Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Full Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1692: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 39


Edit: Tinh Niệm

Tô Cổ nghe nó nói, trào phúng nói một câu

"Không chơi vui mà có thể ở bên ngoài lắc lư mười ngày?"

Tô Tiểu Hồng nhìn mình lại lần nữa biến sạch sẽ.

Nó từ bồn tắm chạy ra ngoài.

Trêи người trơn bóng.

Nó nói

"Ta đi tìm ngươi, nhưng không tìm được!"

Tô Cổ nhìn nó

"Đi chỗ nào tìm?"

"Câu lạc bộ đêm."

Nghe còn có vẻ rất ủy khuất nha.

Tô Cổ nhìn nó, cả nửa ngày cũng không nói chuyện.

Lúc sau mới nói

"Ngươi sao lại dơ như vậy?"

Nói đến chuyện này, Tiểu Hồng bắt đầu ấp úng.

"Ta, ta nhìn thấy có rất nhiều rắn lăn lộn trong bùn đất."

Tô Cổ nghe

"Ân?"

Nó cũng không muốn, chỉ là nhìn thấy có rất nhiều rắn lăn lộn trong bùn, cảm thấy chơi cũng vui, bèn đi vào chơi một trận mới làm bản thân dơ hề hề như vậy.

Tô Cổ lãnh đạm mở miệng

"Khi nào loài rắn các ngươi cũng có loại yêu thích này? Ta nhớ rõ, lăn lộn bùn, đó là lươn."

Tô Tiểu Hồng nhỏ giọng nói

"Ta gặp được chính là nó nha."

Tô Cổ lấy khăn tắm treo ở bên cạnh bao lấy Tiểu Hồng, bế nó ra ngoài

"Xem ra, ngươi cùng đám lươn kia chơi thực vui vẻ."

"Mới không phải, bọn chúng nói ta lớn lên kỳ quái, còn muốn đuổi ta đi, bọn chúng mới kỳ quái đâu."

Cả người đen thui à.

Tô Tiểu Hồng ôm Tô Cổ, blah blah nói loạn xạ cả lên.

Tô Cổ nghe xong, thuận miệng hỏi một câu

"Đánh thắng?"

"Đương nhiên!"

Tiểu Hồng ưỡn ưỡn ngực, rất là tự hào, nó chính là lợi hại nhất.

Tô Cổ nghe xong, có vẻ tán đồng, gật gật đầu

"Ân, không tồi."

Tiểu Hồng vừa nghe, bắt đầu cao hứng lắc lư hai chân.

Tức khắc liền vứt chuyện mình bỏ nhà ra đi 10 ngày ra sau đầu.

Cho đến khi Tô Cổ hỏi

"Ngươi một ngày có thể ăn bao nhiêu kem ly?"

Nói đoạn, Tô Cổ đi tới mở tủ lạnh ra, thuận đường thả Tiểu Hồng xuống.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô hồng vừa nghe, ánh mắt sáng lên

"Là muốn thưởng ta?"

Tô Cổ duỗi tay, sờ sờ đầu Tiểu hồng

"Có thể ăn bao nhiêu cái?"

Tiểu Hồng bắt đầu cẩn thận tính

"Mười cái kem ly, hai mươi cái chocolate, còn có ba cái bánh kem."

Bàn tay nhỏ kia đều đếm không hết.

Tô Cổ gật gật đầu, kéo ra một cái ngăn tủ trong tủ lạnh, lấy ra một của cà rốt đông lạnh.

Tiểu Hồng nghi hoặc

"Ngươi thích ăn cái này?"

Cà rốt ······.

Tiểu Hồng nghiêng đầu sang một bên, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào tủ lạnh.

Tô Cổ chậm rãi nói

"Tiền tiêu vặt tịch thu, kem ly tịch thu, bánh kem chocolate cũng tịch thu."

Tô Cổ mở ra ngăn trêи tủ lạnh.

Chỉ thấy nơi vốn dĩ để đồ ăn, hiện giờ đặt hai bé rối Teletubbies.

Hắn lại nói

"Cái này, cũng tịch thu."

Dứt lời, Tô Cổ giơ tay, toàn bộ tủ lạnh đều bị đông cứng.

T ô Tiểu Hồng choáng váng.

"Ta không."

"Ngươi không có quyền lựa chọn."

Tô Cổ cầm cà rốt kia đập vào trêи đầu Tô Tiểu Hồng

"Cà rốt đông lạnh này, ngươi là muốn hay là không muốn? Không muốn cái này thì không còn cái gì nữa đâu."

Tô Cổ căn bản đều không cho Tô Tiểu Hồng thời gian phản ứng.

Tô Tiểu Hồng nhanh chóng duỗi tay, lập tức ôm lấy cà rốt.

"Muốn"

Nói đoạn, răng rắc cắn một ngụm.

Ô ô ô ô, thực khó ăn.
 
Chương 1693: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 40


Edit: Tinh Niệm

Lúc trước Tô Tiểu Hồng muốn cái gì có gì đó, lúc này bởi vì rời nhà trốn đi, hoàn toàn biến thành cải thìa.

Trừ bỏ mỗi ngày gặm cà rốt, cái gì cũng không có.

Giữa trưa ngày hôm sau, Tô Yên mới tỉnh ngủ.

Hôm nay thời gian ngủ đặc biệt dài, giống như hận không thể ngủ chết ở trêи giường vậy.

Khi cô ra khỏi phòng, Hoắc Từ đã đi học.

Đi xuống lâu đi ăn cơm, quản gia nói

"Tô nữ sĩ, thiếu gia chuẩn bị một bộ lễ phục, để tôi chuyển giao cho ngài. Hơn nữa còn dặn dò, hy vọng hôm nay buổi tối 8 giờ rưỡi ngài hãy mặc cái này đi tham gia vũ hội."

Một bộ lễ phục váy dài màu bạc được đẩy lại đây.

Dưới ánh mặt trời, sóng nước lóng lánh như là mặt nước vậy.

Quản gia mở miệng

"Tô nữ sĩ, bộ lễ phục này thuộc bộ sưu tập Hải Dương của một nhà thiết kế nổi danh, nó có tên là nước mắt người cá."

Tô Yên gật đầu

"Rất đẹp."

Quản gia thấy cô gật đầu, cũng gật gật đầu theo

"Tô nữ sĩ thích liền tốt, bộ lễ phục này thiếu gia đã chọn lựa thật lâu."

Nói xong chuyện lễ phục, quản gia lại nói

"Tô nữ sĩ, ngài còn chưa có ăn cơm đi?"

Nói rồi dẫn Tô Yên đi tới phòng khách.

Khi Tô Yên ngồi xuống, muốn bưng ly nước lên, tay dừng một chút.

Sau đó phải dùng hai tay bưng lên.

Vừa uống nước vừa dò hỏi Tiểu Hoa

"Lực lượng của ta tiêu giảm đến mức nào rồi?"

"Ký chủ, ách, chị hiện tại tay không thể nhấc, vai không thể khiêng, có thể so với Lâm Đại Ngọc trong sách miêu tả."

Tô Yên cũng ẩn ẩn cảm giác ra được một ít, thân thể này xác thật là suy yếu đến không được.

Ăn cơm xong, Tô Yên cái gì cũng không làm.

Chỉ là ngồi ở trong phòng khách lẳng lặng chờ thời gian trôi đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hoa thấy ký chủ ở đằng kia phát ngốc, còn tưởng rằng ký chủ không vui.

Nói

"Ký chủ, 12 giờ đêm chị sẽ biến thành tiểu cẩm lý nha."

Tô Yên nghe lời này, cân nhắc một hồi lâu

"Em đây là đang an ủi ta?"

"Đúng vậy"

Biến thành tiểu cẩm lý, chẳng lẽ ký chủ không thích?

Nhưng là nó thực thích a.

Thời gian trôi qua thực mau.

Sắc trời đen nhánh.

Hội trường trong Cao trung Đế Đô bật đèn đuốc sáng trưng.

Hoắc Từ mặc một thân tây trang màu đen lẳng lặng đứng ở cửa chờ.

Chốc chốc lại nhìn đồng hồ.

Triệu Tinh Thần mặc tây trang màu trắng đứng ở bên cạnh hắn,

"Này, cậu chờ ai vậy? Cậu chọn ai làm bạn nhảy? Thẩm Mỹ Đồng? Triệu Tường Vi?"

Triệu Tinh Thần thỉnh thoảng lắc lư ở trước mặt hắn, Hoắc Từ mở miệng

"Cậu thực nhàn?"

"Cũng không phải, chúng ta không phải huynh đệ sao, làm huynh đệ, tới giúp cậu xử lý tốt vấn đề khó lựa chọn này."

Triệu Tinh Thần lại nói thêm

"Nghe nói, cậu anh hùng cứu mỹ nhân, cứu được Triệu Tường Vi?"

Hoắc Từ

"Triệu Tường Vi là ai a."

Triệu Tinh Thần lắc đầu thở dài

"Giả vờ, cậu còn giấu giếm huynh đệ? Tin tức cậu cùng cô ấy sớm đã lan rộng rồi."

Hoắc Từ lười phản ứng vị này.

Chỉ là vị bên cạnh cũng không có nhìn ra được là Hoắc Từ không muốn phản ứng hắn.

Như cũ ở đằng kia liên tiếp bla bla không ngừng.

"Cậu nói một chút xem, đầu tiên là hoa khôi trường chúng ta, theo sau lại có tiểu mỹ nữ ngoài trường, cậu còn không biết đủ lại đem thông đồng luôn với Triệu Tường Vi. Chậc chậc chậc, cậu nói, cậu rốt cuộc thích loại nào?"
 
Chương 1694: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 41


Edit: Tinh Niệm

Hoắc Từ nghe hắn ở đàng kia lải nhải lẩm bẩm không dứt.

Nhấc chân liền đạp qua.

Nhưng mà Triệu Tinh Thần đã sớm có chuẩn bị, trong nháy mắt liền trốn thật xa.

Nhìn kỹ Hoắc Từ cũng không có vẻ tức giận, lại tiếp tục không sợ chết nói

"Một bên là hoa khôi chúng ta, khuôn mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ. Một bên là tiểu mỹ nhân bí ẩn lại ít nói. Còn có nữ hiệp chính nghĩa Triệu Tường Vi tiểu thư. Cậu đều chiêu mộ được tới tay, cậu còn không biết đủ??"

Đang nói tới đây, Thẩm Mỹ Đồng một thân váy đỏ, xách váy đi lên bậc thang.

"Hoắc Từ."

Giọng nói dễ nghe vang lên.

Hoắc Từ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó lại dời đi tầm mắt.

Ánh mắt Thẩm Mỹ Đồng dần dần ảm đạm, xách váy đi vào bên trong.

Triệu Tinh Thần nhỏ giọng nói

"Hóa ra cậu không Thẩm đại hoa khôi a, vậy cậu thích ai? Triệu Tường Vi tiểu thư sao?"

Thẩm Mỹ Đồng còn chưa đi xa, vừa vặn lời này một chữ không thừa, dừng ở lỗ tai cô ta.

Tay đang xách váy hung hang nắm chặt.

Triệu Tường Vi?

Cô ta cố nén tức giận trong lòng, tỏ vẻ chuyện gì cũng không có phát sinh, đi vào bên trong.

Kim đồng hồ chỉ hướng 8 giờ rưỡi.

Rốt cuộc, một chiếc xe hơi màu đen xuất hiện ở trước mắt.

Cửa xe mở ra, Tô Yên bước xuống xe.

Một thân váy dài màu bạc đến mắt cá chân, mái tóc màu rong biển rối tung, làm gương mặt kia càng thêm tinh xảo minh diễm.

Quản gia đưa cô đi vào, mở miệng

"Tô nữ sĩ, phía trêи chính là hội trường.

Tô Yên gật gật đầu

"Cảm ơn."

Quản gia vội vàng xua tay, nói

"Nếu không có chuyện khác, tôi liền đi trước."

"Được"

Sau khi nói xong, Tô Yên đi lên trêи.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cô đang nhìn dưới chân, bỗng nhiên bóng đen chắn trước mặt.

Ngẩng đầu, liền nhìn thấy Hoắc Từ đã đứng ở trước mặt.

Đôi mắt Hoắc Từ đen nhánh nhìn chằm chằm cô, không biết suy nghĩ cái gì.

Tựa hồ có chuyện muốn nói, nhưng mà đợi hồi lâu, chỉ thấy hắn nhếch khóe môi lên.

Hắn vươn tay,

"Tô nữ sĩ, trêи mặt đất có sâu sao? Em sao lại nhìn chằm chằm xem vậy?"

Tô Yên giơ tay đặt trêи tay hắn.

"Sợ mang giày cao gót sẽ ngã."

Dứt lời, Hoắc Từ đã cầm tay cô, ý cười trêи khóe môi càng đậm.

Chờ cô từng bước đi lên, hai người sóng vai đi cùng nhau tới hội trường

"Yên tâm, có anh ở đây, sẽ không ngã đâu."

Tô Yên lên tiếng

"Ân"

Cho đến cửa hội trường, Triệu Tinh Thần trừng lớn đôi mắt, biểu tình sợ ngây người.

"Này ······ tiểu mỹ nhân??"

Nói xong, liền cảm nhận được tầm mắt Hoắc Từ liếc lại đây.

Hắn vội vàng sửa miệng

"À à, nữ sĩ, ngài hôm nay thật xinh đẹp, mỹ lệ cực kỳ."

Tô Yên gật đầu

"Cảm ơn"

Hai chữ vừa ra, cô liền cảm thấy bên hông căng thẳng.

Hoắc Từ ôm người vào trong lòng ngực

"Vào thôi."

Nói xong, liền ôm người đi vào bên trong.

Tô Yên cùng Hoắc Từ vừa xuất hiện, trêи cơ bản là hấp dẫn 99% tầm mắt toàn trường.

Không có biện pháp, một người ở trong trường học thanh danh quá lớn, người bên cạnh còn đẹp như vậy.

Này đi chỗ nào, đánh giá cùng kinh diễm ánh mắt liền theo tới chỗ nào.

Tô Yên nhìn một chút thời gian.

Sau đó hỏi

"Em phải ở chỗ này bao lâu?"

Lời vừa nói ra, Hoắc Từ cúi đầu, hỏi

"Như thế nào? Vừa tới liền muốn chạy?"

"Cũng không phải, em muốn trở về trước mười hai giờ."

Đi đến trước bàn dài, duỗi tay cầm lấy một ly champagne đưa tới trong tay Tô Yên.
 
Chương 1695: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 42


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn một chút, sau đó liền đặt champagne ở trêи bàn.

Uống thứ này, có khi cô thật sự ở trêи đất bằng biến thành cá ngủ chết mất.

Hoắc Từ nhìn động tác của cô, liền bưng một ly nước trái cây ở bên cạnh, đưa cho cô.

Lúc này đây cô rất phối hợp uống lên.

Hoắc Từ nhìn cô nghiêm túc uống nước trái cây, dựa tới gần, cúi đầu hỏi

"Uống ngon không?"

Tô Yên đang muốn nói chuyện, thì nghe bên cạnh truyền đến tiếng la

"A!"

Một ly champagne đang bị hất hướng tới Tô Yên.

Hoắc Từ tay mắt lanh lẹ, ôm chặt Tô Yên vào trong lòng ngực, chất lỏng trong suốt văng đầy thân hắn.

Lạch cạch một tiếng, chén rượu rơi xuống trêи mặt đất, vỡ năm xẻ bảy.

Thẩm Mỹ Đồng đỡ cái bàn, khó khăn lắm mới đứng vững, nhìn qua như là đã chịu kinh hách.

Cô ta nhìn trêи người Hoắc Từ không ngừng có rượu chảy xuống.

Đầu tiên là sửng sốt, sau đó nắm chặt tay.

Bỗng nhiên hướng sang bên cạnh, chất vấn cô gái đang mặc váy trắng

"Triệu Tường Vi! Cậu vì sao đẩy mình??"

Triệu Tường Vi bất thình lình bị nói làm cho sững sờ ở chỗ đó, cả nửa ngày cô mới tìm về giọng nói của mình

"Mỹ, Mỹ Đồng, cậu đang nói cái gì a, mình không có đẩy cậu."

Thẩm Mỹ Đồng hai mắt đỏ bừng

"Nếu không phải cậu, mình sao sẽ biến chật vật như vậy??"

Triệu Tường Vi bị cô ta nói làm cho không biết làm sao

"Mỹ Đồng, cậu rốt cuộc đang nói cái gì a."

Bên này giằng co, một người lửa giận hừng hực, một người không biết làm sao.

Mặt khác bên kia, Tô Yên nhìn toàn bộ phía sau lưng Hoắc Từ đều ướt đẫm.

"Anh có mang theo quần áo khác tới không?"

Tô Yên hỏi nghiêm túc.

Hoắc Từ nhéo nhéo tay cô,

"Không có việc gì."

Nói đoạn, hắn cởi áo khoác ra.

Triệu Tinh Thần nhìn động tĩnh bên này truyền đến, chạy tới xem.

Liền thấy được một màn Hoắc Từ chật vật.

Hắn tấm tắc hai tiếng, nói

"Đi cùng tôi, trêи xe tôi còn có một bộ quần áo."

Hoắc Từ vốn dĩ muốn kéo Tô Yên cùng đi, nhưng là nhìn cô mặc đồ mỏng như vậy, bên ngoài vào lúc này, thời tiết sớm đã lạnh.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Kết quả là buông lỏng tay ra

"Ở chỗ này chờ anh."

Tô Yên gật gật đầu.

"Ân"

Hoắc Từ cũng không lo lắng để Tô Yên một mình ở nơi này sẽ xảy ra chuyện.

Thân thủ kia của cô, hắn cũng đã nhìn qua.

Cô gái của hắn chỉ là lớn lên đáng yêu, khi động tay chân······ càng đáng yêu.

Hoắc Từ vừa rời khỏi, Thẩm Mỹ Đồng liền ngừng lại, không còn mạnh mẽ lên án Triệu Tường Vi như vừa nãy nữa.

Thẩm Mỹ Đồng nhìn chằm chằm Tô Yên.

Trong ánh mắt còn nồng đậm ghen ghét.

Hồi lâu sau, Thẩm Mỹ Đồng cầm lấy một ly champagne uống một ngụm.

"Tôi không nhìn ra được cô tốt hơn tôi ở chỗ nào?"

Tô Yên nhìn cô ta.

"Vu oan hãm hại, cô giỏi hơn tôi."

Vừa nói xong, tức khắc Thẩm Mỹ Đồng lại bùng lên phẫn nộ

"Cô!!"

Cô ả gắt gao nắm chặt ly champagne.

Nhưng cuối cùng vẫn là có chút kiêng kị, chỉ đành lạnh lùng nhìn Tô Yên một cái, xoay người rời đi.

Thẩm Mỹ Đồng đi rồi, đám người vừa mới tụ tập ở bên này cũng chậm rãi tản đi.

Chỉ để lại Triệu Tường Vi choáng váng, đến bây giờ còn chưa không có phục hồi tinh thần.

Đại khái là chưa bao giờ nghĩ tới Thẩm Mỹ Đồng sẽ đối với mình như vậy đi.

Cô ấy đem chuyện này, tất cả đều vu oan tới trêи đầu mình.

Triệu Tường Vi nửa trái tim đều lạnh, đứng ở chỗ đó nhìn vụn thủy tinh rơi đầy đất.

Mặt khác một bên, Hoắc Từ cầm áo khoác của Triệu Tinh trở về.

Ân, hắn đã rời đi lâu như vậy, Tô Yên khẳng định sẽ nhớ hắn.
 
Chương 1696: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 43


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tinh Niệm

Đi đi, bước chân Hoắc Từ dừng lại.

Nhìn phía trước đen nhánh một mảnh.

Đằng sau, Triệu Tinh Thần vội vàng chạy tới

"Ai ai ai ai, cậu đi nhanh như vậy làm gì?"

Nói xong, nhìn về phía Hoắc Từ, thấy hắn vẫn không nhúc nhích, nghi hoặc

"Cậu làm sao vậy? Không quay về? Cậu không sợ tiểu mỹ nhân sốt ruột chờ sao?"

Hoắc Từ ném quần áo trong tay sang bên cạnh, sau đó cởi bỏ cúc áo đầu tiên.

Triệu Tinh Thần nhìn hắn động tác này, sửng sốt một chút.

Đang nghĩ ngợi, liền nghe được tiếng côn sắt cọ xát mặt đất.

Lộc cộc, còn có tiếng bước chân, nghe ra còn không chỉ có một người.

Triệu Tinh Thần chậc chậc hai tiếng, lui sau hai bước, vừa quay đầu liền phát hiện đằng sau cũng không còn đường lui.

Sau đó dừng bước chân lại.

Vừa cởi áo ngoài, vừa bên hỏi

"Cậu chọc đến?"

Hoắc Từ buông hạ mí mắt, lười nhác đáp lại một câu

"Chắc vậy."

"Cái gì mà chắc vậy? Người cậu trêu chọc có phải quá nhiều rồi hay không??"

Triệu Tinh Thần nói xong, đã sóng vai đứng cùng Hoắc Từ.

Sau đó lại vội vàng nói

"Chờ xong chuyện này, tôi giúp cậu tra xét cẩn thận, nhất định phải lôi kẻ đứng sau ra."

Hoắc Từ đi đến chỗ đám người kia

"Đó là chuyện sau khi ra ngoài đã."

Nói xong, liền lao về phía trước.

Đương nhiên, những việc này người ở trong hội đường tự nhiên là không biết.

Tô Yên ngồi ở một góc, chờ Hoắc Từ trở về.

Mà ở ngay lúc này, có hai người đi tới.

Một người trong đó còn bưng một cái hộp đi đến, bên trêи còn viết một chữ 'thưởng' to đùng dát vàng.

Hắn ngồi xuống trước mặt Tô Yên, cười nói

"Xin chào."

Tô Yên nhìn người tới

"Xin chào."

Sau đó một người đẩy cái hộp đến trước mặt cô

"Cậu bốc thăm thử đi, xem vận khí đêm nay của cậu như thế nào."

Tô Yên không có lập tức bốc, mà là nhìn cái hộp.

Lúc này, người bên cạnh bắt đầu giải thích

"Trong này có không ít giải thưởng lớn đâu nha, chỉ cần cậu vận khí tốt, trừu được lập tức tặng cậu!"

Tô Yên chỉ vào mục giải đặc biệt

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Porsche 911*?"
[Diendantruyen.Com] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


*Giá tầm 7 tỷ vnđ

"Ân, mỗi một năm vũ hội chúng ta đều sẽ có giải đặc biệt. Nhưng mà trong này có hơn 5000 phiếu, trong hội trường cùng lắm cũng chỉ có 500 người. Tính đến bây giờ ······ đại khái 6 năm cũng không có người bốc trúng giải thưởng này."

Tô Yên nghe xong, nghi hoặc

"Thật sự sẽ cho?"

"Đương nhiên!"

"Đây chính là hoạt động được chính phủ công nhận nha, làm gì có chuyện lừa gạt?"

Một học sinh khác phụ họa

"Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi sẽ không treo đầu dê bán thịt chó đâu."

Tô Yên nghe, duỗi tay cầm một tờ phiếu.

Mở ra, nhìn trong chốc lát.

Một người dò hỏi

"A, trúng thưởng sao? Giải thứ mấy?"

Tô Yên ngẩng đầu,

"Bên trêи không viết giải thứ mấy."

Người nọ nghe vậy, mở miệng

"Vậy cảm ơn tiểu mỹ nữ đã tham gia, giải trí là chính, không sao cả."

Đang nói, Tô Yên nâng tay lên

"Nhưng mặt trêи có vẽ một cái ô tô nhỏ."

Dưới ánh đèn, hình ảnh một chiếc xe thể thao màu đỏ nằm chình ình giữa tờ phiếu.

Nháy mắt, hai người đều an tĩnh.

Tô Yên thấy bọn họ đều không nói lời nào, dò hỏi

"Đây là trúng xe sao?"

Một người trừng to mắt, duỗi tay lấy lại tờ phiếu kia.

Cầm ở trong tay cẩn thận xem.

"Này, này ······."

Sau đó, hai người đồng thời đứng dậy

"Tiểu mỹ nữ, cậu chờ a, chúng tôi rời đi trước một chuyến."

Nói đoạn hai người phần phật chạy tới cửa, cũng không biết đi làm cái gì.
 
Chương 1697: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 44


Edit: Tinh Niệm

Hai người rời đi, nhưng lại quên mất hộp bốc thưởng ở bên cạnh Tô Yên.

Cô nhìn thoáng qua, sau đó từ bên trong lại móc ra một tờ phiếu.

Mở ra, ân, giải nhất.

Lại một phiếu, giải nhì.

Cô liên tiếp mở 10 tờ, rốt cuộc dừng lại, sau đó ngồi ở bên cạnh.

Chưa đến chốc lát, hai người kia đã trở lại.

Một người nói

"Bạn học, giải thưởng này đã 6 năm không có người bốc được. Chờ yến hội kết thúc, cậu có thể trực tiếp đi lĩnh giải thưởng!"

Bọn họ ở chỗ này nói, không biết người bên cạnh làm sao mà biết được.

Có không ít tầm mắt tới tới lui lui quét lại đây

"Ai, chính là cô ấy bốc trúng Porsche đi?"

"Này, vận khí thật đúng là không tồi a."

"Chậc chậc chậc, thế này vận khí phải tốt đến nhường nào đi?"

"Cậu hâm mộ cái gì a?"

"Còn không phải là do mua không được sao."

Tô Yên gật gật đầu, hai người kia lại chú ý đến bên cạnh Tô Yên,

cười nói

"Cậu lại bốc mấy cái a, dù sao phiếu thưởng cũng nhiều, xem còn trúng thưởng hay không? Giải đặc biệt Porsche cũng ở trong tay cậu, bốc thêm mấy cái cũng không sao."

Tô Yên cúi đầu nhìn đống phiếu trước mặt mình, lại nhìn nhìn hai người kia

"Các cậu có thể đưa tiền hay không?"

"Ai nha, không phải chứ?"

Nói đoạn đi đến trước mặt Tô Yên, bắt đầu thu phiếu thưởng kia.

Khi hắn thu được tờ thứ 3, tươi cười trêи mặt dần dần đọng lại.

Cúi đầu nhìn một phiếu thưởng kia, cả người lung lay như sắp đổ.

Tô Yên nhìn hắn

"Phần thưởng của các cậu, hình như đều ở chỗ này."

Người bên cạnh không tin, đi tới xem, sau đó biểu tình trêи mặt giống hệt người đầu tiên.

Ý cười đọng lại, một bộ khϊế͙p͙ sợ

"Vận khí này, cậu, cậu không phải là tạo giả đi?"

"Không có, chính là lấy từ trong hộp này ra."

Đám người xung quanh lập tức xúm lại đây

"Vận khí này là muốn nghịch thiên a."

"Cẩm lý bám vào người?"

"Cẩm lý?"

Đám người ở đằng kia ngươi một lời ta một đánh giá.

Cho đến khi có tiếng Triệu Tường Vi truyền đến

"Tô Yên."

Lúc này, Tô Yên ngẩng đầu.

"Ân?"

Cô ta nhíu mày mở miệng

"Tôi có việc muốn tìm cậu tán gẫu một chút."

Tô Yên đầu tiên là nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã là 9 giờ rưỡi.

Cô gật đầu

"Được."

Lên tiếng, Tô Yên đi theo Triệu Tường Vi ra phía sau hội trường.

Đằng sau hội trường là một hoa viên thật lớn, trong hoa viên bụi cây hoa cỏ được tu bổ rất tốt.

Tầng tầng lớp lớp, ở dưới ánh trăng, cực kỳ mỹ lệ.

Triệu Tường Vi ôm hai tay mình, cảm xúc thực mất mát.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên hỏi

"Có chuyện gì sao?"

Triệu Tường Vi cúi đầu nói

"Tôi nhìn thấy Hiên Vũ lau nước mắt cho Mỹ Đồng."

Tư thế như vậy, đặc biệt là khi Tần Hiên Vũ nhìn về phía Thẩm Mỹ Đồng còn ôn nhu như vậy.

Không phải giả vờ.

Lúc ấy trong đầu cô trống rỗng, chỉ nhớ rõ lời Tô nói khi ở quán cà phê không ngừng hiện lên trong đầu cô.

Cô cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, vì thế chỉ có thể tới tìm Tô Yên.

Tô Yên nghe xong Triệu Tường Vi nói, lên tiếng

"Ân, sau đó?"

Triệu Tường Vi bóp cánh tay mình, hai mắt phiếm hồng

"Tần Hiên Vũ thích Thẩm Mỹ Đồng, có phải hay không?"

Tô Yên nghĩ một chút

"Chắc vậy."

Triệu Tường Vi nghe, có chút vội vàng hỏi một câu xác định

"Chắc vậy có ý gì? Là thích, hay là không thích?"
 
Chương 1698: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 45


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn Triệu Tường Vi,

"Tôi không phải Thẩm Mỹ Đồng, cũng không phải Tần Hiên Vũ, không thể biết."

Hai mắt Triệu Tường Vi đỏ bừng, tức tới nỗi dậm dậm chân.

Cô biết Tô Yên nói đúng, cô không có cách nào phản bác.

Rốt cuộc nhịn không được, rơi nước mắt.

Cúi đầu, nhỏ giọng nói một câu

"Hắn nói muốn đính hôn cùng tôi, là gạt tôi."

Tô Yên nghe lời này, mở miệng

"Khả năng chuyện này là sự thật."

Triệu Tường Vi ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên, trong mắt hàm chứa một chút hy vọng.

"Cô, cô cảm thấy hắn có một chút thích tôi sao?"

"Không cảm thấy."

Dứt lời, Triệu Tường Vi trực tiếp khóc ra tiếng.

Thật sự là quá khó tiếp thu rồi.

Triệu Tường Vi duỗi tay ôm lấy Tô Yên, khóc hưng hức.

Tô Yên duỗi tay muốn đẩy cô ra.

Đẩy một chút mới nhớ tới lực lượng của mình bị suy yếu nghiêm trọng.

Thế cho nên cuối cùng bị Triệu Tường Vi ôm chắc ở đàng kia khóc.

Triệu Tường Vi khóc một hồi lâu, nước mắt mới dần dần bắt đầu dừng.

Một bên khóc, một bên hỏi

"Tôi, tôi nên làm cái gì bây giờ? Chúng tôi sắp đính hôn."

"Cách hắn xa một chút."

"Nhưng tôi, tôi không khống chế được chính mình."

Tô Yên nghe xong lời này.

Nửa ngày sau mới mở miệng

"Hắn không thích cô, lại muốn cùng cô đính hôn, vì cái gì?"

Triệu Tường Vi bị hỏi, sửng sốt.

Cô trước nay đều không có nghĩ tới việc này, chỉ là bởi vì thích Tần Hiên Vũ, cho nên hắn làm gì cô cũng thấy tốt, thế cho nên cho rằng, hắn cũng là thích cô.

Tô Yên mãi không nghe được câu trả lời, liền nói

"Tiền, quyền, sắc, cậu cảm thấy là cái nào?"

Triệu Tường Vi bị Tô Yên nói đến đau đớn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nhưng trong lòng lại ẩn ẩn có đáp án.

"Quyền?"

Nói như thế nào Triệu Tường Vi cũng là thiên kim nhà giàu, sống trong hoàn cảnh như vậy, cô vẫn là mưa dầm thấm đất một ít.

Thế cho nên Tô Yên vừa hỏi, cô dần dần nhớ tới mọi chuyện lúc trước mình đã xem nhẹ.

Tần Hiên Vũ gần đây mới được vào Tần Gia, hắn ở trong gia tộc không có địa vị, bị châm chọc mỉa mai.

Hắn cần là một cái cơ hội để đứng vững gót chân.

Mà liên hôn cùng cô, chính là biện pháp nhanh nhất.

Nghĩ như vậy, trêи mặt Triệu Tường Vi hiện lên thống khổ.

Tô Yên lại hỏi

"Có một ngày hắn ở chỗ cô lấy được thứ mình muốn, lại sẽ làm cái gì?"

Triệu Tường Vi nghĩ nghĩ, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.

Rốt cuộc dưới ánh mắt Tô Yên, một chữ một chữ nói ra

"Đi tìm cô gái mình thích?"

Tô Yên nghe xong, nói

"Tuy rằng cô phỏng đoán có chút lệch lạc, nhưng phương hướng là đúng."

Dừng một chút lại nói

"Cách hắn xa một chút."

Nghe Tô Yên nói xong, Tiểu Hoa cũng liên tiếp gật đầu

"Đúng đúng đúng, là nên cách hắn xa một chút."

Theo nguyên bản, Tần Hiên Vũ ở Tần gia có vị trí vững vàng, cũng dần dần đạt được tín nhiệm của cha Triệu Tường Vi, trở thành người nối nghiệp.

Chung quy Tần Hiên Vũ cũng không bỏ Thẩm Mỹ Đồng xuống được, bèn đi tìm cô ta.

Nhưng mà lúc ấy Triệu Tường Vi mang thai.

Đứa bé đầu tiên của Triệu Tường Vi chính là bị Thẩm Mỹ Đồng không cẩn thận đẩy xuống thang lầu hại chết.

Triệu Tường Vi tâm như tro tàn, biết chân tướng, cao chạy xa bay.

Lại lúc sau, Tần Hiên Vũ hối hận, tìm Triệu Tường Vi trở về.

Liền như vậy dây dây dưa dưa tới mười năm, rốt cuộc mới định được kết cục.

Bởi vì trong lúc Hoắc Từ nhiều lần trợ giúp Triệu Tường Vi, dẫn tới Tần Hiên Vũ cùng Hoắc Từ thế như nước với lửa.

Ngày Triệu Tường Vi kết hôn, Hoắc Từ bị Tần Hiên Vũ hại chết.

Kết cục làm người thổn thức.

Triệu Tường Vi bị Tô Yên nói trắng ra tình cảnh hiện giờ của Tần Hiên Vũ và mình.

Cuối cùng khôi phục lý trí, cảm thấy có chút thật mất mặt.

Cô nhìn Tô Yên, hỏi

"Cậu vì sao muốn cùng Hoắc Từ ở bên nhau, tiền, quyền, sắc, cậu vì cái gì?"

Đồng dạng vấn đề, lại lần nữa hỏi tới trêи người Tô Yên.
 
Chương 1699: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 46


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên thấy tâm tình Triệu Tường Vi đã ổn định, lui sau một bước.

Hai người cách nhau một đoạn.

Lâu như vậy, đã gặp qua nhiều người như vậy, cô vẫn không quen cùng người khác tiếp xúc thân mật.

Tô Yên nghĩ nghĩ, nói

"Tôi muốn chính là hắn."

Triệu Tường Vi nghe, nắm chặt váy áo, cô có điểm hâm mộ.

Thế cho nên khi nói chuyện mang theo chút châm chọc

"Đó chính là vì gương mặt kia của hắn, là vì sắc?"

Tô Yên không tức giận,

"Nếu cậu cứ muốn cho rằng như vậy, tôi cũng không ngại."

Vừa dứt lời, bỗng nhiên nghe được thông báo của Tiểu Hoa

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ ba sáng lên."

Lúc này, Triệu Tường Vi lại theo sát một câu

"Cho nên chỉ cần có người càng đẹp mắt, cậu sẽ di tình biệt luyến, thích những người khác, không phải sao?"

Tô Yên nghe xong, không giải thích.

Đây là chuyện của cô, không có quan hệ với người khác.

Cô nói

"Cậu chỉ cần cách Tần Hiên Vũ xa một chút là được."

Nói xong, cô nghe được phía sau truyền đến tiếng cười.

Ẩn ẩn còn có tiếng đàm luận

"Ai ai ai, Hoắc Từ, tiểu mỹ nhân nói cái gì? Nói là mê sắc đẹp của cậu. Không nghĩ tới a, có một ngày cậu thế nhưng còn có thể dựa vào khuôn mặt này để kiếm cơm ăn."

Giọng nói có chút quen tai, là Triệu Tinh Thần.

Vừa quay đầu lại liền thấy được hai người đứng ở chỗ đó.

Hai người có vẻ đã vận động qua, trêи gương mặt chảy đầy mồ hôi, cổ tay áo còn đang xắn lên.

Dưới ánh đèn, Hoắc Từ đứng ở chỗ đó, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Yên.

Cô nhìn biểu tình này của hắn, nghĩ lại nhắc nhở của Tiểu Hoa.

Đi qua đó, mở miệng

"Lời em vừa mới nói, anh đều nghe được?"

Triệu Tinh Thần bên cạnh tự động tự giác chuồn đi, nhân tiện mang luôn cả Triệu Tường Vi đi.

Hoắc Từ duỗi tay ôm lấy Tô Yên.

Yết hầu hắn lăn lộn, mang theo ý cười, lệ khí trêи mặt cũng tiêu tán.

"Em nói với người khác là mê sắc đẹp của anh?"

Cũng không biết vì sao, bị nói như vậy mà hắn còn có thể cười, nhìn qua còn rất cao hứng.

Thật sự kỳ quái.

Tô Yên giải thích

"Em muốn biểu đạt không phải ý này."

Hoắc Từ vừa nghe, ngược lại không vui

"Nhan sắc của anh không hợp mắt em?"

Tô Yên ngẩn người

"Cũng không phải."

"Em coi thường anh?"

"Không phải."

"Vậy em muốn nói cái gì?"

Tô Yên

"····· Anh như vậy khá tốt."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ nhíu mày lại

"Thích?"

"Ân"

"Hah, quả nhiên là ham mê sắc đẹp của anh a."

Được rồi, Hoắc Từ thật cao hứng.

Rốt cuộc mình cũng có thứ hấp dẫn được người này.

Nói thật, mấy ngày nay, Hoắc Từ có điểm lo âu.

Vì cái gì?

Hắn sợ Tô Yên coi thường hắn.

Học tập không tốt, đánh nhau nhưng thật ra lợi hại.

Cẩn thận nghĩ nghĩ, hình như không còn điểm tốt nào cả.

Thế cho nên Hoắc Từ ở trước mặt Tô Yên, trong chốc lát lại dính lấy cô, trong chốc lát lại biết sắc mặt tìm chỗ sai.

Hiện giờ nghe được Tô Yên là bị sắc đẹp của hắn hấp dẫn.

Ân, khá tốt.

Vẫn còn hơn là không có gì hấp dẫn nha.

Đây vẫn là lần đầu Hoắc Từ cảm tạ ba mẹ cho hắn cái túi da tốt như vậy.

Tô Yên một thân lễ phục màu bạc, Hoắc Từ mặc áo sơ mi trắng, cổ tay áo xắn lên.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, giống như thần tiên quyến lữ.

Đẹp thực.

Hoắc Từ cúi đầu

"Muốn hôn anh sao?"

Tô Yên không nói chuyện.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua đồng hồ.

10 giờ.

Ở chỗ này về nhà mất hai mươi phút, nhanh nhất là mười lăm phút.

Cho nên, trước 11 giờ 40, cô rời đi là được.

Đang nghĩ ngợi tới đây, một bàn tay khớp xương rõ ràng liền nhéo cằm cô, buộc đối diện với đôi mắt đen nhánh kia.

Người nào đó chưa từ bỏ ý định, lại lần nữa hỏi một lần

"Muốn hôn anh sao?"
 
Chương 1700: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 47


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên

"Em có thể cự tuyệt không?"

Vừa dứt lời

"Ưm"

Đã bị hôn lấy.

Tóm lại là cự tuyệt cũng phải hôn, không cự tuyệt cũng phải hôn.

Hoắc Từ một bàn tay ôm eo Tô Yên, một bàn tay lôi kéo cánh tay cô về phía mình.

Trận hôn môi này, khí thế ngất trời.

Thế cho nên không có chú ý tới ở bụi cây gần đó có hai người.

Là Tần Hiên Vũ và Thẩm Mỹ Đồng.

Trong mắt Thẩm Mỹ Đồng hàm chứa nước mắt.

Đôi mắt đỏ bừng thu toàn bộ cảnh hôn nhau của hai người kia.

Tức khắc nước mắt liền chảy xuống tới.

Cô ta gắt gao nắm chặt váy mình, khóc nức nở lẩm bẩm

"Vì sao không phải tôi?"

Tần Hiên Vũ ở bên cạnh nhìn, duỗi tay muốn an ủi.

Kết quả, bỗng nhiên Thẩm Mỹ Đồng quay đầu lại ôm chặt lấy Tần Hiên Vũ.

Cô ta ghé vào trong lòng ngực hắn khóc thút thít.

"Hiên Vũ, tôi chỉ có cậu."

Âm điệu kia, một chút một chút đánh vào trong lòng Tần Hiên Vũ.

Làm tim hắn đập cực kỳ nhanh.

Hắn duỗi tay ôm lại cô ta, lên tiếng

"Đúng, em còn có tôi. Vô luận thế nào, tôi đều sẽ không từ bỏ em."

Tiếng nói vừa dứt, liền nghe được Thẩm Mỹ Đồng nói.

"Cho nên, cậu phải giúp tôi báo thù."

Lời nói kia mang theo cáu giận cùng ghen ghét.

Thẩm Mỹ Đồng nhón chân hôn lên sườn mặt Tần Hiên Vũ.

Nhỏ giọng nói

"Vô luận như thế nào, Hoắc Từ đều phải là nam nhân của tôi. Hiên Vũ, cậu nhất định phải giúp tôi, được không?"

Tay Tần Hiên Vũ đang ôm cô ta cứng đờ lại.

Hận ý của hắn cơ hồ muốn tràn ra.

Hoắc Từ, Hoắc Từ, lại là Hoắc Từ.

Hắn ta quả thực âm hồn không tan, nơi nào đều có hắn!

Thẩm Mỹ Đồng không có nghe được Tần Hiên Vũ trả lời, lại hỏi một tiếng

"Được không? Hiên Vũ, giúp tôi."

Thật lâu sau, rốt cuộc nghe được hắn một câu

"Được, tôi giúp em."

Lúc sau lại nghe Tần Hiên Vũ lẩm bẩm một câu

"Vô luận em muốn cái gì, tôi đều cho em."

Câu nói kia, tựa hồ có thâm ý khác.

Chỉ có Thẩm Mỹ Đồng ôm hắn, một câu một câu kêu

"Cậu thật tốt, Hiên Vũ, cậu thật tốt, tôi biết, cậu là người tốt nhất với tôi trêи thế giới này."

Kim đồng hồ chỉ hướng 10 giờ rưỡi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Trong hội trường tiếng nhạc du dương, mọi người cùng nhau khiêu vũ.

Chỉ là hấp dẫn tầm mắt mọi người nhất, vẫn là một đôi Hoắc Từ cùng Tô Yên.

Hoắc Từ ôm vòng eo Tô Yên không buông tay.

Tô Yên

"Đã nhảy xong một bài rồi."

"Lại nhảy một bài nữa."

"······ Được rồi."

Tô Yên ngoan ngoãn đồng ý.

Thuận đường lại nhìn thoáng qua thời gian.

Đại khái là Tô Yên liên tiếp xem thời gian, rốt cuộc khiến cho Hoắc Từ chú ý.

"Sao vậy? Là có việc phải đi trước?"

Tô Yên gật gật đầu

"11 giờ phải về nhà."

"Làm cái gì?"

"······ Tắm."

Hoắc Từ nghe vậy liền cười.

Hắn cúi đầu, thừa dịp cô ngây người, trộm hôn một cái.

"Ân, anh đưa em về."

Tô Yên lắc đầu

"Không sao, em có thể tự mình đi về."

Vừa nói vừa cân nhắc, nếu như bị phát hiện biến thành một con cá có phải không tốt lắm?

Hắn nhìn ra cô có tâm sự, nhưng lại không có vạch trần, chỉ là ôm cô tiếp tục khiêu vũ.

Hết khúc này đến khúc khác.

Có vẻ là biết Tô Yên phải đi, cho nên tính toán muốn ở ép khô cô trước khi đi vậy.

Đinh.

11 giờ, tiếng chuông gõ vang.

Tô Yên

"Em phải đi."

Hoắc Từ lưu luyến, rốt cuộc vẫn lôi kéo cô đi ra khỏi sân nhảy.

Hắn đang muốn nói hai câu, kết quả Tô Yên đã buông lỏng tay, đi ra bên ngoài.
 
Chương 1701: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 48


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên xách váy, đi ra ngoài.

Hiện tại 11 giờ, chờ về đến nhà, hẳn là cũng kịp lúc.

Chỉ là cô bên này mới đi ra, liền thấy được Tần Hiên Vũ đứng ở bên ngoài.

Hắn mặc tây trang màu trắng, lẳng lặng đứng ở đằng kia.

Hắn nhìn chằm chằm Tô Yên từ bên trong đi ra, ánh mắt kia làm người nhìn lạnh cả sống lưng.

Nhưng mà hắn cúi đầu thực mau, che khuất tầm mắt.

Chờ đến khi ngẩng đầu, đã khôi phục lại bộ dáng ngày thường.

Tần Hiên Vũ nói

"Tôi muốn nói chuyện cùng cô."

Tô Yên nhìn hắn.

"Tôi không muốn."

Nói đoạn cô muốn đi thẳng về phía trước.

Kết quả bị Tần Hiên Vũ ngăn trở đường đi.

Hắn cười rộ lên

"Đi thôi, nói chuyện với tôi, có lẽ, cô sẽ cảm thấy hứng thú."

Tiểu Hoa khẽ meo meo

"Ký chủ, chị đánh không lại hắn."

Tô Yên trầm mặc, nhìn tay mình một chút.

"Ân"

Cô lên tiếng, tỏ vẻ đồng ý lời Tần Hiên Vũ.

Trong hội trường, ánh mắt Hoắc Từ không có rời khỏi Tô Yên, ẩn ẩn còn nhìn thấy có một người ngăn trước mặt cô.

Sau đó, cô liền đi theo người ta rời đi.

Thấy vậy, hắn mau chóng đuổi theo, ngay cả Triệu Tinh Thần gọi hắn cũng không có nghe được.

Cũng không phải hắn lo cô thích người khác.

Chỉ là vừa mới nãy hắn bị mai phục, hiện giờ cô lại đi theo người không rõ rời đi, sợ cô gặp được nguy hiểm.

Một bên khác, Tô Yên đi theo phía sau Tần Hiên Vũ.

Dọc theo cầu thang đi xuống, đến hoa viên phía sau.

Cũng không biết đi được bao lâu, hắn rốt cuộc đứng yên.

Chung quanh đen kịt, ngay cả ánh đèn cũng không có, chỉ có trăng tròn chiếu sáng trêи trời.

Tô Yên hỏi nghiêm túc

"Cậu muốn nói cái gì?"

Hắn ngẩng đầu, nhìn trăng tròn.

"Cô cảm thấy buổi tối hôm nay ánh trăng đẹp hay không?"

Tô Yên không nói chuyện.

Tần Hiên Vũ lúc này mới quay đầu xem Tô Yên.

Hắn cười nói

"Tôi biết, cậu cùng Hoắc Từ có quan hệ."

Tô Yên

"Sau đó?"

"Tôi có điểm tò mò, cô thích hắn ở điểm gì."

"Cái gì cũng thích."

Dù cô thực nghiêm túc nói lời này, nhưng Tần Hiên Vũ nghe vào tai lại cực kỳ giống có lệ.

Tần Hiên Vũ tỏ vẻ chắc chắn, nói

"Cô không phải là thích cái túi da của hắn sao?"

Tô Yên không nói chuyện.

Tần Hiên Vũ từng bước một đi tới phía cô.

"Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, Hoắc Từ đúng thật là trừ bỏ vẻ ngoài kia thì không còn chỗ đáng khen nào cả."

Tô Yên gật đầu, tỏ vẻ nghe được.

Nói

"Còn có chuyện khác không? Nếu không có, tôi phải đi."

Nói xong, Tô Yên liền muốn rời đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tần Hiên Vũ duỗi tay nắm lấy cổ tay của cô.

Tô Yên nhìn về phía hắn ta,

"Còn có việc?"

Hắn cười,

"Cô cảm thấy, tôi như thế nào?"

"Không thế nào."

Tần Hiên Vũ cười một tiếng, buông lỏng tay ra.

"Cô không cần phủ quyết nhanh như vậy, nhìn kỹ, có lẽ, sẽ có điểm cô thích."

Dưới ánh trăng, Tần Hiên Vũ mỉm cười với Tô Yên.

Hoắc Từ đứng rất xa, dưới đèn đường, tầm mắt hắn sâu kín nhìn chằm chằm, không biết suy nghĩ cái gì.

Không nghĩ tới, thật đúng là hẹn hò với người khác.

Cho nên, cô vội vã nói phải rời khỏi, chính là vì muốn gặp người con trai này?

Nghĩ như vậy, Hoắc Từ bị đè nén.

Dưới sự tức giận, hết thảy đều bắt đầu mất khống chế.

Cho nên, cô cự tuyệt hắn, nói cái gì mà chưa thành niên, đều là cố ý có lệ hắn?
 
Chương 1702: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 49


Edit: Tinh Niệm

Chính là vì muốn cùng tên này câu kết làm bậy??

Lại tiện đà, Hoắc Từ nghĩ tới Tô Yên nói ham mê sắc đẹp của hắn.

Hay là nói, hai người bọn họ là quen biết ở hội trường, bởi vì người này diện mạo quá đẹp, lại hấp dẫn cô chạy mất??

Càng nghĩ, Hoắc Từ liền càng tức.

Vốn dĩ còn muốn khắc chế một chút, chờ cô tới.

Chỉ là nhìn hai người bọn họ ở đằng kia cũng không biết nói cái gì, hồi lâu còn chưa nói xong.

Rốt cuộc là không nhịn được, đi qua đó.

Ẩn ẩn, nghe được tên kia nói một câu

"Tôi sẽ vẫn luôn chờ cô, thẳng đến khi cô xác định tâm ý."

Hoắc Từ nghe những lời này, từng bước một đi qua.

Tần Hiên Vũ nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu đi xem, sau đó, một quyền rơi xuống, trực tiếp đánh vào trêи mặt hắn.

Tô Yên nhìn Hoắc Từ đột nhiên xuất hiện, sau đó đã bị hắn ôm lấy.

Cô còn chưa nói lời nào liền cảm thấy hắn ôm mình cực kỳ chặt.

Hiện tại thân thể này của Tô Yên, yếu đến không được, chỉ cảm thấy chặt đến đau.

Tần Hiên Vũ lui sau hai bước, nhìn Hoắc Từ.

"Lại là cậu."

Khẩu khí của hắn không biết vì sao, có chút quái quái.

Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, mí mắt giật giật

"Là cậu a."

Tần Hiên Vũ lau vết máu ở khóe miệng, sửa sang lại quần áo một chút.

Tầm mắt lại lần nữa dừng ở trêи người Tô Yên, nói

"Tôi chờ tin tức của em."

Nói đoạn, hắn làm tư thế gọi điện thoại, sau đó xoay người rời đi.

Tần Hiên Vũ bên này vừa đi, lực chú ý của Hoắc Từ tất cả đều rơi xuống người Tô Yên.

Trong tầm mắt kia, cảm xúc phức tạp, tức giận quay cuồng.

Tô Yên ngẩn người

"Sao anh lại ra đây?"

Hoắc Từ âm dương quái khí

"Nếu lại ra muộn một chút, em sợ là muốn chạy theo tên khác mất."

Tô Yên

"Em sẽ không."

"A? Phải không?"

Hắn vẫn chưa nói cái gì, nhưng ngữ điệu không chút để ý kia, càng nghe càng làm người khó chịu.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, 11 giờ 40, chị còn có hai mươi phút sẽ phải biến thành cẩm lý."

Tô Yên trầm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói

"Em về nhà trước."

Cô giãy giụa muốn đi.

Hoắc Từ lúc này trong đầu tất cả đều là lời nói kia của Tần Hiên Vũ.

Cái gì mà chờ tin tức của cô, cái gì mà thẳng đến khi cô xác định tâm ý.

Cô còn muốn chạy!!!

Càng nghĩ càng giận.

Thế cho nên khẩu khí nói chuyện cũng càng ngày càng châm chọc

"Vừa mới nãy không phải nói về nhà? Như thế nào lại chạy tới nơi này? Ai biết em lát nữa lại sẽ đi tìm tên nào."

Tô Yên dừng một chút,

"Anh là có chuyện muốn nói với em?"

Hoắc Từ

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Vốn là có."

"Nói cái gì?"

"Muốn hỏi, trong lòng em còn có ai."

Tô Yên nhìn hắn, cảm thấy lời này có chút quen tai.

Cô nói

"Lời Tần Hiên Vũ nói, anh đều nghe được?"

"Anh không nên nghe được?"

Tô Yên do dự trong chớp mắt

"Em cùng hắn không thân."

"Nhưng mà cái vẻ ngoài kia của hắn lại hợp khẩu vị em, có phải hay không?"

Nói đến chỗ này, Hoắc Từ càng ngày càng tức.

Cmn!

Tô Yên cảm thấy hai người bọn họ ở chỗ này dây dây dưa dưa, trước mười hai giờ khẳng định cũng nói không xong.

"Có chuyện gì, chờ ngày mai lại nói."

Cô phải đi.

Hoắc Từ lúc này làm sao chịu thả người??

Hắn trào phúng nói một câu

"Lúc này em còn chạy trốn?"

Đôi mắt đen nhánh kia, có áp lực, có phẫn nộ.

Tiểu Hoa lại mở miệng

"Ký chủ, 11 giờ 50. Nếu không, chị nhìn quanh đây xem có ao nhỏ gì đó hay không, trước nhảy vào đó?"

Tô Yên nắm chặt tay, có điểm sốt ruột.

Chỉ là Hoắc Từ lại bỗng nhiên buông lỏng tay ra.

Hắn nhét tay vào túi, tức khắc tức giận kia tan đi.
 
Chương 1703: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 50


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên sửng sốt một chút.

"Em đi trước?"

Vừa dứt lời, liền rõ ràng thấy được đôi mắt hắn chợt lóe tức giận rồi biến mất.

Thực mau, Hoắc Từ nở nụ cười.

"Em có phải cảm thấy, tôi không phải em thì không thể hay không?"

Tô Yên nhìn hắn.

Hoắc Từ dán đến gần bên tai cô, nhỏ giọng nói

"Xem ra em vẫn chưa xác định được chính xác vị trí của mình rồi. Muốn làm bạn gái tôi, số người có thể vây quanh hội trường cả một vòng. Không có em, còn sẽ có người tiếp theo."

Cô nhìn hắn, mím môi một chút.

Cô hẳn là phải đi.

Dù sao cô không phải người, từ phương diện nào đó mà nói, trong mắt nhân loại, cô là yêu.

Nếu ai không có sức thừa nhận, đều có thể sợ tới mức ngất luôn ấy chứ.

Chỉ là, lúc này, cô không muốn đi rồi.

Cô duỗi tay, giữ chặt cà vạt Hoắc Từ, kéo người xuống, để hắn tới gần chính mình.

Hiển nhiên, Hoắc Từ cũng phối hợp, còn cong môi nhìn Tô Yên rốt cuộc muốn làm cái gì.

Chỉ nghe Tô Yên nói một câu

"Các cô ấy đều không thể có được anh, em cũng không muốn nghe thấy anh nói như vậy."

Hoắc Từ cười càng tươi.

Ân, lúc này là thật sự đang cười.

Cũng không biết có phải hắn có máu thích ngược hay không.

Khi Tô Yên mím môi tức giận, trong lòng hắn liền cao hứng.

Nhìn bộ dáng cô chắc chắn, chậc chậc chậc.

Sao có người đẹp như vậy đâu?

Hắn ôm lấy eo Tô Yên, từng bước một đi tới.

Hắn đến gần bên tai cô, có vẻ vẫn muốn nghe Tô Yên nói như vậy.

"Em cùng tên khác kéo kéo giật nhẹ, dây dây dưa dưa, em cảm thấy, tôi sẽ tin tưởng lời em nói?"

Tô Yên nghe, nhíu mày.

Không phải bởi vì hắn nói.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Mà là bởi vì ······, chỉ cảm thấy có chút mệt.

Có chút thở không nổi, rất khó chịu.

Cô kêu lên một tiếng, tim đập bắt đầu đập không có quy luật.

"Hoắc Từ."

Cô hô một tiếng.

Giọng nói rất nhỏ, nhưng lại là sức lực lớn nhất cô có thể dùng.

Vốn dĩ Hoắc Từ còn chờ Tô Yên nói chuyện.

Chờ chờ, liền nghe được giọng nói suy yếu của cô.

Hắn ôm cô, chỉ cảm thấy thân thể của cô đang nhanh chóng biến lạnh.

Hoắc Từ cứng đờ, dán mặt vào tai cô

"Ân?"

Hắn nhẹ nhàng lên tiếng, như là đang chờ cô nói tiếp.

Cô nhỏ giọng suy yếu nói

"Hồ nước, em muốn vào hồ nước, bằng không, sẽ chết."

Chỉ cảm thấy càng ngày càng mệt, như là sắp bị mệt chết.

Vô lực, lại chạy thoát không được.

Lời cô nói, Hoắc Từ hết sức chăm chú nghe.

Đặc biệt là hai chữ cuối cùng kia.

Ánh mắt hắn co rụt lại, lôi kéo bả vai Tô Yên để xem cô.

Phát hiện sắc mặt cô tái nhợt, hô hấp vô lực.

Suy nghĩ đầu tiên là ôm cô đi bệnh viện.

Nhưng mà thực mau liền nghĩ đến lời Tô Yên.

Hồ nước, hồ nước.

Hắn bế ngang người lên, mau chóng chạy đi.

Cũng may bên cạnh hội trường là khu bơi lội.

Hoắc Từ cảm thấy hắn đời này cũng chưa bao giờ liều mạng chạy như vậy.

Cũng may buổi tối hôm nay cửa khu bơi lội không bị khóa lại, chỉ là khép hờ.

Hắn một chân đá văng cửa, xông vào.

Hoắc Từ ôm cô, đứng ở trước mặt bể bơi, ngồi xổm xuống, không biết làm sao

"Tô Yên, Tô Yên? Hồ nước, hồ nước, đến rồi."

Hắn ôm cô, cũng không biết nên làm gì, chỉ là gọi một lần lại một lần.
 
Chương 1704: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 51


Edit: Diệc Linh

Beta: Tinh Niệm

Cô mở to mắt, nhìn về phía hồ nước

"Em muốn vào"

Hoắc Từ không dám để cô một mình ở lại đây, sợ cô không chịu đựng nổi.

Hắn ôm cô cùng đi xuống hồ.

Vẫn không cảm thấy yên tâm, hắn lấy điện thoại ra gọi 120.

Tô Yên ngâm mình dưới hồ nước, cảm nhận từng dòng nước chảy qua.

Mặt Hoắc Từ vô biểu tình, tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô, giống như chỉ cần cô xảy ra chuyện gì, sẽ lập tức đưa cô ra.

Một phút trôi qua, Tô Yên nhắm mắt lại, nằm yên trong nước.

Khí sắc không hề tái nhợt mà dần dần hồng nhuận, bộ dạng còn rất hưởng thụ.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị còn 3 phút."

Tô Yên mở mắt, nhìn chàng trai trước mặt.

Cô mấp máy môi

"Em không phải người."

Xong, cô lại nói

"Anh không thể ghét bỏ em."

Vừa nói, cô vừa đứng lên.

Làn váy lóng lánh trong nước, thật không hổ danh do đại sư đứng đầu thiết kế.

Chiếc váy kia ở trong nước, rõ ràng không hề có ánh đèn, thế nhưng lại rực rỡ chói loá như vì sao lộng lẫy.

Cô duỗi tay níu lấy cà vạt Hoắc Từ.

Hoắc Từ nghe cô nói xong, mãi vẫn không hiểu rốt cuộc cô muốn nói cái gì.

Không phải người?

Là vì cô làm chuyện áy náy sao?

Hắn nói

"Em không cần như vậy, anh muốn em."

Dù cho cô cùng tên kia làm chuyện gì đó trong hoa viên, cũng chắc chắn là do hắn ta không biết xấu hổ mà câu dẫn trước.

Chờ ngày mai, tốt nhất đừng để hắn tìm được người.

Nếu không...

Nghĩ như vậy, ánh mắt hiện lên chút lệ khí.

Tô Yên nghe xong, nhẹ nhàng thở ra

"Ân"

Vừa nói, cô vừa hướng về phía cánh môi mỏng kia, nhẹ nhàng hôn lên.

Đồng thời, Tiểu Hoa lên tiếng

"Leng keng, hết thời gian."

Giọng nói nhỏ đi, Tô Yên cảm thấy đầu óc dần trống rỗng.

Cô thấy mình từ không trung rơi xuống.

Tõm, rơi vào nước.

Tô Yên mở to mắt, chân theo quán tính quơ quơ.

Chỉ nhìn thấy đuôi cá ánh vàng.

"Em..."

Vừa mở miệng, một chuỗi bong bóng đi ra ngoài.

Tô Yên ngậm miệng lại, bơi trong nước.

Tiểu Hoa quái khí nói

"Wow, ký chủ, vừa nãy người với cá hôn nhau sao? Một nhân loại cùng một con cá?"

Nghe nó nói, Tô Yên nhớ tới Hoắc Từ.

Ngẩng đầu nhìn, phát hiện Hoắc Từ đứng ở bể bơi, thân thể cứng đờ, nhìn con cá vàng nhỏ đang ở trong hồ vui vẻ thoải mái.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Khi phản ứng lại, hắn khom lưng, nâng cá vàng nhỏ lên.

Từng giọt nước rơi xuống, phát ra tiếng vang.

Hắn hơi há mồm, không biết nên nói gì.

Đợi hơn nửa ngày mới bình tĩnh lại.

"Tô Yên?"

Tô Yên cũng há mồm, chỉ là không phát ra âm thanh.

Sau đó, cô gật gật đầu.

Nhìn cô như vậy, Hoắc Từ biết đây là Tô Yên.

Cho nên..., lúc nãy cô nói không phải người, không phải vì áy náy, mà là thực sự không phải người??

Ánh mắt hắn thay đổi mấy lần.

Sau đó ôm cá vàng nhỏ, hắn lên tiếng.

"Nói em thích anh."

Tô Yên ngốc lăng.

Hoắc Từ thấy cô không nói gì, vẫn kiên nhẫn.

"Nói em yêu anh."

Tô Yên há miệng thở dốc, phun ra toàn bong bóng.

Nhân tiện vẫy vẫy cái đuôi ngầm nói cho hắn cô không thể nói chuyện.

Người nào đó không biết có phải quá chấp nhất hay không mà vẫn lặp lại.

"Nói - em - yêu - anh."

Tô Yên lại lần nữa phun ra bong bóng.
 
Chương 1705: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 52


Edit: Diệc Linh

Beta: Tinh Niệm

Không biết lặp lại bao nhiêu lần, cuối cùng Hoắc Từ cũng hiểu cô không thể nói.

Lúc này mới đem cá vàng nhỏ thả lại bể bơi.

Tô Yên vẫy vẫy cái đuôi, lắc mình muốn dạo chơi, nhưng còn chưa bơi xa đã bị hắn vớt ra.

Trong tay hắn nắm một ít nước, nhưng vớt cô lên một lúc, hình như sợ làm cô chết.

Dứt khoát khom lưng, đặt cô lại trong bể, dùng tay bao quanh cô lại.

Đang muốn mở miệng nói chuyện, tiếng xe cấp cứu vang lên.

Bác sĩ xông vào, bên cạnh còn có Triệu Tinh Thần.

"Người bệnh ở đâu?"

Hoắc Từ ngẩng đầu

"Không có việc gì."

Bước chân bác sĩ dừng lại, có vẻ không tin, ánh mắt quét qua một vòng.

Phát hiện nơi này chỉ có hắn, bác sĩ nghi ngờ hỏi.

"Là anh gọi 120?"

"Đúng vậy"

"Trong điện thoại, anh nói có một cô gái 17 tuổi bị tức ngực khó thở, còn ở trạng thái sốc. Vậy người đâu?"

Hoắc Từ nhìn cá vàng nhỏ trong tay mình.

Mặt không đổi sắc, nói

"Đi rồi."

Sau 5 phút cẩn thận đưa ra nghi vấn, bác sĩ cuối cùng cũng chịu đi.

Triệu Tinh Thần thanh toán xong thì đi tới trước mặt Hoắc Từ.

"Từ ca, cậu làm gì ở đây?"

Lại nhìn con cá trong tay hắn, nói

"Cá vàng nhỏ này từ đâu tới vậy?"

Hoắc Từ vốn dĩ cảm thấy Triệu Tinh Thần lải nhải quá nhiều.

Hắn chỉ muốn ở một mình với cá vàng nhỏ thôi.

Thế nhưng, như là nghĩ tới lại gì, lại nói.

"Cậu đi mua một cái bể cá."

"Bể cá?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Hoặc là lớn hơn cái ly một chút, đủ cho cá vàng nhỏ nằm bên trong là được."

Triệu Tinh Thần kinh ngạc.

"Cậu thiện tâm từ khi nào vậy, muốn cứu sống con cá sắp chết này sao?"

Lời vừa nói ra, chỉ thấy sắc mặt Hoắc Từ âm trầm.

"Cậu có chết nó cũng sẽ không chết."

Triệu Tinh Thần không ngờ mình vừa mở miệng đã chọc Hoắc Từ tức giận.

Không dám nhiều lời, vội vàng gật đầu.

"Được được được, tôi đi tìm, tôi đi tìm."

Vừa nói, Triệu Tinh Thần vừa bước ra ngoài.

Mỗi bước chân đều lưu luyến.

Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Từ tức giận như này.

Lại còn bảo vệ con cá vàng kia như vậy, đặt ở trong tay trông thật cẩn thận.

Triệu Tinh Thần tặc lưỡi.

Chẳng lẽ Từ ca thích kiểu nhu nhược?

Giống như tiểu mỹ nhân kia?

Triệu Tinh Thần ra khỏi khu bể bơi, trong chốc lát hắn liền trở về.

Bể cá đương nhiên không có, nhưng một cái ly nước lớn thì vẫn có.

Cũng không biết ai ở trong yến hội ngồi cầm ly nước lớn như vậy uống trà, cuối cùng, bị Triệu Tinh Thần cướp đi.

Hắn cung kính đưa cho Hoắc Từ.

Nửa ngày sau, Hoắc Từ từ trong nước nhổm người dậy.

Tay cầm chén trà kia, từ bên ngoài nhìn qua lớp trong suốt có thể nhìn thấy một con cá vàng nhỏ đang vẫy đuôi bơi lội.

Hắn xem một cái rồi nói với Triệu Tinh Thần.

"Tìm xe, đưa tôi về."

Triệu Tinh Thần vội vàng gật đầu.

"Được được được."

Hắn cũng không biết người này rốt cuộc là làm sao.

Cảm giác cứ âm dương quái khí, thế nên không dám hỏi kĩ.

Đang nghĩ ngợi, lại nghe Hoắc Từ hỏi một câu

"Lạnh không?"

Triệu Tinh Thần tưởng đang hỏi hắn, vội vàng quay đầu lại nói

"Từ ca, tôi không lạnh."

Vừa quay đầu, liền phát hiện Hoắc Từ nhìn chằm chằm cái ly kia, căn bản không hề để ý đến hắn.

Hắn sửng sốt.

Từ ca làm sao vậy?

Chưa kịp phản ứng đã nghe Hoắc Từ nói với cá vàng nhỏ

Giọng điệu hiếm khi ôn hoà

"Có đói bụng không?"

Lại nói

"Muốn ăn bánh mì hay ăn thức ăn cho cá?"

Vừa nói vừa đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Triệu Tinh Thần, nghe giọng hắn run rẩy khó tin nói

"Từ ca?"

Hoắc Từ nhíu mày

"Còn không đi? Làm gì ở đây?"
 
Chương 1706: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 53


Edit: Diệc Linh

Beta: Tinh Niệm

Triệu Tinh Thần vội vàng gật đầu

"Vâng, vâng, tôi đi, tôi đi."

Nhưng lúc đi ra ngoài, tầm mắt hắn vẫn luôn hướng về phía Hoắc Từ.

Trêи đường về nhà, tài xế lái xe.

Triệu Tình Thần ngồi bên ghế phụ, Hoắc Từ nắm ly nước ngồi ở ghế sau.

Có lẽ lúc ở bể bơi, Hoắc Từ quá kỳ quái cho nên Triệu Tinh Thần có chút không yên tâm.

Liên tục nhìn qua gương chiếu hậu.

Một lần lại một lần, cứ vậy lặp lại.

Cho đến khi Hoắc Từ nhíu mày, ngẩng đầu

"Có việc?"

Triệu Tinh Thần phản ứng lại, hỏi vu vơ

"À, Từ ca, tiểu mỹ nhân kia đâu rồi? Sao không ở bên cậu? Cô ấy về một mình không phải quá nguy hiểm sao?"

Hoắc Từ nhìn chằm chằm Triệu Tinh Thần, sau đó thâm ý nói

"Cô ấy vẫn luôn ở đây."

Trong giọng nói còn ẩn sự ôn nhu, làm cho Triệu Tinh Thần nổi hết da gà, sau lưng lành lạnh.

Hắn lập tức quay đầu lại.

Tối nay Từ ca sao lại kỳ quái đến vậy?

Lúc nói chuyện còn không bình thường.

Một hồi lâu, Triệu Tinh Thần không nhịn được lại quay xuống, nhìn thoáng qua ly nước trong tay Hoắc Từ.

Cá vàng nhỏ đang bơi lượn bên trong.

Hắn nghi ngờ.

Cá vàng nhỏ này không phải có độc chứ?

Làm cho Từ ca trúng độc nên mới thành ra bộ dạng này?

Cũng may, cả dọc đường nơm nớp lo sợ cũng đã đến trước của nhà Hoắc Từ.

Triệu Tinh Thần không dám chậm trễ, cung kính đưa Hoắc Từ xuống xe, lập tức chạy biến.

Tầng 2, phòng ngủ Hoắc Từ, trong nhà tắm.

Bồn tắm chứa đầy nước, cá vàng nhỏ ở bên trong chơi đến vui vẻ.

Hoắc Từ mặc một chiếc áo tắm dài, đứng bên cạnh nhìn.

Hắn khom lưng xuống, nhìn cá vàng nhỏ kia, ý cười hiện ngay trong ánh mắt.

Cá vàng nhỏ lớn lên cũng thật xinh đẹp a.

Thật muốn cầm trong tay xoa bóp.

Hắn nghĩ như vậy, và cũng làm như vậy.

Vươn tay vào trong bồn tắm, khẽ nhéo.

Mềm mại, cái bụng thật tròn.

Hắn lại muốn bí mật sờ sờ cái đuôi.

Nhưng vừa mới buông ra, cá vàng nhỏ đã chạy đi.

Hắn sửng sốt.

Một hồi lâu, cá vàng nhỏ lại lắc lư dùng sức bơi lên.

Tô Yên cảm thấy vô cùng đau.

Vào đêm trăng tròn, chân thân thực sự rất yếu ớt.

Bị nhéo hai cái, suýt chút nữa là bị bóp chết rồi.

Sức chống cự của một cá vàng là đây ư?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cô đang nghĩ thì nghe Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, cố lên! Sống sót!"

Hình như Tiểu Hoa cũng cảm nhận được cô bị Hoắc Từ nhéo đến suýt chết.

Hắn định chạm vào cô, Tô Yên liền trốn.

Sau vài lần, Hoắc Từ cũng nhìn ra, nhưng cũng chẳng tức giận.

Vẫn luôn đứng ở đó.

Đến nửa đêm hắn mới về phòng ngủ.

Tô Yên thấy hắn đi rồi, lại lắc lư nhảy nhót trong bồn tắm.

Tâm tình không tệ lắm.

Cứ như thế, mãi cho đến buổi sáng hôm sau.

Sắc trời bên ngoài từ tối sang hừng đông.

Lạch cạch một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Hoắc Từ đi đến, hắn cúi đầu nhìn Tô Yên.

Không biết nghĩ cái gì, Hoắc Từ cởi áo tắm ra.

Vừa cởi vừa nói

"Làm sao bây giờ? Anh muốn tắm rửa. Chỉ còn có cách là hai chúng ta cùng tắm."

Tô Yên sửng sốt một chút.
 
Chương 1707: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 54


Edit: Diệc Linh

Beta: Tinh Niệm

Cùng nhau tắm?

Vẫn là thôi đi?

Hơn nữa phòng tắm nhiều như vậy, cũng không phải chỉ có một cái.

Còn nữa, cô cũng không nhất thiết phải ở trong bồn tắm mới sống, cứ để cô vào trong cái ly cũng được mà.

Hoắc Từ không thèm để ý, đảo mắt liền cởi đồ ra.

Tô Yên chậm rì rì quay đầu, chui vào một góc.

Hoắc Từ nhìn cô như vậy, nghi hoặc

"Anh cầm thú vậy sao?"

Nói xong, lại duỗi tay cầm lấy áo, mặc lại trêи người.

Đồng thời đưa Tô Yên ra, không biết tìm được một cái ly ở chỗ nào,

Đặt vào.

Cô theo bản năng nói

"Vẫn là nơi này tốt."

Vừa nói xong, cả hai đều sửng sốt.

Mắt to trừng mắt nhỏ.

Hoắc Từ

"Em có thể nói?"

Tô Yên

"Em có thể nói?"

Vừa nói xong lại bay ra một chuỗi bong bóng.

Tiểu Hoa ở trong đầu Tô Yên nói

"Chúc mừng ký chủ, đã qua 6 tiếng, chị đã được khôi phục khả năng nói."

6 tiếng đồng hồ đã qua đi.

Hiện giờ, Tô Yên dần dần khôi phục, cho đến 12 giờ tối hôm nay sẽ trở lại người bình thường.

Hoắc Từ bưng bể cá lên, nhìn kỹ cô.

Gương mặt hắn phóng đại lên trong mắt Tô Yên.

Nửa ngày sau, hắn mở miệng

"Nói em thích anh."

Tô Yên

"....."

Hoắc Từ nhìn cô chằm chằm

"Không thích?"

".....Thích"

Nghe cô nói ra, Hoắc Từ vừa lòng.

Kéo một cái ghế lại, ngồi xuống cùng cô nói chuyện.

"Không định giải thích thân phận?"

Tô Yên lắc đuôi cá,

"Cẩm lý."

"Hả?"

"Em là Cẩm Lý."

"Có ích lợi gì? Còn không thể ăn."

Trong lời nói của Hoắc Từ ẩn có chút ghét bỏ.

Chẳng những không thể ăn, còn nhỏ như vậy.

Biến nhỏ thì cũng thôi đi, còn sống trong nước.

Sờ không được, chỉ có thể nói chuyện qua lớp thủy tinh.

Lúc trước mới chạm qua hai cái đã khiến cô chịu đau.

Thật là, còn chưa thấy con cá vàng nào yếu ớt như vậy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên nhìn hắn,

"Có thể mang đến may mắn."

"Ví dụ như?"

"Ừm? Mua vé số có thể trúng thưởng."

Hoắc Từ cúi đầu liếc cô một cái,

"Em cảm thấy anh còn cần vé số làm giàu?"

Tô Yên

"······ có thể tìm đường trong chỗ chết."

"Ý của em là có người muốn làm anh chết, anh có thể lưu lại một hơi sống sót?"

"Ân, hẳn là như vậy."

Hoắc Từ cười

"Là anh làm người khác, hay là người khác làm anh?"

Tô Yên quơ quơ cái đuôi, không nói lời nào.

Hoắc Từ nhìn cô

"Có thể phù hộ anh mỗi một môn đều đạt điểm cao không?"

Tô Yên

"Đây không phải vận may, là kỳ tích."

Nói xong, sợ hắn không hiểu rõ ý, cô giải thích nói

"Vận may là giá trị xúc tác, tăng chỉ số trong ngẫu nhiên. Không phải biến hy vọng hão huyền thành hiện thực."

Lúc này đây, Hoắc Từ trầm mặc.

Tô Yên cũng ngậm miệng lại, bơi sang một bên khác.

Vừa bơi vừa nghĩ, có thể cô nói đả kϊƈɦ quá lớn, về sau không muốn học tập?

Đang nghĩ ngợi tới đây, liền cảm nhận được bể cá đong đưa.

Người nào đó lại xoay bể cá một chút, hai người một lớn một nhỏ lại lần nữa đối diện.

Hắn gõ cái bàn, nhìn qua cũng không có tức giận.

Hắn mở miệng

"Vậy mong Cẩm Lý phù hộ cho anh, sớm ngày để Tô Yên đồng ý cùng anh ở bên nhau."

Tô Yên

"······"

Hoắc Từ tiếp tục

"Tốt nhất là có thể một giây làm anh đổ. Cũng mong Cẩm Lý để Tô Yên hiểu rõ, người theo đuổi anh rất nhiều. Nếu không mau chóng nắm lấy cơ hội, vạn nhất về sau để cho người khác đoạt đi thì không hay lắm."

Nói xong, Hoắc Từ cẩn thận nghĩ nghĩ, bổ sung một câu

"Muốn tiền, muốn sắc đẹp, anh đều có, cô ấy còn có cái gì không hài lòng, không đồng ý? Cẩm Lý có thể trả lời cho anh không?"
 
Chương 1708: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 55


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nghe xong,

"Anh là trẻ vị thành niên."

Hoắc Từ sửng sốt.

"Cho nên?"

"Cho nên những ý tưởng kia đều không thể thực hiện."

Tô Yên nói vừa xong, Hoắc Từ thiếu chút nữa không nhịn được muốn nhéo lấy cô.

Hoắc Từ suy tư

"Xem ra, Tiểu cẩm lý này không có tác dụng gì a."

Tô Yên không nghĩ nói chuyện với hắn, biết hắn là cố ý bắt bẻ.

Xoay xoay cái đuôi bơi sang một bên khác.

Nề hà, vô luận cô hướng chỗ nào, người nào đó đều sẽ chuyển động bể cá, buộc Tô Yên xem hắn.

Chỉ nghe hắn thong thả ung dung nói

"Muốn chạy? Có thể chạy tới chỗ nào? Chạy tới chỗ nào đều sẽ bắt em trở về."

Khẩu khí ngang ngược cực.

Rốt cuộc, xoay đã lâu, Tô Yên dừng lại.

Cô nghi hoặc

"Anh không đi học sao?"

Hoắc Từ

"Đi"

"Anh sắp đến muộn."

"Em quan tâm anh?"

"······ ân."

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói thầm

"Ký chủ, Tiểu Hoa vì sao cảm thấy chị chỉ là muốn đuổi Hoắc Từ đi, cũng không phải thật sự quan tâm hắn đâu?"

Tô Yên

"Em biết quá nhiều."

Nghe cô nói, Tiểu Hoa yên lặng ngậm miệng lại.

Hoắc Từ vốn dĩ là muốn ôm bể cá đi học, chỉ là cái ý tưởng này bị Tô Yên cự tuyệt.

Hoắc Từ lại nghĩ nghĩ, cũng đúng.

Bộ dáng cá vàng nhỏ của Tô Yên đẹp như vậy, vạn nhất lại mê hoặc thêm tên nào thì làm sao bây giờ?

Cuối cùng, vẫn là để cô ở nhà.

Hoắc Từ ba bước lại quay đầu một lần, không yên tâm đến trường đi học rồi.

Tô Yên nhắm mắt lại, ở trong nước du đãng.

Cô có thể nhận thấy được lực lượng của mình đang dần dần khôi phục.

Đại khái là quá thoải mái, nhịn không được ngủ một lát.

Cũng không biết qua bao lâu, cô nghe được trêи đầu truyền đến thanh âm tê tê tê tê tê.

Tô Yên mở to mắt, liền nhìn thấy một con rắn vằn đỏ đen to bằng ngón út đang lắc lư ở trêи miệng bể cá.

Cô đầu tiên là nhìn con rắn nhỏ kia vươn cái đuôi tới thử quấy nước một.

Tựa hồ là muốn vớt tiểu cá vàng Tô Yên này.

Phát hiện vớt không được, con rắn nhỏ kia sửa lại phương pháp.

Cái đuôi cố định lại, phun lưỡi rắn màu đỏ tươi, há miệng rộng ra tới cắn.

Tiểu Hoa khϊế͙p͙ sợ

"Này, này, đây là Tiểu Hồng đi??"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lên tiếng

"Ân"

Cũng không biết Tiểu Hồng rốt cuộc là vào bằng cách nào.

Ít nhất hiện tại mục tiêu của nó chính là cá vàng nhỏ.

Bộ dáng thèm ăn kia, nước miếng đều hận không thể rơi xuống bể cá đâu.

"Tê tê tê tê tê tê tê!!"

Khẳng định ăn rất ngon!!

Tiểu Hồng tự cổ vũ, mở miệng liền đi cắn.

Tô Yên lắc lư trái phải tránh né công kϊƈɦ, mở miệng

"Tiểu Hồng, khép miệng lại."

Tiểu Hồng sửng sốt một chút, nghe được giọng nói, lập tức ngoan ngoãn khép miệng lại

"Tê tê tê tê tê?"

Yên Yên ở chỗ này??

Nhưng mà tầm mắt quét một vòng, cũng không thấy được người nào.

Sau đó lực chú ý của Tiểu Hồng lại lần nữa bị cá vàng nhỏ hấp dẫn.

Há miệng lại tiếp tục muốn đi cắn.

Tô Yên

"Ta là Tô Yên."

Tiểu Hồng mờ mịt

"Tê tê tê tê tê?"

Yên Yên, chị ở đâu?

Nhìn trái phải, nhưng lại tìm không thấy.

Ở trong trí nhớ của Tiểu Hồng, Tô Yên là con người.

Khẳng định không phải cá vàng nhỏ trước mặt này.

Thế cho nên nhìn xung quanh, vẫn không thấy người đâu.

Tiểu Hồng mắt thì nhìn trái phải, miệng thì không chịu thua, dúi vào trong nước cắn cá nhỏ.

Ưm, con cá vàng này nhìn qua thực ngon miệng nha.

Ánh vàng rực rỡ, nó còn chưa từng ăn qua cá vàng đâu.

Hương vị khẳng định đặc biệt mỹ vị.

Hiện tại cả đầu óc Tiểu Hồng đều là suy nghĩ ăn cá vàng này kiểu gì.

Cho đến khi lại lần nữa nghe được giọng nói
 
Chương 1709: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 56


Edit: Tinh Niệm

"Tiểu Hồng, cá vàng trước mặt em chính là ta, ta là Tô Yên."

Tiểu Hồng sửng sốt.

Nhìn tiểu cá vàng đang phun bong bóng trước mặt mình.

Ba giây đồng hồ sau, Tiểu Hồng đúng lý hợp tình

"Tê tê tê tê tê!"

Kẻ lừa đảo, ngươi khẳng định không phải Yên Yên, hừ, ta muốn ăn ngươi!

Tiểu Hoa sốt ruột

"Ký chủ, chị nuôi rắn như thế nào cảm giác đầu óc nó không quá thông minh vậy?"

Tô Yên không có trả lời Tiểu Hoa.

Mà là nói với Tiểu Hồng

"Nếu em ăn ta, Tô Cổ sẽ không cho em ăn kem ly, cũng sẽ không cho em ăn bánh kem."

Dứt lời, Tiểu Hồng dừng lại.

Sau đó vẻ mặt kinh nghi nhìn cá vàng nhỏ

"Tê tê tê tê tê?"

Yên Yên, là Yên Yên sao?

Tô Yên

"Ân, là ta."

Tiểu Hoa đầy đầu hắc tuyến

"Ký chủ, nó có phải sợ hãi mình không được ăn kem ly nên mới phản ứng nhanh như vậy hay không"

Càng xem, thứ này càng không giống như là nhận ra ký chủ, mà chỉ là bởi vì sợ bị tịch thu kem ly á.

Tiểu Hồng sau khi cẩn thận xác nhận, không nói hai lời, ôm bể cá nhỏ chứa Tô Yên chạy ra bên ngoài.

Tô Yên sửng sốt một chút.

Này, đây là có ý gì?

Ở chuyện trộm đồ vật này, Tiểu Hồng tựa hồ thân kinh bách chiến.

Trộm vận lớn bể cá đi ra ngoài, thế nhưng còn có thể vững vàng đưa cô xuống hai tầng lầu.

Thẳng đến khi ra khỏi nhà, Tiểu Hồng dứt khoát trực tiếp biến đại, nghênh ngang kéo bể cá đi.

Một giờ sau, Tiểu Hồng kéo Tô Yên đi tới cửa của một biệt thự.

Bể cá nhỏ lắc lư.

Vừa đi, nước vừa bị vẩy ra ngoài.

Tô Yên không bị lao ra ngoài, hơn nữa còn có thể sống sót, cô cảm thấy tất cả đều là dựa vào vận khí cường đại của Cẩm Lý này.

Tiểu Hồng nâng cái đuôi lên, ấn ấn chuông cửa.

Trong chốc lát, cửa biệt thự mở ra.

Tô Cổ mặt không biểu tình, nhìn Tiểu Hồng kéo một cái bể cá thủy tinh, bên trong còn có một con cá vàng nửa chết nửa sống.

Nhìn thoáng qua, Tô Cổ mở miệng

"Ăn xong rồi lại tiến vào."

Nói xong, ầm một tiếng, cửa liền đóng lại ······.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hồng quay đầu lại, nhìn Tô Yên, thiên chân vô tà

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, chị yên tâm, tuy rằng chị trong cái dạng này em rất muốn ăn, nhưng mà em sẽ nhịn xuống.

Không có biện pháp, Tiểu Hồng ngửi thấy trêи người Tô Yên tản ra hương vị mê người, thật sự rất muốn ăn.

Tô Yên

"······ ấn chuông cửa."

Tiểu Hồng lên tiếng.

"Tê tê tê"

Được được.

Sau đó, Tiểu Hồng lại lần nữa đi ấn chuông cửa.

Qua một lúc lâu sau, Tô Cổ mới mở cửa.

Khi nhìn thấy Tiểu Hồng còn kéo theo bể cá.

Hắn vừa muốn nói chuyện, liền nghe được cá vàng nhỏ kia nói chuyện

"Tô Cổ, là ta, Tô Yên."

Tô Cổ sửng sốt, tầm mắt dừng ở trêи cá vàng nhỏ, ba giây đồng hồ sau, khom lưng, bế bình cá lên, đi đến trong phòng.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê"

Đều may mà có ta, bằng không Yên Yên sẽ tới không được nơi này.

Hiển nhiên, lời Tiểu Hồng nói làm Tô Cổ sinh ra hiểu lầm.

Thế cho nên Tô Cổ cho rằng Tô Yên đã chịu nguy hiểm, được Tiểu Hồng cứu ra.

Tô Cổ tìm một cái chậu lớn, đổ nước vào rồi đem Tô Yên thả vào trong.

Khó có khi tán thưởng Tiểu Hồng

"Không tồi"

Tiểu Hồng đã biến thành người, từ trong phòng của mình đi ra.

Đang bước bước chân tới xem cá vàng nhỏ, kết quả liền nghe được giọng nói của Tô Cổ

"Tủ lạnh giải phóng, xem như khen thưởng."

Tiểu Hồng vừa nghe, trước mắt sáng ngời.

"Thật sao??"

Nhìn thấy Tô Cổ gật đầu.

Tức khắc cũng không quản tiểu cá vàng, nhanh chóng chạy ra tủ lạnh bên kia.

Cá vàng nhỏ hấp dẫn người, nhưng cũng không bằng kem ly nha.
 
Chương 1710: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 57


Edit: Tinh Niệm

Ưm, cũng không đúng, dù có hấp dẫn nó cũng sẽ không ăn tiểu cá vàng.

Bởi vì cá vàng nhỏ là Yên Yên.

Nghĩ như vậy, Tiểu Hồng lấy đồ trong tủ lạnh ra.

Một tay cầm kem ly, một tay khác cầm bé rối Teletubbie bị đông cứng ra.

Bởi vì tủ lạnh đột nhiên tan băng, cả người bé rối Teletubbie ướt sũng nước, thật nặng.

Ầm một tiếng, Tiểu Hồng không cầm chắc nên bị đồ chơi kia rơi vào người.

Còn may, nó da dày thịt béo.

Tiểu Hồng mau chóng đứng dậy, cầm đồ chạy về chỗ Tô Yên.

Vừa chạy vừa kêu

"Yên Yên, Yên Yên!!"

Cho đến khi chạy đến trước mặt Tô Yên.

Nó đặt Teletubbie ở bên cạnh, mở kem ly ra, một bên ăn, một bên bắt đầu cáo trạng

"Yên Yên, Cổ Vương bắt em gặm củ cải, không cho em ăn kem ly."

Tô Yên

"Không cho em ăn? Em chẳng lẽ không có ăn vụng?"

Vừa nói cái này, Tiểu Hồng căm giận

"Hắn làm đông cứng tủ lạnh."

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng

"Em không phải biết phun lửa sao?"

Tiểu Hồng dừng một chút.

Mờ mịt trong chớp mắt

"Phun lửa?"

Ách, đúng nha.

Nó cũng biết phun lửa mà.

Nhưng mà bởi vì chỉ có thể phun ra một chút hoả tinh, rất khổ sở.

Cho nên đều quên mất việc này.

Tiểu Hồng vừa nghĩ vừa cắn kem ly.

Sau đó, uể oải nói

"Em đánh không lại hắn."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân, rất bình thường."

Tiểu Hồng trừng hai mắt nhìn Tô Yên, ánh mắt sáng lấp lánh

"Yên Yên, chị có thể đánh hắn."

Nói xong, Tiểu Hồng tựa hồ còn rất kϊƈɦ động.

Khi nói chuyện, Tô Cổ đã đi tới.

Nhưng mà Tiểu Hồng nói chuyện quá kϊƈɦ động, thế cho nên không có phát hiện.

Tô Yên

"Giết hắn?"

Tiểu Hồng vừa nghe, vội vàng lắc đầu

"Cũng, cũng không phải. Hắn cũng khá tốt."

Mua kem ly cho nó, cho nó tiền tiêu vặt, những người khác nếu là khi dễ nó, Tô Cổ sẽ đánh người kia.

Tiểu Hồng khẽ meo meo

"Để em cắn hắn một ngụm."

Chủ ý này kỳ thật lúc trước Tiểu Hồng đã rất muốn làm.

Nề hà, không có lá gan như vậy.

Nhưng mà hiện tại không giống nhau a.

Tô Yên ở chỗ này.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cổ Vương khẳng định không dám đánh Yên Yên!!

Vừa dứt lời, cổ áo Tiểu Hồng đã bị nhấc lên.

Tiểu Hồng ngốc.

Phía sau có người trào phúng một câu

"Cắn ta một ngụm? Ân, chủ ý không tồi."

Lại nghe Tô Cổ nói

"Kem ly cấm, không chỉ như thế, ngay cả cà rốt cũng không có, về sau, bị đói."

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hồng héo.

"Người ta không muốn bị đói."

"Muốn chép Tam Tự Kinh, hay là bị đói?"

Tiểu Hồng sau khi rối rắm

"Được rồi, vẫn là bị đói đi."

Tam Tự Kinh gì đó nó mới không cần.

Tô Cổ cười lạnh một tiếng, xách cổ Tiểu Hồng về phòng của nó.

Một giờ sau.

Tiểu Hồng cầm vở viết ô vuông, một bàn tay cầm bút chì, trêи mu bàn tay đen tuyền một mảnh, đều là mực bút.

Nó chạy tới trước mặt Tô Cổ

"Ta, ta viết xong rồi."

Chạy vội chạy vội liền lập tức đâm vào Tô Cổ.

Tô Cổ xách nó sang một bên, thuận tay lấy vở, lật xem từng tờ một.

Ân, vừa xấu vừa lộn xộn.

Giống hệt con rắn ngốc này.

Tô Cổ liếc mắt nhìn nó, hỏi

"Ngươi cảm thấy ngươi viết thế nào?"

Tiểu Hồng rất là tự tin nói

"Thực tốt."

"Tốt ở chỗ nào?"

"Đều viết xong."

"Biết chữ không?"

"Ân?"

"Đọc thử xem ngươi viết cái gì."
 
Chương 1711: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 58


Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng mở ra trang đầu tiên.

Ngọng nghịu đọc

"Nhân chi sơ, tính bản thiện."

Vài câu đầu còn đọc được.

Đằng sau liền bắt đầu ngốc.

"Tròn tròn mẫu, tròn tròn chỗ, tử không học, đoạn tròn tròn."

Tô Cổ đánh gãy

"Tròn tròn là cái gì?"

Tiểu Hồng ngẩng đầu

"Cô giáo nói, chữ nào không biết thì vẽ vòng tròn."

Tuy rằng nó đã đã quên rốt cuộc là cô giáo ở vị diện nào, nhưng mấy chữ nó không biết, thì đều vẽ như vậy.

Tiểu Hồng nói đúng lý hợp tình.

Giống như không biết chữ không phải nó sai, đều do chữ quá khó thuộc vậy nhau.

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng

"Ngươi sống đã bao lâu?"

"Thật lâu."

Tiểu Hồng nghi hoặc, hắn vì sao lại hỏi như vậy.

Thực mau, nghi hoặc của nó liền có giải đáp

"Sống lâu như vậy, mấy chữ này đều không biết, không cảm thấy sống rất uổng phí?"

Tiểu Hồng đang muốn lắc đầu, bỗng nhiên liền nghe được Tô Cổ nói một câu

"Vì để ngươi nhớ lâu chút, tịch thu bé rối Teletubbie."

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hồng liền nhìn thấy bé rối Teletubbie của mình đã bị đông lạnh thành một cái khối băng.

Tiểu Hồng

"Ngươi, ngươi ta muốn nói cho Yên Yên!"

Tô Cổ

"Rất muốn bé rối Teletubbie?"

Tiểu Hồng lập tức gật đầu

"Ân ân"

"Biết hết chữ trong Tam Tự Kinh, bé rối Teletubbie liền cho ngươi."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hồng đang muốn phản bác, Tô Cổ nói tiếp

"Hoặc là, đồ chơi của ngươi vĩnh viễn biết thành khối băng, ngươi muốn cái nào?"

Tiểu Hồng nghe xong, trong đầu nghĩ a nghĩ.

Ân, thực khó a.

Nên chọn cái nào đây?

Đang do dự, Tô Cổ mặt vô biểu tình

"Rất khó chọn?"

"Ân ân"

"Biết được chữ rồi, hoa bên ngoài hẳn là cũng có thể ăn."

Tiểu Hồng vừa nghe, trước mắt sáng ngời, nâng tay nhỏ lên

"Biết chữ, ta chọn biết chữ!"

Tô Cổ gật gật đầu, sau đó túm bím tóc nhỏ trêи đầu Tiểu Hồng lôi người về phòng ngủ.

Tóc Tiểu Hồng vẫn luôn không có cắt.

Tóc có chút dài, lúc đầu là buộc túm lại.

Sau đó nhìn thật sự là giống củ cải, liền đổi thành hai bên.

Do đó mỗi lần Tiểu Hồng chỉ cần làm sai, gặp tao ương đầu tiên chính là hai chỏm tóc này.

Đuổi được Tiểu Hồng đi, Tô Cổ đi đến trước mặt Tô Yên.

Ngồi xổm xuống, đầu tiên là nhíu mày một chút, có vẻ đang do dự, rốt cuộc muốn nói cùng Tô Yên hay không.

Cuối cùng, vẫn là nói

"Em nghĩ, có chuyện chị vẫn là nên biết một chút."

Tô Yên nghi hoặc

"Ân?"

"Khối minh thạch trong đầu Tiểu Hồng, gần đây giống như có dị thường."

"Ví dụ như?"

"Buổi tối ngủ, sẽ lập loè. Khi Tiểu Hồng đang ăn, cũng sẽ đột nhiên đình trệ. Nhưng mà, xem phản ứng của Tiểu Hồng, không giống như là bị thao túng."

Minh thạch này là bảo vật Minh giới.

Tô Cổ đối với phương diện này, hiểu biết thật sự không nhiều lắm.

Thậm chí cũng không biết nó có bao nhiêu lực sát thương.

Nếu là biến Tiểu Hồng thành ngu ngốc ······.

Ân, có lẽ là một chuyện tốt.

Không chừng bị ảnh hưởng xong lại biến thông minh đâu?

Tô Yên nhìn Tô Cổ

"Tiểu Hồng gần đây trí lực giảm xuống?"

Tô Cổ nhìn cá vàng nhỏ, mặt vô biểu tình

"Với chỉ số thông minh kia của nó, còn có khả năng giảm xuống??"

Tô Yên vừa nghe

"Ân, cũng đúng."

Nếu minh thạch kia có thể hấp thu trí lực nó để dùng, vậy Tiểu Hồng hẳn là sẽ không có hại.

Không chừng còn có thể hố minh thạch đến choáng váng.

Tô Cổ nhìn Tô Yên, nghiêm túc hỏi

"Minh thạch, rốt cuộc là cái gì?"

Tô Yên trầm mặc thật lâu, cô mở miệng

"Có người nói với ta, minh thạch có thể thay thế tồn tại của ta."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top