Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 741


CHƯƠNG 741

Trần Ngọc càng thêm đắc ý, ôm Dao Dao nói: “Đi, hôm nay cho các con xem xem, cái gì gọi là uy phong của con gái đầu vợ cả!”

Vẻ mặt Triệu Thanh Hà lo lắng, cô cũng không cho rằng mẹ mình có bao nhiêu uy phong, bị đám người Vương Hồng bắt nạt thành như vậy cũng không dám phản kháng.

Cũng chỉ run rẩy trong nhà chính là người bị bắt nạt trong nhà.

Triệu Thanh Hà lén lút kéo Vương Bác Thần, thấp giọng nói: “Anh đừng có nâng mẹ mù quáng nữa, bà ấy thế nào em còn không biết sao? Lại còn diễn vẻ uy phong trước mặt người nhà.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Thanh Hà, em không tin uy phong của con gái đầu vợ cả của chúng ta sao? Hôm nay cho em xem thử.”

“Anh!”

Triệu Thanh Hà tức giận hung ác nhéo thịt bên hông Vương Bác Thần, đau đến mức Vương Bác Thần nhe răng trợn mắt: “Uy phong của con gái đầu vợ cả của mẹ chúng ta em không biết, nhưng nếu anh dám dính vào, anh sẽ cho em xem thử uy phong của bà xã anh! Lui về sau đứng!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà cũng không quay đầu lại đi lên, Vương Bác Thần vội vàng theo sau.

Nhà họ Trần là một trong những gia tộc lớn có thể đếm được trên đầu ngón tay của Giang Nam, đại thọ 70 của ông cụ Trần, không ít nhân vật nổi tiếng đến chúc thọ.

Mặc dù cái này không thể nào so được với thọ yếu của ông cụ Vương của nhà họ Vương thủ đô, nhưng thọ yến của ông cụ ý mới là thọ yến bình thường của gia tộc lớn.

Thọ yến kia của nhà họ Vương, đưa mắt nhìn cả nước R, không có mấy người có thể làm được.

Nhà họ Trần lập nghiệp bằng buôn bán, ban đầu dựa vào ông nội Trần Ngọc, Trần Thái chạy đến Nam Dương làm giàu, đến đời cha Trần Ngọc, Trần Quốc Vinh thì hoàn toàn phát triển nhà họ Trần mạnh mẽ, mới có tài phú và địa vị của nhà họ Trần ngày hôm nay.

Nhất cự tam hùng của năm tỉnh Giang Nam, đó là hào môn chân chính.

Nhất cự chính là nhà họ Chu tài sản quá nghìn tỷ, nhưng bởi vì bắt Phương Viên, sát hại ông cụ Phương, bị Vương Bác Thần diệt môn.

Tam Hùng chính là nhà họ Trần, nhà họ Bạch, nhà họ Tống tài sản hơn trăm tỷ.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Sau khi nhà họ Chu bị diệt, giữa tam hùng vì tranh người đứng đầu, có thể nói là ngay cả mấy trò ngu ngốc cũng đánh rồi.

Nhưng mà ba gia tộc lớn của Ma Đô trên cơ bản có thế lực ngang bằng, muốn trong thời gian ngắn có thể tìm được người chiến thắng thì không có khả năng quá lớn. Đây cũng là vì sao con trai cả nhà họ Trần, Trần Vinh lại đi tìm Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà đòi 4,5 tỷ.

Tiền trong nhà, bây giờ Trần Vinh một đồng cũng không dám động, thiếu hụt của mình cũng chỉ có thể tự nghĩ cách.

“Không hổ là nhà họ Trần một trong tam hùng, nhân vật có mặt mũi trên thương giới Giang Nam cơ bản đều có mặt ở đây.”

Triệu Thanh Hà nhận ra một số người không khỏi âm thầm hâm mộ.

Cô thậm chí gặp được mấy người sừng sỏ trong kinh doanh và nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí.

“Đây không phải là Mã Hiếu sao? Sao nhà họ Trần cũng mời anh ta đến?”

“Đó là Trần Tiểu Băng sao? Thật xinh đẹp. Còn có đạo diễn Tôn Đào, không ngờ ông ấy cũng đến. Lần trước em và gia chủ Ngô muốn tìm ông ấy quay phim, bị ông ấy từ chối.”

Triệu Thanh Hà vô cùng tiếc nuối nói.
 
Chương 742


CHƯƠNG 742

“Anh Vương, cô Triệu Thanh Hà? Hai người cũng đến?”

Lúc này, gia chủ Hồ, Hồ Kiệt nhìn thấy đoàn người Vương Bác Thần, giật mình, vội vàng ném những người khác lại, chạy đến chào hỏi.

“Lão Hồ, ông cũng đến?”

Có thể gặp người quen ở đây, làm Triệu Thanh Hà vô cùng vui vẻ.

Hồ Kiệt thấp thỏm nhìn qua Vương Bác Thần, âm thầm kinh hãi. Nhà họ Trần mẹ nó thật là trâu bò, ngay cả thần chủ cũng có thể mời đến.

Ông ta vội vàng nói: “Tôi đến thử thử cơ hội, cô Triệu Thanh Hà, mọi người là được mời đến sao?”

Vấn đề này có chút ngượng ngùng, Triệu Thanh Hà dở khóc dở cười nói: “Nhà họ Trần là nhà mẹ đẻ của mẹ tôi, chuyện có chút phức tạp.”

Vừa nghe vậy, Hồ Kiệt nào còn dám nghe ngóng, chỉ là trong lòng hâm mộ đến chết.

Vận may của nhà họ Trần này đúng là mẹ nó không còn ai có nữa rồi, này cũng có thể có quan hệ với thần chủ.

“Ông xã, chính là đám ngu ngốc này đánh em, anh phải báo thù cho em!”

Đúng vào lúc này, Trần Hương Lan dẫn một người đàn ông trung niên và mấy tên vệ sĩ đi đến.

Vừa nhìn thấy nhóm người Trần Hương Lan, lông mày Vương Bác Thần cau lại.

Ngược lại anh muốn xem xem, Trần Hương Lan này có thể đưa ra chủ kiến xấu xa gì.

Cái loại không biết tốt xấu như thế này, không thể cho bà ta mặt mũi.

Hồ Kiệt cũng sững sờ, ông ta quen Trần Hương Lan và Mộc Lai này, Mộc Lại ở rể nhà họ Trần, bây giờ là tổng giám đốc của một doanh nghiệp đã được niêm yết trên thị trường, cũng xem là một người có địa vị.

Hai người này muốn đối phó với cả nhà thần chủ?

Nhưng bọn họ là người thân của cả nhà thần chủ mà.

Nhưng Hồ Kiệt là ai, lập tức hiểu được điều mấu chốt trong đó, chẳng qua nó chính là đầu đá nội bộ trong gia tộc giàu có mà thôi.

Mà Trần Hương Lan này rõ ràng cảm thấy cả nhà thần chủ dễ bắt nạt, muốn thể hiện sự ưu tú của mình bằng một bước chân mà thôi.

Nghĩ đến đây, Hồ Kiệt lập tức sinh ra ý muốn hóng chuyện, nhưng trong lòng lập tức sợ hãi, mình lại muốn hóng chuyện của thần chủ, mẹ nó đang tìm cái chết sao.

Hồ Kiệt không khỏi cảm thấy cổ mình lành lạnh, vội vàng đi về phía trước nói: “Mộc tổng, chuyện gì đây?”

Chỉ cần có thể cho thần chủ cơ hội bày tỏ thiện chí, Hồ Kiệt chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Mộc Lai cũng cau mày, lúc nãy ông ta nhìn thấy Hồ Kiệt nói chuyện với cả nhà Trần Ngọc, biết hai bên quen biết nhau.

Nhưng quen biết thì sao? Vợ ông ta bị người khác đánh thành như thế này, ở trước mặt nhiều người như vậy, lẽ nào ông ta phải giả vờ quân tử?
 
Chương 743


CHƯƠNG 743

Ít nhiều ông ta cũng là tổng giám độc của một doanh nghiệp đã được niêm yết trên thị trường, vợ ông ta bị đánh thành như một cái đầu heo, cũng không thèm nể Mộc Lai ông ta.

“Hồ tổng.”

Mộc Lai lạnh lùng nói: “Ông đợi đã, vợ tôi bị người ta đánh đến mức tôi sắp không nhận ra rồi, tôi trút giận cho vợ tôi đã rồi chúng ta nói chuyện.”

Trần Ngọc không hiểu sao lại hoang mang, rối loạn, trong lòng xưa nay không có điểm dừng. Lúc nãy oai phong nói cái gì mà cô chủ, đó là bà ta đang chém gió trước mặt con gái và con rể.

Nhà họ Trần có chấp nhận hay không, trong lòng bà ta cũng không nắm chắc.

Bây giờ Mộc Lai tìm đến, phải làm sao đây?

Triệu Thanh Hà lo lắng nắm lấy tay Vương Bác Thần, đây là nhà họ Trần, những nhân vật có máu mặt của năm tỉnh ở Giang Nam đều ở đây, nếu như nhà mình đắc tội với bọn họ, vậy thì sao nay sẽ không còn đường sống.

Bây giờ phải làm sao đây?

Cho dù Vương Bác Thần có thể đánh nhau, cũng không có tác dụng gì.

“Đều tại anh, huênh hoang cái gì không biết, lúc nãy nhịn một chút là không có chuyện gì rồi.” Triệu Thanh Hà nhỏ giọng oán trách một câu.

Lúc này Hồ Kiệt vội vàng nói: “Mộc tổng, đây không phải là hiểu nhầm sao, vị này là anh Vương, Mộc tổng, ông nể mặt tôi, chuyện này cho qua đi, thế nào? Mộc tổng ông tin tôi đi, chỉ gần có thể giải quyết được hiểu nhầm này, sau này ông sẽ không có chuyện gì.”

“Hiểu nhầm cái mẹ ông ấy!”

Mộc Lai tát lên mặt Hồ Kiệt một cái: “Mẹ nó, vợ tôi bị người ta đánh, hiểu nhầm? Con mẹ nó!”

Hồ Kiệt không ngờ Mộc Lai nói đánh là đánh, tức giận nói: “Mộc Lai, ông dám ra tay với anh Vương, mẹ nó ông đang tìm cái chết đó!”

Mộc Lai cười khẩy nói: “Được, vậy thì hôm nay tôi muốn xem xem, có phải tôi đang tìm cái chết hay không. Người đâu bắt mấy người này rồi đánh gãy chân cho tôi!”

Trần Ngọc mạnh miệng: “Mộc Lai, ông dám động vào chúng tôi thử xem!”

Trần Hương Lan hất cái mặt như cái đầu heo, tức giận mắng: “Trần Ngọc, bà thật sự nghĩ mình là cô chủ nhà họ Trần có đúng không? Bà đã bị ba đuổi ra khỏi gia tộc từ lâu rồi, ngay cả trên gia phả cũng không có tên của bà, bà lấy mặt mũi ở đâu để tự xưng mình là cô cả nhà họ Trần? Ba chúng ta không đồng ý cho bà trở về, bà lại dám tự tiện trở về nhà, tôi thấy có lẽ bà không muốn hòa nhã! Hôm nay cho dù có đánh chết bà, ba cũng sẽ không nói gì!”

Câu này vừa được nói ra, Trần Ngọc không dám nói gì, vẻ mặt lập tức trở nên sụp đổ, bà biết mình quá kích động, không hề biết suy nghĩ của ba mẹ đã đến nhà họ Trần chúc thọ.

Đây không phải là tự tìm sự nhục nhã sao?

Trần Hương Lan chống nạnh, uy phong lẫm liệt nói: “Mấy người còn ngây người ra đó làm gì? Ra tay cho tôi!”

Trần Hương Lan vừa dứt lời, thì đã nghe thấy Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Dao Dao, cái đầu heo này là ai? Sao lại nhìn có chút quen?”

Dao Dao có chút sợ hãi nói: “Ba, đây là bà lúc nãy mắng chúng ta, bà ngoại gọi bà ấy là Trần Hương Lan.”

Vương Bác Thần ồ một tiếng nói: “Hóa ra đầu heo tên là Trần Hương Lan.”

Lời nói này của Vương Bác Thần đã trực tiếp châm ngòi thùng thuốc nổ này, Trần Hương Lan vừa nghe thấy câu này đã lập tức nổi giận, khuôn mặt của bà ta chính là vị Vương Bác Thần tát.

 

“Ra tay, lập tức ra tay cho tôi, đánh gãy tứ chi của thằng này trước, tôi muốn đánh nát mặt của cậu ta ra!”

Trong mắt Trần Hương Lan toàn là sự ác độc, bà ta là cô chủ nhà họ Trần, là vợ của tổng giám đốc tập đoàn đã được niêm yết trên thị trường, bây giờ lại bị người ta đánh thành cái đầu heo, cơn giận này bà ta sao có thể nuốt trôi được chứ?
 
Chương 744


CHƯƠNG 744

Vệ sĩ bên cạnh Mộc Lai lập tức xông lên, bao vây Vương Bác Thần và những người khác.

Trần Ngọc vội vàng nói: “Trần Hương Lan, người có thù oán với bà là tôi, có gì thì bà cứ nhắm vào tôi.”

Trần Hương Lan đắc ý nói: “Trần Ngọc, bà cũng có ngày hôm nay. Không phải là con gái cả của vợ lớn sao? Không phải bà rất biết giả vờ ở trước mặt tôi sao? Bây giờ bà giả vờ cho tôi xem đi! Cả nhà mấy người, hôm nay tôi sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai!”

“Mộc Lai, ông xác định muốn ra tay với anh Vương?”

Đúng lúc này, lại một giọng nói thờ ơ vang lên.

Tất cả mọi người đều sững sờ, đây không phải là Vu tổng sao? Sao ông ấy cũng quen biết mấy người Trần Ngọc?

Triệu Thanh Hà sững sờ, đây không phải là Vu Chiến sao? Khoảnh thời gian trước ở Hà Châu ông ta còn liên thủ với những đối tác kia để đàn áp công ty Hoa Nguyện.

Công ty Hoa Nguyện của cô suýt nữa bị Vu tổng này ép đến mức phá sản, nếu như ông phải ông cụ Trần kia giúp đỡ mình, bây giờ công ty Hoa Nguyện có thể đã bị phá sản rồi?

Sau này Vu Chiến lại tìm đến mình, nói muốn hợp tác, bị mình từ chối.

Bây giờ sao ông ta lại nói giúp bọn họ?

Trong lòng Triệu Thanh Hà tràn đầy sự nghi hoặc, nhìn Vương Bác Thần, trong lòng lẩm bẩm nói: “Lẽ nào những người này đã biết chuyện Bác Thần là thế thân của thần chủ sao? Đây là bí mật, không thể rò rỉ ra ngoài. Đợi lát nữa mình tìm ông ta hỏi dò, cảnh cáo ông ta, không thể để ông ta nói ra chuyện Bác Thần là thế thân của thần chủ.”

“Vu tổng? Ông quen bọn họ?”

Mộc Lai khuôn mặt tràn đầy sự u ám lập tức sững sờ, Vu Chiến là gia chủ của nhà họ Vu ở thủ đô, không phải là người mà Mộc Lai ông ta có thể so sánh.

Hơn nữa, vợ của Vu Chiến là cô chủ Giang Huệ của nhà họ Giang ở thủ đô, hai gia tộc này liên thủ, ngay cả nhà họ Trần cũng không dám trêu chọc!

Vu Chiến tát cho Mộc Lai một cái, giọng điệu lạnh lùng nói: “Ông là cái thá gì mà cũng dám động vào anh Vương!”

Mộc Lai che mặt, vô cùng kinh ngạc, không biết rốt cuộc Vu Chiến và mấy người Vương Bác Thần có quan hệ gì.

Ông ta chỉ biết, Vương Bác Thần chỉ là một quân nhân đã giải ngũ, đều ở rể giống như ông ta. Nhưng theo như ông ta thấy, loại ở rể như Vương Bác Thần còn thua ông ta hàng nghìn dặm!

Trong lòng luôn xem thường Vương Bác Thần.

Nhưng không thể ngờ đến, Vương Bác Thần lại có quan hệ với Vu Chiến.

Vợ của Vu Chiến, Giang Hiệu tát cho Trần Hương Lan một cái, nói: “Anh Vương đã từng cứu mạng ba chồng và con gái tôi, là ân nhân của nhà họ Vu và nhà họ Giang, bà là cái thá gì, cũng dám không tôn trọng người nhà của anh Vương?”

Hồ Kiệt nhìn Mộc Lai với ánh mắt như nhìn một tên ngốc.

Ngô Tranh Vanh lúc nãy muốn ngăn cản Mộc Lai, lúc này lạnh lùng nói: “Mộc tổng, ông dám ra tay với anh Vương, tất cả hợp đồng của điện ảnh Ngô thị chúng tôi và tập đoàn Mộc Lai của ông, đều sẽ chấm dứt!”

Vu Chiến cũng thờ ơ nói: “Vì hai người, tất cả hợp tác giữa nhà họ Vu và nhà họ Trần cũng sẽ chấm dứt.”

Giang Huệ lạnh lùng nói: “Tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho nhà họ Giang, kết thúc tất cả sự hợp tác với nhà họ Trần các người, mà tất cả những thứ này đều là vì hai cái đồ ngu ngốc các người!”
 
Chương 745


CHƯƠNG 745

“Hả?”

Thái độ của bốn người Vu Chiến, Giang Huệ, Ngô Tranh Vanh, Hồ Kiệt, lập tức khiến Mộc Lai sững sờ.

Ông ta đến nhà họ Trần ở rể nhiều năm như vậy, một tay gây dựng lên tập đoàn Mộc Lai, nhà họ Vu, nhà họ Giang là đối tác quan trọng của ông ta.

Sự hợp tác với nhà họ Hồ mặc dù không quá quan trọng, nhưng nhà họ Hồ cũng tham gia vào dự án Tân Thành của thành phố Hà Châu, tập đoàn Mộc Lai của ông ta cũng muốn thò một chân vào, cần phải hợp tác với nhà họ Hồ.

Còn về nhà họ Ngô, hai năm gần đầy, tập đoàn Mộc Lai tập trung tiến quân vào giới giải trí, bày bố không nhỏ, sự hợp tác với điện ảnh Ngô thị vô cùng quan trọng.

Nhưng bây giờ, chỉ vì vợ ông ta, cái đồ ngu ngốc Trần Hương Lan này, trêu chọc cả nhà Trần Ngọc, hợp tác với mấy gia tộc kia đã hoàn toàn chấm dứt!

Nhà họ Hồ và nhà họ Ngô còn tốt, dù sao bên phía Giang Nam vẫn còn đối tác khác.

Nhưng nhà họ Vu và nhà họ Giang, đó là gia tộc lớn ở thủ đô, cho dù đối với nhà họ Trần, cũng đều là những đối tác vô cùng quan trọng.

Bây giờ, vì vợ của ông ta, hai gia tộc trực tiếp không hợp tác nữa, đây là sự đả kích chí mạng với tập đoàn Mộc Lai.

Ảnh hưởng của hai gia tộc này quá lớn, một khi hai gia tộc này chấm dứt hợp tác, vậy thì những đối tác khác cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Làm không tốt, cả tập đoàn Mộc Lai sẽ phải sụp đổ!

Mộc Lai sững sờ, nửa ngày vẫn chưa phản ứng lại.

Vương Bác Thần chỉ là một quân nhân giải ngũ, cũng là một thằng ở rể, sao lại có quan hệ với mấy người này?

Bọn họ còn cung kính với Vương Bác Thần như vậy!

Mẹ nói, rốt cuộc là chuyện gì!

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Ông trời, người đàn bà ngu ngốc này rốt cuộc đã chọc đến ai!

Trần Hương Lan ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc, bà ta không thể ngờ đến, mình chỉ muốn tìm cả nhà Trần Ngọc để trút giận, nhân tiện đạp một chân, sao lại đắc tội với những người này?

“Vu tổng, bà Vu, đây là hiểu nhầm, hiểu nhầm.”

Bằng mắt thường có thể nhìn thấy trên trán Mộc Lai đã chảy rất nhiều mồ hôi.

Khuôn mặt trắng bệch.

“Hiểu nhầm?”

Hồ Kiệt cười khẩy nói: “Mộc tổng, lúc nãy tôi nói với ông là hiểu nhầm, bảo ông đừng đắc tội với anh Vương, ông đã nói gì?”

Hồ Kiệt ít nhiều cũng là gia chủ của một gia tộc, mặc dù tập đòa Hồ thị cũng chỉ tương đương với tập đoàn Mộc Lai, hoàn toàn không so sánh được với nhà họ Trần, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, không chỉ không nể mặt ông ta, còn tát cho ông ta một cái, cái này phải bảo mặt mũi của ông ta để ở đâu?
 
Chương 746


CHƯƠNG 746

“Cái này…tôi…Hồ tổng, xin lỗi, tôi nhất thời hồ đồ, nhất thời hồ đồ, cho tôi chút thể diện, đây là hiểu nhầm.”

Mộc Lai cười còn khó coi hơn khóc, không thể ngờ đến mình sẽ rơi đến bước đường này.

Ngô Tranh Vanh thờ ơ chế giễu nói: “Hiểu nhầm? Hiểu nhầm cái gì? Tập đoàn Mộc Lai các người lợi hại như vậy, còn để ý đến mấy người chúng tôi? Tập đoàn Mộc Lai lợi hại như vậy, không có mấy đối tác như chúng tôi, tập đoàn Mộc Lai của mấy người cũng không chết được. Chúng tôi không xứng với lời xin lỗi của Mộc tổng ông.”

Mộc Lai sắp khóc đến nơi rồi, nhà họ Hồ và nhà họ Ngô ông ta có thể không để tâm, nhưng nhà họ Vu và nhà họ Giang nếu như không thể kéo lại được, cái chức tổng giám đốc tập đoàn Mộc Lai này của ông ta cũng đừng mong làm nữa.

Thậm chí rất có khả năng, ông ta sẽ bị ông cụ Trần đuổi ra khỏi nhà!

Ông ta nhìn hai vợ chồng Vu Chiến cầu xin: “Vu tổng, bà Vu, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi, tôi tình nguyện nhận lỗi.”

Ánh mắt Vu tổng không được hiền lành nói: “Xin lỗi? Mộc Lại, nếu như lúc nãy tôi không đến kịp, có phải ông còn muốn ra tay với cả nhà họ Vương? Mộc tổng ông đung là uy phong rất lớn, ông cũng biết sai?”

Giang Huệ lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Anh Vương đã cứu mạng ba chồng và con gái tôi, các người ra tay với anh Vương, chính là tuyên chiến với nhà họ Vu và nhà họ Giang. Tập đoàn Mộc Lai ngay cả đối tác giống như Hồ tổng cũng không để tâm, còn để tâm gì đến hai nhà chúng tôi?”

Vừa nghe thấy câu này, Mộc Lai còn có suy nghĩ muốn chết đi, quay đầu lại tát cho Trần Hương Lan một cái, hung dữ mắng chửi: “Cái đồ ngu ngốc này, dốt nát, còn không mau xin lỗi chị cả đi, lập tức xin lỗi anh Vương!!”

“Cùng tôi quỳ xuống xin lỗi? Khi nào chị cả và anh Vương tha thứ cho bà, thì lúc đó mới được đứng lên!”

Nói xong, Mộc Lai phù một cái, quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần.

“Chị cả, em sai rồi, chị tha thứ cho em đi, em không dám nữa đâu.”

Trần Hương Lan bị một cái tát của Mộc Lai đánh cho tỉnh ra, vội vàng quỳ xuống trước mặt Trần Ngọc cầu xin.

Cuối cùng bà ta cũng đã biết, mình gây ra chuyện lớn như thế nào.

Nếu như Trần Ngọc không tha thứ cho bà ta, vậy thì, tập đoàn Mộc Lai của chồng bà ta sẽ phải phá sản. Ông nội rất có khả năng vì chuyện này mà đuổi cả nhà bà ta ra khỏi nhà!

Bây giờ, là thời điểm quan trọng trong cuộc tranh giành của ba gia tộc lớn, lúc này tập đoàn Mộc Lai xảy ra chuyện, chính là cho hai nhà kia cơ hội, ảnh hưởng đến cục diện của nhà họ Trần.

Trong lúc này, ngay cả Trần Vinh cũng không dám lấy tiền ở trong nhà, chứ đừng nói một doanh nghiệp quan trọng với nhà họ Trần như tập đoàn Mộc Lai.

Mộc Lai tát cho mình mấy cái thật mạnh, cầu xin nói: “Chị cả, chị tha thứ cho bọn em đi, là bọn em có mắt như mù, bọn em là chó cậy gần nhà, bọn em sai rồi.”

Trần Hương Lan cũng cũng tát cho mình mấy cái, bà ta đã bị dọa sợ đến khóc, ôm chân Trần Ngọc cầu xin.

“Hừ, cút đi, các người không xứng quỳ dưới chân tôi. Tôi không thèm đặt mấy người vào mắt!”

Trần Ngọc bế Dao Dao, vô cùng kiêu ngạo, giống như trở lại dáng vẻ của cô cả nhà họ Trần năm đó.

Quay đầu nói với Vương Bác Thần: “Bác Thần, không cần phải tức giận với mấy loại không có mắt này, bọn họ không có tư cách. Một người là con của vợ lẽ, một người đi ở rể, mẹ không thèm đặt vào mắt.”
 
Chương 747


CHƯƠNG 747

Vương Bác Thần nói: “Mẹ, mẹ quyết định là được rồi, con nghe theo mẹ.”

Trần Ngọc giống như một người nữ vương cao quý gật đầu, sự nịnh hót của Vương Bác Thần khiến bà ta rất hưởng thụ.

Đúng là một đứa bé có chút năng lực phân biệt tốt xấu, trở về sẽ nấu cho anh ít đồ ăn ngon, sau này chửi anh ít đi mấy câu.

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói: “Hai người đứng lên đi, đừng nghĩ chúng tôi dễ bắt nạt, nếu như còn một lần nữa, sẽ không bỏ qua cho hai người một cách dễ dàng như vậy đâu.”

Dù sao đây cùng là lần đầu tiên Trần Ngọc trở về nhà mẹ đẻ, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà đều sẽ đại nhân đại lượng, từ đó để cho nhà họ Trần biết được, không để Trần Ngọc trở về nhà họ Trần là tổn thất của nhà họ Trần.

Đồng thời cũng nói với một vài người của nhà họ Trần, muốn giẫm một chân là tự tìm đường chết.

“Cảm ơn chị cả, cảm ơn chị cả.”

Mộc Lai và Trần Hương Lan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng đáy mắt lại lóe lên một tia ác độc.

Đợi bọn họ làm rõ ràng mối quan hệ của vợ chồng Vu Chiến và Vương Bác Thần, rồi từ từ báo thù cũng không muộn.

Triệu Thanh Hà cảm kích gật đầu với Hồ Kiệt và mấy người khác, cô biết, Hồ Kiệt và mấy người khác khách khí với mình như vậy là vì Canh Phong đã từng là thuộc hạ của Vương Bác Thần, Tư Lam là bạm chiến đấu của Vương Bác Thần.

Nên bọn họ mới khách khí như vậy.

Nhưng đối với hai vợ chồng Vu Chiến, Triệu Thanh Hà rất nghi hoặc.

Vu Chiến là người muốn phong sát công ty Hoa Nguyện, sau đó mặc dù có đến nhận sai, nhưng Triệu Thanh Hà vẫn không buông lỏng cảnh giác.

Lúc nãy vợ chồng Vu Chiến nói, Vương Bác Thần đã cứu người nhà họ, Triệu Thanh Hà quyết định phải hỏi Vương Bác Thần, cái này có lẽ sẽ liên quan với sự sắp xếp tiếp theo của cô với công ty Hoa Nguyện.

Một chút nhạc đệm này, không hề ảnh hưởng đến tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Trần, thậm chí rất nhiều người còn không biết bên này đã xảy ra chuyện gì.

Hai vợ chồng Mộc Lai và Trần Hương Lan ỉu xìu đi vào trong hội trường, tìm ông cụ và bà cụ để mách lẻo.

Không lâu sau, Trần Vinh ra ngoài tiếp khách, ông cụ Trần cũng sắp ra rồi.

“Anh cả, lúc nào ba ra?”

Trần Ngọc căng thẳng hỏi, hơn hai mươi năm trước, bà vẫn là cô cả nhà họ Trần, từ sau khi bỏ trốn cùng với ba Triệu Thanh Hà, chưa từng về nhà mẹ đẻ.

Chớp mắt, con gái của mình cũng đã kết hôn rồi, còn có cả cháu ngoại. Bây giờ về nhà, trong lòng bà tràn đầy sự thấp thỏm.

“Hừ!”

Trần Vinh xem thường lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm quan tâm đ ến mấy người Trần Ngọc.

Trần Ngọc ngượng ngùng đứng nguyên tại chỗ, vốn dĩ bà muốn đi vào phía sau, nhưng bây giờ chỉ có thể đứng đợi.
 
Chương 748


CHƯƠNG 748

Vương Bác Thần nheo nửa mắt lại, nhìn ba người Trần Vinh, Trần Lan Hương và Mộc Lai, vẫn chưa chỉnh đốn đủ.

Từ xa, hai vợ chồng Vu Chiến và những người khác vẫn luôn lén lúc quan sát tình hình bên phía Vương Bác Thần.

Nhìn thấy thái độ của Trần Vinh, bọn họ lập tức đoán được, xem ra nhà họ Trần không chỉ không biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần, hơn nữa còn rất không muốn gặp đứa con gái Trần Ngọc này.

Bọn họ lập tức cho người đi điều tra, mâu thuẫn giữa Trần Ngọc và nhà họ Trần.

Đợi lát nữa biểu hiện thật tốt trước mặt thần chủ.

Hồ Kiệt và Ngô Tranh Vanh còn tốt, mâu thuẫn giữa bọn họ với Vương Bác Thần đã được giải quyết từ lâu rồi, bây giờ còn là đối tác của công ty Hoa Nguyện.

Nhưng vợ chồng Vu Chiến không dửng dưng như vậy, bọn họ có nằm mơ cũng muốn có được sự tha thứ của Vương Bác Thần.

Khoảng thời gian trước, Vương Bác Thần đã cứu sống ba và con gái của Vu Chiến, bọn họ lại lấy ơn báo oán, suýt nữa khiến công ty Hoa Nguyện phá sản.

Sau này Vu Chiến tình cờ gặp ông cụ nhà họ Trần ở Tinh Châu, lúc này mới đoán ra Vương Bác Thần chính là thần chủ!

Bản thân Vu Chiến cũng muốn đập đầu mà chết, lấy ơn báo oán cũng thôi đi, đây còn muốn đối phó với thần chủ, đúng là tìm cái chết.

Vì vậy Vu Chiến chủ động đi đến công ty Hoa Nguyện để xin hợp tác, nhưng không ngờ bên phía Triệu Thanh Hà đã không còn thiếu người hợp tác.

Vì vậy, Vu Chiến luôn muốn tìm cơ hội để xin lỗi, hai vợ chồng bọn họ ở lại Hà Châu, chính là để tìm cơ hội này.

Mầ trước mắt, chính là một cơ hội tốt nghìn năm mới có được.

“Kia, kia là thần…”

Từ xa, Tôn Đào đang hàn huyên cùng với mấy thương gia, vô tình nhìn thấy Vương Bác Thần, lập tức bị dọa sợ đến mức cả người đều run rẩy, ly rượu vang trong tay cũng rơi xuống đất.

“Tôn Đạo, ông không sao chứ?”

Trần Vinh cười hỏi, gần đây nhà họ Trần đang bắt đầu đi vào giới giải trí, có thể hợp tác với đạo diễn lớn như Tôn Đào, cũng là một cơ hội tốt với nhà họ Trần.

Dù sao Tôn Đào được mọi người gọi là đạo diễn nghìn tỉ, sức hút phòng vé rất lớn. Điều quan trọng là, người như Tôn Đào xử lý công việc khéo léo, biết đưa đẩy, giỏi kết giao với những người trong giới, một khi có quan hệ tốt với Tôn Đào, sẽ có được không ít nhân mạch.

“Không sao, không sao. Nhìn thấy một người quen, tôi đi qua đó chào hỏi, lát nữa chúng ta nói chuyện.”

Tôn Đào không có tâm tư để hàn huyên với Trần Vinh nữa.

Nhưng Trần Vinh lại không biết, người Tôn Đào vứt bỏ ông ta để đi nịnh hót lại là Vương Bác Thần.

Tôn Đào vốn muốn trực tiếp đi đến, nhưng, suy nghĩ một lúc, mình với thần chủ không quen biết, vì vậy chạy đến kéo Trần Tiểu Băng đi cùng.

Trần Tiểu Băng và thần chủ có quan hệ, cho dù bản thân không xứng tiếp xúc với thần chủ, nhưng Trần Tiểu Băng có thể.
 
Chương 749


CHƯƠNG 749

“Là, là thần…”

Từ xa nhìn thấy Vương Bác Thần, mặt Trần Tiểu Băng hơi đỏ lên, nhưng lúc nhìn thấy người phụ nữ ngoại hình không hề kém cạnh cô ta ở bên cạnh Vương Bác Thần, không khỏi có chút nhụt chí.

Nhìn thấy dáng vẻ của Trần Tiểu Băng, một người tinh tế như Tôn Đào sao có thể không hiểu?

Cười nói: “Tiểu Băng, chúng ta đến chào hỏi, người phụ nữ bên cạnh anh Vương là vợ của anh ấy, Triệu Thanh Hà, cũng làm việc liên quan đến phương diện phim ảnh, anh Vương có lẽ cũng tham gia, nói không chừng chúng ta có thể có cơ hội hợp tác.”

Mà lúc này, một người phụ nữ trang điểm đậm, ăn mặc cầu kỳ, đang dùng điện thoại để phát trực tiếp, gót giày cao gót giẫm lên chân Trần Ngọc.

“Aiya, cô gái, sao cô đi mà không nhìn đường thế, giẫm lên chân tôi rồi.”

Cô gái vốn dĩ muốn xin lỗi, nhưng quay đầu nhìn trên người Trần Ngọc chỉ mặc mấy thứ đồ rẻ tiền có mấy triệu, mặc dù đối với người bình thường mà nó nó cũng không rẻ, nhưng trong trường hợp như ngày hôm nay, quả thật quá quê mùa.

“Tôi không nhìn thấy.”

Đồng thời cau mày, mất kiên nhẫn nói: “Tôi đang phát trực tiếp, nếu như bà muốn đến để ăn chực, thì đi ra khu vực bên ngoài, trong này không phải là chỗ bà có thể đi vào.”

Nói xong, quay đâu rời đi, còn nhỏ giọng oán trách nói: “Hừ, nghèo nàn, quê mùa, làm ảnh hưởng đến tâm trạng của bà.”

“Giẫm lên người khác thì phải xin lỗi.”

Vương Bác Thần bước lên trước một bước, đứng trước mặt cô gái.

“Xin lỗi mẹ tôi.”

Cô gái trẻ bị Vương Bác Thần chặn lại ngẩn người, sau đó giật mình nhìn anh.

Cô chỉ cảm thấy cực kỳ vô lý.

Ánh mắt cô trông có vẻ vô cùng chán ghét, nói với giọng không kiên nhẫn: “Anh là một kẻ nghèo khổ như vậy, thế mà lại dám bắt tôi phải xin lỗi sao? Anh có biết tôi là ai không?”

“Tôi là Trần Yên Nhiên của Nhà họ Trần, có hàng triệu fan, chỉ một câu của tôi thôi có thể làm cho cả nhà các anh phải biến mất khỏi nơi này. Mấy con ký sinh trùng như các người cũng xứng để tôi phải xin lỗi sao? Làm sao mấy người có thể lẻn vào đây? Lại còn lừa ăn lừa uống nữa chứ, tài sản của Nhà họ Trần chúng tôi lớn nên mới không chấp, còn để mấy con ký sinh trùng các người ăn uống ké một chút. Thế mà anh lại dám bắt tôi phải xin lỗi? Đầu anh bị lừa đá hay sao?”

“Xin lỗi đúng không? Được lắm, bảo vệ, đánh gãy chân mấy người này cho tôi rồi ném ra ngoài!”

Trên mặt Trần Yên Nhiên hiện lên vể lạnh lẽo, cô ta ra vẻ mình cao hơn người khác một bậc rồi nói với giọng châm chọc: “Đây là lời xin lỗi của tôi!”

Rầm!

Đám bảo vệ chưa kịp chạy đến, đã thấy người đang ra vẻ cao quý hơn người khác, Trần Yên Nhiên, bị Vương Bác Thần tát cho một phát xoay ba vòng, rơi cả di động.

Ngay lập tức, rất nhiều người cảm thấy hoảng sợ.

Thế mà Trần Yên Nhiên bị đánh?

Tuy cô ta chỉ là người nổi tiếng trên mạng, nhưng vì có Nhà họ Trần nên cô ta đã tham gia vào rất nhiều bộ web drama, hơn nữa bộ phim gần nhất trong kế hoạch do chính đạo diễn Tôn Đào chỉ đạo. Có thể nói, cô ta đang rất nổi tiếng.
 
Chương 750


CHƯƠNG 750

Thế mà bây giờ Trần Yên Nhiên lại bị đánh?

“Người này là ai? Thật can đảm, dám đánh Trần Yên Nhiên.”

“Đến ăn uống chùa sao? Hôm này đến đây toàn người không phú thì quý, nhìn quần áo mà họ mặc đi, thứ quý nhất cũng chưa quá 1.5 triệu, rõ là lẻn vào rồi.”

“Trần Yên Nhiên của Nhà họ Trần nổi tiếng đanh đá, cô ta là con gái của người thừa kế Nhà họ Trần, cháu gái được ông Trần yêu quý nhất, vậy mà bây giờ bị người khác tát một phát, người này chết chắc rồi.”

“Đúng là kẻ không biết trời cao đất rộng, chẳng qua bị cô Trần đạp một phát, có gì đâu mà phải chuyện bé xé ra to? Có ai chết đâu?”

“Có khi là đồ ruồi bọ nghèo khổ cố ý gây sự chú ý đấy. Để khiến cho mọi người chú ý, người này cố ý để cô Trần giẫm vào chân, sau đó giả vờ vô tội, cuối cùng làm lớn chuyện để đòi tiền bồi thường. Ha ha, mưu mô ghê thật đấy.”

“Nói trắng ra thì là đồ ăn vạ, không biết xấu hổ lại còn bắt cô Trần phải xin lỗi? Nếu hôm nay không bị đánh gãy hai chân thì có vẻ bọn họ không học được bài học đâu.”

Người xung quanh đều thờ ơ lạnh nhạt, cho rằng đây là chuyện bé xé ra to.

Hoặc có thể nói là cố ý không quan tâm.

Rõ ràng chẳng mấy ai biết chuyện, Mộc Lai và Trần Hương Lan vừa quỳ xuống xin tha.

Nhưng lúc này đây, nơi này lại là chỗ dễ khiến người khác để ý nhất. Họ đứng giữa lễ đường, khắp mọi nơi xung quanh toàn là người.

Hơn nữa Trần Yên Nhiên còn hét loạn cả lên, vì thế nhanh chóng làm cho người khác chú.

Thế nên bây giờ gần như tất cả mọi người đều đã nhìn thấy cảnh của Trần Yên Nhiên.

“Anh, anh dám đánh tôi sao?!”

Trước tiên, Trần Yên Nhiên cảm thấy rất bất ngờ, sau đó cô ta quát lớn với vẻ giận giữ không thể kiềm chế: “Anh dám đánh tôi!! Hôm nay, tôi phải lấy mạng các người!”

Lúc này, Trần Vinh nhìn sang, thấy con gái mình bị đánh, ngay lập tức sắc mặt ông ta trở nên đen xì, ông ta hầm hầm nhìn Trần Ngọc, nói: “Trần Ngọc, có phải cô nghĩ rằng có một người con rể tài giỏi từng đi lính là muốn làm gì thì làm đúng không? Thế mà cậu ta dám đánh cả cháu gái xinh đẹp của cô đó! Con bé vẫn là trẻ con! Dẫm một phát vào chân thì có làm sao? Thế mà cậu không thể nhường con bé một chút được à?”

“Ấy? Chuyện này…”

Trần Ngọc cũng không ngờ, ấy thế mà cô gái ngang ngược không biết lý lẽ này lại là con gái của anh cả Trần Vinh.

Trong chốc lát, bà không biết nên làm gì cho phải.

Bà đến để nhận người thân, nhưng chưa gặp được ba mẹ, đầu tiên đã làm mất lòng vợ chồng Mộc Lai, bây giờ còn xích mích với Trần Yên Nhiên!

Tuy bà không làm gì sai, nhưng bây giờ với bà thì cái nhà này chẳng hề có chút cảm giác thân thiết nào. Ở nơi này, thậm chí bà còn cảm thấy mình chẳng bằng khách khứa.

Đặc biệt là bây giờ, bà lại càng cảm thấy ngượng ngùng đến mức muốn tìm một khe đất để chui xuống.

“Trẻ con? Trẻ con 25-26 tuổi?”

Vương Bác Thần chắn trước mặt mẹ vợ, cười lạnh nói: “Theo lý mà nói, cô ta còn phải gọi mẹ tôi là cô đúng không? Dẫm vào chân bậc bề trên của mình không thèm xin lỗi, trái lại còn ăn nói hỗn láo như vậy, đây là cách giáo dục của nhà họ Trần sao?”
 
Chương 751


CHƯƠNG 751

“Hôm nay mẹ tôi vào cửa Nhà họ Trần các người là vinh dự cho Nhà họ Trần. Nếu còn không khách sáo với mẹ của tôi, đến lúc đó đừng quỳ xuống cầu xin mẹ tôi!”

“Mẹ nó, đúng là đồ không biết trời cao đất rộng!”

Trần Yên Nhiên có dáng vẻ rất xinh đẹp, nhưng những lời mà cô ta nói lại cực kỳ bẩn thỉu. Cô ta che mặt chỉ vào Vương Bác Thần, mắng như một người đàn bà chanh chua: “Mẹ nó, anh là thứ gì mà dám nói xằng nói bậy trước mặt Nhà họ Trần bọn tôi cơ chứ! Mấy người toàn là lũ nghèo khổ, ai mà không biết mấy người chạy đến đây ăn uống chùa cơ chứ? Bậc bề trên?”

Trần Yên Nhiên nhổ một bãi nước bọt xuống đất, ánh mắt ghê tởm như đang nhìn một bãi phân, mắng: “Một đám nghèo khổ, không biết xấu hổ bỏ trốn theo người khác, không nhìn lại dáng vẻ vẻ ngu ngốc của mình à mà dám nhận là bậc bề trên của Trần Yên Nhiên tôi? Lúc trước còn muốn đàn ông…”

“Cô mắng thêm một câu nữa thử xem?”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên với ánh mắt hung ác.

Trần Yên Nhiên sợ đến mức vội vàng trốn sau lưng Trần Vinh, cô ta không ngờ sao một người nghèo khổ mà lại có ánh mắt đáng sợ đến như vậy.

Trần Ngọc cười tự chế giễu, bà cho rằng chỉ cần mình chịu cúi đầu khuất phục thì nhà mẹ đẻ sẽ chấp nhận bà, vì dù sao họ cũng là người một nhà.

“Bác Thần, thôi bỏ đi.”

Thế nhưng, khi quay về bà mới nhận ra, chẳng có ai chào đón bà.

Chưa tính đến Trần Hương Lan, vì dù sao năm đó người phụ nữ này cũng là một con đi3m trà xanh, bà ta vẫn luôn ganh ghét bà.

Nhưng bây giờ, anh cả cũng lạnh nhạt với bà như vậy, ngay cả cháu gái ruột của bà cũng chẳng để ý đến tình thân.

Bà cảm thấy hơi hối hận khi đến đây.

Ở Hà Châu với gia đình bốn người của mình chẳng lẽ không tốt hay sao? Không nên đến đây để tự rước lấy nhục, lại còn khiến con gái và con rể bị liên lụy.

Quả thật bà đã quá sai rồi.

Nên biết, năm đó bọn họ coi bà như công cụ để liên hôn, mà bà lại làm trái lời thì sao bọn họ có thể vui vẻ hòa đồng với bà được cơ chứ?

Trần Ngọc kéo Vương Bác Thần ra sau lưng bà, nói: “Bác Thần, không cần tức giận vì bọn họ, như thế là sỉ nhục thân phận của con!”

Đúng vậy, con rể của bà là người thay thế cho Thần chủ, từng chắn đạn cho Thần chủ. Nếu chỉ vì bà mà để tiên tử bị mấy kẻ này sỉ nhục, mấy kẻ này, xứng sao?

Con rể của bà là người có công với Nước R, tranh luận với mấy người này chỉ bôi nhọ nó!

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên bà cảm thấy tự hào. Trần Ngọc chỉ nghĩ, những người này đàng thương nhưng cũng thật đáng buồn. Khí thế như đại tiểu thư lại xuất hiện trên người bà, bà nói với giọng lạnh lẽo và kiêu ngạo: “Trần Vinh, Trần Ngọc tôi quay về chỉ vì tôi muốn về, không phải do Nhà họ Trần mấy người giỏi giang! Anh nhớ kỹ cho tôi, tôi về Nhà họ Trần là tôi cho Nhà họ Trần các người một cơ hội!”

Tất cả mọi người đều ngẩn người!

Giọng điệu của người phụ nữ này thật lớn!
 
Chương 752


CHƯƠNG 752

Quần áo cả nhà bà mặc còn chẳng quý giá bằng áo khoác ngoài của cô Yên Nhiên, thế mà bà ta lại dám nói như vậy!

Ai cho bà ta lá gan đó?

“Ấy? Đây chẳng phải là cô Trần Ngọc, cô cả Nhà họ Trần trước kia đã chạy theo một người đàn ông lang thang đó sao?”

“Đúng vậy, anh vừa nói thế tôi cũng nghĩ đến. Năm ấy cô cả Nhà họ Trần bỏ trốn cùng với Triệu Hồng Chí, không ngờ thế mà bây giờ lại quay về.”

“Chẳng trách sắc mặt Trần tổng trông rất xấu, hóa ra là bà ta.”

Rất nhiều người khe khẽ xì xào bàn tán.

Năm đó cô cả nhà họ Nhà họ Trần có danh tiếng lẫy lừng.

Nghe thấy mấy lời đó, sắc Trần Vinh lại càng trở nên xấu hơn, ông ta đen mặt nói: “Nghe thấy không? Nỗi nhục này đều là cô mang đến cho Nhà họ Trần!”

Lúc này Trần Yên Nhiên cũng mới tỉnh táo lại, cô ta vọt đến trước mặt Trần Ngọc rồi thét chói tai, mắng: “Hóa ra là bà, bà là nỗi nhục của Nhà họ Trần! Bây giờ bà còn dám đến tận cửa, đến đây có âm mưu gì! Bà dẫn theo đứa con hoang mà bà sinh đến nhà tôi chẳng phải để lửa tiền hay sao? Cút nhanh, kể cả có xin cơm cũng đến nơi khác mà xin, nhà bọn tôi không thông cảm cho các người đâu!”

“Nghe nói bà khắc chết chồng, bây giờ bà bảo vệ con rể mình như vậy, có khi nào bà có gì đó với con rể hay không? Có khi mẹ con mấy người sống chung chồng. Bà không biết xấu hổ như thế, có khi buổi tối còn hầu hạ người đàn ông lang thang này cùng với con gái bà!”

Bốp!

Trần Yên Nhiên vừa mới nói xong, trên mặt lại bị ăn một cái tát thật mạnh.

Người ra tay là Trần Ngọc!

Trần Ngọc tức đến xanh mặt, nhưng bà không thể hiện ra bên ngoài như người đàn bà đanh đá, mà chỉ nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên với ánh mắt lạnh lùng.

Cái tát này làm cho cả Vương Bác Thần lẫn Triệu Thanh Hà đều cảm thấy hoảng sợ, không ngờ bà lại có thể ra tay đánh người.

Trong ấn tượng của hai người, ở nhà Trần Ngọc cũng hay mắng đùa họ, nhưng bà lại rất lúng túng trước mặt người ngoài, nếu không đã không bị mấy người Triệu Long bắt nạt nhiều năm như thế.

Nhưng bây giờ, thế mà mẹ vợ lại ra tay!

Hơn nữa, vừa nãy mẹ vợ còn bảo vệ anh. Điều này làm Vương Bác Thần cảm thấy như mặt trời mọc ở đằng Tây, thậm chí anh còn xúc động muốn khóc.

Dù sao thì, trong khoảng thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn tìm mọi cách để thay đổi cái nhìn của mẹ vợ với mình.

Bây giờ, mẹ vợ lại bảo vệ anh, đứa con rể ở rể này, trước mặt nhiều người như vậy, rõ ràng bà đã coi anh thành người một nhà.

Điều này khiến Vương Bác Thần cảm thấy tất cả những gì mình bỏ ra lâu như vậy đều đáng giá.

“Đánh cô, để cô nhớ cho kỹ, con rể của tôi chưa đến lượt cô xoi mói.”

Lúc này Trần Ngọc như một con phượng hoàng kiêu ngạo, trong ánh mắt bà ngập tràn sự khinh thường.

Càng giống như một con gà mái bảo vệ con, nhìn những người này với ánh mắt hung ác.
 
Chương 753


CHƯƠNG 753

“Tôi dẫn con gái, con rể, còn cả cháu gái quý giá đến đây, vì tôi muốn quay về định chúc thọ ba của tôi, chứ không phải vì các người muốn tôi về. Các người là thứ gì mà cũng dám xỉ nhục con rể của tôi? Con rể của con gái Trần Ngọc mà các người cũng muốn xỉ nhục sao?”

Bà lại liếc nhìn xung quanh một lượt, thản nhiên nói: “Đúng vậy, tôi chính Trần Ngọc, là cô cả Nhà họ Trần không biết liêm sỉ bỏ trốn cùng với Triệu Hồng Chí trong lời mấy người nói đấy! Trần Ngọc tôi đây khinh thường không thèm giấu mấy chuyện đó. Trần Ngọc này dám yêu dám hận, năm ấy tôi khinh thường hạng người nịnh bợ mấy người, bây giờ tôi vẫn khinh bỉ mấy người!”

“Năm ấy tôi bỏ trốn theo Triệu Hồng Chí, không phải vì ông ấy giàu có thế nào, mà bởi vì Trần Ngọc thích Vương Hồng Chí. Tôi không hối hận, dù phải làm lại từ đầu nhưng tôi vẫn không hối hận! Những gì tôi làm chẳng sợ mấy người khua môi múa mép, cũng chẳng sợ mấy người chỉ trỏ. Bởi vì tôi là Trần Ngọc!

“Hiện tại, tôi mang theo con gái, con rể và cháu gái bảo bối trở về, chỉ là tôi muốn trở về, cũng không phải vì vinh hoa phú quý chó má gì của nhà họ Trần. Năm đó tôi muốn đi, ai cũng ngăn không được! Hiện tại tôi muốn trở về, ai cũng ngăn không được! ”

Thật khí phách!

Lời của Trần Ngọc, làm trong lòng mọi người đều chấn động!

Trong thoáng chốc, bọn họ trông thấy, cô cả năm đó của Nhà họ Trần đã quay trở về!

Con phượng hoàng kiêu ngạo kia của Nhà họ Trần, con phượng hoàng ngồi tít trên cao, đã quay trở về!

Năm tháng không mài mòn góc cạnh của bà, cuộc sống cũng không thể đánh bại sự kiên cường của bà, bà vẫn kiêu ngạo giống hệt như hai mươi mấy năm trước!

Cô cả của Nhà họ Trần năm ấy, cũng nói thẳng ngay trước mặt mọi người Nhà họ Trần:” Triệu Hồng Chí là một chằng trai nghèo, nhưng Trần Ngọc tôi đây thích ông ấy! Sau này, ông ấy là người đàn ông của tôi! ”

Câu nói này, khiến cho ông Trần tức đến mức phải vào bệnh viện!

Đêm đó, Trần Ngọc bỏ trốn theo Triệu Hồng Chí!

Bây giờ, Trần Ngọc năm ấy đã quay trở lại!

Vốn dĩ Trần Yên Nhiên đang định mắng chửi, nhưng lại bị khí thế lúc này của Trần Ngọc làm cho hoảng sợ, chẳng thể mắng được câu ác độc nào.

Đây là cô cả coi trời bằng vung năm đó sao?

Trần Vinh tức đến đen mặt, cả người ông ta run rẩy, nói: “Cô, cô là đồ không biết xấu hổ! Trần Ngọc, bà đúng là không biết xấu hổ!”

Trần Ngọc nhìn thẳng vào mắt anh của mình, hoàn toàn không hề khúm núm như lúc trước.

Bởi vì bà nhận ra, với những người này, bà càng lùi bước thì bọn họ lại lấn tới!

Càng không nể mặt, bọn họ càng sợ bà!

Trần Ngọc lạnh lùng nói:” Trần Vinh, Trần Ngọc tôi nợ ba mẹ chứ không nợ mấy người! ”

“Cút ngay, đừng chắn đường của tôi!”

Những lời này của Trần Ngọc để ra oai phủ đầu, làm cho rần Vinh vốn đã chuẩn bị xong câu từ lại lập tức cứng họng, không trả lời được.

Hơn nữa giọng điệu vênh váo hung hăng của Trần Ngọc, lại càng khiến cho Trần Vinh chẳng biết phải nói gì.

 
 
Chương 754


CHƯƠNG 754

Năm đó ở Nhà họ Trần, Trần Ngọc là hòn ngọc quý trên tay, tất cả mọi người đều cưng chiều bà, đặc biệt bây giờ bà còn là con gái lớn của vợ cả ông Trần, càng là thịt trong lòng ông Trần, Trần Quốc Vinh.

Nếu không phải ông ta quá yêu thương Trần Ngọc, nếu Trần Ngọc chỉ là người không quan trọng ở Nhà họ Trần, thì năm đó ông Trần cũng không vì Trần Ngọc bỏ trốn nên tức quá phải vào viện.

Yêu càng sâu, trách càng nặng!

“Mẹ nói rất đúng! ”

Vương Bác Thần vỗ tay với Trần Ngọc.

Cũng không biết vì sao, dáng vẻ bây giờ của Trần Ngọc, làm cho Vương Bác Thần xúc động muốn khóc.

Anh bất chợt nhớ về mẹ của mình, Lý Kỳ.

Năm ấy, mẹ anh cũng là cô cả nhà họ Lý!

Năm ấy, mẹ anh cũng là hòn ngọc quý trong tay.

Nhưng vì tên cặn bã Vương Hạo, tất cả đều đã thay đổi.

Có lẽ từ tận sâu trong đáy lòng, Vương Bác Thần cũng mong rằng năm ấy nếu mẹ mình có thể kiên quyết giống như Trần Ngọc thì tốt biết mấy, nếu có thể mạnh mẽ giống như Trần Ngọc thì tốt rồi.

Nếu năm ấy mẹ anh mạnh mẽ hơn một chút, ích kỷ đi một chút, thì mấy người Lý Kiệu cũng không dám ra tay với mẹ anh.

Nhưng mẹ anh quá mềm lòng.

Đấu gạo nuôi ân, gánh gạo dưỡng thù. Mẹ anh làm nhiều việc cho Nhà họ Lý như thế, kết quả cũng chỉ nhận được lấy oán báo ơn.

Nếu năm ấy lòng dạ mẹ anh tàn nhẫn hơn một chút, cắt đứt với Nhà họ Lý, thì sẽ không để cho bọn họ dám làm chuyện mất hết tính người kia.

Cảnh ngộ của mẹ anh năm ấy, giống với mẹ vợ, nhưng mẹ vợ may mắn hơn mẹ anh.

Có lẽ vì cũng nghĩ đến mẹ, nên trong lòng Vương Bác Thần càng muốn mẹ vợ vẻ vang trước mặt người nhà họ Trần, làm cho những người từng khinh thường mẹ vợ, phải quỳ xuống cầu xin bà quay về.

Đây cũng có thể là chuyện Vương Bác Thần muốn làm cho mẹ mình từ tận đáy lòng.

Ngay lúc này đây, bất chợt chưa kịp nhận ra, nhưng Vương Bác Thần đã coi Trần Ngọc thành mẹ của mình.

“Cô, cô, cô, cô thật to gan!! Trần Ngọc, cô muốn tạo phản đúng không? Hôm này là tiệc mừng thọ của ba, cô định làm gì! ”

Bỗng nhiên Trần Ngọc bùng nổ, khiến Trần Vinh cảm thấy hơi sợ, năm ấy ở Nhà họ Trần chẳng ai không sợ vị cô cả này!

Lúc trước Trần Ngọc khúm núm, Trần Vinh cảm thấy, ông ta sắp nuốt chửng Trần Ngọc.

Nhưng bây giờ ông ta mới nhận ra, mình vẫn chưa hiểu hết tính cách của Trần Ngọc!

“Anh câm miệng cho tôi! Nếu muốn đuổi tôi, thì cũng phải là Trần Quốc Vinh, anh không có tư cách! ”

Lúc này, tất cả lửa giận của Trần Ngọc đều bùng nổ, bà ôm Dao Dao, nói: “Thanh Hà, Bác Thần, vào trong cùng mẹ! ”

Triệu Thanh Hà thầm nuốt nước bọt, không ngờ khi mẹ mình tức giận lại mạnh mẽ đến như vậy.

Vừa nẫy cô còn tưởng mẹ mình khoác lác trước mặt cô và Vương Bác Thần, không ngờ lại là thật.
 
Chương 755


CHƯƠNG 755

“Ngài Vương. ”

Đúng lúc này, Tôn Đào dẫn theo Trần Tiểu Băng bước đến, cảnh tượng xảy ra lúc nãy bọn họ đều đã nhìn thấy.

Trần Tiểu Băng bị Trần Ngọc dọa sợ, cô ta không biết thế mà Thần chủ lại có một vị mẹ vợ giỏi như vậy, trong phút chốc cô ta hơi không dám đến đó để chào hỏi.

Vương Bác Thần vừa thấy Trần Tiểu Băng và Tôn Đào, thì gật đầu nói:” Trùng hợp ghê. ”

Nghe thấy vậy, ngay tức khắc gương mặt Trần Tiểu Băng đỏ ửng.

Thật sự trùng hợp sao?

Cô ta cố ý đến đây, nghĩ không biết có thể gặp lại Thần chủ ở thành phố Hà Châu hay không?

Tôn Đào vội vàng nói:” Ngài Vương, tôi nghe nói, mợ chủ ở công ty Hoa Nguyện, cũng có ý định phát triển thêm về mảng điện ảnh. Vì thế dôi dẫn Tiểu Băng đến đây, mong có thể hợp tác một lần với công ty Hoa Nguyện, hy vọng ngài Vương có thể cho tôi một cơ hội. ”

Nói xong, Tôn Đào hồi hộp đến mức trán toán mồ hôi lạnh.

“Thanh Hà, tìm em kìa. ”

Đương nhiên Vương Bác Thần biết tính toán nhỏ nhặt trong lòng Tôn Đào, nhưng anh cũng chẳng để ý.

Nhưng người bên cạnh lại hoảng sợ, đây chính là đạo diễn Tôn đó, vị đạo diễn số một nước R có giá trị cả nghìn tỷ. Sao ông ta lại công kính với người ở rể như Vương Bác Thần này cơ chứ?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Đạo diễn Tôn? Ông đừng để bị anh ta lừa nhé, cả nhà này toàn là kẻ lừa đảo thôi, tên Vương Bác Thần này còn ở rể. ”

Lúc này, cuối cùng Trần Yên Nhiên cũng tỉnh táo lại, nghĩ lại cảnh ban này thế mà cô ta lại bị Trần Ngọc dọa sợ, ngay lập tức vừa xấu hổ lại vừa giận dữ, mây giờ đứng ra là để lấy lại mặt mũi.

Vương Bác Thần nhìn về phía Trần Yên Nhiên với vẻ mặt dữ tợn, anh không ngờ người phụ nữ này không biết tốt xấu như vậy.

Đến lúc này rồi mà vẫn làm phiền người khác

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

.

Nếu bình thường, với loại thích tự tìm đường chết, anh cũng không ngại dạy dỗ cô ta nên người.

Nhưng hôm nay đang ở trên sân nhà mẹ vợ, dù sao Nhà họ Trần cũng là nhà mẹ đẻ của mẹ vợ. Vương Bác Thần không định làm quá lên, để tránh mẹ vợ khó xử.

Nhưng Trần Yên Nhiên này lại không biết sống chết, cứ năm lần bảy lượt đến gây hấn!

Sắc mặt Vương Bác Thần dần đen xì, hôm nay anh muốn xem thử, Trần Yên Nhiên này có thể gây ra chuyện gì.

Vốn dĩ khi thấy Tôn Đào tìm mình hợp tác, Triệu Thanh Hà đang rất vui vẻ, nhưng lại nhìn thấy Trần Yên Nhiên đến gây rối, ngay lập tức giữa hai hàng lông mày cô hiện lên vẻ không vui.

Có phải người phụ nữ này có tật xấu gì hay không?

Bọn tôi không thù không oán với cô, cô cứ nhắm vào bọn tôi làm gì?

Tôn Đào nhíu mày nhìn Trần Vinh, trong đáy mắt hiện lên sự chán ghét.

 
 
Chương 756


CHƯƠNG 756

Tuy rằng Nhà họ Trần có rất nhiều tài sản, hợp tác với Nhà họ Trần sẽ làm cho sự nghiệp điện ảnh của ông thăng cao hơn.

Nhưng người trước mặt là Thần chủ đó!

Nhà họ Trần là cái thứ gì cơ chứ!

Trần Yên Nhiên là thứ gì!

Tuy nhiên trạm thời Tôn Đào vẫn chưa định xé rách mặt với Nhà họ Trần, vì vậy ông ta nói với giọng lễ phép: “Quý cô xinh đẹp, bây giờ tôi đang bàn chuyện làm ăn, mong cô đừng làm phiền tôi được không. Hợp tác với ai là quyền của tôi, mong cô đừng tham gia vào sự lựa chọn của tôi, cảm ơn. ”

Có thể nói, những lời này của Tôn Đào, gấn như nói trắng ra, khiến cho Trần Vinh cảm thấy xấu hổ.

Dù sao hôm nay cũng là tiệc mừng thọ của ba ông ta, nếu làm những vị khách này mất lòng, chính là phá hủy danh tiếng của Nhà họ Trần.

Nhưng cách Tôn Đào thể hiện cũng làm ông ta cảm thấy không vui.

Muốn lăn lộn trong giới giải trí này mà cũng dám trắng trợn lộ liễu hợp tác với kẻ thù của ông ta?

Cho nên, Trần Vinh không cản Trần Yên Nhiên, cũng coi như cho Tôn Đào một bài học, để ông ta hiểu rõ bản thân mình.

Quả thật Nhà họ Trần định phát triển cả ở trong giới giải trí, tuy rằng Tôn Đào có chút địa vị trong giới giải trí những vẫn hoàn toàn chẳng đủ tư cách để so sánh với Nhà họ Trần.

“Tôn Đạo, mẹ nó, cho ông mặt mũi ông lại không biết xấu hổ đúng không? ”

Thấy Tôn Đào không nể mặt mình, Trần Yên Nhiên xù lông, vén tay áo nói với giọng giận giữ:” Đừng quên, có mấy bộ phim của ông đều do Trần Yên Nhiên tôi đầu tư. Tôi còn là nữ chính trong bộ phim mới nhất mà ông dám không nể mặt tôi?

“Ông có tin tôi làm cho ông không quay phim được không? Có tin tôi làm cho mấy bộ phim của ông không thể vào rạp chiếu phim hay không? ”

Nếu bình thường, đương nhiên Tôn Đào sẽ nể mặt, dù sao ông ta cũng không thể làm gắt với Nhà họ Trần!

Thế nhưng, hôm nay Thần chủ đứng trước mặt ông ta!

Nhà họ Trần là cái đinh gì cơ chứ?

Sao có thể so được với Vương gia ở thủ đô?

Ngay cả Vương gia ở thủ đô cũng phải quỳ trước mặt Vương Bác Thần!

Ngay cả bậc thầy đến cuối cùng vẫn phải chịu thua, thì một Nhà họ Trần có là gì?

“Quý cô, ngài Vương là khách quý của tôi, cô Triệu Thanh Hà là đối tác hợp tác quan trọng của tôi, mong cô tôn trọng hai người họ.”

Tôn Đào nói với lời lẽ chính đáng: “Ngoài ra, cô không tôn trọng bạn bè của tôi, vậy tôi nghĩ cũng nên chấm dứt hợp tác giữa hai chúng ta. Cùng với đó, vì sự ngang ngược của cô, nên tất cả các hạng mục hợp tác giữa bọn tôi vào Nhà họ Trần đều bị hủy bỏ, thêm nữa, tôi sẽ báo cho bạn bè mình, không hợp tác với người nhà họ Trần.”

“Tôn Đào, ông dám!”

Trần Yên Nhiên ngơ ngác, cô ta hốt hoảng quát lớn.

Giới giải trí là một miếng bánh kem lớn, là nơi quan trọng nhất trong các vị trí sách lược của Nhà họ Trần.
 
Chương 757


CHƯƠNG 757

Tuy rằng Tôn Đào không là gì với Nhà họ Trần, nhưng người này mạnh vì gạo, bạo vì tiền, có mối quan hệ rất rộng trong giới giải trí.

Nhà họ Trần muốn hợp tác với Tôn Đào cũng vì đánh giá cao mối quan hệ trong giới của ông ta.

Nhưng bây giờ, chỉ vì câu nói của Trần Yên Nhiên, Tôn Đào quyết tâm hủy bỏ tất cả hợp tác với Nhà họ Trần, còn định sử dụng mối quan hệ của mình để cùng ngăn không cho Nhà họ Trần bước chân vào giới giải trí!

“Quý cô, tính cách tiểu thư của cô có thể đùa giỡn bên trong Nhà họ Trần thì được, chứ người ngoài chẳng có ai phải nuông chiều cô! Dám xúc phạm ngài Vương và người nhà ngài Vương, thì cũng như lời xỉ nhục lớn nhất đến Tôn Đào này!”

Tôn Đào nói chẳng buồn nể nang ai, hoàn toàn xé rách mặt với Nhà họ Trần.

“Tôn đạo, ông có ý gì?”

Nghe thấy lời của Tôn Đào, Trần Vinh lo rồi.

Ông ta lo rồi!

Một Tôn Đào có hợp tác với nhà họ Trần hay không không quan trọng, điều quan trọng là vòng quan hệ đằng sau Tôn Đào.

Huống chi hôm nay là tiệc mừng thọ của ông cụ Trần, một khi Tôn Đào ở trong trường hợp này xé rách mặt với nhà họ Trần, vậy chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ nhà họ Trần không được lòng người, đây là một mở đầu rất xấu!

Khiến những người khác nghĩ như nào?

Chúng ta đến chúc thọ ông cụ Trần, kết quả các người ép người ta xé rách mặt với nhà họ Trần của các người?

Nhà họ Trần các người đối đãi với khách như vậy sao?

Cho dù đây là lựa chọn của bản thân Tôn Đào, nhưng một khi truyền ra thì sẽ biến vị, sẽ trở thành đạo đãi khách của nhà họ Trần có vấn đề.

Vậy nên, Trần Vinh lo rồi.

“Có ý gì ư? Đây không phải là con gái bảo bối của ông hay sao? Tôn Đào tôi tính là cái gì chứ! Nhà họ Trần các người nắm nhiều tài nguyên như vậy, con gái của ông muốn phong sát tôi như nào thì phong sát thế đó, họ Tôn tôi không xứng hợp tác với nhà họ Trần các người!”

Tôn Đào không hề nể mặt Trần Vinh!

Đùa cái quái gì thế, thần chủ ở trước mắt, ông đây là tới lấy lòng thần chủ, kết quả các người ở trước mặt tôi, sỉ nhục thần chủ và người nhà của thần chủ như vậy!

Đây là cơ hội nhà họ Trần các người cho tôi, tôi việc gì không nắm chặt chứ?

Tôi đang nghĩ làm sao lấy lòng thần chủ, kết quả con gái của Trần Vinh ông tặng cho tôi cơ hội này.

Tôn Đào cười lạnh trong lòng.

Lúc này, Trần Tiểu Băng cũng đã phản ứng lại, nói: “Kể từ bây giờ, tất cả các hợp đồng đại ngôn của tôi với nhà họ Trần dừng toàn bộ, sau này tôi không nhận bất cứ đại ngôn nào của nhà họ Trần nữa. Đồng thời, tôi cũng sẽ nói với bạn của tôi, chúng tôi không hợp tác với nhà họ Trần nữa.”
 
Chương 758


CHƯƠNG 758

“Trần Tiểu Băng, cô là cái thá gì, cô chẳng qua chỉ là một diễn viên, cũng dám đối đầu với nhà họ Trần chúng tôi?”

Trần Yên Nhiên chỉ vào Trần Tiểu Băng mà quở trách.

Trần Vinh tức giận nói: “Quỳ xuống!”

Trần Yên Nhiên cũng nói: “Nghe thấy chưa? Tôn Đào, Trần Tiểu Băng, ba tôi kêu các người quỳ xuống! Còn cả những kẻ nghèo như đám Vương Bác Thần, nếu hôm nay không quỳ xuống xin lỗi bà cô này, sẽ cho các người biết mùi.

“Người ba nói là con!”

Trần Vinh tát một cái vào mặt của Trần Yên Nhiên, tức giận nói: “Ba bình thường dạy con thế nào? Đây chính là giáo dưỡng của con à? Người đã 27 28 tuổi, chút đạo lý này con cũng không hiểu? Còn không xin lỗi Tôn đạo!”

Sắc mặt của Trần Vinh tái xanh, cho dù trong đôi mắt hạn hẹp của ông ta xem thường Tôn Đào, nhưng bây giờ hết cách, chỉ có thể làm như vậy.

“Ba? Ba, ba đánh con?”

Trần Yên Nhiên ôm mặt, sững sờ nói.

Trần Vinh tức điên mà nói: “Đánh con? Hôm nay nếu con không quỳ xuống xin lỗi Tôn đạo, thừa nhận sai lầm thì ba không nhận đứa con gái như con nữa!”

Ông ta thật sự lo rồi!

Giới giải trí là tiết điểm quan trọng mà nhà họ Trần bày bố chiến lược hiện nay, một khi xuất hiện sai sót, ông ta sẽ bị ông cụ đánh gãy chân!

Trần Yên Nhiên bị dọa ngu rồi, ba chưa từng nghiêm khắc như vậy.

Cô ta thậm chí cảm thấy, nếu hôm nay không quỳ xuống xin lỗi, cô ta thật sự sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần!

“Được, con quỳ!”

Trần Yên Nhiên rất ấm ức mà nói, rất không cam tâm.

Nhưng cô ta lại không ý thức được, tất cả chuyện này đều là tự cô ta chuốc lấy.

Tôn Đào trực tiếp tránh ra, hờ hững nói: “Người cô nên quỳ không phải là tôi, là cậu Vương và người nhà của cậu Vương!”

“Tôn Đào, ông đừng hiếp người quá đáng!”

Trần Yên Nhiên thét lên, bắt cô ta quỳ xuống xin lỗi Tôn Đào và Trần Tiểu Băng, đó là hết cách.

Nhưng gia đình của Trần Ngọc tính là cái thá gì?

Ở trong mắt cô ta cái gia đình nghèo này là tới ăn ké.

Huống chi, vừa rồi cô ta thẳng thắn muốn cho gia đình này đẹp mặt, còn muốn đối phó gia đình này.

Bây giờ lại kêu cô ta quỳ xuống xin lỗi gia đình này, đây không phải là vả thẳng mặt cô ta hay sao?

“Xin lỗi cô, em gái họ và em rể họ của con!”

Trần Vinh lạnh lùng nói.

“Cô, em họ, em rể, tôi sai rồi, xin ba người tha thứ cho tôi.”

Khi Trần Yên Nhiên nói ra lời này, gần như sắp nghiến răng tới sắp gãy!
 
Chương 759


CHƯƠNG 759

Vậy mà bắt cô ta xin lỗi mấy người này, cô ta là cô cả của nhà họ Trần!

Sau này, cô ta sẽ sống như nào?

Các người đợi đấy, tôi nhất định sẽ các người biết tay!

Xem tôi gi3t chết các người như nào!

Trong lòng Trần Yên Nhiên tràn ngập sự oán độc.

Vốn Trần Ngọc còn muốn giải trừ hiểu lầm với mọi người, nhưng vừa nghĩ tới những lời ác độc của Trần Yên Nhiên vừa rồi, lập tức không muốn quan tâm nữa.

Triệu Thanh Hà căn bản không có thiện cảm gì với người của nhà họ Trần, nếu không phải là mẹ muốn về nhà mẹ, cô sẽ không đến cái gia tộc lạnh lẽo này, một nhà họ Triệu đã khiến cô chịu đủ rồi, trong tim để lại bóng ma tâm lý!

Tuy Triệu Thanh Hà lương thiện, nhưng bây giờ cô đã chịu thiệt nhiều như vậy, chịu nhiều tội như thế, bị người ta bắt nạt thời gian dài như vậy, sớm đã nhìn rõ, lương thiện phải có chút sắc bén!

Nếu không sẽ trở thành lý do để người khác bắt nạt bạn!

“Không đủ thành ý.”

Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.

Sự ác độc trong đáy mắt của Trần Yên Nhiên, anh thấy rõ ràng.

Loại người như này, trước khi chưa bị hoàn toàn giẫm xuống, sẽ không thật sự nhận thức được lỗi lầm của mình.

Chỉ sẽ nghĩ cách trả thù.

Cộng thêm những chuyện trước đó, cho nên Vương Bác Thần không dám cược, sợ thợ con của mình lần nữa xảy ra chuyện.

Vì vậy, căn bản không cần thiết nể mặt Trần Yên Nhiên, buộc phải giẫm cô ta xuống!

Bốp!”

Trần Yên Nhiên giống như giận dỗi tát mình một cái, nghiến răng nói: “Đủ chưa?”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Chưa đủ.”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Bốp bốp bốp bốp!

Trần Yên Nhiên tát mình mấy cái liên tiếp, khóe miệng cũng chảy máu, sâu trong mắt tràn ngập thù hận.

“Tôi sai rồi, tôi dập đầu xin lỗi các người.”

Trần Yên Nhiên tức tối dập đầu mấy cái, trên trán cũng xanh đỏ một mảnh, nói: “Cô, em họ, em rể, tôi sai rồi, tôi không nên nói ba người như vậy, là tôi có mắt không tròng, sau này tôi không dám nữa, xin ba người tha cho tôi.”

Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà không nhìn nổi nữa, dù sao cũng là người một nhà, gây quá căng thẳng cũng không hay, Triệu Thanh Hà vội vàng kéo Trần Yên Nhiên đứng dậy.

Vương Bác Thần thở dài bất lực, mẹ vợ và vợ là mềm lòng rồi.

Đối với loại người như Trần Yên Nhiên, căn bản không cần thiết phải đồng cảm.

Người xung quanh đều bị dọa ngu rồi, Vương Bác Thần này rốt cuộc có lai lịch gì?
 
Chương 760


CHƯƠNG 760

Tôn đạo vậy mà vì cậu ta nguyện ý cắt đứt với nhà họ Trần?

Vậy mà ép Trần Yên Nhiên quỳ xuống xin lỗi bọn họ?

Mẹ kiếp chuyện này có hơi dọa người.

“Hửm? Mấy người này không phải là người vừa rồi Vu tổng ra mặt bảo vệ bọn họ hay sao?”

Có người đi tới bên này, nhận ra đám người Vương Bác Thần.

“Có ý gì?”

Người ở bên khác chạy tới thấp giọng nói: “Vừa rồi, vợ của Mộc Lai – Trần Hương Lan là xảy ra xung đột với mấy người này, kết quả nhà họ Hồ, nhà họ Ngô của thành phố Hà Châu đều đứng ra bảo vệ, không tiếc xé rách mặt với nhà họ Trần. Đồng thời, Vu tổng của nhà họ Vu ở thủ đô còn trực tiếp muốn cắt đứt tất cả hợp tác với nhà họ Trần, còn cả nhà họ Giang ở thủ đô.”

“Cái gì? Mấy người này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại trâu bò như vậy? Bây giờ Tôn đạo và Trần Tiểu Băng cũng đang bảo vệ bọn họ. Sao chưa từng nghe nói nhân viên tầm cỡ như Vương Bác Thần.”

“Chắc là Vu tổng đã đánh tiếng, Vương Bác Thần này đã cứu ba và mạng của con gái của Vu tổng.”

“Thì ra là như vậy, chẳng trách.”

Vừa nói như vậy, mọi người đều hiểu rồi.

Nếu Vu Chiến đã đánh tiếng, vậy thì có thể nói thông rồi.

“Điều quan trọng nhất, còn là tôi nghe nói, công ty Hoa Nguyện của Triệu Thanh Hà đó, phụ trách việc xây dựng thành phố mới ở thành phố Hà Châu, gần như bao thầu tất cả dự án. Các người nói xem, một người phụ nữ như vậy có thể lấy được nhiều tài nguyên như vậy, chứng tỏ điều gì?”

“Ý của ông là thần chủ ủng hộ sao?”

Thông tin này giống như một tiếng sét nổ vang, khiến mọi người sững sờ.

“Chuyện, chuyện này không thể nào? Thần chủ sẽ ủng hộ Triệu Thanh Hà sao? Cô ta chỉ là một người phụ nữ của gia đình tầm thường, công ty Hoa Nguyện trước đây là một công ty nhỏ.”

“Tôi cũng chỉ là suy đoán như vậy, cụ thể cũng không rõ. Có điều Vương Bác Thần trước đây là làm lính, nói không chừng đã nhờ quan hệ của bên đó.”

“Lời này tốt nhất vẫn là đừng truyền lung tung, một khi xảy ra vấn đề gì, chúng ta không chịu nổi trách nhiệm này.”

Một vài người thấp giọng nói chuyện riêng.

Nếu nói thần chủ quan tâm Triệu Thanh Hà, bọn họ không tin.

Nhưng nếu Vương Bác Thần nhờ quan hệ của chiến hữu, vậy thì chưa chắc.

Vào lúc này, đám người của nhà họ Trần bao bọc ông cụ Trần – Trần Quốc Vinh và bà cụ Trần đi ra.

“Ba, Trần Ngọc vừa trở về thì đại náo bữa tiệc mừng thọ của ba, còn đánh con và Lai.”

Trần Hương Lan đỡ ông cụ Trần, thêm mắm dặm muối mà nói, vết tát trên mặt rất rõ.

Mộc Lai ở bên cạnh giả bộ vẻ vô tội, nói: “Ba, ba đừng nghe Hương Lan, chị cả vừa trở về, chịu ấm ức nhiều năm như vậy, trút giận lên người bọn con cũng bình thường.”

Bà cụ Trần hừ lạnh nói: “Cô cả là luôn xem thường vợ bé như mẹ, vừa trở về thì nổi đóa, xem ra mấy mẹ con chúng ta không ở được nữa rồi.”

Trần Hương Lan lau mấy giọt nước mắt cá sấu nói: “Mẹ, mẹ đừng giận, con không chọc chị cả tức giận, đều tại con mau mồm, nhắc đến chuyện năm đó, chị cả dạy dỗ con cũng là nên thôi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top