Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 904


CHƯƠNG 904

Chẳng hiểu sao mà lúc này Giang Thành bỗng có cảm giác như thể gặp được tri kỉ vậy!

Đúng là tinh mắt!

Đúng là chàng trai trẻ dám một mình khiêu chiến sáu vị thần y chúng tôi, con mắt tinh tường khác hẳn người thường mà, biết tôi là người thông minh nhất trong sáu người.

Giang Thành bỗng muốn rớt nước mắt, nhưng để giữ hình tượng thông tuệ của mình nên ông ta chỉ ho nhẹ một cái rồi bình tĩnh nói: “Theo lý mà nói thì vừa nãy sáu vị thần y chúng tôi đã thua. Song mọi người đều không đồng ý, ai cũng ép cậu, nhưng thế này rất không công bằng cho cậu. Đã thế thì cậu cứ luyện thêm viên nữa ngay tại đây đi, để cho đám ngốc đó thấy được tài năng của cậu.”

“Huống gì lão Bùi và lão Khấu cũng đã tỏ thái độ rồi, nếu cậu có thể luyện ra một viên y thế, sau này sẽ chào cậu như đệ tử chào thầy người có tài chính là thầy. Nhưng cậu cứ yên tâm, vì cậu đã hỏi tôi nên tôi cam đoan sẽ tìm cho cậu một môi trường yên tĩnh để luyện đan. Chỗ này ồn ào thế này, không phải là nơi thích hợp để luyện đan.”

“Đám người này cũng không phải kẻ tốt lành gì đâu. Bọn họ không phải muốn xem y thuật của cậu mà chỉ là một đám bè lũ xu nịnh để đạt được ích lợi thôi, y như đàn ruồi ngửi thấy mùi phân thối vậy đó, khiến người ta phát tởm.”

Ơ?

Giang Thành đứng về phe ai vậy?

Người của Năm đại hào tộc và Bảy đại thế gia sững sờ.

Sao ông ta lại nói thế?

Rốt cuộc ông ta có ý gì?

Thế gia và hào tộc tụi tôi đang giúp sáu vị thần y các ông lấy lại mặt mũi mà!

Thế mà ông dám nói tụi tôi là đàn ruồi ngửi thấy mùi phân thối ư?

Bọn họ còn chưa nói gì thì Giang Thành đã nói tiếp: “Lão Tả? Lão Triệu? Lão Hồ? Các ông không có ý kiến gì với quyết định của lão Bùi chứ? Chuyện do chúng ta lật lọng trước mà. Chúng ta vừa là y sĩ vừa là Đại diện của Liên minh Y học, mục đích của cuộc thi đấu y thuật này là nâng cao y thuật của bản thân. Nếu bây giờ Vương Bác Thần luyện ra viên đan dược y hệt, điều này chứng tỏ y thuật của cậu ấy giỏi hơn chúng ta. Chúng ta chào như đệ tử chào thầy cũng là điều nên làm thôi, người có tài là thầy mà.”

Cổ y Triệu Linh kìm nén ngụm máu tươi sắp trào ra khỏi họng mà nói ra đúng một chữ: “Được!”

“Tôi tán thành.”

Độc y tỏ thái độ. Bây giờ ông ta chỉ muốn tìm Vương Bác Thần để hỏi cho rõ một chuyện, đó là tại sao khi dùng độc với Vương Bác Thần thì thuốc độc của ông ta lại vô hiệu!

Quỷ y Tả Sướng gật đầu, trong đôi mắt âm u ánh lên đầy vẻ nghi ngờ. Ông ta cũng muốn biết tại sao thuật Quỷ y của mình lại không thể nào khống chế Vương Bác Thần, thậm chí còn bị cắn trả nữa.

“Nếu cậu có thể luyện ra một viên đan dược y thế ngay tại đây, vậy tôi sẵn sàng coi cậu là thầy!”

Khấu Thanh nói với sắc mặt đầy phức tạp. Nếu cậu ta có thể luyện ra viên đan dược y đúc, vậy y thuật của cậu ta đã nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ta.

Ông ta sẵn sàng làm đệ tử của Vương Bác Thần!

“Nếu sáu vị thần y đều đã đồng ý, vậy chúng ta cũng phải nói đến chuyện nếu cậu không luyện ra viên đan dược giống thế thì sao?”

Sắc mặt đại diện nhà họ Cổ đầy lạnh lùng, ý định giết người hiện lên trong ánh mắt.

Người tên Vương Bác Thần khiến bọn họ cảm thấy nguy hiểm.
 
Chương 905


CHƯƠNG 905

Nếu là người do Quốc chủ Hàn Đỉnh phái đến, vậy chắc chắn cậu ta không phải kẻ đơn giản.

Vương Bác Thần dám một mình khiêu chiến sáu vị thần y, phải quyết đoán bao nhiêu mới làm được điều đó?

Hơn nữa từ biểu hiện từ đầu đến giờ có thể thấy được, cậu ta không thiếu cơ trí và thủ đoạn, người thế này không thể giữ lại!

Nếu đợi cậu ta mạnh mẽ hơn, có lẽ sẽ thành một kẻ địch mạnh của các thế gia và hào tộc!

Người tài thế này phải bóp chết ngay từ trong nôi!

Dù Vương Bác Thần có tài giỏi đến mức nào đi nữa, nhưng chỉ cần giết chết cậu ta, vậy thì có tài giỏi thế nào cũng không thể làm nên trò trống gì.

Đám người đại diện của Bảy đại thế gia đều nhìn thấu điểm này nên họ mới hăm dọa và nhảy nhót liên tục kiểu đó.

Mục đích là để giết chết Vương Bác Thần!

“Không sai, sáu vị thần y là người thế nào chứ, mà giờ họ cũng đã tỏ thái độ rồi. Nếu họ thua họ sẵn sàng chào cậu như đệ tử chào thầy, còn nếu cậu không thể luyện ra viên đan dược giống thế thì sao?”

Đại diện của nhà họ Tôn nói với ánh mắt không hề thiện chí gì.

Đại diện của nhà họ Trình còn đổ thêm dầu vào lửa: “sáu vị thần y đã hạ thấp thân phận của họ như thế kia, cậu cũng phải lấy ra khoản tiền đặt cược tương đương chứ. Mà thứ duy nhất cậu có thể lấy ra để đặt cược đó chính là mạng sống của cậu, nếu không ai nấy cũng tùy tiện đến khiêu chiến sáu vị thần y như cậu mà chẳng trả một cái giá xứng đáng, vậy sáu vị thần y làm sao nâng cao y thuật được đây? Uy nghiêm của Liên minh Y học nước R ở đâu?”

Đại diện của nhà họ Ngụy nói: “Đúng là nên làm thế, tôi thấy rất công bằng. Nếu sáu đại thần y thua thì phải chào cậu như là đệ tử chào thầy, nếu cậu thua thì để mạng lại đây.

Lúc này, đám người của Liên minh Y học vừa nãy cố tình dẫn chuyện theo hướng khác nhảy ra và nói: “Đúng đấy. Nếu Vương Bác Thần cậu thua thì bỏ mạng đây nếu không sau này Liên minh Y học chúng tôi làm gì còn uy nghiêm nữa? Mọi người nói đúng không?”

“Sáu vị thần y chính là đại diện của nước R chúng ta, là thần tượng của tất cả y y sĩ trong Liên minh Y học. Nếu họ thua và chào cậu như đệ tử chào thầy, điều này có nghĩa cậu chính là Thánh sư của cả Liên minh Y học. Đây là cái còn quan trọng hơn cả mạng sống của cậu. Thế nên nếu cậu thua, cậu phải lấy mạng đổi!”

Các y sĩ của Liên minh Y học nháo nhào nói.

Nhìn đám người của Liên minh Y học phấn khích như thế, Mộc Uyển Thanh định tỏ thái độ, nhưng nghĩ đến lời khuyên của Phúc Nguyên nên chỉ cắn răng chứ không nói gì.

Trương Lăng Vân người nhà họ Trương ở Đông Bắc nói với thế hung hăng: “Vương Bác Thần, sáu vị thần y đã đồng ý rồi, còn cậu có dám không? Thua thì cậu phải để mạng lại!”

Vương Đằng người nhà họ Vương ở Lang Nha thêm dầu vào lửa: “Giờ sáu vị thần y cũng đã đồng ý, nếu cậu không đồng ý, vậy cậu chính là người thua.”

Đại diện của nhà họ Cổ âm trầm nói: “Sao, không dám à?”

Đại diện của Bảy đại thế gia thì chân thành nói: “Giờ muốn đổi ý cũng muộn rồi! Cậu không đồng ý thì cậu thua, thế thì cũng phải để mạng lại?”

“Mọi người chắc chứ?”
 
Chương 906-907


CHƯƠNG 906

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn những người này: “Thua thì phải để mạng lại?”

“Mẹ nó cậu điếc sao?”

Đại diện của nhà họ Trình nói với thái độ vô cùng ngang ngược: “Hay là không nghe hiểu tiếng người? Sáu vị thần y đã đồng ý, giờ cậu mà đổi ý là đang sỉ nhục sáu vị thần y đấy! Nhà họ Trình tôi sẽ không tha cho cậu!”

“Được!”

Vương Bác Thần cười, cười rất tươi: “Vậy thua thì để mạng lại!”

Anh đang cười?

Giờ mà anh vẫn cười được?

Trong lòng Mộc Uyển Thanh thấy hơi nghi ngờ, chẳng lẽ anh còn lá át chủ bài nào?

Nhưng dù có lá bài chưa lật nào thì sao mà luyện ra viên đan dược y hệt ngay trước mặt nhiều người thế được?

Người của thế gia hào tộc sẽ không cho anh một nơi yên tĩnh để luyện đan, mà khi luyện đan thì không được có chút ồn ào nào. Nếu không, một khi ảnh hưởng đến cảm xúc của người luyện đan thì bao công sức đổ sông đổ biển hết.

Giờ mọi người lại yêu cầu anh luyện đan ngay tại chỗ, nhưng luyện đan trước mặt bao người thế này thì làm sao mà giữ yên lặng được?

Sao người của thế gia hào tộc sẽ bỏ qua cơ hội này đây?

Thế nên Vương Bác Thần chết chắc rồi!

Dù là anh có thể luyện được đan dược, nhưng luyện đan trong hoàn cảnh này rõ ràng là chuyện không thể.

Trừ phi anh là thần!

Y sĩ giỏi nhất bây giờ cũng không thể nào luyện đan thành công trong môi trường ồn ào thế này được.

Tuy trong lòng Mộc Uyển Thanh rất nghi ngờ về Vương Bác Thần, nhưng vẫn tin vào phán đoán của mình hơn.

Vương Bác Thần sẽ không luyện thành!

Hơn nữa cô ta cũng không mong Vương Bác Thần sẽ thành công!

Bạch Vân Phi nhà họ Bạch và cô ta là bạn bè chơi với nhau từ nhỏ, thế mà giờ lại bị Vương Bác Thần giết chết, sao cô ta lại mong Vương Bác Thần thắng được?

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần nhìn quanh một lượt, dường như ai nấy cũng đang chờ đợi kết cục của anh.

Năm đại hào tộc và bảy đại thế gia hùng hổ dọa người, ai nấy cũng nóng lòng cướp đoạt mạng sống của anh ngay bây giờ!

Cuộc thi đấu y thuật này đã biến chất rồi!

Nó đã trở thành chiến trường đấu võ của quyền lực!

Đây là năm đại hào tộc sao?

Đây là bảy đại thế gia sao?

Vốn dĩ Vương Bác Thần không muốn dính dáng vào cuộc đấu tranh giữa Quốc chủ Hàn Đỉnh với các thế gia hào tộc. Anh đến đây chỉ định chấn chỉnh lại Liên minh Y học, muốn biết rốt cuộc năm đó ai đã hãm hại Hoa Mạnh Trường và muốn giải quyết mâu thuẫn giữa Hoa Mạnh Trường và sáu vị thần y.

CHƯƠNG 907

Nguồn thiếu chương
 
Chương 908


CHƯƠNG 908

Trong đám đông, Quốc chủ Hàn Đỉnh vừa liếc mắt là biết suy nghĩ của đám người đó!

Vì xem thấu suy nghĩ của họ nên trong ánh mắt Hàn Đỉnh chỉ còn lạnh lùng và ý định giết người thôi!

Không thể giữ đám thế gia hào tộc này nữa!

Phải tiêu diệt!

Trong lòng hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh cũng kết án tử hình cho đám thế gia hào tộc!

Đám chó má này hùng hổ ép người, đây chỉ là một trận thi đấu y thuật mà lại gây rối thành ra thế này!

Đúng là nên được xử chết!

Hôm nay ba người bọn họ lén lút đến xem chuyện cười của Vương Bác Thần, muốn nhìn thấy tình cảnh quẫn bách của cậu chàng này.

Ai ngờ lại gặp phải đám thế gia hào tộc ghê tởm đó!

Trước đó, họ còn chưa có ý định lúc này sẽ ra tay với thế gia hào tộc, còn nghĩ là nên dùng những cách mềm mỏng thôi. Về phần Liên minh Y học thì thái độ của bọn họ là, Vương Bác Thần thắng được thì thắng, không thắng được cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Nhưng giờ cuộc thi đấu y thuật đã biến chất, nó trở thành cơ hội để thế gia hào tộc đoạt quyền!

Ba người họ sao mà nhẫn nhịn cho được?

“Thế thì bắt đầu đi.”

Vương Bác Thần không để ý đến đám thế gia hào tộc đó nữa. Trong mắt anh, đám người này chỉ là một đám hề nhảy nhót thôi, không đáng để anh xem trọng.

Khấu Thanh gật đầu rồi bảo mấy vị y sĩ đi lấy lò luyện đan ra.

Luyện đan là việc thử thách tâm tính của một y sĩ.

Sáu vị thần y hơi xấu hổ, nhưng họ không thể nào khống chế tình cảnh hiện tại nữa.

“Nếu cậu ta thua, mình muốn bảo vệ mạng sống của cậu ta thì sao nào?”

Khấu Thanh liếc nhìn Bùi Đăng Khoa, đúng lúc đối phương cũng nhìn lại, hai ánh mắt vừa bắt gặp nhau rồi rời đi, trong lòng hai người đều có suy nghĩ giống nhau.

“Luyện đan không chỉ khảo nghiệm sự hiểu biết và khống chế dược liệu của một người y sĩ, mà còn là khảo nghiệm trình độ khống chế lửa và thời điểm để dược liệu phát huy tác dụng. Dù là việc nào cũng cần một sự tỉ mỉ cao độ, toàn lực tập trung tinh thần và không được phân tâm, nếu không sẽ thất bại ngay phút cuối. Vậy nên luyện đan mới cần một môi trường siêu yên tĩnh để y sĩ giữ vững tâm tính. Có điều chỗ này ồn ào như thế, dù là một biến động nhỏ nào cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Vương Bác Thần, thế nên chắc chắn anh ta sẽ thua!”

Mộc Uyển Thanh thầm nghĩ, thế là không coi trọng Vương Bác Thần cho lắm.

Người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia hiểu rõ chuyện này, bởi vì trong nhà họ cũng có y sĩ.

Bọn họ đám nói ra yêu cầu Vương Bác Thần luyện đan ngay tại chỗ cũng là vì biết rõ những chuyện đó. Vậy nên bọn họ mới dám chắc là sẽ không để cho Vương Bác Thần luyện đan thành công!

Trong đám đông, ba người gồm Quốc chủ Hàn Đỉnh, Bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh và Thủ tướng Nguyễn Văn Việt bỗng thấy căng thẳng.

Vương Bác Thần sẽ thành công sao?

Lò luyện đan đã được đưa ra. Khấu Thanh dặn người chuẩn bị những dược liệu mà Vương Bác Thần cần.
 
Chương 909


CHƯƠNG 909

Ánh mắt mọi người đều bị Vương Bác Thần hấp dẫn. Ai nấy cũng muốn biết là rốt cuộc thì Vương Bác Thần có thể luyện thành không.

Nhưng trừ ba người nhóm Hàn Đỉnh ra thì gần như mọi người đều thấy là không.

Luyện đan cần một môi trường rất hà khắc.

Sáu người nhóm Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa biết, muốn luyện ra một viên thuốc y chang viên trong hộp trong hoàn cảnh thế này gần như là điều không thể.

Song dường như trong lòng họ lại mong là Vương Bác Thần có thể luyện được.

Có điều chuyện này có hi vọng không?

Hi vọng gần như bằng không.

“Haha, tôi muốn xem xem cậu định giả thần giả quỷ đến khi nào.”

Trương Lăng Vân nhà họ Trương ở Đông Bắc cười lạnh rồi nhìn Vương Bác Thần với thái độ chế nhạo như đang nhìn một chú hề vậy.

Người của bảy đại thế gia đều đứng bên cạnh xem với ánh mắt lạnh lùng. Đừng có nói là Vương Bác Thần, cho dù hôm nay Y thánh đương thời Hoa Mạnh Trường đến cũng đừng mong luyện ra một viên đan dược trong hoàn cảnh này.

Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Vương Bác Thần, trong lòng Mộc Uyển Thanh của nhà họ Mộc ở Tây Nam bỗng thấy hốt hoảng.

Chẳng lẽ anh ta luyện được thật?

Đùa đấy à, đây là chuyện không thể nào làm được.

“Thế mà mình lại còn hơi mong chờ đấy. Đúng là buồn cười. Cái thứ ngạo mạn thế này thì chết quách đi mới tốt.”

Trong lòng Mộc Uyển Thanh oán hận nói. Nếu Vương Bác Thần luyện được thật, điều đó có nghĩa quyết định của cô ta là sai ư?

Và cũng có nghĩa rằng, suy đoán của Phúc Nguyên là đúng?

Thế có khác gì cười vào mặt cô ta không?

Đương nhiên là cô ta không muốn Vương Bác Thần luyện được đan dược.

Hồ Quốc Trụ hừ lạnh nói: “Mấy người mở mắt chó ra mà nhìn cho kĩ. Một đám ếch ngồi đáy giếng, lát nước mấy người đừng có mơ mà trốn được!”

Đại diện nhà họ Cổ chế nhạo nói: “Chiến thần Quốc Trụ, sao ngài sốt ruột thế? Chẳng lẽ ngài thẹn quá hóa giận sao? Chờ cậu ta luyện thành rồi nói sau.”

“Đồ đáng chết, cậu dám sỉ nhục tôi kiểu đó! Dù là gia chủ nhà họ Cổ cậu cũng không dám nói thế trước mặt tôi! Lát nữa tôi sẽ giết cậu đầu tiên!”

Hồ Quốc Trụ nổi trận lôi dình. Đám chó này chỉ là mấy con chó do các thế gia phái đến thôi, thế mà giờ chó cũng dám cậy chủ, dám làm bậy trước mặt ông ta!

Ánh mắt Hồ Quốc Trụ đầy sát khí khiến đại diện của nhà họ Cổ thấy trong lòng rất căng thẳng.

Hồ Quốc Trụ là một kẻ giết người thực thụ!

Đại diện của nhà họ Cổ còn định châm chọc thêm vài ba câu, nhưng giờ lại thức thời mà im mồm, lúc này không nên tiếp tục chọc giận Hồ Quốc Trụ.
 
Chương 910-911


CHƯƠNG 910

Nếu không thì chết vô ích rồi.

“Bớt nói nhảm và mau bắt đầu đi, đừng có kéo dài thời gian.”

Đại diện của nhà họ Trình không nhịn được mà nói.

“Nếu mấy người vội vàng tìm đường chết như thế thì tôi sẽ tác thành cho mấy người.”

Vương Bác Thần không thèm nhìn anh ta nữa. Anh đi tới trước lò luyện đan rồi bật lửa lên để làm nóng trước.

Tuy đám người Khấu Thanh mong là Vương Bác Thần có thể luyện thành, nhưng nếu chỉ dùng một phần dược liệu duy nhất để luyện ra viên đan được có mùi thuốc đậm đà như viên trong hộp gỗ thì khó như lên trời vậy. Dùng năm mươi phần mà luyện thành một phần cũng đã siêu lắm rồi!

Vương Bác Thần lại muốn dùng một phần dược liệu để luyện thành. Đây là chuyện không thể!

“Để xem cậu ta giở trò gì!”

Đại diện của nhà họ Tôn mỉa mai nói.

Đại diện của nhà họ Châu cố tình gây ảnh hưởng đến tâm trạng của Vương Bác Thần nên đã lớn tiếng nói: “Vương Bác Thần, sao chưa bắt đầu, còn chờ gì nữa vậy? Kéo dài giờ chết sao? Haha, luyện không được thì tự sát đi cho xong, đừng phí phạm thời gian của mọi người.”

Vương Bác Thần cũng không để ý.

Hồ Quốc Trụ giận dữ nắm chặt tay. Ông ta biết đám chó má này không có lòng tốt mà, chưa bắt đầu đã định gây rối rồi.

Trong đám đông, ba người Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh đều ghi tên đám người này vào danh sách kẻ sắp chết!

Ánh mắt ai nấy cũng rất lạnh lẽo.

Vào lúc này, lò luyện đã được hơ nóng xong nên Vương Bác Thần ném dược liệu vào trong.

“Này cậu có biết luyện đan không vậy? Cứ thế mà ném vào thì đống dược liệu quý giá này sẽ bị đốt thành tro hết đấy? Tôi thấy cậu nên nhận thua sớm đi, đừng có giả thần giả quỷ nữa.”

Trong đám người Liên minh Y học, kẻ vừa nãy dẫn chuyện rẽ sang hướng khác chế nhạo.

Bọn họ chỉ có một mục đích, đó là quấy nhiễu tâm trí của Vương Bác Thần để anh không thể luyện đan được!

Bụng dạ cực kì ác độc!

“Đúng vậy, tôi hành y nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy luyện chế thuốc như vậy, thậm chí không đổ thêm nước vào, trực tiếp bỏ dược liệu vào bên trong, căn bản là đang kéo dài thời gian.”

Lại có một thầy thuốc khác châm chọc.

“Ha ha, để cho anh ta kéo dài thêm một chút thì làm sao? Cho dù hôm nay Thiên Vương lão tử tới đây, anh ta cũng phải chết! Cái gì cũng không hiểu, không ngờ còn muốn luyện chế thuốc, thật nực cười.”

Không ít người lên tiếng chế giễu, tâm tư ác độc, đều cố ý quấy nhiễu Vương Bác Thần.

Hồ Quốc Trụ thật sự là không thể nhịn được nữa, ông ta nghiến răng đứng dậy, muốn giết chết mấy người bọn họ.

Những tay sai của những thế gia hào tộc này, không có ai là người tốt!

“Chiến Thần Quốc Trụ, ông làm cái gì vậy? Chẳng lẽ chúng tôi không thể nói chuyện hay sao?”

Không đợi Hồ Quốc Trụ đứng dậy, đại diện nhà họ Ngụy đã nói bằng giọng chê bai: “Những thầy thuốc này đều là danh y có kinh nghiệm phong phú, chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra Vương Bác Thần đang kéo dài thời gian hay sao?”

CHƯƠNG 911

Nguồn thiếu chương
 
Chương 912


CHƯƠNG 912

Độc y Hồ Vụ si ngốc nhìn Vương Bác Thần đang thả dược liệu vào, thấp giọng lẩm bẩm: “Sao tôi cảm giác được có một loại ý vị rất đặc biệt ở bên trong? Giống như khí oxy mà chúng ta hít thở, không thể nhìn thấy, cũng không thể chạm vào, nhưng nó thực sự tồn tại!”

Mấy người bọn họ đều có những cử chỉ điên rồ giống nhau, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, sợ bỏ qua một động tác nhỏ nhất.

“Nhanh lên, sao lại chậm như vậy, vẫn chưa thành công hay sao? Giả thần giả quỷ, làm cái gì vậy? Kéo dài thời gian?”

Trương Lăng Vân của nhà họ Trương vùng Đông Bắc thấy Vương Bác Thần tập trung tinh thần như vậy, cố ý lớn tiếng quát.

“Theo tôi thấy, dứt khoát đừng lãng phí thời gian với thằng nhãi này nữa, còn luyện chế thuốc, luyện cái mẹ ấy, cậu ta cho rằng mình là đạo sĩ bắt quỷ hay sao.”

Một thầy thuốc mắng.

“Đây là sỉ nhục mọi người chúng ta, tuy rằng chúng ta không biết luyện chế thuốc, nhưng cũng đã từng chứng kiến thầy thuốc luyện chế thuốc, ai lại luyện chế thuốc giống như đạo sĩ bắt quỷ vậy?”

Đại diện của nhà họ Cổ cao giọng, thêm mắm thêm muối nói: “Các vị thầy thuốc của Liên minh Y học, mọi người bình thường cũng luyện chế thuốc đúng không? Mọi người xem đây có phải là luyện chế thuốc không? Đây rõ ràng là lừa gạt chúng ta!”

Đại diện nhà họ Tiêu phụ họa: “Đừng chờ nữa, cho thằng nhãi này thêm mười năm thì cậu ta cũng không luyện được, trực tiếp giết chết là được!”

Đại diện nhà họ Tôn quát lớn: “Vương Bác Thần, đủ rồi, còn giả vờ cái gì nữa, đừng tưởng rằng chúng ta không biết cậu đang lừa gạt chúng ta, cậu coi chúng ta là khỉ để đùa giỡn hay sao?”

Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia cười lạnh nói: “Mọi người cũng đừng chờ nữa, giết chết thằng nhãi này là được rồi, cậu ta không có khả năng thành công đâu, luyện chế thuốc như thế này là coi chúng ta như những kẻ ngu ngốc.”

Người của thế gia hào tộc làm sao có thể giữ yên lặng để Vương Bác Thần luyện chế thuốc được chứ, cố ý bạn liếc mắt một cái tôi lớn tiếng nói một câu, còn không ngừng tạo ra tiếng vang, chính là muốn ảnh hưởng đến tâm trí của Vương Bác Thần, khiến cho Vương Bác Thần không thể luyện chế đan dược.

“Đúng vậy, cậu chỉ đang làm bộ làm tịch mà thôi, tôi sẽ không nhìn lầm người, trái lại tôi muốn nhìn xem cậu có thể giả vờ đến khi nào, hừ!”

Mộc Uyển Thanh nhìn thấy Vương Bác Thần làm bậy như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác vui vẻ.

Bạch Vân Phi và cô cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hai nhà cũng có ý thông gia với nhau, tuy rằng còn chưa nói ra nhưng mọi người đều đã biết.

Hiện tại Bạch Vân Phi bị Vương Bác Thần giết chết, cô ta làm sao có thể không ghi hận Vương Bác Thần.

“Các người không muốn chết thì câm miệng cho tôi.”

Đột nhiên, Hồ Vụ nổi giận gầm lên với người của bảy đại thế gia !

Người của thế gia hào tộc sửng sốt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sao Hồ thần y lại nổi giận?

Chúng ta đang giúp bọn họ, sao bọn họ lại nổi giận với chúng ta?

Nhưng bọn họ cũng không dám hỏi, tính cách của sáu vị thần y rất cổ quái, một khi bọn họ không rõ ràng mà chọc giận sáu vị thần y, gia tộc bên kia sẽ không tha cho bọn họ.
 
Chương 913


CHƯƠNG 913

Nhưng mà lúc này, sáu vị thần y đã hoàn toàn đắm chìm trong thủ pháp của Vương Bác Thần, như si như say, căn bản không có thời gian để ý tới người của thế gia hào tộc.

“Anh ta … Anh ta đang khống chế lửa!!! Hóa ra đó là thủ pháp khống chế lửa!”

Bỗng nhiên, Quỷ y Tả Sướng khẽ hô một tiếng, rốt cục cảm giác được sự khác thường.

Bởi vì ngọn lửa dưới vạc thuốc đều sẽ xuất hiện thay đổi mỗi khi Vương Bác Thần ném thuốc.

“Chuyện này … Làm sao có thể, anh ta làm sao có thể khống chế lửa? Chẳng lẽ, vậy, vậy …”

Khấu Thanh kinh hãi không nói nên lời, vẻ mặt hoảng sợ, ngơ ngác nhìn Vương Bác Thần giống như gặp quỷ vậy.

“Bí quyết … Khống chế … Lửa!”

Cổ Y Triệu Linh giãy dụa nửa ngày, mới phun ra mấy chữ như vậy!

Bọn họ đều là thầy thuốc, còn là thầy thuốc tiêu biểu nhất Nước R, nên vô cùng nhạy cảm đối với bất kỳ thay đổi nào xuất hiện khi luyện chế thuốc.

Người bên ngoài không nhìn ra, bọn họ còn có thể không nhìn ra hay sao?

Ngọn lửa lớn hay nhỏ liên quan trực tiếp đến hiệu quả chữa bệnh của dược liệu.

Chẳng trách Vương Bác Thần dám trực tiếp ném dược liệu vào trong vạc thuốc, chỉ cần có thể khống chế lửa là có thể tránh được hiện tượng dược liệu bị  đốt thành tro.

Chỉ cần có thể khống chế lửa, là có thể khống chế sự bay hơi dược hiệu của dược liệu!

Đây chính là bí mật của bí quyết khống chế lửa!

“Thần thuật Khống Hỏa Quyết! Bí mật bất truyền đã thất truyền những năm trước của Liên minh Y học chúng ta! Không ngờ nó đã thực sự xuất hiện, vậy mà tôi đã may mắn được nhìn thấy!”

Cả người Bùi Đăng Khoa run rẩy, trên khuôn mặt lại xuất hiện vẻ kính sợ như những người hành hương.

“Tôi … Tôi … Tôi …”

Giang Thành muốn nói chuyện, lại bị năm người khác lạnh lùng quát: “Câm miệng, nếu ông dám quấy rầy, chúng tôi sẽ lập tức cắt đầu lưỡi của ông!”

Giang Thành sững sờ: “???”

Chuyện gì vậy, mấy người nói chuyện thì được, tôi nói chuyện thì không được?

Chỉ cho phép mấy người thể hiện cảm xúc của mình, không cho phép tôi biểu đạt một chút khiếp sợ?

Mấy người quả thực không phải là con người!

Năm lão già súc sinh, lão khốn nạn!

Mẹ kiếp!

Giọng nói của sáu vị thần y nhỏ đến mức chỉ có sáu người bọn họ mới có thể nghe thấy.

Những người còn lại không nghe thấy bọn họ nói gì, chỉ phát hiện ra vẻ mặt của sáu vị thần y đã thay đổi, hiện tại đã trở nên vô cùng trắng bệch, rồi lại có vẻ vô cùng kích động.

Ánh mắt của bọn họ đều có chút không bình thường, bên trong tràn ngập cuồng nhiệt, điên cuồng, sùng bái, tôn kính …

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Làm sao bọn họ cảm thấy dường như sáu vị thần y đã uống thuốc kích thích?
 
Chương 914


CHƯƠNG 914

Người của thế gia hào tộc không khỏi ngẩn ra, chẳng lẽ xuất hiện biến cố mà bọn họ không biết hay sao?

Không thể nào.

Các đại diện của bảy đại thế gia nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên vẻ hung ác.

Đại diện nhà họ Cổ mở miệng nói: “Sáu vị thần y, tên súc sinh này đang cố ý kéo dài thời gian, vẫn nên để cho cậu ta nhận thua ngay lập tức, đừng để cậu ta lừa gạt mọi người.”

Đại diện nhà họ Tiêu thề thốt nói: “Hiện tại tôi chắc chắn rằng thằng nhãi này đang lừa gạt chúng ta, điều này hoàn toàn không thể nhẫn nhịn, Liên minh Y học chúng ta có nhiều thầy thuốc như vậy, lại bị một thằng nhóc đùa bỡn trong lòng bàn tay, quả thực là sỉ nhục của chúng ta!”

Đại diện nhà họ Tôn căm phẫn nói: “Mọi người đều nhìn thấy chứ? Thằng nhóc này chỉ đang phô trương thanh thế, đang cố làm ra vẻ huyền bí, chúng ta quyết không thể cho phép loại người này tồn tại!”

“Các vị đại diện nói không sai, thầy thuốc chúng ta đều không phải là người mù, đương nhiên nhìn ra thằng nhóc này đang đùa giỡn lừa gạt, chưa biết chừng cậu ta đã giấu đan dược xong, bây giờ làm loạn như vậy, chính là vì gào thét để che mắt người khác, cuối cùng nhân cơ hội lấy ra đan dược để lừa gạt chúng ta.”

Những người dẫn dắt nhịp điệu trong các thầy thuốc lại bắt đầu lên tiếng một lần nữa.

Bởi vì trạng thái của Vương Bác Thần quá tốt, vừa rồi bọn họ cố ý gây nhiễu loạn, nhưng không ngờ không có tác dụng, không ảnh hưởng chút nào đến Vương Bác Thần.

Làm sao có thể như thế được?

Bọn họ quyết không để cho anh thành công.

Vì vậy, bây giờ, bọn họ bắt đầu gây rối.

“Mẹ nó, đuổi thằng nhóc này ra ngoài, đừng để cậu ta làm mất mặt, đừng để cậu ta luyện chế thuốc nữa, luyện cái thuốc chó má gì chứ, giống như đạo sĩ vẽ phù, lừa gạt quỷ à.”

Nói xong, mấy người tiến lên kéo Vương Bác Thần.

“Cút đi!

Hồ Quốc Trụ từ lâu đã không thể nhịn được nữa, nếu những người này không ngừng lên tiếng quấy nhiễu, ông ta còn không có cách.

Bây giờ không ngờ bọn họ muốn ra tay, ông ta đang chờ cơ hội này.

“Chiến Thần Quốc Trụ, ông muốn trở mặt với Liên minh Y học chúng ta hay sao?”

Có người âm trầm nói.

Bởi vì những người ra tay đều là thầy thuốc.

Lại có thầy thuốc thản nhiên nói: “Chiến thần Quốc Trụ, ông phải suy nghĩ kỹ, mấy người tranh đấu với thế gia hào tộc, Liên minh Y học chúng ta không muốn nhúng tay vào. Nhưng bây giờ, ông đường đường là Chiến thần Quốc Trụ, trụ cột của nước R, không ngờ lại muốn ra tay với Liên minh Y học, đây là muốn trở mặt sao? Một khi ông ra tay, sau này quân đội cần thầy thuốc, Liên minh Y học chúng tôi sẽ không cung cấp!”

“Anh … !!!”

Hồ Quốc Trụ tức giận đến mức không nói nên lời, nắm đấm đang giơ lên cứng rắn thu về.

Mặc dù biết những thầy thuốc ra tay này đều là chó săn của thế gia hào tộc.

Nhưng bọn họ đúng là thầy thuốc của Liên minh Y học, một khi ông ta ra tay, vậy thì đã đắc tội chết với Liên minh Y học!
 
Chương 915


CHƯƠNG 915

Nhìn thấy Hồ Quốc Trụ cam chịu, người của thế gia hào tộc vô cùng đắc ý.

Chỉ là Mộc Uyển Thanh lại bất giác nhíu chặt mày.

Tuy rằng cô ta không hy vọng Vương Bác Thần có thể thành công, nhưng những thủ đoạn này của thế gia hào tộc quá bẩn thỉu rồi.

Cô ta chỉ hy vọng đường đường chính chính khiến cho Vương Bác Thần nhận thua, sau đó đền mạng.

Bây giờ thế gia hào tộc lại làm như vậy, làm cho cô ta có chút khinh thường.

“Cút đi cho tôi!”

Ngay khi mấy thầy thuốc muốn chạm vào Vương Bác Thần, giọng nói của Quỷ Y Tả Sướng thê lương giống như quỷ, âm trầm nhìn chằm chằm mấy tên thầy thuốc kia.

Trong nháy mắt, mấy tên thầy thuốc kia cảm giác linh hồn mình giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, muốn giãy dụa, lại phát hiện hô hấp của mình cũng trở nên khó khăn.

“Tả thần y, ông đang làm cái gì vậy!”

Người của thế gia hào tộc cảm thấy có chút không thích hợp.

Sao Tả Sướng lại bắt đầu giúp Vương Bác Thần?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

“Không muốn chết thì câm miệng lại cho tôi!”

Tả Sướng nói bằng giọng lạnh lùng không có chút tình cảm nào.

Ánh mắt của ông ta âm trầm, có cảm giác như là ác quỷ từ trong địa ngục đi ra, khiến cho trong lòng những người của thế gia hào tộc cảm thấy lạnh lẽo.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao Tả Sướng lại bắt đầu giúp đỡ Vương Bác Thần?

“Chẳng lẽ Bác Thần sắp thành công?”

Quốc chủ Hàn Đỉnh đang ẩn núp trong đám người, ánh mắt sáng ngời, trong ánh mắt có thêm vài phần hy vọng.

Từ thái độ của Tả Sướng là có thể nhận ra ông ta đang bảo vệ Vương Bác Thần.

Điều này có nghĩa là bọn họ đã nhìn thấy hy vọng luyện chế thuốc thành công ở trên người Vương Bác Thần?

Nếu suy đoán này là đúng, vậy thì …

Bỗng nhiên, Hàn Đỉnh nhìn đại diện của bảy đại thế gia bằng ánh mắt kỳ quái.

E rằng những người này đã tự lấy đá đập vào chân mình.

Xem bọn họ chết như thế nào!

Cũng cảm nhận được sự thay đổi này  còn có cả Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh.

Nhưng điều mà Nguyễn Văn Việt chú ý đến lại khác, bởi vì trong đám người xem náo nhiệt này, ông ta phát hiện có hai người có chút cổ quái.

Một người là một phụ nữ trung niên, nhưng nhìn thế nào cũng có vẻ không được tự nhiên, nhất là nụ cười trên mặt người phụ nữ trung niên kia làm cho ông ta có loại cảm giác chán ghét, giống như mỗi lần nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt lão già Quách Đỉnh kia đều làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.
 
Chương 916


CHƯƠNG 916

Đồng thời, một người đàn ông trung niên khác tuy rằng nhìn khá bình thường, nhưng trên người lại mang theo một loại khí thế bàng bạc, nhìn thế nào cũng không giống người thường.

Chẳng lẽ hai người này là Quách Đỉnh và quốc chủ?

Trong đầu Nguyễn Văn Việt xuất hiện một ý nghĩ như vậy theo bản năng.

Bởi vì ba người bọn họ đã quá quen thuộc với nhau.

“Không phải chứ? Không thể nào? Hai người bọn họ cũng lén lút tới đây à? Để phòng ngừa vạn nhất, mình vẫn nên âm thầm ghi lại rồi nói sau.”

Vì thế, Nguyễn Văn Việt lặng lẽ cầm điện thoại di động lên, mở video, nhắm vào Hàn Đỉnh và Quách Đỉnh đã hóa trang rồi chụp.

Mặc kệ có phải là vậy hay không, trước tiên cứ ghi lại, đề phòng chuyện bất ngờ.

“Thì ra là như thế, thì ra là như thế.”

Mà lúc này, Khấu Thanh đang vuốt râu, gật đầu liên tục, không ngừng tán thưởng, ánh mắt sáng ngời.

“Cái này, cái này cùng ta khống chế độc khí trong cơ thể ta có kỳ diệu giống nhau! ”

Độc y Hồ Vụ thán phục, dường như nhìn thấy một cách tốt hơn.

Mà lúc này, dược liệu trong vạc thuốc đều đã biến thành dạng sệt, trên trán Vương Bác Thần cũng chảy ra một tầng mồ hôi dày đặc.

Bước hóa dược này đã hoàn thành, kế tiếp chính là ngưng Đan!

Cũng chính là nói, để cho dược liệu dạng sệt bên trong vạc thuốc ngưng tụ thành hình viên đan dược.

Bước này yêu cầu khả năng khống chế lửa rất cao!

Nếu để lửa quá to, bột nhão sẽ bị khô, không cách nào đông lại, nếu để lửa nhỏ lại không đạt được yêu cầu về độ đông đặc.

Cho nên làm thế nào để khống chế lửa là điểm rất quan trọng.

Hiện tại ở trong Liên minh Y học, bởi vì Khống Hỏa Quyết đã thất truyền từ lâu, cho nên luyện chế thuốc đối với bọn họ mà nói là rất khó, mấu chốt chính là không có cách nào khống chế lửa.

Sở dĩ sáu vị thần y đều không tin Vương Bác Thần có thể luyện chế ra một viên đan dược là bởi vì bọn họ hiểu rõ hơn ai hết, càng là đan dược có dược hiệu tốt thì càng cần khống chế lửa chính xác.

Nhưng hiện tại Khống Hỏa Quyết đã thất truyền từ lâu, giống như một ít pháp thuật kỳ diệu thất truyền trong , không ai học được cả. Hiện tại đang lưu truyền đều là những phiên bản bị cắt xén qua các triều đại.

Đây đều là cấm thuật!

Những thứ của lão tổ tông không phải không tồn tại, mà là đã thất truyền.

Hôm nay Vương Bác Thần lại một lần nữa thể hiện ra Khống Hỏa Quyết, làm sao sáu vị thần y có thể không kinh ngạc?

“Sắp thành công rồi sao?”

Bùi Đăng Khoa nuốt một ngụm nước bọt, nhưng Vương Bác Thần còn khẩn trương hơn.

“Phải niêm phong lò, sau khi niêm phong lò, thuần túy là dựa vào khả năng khống chế lửa của thầy thuốc và sự hiểu biết về dược hiệu.”

Lúc Khấu Thanh nói chuyện, hai tay đều run rẩy.

Niêm phong lò!
 
Chương 917


CHƯƠNG 917

Đây là một bước cuối cùng trong luyện đan, cũng là một bước quan trọng nhất!

Niêm phong lò, là vì để ngưng tụ toàn bộ dược hiệu vào trong viên đan dược, phòng ngừa dược hiệu mất đi.

Bây giờ khi các thầy thuốc luyện chế thuốc, tuy rằng cũng sẽ niêm phong lò, nhưng về cơ bản đều là nhìn mèo vẽ hổ, đề là làm loạn.

“Niêm phong lò? Thằng nhãi này sẽ không thật sự thành công đấy chứ? Không thể để cho cậu ta thành công! Chỉ cần làm gián đoạn việc niêm phong lò của cậu ta, cậu ta sẽ không có khả năng thành công!”

Ánh mắt của đại diện nhà họ Cổ trở nên ác độc, đứng lên nói: “Không phải là cậu định nhân cơ hội này bỏ đan dược đã cất giấu từ trước vào trong lò đấy chứ? Cậu định làm ảo thuật trước mắt chúng tôi đúng không?”

Ánh mắt của người của thế gia hào tộc lập tức sáng ngời.

Một cái cớ tốt!

“Đúng vậy, chúng ta phải kiểm tra lò thuốc!”

Đại diện nhà hộ Tôn mở miệng nói.

Chỉ cần gián đoán quá trình niêm phong lò, Vương Bác Thần tuyệt đối không có khả năng thành công!!!

Vào thời khắc quan trọng muốn niêm phong lò, người của thế gia hào tộc nhảy ra ngăn cản, không muốn Vương Bác Thần niêm phong lò thành công!

Bọn họ thấy các thầy thuốc không phá hỏng việc luyện chế thuốc được, vì thế lại đề nghị kiểm tra vạc thuốc, mục đích chính là trì hoãn việc niêm phong lò, ngăn cản Vương Bác Thần luyện chế thuốc thành công.

“Vô sỉ!”

Trong đám người, bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh đang hóa thành phụ nữ, người được xưng là tám ngọn gió thổi cũng không lay động, lúc này cũng không nhịn được!

Thế gia hào tộc, hết lần này đến lần khác đi quá giới hạn, quả thực làm cho tam quan của ông ta bị hủy hết!

Đầu tiên là nghi ngờ Vương Bác Thần có thể luyện chế ra đan dược hay không, ngay sau đó Vương Bác Thần bắt đầu luyện đan, lại cố ý làm ầm ĩ lên tiếng châm chọc, phá hư tâm tính của Vương Bác Thần. May mà tâm tính của Vương Bác Thần vững chắc, không hề bị dao động.

Sau đó bọn họ lại sai người ngăn cản Vương Bác Thần niêm phong lò, bị Tả Sướng ngăn lại. Giờ phút này thấy không phá hủy được, lại đưa ra loại yêu cầu vô lý này!

Cho dù Quách Đỉnh không hiểu về luyện chế thuốc, nhưng từ thái độ của sáu vị thần y mà xem, kỹ năng luyện chế thuốc của Vương Bác Thần chắc hẳn có ảnh hưởng cực kỳ quan trọng đối với Liên minh Y học.

Nếu như Vương Bác Thần luyện chế thuốc thành công, như vậy sẽ là một  may mắn lớn của Liên minh Y học, về sau trên chiến trường, khi thiếu thuốc khẩn cấp, các thầy thuốc có thể không bị hoàn cảnh hạn chế, tiến hành luyện chế thuốc!

Đối với nước R mà nói, chính là thủ đoạn quan trọng để có thể thay đổi chiến cuộc!

Nhưng bây giờ, người của thế gia hào tộc lại đưa ra yêu cầu muốn kiểm tra vạc thuốc, ngăn cản Vương Bác Thần niêm phong lò!

Cái gì đây?

Đây là làm tổn hại người mà bất lợi cho mình!
 
Chương 918


CHƯƠNG 918

Vốn tưởng rằng người của thế gia hào tộc sẽ có một chút lương tâm, cho dù lúc trước phá hủy thì ông ta cũng không thèm để ý, dù sao tranh đoạt quyền lực, đấu tranh chính trị, từ trước đến nay đều dùng thủ đoạn.

Nhưng cho dù như vậy, đám người Quách Đỉnh bọn họ cũng khống chế ở trong một phạm vi có thể khống chế, không để cho cuộc đấu tranh giữa bọn họ ảnh hưởng đến toàn bộ nước R.

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ nhiều lần dễ dàng tha thứ cho thế gia hào tộc, chính là sợ ảnh hưởng đến đại cục của nước R. Nói một câu không dễ nghe, nếu khuếch tán trận tranh đấu này đến quân đội, đó sẽ là tai nạn của nước R.

Nhưng bây giờ thì sao?

Vào một thời điểm quan trọng như vậy, những gì mà thế gia hào tộc nghĩ không ngờ vẫn là chút lợi ích của mình, vẫn nghĩ đến việc tranh quyền đoạt lợi!

Nếu Vương Bác Thần luyện chế thuốc thành công, điều này đối với nước R mà nói, là một cơ hội, là cơ hội có thể thay đổi chiến cuộc!

Nhưng những thế gia hào tộc này đang làm cái gì?

Bọn họ vì lợi ích riêng của mình mà muốn ngăn cản Vương Bác Thần !!!

Quách Đỉnh làm sao có thể không tức giận, làm sao có thể không tức giận! !

Cho nên giờ phút này, ông ta rốt cuộc không thể nhịn được nữa, giận dữ lên tiếng!

“Quá vô sỉ, điên rồi, quả thực là quốc tặc!”

Đừng nói đến Quách Đỉnh, ngay cả Quốc chủ Hàn Đỉnh có công phu hàm dưỡng không ai bằng, giờ phút này cũng cảm thấy tức giận!

Ông ta không tin thế gia hào tộc không nhìn ra việc Vương Bác Thần luyện chế thuốc thành công có ý nghĩa quan trọng thế nào đối với Nước R, nếu như không nhìn ra, bọn họ cũng sẽ không biết xấu hổ phá hư mọi chuyện như vậy.

Giờ phút này, ánh mắt của ông ta cực kỳ lạnh lùng, không còn giữ thái độ nhường nhịn với thế gia hào tộc nữa!

Thế gia hào tộc đã là khối u ác tính của nước R!

Đến mức phải diệt trừ!

“Các người có chắc là muốn kiểm tra? Xác định là phải khăng khăng làm theo ý mình như vậy? Các người có biết lần luyện chế thuốc này có ý nghĩa gì đối với nước R không?”

Nguyễn Văn Việt cũng tiếp tục lên tiếng, ánh mắt âm trầm, những người bị ánh mắt của anh ta đảo qua có cảm giác như bị một con rắn độc nhìn chằm chằm.

Đương nhiên, bởi vì ba người bọn họ bây giờ đều đang hóa trang, cho nên không ai có thể nhận ra.

Trái lại mọi người ở bên cạnh đều cảm thấy đầu óc của ba người này có vấn đề.

Trong lòng của các đại diện thế gia hào tộc đều cảm thấy rùng mình, biết quyết định này đại diện cho cái gì.

Nhưng trước khi đến đây gia chủ đã căn dặn, bất kể như thế nào cũng không thể để cho Hàn Đỉnh mượn sức Liên minh Y học thành công, mặc kệ dùng thủ đoạn gì, cho dù là tổn hại người bất lợi cho mình cũng phải phá hư!

Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy ba người bình thường chưa từng gặp lên tiếng, không khỏi thẹn quá hóa giận.

 
 
Chương 919


CHƯƠNG 919

Đại diện nhà họ Cổ quát lớn: “Ba người là đồ rác rưởi gì mà cũng dám nghi ngờ quyết định của bảy đại thế gia chúng ta? Chúng ta là vì thi đấu công bằng, ai mà biết được có phải Vương Bác Thần đã giấu xong đan dược từ lâu rồi hay không?”
“Rác rưởi chán sống không biết chui ra từ xó nào mà cũng dám lắm mồm? Ba chúng mày không phải y sư, có khi nào là trà trộn vào đây không?”

Người đại diện nhà họ Tôn âm u nói.

Tại thời điểm thế này mà lại có người dám nghi ngờ quyết định của bảy đại thế gia bọn họ.

Đúng là tìm đường chết!

Không biết bây giờ bọn họ và Vương Bác Thần đã đi đến bước không chết không thôi rồi à?

Không biết bây giờ nếu Vương Bác Thần mà thành công thì bọn họ không chỉ mất hết mặt mũi mà còn phải bỏ mạng à?

Người đại diện nhà họ Lâm chỉ vào ba người bọn họ: “Người đâu, đưa mấy kẻ ngốc này đi, đang nghĩ cái gì vậy, các người mà đòi có tư cách nghi ngờ bọn tôi? Chúng tôi làm là vì giữ công bằng, là vì để tất cả mọi người chấp nhận. Chẳng may Vương Bác Thần đã giấu thuốc trước khi thi đấu thì biết làm sao?”

Mộc Uyển Thanh nhăn mày sâu hơn.

Nhà họ Mộc ở Tây Nam bọn họ có tổ tiên là Mộc Anh Khởi thay nước R bảo vệ Tây Nam từ thời nhà Minh. Mấy trăm năm qua đi, tuy rằng bây giờ không cần nhà họ Mộc bọn họ bảo vệ nữa nhưng người nhà họ Mộc chưa bao giờ quên gia quy.

Mặc dù bây giờ trở thành một trong các thành viên của năm đại hào tộc, ích lợi cũng có thay đổi, nhưng bọn họ vẫn không dám vi phạm gia quy, từ nhỏ đã được giáo dục là khi đứng trước mặt tính nguyên tắc trong chính trị thì phải đứng về phe nước R.

Cũng vì nguyên nhân này nên nhà họ Mộc bọn họ mới có thể kế tục suốt mấy trăm năm, cuối cùng phát triển thành một trăm năm đại hào tộc.

Bên trên hào tộc chính là thế gia.

Không trở thành thế gia không phải vì nhà họ Mộc bọn họ không thể, mà là bị hạn chế bởi gia quy, sợ con cháu nhà họ Mộc trở thành thế gia sẽ quên đi nghĩa lớn của quốc gia.

Cho nên trong năm đại hào tộc, chỉ có mình nhà họ Mộc mới có thể ngồi chung mâm với bảy đại thế gia.

Tuy rằng bảy đại thế gia làm ra chuyện khiến Mộc Uyển Thanh cảm thấy không ổn.

Tuy rằng cô ta hận Vương Bác Thần, nhưng bây giờ cũng đã nhìn ra ý nghĩa to lớn của lần chế thuốc này.

Bây giờ bảy đại thế gia ngăn cản, chẳng phải sẽ làm nguy hại đến lợi ích của nước R sao?

“Uyển Thanh, tại sao cô không nói tiếng nào? Thằng súc sinh Vương Bác Thần này chính là người giết Bạch Vân Phi, thanh mai trúc mã của cô, chẳng lẽ cô không muốn báo thù cho anh ta à?”

Trương Lăng Vân thuộc nhà họ Trương ở Đông Bắc kích động nói.

Bây giờ chính là thời cơ tốt để nhà họ Trương ở Đông Bắc bọn họ buộc chặt vào một chỗ với bảy đại gia tộc.

Tuy rằng năm đại hào tộc và bảy đại thế gia được người gọi chung là thế gia vọng tộc, nhưng chỉ có chính họ mới biết ở trước mặt bảy đại thế gia, đám hào tộc bọn họ căn bản không là cái gì cả.

Ngoài nhà họ Mộc ra thì tình hình bên trong của bốn hào tộc khác hoàn toàn không thể nào so được với bảy đại thế gia được.

Sự tồn tại của họ chính là đàn em, là tay sai.
 
Chương 920


CHƯƠNG 920

Mà bây giờ chính là cơ hội tốt nhất, chỉ cần buộc chặt một chỗ với bảy đại thế gia thì đây sẽ là kỳ ngộ của nhà họ Trương, mở ra cơ hội bước chân vào hàng ngũ thế gia lớn.

Hào môn, hào tộc, thế gia, đây là hệ thống mà các thế lực gia tộc ở nước R cấu thành.

Thế gia là đứng đầu!

Tuy rằng hào tộc có quyền thế cao không thể với, nhưng ở trước mặt thế gia thì không khác gì trời với đất.

“Đúng đó Uyển Thanh, bây giờ chỉ cần chúng ta bắt tay nhau là có thể ngăn cản Vương Bác Thần, có thể giết chết anh ta!”

Vương Đằng, người của hà họ Vương ở Lang Gia thêm mắm thêm muối: “Tôi nghe nói cô và Bạch Vân Phi sắp sửa đính hôn, bây giờ Vương Bác Thần giết vị hôn phu của cô, cô không muốn báo thù cho cậu ấy à?”

Mộc Uyển Thanh lạnh lùng nhìn hai người họ, lúc trước còn thấy có đề tài chung, nhưng sao bây giờ lại thấy ghê tởm như vậy.

“Nhà họ Mộc tôi không nhúng tay vào việc này!”

Nói xong, Mộc Uyển Thanh đứng lên lớn tiếng nói: “Lúc trước là tôi hồ đồ, đuổi bác Phúc đi, bây giờ tôi xin lỗi ông ấy. Đồng thời tôi tuyên bố, Mộc Uyển Thanh tôi không tham gia vào trận đấu y thuật hôm nay, tôi sẽ rời khỏi đây!”

Nói xong, Mộc Uyển Thanh lập tức dẫn người rời khỏi đây không chút do dự.

Sao lại thế này?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Người của hào tộc ngây ra.

Người của Liên minh Y học sửng sốt.

Cô cả nhà họ Mộc, Mộc Uyển Thanh thế mà lại dẫn người đi ngay trong thời điểm này?

Mộc Uyển Thanh đang làm gì vậy?

Bỏ đi ngay vào lúc này!

Chuyện quỷ gì thế, sắp thành công đến nơi mà cô lại bỏ đi, khác nào vả một cái vào mặt chúng tôi?

Trong mắt người của thế gia hào tộc tràn ngập oán hận, bây giờ là lúc hai bên thế gia hào tộc cùng tiến cùng lùi, là lúc không chết không thôi, chỉ cần một người bỏ đi thì đồng nghĩa với việc người đó phản bội thế gia hào tộc.

“Chờ trận đấu này kết thúc chúng ta sẽ xử lý nhà họ Mộc! Kẻ phản bội lại thế gia hào tộc chưa từng có được kết cục tốt!”

Bảy người đại diện của gia tốc lớn giận tím mặt, nhưng bây giờ không thể đi quản Mộc Uyển Thanh được, cái quan trọng bây giờ là đi ngăn cản Vương Bác Thần niêm phong lò.

“Được rồi, tuy rằng Mộc Uyển Thanh đã rời đi nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả, chúng ta vẫn phải kiểm tra xem có gì mờ ám không!”

Người đại diện nhà họ Cổ cười ha ha nói.

Mặc dù trong lòng hận không thể giết Mộc Uyển Thanh, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ vẻ phóng khoáng.

“Không sai, Vương Bác Thần, cậu có dám đồng ý không, chẳng lẽ cậu sợ chúng tôi kiểm tra ra vấn đề à? Nếu cậu không sao thì cậu sợ cái gì?” Người đại diện của nhà họ Lâm nói lời ác ý.

Một gã y sư nói: “Không sai, không có điểm yếu thì sợ gì người khác kiểm tra, Vương Bác Thần che che dấu dấu như vậy, chắc chắn trong đó có vấn đề.”
 
Chương 921


CHƯƠNG 921

“Không có vấn đề thì để bọn này kiểm tra!”

Chuyện dần bị dẫn dắt đi, người trong thế gia hào tộc cười nhìn Vương Bác Thần.

Giờ phút này, ngay cả Hồ Quốc Trụ cũng nhận ra những người này thuần túy là muốn gây rối, muốn phá hư việc chế thuốc của Vương Bác Thần.

Tuy ông ta không phải y sư nhưng ông ta biết niêm phong lò là một bước cực kỳ quan trọng của việc điều chế thuốc, không thể kéo dài thời gian được.

Một khi kéo dài thì dược hiệu sẽ phát huy, lò thuốc này sẽ bị phá hủy!

Đám y sư hiên ngang lẫm liệt muốn kiểm tra vạc thuốc không phải không biết tầm quan trọng của việc niêm phong lò. Nhưng bọn họ đã trở thành tay sai của đám thế gia hào tộc, đã vứt bỏ hết cả giới hạn!

“Các người muốn tìm chết à? Muốn phá hỏng việc niêm phong lò hay sao?”

Độc y Hồ Vụ nổi giận, nếu lúc trước ông ta còn muốn thắng thì bây giờ đã không còn quan tâm đây có phải trận đấu y thuật nữa hay không mà chỉ thầm mong Vương Bác Thần thể hiện quá trình chế thuốc đầy đủ.

Sáu người bọn họ cũng đã nhìn ra Vương Bác Thần đang dạy bọn họ!

Nếu không thì đã không để cho họ thấy từng bước rõ ràng như vậy!

Bây giờ đã đến thời khắc niêm phong lò quan trọng, thần kinh sáu người họ cũng căng thẳng theo, hy vọng Vương Bác Thần có thể niêm phong lò thành công.

Nhưng đám thế gia hào tộc này lại muốn phá hỏng việc niêm phong lò!!

Điên rồi sao, thế này khác nào không muốn để sáu vị thần y bọn họ học được bước niêm phong lò này!

“Giết!”

Cổ y Triệu Linh phun ra một chữ, ánh mắt trở nên lạnh băng.

Bùi Đăng Khoa cắn răng nói: “Thế gia hào tộc các người xác định muốn ngăn cản niêm phong lò à?”

Khấu Thanh chửi ầm lên: “Điên rồi à, đám chó chết các người thử ngăn cản xem? Sau này ông sẽ cắt đứt mọi quan hệ với đám thế gia hào tộc các người, học trò trên danh nghĩa của ông cũng không hợp tác với thế gia hào tộc, nếu không sẽ đuổi khỏi sư môn!”

Giang Thành vội nói: “Tôi cũng thế!”

Quỷ y Tả Sướng xót xa nói: “Tất cả y sư của Liên minh Y học nghe đây, sau này nếu ai dám lén lút hợp tác với thế gia hào tộc thì chính là phản đồ của Liên minh Y học, ta đuổi người đó khỏi Liên minh Y học!”

Cái gì?

Người của thế gia hào tộc trợn tròn mắt!

Sao lại biến thành như vậy?

Không phải chỉ là luyện đan dược thôi à?

“Sáu vị thần y, các ông có lầm không? Chúng tôi kiểm tra vạc thuốc là vì giữ cho trận đấu y thuật này được công bằng mà.”

Đại diện nhà họ Tôn, một trong bảy đại thế gia vội nói, tuy rằng bảy đại thế gia tài giỏi nhưng nếu bị Liên minh Y học ngăn ngoài cửa thì sau này còn phát triển thế nào?

Y sư trên đời đều ra từ Liên minh Y học, sau này bảy đại thế gia bọn họ phải bồi dưỡng con cháu trong tộc thế nào?

Người của bảy đại thế gia ngây ra.
 
Chương 922


CHƯƠNG 922

“Muốn kiểm tra vạc thuốc? Được, tôi chiều các người.”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh tới cực hạn, anh dừng việc niêm phong lò lại, chuyển sang nhìn đám người thế gia hào tộc.

“Thầy Vương, không được!”

“Thầy Vương, nhất định không được nóng giận, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt, một khi ngừng việc đóng lò, đan dược sẽ hỏng mất!”

“Thầy Vương, ngài yên tâm, mấy thứ chó má kia cứ để tôi xử lý, ngài tiếp tục đóng lò.”

“Thầy Vương, tôi lập tức đi giết chúng, ngài nhất định không được ngừng lại, cầu xin ngài đấy.”

“Thầy Vương, đừng có ngừng, đừng có ngừng!”

Nghe tin Vương Bác Thần định dừng đóng lò, để người của thế gia hào tộc kiểm tra, sáu đại thần y vô cùng hoảng loạn.

Vừa rồi quan sát phương pháp luyện đan dược của Vương Bác Thần, họ cảm thấy mọi thứ đã đến chỗ huyền diệu, bây giờ đột nhiên bị người của thế gia hào tộc chen ngang, tiến thoái lưỡng nan, nên nhất thời ai nấy đều trở nên nóng nảy.

Gọi luôn Vương Bác Thần là “Thầy Vương”, cầu xin Vương Bác Thần đừng dừng lại.

“Muốn kiểm tra thì cứ để họ kiểm tra.”

Vương Bác Thần thản nhiên lắc đầu.

Sáu đại thần y Bùi Đăng Khoa, Khấu Thanh… nổi giận!

Chết tiệt, lũ khốn thế gia hào tộc này, đúng lúc quan trọng lại đến phá hỏng việc học y của ông đây!

Một số phương pháp mà Vương Bác Thần dùng là những phương pháp đã bị thất truyền hàng nghìn năm, họ chỉ được trông thấy chúng trong ghi chép!

Khó khăn lắm mới có cơ hội để học, thế mà lại bị lũ chó má này làm gián đoạn!

Con mẹ nó!

“ĐM!”

“ĐM, thế gia hào tộc, các người muốn chết phải không?”

Các y sĩ của Liên minh y học vốn đã lập dị, sáu đại thần y lại càng lập dị hơn.

Trong khoảng thời gian ngắn, sáu người hoàn toàn mất đi phong thái và sự kiềm chế của một thần y, họ dùng ánh mắt giết người nhìn về phía đám người thế gia hào tộc, đến mắng cũng dùng những từ tục tĩu nhất để mắng!

Bùi Đăng Khoa luôn tự nhận bản thân là thánh nhân quân tử, hàng ngày luôn giữ phong thái lịch lãm, nho nhã, không bao giờ chửi thề.

Thế mà bây giờ lại bắt đầu chửi rủa, trở thành một cái bình phun sương giống Khấu Thanh!

Từ đó có thể thấy họ đã sốt ruột đến mức nào rồi!

Đại diện của bảy đại thế gia nhất thời luống cuống, hôm nay họ đến đây là muốn lôi kéo sáu đại thần y về phe mình, cho dù không lôi kéo được thì cũng không để họ và Liên minh y học đi theo quốc chủ Hàn Đỉnh!

Đó là lý do tại sao họ hao tổn hết tâm tư để phá hủy quá trình luyện đan dược của Vương Bác Thần.

Nhưng không hiểu sao giờ lại có dự cảm chẳng lành?

Họ đến là để giúp đỡ sáu đại thần y, sao giờ lại thành chọc giận họ rồi?
 
Chương 923


CHƯƠNG 923

Nhà họ Trương ở Đông Bắc, Trương Lăng Vân vội nói: “Sáu đại thần y, chúng ta cũng là vì duy trì sự công bằng cho cuộc thi đấu y học, vì lợi ích của các ngài. Vương Bác Thần xảo quyệt khó lường, lỡ như sáu ngài bị anh ta lừa thì không hay.”

Họ Vương ở Lang Gia, Vương Đằng cũng nói: “Đúng vậy, sáu đại thần y, Vương Bác Thần mới được bao tuổi, làm sao có thể luyện chế ra loại đan dược chính xác được? Chẳng phải đang lừa gạt các ngài sao? Anh ta nào có luyện chế đan dược, rõ ràng là giả thần giả quỷ, mọi người đừng để bị lừa. Tôi đoán anh ta đã chuẩn bị trước một viên, rồi cố làm ra vẻ thần bí, định đến lúc đóng lò thì bỏ vào. Bây giờ kiểm tra dược đỉnh là có thể nhìn ra mánh khóe của anh ta.”

“Vậy các người đến kiểm tra đi.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói.

Bùi Đăng Khoa, người vẫn luôn lịch sự tao nhã, trước giờ chưa từng nói tục chửi bậy, tức giận mắng: “Đồ chó má các người, ĐCM, dám ngăn cản Thầy Vương đóng lò, muốn chết hả? Họ Vương ở Lang Gia, họ Trương ở Đông Bắc đúng không? Muốn kiểm tra dược đỉnh của thầy Vương phải không? Được, các người kiểm tra đi, hôm nay nếu không kiểm tra ra cái gì, tôi sẽ giết các người!”

Trương Lăng Vân và Vương Đằng trong lòng phát lạnh, sắc mặt trắng bệch, lúc này mới nhận ra có gì đó không ổn.

Đại diện của bảy đại thế gia lúc này cũng lúng túng, không biết phải làm sao.

Ai mà ngờ được sự việc lại diễn ra theo cách này?

Sáu đại thần y có phải có vần đề về não không?

Sao đột nhiên lại kính trọng Vương Bác Thần như vậy?

“Kiểm tra đi, không các người lại không cam lòng.”

Vương Bác Thần nhắc lại lần nữa, nhưng ánh mắt đã trở lên lạnh như băng!

Thái độ của Vương Bác Thần khiến Bùi Đăng Khoa và những người khác nhất thời cả kinh.

Đóng lò là khâu quan trọng nhất trong việc luyện chế đan dược, chỉ cần chậm một chút thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của thuốc.

Lúc này, người của thế gia hào tộc đến kiểm tra dược đỉnh, rõ ràng là muốn ngăn Vương Bác Thần đóng lò, tâm tư vô cùng thâm độc.

Đây rõ ràng là một cái bẫy, tuy là có âm mưu, nhưng nếu mấy người họ thật sự ra mặt, không cho người của thế gia hào tộc kiểm tra dược đỉnh thì đám người này cũng không có cách nào.

Nhưng hiện tại Vương Bác Thần lại đồng ý cho họ kiểm tra, như vậy coi như đã sa vào quỷ kế của chúng.

Bùi Đăng Khoa lo lắng nói: “Thầy Vương, không được, đóng lò là khâu quan trọng nhất, nếu chậm trễ, đan dược sẽ hỏng mất!”

Khấu Thanh nghiến răng nghiến lợi nói: “Thầy Vương, tuyệt đối không được, những kẻ này chỉ là một đám sâu bọ, cứ giao chúng cho chúng tôi xử lý, ngài nhất định không được trì hoãn việc đóng lò!”

Triệu Linh sốt ruột, càng không nói nên lời, chỉ dùng ánh mắt độc ác nhìn về phía đám thế gia hào tộc.

Vốn dĩ ông ta rất hận Vương Bác Thần và sáu đại thần y, nhưng sau khi nhìn thấy kỹ thuật luyện chế đan dược của Vương Bác Thần thì ông ta lập tức bị thu hút.

Chỉ cần có thể học được kỹ thuật luyện đan dược thất truyền từ lâu này, ông ta sẵn sàng buông bỏ thù hận giữa họ và thần y Hoa.

Sáu người họ đều có tính cách lập dị, không thể dùng lẽ thường để suy đoán.
 
Chương 924


CHƯƠNG 924

Sáu người họ đều là kiểu người để học y thuật đến tính mạng cũng chẳng cần.

Hiện tại khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, họ tuyệt đối sẽ không để nó vụt mất.

“Thầy Vương, ngài cứ tiếp tục đóng lò, tôi sẽ làm thịt bọn chúng!”

Hồ Vụ nổi giận đùng đùng nói.

Thái độ của sáu đại thần y khiến cho những người của thế gia hào tộc chấn động không thôi, nghĩ thế nào cũng không thông, sao đột nhiên họ lại thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ như vậy?

Hiện tại, những gì họ làm đã đưa chính bản thân vào ngõ cụt, lúc này mà bỏ qua thì thế gia hào tộc sẽ mất hết mặt mũi.

Quan trọng hơn, từ bỏ bây giờ có nghĩa là thế gia hào tộc chấp nhận cúi đầu trước quốc chủ Hàn Đỉnh!

Thế gia hào tộc quyết không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Vương Bác Thần không để ý sáu đại thần y, tiếp tục lạnh lùng nhìn đám người của thế gia hào tộc.

Người đại diện của nhà họ Cổ cắn chặt răng, chuyện đến nước này, đã không còn chỗ để quay đầu, hừ lạnh nói: “Để xem anh còn có thể giở trò gì nữa!”

Người đại diện của nhà họ Lâm u ám nói: “Đừng tưởng lừa gạt được sáu đại thần y thì anh sẽ không sao, chúng tôi quyết không cho phép một kẻ lừa đảo như anh tồn tại!”

Đại diện của những thế gia còn lại cũng gật đầu tán thành.

Ai cũng hiểu rằng trận đấu giữa hai bên đã đến hồi gay cấn nhất, người nào rút lui sẽ chết.

Trương Lăng Vân hả hê nói: “Chuyện này đã anh đã đồng ý, chúng tôi không hề ép buộc anh!”

Những lời nói vô liêm sỉ của họ khiến các thần y trong Liên minh y học cảm thấy chán ghét. Đóng lò đối với y sĩ mà nói, là khâu quan trọng nhất.

Lúc đóng lò đòi kiểm tra dược đỉnh, đây vốn dĩ là do những người này đề xuất, vậy mà bây giờ lại trốn tránh trách nhiệm, đúng là đáng ghét hết chỗ nói.

“Vậy để tôi đến kiểm tra.”

Đại diện nhà họ Tôn thấy phần thắng dường như đã nghiêng về phía họ, tuy rằng họ không phải dược sư nhưng cũng hiểu được, một khi việc đóng lò bị trì hoãn thì Vương Bác Thần cũng đừng nghĩ đến việc chế được đan dược có hiệu quả tương tự như trong hộp.

“Tôi cũng tới nhìn xem.”

Những người của thế gia hào tộc sốt ruột nói.

Nhưng họ lại cố tình kéo dài thời gian, tác phong chậm chạp, tiếp tục trì hoãn thời gian đóng lò của Vương Bác Thần.

“Ơ? Cái này có tính không?”

“Hình như có vấn đề.”

“Ừm, đây là lần đầu tiên tôi thấy các vị thuốc trước khi đóng lò.”

Người của thế gia hào tộc, anh một câu tôi một câu, nói qua nói lại, không hề nghiêm túc với việc kiểm tra dược đỉnh, mà mục đích chính là phá hỏng công đoạn đóng lò của Vương Bác Thần.

“Các người đã thấy rõ rồi chưa!”

Bùi Đăng Khoa giận tím mặt, những người này làm việc chậm rì rì, rõ ràng không phải là đang kiểm tra dược đỉnh!
 
Chương 925


CHƯƠNG 925

Cứ tiếp tục như vậy thì thuốc sẽ hỏng hết mất!

Ai cũng có thể nhận ra những người trong thế gia hào tộc căn bản không hề kiểm tra dược đỉnh, mà đang kéo dài thời gian, phá hủy đóng lò của Vương Bác Thần.

Đại diện của nhà họ Cổ và nhà họ Lâm liếc nhìn nhau.

Có ý tứ sâu xa.

Sáu người Bùi Đăng Khoa tức tới nỗi muốn giết người, nhưng họ không thể làm gì được, biết đó là một cái bẫy, nhưng bây giờ họ không thể ngăn nó.

Người đại diện nhà họ Tưởng cố ý giả vờ nói: “Hình như có vấn đề, tôi không hiểu biết về luyện đan lắm, hiện tại nhìn không giống một viên đan dược.”

Người đại diện của họ Tôn hùa theo: “Đây rõ ràng đã luyện hỏng rồi. Các người muốn lừa chúng tôi bằng thứ này? Tưởng chúng tôi là đứa trẻ ba tuổi à.”

Người đại diện của nhà họ Ngụy và nhà họ Châu cũng cố ý bới lông tìm vết, người đại diện của nhà họ Tần còn đặc biệt đưa một y sĩ đến hỏi.

Bọn họ lề mà lề mề, có thể kéo dài được chừng nào hay chừng nấy.

Để làm cho Vương Bác Thần nhận thua, hoàn toàn không biết xấu hổ.

Ngay cả một số y sĩ ủng hộ họ vừa rồi cũng cảm thấy nóng mặt.

Đóng lò là khâu then chốt nhất, việc người của bảy đại thế gia kéo dài thời gian như vậy có hơi quá đáng.

Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia âm trầm nhìn Vương Bác Thần, trên mặt tràn đầy đắc ý, cố ý lớn tiếng hỏi: “Các vị tiền bối, vãn bối không hiểu về luyện đan, xin hỏi việc này bình thường sao?”

Trương Lăng Vân, người nhà họ Trương ở Đông Bắc cười nói: “Đây cũng là luyện đan à? Tôi chưa từng thấy luyện đan nào lại như vậy. Đây rõ ràng là làm bậy làm bạ.”

Người của thế gia hào tộc anh một câu tôi một câu, đã kéo dài không ít thời gian.

“Đồ súc vật bọn mày!”

Bùi Đăng Khoa mặt tái xanh vì tức giận, ông ta không ngờ mình và những người khác hoàn toàn bị thế gia hào tộc lợi dụng.

Trong cuộc so tài y thuật hôm nay, họ không chỉ mất mặt mà còn mất cả lương tâm.

Trái tim họ đầy tội lỗi, khó mà đối mặt với Vương Bác Thần.

“Thứ chó má, các người xem đủ chưa? ! !”

Hồ Quốc Trụ lửa giận sôi trào, ông ấy đã sắp không nhìn nổi muốn giết mấy tên khốn kiếp này, ngay từ đầu đã viện cớ này cớ nọ, bây giờ lại cản trở Vương Bác Thần vào thời khắc luyện đan mấu chốt nhất, mẻ đan này coi như hỏng rồi!

“Ha ha, Chiến Thần Quốc Trụ, đừng lo lắng, chúng tôi không có ý xấu, chúng tôi chỉ muốn duy trì sự công bằng của cuộc so tài y thuật này mà thôi. Như vậy cũng coi như là để trả lại sự trong sạch cho Vương Bác Thần, có đúng không?”

Đại diện nhà họ Cổ vui tươi hớn hở nói, bây giờ chỉ cần ai nói chuyện với ông ta là ông ta cũng đáp, đó cũng là một cách kéo dài thời gian.

Thời gian kéo dài càng lâu, hiệu lực của dược liệu trong dược đỉnh sẽ càng mất đi, khả năng chiến thắng của Vương Bác Thần sẽ càng ít.

Tâm tư của họ đúng là thâm độc!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top