Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 967


CHƯƠNG 967

Chỉ đáng tiếc, tên võ vương này chỉ biết một chút lông tóc, muốn giải câu đố, còn phải tới nhà họ Cổ một chuyến.

Vào lúc này, điện thoại của Vương Bác Thần đổ chuông, là mẹ vợ gọi tới.

“Bác Thần, không hay rồi, chúng ta đắc tội với một nhân vật lớn, công ty dưới tên Thanh Hà, tất cả bị niêm phong rồi, Thanh Hà cũng bị đưa đi rồi!”

Cái gì?!

Là ai dám ra tay với Thanh Hà!!

Trong lòng Vương Bác Thần lửa giận sôi sục!

Công ty Hoa Nguyên bây giờ là xí nghiệp đứng đầu của thành phố Hà Châu, bên đó không ai dám ra tay với công ty Hoa Nguyên hết!

Phía Ma Đô, Thanh Hà là người nắm quyền của tập đoàn Trần Thị, tuy không ai biết thân phận thật sự của Thanh Hà, nhưng tập đoàn Trần Thị có ảnh hưởng rất lớn, ai dám động thủ?

Các loại suy nghĩ vụt qua từ trong đầu của Vương Bác Thần, trong lòng Vương Bác Thần khẩn trương, nói: “Con sẽ lập tức chạy tới Ma Đô!”

Tư Lam vội vàng sắp xếp trực thăng.

Vương Bác Thần tạm thời không quan tâm bên phía Liên minh Y học nữa, những chuyện khác để sau rồi tính, bây giờ anh phải quay về gấp!

Bây giờ người dám ra tay với Triệu Thanh Hà, không phải là người bình thường!

Vô cùng khẩn cấp!

Vương Bác Thần nhanh chóng chạy tới Ma Đô.

Sẽ là ai ra tay với Thanh Hà!

Là đấu tranh trên thương trường hay là đấu tranh ở tầng sâu hơn?

Hoặc là kẻ địch của anh?

Các loại suy nghĩ vụt qua trong đầu Vương Bác Thần, anh bố trí ảnh vệ ở bên cạnh Triệu Thanh Hà vẫn chưa truyền tin tức tới, điều này nói rõ sự việc vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát.

Mà ảnh vệ chưa ra tay, chứng tỏ là người ở nơi đó, ảnh vệ không tiện ra tay.

Nếu là đúng, vậy thì có khả năng rất lớn là dính tới thương chiến, mà sau lưng thương chiến này có thế lực khác dính vào, vẫn cần phải tìm hiểu thêm một bước.

Sau khi sắp xếp rõ ràng mọi suy nghĩ, Vương Bác Thần thở phào, nếu chỉ là một cuộc cạnh tranh trong kinh doanh, vấn đề không lớn.

Nếu sau lưng có thế lực khác dính vào…

Vương Bác Thần hừ lạnh một tiếng, tự lẩm bẩm: “Mặc kệ là ai, chỉ cần các người dám động vào người thân của tôi, tôi muốn các người chết không chỗ chôn thân.”

Trải qua chuyện lúc nhỏ, khiến người thân trở thành một tâm bệnh của Vương Bác Thần, có thể nói là tâm ma.

Vậy nên, anh cực kỳ cố chấp đối với người thân của mình, thậm chí có thể nói là cực đoan.

Một mặt tuyệt đối không tha thứ cho người của nhà họ Vương và nhà họ Lý, một mặt khác lại bảo vệ tới mức gần như biến thái!

Lúc này, người phụ trách của ảnh vệ – Nhạc Ẩn Long gửi thông tin tới.

 
 
Chương 968


CHƯƠNG 968

Sau khi Canh Phong rời khỏi ảnh vệ, Nhạc Ẩn Long trở thành người phụ trách cấp thành phố của ảnh vệ, khoảng thời gian trước luôn ở nước ngoài, đích thân chỉ dạy ảnh vệ làm việc, dạo gần đây mới về nước.

Mấy tháng trước, lúc Vương Bác Thần hôn mê, một vài hoạt động ảnh vệ tiến hành ở nước A, là tiến hành dưới sự chỉ huy của Nhạc Ẩn Long.

Hoàn thành rất xuất sắc, thật sự khiến nước A hoảng loạn.

Mà thực lực của Nhạc Ẩn Long không kém Canh Phong, thuộc cấp bậc tứ đại chiến vương.

Vương Bác Thần nhìn báo cáo chi tiết do Nhạc Ẩn Long gửi, trong ánh mắt dần dần bắn ra sát cơ nồng đậm.

Lần này người ra tay với Triệu Thanh Hà, là nhà họ Tống một trong ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô.

Ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô, nhà họ Tống – Trần – Bạch tranh phong, đã có từ lâu.

Từ sau khi nhà họ Chu lớn nhất Ma Đô đột nhiên bị diệt, ba nhà này đều muốn thượng vị, trở thành bá vương Ma Đô mới.

Nhưng vị trí gia tộc đứng đầu của Ma Đô chỉ có một, vậy nên dạo gần đây, ba nhà đấu đá trong tối ngoài sáng không ngừng.

Chỉ là nhà họ Trần phát sinh một loạt biến cố, cộng thêm sự xuất hiện của Hạ Thế Duệ, dẫn tới nguyên khí tổn thương, cuối cùng Triệu Thanh Hà trở thành người nắm quyền của tập đoàn Trần Thị.

Mà bên phía nhà họ Bạch, bởi vì do Trần Thạch, gia chủ Bạch Lĩnh của nhà họ Bạch bị thân phận của Vương Bác Thần dọa cho vỡ mật, cũng không dám tranh hùng với nhà họ Trần, dạo gần đây rất khiêm tốn.

Điều này khiến nhà họ Tống nhìn thấy cơ hội.

Vậy nên nhân cơ hội lần này, nhà họ Tống trực tiếp ra tay với nhà họ Trần, ở trước mặt gia chủ Tống Tử Lâm của nhà họ Tống đầy giảo hoạt, người mới trên thương trường như Triệu Thanh Hà sao có thể là đối thủ?

Vậy nên trong khoảng thời gian một ngày ngắn ngủi, tập đoàn Trần Thị bị niêm phong, ngay cả công ty Hoa Nguyên dưới trướng Triệu Thanh Hà cũng bị niêm phong, mà Triệu Thanh Hà đã bị người của bộ phận chấp pháp đưa đi.

Nguyên nhân của chuyện này rất đơn giản, trong thông tin của Nhạc Ẩn Long, nói là ở trong cuộc hội giao lưu tinh anh thương nghiệp vào buổi sáng, Triệu Thanh Hà từ chối lời mời của cậu cả Tống Nguyên Lễ của nhà họ Tống.

Tống Nguyên Lễ nói tại đó, muốn khiến Triệu Thanh Hà quỳ xuống cầu xin anh ta, ngủ với anh ta một đêm, nếu không sẽ hoàn toàn hủy hoại Triệu Thanh Hà…

Nghe xong những thông tin này, hai mắt của Vương Bác Thần từ từ nheo lại.

Nhà họ Tống, uy phong thật là lớn.

Dám bắt nạt vợ của anh.

Trong một ngày trực tiếp niêm phong tất cả công ty dưới trướng Triệu Thanh Hà, là muốn so quyền thế sao?

Được, nếu các người muốn so quyền thế, vậy thì so xem quyền thế của ai lớn hơn!

Anh muốn cho người của nhà họ Tống biết, vợ của Vương Bác Thần anh là tồn tại bọn họ không đắc tội nổi!

 
Chương 969


CHƯƠNG 969

Lúc này, Ma Đô.

Tống Nguyên Lễ đang ở quán bar tìm vui với một đám con ông cháu cha.

Trong phòng không khí ngột ngạt, không nhìn rõ được.

Các cô gái tiếp rượu, ai nấy lắc eo lắc hông, trên người gần như không mặc gì cả.

Đây là một cuộc cuồng hoan của các con ông cháu cha!

Được gọi là “tuyển phi”!

Những cô gái tiếp rượu này cũng không phải là cô chủ gì, đối với những con ông cháu cha này mà nói, cô chủ không đủ tầng thứ.

Những cô gái này đều là KOL vì tiền mà có thể hy sinh tất cả, đương nhiên trong đó còn có một số là bị lừa tới.

Tống Nguyên Lễ ôm một cô gái ăn mặc thanh thuần, vẫy tay, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh vội vàng chạy tới giống như chó.

Tống Nguyên Lễ hờ hững nói: “Triệu Thanh Hà đồng ý ‘tiếp’ tôi chưa?”

Người đàn ông trung niên thấp giọng nói: “Người phụ nữ đó tính cách rất quyết liệt, đến bây giờ vẫn không khuất phục.”

“Người phụ nữ trinh liệt thủ tiết ư? Thú vị.”

Tống Nguyên Lễ cười đầy ma mị, anh ta cao hơn 1m8, sở hữu dung mạo không hề thua kém các tiểu thịt tươi trong giới giải trí, cộng thêm xuất thân từ hào môn giàu có, có thể khiến không ít các cô gái điên cuồng.

Đây cũng là tuyệt chiêu tán gái của anh ta, cô gái bình thường, bất luận là thiếu nữ hay thiếu phụ, bất luận là danh lưu hay là người nổi tiếng trên mạng, chỉ cần anh ta ngoắc ngón tay thì có thể có được.

Chỉ nói riêng về khí chất cao quý và dung mạo, quả thật được mệnh danh là một công tử đẹp trai phong độ ngời ngời.

Nhưng chuyện anh ta làm lại thật sự là cặn bã trong cặn bã!

Những KOL hoặc cô gái thanh thuần tới đây tối nay, không ai ngoại lệ đều bị anh ta dùng các loại thủ đoạn lừa tới, hơn nữa chuyên có người thay anh ta phụ trách mảng này, các cô gái tư sắc và skill đều không tồi.

Anh ta coi hành vi này trở thành ‘tuyển phi’!

Những cô gái này, nếu không ôm mục đích muốn có được tài nguyên khiến mình nổi tiếng hơn, thì là muốn ở đây lọt vào mắt xanh của mấy tên con nhà giàu mà gả vào hào môn, không thì là những cô gái thanh thuần tò mò bị lừa tới.

Bọn họ có các mục đích khác nhau, nhưng không biết bọn họ đều là vật săn đáng thương, chỉ là vật phẩm để những con ông cháu cha này vui chơi.

Tiêu chuẩn trò chơi chơi ở đây rất lớn, một số cô gái đã không còn đồ ở phía trên, bị mấy tên con nhà giàu ôm trong lòng, tùy ý hưởng dụng.

Còn có một số cô gái càng giở trò hơn, trực tiếp bắt đầu, khiến người ta mắc ói.

Tống Nguyên Lễ đẩy cô gái thanh thuần ở trong lòng ra, cười ma mị: “Tôi thích loại phụ nữ trinh liệt thủ tiết như này, chinh phục cô ta mới có cảm giác thành tựu.”

 
 
Chương 970


CHƯƠNG 970

Nghĩ tới vóc dáng dụ người và dung mạo khuynh diễm đó của Triệu Thanh Hà, lập tức cảm thấy những cô gái trước mắt đều quá tầm thường.

“Tống Nguyên Lễ tôi cũng coi như là duyệt qua vô số phụ nữ, lại chưa từng thấy loại cực phẩm như Triệu Thanh Hà, nếu một người phụ nữ điểm tối đa là một trăm điểm, vậy thì Triệu Thanh Hà có thể đạt tới chín mươi chín điểm!”

Tống Nguyên Lễ nhớ tới sự kinh diễm trong sáng nay, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Triệu Thanh Hà thì anh ta càng không có hứng thú với những cô gái trước mắt.

“Vu lão tam, một cực phẩm như vậy, nếu tôi không cho được cô ta, vậy đối với tôi mà nói là một loại sỉ nhục. Tôi mặc kệ ông dùng cách gì, trước 12 giờ đêm nay, tôi muốn nhìn thấy cô ta ở trên giường của tôi.”

Vu lão tam có hơi khó xử nói: “Cậu Tống, điều này e là có chút rắc rối. Triệu Thanh Hà nói thế nào cũng là người nắm quyền của tập đoàn Trần Thị, hơn nữa còn là cháu gái của Trần Quốc Vinh, tôi còn tra được chồng của cô ta vừa phục chức ở trong quân đội, có chút bối cảnh. Ngộ nhỡ làm không tốt, sẽ có rắc rối.”

Bốp!

Tống Nguyên Lễ giơ tay tát một cái vào mặt Vu lão tam, cười lạnh nói: “Hừ, còn có người phụ nữ nào Tống Nguyên Lễ tôi không chơi được? Cháu gái của Trần Quốc Vinh thì sao chứ? Ông đây muốn chơi thì chơi! Một câu của tôi, xí nghiệp dưới trướng Triệu Thanh Hà bị niêm phong, còn có thể trâu bò hơn tôi sao? Có bối cảnh thì sao chứ? Một kẻ ở rể, còn có thể có bối cảnh hơn Tống Nguyên Lễ tôi ư? Còn quyền thế hơn ư?”

Vu lão tam bị dọa không dám lên tiếng.

Nhà họ Tống ngoài mặt là một trong ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô, nhưng trên thực tế, bối cảnh cực lớn!

Lợi hại hơn nhà họ Bạch và nhà họ Vương rất nhiều, chỉ là bối cảnh của nhà họ Tống quá thần bí, người biết không nhiều.

Vậy nên mới xếp ba nhà này thành ba nhà mạnh nhất.

Nhưng Vu lão tam biết, đây chỉ là nhà họ Tống muốn làm như vậy, sợ bị một số người để ý mà thôi, nếu không nhà họ Tống sớm đã thôn tính hai nhà kia rồi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tống Nguyên Lễ u ám nói: “Vu lão tam, yên tâm làm việc cho tôi là được, ở Ma Đô, không ai có thể có bối cảnh hơn tôi, cũng không ai có quyền thế hơn tôi! Đừng nói là Ma Đô, nhìn khắp cả nước R, người trâu bò hơn Tống Nguyên Lễ tôi, không có mấy người! Cho dù là thống đốc của Ma Đô – Lục Hưng Thịnh cũng phải nể mặt nhà họ Tống tôi vài phần, hiểu chưa? Tổng trấn thủ của Giang Nam Đạo – Sa Tiệp cũng có quan hệ rất sâu với chúng ta, hiểu chứ?”

Vu lão tam bị dọa không dám nói chuyện, nuốt nước bọt, lau mồ hôi lạnh, vội vàng nói: “Tiểu nhân hiểu, cậu Tống cậu yên tâm đợi đi, tối nay tôi nhất định đưa Triệu Thanh Hà lên trên giường của cậu.”

Tống Nguyên Lễ cười đầy ma mị.

Cực phẩm như Triệu Thanh Hà, anh ta sao có thể bỏ qua.

Một đứa cháu gái của nhà họ Trần, ông chồng còn là một kẻ ở rể, cho dù anh ta ngủ rồi thì có thể như nào?

“Cố gắng làm việc cho tôi, đừng lo lắng, chuyện lớn, nhà họ Tống tôi đều có thể đè xuống! Chơi một người phụ nữ mà thôi, không phải là chuyện gì to tát. Đưa 90 tỷ cho phía Châu Đông.”

Tống Nguyên Lễ vỗ vai của Vu lão tam: “Đợi làm xong chuyện này, tôi tặng cho ông ba KOL chơi.”

Vu lão tam bước ra từ trong phòng bao đế vương, hít sâu một hơi.

Ông ta buộc phải hoàn thành chuyện này, nếu không Tống Nguyên Lễ sẽ không tha cho ông ta.

 
 
Chương 971


CHƯƠNG 971

Hơn nữa những cô gái bên cạnh Tống Nguyên Lễ đều do ông ta phụ trách, chỉ là chuyện lần này có hơi khó làm, dù sao nhà họ Trần là một trong ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô, tuy thực lực thật sự của nhà họ Tống có thể nghiền nát nhà họ Trần, nhưng loại gia tộc này cũng không dễ chọc.

Không cẩn thận thì sẽ gây ra phiền phức, đến lúc đó, Vu lão tam ông ta chắc chắn sẽ bị đẩy đi gánh tội, giết một người đe trăm người.

Nhưng nếu ông ta không đi làm, dựa vào việc ông ta làm nhiều việc bẩn thỉu cho Tống Nguyên Lễ như vậy, Tống Nguyên Lễ cũng có thể khiến ông ta chết không chỗ chôn thây.

Muốn đưa Triệu Thanh Hà lên trên giường của Tống Nguyên Lễ rất đơn giản, hạ thuốc là được.

Nhưng ông ta mãi không dám hạ thuốc là trong lòng cứ có một loại dự cảm chẳng lành, cứ cảm giác sắp xảy ra chuyện.

Có điều nghĩ tới quyền thế của nhà họ Tống, Vu lão tam đã bình tâm.

Cho dù có phiền phức, nhà họ Tống cũng có thể đè xuống!

Tống Nguyên Lễ bị bung rất nhiều scandal trên mạng, bao gồm chuyện tuyển phi này năm ngoái cũng nổi rần rần, nhưng cuối cùng ngay cả bong bóng nước cũng không nổi lên, cô gái đưa tin kia còn bị giám định là có bệnh tâm thần, bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

Mà trên mạng còn lật kèo, công kích cô gái đó và người nhà của cô ta.

Đây chính là nhà họ Tống!

Chuyện lớn gì cũng có thể đè xuống!

Vu lão tam rất nhanh đã đến sở chấp pháp, người phụ trách của nơi này sớm đã bị Tống Nguyên Lễ mua chuộc, cũng là bọn họ phối hợp với Tống Nguyên Lễ trực tiếp tới tập đoàn Trần Thị bắt Triệu Thanh Hà.

Người phụ trách của nơi này tên là Châu Đông, mỗi năm ở chỗ Tống Nguyên Lễ có thể cầm được 120-150 tỷ, đương nhiên là cam tâm tình nguyện giúp Tống Nguyên Lễ làm việc.

“Lão Châu, sao rồi? Triệu Thanh Hà chịu thua chưa?”

Vu lão tam đưa điếu thuốc qua, châm cho hai người, thấp giọng hỏi.

Trên gương mặt méo múp của Châu Đông, trong hai con mắt nhỏ bắn ra tia tham lam, nói: “Người phụ nữ đó có chút cương, không dễ xử lý, phía tôi là hết cách rồi, sáng mai phải thả người, dù sao vẫn không có chứng cứ mang tính xác thực. Mẹ kiếp, tôi không ngờ tập đoàn Trần Thị, trên phương diện thuế vậy mà không có bất cứ khẽ hở nào.”

“Cậu Tống không đợi được nữa rồi, tối nay muốn nhìn thấy Triệu Thanh Hà ở trên giường.”

Vu lão tam không có lòng vòng, nhét hộp thuốc trong tay vào trong túi áo của Châu Đông, bên trong có một chiếc thẻ ngân hàng 90 tỷ.

“Giống như trước đây, ông có thể rút trước tiếp, 90 tỷ.”

Vừa nghe thấy con số này, hai mắt của Châu Đông lập tức bắt đầu phát sáng, vốn đôi mắt bé tí trực tiếp cười tới híp tịt lại.

“Ông đi làm đi, tôi cái gì cũng không biết.”

Vu lão tam gật đầu, nhìn camera, Triệu Thanh Hà bị nhốt đã tròn bốn tiếng rồi, một ly nước cũng không cho cô uống, chính là vì bước này.

Châu Đông trực tiếp tắt camera.

 
 
Chương 972


CHƯƠNG 972

Vu lão tam bỏ thuốc vào trong nước, mặc một bộ đồng phục, đi vào phía phòng nhốt Triệu Thanh Hà.

“Các người dựa vào đâu mà bắt tôi? Dựa vào đâu mà niêm phong công ty của tôi? Các người có chứng cứ gì? Đợi tôi ra ngoài, tôi nhất định sẽ khởi tố các người, lạm dụng chức quyền, tiếp tay cho giặc.”

Triệu Thanh Hà nói đầy khí khái.

Cô biết, công ty bị niêm phong, cô bị nhốt vào trong nhà giam, đều là do Tống Nguyên Lễ kia ở sau lưng giở trò!

Nếu là trước đây, cô còn hơi sợ.

Nhưng bây giờ cô không lo lắng, cô tin Vương Bác Thần rất nhanh sẽ cứu cô ra.

“Các người tốt nhất bây giờ thả tôi ra, nếu không các người không gánh nổi hậu quả đâu!”

Lúc này, Vu lão tam giả thành nhân viên chấp pháp đi vào, vâng dạ nói: “Triệu tổng, thật sự xin lỗi, đây là công việc của chúng tôi, phía trên dặn dò, chúng tôi cũng hết cách, xin cô hiểu cho. Tôi tin rất nhanh thì có thể điều tra rõ ràng, tôi cũng tin cô là bị oán, cô uống nước trước, không tới một tiếng nữa thì cô có thể ra ngoài rồi.”

Nói xong, ông ta đặt ly nước ở trước mặt Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà vốn có hơi khát, khi không nhìn thấy nước còn không cảm thấy gì, nhưng sau khi nhìn thấy nước thì cảm giác khát nước trở nên rất mãnh liệt.

Cô cũng không nghĩ nhiều, theo cô thấy, Tống Nguyên Lễ là muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi như này để ép cô.

Cô không tin Tống Nguyên Lễ dám thật sự ra tay với cô.

Vậy nên cô không nghĩ nhiều, cầm ly nước uống hai miệng nước trong ly.

Thấy Triệu Thanh Hà đã uống nước, trong mắt Vu lão tam vụt qua một tia sắc lạnh. Xé bỏ lớp ngụy trang, lạnh lùng nói: “Triệu Thanh Hà, cô nói xem cô tại sao không đồng ý cậu Tống chứ? Chỉ cần cô đồng ý cậu Tống, chuyện gì cũng không có. Sức mạnh của nhà họ Tống không phải là thứ mà nhà họ Trần các cô có thể so được, cậu Tống muốn chơi cô, Thiên Vương lão tử cũng không cứu nổi cô.”

Triệu Thanh Hà giật mình kinh hãi, đanh giọng quát: “Ông rốt cuộc là ai! Các người dám động vào tôi, hậu quả các người không gánh nổi đâu!”

“Ha ha, tôi biết chồng của cô có chút bối cảnh ở trong quân đội, cũng biết nhà họ Trần giàu có, đáng tiếc cô không biết, chút bối cảnh đó của các người, so với cậu Tống, cái rắm cũng không phải!”

Vu lão tam hoàn toàn không để tâm với sự uy hiếp của Triệu Thanh Hà, tiếp tục nói: “Tôi còn biết, thống đốc của Ma Đô – Lục Hưng Thịnh từng đến nhà họ Trần chúc thọ, tổng trấn thủ của Giang Nam Đạo – Sa Tiệp cũng từng đến nhà họ Trần chúc thọ, nhưng vậy thì sao chứ?”

“Lục Hưng Thịnh ông ta muốn thượng vị thì phải lôi kéo nhà họ Tống, nếu không an ủi nhà họ Tống, vị trí của ông ta ở Ma Đô ngồi không yên được! Còn về phía tổng trấn thủ Sa, ha ha, cô nghĩ rằng nhà họ Tống không có quan hệ sao? Vậy nên cậu Tống ngủ với cô, đó là vinh hạnh của cô, cô cho dù quậy tới chỗ Thiên Vương Lão Tử cũng không ai dám quản, hiểu không?”

“Tôi khuyên cô vẫn là biết điều một chút, cô cũng có người nhà, bây giờ cậu Tống chỉ bằng một câu nói thì đã niêm phong công ty dưới tên của cô, nếu chọc giận cậu Tống, người nhà của cô, không ai sống được cả. Đúng rồi, còn cả cô con gái đáng yêu đó của cô, tên là Vương Nguyệt Dao nhỉ? Tên ở nhà gọi là Dao Dao?”

Triệu Thanh Hà tức đến mức cả người gồng lên, muốn đứng dậy, lại phát hiện cả người không có sức, dần dần mềm nhũn ở trên bàn.

Ánh mắt hằn học trừng mắt với Vu lão tam.

“Súc sinh, đám súc sinh các người, chồng tôi sẽ không tha cho các người!”
 
Chương 973


CHƯƠNG 973

Vu lão tam không hề để tâm mà nói: “Loại thuốc này sẽ chỉ khiến cô cả người mất sức, sẽ không làm tê liệt thần kinh của cô, cậu Tống không thích phụ nữ mất đi tri giác. Cô mắng càng nhiều, cậu Tống càng phấn khích. Ha ha, loại phụ nữ trinh liệt thủ tiết như cô, đối với cậu Tống mà nói, chính là liều thuốc mạnh nhất, tin chắc cậu Tống sẽ rất thích.”

Nói xong, Vu lão tam đi bắt Triệu Thanh Hà, tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, loại cực phẩm như cô phải tặng cho cậu Tống thưởng thức, nếu không tôi cũng muốn. Có điều, sau khi cậu Tống chơi chán, tôi vẫn có cơ hội. Tôi thấy mẹ cô tuy đã hơn 50 tuổi, nhưng giữ gìn thật tốt, nhìn trông giống như người hơn 30 tuổi, loại phụ nữ xinh đẹp cực phẩm như này, tôi thích nhất…”

Rầm!

Vào lúc này, lời của Vu lão tam còn chưa nói xong, cánh cửa sắt bên ngoài đã bị người ta một cước đá ra!

“Đồ chó, mày tìm chết!”

Một người đàn ông vạm vỡ cao 1m9 xông vào, bóp cổ của Vu lão tam, xách ông ta lên.

“Dám sỉ nhục cô Triệu Thanh Hà, ai cho mày lá gan đó!”

Vu lão tam giãy dụa, khó nhọc nói: “Tôi… tôi… người… của cậu Tống, cậu… cậu dám…”

Bốp bốp!

Người đàn ông vạm vỡ tát mất cái vào mặt Vu lão tam.

“Vẫn là lần đầu tiên có người dám uy hiếp Nhạc Ẩn Long tôi! Nhà họ Tống rất lợi hại sao? Ở trước mặt anh Vương, cứt chó cũng chẳng phải! Đợi Anh Vương quay về, chính là lúc nhà họ Tống bị diệt!”

Ầm!

Nhạc Ẩn Long trực tiếp đập Vu lão tam xuống đất, vội vàng cho Triệu Thanh Hà uống thuốc giải, tự trách nói: “Cô Triệu Thanh Hà, Nhạc Ẩn Long bảo vệ không chu toàn, xin cô trách phạt!”

Triệu Thanh Hà dịu đi một lát, cuối cùng đã tốt hơn một chút, lắc đầu nói: “Nếu không phải là anh, tôi đã bị đám súc sinh này xâm phạm rồi, tôi nên cảm ơn anh. Anh là người thần chủ phái tới bảo vệ Vương Bác Thần sao? Vất vả cho anh rồi!”

“Thần chủ… Anh Vương là thế thân của thần chủ, sự an toàn là cực kỳ quan trọng. Mà cô là người nhà của anh ấy, cũng nằm trong phạm vi bảo vệ của chúng tôi.”

Nhạc Ẩn Long suýt nữa lỡ mồm, vội nói.

Khi anh ta trở về, Tư Lam nói với anh ta, hiện nay vẫn chưa ai biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần, đều cho rằng anh là thế thân của thần chủ.

“Tất cả không được nhúc nhích, người bên trong nghe đây, các người đã bị bao vây, lập tức đầu hàng, nếu không chết tại chỗ!”

Vào lúc này, bên ngoài đã bị nhân viên chấp pháp cầm súng bao vây, Châu Đông đã xuất hiện, ánh mắt u ám khiến người khác không biết mà run.

Ngay lúc đầu khi Nhạc Ẩn Long xuất hiện, Châu Đông đã phản ứng lại.

Ông ta không ngờ, vậy mà có người dám đến đây cứu Triệu Thanh Hà.

Vì vậy lập tức điều động nhân viên, trực tiếp tới bao vây.

Chuyện này tối nay buộc phải giải quyết, nếu không sẽ mang tới rắc rối rất lớn cho ông ta.

Thậm chí có khả năng sẽ nháo to, vậy nên vụ này ông ta phải đè xuống, một khi sự việc nháo to, bên phía nhà họ Tống chắc chắn sẽ ném ông ta ra gánh tội.
 
Chương 974


CHƯƠNG 974

“Thật sự là quá ngang ngược rồi, tấn công sở chấp pháp, Triệu Thanh Hà cô còn nói cô không phạm tội?”

Trong lòng Châu Đông thở phào, ông ta đang rầu rĩ không tìm được chứng cứ, kết quả cái tên đồng đội heo của Triệu Thanh Hà vậy mà chủ động đưa tới tận cửa, tấn công sở chấp pháp, tội danh này có thể lớn có thể bé, phải xem sao mà phán rồi!

Vừa hay mượn cơ hội này, có thể chỉnh chết nhà họ Trần, đưa Triệu Thanh Hà lên giường của cậu Tống. Rồi xử lý cái tên to gan này thì không ai tìm được khe hở rồi.

“Lập tức giơ tay chịu trói, hai tay ôm gáy ngồi xổm trên đất, nếu không sẽ giết tại chỗ!”

Châu Đông hạ lệnh: “Triệu Thanh Hà, cô phải nghĩ cho kỹ, tấn công sở chấp pháp là tội danh gì, cô gánh nổi không?”

Triệu Thanh Hà lúc này mới từ từ hồi lại, nếu không phải Nhạc Ẩn Long đến kịp lúc, cô không dám tưởng tượng mình tối nay sẽ gặp phải vận xui gì nữa!

Tên súc sinh Tống Nguyên Lễ đó tuyệt đối sẽ không tha cho cô.

“Tôi khuyên ông tốt nhất ngoan ngoãn im cái miệng thối của ông lại, nếu không tôi cho ông biết cái gì gọi là sống không bằng chết!”

Trên người Nhạc Ẩn Long mang theo một cỗ tà khí, anh ta làm việc luôn ngoan độc, thủ đoạn thậm chí có thể nói là có chút tàn nhẫn, từng vì nguyên nhân này mà từng bị Vương Bác Thần cảnh cáo, bây giờ coi như đã thu liễm không ít.

Nếu không bây giờ Châu Đông đã bị xé xác rồi.

“Châu Đông tôi còn chưa từng thấy tên ngông cuồng nào như cậu, xông vào sở chấp pháp, còn dám uy hiếp nhân viên chấp pháp! Tôi thấy cậu là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Triệu Thanh Hà, cô nghĩ kỹ đi, tội danh này đừng nói là cô, cho dù là nhà họ Trần cũng không gánh nổi! Vốn chuyện của cô vẫn đang điều tra, nhưng bây giờ, chuyện này trở nên nghiêm trọng rồi! Tôi khuyên cô tốt nhất nên phối hợp!”

Châu Đông không để lời của Nhạc Ẩn Long vào trong lòng.

“Nhạc Ẩn Long tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người vội tìm chết như ông.”

Sau khi chắc chắn Triệu Thanh Hà không có chuyện gì, Nhạc Ẩn Long bỗng ngoảnh đầu nhìn sang Châu Đông, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười cực kỳ tàn nhẫn, tà mị lãnh khốc!

Cho người ta cảm giác, giống như trên người Nhạc Ẩn Long tỏa ra tà khí.

Trong Thần Thiên Các, có hai người khiến người ta không rét mà run nhất!

Một người là Vũ Trọng Thiên – chiến thần Trọng Thiên, tính cách âm trầm như rắn độc, trầm mặc kiệm lời, cho người ta một loại cảm giác u ám, đợi khi anh ta ra tay, kẻ địch đã biến thành thi thể.

Người còn lại là Nhạc Ẩn Long, tà khí hiên ngang, tính cách cực đoan, thủ đoạn tàn nhẫn.

Đây là hai người không thể chọc vào được trên dưới Thần Thiên Các công nhận.

Bây giờ, Châu Đông vậy mà đang uy hiếp Nhạc Ẩn Long, điều này nếu để người của Thần Thiên Các biết, chắc chắn sẽ bị dọa chết!

Nhạc Ẩn Long mỉm cười cực kỳ tà mị, trong đôi mắt có một chút yêu dị đó bắn ra ánh mắt khiến người ta chấn nhiếp thần hồn, khiến Châu Đông vô thức rùng mình.

“Ông tính là cái thá gì, tên của cô Triệu Thanh Hà, ông cũng xứng gọi.”

Nhạc Ẩn Long từ từ đi về phía Châu Đông.

Châu Đông thấp thoáng cảm giác có chút không đúng, vừa muốn nổ súng, Nhạc Ẩn Long giống như ma quỷ xuất hiện ở trước mắt ông ta, một tay tóm cổ tay của ông ta.

Rắc!
 
Chương 975


CHƯƠNG 975

Châu Đông còn chưa kịp phản ứng, cổ tay cầm súng đã bị Nhạc Ẩn Long vặn gãy rồi!

“Quỳ xuống, xin lỗi cô Triệu Thanh Hà!”

Rắc!

Lại hai tiếng xương gãy vang lên, hai chân của Châu Đông cùng lúc bị Nhạc Ẩn Long giẫm gãy!

Bụp một tiếng quỳ ở trên đất.

“Á—”

Châu Đông kêu thảm thiết như chọn bị chọc tiết, cả người bắt đầu co giật, mồ hôi lạnh lập tức túa ra.

Nhân viên chấp pháp ở bên cạnh cầm súng, không biết phải làm sao.

Nhân viên chấp pháp ở xung quanh, chĩa họng súng vào Nhạc Ẩn Long.

Nhưng Nhạc Ẩn Long lại không quan tâm, một chân giẫm ở trên cổ của Châu Đông, hờ hững nói: “Không nghe thấy tôi nói sao? Dập đầu xin lỗi cô Triệu Thanh Hà.”

“Tôi là sở trưởng của sở chấp pháp, cậu dám ra tay với tôi, cậu…”

Châu Đông nghiến răng.

Rắc!

Nhạc Ẩn Long lại một cước giẫm lên bắp chân của ông ta, dửng dưng nói: “Trả lời sai rồi.”

“Á—”

Châu Đông kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, trên trán túa mồ hôi lạnh, trên cổ nổi hết gân xanh vì đau đớn.

“Tôi xin lỗi, tôi dập đầu, tôi nhận sai, tha cho tôi, tha cho tôi.”

Châu Đông sợ rồi, ác ma này vậy mà thật sự dám ra tay, nơi này là sở chấp pháp.

Ông ta là sở trưởng của sở chấp pháp, ở địa bàn của mình, bị người khác giẫm lên cổ dập đầu nhận sai!

Sự sỉ nhục to lớn!

Nhưng không nhận sai thì chết chắc.

“Cô Triệu Thanh Hà, Triệu tổng, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tha cho tôi đi, tha cho tôi đ.”

Bụp bụp bụp.

Châu Đông dập đầu liên tiếp mấy cái.

Triệu Thanh Hà nhìn mà kinh hãi, cô không ngờ Nhạc Ẩn Long vậy mà ác như vậy, vừa tới thì đánh gãy hai chân của Châu Đông!

Nơi này là sở chấp pháp!

Châu Đông là sở trưởng của sở chấp pháp.

Lá gan của Nhạc Ẩn Long quá lớn rồi!

Chuyện này một khi làm to ra, không dễ giải quyết.

Thần chủ sao lại phái một người như này đi bảo vệ Bác Thần? Người như này sẽ chỉ gây rắc rối, làm việc quá manh động, tính cách rất cực đoan.

Sẽ làm hỏng chuyện.

 
 
Chương 976


CHƯƠNG 976

Hơn nữa chuyện này nếu truyền ra ngoài, cũng không tốt cho danh tiếng của thần chủ.

Với lại, bây giờ Bác Thần còn phải dựa vào thần chủ, chuyện này nếu làm to, phía thần chủ chắc chắn sẽ ghét Bác Thần, sẽ không có ấn tượng tốt.

Như vậy, Bác Thần đối với thần chủ mà nói sẽ không quan trọng nữa, nhưng một khi rời khỏi thần chủ, những kẻ thù của thần chủ trước kia đến tìm Bác Thần báo thù thì phải làm sao?

Bác Thần dù sao chỉ là thế thân của thần chủ, không phải là thần chủ!

Trong nhất thời, Triệu Thanh Hà đã liên tưởng tới rất nhiều thứ, khiến cô sợ hãi một trận, vội nói: “Sở trưởng Châu, chuyện này tôi sẽ cho ông một lời giải thích, chuyện này… tôi sẽ phối hợp với các người…”

Triệu Thanh Hà không biết phải nói sao nữa, cho dù là kẻ ngu cũng biết, chuyện này đã nháo to rồi!

Phế sở trưởng sở chấp pháp rồi, đặt ở đâu cũng là chuyện lớn.

“Chị dâu, không cần để tâm, loại sâu bọ này tôi không thể vào mắt.”

Nhạc Ẩn Long có hơi cà chớn vỗ đôi giày da không có bụi, một chân giẫm lên đầu của Châu Đông, trong miệng còn có một chiếc tăm, nói: “Chuyện của ông còn chưa hết, chuyện còn lại, tôi nói chuyện riêng với ông. Chị dâu ra ngoài đợi một lát, tôi rất nhanh sẽ đi ra.”

Trong đại não của Triệu Thanh Hà trống rỗng, khẩn trương tới mức không biết phải xử lý chuyện ngày hôm nay như nào, gật đầu trong vô thức.

Cô rất áy náy và tự trách.

Nếu sáng hôm nay không đi tham gia hội giao lưu tinh anh đó thì sẽ không xuất hiện rắc rối như này.

Bây giờ kéo cả Bác Thần vào, phải làm sao đây?

Một khi thân phận Vương Bác Thần là thế thân của thần chủ bị lộ ra thì sẽ trở nên rất nguy hiểm.

Trong lúc lo lắng, Triệu Thanh Hà ngồi ở trên bậc thềm ở ngoài cửa sở chấp pháp mà khóc.

“Đừng khóc, anh sẽ đau lòng.”

Vào lúc này, một giọng nói đầy từ tính vang lên bên tai cô, một cánh tay lớn có lực ôm cô vào lòng.

Vương Bác Thần đến rồi!

“Chồng, em gây họa rồi, phải làm sao đây, em gây họa rồi. Còn có thể khiến thân phận thế thân thần chủ của anh bị lộ, sẽ mang tới rắc rối cho thần chủ, em… em gây họa rồi…”

Triệu Thanh Hà khóc thành lệ nhân, mặt đầy nước mắt, hoảng đến mức sắc mặt trắng bệch, giống như bé thỏ bị kinh sợ!

“Đừng sợ, có anh mà.”

Vương Bác Thần vỗ nhẹ vai của cô, dịu giọng nói: “Em và Tư Lam đợi anh ở trong xe, anh rất nhanh sẽ đi ra.”

Triệu Thanh Hà được Tư Lam đỡ vào trong xe.

Ánh mắt dịu dàng của Vương Bác Thần thu hồi từ trên người Triệu Thanh Hà, xoay người đi vào sở chấp pháp.

Ngay lập tức, ánh mắt của anh trở nên đằng đằng sát khí!

Trong sở chấp pháp.

Chân của Nhạc Ẩn Long vẫn giẫm ở trên đầu của Châu Đông, tà khí lẫm liệt mà nói: “Phế một bắp chân, đối với cái còn lại không công bằng lắm.”

Nói xong, anh ta nhấc chân, lại giẫm gãy bắp chân còn lại của Châu Đông.
 
Chương 977


CHƯƠNG 977

Châu Đông đau tới mức răng run cầm cập, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được.

Những người chấp pháp ở bên cạnh kia nhìn mà da đầu tê dại, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy người hung tàn như vậy, còn là ở trong sở chấp pháp, ra tay với sở trưởng của sở chấp pháp!

“Cậu, cậu rốt cuộc muốn làm gì? Tôi, tôi là sở trưởng của sở chấp pháp, cậu giết tôi cậu cũng không sống được!”

Châu Đông cũng bị ép tới điên tiết, ông ta không ngờ bắt một Triệu Thanh Hà lại chọc gây một ma đầu như này.

“Nói thử coi, ông đã cầm được bao nhiêu đồng tiền bẩn của nhà họ Tống?”

Nhạc Ẩn Long có chút nhàm chán, hỏi.

Anh ta đường đường là Nhạc Ẩn Long, người phụ trách ảnh vệ của Thần Thiên Các, vốn nên đối phó với các cường giả thật sự ở nước ngoài, vốn nên đấu trí đấu dũng với những cơ quan tình báo của nước ngoài.

Đối phó một nhân vật nhỏ như Châu Đông, khiến anh ta cảm thấy có hơi bị nhục.

Vừa nghe thấy lời này, tim của Châu Đông đập thình thịch.

Cuối cùng đã hiểu, đối phương là nhằm vào nhà họ Tống mà tới!

Nhưng nếu ông ta dám nói ra, phía nhà họ Tống sẽ không tha cho ông ta.

Vợ con lớn bé của ông ta đều sẽ bị nhà họ Tống diệt khẩu.

Nghĩ tới đây, Châu Đông nghiến răng nói: “Tôi không biết cậu nói gì cả.”

“Còn khá cứng miệng, Nhạc Ẩn Long tôi đích thân thẩm vấn ông, đó là phúc của ông, người cứng miệng hơn ông tôi gặp nhiều rồi, những nhân viên tình báo của nước A, nước N kia, còn khó thẩm vấn hơn ông nhiều. Điều này cũng khó trách, dù sao ông lần đầu tiên nghe nói cái tên Nhạc Ẩn Long của tôi, nếu ông biết Nhạc Ẩn Long tôi, e rằng sẽ không cứng miệng như vậy nữa.”

Nhạc Ẩn Long khẽ nói: “Ông cứng miệng cũng vô dụng, người nhà họ Tống lần này đắc tội, là người mà cả thế giới không ai dám đắc tội.”

Trái tim của Châu Đông chìm xuống, không nhịn được mà run rẩy.

Trong lời của Nhạc Ẩn Long ẩn chứa quá nhiều thông tin, khiến ông ta cảm thấy có chút kinh hãi.

Nhạc Ẩn Long này rốt cuộc là ai?

Triệu Thanh Hà rốt cuộc có bối cảnh gì?

Tên chơi bời Tống Nguyên Lễ đó rốt cuộc đã đắc tội với người như nào?

Điều đáng sợ nhất là những thông tin này, ông ta hoàn toàn không biết.

Ông ta cho rằng Triệu Thanh Hà không có bối cảnh gì, nhưng bây giờ lời của Nhạc Ẩn Long lại khiến ông ta cảm thấy tuyệt vọng.

Rốt cuộc có thân phận gì mới có tư cách thẩm vấn nhân viên tình báo nước ngoài?

“Cậu, cậu rốt cuộc là ai?”

Châu Đông không cam tâm mà hỏi.

“Là ông bắt nạt vợ của tôi sao?”

Châu Đông chưa đợi được câu trả lời của Nhạc Ẩn Long, lại nghe thấy một giọng nói vô cùng lạnh lùng, hờ hững vang lên.

 
 
Chương 978


CHƯƠNG 978

“Thần… anh Vương.”

Nhạc Ẩn Long vội đứng thẳng, chào kiểu quân nhân.

Nhạc Ẩn Long nhìn Vu lão tam bị Nhạc Ẩn Long đập ngất, ánh mắt rét lạnh nhìn Châu Đông: “Tôi chỉ cho ông 1 phút, nói rõ chuyện của ông.”

Châu Đông ngẩng đầu mới phát hiện, người đến là Vương Bác Thần ông chồng phế vật của Triệu Thanh Hà!

Ông ta từng điều tra Vương Bác Thần, chỉ là một lính giải ngũ, còn là một kẻ ở rể. Dựa theo tư liệu điều tra của ông ta, Vương Bác Thần chính là một kẻ ăn bám, trước đây ở trong nhà bị mẹ vợ mắng chửi, bị người của nhà họ Triệu sỉ nhục. Về sau nhà họ Triệu bị diệt, Vương Bác Thần đi theo Triệu Thanh Hà đến nhà họ Trần.

Nhưng người của nhà họ Trần cũng xem thường anh.

Điều này khiến Châu Đông rất nghi hoặc, một kẻ ăn bám như này sao lại có uy áp đáng sợ như vậy!

Khiến ông ta có một loại nghẹt thở, giống như là sự áp chế đến từ linh hồn, loại cảm giác này cho dù ở trên người thống đốc Lục Hưng Thịnh của Ma Đô, ông ta cũng không cảm nhận được!

“Các người rốt cuộc là ai! Nhà họ Tống không phải là nhà mà các người có thể đắc tội nổi đâu! Các người giết tôi, các người cũng không sống yên! Chút bối cảnh đó của các người, căn bản không so được với nhà họ Tống!”

Tuy trong lòng cực kỳ sợ hãi, nhưng Châu Đông vẫn cứng miệng.

Ông ta không dám nói!

Chỉ cần ông ta nói ra, phía nhà họ Tống sẽ diệt cả nhà ông ta!

Vương Bác Thần không nhìn ông ta nữa.

Nhạc Ẩn Long lấy ra một giấy tờ chứng nhận, ném tới trước mặt Châu Đông.

Khoảnh khắc nhìn thấy giao diện trên giấy tờ chứng nhận, Châu Đông lập tức bị dọa đái ra tại chỗ!

Trên giấy tờ chứng nhận màu đen, có một con ngũ trảo kim long, ở trên chỉ có ba chữ — Thần Thiên Các!

Thần Thiên Các!

Là Thần Thiên Các!

Châu Đông nhìn thấy ba chữ này, lập tức bị dọa đái ra quần, ông ta cảm thấy linh hồn của mình đang bị từ từ xé toạc!

Đối phương là người của Thần Thiên Các!

Đây là tổ chức do chính thần chủ xây dựng!

Ông ta run rẩy hai tay mở giấy tờ chứng nhận ra, nội dung bên trong càng dọa ông ta tới mức suýt ngất.

— Đội trưởng đội ảnh vệ của Thần Thiên Các: Nhạc Ẩn Long!

Ảnh vệ!

Là ảnh vệ!

Nhạc Ẩn Long là đội trưởng đội ảnh vệ!!

Vậy Vương Bác Thần có thân phận gì?

Nhạc Ẩn Long cung kính với Vương Bác Thần như vậy…

Châu Đông bị dọa tới mức cả người mềm nhũn, ngay cả sức ngẩng đầu cũng không có, chỉ có thể nghe thấy tiếng va chậm ‘cầm cập’ của hàm răng.
 
Chương 979


CHƯƠNG 979

Thần chủ!

Vương Bác Thần là thần chủ!

Ông chồng phế vật của Triệu Thanh Hà là thần chủ!

“Tôi tôi tôi tôi… nói…”

Châu Đông bị dọa sợ tới mức ngay cả nói chuyện cũng không rành mạch, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại sự tuyệt vọng!

Tên ngu xuẩn Tống Nguyên Lễ đó, vậy mà muốn bắt vợ của thần chủ bồi ngủ!!

Còn ra tay với người nhà của thần chủ!

Nhà họ Tống, đã đắc tội với thần chủ!

Không ai có thể cứu được nhà họ Tống rồi.

Nhà họ Tống cho dù quyền thế có lớn nữa, còn có thể có quyền thế hơn thần chủ sao?

Bối cảnh của nhà họ Tống có lớn nữa, có thể đánh thắng được thần chủ sao?

Nhà họ Tống dựa vào bối cảnh, mà thần chủ là bối cảnh của người khác!

“Anh Vương chỉ cho ông một phút.”

Nhạc Ẩn Long cười đầy tà khí, trực tiếp một chân giẫm gãy cổ của Châu Đông.

Sau đó nhìn sang những người khác, cười gằn nói: “Các người nối giáo cho giặc, tự tìm đường chết! Từ bây giờ, đợi ở đây hết, không có lệnh của anh Vương, các người ai dám rời khỏi một bước, tôi cho các người sống không bằng chết!”

“Không không không… dám…”

Những người chấp pháp khác vội vàng ném súng trong tay xuống, quỳ xuống đất cầu xin.

“Tôi tôi tôi thật lòng báo cáo Châu Đông tham nhũng…”

“Tôi báo cáo Châu Đông…”

Tất cả mọi người đều khẩn trương rồi, biết mình gặp kiếp nạn, chỉ muốn được khoan hồng.

“Tất cả im mồm cho tôi, từ bây giờ trở đi, ai dám nhiều lời thêm 1 câu làm phiền anh Vương, giết không tha!”

Nhạc Ẩn Long quát lạnh một tiếng.

Vương Bác Thần không có quan tâm những người này, nhìn Vu lão tam, hờ hững nói: “Mang theo ông ta, đi tìm Tống Nguyên Lễ.”

Nhạc Ẩn Long xách Vu lão tam lên, giống như xách một con gà con, xách Vu lão tam đi theo sau Vương Bác Thần rời đi.

Bên ngoài, Tư Lam âm thầm khiến Triệu Thanh Hà ngủ say, hôm nay trải qua nhiều chuyện như vậy, đã đả kích rất lớn đối với Triệu Thanh Hà.

Có thể kiên trì tới bây giờ đã rất giỏi rồi.

“Tư Lam, đưa Thanh Hà về nhà, an ủi mẹ tôi.”

Vương Bác Thần dặn dò xong, trực tiếp đi tìm Tống Nguyên Lễ.

Anh ngược lại muốn nhìn xem, nhà họ Tống rốt cuộc có bối cảnh lớn cỡ nào, có quyền thế lớn cỡ nào, dám ra tay với vợ của anh!
 
Chương 980


CHƯƠNG 980

Anh muốn nhìn xem, Tống Nguyên Lễ rốt cuộc mọc mấy cái đầu mà muốn bắt nạt vợ của anh!

Anh ngược lại muốn thử xem, bối cảnh của nhà họ Tống có thể chịu được lửa giận của anh không.

Vu lão tam đã tỉnh lại, loại lưu manh chó cậy thế chủ như anh ta, căn bản không có can đảm gì, sớm đã bị Nhạc Ẩn Long dọa cho vỡ mật rồi.

Trực tiếp nói ra chỗ Tống Nguyên Lễ đang ở.

Không đợi Nhạc Ẩn Long thẩm vấn, anh ta đã khai ra hết những chuyện bẩn thỉu mà Tống Nguyên Lễ đã làm, bao gồm cả chuyện tuyển phi, và chuyện dụ dỗ lừa gạt thiếu nữ vị thành niên, Nhạc Ẩn Long nghe mà lửa giận sôi sục.

“Anh Vương, hãy cho phép tôi dùng thủ đoạn của tôi trừng trị loại cặn bã như Tống Nguyên Lễ này!”

Nhạc Ẩn Long triệt để nổi giận rồi, nếu Tống Nguyên Lễ chỉ là lợi dụng tiền của mình câu dẫn những cô gái đó, vậy Nhạc Ẩn Long vẫn không đến mức tức giận như vậy.

Nhưng những chuyện mà Tống Nguyên Lễ làm kia, giết một vạn lần cũng không giải hận!

Trong những cô gái bị anh ta lừa gạt, người nhỏ tuổi nhất còn chưa tới 14 tuổi!

Thậm chí vì ép đối phương phải làm, Tống Nguyên Lễ còn đánh tàn phế ba mẹ của người ta, ức hiếp ở trước mặt ba mẹ của người ta!

Điều đáng hận hơn là cuối cùng Tống Nguyên Lễ còn đưa thiếu nữ đáng thương đó vào bệnh viện tâm thần!

“Được!”

Vương Bác Thần gật đầu, lần này anh không ngăn cản Nhạc Ẩn Long.

Địa ngục trống trải, ma quỷ ở nhân gian!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Loại cặn bã như này đã không thể được gọi là con người nữa, mà là súc sinh.

Vậy thì để Nhạc Ẩn Long dùng thủ đoạn đối phó súc sinh đối phó ác ma đi đối phó, mới có thể không có lỗi với những người bị hại kia!

Bên trong phòng VIP Đế Vương của quán bar.

Tống Nguyên Lễ vẫn đang chờ điện thoại của Vu lão Tam.

Với anh ta, muốn ngủ với Triệu Thanh Hà không phải chuyện gì to tát.

Tuy nhà họ Trần giàu có, nhưng đối với nhà họ Tống bọn họ thì chẳng là gì.

Cho dù có một chút gia thế, chẳng lẽ còn có thể lớn hơn nhà họ Tống bọn họ được?

Chơi phụ nữ nhiều năm, Tống Nguyên Lễ đã sớm chẳng coi phụ nữ ra gì, chỉ là một món đồ chơi giải trí mà thôi.

Chỗ dựa phía sau nhà họ Tống bọn họ là nhà họ Cổ của bảy đại thế gia!

Trong phòng VIP Đế Vương lúc này đã đầy những tiếng nhạc đồi truỵ, dưới sự kích thích của rượu và thuốc, những người phụ nữ nổi tiếng trên mạng vốn nổi lên dựa vào những hành động không đứng đắn đã bắt đầu nóng lòng thể hiện bản thân trước những cậu chủ con ông cháu cha này.

Một số cô gái khá dè dặt, lúc này cũng bị bạn thân cố ý chuốc say, hoàn toàn trở thành đồ chơi cho những cậu chủ giàu có này.

“Cậu Tống, cậu không hài lòng với người ta à?”

Một ngôi sao nhỏ ưa nhìn với bộ quần áo thiếu vải đang nhào vòng vòng ôm của Tống Nguyên Lễ.

“Cô cũng dâ.m đãng thật đấy, ở trên mạng cô trong sáng lắm mà? Mẹ kiếp, sao cô ra nhiều nước thế?”
 
Chương 981


CHƯƠNG 981

Tống Nguyên Lễ túm lấy cô ta rồi cười xấu xa bảo: “Nhưng tiếc là đêm nay ông đây không có hứng với cô, gọi hai người anh em đến đây, thoả mãn cô gái điế.m này.”

Hai người nổi tiếng dựa vào lượng fan đông đang ngồi bên cạnh lập tức vui mừng nhào đến, đẩy ngôi sao nhỏ kia xuống đất.

Trong đầu Tống Nguyên Lễ lúc này đều là vẻ ngoài xinh đẹp và vóc dáng gần như hoàn hảo của Triệu Thanh Hà, anh ta không còn nổi hứng thú với những người phụ nữ xung quanh mình lúc này.

Bọn họ vốn cũng khá vừa mắt, ai cũng là nữ thần mà đám nghèo hèn hằng mơ ước, nhưng sau khi gặp Triệu Thanh Hà, Tống Nguyên Lễ chỉ cảm thấy những người này ăn mặc th.ô tục, không có văn hoá, chẳng có chút thú vị nào.

“Mẹ kiếp, sao Vu lão Tam làm việc chậm chạp thế. Đã một tiếng rồi vẫn chưa gọi lại cho ông.”

Tống Nguyên Lễ mắng một tiếng nhưng cũng không để tâm, ở Ma Đô nhỏ bé này, không có người phụ nữ nào mà Tống Nguyên Lễ này không giải quyết được!

Triệu Thanh Hà kháng cự càng lâu càng thú vị, vừa bắt đã tóm được ngay thì còn gì thú vị nữa? Không kích thích!

Tống Nguyên Lễ nhấp một ngụm rượu vang, nhìn cảnh tượng khó coi trong phòng VIP, lại nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Triệu Thanh Hà, anh ta không khỏi phấn khích.

Mà lúc này, Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long đã đến cửa quán bar.

Vu lão Tam đã sợ tới mức hai chân mềm nhũn, trên thực tế khi ở phòng chấp pháp, anh ta đã tỉnh lại nhưng không dám mở mắt mà vẫn luôn giả vờ ngất, anh ta đã nghe thấy hết những lời của Nhạc Ẩn Long.

Đũng qu.ần anh ta đã ướt sũng vì sợ hãi.

Nếu không có Nhạc Ẩn Long xách cổ thì anh ta đã chẳng thể đi nổi một bước.

“Là… Là chỗ này ạ.”

Vu lão Tam nơm nớp lo sợ nói.

Nhân viên phục vụ ở quán bar thấy ba người đi tới cửa, nhìn thấy dáng vẻ này của Vu lão Tam thì lập tức nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng nói cho quản lý.

Chủ quán bar có thể mở quán bar ở đây và có thể khiến đám cậu chủ nhà giàu Tống Nguyên Lễ tới đây thì chắc chắn phải có gia thế và thực lực vững chắc.

Những người dưới quyền của quản lý bề ngoài là quản lý, nhưng thực chất lại là côn đồ.

Quản lý bình tĩnh bảo nhân viên phục vụ an ủi những anh em trong quán rồi tươi cười rạng rỡ bước tới hỏi: “Vu tam ca, hai người này là bạn của anh à? Có cần anh em chúng tôi giúp gì không?”

Vu lão Tam đã sợ tới mức chẳng dám đánh rắm, chỉ cúi đầu không nói gì.

Nhạc Ẩn Long ném Vu lão Tam xuống đất, quản lý hơi biến sắc, biết hai người này tới đây để gây rắc rối.

Vu lão Tam là người của cậu Tống, hai người này đến đây để gây sự với cậu Tống.

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Tống Nguyên Lễ đang ở phòng nào?”

Quản lý cũng là người từng trải, biết đối phương đã dám tới thì sẽ không phải người dễ động đến, anh ta chỉ vào Vương Bác Thần trầm giọng hỏi: “Anh là ai mà lại dám ra tay với người của cậu Tống hả? Còn dám gọi thẳng tên cậu Tống ra nữa, chán sống rồi phải không?”
 
Chương 982


CHƯƠNG 982

Chát!

Quản lý vừa nói xong, Nhạc Ẩn Long đã tát thẳng vào mặt anh ta: “Anh Vương đang hỏi anh đấy.”

“Chết tiệt, anh dám đánh tôi? Anh cũng không thử hỏi xem tôi là ai!”

Quản lý bị Nhạc Ẩn Long tát chảy máu khoé miệng, chảy ra một chút máu, anh ta gằn giọng: “Tôi thấy là anh chán sống rồi, đánh ông đây đúng không? Hôm nay tôi sẽ khiến hai người không bước ra được khỏi cánh cửa này!”

Chát!

Quản lý còn chưa kịp phản ứng thì Nhạc Ẩn Long đã lại cho anh ta thêm một cái tát nữa, lần này anh ta suýt thì ngã ngửa, nửa khuôn mặt tê dại.

“Anh Vương đang hỏi anh.”

Nhạc Ẩn Long vẫn nói câu đó.

“Con mẹ nó, dám đánh anh Long của chúng tao, chúng mày đúng là tự tìm cái chết!”

Lúc này, nhân viên phục vụ kia dẫn theo mười mấy tên đàn em tới.

Thoạt nhìn đã thấy nhóm người này không phải loại người tốt đẹp, ai cũng cởi trần, xăm rồng xăm hổ đầy người trông rất dữ tợn, trong tay còn cầm gậy gộc, dao phay.

Bọn chúng hung ác lao tới.

“Mẹ kiếp, muốn chết cũng không chọn chỗ!”

“Anh Long, anh không sao chứ?”

“Chém chết hai tên khốn kiếp này đi!”

Anh Long quản lý đứng dậy, ôm nửa khuôn mặt, tức giận nói: “Chặt tay bọn chúng cho ông!”

Đám thuộc hạ lập tức bao vây Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long.

Khoé miệng bên trái của Nhạc Ẩn Long khẽ cong lên theo thói quen, lộ ra nụ cười nham hiểm, ánh mắt hiện lên vẻ khát máu, anh ta liếm môi: “Đúng là hơi nhớ những ngày tháng máu nhuộm đầy đường trước đây, từ khi đi theo anh Vương, tôi đã không làm đại ca rất nhiều năm rồi.”

Trước đây Nhạc Ẩn Long chỉ là một tay xã hội đen đầu đường xó chợ, với nghĩa khí giang hồ và lòng nghiệt huyết, đánh nhau là chuyện thường tình.

Thông thường anh ta không chém người khác sống dở chết dở thì là bị người khác chém sống dở chết dở.

Anh ta từng bước leo lên từ đáy xã hội, những việc đã trải qua vô cùng phức tạp, khiến cho tính cách của anh ta trở nên cực đoan, hung ác.

Nếu Vương Bác Thần không tình cờ phát hiện ra tài năng của anh ta, thì bây giờ anh ta đã bị chém chết trên phố từ lâu, hoặc trở thành lão đại của một vùng rồi.

“Mẹ kiếp, cũng thể hiện theo mới hay chứ.”

Anh Long quản lý đứng ở ngoài vòng vây nhổ ra mấy nhụm bọt máu, lúc này nửa khuôn mặt bên trái mới bắt đầu đau dữ dội, đã sưng tấy đỏ bừng lên.

Mấy tên côn đồ chém về phía Nhạc Ẩn Long, Nhạc Ẩn Long né đi, tiếng “rắc rắc” vang lên, anh ta đã bẻ gãy tay một tên côn đồ.

Sau đó cướp lấy con dao trong tay tên côn đồ, thoáng chốc chém ra hơn chục nhát dao!

Tên côn đồ chưa kịp phản ứng thì chân tay đã bay hết cả ra ngoài!

Mà với thực lực cấp bậc chiến vương như Nhạc Ẩn Long, anh ta có thể dễ dàng xử lý những người này.
 
Chương 983


CHƯƠNG 983

Có thể nói, với thực lực của anh ta, anh ta có thể tiêu diệt hết đám người này trong vòng ba giây mà không thấy máu, nhưng tính cách cực đoan khiến anh ta lựa chọn cách đánh tàn nhẫn của côn đồ, hơn nữa còn rất tàn nhẫn.

Đây chính là Nhạc Ẩn Long!

Là cách làm việc của Nhạc Ẩn Long!

Tính tình độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn.

Cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc này khiến đám người còn lại bàng hoàng.

Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy một người tàn nhẫn như vậy.

Bọn họ cũng đã từng làm những việc như chặt tay và chân, nhưng cũng không dã man thế này.

Anh Long nuốt nước bọt, nhưng không sợ hãi, điều này đã thôi thúc tính hung ác trong lòng anh ta.

Bọn họ lăn lộn ngoài xã hội dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn, nếu bây giờ sợ thì sau này sẽ không có chỗ đứng nữa.

“Chém chết nó!”

Người phục vụ dùng dao chém Nhạc Ẩn Long, Nhạc Ẩn Long giơ tay vung ra một dao.

Đầu của người phục vụ rơi dưới chân anh Long.

Chết không nhắm mắt.

Đôi mắt như cá chết nhìn chằm chằm vào anh Long.

“Ma quỷ, mày là đồ ma quỷ!”

Anh Long sợ tới mức lùi lại, tuy bọn họ không phải người tốt, chưa làm chuyện thế này bao giờ.

Nhưng anh ta không ngờ đối phương lại tàn nhẫn và hung ác đến vậy.

Đám côn đồ còn lại sợ đến mức chân mềm nhũn, dao cầm trên tay còn không vững, làm sao còn dám ra tay nữa.

Một số người tâm lý kém còn sợ tới nỗi không tự chủ được tè ra quần.

“Tha cho tôi, tha cho tôi đi.”

“Tôi không đánh nữa, tôi không đánh nữa!”

Mấy tên côn đồ lập tức bỏ dao, sợ hãi quỳ xuống đất van xin.

Đôi mắt tam giác hung ác của Nhạc Ẩn Long nhìn thẳng vào anh Long, khoé miệng trái bất giác cong lên, nở nụ cười xấu xa: “Anh Vương đang hỏi anh đấy.”

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi nói, tôi nói.”

Anh Long quản lý sợ tới mức quỳ trên mặt đất, cầu xin tha thứ: “Cậu Tống ở phòng VIP Đế Vương, cậu Tống ở phòng VIP Đế Vương.”

Vương Bác Thần chẳng nhìn anh ta một lần đã đi thẳng đến phòng VIP Đế Vương.

Vu lão Tam sợ hãi không dám nói lời nào, nằm trên đất giả chết, bây giờ anh ta chỉ muốn giảm bớt cảm giác tồn tại, tốt nhất là khiến hai ác ma này quên mình.

Nhưng tiếc là Nhạc Ẩn Long vẫn xách anh ta lên, đi theo sau Vương Bác Thần.

 
 
Chương 984


CHƯƠNG 984

Lúc này anh Long mới run lẩy bẩy lấy điện thoại ra, gọi điện, nhưng sợ tới mức không thốt ra được một câu hoàn chỉnh: “Kim… Ông Kim, xảy… xảy ra chuyện rồi, các anh em chết… chết rồi.”

Khi anh ta báo tin, Vương Bác Thần nghe thấy rõ ràng nhưng anh không quan tâm.

Nhạc Ẩn Long quay đầu lại, khóe miệng trái cong lên, lộ ra nụ cười xấu xa.

Anh Long hoảng sợ đến mức làm rơi điện thoại xuống đất, bỗng chốc cảm giác thấy hình như mình đã làm gì sai, không nên gọi cuộc gọi này.

Trong phòng VIP Đế Vương, Tống Nguyên Lễ đã không thể chờ được nữa, đang định gọi cho Vu lão Tam.

Nhưng đột nhiên, cánh cửa phòng VIP bị đá bật ra.

Anh ta còn chưa phản ứng lại thì một bóng đen đã lao thẳng lên người.

“Con mẹ nó, muốn chết à!”

Tống Nguyên Lễ đẩy bóng đen đó ra, lúc này mới phát hiện là Vu lão Tam!

“Mẹ kiếp, mày muốn chết à? Ông đây…”

Tống Nguyên Lễ chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, đuôi mắt liếc thấy hai người ở cửa.

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt một người trong số họ, anh ta giật mình, vô thức thốt lên: “Vương… Vương Bác Thần?”

Để dụ được Triệu Thanh Hà lên giường, Tống Nguyên Lễ đã điều tra rõ về cô, bao gồm cả ảnh của Vương Bác Thần, anh ta cũng đã xem rất nhiều lần.

Chỉ là điều khiến anh ta ngạc nhiên là tên ở rể này lại tự tìm tới đây, tới để gây sự với anh ta ư?

“Anh là Tống Nguyên Lễ?”

Vương Bác Thần làm như không thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, nhìn Tống Nguyên Lễ.

“Chết tiệt, mày là ai, tên Tống Nguyên Lễ cũng là người mà mày có thể gọi được à?”

Một người nổi tiếng trên mạng trong đám con nhà giàu đứng lên, tiện tay lấy áo khoác lên người, nhặt chai bia lên chỉ vào Vương Bác Thần rồi hét.

Rầm!

Tên con nhà giàu còn chưa đi tới trước mặt Vương Bác Thần đã phát hiện trước mặt mình có thêm một người.

Khoé miệng bên trái của Nhạc Ẩn Long giật giật theo thói quen, anh ta nở nụ cười tà ác rồi cầm lấy tay tên đó, đập chai rượu lên đầu gã.

Anh ta nói với vẻ sát khí đằng đằng: “Anh Vương mà cậu cũng dám chỉ?”

Cảnh tượng bất chợt xuất hiện khiến những người khác giật mình tỉnh táo lại, đám đàn ông trai gái vội vàng tìm quần áo mặc vào.

Tống Nguyên Lễ chẳng nhìn tên con nhà giàu đang ngã gục dưới đất mà chỉ châm thuốc, thổi ra một vòng khói, lại nhấp một ngụm rượu, lãnh đạm nói: “Tôi còn tưởng là ai, hoá ra là ông xã ở rể của Triệu Thanh Hà, dám tìm tới đây, đúng là tôi đã coi thường anh.”

Tống Nguyên Lễ dựa vào sofa, hai chân gác lên bàn, nhẹ giọng nói: “Tôi thích vợ anh, ra giá đi, ngủ cùng tôi một đêm tôi sẽ bỏ qua cho tập đoàn Trần Thị và công ty Hoa Nguyên, nếu không chỉ cần một câu nói của tôi, tôi muốn nhà các anh nhà tan của nát thì nhà các anh sẽ nhà tan cửa nát, muốn anh sống không bằng chết thì anh sẽ sống không bằng chết!”

“Tôi rất tức giận.”

Giọng điệu của Vương Bác Thần bình thản, trên mặt anh cũng không có biểu cảm gì.
 
Chương 985


CHƯƠNG 985

Nhưng Nhạc Ẩn Long lại sợ hãi, hai chân vô thức run lên.

Thần chủ thật sự tức giận rồi!

Thần chủ càng tỏ ra bình tĩnh thì cơn giận càng lớn!

Hồi trước một quốc gia hùng mạnh ở phương Tây gây chiến với nước R, Thần chủ dẫn dắt họ đánh bại quốc gia hùng mạnh đó, hai bên đã ngồi vào bàn đàm phán.

Nhưng đối phương lại ỷ vào có Đế Quốc nước A chống lưng, cực kỳ ngoan cố, còn uy hiếp sẽ khai chiến lần nữa. Để thể hiện sự uy hiếp, chúng còn giết mười mấy tù binh của nước R.

Thần chủ cũng như tối nay, bình thản nói một câu “tôi rất tức giận”.

Sau đó anh dẫn theo mấy người họ tới quốc gia đó, giết hết sáu mươi phần trăm thành viên của hoàng gia, chém chết người thừa kế của quốc gia đó ngay tại chỗ.

Nếu không phải Quốc chủ hạ lệnh bảo Thần chủ dừng tay thì hoàng thất của quốc gia đó đã bị giết hết rồi!

Bây giờ Thần chủ lại nói câu này, vẻ mặt bình tĩnh như thế, sao Nhạc Ẩn Long có thể không sợ!

Nhạc Ẩn Long chỉ biết một điều, nhà họ Tống sắp biến mất rồi!

Tất cả những người liên quan đều sẽ chết!

Không ai có thể cứu được bọn họ!

Dù gia thế có lớn đến đâu…

Đều! Không! Thể!

“Mẹ kiếp, lại còn biết tức giận nữa à? Ha ha ha ha.”

Tống Nguyên Lễ như nghe thấy chuyện cười, anh ta cười ngả nghiêng: “Yo, chỉ là một thằng ở rể thôi mà cũng biết tức giận à? Tôi sợ quá! Anh là một kẻ vô dụng, chạy đến nhà vợ để ở rể làm mất mặt và tôn nghiêm của đàn ông mà cũng biết giận à? Tôi cho anh một cơ hội nữa, ra giá đi rồi để vợ anh chơi với tôi một đêm, đừng ép tôi phải ra tay, nếu không anh sẽ biến mất khỏi thế giới này mãi mãi đấy.”

Tống Nguyên Lễ lại nhả khói, cực kỳ kiêu ngạo nói: “Với thân phận và địa vị của tôi, chơi vợ anh là ban ơn cho anh, vinh hạnh của anh.”

“Trong mắt các anh, có lẽ nhà họ Trần rất quyền lực và giàu có, nhưng trong mắt ông đây thì nhà họ Trần chẳng là cái gì cả! Đồ vô dụng, tôi biết anh là quân nhân đã xuất ngũ, rất có bản lĩnh, nhưng thế giới này không phải đánh giỏi là được.”

Tống Nguyên Lễ đứng dậy, tay trái cầm ly rượu vang, tay phải kẹp điếu thuốc, cao ngạo nói: “Ông đây có tiền, có quyền, không phải tồn tại mà kẻ vô dụng ở rể như anh có thể tưởng tượng được. Với gia thế của ông đây, muốn đè bẹp nhà họ Trần là chuyện dễ như trở bàn tay.”

Cạch.

Tống Nguyên Lễ uống nốt rượu trong ly rồi đặt mạnh ly rượu xuống trước mặt Vương Bác Thần, đạp một chân lên bàn, ngạo nghễ nói: “Ở Ma Đô, Tống Nguyên Lễ tôi là vương của Ma Đô, là pháp của Ma Đô, là thần của Ma Đô! Tên vô dụng ở rể như anh mà cũng dám chạy đến đây gây sự với tôi? Rất kiêu ngạo đấy, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đúng không?”

Vương Bác Thần không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn Tống Nguyên Lễ.

Nhưng Nhạc Ẩn Long ở bên cạnh lại bỗng mất đi vẻ cà lơ phất phơ, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.

Anh ta có thể cảm nhận đươc dưới vẻ ngoài bình tĩnh này của Vương Bác Thần ẩn giấu sát ý thế nào!

Đến anh ta cũng không dám cười đùa tí tửng.

Lần này cho dù gia thế của nhà họ Tống có lớn đến mấy cũng vô dụng!
 
Chương 986


CHƯƠNG 986

Cho dù chỗ dựa của nhà họ Tống có là thần thì cũng phải chết!

“Tôi nói này đồ vô dụng, cậu Tống thích vợ anh là coi trọng anh, nếu không phải vợ anh xinh đẹp thì anh còn chẳng có được cơ hội vẻ vang này đâu.”

Một người có chút tiếng tăm trên mạng nhân cơ hội thể hiện, mỉa mai châm chọc: “Cậu Tống đội nón xanh cho anh, đó là nón xanh ư? Đó là cho anh cơ hội phát tài đấy! Bao nhiêu người phụ nữ muốn được cậu Tống ngủ cùng còn chẳng có cơ hội, vợ anh có cơ hội này coi như là tổ tiên tích đức mới có được đấy.”

“Cậu Tống có thân phận cao quý, cậu ấy là vương của Ma Đô, vợ anh phải có phúc nhường nào mới được cậu Tống để mắt tới? Tôi còn ghen tỵ đây này.”

“Tôi khuyên anh nên nhìn rõ hiện thực, mau chóng quỳ xuống cảm ơn cậu Tống đã ban ơn đi…”

Chát!

Nhạc Ẩn Long đã ra tay.

Người có tiếng tăm trên mạng kia bị một cái tát đánh bay ra ngoài, ngã dưới chân Tống Nguyên Lễ: “Kẻ xúc phạm anh Vương, đều phải chết!”

Tống Nguyên Lễ giật mình nhảy cẫng lên, chửi: “Con mẹ nó, mày dám đánh người ở trước mặt tao, đánh nhau giỏi đúng không? Được, để tao xem mày đánh giỏi tới mức nào! Tao vốn chỉ dịnh chơi vợ mày thôi, bây giờ tao đổi ý rồi, tao muốn chơi trước mặt mày cho mày tận mắt nhìn thấy vợ mày dâm đãng nhường nào, được tao chơi sung sướng thế nào!”

“Tao không chỉ chơi vợ mày, mẹ vợ mày cũng quyến rũ thướt tha lắm, tao sẽ chơi cả mẹ lẫn con cho kích thích. Đồ vô dụng, đây chính là kết cục của việc mày kiêu ngạo ở trước mặt…”

Bốp!

Tống Nguyên Lễ còn chưa nói hết đã bị Nhạc Ẩn Long đạp một đạp, nằm sõng soài dưới đất.

Cậu Tống bị đánh rồi!

Thế mà cậu Tống lại bị đánh!

Tên vô dụng này dám sai người đánh cậu Tống!

Những con ông cháu cha còn lại đều sợ hãi đến ngu người.

Cậu Tống là trời của Ma Đô, là thần của Ma Đô, là vương của Ma Đô!

Nhà họ Tống là tồn tại mà ngay cả thống đốc Lục Hưng Thịnh của Ma Đô cũng phải nể mặt, dù là Sa Tiệp tổng trấn thủ của Giang Nam Đạo cũng phải dè chừng.

Thế nhưng bây giờ cậu Tống lại bị kẻ vô dụng Vương Bác Thần này dẫn người tới đánh!

Trời sập rồi!

Trời sập rồi, trời sập rồi!

Thế mà cậu Tống lại bị đánh!

Đây là chuyện lần đầu họ thấy.

Cả Ma Đô này, thậm chí là năm tỉnh của cả Giang Nam Đạo cũng không ai dám động đến một ngón tay của cậu Tống.

Chẳng lẽ những người trên đó không biết những việc cậu Tống đã làm ư?

Không, họ biết hết.

Nhưng họ vẫn chọn cách làm ngơ, chỉ vì không muốn đắc tội nhà họ Tống!

Bởi vì nhà họ Tống quá có quyền thế, nếu động đến nhà họ thì núi lửa sẽ phun trào, toàn bộ Ma Đô, toàn bộ năm tỉnh của Giang Nam Đạo đều sẽ chấn động!

Vì vậy cho dù cậu Tống có gây ra hoạ lớn đến mấy cũng chẳng ai quan tâm, đều sẽ nhanh chóng bi nhà họ Tống dẹp yên.

Nhưng bây giờ cậu Tống lại bị một kẻ vô dụng ở rể sai người đánh!

Còn bị đánh ngã sõng soài dưới đất nữa!

Người này phải to gan nhường nào cơ chứ?

“Đồ vô dụng, mày dám đánh cậu Tống, màu đang tìm cái chết đấy!”

“Cậu Tống chỉ muốn chơi vợ mày thôi mà mày lại dám đánh cậu Tống ngã xuống đất, cho dù hôm nay mày có quỳ xuống cầu xin thì cũng không có tác dụng gì đâu. Không chỉ mày chết mà cả nhà mày cũng sẽ gặp hoạ đấy!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top