Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2842


Chương 2842:

“Cảnh tượng vị Họa Họa tiêu Công chúa này lật tung cả bàn bài chúng ta còn sờ sờ trước mắt đây kìa, tính khí nóng nảy này đâu phải ai cũng chịu được. Nghe nói Họa Họa tiêu Công chúa đang mang thai, Thượng Quan Thiếu chủ, mới vừa tân hôn liên không thể thể ăn mặn, có phải anh đặc biệt trống rỗng tịch mịch không.”

Người đàn ông nói chuyện với nhau chăng có gì kiêng ky, cộng thêm Lục Họa mang thai, cho nên tât cả mọi người đêu đang nhạo báng Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc rít mạnh vài hơi thuốc, lung làn khói thuốc lượn lờ thấy không rõ sắc mặt của anh, anh qu ả thực đã canh suông nước nhạt rất nhiêu ngày rồi.

Bởi vì thân thể cô, hiện tại không thể ngủ cùng phòng, vốn dĩ anh cũng không nghĩ đên, thế nhưng bị những người này nhắc tới, anh lúc này bỗng lăn yêt hấu.

Đều mấy ngày, không muốn cô căn bản là không thê.

Thượng Quan Mặc trực tiếp dập nửa đoạn thuốc lá tắt trong gạt tàn thuốc, sau đó anh đứng dậy câm áo khoác mình đi ra ngoài.

“Này Thượng Quan Thiếu chủ, anh đi đâu đây?”

Trương Hàn đá hai công tử một cước, lười biếng tà mị cười nói: “Các cậu sao một chăng tỉnh mắt gì cả, em vợ tôi vội vã về nhà tìm vợ, các cậu gào thét cái gì.”

Mấy công tử đầy bài: “Vậy tối nay không cho anh đi, đánh thâu đêm với chúng tôi.”

Bọn họ đang đánh được tiền nên cao hứng, lôi kéo Trương Hàn không để Trương Hàn đi.

“Đi đi đi, ai thâu đêm với các cậu, tôi cũng phải về.” Trương Hàn câm áo khoác mình cũng bỏ đi.

Máy công tử ca hai mặt nhìn nhau, gì vậy trời, hiện tại là thế nào, tất cả bọn họ vê nhà tìm vợ chơi sao?

Từ lúc nào lưu hành trào lưu “vợ quản nghiêm” thế kia?

Lục Họa, miễn cưỡng lại ăn vài miếng, sau đó tắm xong lên giường ngủ sớm.

Rất nhanh, phía ngoài trên sân cỏ có hai luồng đèn: pha chiếu đến, Thượng Quan Mặc về nhà.

Người làm nữ nhanh chóng mở ra công biệt thự, cung kính đôi giày cho Thượng Quan Mặc: “Chủ nhân, ngài đã trở vê.”

Thượng Quan Mặc một thân mặc áo khoác mỏng, đầu vai nhuộm phong Sương. buổi khuya, anh ngâng đâu, nhìn vê phía trên lầu, cửa phòng vẫn đóng chặt.

“Phu nhân đâu, có phải đã sớm ngủ rồi không?” Anh thập giọng hỏi.

“Đúng vậy chủ nhân, phu nhân đã sớm ngủ nôi.”

“Ừ.” Thượng Quan Mặc nhắc chân dài lên lầu.

Đây cửa phòng ra, bên trong bật ngọn đèn ngủ, yên tĩnh lại âm áp, cõi lòng phiêu bạt đã lâu của Thượng Quan Mặc tại giờ: khắc này an định xuống, tất cả ôn ào của thế giới đều cách anh đị xa, đây đại khái chính là cảm giác về nhà.

Trên giường có một bóng người nằm co ro, trong không khí phảng phát ‹ đều là hơi thở trong veo của cô, chỉ mỗi điều này đã khiến anh sinh lòng quyền luyến.

Anh không phải không thừa nhận, anh đã sóm muôn về nhà rồi.

Bên ngoài xa hoa truy lạc chỉ làm anh cảm thây mệt mỏi rã rời cùng chán ghét.

Anh cũng nhớ cô.
 
Chương 2843


Chương 2843:

Rất nhớ rất nhớ.

Thượng Quan Mặc nhẹ nhàng đi lên trước, Lục Họa nằm nghiêng, CỤ biết có phải cô thầy ác mộng hay không, mi tâm khi thì vặn chặt, dáng vẻ uất ức như nai con bị thương.

Thượng Quan Mặc vươn tay, đầu ngón BỊ rơi trên khuôn mặt Hi nhắn ây.

Da thịt mịn màng ấm áp trượt trong lòng bàn tay anh, anh yêu thích không buông tay vuôt ve một lúc lâu.

Rất nhanh, ánh mắt của anh rơi vào trên bụng cô, cô nới mang thai, bụng dưới vân là bình thường, cũng không nhô ra.

Anh chậm rãi đưa tay lên, ở nơi này dựng dục đứa con của anh và cô.

Đây thật sự là một cảm giác kỳ diệu không cách nào diễn tả nên lời.

Thượng Quan Mặc không khỏi động lông, anh ngôi xuống, sau đó cúi người, một nụ hôn êm ái liền rơi vào trên trán cô.

Trong lúc ngủ mơ Lục Họa dường như cảm giác, được gái gì, cô nỉ non lên tiếng: “Chồng ơi.”

Cô ở trong giấc mộng gọi “chồng ơi”.

Trái tim Thượng Quan Mặc lúc này mềm mại rồi tinh rồi mù, anh dời môi mỏng xuống, xẹt qua hai mắt cô, chiêc mũi, sau đó rơi vào trên đôi môi đỏ mọng.

Anh hôn cô.

Vôn dĩ anh hôn rât khắc chê, động tác cần thận từng li từng tí, rất sọ đánh thức cô, thê nhưng. không biết làm Sao vậy, anh dân dần không khống chế được, luôn cảm giác không đủ.

Thực sự không đủ, anh muốn dùng lực một chút.

Ngón tay Thượng Quan Mặc xuyên vào mái tóc đen của cô, hung hãng hấp thu hương vị ngọt ngào của cô.

Ưm.

Lục Họa cảm giác mình mơ thấy ác mộng, cô cảm thây một tảng đá lớn đặt trên người mình, làm cô thở không được.

Mau tránh ra.

Lục Họa nỗ lực đây điều tảng đá lớn đáng ghét này ra, thế nhưng đá quá nặng, cô đầy thê nào cũng không ra.

Rất nhanh, cô đột nhiên mở mắt ra, tỉnh.

Vừa mở mắt, khuôn mặt tuần tú của Thượng Quan Mặc phóng lớn bên trong tầm mắt cô, thì ra Không phải đá lớn, trên người cô đè nặng một người người đàn ông, người đàn ông này chính là Thượng Quan Mặc đã lâu không vệ nhà.

Anh vậy mà đã trở về, hơn nữa còn đang hôn cô.

Lục Họa lúc này bắt an giãy giụa, muốn đầy anh ra: “Ưm… không muốn…”

Thấy cô tỉnh, Thượng Quan Mặc mở đôi mới ra, cánh tay Nhêng bên người cô nhìn cô: “Tỉnh?”

“Sao anh lại về?” Lục Họa bị anh hôn đến đỏ bừng mặt: “Không phải anh đang vui đùa ở bên ngoài sao?”

Cô uất ức tức giận, cho nên vô thức nói ra lời trong lòng.

Chỉ cần nhớ tới giọng nói ỏn ẻn trong điện thoại kia, cô sẽ rất khó chịu.

Cô biết mình ghen tị.
 
Chương 2844


Chương 2844:

Thượng Quan Mặc sâu đậm nhìn cô: “Có phải em không mong tôi vê đúng không?”

Cô mong chứ!

Cô đương nhiên mong anh trở về.

Thế nhưng, anh quá tổn thương trái tim cô rôi.

Lục Họa có ý nói ngược lại: ‘Bên ngoài ‹ chơi vui như thế làm anh quên cả trời đất rồi, anh về làm cái gì?

Thượng Quan Mặc tự giêu câu môi mỏng, cô quả nhiên vân là không hy vọng anh trở vê, vừa rôi anh đến tột cùng đang chờ mong chút cái gì chứ?

“Lục Họa, tôi là chồng em, nơi đây cũng là nhà của tôi, tôi muôn đi thì đi, muốn về thì về, em hiểu chưa?”

“Em không hiểu, anh thả ra, em muốn đi ngủ.”

Thấy cô nóng lòng tránh khỏi mình, ánh mắt Thượng Quan Mặc trầm xuống, cúi đâu lại ngăn chặn môi cô.

Anh không muốn nghe cô nói, cô vừa nói liên chọc giận anh.

Lục Họa lúc này cũng không muốn thân thiết với anh, bởi vì cô ngửi được mùi rượu trên người anh, anh uống say rồi.

Uống say rồi bỏ chạy về nhà tìm cô phát tiết sao?

Lúc này Lục Họa còn ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh, là mùi thơm của người phụ nữ, xem ra bên cạnh anh có những người phụ nữ khác rôi.

“Ưm, buông ra!” Lục Họa dùng sức giấy giụa.

Sự giãy dụa của cô như ngọn đuốc trong nháy mắt gợi lên lòng chỉnh phục của Thượng Quan Mặc, anh vốn nhớ cô, hiện tại càng muốn chạm vào cô.

‘Lục Họa, đây là nghĩa vụ vợ chồng, hiểu không?” Anh nói giọng khàn khàn.

“Em không hiểu! Thượng Quan Mặc, em còn đang mang thai, có phải anh.

đã quên lời bác sĩ dặn, em không thể hầu hạ anh.” Lục Họa lúc này lây con ra nói.

Thượng Quan Mặc cảm thấy nực cười: “Hiện tại quan tâm con như thế, vậy trước đó sao không thế đi?”

Lời này vừa ra, trong lòng Lục Họa bị đâm đau nhói, cô cũng yêu con mà, thế nhưng cô không có cách lựa chọn nào khác, anh vĩnh viên không biết trong khoảng thời gian này cô đã trải qua dày vò như thê nào, thông khổ nhật khó chịu nhất cũng chỉ mình cô chịu Viền mắt trắng nõn của Lục Họa lúc này đỏ lên.

Thượng Quan Mặc thây cặp mắt xinh kia đã dâng lên một tâng hơi nước, ướt nhẹp giồng như sắp khóc, trái tim anh tê rân, vừa đau vừa ngứa.

Anh cúi đầu, lại hôn cô.

“Thượng Quan Mặc!”

“Đừng nhúc nhích! Nếu như cô cử động nữa, tôi cũng không : thê cam đoan CÓ thể tổn thương đến con hay không.” Anh trầm giọng uy hiếp.

Con ngươi Lục Họa co rụt lại, thực sự không dám phản kháng nữa.

Thượng Quan Mặc đè nặng hôn oô, ngón ty: thuần thục đi tới áo ngủ, cởi cúc áo của cô.

“Thượng Quan Mặc!” Cô nóng nảy gọi tên anh.

“Kêu la cái gì, đừng có kêu.” Cô sắp kêu cả hồn anh ra rồi.
 
Chương 2845


Chương 2845:

Lục Họa nóng nảy đè bàn tay anh xuông.

Thượng Quan Mặc hắt tay cô ra, động tác cởi áo cũng biên thành không kiên nhẫn, trực tiếp thô bạo giật ra mấy cúc áo của cô: “Biết rồi, em phối hợp một chút, tôi có chừng mực.”

Lục Họa cũng không biết anh có ý gì, cô rất sợ.

Anh muốn làm gì?

Lục Họa đỏ mặt: “Không muốn!”

“Lục Họa, tôi là chồng em, tôi muốn thì em không thể phản kháng.

Thượng Quan Mặc đen mặt Tay GÓI, giọng nói bá đạo không cho phép cãi lời.

Lục Họa cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hung hăng nhìn anh chằm chằm.

Thượng Quan Mặc cũng cảm giác mình đang làm chuyện xâu, anh vươn tay che mắt cô: “Nhằm mắt lại, không cho phép nhìn tôi.”

“Thượng Quan Mặc, em ghét anh.”

Lục Họa xâu hồ giận dữ nói.

Thượng Quan Mặc hôn cô: “Cô cứ việc ghét, tôi vui là được.”

I6 blog Khi xong xuôi tât cả, Lục Họa năm nghiêng, dùng chăn che mình thật chặt, không đề ý đến người đàn ông nào đó.

Thượng Quan Mặc lười biếng dựa, vào đâu giường, trong mặt mày tuần mỹ đều là vẻ gợi cảm cùng chán chường sau khi phóng túng, anh chồng một gồi, cô tay bền chắc khoát lên trên đầu gôi, đột nhiên muốn hút điều thuốc.

Đều nói xong việc hút một điều thuốc, sông như thân tiên.

‘ Gần nhát anh rát hay hút thuốc, cho nên anh định vươn tay cầm điều thuốc.

Thế nhưng rất nhanh anh liền dừng lại, bởi vì Lục Họa hiện tại đang mang thai, anh căn bản không thê hút thuốc, cũng không thê đề con anh chịu khói thuốc độc hại được!

Anh đứng dậy đi tắm, sạu đó cầm theo một cái khăn lông âm đi ra, anh giúp Lục Họa lau tay.

Lục Họa mở mắt ra, tức giận quặng gỗi đầu nện lên khuôn mặt tuân tú ây.

Thượng Quan Mặc cũng không tránh, vốn chính là anh làm sai, anh nguyện ý bị trừng phạt: “Lục Họa, bác sĩ nói phụ nữ có thai không thể nỏi giận, đối với thai nhi không tôt.”

Lục Họa hừ một tiếng: “Bác sĩ còn nói chúng ta không thê làm chuyện ấy, tại sao anh không nhớ kỹ?”

Thượng Quan Mặc nhướng mày: “Chúng ta vừa rồi mà cũng gọi là làm à, có muốn tôi phổ cập cho em thế nào mới là làm chuyện ây chân chính không?

Tên lưu manh vô sỉ này, vài ngày không gấp, miệng môm anh đúng là càng ngày càng bậy.

Nhất định là do trêu chọc gái mà có được kinh nghiệm đây mà.

Lục Họa là tức điên, nhớ tới giọng nữ ỏn ẻn trong điện thoại, trong lòng cô càng giông như đã đồ cả bình dẫm chua, cô lại cầm lên một cái gối ném vào mặt Thượng Quan Mặc: “Hứ, em ghét ‹ anh, anh thích ngủ với ai thì ngủ đi, bổn Công chúa không muốn hầu hạ anh nữal”

Lời vừa dứt, Thượng Quan Mặc nhấp môi mỏng một cá.

Bầu không khí hơi cứng đờ, giảm đến 0 độ.

Lục Họa ý thức được mình nói sai, căn môi đỏ mọng một cái, cô cúi mặt xuống.

Thượng Quan Mặc muốn xông lên bóp chết cô, vừa rồi CÔ nói cái gì, anh muôn ngủ với ai thì ngủ sao? Cô đã không kịp chờ đợi đây anh tới trên giường người phụ nữ khác sao?
 
Chương 2846


Chương 2846:

Nếu như không phải cố ky đứa bé trong bụng cô, anh hiện tại nhất định sẽ làm ra vài chuyện gì với cô, để cô hối hận.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác anh lại kiêng ky cái bụng cô.

Đều nói mẫu dựa tử quý, đại khái chính là ý này.

Thượng Quan Mặc tỉ mỉ giúp cô lau sạch kế tay: “Đi ngủ sớm một chút đi!”

Anh đi đâu?

Anh lại muốn ra ngoài, đi suốt đêm không về?

Lục Họa không hỏi ra lời.

Thượng Quan Mặc về tới phòng tăm, anh ném khăn mặt vào trong chậu bắt đầu giặt, lúc này lách tách, có vật gì nhỏ vào trong nước, nhiễm đỏ làn nước trong veo.

Anh chảy máu mũi.

Thượng Quan Mặc vươn tay lau máu mũi, ni đó vô ích, anh chỉ càng lau ra càng nhiều máu mũi hơn.

Anh ngắng đầu nhìn mình trong gương, hiện tại sắc mặt anh tái nhọt, giỗng như một con quỷ Anh rõ ràng hơn bắt cứ ai, chỉ sợ là độc Đoạn Trường Thảo lại tái phát rồi.

Trước đây Thượng Quan Mặc không hề sợ chết, nhưng là bây giò đã khác, anh đã có vợ con, vợ con anh đang ở bên ngoài.

Anh rất sợ bản thân đột nhiên ngã xuống, hơn nữa ngã xuống nơi vợ con không nhìn thây.

Thượng Quan Mặc nhanh chóng Xoay người, bước chân anh vội vã đi ra ngoài, thẳng đến Lục Họa.

Lúc này, chỉ có Lục Họa mới có thể cho anh cảm giác an toàn.

Anh phải đi đến Lục Họa bên người.

Trong phòng vân là yên tĩnh, Lục Họa còn co rúc ở trên giường, Thượng Quan Mặc đi tới, mất thây chỉ một chút xíu sẽ đến gân cô, anh muốn đi đến bên cạnh cô.

Thế nhưng, cảm giác đau đón thốt nhiên làm cho anh hai mắt tối sầm, anh nhắm mắt lại, thân thể cao to như ngọc lúc này ngã xuống.

Lục Họa không ngủ, sợ anh buổi tối lại ra ngoài, cho nên khi tiếng “phịch”

trầm đục truyền đến, cô ngồi bật dậy, chỉ ¡ thấy Thượng Quan Mặc ngã xuông cách cô xa một hai mét.

Đồng tử cô đột nhiên co rút, vén chăn chạy vội xuông giường, cô vươn tay ôm lẫy anh: “Thượng Quan Mặc!

Chồng ơi! Chồng Ơi, Tảnh làm sao vậy!”

Thượng Quan Mặc đã hôn mê, nghe không được lời cô, cũng không thê cho ra bất kỳ phản ứng nào.

Tay chân Lục Họa lạnh băng, cô biết tình huồng mình lo lắng nhất vẫn là xảy ra, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh vẫn phát độc rồi, còn phát nhanh như vậy, khí thế hung hung, không đề cho cô bát luận cơ hội thở dôc nào.

“Chồng ơi, không sao, em sẽ cứu anh, em nhất định có thể cứu anh.”

ñ Lục Họa đi lật ngăn tủ, cô muốn lấy ngân châm, thế nhưng rất đáng tiếc những vật nguy hiểm này đêu bị Thượng Quan Mặc sai người lấy cô ngay cả châm cũng không có Ôi Hơn nữa lần trước lúc cô lấy: tâm đâu huyết lần thứ ba đã thất bại, y thuật của cô căn bản không liễn được tâm đầu huyết lần thú: lai Cô phải về nhà xin mẹ giúp đố..

Nhưng là, Thượng Quaï Mặc không cho cô đi, trong ngoài đâu đâu cũng là người gác.
 
Chương 2847


Chương 2847:

Mắu chốt là, cô đi rồi, anh làm sao bây giờ?

Lúc này không, quản được nhiều như Vậy, cÔ chỉ muôn đề anh bình an, sông khỏe mạnh, dù cho anh hận mình cũng tốt.

Lục Họa lúc này lớn tiếng kêu lên: “Người đâu, người tới đây mau, Thượng Quan Mặc ngất xỉu!”

Cửa phòng nhanh chóng bị đầy ra, rất nhiều người chạy vào: “Chủ nhân ngươi làm sao vậy, mau gọi bác sĩ, nhanh lên một chút!”

Tât cả nhân viên vội vàng cứu Thượng Quan Mặc, Lục Họa lặng lẽ lui ra phía sau, cô quyên luyên nhìn Thượng Quan Mặc, sau đó thừa dịp mọi người không chú ý xoay người bỏ chạy.

Lục Họa bỏ chạy.

Lục Họa về tới nhà của mình, cô dùng sức gõ cửa: “Vô, mẹ, mau mở cửal”

Cổng biệt thự rất nhanh được mở ra, Lục Hàn Đình khoác áo khoác đi ra: “Họa Họa, tại sao là con, sao trễ vậy lại trở vê, đã Xảy ra chuyện SÌ2 “Bố, chuyện rất dài, mẹ đâu, con muôn gặp mẹ.”

Lục Họa đi vào muốn tìm Hạ Tịch Quán, thế nhưng đi vài bước, hai chân cô mềm nhữn, trực tiếp ngã xuống thảm.

“Họa Họal” Lục Hàn Đình kịp thời ôm lấy con gái của mình, Lục Họa ngã vào trong ngực ông hôn mê.

Lúc này Hạ Tịch Quán vội vã chạy ra: “Họa Họa, Họa Họa con làm sao vậy?”

Hạ Tịch Quán liền bắt mạch Lục Họa, rất nhanh, bà liền chau chặt mày, sắc mặt cũng biến thành ngưng trọng.

Con gái bảo bối ở trong đêm khuya chạy vê câu cứu đã làm cho người bố Lục Hàn Đình vô cùng đau lòng, ông nhìn Hạ Tịch Quán: “Vợ ơi, Họa Họa làm sao vậy, đang tốt như vậy tự dưng hôn mê.

Hạ Tịch Quán thu tay về: “Họa Họa mang thai rôi.”

“Cái gì?” Lục Hàn Đình còn không biết mình sắp làm ông ngoại.

“Chớ vội vui vẻ, đứa bé này tới không đúng lúc, bởi vì Họa Họa đã lầy tâm đầu Thưyết, chắc là để cứu Tfluong Quan Mặc.”

Lục Hàn Đình còn chưa kịp chứa vui vẻ liền bị một chậu nước lạnh dội xuÔng, ông khiếp sợ nhìn con gái trong ngực: “Lễ nào… Họa Họa nghe trộm được chúng ta nói chuyện?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Chắc thế, Họa Họa đã lầy tâm đầu huyết hai lần rôi.

Lục Hàn Đình nhíu mày: “Cái gì, Họa Họa đã lấy ra tâm đầu huyết hai lần rôi ư, con bé chẳng lẽ muốn chết ư, lại lầy lần thứ ba con bé sẽ mắt mạng!”

Lục Hàn Đình không ngờ con gái bảo bồi của mình lại lén làm ra quyết định trọng đại sau lưng bọn họ, chưa từng thương lượng với bọn họ, dứt khoát lại quyết tuyệt không đề cho họ chút chỗ trồng.

Hạ Tịch Quán nhìn con gái mình: “Trước hết anh ôm Họa Họa ôm lên lầu đi! Em tới ghim kim.”

“Ừ”

Lục Họa tỉnh, cô lập tức ngồi phắt dậy từ trên giường, trong miệng còn kêu: “Thượng Quan Mặc!”

Cô nhìn chung quanh một lần, lúc này mới phát hiện mình đã không còn ở chỗ Thượng Quan Mặc nữa, cô dã về đến nhà mình.

Vừa rồi cô thấy ác mộng, mơ thấy Thượng Quan Mặc máu me khắp người ngã vào trong vũng máu.

Không đúng.

Đó không phải là mộng.
 
Chương 2848


Chương 2848:

Thượng Quan Mặc thực sự đã phát độc rôi, e răng bây giờ còn đang hôn mê.

Lục Họa lúc này vén chăn lên muốn xuông giường, nhưng hai chân vừa rơi trên mặt đất mới phát hiện toàn bộ cơ thê mềm nhũữn vô lực, cô lập tức xụi lơ ở trên thảm.

Lúc này phần bụng lại truyền tới cơn đau âm ỉ, cô đặt tay trên bụng mình, nơi đây còn có con của bọn họ.

Hiện tại thực sự là liên tiếp gặp nạn.

“Họa Họa, con tỉnh rồi, sao lại ngã lại rồi?” Lúc này Hạ Tịch Quán bưng một chén thuốc Đông y vào, bà nhanh chóng đỡ Lục Họa lên.

Lục Họa cầm ngược tay Hạ Tịch Quán: “Mẹ ơi, có phải mẹ đã biết hết rồi không a2?”

Những bác sĩ kia đều tra không ra cô bị làm sao, thế nhưng với y thuật của mẹ, rất dễ dàng biết được tình trạng cơ thể hiện tại của cô.

Hạ Tịch Quán gật đâu: “Đúng vậy Họa Họa, con có thể đưa ra lựa chọn với cuộc sống của bản thận, thế nhưng con chớ nên gạt bố mẹ.”

Viền mắt trắng nõn của Lục Họa lúc này hồng hồng, cô rất hỗ thẹn, bó mẹ nuôi côlớn như vậy, cô còn chưa kịp hiếu thuận bọn họ, lại làm cho bọn họ loạn thêm: “Mẹ, con xin lỗi.”

“Họa Họa, con không hề có lỗi với bố mẹ, con có lỗi với bản thân con, chuyện lớn như vậy con lại lựa chọn chông đỡ một mình, con nên nói cho bố mẹ biết, bố mẹ sẽ giúp con.”

Lục Họa ứa nước mắt, trong khoảng thời gian này cô thực sự sông rât thống khổ rất kiềm nén, cô cảm thấy có lỗi với mọi người, cô nỗ lực muôn chuyện trở nên tột hơn, thế nhưng kết quả lại trở nên càng thêm †Ệ, cô cảm giác mình không làm gì tốt cả, giờ khắc này cô thật hận mình bất lực.

Lục Họa vươn tay ôm lấy Hạ Tịch Quán, nức nở nói: “Mẹ ơi, con cảm thấy rất khó chịu, con thực sự không biết nên làm sao bây giò, là con hại Thượng Quan Mặc, con rất muốn cứu anh ây, con đã chuẩn bị hy sinh, nhưng… con đã mang thai, đây là đứa bé đầu tiên của con và Thượng Quan Mặc, con luyến tiếc anh ấy…

Hạ Tịch Quán nhẹ nhàng vuốt lưng Lục Họa, làm mẹ bà rất hiểu con gái mình, năm đó lúc bà mang thai cũng là gặp phải khốn cảnh nhự thế, mang tam thai trở về Lan Lâu cắt đứt với Lục Hàn Đình.

Bà biết như vậy đau đớn đến mức nào, không ngờ con gái bà hiện tại cũng phải nêm trải cơn thông khổ này.

“Họa Họa, không sao, mẹ sẽ vẫn ở cạnh con, mẹ sẽ giúp con.”

“Mẹ, Thượng Quan Mặc thế nào rồi, lúc con đi anh ây hôn mê, con bây giờ muốn đi xem anh ấy một chút.”

“Mẹ đã phái người nhìn Thượng Quan Mặc rồi, trước mắt cậu ây không sao, có hai lần tâm đầu huyết của con, cậu Ấy ` vẫn chống đỡ được, nhưng cậu ấy cần tâm đầu huyết lần thứ ba, nếu như không có lân thứ ba, cậu ây vân sẽ chết.”

“Mẹ, vậy mẹ còn chờ gì, mẹ mau lấy tâm đầu huyết của con đi! Con muốn cứu anh ây!”

“Họa Họa, con đã quyết định rồi?”

Lục Họa dùng sức gật đầu: “Dạ, con đã quyết định rồi, nêu như anh ấy chết, con và con của con sông cũng không có bắt kỳ ý nghĩa gì nữa.

Hạ Tịch Quán sớm đã biết, Lục Họa vì Thượng Quan Mặc có thể buông bỏ sinh mệnh.
 
Chương 2849


Chương 2849:

“Được, mẹ sẽ giúp con, còn về phần đứa bé bên trong bụng con…”

Đứa bé này.

Lục Họa thật sự rất luyến tiếc, tay cô đặt trên bụng mình lưu luyễn VuÔt ve, buông bỏ đứa bé này, cô cũng rất đau đớn.

Lúc này Hlạ Tịch Quán nói: “Họa Họa, mẹ có thể bảo vệ đứa bé này.”

Cái gì?

Lục Họa cứng đờ: “Mẹ ơi, mẹ nói thật không, con con có thể thuận lợi sinh ra?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Thật, mẹ có thệ bảo vệ đứa bé này, đảm bảo thằng bé bình an i0 ra, thế nhưng, mẹ Không bảo vệ được con, hoặc có lẽ là, mẹ có thể bảo vệ được cọn, thế nhưng sau khi lầy tâm đầu huyết lần thứ ba, mẹ phải lập tức cho con sinh non, đứa bé này có thể cũng sẽ mắt.”

“Họa Họa, con hiểu ý mẹ không, con bây giờ lại phải lựa chọn, thăng bé và con, con chỉ có thể chọn một.”

Hạ Tịch Quán có cách, thế nhưng mẹ và con, bà chỉ có thê cứu một, giờ chỉ phụ thuộc vào Lục Họa lựa chọn.

Lục Họa không chút do dự nào nói ngay: “Mẹ, con muốn giữ lại đứa bé này.

“Nhưng tánh mạng của con…”

“Mẹ, chỉ cần Thượng Quan Mặc và đứa bé khỏe mạnh bình an sống trên thế giới này, con đã thỏa mãn, ngược.

lại nêu như giữa bọn họ có một người rời bỏ con đi, vậy cả đời con cũng sẽ không vui Vẻ, con yêu hai bố con, hơn cả sinh mệnh mình.”

Hạ Tịch Quán kỳ thực đã đoán được lựa chọn của Lục Họa, cho nên bà nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”

“Con muốn trở về thăm Thượng Quan Mặc.”

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “không được.”

“Vì sao?”

“Thân thể con đã không thích hợp đi lại, từ giờ đến lúc sinh, con đều phải ở trong phòng thí nghiệm dưới đất dùng dược thảo kéo dài sinh mệnh, quá trình này sẽ vô cùng đau đớn.”

Lục Họa đã chuân bị tâm lý, thê nhưng cô thực sự không yên lòng Thượng Quan Mặc, cho nên cô câu xin: “Mẹ, con nghe lời mẹ, về sau con = không ‹ đi ra ngoài nữa, nhưng, con thực sự rất muốn gáo Thượng Quan Mặc một lần cuối, chỉ một lần cuối, có được không ạ?”

Dù sao cũng là con gái mình thương yêu nhất, Hạ Tịch Quán mềm lòng: “Được, mẹ dẫn con đi.”

Lục Họa về đến nơi Thượng Quan Mặc, trong phòng, Thượng Quan Mặc lặng lặng năm ở trên giường.

“Mẹ, sao anh ấy còn chưa tỉnh, anh ây…

Hạ Tịch Quán dùng ánh mắt trấn an cô: “Yên tâm đi Họa Họa, mẹ đã cho dùng châm, cậu ấy chẳng máy chốc sẽ tỉnh lại.”

Vậy là tốt rồi.

Lục Họa ngôi ở bên giường, cô vươn ngón tay mình chậm rãi vuôt ve gương mặt anh tuấn ấy, đầu ngón tay của cỗ từ trán anh, đôi mắt, cánh mũi rồi về đến miệng, mỗi một chỗ không bỏ quên, nhẹ nhàng vuốt ve.

Ông trời mới biết cô thương anh đến mức nào, quyến luyến anh đến mức nào.
 
Chương 2851


Chương 2851:

“Chủ nhân, phu nhân bị người Lục gia mang về rôi.”

Cái gì?

Cô bị mang đi?

Ngay lúc anh hôn mê, cô bỏ đi?

Làm sao có thể?

Không thể.

Cô tuyệt đối sẽ không thừa dịp mình hôn mê trôồn chạy.

“Tôi hiện tại đi tìm cô ấy, tôi muốn đón CÔ ấy về!” Thượng Quan Mặc chạy ra ngoài.

Anh còn chưa mang giày, hiện tại đi chân trần giãm ở trên mặt đất lạnh như băng, anh chạy: rất gấp, trong lòng trong mắt chỉ có Lục Họa, Quân Vô Song kinh ngạc nhìn người đàn ông này, người đàn ông đạm mạc lương bạc trong ân tượng cô ây, từ trước đến nay vôn bình tĩnh, có sự tự chủ kinh người đáng kiêu ngạo, nhưng là bây giờ anh lại hoảng loạn run sợ hệt như kẻ điên rô.

Quân Vô Song vẫn là lần đầu tiên chứng kiến người đàn ông như vậy, cô ta bàng hoàng lo sợ.

Thập Nhất lúc này tiến lên ngăn cản: “Chủ nhân, đừng đi tìm nữa, phụ nhân sẽ không trở vê.”

“Không có khả năng, cô ấy sẽ trở lại.”

“Chủ nhân, phu nhân để lại một câu nói cho ngươi.”

“Nói cái gì?”

*Phu nhân nói, bảo anh quên cô ấy địt”

Bước chân của Thượng Quan Mặc đột nhiên khựng lại, SP nhìn về phía Thập Nhất, trong đôi mắt kia nhuộm đây tia máu đỏ tươi, khuôn mặt tuần tú đang hung tàn giấy giụa, anh như là mãnh thú trong rừng rậm nhìn chằm chằm Thập Nhật, hận không thể nhào tới xé nát anh ta.

“Cô ấy không có khả năng nói như vậy, những lời này không phải là của cô ây!” Anh căn răng nói mỗi chữ mỗi câu.

“Chủ nhân, anh chấp nhận hiện thực đi! Phu nhân đã đi, cho dù anh có tìm cô ây vê, cũng chỉ giữ được thân xác, không giữ được trái tim, cưỡng câu một người phụ nữ căn bản không yêu anh làm gì chứ?”

“Câm miệng! Anh câm miệng!”

Thượng Quan Mặc xông lên níu lấy.

cổ áo Thập Nhất: “Anh thì biết cái gÌ, anh cái gì cũng không hiểu, cô ấy yêu tôi, chúng tôi đã đăng ký kết hôn rồi, trong bụng cô ây còn có con tôi, sao cô ây lại có thê không yêu tôi chứ?”

“Tôi biết rồi, cô ấy nhất định là giận tôi đoạn thời gian này lạnh lùng CÔ ấy, cÔ ây nhất định là giận hành vi càn rở của tôi tối hôm qua, cô ây đang cáu kỉnh với tôi. Không sao cả, tôi sẽ ngay bây giờ nhân lôi với cô ây, tôi đi câu cô ấy trở về, tôi đi cầu xin cô ấy, có thể sao?”

Thượng Quan Mặc khàn cả giọng hô lên những lời này, thoại âm rơi xuỗng, toàn trường đêu yên lặng.

Quân Vô Song đứng ở trên lâu nhìn người đàn ông đang làm những cử chỉ điên rô kia, là người đàn ông cao cao tại thượng đó ư? Cô ây hoài nghỉ mình nghe lâm, anh lại muốn đi… câu xin Lục Họa, cầu xin cô trở về sao?

Cô ấy không rõ rốt cuộc yêu đến mức nào mới có thê làm cho một người đàn ông làm đến mức này.

Kiêu ngạo, tôn nghiêm gì đó, anh đều từ bỏ.

Lục Họa người phụ nữ kia, đã làm cho anh điên cuông.
 
Chương 2852


Chương 2852:

Thập Nhất không gì sánh được đau lòng nhìn Thượng Quan Mặc: “Chủ, nhân, đủ rồi, cho n anh đi cầu. CÔ Ấy, cô ây cũng sẽ không đã trở vê.”

Nói rồi Thập Nhất lấy ra một vật, giao cho Thượng Quan Mặc: “chủ nhân, đây là phu nhất! để lại cho anh.”

Cái gì?

Thượng Quan Mặc nhận lấy, đây là một phân văn kiện, trên văn kiện là ba chữ “Giấy ly hôn” chói mắt.

Giấy ly hôn.

Thượng Quan Mặc đọc đi đọc lại ba chữ Niệi cho tới khi viền mắt đỏ tươi, huyết khí nơi cổ họng cuôn cuộn.

Ly hôn…

Cô muốn ly hôn với anh.

Thượng Quan Mặc đến nay còn nhớ rõ hình sản cô len lén lấy ra số hộ khẩu đi đăng ký kết hôn với anh, khi đó cô nhõng nhẽo ôm anh, từng lần một nói cho anh biết có bao nhiều thương anh, cô nói sau này sẽ không rời bỏ anh, cô nói sẽ bầu bạn cùng anh cả cuộc đời.

Hiện tại, cô lại lấy ra vật này cho anh xem.

Vì sao?

Rốt cuộc vì sao?

Thượng Quan Mặc đột nhiên cảm thấy NiN vẫn không hiều cô, tình yêu của cô giống như hoa trong nước, rõ ràng đã chạm vào được, thế nhưng vừa chạm, nó liền nát tan.

Ha ha.

Thực sự quá buồn cười.

Thượng Quan Mặc siết tờ giây ly hôn nhăn nhút “Cho dù cô ây đưa tôi cái này, tôi muốn nghe cô ây chính miệng nói với tôi , người khác chuyền đạt cũng vô hiệu, tôi muôn cô ây tự mình nói với tôi cô ấy muốn ly hôn, bằng không, tôi sẽ không tin, tôi sẽ lập tức đón cô ấy trở về.”

Nói rồi anh như nghĩ tới cái gì, lắm bẩm nói: “Cô ấy nhất định sẽ đi về cùng tôi, trong bụng của cô còn có con tôi, đứa bé này là lợi thế lớn nhất của tôi, tôi là bố của nó, cô ấy nhất định không hy vọng con mình vừa sanh ra sẽ không có bố, cho dù dùng con giữ chân cô ây lại, cũng được.”

Thập Nhất viền mắt đỏ bừng nhìn chủ nhân mình, anh ta biết tình yêu của chủ nhân đối với Lục Họa đã nùng tình thực cốt, tình yêu đó, nghiên nát tất cả tự tôn của anh thành tro bụi.

E rằng, đây cũng là nguyên nhân anh ta không thích Lục Họa.

Ái tình từ xưa, là thứ đả thương người nhật.

Nếu như vô tình thì tốt rồi, hết lần này tới lần khác anh là một kẻ sỉ tình, trọn đời chung tình với một người.

Thượng Quan Mặc sãi bước đi đi ra ngoài, anh muốn đón Lục Họa.

Thế nhưng đi vài bước, mùi ngai ngái nơi cô họng cũng nữa không áp chê được nữa: ‘phụt’ một tiếng, anh hộc ra một búng máu, ngã xuông đất tại chỗ.

“Chủ nhân!”

“Thượng Quan Mặc!”

Tiếng kinh hô của mọi người vang lên.

Thượng Quan Mặc lại lâm vào hôn mê, anh thấy ác mộng, anh năm mơ thấy năm năm trước.
 
Chương 2853


Chương 2853:

Khi đó Lục Họa bị Yêu Chuông mị thuật thao túng, anh hỏi cô “Lục Họa, em có từng yêu tôi?”

Lục Họa lạnh lùng nhìn anh, đáp ba chữ “chưa bao giò”.

Thượng Quan Mặc bắt đầu phát sốt, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể ngóc đầu trở lại, hơn nữa khí thế hung mãnh, lúc mơ mơ màng màng anh cũng cảm giác trên người như bị kim châm, dường như có người đang ghim kim cho anh.

Không biết qua bao lâu, anh chậm rãi mở mắt ra, tỉnh.

Anh vẫn còn ở trong phòng mình, nằm trên cái giường này, tất cả dường như chưa từng thay đổi, chỉ.

cần anh xoay đầu, có thể chứng kiến gương mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc kia của Lục Họa, cô ngọt ngào rúc vào trong ngực anh, mặt mày cong cong CƯỜI VỚI anh, nói câu “Chông ơi, chào buổi sáng.”

Nhưng bây giờ, chỉ còn cảnh còn người mật.

Cô đã bỏ anh đi.

Thượng Quan Mặc chậm rãi ngồi dậy, lúc này nhi chứng kiến một người quen đứng nghiêm bên cửa số, trưởng lão tới.

“A Mặc, con đã tỉnh?” Trưởng lão lo âu nhìn anh.

Sắc mặt Thượng Quan Mặc rất yếu ớt, anh vén chăn lên, muôn xuông giường.

“A Mặc, con muốn đi đâu?” Trưởng lão hỏi.

Thượng Quan Mặc không nói gì.

*A Mặc, con muốn đi tìm Lục Họa, đúng không? Ta thực sự không rõ, đã đên lúc này, con tại sao còn muôn đi tìm cô ta? Người khác đều nói hoạn nạn thấy chân tình, dù năm năm trước hay là năm năm sau, ở cạnh con vĩnh viễn chỉ có ta, Lục Họa là người đầu tiên vứt bỏ con, vì sao con còn muôn đi tìm cô ta?” Trưởng lão tức giận nói.

Hai chân Thượng Quan Mặc rơi trên mặt đất, không biệt là bởi vì nằm quá lâu hay là thân thể quá yếu ớt, anh cảm thây hơi váng đâu.

Anh nhắm mắt lại, đợi cơn váng đầu trôi qua, khàn khàn nói: “Tôi muôn gặp Lục Họa một lần.”

Anh vẫn còn muốn gặp Lục Họa.

“Không cho đi! A Mặc, ta đều là tốt cho con, Quân Vô Song đối với con một lòng say mê, con cưới Quân Vô Song đi!”

Đôi mặt với yêu câu này, Thượng Quan Mặc cũng không nói gì, anh đứng lên thì thào lập lại: “Tôi muôn gặp Lục Họa.”

Anh nói tới nói lui vẫn là muốn gặp Lục Họa.

“Thượng Quan Mặc, ngày hôm nay không có lệnh của ta, con không ra được cái cửa này, con cũng không nhìn cơ thể mình ra sao, con sắp chết rồi!”

Hai tay xuôi ở bên người Thượng Quan Mặc siết chặt.

Lúc này Quân Vô Song đi vào, Quân Vô Song nhìn dáng vẻ tiều tụy thống khổ của Thượng Quan Mặc, nhẹ giọng nói: “Trưởng lão, ngài để anh ây đi đi!”

*Vô Song, cô cũng đồng ý nó đi gặp Lục Họa?”

“Trưởng lão, để anh á ấy gặp Lục Họa đi ạ, bằng không, anh ây sẽ không từ bỏ.” Quân Vô Song nói.

Trưởng lão hừ một tiếng, lúc này mới thỏa hiệp: “Được, A Mặc, ta cho con đi gặp cô ta, sau khi gặp con phải triệt để quên cô ta đi! Con phải bắt đầu cuộc sông hoàn toàn mới!”
 
Chương 2854


Chương 2854:

Một chiếc xe sang trọng dừng ở trước biệt thự Lục gia, Thượng Quan Mặc đi ra, sau đó nhân chuông cửa Lục Hàn Đình tự mình đến mỏ cửa, Lục gia tựa hồ đã liệu trước người đàn ông này sẽ đến: “Thượng Quan Thiếu chủ.”

“Bác Lục, Họa Họa đâu, con muốn thấy Họa Họa một lần, Có mấy lời, con nghĩ muốn nghe cô ấy tự mình nói với con, người khác nói con đều sẽ không tin.” Thượng Quan Mặc mặc một chiếc áo khoác đen, cả người trong trẻo nhưng lạnh lùng tuân dật.

Lục Hàn Đình thở dài một cái: “Thượng Quan Thiệu chủ, cậu và Họa Hội hữu duyên vô phận, nêu Họa Họa đã lựa chọn, cậu cũng đừng cưỡng cầu nữa, thân thế cậu không khỏe, vẫn là mau đi về nghỉ đi.”

Lục Hàn Đình đương nhiên hy vọng Thượng Quan Mặc có thê bình an, bởi vì nếu anh có mệnh hệ gì, đều là con gái ông trả giá thay, thế nhưng những lời này ông không thể nói.

“Bác, bác chuyên lời cho Họa Họa, con ở bên ngoài đợi cô ây, cô ây một ngày không được, con sẽ chò một ngày, cô ấy một năm không được, con sẽ chờ một năm, con sẽ vân chờ cô ây.”

Thượng Quan Mặc đứng lặng ở bên ngoài, chờ Lục Họa.

Lục Hàn Đình đóng của lại.

Lúc này Hạ Tịch Quán đã đi tói: “Thượng Quan Thiệu chủ có phải không rời đi không anh?”

Lục Hàn Đình gật đầu: “Thượng, Quan Thiếu chủ cùng Họa Họa giống nhau, đều là tính cách rất quật cường, xem ra nêu như cậu ây không gặp được Họa Họa, thực sự sẽ không đi, Họa Họa thế nào?”

“Em vừa mới lây tâm đâu huyết lân thứ ba cho Họa Họa, cơ thê Họa Họa rất suy yêu. ° Hạ Tịch Quán ngưng trọng nói.

“Vậy có muốn nói cho Họa Họa Thượng Quan Mặc tới hay không?”

“Nói đi!”

Hạ Tịch Quán đi xuống phòng thí nghiệm dưới đất, Lục Họa mặc chiếc váy trăng rộng thùng thình năm trên giường bệnh, khí huyết cô thật sự không tốt, sắc mặt tái nhọt như trang giây, nhưng, đứa bé ở trong bụng của cô khỏe mạnh trưởng thành, cũng không chịu ảnh hưởng nào.

“Mẹ, tâm đầu huyết lần thứ ba có thành công không ạ?” Lục Họa lo lắng hỏi.

Hạ Tịch Quán lây ra một hộp gắm, trong hộp gâm đặt viên dược hoàn thứ ba: “Thành công, chỉ cân Thượng Quan Thiếu chủ dùng viên thuộc này, độc trên người cậu ta liền tiêu trừ.”

“Thật tốt quá, thật sự quá tốt,” Lục Họa lầm bắm nói: ‘Mẹ, vậy mẹ mau chóng phái giao cho Thượng Quan Mặc, phải đề anh ây dùng Nay”

c Họa,” Hạ Tịch Quán câm bàn tay lạnh như băng của Lục Họa: “Con có thê tự mình đi giao cho cậu ấy, bởi vì cậu ấy đã tới, đang ở ngoài cửa nhà chúng ta.”

Cái gì?

Lục Họa ngắn ra, sao anh lại chạy tới?

“Họa Họa, Thượng Quan Thiếu chủ muốn gặp con một lần, cậu ấy nói, nếu như không thấy được con, cậu ấy sẽ không đi.”

Lục Họa thất thần cúi đầu xuống, dáng vẻ cô như quỷ, làm sao đi gặp anh?

“Quên đi, vẫn không gặp thì hơn, mẹ bảo anh ấy đi đi, để anh ấy dùng dược hoàn! bắt đầu cuộc sông hoàn toàn mới đi!” .

“Họa Họa, con hiểu rõ Thượng Quan Thiếu chủ hơn mẹ, con cảm thấy cậu ấy không thấy được con sẽ đi sao?”
 
Chương 2856


Chương 2856:

Anh nghĩ, người phụ nữ này thực sự là tình kiệp của anh.

Hiện tại, cô rốt cuộc đã tới.

Lục Họa đi tới trước mặt Thượng Quan Mặc, trong khoảng thời gian này xa nhau, Thượng Quan Mặc gây đi rất nhiều rất nhiêu, nhưng khí chất anh vẫn sạch sẽ, hiện tại tóc mái lõa xõa che khuất mí mắt tuần mỹ, trên người anh mơ hồ bóng dáng chàng thiêu niên Lâm Mặc nhiêu năm trước kia.

Vì tình khốn khổ, vì yêu có chấp.

“Thượng Quan Mặc, nghe nói anh muôn gặp tôi, tôi đã tới, anh có lời gì thì nói mau đi!” Lục Họa giả ra một cái phó lạnh như băng mặt.

Thượng Quan Mặc nhìn dáng vẻ tuyệt tình của cô, trái tim đã lạnh phân nửa: “Họa Họa, có phải em không muốn gặp anh hay không?”

“Thượng Quan Mặc, anh nhìn dáng vẻ anh bây giờ đi, một chút ý chí chiến đấu cũng không có, cả ngày đắm chìm trong nhi nữ, tình trường, anh đã mắt đi mị lực đề tôi thích và chung tình rồi, anh mau tỉnh lại đi!

Anh bây giờ làm tôi rất chán ghét.”

Cô nói, cô chán ghét anh.

Ha.

Thượng Quan Mặc đều phải bật cười, trên thực tế anh cũng từ trong cỗ họng bật ra tiếng cười khàn khàn, nhưng nụ cười này càng giống như là tự giều, anh đi lên trước, cảm tay Lục Họa: “Họa Họa, em theo anh về nhà đi, đợi sau khi về nhà ta anh nỗ lực biến thành dáng vẻ em thích.”

Anh đang hèn mọn cầu xin, xin cô quay về, Lục Họa đã cảm thây trái tim mình bị một bả lưỡi dao nhọn đâm vào, rất đau rất đau, cô phải gồng hết sức mình mới có thê kiêm chê xung.

động muốn xông lên ôm anh, mới có thẻ làm cho chính mình tàn nhẫn đầy anh ra.

“Thượng Quan Mặc, thứ tôi đưa anh đã thây thưa”

Cô nói là giấy ly hôn.

Thượng Quan Mặc mím môi, phủ nhận: “Không có, anh không thấy gì cả, Họa. Họa, chúng ta về nhà, chúng ta có thể làm lại lân nữa.”

Lục Họa vô tình rút tay mình về: “Anh ngay cả mình có thể sống bao lâu cùng không thể cam đoan, nều như anh chết, anh muốn con trai không có bố, tôi sông thủ tiết sao, Thượng Quan Mặc, đây chính là tình yêu anh dành cho tôi sao, tình yêu của anh vì sao lại ích kỷ như vậy?”

Tay Thượng Quan Mặc cứng đò giữa không trung, cũng không vươn thêm được nửa tậc.

Anh há miệng, rất muốn nói cái gì, thế nhưng một chữ đều không nói được.

Từng hạt mưa lạnh băng, từng cơn gió rét run thổi vào trên mặt anh, rất đau rất đau, đau đến độ anh sắp chết lặng.

Lúc này Lục Họa lấy ra một hộp gắm nho nhỏ: “Thượng Quan Mặc, cái này cho anh.”

“Đây là cái gì?”

“Viên dược hoàn thứ ba, chỉ cần anh dùng nó, Đoạn Trường Thảo bên trong cơ thê anh sẽ trị sạch, về sau anh sẽ khỏe mạnh trở lại.”

Thượng ,Quan Mặc không nhận: “Anh không cần.”

Lục Họa cứng đờ: “Anh nói cái gì?”
 
Chương 2857


Chương 2857:

“Lời của anh em nghe không hiều sao, anh nói anh không muôn viên dược hoàn đó, Lục Họa, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh là em hạ, có phải e, cảm thấy chữa khỏi anh thì sẽ không mặc nợ anh nữa hay không? Anh sẽ không để cho em được như ý, anh muốn em vĩnh viên hồ thẹn, anh muộn em vĩnh viễn mắc nợ anh” Viền mắt Thượng Quan Mặc đỏ thắm quát ầm lên.

Mưa tí tách rơi, trái tim Lục Họa bị xé rách ra hai nửa, không ngừng chảy máu, cô chỉ muôn chữa khỏi anh, nhưng không ngờ anh không cần dược hoàn của cô.

“Thượng Quan Mặc, có phải anh điên rôi hay Không, anh sao lại ngu muội như thé, vì đề chọ tôi hỗ thẹn anh thậm chí không cân mạng của mình nữa ư?”

“Lục Họa, anh đã nói rồi,” Thượng Quan Mặc hung hăng nhìn cô: “Anh đã nói rồi, em và con chính là mạng của anh, mắt đi mẹ con, anh đã không còn sống nữa, làm sao anh có thể quan tâm đến một dược hoàn cỏn con này!”

Lục Họa không ngờ anh đã đến tình trạng điên cuông cô chấp như vậy, cô câm hộp gâm trong tay kín đáo đưa cho Thập Nhật, lạnh lùng nói: “Vậy tùy anh, bản thân anh không muôn sông, không ai có thể cứu anhl”

Lục Họa xoay người rời đi.

“Họa Họail” Lúc này Thượng Quan Mặc xông lên trước, từ phía sau một tay ôm lây cô.

Lục Họa dừng bước.

Thượng Quan Mặc chôn khuôn mặt tuần Hết ở trong mái tóc cô, thống khổ lầm bẩm nói: “Họa Họa, có phải em có cái gì khó nói hay không?”

Trái tim Lục Họa siết chặt, chẳng lẽ anh đã phát hiện ra cái gì?

Lúc này lại nghe Thượng Quan Mặc nói: “Bằng không vì sao em lại tàn nhẫn với anh như vậy, anh hiện tại cũng không tin đó là em, năm năm trước em là bị đầu độc, hiện tại thế nào, anh và anh đi một vòng chẳng lẽ lại muốn đi về nguyên điểm sao, Họa Họa, em có biết không, đây đã lần thứ hai em vứt bỏ anh rồi?”

“Tim người làm từ máu thịt, có phải anh không nói em sẽ cảm thấy anh không biết đau hay không? Năm năm này con ác mộng và nỗi ám ảnh ngày em vứt bỏ anh vấn luôn giày vò anh, anh mãi không bước ra được, anh thiếu cảm giác an toàn đến thé, chung quy là do anh sợ em sẽ lại vứt bỏ anh.”

“Quả nhiên, em vẫn bỏ anh đi, trái tim vừa mới lành seo lần nữa bị em xé rách, cơn đau lần này không gì lấp lại nội, cũng sẽ không bao giờ lành nữa, về sau, anh cũng sẽ không có dũng khí yêu ai khác nữa.”

“Lục Họa, là em đã dạy cho anh hiểu cái gì là yêu, hiện tại cũng là em dạy anh hiêu cái gì gọi là không yêu.”

Lục Họa cảm thấy trong cổ rất nóng rất nóng, cô biết, đó là nước mắt Thượng Quan Mặc rơi xuông.

Anh khóc.

Trong lòng Lục Họa tràn ngập một cảm giác khủng hoảng cùng tuyệt vọng, so với vẻ hung ác năm năm trước anh muốn bóp cổ cô, cô sợ anh giờ phút này hơn.

Sợ lời nói thâm tình của anh.

Sợ anh hèn mọn giữ lại.

Càng sợ đây là một lần cuối cùng của anh và cô, sợ cô vươn tay giêt chết chàng thiểu niên trong mất trong tim đều tràn đầy bóng dáng cô kia.

Lục Họa dùng răng cắn chặt môi dưới, cô rất đau, đau đến sắp chết lặng, thế nhưng cô từng chút một gỡ ngón tay Thượng Quan Mặc ra: “Thượng Quan Mặc, tôi thực sự không thích dáng vẻ này của anh, mau tỉnh táo lại đi! Đừng để cho tôi khinh thường anh.”

Nói xong, cô đi vào.

Àm một tiếng, cổng biệt thự đóng lại ở trước mắt, ánh sáng trong mắt Thượng Quan Mặc cũng theo bóng lưng cô biên thành đen kịt.
 
Chương 2858


Chương 2858:

Từ nay về sau, thế giới của anh chỉ còn hai màu trăng đen.

Thượng Quan Mặc chỉ cảm thấy cổ họng ngai ngái, anh vươn tay sờ một cái, môi mình đã chảy máu.

Nước mưa, nước mắt hòa lẫn máu tươi của anh làm cho anh cảm \ thấy vô cùng lạnh, mây năm này mỗi anh đều choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng năm năm trước, hiện tại anh mới phát hiện, thì ra năm năm trước không phải thời khắc gian nan nhật, hiện tại mới chính là lúc hủy diệt anh.

Sớm biết như vậy, anh tình nguyện chết ở năm năm trước.

Thượng Quan Mặc nhắm mắt lại, ngã xuÔng.

“Chủ nhân!”

Thượng Quan Mặc phát sốt liên tục, 42 độ, sót cao không lùi, anh không ngừng mơ thấy ác mộng, trong miệng gọi tên “Lục Họa”.

Lúc tâm trí mơ hồ anh cảm giác có người đang ghim kim cho anh, anh rất muôn đề người kia cút ngay, anh không muốn tỉnh, một chút cũng không muốn tỉnh.

Nhưng là anh không có chút sức nào, mũi kim đó lại lôi anh trở về hiện t hực.

Thượng Quan Mặc mở mắt ra, anh lại trở vê trong phòng mình, hiện tại bên trong tât cả đêu là mùi thuốc sát trùng, trên tay anh có mũi kim truyền nước biến.

*“A Mặc, con rốt cục đã tỉnh.” Trưởng lão tiễn lên ân cần hỏi.

Thượng Quan Mặc thát thần nhìn trần nhà, cả người có vẻ rất trồng rỗng.

“A Mặc, con muốn gặp Lục Họa, ta đã để cho con gặp, hiện tại con chắc cũng đã tuyệt vọng rồi! Đoạn Trường Thảo bên trong cơ thể con không ngừng tăng lên, mau chóng uông viên dược hoàn này đi.” Trưởng lão lây ra viên dược hoàn thứ ba Lục Họa đưa.

Trưởng lão đã để cho thủ hạ giám định qua, mặc dù không biết viên thuốc này làm từ cái gì, thế nhưng không phải thuốc độc, mà là viên giải dược duy nhất trên thế gian này.

Thượng Quan Mặc chậm rãi ngồi dậy, anh nhìn viên dược hoàn trong hộp kính kia, so sánh với trước hai viên trước, viên này càng thêm đỏ tươi, như là dùng máu tươi luyện chê mà thành, phá lệ yêu dã.

Thượng Quan Mặc phất tay, trực tiếp hất đồ dược hoàn.

“Lốc cốc” một tiếng, dược hoàn lăn xuông thảm.

Trưởng lão sắc mặt đại biên: “A Mặc, có phải con điên rồi hay không, đây chính là giải dược, năm năm trước là Lục Họa hạ độc con, đây là cô ta nợ con, vì sao con không uống?”

Trưởng lão thận trọng nhặt dược hoàn lên, sau đó thả vào trong hộp gâm.

Sắc mặt Thượng Quan Mặc tái nhợt lại tiều tụy, bởi vÌ mắt nước đôi môi mỏng cũng đã tróc vẫy: “Tôi không muôn đồ của cô ta.”

Trưởng lão hừ một tiếng: “Con không muốn đồ của cô ta, đứa bé thì sao, con không cân con của mình luôn sao?”

Con…

Hai chữ này làm cho Thượng Quan Mặc cứng đờ, không thê phủ nhận con chạm điểm mềm mại đáy lòng anh, đó cũng là con của anh.

*“A Mặc, đó là con của con, là người thừa kế của chúng ta, cái khác ta mặc kệ, đứa bé này con phải tranh với Lục Họa, quyên nuôi dưỡng con là thuộc vê tật cả chúng ta.” Trưởng lão là kiên quyết muốn đửa bé, dù sao cũng là con nối dòng đầu tiên của Thượng Quan Mặc.
 
Chương 2859


Chương 2859:

Thượng Quan Mặc mệt mỏi nhắm mắt, tình cảm đã mát, hiện tại lại là vấn đề quyền nuôi dưỡng con.

Cọn vẫn còn ở trong bụng Lục Họa, thằng bé còn chưa sinh ra đã bị bố mẹ lẫy ra làm lựa chọn, đây đối với con bắt công biết bao.

Trái tim Thượng Quan Mặc đau thắt lại, anh nhớ tới lúc Lục Họa mới vừa mang thai, khi đó hai người năm trên giường nùng tình mật ý, anh đặt tên cho con trai, hiện tại chỉ là cảnh còn người mật.

Trước đây ngọt ngào bao nhiêu, hiện tại lại thông khô bây nhiêu.

Lục Họa cũng không chịu nổi, bởi vì đã lấy tâm đầu huyết lần thứ ba, cả người cô đều lạnh băng, trên mặt một chút khí huyết cũng không có, tái nhợt tựa như ma quỷ.

Hạ Tịch Quán mỗi ngày: đều dùng rất nhiều dược liệu trân quý làm thuồc.

kéo dài tánh mạng cho Lục Họa, bằng không đừng nói cứu được đứa bé trong bụng của cô, rất có thể một xác hai mệnh.

Lục Họa hiện tại đã không thể xuống giường đi lại, chỉ có thể năm trên giường bệnh, nơi đây ngoại trừ Hạ Tịch Quán có thể đi vào, những người khác đều không thể.

Cô vẫn rất bận lòng Thượng Quan Mặc, không biết Thượng Quan Mặc đã dùng viên dược hoàn thứ ba chưa, nêu như anh không dùng, vậy 1 tất cả nỗ lực và hi sinh của cô đều uống phí.

Hôm nay Hạ Tịch Quán bưng một chén nước thuốc tới, Lục Họa hỏi: “Mẹ ơi, Thượng Quan Mặc nơi đó thế nào rôi, anh ây có dùng viên dược hoàn thứ ba chưa?”

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Chưa.”

“Cái gì? Anh ấy vì sao không uống.

dược hoàn? Con biết rồi, anh ây vân hận con, cho nên dùng viên này dược hoàn tới nghiêm phạt con.”

“Họa Họa, nơi Thượng Quan Mặc phái người truyện đên, cậu ây nói cậu ây có thê dùng dược hoàn, thê nhưng cậu ây có một điêu kiện.”

“Điều kiện gì? Chỉ cần anh ấy nguyện ý dùng dược hoàn, con cái gì cũng đêu đông ý với anh ây.”

“Thượng Quan Mặc muốn bụng đứa con trong bụng con.”

Cái gì?

Lục Họa cứng đờ.

“Họa Họa, Thượng Quan Mặc nói, cậu ây muôn quyên nuôi dưỡng con, con đưa con cho cậu ây, cậu ây dùng dược hoàn, về sau hai con liền thanh toán xong ân oán, ai cũng không nợ người nào, cho dủ gặp lại cũng là người lạ.”

Anh là nói như vậy sao, thanh toán xong ân oán, gặp lại cũng là người lạ?

Viền mắt trắng nõn của Lục Họa hồng hồng, cô biết Ìúc này Thượng ( Quan Mặc thật sự tuyệt vọng, tiên đồ vãng „ chung quy vẫn phải mặc gió cuôn Ì.

Lục Họa đặt tay trên bụng mình, cô sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ đứa bé này, thế nhưng cô chỉ có thể bảo vệ con đến lúc sinh, tương lai đứa bé cứ giao cho bố nó đi!

Cho dù Thượng Quan Mặc không đề cập tới, cô cũng sẽ đưa con cho anh, chỉ có đưa anh, cô mới có thể an tâm.

Cô không sợ, Thượng Quan Mặc về sau sẽ là một người bồ tốt, đứa bé này còn có nhà mẹ đẻ cường đại nhất làm chỗ dựa, cho dù không có mẹ, cậu cũng sẽ vui sướng khỏe mạnh trưởng thành.

Tốt.

Như vậy cũng tốt.
 
Chương 2860


Chương 2860:

Lục Họa nhẹ nhàng gợi lên đôi môi đỏ mọng: “Được, con đông ý anh ây, đưa con cho anh ấy.”

Lúc này Thượng Quan Mặc ăn mặc đơn bạc đứng lặng ở bên cửa số sát đất, Thập Nhật đi vào, thấp giọng báo cáo: “Chủ tử, phu. nhân nơi đó đã có trả lời chắc chắn.”

Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn về phía Thân Nhất, khàn khàn hỏi: “Cô ta nói gì?”

“Chủ tử, phu nhân nói cô ấy đồng ý rôi, anh dùng dược hoàn, cô ây đưa con cho anh, vê sau thanh toán xong.”

Cô đồng ý rồi ư?

Cô đồng ý rồi.

Thượng Quan Mặc chốc lát thất thần, hồi lâu Sau anh từ trong cổ họng bật ra một tiếng cười khàn khàn, ha.

Cô quả nhiên là lòng dạ tàn nhẫn.

Làm việc quyết tuyệt như thế, ngay cả một chút chỗ trồng cũng không lưu lại.

Thượng Quan Mặc nhìn về phía ngoài cửa số, lắm bẩm nói: “Được, vậy lân này giỗng như cô mong muốn.”

Mặc kệ trước đây anh có yêu cô như thê nào, vê sau anh cũng sẽ khoét cô ra khỏi trái tim mình.

Nếu như có thể, anh Thượng Quan Mặc tình nguyện chưa từng gặp gỡ người phụ nữ Lục Họa này.

“Chủ tử, anh dùng dược hoàn đi!”

Thập Nhất đưa dược hoàn và ly nước đi.

Thượng Quan Mặc nhận lấy dược hoàn đặt vào trong miệng, sau đó uông nước nuôt xuông.

Lúc Lâm Bắt Nhiễm biết tin tức sau đã khuya lãm rôi, cô chạy tới chỗ Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc vừa trở về, nhưng không. phải một mình trở vê, bên cạnh anh có Quân Vô Song xinh đẹp.

Lâm Bật Nhiệm không biệt giữa em trai và Lục Họa đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lục Họa đãmang thai, Thượng Quan Mặc còn đi cùng Quân Vộ Song, điều này làm cho Lâm Bắt Nhiễm nỗi trận lôi đình, cô lên tiếng nói: “Em trai.”

Thượng Quan Mặc đi tới, uông viên dược hóàti thứ ba anh đã khôi phục cơ thể khỏe mạnh, nhưng trên mặt anh nhàn nhạt, từ trong xương tán phát ra giá lạnh, trên người dường như không có một chút âm áp: “Chị.”

Lâm Bát Nhiễm nhìn một chút Quân Vô Song: “Cô ta là ai?”

Thượng Quan Mặc không có biểu cảm gì, chỉ lãnh đạm mập máy đôi môi mỏng: “Quân gia tiêu thư, đối tượng kêt hôn của em.’ “Cái gì?” Con ngươi Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên co rút: “A Mặc, có phải em.

điên rồi hay không, em và Lục Họa…

Thượng Quan Mặc trực tiếp cắt lời GÓE “Chì không muốn nghe thấy cái tên đó nữa, em và cô ta đã kêt thúc.”

Lâm Bắt Nhiễm giơ tay lên, trực tiếp tát cho Thượng Quan Mặc một bạt tai.

Chát.

Thượng Quan Mặc không tránh, bị đánh trật cả mặt.
 
Chương 2861


Chương 2861:

Lúc này Quân Vô Song chạy tới, cô ta đau lòng nhìn dấu bàn tay trên mặt Thượng Quan Mặc: “Lâm tiểu thư, cô đừng đánh Quan Thiều Chủ, Thượng Quan Thiếu chủ không: hề làm ra bắt luận chuyện gì có lỗi với Lục Họa, là cô ta từ bỏ Thượng Quan Thiều chủ trước, cô dáng vẻ Thượng Quan Thiểu Chủ tử chạy trốn khỏi cái chết chẳng lẽ không đau lòng sao, người có lòng dạ ác độc lạnh tâm cho tói bây giờ đều là Lục Họa, cô ta căn bản không xứng!”

Lâm Bát Nhiễm nhìn Thượng Quan Mặc, sắc mặt anh quả thật không tốt, nhìn như bệnh nặng mới khỏi, trên người của anh tât cả dường như cũng không thay đổi, nhưng lại vừa dường như tât cả đều đã thay đôi, làm chị, trong lòng Lâm Bắt Nhiễm lúc này cũng rât đau.

*“A Mặc, tình cảm giữa các em đi tới bước đường hôm nay chị cũng không thể cứu vãn, thế nhưng, trong bụng Lục Họa còn đứa bé của em, sau này, hy vọng em bắt đầu gánh vác trách nhiệm làm một người bô, chị hy vọng em là một người bô tôt.” Nói xong, Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp rời đi.

Thượng Quan Mặc không đuổi theo, cũng không có mở miệng nói chuyện nữa, trên người anh thủy chung quanh quần một tầng trầm mặc hiu quạnh, tựa như một hồ nước chết.

Lâm Bắt Nhiễm đi về, cô nhốt mình ở trong phòng vân không ra ngoài, thời gian năm năm trước tôt đẹp bao nhiêu, khi đó thiếu niên Lâm Mặc cùng thiếu nữ Lục Họa gặp. nhau hiểu nhau yêu nhau, cô là người tận mắt chứng kiên.

Không nghĩ tới thời gian trôi mau, cô không thê làm chứng cuộc tình viên mãn, đại thấy được bọn họ quyết liệt, điều này BẬT cô không đau lòng sao được chứ.

Thực sự quá đau lòng.

Lúc này tiêng gõ, cửa vang lên, người làm nữ đi đên, câm trong tay váy ngủ sa mỏng: “Lâm tiểu thư, đêm nay chủ nhân nói muôn ngủ lại phòng cô, ,hiện tại mời cô tắm rửa thay quần áo.”

Lâm Bắt Nhiễm còn chưa đi ra khỏi cảm xúc bi thương lúc này càng tăng thêm chán ghét, tên Trương Hàn đó môi đêm lật bài không tính, còn muôn đi tắm rửa thay quân áo, xem ra thật sự muôn xuyên về cô đại làm vua mài Lâm Bắt Nhiễm đi qua một mối tình đi từ kết hôn đến ly hôn nên cũng rất tuyệt vọng, cũng cho là mình chắc chỉ có thê sông như vậy, nhưng bây giờ cô lại hừng hực ý chí chiên đầu, cô không muôn khuât phục vận mệnh nữa.

Cô muốn trốn khỏi nơi đây.

Cho dù không thê trồn thoát, cô cũng muốn làm một phi tần bị đày vào lãnh cung, chứ không phải mỗi đêm đều bị người đàn ông Trương Hàn này làm buôn nôn.

Từ lúc cô vào đây, hắn gần như mỗi tối đều ngủ lại phòng cô.

“Để quần áo xuống đi.”

Bởi vì Lâm Bất Nhiễm hiện tại được sủng ái, cho nên tất cả đãi ngộ đều là cao cấp nhất, ngay cả người làm nữ cũng rật là cung kính với cô: “Vâng, Lâm tiểu thư, tôi châm bồn nước cho co.

Người làm nữ vào phòng tắm, Lâm Bắt Nhiễm đang nghĩ cách, lúc này cô đột nhiên cảm thây phía dưới nóng lên, kì kinh của cô đã Ổn tới.

Thật tốt quá, cô tới tháng rồi!

Đây coi như là chuyện vui vẻ nhật trong \ khoảng thời gian này của cô, cô có thể thanh tịnh vài ngày, không cần hầu hạ hắn.

Trương Hàn trở về rất khuya, hắn mỗi ngày đều phải bận rộn làm việc, sau khi trở về hắn đi thẳng đến phòng Lâm Bắt Nhiễm.

Đẩy cửa ra, trong phòng bật đèn ngủ, Lâm Bắt Nhiễm choàng áo khoác trắng đứng trước cửa số sát đất, khí chất dịu dàng ấm áp, giống như là làn gió xuân trong trẻo tháng ba, môi khi Trương Hàn mệt mỏi trỏ về, thấy cô ngồi ở trên thảm an tĩnh vẽ vời, hoặc đứng lặng như vậy, hắn đều cảm thấy uê oải một thân đều bay sạch, toàn bộ tinh thần đều được tỉnh lọc.

Hắn chưa từng có cảm giác như vậy với bất cứ người phụ nữ nào, chỉ có cô Lâm Bát Nhiễm.
 
Chương 2862


Chương 2862:

E rằng người dịu dàng ấm áp sẽ có mi lực như vậy! Kẻ như vân luôn vẫn nằm trong liệt ngục và hắc ám như Trương Hàn, được Lâm Bát Nhiễm hâp dân, phảng phát chính là chuyện đã được định trước trong sô mệnh.

Trương Hàn sãi bước đi tới, từ phía sau ôm cô vào trong lòng: “Nghĩ gì mà mắt hồn như thê?”

Lâm Bất Nhiễm cũng nắm rõ tính cách của hắn, hắn ăn mềm không ăn cứng, nếu ai trả treo với hắn, hắn có thê gõ vỡ khớp xương người kia.

Cô cũng đã từng bị hắn gõ nát.

Lâm Bát Nhiễm không muốn lại chịu khổ như thê, cô hiện tại rất yêu bản thân, yêu mình mới có năng lực yêu người khác, cho nên cô thả lỏng cơ thê nói: “Hôm nay tôi đi gặp em tôi, thế nhưng em tôi dường như đã ở bên Quân Vô Song rồi.

Trương Hàn chôn khuôn mặt tuần tú vào trong mái tóc dài của cô ngửi vài cái, mùi hương trên người cô làm cho hắn mê muội: “Ừm… chuyện em vợ và Quân Vô Song ở bên nhau là ván đã đóng thuyên rôi.”

Ngay cả Trương Hàn cũng nói như vậy, Lâm Bât Nhiễm đã biết, chuyện này đã không cách nào vấn hôi.

Lúc này tay Trương Hàn bắt đầu không thành thật: NEu rồi à? Trên người thơm như vậy.”

“Đương nhiên tắm rồi,” Nói xong Lâm Bât Nhiệm xoay người, giơ hai tay lên ôm cổ hắn, nhảy mắt nói: “Anh còn chưa tắm nhỉ! Có muốn… tôi hàu hạ anh tắm rửa hay không?”

Hai mắt Trương Hàn sáng ngời, thực sự là được yêu thương mà sinh lo sợ, xưa tới nay cô đối với hắn vẫn không lạnh không nhạt, chưa từng chủ động đón ý như vậy, mặc dù cô không từ chôi, nhưng đêu là bị động.

Ngày hôm nay thực sự là lần đầu tiên, cô muôn hầu hạ hắn tắm rửa.

Trương Hàn bắt lại tay cô đặt ỏ bên môi hồn một cái: “Hôm nay tâm trạng em sao lại tốt như vậy, có phải đang đùa với tôi hay không?”

“Không phải, tôi chỉ là thấy chuyện em liền cảm thấy đàn ông lân: sự giỏi thay đổi tình cảm, một giây trước vận yêu đến chết đi sống lại, một giây kế tiệp đã có thể vứt bỏ người ta, Hàn Vương, anh nói đúng chứ! Nhiễm Nhiễm của anh ở dưới suối vàng biết chuyện có tức giận hay không?”

Quả nhiên, Trương Hàn cũng biết cô không yên lòng, ngay lúc hãn cao hứng, cô lại nói ra cắm ky của hắn Nhiễm Nhiễm.

Trương Hàn hừ một tiếng, bỏ qua đề tài của Nhiễm Nhiễm không tiệp lời: “Hầu hạ tôi tắm rửa là em tự nói, tôi sẽ không cho em cơ hội đổi ý.”

Nói rồi Trương Hàn trực tiếp đưa ôm ngang cô lên, đi vào phòng tăm.

Hắn đối với trong lòng ánh trăng sáng cho tới bây giờ đều yên lặng không nhắc đến, Lâm Bát Nhiễm đột nhiên phát hiện ‘hắn còn rất thâm tỉnh.

Lâm Bát Nhiễm cũng không phản kháng, tùy ý ¡ đề Trương Hàn ôm mình vào phòng tăm.

Trương Hàn đặt cô xuống đất, nhướng mày kiếm tà mị hỏi: “Quần áo của tôi là tôi tự mình cởi, hay là em giúp tôi cởi?”

Lâm Bắt Nhiễm câu đôi môi đỏ mọng: “Đương nhiên là… tôi giúp anh cỏ], nêu nói muôn hàu hạ anh, vậy chắc chắn phải hầu hạ tới cùng rồi.”

Nói xong Lâm Bắt Nhiễm liền giơ tay lên giúp Trương Hàn cởi cúc áo.

Trương Hàn vui như mở cờ trong bụng, hắn thật sự chưa từng nhận qua đãi ngộ cao cấp như vậy, trong lòng hắn không khỏi có chút hoài nghi, hắn hoài nghỉ Lâm Bát Nhiễm có phải uống nhằm thuốc hay không.

“Nhiễm Nhiễm, vậy quần áo em là tôi giúp em cởi, hay là em tự cởi?”
 
Chương 2863


Chương 2863:

Trương Hàn có chút sốt ruột.

Trên mặt Lâm Bất Nhiễm lộ ra vẻ quyên rũ nhàn nhạt: “Con người anh sao lại hư hỏng như vậy, quân áo của anh là tôi giúp anh cởi, lẽ nào quân áo của tôi cũng muốn tự tôi cởi sao, đương nhiên là… anh cởi giúp tôi rồi!”

Trương Hàn như trong mộng, cảm giác này quá tuyệt vời, không chân thật như vậy, hắn lúc này vươn tay: “Được, tôi giúp em cởi.”

Lúc này Lâm Bất Nhiễm đột nhiên đè bàn tay to của hắn xuống, Trương Hàn lộp bộp giật mình, lúc này có dự cảm không lành: “Làm sao?”

Lâm Bắt Nhiễm giả vờ giật mình che miệng, vô tội nói: “Thật ngại quá Hàn Vương, tôi quên mắt, ngày hôm nay tôi tới tháng rôi.”

Cái gì?

Lửa tình hừng hực của Trương Hàn lúc này bị một gáo nước lạnh dập tắt, sắc mặt hắn đại biên: “Cho nên?

“Cho nên Hàn Vương, đêm nay anh phải lật thẻ một lân nữa, bởi vì tôi không thể hầu hạ anh rồi.”

“..” Trương Hàn lúc này gio tay lên muốn đánh cô: “Lâm Bât Nhiễm tôi hỏi em, có phải em cô ý hay không?”

Lậm Bát Nhiễm sợ hãi vội gio tay che đầu mình.

Trương Hàn không thật sự xuống tay.

Lâm Bất Nhiễm thây năm đâm hăn cũng không có hạ xuống, vốn dĩ chuyện nhồ lông đầu Cọp rất nguy hiệm, cô còn tưởng răng hắn thực sự sẽ đánh cô chứ, hàn chậm chạp.

không động thủ Lâm Bát Nhiệm liền lộ ra đôi mặt trong suốt của mình, chớp mắt nhìn hẳn: “Anh không đánh tôi à?”

Cô như thế lại lộ ra chút ít mềm mại, giống như một người phụ nữ yếu đuối, kỳ thực Lâm Bát Nhiễm chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng là bởi vì trải qua thương đau quá nhiều, nội tâm cô sớm trưởng thành, bây giờ cô lại lộ ra dáng vẻ ngây thơ hôn nhiên của cô bé.

Trương Hàn cho dù có tức nhiêu hơn nữa, lúc này cũng không phát ra được, nhưng hăn trâm mặt mím môi hỏi: “Có phải em cô ý trêu chọc tôi hay không?”

“Không có, tôi chính là trong chốc lát quên ¡ mắt, thật đó.” Lâm Bất Nhiễm nói dồi.

Trương Hàn biết cô có ý: “Tôi hiện tại lật thẻ người phụ nữ khác, xem ra em rất vui vẻ?”

Lâm Bắt Nhiễm liền kỳ quái, cô soi gương, biểu hiện vui vẻ của cô có rõ ràng như vậy sao?

“Làm sao có thề, trong lòng tôi rất không nỡ anh, thế nhưng tôi biết rõ ân ` phải ban đều, yên tâm, tôi rất rộng lượng.

Rộng con mẹ nó lượng ấy!

Trương Hàn không hề thích cô rộng lượng chút nào, thậm chí hắn hy vọng cô có thể giống như một người đàn bà chanh chua nồi máu ghen, thế nhưng, cô cho tới bây giờ chưa từng ghen tuông.

Trương Hàn nheo đội mắt hẹp lại: “tậu cung tôi có nhiều mỹ nhân như vậy, em cảm thấy tôi hiện tại sẽ sủng hạnh ai?”

Trương Hàn đang trưng cầu ý kiến của cô sao?

Cái này thật là làm khó dễ đến Lâm Bát Nhiễm, hiện tại hắn sủng hạnh ai cũng muốn cô bày mưu tính kê rồi à?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top