Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2864


Chương 2864:

Lâm Bát Nhiễm rất nỗ lực suy nghĩ một chút: “Tôi nhớ có một người tên là Kiều Lan, không bằng đêm nay anh đi sủng hạnh cô ta đi!”

Kiều Lan này là nhân tài kiệt xuất trong hậu cung, xinh đẹp diễm lệ, rất biết lấy lòng đàn ông, trước khi Lâm Bất Nhiễm vào, ả chính là sủng phi của Trương Hàn.

Từ sau khi Lâm Bất Nhiễm đến, Kiều Lan liền thất sủng, hiện tại Lâm Bát Nhiễm trao co hội cho Kiều Lan, cô hy vọng Kiều Lan này có thể có găng.

nhiều hơn, xuất ra tất cả vốn liếng giữ Trương Hản lại, như vậy cô có thê sông thanh tịnh một chút.

Thấy cô rất nỗ lực, Trương Hàn hận không: thể bóp chết cô, trái tim người phụ nữ này ủ không nóng.

“Tốt, vậy như em mong muốn, tôi sẽ ngay bây giờ lật thẻ Kiêu Lan.”

Nói xong, hắn trực tiếp xoay người rời đi.

Hắn đi rồi?

Hắn đi thật rồi!

Lâm Bất Nhiễm thở dài một hơi, cô nhanh chóng lên giường vùi vào chăn, cô cảm giác đêm nay mình có thể ngủ rất ngon.

Bởi vì Trương Hàn luôn ngủ lại phòng Lâm Bật Nhiệm làm hậu cung bất.

mãn mãnh liệt, những mỹ nhân đều tụ tập một chỗ nói xấu Lâm Bát Nhiễm, “Ä hồ ly kia đến tột cùng hạ gì thuốc mê hồn gì cho Hàn Vương, từ sau khi ả đi vào, Hàn Vương cũng không nhìn tới tôi nữa.”

“Dù sao cũng đã kết hôn, đàn ông nhiều, nào giộng chúng ta, chỉ có mỗi Hàn Vương, ả đương nhiên có nhiều thủ đoạn rôi.”

“Vậy chúng ta làm sao bây giờ, lẽ nào trơ mãi nhìn Lâm Bắt Nhiễm độc sủng hậu cung, chúng ta đợi chết sao, tôi không chịu được!”

“Vậy các cô muốn thế nào, chẳng lẽ để ả hồ ly kia biến mất à?”

Những lời này vừa rơi xuống, đám người liền im lặng, ở trong hậu cung này, không người nào dám sanh sự, bởi vì thủ đoạn của Trương Hàn họ đều đã biết, họ không muốn chết.

Nhưng nếu giữ lại Lâm Bát Nhiễm, cũng là một con đường chết.

Ánh mắt của mọi người bắt đầu thay đổi, Kiều Lan đã ở trong đó, ả là người không cam lòng nhất.

Lúc này người làm nữ tới: “Kiều Lan cô nương, vừa rôi chủ nhân lật thẻ của cô, cô bây giò cũng có thê đi tắm rửa thay quân áo rôi, lát nữa chủ nhân sẽ đến phòng của cô.”

Cái gì?

Tin tức tốt đẹp này trực tiếp đánh ngất Kiều Lan, lúc đầu Trương Hàn lật thẻ Lâm Bất Nhiễm, nào nghĩ đến giữa chừng Trương Hản lại đên phòng ả.

“Em gái Kiêu Lan, em thật không hỗ là sủng phi trước kia của Hàn Vương, thật lợi hại, có thể đoạt Hàn Vương từ trên giường con hồ ly Lâm Bát Nhiễm kia lại, chỉ sợ em là người đầu tiên!”

“Em gái Kiều Lan, em phải đòi lại công đạo cho bọn chị, em nhất định phải năm thật chặt trái tim Hàn Vương, đừng để cho Hàn Vương quay đâu lại nữa.

Kiêu Lan không khỏi có chút đắc ý, ả vốn chính là người có nhan sắc hàng top ở nơi đây, hiện tại có cơ hội ả liên cười khanh khách đứng dậy: ‘Cảm ơn các chị em, vậy em đi hâu hạ Hàn Vương trước nhé, chờ em xong chuyện, tất cả mọi người đều sẽ sông tốt lại thôi.”

Kiều Lan về phòng mình, ả ngâm bồn, tắm mình thơm ngát.
 
Chương 2865


Chương 2865:

Ä còn mặc .váy ngủ sa mỏng, xõa mái tóc đen xuống, ả nhìn mỹ nhân trong gương, Lâm Bát Nhiễm tuy là dịu dàng xinh đẹp, i thế nhưng Kiều Lan càng thêm quyên rũ nóng bỏng, như tên của ả, làm cho đàn ông không cách nào từ chối.

Tâm trạng Kiều Lan lâng lâng, ả cũng thầm hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải trở thành người phụ nữ của hắn.

Kỳ thực trong lòng Kiều Lan có một bí mật, đó chính là ả hiện tại còn chưa cùng Trương Hàn viên phòng.

Những lời này nói ra chắc không có ai tin tưởng, trước đây ả là sủng phi Trương Hàn, Trương Hàn thường lật thẻ của ả, trong mặt người khác ả chắc là hàng đêm sênh ca mói đúng.

Thế nhưng, Trương Hàn còn chưa chạm qua ả.

Bí mật này Kiều Lan chưa từng nói với người khác.

Kiều Lan căn bản không biết vì sao Trương Hàn không động vào ả, ả không dám hỏi, ả cũng không biết những người phụ nữ khác có phải giông với ả hay không, ả cũng không dám hỏi.

Hiện tại Trương Hàn lại lật thẻ của ả, sắp đến phòng cô ngủ lại rôi, trong lòng Kiều Lan mừng nhứ điên, ả phải năm chặt cơ hội lân này, sớm một chút trở thành người phụ nữ danh chính ngôn thuận của Trương Hàn.

Rất nhanh“cạch” một tiếng cửa phòng mở ra, Trương Hàn đi đên.

“Hàn Vương, anh tới rồi.” Kiều Lan chạy tới, thần thể mềm như không xương sà vào trong lòng Trương Hàn.

Trương Hàn đóng cửa phòng lại, sau đó đặt tay lên gáy ả cô đây ả ra, còn nhíu mày chê: “Trên người cô thoa cái gì, sao mùi gay mũi như thế?”

“Trên người em là mùi nước hoa đó, chắc rất thơm đúng không!?”

“Cô là muốn che mùi cơ thể à, xịt cả một chai nước hoa lên người luôn sao?” Trương Hàn không chút khách khí nói rằng.

*..” Ả dầu gì cũng là một người phụ nữ, hăn nói chuyện làm sao ác độc như vậy?

Kiều Lan đã cảm thấy hắn đối xử với mình qua loa lãnh đạm, vẫn là y hệt trước kia, thế nhưng ả không muôn buông bỏ cơ hội này, cho nên lại dựa sát vào nhau: “Hàn Vương, em hầu hạ anh tắm nha!?”

“không cần, tôi có tay, có thể tự mình tàm.” Trương Hàn đi thẳng vào phòng tắm, Kiều Lan không dựa được đên người hắn, cả người bị hụt, ngã ngồi ở trên thảm.

Á.

Kiều Lan hô lên một tiếng.

Đợi lúc ả ngắng đầu nhìn, cửa phòng tăm phía trước đã đóng lại, Kiêu Lan: Trương Hàn tắm nước lạnh đơn giản, khoác đồ ngủ tơ lụa đi ra, mái tóc ngăn ướt nhẹp ghé vào trên trán hắn, còn nhỏ nước xuông, càng tôn lên vẻ trẻ trung anh tuân hơn ngày thường, phóng đãng không chịu gò bó.

“Hàn Vương, anh tắm xong rồi? Vậy em sẽ hâu hạ anh cởi áo ngủ ra nhé.”

Kiều Lan muốn đi vào chuyện chính sớm một chút.

Thế nhưng Trương Hàn lạnh lùng nhìn ả một cái: “Làm sao, không hiểu quy tắc?”

Những lời này rất đơn giản, thế nhưng lực uy hiếp mười phần, Kiều Lan trực tiếp cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.

Ä biết quy tắc của Trương Hàn chính là để ả một mình trông phòng, đừng đi quấy rồi hắn.
 
Chương 2866


Chương 2866:

Quả nhiên tối hôm nay vẫn là không có chuyện ngoài ý muôn, Trương Hàn hoàn toàn không có ý sủng hạnh ả.

Trương Hàn không có nhìn ả nữa, mà là ngồi ở trên ghế sa lon, hắn cầm văn kiện lên bắt đầu phê duyệt.

Dựa theo tiến độ trước kia, đêm nay hắn sẽ ngủ ở trên ghế sa lon, căn bản cũng không ngủ trên giường ả.

Kiều Lan hận không thể xông lên đè Trương Hàn hoàn thành chuyện tốt, thê nhưng ả không có lá gan ây, cho nên ả chỉ có thể tự nằm ở trên giường.

Ở trong hậu cung lớn như vậy, nêu như không có người đàn ông sủng ái kè cạnh đó chẳng khác nào chờ chết, Kiều Lan lăn qua lộn lại ngủ không được, ả cảm giác mình vân không thể khoanh tay chịu chết, ả phải nghĩ cách.

Kiều Lan lặng lẽ lấy ra một cái huân hương, cái huân hương này có tác dụng đặc biệt.

Kiều Lan có nghiên cứu đặc biệt đối, với mùi hoa, trong hương hoa có thể cứu người cũng có thê giệt người, đương nhiên cũng có thê kích tình, ả đã sớm len lén làm cái huân hương, chỉ chờ Trương Hàn đến đề phát huy tác dụng.

Tuy là, ả cũng không muốn dùng thủ đoạn này.

Luận tư sắc, phóng nhãn toàn bộ hậu cung ả là gương mặt sáng giá nhất, ả không hiệu Trương Hàn vì sao không thích mình, ả không chịu thua, không muôn chịu thua.

Trương Hàn đang phê duyệt văn kiện, Lâm Bật Nhiễm tới tháng rồi, không tiện, hắn tính toán mình kiểu gì cũng phải thanh tâm quả dục vài ngày, cho nên hắn dập trung trong công việc, không để mình suy nghĩ miên man.

Không biết từ lúc nào hắn đột nhiên cảm thấy trên người rất nóng, nhiệt độ người hắn liền tục tăng lên, ngay cả cô họng cũng trở nên nóng bỏng, rất khát.

Đây là xảy ra chuyện gì?

Trương Hàn đứng dậy, rót cho mình một ly nước.

Lúc này phía sau đột nhiên có một cơ thê mềm mại áp tới, có người ôm chặt hắn: “Hàn Vương, anh làm sao vậy, bây giờ anh rất nóng sao, có muôn em giúp anh làm mát một chút không?”

Trương Hàn rất muốn hắt người phụ nữ sau lưng ra, thế nhưng tay hắn dường như không nghe sai khiến, lúc ả sà tới thời điểm hàn chỉ cảm thấy cơ thê nóng ran của mình mát hơn một chút.

Hắn rất khát, thân thể người phụ nữ phía sau dường như có thê giải khát.

Thấy hắn không từ chối, trong lòng Kiều Lan một hôi đắc ý, ả biết là gunŠ tính có hiệu quả, tay ả chậm rãi leo lên, sờ lên cơ ngực răn chắc có lực của Trương Hàn, hắn vóc người tốt, vừa dã vừa tà, khiến người ta yêu thích không buông tay.

“Hàn Vương, em tới đây.” Ä muốn cởi ra vạt áo Trương Hàn.

Thế nhưng lúc này Trương Hàn quay người sang, trực tiếp đầy ả ra: “CútI”

Sức lực Trương Hàn rất lớn, Kiều Lan không đứng vững, lập tức liên đụng vào trên cái bàn.

Á Đau quá.

Sắc mặt Trương Hàn âm u nhìn Kiều Lan: “Có phải là cô đã động tay chân không?”

Nguy rồi, ả đã bị phát hiện sao?
 
Chương 2867


Chương 2867:

Kiều Lan nhanh chóng rớm nước mắt lắc đầu, mê man không hiểu hỏi: “Hàn Vương, anh đang ở nói cái gì đó, em hoàn toàn nghe không hiểu lời anh, vừa rôi em đang ngủ chỉ thấy anh đứng dậy uông nước, Hàn Vương, em mên mộ anh đã lầu, luôn sà vào lòng anh, vì sao anh không sủng hạnh em?”

Kiều Lan rơi lệ nói.

Trương Hàn từng trải, loại thủ đoạn bản thÌu này hắn đã ¡ thầy nhiều rồi, hiện tại hăn thân thể khô nóng bắt an, hắn vừa nhìn cũng biết mình trúng thuốc rồi.

Thế nhưng, hắn không xác định mình trúng thuốc ở đâu.

“Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám có suy nghĩ như vậy với tôi, tốt nhất đừng đề cho tôi điều tra ra chuyện này có liên quan với cô, bằng không, cô chắc cũng tự biết hậu quải”

Trương Hàn nguy hiểm nheo mắt lại.

Kiều Lan thầm kinh hãi, thông thường đàn ông ngửi loại huân hương này đã sớm không chịu nỗi, thế nhưng tình lực cùng sự nhãn nại của Trương, Hàn lại mạnh như vậy, thế nhân đều thấy hắn có một hậu cung không, lồ, bên trong đủ loại mỹ nhân, mà hắn cũng phong lưu đa tình, thế nhưng mọi người đều bị vẻ bề ngoài của hắn lừa.

“Hàn Vương, em thực sự nghe không hiểu anh đang nói cái gì đó…

Trương Hàn đã không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, đến tột cùng người nào ở bên trong giở trò quỷ, hắn nhất định sẽ điều tra ra.

Trương Hàn hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.

Hắn đi đâu?

Kiêu Lan vần luôn hoài nghi Trương Hàn có phải cũng không sủng hạnh mỹ nhân khác hay không , bao gôm cả Lâm Bất Nhiễm kia, Lâm Bát Nhiễm kia rất có thê giống với ả, cũng chỉ là hào nhoáng bên ngoài.

Kiều Lan nhanh chóng đi theo ra ngoài, ả cũng muôn xem thử xem Trương Hàn hiện tại sẽ đi tìm ai2 Lẽ nào thân thể hắn có khuyết điểm, hoặc là giới tính hắn có vấn đề.

Trên hành lang, Trương Hàn sãi bước đi đi ra, hắn đi tới trước của phòng Lâm Bắt Nhiễm, giơ tay lên liền “đùng đùng” đập cửa: “Ìâm Bát Nhiễm, là tôi, em mau mở cửal”

Bước chân Kiều Lan bị kiềm hãm, hắn dĩ nhiên gõ cửa phòng Lâm Bát Nhiễm, lẽ nào hắn cùng Lẫm Bắt Nhiễm là thật?

Ánh mắt Kiều Lan bắt đầu lóe lên.

Trong phòng không có tiếng động.

Lâm Bắt Nhiễm không mở cửa, cũng chẳng có chút động tĩnh nào.

“Lâm Bắt Nhiễm, mở cửa nhanh!”

Trương Hàn gọi rất nhiều tiếng, sau đó bàn tay hăn đặt lên chốt cửa , muốn trực tiếp mở cửa.

Thế nhưng, cửa phòng lại bị khóa trái từ bên trong.

Sau khi hắn đi, cô lại khóa trái cửa phòng.

Trương Hàn thực sự là tức đến bật cười, người phụ nữ to gan này!

“Lâm Bất Nhiễm, mau mở của, tôi đập lớn tiếng như vậy em không nghe được sao, em ngủ rồi đây à?”

“Tôi không ở bên cạnh mà em cũng ngủ được, em là heo sao, ngủ sâu như vậy?”

“Mau chóng mở cửa, bằng không tôi sẽ bảo người phá cửa.”

Tính khí Trương Hàn rất kém, hắn rồng ở bên ngoài một hồi, bây giờ là buổi tối, nhất cử nhất động của hắn vốn luôn được chú ý, lần này đám mỹ nhân trong hậu cung đều đi ra, khiệp sợ nhìn Trương Hàn bị nhốt ngoài cửa.
 
Chương 2868


Chương 2868:

Bên ngoài gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng trong phòng thủy chung không có tiêng động, Lâm Bất Nhiêm không có bất kỳ thanh âm gì.

Trương Hàn ngoài cửa: “…”

Lúc này quản gia đã đi tới: “Chủ nhân, ngài có muôn tôi sai người mở cửa phòng hay không?”

Trương Hàn một tay chống nạnh thở gấp, là thật sự bị Lâm Bất Nhiễm.

chọc giận rồi, tối hôm nay cô là cố ý, đầy hăn chạy tới những người phụ nữ khác, còn cô ngủ thật no say.

Hắn muốn cho người phá cửa vào, thế nhưng ngâm lại hay là thôi đi, hắn trầm giọng nói: “Có người hạ thứ bắn thỉu với tôi, ông đi lấy thuốc giải qua đây.”

“Vâng thưa chủ nhân.”

Quản gia. bằng tốc độ nhanh nhát lầy thuốc giải qua, Trương Hàn nuốt xuông, rất nhanh đã cảm thấy khô nóng côn cào trên người đều chậm rãi tiêu tan.

“Phái người đi thăm dò rốt Cuộc kẻ nào ở sau lưng giở trò quỷ.” Trương Hàn trầm mặt ra lệnh.

“Vâng.” Quản gia lui xuống.

Trương Hàn nhìn một chút cánh cửa phòng đóng chặt trước mắt, sau đó hừ lạnh một tiếng phát tay áo rời đi.

Lâm Bất Nhiễm ngủ ngon một đêm, sáng sớm hôm sau tự nhiên tỉnh lại, nhưng đợi sau khi ra cửa cô liền phát hiện đám mỹ nhân nhìn cô chằm chằm, ánh mắt rất quái dị.

Đây là thế nào, lẽ nào đã xảy ra chuyện gì sao?

Tối hôm qua cô không có thị tắm, hầu hạ là Kiều Lan kia, họ có cân phải có địch ý lớn với cô đến thế không? Lâm Bát Nhiễm thực sự không thể hiểu được.

Cô cũng không đặt đám người này vào trong lòng, cô đi vào vườn hoa dạo một chút.

Cô vừa đi, đám mỹ nhân liền nói ngay, “Các cô nhìn Lâm Bắt Nhiễm kìa, kiêu ngạo đến nỗi đuôi đã vễnh lên tận trời, dám nhốt Hàn Vương ở ngoài cửa ả thực sự là người đâu tiên.”

“Tối hôm qua Hàn Vương hình như ngủ lại trong thư phòng, không lật thẻ bât kỳ ai nữa.”

“Kiều Lan, tối hôm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Hàn Vương không phải muôn sủng hạnh cô sao, tại sao lại đi ra ngoài tìm Lâm Bất Nhiễm?”

Kiều Lan xấu hỗ, nếu để cho những người này biết ả dùng thuốc cũng không có giữ lại Trương Hàn chắc ả sẽ bị cười thối mặt mắtÏ Tối hôm qua qua quan sát của ả, ả cảm thấy Trương Hàn đối với Lâm Bất Nhiễm thực sự là khác biệt, Lâm Bất Nhiễm khẳng định ở trong lòng Trương Hàn có một phân lượng nhất định.

“Tôi cũng không biệt a, Hàn Vương dường như thực sự không thích tội lãm, anh ây tâm tâm niệm niệm đều là Lâm Bát Nhiễm.”

Kiều Lan làm ra dáng vẻ rất LỦy khuất, tiếp tục tố khổ: “Các cpoo. cũng nhìn thây thái độ Hàn Vương tôi hôm qua với Lâm Bất Nhiễm rồi đó, phóng mắt toàn bộ hậu cung đều là độc nhât, cho dù tối hôm qua tôi có được cơ hội sủng hạnh, vẫn bị làm nhục một trận, theo tôi thấy, vận mệnh của chúng ta chính là như vậy, về sau nơi này chính là lãnh cung của chúng ta, chúng ta chỉ có thê trơ mát nhìn Hàn Vương độc sủng Lâm Bắt Nhiễm kia.”

Những lời này chọt trúng chỗ đau mọi người, không người nào nguyện ý ở trong lãnh cung, ai cũng không muốn cô độc ngôi chờ chêt, hơn nữa họ thật tình mến mộ Trương Hàn.
 
Chương 2869


Chương 2869:

Trước đây Lâm Bất Nhiễm chưa đến, đám người còn có thể được ân sủng, hiện tại ngay cả một cơ hội để Trương Hàn nhìn họ cũng không có.

Đám người siết chặt quyền, đều muốn làm cho Lâm Bắt Nhiễm biến mắt.

Cô biến mắt thì tốt rồi.

kiêu Lan chú ý ánh mặt đám người biến hóa, sau đó nói: “Kỳ thực Hàn Vương đối với Lâm Bật Nhiễm chính là cảm giác mới mẻ, dù sao Lâm Bất Nhiễm rất đẹp, nêu như… ả mất đi khuôn mặt xinh đẹp kia, hoặc mặc bệnh truyền nhiễm gì đó, Hàn Vương nhất định sẽ không kịp tránh xa ả, đến lúc đó chúng ta lại có thể trở lại cuộc sống vui vẻ lúc trước rồi.”

Vừa nói như vậy, ánh mắt đám người sáng ngời, có người không khỏi nhỏ giọng hỏi: “Kiêu Lan, cô nói cân cái gì hủy đi khuôn mặt một người?”

Dù sao họ hiện tại sống ở đây, căn bản tìm không ra thuốc gì .°hủy dung Lâm Bất, Nhiêm, chuyện này còn phải bí mật tiến hành, nếu như bị điều tra ra, họ đừng nghĩ tới chuyện sống nữa.

Kiều Lan như nghe không hiểu lời của các cô, trực tiệp chỉ vào hậu hoa viên nói: *Ở trong đó có một đóa hoa màu tím, sau đó thả chất lọc dịch hoa vào trong thức ăn, như vậy mặt của.

người kia sẽ lập tức ni rất nhiều mẫn đỏ, giỗng như bị hủy mặt.”

Như vầy phải không?

Tất cả mọi người âm thầm nhớ kỹ.

Đến thời gian ăn cơm, đám người ngôi xuông cùng nhau ăn cơm, có người nói: “Chúng ta uông chén trà trước nhé!?”

Trước mặt mỗi người để một ly trà, tất cả mọi người bắt đầu uống.

Thế nhưng Lậm Bắt Nhiễm không nhúc nhích, rất rõ ràng cô không muôn uống trà.

“Lâm tiểu thư, sao cô lại không. uống trà, trà này rất tốt với cơ thể, có tác dụng dưỡng nhan, đối với phụ nữ chúng ta rất tốt, cô mau uông đi.”

“Đúng vậy Lâm tiểu thư, cô mau uống chút trà đi, gần đây đều là cô hầu hạ Hàn Vương, nhất định rất khổ cực!”

“Tôi thấy dung mạo Lâm tiểu thư hoa nhường nguyệt thẹn, thảo nào có thể mê hoặc được trái tâm Hàn Vương chúng ta.”

Đám người cô một câu tôi một lời bắt đầu nịnh hót Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bât Nhiễm không muôn uông trà, kỳ thực không có ý gì khác, nhưng bây giờ thây mọi người khác thường như vậy, cô ngược lại cảm thầy hứng thú với ly trà trước mặt mình này.

Từ lúc cô tiền đến, đám mỹ nhân này đã xem cô thành cái đỉnh trong mắt cái gai trong thịt, đủ loại âm dương quái khí trào ‘phúng, nhưng là bây giờ lại quay ngoát thái độ, bắt đầu khen cô.

Có một lời rất hay, khác thường tất có yêu.

Lâm Bắt Nhiễm liền hiểu kỳ, trong ly trà này đã bị giở trò quỷ gì.

“Lâm tiêu thư, nào, chúng ta sảng khoái uông ly trà này, vê sau chúng ta tận tâm hầu hạ Hàn Vương, là chị em tốt nhé.”

Nói tới nói lui vẫn là khuyên cô uống trà.

Được rồi, Lâm Bắt Nhiễm cầm lên chén trà, uông một hơi cạn sạch nước trà bên trong.

Đám mỹ nhân liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý cười sung sướng được như ý.

Buổi tối Lâm Bát Nhiễm trở về phòng mình, cô đột nhiên cảm thấy trên mặt rất ngứa rất ngứa.
 
Chương 2870


Chương 2870:

Kỳ thực máy mỹ nhân kia cô vẫn hiểu một chút, họ tuyệt đối không dám ở trước mắt Trương Hàn làm ra chuyện ảnh hưởng sinh mạng cô, nhiều lắm là làm cô hủy dung, đề cô thành phi tần bị vứt bỏ.

Lâm Bát Nhiễm đi tới trước gương, cô phát hiện trên mặt mình nồi rất nhiều điểm đỏ.

Những điểm đỏ kia lan đầy cả khuôn mặt cô, nhìn giống như là đã mắc bệnh truyền nhiễm gì đó.

Người bình thường thấy mặt cô nhất định sẽ dọa cho giật mình, sau đó sẽ xem cô như bò cạp tránh thật xa.

Lâm Bất Nhiễm vuôt ve những châm đỏ nhỏ trên mặt, trong lòng không có một chút bi thương khổ sở nào, cô chỉ cảm thấy vui vẻ, chuyện này đổi với cô mà nói đơn giản là một chuyện vui cực lớn rơi trúng lên đầu cô.

Cô phải cảm ơn những người đó thật tốt.

Lâm Bất, Nhiễm hiện tại vô cùng chờ mong biểu cảm Trương Hàn chứng kiên khuôn mặt cô, nhất định sẽ rất đặc sắc.

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng xe đậu, Trương Hàn đã trở vê.

Lâm Bắt Nhiễm biết người phía dưới chắc chắn rất nhiều, đám mỹ nhân cứ như nhận tiền lương môi ngày đều sẽ đúng hạn chờ Trương Hàn về nhà, chỉ để Trương Hàn liễc mắt đến mình nhiều một chút.

Hơn nữa họ lừa cô uống trà, chắc chắn cũng rất nóng lòng muốn nhìn thử cô có bị hủy dung hay không.

Vậy cô cũng phải xuống một chuyến!

Cũng không thê làm cho họ thất vọng.

Lâm Bát Nhiễm mở cửa phòng, đi ra ngoài.

Trương Hàn quả nhiên đã trở về, người làm nữ kéo ra cổng lớn, bóng người anh tuấn xuất hiện trong tầm mát.

Đám mỹ nhân đều ở đây, ai nấy đều hận không thể nhào vào trong người hắn, còn ỏn ẻn kêu: “Hàn Vương, anh đã về rồi.

Trương Hàn không có biểu cảm gì.

Lâm Bắt Nhiễm đi xuống cầu thang, lúc này có mỹ nhân mất tỉnh lập tức liền phát hiện cô: “a” một tiếng thét chói tai vang lên: “Mọi người mau nhìn, mau nhìn mặt cô ây bị sao kìa?”

Ánh mắt của mọi người“xoát” một cái đều rơi vào trên mặt Lâm Bắt Nhiễm, kỳ thực họ đã sớm ngóng trông có thẻ thầy một màn như vậy, hiện tại trong lòng họ đã mở nhạc nở. hoa, nhưng mặt ngoài còn phải giả vò ra như rât kinh ngạc rất khiếp sợ.

*A, mặt của cô ấy làm sao vậy, sao lại nổi nhiều mẫn đồ như vậy?”

“Mặt cô ấy có phải đã bị hủy rồi hay không?”

“Hủy mặt không đáng sợ, nếu như là bệnh truyền nhiễm gì mới đáng SỢ, chúng ta đều sẽ bị lây bệnh.”

Đám mỹ nhân nhao nhao lui về phía sau, dường như đã xem Lâm Bắt Nhiễm thành virus lây cho họ.

Ánh mắt Trương Hàn cũng rơi vào trên mặt Lâm. Bất Nhiễm, ánh mắt hắn lúc này trầm xuống,. nhắc chân dài đi lên trước: “Lâm Bất Nhiễm, mặt em làm sao vậy?”

Lâm Bất Nhiễm giả bộ không biết sờ sờ mặt mình: “Mặt của tôi làm sao ư, tôi không biết.”

Trương Hàn lôi cánh tay cô dẫn cô đi tới một cái gương: “Tự em xem đi.”

Con ngươi Lâm Bắt Nhiễm co rụt lại, che mặt mình thét to: “Mặt của tôi làm sao vậy, sao tôi lại bị hủy mặt?”
 
Chương 2871


Chương 2871:

Lúc này quản gia nhanh chóng tiên lên: “Chủ nhân, ngài mau chóng cách xa Lâm tiểu thư một chút, nêu như đây là bệnh truyền nhiễm thì sẽ lây cho ngài mắt.”

“Đúng vậy Hàn Vương, anh mau qua đây, đừng đứng gân Lâm Bất Nhiễm nữa.” Đám mỹ nhân hướng về phía Trương Hàn hô hoán.

Trương Hàn không có biêu cảm gì, nhưng giữa mi tâm tuần mỹ dâng lên một tâng sương nhàn nhạt, hắn nhìn Lâm Bất Nhiệm: “Mặt của em mà em không biết xảy ra chuyện gì à?”

Hắn bị cái gì đấy?

Lậm Bất Nhiễm chỉ cảm thấy ánh mắt hắn quá sắc bén, giỗng như chim ưng sắp nhìn thấu cả người cô.

*Tôi không biết.” Lâm Bắt Nhiễm phủ nhận.

Trương Hàn nhấp môi mỏng: “Đi gọi bác sĩ, tra một chút đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”

“Hàn Vương, vậy Lâm Bất Nhiễm xử lý như thê nào, cô ta như thế chắc chắn không thể lại hầu hạ, loại bỏ thẻ bài của CÔ ta đi! Đợi cô ta khỏe rồi tính sau.”

“Đúng vậy, sau đó để cô ta dời khỏi căn phòng bây giờ, căn phòng cô ta đang ở sát vách anh, virus truyền nhiễm rất mạnh.”

“Sắp xếp Lâm Bắt Nhiễm đến một hậu viện bỏ hoang đi ạ! Để cô ta cách xa mọi người cũng là trách nhiệm với sức khỏe mọi người.”

Đám mỹ nhân không kịp chò đợi hô lên.

Trương Hàn vừa nhìn về phía Lâm Bất Nhiễm: “Họ nói em cảm thấy thế nào, em có đồng ý hay không?”

Đương nhiên đồng ý, đây chính là kết quả Lầm Bắt Nhiễm mong muốn, trở thành phi tần bị hắn vứt bỏ.

Nhưng Lâm Bát Nhiễm cũng không dám viết hai chữ “vui vẻ” quá rõ lên mặt, cô quá sợ hãi nói: “Làm sao có thê, nói như vậy tôi về sau không gặp được Hàn Vương anh nữa sao?”

Nói rồi Lâm Bắt Nhiễm vươn tay đi túm ông tay áo Trương Hàn, dáng. vẻ muôn níu lại không dám, mười phần uất ức: “Nhưng tôi biết hiện tại gương mặt này của tôi thật sự quá xấu, khiến người ta không. nhìn được, mẫu chốt là vì sức khỏe của Hàn Vương, tôi chỉ đành đến hậu viện.”

Nhìn Lâm Bất Nhiễm diễn cảnh thâm tình, đám mỹ nhân lúc này liệc mát, thảo ào Hàn Vương sủng ái cô như thế, thì ra cô chính là dựa vào cái vẻ ngoài vô tội này giữ chân đàn ông, đúng là tiện nhân.

Trương Hàn nhìn kỹ xảo vụng về của Lâm Bật Nhiễm mà bật cười, hắn cười gật đầu: “Được, vậy tất cả nghe theo em.”

“Ừm, tôi sẽ ngay bây giò thụ dọn đồ đạc dọn nhà.” Lâm Bất Nhiễm hiểu chuyện lên lầu.

Vừa đến phòng, Lâm Bắt Nhiễm quả thực vui như mở c ờ, cô không mang gì cả, những thứ cơm ngon áo đẹp này cô cái gì cũng không thích, chỉ cân rời khỏi tên ma quỷ Trương Hàn kia là được.

Lâm Bát Nhiễm chỉ mang theo bản vẽ, trực tiếp dời đến lãnh cung hậu viện.

Nếu như có thể, cô hy vọng mình và Trương Hàn cả đời không gặp lại nữa.

Trương Hàn trong làm việc thư phòng, hắn bận đến tận khuya mới nghĩ đứng lên giãn một chút gân cốt, hắn đi thẳng đên phòng Lâm Bắt Nhiễm.

Tự tay đây cửa phòng ra, cũng không có ngọn đèn âm áp như hăn tưởng tượng, bên trong đen nhánh một mảnh.

Bình thường dù cho hắn trở về muộn đến mức nào, cho dù là mưa đông, gió bão, chỉ cần đây cửa ra, đêu có thể thấy ngọn đèn âm áp cô lưu cho hắn.

Cô thường ngồi ở trên thảm vẽ đồ, dáng vẻ dịu dàng điềm tĩnh, thắm vào lòng người.
 
Chương 2872


Chương 2872:

Nhưng, ngày hôm nay không có cô nữa.

Trương Hàn nhíu mày, hắn quên mắt chuyện mình đã đưa cô vào lãnh cung rôi.

Trương Hàn đi vào, đồ vật L trong phòng không có thiếu gì cả, ngay cả quân áo trong tủ cũng không thay đổi, cô vậy mà chăng mang gì cả.

Cô nhanh chóng dời khỏi nơi đây như vậy, không kịp chờ đợi dọn vào lãnh cung, thực sự làm cho hắn không thể không suy nghĩ theo hướng tốt.

Cô cứ như vậy vội vã muốn thoát khỏi hắn sao?

Phải biết rằng những người phụ nữ khác đều muôn sà vào lòng hắn.

Lúc này quản gia đi đến, thấp giọng báo cáo: “Chủ nhân, đã tra được, buổi tồi Lâm tiểu thư uông một ly trà, cho nên nổi chấm đỏ trên mặt, lúc đó các mỹ nhân đều có mặt, còn không xác định là ai ra tay.”

Trương Hàn tàn nhân nhềch lên môi mỏng, bộ dáng như mèo đang vòn chuột, thong dong nhà nhã: “Hậu cung của tôi thực sự thật lâu chưa từng náo nhiệt như thế, xem ra kẻ núp ở bên trong đã không nhẫn nại muôn ra tay rôi.

“Đúng vậy, từ tối hôm qua mê tình hương cho tới sự kiện Lâm tiêu thư hôm nay, đủ đề chứng r minh kẻ, chúng ta vân luôn âm thâm điều tra sắp nôi lên mặt nước rôi, kẻ này giâu quá.

sâu, nếu như không mang Lâm tiêu thư vê, đồng : thời lây làm môi, sợ rằng kẻ đó cũng sẽ không hiện thân.”

Khuôn mặt tuần tú tà mị của Trương Hàn ở ánh sáng mờ tối lộ ra vẻ bí hiểm: “Tạm thời không cân tra xét, miễn cho đánh cỏ động rắn, tôi tự có cách.”

“Chủ nhân, cách của ngài là?”

“Hiện tại ai cũng biết tôi thịnh sủng Lâm Bắt Nhiễm, bọn họ đều sẽ cho răng Lâm Bất Nhiễm là nhược điểm củng Uy. hiếp của tôi, lúc này tôi chỉ muôn đầy I Lâm Bát Nhiễm ra ngoài, bọn họ nhất định sẽ rút đao ra đâm về hướng Lâm Bắt Nhiễm, đến lúc đó chúng ta một lưới bắt hết bọn họ là được.”

Quản gia liên tục gật đâu, không thể không nói chủ nhân nhà mình là người kiệt xuất nhất trong dàn con cháu Trương gia, hắn là một nhà mưu lực ưu tú.

“Nhưng, n như vậy Lâm tiểu thư sẽ có nguy hiểm.”

Trên mặt Trương Hàn không có tâm, trạng sóng lớn gì, mây năm trước hản đã từng bị tập kích và bị thương nặng, không biết tại sao, lộ tuyên của hăn lại bị lộ ra trước thời hạn, nửa đường bị phục kích kịch liệt.

Lúc đó thủ hạ hắn hy sinh thân mình che chở hắn ra ngoài, đến nay hắn còn nhớ rõ mưa bom bão đạn và mưa máu gió tanh ngày đó, mùi vị liếm máu trên vết đao cùng hơi thở tử vong làm cho hắn vừa sợ hãi vừa phân khởi.

Rất rõ ràng, bên cạnh hắn xuất hiện nội gián.

Hắn đào được con đường sống trong cõi chết, sau khi trở về liền thề nhất định phải, bắt ra tên nội gián kia, sau đó hãn đối với này chúng, mỹ nhân đưa tới cửa này ai đên cũng không từ chối, xây cho mình một hậu cung khổng lồ.

Hắn biết thế lực cấu kết trong ngoài kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, trong đám mỹ nhân đó, tuyệt đối có mật thám.

Mấy năm này hắn đã diễn dịch hình tượng một lãng tử đa tình như đúc, kỳ thực hăn chưa từng chạm qua đám mỹ nhân đó.

Đám mỹ nhân đó giống với Kiều Lan, cũng chưa từng phát sinh quan hệ với hăn.
 
Chương 2873


Chương 2873:

Hăn cực kỳ chán ghét những người phụ nữ trang phục lòe loẹt kia, trên người mùi nước hoa gay mũi, thanh âm cô ý điệu đà càng làm cho hắn muôn ói, những người phụ nữ này làm cho hắn nhớ tới ả tiêu tam ở dưới thân bồ lúc hắn thấy khi còn bé, nhóm hồ ly tinh bức tử mẹ hắn kia.

Họ thực sự là vừa bẩn vừa tiện.

Đáy lòng của hắn vẫn thích người phụ nữ như mẹ hắn, sạch sẽ, ấm ÁP, dịu dàng, Nhiễm Nhiễm cực kỳ giông mẹ hẳn, váy trắng không dính một hạt bụi là dáng vẻ hắn thích nhất.

Bao gồm cả Lâm Bát Nhiễm, năm đó lần đầu tiên lúchắn chứng, kiến Lâm Bát Nhiễm, hắn phảng phất. liền từ trên người cô thây được cái bóng mẹ hắn.

Cho nên, trong lòng hắn ít nhiều cũng có chút thích Lâm Bát Nhiễm, Lâm Bất Nhiễm không giống với những người phụ nữ trong hậu cung kia, hẳn coi trọng cô.

Nhưng, hắn đích xác là lợi dụng Lâm Bát Nhiễm, hậu cung này mặt ngoài nhìn gió êm sóng lặng, kỳ thực bên trong sóng lón cuộn trào mãnh liệt, ẩn chứa sát khí, hắn đón Lâm Bát Nhiễm trỏ vê, cho cô thịnh sủng, kỳ thực chính là đầy cô tới nơi đầu sóng ngọn gió, để cho cô trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của những người phụ nữ kia.

Chỉ cần hắn đối xử càng tốt với Lâm Bát Nhiễm, đám người đó sẽ cho là hắn có uy hiếp và nhược điềm, đến lúc đó sẽ hạ thủ Lâm Bắt Nhiễm.

Đến lúc đó hắn thừa cơ hội này nhỗ cỏ tận góc, đây thật sự là cơ hội và kế hoạch tuyệt diệu.

Thế nhưng, Lâm Bát Nhiễm nhất định là bia đỡ đạn, hắn đầy cô tới trên mũi đao, mà cô hồn nhiên không biết.

Trương Hàn nhấp. môi mỏng một cái, sau đó sâu kín mở miệng nói: “Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, nhất là không thê bị nhị nữ tình trường làm khó, phải biệt rằng nếu luyến tiệc đứa bé, chả. chắn không bẫy được sói.”

Quản gia đã hiểu, chủ nhân của mình đây là dự định buông bỏ Lâm Bất Nhiễm.

E rằng, từ đầu đến cuối, Lâm Bắt Nhiễm chỉ là một con cờ mà thôi.

“Vâng thưa chủ nhân.”

Trương Hàn xoay người, đi ra ngoài.

“Chủ nhân, ngài đi đâu vậy?”

“Hiện tại khuya lắm rồi, tôi đi nhìn…

Lâm Bất Nhiễm.” Cô hiện tại nhất định rất tiêu dao khoái hoạt! Dù sao cô một lòng muôn vứt bỏ hắn, thậm chí ngay cả mặt mình cũng không tiếc.

Quản gia: “…”

Mới vừa rôi là ai nói tật cả chỉ là diễn kịch, sao chủ nhân nhà mình vừa xoay người liền muốn đi tìm quân cờ kia chứ, tát mặt như thế có thấy đau không.

Nhưng là quản gia cảm giác mình quá nhỏ bé, ông ta cái gì cũng không dám nói, chỉ có thể nhìn theo bóng lưng Trương Hàn nhanh chóng biên mắt trong tầm mắt của mình.

Lâm Bắt Nhiễm hiện tại tiền vào lãnh cung, hoàn cảnh của nơi này đơn sơ một ít, nhưng cũng đủ đề người ở, thanh tịnh, cách xa những tâm cơ huyện náo kia, cô cảm giác tâm hồn mình đều được tỉnh lọc.

Không nghĩ tới nơi ở của Trương Hàn còn có chỗ tốt như vậ.

Lâm Bắt Nhiễm ngồi xếp bằng, sau đó lấy ra bàn vẽ, cô lại bắt đầu thiết kế.

Rất nhanh cô liền trầm mê trong đó, ngay cả tiếng bước chân của Trương Hàn từ xa đên gân cũng không nghe được.
 
Chương 2874


Chương 2874:

Trương Hàn liếc mắt liền thấy được cô, cô vần im lặng như thê, dáng vẻ vinh nhục không sợ hãi, hắn ở phía xa nhìn cô một hồi, sau đó đi lên trước ngồi ở bên cạnh GÓ”

Động tác của hắn rất nhẹ, cộng thêm Lâm Bát Nhiễm quá chú tâm, cho nên hoàn toàn không nhìn thấy hắn.

Trương Hàn cũng không lên tiếng quấy rồi, hắn lấy ra văn kiện bắt đầu phê duyệt, cả thế giới đều là an tĩnh.

Không biết qua bao lâu, Lâm Bát Nhiễm đã hoàn thành một bản thiết kế, bản thiết kế này cô rất hài lòng, tối nay cô rất có cảm hứng.

Cô buông xuống bản vẽ, chuẩn bị cho tự mình rót một ly nước nóng, nào biết bên cạnh đột nhiên thò ra một cái tay, đưa cho cô một ly nước.

“Cảm ơn.” Lâm Bắt Nhiễm nhận lầy uông một ngụm.

Nhưng còn chưa kịp nuốt, Lâm Bắt Nhiễm liền cứng lại rồi, tay ở đâu ra, nước ở đâu ra?

Lâm Bát Nhiễm chậm rãi quay đầu, nhìn về phía người bên cạnh.

Trương Hàn nhìn cô, cười cười ôn hoà.

Phụt!

Lâm Bắt Nhiễm phun hết nước trong miệng lên trên mặt Trương Hàn.

“Xoát” một cái, khuôn mặt tuấn tú của Trương Hàn đen thùi.

“Xin lỗi xin lỗi, tôi không phải cố ý, bây giờ tôi sẽ giúp anh lau sạch.”

Lâm Bát Nhiễm không biết hắn tự dựng lại chạy đến đây, còn giải thần giả quỷ hù dọa cô, nhưng cô biết con người hắn đặc biệt thích sạch sẽ, mặc bệnh sạch SE CO phun nước lên trên mặt hắn, chắc hắn đã có ý muốn giết cô luôn rồi.

Lâm Bắt Nhiễm cuống quít dùng ống tay áo mình giúp hăn chà lau khuôn mặt tuần tú.

Trương Hàn cảm thấy cô là có ý, cho nên kéo lại cổ tay mảnh khảnh của cô: “Lâm Bất Nhiễm, em ngứa da đúng không?”

Hắn định tát cô.

Lâm Bắt Nhiễm sợ đến co người.

Thế nhưng bàn tay kia chậm chạp không rơi xuống, Lâm Bát Nhiễm len lén mở mắt nhìn hắn, thì ra hắn ở giữa không trung ngừng tay.

“Tôi… Tôi thật sự không phải là cố ý, xin anh bớt giận.” Lâm Bật Nhiễm liền vội vàng giải thích.

Trương Hàn nhìn cô, cộ tuy đã hủy dung, thế nhưng đôi mắt vẫn xinh đẹp như vậy, bên trong giông như có xuân thủy róc rách chảy, liếc mắt đưa tình đại khái chắc là để miêu tả cô!

Trương Hàn thu hồi bàn tay to của mình, ghét bỏ nói: “Xâu chết! Em bây giờ chính là một người quái dị!”

Lâm Bắt Nhiễm: “… Ừ, tôi chính là người quái dị, Hàn Vương, sao anh có thời gian rảnh rỗi đến đây nhìn người quái dị, người quái dị có gì để nhìn?”

Lâm Bát Nhiễm dùng sức rút cỗ tay mình vê.

Thê nhưng, không thành công, bởi vì Trương Hàn kéo một cái, trực tiếp kéo cô vào trong ngực mình: “Người quái dị không có gì đề nhìn, thế nhựng người quái dị rơi nước mắt chắc sẽ rât đẹp!”
 
Chương 2875


Chương 2875:

“Rơi nước mắt? Tôi tại sao phải rơi nước mắt?”

“Lễ nào em bị ném bỏ rồi, trở thành phi tần bị vứt bỏ vào lãnh cung không nên rơi nước mắt sao?”

Lâm Bắt Nhiễm suy nghĩ một chút, đích thật có lý: “Vậy Hàn Vương mau vê sớm một Hài đi! Những châm đỏ Trên mặt tôi chẳng những kiên tiêu, còn càng ngày càng nhiều, tôi sợ thực sự là bệnh truyền nhiễm gì đó, đến lúc đó lây sang anh.”

Trương Hàn híp mắt nhìn cô từ trên xuông dưới: “Những chấm đỏ đã lan sang trên người của em rồi?”

Có ý gì?

“Vậy để cho tôi xem một cái, trên người em có bị lan đến hay không!”

Hắn làm cái gì?

Cầm thú al Lâm Bắt Nhiễm vươn tay che kín quân áo mình: “Trương Hàn, anh còn như vậy, virus trên người tôi thực sự sẽ truyền nhiễm lên trên người anh đấy!”

Trương Hàn tự tay đầy ngã Lâm Bất Nhiễm xuống sàn nhà, hản từ trên cao nhìn cô: “Vậy không bằng đề virus tới nhanh Ban chút đi! Như vậy cũng chánh hảo thành toàn em.”

Nói xong, hắn hôn lên môi cô.

Lâm Bát Nhiễm trọn to hai mắt, cô mắt vài giây là để phản ứng kịp hắn đang làm những gi, cô hủy dung thành dáng vẻ thê này mà hãn còn hôn được, khẩu vị của hắn thật sự rất nặng.

Hai tay để ở trên ngực Trương Hàn, cô dùng sức đầy hẳn ra phía ngoài: “Ưm ưm… buông!”

Trương Hàn cũng không buông cô ra, hắn mở mắt nhìn dáng vẻ cô giãy giụa, còn hôn sâu hơn.

Cô thực sự rất ngọt, như là kẹo sữa bò mẹ hắn cho khi còn bé, không quá ngọt, lại làm cho thòm thèm, nhớ mãi không quên.

Trương Hàn cạy ra hàm răng của cô, hướng về phía cô công thành đoạt đât.

Lâm Bắt Nhiễm không hề có lực chống đỡ, dù sao lực đạo của cô chỉ đủ gãi ngứa cho hắn, cô chỉ đành bị động cho hăn hôn.

Cô tưởng nụ hôn này sẽ rất nhanh kết thúc, thế nhưng hắn giống như bị nghiện, đè nặng cô hôn rât lâu.

Nụ hôn vốn thô bạo bá đạo cũng từ từ trở nên dịu dàng, đây là thời khắc hiếm có mà hắn dịu dàng.

Lâm Bát Nhiễm vẫn cảm thấy mình chưa từng hiểu người đàn ông này, cô chưa từng chạm được trái tim thật sự của hãn, có đôi khi cô thậm chí không biết hắn có trái tìm hay không.

Không biết qua bao lâu, ngay lúc Lậm Bát Nhiễm cảm thấy môi lưỡi bắt đầu tê dại, gân như không còn tri giác, Trương Hàn mới buông lỏng cô ra.

Nụ hôn này làm cho tâm trạng của hẳn tốt, hắn vươn tay xoa xoa tóc mái cô, lộ ra vài phần cưng chiều.

Người đàn ông như Trương Hàn vô cùng có dã tính, như là dã thú trong rừng rậm lúc nào cũng có thê sẽ nhào lên, khiên người ta run sợ, nhưng lúc nào cũng tản ra mị lực, hiện tại hăn đột nhiên bồ thí dịu dàng với cô, Lâm Bất Nhiễm không khỏi giật mình.

Cô xoay mặt đi: “Hàn Vương, đủ chưa, đủ rồi thì có thể buông tôi ra chưal?”

“Nếu như tôi nói không có đủ thì sao?”

“Tôi tới tháng rồi, hôm nay mới ngày thứ hai!” Lâm Bất Nhiễm không thể không tốt bụng nhắc nhở hắn.

Trương Hàn bỗng thầy mắt hứng, hắn chau mày kiếm sau đó lật cả người, nằm ở bên người Lâm Bất Nhiềm.

Hai người cứ như vậy lặng lặng nằm, không nói gì thêm.
 
Chương 2876


Chương 2876:

Rất nhanh Lâm Bắt Nhiễm liền bò dậy, cô không muốn nằm với hắn ở đây: “Hàn Vương, khuya lắm rồi, anh cũng tới chơi rôi, về sớm nghỉ ngơi một chút đi, tôi vào phòng đây.”

Lâm Bát Nhiễm muốn vào phòng.

Thế nhưng Trương Hàn vươn bàn tay to dùng sức kéo một cái, trực tiếp kéo cô trở vệ trong ngực. mình, cánh tay có lực của hắn rơi vào vòng hông nhỏ nhắn mềm mại của cô: “Nằm với tôi một lúc đi.”

Lâm Bắt Nhiễm đánh lên bắp thịt rắn chắc của hắn cảm thấy đau, thế nhựng. cô giận mà không dám nói gì: “Năm ở đây sẽ bị cảm.

“Vậy em ôm tôi chặt vào.” Trương Hàn năm tay cô đặt trên vòng hông, lớn của mình, để cho cô ôm chặt hắn.

Trương Hàn quanh năm luyện võ, không sợ nhất là lạnh, trong ngực hăn giông như một lò sưởi, Lâm Bắt Nhiễm thì khác, cơ thể cô yếu, không chịu được giá rét, mặc dù không tình nguyện cô cũng không. muôn hành hạ chính mình, cho nên cô chỉ đành ôm lầy hông hắn.

Hai người cứ như vậy ôm nhau nằm trên sàn nhà, Lâm Bất Nhiễm làm sao cũng không có ngờ đến ngày đầu tiên mình vào lãnh cung sẽ trôi qua như vậy.

Lâm Bát Nhiễm dần dần chìm vào giác ngủ, lúc cô tỉnh lại đã là sáng.

sớm hôm sau, hiện tại cô đang ngủ ở trên giường.

Tối hôm qua cô còn ngủ ở trên sàn nhà, nhất định là Trương Hàn ôm cô lên giường.

Lâm Bắt Nhiễm muốn đứng dậy, thế nhưng di chuyên mới phát hiện mình bây giờ còn ngủ ở trong một bộ lò sưởi, Trương Hàn không đi, cũng chưa dậy.

Hắn tại sao còn ở đây?

Lâm Bắt Nhiễm nhìn gương mặt lúc ngủ của hắn, hắn ngủ lui đi mây phần lệ khí, thế nhưng khuôn mặt góc cạnh, trong tuân tú mang theo dã tính, rất khó khiến người ta lơ là.

Lúc này Lâm Bát Nhiễm cảm giác mình đụng phải một vật cưng cứng, cô cúi đâu vừa nhìn, hóa ra là một khâu súng.

Súng đen bị hắn giất ở trên lưng quân, hắn ngay cả lúc ngủ cũng mang vật này.

Lậm Bát Nhiễm đột nhiên sinh sát ý, nêu như… nêu như hắn biến mắt khỏi thế giới này, vậy cô liền tự do.

Thân nhân bạn bè của cô cũng sẽ không bao giò bị uy hiệp, về sau cô có thê tự do hít thở.

Lâm Bất Nhiễm vươn tay, rút ra khẩu súng bên hông hắn, cô nhắm nòng súng lạnh như băng ngay Trương Hàn đang say giâc.

Nổ súng đi, đây là một cơ hội tuyệt hảo, nêu như bỏ qua cơ hội này, sợ răng cả đời cô sẽ mục nát ở chỗ này.

Chỉ cần cô ‘ bóp cò súng, hắn liền chết, ác mộng cả đời cô cứ như vậy biến mắt. Lâm Bất Nhiễm, nổ súng đi.

Trong lòng có một thanh âm một mực thúc giục Lâm Bắt Nhiễm, thế nhưng Lâm Bắt Nhiễm lại chậm chạp không hạ thủ được, cô nắm thật chặt khẩu súng lạnh như băng, đã kéo đốt ngón tay mình trở nên trăng bệch.

Viền mắt đỏ bừng một chút, cuối củng cô thông khổ nhắm nghiền mắt, súng trong tay cũng rơi xuông giường.
 
Chương 2877


Chương 2877:

Cô không có cách nào.

Cô thực sự không hạ thủ được.

Cô thật hận.

Hận sự vô năng của mình.

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói lười biếng: “Làm sao, không nỡ giết tôi?”

Lâm Bắt Nhiễm cứng đờ, bắt ngờ giơ tay lên, trực tiếp đụng phải cặp mất sầu thăm của Trương Hàn.

Trương Hàn không biết tỉnh từ khi nào, hãn đang nhàn nhã nhìn dáng vẻ cô thống khô giãy giụa, giông như bậc đê vương cao cao tại thượng khống chế hết thảy.

“Anh… anh tỉnh từ khi nào?”

Trương Hàn nhướng mày kiếm: “Khi em có sát ý với tôi, tôi đã tỉnh.”

Lâm Bắt Nhiễm cả người đổ mồ hôi lạnh, thì ra hắn đã sớm tỉnh, thế nhưng hắn bất động quan sát mình, nêu nhự vừa rồi cô nỗ súng, ước đoán hắn không chết, cô đã sớm chết rôi.

Thật đáng sợ.

Người đàn ông này thực sự đáng sợ.

Lúc này Trương Hàn đứng dậy, hắn thong dong chỉnh quân áo trên người, sau đó giắt khẩu súng trên về bên hông Pu, hắn đi đến đầu giường, vươn tay nắm chiếc căm xinh xắn của Lậm Bắt Nhiễm, ép cô đối diện với hắn.

“Vừa rồi, vì sao em không nỗ súng?

Làm sao, thích tôi rồi?”

Lâm Bắt Nhiễm úa lệ: Không có, tôi chỉ là… không muôn trở thành người như anh, anh không đáng.”

Trương Hàn khựng lại, sau đó buông lỏng cô ra, cũng không nói gì, chỉ là nhanh chóng rời đi.

Sắc mặt Trương Hàn cũng không tôt, bước ra khỏi phòng đã giăng đây mây đen, bởi vì, hãn lại bị một người phụ nữ cầm súng chỉa vào.

Máy năm nay hắn đều sống trong cảnh liềm máu trên lưỡi dao, dù cho lúc ngủ cũng không dám đề cho mình ngủ say, hăn phải vẫn duy trì thanh tỉnh độ cao, thê nhưng, lúc nãy hắn ngủ rất ngon, mãi đến khi sát ÿ trên người Lâm Bát Nhiễm nồng nặc, hắn mới đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Hắn bị người cầm súng chỉa vào.

Đây là một tín hiệu tương đối nguy hiêm.

Nếu như vừa rồi Lâm Bất Nhiễm thực sự muốn giết I hắn, vậy hắn đã đi đời nhà ma rồi, cảm giác đặt mạng mình trên tay người khác thực sự quá tệ.

Hơn nữa, vừa rồi cô cũng dám chỉa thương vào hắn.

Xem ra, cô hận hắn, vẫn luôn hận.

Trương Hàn hừ lạnh một tiếng, rời khỏi nơi này.

Trương Hàn không đi tìm Lâm Bất Nhiễm nữa, mây tôi nay hắn liên tục lật thẻ, sủng hạnh rất nhiều mỹ nhân.

Hôm nay là ngày hội Trung thu, có một hộp quà thật :. dây đưa tới, là đưa cho Lâm Bắt Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm máy tháng này đều liên hệ với Lục Họa, cô biết đây là Lục Họa tặng cô, đôi với cô mà nói vô cùng quan trọng.
 
Chương 2878


Chương 2878:

Thế nhưng thật bát hạnh, hộp quà bị giấu đi mắt, rơi vào trong tay Kiều Lan.

Kiều Lan gần đây được lật thẻ nhiều nhất, ở chô này người nào được sủng hạnh nhiều thì địa vị liền cao, cho nên ả lấy được hộp quà của Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bắt Nhiễm lần đầu tiên rời khỏi lãnh cung, vệ tới nơi đây, cô lạnh lùng nói với Kiêu Lan: “Trả đô lại cho tôi!”

Kiều Lan được mấy mỹ nữ quấn.

quanh, đường làm quan rộng mở, ả câm hộp. quà tỉnh xảo trong tay, vệnh váo nói: “Lâm tiểu thư, cô muôn hộp quà này sao, thế nhưng thật ngại quá ah, hộp quà này tôi lấy. được thì là của tôi, tôi sẽ không trả cho cô, cô có thể làm gì tôi?”

Sắc mặt Lâm Bất Nhiễm chợt lạnh, cô tới gần Kiều Lan, vươn tay: “Tôi lập lại lân nữa, trả lại cho tôi!”

Lâm Bát Nhiễm vẫn luôn dịu dàng an tĩnh, từ trước tới nay chưa từng thấy dáng vẻ cô nỗi giận, hiện tại lân đâu tiên cô tức giận, rất có lực uy hiếp.

Nhưng Kiều Lan cười nói: “Lâm tiểu thư, cô có phải hay không rõ ràng tình hìng không, tôi hiện tại là sủng phi của Hàn Vương, còn cô là kẻ bị hủy dung bị đày vào lãnh cung lấy cái gì cạnh tranh với tôi, một cái hộp nát tôi nói của tôi thì chính là của tôi!”

Lâm Bắt Nhiễm không nói tiếp, cô vươn tay nhanh như chớp đoạt lầy hộp quà trong tay Kiều Lan.

Kiều Lan không ngờ Lâm Bất Nhiễm dám động thủ, ả phản ứng kịp, nhanh chóng dùng móng tay thật dài chộp tới cô Lâm Bật Nhiễm.

Trên cổ Lâm Bất Nhiễm liền bị cạo ra mấy vết máu, thế nhưng cô cũng không hiền, cô lập tức níu lấy mái tóc dài của Kiều Lan, hai người lăn xuông đất đánh nhau.

Mặc dù nơi đây mỗi ngày đều diễn cung tâm kế, thế nhưng như vậy ầu đả vẫn là làn đầu tiên, mây mỹ nhân cũng xem choáng váng, liên nói ngay: “Đừng đánh nữal”

“Người đậu, mau đến đây, Lâm Bất Nhiễm biến thành mụ điên rồi, mau chóng đuổi cô ta ra ngoài!”

Họ muốn nhân dịp này cơ hội hoàn toàn đánh đuổi Lâm Bất Nhiễm.

Nơi đây đã loạn cào cào, lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp không vui: ‘Các cô đang làm cái gì?”

Trương Hàn đã trở về.

Trương Hàn ngày hôm nay toàn thân áo đen, chân đạp giày đen đứng trên thảm đỏ, tư thê cao cao tai thượng hoàn toàn chính là một đề vương.

Đám mỹ nhân nhanh chóng chỉ Lâm Bắt Nhiễm: “Hàn Vương, anh nhìn cô ta gây chuyện chưa kìa, cô ta dám chạy tới đây đánh em Kiều Lan!”

Trương Hàn thấy được Lâm Bát Nhiễm đã lâu chưa gặp, chấm đỏ trên mặt cô cũng chưa tiêu trừ, hiện tại tăng thêm vết thuowg mới, tóc còn rất mất trật tự, thật sự như… người quái dị.

Thế nhưng Lâm Bất Nhiễm hiện tại ngồi cưỡi lên trên người Kiều Lan, gặt gao đè Kiều Lan kiêu ngạo ở dưới thân, dáng vẻ hung hãn đó làm cho đôi mắt cô tỏa ra ánh sáng lung linh, trong vẻ cáu kỉnh có một khí chất rất đặc biệt.

Lúc này quản gia tiền lên tách hai người ra, Kiều Lan “huhu” một tiếng trực tiếp nhào vào trong lòng Trương Hàn: “Hàn Vương, anh cần phải thay em làm chủ, tất cả mọi người thấy được, cái này Lâm Bắt Nhiễm không nói lời nào trực tiếp nhào tới đánh em, cô ta đánh em đau quá, chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này của em đêu bị thương, Hàn Vương, anh xem ~ Kiều Lan nhăn nhó làm nũng.

Lâm Bắt Nhiễm nhanh chóng nhặt hộp quà trên đất lên, bảo vệ đồ Lục Họa tặng cô vào trong lòng, cô ngâng đầu nhìn về phía Trương Hàn.
 
Chương 2879


Chương 2879:

Trương Hàn vươn tay ôm Kiều Lan, võ vô vai ả: “Được rôi không sao, tôi sẽ làm chủ cho em”.”

*Trương Hàn trước mặt người ngoài sẽ xưng hô với đám mỹ nhân trong cung là tôi “Cảm tạ Hàn Vương, Lâm Bất Nhiễm này chắc là thất sủng lâu lặm nên hóa điện rôi, Hàn Vương, em rất sợ đó ~ Kiều Lan tiên vào trong lòng Trương Hàn.

Trương Hàn từ trên cao nhìn Lâm Bắt Nhiễm chật vật, hắn trước đây thật đúng là nhìn không ra cô có khí phách đánh nhau.

Không nghĩ tới cô cũng sẽ đánh nhau với người phụ nữ khác.

“Lâm Bắt Nhiễm, em thực sự là không có chút quy tác nào cả, em coi nơi này là cái gì, chợ bán cá sao?”

Trương Hàn không vui khiển trách.

Lâm Bắt Nhiễm: “Là cô ta lấy đồ của tôi!”

“Hàn Vương, một cái hộp mà thôi, em thấy cái hộp ấy tinh xảo nên mới lấy, Hàn Vương, anh tặng cái hộp kia cho em đi!” Kiều Lan còn muốn cái hộp kia.

Trương Hàn nhìn thoáng qua cái hộp trong ngực Lâm Bất Nhiễm: “Người nào tặng cho em?”

Lâm Bát Nhiễm ăn ngay nói thật: “Họa Họa tặng tôi, tôi định cho em tôi xem, nêu như cái hộp này bị người khác lấy được, tin tưởng cũng Sẽ mang đền cho anh phiên toái.”

Đồ liên quan đến Lục Họa cùng Thượng Quan Mặc, Trương Hàn hoàn đnnh chính xác không muôn chạm đến, nhưng hắn khế cười nói: “Lâm Bắt Nhiễm, hiện tại cho em hai lựa chọn, thứ nhất, đưa cái hộp cho Kiều Lan, thứ hai, hiện tại xin lỗi Kiều Lan!”

Lâm Bắt Nhiễm, không muốn xin lỗi Kiều Lan, cô biết Trương Hàn đây là làm nhục kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của cô, hắn, biệt rõ cái hộp này đôi với cô mà nói rất quan trọng.

Lâm Bắt Nhiễm trừng đôi mắt hạnh, hung hăng trợn mắt nhìn Trương Hàn.

Trương Hàn nhìn cô tức giận, không hiệu sao tâm trạng rất tốt: Lâm Bắt Nhiễm, em CÓ thể đưa ra lựa chọn của em rồi.”

Lâm Bắt Nhiễm không do dự, cô đi tới Kiều Lan trước mặt, cúi đầu mình xuống: “Kiều Lan cô nương, xin lỗi, tôi xin lôi đã đánh cô, hy vọng cô có thê tha thứ cho tôi.”

Trong lòng Kiều Lan vui vẻ: “Hàn Vương, vêt thương của em hiện tại còn đang đau đây này.”

“Được rồi được rồi, tối hôm nay tôi đến phòng em giúp em chữa thương, cam đoan thuốc đến bệnh trừ.”

Trương Hàn gợi lên nụ cười tà mị.

Kiều Lan lúc này bị chọc cười: “Thật.

không? Na Hàn Vương đêm nay nhất định phải tới đấy nhé.”

Lâm Bắt Nhiễm chứng kiến hai ¡người kia liền buồn nôn, cô bỏ đi, muôn trở về lãnh cung của mình.

“Lâm Bắt Nhiễm, tôi để cho em đi chưa, đứng lại cho tôi!” Trương Hàn đẩy Kiều Lan ra, vươn tay tóm Lâm Bất Nhiễm lại.

Lâm Bắt Nhiễm há miệng, cắn một cái ở trên cánh tay của Trương Hàn.

Shh.

Trương Hàn lúc này bị đau, cô dùng sức lực rất lớn, đại khái muốn cắn ra thịt hẳn.

Lúc này Lâm Bắt Nhiễm buông lỏng hắn ra, xoay người bỏ chạy.

“Hàn Vương, anh không sao chứ, Lâm Bât Nhiễm này thực sự quá lớn gan rồi!”
 
Chương 2880


Chương 2880:

“Ai nha Hàn Vương, cánh tay anh chảy máu kìa, Lâm Bất Nhiễm cắn anh chảy máu rnôi.’ Có máu tươi từ trong ống tay áo thẩm thấu ra ngoài, cô thực sự căn hắn chảy máu.

Trương Hàn nhìn hướng cô biến mát, đầu lưỡi liếm đôi môi mỏng khô ráo, lúc đầu hắn muốn buông tha cô, cô lại dám đụng vào trên họng súng của hắn.

Hắn có thể ăn chay vài ngày, nhưng là một người đàn ông ở độ tuổi huyết khí phương cương vẫn có nhu cầu bình thường.

Trương Hàn vươn tay đây mỹ nhân bên người ra: “Được rồi, các em đều yên tĩnh cho tôi một chút! Tối nay Thượng Quan Thiếu chủ sẽ đến chỗ tôi, các em đừng gây thêm chuyện cho tôi, hiểu chừa?”

Đám mỹ nhân nào dám gây chuyện, họ nhanh chóng gật đầu: “Vâng, bọn em biết rồi.”

Trương. Hàn lên lầu vào thư phòng, đám mỹ nhân liền bao vây Kiều Lan lại, “Em Kiều Lan, Lâm Bát Nhiễm kia hung dữ chanh chua như thê, em không bị thương chứ?”

“Đêm nay là ngày hội Trung thu, Hàn Vương lật thẻ của em, đây chính là vinh hạnh lón lao đó.”

sóc bọn chị nhiều hơn đó, bọn chị đã “Em Kiều Lan, về sau em phải chăm lăn lộn cùng với em rồi.”

Kiều Lan bị thương không ít, vừa rồi Lâm Bát Nhiễm dùng sức rất mạnh, đánh ả đau chết, nhưng lấy việc này đổi thành cơ hội được Trương Hàn sủng hạnh, ả vẫn cảm thấy rất đáng.

Thế nhưng, Trương Hàn vẫn không chưa phát sinh quan hệ với mình, mấy ngày nay lật thẻ hắn vẫn ngủ ở trên ghế salon.

Kiều Lan âm thầm siết chặt quyền, ả một mực thăm dò, thăm dò lòng dạ Trương Hàn.

Nếu như tối nay hắn không sủng .

hạnh mình, vậy Lâm Bát Nhiễm liền không giữ được nữal Thượng Quan Mặc tới, tại lễ Trung thu, anh cùng Trương Hàn nâng chén cộng âm.

Nhiều ngày không gặp, Thượng Quan Mặc tuân tú đi hơn một chút, khí chất xa cách đạm mạc, so với ngày thường càng thêm tĩnh lặng, anh cũng không thích cười nữa, cả người như một khối băng, khiến người ta không dám tới gân.

“Em vợ, nghe nói cậu và Quân gia tiểu thư Quân Vô Song đã chuẩn bị tổ chứ hôn lễ, có phải thật vậy không?”

Trương Hàn hóng chuyện hỏi.

Thượng Quan Mặc nhìn trăng tròn vành vạch trên trời đêm, sau đó gật AUI 05 thiệt. ˆ Anh thật sự sắp kết hôn với Quân Vô Song rồi.

“Áy, vậy thì thật lòng chúc mừng em vợ, phụ nữ mà, cũ không đi, mới không đến, chỉ là Lục Họa còn mang thai con cậu, tính ra thì chắc đã hơn mây tháng rồi nhỉ?”

Đáy lòng vốn bình lặng của Thượng Quan Mặc bỗng nhiên gợn sóng, tính cả hôm nay, cô đã mang thai năm tháng mười sáu ngày rồi.

Trương Hàn thấy Thượng Quan Mặc rất đề ý đứa bé này, dù sao đàn ông đều coi trọng con nồi dòng: “Em vợ, cậu có gặp Lục Họa Công chúa chưa, tuy là tình cảm hai người đã mắt, thế nhưng đứa bé này dù sao cũng là của cậu, ít nhất để cho cậu đi thăm nó, cảm nhận sự tồn tại của nó chứ!?”

Nói đên chỗ này Thượng Quan Mặc liên nhíu mày, từ sau khi xích mích xảy ra, anh chưa liên lạc lại Lục Họa, Lục Họa cũng âm bật vô tín.

Kỳ thực song phương ‹ đều rất rõ ràng, đừng nên liền lạc lại, tốt nhất cả đời đừng qua lại với nhau nữa Tuy là, anh rất nhớ con.
 
Chương 2881


Chương 2881:

Đứa bé còn chưa sinh ra, vẫn còn ở trong bụng cô, thế nhưng anh chưa từng dừng lại nôi nhó nhung chờ mong với nó dù là một phút một giây.

Nhưng, tình cảm quá khứ quá tốn thương, nêu như gặp con nhất định phải gặp cô, anh không hề muốn chạm mặt cô.

Tất cả về Lục Họa, đều trở thành cái gai trong lòng anh.

Anh không muốn gặp cô.

Không muốn nhớ lại.

Thậm chí, anh muốn quên tất cả những gì thuộc về cô.

Thượng Quan Mặc không muốn bàn vê đê tài này nữa: “Chị của tôi đâu, tôi nghĩ muôn gặp chị tôi.”

“Chị cậu hiện tại ở tại hậu viện.”

“Hậu viện? Anh đày chị tôi vào lãnh cung rôi?”

“Ước mơ của chị cậu không phải là ở nơi đó sao, tôi đang thành loàn cho cô ấy.”

Thượng Quan Mặc không nói cái gì nữa, Hinh đi thẳng đên hậu viện: “Tôi đi tìm chị tôi.”

Lâm Bắt Nhiễm biết Thượng Quan Mặc đêm nay sẽ đến, cho nên cô đã sớm chờ anh, lần trước tát em một cái, cô cũng đau lòng.

*A Mặc, em đã đến rồi?” Lâm Bát Nhiễm vui vẻ nghênh đón.

Thượng Quan Mặc nhìn một chút chị mình, ngoại trừ trên mặt cô có vài chấm đỏ như bị hủy dung, thế nhưng cả người tượi cười rạng rỡ. thân thái sáng láng, rất rõ ràng ở chỗ này như cá gặp nước, cô rất vui vẻ.

“Chị, mặt chị sao vậy?”

“Mặt chị không sao cả, chị chỉ thích như vậy, em, chị Có một món quà tặng cho em, này.” Lâm Bất Nhiễm nhét một quyền tập ảnh vào trong lòng Thượng Quan Mặc.

“Chị, đây là cái gì?”

“Họa Họa tặng đấy, ở đây này là ảnh chụp Họa Họa mang thai, em câm vê nhà xem đi.”

Đồ của Lục Họa?

Thượng Quan Mặc liền muốn vứt bỏ tập Ho “Cái này em không cân.”

“A Mặc, ngay cả con trai mình em cũng không cần? Họa Họa hiện tại mang thai hơn năm tháng rôi, bụng đều lớn như vậy.” Lâm Bất Nhiễm khoa tay múa chân, vui vẻ nói: “Họa Họa luồn kiểm trai thai định kỳ, đứa bé rất khỏe mạnh, Họa Họa mỗi ngày đều nghe lén nhịp tim \ đập của con, đúng rôi, mây ngày nữa Họa Họa còn đi siêu âm 4D, đến lúc đó có thể chứng kiến đứa bé dáng dấp ra sao rồi, đây là lần đầu tiên thấy mặt đứa bé đó.”

Một sinh mệnh mới luôn có thể khiến người ta vui vẻ, đôi mắt vốn tĩnh lặng của Thượng Quan. Mặc cũng chậm rãi rực sáng, lần đầu tiên làm bố, anh vôn không có kinh nghiệm, hơn nữa anh cũng không có cơ hội tham dự, anh không biết những thứ này.

Anh không biết có thể nghe nhịp tim con, cũng không biết có thứ gọi là siêu âm 4D.

“A Mặc, tập ảnh này em cầm về nhà xem đi, nêu như em muôn ném cũng được, miễn là em đành lòng.”

Thượng Quan Mặc về nhà, trong đêm khuya, th vẫn ngồi ở trong thự phòng làm việc, bên trong đã nông nặc mùi thuốc, anh đã rút rất nhiêu thuốc, trong gạt tàn đã rơi đầy mầu thuốc lá.

Từ sau khi Lục Họa rời đi, anh bỗng nghiện hút thuốc.

Trên bàn làm việc văn kiện chát đóng, anh cũng trở lại làm việc, thế nhưng văn kiện vẫn y nguyên, anh ngay cả một phần văn kiện cũng không phê duyệt được.
 
Chương 2882


Chương 2882:

Cả người anh đều không yên lòng.

Tập ảnh kia đang ở bên tay anh, anh vẫn đề đó, thế nhưng anh không xem.

Tuy là không. xem, thế nhưng tâm tư anh đều đặt ở trên nó.

Anh cũng không biết mình sao nữa?

Dập nnửa đoạn thuốc lá xuống gạt tàn, Thượng Quan Mặc vươn tay lật tập ảnh ra, thi Họa nhanh chóng xông vào đáy mắt.

Anh đã cực kỳ lậu chưa nhìn thấy Lục Họa rồi, còn là lần đầu tiên nhìn (hấy dáng vẻ cô bụng bự.

Hơn năm tháng bụng cô đã nhô ra, thế nhưng cũng không lớn, phía trước tròn vo, vừa nhìn chính là cái bụng mang thai con trai.

Thượng Quan Mặc nhìn một chút bụng cô, sau đó đưa mắt rơi vào trên người cô, người phụ nữ đã mang thai hơn năm tháng rôi, nhưng cô lại không. hề béo lên, ngược lại, dường như cô còn gây hơn trước lúc mang thai.

Anh không biết hiện tại vì sao cô lại gây như thế, khuôn mặt cô ngay cả đện bàn tay cũng nhỏ hơn, bờ vai gầy yêu, từ phía sau nhìn chính là một thiếu nữ nhỏ thó, không hề nhìn ra dáng vẻ mang thai.

Bức ảnh đầu tiên chụp cô ngồi trên thảm, cô mặc = áo sơ mi trăng, đắm chìm trong ánh mặt trời, cô cúi đầu vuốt ve bụng mình, toàn thân cô đều chìm trong ánh năng âm áp.

Ôn nhu như nước, năm tháng tĩnh lặng.

Thượng Quan Mặc vươn tay, ngón tay thon dài theo cái bụng bụng từ từ leo lên, sau đó rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Đầu ngón tay anh từng chút một xet qua mi mất cô, khoảnh khắc đó, nỗi nhớ nhung, quyền luyến đào núi lấp biển kéo đến.

Cạch.

Thượng Quan Mặc rút ngón tay mình VỆ, Phinh chóng khép lại tập Khi tập ảnhnày như là thê lửa bỏng tay. đang ở thiêu đốt lòng bàn tay anh, đốt chảy trái tim anh.

Loại cảm giác này làm cho đôi mắt anh nhanh chóng tràn ngập màu máu, anh đứng phắt dậy, đi tới trước cửa số sát đất.

Anh lại rút ra một điều thuốc, bắt đầu phun ra những làn khói trắng.

Đêm này, vắng lặng tột cùng.

Sáng sớm hôm sau.

Thập Nhất gõ cửa thư phòng, trong khoảng thời gian này Thượng Quan Mặc không trở vê phòng ngủ chính, anh luôn nghỉ ngơi trong thư phòng.

Rất nhanh bên trong liền truyền đến một giọng nói khàn khàn: “Vào đi.”

Thập Nhất đây cửa đi vào, lập tức liền ngửi mùi thuốc lá nông nặc trong phòng.

Thượng Quan Mặc vẫn mặc chiệc áo sơmi tôi hôm qua, ,vân một mình đứng trước cửa sổ, trong hai mắt anh đêu là máu đỏ, một đêm thao thức.

“Chủ tử, tại sao anh không ngủ, tiếp tục như vậy nữa, thân thể anh sẽ bị SUY SỤP.

Bây giò chất lượng giác ngủ của Thượng Quan Mặc rất tệ, tuy là cơ thể đã tốt hơn, thế nhưng anh thường mắt ngủ, có đôi khi dứt khoát thức trắng, Thập Nhất rất đau lòng cho chủ tử nhà mình.

Thượng Quan Mặc không có biểu cảm gì, giọng anh rất khàn khàn: “Liên hệ Lục gia.”
 
Chương 2883


Chương 2883:

Cái gì?

Thập Nhất cứng đờ, đây là lần đầu tiên trong khoảng † thời gian này chủ tử mở miệng nhắc đến Lục gia, anh ta tưởng chủ tử vĩnh viễn sẽ không nói ra.

“Nói với Lục gia, tôi muốn gặp con tôi, không phải sắp đi siêu âm rôi à, tôi muôn thời gian một ngày, cùng nhau đi siêu âm.

Anh không hề nhắc tới cái tên “Lục Họa” đó.

Thập Nhật không biệt sao lại chủ tử nhà THÌnh đột nhiên muôn siêu âm, nhưng trong bụng Lục Họa là tiêu chủ tử nhà mình, Thập Nhất bèn gật đầu: “Vâng.”

Lục gia.

Hạ Tịch Quán rất nhanh đã nhận: được tin, Thượng Quan Mặc muốn thăm con, muôn đi siêu âm với Lục Họa.

Thượng Quan Mặc không biết tình trạng hiện tại của Lục Họa, mỗi ngày Lục Họa đều chỉ có thê ở trong phòng vô khuẩn, kiểm tra thai kì của cô đều là Hạ Tịch Quán một tay phụ trách, không cân đi bệnh viện.

Hơn nữa sức khỏe bây giờ của Lục Họa không thích hợp đi ra ngoài, không khí bên ngoài chất lượng kém, Lục Họa không chịu nồi một chút dày VÒ này.

Lục Hàn Đình nghĩ kế nói: “Hay là chúng ta đừng nói tin này cho Họa Họa.”

“Vì sao không nói cho Họa Họa?” Hạ Tịch Quán cười khổ: “Anh cảm thấy một khi nói cho Họa Họa, Họa Họa nhất định sẽ đồng ý, đúng không?”

Lục Hàn Đình vươn tay ôm vai vợ mình: “Thế em thấy Họa Họa có sức chóng, cự với vị Thư ọng, Quan thiếu chủ này sao? Không có.’ Hạ Tịch Quán thở dài một cái, sau đó tựa đầu vào trên vai chồng mình: “Chính vì vậy, chúng ta làm bố mẹ phải hiểu tâm ý con gái mình, sao lại nhân tâm gạt con bé?”

Hạ Tịch Quán đi tới phòng vô khuẩn, Lục Họa chưa ngủ, cô ngồi ở chỗ kia, đang ở thiêu thùa may vá.

Trong khoảng thời gian này cô rất buôn chán, cho nên học thêu thùa một chút, làm cho đứa bé trong bụng một đôi giày nhỏ xinh xinh.

Tụy là vẫn không được tinh xảo xuất sắc, thế nhưng mỗi một đường kim đều là tâm huyết của cô, bây giò mới hoàn thành được chưa đến một nủa.

Khí huyết Lục Họa vẫn không tốt, sắc mặt tái nhợt, ngày ây chụp ảnh là có thoa son, bằng không ai nhìn vào cũng sẽ cảm giác cô ngã bệnh.

“Họa Họa, sao con chuea ngủ?” Hạ Tịch Quán dịu dàng vuốt tóc con gái.

“Mẹ, con cả ngày ngủ mãi, bây giờ vẫn chưa buồn ngủ, Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng con đang quậy âm ï đây này, con cũng không ngủ được.” Lục Họa đưa tay đặt trên bụng mình, dịu dàng cười nói.

Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng mẹ rất hiệu động, ngay cả lúc Hạ Tịch Quán kiểm tra đều phát hiện cậu nhóc này ở trong nước ối lăn qua lộn lại, tương lai ra đời nhất định là một cậu chàng nghịch ngợm.

“Họa Họa, có chuyện này mẹ muốn nói cho con biệt.”

“Là chuyện gì vậy ạ?”

“Thượng Quan Mặc gửi tin đến.”

Cái gì?

Cây kim trong tay Lục Họa không cần thận đâm vào ngón tay mình.

“Họa Họa, con không sao chứ, có bị thương không, đê mẹ xem.”

Lục Họa lắc đầu: “Mẹ, con không sao, mẹ mới vừa nói cái gì, Thượng Quan Mặc gửi tin đến ư, anh ấy nói gì vậy ạ?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom