Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 946


CHƯƠNG 946

Bên phía sáu đại thần y, cũng không ngờ Vương Bác Thần lại có thực lực của cấp bậc chiến thần.

Y thuật siêu việt, cộng thêm thực lực đáng sợ như thế này, người như thế này, trên võ đài của cường giả trên thế giới, chắc chắn có một chỗ đứng nhất định!

“Vương Bác Thần, cậu cần gì phải xử lý mọi chuyện tuyệt tình như thế này?”

Đại diện nhà họ Cổ không nhịn được nữa, sắp bị bức điên rồi.

Cách làm không chút kiêng nể gì của Vương Bác Thần khiến ông ta cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết.

Trương Lăng Vân của nhà họ Trương đã chết rồi, đại diện nhà họ Lâm cũng đã chết, hai người cung phụng võ vương cũng đã chết, chết trước mặt ông ta.

Người tiếp theo, có phải là ông ta không?

Lời nói của ông ta mặc dù cứng rắn, nhưng ít nhiều cũng có chút thiếu sức mạnh.

Võ giả, võ sư, tông sư, đại tông sư, võ tôn, võ tông, võ vương, võ hoàng, đây là sự phân chia cấp bậc của giới võ đạo ngày nay với các cường giả.

Mà thực lực của Vương Bác Thần, đã là cấp bậc võ hoàng cao nhất!

Bọn họ tính sai rồi!

Vốn dĩ nghĩ là cho dù Vương Bác Thần thắng trận đấu y thuật, chỉ cần bọn họ dùng chút thủ đoạn, cũng có thể giết chết được Vương Bác Thần.

Dù sao bọn họ cũng đưa theo mười lăm cường giả võ vương.

Nhưng bây giờ thì sao?

Vương Bác Thần lại là cường giả cấp bậc võ hoàng!!

Lập tức khiến bọn họ không biết phải làm như thế nào!

Điều này tương đương với việc một người thợ săn rơi vào một cái hố sâu hai mét, cứ nghĩ đối tượng mình muốn săn bắn nhiều nhất cũng chỉ là một con sói, nhưng không ngờ lại là một con rồng bá vương!

Vương Bác Thần khẽ nói: “Cho dù tôi tuyệt tình, vậy thì sao? Các người, không phải đã xử lý tuyệt tình rồi sao? Tôi chỉ dùng cách thức của mấy người để đối phó với mấy người mà thôi, bây giờ lại không chịu đựng được?”

“Lá gan của anh thật lớn, anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?”

Liên tiếp chết mấy người, đại diện của bảy đại thế gia có hơi thiếu tự tin, nhưng vẫn cứng miệng.

Kêu bọn họ nhận lỗi với Vương Bác Thần, đây là chuyện không thể.

Cho dù Vương Bác Thần là cường giả võ hoàng, nhưng bảy đại thế gia bọn họ là vua không đăng quang thật sự của nước R, sao có thể cúi đầu với một tên vô danh tiểu tốt như Vương Bác Thần chứ?

“Anh là đang khiêu chiến với bảy đại thế gia chúng tôi sao?”

Đại diện của nhà họ Cổ miệng hùm gan sứa nói, đã không có loại khí thế như vừa rồi nữa, tuy vẫn cứng miệng, nhưng trong lời nói đã vô thức lấy bảy đại thế gia ra đè.

Bọn họ không tin, Vương Bác Thần dám đối đầu với bảy đại thế gia.

Cho dù Vương Bác Thần là người quốc chủ phái tới, cũng không dám xé rách mặt với bảy đại thế gia.

Quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng phải suy nghĩ tới hậu quả khi trở mặt với bảy đại thế gia.

Đây cũng là sự tự tin để mấy người bọn họ còn dám nói chuyện như vậy.
 
Chương 947


CHƯƠNG 947

“Hừ, cho dù anh là cường giả võ hoàng, nhưng phía chúng tôi có 13 vị võ vương, lẽ nào anh muốn khiêu chiến chúng tôi?”

Đại diện của nhà họ Tôn tiếp tục uy hiếp: “Tôi khuyên anh, thấy được thì thu lại, dù sao cuộc thi đấu y thuật là chuyện của anh và sáu thần y, chúng tôi chẳng qua chỉ là xem náo nhiệt, chưa từng nghĩ sẽ xen vào.”

Đại diện của nhà họ Tưởng nhíu mày, nói: “Vừa rồi Trương Lăng Vân đắc tội với anh, anh giết anh ta không vấn đề gì cả, đại diện của nhà họ Lâm nói chuyện không dùng não, chết cũng không trách anh, dù sao là anh ta nói chuyện không chừng mực trước. Được rồi, nếu anh đã thắng thì chúng tôi làm chứng cho anh. Cuộc thi đấu y thuật này là Vương Bác Thần anh thắng.”

Những đại diện của bảy đại thế gia lũ lượt mở miệng, tương đương đã nhận thua rồi.

Tuy lời nói rất cứng, nhưng ai cũng có thể nghe ra, mấy người bọn họ không muốn đối đầu với Vương Bác Thần.

Bây giờ có thể bắt tay làm hòa là kết quả tốt nhất.

Dù sao cho dù một mình Vương Bác Thần không phải là đối thủ của 13 vị võ vương, nhưng còn có một Hồ Quốc Trụ ở đây.

Điều bây giờ bọn họ muốn là không để Hồ Quốc Trụ có cớ ra tay.

Bọn họ cũng biết, nếu cuộc thi đấu y thuật này còn tiếp diễn nữa, không có lợi cho bảy đại thế gia đâu.

Đến mức độ như hiện nay, đã tạo cho quốc chủ Hàn Đỉnh cơ hội. Với tính cách của Hàn Đỉnh, ông ta chắc chắn sẽ mượn cơ hội này, bắt chẹt bảy đại thế gia một khoản.

Điều đáng chết, nếu không phải do tiểu súc sinh Vương Bác Thần này, bọn họ sao lại bị động như vậy.

“Đồ chó, đây là nhận thua rồi sao? Vừa rồi các người không phải rất hống hách sao? Vừa rồi các người không phải muốn ép chết Vương Bác Thần hay sao? Bây giờ sao lại nhận thua rồi?”

Hồ Quốc Trụ nhếch miệng cười lớn, không định tha cho bọn họ.

“Chiến thần Quốc Trụ, vừa rồi chúng tôi nhất thời kích động, nói một vài lời không nên nói cũng có thể lượng thứ. Bây giờ Vương Bác Thần thắng rồi, chúng tôi cũng thừa nhận, chúng tôi cũng nguyện ý đền bù, chuyện ngày hôm nay tới đây thôi, thứ cho chúng tôi không tiếp nữa.”

Đại diện của nhà họ Tần mạnh mẽ nói.

Tuy đã nhận thua, thái độ vẫn không nhận thua, vẫn mang dáng vẻ cao cao tại thượng.

Giống như Vương Bác Thần cầu xin bọn họ thừa nhận thua vậy.

Đại diện của nhà họ Tôn cười ha hả: “Cuộc thi đấu y thuật, cảm xúc của mọi người kích động là khó tránh, cũng là vì khiến cho cuộc thi đấu y thuật này càng trở nên đặc sắc, dù sao có thể nhìn thấy sáu thần y ra tay, đây là chuyện rất hiếm thấy. Vậy nên chúng tôi trong lúc kích động, nói một vài lời quá đáng, cũng có thể hiểu mà. Nhà họ Tôn chúng tôi, nguyện ý cho Vương Bác Thần 150 tỷ, coi như quà tặng.”

Đại diện của nhà họ Châu tán thành: “Vương Bác Thần có thể thắng cuộc thi đấu y thuật này, quả thật khiến người khác khá bất ngờ. Đây là chuyện may mắn của nước R chúng ta, nước R chúng ta có một thần y như này, nếu quảng bá thuật luyện đan này ra ngoài, sẽ có trợ giúp rất lớn cho nước R chúng ta. Nhà họ Châu chúng tôi cũng nguyện ý bỏ ra 150 tỷ là quà tặng, cũng coi như là một chút bồi thường đối việc chuyện vừa rồi.”

Đại diện của nhà họ Tần và đại diện của nhà họ Ngụy gật đầu nói: “Đúng vậy.”
 
Chương 948


CHƯƠNG 948

Đại diện của bảy đại thế gia ông một câu tôi một câu, trực tiếp coi chuyện vừa rồi của bọn họ là do cảm xúc quá khích.

Không cho Hồ Quốc Trụ cơ hội ra tay.

Lông mày của Hồ Quốc Trụ nhíu lại, như vậy ông ta không thể ra tay rồi.

Vô thức nhìn sang Vương Bác Thần.

Sự việc có hơi khó xử lý.

Dù sao nếu giết hết, vậy thì tỏ rõ triệt để cắt đứt với bảy đại thế gia!

Cái này không phù hợp với lợi ích của nước R hiện nay.

Vương Bác Thần mỉm cười thích thú: “Các người nói gì thì là cái đó sao? Đã hỏi qua tôi chưa?”

Thái độ mà Vương Bác Thần tỏ ra khiến tim của mọi người ở đây chợt thắt lại.

Lẽ nào Vương Bác Thần không đồng ý sao?

Lẽ nào anh muốn không chết không thôi?

Người của Liên minh Y học và người của thế gia hào tộc đều có chút nghi hoặc về Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần cho dù có quốc chủ làm chỗ dựa, nhưng bảy đại thế gia là tồn tại ngay cả quốc chủ cũng phải kiêng kỵ, cho dù đại diện của bảy đại thế gia bây giờ làm có hơi quá đáng, quốc chủ Hàn Đỉnh cũng không thể xé rách mặt vào lúc này.

Dù sao điều này đối với nước R của hiện nay mà nói, có hại không có lợi.

Các cường quốc khác, có thể đang đợi cơ hội này.

Bọn họ muốn kìm hãm sự phục hưng của nước R, sợ sau khi nước R quật khởi sẽ tiến hành xử lý bọn họ.

Mà lúc này một khi rạn nứt với bảy đại thế gia, tiến hành nội đấu, sẽ dẫn tới việc nước R suy yếu ở một mức độ nhất định, không có sức cạnh tranh với các nước khác.

Bảy đại thế gia, có ảnh hưởng quá lớn đối với nước R.

Ba giới quân sự – chính trị – thương nghiệp đều chịu sự ảnh hưởng của bảy đại thế gia, nếu chỉ là ra tay với năm hào tộc, còn có hy vọng.

Nhưng bảy đại thế gia quá mạnh rồi.

Nếu bọn họ liên hợp đối đầu với quốc chủ Hàn Đỉnh, nước R sẽ hoàn toàn rơi vào chiến loạn.

Bây giờ Vương Bác Thần không chịu thôi, anh rốt cuộc muốn làm gì?

Hồ Quốc Trụ lo lắng nhìn sang Vương Bác Thần, tuy ông ta là một mãng phu, nhưng trong não có nếp nhăn, cũng suy nghĩ tới những thứ này, vậy nên mới nhìn sự khiêu khích và thị uy của những người này.

Vương Bác Thần đây là muốn hoàn toàn xé rách mặt sao?

Bây giờ vẫn chưa phải lúc.

Hồ Quốc Trụ thầm nháy mắt với Vương Bác Thần, kêu Vương Bác Thần thấy ổn thì thu lại, đừng ép căng quá, nếu không bảy đại thế gia sẽ chó cùng dứt dậu, không phù hợp cho lợi ích của nước R.

“Sao hả, anh là muốn không chết không dừng ư?”

Ánh mắt của đại diện nhà họ Cổ trở nên nguy hiểm, thầm ra hiệu cho mười mấy cường giả võ vương này, động thủ bất cứ lúc nào.

“Vương Bác Thần, anh biết anh đang nói gì không? Anh từng nghĩ hậu quả khi anh làm như vậy chưa?”

Đại diện của nhà họ Tưởng lời lẽ sắc bén, mặc kệ nói thế nào, bọn họ vừa rồi phá hỏng chuyện Vương Bác Thần luyện dược, cũng chỉ là ở trong phạm vi cuộc thi đấu y thuật.
 
Chương 949


CHƯƠNG 949

Nói ra ngoài người khác nhiều nhất nói bọn họ không biết liêm sỉ, sẽ không khuếch đại sự việc.

Huống chi vừa rồi đã chết mấy người, Trương Lăng Vân và đại diện của nhà họ Lâm đều chết rồi, Mã Như Long của nhà họ Mã ở Tây Bắc, Bạch Vân Phi của nhà họ Bạch ở Trung Nguyên đều chết rồi, phía quốc chủ cho dù muốn ra tay, cũng không có cớ.

Dù sao cậu chủ của ba nhà trong năm đại hào tộc đã chết rồi, đại diện của nhà họ Lâm trong bảy đại thế gia chết rồi.

Cho dù trước đó bọn họ có sai, đã đủ trung hòa rồi!

Nếu Vương Bác Thần vẫn không chịu dừng, bọn họ bây giờ cho dù giế.t chết Vương Bác Thần, cũng vẫn chiếm lý!

Bởi vì mấy người chết vừa rồi không có ra tay, đều là bị Hồ Quốc Trụ và Vương Bác Thần tùy tiện tìm một cái cớ giết rồi!

Vậy nên ở điểm này, bọn họ đoán chắc quốc chủ cũng sẽ dừng lại, chuyện lớn hóa nhỏ.

Đại diện của nhà họ Ngụy tức giận nói: “Vương Bác Thần, chúng tôi đã chọn tha cho anh, thừa nhận anh thắng rồi, có phải khiến anh sinh ra ảo giác? Cảm thấy thế gia hào tộc dễ bắt nạt?”

Đại diện của nhà họ Châu cười u ám: “Nếu anh muốn không chết không dừng, vậy được, chúng ta không chết không dừng. Anh không phục, chúng ta thử xem, rốt cuộc ai chết!”

Người của thế gia hào tộc luôn cao cao tại thượng quen rồi, lời của Vương Bác Thần khiến bọn họ cảm thấy sỉ nhục.

Đây là sự khiêu khích đối với thế gia hào tộc!

Là sỉ nhục!

Trước nay không có ai dám đối xử với thế gia hào tộc như vậy.

Cho dù là quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng không dám!

“Không chết không dừng? Các người cũng xứng ư?”

Khóe miệng Vương Bác Thần nở một nụ cười quỷ dị, bỗng lớn tiếng quát: “Tôi là Vương Bác Thần, thần chủ của nước R, các chủ của Thần Thiên Các, các người ra tay với tôi, dĩ hạ phạm thượng, tội mưu nghịch nhất là vì tội bán nước! Hôm nay, Vương Bác Thần tôi giết kẻ bán nước! Ai dám nhiều lời!”

Oành!

Giọng nói của Vương Bác Thần giống như một trận sét đánh, khiến tất cả mọi người sửng sốt.

Thần chủ?

Vương Bác Thần là thần chủ?

Người của thế gia kinh hãi, không dám tin mà nhìn sang Vương Bác Thần.

Sâu trong tim, sinh ra một chút cảm giác sợ hãi phát ra từ linh hồn!

Trừ những người như Hồ Quốc Trụ, những người khác đều kinh hãi bất an nhìn Vương Bác Thần.

Trong đôi mắt tràn ngập sự nghiêm trọng và nghi hoặc.

Vương Bác Thần vậy mà là thần chủ!

Chuyện này sao có thể?

Đặc biệt là người của thế gia hào tộc, gần như trong nháy mắt đã quỳ xuống.
 
Chương 950


CHƯƠNG 950

Nếu Vương Bác Thần thật sự là thần chủ, vậy thì mọi chuyện mà bọn họ làm hôm nay, là đang khiêu khích thần chủ, dĩ hạ phạm thượng, mang tội mưu nghịch!

Tội danh này, đừng nói bọn họ, cho dù là năm đại hào tộc, bảy đại thế gia đằng sau bọn họ cũng không gánh nổi!

Không ít người hai chân mềm nhũn, không ngừng run rẩy, vô thức nuốt nước bọt.

Những đại diện của nhà họ Cổ, nhà họ Tôn mặt mày sững sờ, trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ vốn muốn bây giờ rời đi, nhân nhượng cho xong chuyện, rồi đưa quà đền bù tới, như vậy cho dù là quốc chủ cũng không tìm được cớ.

Nhưng ai có thể ngờ Vương Bác Thần vậy mà thần chủ?

Phiền phức rồi!

Lần này thật sự phiền phức rồi!

Bây giờ phải làm sao?

Chuyện này xử lý không tốt sẽ mang tới tổn thất cực kỳ lớn đối với thế gia hào tộc.

Sau chuyện này một khi truy cứu xuống, thế gia hào tộc căn bản không có lý do phản bác, chỉ có thể nhận số phận!

Đáng chết!

Nếu bọn họ sớm biết Vương Bác Thần là thần chủ, căn bản sẽ không làm những chuyện vừa rồi!

Mẹ kiếp!

Đây là một cái hố!

Đám người Hàn Đỉnh đào một cái hố đợi bọn họ nhảy vào!

Vừa rồi bọn họ sỉ nhục Vương Bác Thần như kia, chuyện này một khi truy cứu, bọn họ không ai sống được.

Vốn bọn họ đều cho rằng không sao rồi, nhưng vào những lúc như này, đột nhiên xảy ra loại tình huống này, lập tức khiến bọn họ không biết phải làm sao!

Tất cả đều hoảng rồi.

không chỉ là hoảng sợ.

Một sự sợ hãi sinh ra trong lòng, sau đó lan ra.

Ngay cả người của Liên minh Y học cũng ngây dại.

Ai có thể ngờ, Vương Bác Thần vậy mà là thần chủ chứ?

Chuyện này quá mức hoang đường!

Thật sự khiến người khác không thể tin được!

Đường đường là thần chủ, vậy mà chạy tới thi đấu y thuật với sáu thần y!

Những y sĩ vừa rồi nói chuyện giúp đỡ thế gia hào tộc, cố ý mang theo ý vu khống Vương Bác Thần kia, người nào người nấy đều đần ra, ngu luôn rồi.

Bọn họ vậy mà đang giúp đối phó thần chủ?

Vậy mà còn muốn giết thần chủ?

Bây giờ còn có đường sống không?
 
Chương 952


CHƯƠNG 952

Đại diện của nhà họ Tần nói phụ họa: “Tôi muốn hỏi chiến thần Quốc Trụ, mọi người ở đây có lẽ chỉ có ông từng thấy dáng vẻ của thần chủ, hơn nữa mọi người đều biết, ông luôn bao che cho Vương Bác Thần, nếu ông nói anh ta là thần chủ, lẽ nào chúng tôi còn có thể phản bác chắc? Dù sao chúng tôi cũng chưa từng gặp thần chủ, có phải hay không không phải các người nói là được rồi sao?”

“Nói không sai, mọi người dù sao cũng chưa từng gặp thần chủ, Vương Bác Thần anh ta sao có thể chứng minh bản thân là thần chủ chứ? Với lại, thần chủ tôn quý cỡ nào, ngài ấy lại đi làm một tên phế vật ở rể sao? Lời này bản thân các người tin không?”

Trong mắt của đại diện nhà họ Cổ bắn ra tinh mang, chỉ cần bọn họ bây giờ cắn chặt không thừa nhận Vương Bác Thần là thần chủ, vậy thì không ai làm được gì bọn họ cả.

Vương Đằng đã bị dọa nói không ra lời, anh ta biết những lời này đại biểu điều gì.

Từ chối thừa nhận Vương Bác Thần là thần chủ, tuy có thể sống, nhưng một khi được chứng minh thần chủ là thần chủ, vậy thì bọn họ đều sẽ chết không chỗ chôn thây.

Đây là một nước cờ hiểm!

Những đồ ngu xuẩn này!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đến lúc như này rồi, bọn họ vậy mà còn muốn cự lại, không muốn nhận thua!

Anh ta phải làm sao đây?

Muốn sống thì buộc phải nhận sai.

Đối kháng giằng co, sẽ không có kết quả gì tốt đẹp!

Sau chuyện này khi thanh toán, không ai chạy được.

Nghĩ đến đây, Vương Đằng nghiến răng, lập tức quỳ xuống nói: “Thần chủ, tôi trước đó là có mắt không tròng, không biết thân phận của ngài, cầu xin ngài tha cho tôi lần này, tôi sau này cũng không dám nữa. Tôi nguyện ý bỏ ra mọi thứ để đổi lại sự tha thứ của thần chủ.”

Người của thế gia hào tộc sửng sốt, bọn họ không ngờ tên nhát cáy Vương Đằng này vậy mà vào lúc này lại phản bội bọn họ!

Điều này khiến trong lòng bọn họ càng thêm sợ hãi.

Nội bộ thế gia hào tộc xuất hiện vết nứt, không còn là một tấm sắt nữa!

Điều này rất bất lợi đối với bọn họ!

Mà Vương Đằng lại nghĩ rằng, thần chủ nếu đã tự để lộ thân phận, chắc chắn có chỗ dựa, về cơ bản chắc chắn là thần chủ.

Anh ta bây giờ nhận thua nhận sai, vậy thì ở trước mặt nhiều người như vậy, thần chủ rất có khả năng sẽ không giết anh ta nữa.

Dù sao bây giờ đối với thần chủ và quốc chủ mà nói, lợi ích lớn nhất là khi chia rẽ nội bộ của thế gia hào tộc, tiến vào rồi phân hóa đả kích, chỉ có như vậy mới mang lại lợi ích toàn diện cho nước R.

Nếu Vương Bác Thần không tự lộ thân phận, vậy anh ta chết cũng là chết uổng.

Nhưng nếu Vương Bác Thần tự lộ thân phận, vậy chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ cái mà quốc chủ và thần chủ muốn là sự thần phục hoàn toàn của thế gia hào tộc.

Vậy nên, Vương Đằng vào ngay thời gian đầu tiên chọn thần phục.

Đây cũng là một loại thái độ!

Vương Bác Thần có hơi ngạc nhiên, không ngờ cậu chủ ăn chơi như Vương Đằng, vậy mà còn có tâm tư như này, tóm chắc cơ hội này.
 
Chương 951


CHƯƠNG 951

Thần chủ sẽ không tha cho bọn họ!

Phải làm sao đây?

Rốt cuộc phải làm sao đây!

“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy? Vương Bác Thần sao lại thành thần chủ? Anh ta sao lại thành thần chủ chứ?!”

Đáy mắt của đại diện nhà họ Tưởng lộ ra sự sợ hãi, có một chút thần trí không tỉnh táo, không biết phải làm sao.

“Chúng ta không phải tra được, Vương Bác Thần này chỉ là một kẻ ở rể hay sao? Sao đột nhiên lại biến thành thần chủ?”

Đại diện của nhà họ Ngụy nhéo mạnh vào đùi của mình, một cơn đau thấu tim truyền đến, nói cho ông ta đây không phải là nằm mơ.

Bọn họ, tính sai rồi.

Không ngờ xảy ra loại tình huống này.

“Giả, nhất định là giả, anh sao có thể là thần chủ chứ!”

Đại diện của nhà họ Tôn khó lòng chấp nhận loại kích thích này, giống như kẻ điên mà gầm lên: “Lừa đảo, các người đều là đồ lừa đảo, anh sao có thể là thần chủ! Tôi hiểu rồi, anh là đang đóng giả thần chủ, muốn dùng cái cớ này đối phó chúng tôi! Mọi người đừng bị anh ta lừa, anh ta không thể nào là thần chủ!”

Lời của đại diện nhà họ Tôn khiến những người khác bỗng phản ứng lại, bây giờ chỉ cần cắn chặt lấy, Vương Bác Thần không phải là thần chủ, vậy bọn họ còn một chút cơ hội.

Mà ở đây, có lẽ chỉ có Hồ Quốc Trụ mới từng thấy dáng vẻ thật sự của thần chủ, cho nên chỉ cần cắn chặt lý do Vương Bác Thần là giả mạo, vậy thì bọn họ mới có thể sống sót.

Nghĩ thông một điểm này, đại diện của nhà họ Châu vội vàng nói: “Không sai, Vương Bác Thần chỉ là một phế vật ở rể, mọi người nghĩ xem, thần chủ tôn quý cỡ nào, ngài ấy sẽ là một kẻ ở rể của gia tộc nhỏ bé sao? Đây chắc chắn là trò do chiến thần Quốc Trụ và Vương Bác Thần thêu dệt để lừa chúng ta, bây giờ chỉ có chiến thần Quốc Trụ từng gặp thần chủ, vậy nên để mặc bọn họ nói sao cũng được rồi.”

“Cậu đánh rắm!”

Hồ Quốc Trụ suýt nữa tức chết, ông ta còn chưa lên tiếng thì bị đám chó này sắp xếp rồi!

Hồ Quốc Trụ tức đến mức muốn giết người.

Nhưng đồ chó này đến lúc này rồi, vậy mà vẫn không chịu nhận sai, còn muốn cãi cùn.

Vậy mà ngay cả Vương Bác Thần tự để lộ thân phận, bọn họ cũng không thừa nhận!

Hơn nữa hôm nay ông ta còn ở đây, nếu ông ta không ở đây, không biết còn muốn giở trò gì nữa!

“Đồ chó, không ngờ các người lại điên như vậy, ngay cả thần chủ cũng không thừa nhận! Các người là muốn tạo phản sao?”

Đại diện của nhà họ Châu to gan nói: “Chiến thần Quốc Trụ, ông đây là muốn chụp mũ cho chúng tôi sao? Chúng tôi chưa ai từng nhìn thấy thần chủ, Vương Bác Thần chỉ là một tên phế vật ở rể, anh ta nói mình là thần chủ thì bản thân là thần chủ sao? Lời này ai tin? Ai không biết, hai người bây giờ là muốn ép chết chúng tôi chứ? Cái tội này, chúng tôi không gánh được!”
 
Chương 953


CHƯƠNG 953

Anh tự lộ thân phận, quả thật là để áp chế thế gia hào tộc, mượn cơ hội này gây áp lực.

Vương Đằng này ngược lại có chút thú vị.

Vương Bác Thần không khỏi nhìn Vương Đằng nhiều hơn, hờ hững nói: “Nếu anh đã nhận tội, tôi tha cho anh một mạng, tự đánh gãy hai chân, cút đi.”

Lời của Vương Bác Thần khiến Vương Đằng cực kỳ bất ngờ.

Tuy đánh gãy hai chân, nhưng tốt xấu gì bảo vệ được mạng.

“Cảm ơn thần chủ, cảm ơn thần chủ, tôi sau này nhất định cải tà quy chính, sẽ không dám nữa. Tôi rời đi ngay.”

Rắc!

Vương Đằng không chút do dự mà đánh gãy hai chân của mình, một cơn đau thấu tim khiến cả người của anh ta run rẩy, trên mặt lập tức đổ mồ hôi lạnh, nhưng anh ta vẫn có chút may mắn.

Cuối cùng cũng được sống lại rồi.

Ai ngờ cuối cùng vậy mà là một cái hố như này chứ?

Vương Bác Thần vậy mà là thần chủ!

Đám người bọn họ vậy mà ra tay với thần chủ, còn muốn giết thần chủ, đây là tìm chết!

Ở trước mặt thần chủ, cho dù có 13 vị chiến vương thì như nào chứ?

Năm đó thần chủ một mình cầm kiếm lao về Nam Hải, một kiếm đẩy lui hạm đội tàu chiến của nước A!

Anh là đỉnh phong của chiến lực thế giới, mấy vị chiến thần của phe địch vây đánh cũng bị thần chủ chém chết!

Mười ba vị võ vương thì có tác dụng gì?

Vương Đằng run rẩy, được hai vị võ vương của mình khiêng đi, nhanh chóng rời khỏi.

Những người khác của thế gia hào tộc, bị Vương Đằng đập như vậy, lập tức có chút không tự tin.

Bọn họ không thừa nhận Vương Bác Thần là thần chủ, thật sự có tác dụng không?

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối? Chút trò vặt vãnh này có thể làm nên tác dụng gì?

Không ít người tim đập thình thịch, vô thức nhìn sang đại diện của bảy đại thế gia.

Bây giờ ở đây chỉ còn lại người của bảy đại thế gia, người của năm đại hào tộc người chết thì chết người đi thì đi, điều này khiến người của bảy đại thế gia cũng bắt đầu hoảng sợ.

Đại diện của nhà họ Cổ nháy mắt với mọi người, bọn họ lúc này cưỡi trên lưng hổ khó xuống, nghiến răng nói: “Vương Đằng bị dọa sợ rồi, Vương Bác Thần anh nói anh là thần chủ, anh làm sao chứng minh mình là thần chủ? Nếu anh dám đến thi đấu y thuật, chứng tỏ anh sớm đã có chuẩn bị, bây giờ chứng cứ lấy ra chắc chắn là giả.”

Sự việc đến nước này, chỉ có thể theo tới cùng.

Bọn họ làm việc quá gắt, không có đường lùi rồi.

Đại diện của nhà họ Tưởng đè xuống sự sợ hãi trong lòng, cứng miệng nói: “Quả thật là vậy, ai nhìn không ra, anh và chiến thần Quốc Trụ là đến để đối phó bảy đại thế gia chúng tôi, chắc chắn sớm đã chuẩn bị sẵn, bây giờ tự lộ thân phận, đây không phải âm mưu thì là cái gì? Thật sự là nực cười!”
 
Chương 954


 

CHƯƠNG 954

Tuy trên mặt đại diện của nhà họ Tưởng rất bình thản, cố tỏ vẻ trấn tĩnh, nhưng hai tay không ngừng run rẩy, lộ ra sự sợ hãi và hoảng loạn trong lòng ông ta.

Đại diện của nhà họ Châu cứng miệng nói: “Vậy nên, chỉ cần anh có thể chứng minh mình là thần chủ, khiến tất cả mọi người đều thừa nhận anh là thần chủ thì chúng tôi nhận thua!”

“Đám chó má không biết sống chết các người còn không biết sai, đang muốn ngoan cố đến cùng ư?”

Đến lúc này, Hồ Quốc Trụ ngược lại đã bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lùng nói: “Bây giờ vậy mà ngay cả thân phận của thần chủ cũng nghi ngờ, bảy đại thế gia các người vì lợi ích của mình, thật sự muốn làm tới cùng ư?”

Khi nói lời này, nội tâm của Hồ Quốc Trụ có một loại giằng co, có hơi thất vọng.

Bảy đại thế gia, từng vì nước R lập quốc mà bỏ ra không ít, người của thế hệ năm đó của bảy đại thế gia, có ai không phải là anh hùng hào kiệt? Có ai không phải là rồng trong loài người chứ?

Những người này bây giờ, ngoài chỉ biết giả âm mưu thủ đoạn, còn biết làm gì?

Ngoài việc đàn áp người dân, nịnh trên hiếp dưới ra còn biết làm gì.

Sự phồn vinh và hòa binh gần trăm năm nay, đã khiến thế gia hào tộc biến thành một u nhọt rất lớn!

Hồ Quốc Trụ sao có thể không đau lòng chứ?

Lúc đầu khi nước R lập quốc, xuất hiện một nhóm tướng lĩnh xuất sắc, bọn họ trí dũng song toàn, có không ít người là người của thế gia hào tộc. Hơn nữa còn giúp người khác đột phá, tăng cường thực lực.

Đây là cống hiến mà bảy đại thế gia dành cho nước R, điểm này khó thể xóa nhòa, không ai có thể phủ nhận.

Sư phụ của Hồ Quốc Trụ chính là xuất thân từ bảy đại thế gia.

Nhưng bây giờ thì sao.

Bảy đại thế gia khiến Hồ Quốc Trụ càng ngày càng thất vọng!

Từ sâu tận trong tim, ông ta hy vọng, bảy đại thế gia có thể loại bỏ sự mục nát, lần nữa thắp lại sức sống.

Nhưng hiện nay nhìn thấy gương mặt của những người này, ông ta đã thất vọng.

Ngay cả khi Vương Bác Thần tự lộ thân phận, bọn họ cũng không nguyện ý nhận sai, nếu không có sự trao quyền của bảy đại thế gia, những đại diện này sao dám nói chuyện như vậy?

Ánh mắt của Hồ Quốc Trụ càng thêm rét lạnh.

Người của thế gia hào tộc, quá khiến ông ta thất vọng.

“Chiến thần Quốc Trụ, chúng tôi chỉ nói thật mà thôi, bây giờ đầu năm nay có rất nhiều kẻ lừa đảo. Thần chủ tôn quý như vậy, sẽ đi ở rể nhà người ta sao? Ai tin chứ?”

Đại diện của nhà họ Tần rất ngoan cố.

Nếu đã đến bước này rồi, chỉ có thể làm tới cùng, nói không chừng còn có thể có cơ hội sống.

Vương Bác Thần mím môi khẽ mỉm cười, anh không ngờ, những đại diện mà bảy đại thế gia phái tới lại ngu xuẩn đến mức độ này!

Vương Bác Thần anh cần chứng minh với ai?

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi thứ đều là hư vô.

“Các người chắc chắn muốn chứng minh chứ?”

Đột nhiên, trong đám người, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
 
Chương 955


CHƯƠNG 955

Trong giọng nói mang theo một chút uy áp của vương giả, tuy không lớn nhưng lại tràn ngập một cỗ uy lực khiến người khác tin phục.

Người của bảy đại thế gia chợt sững người.

Đây lại là ai?

Có điều, bất luận là ai, chỉ cần bọn họ cắn chết không thừa nhận, vậy thì không sao.

“Ông là ai? Chúng tôi ở đây nói chuyện, tới lượt ông chen mồm?”

Đại diện của nhà họ Cổ nhìn thấy, có người vậy mà nói đỡ cho Vương Bác Thần, không kìm được mà sát khí bừng bừng.

Đối phương nhìn trông rất bình thường, một người rất phổ thông, sau khi chắc chắn người này sẽ không có bối cảnh gì, mới yên tâm, đanh giọng quát!

“Tên nhà quê ở đâu ra, ông có thân phận gì? Cũng dám nhiều lời?”

Ánh mắt của đại diện của nhà họ Châu rất quỷ dị, buộc phải áp chế người này lại, nếu không mọi người sẽ bắt đầu nói đỡ cho Vương Bác Thần, vậy sách lược của bọn họ sẽ bị đánh tan.

Điều này đối với bọn họ mà nói, không phải là một hiện tượng tốt.

Đại diện của nhà họ Châu nháy mắt với cường giả võ vương ở bên cạnh, trước tiên hạ thủ vi cường, giết chết người này, chấn nhiếp những người khác, giết gà dọa khỉ thì sẽ không có ai dám lắm mồm nữa.

Một vị cung phụng võ vương của nhà họ Châu chắp tay lặng lẽ gật đầu thì muốn ra tay.

Vào lúc này, người đó đi ra, cười lạnh nói: “Uy phong của bảy đại thế gia thật là lớn quá, không biết Hàn Đỉnh tôi có tư cách chứng minh thân phận thần chủ của Vương Bác Thần không?”

Cái gì?

Hàn Đỉnh?

Hàn Đỉnh nào?

Quốc chủ sao?

Chuyện này sao có thể?

Quốc chủ ở đây sao?

Ông ta luôn ở trong đám người quan sát ư?

Khoảnh khắc này, người của bảy đại thế gia chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.

Quốc chủ vậy mà tới rồi!

Mọi chuyện mà bọn họ làm vừa rồi, quốc chủ luôn ở bên cạnh lạnh lùng quan sát!

Hỏng việc rồi!

Lần này thật sự hỏng việc rồi!

Bọn họ cho dù là muốn không thừa nhận thân phận của Vương Bác Thần, muốn chối bỏ nữa cũng không có tác dụng rồi!

Nếu sự chứng minh của Hồ Quốc Trụ bọn họ còn có thể phản bác, vậy quốc chủ tự mình chứng minh, bọn họ phản bác thế nào?

Lẽ nào tiếp tục làm căng với quốc chủ sao?

Bọn họ không có tư cách đó, cho dù là gia chủ của bảy đại thế gia ở đây cũng không dám làm như vậy!
 
Chương 956


CHƯƠNG 956

Bụp!

Không ít người bỗng nhiên mềm nhũn hai chân, ngồi phịch xuống đất.

Còn có một vài người còn bị dọa đái ra quần!

Những y sĩ của Liên minh Y học, vừa rồi không ít người giúp thế gia hào tộc nói chuyện, áp chế Vương Bác Thần, muốn ép chết Vương Bác Thần. Bây giờ bọn họ nghĩ lại, tất cả chuyện này đều bị quốc chủ nhìn thấy, sau này bọn họ còn đường sống ư?

“Vương Bác Thần là thần chủ nước R, các người có nghi vấn gì? Tôi tự mình đứng ra chứng minh, các người còn nghi ngờ không? Có phải còn muốn nghi ngờ, ngay cả tôi cũng là giả?”

Hàn Đỉnh xé mặt nạ da người trên mặt ra, mỗi một câu ông ta hỏi, giọng điệu không nghiêm nghị, giọng nói không lớn, nhưng giống như từng con dao, cứa vào trái tim của đại diện của bảy đại thế gia.

Khuấy động dữ dằn!

Khiến bọn họ cảm thấy nghẹt thở!

Không ai ngờ được, quốc chủ vậy mà lại hóa trang tới đây!

Xong đời rồi!

Lần này thật sự xong đời rồi!

Các đại diện của bảy đại thế gia lập tức hoảng hồn, không biết phải làm sao mới được, hận không thể giống như đà điểu, đào một cái lỗ ở trên đất rồi vùi đầu của mình vào.

“Quốc chủ sao lại trở về? Ngài ấy sao lại tới đây!!”

“Xong rồi, lần này thật sự chấm hết rồi, chúng ta đều phải chết!”

“Đây là một âm mưu, chắc chắn là một âm mưu!”

Các đại diện của bảy đại thế gia, bị dọa sợ tới mức tái mặt.

Đặc biệt là đại diện của nhà họ Cổ và đại diện của nhà họ Tôn, lúc này bị dọa tới mức mềm nhũn ở trên đất, cả người bị mồ hôi lạnh làm ướt.

Bọn họ vừa rồi, vậy mà buông lời khiển trách quốc chủ!

Vậy mà mắng chửi quốc chủ, nói quốc chủ không có tư cách!

Bây giờ chỉ còn lại sự sợ hãi.

Cho tới lúc này, bọn họ mới phát hiện, đám người bọn họ ngu xuẩn cỡ nào.

Những chuyện đã làm này, nực cười biết bao.

“Chúng tôi sai rồi, quốc chủ, chúng tôi sai rồi, chúng tôi mắt mù, chúng tôi biết sai rồi.”

Các đại diện của bảy đại thế gia, vội vàng quỳ ở trên đất.

Đầu chạm mặt đất, không dám ngẩng lên.

Chuyện này cho dù là gia chủ của bảy đại thế gia ra mặt, cũng không dẹp yên được!

Người bọn họ sỉ nhục là quốc chủ!

Nếu bây giờ quốc chủ không ở đây, vậy thì còn có cơ hội!

Nhưng quốc chủ ở đây, tất cả mọi chuyện bọn họ làm đều bị quốc chủ nhìn từ đầu tới cuối!

Còn chối cãi kiểu gì?

Trừ phi thế gia hào tộc thật sự muốn tạo phản, đối đầu với quốc chủ.
 
Chương 957


CHƯƠNG 957

Tuy nhiên thế gia hào tộc tuy cơ nghiệp lớn, nhưng vẫn không có to gan tới mức tạo phản.

“Biết sai rồi ư? Các người sai cái gì? Các người ai ai cũng cao cao tại thương, uy phong lẫm liệt, làm mưa làm gió, ai dám nói các người sai chứ?”

Hàn Đỉnh từ từ đi lên sân, trong giọng nói bình tĩnh đè nén lửa giận rất lớn: “Các người là còn uy phong hơn quốc chủ như tôi, giỏi hơn thần chủ như Bác Thần, các người sẽ sai gì chứ? Một cuộc thi đấu y thuật đang yên đang lành, các người muốn khống chế thì khống chế, những y sĩ này của Liên minh Y học, một câu của các người thì bọn họ sẽ nói chuyện thay cho các người, uy phong biết bao, lợi hại biết bao, có quyền có thế, ai dám đắc tội bảy đại thế gia.”

Hàn Đỉnh càng nói như vậy, những đại diện của bảy đại thế gia càng sợ hãi.

Có vài người đã bị dọa đái ra quần, thậm chí có người bị dọa ỉa ra quần.

Phân và nước tiểu hòa trộn!

Cực kỳ khó ngửi!

“Các người cho rằng tôi là đi ra chứng minh cho Bác Thần ư? Các người sai rồi.”

Giọng điệu của Hàn Đỉnh vẫn bình tĩnh, nhưng ai cũng biết, một ngọn núi lửa sắp phun trào!

Ngọn núi lửa này phun trào, sẽ có vô số người đầu rơi xuống đất!

“Bác Thần muốn ra tay với các người, căn bản không cần chứng minh gì cả, các người còn không xứng! Cậu ấy muốn giết các người, chỉ dựa vào mười mấy con chó này thì có thể chặn được ư? Thật sự cho rằng cậu ấy sẽ để ý chủ tử sau lưng các người ư? Cậu ta khinh thường, sợ bẩn tay của cậu ấy, cho nên mới nói ra thân phận cho các người, để các người nhận tội.”

Phải.

Nếu thần chủ giết những người này, còn cần chứng minh sao?

Anh là đỉnh phong của cường giả đương thời, người có chiến lực đứng đầu thế giới hiện nay!

Anh còn cần chứng minh thân phận sao?

Chỉ là khinh thường ra tay, bởi vì những người này, không có tư cách để anh ra tay!

Lúc này, tất cả mọi người cuối cùng cũng hiểu, Vương Bác Thần tại sao không có ra tay, ngược lại tự lộ ra thân phận thần chủ.

Là vì những người này căn bản không xứng để anh ra tay.

“Đại diện của nhà họ Cổ đúng chứ?”

Vương Bác Thần đi tới trước mặt đại diện của nhà họ Cổ đang quỳ run rẩy ở trên đất, hờ hững nói: “Cậu hiểu luyện dược không? Cậu hiểu đóng lò không? Cậu hiểu thi đấu y thuật không? Cậu rất hiểu ư? Trõ mồm tới lui, tôi thấy cậu còn hiểu y thuật hơn y thánh Hoa, nào, cậu tới luyện dược thử, dược đỉnh ở đây, nếu cậu hiểu như vậy, cậu tới luyện thử.”

“Quốc chủ, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi nguyện ý nhận tội, tôi nhận tội.”

Đại diện của nhà họ Cổ bị dọa tới mức dập đầu liên tục, đầu cũng đập vỡ rồi, máu chảy ra đất.

“Sai rồi ư? Ai nói cậu sai?”

Hàn Đỉnh cười nói: “Cậu thì có tội gì? Nhận tội gì chứ? Nếu cậu đã ham mê nhúng tay vào cuộc thi đấu y thuật này như vậy, vừa rồi nói đâu ra đó, vậy chứng tỏ cậu ta là thần y, là người có y thuật đứng đầu hiện nay, cho dù không phải, vậy cũng là cao thủ luyện dược, sao có thể chôn vùi một nhân tài như cậu chứ? Bác Thần biết luyện dược gì chứ, cậu ấy là làm vớ vẩn, vẫn phải để cậu ra tay.”
 
Chương 958


CHƯƠNG 958

Lời của Hàn Đỉnh, trong cương có nhu, ý cười trong lời nói, đại diện của nhà họ Cổ nghe thấy là tuyên án tử hình đối với ông ta.

Ngay lập tức bị dọa đến mức không quỳ nổi nữa, giống như một đống bùn nhão mềm nhũn ở trên đất.

“Tôi tôi tôi tôi…”

Đại diện của nhà họ Cổ, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng nói không ra lời.

“Sao vậy, lẽ nào là Hàn Đỉnh tôi có mắt không tròng, nhìn sai rồi sao? Mà cậu không biết y thuật?”

Giọng điệu của Hàn Đỉnh bỗng xoay chuyển, trở nên cực kỳ nghiêm nghị: “Nếu cậu không biết y thuật, vậy cậu tại sao xía vào, tại sao phải biểu hiện kích động như vậy đối với cuộc thi đấu y thuật? Tại sao ngay cả đóng lò cậu cũng muốn kiểm tra?”

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, quốc chủ, tôi sai rồi, quốc chủ, tôi đáng chết, tôi đáng chết.”

Đại diện của nhà họ Cổ bây giờ chỉ mong được chết, cái gì cũng không dám nói nữa.

Vợ con lớn bé của ông ta còn ở nhà họ Cổ, một khi bởi vì chuyện này bị quốc chủ khiển trách nhà họ Cổ, nhà họ Cổ sẽ không tha cho già trẻ nhà ông ta.

Ông ta bây giờ chỉ hy vọng mình có thể chết nhanh một chút, như vậy còn có thể bảo vệ người nhà.

Nhưng Hàn Đỉnh lại không thèm nhìn ông ta, mà nhìn sang các đại diện khác của bảy đại thế gia, hạnh giọng nói: “Các người thì sao? Lẽ nào các người cũng không biết y thuật? Nếu các người đã không biết y thuật, vậy vừa rồi sao nhúng tay vào chuyện thi đấu y thuật? Lẽ nào các người giỏi hơn sáu vị thần y?”

“Quốc chủ tha mạng, quốc chủ tha mạng.”

“Chúng tôi biết sai rồi, chúng tôi biết tội.”

“Là chúng tôi có mắt không tròng, là chúng tôi sai rồi.”

Các đại diện của bảy đại thế gia, đâu còn dám phản bác.

Ngay cả Hàn Đỉnh cũng xuất hiện rồi, bọn họ hoàn toàn ý thức được mình đã ngu xuẩn cỡ nào.

Vậy mà còn muốn thông qua việc không thừa nhận thân phận thần chủ của Vương Bác Thần, để bảo vệ mạng của mình.

Bây giờ bọn họ hiểu rồi.

Vương Bác Thần muốn giết bọn họ, thật sự dễ như trở bàn tay, căn bản không cần tự lộ thân phận.

Tự lộ thân phận chỉ là khinh thường giết bọn họ.

Mà mười mấy cung phụng võ vương đó của bảy đại thế gia, lúc này lòng như tro tàn, quỳ ở dưới đất, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng.

Trên thực tế, vừa rồi khi Vương Bác Thần tự lộ thân phận, bọn họ đã bị dọa vỡ mật rồi.

Cho một bọn họ một nghìn lá gan cũng không dám đối kháng với thần chủ.

“Hồ Quốc Trụ!”

Đột nhiên, Hàn Đỉnh tức giận quát một tiếng.

“Có.”

Hồ Quốc Trụ lúc này, trong lòng rất dễ chịu.

Ông ta vừa rồi còn băn khoăn, làm sao ra tay với những người này.

Lại không ngờ, quốc chủ vậy mà đã đến từ sớm.

Lần này, cho dù giết những tên chó này, thế gia hào tộc cũng không có cái cớ gì để bất mãn, sẽ chỉ nhận sai xin lỗi.
 
Chương 959


CHƯƠNG 959

“Tra rõ tất cả mọi người ở đây, tất cả những ai có liên quan tới những sâu mọt này, bắt toàn bộ, không tha ai hết!”

Hàn Đỉnh đã nổi giận.

Ông ta trước đây vẫn luôn thỏa hiệp với bảy đại thế gia là vì vì lo cho đại cục.

Lại không ngờ, bảy đại thế gia căn bản không có giới hạn.

Điều này khiến ông ta tức giận tới cực điểm.

Nếu không phải hôm nay vì để nhìn trộm Vương Bác Thần xấu mặt, ông ta còn không phát hiện những người này lại vô sỉ tới mức này, vì tư lợi cá nhân, ngay cả lợi ích đất nước cũng không quan tâm!”

“Vâng!”

Hồ Quốc Trụ đanh giọng nói: “Tất cả mọi người ở đây, không được rời đi một bước, nếu không giết không tha! Sàng lọc từng người, người liên quan, bắt tất cả lại!”

Lần này, Liên minh Y học có không ít y sĩ bị dọa tới tái mặt, mềm nhũn ở trên đất.

Xong rồi.

Lần này thật sự xong rồi.

Trong lòng bọn họ hối hận muốn chết, tại sao mình vừa rồi lại muốn đối phó Vương Bác Thần? Tại sao không thể đợi thêm?

Vừa rồi ngay cả sáu thần y cũng đã nói chuyện hướng về Vương Bác Thần, bản thân tại sao không phản ứng lại?

Nhìn những y sĩ này quỳ xuống, sáu thần y Bùi Đăng Khoa và Khấu Thanh, đau khổ nhắm hai mắt lại.

Sáu người bọn họ cũng biết, Liên minh Y học sớm đã bị bảy đại thế gia thâm nhập rồi, nhưng chuyện này cũng hết cách, dù sao gốc rễ của Liên minh Y học là thế gia hào tộc.

Chỉ là không ngờ, lại dính tới nhiều người như vậy.

Nếu quốc chủ không xuất hiện, vậy bọn họ còn có thể cầu tình.

Nhưng bây giờ quốc chủ ra mặt rồi, bọn họ cũng hết cách.

Dù sao, những y sĩ của Liên minh Y học lần này, quả thật đã làm rất quá đáng.

Hàn Đỉnh hạ lệnh một tiếng, tất cả người của bảy đại thế gia đều bị bắt lại.

Những người này đã bị dọa cho mềm nhũn, giống như một đống bùn nhão.

Mà mười mấy cường giả võ vương quỳ ở dưới đất, lúc này cả người run rẩy, chỉ còn lại sự sợ hãi.

“Các người còn muốn ra tay với thần chủ?”

Nhìn mười mấy cường giả võ vương này, Hàn Đỉnh có hơi đau lòng.

Những người này nếu đặt trên chiến trường, sẽ là một chiến lực của nước R.

Mười mấy cường giả võ vương nha, đặt ở chỗ nào cũng là tồn tại không thể xem thường.

Nhưng bọn họ lại cam tâm làm chó săn cho bảy đại thế gia!

Phải biết, cho dù Thần Thiên Các do Vương Bác Thần xây dựng, cường giả cấp bậc võ vương cũng không nhiều, nhiều nhất sẽ không vượt quá 10 người.

Mà trong thế gia hào tộc, lại có nhiều như vậy, đây còn chỉ là thực lực bên ngoài, đủ thấy được thực lực hùng hậu của thế gia hào tộc!
 
Chương 960


CHƯƠNG 960

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hàn Đỉnh luôn giương cung mà không bắn, một khi xé rách mặt với thế gia hào tộc, đó sẽ là một tai họa của nước R!

Mười mấy cường giả võ vương quỳ trên đất, không nói một lời.

Bọn họ biết mình khó thoát kiếp nạn, bây giờ chỉ cầu được chết nhanh!

Bọn họ đều là người do bảy đại thế gia bồi dưỡng, cực kỳ trung thành với bảy đại thế gia, tuy là cung phụng, nhưng trên thực tế gần như tử sĩ.

Trên năm mươi năm được gọi là hào môn, trên trăm năm mới có thể trở thành hào tộc, truyền thừa năm trăm năm mới có thể được gọi là thế gia!

Bảy đại thế gia truyền thừa tới nay, sớm đã vượt qua năm trăm năm, thời gian mấy trăm năm tích lũy, nghĩ thôi cũng biết đây là một cỗ lực lượng đáng sợ cỡ nào.

Vậy nên mỗi thế gia một lần phái ra hai cường giả võ vương không có gì hiếm lạ.

“Bảy đại thế gia, xem ra là muốn xé rách mặt với nước R rồi đúng không? Ngay cả một chút giới hạn cuối cùng, một chút da mặt cũng không cần nữa? Vậy mà muốn ra tay với thần chủ, các người thật là to gan!”

Hàn Đỉnh không ôm bất cứ hy vọng nào đối với bảy đại thế gia nữa, bảy đại thế gia nhúng tay vào cuộc thi đấu y thuật này ngày hôm nay, hoàn toàn khiến Hàn Đỉnh mất đi sự kiên nhẫn.

“Quốc chủ, chúng ta chết không tiếc, chúng tôi từ nhỏ chịu ơn của gia tộc mới có ngày hôm nay, vậy nên ngài giết chúng tôi đi.”

Có người thấp giọng nói.

“Giết các người ư? Có hơi hời quá rồi!”

Hàn Đỉnh hừ lạnh một tiếng, nhìn sang Vương Bác Thần, nói: “Bác Thần, những người này giao cho cậu xử lý!”

Nghe thấy lời này, mười mấy võ vương này lập tức sinh ra một tia tuyệt vọng trong tim!

Chuyện đau khổ nhất là muốn chết mà không chết được!

Điều bọn họ sợ nhất là rơi vào trong tay của Vương Bác Thần!

Đột nhiên, có người một chưởng vỗ vào đầu của mình, muốn tự sát.

Nhưng tốc độ của Vương Bác Thần nhanh hơn ông ta, trực tiếp khống chế ông ta lại.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Bảy đại thế gia bồi dưỡng ra mười mấy người không dễ dàng gì, chết thì quá đáng tiếc. Tôi sẽ sắp xếp cho các người vào đội cảm tử, để các người chuộc tội! Hiện nay kẻ địch ngoại bang nhòm ngó, các người nghĩ rằng tôi sẽ để các người chết hay sao?”

Có người phẫn nộ nói: “Kẻ sĩ thà chết chứ không thể chịu nhục, thần chủ, thực lực của chúng tôi không bằng ngài, ngài cần gì sỉ nhục chúng tôi như vậy!”

Bốp!

Hồ Quốc Trụ tát một cái vào mặt của ông ta: “Sỉ nhục ư? Các người cũng xứng? Cho các người vào đội cảm tử, chẳng qua là lợi dụng phế vật, cậu tính là cái thá gì, cũng dám nhiều lời ở trước mặt thần chủ nước R? Có phần cho cậu nói sao?”

Tuy Hồ Quốc Trụ và Vương Bác Thần có giao tình ngang hàng, nhưng lúc này ông ta lại làm thủ hạ của Vương Bác Thần.

Đường đường là thần chủ nước R, đỉnh phong của chiến lực thế giới, nói điều vô nghĩa với những người này, đó là sự sỉ nhục đối với Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần gọi điện cho Tư Lam, dặn dò vài câu, sắp xếp mười mấy cường giả võ vương vào trong đội cảm tử của Thần Thiên Các.
 
Chương 961


CHƯƠNG 961

Mười mấy cường giả võ vương này mặt xám như tro, chỉ còn lại sự tuyệt vọng.

Bị sắp xếp vào đội cảm tử của Thần Thiên Các, bọn họ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Cho tới lúc này, bọn họ mới biết, mình ngu xuẩn cỡ nào.

Bảy đại thế gia đã ngu xuẩn cỡ nào!

Cứ tiếp tục như này, tiền đồ của bảy đại thế gia mờ mịt!

Vương Bác Thần lười để ý những người này nữa, vẻ mặt cổ quái nhìn sang Hàn Đỉnh.

Hàn Đỉnh bị ánh mắt của Vương Bác Thần nhìn thì có chút không tự nhiên, vốn ông ta muốn xem Vương Bác Thần xấu mặt, lại không ngờ biến thành cục diện như này, bản thân chủ động đứng ra.

Ho khan vài tiếng rồi nói: “Bác Thần, nơi này giao cho cậu, tôi trở về trước.”

Vương Bác Thần gật đầu nói: “Đúng thế, quốc chủ chính vụ bộn bề, chạy tới đây xem thi đấu y thuật, cũng có thể tha thứ…”

Lời còn chưa nói hết, Hàn Đỉnh mặt đen thui dẫn mấy hộ vệ vội vàng rời đi.

Thật sự không nể mặt người ta mà, cậu không nói chuyện không ai nghĩ cậu câm đâu!

Lần này, trộm gà không được mất toi nắm thóc, tất sự là tức chết mà!

Đường đường là quốc chủ, vậy mà chạy tới xem thủ hạ của mình xấu mặt, thế nào cũng không nói ra được.

Bộ trưởng Võ bộ – Quách Đỉnh và Nguyễn Văn Việt vẫn ẩn trong đám người, lén lút quay lại một màn này, suýt nữa thì phì cười.

Đây thật sự là hiện trường quê độ quy mô lớn, cơ hội quê độ của quốc chủ không có nhiều.

“Thủ tướng Nguyễn, bộ trưởng Quách, quốc chủ đã đi rồi, hai người còn chưa đi sao?”

Khi Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh lén lút cất điện thoại đi, Vương Bác Thần bỗng nói một câu về phía đám người.

Mọi người chợt sững người.

Lẽ nào thủ tướng Nguyễn và bộ trưởng Quách cũng đến rồi sao?

Hôm nay bị làm sao vậy?

Họp chợ à?

Ba người có quyền thế nhất nước R, vậy mà đều tới đông đủ!

Lẽ nào, bọn họ sớm đã dự liệu được hôm nay sẽ ra rắc rối, cho nên cải trang mà tới?

Nhưng bọn họ ở đâu?

Không ít người nghĩ tới những chuyện vừa rồi, không ngờ quốc chủ, thủ trưởng, bộ trưởng Võ bộ vậy mà đều có mặt, may mắn vừa rồi bản thân không quá đáng quá, nếu không muốn chết cũng khó!

Không khỏi sợ hãi một trận!

Nguyễn Văn Việt suýt nữa té ngã ra đất.

Quách Đỉnh khẩu phật tâm xà đó cũng đến rồi?

Không phải nói không đến sao?

Lão hồ ly này!
 
Chương 962


CHƯƠNG 962

Phì!

Không biết xấu hổ!

Đồng thời, ông ta cũng giả bộ không nghe thấy, nhìn trái ngó phải.

Ai là Nguyễn Văn Việt?

Tôi không phải!

Tôi không đến!

Dù sao là không thừa nhận!

Quốc chủ đã quê độ rồi, ông đây không muốn quê độ nữa!

Quách Đỉnh cũng giả vờ giả vịt, đặc biệt là ông ta giả trang thành một người phụ nữ trung niên, càng không có ai có thể nhận ra.

Ông đây bây giờ là phụ nữ!

Vương Bác Thần chắc chắn là đang gọi.

Dù sao mình không ra.

Chỉ cần mình không thừa nhận thì không ai có thể nhận ra mình cả.

Dáng vẻ dở hơi này của ông đây, nếu truyền ra ngoài, sau này còn gặp người khác kiểu gì?

Tên chó Vương Bác Thần này, chắc chắn không nhận ra mình.

Người gì đâu, vậy mà hù dọa mình.

Cùng lúc này, Hàn Đỉnh vốn đã sắp rời đi, nghe thấy lời này của Vương Bác Thần, suýt nữa chân trái đá chân phải mà té ra đất.

Hai lão già đó đang ở đâu?

Giỏi, lúc đó kêu các ông tới, các ông không tới, bây giờ vậy mà lén lút tới.

Lão già vô liêm sỉ, tôi ghi các ông vào sổ nhỏ rồi!

Hàn Đỉnh quay lưng với mọi người, lặng lẽ lấy ra quyển sổ nhỏ, viết một gạch ở đằng sau tên của Quách Đỉnh và Nguyên Văn Việt.

Mà phía sau tên của hai người này sớm đã viết mấy chục gạch rồi, còn dùng chữ nhỏ làm ký hiệu.

Số gạch của Vương Bác Thần là nhiều nhất, ký diệu cũng nhiều nhất, hơn nữa đằng sau còn có rất nhiều dấu cảm thán!

Hai lão già này vậy mà còn muốn che giấu.

Các ông muốn xem tôi xấu mặt, tôi bây giờ cho các ông quê độ!

Vương Bác Thần cười lạnh trong lòng, lớn tiếng nói: “Bác gái trung niên kia, bác nhìn trái ngó phải làm cái gì? Đừng tưởng ông hóa trang thì tôi không nhận ra ông. Ông anh minh thần võ, bá khí ngút trời như vậy, không phải là bộ trưởng Quách còn có thể là ai?”

Quách Đỉnh sững người, sau đó cả người như bị sét đánh, giống như biến thành người đá, trên người nứt ra từng vết.

Xong rồi xong rồi xong rồi.

Bị tên chó Vương Bác Thần này nhận ra rồi.

Bây giờ phải làm sao?

Mình là giả gái.

Lúc này tất cả mọi người đều biết rồi.
 
Chương 963


CHƯƠNG 963

Phải làm sao đây?

Mình sau này còn gặp người khác kiểu gì?

Trong đầu Quách Đỉnh trống rỗng, lập tức ngây dại.

Lời của Vương Bác Thần khiến tất cả mọi người đều sững sờ.

Người phụ nữ trung niên mặt đầy phấn trang điểm bị mồ hôi làm cho lem nhem trông rất xấu kia, vậy mà là bộ trưởng Võ bộ của nước R – Quách Đỉnh?

Đùa cái gì vậy, đường đường là bộ trưởng Võ bộ lại giả gái?

Còn xấu như vậy?

Nhìn kiểu gì cũng không giống.

Nguyễn Văn Việt còn đeo mặt nạ da người, trong ánh mắt tràn ngập sự cổ quái.

Mình nói ngay người phụ nữ già vừa béo vừa xấu đó nhìn sao mà quen mắt thế, thì ra là lão già Quách Đỉnh.

Ha ha.

Ông cũng có một ngày như vậy à!

Vậy mà còn giả gái.

Còn xấu như vậy!

Nguyễn Văn Việt cái gì cũng không nói, nhanh chóng chụp lại Quách Đỉnh!

Cơ hội tốt như vậy không thể bỏ lỡ.

Hàn Đỉnh vốn đã rời khỏi sân, bỗng quay đầu nhìn.

Càng nhìn càng cảm thấy người phụ nữ trung niên đó chính là Quách Đỉnh, hai quả loa trước ngực đó cũng quá hiếm gặp, người bình thường có thể to như vậy sao?

Còn mặc một bộ sườn xám màu đỏ rượu, thoa son môi đỏ, tóc còn màu vàng cứt, khóe miệng còn có một nốt ruồi son, trên cặp chân thô bự còn mang quần tất đen sắp rách tới nơi rồi!

“Ọe ~”

Hàn Đỉnh nhìn mà cuộn trào dạ dày, suýt nữa ói ra.

Nói sao lại cảm thấy cử chỉ của người phụ nữ đó có loại cảm giác quen thuộc, thì ra là lão già Quách Đỉnh.

Lúc này, trên mặt Quách Đỉnh không ngừng chảy mồ hôi lạnh.

Ông ta vốn khá mập, nặng hơn 90kg, trông lại lùn, chưa đến 1m7, vừa mập vừa ị nên giả làm gái khá hợp.

Giống như Lý Quỳ cải trang thành nữ mặc sườn xám, yêu kiều gọi gia gia~

Quách Đỉnh chỉ muốn tìm một cái khe đất mà chui vào.

Tôi chết rồi.

Tôi muốn chết rồi.

Các người đều nhìn tôi làm cái gì.

Đừng nhìn tôi.
 
Chương 964


CHƯƠNG 964

Các người đừng nhìn.

Quốc chủ, ngài đừng qua đây!

Tôi phải làm sao đây?

Vương Bác Thần đáng chết này, cậu đợi đấy cho ông đây!

“Ông thật sự là bộ trưởng Quách?”

Hai mắt của Hàn Đỉnh chợt sáng lên, những lúc như này rồi, vì lợi ích của mình không tiệc tổn hại lợi ích của người khác, ông không gánh tội lẽ nào để bản quốc chủ gánh?

“Ờm… ha ha… tôi… các người nhận nhầm rồi, tôi không phải…”

Lời của Quách Đỉnh còn chưa nói hết, Hàn Đỉnh cầm lấy bộ tóc giả của ông ta.

Xoẹt.

Quách Đỉnh lộ ra rồi!

Ngài làm gì!

“Bộ trưởng Quách, thật là ông à.”

Mắt của Hàn Đỉnh ẩn chứa thâm ý, cười như không cười: “Ông đây là tạo hình gì vậy? Khá khác biệt đấy.”

Quách Đỉnh dường như nghe thấy, tim của mình đang vỡ vụn trong tiếng rắc rắc.

“Ha ha, rất tốt, rất tốt, rất tốt.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hàn Đỉnh mỉm cười hờ hững, xoay người rời đi.

“Không ngờ không ngờ, thì ra bộ trưởng Quách thích giả gái.”

“Khẩu vị này của bộ trưởng Quách khá đặc biệt nha, thật…”

Nghe thấy những lời xì xào này, Quách Đỉnh sắp muốn điên rồi.

“Thủ tướng Nguyễn, nếu không phải ông luôn lén chụp ảnh, tôi còn không phát hiện bộ trưởng Quách cũng đến.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Nguyễn Văn Việt vẫn đang quay chụp.

“Ha ha, ha ha, thời tiết hôm nay thật đẹp.”

Nguyễn Văn Việt mặt mày ngại ngùng.

Hồ Quốc Trụ cười lạnh nói: “Các người không phải là không đến hay sao? Đây là chạy tới muốn xem Bác Thần xấu mặt? Còn giả gái, các người sao kinh tởm vậy.”

Quách Đỉnh đỏ bừng mặt, Nguyễn Văn Việt hận không thể bóp chết Hồ Quốc Trụ.

Không biết nói chuyện thì im miệng!

“Tôi có chút chuyện muốn thương lượng với quốc chủ, không cần tiễn, không cần tiễn.”

Nguyễn Văn Việt giống như người khác muốn giữ ông ta lại, khẽ xua tay, càng đi càng nhanh, càng đi càng nhanh.

“Tôi cũng như vậy, tôi cũng như vậy.”

Quách Đỉnh vặn hông một cách khó tin mà chạy đi.

Sáu người Bùi Đăng Khoa và Khấu Thanh nhìn nhau.

Hồ Quốc Trụ điềm tĩnh giấu điện thoại xong, hờ hững nói: “Liên minh Y học còn có ai có nghi ngờ đối với cuộc thi đấu y thuật ngày hôm nay?”

Mọi người rùng mình, ai còn dám có nghi vấn?

“Bác Thần, vậy tôi đi trước đây.”

Hồ Quốc Trụ cười ha hả nói.
 
Chương 966


CHƯƠNG 966

Vương Bác Thần cũng ý thức được mình manh động, suýt nữa lỡ tay giết anh ta.

Nhưng tin tức của mẹ không thể khiến anh duy trì lý trí.

“Nói!”

Vương Bác Thần lạnh lùng quăng ra một chữ.

Tên võ vương đó bị ném ở trên đất, ho kịch liệt, hai tay ôm cổ, khó khăn nói: “Thần chủ, chỉ cần ngài tha cho tôi, đừng để tôi tới đội cảm tử, tôi nói cho ngài.”

“Uy hiếp tôi ư?”

Vương Bác Thần cười gằn, ánh mắt rét lạnh khiến Tư Lam cũng vô thức lùi lại một bước.

“Vậy ngài giết tôi đi, tôi thà chết cũng không đến đội cảm tử, ngài cũng mãi mãi đừng hòng biết được tin tức của mẹ ngài.”

Tên võ vương này to gan, muốn dùng tin tức này đổi lấy cơ hội cho mình sống.

Tuy bây giờ không giết bọn họ, nhưng ai cũng biết, chỉ cần vào đội cảm tử, còn khổ hơn chết!

“Nước R có một môn đạo thuật thất truyền, tên là thuật soát hồn.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn ông ta.

Vị võ vương này giật mình sợ hãi, trong ánh mắt lộ ra sự kinh sợ, hét lên: “Không, không thể, ngài sao lại biết, chuyện này không thể nào!

Thuật soát hồn, đây là một môn đạo thuật trong Đạo Môn cổ đại, tương truyền là diễn hóa từ thần thuật thượng cổ mà thành, là bí tịch bất truyền của Đạo Môn, cấm thuật chỉ có chưởng giáo của Đạo Môn mới có thể học.

Nhưng theo như bọn họ biết, môn cấm thuật của Đạo Môn này đã thất truyền từ hai ngàn năm trước.

Vương Bác Thần sao lại biết?

Vương Bác Thần hừ lạnh một tiếng, tay phải ấn vào đầu của ông ta.

“Á—”

Tên võ vương này hét lên đầy đau đớn, chỉ là trong nháy mắt, cả người đổ mồ hôi lạnh như mưa, quần áo ướt hết, ngũ quan đau khổ tới xoắn lại, âm thanh phát ra không giống tiếng người.

Các võ vương khác bị dọa cho toàn thân run rẩy, có mấy người trực tiếp bị dọa đái ra quần!

Đường đường là võ vương, tồn tại mạnh nhất dưới chiến thần, lúc này bị dọa đái ra quần!

“Hừ, nhà họ Cổ, các người tìm chết!”

Vương Bác Thần kết thúc việc soát hồn, trên mặt như phủ một lớp hàn sương.

Anh thế nào cũng không ngờ, chuyện của mẹ năm đó, nhà họ Cổ một trong bảy đại thế gia vậy mà cũng tham gia!

Nhà họ Lý chẳng qua chỉ là tôm hùm nhỏ, nhà họ Vương cũng chỉ là súng của người khác!

Ở sau lưng của hai nhà này đều có bóng dáng của nhà họ Cổ.

Nếu không phải soát hồn, anh mãi mãi sẽ không biết, năm đó mẹ xảy ra chuyện, nước vậy mà sâu như vậy!

Chỉ là, là một trong bảy đại thế gia, tại sao lại muốn ra tay với mẹ?

Mục đích của bọn họ là gì?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top