Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2904


Chương 2904:

Trưởng lão thường nói anh là kẻ sỉ tình, ai nói không phải chứ?

Sáng sớm, Thập Nhật vào phòng ngủ chính, anh ta phát hiện Thượng Quan Mặc đã tỉnh, hiện tại đang đứng lặng.

bên cửa số, không biết đang nhìn cái gì.

“Chủ nhân, anh tìm tôi?” Thập Nhất lên tiêng.

Thượng Quan Mặc không, hề động, anh cỈ là nhàn nhạt cât giọng: “Liên hệ Lục gia, nói..

Nói cái gì?

Trái tim Thập Nhát siết chặt, anh ta phát hiện Lục Họa chính là một hồ ly tinh, chỉ cần cô tới, có thể năm lấy trái tim chủ nhân gắt gao.

“Nói rằng, đứa bé trong bụng cô ấy cũng là cốt nhục của tôi, vốn đã nói đứa bé này thuộc về tôi, đặt đứa bé ở bên ngoài tôi thực sự không yên lòng, cho nền… tôi muốn đón Lục Họa trở VỀ.

Cái gì?

Chủ nhân muốn đón Lục Họa trở về?

Thập. Nhất cả kinh, vừa rồi anh ta đã nói rồi mà, Lục Họa quả thực đã cho chủ nhân uống thuốc mê rồi, đừng .

nhìn chủ nhân nói nói năng hùng hồn như thế, chỉ là làm bộ mượn cớ mà thôi, kỳ thực chủ nhân chính là muốn đón Lục Họa về.

Nhưng Thập Nhất chỉ dám nói trong lòng, anh ta cũng không dám phát biêu ý kiến của mình: “Vâng, chủ nhân.”

Hạ Tịch Quán rât nhanh đã nhận được điện thoại, tin Thượng Quan Mặc, muốn đón Lục Họa n vê đã truyền tới.

Lục Hàn Đình cười nói: “Thượng Quan Thiếu chủ còn rất có ý.”

Hạ Tịch Quán cúp điện thoại, bà nhướng mày nhìn về phía chồng mình: “Thượng Quan Thiếu chủ có ý gì cơ?”

“Quán Quán, em không cảm thấy Thượng Quan Thiếu chủ giống keo chó dính trên da người sao, gỡ kiểu gì cũng không ra, đương nhiền anh cũng không có ý xâu, chỉ là muôn biểu đạt cậu ta thực sự rất dính Họa Họa chúng ta.”

“Xem ra anh rất hài lòng với cậu con rễ này nhỉ?”

Lục Hàn Đình ôm vai vợ mình: “Lẽ nào em không hài lòng sao?”

Hạ Tịch Quán cười cười, chỉ với phần tâm tư của Thượng Quan Mặc đổi với Họa Họa, bọn họ Em bó mẹ đều thấy rõ, muôn không hài lòng cũng khó.

“Thu dọn đồ đạc thôi!”

“Thu dọn đồ đạc làm cái gì?”

“Chuẩn bị dọn nhà, nêu không dọn nhà, em đoán chừng vị Thượng Quan Thiếu chủ này sẽ tới cửa tới cướp người mắt, hiện tại chỉ có thể mang Họa Họa rời khỏi nơi này, thân thể Họa Họa không thể xảy ra bát cứ chuyện gì.” Hạ Tịch Quán chau mày nói.

Lục Hàn Đình toàn bộ đều nghe theo vợ, ông gật đầu: “Được.”

Hạ Tịch Quán đi tới chỗ Lục Họa, Lục Họa đã sớm tỉnh, mặc trên người quân áo trăng rộng thùng thình, mái tóc đen xõa xuống tiệp tục may giày.
 
Chương 2905


Chương 2905:

“Họa Họa, ngày hôm nay cơ thể thế nào rôi con?”

Lục Họa câu môi: “Mẹ, cơ thể con tốt ạ, mẹ không cân lo lắng.”

Hạ Tịch Quán nhìn vết đỏ ửng trên gò má con gái, trong khoảng thời gian này sắc mặt Lục Họa vẫn rất yêu ót, thê nhưng đến chỗ )› Thượng Quan Mặc một chuyền cũng không biết, uống linh đan diệu dược gì, khí sắc đều tốt hơn, như đóa hải đường được tưới nước.

Hạ Tịch Quán cảm khái, quả nhiên ái tình là thứ thuốc tốt nhát trên đời này, nêu không phải cơ thể Họa Họa, bà đã để con mình về ở với con rễ rồi.

“Họa Họa, Thượng Quan Thiếu chủ nơi đó lại gửi tin đến.”

Hàng mi Lục Họa run lên: “Anh ấy nói gì a2”

“Cậu ấy nói, đặt con ở chỗ bố mẹ, cậu ây lo lắng, cậu ấy muốn đón con trở vê.

Đón cô trở về?

Trong lòng Lục Họa khẽ động, anh sao lại muốn thế?

Hạ Tịch Quán cầm tay Lục Họa: “Họa Họa, ngày hôm qua mẹ đã để cho con ra ngoài với Thượng Quan Thiểu Chủ đi ra ngoài, chứ không phải đề các con dính nhau, bây giờ cơ thể con vận rất yêu, mẹ tuyệt đối không thể để cho cậu ấy đón con về.”

Với tính cách không biết kiềm ném của Thượng Quan Mặc, bà cũng không biết sau khi Họa Họa bị đón về sẽ như thế nào.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Họa đỏ bừng, cô biết mình đã sai: “Mẹ ơi con biết rồi, xin lỗi mẹ, VỆ sau con sẽ không thế nữa ạ.

“Mẹ đã để bảo bó chuẩn bị dọn nhà, chúng ta phải rời khỏi nơi này, đi đến một nơi Thượng Quan Thiêu chủ không tìm Ni: để cho con an tĩnh dưỡng thai.”

Dọn nhà?

Lục Họa đột nhiên sinh lòng rồi không nỡ, một khi dọn nhà, anh sẽ không tìm được cô, anh có thê sốt ruột hay không?

“Mẹ sẽ để lại lời nhắn cho Thượng Quan Thiếu chủ, chờ con sinh XOng, giao con lại cho cậu ta, cho nên Họa Họa, đi cùng mẹ đi!”

Lục Họa biết mình bây giờ không có quyền lựa chọn, cô không muốn đề cho cha mẹ lại vì cô lo lãng, cái này cũng là vì trong bụng đứa bé suy nghĩ, mặc dù trong lòng luyến tiếc Thượng Quan Mặc đên đâu, cô cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý: “Ủa, con đi cùng bố mẹ.

Thượng Quan Mặc không đợi được Lục gia hồi âm, ngược lại đợi được tin tức Lục gia dọn nhà.

Thượng Quan Mặc âm u nhìn về phía Thập Nhất: “Anh nói cái gì, dọn nhà?”

Đúng vậy chủ nhân, lúc chúng tôi đên Lục gia Lục gia đã người đi lầu trồng rồi, bên trong không có bắt kỳ ai.

Hai bàn tay Thượng Quan Mặc xuôi ở bên người đột nhiên siết thành quyên, bọn họ mang theo Lục Họa cùng đi, trong một đêm, bọn họ biến mất ngay dưới mắt anh.

Lục Họa đi rồi.

“Chủ nhân, Lục gia đề lại cho anh lời nhắn.”

“Bọn họ nói gì?”

“Người Lục gia nói, để Lục Họa Công chúa yên bình tính tâm dưỡng thai, cho nên mang theo Lục Họa Công chúa rời khỏi nơi này, dọn đến một nơi càng đầy đủ tiện nghỉ hơn, bọn họ hy vọng chủ nhân đừng tìm, đừng quây rôi bọn họ. Đợi sau khi Lục Họa Công chúa sinh hạ đứa bé, tự nhiên sẽ đưa đứa bé tới cửa, giao đến trong tay anh.”
 
Chương 2906


Chương 2906:

Bọn họ dĩ nhiên nói như vậy, ý kia là đợi mây tháng sau anh mới có thể nhìn được đứa bé, không gặp được Lục Họa nữa, đúng không?

Trong đuôi mắt Thượng Quan Mặc dâng lên vài phân lệ khí đỏ tươi, anh gio tay hắt hết toàn bộ văn kiện trên bàn làm việc xuống đất.

Lâm Bát Nhiễm còn không biết những chuyện này, nhưng cô đã giao ảnh chụp cho Thượng Quan Mặc, cô tin tưởng em trai mình và Lục Họa nhất định sẽ từ từ tốt hơn.

Cô hiệu rất rõ em mình, em trai rất yêu rất yêu Lục Họa, mặc dù thế sự phí hoài, thế nhưng không có gì có thể triệt để tách hai người yêu nhau ra xa.

Tối nay là Trung thu, Lâm Bát Nhiễm lấy bút ra bắt đầu vẽ thiết kế, trong khoảng thời gian này Trương Hàn không trở lại tìm cô, vừa rồi cô còn đánh một trận với Kiều Lan, hắn nói đêm nay biết ngủ lại ở chỗ Kiều Lan, Lâm Bất Nhiễm thực sự vui còn hơn tết đến.

Cô hy vọng hắn cả đời đừng tìm đến cô nữa, đề cô ở nơi này an tĩnh sông cũng được!

Đưa tiễn Thượng Quan Mặc, Trương Hàn trở về thư phòng bắt đầu làm việc, bắt tri bất giác liền làm việc đến rất khuya, lúc này. tiếng đập cửa vang lên, giọng nói ỏn ẻn Kiêu Lan truyền tới: Hàn Vương, anh làm việc xong chưa, hiện tại đã khuya lắm rồi, nên nghỉ ngơi.”

Trương Hàn không thích công việc của mình bị quây rây, hắn nhíu mày: “Vào đi.”

Kiều Lan vui vẻ mở cửa thư phòng: “Hàn Vương~.”

“Ai cho cô làm loạn, hiện tại không có chút quy củ nào rồi à, không thấy tôi đang bận à?” Trương Hàn NiEhg khách khí khiển trách.

Sắc mặt Kiều Lan trắng nhọt, cũng có chút uất ức: “Hàn Vương, nhưng là anh nói đêm nay lật thẻ em, đến chỗ em nghỉ ngơi mà.”

Phải không?

Trương Hàn vỗ vỗ đầu mình, hắn sắp quên chuyện này rồi.

“Biết rồi, cô trở về trước đi, tôi lập tức liền đến.”

“Vâng Hàn Vương~.”

Kiều Lan nhanh chóng về tới phòng, ả đã tắm hơn một giờ, trên người thơm ngát, lại mặc chiếc váy lụa mỏng khiêu gợi, chỉ còn chờ Trương Hàn tới nữa thôi.

Thê nhưng, ả chờ rôi cực kỳ lâu, đến lúc sắp ngủ gật, cửa phòng mới bị đầy ra, Trương Hàn khoan thai tới chậm.

“Hàn Vương, anh rốt cuộc đã tới, Kiều Lan chờ anh rất lâu rồi.” Kiều Lan nhanh chóng nghênh đón, vươn tay giúp Trương Hàn cởi áo nới dây lưng: “Hàn Vương, em giúp anh cởi áo ra, anh vào tắm rửa đi! Nếu như anh muốn em tắm củng cũng được, chúng ta cùng tắm.”

Trương Hàn trực tiếp đầy Kiều Lan ra: “Tôi không cân cô hâu hạ, cô ngủ đi!”

Cái gì?

Kiều Lan cứng đờ, lẽ nào đêm nay ả lại phải một mình trông phòng sao?

“Hàn Vương, vì sao anh không động vào em, anh đã không động vào em, tại sao còn muốn lật thẻ em, tại sao còn muốn nhận em vào hậu cung của anh, em đã chịu đủ cuộc sông như thế rôi, em không muôn sông như vậy nữa.” Kiều Lan ủy khuất nói.
 
Chương 2907


Chương 2907:

Trương Hàn cũng không phải là người thương hương tiêc ngọc gì, thây Kiêu Lan đột nhiên muỗn khóc hẳn chỉ là hơi híp mắt một cái, nguy hiểm nói: “Nếu như cô đã chịu đủ cuộc sống như thê vậy cô cũng không cân chịu đựng nữa, bên ngoài người muốn có cuộc sống như vậy rất nhiều.”

“Hàn Vương, em không phải ý này, em chỉ là thật tâm mên mộ anh, muôn trở thành người phụ nữ của anh, em…”

“Được rồi, tôi không GÓ thời gian nghe cô nói những thứ này,” Trương Hàn không có kiên nhẫn cắt đứt ả, hắn không hề muốn nghe mây lời tỏ tình kia: “Các cô yêu thích tôi đâu gì liên quan tới tôi, người yêu thích tôi nhiều như vậy, chẳng lẽ ai tôi cũng phải quan tâm à?”

Kiều Lan: “…” Ả không phản bác được.

“Thông minh thì im miệng lại đi, không muốn thì cút cho tôi.” Nói xong Trương Hàn trực tiếp đi vào trong phòng tắm.

Hắn đi tắm nước lạnh, tiếng nước chảy tí tách truyền ra, Kiều Lạn nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt chậm rãi lui đi vẻ uất ức, lộ ra vài phần quỷ dị.

Trương Hàn tắm nước lạnh đi ra, Kiêu Lan đã ngoan ngoãn lên giường ngủ, e răng sợ hãn, ả không dám nói thêm nữa.

Trương Hàn cảm \ thấy bên tai thanh tịnh, hãn năm xuống trên ghế salon, thế nhưng, hắn không ngủ được.

Bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến tiếng pháo, còn có ánh pháo xán lan nô tung trên trời đêm ngoài cửa SỐ, hạnh phúc của ngày lễ đoàn viên đập vào mặt, Trương Hản nhếch môi mỏng, hắn cũng không biết những người đó đang vui vẻ chúc mừng cái gì, nhưng, hăn cũng bị vui lây.

Đêm nay hình như là ăn lễ, thế nhưng hăn lại quạnh quẽ, một chút việc vui cũng không có.

Vừa nghĩ như thê, yệt hậu Trường Hàn bông nhúc nhích, trên người có chút khô nóng, hắn đã rất lâu không tìm vui, từ lân trước cùng Lâm Bất Nhiễm vẫn là sau lần chia tay đó.

Trong đầu Trương Hàn hiện ra dáng vẻ Lầm Bất Nhiễm vừa rồi đánh nhau với Kiều Lan, tóc cô mắt trật tự, trên mặt còn có chút đỏ cùng vết cào, thật xâu, nhưng ánh mắt ấy sạch sẽ tinh thuần, tỏa sáng, lấp lánh, cực kì xinh đẹp, khiến người ta muôn hôn đôi mất cô.

Trương Hàn đột nhiên ngồi dậy, hắn rât nhanh rời khỏi căn phòng này.

Trong bóng tối Kiều Lan chậm rãi mở mắt ra, ả đi tới bệ cửa số, chỉ thấy Trương Hàn đi ra biệt thự, đi đến hướng hậu viện.

Trương Hàn lại đi tìm Lâm Bắt Nhiễm.

Xem ra, hắn thực sự thích Lâm Bắt Nhiễm.

Kiều Lan câu môi, lộ ra ý cười tính toán.

Hậu viện, Lâm Bất Nhiễm đặt bút xuống, năm trên giường, gân đây giâc ngủ của cô rt tốt, đã say giắc.

Thế nhưng lúc ngủ mơ mơ màng màng cô cảm giác có một bóng đen đứng ở bên giường cô, người nào?

Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên mở mắt ra, không phải là mơ, bên giường của cô thật sự có người.

AI Lâm Bắt Nhiễm sợ thét một tiếng chói tai.

Thế nhưng một giây kế tiếp bóng đen kia liên nhào tới, một tay bịt miệng cô, còn thấp giọng uy hiệp nói: “Không được kêu, kêu nữa tôi liền làm em.”

Thanh âm này thật quen thuộc, cho, dù hắn hóa thành tro cô cũng có thể nghe ra, là Trương Hàn.

Hắn rốt cuộc lại tới!
 
Chương 2908


Chương 2908:

Tên này đúng là ma quỷ âm hồn bắt tán, hắn tới làm gì?

“Ưm ưm, buông!” Lâm Bát Nhiễm dùng sức giãy giụa.

Trương Hàn vươn tay đẩy cô nằm xuông giường.

Lâm Bắt Nhiễm bị đầy ngã như là chim sợ cành cong, ra sức muốn đây hắn ra: “Anh làm cái ¡ gì, tại sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, không phải anh đã lật thẻ Kiều Lan kia rồi sao?”

Trương Hàn nắm mặt cô không cho phép cô lộn xôn, sau đó hôn lên cặp mắt xinh đẹp của cô, vừa rồi hắn đã muốn hôn đôi mắt cô rồi.

“Lâm Bật Nhiễm, tôi lật thẻ người khác lại đi tới phòng em, có phải em cảm thầy rất kiêu ngạo hay không, được TÔi, tôi cho em cơ hội kiêu ngạo.”

Hắn nói cái gì?

“Anh buông ra, tôi không cần cơ hội này, anh đừng đụng tôi.” Lâm Bát Nhiễm mở miệng, muốn dùng lực căn hắn.

Thế nhưng ,lrương Hàn sớm có chuẩn bị, gần đây cô đặc biệt thích căn người, hãn năm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không đề cho cô thực hiện được: “Lâm Bát Nhiễm, em là chó đấy à, em dám cắn tôi một cái thử xem, tôi cam đoan đề em hồi hận.

Lâm Bắt Nhiễm tức giận, nửa người.

trên bị khống chế không thê di chuyền, cô bèn nhắc chân đạp hắn.

Thế nhưng Trương Hàn đè đầu gối một cái, trực tiệp ép tới Lâm Bất Nhiễm không thể động đậy: “Lâm Bất Nhiễm, tôi cảnh cáo em đừng phản kháng nữa, bằng không tôi sẽ không khách khí với em.

Lâm Bắt Nhiễm trừng mắt hắn một cái, hoàn toàn không nghe hắn cảnh cáo, còn muốn dùng sức tránh thoát hắn.

Sự cứng đâu của cô hoàn toàn kích phát rồi lòng chinh phục trong Trương Hàn, lúc đầu người phụ nữ quá mức thuận theo rất dễ dàng khiến người ta mắt đi hứng thú, dưới tính cách âm áp điềm tĩnh của cô luôn là cất giáu một tinh thần quật Cường, có thê kích phát lòng chinh phục của hắn.

Tính cách Trương Hàn cũng rất hoang dã, Lâm Bật Nhiễm như vậy vừa lúc khiến hắn thích thú, cô đã ném vào trong cuộc sông nhàm. chán không có chút rung động nào của hắn một tảng đá lớn.

“Lâm Bắt Nhiễm, đây chính là em tự tìm!” Hắn vươn tay cởi cúc áo cô.

Lâm Bát Nhiễm không hệ muôn lại củng người đàn ông này phát sinh quan hệ nữa, cho nên cô giãy giụa rất kịch liệt.

Lúc này Trương Hàn cũng mắt kiên nhẫn, hắn mò tới trên cúc áo cô dùng sức xé một cái, quần áo trực tiếp bị xé nát.

Con ngươi Lâm Bất Nhiễm co rụt lại, sức lực nam nữ vốn dĩ khác biệt, giữa lúc hai người giấy giụa, khẩu súng bên hông bồng rơi xuông giường, cô đột nhiên có chút hôi hận, ngày đó cô hẳn là nỗ súng giết hắn.

Thế nhưng, cô đã bỏ lỡ cơ hội kia.

Không biết qua bao lâu, Trương Hàn đứng dậy xuông giường, hắn nhặt quân áo vứt trên đất lên lại mặc vào trên người.

Lâm Bát Nhiễm nằm ở trên giường, trên người đặp tắm chăn đơn bạc, hàng mi nhỏ dài rũ xuông khẽ run, cô từ từ nhằm mắt.

Lúc này Trương Hàn đã mặc quần áo tử tế đi tới bên giường, h hắn từ trên cao nhìn cô, vươn tay VÕ VÕ tay CÔ: “Về sau ngoan ngoãn một chút, hửm?
 
Chương 2909


Chương 2909:

Bởi vì em cũng trôn không thoát đâu.”

Nói xong, hắn nhanh chóng rời đi.

Lâm Bắt Nhiễm siết chặt tay, cô lại một lần nữa bị hắn làm nhục, lúc hắn muốn liền tới, phát tiết Xong: liền rời đi, xem cô như thành một công cụ mà thôi.

Trương Hàn về tới phòng mình, hắn đứng ở trước đài rửa mặt cởi áo, hiện tại trên bắp thịt rắn chắc tất cả đều là vết cào, là ban nãy bị cô cào xuông.

Vết cào ái muội này khiến người ta không cân đoán cũng biết đã xảy ra thứ gì, nhớ tới dáng vẻ ngang bướng vừa rồi của cô, hắn liền cúi đầu chửi tục một tiếng, yết hầu còn khẽ cuộn, không t thê không nói hắn rất thích cô như thê.

Hiện tại chỉ cần nghĩ một hồi, hắn đều muốn xông về phòng cô, lại hung hăng bắt nạt cô.

Trương Hàn vào phòng tắm bắt đầu tăm gội.

Lâm Bắt Nhiễm đau nhức toàn thân, không còn sức lực để nhắc mình, nằm một lúc lâu cô mới chậm rãi ngồi dậy, quân áo của cô đều ở trên mặt đất, đã xé nát thành từng mảnh, không thể mặc nữa rồi.

Lâm Bát Nhiễm chỉ có thể lấy ra một bộ quần áo mới mặc vào người, trên người rât khó chịu, dinh dính, cô đi vào tăm rửa.

Lúc tắm gội cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất mẫu chót, hắn không làm biện pháp an toàn.

Tuy là hắn nói mình đã từng thắt ống dân tỉnh, nhưng cũng không chắc chắn trăm phân trăm ngừa thai, hắn đã rất lâu không chạm vào mình, cho nên trước đây cô hoàn toàn không suy nghĩ đến vấn đề này, đêm nay hán đột nhiên qua đây, cô lại phải suy nghĩ về nó.

Không được, cô phải uống thuốc tránh thai ăn mới an tâm.

Cô không cần đứa bé của tên ma quỷ kia.

Lâm Bát Nhiễm mặc quần áo tử tế, đợi cô về. đến phòng đột nhiên bước chân bị kiềm hãm, bởi vì trong phòng cô có nhiều người.

Vài người áo đen xuất hiện.

“Các người là ai, ai cho các người vào đây?” Lâm Bát Nhiễm nhanh chóng nhận ra nguy hiểm, cô muốn hô to cứu mạng.

Thế nhưng mấy người áo đen kia nhanh chóng dùng một í tắm vải bụm miệng cô, Lâm Bật Nhiễm không kịp lên tiêng đã hai mắt tối sâm, trực tiễp bắt tỉnh.

Lúc Lâm Bắt Nhiễm tỉnh lại phát hiện mình đã bị bắt cóc, hai tay hai chân cô đều bị trói lại, bây giờ bị ném vào một chiếc xe đen.

Cô đã rời khỏi phủ đệ Trương Hàn, không biết đang đi trên đường nào.

“Các người là ai, các người tại sao muôn bắt cóc tôi?” Lâm Bắt Nhiễm lúc này lên tiếng hỏi.

Lúc này một người áo đen tháo mặt nạ ra, lộ ra một gương mặt quen.

thuộc: “Lậm Bắt Nhiễm, lễ nào cô không biết tôi sao?”

Vậy mà lại là Kiều Lan.

Lâm Bắt Nhiễm hoài nghi mình hoa mắt, Kiều Lan làm sao lại biến thành người áo đen: “Kiều Lan, cô muốn làm cái gì? Cô mau chóng thả tôi ra, nêu như: Trương Hàn biệt chuyện này, cô chắc chăn sẽ chết.”

“Ha ha ha,” Kiều Lan không lo ngại gì cười to nói: êm qua Trương Hàn đã qua đêm trong phòng cô nhỉ!?”

Lâm Bắt Nhiễm chau chặt hàng mày thanh tú, không nói chuyện.
 
Chương 2910


Chương 2910:

Kiều Lan nhìn vết hôn trên cô Lâm Bất Nhiễm, những thứ này đêu là Trương Hàn lưu lại, có thê tưởng tượng được lúc ấy kịch liệt bao nhiêu, trong hai mắt ả lúc này lộ ra vẻ ước ao lại ghen ghét: “Tôi thật sự không hiểu nồi, vì sao Trương Hàn lại thích cô, hắn vì sao chỉ thích mỗi mình cô?”

Lâm Bát Nhiễm không biết Kiều Lan là ai, đến tột cùng muốn làm cái gì, cô im lặng.

Kiều Lan tự mình nói chuyện: “Lâm Bất Nhiễm, cô còn không biết Sao, cái hậu cụng này của Trương Hàn đều là giả, hăn chưa từng, chạm qua đám mỹ nhân đó, bao gôm cả tôi.”

Cái gì?

Lâm Bắt Nhiễm hít một hơi lạnh, gần như hoài nghỉ mình nghe nhằm, Kiều Lan nói cái gì?

Ä nói Trương Hàn chưa từng chạm qua những mỹ nữ trong hậu cung hắn sao?

Lâm Bắt Nhiễm lắc đầu, tuyệt đối không tin, làm sao có thể, cô nghỉ ngờ Kiều Lan đã điên mắt rồi, nên mới hồ ngôn loạn ngữ như thế.

Hoặc có lẽ là Kiều Lan là gián điệp Trương Hàn phái tới, cô ý nói nhự vậy, lại đang chơi âm mưu quỷ kế gì đó.

Dù sao, Lâm Bất Nhiễm tuyệt đồi không tin.

“Lậm Bất Nhiễm, cô có biểu cảm gì.

thế, cô cảm thấy tôi đang nói dối, cô cảm thầy. tôi đang gạt cô? Ha ha ha ha, cái này thực sự khiến người ta rất khó tin tưởng đúng không, thê nhưng đây là chính xác tuyệt đối đấy, tôi đã âm thầm điều tra qua, những người phụ nữ kia giống với tôi, cho dù bị lật thẻ, cũng là một mình trông phòng.”

“Cô biết chúng tôi phải sống thế nào không, chúng tôi leo lên giường ngủ, Trương Hàn ngủ sô pha, hắn không cho phép chúng tôi chạm vào hắn, cũng không biết thủ thân như ngọc cho ai xem!”

Lâm Bắt Nhiễm chắn kinh, cô không.

nghĩ tới Trương Hàn sở hữu hậu cung đồ sộ nhừ vậy vậy mà lại thủ thân như ngọc?

Làm sao có thể, người đàn ông đến phòng cô hung mãnh cướp đoạt chăng lẽ không phải hắn sao?

Đời sống cá nhân của Trương Hàn trong nhận thức Lâm Bất Nhiễm đặc biệt phóng túng, sinh ở hiện đại còn muốn sống như đàn ông cô đại một chồng nhiều vợ, phụ nữ vô sô, hiện tại nhận thức này hoàn toàn bị đầy ngã, cô sợ ngây người.

Nhìn phản ứng Lâm Bát Nhiễm Kiều Lan len biết cô là ngoại lệ: “Lâm Bắt Nhiễm, Trương Hàn thật sự đã ngủ với cô rồi đúng chứ? Hắn chưa bao giờ chạm vào những người phụ nữ khác, hắn chỉ chạm vào cô, đúng không?”

Tuy Kiều Lan là mật thám, gửi vào nội bộ n2 Hàn muôn giải quyếtTrương Hàn, thế nhưng thời gian chung sông dài như vậy, Trương Hàn tuân mỹ tà khí, bá đạo quyền rũ, rất dễ dàng bắt tù trái tim Kiều Lan, Kiều Lan thật sự muốn lên giừng với hắn.

Huống hồ với nhan sắc của ả, trước mặt không giải quyết được cũng chỉ có Trương Hàn, cái này ít nhiều đả kích ả.

Kiều Lan ghen ghét Lâm Bát Nhiễm.

Lâm Bất Nhiễm chau chặt mày, chuyện cho tới bây giờ, chân tướng đã đặt trước mắt, Trương Hàn thực sự chỉ chạm vào mình.

Đoạn thời gian trước có một người phụ nữ còn nói mang thai con hắn, trách không được lại một xác hai mạng tàn nhãn như thế, thì ra căn bản không phải là con hắn.
 
Chương 2911


Chương 2911:

Người phụ nữ kia sinh con ở hậu cung hắn, cắm sừng hắn.

“Kiều Lan, cô bắt tôi đến đây chính là Vì nói điều này sao, nói đi, cô đến tột cùng muôn làm gì?”

Kiều Lan cười lạnh một tiếng, cũng về chủ đề chính: “Trương Hàn thích cô như thé, chúng tôi bát cô đì, tương đương với bắt được uy hiếp cùng nhược điểm của Trương Hàn, chúng tôi muốn dùng cô đôi phó Trương Hàn.”

Lâm Bát Nhiễm muốn bật cười: “Các cô muốn dùng tôi đối phó Trương Hàn ư?2 Sao có thể chứ?”

“Lễ nào Trương Hàn không thích cô sao?”

“Đàn ông ngủ với cô chính là thích cô sao, hán không chạm vào người khác chỉ chạm vào tôi cũng không thể đại biểu cái gì, tựa nhự hắn chạm vào tôi cũng không đại biểu yêu thích tôi.”

Kiều Lan tối sầm mặt: “Tôi không có tâm trạng ở chỗ này nghe cô lươn lẹo, Trương Hàn che chắn cô nhự vậy, lại cưng chiều cô như thế, hắn chắc chăn chính thích cô.”

Trương Hàn thích cô?

Lâm Bất Nhiễm tuyệt đôi không tin câu nói này, Trương Hàn chính là động vật máu lạnh, một tên ma quỷ vô tình, hắn hiểu được cái gì gọi là thích không?

À,e rằng hắn có, nhựng đều dành cho mối tình đầu Nhiễm Nhiễm của hắn.

Àm.

Lúc này một tiếng vang thật lớn, đột nhiên nổ lốp xe.

“Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra, mau dừng xe lại.” Kiều Lan chỉ huy.

Tài xế miễn cưỡng ngừng x xe lại: “Xe đang chạy tôt tự dựng nô lốp chẳng lẽ là có người động tay chân Nước?”

Trong lòng Kiều Lan trầm xuống, ả có dự cảm không lành.

Lúc này phía trước tràn ngập bụi bặm, vài chiếc xe jeep cao lớn chạy nhanh đến, bánh xe jeep to lớn vượt trên đường núi gồ ghê, mang theo khí thế kiêu ngạo không ai bì nổi trực tiếp ép tới gân đây.

Là ai?

Kiều Lan xuống xe, tập trung nhìn vào, trong lòng đã nguội phân nửa, là xe Trương Hàn.

Trương Hàn đã đuổi tới.

Hắn sao lại thế đuổi tới?

Ä là ở bạn đêm động thủ cướp Lâm Bất Nhiễm đi, lúc đó không có bất kỳ động tĩnh nào, Trương Hàn trỏ lại phòng mình cũng có thê ngủ rồi.

Trừ phi một loại khả năng, đó chính là… ả trúng kê!

Trương Hàn căn bản không ngủ, “hắn như là báo đen một mực canh giữ chung quanh, chỉ chờ ả lộ tây.

Trời ạ.

Lúc này xe jeep đã bao vây toàn bộ nơi đây, người áo đen câm vũ khí đều xuÔng xe, cửa xe kế bên người lái mở ra, Trương Hàn từ phía trên nhảy xuống.

Đôi giày lính vừa dầy vừa nặng rơi trên mặt đất làm bụi băm bắn lên, Trương Hàn mặc một bộ đồ đen, cả người như là vua hắc ám đi ra từ trọng đêm tối, cường thế bén nhọn năm trong tay tât cả.

Trương Hàn nhìn về phía Kiều Lan, lộ ra vẻ suy tư: “Kiều Lan, quả nhiên là An co.

Kiều Lan biết xong rồi, ả thực sự trúng kế.
 
Chương 2912


Chương 2912:

“Anh đừng tới đây, trong tay tôi có Lâm Bát Nhiễm!” Kiều Lan lúc này lôi Lâm Bát Nhiễm trong xe qua đây ‹ ép vào trong tay mình.

Cái cổ mềm mại của Lâm Bát Nhiễm bị dao nhọn trong tay Kiều Lan đè lên, CÔ có thể cảm giác được Kiều Lạn lo lắng bắt an, bởi vì con dao kia kề rất sát với mình, chỉ cân hơi dùng chút sức, có thể cắt da thịt của cô thậm chí là động mạch cổ.

Cái chết, cách cô gần như vậy.

Lậm Bắt Nhiễm ngắng đầu, cũng nhìn vệ phía Trương Hàn.

Trương Hàn không nhìn Lâm Bất Nhiễm, hắn chỉ là nhìn Kiều Lan, giống như nhìn một con giun dế bên chân mình: “Mấy năm trước tôi bị phục kích, thiêu chút nữa đã xuông Hoàng tuyên, tôi đã cảm thấy bên cạnh tôi có nội gián, thế nhưng tôi lại không biết là ai.”

“Các người ẩn rất sâu, giâu tốt, chỉ tiệc, tôi đã lôi các người ra, chớ phản kháng, các nắm chặt đi không còn đường để trồn.”

Kiều Lan rùng mình một cái, ả không thê không thừa nhận Trương Hàn có một loại dự cảm trời phú với máu tanh và nguy hiểm, thì ra mắy năm trước hăn đã cảnh: giác, thê nhưng mây năm này hắn lại im hơi lặng tiêng, còn nghĩ nuôi dưỡng nội gián ở bên người, người đàn ông này thực sự là thâm trâm đên đáng sợ.

“Anh từ lúc nào bắt đầu hoài nghỉ tôi?”

“Từ lúc cô động thủ với Lâm Bát Nhiễm, tôi liền hoài nghi cô.” Trương Hàn cười nói.

Lâm Bắt Nhiễm.

Lại là Lâm Bát Nhiễm.

Đầu là ả phụ nữ này phá hỏng chuyện.

Kiều Lan thực sự hận Lâm Bát Nhiễm thấu xương, nhưng là bây giờ Lâm Bát Nhiễm là Cọng rơm duy nhất ả chộp trong tay: “Trương Hàn, anh tưởng anh thăng sao, không CÓ, người phụ nữ anh yêu đang ở trong tay tôi, nhanh chóng đề người của anh đều lui lại, tôi muôn an toàn rời khỏi nơi này!”

Trương Hàn lúc này mới đưa mắt rơi vào trền người Lâm Bắt Nhiễm, hắn chậm rãi nhêch môi mỏng, lộ ra một tiếng giễu cọt: “Người phụ nữ tôi yêu? Cô đang nói người nào?”

Kiều Lan biến sắc: “Lâm Bắt Nhiễm không phải người phụ nữ anh yêu sao?”

“Ha ha,” Trương Hàn cười to hai tiếng, r như là nghe được chuyện cười gì: “Kiều Lan, tôi biết cô ngu, nhưng không nghĩ đến ngây thơ như vậy, vả nào cô đên bây giờ còn nhìn không sao, Lâm Bật Nhiễm chính là một soi cờ trong tay tôi, không có cô ta, các người sẽ nhanh lộ tây như vậy sao, không có cô ta, các người sẽ động thủ sao, không có cô ta, tôi có thể thoải mái một lần tiêu diệt người như vậy sao?”

Kiều Lan trắng bệch mặt, ả đột nhiên không hiểu, chuỗi hành động của Trương Hàn làm ả không thê hiểu nổi.

Lâm Bát Nhiễm lại nghe hiểu, cô châm chọc câu đôi môi đỏ mọng, ngay từ đầu Kiều Lan còn nói Trương Hàn thích cô, đây quả thật là sự hiểu lầm buồn cười nhát.

Tên mạ quỷ này, cho tới bây giờ chưa từng đề cô thât vọng.

“Kiều Lan, cô còn chưa hiểu phải, không, hắn là cô ý mang tôi về, cô ý sủng ái tôi, có ý để các người cảm thây hắn yêu thích tôi, cố ý dẫn dắt các người tưởng tôi lả uy hiếp của hắn, tất cả đều là mưu kế của hắn.”
 
Chương 2913


Chương 2913:

“Tôi chính là một con cờ trong tay hắn, hiện tại mục đích đạt tới, tôi thành một quân cờ phế, cô còn buồn cười câm một quân cờ phế làm bảo kiếm, muốn đàm phán. với hắn. Qủa thật cực kỳ buồn cười.”

Cái gì?

Kiều Lan đã mặt xám như tro tàn, ả biết Trương Hàn là một người đàn ông cực kỳ nguy hiểm, thê nhưng ả hoàn toàn không ngờ hắn dĩ nhiên hạ một nước cờ lớn như vậy.

Tắt cả đều là giả, ngay cả phao cứu mạng ả hiện tại túm trong bàn tay.

cuôi cùng cũng là giả, Kiêu Lan đêu phải hoài nghi cuộc sông.

“Lâm Bắt Nhiễm, hắn lợi dụng cô như vậy, cô không hề buồn đau chút nào ư?” Kiều Lan nghi ngờ nhìn Lâm Bát Nhiễm.

Trương Hàn cũng nhìn về phía Liễu Lâm Bất Nhiễm, cô thật sự cực kì thông minh, từ một khắc hắn xuất hiện kia trở đi, cô hẳn đã đoán trúng toàn bộ kế hoạch của hắn, trừ chuyện hắn chưa từng chạm qua những phụ nữ kia.

Hiện tại kế hoạch hắn đều ra ánh sáng, cô biết hắn đang lợi dụng cô, thê nhưng, cô dường. như không hè có chút bi thương khô sở nào.

Lâm Bát Nhiễm nhéch môi cười cười, cô mắt lạnh nhìn Trương Hàn: “Tôi cho tới bây giờ không cảm thấy. tên ma quỷ kia sẽ hiểu được tình yêu, hắn không, biết yêu, càng không xứng được yêu.

Khuôn mặt tuần tú của Trương Hàn nghiêm túc, tốt, cô chẳng những không buồn bã đau thương, còn dám mắng hắn, thật đúng là chán sông.

“Ha ha ha.” Kiều Lan đột nhiên cười to vài tiêng.

Trương Hàn nhíu mày: “Cô cười cái GÌ: Kiêu Lan cũng không nói gì, chỉ là nắm chặt cán đao trong tay, dùng sức đè mũi dao trên cổ Liễu Lầm Bát Nhiễm: “Hàn Vương, tôi nói một lần cuôi cùng, hiện tại đề tôi an toàn rời đi, băng, không, trước khi lên đường tôi sẽ giết Lâm Bát Nhiễm, như vậy đường xuống suối vàng của tôi cũng sẽ không cô đơn nữa.

Kiều Lan vừa dùng lực, cần cỗ Lâm Bát Nhiễm lúc này bị vạch ra một vết máu.

Trọng lòng Trương Hàn khẽ động, đôi mặt nguy hiêm tập trung vào vêt máu nơi cô Lâm Bắt Nhiễm, rất nhanh hắn mắp máy đôi môi mỏng, lạnh lùng vô tình: Cô muốn giết cứ giết, xem tôi có thể chớp mắt hay không, nêu tôi chớp mất một cái coi như tôi thua.”

Hắn căn bản ‘ không quan tâm đến Lâm Bát Nhiễm sống chét.

“Anh!” Kiều Lạn cắn răng một cái: “Lâm Bắt Nhiễm, cô cũng thấy đấy, cô chết cũng đừng trách tôi, muôn trách thì trách Trương Hàn ấy! Là hắn không chịu cứu cô, tánh mạng của cô trong mắt hắn không đáng một đồng!”

Nói rồi Kiều Lan liền giơ tay lên, muốn hung hăng ghim mũi dao trong tay vào trong trái tim Lâm Bát Nhiễm.

Lưỡi dạo sắc bén ánh lên hàn quang, Lâm Bắt Nhiễm ¡ nghĩ thầm, lẽ nào sinh mạng cô sẽ kết thúc vào thời khắc này sao?

Đoạn đường này đi nhấp nhô khúc khuỷa nhưng cô chưa từng cúi đầu trước vận mệnh, thế nhưng, cô vân là không khỏi tránh kiếp mạng của mình.

Cô phải chết ở chỗ này.

Mắt thấy dao sắp hạ xuống, ở thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên có một người xông tới, trực tiếp đầy Kiều Lan ra.
 
Chương 2914


Chương 2914:

Kiều Lan bắt ngờ không kịp đề phòng ngã xuông đất, Lâm Bất Nhiễm lảo đảo hai bước vệ phía trước, nguy cơ giải trừ, người đến là… Nhâm Đồng.

Vậy mà là chồng trước của Lâm Bát Nhiễm Nhâm Đống.

Nhâm Đống lo lắng nắm bàn tay lạnh như băng nhà Lâm Bát Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, em không sao chứ, có bị thương không?”

Lâm Bắt Nhiễm khiếp sợ, cô hoàn toàn không ngờ Nhâm Đống sẽ chạy tới cứu cô: “Nhâm Đống, Sao anh lại tới đây? Em nhớ anh đã mang theo hai bác rời khỏi nơi này bắt đầu lại sinh sống rồi mà.”

“Chuyện này nói rất dài dòng, anh đúng là muốn rời khỏi nơi này, thế nhưng, anh không yên lòng em, nhất là lúc biết được em bị Trương Hàn tên ma quỷ này mang ởi, anh luôn ở gân em, một mực chú ý đến tin tức của em.”

Nhâm Đống và Lâm Bắt Nhiễm nói chuyện với nhau, lúc này Kiều Lạn ngã xuống đất nghiêng người, cầm dao đứng dậy, ả lần nữa đâm tới hướng Lâm Bất Nhiễm.

Lúc này một cánh tay vươn qua, bắt lại con dao đang vung lên giữa không trung ..

Tiếng dao nhọn cứa vào dạ thịt truyền đến, nghe mà hãi hùng, Kiều Lan ngắng đầu nhìn lên, là Trương Hàn.

Trương Hàn bắt lại con dao ả đâm về phía Lâm Bât Nhiễm.

Ha.

Ha ha.

Kiều Lan đột nhiên bật cười, ả nhìn Trương Hàn trước mắt, thấp giọng nói: “làn Vương, anh nhất định phải phải diễn dáng vẻ lãnh khốc vô tình của mình cho đến cùng, ngàn vạn lần đừng thực sự yêu một ai đó, tôi sợ đến lúc đó anh sẽ vạn kiếp bắt phục.”

Mặt Trương Hàn không chút thay đổi, tay kia của hắn rút ra khẩu súng bên hồng, trực tiếp kết liễu Kiều Lan.

Kiều Lan ngã xuống đắt, sắp chết cũng không nhắm mắt lại.

Thủ hạ Trương Hàn nhanh chóng đã khống chế hiện trường, trận chiến này không cân tôn nhiễu sức đã toàn thăng rồi.

“Hàn Vương, tay anh bị thương rồi.”

Lúc này thủ hạ tâm phúc tới kiểm tra vết thương trên tay Trương Hàn.

Trương Hàn nhìn về phía Lâm Bát Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm bây giờ được Nhâm Đống. bảo vệ phía sau, Nhâm Đống tràn đầy địch ý cùng phòng bị nhìn hắn: “Hản Vương, Nhiễm Nhiễm chính là một con cờ trên tay anh, hiện tại con cờ này đã hoàn thành sứ mạng của cô ây, không còn giá trị lợi dụng nữa, xin hỏi anh có thê thả cô ây ra chưa?”

Vừa rồi Lâm Bát Nhiễm không chứng kiến cảnh Trương Hàn vì mình tay không bắt đao, cô đối với tên ma quỷ trước mắt này càng chán ghét e ngại hơn, hắn một mực lợi dụng mình, mạng cô trong mắt hắn như cỏ rác.

“Hàn Vương, anh đã đạt đến mục đích anh muôn, xin hãy thả tôi đi, tôi cam đoan sẽ biến mắt thật xa, sẽ không. bao giờ xuất hiện ở trước mắt anh nữa.” Lâm Bát Nhiễm nói.

Cô nói cô muốn biến mắt.

Cô nói cô sẽ không bao giờ xuất hiện ở trước mắt hắn nữa.
 
Chương 2915


Chương 2915:

Thủ hạ tâm phúc đêu có thể cảm giác sắc mặt chủ tử nhà mình “xoát” lạnh xuống, kỳ thực vừa rôi anh ta ở bên cạnh nhìn rõ ràng, lúc Kiều Lan muốn vung dao, chủ tử đã ấn khẩu súng bên hông mình.

Tài bắn súng của chủ tử xuất thần nhập hóa, dao của Kiêu Lan căn bản không nhanh hơn hãn.

Vừa rồi chủ tử cố ý nói hắn không đề tâm đến Lâm Bất Nhiễm sống chết, kỳ thực chỉ là lừa Kiều Lan, hắn chưa từng vứt bỏ sinh mạng Lâm Bắt Nhiễm.

Thế nhưng Nhâm Đống vọt ra, tự cho là mình đã diễn xuất sắc màn kịch anh hùng cứu mỹ nhân, thế nhưng „ hành vi của anh ta quá ngu ngôc, nếu không phải do anh ta, chủ tử cũng sẽ không tay không đi bắt dao.

Trương Hàn nhấp môi mỏng một cái, hãn giâu tay trái chảy máu ra phía sau, giỗng như người đàn ông có lòng tự trọng mãnh liệt như hãn tự nhiên sẽ không muôn đề Lâm Bắt Nhiễm thầy được: “Muốn tôi thả em, thành fe2rt hai người gương vỡ lại lành sao?”

Lâm Bắt Nhiễm muốn nói chuyện, thế nhưng lúc này Nhâm Đống câm tay cô, ngón tay xuyên vào, mười ngón tay đan chặt với cô.

“Đúng vậy Hàn Vương, trong lòng tôi vẫn thích Nhiễm Nhiễm, tình yêu tôi đối với Nhiễm Nhiễm chưa từng dừng lại.”

3/2017 Trương Hàn bật cười một tiếng: “Tình yêu của anh liên quan gì với tôi, tôi cũng không phải Nguyệt Lão, con cờ của tôi, cho dù dùng hệt rồi, cũng sẽ không tùy ý ném cho người khác.”

Nói như vậy, hắn không chịu thả Lâm Bất Nhiễm.

“Trương Hàn, anh đến tột cùng muốn thệ nào mới bằng lòng thả tôi?” Viền mắt Lâm Bắt Nhiễm đỏ bừng hỏi.

Nhâm Đống. nói: ‘Hàn Vương, chỉ cần anh thả Nhiễm Nhiễm, tôi cái gì cũng nguyện ý đi làm, anh muốn tôi quỳ xung câu anh sao, tôi hiện tại liền quỳ xuống cho anh.”

Bịch.

Từ nay nhóm lên truyện chính trên app truyện hola nhé cả nhà! Mong cả nhà tải về đọc khích lệ nhóm nhé! Nhâm Đống quỳ xuống đất, quỳ trước mặt Trương Hàn.

Con ngươi Lâm Bắt Nhiễm co rụt lại, cô vươn tay kéo Nhâm Đống: “Nhâm Đống, đứng lên, đừng qùy Ko hắn, người như hắn căn bản không xứng, bởi vì cho dù anh quỳ xuông, hắn cũng sẽ không thả em ral”

Trương Hàn lộ ra nụ cười nhạt, người như hăn?

Ở trong mắt cô, hắn là loại người như vậy?

Không phải cô đã nói rồi sao, hắn căn bản không phải là người, mà là một tên ma quỷ, một đại ma đầu.

Nếu như vậy, hắn cần gì phải đối với cô nhân từ?

“Lâm Bắt Nhiễm, chúng ta ở bên ngoài đã lãng phí rất nhiều thời gian rôi, phải về thôi.” Trương Hàn lên tiếng.

“Nhiễm Nhiễm, đừng trở về với hắn…” Nhâm Đồng muốn nói chuyện, thế nhưng : thủ hạ Trương Hàn đã tiên lên, trực tiếp kề dao trên cô Nhâm Đống.

“Các người đừng làm anh ấy bị thương!” Lâm Bật Nhiễm nhanh chóng nói.

Trương Hàn vươn tay, kéo Lâm Bắt Nhiễm vào trong ngực mình, hắn bóp mạnh mặt Lâm Bất Nhiễm để cô từ trên cao nhìn xuống Nhâm Đóng hiện tại đang bị người quỳ dưới đất: “Nhìn thấy không, đây chính là người đàn ông luôn miệng nói yêu em, một thăng đàn ông đến mình cũng không bảo vệ được, có tư cách gì nói yêu?

Trong mắt tôi, tình yêu giữa các ngươi thực sự rẻ tiền đến nực cười.”
 
Chương 2916


Chương 2916:

Nhâm Đống nhìn người đàn ông cường thê bá đạo đên không ai bì nổi trước mắt, siết chặt quyền, anh ta chính là thiên chỉ kiêu tử, thế nhưng mỗi khi ở trước mặt Trương Hàn hăn luôn bị nhục nhã, hắn cảm thấy bắt lực.

Viền mắt Lâm Bất Nhiễm đỏ bừng, cô dời mắt: “Đủ rồi Trương Hàn, anh hơi quá rôi, dừng lại đi!”

“Vậy em tự mình ngoan ngoãn theo tôi trở vê, hay là ở đây mai táng thi thể của người này sau đó mới bị người tôi tóm lại?” Trương Hàn dùng tánh mạng Nhâm Đống uy hiếp.

Nhâm Đống nhìn Lâm Bất Nhiễm lắc đầu: “Nhiễm Nhiễm, đừng trở về với hắn, lần trước anh đã bỏ lỡ em, buông g tay em, tôi rất xin lỗi, đừng vì tôi mà thỏa hiệp với hắn.”

Lâm Bắt Nhiễm không có khả năng trơ mắt nhìn Nhâm Đồng chịu chết, Trương Hàn cũng bắt được nhược điệm tốt bụng này của cô, cho nên hắn nắm chặt cô trong tay.

“Nhâm Đống, em rất cảm kích anh có thể tới cứu em, thế nhưng trở về đi, về sau đừng tới tìm em nữa, chúng ta không có đường đề quay về.”

Nói xong Lâm Bát Nhiễm nhìn về phía Trương Hàn: “Thả anh ây ra, tôi ngoan ngoãn trở vệ với anh. , “Lúc này mới nghe lời, theo tôi đã bao lâu, em nên biệt không nghe lời chính là từ tìm khổ, đi thôi.” tư no Hàn buông lỏng. Lâm Bát Nhiễm ra, bước về phía xe jeep.

“Nhiễm Nhiễm, đừng đi với hắn, đừng đi!” Nhâm Đồng tê tâm liệt phế kêu lên.

Lâm Bắt Nhiễm nhìn Nhâm Đống, sau đó xoay người, đi theo phía sau Trương Hàn, cũng lên xe jeep.

Cô không có tuyển trạch.

Cả đời này, vận mệnh cô luôn không phải do cô tự làm chủ.

Xe jeep phóng đi.

Về tới phủ đệ, Trương Hàn túm Lâm Bất Nhiễm lên lâu, ném vào trong phòng: “Thành thật cho tôi một chút, không có lệnh tôi không cho phép ra ngoài.”

Lâm Bát Nhiễm ngã xuống thảm, cô phẫn hận nhìn về phía Trương Hàn.

Tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé cả nhà! Trương Hàn sai người đóng của lại, tự mình vào thư phòng.

Bác sĩ tới rồi, xử lý vết thương lòng bàn tay cho Trương Hàn, một đao này rât sâu, máu me đầm đìa.

“Hàn Vương, vết thương này sẽ từ từ trị hét, thê nhưng về sau sẽ lưu lại sẹo. ” Thầy thuôc nói.

Trương Hàn cũng không để ở trong lòng, hãn từ nhỏ đã bị thương rất nhiều, huồng hồ lại là đàn ông, có chút sẹo có là gì.

“Không sao, lưu sẹo thì lưu sẹo!”

“Vết sẹo này chỉ sợ sẽ làm cho Hàn Vương đoạn chưởng”.”

*Tên của một đường vân tay.

Vết sẹo này xuyên qua toàn bộ bàn tay, từ trên xuống dưới, trực tiếp đi thành tư thê đoạn chưởng, Trương Hàn hơi ngắn người một chút.

Bác sĩ xử lý xong vết thương liền lui xuống, Trương Hàn tắm vội, thay quân áo sạch sẽ, lúc này thủ hạ tâm phúc đi đến: “Chủ tử, những người phụ nữ hậu cung kia xử lý như thê nào?”

Đám mỹ nhân trong hậu cung vốn chính là vì đề diễn cho kẻ địch nhìn, hiện tại đã xử xong nội gián, tự nhiền cũng phải xử lý hậu cung.

Trương Hàn nhấp môi mỏng: “Cho họ một số tiền lớn, sau đó đuôi họ ra ngoài.”
 
Chương 2917


Chương 2917:

“Vâng, chủ nhân, vậy Lâm tiểu thư thì sao ạ?” Tâm phúc hỏi.

Trương Hàn liếc tâm phúc.

Trán tâm phúc đổ mò hôi lạnh: “Chủ tử, tôi không có bắt kỳ ý gì khác, tôi chỉ là thây anh xử lý tật cả phụ nữ, vậy Lậm tiểu thư vậy cũng không cần thiết tồn tại, trừ phi… cô ây với anh khác những người khác.”

Trương Hàn nhìn vết thương ở bàn tay mình, thuở thiếu thời hắn liếc mắt một liền nhìn trúng sinh viện Lâm Bắt Nhiễm, cô một thần váy trắng, dáng vẻ sạch sẽ thanh thuần, cực kỳ giỗng với Nhiễm Nhiễm của hắn.

Vì vậy hắn có ý tính kế, bán cô vào quán bar, sai người căt đứt chân cô, trực tiêp nhôt cô làm nô lệ.

Cô vốn chính là thế thân Nhiễm Nhiễm, là công cụ hắn phát tiết dục vọng và chơi khi rảnh rồi, e răng hắn vui đùa một chút sẽ chán ngán, thế nhưng ai ngờ trong thân thê nho nhỏ ây cất giầu một năng lực to lớn, sức sông ấy cứng cỏikhông gì sánh được, một lân lại một lân chạy thoát bàn tay hắn, kích phát lòng chinh phục trong cơ thể hắn, dẫn dắt hắn truy đuổi cô.

Hắn mang cô từ bên người Nhâm Đống về kỳ thực chính là bắt cô làm quân cờ dẫn rắn ra động, hắn đầy cô tới bão táp, để cô đặt mình trong nguy hiểm, tất cả đều là kế hoạch của hãn, cũng hoàn toàn phát triển dựa theo kế hoạch của hắn.

Thế nhưng, kể từ lúc nào đã bắt đầu khác biệt?

Là lúc Kiều Lan muồn kề dao giết cô, hắn đột nhiên bắt đầu luyến tiệc?

Là cô cùng tình nhân cũ Nhâm Đống gặp gỡ, trong lòng hắn hốt hoảng không rõ?

Nói chung, Trương Hàn cảm giác mình không thích hợp, hắn dường như càng ngày càng bị cô dắt mũi.

“Lâm Bất Nhiễm để ở đó trước, sau này tính.” Trương Hàn ra lệnh.

Nhóm lên truyện trên app truyệnhola nhé cả nhà! “Vâng, chủ tử.”

Trong phòng Lâm Bật Nhiễm rất nhanh đã nghe được động tính bên ngoài, cửa phòng cô bị khóa trái, không thể đi ra ngoài, vì ,ậy cô đứn ng ở trên ban ¡ công nhìn xuống, chỉ thấy toàn bộ mỹ nhân trong hậu cung này bị đuổi ra ngoài, không giữ lại một ai.

Đám mỹ nhân kia rất nhiều người.

muôn ở lại, họ là thật tình mên mộ Trương Hàn, thế nhưng Trương: Hàn không lộ diện, tuyệt tình lãnh khốc.

Kiều Lan nói hắn chưa từng chạm qua những người phụ nữ kia, xem ra hặn đã huỷ bỏ hậu cung mình, vậy hắn nhốt cô lại ở chỗ này làm gì?

Lâm Bắt Nhiễm thực sự không nghĩ ra mục đích hắn lưu mình lại hoặc là mình đối với hắn còn \ CÓ giá trị gì có thể lợi dụng. Cũng có thê là lãi chỉ đơn thuần muốn dẫn vặt cô thôi!

Hắn có thể bồ thí tự do cho bát luận kẻ nào, chỉ không chịu bồ thí cho cô.

Mà tự do là thứ cả đời này cô khát vọng nhất.

Đám mỹ nhân rời đi, toàn bộ phủ đệ đều yên tĩnh, buổi tồi cửa phòng mở ra, người làm nữ đưa tới bữa cơm ngon miệng: “Lâm tiểu thư, đến giờ cơm rôi.

“Đặt đó đi!”

“Vâng.”

Lâm Bất Nhiễm không có bát kỳ khẩu vị nào, cô cũng không động đũa.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng lần nữa mở ra, cô ngắng đầu, ở cạnh cửa thấy được bóng người cao ngất kia của Trương Hàn, Trương Hàn tới.

Hắn lại vào phòng mình ngay lúc tối.
 
Chương 2918


Chương 2918:

Lâm Bắt Nhiễm nhanh chóng từ trên giường ngôi phắt dậy, cô lui vào trong góc phòng: “Trương Hàn, anh tới đây làm cái gì, đi ra ngoài!”

Trương Hàn nhìn thoáng qua bữa cơm người làm nữ đưa tới, cau mày nói: “Vì sao không ăn cơm tối, muốn tuyệt thực tỏ lòng chung tình với tình nhân cũ em đây à?”

Tình nhân cũ?

Người nào?

Lâm Bắt Nhiễm suy nghĩ một chút mới đoán được tình nhân cũ hắn nói là Nhâm Đồng, hắn sao lại nói chuyện âm dương quái khí như thế?

“Trương Hàn, anh không cần phải…

nói khó nghe như vậy, không cân thiết làm nhục tôi như vậy, anh đã ghét tôi đến thê, anh có thê đề cho tôi biến mắt, đề cho tôi cút rất xa, tôi không rõ vì sao anh không làm như vậy?” Lãm Bất Nhiễm siết tay nói.

Trương Hàn thấy cô luôn mồm muốn rời khỏi nơi đây, khuôn mặt tuần tú đã dâng một tầng sương. Muốn đi, không có cửal Cô vừa đi, nhất định sẽ đi tìm tên Nhâm Đồng già trước tuôi kia, hắn nhìn giống người tốt đến thế sao?

Người phụ nữ hắn đã chơi qua, có vứt cũng không đưa cho ai khác.

“Qua đây, ăn cơm tồi.” Hắn ra lệnh.

Lâm Bắt Nhiễm từ chối: “Tôi không đói bụng, không muốn ăn.”

Trương Hàn nhấp môi mỏng; “Tôi không thích lặp lại hai lần, nêu như em không muôn tôi đút em.”

« ” Được thôi, Lâm Bát Nhiễm tiếp nhận lời uy hiếp này, cô không hưởng thụ nồi hắn tự tay đút ăn, cho nên cô ngoan ngoãn ngồi xuống, bắt đầu ăn.

Rất nhanh, cô đã ăn xong một bát cơm: “Tôi ăn xong rôi.”

Trương Hàn ngồi bên cạnh cô, đặt bàn tay to ở trên bụng cô: “Ăn no?”

Lâm Bắt Nhiễm không chấp nhận được cử chỉ thân mật từ hắn như thé, bèn muốn tránh.

Thế nhưng Trương Hàn đã thấy rõ tâm tư của cô, hắn đè lại bả vai cô một tay kéo cô vào trong ngực mình.

Động tác của hắn rất thô lỗ, không chút thương hương tiếc ngọc nào, Lâm Bất Nhiễm va vàolòng ngực cứng như sắt, đau đến rớm nước mắt.

“Tôi ăn no rồi.” Cô trừng mắt hắn một cái, thế nhưng vì đề hắn không đè mình nữa, cô cũng ngoan ngoãn bắt động trong lòng hăn.

Trương Hàn đưa tay sờ mái tóc dài của cô: “Chúng ta… cùng tắm nhé, em cảm thấy thế nào?”

Đọc tại apptruỵen hola nhé cả nhà! *..” Hắn muốn cùng tắm ư? Nằm mơ: đi!

“Không thấy thế nào cả, anh tắm trước đi, tôi tiêu cơm một chút rồi lát tắm.”

“Nhiễm Nhiễm, có phải em hiểu nhầm hay không, tôi nói cùng. tắm không phải trưng cầu ý kiên của em, mà là thông báo em.” Nói xong, Trương Hàn ôm ngang Lâm Bất Nhiễm lên, đi nhanh vào phòng tắm.

Lâm Bất Nhiễm vốn nhỏ bé yếu ót, thân thể mềm mại năm trong cánh tay hắn nhẹ tênh, cô bắt đầu ra Sức giấy giụa, thế nhưng kết quả có thê tưởng tượng được.

Hai người đi tới phòng tắm „ Irương Hàn vươn tay ném Bât Nhiễm vào trong bồn tắm thật to.
 
Chương 2919


Chương 2919:

Trong bồn tắm đã bơm đầy nước ấm, thê nhưng Lâm Bất Nhiễm đột nhiên ném vào chỉ cảm thấy nước tràn vào trong mũi trong miệng, cô sặc ho đến đau thắt cả phôi.

Khụ khụ.

Lâm Bắt Nhiễm nhanh chóng nỏi lên mặt nước, ho sặc sụa.

Cô không muốn chết, không hề muốn chết, vô luận dù có trong nghịch cảnh nào, dù cho tên ác ma này xem cô nhự cỏ rác, cô cũng không muốn chết.

Không có bất kỳ người nào đáng để cô buông bỏ sinh mệnh.

Trương Hàn đứng bên bồn tắm, nước bên trong tràn ra làm ướt ông quân hắn, thế nhưng hắn không thèm để ý chút, mà là từ trên cao nhìn chằm chằm Lâm Bắt Nhiễm trong nước.

Quần áo cô đã ướt nhẹp, đường cong thiếu nữ như ấn như hiện.

Khuôn mặt vốn không dặm phấn thoa son, môi hồng răng tráng, cho dù phía trên có vài châm đỏ, vẫn như cũ không ảnh hưởng vẻ đẹp của cô.

Trương Hàn đất tay ở bên hông mình, bắt đầu cởi thất lưng.

“Trương Hàn, anh có ý gì, anh cứ thích ép buộc phụ nữ như vậy sao?”

Lâm Bắt Nhiễm bò đến trong góc bồn tắm, che chắn cơ thê, đôi mắt cặm hận. phòng bị nhìn hắn chằm chằm.

Cô thực sự quá ghét hắn.

Trương Hàn cảm thấy cô như vậy chỉ sẽ kích phát lòng chỉnh phục trong mình, hắn chậm rãi câu môi: „ Thú VỊ, tôi cảm thấy được khá thú vị.”

“cớ Lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, lại có người đang gõ cửa.

Bây giờ là buổi tối, hắn lại vào phòng cô, chỉ cân người hơi tinh ý cũng sẽ không gõ cửa vào lúc này, trừ phi có chuyện gì gấp.

“Trương Hàn, có người đang gõ cửa, có người!” Lâm Bát Nhiễm thây được hy vọng, cô hy vọng Trương Hàn đêm nay có thê dừng lại cơn hung ác, không động vào mình.

Trương Hàn chau mày kiếm, có chút không vui, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng tâm trạng muôn thưởng thức thức ăn ngon của hắn: “Nhiễm Nhiễm, đừng phân tâm, tôi thích em điất lực chú ý trên người tôi.”

App truyện hola đã khá hoàn thiện, cả nhà tải app về đọc nhé! Nhóm sẽ tập trung lên truyện trên app nhé! “Biến thái!”

Lúc này tiếng đập cửa lần thứ hai vang lên, ngoài cửa còn truyền đến giọng tâm phúc: “Chủ tử, tôi có chuyện quan trọng bẩm báo.”

Sắc mặt Trương Hàn triệt để xấu đi, hắn không thích có người vào lúc ni quấy rồi hắn, sẽ làm hắn mất hứng.

Trương Hàn mở cửa phòng tắm ra, hắn âm lạnh nhìn chăm chú vê phía tâm phúc phía ngoài: “Cậu tốt nhất đảm bảo chuyện này thực sự là cấp tốc, bằng không cậu tự biết hậu quả.”

Tâm phúc nhìn Trương Hàn: “Chủ tử, có tin tức của cô Nhiễm Nhiễm rồi.”

Cái gì?

Một câu nói trực tiếp nỗ tung, hàng mi Lâm Bắt Nhiễm run lên, mà thân thể Trương Hàn cạnh cửa trực tiếp cứng đờ.

“Cậu nói cái gì, nói rõ ràng!” Trương Hàn tiến lên, tâm trạng kích động kéo lại cổ áo của tâm phúc.

Viền mắt hắn đỏ bừng, bên trong tròng mắt dường như đầy máu, Nhiễm Nhiễm, đó là Nhiễm Nhiễm của hắn.

“Chủ tử, chúng tôi đã phát hiện ra cô Nhiễm Nhiễm.” Tâm phúc nói.
 
Chương 2920


Chương 2920:

Nhiễm Nhiễm đã chết, nhưng bây giờ Nhiễm Nhiễm lại sống lại.

Nội tâm Lâm Bất Nhiễm khiếp sợ không còn lời diễn tả.

Lúc này Trương Hàn hắt thủ hạ ra, xông ra ngoài: Nhiễm Nhiễm ở đầu, lập tức triệu tập nhân thủ, tôi hiện tại muốn gặp Nhiễm Nhiễm, tôi muốn đón Nhiễm Nhiễm về nhải”

Trương Hàn mang nhân thủ ùn ùn đi xa.

Lâm Bắt Nhiễm một mình ở ‘trong bồn tắm, cô thật lâu mới hoàn hồi, ánh trăng sáng ẩn sâu trong lòng Trương Hàn đã trở về.

Thực sự là ánh trăng sáng, vừa rôi mới nghe được tên mà gân xanh toàn thân hán đã nỗi lên hết, kích động ngay cả bản thân cũng khống chề được.

Một giây trước còn muốn cởi quản với mình, một giây sau đã vứt cô ở nơi này đi tìm ảnh trăng sáng.

Lâm Bát Nhiễm không, hề thương tâm khổ sở, ngược lại cô rất vui vẻ, cô thực sự rắt vui, Nhiễm Nhiễm của hắn đã trở về, vậy thế thân như cô sẽ không cần thiết tồn tại nữa, hắn sẽ thả cô đi nhỉ!

Cho dù hắn không thả cô, hắn cũng sẽ không vào phòng cô ngủ với cô nữa.

Thật sự là quá tốt, cô tuyệt cảnh phủng sinh, hết thảy đêu bởi vì..

Nhiễm Nhiễm đã trở về.

Lâm Bắt Nhiễm tắm xong tự mình leo lên giường đánh một giấc, cảm giác này vô cùng thư thái tốt đẹp, một đêm không mộng.

Đợi lúc cô tỉnh lại đã là sáng sớm hôm sau, cô mở cửa phòng nhìn một chút, người làm nữ phía ngoài đều đang bận rộn.

“Các cô động tác nhanh một chút, cô Nhiễm Nhiễm mới vừa được chủ nhân đón trở vê, là bảo bồi tâm can của chủ nhân, các cô cần thận hầu hạ, không thể phạm một chút sai lầm.”

“Cô Nhiễm Nhiễm thích mặc váy trắng, nhanh sai người may váy trăng.”

“Cô Nhiễm Nhiễm thích khẩu vị thanh đạm, thay đầu bếp nữ, tìm đầu bếp nữ ở vùng sông nước Giang Nam.”

“Thảm trải sô pha toàn bộ phải đổi, đổi thành màu cô Nhiễm Nhiễm thích, tốc độ nhanh một chút.”

Toàn bộ phủ đệ đều lâm vào bận rộn, Nhiễm Nhiễm trở về, tất cả mọi người đang vì cô ta mà bận rộn.

Lâm Bất Nhiễm còn phát hiện thủ vệ ngoài cửa mình đã rút lui, không có ai canh cô nữa, đại khái là bị Trương, Hàn điều đi bảo vệ Nhiễm Nhiễm rồi.

Ở trước mặt Nhiễm Nhiễm kia, cô đột nhiên trở nên không quan trọng.

Trong lòng Lâm Bất Nhiễm rất vui vẻ, dưới cái nhìn của cô tất cả đều đang biến tốt, đồng thời cô thật tò mò Nhiễm Nhiễm kia rốt cuộc là người ra sao?

Hạng người gì mà có thể đề cho tên Trương Hàn máu lạnh vô tình yêu nhiêu năm như vậy?

Ôm nghỉ vấn đó, Lâm Bất Nhiễm đi ra ngoài, đi tới trước cửa phòng ngủ chính Trương Hàn.

Trương Hàn dẫn Nhiễm Nhiễm trỏ về trực tiệp vào phòng ngủ chính của hãn, hiện tại cửa phòng đang mỏ, người hâu ra ra vào vào, còn có bác Sĩ y tá.

Nhiễm Nhiễm mặc cả người quần áo màu ‘ trắng nằm ở trên giường, trên người cô ta có rất nhiều vết thương, cả người đang phát sốt, hai mắt Trương Hàn huyệt hồng, lôi áo bác sĩ: “Nhiễm Nhiễm thế nào rồi, cô ấy đến tột cùng thế nào rồi?”
 
Chương 2921


Chương 2921:

“Hàn Vương, bệnh nhân bị tôn thương cả người như là bị hành hạ thời gian dài mà ra, hiện tại vết, thương nhiễm trùng dẫn đến sót cao không lùi, Hàn Vương không cân quá lo lăng, tôi sẽ toàn lực chữa trị.”

“Vậy bây giờ ông chữa ngay đi, tôi muôn Nhiễm Nhiễm nhanh chóng tỉnh lại.”

“Vâng.”

Trương Hàn vừa nhìn về phía tâm phúc của mình: “Có tra ra được là ai hành hạ Nhiễm Nhiễm, là ai làm Nhiễm Nhiễm bị thương hay không?”

Thủ hạ tâm phúc nói: “Chủ tử, tôi đã phái người điều tra, mây năm nay Nhiễm Nhiễm tiêu thư lang thang khắp nơi, gả cho một Vi nng Nhị nghiện cờ bạc, Vương Nhị kia đặc biệt thích đánh người, chỉ cần thua tiền ở sòng bạc sẽ đánh Nhiễm Nhiễm tiểu thư, Nhiễm Nhiễm tiểu thư vẫn sống trong cuộc sống như địa ngục như thê.”

“Lúc người của chúng ta tìm đến Vương Nhị đã nghe được động tĩnh, hăn bỏ chạy suốt đêm, chúng tôi đang toàn lực lùng bắt hăn, tin tưởng rất nhanh sẽ bắt được hắn.”

Khuôn mặt tuấn tú của Trương Hàn vặn vẹo mà âm u: “Mau chóng bắt lại Vương Nhị, tôi muốn chém hẳn thành muôn mảnh.”

“Vâng!”

Lúc này “ưm” một tiếng, Nhiễm Nhiễm trên giường mở mắt ra, từ trong sốt cao tỉnh lại.

Trương Hàn ngòi xuống. giường, kéo lại tay Nhiễm Nhiễm, mẫy năm nay Nhiễm Nhiễm sống rất tệ, mỗi ngày đều đang làm việc nhà làm ruộng, cho nên tay cô ta đầy vết chai, vô cùng thô ráp.

“Nhiễm Nhiễm, em đã tỉnh?”

Nhiễm Nhiễm có chút ý thức không rõ, tâm trạng cô ta kích động ngồi dậy, muôn hất Trương Hàn ra: YĐừng đánh tôi mà, xin anh đừng đánh tôi, . đau quá, đau quá, Vương nhị, đừng đánh tôi.”

Vương Nhị kia đã đề lại cho Nhiễm Nhiễm bóng ma nông đậm trong lòng, cô ta tưởng Trương Hàn là Vương Nhị, như con chim sợ cành cong phản kháng.

Trương Hàn lòng đau như cắt, thiều nữ hắn vẫn nâng niu ở trong lòng lại bị dẫn vặt thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ này, hắn vừa giận vừa đau lòng: “Nhiễm Nhiễm, không cần phải sợ, em nhìn cho rõ, anh không phải Vương Nhị không Phải là người khác, anh là Trương Hàn!”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! “Anh Hàn? Không phải, tại sao có thể là anh Hàn được chứ, anh đang gạt tôi!” Nhiễm. Nhiễm kịch liệt phản kháng, muốn đầy Trương Hàn ra.

Trương Hàn một tay ôm Nhiễm Nhiễm vào trong ngực mình: “Nhiễm Nhiễm, anh thật là anh Hàn của em, không cần phải sợ, anh Hàn của em đã tới, xin lôi em, là anh Hàn đã tới chậm, là anh Hàn không thể bảo vệ tốt em, để em chịu nhiều đau khổ như vậy.”

Khắp nơi trên người Nhiễm Nhiễm là vệt thương, hứng chịu những cơn hành hạ vốn không thuộc về mình, chỉ cần nghĩ tới những thứ này Trương Hàn đã nghĩ muốn băm vằm Vương Nhị kia, hăn càng muôn thay thê thay Nhiễm Nhiễm gánh chịu những khô dẫn vặt này.

Nhiễm Nhiễm từ từ trấn định lại, cô ta chậm rãi vươn tay, muôn sờ mặt của Trương Hàn: “Anh Hàn? Anh Hàn?

Anh thật sự là anh Hàn sao?”

Trương Hàn kéo tay cô ta đặt ở trên mặt mình: “Nhiễm Nhiễm, anh thật sự là anh Hàn của em, em sờ thử xem.”

Đôi mắt tái , nhợt trống. rỗng của Nhiễm Nhiễm chậm rãi có tiêu cự, lập tức nước mắt tràn ra: “Anh Hàn, anh thật sự là anh Hàn của em, anh. Hàn, em rốt cuộc đã tìm được anh rồi! Mấy năm nay em vô số lần ở trong mơ mơ thấy anh, nhưng tỉnh mộng anh liền biên mắt, em tưởng cả đời này em sẽ không còn được gặp lại anh.”
 
Chương 2922


Chương 2922:

Trương Hàn nắm tay Nhiễm Nhiễm, dán khuôn mặt tuân tú vào trong lòng bàn tay cô ta: “Xin lỗi Nhiễm Nhiễm, anh tưởng em đã chét, mây năm nay mH đên tột cùng đã xảy ra chuyện gi Ký ức Nhiễm Nhiễm quay về thật lâu trước đây: “Anh còn nhớ rât nhiêu năm trước lúc anh bên ngoài bị truy.

sát không? Lúc đó anh chảy rất nhiều máu, đang năm thoi thóp, Vì vậy em giầu anh ở trong bụi cỏ, tự em đi ra ngoài, dẫn người truy sát của anh đi nơi khác.”

Trương Hàn nhớ kỹ, hắn sao có thể không nhớ rõ, ngày đó Nhiễm Nhiễm dùng cơ thể nho nhỏ vì hắn dẫn người đuổi giết hắn ra nơi khác, néu như không có cô, hắn đã sớm chết rồi, trên đời này sẽ không có Trương Hàn.

Trên đời này, chỉ có mẹ và Nhiễm Nhiễm mới là người yêu Ï hắn nhất, họ mới là người phụ nữ thuần khiết sạch sẽ nhất trên thê giới này, những người phụ nữ khác đêu dơ bắn như Vậy.

“Em dẫn bọn họ đi, bọn họ ép tôi đến vách núi, em vì không chịu nhục, trực tiếp từ vách núi nhảy xuông.”

“Em tưởng em đã chết, thế nhưng không có, em còn sông, em lúc đó còn cảm ơn ông trời đã cho em cơ hội sông lại, ai ngờ, đây mới là cơn ác mộng của em bắt đâu, em bị nhà Vương Nhị cứu, bọn họ giam giữ em, để em làm vợ Vương Nhị.”

“Mấy năm nay em vẫn luôn thử chạy trốn, thế nhưng mỗi một lần chạy trôn đều sẽ bị bọn họ bắt trở lại, bọn họ sẽ hung hăng đánh em một trận, dùng roi da quất, dùng sắt nung đỏ áp lên người em, làm em khuất phục.”

“Thế nhưng em không chịu thua, chỉ cân chân của em không gãy, em vẫn chạy trốn, kế tiếp môi ngày trong cuộc đời em đều diện tiết mục chạy trồn bị bắt rồi bị đòn hiểm, chưa từng dừng lại.”

Đoạn hồi ức này làm cho Nhiễm Nhiễm quá đau khổ, cô ta vừa nói vừa khóc, cuỗi củng đau đớn dùng hai tay ôm lấy đầu mình.

Trương Hàn cảm giác trái tim mình xé rách thành hai nửa, hắn lần nữa ôm Nhiễm Nhiễm vào trong ngực của mình, sau đó dịu dàng hôn mái tóc Nhiễm Nhiễm: “Đừng như thê, anh đều đã biết, Nhiễm Nhiễm, những chuyện này đều là quá khử, hiện tại em đã quay về bên cạnh anh.”

“Qúa khứ như một cơn ác mộng, chúng ta đừng nhớ về nó nữa, về sau anh sẽ cùng em bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới, anh sẽ thương em yêu em che chở em, anh sẽ bù đắp tật cả cho em.”

Nhiễm Nhiễm vươn tay ôm lây hông Trương Hàn, cô ta chộn khuôn mặt nhỏ lệ rơi đầy mặt nhắn ở trong lồng ngực Trương Hàn, sau đó dùng lực gật đâu: “Dại”

Nhóm đã hoàn thiện app truyện hola nhé cả nhà! Lâm Bắt Nhiễm đứng ở bên ngoài.

nhìn rất cảm khái, cô không ngờ vị Nhiễm Nhiễm này dĩ nhiên có hoàn cảnh giống với cô như thế, còn có tính cách quật cường bền bí như Vậy.

Chỉ là người yêu của Nhiễm Nhiễm anh Hàn lại là kẻ cưỡng hiếp cô , cô lần lượt chạy trồn đổi lây hắn vô tình cắt đứt chân cô.

Tất cả chuyện xảy ra trên cõi đời này, thực sự là trùng hợp khiến người ta cảm thấy nực cười.

Lâm Bât Nhiễm không phát ra âm thanh, cô sẽ không ở trong trường hợp như thế tìm cảm giác tồn tại, cho nên cô trở về phòng mình.

Ngày hôm nay nhìn thầy Nhiễm Nhiễm, Lâm Bất Nhiễm cảm giác tia hy vọng mình rời khỏi nơi này lại lớn một chút, Nhiễm Nhiễm chắc chắn không muốn nhìn thầy sự tồn tại của cô, đền lúc đó Trương Hàn sẽ thả cô nhí!

Nhát định sẽ.

Nháy mắt đã qua nửa tháng, khoảng thời gian này là lúc Lâm Bất Nhiệm an tĩnh nhất thoải mái nhất, Trương Hàn bận rộn chăm sóc Nhiễm Nhiêm, một lần cũng không đặt chân đến phòng cô, hãn dường như đã quên sự tôn tại của cô rôi.
 
Chương 2923


Chương 2923:

Hôm nay Lâm Bắt Nhiễm ra ngoài, đi dạo mẸC vòng sau hoa viên.

Lúc này Trương Hàn vừa lúc mang theo Nhiễm Nhiễm đi dao hậu hoa viên, cơ thể Nhiễm Nhiễm rất yếu ớt, trên người mặc áo khoác Trương Hàn, dường như gió thổi qua liền có thể ngã xuông.

“Anh Hàn, khí trời hôm nay tốt thật.”

Giọng Nhiễm Nhiễm rất mềm mại.

Trương Hàn nắm tay cô ta, dịu dàng nói: “Đúng vậy, em sôt cao mây ngày mới hạ, thân thê mới tốt một chút, em phải ra hít thở không khí phơi năng.

nhiêu chút, chờ em khoẻ rôi, anh liên mang em ra ngoài du ngoạn, ngắm một chút non sông nơi đây.”

“Thật vậy chăng?” Nhiễm Nhiễm hai mắt đều sáng.

Đương nhiên là thật, Nhiễm Nhiễm, anh đã lừa em khi nào đâu?” Trương Hàn dùng ngón tay quẹt mũi Nhiễm Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm thật không g ngờ lại gặp nhau như thế, cô vẫn là lần đầu tiện chứng kiến Trương Hàn như vậy, hắn đối với Nhiễm Nhiễm là dịu dàng che chở lại cưng chiều, cũng không dám lớn tiếng, tận lực thả mềm giọng, dường như sợ hù cô ta vậy, sự thận trọng bảo vệ và quý trọng kia rõ ràng như Vậy.

Thì ra tên ác ma máu lạnh kia cũng có bộ mặt như thế.

Mà mặt tốt này của hắn chắc chỉ dành cho mỗi Nhiễm Nhiễm nhỉ!

Lâm Bát Nhiễm nghĩ mình có nên trốn đi hay không, chạm mặt như vậy dường nhự rất lúng túng, cô xoay người muốn rời khỏi nơi đây.

Thế nhưng lúc này Nhiễm Nhiễm ngắng đầu một cái, trực tiếp thấy Lâm Bắt Nhiễm muốn rời khỏi, cô ta lên tiếng nói: “Anh Hàn, vị kỉa là người nào?”

*..” Lâm Bắt Nhiễm chỉ có thể dừng bước, cô xoay người nhìn vệ phía Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm.

Trương Hàn ngâng đầu, ánh mắt âm u không vui liên rơi vào trên mặt Lâm Bật Nhiễm, rất rõ ràng, hắn hiện tại không muốn gặp cô, cô như là kẻđột nhiên xâm nhập vào thê giới của hắn cùng Nhiễm Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm cũng không nói gì, ngày hôm nay cô ra ngoài không xem lịch, thế nhưng, sớm muộn cũng có một ngày sẽ chạm mặt.

Lâm Bát Nhiễm nhìn Trương Hàn, rất chờ mong Trương Hàn trả lời thế nào.

Người đàn ông này mặc dù còn đang rất thâm tình, thề nhưng thân thể hắn đã không phải sạch sẽ nữa, hắn có người phụ nữ khác, Lâm Bất Nhiễm rÁt muốn biết hắn có thể thẳng thắn nói cho Nhiễm Nhiễm tất cả không, hắn có phải có một giây hói hận qua.

“Anh Hàn, tại sao anh không nói chuyện?” Nhiễm Nhiễm nghỉ ngờ nhìn Lâm Bất Nhiễm một chút, rồi nhìn về phía Trương Hàn.

Mong cả nhà tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé! Trương Hàn chau lại mày kiếm, sau đó mím môi nói: “Cô ấy là…

“Tôi là em họ của anh ấy.” Lâm Bát Nhiễm mở miệng nói.

“Em họ? Anh Hàn, trước đây em chưa từng nghe nói anh có một cô em họ?”

“Nhiễm Nhiễm tiểu thư, tôi chính là em họ của anh ây, bởi vì vẫn luôn sông ở nông thôn, cho nên cô không biết sự tôn tại của tôi, gân đây nhà tôi xảy ra biến cố, cho nên mới ở nhà anh họ.”

Nói rồi Lâm Bắt Nhiễm câu môi cười nói: “Nhiễm Nhiễm tiểu thư, tôi đã sớm nghe anh họ nói về cô, anh họ rất yêu rất yêu cô, mấy năm nay chỉ chung tình với cô, nhớ cô mãi không quên, hiện tại cô đã trở về thật sự là quá tốt, khi nào tôi có thê gọi cô là chị dâu đây?”

Vừa nói như vậy, Nhiễm Nhiễm liền đỏ mặt xấu hỗ, cũng tin lời Lâm Bát Nhiễm nói: “Anh Hàn, em họ anh trêu em.”

Nhiễm Nhiễm chôn khuôn mặt mắc cở đỏ bừng ở trong lồng ngực Trương Hàn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom