Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 180


CHƯƠNG 180

Lão Ngũ ngồi xổm trên đất, vỗ vỗ vào mặt Triệu Long, khinh thường nói: “Thứ như mấy người, còn muốn đấu với cậu Vương? Còn dám khi dễ Triệu tổng? Hôm nay tôi đây dạy dỗ ông một chút, nếu ông không phục, có thể tới công trường của nhà họ Triệu của mấy người tìm tôi bất cứ lúc nào.”

“Tôi cũng nói cho ông biết, mấy người ở công trường của ông, giờ đều là người của tôi, cũng là tôi kêu bọn họ gây sự, không phải ông rất giỏi sao? Ông có thể làm gì tôi?”

“Hừ, rác rưởi.”

Nói xong lão Ngũ nhổ nước miếng lên người Triệu Long, châm điếu thuốc, bắt chéo tay ra sau lưng bước đi như một vị thần.

Nếu là trước đây, ông ta không dám đối xử với Triệu Long như vậy.

Nhưng bây giờ, ông ta là người của Thần Chủ, sao lại sợ nhà họ Triệu?

Trước đây ông ta cũng lăn lộn trong xã hội, khi chưa thất thế cũng rất ghê gớm, cũng từng dẫn theo mấy chục đàn em đi chém người.

Loại người độc ác như đám người Nhà họ Triệu này, phải do người như ông ta tới xử mới được!

“Con khốn! Con khốn! Con khốn!”

Hồi lâu sau, Triệu Long mới đỡ đau, giống như chó điên mắng: “Mày giả mù sa mưa cho ai xem? Có bản lĩnh đừng đòi tiền đi, giả bộ hiếu thảo tình nghĩa với ông đây làm gì. Mẹ nó, sớm muộn gì cũng bị Canh Phong chơi chết, sẽ có lúc mày quỳ gối xuống xin tao, chờ đó cho tao!”

Triệu Long mắng một trận, càng nghĩ càng tức.

Chỉ có thể tìm chỗ phát tiết!

“Tiện nhân, tao để mày ngang ngược một bữa trước, xem sau này ông đây xử lý mày như nào, mẹ nó, tiện nhân!!”

Là trưởng bối, vậy mà bị một vãn bối dạy dỗ, còn bị người vãn bối dẫn tới đánh cho, loại nhục nhã này buộc phải trả lại!

Nhưng bây giờ, ông ta buộc phải nhịn.

Nhà họ Triệu chiếm được 30% dự án xây dựng thành phố mới, nếu không hoàn thành, Thần Chủ nhất định sẽ không tha cho nhà họ Triệu.

Mẹ nó chứ, mình nhịn, mình nhịn.

Đệch, ông đây nhịn không được!

Trước giờ đều là người khác nhịn, ông đây có khi nào từng chịu loại nhục nhã này!

Đến chỗ của tình nhân, tình nhân là một sinh viên trẻ đẹp, vừa muốn nói chuyện thì bị Triệu Long đạp một cước.

“Anh, anh điên rồi!”

Tình nhân bị dọa mà kêu xé lên, ôm bụng đau đớn hít ngụm khí lạnh.

Triệu Long lại không thèm đếm xỉa, lao tới xé quần áo của tình nhân.

Không lâu sau, trên người tình nhân chỗ xanh chỗ tím, đã bị Triệu Long hành vò tới ngất đi.

Sau khi cảm xúc ổn định lại, Triệu Long hút thuốc, ánh mắt cay độc.

“Triệu Thanh Hà, tiện nhân, mày cứ đợi đấy! Ông đây có một trăm cách hành hạ chết mày!!”

Triệu Thanh Hà về đến công ty, rầu rĩ không vui xử lý công việc.

Lan Tầm vội vàng chạy vào nói: “Chị Thanh Hà, người của nhà họ Lý đến rồi, nói là muốn hợp tác.”

Triệu Thanh Hà sửng sốt.

Nhà họ Lý sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181


CHƯƠNG 181

Bọn họ tới hợp tác?

Bọn họ cần hợp tác với công ty nhỏ của cô chứ?

Hợp tác cái gì?

Nếu như coi thành phố Hà Châu là một cái hồ, công ty nhỏ này của cô chính là một con cá nhỏ, mà nhà họ Lý chính là cá sấu bá chủ trong hồ.

Bọn họ cần gì hợp tác với cô chứ?

Hơn nữa, Bác Thần và nhà họ Lý bọn họ như nước với lửa.

Bọn họ sẽ có lòng tốt gì chứ”

Triệu Thanh Hà nghi hoặc khó hiểu.

“Chị đi xem thử.”

Triệu Thanh Hà vốn muốn gọi điện cho Vương Bác Thần, nhưng nghĩ rồi lại thôi.

Anh nếu tới đây, chắc chắn lại đánh nhau.

Trong đám cưới anh đã làm cho nhà họ Lý tức gần chết.

Cái gọi là phu xướng phụ tùy, tuy Vương Bác Thần không nói gì, nhưng Triệu Thanh Hà thông qua con đường của mình, ít ít nhiều nhiều cũng biết một chút.

Đương nhiên đối với nhà họ Lý không có sắc mặt tốt.

Người đến là Lý Hoàng, nhìn thấy Triệu Thanh Hà đi vào, đáy mắt vụt qua một tia căm ghét.

Đây chính là vợ của cái đồ con hoang Vương Bác Thần!

Đợi đấy, xem nhà họ Lý tôi làm sao khiến các người sống không bằng chết!

Ông ta đang nghĩ như vậy, còn chưa kịp mở miệng thì Triệu Thanh Hà đã nói: “Ông đi đi, chúng tôi và nhà họ Lý các ông không có gì để hợp tác cả, thứ cho không tiễn.”

Lý Hoàng đoán được sẽ là kết quả như này, nhưng bây giờ hết cách, nhà họ Lý chiếm 70% dự án xây dựng thành phố mới, mà bản thân không có đội công trình, bên phía nhà họ Hồ không hợp tác, chỉ có thể tới tìm Triệu Thanh Hà.

Bởi vì Triệu Thanh Hà bây giờ nắm giữ đội thi công mạnh nhất ngoài nhà họ Hồ.

“Triệu tổng, người đến là khách, đối đãi với khách như này không thích hợp nhỉ? Huống chi, dựa theo bối phận, cô phải gọi tôi một tiếng bác hai, sao hả, cô ngay cả chút rộng lượng này cũng không có sao?”

Lý Hoàng nở nụ cười giả tạo nói.

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói: “Là người khác tôi đều có thể khách sáo, duy chỉ có nhà họ Lý các ông không xứng!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà muốn rời đi, Lý Hoàng lại u ám nói: “Triệu Thanh Hà, đừng nể mặt rồi còn không biết điều, cô thật sự biết tất cả mọi chuyện xảy ra năm đó sao? Cô chẳng qua cũng chỉ nghe lời nói phiến diện của Vương Bác Thần mà thôi…”

Triệu Thanh Hà đanh giọng quát: “Im miệng, ông không xứng gọi tên của chồng tôi, anh ấy nếu là ác ma, vậy tôi đi làm người vợ tàn độc, nhà họ Lý các ông lòng dạ rắn rết như nào, trong lòng các ông tự rõ. Tiểu Lan, tiễn khách, sau này cái thứ mặt người dạ thú như này, không cần cho vào.”

Bị Triệu Thanh Hà mắng như vậy, ánh mắt của Lý Hoàng càng lúc càng lạnh, hờ hững nói: “Tiểu tiện nhân, cô ở trước mặt tôi có gì đáng để ra vẻ chứ? Cô chẳng qua chỉ là đồ chơi của Canh Phong mà thôi.”

“Nếu nhà họ Lý tôi đi nói cho Thần Chủ biết, có người ngăn chặn việc xây dựng thành phố mới, cô gánh nổi trách nhiệm này không? Vương Bác Thần cái đồ con hoang đó quả thật từng đỡ đạn cho Thần Chủ, nhưng cô cũng đừng quên, dự án xây dựng thành phố mới là chuyện Thần Chủ xem trọng nhất…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182


CHƯƠNG 182

“Công ty Hoa Nguyên cho dù phá sản, cũng sẽ không hợp tác với loại gia tộc bẩn thỉu như các ông.”

Triệu Thanh Hà nhún vai theo dáng vẻ của Vương Bác Thần, khinh thường nói: “Ở trước mặt ông tôi ra oai vậy đấy, nhà họ Lý các ông không phải là muốn kêu đội công trình của tôi hợp tác với các ông sao? Các ông đang nằm mơ!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà xoay người rời đi, nghĩ rồi lại quay đầu lại, nói: “Tức chết ông.”

Lý Hoàng tức tới mức cả người muốn nổ tung!

Ông ta đường đường là ông hai của nhà họ Lý, đích thân đến tìm Triệu Thanh Hà hợp tác, không những bị từ chối, còn bị mắng một trận!!

Đáng hận!

Thật là đáng hận!

Ông ta có khi nào phải chịu loại dồn nén này chứ!!!

Đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!

Cẩu nam nữ, các người đang tìm chết!!

Lý Hoàng tôi thề, tôi muốn khiến đôi cẩu nam nữ các ngươi hối hận tới kiếp sau, tôi muốn khiến các người cầu sống không được cầu chết không xong!!

Nếu không, tôi không tên Lý Hoàng!!!

Lý Hoàng tức tối rời đi.

Nhưng vào lúc này, trong công ty Hoa Nguyên truyền ra một bài hát.

“Người dân chúng ta, tối nay thật là vui, hét lên, người dân chúng ta…”

“Triệu Thanh Hà!!!!”

Lý Hoàng tức tới nỗi hai mắt đỏ ngầu, thấp giọng gằn lên một tiếng, nôn ra một ngụm máu, ngất tại chỗ!

Vội vàng được tài xế của ông đưa đi!

Mà lúc này, Triệu Thanh Hà nấp ở đằng sau cửa sổ, nhìn thấy một màn này, căng thẳng tới nỗi trái tim nhỏ đập loạn, trong lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.

Đó là ông hai của nhà họ Lý!

Cô vậy mà mắng ông hai của nhà họ Lý!

Thật sự không dám tin.

Còn chọc tức ông ta tới ngất đi.

Chuyện này có phải có quá rồi không? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hừ, tức chết ông cũng đáng đời, ai kêu các người ức hiếp Bác Thần nhà tôi, tức chết ông, tức chết ông!”

Triệu Thanh Hà mang điệu bộ của cô gái nhỏ, khinh thường bĩu môi.

Có điều, cách thức chọc tức đối phương tới mức nửa sống nửa chết sau đó xem thành không khí không thèm quan tâm, khiến ông ta phát rồ, thật sự rất đã!

Vừa rồi mặt mày của Lý Hoàng xanh lè vì tức.

Chẳng trách Bác Thần lần nào cũng như vậy, tên đó cũng đủ ác.

Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hà lại mỉm cười, lập tức tâm trạng trở lên tốt hơn.

“Chị Thanh Hà, vừa rồi chị thật sự rất ngầu, dọa em giật cả mình.”

Lan Tầm có hơi sùng bái nói: “Đó là ông hai của nhà họ Lý, bị chị chọc tới nỗi suýt nữa nổ tung tại chỗ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183


CHƯƠNG 183

Triệu Thanh Hà đắc ý nói: “Ai kêu nhà họ Lý bọn họ ăn hiếp chồng của chị, ông ta tức chết cũng đáng đời. Được rồi, tắt nhạc đi, chúng ta đi gặp mấy khách hàng.”

Mà nhà họ Lý ở thành phố Hà Châu không tìm được đội công trình để hợp tác, Lý Thành sau khi biết được thì suýt nữa lật trời.

“Để bọn họ đắc ý một bữa trước đi, đợi dự án xây dựng thành phố mới hoàn thành thì là ngày chết của bọn họ!”

Lý Hoàng cay độc nói: “Con đã cho người thu thập chứng cứ, đợi đầy đủ thì con sẽ giao cho Thần Chủ, đến lúc đó, mặc kệ là thư ký Canh hay đôi cẩu nam nữ đó, đều phải chết! Ở trên địa bàn của Thần Chủ, thư ký Canh dám ngang nhiên thiên vị như vậy, con thấy cậu ta không muốn sống nữa rồi!”

Lý Thành tiếc nuối nói: “Chỉ đáng tiếc, kế hoạch bắt cóc đứa con gái nghiệt chủng đó thất bại, lúc đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vẫn chưa tra rõ sao?”

Lý Kiệu cắn răng nói: “Cũng không biết nghiệt chủng đó dùng thủ đoạn gì, một chút dấu vết cũng không tra được.”

Lý Thành hừ lạnh nói: “Đừng vội, tóm lại sẽ có cơ hội.”

“Ba.”

Ở cổng nhà trẻ, Dao Dao nhảy tung tăng chạy ra, nhào vào trong lòng Vương Bác Thần.

Phương Viên đi tới chào hỏi: “Anh Bác Thần, chị dâu hôm nay không đến sao?”

“Cô ấy à, bận kiếm tiền nuôi gia đình, nếu không anh làm sao ăn bám được.” Vương Bác Thần nói đùa.

Phương Viên không vui nói: “Anh Bác Thần, đâu có ai nói bản thân như anh chứ, anh nếu thành kẻ ăn bám, vậy những người làm công như chúng em không phải ăn đất hay sao. Anh lúc nào có thời gian, mẹ em kêu em mời anh và chị dâu về nhà ăn cơm, muốn cảm ơn anh.”

“Chuyện này đều là điều anh nên làm, anh và anh của em là chiến hữu, chúng ta là người một nhà, đừng khách sáo.”

Vương Bác Thần cười rồi nói: “Vậy được, cuối tuần đi, anh dẫn chị dâu của em đến nhà em ăn trực.”

Phương Viên vội nói: “Vậy chúng ta cứ quyết như vậy đi, đến lúc đó không được không đến, lừa người là chó con.”

“Cô giáo Phương Viên, cô yên tâm đi, ba của con không lừa người, đến lúc đó nhất định đi.”

Dao Dao mang dáng vẻ của bà cụ non, chớp chớp mắt, thần bí nói: “Cô giáo Phương Viên, đừng quên ước định giữa chúng ta nha.”

Phương Viên chắp tay gật đầu: “Yên tâm, cô nhớ.”

Sắc mặt của Vương Bác Thần kỳ quái, thiết nghĩ Phương Viên sẽ không mắc bẫy của Dao Dao chứ?

Cô nhóc này, đừng thấy cả ngày chu miệng đáng yêu, trên thực tế chủ ý quỷ quái trong bụng lại rất nhiều.

Tạm biệt Phương Viên, Vương Bác Thần ôm Dao Dao về nhà.

“Vương… Vương Bác Thần?”

Một cô gái trẻ chặn ba con bọn họ, dò hỏi.

“Cô là…”

Vương Bác Thần nhìn cô gái này cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ra tên của cô ta.

“Tôi là Lương Ngọc Đình, quên rồi sao?”

Cô gái trẻ tức tới nỗi giậm chân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184


CHƯƠNG 184

Vương Bác Thần nhíu mày, vẫn chưa nhớ ra tên của cô ta, cô gái này quả thật là bạn đại học của anh.

Lương Ngọc Đình bất mãn trong lòng, thầm nói cậu diễn cái gì diễn, đạo đức giả, không ngờ biết diễn như vậy.

Nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Cậu thật là quý nhân hay quên, thư tình trước đây tôi viết cho cậu xem ra là viết uổng rồi, tôi là Lương Ngọc Đình, giờ thì nhớ ra rồi chứ?”

Vương Bác Thần sững người, hồi đại học quả thật có không ít nữ sinh từng viết thư tình cho anh.

Nhưng anh của lúc đó, tâm cao khí ngạo, không có nhìn trúng ai.

Thư tình cũng chưa từng đọc.

Nghĩ đi nghĩ lại, thật là khá buồn cười.

“Là cậu à, thật là ngại quá, những năm này tôi không ở trong nước, vừa trở về.”

Vương Bác Thần có hơi ngại, vội nói với Dao Dao: “Mau chào dì.”

Dao Dao chớp mắt, ngọt ngào gọi: “Chào chị ạ, chị thật xinh đẹp.”

Lương Ngọc Đình mỉm cười xoa đầu của Dao Dao, thần sắc phức tạp: “Cậu có con gái rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh thật. Đúng rồi, ngày mai có cuộc tụ tập của các bạn học, các bạn học cũ ở thành phố Hà Châu tụ tập với nhau, kết bạn chat với tôi đi, cậu nhất định phải đến, không đến cậu không xong với tôi đâu.”

Vương Bác Thần không từ chối được, chỉ đành kết bạn với cô ta, đồng ý nhất định tham gia.

Nhưng trên thực tế những bạn học thời đại học này tụ tập, về căn bản đều là đi nói phét.

Sống tốt thì ở trước mặt bạn học khoe khoang, giả bộ thế nọ thế kia để người khác tâng bốc.

Sống không tốt thì chỉ có thể tiếp rượu, hơn nữa vị trí ngồi cũng là chỗ cuối, chính là vị trí đưa đồ ăn lên.

Đợi tới khi Vương Bác Thần bế con gái rời đi, Lương Ngọc Đình tức tới nỗi nghiến răng.

Tuy nhiều năm trôi qua rồi, nhưng cô ta vẫn không quên được, thỉnh thoảng nhìn cảnh Vương Bác Thần lúc đó vứt thư tình vào thùng rác.

Đó là sỉ nhục đối với cô ta!

Cô ta lúc đó là hoa khôi của lớp, Vương Bác Thần vậy mà không thèm nhìn một cái!

Đợi đấy đi, trong buổi tụ tập bạn học ngày mai, cho cậu đẹp mặt!

Trong lòng Lương Ngọc Đình tràn ngập sự khinh thường, lập tức gửi tin nhắn vào trong nhóm chat của mình: “Vương Bác Thần trở về rồi, sẽ đến tham gia buộc tụ tập bạn học vào ngày mai, các cậu biết nên làm như nào rồi chứ?”

“Cái đồ con hoang đó trở về rồi sao? Không phải nói chết ở bên ngoài rồi hay sao? Vậy mà còn dám trở về, không sợ bị nhà họ Lý lột da rút gân sao?”

“Hi hi, Ngọc Đình cậu yên tâm đi, chúng tôi biết nên làm như nào.’

“Ha ha ha, ngày mai có kịch hay để xem rồi, cái đồ con hoang đó năm đó dám vứt thư tình của hoa khôi lớp chúng ta vào thùng rác, thật là không biết sống chết.”

“Ngọc Đình, ngày mai tôi trả mối thù đó cho cậu!”

“Vương Bác Thần sao? Tôi nghe nói nhà họ Triệu có một người con rể ăn bám tên Vương Bác Thần, không biết có phải là cậu ta hay không.”

Nhìn thấy những tin nhắn này, Lương Ngọc Đình gửi một bức ảnh của Vương Bác Thần và Dao Dao, trong giọng điệu có chút đắc ý: “Đây là ảnh của cậu ta và con gái của cậu ta, các cậu xác nhận xem, có phải là con rể ăn bám của nhà họ Triệu không.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 185


CHƯƠNG 185

“Đây không phải là con gái của ả tiện nhân Triệu Thanh Hà đó hay sao? Là con gái của Vương Bác Thần sao? Vậy thì không sai rồi, chính là cậu ta, trong nhóm chat trước đấy của tôi có một bạn tên là Triệu Phương, cô bé này tên là Dao Dao đúng chứ, Triệu Phương ngày nào cũng gửi ảnh và video đứa trẻ bị cô ta ngược đãi trong nhóm chat.”

Đọc được tin nhắn này, Lương Ngọc Đình giống như túm được điểm yếu của Vương Bác Thần, vội nói: “Mau gửi cho mọi người cùng vui, ngày mai chúng ta có cái để nói rồi.”

Cô gái vừa mới nói đó lập tức gửi một đống ảnh và video vào nhóm, chính là những hình ảnh và video trước đó Dao Dao bị Triệu Phương ngược đãi.

Mà Vương Bác Thần lại không biết những chuyện này.

Về đến nhà, Triệu Thanh Hà hôn Dao Dao, nói: “Bác Thần, hôm nay Lý Hoàng đến công ty rồi.”

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt của Vương Bác Thần lập tức tối sầm lại, lạnh giọng nói: “Ông ta tới làm cái gì? Ông ta có làm gì em không? Anh bây giờ đến nhà họ Lý tìm ông ta.”

Triệu Thanh Hà vội nói: “Anh nghe em nói hết trước đã, ông ta đến là muốn kêu đội công trình của bọn em hợp tác với nhà họ Lý, ờm em bây giờ không phải là chủ thầu xây dựng lớn nhất thành phố Hà Châu hay sao, em vừa rút đội công trình từ công trình của nhà họ Lý về thì ông ta đến tìm em rồi.”

Nói đến đây, Triệu Thanh Hà hừ một tiếng rồi nói: “Có điều em không nể mặt ông ta, em đuổi ông ta ngay tại chỗ, ông ta còn bị em chọc tức tới mức ngất xỉu, he he.”

Vương Bác Thần lúc này mới thở phào, cái anh lo lắng nhất chính là sự an toàn của người nhà.

Nhà họ Lý nếu dám động vào đám người Triệu Thanh Hà, anh lập tức khiến nhà họ Lý hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!!!

“Vậy thì tốt.”

Vương Bác Thần có hơi quở trách: “Sau này, em không được một mình tiếp xúc với người nhà họ Lý, những người đó lòng dạ tàn độc, em không phải đối thủ. Tiểu Canh làm việc kiểu gì thế? Cậu ta sao để Lý Hoàng đi tìm em rồi?”

“Anh đừng trách oan Tiểu Canh người ta, người ta giúp chúng ta đủ nhiều rồi, ai có thể ngờ Lý Hoàng trở lại chứ?”

Triệu Thanh Hà nũng nịu nói: “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, em không phải không bị thiệt hay sao, sau này em không gặp bọn họ nữa là được rồi.”

Vương Bác Thần bất lực nói: “Thanh Hà, có vài chuyện anh không nói với em, nhưng em nhớ kỹ, em và Dao Dao, còn cả mẹ của chúng ta, là mạng của anh, anh không cho phép các em xảy ra bất cứ chuyện gì. Người của nhà họ Lý không phải là thứ gì tốt đẹp cả, sau này anh sẽ nói tất cả mọi chuyện cho em biết, nhưng bây giờ, anh không muốn để em và mẹ nhọc lòng.”

“Được rồi được rồi, em biết rồi.”

Triệu Thanh Hà lè lưỡi, nhìn thấy vẻ lo lắng sốt sắng của Vương Bác Thần, trong lòng cô rất ấm áp.

Tên này thật là quá bá đạo rồi.

Có điều, dáng vẻ tức giận của anh rất đẹp trai.

Dao Dao mói với giọng non nớt: “Mẹ, mẹ thật mê trai.”

“Nhóc con, con nói cái gì hả, xem mẹ xử lý con thế nào.”

Triệu Thanh Hà bị Dao Dao vạch trần, lập tức xấu hổ đỏ mặt, giả bộ tức giận đi bắt Dao Dao.

Hai mẹ con nháo lên, lập tức cả căn nhà tràn đầy tiếng cười đùa.

Vương Bác Thần cũng mỉm cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 186


CHƯƠNG 186

Gia đình này, anh tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai phá hủy nó!

Ai dám đánh chủ ý vào người nhà của anh, nhất định vạn kiếp bất phục!!

“Thần Chủ, nhà họ Lý kêu gọi những gia tộc ở Giang Nam Đạo giúp đỡ, bằng lòng chuyển nhượng 20% cổ phần của tập đoàn Lý Thị để hợp tác.”

Tư Lam gửi tin nhắn đến.

Nhà họ Lý chó cùng rứt dậu rồi.

Vương Bác Thần cười hờ hững, đây chẳng qua chỉ là một phần trong sự sắp xếp của anh mà thôi.

“Nói với những gia tộc đó, ai dám giúp nhà họ Lý, chính là đối đầu với tôi.”

Vương Bác Thần cười lạnh trả lời một tin nhắn.

Mẹ vất vả mới phát triển được tập đoàn Lý Thị, anh muốn lấy lại một cách hoàn chỉnh.

Anh muốn khiến đám người Lý Kiệu phải chết trong sự tuyệt vọng và hối hận.

Đây chính là sự trả thù của anh!

Anh cầu xin ông trời, người mẹ không dễ gì mới sống được, lại bị đám người Lý Kiệu hại chết!

Sao có thể tha cho bọn họ chứ!

Cho dù ông trời tha thứ cho tội ác của bọn họ, anh cũng tuyệt đối không tha thứ!

“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ lấy lại tâm huyết của mẹ, con nhất định sẽ khiến những người đó, tất cả đều phải quỳ ở trước bia mộ của mẹ mà sám hối! Bất luận là người của nhà họ Lý hay người của nhà họ Vương, con sẽ không bỏ qua bất kỳ ai!”

Trong mắt Vương Bác Thần tràn ngập tơ máu.

Cuộc đời này của mẹ, quá vất vả, quá khổ sở! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mẹ cố gắng sống như vậy, nhưng không có ai cho mẹ con đường sống!

Nhà họ Vương, nhà họ Lý, các người cứ đợi đấy cho tôi!

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, đè nén sự trả thù sôi sục trong lòng.

Anh sẽ không để bọn họ chết một cách thoải mái như vậy đâu!

Nhìn vợ con chơi với nhau ở sô pha, khóe miệng Vương Bác Thần nở một nụ cười ấm áp.

Nếu mẹ còn sống, nhìn thấy cảnh này, mẹ nhất định sẽ rất vui.

“Thanh Hà, nếu người của nhà họ Lý còn đến tìm em hợp tác thì em đồng ý, đòi 20% cổ phần của tập đoàn Lý Thị.’

Vương Bác Thần nói.

“Hả? Hợp tác với bọn họ? Tại sao.”

Vương Bác Thần nghi hoặc không hiểu nói: “Nhà họ Lý không phải là thứ gì tốt đẹp, công ty Hoa Nguyên cho dù phá sản, em cũng sẽ không hợp tác với bọn họ.”

Vương Bác Thần cười nói: “Có tiền để kiếm việc gì không hợp tác, hơn nữa nhà họ Lý sắp sụp đổ rồi, nhân cơ hội này, có thể lấy được toàn bộ sản nghiệp dưới trướng của nhà họ Lý mới là sự lựa chọn tốt nhất.”

“Nói linh tinh cái gì vậy hả, nhà họ Lý sao có thể sụp đổ chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 187


CHƯƠNG 187

Triệu Thanh Hà căn bản không tin con cá mập của thành phố Hà Châu như nhà họ Lý sẽ sụp đổ, cô cào cào tóc, nói: “Nếu anh không để bụng, em ngược lại không sao cả, vậy người của nhà họ Lý lần sau tới thì em đồng ý.”

Vương Bác Thần gật đầu, nếu không hợp tác với nhà họ Lý, bước tiếp theo trong kế hoạch của anh sao có thể triển khai được?

Ngày hôm sau, Vương Bác Thần vừa đưa Dao Dao đến nhà trẻ, điện thoại zalo của Lương Ngọc Đình đã gọi tới.

“Bạn học cũ, buổi tụ tập bạn học ngày hôm nay đừng quên nha.”

“Tôi nhất định sẽ đến, cậu gửi địa chỉ cho tôi là được.”

Cúp máy, nhìn thấy địa chỉ mà Lương Ngọc Đình gửi qua, Vương Bác Thần lập tức vui luôn.

Đây không phải là Phú Quý Hoa Nở của Canh Phong sao?

Xem ra những người bạn học này của anh đều sống rất tốt, có thể tụ tập ở Phú Quý Hoa Nở.

Phải biết, một lần tụ tập ở Phú Quý Hoa Nở, chi phí ít nhất cũng phải 60 triệu.

Có điều, vừa hay có thể để Canh Phong chiếu cố những người bạn học cũ này, bọn họ cho dù là có chút tiền, nhưng ở xã hội hiện nay muốn sống thoải mái, cũng không dễ dàng như vậy.

Vương Bác Thần lái xe đạp, thoải mái lái tới Phú Quý Hoa Nở.

“He he, Vương Bác Thần tới rồi, lát nữa mọi người làm như nào, đều biết rồi chứ?”

Lương Ngọc Đình nở một nụ cười thần bí.

“Ngọc Đình cậu yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không sai sót.” Một cô gái ăn mặc sexy nói.

Lại có người nói: “Cậu cả Trần không phải cũng muốn đến sao? Có gửi địa chỉ cho cậu ấy chưa?”

Một thanh niên khác nói: “Ặc, người ta là người thừa kế tài sản chục nghìn tỷ, sẽ để ý những người như chúng ta sao?”

“Tôi gọi lại thử xem, nói là hoa khôi lớp cũng ở đây, ban đầu cậu cả Trần là có tâm tư đối với hoa khôi lớp.”

Một thanh niên mặc vest thâm ý nói.

Lương Ngọc Đình cười e thẹn, nhưng trong lòng lại hận chết Vương Bác Thần.

Lúc đó, Trần Phong có ý với cô ta, còn từng theo đuổi cô ta.

Nhưng lúc đó ai cũng biết, Vương Bác Thần mới là cậu chủ nhà giàu thật sự, tuy nhà họ Trần cũng rất giàu, chỉ là so sánh với nhà họ Lý do Lý Kì – mẹ của Vương Bác Thần quản lý thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Cho nên, Lương Ngọc Đình đã từ chối sự theo đuổi của Trần Phong.

Hơn nữa, Trần Phong là kẻ đào hoa nổi tiếng, đã chơi không ít thiếu nữ. Lúc đó cô ta tâm cao khí ngạo, tự cho rằng Vương Bác Thần sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện điểm tốt của mình, Trần Phong không xứng với cô ta.

Nhưng ai ngờ nhà họ Lý ở trong một đêm xảy ra biến cố, Vương Bác Thần cũng bị đồn đã chết.

Tuy nhiên lúc đó bọn họ đã tốt nghiệp, cô ta sau khi vào làm ở một công ty mới phát hiện sự phức tạp của xã hội, mới phát hiện cuộc sống quá khó khăn.

Cô ta hối hận rồi, hối hận lúc đầu không có đồng ý Trần Phong.

Tuy nhiên hối hận cũng muộn rồi, oanh oanh yến yến bên cạnh Trần Phong có không ít người xinh đẹp hơn cô ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 188


CHƯƠNG 188

Cô ta gửi vô số tin nhắn cho Trần Phong, người ta không trả lời tin nào cả.

Điều này khiến cô ta rất thất bại.

Cho nên, cô ta trút hết mọi oán khí thù hận này lên đầu Vương Bác Thần.

Nếu không phải là Vương Bác Thần, cô ta sớm đã đồng ý Trần Phong rồi.

Bây giờ, sớm đã sống cuộc sống của phu nhân nhà hào môn rồi.

“Vương Bác Thần, đây là cậu nợ tôi, nếu không phải là cậu, tôi sớm đã gả vào hào môn rồi.”

Đáy mắt Lương Ngọc Đình vụt qua một tia oán độc.

“Cậu Trần trả lời tôi rồi, cậu Trần trả lời tôi rồi.”

Thanh niên mặc vest phẳng phiu lập tức đứng bật dậy, kích động nói.

“Trình Vụ, cậu Trần nói sao, có đến không?”

Không ít bạn học lập tức trở lên kích động.

Đó là cậu chủ của nhà họ Trần đó.

Khối tài sản hiện nay của nhà họ Trần cũng phải hơn 24 nghìn tỷ, nếu có thể lẫn được vào trong giới của cậu Trần, vậy sau này thật sự phát tài rồi.

Trình Vụ đắc ý nói: “Tôi nói với cậu Trần, hoa khôi Lương của lớp chúng ta cũng ở đây, tôi còn gửi ảnh của hoa khôi Lương nữa, tôi lại nói Vương Bác Thần cũng có mặt thì cậu Trần trả lời trong tích tắc, nói cậu ấy lập tức tới.”

“Trả lời trong tích tắc, đây chắc là vì hoa khôi Lương mà tới rồi, cũng chỉ có hoa khôi Lương mới có mị lực như này.”

“Đúng thế, cậu Trần lúc đó còn từng theo đuổi hoa khôi Lương, tục ngữ nói thứ không có được mới là thứ tốt nhất sao, cậu Trần đây là nhớ mãi không quên đối với hoa khôi lớp chúng ta.”

Mấy cô gái có chút ngưỡng mộ nói.

Cô gái tên Trần Thiến thâm ý nói: “Ngọc Đình, cậu có được cậu Trần thì đừng quên các chị em đó nha.”

Lương Ngọc Đình đắc ý trong lòng, cũng cho rằng Trần Phong chắc chắn là vì mình ở đây, cho nên mới tới.

Ha, đàn ông chính là như vậy.

Ký ức khắc sâu nhất, mãi mãi là cô gái thời thanh xuân từng theo đuổi.

Đặc biệt là cô gái không theo đuổi được, mãi mãi đều sẽ nhớ kỹ, giấu sâu trong tim.

Trước đây cô ta gửi tin nhắn cho Trần Phong, anh ta không trả lời, có thể là lòng tự tôn đang tác quái.

Bây giờ anh ta chắc chắn là muốn mượn cơ hội này, tỏ ý với cô ta.

Nghĩ đến đây, trái tim của Lương Ngọc Đình giống như chó nai nhảy loạn, nhưng vẫn cố tỏ ra chấn tĩnh nói: “Có thể là cậu Trần cũng muốn gặp mặt các bạn học cũ mà thôi, đương nhiên rồi, có lẽ cậu ấy cũng là muốn bù đắp sự tiếc nuối trước đây.”

Nhưng ai cũng có thể nhìn ra sự đắc ý trên khóe môi của Lương Ngọc Đình.

“Xin lỗi, tôi đến muộn.”

Vào lúc này, Vương Bác Thần đẩy cửa vào, cười hờ hờ nói.

Đám người Trần Thiến và Trình Vụ sững người, vốn mọi người đều đang bàn luận về cậu Trần, bây giờ Vương Bác Thần đột nhiên đi vào, bầu không khí lập tức trở lên quỷ dị.

Lũ lượt nhìn sang Lương Ngọc Đình, lúc đầu Lương Ngọc Đình là theo đuổi Vương Bác Thần, mà từ chối cậu Trần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 189


CHƯƠNG 189

Hiện nay Vương Bác Thần trở thành kẻ ở rể ăn bám, tài sản cậu Trần sắp thừa kế càng lúc càng nhiều.

Lần này có kịch hay để xem rồi.

Vương Bác Thần? He he, hôm nay không giẫm cậu ở dưới chân, khiến cậu quỳ xuống cầu xin, buổi tụ tập bạn học này coi như tổ chức uổng rồi!

“Mọi người làm sao vậy? Không nhận ra tôi sao? Tôi là Vương Bác Thần.”

Vương Bác Thần không có phát hiện sự khác thường gì, thật ra anh căn bản không nghĩ tới phương diện đó.

Đều là bạn học mấy năm không gặp, từng trải 4 năm cùng nhau, cho dù đã từng xảy ra một số chuyện không vui, bây giờ cũng đều trở thành hồi ức đẹp.

Trình Vụ phá vỡ sự gượng gạo, nói: “Aiya, Vương Bác Thần đến rồi, mau ngồi, có điều cậu cũng kiêu quá rồi, để mọi người đợi cậu, cậu nói cậu là một nhân vật lớn thì thôi đi, trở thành cái dáng vẻ này rồi cũng không biết ngại mà để mọi người đợi, như này buộc phải phạt ba ly rượu trắng.”

Vương Bác Thần hơi nhíu mày, anh vừa đến, không biết chuyện gì xảy ra.

Trình Vụ định làm cái quỷ gì?

Có điều anh không để ý, dù sao anh đến muộn, bèn nói: “Không thành vấn đề, nào nào nào, mọi người cùng nâng ly, tôi xin lỗi mọi người.”

Nhưng không có ai cầm ly rượu lên.

Ngược lại thích thú nhìn.

Giống như đang xem một vở kịch hay.

Vương Bác Thần cũng có hơi ngại, ly rượu trong tay để xuống cũng không được, uống cũng không được, chỉ nói đùa một câu: “Xem ra ba ly rượu này buộc phải uống rồi, muốn lờ đi để qua ải cũng không được rồi, ha ha ha.”

Nói xong, Vương Bác Thần uống liên tiếp ba ly, nói: “Thật sự xin lỗi, vừa mới đưa con đi học.”

Nhìn thấy Vương Bác Thần uống xong, Trình Vụ lại lên tiếng, cười giả tạo nói: “Tôi nói này Vương Bác Thần, ba ly tôi nói vừa rồi, là mỗi người ba ly, như vậy mới thể hiện được thành ý.”

“Không sai, Vương Bác Thần, cậu để chúng tôi đợi lâu như vậy, buộc phải mỗi người ba ly.”

Trần Thiến ở một bên đổ thêm dầu vào lửa: “Đàn ông không thể nói không được, đúng không? Cậu nếu là đàn ông, mỗi người ba ly thì chúng ta chấp nhận lời xin lỗi của cậu.”

Nói rồi, Trần Thiến đánh mắt với những người khác.

“Trình Vụ và Trần Thiến nói không sai, Vương Bác Thần, rượu này cậu buộc phải uống.”

“Cậu uống hết ba ly rượu của mỗi người chúng ta, chúng tôi lại uống tiếp với cậu.”

Trên mặt Lương Ngọc Đình mang nụ cười thần bí, trong ánh mắt ẩn chứa một tia khinh thường.

Vương Bác Thần hơi nhíu mày, ánh mắt quét qua người của những bạn học trước mặt.

Tổng cộng 10 người, nếu như mỗi người ba ly mà uống thì phải uống 30 ly.

Còn dùng ly uống bia, 30 ly phải mấy cân.

Mấy cân rượu, Vương Bác Thần không phải không uống được. Hơn nữa lấy thực lực của Vương Bác Thần hiện nay, rượu trắng uống thế nào cũng sẽ không say.

Nhưng rượu này đã biến vị rồi!

Đây không phải là phạt rượu, mà là ức hiếp người khác!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 190


CHƯƠNG 190

“Vương Bác Thần, cậu không phải là nhụt rồi chứ? Trước đây, cậu đường đường cũng là cậu chủ nhà giàu, có phải gia cảnh không như trước, ngay cả lá gan cũng trở lên nhỏ đi rồi không? Cậu nếu không uống được thì cậu quỳ xuống, liếm giày cho hoa khôi Lương, chúng tôi sẽ tha cho cậu, như thế nào?”

Trình Vụ nói xong thì bật cười ha hả.

“Vương Bác Thần, cậu không phải không dám chứ? Không dám uống vậy thì chơi trò chơi, liếm giày đi, dù sao là trò chơi, cũng không có gì to tác cả, ai kêu cậu tới muộn nhất.”

Trần Thiến và mấy bạn học khác, anh một câu tôi một câu mà nói vào.

“Nếu như tôi không thì sao?”

Vương Bác Thần hờ hững nói.

“Cậu không phải chơi không nổi chứ? Đừng làm mất hững như vậy có được không? Chúng tôi gọi cậu tới tham gia buổi tụ tập bạn học, đây là nể mặt cậu, đừng có mà nể mặt rồi còn không biết điều.”

Trình Vụ giống như cao nhân, khua tay múa chân nói.

Từng là cậu chủ đứng đầu Hà Châu, hiện nay bị anh ta dạy dỗ giống như con cháu, loại cảm giác này thật sự quá đã.

Trần Thiến cười như không cười nói: “Được rồi được rồi, mọi người đùa với cậu thôi, cậu nghiêm túc vậy sao? Con người cậu thật chán. Bỏ đi, nếu đã đến rồi, vậy thì ngồi xuống đi, chúng tôi cũng không thiếu một phần ăn của cậu.”

Mắt của Vương Bác Thần nheo lại.

Nhìn kiểu này, đây là nhằm vào anh rồi.

Thôi vậy, nếu các người thức thời, tôi vẫn xem các người là bạn học.

Nếu các người tự tìm chết, vậy cũng trách tôi không xem các người là bạn học.

Các người làm mồng 1, đừng trách tôi làm rằm.

“Ài ài ài, ở đây có người rồi, cậu đổi chỗ khác.”

Vương Bác Thần vừa muốn ngồi xuống, Trần Thiến liền cất giọng chua loét nói: “Con người của cậu có hiểu quy tắc không vậy, chỗ này là chủ tọa, để lại cho khách tôn quý nhất, cậu phải sao? Cũng không nhìn xem mình có cái đức hạnh gì, xứng ngồi ghế chủ tọa sao?”

Cô gái tên Hồng Mai cố ý nói: “Tôi thấy, cậu ta đây là muốn ngồi ở bên cạnh hoa khôi lớp.”

“Đừng làm Ngọc Đình buồn nôn nữa.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trình Vụ chỉ vào chỗ lên đồ ăn ở cuối, chầm chậm nói: “Cậu ngồi ở đó đi, mùi trên người cậu nặng như vậy, đừng làm bẩn Ngọc Đình, ảnh hưởng tới khẩu vị của người ta.”

Lông mày của Vương Bác Thần nhíu càng chặt, nhìn sang Lương Ngọc Đình với ánh mắt thâm ý.

“Không sao không sao, các cậu đừng nói cậu ấy như vậy, cậu ấy cả ngày trông con, trên người có ít mùi là rất bình thường, con của nhà nghèo, có chút mùi hôi cũng là điều bình thường, chúng ta lúc nhỏ không phải cũng từng trải qua như vậy sao?”

Lương Ngọc Đình nhìn như giải vây cho Vương Bác Thần, nhưng thực chất lại đang chê bai, đang chế giễu.

Ý trong lời nói ai cũng có thể nghe ra, chính là đang nói Vương Bác Thần anh bây giờ chỉ là một kẻ nghèo hèn, trên người anh đều là mùi hôi của người nghèo.

Vương Bác Thần không lên tiếng, mà ngồi ở vị trí đưa đồ ăn lên.

Nhiều lời vô ích, mặc kệ anh nói cái gì, chỉ sẽ dẫn đến sự cười nhạo và châm chọc của những người này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 191


CHƯƠNG 191

Anh chỉ muốn xem xem, những người được gọi là bạn học này, có thể quá đáng tới mức độ nào.

Đến lúc đó thì đừng trách anh không nói tình bạn học.

“Nói ra thì, Ngọc Đình cậu vẫn phải cảm ơn Vương Bác Thần lúc đầu không đồng ý cậu đó, nếu không thì hại cả đời cậu rồi. Xem ra Vương Bác Thần cũng biết khá rõ bản thân, biết mình sau này sẽ trở thành người nghèo, cho nên không có tư cách nhận lời tỏ tình của Ngọc Đình.”

Trần Thiến lạnh lùng nói.

Hồng Mai vội phụ họa: “Đúng đúng đúng, Ngọc Đình, cậu phải kính cậu ấy một ly, cảm ơn cậu ấy lúc đầu không đồng ý, nếu không thật sự bị hại thảm rồi.”

Lương Ngọc Đình cầm một ly nước ngọt lên, cười rồi nói: “Vương Bác Thần, hiếm khi mọi người vui vẻ như vậy, tôi cảm ơn cậu lúc đầu không đồng ý tôi, nếu không tôi không chịu nổi ngày tháng vất vả của người nghèo, ha ha ha.”

Vương Bác Thần không có quan tâm, nhìn sự phong trần trên người Ngọc Đình một cách đầy ý vị.

Trình Vụ đập bàn, chỉ vào Vương Bác Thần dạy dỗ: “Vương Bác Thần, cậu điếc hay mù, không nhìn thấy hoa khôi Lương kính rượu cậu sao?”

“Cô ta kính thì tôi phải uống sao?”

Vương Bác Thần hai tay gác sau gáy, hờ hững nói: “Cô ta tính là cái thá gì? Hoặc nói, các người tính là cái thá gì?”

Vừa dứt lời, lập tức chọc giận mọi người.

Trình Vụ đạp đôi đũa xuống bàn, đứng dậy nói: “Vương Bác Thần, cậu dám nói chuyện với chúng tôi như vậy, cậu tính là cái thá gì? Cậu có phải muốn chết không?”

Trần Thiến tức giận đùng đùng nói: “Vương Bác Thần, cậu còn nghĩ cậu là cậu chủ à, cậu bây giờ chỉ là một kẻ nghèo hèn, chúng tôi thưởng cho cậu một bữa cơm, cậu vậy mà còn dám tỏ thái độ.”

Hồng Mai trào phúng nói: “Cậu ngay cả con rể ăn bám cũng nguyện ý làm, cậu lấy đâu ra thói kiêu ngạo diễn với chúng tôi? Đồ ở rể chỉ là con chó, chúng tôi thưởng cho cậu một ít xương, cậu còn vênh cái mặt lên?”

“Các người đang nói ai?”

Vào lúc này, Trần Phong đẩy cửa đi vào, mặt mày vô cùng u ám.

Anh ta đứng ở bên ngoài hai phút, vốn muốn đi vào sớm, nhưng không ngờ vừa hay nghe thấy những lời này.

Sắc mặt lập tức trở lên khó coi.

Đám ngu xuẩn này, vậy mà dám sỉ nhục Thần Chủ!!!

Nếu không phải Thần Chủ ở đây, chỉ bằng bọn họ cũng xứng gọi anh ta đến tham buổi tụ tập bạn học sao?

Trần Phong u ám nói: “Nể mặt các người, phải không?”

Sự xuất hiện của Trần Phong lập tức dọa đám người Trình Vụ và Trần Thiến giật mình.

Bọn họ đồng loạt đứng dậy, vội vàng giải thích: “Cậu Trần, cậu, cậu tới rồi, chúng tôi đang đùa, đang đùa.”

“Đúng chứ, Vương Bác Thần? Chúng ta đang chơi trò chơi đúng chứ?”

Trình Vụ nhìn Vương Bác Thần bằng ánh mắt chim ưng.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 192


CHƯƠNG 192

“Quả thật là đang chơi trò chơi, trò chơi rất vui.”

Vương Bác Thần cười như không cười nói.

Trái tim của Trần Phong cũng vọt tới cổ họng, đám ngu xuẩn này thật sự là tìm chết.

Anh ta vốn muốn lập tức xin lỗi Vương Bác Thần, quở trách những người này, nhưng bị ánh mắt của Vương Bác Thần chặn lại.

Đúng thế, Thần Chủ nói chơi trò chơi, ha ha, vậy tôi chơi cùng với những người này!

Để bọn họ biết, kết cục khi đắc tội với thần chủ!

Lương Ngọc Đình chỉnh lại đầu tóc, rất tự tin đi tới khoác tay Trần Phong, ngọt ngào nói: “Cậu Trần, cậu là vì tôi mà tới nhỉ? Cậu cũng thật là, tại sao phải đợi tới bây giờ mới dám tỏ tình với tôi chứ? Thật ra tôi lúc đầu từ chối cậu, chỉ là không muốn làm trễ nải việc học tập của cậu, tôi cũng chưa chuẩn bị xong, bây giờ, tôi chuẩn bị sẵn sàng rồi.”

Trình Vụ mỉm cười, vô cùng nịnh nọt nói: “Cậu Trần, Ngọc Đình hôm nay là đặc biệt sửa soạn vì cậu, nhiều năm như vậy được như ước nguyện, rất bất ngờ nhỉ?”

Đám người Trần Thiến và Hồng Mai, có hơi ghen tị nói: “Cũng chỉ có Ngọc Đình mới có thể xứng với cậu Trần, thật sự là trai tài gái sắc.”

Nghe thấy những lời này, Lương Ngọc Đình càng thêm đắc ý.

Khóe miệng lướt qua người của Vương Bác Thần.

Thầm nghĩ, Vương Bác Thần, cậu bây giờ hối hận muốn chết nhỉ?

Có phải trái tim đang nhỏ máu không?

Chỉ đáng tiếc, khiến cô ta thất vọng rồi, Vương Bác Thần một chút cảm giác cũng không có, ngược lại vẻ mặt vô cùng trào phúng.

Trần Phong trực tiếp hất tay của Lương Ngọc Đình ra, rút khăn tay lau chỗ bị Lương Ngọc Đình khoác vừa rồi, vẻ mặt chê bai nói: “Đừng chạm vào tôi, cô quá bẩn, gà cũng sạch hơn cô.”

Cái gì?

Lương Ngọc Đình bị hất tay ra thì sững người.

Cả người giống như bị sét đánh, mặt mày lúc xanh lúc đỏ, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.

Cô ta sững sờ nhìn Trần Phong.

Cậu trước đây không phải thích tôi sao?

Cậu không phải đã theo đuổi tôi một năm hay sao?

Tôi bây giờ ở trước mặt nhiều người như vậy, chủ động sà vào lòng cậu, cậu tại sao muốn từ chối?

Cậu còn nói tôi bẩn hơn gà?

Đám người Trình Vụ và Trần Thiến cũng ngốc luôn.

Lương Ngọc Đình chủ động sà vào lòng, vậy mà bị cậu Trần ghét bỏ rồi?

Đây thật là mất hết mặt mũi mà.

Trước khi cậu Trần chưa đến, hoa khôi Lương là dương dương đắc ý, bây giờ vậy mà bị cậu Trần nói bẩn hơn gà!

Sau này, hoa khôi Lương coi như không còn mặt mũi gặp người nữa rồi.

Lương Ngọc Đình còn chưa kịp hoàn hồn trước đả kích này, hai người Hồng Mai và Trần Thiến có quan hệ tốt nhất với cô ta, bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 193


CHƯƠNG 193

Hồng Mai chế giễu nói: “Ha ha ha, Ngọc Đình, tôi nói cậu không biết tự lượng sức mình rồi mà, cậu Trần sao có thể nhìn trúng cậu chứ.”

Trần Thiến nói móc: “Cậu Trần có mỹ nữ nào chưa từng gặp chứ, Ngọc Đình cậu thật sự là tự mình đa tình quá rồi.”

Hồng Mai lại nói: “Tôi từ lâu đã bảo cậu đừng phí tâm tư, bớt tâm cơ đi, cậu không nghe, bây giờ tự mình chịu khổ rồi.”

“Các cậu…”

Lương Ngọc Đình tức giận nhìn Trần Thiến và Hồng Mai, tức tới nỗi cả người phát run.

Bạn tốt của cô ta vậy mà vào lúc này phản bội cô ta!

Tiện nhân, tiện nhân!!

Hai người tại sao đối xử với tôi như vậy?

Tôi bạc đãi hai người chỗ nào chứ? Hai người vậy mà phản bội tôi!!

Cô ta phẫn nộ nhìn hai người, vừa xấu hổ vừa tức giận ngồi xuống.

Lương Ngọc Đình trước đó còn cao ngạo giống như con chim khổng tước, bây giờ giống như một con gà mái gà trụi lông, không ai đếm xỉa tới cô ta.

Cô ta nhìn sang Vương Bác Thần, cuối cùng cũng trải nghiệm cảm giác bị mọi người chằm vào.

Cuối cùng cũng trải nghiệm được loại cảm giác bị người ta sỉ nhục là như nào.

Nhưng, trong ánh mắt của Lương Ngọc Đình đã tràn ngập oán độc.

Vương Bác Thần, đều là do cậu gây ra.

Nếu hôm qua không gặp được cậu, tôi sẽ không tổ chức buổi tụ tập này.

Tôi cũng sẽ không muốn trả thù cậu!

Đây đều là lỗi của cậu!

Tôi bị cậu Trần sỉ nhục, bị mọi người nhằm vào, tất cả đều do cậu hại!

Cậu đợi đấy cho tôi, tôi sớm muộn gì cũng đòi lại!

Lương Ngọc Đình tức tối uống một ly rượu, những bạn học trước đó cung kính cô ta, bây giờ không có một ai ngó ngàng tới cô ta.

“Trình Vụ, cậu thích chơi trò chơi sao? Nào, chúng ta chơi một trò chơi.”

Trần Phong nhìn Trình Vụ nói.

“Cậu Trần, cậu muốn chơi như nào? Chỉ cần cậu vui, tôi sao cũng được.”

Trình Vụ rất giống con chó của hán gian, thiếu mỗi cái xích chó đeo trên cổ nữa thôi.

Trần Phong cười híp mắt nói: “Nào, ở đây có 10 người, mỗi người kính ba ly rượu, nếu không uống được, vậy thì quỳ xuống, liếm chân cho thần… cho Bác Thần như như nào?”

Sắc mặt của Trình Vụ lập tức cứng đờ, không cười nổi nữa.

Đây không phải là cách anh ta chỉnh Vương Bác Thần vừa rồi hay sao?

Uống bằng ly uống bia, 30 ly rượu này xuống vào, cho dù không chết, cũng phải nằm viện mấy ngày.

Sắc mặt của anh ta lập tức nứt ra, vội nói: “Cậu, cậu Trần, tôi, cái này, chúng ta đổi trò chơi đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 194


CHƯƠNG 194

Trần Phong trừng mắt, nói: “Không nể mặt tôi sao? Cậu không uống rượu thì gọi tôi tới làm cái gì? Cậu làm tôi là đàn em đi theo cậu à? Gọi là đến?”

Mồ hôi lạnh trên đầu Trình Vụ nhỏ xuống bằng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống đất: “Cậu Trần, cậu, cậu tha cho tôi đi, chỉ cần không uống rượu, làm cái gì cũng được.”

“Vậy thì quỳ đi, liếm giày cho Bác Thần, nếu không tôi gọi một cuộc tới công ty của cậu, chức giám đốc bộ phận cậu cũng đừng làm nữa.”

Trần Phong cười lạnh nói.

Tên này vừa rồi chính là ép Thần Chủ như vậy.

Cũng là Thần Chủ không tính toán với tên này, nếu không tên này chết cũng không biết chết như nào.

“Tôi quỳ, tôi quỳ.”

Trình Vụ bị dọa tới mức hai chân mềm nhũn, anh ta không dễ gì mới bò lên được vị trí giám đốc bộ phận.

Trong lòng anh ta hối hận tới nhỏ máu, tại sao phải nghe lời của Lương Ngọc Đình, nhằm vào Vương Bác Thần chứ?

Trần Phong rõ ràng là nhìn không thuận mắt, cố ý dùng cách này chỉnh anh ta.

Tiện nhân Lương Ngọc Đình, mẹ kiếp cô nhằm vào ai không tốt chứ, cứ muốn nhằm vào Vương Bác Thần!

Nói thế nào Vương Bác Thần trước đây cũng ở trong cùng một giới với Trần Phong, nhìn thấy Vương Bác Thần bị chỉnh như vậy, trong lòng anh ta chắc chắn không vui.

Đây là đang khiến Trần Phong buồn nôn.

Hai chân Trình Vụ mềm nhũn, quỳ ở trước mặt Vương Bác Thần, xin tha: “Bác Thần, xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên nhằm vào cậu, nể tình bạn học, cậu tha cho tôi đi.”

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Cậu sai rồi, tôi không thân với cậu.”

“Bác Thần, cầu xin cậu, tha cho tôi đi, sau này tôi không dám nữa, nếu cậu không tha thứ cho tôi, vậy tôi không đứng dậy.”

Trình Vụ sắp khóc rồi.

Anh ta hối hận chết đi được. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu không nhằm vào Vương Bác Thần thì sẽ không có chuyện như bây giờ.

Vương Bác Thần mặt mày không có cảm xúc nói: “Vậy cậu quỳ đi.”

Những người khác lúc này bị dọa tới mức không dám nói một câu.

Nhất là hai người Hồng Mai và Trần Thiến, đều sắp bị dọa tới mức chui xuống gầm bàn rồi.

Trần Phong khinh thường hừ một tiếng, loại người này, cũng dám hỗn ở trước mặt Thần Chủ, thật là không biết sống chết.

Anh ta nhìn sang hai người Hồng Mai và Trần Thiến, nói: “Tới hai người rồi, nếu không chơi nổi, quỳ xuống, tự tát 50 cái, tát một cái, nói một tiếng, tôi sai rồi.”

Hai người Trần Thiến và Hồng Mai bị dọa chết rồi, lập tức tuột khỏi ghế.

Sắc mặt còn khó coi hơn ba mẹ chết, lắp bắp nói: “Cậu Trần, chúng tôi sai rồi, nể tình bạn học, cậu tha cho chúng tôi đi, sau này chúng tôi không dám nữa.”

“Sau này sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 195


CHƯƠNG 195

Trần Phong nhìn Vương Bác Thần, cười lạnh nói: “Còn muốn có sau này sao? Hai người cũng xứng nói hai từ bạn học sao? Hai người không phải cho rằng Bác Thần nghèo, xem thường Bác Thần sao? Cho rằng tôi không biết hai người vừa rồi làm gì, nói cái gì? Tự tát, xin lỗi!!”

Trần Phong quát một tiếng, Trần Thiến và Hồng Mai lập tức quỳ xuống.

Miệng méo xệch giống như miệng heo, rất không tình nguyện mà tát chính mình.

“Vương Bác Thần, tôi sai rồi, xin lỗi.”

Tát xong 50 cái tát này, mấy ngày này bọn họ cũng đừng hòng gặp người khác.

Vừa rồi bọn họ hung hăng cỡ nào, bây giờ thì hèn mọn cỡ đó.

Trần Thiến và Hồng Mai vừa tát, vừa oán độc nhìn Lương Ngọc Đình.

Độc ác nói: “Cậu Trần, đây đều là Lương Ngọc Đình sai chúng tôi làm, buổi tụ tập bạn học ngày hôm nay đều là cô ta sắp xếp, năm đó Vương Bác Thần từ chối cô ta, cô ta oán hận trong lòng, chính là vì để báo thù Vương Bác Thần.”

Vừa dứt lời, sắc mặt Lương Ngọc Đình lập tức thay đổi!

“Tiện nhân, các người nói vớ vẩn, các người nói vớ vẩn.”

Lương Ngọc Đình bị dọa hỏng rồi, vội nói: “Cậu Trần, bọn họ nói vớ vẩn, cố ý vu khống tôi.”

Trần Phong lạnh lùng liếc nhìn, nhìn sang Vương Bác Thần, tim đập thình thịch, nhưng vì không để lộ thân phận của Vương Bác Thần, anh ta cố ý nói: “Bác Thần, cậu xem nên xử lý như nào.”

Đám người Lương Ngọc Đình vô cùng sợ hãi nhìn Vương Bác Thần.

Không dám tin, Vương Bác Thần trở thành kẻ ăn bám lại có quan hệ tốt như vậy với Trần Phong.

Bọn họ trước đây không phải không ưa nhau hay sao?

Trần Phong bây giờ sao chủ động bảo vệ Vương Bác Thần như vậy?

Tuyệt đối không nên, không nên đắc tội với Vương Bác Thần.

“Buổi tụ tập bạn học, ha ha, buổi tụ tập bạn học.”

Vương Bác Thần đứng dậy, cười ha ha một tiếng, lạnh nhạt nói: “Tôi vốn cho rằng mọi người nhiều năm không gặp, giữa các bạn học với nhau, cho dù trước đây có xích mích gì, cũng đều sẽ trở thành ký ức tốt đẹp. Tôi vốn cho rằng, giữa chúng ta, cho dù sẽ xuất hiện một chút so sánh, đó cũng là điều bình thường, sẽ không xem thường bạn học nào cả, càng sẽ không tiến hành công kích cá nhân. Xem ra, tôi sai rồi.”

Trần Phong mồ hôi lạnh đổ như mưa.

Nghĩ tới chuyện mình làm ở cửa của cuộc đấu thầu thì cảm thấy rất xấu hổ.

Đúng thế, chúng ta là bạn học, tại sao phải tăng thêm nhiều chuyện khiến người khác không vui như vậy chứ.

Nếu ở cửa cuộc đấu thầu, anh ta chỉ dùng quan hệ bạn học mà đối đãi với Vương Bác Thần, vậy thì bây giờ, dựa vào quan hệ bạn học cũ, nhà họ Trần bọn họ cũng có thể tham gia dự án xây dựng thành phố mới rồi.

Nghĩ tới chuyện này, Trần Phong hận không thể tát mình hai cái!

“Trong mắt của các người chỉ có tiền, tôi có thể hiểu, dù sao lăn lộn trong xã hội, ai cũng rất khó. Các người xem thường tôi, tôi cũng có thể hiểu, dù sao theo các người thấy, sự nghiệp của các người ai cũng có thành tích, mà tôi chỉ là một kẻ ở rể ăn bám. Nhưng các người không nên xem vốn liếng của các người trở thành cảm giác ưu việt khi sỉ nhục tôi.”

Vương Bác Thần rất thất vọng về những người bạn học này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 196


CHƯƠNG 196

Đang muốn nói, lúc này Canh Phong đi vào, nhìn thấy một màn trong phòng bao thì sững người.

Trên mặt hiện ra nụ cười kỳ lạ, bèn đi tới bên cạnh Vương Bác Thần, cung kính nói: “Anh Vương, dựa theo căn dặn của anh, tất cả các chi phí của phòng bao này đều miễn phí, hơn nữa Phú Quý Hoa Nở sẽ dùng quy cách cao nhất để tiếp đãi. Anh xem, đồ ăn chính bây giờ đưa lên hay đợi lát nữa thì đưa lên?”

Cái gì?

Ông chủ Canh Phong của Phú Quý Hoa Nở, vậy mà kính trọng Vương Bác Thần như vậy?!

Tất cả các bạn học đều ngây ngốc.

Chuyện, chuyện này là sao?

Đám người Lương Ngọc Đình giống như gặp quỷ, trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả chuyện này.

Canh Phong, vậy mà giống như đàn em, tôn kính Vương Bác Thần như vậy!

Vương Bác Thần rốt cuộc có thân phận gì?

Phải biết, nghe nói ông chủ Canh Phong của Phú Quý Hoa Nở ngay cả người của bốn đại gia tộc gặp, cũng phải khách sáo!

Nhưng bây giờ, anh ta vậy mà gọi Vương Bác Thần là anh Vương?

Vương Bác Thần không phải là con rể ăn bám của nhà họ Triệu hay sao?

Anh dựa vào đâu được Canh Phong cung kính như vậy?

Lẽ nào, thực lực của anh bây giờ mạnh như vậy sao?

Nghĩ tới đây, sắc mặt của các bạn học này khó coi giống như ăn phải cứt vậy.

Hối hận tới mức ói máu.

Chẳng trách Trần Phong bảo vệ Vương Bác Thần như vậy!!

Biết sớm Vương Bác Thần nếu có loại thực lực này, bọn họ căn bản không dám đối xử với Vương Bác Thần như vậy.

“Bỏ đi, bọn họ không xứng.”

Vương Bác Thần nhìn Lương Ngọc Đình nói đầy mỉa mai: “Hôm qua chúng ta gặp nhau, tôi còn khá vui, các cô mời tôi tham gia buổi tụ tập bạn học, tôi còn muốn mọi người vui vẻ với nhau một bữa, các cô có khó khăn tôi có thể giúp, nhưng bây giờ xem ra, là tôi tự mình đa tình rồi. Tiểu Canh, ở đây nên thu tiền như nào thì thu như vậy, những thứ tôi sắp xếp cũng không cần dùng nữa, trừ phần tiền đó của tôi đi là được.”

“Được, anh Vương.”

Canh Phong thuận tay vẫy nhân viên phục vụ, nói: “Tính theo chi phí thực tế của bọn họ, thanh toán cho bọn họ.”

Sau đó nhìn sang đám người Lương Ngọc Đình, trào phúng hỏi: “Các người ai thanh toán?”

“Hả?”

Đám người Lương Ngọc Đình và Trình Vụ đờ người.

Bọn họ vốn nghĩ, chơi khăm Vương Bác Thần.

Đợi sau khi ăn xong thì lén rời đi, cuối cùng để lại cho Vương Bác Thần thanh toán.

Phải biết, giá của phòng bao ở đây ít phải hơn trăm chục triệu, bọn họ có thể móc ra nhiều tiền như vậy sao?

Cho dù là chia đều, vậy mỗi người cũng phải mười mấy triệu, tiền lương một tháng cũng hết rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 197


CHƯƠNG 197

“Tổng cộng chi phí là 189.249.000, dựa theo quy định của quán, bỏ số lẻ, 180 triệu, các người ai thanh toán.”

Hồng Mai mặt sưng như đầu heo kêu xé lên: “Lương Ngọc Đình, mọi chuyện đều là cô sắp xếp, muốn báo thù Vương Bác Thần, cô thanh toán!”

“Dựa vào đâu mà tôi thanh toán, các ngươi lẽ nào không ăn sao? Là tôi cầu xin các người đến sao?”

Lương Ngọc Đình cũng không thèm kiềm chế nữa, ăn mặc thì giống như cô chủ nhà giàu, nhưng nói chuyện thì hoàn toàn như mụ đàn bà chua ngoa.

Trần Thiến cũng lớn tiếng nói: “Cô dựa vào đâu mà không thanh toán, chúng tôi vốn không muốn đến, là cô ở trong nhóm chat gọi chúng tôi. Cô đừng tưởng chúng tôi không biết chuyện cô làm tiểu tam cho người khác, cô còn không chỉ đi theo một lão già, những năm này kiếm không ít tiền nhỉ? Cô không trả ai trả?”

Ba người bạn thân này bắt đầu cấu xé nhau, ai cũng không muốn trả.

Trình Vụ cũng không muốn trả tiền, anh ta cảm thấy anh ta oan uổng nhất, tất cả lỗi lầm đều đẩy lên đầu Lương Ngọc Đình.

“Đi thôi!”

Vương Bác Thần cười lạnh lùng, đi ra ngoài trước.

Buổi tụ tập bạn học này khiến anh cảm thấy kinh tởm.

“Các ngươi, thật quá mất mặt.”

Trần Phong nhìn mà cũng muốn tìm cái lỗ để chui vào.

Cuối cùng, đám người cấu xé một lúc lâu.

Đám bạn thân ra tay đánh nhau.

Mặt của Trình Vụ cũng bị cào rách.

Khiến Canh Phong ghê tởm không thôi.

Cuối cùng, bọn họ chia đều, trả đủ 180 triệu.

Coi như hoàn toàn trở mặt rồi.

Nhất là Lương Ngọc Đình, những chuyện buồn nôn mà cô ta từng làm bị nói ra, hoa khôi nữ thần lạnh lùng lập tức trở thành trò cười.

Rất nhanh đã truyền khắp trong nhóm chat bạn bè.

Chuyện này cũng coi như là cô ta tự chuốc lấy khổ.

“Không được, mình nhất định phải khiến Vương Bác Thần tha thứ cho mình, nhìn dáng vẻ của cậu ta bây giờ, chắc chắn rất có thực lực, nếu có thể mượn thực lực của cậu ta, mình chắc chắn sẽ phát triển tốt hơn.”

Trình Vụ cắn răng, tự nói với chính mình.

“Vương Bác Thần, cậu đợi đấy cho tôi, tôi với cậu chưa xong đâu!”

Lương Ngọc Đình dùng áo che mặt, hận chết Vương Bác Thần.

Cô ta xui xẻo như vậy, đều là lỗi của Vương Bác Thần!

Bây giờ, tất cả mọi người đều biết chuyện cô ta làm tiểu tam.

Tất cả mọi người đều biết chuyện cô ta cùng lúc qua lại với năm lão già!

Mất hết mặt mũi!

Đã có bạn học gửi tin nhắn tới hỏi rồi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 198


CHƯƠNG 198

Chuyện này đều do Vương Bác Thần gây ra!

“Vương Bác Thần, cậu không để tôi sống tốt, cậu cũng đừng hòng sống yên!”

Lương Ngọc Đình mặt mày oán độc chặn một chiếc taxi, u ám bỏ đi.

Bây giờ, người khó chịu còn có nhà họ Lý.

Ba ba con Lý Thành, nhìn nhau cười khổ, không biết vấn đề rốt cuộc xảy ra ở đâu.

“Bên phía nhà họ Chu và nhà họ Hàn không muốn hợp tác, nói là không có dư người.”

Lý Hoàng chua chát nói.

Không ngờ nhà họ Lý bọn họ cũng có một ngày đi vào ngõ cụt.

Nam tỉnh Giang Nam, sáu đại gia tộc gần như bao trùm tất cả mọi thứ.

Nhà họ Lý vốn cũng có thể mượn cơ hội lần này, khiến sáu đại gia tộc của Giang Nam biến thành bảy đại gia tộc.

Nhưng bây giờ chịu khó khăn mọi chỗ, cất bước khó khăn!

Nhà họ Chu và nhà họ Hàn, đều là làm về xây dựng, cho dù gia tộc của bọn họ không có dư nhiều người, nhưng với mối quan hệ của bọn họ, nhất định có thể giải quyết vấn đề này.

Nhưng người ta căn bản không muốn qua lại với nhà họ Lý.

“Con mẹ nó, ai ai cũng lòng lang dạ sói, trước đây khi cần nhà họ Lý chúng ta thì nói còn hay hơn hát.”

Lý Kiệu tức tới nỗi mức mở miệng chửi, ông ta trước giờ nổi tiếng nho nhã, lúc này hoàn toàn không còn hình tượng gì nữa.

Lý Thành lẩm bẩm: “Chuyện này, chuyện này lẽ nào là ông trời muốn diệt nhà họ Lý chúng ta sao? Nếu không, chúng ta xin lỗi Thần Chủ, giao dự án thành phố mới ra.”

“Tuyệt đối không được!!”

Lý Kiệu cắn răng nói: “Chúng ta lúc đầu dùng mọi thủ đoạn mới gần như chiếm được dự án thành phố mới, nếu giao ra, Thần Chủ nhất định sẽ nổi giận, chính là lúc nhà họ Lý chúng ta diệt vong! Bất luận như thế nào, chúng ta cũng phải chống đỡ được!”

Lý Hoàng thở dài, nói: “Ba, anh cả, hai người có phát hiện không? Từ sau khi Vương Bác Thần xuất hiện, vận may của nhà họ Lý chúng ta gần như dùng hết rồi, cũng không thuận buồm xuôi gió nữa.”

Ông ta nhìn ba và anh trai, có hơi hối hận nói: “Lẽ nào thật sự là em gái trở về rồi sao? Nếu không chúng ta kêu Vương Bác Thần trở về, xin lỗi em gái…”

“Im miệng!!”

Lý Kiệu hừ lạnh nói: “Em cho rằng chúng ta xin lỗi, Vương Bác Thần sẽ chấp nhận sao? Đừng quên, em gái là bị chúng ta bức chết.”

“Vậy bây giờ phải làm sao?”

Lý Thành già đi, không còn một chút uy phong của trước đây.

Lý Kiệu hơi nheo đôi mắt xếch lại, u ám nói: “Hiện nay, chỉ có thể tìm công ty Hoa Nguyên rồi.”

Lý Hoàng nhăn mặt nói: “Anh cả, Triệu Thanh Hà tuyệt đối sẽ không hợp tác với chúng ta.”

Lý Kiệu cười gằn nói: “Muốn đạt được mục đích buộc phải trả cái giá tương xứng, chúng ta chuyển nhượng 20% cổ phần của tập đoàn Lý Thị, Vương Bác Thần quay về, tuyệt đối không chỉ là muốn báo thù, cậu ta là muốn đoạt lại tập đoàn Lý Thị, đây mới là mục đích thật sự của cậu ta. Chỉ cần chúng ta chuyển nhượng cổ phần, cậu ta nhất định sẽ hợp tác. Chúng ta có thể ở đây động tay chân. Chúng ta giao toàn bộ dự án cho công ty Hoa Nguyên làm, nếu phố mới xây xong, lúc quan trọng bị sập, Thần Chủ sẽ nghĩ thế nào?”

Lý Kiệu cười ác độc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,957
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 199


CHƯƠNG 199

Kế hoạch này lại dọa Lý Thành và Lý Hoàng giật mình, vẻ mặt thay đổi, nói: “Tuyệt đối không được, nhà họ Lý chúng ta cũng không thoát được trách nhiệm.”

Lý Kiệu tàn nhẫn nói: “Tất cả tiền của nhà họ Lý tới tay, người làm việc là người của công ty Hoa Nguyên, cắt giảm nguyên liệu, đó cũng là chuyện của bên nhà thầu, có liên quan gì tới chúng ta chứ? Đến lúc đó những nhà thầu nhỏ chịu trách nhiệm đó sợ tội tự sát, có liên quan gì tới chúng ta chứ?”

Lý Thành trầm mặc không nói.

Lý Hoàng mặt mày lo lắng.

“Anh không phải đi tham gia buổi tụ tập của các bạn học sao? Sao lại về sớm như vậy?”

Công ty Hoa Nguyên, Triệu Thanh Hà không ngẩng đầu hỏi.

Bây giờ cô là chủ thầu lớn nhất thành phố Hà Châu, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải xử lý, có khi bận tới nỗi cơm nước cũng không màng ăn.

“Buổi tụ tập bạn học không phải chỉ có chút chuyện đó thôi sao, đều khoe khoang mình sống tốt thế nào, nên anh về.”

Vương Bác Thần kéo một chiếc ghế ngồi xuống, cười nói: “Những chuyện này giao cho Tiểu Lan xử lý không phải là được rồi sao?”

“Nói nhảm.”

Triệu Thanh Hà lườm, không khách sáo mà nói: “Tiểu Lan vừa tốt nghiệp, rất nhiều chỗ không hiểu, đợi qua một khoảng thời gian nữa dẫn ra ngoài thì có thể giao cho em ấy xử lý. Huống chi em có một đại gia đình phải nuôi, đâu thể thoải mái như vậy được? Anh thì chả ra làm sao cả.”

Vương Bác Thần đắc ý nói: “Anh có thể ăn bám, đó là bản lĩnh của anh, vợ của anh giỏi như vậy, anh còn làm công cho người ta làm cái gì? Hay là em cho anh làm một chức giám đốc đi? Anh cũng thưởng thụ cảm giác được người ta ngưỡng mộ.”

“Lý do của anh thật nhiều, còn làm giám đốc, cho anh làm bảo vệ còn tạm.”

Triệu Thanh Hà vặn eo, Vương Bác Thần vội vàng mát xa vai cho cô.

Triệu Thanh Hà hừ một tiếng: “Như vậy còn tạm.”

Tiểu Lan đi vào, nhìn thấy Vương Bác Thần ân cần như vậy thì cười lém lỉnh, nói: “Chu đáo quá, Lý Hoàng lại tới rồi, muốn hợp tác với chúng ta. Em nói con người này da mặt cũng đủ dày, vậy mà còn mặt mũi tới nữa.”

Triệu Thanh Hà nhíu mày, nói: “Đi, đi gặp thử.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần cũng đi theo.

Trong phòng tiếp khách, Lý Hoàng nhìn thấy Vương Bác Thần ở đằng sau Triệu Thanh Hà, ánh mắt rất phức tạp.

Từ sau khi Vương Bác Thần trở về, đại náo nhà họ Lý lần đó, vận may của nhà họ Lý dường như đều mất sạch, làm chuyện gì cũng xui xẻo.

Ông ta xem như không nhìn thấy, nói: “Triệu tổng, nhà họ Lý chúng tôi bằng lòng chuyển nhượng 20% cổ phần của tập đoàn Lý Thị để hợp tác với cô, điều này đối với công ty Hoa Nguyên mà nói, là cơ hội vô cùng tốt.”

Triệu Thanh Hà từ tốn nói: “Cơ hội tốt sao? Đó là các ông tự cho rằng như vậy nhỉ? Lẽ nào hôm qua tôi nói không đủ rõ hay sao? Tôi không có dã tâm lớn như vậy, hợp tác với nhà họ Lý các ông, tôi quá buồn nôn.”

Gương mặt già của Lý Hoàng đỏ bừng, liên tiếp hai lần bị một hậu bối nói như vậy, khiến ông ta không bước xuống được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom