Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2622


Chương 2622:

Cậu sao lại tới rồi?

Trong suy nghĩ của Lục Họa, cậu hiện tại hãn đang ở bên người đẹp, cô không ngờ cậu sẽ đến.

*A Mặc, phía sau có chỗ kìa, chúng ta ngôi ở chỗ đó đi!” Ngô Trạch Vũ nói.

Lâm Mặc cùng Ngô Trạch Vũ đi tới hàng cuôi cùng, Lâm Mặc ngồi xuông, đè thấp mũ lưỡi trai trên đầu xuống, bắt đầu ngủ.

Lâm Mặc luôn muốn giảm cảm giác tồn tại xuống, thế nhưng những nữ sinh kia đã sôi trào, ai nây đề xâm xì.

“Lâm Mặc vậy mà đến rồi kìal”

“Lâm Mặc đến cậu kích động như vậy làm cái gì, chẳng lẽ cậu… thích Lâm Mặc àI!?”

“Cậu đừng nói lung tung.”

“Tớ thấy được Lâm Mặc dù là học sinh cá biệt thế nhưng cậu ây… đẹp trai chết đi được.”

Cát Thành vẫn luôn chướng mắt Lâm Mặc, hắn là hội trưởng hội sinh viên, gia cảnh tốt, thành tích tốt, lại thích chơi bóng rổ, đẹp trai rạng rỡ. Trước khi Lâm Mặc đền, chủ đê các nữ sinh thảo luận nhiều nhất chính là hắn, thể nhưng sau khi Lâm Mặc đến, tất cả mọi người đều đang thảo luận về Lâm Mặc.

Cát Thành cũng không phải người không chịu được thất bại, nêu như hắn bại bởi người ưu tú hơn bản thân thì còn được, vậy mà hết lần này tới lần khác lại bại bởi Lâm Mặc, hắn tuyệt đối không phục.

“Em Lục, Lâm Mặc kia thực sự rất đẹp trai à2” Cát Thành hỏi Lục Họa.

Lục Họa cũng chú ý tới lực hấp dẫn của Lâm Mặc đối vỚI mấy nữ sinh, nhất cử nhất động của cậu đều bị chú ý, Triệu Hàm Hàm thích cậu, rất nhiều nữ sinh ưu tú cũng chú ý đến cậu.

Cô cũng nói không ra Lâm Mặc đến tột cùng có lực hấp dẫn gì nữa, kiểu hấp dẫn kia này ngay cả cô cũng không cự tuyệt được.

Song Lâm Mặc có đẹp trai hay không, vấn đề này còn cần hỏi sao?

Lục Họa gật đầu, thẳng thắn đáp: “Cậu ây rât tuân tú.”

“.” Cát Thành muốn tìm Lục Họa an ủi, nào ngờ Lục Họa lại hung hăng đâm vào tim hãn.

Lúc này giáo viên dời hai thùng nước khoáng lên, nói với Lục Họa: “Lục Họa, phiền em chia nước khoáng cho môi bạn một chai nhé.”

Lục Họa đứng dậy: “Dạ.”

Lục Họa bắt đầu chia nước khoáng, từ trước đến sau, rất nhanh cô liền phân đến rồi phía sau cũng chính là chỗ của Lâm Mặc Ngô Trạch Vũ.

“Lục hoa khôi, cám ơn cậu nhé.” Ngô Trạch Vũ nhận nước.

Lục Họa nhìn về phía Lâm Mặc ngồi bên ngoài, mũ lưỡi trai đè rất thập, chỉ có thể thấy được góc hàm sắc bén của cậu, thực sự quá đẹp trai, không trách những nữ sinh kia say mê cậu đến thê.

Cậu như không quan tâm cô tói, vẫn duy trì tư thế không hề động nhử trước, đang ngủ.

Mặc kệ cậu có ngủ hay không, thái độ cậu đối với cô đều là cực kỳ hung dữ và lãnh đạm, Lục Họa vần rât ghét cậu, cũng không có ý định nói chuyện với người đáng ghét này.

Lục Họa đã đưa nước khoáng cho Ngô Trạch Vũ: “Làm phiên cậu chuyền giùm.”

Tình huống gì đây, Ngô Trạch Vũ đảo mắt trên người Lâm Mặc và Lục Họa, bọn họ cãi nhau à?

“Được.” Ngô Trạch Vũ sảng khoái nhận nước.

Lục Họa xoay người rời đi, muốn trở về chỗ ngồi của mình.
 
Chương 2623


Chương 2623:

Thế nhưng lúc này tài xê đột nhiên đánh tay lái, lực quán tính làm Lục Họa trong chốc lát không đứng vững, cả người cô ngã về phía trước.

A.

Lục Họa khẽ kêu lên.

Cô tưởng mình đã hôn đất mẹ rồi, thê nhưng đột nhiên có một cánh tay có lực từ phía sau duỗi tới, năm chặt vòng eonhỏ xinh của cô, sau đó nhẹ nhàng kéo lại, Lục Họa liền ngã ngôi trong lòng một người.

Lục Họa bắt ngờ ngắng đầu, cô đụng phải một khuôn mặt tuân tú, là Lâm Mặc.

Hiện tại cô ngã ngồi trên đùi cậu, cánh tay cậu còn đặt ở hông oô.

Àm.

Đầu Lục Họa nỗ tung, cô cho tới bây giờ chưa từng ngồi trên đùi nam sinh, đây là lần đầu tiền.

Không biết cậu mở mắt ra từ lúc nào, đầu hơi ngắng lên, cặp mắt Đan Phượng dưới mũ lưỡi trai kia đang rơi vào trên khuôn mặt nhỏ xinh Nếu của cô, nhìn về phía cô.

Tư thế hai người ám muội, hơi thở quân quanh.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua rồi, Lục Họa phản ứng lại trước, cô liền đứng dậy.

Lâm Mặc buông lỏng cánh tay ra.

Lục Họa vội vã về chỗ ngồi của mình.

Bởi vì ban nãy đột nhiên rẽ cua nên các học sinh đều bị giật mình, cộng thêm Lâm Mặc ngồi ở phía sau cùng, cho nên không ai chú ý tới chuyện xảy ra ban nãy.

“Áy, em Lục, mặt em sao lại đỏ như vậy?” Cát Thành đột nhiên mở miệng.

Mặt của Lục Họa rất đỏ, như tôm luộc chín, hơn nữa, tim của cô đập rất loạn, thình thịch thình thịch, đã sớm loạn nhịp.

“Tôi không sao, có lẽ nóng quá.” Lục Họa nói dôi.

Cát Thành không nói gì nữa. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Lục Họa nhìn về phía ngoài cửa sô, trên eo cô còn lựu lại sức mạnh nơi cánh tay cậu, trầm ôn mạnh mẽ, bởi vì ngã ngồi trên đùi cậu, toàn thân thiêu niên đều là cơ bắp, mông cô cũng hơi ê ẩm.

Lục Họa nhanh chóng nhắm mắt, ép buộc mình rũ bỏ suy nghĩ trong đầu, cậu tối hôm qua mới ở cùng Triệu Hàm Hàm, cô phải thầy cậu rất do mới đúng.

Cô mới không cần cậu đụng côi!

` Sau một tiếng xe trường cũng dừng ở núi Vũ Lăng, tất cả mọi người xuống xe: Lâm Mặc cũng đi xuống, lúc này Ngô Trạch Vũ phát hiện Lâm Mặc khác thường: “A Mặc, cậu sao vậy, người cậu nóng nóng, có phải cảm lạnh sôt rồi không?”

Vừa rồi lúc Lâm Mặc ở trên xe trường nhắm mắt liền phát hiện nhiệt độ người mình đang nóng lên, cậu chắc đã sốt rôi.

Cậu vân là thiêu niên, loại rượu Trương Hàn rót kia, cậu không có kinh nghiệm xử lý, cả đêm đêu hành hạ bản thân, hiện tại cơ thê không chịu nồi phát sốt rồi.

“A Mặc, tất cả mọi người bắt đầu leo núi rồi, cậu không khỏe thì chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi nhé?” Ngô Trạch Vũ quan tâm nói.

Lâm Mặc nhìn về phía trước, Lục Họa đang bị bọn Cát Thành Vưu Linh họ vây quanh, Cát Thành chủ động đưa nước lên: “Em Lục, em cứ leo núi như thê, lát nữa nêu đi không nồi anh sẽ công em.”
 
Chương 2624


Chương 2624:

Vưu Linh cười ầm lên nói: “Anh Cát hay chơi thể thao nên khỏe lắm nhị, Hoa Họa lát nữa để anh cõng rồi!”

Lục Họa câu đôi môi đỏ mọng: “Được rồi đừng nháo nữa, chúng ta leo núi thôi!”

“Được.”

Đoàn người cười nói theo Lục Họa leo núi.

Nhìn bóng người Lục Họa biến mắt trong tâm mặt của mình, Lâm Mặc chau mày kiếm lại.

Vào buôi trưa, Lục Họa leo đên đỉnh núi, đứng ở trên đỉnh núi thực sự là tầm mắt bao quát non sông, phạm vi nhìn rộng mở, tâm tình cũng theo đó khá hơn.

Lục Họa đặt tay bên miệng, hét to một tiêng AI “Họa Họa, mau tới đây, ở đây lại có nguôn nước, cậu mau đến xeml” Lúc này Vưu Linh ở phía trước hét lớn.

Lục Họa chuẩn bị đi qua, thế nhưng cô không cần thận đạp hụt một tảng đá, treo chân rôi.

` Aaa.

Mắt cá chân truyền đến cơn đau thấu xương.

“Em Lục, có phải em trật chân rồi không, mau lên đây, anh cống em.”

Cát Thành cảm thây thực sự là trời.

cũng giúp hắn, cơ hội của hắn tới rồi.

“Không cần, đề em tự đi.” Lục Họa không muốn đề Cát Thành cõng.

Lúc này Cát Thành đi tới, kéo lại cỗ tay Lục Họa: “Em Lục, đừng khách khí, mau lên đi, anh công em.”

Lục Họa chau hàng mày thanh tú, cô không quen cùng nam sinh có tiếp, xúc chân tay, hiện tại Cát Thành câm tay cô khiên cô cảm thấy rất khó chịu.

Cô chưa từng tiếp xúc với bắt nam sinh nào, ngoại trừ… Lâm Mặc.

“Đàn anh, anh thả tay tôi ra đi!” Lục Họa nỗ lực rút cô tay mình về.

Thế nhưng Cát Thành không muốn thả: “Em Lục…”

Một giây kế tiếp bên tai liền truyền đến một tiếng nói thanh lạnh từ tính: “Cô ấy bảo mày thả ra, tai mày điếc à?” \ Lục Họa ngắng đầu, thấy được Lâm Mặc.

Lâm Mặc cũng leo lên đỉnh núi, cậu tới rôi.

Hiện tại Lâm Mặc hai tay đút trong túi quân, cặp mắt Đan Phượng nhỏ dài kia nhìn lướt qua tay Cát Thành, ánh mắt mặc dù nhạt, nhưng Cát Thành cảm giác tay mình đã bị ghim ra rất nhiều lỗ máu rồi.

“Lâm Mặc, sao cậu lại tới đây, đây là chuyện của tôi và em Lục, không liên quan gì tới cậu!” Cát Thành tràn ngập địch ý nhìn Lâm Mặc.

Lâm Mặc chậm rãi nheo lại cặp mắt hẹp, hai thiếu niên bởi vì Lục Họa mà trở nên giương cung bạt kiểm, khói thuốc súng tràn ngập.

“Em Lục, đừng để ý đến nó, chúng ta đi!” Cát Thành lôi Lục Họa đi.

Thế nhưng Lâm Mặc tiến lên, cậu rút bàn tay đút trong túi quần ra, kéo Cát Thành lại.

Cát Thành quay đầu: “Lâm… Lâm Mặc, cậu muôn làm cái gì, cậu còn muốn đánh người hay sao?”

Tiếng. tăm của Lâm Mặc tất cả mọi người đều nghe nói qua, một đứa mang tội danh giết người từ trại giáo dưỡng ra, tất cả mọi người rất sợ hãi, trong lòng Cát Thành cũng sờ sợ.

Mặt Lâm Mặc không chút thay đổi, cặp mắt Đan Phượng kia giỗng như hai đầm sâu nguy hiễm, cậu mia mai câu môi: “Đã cho mày cơ hội thả tay, ra, thế nhưng mày không quý trọng.”
 
Chương 2625


Chương 2625:

Lâm Mặc hơi dùng lực một chút.

Răng rắc.

Chỗ cổ tay truyền đến cảm giác đau đớn thấu tim, sắc mặt Cát Thành trắng HHỐT, kêu lên thảm thiết.

Lâm Mặc đã vặn gãy xương hắn.

Lục Họa nhân cơ hội rút tay mình về, cô nhanh chóng nói: “Lâm Mặc, buông cậu ral”

Lục Họa không phải lo lắng cho Cát Thành, mà là lo lăng Lâm Mặc, Cát Thành này trong nhà rất có bồi cảnh, sức lực của Lâm Mặc cô cũng biết đến, cô rất sợ Lâm Mặc không cần thận sẽ làm Cát Thành tàn phê, Lâm Mặc vẫn là một học sinh, đến lúc đó lại phải chọc đến vô số phiền phức.

Cô không thích dáng vẻ Lâm Mặc đầy người lệ khí.

Lâm Mặc quay đầu nhìn về phía Lục Họa: “Cậu che chở cho hắn?”

“HÔI Anh.

Lậm Mặc từ trong cỗ họng bật ra tiếng cười nhẹ, con mẹ nó cậu là tự mình đa tình, xen vào việc của người khác?

Người ta vừa rồi chỉ là liếc mắt đưa tình, cậu còn làm kì đà cản mũi!

Giữa mi tâm tuần tú dâng lên một tầng khói mù, Lâm Mặc vươn tay đầy Cát Thành.

Cát Thành không đứng vững, lảo đảo về phía sau hết mây bước, thật vất vả mới đứng vững được, thực sự chật vật tột cùng.

Trận chiến giữa đàn ông, hắm căn bản cũng không phải là đối thủ của Lâm Mặc, còn chưa có bắt đầu đã kết thúc.

Lâm Mặc xoay người rời đi.

Nhìn thân ảnh cao lớn kia của thiêu niên, Lục Họa biết mình chớ nên gọi cậu lại, thế nhưng ngón tay cuộn lên, cô không chịu thua kém hồ lên: “Lãm Mặc, cậu đứng lại đó cho tôi”

Vừa rồi cậu cười cái gì?

Có gì đáng cười?

Chảng lệ cậu hiểu lầm cô và Cát Thành rôi?

Lục Họa cảm giác mình nhất định phải gọi lại cậu, cậu không học giỏi, cùng Triệu Hàm Hàm yêu sớm, cũng đừng nên nghĩ cô cũng bân giồng như cậu.

Một tiếng này làm cho Lâm Mặc ở phía trước dừng chân lại, mây giây sau, cậu lại quay người đã trở vê.

Cuối cùng vẫn không cách nào bỏ cô lại.

“Đi lên, tôi cống cậu!” Lâm Mặc nói.

Cậu nói cái gì, cậu muốn cõng cô?

Lục Họa bị kiềm hãm, sau đó nhanh chóng từ chối: “Không muốn!”

*Có tin tôi ta đánh tên Cát Thành kia răng rơi đầy đất, đến lúc đó cậu phải khóc lóc cầu xin tôi đấy!” Lâm Mặc lạnh lẽo uy hiếp.

” Lục Họa muốn bật cười, cậu đánh Cát Thành thì mắc mớ gì đến cô!

“Đi lên!” Lâm Mặc xoay người, chậm rãi cúi lưng xuông.
 
Chương 2626


Chương 2626:

Nhìn cậu cúi lửng ở trước mặt cô, trong lòng Lục Họa bỗng nhiên mềm nhũn, cô biết thiêu niên này trong xương có bao nhiêu thanh cao có bao nhiêu cao ngạo, cậu chắc chưa bao giờ cúi đầu trước bắt kỳ ai.

Hơn nữa cô thực sự đã trật chân rồi, tự mình đi chắc chắn không xuống núi được, đổi thành khác nam sinh khác cõng cô cô cũng không nguyện y.

Cát Thành ở một bên hết sức tức giận cay cú, hắn mài đao soàn soạt đang chuẩn bị tiến lên “tái chiến”, thế no rất nhanh hắn thấy Lục Họa di chuyên, Lục Họa đi tới phía sau Lâm Mặc, hai tay khoát lên trên vai cậu, ngoan ngoãn năm lên.

Cát Thành cứng đờ, hắn kinh ngạc nhìn một màn này, Lục Họa vậy mà thực sự đề Lâm Mặc cống.

Vừa rồi hắn muốn cõng cô, cô từ chối quyết liệt lắm mà.

Có thể bản thân Lục Họa cũng không phát giác ra, cô đối với người khác và đối với Lâm Mặc khác nhau một trời một vực.

Lục Họa nằm lên, cánh tay có lực của Lâm Mặc vòng qua phía sau nhắc lên, nhẹ nhàng cống cô lên.

Hai người đi xuống núi.

Lúc này Vưu Linh cùng những bạn học khác chạy tới, khiệp sợ nói: “Trời ạ, Lâm… Lâm Mặc cướp Họa Họa đi rồi!”

Ñ Lục Họa tựa vào sau lưng Lâm Mặc, cách chất vải mỏng manh, cơ thể hai người gân như dính vào nhau, tay Lục Họa ¡ không b biết nên để ở đâu, cũng không thê ôm cổ cậu! Như vậy quá thân mật, cho nên cô chỉ dám nắm góc áo trên vai cậu.

Lục Họa còn phát hiện một vấn đề trí mạng, dáng người mỹ miều của cô, vòng ngực mơn mỡn kia, nếu như cô năm xuông thì… thì sẽ dán lên lưng cậu mất…

Đoạn đường này Lục Họa đều hết sức cân trọng, cơ thê cứng ngắc, cô bắt đầu hồi hận đã để Lâm Mặc cõng cô.

Lúc này bước chân của Lâm Mặc chậm lại: “Cậu năm xuống một chút đi, không sợ ngã xuống à?”

Lục Họa cách cậu càng ngày càng xa, tận lực giữ khoảng cách làm cho đoạn đường này cõng rất khó khăn.

Lục Họa không dám nằm sắp xuống, chỉ có thê cứng cổ nói: “Lâm Mặc, cậu có phải cống tôi mệt rôi không, đi không nổi nữa à, nêu như cậu không được thì cứ nói!”

Bị nói “không được” Lâm Mặc nhướng mày kiếm: “Tôi có được hay không, cậu có muốn thử không?”

Có ý gì?

Lục Họa không hiểu.

Lúc này Lâm Mặc đột nhiên bước nhanh hơn, gần như là chạy.

Bọn cậu bây giờ xuống núi, cậu đột nhiên chạy như bay rât nguy hiệm, Lục Họa hô lên nhất thanh, vội vã nhắm mắt lại gắt gao ôm cỗ cậu: “AI”

Haha.

Bên tai truyền đến tiếng cười thấp thuần từ tính của thiếu niên.

Cậu cố ý.

Cậu đang chê cười cô.

Lục Họa phát hiện mình bị chơi xỏ, răng căn vào môi đỏ mọng một cái, cô tức giận nói: “Lâm Mặc, sao cậu lại hư hỏng như vậy?”
 
Chương 2627


Chương 2627:

Lâm Mặc chỉ trêu cô, cô quá căng thẳng, rất khó thả lỏng, cậu sợ cô ngã xuông cho nên mới treuu cô, lúc đâu cậu vô tư chẳng nghĩ gì cả, mãi đến khi cô ở:bên tai cậu nỏi một câu Lâm Mặc, sao cậu lại hư hỏng như vậy?

Giọng nói thiếu nữ trong veo lại như đang nững nịu, còn phả khí vào vành tai cậu, Lậm Mặc chưa từng bị như thế, yết hầu trượt lên trượt xuống rất nhanh.

Lúc này cậu cũng phát hiện dị thường, hiện tại cô tựa vào sau lưng cậu, hai người dính chặt vào nhau, cậu cảm thấy nhận được… đường cong đấy đà kia, lúc này, đang đè vào người cậu.

Vành tai thiếu niên liền đỏ bừng lên.

“Tôi với Cát Thành kia, ai đối với cậu tệ hơn?” Giọng Lâm Mặc đã khàn khàn.

Lục Họa vốn tay mơ trong tình trường, nghe không hiểu ý cậu: “Sao cậu quan tâm đến Cát Thành như vậy, chẳng lẽ cậu thích Cát Thành à?”

Lục Họa đáp cậu một câu.

Không phải cậu thích tên Cát Thành M sao?” Nói Lâm Mặc nhấp môi mỏng một cái: “Lục Họa, mắt nhìn của cậu tệ thật đấy!”

` Máu nóng trong đầu Lục Họa xông lên: “Lâm Mặc, ai nói tôi thích Cát Thành, cậu đừng có ngậm máu phun người!”

Hả?

Lâm Mặc dừng chân lại.

Lục Họa thật sự tức điên, cô nói ý tróc mà, cậu quả nhiên hiểu làm: “Lâm Mặc, tôi và Cát Thành chỉ là bạn học, tôi không thích anh ta, chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả, cậu tưởng al cũng yêu sớm như cậu hả? Hứ, cậu đừng hát nước bản lên người tôi!”

Lâm Mặc nghe rõ, thì ra cậu hiểu lầm, cô căn bản không thích Cát Thành.

Vậy mới đúng chứ, vị thiên chi kiêu nữ cao cao tại thượng này mắt nhìn sẽ không tệ như vậy.

Mây đen tích tụ thật lâu trong tim Lâm Mặc nhất thời tan biến, khuôn mặt tuân †ú cũng lộ ra vài phần vui mừng và mềm mại.

Cậu cõng cô tiếp tục xuống núi. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

“Lục Họa, cậu thích kiểu con trai thế nào?” Lâm Mặc thấp giọng hỏi.

Thanh âm của cậu quá thấp, Lục Họa căn bản không nghe rõ: “Cậu nói cái gì?

Lâm Mặc muốn hỏi thử cô thích gì.

kiểu con trai nào, về sau, cậu sẽ cô gắng biến thành dáng vẻ cô thích, như vậy, cô có thể thử bắt đầu thích cậu hay không?

Nhưng, Lâm Mặc im lặng, không nói gì nữa.

Cô từ nhỏ cao cao tại thượng, mà cậu hai bàn tay trắng, then chót hiện tại cậu và cô đêu còn nhỏ, cô còn chưa trưởng thành.

Cậu đột nhiên không nói, Lục Họa đã cảm thấy. cậu thực sự là một kẻ quái d, vừa rồi cậu đến cùng đã nói gì, cũng không nói cho rõ ràng.

Lúc này Lục Họa ngắng đầu, cô ở phía trước thầy được một người.

Là… Triệu Hàm Hàm.
 
Chương 2628


Chương 2628:

Triệu Hàm Hàm tới, hiện tại ghen ty nhìn chằm chằm cô và Lâm Mặc.

“Lâm Mặc, có người tới tìm cậu kìal”

Trong lời Lục Họa cũng bốc mùi chua.

Lâm Mặc ngước mắt, thấy được Triệu Hàm Hàm, song chỉ liếc mắt rồi dời đi, trực tiếp xem Triệu Hàm Hàm thành không khí.

Cậu cống Lục Họa, đ ingang qua Triệu Hàm Hàm.

Trong mắt Triệu Hàm Hàm gần như có thê phun ra lửa, cô ta kêu một tiếng: “Lâm Mặc!”

Lâm Mặc bước chân chưa từng dừng, đi thăng.

Lục Họa có thể cảm giác được trong môi quan hệ của Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm Lâm Mặc ở phần ưu thế hơn, mà Triệu Hàm Hàm là phía thấp cô hơn, chỉ là tối hôm qua ở “1949 hai người kia còn tình nông mật ý, hiện tại lại thờ œ đến ngay cả chào hỏi cũng chả buôn làm.

“Lâm Mặc, dừng lại.” Lục Họa mở miệng.

Hửm?” Lâm Mặc nhàn nhạt đáp một tiêng, nhưng bước chân không ngừng.

Lục Họa lôi áo cậu đến nhăn nhúm: “Cậu thả tôi xuống đi! Bạn gái cậu tới kìa, cậu cống tôi như vậy cô ta giận đấy, tự tôi xuống núi, cậu đi dỗ cô ta đi”

Bạn gái?

Lâm Mặc nhàn nhạt cong môi: “Lục Họa, cậu thánh mẫu thật đấy, còn giao người mình không thích cho người khác?”

Lục Họa chau hàng mày thanh tú: “Cậu sao nói âm dương quái khí như thế, Triệu Hàm Hàm không phải bạn gái của cậu sao?”

“Không phải.” Lâm Mặc nói hai chữ cực kỳ đơn giản.

Cái gì?

Vốn suynghĩ bạn gái của Lâm Mặc là Triệu Hàm Hàm đã ăn sâu vào tiềm thứ, cho nên hai chữ “không phải”

này của Lâm Mặc đã khiên Lục Họa kinh sợ: “Làm sao có thê, cậu không quen Triệu Hàm Hàm ư?”

“Ai nói cho cậu biết chúng tôi quen nhau?”

“Triệu Hàm Hàm chứ ai, cô ta chính mồm nói cho tôi biết, cô ta còn nói..

nói hai người đã… phát sinh quan hệ.”

Bước chân của Lâm Mặc chậm rãi ngừng lại.

Viên mắt Triệu Hàm Hàm đỏ bừng nhìn Lâm Mặc công Lục Họa rời đi, cô ta đau lòng gân chết, đang định xoay người, nhưng là một giây kế tiêp, phía trước truyền đến giọng Lâm Mặc: “Triệu Hàm Hàm.”

Triệu Hàm Hàm giật mình, chỉ thấy Lâm Mặc phía trước đã ngừng lại nhìn cô.

Là cậu gọi cô lại.

Triệu Hàm Hàm mừng rỡ không thôi, cô ta cảm thấy. nhất định là sự sỉ tình của mình đã cảm động đến Lâm Mặc, Lâm Mặc phát hiện điểm tốt của cô ta rồi.

Triệu Hàm Hàm nhanh chóng chạy tới, cô ta đầu tiên là đắc ý trừng lúc Họa, ý kia là mau leo xuống cho tôi, sau đó cô ta ngọt ngào nhìn Lâm Mặc: “Lâm Mặc, anh gọi em à?”

Lâm Mặc không có biểu cảm gì: “Cô là bạn gái của tôi?”

Triệu Hàm Hàm liền cứng đờ.
 
Chương 2629


Chương 2629:

“Chúng ta còn xảy ra quan hệ? Lúc nào? Sao tôi không biệt?”

Triệu Hàm Hàm cảm giác một chậu nước lạnh trực tiếp dội từ đỉnh đầu xuông, lạnh Xuyên TH cô ta biết xong rội, lời nói dôi của cô ta bị đâm thủng rôi.

“Vọng tưởng cũng là một loại bệnh, kiến nghị cô chữa trị kịp thời, còn có, về sau đừng ở sau lưng tôi giở trò, cô sẽ biết hậu quả đấy.” Nói Xong, Lâm Mặc cõng Lục Họa xoay người đi.

Triệu Hàm Hàm xem như đã chân chính thầy được sự nguy hiểm và bạc tình của Lâm Mặc, hai mắt cô ta đỏ lên, òa khóc.

` Lục Họa quay đầu nhìn Triệu Hàm Hàm đang buồn bã khóc: “Cậu và Triệu Hàm Hàm thật sự không phải.

là… loại quan hệ đó sao, nhưng ngày đó ở trên ban Kg trường tôi nhìn thấy hai cậu..

“Nếu như tôi nói chúng tôi không làm gì, tôi đang định đầy cô ta ra thì cậu đã tói rôi, cậu tin không?”

“Vậy… vậy đêm qua không phải cậu đã Big Triệu Hàm Hàm sao, Trương Hàn kia còn thuê phòng cho mây GẦU.

“Hắn thuê phòng thì tôi đi? Nêu như tôi không chọn Triệu Hàm Hàm mà chọn cậu, cậu đồng ý à?” Tóc mái che khuất đôi mắt Lâm Mặc, cậu thản nhiên nói: “Tôi biết cậu muốn về nhà.”

Tiểu công chúa muốn về nhà, cậu có thể làm như thế nào, chỉ có thể tiễn cô vê nhà.

Lục Họa đã biết, cô hiểu lầm cậu, hơn nữa hiểu làm từ đầu đến đuôi!

Cậu không hẹn hò với Triệu Hàm Hàm, cũng không phát sinh quan hệ với Triệu Hàm Hàm!

Tôi biết cậu muốn về nhà…

Những lời này làm cho trái tim Lục Họa mêm nhữn, mêm đến rồi tinh rồi mù, cô vẫn nỗ lực để lòng mình bình tĩnh lại, thế nhưng một câu nói của cậu giống như cây lông vũ nhẹ nhàng xet qua mặt hồ long cô, khiến cô tạo nên từng vòng sóng rung động.

Loại cảm giác này, khi nó đến không cách nào khắc chê, cuộn trào mãnh liệt.

Lục Họa không. biết hiện tại nên nói cái gì, cơ thể cô cũng như trái tim cô, đều đã mềm nhữn ra rồi, hai tay ôm cô cậu, cô tựa khuôn mặt nhỏ lên trên vai của cậu, lặng lẽ nhếch khóe môi.

Song rât nhanh cô liền phát hiện sự khác thường của cậu: “Lâm Mặc, trên người cậu sao lại nóng như vậy, có phải cơ thể cậu khó chịu không?”

Bề ngoài Lâm Mặc nhìn không ra được cái gì: “Tôi không sao.”

“Tôi sờ thử.” Lục Họa giơ tay lên muôn sờ trán cậu.

Thế nhưng một giây kế tiếp một tiếng thét chói tai vang lên: “AI Có ai không? An Hàm Hàm té xuống rồi!”

Lục Ha cả kinh: “Lâm Mặc, mau dừng lại, Triệu Hàm Hàm hình như pP đã xảy ra chuyện!

“Liên quan gì với chúng ta?” Lâm Mặc hờ hững trả lời một câu.

” Triệu Hàm Hàm mặc dù rât phiên Phí: nhưng cũng là một cái mạng, còn có liên quan đến Lâm Mặc, Lục Họa sợ một khi đã xảy ra chuyện thật sẽ dính líu đến cậu: “Lâm Mặc, cậu mau thả tôi xuống, tôi muốn qua xem thử!”

Lâm Mặc nghe được lo lăng trong giọng nói của cô, cậu không quan tâm đên Triệu Hàm Hàm, nhưng không cách nào bỏ mặc cô.

Lâm Mặc cống Lục Họa quay người trở về, sau đó đề cô xuống.
 
Chương 2630


Chương 2630:

“Họa Họa, chính là ở chỗ này, vừa rồi hình như tội thấy được Triệu Hàm Hàm té xuống ở đây.”

Lục Họa nhìn xuống phía dưới một cái, phía dưới sâu thăm, hết sức nguy hiểm.

Triệu Hàm Hàm sao lại té xuống?

Lục Họa rất nghi hoặc, lúc này phía sau đột nhiên đưa tới một cái cái tay, dùng sức đầy sô.

Tình hình xảy ra quá thình lìh, Lục Họa cũng bật ngờ, cộ không đứng vững, co thể nhỏ nhắn trong nháy mắt rơi mất xuống phía dưới.

AI Không biết là người nào ở thét chói tai.

Lục Họa quay đầu nhìn thoáng qua, cô trong đám người chen lân thây được một khuôn mặt quen thuộc, là Triệu Hàm Hàm.

Triệu Hàm Hàm căn bản cũng không có ngã xuống, vừa rôi cô ta vận năm vùng ở trong đám người, tùy ý đầy cô một cái.

Lâm Mặc đang đợi Lục Họa, lúc bên tai truyền đến tiếng thét chói tại cậu nhanh chóng quay đầu, đã thấy Lục Họa ngã xuông…

“Họa Họa! Có ai không, mau cứu mạng!” Vưu Linh hoảng sợ thét chói tai.

Triệu Hàm Hàm trong đám người lộ ra nụ cười ác độc, cô ta thực sự quá ghét Lục Họa, vừa rồi thái độ Lâm Mặc đổi với cô ta đã triệt để ép vỡ cô ta, làm cô ta đánh mắt nhân tính và lý trí, cô ta chỉ có một ý niệm trong đầu Lục Họa biến mắt thì tốt rồi.

Cô ta cố ý, cố ý ném một tảng đá lớn xuống, sau đó đề bạn học nói cô ta ngã xuông, tiếp đó rất nhiều người vây quanh, cũng thành công hấp dẫn chú ý Lâm Mặc và Lục Họa, đợi Lục Họa tới, cô ta lại thừa dịp loạn đây Lục Họa một cái, cô ta làm kế hoạch này rất trôi chảy thuận lợi.

Trong lòng Triệu Hàm Hàm đắc ý lại vui sướng, thật tốt quá, Lục Họa cuối cùng đã biến mắt khỏi thế giới này, Lâm Mặc nhất định sẽ hồi tâm chuyền ý, ý thức được cô ta tốt.

Thế nhưng một giây kế tiếp, nụ cười trên mặt Triệu Hàm Hàm liên cứng lại rồi, bởi vì trước mắt một bóng đen vút qua, theo sát nhảy xuông cùng Lục Họa.

AI Vưu Linh lại thét lên: “Là… Là Lâm Mặc! Lâm Mặc nhảy xuống!”

Lâm Mặc thấy Lục Họa ngã xuống, theo sát nhảy xuống.

Đầu Triệu Hàm Hàm “ầm” một tiếng nổ tung, cô ta hoàn toàn không ngờ Lâm Mặc sẽ nhảy xuống theo, cậu muôn chết à? Cậu lại vì Lục Họa đến cả mạng cũng không cần ư?!

Triệu Hàm Hàm xông lên trước, nhìn xuống, trong nháy mát thân ảnh Lâm Mặc liền biển mất ở trong bóng tối.

Không được!

Triệu Hàm Hàm siết chặt quyền, ngón tay giữa bám sâu vào trong lòng bản tay.

Cô ta bày mưa tính kế cũng chẳng ngờ đến kết cục này.

Biến cố này khiến các học sinh đều hoảng hôn.

“Mau lấy điện thoại ra, xem đỉnh núi có tín hiệu hay không, gọi điện thoại cho thầy cô báo nguy, mau chóng báo nguy!”

“Lục Họa rớt .xuông trước, sau đó Lâm Mặc nhảy xuống theo, đây tột cùng là… anh hùng cứu mỹ nhân, hay là… sống chết có nhau?”

“Một chàng trai vì một cô gái nhảy núi, đây không phải là yêu thì là cái GÌ Lục Họa ngã xuống, khi cơ thể truyền đến cảm giác không trọng lực, một cơn khủng hoảng bất an từ trong lòng tràn ra, đây là phản ứng bản năng nhất lúc con người đôi mặt với cái chết.

Cô cứ như vậy chết đi ư?
 
Chương 2631


Chương 2631:

Trong một sát na trong đầu Lục Họa hiện lên ngàn vạn câu chữ, ngay lúc đó một bàn tay đột nhiên thò qua, m bóp chặt hông cô.

Là ai?

Lục Họa ngắng đầu, con ngươi sáng rực đột nhiên co rụ, vậy mà là Lâm Mặc!

Lâm Mặc từ phía trên nhảy xuống, bóp chặt eo cô hung hăng kéo cô vào trong ngực mình.

Hai người lăn xuống đất, xung lượng lớn khiên cả hai như quả bóng tuyết lăn xuống, Lục Họa không có cảm giác gì, bởi vì sau ót cô đã được một bàn tay giữ lại, Lâm Mặc một tay siest chặt lầy thắt lưng mềm của cô, một tay thủ sẵn sau gáy cô, dùng sức đặt cô trong ngực mình.

Thình thịch thình thịch thình thịch.

Lục Họa nghe được tiếng tim đập của cậu rõ ràng, mạnh mẽ, tràn đây lực lượng đên lạ.

Nỗi khủng hoảng trong lòng chậm rãi tan đi, Lục Họa cũng không cảm giác sợ nữa.

Lâm Mặc ôm cô lăn từ trên xuống, lúc này cậu thầy phía dưới có một tảng đá lớn, hai người nhất định sắp va phải.

Ngay bước nguy hiểm, Lâm Mặc ôm Lục Họa dùng sức xoay lại, bảo VỆ cô đến trên người mình, mà đầu của cậu “ầm” một tiêng đụng phải tảng đá.

Hai người ngừng lại, Lục Họa ở trên, cậu ở dưới.

Cả thế giới đều ngừng lại, an tĩnh, Lục Họa từng ngụm từng ngụm thở dốc, cô ghé vào trên ngực Lâm Mặc ngắng đầu: “Lâm Mặc! Lâm Mặc, cậu không sao chứ?”

Khuôn mặt tuần tú kia của Lâm Mặc tái nhợt vô cùng, mắt cũng nhắm nghiên.

“Lâm Mặc! Lâm Mặc!” Lục Họa vươn tay sờ, rất nhanh đã sờ ra một tay đây máu.

Đầu Lâm Mặc chảy máu. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Suốt quá trình rơi xuống Lục Họa được cậu bảo vệ ở trong lòng, thời điểm sau cùng nghe được râm một tiếng, thì ra đầu cậu đụng phải đá lớn, chảy máu.

Cô bị bảo vệ không chút thương tích nào, mà cậu bị thương rât nặng.

Đầu ngón tay Lục Họa bắt đầu run rây, tròng mắt trong vắt nhanh chóng dâng lên hơi nước: “Lâm Mặc! Lâm Mặc, cậu mau tỉnh lại đi, đừng làm tôi sợ mà, tôi hiện tại rất sợ, cậu mau mở mắt ra nhìn tôi một chút đi!”

“Là tôi ngã xuống, vì sao cậu lại nhảy xuống theo, cậu ngốc đầy à? Tôi không cần cậu cứu tôi, cậu như vậy tôi nhi làm sao bây giờ, cậu thực sự rất đáng ghét, tôi thực sự rất ghét cậu!”

“Lâm Mặc, cậu đừng chết, đừng bỏ lại tôi mà, mau tỉnh lại đi!”

Nước mắt Lục Họa giống như dây chuyền ngọc trai đứt đoạn vậy, chen lần đập xuông.

Nước mắt của cô đập trúng trên mắt Lâm Mặc, thiếu niên run run mí mắt, chậm rãi mở mắt ra, lập tức liền thấy cô đang khóc sướt mưới.

Cô khóc rất thương tâm, vừa mắng cậu rất đáng ghét, vừa bảo câu đừng chết, Lâm Mặc thở dài một tiếng, lúc đầu cảm thấy cô rất đần, đã bảo cô đừng xen vào chuyện của người khác, cô không nghe, giờ thì hay rồi, nhưng khi nhìn cô khóc như thê, thật đúng là… đáng thương.

Lâm Mặc chậm rãi giơ tay lên, đâu ngón tay thon dài rơi trên khuôn mặt nhỏ âm ướt của CÔ, dịu dàng lau nước mắt cho cô: “Lục Họa, cậu rơi nước mắt vì tôi sao?”
 
Chương 2632


Chương 2632:

Cậu chưa chết!

Cậu tỉnh rồi!

Lục Họa đờ ra, trong lòng đã bị niềm vui to lớn nuôt mật, cô lôi áo cậu, vừa khóc vừa cười: “Lâm Mặc, cậu tỉnh rôi, cậu rốt cục đã tỉnh rồi, làm tôi Sợ muốn chết!”

Nước mặt của cô lau không sạch, đúng là sinh ra từ nước mà, mêm mại khiên người ta không nỡ chạm. Lâm Mặc không đành lòng rời khỏi mặt cô, lòng bàn tay có vết chai mỏng nhẹ nhàng vuột ve trên khuôn mặt nhỏ ấy, da thịt thiếu nữ non mềm dường như trứng gà mới vừa lột sạch vỏ.

Lâm Mặc vuốt ve vài cái, sau đó thu tay vê, cậu chậm rãi ngôi dậy, nhắm mắt một cái: “Tôi không sao, đừng SỐ Hiện tại cậu cảm thấy đầu váng mắt hoa.

“Ai nói không sao, cậu vẫn còn đang chảy máu!” Lục Họa không nỡ chêt, thanh âm nghẹn ngào đều run rẫy.

Lâm Mặc câu một cái môi mỏng: “Cậu có muốn xuống khỏi người tôi xuống trước không?”

Lúc đầu tư thế của bọn họ chính là nữ trên nam dưới, hiện tại Lâm Mặc ngồi dậy, Lục Họa vẫn ngồi ở trên người cậu, cái tư thế này…

Lục Họa ý thức được không thích hợp, đứng phắt dậy.

Lâm Mặc cũng đứng lên, cậu nhìn một chút địa hình chung quanh: “Hiện tại trời sắp tôi rôi, chúng ta tìm không được đường còn có thê đi lạc nữa, người bên trên chắc đã báo cảnh sát rồi, buồi tối có dã thú lui tới, chúng ta vẫn nên tìm một sơn động chờ cứu viện trước.”

Lục Họa gật đầu, rất tán thành lời của cậu, mắấu chốt là cậu vẫn còn đang chảy máu, phải tìm một chút thảo dược câm máu cho cậu.

Lục Họa mặc dù không có học y, nhưng có người mẹ là thần y, thảo dược cô vẫn biệt chút ít.

Hai người tìm một hang núi, Lục Họa nói: “Lâm Mặc, cậu ở nơi này nghỉ ngơi một chút, tôi đi ra ngoài một chuyến rồi quay lại ngay.

Nói xong Lục Họa đi ra.

Rát nhanh cô liền tìm được một vùng thảo dược lớn, thế nhưng thảo dược cầm máu sinh trưởng ở trên đá, cô nhón chân lên cũng với kiểu gì cũng không tới được.

Làm sao bây giờ?

Ngay lúc Lục Họa sốt ruột phát điên lên thì đỉnh đầu đột nhiên vươn ra một bàn tay to, giúp cô hái thảo dược xuÔng.

Lục Họa quay đầu, Lâm Mặc tới.

“Không phải đã bảo. cậu nghỉ ngơi trong sơn động sao?”

“Thế nhưng, cậu ở đây mà.”

Bởi vì cô ở chỗ này, cho. nên cậu cũng phải ra theo, vừa rồi ở phía trên cậu mới lánh đi một chút, cô đã không thấy tăm hơi.

Trái tim Lục Họa mềm nhữn, cô nhận lấy thảo dược: “Chúng ta về sơn động thôi.”

3Ù; „ Trong sơn động, Lâm Mặc ngồi, Lục Họa đập nhỏ thảo dược ra sau đó thoa lên trên vết thương chảy máu của cậu: “Đau không?”

Cô khẽ hỏi.

Lâm Mặc ngoại trừ sắc mặt tái nhợt ra thì, nhìn không ra biêu cảm gì, cậu lắc đầu: “Không đau.”

Lục Họa xé rách góc áo mình, băng cái trán lại cho cậu, động tác của cô rất nhẹ nhàng, sao có thê không đau chứ, chỉ là cậu không kêu ra thối.
 
Chương 2633


Chương 2633:

“Lâm Mặc, sau này đau thì cậu cứ nói ra, đàn ông kêu, đau không phải mắt mặt, lần nào bố tôi khó chịu đều sẽ kêu đau với mẹ, sau đó mẹ tôi sẽ thổi vù vù cho bố tôi, tôi cũng ‘ thổi vù vù cho cậu nhai” Lục Họa thôi vù vù về phía vết thương của cậu.

Rất nhanh hàng mi Lục Họa run lên, ý thức được không khí ám muội, hai người dựa vào rât gân rât gân.

Cô cúi đầu, phát hiện Lâm Mặc đang nhìn cô, tóc mái nhỏ vụn che khuất đôi mắt Đan Phượng sáng nười kia, đau đón làm cho cậu lui đi sắc bén thường ngày, lộ ra vẻ tuấn tú thanh lạnh của thiêu niên, nhất là dáng vẻ cậu để mặc cô táy máy… thật sự là quá quyên rũ.

Trái tim Lục Họa giật thót, ngày thường cậu cứ hung dữ xa cách, chưa từng thấy. qua câu như thế này, dáng vẻ chịu cô ức hiếp, tùy ý để cô bắt nạt.

Tay Lục Họa như chạm phải điện, nhanh chóng rụt vê, cô còn lui về sau một bước.

Thế nhưng không đứng vững, đã ngã ngôi trên mặt đất.

Á.

Lục Họa kêu một tiếng.

Phụt Lúc này bên tai truyền đến tiếng cười thật thâp của thiêu niên: “Cậu vội cái gì, tay Ghên vụng về thật đây.”

” Khuôn mặt nhỏ của Lục Họa bạo nỗ, có lúng túng xấu hồ, cô cũng không biết mình đang vội cái gì, chỉ là vừa rôi dường như… bị cậu phóng điện vậy.

Lục Họa xem như đã hiểu vì sao đám Triệu Hàm Hàm đều thích cậu.

“Người cứu viện còn chưa tới, chúng ta ở cứ nghỉ ngơi ở đây trước đi.” Lục Họa dời đi trọng tâm câu chuyện.

Lâm Mặc dựa trên vách tường, trong tư thế thờ ơ lộ ra vài phần nhập nhèm lười biếng: “Đêm nay cứu viện cũng sẽ không tới, nhanh nhất cũng phải đợi đên hừng đông.”

Lục Họa thấy cậu dường như có tâm sự, ngôi bên người của cậu: “Cậu có phải đang lo lắng cho chị Bất Nhiễm không?”

Ngày mai phẫu thuật rồi, thế nhưng đêm n Lâm Mặc không vệ kịp.

Lâm Mặc hơi khép mắt, chẳng biết tại sao, trong lòng cậu luôn luôn có một dự cảm không lành, như là có chuyện gì xảy ra.

“Lần trước quyền sách cậu tặng cho chị tôi, chị tôi rât thích, cảm ơn cậu.”

“Không cần cảm ơn, dù sao… cậu đã trả tiền cho tôi rồi mà.”

Lâm Mặc không tiếp tục đề tài này.

nữa: “Mệt không? Mệt thì nhắm mắt lại ngủ đi.”

Lục Họa cảm giác mình không buôn ngủ, nơi đây rừng sâu núi thăm sao có thể ngủ, thê nhưng ở cạnh Lâm Mặc, chẳng hiểu sao cơn buồn ngủ cứ kéo tới mãi.

Mí mắt quá nặng, không mở ra được, Lục Họa nhắm nghiền hai mắt.

Lâm Mặc cảm thấy đầu vai khẽ động, thiếu nữ ngủ gật, tựa đầu nhỏ vào trên vai của cậu.

Hơi thở ngọt ngào phẳng phát bên tai cậu, cô đang ngủ yên bên người cậu.

Lâm Mặc vựon tay cánh tay, thân thể nhỏ nhắn bỗng mềm nhữn, mềm trong khuỷu tay có lực của cậu.

Lâm Mặc nhìn khuôn mặt nhỏ lớn chừng bàn tay của cô, như hoa như ngọc, không biết bao nhiêu lần xuất hiện ở trong mộng của cậu, cậu chậm rãi cúi đầu, hôn lên trán cô.
 
Chương 2634


Chương 2634:

Nụ hôn của cậu rất nhẹ, cẩn thận từng li từng tí, mang theo thăm dò, rất sợ cô đột nhiên tỉnh lại.

Thế nhưng, cô không tỉnh.

Lâm Mặc cảm giác thứ vẫn kiêm nén ở trong lòng tựu như dây mây đang điên cuông sinh sôi, bờ môi mỏng, chậm rãi đi xuông, lướt qua đôi mắt cô, qua chiệc mũi nhỏ thanh tú, xuông chút nữa chính là đôi môi đỏ mọng kia.

Cô đang ở trong tay, trong khuỷu tay cậu, dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng Lậm Mặc ngừng lại, không dám tiên lên một bước nữa.

Lúc này người trọng khuỷu tay giật mình, Lục Họa sắp tỉnh.

Lâm Mặc sợ đến độ mồ hôi tay túa ra, cậu nhanh chóng nằm xuống, ôm Lục Họa vào trong ngực.

` Lục Họa mở mắt ra, thực sự tỉnh, cô không ngờ mình sẽ ngủ ngọn như vậy, cô khẽ nhúc nhích, muôn đứng dậy, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện không thích hợp, cô đang ngủ ở trong lòng Lâm Mặc.

Cô chẳng những ngủ cùng Lâm Mặc, còn ngủ ở trong lòng Lâm Mặc.

Trời ạt Lục Họa lớn như vậy cả tay cũng chưa cho người khác giới nắm, càng chưa nói đên ngủ chung, cô lậ tức muốn đứng lên.

Nhưng vừa động, cánh tay trên bờ eo nhỏ mêm mại kia liền đột nhiên buộc chặt rôi, đỉnh đầu truyền đến tiếng rên thật thấp của cậu: “Shhh.”

Lục Họa giật mìngh: “Lâm Mặc, chẳng lẽ tôi đụng tới miệng vết thương của cậu rồi?”

“Ừ.” Lâm Mặc gật đầu, còn chau lại mày kiếm, biểu thị chính mình rất đau.

Lục Họa vô cùng tự trách, cô giơ tay lên muốn kiểm tra vết thương của cậu: “Tôi xem một chút.”

Thế nhưng Lâm Mặc kéo lại tay cô: “âu đừng nhúc nhích nữa, tôi liền hết đau.”

Lục Họa thực sự không dám nhúc nhích, lúc này cô còn phát hiện nhiệt độ của cậu nóng kinh người, lúc leo núi nhiệt độ của cậu đã không bình thường, rồi: “Lâm Mặc, có phải cậu đang sót lên không?”

Cả ngày này Lâm Mặc đều đang phát sốt, hiện tại cả người. đều nóng hỗi, ngay từ đầu không cảm nhận được, vừa rồi rên một tiêng cũng chỉ giả bộ, nhưng bây giờ bị cô nói như thê, cậu thật đúng là cảm thấy sốt cao khó chịu.

Lâm Mặc nhìn cô, trong con ngươi xinh đẹp đầy tràn rồi lọ lắng và quan tâm cô, môi mỏng nhéch lên: “Tôi không sao.”

“Tôi đi tìm chút thảo dược hạ sốt…”

Lâm Mặc bá đạo giữ cô ở trong lòng mình: “Cậu. đừng đi, tôi bây giờ muôn ngủ một giậc, cậu đi ra gặp nguy hiệm thì tôi tìm không được cậu nữa, cậu ngủ cùng tôi là được rôi.”

Lục Họa ngoan ngoãn nằm xuống: St) vậy tôi không ra ngoài nữa, cậu ngủ đi.”

Lâm Mặc nhắm nghiền mắt.

Hai người dựa sát vào cùng nhau, Lục Họa lại ngủ thêm một giâc, không biết qua bao lâu, cô tỉnh dậy.

Nhiệt độ nóng rực trên cơ thể Lâm Mặc đã lui xuông, thế nhưng tay chân lạnh lẽo, cậu bắt đầu rét run.

Hiện tại cũng ban đêm rồi, nhiệt độ trong núi rât lạnh, Lâm Mặc ngủ .

không ngon giắc, môi cũng bất đầu trăng bệch.

“Chị… Chị ơi…” Cậu chau mày kiếm kêu hai tiếng, không biết đang mở phải ác mộng đáng sợ nào.

Trái tim Lục Họa đột nhiên đau nhức, kỳ thực chính cậu vẫn còn rất nhỏ, thế nhưng mọi thứ đều đặt ở trên vai cậu.

Lục Họa đưa tay, vuốt ve khuôn mặt tuần tú của cậu: “Lâm Mặc…
 
Chương 2635


Chương 2635:

“Lạnh… Lạnh quá…” Cậu không tỉnh, chỉ nói mớ, còn buộc chặt cánh tay ôm chặt cơ thể cô vào trong lòng mình.

Lục Họa bị cậu quấn thở không nổi, thế nhưng cô không cự tuyệt, còn chủ động vươn tay ôm lấy vòng hông tinh lớn của cậu, muôn truyền nhiệt độ trên người mình sang cho cậu.

Cô muốn cho cậu ấm áp hơn.

Thế nhưng, hiệu quả quá nhỏ.

Người Lâm Mặc càng ngày càng lạnh.

Không được.

Tiếp tục như vậy rất nguy hiểm.

Lục Họa cắn răng lên đôi môi đỏ mọng, sau đó tay rơi vào trên nút áo, gạc bỏ thẹn thùng cởi áo ngoài, lộ ra dây ngực màu trăng bên trong…

Hiện tại Lâm Mặc toàn thân rét run, Lục Họa biết dưới loại tình huồng này cách tốt nhất chính là dùng nhiệt độ người. mình để sưởi âm cho cậu, cho nên cô cởi áo ngoài, đỏ mặt chui vào trong ngực cậu.

Bây giờ Lục Họa tuyệt đối {rong sáng, thê nhưng con gái ở độ tuôi này ít nhiều cũng đã hiểu vài chuyện, cô và Lâm Mặc nêu như bị người khác thấy, vậy cô đào hồ chui xuống đất luôn mật.

Trong lúc ngủ mơ Lâm Mặc rất nhanh đã cảm nhận được cái gì đó, cậu xoay cả người lại, án chặt Lục Họa trong lòng mình.

Mặt Lục Họa đã đỏ gần như sắp chảy máu, tay cô dời xuông, rơi vào trên góc áo thun của cậu, chậm rãi vén lên.

Lâm Mặc hiểu ý, trực tiếp cởi áo, lộ ra lồng ngực thiếu niên hơi gầy mà có lực.

Cậu lần nữa ôm lấy cô.

Thân thể hai người dính vào nhau, ngoại trừ chiếc áo ngựa còn sót trên người Lục Họa, hiện tại da thịt cả hai chạm sát vào nhau, trên người cậu rất lạnh, lúc áp vào kích thích Lục Họa rùng mình.

Lâm Mặc cảm nhận được sự mềm âm của thiếu nữ, mặc dù bây giờ bọn họ ngủ ở trong sơn động, thê nhưng mỹ nhân trong ngực, đât ấm như ngọc, chuyện tốt nhất cũng chỉ có thế mà thôi.

Rất nhanh, cơ thể lạnh như băng của cậu liền dần dần lui đi, khôi phục nhiệt độ cơ thể bình thường.

Cậu hạ sốt rồi.

Thật tốt quá.

Lục Họa lúc này r mới yên tâm, đêm này lọ cho cậu hết sốt cao đền rét run đã giằng co một thời gian thật dài, cô cũng mật lả rồi.

Lục Họa nhắm nghiền mắt.

Lâm Mặc mo, cậu mơ tới trước đây mình và Ngô Trạch Vũ ở cạnh nhau, có một ngày Ngô Trạch Vũ thần bí kéo cậu vào trong một phòng: “A Mặc, tôi cho cậu xem thứ tốt.”

Ngô Trạch Vũ cắm một đĩa CD cũ vào, rất nhanh n TV liền nhảy ra một đôi nam nữ…

Khi đó Lâm Mặc ở thời kỳ trưởng thành, chưa tiếp xúc qua, thế những người có bản năng, phái nam ở phương diện tình dục trưởng thành sóm hơn phái r nữ nhiều, cho nên Lâm Mặc liếc mắt liền nhìn ra đôi nam nữ đó đang làm gì.

Sau đó hình ảnh vừa chuyên, Lâm Mặc ngủ ở trên một cái giường lớn, có người đang gọi cậu Lâm Mặc!

Lâm Mặc!
 
Chương 2636


Chương 2636:

Cậu mở mắt ra, một cô gái đang ngồi trên người cậu.

Thiếu nữ môi hồng răng trắng, rực rỡ động lòng người, không phải Lục Họa thì là ai?

Lúc đó ky hình ảnh cắm ky trong đĩa CD cũ hiện lên, mà lần này đôi nam nữ vật kia lại biến thành cậu và Lục Họa…

Lâm Mặc đột nhiên mở mắt ra.

Cậu tỉnh.

Hiện tại đã là hơn năm giờ sáng sóm, bên ngoài bắt đầu ló ánh dương, trong núi yên tĩnh, có thể nghe được tiệng chim hót, trừ cái đó ra, chính là tiêng tim đập kịch liệt của cậu.

Cô họng cậu giồng như lăn qua than lửa, cho dù không Soi gương cũng biết hai mắt cậu hiện tại đã sung huyết, giấc mơ: ban nãy quá mức chân thực.

Trước đây, cậu chưa từng nằm mơ như Vậy.

Cậu thường mơ tới cô, thế nhưng ở trong mơ cậu đều xa xa nhìn cô, dù chỉ là liếc mắt với cậu mà nói đã rất tốt rồi.

Giác mơ như này, cậu vẫn lần đầu tiên mơ thây.

Yết hàu Lâm Mặc lăn lên xuống, không khỏi có chút tức giận, cậu không nên mơ giâc mơ như thế, cô ở trong lòng cậu vần là quý nữ cao không thê chạm, không thể khinh nhờn.

Cậu cũng không biết bị gì nữa, là cô cách cậu quá gân, hay là cậu đang trưởng thành, ngay cả thân thể cũng bắt đâu trở nên sốt săng?

Lâm Mặc vươn tay, muốn che viền mắt đỏ ngầu của mình lại.

Thế nhưng một giây kế tiếp cậu liền cứng lại rồi, bởi Vì trong khuỷu tay cậu có một thứ… rât mêm mại đang năm… , cậu cúi đầu vừa nhìn, chính là Lục Họa vẫn luôn chạy loạn trong tâm trí cậu.

Hiện tại, cô và cậu áo quần xốc xéch. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Cậu nửa người trên không mắc đô, trên người cô chỉ vẻn vẹn chiệc dây ngực, đai an toàn thanh mảnh vắt trên vai cô, cô ngoan ngoãn vùi ở trong ngực cậu, mái tóc đen thanh: thuần liễm diễm tán lạc, vài sợi ¡quần trên bắp thịt tỉnh tế trắng nõn của cô, cô hệt như chú mèo nhỏ còn hôi sữa.

Con ngươi Lâm Mặc chọt co rút rồi phóng đại, cậu nhanh chóng véo mình một cái, đau, đây không phải là mơ.

Ký ức tối hôm qua sống. lại ùa đến, cậu nhớ ta cậu có ôm cô ngủ, thế nhưng… cậu không cởi đồ cô mài Tay cậu còn rơi vào trên eo cô, dưới lòng bàn tay là da thịt âm áp trơn nhãn của cô, trơn trợt gân như không bắt được.

Lâm Mặc nhìn khuôn mặt nhỏ như hoa như ngọc của cô, xuống chút nữa, nhìn một chút xương quai xanh xinh đẹp, còn có đường vòng cung oánh nhuận đang phập phông trong áo lót cô…

Không được, hình ảnh này quả thực so với hình ảnh câm ky cậu thây qua trước đây càng đáng sợ, kích thích hơn.

Lâm Mặc thật không ngờ đến bản thân sẽ có diễm phúc tIP vậy, tỉnh lại liền thấy một màn này.

Đây là điều cậu không dám mơ.

Lúc này Lục Họa run rầy hàng mi, mở đôi mắt nhập nhèm ra, cô cũng tỉnh.

“Lâm Mặc, cậu đã tỉnh?” Lục Họa có chút mơ hồ, cô đưa tay dụi dụi mắt: “Cậu khá hơn chút nào không, hạ sốt chưa, tôi sờ thử.”

Lục Họa giơ tay lên sờ trán cậu, thế nhưng, trán cậu thật nóng.

Lục Họa kinh ngạc, đêm qua cậu không phải đã hạ sốt rồi ư, sao bây giờ Cang nóng hơn thế này?
 
Chương 2637


Chương 2637:

“Lâm Mặc, cậu…” Lục Họa muốn nói chuyện, thế nhưng lúc này cô phát hiện ra ánh mắt Lâm Mặc rơi xuông người cô, cái nhìn trần trụi.

Lục Họa nhìn thoáng qua mình, hiện tại cô chỉ mặc chiêc áo lót trăng.

AI Lục Họa hét lên một tiếng, liền đây cậu ra.

Lúc này cô phát hiện cậu còn trần nửa người trên, cô lại“a” một tiếng chói tai nữa, đưa tay che kín mắt mình.

Lâm Mặc cũng. ngồi dậy theo, chật vật dời ánh mắt, cậu cúi người: “Tôi không thấy, tôi không thầy gì cả, cậu mau mau mặc quân áo vào.”

Quần áo là Lục Họa tự cởi, đêm qua.

dù cô tỏ ra thản nhiên, nhưng bây giờ bát ngờ bốn mắt, nhìn nhau như thê, cô hận không thể tìm một cái động để chui.

Lục Họa nhặt áo ngoài lên, hoang.

mang rôi loạn mang Vào: “Vậy… vậy cậu cũng mặc quân áo vào điI”

Lâm Mặc nghe phía sau tiếng mặc quân áo soàn soạt truyền đến, cậu siết quyền, chuyện này với cậu mà nói tuyệt đôi là khảo nghiệm, cũng là dẫn vặt lớn nhất.

Lâm Mặc khoác áo thun lên, lại đợi một hồi mới nói: “Cậu xong chưa? Tôi có thê quay lại chưa?”

Lục Họa xác định mình mạng ồn hay chưa rồi mới nói: “Được rôi.”

Lâm Mặc xoay người, thiếu nữ cuộn trong góc phòng, đôi mắt trong suốt đang nhìn cậu.

“Tối hôm qua tôi không làm gì với cậu!?” Cậu khàn khàn hỏi.

LỤC Họa lăc đâu: “Không có, bọn mình cũng không có làm gì… Tối hôm qua cả người cậu lạnh, cho nên… cho nên tôi mới dùng cách đó sưởi ấm cho cậu..

Thì ra là vậy.

Lâm Mặc nhấp môi mỏng một cái: “Vậy về sau không cho phép cậu sưởi âm Ni người khác như vậy nữa!”

Tại sao cậu lại nói vậy?

Lục Họa gật đầu như’ giã tỏi: ‘Đã biết.”

Cô sẽ không sưởi ấm cho người khác như vậy đâu, bởi vì là cậu, cho nên mới làm như vậy.

“Vừa rồi tôi sờ trán cậu còn nóng lắm, cậu sốt lại đây à?”

Lâm Mặc lắc đầu, ngốc quá đi, lần này cậu không phải phát sôt, mà là bị cô kích thích.

Lúc này Lục Họa hít một hơi lạnh, hoảng sợ nhìn cậu: “Lâm Mặc, cậu…cậu chảy máu mũi!”

Góc hành lang ầm ï, dòng người không thôi, Lục Họa, cứ như vậy ôm thiếu niên, để cậu nằm trên vai cô.

Ngoan, không sao đâu.

Cô nhẹ nhàng vỗ lưng cậu.

“Trời ạ các anh mau nhìn, cô gái nhỏ kia có phải điên rội không, sao lại dám ôm cái tên cầm dao giết người kia?”

“Tên giết người đó thật đáng sợ, vừa rồi lúc đâm người đến mắt cũng chưa từng chớp.”

Cả người Lâm Mặc cứng ngắc không động, cô dịu dàng VÕ về cậu, chất giọng dịu dàng êm ái tựa như giọng mẹ khi còn bé nói chuyện v với cậu, đó là sự tốt đẹp và mềm mại ẩn sâu ở đáy lòng cậu.
 
Chương 2638


Chương 2638:

Cơ thê cứng ngắc của Lâm Mặc từ từ buông lỏng xuông, như một người máy hiệu được tình cảm, cậu chậm rãi giơ tay lên, ôm Lục Họa thật chặt Vào trong ngực mình.

Cậu chôn khuôn mặt tuần tú ở drong mái tóc nơi cần cô Lục Họa, viền mất đã ươn ướt.

“Lục Họa, tôi có phải rất đáng sợ không?” Cậu khàn khàn hỏi.

Cậu đã sớm muôn hỏi rôi, ngày ây ở trong quán rượu dáng vẻ cậu mật không chê đã từng bị cô thây được, cậu muốn hỏi, cậu là có phải rất đáng sợ không?

Cô có sợ không?

Lục Họa vỗ lưng cậu, nhẹ nhàng lắc đâu, thì thầm bền tai cậu: “Lâm Mặc, ở trong, mắt tôi, dáng vẻ cậu vì chị mình câm dao rất đẹp trai.”

Đúng vậy, ngày ây ở trong quán rượu cô đã cảm thầy như vậy, dáng vẻ cậu vì chị câm dao là đẹp trai nhật thiên hạ này.

Dù cho tất cả mọi người đều sợ hãi cậu, cô sẽ không sợ.

Hơn bốn năm trước, so với cậu hiện tại nhỏ hơn một chút, cậu đã câm dao cứu chị mình.

Lục Họa đã sông đên từng này vận chưa từng gặp được thiêu niên như Lâm Mặc, chàng thiếu niên mang trong mình vẻ thăng trầm, thanh lạnh như Vậy, I một thân gai góc, bờ vai Lấy có thê chồng ! một mảnh trời, có thể vì người thân yêu mà liều mạng làm tất cả.

Lâm Mặc tô điểm vào cuộc sống vốn, đơn giản sạch sẽ của cô nét mực” nỗi bật nhất, rất nhiều năm sau làm Lục Họa nhớ lại, vẫn cảm thấy cậu là pháo hoa rực rỡ nhất. trong mắt cô như cũ.

*Ở đây tác giả chơi chữ vì Mặc trong tên Lâm Mặc có nghĩa là mực, nét mực hoặc màu đen.

Lâm Mặc đã hoàn toàn thả lỏng người, nhờ cô mà cậu đã chữa được vệt thương lòng trong mình.

Lúc này Lục Họa đầy Lâm Mặc ra: “Lâm Mặc, cậu chờ một chút, tôi gọi điện thoại cho mẹ ngay bây giờ, mẹ tôi nhất định có thê cứu chị Bất Nhiễm.”

Người khác không biết thân phận của Lục Họa, thế nhưng Lâm Mặc biết, cậu biết mẹ Lục Họa Hạ Tịch Quán là một đời thần y, nếu có mẹ cô trọ giúp, chị nhất định sẽ ồn.

Lục Họa lầy di động ra chạy ra hành lang gọi điện thoại, Lâm Mặc đứng tại chỗ nhìn cô, tóc mái mềm mại lưu hải che khuất đôi mắt đầy tia máu kia, ánh mắt cậu rất sâu, sâu đến độ làm người ta không hiểu cậu giờ khắc này đang nghĩ cái gì.

Trong hành lang.

Lục Họa bắm số điện thoại của mẹ, rất nhanh điện thoại liền tiếp thông, bên kia truyền tới giọng nói dịu dàng của mẹ: “Alo, Họa Họa, sao lại gọi điện thoại cho mẹ vậy?”

“Mẹ, con gặp một tình huống khẩn cập, có một chị con quen cắt cỗ tay, thê nhưng bác sĩ ở đây không cứu được, mong mẹ mau chóng đến giúp con ạ.” Lục Họa rất sôt ruột.

Hạ Tịch Quán dừng một chút, sau đó nói: “Họa Họa, đừng sôt ruột, mẹ nói địa chỉ bệnh viện con đang ở đi, mẹ lập tức phái người tới.”

Lục Họa nhanh chóng báo tên bệnh viện, hai mẹ con cúp điện thoại.

Lúc này ở Los Angeles, trong khách sạn sáu sao cao cập, Hạ Tịch Quán đặt điệnthoại di động xuống, cô nhìn Lục Hàn Đình đang làm việc: “Lục tiên sinh, Họa Họa gọi điện thoại tới.”

Lục Hàn Đình đang đánh bàn phím như bay xử lý công văn, nghe được bà xã đại nhân nói anh liền nhướng mày kiếm: “Lần này chúng ta đưa Họa Họa đến đó, nhưng đã nói trước là không dùng tất cả quyền hạn rồi, thời gian dài như vậy Họa Họa cũng chưa từng gọi cho chúng ta, đây là lần đầu tiên Họa Họa gọi, làm sao, Họa Họa nhớ chúng ta rồi?”

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Lục tiên sinh, anh phải thất vọng rồi, con gái anh đang câu cứu.
 
Chương 2639


Chương 2639:

“Vì sao cầu cứ , cầu chuyện gì?”

“Không biết nữa, song trực giác em nói… Họa Họa là vì một cậu chàng mà cầu chúng ta đó.”

Bàn tay đang, đánh bàn phím phát ra tiếng “lóc cóc” đột nhiên dừng lại, Lục Hàn Đình thu tay về, tựa lưng lên trên ghế làm việc, chậm rãi xoay lại, nhìn bà xã đại nhân nhà mình.

Hạ Tịch Quán tỏ ra tiếc nuối nhún vai: “Không sai Lục tiên sinh, tình địch của anh đã xuất hiện.”

` Hạ Tịch Quán làm việc rất nhanh, mới vừa cúp điện thoại trong chốc lát đã có đoàn đội bác sĩ tinh anh chạy tới, tiếp nhận toàn bộ cuộc phẫu thuật này.

“Chúng tôi bây giờ sắp bắt đâu phâu thuật, mời tât cả nhân viên yên lặng, những người không có nhiệm vụ miễn vào.”

Àm một tiếng, cửa phòng phẫu thuật đóng lại, đèn đỏ chói mắt lân nữa sáng lên.

Lâm Mặc, Trương Hàn, Lục Họa cả ba đứng ở hành Ìang gấp đợi, lúc này ai cũng không lên tiêng.

Nhóm bác sĩ y tá bị “mời” đi ra hai mặt nhìn nhau, thở mạnh cũng không dám, mẫy người vừa rồi đi vào là ai thế, trên ngực áo bọn họ đều thêu một chữ “X”, toàn bộ y giới đều biết: “X” là từ sau khi giáo sư Lục Tử Tiễn qua đời được Prof. Hạ đặt tên, đó là thời đại tiên lên một bước mới của y học.

Lục Họa ngồi trên ghế dài ở hành lang, Lâm Mặc và Trương Hàn đứng ở hai bên, Lâm Mặc rủ mắt, vô cùng yên lặng, vết thương trên cánh tay Trương Hàn vẫn chưa xử lý, máu đều khô lại.

Lúc này một nhóm cảnh sát chạy tới, thủ hạ Trương Hàn chỉ vào Lâm Mặc nói: “Là nó, chính nó làm thiếu gia nhà tôi bị thương, chúng tôi có rât nhiều người kiểm chứng, bệnh viện cũng có camera, thăng này hơn bốn năm trước đã đâm thiêu gia nhà tôi một lần rồi, sau đó bị tống Vào trại quản giáo, không ngờ nó vận chứng nào tật nây, lại câm dao hành hung, lần này các anh nhất định phải tống nó vào tùi”

Cảnh sát đi tới trước mặt Trương Hàn và Lâm Mặc: “Chúng tôi nhận được điện thoại báo cảnh sát, nghe nói ở đã xảy ra âu đả, mời hai người phối hợp điều tra của chúng tôi, ban nãy là ai làm anh bị thương?”

Lục Họa ngắng đầu, nhìn về phía Trương Hàn. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Vừa rồi việc Lâm Mặc lầy dao không cãi được, ai cũng có thê làm chứng, nếu như Trương Hàn muôn khiên Lâm Mặc chết thì hiện tại chính là thời cơ tốt nhất.

Nhịp tim Lục Họa nhất thời tăng lên, Lâm Mặc trước đây đã từng vào trại giáo dưỡng, cô không hy vọng trên người cậu lại có thêm vết dơ nào nữa.

Trương Hàn đứng tựa đầu vào vách tường, hắn nhẹ nhàng nhắc mí mắt lên nhìn những cảnh sát kia: “Vết thương, là tao tự làm ra, liên quan đéo gì đến chúng mày!”

“ ..” Cảnh sát đều không còn gì để nói rồi, con người này quá kiêu ngạo: “Các anh…

Mặt mày Trương, Hàn đã âm xuống, lộ ra vẻ âm lệ, hắn từ cổ họng bật ra một chữ: Ptn, .

Trương Hàn đã nói như vậy, những cảnh sát kia không thê làm gì khác hơn là rút lui, thủ hạ run rây. nhìn thiếu gia nhà mình, không rõ thiếu gia vì sao vẫn che chở Lâm Mặc.

Lúc này điện thoại vang lên, thủ hạ nhìn, là lão gia tử gọi điện thoại tới.

Chuyện này đã kinh động đến lão gia tử trong nhà.

Thủ hạ nhanh chóng tiến lên: “Thiếu gia, điện thoại của lão gia tử.”

Trương Hàn nhìn thoáng qua điện thoại di động, phía trên hiện lên ba chữ “lão gia tủ”.

Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ đi ra.

Trương Hàn không nghe điện thoại, mà chạy lên trước: “Phâu thuật thế nào?”

Lâm Mặc và Lục Họa cũng vây lại bác sĩ tháo khẩu trang xuông: “Phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân đã được cứu!”
 
Chương 2640


Chương 2640:

Thật tốt quái Thần sắc căng thẳng của Lục Họa nhanh chóng buông lỏng, chị Bất Nhiễm được cứu về, chuyển nguy thành an rồi.

Lúc này y tá đẩy Lâm Bắt Nhiễm ra ngoài, Trương Hàn nhanh chóng chạy tới, Lâm Bất Nhiễm nằm an tĩnh, trên mặt một chút khí huyết cũng không có, cũng không có sinh khí.

“Chị tôi lúc nào sẽ tỉnh?” Lâm Mặc khàn giọng hỏi.

“Nêu như không ngoài dự liệu, trong vòng 24 tiêng sẽ tỉnh, lúc này bệnh nhân cắt cổ, tay mắt máu quá nhiều, sau này nhất định phải chú ý điều dưỡng, hơn nữa phải chú ý đến sức Kệ tâm lý bệnh nhân.” Bác sĩ dặn Ò Lâm Mặc gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Bác sĩ nhìn về phía Lục Họa: “Đại tiểu thư, nhiệm vụ của chúng tôi đã hoàn thành, có thể báo lại với Prof. Hạ, bởi vì chúng tôi còn có một hạng mục nghiên cứu nữa cho nên bây giờ phải đi ngay, song chúng tôi ở gân đây, có bât kỳ tình huông gì cứ gọi chúng tôi.”

“Được, cảm ơn.”

Các chuyên gia bác sĩ rời khỏi nơi này.

Lâm Bát Nhiễm bị đầy tới phòng bệnh VỊP, Trương Hàn trực bên cạnh cô, hắn giơ tay, muốn xoa khuôn mặt nhỏ tái nhợt mà lạnh như băng của Lâm Bát Nhiễm.

Lúc này bên tai truyền đến thanh âm lạnh lùng của Lâm Mặc: “Đừng đụng chị tao!”

Trương Hàn ngắng đầu, nhìn về phía Lâm Mặc.

Lâm Mặc: “Chị tao không thích mày đụng vào chị ây!”

Những lời này làm cho Trương Hàn chau mày lại một cái, bầu không khí trong phòng bệnh VỊP lại căng thẳng.

“Thiếu gia. ° Lúc này thủ hạ vội vã đi đến, nói nhỏ vài câu bên tai Trương Hàn.

Trương Hàn không có biểu cảm gì, thê nhưng hắn nhìn Lâm Bát Nhiễm đang hôn mê, sau đó rời đi.

Trương Hàn đi.

Lậm Mặc đứng ở bên giường, cậu cầm tay Lâm Bất Nhiệm.

Bên ngoài có máy y tá nhỏ đang tám chuyện.

“Vừa rồi các cô nhìn thầy không, đó chính là đoàn đội tinh anh của Prof.

Hạ, bình thường chúng ta chỉ có thể thầy trên fi vi, không ngờ tới họ lại giáng xuống cái bệnh viện nhỏ này của chúng ta.”

“Bọn họ hình như là được… cô gái nhỏ Lục Họa kia gọi tới, các cô nói cô gái nhỏ kia rốt cuộc có thân phận gì?

“Không biết, dù sao chắc chắn thân phận cũng rất cao quý, cách xa đám bùn đất chúng ta một trời một vực.”

“Một ngày nào đó, cô gái nhỏ kia sẽ trở lại thê giới của mình nhỉ, nơi đây chỉ là hành trình ngắn ngủi của cô ây thôi.”

Lâm Mặc thông mí mắt tuần tú xuống, vừa rôi lúc Lục Họa gọi điện thoại dùng thế lực của mình, cậu liền ý thức được vô cùng rõ ràng, cô và cậu không cùng một thê giới.

Nơi đây chỉ là hành trình ngắn ngủi của cô, e rằng, cô chẳng mấy chốc sẽ rời đi.

Lâm Mặc phát hiện mình trở nên tham lam, kỳ thực cậu biết cô sớm muộn gì cũng sẽ đi, chỉ là khi cô mới tới, cậu còn có thê đưa cô đi, hiện tại, khi cô một lần lại một lần đi tới bên cạnh cậu, cậu đã không nỡ rời xa sự âm áp tốt đẹp đấy của cô.
 
Chương 2641


Chương 2641:

Đặt tay chị để trong chăn, Lâm Mặc đi ra phòng bệnh, đi tìm Lục Họa.

Rất xa cậu đã nhìn thấy Lục Họa cùng một cô bé cùng một chỗ, cô bé kia là Cố Vũ.

Cô Vũ đã tìm tới, nhào vào trong lòng Lục Họa, kích động nói: “Chị Họa Họa, chị cả đêm đi đâu, gọi điện thoại cho chị cũng không gọi được, chị còn như vậy em sẽ mách mẹ chị biết, nói chị đi suốt đêm không về đó. Hứ, em không giúp chị giấu nữa đâu.”

Lục Họa nhanh chóng ôm Cô Vũ: “Vũ Vũ, chị có chút chuyện mà, không phải đã gọi cho em rôi sao, em ngoan nhất, làm ơn đừng mách mẹ chị mà.”

Có Vũ còn không hài lòng: “Chị Họa Họa, thành thực sẽ QUớc khoan hồng, chống cự sẽ bị phạt, nói đi, chị cả đêm ở củng ai, có phải ở với trai không hả?”

YGHlE “Lần trước chị bán vòng tay của mình đi, tiêu một khoản tiền hơn sáu số không đi mua sách thiết kế em liền phát hiện chị không bình thường rồi.

Chị Họa Họa, chẳng lẽ chị đang… bao nuôi ai hảI?” Cô Vũ hỏi.

Bao nuôi?

` Hai chữ này dùng trên người Lâm Mặc, Lục Họa thực sự nghĩ cũng không dám nghĩ.

Lúc này Có Vũ ngắng đầu một cái, liền thấy được Lầm Mặc ở phía trước, cô bé nhanh chóng trợn to hai mắt: “Họa… chị Họa Họa, chị nhìn kìa, là…

in IeaijIi Lục Họa nhìn lại, là Lâm Mặc đi tới.

Nguy rồi, để Vũ Vũ phát hiện rồi.

Hơn nữa, vừa rồi cậu có nghe được các cô nói chuyện không vậy?

Lâm Mặc đi thẳng qua đây, trong lòng Cố Vũ có chút sợ cậu, cô bé liên núp ở phía sau Lục Họa.

Nhưng nghĩ lại thấy sai sai, cô bé nên bảo vệ chị Họa Họa chứ, cho nên Có Vũ dũng cảm chui. ra, chắn trước mặt Lục Họa, ưỡn chiếc ngực nhỏ xinh nói: “Anh… anh muốn làm cái gì, không cho phép bắt nạt chị Họa Họa của tôi!”

Có Vũ nỗ lực vượt qua chứng nói lắp Tà khi sợ, để mình có khí thê hơn, . tuy là hai chân cô bé đã như nhữni ra rồi.

Lâm Mặc nhìn thoáng qua Cố Vũ sau đó ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt nhỏ của Lục Họa, cậu lên tiếng: “Tôi ở lại chỗ này với chị tôi, cậu về đi, còn phải đi học mà.”

Lục Họa gật đầu: “Được, tôi đi đây.”

Lục Họa kéo tay Cố Vũ rời đi.

Có Vũ sợ ngây người, cô bé nhìn chị Họa Họa của mình, lại nhìn sang Lâm Mặc, cái này… cái này có mờ ám!

Lâm Mặc đứng tại chỗ đưa mắt nhìn Lục Họa rời đi, lúc này phía trước cô đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn cậu.

“Làm sao vậy?”

Lục Họa nhìn, chất giọng trong veo cất lên: “Đợi chị cậu tỉnh, cậu cũng phải đi học đó.”

Thì ra cô là dặn cậu đi học.

Bàn tay đút trong túi quần của Lâm Mặc siết lại, trong lòng đã mêm rồi tinh rồi mù, ở trong ánh mắt tràn đầy hi vọng của cô gái, cậu gật SEIU TÚ 2 Lục Họa dẫn Có Vũ rời đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top