Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Full Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1812: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 27


Edit: Trịnh Sin

Beta: Tinh Niệm

Vốn dĩ Tô Yên muốn về phòng mình, nhưng lại chuyển hướng, đi ra bên ngoài.

Sắc trời dần dần tối xuống, Tô Yên một đêm đều không trở về.

Chờ đến buổi sáng ngày hôm sau.

Cô mồ hôi đầy đầu, trong tay cầm một quyển bút ký từ bên ngoài gấp gáp trở về.

Đến trước phòng, mới vừa đẩy cửa, cô liền trố mắt.

Chỉ thấy Lục một thân áo đen, ngồi ở mép giường.

Đôi mắt hắn đen nhánh, cứ như vậy nhìn cô.

Thật lâu sau, yết hầu hắn lăn lộn, mở miệng

"Đi đâu vậy?"

Hỏi xong, tầm mắt liền dừng ở quyển sách mà Tô Yên nắm chặt trong tay.

Tô Yên mở miệng

"Chàng đợi đã lâu?"

Cô vừa nói vừa đi vào trong, đặt quyển sách kia ở trêи bàn, rồi đi tới trước mặt hắn, mở miệng

"Vết thương trêи người chàng đã đổi dược chưa?"

Hỏi xong, lực chú ý của Tô Yên dừng ở trêи tay hắn.

Mặt trêи còn cài nơ con bướm, là hôm qua cô buộc cho hắn.

Tô Yên đi qua, cởi bỏ băng gạc.

Từ trong ngăn kéo bên cạnh lấy dược chữa thương, bôi lên miệng vết thương.

Tiếp theo, lại lấy băng gạc mới tinh ra, bao lại.

Đại khái là bởi vì dựa vào gần, thế cho nên có thể rõ ràng nhìn thấy đáy mắt hắn đầy tơ máu.

Cô hỏi

"Chàng đợi ta một đêm?"

Lục trầm mặc một lúc lâu, thanh âm có chút trầm

"Lần này, lại tính toán khi nào đi? Ngày mai, hay là ngày kia?"

Tô Yên

"Ta cũng không biết."

Nói xong, liền nhìn đáy mắt hắn bốc lên tức giận.

Cô vội mở miệng

"Ta có đi hay không, cũng không chịu khống chế của ta."

Hắn cười lạnh

"Như thế nào? Còn có người cột lấy cô, bắt cô rời đi?"

Lúc này đến phiên Tô Yên trầm mặc.

Hắn nhìn thấy cô không nói lời nào, tức giận kéo người qua.

Cắn lên môi cô, từng câu từng chữ nói

"Không phải muốn làm Yêu Hậu sao? Bổn vương để cô làm."

Tô Yên bị cắn đau.

Cũng không biết hắn vì sao lại đột nhiên sửa chủ ý.

Cô bị hắn gắt gao ôm đè ở trêи giường.

Tô Yên

"Chàng thích ta?"

Lục nhắm mắt lại, trào phúng cười

"Thích? Cô cảm thấy mình có chỗ nào đáng giá để bổn vương thích?"

Tô Yên không nói nữa, chỉ là duỗi tay ôm lấy hắn.

Lại hỏi

"Vết thương trêи vai chàng còn chưa có đổi dược, chàng có thể tự mình đổi không?"

Lục

"Không thể."

Tô Yên

"······"

Cô cảm thấy, hắn không phải muốn tìm Yêu Hậu, hắn đây là tìm người đổi dược thì đúng hơn.

Đổi xong băng gạc chỗ bả vai.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lần nữa nằm vào trêи giường.

Cả đêm không nghỉ ngơi nên cô có chút mệt.

Nhắm mắt lại, chưa đến chốc lát, khi cô mở mắt muốn hỏi hắn chút chuyện mới phát hiện, Lục ôm cô ngủ rồi.

Lúc này để ý kỹ mới thấy, nhìn hắn có vẻ còn mệt mỏi hơn cả cô.

Tiểu Hoa khẽ meo meo

"Ký chủ, danh sách chị muốn, Tiểu Hoa đều thu thập tới rồi. Chị nhắm mắt lại, danh sách sẽ xuất hiện ở trong đầu chị."

Tô Yên

"Ân"

Nói xong, cô nhắm hai mắt lại.

Chờ xem xong thứ kia, cô cũng thực mau ngủ rồi.

Đến khi tỉnh lại đã là buổi chiều.

Khi muốn ngồi dậy mới phát hiện là mình bị Lục ôm vào trong ngực.

Nghiêng đầu đi xem hắn.

Hắn còn ngủ.

Tô Yên liền không giãy giụa nữa, vẫn nằm im để hắn ôm mình.

Buổi sáng ngày hôm sau, khi Lục tỉnh lại, phát hiện bản thân bị một nữ nhân ôm.

Cơ hồ là không chút nghĩ ngợi, hắn liền giơ tay đánh tới cổ người nọ.

Chỉ là tay đi được nửa đường đã dừng lại.

Nhìn dung nhan người kia, ý thức hắn dần dần trở về.

Là nữ nhân kia trở về tìm hắn.
 
Chương 1813: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 28


EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Hắn đến bây giờ cũng chưa nghĩ ra, cô rốt cuộc là vì cái gì mà trở về.

Cô muốn thứ gì từ trêи người hắn?

Nhưng mà, hắn không nghĩ tới mình còn muốn ở bên cô hơn cả tưởng tượng của bản thân.

Từ khi cô xuất hiện, mỗi ngày hắn luôn là nhớ tới cô.

Cô là kẻ phản bội, cô vứt bỏ hắn.

Một người như vậy, dựa theo đạo lý mà nói, mình hẳn là ghét bỏ.

Nhưng mà ôm cô đi vào giấc ngủ, tất cả đều nói cho hắn biết, hắn không chán ghét cô.

Một khắc khi cô xuất hiện kia, so sánh với những thương tổn đã từng phải chịu, hắn thế nhưng cảm thấy cao hứng còn nhiều hơn.

Mười năm.

Hắn cho rằng cô sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Mí mắt Lục buông xuống, nhìn gương mặt Tô Yên.

Tay hắn chậm rãi đặt ở trêи cổ cô. Đọc thêm nhiều truyện ở || trùmt ruyện.c o m ||

Hắn hiện tại, chỉ cần dùng một chút lực là có thể bóp chết cô.

Như vậy, sẽ không bao giờ lo lắng cô rời đi nữa, hoặc là phản bội hắn.

Tí tách, thời gian một chút qua đi.

Lông mi Lục rung động trong chớp mắt.

Hắn ôm người vào trong lòng ngực.

Ân, cô còn sống, càng làm cho hắn vui mừng hơn chút.

Tô Yên chính là bị hắn ôm chặt đến tỉnh.

Eo bị kéo đau lợi hại.

Cô mở to mắt, ý thức còn chưa có thanh tỉnh.

Trong vô thức tới gần hắn, ở trêи đôi môi kia hôn một cái, sau đó lại nhắm hai mắt lại.

Giọng nói mềm mại

"Ngủ tiếp trong chốc lát."

Giữa trưa hôm qua cô tỉnh lại, liền vẫn luôn trợn tròn mắt nhìn hắn tới nửa đêm.

Mới vừa ngủ không bao lâu đã bị hắn làm tỉnh rồi.

Cô vừa nói vừa rúc đầu vào trong lòng ngực hắn.

Có lẽ cảnh tượng này đã xảy ra rất nhiều lần, thế cho nên thân thể theo bản năng tự làm chủ.

Lục cúi đầu nhìn nữ nhân trong lòng mình.

Đôi mắt hắn sâu thẳm

"Nàng vừa hôn ai?"

Tô Yên lông mi run run,

"Đại ······"

Hai chữ Đại Ngư còn chưa ra miệng.

Tiểu Hoa

"Lục, ký chủ! Là Lục! chị nói Lục!!"

Tô Yên

"······ Lục"

Bởi vì cô còn chưa tỉnh ngủ, thế cho nên giọng nói mơ hồ.

Khi vừa mới bắt đầu nói cũng nghe không rõ lắm, nhưng từ thứ hai thì vẫn mơ hồ nghe ra được chính là Lục.

Nghe thấy cái này, thân thể Lục thoáng thả lỏng.

Cả nửa ngày cũng không có mở miệng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên vừa thoáng thanh tỉnh, chung quanh không có thanh âm, liền lại ngủ.

Hắn cọ ở bên tai Tô Yên, hồi lâu sau

"Nàng sẽ lại rời đi sao?"

Lời này hỏi ra, nửa ngày đều không có được đáp án.

Hắn cúi đầu xem, cô sớm đã ôm hắn ngủ say.

Tiểu Hoa cũng không dám đánh thức ký chủ.

Dù sao đối mặt vấn đề này, cảm giác trả lời như thế nào cũng không đúng.

Ân, ký chủ ngủ vẫn là tốt nhất.

Khi Tô Yên tỉnh lại đã là giữa trưa.

Vừa mở mắt ra liền thấy được một gương mặt tuấn mỹ phóng đại trước mặt mình.

Lục nhắm mắt lại, nằm đối diện cô.

Tô Yên dừng trong chốc lát.

Tiểu Hoa

"Ký chủ chẳng lẽ chị không nghĩ hôn một cái?"

Tô Yên

"Vì cái gì?"

"Lúc ký chủ mơ màng, còn mở to mắt hôn một cái đâý."

Tuy rằng, vấn đề này có làm hay không cũng không sao.

Nhưng là nghe Tiểu Hoa nói đúng lý hợp tình như vậy, giống như không hôn một chút liền không đúng.

Tô Yên thò lại gần, bẹp, hôn một cái.

Mới vừa hôn xong, Lục liền mở mắt.

Bốn mắt nhìn nhau.

Đại khái, khả năng là Tô Yên cảm thấy mình trộm hôn người khác bị phát hiện, có điểm không tốt.

Co bèn duỗi tay bưng kín đôi mắt hắn, sau đó yên lặng thối lui đến một bên.

Sau đó mới buông tay ra.

Lục

"Tỉnh rồi?"

Giọng hắn khàn khàn, nhưng mà vẫn rất êm tai.

Tô Yên gật đầu.

"Ân"

Hắn nâng tay lên.

Không biết khi nào, quyển bút ký Tô Yên đặt ở trêи bàn đã tới trong tay của hắn.

Hắn mở miệng

"Không giải thích?"

Tô Yên còn chưa nói chuyện, hắn lại bồi một câu

"Chạy xa như vậy, rời đi cả đêm, chính là vì cái này?"
 
Chương 1814: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 29


EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cô chỉ là tìm quyển sách này về, nhưng nội dung bên trong cô còn không kịp xem.

"Chàng đều xem rồi?"

Lục lật quyển sách kia, bất động thanh sắc dò hỏi

"Cô muốn biết cái gì?"

Tô Yên nhìn hắn.

"Cửu Long lưu li châu."

Hắn nhíu mày một chút

"Chí bảo Yêu tộc?"

"Còn muốn biết cái gì là Thiên cốt hoa."

Lục nhìn về phía cô.

"Cô trở về, là vì hai đồ vật này?"

Tô Yên

"Một phần là nguyên nhân này."

Dứt lời, không gian giữa hai người lâm vào yên tĩnh.

Hắn lật từng trang từng trang một, cũng không có phản ứng lại lời cô nói.

Nửa ngày sau

"Hai thứ này, đều ở chỗ của ta. Muốn sao?"

Hắn nói trắng ra, thậm chí còn chủ động tung ra cành ôliu.

Tô Yên

"Chàng sẽ cho ta?"

Hắn ném cuốn sổ kia đi, nhìn về phía Tô Yên.

Đôi mắt buông xuống, nhìn môi nàng.

Lẩm bẩm một câu

"Phải xem cô có bản lĩnh làm bổn vương cam nguyện giao ra hay không."

Tiểu Hoa mạnh mẽ phiên dịch

"Ký chủ, hắn là đang nói, bảo chị đối tốt với hắn một chút."

Một câu, làm khó Tô Yên.

Đối tốt với hắn?

Còn có thể đối tốt với hắn như thế nào nữa??

Suy nghĩ nửa ngày, Tô Yên sờ soạng cổ tay áo trong chốc lát.

Sau đó từ bên trong lấy ra hai viên kẹo.

"Cái này cho chàng."

Lục liếc hai viên kẹo này một cái, không nói tiếp.

Một lúc lâu sau

"Bổn vương có vẻ dễ dụ dỗ như vậy?"'

Tô Yên xem bộ dáng hắn không cần, đang muốn tự lột kẹo ra để mình ăn.

Hắn lại đứng dậy, thuận tay lấy mất hai viên kẹo kia.

Tô Yên nhìn hai tay trống trơn của mình, lôi kéo chăn.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, ký chủ, muốn Tiểu Hoa download một quyển 'Các biện pháp lấy lòng cấp trêи thẳng nam' cho chị hay không?"

Tô Yên

"Không cần."

Cô có biện pháp.

Nghĩ như vậy, Tô Yên cũng theo hắn xuống giường.

Lục đi ra ngoài, cô cũng đi theo ra ngoài.

Chờ đi được đoạn xa, hắn dừng lại, quay đầu nhìn cô

"Chuyện gì?"

Tô Yên

"Đi theo chàng."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn ngoài cười nhưng trong không cười

"Cô cảm thấy làm như thế thì bổn vương sẽ đem Yêu tộc chí cùng với Thiên Cốt Hoa cho cô?"

Tô Yên lắc đầu

"Ta chỉ là muốn đi theo chàng."

Cô trả lời đơn giản rõ ràng.

Hắn hạ mắt, trầm mặc.

Quay đầu, không còn nói thêm gì.

Như thế liền tính là ngầm đồng ý.

Sau một vòng, Tô Yên đều đi theo hắn.

Hắn đi đến chỗ nào, cô liền theo tới chỗ đó.

Thực mau, tin tức bên người Yêu Vương mang theo một đồ ăn liền lan rộng trong yêu tộc.

Nghe nói, Yêu Vương thật là yêu thích nữ tử nhân loại kia, yêu thích đến một tấc cũng không rời.

Bởi vì Tô Yên, truyền thuyết về tân nhiệm Yêu Vương đã nhiều lại càng nhiều.

Thực mau, những người dưới trướng Lục dần dần xuất hiện bất mãn đối với Tô Yên.

Người nổi bật nhất là nữ yêu hộ vệ bên người hắn.

Thời điểm Tô Yên đang ăn một mâm trái cây ở ghế đá ngoài Yêu Vương điện, nữ yêu hộ vệ đứng trước mặt cô, nhướng mày, tràn đầy chán ghét

"Nhân loại các ngươi chú ý liêm sỉ chút đi, ngươi không cảm thấy ngươi ngày ngày đi theo Yêu Vương như vậy, quả thực không hề có tí liêm sỉ nào sao?"

Tô Yên cắn một ngụm trái cây

"Là Lục bảo ngươi lại đây nói cái này?"

"Ta thân là cấp dưới Yêu Vương điện hạ, đối với hành vi như vậy của ngươi thật sự xem không vừa mắt."

Tô Yên nuốt xuống trái cây trong miệng

"Yêu Vương các ngươi vẫn chưa ngăn cản, ngươi cảm thấy ngươi có lập trường gì mà đưa ra ý kiến?"

Nữ yêu mày nhăn càng ngày càng chặt, đối với Tô Yên tràn ngập sát khí.

Bộ dáng kia, tựa hồ Tô Yên nếu còn dám nói một câu, nàng ta liền sẽ rút kiếm ra giết cô.

Tô Yên tự nhiên là xem hiểu, cô nghiêm túc nói

"Ngươi tốt nhất không cần rút kiếm, ngươi đánh không lại ta."
 
Chương 1815: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 30


EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

"Ngươi!"

Lời này nghe vào tai nữ yêu, chính là khiêu khích.

Ả ta nheo lại đôi mắt.

Vốn dĩ còn muốn giữ lại cho nàng ta một cái mạng, đây là do tự nàng ta tự chuốc lấy.

Không nghĩ tới, rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt!!

Cổ tay ả ta vừa động, đang muốn rút kiếm ra.

Lúc này, Lục đã từ trong điện Yêu Vương đi ra, Lâm Trường Dã cũng ở đó.

Chỉ nghe hắn trêu ghẹo

"Đây là nữ tử nhân loại ở bên người Yêu Vương điện hạ?"

Lục đứng ở chỗ đó, mặt vô biểu tình, một câu cũng không nói.

Hắn mặc một thân áo đen, rõ ràng bộ dáng tuấn mỹ, lại có khí thế cường thịnh làm người không dám tới gần.

Tô Yên cùng nữ yêu cơ hồ là đồng thời thấy Lục xuất hiện.

Nữ yêu lập tức thu tay lại, hành lễ

"Yêu Vương điện hạ."

Tô Yên đặt mâm trái cây đặt ở trêи bàn đá, sau đó đi tới chỗ Lục.

Cô nói

"Ta vẫn luôn đi theo chàng như vậy, chàng sẽ chán ghét sao?"

Lục liếc Tô Yên một cái, không biết cô vì sao lại hỏi như vậy.

Hoặc là nói, không biết vì sao hiện tại cô mới hỏi vấn đề này.

Hắn vô biểu tình nói

"Ta nói chán ghét thì cô sẽ không theo nữa?"

Tô Yên

"Có thể."

Dứt lời, hai người đối diện.

Lục lại không nói chuyện.

Lâm Trường Dã ở bên cạnh nhìn.

Chậc chậc chậc.

Hai người này đã ái muội như vậy, rõ ràng chính là có một chân a.

Bên ngoài đều đồn là Yêu Vương điện hạ yêu nữ tử nhân loại.

Hắn cảm thấy cùng lắm chỉ là chút tin đồn không đứng đắn mà thôi.

Hiện tại vừa thấy cảnh này, cũng không phải tin đồn vô căn cứ a.

Sau lúc lâu dài yên tĩnh, Lâm Trường Dã mở miệng hòa giải

"Yêu Vương điện hạ, ta biết phụ cận có một chỗ ăn chơi cực tốt. Không bằng, chúng ta đi xem thử?"

Tầm mắt Lục rời khỏi Tô Yên, nhìn qua Lâm Trường Dã.

Hắn lên tiếng

"Ân"

Lâm Trường Dã sau khi nghe xong, mày nhíu lại, hắn nhìn lướt qua Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Kỳ thật Yêu Vương điện hạ không mấy có hứng thú với những dạng ăn chơi như vậy.

Một lần đi Dã Vị tửu lâu kia cũng chỉ là ngẫu nhiên.

Yêu Vương điện hạ lúc này đáp ứng, là vì cái gì?

Tô Yên thành thành thật thật đi đến trước mặt Lục, nắm lấy cổ tay áo hắn.

Cô thực nghiêm túc nói

"Ta không có nội lực, không thể phi hành."

Lục mí hạ mắt, nhìn về phía tay áo bị cô túm chặt, nói một câu

"Phiền toái."

Nói xong đã ôm lấy người, giây tiếp theo liền biến mất.

Lâm Trường Dã cũng vội vàng đuổi theo.

Nữ yêu đứng ở chỗ đó, gắt gao nắm chặt cốt kiếm, sắc mặt một trận xanh một trận tím.

Hiện giờ, Yêu Vương thế nhưng bị nữ nhân kia quấy nhiễu tâm tư, sớm muộn gì có một ngày nữ nhân kia sẽ trở thành nhược điểm của Yêu Vương điện hạ.

Vì bảo hộ Yêu Vương điện hạ, nhân loại kia... nhất định phải chết!

Trong ánh mắt nữ yêu hiện lên một tia tàn nhẫn.

Đương nhiên, Tô Yên rời đi còn không biết mình đã bị yêu nữ nhớ thương.

Chờ tới cửa tửu lâu, cô nhìn lên trêи chiêu bài.

Chỉ có là hai chữ, quán cơm.

Tửu lâu này cũng thật sự là đặc biệt. Phạm vi mười dặm xung quanh đều là cỏ cây mọc thành cụm, ngay cả một nhà dân cũng không có.

Lâm Trường Dã đứng ở bên cạnh, ngửa đầu nhìn tửu lâu, nói

"Nhớ trước đây ta cũng là nghe danh tửu lâu này mà đến. Vốn dĩ cho rằng chỉ là một ít mánh lới, thanh danh lớn một chút. Nhưng sau khi ở chỗ này ăn qua một bữa mới có thể biết, cái gì gọi là tuyệt thế nhân gian."

Trong giọng điệu tràn đầy khen ngợi với tửu lâu này.

___

Huhu thế giới này nó dài á....

Các nàng cố đợi mấy hôm nữa mới bạo chương được nha....
 
Chương 1816: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 31


EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Đi vào tửu lâu, một tiểu nhị tiến đến nghênh đón, dẫn ba người bọn họ đi lên lầu hai.

Bên trong nơi này cũng không có gì bất đồng cùng những tửu lâu khác.

Mới vừa bước lên cầu thang tầng hai liền nghe được phía sau truyền đến giọng nói

"Thủ lĩnh, lúc trước thuộc hạ có nhắc đến một nơi thú vị, đó chính là tửu lâu này."

Lại nghe được một thanh âm lười biếng

"Vào xem."

"Vâng"

Hai nhóm người chạm mặt.

Lâm Trường Dã nghe được động tĩnh, quay đầu lại xem, sau đó mở miệng

"Là thủ lĩnh Ma giới, Xích Diễm."

Vừa nói vừa nhìn Lục.

Lẽ ra, Ma giới cùng Yêu giới từ trước đến nay đều là ai lo phận nấy.

Tuy rằng có chút xô sát nho nhỏ, nhưng là hai bên chỉnh thể mà nói, vẫn là ở trạng thái nước sông không phạm nước giếng.

Chỉ là, Yêu Vương đại nhân của chúng ta giết chết tướng lĩnh mà người ta phi thường coi trọng, còn đào tim rồi đem thi thể treo ở trước cửa điện.

Hiện giờ chạm mặt cùng thủ lĩnh Ma giới, tự nhiên quan hệ này liền có chút xấu hổ.

Cơ hồ là khi Lâm Trường Dã dứt lời, vị thủ lĩnh Ma giới cũng đã nhìn lại đây.

Lúc này, thủ hạ bên cạnh cũng nói hai câu ở bên tai Xích Diễm.

Xích Diễm nheo mắt lại.

Hắn ta một đầu tóc đỏ, giữa mày mang theo sắc bén, ánh mắt hung ác như là một con báo có thể tùy thời phát động công kϊƈɦ.

Dù cho hiện giờ tư thái lười biếng, nhưng vẫn sẽ làm người nhịn không được đề cao cảnh giác.

Lục chỉ là liếc mắt một cái rồi duỗi tay kéo Tô Yên tiếp tục lên lầu.

Xích Diễm thấy vậy, cười ra tiếng

"Tân Yêu Vương này, có chút thú vị a."

Tiểu nhị muốn dẫn hắn đi đến cửa sổ lầu một thì bị Xích Diễm duỗi tay đẩy ra, đi về phía cầu thang lên lầu hai.

Xích Diễm lười biếng nói

"Hắn trở thành Yêu Vương, bản tôn còn chưa tự mình chúc mừng. Hiện giờ gặp mặt, nào có chuyện không tới tặng lễ?"

Bên cạnh thủ hạ vội vàng nói

"Dạ"

Tô Yên ngồi vào vị trí, vốn dĩ còn tưởng rằng sẽ có thực đơn để gọi món ăn, chỉ là cửa hàng này rất khác biệt, đồ ăn mỗi ngày đều dựa theo tâm tình đầu bếp.

Có cái gì, ăn cái có.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lột một viên kẹo ra ăn, liền cảm nhận được ánh mắt Xích Diễm ở trêи người mình.

Cô sửng sốt một chút, ngẩng đầu xem qua.

Hai bên đối diện, Xích Diễm bật cười

"Nữ tử nhân loại?"

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Lục.

"Một nữ tử nhân loại có thể ngồi ở bên người Yêu Vương, vậy nhất định là nàng chỗ hơn người. Ví dụ như, có được yêu thích của Yêu Vương đại nhân."

Giọng nói hắn không nhỏ, người ở đây tự nhiên tất cả đều nghe rõ ràng.

Lục mí mắt cũng không buồn nâng, lực chú ý vẫn luôn đều ở viên kẹo trêи tay Tô Yên.

Hắn duỗi tay kéo cổ tay áo nàng qua, sờ soạng một trận.

Cũng may động tác hai người là ở phía dưới, không dễ dàng bị người thấy.

Tô Yên nỗ lực bỏ qua cái người bên cạnh đang lùng sục tìm kẹo.

Xích Diễm nhìn Tân Yêu Vương này chậm chạp không tiếp chiêu, hắn cười một chút rồi rực tiếp đi tới kéo ghế dựa bên cạnh, ngồi xuống ở bàn bọn họ.

"Khó có dịp cùng Yêu Vương đại nhân gặp mặt một lần, bản tôn đối với ngươi thực tò mò."

Lục lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta.

Hơn nửa ngày sau mới nói

"Xác vị hãn tướng kia của ngươi, đã thu được?"

Nhắc tới việc này, Xích Diễm mày nhíu lại

"Lời nói của Yêu Vương đại nhân tựa hồ có ẩn ý."

"Quản cho tốt người của ngươi."

Xích Diễm không để bụng

"Được"

Khi nói chuyện, ánh mắt lại lần nữa dừng trêи người Tô Yên, giọng nói ái muội

"Vừa mới nãy còn chưa phát giác, vị nữ tử nhân loại này cũng xác thật xinh đẹp."
 
Chương 1817: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 32


EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Dáng vẻ này của hắn ta chính là cố ý khiêu khích.

Nháy mắt sau khi hắn dứt lời, một đạo khí mạnh mẽ xẹt qua từ bên má hắn ta.

Nếu không phải hắn ta thân kinh bách chiến, thân thể theo bản năng trốn tránh, thì lúc này có khi hắn đã hồn lìa khỏi xác rồi.

Một sợi tóc đỏ rơi xuống trêи mặt đất.

Tức khắc, không khí trêи bàn cơm trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Xích diễm sờ sờ mặt mình, hắn cười càng thêm không kiêng nể gì.

Phía đối diện, Lục vô biểu tình, một cỗ lệ khí từ trong cơ thể tràn ngập ra.

Cho đến khi xích diễm nhẹ hô một tiếng

"Yêu Vương đại nhân coi trọng nữ tử nhân loại này, vậy phải nên cẩn trọng cất giữ bảo vệ."

Đầu ngón tay hắn lộc cộc gõ bàn, trêи mặt là vẻ tươi cười quái dị, một bộ dáng ý vị thâm trường.

Tô Yên ăn kẹo, nhìn Xích Diễm

"Ngươi nếu là muốn xuống tay với ta, tốt nhất nên dùng một ít chiêu thức lợi hại. Ngươi nếu bị thua, chỉ sợ kết cục sẽ không tốt lắm."

Xích Diễm sửng sốt, nhìn Tô Yên đánh giá trêи dưới, trong mắt sáng ngời.

Vốn tưởng là đóa hoa nhỏ, không nghĩ tới là hoa hồng mang đầy gai nhọn nha.

Như thế này càng thú vị rồi.

Thủ hạ bên cạnh Xích Diễm nhỏ giọng nói

"Thủ lĩnh, không bằng chúng ta đổi tửu lâu?"

Xích diễm đứng lên

"Nhìn gương mặt Yêu Vương đại nhân, xác thật là không có hứng ăn uống a"

Hắn nói xong, vứt cái mị nhãn cho Tô Yên, sau đó xoay người rời đi.

Thực mau, đồ ăn được bưng lên.

Lúc Tô Yên nếm thử đồ ăn của tiệm mới hiểu được vì cái gì Lâm Trường Dã nói nơi này có hương vị tuyệt thế.

Tiên hương vị mỹ, làm người lưu luyến, ăn thật sự ngon.

Quan trọng nhất chính là, một bàn đồ ăn được bưng lên cũng không phải là thứ gì cao sang.

Một đĩa đậu hũ trắng, một đĩa bánh bao nhỏ, một mâm heo sữa nướng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên đầu tiên là múc một muỗng đậu hũ, ăn vào trong miệng, đậu hũ mềm mại, ngọt mà không ngấy, thực thơm ngon.

Món heo sữa nướng này rõ ràng chính là một món ăn hoang dã, có một loại hương khí mùi thịt trộn với hương hoa quả tươi.

Cắn một ngụm, vị vừa lúc tươi mới ngon miệng.

Cô ăn ăn, ngẩng đầu xem Lục bên cạnh.

Từ đầu đến cuối, hắn chỉ là uống một chút nước, một miếng thịt cũng chưa động.

À, còn để cái mặt lạnh nữa.

Bên cạnh, Lâm Trường Dã cũng chỉ ở đằng kia nhìn.

Yêu Vương đại nhân không ăn, hắn nào dám động đũa?

Tô Yên nghi hoặc

"Chàng không đói bụng?"

"Cô quản cũng thật nhiều."

Tô Yên múc một muỗng đậu hũ, đưa qua

"Cái này ăn rất ngon."

Cô nghiêm túc giới thiệu, đưa đến trước miệng hắn.

Thấy Yêu Vương đại nhân bày ra bộ dáng không hứng thú với đồ ăn, Lâm Trường Dã còn tưởng rằng hắn định sẽ chán ghét đẩy thìa sang một bên.

Kết quả ······.

Chỉ thấy Lục vẫn một khuôn mặt lạnh, há mồm ăn.

Lâm Trường Dã trợn to mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Hắn cũng có thể phát hiện ra, Yêu Vương đối nữ tử này rất khác biệt. Chỉ là hiện tại không chỉ khái quát bằng hai chữ khác biệt là được a.

Tô Yên thấy hắn thích ăn, liền kéo một đĩa đậu hũ qua, một muỗng một muỗng đút hắn.

Vừa đút vừa hỏi

"Ăn ngon không?"

Lục liếc cô một cái, trả lời

"Ân"

Cuối cùng, một đĩa đậu hũ, tất cả đều vào trong miệng hắn.

Một bữa cơm ăn xong, Lâm Trường Dã thành vật trang trí kèm theo.

Nhìn Yêu Vương cùng nữ tử nhân loại dây dây dưa dưa, ái muội không rõ.

Thế cho nên khi rời đi, Lâm Trường Dã vừa đi vừa tặc lưỡi.

Sớm biết rằng có tình huống như vậy, hắn hà tất theo tới làm gì.

Mình hình như quấy rầy Yêu Vương điện hạ ân ái thì phải.
 
Chương 1818: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 35.1


Edit: Tinh Niệm

Nữ yêu lập tức quỳ gối trêи mặt đất

"Yêu Vương điện hạ tha mạng, thuộc hạ... thuộc hạ cũng chỉ là nghe người khác nói. Lo lắng Yêu Vương điện hạ sẽ bị nàng ta lừa gạt."

Nữ yêu ôm quyền, cả người căng chặt vì sợ Lục trách phạt.

Lục trầm mặc.

Trêи khuôn mặt tuấn mỹ kia không có bất kỳ cảm xúc nào.

Lời nữ yêu nói không ngừng vang lên ở trong đầu hắn.

Không rời không bỏ?

Hình như, nữ nhân kia cũng đã từng nói với hắn loại lời này.

Sau đó nàng thấy chân thân của hắn, cũng không quay đầu lại liền đi rồi.

Vừa đi liền biến mất mười năm.

Trong đầu Lục không ngừng nhớ tới đoạn thời gian khi còn nhỏ đó.

Tâm tình vui vẻ lúc sáng đã bị cọ rửa hầu như không còn.

Đôi mắt hắn đen nhánh, sâu không thấy đáy

"Bổn vương, muốn nàng ta phải trả giá đại giới."

Trong giọng điệu tràn đầy chán ghét.

Nói xong, tâm tình của hắn dần dần bình phục.

Lúc này, Lục tựa hồ là nhận ra cái gì, thân thể cứng đờ.

Hắn xoay người đi ra ngoài rừng trúc.

Mới vừa đi ra liền thấy được Tô Yên ngoan ngoãn ngồi ở ghế đá, tay còn đang cầm viên kẹo được bóc vỏ.

Tô Yên nhẹ mím môi, nói

"Hóa ra, chàng không thích ta a."

Giọng nói nàng nhẹ nhàng bâng quơ.

Lục đứng im ở chỗ đó, khí thế cường đại, khuôn mặt tuấn mỹ như tạc, dưới ánh mặt trời càng thêm loá mắt.

Tô Yên nói xong câu đó thì im lặng.

Hai người giằng co hồi lâu.

Phía sau, giọng nói nữ yêu truyền đến

"Yêu Vương đại nhân, thủ lĩnh Ma giới Xích Diễm còn ở Yêu Vương điện chờ ngài."

Hắn nhìn chằm chằm Tô Yên, trêи mặt nhìn không ra cảm xúc gì.

Hồi lâu sau, hắn liền biến mất ở trước mắt cô.

Nữ yêu cười trào phúng với Tô Yên

"Cũng chỉ là một nhân loại mà thôi, thật đúng là muốn sánh đôi cùng Yêu Vương điện hạ? Cũng không nhìn xem mình có thân phận gì."

Nói xong, nữ yêu cũng xoay người biến mất không thấy.

Tô Yên ngồi ở ghế đá, trong chớp mắt liền héo.

Nhưng mà thực mau lại khôi phục bình thường.

Tiểu hoa có chút đau lòng, an ủi ký chủ nhà mình

"Ký chủ, chị cũng đừng khổ sở a."

Theo sát, tiểu hoa lại một câu

"Ký chủ, nếu không chị ở cùng Tiểu Hoa đi. Tiểu hoa sẽ thật tốt với chị, tiểu hoa cũng là con trai nha."

Tuy rằng, nó rất muốn biến thành con gái.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên không có trả lời nó, cô rời khỏi chỗ này, đi về phòng của mình.

Tiểu hoa

"Ký chủ, chị có phải rất khổ sở hay không?"

Nếu là trước kia, ký chủ khẳng định sẽ nói chuyện cùng nó, nhưng lúc này... nó lầm bầm lầu bầu lâu như vậy, ký chủ đều không có mở miệng nói chuyện.

Tô Yên

"Một chút."

"Ký chủ, chị còn định đi tìm Lục sao?"

Giọng Tô Yên nhỏ chút

"Hắn không thích ta đi theo hắn."

Hắn không chỉ là không thích cô đi theo.

Hắn còn chán ghét cô.

Tô Yên có một loại cảm giác hụt hẫng, bởi vì cô cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Làm sao mới có thể khiến hắn không chán ghét mình?

Tô Yên ngồi ở mép giường, bởi vì đóng cửa lại, thế cho nên trong phòng có chút tối.

Chỉ có từng đợt từng đợt dương quang nhè nhẹ, tranh nhau từ khe cửa chiếu vào.

Tô Yên ăn từng viên từng viên kẹo một.

Thực mau, giấy gói kẹo phủ kín mặt đất.

Tiểu hoa nhìn ký chủ nhà mình tâm tình không tốt, nó cũng trở nên càng ngày càng khó chịu.

Nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy? Tiểu hoa có thể trò chuyện cùng chị nha."

Tô Yên lắc đầu

"Dạo này vẫn là cách hắn xa một chút đi."

Nếu là cô, người mà cô không thích cứ ở trước mắt mình tạo cảm giác tồn tại, cô sẽ càng ngày càng không thích.

Nếu người kia cách một đoạn thời gian mới xuất hiện, hình như sẽ tốt hơn một chút.

Tiểu hoa sau khi nghe xong, lập tức nói

"Ký chủ, nghe nói phụ cận Yêu Vương điện có rất nhiều địa phương xinh đẹp. Ký chủ thử đến xem sao? Ký chủ muốn đi chỗ nào, tiểu hoa đều có thể mang chị đi."
 
Chương 1819: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 35-2


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên vừa ăn kẹo vừa gật đầu

"Được!"

....

Trong điện Yêu Vương.

Lục ngồi trêи vương tọa, liên tục thất thần.

Trong đầu tất cả đều là câu nói vừa nãy của Tô Yên.

Hắn càng nghĩ lại càng thấy bực bội.

Trong đầu toàn là cô.

Cô nói, hóa ra chàng không thích ta.

Lúc đấy, nhẽ ra hắn nên nói vài câu lạnh nhạt, để cô nhận ra mình là ai.

Nhưng sao lúc ấy hắn lại không làm như vậy?

Không những không làm như vậy, thậm chí còn muốn vội vàng chạy qua ôm lấy cô giải thích.

Nếu như không phải tên thủ lĩnh Ma Giới đáng chết này tới, có lẽ hắn sẽ thực sự chạy đi dỗ dành nữ nhân kia.

Lục hạ mí mắt, sắc mặt nháy mắt tỉnh táo lại.

Yến hội một canh giờ, hắn không nói một lời nào, cho đến khi tên Xích Diễm kia rời đi.

Hắn ta nói vài lời khiêu khích, Lục cũng chẳng buồn để vào tai.

Bất tri bất giác đã qua giờ ngọ.

Lục ngồi trong Yêu Vương điện, nhìn khắp xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì.

Sau đó, sắc mặt liền trầm xuống.

Mặt không biểu tình, không nói một lời.

Ba ngày liên tiếp, hắn đều ngồi trong Yêu Vương điện tới khuya.

Như đang lẳng lặng chờ đợi điều gì đó.

Cho tới ngày thứ tư, khi sắc trời dần dần sáng lên.

Lục mới trố mắt hồi phục tinh thần, nhắm mắt lại.

Cô sẽ không tới tìm hắn.

Hắn gắt gao nắm chặt tay vịn của Vương tọa.

Khuôn mặt tuấn mỹ giờ càng thêm lạnh nhạt.

....

Tô Yên đã rời giường từ sáng sớm tinh mơ.

Ăn sáng xong, cô chuẩn bị đi ra ngoài.

Vừa mới mở cửa liền nhìn thấy nữ yêu mặt đầy sát khí nhìn mình.

Sắc mặt cô không có chút thay đổi.

"Có việc gì?"

Nữ yêu nhìn Tô Yên chằm chằm, đôi mắt đỏ ngầu

"Rốt cuộc ngươi hạ dược gì cho Yêu Vương đại nhân?"

Khẩu khí chất vấn, còn mang theo tức giận.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên hỏi lại

"Ngươi chỉ muốn hỏi chuyện này?"

Rõ ràng cô chỉ nhẹ nhàng nói ra mấy chữ, yêu nữ lại giống như bị áp chế.

Lúc lâu sau, ả lấy ra một cái hộp màu đen có khắc hình con rồng.

"Yêu Vương điện hạ muốn ta đem cái này cho ngươi."

Nói xong, nàng ta dừng lại một chút, trào phúng nói một câu

"Ý tứ của Yêu Vương đại nhân, ngươi hẳn đã hiểu rõ. Thứ này là do ngươi nhiều ngày nay đi theo nịnh nọt hầu hạ điện hạ mà có. Về sau, ngươi không cần ở bên cạnh Yêu Vương đại nhân nữa."

Tô Yên liếc ả một cái, duỗi tay cầm lấy cái hộp kia, lên tiếng

"Lời này là do hắn muốn chuyển đạt, hay là ý của ngươi?"

Nữ yêu cười

"Ý của Yêu Vương đại nhân, chính là ý của thuộc hạ. Chẳng lẽ.... ngươi thật sự cho rằng một nữ tử nhân loại, có thể ngồi lên ngôi vị Yêu hậu Yêu tộc sao?"

Tô Yên mở cái hộp ra, đồ vật bên trong tỏa ra ánh sáng.

Là một viên ngọc to như bàn tay.

Nhưng viên ngọc đó trong suốt, bên trong lại có hoa văn.

Là 9 con rồng.

Cô chạm vào chỉ thấy ôn nhuận, lạnh lạnh, vô cùng thoải mái.

Tiểu Hoa lập tức lên tiếng

"Ký chủ, chị chạm vào nó lần nữa đi."

Tô Yên dùng đầu ngón tay trỏ ấn vào viên ngọc.

Tức khắc, hạt châu phát ra âm thanh rồng ngâm.

"Ký chủ, đây là Cửu Long lưu ly châu, chí bảo Yêu giới."

Tiểu Hoa khẳng định.

Tô Yên nhìn Cửu Long lưu ly châu, lại nhìn nhìn yêu nữ

"Vì sao hắn lại cho ta cái này?"

Nữ yêu cười

"Ta đã nói rõ ràng như vậy, ngươi nghe không hiểu sao?"

Tô Yên đóng chiếc hộp lại.

"Ừm."

Cô lên tiếng trả lời, sau đó đóng cửa lại.

Tô Yên để chiếc hộp lên trêи bàn.

Trầm mặc, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Tiểu Hoa nhỏ giọng tò mò

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy?"
 
Chương 1820: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 36


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đáp

"Nghĩ quá nhiều, một chốc một lát không thể nói rõ với em được."

Tiểu Hoa tủi thân

"..... Chị đây là ghét bỏ em sao?"

Tô Yên thả Tiểu Hồng và Tô Cổ ra.

Tiểu Hồng nhỏ xíu, quấn quanh cổ tay Tô Yên quăng quăng cái đuôi.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Cổ Vương đang bế quan, ở trêи đầu của em. Yên Yên tìm bọn em có chuyện gì sao?'

Tô Yên duỗi tay, đưa Cửu Long lưu ly châu bỏ vào trong không gian.

Cô nghiêm túc lên tiếng

"Tìm chỗ trống để đồ vật."

Tiểu Hồng

"Tê tê tê!"

'Hừ!'

Bởi vì Tô Cổ bế quan, Tiểu Hồng quấn quanh cổ tay Tô Yên xoay vòng vòng.

Nửa ngày sau, đại khái là cảm thấy nhàm chán quá, nó lên tiếng

"Tê tê tê tê tê tê tê?"

'Yên Yên, chúng ta đi ăn hoa đi ~~~?'

Tô Yên nhìn thoáng qua con rắn nhỏ

"Ăn hoa?"

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê!"

'Đúng đúng đúng, ăn hoa!'

Nói xong, nóng lòng muốn thử, giống như vô luận có bao nhiêu hoa nó cũng đều có thể ăn sạch sẽ.

Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa tìm được một mảnh rừng đào cách Yêu Vương điện không xa, chị nhanh chân tới xem xem."

Có lẽ đến cả cái hệ thống cũng biết ký chủ nhà mình dạo này tâm tình không tốt, thế cho nên cố gắng tìm cách giúp ký chủ vui vẻ một chút.

Rốt cuộc, dưới sự thống nhất, kẻ xướng người họa của một rắn một hệ thống, qua trưa một chút, Tô Yên đi tới rừng đào.

Trong Yêu Vương điện, Lục ngồi trêи vương tọa.

Hắn vẫn luôn chờ đợi.

Đợi hai canh giờ rồi, đợi đến chiều rồi vẫn không thấy người mình muốn gặp đến.

Hắn nhíu mày, trầm giọng hỏi

"Đưa đồ đi rồi?"

Nữ yêu lập tức xuất hiện, lên tiếng

"Vâng, Yêu Vương đại nhân!"

Lục muốn nói lại thôi, cuối cùng rốt cuộc cũng lên tiếng dò hỏi

"Nàng ấy có nói cái gì không?"

Yêu nữ lắc đầu

"Không có!"

Thân thể Lục cứng đờ, nhìn cánh cửa đại điện trống rỗng.

Nửa ngày sau, khàn khàn lên tiếng

"Hiện tại nàng ở đâu?"

Yêu nữ cúi đầu, trầm mặc nửa ngày mới lên tiếng

"Rừng đào."

Ả vừa dứt lời, thân ảnh Yêu Vương liền biến mất.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

......

Rừng đào này xác thật vô cùng đẹp.

Nó cũng cách Yêu Vương điện rất gần.

Bởi vì được hưởng yêu lực cường thịnh của Yêu Vương điện, thế cho nên rừng đào này dù là thời điểm nào đi chăng nữa cũng vô cùng tươi tốt, nở hoa quanh năm.

Hoa đào rơi rụng đầy đất, bùn đất hai bên rừng đào đều bị hoa che kín.

Tô Yên sợ Tiểu Hồng ăn sạch hoa, cố ý không cho nó biến ra chân thân.

Thế cho nên Tiểu Hồng hầm hừ không tình nguyện nằm trêи tay Tô Yên

"Tê tê tê tê tê"

'Yên Yên keo kiệt, không cho người ta ăn hoa.'

Tô Yên đặt Tiểu Hồng lên một cây đào.

"Rừng đào này có khoảng một nghìn cây, mỗi một cây em chỉ được ăn mười bông, ăn xong phải đổi sang cây khác, không được ăn trọc cả cây!"

Tô Yên đối với tính nết Tiểu Hồng cũng có chút hiểu biết.

Một khi Tiểu Hồng gặp được đồ vật nó thích ăn, đừng nói là hoa đào, kể cả cây đào nó cũng có thể ăn cả gốc.

Tiểu Hồng miễn cưỡng đáp ứng với Tô Yên.

Ghé vào chạc cây, bò đến phía mấy bông hoa.

Đang bò lại gặp được một con sâu lông.

Con sâu lông kia hình như cũng nghĩ Tiểu Hồng là sâu lông, cản đường nó, không cho nó đoạt địa bàn.

Tiểu Hồng nâng cái đuôi lên, 'bụp' một tiếng, đánh cho con sâu lông kia bay xa.

Ở trong mắt Tiểu Hồng, cả cái rừng đào này đều là địa bàn của nó.

Nó muốn ăn ở đâu thì ăn ở đó, ai cản nó, nó liền ăn luôn.

Chỉ cần không đối đầu với Yên Yên và Tô Cổ, Tiểu Hồng chính là một vị bá vương da dày thịt béo.
 
Chương 1821: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 37


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Ngoại trừ không có đầu óc, những điểm khác, Tiểu Hồng vẫn rất lợi hại.

Tiểu Hồng bò đến trước mặt một bông hoa, cắn một miếng.

Vừa mới cắn được bông hoa vào trong miệng, nó liền cảm nhận được một lực lượng cường đại xuất hiện.

Nó ngẩng đầu nhìn.

Ơ, hình như là tới tìm Yên Yên đúng không?

Yên Yên sẽ không gặp điều gì nguy hiểm chứ?

Ừm, không đâu, làm gì có ai đánh lại được Yên Yên chứ.

Nghĩ vậy, Tiểu Hồng lại tiếp tục ăn hoa.

Không thể không nói, hoa đào ăn thật ngon nha~.

Tiểu Hồng đắm chìm trong mỹ vị, không thể tự kiềm chế.

Tô Yên muốn đi thăm quan nơi này một chút, đây là lần đầu tiên cô tới một nơi như vậy.

Đang đi, trước mặt bỗng xuất hiện một người.

Cô dừng chân.

Sắc mặt Lục lạnh nhạt, một thân y phục đen, vẫn tuấn mỹ như vậy.

Tô Yên nhìn xung quanh, xác định không có người khác.

Cho nên, hắn tới đây tìm cô sao?

Tô Yên lên tiếng

"Có việc gì sao?"

Đôi mắt Lục đen nhánh nhìn cô chằm chằm

"Lấy đồ rồi?"

Đồ vật trong miệng hắn, chắc là Cửu Long lưu ly châu.

Tô Yên gật đầu

"Ừm."

Cô dừng một chút

"Chàng hối hận nên muốn lấy lại sao?"

Cô nghiêm túc hỏi hắn.

Đồ vật kia rất quý giá, thế cho nên vấn đề này cô cũng không cần suy nghĩ kỹ càng.

Không phải hắn không thích cô sao?

Vì sao phải đem Cửu Long lưu ly châu cho cô?

Tô Yên vừa dứt lời, sắc mặt Lục càng thêm lãnh đạm.

Tô Yên nhìn mặt hắn, mím môi

"Đồ vật chàng bảo người đem tới cho ta, ta đã tận lực không xuất hiện trước mắt chàng, là chính chàng tìm tới đây."

Giọng nói Lục hờ hững

"Cô cảm thấy, ý tứ của bổn vương là không muốn cô xuất hiện trước mắt bổn vương?"

Tô Yên nhìn hắn, không nói gì.

Hai người giằng co một trận.

Lục nhíu mày

"Bổn vương đã cho cô Cửu Long lưu ly châu mà cô muốn, cô hẳn là nên nguôi giận."

Ngữ khí nói chuyện đã tốt hơn một chút.

Tiểu Hoa càng nghe càng cảm thấy Yêu Vương đại nhân này tới đây tìm ký chủ là chịu yếu thế rồi.

Chậc chậc chậc, tra nam.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Lúc trước không phải ngài nói không thích ký chủ nhà ta sao?

Tô Yên mím môi càng lợi hại hơn.

Lúc lâu sau, cô mới lên tiếng

"Được rồi, những chuyện trước kia, coi như chưa từng xảy ra. Ta cũng sẽ không nói với người khác."

Nói xong, cô bổ sung thêm một câu

"Ta không có yêu lực, ta cần một con ngựa mới có thể rời khỏi nơi này."

Lục càng nghe càng cảm thấy không đúng.

Cái gì mà coi như chưa từng xảy ra?

Cái gì mà cần một con ngựa mới có thể rời khỏi nơi này?

Cô lại muốn đi sao?

Lại còn là sau khi cô ngủ hắn?

Lục nắm lấy tay Tô Yên, khuôn mặt âm trầm

"Cô lại tính toán rời đi, như chưa từng phát sinh chuyện gì?"

Tô Yên nhìn Lục, nhìn bộ dạng tức giận của hắn giống như không hề muốn mình đi.

Vậy là, đưa Cửu Long lưu ly châu cho cô không phải là muốn đuổi cô đi?

Tô Yên cảm thấy phải nói rõ ràng hơn một chút mới có thể biết phải giải quyết mọi chuyện như thế nào.

Tô Yên lên tiếng

"Chàng nói với người khác chàng không thích ta."

Tô Yên vừa dứt lời, thân thể Lục liền cứng đờ.

Tô Yên lại nói tiếp

"Còn muốn ta trả giá đại giới cho những gì ta đã làm. Ta đều nghe thấy. Buổi tối hôm đó chàng ở bên ta, có phải là muốn ta trả giá đại giới? Ta biết chàng không thích ta, cho nên mấy ngày nay đã cố gắng không xuất hiện trước mắt chàng. Chàng cho người đem Cửu Long lưu ly châu qua, hiện giờ lại tìm tới đây, không phải là muốn đuổi ta đi sao?"

Cô đã rất nỗ lực, nhưng hắn chẳng những không thích cô, còn vô cùng chán ghét cô.

Tô Yên có chút khổ sở.

Lục nghe xong, chậm rãi ôm Tô Yên thật chặt.

"Nàng nghĩ không ít."

Hắn cúi đầu xuống.
 
Chương 1822: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 38


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Nói một câu ở bên tai Tô Yên

"Chỉ cần nàng nói sẽ không rời đi, ta sẽ không chán ghét nàng."

Nói xong câu đó, Lục buông lỏng hai đầu lông mày.

Tựa như bực bội mấy ngày nay đều đã được giải quyết.

Điều hắn muốn, chỉ như vậy mà thôi.

Tô Yên nghiêng đầu nhìn hắn

"Vậy chàng sẽ thích ta sao?"

Lục cong cong môi,

"Nàng đối xử với bổn vương thật tốt, có lẽ bổn vương sẽ thích nàng."

Tô Yên nghe xong, lại nói tiếp

"Vì sao lại cho ta Cửu Long lưu ly Châu?"

Lục không nói gì.

Vì sao lại cho cô ư?

Còn không phải là do cô tức giận, hắn mới tính toán lấy nó dỗ dành cô sao?

Đương nhiên, hắn sẽ không nói ra.

Nửa ngày sau, thấy Tô Yên vẫn im lặng chờ đáp án.

Hắn lên tiếng

"Muốn tặng cho nàng."

"Đó không phải là bảo vật của Yêu Tộc sao?"

Hắn hạ mí mắt, lười nhác lên tiếng

"Ừm."

Tô Yên

"Đồ chàng cho ta, ta sẽ không trả lại."

Hai mắt nhìn chằm chằm môi Tô Yên.

Lục nhớ tới sự việc chiều hôm đó.

Đôi mắt tối sầm, cúi đầu hôn lên môi cô.

Trước giờ hắn không hề có hứng thú gì đối với việc nam nữ.

Đại khái nguyên thân của hắn là một bộ xương khô nên cũng không giống như những Yêu Tộc khác, coi trọng thất tình lục ɖu͙ƈ.

Nhưng từ sau khi cô trở về, lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, lôi kéo ống tay áo, đi theo phía sau lưng hắn, hắn liền xuất hiện ý muốn hôn cô.

Muốn ôm cô một cái, muốn giữ cô trong tầm mắt mình, chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm tới.

Mà ý niệm này của hắn càng ngày càng tăng cao, giằng co với ý muốn trừng phạt cô trong lòng hắn.

Nhưng những lời nói ngày hôm đó bị cô nghe thấy.

Mà cán cân trong lòng hắn, dần dần nghiêng về một bên.

Từ lúc đó, thế giới đã sụp đổ của hắn lại lần nữa được xây đắp lại, đem cô nhốt trong thế giới của hắn.

Tô Yên bị Lục mang trở về Yêu Vương điện.

Đến khi trời tối cô mới bừng tỉnh.

Quên mất Tiểu Hồng trong rừng đào rồi!!

Nếu là bình thường có lẽ Tô Yên sẽ mặc kệ, qua vài ngày nó sẽ tự tìm được cô thôi.

Nhưng hiện tại Tô Cổ còn đang bế quan, Tiểu Hồng.... không nhớ đường.

Tô Yên đứng lên, đi ra ngoài điện.

"Ta làm rơi đồ trong rừng đào, ta đi tìm, lát nữa sẽ trở về."

Nói xong, cô liền chạy ra ngoài.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên sợ hắn đi theo, vạn nhất hắn nhìn Tiểu Hồng chướng mắt, ném nó đi thì làm thế nào bây giờ?

Tô Yên nhanh chân chạy tới phía rừng đào.

Cô vừa tới nơi, bỗng nhiên những cánh hoa rơi trêи mặt đất bị gió cuốn lên, sau đó đánh úp lại phía cô.

Từng cánh hoa mỏng manh mềm mại lại giấu giếm sát khí.

Nhưng tới khi sắp tới gần Tô Yên thì đột nhiên ngừng lại rồi rơi xuống đất.

Tô Yên đứng giữa những cánh hoa rơi giống như thiên nữ tán hoa.

Dưới ánh trăng bạc, hình ảnh này vô cùng xinh đẹp.

Đối với cảnh sắc lãng mạn như vậy, cô không có một chút dao động nào.

Ánh mắt dừng lại ở một gốc đào không xa.

Một người chậm rãi đi ra từ trong góc tối.

Hắn vỗ tay

"Không thể không công nhận, bạn học Tô Yên quả nhiên nhạy bén, trong những học viên mà ta đã gặp, không quá ba người được như cô."

Tô Yên nhìn rõ người tới.

Người này, cô đã gặp qua.

Cự Phong.

Cô lên tiếng

"Ngươi tìm ta là muốn báo thù, hay là vì chuyện khác?"

Cự Phong cười

"Bạn học Tô Yên, không bằng, chúng ta hợp tác?"

"Ta không muốn hợp tác cùng ngươi."

Cự Phong cười lắc đầu

"Ta muốn Cửu Long lưu ly châu. Chỉ cần cô có thể tìm được Cửu Long lưu ly châu cho ta, tùy cô ra điều kiện, như thế nào?"

Tô Yên trầm mặc

"Không thế nào."

Cự Phong khoanh tay trước ngực, đứng ở chỗ đó, không hề sợ hãi

"Chẳng lẽ... cô thích Yêu Vương sao? Cô thật sự muốn ở bên hắn?"
 
Chương 1823: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 39


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên hờ hững đáp

"Đó là chuyện của ta."

Cự Phong nghe lời này của cô, hắn nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia sáng

"Cô thật sự có ái muội với Yêu Vương."

Gã ngừng lại một lúc,

"Vậy chắc hẳn cô cũng biết, vị Yêu Vương tân nhiệm này gây thù chuốc oán rất nhiều? Nếu cô không hợp tác, một ngày nào đó, ta đả thương người tình của cô, cô cũng không nên hối hận nha."

"Ngươi chưa có thực lực đó."

Lời này của cô, xác thật vô cùng chọc tâm.

Vừa nói ra liền làm Cự Phong nghẹn lời.

Hắn ta lộ ra nụ cười quỷ dị

"Ta không, nhưng có người có. Trêи thế giới này có rất nhiều người muốn giết chết hắn."

Tô Yên trầm mặc thật lâu, nửa ngày sau mới lên tiếng

"Nhiều ngày nay, ngươi đều ở đây quan sát ta sao?"

Cự Phong cho rằng Tô Yên đã bắt đầu lung lay

"Yêu Vương điện có nhiều việc thú vị như vậy, ta làm sao rời đi được cơ chứ?"

Gã vừa nói vừa tới gần Tô Yên.

Hoa đào xung quanh lại lần nữa cuốn lên, vòng xung quanh cô

"Ta chỉ cần Cửu Long lưu ly châu, không cần mạng của hắn. Nhưng nếu cô không hợp tác với ta, đến lúc đó, những tên địch nhân kia có muốn mạng của hắn hay không, ta cũng không chắc chắn..."

Gã thấp giọng cười.

Lời nói của gã đâu đâu cũng là uy hϊế͙p͙ tính mạng của Lục.

Đang nói, bỗng nhiên một đạo lệ khí mạnh mẽ xuất hiện.

Tô Yên cảm thấy bên hông bị kéo mạnh, cô bị người nào đó ôm chặt vào trong lòng.

Giây tiếp theo, Cự Phong phun ra một ngụm máu, bị đánh bay ra ngoài.

Tô Yên vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt âm u của Lục.

Lục rũ mắt nhìn Tô Yên.

Bàn tay bên hông nàng càng dùng sức.

"Tìm được đồ vật rồi?"

Ngữ điệu quái quái, nghe không ra cảm xúc.

Tô Yên đáp

"Còn chưa tìm được."

Lục nhìn vẻ mặt vô tội của Tô Yên, rốt cuộc vẫn không nhịn được.

Khẩu khí u ám lạnh lẽo

"Tới đây tìm đồ vật, hay là tới tìm nam nhân?"

Tô Yên yên lặng duỗi tay ôm lấy hắn

"Tìm đồ vật."

Cô khẳng định lại một lần nữa.

Cự Phong phun ra một ngụm máu, tất nhiên là rơi vào tình thế bất lợi.

Gã nhìn Tô Yên, nói một câu

"Sau này chúng ta sẽ gặp lại."

Tô Yên cũng không thèm nhìn gã.

"Ta không thân với hắn ta."

Thân ảnh Cự Phong biến mất trong bóng đêm.

Trong rừng đào, chỉ còn lại cô và Lục.

Lục ngẩng đầu nhìn bốn phía.

Ánh trăng, rừng đào, cánh hoa.

Quả nhiên là một nơi lý tưởng để hẹn hò.

Tô Yên kéo Lục trở về, vừa đi vừa nói

"Ta với hắn ta không có việc gì xảy ra cả, chàng phải tin ta."

Lục hạ mí mắt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Đối với điều Tô Yên nói, dĩ nhiên là hắn tin tưởng.

Cô đã nói, người cô thích là hắn.

Nhưng rất khó để đảm bảo nam nhân kia có quỷ trong lòng hay không.

Chỉ cần nghĩ đến lúc hắn chưa tới đây, nam nhân kia tình chàng ý thϊế͙p͙ với Tô Yên.

Nghĩ thôi đã thấy khó chịu.

Càng nghĩ, sắc mặt hắn càng thêm u ám.

"Nàng chạy nhanh như vậy, là vội vàng muốn đi gặp hắn ta sao?"

Hắn hỏi đi hỏi lại, rõ ràng rất có chấp niệm với việc này.

Tô Yên nghiêm túc

"Không phải."

Cô vừa nói vừa kéo tay hắn.

Tay trái hắn vốn đang quấn băng gạc, hiện giờ băng gạc đã thấm máu.

Tô Yên ngẩng đầu nhìn Lục

"Chàng không đổi dược sao?"

Lục cúi đầu

"Không phải nàng cũng không chịu tới gặp ta hay sao?"

Hắn vừa nói lời này liền làm cho Tô Yên sửng sốt.

"Hai chuyện này có liên quan sao?"

Lục nắm chặt tay Tô Yên, ôm cô vào trong ngực

"Nàng không chịu đến gặp bổn vương, bổn vương biết đổi dược như thế nào?"

Hắn nói vô cùng đúng lý hợp tình.

Nếu đầu óc không kịp nảy số, còn tưởng rằng người làm sai là Tô Yên đấy.

Tô Yên còn chưa nói gì, hắn lại chua ngoa nói một câu

"Không tới tìm bổn vương, mà lại có thời gian tới đây gặp dã nam nhân."
 
Chương 1824: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 40


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Hai việc không liên quan tới nhau, mà còn cách nhau không biết bao nhiêu kilomet, lại bị hắn vò thành một cục.

Cái gì mà lý tính khách quan, ở chỗ hắn căn bản không dùng được.

Tô Yên cúi đầu hôn vào lòng bàn tay Lục một cái.

Hôn xong, cô không nói gì, chỉ đứng im đó nhìn hắn.

Đôi mắt đen nhánh của Lục bỗng nổi lên gió lốc, mang theo ngọn lửa như dung nham nhìn chằm chằm Tô Yên.

Hắn bế cô lên, vết thương ở tay trái cũng không cảm thấy đau nữa.

Hắn ôm cô trở về, vừa đi vừa nói

"Không có lần sau."

Một bụng tức giận đã bị cô nhẹ nhàng mà vuốt phẳng như thế.

Lục nhíu mày, có phải cơn tức này của mình rời đi quá nhanh rồi không?

Vạn nhất nếu một ngày nào đó cô lại cùng tên dã nam nhân kia tới đây hẹn hò nữa thì phải làm sao bây giờ?

Lục buông lỏng khuôn mặt.

Hắn lên tiếng

"Người đâu."

Yêu nữ xuất hiện ngay phía sau

"Yêu Vương đại nhân."

"Hoa đào kia thật chướng mắt, san bằng, đổi sang cây tùng."

Yêu nữ sửng sốt, nhưng cũng ngay lập tức đồng ý

"Tuân lệnh, Yêu Vương đại nhân."

Trước khi rời đi còn liếc mắt lườm Tô Yên.

Tay nắm chặt cốt kiếm, ánh mắt nàng ta tràn đầy hận ý.

Yêu Vương đại nhân không thể tức giận nổi với Tô Yên.

Cuối cùng, kẻ chịu tội lại thành vườn đào này.

Trưa hôm sau, Tô Yên lại quay lại nơi này.

Nhưng nào có quang cảnh thập lý đào hoa nữa, tất cả đều biến thành 'thập lý cây tùng' luôn rồi.

Chỉ còn vài bông đào rơi rụng dưới mặt đất, minh chứng quá khứ huy hoàng của nó.

Tô Yên dạo một vòng xung quanh.

Tất nhiên cô tới đây để tìm Tiểu Hồng.

Tìm cẩn thận một lúc lâu, rốt cuộc cũng tìm thấy Tiểu Hồng ở chỗ một đám xác sâu lông.

Lúc ấy, Tiểu Hồng vừa cắn chết một con sâu lông cuối cùng.

Nó phun lưỡi rắn tê tê, nâng cái đuôi lên hất con sâu lông ra ngoài.

Quả nhiên, nó vẫn là con rắn lợi hại nhất.

Tô Yên đứng im nhìn chiến tích của Tiểu Hồng.

Cô cất lời

"Tiểu Hồng?"

Tiểu Hồng quay đầu lại

"Tê tê tê tê tê"

'Yên Yên, Yên Yên ~~~'

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hai mắt sáng ngời, vừa kêu vừa phi nhanh tới phía Tô Yên.

Tiểu Hồng lướt qua vô số thi thể sâu lông, quấn lấy cổ tay cô.

Nó uốn éo cái đuôi, phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê tê tê??"

'Yên Yên, em có lợi hại không??'

Tô Yên tìm được Tiểu Hồng, lập tức rời đi.

Vừa đi vừa nói

"Đánh chết một đám sâu lông, còn muốn ta khích lệ?"

Một con rắn kịch độc, giết chết một đám sâu lông bé xíu, lại còn có vẻ vô cùng cao hứng...

Thôi được, nó thấy vui vẻ là được rồi.

Cũng không thể yêu cầu cao với một con rắn mù đường có thể hành sự bình thường được.

Đột nhiên, cô suy nghĩ lại vì sao mình lại đi vào vị diện này.

Tô Yên cúi đầu hỏi Tiểu Hồng

"Tiểu Hồng"

"Tê tê tê tê tê?"

"Lúc ở trong trạm không gian, em đã làm gì?"

Tiểu Hồng mờ mịt

"Tê tê tê tê tê"

'Ngủ'

"Gì nữa?"

"Tê tê tê tê tê"

'Tiếp tục ngủ.'

Dù sao, ở trong trạm không gian đen như mực, lại chẳng có cái gì, chỉ có ngủ mới đỡ nhàm chán.

Nói xong, nó lập tức nhớ tới điều gì đó.

"Tê tê tê tê tê tê tê"

'Người ta còn thấy một thứ đồ vật phát sáng, muốn lấy về.'

Tiểu Hồng thực sự là muốn lấy thứ đồ ấy.

Nhưng cái đuôi vừa mới chạm vào, thứ đồ vật phát sáng ấy lập tức biến mất.

Tô Yên nghe xong, bỗng nhiên hỏi nó một câu chẳng liên quan tới chuyện này

"Vừa rồi, vì sao em lại muốn đánh nhau với đám sâu lông?"

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê"

'Có một con sâu lông muốn cắn em. Nó còn gọi rất nhiều đồng loại tới giúp đỡ.'
 
Chương 1825: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 41


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Đối với việc đánh nhau, đương nhiên không bao giờ có chuyện Tiểu Hồng nhận thua.

Nói xong, Tiểu Hồng lại phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Ở trong hang của chúng nó còn có đồ vật rất thơm.'

Tô Yên hỏi lại

"Đồ vật rất thơm?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Tê tê tê tê tê tê tê"

'Đúng vậy, đúng vậy, đồ vật rất thơm.'

Tô Yên lập tức dừng chân, xoay người quay lại rừng đào, à, không đúng, giờ là rừng tùng rồi.

Lại lần nữa bước tới chỗ hang động của đám sâu lông.

Nhìn nhìn, hình như đám sâu lông đó có chút biến hóa.

Dựa theo đạo lý, nọc của Tiểu Hồng là loại vô cùng độc, sau khi bị cắn, chỉ trong tích tắc sẽ chết.

Từ lúc cô và Tiểu Hồng rời đi rồi quay lại đây cũng đã gần một nén nhang thời gian rồi, nhưng đám sâu lông này tuy rằng thân thể xanh tím, chứng minh đã trúng kịch độc thế mà vẫn chưa hề chết.

Tô Yên đặt Tiểu Hồng xuống mặt đất để nó bò vào bên trong hang động, còn cô đứng cách xa cửa hang 1 mét.

Một nén nhang sau, có một tiếng vang kịch liệt phát ra.

Nhưng động tĩnh này không phải ở gần cửa hang mà giống như toàn bộ mặt đất dưới rừng tùng đều thông với nhau vậy.

Một nén nhang thời gian nữa trôi qua.

Động tĩnh bên dưới mặt đất càng lúc càng lớn, cô còn nghe thấy cả âm thanh Tiểu Hồng bị đánh khóc nức nở.

Tô Yên nhíu mày.

Vốn tưởng rằng chuyện này rất dễ dàng, hiện giờ xem ra, không đơn giản như cô tưởng tượng.

Tô Yên đang định lên tiếng, bỗng nhiên, 'phịch' một tiếng, Tiểu Hồng chui ra từ trong hang động.

Tô Yên duỗi tay tiếp được Tiểu Hồng, ôm vào trong ngực.

Đúng lúc Tiểu Hồng ra tới, cửa hang nháy mắt bị một tầng băng lạnh lấp kín.

Tiểu Hồng ô ô

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Yên Yên, người ta bị đánh. Đau quá.'

Nó phun lưỡi rắn bán thảm với Tô Yên, sau đó mở cái đuôi ra.

Một viên Trân Châu màu lam xuất hiện trước mắt.

Tiểu Hồng đem viên ngọc đặt vào trong lòng bàn tay Tô Yên

"Tê tê tê tê tê tê tê tê??"

'Yên Yên, em có lợi hại không??? Em có phải rất lợi hại không??'

Tiểu Hồng ngóc đầu, ánh mắt trông mong nhìn Tô Yên cầu khen ngợi.

Bỗng nhiên, một bàn tay bên cạnh túm lấy cái đuôi nó kéo qua.

Tô Cổ đã biến thành người, vẫn là bộ dáng cao ngạo, xa cách ngàn dặm như thường ngày.

Tô Cổ cầm cái đuôi Tiểu Hồng quay hai vòng.

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn lên án

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Hừ, người xấu, chán ghét!!'

Tô Cổ nhìn Tô Yên

"Viên ngọc này, hữu dụng sao?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên đáp

"Đang đợi Tiểu Hoa phân tích."

Nói xong, cô cúi đầu nhìn viên ngọc

"Thứ này, có linh tính."

Là một viên ngọc thần kỳ.

Rõ ràng là một vật chết, cũng không có khả năng hóa hình giống những động vật có trí lực khác, nhưng Tô Yên cảm nhận được, viên ngọc này tràn đầy sinh mệnh.

Rất thoải mái.

Nó tương thông với lực lượng của cô.

Khi cầm viên ngọc này, cô thậm chí còn cảm nhận được nó đang tẩm bổ lực lượng cho mình.

Thứ này không phải vật phàm.

Tô Yên đưa viên ngọc cho Tô Cổ

"Em cầm thử đi, có cảm giác gì không?"

Tô Cổ nắm trong bàn tay, nhắm mắt lại cảm thụ một lát.

Lắc đầu

"Một viên ngọc màu lam, không phát hiện ra điều gì khác."

Tiểu Hồng cũng cao hứng, giơ cái đuôi đoạt lấy viên ngọc rồi quấn lấy.

Tô Yên lên tiếng

"Có cảm giác gì không?"

Tiểu Hồng mênh mang

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Thơm thơm, muốn ăn.'

Tô Cổ vừa nghe xong, duỗi tay moi viên ngọc trong cái đuôi nó ra.

Tiểu Hồng duỗi thẳng người

"Tê tê tê"

'Hừ! Không cho ta ăn, sớm biết vậy ta sẽ không moi ra.'
 
Chương 1826: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 42


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hồng rầm rì.

Nhưng thấy Tô Cổ đưa viên ngọc cho Tô Yên, nó liền im luôn.

Nếu là cho Tô Yên, không ăn thì không ăn vậy.

Tô Cổ ôm Tiểu Hồng, nói

"Chưa bao giờ tới Yêu giới, em muốn đi xem thử."

Tô Yên gật đầu

"Ừm."

Nói xong, Tô Cổ liền mang theo Tiểu Hồng rời đi.

Tiểu Hồng giơ cái đuôi lên

"Tê tê tê tê tê"

'Vừa rồi con sâu lông lớn nhất cắn cái đuôi của ta, ta phải ăn một chuỗi đường hồ lô mới có thể khỏi.'

Tô Cổ hỏi lại

"Ăn cái khác không khỏi được sao?"

Tiểu Hồng cẩn thận nghĩ lại

"Tê tê tê tê tê tê tê tê ~~"

'Nếu có nhiều đồ ăn, vậy thì cũng có thể khỏi ~~'

Tô Cổ sờ sờ cái đuôi Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng da dày thịt béo dĩ nhiên sẽ không sao.

Nhưng vừa rồi chiến đấu với đám sâu lông, Tiểu Hồng cũng coi như là tắm máu, hăng hái mà chiến đấu.

Nhìn qua cũng không tồi.

Tô Cổ lên tiếng

"Được!"

Tô Cổ đồng ý rồi, Tiểu Hồng liền vô cùng cao hứng.

Chỉ cần Tô Cổ đáp ứng, khẳng định hắn sẽ làm.

Tiểu Hồng phưỡn cái bụng ra nằm trong lòng bàn tay Tô Cổ, trông vô cùng thoải mái

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

'Ta còn muốn ăn hoa.'

Tô Cổ liếc nó một cái.

Thằng nhãi này được voi lại muốn đòi tiên.

Tô Cổ nhéo cái đuôi Tiểu Hồng

"Ngươi muốn đuôi, hay muốn ăn hoa?"

Tiểu Hồng đang lim dim mắt lập tức trợn tròn, trở mình.

"Tê tê tê!"

'Hừ!'

Hừ xong, Tiểu Hồng vẫn phải đưa ra lựa chọn.

"Tê tê tê tê tê"

'Muốn cái đuôi.'

Thân ảnh Tô Cổ càng lúc càng xa, cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt.

Mà Tô Yên vẫn đứng đó xem xét viên ngọc màu lam trong tay.

Cô lên tiếng

"Tiểu Hoa?"

Tiểu Hoa

"A! Ký chủ, em tìm được rồi!!"

Tiểu Hoa sau một hồi trầm mặc, hưng phấn lên tiếng

"Thứ này tên là Thuỷ Kính Lam Châu."

Tô Yên nghe cái tên này.

"Có lợi ích gì?"

"Nghe nói là một đồ vật có lực lượng của bán thần."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Bán thần?"

"Đúng vậy, trêи tư liệu nói, bởi vì nó không thể tu luyện, cũng không có trí lực, nên không thể thành thần. Nhưng năng lực của nó nghe nói có thể so sánh với đương kim Chủ Thần đứng đầu."

Tiểu Hoa nói xong, cảm thấy viên ngọc này vô cùng lợi hại.

Thế mà có thể so sánh với Chủ Thần đứng đầu.

Ơ?

Chủ Thần đứng đầu?

Không phải là Yên Yên sao??

Tức khắc, Tiểu Hoa liền reo lên

"Oa ~~ ký chủ thật là lợi hại a~~"

Tiểu Hoa nhịn không được cảm thán.

Nói nói, âm thanh của Tiểu Hoa lại nhỏ đi

"Nhưng, nhưng mà ký chủ, trêи tư liệu không viết gì về năng lực của nó là gì a."

Tô Yên nhìn viên trân châu, lên tiếng

"Là chữa trị tẩm bổ."

viên ngọc này không một tiếng động, lặng lẽ thẩm thấu vào trong cơ thể.

Chỉ trong nháy mắt, cô có thể cảm nhận được nó đang tẩm bổ cho thần hồn của mình.

Tiểu Hoa ngơ ngác

"Giống như thần lực của ký chủ có thể khiến cho vạn vật chết khô lại có thể hồi sinh sao?"

Tiểu Hoa không phải là vật thật, thế nên không thể lý giải chữa trị tẩm bổ Yên Yên nói là như thế nào.

Thế cho nên nó chỉ có thể lấy Tô Yên ra làm ví dụ.

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Cũng gần như vậy."

Tiểu Hoa nói tiếp

"Ký chủ, có rất ít thông tin về viên Thuỷ Kính Lam Châu này, nhưng trêи tư liệu còn có cả khuyết điểm của nó."

"Là gì?"

"Thủy Kính Lam Châu này không phải ai cũng dùng được. Hơn nữa lực lượng của nó sẽ không ngừng gia tăng, có khả năng sẽ làm người kết hợp với nó nổ tan xác mà chết."

Nói xong, Tiểu Hoa ngừng một chút, rồi nhỏ giọng nói

"Cho nên, trêи tư liệu của Tiểu Hoa viết, Thủy Kính Lam Châu này thuộc cấp D."

"Cấp D là sao?"

"Mỗi một vị diện ký chủ đều có khả năng nhận được bảo vật. Các bảo vật này được phân chia cấp bậc là SSS, SS, S, A, B, C, D. Bảo vật cấp bán thần đã thuộc về cấp bậc SSS. Cũng chính là cấp bậc cao nhất. Nhưng nó không có tính ổn định, không thể dùng để tấn công người khác, lại còn có thể làm người kết hợp với nó phản phệ. Đối với nhiều người rèn luyện giống như ký chủ, nó chỉ là một khối đá vô dụng. Chính vì vậy, nó bị hạ xuống cấp D."
 
Chương 1827: Xin chào, Boss lòng dạ hiểm độc 43


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa do dự một chút, nhỏ giọng nói

"Cấp D hay còn gọi là cấp phế vật..."

Tô Yên nhìn viên ngọc này.

Nó giống như cũng rất thích Tô Yên, thế nên nó bay lên trêи không trung, quay xung quanh cô một vòng.

Vừa quay còn vừa phát ra tiếng kêu vù vù, nhìn qua rất vui vẻ.

Cuối cùng, lại bay trở về lòng bàn tay cô, tiếp tục phát ra ánh sáng màu lam nhạt.

Tô Yên cảm giác được nó khiến cho thần hồn của mình càng thêm mạnh mẽ.

Tiểu Hoa lên tiếng hỏi

"Ký chủ, chị muốn nó sao?"

"Ừm, muốn."

"Ký chủ, bởi vì nó là bảo bối trêи bảng bảo vật nên chị được phép mang nó đi. Chị nhỏ một giọt máu lên trêи viên ngọc để nhận chủ. Về sau chị ở đâu, nó sẽ ở đó, không chiếm mất không gian."

Nghe Tiểu Hoa nói xong, Tô Yên cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trêи viên ngọc.

Chớp mắt, giọt máu của cô tương dung với viên ngọc.

Giây tiếp theo, viên ngọc màu lam bộc phát ra ánh sáng chói mắt.

Nó bay lên xoay xung quanh Tô Yên vài vòng, tựa hồ rất vui mừng.

Tô Yên phát hiện ra, chỉ cần viên ngọc này xoay vòng vòng quanh cô, lực lượng tẩm bổ thần hồn cô sẽ tăng mạnh.

Một lúc lâu sau, viên ngọc rơi xuống lòng bàn tay Tô Yên.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, trong lòng chị muốn cho nó biến mất, nó sẽ biến mất, chị muốn nó xuất hiện, nó sẽ xuất hiện."

Tô Yên thử thử.

Phát hiện xác thật là như thế.

Chờ viên ngọc biến mất khỏi lòng bàn tay, cô cũng không triệu hồi nó lại nữa mà đi về hướng Yêu Vương điện.

Thần kỳ ở chỗ, viên ngọc đó không xuất hiện, nhưng nó vẫn phát ra lực lượng tẩm bổ cho cô như cũ.

Một viên ngọc có thể tẩm bổ cho thần hồn, thực sự là quá thần kỳ.

Nhưng lực lượng của viên ngọc này, có lẽ về sau sẽ chậm rãi khai quật rõ ràng.

Hiện giờ, chưa thể phán xét.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Khi Tô Yên sắp đi tới Yêu Vương điện, vừa vặn nhìn thấy Lục đi ra.

Lục nhìn thấy cô trước, hắn lắc mình một cái, Lộ Khe và Lâm Trường Dã đi phía sau hắn đều sửng sốt.

Quay ra đã thấy Lục xuất hiện ở phía trước, cách họ 10 mét.

'Bụp'

Tô Yên đụng phải Lục.

Cô đã nhận ra có người tới gần, nhưng hơi thở này quá đỗi quen thuộc, cô liền biết rõ đây là ai, thế cho nên không có ra tay.

Nhưng vì đang đi nhanh, theo quán tính cô vẫn đụng phải hắn.

Khuôn mặt Lục vô cảm, ôm lấy Tô Yên

"Nhớ ta như vậy sao? Còn nhào vào trong ngực ta?"

Tô Yên ngẩng đầu

"Không có."

Trêи khuôn mặt Lục không có biến hoá gì

"Nàng có."

Nói xong, ôm lấy Tô Yên không buông tay, cúi đầu hôn hôn lại cọ cọ khuôn mặt cô.

Cùng với động tác này, biểu tình trêи khuôn mặt Lục mềm mại dần.

Rõ ràng chỉ mới không nhìn thấy cô một canh giờ thôi, lại giống như thật lâu, thật lâu.

Đang nghĩ ngợi, khuôn mặt nhu hoà của hắn bỗng chốc nhăn lại

"Sao giờ nàng mới tới đây?"

Giây trước vừa mới nói Tô Yên nhớ hắn, giây sau liền trách Tô Yên tới quá chậm.

Ách ······.

Lục đang nói, Lâm Trường Dã đứng phía sau ho khan.

Chủ yếu là hắn ta thật sự quá xấu hổ, thế cho nên muốn nhắc nhở Yêu Vương đại nhân một chút, phía sau còn có rất nhiều người.

Tô Yên nghe thấy âm thanh, nhìn về phía sau lưng Lục.
 
Chương 1828: Xin chào, Boss lòng dạ hiểm độc 44


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Lộ Khe và Lâm Trường Dã đứng gần nhất, phía sau hai người họ còn có hơn mười đại yêu đạo hạnh cao thâm.

Tất cả đều mắt chữ A, mồm chữ O nhìn Tô Yên và Lục.

Lục thấy lực chú ý của Tô Yên bị mấy người đứng sau hấp dẫn bèn éo tay nàng, vừa đi vừa nói

"Không có gì đẹp."

Để lại một đám yêu đứng đực ra ở đó.

Nhưng mà, Yêu Vương của bọn họ đã lôi kéo nữ tử nhân loại kia biến mất vô tung vô ảnh.

.....

Từ khi Tô Yên và Lục làm hòa, ngày tháng thoáng qua vô cùng nhanh.

Chớp mắt một cái đã trôi qua hai tháng, trong Yêu Vương điện vẫn không có gì biến hóa.

Nhưng bên ngoài Yêu Vương điện, câu chuyện tình yêu và thù hận của nữ tử nhân loại và Yêu Vương đại nhân đã bay đầy trời.

Nghe đồn, Yêu Vương đại nhân vô cùng sủng ái nữ tử đó, nàng ta muốn cái gì, Yêu Vương đại nhân sẽ cho nàng ta cái đó.

Yêu Vương đại nhân đi đâu đều sẽ mang theo nữ tử kia.

Vô cùng yêu nàng ta.

Có người nói, nữ tử nhân loại kia thi triển pháp thuật với Yêu Vương đại nhân, cho nên Yêu Vương đại nhân mới giống như con rối mặc nàng ta sai khiến.

Tóm lại, thái độ của Yêu Tộc đối với Tô Yên không thể nào tốt được.

Phải nói là vô cùng căm ghét là đằng khác.

Cứ theo cái xu hướng này, có khả năng Yêu Vương đại nhân sẽ lập nữ tử nhân loại kia làm Yêu Hậu.

Không thể được, ngôi vị Yêu Hậu sao có thể để cho một nữ tử nhân loại ngồi lên chứ?

Cũng có người nói rằng, Yêu Vương bị nữ tử nhân loại kia thi triển pháp thuật, chỉ sợ một ngày nào đó, nàng ta sẽ sai khiến Yêu Vương tiêu diệt toàn bộ Yêu Tộc.

Tất cả các tin đồn đều chỉ có một cách hóa giải.

Không phải tộc ta, tất có dị tâm.

Ai biết nữ tử nhân loại kia về sau sẽ làm ra chuyện gì.

Hơn nữa, nàng ta yếu đuối như vậy, không xứng làm Yêu Hậu của bọn họ.

Yêu Tộc hết lần này đến lần khác phản đối Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Còn có người đứng sau kϊƈɦ động lòng người, dần dần hình thành một thế lực rất lớn, thu hút được hơn một nửa Yêu Tộc gia nhập.

Tự xưng là vì tương lai của Yêu Tộc, phải diệt trừ nữ tử nhân loại kia.

Thậm chí còn gửi thư khiêu chiến tới Yêu Vương đương nhiệm.

Nói rằng nếu không giết chết nữ tử nhân loại kia thì sẽ lật đổ Vương vị của hắn.

Trước nay Yêu Tộc chưa từng xuất hiện tình huống như thế này.

Vì sao à?

Lâm Trường Dã cho rằng, chính là do khi Lục lên ngôi, đã giết quá ít Yêu tộc.

Ở Yêu Giới, kẻ mạnh làm Vương.

Những Yêu Vương trước kia đều đạp lên hàng trăm hàng ngàn thi thể đại yêu để ngồi lên được vị trí này.

Chỉ có Lục là không làm như vậy.

Hắn chỉ giết một người, đó chính là Yêu Vương tiền nhiệm.

Lúc đầu còn có người vỗ tay trầm trồ khen ngợi cách làm của Lục- vị Yêu Vương trẻ tuổi nhất trong lịch sử Yêu Tộc.

Nhưng càng về sau, mọi người đều cảm thấy vị Yêu Vương này quá ôn nhu rồi.

Hắn không dễ giết, nhưng cũng chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ tin tức nào về việc vị Yêu Vương này tàn sát dân chúng, diệt tộc nhân phản loạn.

Thế cho nên ai nấy cũng đều bắt đầu có tâm muốn phản loạn.

Hoặc là nói rằng, không phục vị Yêu Vương này.

Có thể, tân Yêu Vương này có thể ngồi lên Vương vị chỉ là do trùng hợp mà thôi.

Hơn nữa, Yêu Vương còn muốn cưới một nữ tử nhân loại về làm Yêu Hậu.

Yêu Hậu mà yếu như vậy, càng làm cho người ta nổi lên ý đồ lật đổ vương quyền của hắn.

Yêu Tộc không cần một Yêu Vương ôn nhu, cái bọn họ cần, là một Yêu Vương sức lực cường đại, có thể dẫn dắt bọn họ thống nhất thế giới.

Yêu Vương của bọn họ phải là người khiến địch nhân sợ hãi.

Nhưng Tân Yêu Vương có chút quá xa đọa vào ái tình rồi.

Không tốt một chút nào.
 
Chương 1829: Xin chào, Boss lòng dạ hiểm độc 45


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Yêu Tộc bắt đầu hình thành một phong trào lật đổ Yêu Vương tân nhiệm.

Thậm chí còn cảm thấy phong trào này vô cùng chính nghĩa, bọn họ sẽ viết lại lịch sử Yêu Tộc.

Trong điện Yêu Vương, Tô Yên cầm dao găm phóng ra ngoài.

'Phập!'

Trực tiếp xuyên qua tim kẻ có ý đồ hành thích Lục.

Tên Yêu Nhân kia ngã xuống, hai mắt trợn trừng, không thể tin tưởng được.

Tô Yên ngồi ở bậc thang, quay đầu nhìn Lục.

Phát hiện hắn đang nhìn mình chằm chằm.

Cô đứng lên

"Đây đã là người thứ 8 trong tháng này. Hình như bọn họ rất muốn giết chàng."

Lục nhướng mày.

Hắn xuống khỏi Vương tọa, đi tới trước mặt Tô Yên rồi đè cô lên cây cột trụ.

Chậm rãi lên tiếng

"Vậy nàng phải bảo hộ cho bổn vương thật tốt. Nếu bổn vương bị giết, nàng cũng không thể ngồi lên vị trí Yêu Hậu."

Nói xong, hắn cúi đầu xuống hôn cô.

Tiểu Hoa nhỏ giọng

"Ôi ~~"

Hôn hôn hôn, cả ngày chỉ biết hôn hôn hôn, thảo nào Yêu Tộc đều muốn giết ngài.

Trước giờ nó còn chưa được hôn ký chủ bao giờ đâu.

Nó cũng muốn hôn hôn ký chủ nha~

Nhưng thân là một cái hệ thống, nó vẫn có thể tự hiểu, ký chủ sẽ không cho nó hôn đâu.

Ký chủ chỉ chơi trò hôn hôn với Quân Vực đại nhân thôi.

Cho đến khi ngoài Yêu Vương điện truyền tới âm thanh

"Yêu Vương đại nhân, Lộ Khe tới."

Một lúc lâu sau, Lục mới khàn khàn lên tiếng

"Cho hắn ta vào."

"Tuân lệnh!"

Lộ Khe đẩy cửa bước vào trong.

'Kẹt' một tiếng, cửa lớn Yêu Vương điện chậm rãi mở ra.

Vừa mới bước vào, mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi.

Tô Yên ngoan ngoãn đứng cạnh Vương tọa.

Bởi vì phía trước Vương tọa còn có một cái bàn to, thế cho nên Lộ Khe không phát hiện ra Lục vẫn đang nắm chặt bàn tay Tô Yên. Hắn vân vê đầu ngón tay cô thưởng thức.

Lục dựa vào Vương tọa, lười biếng lên tiếng

"Có chuyện gì?"

Lộ Khe quỳ một gối xuống

"Yêu Vương đại nhân, Yêu tộc tập hợp được một đoàn người vô cùng lớn, có ý đồ lật đổ Vương quyền của ngài. Hiện giờ đang di chuyển về hướng Yêu Vương điện."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Lộ Khe dáng vẻ gầy yếu, vừa nói xong liền bắt đầu ho khan.

Tô Yên có chút ấn tượng với hắn. Chính là lúc cô vừa trở lại, nhìn nhầm hắn thành Lục nên có cứu một lần.

Lời hắn ta nói rất bình thường.

Nhưng.... Tô Yên nhìn hắn ta một hồi lâu.

Lục lên tiếng

"Ừm."

Hắn trả lời, nhưng lại không nói thêm một lời nào khác.

Lộ Khe do dự, ngẩng đầu lên

"Chẳng lẽ Yêu Vương đại nhân không định bố trí một chút sao?"

Lục ngước mắt nhìn gã.

Lộ Khe lập tức cúi đầu, né tránh ánh mắt của Lục

Gã lại nói tiếp

"Ý của thuộc hạ là thân thể của Tô Yên cô nương kiều quý, đến lúc đó nếu nhỡ ngộ thương thì không tốt."

Lục hờ hững

"Không sao."

Hắn nói xong, nhìn về phía Tô Yên

"Bổn vương yêu cầu nàng bảo hộ bổn vương."

Lộ khe sửng sốt, sau đó vội đồng ý

"Tuân lệnh, Yêu Vương đại nhân."

Bẩm báo xong, Lộ Khe liền lui xuống.

Tô Yên cố gắng dùng ít sức nhất có thể để rút tay ra

"Ta tiễn hắn ta."

Lục nhìn Tô Yên

"Tiễn hắn ta?"

Vừa hỏi xong, Tô Yên đã rút được tay về, chạy ra bên ngoài Yêu Vương điện.

Lục nhìn theo bóng dáng cô, nhớ tới một chuyện.

Ngày đó gặp lại, cô còn ra tay cứu Lộ Khe.

Sau đó, hắn lại nhớ tới lần đầu tiên cô và hắn gặp nhau khi hắn còn nhỏ.

Lúc ấy vì một vài nguyên nhân, thân thể hắn gầy yếu, cả người chằng chịt vết thương.

Chẳng lẽ, cô thích nam nhân ốm yếu sao?

Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Trách không được trước kia cô quấn lấy hắn như vậy.
 
Chương 1830: Xin chào, Boss lòng dạ hiểm độc 46


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Lục ở đây đang tự bổ não bằng dấm chua.

Còn Tô Yên đã đi ra khỏi Yêu Vương điện.

Lộ Khe đứng ở hành lang dài bên phải.

Thấy cô ra, hắn lên tiếng

"Xem ra cô nương có chuyện muốn nói với ta."

Nói xong, hắn xoay người đi thẳng về phía trước.

Tô Yên đi theo phía sau.

Cho đến khi đi đến rừng tùng, Lộ Khe mới dừng lại.

Hắn đứng im ở đó, nhìn một mảng rừng tùng xanh mướt, trong mắt hiện lên sự nuối tiếc

"Trước kia, ở đây là một cánh rừng đào, cảnh sắc đó vô cùng xinh đẹp."

Tô Yên đi tới trước mặt hắn, lạnh nhạt lên tiếng

"Tìm ta có chuyện gì?"

Lộ Khe nghe xong, quay đầu nhìn Tô Yên.

Hắn lấy khăn tay trắng ra che lấy miệng, ho khan một trận, sắc mặt càng thêm tái nhợt ốm yếu

"Là cô nương theo ta tới đây, sao lại hỏi ta như vậy?"

Tô Yên nghe xong, móc trong cổ tay áo ra ba tờ giấy.

Bên trêи đều viết giống nhau.

Giờ Tý hôm nay, gặp ở rừng đào.

Tô Yên nói

"Đây là chữ của ngươi."

Lộ Khe sửng sốt

"Cô nương nhìn thấy khi nào?"

"Tấu sớ của ngươi, là chữ viết này."

Cô nghiêm túc trả lời.

Lộ Khe nghe vậy liền nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia sáng

"Không nghĩ tới, hắn lại tín nhiệm cô đến như vậy."

Tô Yên gấp ba tờ giấy kia lại rồi vứt đi

"Có điều gì muốn nói với ta thì nói đi. Về sau nếu lại đưa cho ta những thứ này, có lẽ ta sẽ không kiên nhẫn xử lý như thế này nữa đâu."

Lộ Khe vừa ho khan vừa nói

"Cô nương không đến, là lo lắng bị hắn nhìn thấy sao?"

Nói xong, gã dùng ánh mắt sâu kín nhìn Tô Yên

"Dù sao hắn cũng sủng ái cô như vậy."

Tô Yên không trả lời, chỉ hỏi lại

"Ngươi chỉ muốn hỏi việc này?"

Lộ Khe sửng sốt, sau đó nở nụ cười

"Cách Yêu Vương điện ngàn dặm đã có đại quân tập kết muốn lật đổ Vương quyền của Yêu Vương đại nhân. Ta biết cô nương rất thích hắn. Nhưng mà hai tay khó địch lại bốn chân. Chỉ một mình hắn không thể chống lại nhiều đại yêu đạo hạnh cao thâm như vậy cùng một lúc, sớm muộn gì cũng sẽ bị đại quân kia giết chết."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nói xong, gã dừng lại một chút, nhìn sắc mặt của Tô Yên.

Đáng tiếc, gã nhìn cả nửa ngày, nhưng Tô Yên vẫn không có chút biến hóa nào.

Lộ Khe liền nói tiếp

"Đến lúc đó, cô nương sẽ là nhược điểm của hắn. Dù có ta và Lâm Trường Dã trợ giúp, cô cũng rất khó sống sót. Cô nương thật sự muốn cùng Yêu Vương nhà chúng ta làm một đôi uyên ương mệnh khổ sao?"

Lộ Khe ân cần dụ dỗ, phân tích lợi và hại.

Tô Yên nhìn gã

"Ngươi có biện pháp sao?"

Lộ Khe gật đầu

"Có!"

"Biện pháp gì?"

"Ta cũng không muốn thay đổi Yêu Vương, không ai có thể đảm bảo, Yêu Vương đời kế tiếp sẽ không lạm sát người vô tội như Yêu Vương hiện tại. Ta có thể thề sống chết bảo vệ Yêu Vương đại nhân. Nhưng, nhược điểm như cô nương thật sự quá rõ ràng. Đến lúc đó, khẳng định cô nương sẽ là mục tiêu công kϊƈɦ của đám người đó. Nếu muốn Yêu Vương đại nhân sống sót. Cô nương bắt buộc phải biến mất."

Tô Yên hờ hững

"Rồi sao?"

Lộ Khe nói tiếp

"Đương nhiên ta không có ý bảo cô nương đi tìm chết. Chỉ là muốn cô trốn đến một nơi an toàn. Không có cô nương ở cạnh, Yêu Vương đại nhân sẽ không còn cố kỵ, hăng hái mà chiến đấu."

Nói xong, gã lại bổ sung thêm một câu

"Chẳng nhẽ, cô muốn để Yêu Vương chết sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không muốn."

Lộ Khe nghe Tô Yên khẳng định như vậy, rốt cuộc cũng cười tươi.

Khuôn mặt tái nhợt của gã nhờ nụ cười này mà trông có sức sống hơn không ít.

Gã lại tiếp tục nói

"Cô nương đã từng nghe qua, Yêu Tộc chí bảo?"

"Cửu Long lưu ly châu?"

"Không tồi, Cửu Long lưu ly châu đó có huyền cơ. Yêu Vương đại nhân đã nhắc qua với cô nương chưa?"
 
Chương 1831: Xin chào, Boss lòng dạ hiểm độc 47


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên trầm mặc.

Lộ Khe ý tứ sâu xa nói

"Hoặc là, Yêu Vương đại nhân vì muốn dỗ cô nương vui vẻ, liền đưa viên ngọc đó cho cô nương."

Tô Yên nghi hoặc

"Cửu Long lưu ly châu đó có quan hệ với lần xung đột này sao?"

Lộ Khe lắc đầu, vươn tay

"Cô nương giao nó cho ta, ta sẽ dùng nó để giữ được mạng của cô nương và Yêu Vương đại nhân."

Vừa nghe xong liền cảm thấy Cửu Long lưu ly châu này có uy lực vô cùng lớn, có thể bảo hộ cho bọn họ.

Tô Yên nhìn Lộ Khe một lúc lâu, sau đó khẽ nhíu mày.

Gã bị cô nhìn tới mức sửng sốt, cúi đầu ho khan.

Vừa ho vừa hỏi

"Không biết Tô Yên cô nương còn nghi hoặc điều gì?"

Tô Yên nhìn gã, nghiêm túc hỏi

"Trong mắt ngươi, ta là kẻ ngốc sao?"

Lộ Khe sửng sốt

"Sao? Sao cơ?"

Tô Yên lạnh nhạt

"Nếu không, vì sao lại nói những câu chồng chất sơ hở như vậy muốn dụ dỗ ta?"

Lộ Khe nhìn khuôn mặt vô cảm của Tô Yên, ý cười trêи mặt gã dần dần đông cứng lại, sau đó liền tắt hẳn.

Tô Yên híp mắt

"Ngươi có quan hệ với Ma Giới sao?"

Cô bỗng nhiên hỏi một câu như vậy.

Lộ Khe đứng im ở đó.

"Ta nghe không hiểu ý của cô nương."

Tô Yên gật gật đầu

"Vậy là ngươi chỉ có liên quan tới những nhân loại khác. Những kẻ được phái tới hành thích lúc trước, ngươi cũng có tham dự?"

Lộ Khe che mặt ho khan

"Nếu cô nương cuồng ngôn tùy tiện bôi nhọ ta, đừng trách ta không khách khí!"

Tô Yên nhẹ nhàng nói

"Trước kia Cự Phong có nói hắn có cấu kết với người ở trong Yêu Giới, vốn dĩ ta cho rằng chỉ có một mình nữ yêu kia. Hiện giờ xem ra, ngươi cũng có phần, hơn nữa còn là chủ mưu."

Lộ Khe trầm giọng

"Vì sao cô nương lại cho rằng như vậy?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Gã không có một chút nóng nảy nào.

Nửa ngày sau, Tô Yên mới chậm rãi lên tiếng

"Cửu Long Lưu Ly châu là gì, ngươi rõ ràng hơn ta."

Một món đồ được tôn sùng là chí bảo, có liên quan tới vị Yêu Vương đầu tiên của Yêu Tộc.

Viên ngọc này vốn dĩ không phải là binh khí, chỉ là một viên ngọc để thưởng thức mà thôi, chỉ là sau này được thần thoại hóa, mới được gọi là chí bảo.

Lộ Khe đã hầu hạ ở trong Yêu Vương điện từ đời Yêu Vương tiền nhiệm, không có khả năng không biết.

Tô Yên vừa nói xong, ánh mắt Lộ Khe liền trở nên vô cùng thâm thúy.

Cô nói tiếp

"Ngươi cố ý nói những điều đó để khiến ta cảm thấy Cửu Long lưu ly châu có uy lực bất phàm, ý đồ dụ dỗ ta đưa viên ngọc đó cho ngươi. Viên ngọc đó, thực ra là vô dụng. Chỉ có Cự Phong cùng mấy nhân loại kia cảm thấy nó là bảo bối. Ngươi làm giao dịch với bọn họ, giúp họ có được Cửu Long lưu ly châu, bọn họ giúp ngươi kϊƈɦ động tinh thần đám người kia, lật đổ Yêu Vương."

Lộ Khe hỏi ngược lại

"Nghe cô nương nói, đây không phải là một vụ mua bán có lời với bọn họ a."

"Bọn họ không động tới được Yêu Vương, cũng không biết chỗ cất giấu Cửu Long lưu ly châu, chỉ có thể hợp tác với ngươi."

Lộ Khe hỏi tiếp

"Ta với Yêu Vương không oán không thù, vì sao ta phải lật đổ hắn? Ngươi cảm thấy ta muốn ngồi lên Vương vị Yêu Vương sao?"

Gã nói nhẹ nhàng bâng quơ, giống như không để ngôi vị Yêu Vương vào mắt.

Tô Yên nghiêm túc đáp lời

"Ngươi lớn lên không tồi, còn rất đẹp, lại được ở trong Yêu Vương điện lâu như vậy. Yêu Vương đời trước là một kẻ háo sắc, hơn nữa còn là nam sắc. Ngươi có một chân với hắn ta, hơn nữa còn rất thích hắn ta. Dù có bị hắn ta đùa bỡn, ngươi vẫn thích."

Sắc mặt Lộ Khe dần dần thay đổi.

Gã nắm chặt ống tay áo, tiếng ho khan liền im bặt.

Gã nhìn chòng chọc vào Tô Yên

"Không có một ai biết chuyện này, vì sao ngươi lại biết?"

Tô Yên nhàn nhạt đáp

"Rất khó đoán sao? Bộ dạng hiện tại này của ngươi, không phải là do ăn quá nhiều thôi tình dược rồi để lại di chứng sao?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top