Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2662


Chương 2662:

Lục Họa cảm thấy gay rồi, cậu nhất định đã bị cảm.

Ngày hôm nay cậu dính mưa lón như vậy, cũng là vì mua đồ cho cô, nếu như vì vậy làm cho cậu bị cảm, cô càng thêm hồ thẹn. Lục Họa không do dự nữa: “Lâm Mặc, cậu lên đây ngủ đi.”

Lục Họa dời vào bên trong, nhường nửa chỗ bên ngoài cho cậu.

Lâm Mặc không hề động, xem ra có chút khó xử: “Như vậy… tốt không?”

“Như vậy có cái gì không tót, cậu yên tâm, cậu ngủ đi tôi sẽ không làm gì với cậu.” Lục Họa nghiêm túc bảo đảm nói.

Lâm Mặc rồi mới miễn cưỡng chấp nhận: “Vậy được rồi.’ Cậu đứng dậy đi tới bên giường, ngủ ở bên người Lục Họa.

Hai người dựa vào bên ngủ, ngủ có chút câu nệ, Lục Họa cho cậu một nửa chăn, còn nghĩ đặt con búp bê bằng bông kia ở giữa hai người.

“Xem ra cơn mưa này trong một chốc sẽ không dứt.” Lục Họa nói.

“Ừ, dự báo nói chắc phải đến sáng sớm ngày mai, khuya lắm rôi, ngủ trước đi.”

Không nghĩ tới một hồi mưa xối xả vây bọn họ ở nơi đây, đêm nay nhất định phải ngủ ở đây rồi, Lục Họa ngáp n một cái, mí mắt có chút nặng, cô nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Lâm Mặc, ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

Lục Họa rất nhanh đã say giác, Lâm Mặc lại không hề buồn ngủ, nghe tiếng hít thỏ khe khẽ của cô, Lâm Mặc quay đầu, ngắm nhìn cô.

Tự tay lây con búp bê ngăn ở giữa ra, Lâm Mặc lấn tới, giơ tay lên muốn chơi đùa lọn tóc bên quai hàm của cô, lúc này thiếu nữ dường như có linh cảm ứng khẽ cựa quậy, vậy, mà cô lại chủ động nhích lại gần, giống nhự con mèo nhỏ vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong ngực cậu.

Ngực cậu thật ấm áp, cô cứ cọ cọ cà cà, tìm được một nơi tốt, bình yên đi vào giấc ngủ.

Lâm Mặc cứng đờ người, sau đó chậm rãi nhệch môi mỏng, lên, cảm giác này thật tốt, khi cậu lắn tới, cô cũng nhích lại gần.

Đêm khuya VÔ ân, cậu thật hy vọng thời gian có thể dừng lại, lén lút hy vọng xa vời từng buổi tối sau này.

đều có cô ngủ ở bên cạnh, nói với cậu một câu “ngủ ngon”.

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại di động Lục Họa vang lên, lại có tin nhăn.

Lâm Mặc ngắng đầu, cậu từ màn hình sáng lên thầy được tin nhắn Cố Vũ điên cuông gửi đến, chỉ là tin vừa rồi không phải Cố Vũ gửi.

Trên màn hình hiện lên hai chữ La Sâm.

La Sâm Vương Tử, cũng chính là nhân duyên chú định của Lục Họa, Lâm Mặc cũng. biết, đám cưới vương thất Lan Lâu và La Sâm là lẽ tất nhiên, tương lai Lục Họa sẽ là đệ nhất Vương phi.

Tin nhắn này chọt tới đột nhiên phá vỡ tất cả tĩnh mịch và ấm áp đêm nay.

Lâm Mặc nhìn khuê nữ ngủ Say trong lòng, mây giây sau cậu câm điện thoại lên, mở điện thoại Lục Họa ra.

La Sâm Họa Họa, em gần đây khỏe không, sao không liên hệ với tôi?

Một tin nhắn có thể nhìn ra La Sâm nhung nhớ đến Lục Họa.

Lâm Mặc giật giật ngón tay, trực tiếp thủ tiêu tin nhăn này.
 
Chương 2663


Chương 2663:

Lúc này tin nhắn Cô Vũ nhảy ra, trong đó có một cái Chị Họa Họa, chị nhất định là đùa mà thành thật, chị thích Lâm Mặc rồi!

Kỳ thực nội dung nói chuyện của hai cô bé Lâm Mặc không mây hứng thú, thế nhưng tin tức này hập dân sự chú ý của Lâm Mặc, Lục Họa thích cậu sao?

Cậu che giấu chuyện Triệu Hàm Hàm chính là muôn cộ chủ động tiếp cận cậu, cậu muốn lấy được trái tim cô.

Hiện tại La Sâm Vương. Tử nơi đó đã bắt đầu có động tĩnh, cậu không còn nhiều thời gian, cậu phải khiên cô thích cậu.

Lâm Mặc cầm điện thoại của mình lên, ngón tay thọn dài gõ thật nhanh, rất nhanh cậu liền có được ÌP của La Sâm Vương Tử, tiến hành chặn lại đường dây, như Vậy, mỗi một tin nhắn La Sâm Vương Tử gửi tới đều sẽ đá chìm đáy biên, Lục Họa cũng sẽ không nhận được một cái nào.

Đề điện thoại di động, xuống, Lâm Mặc lần nữa rũ mí mất nhìn thiếu nữ trong ngực, cô ngủ rất ngon lành, một chút đề phòng lòng cảnh giác với cậu cũng không có, điêu này làm cho cậu làm sao xuông tay với cô?

Kỳ thực, hủy đi hôn ước của cô và La Sâm vô cùng đơn giản, bởi vì cậu so với bất luận kẻ nào đều biết nhược điểm của vương thất ở đâu.

Lục Họa, xin lỗi, tôi chưa bao giờ là một người tốt, ngược lại, tôi rất xấu.

Vì có được em, tôi có thể không từ thủ đoạn.

Lâm Mặc giơ tay lên, cởi từng nút áo Sơ mi trên người I Lục Họa ra, làn da trắng nõn của thiếu nữ lúc này lộ ra, hương diễm không gì sánh được.

Tách. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Lâm Mặc chụp một tắm.

Lâm Mặc ghé vào trên người Lục Họa, lại chụp một tâm chiêu.

Lúc này ưm một tiếng, Lục Họa ngủ say giật mình.

` Lâm Mặc cứng đờ.

Chỉ thấy Lục Họa giật mình, sau đó vươn tay nhỏ bé ôm lầy hông cậu, lại say giâc.

Đôi mắt thậm thúy của Lâm Mặc dính vào vài phần đỏ tươi, cô sạch sẽ thuần túy, vận tưởng cậu là người tốt, là một quân tử, cho nên cô có thể ôm cậu tin tưởng cậu, nhưng, cậu lén ở sau lưng cô làm rất nhiều chuyện, nêu có một ngày cô đã biết được bộ mặt thật của cậu, không biết cô sẽ thầy cậu thế nào?

“Lục Họa, xin lỗi, tôi thích em.” Thiếu niên khàn giọng khẽ nói.

Thế nhưng, Lục Họa ngủ say đã định trước không nghe được.

Kì sát hạch lần đầu 4iên của Nhất Trung chính thức bắt đầu rồi, đây cũng là ngày mà Lâm Mặc cùng Cát Thành quyết chiến, cái này không những liên quan đến người duy nhất được dự thị cuộc thi toán học, còn liên quan đến chuyện có được Lục Họa, cho nên Cát Thành tương đối coi trọng.

Buồi sáng, Cát Thành mang theo một đám người đi tới trường học thật sớm, lúc này Lục Họa cũng tới, Cát Thành lúc nảy tiến lên: “Em Lục Họa, lần sát hạch này em đoán tôi và Lâm Mặc ai sẽ thăng?”

Kì sát hạch này đã oanh động toàn trường rôi, độ chú ý vô cùng cao, Lục Họa biệt mây ngày. này Cát Thành rất nỗ lực, còn mời giáo viên giỏi phụ đạo một một, mà Lâm Mặc… vân đi học rồi ngủ gật, trong lòng Lục Họa cũng không năm chắc.

Song, cô vẫn ủng hộ Lâm Mặc, có đôi khi chúng ta tín nhiệm Và ủng hộ với một vài người đều là vô điều kiện.
 
Chương 2664


Chương 2664:

“Đàn anh Cát Thành, tôi cược Lâm Mặc thắng.” Lục Họa nói.

“Eml” Cát Thành rất tức giận, hăn và Lâm Mặc một người là rồng, một người chính là gà, người sáng suốt cũng nhìn ra được sự khác biệt: “Em Lục Họa, vậy em mở mắt nhìn kỹ, tôi nhất định sẽ chữa tốt đôi mắt eml”

Nói rồi Cát Thành mang theo đám người trùng trùng điệp điệp đi: “Chúng ta đi.”

“Đàn anh Cát Thành, vì sao Lục hoa khôi khẳng định Lâm Mặc sẽ thắn như vậy núi Lâm Mặc đúng là bí ẩn, trước không nói cậu ta làm sao vào Nhất Trung, chỉ riêng hiệu trưởng coi trọng cậu ta như thê cũng rất kỳ quặc.” Có bạn nghỉ ngờ nói.

Cát Thành cũng có chút bất an, cuộc tranh tài này hắn tuyệt không thể thua, nếu như Lâm Mặc không tới dự thi, vậy mọi người đều sẽ cho là cậu lâm trận bỏ chạy…

Cát Thành đặt tất cả vinh dự đều ở cuộc tranh tài này, cho nên hắn căn bản là không thể thua, Lâm Mặc người thiêu niên này Ấn giâu quá nhiều bí mật, nỗi bất an đột nhiên này làm cho hắn sinh ra cảnh giác, cho nên hắn có ý đồ xấu.

Cát Thành mượn cớ đi vệ sinh rời khỏi mọi người, một mình đi tới trong góc hẻo lánh, hắn lấy điện thoại ra bâm một số điện thoại: “Alo, ba à, giúp con một chuyện…

Lâm Bát Nhiễm sắp đi rồi, bởi vì cách ngày Trương Hàn mang cô đi thời gian chỉ còn lại một ngày, lúc sắp đi cô không yên tâm nhật vân là em trai Lâm Mặc, cô gọi điện thoại cho Lâm Mặc.

Thế nhưng tiếng chuông bên kia reo một lần lại một lần, không ai bắt máy.

A Mặc bây giờ đang làm gì?

Lâm Bát Nhiễm bám số điện thoại Lâm Phú, rất nhanh Lâm Phú nghe máy.

*Alo, Nhiễm Nhiễm, con tìm ba à?”

Gần đây Lâm Phú sống khá dễ chịu, bởi vì Trương Hàn phái người cho hắn một số tiên lớn, hắn lãng phí, trực tiếp xem con gái là cây rụng tiền, cho rằng nửa đời sau đều có thể vinh hoa phú quý.

Lâm Bât Nhiễm nhìn thâu nhưng không nói gì, cô đã sớm không có một chút xíu tình cảm với người bố này, đợi cô biến mắt, những ngày tháng an nhàn của hắn cũng biến mật.

“Tôi không gọi được A Mặc, ông biết ây giờ A Mặc đang làm gì không, có phải ông lại đi tìm A Mặc đòi tiên hay không?”

Lâm Phú hiện tại không dám làm con gái mình tức giận, liên vội vàng giải thích: “Nhiễm Nhiễm, con oan SỐng ba rôi, con đã dặn ba không đi quã rây A Mặc, cho nên ba không lộ diện ở trước mặt nó, Nhiễm Nhiễm, con không cân lo lắng cho A Mặc rồi, nó sống rất dễ chịu!”

Nghe được câu nói cuối cùng, hai mắt Lâm Bát Nhiễm lạnh xuông: “Tại Sao ông›có thể nói lời như Vậy, bởi vì ông và tôi liên lụy, A Mặc sông rất cực khổ, thằng bé…”

“Được rồi được rồi Nhiễm Nhiễm, A Mặc không phải người một nhà với chúng ta, con đừng rồi hơi quan tâm nó, con cũng không quan tâm được đâu.” Lâm Phú trực tiếp cắt lời Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bất Nhiễm giật mình, bởi vì cô nghe được mờ ám trong lời nói Lâm Phú: “Cái gì mà A Mặc không phải người một nhà với chúng ta, ông nói cho rõ ràng, có phải ông có chuyện gì gạt tôi hay không?”

Lâm Phú cũng phát hiện mình nói lỡ miệng, hắn nhanh chóng bịt kín miệng mình, né tránh: “Nhiễm Nhiễm, ba tùy tiện nói càn, con đừng tưởng thật.”

“Ông nhất định là có chuyện gạt tôi, mau nói cho tôi biết, bằng không… tôi tối nay sẽ nói với, Trương Hàn vê sau không cho ông tiền nữa, để ông chết đói đầu đường.” Lâm Bắt Nhiễm uy hiếp nói.

Lâm Phú lúc này luông cuông, cô con gái này nhưng là cây rụng tiên của hắn: “Nhiễm Nhiễm, kỳ thực nói cho con biết:cũng được, A Mặc không phải em trai ruột của con, cũng không phải con trai ruột của ba.”
 
Chương 2665


Chương 2665:

Cái gì?

Lâm Bát Nhiễm sợ ngây người, cô cho tới bây giờ chưa từng nghĩ Lâm Mặc không phải là em trai ruột của mình.

Làm sao có thể?

Song Lâm Phú từ nhỏ đã không thân thiệt gì với Lâm Mặc, không có tình cảm phụ tử gì, Lậm Mặc từ nhỏ còn là thiên tài chữ số, gien tương đối cường đại, chỉ dựa vào dạng người như Lâm Phú, chắc chắn không sinh được đứa con như vậy.

Lâm Bát Nhiễm giật mình: “A Mặc không phải con ông, vậy là con ai?”

Lâm Phú đối với cái đề tài này tượng đối cần thận và lảng tránh: “Cụ thể ba cũng không rõ lãm, song thân thế A Mặc không tầm thường, Nhiễm Nhiễm con đừng hỏi nữa, cái gì cũng không biết mới là an toàn nhất.”

Lâm Phú khó có được nghiêm chỉnh một chút, giọng nói vừa thân bí vừa lo lắng, dường như thân thê thật sự của Lâm Mặc có thể mang đến họa sát thân cho hắn vậy.

Thân thế Lâm Mặc không tầm thường.

Rốt cuộc dạng thân thế nào mới có thể xưng là lồ chữ “không tầm thường” này?

Lâm Bắt Nhiễm cũng không quá hứng thú với vân đề này, cô lo lăng nhất vẫn là em trai Lâm Mặc: Vậy A Mặc biết chuyện này không, ông có bảo thằng bé chú ý an toàn hay không?”

“Nhiễm Nhiễm, đứa con gái ngốc của ba, ba đã nói chuyện A Mặc không cân con quan tâm, nó đã sớm biết thân thế của mình rồi, người thâm trầm như vậy, chúng ta đều không phải là đối thủ của nó.”

A Mặc đã sớm biết thân thế của mình rồi?

Từ lúc nào?

Lậm Bắt Nhiễm suy nghĩ một chút, bốn năm trước đoạn thời gian trước khi cô gặp chuyện không may Lâm Mặc có bỏ đi, thời gian bỏ đi rât lâu, cậu cho tới bây giờ chưa từng nói cậu đi đến đâu, cũng không ai biết cậu đi nơi nào.

Sau đó, A Mặc một mực chăm sóc cô, lúc đầu bọn họ quyết định rời khỏi nơi này, mãi đến khi xảy ra một việc, đó chính là… Lục Họa tới.

Lục Họa…

Là Lục Họa làm cho A Mặc dừng bước.

Nhịp tim Lâm Bắt Nhiệm trong nháy mất gia tốc, cô lôi điện thoại thật chặt, cô cảm giác mình dường như rình đến rồi một âm mưu kinh thiên.

Ẩm mưu kinh thiên này chính là một cái miệng to nhự chậu máu, cô không dám ngâm nghĩ nữa, cô sợ tật cả mọi người đều sẽ bị cái miệng to như chậu máu này nuốt chứng.

Mặc kệ thế nào, Lâm Phú nói rất đúng, A Mặc là một người thâm trầm, cùng nhau sinh sống nhiêu năm như vậy, có đôi khi cô cũng không biết cậu đang suy nghĩ cái gì.

Cậu bây giờ đang làm gì, tính toán cái gì, nhật định đã nghĩ nung nghĩ nậu hồi lâu, Lâm Bất Nhiễm biết, chỉ cần thứ cậu muốn có được, đều sẽ đạt được.

Làm người chị, Lâm Bất Nhiễm đã yên tâm.

“Được thôi, tôi không hỏi, mặc kệ A Mặc là ai, thằng bé thủy chung là em trai tôi.”
 
Chương 2666


Chương 2666:

Lâm Phú bật cười một tiếng, nói rất ý vị thâm trường: “Kẻ sinh ra như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thật lòng, Nhiễm Nhiễm, con chỉ là thấy Lâm Mặc bên ngoài, con căn bản không hiệu nó.”

Lâm Bắt Nhiễm chau hàng mày thanh tú, cô hoàn toàn không ủng hộ những lời này, mây năm nay A Mặc cùng chung sống với cô là chân thật, có thể cậu có thân phận khác, thế nhưng mây năm nay không có khả năng giả VỜ.

Lâm Bát Nhiễm không muốn đôi co với Lâm Phú, cô trực tiếp cúp điện thoại.

Kỳ thực Lâm Bát Nhiễm rất bát an, trước khi đi biết được thân thế của em trai đối với cô mà nói quá đột nhiên, trong lòng cô đã loạn.

Suy nghĩ một chút, Lâm Bất Nhiễm lân nữa câm điện thoại lên, bám một dãy số.

Là trao quyền cho Ngô Trạch Vũ.

“Alo, A Vũ, có một việc chị muốn nhờ GÌ, ngàn vạn lần đừng nói cho A Mặc…

Ngày hôm nay thi đấu sát hạch, Lâm Mặc vác cặp ởi học.

Nhưng lúc đi trong ngõ hẻm, một chiệc xe đen chạy nhanh đến, một nhóm người mặc đồ đen đi xuông, trong tay bọn họ cầm gậy gỗ: “Mày chính là Lâm Mặc?”

Lâm Mặc dừng bước, nhẹ nhàng phát động mí mất, cặp mắt Đan Phi ng nhàn nhạt rơi vào đám này khách không mời mà đến này.

“Lâm Mặc, mày muốn đi sát hạch sao, có người bỏ sô tiên lớn sai bọn tao tới bát mày, không cho mày đi sát hạch, nêu như mày ngoạn ngoãn không đi, hết 4hảy đều dê nói, nhưng nêu là mày cô ý phải đi, bọn tao đều sẽ không khách khí.” Đám con trai gõ gõ gậy gô trong tay.

Lâm Mặc không nói gì, cậu nhìn đám người này, sau đó chậm rãi câu môi mỏng…

Nhất Trung.

Loa phát thanh trường học đã vang lên nhiều lần: “Các bạn học sinh, cách kì thi sát hạch còn bạ phút, mời mọi người ổn định chỗ ngồi, kiểm tra đồ dùng trước khi thi.”

Sắp thi rồi, thế nhưng Lâm Mặc còn chưa tới.

“Họa Họa, chuyện gì xảy ra vậy, Lâm Mặc. chưa tới sao, cậu ây không Ị phải sợ rồi làm con rùa đen rút đầu rồi đấy chứ?” Vưu Linh nhỏ giọng nói.

Lục Họa nhìn thời gian một chút, Lâm Mặc nhất định sẽ đến muộn.

Cậu biết ngày hôm nay sát hạch tranh tài, nhát định sẽ tới, cậu không sợ, cũng không phải con rùa đen rút đầu nào cả.

Thế nhưng mọi người đã nghị luận âm ỉ.

“Các cậu mau nhìn kìa, chỗ ngồi Lâm Mặc trông không, cậu ta chưa tới!”

“Có gì kỳ quái đâu, cậu ta nhất định Sợ rồi, sợ mình thủa quá thảm, cho nên chạy trối chết rồi.”

“Lúc đầu hiệu trưởng dành vị trí dự thi duy nhất cuộc thi lập trình chữ số cho Lâm Mặc đã khiến mọi người không phục rồi, lần này nhát định phải thay tuyên thủ, đàn anh Cát Thành sẽ thay thể chúng ta xuất chiến.”

Lục Họa chau hàng mày thanh tú.

Lúc này “ding dong” một tiêng, tiêng chuông sát hạch reo lên, trận đầu sát hạch bắt đầu rồi, vòng thi đầu tiên là SỐ học. ` Lâm Mặc vẫn chưa tới.

“Hiện tại bắt đầu phát bài thi, mời các thí sinh chăm chú làm bài thí.” Thầy giám khảo ở phía trên nhắc nhở.
 
Chương 2667


Chương 2667:

Lục Họa nhìn một chút chỗ ngồi Lâm Mặc, nơi đó trồng không, mãi đến sau vòng thi số học một tiếng kết thúc, Lâm Mặc vẫn chưa đến.

Cậu đã bỏ lỡ vòng thi số học.

“Họa Họa, kì thi sô học lân này đúng là khó, tớ đã sớm nghe phong thanh rồi, lần nay có tám giáo viên nổi tiếng ra đề, bài thi rất khỏ, thang điểm trọn là 150 thì tớ chắc đến 100 điểm còn chưa được nữa, hai đề mở rộng tư duy cuôi củng tớ một đề cũng không biết làm.” Vưu Linh uêễ oải nói.

Bài thi sô học lân này quả thực rất khó, Lục Họa vốn học lệch, cho nên cô thi cũng không được ưng ý lắm, mẫu chốt là, trong lòng cô vẫn nhớ đến Lâm Mặc.

Lâm Mặc làm sao còn chưa tới?

Cậu đã làm gì?

Cậu thực sự không muốn so tài sao?

“Em Lục Họa,” Lúc này Cát Thành nghênh ngang đã đi tới, vô cùng đắc ý: “Nghe nói Lâm Mặc chưa tới tham gia sát hạch, anh thật không nghĩ tới cậu ta là một con rùa đen rút đâu.”

Lục Họa nhìn Cát Thành: “Cậu ấy không phải.”

Cát Thành cũng biết Lục Họa biết che chở Lâm Mặc, cứ như thằng nhóc kia đã bỏ bùa Lục Họa rôi, khiên cô si mê như vậy.

“Em Lục Họa, em còn không biệt sao, chúng ta có một VỤ CƯỢC, VỤ cược này chính là em, người nào thi thăng, em liền thuộc về người đó, xem ra Lâm Mặc đã bỏ thi, cũng bỏ em rồi.”

Cát Thành cười nói.

Lục Họa càng ngày càng chán ghét Cát Thành, cũng không muốn đề ý đến hắn: “Ảnh thực sự quá buồn cười, tôi không thuộc về bất luận người nào, tôi chỉ thuộc về tự tôi.”

Nói xong, Lục Họa xoay người rời đi.

“Em Lục Họa!” Cát Thành bả kéo lại cỗ tay trắng mảnh khảnh của Lục Họa.

Trước đây Lâm Mặc cũng từng kéo cổ tay của cô, thậm chí còn nắm tay.

cô, thê nhưng trong lòng cô không hề mâu thuần, bây giờ bị Cát Thành kéo lại, Lục Họa đặc biệt phản cảm, quả thực không thê nào chấp nhận được hắn đụng vào.

“Cát Thành, buông ral” Lục Họa dùng sức hất hắn ra.

“Em Lục Họa, vì sao em cứ thích Lâm Mặc, cậu ta có gì tốt? Một thằng nghèo rót mồng tơi còn có quá khứ dơ bản, cậu ta có thể mang cho em cái gì?” Cát Thành kích động lần nữa kéo lại Lục Họa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Họa đã toàn bộ lạnh xuống, cô muốn nói chuyện, thế nhưng một giây kế tiếp.

bên tai liền truyền đến một giọng nói trầm thấp mà lạnh như băng: “Buông cô ấy ral”

Lục Họa quay đầu nhìn lại, Lâm Mặc tới rôi.

Cậu rốt cuộc đã tới rồi!

Cô cũng biết, cậu nhất định sẽ tới!

“Lâm Mặc!” Hai mắt Lục Họa sáng lên.

Cát Thành sợ ngây. người, hăn không ngờ tới Lâm Mặc còn đến được, rõ ràng hắn đã gọi điện thoại sai người chặn cậu lại rồi.
 
Chương 2668


Chương 2668:

Lâm Mặc mặc chiếc áo sơ mi trắng kiểu học viện, tóc mái vụn vặt che khuất đôi mắt Đan Phượng, âm u, khuôn mặt tuần tú có vết trầy nhỏ, lại không tí tỉ ảnh hưởng mị lực của cậu, ngược lại tăng thêm vài phần dã tính cho cậu.

Lâm Mặc nhắc đôi chân dài đi tới, ánh mắt như chim ưng quét đến cái tay Cát Thành còn túm ở trên cỗ tay Lục Họa, sau đó khẽ nhếch môi mỏng: “Buông cô ây ra.”

Cậu lặp lại.

“Lâm… Lâm Mặc, sao cậu tới…” Cát Thành hơi lắp bắp.

Lâm Mặc nhìn thoáng qua Cát Thành, mới vừa đánh nhau, lệ khí trên người còn chưa tán đi: “Tao không thích nói lần thứ ba, nêu như mày không buông tay, vậy kết cục của mày sẽ giông những người mày thuê, năm trong bệnh viện.”

Cậu… đã biết rồi?

Cát Thành vô thức buông lỏng tay.

Lúc này Lâm Mặc vươn bàn tay rõ ràng khớp xương cầm bàn tay nhỏ bé Lục Họa, nhẹ nhàng kéo, thân thể nhỏ nhắn mềm mại của Lục Họa trực tiếp ngã vào trong ngực cậu.

Lục Họa đứng thẳng người, lúc này cũng cảm giác cánh tay Lâm Mặc đang vòng qua eo cô, khẽ ôm cô.

Trước đây Lục Họa từng đọc một quyền tạp chí, người đàn ông ôm eo người phụ nữ, đây là sự chiêm hữu và tuyên thệ một cách trần trụi.

Cậu đang tuyên thệ cô là của cậu.

Lâm Mặc ôm Lục Họa rời đi, trước khi rời đi cậu còn đụng phải Gát Thành một cái, thấp giọng nói: “Mày cần thận một chút cho tao.”

Cát Thành muốn nỗ tung tại chỗ, Lâm Mặc này thực sự quá kiêu ngạo.

Thế nhưng trong lòng Cát Thành lại có chút sợ hãi, hắn luôn cảm thầy Lâm Mặc không đơn giản như mặt ngoài, một thăng nhóc nghèo túng, dù cho ở bốn năm trước trong lúc ác chiến với Trương gia quyên thế ngập trời kia cũng có thê toàn thân trở lui, dưới thiên la địa võng lùng bắt của Trương Hàn có thể giâu chị đi, một bước kê một bước lây được trái tim của Công Chúa Lục Họa, nghĩ tỉ mỉ liên làm người ta sợ run lên.

Trên người Lâm Mặc dường như ẩn dấu rất nhiều bí mật.

“Lâm Mặc, cho dù mày cps đến rôi thì như thế nào, mày đã bỏ lỡ kì thi số học, cuộc tranh tài này tao đã thắng, mày thua rồi!” Cát Thành hét lớn.

Thế nhưng Lâm Mặc phía trước căn bản không dừng bước chân, cậu mang theo Lục Họa rời đi.

Lục Họa nhìn vết thương trên mặt Lâm Mặc: “Lâm Mặc, sao cậu bị thương, tôi xem một chút.”

Cô giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve vệt thương Lâm Mặc: “Có phải tên Cát Thành kia sai người ta làm đúng không? Anh ta sợ cậu thăng anh ta, cho nên phái người đánh cậu có phải không? Thực sự quá ghê tởm, tôi ngay bây giờ sẽ đi tìm anh tai”

“Lục Họa.” Lâm Mặc kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô.

Tay cô vừa nhỏ vừa mêm, mêm như không xương, Lâm Mặc bọc bàn tay cô vào lòng bàn tay của mình trong, nhẹ nhàng bóp một cái: “Đây là chuyện của đàn ông, tôi không cần cậu bảo vệ tôi, nêu không, tôi cảm giác mình như được cậu bao nuôi. “

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Họa đột nhiên đỏ lên, cô nhanh chóng rút tay mình về: “Cái gì mà bao nuôi, cậu Ị”

đừng nói lung tung!

Lâm Mặc câu môi: “Đi thôi, vòng thi thứ hai sắp bắt đầu rồi.”
 
Chương 2669


Chương 2669:

“Lậm Mặc, cậu đã bỏ lỡ kì thi số học mắt rồi, lH này thi đầu đã không có hy vọng thắng nữa…. Mặt mày Lục Họa hệt sức ảm đạm.

Lâm Mặc không nói gì, chỉ là nhìn cô chằm chằm.

“Cậu nhìn cái gì?” Lục Họa nghỉ hoặc.

Lúc này Lâm Mặc đột nhiên tiền lên, ép tới gân cô.

Nhãn thân cậu bây giờ rât có tính xâm lược, như là một tay thợ săn tâm tư kín đáo nhìn chăm chú vào con môi ngon miệng của mình, từng bước ép sát.

Lục Họa theo bản nặng lui về phía sau, vừa qui đã lui đên vách tường, không thể lui được nữa.

Lúc này thân thể anh tuần của Lậm Mặc ức hiếp đi qua: “Lục Họa, nêu như tôi thắng, em liền thuộc về tôi, có được không?”

Không đúng?

Cát Thành lộp bộp giật mình, liền nói: “Thầy, không đúng chỗ nào?”

Hắn đứng đầu toàn trường là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, làm sao có thể không đúng?

Lục Họa nhanh chóng nhìn sang: “Thầy ơi, sao vậy ạ?”

Chủ nhiệm cũng hết sức nghỉ hoặc: “Cát Thành hình như không phải , đứng nhất toàn trường, đứng nhất toàn trường là người khác.”

Làm sao có thể?

Tắt cả mọi người vội vây quanh.

“Thầy, thầy nhìn nhầm hay không?”

“Thầy, đứng nhất toàn trường không phải Cát Thành, vậy là ai2”

Thầy chủ nhiệm lắc đầu: ” cũng không biết… để thầy xem..

Thầy chủ nhiệm click chuột, danh sách toàn trường lúc này nhảy vào phạm vi nhìn tật cả mọi người.

Cát Thành hoàn toàn chính xác không phải đứng nhất toàn trường, hán đứng thứ hai, Lục Họa đứng thứ ba, ở trên bọn họ còn có một người, nhân tài này là người chân chính đứng nhất toàn trường.

Mà người kia chính là… Lâm Mặc!

Lục Họa lúc thây cái tên này đâu trực tiệp “ong” một cái, không còn suy nghĩ được nữa, là Lâm Mặc, vậy mà lại là Lâm Mặc!

Cô ở hai chữ “Lâm Mặc” này xem đi xem lại, không sai, không nhìn nhầm.

Tảng đá treo trong lòng Lục Họa rốt cục buông xuông, kết quả này là ngoài dự liệu, nhưng… cũng là kết quả cô mong đợi, vừa rồi cỗ ở bước ngoặt cuôi củng cũng không tin tưởng Cát Thành cứ như vậy thăng, cô luôn cảm thây Lâm Mặc sẽ cho cô một bắt ngờ lớn!

Shhh.

Tât cả mọi người đều hít vào, mọi người nhìn cái tên “Lâm Mặc” này đều lộ ra biểu cảm khiếp sợ: không thệ tin được, Lâm Mặc ư? Sao có thế? ` Cát Thành lập tức trợn to hai mắt, giống như gặp quỷ, Lâm Mặc, đứng nhất toàn trường? Tại sao có thể là cậu?

Lâm Mặc là một tên học dốt, hơn nữa… bài thi số học cậu cũng không có kiểm tra mà.

“Thây, cái này không phải sai đây chứ, tại sao có thê là Lâm Mặc, tại sao là cậu ta?” Cát Thành tâm tình kích động nói.
 
Chương 2670


Chương 2670:

Chủ nhiệm lớp nhìn thành tích môi môn của Lâm Mặc, giọng nói cũng bắt đầu run rây: “Không sai, là em ây, là Lâm Mặc, các em nhìn thành tích từng môn của em ấy đi, ngữ văn 150, số học 0, tiếng Anh 150, khoa học tổng hợp 300, tổng điểm 600, ngoại trừ sô học, các môn khác của em ây đều là… trọn điểm, trọn điềm đó! Thầy dạy nhiều năm như vậy nhưng chưa từng có gặp qua loại tình huông này.”

Lục Họa cùng Cát Thành cũng nhìn thấy thành tích mỗi môn của Lâm Mặc, ngoại trừ số học, những môn khác đều là trọn điểm.

Nói cách khác, cậu trên căn bản, không thi môn số học, còn có thể lấy.

ưu thê một điểm ép Cát Thành tới gắt gao, bạn nói, có làm người giận điên không chứ?

Cát Thành không ngừng lắc đầu: “Không có khả năng, bài thi lần này khó như Vậy, Lâm Mặc làm sao có thể thi trọn điểm toàn bộ?”

“Đúng vậy, bài thi lần này khó như vậy, Lâm Mặc vậy mà thi trọn điểm ượ”

“Hơn nữa, hiệu trưởng dành vị trí thi duy nhất của cuộc thi lập trình số học cho Lâm Mặc, đây cũng chính là nói..

môn sở trường nhất của Lâm Mặc phải là số học.”

“Trời ạ, Lâm Mặc rốt cuộc là người nào 2?”

“Bây giờ nghĩ lại, cậu ây vào Nhật Trung một cách quái lạ, hiệu trưởng ba lần bốn lượt che chở cậu ây, đều cũng có nguyên nhân.”

“Lẽ nào Lâm Mặc thâm tàng. bắt lộ, chúng ta đều bị biểu hiện giả dối của cậu ây lừa, kỳ thực cậu ấy là một thiên tài?”

Mọi người nghị luận ầm ï, đều cảm thây Lâm Mặc hiện tại chỉnh là một câu đó.

Sắc mặt Cát Thành khó coi đến cực hạn, hắn vẫn luôn có dự cảm không lành, hiện tại dự cảm này rốt cục đã linh nghiệm, cuộc tranh tài này hắn thua, hơn nữa thua thành một Ð nên cười.

“Hiệu trưởng! Hiệu trưởng, thầy đã đến rồi!” Lúc này hiệu trưởng Dương đi đến.

Các học sinh đều vây lại, bao gôm cả chủ nhiệm lớp, bọn họ không kịp chờ đợi hỏi: “Hiệu trưởng, lân sát hạch này Lâm Mặc không thi môn sô học, các môn khác đều là trọn điểm, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Lâm Mặc rốt cuộc có lai lịch ra sao?”

Hiệu trưởng Dương biết không dồi gạt được, kỳ thực ông không muốn lừa gạt, trước đây ông dụ dỗ Lâm.

Mặc đến Nhất Trung đã hao phí rất nhiều thời gian và tỉnh lực, thê nhưng Lâm Mặc quá khiêm tồn, trước khi vào Nhất Trung muôn ông bảo mật lai lịch của cậu.

Bây giò là Lâm Mặc tự mình tham gia sát hạch nhát chiến thành danh, cũng không phải là ông để lộ bí mật.

Hiệu trưởng Dương cười khoát tay áo: “Tôi biết mọi người đều rất tò mò với Lâm Mặc, lúc trước chuyện Lâm Mặc vào Nhất Trung có rât nhiêu phỏng đoán, tôi đây sẽ không lừa gạt mọi người nữa, Lâm Mặc căn bản cũng không phải học sinh kém, trí thông minh của trò ấy khác hắn với với thường, là một thiên tài sô học.”

Lời này hạ xuống, đám người khiếp sợ ngay cả tròng mắt đêu sắp rót xuống, thì ra Lâm Mặc thật sự là một thiên tài.

Nếu như không đoán sai, cậu còn là một thiên tài biên thái.

Cát Thành cảm giác cả thế giới đều huyền ảo, người hắn vẫn luôn coi thường nhân lại là một thiên tài chữ số lQ cao, thảo nào Lâm Mặc ở trước mặt hắn lớn lối như vậy, các trò khiêu khích lúc trước của hãn ở trong mắt Lâm Mặc nhất định rất nực cười, Lâm Mặc nhất định là xem hắn là tên hè rôi.
 
Chương 2671


Chương 2671:

Cát Thành mặt xám như tro tàn, cuộc tranh tài này hắn đơn giản là tự tìm đường chết, thua rõ đầu rõ đuôi.

Rất nhanh, trường học liền công bố thứ hạng toàn trường, treo trên bảng vàng danh dự, Lâm Mặc đứng đầu còn dùng bút đỏ đánh dấu, làm toàn trường vây xem.

Vưu Linh cảm thây. khó tin, cô ôm cánh tay Lục Họa: “Họa Họa, đây là thật sao, tất cả mọi người đều nói Lâm Mặc là một thiên tài, đã truyền khắp tất cả trường danh tiếng rồi, còn có rất nhiều người muốn chiềm ngưỡng phong thái thiên tài Lâm Mặc đó.”

Lục Họa biết Lâm Mặc nhát chiến thành danh, đây là vinh dự cậu có được, cô hãnh diện vì cậu, tự hào vì cậu.

Nhưng Vưu Linh lại nói: “Họa Họa, Lâm Mặc này thâm sâu quá, cậu ây.

rõ ràng là một thiên tài, còn giả bộ là một học sinh kém không phải trốn học thì ngủ gật lừa chúng ta, thực sự quá ghê tởml”

Lục HọA Hàng mi run lên, Vưu Linh đã nói đến trọng điểm, Lâm Mặc là cố ý.

Cậu cố ý khá rõ ràng.

Đêm hôm đó cô có một bài toán không biết làm, cậu ở trên vở vẽ hình nhắc nhở cô, nhưng cậu nói cậu chỉ tùy tiện vẽ.

Cậu còn nói thành tích mình không tốt, để cô kèm cậu học, vừa dùng mười mấy loại ngoại ngữ nói” tôi yêu em”, vừa trêu cô là “Cô Lục Họa”.

Quá đáng hơn chính là lần này, cậu nói nều như cậu thi thắng, cô thuộc về cậu.

Cậu là một thiên tài, làm sao có thể thất bại, cậu là biết mình sẽ thắng.

Cậu rõ ràng đã đặt một cái bẫy lừa gạt cô.

Thực sự rất đáng ghét.

Lúc này bên tai truyện đên động tĩnh, Vưu Linh len lén lôi vạt áo của cô, nhỏ giọng nói: “Họa Họa, cậu mau nhìn, thiên tài Lâm Mặc tới rồi!”

Lục Họa xoay người, chỉ thây mọi người tự động nhường ra một con đường, thân thê anh tuần Lâm Mặc chậm rãi tiền vào ánh mắt.

Lâm Mặc tới.

Cậu vừa ra sân, trong nháy mắt giống như nam châm hấp dẫn ánh mắt mọi người.

` Hào quang “thiên tài” tỏa trên đỉnh đầu Lâm Mặc cộng thêm khí chất lạnh lùng tự thân đã uy hiếp đến mọi người, mọi người nhường con đường, làm cho cậu đi giữa đám người.

Lục Họa nhìn cậu, Lâm Mặc ngắng đâu, ánh mắt cũng rơi vào trên người (616): Trong biển người mênh mông, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lục Họa dời mắt đi trước, cô chau mày, trực tiếp xoay người đi.

Lục Họa xoay người rời đi, rời xa đoàn người, đi tới hướng phòng học.

Thế nhưng rất nhanh sau lưng truyền tới tiêng bước chân, một bàn tay to vươn qua, kéo lại cô tay cô.

Lục Họa bị ép dừng bước lại, cô quay đâu, là Lâm Mặc.

“Lâm Mặc, cậu buông rail” Lục Họa dùng sức rút cô tay mình vê.

Lâm Mặc câu môi: “Lục Họa, em sao vậy, tôi thắng em không vui sao?”
 
Chương 2672


Chương 2672:

“Tôi đượng nhiên vui rồi, chúc mừng cậu, thiêu niên thiên tài Lâm Mặc, trước kia là mắt tôi bị mù, không nhìn được mặt thật của thái sơn.

“Lục Họa, em giận sao? Vì sao, bởi vì tôi lừa em?”

Lục Họa chau mày, cô nghiêm túc nhìn thiêu niên trước mắt: “Lẽ nào tôi không nên giận sao, Lâm Mặc, tôi ghét nhất người khác lừa tôi!”

Lâm Mặc biết, cô gái như: cô sạch sẻ thuần tủy như vậy ghét nhát lừa dối, cậu đã lừa cô.

Lục Họa, nếu có một ngày em phát hiện ra lời nói dồi lớn hơn, hoặc là, em vẫn luôn sống trong dỗi trá, kế từ ngày em và tôi quen nhau kia trở đi, tôi vân đang lừa em, em sẽ như thế nào, em có chán ghét tôi, ghê tởm tôi, ròi xa tôi hay không?

“Lục Họa, em hơi vô lý đấy, cũng không thể tôi vào Nhất Trung thì nói tôi là một thiên tài! Tôi không phải tận lực giấu giềm.” Lâm Mặc giải thích.

Cái này Lục Họa là có thể hiểu, cậu vốn chính là người khiêm tốn, chắc là sẽ không khác hai chữ “thiên tài” này vào trên mặt mình, nhưng, cậu lừa côi “Lâm Mặc, cậu đừng tránh nặng tìm nhẹ, cậu biết tôi đang nói cái gì, cậu lừa tôi”

Lâm Mặc đột nhiên tiến lên một bước, thân thể anh tuần trực tiếp tới gần cô.

Lục Họa giật mình: “Cậu… cậu làm cái gì?”

“Lục Họa, có phải em đồi ý rồi hay không?”

“Cái gì?!

“Nói tới nói lui em chính là chú ý tôi.

lừa em hứa hẹn, có phải em đôi ý rồi không? Chúng ta đã ước định, chỉ cần tôi thắng, em liền thuộc về tôi.”

Lậm Mặc nhìn ánh mắt của cô, thâm trầm mà sắc bén đe dọa nhìn cô, không cho cô cơ hội trốn tránh.

Lục Họa mơ hồ cảm thấy đây mới là Lâm Mặc thật sự, cậu chính là tay thợ săn trời sinh, dưới bề ngoài đạm mạc thanh lạnh kỉa sâu không lường được.

“Lẽ nào tôi không thê đổi ý sao, vốn chính là cậu lừa tôi.” Lục Họa hỏi ngược một câu.

Lâm Mặc muốn nói chuyện, thế nhưng lúc này có một người tới, là Triệu Hàm Hàm.

Triệu Hàm Hàm đã biết Lâm Mặc là một thiếu niên thiên tài, cô ta vội vã chạy tới, cô ta vì chuyện mình bỏ lỡ khôi vàng này. hối tiếc không thôi, tình duyên cô ta với Lâm Mặc sao mà chông chênh.

“Lâm Mặc, chúng ta có thể nói chuyện không?”‘ Triệu Hàm Hàm cắt ngang hai người kia, vẻ mặt mến mộ ân cân nhìn Lâm Mặc.

Lục Họa vốn là đang tức giận, bây giờ nhìn vẻ mặt dại trai Triệu Hàm Hàm đi đến, hận không. thể nhào tới trên người Lâm Mặc, cô liền không rõ sao càng thêm tức giận.

“Bạn gái cũ tới tìm cậu kia, tôi sẽ không quây rây hai người!” Lục Họa xoay người rời đi.

Lâm Mặc đứng tại chỗ nhìn bóng hình cô rời đi, nhập môi mỏng một cái.

“Lâm Mặc,” Lúc này Triệu Hàm Hàm đã đi tới: “Lâm Mặc, chúc mừng anh đã thắng, trước đây em đã cảm thấy trên người anh có một loại mị lực và hào quang khiến người ta say mê, hiện tại em rốt cuộc biết đây là cái gì rồi, Lục Họa căn bản không biết thưởng thức anh, em khác với cô ta, những ngày. này tách khỏi anh em môi thời môi khắc đều nhớ tới anh, em..

Triệu Hàm Hàm đang nồng nhiệt bày tỏ.

Thế nhưng rất đáng tiếc, Lâm Mặc trực tiệp cắt ngang lời cô ta: “Nói xong?”
 
Chương 2673


CHương 2673:

“Lâm Mặc…”

Lâm Mặc nói không có chút hứng thú nào với cô ta, cậu xoay người rời đi, chỉ chừa cho Triệu Hàm Hàm một bóng lưng lạnh lùng vô tình.

Tan học, Có Vũ nhanh chóng chạy tới, vẻ mặt hóng chuyện nói: “chị Họa Họa, thì ra anh rễ là một. thiếu niên thiên tài, trường cấp 2 của bọn em đều đang lưu truyền truyền thuyết của anh rễ đó.”

Anh… rễ?

“Vũ Vũ, em gọi ai là anh rễ thế hả?”

“Lâm Mặc chứ ai, lễ nào anh ây không phải anh rễ sao, nhưng hai người đã đi khách sạn đã thuê phòng…”

Nhìn đôi mắt to ngây thơ vô tội của Có Vũ , Lục Họa thật muốn bịt kín miệng cô bé lại, không phải, không phải, cậu mới không phải!

Lúc này hai mắt Cố Vũ sáng ngòi, lớn tiếng nói: “Chị Họa Họa chị xem, anh rễ tới rồi!”

Lục Họa quay đầu, Lâm Mặc đi ra, cậu nhìn cô, đang đi tới hướng cô.

Tiếng “anh rể” kia của Cố Vũ cậu chắc đã nghe được, Lục Họa đau đầu, vừa rồi cô thực sự nên bịt miệng Có Vũ lại.

“Vũ Vũ, chúng ta về nhà!” Lục Họa không có các loại Lâm Mặc, trực tiếp kéo Có Vũ lên xe.

Đợi Lâm Mặc đi tới, chiếc xe sang trọng đã lái đi, rất rõ ràng Lục Họa vân còn đang giận, không để ý tới cậu.

Trên xe.

Cố Vũ kỳ quái nhìn Lục Họa: “Chị Họa Họa, chị cãi nhau với anh rễ đây Ti Lục Họa nghiêm mặt nói: “Vũ Vũ, cậu ta không phải anh rê, đừng gọi lung tung.”

“Ah, em biết rồi.”

“Em biết cái gì?”

“Chị và anh rễ thực sự đã cãi nhau.”

“8 ` “Chị Họa Họa, ngày mai là cuối tuần, chúng ta lại đên 1949 chơi một chút đi!” Cô Vũ nói.

Lục Họa không muốn đi, thế nhưng Cố Vũ trực tiếp nói với tài xé: “Đến 1949.”

Đến 1949, Lục Họa và Cố Vũ lại ngồi ở vị trí văng vẻ kia, vị trí này tốt, vừa.

khiêm tốn, vừa có thể quan sát tất cả.

“Chị Họa Họa, chị mau nhìn nơi đói”

Lúc này Cố Vũ hưng phần chỉ tay nói.

Lục Họa theo ngón tay của Có Vũ nhìn lại, chỉ thầy trên quầy bar phía trước tụ tập vài thiếu nam thiếu nữ, nhạn sắc bọn họ cũng rất cao, khí chất còn có chút cao ngạo, vừa nhìn chính là biết ngay đám học giỏi.

“Chị Họa Họa, chị còn không biết Sao, mây người ‹ đó chính là học bá” ở chỗ chúng ta, đều là một đường cử đi học, bình thường bọn họ cũng không chơi với người thường, học bá chỉ chơi với học bá chơi, không ngờ bọn họ ở chỗ này ăn uông, em cũng nhìn một lần cHG thỏa.” Cô Vũ giới thiệu.

Học bá: n sinh xuất sắc.
 
Chương 2674


Chương 2674:

Thì ra mấy người đó đều là học bá, thảo nào khí chất cao ngạo như vậy.

“Chị Họa Họa,” Lúc này Có Vũ lôi Lục Họa một cái: “Chị mau nhìn, anh rê tới!”

Lục Họa ngắng đầu, Lâm Mặc vào.

Lâm Mặc tới 194.

9 Song lúc này đây Lâm Mặc không phải tìm đến cô, mà là đi tới đám thiên tài kia.

Ngay từ đầu Lục Họa đã nhìn ra những học bá kia đang chờ người rồi, thì ra bọn họ đang đợi Lâm Mặc.

Lâm Mặc vừa ra sân đã có người thoái vị rồi, cậu ngồi ở chủ vị, đám học sinh giỏi kia vây quanh cậu.

“Lâm Mặc, cậu rốt cục không giấu nữa rồi, có đôi khi tôi thật bội phục cậu, cả ngày xen lẫn với đám phàm phu tục tử kia, còn bị bọn nó khiêu khích.”

“Nghe nói cậu còn tham gia sát hạch của Nhất Trung, loại sát hạch dành cho thiếu nhi này cũng đáng cho cậu lãng phí:thời gian?”

Những thiên tài này học bá đều rất kiêu ngạo, chướng mất người thường, Cát Thành là vị nào, hoàn toàn không vào mắt của bọn cậu.

Lúc này một cô gái học bá xinh đẹp đã đi tói, rót cho Lâm Mặc một ly rượu: ‘Lâm Mặc, nghe nói cậu đang tán gái, cô gái kia tên là Lục Họa, còn là hoa khôi Nhất Trung, thê nào, cậu tán đổ chưa?”

Lâm Mặc không nói gì, cậu cầm ly rượu lên, uông một hơi cạn sạch rượu bên trong.

“Các cậu mau nhìn, nơi đó là người nào, bên cạnh tiểu thiên kim Cô gia kia hình như là Lục Họa!?” Lúc này có một học bá nhận ra Lục Họa. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Lâm Mặc ngắng đầu, cậu ở trong góc nhỏ mờ tôi thây được Lục Họa.

Lục Họa vốn trời sinh là tiêu điểm thu hút ánh nhìn của mọi người, cô và Có Vũ mới vừa tan học đã tới rồi, đồng phục trên người cũng không thay, mặc đồng phục ở địa phương này ít nhiều có chút cầm ky, Lục Họa ngoan ngoãn ngôi ở chỗ kia, đôi chân nhỏ khép cùng một chỗ, thực sự là thanh thuận có Thể bóp ra nước, nửa phút đã hấp dẫn mắt người khác.

“Tôi còn tưởng rằng Lục Họa là một bình hoa, không ngờ bình hoa này lại có thể đẹp đên như vậy, xinh đẹp cũng là một loại thiên phú.”

“Lâm Mặc, nhìn Lục Họa này rất đơn thuần nhỉ, cậu tán cô ta hẳn là dư dải!?”

“Lâm Mặc, ngươi không cua được cô ta nói rõ kỹ thuật cậu tệ, có muốn tôi dạy dỗ cậu hay không, tôi cam đoan dùng thời gian ba ngày là có thể cua được Lục Họa.”

“Tôi nói có phải cậu cũng coi trọng Lục Họa này rôi hay không, muốn tán tỉnh người ta?”

Mấy thiên tài học bá bắt đầu ồn ào, dù sao mỹ nhân giống như Lục Họa như vậy rất hiếm thấy, những thiên tài này học bá cũng là người, còn là đàn ông, bọn họ cũng không thê chạy thoát sắc đẹp của Lục Họa.

Lúc này “cạch” một tiếng, Lâm Mặc trực tiệp câm ly rượu trong tay dãn xuông quây bar, thanh âm nặng nê mà uy hiệp ây đã nhanh chóng làm cho tiêng ôn ào vừa rôi biên mật.

Mấy thiên tài học bá này nhìn nhau, không dám lại đánh chủ ý đến Lục Họa, bởi vì ham muốn chiêm hữu của Lâm Mặc với Lục Họa quá mạnh mẽ, vừa rôi hàn khí trên người cậu toàn bộ bung ra, làm người ta kinh ngạc run sợ.

“Lâm Mặc, đừng giận mà, nào, tôi đút cậu uống \yI rượu.” Cô gái học bá kia xinh đẹp ngồi xuống trên đùi Lâm Mặc, một tay ôm cổ Lâm Mặc, một tay đút ly rượu tới bên môi Lâm Mặc.

Một màn mập mờ này làm cho Cố Vũ trọn to hai mặt: “Chị Họa Họa, chị xem, tình địch tới rồi, đoạt anh rễ với chị kìal”

Lục Họa cũng nhìn thấy một màn này, cô gái học bá kia rất đẹp, ngũ quan khá tinh xảo, mặc trên người mặc chiếc . vậy Lolita đen, hiện tại cô ta ngôi ở trên đùi Lâm Mặc, đang đút Lâm Mặc uống rượu.
 
Chương 2675


Chương 2675:

“Chị Họa Họa, cô gái học bá kia cũng là một thiên tài số học, lợi hại nhất chính là số học đó, giữa một đám học bá thiên tài khẳng định đều có điểm tương thích, chị Họa Họa cũng nên cân thận, đửng để cho người khác đoạt anh rễ đi, nhanh đi tới làm cho cô gái kia lăn xuồng đùi anh rể!” Có Vũ thở phì phò nói.

Trong lòng Lục Họa có chút khó chịu, cảm giác này thật L giỏng như trước đây chứng kiến cậu và Triệu Hàm Hàm ở chung với nhau, giỗng như một tảng đá lớn đè ở trong lòng, buồn buôn, chua xót.

Cô gái học bá kia cũng là thiên tài chữ sô sao, cậu cũng là chữ số thiên tài, hai người thật đúng là xứng đôi.

Mà cô, số học kém nhất, lệch môn nghiêm trọng, cậu nhất định từng thầm chê cười côI Lục Họa tức giận, vừa tức cậu lừa dối mình, về phương diện khác, cô có chút kinh sợ bất an, bởi vì, cô bắt đầu phát hiện Lâm Mặc cũng không phải đơn giản như bề ngoài, cô dường như cho tới bây giờ chưa từng chân chính hiểu cậu.

Cũng tỷ như hiện tại, cậu bị máy thiên tài học bá vờn quanh, điều này cũng, có thể chính là vòng tròn của cậu, thế nhưng cô cảm thây xa lạ.

“Vũ Vũ, chị hơi đau đầu, chúng ta trở vệ thôi.” Lục Họa nói dối, cô muốn đi về, không muốn ở chỗ này.

“Chị Họa Họa, sao chị lại nhức đầu rồi, vậy chúng ta mau đi về, em gọi bác sĩ đến khám cho chị.” Cố Vũ lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Hai cô bé nhanh chóng đứng dậy, rời khỏi nơi này.

Cô gái học bá ngồi trên đùi Lâm Mặc, bên môilà rượu cô ta đút tới, song, cậu không uông, cậu nhìn chăm chằm vào chỗ Lục Họa, chẳng buồn liếc mắt đến cô gái học bá.

Tự tay, cậu trực tiếp đẩy cô gái học bá ra: “Cút, chớ phiền tôi!”

Cô gái học bá TP đò lại rồi, sắc mặt! rất khó nhìn: “…”

Những người khác cười nói: “Được rôi, tôi thây Lâm Mặc thật sự thích Lục hoa khôi rồi, chứ không phải tán tỉnh vu vơ nữa, các cậu cần thận đi.”

“Lâm Mặc, tôi thầy hôm nay tâm tình cậu không tốt, có phải đã cãi nhau với Lục hoa khôi rồi hay không?”

Cãi nhau?

Ừ, cô tức giận, không để ý tới cậu…

Lâm Mặc rót cho mình một chén rượu, uông một hơi cạn sạch.

“Lâm Mặc, cậu trước kia có phải chưa từng yêu đương đúng không, tôi tới dạy cậu, đâu giường cãi nhau cuôi giường hòa, cậu đi tới ôm Lục hoa khôi rồi cưỡng hôn cô ây, con gái đều thích kiêu đó, không có gì là không giải quyết được.”

Kiss2 Cậu còn chưa từng chạm qua cô.

Kỳ thực cô với cậu đã ngủ chung hai lần rồi, cô chỉ nằm trong ngực của cậu, thế nhưng cậu sẽ không chạm vào cô, là luyễn tiếc, cũng là không dám.

Cậu không dám chạm vào.

Cậu sợ cô sẽ biết mặt mũi thực của cậu, biết cậu tỉ tiện.

Lậm Mặc để ly rượu xuống, trực tiếp cầm một bình rượu, ngửa đầu trực tiếp dốc xuống.

Chốc lát cậu đã uống ba bình rượu.

“Lâm Mặc, cậu uống nhiều rượu như vậy làm cái gì?”
 
Chương 2676


Chương 2676:

Trong tròng mắt Đan Phượng kia nổi lên một vài thứ hắc ám, nóng rực rộn rạo: “Các cậu không phải đã nói rôi sao, bảo tôi đi cưỡng hôn cô ấy?”

Oa ah.

Có người huýt sáo một tiếng, xem ra sắp có trò hay để nhìn.

Cô gái học bá kia tức giận đến méo mặt, cô ta chủ động đưa lên Lâm Mặc cũng không muốn, cậu chỉ tâm tâm niệm niệm Lục Họa kia.

“Nhưng là Lâm Mặc, cái này cùng ngươi uỗông rượu có quan hệ gì?”

Lâm Mặc buông bình rượu xuống, đứng lên: “Uống rượu thêm can đảm chứ gì, bằng không tôi làm sao dám làm chuyện điên cuông như vậy?”

Nói xong, Lâm Mặc liền đi, đuôi theo Lục Họa rồi.

Vài học bá hai mặt nhìn nhau, bọn họ tuyệt đối hiểu rõ Lâm Mặc hơn những người đó, trong xương Lâm Mặc ngang tàng hơn bất luận kẻ nào, cho tới bây giờ chưa từng biết sợ, thế nhưng lúc này đi cưỡng hôn Lục Họa, cậu lại muốn uống rượu đánh bạo?

Lâm Mặc mới vừa nói cái gì, cưỡng hôn Lục Họa là chuyện điền cuồng nhất cậu từng làm.

“Lâm Mặc và Lục hoa khôi hình như đã ở cùng nhau rất lâu rồi mà nhỉ!

Bọn họ còn chưa từng có gì sao?”

“Nhìn dáng vẻ của Lâm Mặc, nhất định là chưa từng…”

Không biết qua bao lâu, có người bật cười một tiếng: “Lâm Mặc thật sự thích Lục Họa rồi, thích đến ngay cả hôn một cái cũng luyến tiếc.”

Lục Họa và Cố Vũ đi ra quán bar, thế nhưng rất nhanh sau lưng truyền tới tiêng bước chân, có người đi theo.

Trái tìm Lục Họa giật thót, như là có thần giao cách cảm, cô không cân quay đâu lại liền đoán được phía sau là Lâm Mặc, nhất định là cậu.

Cậu cùng ra đây làm gì?

Rượu cô gái học bá kia đút uống không ngon sao 2 Lúc này một chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, điện thoại của Có Vũ tới.

“Chị Họa Họa, em đi nhận điện thoại nha.” Cố Vũ cầm điện thoại di động đi qua một bên.

Lục Họa tiếp tục đi về phía trước, tiêng bước chân sau lưng còn theo cô, Lâm Mặc một mực phía sau cô.

Lục Họa nhìn thoáng qua cái bóng bên cạnh, phía sau cái bóng của cô có một thân ảnh anh tuần đi theo, thiếu niên hai tay đút trong túi quân, lặng yên theo sát cô.

Lục Họa không để ý tới cậu, đi phần mình.

Lúc này một chiếc xe thể thao màu xanh nhạt chạy nhanh đến, dừng ở bên người Lục Họa, một phú thị đại đeo kỉnh mát trượt cửa số xe xuống, huýt sáo một tiếng về phía Lục Họa: “Em gái, đi đâu thê, anh đưa em đi.”

Lục Họa chau mày, lúc này một cánh tay khoác lên trên vai cô, nhẹ nhàng ôm cô.

Lục Họa ngắng đầu, là Lâm Mặc.

Lâm Mặc một tay đút trong túi quân, một tay ôm Lục Họa, đôi mắt Đan Phượng nhàn nhạt liếc liếc mắt phú, nhị đại trong xe thê thao, sau đó nhấp đôi môi mỏng: “Đây là bạn gái tôi, anh muốn nói cái gì trực tiếp nói với tôi đi!”

Bạn gái?

Nghe hai chữ đó, phú nhị đại kia liền lái xe thể thao đi, thì ra là hoa đã có chủ.
 
Chương 2677


Chương 2677:

Hai chữ “bạn gái” làm cho con ngươi Lục Họa co rụt, cô không phải chập nhận cậu đơn phương tuyên bồ cô là bạn gái cậu, Lục Họa thoát khỏi ngực cậu, lánh hai bước sang bên cạnh: “Lâm Mặc, tôi từ lúc nào thành bạn gái của cậu, cậu đừng có nói lung tung, phá hư thanh danh của tôi!”

Lâm Mặc nhìn dáng vẻ cô chống cự tránh né, trong tròng mắt lóe lên một tia âm u, song cậu không biêu hiện ra ngoài, vẫn gió êm sóng lặng: “Lục Họa, em bây giờ còn nói hai chữ “thanh danh” với tôi sao? Trước đó hai ngày gật đâu băng lòng cược, nói thăng sẽ hẹn hò với tôi là người nào?”

Nói đến chỗ này Lục Họa đã nỗi giận, khi đó cậu diễn thật tốt, Oscar đã nợ cậu tượng vàng rồi! “Cái kia không tính!

“Không tính là em nói, trong lòng tôi, đây là chắc chắn, cho nên bây giờ em là Bế gái của tôi, em thuộc vệ tôi.”

Lâm Mặc bá đạo nói.

Khuôn mặt nhỏ nhắn Lục Họa đỏ hồng, xâu hỗ: “Lâm Mặc, cậu chính là một tên lường gạt! Tôi không muôn nói chuyện với cậu!”

Nói xong, Lục Họa nhắc chân định đi.

Lậm Mặc nhìn bóng lưng cô, ánh mắt trâm xuống.

Lục Họa đi tìm Cố Vũ, Có Vũ đang ở đầu hẻm nghe điện thoại, cô vừa muốn đi tới, lúc này một bàn tay duỗi tới chế trụ cổ tay cô nhẹ nhàng kéo, trực tiếp kéo cô vào trong ngõ hẻm.

Trong ngõ hẻm rất tối, Lục Họa vừa định thét lên, thế nhưng bàn tay lớn kia vươn tới che kín miệng cô.

“Đừng kêu.” Bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc thấp thuần.

Chỉ là giọng nói này so với càng thêm thấp hơn ngày thường, còn lộ ra khàn khàn nhàn nhạt, là giọng nói khàn khàn từ một cậu bé sang một người đàn ông trưởng thành, rất từ tính, cũng rât nguy hiểm.

Là Lâm Mặc.

Lục Họa ngắng đầu nhìn Lâm Mặc, trong bóng tôi ánh mắt cậu nhìn cô nóng bỏng vô cùng, dường như đã xé đi ngụy trang, trần trụi nhìn cô chằm chăm.

Nhịp tim Lục Họa đập mạnh, cô từ trước tới nay chưa từng gặp qua Lâm Mặc như vậy, rõ ràng cậu vẫn là cậu, nhưng lại dường như không phải cậu.

Cậu như vậy làm cô sợ.

“Đừng kêu, nhé?” Cậu lại lập lại một câu.

Lục Họa nhanh chóng gật đầu, ý bảo mình sẽ không kêu loạn.

Lâm Mặc lúc này mới thả cô ra.

Vừa thoát được, Lục Họa không nói không rằng, nhanh chân chạy.

Cô phải rời khỏi nơi này.

Trong ngõ hẻm tối như vậy, cậu nhìn cô chằm chằm như vậy, cũng làm cho cô nhận ra nguy hiểm.

Cô chỉ muốn rời khỏi nơi này.

Thê nhưng Lâm Mặc là ai, cậu đã trước một bước nhận ra cô có ý định chạy trốn, cho nên cậu vươn cánh tay dài bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô kéo cô trở vê, sau đó buông lỏng đầy tới trên vách tường.

“Lâm Mặc, cậu làm cái gì, mau buông ra, không thì tôi sẽ kêu lên!” Lục Họa vươn tay nhỏ bé đầy cậu ra.

Lâm Mặc không hề động một chút nào, thiêu niên đã ¡ giồng như một bức tường, trực tiếp vây thiêu nữ ở trong ngực mình: “Tôi không sợ, em cứ kêu đi, kêu rất nhiều người đều sẽ tói vây xem, đến lúc đó bọn họ đều sẽ biết…

em là của tôi!”
 
Chương 2678


Chương 2678:

Như vậy vừa lúc làm thỏa mãn tâm ý của cậu, chuyện cô là của cậu sẽ lưu truyên ra, sẽ không có người đàn ông nào lại muôn cô.

Về sau, tên của cậu liền cả đời khắc vào trên người cô, làm cho cô vĩnh viên không thoát khỏi.

Lục Họa vẫn không thể hoàn toàn đoán được cậu suy nghĩ cái gì, thế nhưng cậu không có ý tốt cô đã cảm nhận được, cô tức giận tột cùng, giơ tay lên tát lên khuôn mặt tuần tú ấy.

Chát.

Tiếng tát tai thanh thúy vang lên, Lâm Mặc không tránh, cho cô đánh một bạt tai.

Ngón tay của Lục Họa đều run rấy.

Lâm Mặc không có biểu cảm gì, trước đây cô cũng từng tát cậu, khí lực thiêu nữ chỉ bé tẹo như vậy, thanh thúy đánh vào trên mặt cậu, cậu không cảm thầy đau, ngược lại sinh ra vài phần mềm mại.

Có mấy người đàn ông có thể được Lục Họa cô tát chứ?

Lâm Mặc xoay mặt lại, nhìn cô chằm chằm.

Ánh mắt của cậu lúc sáng lúc tối, tăng thêm ngụy hiểm, thế nhưng Lục Họa không hồi hận, ai bảo cậu lưu manh như thế.

“Có đánh đau tay không?” Cậu đột nhiên nói một câu.

Cậu hỏi cô Có đánh đau tay không?

Lục Họa mặc dù không hối hận đánh cậu, thế nhưng cô nghĩ cậu nhất định sẽ rất tức giận, không ngờ cậu không giận, còn hỏi cô có đánh đau tay không.

Lúc này Lâm Mặc liền cầm bàn tay đánh người của cô lên, cô đã đánh đỏ tay mình.

Thật con mẹ nó… đáng thương.

` Lâm Mặc cúi đầu, bờ môi mỏng liền rơi vào trên bàn tay nhỏ bé của cô.

Cậu hôn tay cô, hôn lòng bàn tay trước, sau đó hôn ngón tay trăng ngân của cô, hôn từng ngón mội.

Hàng mi Lục Họa rung động, giống nhự “Chủ bướm kinh sợ bất an phe phầy đôi cánh của mình, cậu… cậu đang làm gì thế?

Cậu vậy mà lại hôn ngón tay của côi Môi cậu hơi lạnh, hôn lại nóng hồi, Lục Họa cảm giác tay mình đã phỏng mật rôi.

Cô trong nháy mắt rút tay mình về.

Lâm Mặc ngắng đầu, nhìn cô: “Không cho hôn?”

Lục Họa theo phản xạ có điều kiện giầu hai tay nhỏ bé ra phía sau mình: “Lâm Mặc, cậu có phải biên thái hay không!”

Ánh mắt Lâm Mặc từ đôi mắt to ươn ướt đó dời xuông, cuôi cùng rơi vào trên đôi môi đỏ mọng của cô, yết hầu nhô ra khẽ cuộn, cậu nói: “Vậy tôi hôn một nơi khác, được không?”

Cậu muốn làm gì?

Lục Họa lui về phía sau, muốn chạy trồn, thế nhưng cộ đã quên cô tựa vào vách \ tường, rồi, lúc này trong tầm mắt tối sầm, thiếu niên anh tuần đột nhiên khom. lưng, hai bàn tay to nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đầu ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc bên quai hàm của cô, trực tiêp hôn lên môi cô.

Cậu hôn cô.

Đầu Lục Họa trong nháy mắt chết máy, lập tức quên mắt suy nghĩ.

Cậu dám…
 
Chương 2679


Chương 2679:

Mấy giây sau, Lục Họa phản ứng lại, hai tay nhỏ bé chồng lên lông ngực Ag bắt đầu đầy nên đập: “Buông .. Lâm Mặc…

Cô phản kháng rất kịch liệt, Lâm Mặc lại cảm thây cô đang nũng niu, ngay cả tát cậu cũng giông như liếc mắt đưa tình, thê nhưng lúc này cô phản kháng rất hung, cả người giấy giụa trong lòng cậu.

Rất nhanh, cậu cảm thấy cần cô đau xót, thì ra móng tay của cô đã vạch ra một vết TIỆM ở cần cô cậu.

Chỉ mới hếu một cái đã như vậy, nếu như… nếu như về sau…

Cổ họng Lâm Mặc như lăn qua than lửa, không thể phủ nhận đau đón nơi cổ kích thích cậu, làm cho cậu máu nóng cuôn cuộn.

Giờ này khắc này cậu tưởng tượng rất nhiều rất nhiều rất nhiều hình ảnh u ám.

Lúc này có thứ ươn ướt chảy vào trong miệng của cậu, Lục Họa khóc rôi.

Thấy cô khóc rồi, Lâm Mặc cứng đờ.

Cậu không ngờ sẽ làm cô khóc.

“Sao lại khóc?” Lâm Mặc chậm rãi buông cô ra, nhưng bàn tay to vận còn năm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Lục Họa muốn đây. cậu ra, cậu còn không thấy ngại mà hỏi, cô vì sao khóc cậu không biết sao, đây chính là nụ hôn đầu của cô, cô cho tới bây giờ chưa từng nghĩ nụ hôn đầu của mình là bị thô bạo ngang ngược cưỡng hôn như vậy.

Đôi mắt trong vắt xinh đẹp của Lục Họa bốc hơi lên hơi nước trong suốt, nước mắt kia không ngừng rơi xuống đập, cô nức nở nói: “Lâm Mặc, tôi Ị”

ghét cậu!

Lâm Mặc thấy cô khóc động lòng người, cái mũi nho nhỏ hông hông, viên mắt hồng hồng, cánh môi mới vừa rôi bị cậu hôn qua còn hơi rung động, mềm mại vô cùng.

Bàn tay của cậu đang cầm khuôn mặt nhỏ nhắn bạch ngọc của cô, không dám lộnxôn, lòng bàn tay đã chảy ra một lớp mồ hôi, vừa rồi cậu chỉ dán trên môi cô, chưa dám lộn xộn, đây là nụ hôn đầu của cô, cậu thì không phải ư?

Cậu cũng trúc trắc lo lắng, lần đầu tiên ở trên người một khuê nữ nêm được ái dục như vậy.

Vừa rồi ở trong quán rượu mượn rượu tăng thêm can đảm, cậu mới dám làm chuyện điên cuông như vậy.

Thây cậu nhìn cô chăm chăm, thiêu niên trầm lãng mà hung mãnh, trong đôi mắt còn dâng sắc đỏ mỏng, nhìn môi cô, lặng yên lại cần thận từng li từng tí thăm dò, hung mãnh lại có xung động muốn hôn cô một lần nữa, Lục Họa nhanh chóng mở miệng: “Lâm Mặc, cậu còn dám hôn tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cậu!”

Yêêt hâu Lâm Mặc khẽ trượt, lòng bàn tay thô to nhẹ nhàng giúp cô lau lệ trên mặt: “Em là bạn gái tôi, tôi hôn bạn gái tôi thì sao?”

Ai là bạn gái cậu, cậu đã làm sai còn lí lẽ hùng hồn như thế!

“Cho dù là bạn gái cậu, cậu có thể làm chuyện như vậy sao?” Lục Họa hỏi ngược một câu.

Lâm Mặc cảm thấy buồn cười, cậu nhếch đôi môi mỏng, giọng nói khàn khàn: “Chứ không thì sao? Chứ không tôi muôn em làm bạn gái em làm cái gì, bạn gái không phải là dùng để làm những chuyện này sao?”
 
Chương 2680


Chương 2680:

“…” Lục Họa tuy đã từng học giáo dục giới tính, nhưng còn chưa tiệp xúc qua khái niệm trần trụi như vậy, cô tức đến toàn thân run rây, thì ra Ti lừa cô làm cậu bạn gái cũng là vì..

cái này…

Lục Họa hận không thê căn cậu một cái, lúc này cô ngửi được mùi rượu nông nặc trên người cậu, vừa rôi cậu ở trong quán rượu uống rất nhiều rượu.

“Lâm Mặc, có phải cậu đã uống say rôi hay không? Cậu buông ra, tôi muốn về nhà, chờ ngươi tỉnh chúng ta bàn lại, tôi không muôn nói chuyện với một con quỷ say lướt khướt!”

“Tôi không say,” Lâm Mặc bá đạo vây cô ở trong ngực mình: “Lục Họa, thừa nhận đi! Em cũng yêu thích tôi, đúng không?”

“Tôi không có!”

“Em có! Nếu như đổi thành cậu trai khác, em cũng sẽ đột nhiên tìm tới nhà cậu ta, quan tâm chị cậu ta sao?

Nếu như đổi thành cậu trai khác, em cũng sẽ yên tâm đồ mình nằm trong ngực cậu ta sưởi âm cho cậu ta sao?

Nếu như đổi thành những người con trai khác, em cũng sẽ bởi vì một kì sát hạch bằng lòng làm bạn gái của cậu ta sao? Lục Họa, không thẻ, nguyên do bởi vì người đó là tôi, cho nên em mới làm như vậy, em thích tôi!”

Lục Họa rất muốn che lỗ tai của mình không nghe, kỳ thực Có Vũ cũng đã nói cô đã thích Lâm Mặc rồi, lòng của cô rất loạn rất loạn.

“Lục Họa, là em tự tìm, là em chủ động ; lao vào vòng tay tôi, em đang câu dẫn tôi! Em biết rõ mị lực của mình, biết rõ không có cậu trai nào có thể từ chối em, em còn tiếp cận tôi, ái muội với tôi, cho tôi hy vọng!”

“Được rồi Lâm Mặc, cậu đừng nói nữa! Không phải, không phải, tôi không muôn nghe†” Lục Họa viên mắt đỏ bừng nhìn cậu chằm chằm, cô không phải, cô không có câu dẫn cậu, cũng không có chơi trò ái muội với cậu.

Cậu tại sao có thể dùng những thứ từ này với cô?

Lâm Mặc khép mi mắt lại, biết mình quá phận, cậu tự tay, dùng sức kéo cô vào trong ngực mình, sau đó buộc chặt cánh tay răn chắc, ôm cô thật chặt.

Cậu đột nhiên ôm lấy cô.

“Lâm Mặc, buông!” Lục Họa dùng cả tay chân đá cậu ra.

Lâm Mặc không cảm thây đau, cậu chôn khuôn mặt tuần tú ở trong mái tóc cô, tham lam cọ xát cơ thể thơm mêm của cô: “Lục Họa, xin lỗi, mới vừa rồi là tôi nói bậy bạ, tôi xin lỗi em, xin lỗi em.”

Cậu một hồi dùng ngôn ngữ đả kích cô, một hồi lại xin lỗi cô, rất loạn, Lục Họa bị cậu ôm thở không. nổi: “Lâm Mặc, cậu buông trước, cậu uống say rôi..

“Lục Họa, không phải em câu dẫn tôi, là tôi câu dẫn em được chưa? Mỗi một lần em xuất hiện đều làm cho tôi không dời mắt nỗi, tôi muốn mượn cơ’ hội phát sinh với em chút gì, tôi thích em gọi tên tôi, thích em nói ghét tôi, thích em đánh tôi, càng thích em năm trong lòng tôi.”

“Xin lỗi, xin lỗi là tôi lừa em, là tôi lừa em để cho em làm bạn gái tôi, bởi vì ngoại trừ lừa gạt, tôi không biết còn CÓ thể lấy chiều gì, tiểu công chúa của tôi, tôi đã khát vọng em rất lâu rôi, tôi không. biết nên như thế nào để có được em.”

“Tôi hôn em em khóc, là em cảm thấy uất ức sao? Tôi biết em uất ức, là do tôi không xứng với em.”
 
Chương 2681


Chương 2681:

“Em không thích tôi, đôi với, em không thích tôi, là tôi, là tôi thích em, Lục Họa, em biết tôi thích em đến mức nào không? Biết rõ là không thẻ, nhưng vân muôn có được, Lục Họa, tôi yêu em.”

Cậu nói, Lục Họa, tôi yêu em.

Đêm đó ở trong phòng học cậu đã từng dùng mười mây loại ngoại ngữ nói với cô câu “tôi yêu em” này, thê nhưng cậu không dùng tiêng Trung.

Hiện tại cậu ôm cô thật chặt, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng, tiếng hô háp loạn nhịp dán bên bờ tai cô, từng lần một nói cho cô biết Lục Họa, tôi yêu em.

Con ngươi Lục Họa chọt co rút lại, càng thêm bắt an, cô không biết nên đôi mặt đáp lại lòï tỏ tình của cậu như thế nào.

“Lâm Mặc, cậu buông ra trước đi, tôi không muốn nghe cái này…” Lục Họa dùng sức đầy cậu.

Hiện tại thân thể hai người dán nhau chặt chẽ, rất nhanh Lục Họa đã nhận ra thân thê cậu khác thường, bởi vì có một thứ gì đó đụng tới cô.

Lục Họa mật mây giây nhanh chóng ý thức được đây là cái gì, cô hít vào một ngụm khí lạnh, cả người giỗng như chim nhỏ đạp nước, vừa bài xích vừa chống cự: “Lâm Mặc!”

Lâm Mặc không. khống chế được chính mình, cô ở trong lòng cậu không ngừng vặn vẹo, ngày Ấy ở trong sơn động cậu cũng có phản ứng sinh lý, song cậu đã tránh cô, không đề cho cô chứng kiến.

Hiện tại cậu biết cô đã biết, cậu đầy cô tới trên vách tường, nói giọng khàn khàn: “Chớ lộn xôn!”

Lục Họa chịu không nồi cái này: “Lâm Mặc, cậu đừng đụng vào tô, đi ra!”

Lâm Mặc đưa tay chống trên vách tường, cả người lui về sau một chút, không đụng vào cô, sợ cô phản cảm chán ghét.

Viền mắt đỏ thắm khẽ khép lại rồi mở ra, cậu cưỡng chế đè Xuông nhiệt huyết sôi trào trong cơ thê: “Xin lỗi, tôi không phải cố ý, em đùng sợ, tôi sẽ không động tói em.”

“Tôi thực sự sẽ không động tới em, cho dù có tiếp tục khó chịu, tôi cũng chỉ sẽ giày vò mình, dù tôi giày vò mình đến chết, tôi cũng luyễn tiếc động tới em một cái.

Cậu đang nói cái gì?

Cậu lại đang nói máy lời mạnh bạo gì thế?

Lục Họa không muốn nghe, không muôn nghe: “Lâm Mặc, đi ral”

Cô dùng sức đây ra, lân này Lâm Mặc không đứng vững, lui vê sau hai bước: “ầm” một tiếng, trực tiếp ngã ở trên mặt đất.

Cậu sao lại ngã xuống đất rồi?

Lục Họa nhanh chóng ngồi xổm người xuông, vươn tay đây cậu hai cái: ‘Lâm Mặc, cậu nhanh đứng lên, có phải cậu lại đang giả vờ, lại muốn gạt tôi rồi đúng không?”

Lậm Mặc từ từ nhắm hai mắt, như là uông say đang ngủ, cậu nỉ non một cauU: Ghiiol?

Chị ơi?

Cậu khinh bạc cô sau đó lại gọi chị mình?

Lục Họa đã biết, cậu thực sự đã uống Say, lúc chạy đến chỗ cô say khướt rôi, sợ räng ngày hôm sau tỉnh lại cậu ngay cả mình làm qua cái gì cũng không nhớ.

So đo gì với một kẻ say không biết trời đất chứ?

Lục Họa căn đôi môi đỏ mọng một cái, vừa tức vừa buồn vừa giận, cô quyết định mặc kệ cậu, đề cậu nằm ở góc Xó xinh này đi!!

Lục kiaa đứng dậy bỏ chạy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top