Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 721


CHƯƠNG 721

“Tấm biển của lão chiến thần bị đứa con riêng đó đập nát, lại không có ai nói một câu, lẽ nào nhà họ Vương chúng tôi không xứng được sống sao? Lẽ nào vinh dự của lão chiến thần đã không tính là cái gì nữa sao? Lẽ nào nhà họ Vương và lời hứa công trạng chỉ là đánh rắm sao? Lão Soái ngài là đệ tử chân truyền của lão chiến thần, là sư ca của ba tôi, quốc chủ bọn họ đều giúp người ta nói chuyện, lẽ nào ngay cả ngài cũng muốn vứt bỏ nhà họ Vương sao?”

Một màn đột nhiên xảy ra như này khiến sắc mặt của đám người Hàn Đỉnh tối sầm.

Ngay cả Vương Kinh Hồng cũng sững người, có điều lập tức mừng rỡ.

Có vài lời ông ta không thể nói, nhưng Lưu Tư Kì có thể nói. Hơn nữa loại hình thức như oán phụ này của Lưu Tư Kì nói ra, thể hiện một cách thê thảm nhà họ Vương rơi tới bước phải để một người phụ nữ ra mặt rồi.

Quả nhiên, vừa nghe lời này, Lão Soái tóc bạc trắng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, giơ tay tát vào mặt của Hàn Đỉnh, chất vấn: “Tấm biển của sư phụ tôi bị đập, Hàn Đỉnh, cậu biết điều này đại biểu cái gì không? Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân nào, mặc kệ là ai, dám đập tấm biển đó, giống như mưu nghịch, giết không tha!”

Hàn Đỉnh còn chưa kịp lên tiếng thì nghe thấy bụp một tiếng, một người trực tiếp đập ở dưới chân của Lão Soái.

Là Vương Hạo!

Vương Bác Thần trực tiếp đập Vương Hạo ở dưới chân Lão Soái

Lời của Lão Soái còn chưa nói hết, tất cả mọi người vẫn đang sốc ở trong hổ uy của Lão Soái, vào lúc này, Vương Hạo lại bị Vương Bác Thần đập ở dưới chân của Lão Soái.

Tất cả mọi người đều ngây người, sững sờ nhìn Vương Hạo ở dưới đất.

Không khí giống như đông cứng lại vào lúc này.

Thời gian giống như ngưng đọng.

Tay của Lão Soái còn dừng ở trên không thì Vương Hạo đã đập ở dưới chân ông ta!

Ầm!

Đột nhiên, một màn này giống như sấm sét xé rách bầu trời, khiến mọi người giật mình.

Đây là muốn làm gì?

Khiêu khích Lão Soái?

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Không sai, đây là đang khiêu khích Lão Soái!

Ở trước mặt Lão Soái, đập Vương Hạo xuống dưới chân Lão Soái!

Lão Soái ngay cả lời cũng chưa nói hết thì bị người khác dùng cách thức như này cắt ngang rồi.

Lá gan thật lớn!

Thật sự là to gan, dám bất kính với Lão Soái như vậy!

Ngay cả quốc chủ cũng không dám bất kính với Lão Soái, không nhìn thấy ngay cả quốc chủ cũng bị Lão Soái tát một cái sao?

Bây giờ, đứa con riêng Vương Bác Thần này vậy mà trực tiếp đập Vương Hạo ở dưới chân Lão Soái, trực diện khiêu khích Lão Soái!

Không muốn sống rồi!

Các gia chủ của những hào môn đó, trong lòng không khỏi mừng rỡ. Vương Bác Thần dám khiêu khích Lão Soái, lần này cậu ta chết chắc rồi, mặc kệ quốc chủ nói như nào, đều vô dụng.
 
Chương 722


CHƯƠNG 722

Đập tấm biển của lão chiến thần, đây là một tội!

Hiện nay lại trực diện khiêu khích Lão Soái, đây là hai tội!

Chỉ hai tội danh này thì có thể khiến Vương Bác Thần vạn kiếp bất phục, chết không chỗ chôn thân!

“Sư ca, anh xem, người ta đã ức hiếp chúng ta như vậy. Cháu của anh là bị người ta đánh như vậy.”

Vương Kinh Hồng ngân ngấn nước mắt, run rẩy khuỵu xuống đỡ lấy Vương Hạo.

“Chồng.”

Lưu Tư Kì ôm lấy Vương Hạo mà gào khóc tới xé ruột xé gan.

Vương Hạo trực tiếp bị đập ngất, máu từ khóe miệng chảy ra, giống như chết rồi.

“Sư ca, anh đi đi, nhà họ Vương đã là quá khứ rồi, đã không dính dáng với nước R rồi.”

Vương Kinh Hồng sờ mặt của con trai, nói đầy sự thê lương.

Cơ thể của Lão Soái đang run rẩy, râu đang run rẩy, trong ánh mắt từ từ xuất hiện tơ máu!

Tất cả mọi người đều không lên tiếng, ngay cả Hàn Đỉnh cũng không lên tiếng, ông ta chỉ bất lực liếc nhìn Vương Bác Thần, nhưng không có quá lo lắng.

Bây giờ nói gì cũng muộn rồi.

Những người khác suýt nữa phấn khích nhảy lên, Vương Bác Thần đây là tự mình tìm chết, vốn nếu quốc chủ nói chút lời tốt đẹp, Vương Bác Thần nói không ngừng còn có thể sống.

Nhưng bây giờ ở trước mặt Lão Soái, cậu ta trực tiếp đập gia chủ của nhà họ Vương ở dưới chân của Lão Soái!

Đây là đang khiêu khích Lão Soái!

Nước R hiện nay, còn không có một ai dám khiêu khích Lão Soái như vậy, ngay cả quốc chủ Hàn Đỉnh cũng không dám!

Biểu cảm trên mặt Lão Soái có một chút ngưng đọng, sự phẫn nộ trong ánh mắt dần rút đi, mà sát khí lại càng lúc càng dày đặc!

Tất cả mọi người nhìn Lão Soái, sợ hãi!

Người đứng đầu trong thế hệ chiến thần thứ hai ở nước R này, hoàn toàn bị chọc giận rồi!

“Sư phụ của tôi đã mất, tôi còn chưa chết!

Đây là câu đầu tiên của Lão Soái, giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng sát khí trong đó khiến những người Nguyễn Văn Việt cũng không nhịn được mà run rẩy.

“Sỉ nhục sư phụ của tôi, chính là sỉ nhục nước R!”

“Ức hiếp nhà họ Vương, chính là ức hiếp sư phụ của tôi!”

Hai câu này giống như tiếng sấm sét đầu tiên trong mùa xuân, bỗng nhiên nổ vang.

Tất cả mọi người đều biết, câu nói này đại biểu cái gì!

Lão Soái tức giận rồi!

Bây giờ, mặc kệ nguyên nhân của chuyện này là gì, Lão Soái đều chỉ đứng về phía nhà họ Vương!”
 
Chương 723


CHƯƠNG 723

“Hàn Đỉnh!”

Trong đôi mắt của Lão Soái dường như nổi mưa bão, bỗng nhiên gào lên: “Các người khi dễ sư môn của tôi không có ai sao!!”

Tất cả mọi người run rẩy.

Hàn Đỉnh thở dài, vừa muốn nói chuyện thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Vương Bác Thần vang lên.

“Như này thì không chịu nổi rồi sao? Mới chết một người mà thôi.”

Ầm!

Lời của Vương Bác Thần giống như một sợi dây dẫn lửa, hoàn toàn đốt cháy lửa giận của tất cả mọi người của nhà họ Vương.

Đám người Lưu Niên, Bao Chiến, Trần Trung, Hồ Võ của Binh bộ, mắt đỏ ngầu, hận không thể lập tức giết Vương Bác Thần!

Những người khác nghe mà run sợ, đứa con riêng Vương Bác Thần này thật sự là đang ở biên giới của cái chết điên cuồng thăm dò!

Cậu ta không những đập Vương Hạo ở trước mặt Lão Soái, còn buông lời sỉ nhục, thật sự không để Lão Soái vào trong mắt!

Thật sự cho rằng Lão Soái không giết người sao?

Thật sự nghĩ rằng Lão Soái tốt tính sao?

Lưu Niên khiển trách: “Đồ không biết sống chết, ai cho cậu lá gan hỗn láo ở trước mặt Lão Soái! Người đâu, lập tức bắt lấy cho tôi, bắt cậu ta quỳ ở trước mặt Lão Soái dập đầu nhận lỗi, xử lý cực hình!”

Lưu Niên là anh trai ruột của Lưu Tư Kì, cháu của ông ta bị Vương Bác Thần giết, ông ta chuyên môn tới đối phó Vương Bác Thần.

Vốn ông ta còn không để ý một đứa con riêng, không cảm thấy một đứa con riêng có thể làm nên sóng gió gì chứ.

Nhưng không ngờ, Vương Tường vậy mà bị đứa con riêng này giết!

“Anh, mau cho người bắt lấy đứa con riêng này lại, xin lỗi Lão Soái! Nhà họ Vương bọn em người khác đã không để ý, nhưng Lão Soái không thể sỉ nhục!”

Trên mặt của Lưu Tư Kì tràn ngập ác độc, mắt u ám giống như một con rắn độc.

Con trai của bà ta chết rồi, nhất định phải chôn cả nhà Vương Bác Thần!

Lão Soái nhìn Vương Bác Thần, trong ánh mắt đằng đằng sát khí.

Khí thế trên người của ông ta phóng ra, người xung quanh lập tức cảm nhận được cả người không tự tại, giống như một con dao treo ở trên cổ của mình!

Trong âm thầm, có loại ý nghĩ manh động muốn quỳ xuống trước Lão Soái, còn không dám nhìn vào mắt của Lão Soái.

Trong ánh mắt đó giống như ẩn chứa lưỡi kiếm, khiến bọn họ có loại cảm giác sợ hãi.

Đây chính là khí thế của Lão Soái, sát khí của Lão Soái!

“Con gái của tôi bị bắt đến đây, có một phần công lao của ông nhỉ?”

Vương Bác Thần lại không thèm quan tâm Lão Soái, mà nhìn Lưu Niên.

 
 
Chương 724


CHƯƠNG 724

Lưu Niên là người của Binh bộ, tay nắm thực quyền, nếu không phải ông ta bật đèn xanh cho Lưu Tư Kì, Dao Dao sẽ không thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy bị bắt tới đây.

“Phải thì sao?”

Lưu Niên không phải không có một chút ý hận, ngược lại cực kỳ khinh thường, mỉa mai nói: “Dị huyết trên người cậu và con gái của cậu có thể cứu cháu của tôi, không bắt con gái của cậu thì bắt ai? Có thể cứu cháu của tôi, đó là vinh hạnh của con gái cậu. Tôi còn lo lắng máu của con gái hoang hạ tiện đó của cậu sỉ nhục thân phận cao quý của cháu tôi.”

“Vương Bác Thần, đừng nghĩ rằng cậu có thực lực của chiến thần thì có thể vô pháp vô thiên, hiện nay Lão Soái ở đây, không cho cậu hỗn láo. Cậu chẳng qua chỉ là một đứa con riêng mà nhà họ Vương vứt bỏ, cả gan dám ở đây giễu võ giương oai! Có thể sống đến bây giờ, đã là mở đường cho cậu rồi, bây giờ có chết hay không, vậy mà dám ở trước mặt Lão Soái, sỉ nhục Vương lão chiến thần, sỉ nhục nhà họ Vương! Tôi xem cậu chết như nào!”

Ánh mắt của Hàn Đỉnh dừng một lát ở trên người Lưu Niên, bèn không chú ý nữa.

Nhà họ Lưu, rất tốt, rất tốt.

“Cẩu tạp chủng, đập biển của sư phụ tôi.”

Lão Soái giống như không nghe thấy lời của hai anh em Lưu Tư Kì, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, giọng điệu rét lạnh: “Niệm tình cậu là con nối dõi của nhà họ Vương, tôi cho cậu một cơ hội tự vẫn! Đừng để tôi ra tay!”

Vương Bác Thần mất kiên nhẫn nói: “Lão già, cố gắng ở nhà dưỡng lão đi. Đợi tới khi nào mẹ ông bị người ta sỉ nhục, con gái của ông bị người ta ngược đãi tới chết, rồi nói lời này với ông đây!”

“Bây giờ, ông vẫn không đủ tư cách!”

Cái gì?!

Đứa con riêng Vương Bác Thần này lại dám nói lời như này với Lão Soái!

Cậu ta vậy mà ngay cả Lão Soái cũng dám mắng!!

Không cần mạng nữa rồi, thật sự không cần mạng nữa rồi!

Đây là định kéo cả nhà vào nhà hỏa táng sao?

Dám mắng Lão Soái!

“Lão Soái, Vương Bác Thần quá vô pháp vô thiên, xin ngài hạ lệnh, lập tức xử tên này cực hình!”

Lưu Niên lập tức nói.

“Lão Soái, xin xử Vương Bác Thần cực hình, thực thi vương pháp!”

Đám người Bao Chiến, Hồ Võ và tất cả người thân thiết với nhà họ Vương đều xin lệnh, muốn lập tức gi3t chết Vương Bác Thần!

Tất cả mọi người đều cực kỳ phẫn nộ, đều xin lệnh, muốn lập tức xử Vương Bác Thần cực hình, thực thi vương pháp!

Lưu Tư Kì ác độc nói: “Lão Soái, đồ con hoang như Vương Bác Thần không xứng có dị huyết, đây là nỗi nhục đối với dị huyết của nhà họ Vương! Con gái dã chủng đó của Vương Bác Thần, trên người cũng có dị huyết, không thể thả! Gia đình của Vương Bác Thần không có chuyện ác gì không làm! Vì lợi ích, đã khiến trời giận người oán! Tôi kiến nghị, giết cả nhà bọn họ, lấy làm giương!”

Tất cả mọi người cũng biết, bây giờ nói những điều này đã không quan trọng nữa, mặc kệ nói gì, Vương Bác Thần cũng sẽ chết!
 
Chương 725


CHƯƠNG 725

Khoảnh khắc Vương Bác Thần đập tấm biển của lão chiến thần ở dưới chân, định sẵn sẽ khiến Lão Soái gi3t chết!

Là đệ tử chân truyền duy nhất của Vương lão chiến thần, Lão Soái sao có thể sẽ tận mắt nhìn vinh dự của Vương lão chiến thần bị người khác giẫm ở dưới chân?

Sao có thể buông nhà họ Vương không quản sao?

Nếu bình thường cũng thôi đi, nhưng bây giờ nhà họ Vương chết người rồi!

Mà gia chủ đương nhiệm của nhà họ Vương còn bị Vương Bác Thần ở trước mặt ông ta ném xuống dưới chân của ông ta!

Ở trước mặt của ông ta, sỉ nhục nhà họ Vương như vậy, đây chính là sỉ nhục ông ta!

Mà Vương Bác Thần còn ở trước mặt nhiều người như vậy, buông lời càn rỡ với ông ta!

Cho dù là một người bình thường cũng khó thể chấp nhận, càng không cần nói vị Lão Soái như ông ta!

“Chuẩn bị!”

Vương Bác Thần lạnh lùng hạ lệnh, trong mắt có một chút lệ khí nhàn nhạt, chỉ có người bước ra từ trong núi xác biển máu mới sinh ra loại lệ khí này.

Đó là sự coi thường đối với sinh mệnh!

Đám người Lưu Tư Kì cuối cùng cũng thở phào, Lão Soái đây mà muốn giết không luận tội, đứa con riêng Vương Bác Thần này cuối cùng cũng phải chết rồi!

Ánh mắt của Vương Kinh Hồng có chút phức tạp, Vương Bác Thần chính là một người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Vương bọn họ.

Nhưng Vương Bác Thần là con ngựa hoang, nhà họ Vương bọn họ không thể thuần phục.

Huống chi, trên người ba con Vương Bác Thần còn có dị huyết truyền thừa của nhà họ Vương bọn họ!

Nhưng ba con Vương Bác Thần không chết, đối với nhà họ Vương lại là một sự uy hiếp rất lớn.

Vương Bác Thần ngay cả ba của nó là Vương Hạo cũng muốn giết, thù hận của nó đối với nhà họ Vương căn bản không thể hóa giải!

Mà Vương Hạo bị Vương Bác Thần đập ở dưới chân Lão Soái, nằm ở đó không nhúc nhích, nhìn Vương Bác Thần ôm Dao Dao đứng ở đó, ông ta nhắm mắt lại.

Đáy mắt xẹt qua một tia áy náy, nhưng cũng chỉ áy náy mà thôi.

Hồ Quốc Trụ lạnh lùng nhìn một màn này, một câu cũng không nói, chỉ là sự mỉa mai trên mặt càng lúc càng đậm.

Khác với sự vui sướng khi người khác gặp họa của những người khác, Bắc Vinh Long của lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi. Nhà họ Vương bây giờ giẫm Vương Bác Thần tới mức vô cùng thấp hèn, đợi khi thân phận thật sự của Vương Bác Thần sẽ bị lộ, nhà họ Vương sẽ vô cùng hối hận!

Nhà họ Vương bây giờ bò lên càng cao, lát nữa ngã sẽ càng đau!

Bắc Vinh Long kiêng kỵ nhìn sang quốc chủ Hàn Đỉnh.

Đến bây giờ ông còn không nói sự thật, ông rốt cuộc đang đợi cái gì? Ông là muốn hoàn toàn đánh tan những gia tộc như nhà họ Vương sao? Hàn Đỉnh, ông đủ ác!

Tất cả mọi người đều đang đợi mệnh lệnh thứ hai của Lão Soái!

Tay phải của Lão Soái đã giơ lên, sắp hạ xuống rồi!
 
Chương 726


CHƯƠNG 726

Tâm trạng của mọi người nhà họ Vương cũng theo thế tay của Lão Soái mà dần dần hạ xuống, thở phào.

Nhưng vào lúc này, Hàn Đỉnh bình tĩnh nói: “Lão Soái, ngài không thể giết cậu ta, nếu không ngài chính là kẻ vong ơn phụ nghĩa đấy.”

Đám người Vương Kinh Hồng bỗng sửng sốt.

Trái tim của hai anh em Lưu Tư Kì và Lưu Niên đập thình thịch.

Có ý gì?

Bắc Vinh Long và Trình Lâm cả người run rẩy, lưỡi đao này cuối cùng sắp giáng xuống rồi sao?

Sự mỉa mai trên mặt Hồ Quốc Trụ càng đậm!

Vở kịch hay này, cuối cùng cũng bắt đầu rồi!

Người của năm đại gia tộc thế phiệt và hai đại thế gia, hai mắt co rút, lập tức nhìn chằm chằm Vương Bác Thần!

Lão Soái nhíu mày nhìn sang Hàn Đỉnh, nếu Hàn Đỉnh dám nói một câu giả dối, hôm nay ông ta có thể đánh tàn Hàn Đỉnh!

Cho dù liên hợp với các gia tộc khác, lập quốc chủ khác, cũng không phải là không thể!

Hàn Đỉnh bất lực thở dài, nói: “Lão Soái, Bác Thần chính là thần chủ.”

“Là do Bác Thần kéo dài mạng cho ngài!”

Hử?

Quốc chủ Hàn Đỉnh nói, như một mặt hồ phẳng lặng bị một viên đá ném xuống, ùm một tiếng, khiến cho tất cả mọi người ngơ luôn.

Có ý gì chứ?

Thần chủ?

Ai là thần chủ?

Vương Bác Thần là thần chủ?

Quốc chủ đang nói đùa đúng không?

Vương Bác Thần sao có thể là thần chủ?

Anh còn trẻ như vậy, còn chưa đến 25 tuổi mà?

Thần chủ chưa đến 25 tuổi?

Nói đùa gì vậy!

Chẳng buồn cười chút nào cả!

Quốc chủ chỉ vì giữ lại Vương Bác Thần mà không biết xấu hổ như vậy sao?

Nhất thời, vô vàn nghi hoặc thoáng hiện lên trong lòng mọi người.

Không ai dám tin đây là sự thật.

Cũng không ai dám thừa nhận đây là sự thật, nếu Vương Bác Thần là thần chủ, vậy trước đó bọn họ nói những lời đó thì sao? Lại uy hiếp thần chủ ngay trước mặt thần chủ?

Ra lệnh cho thần chủ uy hiếp thần chủ?
 
Chương 727


CHƯƠNG 727

Bắt thần chủ uy hiếp chính thần chủ?

Mẹ!!

Mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ!

Vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh!

Trong đôi mắt già nua của Vương Kinh Hồng chợt hiện lên một tia sáng, nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh! Có hoảng sợ, chẳng khác nào ba ông ta, Vương chiến thần sống lại!

Vương Kinh Hồng nhắm mắt lại, rồi lại đột nhiên mở ra, như thể gặp ma.

Hai anh em Lưu Niên và Lưu Tư Kì lập tức hét lên: “Quốc chủ, ngài đừng nói đùa chứ. Chúng ta đều biết ngài muốn giữ Vương Bác Thần lại, nhưng chỉ vì giữ Vương Bác Thần lại, ngài lại dùng thân phận thần chủ giúp Vương Bác Thần, không sợ thần chủ tức giận sao?”

Nhưng không có ai nói gì cả.

Cũng là không dám nói!

Bởi vì, người nói Vương Bác Thần là thần chủ, chính là quốc chủ!

Quốc chủ không thể nào dùng chuyện này lừa bọn họ!

Mà Lưu Tư Kì thì không thể tin được, không muốn tin, cũng sợ hãi khi phải tin!

Lúc này, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lão Soái!

Trên thực tế bọn họ đã tin, nhưng hiện tại, bọn họ lại thật sự khó có thể tin nổi!

Đây là tự mình vả mặt mình rồi!

Đặc biệt là toàn bộ nước R đều biết, một năm trước, Lão Soái vốn là vết thương cũ tái phát, sắp sửa từ trần.

Là thần chủ cứu Lão Soái, mạnh mẽ tục mệnh cho Lão Soái mười năm!!

Nếu Vương Bác Thần là thần chủ, vậy…

Bọn họ không dám nghĩ!

Đều nhìn Lão Soái.

Thời gian tựa như đều dừng ở giây phút tĩnh lặng này!

Không khí yên tĩnh, đến nỗi cây kim rơi cũng có thể nghe rõ ràng!

Không khí dường như đều ngưng trọng.

“Ngài, ngài nói cái gì!!”

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lão Soái nhấc tay phải lên đã sắp hạ lệnh gi3t chết cha con Vương Bác Thần, lúc này tay cứng đờ giữa không trung, sắc mặt cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh!

Chỉ cần Hàn Đỉnh dám lừa ông ta, hiện tại ông ta chắc chắn có thể chém Hàn Đỉnh!

Hàn Đỉnh bình tĩnh nói: “Thần chủ chính là Vương Bác Thần. Trước đó, thân phận của cậu ấy không thể lộ ra.”

Bùm!

Toàn thân Lão Soái như bị sét đánh, bước lùi về phía sau vài bước, toàn thân đã run rẩy, môi cũng run run, nếu không phải bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh nhanh tay đỡ lấy, Lão Soái đã ngã sõng soài!

“Là tên nhóc kia!! Là tên nhóc kia!!”
 
Chương 728


CHƯƠNG 728

Lão Soái nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, có miệng khó trả lời, miệng không ngừng lặp lại những lời này.

Bộp!

Các đại lão, gia chủ của những hào môn, các quan chức cấp cao của kinh thành, nhìn thấy phản ứng của Lão Soái, nghe thấy Lão Soái nói, tất cả đều xụi lơ dưới đất!

Vương Bác Thần, là thần chủ!

Người mà bọn họ nhục mạ muốn gi3t chết, là thần chủ!

Người bọn họ dùng thần chủ để uy hiếp, lại là thần chủ!

Ông trời ơi!!

Nên làm gì bây giờ!

Một vài người nhát gan đã ngã lăn ra đất sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh.

Hai người Bắc Vinh Long và Trình Lâm tuy rằng đã đoán ra được, nhưng thực sự đến giờ khắc công bố, vẫn bị dọa đến chết khiếp.

Phịch!

Phịch phịch!

Phịch phịch phịch!

Quỳ đầy đất!

Cho dù là gia chủ của các hào môn của kinh đô hay là các nhân viên cấp cao, tất cả đều quỳ xuống!

“Không thể nào, không thể nào, Vương Bác Thần sao có thể là thần chủ, cậu ta không thể nào là thần chủ! Tôi không tin, Hàn Đỉnh, anh lừa tôi, Vương Bác Thần không phải thần chủ!!”

Nhìn thấy tình cảnh này, Lưu Tư Kì bị k1ch thích đến điên rồi, hét lớn!

Vương Bác Thần là thần chủ!

Chân tướng của chuyện này, đã dọa cho Lưu Tư Kì phát điên, bà ta không tin đây là sự thật!

Chỉ vào Hàn Đỉnh hét lên, chỉ vào mọi người tức giận mắng mỏ.

“Các người là một lũ ngu ngốc, Vương Bác Thần là một kẻ hạ tiện, là tên nghèo kiết xác, là một đứa con ngoài giá thú, cậu ta sao có thể là thần chủ! Hàn Đỉnh, cậu là tên tiểu nhân đê tiện, vì đối phó với thế lực của gia tộc chúng ta, vậy mà dám bịa đặt tin Vương Bác Thần là thần chủ, cậu là đồ không biết xấu hổ!”

“Lão Soái, Hàn Đỉnh lừa ngài, Vương Bác Thần không phải là thần chủ, Hàn Đỉnh lòng lang dạ sói như vậy là vì đối phó với gia tộc của chúng ta, Vương Bác Thần chắc chắn không có khả năng là thần chủ được!”

Nhưng không ai để ý đến bà ta, đám Triệu Quốc Trụ ở bên cạnh chế giễu.

Đám người Bắc Vinh Long quỳ dưới đất mặt xám như tro, không dám cử động.

Đám người Hồ Võ, Trần Trung, Bao Nhiên quỳ trên mặt đất, gương mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh như mưa.

Hai mươi mấy bị tướng quân của binh bộ bọn họ tiến đến, chính là vì giúp nhà họ Vương ra mặt, chơi chết Vương Bác Thần. Nhưng bọn họ trăm ngàn lần không ngờ tới, Vương Bác Thần chính là thần chủ!

Bọn họ mang đến gần một vạn người, vốn là ba tầng trong ba tầng ngoài canh giữ xung quanh nhà họ Vương, nhưng hôm nay những binh lính này, sau khi biết Vương Bác Thần chính là thần chủ, lập tức quỳ gối dưới đất.
 
Chương 729


CHƯƠNG 729

“Cô câm miệng!”

Lưu Niên đã bị dọa đến choáng váng, mạnh tay tát cho Lưu Tư Kì một cái, ánh mắt hung tợn nói: “Hèn hạ, cô đã hại chết cả nhà chúng ta rồi!”

Bốp!

Lưu Tư Kì bị một bạt tai này ngã lăn ra đất, tóc tai rối bù, khóe miệng chảy máu, ngơ ngác nhìn Lưu Niên: “Anh, anh, anh đánh em?”

Bụp!

Lưu Niên đã một cái lên người Lưu Tư Kì, mắng: “Tôi thật sự muốn giết cô! Sao cô có thể độc ác như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không tha, cô là nữ chủ nhân của nhà họ Vương, sao bụng dạ có thể hẹp hòi như vậy chứ! Nếu tôi biết rằng cô tìm tôi, là vì bắt một đứa trẻ, tôi đã dạy dỗ cô rồi!”

Nói xong, Lưu Niên quỳ xuống đất, vô cùng hối hận khóc lóc nói: “Thần chủ, xin tha cho tôi, tôi thật sự không biết gì cả, tôi bị Lưu Tư Kì hèn hạ này lừa, tôi hoàn toàn không bết cô ta muốn đối phó với ngài.”

“Anh nói bậy!”

Lưu Tư Kì không cam lòng nói: “Rõ ràng là các người dạy tôi, các người nói với tôi chỉ khi con của tôi được lên làm gia chủ, tôi mới có thể trở thành nữ chủ nhân nhà họ Vương mãi mãi, các người nói chỉ khi con tôi có thể trở thành gia chủ, nhà họ Lưu mới vĩnh viễn không thể suy sụp!”

Nhìn hai kẻ chó cắn chó này, Lão Soái vẻ mặt phức tạp, thẳng tay lấy súng của hộ vệ bên cạnh, đoàng đoàng hai tiếng bắn gục Lưu Tư Kì và Lưu Niên tại chỗ!

Lão Soái nổi giận!

Mọi người kinh hồn táng đảm cùng quỳ, sợ Lão Soái sau đó sẽ bắn luôn mình!

Lão Soái giết người rồi!

Lần này, đám người quỳ trên mặt đất đều ngậm miệng!

Ngay cả thở mạnh cũng không dám, có một số người thậm chí bị hai tiếng súng này dọa cho tiểu ra quần, mùi khai của nước tiểu lan ra khắp nơi.

Lão Soái cực kỳ tức giận, nói: “Nhà họ Lưu, tội không thể tha, lập tức niêm phong!”

Hàn Đỉnh gật đầu nói: “Theo lời Lão Soái mà làm, niêm phong nhà họ Lưu, bắt giữ tất cả, từ từ thẩm tra.”

Bụp!

Lời này, như một cái chày lớn nện vào lòng mọi người.

Nhà họ Lưu, xong rồi!

Vậy gia tộc của chúng ta thì sao?

Chúng ta nên làm gì bây giờ?

Bọn họ cẩn thận nhìn Lão Soái và quốc chủ.

Nhưng Lão Soái không để ý đến bọn họ, Lão Soái nhìn chằm chằm Vương Kinh Hồng còn chưa từ trong khiếp sợ hồi phục lại, tát Vương Kinh Hồng một cái rất mạnh, quát: “Vương Kinh Hồng, quỳ xuống!”

Vương Kinh Hồng bị một bạt tai này đánh cho khuôn mặt già nua chấn động, tinh thần mới tỉnh táo lại, như thể một con rối bị giật giây, gương mặt ảm đạm quỳ gối xuống đất.

Chát!

Lão Soái lại cho Vương Kinh Hồng một bạt tai, lạnh lùng nói: “Đã biết sai chưa?”
 
Chương 730


CHƯƠNG 730

Vương Kinh Hồng cũng đã quỳ!

Trong lòng đám người Bắc Vinh Long đã không còn ôm bất kỳ hy vọng nào, đã nhìn thấy kết cục thê thảm của mình!

Lúc này, đúng là gặp nguy rồi.

Nhà họ Vương đưa Lão Soái ra, lại không ngờ rằng, đây là cái tát đau điếng, lại còn đến từ chính Lão Soái!

Vương Kinh Hồng chính là con trai ruột của Vương lão chiến thần, ai dám đối với ông ta như thế? Ai có tư cách ra tay với ông ta?

Không thấy rằng đến cuối cùng ngay cả quốc chủ Hàn Đỉnh ông ta cũng chẳng nể nang gì sao?

Nhưng hiện tại Lão Soái tự mình ra tay, một cái tát này tát cho Vương Kinh Hồng từ thiên đường rơi xuống địa ngục,

Cũng chỉ có Lão Soái, mới có thể khiến cho nhà họ Vương đến rắm cũng không dám đánh!

Thần sắc Vương Kinh Hồng phức tạp nhìn Vương Bác Thần, giờ phút này trong mắt ông ta chỉ còn lại hối hận.

Nếu năm đó mình không ra quyết định mù quáng kia, nếu năm đó mình không đuổi mẹ con họ đi, sau đó nếu mình kịp tìm Vương Bác Thần trở về, vậy tất cả những vinh dự của Vương Bác Thần, đều là của nhà họ Vương!

Một nhà họ Vương có ba chiến thần, một vị là chiến thần đời đầu của nước R, một vị là chiến thần mạnh nhất đời thứ hai của nước R, một vị là chiến thần chi chủ!

Nhà họ Vương như vậy, có gia tộc nào có thể sánh được chứ?

Nhưng bây giờ thì sao?

Một chiến thần chi chủ chói mắt như vậy, lại cứ như vậy bị nhà họ Vương ép thành kẻ thù!

Không những thế, bọn họ như còn sợ phạm tội không sợ chết, hết lần này đến lần khác tìm đường chết, hết lần này đến lần khác làm Vương Bác Thần tổn thương.

Vương Kinh Hồng tự tát mình hai cái thật mạnh, thê thảm nói: “Sư ca, tôi sai rồi!”

“Thần chủ, việc năm đó, là tôi sai rồi, là nhà họ Vương sai rồi! Tôi tình nguyện gánh hết mọi tội lỗi, tôi chỉ mong quan tài của mẹ ngài Lý Kì có thể nhập táng vào phần một tổ tiên của nhà họ Vương, nhà họ Vương chúng tôi nguyện lập bia trường sinh cho mẹ ngài. Mọi người của nhà họ Vương, nguyện mặc áo tang để chuộc lại lỗi lầm.”

Đám người Bắc Vinh Long trong lòng khó hiểu, vô cùng chua sót.

Bọn họ luôn cố gắng nịnh nọt nhà họ Vương cao cao tại thượng kia, giờ phút này lại bị Vương Bác Thần, người bị nhà họ Vương hắt hủi, dẫm đạp dưới chân!

Nhà họ Vương vô cùng cao ngạo kia, bây giờ thấp hèn ngẩng đầu lên, quỳ xuống cầu xin Vương Bác Thần tha thứ!

Mà bọn họ trước đó, cứ trái một câu nhà họ Vương, phải một câu nhà họ Vương, vì muốn nịnh bợ nhà họ Vương, còn ra tay với thần chủ!

Thật là nực cười!

Ngay cả nhà họ Vương, cũng bị Vương Bác Thần dẫm dưới chân!
 
Chương 731


CHƯƠNG 731

Bọn họ ngay cả tư cách để Vương Bác Thần dẫm cũng không có!

Khó trách, Vương Bác Thần vẫn luôn chẳng thèm liếc bọn họ, thì ra bọn họ căn bản chẳng có tư cách, là bọn họ không xứng!

Nhưng bọn họ, lại không biết sống chết cứ liên tiếp đâm lên…

“Thần chủ vốn không định để ý tới chúng ta, là chính chúng ta tìm đường chết…”

Trong lòng Bắc Thanh Long và Trình Lâm, chỉ còn lại ý nghĩ như vậy, vô cùng đau xót.

Ý đồ của nhà họ Vương là muốn sửa lại sai lầm này, thần chủ sẽ tha thứ cho nhà họ Vương sao?

Vương Hạo nửa chết nửa há miệng th ở dốc đi ra, muốn nói gì đó, nhưng ông ta bị Vương Bác Thần đánh cho một cái nửa chết nửa sống, ngay cả một câu cũng chẳng cất lên được.

Nhưng những tự trách, áy náy, nước mắt rơi từ khóe mắt ông ta thì đều có thể thấy được.

Vương Hạo ông ta hối hận rồi!

Nhưng hiện giờ hối hận thì hình như chậm mất rồi.

Người nhà họ Vương không ai dám lên tiếng, ông lão nhà họ Vương quỳ trên mặt đất, chờ Vương Bác Thần đáp lại.

Lão Soái cũng trông mong nhìn Vương Bác Thần, nếu trước đó ông ta không ra lệnh ra tay với Vương Bác Thần, vậy thì ông ta có thể khuyên nhủ một chút.

Nhưng Vương Bác Thần cứu mạng ông ta, ông ta lại suýt chút nữa lấy oán trả ơn, khiến cho ông ta rất xấu hổ, không có cách nào mở miệng.

Mà hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, Hàn Đỉnh không mở miệng, bọn họ cũng không mở miệng.

Hiện tại người duy nhất có tư cách khuyên nhủ Vương Bác Thần, chỉ còn lại quốc chủ Hàn Đỉnh.

Nhưng Hàn Đỉnh không mở miệng, nên cũng chẳng ai có cách gì.

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn đám người nhà họ Vương quỳ dưới đất, tất cả thù hận, tất cả cảm xúc, tất cả phẫn nộ và không cam lòng, cuối cùng chỉ gom lại thành một câu: “Nhà họ Vương các người, không xứng quỳ trước mẹ tôi!”

Lời nói của Vương Bác Thần, làm Vương Kinh Hồng thật trầm xuống, cũng làm chờ mong trong mắt Lão Soái hoàn toàn dập tắt.

Nếu như Vương Bác Thần có thể quay lại nhà họ Vương, như vậy nhà họ Vương do sư phụ lập ra, sẽ vô cùng huy hoàng.

Đáng tiếc, tất cả những thứ vốn thuộc về nhà họ Vương này, đều bị hai tên ngốc Vương Kinh Hồng và Vương Hạo làm hỏng hết!

Lão Soái hận không thể bóp ch3t tươi hai người này.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lão Soái lạnh như băng nói: “Nhà họ Vương, người nào tham gia âm mưu của Lưu Lý Kì, giết không tha! Vương Hạo cấm túc, đến chết cũng không được ra khỏi nhà họ Vương! Vương Kinh Hồng hoa mắt ù tai vô năng, tội khó thoát, phạt ông đi tảo mộ Lý Kì, đến lúc nào nhận được tha thứ thì mới kết thúc.”

Hàn Đỉnh âm thầm nhìn Lão Soái.

Lão bất tử này, quả nhiên là có tình cảm sâu sắc với nhà họ Vương.

Lão Soái trừng mắt với Hàn Đỉnh, cũng lười phản ứng lại, sâu trong đáy mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

Tên nhóc này, ngay cả mình mà cũng dám gạt, làm ông đây bị xấu mặt như vậy, xem ra nên chỉnh đốn một trận rồi.
 
Chương 732


CHƯƠNG 732

Quách Đỉnh và Nguyễn Văn Việt mặt không đổi sắc lui về đằng sau, tránh thần tiên đánh nhau liên lụy đến người vô tội.

“Ha ha ha, ông Vương, tôi đã nói nhà họ Vương mấy người sẽ hối hận, kết quả mấy người không tin tôi, bây giờ tự ăn quả đắng rồi chứ? Ha ha ha…. Khụ khụ khụ khụ…”

Nhìn kết quả trước mắt này, Hồ Quốc Triệu nhịn không được có chút hả hê.

Lão Soái liếc mắt nhìn sang, Hồ Quốc Triệu vội vàng dừng lại, ho khan kịch liệt.

Lão Soái không để ý đến đám người Bao Chiến và Bắc Vinh Long, xoay người lên xe rời đi, lúc chuẩn bị lên xe lại quay đầu nhìn Vương Bác Thần, nhàn nhạt nói: “Bớt thời gian đến chỗ tôi uống trà, mang theo cả con đến, tôi đây làm ông, cũng phải gặp cháu gái.”

Vương Bác Thần không quan tâm.

Đợi sau khi Lão Soái rời đi, đám người Hàn Đỉnh mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ ông cụ kia càn quấy, mà bọn họ không có cách nào.

Cho đến lúc này, Hàn Đỉnh vẫn luôn lộ mặt cười với Lão Soái, sắc mặt lập tức lạnh như băng.

Bắc Vinh Long và những tướng trong bộ binh, không khỏi phát lạnh trong lòng, cơ thể hơi run lên.

Vừa rồi Lão Soái ở đây, quốc chủ không xử lý bọn họ.

Bây giờ Lão Soái đi rồi, đến phiên bọn họ!

“Người đến.”

Ánh mắt Hàn Đỉnh lạnh băng nhìn chằm chằm vào đám người đang quỳ, nói: “Bắc Vinh Long, Trình Lâm, Bao Chiến, Trần Trung, Hồ Võ cùng với hơn ba mươi người khác, bãi bỏ tất cả chức vụ, bắt lại thẩm vấn.”

Tất cả mọi người đều căng thẳng trong lòng.

Một phó tể tướng, cứ như vậy bị tra xét!

Hai mươi mấy người ở bộ binh này nếu như bị xử lý, vậy thì bộ binh cũng không còn ai.

Hàn Đỉnh nhìn những gia chủ và các lão đại ở thế giới ngầm quỳ dưới đấy sợ đến mức bĩnh ra quần, điềm nhiên nói: “Mấy thứ, tài sản chướng khí mù mịt đó đều sung công hết, bắt giam tất cả mọi người, xử lý nghiêm khắc, bất luận là ai cũng không được cầu tình, nếu không người cầu tình cũng xử lý giống vậy.”

Lạch cạch.

Nghe được kết quả này, nhiều người trực tiếp bị dọa ngất đi.

Hết sạch rồi!

Hai người Tôn Đào và Bạch Liên Thành, hận không thể tìm một lỗ mà chui vào, bọn họ dù thế cũng không ngờ được, Vương Bác Thần lại chính là thần chủ!

Làm bọn họ khó tin nhất là, Lão Soái nước R, cuối cùng cũng bị Vương Bác Thần giẫm lên!

Bọn họ trong lúc lơ đãng nhìn thấy Trần Tiểu Băng.

Trần Tiểu Băng, sau này hoàn toàn bay lên rồi.

Ngô Mai Mai cũng quỳ trên đất, lúc này tâm trạng càng thêm phức tạp.

Cô ta vốn là có cơ hội mắc vào đường dây Thần chủ này, nhưng cô ta sợ phiền toái, chủ động phủi sạch quan hệ.
 
Chương 733


CHƯƠNG 733

Mà người bạn thân Trần Tiểu Băng của cô ta, liều lĩnh đứng ra, thậm chí còn quyết định cùng chết với Vương Bác Thần rồi. Vừa mới bắt đầu cô ta còn cho rằng Trần Tiểu Băng bị ma ám rồi, cô ta khuyên thế nào cũng không nghe.

Bây giờ xem ra, Trần Tiểu Băng là người ngốc có phúc ngốc đi, mà cô ta lại mất đi cơ hội ngàn năm có một này.

Đây chính là cơ hội móc nối với Thần chủ đó!

Cứ như vậy mất rồi!

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Về phần Trần Tiểu Băng, lúc này cũng quỳ trên đất, ánh mắt mờ mịt.

Vương Bác Thần sao lại trở thành Thần chủ rồi?”

Vừa rồi mình nói chuyện cho Thần chủ?

Ngay lúc cô còn đang đắm chìm trong chấn động cực lớn này thì Vương Bác Thần đi đến vỗ vỗ vai cô, nói: “Có rảnh đến Hà Châu chơi.”

Nói xong, Vương Bác Thần bế Dao Dao xoay người rời đi.

Tất cả mọi người nhìn bóng lưng kia, ngoài trừ chấn động, cũng chỉ có chấn động.

Đúng lúc đó, Triệu Thanh Hà gọi điện đến.

“Bác Thần, anh và Dao Dao ở đâu rồi? Nhanh về đi, trong nhà xảy ra chút chuyện, người nhà mẹ đẻ của mẹ em đến, cãi nhau rồi.”

Vương Bác Thần nhỏ giọng nói: “Thanh Hà, anh nói anh và Dao Dao ở thủ đô, em tin không?”

Bên phía thủ đô, trong vòng nửa ngày, mấy gia tộc nhà họ Lưu đều bị triệt sạch, làm chấn động cả thủ đô.

“Mẹ nó, đây đến cùng là làm sao? Nhà họ Lưu bị niêm phong, phó thủ tướng Nguyên, tướng quân Trình cùng với hai mươi mấy vị tướng lĩnh bộ binh, đều bị triệt sạch, đây là muốn lật trời sao.”

“Nghe nói cấp cao bị hạ Phong Khẩu Lệnh, ai mẹ nó biết chuyện gì? Nhưng căn cứ vào nguồn tin nhỏ, trên thọ yến của ông cụ Vương, cuối cùng quốc chủ và Lão Soái đều xuất hiện.”

Mấy tiếng trước, quân đội điều động, chính là vì chuyện này sao? Quốc chủ và Lão Soái cũng xuất hiện, vậy thì không đơn giản đâu.”

“Vẫn là cứ xem tình hình trước, đều là tin nhỏ giọt, không ai biết chuyện gì, lần này tin tức phong tỏa quá kín.”

Trong giới hào môn ở thủ đô, đều đang hỏi thăm tin tức, nhưng không ai có thể có tin tức chính xác.

Nhưng ngay sau đó, năm gia tộc lớn của nước R là Tây Bắc Mã, Đông Bắc Trương, Tây Nam Mộc, Lang Gia Vương, Trung Nguyên Bạch thả ra tin tức, đều tự nguyện quyên 150 nghìn tỷ.

Tin tức này giống như một quả bom, là tất cảm mọi người bắt đầu hoài nghi, đến cùng thọ yến của ông cụ Vương xảy ra chuyện gì?

Ngay sau đó lại có một tin tức nhỏ giọt ra, trên thọ yến của ông cụ Vương, xuất hiện một người họ Vương, hình như những chuyện sau đó liên quan đến người họ Vương này.

Nhưng mà rất nhiều người đều cười nhạt với tin tức này, không hề tin.

Nhưng mà kết cấu vốn có của thủ đô, lại theo sự kiện thọ yến nhà họ Vương này, hoàn toàn bị phá vỡ.

Lúc này, thành phố Hà Châu.
 
Chương 734


CHƯƠNG 734

Trần Ngọc vẻ mặt khó xử nói: “Anh cả, công ty của Thanh Hà nhà em cũng là mới thành lập, tất cả tiền đều đập vào trong hạng mục thành phố mới rồi, thật sự không lấy ra được 4,5 nghìn tỷ.”

Người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi có mấy phần giống với Trần Ngọc đứng đối diện cau mày nói: “Tiểu Ngọc, anh biết em có ý kiến với người trong nhà, dù sao nhiều năm như vậy cũng không quan tâm em. Nhưng dù thế nào mà nói thì nhà họ Trần cũng là nhà mẹ đẻ của em, ba chúng ta đều ở đó, em không thể không quan tâm.”

“Năm đó cũng là vì em bỏ trốn, cho nên ba mẹ trong cơn giận mới đoạn tuyệt quan hệ. nhà họ Trần chúng ta cũng là gia tộc số một số hai ở Giang Nam này, là mấy người không đúng trước, đừng trách ba mẹ. Bây giờ ba mẹ già rồi, bên người cũng đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng hy vọng em có thể trở về. Nhưng mà người trong nhà nhiều miệng, cứ như vậy để em quay về, mọi người nhất định sẽ có ý kiến.

“Đúng lúc lần này bên anh xuất hiện một số lỗ hổng tài chính, anh đã thương lượng với ba mẹ, chỉ cần bên em có thể mượn 4,5 nghìn tỷ cho anh quay vòng trước, thì sẽ đồng ý cho em về nhà.”

Trần Ngọc vốn đợi hơn hai mươi năm cuối cùng cũng đợi được người nhà mẹ đẻ đến nhà cũng rất vui, nhưng mà yêu cầu của Trần Vinh làm bà thật sự không vui.

Triệu Thanh Hà ở bên cạnh bị dọa sợ.

Bây giờ cô mới biết, mẹ của mình, lại là cô cả nhà họ Trần số một số hai Giang Nam, mấu chốt nhất là năm đó bà mẹ thế mà lại bỏ trốn!

Cái này đối với nhà họ Trần mà nói chính là vô cùng nhục nhã, cho nên nhà họ Trần dưới sự giận dữ, đoạn tuyệt quan hệ với mẹ, cũng xóa tên khỏi gia phả..

Vốn là cô còn vui cho mẹ, nhưng yêu cầu mà Trần Vinh đề cập lại làm mẹ con cô khó xử.

Công ty do Trần Vinh quản lý bây giờ tài chính bị gián đọan, thiếu 4,5 nghìn tỷ tiền mặt. Mà ý của nhà họ Trần bên kia, là 4,5 nghìn tỷ này để bên phía Triệu Thanh Hà bỏ ra, thì lại nhận lại bọn họ.

Đừng nói không có số tiền kia, cho dù là có, Triệu Thanh Hà cũng không có ý định bỏ ra.

Đây rõ ràng là gạt kẻ ngốc, tay không bắt sói.

Triệu Thanh Hà không nói gì, Trần Ngọc cau mày nói: “Anh cả, nếu như chúng em có nhiều tiền như vậy, vậy thì giữa người thân với nhau giúp một chút đương nhiên cũng sẽ giúp một tay, nhưng chúng em không có nhiều tiền như vậy. Lại nói bên phía Thanh Hà cũng đang trong thời kỳ gây dựng sự nghiệp, tài chính vô cùng căng thẳng. Hơn nữa 4.5 nghìn tỷ đối với gia tộc mà nói cũng không phải việc gì khó.”

Trần Vinh bắt chéo hai chân, hút điếu xì gì, dáng vẻ nghiễm nhiên như chủ nhà, lơ đãng nói: “Đây là cho mấy em một cơ hội. Sao mấy em lại không có tiền chứ? Anh đã tính xong rồi, công ty Hoa Nguyên dưới tay Triệu Thanh Hà cho dù mới thành lập, nhưng thế rất mạnh, giá trị có thể lên đến 15 nghìn tỷ, giá thấp nhất cũng có thể bán được 12 nghìn tỷ.

“Anh đây cũng chỉ mượn 4,5 nghìn tỷ mà thôi, cũng không tính là khoản lớn. Còn lại 7,5 nghìn tỷ anh vừa lúc có thể lấy đi đầu tư. Đây cũng xem như là khảo nghiệm của gia tộc đối với các em.”

Nghe như vậy, Triệu Thanh Hà lập tức nổi giận, lạnh lùng nói: “Xem chúng tôi là kẻ ngốc sao? Dựa vào cái gì mà bán công ty chúng tôi cho ông vay tiền? Ông ra ngoài đi, có thân thích như vậy, tôi và mẹ tôi cũng không trèo cao nổi.”

Bốp!

Trần Vinh tát thẳng lên mặt Triệu Thanh Hà một cái, mắng: “Tôi đây cũng là cậu của cô, là trưởng bối của cô, cô nói chuyện như vậy với tôi sao?”
 
Chương 735


CHƯƠNG 735

“Trần Vinh, anh làm gì, dựa vào cái gì mà đánh con gái em?”

Thấy con gái mình bị đánh, Trần Ngọc tức lên, bà không ngờ người nhà mẹ đẻ của mình lại không hiểu chuyện đến như vậy, không cho mượn tiền thì ra tay đánh con gái bà!

Trần Vinh âm dương quái khí nói: “Anh là cậu nó, đây là thái độ nói chuyện với người lớn của nó sao? Tiểu Ngọc, em không biết dạy con gái mình, anh dạy giúp em, phải tôn kính người lớn, anh đây là vì muốn tốt cho nó!”

“Trần Vinh, anh cút ra ngoài cho tôi, nhà của chúng tôi không chào đón anh!”

Trần Ngọc đẩy Trần Vinh ra ngoài cửa.

Năm đó bà và chồng bỏ trốn, vốn trong lòng vẫn có áy náy với nhà mẹ đẻ, nhưng nhất quyết không cho phép người nhà mẹ đẻ bắt nạt con gái mình.

Lần đầu tiên đến nhà đã đánh con gái bà, đây xem là cái gì? Có người nhà mẹ đẻ như vậy sao??

Hai mươi mấy năm nay mấy người chẳng quan tâm gì đến tôi, bây giờ cần tiền thì đến đòi tiền, không có tiền thì ra tay đánh người, bà không cần người nhà mẹ đẻ như vậy!

Trần Vinh đẩy Trần Ngọc một cái, lạnh lùng nói: “Tiểu Ngọc, anh đây là vì tốt cho em, biệt thự mấy người ở đây giá trị xa xỉ đi? Anh tra rồi, được 3 nghìn tỷ, bán ít nhất cũng được 2 nghìn mấy tỷ đi? Loại công ty nhỏ như Hoa Nguyên, cần thiết phải làm sao? Bán thành tiền đầu tư vào công ty trong nhà, mọi người cầm cổ phiếu chia hoa hồng chẳng lẽ không tốt sao? Các em cũng có thể về nhà mẹ đẻ rồi.”

Trần Ngọc cả giận nói: “Anh cút đi, ở đây mấy năm nay không dựa vào mấy người, chúng tôi cũng không chết đói! Trần Vinh, tôi cho anh biết, quay về nói với người nhà họ Trần, nếu như mấy người chỉ coi chúng tôi là công cụ kiếm tiền vậy thì nhà mẹ đẻ này không nhận cũng được! Tài chính của mấy người xảy ra vấn đề, dựa vào cái gì lại lấy tiền của con gái tôi? Con gái tôi dùng một đồng nào của mấy người chưa?”

Trần Vinh hơi híp mắt lại, khinh thường nói: “Mấy người đã không có lương tâm như vậy, vậy thì đứng trách chúng tôi lòng dạ ác độc! Một công ty Hoa Nguyên nhỏ nhỏ, một cuộc điện thoại của tôi cũng có thể làm nó phá sản! Thật sự là không biết tốt xấu không nhìn được người, mấy ngày nữa là đại thọ 70 của ba, vốn ba mẹ còn hy vọng mấy người quay về, xem ra là trong lòng em căn bản không có ba mẹ.”

Trần Ngọc cười lạnh nói: “Nếu như nhà họ Trần cướp đi thứ mà con gái tôi vất vả mới có được, vậy tôi cho anh biết Trần Vinh, mấy người đánh sai chủ ý rồi!”

“Rượu mời không uống lại uống rượu phạt, bây giờ cô thậm chí ngay cả lời của anh cả như tôi cũng không nghe rồi!”

Ánh mắt Trần Vinh không hiền lành nhìn chằ chằm vào Trần Ngọc, cây ngay không sợ chết đứng nói: “Cô là cái đồ không có liêm sỉ, quả nhiên con gái cô cũng không biết xẩu hổ giống cô. Cái đồ cho mặt mũi mà cũng không biết xấu hổ, hôm nay tôi sẽ thay ba mẹ dạy dỗ lại cô!”

Nói xong, Trần Vinh giơ tay lên muốn ra tay đánh Trần Ngọc.

Triệu Thanh Hà nắm dao gọt trái cây trên bàn, cả giận nói: “Trần Vinh, ông dám động vào mẹ tôi thử xem!”

“Ồ, cô cho rằng cô cầm dao gọt trái cây thì có thể dọa được tôi? Còn dám động dao với cậu của mình, quả nhiên mẹ thế nào thì tiện chủng thế đó, xem hôm nay tôi có đánh chết cô không!”

Nói xong, Trần Vinh cầm cái ghế lên đập về phía Triệu Thanh Hà.

Nhưng vào lúc này, cửa lớn bị người đẩy ra, Vương Bác Thần ôm Dao Dao, bước một bước dài xông lên, một cước đạp ngã Trần Vinh, lại đạp một chân lên ngực Trần Vinh, lạnh giọng nói: “Ai cho ông lá gan đến nhà bắt nạt người nhà tôi?”

Trần Vinh bị một cước này đạp thiếu chút nữa không thở nổi, một lúc sau mới bình ổn hơi thở, cả người lại bị một chân của Vương Bác Thần giẫm lên không thể động đậy, độc ác mắng: “Mày chính là chồng của Triệu Thanh Hà? Mày thật là to gan, dám đánh cả tao! Tao chính là trưởng bối của mày đó!”
 
Chương 736


CHƯƠNG 736

“Đánh ông?”

Ánh mắt Vương Bác Thần tăm tối nói: “Tôi còn dám giết ông!”

Ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần, làm cả người Trần Vinh không khỏi run lên.

Cặp mắt lạnh lùng kia, b ắn ra hai luồng ánh sáng lạnh, thật sự là quá lạnh, giống như là hàn băng ngàn năm không đổi, làm trong lòng ông ta sinh ra chút sợ hãi.

Nhất là, sát khí trong ánh mắt rét lạnh này, giống như là một con dao găm vô cùng sắc bén gác trên ông ta, lúc nào cũng có thể cắt đứt cổ họng ông ta.

“Cậu, cậu muốn làm gì!”

Trần Vinh sợ rồi, ông ta cảm thấy Vương Bác Thần sẽ thật sự giết mình.

Đây thật sự không phải ánh mắt của con người.

Ánh mắt này, làm ông ta nhớ đến ánh mắt của mãnh hổ đói bụng năm ngày mà ông ta từng gặp.

Vương Bác Thần không nói gì, nhìn chằm chằm vào ông ta.

Trần Vinh sợ đến mức run cầm cập, vội vàng nói: “Cậu, cậu đừng động thủ, tôi đi ngay, đi ngay.”

Vương Bác Thần tiếp tục nhìn ông ta.

Trần Vinh tát miệng mình hai cái, cầu xin tha thứ: “Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, Tiểu Ngọc, thật xin lỗi, anh sai rồi, anh không phải người, đầy đều là lừa gạt em. Cháu gái, cậu sai rồi, cậu sai rồi. Tiểu Ngọc, ba mẹ chưa từng nói như vậy, ba mẹ bảo em về nha. Tha cho anh đi.”

“Cái gì? Anh, anh lừa tôi!”

“Vừa nghe thấy thế, nước mắt Trần Ngọc lập tức rớt xuống, chạy đến dùng sức cho anh mình một bạt tai, mắng: “Trần Vinh anh còn là người sao? Anh là anh trai tôi đấy, anh lại như vậy với tôi! Anh thế mà lại dùng ba mẹ gạt tôi!”

Vương Bác Thần giơ chân lên, chẳng thèm để ý đến Trần Vinh.

Dao Dao vẫn chưa tỉnh lại, Vương Bác Thần đã hiến rất nhiều máu của mình cho Dao Dao, lại châm cứu mát xa cho Dao Dao, lưu thông mạch máu, nhóc bây giờ ngủ rất say.

Ngủ thêm năm tiếng nữa mới hoàn toàn tỉnh lại.

“Thanh Hà, không sao chứ.”

Vương Bác Thần đau lòng sờ lên khuôn mặt Triệu Thanh Hà, sau đó lấy đi dao gọt trái cây trong tay cô, ôn nhu nói: “Thật xin lỗi, làm em uất ức rồi.”

Triệu Thanh Hà kiên cường lắc đầu: “Không sao, em đã sớm chuẩn bị như thế này rồi, chỉ cần người một nhà chúng ta ở bên nhau, có bao nhiêu khó khăn em cũng không sợ.”

Vương Bác Thần gật nhẹ đầu.

Trần Vinh bị Trần Ngọc bạt tai mấy cái, xám xịt mà chạy đi.

Trần Ngọc nhốt mình trong phòng, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà cũng không dám quấy rầy.

Người một nhà này có thể đi đến bây giờ, thật là quá không dễ dàng.

Trần Ngọc miệng dao găm tâm đậu hũ, mặc dù luôn mắng chửi Vương Bác Thần, những cũng chỉ là mắng ngoài miệng mà thôi, có gì ngon cũng sẽ để lại cho Vương Bác Thần một phần.
 
Chương 737


CHƯƠNG 737

“Mẹ chịu đựng hai mươi mấy năm, bây giờ đã có một cơ hội về nhà như vậy, chúng ta cùng mẹ quay về một chuyến.”

Vương Bác Thần đặt Dao Dao lên giường, nói.

Triệu Thanh Hà thở dài nói: “Mẹ nhiều năm như vậy cũng chưa từng nói đến chuyện này, trước kia không nói, em cũng không hỏi. Em không ngờ lại là thế này. Xem ý của mẹ đi.”

Triệu Thanh Hà dừng một chút nói: “Bác Thần, em bàn với anh một chút, nếu như nhà họ Trần bên kia thật sự muốn vay tiền, em nghĩ trước tiên bán biệt thự này đi, để mẹ thuận lợi vui vẻ quay về một lần, cho mẹ có thật nhiều mặt mũi. Đương nhiên, nếu như anh không đồng ý thì thôi, kỳ thật em cũng hiểu vì mặt mũi mà tiêu nhiều tiền như vây, cũng không đáng, nhưng mà em không nuốt trôi cục tức này được.”

Vương Bác Thần cười cười nói: “Em đã muốn làm vậy, vậy thì làm đi, cũng không cần bán nhà đâu. Bây giờ hạng mục thành phố mới không phải em đang phụ trách sao? Em cho bọn họ một chút hạng mục, cũng đủ để bọn họ kiếm rồi. Đến lúc đó gọi Tư Lam đến, cô ấy là thư ký của thần chủ đó, chẳng lẽ còn không thể cho mẹ chúng ta mặt mũi? Nếu như không đủ, anh lại gọi điện cho mấy người bạn của mình, để bọn họ làm nở mày nở mặt, để mẹ chúng ta nở mày nở mặt về nhà mẹ đẻ một chuyến.”

Nghe xong những lời này, Triệu Thanh Hà cũng trợn tròn mắt, cô cũng chỉ là nói một câu như vậy, cũng không phải thật sự vì mặt mũi mà bán nhà.

Nhưng cô không ngờ, Vương Bác Thần thế mà suy nghĩ chu đáo như vậy, nước mắt nhịn không được chảy xuống.

Vương Bác Thần nhẹ nhàng ôm cô nói: “Khóc gì chứ, anh cũng chỉ có mấy người thân này, anh không quan tâm mọi người thì quan tâm ai?”

Triệu Thanh Hà lau nước mắt đi, hỏi: “Anh và Dao Dao đến thủ đô làm gì?”

Vương Bác Thần cau mày: “Hôm qua nhà họ Diệp bên kia đón Dao Dao về đó.”

Triệu Thanh Hà hơi trầm mặc, nói: “Đối với nhà họ Vương bên kia anh muốn làm thế nào, em đều nghe theo anh. Dù sao bây giờ chúng ta không cần dựa vào ai, cũng có thể sống tốt.”

“Đến lúc đó lại tính.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói.

Rạn sáng ngày hôm sau, Trần Ngọc làm xong bữa sáng, có chút chột dạ nói: “Bác Thần, Thanh Hà, mẹ muốn bàn với các con một chuyện, nếu các con không đồng ý thì thôi.”

Vương Bác Thần chùi miệng cho Dao Dao, nói: “Mẹ, mẹ muốn quay về, con và Thanh Hà cùng mẹ về, dù sao bây giờ chúng ta không thiếu gì, không cần nhìn sắc mặt của ai.”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Trần Ngọc ngẩn ngơ nói: “Hai mươi lăm năm đó, chỉ một lần này, nếu như nhà họ Trần vẫn không chấp nhận mẹ, mẹ cũng sẽ không còn ý này nữa.”

Trần Ngọc hai mươi mấy năm chưa từng quay về nhà mẹ đẻ, lúc này cuối cùng có thể nở mày nở mặt mà về nhà mẹ đẻ rồi, vui như Dao Dao.

“Hai đứa nói xem mẹ mặc cái gì thì được?”

Trần Ngọc bữa sáng cũng không ăn, chạy vào phòng thay mấy bộ quần áo, sau đó lại hỏi Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần: “Quay về mang quà gì về cho ông bà ngoại mấy đứa thì được nhỉ?”

Dao Dao vui vẻ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, ngây thơ nói: “Bà ngoại bà ngoại, chúng ta không phải muốn đi ăn tiệc sao? Nhà trẻ có bạn nhỏ nói với con, lúc ông nội của bạn ấy qua đời có rất nhiều người đến ăn tiệc có, chúng ta đi ăn tiệc của ai vậy?”

Vương Bác Thần vội vàng che miệng Dao Dao, đứa nhóc nghịch ngợm này, bây giờ đang ở cái tuổi người chê chó ghét, cái gì cũng có thể nói ra khỏi cái miệng nhỏ đó.
 
Chương 738


CHƯƠNG 738

Triệu Thanh Hà dữ dằn trợn mắt nhìn Dao Dao: “Còn dám nói bậy, mẹ sẽ khâu miệng con lại, không cho con ăn cơm.”

Dao Dao cúi đầu nhìn nhìn cái bụng nhỏ tròn vo vo của mình, lại nhìn bát cháo trên bàn, lập tức sợ đến phát khóc: “Mẹ không được khâu miệng Dao Dao, Dao Dao muốn ăn cơm, Dao Dao thích ăn cơm nhất.”

Cái đồ tham ăn này.

Hoàn toàn chính là tên ăn hàng.

Cảm giác có chút phế.

Đến lúc luyện một cái khác rồi.

Trần Ngọc cười nói: “Cái đồ không có lương tâm này, giống như Thanh Hà lúc còn bé, chỉ thích ăn cơm, cho dù trời sập cũng không quan trọng bằng không có cơm ăn.”

Vương Bác Thần nhìn qua Triệu Thanh Hà, lại nhìn Dao Dao, phụt một tiếng cười, bị Triệu Thanh Hà đạp cho một cước, vội vàng nói: “Mẹ, nếu như đi chúc thọ, con cảm thấy người lớn tuổi, tặng cái gì cũng không quan trọng bằng cơ thể khỏe mạnh. Như vậy đi, bên này con có quen thần y Hoa, con qua bên chỗ ông ấy xin một phương thuốc dưỡng sinh làm quà đi.”

Triệu Thanh Hà lắc đầu nói: “Không được, vậy quá keo kiệt rồi. Mặc dù chúng ta không có nhiều tiền, nhưng cũng không cần phải cố ý giả nghèo.”

Trần Ngọc đã có chút tiếc tiền, nói: “Cái này cũng tốt, nhưng mà cần bao nhiều tiền đây? Chúng ta cũng không có bao nhiêu tiền. Quá đắt thì không cần, ẹm cảm thấy miếng ngọc phật mấy triệu là được rồi, chúng ta cũng không có tiền.”

Nhìn dáng vẻ keo kiệt của Trần Ngọc, Vương Bác Thần cười nói: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm, phương thuốc con xin ở chỗ thần y Hoa không tốn tiền, trước đó con đã giúp ông ấy một chuyện.”

Nhân lúc bọn họ nói chuyện, Dao Dao đã lén lút nhét sủi cảo hấp vào miệng, sợ bị phát hiện, liên tục nhai nuốt.

“Thế này đi, ngoại trừ phương thuốc Dưỡng Sinh, tặng thêm một tượng phật ngọc, Bác Thần con đi mua đi, đừng mua qua đắt, cái loại hai ba triệu thôi là được rồi.”

Trần Ngọc nói xong, còn cố ý dặn dò: “Ngạn vạn đừng mua quá đắt, chúng ta cũng không có tiền.”

“Biết rồi.”

Vương Bác Thần cười quay đầu lại, lúc đưa tay gắp sủi cảo mới phát hiện, bảy tám cái sủi cáo đã bị Dao Dao ăn hết.

Hơn nữa Dao Dao chẳng những ăn hết cháo trong chén mình, còn đang liều mạng húp bát cháo lớn kia.

“Ông trời của tôi ơi, đứa nhóc này hôm nay đã ăn bao nhiêu rồi.”

Ba người lúc này mới phát hiện, hôm nay Dao Dao ăn quá nhiều rồi, no hỏng rồi thì sao?

Quần cũng cũng no răng lên, bụng nhỏ tròn vo vo.

“Dao Dao đói quá mà.”

Gương mặt Dao Dao vô tội.

Vương Bác Thần nhíu mày, lượng cơm mà Dao Dao ăn rất không bình thường, chẳng lẽ là do dị huyết trong cơ thể Dao Dao sao?

Trước đó dị huyết trong người Dao Dao thiếu chút nữa bị rút sạch, cuối cùng Vương Bác Thần truyền máu của mình sao. Lại thêm lưu thông máu, châm cứu xoa bóp, châm cứu mở ra chỗ chứa, dị huyết trong người Dao Dao bị kích hoạt sớm rồi.
 
Chương 739


CHƯƠNG 739

Biểu hiện đầu tiên lộ ra ngoài, chính là tăng lượng cơm ăn.

Nhưng mà cũng không phải là chuyện gì lớn.

Đợi mọi thứ chuẩn bị xong, lại mua ít quà, Trần Ngọc mang theo bốn miệng ăn, đến nhà họ Trần ở Giang Nam chúc thọ cho ông cụ nhà họ Trần.

Nhưng còn chưa vào cửa, đã bị người cản lại rồi.

“Ơ, đây không phải là chị Ngọc sao? Hai mươi mấy năm nay không gặp, sinh một ổ heo con mang về rồi?”

Một người phụ nữ trung niên ăn mặc xinh đẹp âm dương quái khí nói.

Nghe lời nói âm dương quái khí như thế, làm Trần Ngọc tức điên lên, vốn tâm trạng tốt quay lại nhà họ Trần gặp lại cha mẹ, lập tức bị quét sạch đi.

Vương Bác Thần nhíu mày lại, nhìn người phụ nữ trung niên kia.

Trần Ngọc vừa muốn cãi lại, Dao Dao trong ngực bà đã nói: “Bà ngoại, cô Phương Viên nói, người mắng chửi người khác là biểu hiện của không có giáo dưỡng, không có tốt chât, chúng ta không nên chấp nhặt với loại người này.”

Trần Ngọc khẽ cười nói: “Đúng thế, cháu gái bà nói rất đúng, bà tranh với người không có gia giáo làm gì? Trần Hương Lan, năm đó tôi là cô cả nhà họ Trần, bà thì là cái gì? Cũng chỉ là một đứa con thứ ở chi thứ hai mà thôi.”

Nghe như thế, trên mặt Trần Hương Lan xanh hồng một mảng, khuôn mặt vốn bôi một tầng phấn son dày đặt, lúc này giống như mông khỉ bị quét một lớp mỡ lợn, đỏ đến bóng loáng.

Bà ta là do vợ nhỏ của ông cụ Trần sinh ra, năm đó bà ta đủ trò tranh giành tình cảm, đương nhiên Trần Ngọc chưa từng để bà ta vào mắt.

Bây giờ Trần Ngọc từ phượng hoàng biến thành gà đất, làm sao bà ta có thể bỏ qua một cơ hội trào phúng tốt như vậy.

Nhưng không ngờ bà ta còn chưa kịp trào phúng, đã bị Trần Ngọc nhắc đến con thứ, bà ta giống như mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức xù lông lên.

Trần Hương Lan hổn hển nói: “Bà nói cái gì!”

Trần Ngọc hất cằm lên, khinh thường hừ một tiếng: “Chó cắn tôi, chẳng lẽ tôi còn phải cắn lại?”

Dao Dao chỉnh lại: “Bà ngoại, cho cũng sẽ không vô duyên vô cớ cắn người, chó không hư như vậy.”

Trần Ngọc vui vẻ nói: “Dao Dao thật thông minh, chó đúng là sẽ không vô duyên vô cớ cắn người, Trần Hương Lan, bà ngay cả chó cũng không bằng.”

“Bà dám mắng tôi!”

Trần Hương Lan tức đến sắp nổ tung, chỉ vào Trần Ngọc và Dao Dao mắng: “Trần Ngọc, bà vẫn cho rằng bà là cô cả ở nhà bà sao? Bà bây giờ là cái gì chứ? Thiếu đàn ông đến mức phải chạy theo đàn ông, bà hạ tiện đến mức nào chứ. Mấy cô ả đào trong hẻm nhỏ cũng không thèm khát như bà, chồng của bà chính là bị bà ép chết như vậy sao. Phì, một con đào không biết xấu hổ, sinh ra một ổ toàn thứ tiện chủng thấp hèn…”

Bốp!

Lời của Trần Hương Lan còn chưa nói hết, một cái tát vang dội đánh lên mặt bà ta, đánh đến mức đầu óc bà ta ong lên, choáng váng.

“Mày, mày dám đánh tao! Mày có biết chồng tao là ai không? Một đám tiện chủng chúng mày, dám ra tay đánh tao, chúng mày chết chắc rồi! Tao sẽ…”
 
Chương 740


CHƯƠNG 740

Trần Hương Lan ôm mặt oán hận mắng, còn chưa mắng xong lại bị Vương Bác Thần tát một cái.

Hai cái bạt tai, đánh Trần Hương Lan đến mức không xác định được đông nam tây bắc, dáng vẻ người đàn bà chanh chua muốn bùng lên, vừa muốn phát ra, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng ép người của Vương Bác Thần, trong lòng không khỏi run lên.

“Mắng một câu nữa thử xem.”

Ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần, nhìn Trần Hương Lan có rùng mình, câu nói tiếp theo cũng nuốt xuống.

Bà ta cảm thấy nếu mình mắng thêm mấy câu nữa, sẽ bị đánh chết ở đây.

Người đàn bà chanh chua đừng nhìn người đó chanh chua, chỉ cần không chiều theo người đó, xem còn dám khóc lóc om sòm không.

Huống chi lúc này đã hơi trễ rồi, tất cả khách khứa đều đã đi vào, Trần Hương Lan đến đã có chút muộn, trái phải cũng chỉ còn một mình bà ta. Nếu Vương Bác Thần thật sự muốn đánh ta bà ta, cũng không có ai giúp.

Trong lòng tính một lúc, Trần Hương Lan cảm thấy mình không nên chịu thiệt trước mắt, sớm muộn gì cũng phải trả thù lại.

“Mấy người chờ đó cho tôi!”

Trần Hương Lan tâm không cam tình không nguyện nói ra một câu dữ dằn, vừa muốn đi vào đã bị Vương Bác Thần kéo lại.

“Mày, mày muốn làm gì.” Trần Hương Lan ngoài cứng trong mềm nói.

“Xin lỗi.” Vương Bác Thần thản nhiên nói.

Trần Hương Lan cắn răng nói: “Mày đừng khinh người quá đáng, tao chính là tiểu thư nhà họ Trần, chồng tao chính là tổng giám đốc của công ty IPO Mộc Lai!”

Bốp!

Vương Bác Thần trực tiếp quăng một cái bạt tai, đối với loại người này, anh chẳng muốn nói thêm gì.

Loại người này chính là thiếu đòn.

Trần Hương Lan lập tức sợ: “Đừng, đừng đánh, tôi, tôi xin lỗi. Chị Ngọc, thật xin lỗi, em sai rồi, thực xin lỗi.”

Trần Ngọc khinh thường nói khẽ: “Bà là con vợ nhỏ, còn không xứng nói xin lỗi tôi, ô uế lỗ tai tôi.”

Trong lòng Trần Hương Lan tức đến nghiến răng, vô cùng oán hận, nhưng không dám thể hiện ra ngoài, vội vàng đi vào.

Triệu Thanh Hà lo lắng nói: “Sẽ không có chuyện gì chứ? Chúng ta vừa mới đến đây.”

Vương Bác Thần còn chưa kịp nói nói gì, Trần Ngọc đã giống như một con gà trống thắng lợi, khinh thường nói: “Thanh Hà, sợ là con không biết địa vị của mẹ ở nhà họ Trần. Mẹ là con gái đầu của vợ cả nhà họ Trần, là cô cả nhà họ Trần. Cái loại như Trần Hương Lan này, năm đó mẹ cũng lười nhìn đến, bà ta ở trước mặt mẹ một ánh mắt cũng không dám có.”

Vương Bác Thần bên cạnh giống như là vai phụ diễn cho mội người, đáp lời: “Đúng thế, mẹ em là ai chứ? Loại mặt hàng này có thể vào mắt mẹ em sao? Đặt ở hoàng thất cổ đại, thân phận của mẹ chính là trưởng công chúa, mấy người đó gặp đều phải quỳ xuống.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top