Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Full Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1672: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 19


Edit: Tinh Niệm

Trước khi đi, nam sinh kia không biết từ chỗ nào mượn tới giấy cùng bút.

Cứ như vậy đi đến trước mặt Tô Yên, lạch cạch một tiếng, đặt giấy cùng bút ở trước mặt Tô Yên.

Cô sửng sốt, ngẩng đầu nghi hoặc

"Có việc?"

Đại khái là thiếu niên không sợ, tuổi này, thích liền làm.

Vị nam sinh kia lộ ra tươi cười tự cho là anh tuấn

"Vị bạn học này, viết số di động của cậu vào đây, chúng ta kết giao bằng hữu đi."

Tô Yên liếc hắn một cái, sau đó lực chú ý lại chuyển dời đến gà rán của mình, nói

"Tôi không có di động, cũng không muốn kết giao bằng hữu với cậu."

Đám bạn học bên cạnh nam sinh kia ồn ào.

Đại khái là vừa rồi cũng rất muốn chào hỏi Tô Yên, nhưng mà vẫn luôn chưa có cơ hội.

Hiện giờ, rốt cuộc có người tiên phong

"Tiểu mỹ nữ, đừng a, Lưu ca chúng ta là thiệt tình thành ý muốn cùng cậu làm bạn bè, không có ý gì khác."

"Đúng vậy, mỹ nữ quá cao lãnh cũng không tốt nha."

"Không phải chỉ muốn số di động thôi sao."

Một câu tiếp theo một câu.

Nói nói, ngược lại như là Tô Yên không cho số điện thoại là cô sai rồi.

Triệu Tinh Thần đứng ở cửa thở dài

"Nữ sinh xinh đẹp quả nhiên đều cần tôi tới bảo hộ a."

Tiếng nói vừa dứt, bình nước vừa mới nhét vào trong ngực hắn bỗng nhiên không còn.

Lúc này, bình nước kia liền nện vào trêи mặt tên nam sinh đứng ở bên cạnh Tô Yên.

Hoắc Từ đi vào trong, như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Nam sinh kia bị đập một cái đến ngốc, không kiên nhẫn hét lên

"Con mẹ nó đứa nào không có mắt đấy?!"

Vừa mới dứt lời, Hoắc Từ liền đi tới trước mặt hắn.

Nam sinh kia sửng sốt, Hoắc Từ giơ tay, đẩy hắn sang một bên

"Chắn đường."

Giọng nói biếng nhác, căn bản không để người nọ vào mắt.

Triệu Tinh Thần ở cửa sửng sốt một chút.

Đại khái là trước nay chưa thấy qua Hoắc Từ có bộ dáng này.

Có lẽ là từ nhỏ đến lớn đánh nhau quá nhiều, ngược lại đối với những chuyện khiêu khích kiêu ngạo, hắn rất ít làm.

Hoắc Từ chỉ có hung ác đánh nhau, hoặc là lười phản ứng với người khác.

Khó được nhìn thấy bộ dáng hắn ······ giương cung bạt kiếm.

Hơn nữa lại còn là chủ động khiêu khích người ta.

Sau đó liền thấy được một màn càng kinh ngạc cảm thán.

Chỉ thấy Hoắc Từ kéo cái ghế bên cạnh, trực tiếp liền ngồi bên cạnh nữ sinh kia.

Vị trí kia cũng là độc.

Ngăn cách tất cả nam sinh chung quanh.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Bên cạnh nữ sinh trừ bỏ Hoắc Từ, thì chính mặt tường.

Tô Yên cắn một ngụm gà rán, ngẩng đầu.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị có thấy được không khí nơi này có chút không thích hợp không?"

Tô Yên

"Đã nhận ra."

Tiểu Hoa bắt đầu nghiêm túc phân tích,

Vừa mới nãy, Hoắc Từ ném đồ vào nam sinh muốn số di động của Tô Yên.

Cho nên ······, Tiểu Hoa trong đầu thổi qua một cái ý tưởng lớn mật.

"Ký chủ, bọn họ không phải là đang tranh giành tình cảm đi?"

Tô Yên nghe một câu như vậy cái.

Bình tĩnh lại ăn một ngụm.

"Sẽ không, ta không quen biết bọn họ."

Mới vừa ăn xong, liền nghe Hoắc Từ ngữ điệu lười nhác

"Ăn ngon sao?"

Tô Yên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, sau đó gật gật đầu.

Sau đó nói

"Anh cũng tới ăn cơm?"

Bầu không khí liền an tĩnh xuống dưới.

Bọn học sinh nện bước phá lệ mau, vội vàng vội vàng ra ra vào vào.

Cũng có người đang ngồi ăn mì đều ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ phát sinh chuyện.

Là Hoắc Từ a.

Chính là tên có tai tiếng ở trường học đó sao?
 
Chương 1673: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 20


Edit: Tinh Niệm

Trách không được nam sinh kia không nói.

Muốn đấu với Hoắc Từ? Nằm đấy mà mơ!

Nhưng mà nhìn Hoắc Từ cùng tiểu mỹ nữ kai nói chuyện.

Hai người có vẻ quen biết a.

Lúc này, Hoắc Từ bỗng nhiên nói một câu

"Cô rất được hoan nghênh."

Tô Yên đang ăn, cô cho rằng hắn là nói đến mấy người ngồi cùng mình.

"Bọn họ mời em ăn."

Nói xong, Hoắc Từ quét một vòng người trêи bàn, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở trêи người Tô Yên

"Người khác mời, cô liền đi cùng?"

Giọng nói hắn nghe có vẻ lãnh đạm chút.

Tựa hồ tức giận, nhưng thấy hắn buông hạ mí mắt, một bộ dáng không mấy để ý.

Sau đó, lại nghe hắn chậm rãi hỏi

"Cô giáo quả nhiên thực tùy tiện a."

Tô Yên nghe ra ý trào phúng trong lời hắn nói.

Cô nhẹ mím khóe môi một chút, động tác ăn cũng dừng lại.

Không muốn ăn nữa.

Cô đặt đũa ở trêи bàn, đứng lên muốn đi.

Nhưng Hoắc Từ cứ ngồi ở đó, không có một chút ý nhường đường.

Kỳ thật Hoắc Từ nói xong lời kia liền hối hận.

Nhưng mà nhìn cô không có phản ứng gì thì lại tức giận.

Đến nỗi tức cái gì, hắn cũng không biết.

Tô Yên lúc này muốn đi, hắn sao có thể thả người?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Thả chạy, hiểu lầm này không phải càng lúc càng lớn?

Sau đó, giơ tay kéo lại tay Tô Yên.

Xin lỗi?

Không, hắn đời này cũng chưa nói xin lỗi ai bao giờ.

Mí mắt vừa nhấc

"Tức giận như vậy?"

Tô Yên không nói chuyện.

Cô hiện tại không quá muốn nói chuyện với hắn.

Đang giằng co, Hoắc Từ bỗng nhiên đứng dậy.

Hắn này vừa đứng đứng dậy, Tô Yên liền chen ra bên ngoài, nhưng hắn vẫn chắn ngang, thành ra hai người càng sát nhau.

Hắn cúi đầu, ở bên tai Tô Yên, lẩm bẩm một câu

"Đừng nóng giận."

Ngữ điệu nói chuyện kia, hoàn toàn không phải bộ dáng lãnh đạm bễ nghễ như vừa nãy.

Tiểu Hoa

"Oa ~~ ký chủ, vì sao Tiểu Hoa cảm thấy hắn thật ngầu a."

Lúc ấy nội tâm Tiểu Hoa lại một lần thở dài.

Nếu nó là con gái thì tốt rồi.

Nó rất muốn làm con gái nha.

Tiểu Hoa đang cân nhắc cái gì, Tô Yên không rảnh biết.

Nhưng mà, bị hắn nói như vậy, cảm giác khó chịu trong lòng đã giảm chút.

Tô Yên mở miệng

"Em chỉ là không quá muốn nói chuyện cùng anh, không có tức giận."

Đang nói đến đây, Triệu Tường Vi bỗng nhiên mở miệng

"Hoắc Từ, cậu đừng có quá đáng, cậu sao lại có thể ức hϊế͙p͙ nữ sinh như vậy?"

Chỗ Triệu Tường Vi ngồi lại một lần nữa thành tiêu điểm.

Hoắc Từ liếc mắt nhìn cô gái này.

Nửa ngày cũng không nhớ nổi đây là ai, chỉ cảm thấy có chút quen mắt.

Sau đó, mấy hình ảnh xẹt qua ở trong đầu.

Hoắc Từ cười, cô gái này quản chuyện bao đồng đúng là quá nhiều.

Chỗ nào chỗ đó đều có cô ta.

Hắn lôi kéo tay Tô Yên đi ra ngoài.

Thẩm Mỹ Đồng ngồi ở đối diện Triệu Tường Vi đứng lên, gọi

"Hoắc Từ"

Vốn dĩ Tô Yên đang cúi đầu đi đường, tức khắc ngẩng đầu lên.

Hoắc Từ không lưu lại, lôi kéo Tô Yên tiếp tục đi ra ngoài.

Xem bộ dáng nữ sinh này, cũng đại khái biết cô ta có ý tứ gì.

Thật sự, lười ứng phó.

Hắn không trả lời, lại là trực tiếp chọc giận Triệu Tường Vi.

Đột nhiên cô ta hét lên

"Hoắc Từ! Cậu sao có thể không lễ phép như vậy? Không nghe thấy Mỹ Đồng đang gọi cậu sao?!"

Nói đoạn, Triệu Tường Vi duỗi tay đi đẩy Hoắc Từ, che ở trước mặt hắn để chặn không cho đi.

Chỉ là tay nâng lên còn chưa kịp rơi xuống trêи người Hoắc Từ thì đã bị một bàn tay tinh tế trắng nõn nắm lấy.

Tô Yên nghiêm túc lên tiếng

"Cô như vậy, cũng là không lễ phép."

____

GÓC TÌM ĐỒNG ĐỘI!!!

Team hiện nay có mấy bạn nghỉ mất, vậy nên mình muốn tìm thêm mấy bạn để edit cùng mình bộ này.

Bạn nào có kinh nghiệm edit càng tốt, mà không có cũng không sao nha, mình sẽ hướng dẫn cho nhưng ai mới tập edit.

Nếu có hứng thú thì hãy ib cho mình nhaa.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ!!! ❤️❤️❤️❤️
 
Chương 1674: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 21


Edit: Tinh Niệm

Không biết từ khi nào, Tô Yên đã chắn phía trước Hoắc Từ.

Bàn tay mảnh khảnh bắt lấy cánh tay Triệu Tường Vi.

Hai người giằng co.

Triệu Tường Vi vốn dĩ phẫn uất nhìn Hoắc Từ. Hiện giờ, lực chú ý chuyển tới trêи người Tô Yên.

Tuy rằng không có chán ghét như nhìn Hoắc Từ, nhưng mày cũng nhíu lại, tựa hồ trách cứ Tô Yên không hiểu chuyện.

Cô mở miệng

"Tôi đang giúp cậu, tên Hoắc Từ này không phải loại người tốt gì."

Hoắc Từ nghe câu sau, trong lòng liền không dễ chịu.

Lão tử được hay không, cô làm sao biết được?

Cô là cọng hành nào mà cứ ở chỗ này bla bla không ngừng?

Tô Yên nghiêm túc nghe xong, sau đó buông tay ra, nói

"Hắn khá tốt."

Dứt lời, Triệu Tường Vi còn chưa nói lời nào, Triệu Tinh Thần ở bên cạnh dựa vào cửa lập tức không nhịn được cười ra tiếng.

Nhìn cô gái này xem, thật là ngây thơ thiện lương mà.

Hoắc Từ còn khá tốt??

Rốt cuộc là cô dùng con mắt nào nhìn ra vậy??

Này sợ là cầm kịch bản Mary Sue đi?

Chuẩn bị dùng chân thiện mỹ của mình cứu vớt vị thiếu niên lạc đường bạo lực này??

Triệu Tường Vi càng nhíu mày.

"Buổi sáng ở cổng trường tôi nghĩ cậu cũng thấy rồi. Bọn họ một đám người khi dễ Tần Hiên Vũ, cậu cảm thấy bọn họ là học sinh tốt? Chờ đến cậu bị khi dễ, hy vọng cậu đừng có khóc."

Tô Yên nhớ tới chuyện hồi sáng nay, nói

"Hắn không tham dự, cũng không phải chủ mưu. Hơn nữa vết thương trêи người Tần Hiên Vũ kia cũng không phải đám người đó đánh. Chỉ là vừa vặn đụng phải."

Tô Yên nhớ tới lúc ấy tên dẫn đầu đám người kia có nói là do Tần Hiên Vũ mấy ngày hôm trước tìm người muốn một đoạn cánh tay của Hoắc Từ?

Đang nghĩ ngợi tới đây, Triệu Tường Vi cười lạnh ra tiếng

"Bạn học, cậu có phải hay không quá ngây thơ rồi không? Bọn họ nói còn có thể tin?"

Tô Yên nhìn cô

"Không có chứng cứ, toàn bằng suy đoán thì càng không có cách nào tin tưởng."

Triệu Tường Vi nhìn Tô Yên, vốn dĩ tưởng là một nữ sinh hướng nội thẹn thùng, không nghĩ tới khi nói chuyện lại nhanh mồm dẻo miệng, đúng thật là vượt qua tưởng tượng của cô.

Bên cạnh, Thẩm Mỹ Đồng kéo Triệu Tường Vi

"Thôi vậy, Tường Vi, mình không có việc gì."

Thẩm Mỹ Đồng đi ra hòa giải, tầm mắt vẫn luôn đảo qua người Hoắc Từ cùng Tô Yên.

Triệu Tường Vi hít sâu một hơi.

"Thôi, Mỹ Đồng cảm thấy không có gì, liền không có gì đi."

Nói xong, Triệu Tường Vi lại nói một câu với Tô Yên

"Hy vọng cậu nhìn người rõ ràng một chút, chờ đến khi mắc mưu bị lừa, sợ cậu có muốn khóc cũng không kịp."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật gật đầu

"Được"

Cô lại nói thêm

"Khi cậu nhìn đàn ông, cũng nên ngẫm lại những lời này một chút đi."

Vừa nói xong, bên cạnh lại truyền đến tiếng cười.

Triệu Tinh Thần đang uống nước, tất cả đều phun ra ngoài.

Nữ sinh này là đang khuyên người hay là chê người đây?

Nghe ngữ khí còn thực nghiêm túc nữa chứ.

Như thế nào càng nghe càng như là đang mắng người??

Triệu Tường Vi lôi kéo Thẩm Mỹ Đồng ngồi xuống.

Hoắc Từ vẫn luôn chú ý đến Tô Yên, nhìn qua, hắn có vẻ còn thật cao hứng.

Tô Yên kéo hắn đi ra ngoài.

Cho đến khi đi ra quán mì, Tô Yên cảm thấy người nọ càng ngày càng nặng.

Quay đầu lại đi nhìn hắn, chỉ thấy hắn một bộ không đứng đắn, ánh mắt vẫn luôn đảo quanh trêи người mình.

Cô dừng lại, nghi hoặc

"Làm sao vậy?"

Hoắc Từ đi tới, hai người cách cực gần.

Hắn cười ái muội

"Cô cảm thấy tôi là người tốt?"

Ngữ điệu không biết vì sao lại ôn nhu rất nhiều.
 
Chương 1675: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 22


Edit: Tinh Niệm

Ánh mắt Tô Yên không rõ ý vị.

Nửa ngày sau mới mở miệng

"Khá tốt cùng với người tốt không phải giống nhau."

Dứt lười, Hoắc Từ nhíu mày lại.

Cô vừa nãy chỉ là nói hắn khá tốt, nhưng lại chưa nói là người tốt.

Hoắc Từ nắm chặt cổ tay của cô

"Nói như vậy, cô cảm thấy tôi không phải người tốt?"

Tô Yên nhìn hắn một cái, nghiêm túc nói

"Cô gái kia nói rất đúng."

Phản ứng trong chốc lát, Hoắc Từ mới biết được cô đang nói cái gì.

Tươi cười lớn hơn nữa, cúi đầu

"Cô giáo nói chuyện, luôn là vượt ngoài dự kiến của tôi."

Tô Yên sau khi nghe xong, nhỏ giọng một câu

"Là chính anh không có đủ nhận thức về mình."

Mới có thể cảm thấy chính mình là người tốt.

Vừa dứt lời, Hoắc Từ liền kéo người vào trong một góc.

Một bàn tay chống tường, cười tới gần

"Cô giáo là đang trách cứ tôi?"

Tô Yên

"Không có."

"Ah..."

Hắn như suy tư gì lên tiếng

"Tôi nhưng thật ra có chuyện muốn hỏi hỏi cô giáo."

"Cái gì?"

"Cô giáo cùng đám nam sinh kia rất quen thuộc?"

"Không quen biết."

"Không quen biết cũng có thể mời cô ăn cơm?"

Khi nói, cằm Tô Yên bị nắm lấy.

Hắn thấp giọng

"Cô giáo đối đãi nam sinh khác, cũng ngoan ngoãn nghe lời như vậy a."

Nói nói, hắn tựa hồ tự làm mình tức giận rồi.

Thế cho nên nhéo Tô Yên càng thêm dùng sức.

Tô Yên liếc mắt nhìn hắn

"Chỉ là trao đổi một chút."

"Ân?"

"Em đưa vé số trúng thưởng cho bọn họ, cho nên cũng không tính là mời ăn cơm. Chỉ là đồng giá trao đổi."

Đồng giá trao đổi ······.

Cái từ này nói ra, nhớ tới gà rán mười mấy tệ còn có 300 tệ vé số của mình.

Hai người bọn họ đang nói chuyện trong góc này.

Không biết khi nào, phía sau Hoắc Từ truyền đến ý cười cùng với tiếng nghị luận.

Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Triệu Tinh Thần và mấy tên hồ bằng cẩu hữu đang trốn sau một cái cột điện, không biết đang nói cái gì.

Đáng tiếc, một đám nam sinh như thế kia cột điện sao có thể che hết được?

Một đám đều dán mắt nhìn chằm chằm Hoắc Từ cùng Tô Yên.

Hoắc Từ mày nhíu lại, ánh mắt sâu kín

"Nhìn cái gì?"

Mọi người vốn đang ở đàng kia một bộ xem kịch vui, tất cả đều sửng sốt.

Đại khái là không nghĩ tới mình ' ngồi canh ' sẽ bị phát hiện.

Đồng thời quay đầu, làm bộ cái gì cũng không có phát sinh.

Tô Yên

"Em phải đi về."

Hoắc Từ thu hồi tay mình, nhét vào túi tiền.

"Ân"

Không chút để ý lên tiếng, lui sau hai bước.

Vừa thấy còn rất có lễ phép, còn rất thân sĩ.

Hắn mở miệng

"Cẩn thận một chút."

Nói xong, quay đầu liền đi.

Đi đến cột điện kia, nhấc chân đá Triệu Tinh Thần

"Rất buồn cười?"

Triệu Tinh Thần không nhịn được, phụt một tiếng cười lớn hơn

"Hoắc Từ, cậu vừa mới khi dễ nữ sinh người ta? Chậc chậc chậc, thái độ có chút không giống nhau a. Dựa vào gần như vậy, sẽ không sợ làm người ta hiểu lầm?"

Triệu Tinh Thần cố ý trêu chọc.

Vừa nói xong, nhìn biểu tình Hoắc Từ không thích hợp, lập tức liền chạy.

Tô Yên về nhà, là thật sự dựa vào hai cái chân đi trở về.

Còn may là được miếng gà rán, bằng không sợ là không có sức đi về mất.

Hôm nay là thứ sáu, còn hai ngày nữa mới lấy được vé số.

Vào lúc ban đêm, không nghĩ tới Hoắc Từ đã trở lại.

Hắn mặc đồng phục, cầm cặp sách.

Tô Yên đang ăn cơm.

Lạch cạch một tiếng, hắn đặt cặp sách ở phòng khách, liền đi tới chỗ Tô Yên

"Đang ăn cơm?"

Hắn không chút để ý nói một câu.
 
Chương 1676: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 23


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên gật đầu

"Anh ăn ······"

Lời còn chưa nói xong.

Hắn lại nói

"Cô giáo khi nào thì dạy tôi học? Sắp kiểm tra, cô giáo cũng nên dạy có hiệu quả chút, bằng không tôi chẳng phải là tiêu trắng tiền rồi sao?"

Tô Yên ngơ ngác nhìn hắn.

Này như thế nào còn trách cô??

"Anh vẫn luôn không trở về, em không có cách nào dạy cho anh."

Hoắc Từ nghe, không biết vì cái gì, cười một chút.

"Cô giáo rất giống là đang trách cứ tôi a."

Giọng điệu kia như trêu chọc, lại như là cố ý nói ái muội.

Tô Yên lắc đầu

"Là anh vô cớ gây rối trước."

Lời vừa nói ra, tươi cười của Hoắc Từ liền cứng ở trêи mặt.

Duỗi tay, kéo cánh tay Tô Yên, lôi cô đi lên lầu

"Nên đi học, cô giáo."

Sau đó, Tô Yên đã bị kéo lên lầu rồi.

Tiết học này kéo dài một giờ.

Tô Yên ngồi ở trêи ghế, thấy người nào đó luôn nhìn chằm chằm vào mình

"Nghe hiểu không?"

"Không"

Hắn nói đúng lý hợp tình.

Tô Yên nhìn thoáng qua sách vở

"Xác suất đã là bài toán đơn giản nhất."

"Ah, cô giáo là cảm thấy tôi thực ngốc?"

Tô Yên không nói chuyện, ở đằng kia đùa nghịch sách vở.

Nửa ngày sau mới hỏi lại

"Vậy, vậy anh rốt cuộc muốn học hay không?"

Hắn ngay cả sách giáo khoa cũng không mở, một giờ toàn là xem cô.

Cô cảm thấy, hắn một chút cũng không giống như muốn học.

Hắn gật đầu

"Đương nhiên muốn học, nhưng mà, nếu tôi kiểm tra được điểm tốt, có khen thưởng gì đây?"

Tô Yên nhớ tới hai mươi tệ mình còn dư, kiên định lắc đầu

"Không khen thưởng."

Người nào đó

nhíu mày lại.

"Cô giáo có phải quá vô tình hay không?"

Tô Yên dời đi tầm mắt

"Vậy anh nói xem muốn cái gì?Em có thể suy xét."

Hoắc Từ

"Kiểm tra xong, trường học có tổ chức vũ hội, tôi thiếu một người bạn nhảy."

"Để em làm bạn nhảy?"

"Bằng không cô giáo cảm thấy tôi là đang lầm bầm lầu bầu nói lời vô nghĩa?"

Tô Yên nghe xong, nhìn hắn, sau đó gật đầu

"Được, em sẽ suy xét."

Tiểu Hoa nghe từ ngữ quen thuộc này.

Suy xét.

Ân, cũng là có thể cự tuyệt nha~.

Nhưng mà ······ ký chủ từ khi nào đã học được thói hư này rồi?

Thế nhưng còn biết chơi kịch bản nha~.

Nếu là trước kia, đối với ký chủ mà nói, có là có, không là không.

Trước nay đều không có lấp lửng như vậy.

Quả nhiên, ký chủ trưởng thành a.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hoa thở dài.

Rất có một loại cảm giác con gái nhà mình đã lớn.

Nói xong điều kiện, người nào đó rốt cuộc bắt đầu nghiêm túc học tập.

Nhưng mà, chênh lệch quá lớn, người gầy trong một hơi cũng không thể thành người mập mạp được.

Chỉ có bồi dưỡng một chút một.

Chờ lên lớp xong, đã là 10 giờ tối.

Cô có chút đói, bèn đi xuống dưới lầu.

Vào giờ này, phía dưới không có ai.

Đi đến phòng bếp, mở tủ lạnh ra.

Từ bên trong lấy ra một túi bánh mì cắt miếng.

Mở ra mới vừa cắn một ngụm, phía sau liền truyền đến giọng nói

"Đang làm cái gì."

Tô Yên quay đầu lại, chỉ thấy Hoắc Từ mặc áo ngủ đứng ở phía sau mình.

Cô sửng sốt một chút

"Tìm đồ ăn."

Hắn nhìn một cái,

"Tôi cũng đói bụng."

Tô Yên đưa túi bánh mì cho hắn.

"Tủ lạnh không có thứ khác."

Nói rồi cắn miếng bánh đang cầm trêи tay, nhân tiện giơ tay đóng tủ lạnh.

Kết quả người nọ cũng không thèm nhìn tới cô một túi cô đưa cho.

Hắn cúi đầu, cắn vào miếng bánh mì Tô Yên đang ngậm trong miệng.

Cắn một ngụm, tươi cười gia tăng

"Bánh mì này, cũng không tệ lắm a."

Nói xong, yết hầu lăn lộn, lại cúi đầu, cắn một ngụm.
 
Chương 1677: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 24


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên thấy hắn cắn một ngụm, lại cắn một ngụm.

Xem như vậy, có vẻ còn sẽ lại tiếp tục ăn.

Cô duỗi tay, lại cầm một mảnh bánh mì nhét vào trong miệng của hắn.

"Còn có rất nhiều."

Cô mơ hồ nói một câu.

Thấy hắn sửng sốt một chút, Tô Yên liền cắn miếng bánh của mình, đi rồi.

Tiểu Hoa có chút kϊƈɦ động.

"Ký chủ, hắn, hắn đây là đang đùa giỡn chị đi?"

Tô Yên vừa cắn bánh mì, vừa đi lên trêи lầu

"Hắn hẳn là chỉ là đói bụng, muốn ăn bánh mì."

Tô Yên nói thực bình tĩnh.

Tiểu Hoa trầm mặc.

Thật lâu lúc sau, nó nhỏ giọng hỏi một câu

"Ký chủ, chị vì sao không đem bánh mì cho hắn?"

"Ta cho hắn."

"Hắn nhìn qua, là muốn cái miếng trong tay chị cơ."

"Phải không?"

"Không phải sao?"

"Lần sau đi."

Tiểu Hoa nhìn một loạt phản ứng của ký chủ, càng xem càng thấy giống trêи mạng hình dung cái từ kia, trực nữ.

Nếu là vừa nãy, ký chủ hôn hắn một chút thì tốt rồi.

Có lẽ, ngôi sao thứ hai liền sáng đâu?

Trở lại phòng, Tô Yên qua một lát liền ngủ rồi.

Lại qua một ngày.

Sáng sớm chủ nhật, Tô Yên liền nghe được tiếng gõ ở cửa sổ.

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, Yên Yên ~~~

Cô mở to mắt.

Nhìn trước cửa sổ có con rắn nhỏ.

Ngồi dậy, mở ra cửa sổ.

Sau đó, Tiểu Hồng liền chạy vào.

"Tê tê tê tê tê ~~~"

Yên Yên, Yên Yên, chị có nhớ em hay không?

Vừa hỏi, vừa bò tới trêи cổ tay Tô Yên.

Triền một vòng.

Tô Yên duỗi tay, sờ soạng nó hai cái.

"Còn tạm."

Không có gì nhớ nhung, cô vừa mới thả nó ra, làm gì nghĩ nhiều như vậy.

Sau đó, Tiểu Hồng liền quấn quanh cổ tay Tô Yên.

Quốn cái đuôi nhỏ của mình, nơi nơi nhìn.

Ân, tâm tình thực tốt.

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, em muốn ăn chocolate.

Tô Yên nhìn nó một cái

"Không có chocolate."

Nửa ngày sau, Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, em muốn ăn bánh kem.

"Không có bánh kem."

"Tê tê tê tê tê"

Kem ly

"Không có kem ly."

Tiểu Hồng mỗi khi đưa ra một cái tên đều bị tàn nhẫn vô tình cự tuyệt.

Rốt cuộc, héo bẹp.

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên, em muốn trở về.

Tô Yên vốn dĩ vẫn luôn đang xem sách giáo khoa.

Hôm nay là muốn dạy Hoắc Từ vật lý.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nghe Tiểu Hồng nói, cô cúi đầu

"Đi chỗ nào?"

"Tê tê tê tê tê"

Đi tìm Tô Cổ.

Tô Yên nhìn nó, nghi hoặc

"Tô Cổ không ở trêи đầu em?"

Trêи cơ bản, Tô Cổ cùng Tiểu Hồng rất ít khi tách nhau ra, thế cho nên cô nhìn đến Tiểu Hồng liền cho rằng Tô Cổ cũng ở đây.

Dù sao nguyên thân của Tô Cổ, mắt thường rất khó thấy.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê tê tê."

Hắn đang bán mình.

Tô Yên dừng động tác lật sách một chút.

"Cái gì?"

Tiểu Hồng ném cái đuôi

"Tê tê tê tê tê"

Hắn đang bán mình nha.

Tô Yên còn chưa nói chuyện, trong đầu Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, ký chủ, sâu chị nuôi biến hư hỏng rồi."

Thế nhưng đi làm loại công việc không thể ra ánh sáng này!

Hừ.

Tiểu Hoa vừa nói vừa cân nhắc, hắn vì cái gì không mang theo Tiểu Hồng đi cùng?

Dù có muốn bán mình, hai người cùng nhau kiếm tiền hình như càng nhanh một chút đi?

Tô Yên nhìn nó

"Hắn hiện tại ở đâu?"

"Tê tê tê tê tê tê tê"

Ở trong một căn phòng lớn.

"Cụ thể?"

"Tê tê tê tê tê"

Em không biết.

Nó làm sao nhớ rõ nhiều như vậy.

Tô Yên lại hỏi

"Em trở về kiểu gì?"

"Tê tê tê tê tê"

Tô Cổ đưa em trở về.

"Người đâu?"

"Tê tê tê tê tê"

Đưa đến cửa lại đi rồi a.

Tiểu Hồng vừa quăng cái đuôi, vừa phun lưỡi rắn nói.

Hỏi nửa ngày, Tiểu Hồng đồng chí toàn nói mấy câu vô dụng.
 
Chương 1678: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 25


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng.

Như thế nào cảm thấy, con rắn nhà này cùng Cổ Vương kia, hiện ra hai cái cực đoan đây?

Một đứa càng nuôi càng ngốc, trước kia dù có đi lạc, vậy cũng là có thể dựa vào một chút ký ức, đi theo người khác trở về.

Hiện tại thì sao?

Nó mới liếc mắt một cái, gì cũng không nhớ được.

Một đứa khác, càng nuôi càng thông minh, học một biết mười, cái gì cũng tinh thông.

Một đứa ngốc bạch ngọt, một đứa lạnh lùng phúc hắc.

Chênh lệch càng kéo càng lớn.

Vậy nếu có một ngày muốn bọn chúng tự lực cánh sinh, sợ là Tiểu Hồng chỉ có bị lừa thôi.

Nhưng nghĩ lại.

Ân, cũng may khi dễ không được.

Da dày thịt béo, Tiểu Hồng chỉ cần bất động một chỗ, muốn giết chết nó cũng cần phải có cái bản lĩnh đã.

Ân, cô yên tâm chút rồi.

Tô Yên cầm đuôi Tiểu Hồng, giơ giữa không trung, lắc lắc hai cái, hỏi

"Em còn nhớ rõ cái gì?"

Tiểu Hồng cẩn thận hồi tưởng một chút.

"Tê tê tê tê tê"

Hắn có nhắc tới một chỗ tên là Hoàng Thành.

Tô Yên nghe, nghi hoặc

"Là làm gì?"

"Tê tê tê tê tê"

Không biết.

"Vậy hắn đang làm cái gì?"

Tiểu Hồng suy nghĩ trong chốc lát.

"Tê tê tê tê tê"

Uống rượu.

Tô Yên

"Uống rượu?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Tê tê tê tê tê"

Hắn vừa uống rượu sẽ có người cho hắn tiền.

Thông qua miêu tả thô sơ giản lược của Tiểu Hồng.

Tiểu Hoa trong đầu Tô Yên tức khắc phác họa ra một bộ cảnh tượng.

Tô Cổ tiểu đáng thương, uống rượu mà sống, uống một chén những tiểu thư nhà giàu đó liền nhét vào trong ngực hắn một chút tiền.

Đã chiếm tiện nghi, lại nhìn hắn xấu mặt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Mỗi ngày uống say, nôn mửa không ngừng.

Thê thảm vô cùng.

Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa liền đồng tình với Tô Cổ.

"Ký chủ, chị đi xem đi?"

Tô Yên gật gật đầu.

"Ân, em có thể tìm được chỗ tên Hoàng Thành lại có thể uống rượu sao?"

Tiểu Hoa lục soát một vòng.

"Ký chủ, có một nơi là câu lạc bộ đêm Hoàng Thành, nhưng mà chỉ buổi tối mới mở cửa."

Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng

"Hắn có phải chỉ có buổi tối mới đi hay không?"

Tiểu Hồng kinh ngạc

"Tê tê tê tê tê?"

Yên Yên thực thông minh, thế nhưng biết??

Tới buổi tối, Tô Yên tìm được quản gia, ứng lấy 1667 tệ tiền lương tháng này.

Sau đó, liền đi tới câu lạc bộ đêm kia.

Chờ tới nơi, khắp nơi nhìn lại, đều là siêu xe đón đưa.

Chỉ có Tô Yên là đi xe taxi tới.

Đi vào, cô ngồi trêи thang máy lên trêи.

Một bên hỏi trong đầu Tiểu Hoa

"Tô Cổ ở đâu?"

"Ký chủ, ở tầng 3 phòng 314."

Tô Yên đi thang máy lên lầu 3.

Đi đi, liền nghe phía trước truyền đến giọng nói

"Là cậu?"

Tô Yên nghe được, ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Triệu Tường Vi mặc quần áo phục vụ chỗ này, đeo giày cao gót, trong tay bưng một cái khay các loại rượu.

Tô Yên nhìn cô, gật gật đầu

"Ân"

Cô lên tiếng, tiếp tục đi tìm.

Triệu Tường Vi thấy như vậy, nhíu mày

"Cậu cứ trầm mê với hắn như vậy? Hắn có cái gì tốt? Cũng chỉ là một cái túi da mà thôi."

Tô Yên sửng sốt một chút.

Có lẽ người này là hiểu lầm.

Tô Yên còn chưa nói chuyện, Triệu Tường Vi liền nhíu mày, chỉ một căn phòng

"Người cậu tìm ở 315."

Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức nói

"Ký chủ, chị phải tin tưởng em ~~, Tô Cổ khẳng định ở 314,."

Ân, cô ta là đang nói Hoắc Từ.

Tô Yên theo phương hướng Triệu Tường Vi chỉ.

Ân, phòng 315 ở trước mặt.

Mà ở đối diện 315, chính là 314 Tô Yên muốn tìm.

Cô mở miệng

"Cảm ơn, tôi không phải tới tìm hắn."
 
Chương 1679: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 26


Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi đáp một câu

"Tùy cậu."

Nói xong, Triệu Tường Vi rời đi.

Tô Yên đi qua phòng 314.

Đẩy cửa, liền nghe được giọng nói con gái ở bên trong

"Soái ca, ở đây có đồ gì uống ngon a, nếu anh không nói rõ ràng, em nào biết được a?"

Sau đó liền nghe giọng Tô Cổ, lãnh lãnh đạm đạm

"Bên trái một chai 3000, bên phải một chai 2000."

Chỉ nghe bốn năm cô gái cười lên tiếng.

Trong đó người ngữ khí trêu đùa

"Nếu em mua hai bình rượu kia, anh sẽ để em hôn một chút?"

"Sẽ không."

Đám con gái này chính là ngang nhiên tới tìm Tô Cổ tán tỉnh.

Nghe được hắn cự tuyệt, cứ nghĩ rằng lần bán rượu này sẽ bị hủy.

Bỗng nhiên chỉ thấy một cô gái trong đó móc ra thẻ ngân hàng.

"Hai bình rượu này, tôi mua."

Tô Cổ không có nhận lấy thẻ, nhìn thoáng cô gái trang điểm đậm kia, mở miệng

"Mời cô xác nhận lại, sau khi mua, chúng tôi sẽ không phụ trách."

Cô gái kia cười lên tiếng

"Chút tiền ấy không tính cái gì, coi như mua cái việc vui mà thôi."

Tô Cổ nghe xong, lấy thẻ qua.

Tích tích tích, thực mau liền trả xong.

Tô Cổ

"Mời ngài dùng."

Nói xong hắn liền cầm khay phải đi.

Cô gái duỗi tay,

"Ai ai ai, soái ca, chẳng lẽ không muốn ngồi xuống uống một chén cùng chúng ta?"

Dứt lười, cô gái vươn chân, giày cao gót màu đỏ cọ chân Tô Cổ, mang theo dụ hoặc.

Ánh mắt Tô Cổ không có bất luận dao động gì, nửa ngày sau mới nói

"Đã quên nói, tôi thích đàn ông."

Tươi cười trêи mặt cô gái kia cứng lại rồi.

"Cái, cái gì?"

Tô Cổ đi ra ngoài

"Khách hàng, mười ngài dùng."

Nói xong, hắn nhìn về phía cửa, phát hiện Tô Yên vừa vặn đứng ở chỗ đó.

Tô Cổ sửng sốt, sau đó ra khỏi phòng.

Mới vừa đi ra, liền nghe được bên trong truyền đến thanh âm

"Mẹ nó, một tên gay dám lừa tiền lão nương? Lão nương tìm người tới lộng chết ngươi!!"

Tô Cổ liếc liếc mắt một cái, sau đó lực chú ý liền dừng ở trêи người Tô Yên.

"Làm sao vậy?"

Hắn mở miệng trước.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Không thể không nói, Tô Cổ xác thật rất có khí chất.

Không biết có phải do tu luyện Băng Tâm Quyết hay không, thiếu niên này cho người ta một loại cảm giác cao lãnh không thể tới gần.

Hơn nữa lớn lên đẹp như vậy, luôn là khiến người không nhịn được bắt lấy hắn.

Phỏng chừng cũng là vì nguyên nhân này mới đưa tới không ít người nhớ thương.

Tô Yên nói thẳng

"Tiểu Hồng nói em bán thân, ta đến xem."

Tô Cổ rũ mắt, tầm mắt rơi xuống con rắn đang quấn quanh cổ tay Tô Yên.

"Là bán rượu."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

"Ta thấy rồi."

Nói xong, cô duỗi tay, lấy Tiểu Hồng xuống, sau đó ném cho Tô Cổ.

"Em nuôi nó."

Tô Cổ cầm đuôi Tiểu Hồng giơ lên, quang hai cái.

Có điểm ghét bỏ.

"Nó thực quấy rầy em kiếm tiền."

Tô Yên

"Ta không có tiền nuôi nó."

Trước kia con rắn này đặt ở chỗ nào đều có thể nuôi.

Hiện tại ngày ngày ăn kem ly ăn bánh kem.

Cô làm sao có tiền nuôi?

Đang nói chuyện, có người phục vụ từ căn phòng đối diện đi ra.

Cửa phòng mở ra rồi nhanh chóng khép lại, ẩn ẩn truyền đến tiếng nói chuyện bên trong.

Tô Yên nghiêng đầu, nhìn thoáng qua phòng 315.

Cô mở miệng

"Đổi chỗ khác nói chuyện."

Tô Cổ dẫn Tô Yên tới một lối đi nhỏ.

Mới vừa đi qua đi, Tô Cổ mở miệng,

"Chị cần tiền?"

Tô Yên lắc đầu

"Nếu nuôi nó mới cần, nếu không nuôi, liền không cần."

Tô Cổ

"Em có tiền, nếu chị muốn, có thể nói với em."
 
Chương 1680: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 27


Edit: Tinh Niệm

Bên này đang nói chuyện, Tô Yên nghe được bên cạnh truyền đến tiếng bước chân.

Vừa nhấc đầu, phát hiện Triệu Tường Vi bưng khay đi tới.

Cô nhíu chặt mày, tựa hồ muốn nói cái gì.

Hồi lâu lúc sau, cô ta nói một câu

"Hóa ra cậu không chỉ ái muội không rõ cùng một nam sinh."

Lời nói ý vị thâm trường, ánh mắt nhìn Tô Yên, hiển nhiên lời này chính là nói với cô.

Vừa nói xong, cửa phòng 315 phía sau bị mở ra.

Chỉ nhìn thấy vài người từ bên trong đi ra, còn nghe được tiếng nói chuyện phiếm

"Từ ca, ngươi sớm như vậy đã đi a."

Là giọng Triệu Tinh Thần.

Sau đó liền nghe người nọ không chút để ý trả lời

"Ân"

"Sớm như vậy về nhà là có ý gì? Nếu không, chúng ta lại đi chơi một phen?"

Hoắc Từ đẩy cánh tay đang khoác trêи vai mình ra

"Không rảnh."

Triệu Tinh Thần nghe, kinh ngạc

"Không phải chứ? Từ ca, cậu có hẹn?"

"Ân"

"Đi làm gì? Không phải là cùng hoa khôi trường a chứ? Hay là, là vị tiểu mỹ nữ kia?"

Hoắc Từ không biết nhớ tới cái gì, khóe môi câu một chút

"Về nhà, đi học."

Vừa nói xong, bên cạnh có mấy tên đàn ông xăm trổ đày mình đi ngang qua, vào căn phòng bên cạnh.

Theo sau, mấy tên xăm mình kia lại đi ra, dẫn theo mấy cô gái ăn mặc hở hang.

Chỉ nghe một tên trong đó, khẩu khí hung tợn

"Người ở đâu?"

Một cô gái trong đó chỉ vào phía trước

"Long ca, chính là người phục vụ kia, bán rượu giả cho chúng ta uống!"

Hoắc Từ mí mắt cũng không nâng một chút, tiếp tục đi phía trước, đại khái là đã gặp loại chuyện này quá nhiều.

Sau đó, kia mấy tên săm trổ liền vây quanh Tô Cổ cùng Tô Yên.

Cho đến khi, Triệu Tinh Thần mở miệng

"Ai, vị kia không phải tiểu mỹ nữ sao? Cô đây là chọc chuyện gì?"

Hoắc Từ ngẩng đầu lên, nhìn qua.

Liếc mắt một cái thấy được Tô Yên mặc váy đứng ở chỗ đó.

Hắn híp đôi mắt, nhìn chung quanh cô đứng đầy tên hung thần ác sát.

Bước chân vừa nhấc, rẽ qua đó.

Bỗng nhiên, nghe được giọng nói Tô Cổ

"Có việc?"

Hoắc Từ nhìn chàng trai kia, lại nhìn Tô Yên.

Bước chân dừng lại, chỉ đứng ở chỗ đó nhìn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Bên cạnh, Triệu Tinh Thần mở miệng

"Người kia là ai a, không phải là bạn trai tiểu mỹ nữ chứ? Ân, hai người còn rất xứng."

Triệu Tinh Thần thuận miệng một câu, Hoắc Từ liếc mắt nhìn hắn

"Còn không đi?"

Triệu Tinh Thần sửng sốt

"Đi?"

Hoắc Từ không nói chuyện, cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn.

Triệu Tinh Thần lập tức lộ ra nụ cười tiêu chuẩn để quảng cáo kem đánh răng

"Đi, hiện tại liền đi. Từ ca, chúng ta đi trước a. Anh cẩn thận một chút."

Nói xong, Triệu Tinh Thần liền dẫn theo các huynh đệ rời đi.

Chỗ ngoặt cũng chỉ còn lại một mình Hoắc Từ.

À, còn có Triệu Tường Vi bị vạ lây.

Triệu Tường Vi nắm chặt khay.

Nhìn ra được, bởi vì đối phương thế tới rào rạt, cô ta bị dọa tới rồi.

Nhịn không được nói

"Chúng tôi trước nay đều không bán rượu giả. Nơi này đều có theo dõi, các người làm cái gì, đều sẽ bị quay lại rõ ràng."

Tô Yên nhìn Triệu Tường Vi, mở miệng

"Cô đi trước đi."

Triệu Tường Vi nhìn Tô Yên, lại nhìn Tô Cổ.

Lắc đầu

"Tôi sao có thể thấy chết mà không cứu?"

Tô Yên nghiêm túc

"Nên tự bảo vệ mình trước đã rồi lại đi cứu người khác."

Tiện đà cô lại nói

"Hắn sẽ không có việc gì."

Triệu Tường Vi nhíu mày nhìn Tô Yên

"Cậu muốn ném hắn ở chỗ này, để hắn tự sinh tự diệt? Hắn tốt với cô như vậy."

__

Bạoooooo chươnggggggg!!!!

(╯✧▽✧)╯
 
Chương 1681: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 28


Edit: Tinh Niệm

Vừa mới nãy Tô Cổ nói cái gì, cô ta đều nghe được.

Người con trai tốt như vậy, khi gặp phải nguy hiểm, cô thế nhưng nói vứt bỏ liền vứt bỏ.

Triệu Tường Vi càng thêm không ủng hộ Tô Yên.

Lúc này, Tô Yên nghe được một tiếng cười khẽ

"Cô giáo hóa ra là ở chỗ này a."

Chỉ thấy một chàng trai mặc áo màu đen đẩy ra một tên săm trổ.

Nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu

"Nhường đường."

Nói xong, đã muốn chạy tới trước mặt Tô Yên.

Tên đại ca có chút không kiên nhẫn.

Gõ gõ vách tường

"Ây ây ây, chúng mày làm gì đấy?"

Một đám này, muốn đi thì đi muốn tới thì tới.

Đây là căn bản không đem bọn họ để vào mắt.

Nhưng mà, hắn dù có nói xong, cũng không có người phản ứng.

Hoắc Từ nhìn Tô Yên, đôi tay nhét ở trong túi.

Sau đó tầm mắt liếc hướng Tô Cổ đứng bên cạnh.

"Hắn đối với cô thực tốt?"

Tô Yên nhìn Hoắc Từ, nhìn nhìn lại Tô Cổ, mở miệng

"Khá tốt."

Dứt lười, trong mắt Hoắc Từ hiện lên một tia cảm xúc.

Sau đó nói

"Cô tới chỗ này, là vì tìm hắn?"

Tô Yên nhìn hắn phản ứng có điểm quái quái.

Thế cho nên vốn dĩ muốn gật đầu đồng ý, đổi thành một câu giải thích

"Em sợ hắn lầm đường lạc lối."

Rượu có thể bán, bán mình thì không được.

Con trai cũng không được.

Hoắc Từ cúi đầu nhìn cô

"Cô như thế nào không sợ tôi lầm đường lạc lối?"

Tô Yên sau khi nghe xong, mở miệng

"Anh sẽ không."

"Cô sao lại biết sẽ không?"

"Không có cô gái nào có thể tùy tiện chiếm tiện nghi của anh."

Hoắc Từ sửng sốt.

Có lẽ là hắn dựa vào gần quá, thế cho nên Tô Yên ngửi thấy được trêи người hắn có mùi rượu.

Hắn chắc là không uống nhiều, ít nhất nhìn qua vẫn còn thanh tỉnh.

Chỉ là cách gần như vậy, vẫn là ngửi thấy được.

Cô vừa muốn mở miệng

"Anh uống rượu ······ ưm."

Sau đó, Tô Yên đã bị hôn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Môi mỏng lạnh chạm vào.

Hắn ôm lấy cô, không cho cô đường lui.

Cật lực dùng sức.

Bên cạnh Tô Cổ nhìn màn này, nhíu mày lại, tựa hồ có điểm ghét bỏ, dời đi tầm mắt.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê tê tê tê!"

Có người hôn Yên Yên, chiếm tiện nghi của Yên Yên, chúng ta phải đánh chết hắn!

Tô Cổ duỗi tay, bưng kín đôi mắt Tiểu Hồng, chậm rãi mở miệng

"Nếu Yên Yên không muốn, tên kia ngay cả cơ hội tới gần còn không có."

Vẫn là Tô Cổ xem thấu triệt.

Tên kia vừa xuất hiện, lực chú ý của Tô Yên liền đều ở trêи người hắn.

Chỗ nào là tới quan tâm Tô Cổ hắn.

Nhìn rõ ràng là tới show ân ái.

Tiểu Hồng sau khi nghe xong, héo bẹp ghé vào trêи cổ tay Tô Cổ.

Phun phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Ta còn chưa có hôn Yên Yên đâu.

Nghe còn có vẻ tràn đầy tiếc nuối.

Tô Cổ cười một chút,

"Xem ra trong đầu ngươi trừ bỏ kem ly còn có thể nghĩ chuyện khác a."

Tô Cổ cùng Tiểu Hồng nói chuyện, trong mắt mọi người xung quanh, chính là đang lầm bầm lầu bầu.

Hắn nói chuyện không tính là lớn, thế cho nên người khác cũng không nghe được hắn đang lầm bầm lầu bầu nói cái gì đó.

Nhưng mà nhìn qua có điểm không bình thường.

Mặt khác bên kia, bị người ta vây công, một đôi kia thế nhưng còn hôn nhau!!!

Đây gọi là gì?

Này con mẹ nó chính là khiêu khích!

Thật sự là, không thể nhẫn!!

Vốn dĩ, tên săm trổ là muốn để tên phục vụ kia nhổ tiền ra, nhân tiện ra oai phủ đầu cho hắn.

Nhưng là hiện tại ······, hắn ta tức đến mặt đỏ bừng

"Lên cho tao! Đặc biệt là đôi cẩu nam nữ kia, đánh gần chết mới thôi!!"

Đây quả thực, quả thực chính là không coi ai ra gì, không cho hắn mặt mũi!

Loại mặt hàng này, đánh chết cũng xứng đáng!!

Tên đại ca ra lệnh còn chưa hết giận.

Cảm thấy phải đích thân đi động thủ mới bằng lòng bỏ qua!
 
Chương 1682: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 29


Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi đứng bên cạnh qua một hồi lâu mới phát ứng lại.

Tức khắc sắc mặt đỏ bừng a đỏ bừng, xoay sang một bên.

Hoắc Từ hôn xong rồi, sắc mặt âm trầm tức khắc mây đen tản đi.

Hắn nói một câu

"Em đây là chiếm tiện nghi của tôi?"

Nói xong, xoay người liền gia nhập chiến đấu.

Tô Cổ và Hoắc Từ, cùng sáu người đối diện đánh nhau.

Tô Yên chớp chớp mắt, đứng ở chỗ đó.

Trong đầu Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai sáng lên."

Vừa dứt lời, Tiểu Hoa nhịn không được nói

"Ký chủ, không nghĩ tới hôn một cái thì ngôi sao đã sáng rồi. Sớm biết thế, lúc trước chị nên cưỡng hôn hắn."

Tiểu Hoa càng nói càng hưng phấn.

Không biết còn tưởng rằng là Tô Yên vừa mới cưỡng hôn Hoắc Từ đâu.

Mà đối diện, tên cầm đầu không nghĩ tới người mình mang đến sẽ nhanh chóng bại trận như vậy.

Cô gái váy ngắn đứng bên cạnh tên đàn anh nhíu mày lại.

"Bọn tỷ muội, bắt lấy hai cô gái kia."

Bốn cô gái động tác nhất trí đánh tới chỗ Tô Yên cùng Triệu Tường Vi.

Triệu Tường Vi nắm chặt khay, khẩn trương đến không được.

Cô đã từng đánh nhau bao giờ đâu?

Tô Yên liếc nhìn cô một cái, duỗi tay kéo người ra phía sau

"Cách xa một chút."

Dứt lời, Tô Yên nhấc chân một cái, nghiêng người đá.

Nhất cử nhất động nước chảy mây trôi.

Bang một chút, liền đạp cô gái đầu tiên đi ra ngoài.

Triệu Tường Vi nhìn động tác của Tô Yên, lập tức mở to hai mắt nhìn.

Chưa bao giờ nghĩ tới, nữ sinh nhìn qua nhu nhu nhược nhược kia, đánh nhau lại ······ tàn nhẫn như vậy.

Hoàn toàn làm điên đảo tưởng tượng.

Chưa đến chốc lát, bốn cô gái kia đã bị Tô Yên đạp nằm bẹp ở trêи mặt đất.

Đánh nhau bên kia trêи cơ bản cũng đã kết thúc.

Hoắc Từ đứng ở chỗ đó, nhìn Tô Cổ.

Tô Cổ liếc hắn một cái, mạc danh hỏi một câu

"Anh là tới uống rượu?"

Hoắc Từ mày nhíu lại.

"Như thế nào?"

Tô Cổ

"Muốn mua rượu không? Một chai 3000."

Hoắc Từ

"Tôi nhìn rất giống kẻ coi tiền như rác?"

"Anh không phải thích chị của tôi? Mua bình rượu cũng không vui?"

Hoắc Từ mày nhíu lại, nhìn Tô Yên lại nhìn nhìn Tô Cổ.

Sau đó, lực chú ý của hắn dừng ở trêи thẻ tên của Tô Cổ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hai chữ 'Tô Cổ' lọt vào tầm mắt.

Hoắc Từ nở nụ cười, không còn mang theo mũi nhọn như lúc nãy.

Móc thẻ ngân hàng trong túi ra,

"Mua"

Tô Cổ nhìn hắn một cái.

Không chút do dự lấy ra máy pose, trong miệng nói 3000, khi quẹt thẻ lại trực tiếp nhấn 5000.

Quét xong, xem Hoắc Từ vẫn chưa tức giận.

Chậc.

Tô Cổ trêи dưới đánh giá.

Không nghĩ tới một học sinh cao trung lại có tiền như vậy a.

Hắn có chút hối hận, hẳn là quẹt 7000 mới đúng.

Quẹt xong, Tô Cổ xoay người, một câu nói cũng không lưu lại, trực tiếp rời đi.

Mặt khác một bên, Tô Yên vừa ra tay, ánh mắt Triệu Tường Vi liền vẫn luôn dán trêи người cô.

Ánh mắt còn sáng loáng nữa cơ.

Có vẻ mỗi cô gái đều không thể chống cự nữ sinh cool ngầu.

Đặc biệt như là Tô Yên, không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền kinh người.

Tô Yên quay đầu lại

"Cô không sao chứ?"

Triệu Tường Vi ôm khay.

Nói chuyện có điểm lắp bắp

"Tôi, tôi, tôi không có việc gì."

Nghe xong, Tô Yên gật đầu.

Lúc này, Hoắc Từ đã chạy tới trước mặt Tô Yên.

Triệu Tường Vi vừa thấy Hoắc Từ, sắc mặt liền trở nên không tốt.

Nhìn Tô Yên nói

"So vơi hắn, chàng trai lúc nãy càng tốt hơn."

Tô Yên sửng sốt một chút

"Ân?"

Triệu Tường Vi

"Cậu không phải đang ái muội với cả hai người sao? Tuy rằng tôi không tán đồng hành vi này, nhưng là so sánh, người kia càng tốt hơn."
 
Chương 1683: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 30


Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi vừa nói xong, Tô Yên liền cảm thấy đầu vai nặng nặng.

Một bàn tay dừng ở trêи vai cô.

Hoắc Từ liếc Triệu Tường Vi một cái, sau đó nói vớiTô Yên

"Cô giáo, nên trở về đi học."

Nói xong, Hoắc Từ cầm tay Tô Yên định đi ra bên ngoài.

Lúc này, chỗ ngoặt chỗ lại truyền đến giọng nói của con trai

"Tường Vi."

Người nọ mặc áo sơ mi màu trắng, hông biết là từ căn phòng nào đi ra.

Diện mạo soái khí, nhưng khác với Hoắc Từ, khí chất của hắn càng nội liễm.

Người này chính là Tần Hiên Vũ.

Triệu Tường Vi đỡ tường, không biết vì sao sắc mặt đỏ bừng.

Tần Hiên Vũ đi tới đỡ Triệu Tường Vi

"Cậu không sao chứ?"

Trêи mặt Tần Hiên Vũ còn mang theo vết thương.

Nhưng mà nhìn qua thân thể còn khôi phục không tồi.

Ít nhất không còn suy yếu như ngày đó nữa.

Triệu Tường Vi vội vàng lắc đầu

"Tôi không có việc gì."

Nói đoạn, ánh mắt Tần Hiên Vũ nhìn về phía Hoắc Từ đối diện, nhíu mày.

Sau đó lại nhìn về phía Triệu Tường Vi

"Hắn khi dễ cậu?"

Triệu Tường Vi lập tức nói

"Không có không có."

Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, tựa hồ nhớ tới cái gì, cười nói

"Ah, Tần Hiên Vũ, đứa con tư sinh mới được nhận lại của Tần gia."

Thân thể Tần Hiên Vũ lập tức cứng lại, sắc mặt không quá đẹp.

Triệu Tường Vi đương nhiên cảm nhận được Tần Hiên Vũ biến hóa, nhăn mày, giận trừng mắt nhìn Hoắc Từ

"Cậu rốt cuộc muốn làm gì? Cậu khi dễ hắn còn chưa đủ."

Hoắc Từ liếc liếc mắt một cái

"Tôi khi dễ hắn?"

Hắn nghe như là nhớ tới chuyện gì.

Đi đến trước mặt Tần Hiên Vũ, giơ tay, liền đánh xuống một quyền.

Triệu Tường Vi bị dọa.

"Hoắc Từ! Cậu điên rồi?!"

Vội vàng đi đỡ Tần Hiên Vũ ngã trêи mặt đất.

Hoắc Từ mở miệng

"Tuy rằng không biết rốt cuộc là tôi cùng cậu kết thù khi nào. Nhưng chuyện cậu muốn một cánh tay của tôi, tôi còn nhớ rõ."

Tần Hiên Vũ một bàn tay đỡ tường, tay còn lại gắt gao nắm chặt.

Đầu ngón tay trở nên trắng bệch, trong ánh mắt chỉ có khuất nhục.

Triệu Tường Vi tức tới ngực phập phồng.

Cô đứng lên, đi đến phía Hoắc Từ, giơ tay liền muốn tát hắn.

Tất nhiên, không đánh được, bởi vì Tô Yên ngăn cản.

Cô nắm chặt tay Triệu Tường Vi

"Cậu làm gì?"

Triệu Tường Vi

"Hắn chính là thiếu giáo huấn!"

Khi nói mấy chữ này, trong lòng Triệu Tường Vi cũng dồn nén đủ rồi.

Là từ lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Từ đến bây giờ, cô vẫn luôn không nuốt trôi được cục tức này.

Hiện giờ, bởi vì Tần Hiên Vũ bị đánh, rốt cuộc đã bùng nổ.

Cô muốn đẩy Tô Yên ra, Tô Yên duỗi tay, ấn bả vai cô ta, thoáng dùng sức.

Lạch cạch một chút.

Triệu Tường Vi đã bị đẩy đến trong một góc, sống lưng dán ở trêи tường.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ cúi đầu, cười nhìn Tô Yên

"Em đây là che chở tôi?"

Tô Yên thực nghiêm túc gật gật đầu

"Ân"

Hoắc Từ bị bộ dáng nghiêm trang của Tô Yên làm cho ngây ngốc chút.

Cái loại cảm giác kỳ quái này, tự lần đầu tiên thấy cô liền xuất hiện.

Nó giống như điện lưu vậy, xẹt qua tim hắn.

Chỉ cảm thấy tê tê dại dại.

Hắn thình lình hỏi

"Muốn làm bạn gái anh không?"

Hiện giờ, không khí chín muồi, thiên thời địa lợi nhân hòa.

Hắn kéo tay Tô Yên, cúi đầu dò hỏi.

Tô Yên nghe, không nói chuyện.

Sau đó tự hỏi thật lâu.

"Còn không thể."

Hoắc Từ nghe đáp án này, thân thể cứng lại một chút.

"Không đồng ý?"

"Ân"

"Coi thường anh?"

"Cũng không phải."

"Trong lòng em còn có người khác?"

"Không có."

"Cảm thấy anh quá xấu, sẽ không tốt với em?"
 
Chương 1684: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 31


Edit: Tinh Niệm

"Không phải."

Hoắc Từ nghe, này cũng không phải kia cũng không phải.

Lôi kéo tay Tô Yên đi ra ngoài.

Vốn dĩ cho rằng nước chảy thành sông.

Kết quả phát hiện, thế nhưng là hắn tự cho là đúng.

Nếu không tìm một chỗ để hỏi rõ ràng, hắn không có khả năng thả cô đi.

Không đúng, cô vốn dĩ là ở tại nhà hắn, chỗ nào cũng chạy không được.

Trong biệt thự, căn phòng nào đó ở tầng 2.

Tô Yên cầm sách vật lý, ngồi ở trêи ghế.

Người ngồi đối diện, tầm mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm cô.

Một đường trở về, hai người không nói chuyện.

Vừa muốn nói rõ ràng, đã bị hắn cắt đứt, một hai phải nói đi học.

Sau đó, Tô Yên liền cầm sách giáo khoa lại đây.

Lại sau đó, chính là cục diện trước mắt.

Không khí xấu hổ, hắn rõ ràng có vấn đề muốn hỏi cô, cố tình lại cái gì đều cũng không nói.

Tô Yên mở miệng

"Anh không có vấn đề muốn hỏi em sao?"

Hoắc Từ đôi mắt đen nhánh.

"Cô giáo làm hết phận sự như vậy, tôi có thể có vấn đề gì đâu?"

Khi nói chuyện, âm dương quái khí.

Tô Yên nghe hắn nói không thành vấn đề.

Trầm mặc trong chốc lát

"Vậy bắt đầu đi học?"

Hoắc Từ

"Loại chuyện này cô giáo còn muốn hỏi tôi?"

Nói chuyện càng ngày càng ngang.

Tô Yên cầm sách giáo khoa.

Mở miệng

"Anh không hiểu chỗ nào?"

Vừa hỏi xong, liền nghe người nào đó cười lạnh một tiếng

"Cô giáo là cố ý?"

"Ân?"

"Tôi nếu là đều hiểu, còn sẽ mời cô giáo tới dạy làm gì?"

Tô Yên nhìn hắn.

Hazzz, nói như thế nào đều là sai.

Cô mở sách vật lý bài đầu tiên, bắt đầu giảng.

Lúc sau, Tô Yên mỗi khi giảng xong, đều hỏi hắn một câu nghe hiểu không?

Hắn liền ở đằng kia âm dương quái khí trả lời.

Tô Yên sau đó dứt khoát cái gì cũng không nói.

Chờ học một tiết xong, cô dò hỏi

"Còn chỗ nào không hiểu?"

Ánh mắt Hoắc Từ sâu kín, không nhanh không chậm nói

"Cô giáo dạy thành cái dạng này, còn tới hỏi tôi chỗ nào không hiểu?"

Tô Yên

"······"

Trong đầu, Tiểu Hoa

"Ký chủ!! Người này thật sự là, chậc chậc chậc, một lời khó nói hết."

Tô Yên bưng ly nước bên cạnh uống một ngụm.

Đặt sách giáo khoa vật lý ở một bên.

Dạy học cũng xong, cho nên cũng có thể xử lý một chút vấn đề riêng tư.

"Học sinh cao trung không được phép yêu đương."

Cô nói.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ nghe, đại khái là còn chưa có phản ứng kịp, thế cho nên nói chuyện vẫn là khẩu khí âm dương quái khí

"Như thế nào? Cô giáo ngay cả cái này cũng quản?"

Tô Yên chậm rì rì nói

"Không phải anh hỏi em muốn làm bạn gái anh hay không sao? Anh đang đi học, chưa đủ 18 tuổi, không thể yêu đương."

Lúc này, Hoắc Từ ngây ngẩn cả người.

Ở đàng kia hoãn một hồi lâu.

Cho nên, cô là thích hắn, nhưng mà lý do từ chối là vì hắn chưa đủ 18 tuổi?

Hoắc Từ vừa mới còn làm đông làm tây gây khó dễ, đảo mắt liền sát lại gần Tô Yên.

Khóe môi hắn cong lên

"Cho nên, chờ anh thành niên, em sẽ nguyện ý?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Nhìn thấy cô thật sự đáp ứng, trong mắt Hoắc Từ nhiễm lên ý cười.

Nhìn Tô Yên,

"Cô giáo có phải thực mê luyến anh hay không?"

Tô Yên liếc hắn một cái, nghiêm túc nói

"Nếu em nói không phải, anh sẽ tức giận sao?"

"Sẽ"

"···· thực mê luyến anh."

Tiểu Hoa

"Di ~~~"

Ký chủ đỉnh thiên lập địa của mình, thế nhưng khuất phục.

Tức giận có gì đặc biệt hơn người?

Khi nó tức giận, cũng không được ký chủ dỗ dành đâu.

Tô Yên nói không quá để tâm, nhưng người nào đó nghe được, vẫn là thực vui vẻ.

Cô mới vừa bưng cái ly đứng dậy, Hoắc Từ duỗi tay giữ chặt

"Em đổi ý?"

Tô Yên nhìn hắn lại biến hung.

Giơ tay chỉ cái ly mỉnh đang cầm.

"Nước uống hết rồi, đi lấy nước."
 
Chương 1685: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 32


Edit: Tinh Niệm

Hoắc Từ cầm lấy cái ly trong tay cô, đi ra bên ngoài.

"Anh đi lấy cho em."

Lạch cạch, tiếng đóng cửa vang lên.

Tức khắc, trong phòng chỉ còn lại có Tô Yên.

Ở ngay lúc này, trong đầu truyền đến thông báo của Tiểu Hoa

"Leng keng, khẩn cấp thông báo, nam chủ Tần Hiên Vũ hắc hóa. Mời ký chủ bảo vệ Triệu Tường Vi an toàn."

Tô Yên nghe, nghi hoặc

"Tần Hiên Vũ hắc hóa?"

"Đúng vậy ký chủ."

"Bảo hộ Triệu Tường Vi?"

"Đúng vậy ký chủ."

"Hắn trước kia cũng sẽ hắc hóa sao?"

"Sẽ không."

Tiểu Hoa trả lời xong, liền bắt đầu cho giải thích cho ký chủ.

"Ký chủ, Tiểu Hoa lúc trước đã nói qua Tần Hiên Vũ cùng Triệu Tường Vi ở bên nhau, quá trình khúc chiết. Bởi vì Tần Hiên Vũ là con tư sinh của Tần gia, gần đây mới được nhận về. Tần Hiên Vũ sở dĩ tìm người đánh Hoắc Từ là bởi vì người hắn thích lại thích Hoắc Từ."

"Hắn thích ai?"

"Ách ····· Tiểu Hoa không thể nói, ký chủ cần phải tự mình tìm ra."

Sau đó Tiểu Hoa lại nói

"Vốn dĩ, một lần kia Hoắc Từ ở hẻm nhỏ bị đánh rồi được Triệu Tường Vi mang đi. Cho nên Hoắc Từ thích Triệu Tường Vi. Triệu Tường Vi lại thích Tần Hiên Vũ. Tần Hiên Vũ ở Tần gia địa vị xấu hổ, Triệu Tường Vi muốn giúp hắn. Cuối cùng đều là được Hoắc Từ trợ giúp. Cuối cùng Tần Hiên Vũ ở Tần gia có một vị trí nhỏ."

Tô Yên nghe xong, Tiểu Hoa hình như còn có rất nhiều điều muốn nói.

Blah blah nói không ngừng.

"Hoắc Từ sau đó cũng biết Tần Hiên Vũ tìm người đánh hắn. Liền muốn làm Tần Hiên Vũ ăn khổ y như vậy, bị Triệu Tường Vi ngăn cản còn bị cô hiểu lầm, đánh Hoắc Từ một cái tát. Cũng là từ một lần đó, Tần Hiên Vũ bắt đầu để Triệu Tường Vi vào trong mắt, chậm rãi thích cô ấy."

Cho nên, cảm tình của hai người bọn họ, hoàn toàn là thành lập dựa trêи Hoắc Từ?

Sau đó Tiểu Hoa lại nói

"Nhưng mà hiện tại, chuyện hắn làm bị phát hiện, thân phận con riêng cũng bị nói ra, đáy lòng tích lũy hận càng ngày càng nhiều. Liền hắc hóa."

Tiểu Hoa đại khái nói xong, đợi một lúc để ký chủ lý giải.

Không biết nghĩ tới cái gì, nó mở miệng

"Ký chủ, ký chủ, chị có phát hiện hay không?"

"Cái gì?"

"Chị trợ giúp Hoắc Từ hóa giải thật nhiều nguy cơ a. Ký chủ quả nhiên là cá cẩm lý a ~~~"

Lúc này, Hoắc Từ đi đến.

Hắn bưng một cốc nước, đặt lên bàn trước mặt Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lấy lại tinh thần, lấy sách vật lý qua

"Vậy tiếp tục bắt đầu học?"

Hoắc Từ

"Được"

Tươi cười kia, thái độ kia, hoàn toàn khác với bộ dạng hung dữ lúc nãy.

Bày ra vẻ mặt mình là học sinh ngoan, chăm chú nghe giảng.

Chậc chậc chậc.

Tiểu Hoa nhịn không được phỉ nhổ hắn ba giây đồng hồ.

Ngày hôm sau, là thứ hai.

Hoắc Từ sẽ có bài kiểm tra nhỏ.

Đương nhiên, so với cái này, Tô Yên càng chú ý chính là, ân, có thể đi lấy phần thưởng vé số rồi.

Nhưng mà cần phải có chứng minh thư.

Cô không có.

Tô Yên vừa nghĩ vừa đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra cửa không bao lâu, liền gặp Tiểu Hồng đã biến thành người đi cùng Tô Cổ.

Tiểu Hồng vẫy vẫy tay với Tô Yên

"Yên Yên, Yên Yên!!"

Giọng nói trẻ con ngọt ngấy, bộ dáng trắng nõn tròn tròn như cục bột nếp.

Tô Cổ đi ở phía sau, trong tay cầm một ly kem, răng rắc cắn một ngụm.

Tiểu Hồng thực vui vẻ

"Yên Yên, chị đi đâu vậy?"

"Đi lãnh thưởng."

"A? Lãnh thưởng gì? Kem ly sao?"

"Mười vạn tệ."

Tiểu Hồng vừa nghe, ánh mắt sáng một chút.

Nó bắt đầu moi moi túi của mình

"Yên Yên, em cũng có tiền."

Nói đoạn, móc ra vài tờ tiền đỏ, cùng với một tấm chứng minh thư bị rơi xuống đất.

Tô Yên nhìn chứng minh thư kia.

Là Tiểu Hồng.

Tên là Tô Hồng.

Cô khom lưng nhặt lên, nhìn thông tin trêи đó.
 
Chương 1686: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 33


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn chứng minh thư kia, lại nhìn Tô Tiểu Hồng.

Được rồi, việc này xác thật là làm đổi mới quen biết của cô.

"Em có chứng minh thư?"

Tiểu Hồng mờ mịt, nói

"Người ta cũng không biết đây là cái gì đâu nha, là Cổ Vương cho em."

Nói xong còn cắn một ngụm kem ly.

Tô Yên nhìn về phía Tô Cổ

"Em làm?"

Tô Cổ nhìn thoáng qua chứng minh thư kia

"Có cái này làm việc càng tiện một chút."

Lời này đó là gián tiếp thừa nhận thứ này chính là hắn làm.

Tô Yên cầm chứng minh thư kia, suy nghĩ trong chốc lát

"Em cũng có?"

Tô Cổ gật đầu

"Ân"

Tô Yên nhìn trái nhìn phải.

Bốn phía không người.

"Em còn có chuyện gì khác phải làm không?"

Tô Cổ

"Buổi tối đi bán rượu."

Tô Yên

"Vậy hiện tại theo ta đi đi. Mang theo chứng minh thư."

Nói rồi Tô Yên liền dẫn Tô Cổ cùng Tiểu Hồng đi.

······

Buổi trưa cùng ngày, tin tức địa phương, mục tin tức trúng thưởng

"Được rồi, chúng ta tới xem tin tức tiếp theo. Có thiếu niên 18 tuổi mua vé số, trúng thưởng mười vạn tệ. Chúng ta cùng xem một chút hình ảnh ngay lúc đó."

Cửa công ty phát hành vé số.

Phóng viên cầm microphone, đưa về hướng một lớn một đang đeo mặt nạ, hỏi

"Cậu năm nay mới 18 tuổi đã trúng thưởng một số tiền khổng lồ như vậy, có nghĩ tới dùng như thế nào hay không?"

Tô Cổ không nói chuyện, duỗi tay lấy microphone đưa tới trước mặt Tô Tiểu Hồng.

Tô Tiểu Hồng nhìn thấy microphone, phản ứng đầu tiên là ······ răng rắc tiến lên cắn một ngụm.

Giây tiếp theo, trêи microphone liền xuất hiện một vết răng lõm vào.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Tiểu Hồng nước mắt lưng tròng nhìn Tô Cổ.

Phóng viên vội vàng cầm lại microphone của mình, cười hoà giải

"Răng của bạn nhỏ này cũng thật tốt. Bạn nhỏ có nguyện vọng gì hay không?"

Tô Tiểu Hồng thực nghiêm túc suy nghĩ một chút vấn đề này

"Ta muốn ngủ cùng Yên Yên một phòng ···· ưm."

Nói một nửa đã bị Tô Cổ che miệng lại, ôm lên.

Phóng viên nghe chuyện không đầu không đuôi, nói

"Quả thật là đồng ngôn vô kỵ* a."

*Trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ.

Tô Cổ

"Có thể đi rồi sao?"

Phóng viên nhìn người được phỏng vấn tựa hồ cũng không muốn tiếp tục, chặn lại nói

"Hy vọng cậu có thể dùng thật tốt giải thưởng lần này."

Nói xong, phóng viên cười với màn ảnh một chút, kết thúc lần phỏng vấn này.

Tô Cổ ôm Tô Tiểu Hồng rời đi.

Tô Tiểu Hồng quẫy quẫy chân ngắn nhỏ.

Nó nói

"Ngươi còn muốn đi bán mình sao?"

Tô Cổ liếc Tô Tiểu Hồng một cái

"Không bán."

"Thật sao??"

"Ân."

Tiểu Hồng tung tăng chân, có vẻ thực cao hứng.

"Chúng ta đi làm gì đây?"

"Có người cho ta một cái giá, ta cảm thấy khá thích hợp, chuẩn bị đem ngươi bán."

Khi nói chuyện, trêи mặt Tô Cổ không có biểu tình gì, nhìn qua như thật.

Thế cho nên khi dứt lười, Tiểu Hồng trầm mặc một hồi lâu, sau đó giận trừng trừng

"Vì sao muốn bán ta?"

"Vì sao không bán ngươi?"

"Ta tốt như vậy!"

"Ngươi tốt? Ngươi lấy tự tin ở đâu ra? Ăn còn nhiều hơn người khác, tiêu tiền cũng không kém, không có tác dụng gì, mỗi ngày đều kéo chân sau. Da dày thịt béo không cầu tiến tới, khi soi gương, ngươi cảm thấy mình đáng mặt rắn sao?"

Tô Cổ mắng người, quả thực là có thể mắng đối phương muốn chết.

Tiểu Hồng nghe, một nghẹn.

Sau đó, càng nghe càng trầm mặc, càng nghe càng trầm mặc, cuối cùng hai mắt nước mắt lưng tròng.

Lời này, quá sát muối vào tim
 
Chương 1687: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 34


Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng tức giận nói

"Hừ! Chán ghét ngươi!!"

Nói đoạn, lạch cạch một tiếng, trực tiếp hóa thành một con rắn, xẹt một chút liền chạy.

Tô Cổ bước chân dừng một chút.

Mày nhíu lại.

Đại khái là không nghĩ tới lời mình nói sẽ chọc đến nó.

Tô Tiểu Hồng vô tâm vô phế thời gian lâu rồi, Tô Cổ nói chuyện cũng mấy để ý.

Hắn khẽ nhíu mày, nhìn hướng Tô Tiểu Hồng rời đi.

Hắn nhẹ nhàng nói một câu

"Đi thật? Đi rồi thì đừng có trở lại."

Tô Tiểu Hồng, bạch bạch bạch quăng cái đuôi, chạy càng nhanh.

Tô Cổ hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại, đi rồi.

Tô Yên ở quán cà phê đối diện đợi ước chừng nửa giờ, rốt cuộc chờ được Tô Cổ đi vào.

Chỉ là, lúc đi có một đứa nhỏ, trở về lại chỉ có mình hắn.

Một đứa khác đi đâu vậy?

Tô Cổ ngồi đối diện Tô Yên.

Đưa thẻ ngân hàng trong tay qua.

"Mười vạn ở trong thẻ, mật mã sáu số 0."

Tô Yên cầm thẻ ở trong tay.

Nghi hoặc

"Tiểu Hồng đâu?"

Tô Cổ uống một ngụm nước

"Chết rồi."

Tô Yên nhìn hắn, không nói chuyện.

Nửa ngày sau, Tô Cổ ngẩng đầu

"Tức chạy rồi."

Tô Yên kinh ngạc

"Nó còn biết tức giận chạy ra ngoài?"

Xem ra trong khoảng thời gian này, kỹ năng học được cũng không ít a.

Sau đó, Tô Yên lại nói một câu

"Nó không nhớ đường, có thể tự đi về được không?"

Tô Cổ lấy điện thoại của mình ra, nhìn thoáng qua.

Lắc đầu

"Không nhớ được đường, nhưng còn có đầu óc."

Tuy rằng, bình thường đại đa số thời điểm đầu óc nó không mấy dùng được.

Nhưng mà, nhớ cái số điện thoại, nhớ địa chỉ nhà gì đó, còn có thể nhớ rõ.

Những cây kem của Tiểu Hồng ăn, theo một phương diện nào đó cũng có thể coi là nó tự mình kiếm lấy.

Nhớ được một dãy số, khen thưởng mười kem ly.

Nhớ địa chỉ nhà, hai mươi cái bánh kem.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tự lực cánh sinh, cơm no áo ấm.

Lúc này, leng keng một tiếng, cửa quán cà phê bị đẩy ra.

Chỉ thấy Tần Hiên Vũ đi đến.

Hắn nhìn qua có chút âm trầm, giữa mày còn mang theo lệ khí nhàn nhạt.

Ngồi xuống bàn ở giữa trung tâm.

Tô Yên nhìn về phía hắn.

Chỉ thấy hắn lấy ra di động, bấm bấm trong chốc lát, nói với phục vụ muốn hai ly cà phê.

Có vẻ là đang đợi người.

Tô Cổ theo tầm mắt Tô Yên nhìn qua, hỏi

"Chị quen biết Tần Hiên Vũ?"

Tô Yên nghe được Tô Cổ nói, quay lại

"Em quen biết?"

"Gặp qua vài lần ở câu lạc bộ đêm Hoàng Thành."

Tô Cổ nhớ tới chuyện gì, lại bồi thêm một câu

"Hắn cùng nữ sinh Triệu Tường Vi kia, quan hệ rất mập mờ."

Tô Yên nghe xong, lặp lại một lần

"Rất mập mờ?"

"Kiểu ái muội."

Tô Cổ sửa lại từ để hình dung.

Trong khi nói chuyện, Tô Cổ đã nhanh chóng ăn xong bánh kem trước mặt mình, buông nĩa xuống.

Tô Yên đẩy bánh của mình qua.

Tô Cổ nhận lấy, nhanh chóng ăn lên.

Tiểu Hoa nói

"Đúng a, Tô Cổ hình như cũng thực thích ăn kem ly cùng bánh kem."

Chỉ là rất nhiều thời điểm, Tô Cổ luôn một bộ cao lãnh.

Hơn nữa hắn ở cùng Tô Tiểu Hồng, vĩnh viễn đều sẽ là nhìn Tô Tiểu Hồng ăn bánh kem.

Hắn ở một bên ấn Tô Tiểu Hồng, không cho nó làm một ít chuyện bất thường.

Thế cho nên luôn là sẽ hình thành đối lập rõ ràng.

Làm người có một loại ảo giác, Tô Tiểu Hồng đam mê kem ly, Tô Cổ không thích ăn.

Lại là không biết, Tô Yên dưỡng hai đứa này, tuy rằng tính cách trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, nhưng mà niềm yêu thích cơ bản lại tương tự.

Tô Yên nghe xong Tiểu Hoa nói, nghi hoặc

"Em không biết bọn họ đều thích cái này?"

Tiểu Hoa nghe vậy, không nói chuyện.
 
Chương 1688: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 35


Edit: Tinh Niệm

Hảo nửa ngày mới lẩm bẩm một câu

"Hắn mỗi lần đều đưa chocolate cho Tiểu Hồng ăn, em còn tưởng rằng hắn không thích."

Nhớ năm đó, Tiểu Hoa cũng từng biến thành người.

Lúc ấy, chocolate của nó luôn biến mất.

Vốn dĩ tưởng là Tiểu Hồng ăn.

Hiện tại, nó muốn lại hoài nghi, có lẽ là Tô Cổ làm bộ bản thân không thích ăn, sau đó ăn chocolate của nó rồi vu oan cho Tiểu Hồng.

Tiểu Hoa hừ hừ một tiếng.

Đang nói chuyện, tiệm cà phê leng keng một tiếng, lại có người đi đến.

Là một cô gái mặc váy dài, hai mắt khóc đỏ bừng, ngồi ở đối diện Tần Hiên Vũ.

Người này Tô Yên đã gặp qua.

Tên là gì đây?

Đang nghĩ, Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, là Thẩm Mỹ Đồng!"

"Ân, đúng."

Thẩm Mỹ Đồng, hoa khôi Cao trung Đế Đô.

Tần Hiên Vũ đưa khăn giấy qua cho Thẩm Mỹ Đồng, ra tiếng an ủi

"Đừng khóc, khóc nữa sẽ khó coi đó."

Thẩm Mỹ Đồng sau khi nghe xong, tựa hồ tiếng khóc nhỏ một chút.

"Hiên vũ, tôi nên làm cái gì bây giờ a, Hoắc Từ không thích tôi."

Tần Hiên Vũ nghe thấy cái tên này, trong mắt càng tối tăm.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn mở miệng

"Cũng không phải có mỗi hắn là nam sinh."

Thẩm Mỹ Đồng lập tức nói

"Không được, không được, tôi nhất định phải để hắn làm bạn trai tôi!"

Được nuông chiều từ nhỏ đến lớn, nên khi cô ta nói chuyện luôn có vẻ bướng bỉnh.

Nhưng cũng còn may, không đến mức bị chán ghét.

Xem bộ dáng Tần Hiên Vũ, có chút bất đắc dĩ lại có chút thống khổ, còn có một ít dung túng.

Hắn nhìn qua thực rối rắm.

Tô Yên bưng cái ly, uống một ngụm nước, dời đi tầm mắt.

Thẩm Mỹ Đồng bắt lấy tay Tần Hiên Vũ

"Tôi mặc kệ, Hiên Vũ, cậu là bằng hữu tốt nhất từ nhỏ đến lớn của tôi, cậu nhất định phải giúp tôi nghĩ chủ ý. Tôi nhất định phải cùng hắn ở bên nhau. Bằng không, bằng không tôi thà chết còn hơn!!"

Tần Hiên Vũ vội vàng an ủi

"Được được được, tôi sẽ giúp cậu nghĩ cách."

Cuối cùng, Thẩm Mỹ Đồng thấy Tần Hiên Vũ nhiều lần bảo đảm.

Lúc này mới lau khô nước mắt, nói một câu

"Hiên Vũ, cậu thật tốt."

Nói xong, uống một ngụm cà phê, lại lúc nghe một chiếc điện thoại rồi vội vàng rời đi.

Tô Yên hỏi Tiểu Hoa

"Hắn thích Thẩm Mỹ Đồng?"

Tiểu Hoa mở miệng

"Đúng vậy, ký chủ, chị biết không, lúc trước hắn cùng Triệu Tường Vi ở bên nhau, một trong những nguyên nhân chính là bởi vì Hoắc Từ thích Triệu Tường Vi."

Nói xong, Tiểu Hoa hừ hừ hai tiếng, rất là xem thường.

Tô Yên nghe xong, nói

"Hắn còn có nguyên nhân khác?"

Tiểu Hoa ý thức được mình tựa hồ nói lỡ miệng.

Cuối cùng, dứt khoát đều nói ra

"Còn bởi vì gia thế của Triệu Tường Vi. Cô ấy là phú nhị đại, có giao hảo với Tần Gia. Đính hôn cùng Triệu Tường Vi mới có thể trợ giúp hắn đứng vững ở Tần gia."

Vốn dĩ cho rằng Tần Hiên Vũ lần này tới, mục đích chính là muốn gặp Thẩm Mỹ Đồng. Chỉ là chờ Thẩm Mỹ Đồng đi rồi, hắn còn chưa rời đi, cầm di động ở đằng kia chờ đợi cái gì.

Kêu người phục vụ dọn ly cà phê xuống.

Thực mau, lại có một người tới.

Triệu Tường Vi thực vui vẻ, tay cầm theo túi xách

"Hiên Vũ."

Hô một tiếng, liền đi đến chỗ Tần Hiên Vũ, ngồi xuống đối diện hắn.

Tô Cổ nhìn thoáng qua, bĩu môi, dời tầm mắt.

Tô Yên nhận thấy được phản ứng của Tô Cổ, nghi hoặc

"Làm sao vậy?"

Tô Cổ quấy cà phê trong tay mình "Không sao cả, loại thủ đoạn này cũng đều dùng đến, xem ra là thật sự không còn biện pháp gì."

Tô Cổ tuy rằng cũng không có hiểu biết toàn bộ quá trình, nhưng chỉ một lát như vậy, tựa hồ biết Tần Hiên Vũ muốn làm cái gì.

Tô Yên uống một ngụm nước

"Còn tưởng rằng em sẽ cảm thấy, có thể thắng thì chính là biện pháp tốt."
 
Chương 1689: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 36


Edit: Tinh Niệm

Tô Cổ cắn một ngụm bánh kem

"Em không phủ nhận."

Dưới sự hun đúc từng ngày từng ngày của Tô Yên, Tô Cổ đã cơ bản sống như người bình thường.

Nhưng, dù sao cũng là giống loài bất đồng, phương pháp làm việc vẫn là không giống nhau.

Bản thân hắn chính là một con cổ, lấy cách thức giết chết đối phương để tồn tại.

Dùng bản chất mà nói, tâm Tô Cổ vừa đen tối vừa tàn nhẫn.

Nhưng mà, tuổi còn trẻ đã bị Tô Yên bắt cóc, ngẫu nhiên còn nghe Tô Yên dạy bảo.

Cho nên hiện giờ Tô Cổ làm việc nhìn qua còn xem như bình thường, sẽ không chủ động đụng vào những chuyện ác kia.

Trừ phi những cái đó động tìm tới cửa, tác phong xử lý của hắn mới có thể nhìn ra được tàn nhẫn.

Về việc này, Tô Yên là cam chịu.

Đối với Tô Cổ cùng Tiểu Hồng, Tô Yên đặt ra phạm vi cơ bản là không chủ động gây thương tổn cho người khác.

Một Cổ Vương, một rắn độc.

Mỗi đứa đều là loài cực hung cực ác.

Có thể nhượng bộ đến như thế, đã đủ rồi.

Nếu là có người không có mắt, nhất định trêu chọc đến tụi nó.

Xử lý như thế nào, đó là chuyện của bọn họ.

Nếu có điểm nào làm Tô Yên không nghĩ tới, đại khái chính là đồng chí Tiểu Hồng chạy như điên trêи con đường ngốc bạch ngọt.

Vốn dĩ lo lắng nhất chính là nó khi dễ người khác, hiện tại Tô Yên có điểm lo lắng nó bị người khác khi dễ.

Chờ Tô Cổ ăn xong điểm tâm, lại nhìn thoáng qua di động.

Chỉ là di động vẫn không hề có động tĩnh.

Sau đó lại dời tầm mắt đi.

Tần Hiên Vũ bên kia không biết hàn huyên cái gì, Triệu Tường Vi nhìn qua thực vui vẻ.

Cho đến khi nói một câu

"Chúng ta liền coi như vậy đi."

"Ân ân"

Triệu Tường Vi đồng ý.

Tần Hiên Vũ đứng lên, cười nói

"Tôi đưa cậu trở về, tài xế đang ở cửa."

Triệu Tường Vi vội vàng lắc đầu

"Quá phiền toái."

"Không phiền toái."

Nói xong, hai người đi ra ngoài.

Đi đi, tầm mắt Triệu Tường Vi trong lúc vô tình đảo qua, phát hiện Tô Yên cùng Tô Cổ ngồi ở trong góc.

Bởi vì Tô Yên đưa lưng về phía cửa, thế cho nên lúc đầu Triệu Tường Vi vẫn chưa nhận ra người kia là Tô Yên.

Cô chỉ là thấy được Tô Cổ.

Chờ đến khi nhìn chăm chú, Triệu Tường Vi kinh ngạc

"Tô Yên?"

Tô Yên dừng động tác uống nước một chút.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tần Hiên Vũ sửng sốt

"Cậu quen biết?"

Hắn chỉ thấy qua Tô Yên, lại không biết cô tên là gì.

Triệu Tường Vi gật gật đầu, nhìn Tô Yên lại cùng Tô Cổ đi uống cà phê, nhíu mày.

Vốn là muốn cứ như vậy rời đi, nhưng vẫn nhìn không thuận.

Mở miệng

"Cậu một mặt theo Hoắc Từ, một mặt lại ái muội cùng Tô Cổ. Làm người không thể như vậy, Tô Yên."

Tô Yên quay đầu lại.

Đôi mắt Tần Hiên Vũ tức khắc liền nhếch lên.

Hóa ra là cô.

Cô gái mà Hoắc Từ rất thích?

Tô Cổ nghe Triệu Tường Vi nói, ăn một ngụm bánh kem, mở miệng

"Đó là bạn trai cô?"

Triệu Tường Vi không nói chuyện, chỉ là sắc mặt đỏ lên.

Theo lời ba cô noi, một tháng sau cô sẽ đính hôn cùng Tần gia.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người đó hẳn là Tần Hiên Vũ.

Triệu Tường Vi không nói lời nào, ở trong mắt Tô Cổ chính là cam chịu.

Hắn lại nói

"Cô có thời gian quan tâm người khác, vẫn là quan tâm bạn trai mình nhiều một chút. Ai biết hắn sau lưng cô lại trộm cấu kết với cô gái nào đâu."

Triệu Tường Vi nhíu mày,

"Cậu không cần thuận miệng bôi nhọ."

Ngay khi Tô Cổ dứt lời, sắc mặt Tần Hiên Vũ đứng ở phía sau Triệu Tường Vi đã rất khó nhìn.

Quả nhiên, bọn họ đã thấy được.

Cô gái Hoắc Từ thích?

Chính là bởi vì thích Tô Yên này, mới có thể tàn nhẫn chẳng quan tâm với Mỹ Đồng như vậy?

Tần Hiên Vũ hạ mắt xuống, trong mắt hiện lên một tia tàn khốc.
 
Chương 1690: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 37


Edit: Tinh Niệm

Tô Cổ cúi đầu, ăn hết bánh kem trước mặt mình.

Tô Yên đứng lên, đi đến trước mặt Triệu Tường Vi.

Đánh giá trêи dưới cô ta một phen, sau đó nghiêm túc nói

"Cô rất thích hắn, rất muốn ở bên hắn, vậy đã từng hỏi qua hắn có thích cô hay không, có muốn cùng cô ở bên nhau chưa?"

Triệu Tường Vi nghe Tô Yên nói, sửng sốt

"Có ý gì?"

"Chính là ý tôi vừa nói."

Tô Yên lại bồi thêm một câu

"Ngươi nên hỏi rõ ràng chuyện này."

Nói xong, Tô Yên quay đầu nhìn về phía Tô Cổ

"Chúng ta đi thôi?"

Tô Cổ đi tới.

"Trở về thôi."

Nói xong, Tô Cổ liếc nhìn ra bên ngoài cửa kính.

Cho nên, đứa trứng ngốc kia là thật sự không muốn trở lại?

Nghĩ nghĩ, cất di động đi rồi nhét tay vào túi, đi ra ngoài.

Triệu Tường Vi nhịn không được gọi lại

"Này, cậu còn chưa nói rõ ràng."

Tô Cổ lãnh đạm liếc cô một cái

"Thế này còn không rõ ràng?"

Triệu Tường Vi có chút tức giận

"Có ý gì?"

"Ý chính là hắn không thích cô, hắn thích người khác, cô đừng có tự mình đa tình."

Nói xong, Tô Cổ rời đi.

Lưu lại Triệu Tường Vi cùng Tần Hiên Vũ ở chỗ kia tràn đầy xấu hổ.

Lời này của Tô Cổ thật sự quá thẳng thắn, làm Triệu Tường Vi sắc mặt đỏ bừng, một câu cũng nói không nên lời.

Bên cạnh, sắc mặt Tần Hiên Vũ đã khó coi cực kỳ.

Đợi Tô Cổ đã đi được một hồi lâu, hắn mới mở miệng

"Tường Vi, không cần nghe hắn nói bậy, tôi đưa cậu về trước."

Triệu Tường Vi lúc này nào còn có mặt mũi ngồi xe Tần Hiên Vũ?

Cô vội vàng lắc đầu

"Không, không cần. Tôi đi trước."

Nói xong, chật vật hốt hoảng xông ra ngoài.

Dựa theo cốt truyện, khi Triệu Tường Vi phát hiện trong lòng Tần Hiên Vũ còn có một bạch nguyệt quang là chuyện của 5 năm sau.

Lúc ấy Triệu Tường Vi sớm đã yêu hắn đến nỗi khăng khăng một mực, vô pháp quay đầu lại.

Hiện giờ, việc này bị lộ ra ngay lúc tình cảm mới chớm nở, từ đây về sau, tất cả đều bị thay đổi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên cùng Tô Cổ một trước một sau đi về phía trước.

Tô Yên

"Gần đây em cẩn thận một chút."

"Lời này là em nên nhắc chị mới đúng."

Tô Yên quay đầu lại, liếc hắn một cái, nghiêm túc nói

"Cẩn thận chú ý xem xét gần đây có tin tức rắn độc cắn hay không."

Tô Cổ nghe lời này, dừng một chút

"Chị đây là đang hoài nghi phương thức giáo ɖu͙ƈ của mình?"

Tô Yên tiếp tục nói

"Đây là trời sinh, không phải giáo ɖu͙ƈ."

Nói xong cô dừng một chút, lại nói

"Thích ăn kem ly mới là sau này hình thành."

Nói xong, hai người tách ra ở ngã tư.

Trước khi đi, Tô Cổ không nhịn được, nói

"Chị không ở cùng bọn em?"

"Không được."

"Vậy khi nào chị mới trở về?"

Tô Yên nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lại.

Tô Cổ vẫn một bộ cao lãnh, tựa hồ không có gì biến hóa.

Tô Yên nhìn hắn thật lâu, rốt cuộc dời tầm mắt

"Chờ Tiểu Hồng trở về, ta sẽ đi."

Nghe lời này, Tô Cổ miễn cưỡng tiếp thu

"Được"

Đồng ý xong, hai người đều không nói gì thêm, từng người rời đi.

Thời gian nhoáng lên, 10 ngày qua đi.

Thành tích kiểm tra của Hoắc Từ cũng đã có.

Khi Tô Yên dạy học, hắn cầm bảng xếp hạng lắc lư ở trước mặt Tô Yên.

Hắn tới gần cô, giọng nói cực kỳ ái muội

"Dưới sự dạy dỗ của cô giáo, anh đã tiến bộ không ít nha."

Tô Yên nhìn bài thi

"Toán học 28, ngữ văn 38, tiếng Anh 16."

Cô nói xong, nhìn hắn

"Thật tiến bộ?"

Khi nói ra lời này, cô thực hoài nghi.

Hoắc Từ

"Chẳng lẽ cô giáo cảm thấy, anh nói dối sao?"
 
Chương 1691: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 38


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên lại nhìn thoáng qua, nhỏ giọng nói một câu

"Thật sự là không thể nào thấp hơn được."

Hoắc Từ

"Cô giáo cũng không nên nói rằng, tùy tiện nhắm mắt cũng có thể đạt được điểm cao hơn cái này đi?"

Tô Yên đang muốn gật đầu, người nào đó trực tiếp ôm lấy cô.

Hoắc Từ duỗi tay, lấy ra bài thi trong tay Tô Yên

"Cô giáo có nhớ lời nói lần trước hay không?"

"Cái gì?"

"Kết quả tốt, sẽ cùng anh đi tham gia vũ hội."

Tô Yên đôi mắt mở lớn

"Thành tích này, xem như kết quả tốt sao?"

Hoắc Từ mới mặc kệ những cái đó

"Cô giáo là muốn chơi xấu."

"Cũng không phải, chỉ ······"

Nói còn chưa dứt lời, Hoắc Từ đã chặn đứng

"Được rồi, vũ hội tổ chức vào buổi tối ngày mai, lễ phục cũng đã chọn xong cho cô giáo."

Hắn đều đã an bài thỏa đáng.

Tất cả lời nói của Tô Yên, đều bị hắn chặn đứng.

Cô muốn nói, mình còn chưa có nghĩ xong là muốn đi hay không.

Chỉ là, Hoắc Từ có vẻ đoán trúng cô muốn nói gì.

Hắn nói

"Cô giáo hy vọng anh khiêu vũ cùng nữ sinh khác?"

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Không muốn."

"Vậy cô giáo muốn làm bạn nữ của anh hay không?"

"······ Được"

Hoắc Từ nghe, ân, thực vừa lòng.

Vào lúc ban đêm, 12 giờ hơn, Tô Yên có chút khát nước, nửa đêm tỉnh lại, uống nước.

Nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ vừa to vừa tròn, ánh trăng nhẹ nhàng chiếu vào trêи mặt đất, cảnh sắc cực kỳ mỹ lệ.

Cô mới vừa bưng ly nước lên, lạch cạch một tiếng, ly nước trượt khỏi tay.

Choang một tiếng rơi ở trêи mặt đất, vỡ tan ná, thủy tinh bay đầy đất.

Cô sửng sốt, sau đó nhìn mắt tay mình.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, 12 giờ đã qua, hôm nay là ngày 15. Từ giờ trở đi, trong vòng 24 tiếng đồng hồ, lực lượng của chị sẽ dần dần biến mất. Cho đến buổi tối tiếng chuông gõ vang 12 giờ, chị sẽ hóa thành cẩm lý. Chị phải nhớ kỹ, nếu chị biến thành cẩm lý, một phút sau nếu còn không vào nước, chị sẽ chết."

Tô Yên nhìn thủy tinh bắn đầy đất, chớp chớp mắt.

"Buổi tối còn phải đi tham gia yến hội, làm sao bây giờ?"

"Ách ······ ký chủ cảm thấy sao đây? Nếu không chúng ta không đi?"

Nam nhân gì đó, còn có thể quan trọng hơn mạng sống sao?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lắc đầu

"Muốn đi."

Tiểu Hoa trầm mặc trong chớp mắt

"Ký chủ, còn có một việc phải nhắc nhở chị."

"Cái gì?"

"Nếu chị biến thành cẩm lý trước mặt Hoắc Từ, hắn có thể bị dọa ngất xỉu hay không?"

Lần này, Tô Yên không có nói nữa.

Tiểu Hoa lại nói

"Trong lịch sử nhân loại, chị sẽ bị coi là Hà Yêu*. Nếu ở cổ đại, chị sẽ bị bắt đi thiêu."

*Hà là sông, Hà Yêu là yêu quái dưới sông.

Tô Yên

"Ta biến thành cẩm lý trong bao lâu?"

"24 giờ."

"Vậy, trở về trước mười hai giờ là được."

Tô Yên xử lý sạch sẽ mảnh vụn trêи đất.

Nhìn trăng tròn bên ngoài, không biết suy nghĩ cái gì.

Lại nói một bên khác.

Đồng chí Tiểu Hồng bỏ nhà ra đi đã được 10 ngày.

Vào lúc ban đêm hơn mười một giờ, biệt thự Tô Cổ thuê đèn đuốc sáng trưng.

Chỉ là trong phòng cũng không có người, chỉ có quần áo dơ đầy đất.

Bồn tắm trong toilet.

Tô Tiểu Hồng ủy khuất, cả người vừa xấu vừa bẩn đứng ở bên trong.

Tô Cổ mặc áo tắm dài màu trắng, trong tay cầm vòi hoa sen xịt a xịt vào trêи người Tô Tiểu Hồng.

Nửa ngày sau, bồn tắm trắng tinh sạch sẽ đã đen ngòm lầy lội.

Xịt một lúc lâu, Tô Cổ mới nói

"Bên ngoài chơi vui như vậy, sao không ở bên ngoài chơi nhiều thêm hai ngày?"

Tô Tiểu Hồng cúi đầu, nhỏ giọng nói

"Một chút cũng không vui, ta lại không biết đường."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top