồi, nhìn dáng vẻ, không đợi thiên chủ nói gì, cô bé này đã tự mình công lược mình rồi.

Cô bé này cái gì cũng tốt, chỉ là thích nghĩ linh tinh.

Ninh Danh truyền âm cho Vương Bác Thần, nói: “Thiên chủ, chuyến đi tới nhà họ Lâm lần này không dễ dàng như vậy, có cần thuộc hạ thống báo cho bên phía Thiên Tuyệt không?”

Vương Bác Thần đáp lại: “Không cần.”

Anh cũng muốn mượn lần thoái hôn này để thăm dò thực hư của nhà họ Lâm, xem thử nội tình của nhà họ Lâm.

Nếu nhà họ Lâm nóng lòng muốn thể hiện nội tình như vậy, vậy nhà họ Lâm cũng không đáng nhắc tới.

Bây giờ Vương Bác Thần muốn thử xem những người đó có nhẫn nại cỡ nào đối với anh
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top