Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 400


CHƯƠNG 400

Nói tới đây, Chu Cảnh trầm giọng nói: “Dĩ nhiên điều quan trọng nhất… chính là… nhà họ Vương.”

Chu Lam Lam nghe vậy vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Chú hai, nhà họ Vương cũng ra tay sao?”

Chu Cảnh bình tĩnh nói: “Chuyện này, con kín miệng cho chú, con chỉ cần biết chỗ dựa sau lưng nhà họ Chu của chúng ta, chính là nhà họ Vương, như thế là được rồi.”

Chu Lam Lam vội vàng gật đầu, nhịn không được mà vui sướng.

Dế nhũi Hà Châu, các người chờ đó cho bà, đồ đoạn tử tuyệt tôn, tôi không làm cho gia đình các người vạn kiếp bất phục, tôi không phải tên là Chu Lam Lam!

Lần này, ngay cả thần tiên cũng không thể nào cứu được các người!

Một vị đại tông sư chết, có sức ảnh hưởng rất lớn!

Năm tỉnh Giang Nam có toàn bộ nhân khẩu hơn trăm triệu, cũng chỉ có được ba vị đại tông sư.

Mà Viên Trình, là vị thứ tư!

Chỉ là, vị đại tông sư thứ tư này đã chết!

Chết ở Hà Châu!

Bị một tên dế nhũi khiến cho đang sống sờ sờ tức chết!

Đây là chuyện mà toàn bộ giới võ đạo của năm tỉnh Giang Nam không bỏ qua được, đây là khiêu khích quyền uy của giới võ đạo!

Là miệt thị đối với giới võ đạo, là miệt thị đối với đại tông sư, là sự nhục nhã!

Giới võ đạo của năm tỉnh Giang Nam sẽ tức giận!

Giới võ đạo nước R sẽ nổi giận!

Ba vị đại tông sư của Giang Nam sẽ tự mình đứng ra, bất kể là ai cầu tình, cũng sẽ không bỏ qua!

Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà nhất định phải chết!

Quần chúng bên ngoài sẽ kích động!

Bọn họ sẽ cho rằng đại tông sư chết, khiến cho năm tỉnh Giang Nam có biến động!

Cuồng phong nổi lên, sóng ngầm cuồn cuộn. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Không còn nghi ngờ gì, Hà Châu sẽ trở thành trung tâm của đầu sóng ngọn gió.

“Sư phụ đối với tôi ân trọng như núi, không có sư phụ, đã không có Châu Phong tôi của hôm nay. Một ngày là thầy suốt đời là cha, Châu Phong tôi sẽ thay Người báo thù!”

Giới giải trí, đệ nhất công phu thực chiến-Châu Phong đã lên tiếng!

“Tôi-Châu Phong, sẽ tự mình đi tới Hà Châu báo thù, đến chết mới thôi!”

Giới giải trí lập tức bùng nổ!

Nhiều người có tên tuổi cũng đi theo bảo vệ Châu Phong!

Người trong chính phái bi phẫn cùng đau lòng tột cùng.

“Sư phụ tôi, sống quang minh lỗi lạc, vì nghĩa mà tận tụy. Hiện giờ lại bị người ta hại chết, chết thảm ở Hà Châu, tôi thay mặt môn phái, không chấp nhận chuyện này! Võ đạo Giang Nam, không chấp nhận chuyện này!”

“Huyết hải thâm thù này, đến chết mới thôi!”

“Hiệp hội võ đạo Giang Nam, lên tiếng tán đồng chuyện báo thù rửa hận, đây là việc trong giới võ đạo, người ngoài giới không cần xen vào.”
 
Chương 401


CHƯƠNG 401

Hiệp hội võ đạo Giang Nam đã lên tiếng, đây chính là có ba vị đại tông sư chủ trì, đại biểu cho giới võ đạo ở Giang Nam.

Bọn họ đã lên tiếng, điều này khiến năm tỉnh Giang Nam kinh hãi!

Vô số gia tộc hào môn đều lo lắng!

Lần này, sóng gió đều tụ về Hà Châu, chân chính muốn máu đổ thành sông!

Giờ phút này, gió cuốn mây trôi, sấm sét bắt đầu, máu nhuộm cả bầu trời.

Vô số người đều muốn biết, rốt cuộc là ai đã to gan như vậy, dám làm ra chuyện lớn như thế.

Đến khi mọi người biết người làm ra chuyện này lại là một tên ở rể cho một gia tộc nhỏ ở Hà Châu, ai nấy cũng đều há hốc mồm!

Mưa gió hội tụ Hà Châu!

Mưa núi sắp ập tới, gió lồng lộng cả tòa nhà.

Bầu không khí ở cả Giang Nam bỗng trở nên căng thẳng hẳn lên.

Không ai có thể ngờ rằng một thành phố Hà Châu lại thu hút sự chú ý của toàn bộ giới võ đạo Giang Nam, mọi con mắt đều đổ dồn về thành phố Hà Châu.

Càng không thể ngờ rằng một đứa con rể của một gia tộc nhỏ lại khiến cho cả Giang Nam khiếp sợ!

Trước nay chưa từng có, chưa bao giờ xảy ra.

Cái tên “Vương Bác Thần” này đã thu hút sự chú ý của không ít người.

Trong giới giải trí, theo lời Châu Phong lên tiếng, rất nhiều tiền bối đã đứng lên lên tiếng bênh vực, muốn đòi lại công bằng cho môn chủ Chính Khí Môn và đại tông sư Viên Trình.

Trong giới võ đạo Giang Nam, ba đại tông sư đang uy áp Hà Châu phải đích thân trấn thủ, đòi lại công đạo cho đại sư Viên Trình.

Nhà họ Chu, nhà họ Hồ, những gia tộc lớn của Giang Nam, toàn bộ đều ra mặt uy bức Hà Châu.

Giờ phút này, Vương Bác Thần trở thành mục tiêu của mọi người!

“Hahahaha, không ngờ, thật không ngờ tên ở rể Vương Bác Thần đó cũng có ngày hôm nay, đúng là hả hê lòng người, ai ai cũng phẫn nộ!!”

Biết được những tin tức này, Triệu Long vui mừng khôn xiết.

Ông ta luôn chờ ngày này, cuối cùng cũng đến rồi.

Vương Bác Thần ơi là Vương Bác Thần, người điên tự có trời trị, những ngày tháng tươi đẹp của mày hết rồi, tao sẽ xem mày chết như thế nào!!

“Ỷ vào mình quen biết vài người, ỷ vào mình có chút công phu mèo ba chân, đắc tội mọi người ở khắp nơi, lần nay đâm phải tổ ong vò vẽ, cả nhà Triệu Thanh Hà, tất cả đều phải chết!!”

Trong mắt Triệu Hồng hiện lên một tia khoái chí chưa từng có.

Trước đây cô ta đã chịu không ít thiệt thòi ở trong tay Vương Bác Thần, bây giờ cuối cùng cũng đợi được ngày này, đúng là báo ứng không chừa một ai.

Mí mắt bà cụ Triệu nhẹ nhàng nhếch lên, nhàn nhạt nói: “Nhân cơ hội này nuốt chửng công ty Hoa Nguyện đi. Đây là cơ hội ngàn năm có một. Ta tin bây giờ Triệu Thanh Hà đã rơi vào thế tuyệt vọng, người có thể cứu bọn họ chỉ có nhà họ Triệu nhà chúng ta mà thôi, chỉ cần Jonh ra mặt là có thể giải quyết.”

Một thanh niên với mái tóc vàng và đôi mắt xanh mỉm cười dè dặt, trên người toát ra khí chất quý tộc, nói bằng tiếng quốc ngữ bập bẹ không rõ ràng: “Bà, bác trai, mọi ngừi đừng lo lắng, con đại diện cho gia tộc của mình, ủng hộ mọi người.”
 
Chương 402


CHƯƠNG 402

Triệu Long hài lòng vỗ vai Jonh, cười nói: “Con rể ngoan, con đúng là con rể tốt của ta, con với Hồng lấy giấy đăng ký kết hôn trước đi. Con đừng lo lắng, việc của gia tộc con nhất định sẽ không bị chậm trễ. Chỉ cần nuốt chửng công ty Hoa Nguyện, toàn bộ dự án Tân Thành sẽ rơi vào tay ta, đến lúc đó, chúng ta hợp tác nhất định sẽ giành được sự ưu ái của Thần Chủ.”

Jonh gật đầu, lần này anh ta đến đây chính là để đầu tư xây dựng Tân Thành lấy lòng Thần Chủ.

Tất nhiên nếu trong quá trình này, có thể hợp tác cùng một vài gia tộc địa phương thì đó cũng là chuyện tốt.

Dù sao nếu gia tộc của anh ta muốn phát triển ở đây thì phải mượn lực lượng của những người này.

Thần Chủ không có ấn tượng tốt với các tài phiệt nước ngoài, nếu không thì cũng không cần phải đi vòng vòng như vậy.

“Con đã liên hệ với các quan chức cấp cao của Giang Nam, bọn họ sẽ ra mặt.”

Bà cụ Triệu vui vẻ nói: “Cháu rể tốt, cháu thật đúng là phúc tinh của nhà họ Triệu chúng ta. Nghe nói giới võ lâm Giang Nam cùng với Thương hội Giang Nam sẽ cùng tổ chức Liên nghị Võ thương, tất cả các nhân vật lớn đều sẽ đến, mục đích chính là nhằm vào công ty Hoa Nguyện. Một công ty Hoa Nguyện nho nhỏ lại được nhiều ông trùm coi trọng, cũng coi như là toả sáng trong chốc lát.”

“Một tên ở rể như Vương Bác Thần lại có thể khuấy động cơn bão lớn như vậy cũng coi như là một nhân vật có tầm cỡ. Ta thấy ta cần phải đi qua đó một chuyến, nếu như Triệu Thanh Hà bằng lòng để công ty Hoa Nguyện sáp nhập vào tập đoàn Triệu Thị thì chúng ta có thể cứu mẹ con bọn họ một mạng. Nếu như vịt sắp chết mỏ vẫn cứng, vậy thì đừng trách chúng ta trở mặt vô tình.”

“Điều tra cho tôi, một đứa con rể nhỏ nhoi mà lại gây ra phản ứng lớn như vậy. Nhất định phải ổn định giới võ đạo, đưa ra lời giải thích cho giới võ đạo và Chính Khí Môn.”

Tất cả các bên Giang Nam lên tiếng, khiến cho lãnh đạo tỉnh Lâm An rất coi trọng.

Nhất định phải ổn định!

Bây giờ Thần Chủ đang ở Hà Châu, cai quản năm tỉnh Giang Nam, nhất định không thể xảy ra chuyện.

Thư kí thứ nhất của tỉnh Lâm An nhẹ giọng nói: “Bên giới võ đạo Giang Nam muốn tên ở rể đó đền mạng cho đại tông sư Viên, bên thương hội Giang Nam nói công ty Hoa Nguyện có vấn đề rất lớn, nhất định phải quản.”

“Ha ha, lần này cả rùa, cá nhỏ và cá lớn đều ra mặt, mặc kệ bọn họ, Giang Nam không thể loạn. Hơn nữa, gọi điện thoại cho Jonh, nói rằng tối nay tôi sẽ đến Hà Châu. Đối với bên Tam đại tông sư tôi sẽ tự mình liên hệ, bên thương hội thì con đi một chuyến, công ty Hoa Nguyện có thể xử lý, nhưng không thể xảy ra chuyện. Còn về Vương Bác Thần, chỉ là một tên ở rể, giao cho bọn họ thì có sao?”

Lãnh đạo tỉnh Lâm An-tri phủ Tiêu Chiến cười ha hả, không để ý.

Thần Chủ trấn thủ ở Hà Châu, còn có thể lật đổ sao?

Nếu họ muốn làm loạn thì cứ để họ làm loạn, mình sẽ tự nhân cơ hội này chỉnh đốn tỉnh Lâm An một phen.

Có nhiều gia tộc giàu có hơn, có một số chính lệnh sẽ rất khó thực hiện.

Trên có chính sách, dưới có đối sách. Nếu không phá vỡ những gia tộc giàu có này thì làm sao có thể chỉnh đốn được?

Mặc dù Thần chủ đang trấn giữ ở Hà Châu, nhưng Thần chủ không hề quản chuyện, chỉ là treo một cái danh. Nếu muốn lập công thì còn phải dựa vào chính mình.

Quan trường muốn leo lên cao, ngoài quan hệ phong phú thì còn phải có chính tích do tự tay mình làm ra.
 
Chương 403


CHƯƠNG 403

Để phế vật leo lên cao chính là làm loạn. Từ xưa đến nay, những người có thể lưu danh trong lịch sử, bất kể là người bình thường, thiện hay ác, đều không phải là người đơn giản, tất cả đều là người có năng lực.

Tiêu Chiến châm một điếu thuốc, đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt vô cùng sắc bén.

Chỉ cần nhờ vào Jonh để thu hút đầu tư của gia tộc tài phiệt khổng lồ William thì sẽ trở thành điểm nhấn trong sự nghiệp chính trị cả đời của mình!

Tiêu Chiến cười nhạt nói: “Ngồi xem anh ta đối đầu sóng gió, riêng ta ngồi vững trên đài câu cá .”



Hà Châu.

Dao Dao ôm một đống lá cây giống như đang ôm châu báu quý giá, cẩn thận bỏ vào cặp sách của mình, cực kỳ vui vẻ, ngay cả Vương Bác Thần cũng không cho động vào.

“Đây chính là bài tập do giáo viên của bọn con giao. ba là đồ con quỷ bất cẩn, đừng có làm hỏng của con.”

Vương Bác Thần dở khóc dở cười quay đầu nói với Triệu Thanh Hà: “Đứa trẻ nghịch ngợm này anh không cần nữa, bắt đầu chê bai anh rồi.”

Triệu Thanh Hà bĩu môi: “Đó cũng là do anh đáng đời, ai bảo anh nuông chiều nó, anh xem anh nuông chiều ra bộ dạng gì rồi. Có điều cũng không có cách nào khác, ai bảo anh là người có địa vị thấp nhất trong nhà cơ chứ?”

Vương Bác Thần phẫn nộ nói: “Triệu Thanh Hà, em đừng có mà được đằng chân lấn đằng đầu nhé, anh địa vị thấp nhất, anh còn không có tư cách nói chuyện đúng không?”

Triệu Thanh Hà khoanh tay, khinh thường cười nói: “Anh còn muốn tư cách nói chuyện gì nữa chứ? Anh lo mà ngủ ở sofa đi.”

Vương Bác Thần ngay lập tức kinh hoảng, vô cùng ấm ức.

Nghĩ đến việc mình đường đường là Thần Chủ, áp đảo thế giới, nhưng lại bại trong tay một cô gái với một đứa bé, thật đúng là một lời khó mà giải thích được.

Lan Tầm gọi điện thoại tới, Triệu Thanh Hà nghe xong liền cau mày, sau đó cô nhìn Vương Bác Thần nói: “Xảy ra chuyện rồi, thương hội Giang Nam với giới võ đạo Giang Nam tụ tập ở Hà Châu để tổ chức Liên nghị Võ thương, tìm lời giải thích cho Viên Trình, điểm danh từng người, buộc công ty Hoa Nguyện chúng ta ra mặt.”

Vương Bác Thần duỗi eo: “Thật giống Hồng Môn Yến nha.”

Triệu Thanh Hà nghiêm nghị nói: “Đừng cợt nhả nữa, lần này phiền phức lớn rồi… Ngô Kỳ Long gọi điện đến rồi, anh đừng làm ồn.”

“Miếu tiểu yêu đón gió lớn , nước nông thì đục, Đến thì cứ đến đi, không có gì to tát cả.”

Vương Bác Thần tỏ vẻ thờ ơ, bế Dao Dao lên xe.

Nhà họ Chu vẫn nợ anh một chiếc xe hơi.

Trần Ngọc à, đừng nói là tôi không cho gia đình các người cơ hội. Trước đây quả thực tôi đã làm không ít chuyện sai trái, nhưng mà chuyện đã qua rồi, tôi cũng đã xin lỗi các người rồi nên không nhắc đến nữa, tôi cũng không trách tội các người.”

Bà cụ Triệu lấy lại dáng vẻ uy nghiêm, chậm rãi nói: “Nhưng bây giờ, tình hình đã khác. Tốt nhất là công ty Hoa Nguyện nên sáp nhập vào doanh nghiệp gia tộc, đây là con đường sống duy nhất của các người.”

Bà cụ Triệu chỉ tay năm ngón, giống như một vị thái hậu, bà ta nheo mắt lại, hơi cong môi, từ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.

Lúc đầu Trần Ngọc ngẩn người ra, không biết bà ta lại lên cơn động kinh gì.
 
Chương 404


CHƯƠNG 404

Nhưng sau khi nghe được lời nói cao cả như ban thưởng của bà ta, Trần Ngọc ngay lập tức nổi giận, sắc mặt hơi biến đổi, lạnh lùng nói: “Này, nếu như bà đến đây để khoe khoang gì đó, vậy thì bà tìm sai chỗ rồi, cửa ở bên đó, tự mình ra ngoài đi.”

Những bất bình đã tích tụ trong nhiều năm không dễ dàng bị loại bỏ như vậy.

Trần Ngọc oán hận bà cụ Triệu không hề đơn giản như vậy, giờ cũng không thèm gọi bà ta là mẹ nữa, thẳng thừng xưng hô là bà cụ Triệu.

Hôm nay bà già này đến đây, xem ra là đến khoe mẽ, khoe khoang, là đến để nhướng mày hớn hở.

Loại vẻ mặt này “nhớ chuyện tốt đẹp chứ không nhớ chuyện khổ sở” này lại càng khiến trong lòng Trần Ngọc thêm chán ghét.

“Hơn nữa, nhà chúng tôi không cần nhà họ Triệu của các người chỉ cho con đường sống, bọn tôi có thể tự mình sống rất tốt. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, công ty Hoa Nguyện cho dù có bị huỷ cũng sẽ không cho nhà họ Triệu các người. Bà cụ Triệu, bà vẫn nên từ bỏ ý định này đi, ở đây không hề hoan nghênh bà.”

Bà cụ Triệu trừng mắt, tức giận nói: “Khốn nạn, đây là thái độ cô nói chuyện với tôi sao?”

“Gia đình chúng tôi đều dùng thái độ như vậy với bà. Bà đến từ đâu thì trở về đó đi, đến đây tỏ vẻ uy phong cho ai xem?”

Vương Bác Thần bế Dao Dao bước vào, nói chuyện không chút khách khí, không chừa cho bà ta chút thể diện nào.

Khuôn mặt của Triệu Thanh Hà ủ rũ, không mấy ưa nhìn.

Bà cụ Triệu nghiến răng, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Vương Bác Thần, đừng quá kiêu ngạo, người điên không gặp chuyện tốt, chó điên bị ăn gạch, thời gian chết của cậu cũng sắp đến rồi. Thanh Hà, ta thấy con làm việc vất vả gầy dựng công ty Hoa Nguyện phát triển lớn mạnh như vậy. Ta sẽ cho con một cơ hội để sáp nhập công ty Hoa Nguyện vào doanh nghiệp gia tộc, ta sẽ không trách chuyện cũ, còn có thể bảo vệ gia đình của con.”

Nói xong, bà cụ Triệu khẽ hừ nhẹ một tiếng, trong mắt bà ta thì Vương Bác Thần đã là một kẻ chết rồi.

Tất cả các thế lực lớn ở năm tỉnh Giang Nam, toàn bộ đều đến đây chính là vì muốn giết Vương Bác Thần.

Trong một trận chiến lớn như vậy, nếu Vương Bác Thần không chết thì cũng là quỳ gối dập đầu.

“Bà đi đi.”

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói, một chút ý muốn tranh luận với bà cụ Triệu cũng không.

Bà cụ Triệu cười khinh thường, nhưng nụ cười của bà ta lại u ám, giống như một mụ phù thủy đáng ghét, trong đôi mắt già nua đục ngầu lộ ra hai tia sáng, bà ta tức giận nói: “Thanh Hà, nếu như con đã không biết tốt xấu, muốn đi con đường u ám, vậy thì bà cũng không nói gì thêm nữa, lúc tan nhà nát cửa đừng hối hận là được. Những gì nên nói thì bà cũng đã nói xong rồi, con chấp mê bất ngộ thì đừng có trách người khác.”

Bà cụ Triệu dừng một chút rồi nhìn Dao Dao nói: “Con cái còn nhỏ, đừng đi vào chỗ bế tắc, nếu như trở thành trẻ mồ côi, ăn mày hay tàn tật gì đó thì thật đáng thương. Làm ba mẹ không tích đức thì sớm muộn gì con cái cũng gánh quả báo. Bởi vì một tên ở rể mà liên luỵ đến mạng sống của cả nhà thì thật không đáng, quả thực công ty Hoa Nguyện phát triển không tệ, nhưng so sánh với một thứ khác có giá trị hơn thì cũng chỉ là một con kiến mà thôi.”

Triệu Thanh Hà tức giận đến cắn chặt răng, Trần Ngọc tức giận nhìn chằm chằm bà cụ Triệu.

Lại dám nói với một đứa trẻ chưa đầy năm tuổi như vậy, thật là quá độc ác!

“Câm cái miệng lại! Cút!”
 
Chương 405


CHƯƠNG 405

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh lại, hai mắt như hai thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào hai mắt bà cụ Triệu.

Bốn mắt chạm nhau, bà cụ Triệu không khỏi lùi lại phía sau vài bước, trong mắt có cảm giác tê rần.

Hai con mắt đó quá mức ngang tàng, quá mức sắc bén.

Quả thật là khiến người ta kinh hồn bạc vía.

Trái tim bà cụ Triệu đập loạn nhịp, nỗi sợ hãi do Vương Bác Thần mang lại trong thời gian này lại xuất hiện trong lòng bà ta thêm lần nữa.

Bà ta cho rằng có tộc Jonh ở phía sau làm chỗ dựa, mình sẽ không còn phải sợ hãi tên bụi đời Vương Bác Thần này nữa.

Nhưng bà ta chưa bao giờ ngờ rằng vào lúc này, ánh mắt của Vương Bác Thần vẫn khiến cho bà ta cảm thấy kinh hãi.

Bà ta quá tức giận!

Bà chính là người đứng đầu nhà họ Triệu!

Cháu rể của bà chính là thiếu gia của gia tộc William, đại tài phiệt nước ngoài!

Bây giờ một tên ở rể còn dám uy hiếp mình? Dám bảo mình cút ra ngoài?

Điên rồ!

Thật là điên rồ!

Điên hết thuốc chữa!

Bà cụ Triệu tức giận đến mức hàm răng giả run rẩy, hung dữ liếc nhìn Vương Bác Thần một cái, cũng không dám nói thêm gì nữa.

Đôi mắt nghiêm nghị và lạnh lùng của Vương Bác Thần khiến cho bà ta kinh hãi.

Tên bụi đời này sẽ thật sự động thủ mà đánh bà mất thôi.

Tên bụi đời này đối với bà ta một chút tôn trọng cũng không có.

Thằng bụi đời, mày cứ tiếp tục hống hách đi, mày chết cũng không có ai thay mày nhặt xác đâu.

Đắc tội với nhiều người như vậy, tao muốn nhìn xem mày còn có thể điên cuồng ngang ngược được bao lâu.

Bà cụ Triệu nện chiếc gậy đầu rồng xuống đất, tỏ vẻ rất uy nghiêm, lạnh lùng nói: “Vương Bác Thần, chúng ta hãy thử chờ xem, vận may sẽ không thể ở bên cậu mãi mãi. Hơn nữa đối mặt với thực lực chân chính, chút may mắn chó má đó của cậu, một chút tác dụng cũng không có…” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn bà ta.

Bà cụ Triệu đột nhiên chấn động đến kinh hồn bạt vía, đột nhiên dừng lại, nhất thời im bặt.

Cái nhìn đó khiến cho bà ta rùng mình.

Đùng!

Trần Ngọc thẳng tay đóng cửa lại, hai tay bà cụ Triệu đều run rẩy.

Bị chọc giận rồi.

Vốn dĩ bà ta đang giữ thái độ cao cao tại thượng, muốn xem bộ dạng cả nhà này bị doạ cho sợ hãi, muốn xem bộ dạng bọn họ quỳ trên mặt đất cầu xin bà ta giúp đỡ.

Nhưng không ngờ tới cả nhà này sắp chết mà vẫn cứng miệng, vẫn còn đang gắt gao chống đỡ.

Điều này khiến cho bà ta không thể khoe khoang thành công, trong lòng nghẹn lại một bụng tức giận.

Vốn dĩ là đến đả kích bọn họ, là tới để bố thí cho bọn họ, nhưng bây giờ lại một lần nữa mất mặt!
 
Chương 406


CHƯƠNG 406

Bà cụ Triệu chìm trong cơn giận dữ đang thiêu đốt, mục đích không đạt được, con bị tên bụi đời Vương Bác Thần đó doạ tới mức không dám nói chuyện, thật sự là quá đáng ghét!!

“Nếu các người đã không biết tốt xấu như vậy, vậy thì tôi cũng không cần phải niệm tình cũ nữa!”

Bà cụ Triệu không xả được giận tự lẩm bẩm một mình.



Sắc mặt Triệu Thanh Hà rất khó coi, không phải chỉ vì những lời nói đáng ghét của bà cụ Triệu.

Mà bởi vì hoàn cảnh hiện tại rất bất lợi cho gia đình cô.

Rất nhiều người muốn báo thù cho Viên Trình.

Minh tinh đệ nhất phái công phu thực chiến trong giới giải trí-Châu Phong muốn báo thù cho Viên Trình.

Người của Chính Khí Môn cũng muốn báo thù!

Giới võ đạo Giang Nam cũng sắp rục rịch, tam đại tông sư đều tụ tập ở Hà Châu!

Lần này, Thái Sơn đè đầu!

Mây đen áp thành, thành sắp bị phá vỡ.

Trần Ngọc tức giận nói: “Bà ta lại ôm đùi được nhà ai mà chạy đến khoe khoang đây, mẹ thực sự chịu đủ rồi.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Mẹ, lần sau bà ta tới thì đừng mở cửa cho bà ta vào, loại người này chính là không có việc gì làm nên đi tìm hình tượng.”

“Làm sao mà nói chuyện chứ.”

Triệu Thanh Hà tức giận tát Vương Bác Thần một cái, nói: “Ăn cơm xong em sẽ đi đến công ty một chuyến, bữa tối không cần đợi em, có thể em sẽ tăng ca.”

Dao Dao không vui nói: “Mẹ, mẹ đã hứa với con và ba là sẽ đưa con đến công viên giải trí để đi trượt tuyết.”

“Bảo ba con dẫn con đi.”

Triệu Thanh Hà không con chút tâm trạng nào để đi chơi nữa rồi!

Dao Dao bất mãn nói: “Con không muốn, con muốn ba mẹ cùng đi, con không…”

“Có phải da con ngứa rồi không? Có tin mẹ đánh con không? Nghe lời đi.”

Triệu Thanh Hà trừng mắt nhìn, Dao Dao lập tức cúi đầu gắp cơm.

Buổi chiều, Triệu Thanh Hà đến công ty họp.

Không lâu sau khi Vương Bác Thần đưa Dao Dao ra ngoài, Triệu Hồng đã ngạo nghễ xông vào.

Vừa bước vào cửa, cô ta đã chỉ thẳng vào mũi thím Hai Trần Ngọc mắng: “Trần Ngọc, bà già này, lá gan lớn quá rồi nhỉ, lại dám khiến cho bà tôi tức giận? Bà là một lão gái điếm không biết xấu hổ, có phải cảm thấy bây giờ nha họ Triệu bọn tôi không trừng trị được bà rồi đúng không?”

“Cô nói cái gì!!”

Trần Ngọc bị mắng đến choáng váng, tức giận đến run lên cầm cập.

Bị một đứa con cháu như Triệu Hồng chỉ vào mặt vô cớ mắng chửi, dù là ai cũng không thể chấp nhận được.

“Lẽ nào tôi còn nói sai sao?”
 
Chương 407


CHƯƠNG 407

Triệu Hồng chỉ về phía Trần Ngọc, miệng không chút e dè, ác độc nói: “Đừng quên, tất cả những gì mà các người có được đều là nhà họ Triệu cho!! Tìm được một tên ở rể, nghĩ rằng trong nhà có một thằng đàn ông liền ngông cuồng tự cao tự đại? Tôi thấy tên đàn ông này là bà với con gái bà cùng hầu hạ chứ gì? Hai mẹ con cùng nhau dùng chung một tên đàn ông. Có thể cần chút mặt mũi được không vậy?”

“Cô, cô… ngậm cái miệng thối của cô lại!!”

Trần Ngọc tức giận đến lồng ngực đau nhói, bà không thể ngờ rằng mình sống nhiều năm như vậy, lại bị chính cháu gái mình dùng những từ ngữ ác độc nhất đả kích mình.

Triệu Hồng đá lật ghế, rất kiêu ngạo, ương ngạnh nói: “Sao, bị tôi nói trúng tim đen rồi chứ gì? Thẹn quá hoá giận rồi? Mẹ con bà cùng dùng chung một thằng đàn ông, các người cũng không chê bẩn à? Có điều người không biết xấu hổ như hai mẹ con bà đã quen rồi chứ gì? Tôi nói cho bà biết Trần Ngọc, nói với đứa con gái đê tiện kia của bà, công ty Hoa Nguyện, tôi nhất định sẽ nuốt chửng.”

Trần Ngọc tức giận đến mặt mũi tái mét, ôm ngực thở hổn hển.

Bà chưa bao giờ bị sỉ nhục như vậy!!

Bà lao tới định đánh Triệu Hồng, nhưng lại bị Triệu Hồng tát một cái ngã xuống đất.

“Triệu Hồng, cô đừng quá hống hách, đợi Bác Thần trở về nhất định sẽ không tha cho cô!”

Trần Ngọc vô cùng tức giận, hai mắt đỏ ngầu, không ngừng thở gấp.

Bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng Triệu Hồng lại độc mồm độc miệng tới như vậy!!

Triệu Hồng khinh thường cười nói: “Chờ cậu ta trở về? Được rồi, bà gọi điện cho cậu ta đi, tôi sẽ ở đây đợi cậu ta trở về. Biết tại sao lần này tôi trở về không? Tôi về chính là để báo thù cho em trai của mình, chính là muốn giết chết tất cả các người!!”

Triệu Hồng giơ chân đạp ngã Trần Ngọc đang ngồi dậy, hoàn toàn không coi Trần Ngọc là thím của mình, khinh thường nói: “Nhớ kỹ, đêm nay, tôi muốn nhìn thấy các người quỳ gối sám hối trước mộ của em trai tôi, nếu không, tôi sẽ để cho cả nhà các người biến mất khỏi thế giới này!!”

“Không cần nghi ngờ lời nói của tôi, với năng lực hiện tại của tôi, khiến cho các người bốc hơi khỏi thế giới này chẳng khác nào bóp chết một con kiến. Biết gia tộc William không?”

Triệu Hồng lại tát một cái vào mặt Trần Ngọc, lộ ra nụ cười nham hiểm: “Tôi sắp trở thành vợ của thiếu gia Jonh của gia tộc William, lũ rệp nhà các người, tôi muốn bóp chết các người như thế nào thì bóp chết như thế hahahahaha.”

“Bây giờ, không phải chỉ có tôi đang đối đầu với lũ rệp nhà các người. Đôi nam nữ chó chết Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần kia đã chọc vào những người mà không nên chọc vào. Muốn trách thì trách Vương Bác Thần quá điên cuồng ngang ngược!”

Triệu Hồng đi vòng qua Trần Ngọc một vòng, u ám nở nụ cười: “Trần Ngọc, nhớ lời tôi nói, đêm nay, cả nhà các người đến trước mộ em trai tôi quỳ xám hối, tôi sẽ cho các người một con đường sống, nếu không thì đến lúc đó cho dù các người có quỳ xuống cầu xin tôi thì cũng đã quá muộn!!”

Khoé miệng Trần Ngọc đầy máu, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Triệu Hồng.

Thế nhưng trong lòng bà ta càng thấy lo lắng hơn, lần này Triệu Hồng trở về, chắc chắn là có chuẩn bị.

Thảo nào bà cụ Triệu đột nhiên lấy lại dáng vẻ ngông cuồng tự cao tự đại, chẳng trách bà ta chạy tới khoe khoang, hóa ra là Triệu Hồng đã trở về!!

“Quả thực… muộn rồi.”

Một giọng nói lạnh nhạt vọng ra từ cửa.

Vương Bác Thần đã trở về!!

Ngoài cửa truyền đến một giọng nói vừa trầm vừa lạnh như băng.

Như thể đó là tiếng vọng từ địa ngục, càng giống như hồi chuông báo tử, hung hăng đánh mạnh vào trong lòng Triệu Hồng.
 
Chương 408


CHƯƠNG 408

Hai con mắt sắc bén như kiếm đâm thẳng vào mắt Triệu Hồng, khiến Triệu Hồng sợ tới mức không tự chủ được lùi lại hai bước, suýt chút nữa té ngã.

Trên khuôn mặt cô ta hiện lên một tia sợ hãi, nhưng cô liền nghĩ đến việc giờ đây mình đã là vợ sắp cưới của Jonh, sắp gả vào gia tộc William.

Lại bị tên bụi đời Vương Bác Thần doạ sợ, thật sự là rất nực cười!!

Triệu Hồng đứng vững thân hình, chỉ vào Vương Bác Thần, hung hăng nhục mạ: “Một tên ở rể như cậu, lấy đâu ra tư cách đứng trước mặt tôi nói chuyện, quỳ xuống cho tôi!!”

“Vương Bác Thần, đừng tưởng rằng có Canh Phong làm chỗ dựa cho mình thì cậu có thể vô pháp vô thiên, tôi có hàng trăm thủ đoạn để giết chết cậu!!”

Triệu Hồng cho rằng Vương Bác Thần sợ hãi, thuận thế nói: “Tên ở rể cậu chẳng qua cũng chỉ là con chó của nhà họ Triệu tôi mà thôi…”

Bộp.

Triệu Hồng bay thẳng ra ngoài.

Cô ta bị đá bay ra, đập mạnh vào tường, áp sát trên tường rồi trượt dần xuống.

“Mẹ, con về muộn rồi, con sẽ giúp mẹ ném rác ra ngoài.”

Vương Bác Thần đỡ Trần Ngọc dậy, trên mặt mang theo một tia dữ tợn, vẻ mặt u ám đến đáng sợ.

Không ngờ vừa rời đi không được bao lâu liền bị người ta đánh tới tận nhà!!

Đặc biệt là mình cho nhà họ Triệu một con đường sống, không ngờ rằng bọn họ không biết tốt xấu, Triệu Hồng càng không kiêng nể gì mà đánh tới tận cửa!!

Đầu tiên là bà cụ Triệu đến diễu võ dương oai, bây giờ lại đến Triệu Hồng tới gây sóng gió.

Thực sự nghĩ rằng tôi sẽ không giết các người sao?

“Vương Bác Thần, cậu muốn làm gì!!”

Triệu Hồng từ trên mặt đất đứng lên, cả mặt đầy máu tươi, vẫn cứ ngông cuồng tự cao tự đại như cũ: “Tôi nói cho cậu biết, tôi bây giờ đã trở thành con dâu của gia tộc William, cậu dám ra tay với tôi sao? Cả nhà các người chết chắc rồi!! Jonh đang ở Hà Châu, cậu thử đánh tôi thêm một lần nữa xem, tin tôi giết hết cả nhà các người không!!”

Bốp.

Vương Bác Thần tát vào mặt Triệu Hồng một cái, cười xấu xa nói: “Cô…lá gan quả thực là lớn đó, một mình cũng dám đến đây tìm cái chết.”

Triệu Hồng che mặt lại, đột nhiên giật mình, lúc này mới nhận ra là mình bất cẩn!

Đáng lẽ phải dẫn theo ai đó đến đây.

Chỉ là do cô ta thật sự nhịn không được nên muốn khoe khoang, muốn nhìn thấy đám người Triệu Thanh Hà bị cô doạ tới mức run rẩy, muốn nhìn thấy Vương Bác Thần quỳ gối xuống trước mặt mình cầu xin tha thứ.

Nhưng bây giờ cô ta có chút hơi sợ hãi.

Cô ta quên rằng Vương Bác Thần là một kẻ điên, một kẻ điên không cần mạng.

Cô ta hối hận vì đã đến đây một mình.

Triệu Hồng kinh hãi lùi lại, cố gắng chống đỡ nói: “Vương Bác Thần, cậu đừng có đến đây, tôi nói cho cậu biết, chồng của tôi là Jonh của gia tộc William, cậu dám đụng vào một sợi tóc của tôi thì cả nhà cậu chết chắc.”
 
Chương 409


CHƯƠNG 409

Bốp.

Vương Bác Thần tát lần thứ ba vào mặt Triệu Hồng, khiến miệng cô ta ứa đầy máu tươi, anh lạnh lùng nói: “Vậy thì có làm sao?”

Cho dù cô có gọi cả Thiên Vương tới, vậy thì có làm sao?

Tôi muốn cô chết, ai có thể cứu cô chứ?

Ai dám cứu cô?

Bốp.

Vương Bác Thần liên tục tát vào mặt Triệu Hồng, đánh đến máu chảy ra từ trong miệng Triệu Hồng, cả khuôn mặt đều nát bét, giống như một miếng thịt heo bị giã nát.

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tôi sẽ đi ngay, tôi sẽ đi ngay.”

Triệu Hồng cuối cùng cũng sợ hãi, Vương Bác Thần không quan tâm chút nào, những lời đe dọa của cô ta đều vô dụng!

Vương Bác Thần phớt lờ, lại tát thêm một cái nữa.

“Tôi không dám nữa, tôi thật sự không dám nữa, tôi sẽ xin lỗi thím hai, tôi bằng lòng xin lỗi thím hai, tha cho tôi đi, tôi sẽ đi ngay.”

Triệu Hồng khóc, đau đến thấu gan thấu ruột, đau đến linh hồn cô cũng run rẩy.

Vương Bác Thần u ám nói: “Xin lỗi có tác dụng, vậy thì cần cảnh sát làm gì?”

“Ai cho cô lá gan đến thách thức cái giới hạn cuối cùng của tôi hết lần này đến lần khác vậy.”

Vương Bác Thần từng bước một đi tới, Triệu Hồng bụm mặt, sợ tới mức không ngừng lui về phía sau, khoé miệng vẫn còn đang chảy máu.

Cô ta vừa về đến liền không thể chờ được muốn khoe khoang trước mặt tất cả mọi người nhà Triệu Thanh Hà, muốn để cho đám người Trần Ngọc nhìn thấy, cô ta bây giờ, xưa không bằng nay.

Nhưng mà cô ta quá đắc ý rồi, dưới sự đắc ý vênh váo, vậy mà lại một người chạy đến diễu võ dương oai!

Ba!

Vương Bác Thần lại tát một cái lên mặt Triệu Hồng, đánh cho Triệu Hồng ngã trên đất, rơi ra vài cái răng.

Lúc trước, Triệu Hồng xúi giục Triệu Phương, hành hạ Dao Dao. Vương Bác Thần vốn đã muốn giết Triệu Hồng, nhưng mà Triệu Thanh Hà và Trần Ngọc cầu tình, cuối cùng chỉ là cho một cái giáo huấn, không có giết cô ta.

Nhưng bây giờ, Triệu Hồng vậy mà chết không hối cãi, thử thách sự nhẫn nại của Vương Bác Thần hết lần này đến lần khác!!

“Thím hai cứu mạng, thím hai cứu mạng, con sai rồi, con sai rồi, con không dám nữa, về sau con cũng không dám nữa.”

Triệu Hồng bò đến trước mặt Trần Ngọc, ôm lấy chân của Trần Ngọc cầu cứu.

“Đáng đời cô, cô đáng tội!!”

Hiện tại, Trần Ngọc một chút cũng không đồng tình với cô ta, đối với người nhà họ Triệu, bà đã hoàn toàn thấy rõ được bộ mặt của người nhà này.

Năm đó, chồng bà thật vất vả đem nhà họ Triệu phát triển lên, để cho cả một nhà trải qua ngày tháng tốt đẹp, có được tập đoàn của gia tộc mình.

Nhưng mà người nhà họ Triệu đối xử như thế nào với gia đình nhà bà đây? Dùng âm mưu quỷ kế chiếm công ty của chồng bà, sau khi chồng bà chết, không để cho chồng bà nhập vào phần mộ tổ tiên, còn đem con gái mà bà sinh bôi nhọ trên phố, dùng hết thủ đoạn nhục nhã!!

Đây chính là chuyện mà người một nhà làm ra đây sao!!
 
Chương 410


CHƯƠNG 410

“Thím hai, con thật sự sai rồi, con không dám nữa, người cứu con, cứu con với, anh ta thật sự sẽ giết con, thật sự sẽ giết con đấy.”

Triệu Hồng đã sợ đến tè ra quần, ánh mắt sắt bén kia của Vương Bác Thần, giống sói đói quay đầu lại, khủng bố vô cùng.

“Bác Thần, đem cô ta ném ra ngoài, đừng làm dơ nhà chúng ta, đừng làm dơ tay của con!”

Trong mắt Trần Ngọc hiện lên một tia không đành lòng, bà và Triệu Thanh Hà giống nhau, cuối cùng cũng là không thể độc ác như người nhà họ Triệu bọn họ.

Người nhà họ Vương đối đãi với mẹ con bọn họ như vậy, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ là muốn giáo huấn người nhà họ Triệu, trước giờ chưa từng nghĩ qua sẽ giống người nhà họ Triệu, đuổi tận giết tuyệt!

Đều là người một nhà, cái loại chuyện không bằng heo chó kia, bọn họ không làm được.

Vương Bác Thần bóp cổ Triệu Hồng, trong lúc lơ đãng, trong tay bắn ra một cây kim bạc, đâm vào một vị trí nào đó ở sau ót của Triệu Hồng, sau đó Triệu Hồng giống như chó chết, trực tiếp ném ra ngoài.

Cô dùng thủ đoạn giống như ác ma hành hạ con gái tôi, tôi làm sao có thể buông tha cho cô.

Tôi sẽ không cần mạng của cô, nhưng nửa đời sau của cô, đừng mong có một ngày tốt lành!

Tôi muốn nửa đời sau của cô, sống không bằng chết!

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, cảnh tượng thê thảm đã từng bị Triệu Hồng hành hạ của Dao Dao nổi lên trong lòng, mà tất cả mọi thứ, đều là do Triệu Hồng xúi giục.

Cho tới bây giờ, trên người Dao Dao còn có những vết sẹo nhợt nhạt!!

Nếu như không phải trong khoảng thời gian này anh luôn âm thầm điều trị thân thể của Dao Dao, luôn dẫn dắt tâm tính của Dao Dao, chỉ sợ con gái của anh, cả đời này cũng sẽ không thể trị bệnh tận gốc!!

Giết Triệu Hồng, thật sự là quá tiện nghi cho cô ta rồi!!

“Mẹ, mẹ không sao chứ? Mẹ với Thanh Hà, chính là quá nhân từ nương tay rồi, cứ luôn lấy ơn báo oán, aizz”

Vương Bác Thần thở dài, đừng nhìn mẹ vợ bình thường trừng mắt hung dữ, trên thực tế là nói năng chua ngoa nhưng lòng như đậu hủ, không thì Triệu Thanh Hà cũng sẽ không thiện lương như vậy.

“Đều là người một nhà, không cần phải đuổi tận giết tuyệt, cho một bài học là được rồi, chúng ta không cần phải so đo với loại người như bọn họ, bọn họ là cặn bã, chẳng lẽ chúng ta cũng muốn học bọn họ?”

Trần Ngọc mặc dù bị đánh, mặc dù bị người nhà họ Triệu một mực khi dễ, nhưng bên trong xương cốt bà rất kiêu ngạo, luôn chướng mắt người nhà họ Triệu.

“Dao Dao đâu?”

“Đi chơi cùng cô giáo Phương Viên của con bé rồi.”

Vương Bác Thần vừa nói xong, bên kia Lan Tầm liền gọi điện thoại qua: “Anh rể, anh mau đến đây một chút, công ty xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Xảy ra chuyện gì rồi, nói rõ ràng.”

Vương Bác Thần nhíu mày, đám người kia chờ không được đã ra tay rồi sao?

“Trong điện thoại nói không rõ ràng được, anh rể anh mau tới công ty đi.”

Trong điện thoại, Lan Tầm gấp muốn khóc rồi.

“Anh lập tức đến liền, em và Thanh Hà ở lại công ty đừng có đi ra ngoài.”

Ngắt điện thoại, Vương Bác Thần lập tức chạy tới công ty.

Hai ngày này, bất kể là biến động của thành phố Hà Châu, hay là biến động của 5 tỉnh Giang Nam đều ở trong mắt anh.
 
Chương 411


CHƯƠNG 411

Nhưng mà, anh không muốn quản, nếu như bọn họ cứ muốn nhảy lên nhảy xuống, trực tiếp cho bọn họ một cái tát đánh đến về nguyên hình là được.

Đến được công ty Hoa Nguyện, đội viên đặc chiến Tiểu Trình giả trang thành bảo vệ lập tức cúi chào, mặt lộ rõ vẻ hưng phấn.

Vương Bác Thần gật đầu, nhanh chóng tiến tới văn phòng.

“Anh rể, anh cuối cùng cũng đến rồi, chị Hà trong văn phòng, công trường của chúng ta tất cả đều ngừng rồi, đám công nhân bọn họ tất cả đều muốn về nhà.”

Lan Tầm nhanh chóng giới thiệu một chút tình huống trước mắt.

Vương Bác Thần hỏi một vài vấn đề đơn giản, trong lòng đã hiểu rõ.

Triệu Thanh Hà đang gọi từng người một, đã gọi điện thoại hết mấy tiếng đồng hồ rồi, nhưng là càng ngày càng uể oải, càng ngày càng tuyệt vọng.

Sự chán nản cùng bất lực trên mặt, khiến cho Vương Bác Thần đau lòng.

Anh đi qua nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Thanh Hà, nhẹ nhàng nói: “Thanh Hà, em đừng quản nữa, để đó cho anh đi.”

Triệu Thanh Hà đã ủy khuất mà rơi nước mắt, lại lắc đầu kiên định:” Không, em có thể, đừng lo lắng, nếu như cái rào cản này cũng không bước qua được thì em không xứng kế thừa công ty của ba để lại.”

Nhìn cô kiên định như vậy, Vương Bác Thần cũng không đành lòng khuyên nữa.

“Bây giờ công ty Hoa Nguyện đối mặt với tình thế nguy hiểm mà trước kia chưa từng có, tất cả công nhân toàn bộ đều không dám làm nữa, em đã hỏi Lão Ngũ, có người uy hiếp người nhà của những công nhân kia, người nhà của một số công nhân đã bị đánh rồi, không dám tiếp tục làm nữa. Còn có nhà họ Triệu bên kia không hợp tác với chúng ta nữa, đem Lão Ngũ bọn họ tất cả đều đuổi ra ngoài, để cho đội công trình của tỉnh ngoài tiếp nhận.”

Triệu Thanh Hà cắn răng, đem chân tướng sự việc nói ra.

Vương Bác Thần nheo mắt lại, sát ý lưu chuyển.

“Đội công trình của nhà họ Hồ bên kia cũng không thể dùng nữa đúng không?”

Triệu Thanh Hà kinh ngạc nhìn về phía Vương Bác Thần: “Làm sao anh biết được? Tình huống của nhà họ Hồ bên kia giống với chúng ta, công nhân cũng không dám làm nữa, người nhà bị người khác uy hiếp. Hiện tại trên công trường nhà họ Triệu là đội công trình của tỉnh ngoài.”

“Công kích mà nhà họ Hồ bên kia nhận được là nghiêm trọng nhất, tất cả việc làm ăn đều bị nhắm vào rồi, còn khó vượt qua hơn so với chúng ta bên này, tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Khoản tiền hạng mục lúc trước đều không thể thu lại được, việc đầu tư gần đây lại bị mắc kẹt, bên ngân hàng cũng đang thúc giục trả tiền, bên phía nhà họ Hồ rất khó chịu.”

Triệu Thanh Hà suy nghĩ rồi lại nói tiếp:” Em vừa từ tập đoàn Lý thị bên kia chuyển cho nhà họ Hồ 900 tỷ để ứng phó nhu cầu bức thiết, nhưng tài chính bên phía nhà họ Hồ đứt gãy rất nghiêm trọng, muốn đắp lỗ hổng cần 6000 tỷ. Nếu không phải là ngân hàng thúc giục trả nợ, cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Đây là muốn nhắm vào anh.”

Triệu Thanh Hà cau mày nói: “Tính nhắm vào của đối phương rất rõ ràng, chính là bao vây chặn đánh đối với công ty Hoa Nguyện. Với lại kẻ ra tay là một công ty mới đăng ký tên là Athena.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: ” Triệu Hồng quay lại rồi.”

“Cái gì?”

Triệu Thanh Hà sững sờ.

Vương Bác Thần cười nhạt một tiếng, trêu đùa nói: ” Triệu Hồng đem đến một người bạn trai, tên Jonh, hắn là người của gia tộc William.”
 
Chương 412


CHƯƠNG 412

“Cái gì!!”

Triệu Thanh Hà cả kinh, nhanh chóng hồi tưởng lại!

“Chủ mưu là Triệu Hồng? Gia tộc William muốn ra tay với chúng ta? Nên làm như thế nào đây, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của gia tộc William!!”

Triệu Thanh Hà thật sự lo lắng rồi, cô cho rằng là nhà họ Chu đang làm trò quỷ, cho nên vẫn muốn đối kháng một chút.

Nhưng bây giờ biết là gia tộc William, thoáng cái bị dọa ngốc rồi.

Gia tộc William, đó chính là sự tồn tại của gia tộc doanh nghiệp lọt vào top 100 gia tộc thế giới! Tài sản cả chục tỷ USD, căn bản không phải là thứ mà một doanh nghiệp nhỏ như công ty Hoa Nguyện có thể chống lại.

Đó là quái vật chân chính, quái vật khổng lồ chân chính.

Nếu như là nhà họ Chu, Triệu Thanh Hà còn có niềm tin đấu một trận, nhưng gia tộc William quá khổng lồ rồi, khổng lồ đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

Triệu Thanh Hà thoáng chốc chán nản ngồi trên ghế.

Lan Tầm cũng bị đánh bại không nói một lời.

Đó là gia tộc William đó.

“Làm sao vậy, bị đả kích rồi?”

Vương Bác Thần nửa đùa hỏi.

Triệu Thanh Hà tức giận:” Cái này còn đấu kiểu gì chứ, nếu như là nhà họ Chu, em liên hợp hai nhà Hồ cùng Ngô, lại cộng thêm tập đoàn Lý Thị, lợi dụng ưu thế bản địa, còn có thể phá vỡ thủ đoạn. Nhưng gia tộc William, đó là quái vật dưới biển chân chính, tùy tiện quăng ít tiền cũng có thể đập chết chúng ta, chỗ nào có thể đấu cho lại! Em cứ bảo cái công ty Athena kia sao mà lợi hại như vậy, hóa ra phía sau là gia tộc William!!”

Triệu Thanh Hà rất không cam tâm, nhưng mà không có bất kỳ biện pháp nào cả, tới cả tư cách đấu với người ta cô cũng không có.

Người ta mới vừa ra tay, còn chưa dùng hết sức lực, nhà họ Hồ đã thảm rồi, cô bên này cũng bại rồi.

Thất bại thảm hại!

“Quái vật trong biển?” Vương Bác Thần khinh miệt cười, “Bọn họ còn không có tư cách đó.”

“Anh cũng đừng an ủi em nữa, đây không phải việc mà an ủi có thể giải quyết.”

Triệu Thanh Hà thở dài đắng chát, không nghĩ tới sự nghiệp vừa có khởi sắc, lúc vừa chuẩn bị để phát triển kế hoạch lớn hơn, lại gặp phải chuyện như vậy.

Cô thật sự là nghĩ không thông, Triệu Hồng tại sao cứ muốn gây khó dễ với mình.

Triệu Hồng lần này mang theo Jonh kia quay lại, rõ ràng chính là nhắm vào bản thân mình, để tìm lại cái thời điểm trước kia.

Nhưng những sự việc trước kia, đều là Triệu Hồng tự mình tìm lấy. Cô ta để Triệu Phương hành hạ Dao Dao thành cái dạng kia, bản thân cũng chưa có đuổi tận giết tuyệt bọn họ!

Nếu thật sự giống như bọn họ, hiện tại nhà họ Triệu sớm đã bị đuổi tận giết tuyệt rồi.

Nhưng không thể ngờ, bọn họ cứ không nhìn rõ bản thân làm sai cái gì, ngược lại đem tất cả những cái sai toàn bộ đều đẩy đến mình bên này. Bây giờ lại càng mang người đến báo thù mình, vừa ra tay thì không có ý định để một nhà của mình sống!!
 
Chương 413


CHƯƠNG 413

“Bác Thần, Tầm, hai người nói xem, lương thiện thực sự có sai sao? Một người lương thiện, lẽ nào thật sự đáng đời bị bắt nạt sao?”

Triệu Thanh Hà mê muội hỏi.

Cô nghĩ không ra.

Lan Tầm không biết nên nói cái gì.

Vương Bác Thần đi qua, nhẹ nhàng nắm lấy vai cô, nói:” Lương thiện không sai, chỉ là những người kia lòng tham không đáy, người sai không phải em, là bọn họ.”

“Thanh Hà, nhà họ Triệu lần này, anh sẽ không nương tay.”

Triệu Thanh Hà khẽ giật mình, nhìn về phía Vương Bác Thần, không biết cô nghĩ đến cái gì, đáy mắt hiện lên một tia không đành lòng, cuối cùng nhắm mắt lại, không có nói gì thêm.

Cô chấp nhận rồi, đồng ý rồi.

Lần này, Triệu Hồng bọn họ, rõ ràng đến báo thù, đến đuổi tận giết tuyệt.

Nếu như công ty Hoa Nguyện triệt để ngã xuống, Triệu Hồng sẽ không bỏ qua người nhà mình.

Hôm qua, lão thái thái khí thế hùng hổ đi đến, trực tiếp yêu cầu công ty Hoa Nguyên, một thái độ này, đã nói rõ tất cả.

Bọn họ, căn bản không để tâm sống chết của người nhà mình!

Nếu đã như vậy, vậy thì, tôi cũng không có nhớ nhung cái gì tốt đẹp nữa!

Là các người không cần chúng tôi trước!!

Là các người ra tay với chúng tôi trước!

Là các người muốn đem chúng tôi đuổi giết tới cùng!!

Triệu Thanh Hà nhắm mắt lại, trong lồng ngực, lửa giận đang sôi trào, trên gương mặt, nước mắt lại rơi xuống.

“Triệu Thanh Hà, nói chuyện đi, mong muốn bao nhiêu tiền bán công ty Hoa Nguyện cho ta? Ra giá đi.”

Lúc này đây, Triệu Long mang theo Jonh, đẩy cửa bước vào, trong giọng nói tràn đầy cảm giác ưu việt.

Triệu Long khinh miệt nhìn Vương Bác Thần cùng Triệu Thanh Hà, trong tay kẹp lấy một điếu xì gà, ngạo mạn ngồi xuống, một hơi thuốc phun trước mặt Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.

“Bác cả, ông tại sao phải làm như vậy!”

Triệu Thanh Hà tức giận chất vấn, người nhà họ Triệu, lẽ nào không vừa mắt người một nhà mình sống sao?

“Tại sao?”

Triệu Long khôi hài nhìn Triệu Thanh Hà, mỉa mai nói:” Mày là đồ ngu à? Đến bây giờ rồi lại còn nói ra những lời ngu xuẩn như vậy. Mày sẽ không cho rằng giữa chúng ta còn có thể hòa giải chứ?”

Triệu Lòng đột nhiên đập bàn một cái, sắc mặt nhăn nhó nói: “Con trai tao chết trên tay chúng mày, mày còn muốn chúng ta hòa giải?!”

Triệu Thanh Hà không cam lòng nói:” Triệu Húc là anh ta gieo gió gặt bão, chúng tôi đã cho anh ta rất nhiều cơ hội rồi!”

“Gieo gió gặt bão?”

Triệu Long nở nụ cười dữ tợn: “Cả nhà các người tiện chủng hàng nát, đánh các người, đó là thay trời hành đạo, đó là tu chỉnh gia phong! Mẹ mày là quả phụ, mày không biết xấu hổ, bại hoại gia phong nhà họ Triệu tao, tội không thể tha! Mày còn có mặt mũi gọi tao bác cả? Tao không có đứa cháu gái không biết xấu hổ như mày! Nhanh chóng nói, cái công ty rách này bán bao nhiêu tiền, tao mua rồi, lão tử bây giờ tiền nhiều tới mức có thể đập chết các người.”
 
Chương 414


CHƯƠNG 414

“Ông…….”

Triệu Thanh Hà tức đến rơi nước mắt, cô mặc dù sớm đã không yêu cầu xa vời việc người nhà họ Vương có thể thay đổi, nhưng bên kia thủy chung vẫn là nhà nội của mình, đáy lòng cô, ít nhiều cũng là ôm ấp một tia hy vọng, hai bên có thể hòa hảo.

Cô thậm chí còn hy vọng xa vời rằng chỉ cần bên nhà họ Triệu chân chính nhận thức được sai lầm của mình, vậy thì bản thân cũng sẽ giúp nhà họ Triệu phát triển lên.

Nhưng mà cô không ngờ rằng, người nhà họ Triệu khúm núm lúc trước chỉ là làm bộ làm tịch, chỉ là khuất phục trước cường thế của đám người ôn thần.

Đợi bây giờ có chỗ dựa lớn hơn, liền lộ ra bộ mặt đáng ghét!

Xem ra, bản thân vẫn thật là quá ngây thơ rồi, có một số người, hắn vĩnh viễn cũng không nhận thức được sai lầm của mình, chỉ biết trách móc người khác không ngừng, chỉ biết không ngừng đem cái sai đổ lên người người khác!

Tục ngữ nói, khi người ta gặp khó khăn, bạn giúp người ta một ít, người ta sẽ rất cảm kích bạn, nhưng khi bạn giúp quá nhiều, khiến họ ỷ lại bạn, khi bạn ngừng giúp đỡ sẽ khiến họ ghét ngược lại bạn, nhưng ít nhất còn nhớ một chút ân tình. Còn người nhà họ Triệu, nhưng là không bao giờ ghi nhớ qua tình cảm, có thì chỉ là yêu cầu vô hạn, chỉ là lòng tham không đáy!

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn một màn này, cũng không có can thiệp.

Anh muốn để cho Triệu Thanh Hà, tận mắt nhìn xem bộ mặt thật sự của người nhà họ Triệu, đây là một đám quỷ hút máu, là một đám ruồi nhặng.

Mãi mãi cũng không đáng để đồng tình, hôm nay không để cho Triệu Thanh Hà triệt để nhìn rõ bộ mặt buồn nôn của bọn họ, tương lai Triệu Thanh Hà sẽ còn chịu thiệt.

Triệu Thanh Hà cắn răng nói:” Ông cút ra ngoài, công ty Hoa Nguyện, cho dù tôi dùng một mồi lửa đốt đi, cũng sẽ không bán cho ông!!”

Triệu Long châm chọc nhìn Triệu Thanh Hà, tựa hồ một chút cũng không nóng nảy, phảng phất rất nắm chắc có thể lấy được công ty Hoa Nguyện.

Lúc này Jonh bên cạnh dùng tiếng quốc ngữ sứt sẹo của mình mở miệng, vô cùng ngạo mạn nói: “Cô Triệu Thanh Hà, khánh ninh không cần tức giận, ổ vui mừng ổ mộng có thể xem xét tột một chút. Công ty Hoa Viên bán cho ổ, đối với ninh chỉ có lợi, lúc này nê mộng tự do phá bỏ cái tiểu khu kia, nệ tốt nhất nhìn một cái.”

(Cô Triệu Thanh Hà, mong cô không cần tức giận, tôi vui mừng, tôi muốn cô có thể xem xét kỹ một chút. Công ty Hoa Nguyện bán cho tôi, đối với cô chỉ có lợi, lúc này chuẩn bị phá bỏ cái tiểu khu cô muốn kia, cô nên xem kỹ một chút.)

Triệu Long tựa như tay sai, giống như một bộ Hán gian, chỉ vào Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói:” Triệu Thanh Hà, mày chịu cũng phải chịu, không chịu cũng phải chịu, bây giờ đội phá dỡ hình như đã qua đó rồi, mày nếu như không đồng ý, cả nhà chúng mày tối nay cút ra đường mà ngủ đi! Ah, đúng rồi, người của tao đã đến phần mộ tổ tiên bên kia rồi, nếu mà mày không chịu, mộ phần của ba mày tao liền đào lên. Tao cho mày thời gian nửa ngày để suy nghĩ, nếu đồng ý thì cả nhà chúng mày liền đến trước mặt mộ phần của Húc quỳ xuống, quỳ 3 ngày sám hối.”

“Ông vô sỉ!!”

Triệu Thanh Hà cuồng loạn mắng, cô đến cùng vẫn là đánh giá thấp đám người độc ác Triệu Long.

“Vô liêm sỉ à? Mày nói đúng rồi đó, tao vô liêm sỉ như vậy đấy, mày có thể làm gì được tao?”

Triệu Long không hề tức giận chút nào, nhìn thấy Triệu Thanh Hà tuyệt vọng như vậy, trong lòng ông ta sinh ra một loại cảm giác khoái cảm vì đã trả thù thành công.

Hơn một tháng nay ông ta vẫn luôn nhẫn nhịn, vẫn luôn tìm kiếm cơ hội.
 
Chương 415


CHƯƠNG 415

Ông ta không cam lòng bị Triệu Thanh Hà vượt mặt, ông ta muốn trả thù, ông ta muốn tìm cơ hội để đẩy cả nhà Triệu Thanh Hà vào địa ngục, để bọn họ không thể ngóc đầu lên nổi.

Bây giờ, rốt cuộc cũng có cơ hội rồi.

“Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần, bọn mày cũng có ngày hôm nay, bọn mày cũng có ngày hôm nay, ha ha ha!”

Triệu Long khoái chí cười điên cuồng, hận thù bị đè nén lâu như thế, cuối cùng ngày hôm nay đã có thể trả lại.

Ngày hôm nay đúng là ngày lành tháng tốt mà.

Thật nở mày nở mặt.

Vô cùng khoái chí.

Ngày hôm nay phải khiến bọn họ nhục nhã.

Từ nay về sau, Triệu Long đây sẽ trở thành người đứng đầu thành phố Hà Châu.

Sau này, nhà họ Triệu của ông đây sẽ trở thành gia tộc đứng đầu thành phố Hà Châu.

Nhà họ Hồ và nhà họ Ngô là cái thá gì chứ, không xứng để đứng ngang hàng với nhà họ Triệu.

Công ty Hoa Nguyện, tập đoàn Lý thị chẳng là cái gì hết, đều là bàn đạp cho Triệu Long ta đây.

“Nói như vậy là ông cảm thấy mình thắng chắc rồi?”

Vương Bác Thần vô cùng bình tĩnh, trong biểu cảm đắc ý của Triệu Long còn toát lên chút trêu tức.

“Tao không thắng thì ai thắng, bọn mày không chết thì ai chết?”

Triệu Long oán độc nhìn Vương Bác Thần, nói một cách chắc chắn: “Bây giờ người đứng phía sau tao là gia tộc William, bọn mày lấy cái gì để đấu với tao? Nhà họ Hồ và nhà họ Ngô đã bị tao đánh cho tàn phế rồi, bây giờ bọn mày lấy cái gì để đấu với tao đây?”

Triệu Thanh Hà lau khô nước mắt, cô nhìn Triệu Long rồi nói: “Được, tôi bán công ty Hoa Nguyện cho ông, ông không được động vào mộ của ba tôi, phải kêu nhóm người phá dỡ về đi.”

“Cầu xin đi.”

Triệu Long giang rộng hai tay, dựa người trên ghế sa lông, bộ dạng cao cao tại thượng.

“Ông đừng có được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!”

Triệu Thanh Hà vừa tức vừa giận, cô vô cùng hối hận vì mình đã không nghe lời Vương Bác Thần mà cho Triệu Long một con đường sống.

Loại người vô liêm sỉ như thế này, ban đầu không nên cho ông ta đường sống mới đúng!

“Được một tấc lại muốn tiến thêm một thước à, tao còn phải tiến thêm nữa kìa.”

Triệu Long vô cùng vô lại, ông ta cười gằn: “Hai người bọn mày quỳ xuống đây cho tao, quỳ xuống dập đầu ba cái, cầu xin tao thì tao sẽ đồng ý.”

“Bọn mày cần phải suy nghĩ cho thật kỹ, công ty Hoa Nguyện cũng chỉ là một thứ đã phế, có mua hay không thì đối với tao mà nói chẳng hề quan trọng, bọn mày còn có cơ hội sống sót à, haha.”

Triệu Thanh Hà tuyệt vọng rồi.

Đúng vậy, hiện tại công ty Hoa Nguyện đã không còn đường sống.

Kế hoạch rút củi dưới đáy nồi của công ty Athena thật sự quá tàn ác, trực tiếp cắt mất đường sống của công ty Hoa Nguyện.

Nhà họ Hồ và nhà họ Ngô đã lâm vào đường cùng, tất cả các công nhân đều không dám tới, trên công trường thì đã đình công, cho dù không bị thu mua thì theo thời gian bên phía Tân Thành sẽ trở thành dự án dở dang, phủ Thống đốc sẽ không cho cơ hội lần thứ hai.
 
Chương 416


CHƯƠNG 416

Chỉ cần Triệu Long kéo dài nửa tháng, công ty Hoa Nguyện phải hoàn toàn đóng cửa.

“Ông chắc chứ?”

Vương Bác Thần kéo Triệu Thanh Hà đang định quỳ xuống, anh nhìn chằm chằm vào Triệu Long.

Ánh mắt sắc bén, Triệu Long nhìn thấy mà ngột ngạt trong lòng, chẳng lẽ đến bước đường này rồi mà còn có cơ hội chuyển bại thành thắng?

Ông ta cẩn thận suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện một lần, xác định không hề bỏ sót bất cứ chuyện gì, ông ta chỉ vào Vương Bác Thần, vẻ mặt hung ác: “Con mẹ nó, mày giả vờ cái gì với tao chứ, lần này ông đây đã có âm mưu sẵn, bọn mày phải chết không thể nghi ngờ. Không phục có đúng không, được thôi, xem ai có thời gian hơn nào, bây giờ ông đây có rất nhiều thời gian để chơi với bọn bây.”

Chát.

Triệu Long vừa mới nói xong, Vương Bác Thần liền tặng cho ông ta một bạt tai lên má.

Đánh đến nỗi đầu ốc Triệu Long choáng váng, cả người ngây ngốc.

Triệu Thanh Hà và Lan Tầm hoàn toàn bị hù dọa, lúc này Vương Bác Thần lại dám ra tay.

Jonh trợn mắt há hốc mồm, ba vợ của anh ta lại bị người khác đánh?

Mấy người bọn họ đều trợn tròn mắt.

Triệu Thanh Hà và Lan Tầm giật mình, cục diện hiện tại thật sự rất bất lợi cho công ty Hoa Nguyện, nếu như Triệu Long và Jonh muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể khiến công ty Hoa Nguyện đóng cửa.

Hơn nữa, ở bên phía Triệu Long còn có thủ đoạn khác, muốn hủy hoại chung cư của bọn họ, còn muốn đào mộ của ba cô lên.

Lúc này tuyệt đối không thể chọc giận Triệu Long, nhưng Vương Bác Thần lại đánh Triệu Long.

Lần này chỉ còn con đường chết!

“Fuck.”

Jonh tức giận đứng dậy, giận đến nỗi bắn ra một chuỗi tiếng anh, chỉ vào Vương Bác Thần, giận dữ không thôi.

Anh ta siết chặt nắm đấm, bày ra tư thế sẵn sàng muốn đá Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần đá ngược lại, ra sau mà đến trước, hai mắt Jonh đột nhiên co rút, đến lúc muốn tránh né thì đã không kịp nữa rồi, tốc độ của đối phương quá nhanh.

Rầm!

Jonh bay ra ngoài, một cái đá này khiến anh ta kêu lên đau đớn, xương sườn bị gãy mất mấy khúc, ánh mắt hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần.

Anh ta nhận được sự huấn luyện của một bậc thầy Sanda đẳng cấp thế giới, đã đạt đến cấp thứ chín của Sanda vào một năm trước.

Ngay cả cuộc thi lồng sắt anh ta cũng đã từng tham gia rất nhiều lần, lần nào cũng có thể đánh chết đối thủ.

Nhưng mà bây giờ anh ta thậm chí ngay cả một chiêu của Vương Bác Thần cũng không thể tiếp nổi.

Cường giả!

Anh ta biết là lần này mình đã gặp phải cường giả chân chính rồi!

“Vương Bác Thần, con mẹ nó mày dám đánh tao, tao phải để cho mày chết, tao phải để cho mày hối hận vì đã chọc phải tao!”
 
Chương 417


CHƯƠNG 417

Triệu Long phát điên lên, ông ta không ngờ tới là Vương Bác Thần lại có gan to bằng trời như vậy, đến lúc này rồi mà còn dám ra tay đánh ông ta.

Chỉ là cái thứ thấp hèn, hiện tại chỉ cần búng ngón tay cũng có thể giết chết mà lại dám đánh ông ta.

Đúng là ngang ngược, ngông cuồng không có giới hạn.

Hơn nữa là Vương Bác Thần còn dám đánh cả Jonh, điều này khiến trong lòng Triệu Long âm thầm vui vẻ.

Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà chết chắc rồi!

Jonh là đại diện cho gia tộc William, dám đánh anh ta là đang tìm cái chết.

“Triệu Thanh Hà, bây giờ quỳ xuống nhận lỗi với tôi còn kịp, ngoại trừ Vương Bác Thần, tôi có thể suy nghĩ mà tha cho hai mẹ con các người một con đường sống.”

Trong ánh mắt của Triệu Long hiện ra vẻ tàn ác, ông ta sẽ không bỏ qua cho Triệu Thanh Hà dễ dàng như thế.

Jonh khó khăn bò dậy từ dưới đất, phun ra một ngụm máu, ánh mắt tàn độc nhìn Vương Bác Thần, nói một chuỗi tiếng anh dài.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Cho dù là cái lão chó già Henry William có đến đây thì cũng không dám làm càn trước mặt tôi đâu, cậu là cái thái gì chứ.”

Jonh biến sắc.

Vô cùng phách lối!

Henry William là ông nội của anh ta, là người đứng đầu ở gia tộc William.

Bây giờ cái thằng nhóc cuồng vọng này chẳng những gọi thẳng tên của ông nội anh ta mà còn dám mắng ông nội của anh ta là tên chó già.

Đây là sỉ nhục, sự sỉ nhục đối với gia tộc William!

Cho dù không vì nhà họ Triệu, không vì Tân Thành thì anh ta cũng phải chết, cái tên không biết trời cao đất rộng này.

“Vương Bác Thần, mày nhất định phải chết, mày lại dám mắng người đứng đầu gia tộc William, không có ai có thể cứu được mày!”

Triệu Long biến thái cười to, không ngờ là Vương Bác Thần lại gan to bằng trời như thế, ngay cả gia tộc William là cũng không để vào mắt.

Chát. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần lười phải nói nhảm với ông ta, lại đấm vào mặt ông ta một cái: “Vậy thì ai có thể cứu ông?”

Vẻ mặt của Triệu Long cứng đờ, hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần.

Ông ta đột nhiên phát hiện ra một sự thật, bây giờ ông ta và Jonh đều không phải là đối thủ của Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần muốn xử lý bọn họ như thế nào thì cứ xử lý như thế đó.

Chết tiệt, là do quá chủ quan.

Triệu Long há miệng phun ra một ngụm máu xen lẫn răng, phúc chốc đen mặt: “Vương Bác Thần, mày có biết mày đang làm cái gì không hả, mày đang tự chui đầu vào lưới, mày sẽ chỉ chết càng nhanh. Bây giờ thả bọn tao ra, mày còn có thể sống lâu thêm một chút!”

Vương Bác Thần lại đánh thêm một bạt tai nữa, đánh đến nổi mặt của ông ta biến dạng: “Ông cũng xứng để uy hiếp tôi à?”

Vương Bác Thần nở một nụ cười mỉa mai: “Ông thích kêu người khác quỳ có đúng không?”
 
Chương 418


CHƯƠNG 418

Triệu Long bị hù dọa, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi bò ra phía sau: “Mày, mày muốn làm cái gì

Nhìn vẻ lạnh lùng trên mặt Vương Bác Thần, thiếu chút nữa là Triệu Long đã bị dọa tè ra quần.

Ông ta tính sai rồi, ông ta cho rằng dẫn Jonh đến đây thì Vương Bác Thần sẽ không dám làm gì.

Nhưng mà ông ta không ngờ là Vương Bác Thần lại gan to bằng trời, ngay cả Jonh mà anh cũng dám làm.

Thằng ngu!

Thằng điên!

Điên không ai bằng!

Răng rắc.

Vương Bác Thần nhấc chân đặt lên trên đùi Triệu Long, trên mặt lại lộ ra một nụ cười nhẹ như có như không.

“A…”

Triệu Long vừa ôm đùi vừa điên cuồng kêu thảm thiết, lăn lộn ở dưới đất, nụ cười đó của Vương Bác Thần lại càng dọa ông ta hoảng sợ hơn nữa.

Cười với bạn, sau đó lại nhẹ nhàng đạp gãy chân bạn, vậy mà còn đang cười.

Ác ma!

Đây là một ác ma!

Vương Bác Thần tiếp tục nhìn ông ta.

Triệu Long vội vàng nói: “Tha cho tôi, tha cho tôi đi, tôi không dám nữa, tôi sẽ đi về và kêu người của tôi rút lui, tôi không dám nữa.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Jonh.

Jonh nhìn thấy mà trong lòng phát run, thứ đáng sợ nhất mãi mãi không phải là loại người bày ra vẻ hung ác ở trên mặt, mà là người vẫn mang nụ cười trên mặt nhưng lại cho bạn một dao.

Cười một cái, bạn phải chết!

Cười một cái, bạn liền tàn phế!

Jonh rùng mình, đã quên mất thân phận cậu chủ giàu có ở gia tộc William, vẻ mặt nơm nớp lo sợ nhìn Vương Bác Thần: “Xin lỗi, tôi…”

Jonh vội vàng giải thích, thân phận của anh ta chẳng giúp ích được gì ở đây, hoàn toàn vô dụng.

Răng rắc!

Âm thanh xương cốt gãy khiến cho người ta tê dại cả da đầu, không ai ngờ rằng Vương Bác Thần lại không hề kiêng dè một ai, ngay cả nhà giàu siêu cấp như gia tộc William mà cũng không đặt ở trong mắt.

“Tiểu Trình, ném ra ngoài đi.”

Vương Bác Thần nhìn cũng chẳng thèm nhìn một cái nào, anh quay người nói với Triệu Thanh Hà: “Không sao đâu.”

Triệu Thanh Hà hít một hơi thật sâu, nếu như không có Vương Bác Thần thì không biết Triệu Long còn nghĩ ra ý định độc ác gì nữa.

Lan Tầm bị dọa thiếu chút nữa là bật khóc, bây giờ cô ta không dám nhìn thẳng vào mắt Vương Bác Thần, trước kia cô ta cảm thấy Vương Bác Thần cười lên rất đẹp trai, nhưng mà bây giờ cô ta chỉ cảm thấy khiến cho người khác phải sợ hãi.
 
Chương 419


CHƯƠNG 419

Chỉ cảm thấy tê cả da đầu, kinh hồn bạc vía.

Tiểu Trình dẫn theo mấy người đi vào, lôi Triệu Long và Jonh ra ngoài giống như là lôi chó chết.

“Chị Thanh Hà, Hồ tổng và Ngô tổng gọi điện thoại đến, hỏi là bây giờ chúng ta nên làm gì.”

Lan Tầm nhỏ giọng nói, cô ta đã bị Vương Bác Thần dọa sợ.

Triệu Thanh Hà nhíu mày, bây giờ không chỉ công ty Hoa Nguyện lâm vào tình thế khó khăn, ở bên phía nhà họ Hồ và nhà họ Ngô cũng chẳng tốt hơn là bao.

Với tình cảnh hiện tại, trên cơ bản là đang bao vây chặn đánh phía Triệu Thanh Hà, không cho bọn họ có bất cứ cơ hội nào để hít thở.

Phía thương hội Giang Nam lại trực tiếp thông báo với từng nhà cung cấp hàng hóa không được có quan hệ hợp tác với bất cứ người nào ở công ty Hoa Nguyện.

Thương hội Giang Nam là liên minh giữa các ông lớn ở bên phía Giang Nam, điều phối hầu như toàn bộ hoạt động kinh doanh của tất cả năm tỉnh thành ở Giang Nam.

Đối đầu với thương hội Giang Nam, đó là do bản thân mình tìm đường chết.

Đây chính là chuyện mà Triệu Thanh Hà thật sự lo lắng.

Nếu như chỉ có nhà họ Triệu và Jonh, cô còn có biện pháp tiếp tục chống đỡ, nhưng mà bây giờ thương hội Giang Nam lại ra tay, lại chặn đường.

Vương Bác Thần nắm lấy tay Triệu Thanh Hà, anh cười nói: “Nói với bọn họ muốn thì cứ cho bọn họ, không cần phải quan tâm, chỉ sợ là bọn họ không thể tiêu hóa được.”

Lan Tầm nhanh chóng trả lời lại.

Hồ Kiệt và Ngô Kỳ Long nhận được tin tức này, lập tức yên lòng.

Thần chủ đã nói như vậy rồi, còn có gì cần phải lo lắng nữa?

Không phải là các người muốn sản nghiệp của tôi à, không phải là muốn xin cho công ty Hoa Nguyện chết à, được thôi, cho các người tất, chỉ cần các người có đủ sức chịu đựng cơn giận của thần chủ là được.

Một đám ngu, ngay cả đối thủ của mình là ai mà cũng không biết rõ, vậy mà cũng dám đối phó, đúng là các người không còn thiết tha cuộc sống nữa rồi.

“Mặc dù thần chủ đã lên tiếng, nhưng mà chúng ta vẫn phải tiếp tục diễn kịch, để cho bọn họ cho rằng chúng ta sợ rồi, cho bọn họ thêm chút lửa, haha.”

Nụ cười của Hồ Kiệt có chút tàn ác.

Ngô Kỳ Long quỷ dị nói: “Chúng ta đi cầu xin phủ Thống đốc, sau đó lại tìm kiếm thêm nhiều mối quan hệ, khiến cho mọi người nghĩ rằng chúng ta đã tuyệt vọng rồi, để bọn họ đắc ý. Ha ha, tôi đột nhiên phát hiện ra biện pháp giả heo ăn thịt hổ như thế này thật là thoải mái quá đi thôi, bây giờ chúng ta lên đường.”

Bên phía Triệu Thanh Hà cũng không có biện pháp gì tốt, nên chỉ có thể án binh bất động, bình tĩnh quan sát hướng phát triển.

Mà lúc này có một tin tức nhanh chóng truyền đến.

Hồ Kiệt, gia chủ nhà họ Hồ cùng Ngô Kỳ Long, gia chủ nhà họ Ngô bởi vì không thể chống lại sự chèn ép của thương hội Giang Nam mà đã dẫn theo tất cả người của nhà họ Hồ và nhà họ Ngô chạy đến chỗ phủ Thống đốc cáo trạng.

Kêu than kể khổ một phen, quỳ gối ở trước cửa phủ Thống đốc cầu xin thần chủ ra mặt quản thúc thương hội Giang Nam.

Kêu phải gọi là thảm thiết, có thể nói là người gặp người thương, người nghe người xót.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top