Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Full Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1792: Xin chào, boss lòng dạ hiểm độc 7


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đi qua, ngồi xuống

"Cậu có muốn ta ôm ngủ không?"

Hắn nhíu mày, lạnh nhạt nói

"Ngươi cho rằng mình là ai?"

Tô Yên nhớ tới mình vào lúc trời mưa.

Lúc ấy cô không thích người khác tới gần.

Cô sẽ bực bội, bao gồm cả Quân Vực.

Nhưng lúc Quân Vực ôm cô, hình như tâm tình cô sẽ tốt lên một chút.

Cho nên suy tư trong chốc lát, cô tới gần cậu nhóc, sau đó ôm lấy cậu.

Cơ thể của Lục tức khắc cứng đờ.

Tô Yên nhẹ nói

"Ngủ đi."

Nói xong, cô nhắm hai mắt lại.

Trong mắt Lục tràn đầy chán ghét, muốn đẩy Tô Yên ra.

Chỉ là hơn nửa ngày cũng không đẩy được.

Cuối cùng, liền bị cô ôm ngủ.

Hầu hết yêu tộc đều có khứu giác nhạy bén, Lục cũng vậy.

Thế nên cậu ngửi được trêи người Tô Yên có hương vị nhàn nhạt của kẹo sữa.

Cũng không khó ngửi.

Cuối cùng chỉ đành cam chịu, vẻ mặt bực bội nhăn mày ngủ.

Cứ như vậy thời gian trôi qua một tháng.

Hai người rất ít khi giao tiếp.

Ăn cơm, ngủ, dưỡng thương, đổi được.

Hoặc thỉnh thoảng Lục sẽ trào phúng vài câu.

Vết thương trêи người cậu nhanh chóng lành lại.

Chỉ mới một tháng đã gần như khỏi hẳn, tố chất thân thể tốt đến bất ngờ.

Có lẽ là biểu hiện của Tô Yên trong một tháng này thực sự không có vẻ gì là muốn làm tổn thương cậu, vậy nên Lục không còn cảnh giác với Tô Yên nữa, nhưng vẫn lạnh nhạt như cũ.

Một ngày nọ, Lục thức dậy, phát hiện nữ nhân khăng khăng muốn ôm mình ngủ không thấy đâu.

Đầu tiên cậu nhíu mày, sau đó mặt vô biểu tình ngồi ở mép giường.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Rõ ràng chỉ là tiểu hài tử mười mấy tuổi, nhưng sự cô độc toát ra từ cậu khiến lòng người đau xót.

Cậu vẫn không nhúc nhích, ngồi ở đó đến giữa trưa.

Đến khi nghe được tiếng bước chân, Lục bỗng ngẩng đầu lên.

Đôi mắt đen nhánh nhìn cửa động.

Sau đó liền thấy có một đại hán cường tráng đứng trước cửa động.

Tay hắn cầm đinh ba, híp mắt nhìn chằm chằm vào Lục.

Hồi lâu, đại hán kia hừ lạnh một tiếng

"Nghiệp chướng!"

Hắn vừa dứt lời, yêu quái bên ngoài nghe thấy động tĩnh, sôi nổi theo tới.

Mười mấy người khi nhìn thấy Lục liền bắt đầu nghị luận châm chọc.

"Hóa ra là trốn ở đây."

"Trách không được chúng ta tìm lâu như vậy mà không thấy."

"Cái tên nghiệp chướng này trốn thật giỏi a."

"Cũng dám chạy trong lúc thụ thần đang trừng phạt, nếu nó đã chán sống, vậy chúng ta liền thành toàn cho nó."

"Đúng vậy, trưởng thành cũng là một tên sát tinh, sống có ích gì chứ?"

"Thụ thần nhân từ, chỉ dạy dỗ mà không có giết nó. Nhưng ta thấy tên sát tinh này cũng chẳng phải là người có ơn tất báo."

"Đúng vậy, cho nó một cái mạng, sống cho tốt để kéo dài hơi tàn là đươc rồi. Nhưng mỗi ngày lại cứ thích gây chuyện thị phi, thật không biết trời cao đất rộng mà."

Mọi người nghị luận.

Lục ngồi trêи giường đá, mặt vô biểu tình nghe, không một tia dao động.

Lời này cậu nghe nhiều, sớm đã quen.

À, thực ra hiện tại có chút cảm giác.

.....Nhân loại kia đã bỏ cậu ở đây, thậm chí còn gài bẫy cậu.

Muốn giết cô!!

Đang suy nghĩ, bỗng bên ngoài có giọng nói

"Lục."

Là giọng của nữ tử.

Lục nhìn qua, xuyên qua đám người ẩn ẩn có thể thấy được một nữ tử đứng phía sau.

Tay cô còn cầm một con gà.

Hắn nhíu mày, mở miệng

"Ở chỗ này."

Vừa nói vừa buông lỏng tay đang nắm chặt giường đá.

Tô Yên thấy cậu trả lời, duỗi tay len qua đám người.

Nhìn thấy Lục không tổn hao gì ngồi ở đó.
 
Chương 1793: Xin chào, boss lòng dạ hiểm độc 8


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Cũng may cô về kịp.

Tô Yên đặt con gà xuống, quay ra cửa động hỏi

"Các ngươi khi nào thì đi?"

Cô hỏi rất nghiêm túc.

Tô Yên vừa xuất hiện, sự chú ý của đám yêu đều đổ dồn vào đồ ăn này.

Đồng thời hít hít cái mũi

"Đồ ăn này thật là thơm a."

"Từ trước tới giờ ta chưa từng ngửi thấy đồ ăn thơm như vậy."

"Đồ ăn này chẳng những thơm, mà khẩu khí cũng không nhỏ a."

"Đúng vậy, ta chưa bao giờ thấy đồ ăn nào gan lớn như vậy, hahahaha."

Một đám người cười lớn.

Tô Yên cúi đầu nhìn bản thân, lại nhìn bọn họ.

Cô đi qua.

Nhấc chân.

Phanh!

Đá văng một tên yêu quái cao to trước mặt.

Tên yêu kia bay hơn mười mét, xô gãy cả đại thụ phía sau.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Ta cũng chưa bao giờ thấy yêu quái yếu như vậy."

Vừa nói xong, toàn trường lập tức yên tĩnh.

Cô lại nói lần nữa

"Tốt nhất các ngươi đều lên hết một lượt đi, ta còn phải ăn cơm."

Nói xong, cô vẫy vẫy tay về phía bọn chúng.

Bọn yêu quái cậy mình đông thế mạnh, mười mấy tên hung thần ác sát chạy về phía Tô Yên, một bộ muốn xử lý cô thật sảng kɧօáϊ.

Nhưng kết quả lại không mấy khả quan.

Một nén nhang sau, Tô Yên túm cổ áo tên cuối cùng, ném ra ngoài sơn động.

Đám yêu trước khi rời khỏi, hung tợn nói với cô

"Ngươi chờ đó!"

Nói xong, chúng yêu nâng nhau rời đi.

Rất mau, sơn động lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.

Tô Yên quay đầu lại nhìn Lục.

Lúc này, Lục cũng nâng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn cô.

Nửa ngày sau mới nói

"Cô làm gì mà bây giờ mới về? "

Tô Yên chỉ con gà trêи mặt đất

"Vì bắt nó."

Lục nhảy xuống khỏi giường đá, nhặt gà lên, đi ra ngoài sơn động.

Vừa đi vừa nói

"Đồ cô nướng rất khó ăn."

Sau nửa canh giờ, Lục cầm gà rừng đã nướng chín tới, hai người cùng ngồi xuống ăn.

Nửa ngày sau, cậu mở miệng

"Tại sao lại cứu ta?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn không có nhìn Tô Yên, chỉ nhìn đùi gà trong tay, tiếp tục ăn.

Tô Yên

"Không vì gì cả, chỉ muốn cứu cậu."

Lục dùng sức cắn hai miếng đùi gà.

"Cô muốn gì?"

Tô Yên

"Là sao?"

Lục ngẩng đầu, nhíu mày

"Cô muốn gì từ ta?"

Tô Yên

"Muốn cậu thích ta."

Lục nghe xong, trầm mặc.

Tiểu Hoa nhỏ giọng

"Ký chủ, hắn chỉ là cậu nhóc mười mấy tuổi thôi."

Tuy rằng Tiểu Hoa có thể hiểu ý của ký chủ.

Nhưng mà ký chủ lại đi thổ lộ với một cậu nhóc mười mấy tuổi.

Này.... có cảm giác ký chủ là trâu già gặm cỏ non?

Tô Yên nói xong, tất nhiên cũng nghe thấy lời Tiểu Hoa nói.

Cô sửa miệng

"Muốn cậu sống thật tốt."

Lục nghe xong,

"Bọn họ đều muốn ta chết. "

"Đó là bọn họ."

"Chẳng lẽ cô không muốn ta chết?"

"Không"

"Vì sao?"

"Thấy cậu sống vui vẻ, ta sẽ cao hứng."

Lục nắm chặt đùi gà, ăn từng miếng một, không nói gì nữa.

Từ đó, Lục có vẻ không còn đề phòng Tô Yên nữa, cũng trò chuyện nhiều hơn.

Lúc nhìn Tô Yên cũng không còn lạnh nhạt nữa.

Một năm sau, ở trong rừng.

Một nữ tử mặc quần áo màu hồng nhạt bước từng bước ra ngoài.

Bên cạnh có một cậu bé mười mấy tuổi đi cùng.

Nhìn qua như hai chị em.

Cậu bé mở miệng

"Kẹo sữa cô cho, ta ăn xong rồi."

Tô Yên liếc hắn một cái

"Hết kẹo sữa rồi."
 
Chương 1794: Xin chào, boss lòng dạ hiểm độc 9


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Cậu nhóc mếu máo

"Không phải chị đã nói ta muốn ăn lúc nào cũng được mà?"

Tô Yên

"Ta không nghĩ tới cậu trong một ngày lại ăn nhiều kẹo như vậy. "

Ăn đến nỗi hết sạch kẹo.

"Ta cũng không nghĩ tới, mới ăn có một chút như vậy chị liền hết."

Tô Yên buông cậu ra, dừng lại hái quả trêи cây.

Cô cũng không muốn dây dưa với cậu về vấn đề kẹo sữa nữa.

Trầm mặc trong chốc lát, cô hỏi

"Nếu ta rời đi, cậu hẳn là có thể tự lo cho mình đi?"

Lục nghe vậy liền sửng sốt.

Trêи gương mặt non nớt lại xuất hiện cảnh giác.

Cậu mở miệng

"Ý chị là sao?"

Tô Yên hái trái cây xong, quay lại nhìn cậu

"Lỡ như ta rời đi, cậu nhất định phải sống cho tốt."

Biểu tình trêи mặt Lục dần thả lỏng, đứng yên đó không nói câu gì.

Tô Yên đi được hai bước, thấy cậu không đi theo, cô nghi hoặc

"Không đi?"

Lục không nói năng gì.

Tô Yên đành phải bó tay, quay trở lại.

Duỗi tay giữ chặt hắn.

"Về ăn cơm thôi."

Lúc này cậu mới di chuyển theo lực kéo của Tô Yên rồi sánh bước cùng cô.

Vừa đi vừa nói

"Nếu chị dắt ta đi, ta sẽ không bị lạc."

Tô Yên ngoảnh lại nhìn cậu một cái.

Lại nghe hắn nói

"Nếu ta mà bị lạc, thì chắc chắn là do chị muốn vứt bỏ ta."

Tô Yên không nói gì, ngược lại, hắn lại có rất nhiều chuyện muốn nói với cô

"Nếu chị vứt bỏ ta, về sau lại bị ta tìm thấy, ta sẽ giết chị rồi bỏ rơi chị."

Cậu nói rất nghiêm trang.

Tô Yên nghe cái logic thần kì này.

Hắn đi lạc lại đổ lỗi là do cô vứt bỏ hắn.

Nếu bị hắn tìm thấy sẽ bị giết rồi vứt bỏ.

Tiểu Hoa ở một bên vừa nghe vừa yên lặng tán thưởng.

Cũng thực may đây là Quân Vực.

Tô Yên thấy cậu lại muốn lải nhải tiếp.

Cô lấy một trái cây, đưa tới

"Ăn trái cây đi."

Lục cắn trái cây, hừ hừ hai tiếng.

Tô Yên vừa đi vừa hỏi

"Nơi này là địa bàn của Yêu tộc."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Ân"

"Cậu là yêu gì?"

Tay Lục đang gặm trái cây chợt dừng lại.

Tô Yên thấy cậu mãi vẫn chưa nói câu gì thì nghi hoặc

"Không thể nói?"

Sắc mặt Lục lập tức trở nên lạnh lùng, đối với thân thế của mình vô cùng chán ghét.

Tô Yên không nói gì nữa.

Hai người một đường trầm mặc trở lại sơn động.

Dọc theo đường đi, Lục thỉnh thoảng lén nhìn sắc mặt của Tô Yên.

Cô hình như không có tức giận.

Nhưng, trong một năm nay, lúc cô không muốn nói chuyện đều là biểu hiện này.

Vào trong sơn động, Lục ngồi trêи giường đá.

"Chị giận?"

Tô Yên sửng sốt

"Không có."

Lục mím môi, tay để trêи giường đá nắm chặt lại.

Cô đang định đi rửa trái cây vừa mới hái.

Mới đi đến cửa sơn động, bỗng nghe hắn vội vàng nói một câu

"Ta biến cho chị xem."

Tô Yên dừng bước, vừa muốn quay đầu lại bảo hắn không cần biến.

Sau đó liền nghe thấy tiếng thét chói tai của Tiểu Hoa trong đầu.

Vì Tiểu Hoa đột nhiên hét toáng lên thế nên cô nhíu mày một chút.

Tiếp đó, bộ dáng của Lục ánh vào mi mắt cô.

Đây là cái gì?

Một bộ xương khô?

Thoạt nhìn, đầu của Lục không có biến hoá gì.

Nhưng dưới cổ, một nửa thì nguyên vẹn, một nửa thì không còn thịt, chỉ còn lại một bộ xương khô.

Lục vẫn ngồi mép giường, hai mắt phiếm hồng nhìn Tô Yên.

Có lẽ bởi vì cái chau mày vừa rồi của cô chọc trúng tâm, cậu cúi đầu

"Nguyên thân của ta rất xấu, không giống như các yêu quái khác."

Giọng cậu trầm hơn hẳn.

Nói xong, cậu khôi phục lại bộ dáng cũ.

Lục ngồi ở mép giường nhìn Tô Yên, sau đó nghiêng đầu sang một bên

"Lúc trước chị không cần phải cứu ta, bởi kể cả khi ta có bị vặn gãy cổ cũng sẽ không chết."
 
Chương 1795: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 10


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nghe xong, nói

"Không xấu."

Tiểu Hoa cảm thấy khó tin.

Nó nhắc nhở

"Ký chủ, đây là nửa người nửa xương. Chẳng lẽ chị không cảm thấy rất ghê sợ sao?"

Tô Yên

"Còn tốt."

Không đến nỗi nào, vẫn có thể chấp nhận được.

Tiểu Hoa nhỏ giọng thầm thì

"Ký chủ, không thấy ghê sợ chắc bởi vì hắn là Quân Vực đại nhân đúng không?"

Tô Yên nói xong, Lục quay đầu nhìn cô.

Mắt cậu loé sáng, bán tín bán nghi

"Thật sự?"

Tô Yên nghiêm túc gật đầu

"Ân, thật sự."

Nói xong, cô liền mang trái cây ra ngoài rửa.

Thực chất, cô cũng không quá để tâm đến chuyện này, chỉ là tò mò muốn biết cậu là yêu quái gì.

Giờ cậu đã nói rồi thì cũng chẳng còn chuyện gì nữa.

Tô Yên bưng trái cây ra ngoài, Lục một mình ngồi trong sơn động quơ quơ chân.

Khó có khi biểu hiện ra tính tình trẻ con đúng tuổi của mình.

Cô không chê nguyên thân của mình xấu xí.

Vậy mình phải đối xử với cô tốt một chút.

Lục lấy một viên kẹo sữa dâu tây từ trong ngực, bỏ vào miệng.

Trong ngực cậu còn có vài cái, thật ra cậu vẫn chưa ăn hết, mà đơn giản là chỉ muốn hỏi cô.

Lục sờ sờ kẹo sữa trong ngực.

Cô hình như cũng thích ăn.

Ách...... cậu có thể cho cô hết chỗ kẹo này.

Như vậy cô sẽ không rời khỏi cậu.

Lục vừa nghĩ vừa ăn kẹo chờ Tô Yên trở lại.

Mặt khác, Tô Yên bưng trái cây ra dòng suối nhỏ.

Đang đi, phía trước bỗng xuất hiện một tia sáng, một cánh cửa đột ngột hiện ra.

Cô chợt dừng bước.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, giấy thông báo nhập học của chị lại phát sáng."

Tô Yên lấy từ trong lòng ngực ra, nhìn vào nội dung của thông báo

[Học sinh Tô Yên, hoàn thành cửa thứ nhất.]

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Theo sau, một hàng chữ xuất hiện bên dưới

[Học viện Moya khóa 1001, tổng 48 học sinh, 10 người đã bị thôi học.]

Cô vẫn chưa đi vào cánh cửa đó mà muốn quay trở lại tạm biệt Lục.

Nhưng cánh cửa kia mở ra, một cỗ lực lượng cường đại hút cô vào.

Chỉ trong nháy mắt, Tô Yên đã vào bên trong.

Cô nhìn xung quanh.

Không biết khi nào, người đàn ông từng tiếp đón bọn họ lúc nhập học đã xuất hiện trước mặt Tô Yên.

Hắn hành lễ với cô

"Chúc mừng bạn học Tô Yên đã qua cửa thứ nhất."

Tô Yên mở miệng

"Mọi chuyện vừa rồi đều là thật?"

Hắn gật đầu

"Đương nhiên."

"Những học viên khác đâu?"

"Tất nhiên tất cả đều ở trong thế giới kia tự sinh tự diệt."

"Ta chưa bao giờ gặp được bọn họ."

"Đấy là vấn đề của các ngươi."

Nói xong, người đàn ông nhìn Tô Yên vài lần.

Tô Yên nói

"Ta muốn biết nội quy của trường học này."

Người kia đầu tiên là sửng sốt, sau đó nề nếp nói

"Nội quy ghi trêи giấy thông báo nhập học, nếu không có, thì không cần tuân thủ."

Tô Yên nghe xong, mở miệng

"Cho nên, giấy thông báo nhập học của mỗi người là khác nhau. Nhiệm vụ phải tuân thủ cũng khác nhau."

Không ngờ rằng Tô Yên lại có thể phát hiện nhanh như vậy.

Người đàn ông sửng sốt.

Tô Yên ra tiếng

"Chúng ta đều vào cùng một thế giới mà ta chưa từng gặp bọn họ. Có lẽ, thời điểm chúng ta tiến vào đều là ngẫu nhiên."

Người kia tỏ vẻ nghiền ngẫm nhìn Tô Yên.

Tiểu Hoa ngẩn ra

"Ký chủ, chị nói thời điểm vào là ngẫu nhiên là sao?

Mọi người đều cùng tiến vào mà."
 
Chương 1796: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 11


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

"Nếu lấy Lục là mốc thời gian, thì có người tiến vào lúc hắn còn nhỏ, có người tiến vào lúc hắn thành niên, có người tiến vào lúc hắn đã già. Tuy cùng một thế giới nhưng thời gian lại không giống nhau. Nhiệm vụ cũng không giống nhau."

Đây cũng chính là lý do, lúc Tô Yên tiến vào tuy là cùng xuất phát nhưng chung quanh chỉ có mình cô.

Tiểu Hoa cái hiểu cái không

"À?!!"

Mặc dù không hiểu cho lắm nhưng vẫn cảm thấy rất lợi hại.

Nửa ngày sau, người đàn ông bên cạnh mở miệng

"Xem ra bạn học Tô Yên đã đoán được. Vậy hiện tại bắt đầu cửa thứ hai. Mời chuẩn bị sẵn sàng."

Nói xong, lại một lần nữa có cánh cửa xuất hiện trước mặt Tô Yên.

Cô đi vào.

Tiểu Hoa bắt đầu lo lắng

"Ký chủ, còn Lục thì sao? Chẳng lẽ từ nay về sau ký chủ đều không gặp được nam chủ đại nhân??"

So với sự lo lắng của Tiểu Hoa, Tô Yên rất bình tĩnh, nghiêm túc nói

"Rồi sẽ gặp."

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Vì sao?"

Khi nói chuyện, Tô Yên đã tới nơi.

Đây là một khu phố náo nhiệt.

Tay Tô Yên vẫn cầm trái cây.

Người chung quanh đủ loại hình dạng, người thì có đuôi rắn, người thì có sừng tê giác, người thì lộ chân gấu ra ngoài đi nghênh ngang.

Mỗi một chỗ đều cho thấy, nơi này vẫn là Yêu tộc.

Tô Yên đi về phía trước, liền nghe được một tin tức ở bên cạnh

"Này, nghe gì chưa?"

"Cái gì?"

"Hình như Ma tộc rất không vừa mắt Yêu Vương mới nhậm chức của chúng ta, nhiều lần khiêu khích. Nghe nói hôm qua trong yến hội, có người xưng là hãn tướng Ma tộc, muốn thấy sức mạnh của Yêu Vương chúng ta."

Vừa nói vừa cười đắc ý.

Người bên cạnh liền đẩy người kia hỏi

"Rồi sao?"

"Ngươi kể tiếp đi, đừng dừng ở chỗ này."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Thì còn sao nữa, bị Yêu Vương của chúng ta moi tim, treo ở cửa điện của Yêu Vương."

Người bên cạnh nghe xong, lộ vẻ đắc ý

"Quả nhiên, Yêu Vương mới nhậm chức của chúng ta thật phi thường. Mấy năm nay Ma tộc vẫn luôn chèn ép Yêu tộc, chúng ta từ lâu đã không vừa mắt bọn chúng."

"Đúng vậy."

"Yêu Vương chúng ta năm nay mới bao lớn? Ta chưa bao giờ gặp qua người có sức chiến đấu mạnh như thế. Còn trẻ tuổi mà đã giết chết Yêu Vương đời trước. Chậc chậc chậc, tiền đồ vô lượng a."

"Nghe nói Yêu Vương khi còn nhỏ bị Thụ Thần trong thôn bọn họ tiên đoán là sát tinh đó. Ta hỏi ngươi, nếu đúng như tiên đoán các ngươi có sợ không?"

Người bên cạnh cười ha hả

"Sợ cái gì? Chẳng phải Yêu tộc chúng ta chính là cường giả sinh tồn sao. Chẳng lẽ lại cùng với thế giới đồ ăn kia giống nhau, chú ý dĩ hoà vi quý??"

Vừa nói, tốp năm tốp ba cười ha ha lên.

Tô Yên hồi lâu mới hiểu được đồ ăn mà họ nói là con người.

Tiểu Hoa hưng phấn

"Ký chủ, có phải Yêu Vương trong miệng họ là Lục phải không? Hình như hắn rất lợi hại. Nhưng sao ở trước mặt ký chủ lại yếu như vậy, còn bị Thụ yêu kia khi dễ thảm như vậy?"

Tiểu Hoa đối người trong thôn coi trọng lời của Thụ thần rất là khinh thường.

Làm gì có vị thần nào sẽ làm như vậy?

Cũng chỉ là một tên Thụ yêu, lại còn là một tên thụ yêu xấu xa.

Tô Yên đi về phía trước, vừa đi vừa lấy giấy thông báo nhập học ra, xem nội dung trêи đó.

Lại có thêm ba người thôi học.

Tiếp đó, một dòng chữ xuất hiện phía dưới

Cửa thứ hai [Lấy Thiên cốt hoa]

Tô Yên xem xong, cất giấy thông báo đi.

Vừa đi vừa hỏi

"Thiên cốt hoa là gì?"
 
Chương 1797: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 12


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa cũng là không biết gì cả

"Ký chủ, Tiểu Hoa không có khả năng tìm được tư liệu gì ở vi diện này."

Cho nên, nó cũng không biết Thiên Cốt Hoa là cái gì.

Tiểu Hoa càng nói, thanh âm càng nhỏ dần.

Cuối cùng là trầm mặc.

Ô ô ô ô, cảm giác chính mình thật vô dụng.

Tô Yên nghe xong, cầm tờ thông báo nhập học kia lên, nói

"Tiểu Hoa, ta muốn đi tìm Lục."

Tiểu Hoa nghe thấy cái này, tinh thần liền lập tức khôi phục

"Ký chủ, chị chờ một lát! Tiểu Hoa tìm giúp chị!"

Ở chuyện tìm người hãy tìm đồ vật, Tiểu Hoa là thiên hạ vô địch nha.

Thanh âm lập tức liền sinh động.

"Ký chủ, Lục ở cách chị không đến 3 km."

Tô Yên lên tiếng

"Được"

Sau đó liền theo Tiểu Hoa chỉ dẫn đi tìm.

Đại khái gần nửa canh giờ.

Tô Yên nhìn xung quanh.

Vẫn là phố xá náo nhiệt.

Trước mặt có một tòa tửu lầu ba tầng phá lệ xa hoa.

Biển tên rực rỡ ánh vàng, đề bốn chữ như rồng bay phượng múa.

'Dã Vị Tửu Lâu'

Ở trước cửa tửu lầu kia là hai cái cây cột trụ cao nửa người.

Toàn cây cột đều làm bằng ngọc, phía trêи đỉnh lại được đặt hai viên dạ minh châu rất lớn.

Văn hóa Yêu tộc cùng văn hóa nhân loại rất khác nhau.

Đối với bọn họ, những cái đồ như tranh chữ, hoa văn, đều không bằng vàng thật bạc trắng khiến người chói mắt.

Mà cách trang trí của Dã Vị tửu lâu này cũng đủ làm mỗi một Yêu tộc đi ngang qua khϊế͙p͙ sợ cùng hâm mộ.

Tô Yên đứng ở cửa tửu lầu.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, hắn ở lầu hai, chị có thể đi tìm hắn a."

"Ân"

Cô đi vào trong.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hiện tại là giữa trưa, dựa theo đạo lý mà nói, đây hẳn là thời điểm tửu quán náo nhiệt nhất.

Kết quả vừa đi vào đại sảnh lầu một lại lạnh lẽo, một vị khách nhân đều không có.

Tô Yên đi vào, chỉ là nhìn lướt qua, thực mau liền đi lên lầu hai.

Lúc đầu một tiểu nhị còn muốn lên tiếng ngăn cản.

Ngay sau đó liền bị chưởng quầy với kinh nghiệm phong phú bên cạnh kéo lại.

"Ngươi làm gì? Nếu là ảnh hưởng tới nhã hứng của Yêu, chúng ta đều gánh không dậy nổi cái trách nhiệm này!"

Tiểu nhị cái hiểu cái không

"Vậy, cái người vừa mới đi vào, tiệm chúng ta hôm nay không phải là không chiêu đãi khách nhân khác sao?"

Chưởng quầy sờ sờ một sợi râu trêи cằm mình, mở miệng

"Ngươi chẳng lẽ nhìn không ra đó là nhân loại?"

"Đã nhìn ra."

"Chúng ta nơi này là Yêu tộc! Nhân loại nào lại dám ở nơi này không kiêng nể gì đi nghênh ngang?? Này khẳng định là món ăn hoang dã Yêu Vương điện hạ đưa tới."

Nói đoạn mũi chưởng quầy liền phồng ra một chút.

Ực một tiếng, nuốt một chút nước miếng

"Nhân loại này cũng thật thơm a, lại là mùi hương trước nay chưa từng ngửi qua".

Bên cạnh tiểu nhị cung cung kính kính gật đầu.

Cứ như vậy, bởi vì một cái hiểu lầm, Tô Yên đi lên lầu hai.

Lên đến nơi, Tô Yên liền nghe được âm thanh nhạc cụ truyền đến.

Đi sâu vào trong, một đám nữ tử ăn mặc lộ liễu, quần áo màu sắc tươi đẹp, eo vặn vẹo theo điệu nhạc.

Tô Yên đứng ở cửa, nhìn cảnh tượng trước mắt.

Có ba người ngồi ở chỗ đó, không nói một lời nhìn đám người khiêu vũ trước mắt.

Tô Yên chỉ là vội vàng nhìn đảo qua.

Hai người trưởng thành cùng một thiếu niên thân hình gầy yếu.

Tức khắc, lực chú ý của cô liền bị yếu thiếu niên gầy yếu kia hấp dẫn đi.

Xem thân hình này, có vẻ là giống nhất.

Nhưng mà trung gian cách không ít người, xem không rõ ràng.

Cô đang muốn nhìn rõ ràng một chút thì bỗng nhiên nghe được một giọng nữ sắc nhọn
 
Chương 1798: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 13


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

"Đi tìm chết đi!"

Chỉ nhìn thấy vũ nữ kia bỗng nhiên bộc phát ra lực lượng cường đại, tập kϊƈɦ tới phía thiếu niên gầy yếu.

Tô Yên nhíu mày một chút, trực tiếp chạy vội qua.

Phanh!

Vũ nữ kia còn chưa kịp tới gần thiếu niên thì đã bị Tô Yên ném đi ra ngoài.

Nàng ta trực tiếp bị đạp xuyên qua vách tường.

Những vũ nữ còn lại sợ tới mức ngồi xổm trêи mặt đất run bần bật, một bên thét chói tai một bên khóc thút thít.

Tô Yên bất thình lình xuất hiện, đánh gãy yến hội tư nhân nho nhỏ này.

Một nam tử đối diện Tô Yên nhìn một chút, sau đó ha ha nở nụ cười

"Lộ huynh, không nghĩ tới huynh còn có một phụ tá lợi hại như vậy a."

Nói xong, nam tử kia nhíu chặt hai mày

"Là nhân loại, lại còn là nữ tử?"

Nói xong, chậc chậc hai tiếng, lắc cây quạt, sợi tóc bay lên

"Xác thật bất phàm."

Nói xong, nam tử kia ngược lại nhìn về phía người ngồi ở chủ vị, cười nói

"Yêu Vương cũng có hứng thú với nữ tử này?"

Tô Yên nghe hai chữ Yêu Vương liền nghiêng đầu nhìn qua, theo đó liền đối diện với một đôi mắt đen nhánh.

Người kia rất tuấn mỹ.

Hắn mặc một thân áo đen, tóc đen dài buộc ở phía sau, mang theo một vẻ lười nhác cùng ngông cuồng.

Khi hắn buông hạ ánh mắt, tựa hồ không có lực sát thương gì.

Chỉ là mí mắt vừa nhấc, cái loại hắc ám như muốn đem người còn lại cắn nuốt làm trái tim đều rung động, nhịn không được muốn tránh né.

Hai người tầm mắt giao nhau.

Tô Yên sửng sốt.

Sau đó lập tức quay đầu lại nhìn người được mình che chở đằng sau.

Thiếu niên gầy yếu, diện mạo trắng nõn xinh đẹp.

Chỉ là giống như sinh bệnh, trêи mặt mang theo một loại tái nhợt không bình thường.

thiếu niên kia nhìn Tô Yên, ho khan một tiếng

"Đa tạ."

Thanh âm suy yếu kia khiến cho người nghe nhịn không được cảm thấy đau lòng.

"Răng rắc" tiếng chén lưu li bị bóp nát tan vỡ.

Rượu theo tay Yêu Vương chảy xuôi xuống.

Tô Yên lập tức lùi lại hai bước, cách thiếu niên kia rất xa.

Sau đó mở miệng

"Ta cứu ngươi là ngoài ý muốn."

Bởi vì không thấy rõ người, chỉ là nhìn thân hình thiếu niên này cảm thấy giống Lục, liền theo bản năng ra tay cứu.

Sau khi cứu xong mới phát hiện, hình như cứu lầm rồi.

Lại còn có một vấn đề là....... Cô có vẻ đã đi rất nhiều năm rồi.

Bởi vì Lục hiện tại đã trưởng thành và thực......mạnh.

Tô Yên Vừa nghĩ vừa nhìn xem người ngồi ở chủ vị kia.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn có thể đã quên cô rồi hay không?

Dù sao lúc bọn họ gặp nhau là khi hắn còn nhỏ.

Hơn nữa ở bên nhau cũng chỉ có một năm, bình thường hai người giao lưu nói chuyện còn rất ít nữa.

Tô Yên đột nhiên xuất hiện, đánh gãy tiệc vui của bọn họ.

Lâm Trường Dã là người nhanh nhất phát hiện có gì đó không thích hợp.

Hắn cầm cây quạt ở đằng kia không ngừng quạt, trong chốc lát nhìn tiểu tử ốm yếu kia, chốc lát sau lại nhìn đến Yêu Vương.

Lại tiếp đó, nhìn đến nhân loại đứng bên cạnh kia.

Ân.

Ừm cái bùng binh này có vẻ hơi loạn à nha.

Không khí an tĩnh lại.

Lâm Trường Dã mở miệng

"Không biết cô nương làm sao đi vào được Dã Vị tửu lâu này?"

Tô Yên

"Chỉ đi vào thôi."

Lâm Trường Dã

"A?"

Chưởng quầy còn dám cho người đi vào?

Thực mau, Lâm Trường Dã liền hiểu rõ ý tứ trong đó.

Chỉ sợ, chưởng quầy kia thấy Tô Yên là nữ tử nhân loại, liền cho rằng đây là ý của Yêu Vương.

Lâm Trường Dã quạt cây quạt, như suy tư gì đó, mở miệng

"Nữ tử nhân loại quấy rầy chúng ta, theo lý mà nói là phải chết ở nơi này. Ngươi có cái gì muốn nói không? Nếu không, ta sẽ phái người động thủ."

Đây là lần đầu tiên Tô Yên thấy một người có thể nói việc giết người mà lại nhẹ nhàng như xử lý việc nhà như vậy.

__

Huhu chắc tui ngáo thật rùi, hôm qua đã cbi up chương mà lại hổng có nhấn vào "publish" chứ lị.

Hôm nay vào thấy 1 ngày chưa up mà tá hỏa lunnn.
 
Chương 1799: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 14


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Hắn vừa dứt lời đã có người xuất hiện vây quanh Tô Yên.

Tựa hồ chỉ cần ra lệnh một tiếng, trận đại chiến sẽ bắt đầu.

Tô Yên

"Ta là tới tìm người."

"A? Tìm người? Trong phòng này có người ngươi quen biết?"

Hỏi xong, hắn liền chờ Tô Yên trả lời.

Sau đó, Lâm Trường Dã bổ sung một câu

"Tiểu cô nương nếu muốn sống thì nói tiếp đi. Hoặc là, ngươi không nói lời nào, có lẽ còn có thể toàn thây."

Lâm Trường Dã chớp chớp mắt với Tô Yên.

Vị tân Yêu Vương này tính tình không có tốt như hắn đâu nha.

Nhớ trước đây, vị hãn tướng Ma tộc kia mới đùa giỡn hai câu, liền bị lột da treo ở bên ngoài đại điện.

Nếu là vị tiểu cô nương này nói ra vài từ kinh người, hắn cũng không nghi ngờ việc nàng ta có thể bị băm xác rồi đem cho chó ăn đâu.

Tô Yên chuyển dời tầm mắt đến trêи người vị Yêu Vương kia.

Cô bình tĩnh nhìn một hồi lâu.

Được rồi, vẫn là có điểm thay đổi.

Đối với Lục mà nói, là qua rất nhiều năm, nhưng mà đối với cô, chỉ là chuyện mới nửa canh giờ mà thôi.

Kết quả vị này liền lớn như vậy.

Cô mở miệng

"Ta tìm Lục."

Giọng nói vang lên, Lộ Khe cùng Lâm Trường Dã đều nhìn về phía Yêu Vương ngồi ở chủ vị.

Chỉ thấy Yêu Vương đại nhân duỗi tay cầm lấy cái khăn trắng bên cạnh,xoa một chút một chút rượu dính trêи tay.

Mí mắt buông xuống, một câu cũng chưa nói.

Nhìn bộ dáng kia thật không giống như là quen biết a.

Cả nửa ngày mới nghe được hắn chậm rãi nói một câu

"Ngươi là ai?"

Tô Yên an tĩnh chớp mắt một cái.

Thật ra cô cũng không mấy thương tâm.

Dù sao đối với hắn thì thời gian đã qua thật lâu, có quên cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Cô mở miệng

"Tô Yên."

Yêu Vương vẫn không thèm nhìn đến cô, hắn chậm rãi nói ra một câu

"Tìm ta làm gì?"

Kỳ thật Tô Yên đơn giản chỉ là theo bản năng đi tìm hắn. Truyện Hệ Thống

Kết quả hắn nhanh chóng quên cô thế này, vậy không thể nói chuyện khi còn nhỏ được.

Tô Yên lại không quá lành nghề việc nói dối, vô lực bịa một cái lý do.

Cả nửa ngày mới chậm rì rì nói một câu

"Chỉ là muốn tìm chàng."

Nam nhân tuấn mỹ kia liền ngẩng đầu lên.

Đôi mắt đen nháy nhìn Tô Yên, chợt cười lạnh một tiếng

"Bổn vương hình như có chút ấn tượng. Ngươi cùng một nữ tử bổn vương đã gặp khi còn nhỏ, cực kỳ giống nhau. Nàng kia, cũng tên Tô Yên. Chính là ngươi?"

Vừa thấy hắn lộ ra tư thái này, Tô Yên có chút không quá muốn thừa nhận, cô cảm thấy hắn sẽ có hậu chiêu.

Nhưng một lúc sau vẫn đành gật đầu

"Là ta."

Lục gật gật đầu, ý cười trào phúng kia lại gia tăng chút

"A, quả nhiên là ngươi a."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn một bộ dáng vừa mới nhận ra Tô Yên, tiện đà một phen đánh giá từ trêи xuống dưới.

"Ta lên chức Yêu Vương mới có trăm ngày, ngẫu nhiên tới tửu quán này ăn cơm ngươi đều có thể tìm tới. Vậy xem ra lúc trước rời đi, xác thật không phải đi lạc đường, là thật sự bỏ đi a."

Tô Yên không nói gì.

Dù sao chuyện nàng lúc trước rời đi cũng rất khó để giải thích.

Thấy tư thái này của Tô Yên, vào trong mắt Lục liền giống như cam chịu.

Răng rắc một tiếng.

Lộ Khe ngồi gần nhất nghe được thanh âm cái bàn vỡ ra, hắn nhìn về phía Yêu Vương.

Sau đó chỉ thấy Yêu Vương châm biếm rời mắt đi

"Bổn vương từng nói qua, nhìn thấy ngươi một lần là muốn giết ngươi một lần. Lúc này tạm tha cho ngươi, xem như nể tình mấy tháng tình cảm trước kia."

Hắn dừng một chút, tiếp đó nói từng câu từng chữ

"Đừng xuất hiện trước mặt bổn vương lần nữa, thực chướng mắt a."

Tô Yên nghe xong, đứng yên đó một hồi lâu.

Sau đó cô thoáng nhíu mày, rồi chậm rãi thả lỏng lại.

Cô nghiêm túc nói

"Được."

Nói xong, cô quay đầu rời đi.
 
Chương 1800: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 15


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên rời đi dứt khoát nhanh nhẹn, một chút do dự đều không có.

Nhìn bóng dáng cô biến mất, thân thể Lục căng cứng.

Hắn buông hạ mí mắt, chỉ là quanh thân khí thế âm trầm.

Hai vị bên cạnh còn xem đến sửng sốt.

Đặc biệt là Lâm Trường Dã, hắn xem đến trợn mắt há hốc mồm.

Này....... đồ ăn kia là từ chỗ nào tới a? Còn từ nhỏ đã quen biết cùng Yêu Vương?

Chẳng lẽ, đồ ăn này là Yêu Vương nuôi từ nhỏ, sau đó nửa đường đồ ăn này liền lén chạy đi??

Lâm Trường Dã trong đầu bổ não một trận.

Muốn nói đồ ăn này cũng thật là kỳ quái.

Chạy liền chạy đi, hiện tại chạy về đây là chuyện như thế nào?

Chẳng lẽ là cảm thấy Lục ngồi trêи vị trí Yêu Vương rồi thì sẽ không xuống tay với nàng?

Chậc chậc chậc, đồ ăn này còn rất thông minh a.

Tô Yên một đường trầm mặc không nói, đi ra ngoài.

Thật lâu sau, Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, chị tức giận có phải hay không?"

Tô Yên

"Không có"

Tiểu Hoa khẳng định nói

"Vậy ký chủ khẳng định là đau lòng."

Tô Yên lúc này không trả lời ngay, mà là thật lâu sau mới nhỏ giọng nói

"Một chút."

Hắn nói ghét bỏ cô.

Tô Yên từ trong túi lấy một viên kẹo sữa dâu tây, ăn vào trong miệng.

Vừa ăn vừa đi trêи đường.

Dã Vị tửu lầu này đã cực kỳ gần với cửa thành, thế cho nên mới đi một lúc đã ra khỏi thành, tới trước một mảnh đất hoang bên ngoài.

Tô Yên vẫn là đi về phía trước.

Giấy gói kẹo đầy đến mức túi tiền kia căng phồng.

Tiểu Hoa xem như đã nhìn ra.

Đối với ký chủ mà nói, ăn kẹo liền giống với nam nhân phiền lòng hút thuốc say rượu vậy.

Ăn càng nhiều thì chứng minh tâm tình càng không tốt.

Ăn một hồi lâu, cô dừng lại bước chân, nhìn trái phải.

Lúc này cũng không có tiếp tục ăn tiếp.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, đã tốt hơn chưa?"

Tô Yên

"Ta chỉ là có một chút đau lòng. Hiện tại tốt hơn rồi."

"Vậy ký chủ lại quay về đi tìm hắn sao?"

"Không quay về."

"A? Ký chủ chẳng lẽ không muốn tìm cái lý do để giải thích rõ ràng?"

Tô Yên

"Hắn đã rất tốt rồi, cũng không cần ta hỗ trợ vẫn có thể sinh hoạt như thường."

"Ký chủ, chị đây là muốn quên hắn đi,

rồi một mình hành tẩu trong giang hồ?"

"Cũng có thể làm như vậy."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hoa lại nói

"Ký chủ, vậy nhỡ đâu Lục sẽ thích người khác, cùng người khác ngủ chung....."

Tô Yên nghe đến đây, mày nhẹ nhàng nhíu lại.

"Vậy không thể."

"Ký chủ không phải nói không đi tìm hắn?"

Tô Yên cẩn thận nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu, có chút héo.

Cuối cùng vẫn là nói

"Vẫn là cùng hắn ở bên nhau đi."

Chỉ là nói xong, cô cũng không lập tức quay trở về.

Tô Yên hỏi Tiểu Hoa

"Thiên Cốt Hoa là cái gì?"

"Ân? Ký chủ, Tiểu Hoa cũng không biết a."

"Nơi này có chợ đen không?"

"Ký chủ muốn đi?"

"Ân, ta muốn trước tìm một chỗ hỏi rõ ràng thứ này rốt cuộc là cái gì đã."

Tiểu Hoa

"Ký chủ chờ một lát, Tiểu Hoa giúp chị tra xem."

"Ký chủ, thành trấn này không có chợ đen, ở thành trấn bên cạnh thì có, nếu chị muốn đi thì đại khái là một trăm dặm đường."

Tô Yên gật đầu

"Ân, được."

Cô tính toán đi theo lộ tuyến gần nhất Tiểu Hoa cho mình.

Đương nhiên, đi chợ đen cũng không hẳn là vì Thiên Cốt Hoa.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cửa ải thứ ba sau này rất có khả năng vẫn là tại Yêu tộc.

Cô muốn hiểu biết toàn diện về nơi này chút.

Tô Yên đang muốn chạy đi nhưng thân thể lại dừng một chút.

Như là

nhận ra cái gì,

cô quay đầu lại.
 
Chương 1801: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 16


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đằng sau có một người đứng đó.

Y phục đen, khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế cường đại.

Rõ ràng là bộ dáng đẹp mắt, nhưng tâm tình hắn không thế nào tốt, thế cho nên lại cảm thấy âm u dọa người.

Tô Yên nhìn hắn, nhìn nhìn lại bốn phía xung quanh.

Xác thật không có người khác.

Cho nên, hắn là tới tìm cô?

Tô Yên mở miệng

"Có việc sao?"

Lục vừa nghe Tô Yên nói chuyện, cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy không thuận tai, cảm thấy cỗ chỗ nào cũng đều chướng mắt.

Sao lại có người làm hắn chán ghét như vậy?

Hắn tới gần Tô Yên, khóe môi mang theo châm biếm như ẩn như hiện

"Lại gặp mặt a."

Tô Yên nghe hắn nói đầy vẻ thâm ý.

Tức khắc liền nhớ tới lời hắn vừa nói ở tửu lâu.

Nếu gặp lại liền giết chết cô?

Tô Yên nghĩ vậy, trầm mặc.

Lục đi đến trước mặt cô, dừng chân lại.

Hắn sớm đã cao hơn cô.

Khi xưa phải ngửa đầu lên nhìn, đến bây giờ thì là hạ mắt xuống nhìn cô.

Lục mở miệng

"Không có gì muốn nói?"

Tô Yên

"Chàng muốn hỏi cái gì?"

Hắn nắm lấy cổ tay Tô Yên.

Trêи mặt còn đang cố khắc chế cảm xúc.

Khóe môi châm biếm dần dần gia tăng

"Chỉ là đi ra ngoài rửa đồ ăn, ngươi liền biến mất, vừa đi là mười năm. Hiện giờ lại lần nữa xuất hiện, giống như là cái gì cũng chưa phát sinh qua vậy. Mấy năm nay, đi đâu vậy?"

Tô Yên nghe hắn nói câu mười năm kìa liền trầm mặc trong chớp mắt.

Hóa ra cô đi lâu như vậy rồi.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Ta đi là vì bất đắc dĩ."

Hắn vẫn cười, khẩu khí không chút để ý

"A? Ai bức ngươi?"

Tô Yên

"Dăm ba câu nói không rõ."

"Chậm rãi nói, ta có rất nhiều thời gian."

Hắn quyết định muốn hỏi đến cùng.

Tựa hồ Tô Yên nếu không nói ra được đáp án vừa lòng, việc này sẽ không có khả năng bỏ qua.

Kỳ thật trong lòng Lục cũng hoảng sợ.

Sợ mình quá để ý tới nữ nhân này.

Vốn dĩ hắn cho rằng đoạn hồi ức kia sớm đã quên đi trong những năm tháng dài đằng đẵng đó, với hắn mà nói có cũng được, mà không cũng thế.

Hiện giờ cô lại lần nữa xuất hiện.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Việc bị vứt bỏ, tức giận cùng chật vật, tựa hồ lại lần nữa thổi quét mà đến.

Dù cho mười năm đã qua đi, tất cả ký ức về cô tức khắc rõ ràng trong chớp mắt.

Nữ nhân này, hắn thật là chán ghét cực kỳ.

Lục vừa nghĩ vừa gắt gao lôi kéo tay Tô Yên, hận không thể nhanh chóng bóp gãy tay cô.

Tô Yên

"Ta đi ra ngoài rửa đồ, sau đó đang đi liền đi tới một nơi khác, chờ đến khi trở về chính là chuyện một canh giờ trước."

Cô nói thực nghiêm túc.

Đây cũng xác thật là chuyện đã phát sinh.

Chỉ là.....quá mức không thể tưởng tượng.

Hắn nắm tay Tô Yên càng ngày càng chặt, khóe môi mỉa mai càng thêm rõ ràng

"Trình độ ngươi nói dối xác thật lại tăng lên rồi. Ta cho ngươi thời gian suy nghĩ nên ngươi cứ như vậy ứng phó với ta?"

Hiển nhiên, ở trong mắt hắn, Tô Yên vô luận nói cái gì đều là đang lừa hắn.

Lục nhận định, Tô Yên chính là cố ý vứt bỏ mình.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Ta không lừa chàng."

Hắn không nói chuyện, nhưng mà ánh mắt kia rõ ràng không tin.

Nói như thế nào cũng không thông.

Tô Yên ngậm miệng lại.

"Vậy, ta đi."

Cô nghĩ rất đơn giản, dù sao cũng giải thích không rõ ràng lắm, hơn nữa hắn cũng không muốn nhìn thấy cô, còn ghét bỏ cô.

Vậy, nếu không thì đi chợ đen trước, hỏi một chút chuyện Thiên Cốt Hoa.

Kết quả cô vừa định rút cánh tay ra ngoài, người nào đó càng hung, trừng mắt nhìn cô.

Cô cũng không hiểu hắn rốt cuộc muốn làm gì nên chỉ có thể đối diện với hắn, hai người giằng co.
 
Chương 1802: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 17


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Lúc này, một nữ yêu xuất hiện ở trước mặt hai người.

Nàng ta ôm quyền, quỳ một gối xuống đất

"Yêu Vương! Yêu Vương điện bị một nhân loại tự tiện xông vào giết chết hộ vệ, hắn đã chạy thoát."

Khi nữ yêu kia ngẩng đầu lên liền sửng sốt chớp mắt một cái.

Lực chú ý dừng ở trêи người nữ tử đang cực kỳ ái muội cùng Yêu Vương.

Sau đó nữ yêu nhíu mày

"Nhân loại?"

Đại khái là có nhân loại tự tiện xông vào Yêu Vương điện, thế cho nên nàng ta nhìn nhân loại càng không vừa mắt.

Thậm chí còn cảm thấy, vị này đột nhiên xuất hiện ở bên người Yêu Vương điện hạ, đều có khả năng là đồng bọn.

Nữ yêu nhíu mày càng chặt.

Lục vẫn luôn chú ý đến Tô Yên.

Cả nửa ngày sau hắn mới mở miệng

"Hồi Yêu Vương điện."

Nữ yêu kia gật đầu

"Vâng!"

Dứt lời, Tô Yên vốn dĩ cho rằng hắn là muốn tự mình rời đi.

Không nghĩ tới, hắn vẫn lôi kéo cánh tay cô không buông.

Sau đó.......đã bị kéo đi rồi.

Không đến nửa canh giờ, bọn họ đã tới một tòa cung điện có tên Yêu Vương điện.

Tô Yên không dùng được pháp thuật, cũng không có yêu lực, cuối cùng là bị Lục mang đi.

Chờ tới khi đến cửa lớn của Yêu Vương điện, chỉ có tám chữ để hình dung 'kim bích bát ngát, đại khí huy hoàng'.

Bậc thang đều là dùng tới ngọc màu mỡ dê tốt nhất, trêи bậc thang được khảm từng viên dạ minh châu to bằng nắm tay.

Chờ tới khi ngồi xuống.

Lục buông lỏng tay ra, cũng không thèm liếc nhìn Tô Yên một cái, từng bước từng bước đi lên trêи bậc thang.

Vừa đi vừa nói với nữ yêu bên cạnh

"Việc như này cũng cần bẩm báo tới ta?"

Nữ yêu đầu cúi càng thấp.

Cho đến khi vào trong đại điện, bước chân hắn dừng lại

"Ba ngày, bắt người kia tới. Bất kể dùng hình thức nào. Bằng không, ngươi liền thay hắn chịu chết đi."

Nhẹ nhàng bâng quơ một câu, mở miệng chính là đại giới.

Nữ yêu đôi tay ôm quyền

"Vâng!"

Ở Nhân giới, bạo lực tuyệt đối sẽ không được ôn sùng.

Nhưng là ở Yêu giới, tất cả yêu quái đều lấy bạo lực làm chủ.

Những thứ ở Nhân giới coi là cực kỳ tàn ác giết chóc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Ở Yêu giới đều được lấy ra coi là chiến tích để khoe khoang. . TruyenHD

Đặc biệt là mỗi một lần thay Yêu Vương, đều là chiến tích hiển hách.

Tựa hồ không đồ một thành, không giết 800 ngàn yêu, căn bản đều không đủ tư cách làm Yêu Vương.

Ở trong thế giới của yêu, chỉ có Yêu Vương đủ cường đại, mới có thể dẫn dắt Yêu tộc, sẽ có một ngày thống nhất Nhân tộc cùng Ma tộc.

Lục kế nhiệm Yêu Vương, không tàn sát dân trong thành, cũng không có giết chết 800 ngàn yêu, nhưng lại làm Yêu tộc nhân tâm phục khẩu phục.

Vì cái gì?

Bởi vì hắn giết Yêu Vương đời trước.

Chỉ bằng cái này cũng đủ chứng minh, hắn so với Yêu Vương tiền nhiệm càng cường đại.

Có tư cách ngồi trêи vị trí Yêu Vương.

Nữ yêu trả lời xong, nhìn về phía Tô Yên bên cạnh một cái.

Lên tiếng

"Yêu Vương, đây cũng không phải lần đầu tiên có nhân loại xâm nhập Yêu Vương điện. Có lẽ, trong Yêu Vương điện có đồ vật bọn chúng cần. Thậm chí rất có khả năng là cấu kết với nhau gây án. Chúng ta cần phải cẩn thận với tất cả nhân loại."

Nữ yêu đối với Tô Yên tràn ngập địch ý.

Tô Yên như là nhớ tới cái gì, dò hỏi

"Chỗ các người có trân bảo?"

Tuy rằng cô cũng không rõ ràng Thiên Cốt Hoa rốt cuộc là cái gì, nhưng luôn cảm thấy, nếu là muốn hoàn thành cửa thứ hai, hẳn là rất khó.

Cô vừa thốt ra lời kia, nữ yêu bày ra bộ mặt quả nhiên như thế mà nhìn Tô Yên.

Sau đó mở miệng

"Yêu Vương đại nhân, thuộc hạ cảm thấy ······"

Lời còn chưa nói xong, Lục mở miệng

"Đi xuống."

Nữ yêu kia lập tức ngừng lời, không dám tiếp tục mở miệng.

Nàng ta cúi đầu

"Vâng!"

Sau đó lập tức biến mất không thấy.
 
Chương 1803: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 18


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Trong đại điện chỉ còn lại có Tô Yên cùng Lục.

Lục ngẩng đầu nhìn cô

"Tới chỗ này, có mục đích gì?"

Hắn hỏi trắng ra.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Là chàng dẫn ta tới."

Lục đi tới chỗ Tô Yên, từng bước ép sát

"Cô muốn cái gì?"

Hắn lại hỏi một lần.

Còn chưa chờ Tô Yên trả lời, hắn liền lại hỏi một câu

"Cô muốn cái gì từ ta?"

Đôi mắt đen nhánh gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.

Biểu tình trêи mặt khó dò.

Tô Yên nghiêm túc

"Ta cũng chỉ là muốn đến nhìn chàng."

Dứt lời, cả hai người cùng yên tĩnh.

Sau đó, khóe môi hắn gợi lên, châm biếm nói

"A? Phải không?"

Tô Yên cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp tốt.

Hắn chính là không tin cô.

Tô Yên

"Ta có thể thích chàng không?"

Lục sửng sốt.

Tô Yên lại một câu

"Chàng sẽ thích ta sao?"

Lục sau khi nghe xong, vẻ châm chọc càng tăng lên.

"Để ta thích cô? Sau đó thì sao? Muốn cái gì?"

Tô Yên nói một cách đương nhiên

"Muốn cùng chàng ở bên nhau."

Cô nói quá bình đạm rồi, giống như đây là một chuyện cực kỳ tự nhiên.

Sau đó Tô Yên duỗi tay, bắt được ống tay áo hắn.

Cô thực nghiêm túc nói

"Những lời ta nói đều là thật sự."

Vốn dĩ cô là muốn hắn đừng hoài nghi mình.

Nhưng vừa tới gần, Tô Yên phát hiện hắn hình như có điểm không quá thích hợp.

Môi hiện lên màu đỏ bất thường, như là màu máu, hơi thở hỗn loạn, động tác của hắn cũng có chút chậm chạp.

Đây là biểu hiện khi bị thương.

Dù cho hắn cực lực áp chế, nhưng Tô Yên vừa tới gần nên vẫn phát giác ra được.

Cô ngẩn người

"Chàng bị thương."

Không phải câu hỏi, mà là khẳng định.

Hắn đang muốn châm chọc nói chuyện.

Kết quả, Tô Yên căn bản đều không có nghe hắn mà đã lôi kéo người đi ra ngoài.

Cô là muốn đi tới phòng hắn, chỉ là chỗ này quá lớn, cô vừa tới cũng không biết đường đi.

Tô Yên mở miệng

"Chàng ở chỗ nào?"

Người nào đó chỉ là như cười như không nhìn cô, vẫn chưa trả lời.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Dạo qua một vòng, cuối cùng Tô Yên đành lôi kéo hắn ngồi trêи bảo tọa Yêu Vương.

Vừa cởi quần áo hắn vừa nói

"Chàng không cần phản kháng ta, ta sức lực rất lớn, chàng phản kháng không được đâu."

Lục nghe lời này, rõ ràng hắn thực chán ghét người khác tới gần mình, càng chán ghét loại lời nói cưỡng bách như vậy.

Chỉ là những thứ này đều phát sinh ở trêи người Tô Yên, hắn chẳng những không cảm thấy phản cảm, ngược lại còn có chút muốn cười.

Những chuyện khi còn nhỏ từng màn hiện lên trong đầu hắn.

Nghiêm túc mà nói, một năm sống chung kia, Tô Yên đối với hắn cực tốt.

Cô là người duy nhất quan tâm hắn, sẽ không thèm để ý lời người khác mà vẫn luôn bảo hộ hắn.

Cũng là bởi vì như vậy, hắn hiện tại mới chán ghét cô cực kỳ.

Năm đó khi thấy nguyên thân của hắn, rõ ràng trong miệng nói không sao, nhưng cũng không quay đầu lại liền đi rồi.

Hắn đều quên mất chính mình ngồi bao lâu ở trong sơn động kia.

Mấy ngày đầu còn vẫn luôn tự biện hộ lý do thay cho cô, khẳng định là trêи đường có việc trì hoãn.

Hắn lo lắng, nhưng lại không dám tùy tiện đi ra ngoài, sợ Tô Yên trở về tìm không thấy hắn.

Lúc sau đợi thật lâu thật lâu, mới dần dần tiếp nhận sự thật này.

Cô đi rồi.

Cô không cần hắn.

Từ đó, hắn chán ghét tất cả mọi người trêи thế giới này, bao gồm chính hắn.

Thời gian sau đó, hàng đêm khó ngủ, dù có là ngủ rồi cũng sẽ lặp lại làm ác mộng, bừng tỉnh, ngủ, lại bừng tỉnh.

Thậm chí còn nhiều hơn cả số lần trước khi gặp Tô Yên.

Ngày qua ngày, năm qua năm.

Hắn cũng đã dần quen với cuộc sống như vậy.
 
Chương 1804: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 19


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Hắn cuối cùng cũng đi lên được địa vị cao nhất của Yêu tộc, tiêu diệt tất cả những kẻ nói hắn không tốt.

Ngay ở lúc hắn cho rằng mỗi một ngày đều sẽ là như thế, nữ nhân này lại về rồi.

Không có chút nào biến hóa, vẫn là bộ dáng như xưa kia.

Tô Yên kéo quần áo Lục ra, nhìn thấy chỗ ngực hắn có vết thương sâu tới nỗi thấy được cả xương trắng, không hề băng bó một tẹo nào, huyết nhục mơ hồ, quần áo còn dính liền vào đó.

Xem trạng thái này, có vẻ đã kéo dài một đoạn thời gian.

Hắn thật giống như không cảm thấy đau vậy, tùy ý miệng vết thương này sinh mủ chuyển biến xấu.

Tô Yên nhìn vết thương kia, trầm mặc một hồi lâu.

Mở miệng

"Dược đâu?"

Lục lại lần nữa cười châm chọc.

Hắn nhéo cằm Tô Yên, thoáng dùng sức

"Bổn vương bị thương, quan hệ gì tới cô?"

Hai bên giằng co.

Lúc này, cửa đại điện Yêu Vương truyền đến thanh âm. TruyenHD

"Ây da, ngươi như thế nào lại về trước? Liền cứ thế để hai chúng ta ở lại tửu lâu kia, thật sự không phúc hậu a."

Người tới đang nói, một tay còn cầm quạt hất hất vài cái.

Khi Lâm Trường Dã thấy rõ ràng cảnh tượng trêи bảo tọa của Yêu Vương điện, lập tức dùng quạt xếp chặn mắt mình lại.

Hắn nói

"Ta cái gì cũng không có nhìn thấy, các ngươi tiếp tục."

Tư thế của Tô Yên cùng Lục quá ái muội, hiển nhiên là làm người khác hiểu lầm.

Lộ Khe đứng bên cạnh cũng nhìn đến sửng sốt, sau đó che lại môi ho khan.

Nhìn thấy hai người kia đang chuẩn bị rời đi.

Tô Yên mở miệng

"Biết nơi nào có dược trị thương không?"

Dứt lời, Lâm Trường Dã lập tức liền hạ quạt xuống.

"Chơi lợi hại như vậy?"

Tô Yên duỗi tay, dùng áo ngoài của Lục chặn miệng vết thương của hắn.

Lại nói một lần

"Dược trị thương."

Lâm Trường Dã nhìn ra Tô Yên có quan hệ không bình thường với Yêu Vương nhà mình, lập tức nói

"Chờ một lát!"

Nói xong liền ra Yêu Vương điện.

Lộ Khe đứng ở chỗ đó, chỉ là liên tiếp cúi đầu ho khan, cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Lục dựa vào bảo tọa Yêu Vương, tư thái lười biếng.

Tầm mắt liếc Lộ Khe một cái, như là nhớ tới cái gì.

"Cô không hề thay đổi."

Tô Yên

"Ân?"

"Tính tình thích nhỏ yếu, bảo hộ người khác, trước nay đều không thay đổi."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên nghe xong, lắc đầu

"Ta không thích nhỏ yếu, cũng không thích bảo hộ người khác."

Lục nghe vậy chỉ cười, hiển nhiên cũng không tin tưởng lời cô.

Thực mau, Lâm Trường Dã lấy dược tới.

Chờ hắn cầm đi lên bậc thang liền ngửi thấy được từ trêи người Lục tản ra mùi máu tươi.

Tầm mắt hắn nhìn lại, liền thấy được miệng vết thương như ẩn như hiện kia của Lục.

Lời nói trêu ghẹo đến môi lập tức ngừng lại.

Hắn vội vàng đặt một bao vải chứa thuốc mỡ ở trêи bàn.

"Chỗ này."

Nói xong, Lâm Trường Dã phản ứng mau

"Không có việc gì nữa, vậy ta đi trước."

Sau đó vội vội vàng đi ra ngoài.

Quan hệ của hắn cùng Yêu Vương còn tính là tạm được, nhưng chuyện Yêu Vương bị thương là thuộc về tối kỵ.

Nếu lúc này mà bị địch nhân công kϊƈɦ, rất có khả năng sẽ cướp đi vương vị.

Loại sự tình này, người khác biết càng ít càng tốt.

Tốt nhất là một người cũng không thể biết.

Lâm Trường Dã vì cái gì chạy nhanh như vậy?

Đây còn không phải sợ Lục một lòng tàn nhẫn, diệt khẩu luôn hắn sao.

Lộ khe liếc mắt nhìn vương vị kia một cái, sau đó xoay người rời đi.

Tô Yên cầm lấy một cái bình ngọc, nhìn cả nửa ngày

"Tiểu Hoa"

"A!"

"Em biết nên dùng cái nào không?"

"Đương nhiên! Tiểu Hoa chính là lợi hại hơn cả bách khoa toàn thư đó nha."
 
Chương 1805: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 20


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Cả nửa ngày sau, Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, lọ màu đen hiệu quả giảm nhiệt tốt nhất. Lọ màu xanh lục cầm máu tốt nhất. Màu tím có thể mau chóng làm miệng vết thương khép lại, phòng ngừa cảm nhiễm."

"Nên dùng cái nào?". Truyện Hệ Thống

"Ách ······ Tiểu Hoa không phải bác sĩ."

Nó cũng chỉ là có thể phân tích dược hiệu, nhưng còn dùng như thế nào, nó, nó cũng không biết a ······.

Tô Yên trầm mặc.

Sau đó duỗi tay, lấy mấy chai dược liệu tốt kia, tất cả đều đổ vào miệng vết thương của hắn.

Làm xong, cô cầm băng gạc màu trắng bên cạnh, băng bó lại.

Sau đó kéo áo ngoài của hắn, che khuất.

Cô nhìn lục

"Anh phải đổi dược thường xuyên."

Nói xong, ngẩng đầu đối diện với hắn.

Tô Yên sửng sốt.

Lúc này cô mới nhớ ra hắn cũng có năng lực khép lại miệng vết thương rất mạnh, cô liền không hề nói thêm cái gì nữa.

Hắn động một cái đã bắt được cánh tay Tô Yên, dán người tới trước mặt cô.

Hai người dựa vào cực gần.

Hắn cười, chậm rãi nói

"Muốn Hậu vị, làm Vương Hậu Yêu tộc?"

Tô Yên nhìn hắn, sau đó gật gật đầu

"Ân, muốn."

Cô mới vừa trả lời xong, hắn liền cười nhạo lên tiếng

"Cô đúng là thành thật."

Nói đoạn hắn trêи dưới đánh giá Tô Yên, châm chọc nói

"Cô lại dựa vào cái gì mà cảm thấy ta sẽ cưới cô?"

Tô Yên thực nghiêm túc

"Ta sẽ đối tốt với chàng."

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, lời này của chị rất giống tra nam nói trước khi lừa ngủ người khác á. Căn cứ số liệu Tiểu Hoa tìm được, nam nhân nói một câu này lừa được rất nhiều cô gái nha."

Cô nghe xong Tiểu Hoa nói,

"Ta không phải nam nhân khác."

Nói xong, giống như là vì chứng minh bản thân khác với số liệu mà Tiểu Hoa tìm được, cô mở túi tiền bên hông, sau đó từ bên trong lấy hai viên kẹo ra rồi nhét vào trong tay của hắn.

Tô Yên nói với Lục

"Kẹo của ta, đều có thể cho chàng."

Tiểu Hoa càng nghe ký chủ nhà mình nói chuyện, liền càng cảm thấy như là nam nhân thúi đang lừa gạt thiếu nữ đơn thuần vậy.

Lục cầm hai viên kẹo kia.

Nhìn xem Tô Yên, lại nhìn về phía túi tiền của cô.

Cầm lòng không đậu, duỗi tay bóp một chút, sau đó mày nhíu lại.

Còn tưởng rằng cả túi đầy kẹo, kết quả tất cả đều là vỏ không.

Nhưng mà, Lục vẫn là bắt lấy túi tiền kia.

Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn túi tiền, mở miệng

"Bên trong không có kẹo."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cô muốn lấy túi tiền về, dù sao cô cũng chỉ có một cái này thôi á.

Lục mí mắt vừa nhấc

"Cô không phải nói sẽ rất tốt với ta?"

Tô Yên gật gật đầu

"Đúng"

"Bổn vương muốn một cái túi tiền thôi mà cũng không bỏ được, cô cảm thấy, bổn vương là người mà chỉ cần dùng này hai viên kẹo liền có thể lừa gạt?"

Tô Yên nghe xong.

Hắn đây ý là không chấp nhận?

"Được rồi."

Cô lên tiếng, sau đó có ý muốn lấy lại hai viên kẹo kia.

Nếu không dùng được, vậy cô lấy về tự mình ăn.

Sau đó tay Tô Yên mới vừa đụng tới kẹo, Lục liền nhìn cô chăm chăm, ánh mắt sâu kín.

Tay đang cầm kẹo của Tô Yên dừng lại, sau đó chậm rãi đặt ở lòng bàn tay hắn.

Nỗ lực làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh qua.

Mở miệng

"Cho chàng ăn."

Trong đầu, Tiểu Hoa nhìn ký chủ có một loạt phản ứng này.

Chậc chậc chậc.

Không nghĩ tới a, ký chủ hiện tại chẳng những biết nói dối, còn biết xem mặt đoán ý.

Tuy rằng hiện tại chỉ có thể xem hiểu ý của Quân Vực đại nhân, nhưng so với ban đầu ký chủ cái gì cũng không hiểu thì còn tốt hơn a.

Quân Vực đại nhân mỗi ngày ngâm mình trong lu dấm, ngày ngày lăn lộn mù quáng mà ký chủ còn không rõ.

Lại nhìn hiện tại xem ······ tiến bộ bay nhanh a.
 
Chương 1806: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 21


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đại khái là hai viên kẹo kia phát huy tác dụng.

Cũng có lẽ là túi tiền bị hắn cướp đi phát huy tiềm lực.

Dù sao, Tô Yên cũng là ở lại.

Cô được an bài ở một căn phòng thực hẻo lánh.

Từ Yêu Vương điện, đại khái phải đi mất một nén nhang mới có thể đến nơi.

Ba ngày sau đó, Tô Yên chưa từng gặp lại Lục.

Buổi sáng ngày thứ tư, cô đang chuẩn bị đến Yêu Vương điện, kết quả mới vừa đi ra cửa phòng liền bị nữ yêu hộ vệ ngăn cản.

Nàng ta chỉ thẳng kiếm vào Tô Yên, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

"Đi thôi, Yêu Vương điện hạ tìm ngươi."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Cô vừa trả lời, vừa nhẹ nhàng đẩy kiếm ra.

Nữ yêu thu hồi kiếm, hừ lạnh một tiếng

"Nhân tộc các ngươi, thật đúng là quỷ kế đa đoan."

Tô Yên nghi hoặc

"Có ý gì?"

"Đầu tiên là phái ngươi tới sắc dụ Yêu Vương, ý đồ muốn làm Yêu Vương phân tâm, sau lại phái người tới tính toán nhân cơ hội này đánh cắp Yêu tộc chí bảo. Cái này còn chưa tính quỷ kế đa đoan?"

Tô Yên nghe xong, nói

"Ngươi suy nghĩ nhiều."

Nữ yêu khinh thường hừ một tiếng

"Ta có phải nghĩ nhiều hay không, cứ đến đó ngươi sẽ biết."

Mới vừa đi đến cửa Yêu Vương điện liền ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

Ở bên trong, ba nhân loại bị xiềng xích khóa lại tay chân.

Hai người trong đó cả người là máu, bị chém rớt đầu.

Chỉ còn duy nhất một người còn sống, nhưng cũng chỉ dư lại một hơi tàn.

Tô Yên dừng một chút, sau đó đi vào trong.

Lục ngồi ở phía trêи bảo toạ.

Mí mắt buông xuống, mặt vô biểu tình.

Nữ yêu bên cạnh Tô Yên quỳ một gối xuống đất, nói

"Yêu Vương điện hạ, người đã mang đến."

Lục nâng mắt lên, nói

"Lui ra"

"Vâng."

Nữ yêu nhanh chóng rời đi.

Bên cạnh ba nhân loại kia còn có hai yêu tộc đứng đó.

Là hai người Tô Yên đã gặp qua, Lâm Trường Dã cùng Lộ Khe.

Thân thể Lộ khe vẫn rất kém cỏi, cho dù là đứng yên ở đó cũng vẫn ho khan không ngừng.

Tô Yên mở miệng

"Ta không quen biết bọn họ."

Lâm Trường Dã cười ra tiếng

"Làm sao bây giờ? Người này nói là được Tô Yên cô nương sai sử a."

Tô Yên nghe vậy, cúi đầu đi xem người dở sống dở chết kia.

"Ngươi quen ta, hơn nữa còn biết ta tên là gì?"

Người nọ há mồm,

"A, a, a ····"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cả miệng đầy máu chảy ra ngoài.

Bên cạnh, Lâm Trường Dã dùng quạt xếp che lại miệng mũi.

"Đầu lưỡi không cẩn thận bị Yêu Vương điện hạ rút mất rồi, sợ là có tiếp tục hỏi hắn, hắn cũng nói không nên lời nha."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

Sau đó, đi lên phía bảo tọa Yêu Vương.

Cô vừa đi vừa nói

"Ta không phải một đám với bọn họ. Ta cũng không quen biết bọn họ."

Cô nói nghiêm túc.

Vừa mới tới gần, liền thấy rõ có máu theo ngón tay Lục nhỏ xuống dưới.

Hắn bị thương.

Thế cho nên Tô Yên đi càng nhanh chút, thực mau liền đi tới trước mặt hắn.

Cô mở miệng

"Chàng phải tin tưởng ta."

Vừa nói vừa lấy khăn tay trắng ra, lau máu trêи tay hắn.

Trêи mu bàn tay Lục có một vết thương kéo dài.

Cô dùng khăn tay ấn lên miệng vết thương kia.

Mím môi, rầu rĩ nói

"Chàng vì sao luôn bị thương?"
 
Chương 1807: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 22


Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nhỏ giọng

"Ký chủ, chị đây là đang ghét bỏ hắn sao?"

Tô Yên

"Không phải"

Lục vô biểu tình nhìn Tô Yên

"Như thế nào? Lại muốn tính toán ở trước mặt ta trình diễn bộ dạng quan tâm giống 10 năm trước? Cô cảm thấy ta sẽ còn mắc mưu?"

Tô Yên nhìn hắn

"Ta với bọn họ không phải một đám."

Lục chưa nói gì.

Không khí phá lệ yên tĩnh.

Tô Yên

"Ta chỉ nghĩ muốn có được chàng, cũng không muốn Yêu tộc chí bảo."

Chỉ là lời cô vừa thốt ra, so với việc có được Yêu tộc chí bảo còn muốn kinh khủng hơn.

Lâm Trường Dã hút một ngụm khí lạnh, nhịn không được ở đằng kia ho khan.

Đôi mắt nhìn Tô Yên giống như là gặp quỷ vậy.

Được rồi, không chỉ nhân loại này kỳ quái.

Mà Yêu Vương điện hạ của chúng ta cũng không kém a.

Nghe Yêu Vương điện hạ nói chuyện giống như là rất là coi thường nhân loại này.

Thế nhưng lại không giết, còn đặt ở hậu viện mà nuôi dưỡng.

Yêu Vương bị thương, bọn họ hỏi cũng không dám hỏi, chỉ ở bên cạnh trốn tránh.

Hỏi đến thương thế của Yêu Vương, là tối kỵ.

Kết quả thì sao, nhân loại này chạm vào hắn, còn cầm khăn tay không hề cố kỵ mà che lại miệng vết thương cho hắn.

Cô vừa mới còn nói cái gì?

Như thế nào luôn là bị thương?

Luôn??

Cũng có nghĩa là nhân loại này đã từng nhiều lần thấy Yêu Vương điện hạ bị thương?

Này chứng tỏ cái gì?

Này chứng tỏ Yêu Vương điện hạ miệng nói không mà thân thể lại rất thành thật.

Rõ ràng không bài xích, còn cứ nhất thiết phải bày ra một bộ chảnh chọe không thân.

Tô Yên lời vừa ra khỏi miệng, trong điện liền an tĩnh.

Có vẻ... Yêu Vương đại nhân của chúng ta cũng không biết phải nói cái gì.

Lâm Trường Dã cười mở miệng, ý đồ chuyển dời đề tài đến chính sự

"Cô nương thật sự không quen biết bọn họ?"

Tô Yên

"Không quen biết"

Cô trả lời dứt khoát.

Lâm Trường Dã cười nói

"Nhưng chính bọn họ nói, cô cho bọn họ tín vật kết làm minh hữu."

Tô Yên theo bản năng sờ sờ túi tiền của mình.

Ở trong mắt cô, thứ có thể coi như là tín vật cũng chính là kẹo của mình.

Chỉ có kẹo mới là thứ cô quanh năm suốt tháng mang theo.

Sờ soạng một lúc sau, như nhớ tới cái gì, nhìn về phía Lục

"Tín vật của ta ở chỗ chàng, không có cho người khác."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên nói càng nhiều, Lâm Trường Dã cũng liền càng khϊế͙p͙ sợ.

Này con mẹ nó, nếu nói hai người này không có một chân, hắn tuyệt đối không tin!!

Lục nhìn Tô Yên, không biết tại sao khi nghe cô nói lời này, hắn hình như cũng không thấy chán ghét cô như vậy.

Hơn nữa, hắn kỳ thật cũng không biết mình rốt cuộc vì cái gì mà không có giết nữ nhân này, còn tùy ý để cô làm xằng làm bậy.

Giống như là việc hôm nay vậy.

Nếu ba người kia đều chỉ ra là Tô Yên, vậy thì chỉ có giết, không buông tha.

Một khắc Tô Yên đi vào kia, cô nên cùng đám nhân loại phía dưới, chết.

Nhưng hắn không ra tay, không chỉ như thế, còn thực tức giận giết hai người kia, rút đầu lưỡi của tên ồn ào nhất.

Tô Yên đi tới, dùng khăn tay cầm máu cho hắn, hắn cũng không cảm thấy bất mãn.

Chẳng lẽ là hoài niệm ân tình khi còn nhỏ cô toàn tâm toàn ý đối tốt với hắn?

Không.

Hắn sớm đã không cần.

Vậy hắn rốt cuộc vì sao còn lưu lại nữ nhân này?

Suy nghĩ nửa ngày cũng không có kết quả.

Hắn chỉ là muốn giữ cô thôi.

Hắn nói với hai người phía dưới

"Các ngươi đều lui ra."

Lâm Trường Dã cùng Lộ Khe lui đi ra ngoài.

Tô Yên ấn chỗ vết thương trêи tay hắn cầm máu, cúi đầu tìm xung quanh.
 
Chương 1808: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 23


Edit: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Tìm nửa ngày cũng không tìm được.

Cô cúi đầu xem Lục.

Hắn chau mày, tựa hồ có chút bực bội, muốn rút tay về.

Tô Yên dùng sức ấn, hắn sao rút về được?

Lục nâng một bàn tay khác lên, ấn vào một chỗ nào đó trêи mặt bàn.

Tiếp theo liền nghe được tiếng vang sàn sạt.

Một cái hộp xuất hiện trong tầm mắt của Tô Yên.

Bên trong chứa đầy loại dược lần trước cô dùng.

Tô Yên lấy dược bên trong ra, bôi thuốc rồi băng bó cho hắn.

Tay nghề băng bó của Tô Yên hiện tại đã thuần thục đến mức độ tông sư rồi cũng nên.

Tựa hồ từ ngày đầu tiên đến nơi đây, sau khi gặp mặt hắn thì vẫn luôn làm việc này.

Băng bó xong, cô mở miệng

"Vết thương trêи người của chàng có ổn không?"

Lục sau khi nghe xong, nở nụ cười.

Ánh mắt hắn sâu kín

"Có phải cảm thấy ta không giết cô, liền có tư cách làm như vậy?"

Tô Yên chớp chớp mắt, thực nghiêm túc nói

"Ta chỉ là muốn biết, vết thương trêи người chàng có ổn hay không. Có cần đổi dược hay không thôi."

Nói xong, thấy hắn chỉ nhìn chằm chằm cô không nói một lời.

Tô Yên lại nghiêm túc nói

"Ta muốn cởi quần áo chàng nhìn một cái."

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, cởi quần áo người ta liền cởi đi, vì sao còn muốn nói ra? Vạn nhất nam chủ đại nhân thẹn thùng làm sao bây giờ?"

Nói xong, Tiểu Hoa liền sửng sốt.

A?

Cảm giác hình như có cái gì không thích hợp. Mối quan hệ này có phải bị đảo lộn hay không?

Khi Tiểu Hoa vẫn đang nghĩ ngợi, Tô Yên đã duỗi tay cởi quần áo hắn ra.

Chỗ bị thương máu chảy ra, thấm kín cả băng gạc trắng, đến cả áo trong cũng đều bị dính chút máu

Cô nhìn vết thương kia, càng nhìn lại càng trầm mặc

"Chàng không thay băng?"

Vừa nói, cô đã mím môi, duỗi tay cởi bỏ băng gạc kia.

Lại đổi dược, bôi dược, quấn băng gạc.

Lúc này, Lục một câu cũng chưa nói.

Cho đến khi quấn băng gạc xong, hắn bỗng nhiên giữ chặt cánh tay Tô Yên, kéo người đến trêи bảo tọa Yêu Vương, đè ép cô lại.

Hắn dựa vào rất gần, đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên.

Hắn bỗng nhiên nhéo cằm cô rồi hôn xuống.

Ách, đương nhiên, cũng có thể nói là cắn một ngụm.

Dù sao Tô Yên chỉ cảm thấy miệng đau.

Chờ đến khi hôn xong, hắn dựa vào bên cạnh, buông lỏng kiềm chế nơi tay Tô Yên.

Ánh mắt đen tối, hắn trào phúng cười

"Kinh ngạc như vậy làm cái gì? Không phải cô vẫn luôn muốn làm Yêu Hậu?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên xoa xoa môi, mở miệng

"Miệng vết thương phải nhớ mỗi ngày đổi thuốc thay băng gạc một lần."

Ý cười hắn gia tăng

"Cô thật đúng là tận chức tận trách a. Sao? Chắc chắn bổn vương sẽ cưới cô như vậy?"

Hắn nói chuyện đều cố ý gây hấn.

Từ lần đầu tiên khi gặp lại nhau, hắn luôn là cái thái độ này.

Hơn nữa càng ngày càng làm trầm trọng thêm.

Đương nhiên, chuyện này cũng dễ hiểu thôi.

Dù sao ở trong mắt Lục, Tô Yên mới giây trước đáp ứng sẽ không vứt bỏ hắn, quay đầu liền để hắn một mình ở trong sơn động, là nữ nhân bất lương, nói không giữ lời.

Nữ nhân này, mười năm sau lại lần nữa chạy đến trước mặt hắn.

99% là có ý đồ.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Chàng sẽ cưới ······."

Nói một nửa, cô dừng lại.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô lấy được Thiên Cốt Hoa xong thì sẽ phải rời đi.

Tuy rằng còn có cửa thứ ba, sẽ còn tương ngộ lần nữa, nhưng cũng không biết mình sẽ rời đi bao lâu.

Hắn nếu thích cô, chờ cô lại lần nữa rời đi, hắn sẽ lại phải thương tâm.

Thôi vậy.

Vẫn là không nói thì hơn.

Cô sửa lại lời

"Chàng dưỡng thương cho tốt, đừng đụng nước."

Nói xong, Tô Yên đứng lên, lùi một bước.

Đang muốn chuẩn bị đi, kết quả người này lại giống như là dẵm phải bom, trở nên cực kỳ hung.
 
Chương 1809: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 24


Edit: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Một phen nắm chặt cánh tay Tô Yên, kéo cô lại.

Lúc này, hai người cách nhau cực gần.

Giọng điệu hắn vừa lạnh lẽo, vừa trào phúng

"Sao không nói tiếp? Là muốn hỏi bổn vương có thể cưới cô? Hay chính cô cũng cảm thấy mình không xứng với bổn vương?"

Tô Yên sửng sốt, lắc đầu

"Sẽ không."

Nói xong, cô dừng một chút lại nghiêm túc nói

"Chỉ là ta hiện tại có chút việc phải làm. Làm xong rồi lại nói đến chuyện này."

Lục nghe xong, mày nhíu lại

"Ở trong mắt cô, bổn vương là người có thể gọi đến là đến bảo đi là đi?"

Tô Yên nghiêm túc nói

"Chàng không cần đổi trắng thay đen."

Sau đó lại bồi thêm

"Là chàng đối với ta 'gọi tới là tới, bảo đi là đi'. Ta trước nay không có như vậy với chàng."

Cô vừa nói vừa dùng tay chống bả vai trái của hắn, sợ đụng tới miệng vết thương.

Lục cười lạnh

"Cô là đang nói bổn vương vô cớ gây rối?"

Tô Yên nhìn hắn,

"Chàng ······ không phải sao?"

Nghe xong, Lục trầm mặc.

Tô Yên còn tưởng rằng mình nói thật làm hắn thương tâm.

Bổ sung một câu

"Cũng không phải lần đầu tiên, không cần sửa, ta có thể tiếp thu."

Cô càng nói, Lục liền càng trầm mặc.

Tiểu Hoa nghe vậy, lập tức nói

"Ký chủ, sao chị không cho hắn sửa lại a. Không thì về hắn lại tiếp tục lăn lộn chơi tính tình thì làm sao?"

Tô Yên

"Làm như vậy thì đến khi hắn khôi phục ký ức, khẳng định sẽ làm chút chuyện khiến ta đau lòng. Vẫn là thôi vậy. Hơn nữa, ta còn có thể tiếp nhận."

Tiểu Hoa một bộ hiểu rõ, nói

"Ký chủ thật là tốt với Quân Vực đại nhân a."

Bên này, Lục sau khi nghe xong Tô Yên nói, bỗng nhiên thu hồi tay.

Hắn đứng dậy, không nói một câu đã xoay người rời đi.

Tô Yên ngồi ở chỗ đó, bần thần một hồi lâu.

Này...không cho sửa cũng giận?

Cô một bên nghĩ, một bên đứng lên đi ra ngoài.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, ký chủ, chị là muốn đi tìm Lục sao?"

"Không phải, muốn đi tìm hiểu một chút về Thiên cốt hoa."

"Ký chủ, sao chị không trực tiếp hỏi hắn? Hắn chính là Yêu Vương, chắc chắn hắn sẽ biết a."

Tô Yên

"Nếu hắn biết ta muốn thứ này, em cảm thấy hắn sẽ làm chuyện gì?"

Tiểu Hoa bị vấn đề này hỏi tới ngốc một chút

"A, cái này, cái này, ký chủ cảm thấy sao?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Có rất nhiều khả năng, nhưng phần lớn là sẽ không cho ta. Hắn vẫn còn muốn tính sổ chuyện ta rời đi khi hắn còn nhỏ. Nếu trong lúc tức giận, hắn làm hỏng Thiên Cốt Hoa thì không tốt đâu."

Tiểu Hoa cái hiểu cái không

"A, a..."

Tô Yên đi ra ngoài.

Khi tới thi thể của đám người kia thì dừng lại.

Tên bị rút đầu lưỡi sớm đã không còn hơi thở.

Cô đứng ở bên cạnh nhìn trong chốc lát.

Tiếp theo, móc thông báo nhập học ra.

Trêи đó số người thôi học từ mười người đã bay lên tới hai mươi người.

Sau khi trầm mặc thật lâu, cô quay đầu rời đi.

Vừa đi vừa hỏi

"Tiểu Hoa"

"Ân? Ký chủ??"

"Em có danh sách 48 người nhập học không?"

"Ký chủ, vốn dĩ tư liệu về học viện Moya này Tiểu Hoa đều không thể tìm thấy. Nhưng khi ở cổng trường, Tiểu Hoa đều gặp qua mọi người. Tư liệu mỗi người đều có thể kiểm tra đối chiếu được. Tuy nhiên phải tốn một chút thời gian."

"Muốn bao lâu?"

"Ba canh giờ."

"Được."

Tô Yên đồng ý.

Cô đi về chỗ mình ở.

Lá rụng rơi xuống mặt đất, bị gió thổi bay lên, ở giữa không trung xoay lượn uốn quanh.

Tầm mắt của Tô Yên dừng trêи chiếc lá kia vài giây.
 
Chương 1810: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 25


EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.

Chiếc lá kia lại rơi xuống lần nữa.

Chậm rãi cọ qua cổ Tô Yên.

Xoẹt!

Chiếc lá bỗng nhiên trở nên cực kỳ sắc bén.

Lập tức cắt qua cổ cô.

Cơ hồ là nháy mắt, Tô Yên rút ra chủy chủ ở sau giày, ném ra.

Phanh!

Chỉ thấy chủy thủ trực tiếp xuyên qua một cây cột, cắm sâu vào ngực trái của người nọ.

Chủy thủ cắm thật sự là quá tàn nhẫn, toàn bộ thân đi vào thân thể, chỉ để lại chuôi đao ở bên ngoài.

Người nọ đỡ tường, phun ra một búng máu.

Tiểu Hoa

"Oa, ký chủ thật là lợi hại!!"

Tô Yên sờ cổ mình một chút.

Có một vết cắt nhỏ, bị lá cây kia cắt trúng rồi.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chiêu vừa rồi là cái gì?? Hắn có thể điều khiển lá cây sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Có lẽ là gió."

Tiểu Hoa

"Ký chủ ý là nói, hắn có thể điều khiển gió??"

"Ân."

Người nọ che lại ngực, rõ ràng bị trọng thương, nhưng hắn còn có thể cười ra tiếng

"Lợi hại, không hổ là người có thể tới gần Yêu Vương."

Sau đó hắn lại nói

"Danh hiệu của tôi là Cự Phong, là người cùng nhập học với cô. Tôi thấy nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mục tiêu của chúng ta đều giống nhau. Chỉ cần lấy được chí bảo của Yêu tộc, chúng ta liền có thể trở về. Thế nào, có muốn hợp tác cùng tôi một lần?"

Tô Yên nhìn hắn

"Ba người chết trong điện Yêu Vương kia, cũng là một đám với ngươi?"

Cự Phong nở nụ cười

"Ba tên kia chỉ là đá kê chân a, nhiều lắm xem như xung phong, cộng sự cùng tôi? Bọn họ còn không có cái tư cách kia."

Giọng điệu toàn là miệt thị.

Tô Yên

"Yêu tộc chí bảo là cái gì?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cự Phong nghe xong, mày nhíu lại, như suy tư gì

"Xem ra, nhiệm vụ chúng ta không giống nhau sao. Như vậy, hợp tác càng tốt rồi. Tôi thấy cô cùng Yêu Vương kia có quan hệ không bình thường. Chỉ cần giúp tôi tìm được cửa vào của bảo tàng Yêu tộc, điều kiện tùy tiện cô."

Tô Yên

"Ngươi muốn tìm kiếm chí bảo Yêu tộc là cái gì?"

Cô lại hỏi một lần.

Cự Phong trầm mặc trong chớp mắt, theo sau nói

"Cũng được, nếu cô vẫn luôn ở bên người Yêu Vương, tôi tin tưởng kế tiếp cũng sẽ có người tới tìm cô hợp tác. Nói với cô cũng hoàn toàn không gây trở ngại. Yêu tộc chí bảo, Cửu Long Lưu Li Châu."

Nói xong, Cự Phong ho khan một tiếng, nôn ra một bụng máu.

Nhưng mà hắn có vẻ cũng không lo lắng cho thương thế của mình.

Hắn đánh giá Tô Yên

"Tôi thật là có điểm tò mò, cô dùng thủ đoạn gì để đến gần Yêu Vương, hơn nữa còn được hắn tín nhiệm? Dựa vào sắc đẹp? Sẽ không, tôi đã từng tìm tuyệt thế mỹ nhân ý đồ câu dẫn hắn. Cuối cùng thất bại, còn bị hắn giết. Hoặc là ······ cô nắm lấy nhược điểm gì của hắn?"

Tô Yên không có trả lời hắn.

Chỉ là nói

"Ta sẽ không hợp tác với ngươi. Muốn tìm Cửu Long Lưu Li Châu, xem chính bản lĩnh ngươi."

Cự Phong cười

"Tiểu cô nương, đừng tuyệt tình như vậy a. Thật sự không hề suy xét?"

Tô Yên lắc đầu

"Không."

Cự Phong ha ha nở nụ cười.

Hắn một bên cười, một bên che lại miệng vết thương,

"Nếu tôi không đoán sai, năng lực cô là thần lực trời sinh đi? Ân, sức lực xác thật lớn, đáng tiếc, đầu óc không tốt. Không hợp tác cùng tôi sẽ là chuyện đời này cô hối hận nhất."

Tô Yên nghe hắn tự tin nói.

Cúi đầu, nửa ngày sau mới mở miệng

"Những học viên khác, ngươi đều gặp qua, cũng đều hợp tác với bọn họ rồi?"
 
Chương 1811: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 26


EDIT: Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Người nọ nhíu mày lại, tựa hồ là không nghĩ tới Tô Yên thế nhưng đoán được.

Tô Yên lại nói

"Hiện tại chỉ còn lại có 28 người. Ngoại trừ ta thì 27 học viên khác đều có siêu năng lực đúng không?"

Cô vừa nói, tầm mắt dừng trêи miệng vết thương hắn

"Bao gồm, năng lực có thể cho miệng vết thương của ngươi khép lại."

Cho nên hắn mới có thể bình tĩnh như vậy.

Cự Phong lẳng lặng nhìn Tô Yên, hắn cười lạnh

"Đúng thật là đã coi thường cô."

Tiếng nói vừa dứt, bỗng nhiên một nam tử xuất hiện bên người Cự Phong.

Nam tử kia đầu tiên là nhìn thấy Cự Phong đã bị trọng thương, theo sau nhìn về phía người đối diện với Cự Phong.

Nam tử mở miệng

"Về sau lại tính sổ cũng không muộn, chúng ta đi trước."

Cự Phong hướng về phía Tô Yên, nói

"Chúng ta đi đây, hẹn gặp lại."

Tô Yên lắc đầu

"Không, các ngươi không thể đi."

Hai người kia cũng chưa kịp thấy rõ thì Tô đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tô Yên nhấc chân, phanh!

Một chân đá nam tử kia va vào tường.

Sau đó rút đao ở ngực Cự Phong ra, cắm vào bụng nam tử kia.

Chờ đến khi cô làm xong một loạt động tác, liền dẫm chân lên ngực nam tử.

Cô mở miệng

"Các ngươi tới đây nhưng mãi không quay về, hẳn là sẽ có người tới cứu đi?"

Cô nhìn nam tử trêи mặt đất đang chảy máu, Cự Phong cũng ngã xuống ở đằng kia.

Cự Phong sắc mặt tái nhợt, lúc này mới dần dần ý thức được nữ nhân trước mặt này không thể khinh thường.

Tô Yên nhìn về phía nam tử mới tới

"Nhiệm vụ của ngươi cũng là muốn chí bảo Yêu tộc?"

Nam tử mặt đầy thống khổ, không nói gì.

Tô Yên nghiêm túc

"Ta không muốn ra tay tàn nhẫn, ngươi cẩn thận nói, ta sẽ không giết ngươi."

Nam tử dừng một hồi lâu, gật đầu

"Ân"

Tô Yên cúi đầu, cầm dao nhỏ đang cắm vào bụng hắn, chậm rãi rút ra một đoạn

"Ngươi nếu là không nói thật, chuôi đao cũng sẽ đâm vào bụng ngươi, nếu cuối cùng lấy không ra, cũng không có cách nào."

Cô vừa nói, vừa chậm rãi đẩy mạnh chủy thủ.

Mới vừa động một chút, nam tử kia lập tức nói

"Thiên Cốt Hoa! Nhiệm vụ là lấy được đến Thiên Cốt Hoa."

Tô Yên ngừng tay lại.

Hỏi

"Thiên Cốt Hoa là cái gì?"

"Gọi là cốt sinh hoa, căn cứ vào manh mối mới nhất có được, chỉ có Yêu Vương đương nhiệm mới có thể lấy cốt sinh hoa."

Tô Yên nghe xong.

Ân, người này nói một đống lớn, mỗi câu đều có thể nghe được rõ ràng, chính là hợp vào một chỗ liền không hiểu.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cái gì là cốt sinh hoa?

Xương cốt mọc ra hoa?

Đây không phải dị năng, mà là biến dị thì có.

Dù có là Yêu tộc cũng không có khả năng làm được.

Cô lại hỏi

"Ngươi biết được tin tức này ở đâu?"

Nam tử do dự trong chớp mắt, vẫn là nói

"Chợ đen."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

Cuối cùng hỏi một vấn đề

"Trừ bỏ nhiệm vụ của ngươi là Thiên Cốt Hoa, còn có ai?"

"Còn có, ưm ······."

Một cơn gió lướt qua, trực tiếp xẹt qua yết hầu nam tử, hắn liền ngã xuống trêи mặt đất.

Tô Yên nhìn về phía bên cạnh.

Cự Phong đỡ tường đứng ở chỗ đó.

Hắn cười nói

"Không thể tưởng được, cô còn có bản lĩnh như vậy."

Tô Yên trầm mặc

"Ở trong mắt ngươi, đây là bản lĩnh?"

Cô cái gì cũng chưa làm, chỉ là hỏi nam tử kia mấy vấn đề, chính là bản lĩnh??

Cự Phong che ngực mình lại, sắc mặt âm ngoan

"Núi không chuyển thì nước chuyển*, chúng ta sau này còn gặp lại."

*山不转水转: một dạng câu tạm biệt, mang nghĩa khẳng định sẽ còn gặp lại.

Nói đoạn hắn nhanh chóng nhảy lên nóc nhà, rồi biến mất trong tầm nhìn Tô Yên.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị không đuổi theo sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không được."

Đuổi theo trừ bỏ diệt khẩu thì cũng không làm được gì cả.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top