Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Nụ Hôn Ướt Át - Đản Cao Kỵ Liêm Bán Đường

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Nụ Hôn Ướt Át - Đản Cao Kỵ Liêm Bán Đường
Chương 60


Lâm Kiều biết chắc người đàn ông nào đó đang chờ cô. Sau khi xác định vết sưng trên má không còn rõ ràng nữa, Lâm Kiều căn chuẩn thời gian về biệt thự.

Cả buổi chiều cô đã nghĩ rất nhiều chuyện linh tinh, khi đẩy cánh cửa trong biệt thự ra, trái lại cô cảm thấy mình đã bình tĩnh trở lại.

“Còn biết đường quay về?” Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông rơi trên người cô, ngữ điệu đầy vẻ ghen tuông.

Anh nằm trên sofa, uể oải hút thuốc. Miệng cố tình nói những lời lạnh lùng, nhưng thấy Lâm Kiều đi về phía mình, anh duỗi tay ra tự nhiên hơn bất cứ ai ôm cô vào trong lòng, tiện tay dập tắt điếu thuốc mới hút được một nửa.

“Chẳng phải em muốn... hưởng thụ thời gian ở một mình đã lâu không có sao... Hơn nữa em chỉ tùy tiện đi dạo một vòng rồi nhanh chóng quay về ăn cơm cùng anh đấy thôi.” Lâm Kiều nép trong lòng anh, nũng nịu giải thích, thuận đà tựa vào vai anh, khẽ ngửi mùi hương trên người anh.

“Một mình?” Trần Hoài Xuyên nhíu mày, mắt sáng như đuốc, giữ cằm hôn vào môi cô, “Bảo bối, có lẽ em đã có sự hiểu nhầm với ý nghĩa của hai chữ này rồi nhỉ?”

Nụ hôn vừa ướt át vừa mãnh liệt mang theo sự trừng phạt, sau khi chà đạp cánh môi mềm chỉ để lại vết sưng đỏ. Lâm Kiều nói sai nên bị anh hôn đến mức nước mắt lưng tròng, nhưng cô giận mà không dám hó hé nửa lời, đành lên án anh bằng ánh mắt ấm ức.

“Thôi bỏ qua, ăn cơm xong rồi hỏi tội em sau.”

Rốt cuộc anh vẫn bế cô đến trước bàn ăn.

Trên bàn là những món ăn được đặt từ nhà hàng có sao Michelin, đặc biệt dùng để chúc mừng tin vui ngày hôm nay. Kể từ lúc Trần Hoài Xuyên sai Hoàng Ninh xuất hiện, anh đã biết anh nhất định sẽ có được kết quả mà anh muốn.

Anh muốn giết chết Lưu Vĩnh Quân còn đơn giản hơn cả bóp chết một con kiến. Những việc mà hắn làm, công ty nhỏ nhoi của hắn, gia đình bạn bè của hắn, can thiệp vào bất cứ phương diện nào, hoặc cách trực tiếp thô bạo nhất là cho người ra tay, khiến hắn biến mất khỏi thế giới này... đều quá đỗi đơn giản.

Nhưng đó không phải kết quả mà Trần Hoài Xuyên muốn nhìn thấy nhất.

Lưu Vĩnh Quân chết một cách dễ dàng như thế sẽ để lại trong lòng Lâm Kiều một vết sẹo mãi mãi không thể xóa nhòa.

Chỉ khi để Lưu Vĩnh Quân lành lặn mà sống, khiến hai người ly hôn rồi quay về quỹ đạo của mỗi người, anh mới có thể âm thầm khiến người phụ nữ này hoàn toàn xóa bỏ đoạn dĩ vãng có liên quan đến hắn ta.

Anh muốn đánh bại hắn triệt để, anh muốn có được toàn bộ cơ thể và trái tim của Lâm Kiều, vì thế anh cứ chậm rãi toan tính.

Còn về sau Lưu Vĩnh Quân có sống tốt hay không, Trần Hoài Xuyên nhìn nửa gương mặt hơi sưng đỏ của Lâm Kiều, trong lòng đã có đáp án.

Lâm Kiều ngoan ngoãn cắt một miếng bít tết trong đĩa của mình, đưa đến bên miệng Trần Hoài Xuyên.

Trần Hoài Xuyên ghé lại gần tay cô, chậm rãi ăn, khóe môi vẫn phảng phất dấu hiệu nhướn lên trên. Anh vẫn luôn dễ dỗ dành như vậy, Lâm Kiều chỉ cần đối xử ân cần với anh một chút là anh đã vui vẻ như một đứa trẻ được cho kẹo.

Thế là Trần Hoài Xuyên dứt khoát ôm cô vào lòng, đút qua đút lại từng miếng một, đến cuối cùng, hai người đều nở nụ cười ngọt ngào.

“Bảo bối...” Ăn tối xong, Trần Hoài Xuyên bế Lâm Kiều đến sofa, vừa xem phim cùng cô, vừa chơi đùa với lọn tóc của cô.

“Hửm?”

“Bây giờ sự việc đã kết thúc rồi, chúng ta có nên... nói đến chuyện khác không?” Giọng của người đàn ông thấp vô cùng.

“Chuyện khác? Chuyện gì thế...”

Cảm nhận được người phụ nữ trong lòng thoáng khựng người lại, đưa mắt nhìn mình một lúc rồi lại dán vào tivi, Trần Hoài Xuyên buồn bực mím môi lại.

Cô lúc nào cũng ung dung bình thản như thế này, tránh nặng tìm nhẹ, dường như chưa từng coi trọng đoạn tình cảm này. Cô khiến anh cảm thấy không thể nắm bắt được cô, cảm thấy không yên lòng.

Người đàn ông nghiêng người qua đẩy cô nằm ngửa trên sofa. Ánh mắt sắc bén như con sói hung ác đang rình mồi.

“Nói chuyện của chúng ta.”

Lâm Kiều trầm mặc, ngập ngừng. Hồi lâu sau cô mới giơ tay khoác vai người đàn ông, nghiêng đầu nói với vẻ ngọt ngào: “Sao thế... chẳng phải bây giờ chúng ta rất ổn sao?”

“Đúng là rất ổn... nhưng vẫn chưa đủ...” Trần Hoài Xuyên cúi xuống ngậm vành tai của cô, khẽ thầm thì vào tai cô: “Bảo bối à, em có thể yêu anh nhiều hơn chút nữa không? Giống như anh yêu em vậy, mỗi ngày nhớ anh, nghĩ về anh, dựa dẫm vào anh nhiều hơn, yêu anh không lối thoát...”

“Lâm Kiều, anh thật sự rất yêu em.”

Vừa dứt lời, cơ thể hai người đều hơi cứng đờ.

Những lời mà trước đây Trần Hoài Xuyên ngỡ rằng sẽ không thể nào được thốt ra từ miệng mình, đột nhiên cứ thế được nói ra một cách trơn tru như vậy.

Trần Hoài Xuyên biết tình cảm mình dành cho Lâm Kiều nhiều đến nỗi bất thường, nhưng anh chưa từng nghĩ có một ngày anh lại thật lòng cam tâm tình nguyện cúi đầu xưng thần với cô, tận tay giao quyền sinh sát vào tay cô, để mặc cô khống chế mình toàn bộ.

Nhịp thở của anh hơi gấp gáp, khi anh phủ người xuống chờ đợi câu trả lời của cô, ngay cả sức lực ngẩng đầu nhìn vào mắt cô cũng không có.

Một lúc lâu sau, bên dưới vang lên giọng nói lặng nhạt mang theo tiếng nghẹn ngào của Lâm Kiều.

“Trần Hoài Xuyên, em là một người phụ nữ đã ly hôn, anh cũng biết gia định em như thế nào... chúng ta như này... chẳng phải đã tốt lắm rồi sao...”

Còn có thứ gì để mong muốn xa vời nữa? Đối với Lâm Kiều mà nói, như bây giờ cũng đã đủ rồi.

Cô biết rõ bản thân mình chỉ có thể đi được đến đây, nếu còn dung túng để mình có thêm một chút tình cảm nào nữa, cô nhất định sẽ không thể nào rút lui hoàn toàn vào thời điểm kết thúc.

Cũng giống như những gì mà Lưu Vĩnh Quân đã nói, cô không thể u mê vọng tưởng.

Trần Hoài Xuyên có tư cách mặc sức trầm luân, còn cô không đủ tư cách để dung túng mình.

Bầu không khí lắng xuống vì khoảnh khắc này, hai người không nói thêm câu gì nữa. Cho đến khi nhiệt độ liên tục hạ xuống đến điểm đóng băng, Lâm Kiều đang chìm sâu trong thung lũng cảm xúc, từ từ nghe người đàn ông cất giọng khàn khàn...

“Lâm Kiều, em có yêu anh không?”

Dằn lại cơn xao động muốn hôn sạch nước mắt của cô xuống, cuối cùng Trần Hoài Xuyên cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt ngập nước của người phụ nữ.

Đã từng ly dị thì thế nào? Gia cảnh tầm thường thì có làm sao? Anh không cần phải băn khoăn vướng mắc vào những vấn đề thế tục giống Lâm Kiều, vì thế anh chỉ cần một đáp án có thể khiến anh bất chấp tất cả.

“Em có yêu anh không?”

Trên gương mặt lạnh lùng của người đàn ông hiện lên vẻ “đây là câu hỏi bắt buộc”. Lâm Kiều cắn chặt môi, nước mắt tuôn rơi như mưa. Cô ra sức lắc đầu, nước mắt rơi xuống mặt sofa da, ngay cả những lọn tóc mai cũng bị thấm ướt.

Nhưng trong lòng cô đang mặc niệm hết lần này đến lần khác, em yêu anh, em yêu anh...

Nụ hôn của Trần Hoài Xuyên khẽ khàng rơi trên cánh môi đang bặm chặt cô cô.

Anh bưng mặt cô lên, đầu lưỡi ướt át len lỏi vào trong, để cánh môi bị cắn đến sưng đỏ có được sự khoan khoái trong chốc lát. Anh luyến tiếc mơn man làn môi bị giày vò, liếm láp lên xuống như đang an ủi. Giọt lệ của cô rơi vào giữa đôi môi, anh nhẹ nhàng mút nó vào trong miệng, cảm nhận vị mặn chan chát đó.

Lâm Kiều những tưởng anh sẽ sập cửa bỏ đi, hoặc bảo cô cút khỏi đây. Nhưng anh không làm thế.

Anh chỉ trao cho cô nụ hôn hết sức thành kính, bàn tay luồn vào trong quần áo của cô, dẫn dắt cô sa vào trong biển dục vọng sâu hút.
 
Chương 61


Lòng bàn tay của người đàn ông nóng hầm hập.

Khi nhào nặn gò bồng đảo của cô, mang đến dục vọng như ngọn sóng nóng bỏng.

Anh lúc nào cũng thích giày vò bộ ngực sữa mềm mại của cô, chỉ là khi anh xoa tròn bằng cả hai tay lại có thể khiến suối nguồn bên dưới của cô trào nước.

“Em... em muốn đi tắm đã...” Người phụ nữ khóe mắt rớm lệ, thấp giọng nài nỉ.

“Tắm cùng nhau đi.”

Người đàn ông ôm cô bằng một tay, đi vào phòng tắm trên lầu.

Nước trong vòi hoa sen xối lên cơ thể của hai người, Trần Hoài Xuyên hơi khom lưng, cúi đầu cởi cúc quần jean cho Lâm Kiều.

Dưới lớp vải là đôi chân thon thả thẳng tắp.

Làn da trắng mịn như kem sữa khiến người ta không cầm lòng được muốn nếm thử một miếng.

Quần lót viền ren màu hồng cũng được cởi ra, nước ấm từ trên bả vai của hai người nhỏ tí tách xuống dưới. Dòng nước chảy xuống vùng xương chậu của người phụ nữ rồi lại len lỏi vào giữa hai chân, chảy xuống cặp đùi, cuối cùng men theo cẳng chân trắng muốt của cô chảy một mạch xuống dưới sàn nhà.

Trần Hoài Xuyên vùi đầu vào xương mu của Lâm Kiều, đưa đầu lưỡi khẽ liếm vùng da thịt bằng phẳng căng mướt, sau đó từ từ đứng lên, tìm kiếm cặp tuyết lê trong chiếc áo tay lỡ của cô. Đầu lưỡi thọc vào rãnh ngực sâu hút, liếm láp hết lần này đến lần khác.

“Hoài Xuyên...” Lâm Kiều ưm a rên rỉ, khó lòng chịu đựng được sự mơn trớn không nặng không nhẹ của anh.

Khi quần áo của cô được trút bỏ toàn bộ, người đàn ông bên cạnh cô vẫn còn ăn mặc chỉnh tề. Dù cả người đã ướt đẫm, chiếc áo thun trắng dính chặt vào cơ bắp cường tráng, anh vẫn có dáng vẻ tao nhã, xuất chúng.

Lâm Kiều giơ tay cởi quần áo của anh.

Trước đây cô toàn bị anh trực tiếp lột sạch rồi làm đến mơ hồ. Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều ngắm nhìn cơ thể anh trong trạng thái tỉnh táo.

Bờ vai rộng, đường nét bắp thịt hoàn hảo, thắt lưng gầy nhưng rắn chắc và cả cây gậy căng trướng, dũng mãnh giương mình sau khi chiếc quần tây được cởi ra.

Cô xấu hổ đỏ mặt, Trần Hoài Xuyên lại túm tay cô đưa vào trong đũng quần mình, để năm ngón tay cô nắm giữ gậy th*t nóng rực, thô tráng kia.

“Đừng... tắm trước đã!”

Lâm Kiều rụt tay lại như bị điện giật, đỏ mặt đi lấy sữa tắm. Cô còn chưa kịp thoa lên người, đã bị Trần Hoài Xuyên nhấc hai tay ấn lên tường...

“Ngoan, ông xã thoa giúp em.”

Cô bị ấn lên tường mà không thể nhúc nhích.

Bàn tay lớn, ram ráp của người đàn ông lấy sữa tắm chà xát lên cơ thể cô.

Bắt đầu từ hai bầu ngực căng tròn, tỉ mỉ xoa đến từng ngóc ngách, ngay cả rãnh ngực sâu hút mắt cũng không bỏ qua. Khi đã xoa ra vô vàn bọt trắng xóa, bàn tay kia đi một mạch xuống dưới, xoa lên cặp mông đào khiến chúng trông căng bóng. Những ngón tay dính sữa tắm chọc vào cúc huy*t nhỏ xíu, còn không quên cắm vào rút ra mấy lần.

Sờ đến hoa huy*t, người đàn ông càng quá đáng hơn.

Anh thừa cơ xoa nắn hạt châu sưng phồng lên đã đành, lại còn thoa sữa tắm lên cự vật của mình, chẳng nói chẳng rằng cắm vào trong âm đ*o của cô.

“Chỗ này cũng phải rửa sạch, đúng không?” Anh ưỡn hông đưa đẩy mấy cái, cảm nhận được vách th*t trong cô đã tiết ái dịch, anh nhanh chóng rút ra ngoài.

“Đừng như vậy mà... huhuhu... đừng hành hạ em như vậy...”

Mỗi một nơi trống rỗng, nhạy cảm trên người đều bị bàn tay của người đàn ông trêu đùa, nhưng lúc nào cũng chỉ là những cái đụng chạm thoáng qua, Lâm Kiều cảm thấy toàn thân bị anh nhào nắn đến mức tê rần, nóng cháy.

Cô đã muốn phát điên lên được nhưng lại ngượng ngùng cắn chặt môi. Khó khăn lắm cơ thể mới được rửa sạch, thế mà Trần Hoài Xuyên lại ấn cô vào cơ thể anh, ra hiệu cho cô cũng hầu hạ anh như vậy.

Lâm Kiều lắc đầu không chịu, người đàn ông túm tay cô ấn vào cây gậy đang ngóc cao đầu của mình, chậm rãi vuốt ve lên xuống. Thấy gậy th*t trong tay mình không ngừng căng cứng, to lớn thêm, Lâm Kiều không nhịn được nuốt nước miếng.

“Hừm...”

Những ngón tay thon mềm bị ấn xuống, vuốt lên vuốt xuống theo từng điểm mẫn cảm của Trần Hoài Xuyên, anh phát ra tiếng rên trầm thấp, biểu đạt sự khoan khoái của anh vào lúc này.

Một lúc lâu sau, Trần Hoài Xuyên thỏa mãn dừng động tác vuốt ve. Vật nam tính thô tráng màu đỏ sẫm bị tuốt đến cực hạn, vậy mà anh lại kiềm chế không cắm vào hoa huy*t của người phụ nữ, mà định ấn bàn tay đã mỏi nhừ của cô lên ngực anh ve vuốt.

Lâm Kiều nhắm chuẩn thời cơ, chui ra khỏi người anh với khuôn mặt đỏ lựng, nhanh nhẹn lấy khăn tắm quấn quanh người rồi đi chân trần chạy về giường.

Trần Hoài Xuyên hơi cong môi cười, không hề đuổi theo cô.

Tiếng nước trong phòng tắm không ngừng vọng ra ngoài, Lâm Kiều cả người ửng hồng khó chịu nằm nghiêng trên giường. Dường như Trần Hoài Xuyên có ý muốn giày vò cô nên mới ở trong phòng tắm lâu như vậy.

Cả người Lâm Kiều ngứa ngáy, khó chịu trằn trọc trên giường, buộc lòng phải cắm ngón tay vừa sờ vật nam tính của Trần Hoài Xuyên vào trong huy*t nhỏ của mình. Mãi đến khi cô không kiềm chế được xoa nắn bên dưới đến tiết nước, người đàn ông tà ác mới đủng đỉnh đi ra đè lên người cô.
 
Chương 62


Lòng bàn tay của người đàn ông nóng hầm hập.

Khi nhào nặn gò bồng đảo của cô, mang đến dục vọng như ngọn sóng nóng bỏng.

Anh lúc nào cũng thích giày vò bộ ngực sữa mềm mại của cô, chỉ là khi anh xoa tròn bằng cả hai tay lại có thể khiến suối nguồn bên dưới của cô trào nước.

“Em... em muốn đi tắm đã...” Người phụ nữ khóe mắt rớm lệ, thấp giọng nài nỉ.

“Tắm cùng nhau đi.”

Người đàn ông ôm cô bằng một tay, đi vào phòng tắm trên lầu.

Nước trong vòi hoa sen xối lên cơ thể của hai người, Trần Hoài Xuyên hơi khom lưng, cúi đầu cởi cúc quần jean cho Lâm Kiều.

Dưới lớp vải là đôi chân thon thả thẳng tắp.

Làn da trắng mịn như kem sữa khiến người ta không cầm lòng được muốn nếm thử một miếng.

Quần lót viền ren màu hồng cũng được cởi ra, nước ấm từ trên bả vai của hai người nhỏ tí tách xuống dưới. Dòng nước chảy xuống vùng xương chậu của người phụ nữ rồi lại len lỏi vào giữa hai chân, chảy xuống cặp đùi, cuối cùng men theo cẳng chân trắng muốt của cô chảy một mạch xuống dưới sàn nhà.

Trần Hoài Xuyên vùi đầu vào xương mu của Lâm Kiều, đưa đầu lưỡi khẽ liếm vùng da thịt bằng phẳng căng mướt, sau đó từ từ đứng lên, tìm kiếm cặp tuyết lê trong chiếc áo tay lỡ của cô. Đầu lưỡi thọc vào rãnh ngực sâu hút, liếm láp hết lần này đến lần khác.

“Hoài Xuyên...” Lâm Kiều ưm a rên rỉ, khó lòng chịu đựng được sự mơn trớn không nặng không nhẹ của anh.

Khi quần áo của cô được trút bỏ toàn bộ, người đàn ông bên cạnh cô vẫn còn ăn mặc chỉnh tề. Dù cả người đã ướt đẫm, chiếc áo thun trắng dính chặt vào cơ bắp cường tráng, anh vẫn có dáng vẻ tao nhã, xuất chúng.

Lâm Kiều giơ tay cởi quần áo của anh.

Trước đây cô toàn bị anh trực tiếp lột sạch rồi làm đến mơ hồ. Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều ngắm nhìn cơ thể anh trong trạng thái tỉnh táo.

Bờ vai rộng, đường nét bắp thịt hoàn hảo, thắt lưng gầy nhưng rắn chắc và cả cây gậy căng trướng, dũng mãnh giương mình sau khi chiếc quần tây được cởi ra.

Cô xấu hổ đỏ mặt, Trần Hoài Xuyên lại túm tay cô đưa vào trong đũng quần mình, để năm ngón tay cô nắm giữ gậy th*t nóng rực, thô tráng kia.

“Đừng... tắm trước đã!”

Lâm Kiều rụt tay lại như bị điện giật, đỏ mặt đi lấy sữa tắm. Cô còn chưa kịp thoa lên người, đã bị Trần Hoài Xuyên nhấc hai tay ấn lên tường...

“Ngoan, ông xã thoa giúp em.”

Cô bị ấn lên tường mà không thể nhúc nhích.

Bàn tay lớn, ram ráp của người đàn ông lấy sữa tắm chà xát lên cơ thể cô.

Bắt đầu từ hai bầu ngực căng tròn, tỉ mỉ xoa đến từng ngóc ngách, ngay cả rãnh ngực sâu hút mắt cũng không bỏ qua. Khi đã xoa ra vô vàn bọt trắng xóa, bàn tay kia đi một mạch xuống dưới, xoa lên cặp mông đào khiến chúng trông căng bóng. Những ngón tay dính sữa tắm chọc vào cúc huy*t nhỏ xíu, còn không quên cắm vào rút ra mấy lần.

Sờ đến hoa huy*t, người đàn ông càng quá đáng hơn.

Anh thừa cơ xoa nắn hạt châu sưng phồng lên đã đành, lại còn thoa sữa tắm lên cự vật của mình, chẳng nói chẳng rằng cắm vào trong âm đ*o của cô.

“Chỗ này cũng phải rửa sạch, đúng không?” Anh ưỡn hông đưa đẩy mấy cái, cảm nhận được vách th*t trong cô đã tiết ái dịch, anh nhanh chóng rút ra ngoài.

“Đừng như vậy mà... huhuhu... đừng hành hạ em như vậy...”

Mỗi một nơi trống rỗng, nhạy cảm trên người đều bị bàn tay của người đàn ông trêu đùa, nhưng lúc nào cũng chỉ là những cái đụng chạm thoáng qua, Lâm Kiều cảm thấy toàn thân bị anh nhào nắn đến mức tê rần, nóng cháy.

Cô đã muốn phát điên lên được nhưng lại ngượng ngùng cắn chặt môi. Khó khăn lắm cơ thể mới được rửa sạch, thế mà Trần Hoài Xuyên lại ấn cô vào cơ thể anh, ra hiệu cho cô cũng hầu hạ anh như vậy.

Lâm Kiều lắc đầu không chịu, người đàn ông túm tay cô ấn vào cây gậy đang ngóc cao đầu của mình, chậm rãi vuốt ve lên xuống. Thấy gậy th*t trong tay mình không ngừng căng cứng, to lớn thêm, Lâm Kiều không nhịn được nuốt nước miếng.

“Hừm...”

Những ngón tay thon mềm bị ấn xuống, vuốt lên vuốt xuống theo từng điểm mẫn cảm của Trần Hoài Xuyên, anh phát ra tiếng rên trầm thấp, biểu đạt sự khoan khoái của anh vào lúc này.

Một lúc lâu sau, Trần Hoài Xuyên thỏa mãn dừng động tác vuốt ve. Vật nam tính thô tráng màu đỏ sẫm bị tuốt đến cực hạn, vậy mà anh lại kiềm chế không cắm vào hoa huy*t của người phụ nữ, mà định ấn bàn tay đã mỏi nhừ của cô lên ngực anh ve vuốt.

Lâm Kiều nhắm chuẩn thời cơ, chui ra khỏi người anh với khuôn mặt đỏ lựng, nhanh nhẹn lấy khăn tắm quấn quanh người rồi đi chân trần chạy về giường.

Trần Hoài Xuyên hơi cong môi cười, không hề đuổi theo cô.

Tiếng nước trong phòng tắm không ngừng vọng ra ngoài, Lâm Kiều cả người ửng hồng khó chịu nằm nghiêng trên giường. Dường như Trần Hoài Xuyên có ý muốn giày vò cô nên mới ở trong phòng tắm lâu như vậy.

Cả người Lâm Kiều ngứa ngáy, khó chịu trằn trọc trên giường, buộc lòng phải cắm ngón tay vừa sờ vật nam tính của Trần Hoài Xuyên vào trong huy*t nhỏ của mình. Mãi đến khi cô không kiềm chế được xoa nắn bên dưới đến tiết nước, người đàn ông tà ác mới đủng đỉnh đi ra đè lên người cô.
 
Chương 63


Mái tóc đen tuyền của người phụ nữ xõa tung trên ga giường, khuôn mặt đỏ bừng cùng vành mắt đỏ hoe, không đoái hoài đến Trần Hoài Xuyên cuối cùng cũng sán lại gần ôm cô.

Cô quấn lấy tấm chăn trên giường của anh kẹp vào giữa hai chân, cơ thể hơi uốn éo, dùng chăn cọ xát vào hoa huy*t đang chảy nước dầm dề, mặt vải bị d*m dịch thấm ướt không ngừng cọ xát vào vách th*t non nớt mẫn cảm.

“Ưm... a.. ưm...” Lâm Kiều ra sức bắt lấy từng cơn cực khoái ngây ngất trong đầu.

Huy*t nhỏ càng ngày càng ướt át, cô duỗi tay xuống xoa tròn hạt trân châu, mở rộng hai chân trước mặt người đàn ông, để anh có thể nhìn thấy những nếp thịt dính dớp d*m loạn, đám lông nhạt thấm nước dính vào xương mu, hạt châu phơn phớt hồng bị xoa nắn sưng đỏ.

“A… ư... chơi em... ông xã chơi Kiều Kiều mạnh lên... a... ưm... ư...” Ngón tay của cô kẹp chặt hạt đậu đã săn cứng lại, ngón chân co quắp vì quá mức

sung sướng. Cô xoa nắn loạn xạ, cuối cùng khoái cảm dồn đọng lại đã trở thành lần cao trào đầu tiên.

Một luồng d*m dịch tuôn ra từ trong âm đ*o, khiến ga giường dưới mông cô ướt sũng. Cuối cùng Lâm Kiều cũng thở phào nhẹ nhõm, đang định hưởng thụ cơn cực khoái ngắn ngủi mà khó khăn lắm cô mới có được, thì lại cảm nhận được dị vật thô cứng bất chợt thúc vào trong u cốc.

“Ư...”

“Một mình bảo bối cũng có thể sướng được... có phải sau này không cần ăn gậy lớn của ông xã nữa không... hửm?” Trần Hoài Xuyên nhấc mông Lâm Kiều lên, cắm một ngón tay vào trong cúc huy*t, khuấy tròn.

“Ưm... ông xã... ông xã đút dương v*t cho Kiều Kiều đi...” Hai lỗ d*m đều được khỏa lấp.

Cuối cùng cũng được lấp đầy như mong muốn, Lâm Kiều không còn lòng dạ làm mình làm mẩy với Trần Hoài Xuyên nữa. Cô chỉ muốn d*m đãng hơn, lẳng lơ hơn nữa... để người đàn ông kia lấp đầy cơ thể trống rỗng của cô.

Gậy th*t của anh đang cắm vào trong hoa huy*t một cách cuồng nhiệt.

“Thích ông xã chơi em như vậy không...” Lúc nào anh cũng có thể cắm vào nơi sâu nhất trong u cốc của cô rồi lại rút mạnh ra ngoài. Nhân lúc vách th*t chưa khép lại hoàn toàn, anh lại hung mãnh đâm vào trong, chọc vào từng tầng thịt mềm trong hoa huy*t. Đôi khi anh đưa đẩy mấy nhịp dữ dội, khiến mật dịch trong âm đ*o bị khuấy đảo, trào ra bọt trắng.

“A... sâu quá... ông xã đâm mạnh hơn chút nữa... cúc huy*t nhỏ cũng muốn được chơi đùa... ưm… a...” Cơ thể lắc lư dưới nhịp va chạm mãnh liệt của người đàn ông, cặp thỏ trắng như thể sắp bị văng ra ngoài, Lâm Kiều duỗi tay túm chặt cặp thỏ trắng phau trước ngực mình.

“A... đừng cắm mông Kiều Kiều như vậy... sẽ hỏng mất... hỏng mất...” Ấy vậy mà Trần Hoài Xuyên lại cắm cả hai ngón tay vào vùng đất đã lâu chưa được khai phá.

“Hử? Không phải Kiều Kiều bảo ông xã cắm sao? Bông cúc nhỏ cắn chặt như thế, rõ ràng được cắm sướng quá đây mà...” Trần Hoài Xuyên ưỡn hông thúc thẳng vào miệng tử cung của Lâm Kiều, móc ngón tay vào lỗ nhị

căng chặt mềm nhũn của cô, mỗi một tấc da thịt trong lỗ d*m đều bị ngón tay vuốt ve chà xát nhưng vẫn siết cứng lấy ngón tay anh không chịu buông lỏng.

“Đừng mà... ông xã... a... nhiều quá... Sắp bị ông xã cắm nát rồi...”

Vách th*t non nớt mẫn cảm ở nơi sâu nhất trong thông đạo bị cắm đến cực điểm. Trần Hoài Xuyên biết rõ những điểm nhạy cảm trên cơ thể Lâm Kiều, anh rút tay ra, vỗ hai cái thật mạnh vào cặp mông mẩy của cô, côn th*t lập tức bị kẹp chặt hơn như muốn kẹp chặt ép anh bắn ra. Anh biết mình sắp sửa ra, tách rộng hai chân của Lâm Kiều, thúc thật mạnh vào trong người cô.

“A... cắm hỏng rồi... đâm vào trong rồi... ưm… a... bắn cho em... bắn cho em... a...”

Khoái cảm như thủy triều xông lên đỉnh đầu, tử cung bị tống đầy tinh d*ch hơi co thắt lại, từ ngọn tóc đến mũi chân đều sướng đến cùng cực.

Trần Hoài Xuyên vừa bắn tinh nên bụng dưới gồng căng, ôm người phụ nữ vào trong phòng tắm, để cô xếp thành tư thế quỳ sấp, tìm được ống mềm nối với vòi nước, nhanh chóng cắm vào cúc huy*t trống trải của Lâm Kiều.

“A... Hoài Xuyên... đừng... em không chịu được nữa...” Lâm Kiều quỳ trên sàn nhà bằng tư thế doggy, cảm nhận cúc huy*t bị dị vật thâm nhập, lập tức chổng mông lên một cách khó chịu.

“Ngoan... chốc nữa nhất định làm em sướng phát khóc...” Trần Hoài Xuyên cắm ống mềm vào sâu trong lỗ sau của Lâm Kiều, vặn mở vòi nước, dòng nước ấm men theo đường ống chảy vào trong người cô.

“Trướng quá... huhuhu... lại sâu nữa... bụng nhỏ bị tống đầy rồi... a...” Trần Hoài Xuyên bất thình tình rút ống mềm ra ngoài.

Dòng nước trong vắt phun ra từ trong cúc huy*t còn mãnh liệt hơn cả đi tiểu. Lâm Kiều cảm thấy xấu hổ vô cùng, vội vàng siết chặt mông không cho nước chảy ra ngoài.

“Kiều Kiều, đừng giãy, mau tống nước ra ngoài, gậy th*t của ông xã không thể đợi được nữa rồi...”

“Đừng mà... em sẽ bị cắm nát mất... huhu... đừng mà... ưm...” Lâm Kiều lắc mông né tránh, vậy mà người đàn ông vẫn giữ côn th*t cắm vào trong miệng

huy*t hồng hào, ấn lên bụng cô để ép hết nước ra bên ngoài.

Dầu ô liu bình thường được Lâm Kiều dùng để dưỡng da lúc này bị Trần Hoài Xuyên lấy thoa vào vật nóng bỏng. Không chỉ có mình thân gậy, ngay cả hai túi trứng căng đầy cũng được bôi bóng. Trần Hoài Xuyên thở dốc, nhét miệng chai dầu ô liu vào lỗ nhị của Lâm Kiều, chất dịch vàng óng thuận đà chảy vào nơi sâu nhất trong trực tràng.

“Ưm hừm... chặt thật...” Trần Hoài Xuyên cắm vào vách th*t đã được bôi trơn không chút kiêng dè.

Cả hai lối vào của người phụ nữ đều có ưu điểm của mình, hoa huy*t vừa ẩm ướt vừa mềm mại, cúc hoa vừa nóng vừa chặt, được nơi nào bao bọc cũng đều khiến vật nam tính cảm nhận được cơn khoái cảm ngập trời.

“Nhìn đi... ông xã đang cưỡi lên chó cái nhỏ này...” Anh vòng tay ra trước, vò nắn bộ ngực sữa của Lâm Kiều.

“Ưm... Kiều Kiều là chó cái nhỏ của ông xã... a… ưm...” Ban nãy vẫn còn nói không cần, lúc này Lâm Kiều đã cảm nhận được cảm giác tuyệt diệu, không nhịn được ngoe nguẩy cặp mông, phối hợp với động tác của Trần Hoài Xuyên.

“Ông xã làm giỏi quá... ư... cả hai lỗ d*m đều được ông xã cắm... mạnh hơn... cắm sâu hơn chút nữa...” Trải qua một phen giày vò, cuối cùng Lâm Kiều cũng có được phần thường mà cô khao khát. Cô đã quên mất màn cầu hoan mà không được đáp lại trước đó, cả người đắm chìm trong những cú thúc sâu của người đàn ông, không tài nào thoát ra được.

“Có muốn ông xã cắm vào nơi sâu nhất không? Phun tinh d*ch vào trong cúc huy*t không?” Trần Hoài Xuyên cúi xuống mút ra dấu hôn trên tấm lưng nuột nà của cô.

“Muốn... cho em... ông xã cho em... cúc huy*t thích ăn tinh d*ch của ông xã nhất...” Chỉ mới nghĩ đến khoảnh khắc đó, d*m dịch trong vách huy*t của Lâm Kiều đã chảy đầy ra ngoài.

“Nói yêu anh... bảo bối... nói yêu anh thì anh sẽ bắn cho em...” Anh đâm mấy cú thô bạo vào vách th*t, bàn tay càng ra sức nhào nặn bầu ngực của cô.

“Hức hức... đừng làm vậy mà... cho em... ông xã... mau cho em đi mà...” Trong gương người phụ nữ nằm rạp xuống đất, chổng mông lên thật cao,

người đàn ông phía sau đã dừng động tác cắm vào cúc hoa của cô. Anh đã ủ mưu từ lâu.

Lâm Kiều cảm thấy toàn thân tê dại đến cực điểm, chỉ thiếu một chút nữa thôi là cô có thể nghênh đón cơn sóng tình cuộn trào. Cô lắc mông chọc vào hạ bộ của Trần Hoài Xuyên, nhưng lại bị anh ác ý đè chân lại, đâm chọc trêu đùa, “Nói yêu anh... Kiều Kiều... bằng không ông xã sẽ rút côn th*t ra ngoài...”

Dứt lời, anh thật sự rút gậy th*t ra một đoạn.

“Đừng mà... huhuhu... em yêu anh! Trần Hoài Xuyên... em rất yêu anh... đừng rút ra ngoài mà... huhu...”

“Ông xã cũng yêu em.”

Anh in một dấu hôn lên lưng cô.

Cơ thể cường tráng dũng mãnh dán chặt vào cơ thể Lâm Kiều, thắt lưng chuyển động không ngừng, cự vật thô dài đâm vào nơi sâu nhất trong trực tràng hết lần này đến lần khác.

“Ưm… A... sướng quá đi... cúc hoa bị gây thịt lớn của ông xã cắm sướng quá... a...”

“Cho em hết... đồ d*m đãng thèm khát đàn ông...”

“A... sắp lên đỉnh rồi... Cắm nát mất... a… ưm...” Trên gò bồng đảo bị nắn bóp chi chít dấu tay của Trần Hoài Xuyên. Vào giây phút bầu ngực bị siết chặt, côn th*t của anh thúc mạnh vào nơi mẫn cảm nhất trong trực tràng khoảng chục cái, anh rùng mình bắn toàn bộ luồng tinh d*ch không thể nào giữ lại được nữa vào trong cúc hoa của Lâm Kiều.

Đầu gối và khuỷu tay chống đỡ đau nhói, Lâm Kiều nằm rạp xuống đất. Trần Hoài Xuyên được thỏa mãn, cắm ống mềm vào cúc huy*t của Lâm Kiều để dội sạch tinh d*ch ra ngoài rồi lại rửa sạch hoa huy*t nhầy nhụa. Cuối cùng anh bế người phụ nữ đã hôn mê ra ngoài, đổi sang tấm ga sạch sẽ rồi chìm vào giấc ngủ.
 
Chương 64


Việc đầu tiên Trần Hoài Xuyên làm sau khi đi công tác về là tìm vợ khắp biệt thự.

Lâm Kiều mặc đồng phục y tá, nằm sấp trên giường của anh một cách biếng nhác, đôi chân mang tất đen co lên cao, thấy anh đi vào cửa mới chậm rãi ngồi dậy.

“Anh đây đến khám bệnh sao?” Người phụ nữ yêu kiều đi về phía Trần Hoài Xuyên, bộ ngực đầy đặn được bó chặt trong đồng phục y tá lắc lư theo bước chân. Cô vừa dắt tay anh đi vào trong phòng, vừa nói: “Nếu khám bệnh thì phải lấy số trước đã.”

“Bảo bối?” Đến lúc này Trần Hoài Xuyên mới có phản ứng, cô muốn chơi trò gì đó khác đi một chút. Bộ váy y tá dài đến đầu gối phác họa trọn vẹn bộ ngực căng đầy và vòng ba nảy nở của Lâm Kiều. Cổ họng Trần Hoài Xuyên hơi ngứa ngáy, bàn tay đã phủ lên cặp mông đào tròn trịa.

“Không được sờ mó linh tinh... nào, để cô y tá giúp anh kiểm tra một chút nhé.” Lâm Kiều lấy bàn tay đang táy máy của người đàn ông ra, dẫn anh nằm lên giường.

“Chỗ nào không thoải mái vậy... anh Trần...” Lâm Kiều gỡ cúc áo sơ mi của anh ra, thò tay vào trong áo anh, vừa vặn ấn lên lồng ngực của anh.

“Cô y tá ơi, cô ấn nhầm rồi, tôi đau chỗ này cơ.” Trần Hoài Xuyên ấn tay Lâm Kiều vào chỗ nhô cao ở đũng quần, xoa tròn mấy cái, để lòng bàn tay cô chạm vào quy đ*u qua lớp quần, “Cô xem, sưng hết lên rồi, chắc chắn tôi bị thương không nhẹ.”

“Ồ... để tôi xem nào...”

Lâm Kiều cởi quần Trần Hoài Xuyên ra, vật nam tính vĩ đại lập tức bắn ra ngoài, thân gậy thâm tím hoàn toàn tương phản với bàn tay trắng ngần của cô. Cô cầm một lên túi trứng của anh nhẹ nhàng mân mê, ngón tay vuốt từ gốc đến tận ngọn của thân gậy trơn mượt căng cứng, cảm nhận hơi thở của anh càng trở nên nặng nề, cô mới cố tình nói với vẻ nghiêm túc: “Thưa anh, tôi đã nắm được đại khái bệnh tình của anh rồi... tiếp sau đây tôi sẽ bôi thuốc lên chỗ bị thương, phiền anh nhắm mắt lại.”

“Bôi thuốc, vì sao phải nhắm mắt?” Trần Hoài Xuyên không cầm lòng được vuốt ve gậy th*t vừa được Lâm Kiều chạm vào.

“Vì nước thuốc được cất giấu trong hoa huy*t của cô y tá... ừm... rất xấu hổ... phiền anh không nhìn...” Lâm Kiều đưa lưng về phía anh, ngồi lên gậy th*t của anh. Vạt váy được cô vén lên tận eo, hai bờ mông tròn lẳn đập thẳng vào mắt Trần Hoài Xuyên.

Cô đeo đôi tất đen dài đến bắp đùi, mà trên cặp mông đào lại không có một mảnh vải nào, để lộ ra vùng tuyệt mật trắng muốt.

Cô lắc lư gò núi đôi, uốn éo trên người Trần Hoài Xuyên, chà xát cặp mông đào và mảnh thịt trai mềm mại ướt át vào vật nam tính thô to của anh. Cô càng lắc mông, càng cọ xát kịch liệt vào vật nam tính, cảm giác kích thích khiến Trần Hoài Xuyên không nhịn được túm lấy đôi chân gần trong gang tấc của Lâm Kiều.

“Ưm... ra nước rồi này... thưa anh... anh đã cảm thấy đỡ hơn chưa... hay... hay vẫn đau...” Hoa huy*t tiết ra rất nhiều d*m dịch, được thoa đều lên côn th*t của Trần Hoài Xuyên qua những lần cọ xát. Thắt lưng uốn éo đã hơi mỏi, cô bèn phủ phục người để trọng tâm hạ thấp xuống dưới, cúc hoa hồng hào lộ ra trong tầm mắt của anh.

“Mẹ kiếp!” Cơn cực khoái gần như gây nghẹt thở khiến Trần Hoài Xuyên quên cả thở.

Anh ưỡn hông phối hợp với tiết tấu của Lâm Kiều, cọ xát đâm chọc trái hướng với đối phương. Khe thịt mềm mại ướt lát liên tục mang đến cảm giác kích thích cực hạn cho anh. Chẳng bao lâu sau, người đàn ông khẽ hầm hừ, bắn ra ngoài.

Lần đầu tiên khiến Trần Hoài Xuyên bắn nhanh như thế này, Lâm Kiều không nhịn được nhếch môi cười nhạt, “Anh Trần, anh còn chỗ nào không thoải mái không?”

“Cô y tá...” Trần Hoài Xuyên dứt khoát cởi chiếc quần gây cản trở ra, ôm lấy cô y tá nhỏ từ phía sau, “Chỗ ấy của tôi cứng đến sắp nổ tung rồi, có cách nào để chữa trị không?”

“Có... có chứ... có lẽ cây gậy của anh muốn đóng vào đâu rồi... để tôi tìm cái lỗ nhỏ... là được...” Bị côn th*t của người đàn ông chọc vào mông, Lâm Kiều toàn thân ngứa ran không chịu được nữa, lén lút thò tay xuống dưới xoa nắn hoa huy*t của mình.

“Chẳng phải ở đây đã có một cái lỗ d*m đãng rồi sao... cô y tá không mặc quần lót ơi... chẳng phải cô cố tình không mặc gì đợi tôi đến chơi sao.” Trần Hoài Xuyên đè Lâm Kiều vào mép giường, ép cô dạng chân thành hình chữ M.

Hai đùi được tách ra, bông hoa đỏ bừng sũng nước không ngừng rỉ mật dịch. Đôi chân của người đàn ông ở ngay bên mông cô, cự vật cương cứng vươn mình cao cao, tựa như một giây sau có thể đâm vào trong người cô vậy.

“Không... không phải... huy*t nhỏ của tôi chỉ có thể để ông xã tôi cắm vào thôi, anh đừng... a... đừng cắm vào hoa huy*t của tôi...” Giọng nói đáng thương của cô y tá còn chưa chấm dứt, hoa huy*t đã bị vật nam tính của bệnh nhân cắm vào.

“Đừng vậy mà... anh Trần... ưm... cắm vào nơi sâu nhất rồi... sâu quá đi mất...”

“Đồ d*m đãng! Không cho cắm mà còn kẹp chặt như vậy! Huy*t d*m này đã bị bao nhiêu người chơi qua rồi, sao chảy nước nhiều như vậy... làm chết cô!” Người đàn ông xé toang bộ đồng phục y tá một cách dễ dàng, rõ ràng Lâm Kiều mặc áo ngực nhưng cả nửa bầu ngực vẫn tràn ra ngoài vì tư thế nằm ngửa. Trần Hoài Xuyên khom lưng ngậm mút nhũ hoa, hai cơ thể dính chặt khít khao khiến côn th*t càng thúc sâu cắm mạnh vào trong cơ thể Lâm Kiều hơn.

“Ngực của cô y tá lớn thật... d*m huy*t cũng chặt khít... quả nhiên cô không lừa tôi, được cắm vào lỗ huy*t của cô dương v*t của tôi lập tức khỏe rồi...”

Để chứng minh mình không nói dối, Trần Hoài Xuyên càng ra sức cắm vào trong âm đ*o của cô y tá một cách dữ dội.

Vách th*t siết chặt bị người đàn ông nong rộng hết lần này đến lần khác, còn chưa kịp khép lại thì đã bị ép nghênh đón cú thúc khác. Vách th*t co thắt mãnh liệt bị quy đ*u cắm đến mất cảm giác, một luồng điện tê rần từ giữa hai chân lan ra tứ chi.

“A... gậy th*t lớn quá... ư... a... còn cắm sâu vậy nữa... a...” Đôi chân mang tất đen của Lâm Kiều nhấc lên cao, mũi chân cũng co quắp lại, bên dưới đã tuôn ra mật dịch một cách mất kiểm soát.

“Cô y tá d*m đãng quá... hự...” Tinh d*ch của người đàn ông bắn vào nơi sâu nhất trong tử cung của cô y tá, lúc rút ra ngoài, trên thân gậy toàn là d*m dịch sền sệt.

Cô y tá mang tất đen bị cắm sướng đến nỗi không khép nổi chân lại, đôi chân vẫn giữ nguyên tư thế dang rộng, mặc cho d*m dịch tanh ngọt liên tục chảy ra từ trong d*m huy*t.

Bệnh nhân có cây gậy lớn khép hai chân cô lại, cầm mắt cá chân của cô áp hai lòng bàn chân vào cự vật của mình, chà xát vuốt ve liên tục. Đôi chân mang tất đen lau sạch mật dịch dính dớp trên thân gậy, người đàn ông lại lên đỉnh một lần nữa giữa đôi chân trắng muốt của cô y tá.
 
Chương 65


Lâm Kiều gặp lại Lưu Vĩnh Quân là lúc đang ở trong khoa phụ sản của bệnh viện.

Cô buồn nôn khó chịu một quãng thời gian, dì cả tháng trước cũng không đến. Người đàn ông bá đạo Trần Hoài Xuyên đã lén vứt hết thuốc tránh thai khẩn cấp của cô đi từ lâu, lần nào làm cũng bắn cho cô đến đầy một bụng.

Nửa tháng trời cảm thấy khó chịu, trong lòng Lâm Kiều loáng thoáng cảm thấy đâu đó không đúng, nghĩ lại vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra vẫn đảm bảo hơn.

Cả tầng lầu này đều là khoa phụ sản, Lâm Kiều chờ kết quả xét nghiệm nước tiểu với tâm trạng cực kỳ buồn chán. Trong khi cô đang lướt mắt nhìn qua từng phòng khám trong khoa phụ sản, không ngờ cô lại bắt gặp Lưu Vĩnh Quân đỡ một cô gái mặt mũi tái nhợt trong một phòng khám.

“Đáng thương quá, cô gái mới có 19 tuổi đầu lại tìm phải một người đàn ông bất lực, nghe nói là phải thụ tinh trong ống nghiệm mới có thai được. Một phát lấy luôn 21 trứng, nhìn người đã yếu ớt ra nông nỗi kia, tên đàn ông bên cạnh còn không lo lắng, chỉ mải hỏi bác sĩ có cần lấy thêm không.” Một sản phụ lớn tuổi trông thấy Lâm Kiều cũng có ý hóng chuyện, vội vàng nói ra những lời mà chị ta kìm nén trong lòng.

“À... lấy trứng có đau không ạ...” Lâm Kiều nhìn cô gái mặt mũi tái nhợt kia, đáy lòng có phần khó chịu.

“Chẳng lẽ lại không đau, cả một mũi kim to đùng chọc vào, tôi mới nhìn chưa đến một phút đã không thể nhìn nổi nữa rồi. May là sức khỏe của ông xã tôi rất tốt, chứ bảo tôi chịu tội thế này thà ly hôn, mạnh ai người đó sống còn hơn.”

Khuôn mặt cô gái đang bám vào Lưu Vĩnh Quân toát đầy mồ hôi. Có thể nhìn ra gia cảnh của cô ấy không tốt, người còm nhom nhỏ thó, mặt mũi hốc hác, da dẻ vàng sạm.

Đợt trước nghe đồng nghiệp nhắc tới chuyện Lưu Vĩnh Quân tìm một cô gái vừa mới thành niên, Lâm Kiều vẫn còn không tin lắm. Lúc này nhìn thấy người thật, tin thì tin nhưng có khoảnh khắc cõi lòng cô cảm thấy rất bùi ngùi.

Cái biện pháp khốn nạn mà lần nào cũng hiệu quả, chuyên chọn những cô gái có gia cảnh khốn khó để lừa gạt. Lần này Lưu Vĩnh Quân lại lừa người ta đến mức cam tâm tình nguyện chịu tội vì anh ta, Lâm Kiều nhìn thấy mặt mũi của Lưu Vĩnh Quân là cảm thấy cực kỳ buồn nôn.

Lâm Kiều sợ hai người gặp nhau sẽ lúng túng, chưa đợi được bao lâu đã rời đi.

Khi nhận được kết quả xét nghiệm, ấy vậy mà cô không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Cô biết Trần Hoài Xuyên vẫn luôn muốn có một đứa con thuộc về họ, anh không cho cô uống thuốc tránh thai, cô cũng ngầm đồng ý với lựa chọn của anh.

Người đàn ông ấy chiều chuộng cô vào tận xương tủy, mặc dù Lâm Kiều e sợ nhưng vẫn muốn làm điều gì đó cho anh.

Cô mua cà phê và bánh ngọt, đến thăm hỏi bố đứa bé trong bụng mình đang cần mẫn làm việc ở công ty.

Kỳ thực Lâm Kiều rất ít khi giở trò tra xét và tập kích bất ngờ với Trần Hoài Xuyên.

Anh luôn cho cô đủ cảm giác an toàn, ánh mắt nhìn cô lúc nào cũng phát sáng. Thỉnh thoảng có những cô gái trẻ muốn leo cao tiếp cận anh nhưng luôn bị vẻ mặt lạnh lùng ghét bỏ của anh dọa chạy mất dép. Còn anh ngoảnh mặt một cái là lại nở nụ cười dịu dàng nhã nhặn với cô... đẩy cô ngã nhào xuống giường.

Cốc cốc cốc.

Dưới sự giúp đỡ của Tiếu Phàm, Lâm Kiều thuận lợi đi lên tầng, lịch sự gõ cửa phòng làm việc của Trần Hoài Xuyên.

Khi cô nhìn thấy cánh cửa kia, cô không kìm chế được mà đỏ mặt, nghĩ đến lần cô và anh điên cuồng quấn quýt ở nơi này.

“Vào đi.” Giọng nói trong trẻo của người đàn ông vang lên trong phòng.

Lâm Kiều đẩy cửa đi vào, lại nhẹ nhàng khóa cửa lại, đã đến trước mặt anh rồi mà anh vẫn chưa buồn ngẩng đầu lên.

Có lẽ anh tưởng cô là nhân viên đến đưa giấy tờ, anh cắm cúi ngồi trước bàn làm việc, tỉ mỉ vẽ phác thảo trên giấy vẽ.

“Ôi chà, tổng giám đốc Trần đang bận gì thế?” Lâm Kiều nhanh tay giật mất mấy trang vẽ phác thảo trên bàn, như giáo viên bắt quả tang học sinh vẽ tranh trong giờ học.

Thực ra cô nhìn qua một cái là biết anh vẽ gì, nhưng Trần Hoài Xuyên càng giấu cô càng muốn trêu chọc anh.

“Sao hôm nay em lại đến đây?” Sắc mặt của Trần Hoài Xuyên hơi đỏ nhưng vẫn cố tỏ ra ung dung, có điều ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào tờ giấy vẽ phác họa trong tay cô, bộ dạng giấu đầu hở đuôi kia nhìn khá đáng yêu.

“Váy cưới à... vẽ cho ai thế?” Lâm Kiều cũng đỏ mặt, nhưng biết rõ còn cố tình hỏi.

“Ngoài em ra còn có ai?” Trần Hoài Xuyên vươn tay kéo người ôm vào trong lòng, cúi đầu hết hôn rồi lại hôn. Cảm thấy chưa đã ghiền, anh lại cởi móc khóa ẩn trên áo của cô, thò tay vào vần vò cặp bánh bao của cô.

“Ưm... ai... ai muốn gả cho anh chứ... ưm... mạnh lên...” Lâm Kiều ôm eo của anh, tựa hờ vào mép bàn, chống đỡ một phần trọng lượng của cơ thể.

“Mạnh hơn thì em sẽ gả cho anh chứ?” Trần Hoài Xuyên thật sự ra sức ngắt nhéo bầu ngực trái của cô.

“Anh nằm mơ... bên phải... bên phải cũng cần nắn bóp...” Cô phủ môi lên môi anh, đầu lưỡi len lỏi cuốn lấy lưỡi anh, mút mát mùi vị trong miệng anh.

Có thể lúc vừa nhận được kết quả xét nghiệm cô vẫn có chút cảm xúc bất an, nhưng nhìn thấy cảnh người đàn ông thiết kế váy cưới cho mình, dường như Lâm Kiều không còn sợ hãi điều gì nữa.

Cô rất yêu anh.

Lâm Kiều cảm thấy cô chưa từng yêu một người nào như thế này, yêu đến mức cô bằng lòng bỏ qua bản thân, thỏa mãn mọi thú vui của anh; yêu đến mức cô không còn sợ ngày mai và tương lai nữa, chỉ muốn được tay đan tay với anh là đã mãn nguyện rồi.

Trần Hoài Xuyên kéo quần xuống, móc cự vật chọc vào giữa mảnh thịt trai cách lớp quần lót của cô. Lâm Kiều nhớ ra lời dặn dò của bác sĩ, vội vàng nói: “Không được... không được cắm vào trong...”

“Không cắm vào trong thì bảo bối sướng thế nào được?” Trần Hoài Xuyên cố tình chọc chọc hai cái, đáy quần lót của cô đã thấm ướt một mảng.

“Thì là không được cắm... không được...” Lâm Kiều bị anh hôn đến mềm oặt người, ngay cả giọng nói mang tính uy hiếp cũng êm ái như đang làm nũng.

“Được... lát nữa chồng sẽ khiến em phải cầu xin chồng cắm vào huy*t nhỏ...” Trần Hoài Xuyên cười cười, xốc người cô lên để cô ngồi lên bàn, đôi chân dang rộng càng tiện cho anh cọ xát vào khe thịt.

Cách một lớp vải mỏng tang, bên trong cũng cảm nhận được chút cảm giác tuyệt diệu.

Người đàn ông đưa đẩy thắt lưng, quy đ*u cọ xát theo đường nét khe hẹp cách lớp quần lót. Khi cọ đến hoa huy*t, anh hung hăng đâm chọt mấy cái. Anh đỡ mông Lâm Kiều, chọc lớp quần lót vào trong huy*t nhỏ ướt nhẹp, vào sâu ra nông, đáy quần lót bị quy đ*u thọc sâu vào trong vách th*t. Khi anh thả cô ra, đáy quần lót lõm vào một mảng, là do hoa huy*t của cô không chịu nhả quần lót ra.

“Ưm... chồng ơi... vẫn muốn...”

“Đã ăn cả quần lót rồi mà vẫn không đủ? Đúng là đồ d*m đãng của ông xã.” Anh vuốt ve gậy th*t của mình mấy cái cho đỡ ngứa ngáy rồi lại chọc quy đ*u vào hạt châu của cô hết lần này đến lần khác. Khi anh cảm nhận được hạt đậu nhỏ kia đã gồ lên, anh nhanh chóng chọc thật mạnh vào như đang nghiền ép. Người phụ nữ nằm dưới người anh cất tiếng ngâm ca vừa d*m vừa lẳng lơ. Chẳng bao lâu sau d*m dịch đã xối ướt đáy quần lót, cả một mảng dịch trắng trong dính dớp.

“Có thích ông xã làm như vậy không? Anh cắm vào trong nhé, cho cái huy*t d*m loạn của Kiều Kiều ăn gậy th*t lớn.” Trần Hoài Xuyên chọc vào lớp vải đã dính đầy mật dịch của Lâm Kiều, cảm giác ngứa râm ran khiến huy*t thái dương của anh khẽ giật giật.

“Không được... huhuhu...” Lâm Kiều đạt được chút khoái cảm tê dại khó chịu, kỳ thực cô cũng rất muốn.

Dưới ánh mặt trời, quần áo của người phụ nữ đã được trút bỏ hết, hai bầu ngực sữa hoàn toàn bại lộ, nhũ hoa màu hồng vểnh lên thật cao, suối nguồn bên dưới làm đáy quần lót ướt sũng hết.

“Nhưng ông xã muốn... cho ông xã cắm vào cô bé của Kiều Kiều nhé...” Cuối cùng vẫn là Trần Hoài Xuyên là người không cầm lòng được trước.

Anh lột chiếc quần lót đen đã ướt dầm dề của Lâm Kiều xuống, mới nhìn thấy vách th*t hồng hào trào nước anh đã không nhịn được cắm côn th*t vào sâu bên trong.

“Ưm... ông xã... em... em có thai rồi...” Lâm Kiều chớp chớp mắt, phía dưới vẫn siết chặt vật nam tính của anh không chịu buông.

“... Hửm?”

Thời gian như ngưng đọng ở khoảnh khắc này, trong phòng vọng ra tiếng tim đập mãnh liệt của người đàn ông, và cuối cùng là tiếng cười ngập tràn vui mừng.

- --End---
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top