Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 200


CHƯƠNG 200

Nhưng nhà họ Lý bây giờ tới thời khắc sinh tử, cho dù trong lòng muốn giết Triệu Thanh Hà, cũng phải nhịn, ứng phó với dự án thành phố mới trước rồi tính tiếp.

Lý Hoàng lặng lẽ siết chặt nắm đấm, nói: “Triệu tổng, cô nói đi, muốn như nào mới chịu hợp tác với nhà họ Lý.”

“Như thế nào cũng không hợp tác.”

Triệu Thanh Hà hờ hững nói.

Vương Bác Thần thầm khen, không ngờ mới chỉ mấy ngày, Triệu Thanh Hà đã dùng thuần thục những thủ đoạn thương nhân như vậy.

Chiêu lát mềm buộc chặt này dùng quá hay.

Lý Hoàng đen mặt, ông ta có khi nào cầu xin người khác như vậy chứ.

Bây giờ, đã gần như van xin.

Ông ta nói với sắc mặt khó coi: “Triệu tổng, nể mặt được không? Chỉ cần lần này công ty Hoa Nguyên hợp tác với nhà họ Lý chúng tôi, sau này nhà họ Lý tuyệt đối không tìm công ty Hoa Nguyên gây phiền phức.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Nể mặt? Nhà họ Lý các ông cũng có mặt mũi sao? Các ông không phải sớm đã không còn mặt mũi rồi sao?”

“Vương Bác Thần, nếu không phải cậu mang tới vận xui cho nhà họ Lý, nhà họ Lý có thể tới bước đường này sao? Cậu đừng quên, mẹ cậu cũng là người của nhà họ Lý!”

Lý Hoàng tức tới phát run, sắc mặt tái xanh.

Ông ta bây giờ hận không thể bóp chết Vương Bác Thần.

“Làm nhà mẹ của mẹ tôi, các ông cũng xứng sao?”

Vương Bác Thần hai tay siết chặt, móng tay đâm vào lòng bàn tay, rỉ máu.

Nhưng bây giờ không thể giết ông ta.

Anh phải từng bước từng bước khiến người của nhà họ Lý, hối hận trong tuyệt vọng!

Khiến bọn họ cũng cảm nhận được sự đau khổ và tuyệt vọng của mẹ lúc đó!

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, cưỡng chế sát ý, lạnh lùng nói: “Cầu xin người khác, vậy thì cần dáng vẻ của người cầu xin, muốn khiến công ty Hoa Nguyên giúp nhà họ Lý, vậy thì quỳ xuống cầu xin đi!”

Quỳ xuống cầu xin?

Triệu Thanh Hà và Tiểu Lan sững người.

Người của nhà họ Lý cao ngạo như vậy, Lý Hoàng sao có thể đồng ý?

Vương Bác Thần có phải hơi nóng quá rồi không?

Kêu Lý Hoàng quỳ xuống, điều này còn khó chịu hơn việc giết ông ta.

Người của nhà họ Lý là quý tộc của thành phố Hà Châu, luôn ở vị trí cao.

Lý Hoàng chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận, vung tay rời đi.

“Vương Bác Thần, cậu không cảm thấy quá đáng quá rồi sao?”

Lý Hoàng tức tới mức giọng nói cũng đang run, giọng nói rít ra từ kẽ răng, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.

“Quá đáng sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 201


CHƯƠNG 201

Vương Bác Thần tức quá thành cười: “Lý Hoàng, chuyện mà nhà họ Lý làm với mẹ tôi thì không quá đáng sao? Lẽ nào mẹ tôi không phải là em gái của ông và Lý Kiệu sao!? Lẽ nào mẹ tôi không phải là con gái của Lý Thành sao?! Tôi không dễ gì cầu xin được ông trời cho mẹ tôi sống tiếp, nhưng là các ông!!”

Trên trán Vương Bác Thần nổi hết gân xanh, sát ý trong mắt bùng nổ!

Không khí xung quanh dường như hạ xuống mấy độ.

Triệu Thanh Hà và Tiểu Lam bị dọa giật mình, không nhịn được mà rùng mình.

Lẽ nào điều hòa của công ty hỏng rồi sao? Tại sao lại hơi lạnh vậy?

Vương Bác Thần cười gằn một tiếng, không nói tiếp nữa, nói: “Hoặc quỳ xuống cầu xin, hoặc cút!”

Lý Hoàng bị sát khí trên người Vương Bác Thần dọa cho giật mình, vẻ mặt của ông ta vốn vô cùng giận dữ, nhưng bây giờ, đan xen sự sợ hãi.

Ánh mắt của Vương Bác Thần sao lại đáng sợ như vậy?

Trên người anh sao lại có sát khí đáng sợ như vậy?

Những cao thủ mà nhà họ Lý nuôi dưỡng, trên người một số người từng tắm máu.

Nhưng cho dù là bọn họ, cũng không có sát khí đáng sợ như vậy.

Một lúc sau, Lý Hoàng mới hơi trấn định lại.

Ông ta muốn vung tay bỏ đi, nhưng chỉ cần ông ta bây giờ rời đi, nhà họ Lý sẽ hoàn toàn xong đời.

Nhà họ Lý gần như chiếm trọn dự án thành phố mới, nếu không hoàn thành được, lửa giận của Thần Chủ không phải cái nhà họ Lý có thể chịu được.

Lẽ nào, thật sự phải quỳ xuống trước Triệu Thanh Hà sao?

Không được, tuyệt đối không được!

Trên mặt Lý Hoàng xuất hiện tia giãy giụa!

Triệu Thanh Hà, đó là trò cười năm đó bị diễu phố thị chúng, là một người phụ nữ bại hoại gia phong không biết xấu hổ.

Ông ta nếu quỳ xuống trước cô ta, sau này làm sao có mặt mũi gặp người khác?

Nhưng không quỳ, nhà họ Lý không còn đường sống.

Cho dù là quỳ, cũng là vì nhà họ Lý, cũng phải nhẫn nhục.

Khi một người có cái cớ để thỏa hiệp thì người đó nhất định sẽ thỏa hiệp.

Bởi vì mỗi người, trước khi làm một chuyện, tóm lại có thể tìm được cái cớ thuyết phục chính mình.

Bây giờ, Lý Hoàng cũng như vậy.

Nhà họ Lý nếu như tiêu đời, ông ta sau này làm sao có cuộc sống áo gấm lụa là? Làm sao làm kẻ giàu sang hơn người?

Trong lòng Lý Hoàng đấu tranh một hồi, cắn răng, trực tiếp quỳ trước mặt Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần.

Nói: “Triệu tổng, bây giờ cô hài lòng rồi chứ? Tôi cầu xin cô, hãy hợp tác với nhà họ Lý.”

Ôi trời đất quỷ thần ơi, Lý Hoàng – ông hai của nhà họ Lý vậy mà quỳ xuống rồi!

Lan Tầm trợn to mắt, kinh ngạc tới mức mồm há to tới nỗi có thể nhét một quả trứng gà.

Triệu Thanh Hà ngây ngốc nhìn Lý Hoàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 202


CHƯƠNG 202

Cô ta thế nào cũng không dám tưởng tượng, có một ngày, Lý Hoàng – ông hai của nhà họ Lý lại quỳ trước cô!

Chuyện, chuyện này thật sự quá khó tin rồi.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Ông có thể cút rồi, công ty Hoa Nguyên sẽ hợp tác với nhà họ Lý, các ông phải ký hợp đồng giá gấp ba lần giá thị trường, đồng thời, chuyển nhượng 20% cổ phần của tập đoàn Lý Thị cho Triệu Thanh Hà. Đợi tất cả thủ tục hoàn tất thì làm.”

Lý Hoàng rời khỏi với sắc mặt xám xịt, khi đi tới cửa chỉ nghe thấy Vương Bác Thần hờ hững nói: “Trở về nói với người của nhà họ Lý các ông, hôm nay là ngày thứ 17!”

Lý Hoàng cắn răng, cuối cùng không dám lên tiếng, nhanh chóng rời đi.

“Chị, chị Thanh Hà, vừa rồi, vừa rồi Lý Hoàng đã quỳ rồi.”

Cho tới khi Lý Hoàng đi rồi, Lan Tầm mới đờ đẫn hồn hoàn.

Triệu Thanh Hà cũng không dám tin mà nói: “Phải, đúng thế, ông ta vậy mà thật sự quỳ xuống rồi, giống như nằm mơ vậy.”

Lan Tầm run rẩy nhìn Vương Bác Thần.

Vừa rồi, khí thế của Vương Bác Thần thật sự quá dọa người.

Hơn nữa, anh vậy mà ép được Lý Hoàng quỳ xuống!!

Cả thành phố Hà Châu, người dám ép Lý Hoàng quỳ, cũng chỉ có một mình Vương Bác Thần!

“Phù.”

Triệu Thanh Hà thở dài một hơi, vỗ ngực của mình nói: “Thật sự dọa chết em rồi, Bác Thần, anh không sao chứ? Thật ra chúng ta hoàn toàn có thể không hợp tác, nhìn nhà họ Lý phá sản, cũng coi như giúp anh báo thù rồi.”

Vương Bác Thần đè nén sát khí đang sôi sục trong lòng, nói: “Mẹ anh phát triển nhà họ Lý từ gia tộc nhỏ tuyến ba không mấy ai biết tới thành gia tộc hàng đầu của thành phố Hà Châu đã bỏ ra vô số tâm huyết, trong đó bao gồm hy vọng của mẹ anh, cho nên anh phải lấy lại tập đoàn Lý Thị, an ủi vong linh trên trời của mẹ anh.”

Triệu Thanh Hà đau lòng nắm tay của Vương Bác Thần, nói: “Em hiểu.”

Cô hiểu rất rõ, giống như chuyện của cô đối với nhà họ Triệu.

Không muốn để tâm huyết nhiều năm của ba uổng phí.

“Vậy chúng ta bây giờ phải làm sao, tuy nhà họ Lý chuyển nhượng 20 cổ phần của nhà họ Lý, nhưng họ vẫn rất mạnh. Nhà họ Lý là doanh nghiệp gia tộc, muốn lấy lại, phải thu mua cổ phần trong tay những người khác, nhưng chuyện này là không thể.”

Lan Tầm trầm tư nói.

Vương Bác Thần hừ lạnh nói: “Chuyện này hai người đừng quản, anh có cách khiến người của nhà họ Lý cam tâm tình nguyện bán cổ phần.”

Triệu Thanh Hà cuối cùng cũng không nói gì nữa, cô biết đây là tâm ma của Vương Bác Thần.

Bất luận xảy ra chuyện gì, cô cũng sẽ chọn gánh vác cùng với Vương Bác Thần.

Mà lúc này, điều Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà không biết là một âm mưu cực lớn đang đánh úp về phía bọn họ.

“Sự việc xong rồi chứ?”

Trong một phòng bao KTV, Nam Cung Vũ cho tất cả gái tiếp rượu ra ngoài, thấp giọng hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 203


CHƯƠNG 203

Ngô Tranh Vanh lắc lắc ly rượu vang trong tay, rất nhàn nhã nói: “Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp xong rồi, một khi ra tay, trên mạng sẽ cùng lúc công bố.”

Nam Cung Vũ cười nói: “Phía thủy quân, tôi đã tìm năm mươi mấy công ty, sẽ cùng lúc triển khai. Đồng thời, tôi còn tìm mấy hacker, đến lúc đó những bức ảnh đó của Triệu Thanh Hà sẽ xuất hiện tràn ngập.”

“Ha ha ha, nào, chúc mừng trước cho chúng ta.”

Ngô Tranh Vanh đắc ý nói: “Đắc tội với chúng ta, Vương Bác Thần đừng hòng sống. Xã hội bây giờ, ai nắm giữ dư luận thì người đó là người chiến thắng, đen cũng có thể nói thành trắng!”

Hai người cười quái đản, cụng ly.

Ở công trường của nhà họ Triệu.

Lão Ngũ đang hút thuốc, hai chân vắt chéo, đích thân làm giám sát viên.

Có chút hăm hở.

Nhớ năm đó, ông ta tay trắng lập nghiệp, làm chủ thầu kiếm được khối gia sản mấy chục tỷ.

Cũng là một nhân vật số má.

Chỉ là sau này bị tên khốn Trần Thiên Minh bẫy, hại ông ta táng gia bại sản, vợ chạy theo người khác.

Con trai cũng bị mang đi.

Ai có thể ngờ, mấy năm sau, ông ta lại đông sơn tái khởi chứ?

Tuy địa bàn của Trần Thiên Minh đều thuộc về công ty Hoa Nguyên, nhưng người phụ trách trên thực tế là ông ta.

Triệu Thanh Hà cũng không hiểu những chuyện này, chỉ có thể giao cho ông ta quản lý.

Chuyện này vẫn phải cảm ơn Thần Chủ, nếu không phải là Thần Chủ thì ông ta chỉ có thể ăn rồi đợi chết.

Thần Chủ, thật là quý nhân trong số mệnh của ông ta.

Lão Ngũ sờ điếu thuốc mà Thần Chủ Vương Bác Thần từng hút để ở trong túi quần, nở nụ cười rạng rỡ.

“Không hay rồi, chết người rồi, chết người rồi, không hay rồi.”

Bỗng nhiên, có người lớn tiếng hét lên.

“Không hay rồi, xảy ra chuyện rồi, chết người rồi.”

Tiếng la hét đột nhiên ập tới, hù cho điếu thuốc trên tay lão Ngũ rơi xuống đất!

Chết người rồi! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nguy rồi!

Lão Ngũ vội vàng chạy tới.

Các công nhân đã vây xem, công trường loạn cào cào.

Người chết là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, ngã thê thảm không nhìn nỗi nữa, máu thịt lẫn lộn.

Lão Ngũ sợ hãi mặt mày tái nhợt, người này ông ta vừa khéo có biết, tên Bạch Kiến Thiết, năm nay 43 tuổi, nhà có hai con, một đứa lên đại học, một đứa học cấp ba.

“Con mẹ nó chuyện gì vậy, rốt cuộc là chuyện gì.”

Lão Ngũ nôn nóng, công trường xảy ra án mạng, vậy thì phải dừng thi công một khoảng thời gian, tiến hành kiểm tra an toàn.

Nhưng mấu chốt là, ông ta là người phụ trách bên này, hơn nữa, chuyện này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ thời gian thi công.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 204


CHƯƠNG 204

Quan trọng nhất, chuyện này một khi báo cáo ra ngoài, sẽ tạo nên hậu quả không tưởng tượng nỗi.

“Giải tán hết đi, giải tán hết đi, chuyện này tôi xử lý.”

Lão Ngũ chỉ cảm thấy da đầu tê rần, nhưng ông ta tốt xấu gì cũng từng trải qua những chuyện thế này.

Bồi thường cho người nhà nạn nhân cần phải thỏa đáng, nếu không sẽ phiền phức không ngừng.

Mấu chốt nhất bây giờ chính là đè ép chuyện này xuống trước, mau chóng thông báo cho phía Triệu tổng.

Triệu tổng là vợ của thần chủ, chuyện này chỉ cần bồi thường thỏa đáng, vấn đề không lớn.

Cho nên, sự căng thẳng ban đầu qua đi, ông ta vội vàng liên lạc với phía Triệu Thanh Hà.

“Cái gì? Xảy ra án mạng? Chuyện thế nào, tôi đến ngay.”

Triệu Thanh Hà vừa nhận được điện thoại, cả người đều mờ mịt.

Sao lại xảy ra chuyện chứ? Lão Ngũ là người có kinh nghiệm, biết vấn đề an toàn là hàng đầu, ông ta nhất định sẽ không phạm phải sai lầm thế này.

Nhưng phàm sự đều có ngoại lệ!

Triệu Thanh Hà không kịp nghĩ nhiều, nói: “Bác Thần, Tiểu Lan, mau đến công trường nhà họ Triệu, xảy ra án mạng rồi!!”

Vương Bác Thần đã nghe thấy, mày cau chặt lại.

Anh đã đặc biệt dặn dò vấn đề an toàn rồi, huống hồ người Tư Lam phái tới cũng từng tiến hành kiểm tra nghiêm ngặt, tuyệt đối không tồn tại nguy cơ an toàn.

Vậy chính là ngoài ý muốn rồi.

Nhưng không tới hiện trường, anh cũng không tiện đưa ra suy đoán.

Ba người vội vội vàng vàng chạy tới công trường, nhưng một màn trước mắt lại khiến Triệu Thanh Hà sợ hãi.

Đã có rất nhiều ký giả chạy tới, đang quay chụp phỏng vấn.

Lão Ngũ đang dẫn người ngăn cản, nhưng căn bản không thể cản nỗi.

“Triệu tổng của công ty Hoa Nguyên tới rồi, cô ấy là người phụ trách chủ yếu.”

Cũng không biết ai kêu một tiếng, đám ký giả lập tức ùa tới, vây kín lấy ba người Triệu Thanh Hà.

“Triệu tổng, cô là người phụ trách chủ yếu của công ty Hoa Nguyên, bây giờ công trường xảy ra chết người, xin hỏi cô có suy nghĩ thế nào về chuyện này?”

“Triệu tổng, vấn đề an toàn là vấn đề hàng đầu của công trường kiến trúc, bây giờ xảy ra chết người, có phải nói rằng, công trình của các cô luôn tồn tại nguy cơ an toàn không?”

“Triệu tổng, mời cô trả lời, các cô chuẩn bị xử lý chuyện này thế nào? Chúng tôi tiến vào bị người của cô ngăn cản, chuyện này có phải là ý của cô không?”

Ký giả tranh nhau hỏi.

Hơn nữa, còn có người tiến hành live stream hiện trường: “Chào các bạn, mọi người mau nhìn xem, công trường tàn ác, không chút quan tâm đến sống chết của công nhân, bây giờ gây ra mạng người rồi, họ còn ngăn cản chúng tôi vào công trường. Tổng giám đốc của công ty Hoa Nguyên Triệu Thanh Hà đã đến rồi.”

“Có người nói, người này ngã từ lầu sáu xuống, mà chúng tôi bây giờ có thể nhìn thấy, toàn bộ lầu sáu đều không có lưới phòng hộ, không có bất kỳ biện pháp an toàn nào…”

Đối diện với tình cảnh loạn cào cào thế này, Triệu Thanh Hà đã sợ đến không biết nên nói gì nữa.

Lan Tầm ở bên cạnh tay chân luống cuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 205


CHƯƠNG 205

Hai cô gái bọn họ, nào từng trải qua trận thế như vậy, đã bị dọa cho nói cũng không nói ra lời rồi.

“Triệu tổng, liệu tôi có thể hiểu rằng, trong lòng cô có quỷ, cho nên không muốn trả lời?”

Ký giả từng bước ép sát, vấn đề cực kỳ gay gắt.

“Chúng tôi vừa chạy tới, là các anh xử lý chuyện này hay chúng tôi xử lý chuyện này? Nếu các anh thật sự suy nghĩ cho người đã mất, vậy thì tránh ra.”

Vương Bác Thần bảo vệ Triệu Thanh Hà và Lan Tầm ở sau lưng, đối diện thẳng với ống kính.

Nhưng đám người vội như ruồi nhặng ngửi thấy mùi phân này căn bản không nhường đường.

“Cút!”

Vương Bác Thần hét to, khí thế trên người tản ra ngoài, khiến ký giả lập tức cả kinh.

Tranh thủ cơ hội này, Vương Bác Thần nhanh chóng dẫn Triệu Thanh Hà và Lan Tầm đi tới, để lão Ngũ chặn ký giả lại.

“Bây giờ, mọi người có thể nhìn thấy, việc đưa tin của chúng tôi bị người của công ty Hoa Nguyên cản trở, họ nhất định đang che giấu gì đó.”

“Người đàn ông vừa rồi có lẽ là vệ sĩ của công ty Hoa Nguyên, anh ta tiến hành uy hiếp thân thể đối với chúng tôi, chuyện này nhất định là có bí mật không thể nói cho người khác biết.”

Đám ký giả thêm mắm dặm muối, tuyên truyền tùy tiện.

Vương Bác Thần không để ý họ, mà cau chặt mày.

Tình cảnh hiện trường đã thu hết vào đáy mắt, chỗ lầu sáu không có lưới phòng hộ.

Nhưng vấn đề không nằm ở đây, mà là, ở công trường xảy ra chuyện, lão Ngũ nhất định sẽ lập tức gọi điện thoại cho Triệu Thanh Hà đầu tiên.

Ba người họ chạy tới, cùng lắm không tới hai mươi phút.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy, lại xuất hiện một đám ký giả!!

Đây, mới là mấu chốt của vấn đề.

Quan trọng nhất là ngoại trừ ký giả, còn có một số streamer, làm sao họ biết được trong thời gian ngắn như vậy?

Chẳng lẽ, lão Ngũ lại ngốc tới mức thông báo cho ký giả đầu tiên, mà không phải Triệu Thanh Hà?

Ngay cả cảnh sát duy trì hiện trường cũng chưa tới, ký giả đã tới rồi, chuyện này không thể nào.

Vương Bác Thần đã thầm có suy nghĩ, nhưng hiện tại quan trọng nhất là duy trì trật tự hiện trường.

“Lão Ngũ, báo cảnh sát chưa?”

Vương Bác Thần bình tĩnh hỏi.

Tất cả những chuyện này đều như đã cố ý sắp xếp, bên này xảy ra chuyện, ký giả lập tức xuất hiện.

Nếu không phải sắp xếp, đánh chết anh cũng không tin.

Chỉ là, đây là suy đoán của anh, còn cần kiểm chứng.

“Đã báo cảnh sát rồi, sau khi thông báo cho Triệu tổng xong, liền lập tức báo cảnh sát. Anh Vương, những ký giả này đến quá nhanh, tôi vừa gọi điện thoại cho Triệu tổng xong, họ đã xuất hiện rồi.”

Mặc dù lão Ngũ sắc mặt hoảng loạn, nhưng còn chưa hồ đồ, lập tức nói ra sự việc.

Nhanh như vậy sao?

Vương Bác Thần nhàn nhạt cười, nhìn sang đám ký giả mặt mày hung ác, không hề để ý, tiếp tục hỏi: “Lưới phòng hộ của lầu sáu đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 206


CHƯƠNG 206

“Anh Vương, tôi nhìn làm hết lưới phòng hộ, nhưng không biết chuyện gì, lúc tôi đến xem, lưới phòng hộ chỗ đó không thấy nữa.”

Tháng chạp trời đông giá rét, lão Ngũ vội đến đổ cả mồ hôi: “Anh Vương, tôi đã hỏi rồi, không ai biết lưới phòng hộ đó lúc nào không còn nữa, vừa rồi đều đang nghỉ trưa, không ai biết Bạch Kiến Thiết chạy lên đó làm gì.”

Vương Bác Thần càng tin tưởng suy đoán của mình, chuyện này có mờ ám!

Nhưng anh chưa nói ra, từ từ gật đầu, nói: “Hà, đừng lo lắng, chuyện này sẽ điều tra rõ ràng.”

Triệu Thanh Hà nắm chặt lấy tay Vương Bác Thần, sắc mặt tái nhợt: “Bác Thần, nên làm sao đây, xảy ra án mạng rồi, có người chết rồi.”

“Có anh ở đây, không sao.”

Vương Bác Thần thấp giọng nói vài câu bên tai Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà sững sờ, lập tức không còn hoảng loạn vậy nữa, thở phào như trút bỏ gánh nặng.

Nhưng dù sao cũng xảy ra mạng người.

Vương Bác Thần vốn muốn để Triệu Thanh Hà và Lan Tầm vào trước, nhưng ngoài ý muốn là Triệu Thanh Hà lại chủ động đứng ra, đi về phía ký giả.

“Bác Thần, có chuyện chúng ta cùng gánh, chỉ cần chúng ta trong sạch, đừng hòng ai muốn hãm hại chúng ta.”

“Chúng tôi sẽ không trả thiếu một đồng tiền bồi thường, cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm mà công ty Hoa Nguyên của chúng tôi phải chịu. Ngoài ra, đợi đến khi cảnh sát đến thì sẽ tra ra rõ ràng chính xác chuyện gì đã xảy ra.”

Lúc này, Triệu Thanh Hà giống như một nữ chiến binh, đối mặt với tên phóng viên gian xảo, mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng cô vẫn không trốn tránh.

Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Vương Bác Thần hơi nóng lên.

Triệu Thanh Hà đang thương anh.

Có một người vợ như vậy thì còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ!

Ngay lúc này, cảnh sát đến, lập tức kiểm soát hiện trường, đồng thời chặn nhóm phóng viên ở bên ngoài.

Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà hợp tác điều tra.

Sau khi giải quyết xong chuyện ở hiện trường, cảnh sát cho người gọi người nhà, có một số việc cần người nhà phải ra mặt.

“Chị Thanh Hà, anh rể, hai người nhìn xem, trên mạng mọi người đang bàn luận chuyện này.”

Lan Tầm hoảng sợ nói, suýt chút nữa làm rơi điện thoại xuống đất.

Vương Bác Thần nghe vậy liền nhíu chặt lông mày.

Vấn đề này đang được thảo luận trên khắp các diễn đàn mạng, lượt xem bài đăng được theo dõi nhiều nhất đã vượt qua con số 8 triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng nhanh.

Còn chưa đầy nửa giờ!

Điều này càng trở nên kỳ lạ hơn.

Là nhà họ Triệu hay nhà họ Lý?

“Chủ thầu khoán lòng dạ độc ác, bớt xén nguyên vật liệu khiến công nhân ngã lầu!!”

“Công ty Hoa Nguyên thành phố Hà Châu, công nhân ngã lầu, vấn đề an toàn công trình nghiêm trọng !!”

“Công nhân ngã lầu, chủ tịch công ty Hoa Nguyên cho người chặn phóng viên!!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 207


CHƯƠNG 207

“Sự mất mát đau đớn của một gia đình: Công nhân của công ty Hoa Nguyên ngã lầu, trong nhà vẫn còn hai đứa trẻ đang đi học!”

Những bài đăng như vậy tràn ngập các trang mạng xã hội, như thể cả thế giới trong nháy mắt đều đã biết chuyện này.

Nó giống như kịch bản đã được dựng lên sẵn.

Vô cùng bất thường.

Nhưng cư dân mạng không quan tâm đến những điều này, bọn họ bị dắt mũi bởi những gì mình đọc được, sự phẫn nộ dâng trào, bình luận đều là những lời mắng nhiếc công ty Hoa Nguyên.

Lan Tầm tức giận nói: “Những người này không biết gì cả, chỉ biết hùa theo, tay nhanh hơn não, lẽ nào không có não để suy nghĩ sao?”

Triệu Thanh Hà chỉ biết cười khổ.

Bất luận sự thật là gì thì hiện tại công ty Hoa Nguyên cũng khó mà giãi bày.

Điều quan trọng nhất là sau sự việc này, danh tiếng của công ty Hoa Nguyên đã bị bôi nhọ.

Huỷ hoại tinh thần của một người thay vì giết chết người đó về mặt thể xác!

Ngay cả khi sau này công ty Hoa Nguyên có được trả lại sự trong sạch, một số người nhất định vẫn sẽ không tin mà nghĩ rằng chuyện này có người giở trò lấp liếm phía sau.

Người đầu tiên nhìn thấy đã bị công an đưa đi lấy lời khai.

Trên mạng vẫn đang không ngừng xôn xao, chỉ trong một giờ đồng hồ, chủ đề này đã lao lên đứng đầu hotsearch.

Đâu đâu cũng đều là những lời công kích công ty Hoa Nguyên.

“Chuyện này có gì đó bất thường, nếu không sẽ không thể dậy sóng nhanh như vậy được. Truyền thông dường như lên bài cùng một lúc, hơn nữa tất cả các bài báo đều giống như đã được viết trước vậy.”

Vương Bác Thần phân tích cho Triệu Thanh Hà với Lan Tầm nghe: “Đám người phóng viên xuất hiện còn nhanh hơn cả cảnh sát, hơn nữa câu chỉ trích đầu tiên giống như bọn họ đã tận mắt chứng kiến toàn bộ sự việc. Vậy nên hai người đừng lo lắng, chuyện này nhất định sẽ được tra ra chân tướng thôi.”

Lão Ngũ nơm nớp lo sợ nói: “Anh Vương, nghe ngài nói như thế tôi cũng cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng, Lúc đầu, tôi báo tin cho Triệu tổng với ngài, sau đó mới gọi báo cảnh sát, không ai liên lạc với phóng viên cả. Hơn nữa khi xảy ra sự việc như thế này thì chẳng ai liên hệ với phóng viên làm gì cả, chỉ có gọi cho người nhà để bồi thường thôi. Với lại, lúc sáng tôi cũng đã kiểm tra vấn đề an toàn, nhưng đến trưa thì lại xảy ra tai nạn.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần cười lạnh lùng: “Không cần nói cho ai biết cả, tôi tin rằng sự thật sẽ sớm được phơi bày ra ánh sáng thôi.”

Triệu Thanh Hà kinh hồn bạt vía, nước mắt lưng tròng nói: “Tại sao có người có ác ý với chúng ta như thế? Rốt cuộc tôi đã làm sai gì chứ.”

Vương Bác Thần đang định an ủi Triệu Thanh Hà thì Triệu Long dẫn người đi đến.

“Chà, tai nạn chết người sao? Xem ra ông trời chịu không nỗi nữa rồi, đây chính là báo ứng của mấy người đấy!”

Triệu Long nói một cách chua ngoa cay nghiệt.

Triệu Thanh Hà sững sờ.

Vào lúc này mà bác cả của cô lại đến mỉa mai cô!

Ông ta có còn là con người không?

“Triệu Thanh Hà, không phải cô kiêu ngạo lắm sao? Bây giờ vênh váo nữa ta coi, xảy ra tai nạn chết người rồi, để xem cô làm sao giải thích trước thần chủ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 208


CHƯƠNG 208

Triệu Long vô cùng đắc ý nói: “Cứ nghĩ mình tẩy trắng được bản thân là giỏi giang hơn người, không nhận họ hàng, ngay cả tổ tiên cũng không nhận. Bây giờ thì sao? Ông trời cũng không ngó lơ được nữa, đây là quả báo của cô đấy!”

Triệu Thanh Hà ngay lập tức lao lên.

Bốp!

Triệu Thanh Hà vung tay tát Triệu Long, cảm xúc của cô hoàn toàn vỡ oà, cô hét lên: “Vì sao… vì sao mấy người không vừa mắt tôi, vì sao không để tôi sống yên ổn! Có phải tôi chết đi thì mấy người mới hài lòng không? Vì sao mấy người lại làm như vậy, vì sao lại hãm hại tôi?”

Triệu Long vì bị đánh mà sững sờ, che mặt mắng: “Triệu Thanh Hà, cái con mẹ mày điên rồi à, có phải muốn chết không?”

Vừa dứt lời, ông ta liền có ý muốn giáng cho Triệu Thanh Hà một cái tát.

Vương Bác Thần bắt lấy cổ tay ông ta, lạnh lùng nói: “Ông thử xuống tay xem.”

Triệu Long bị ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần doạ cho hoảng sợ đến mức không dám nói gì, nhưng khuôn mặt già nua lại vì tức giận mà run lên.

“Tại sao… tại sao!!”

Triệu Thanh Hà đã kìm nén cảm xúc của mình quá lâu, giờ phút này không chịu được nữa mà vỡ oà ra.

Nhiều năm như vậy, bà nội, bác cả, mọi người trong nhà họ Triệu chưa bao giờ để gia đình cô sống yên ổn.

Giờ đây, khó khăn lắm gia đình cô mới nhìn thấy hy vọng, nhưng khi xảy ra chuyện, Triệu Long lại chạy đến để mỉa mai, chế giễu.

“Tốt hơn hết hãy ngậm cái miệng lại, nếu không tôi sẽ khiến ông muốn khóc cũng không kịp khóc.”

Vương Bác Thần thu lại ánh mắt, nói: “Tiểu Lan, cô với Thanh Hà về trước đi, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý. Lão Ngũ, đuổi tên khốn kiếp này đi đi, nếu ông ta không đi thì cứ đánh gãy chân.”

“Tôi hiểu rồi!”

Lão Ngũ từ lâu đã không vừa mắt Triệu Long, tên chó đẻ này chẳng khác gì mụ vợ khốn kiếp bỏ đi theo người khác của anh ta.

“Các người làm gì vậy? Công trường nhà họ Triệu của tôi xảy ra tai nạn, tôi tới đây hỏi tình hình thì sao chứ? Công ty Hoa Nguyên của mấy người đã gây ra tai nạn chết người ở công trường nhà họ Triệu tôi, cậu còn không cho phép tôi nói gì sao?”

Triệu Long thẹn quá hoá giận, trước mặt cấp dưới của mình mà ông ta lại bị một một đứa cháu vung tay tát vào mặt, cục tức này ông ta không thể nuốt trôi được.

Tiếc là Lão Ngũ không cho Triệu Long cơ hội, siết nắm tay đấm thẳng vào mặt ông ta, đến mức gãy luôn chiếc răng cửa của ông ta.

“Ông cũng đáng làm người sao? Phi, cút khỏi đây ngay cho tôi, nếu không tôi sẽ đánh gãy chân ông đó.”

“Các ngươi… các người đợi đó cho tôi!”

Triệu Long miệng hùm gan sứa đe doạ, che miệng đầy máu, oán hận bỏ chạy.

Ông ta vốn dĩ muốn châm chọc thêm vài câu, nhưng mà không dám ở lại.

“Tôi đã nói toàn bộ chuyện này với đám nhà báo, Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần, mấy người đừng mong sẽ sống yên ổn.”

“Tên chó khốn nạn này!”

Lão Ngũ dẫn người đuổi theo ra ngoài, Triệu Long thấy thế vội vàng bỏ chạy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 209


CHƯƠNG 209

Chuyện Triệu Long bị đánh lại một lần nữa trở thành tư liệu cho đám nhà báo lên bài thêm mắm dặm muối.

Đẩy chuyện này lên một cao trào mới.

“Vương Bác Thần, Triệu Thanh Hà, mấy người cho rằng tôi chịu đánh vô ích sao? Tôi đến đây là có mục đích, gây tai nạn chết người, lại còn đánh người, công ty Hoa Nguyên của mấy người đợi mà sụp đổ đi!”

Triệu Long nghiến răng nghiến lợi, cười một cách độc ác.

Ba giờ đồng hồ sau đó.

“Thưa ngài, cục mạng đã tra ra hàng chục tài khoản ảo viết bài, những bài đăng đó xuất hiện cùng lúc diễn ra vụ tai nạn trên công trường.”

Canh Phong chạy lại nói.

“Đã tra ra ai đứng đằng sau giật dây chưa?”

Đôi mắt của Vương Bác Thần hiện lên tia giết người!

Canh Phong lạnh lùng nói: “Ngay sau khi phát hiện, tôi đã cho người kiểm soát họ, có người liên lạc đưa bản thảo cho bọn họ. Tôi đã cho người tìm người đó, là người nhà họ Ngô. Ngoài ra, bài đăng đầu tiên với một số lượng lớn các bài đăng đều được đăng lên bởi phương tiện truyền thông cá nhân của tập đoàn Nam Cung. Tôi cho người theo dõi đám phóng viên đó thì phát hiện ra bọn họ đã bí mật gặp gỡ người nhà họ Nam Cung với người nhà họ Ngô.”

“Nhà họ Ngô, nhà họ Nam Cung?”

Vương Bác Thần lạnh nhạt nói: “Là do ai sắp xếp.”

Canh Phong nói với khuôn mặt hầm hầm: “Tôi sai người bắt đám người nhà họ Ngô với nhà họ Nam Cung đó, bọn họ khai đó là lệnh của Nam Cung Vũ với Ngô Tranh Vanh, mục đích là muốn chỉnh đốn công ty Hoa Nguyên.”

“Bọn họ… muốn chết sao?”

Vương Bác Thần nheo mắt nói: “Tới nhà họ Ngô với nhà họ Nam Cung, nếu hôm nay bọn họ không cho tôi được lời giải thích thoả đáng thì bọn họ chết chắc.”

……

“Công ty Hoa Nguyên tiêu đời rồi, các diễn đàn mạng đang bùng nổ, độ hot chạm ngưỡng con số 60, 70 triệu mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, chiếm giữ vị trí đầu của tin tức được quan tâm nhất rồi.”

Nam Cung Vũ nhìn vào điện thoại, đắc ý cười lớn.

Ngành công nghiệp của gia tộc Nam Cung bọn họ chủ yếu là Internet, muốn giở trò tạo tin sốt dẻo để phá huỷ danh tiếng của một công ty đối với anh ta mà nói là quá đơn giản.

“Tôi đã sắp xếp để các nghệ sĩ dưới quyền quản lý của tôi chia sẻ tất cả những tin tức đó, độ hot của chuyện này sẽ không ngừng tăng lên, nó sẽ trở thành một chuyện giật gân lan truyền toàn quốc. Công ty Hoa Nguyên không tiêu đời thì đạo trời khó mà bao dung.”

Ngô Tranh Vanh cũng đắc thắng nói.

Ngành công nghiệp của gia tộc họ Ngô chủ yếu là lĩnh vực giải trí điện ảnh và truyền hình. Các nghệ sĩ của họ có hàng triệu người hâm mộ, bất kỳ tin nào được chia sẻ cũng sẽ đều thành tin sốt dẻo.

“Hơn nữa gặp đám fan não tàn, Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sẽ trở thành những con chuột đường phố bị mọi người chửi bới đánh đập.”

Ngô Tranh Vanh vô cùng tự tin, trong lĩnh vực giải trí điện ảnh và truyền hình, anh ta chưa bao giờ thiếu những fan hâm mộ não tàn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 210


CHƯƠNG 210

“Haha, xảy ra chuyện lớn như vậy, thần chủ nhất định sẽ điều tra, một khi đã tra ra được sai sót từ đội ngũ kỹ sư dưới tay Triệu Thanh Hà thì đợi bị kiện đi. Nhà họ Lý nhất định cũng sẽ nhân cơ hội này cắn một nhát để cho Trần Thiên Minh lộ diện.”

Nam Cung Vũ bình tĩnh nói: “Vương Bác Thần muốn trở mình thì đợi kiếp sau đi!”

Ngô Tranh Vanh cầm ly rượu lên cười to: “Hahaha, nào, cạn ly, đợi đến khi Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà vào tù, chúng ta đến xem xem, chắc chắn biểu cảm trên mặt tên Vương Bác Thần đó rất thú vị.”

“Quả thật rất thú vị.”

Cửa phòng KTV bị ai đó đá tung ra, ngay sau đó Vương Bác Thần bước vào, chậm rãi nói.

“Vương Bác Thần? Anh còn dám tới!”

Ngô Tranh Vanh nhìn thấy Vương Bác Thần, hai mắt ngay lập tức trở nên đỏ rực, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Mẹ kiếp, nếu không phải vì anh, ông đây cũng sẽ không bị nhốt trong nhà giam một đêm. Tôi vẫn chưa đến tìm anh mà anh đã vác xác đến đây nộp mạng rồi!”

“Phí lời với tên này làm gì, cho người đánh chết đi, để anh ta quỳ trước mặt chúng ta cầu xin tha mạng.”

Nam Cung Vũ chua chát mắng mỏ: “Hồi đó, mẹ anh ta thèm đàn ông đến phát điên, mang thai đứa con hoang như này, cũng không biết là con của tên nào, đoán chừng ngay cả mụ đàn bà lẳng lơ Lý Kì cũng không biết!”

“Tự tìm cái chết!!”

Cơn thịnh nộ của Vương Bác Thần bùng phát rồi.

Mẹ-chính là nỗi đau vĩnh viễn không nguôi trong lòng anh!

Là giới hạn chịu đựng của anh!

Ai dám sỉ nhục mẹ thì phải giết người đó!

Luồng khí âm u vô hình đáng sợ đột nhiên tỏa ra từ người Vương Bác Thần, quấn quanh Nam Cung Vũ.

Bụp!

Vương Bác Thần đấm thẳng vào mặt Nam Cung Vũ.

Nam Cung Vũ không có cơ hội phản kháng, thậm chí anh ta còn không có cơ hội để hét lên, ngay sau đó liền bị Vương Bác Thần đấm nát đầu!

“A… giết người rồi!”

Ngô Tranh Vanh kinh hãi hét lên, anh ta chưa từng thấy cảnh tượng đẫm máu như vậy bao giờ, đầu của một người thế mà lại bị vỡ nát bởi cú đấm của Vương Bác Thần!

Tuy nhiên, điều khiến anh ta kinh hãi hơn chính là không có một ai trong đám thuộc hạ của mình xông vào.

Chuyện… chuyện gì xảy ra vậy?

Lẽ nào, bọn họ…

Ngô Tranh Vanh nghĩ đến một trường hợp vô cùng đáng sợ!

Bọn họ đều đã chết rồi!

Quỷ!

Người này là ác quỷ!

Sao anh lại dám giết người chứ?

Sao anh dám chứ!

Ngô Tranh Vanh sợ tới mức không tự chủ được, ngồi phịch xuống ghế sôpha, sắc mặt tái nhợt một cách đáng sợ, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.

Đúng lúc này, Canh Phong bước vào, nói một câu khiến Ngô Tranh Vanh kinh hồn bạt vía.

“Thần chủ, đã loại bỏ hết mọi nguy hiểm!”

Thần chủ?

Vương Bác Thần là thần chủ sao?

Ngô Tranh Vanh trợn to mắt kinh ngạc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 211


CHƯƠNG 211

Vương Bác Thần sao có thể là thần chủ chứ?

Ngô Tranh Vanh kinh hãi nhìn Vương Bác Thần.

Nhưng, anh ta sẽ không nhận nhầm thư ký Canh

Anh ta đã từng gặp thư ký Canh.

Nhưng thư ký Canh lại gọi Vương Bác Thần là thần chủ!!

Cái này, cái này sao có thể chứ!

Vương Bác Thần không phải chỉ đỡ đạn cho thần chủ sao? Anh sao có thể là thần chủ chứ!!

Chả trách anh dám giết người!

Chả trách anh dám khiêu chiến với nhà họ Lý!

Chả trách, anh có thể tổ chức một hôn lễ lớn như vậy!

“Đồ lừa đảo, cái đồ lừa đảo này, anh lừa tất cả mọi người chúng tôi, anh chính là thần chủ, anh chính là thần chủ!”

Ngô Tranh Vanh lớn tiếng gào khóc, gào khóc trong tuyệt vọng.

Anh ta hiểu rồi, hiểu ra tất cả rồi!

Vương Bác Thần lại đào cho nhà họ Lý một cái hố!

Anh đã che giấu thân phận của mình!

Nhưng, mình và những người này lại ngu ngốc đi trêu chọc Vương Bác Thần, đúng là tự tìm đường chết mà!!

Tại sao phải đi trêu chọc Vương Bác Thần, tại sao phải trêu chọc anh!

Bây giờ đã ầm ĩ, lớn chuyện như vậy, anh sẽ không bỏ qua cho mình.

Vương Bác Thần không nói gì, nhìn chằm chằm vào Ngô Tranh Vanh!

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, xin lỗi, xin lỗi, cầu xin anh hãy bỏ qua cho tôi, tôi không dám nữa, tôi sẽ lập tức làm sáng tỏ trên mạng xã hội, tôi sẽ chịu trách nhiệm pháp luật, cầu xin anh hãy bỏ qua cho tôi.”

Ngô Tranh Vanh quỳ xuống, đập đầu liên tục.

Sự can đảm của anh ta đã bị dọa cho vỡ nát, từ lúc Canh Phong gọi Vương Bác Thần là thần chủ, sự can đảm của anh ta đã bị dọa cho vỡ nát.

Bây giờ anh ta chỉ muốn nhận tội, chỉ muốn bị nhốt lại.

Nếu không, chỉ có con đường chết. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mang thi thể của bọn họ đến nhà Nam Cung và nhà họ Ngô.”

Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn anh ta.

Thi thể?

Nghe thấy từ này, Ngô Vanh Tranh hét lên giống như bị điên, đầu bị đập vỡ, máu chảy đầy mặt.

Anh ta dường như không cảm nhận được đau đớn, khóc lóc nói: “Thần chủ, xin hãy tha thứ cho tôi, xin hãy tha thứ cho tôi, tôi không dám nữa, tôi không dám nữa, cầu xin anh đừng giết tôi, đừng giết tôi.”

Canh Phong bóp cổ Ngô Vanh Tranh, lạnh lùng nói: “Kiếp sau được đầu thai thì hãy sáng mắt ra!”

Nói xong, bàn tay dùng lực, đầu Ngô Tranh Vanh rũ xuống.

Gia tộc Nam Cung, gia chủ Nam Cung Hoành nhìn hotsearch trên điện thoại, nói: “Công ty Hoa Nguyên là tự tìm đường chết, không thể trách người khác. Nuốt chửng giao dịch buôn bán của Trần Thiên Minh, còn đắc tội với người khác ở khắp mọi nơi, công ty Hoa Nguyên không sụp đổ mới là chuyện bất thường.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 212


CHƯƠNG 212

Vợ ông ta Hoa Cẩm Nguyệt cười nói: “Đây là nét bút đầu tiên của con trai chúng ta, Vương Bác Thần kia lúc trước ức hiếp Vũ, thằng bé và Ngô Tranh Vanh cùng làm ra chuyện này.”

Nam Cung Hoành thờ ơ nói: “Đây chính là kết cục của việc dám đắc tội với người của nhà Nam Cung, cũng xem như cho đám người rẻ tiền này một bài học, không phải người nào cũng có thể đắc tội được. Việc này Vũ làm cũng xem như là ổn thỏa, nhưng chưa được hoàn mỹ.”

“Có lẽ thằng bé đang tạo ra sự chênh lệch thời gian, một tiếng sau lại phát lực, nhưng không sao, công ty Hoa Nguyên không đoán ra được là Vũ làm. Bây giờ, ở cái xã hội này, người nào nắm được Internet thì người đó nắm được quyền lên tiếng, người nào khống chế được dư luận, người đó thắng.”

Đúng lúc này, quản gia chạy như điên vào, còn bị ngã, hét lên: “Ông chủ, bà chủ, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, cậu chủ chết rồi, cậu ấy chết rồi, thi thể của cậu ấy đã được đưa tới rồi.”

“Cái gì!!!”

Nam Cung Hoành lập tức đứng dậy, sắc mặt lập tức thay đổi, giống như một con sư tử đang nổi giận, gầm lên: “Ai làm! Tìm cho tôi, tìm cho tôi, tôi muốn chém anh ta thành nghìn đoạn, tôi muốn chém anh ta thành nghìn đoạn!!”

“Vũ, Vũ của tôi.”

Hoa Cẩm Nguyệt kêu lên hai tiếng, sau đó ngất đi.

“Không cần tìm nữa, tôi đến rồi.”

Vương Bác Thần thong dong đi vào.

Canh Phong đi sau, kéo cái xác không đầu của Nam Cung Vũ như kéo một thức rác rởi, ném dưới chân Nam Cung Hoành.

“Vũ, Vũ của tôi!”

Nam Cung Hoành ôm lấy thi thể của Nam Cung Vũ, khóc lóc một cách đau đớn, thảm thiết.

Con trai của ông ta chết rồi, thi thể giống như thứ rác rưởi, bị người khác ném trước mặt ông ta, còn không có đầu.

Ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ!

Người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh.

Cảm giác đau đớn thấu tim này khiến ông ta mất đi lý trí, tức giận, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

“Cậu giết chết con trai tôi, tôi muốn cậu phải đền mạng!!”

Trong mắt Nam Cung Hoành toàn là tơ máu: “Người đâu, giết chết cậu ta cho tôi!!”

“Nam Cung Hoành, ông muốn tìm cái chết sao?”

Canh Phong đi vào, lạnh lùng nói: “Con trai ông đã làm cái gì, trong lòng ông biết rõ, bây giờ chỉ giết anh ta đã là khoan dung với gia tộc Nam Cung của ông rồi. Lập tức đi đến công ty Hoa Nguyên, xin lỗi Triệu tổng, làm sáng tỏ tất cả mọi chuyện ở trên mạng, thì gia tộc Nam Cung của ông mới có thể bảo toàn được.”

“Tại sao? Tại sao!!!”

Nam Cung Hoành hét lên, tê tâm liệt phế!

Nhìn Canh Phong với ánh mắt hung dữ: “Thư ký Canh, con trai của tôi chết rồi, con trai của tôi chết rồi!! Anh bảo tôi đi xin lỗi Triệu Thanh Hà? Dựa vào cái gì chứ!!! Hôm nay, cho dù thần chủ có đến đây, tôi cũng phải giết chết Vương Bác Thần để báo thù cho con trai tôi!!!”

“Vũ, Vũ của tôi.”

Hoa Cẩm Nguyệt vừa tỉnh lại, nhìn thấy thi thể không có đầu của Nam Cung Vũ, đau đớn khóc thét lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 213


CHƯƠNG 213

Đám tay chân của gia tộc Nam Cung đã bao vây Vương Bác Thần và Canh Phong, ánh mắt hung dữ.

“Giết, giết cho tôi, giết hết cho tôi!”

Nam Cung Hoành đã phát điên, đây là con trai trưởng của ông ta, người thừa kế mà ông ta đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới bồi dưỡng ra được.

Bây giờ chết rồi!

Đầu cũng bị chặt mất.

Ông ta phải báo thù, ông ta không tiếc bất cứ giá nào cũng phải báo thù cho con trai!

“Nam Cung Hoành, ông đang tìm cái chết!”

Canh Phong vô cùng tức giận, Nam Cung Vũ hãm hại thần chủ phu nhân, gây ra một làn sóng lớn ở trên mạng, không muốn cho thần chủ phu nhân con đường sống.

Cái chết của Nam Cung Vũ, cũng là đúng người đúng tội.

Mà Nam Cung Hoành với tư cách là người biết mọi chuyện, không những không có một chút hối lỗi, ngược lại còn muốn ra tay với thần chủ, báo thù cho Nam Cung Vũ.

Đúng là không biết sống chết.

“Phế cho tôi.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói.

“Tuân mệnh.”

Canh Phong hét lên một tiếng, hung dữ lao vào những tên tay chân này.

Bịch, bịch, bịch.

Những người này, bình thường còn có thể diễu võ dương oai, nhưng đánh nhau với Canh Phong, quả thật không đủ để xem.

Chưa đến một phút tất cả đều đã bị đánh ngã, những người này hoặc là bị đánh đứt cánh tay, hoặc bị đánh đứt hai chân, nằm ở dưới đất đau khổ than khóc.

“Nam Cung Hoành, ông chính là người đưa dao cho con trai giết người, có biết không hả?”

Khuôn mặt Vương Bác Thần vô cảm nói.

“Con trai tôi phạm sai lầm, nhưng thằng bé cũng không đáng phải chết!”

Nhìn thấy những tên tay chân của nhà mình đều bị đánh ngã nằm trên mặt đất, đáy mắt Nam Cung Hoành lộ ra một chút kinh ngạc và sợ hãi.

Nhưng, cái chết của Nam Cung Vũ đã khiến ông ta mất đi lý trí, nghiến răng nói: “Con trai tôi chết rồi, hôm nay mấy người nhất định phải chôn theo con trai tôi! Cho dù hôm nay tôi có chết cũng phải kéo cậu chết theo!”

“Giết cậu ta, mau giết chết cậu ta, báo thù cho Vũ.”

Hoa Cẩm Nguyệt điên cuồng hét lên.

Cái chết của con trai đã khiến bà ta phát điên.

Đây là con trai của bà ta, là cục thịt từ trên người bà ta rơi xuống.

Nam Cung Hoành nước mắt đầy mặt, đôi mắt mang theo tơ máu.

“Con trai tôi cho dù có trăm sai ngàn sai cũng không đến lượt mấy người dạy dỗ!!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 214


CHƯƠNG 214

“Không phải chỉ đăng một vài thứ lên mạng thôi sao? Không phải chỉ để cho mọi người biết được Triệu Thanh Hà đê tiện đến mức nào sao? Không phải chỉ trả thù Vương Bác Thần một chút thôi sao? Phải mất mạng sao? Đôi cẩu nam nữ này đã chết đâu?”

Nam Cung Hoành nắm chặt hai tay, tức giận nói: “Tại sao mấy người lại giết chết thằng bé!! Canh Phong, tại sao!! Chính là vì Vương Bác Thần đã đỡ đạn cho thần chủ sao, cậu ta có thể xem mạng người như cỏ rác, phóng hỏa, giết người sao?!!”

“Tôi sẽ nói cho ông biết tại sao.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Động đến người nhà của tôi, giết không tha!”

Nam Cung Hoành căm phẫn gào thét, cũng không thể khiến cho Vương Bác Thần cảm động.

Nam Cung Vũ dám động vào vợ của mình, anh ta chết một vạn lần cũng không quá.

Bạo lực mạng còn đáng sợ hơn giết người!

Vương Bác Thần nhìn Nam Cung Hoành, tiếp tục nói: “Con trai ông vô tội, lẽ nào vợ tôi không vô tội? Bởi vì một chút cạnh tranh nhỏ trong cuộc đấu thầu, mà con trai ông có thể tùy tiện công kích vợ tôi? Nam Cung Hoành, nể mặt ông cũng là một người ba, tôi hỏi ông một lần nữa, ông đã biết sai chưa?”

Canh Phong kinh ngạc nhìn về phía Vương Bác Thần.

Thần chủ, lại mềm lòng một lần nữa.

Sao có thể chứ?

Điều này thật là kỳ lạ!

Khiến người khác không dám tin!

Thần chủ một người giết phạt một cách quả quyết, lại cho gia tộc Nam Cung một cơ hội.

Chả lẽ, thần chủ là vì Dao Dao, vì vậy mới tình nguyện cho gia tộc Nam Cung một cơ hội sao?

Đúng vậy, bây giờ thần chủ cũng là một người ba.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Nam Cung Hoành, anh cũng bị cảm động.

“Nam Cung Hoành, còn không quỳ xuống tạ ơn!!”

Canh Phong nghiêm giọng nói.

Thần chủ từ trước đến nay luôn lạnh lùng, vô tình, chưa từng nể mặt ai.

Bởi vì, không ai có tư cách để thần chủ nể mặt.

Nhưng bây giờ, thần chủ tình nguyện cho Nam Cung Hoành – cũng là một người ba một cơ hội.

Đây là chuyện từ từng xảy ra!

“Thư ký Canh, Vương Bác Thần giết chết con trai tôi, anh còn bắt tôi quỳ xuống tạ ơn cậu ta!! Dựa vào cái gì!! Tôi phải gọi điện thoại cho thư ký Tư, tôi phải đi đến trước mặt thần chủ, bảo ngài ấy chủ trì công đạo cho tôi!”

Nam Cung Hoành gào lên một cách thảm thiết: “Nếu như thần chủ không chủ trì công đạo cho tôi, Nam Cung Hoành tôi có tán gia bại sản, chấm dứt cuộc đời này, cũng phải giết chết Vương Bác Thần, báo thù cho con trai tôi!!!”

”Vậy ông đánh đi.”

Giọng nói của Vương Bác Thần trở nên lạnh lùng hơn.

Anh vốn dĩ muốn cho Nam Cung Hoành một cơ hội để hối lỗi.

Nam Cung Hoành biết chuyện Nam Cung Vũ làm, hơn nữa còn để mặc cho Nam Cung Vũ đi gây họa.

Nhưng, Vương Bác Thần vẫn muốn cho ông ta một cơ hội nhận sai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 215


CHƯƠNG 215

Nhưng Nam Cung Hoành, không những không biết sai, ngược lại còn cho rằng tất cả những gì con trai mình làm đều đúng.

Đã giết chết Nam Cung Vũ, Vương Bác Thần không muốn sát hại nữa.

Nhưng Nam Cung Hoành chết vẫn không hối cải.

Gọi điện thoại xong, Nam Cung Hoành nghiến răng nghiến lợi nói: “Vương Bác Thần, con trai của tôi chết rồi, cậu cũng đừng nghĩ đến chuyện sống, cho dù thư ký Tư và thần chủ không quản chuyện này, tôi cũng phải giết chết cậu, giết chết cả nhà cậu, báo thù cho con trai tôi. Cậu giết chết con trai tôi, tôi giết chết cả nhà cậu!!!”

“Nam Cung Hoành, ông tìm cái chết đúng không!”

Canh Phong nổi giận, thần chủ đã khoan dung với gia tộc Nam Cung đến mức này rồi mà Nam Cung Hoành lại không có một chút nào gọi là hối lỗi, ngược lại còn uy hiếp thần chủ, muốn giết cả nhà thần chủ.

“Thưa ngài? Xin hãy hạ lệnh, để tôi giết chết ông ta, để tránh để lại hậu họa.”

“Đợi Tư Lam đến.”

Đáy mắt Vương Bác Thần xuất hiện tia sát khí.

Từ sau khi ở cùng Dao Dao, anh đã không còn có suy nghĩ giết người nặng như vậy.

Nếu không, nếu như dựa theo sát tâm của anh trước đây, ngay cả cơ hội nói chuyện anh cũng không cho Nam Cung Hoành.

Rất nhanh, Tư Lam đã đến.

Nam Cung Hoành lao lên, quỳ xuống đất, khóc lóc, đau khổ: “Thư ký Tư, cô phải làm chủ cho tôi, con trai tôi đã bị Vương Bác Thần và Canh Phong giết chết, cô phải làm chủ cho tôi.”

Tư Lam một cước đá bay Nam Cung Hoành, lạnh lùng nói: “Đó là con trai của ông đáng chết!”

Phụt.

Nam Cung Hoành bị một cước của Tư Lam đá cho đến mức nôn ra máu, cả người ông ta đều mơ màng.

Ngay cả Tư Lam cũng không làm chủ cho mình sao?

”Tại sao? Tại sao!!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nam Cung Hoành bò dậy, hét lên: “Vương Bác Thần chỉ đỡ đạn cho thần chủ mà thôi, tại sao mấy người lại bảo vệ cậu ta như vậy! Con trai của tôi chết rồi, con trai của tôi chết rồi!! Vương Bác Thần mới là hung thủ giết người, tại sao cô lại không chủ trì công đạo cho tôi, tại sao còn muốn bảo vệ Vương Bác Thần! Tôi không phục, tôi không phục!!! Tôi muốn gặp thần chủ, tôi muốn gặp thần chủ!!!”

Tư Lam không quan tâm đến ông ta, cung kính nói với Vương Bác Thần: “Thần chủ, xin ngài hãy căn dặn.”

“Thần chủ, xin ngài hãy căn dặn.”

Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Nam Cung Hoành lập tức trở nên kích động.

Thần chủ đến rồi.

Nhất định sẽ chủ trì công đạo cho ông ta!

Cho dù Vương Bác Thần đã đỡ đạn cho thần chủ, thần chủ cũng không thể khoan dung cho việc anh đã giết người!

“Thần chủ ở đâu? Thần chủ ở đâu? Tôi phải bảo thần chủ chủ trì công đạo cho tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 216


CHƯƠNG 216

Nam Cung Hoành che ngực, tìm kiếm xung quanh, nhưng ông ta không nhìn thấy có ai khác đi vào.

“Thần chủ đâu? Thần chủ đâu? Lẽ nào, Vương Bác Thần vô pháp vô thiên như vậy mà thần chủ không quản sao?”

Canh Phong nhìn Nam Cung Hoành giống như đang nhìn một tên ngốc.

Những tên đần độn này, không bao giờ tin thần chủ chính là Vương Bác Thần.

Bọn họ luôn nghĩ là, trong khoảng thời gian 4 năm ngắn ngủi, Vương Bác Thần chắc chắn không thể làm nên thành tựu to lớn, trở thành thần chủ do chính quốc chủ sắc phong.

Nhưng bọn họ lại không suy nghĩ xem, người có thể được sắc phong thành thần chủ, là người có thể dùng suy nghĩ bình thường để phán đoán sao?

Nếu như giống những người bình thường, dùng mấy chục năm mới có thể lấy được thành tích lớn như thế, vậy còn là thần chủ sao?

Tư Lam nhìn Nam Cung Hoành với sự thương hại.

Những người này luôn không biết sống chết, dùng tình hình kinh tế có một chút thực lực kia để khiêu khích uy nghiêm của thần chủ.

Đúng là cái đồ không tự biết lượng sức mình.

Cho rằng có chút tiền là có thể coi thường tất cả.

Nhưng ở trước mặt thần chủ, bọn họ chỉ là những tên hề đang nhảy nhót mà thôi.

“Cái đồ có mắt mà như mù, đây chính là thần chủ!”

Tư Lam cười khẩy nói.

“Cậu ta, cậu ta là thần chủ?”

Trên khuôn mặt vốn tràn đầy sự bi thương của Nam Cung Hoành bây giờ lại hiện lên sự kinh hãi hoàn toàn trái ngược.

Ông ta sợ hãi, lo lắng chỉ vào Vương Bác Thần, cả người run rẩy: “Cậu, cậu, cậu là thần chủ? Không, không, không thể nào!! Cậu không phải, cậu không phải!!”

Ông ta đã phát điên rồi!

Ông ta muốn thần chủ chủ trì công đạo cho ông ta, ông ta muốn dùng tiền tài, quyền lực của gia tộc Nam Cung để uy hiếp thần chủ, giết chết Vương Bác Thần.

Nhưng, Vương Bác Thần chính là thần chủ!

Ông ta phải uy hiếp như thế nào đây?

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Ông muốn công lý?”

Chỉ một câu nói, Nam Cung Hoành lập tức quỳ xuống đất.

Sắc mặt như tro tàn.

Ông ta không dám nữa!

Nếu như Vương Bác Thần không phải là thần chủ, ông ta còn dám, ông ta còn có cách khiến thần chủ giết chết Vương Bác Thần.

Nhưng, Vương Bác Thần chính là thần chủ!

Người mà con trai ông ta muốn báo thù chính là thần chủ!

Người mà ông ta để mặc cho con trai đi báo thù chính là thần chủ!

Người ông ta muốn giết chính là thần chủ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 217


CHƯƠNG 217

Nam Cung Hoành quỳ xuống!

Giây phút đó, cuối cùng ông ta cũng tỉnh táo lại.

Cái chết của con trai gì đó, báo thù gì đó, tất cả đều không quan trọng.

Điều quan trọng chính là phải giữ được gia tộc Nam Cung!

Làm thế nào để Vương Bác Thần tha thứ cho gia tộc Nam Cung!

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Ông muốn tìm tôi báo thù, tôi cho ông cơ hội này.”

“Tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi.”

Nam Cung Hoành khóc lóc, than thở, lần này không phải là vì đau lòng, mà là vì bị dọa sợ.

“Nam Cung Hoành, cái đồ hèn nhát này! Cái đồ hèn nhát này!!”

Hoa Cẩm Nguyệt đang vô cùng đau khổ, nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nổi điên bổ nhào về phía Nam Cung Hoành: “Vũ bị cậu ta giết chết, ông phải giết cậu ta để báo thù! Cho dù cậu ta là thần chủ, lẽ nào con trai của tôi chết uổng sao? Cho dù cậu ta là thần chủ, con trai tôi không thể trả thù cậu ta sao? Ông báo thù đi, ông hãy báo thù cho con trai ông đi.”

“Bà ngậm miệng lại!!”

Nam Cung Hoành tát lên mặt Hoa Cẩm Nguyệt một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu không phải do bà, nuông chiều nó thành ra như vậy, sẽ có ngày hôm nay sao? Nếu như không phải bà dung túng cho nó, nó có thể đi đến bước đường như ngày hôm nay sao? Nó dám trả thù thần chủ và thần chủ phu nhân, nó chết vạn lần cũng chưa đền hết tội!!”

Nói xong, ông ta nơm nớp lo sợ nhìn Vương Bác Thần: “Thần chủ, cầu xin ngài hãy bỏ qua cho gia đình chúng tôi, tôi biết sai rồi, tôi bằng lòng hối lỗi, cho dù trả cái giá đắt như thế nào, tôi cũng sẵn lòng xin lỗi và nhận sai với Triệu tổng.”

Lúc nãy còn muốn bất chấp tất cả để báo thù cho Nam Cung Vũ, bây giờ biết được Vương Bác Thần là thần chủ, Nam Cung Hoành đã biết sợ.

Ngay cả thù của con trai cũng không dám báo nữa.

Còn chủ động muốn xin lỗi và nhận sai với Triệu Thanh Hà.

Vương Bác Thần liên tục cười khẩy.

“Muộn rồi!”

Nói xong, Vương Bác Thần quay người rời đi.

Canh Phong xem thường nói: “Nam Cung Hoành, tôi còn tưởng ông khí phách như thế nào, tôi còn tưởng ông yêu con trai ông như thế nào. Hóa ra, ông vừa biết được thân phận của thần chủ, đã sợ hãi, đã quên mất cái chết của con trai mình rồi.”

Nam Cung Hoành mồ hôi rơi như mưa.

Vốn dĩ ông ta muốn mượn cơ hội này để giết chết Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, sau đó thừa cơ giành lấy đội kỹ sư thuộc công ty Hoa Nguyên, từ đó tham gia xây dựng thành mới.

thành mới, là một miếng bánh khổng lồ, chỉ cần được tham gia vào là có thể có được vô số lợi ích.

Vì vậy, sau khi ông ta biết được kế hoạch của con trai, mặc dù bên ngoài không ủng hộ, nhưng cũng không ngăn cản con trai, sử dụng mạng lưới tài nguyên của gia tộc Nam Cung.

Thậm chí còn ám thị với thuộc hạ, phải đồng ý với yêu cầu của con trai.

Nếu như không có sự dung túng của ông ta, trong một khoảng thời gian ngắn, Nam Cung Vũ muốn làm cho chuyện của công ty Hoa Nguyên đạt tới kết quả này là điều không thể.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 218


CHƯƠNG 218

Canh Phong khinh thường.

Anh ta cảm thấy buồn nôn.

Đừng nói là thần chủ, khi mà Nam Cung Hoành tỏ ra sợ hãi, ngay cả bản thân anh ta cũng đã đoán được mọi chuyện.

Nam Cung Hoành, ông ta không xứng với một chút cảm thông mà thần chủ dành cho khi cùng là một người ba.

Tình yêu của ba mà Nam Cung Hoành thể hiện ra đều là vì miếng bánh ngọt thành mới này, mà cố ý diễn kịch!

Canh Phong nói tiếp: “Nam Cung Hoành, có phải ông cảm thấy, trên thế giới này ông là người thông minh nhất? Nếu như Triệu tổng không phải là vợ của thần chủ, ông có nhận sai không? Nếu như công ty Hoa Nguyên không có quan hệ gì với thần chủ, có phải ông sẽ cảm thấy cái bánh bao làm bằng máu người này ăn rất ngọt?”

“Dũng khí báo thù cho con trai của ông đâu rồi? Không phải ông muốn tán gia bại sản, dùng cả đời này cũng phải báo thù sao? Thần chủ cho ông cơ hội này, ông còn sợ cái gì?”

Nam Cung Hoành sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch.

Con trai chết rồi, ông ta quả thật rất phẫn nộ.

Nhưng mục đích báo thù chân chính đều là thành mới.

Ông ta không chỉ có một đứa con trai là Nam Cung Vũ.

Thứ mà ông ta thật sự quan tâm chính là lợi ích khổng lồ từ thành mới.

Có lợi ích của thành mới, gia tộc Nam Cung có thể đạt đến cấp độ của nhà họ Lý bây giờ.

Nhưng, Vương Bác Thần là thần chủ, sự thật này đã phá vỡ tất cả kế hoạch của ông ta.

Tư Lam ghét nhất loại đàn ông mặt người dạ thú này, nghiêm giọng nói: “Đưa tất cả đi, tiến hành điều tra toàn diện với tập đoàn Nam Thiên!”

“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi thật sự sai rồi.”

Nam Cung Hoành giống như một đống bùn nhão, xụi lơ ở trên mặt đất.

Xong rồi.

Gia tộc Nam Cung xong đời rồi!

Trước đây, sao mình không điều tra cẩn thận về Vương Bác Thần.

Tại sao không đi điều tra xem độ thật giả của tin tức kia.

Doanh trại quân đội nói Vương Bác Thần chỉ đỡ đạn cho thần chủ, tin tức này là giả!

Bị lừa rồi, tất cả mọi người đều đã bị lừa!

Sắc mặt Nam Cung Hoành tràn đầy sự bi thương.

Ông ta thua rồi!

Ông ta vô cùng hối hận, tại sao lúc đầu Vương Bác Thần cho mình cơ hội mà mình không nắm lấy.

Tại sao lúc nhìn thấy Canh Phong xuất hiện, mình lại không biết sợ!

Tại sao phải ham muốn lợi ích của thành mới!!

Nếu như không ham muốn lợi ích của thành mới, sẽ không rơi vào kết cục này.

Nhưng tiếc là trên thế giới này không có thuốc hối hận.

Nam Cung Hoành giống như một con chó chết, bị người ta đưa đi.

Tất cả gia tộc Nam Cung đều bị Tư Lam kiểm soát.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 219


CHƯƠNG 219

Mà lúc này, Vương Bác Thần cũng đã đi đến nhà họ Ngô.

Ngô Tranh Vanh cũng là một trong số những kẻ cầm đầu.

Trong chuyện này, nhà họ Ngô cũng đổ thêm dầu vào lửa.

Nhà họ Ngô, cũng phải trả cái giá tương ứng.

“Đứng im, mi là ai mà dám tự tiện xông vào nhà họ Ngô, muốn chết ư?”

Bên ngoài biệt thự nhà họ Ngô, bảo vệ vừa quát lớn vừa nhìn Vương Bác Thần với sát khí ngùn ngụt.

Vương Bác Thần nói một cách bình tĩnh: “Kêu Ngô Kỳ Long ra đây gặp tôi.”

Bảo vệ chỉ tay vào mặt Vương Bác Thần rồi cười mỉa như thể nghe thấy câu nói đùa nực cười lắm vậy: “Mày là cái thá gì mà cũng dám gọi gia chủ của bọn tao ra gặp mày? Tao thấy mày không muốn sống nữa rồi đây mà. Cút đi, bằng không tao giết chết mày.”

Vương Bác Thần phớt lờ ông ta, tiếp tục đi về phía trước.

“Má, mày điếc à, mày coi lời tao nói như gió thoảng bên tai ư? Ngứa da rồi chứ gì.”

Sau khi nói dứt lời, bảo vệ vươn tay tóm lấy vai Vương Bác Thần.

Nhưng điều khiến hắn kinh sợ là.

Rõ ràng Vương Bác Thần đang ở trước mắt hắn, chỉ cần vươn tay là có thể tóm được nhưng đến góc áo của Vương Bác Thần mà hắn cũng không sờ đến nổi.

Sao lại thế?

“Đệch mày chết chắc rồi.”

Bảo vệ quát lớn, hắn nhấc chân toan đá Vương Bác Thần.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hắn phát hiện Vương Bác Thần đã đi vào nhà!!!

Hắn nhìn Vương Bác Thần với vẻ sợ sệt.

Là người hay quỷ đây?

Ban nãy còn ở trước mắt mình, mới chớp mắt thôi mà đã cách mình mười mấy mét!

Lẽ nào mình hoa mắt?

Bảo vệ không màng được nhiều việc như thế, hắn vội vàng dí theo, lỡ mà xảy ra sự cố gì thì mình cũng khó tránh bị liên đới.

“Ngô Kỳ Long, ra đây gặp tôi.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần đứng trong nhà họ Ngô, anh chậm rãi cất tiếng.

Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng nhưng tất cả mọi người trong nhà họ Ngô đều có thể nghe thấy hết.

“Ai là dám láo xược trong nhà họ Ngô thế này!”

“Dám gọi thẳng tên của gia chủ Ngô gia, muốn chết hả?”

Người nhà họ Ngô quát lớn, ở Hà Châu nào có ai dám láo xược như vậy, chạy vào nhà họ Ngô hô to gọi nhỏ tên của ông chủ.

Người nhà họ Ngô đều ra mặt.

“Là cậu à?”

Nhìn thấy Vương Bác Thần, Ngô Kỳ Long hơi sững sờ, ông ta nói với vẻ mặt vô cùng tệ hại: “Vương Bác Thần, cậu tưởng rằng mình đỡ cho Thần Chủ một viên đạn thì có thể không xem ai ra gì sao? Công ty Hoa Nguyên của vợ cậu đang rối tung lên kia kìa, cậu lại đến nhà họ Ngô gây rối, cậu bị ngu à?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom