Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2884


Chương 2884:

Lục Họa biết lần này cô đã tổn thương Thượng Quan Mặc rất sâu, bằng không trong năm tháng anh cũng sẽ không gửi tin tức nào cho cô, anh rất yêu con, điều này cô biết.

Là do anh hận mình.

Nhưng bây giờ anh đột nhiên gửi tin.

“Đúng vậy Họa Họa, ,Ihượng Quan Mặc phái người truyền tin, cậu ây muốn gặp đứa bé một lần, đề bảo đảm đứa bé an toàn, cậu ấy còn muốn thời gian một ngày cùng con đi siêu âm.”

Anh ấy muốn gặp con?

Anh ấy muốn thời gian một ngày?

Lục Họa rũ hàng mi nhỏ dài, lúc này Tiểu Diệp Diệp trong bụng đột nhiên giật mình, đá cái bụng cô một cái.

Dường như tâm linh tương thông, Tiểu Diệp Diệp biết bố mình sắp tới thăm cậu.

Lục Họa gật đầu: “Dạ.”

“Họa Họa, con nhất định phải chú ý sức khỏe, mẹ sẽ phái thím Chu đi theo con, con phải nghe lời thím Chu, biết không? Hệt một ngày, con phải trỏ về, không thể ở bên ngoài dây dưa.” Hạ Tịch Quán không yên lòng nói.

Lục Họa gật đầu: “Con biết rồi mẹ, con sẽ không lấy mạng mình và con ra đùa giỡn.

Lục Họa cũng truyền tin đến Thượng Quan Mặc, Thập Nhất nói: “Chủ tử, đã liên lạc với bệnh viện, sáng mai tôi tới lái xe.”

Thượng Quan Mặc cúi đầu phê duyệt văn kiện, anh thản nhiên nói: “Không cân, ngày mai tôi tự mình lái xe.

Thập Nhất muốn nói gì, thế nhưng Thượng Quan Mặc cất lời anh ta: “Anh đi xuống trước đi.”

Thập Nhất gật đầu: “Vâng thưa chủ tử.”

Thập Nhất đi, Thượng Quan Mặc xử lý xong hết văn kiện trong tay, sau đó đi vào phòng tắm tắm nước lạnh, anh nằm ở trên ghế salon.

Dưới gối thô sáp, đè nặng một vật, rất rõ ràng tối nào trước khi ngủ anh đều sẽ nhìn một chút.

Thượng Quan Mặc vươn tay lấy ra thứ đó, chính là tập ảnh kia.

Trong đó có một tắm hình chính diện, Lục Họa hướng về phía màn ảnh, câm trong tay một quả táo đỏ lớn che đôi mắt bên phải, cô đón lấy ; ánh: dương cười rạng rỡ, dáng dấp yêu điệu.

Ngón tay Thượng Quan Mặc xoa lên mặt cô, sau đó chậm rãi rơi vào trên đôi môi đỏ mọng, anh dùng lòng bàn tay vuôt ve qua lại, dường như hiện tại dưới lòng bàn tay chính là đôi môi thơm mêm ây.

Yết hầu bỗng trượt, Thượng Quan Mặc nhắm mặt lại, tay phải trong chăn duỗi xuống…

Sáng hôm sau Thượng Quan Mặc đã dậy từ sớm, anh lựa áo sơ mi trắng quân tây đen, giữa vòng hông lón là chiếc thắt lững da, anh đứng ở trước gương nhìn mình, người đàn ông trẻ tuổi chính trực phong ghoa, khiến người ta không dời mắt nồi.

Thượng Quan Mặc cầm chìa khóa xe, trực tiếp lái xe đi tới biệt thự Lục gia.

Sáng sớm hôm nay Lục Họa cũng.

Sớm rời giường, cô uông thuốc gìữ thai Hạ Tịch Quán đưa rôi sau đó ngồi ở trước gương trang điểm nhẹ.
 
Chương 2885


Chương 2885:

Ngũ quan cô vôn như tác phẩm điêu khắc của ông trời, chỉ là khí huyết hơi kém, chỉ cần dặm chút phần tô chút son sẽ vẫn tuyệt thế như cũ.

Thím Chu đi đến: “Công chúa, xe Thượng Quan Thiêu chủ đã đến, chúng ạ ra ngoài đi.”

Anh tới rồi sao?

Anh tới rồi.

Thượng Quan Mặc không vào Lục gia, =nh chỉ đứng chò ở bên cạnh xe, rất nhanh cổng biệt thự mở ra, thím Chu đở Lục Họa đi ra.

Ngày hôm nay Lục Họa mặc chiêc vảy bầu rộng thùng thình màu vàng nhạt, bên ngoài phủ chiếc áo cardigan. màu trăng, mái tóc đen nhánh xõa xuông, nhìn tươi mát lại ngọt ngào.

Cô với ¡ không khác gì trong trí nhớ anh, vẫn hấp dẫn ánh mắt anh như cũ.

Bàn tay xuôi ở bên người Thượng Quan Mặc cuộn tròn lại, nhưng nét mặt không có bắt kỳ cảm xúc nào, trông vô cùng thờ ơ.

Lục Họa đã lâu không thấy. anh, nghe nói anh đã khỏe hơn rôi, cô không. thê tận mắt thấy, hiện tại cô liếc mắt liền thấy được anh.

Anh mặc áo sơ mi trắng cô thích nhấtm cao to anh tuần đứng nghiêm, người đàn ông mặt quan như ngọc, khí chất thanh quý mà xa cách, anh càng tuần tú mê người hơn rồi.

Tim Lục Họa không khỏi đập rộn lên, kỳ thực chính cô cũng rất kỳ quái, cô và anh đã quen nhau lâu như vậy, thế nhưng mỗi một lần nhìn thấy. anh cô vận động tâm như cũ, cảm giác bồi hồi ngượng ngùng cùng ngọt ngào của mỗi tình đâu không ngừng nhộn nhạo trong lòng cô.

Lục Họa từng bước một đi tới trước mặt anh.

Hai người lại gân, đủ đề thây rõ lần nhau, Lục Họa nhìn anh, mở miệng.

trước; “Anh, có khỏe không? Cơ thê anh vẫn ổn chứ?”

Sức khỏe anh là chuyện cô tâm niệm nhật.

Thượng Quan Mặc câu môi mỏng: “Nhờ nTLE của Lục Họa Công chúa, tôi hiện tại rất khỏe.”

Anh vừa mở miệng liền mang theo câu từ lạnh băng, còn có lạnh lùng trào phúng.

Hàng mi Lục Họa run lên, bàn tay nhỏ bé không khỏi níu chặt làn váy mình, cô cúi đầu, tự nói thầm, bỏ đi.

Thượng Quan Mặc thấy cô im lặng, ánh mắt càng thêm lạnh băng, cô thản nhiên được cũng hay đấy, gặp mặt liền hỏi anh có khỏe không, làm sao, ly hôn rồi còn muốn làm bạn với anh sao?

Cô làm sao làm được như thế?

Anh không thể như côiI Thấy cô, trong lòng anh vẫn chằng chịt đau đón như cũ.

“Thượng Quan Thiêu chủ, chúng ta đừng đứng nói chuyện nữa, lên xe đi bệnh viện thôi! Dù Sao bụng Công chúa cũng to, rất khổ cực.” Thím Chu là người Hạ Tịch Quán phái ra, làm việc trằm ồn thành thục, bà mở miệng phá vỡ cục diện cứng ngắc, đồng thời dẫn dắt lực chú ý của Thượng Quan Mặc đến trên đứa bé.

Ánh mắt Thượng Quan Mặc liền rơi vào trên cái bụng nhô thật cao của Lục Họa, tuy là đã xem ảnh, nhưng đây là lần đầu tiên anh tận mắt thây.

Con anh đã lớn như vậy, giống như một quả câu nhỏ.

Lúc anh rời đi, cậu vẫn chỉ là hạt mâm nho nhỏ trong bụng Lục Họa.

Đây là con trai anh.
 
Chương 2886


Chương 2886:

Thượng Quan Mặc chậm rãi vươn tay, muôn sờ bụng Lục Họa.

Lục Họa không từ chôi, ngược lại cô rất chờ mong Thượng Quan Mặc có thể giao lưu cùng đứa bé, bởi vì khi cô ra đi, đứa bé thì sẽ theo Thượng Quan. Mặc, cô hi vọng hai bỗ con có thể bồi dưỡng tình cảm.

Thế nhưng, tay Thượng Quan Mặc đột nhiên dừng lại, không sờ nữa.

Anh làm sao vậy?

Anh… không muốn sờ con trai sao?

Lúc này Thượng Quan Mặc thu hồi tay mình, anh phát động môi mỏng nói ba chữ: “Lên xe đi!”

Thượng Quan Mặc: muốn mở cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế.

Thế nhưng thím Chu nhanh hơn một bước mở ra cửa xe phía sau: “Công chúa, lên xe thôi! Đi chậm một chút.”

Lục Họa cũng không chú ý tới động tác của Thượng Quan Mặc, cô quan tâm là Thượng Tế Mặc vì sao không muôn sờ con trai, phụ nữ mang thai đều rất mân cảm, nhất là tình trạng cơ thể hiện tại của cô, cô rất sợ Thượng Quan Mặc sẽ bởi vì mình mà giận KHE đánh mèo lên con trai, về sau không thương con trai cô.

Lục Họa cùng thím Chu vào ngồi phía Sau, ngón tay Thượng Quan Mặc dừng giữ không trung, anh phát hiện mình lại tự mình đa tình, nhàn nhạt kéo khóe môi, anh quay người lên chỗ điều khiển, bắt đầu lái xe.

Trong xe sang rất an tĩnh, Thượng Quan Mặc và Lục Họa không nói gì.

Thượng Quan Mặc chuyên chú lái xe, Lục Họa nhìn phong cảnh ngoài cửa số, bầu không khí im ăng lan tràn giữa hai người.

“Công chúa, đói bụng chưa, con còn chưa ăn điềm tâm, ăn chút bánh bông lan đi!” Thím Chụ đưa một chiếc bánh bánh bông lan đến.

Sau khi Lục Họa mang thai rất kén ăn, ba tháng đầu đều dựa vào dịch dinh dưỡng vượt qua, sau này mới chậm rãi ăn cơm, nhưng cô vẫn ăn rất ít.

Một ngày ba bữa của cô đều là Hạ Tịch Quản tự mình chăm sóc, cái bánh này cũng không phải là đồ ngọt, mà là thím Chu dùng trứng gà làm được ra, thanh ngọt ngon miệng, bình thường Lục Họa có thê ăn vài cái.

Thế nhưng Lục Họa lắc đầu: “Thím Chu, con không muốn ăn, con không đói bụng.”

*Ừ, vậy để sau, chúng ta uống chút nước.” Thím Chu đưa ly đên.

Thượng Quan Mặc ngắng đầu, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua phía sau, chỉ thầy Lục Họa ghé vào cửa sổ xe, thím Chụ chăm sóc rất chu đáo, mỗi một câu đều đang. dỗ cô, ly nước trong tay cô là nước ô mai, cô dùng ông hút uỗông, mêm mại có thể bóp ra nước.

Thượng : Quan Mặc nhớ tới trước đây, khi đó cô mới vừa mang thai, vẫn còn ở bên anh, anh cũng là như vậy, suốt ngày dỗ cô cưng chiều cô.

Thế nhưng, cô cũng không lạ gì.

Cũng đúng, cô từ nhỏ chính là Công chúa, mỗi người bên cạnh cô đêu dỗ cô cưng chiều cô, anh lại là thứ gì?

Thượng Quan Mặc thu hồi ánh mắt.

Lúc này một chuỗi tiếng chuông du dương reo, điện thoại anh tới, Quân Vô Song gọi.

Thượng Quan Mặc ấn phím nhận: “Alo, Võ Song…”
 
Chương 2887


Chương 2887:

Anh đang cùng Quân Vô Song gọi điện thoại.

Lục Họa nhất thời ngay cả nước cũng không muốn uông, không uông nổi, toàn bộ lực chú ý của cô đều rơi vào cuộc trò chuyện của anh.

Anh đang nói chuyện với Quân Vô Song, giọng anh rất dịu dàng, chắc là Quân Vô Song đang hỏi anh bây giờ đang làm cái gì, anh nói anh đang lái xe, đang trên đường đến bệnh viện siêu âm, anh còn nói ngày hôm nay anh không rảnh, chỉ có thê hẹn ngày mai.

Anh việc lớn việc nhỏ đều báo cáo với Quân Vô Song, ngay cả chuyện đi siêu âm với vợ trước cũng không giâu giêm, ngày mai chắc là anh hẹn hò với Quân Vô Song.

Trái tim Lục Họa đau đến không thở được, như là bị một bàn tay to Siết thật chặt, tuy là mẹ tận lực giầu giêm cô, thế nhưng cô đoán được, anh và Quân Vô ) Song đã ở bên nhau, có thể chẳng mấy chốc sẽ két hôn.

Về sau, anh và Quân Vô Song sẽ sinh con nhỉ!2 Nhất định sẽ.

Cơ thể anh khỏe mạnh, muốn sinh bao nhiêu đều được, Quân Vô Song vân là thiên kim đại tiểu thư chưa có chồng, nhất định sẽ sinh con.

Vậy con cô làm sao bây giờ?

Trước đây Lục Họa chưa từng nghĩ mấy vấn đề này, hiện tại ý thức được Thượng Quan Mặc về sau sẽ củng người phụ nữ khác sinh con, cô đột nhiên luống cuống.

Tiểu Diệp Diệp của cô từ nhỏ đã mắt, đi mẹ, lẽ nào ngay cả tình yêu của bố cũng không có sao?

Vậy quá đáng thương.

Vừa rồi ở trên sân cỏ, anh cũng không sờ Tiểu Diệp Diệp.

Lục Họa càng nghĩ càng. khó chịu, viền mắt trắng nõn trở nên đỏ bừng, bên trong bốc hơi lên hơi nước nóng bỏng, rất nhanh, nước mắt trong suốt lách tách rơi xuống.

Lục Họa vươn tay lung tung lau đi nước mắt.

“Công chúa, con sao vậy, có phải khó chịu chỗ nào hay không?” Thím Chu thấy Lục Họa khóc liền lo lắng.

Thượng Quan Mặc cúp điện thoại cũng chứng kiên Lục Họa rơi nước mắt, bàn tay đặt tại trên vô lăng đột nhiên siết chặt lại.

Lúc này Lục Họa đã lau khô nước mắt, tìm một lý do: “Vừa rồi bụng con hơi trướng, khó chịu thôi ạ, hiện tại đã khá hơn nhiều rồi.”

“Công chúa, vậy để thím xoa bụng cho con.” Thím Chu nói.

Lục Họa đặt tay trên bụng mình, nhỏ giọng rầu rĩ nói: “Không cần đâu ạ, để con tự xoal”

Thượng Quan Mặc xuyên qua kính chiêu hậu nhìn cô, cô cúi cái đầu nhỏ thấy không rõ khuôn mặt, nhưng trên hàng mi nhỏ dài còn vương giọt lệ trong suốt, chớp chớp rung động, mỏng manh mỹ lệ, làm người ta không khỏi yêu thương.

Hiện tại tay cô đặt ở trên bụng mình, nhìn ra được cô rất yêu rât yêu đứa bé trong bụng này.

Thượng Quan Mặc thu hồi ánh mắt, có đôi khi không sao hiểu nỗi, nêu cô yêu con như thê, vì sao… vì sao lại không cần bố của đứa bé chứ?

Trước đây lúc muốn tách ra, liền không thể nề mặt mũi đứa bé sao?

Dù đã giữ cô lại như thế, cô cũng không chịu.

Rất nhanh đã đến bệnh viện, Thượng Quan Mặc xuống xe, sau đó mở ra cửa sau xe, Lục Họa ưỡn bụng xuối xe.
 
Chương 2888


Chương 2888:

Hai chân đặt xuống đất, cô không đứng vững, cơ thê lung lay sắp ngã xuông.

Thượng Quan Mặc liên vươn tay ôm vòng eo mêm của cô, bảo hộ cô ở trong ngực mình: “Sao mà em vụng về thế, đi đứng có chút cũng không xong?”

Sắc mặt anh rất tệ khiển trách cô một câu.

Lục Họa ngắng đầu nhìn anh, thầy được gương mặt anh tuần hiện lên vẻ sốt ruột cùng ghét bỏ.

“Tôi có thể tự mình đi.” Lục Họa nhanh chóng giấy giụa, thoát khỏi cánh tay anh lui về phía sau hai bước, cách anh rât xa.

Lúc này thím Chu đã đi tới đỡ lấy Lục Họa: “Thượng Quan Thiếu chủ, Công chúa sau khi mang thai vẫn luôn nằm trên giường giữ thai, hai chân Công chúa thường bị tệ, có đôi khi sẽ bị chuột rút, thời điểm nghiêm trọng còn có thê mất đi tri giác, Công chúa tuyệt đối không phải cô ý.”

Ánh mắt Thượng Quan Mặc thay đổi, nằm trên giường giữ thai, Hghiễm trọng đến thế sao?

Anh đột nhiên ý thức được, anh chưa từng tham dự vào trong khoảng thời gian Lục Họa mang thai, cô và con, anh hoàn toàn không biết gì cả.

Lục Họa nhìn thím Chu, trực tiêp cắt lời thím Chu: “Thím Chu, đừng nói những thứ này, chúng ta mau đi vào siêu âm thôi! Sau khi làm xong liền về nhà.”

Nói rồi cô liền đi vào trong bệnh viện, cô đã muốn về nhà rồi, cô không muốn ở cùng một chỗ với Thượng Quan Mặc.

So với bị anh châm chọc khiêu khích, Lục Họa càng muộn ở trong phòng vô khuẩn dưới đất, bầu bạn với cô đơn vắng lặng hơn.

Còn về phần đứa bé, nếu như anh không thích, vậy cô sẽ không giao cho anh nữa.

Đứa bé này cũng chảy xuôi phân nửa cốt nhục Lục gia, thân nhân của cô sẽ chăm sóc con cô thật tốt.

Lục Họa đi thẳng vào bệnh viện.

Thượng Quan Mặc cứng đờ tại chỗ, anh có chi hồi hận, kỳ thực anh cũng không biết sao mình lại kỳ quái châm chọc như thế, Thượng Quan Mặc anh chưa từng như vậy qua, vì nó lộ rõ anh rất không có phong độ.

Thế nhưng, anh không nhịn được.

Vừa nhìn thấy cô, nhớ tới lúc cô tuyệt tình tàn HAT vứt bỏ mình, anh đã muốn cầm châm đâm cô một cái, để cho cô đi theo cùng anh.

Cô giận, anh biết chứ.

Cô một chút cũng không thay đồi, vẫn là dáng vẻ trong trí nhớ anh, một thân yêu ớt, cân người dỗ dành, toàn thân non nớt đến mức có thê bóp ra nước.

Còn có chút tính khí của trẻ con, NT giận sẽ y hệt con mèo nhỏ xù lông, c chắc là lại không muốn để ý đến ảnh nữa.

Vừa rồi anh ôm chằm eo cô, thắt lưng ấy vẫn giống như trước, mềm như không xương, mang thai chỉ là cái bụng phía trước nhô ra, thế nhưng bờ eo cô vân thon gọn, lúc anh ôm cô vẫn tràn đầy ở trong ngực anh.

Thượng Quan Mặc nhanh chóng nhắm mắt, ép buộc mình không suy nghĩ miên man, anh thừa nhận tâm trí mình đã có chút bay xa.

Anh nghĩ anh đối với cô vẫn luôn là, không nỡ dùng lực lại muốn hung hăng dùng sức, vò nát cô dưới thân mình, nhào nặn cô vào trong xương mình.
 
Chương 2889


Chương 2889:

Trong bệnh viện có rât nhiêu người, Thượng Quan Mặc cũng không sai người tách riêng ra, cho nên tât cả mọi người đêu đang xếp hàng.

Lục Họa ngồi trên ghế dài ở hành lang, ngày hôm nay khẩu vị cô rất kém, vận không ăn gì cả, thím Chu đã đi chuẩn bị nước nóng rồi.

Lúc này y tá kêu lên: “Lục Họa tiểu thư, đến phiên cô rồi, có thê vào được rồi.”

Lục Họa lúc này đứng dậy.

Thế nhưng một cơn đau trùy tâm từ nơi mắt cả chân truyền đên, cô lại ngồi về trên ghế, viên mắt đã đau đến đỏ bừng.

Thượng Quan Mặc phát hiện sự khác lạ của cô rất nhanh đã đi tới, anh thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Hiện tại anh đứng cô ngồi, Lục Họa không ngâng đâu nhìn anh, chỉ là nhỏ giọng nói: “Ảnh có thể giúp tôi gọi thím Chu qua đây không?”

Thượng Quan Mặc nhíu mày: “Tôi sẽ không giúp cô gọi, cô có chuyện gì liên nói cho tôi biệt.”

Anh lạnh lùng như thế, uất ức khổ sở trong lòng Lục Họa liền bùng phát, nước mắt liền mãnh liệt rơi xuống.

Cô lại khóc?

Trong lòng Thượng Quan Mặc tê rần, lúc này quỳ một gôi đề cho mình đối mặt với cô: “Lục Họa, không cho phép khóc, có nghe không?”

Lục Họa vươn tay lung tung lau nước mắt, nước mắt đều rơi trên mu bàn tay cô.

Hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cô ép mình không khóc, cô không muôn làm anh chán ghét.

Thượng Quan Mặc thấy cô sắp cắn trăng môi mình, đôi môi mềm mại củ âu, da thịt trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh, còn có dáng vẻ rơi nước mắt đáng thương, làm cho anh tâm phiền ý loạn, huyết khí trong cơ thể xông loạn.

“Tôi hỏi em một lần nữa làm sao vậy, nói!” Anh đè nặng giọng.

Hàng mi Lục Họa ẩm ướt run lên, viên jải hồng hồng ướt nước nhìn anh, thanh âm mang theo nức nở mêm mại: “Chân tôi bị chuột rút, không đứng nỗi.”

Thượng Quan Mặc lúc này mím môi, anh vươn tay cầm mắt cá chân mảnh khảnh của oô.

Lục Họa sợ rụt chân về phía sau.

Thế nhưng Thượng Quan Mặc không cho cô cơ hội, anh cởi giày còn có bít tất trên chân cô, ngón tay thon dài rơi vào mắt cá chân giúp cô xoa bóp: “Là nơi này đau sao?”

Anh không cảm thấy phiền sao?

Lục Họa gật đầu: “Ừm.”

Thượng Quan Mặc một tay cầm bàn chân cô, nắm gót chân như ngọc ây vào trong lòng bàn tay mình, một tay vuốt ve xoa bóp cho cô.

Lục Họa lúc này cảm thấy nơi bị rút gân đã đỡ hơn nhiều, thế nhưng, chân cô còn trong lòng bàn tay anh, sắc đỏ ửng ngượng ngùng đã leo lên vành tai, cô vội vã lên tiêng: Được rồi được rôi, không đau nữa.”

Thượng Quan Mặc ngừng tay, Lục Họa cuông quít rút chân mình về.

“Lục Họa, đến cô rồi, đi vào nhanh một chút.” Y tá thúc giục.

Lục Họa khom lưng, I muốn nhặt tất mình về mặc vào, thế nhưng bụng cô lớn, động tác rất chậm chạp, lúc này cặp bít tât màu vàng nhạt đã được Thường Quan Mặc nhặt lên, anh tròng tât vào chân.
 
Chương 2890


Chương 2890:

Anh đang giúp cô mang tất.

Lúc này bên tai liền truyền đến tiếng hâm mộ của những thai phụ khác: “Wow, anh xem chồng người ta dịu dàng sẵn sóc chưa kia, còn giúp mang vớ, thật hạnh. phúc, quả nhiên chồng tốt đều là chồng của người khác”

Lục Họa không biết nên nói cái gì.

Lúc này Thượng Quan Mặc đột nhiên ngắng đầu nhìn cô: “Có thể tự mình đi không?”

“Cái gì?” Lục Họa không hiểu.

Một giây kế tiếp Thượng Quan Mặc đứng dậy, trực tiếp ôm ngang cô từ trên ghê dài.

Anh ung dung ôm cô, trong tay mang theo đôi giày lông đáng yêu của cô, trực tiếp ôm cô vào trong phòng siêu âm.

Thân thể chọt truyền đến cảm giác không trọng lực, Lục Họa sợ đến hô lên một tiêng, cô vội vã vươn tay ôm cổ Thượng Quan Mặc.

*Oa, xem chồng người ta mạnh chưa kìa, thực sự hâm mộ quá đi mắt.”

Phía sau truyền đến tiễng mọi người hâm mộ.

Trong lòng Lục Họa ngọt ngào, cô nhìn khuôn mặt tuần tú của Thượng Quan Mặc gần trước mặt, cô đã rât lâu không ngăm anh khoảng cách gân như vậy, anh đều xuất hiện ở trong giấc mộng của cô.

Đã nhận ra ánh mắt của cô, Thượng Quan Mặc cũng nhìn vệ phía cô, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lục Họa cúi đầu xuống trước.

Thượng Quan Mặc nhìn hàng mi cô rung động, cảm giác cô trong lòng mình không nặng chút nào, cô đã mang thai mang thai hơn năm tháng rồi, anh cau mày nói: “Vì sao cô không ăn?”

“Tôi không muốn ăn…

“Khẩu vị vẫn còn tệ à?” Lúc em mới vừa mang thai khẩu vị cũng không tốt, ăn rất ít.

Lục Họa gật đầu: “Ừm.”

“Vẫn nên ăn nhiều một chút, không muôn bị đói con tôi.”

Anh nói cứ như cô cố ý để con anh đói ấy, cô cũng rất muôn ăn, thế nhưng ăn không vào mà, Lục Họa bẹp miệng, hai cái chân nhỏ trên không trung không ngừng đung đưa: “Anh thả tôi xuống, tôi hết chuột rút rồi, có thể tự đi.”

Thượng Quan Mặc nhìn cô bẹp miệng, yêu kiều mềm mại hệt như thiêu nữ, kỳ thực anh biết Lục Họa là có chút giả vờ, thế nhưng, anh vẫn thích.

Chính là thích cô làm nũng, thích cô điệu đà, anh cũng nguyện ý dỗ cô cưng chiều cô, anh cũng không biết tại sao mình lại bị cô mê hoặc đến thế, giống như đã uống bùa mê thuốc lú của cô rôi.

“Tôi thấy những thứ này đều là mượn cớ, em không muốn ăn cái này không muốn ăn cái kia là có nguyên nhân khác!”

“Nguyên nhân gì cơ?”

“Em sợ mang thai mắt dáng, về sau ảnh hưởng em tìm mối khác.”

Lục Họa hít một hơi lạnh, khiếp sợ, không gì sánh nồi nhìn anh, anh đến tột củng. đang nói cái gì, cái gì mà giữ dáng, cái gì mà tìm môi khác?
 
Chương 2891


Chương 2891:

“Thượng Quan Mặc, sao anh nói chuyện khó nghe như vậy?”

‘Làm sao, tôi nói sai sao? Bảng: không vóc dáng em vì sao giữ tôt như vậy, nêu như tôi là người đàn ông khác, tuyệt đối sẽ không tìm như người phụ nữ ngoại trừ xinh đẹp cái gì cũng làm không được như em.”

Anh châm chọc nói.

Lục Họa tức hết chỗ nói, nghe xem anh nói cái gì kìa: “Thượng Quan Mặc, tôi ghét anh.”

Thượng Quan Mặc câu môi, thái độ thờ ơ, dù sao cô cũng không thích anh, ghét thì cứ ghét đi!

“Rất tốt, tùy em thôi.” Anh không nặng . không nhẹ đáp lời.

Lục Họa thực sự bị tức điên, nhớ tới anh mới là người đi tìm mối khác lại còn chỉ trích cô, cô liền giận điên lên, Lục Họa há miệng, căn một cái ở trên cô anh.

Shh.

Thượng Quan Mặc bị đau, bởi vì cô căn rât dùng sức.

Anh phát hiện cô thực sự rất thích căn người, đã cắn anh nhiều lần.

Thượng Quan Mặc dừng bước, lạnh giọng uy hiệp nói: “Lục Họa, mau chóng nhả ra, có tin tôi ném em ra ngoài hay không.”

Lục Họa nhanh chóng thả lỏng răng, cô cảm thấy anh thực sự sẽ ném cô ra ngoài.

Thượng Quan Mặc nhìn một chút cổ mình, mơ hồ chảy máu, anh mím môi lạnh lẽo, ra lệnh: “Lục Họa, liếm sạch máu trên cổ tôi, nhanh một chút!”

Anh muôn nói cho cô biết, anh đã không phải là Thượng Quan Mặc trước kia nữa rôi, Thương Quan Mặc trước kia hèn mọn thành kính yêu cô đã chết.

Cô không thể đỏng đảnh với anh nữa, cô căn chảy máu, hiện tại phải liếm sạch cho anh.

Lục Họa thấy sắc mặt anh khó coi, chắc đã giận thật, anh hiện tại đã có . niêm vui mới, sẽ không lại để cho cô càn rỡ.

Lục Họa hừ một tiếng, bắt đắc dĩ vươn lưỡi, liếm máu trên cổ anh.

Thượng Quan Mặc chỉ cảm thây có thứ gì trơn trợt gì chạm lên, nhẹ nhàng lướt qua, giống như một cây ` quạt nhỏ nhẹ nhàng phát qua mặt hồ tính lặng của anh, tạo nên từng vòng sóng rung động.

Bóng người cao to đột nhiên cứng đờ, anh chỉ cảm thấy một cơn tà hỏa vô danh từ vùng bụng dưới xông tới, sau đó tập kích toàn thân.

Anh nhanh chóng nhắm mắt: “Đừng liếm nữa, vụng vê!”

Anh lên tiếng hô ngừng.

Lục Họa chỉ mong thế: “Thượng Quan Mặc, anh tới tháng đây à, sáng năng chiều mưa quá vậy?”

Thượng Quan Mặc không đề ý tới cô, trực tiếp đặt cô ở trên giường siêu âm.

Bác sĩ bắt đầu làm kiểm tra: “Bố đứa bé, anh giúp mẹ bé đầy váy lên, tôi bắt đầu siêu âm.”

“Để tôi!” Lục Họa muốn vươn tay.

Thế nhưng cái bụng cô đã rất lớn, ngôi dậy rât trắc trở, Thượng Quan Mặc chỈ có thể vươn tay, vén váy cô lên.

Đôi đùi thon gọn bại lộ trong tâm mắt, sau khi mang thai da thịt cô càng thêm trăng mềm, giỗng như mỡ dê, khiến người ta không nhịn được muốn sở một cái.

Thượng Quan Mặc nô lực đề mình không nhìn, không nghĩ lệch nữa, anh vén váy lên trên bụng, lộ ra cái bụng tròn vo của cô.
 
Chương 2892


Chương 2892:

Ở đây dựng dục máu mủ anh.

Ánh mắt Thượng Quan Mặc bắt đầu dịu dàng.

“Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu làm kiểm tra thôi.”

“Đứa bé xem ra rất khỏe mạnh, còn hết sức hiếu động hoạt bát, đang đảo quanh trong nước ôi mẹ này, còn thỏi bong bóng nữa chứ, thật là đáng yêu.

“Cu cậu giống bố nhiều hơn, là một tiêu soái ca.”

Thượng Quan Mặc là lần đầu tiên thây rõ ràng con mình như thế, anh cũng cảm giác trái tim chồng chất vét thương của mình được hoàn bị chữa khỏi, đây là kết tinh của anh cùng Lục Họa, tuy là quanh đi quần lại một vòng không về chung một nhà, nhưng cũng viên mãn theo một phương diện khác.

Siêu âm kết thúc, hai người đi ra, lúc này thím Chu đã tới: “Thượng Quan Thiều chủ, kiểm tra đã kết thúc, tôi mang Công chúa trở về.”

Nhanh như vậy.

Cô phải đi.

Thượng Quan Mặc nhìn một chút cái bụng nhô ra của cô, cau mày nói: “Hiện tại chỉ mới siêu âm, còn cần làm những kiểm tra khác.”

Thím Chu nói: “Thượng Quan Thiếu chủ, những kiểm tra khác không cân làm nữa, sức khỏe Công chúa đều là một tay chủ mẫu nhà tôi chăm sóc, huống hồ các kiểm tra khác đều cân.

rút máu xét nghiệm gì gì đó, thân thể Công chúa không chịu được. Ụ Thượng Quan Mặc im lặng chốc. lát: “Được, tôi đưa hai người trở vê.”

Ba người vào thang máy, chuẩn bị xuống lâu, lúc này rất nhiều người tràn vào thang máy, không gian bỗng trở nên chật chội.

Lục Họa không biết là người nào lần mình, cô vội vàng dùng tay che bụng mình, lúc này một cánh tay tráng kiện duỗi tới, cô trực tiếp rơi vào trong lồng ngực vừa âm áp vừa rộng rãi.

Thượng Quan Mặc ôm lầy cô, hơn nữa anh còn nghiêng người, bảo hộ cô giữa mình và trong góc thang máy.

Như vậy, sẽ không có ai có thể chen đên cô.

“Không sao chứ?” Thượng Quan Mặc thâp giọng hỏi cô.

Lục Họa lắc đầu: “Không sao… Anh, muôn sờ con không?”

Cô sắp về nhà rồi, trước khi đi hỏi anh có muốn là sờ con không.

Thượng Quan Mặc không nói chuyện, nhìn cô mã chằm.

Lục Họa chậm rãi đưa hai tay ra, cầm bàn tay của anh, sau đó dẫn dắt bàn tay anh lên trên bụng mình.

Thượng Quan Mặc sờ bụng cô.

Bụng của cô rất nhọn, không tính là lớn, hiện tại bàn tay anh phủ lên gần như có thể bọc lại toàn bộ bụng cô.

Trong này là con trai của anh.

Trong lòng Thượng Quan Mặc mềm nhữn, ngón tay anh chậm rãi vuốt ve một vòng bụng cô.

Lúc này, Thượng Quan Mặc đột nhiên cảm thấy lòng bản tay mình bị đá một cái, đứa bé bên trong vậy mà lại đá anh.
 
Chương 2893


Chương 2893:

Thượng Quan Mặc sáng rực mắt, đây thật là chuyện rất kỳ diệu, anh nhìn Lục Họa: “Con trai hình như… đá tôi.”

Lục Họa cũng cảm nhận được, cô gật đầu: “Ứm, con trai đang đá anh đó, chắc là con trai đang gìao tiếp với anh.”

Tiểu Diệp Diệp hết sức hiều động hoạt bát, “hih thường cũng sẽ đá bụng Lục Họa, đây là lân đâu tiên cậu gặp bó, Tiểu Diệp Diệp đã không kịp chờ đợi muốn chào hỏi bố mình.

Tay Thượng Quan Mặc lại xoa xoa, lúc này Tiêu Diệp Diệp trong bụng cũng đá anh một cái.

Cả trái tim Thượng Quan Mặc tràn đầy, con trai thật sự đang đá anh.

Lúc này Lục Họa lộn tay phủ lên trên bàn tay anh, cô dịu dàng cười nói: “Diệp Diệp, đây là bố con đấy.”

Thượng Quan Mặc ngước mắt nhìn cô trong ngực mình, cô rũ hàng mi nhỏ dài, thanh âm trong veo mêm mại, dáng vẻ rất ngoan ngoãn, y hệt con trai anh.

Ở trong mắt của Thượng Quan Mặc, cô vẫn là tiêu Công chúa trong lòng bàn tay anh, chưa từng lớn lên.

Lúc này người chung quanh đột nhiên chen chúc, Thượng Quan Mặc chúi người vê phía trước, đôi môi mỏng trong lúc vô ý cọ lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Họa.

Anh hôn cô.

Lục Họa đột nhiên ngước mắt, đôi mắt đen ươn ướt xinh đẹp nhìn anh.

Hai người không nói lời nào, thế nhưng ánh mắt chạm nhau, bầu không khí cũng bắt đầu ái muội, chết người nhất chính là mặt hai người còn dính sát nhau, hô hấp quân quanh.

Thượng Quan Mặc nhìn xuống đôi mội cô, sau đó lại, rơi mắt vào đôi mắt biết nói xinh đẹp ấy.

Lục Họa không chịu nổi ánh mắt anh như vậy, còn có bẫu không khí vô cùng thân thiết mập mờ như thé, cô dời đi ánh mắt.

Lúc này “ding” một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Tất cả mọi người đi ra ngoài, Thượng Quan Mặc cũng buông lỏng Lục Họa, phảng phát ám muội ban nãy chỉ là ảo giác trong nháy mắt.

Ba người lên xe, Thượng Quan Mặc ở phía trước lái xe, ghiếc xe sang trọng một đường lái đến hướng Lục gia biệt thự, anh tiễn cô về nhà.

“Công chúa, hiện tại đói bụng rồi chứt”” Thím Chu quan tâm hỏi.

Lục Họa gật đầu, cô có chút đói bụng.

“Nữ đầu bếp đã làm cơm xong rồi, đều là món Công chúa con bình thường thích ăn, lát nữa ăn nhiều một chút.” Thim Chu đưa nước cho Lục Họa.

. Lục Họa uống hết mấy ngụm nước.

Lúc này thím Chu nhìn về phía ngoài cửa số, bà ngạc nhiên phát hiện đây không phải là đường trở về Lục gia, bà liên nói ngay: “Thượng Quan Thiếu chủ, có phải anh đi nhằm đường hay không, đây không phải là đường trở vê.”

Lục Họa nhìn thoáng qua ra phía ngoài, cái quả thật không phải đường trở về Lục gia, đây quả thực là đi ngược lại, hình như là trở về đường chỗ của anh.

Lục Họa nhanh chóng ngắng đầu nhìn về người đàn ông phía trước.

Trên khuôn mặt tuần mỹ của Thượng Quan Mặc không có tâm trạng gì lớn, anh thản nhiên nói: “Tôi hiện tại phải đi về xử lý một phần văn kiện, chờ tôi xử lý xong lại đưa hai người trỏ về.”

“Nhưng là… nếu không như vậy đi Thượng củ Thiệu chủ, tôi biết anh bận v anh để tôi và Cổng chúa ở chỗ này đi! Sẽ có người tới đón chúng tôi.” Thím Chu nói.
 
Chương 2894


Chương 2894:

Thượng Quan Mặc nhíu mày: “Bà cảm thấy tôi ném con trai xuông . đường tôi sẽ yên tâm sao?”

“Cái này…”

“Tôi nói là thời gian một ngày, hiện tại chỉ có nửa ngày mà thôi, chờ tôi bận xong lại đưa hai người trở vê cũng không trễ.” Thái độ Thượng Quan Mặc vô cùng bá đạo cường thế, không cho phép cãi lời.

Thím Chu cũng im lặng, tay lái trong tay anh, anh nói sao đành vậy thôi.

Rât nhanh, Lục Họa xuông xe, cô nhìn căn biệt thự trước mắt, đột nhiên có loại cảm giác dường như đã xa cách mây đời, năm tháng trước lúc rời đi, cô tưởng mình mãi mãi cũng sẽ không trở về Nhưng bây giờ, cô lại đã trỏ về.

Về tới tổ ấm ân ái của bọn họ, về tới nơi tràn đầy tiếng cười nói, bao nhiêu đêm họ đã ôm nhau ở đây, Tiểu Diệp Diệp cũng là ở nơi này xuất hiện.

Người làm nữ kéo công ra: “Chủ nhân, đồ ăn đã chuẩn bị xong, có thể dùng bữa rồi.”

Lục Họa ởi tới trước bàn ăn, trên bàn cơm đều là món cô thích ăn, Thượng Quan Mặc vẫn chưa quên những thứ này.

Thím Chu tuy là trong lòng có chút không muôn, thế nhưng bà nhìn đi ra vị Thượng Quan Thiếu chủ rất quan tâm với Công chúa nhà mình và đứa bé trong bụng, cho nên bà nói: “Công chúa, nêu đã tới thì an tâm ăn cơm thôi.”

“Được. lục Họa ngồi xuống, Thượng Quan Mặc ngôi ở đôi diện.

“Công chúa, đề thím bóc tôm cho con nhé! Ấn tôm nhiều một chút rất tốt cho thai nhi.” Thím Chu đẩy tôm đã lột vỏ tới bên tay Lục Họa.

Thượng Quan Mặc đối diện cũng đã lột vài con tôm bự rồi, lúc anh muốn đưa cho Lục Họa ai ngờ lại bị thím Chu đoạt trước, Thượng Quan Mặc: “

Cô thích ăn tôm, nhưng không thích lột vỏ, trước đây đều là anh lột cho cô, lúc mới mang thai, anh có thê tỉ mỉ chăm sóc cô, hiện tại, cô không . cần anh, thím Chủ chướng mắt đó vẫn .

quay quanh cô, anh ngay cả đến gần cơ hội cũng không SỐ: Ăn cơm xong, Lục Họa muốn ăn chút đồ chua, sau khi cô mang thai đặc biệt nghiện chua, đều nói phụ nữ ăn chua sẽ sinh con trai, vẫn có chút đạo lý.

Cô nhìn thấy một hộp sữa chua đặt trên tủ lạnh bèn nhón chân lên lấy.

Nhưng là bởi vì chiều cao, cô với mãi mà vẫn không lấy được.

Thượng Quan Mặc đứng ở phía sau nhìn dáng vẻ vụng vệ của cô, giỏng như một chú chim cánh cụt nhỏ, VÔ cùng đáng yêu, anh tiên lên muốn hỗ trợ.

Thế nhưng thím Chu lại giành trước một bước: “Công chúa, con muôn ăn sữa chua sao, thím lấy giúp con.”

Thím Chu lấy sữa chua đưa cho Lục Họa.

Thượng Quan Mặc: “…”

Lục Họa cầm sữa chua xoay người, lúc này liền thấy Thượng Quan Mặc, cô muốn nói chuyện với Thượng Quan Mặc, thê nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, Thượng Quan Mặc hừ lạnh một tiêng, phất tay áo liền lên lầu đi, vào thư phòng.

Anh làm sao vậy?

Lục Họa cảm thấy anh khó hiểu, cô lại đắc tội anh ở đâu à?
 
Chương 2895


Chương 2895:

Thím Chu là người từng trải, đã sớm xem thấu tiểu tâm tư của Thượng Quan Mặ, bà thấp giọng nói: “Công chúa, chúng ta ở phía dưới đợi một hồi, chờ Thượng Quan Thiệu chủ làm xong rôi đưa Khi ta vệ nhà, con ngàn vạn lần đừng lên lầu, biết chưa?”

*Vì sao không thể lên lầu , phía trên có gì sao ạ?” Lục Họa khó hiểu.

Cái này lại làm gương mặt già của thím Chu đỏ lên, Công chúa ngốc của bà cái gì cũng không biết, không biết trên lầu có con chó sói đang động dục thèm khát cô: “Công chúa, nói chung con cứ nhớ kỹ bây giò con đang mang thai, muôn ngàn lần không thể thân cận với đàn ông, sẽ có nguy hiểm, biết không?”

Thím Chu đang nói cái gì vậy?

Khuôn mặt nhỏ nhắn Lục Họa đỏ bừng, cô cùng Thượng Quan Mặc xa nhau lâu như vậy, môi ngày cô. đều chỉ nghĩ đến chuyện giữ thai, chưa ng có nghĩ tới chuyện kia, cô không CÓ: “Thím Chụ, thím đang nói bậy gì vậy, con biết rôi, thím đừng nói lung tung nữa.” Lục Họa xoay người rời đi.

Thím Chu là biệt Công chúa nhà mình xấu hồ, nhưng bà phải nhắc nhở một chút, làm người từng trải, bà cứ: luôn cảm thấy vị Thượng Quan Thiếu chủ kia đôi với Công chúa mình động cơ bắt lương, cứ chộn rộn thế nào.

Lục Họa đi tới hậu hoa viên, cô ngồi ở trên xích đu, mở hộp sữa chua ra, sau đó dùng muỗng nhỏ múc một miễềng đặt vào trong miệng, chua chua ngọt ngọt, ăn thật ngon.

Lục Họa đặt tay nhỏ trên bụng mình, cục cưng con thích nơi này sao, đây là nơi bỗ và mẹ sống chung đây.

Nhớ tới qua khứ ngọt ngào, Lục Họa câu đôi môi đỏ mọng, lộ ra ý cười.

Lúc này đỉnh đầu truyền đến thanh âm quen thuộc: “En đang cười cái gì?”

Lục Họa ngắng đầu nhìn lên, Thượng Quan Mặc tới.

“À, có cười gì đâu, tôi chỉ đang sò sờ đứa bé.” LiP Họa che giấu cúi đầu ăn sữa chua.

Thượng Quan Mặc nhìn cô ăn sữa chua: “Sữa chua ngon lắm à?”

“Ừ ngon lắm, anh CÓ muốn nếm thử không?” Lục Họa rất tự nhiên múc một muỗng sữa chua đưa cho anh.

Thượng Quan Mặc không nhúc nhích.

Tay Lục: Họa liên cứng đờ giữa không trung, cô nhớ tới quan hệ hai người bây giờ, thực sự không t thích hợp đút đồ ăn cho nhau, cái muỗng này vân là cô ăn thì hơn.

“Bỏ đi, anh muốn ăn có thể lấy một hộp mới nêm thử.” Lục Họa muốn rút tay mình vê.

Thế nhưng một giây kế tiếp cổ tay cô bị kéo lại, Thượng Quan Mặc kéo cô lại sau đó cúi co thê cao lớn, ăn sữa chua cô đút tới.

“Ừm, mùi vị cũng không tệ lắm.” Anh bình luận.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp Lục Họa đỏ ửng, anh đã ăn rồi.

Anh buông lỏng tay cô ra, lần này Lục Họa cũng không biết có nên tiếp tục ăn sữa chua trên tay hay không nữa.

Lúc này Thượng Quan Mặc nhìn cô hỏi: “Sao em không ăn?”

Ăn chứ.

Đương nhiên phải ăn, cũng không thể lãng phí.

Lục Họa tiếp tục ăn sữa chua.

Như vậy bọn họ đã ăn chung một muỗng rôi.
 
Chương 2896


Chương 2896:

“Có muốn tôi đẩy cô không?”

. Không phải anh đang làm việc sạo?” Cô nhớ anh nói có chuyện gấp cân trở về đây, sao giờ lại có thời gian đầy xích đu cho cô.

Thượng Quan Mặc rũ mí mắt tuần mỹ nhìn cô Š thật sâu: “Vậy em hy vọng tôi đi làm việc sao?”

Anh đây là ý gì?

Lục Họa đột nhiên không hiểu.

Lúc này. Thượng Quan Mặc chỉ chỉ khóe môi cô: “Lau chỗ đó đi.”

“Cái gì?”

Thượng Quan Mặc vươn tay chạm vào khóe môi cô.

Cô mới vừa ăn sữa chua, khóe môi dính sữa, giông như đứa bé, ngón cái của anh có vết chai mỏng giúp cô nhẹ . nhàng lau đi vết sữa bên khóe môi.

Lục Họa bởi vì đột nhiên tiếp xúc thân mật mà cứng đò, đôi mắt cô ươn ướt nhìn anh, trong suốt nhự nai con chạy loạn, vô cùng thanh thuần.

Ngón tay của Thượng Quan Mặc cũng không rời khỏi mặt cô, anh nhẹ nhàng xoa khuôn mặt nhỏ nhắn ây.

Bầu không khí giữa hai người trong nháy mắt trở nên ám muội.

Lúc này thím Chu vội vã chạy tới: “Công chúa, sao con lại chạy đến đây một mình, hại thím tìm con khắp nơi.

Có người.

Lục Họa nhanh chóng nghiêng mặt, Thượng Quan Mặc cũng rút tay vê, mày kiểm hơi nhíu lại.

Lục Họa đỏ bừng mặt đứng dậy: “thím Chu, con chỉ ra ngoài hít không khí, không có làm cái gì cả.”

Còn nói chưa làm gì, vừa rồi bà ở phía xa đã thấy được, vị Thượng Quan Thiếu tú này đang SỜ mặt Công chúa nhà bà.

“Công chúa, chúng ta nên trở về rồi!

Con bây giò đang mang thai, không thể chạy loạn, từ giờ trở đi con đừng rời đi phạm vỉ mắt thím, Thượng Quan Thiêu chủ, chúng ta đi vào trước.” Thím Chu dẫn Lục Họa đi vào.

Thượng Quan Mặc đứng tại chỗ nhấp môi mỏng, anh phát hiện thím Chu này chẳng những chướng mắt, còn rât nhiêu chuyện.

Thím Chu một tắc không rời Lục Họa, bà luôn cảm giác hôm nay sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

Lúc này người làm nữ đã đi tới, nhỏ giọng nói với Lục Họa: “Lục tiểu thư, chủ nhân nhà tôi mời cô đi một chuyền, trước đây cô còn có chút vật cũ đề ở chỗ này, chủ nhân không biết nên xử lý như thế nào, cô đi tới nhìn một chút đi!”

Lục Họa đứng dậy: “Được.”

Thím Chu lúc này muốn ngăn cản, thế nhưng bà còn chưa mở lời đã cảm giác hai chân như nhữn ra, đầu choáng váng.

Bà bị gì thế này?

Lúc này Lục Họa đã theo người làm nữ lên lâu vào phòng ngủ chính, hai mắt thím Chu tôi sầm, trực tiếp ngất xỉu trên ghế sa lon.

Bà đã say giấc rồi.
 
Chương 2897


Chương 2897:

Phòng ngủ chính, Lục Họa nhẹ nhàng đi vào, căn phòng này từng là nơi mà cô và Thượng Quan Mặc ân ái, rốt cuộc cô lại quay vê tới nơi đây.

Lúc đi cô không mang theo gì cả, đồ vật bên trong cũng không thay đôi, vẫn là khung cảnh lúc cô đi.

Trên bàn trang điểm đặt mỹ phẩm dưỡng da của cô, tỦ đô đều là quận áo giây dép của cô, trên giường vân là hai chiệc gôi, một chiếc của cô, một chiếc của anh.

“Chủ nhân nhà cô không ở đây sao?”

Lục Họa hỏi.

Người làm nữ gật đâu: “Đúng vậy Lục tiêu thư, chủ nhân nhà tôi hiện tại ngủ trong thư phòng, tất cả mọi thứ ở đầy đều không thay đồi.”

Trong lòng Lục Họa lúc này tạo nên từng vòng rung động, cô ngôi bên giường, ngón tay nhỏ bé chậm rãi vuôt ve chiệc gôi của anh.

Phía trên tựa hồ còn lưu lại mùi vị sạch sẽ trên người anh, trước đây mỗi buổi sớm cô đều tỉnh lại trong lòng anh.

Tắt cả nùng tình mật ý thuở xưa như thước phim điện ảnh chằm chậm chiếu lại, Lục Họa cầm lây gồi anh, ôm vào trong ngực mình.

Lúc này cô đột nhiên phát hiện Thượng Quan Mặc đã đi vào, không biết anh vào từ lúc nào, gôi của anh vẫn còn ở trong ngực cô.

“Sao anh lại tới đây?” Lục Họa giấu gối anh ở phía sau, cả người kinh hoảng và chột dạ như là bị bắt quả tang.

Thượng Quan Mặc lằng lăng nhìn cô, anh đã nhìn rất lâu rồi, thấy cô đối với gian phòng này quyền luyên không nỡ, thây cô ngây ngôc ôm gôi của anh.

Em hoảng cái gì?” Thượng Quan Mặc ngôi bên cạnh cô.

Lục Họa càng luống cuống: “Tôi không có hoảng, những thứ kia tôi đêu không cân, anh cứ tùy ý xử lý!

Tôi đi xuông trước.”

Lục Họa muốn chạy trốn, cảm giác hôi hộp này dường như sắp mật khống chế, cô phải rời khỏi nơi này.

Thế nhưng Thượng Quan Mặc kéo lại cánh tay cô tiêm không cho cô đi.

“Anh làm cái gì, anh buông ra.” Lục Họa giãy giụa.

Thượng Quan Mặc nhìn CÔ, đột nhiên hỏi Hệ câu: “Tìm được mối khác chưa?”

Cái gì?

Cái gì mà tìm được mối khác chưa?

Lục Họa mắt vài giây mới phản ứng được, anh là đang hỏi cô đã yêu ai khác chưa.

Cô hiện tại đang mang thai, yêu đương cái gì, hơn nữa anh nói chuyện làm sao khó nghe như vậy, cái gì mà môi khác?

Lục Họa muốn hắt tay anh ra: “Đây là việc tư của tôi, tôi không nói cho anh đâu.

Thượng Quan Mặc kéo cô vào trong.

ngực mình, ngón tay thon dài xuyên vào vào mái tóc dài đen nhánh của cô, dùng sức ngăn chặn môi cô.

Đầu nhỏ của Lục Họa “oanh” một tiếng nổ tung, anh đang làm gì, anh hôn cô ư?2 Lục Họa chống tay lên lồng ngực anh, muốn đây anh ra.
 
Chương 2898


Chương 2898:

Thế nhưng cơœ thể cao to ấy không chút sứt mẻ, mặc cho cô dùng sức thê nào cũng không thể đầy anh ra.

Bàn tay Lục Họa để trên lồng ngực anh chậm rãi cuộn lại, kéo áo sơmi trước ngực anh, lực phòng ngự cả người đã từ từ giảm xuống.

Cảm nhận cô thuận theo, Thượng Quan Mặc lúc này mới chậm rãi buông cô ra, nhưng khuôn mặt tuần tú còn dán vào cô, hơi thở hai người quần quanh: “Cô vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi.”

Vấn đề gì?

Hỏi cô có tìm mối khác chưa à?

Lục Họa chớp chớp hàng mi nhỏ dài: “Không có, tôi hiện tại đang mang thai, ai muốn một người phụ nữ có thai chứ?”

“Cái này chưa chắc.” Thượng Quan Mặc nói giọng khàn khàn.

Lục Họa đỏ bừng mặt, anh nóng bỏng nhìn cô chằm chăm, dường như sắp đưa hòa tan cô.

Lúc này Thượng Quan Mặc lại hôn lên môi cô.

Nội tâm Lục Họa giấy giua, lý trí cô lần nữa ở bên tai cô nói răng đầy anh ra, mau chóng đầy anh ra, thế nhưng thân thể cô dường như không phải là của mình, căn bản không nghe theo sai bảo, điều này làm cho cô rất bát lực.

Cô không biết nên làm sao nữa.

Rất nhanh Thượng Quan Mặc ôm cô, hai người ngã xuông trên giường lớn mềm mại.

Cánh tay bền chắc kéo lấy cô, là tư thế bảo vệ, không đề cô ngã xuông giường.

Chiếc giường lớn này chứa đựng KG thời gian hạnh phúc của bọn họ, ngã xuông nó trái tim Lục Họa bỗng lạnh băng, tất cả phát sinh ngày hôm nay dường như đều đã lệch khỏi quỹ đạo bình thường, điều này làm cho cô cảm thây sợ hãi.

“Cho tôi nhìn con trai.” Anh vươn tay mò váy cô.

Anh nhìn con trai không có vấn đề, vấn đề là cô hôm nay mặc váy, anh vén váy lên, cô liền lộ hết, Lục Họa rất hối hận mình ngày hôm nay không mặc quần.

“Thượng Quan Mặc, anh chờ một chút…” Lục Họa muôn ngăn cản.

Thế nhưng động tác Thượng Quan Mặc nhanh nhẹn lại bá đạo, trực tiếp đẩy váy cô lên, đây tới trên bụng cô.

Lục Họa nắm chặt ga giường, muốn ngăn cản cũng không kịp.

Thượng Quan Mặc nhìn cái bụng tròn vo của cô, bàn tay to vuốt ve, sau đó anh cúi người, bắt đầu hôn cái bụng GÓI Anh rất yêu con.

Lục Họa cảm thây bụng mình nhột quá, người đàn ông cho dù đã cạo râu nhưng vẫn có chút râu lún phún, đâm vào trên da thịt mêm mại của cô vừa đau vừa nhộit.

“Thượng Quan Mặc, đã được chưa, tôi hơi khó chịu…” Lục Họa vươn tay đẩy anh.

Thượng Quan Mặc không nói chuyện, còn nh trọc hôn bụng cô.

“Thượng Quan Mặc.” Ngón tay Lục Họa xuyên vào mái tóc ngăn của anh, nắm tóc của anh đầy anh ra ngoài.

Thượng Quan Mặc lúc này mới dời khỏi bụng cô.
 
Chương 2899


Chương 2899:

Lục Họa hốt hoảng vươn tay đây làn váy xuống, muốn che khuất cặp đùi đẹp trăng nõn của mình.

Thế nhưng Thượng Quan Mặc chống tay ở bên người cô, hai đầu gối cũng quỳ trên giường, anh từ trên cao nhìn COI Anh cũng không nói gì, cứ như vậy nhìn cô.

Rõ ràng rất yên lặng, thế nhưng ánh mắt lại như đã nói lễn tất cả.

Khuôn mặt Lục Họa lại nóng lên: “Thượng Quan Mặc, thời gian không còn sớm, tôi… tôi muôn vê nhà, thím Chu không tìm thấy tôi cũng sẽ lo…”

Thượng Quan Mặc câu môi mỏng: “Lục Họa, em là con nít sao, nôn về nhà như vậy?”

Lục Họa cảm giác mình như là học sinh ngoan, vô ý bị anh một học sinh cá biệt lừa đến nơi này, sau đó không cần thận … dẫn tới trên giường.

Lúc này Thượng Quan Mặc vươn tay, đột nhiên cởi cúc váy cô.

“Anh muốn làm cái gì?” Lục Họa nhanh chóng đè tay anh xuống, đôi mắt hoảng sợ nhìn anh.

Thượng Quan Mặc hôn mặt CÔ, khàn khàn B ở bên tai cô: “Em nói tôi muốn làm cái gì, hà tất biết rõ còn hỏi?”

Lục Họa thật sự luống cuống: “Tôi không biết ngươi muôn làm cái gì, anh bung tRƯỚC “Nếu như em cảm thấy tôi nói ra mới càng thêm thú vị, vậy tôi hiện tại sẽ thanh toàn em, tôi muôn làm…”

Lục Họa lúc này vươn tay che kín đôi môi mỏng ây, tuy là anh còn chưa nói ra, thê nhưng Lục Họa đã dự cảm không phải là lời gì đứng đắn, cô không muôn nghe, cô sợ nghe.

Thượng Quan Mặc hôn lên lòng bàn tay mêm mại của cô.

Lục Họa sợ đến rút tay mình về.

Lúc này Thượng Quan Mặc trực tiếp cởi cúc Váy cô.

và no Quan Mặc, anh đừng như vậy, tôi còn ôm mang thai, chúng ta.

không thê, anh thả ra đi, tôi muôn về nhà.”

“Lục Họa, em bây giò đã mang thai hơn năm tháng đi, đã sớm qua ba tháng rôi.”

Qua ba tháng có thể thích hợp quan hệ.

“Thượng Quan Mặc, anh… anh hẹn tôi hôm nay gặp mặt chính là vì chuyện này sao, anh căn bản cũng không quan tâm con trai.” Lục Họa đánh anh một cái.

Thượng Quan Mặc nắm lầy cổ tay.

mảnh khánh của cô đặt lên đỉnh đầu, sau đó cúi người hôn lên môi cô.

Lúc anh hẹn chưa từng nghĩ đến cái này, anh chỉ muốn gặp con trai một lần, nhưng khi gặp cô, tất cả đều thay đổi.

Cô càng thêm mềm mại hơn trước đây, một thân yêu ớt làm cho anh rất thương, mới vừa hôn con trai anh đã muôn hôn một cô, hai mẹ con cô, anh đều muốn cưng chiều, một người cũng không chừa.

Lục Họa bị hôn đến váng đầu, đại não cũng không suy tư nữa, thê nhưng cô rất sợ, sợ đứa bé gặp chuyện gì.

“Thượng Quan Mặc, chúng ta thực sự không thể như vậy…

“Yên tâm, em và con trai đều giao cho tôi.

Thượng Quan Mặc kéo chăn, trùm lên hai người, thê giới một vùng tăm tối, chỉ còn lại anh cùng cô.

Lập tức thế giới ầm ï cùng hỗn loạn phảng phất đều đi xa, cơ thê cứng ngắc của Lục Họa ì cũng từ từ mềm nhữn, mêm nhữ „vũng nước, cô giơ hai tay lên ôm cổ anh, bắt đầu nhẹ nhàng đáp lại anh.
 
Chương 2900


Chương 2900:

Cô rất muốn anh.

Một thoáng chủ động của cô trực tiếp thiêu cháy ngọn đuốc trong Thượng Quan Mặc, rỗt cuộc anh không kìm nén nữa, anh tránh bụng cô, hung hăng vò nát cô muôn nhào nặn cô vào trong xương tủy mình.

Cái gì cũng mặc kệ, tận hưởng lạc thú trước mắt, chỉ sống ngay khoảnh khắc này.

Quân Vô Song tới, cô ta hỏi hướng người làm nữ: “Chủ nhân cô đâu, ở nhà không?”

Người làm nữ không nghĩ tới Quân Vỗồ Song sẽ đến, nữ chủ nhân cũ mới đồng thời đến thăm làm cho người làm nữ không có kinh nghiệm hoảng hốt: “Quân… Quân tiêu thư, chủ nhân không ở nhà, đã bận việc bên ngoài rôi.”

Quân Vô Song nghỉ ngờ nhìn người làm nữ, sau đó nhìn vê phía cửa phòng đóng chặt trên lầu: “Chủ nhân cô mới vừa gọi điện thoại cho tôi nói anh ây ở nhà.”

Hả?

Người làm nữ bối rồi, cô ấy không biệt chủ nhân nói vậy là có ý gì, là muôn tân hoan cựu ái chạm mặt sao?

“Quân tiểu thư, chủ nhân có ở nhà, nhưng… nhưng Lục tiểu thư cũng tới.”

Quân Vô Song biết Thượng Quan Mặc ởi siêu âm cùng Lục Họa, nếu cô ta yêu người đàn ông này, cũng dự định kết hôn với anh, vậy chắc chắn phải tiếp nhận đứa bé trong bụng Lục Họa, nhưng cô ta không nghĩ tới Thượng Quan Mặc lại mang Lục Họa về nhà.

Đều nói người đàn ông đã từng kết hôn là không thể gả, nhất là người đàn ông còn mang theo con, bởi vì bọn họ đặc biệt dễ dàng quay về với vợ cũ, tro tàn lại cháy.

Quân Vô Song chau mày, chạy lên trên lầu: “Tôi đi tìm chủ nhân nhà cô.”

Quân Vô Song lên lầu!

Trời ạ, người làm nữ hít một hơi lạnh, xông lên ngăn lại: “Quân tiêu thư, cô không thệ lên lầu, nếu như chủ nhân biết sẽ nồi giận.”

Bởi vì Thượng Quan Mặc gần đây đều làm việc điên cuồng, ngay cả nghỉ ngơi cũng ở trong thư phòng, cho nên Quân Vô Song đi thăng đến thư phòng trước, cô ta đây cửa thư phòng ra: “Thượng Quan Thiếu CHÚ Bên trong không có ai.

Thượng Quan Mặc không ở trong thư phòng.

Vậy anh ở đâu?

Quân Vô Song đặt mắt trên cửa phòng ngủ chính sát vách.

Lễ nào, anh cùng Lục Họa vào phòng ngủ chính?

“Quân tiểu thư, xin cô đừng để cho chúng tôi khó xử, chủ nhân biết cô tự tiện xông vào nhất định sẽ không vui, như vậy đi, chúng tôi giúp cô thông báo trước một tiếng nhé ạ.” Người làm nữ sắp khóc đên nơi.

Càng bị ngăn cản như vậy, Quân Vô . Song càng thấy có mờ ám, cô ta đây người làm nữ ra: “Tránh ra, đừng cản đường của tôi.”

Quân Vô Song nhanh chóng đi tới trước cửa phòng ngủ chính, giơ tay lên muôn gõ cửa.

Thế nhưng một L giây kê tiệp tay cô ta liền cứng đờ giữa không trung, cũng không đập nồi nữa, bởi vì cô ta nghe được tiêng Lục Họa, Lục Họa run rây mềm mại kêu lên, mặc dù cô ta là phụ nữ, nhưng nghe mà cũng nóng người.
 
Chương 2901


Chương 2901:

“Thượng Quan Mặc~.” Lục Họa đang gọi tên Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc khàn khàn đáp lời: “Ừ, đại ở đây.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Quân Vô Song vào thời khắc này trở nên trắng bệch, không cần đoán cô ta cũng biệt hai người bọn họ ở bên trong làm cái gì.

Quân Vô Song tiếp xúc cùng Lục Họa cũng không nhiều, thế nhưng cô ta đặc biệt có ấn tượng với Lục Họa, quý nữ trâm anh phê phiệt, từ lúc sinh ra đã được mọi người nâng ở trong lòng bàn tay che chở, chưa từng chịu qua bất cứ cơn mưa sa gió táp nào, Bàu đó ở thời khắc đẹp nhất Lirong đời cô lại gặp gỡ chàng thiếu niên Thượng Quan Mặc cả mắt đều là cô, Lục Họa cả đời này là Công, chúa chân chính trọn đời, được tât cả mọi người sủng ái.

Không thể không nói vị Công chúa sinh trưởng trong môi trường như thế, từ trong xương đã lộ ra một cảm giác yếu ớt mềm mại, sạch sẽ, Quân.

Vô Song biết, Thượng Quan Mặc cuối cùng vẫn thích kiểu nã gái như thế, anh không từ chối được, đã trầm luận không cách nào quay lại.

Quân Vô Song cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng, thê nhưng cô ta không thê nào so với Lục Họa.

Chậm rãi thu hồi tay mình, Quân Vô Song xoay người rời đi.

Phòng ngủ chính.

Thượng Quan Mặc mặc váy cho Lục Họa, thể nhưng cúc váy cô đã bị đứt một cúc, bị anh vừa rồi tháo ra.

“SOFY, tôi đi tìm quần áo mới cho em mặc.” Thượng Quan Mặc xin lỗi.

Lục Họa nhìn anh một cái, quần áo trên người anh cũng mắt trật tự, mới vừa mặc xong, áo sơ mi trắng không sơ vin, phía dưới quân tây dài đen đã có nệp nhăn, ngược lại càng tôn thêm vài phân phóng túng gợi cảm.

“Này!” Lục Họa vươn tay nhỏ bé kéo lại ông tay áo anh .

Thượng Quan Mặc dừng bước lại: “Làm sao vậy?”

Lục Họa che lại cúc áo bị hư, đứt một cái cũng không nhìn ra, nếu nhự cô thay quân áo, vậy ai cũng có thê nhìn ra, thê thì sao cô còn mặt mũi gặp người khác được chứ?

“Thôi khỏi cần đổi, tôi mặc cái này.”

Lục Họa choàng áo cardigan màu vàng nhạt vào.

Khuôn mặt nhỏ nhắn phơn phót hồng, mái tóc dài đen lanh, dịch ra sau tai, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, màu sắc minh diễm tôn lên ngũ quan cô, làm cho . Thượng Quan Mặc không dời mắt nỗi.

Anh ngồi x xốm người xuống, giúp cô mặc đôi tất đã rơi ra: “Cơ thể có khó chịu không?”

‘ Lục Họa đá anh một cái: “Hiện tại hỏi cái này, trước đó anh đã làm gì?”

Thượng Quan Mặc câu môi: “Em nói tôi sớm đã làm gì?”

“c8 Lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, phá vỡ ám muội trong phòng, giọng thím Chu truyền đến: “Công chúal Công chúa, con đang ở bên trong sao?”

Thím Chu phát hiện mình ngủ quên trên ghế salon, tỉnh dậy mà cả người đỗ mô hôi lạnh, sao bà lại ngủ quên được chứ?

Suy nghĩ một chút đều biết là Thượng Quan Mặc động tay chân, hơn nữa bà phát hiện Lục Họa không thấy đâu, điều này làm bà nhanh chóng nhảy dựng lên.

Bà biết . chuyện mình dự cảm cuối cùng vần xảy ra, Thượng Quan Mặc cuôi cùng đã bắt cóc Công chúa của bà đi.
 
Chương 2902


Chương 2902:

Thím Chu lảo đảo nghiêng ngã chạy tới, trực tiếp đập cửa phòng.

Thím Chu đến làm cho Lục Họa tỉnh táo lại, cô nhanh chóng đứng ¡phát lên, thế nhưng không đứng vững, thiếu chút nữa đã ngã.

Thượng Quan Mặc nhanh chóng kéo cô vào trong ngực mình: “Em vội cái gì?”

“Tôi… thím Chu tới, tôi… tôi phải về nhà…”

Thượng Quan Mặc không nói chuyện, anh nhập nhẹ môi mỏng, lập tức im lặng.

Ánh mắt anh vẫn rơi vào trên người cô, mang theo khí thế bức người, Lục Họa cũng sợ, cô không dám nhìn thẳng mất anh, ngay cả ánh mắt cũng bắt đâu né tránh: “Hiện tại khuya lắm rôi, thím Chu tới tìm tôi, tôi thật sự..

thật sự phải vê nhà…

Tiếng đập cửa liên tục truyền đến, thím Chu ở ngoài cửa lo lắng nói: “Công chúa! , Công chúa, con ở bên trong sao, nêu có thì liền một tiếng, đừng sợ thím Chu, Thượng Quan Thiếu chủ, anh đã làm gì với Công chúa nhà tôi, Công chúa nhà tôi hiện tại đang mang thai năm tháng đầy, hai người ngàn vạn lần ì không nên dính gân nhau, mau mỏ cửa rải”

Thượng Quan Mặc chau mày kiêm, sau đó chậm rãi buông lỏng Lục Họa ra, anh thản nhiên nói: “Được, em về nhà đi.”

Anh đi tới mở cửa phòng.

Thím Chu vọt vào, kéo lại tay Lục Họa quan sát một phen, bà lo lắng quan tâm hỏi: “Công chúa, con không sao chứ, trên người có có ‘chỗ không thoải mái không, mau nói cho thím Chu.”

Lục Họa lắc đầu: “Thím Chu, con không sao ạ, con rất khỏe, hiện tại, khuya lắm rồi, chúng ta trở về đi Ai STÓU, Lúc này thím Chu lanh mắt phát hiện vết hôn trên cổ Lục Họa, tuy đã cô ý giấu, thế nhưng một mảng ô mai lớn, bà là người từng trải lập tức đã nhìn ra, hiện tại cũng không cân đoán, bà đã biết Thượng Quan Mặc và Công chúa mình đã . ra chuyện gì.

Vừa rồi lúc bà tỉnh lại từ trên ghế salon thực sự là sợ toát mồ hôi lạnh cả người, bà cũng không biết mình tự dưng lại ngủ, đáp án chỉ có một, đó chính là Thượng Quan Mặc động tay chân.

Quan trọng là… bà phát hiện Công chúa không thấy đầu, cô đã bị Thượng Quan Thiếu chủ luôn nhìn chằm tàn] cô mang đi, chuyện đã xảy ra trong đó thực sự không cân nói cũng biết.

Lục Họa nhìn về phía Thượng Quan Mặc, lưu luyến không rời nói lời từ biệt: “Thượng Quan Mặc, tôi đi đây, bye bye.”

Thượng Quan Mặc nhìn cô, không nói chuyện.

Thím Chu kéo lại Lục Họa, còn chưa nguôi giận trừng mặt Thượng Quan Mặc, cái tên cướp sắc vô sỉ này.

Anh chán sống đấy à, dám ra tay với Công chúa bụng đã bự nhà bà.

“Công chúa, đừng có bye bye gì nữa, nêu đề cho chủ mẫu biết chuyện tốt giữa hai người, con sẽ không còn cơ hội nói bye bye gì nữa đâu.”

Lục Họa thực sự xấu hồ, hận không thể tìm một cái động đề chui, cô hoảng hốt Vội nói: “Thím Chu, thím đừng nói nữa mà, chúng ta về nhà đi.”

Thượng Quan Mặc: Đi thôi, tôi lái xe đưa hai người trở về.”

Thím Chu liền từ chối: “Không cần, xe Lục gia chúng tôi đã đên, không dám lại làm phiền Thượng Quan Thiệu chủ nữa.”

Thím Chu mang theo Lục Họa rời đi.
 
Chương 2903


Chương 2903:

Thượng Quan Mặc đi ra ngoài, đứng ở Nối ngọn đèn hành lang, anh nhìn Lục Họa phía trước.

Thím Chu đã kéo ra cửa sau xe, trước khi Lục Họa lên xe nhìn về phía anh, đôi mắt ướt nước rực sáng cô nhìn qua hướng anh.

Bốn mắt nhìn nhau, tiếp xúc ngắn ngủi, Lục Họa thu hồi ánh mắt, cô cúi người vào xe.

Chiếc xe mang theo cô vội vã rời đi.

Cô đi.

Đi thật rồi.

Thượng Quan Mặc đứng tại chỗ thật lâu, anh nhìn hướng Lục Họa biến mắt.

Lúc này Quân Vô Song đã đi tới: EThip ti Quan Thiếu BhÙ, anh và Lục Họa Công chúa đây là ý gì, Lục Họa Công chủa đối với anh tình xưa khó quên?”

Thượng Quan Mặc không có cảm xúc, chỉ là thản nhiên nói: “Không liên quan gì đến cô ấy, đều là do tôi.”

Quân Vô Song nhìn người đàn ông bên cạnh, anh cú: không chịu được người khác nói về cô ây một câu như thê sao? Nhưng cô ta cũng không nói cái gì, anh cứ như vậy bảo vệ, lần đầu tiên cô ta cảm thây dù cho mình có nỗ lực thế nào, cũng không thê đi tới bên cạnh anh.

“Thượng Quan Thiếu chủ, hôn lễ của anh và em sắp tới, thế nhưng anh và Lục Họa Công chúa hình nhừ vẫn còn ‘dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng’, em không, biết anh đến tột cùng suy nghĩ cái gì.

Thượng Quan Mặc nhìn Quân Vô Song: “Cô có thê chấp nhận một cuộc hôn nhân mà bắt cứ lúc nào người chồng cũng có thể ngoại tình không?”

Quân Vô Song ngắn ra.

Thượng Quan Mặc không nói gì nữa, anh vào biệt thự, ở giữa hai người chỉ có sự im lặng kéo dài cùng một cái hồ không còn cách nào vượt qua.

Thượng Quan Mặc về phòng, đêm nay anh không về thư phòng, mà là ở trong phòng ngủ chính.

Trong phòng tựa hồ còn lưu lại mùi hương trên người cô, cô mới ở đây.

Thượng Quan Mặc tắm xong sau đó năm trên giường, anh ngủ rồi năm mơ thấy Lục Họa.

Mái tóc đen nhánh của Lục Họa toàn bộ xõa Xuông chiếc gối trắng tỉnh, hai tay cô ôm cô anh không ngừng gọi tên anh Thượng Quan Mặc~ Thượng Quan Mặc~.

Anh vươn tay, ôm cô thật chặt vào trong ngực.

Cứ như vậy, anh đột nhiên mở mắt ra.

Hiện tại đêm đã khuya, cả phòng đen nhánh, thế giới tĩnh lặng không tiếng động, anh năm nghiêng ở trên giường, còn duy trì tư thế ôm, thế nhưng, trong ngực anh rỗng tuếch, không có ai, không có Lục Họa.

Cô chỉ ở trong mộng anh.

Nỗi cơ đơn trong lòng Thượng Quan Mặc đột nhiên phóng đại vô hạn, lúc đầu tất cả còn có thê chịu được, nhưng bây giò anh đột nhiên chịu không nỗi cảm giác trồng không, còn có đềm tối dài dằng dặc cô độc này.

Là bởi vì cô đã từng tới sao?

Cô tới, cho anh hy vọng, vì vậy anh hoàn toàn quên ¡ mắt đau đớn quá khứ, lại muốn tiền đến bên cạnh cô, dù cho anh cũng biết như thê không hề có tôn nghiêm, nhưng anh nghiên nát kiêu ngạo cùng ngông nghênh một thân, chỉ muôn ở bên cô.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom