Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Lầu Trên Lầu Dưới - Tô Mã Lệ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Lầu Trên Lầu Dưới - Tô Mã Lệ
Chương 81


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 82


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 83


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 84


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 85


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 86


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 87


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 88


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 89


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 90


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 91


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 92


Tháng sáu, trước kỳ thi tuyển sinh đại học, Phó Nhàn Linh đồng ý lời mời quay về trường, chụp ảnh cùng các học sinh khóa trước, đồng thời trò chuyện với các giáo viên.

Tất cả học sinh cô dạy trước đây đều đến chụp ảnh cùng cô, Phó Nhàn Linh tươi cười chụp ảnh cùng các em, cô nhìn thấy Vu Hoan đứng cách đó không xa, đứng bên cạnh cô bé là Vu Hướng Tây, chàng trai cao ráo, đẹp trai, không biết khuôn mặt đó đã thu hút sự chú ý của bao nhiêu giáo viên nữ.

Vu Hướng Tây cúi đầu nói gì đó, Phó Nhàn Linh liền nhìn thấy Vu Hoan đi tới, đưa cuốn sách trong tay tới trước mặt cô, “Cô ơi, cô ký tên cho em đi ạ.”

Phó Nhàn Linh mỉm cười nhận bút trong tay cô bé, viết vào chỗ trống trong cuốn sách: 【 Chúc mọi điều ước của em đều thành hiện thực—— Phó Nhàn Linh 】

“Ký cả cho em nữa.” Vu Hướng Tây giơ tay ra trước mặt Phó Nhàn Linh.

Phó Nhàn Linh nhịn cười, cô ngẩng đầu nhìn cậu, hỏi, “Ký cái gì?”

“Em cũng muốn điều ước của mình thành hiện thực.” Đôi mắt cậu sáng ngời, lời nói đầy ẩn ý khiến trái tim của Phó Nhàn Linh khẽ run lên, cô cúi đầu viết chữ lên cánh tay cậu.

Dùng bút nước viết lên da không hề dễ, viết mấy lần cũng không viết được một chữ, cô liền nghe thấy Vu Hướng Tây nói, “Chị, dùng lực một chút, em không đau.”

Cô khẽ trừng mắt nhìn cậu, liếc mắt nhìn Vu Hoan, cô bé đang kéo cánh tay của Vu Hướng Tây, nói, “Sao anh có thể gọi cô Phó của bọn em là chị.”

“Có gì không đúng sao?” Cậu hỏi.

Vu Hoan thấy Phó Nhàn Linh không tỏ thái độ, cô bé chỉ có thể lắc đầu, “Không, chỉ là em…cảm thấy có gì đó là lạ.”

Tai của Phó Nhàn Linh đỏ ửng, vất vả lắm cô cũng ký cho Vu Hướng Tây xong, lại thấy chàng trai lấy điện thoại ra đưa cho Vu Hoan, “Chụp cho anh và cô giáo em một bức ảnh.”

Phó Nhàn Linh: “…”



Khi nhìn thấy bức ảnh, mí mắt của Phó Nhàn Linh giật giật, chàng trai đứng bên cạnh cô, cư xử đúng mực, chỉ là một bàn tay thò ra từ vai phải của cô, bàn tay đó làm một cử chỉ.

Phó Nhàn Linh nhìn bức ảnh, vẻ mặt vừa căng thẳng, vừa dùng mắt trừng cậu.

Vu Hướng Tây làm bộ làm tịch hỏi Vu Hoan, “Sao trên vai cô giáo của em lại có bàn tay? Em chụp như thế nào vậy?”

“…”

Khuôn mặt của Vu Hoan giật giật, cô bé giải thích với Phó Nhàn Linh, “Bình thường anh trai em không như thế này đâu ạ, em cũng không biết hôm nay anh ấy bị làm sao nữa…Hình như có gì đó không đúng.”

Phó Nhàn Linh khó khăn lắm mới nhịn được cười, cô gật đầu, nói, “Ừ, cô biết rồi.”

Buổi trưa, Phó Nhàn Linh cùng mấy giáo viên đến khách sạn ăn cơm, Vu Hướng Tây dẫn Vu Hoan đến một quán ăn cạnh trường tùy tiện ăn chút gì đó, cậu mua cho Vu Hoan một bộ đồ dùng học tập mới, lại mua cho cô bé một bình nước giữ nhiệt.

Trên đường trở về trường, Vu Hoan không nhịn được hỏi: “Anh, hôm nay anh sao thế?”

“Anh vui, em sắp thi đại học rồi.”

“Em cảm thấy anh cứ là lạ thế nào ý.” Vu Hoan nghi hoặc nhìn cậu, “Bình thường anh không như vậy.”

“Loại nào?” Vu Hướng Tây hỏi.

Vu Hoan tỏ vẻ khó hiểu, “Thì…Bảo cô giáo của em ký tên lên tay anh, còn chụp ảnh chung gì đó, anh gặp chủ nhiệm lớp 12 của em cũng đâu thấy anh bảo cô ấy ký tên, chụp ảnh chung với anh đâu.”



“À, quên mất.” Vu Hướng Tây liếc nhìn đồng hồ, nói: “Em mau vào đi, anh đi đây.”

“Anh.” Vu Hoan gọi cậu, rối rắm nói, “Cô giáo của chúng em kết hôn rồi.”

“Anh biết.” Vu Hướng Tây cười khẽ, “Em suy nghĩ cái gì vậy?”

Vu Hoan lắc đầu, cười nhẹ, “Chắc do em…suy nghĩ nhiều quá.”

Vu Hướng Tây không nói gì, đợi người đi vào trường, lúc này cậu mới gửi tin nhắn cho Phó Nhàn Linh: 【 Chị ăn xong chưa?】

Phó Nhàn Linh trả lời: 【 Ừm, vừa mới ăn xong. 】 ´

Vu Hướng Tây lại gửi một tin nhắn khác cho cô: 【 Em đánh rơi một thứ trong phòng bảo vệ của trường, chị lấy giúp em nhé.】

Phó Nhàn Linh không hề nghi ngờ mà đồng ý, cô thuận tiện đưa những giáo viên khác về, đi đến cổng, cô dừng xe lại, còn chưa đến phòng bảo vệ thì một nhân viên bảo vệ đã nhận ra cô: “Cô Phó! Bánh kem và hoa của cô!”

Phó Nhàn Linh đi vào, trên bàn có một bó hoa hồng đỏ, tổng cộng 28 bông, bên cạnh là một chiếc bánh kem to.

Trên tấm thiệp không đề tên, chỉ viết bốn chữ: Sinh nhật vui vẻ.

Cô mở điện thoại, nhìn thấy Vu Hướng Tây gửi bức ảnh chụp chung của hai người, trên đó có một dòng chữ màu đen nhỏ:

【 Hôm nay là sinh nhật chị, chụp tấm ảnh kỷ niệm. 】

Trái tim của Phó Nhàn Linh mềm nhũn, cô gõ chữ mấy lần. cuối cùng chỉ gửi hai chữ: 【 cảm ơn. 】.
 
Chương 93


Hằng năm đều là Thôi Hiểu tổ chức sinh nhật cho Phó Nhàn Linh.

Tương tự, sinh nhật Thôi Hiểu, cũng là Phó Nhàn Linh tổ chức.

Chân Thôi Hiểu bị thương không tiện, Phó Nhàn Linh trở về từ trường liền lái xe đến nhà cô ấy, trong tay cầm theo bánh kem còn dư, nhưng cô không ngờ lúc mở cửa lại nhìn thấy Hồ Dương.

Người đàn ông mặc một chiếc áo phông trắng, khiến khuôn mặt kia trông càng đen hơn.

Cô gật đầu coi như chào hỏi, hỏi anh ấy, “Thôi Hiểu đâu?”

Hồ Dương chỉ vào phòng, thấy Phó Nhàn Linh muốn đi vào thì cau mày nói thêm, “Cô ấy vừa mới ngủ chưa đến nửa tiếng.”

Phó Nhàn Linh: “…”

Cô kinh ngạc hỏi: “Tối hôm qua đến giờ cậu ấy không ngủ à?”

Hồ Dương đang định uống nước, nghe cô hỏi như vậy, biết cô suy nghĩ nhiều, anh ấy đen mặt bổ sung thêm một câu: “Công việc của cô ấy bận rộn.”

“…Ồ.” Phó Nhàn Linh che mặt, cô quả thực sắp bị Thôi Hiểu đồng hóa đến nơi rồi, trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ linh tinh.

Cô đặt bánh kem xuống, đang định rời đi thì thấy Hồ Dương thay quần áo đi về phía cửa, cô vội vàng gọi anh ấy: “Anh chờ một chút, tôi đi ngay đây, anh ở lại chăm sóc cậu ấy giúp tôi.”

Phó Nhàn Linh không biết Thôi Hiểu có ý gì, nhưng chắc hẳn Thôi Hiểu rất thích anh ấy, nếu không sẽ không cho anh ấy ở lại.

Thôi Hiểu ở trong phòng nghe thấy động tĩnh, cao giọng nói: “Chó đen!”

Phó Nhàn Linh: “…”

Hồ Dương đen mặt mở cửa phòng, Thôi Hiểu đang mặc quần áo, ngay cả mắt cũng chưa mở, hỏi Hồ Dương, “Mấy giờ rồi, đặt giúp tôi một chiếc bánh kem, hôm nay là sinh nhật chị em của tôi, tôi phải tổ chức sinh nhật cho cậu ấy.”



Khi nói, mắt cô nhắm lại, lại chìm vào giấc ngủ.

Hồ Dương nhìn khuôn mặt kia, khi Thôi Hiểu ngủ, lông mày nhướng lên, trông có vẻ kiêu ngạo, anh ấy đưa tay ấn lông mày của cô ấy xuống.

Thôi Hiểu bị đánh thức, cô ấy há mồm cắn tay anh ấy, sau đó vòng tay ôm cổ anh ấy, trèo lên người anh ấy, hàm hồ nói: “Tôi muốn đi vệ sinh, nhanh lên, nếu không tôi sẽ tiểu vào miệng anh.”

Hồ Dương ôm cô ấy vào phòng tắm, hầu hạ cô ấy vệ sinh, còn lau mặt cho cô ấy.

Thôi Hiểu dựa vào bồn cầu, toàn bộ đầu ngửa ra sau, đôi mắt vẫn nhắm nghiền.

Mấy ngày nay cô ấy gần như ở trong trạng thái này, mệt đến mức chỉ cần ngồi thôi cũng có thể ngủ, hơn mười ngày liên tục, cô ấy ngồi trên ghế sô pha trong nhà gọi điện thoại, trên sô pha, bàn trà và sàn nhà, đủ loại bản vẽ thiết kế tiệc cưới.

Cô ấy xác nhận danh sách khách mời, lại kiểm tra xem khách sạn có đủ chỗ đậu xe hay không, đồng thời kiểm tra kịch bản với người dẫn chương trình để bảo đảm mọi thứ đều hoàn hảo.

Ban ngày cô ấy phải chống nạng đến địa điểm tổ chức, chiếc quyền trượng cô ấy đặt trước đó đã được giao tới, cô ấy lại tìm người sơn vàng, kế hoạch đám cưới có hơn chục phiên bản nhưng do cô dâu làm khó, chân cô ấy lại bó bột, đi lại khó khăn cho nên mới khiến cô ấy mất sức như vậy.

Cũng may có Hồ Dương ở bên cạnh, khi đói, buồn ngủ, khát nước đều được anh ấy mang tới ngay.

Thôi Hiểu tỉnh táo một chút, cô ấy mở mắt ra, nhìn người đàn ông đang lau mặt cho mình, người đàn ông mặc một chiếc áo phông trắng, đó là Thôi Hiểu cố tình chơi xấu với anh ấy.

Mặc dù khuôn mặt của anh ấy bực bội nhưng bởi vì quần áo bị cô ấy làm hỏng nên đành phải mặc vào, mà lần mặc này mặc suốt một tuần, bản thân cũng tập thành thói quen.

Thấy Thôi Hiểu mở to mắt nhìn mình, Hồ Dương dùng lực hơn, thấy cô đau đến cau mày, hừ một tiếng, “Lúc này mới bình thường.”

Má Thôi Hiểu bị véo mạnh đến mức đau đớn, cô ấy nắm lấy thứ mềm mại bên dưới của anh ấy, xoa lúc mạnh lúc nhẹ, giống như khiêu khích, đã thế còn nói, “Thật đúng là một con đà điểu to.”

Hồ Dương nhéo cằm cô ấy, nhìn chằm chằm hàm răng thẳng tắp của cô ấy, đôi mắt đen láy, nói: “Thôi Hiểu, cô thử nói lại lần nữa xem, tôi lập tức cắm thứ này vào trong cổ họng cô.”
 
Chương 94


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 95


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 96


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 97


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 98


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 99


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
Chương 100


Bạn cần đăng nhập để đọc chương này:Nếu có tài khoản đăng nhập tại đâyNếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top