Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2822


Chương 2822:

Sáng sớm hôm sau lúc Lục Họa dậy Thượng Quan Mặc đã đi rôi, đã nhiêu ngày anh ở bên cạnh cô, hôm nay có chuyện quan trọng phải xử lý.

Lục Họa đứng dậy xuống giường, đi tới trong phòng vệ sinh, vai cô cô cô đều rơi đây vết hôn…

Lúc này Lục Họa cảm thấy thân thể không thích hợp, phía dưới dường như có một dòng nước âm tuôn ra.

Cô là tới tháng sao?

Lục Họa đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, kinh nguyệt của cô hình như đã mây ngày chưa đến.

Trong khoảng thời gian này cô bận chuyện lây tâm đâu huyết, quên khuây chuyện này, kinh nguyệt của cô vân luôn rất chính xác, lúc này đột nhiên chậm trễ.

Chuyện gì xảy ra?

Lúc này ngực dâng lên cơn buồn nôn, Lục Họa bám vào đài rửa mặt, khom lưng nôn.

Vừa nôn là xoay cuồng trời đất.

Đợi cô ngừng nôn mửa, đột nhiên nghĩ đến cái khả năng, cô có phải…

đã mang thai không?

Không phải.

Không thể.

Cũng không có khả năng.

Tử cung cô bị thương, bác sĩ đều nói cô rất khó thụ thai nữa.

Thê nhưng, mây ngày nay cô rất mệt mỏi thích ngủ, bạn đầu cô tưởng là do lầy tâm đầu huyết nên không để ý, thế nhưng tối hôm qua lại bắt đầu nôn mủa, cái này hình như rất giống dấu hiệu mang thai.

Lục Họa đưa tay đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, cô sẽ không thực sự mang thai rôi chứ?!

Cô mang thai con Thượng Quan Mặc?

Lục Họa không thể xác định cô có mang. thai không, hơn nữa, trên người cô đột nhiên chảy máu, tuy là không nhiều lắm, chỉ một vài giọt.

Không được, cô phải đi bệnh viện.

Lục Họa mặc áo khoác, sau đó ngồi xe đi tới bệnh viện.

Trong bệnh viện.

“Bác sĩ, tôi muốn kiểm tra xem thử mình có ng thai không?” Lục Họa nói.

“Được, vậy đi xét n nghiệm máu đi!”

Bác sĩ viết phiếu xét nghiệm.

Lục Họa cầm phiều xét nghiệm, đưa cánh tay mình ra.

Y tá nói: “Cô gái, sao sắc mặt cô lại tái nhợt như thé, tôi lầy máu cô sẽ không hôn mê đáy chứ! Người nhà cô đâu, không đi cùng cô sao?”

Sắc mặt Lục Họa quả thật không tốt, cả người như chỉ cần gió thổi qua sẽ ngã.

“Người nhà tôi hôm nay có việc, cho nên tôi tới một mình, tôi không sao, cô giúp tôi rút máu đi ,Lôi sẽ không hôn mê.” Lục Họa nhiều lần đảm bảo.
 
Chương 2823


Chương 2823:

Y tá liền rút máu cho Lục Họa, Lục Họa cảm thấy đầu hơi choáng váng, nên cô ngồi ở trên ghế dài hành lang chờ.

Y tá tốt bụng rót một ly nước nóng: “Cô gái, uông một chút đi! Kết quả lát nữa mới có.”

Lục Họa nhận nước nóng: “Được, tôi biết rồi, cảm ơn nhé.”

Đợi vài chục phút, y tá kêu lên: “Lục Họa, kết quả khám thai có rồi.”

Lục Họa nhanh chóng ởi tới, y tá nói: “Cô gái, chúc mừng cô, cô đã mang thai.”

Cô mang thai rồi.

Trên phiếu xét nghiệm xác nhận cô mang thai.

Lục Họa đứng ở trên hành lang thật lâu, cô nhìn kỹ phiếu xét nghiệm, cô không nhìn lâm không nghe lâm, cô thực sự mang thai.

Một lần kia tử cung bị thương, bác sĩ nói cô về sau rất khó mang thai, cô vẫn tin tưởng không nghỉ ngờ, cho là mình đã bị tước đoạt quyên lợi làm .

mẹ, không có con, không thể làm mẹ.

Thế nhưng, trời cao đã chơi một trò đùa lớn với cô, cô vậy mà mang thai.

Đột ngột như thế làm cô không kịp chuẩn bị.

Cô và Thượng Quan Mặc chỉ mới kết hôn không bao lâu, không ngờ nhanh như vậy đã có.

Trong bụng cô có một sinh mệnh nhỏ.

Lục Họa đi vào văn phòng bác sĩ, bác sĩ không vui nói: “Hồm nay cô có chảy máu đúng không, bây giờ thể chất cô rất yêu, huyết khí không đủ, thân thể thiếu hụt, đêm qua cô với chồng cô có phải có làm vợ chồng không?”

Nhớ tới đêm qua Thượng Quan Mặc đòi hỏi, anh đã kiệt lực khắc chế, dịu dàng với mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Họa hồng hồng gật đầu: “Dạ”

“Hồ đồ, với tình trạng cơ thể cô trước mắt, về sau tuyệt đồi không thể làm chuyên vợ chông nữa, cô bây giò đã có dấu hiệu sinh non.”

Sinh non?

Vết máu ban sáng chính là điềm báo sinh non.

“Nếu như cô muốn giữ thai, bắt đầu từ bây giờ dưỡng sức cho khỏe,” Nói rôi bác sĩ lầy ra giây xét nghiệm máu, nhíu mày không hiệu nói: “Trên người cô vì sao huyệt khí không đủ như thê, cứ như vậy, đứa bé trong bụng cô căn bản nuôi không được đủ tháng, chứ đừng nói chỉ là thuận lợi sinh ra, tôi thấy có thể một xác hai mệnh.”

Lục Họa biết đây là do mình lấy tâm đầu huyết, thân thể cô không đủ sức dựng dục một đứa bé, huông hồ cô còn phải lây tâm đầu huyết lần thứ ba, thọ mệnh vốn là không dài.

Đứa bé này phá vỡ tất cả kế hoạch, làm cô có chút bối rối.

“Bác sĩ, nếu tôi ta không muốn đứa bé này…” Lục Họa nhỏ giọng nói.

Bác Sĩ lúc này nhìn về phía Lục Họa: “Cô không muốn đứa bé này sao, đây là một sinh mệnh nhỏ, chông cô đâu, tại sao anh ta không đi cùng, anh ta nghĩ như thế nào?”

Anh còn chưa biết.

Nếu như anh biết cô mang thai, anh nhất định sẽ vui như điên, anh vẫn luôn muốn có một đứa bé.

Anh rót cục đã làm bồ rồi.
 
Chương 2824


Chương 2824:

Nhưng là, cô không thể nhận đứa bé này.

Cô còn phải dùng tâm đầu huyết của mình cứu mạng anh.

Bác sĩ nhìn sắc mặt tái nhọợt, vẻ do dự trong mắt Lục Họa liền thở dài một cái, bọn họ làm bác sĩ, đã gặp qua đủ loại người: “Cô trở về thương lượng với chông cô một chút, hiện tại thai mới chỉ hai mươi mây ngày, nêu như cô không muôn đứa bé này, vậy tới bệnh viện tiền hành phẫu thuật loại bỏ không. đau, giảm. thương tồn xuông mức thấp nhất.”

Lục Họa ngồi xe về nhà, cô một đường yên lặng nhìn phong cảnh lướt nhanh ngoài cửa số, không biết nên lựa chọn thê nào.

Đây đại khái là lựa chọn lớn nhất khó khẩii nhất mà cô từng đối diện.

Cô đưa tay nhẹ nhàng đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, bố và mẹ đều rất chờ mong con đến, thế nhưng, con tới không đúng lúc, con và bố, mẹ chỉ có thể chọn mội.

Lục Họa lần đầu làm màu, đây là đứa bé đầu tiên của cô, nếu bảo cô bỏ đứa bé này, cô là người đau nhát.

Thế nhưng Thượng Quan Mặc…

Lục Họa suy nghĩ, cô cuối cùng vẫn yêu Thượng Quan Mặc nhiều hơn một chút.

Đến nhà, Lục Họa liền thâậy Thượng Quan Mặc đứng ở của nồi giận, Thượng Quan Mặc sâm mặt: “Phu nhân đi đâu các người cũng không biết, mắt của các người mù sao?”

“Chủ nhân, phu nhân lúc đi không nói với chúng tôi, chúng tôi cũng không chú ý tới…”

“Còn ngây ra đây làm gì, mau chóng đi thăm dò phu nhân đi nơi nào, nêu như phu nhân xảy ra chuyện gì, các người cứ chờ chôn củng!” Thượng Quan Mặc trầm giọng nói.

“Vâng.”

Lục Họa nhanh chóng tiến lên, kêu một tiếng: “Chồng ơi.”

Thượng Quan Mặc liền quay đầu, liếc mắt thây được Lục Họa, anh chạy tới cầm X cô: “Họa Họa m đã đi đâu, sao không nói cho anh biết một tiếng, anh về nhà không thấy em lo muốn chết.”

Lục Họa vươn tay ôm lấy. hông anh, mềm mại nói: “Em biết rồi chồng, anh đừng hung dữ mà.”

Khi cô dùng giọng nũng nịu nói ra câu “anh đừng hung dữ mà”, cơn giận của Thượng Quan Mặc tan sạch, bị cô ôm chặt, anh không khỏi thả mêm giọng: “Anh không hung dữ, là em làm sai.”

“Dạ dạ, là em làm sai.”

“Vậy em có thể nói cho anh biết rốt cuộc em ởi đâu không!’?”

“Em đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.”

“Sao lại tự đi, lúc đi anh thây em đang ngủ say, cho nên mới đi làm việc một lát, vốn dĩ anh định làm xong về nhà dẫn em đi khám mà.” Thượng Quan Mặc bát mãn nói.

“Em không sao, cơ thể em em rõ ràng nhất, em đi bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ nói tất cả đều tốt, chính là gần.

đây quá mệt mỏi, ăn ít, phải nghỉ ngơi thật tôt.”

“Thực sự?” Thượng Quan Mặc cảm thấy lời cô không máy đáng tin.

“Đương nhiên là thực.” Nói rồi Lục Họa chớp chớp hàng mi, thân bí nhỏ giọng nói: “Bác sĩ còn nói..

Thượng Quan Mặc liền sốt sắng: “Bác sĩ còn nói cái gì?”
 
Chương 2825


Chương 2825:

“Bác sĩ còn nói… đoạn thời gian này anh không có thể chạm vào em nữa, để cho em nghỉ ngơi thật tốt.”

Thượng Quan Mặc cũng nhớ đên tôi hôm qua, anh có chút áy náy ôm cô vào trong ngực: “Anh sẽ cô, thê nhưng, em cũng đừng quyên rũ anh.”

“Em nào có, em chẳng làm gì cả mà.”

Lục Họa phản bác, cô không nhận tội danh này đâu.

*Ừ ừ ừ, em không có, đều là do anh.

không khống chê được, anh không hề có chút định lực nào với em, được chưa?” Thượng Quan Mặc cưng chiều dỗ dành.

Lục Họa cười: “Thế còn được.”

“Chúng ta vào nhà thôi.” Thượng Quan Mặc nắm tay Lục Họa vào nhà.

Ngày hôm nay người làm nữ chuân bị bữa cơm phong phú, Thượng Quan Mặc nói: “Họa Họa, anh biết em thích thanh đạm, hôm nay anh dựa theo khẩu vị của em để đầu bếp chuẩn bị mây món nhẹ nhàng thanh đạm, em gân đây quá gây, nhất định phải ăn nhiêu một chút.”

Các món hôm nay quả thật rât nhẹ nhàng thanh đạm, thê nhưng Lục Họa dường như lại ngửi được mùi dầu mỡ, cô chau hàng mày thanh tú.

“Họa Họa, nhanh ăn đi.” Thượng Quan Mặc thúc giục.

Vì không đề Thượng Quan Mặc hoài nghỉ và Ïo lắng, Lục Họa liền càm đũa lên ăn chút, lượng cơm cô ăn cũng.

không nhiều, đã cô gắng hết mức cô có thể rồi.

“Chồng, em ăn no rồi.”

“Em mới ăn bao nhiêu chứ, ăn thêm một chút.”

“Em đã no rồi, không tin anh sờ di.”

Lục Họa kéo tay Thượng Quan Mặc đặt ở trên bụng mình.

Thượng Quan Mặc dịu dàng vuốt ve cái bụng nhỏ của cô: “Anh cảm giác em có thê ăn thêm chút canh nữa.

Thượng Quan Mặc múc một chén canh đặt ở bên tay Lục Họa.

Lục Họa vốn đã cực hạn, hiện tại ngửi được mùi canh cô liền chau chặt mày, bật dậy chạy vội, ghé vào thùng rác ói đến choáng váng.

Cô nôn hết đồ vừa mới ăn, nôn đến trời đât xoay cuông.

“Họa Họa, em làm sao vậy, tại sao lại nôn?” Thượng Quan Mặc vội vã vô vê lưng cô.

“Em không sao, gần đây khầu vị em không tốt…”

Lúc này một người làm nữ nói: “Chủ nhân, khẩu Vị phụ nhân không tốt, thấy món dầu mỡ liền nôn, cải này có phải phụ nhân… đã mang thại hay không? Thực sự rất giỗng dấu hiệu mang ï thai”

Thượng Quan Mặc ngắn ra: “Cái gì?”

Lục Họa trong lòng chìm xuống, Thượng Quan Mặc không có kinh nghiệm vệ phương. diện này, căn bản cũng không biết cái gì là dâu hiệu mang thai, thế nhưng những người khác biết, nếu như cô giữ lại đứa bé này, chuyện mang thai rất có thể sẽ bị lộ.

Một khi Thượng Quan Mặc biết cô mang thai, anh “nhất định sẽ không cân mạng mình.
 
Chương 2826


Chương 2826:

Lục Họa nhanh chóng nói; “Em không có mang thai, chỉ là do khẩu vị không tốt thôi, chồng này, hai ngày trước bác sĩ không phải mới đền kiểm tra qua sao?”

Thượng Quan Mặc vẫn muốn có một đứa con, thế nhưng Lục Họa không muốn sinh, cộng thêm thuở nhỏ cô thệ chất yếu, sinh con sẽ rất mạo hiểm, cho nên anh cũng dần bỏ đi ý niệm này.

Bây giờ nghe người làm nữ nói cô có khả năng mang thai, Thượng Quan Mặc sủng sốt, thế nhưng Lục Họa nhắc nhở, hai ngày trước bác sĩ tư nhân mới đến, khi đó cô còn chưa mang thai.

“Chắc là thân thể khó chịu, vài ngày nữa chúng ta đi bệnh viện làm kiêm tra toàn thân lại, như vậy anh mới yên tâm.”

Thấy anh cũng không hoài nghĩ, Lục Họa mới âm thâm thở dài một hơi, cô ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”

*“Lát ăn lại, anh ôm em lên lầu nghỉ ngơi.”

Đa.

Lục Họa nằm ở trên giường, tạy cô đặt ở trên vùng bụng bằng phăng của mình, trong lòng đã quyết định, ngày mai cô sẽ đến bệnh viện phá đứa bé này.

Chuyện này không thể kéo dài được nữa, kéo dài sẽ không tốt với tất cả mọi người, cơ thể Thượng Quan Mặc không thể xảy ra vấn đề nào nữa.

Thế nhưng, đây là con của cô.

Con của cô và Thượng Quan Mặc.

Đứa bé không có cơ hội tới thế giới này ngắm nhìn, nhìn bổ mẹ mình.

Trái tim Lục Họa đau đớn, muốn trách thì con trách mẹ đi! Thế nhưng mẹ cũng không có cách nào, mẹ nhất định phải cứu bố con.

“Vợ, em đang nghĩ cái gì thế?” Lúc này Thượng Quan Mặc tắm xong chui vào chăn.

Lục Họa tự nhiên dựa sát vào anh, cô chu môi: “Chồng ơi, bụng em hơi khó chịu, anh giúp em xoa xoa đi!”

“Được.”

Thượng Quan Mặc đặt tay mình ở trên bNNG Lục Họa, vuốt ve qua lại: “Thoải mái hơn chút nào chưa em?”

“Dạ rồi, chồng này, nếu như… em là nói nêu như em mang thai, anh hy vọng là con gái hay là con trai?”

Thượng Quan Mặc suy nghĩ một chút: “Con trai con gái đều tốt, anh đều thích.”

“Gạt người, câu trả lời này cũng quá hình thức qua loa! Em thấy rất nhiều người đàn ông thích con trai, có thể nội dõi tông đường, vừa lúc anh cũng có người kê thừa vương vị.”

Thượng Quan Mặc câu môi: “Kẻ nào nói dối Ñ chó, chỉ cần em sinh thì anh đều thích, thế nhưng, chúng ta có thể sinh cả nếp cả tẻ, tốt nhất có thể sinh nhiều một chút, như vậy tốt nhất.”

“Ÿ cua anh là, muốn em sinh cả một đội bóng rổ?”

“Đang có ý này đó.”

Lục Họa bật cười khanh khách, lợn mẹ cũng không có sức lực sinh như vậy, cô cũng không có năng lực sinh nhiêu như Vậy.

Lục Họa đặt tay mình lên tay anh, con cảm thấy được không, bố và mẹ lúc này đang ở cạnh con, chúng ta đều yêu con, đời này hữu duyên vô phận, hẹn con kiếp saul Lục Họa chôn khuôn mặt nhỏ nhăn ở trong lòng Thượng Quan Mặc, cô nền mát lại, hai giọt giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuông.
 
Chương 2827


Chương 2827:

Ngày hôm sau, Thượng Quan Mặc đi ra ngoài làm việc, Lục Họa một mình đi tới bệnh viện.

Bác sĩ nói phẫu thuật rất nhanh, cô một mình tới phá thai.

“Bác sĩ, đứa bé này, tôi bỏ, xin hãy giúp tôi phẫu thuật.”

“Đứa bé này cô xác định từ bỏ sao, cô đã thương lượng xong với chồng?” Bác sĩ hỏi.

Lục Họa gật đầu: “Ừm, thương lượng xong rôi.”

“Được, vậy cô chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu phẫu thuật.”

Lục Họa đi vào phòng phẫu thuật, năm ở trên băng ca lạnh như bằng, đây là lần đầu tiên cô nằm, nơi đây thật sự rất lạnh.

Kỳ thực cô có thể tìm mẹ mình, thế nhưng nếu như mẹ biết cô lấy tâm đầu huyết cứu Thượng Quan Mặc, mẹ nhất định sẽ rất Nữ ti tâm.

Cô cũng không thể để bố mẹ biết cô mang thai, vận đề khó khăn này hãy để cò một mình đối mặt giải quyết!

Tách.

Y tá bật đèn phẫu thuật, ngọn đèn chói mắt tỏa xuống, Lục Họa cảm thấy chói mắt, cho nên vươn tay che lại.

Lúc này bác sĩ đi đến: “Hiện tại chúng tôi bắt đầu phẫu thuật, tôi tiêm thuốc tê cho cô trước, sau đó cô sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, lúc CÔ mở mắt ra, đứa bé đã rời khỏi cơ thê cô rồi.

Hiện tại con ở trong bụng cô.

Lát nữa lúc cô mở mắt, con đã rời đi.

Lục Họa đã hạ quyết tâm, thế nhưng lúc này trái tìm cô đau thắt vận nhữ cũ, cô thực sự quá luyến tiếc quá đau lòng: Cô là người mẹ nhẫn tâm nhất trên đời này.

“Được nôi, chúng tôi bây giờ bát đâu tiêm thuốc tê.” Bác sĩ tìm ven trên cánh tay Lục Họa, sau đó dựa theo ven, câm kim tiêm trong tay đầy tới trong cơ thê Lục Họa.

Lúc này, vài chiếc xe thương vụ sang trọng “xoát” dừng ở công: chính bệnh viện, một nhóm người mặc áo đen đi xuống.

“Nhường một chút! Nhường một chút!”

Thượng Quan Mặc đi ra.

Thượng Quan Mặc nhìn cổng bệnh viện trước mất, nhíu mày kiêm: “Anh xác định phu nhân ở trong bệnh viện?”

“Đúng vậy Thiếu chủ, tôi xác định, phu nhân sáng ‹ sớm đã tới bệnh viện.” Thập Nhất nói.

“Được, vào thôi.”

Thượng Quan Mặc dẫn theo một tin người đi vào, đi tìm Lục Họa, đây lân thứ hai Lục Họa tự mình đến n viện, anh bảo cô chờ anh cùng đi, thế nhưng cô luôn đi một mình.

Lẽ nào, sức khỏe cô có vần đề gì?

Thượng Quan Mặc không khỏi bắt đầu suy nghĩ lung tung, anh rất lo cho sức khỏe Lục Họa.

Hành lang, Thượng Quan Mặc vừa liếc đã liền Lục Họa, bây giờ Lục Họa đang ngôi trên ghế dài ở hành lang, khuôn mặt nhỏ nhăn tái nhọt, cúi cái đầu nhỏ không biết suy nghĩ cái gì, cả người đều rất xuất thần.

Thượng Quan Mặc ởi tới, cô vậy mà không phát hiện anh.
 
Chương 2828


Chương 2828:

“Họa Họa.” Thượng Quan Mặc gọi một tiêng.

Nghe tiếng gọi quen thuộc, Lục Họa ngắng đầu, cô khựng lại: “Chồng, Sao anh lại tới đây?”

Thượng Quan Mặc quỳ một gôi trước mặt cô, câm tay cô, tay cô lạnh như băng: “Họa Họa, tại sao em lại một mình tới bệnh viện, không phải nói cùng đi sao?”

Lục Họa không ngờ anh sẽ tìm đến, cô giật giật khóe môi: “Em sợ anh bận rộn, không sao đâu, em tự đi được mà “Vậy em tới kiêm tra cái gì?” Thượng Quan Mặc nhìn một chút, phòng phâu thuật ở phía trước, anh không khỏi nhíu mày.

Lục Họa sợ anh phát hiện cái gì, nhanh chóng. nói: “Em làm một kiểm tra nhỉ, bác sĩ nói em gân đây thiếu máu, bảo em ăn một vài món bổ huyết gì đó.”

“Phải không?” Thượng Quan Mặc thực sự không tin.

“Đương nhiên là thật, chúng ta về nhà đi, Về đến nhà em có chuyện nói cho anh.”

“Chuyện gì, chuyện tốt hay là chuyện xâu?”

“Đương nhiên là chuyện tốt.”

Thượng Quan Mặc nắm tay GÔ: “Được, vậy chúng ta về nhà.”

“Dạ.” Lục Họa âm thầm thở dài một hơi.

Lúc này bác sĩ đột nhiên chạy ra từ trong phòng làm việc: “Lục Họa, chờ một chút!”

Lục Họa lộp bộp giật mình, bác sĩ lại tự dựng chạy ra.

Bác sĩ đưa toa thuốc qua: “Lục Họa, bây giờ cơ thể cô rất suy yếu, sau khi về đền nhà nhất định phải chú ý giữ thai.”

Giữ thai?

Hai chữ này bị Thượng Quan Mặc tỉnh chuân chộp được, anh ngân ra: “Giữ thai? Giữ thai gì co?”

Bác sĩ nhìn Thượng Quan Mặc trên dưới vài lần: “Anh chính là chồng Lục Họa sao? Ôi chao chàng thanh niên này, không phải tôi nhiều chuyện, vợ anh mang thai sao anh không cùng cô ây đên bệnh viện?”

Cái gì?

Ánh mắt Thượng Quan Mặc rơi vào trên mặt Lục Họa, sau đó chậm rãi dời xuông, rơi vào vùng bụng bằng phẳng của cô, anh khiệp sợ, không thể tin được: “Bác sĩ bà nói vợ tôi mang thai sao?”

“Đúng, vợ anh mang thai rồi, anh sắp làm bồ rồi.”

Trời ạ.

Thượng Quan Mặc quả thật muôn có một đứa con, hiện tại con đột nhiên An anh được chính thức tuyên bố sắp làm bó, niềm vui sướng tràn đầy lồng ngực, làm anh không biết nên phản ứng như thế nào.

Anh vươn tay, ngón tay thon dài từng chút một tới gần cái bụng nhỏ của Lục Họa, ngày hôm qua tay anh đã từng đặt trên bụng cô, thê nhưng tối hồi qua anh còn không biệt ở đây đã dựng dục đứa con của anh cùng cô.

Thượng Quan Mặc vuốt ve cái bụng nhỏ của cô: “Họa Họa, em thực sự…

mang thai rồi sao, ở nơi này thật sự có con của anh rồi sao, anh sắp làm bố rồi sao?”

Lục Họa lựa chọn giữ lại đứa bé này.

Vừa rồi cô nằm trên chiếc cáng lạnh như băng, khi bác sĩ định tiêm thuốc tê vào trong cơ thể cô, con cũng sắp bị lấy ra, cô đột nhiên ngồi dậy, trồn ra khỏi căn phòng giải phẫu khiến cô hít thở không thông kia.
 
Chương 2829


Chương 2829:

Cô vẫn không có cách nào từ bỏ con mình.

Đây là con của cô mà.

Đây là một sinh mệnh nhỏ vô tội.

Nhìn tia sáng lóe lên trong mắt Thượng Quan Mặc, Lục Họa nhếch đôi môi ÉP mọng, cô nhẹ giọng nói: “Ừm, chồng ơi, em mang thai rồi, anh sắp làm bồ rồi!”

Cô đã quyết định, giữ lại đứa bé này.

Thế nhưng, cô nhất định phải cứu Thượng Quan Mặc.

Cô không thể bỏ Thượng Quan Mặc, cũng không thể bỏ con „ vậy hãy để con ở trong bụng cô, để cho cổ cùng con cùng anh đi đến đoạn đường cuối cùng!

“Thật tốt quá! Thật sự là quá tốt!”

Thượng Quan Mặc Nhất ôm Lục Họa Vào trong lòng, anh ôm xốc Lục Họa cách mặt đất, vui sướng xoay vài vòng: “Vợ ơi, em thực sự quá tuyệt vời, sao em lại mạng thai được chứ, sao em lại giỏi thê chứ!”

Thời khắc này Thượng Quan Mặc hạnh phúc vui vẻ giỗng như một đứa trẻ.

Tâm trạng Lục Họa cũng theo đó khá hơn, cô vội vàng nói: “Chồng, anh mau thả em xuông.’ “Đúng đúng đúng, bây giờ em đang ng thai, anh không thê siết bụng ” Thượng. Quan Mặc đề Lục Họa xuốiT còn vội vã cuống cuồng xoa xoa cái bụng của cô.

Bác sĩ nói: “Hiện tại đừng vui quá sớm, cơ thể vợ anh rât suy yêu, phản ứng mang thai cũng rất lớn, nếu quyệt định giữ đứa bé này, vậy phải giữ thai cho tốt.”

Thượng Quan Mặc đắm chìm trong, hạnh phúc. làm bố cũng không chú ý tới câu “giữ lại đứa bé” của bác có ý gì, anh dùng lực gật đầu: „lôi biết rồi, yên tâm, tôi sẽ làm tốt.”

“Vậy thì tốt rồi.” Bác sĩ đi.

Thượng Quan Mặc còn cảm giác mình HHP đang năm mơ, anh kéo tay Lục Họa đặt trên khuôn mặt tuần tú của mình: “Họa Họa, em đánh anh một cái đi! Để anh xem thử mình có phải đang năm mơ không?”

Lục Họa bị chọc cười, cô không đánh mặt anh, khuôn mặt tuân tú này ai lạm cam lòng cho đánh chứ.

Lục Họa đi tới lỗ tại anh dùng sức nhéo một cái: “Chồng, đau không?”

Shhh.

“Vợ ơi, đau.”

“Vậy chồng thấy là đang nằm mơ sao?”

“Không phải, đây là thật” Thượng Quan Mặc lại ôm Lục Họa vào trong ngực, lần này động tác anh ẩn nhẫn khắc chế vô cùng cần thận, chưa dám đụng tới bụng cô: “Họa Họa, cám ơn em, trước đây anh không có gia đình, sau khi gặp em, là em cho anh một mái âm.”

Viền mắt trắng nõn của Lục Họa lúc này đỏ lên, cô không biết đợi cô và con sau khi rời đi, BNH sẽ biến thành thế nào.

Đều nói người đi trước hạnh phúc, bởi vì tất cả thống khổ đều đê lại cho người ở lại.

Cô không những đi một mình, còn mang theo con đi, đây đối với anh là tàn nhẫn cỡ nào.

Anh mới vừa có một mái ấm, mà chẳng mái ấm này lại sụp đề.

Lục Họa chôn khuôn mặt vào trong lồng ngực âm áp của anh: “Đứa ngóc, em và con sẽ vân ở bên anh, sẽ luôn ở bên.”

“Ư, vợ, em ngàn vạn lần đừng rời bỏ anh, em và con chính là mạng của anh, nêu như không có hai mẹ con, anh sẽ không sông nủi..
 
Chương 2830


Chương 2830:

Lục Họa dùng tay che kín miệng anh, không cho anh nói lung tung: “Chồng, đừng nói lời như vậy, cho dù có một ngày em và con rời đi, anh cũng: phải sông tốt. Hơn nữa, em và con sẽ không rời đi, bởi vì… có một người chông vừa đẹp trai vừa tốt nhừ vậy , một khi em đi, nhất định sẽ có rất nhiều cô gái tốt muốn cướp, em cũng không muôn chia sẻ chông mình cho những người phụ nữ khác.” : Cô nửa đùa nủa thật lại thêm chất giọng hòn dỗi làm cho mặt mày Thượng Quan Mặc dịu dàng, anh cầm Đ Lục Họa vào trong lòng bàn tay của mình, sau đó xuyên vào, cùng cô mười ngón tay đan chặt.

Anh nhẹ giọng nói: “Vợ ơi, chồng SÉ không có người khác, mãi mãi không.”

Anh nói không có người khác, mãi mãi cũng không có.

Trái tim Lục Họa rất ích kỷ, cô hy vọng Thượng Quan Mặc vĩnh viên chỉ thuộc về KÌN bất kế là bây giờ hay là tương lai.

Nếu như tương lai cô chết, cô cũng muôn anh khắc ghi cô thời thời khác khắc.

Thế nhưng, một mình anh lại quá thống khổ, quá cô đơn, nêu có một cô gái tốt hơn cô thương anh, cô đại khái cũng sẽ rât vui mừng.

Cho nên, Lục Họa mâu thuẫn như vậy.

Lục Họa tùy ý để anh ôm, nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ.”

Thượng Quan Mặc mang theo Lục Họa về Tới nhà, bởi vì Lục Họa là phụ nữ có thai, Thượng Quan Mặc vô cùng lo lăng.

“Vợ, quần áo bây giờ em không thể mặc, anh đã bảo người hâu giúp ngươi thay một tủ quần áo, về sau em đêu mặc quân áo dành cho phụ nữ có thai.”

“Vợ, những nơi dễ va chạm trong nhà anh đã đề người Ì hầu xử lý, nhưng em cũng phải cân thận, ngàn vạn đừng đề bị thương.”

“Bác sĩ nói em hiện tại phải trị khỏi cơ thể, cơ thể em rất yếu, cho nên anh đã mời bác sĩ dinh dưỡng chuyên nghiệp tới phụ trách đồ ăn của em, sau này mỗi một ngày anh đều sẽ đích thân nhìn chằm chằm em ăn cơm.”

Nói rồi Thượng Quan Mặc nhu tình nhìn cô: “Vợ, ợ thực anh sợ nhất vẫn là cơ thể em..

““Gơ thể em?2 Cơ thể em làm sao cơ, em rất khỏe mà.” Lục Họa nói.

Thượng Quan Mặc nhìn khuôn mặt tái nhọt của Lục Họa, trong khoảng thời gian này cô gây đi rât nhiêu, nói không ra không tốt ở đâu, ngay cả bác sĩ cũng không nói được, thê nhưng luôn cảm thấy cô nơi nào cũng không tốt.

Anh rất lo lắng, đứa bé này tói quá nhanh, cơ thê cô còn chưa điêu chỉnh tốt, cứ như vậy bắt ngờ không kịp đề phòng.

Anh sợ con sẽ tha làm cô suy yêu, anh càng sợ sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muôn, hiện tại một chút ngoài ý muôn anh đều không chấp nhận được.

Thượng Quan Mặc vuôt tay cô, tay cô vân lạnh như vậy, không hê có nhiệt độ, mặc kệ anh có truyền nhiệt độ cơ thê mình làm nóng cho cô, cũng không làm cô âm được.

“Vợ, anh cảm thấy cơ thể em thật sự không tốt, chuyện em mang thai còn chưa nói cho bô mẹ vợ nhỉ! Anh muốn đến thăm bố mẹ, sau đó quang minh chánh đại nói hết chuyện kết hôn và mang thai ra, như vậy có thể mời bố mẹ vợ chăm sóc em rồi, chỉ Có giao cho mẹ vợ đại nhân, anh mới có thê yên tâm.” Thượng Quan Mặc suy nghĩ rất kỹ, sau đó anh nói ra dự định của mình.

Trong lòng Lục Họa trầm xuống, li ˆ thực anh đã vô số lần muốn đi gặp bố mẹ cô, nhưng đều bị cô lấy đủ loại lý do cản lại, cô không thể để cho anh tới nhà, bằng không chuyện cô lầy tâm đầu huyết liên lộ ra ngoài.
 
Chương 2831


Chương 2831:

“Chồng, em đã nói, chúng ta kết hôn còn có chuyện mang thai cứ giấu trước, em sợ bô mẹ cũng lo lãng theo em, trong khoảng thời gian này em không muôn di chuyên, chỉ muôn an tâm dưỡng thai, như vậy đi, chờ em mang thai đầy ba tháng, em liền dẫn anh đi ra mắt bố mẹ em nhé.” Lục Họa tiếp tục trì hoãn.

Thượng Quan Mặc không suy nghĩ nhiều, Bất? bắt cóc hòn ngọc quý trên tay người khác, tiên trảm hậu tâu lại làm cho cô hoài thai, anh cũng SỢ.

“Vậy được rôi, trong khoảng thời gian này chúng ta an tâm dưỡng thai trước, đợi đầy ba tháng anh cùng em về nhà.” Thượng Quan Mặc đồng ý.

Lục Họa thoáng an tâm.

“Chồng, em muốn ngủ một lát.”

“Ăn chút gì trước đãi”

“Em không muốn ăn, không thấy đói chút nào, chờ em dậy rôi ăn nha!” Lục Họa nhỏ giọng nói.

Thượng Quan Mặc thấy vẻ mặt cô vẻ mệt mỏi cũng liền đồng ý: “Vậy em ngủ đi, anh ở bên cạnh em.

Đa Thượng Quan Mặc chuyển tật cả văn kiện sang, anh ngôi ở trên giường bắt đầu làm việc, Lục Họa tìm một vị trí trên eo anh thoải mái nhắm mắt.

Bên tai truyền đến tiêng “sàn sạt”, là anh đang lật xem văn kiện, là anh cậm bút máy ký tên, ý thức Lục Họa dần dần mờ nhạt, trong tiếng. xào xạc đều là thời gian Ì hạnh phúc của bọn họ, cô không biết mình còn có thê ở cùng anh bao lâu.

Nhưng giờ khắc này thật sự rất hạnh phúc, hạnh phúc đên nỗi cô bắt đầu quyền luyễn nhân thế này.

“Vợ, em nói chúng ta đặt tên gì con?”

Thượng Quan Mặc dịu dàng hỏi.

Lục Họa buôn ngủ, cô nhằm mắt lại câu môi cười: “Em mới mang thai, con vân là một cục mâm mà thôi, anh đã muốn đặt tên cho con rồi, có sớm quá không?”

“Không hề sớm chút nào, anh lựa vài cái tên, em xem có được hay không?”

“Tên gì?”

“Đức, nghĩa là làm người chính trực, đoan chánh; Kiệt, nghĩa là tài hoa xuất chúng, chỉ số lỔ siêu quần; Sâm, ý nghĩa là tôn quý hiển đạt, thanh danh hiển hách; Diệp, con sau này sẽ cuộc đời rạng rỡ, tiền đồ tốt đẹp…

Bồ mẹ yêu con, tất trở nên tính toán sâu xa, hiện tại chỉ một cái tên đã làm khó Thượng Quan Mặc.

Anh cảm \ thấy tên này cũng được, cái tên kia cũng không tệ, hận không thể đặt hết cho con cả trăm cái tên.

Lục Họa lại nghe ra không thích hợp, cô chu mội nói: “Chồng này, vì sao anh lấy đều là tên con trai thế hả?”

Nói rồi, Lục Họa còn hừ một tiếng: “Em còn nhớ kỹ mấy ngày hôm trước em hỏi anh thích con trai hay con gái, khi đó anh trả lời rất quy cách, nói nam nữ đều thích, chỉ cần em sinh, hiện tại thế nào, sao đột nhiên thay đổi rồi hả? Anh cũng quá thiên vị rồi đấy, chỉ thích con trai à?”

“Nếu như trong bụng em là một bé gái thì làm sao, anh còn muôn nhét con vào lại Bội Lục Họa thật đúng là không ngờ Thượng Quan Mặc là một người trọng nam khinh nữ, trông anh có giống đâu chứ.

Thượng Quan Mặc nhanh chóng nhắc ty, thề: “Vợ ơi, anh thật sự là trai gái đều thích, chỉ cần là em sinh, thế nhưng đây là thai đầu, anh hy vọng là con trai, bởi vì, nêu như là con trai, anh và con có thể cùng nhau bảo vệ em.”

“Vợ, em là tiểu Công chúa của anh và con trai, điều này đến già cũng sẽ không thay đồi.”

Trong lòng Lục Họa ngọt ngào, thì ra anh nghĩ như vậy.
 
Chương 2832


Chương 2832:

Anh đã cưng chiều cô thành tiểu Công chúa trong lòng bàn tay, sinh con trai càng thêm không thê lay động địa vị của cô, chỉ là thêm một người cưng chiều cô mà thôi.

Vừa nghĩ như thế, Lục Họa cũng hiểu được trong bụng là một cậu nhóc cũng vô cùng tồi.

Lục Họa chăm chú suy nghĩ vài cái tên, sau đó nói: “Lầy tên Điệp đi chồng!”

“Hả?”

“Diệp, hướng đến ánh dương, em hy vọng con trai của chúng ta có thể vĩnh viên lòng mang nhật quang.”

Thượng Quan Mặc câu môi: “Được, vậy lây Diệp.”

Nói rồi Thượng Quan Mặc đặt bàn tay mình trên vùng bụng bằng phẳng của Lục Họa, anh thập giọng nói nhỏ với con trai: “Con trai, bô và mẹ đã đặt tên cho con rồi, về sau cứ gọi con là Tiểu Diệp Diệp. nhé, con thích tên này không?”

Đứa con trong bụng vẫn không thể đưa cho bắt kỳ đáp lại nào.

Thượng Quan Mặc hôn cái bụng nhỏ Lục Hộ một cái: “Được rôi con trai, bỏ đã nghe được, con nói cái tên Tiểu Diệp Diệp này rất hay, con rất thích, dữ không?”

Tiểu Diệp Diệp còn chưa ra đời: “…”

Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng mẹ Lục Họa cười cười. ‘không sao, bố mẹ vui vẻ là được.”

“Vợ, em đói bụng không, anh bảo người hầu nấu chút chảo gà nhé, anh đút em ăn!”

Lục Họa có cảm giác đói bụng, có lẽ là mang thai, con cần dinh dưỡng, thế nhựng khẩu vị cô cũng không tốt, nhất là cảm giác đô ăn vào trong “

miệng vô cùng tệ, làm cô hay muốn Ói.

Cô cũng không muốn ăn, thế nhưng vì con cô vân gật đầu: “Dạ, em sẽ ăn một chút.”

Hiện tại chuyện vui vẻ nhật của Thượng Quan Mặc chính là nhìn cô ăn, càng nhiều càng tốt, anh cũng không muôn vợ con đói bụng.

Thượng Quan Mặc dùng muỗng vươn tay đút cô, Lục Họa ăn một hóp nhỏ, Thượng Quan Mặc hỏi: “Ngon không ăn?”

Không ngon.

Lục Họa cười cười: “Cũng được ạ.”

“Vậy em ăn hết chén cháo này đi.”

Lục Họa đã định trước không ăn hết, cô ăn nửa bát cháo liền không muôn ăn nữa, cô sợ nôn hết đồ mới vừa ăn ra.

Thượng Quan Mặc húp hết nửa bát cháo còn lại, anh cảm thầy mang thai cô sẽ không mập, mà người mập chắc chắn Ìà anh.

Bởi vì đồ còn dư lại của Lục Họa toàn bộ giao cho anh giải quyết.

“Vợ, ngủ đi, anh sẽ ở bên em và Tiểu Diệp Diệp.”

“Dạ.” Lục Họa nhắm nghiền mắt, chìm vào giâc ngủ.

Thượng Quan Mặc ôm cô, bàn tay to đặt ở trên bụng oô, anh bây giờ còn chưa buồn ngủ, giắc mộng trước đây tất cả đều ở trong tay, hạnh phúc quá đủ đầy làm anh bắt đầu lo được lo mắt, anh sợ mắt đi tất cả.

Thượng Quan Mặc cúi đầu, ở trên trán cô nữn nhàng đề lại một nụ hôn, thật lâu không hề rời đi.
 
Chương 2833


Chương 2833:

Thượng Quan Mặc vẫn ở bên Lục Họa, cho nên Lục Họa không tìm được cơ hội lấy máu lần thứ ba.

Thế nhưng cô biết không thể kéo dài nữa, bởi vì sách y ghỉ chép là thời gian ba lần lấy máu phải liên tục, có kỳ hạn, nếu không sẽ thất bại trong gang tắc.

Thượng Quan Mặc chỉ cách khỏe mạnh còn mỗi một bước, thắng lợi đang ở phía trước.

Thế nhưng Lục Họa cũng biết, sau ba lần lấy tâm đầu huyết cô và con cũng đi tới đường cùng.

Cô không oán không hối.

“Vợ, lát nữa anh phải ra ngoài làm việc, rất nhanh sẽ trở lại, en ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, đừng đi ra ngoài chạy loạn, bác sĩ bảo em phải tính dưỡng giữ thai.” Thượng Quan Mặc không yên lòng dặn dò.

Anh phải ra ngoài rồi, vậy có nghĩa là thời cơ đã đên.

“Đạ, em sẽ không chạy loạn, anh chuyên tâm đi làm việc đi.” Nói rồi Lục Họa câm áo khoác lên, tự mình mặc cho Thượng Quan Mặc.

“Để anh! Em bây giờ là phụ nữ có thai, anh không cân em hâu hạ.”

Thượng Quan Mặc dịu dàng cừng chiêu cười nói.

Lục Họa cố ý nói: “Chồng, để em giúp anh! Đây là bổn phận làm vợ của em.

Động tác cô mềm nhẹ lại chăm chú, cần thận tỉ mỉ giúp anh mặc áo khoác, còn giúp anh sửa sang lại quân áo, Thượng Quan Mặc cảm giác bàn tay nhỏ của cô rơi vào trên người anh, mỗi một cử động đều làm tim anh nhộn nhạo.

Thượng Quan Mặc cằm tay cộ: “Vợ ơi hôm nay em sao vậy, sao tôt với anh như vậy?”

Lục Họa nhướng chân mày lá liêu, hờn dỗi nói: “Anh nói gì vậy, lẽ nào trước đây em không tôt với anh sao?

Em thây lương tâm anh ngủ quên mắt rồi đó.”

“Không phải, trước đây em đối với anh cũng tốt, thế nhưng hôm nay đặc biệt tốt, thực sự làm anh được yêu thương mà lo sợ.”

Lục Họa nhón chân lên, trên gò má anh tuân dùng sức hôn một cái: “Sau này mỗi một ngày em đều sẽ đối tốt với anh như vậy.”

Thượng Quan Mặc vươn tay ôm cô: “Vợ, em như thê làm anh cũng không muốn đi, anh bảo Thập Nhật Xanh đôi lịch trình vậy, ngày hôm nay anh không muôn ra ngoài, chỉ muôn ở bên em và Tiểu Diệp Diệp thôi.”

Lục Họa nhanh chóng đầy anh ra, còn giơ tay chào anh: “Chồng Ơi, anh đi nhanh một chút đi! Không cho phép lười biếng, đừng quên, anh còn phải lâm tiền nuôi em và Tiểu Diệp Diệp äy.

“Vậy anh ởi nhé.”

“Dạ”

Thượng Quan Mặc đi tới chiếc xe sang trọng trên sân cỏ.

Bóng lưng anh dân dân khuất xa, Lục Họa đứng ở dưới cột đèn cung đình nhìn xuống thân ảnh anh càng lúc càng xa, đột nhiên đỏ cả vành mắt, đây là một lần cuối cùng cô tiễn anh.

Anh đứa ngốc này, còn cái gì cũng không biết, anh không biết lần từ biệt chính là vĩnh biệt.

Hai tay xuôi ở bên người Lục Họa siết thành quyên, cô dùng hệt khí lực toàn thân khắc chế. bản thân, đừng gọi.

anh, đừng đuổi theo anh, đừng để cho anh quay đầu.

Cứ như vậy lặng lặng tiễn anh rời đi.
 
Chương 2834


Chương 2834:

Thập Nhất cung kính kéo ra cửa sau xe, Thượng Quan Mặc ngôi xuông, xe sang trọng vội vã lao đi.

Thượng Quan Mặc xuyên qua kính chiêu hậu nhìn Lục Họa, Lục Họa đứng ở nơi đó vẫn chưa đi, cô vẫn si ngốc nhìn anh.

Trong lòng Thượng Quan Mặc mềm nhữn, đông thời anh lại có một cảm giác rất bất an, giông như chuyện gì không tốt sắp xảy ra.

Lúc này Thập Nhất nói: “Chủ nhân, có một việc tôi không biết có nên nói cho anh biết hay không.”

Thượng Quan Mặc ngắng đầu: “Chuyện gì, sao lại ấp a âp úng như thê?”

Thập Nhất do dự: “Chuyện này là về phu nhân…”

“Chuyện gì, nói thẳng.”

“Chủ nhân, tôi đã đến bệnh viện điều tra, kỳ thực phu nhân mây ngày trước cũng biết mình đã mang thai, thế nhưng phu nhận che giâu, không có nói cho anh biết.”

Thượng Quan Mặc chau mày kiếm, cô đã Sêm biết mình mang thai?

Vậy sao cô không nói cho anh?

Cô nhất định là có lý do của mình.

Thượng Quan Mặc đạm mạc nói: “Họa Hỏa nhất định là có suy tính, cô ấy chẳng phải đã nói cho tôi biết SaO, chuyện này không cân phải nói ra.”

“Nhưng chủ nhân, còn có một việc…”

“Nói”

“Phu nhân hẹn trước phẫu thuật phá thai, thậm chí đi vào phòng giải phâu, cô Ấy muôn phá thai.”

Lời vừa rơi xuống, con ngươi Thượng Quan Mặc đột nhiên co rút lại, sắc mặt đại biến: “Anh nói cái gì? Lặp lại lần nữal”

Thượng Quan Mặc cả người đều tản mát ra một loại khí tràng âm trằm.

nghiêm ngặt, sắc mặt âm u có thể chảy ra nước, khiến người ta run sợ.

Cái gì mà phẫu thuật phá thai?

Họa Họa làm sao có thể muốn giết con?

Đây là con của anh cùng cô.

Không thê.

Tuyệt đối không có khả năng.

Thập Nhất: “Chủ nhân, chuyện này vô cùng chính xác, đây là camera giám sát ở bệnh viện.”

Thượng Quan Mặc đoạt lây, một khắc kia khi nhì Lục Họa đi vào phòng phẫu thuật, trái tim anh trực tiệp bị đánh vào vực sâu, vạn kiếp bắt phục.

Lục Họa đã từng, thật sự muốn phá huỷ con của bọn họI Cô tại sao có thể như vậy?

Cô thật sự quá tàn nhẫn.

Thượng Quan Mặc đi, Lục Họa về phòng mình, cô lẫy ra cây ngân châm thật dài, cởi áo khoác ra, chuẩn bị lây tâm đầu huyết lần thứ ba.

Tay cô đặt trên bụng mình, nhẹ giọng nói: “Tiểu Diệp Diệp, con phải dũng cảm một chút nhé, mẹ cũng muôn dũng cảm, chúng ta bây giờ cùng nhau cứu bồ, có được không?”
 
Chương 2835


Chương 2835:

Tiểu Diệp Diệp không cách nào trả lời, Lục Họa xem cậu đã đồng ý.

Lục Họa cầm ngân châm, chậm rãi đây tới trong trái tim mình.

Cảm giác đau đớn kịch liệt tập kích tới, suýt chút nữa làm cô ngất xỉu, mầu chốt là, cô cảm thấy bụng đau quá.

Bụng thật sự rất đau.

Hai lần trước lấy máu cũng đau, Lục Họa được nuông chiều từ bé, sợ đau nhất, nhưng vì cứu Thượng Quan Mặc, cô có thể nhịn được.

Con đau lần này đau lại kịch liệt hơn hai lần trước rất nhiều, đến cơn đau co rút từ bụng làm cho nguyên khuôn mặt nhỏ nhãn Lục Họa trăng bệch, trán đã túa ra một lớp mồ hỗi lạnh.

Con.

Con của cô có phải đã xảy ra chuyện hay không?

Lúc này Lục Họa cảm thấy. phía dưới ẩm ướt, cô cúi đầu nhìn, cô chảy máu rôi.

Cô chảy máu rồi!

Cô chẳng lẽ đã sảy thai?

Ngân châm trong tay Lục Họa rơi xuông đất, hơi nước tràn ngập trong mắt ngưng kết thành châu, lã chã rơi xung.

Cô đã làm xong chuẩn bị cùng con hy sinh.

Nhưng là, cô vẫn chưa chuẩn bị việc con mình sẽ bỏ mình đi trước.

Hiện tại, cô sảy thai rồi sao?

Không!

Đây là con của cô.

Tiểu Diệp Diệp của cô.

Lúc này “ầm” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị một cước đạp ra, có người tới.

Lục Họa nhanh chóng ngắng đầu, cô ở cạnh cửa thầy được thân thê cao to kia của Thöốï Quan Mặc, anh đã tới.

Anh tại sao lại về?

Không phải anh đi rồi sao?

Con ngươi Lục Họa lóe lên mê man cùng hoảng loạn.

Thượng Quan Mặc đứng ở cạnh cửa nhìn Lục Họa, cả người anh âm trầm như hàn băng, rất đáng sợ.

Rất nhanh ánh mắt anh liền rơi vào trên quần áo của cô, nơi đó có mảng lớn máu thắm ra ngoài, cô chảy máu.

“AI Phu nhân chảy máu! Phu nhân sảy thai!” Không biết là người nào hét lên một tiêng.

Thượng Quan Mặc vọt vào, ôm lầy Lục Họa, nêu như ánh mắt có thể giết người, anh sớm đã giết Lục Họa mây trăm lần, anh đỏ vành mắt rồng giận: “LÚC Họa, vừa rôi em đã làm cái gì, cô đã làm cái gì với con?”

Lục Họa đau đến co rút, căn bản nghe không rõ anh đang nói cái gì.

Khóe mắt Thượng Quan Mặc đều là màu đỏ tươi: “Le Họa, vì sao, rốt cuộc vì sao, vì sao em một giây trước vẫn còn nói yêu tôi, một giây sau lại giết con tôi, đên tột cùng người nào mới thật sự là em, tôi phát hiện tôi chưa từng hiểu được eml”
 
Chương 2836


Chương 2836:

Lục Họa đặt tay ở trên bụng của mình, cô chỉ cảm thấy bụng càng ngày càng đau, thật sự rât đau rât đau.

“Chủ nhân, mau chóng đưa phu nhân đến bệnh viện! Nhanh lên một chút!”

Người làm nữ đang thúc giục.

Thượng Quan Mặc hít sâu một nhịn xuông xung động muốn bóp chết Lục Họa, anh ôm ngang Lục Họa lên chạy ra ngoài: “Lục Họa, em nghe cho rõ, nêu như Tiểu Diệp Diệp có mệnh hệ gì, tôi nhất định phải khiến em chôn cùng con trail”

Lục Họa lâm vào hôn mê, cô nghe thầy mùi máu, sau đó là mùi nước khử trùng nông đậm trong bệnh viện.

Trên người cô đau quá, nơi nào cũng đau.

Lần thứ ba lấy tâm đầu huyết căn bản cũng không thành công, mà cô dường như lại sảy thai.

Bên tai truyền đên giọng nói điên cuông âm u của Thượng Quan Mặc “Lục Họa, nếu như Tiêu Diệp Diệp có mệnh hệ gì, tôi nhất định phải đề em chôn cùng con trail”.

Anh nói, anh muốn cô chôn cùng con trai.

Khóe mắt Lục Họa một ẩm ướt, vài giọt nước mắt liền lặng lẽ trượt xuống, cô mở mắt ra, tỉnh.

Hiện tại cô đang ở bệnh viện, năm trên giường bệnh, bác sĩ đứng ở cạnh cửa nhỏ giọng nói: “Thượng Quan tiên sinh, phu nhân anh tuy chảy máu, thế nhưng con cửu tử nhất sinh, .không chảy mất, đứa bé vân E0 g “Cái gì? Thật sao?” Giọng nói kinh ngạc vui mừng của Thượng Quan Mặc truyên đến.

“Đúng vậy, đây là thật, thân thể phu nhân anh hình như lúc nhỏ đã từng được điều dưỡng, cũng từng dùng qua dược hoàn trân quý, cho nên nguyên nhân chủ yếu nhất sinh ra kỳ tích, nếu như đổi thành người khác, đứa bé đã sớm mắt.”

Thượng Quan Mặc thật sự rất vui, con vẫn còn, cũng may con vần còn.

“Nhưng Thượng Quan tiên sinh, tình huông hiện tại phu nhân anh không lạc quan, về sau vẫn phải giữ thai, dù Sao may. mắn chỉ có thể đên một lần.”

Bác sĩ nói.

Thượng Quan Mặc im lặng \ vài giây, sau đó cất giọng: “Tôi biết rồi.”

Bác sĩ đi ra ngoài.

Thượng Quan Mặc đi tói bên giường, anh nhìn Lục Họa, Lục Họa đã tỉnh.

Lục Họa cũng nghe đến lời của bác Sĩ, con của cô vân còn.

Những thứ này cũng phải nhờ sự giúp đỡ của mẹ, Hạ Tịch Quán từ nhỏ đã điều dưỡng cơ thê cô. Lần trước ở La Sâm vương thắt, tử cung cô đã từng từng bị trọng thương. đồ máu, ngay cả bác sĩ cũng nói cô rất khó thụ thai, thế nhưng cô nhanh như vậy đã có mang, những thứ này đều là công lao của Hạ Tịch Quán.

Lần này Tiểu Diệp Diệp cũng nhờ y thuật cao siêu của bà ngoại mà thoát nạn.

Lục Họa vui vẻ, con cô vẫn còn, lúc đó cô quá sợ, cô rất sợ hãi con rời bỏ cô.

Lục Họa chậm rãi vươn tay, kéo bàn tay to của Quan Mặc: “Chồng, em..

Thượng Quan Mặc lạnh lùng hắt tay cô ra: “Lục Họa, em còn có gì đề nói à, có phải em vẫn luôn muốn giết đứa bé này?”

Lục Họa bị anh hát tay, lại bị anh nghiêm nghị chất vấn như vậy, viền mất cô đỏ lên: ‘Không phải như thế, anh nghe em giải thích…

“Được, em nói đi, rột cuộc chuyện gì xảy, ra?” Thượng Quan Mặc cũng rât muôn nghe cô giải thích một chút, anh cũng muôn tin tưởng trong này là có hiệu lâm.
 
Chương 2837


Chương 2837:

Tất cả ngọt ngào hạnh phúc huyện ảo như giâc mộng, làm cho anh trâm si mê luyễn, anh không muốn phá vỡ những thứ này.

Anh không muốn chấp nhận những thứ này đều là giả.

Lục Họa rât muôn giải thích, thê nhưng lúc Thượng Quan: Mặc thực sự đê cho cô giải thích cô đột nhiên phát hiện mình không biết nên giải thích thế nào, bởi vì, cô căn bản không giải thích được.

Cô cũng không thể nói cô lấy tâm đầu huyệt cứu anhI “Chồng, em…” Lục Họa kéo kéo tái nhợt khóe môi, rât muôn tìm mượn một cái cớ.

Thượng Quan Mặc hiểu cô rất rõ, bộ dáng của cô vừa nhìn giống như chuẩn bị nói dối, lòng Thượng Quan Mặc lạnh xuống, cả người như bị cô đánh vào vực sâu: “Lục Họa, em giải thích đi, tôi đang nghe, chỉ cân em giải thích tôi đêu sẽ tin.”

Nói rồi, Thượng Quan Mặc dùng sức đè xuống lắc lư bờ vai .gây yêu của cô vài cái: “Nói, em bây giò nói cho tôi biết, em yêu tôi, em thật lòng yêu tôi, em cũng yêu con, em rất vui vẻ khi mình sắp làm mẹ, tất cả đều là thật.”

“Em có thể nói dối, tôi cho phép em nói dối, Lục Họa, lừa gạt tôi đi, tùy tiện cho tôi một lý do, tôi đều sẽ tín tưởng em, có được không?”

Toàn bộ vành mắt anh đã đỏ bừng, bên trong đều là đau thương cực hạn, một khắc đó anh không đề bụng Lục Họa có phải lửa anh hay không, chỉ cân… chỉ cân cô lừa anh là tốt rôi.

Dù cho cô nói cái gì, anh cũng đều tin.

Lục Họa rất đau, thân thê đau nhức, trong lòng càng đau hơn, cô nghĩ. bản thân thật là vô dụng, kết quả là vân không làm gì tôt cả, còn đề cho hai người lâm vào cục diện như vậy.

Anh là người đàn ông cô yêu nhất, là người đàn ông cô nguyện ý đánh đồi sinh mệnh đề yêu.

Cô rất muốn vươn tay vuốt ve vỗ về khuôn mặt tuân tú ây.

Cô rất muốn nói cho anh biết tất cả, sau đó đầu vùi vào trong ngực anh, đề anh thay cô giải quyết tât cả vân đề nan giải.

Thế nhưng, cô không thể.

Lục Họa tùy ý đề nước mắt nóng bỏng mơ hồ viên mắt, sau đó cô nhẹ nhàng nhỏ giọng nói: *Thượng Quan Mặc, xin lỗi anh.”

Cô nói cái gì?

Xin lỗi?

Thượng Quan Mặc hiện tại sợ nghe nhất dinh là hai chữ này, không muốn nghe nhất cũng là hai chữ này, thế nhưng cô lại thốt ra “xin lỗi”.

“Lục Họa, tôi không muốn nghe cái này, tôi không muôn em xin lôi, em giải thích đi, tôi đang chờ em giải thích.”

“Em nói đi, em bây giờ nói cho tôi biết, em không có tôn hại con, em không có không muôn con, em đối với tôi yêu cũng là thực sự, em rất yêu rất yêu tôi , em nghĩ làm vợ tôi, em muôn ở bên tôi cả đời.”

Lục Họa khóc không thành tiếng, cô có thê cảm giác được anh đang dốc toàn lực níu lại hạnh phúc, anh hiện tại đang đứng. bên vách đá, rất khát vọng cồ có thê vươn tay kéo anh.

Chỉ cần cô nguyện ý, anh có thể sống SóI.

Nhưng là…

So với sinh mệnh anh, hết thảy đều không đáng nhắc tới.

Để anh vẫn hận cô đi!

“Thượng Quan Mặc, xin lỗi, anh đuổi em về chỗ bố mẹ đi! Em muốn về nhà…” Lục Họa nức nở nói.
 
Chương 2838


Chương 2838:

Về nhà?

Thượng Quan Mặc ngắn ra, trong hai mắt đt cả đều là mờ mịt, về nhà, về cái nhà nào, lẽ nào nhà của anh không phải là nhà của cô sao, hiện tại cô muôn chạy đi đâu?

Ah, thì ra cô không cần con, không cân anh, ngay cả cái nhà này cũng không cân.

“Lục Họa, em là muốn… ly hôn sao?”

Thượng Quan Mặc chật vật nói hai chữ này ra miệng.

Ly hôn.

Lục Họa đến nay còn nhớ rõ ngày cô và anh đến cục dân chính lĩnh giầy kết hôn, ngày đó bọn họ hạnh phúc dường nào.

Cô muốn làm anh hạnh phúc, thế nhưng cô làm hỏng, cô chỉ mang đến cho anh gấp đôi thống khổ, tuy là, cô cũng rất đau rất đau.

Lục Họa không có nói thẳng ra, chỉ là lắm bẩm nói: Thượng Quan Mặc, em hiện tại rất đau, em nhớ mẹ, em muốn về bên cạnh mẹ.”

Cô từng lần một kêu đau, từng lân một nói cô muôn trở lại nhà mẹ, anh đột nhiên không biết anh đối với cô đến tột cùng là cái gì rồi?

Tim của anh bị cô xé rách thành hai nửa, chảy máu dầm dề, anh cảm giác cả đời mình đã hỏng bét rôi, vĩnh viên sẽ không tốt lên được nữa.

“Lục Họa, em nghe đây, chúng ta đã lĩnh giấy. kết hôn rồi, ly hôn tôi sẽ không đồng ý, ở riêng cũng không có khả năng, cho nên em từ bỏ đi ý niệm này đi! Từ giờ trở đi, nhất cử nhất động của em đều có người giám sáy, em tôt nhất an phận một chút, cho đến khi con bình an ra đời, bằng không, tôi cũng không biết tôi sẽ làm ra chuyện gì, em cũng không muôn có người vì em mà bị thương, đúng không?”

Thượng Quan Mặc khàn giọng uy hiếp.

Lục Họa dùng hai tay che kín mặt mình, cô cảm giác giọt lệ nóng đang xuyên qua đầu ngón tay mình, đầu vai gây yêu không ngừng run rây, cô không. biệt tại sao mọi chuyện lại trở nên bét bát như thê.

Cô biết, cô và anh đã đến bước đường cùng rôi.

Lục Họa bị Thượng Quan Mặc mang về, như anh nói, bến bên ngoài trong phòng cô đều có người canh chừng, nhất cử nhất động cô cũng bắt đầu bị người giám sát.

Anh dời khỏi phòng, không. ngủ chung với cô, có đôi khi cô vài ngày đêu không thấy bóng dáng anh đâu, cô không biệt anh đã làm gì, làm việc hay là gì khác.

Lục Họa thai nghén rất lớn, cả người càng ngày càng thích ngủ, khẩu vị cũng rât tệ, có đôi khi người làm nữ giám sát cô ăn cơm, cô quay đầu đã có thể nôn sạch.

Nhưng kỳ tích là, đứa bé trong bụng của cô vân đang khỏe mạnh trưởng thành.

Bác sĩ môi ngày đêu sẽ bắt mạch cho cô, bác sĩ nói cô đứa bé trong bụng rất khỏe mạnh, đứa bé này có sức sống rất thịnh vượng.

Lục Họa rất lo lắng Thượng Quan Mặc, bởi vì cuộc sông ngày ngày trôi qua, sắp vượt qua kỳ hạn lấy tâm đầu huyết lần thứ ba, một ngày trôi qua, chật độc Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh sẽ ngóc đâu trở lại, hơn nữa tăng gâp bội tùy ý lan tràn.

Nhưng cô không thấy được anh, căn bản cũng không biết trạng thái của anh bây giờ thê nào.

Người làm nữ đưa tới bữa cơm ngon miệng, cần thận hầu hạ nói: “Phu nhân, cho dù không. muôn ăn cô cũng phải ăn một chút, bởi vì chủ nhân môi hgày đều sẽ hỏi tình “huống của cô, nêu như phát hiện cô không ăn uông gì, chúng tôi đều sẽ bị trừng phạt.”
 
Chương 2841


Chương 2841:

Thượng Quan Mặc từ trong cổ họng bật ra một chữ: “Cút.”

Mỹ nữ này hết sức xinh đẹp, vóc người lại nóng bỏng, đàn ông theo đuổi cô ta rất nhiều, cô ta vẫn là lần đầu tiên chịu sự lạnh nhạt cùng nhục nhã như vậy, mỹ nữ không khỏi đỏ mát.

Lúc này Trương Hàn đi ra: “Chuyện gì xảy ra, sao cô lại làm em vợ tôi phát bực rồi, đi mau đi mau.”

Mỹ nữ cúi đầu bỏ chạy.

Trương Hàn nhìn Thượng Quan Mặc: “Em vợ, em cũng thật là, sao lại không có chút nào biệt thương hương tiệc ngọc, tiểu mỹ nhân mêm yêu nhưữ vậy đêu bị dọa sợ sắp khóc.”

Thượng Quan Mặc lạnh lùng thu tầm mắt lại, người nào rơi nước mắt mắc mớ gì tới anh.

Trên đời này, anh chỉ không nỡ nước mắt của một người.

Trương Hàn lúc này cũng nhìn thâu tâm tư Thượng Quan Mặc: “Em vợ, nêu như cậu Tuy sự không bỏ được vị tiểu Công chúa trong nhà kia, vậy cậu trở về đi! Nói vài lời hữu ích dụ dỗ một chút, tiêu Công chúa được cậu cưng chiều lậu như Vậy, hiện tại người cũng lấy về nhà rồi, vợ mình có thê làm sao được chứ, tiếp tục dỗ thôi.”

Thượng Quan Mặc không có hé răng, nêu Nhữ có thể tiếp tục dỗ anh đã sớm dỗ, nhưng, trái tim của cô căn bản vỗn ủ không âm.

Anh dỗ, chỉ là cổ vũ cô càng thêm kiêu căng.

Anh nhất định phải vắng vẻ cô một đoạn thời gian, như vậy cô mới học được ngoan ngoãn.

Anh tuyệt đối không thể chấp nhận cô và con có mệnh hệ gì, mẹ con cô là tính mạng của anh.

“Tôi không về.” Thượng Quan Mặc nói.

“Được được, không về, vậy hôm nay anh rê ở cùng em nhé.” Trương Hàn đưa tay khoác lên trên vai Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc trực tiếp hắt tay hắn ra: “Tôi chỉ có Chị, không có anh rẻ, đừng có nhận vơ.”

Trương Hàn: “…”

Hắn tốn nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm như thế mà giờ không được nhận là anh rễ ư?

Thượng Quan Mặc cùng Trương Hàn tiệp tục đánh bài, còn có vài công tử tiếp khách, tâm trạng Thượng Quan Mặc cũng không tỐt, đầu ngón tay mang theo điêu thuộc lá, hút từng từng điều một, anh bình thường không hút thuốc, chỉ có lúc tâm trạng không tốt mới hút, hơn nữa còn biệt rít khói.

Rát nhanh, Thượng Quan Mặc lại thua thêm vài ván.

“Thượng Quan Thiếu chủ , ngại quá, chúng tối lại thắng rồi. ” Mẫy người đàn ông lầy hét tiên đặt cược của Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc chẳng buồn nhắc mí mắt, nhưng mi tâm nhíu chặt của anh đã cho thây anh hiện tại có bao nhiêu phiền não.

Trương Hàn là cao thủ tình trường, hãn thây Thượng Quan Mặc không.

yên lòng cũng biệt người này tuy xác đang nơi đây, thế nhưng hôn đã sớm bay To rồi, nhưng mà anh lại không tìm được bậc thang để về nhà.

Trương Hàn cười nói: “Người ta nói đen bạc đỏ tình, như vậy đi em vợ, anh giúp cậu gọi vài cô mỹ nữ nhé.”

“Ha ha đúng vậy Thượng Quan Thiếu chủ, nhà anh có cô vợ hung dữ, bình thường nhất định nhịn rất khổ cực nhỉ!”
 
Chương 2839


Chương 2839:

Lục Họa cũng không muốn liên lụy người vô tội, thê nhưng cô câm đùa lên ăn một miếng cơm nhỏ, liền đã muôn nôn.

“Anh ấy ở đâu, máy tối gần đây anh ây có vê nhà không ?” Lục Họa hỏi.

“Thưa phu nhân, chủ nhân đã nhiều buổi tối chưa trở về, còn về chủ nhân đang làm những gì, chúng tôi cũng không biết.”

“Tôi có thể gọi điện thoại cho anh ấy không?” Lục Họa bị tịch thu tất cả công cụ truyền tin, ngay cả điện thoại cũng không thể gọi ra bên ngoài.

“Cái này… để tôi đi xin ý kiến của chủ nhân.”

“Được.”

Người làm nữ ởi xin phép, sau đó rât nhanh đã trở lại: “Phu nhân, tôi đã xin phép chủ nhân, chủ nhân nói lo có thể gọi điện thoại cho ngài ấy.”

Nói rồi người làm nữ đưa một chiệc điện thoại cho Lục Họa, nhưng người làm nữ cũng không đi, mà là giám sát Lục Họa, sợ cô gọi cho người khác.

Lục Họa bình thản bắm số điện thoại Thượng Quan Mặc, bên kia truyền đến tiêng chuông du dương.

Rất nhanh, điện thoại được nồi thông.

Lục Họa đã chừng mây ngày không gặp anh, nói không nhớ nhất định là giả, huống hô cô hiện tại đang mang thai, càng là thời điểm ÿ lại anh.

Cho nên lúc anh nghe điện thoại Lục Họa rất vui vẻ, cũng muốn thừa cơ hội này hỏi tình trạng cơ thể anh một chút AIO.. ˆ Lời còn chưa nói ra khỏi miệng, cô liền ý thức được không thích hợp, bởi vì chỗ anh rất ầm ï, như là đang ở mấy nơi như quán bar.

Anh đi suốt đêm không về, chính là đến bar pub uống rượu tiêu khiển ư2 “Alo,” Giọng Thượng Quan Mặc Xanh truyền tới, giọng anh rất lãnh đạm, không có chút hơi ám: “Em gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì?”

Lục Họa siết tay: “Đã trễ thế này, anh bây giờ đang ở đâu?”

“Nếu như em đang tra xét hành tung BH tôi, vậy không thể trả lời, cúp đây.” Anh làm bộ muốn cúp điện thoại.

“Thượng Quan Mặc!” Lục Họa nhanh chóng gọi anh lại.

Lúc này một giọng nữ ỏn ẻn truyền tới: “Thượng Quan Thiêu chủ, tại sao anh còn nghe điện thoại nha, mau cúp đi! Đến lượt anh đáng bài rôi, chúng ta tiếp tục chơi.”

Anh ở trong phòng bao sang trọng đánh bài, bên người còn có mỹ nữ tiếp khách, sắc mặt Lục Họa tái nhợt xung.

Lúc này Thượng Quan Mặc cũng trở nên mật kiên nhân: “Cô có chuyện gì cứ nói, không có gì thì tôi cúp, tôi bận lắm.”

Lục Họa đỏ cả vành mắt, trực tiếp cúp điện thoại.

Cô thất thần ngồi trên giường, cô không muốn khóc, thế nhưng nước mất lại không chịu khống chề lã chã rơi xuống, cô vươn tay lung tung lau đi, nhưng chỉ lau ra càng nhiêu nước mát.

“Phu nhân, cô đừng khóc, cô bây giờ đang mang thai, tâm trạng phập phông quá kịch liệt đôi với con cũng không tiện.” Người làm nữ khuyên nhủ.

Lục Họa trả điện thoại lại cho người làm nữ: “Cô đi ra ngoài đi.”

Người làm nữ chỉ đành đi ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn sót cô một người, Lục Họa cũng không nhịn được nữa, khóc òa lên, cô thực sự rất khó chịu rất khó chịu.
 
Chương 2840


Chương 2840:

Trong quán bar.

Thượng Quan Mặc đứng ở hành lang, Bì một tay đút trong túi quần, một tay năm điện thoại, khi nghe tiêng “tút tú truyền đến , anh liền nhíu mày kiếm.

Sao cô lại đột nhiên cúp điện thoại?

Gọi đến là cộ, cúp ngang cũng là cô, cộ mỗi lần đều như vậy, đảo loạn mặt hồ vốn tĩnh lặng của anh rồi lại xoay người bỏ đi, thực sự là cực kỳ giống một người phụ nữ xấu xa.

Thượng Quan Mặc gọi điện thoại cho quản gia: “Hôm nay phu nhân làm gì, ăn uông thê nào?”

Quản gia thành thật báo cáo: “Chủ nhân, mã nhân hôm nay rất nghe lời, chỉ ở trong phòng không ra ngoài, khâu vị phụ nhân không quá tôt, bác sĩ dinh dưỡng đã đổi nhiều cách chuẩn bị thức ăn ngon cho phụ nhân, thế nhưng phu nhân mỗi lần đều miễn cưỡng ăn vài miêng rôi nôn ra toàn bộ.”

Cô lại nôn sao?

Thượng Quan Mặc lúc này chau chặt mi tâm, phản ứng mang thai của cô rất nghiêm trọng, anh chưa bao giò biết phụ nữ mang thai sẽ khổ cực như vậy.

“Phu nhân tâm trạng thế nào?”

“Chủ nhân, tâm trạng phu nhân vẫn rất tệ, kỳ thực bác sĩ kiên nghị phụ nhân đi ra ngoài phơi nắng hít thở không khí một chút, thê nhưng phu nhân chỉ chôn chân trong phòng, không muôn ra ngoài, chúng tôi cũng đã lâu không nhìn thây phu nhân cười rồi.’ Tâm trạng cô rất tệ?

Thượng Quan Mặc nhệch môi thành đường cong châm chọc, tâm trạng cô đương nhiên không tốt, cô một lòng muốn giết con, muôn rời khỏi anh, cô bây giờ bị cắm túc, tâm trạng cô sao có thê tôt?

“Chủ nhân, nêu không… anh trở lại thăm phụ nhân một chút đi! Phụ nữ mang thai đều muốn chồng ở bên cạnh, tôi thấy anh đã… vài buổi tối chưa trở về nhà rồi.” Quản gia thận trọng nói.

Thượng Quan Mặc im lặng vài giây, sau đó thờ ơ từ chối: “Tôi không vê.”

Anh trở về làm cái gì?

Cô chắc cũng không mong anh về.

“Tiếp tục giám sát cô ấy, cô ấy và đứa bé không thể xảy ra bắt cứ chuyện nào, hiểu chưa?” Thượng Quan Mặc trâm giọng nói.

“Hiểu rồi thưa chủ nhân.”

Cúp điện thoại, Thượng Quan Mặc không vào phòng bao nữa, anh lười biêng dựa vào trên vách tường, cúi mặt không biết đang nhìn thứ gì, ngọn đèn rọi vào trên người anh, mệt mỏi rã rời lại cô đơn.

Có đôi khi, anh thực sự không biết nên làm gì?

Nên bắt cô làm gì?

Lúc này mỹ nữ điệu đà kia lại tới thúc dục: “Thượng Quan Thiếu chủ, sao anh còn ở chỗ này, chúng ta đi vào đánh bài đi!”

Mỹ nữ đi tới, muốn khoác trên cánh tay Thượng Quan Mặc.

Thế nhưng Thượng Quan Mặc bắn ánh mắt nhìn sang, sắc bén lại sát phạt, dường như muôn dùng ánh mắt chém gãy tay cô ta.

Mỹ nữ sợ đến sắc mặt trắng nhọt, thu hỗi lại bàn tay lắng lơ, không dám mon men lại nữa.

“Thượng Quan Thiếu chủ, em…”

Thượng Quan Mặc nhấp môi mỏng, không hè nhẫn nại nói: “Cô là ai2”

Mỹ nữ cứng đờ, lúng túng: “…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top