Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2642


Chương 2642:

Lâm Mặc nhìn thân ảnh các cô biến mắt ở tầm mắt mình, chỉ có cậu mới biết lúc này cậu dùng rồi sức lực lớn đến đâu đề khắc chề mình, khắc chế mình đề cô đi.

Cậu càng ngày càng muốn cầm cố cô bên người mình, dù cho cái giá đất là cả thê giới bị hủy diệt.

Không biết đứng bao lâu, Lâm Mặc rời bệnh viện, đi một chỗ, cậu muôn tìm chiếc vòng tay kia của Lục Họa vô.

Quyền sách thiết kế kia cô nói không bế nhiêu tiền, cậu cũng không nghĩ nhiều, cậu còn đưa cô 100 tệ, bây giờ nghĩ lại mình đúng là ngây thơ biết bao.

Lâm Mặc ra bệnh viện, lên một chiêc xe taxi, lúc này một chiêc xe đen sang trọng lặng lặng dừng sát ven đường, trong xe có một đôi mắt đã đục rơi vào trên người cậu, là Trương lão gia tử.

Lão gia tử nhìn một chút Lâm Mặc, hỏi người bên cạnh: “Là nó sao?”

Trương Hàn ngồi cạnh lão gia tử, trong miệng ngậm một điều thuốc lá, hăn nhíu mày hút một hơi, không nhịn được nói: “Có chuyện nói nhanh đi, tôi còn có việc.”

Lão gia tử rât bât mãn thái độ của hắn: “Có việc, có việc gì hả, lại đi tìm con Lâm Bất Nhiễm kia, sau đó còn đề em trai người ta đâm?”

Người bố này gọi điện thoại tới rồi.

Mộng tưởng cả đời này của Lâm Phú giỗng như là tên gã, một đêm chọt giàu, thế nhưng rât đáng tiếc, gã cùng chữ “phú” vô duyên, bồn năm trước gã bán Lâm Bát Nhiễm vào 1949, hủy cả cuộc đời Lâm Bát Nhiệm, còn để cho cô dây phải tới tên ác ma Trương Hàn kia, sau khi Lâm Mặc trở vê, cậu đã chặt đứt hai ngón tay Lâm Phú, Lâm Phú thề rảng mình Vĩnh viên không cờ bạc nữa, sau đó gã lại chạy trốn, cũng không trở lại nữa.

Lâm Phú không dám trở về, bởi vì gã biết con trai Lâm Mặc không tha cho hắn, hiện tại gã cũng không dám gọi điện thoại cho Lâm Mặc, mà là gọi tới Lâm Bát Nhiễm.

Lâm Bất Nhiễm biết người bố này của mình nhật định là trốn Đông trồn Tây không sông được nữa rội, lại muôn trở vê gieo tai họa lên đầu hai đứa con mình.

Lâm Bát Nhiễm ấn phím nhận nghe điện thoại: “Alo.”

“Alo, là Nhiễm Nhiễm sao, ba đây, con bây giờ ở đâu, ba muôn gặp con.” Lâm Phú đè thấp giọng, mang theo có ý lấy lòng.

Trong mắt Lâm Bắt Nhiễm lạnh lùng, cô không từ chối, mà gật đầu: “Được, ông ở nhà chờ tôi, tối tôi về tìm ông, hiện tại không tiện, A Mặc ở chỗ này.”

Vừa nghe đến tên “Lâm Mặc”, Lâm Phú liên sợ hãi: “Được Nhiễm Nhiễm, con ngàn vạn lần đừng nói cho A Mặc ba đã trở về, nó sẽ giết ba, bạ ở nhà chờ con, không vội, con cứ sắp xếp thỏa đáng rồi trở về nhé.”

Lâm Phú dặn dò đôi câu, sau đó cúp điện thoại.

Lâm Bát Nhiễm để điện thoại di dộng xuống, sau khi cô gặp chuyện không may sẽ không gặp qua người bố Lâm Phủ này, kỳ thực cô rât muôn hỏi một câu gã đến tột cùng có trái tìm hay không, sao gã có thê làm như vậy với cô?

Cả ngày hôm đó Lâm Bất Nhiễm cũng không nhắc đến chuyện Lâm Phú trở về, cô biểu hiện rất bình tĩnh, không để cho Lâm Mặc khả nghi, buổi tối cô mượn cớ đi ngủ len lén chạy ra khỏi bệnh viện, đi tìm Lâm Phú rôi.

Vẫn là khu dân nghèo âm u âm ướt kia, Lâm Bất Nhiễm tự tay, đây ra cửa phòng, Lâm Phú ở bên trong chờ đã lâu.

Lâm Phú mấy năm này lăn lộn không tốt lắm, nhìn rất lôi thôi, gã dường như rất lâu chưa ăn cơm, không biết đào đâu ra gói mỳ, đang ăn như hồ đói.

“Nhiễm Nhiễm, con đã trở về?” Lâm Phú nhanh chóng nuốt xuống mì trong miệng, ân cân chạy tới.
 
Chương 2643


Chương 2643:

Lâm Phú không dám đi tìm Lâm Mặc, thệ nhưng con gái từ nhỏ nhu thuận hiểu chuyện, vồ cùng hiếu thuận.

Lâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn Lâm Phú: “Ông về làm cái gì, ông còn ngại hại tôi không đủ sao?”

“Nhiễm… Nhiễm Nhiễm, con có phải vẫn còn đang trách ba hay không, không sai, là ba bán con vào rôi 1949, thê nhưng ba . không còn cách nào khác mà..

“Ông không có cách nào là cái gì, là cái gọi là có người vác đao kè cổ ông, buộc ông đi đánh bài sao, có người vác đao buộc ông bán con gái sao, tôi thực sự tình nguyện ông chưa từng sinh tôi ral”

“Nhiễm Nhiễm, con đừng tức giận, là ba có lỗi với ngươi, muôn trách đều do Trương Hàn kia, là nó…” Lâm Phú đột nhiên phát hiện mình nói hớ, gã nhanh chóng che kín miệng mình.

Thế nhưng, Lâm Bát Nhiễm đã nghe được, cô vô cùng nhạy cảm với cái tên Trương Hàn này!

Trương Hàn…

Có ý gì? Cả nhà đọc tiếp nhiều trên app truyện hola nhé!

Lúc đó cô là bị cha của mình bán vào 1949, sau lại hội đấu giá đêm đầu tiên của của cô là do Trương Hàn ra giá đầu tiên, mua cô, nhốt cô, vây cô trong cuộc sông tựa như ác mộng.

Nhưng bây giờ Lâm Bất Nhiễm nghe được mờ ám, bố cô dường như có việc gạt cô, chuyện này còn có quan hệ với Trương Hàn.

“Trương Hàn? Trương Hàn làm sao vậy? Phàm là ông còn có chút lương trí của người làm cha, bây giờ ông nên nói chân tướng cho tôi biết, ông mau nói đi!” Lâm Bất Nhiễm viền mắt đỏ bừng ép hỏi Lâm Phú.

Lâm Phú không dám nói, Trương Hàn đã từng uy hiệp gã, không cho gã nói ra.

Nhưng là bây giò gã bị con gái của mình ép hỏi, lại đâm lao phải theo lao, không nói không được.

“Nhiễm Nhiễm, vậy ba sẽ nói cho con biết! Là Trương Hàn, là Trương Hàn bày kế hãm hại ba, hắn biết ba thích cờ bạc, cho nên hắn tìm người tính kế ba, đề ba càng đánh càng cược lớn, thẳng đến thiệu món nợ lớn, sau đó hắn xuật hiện, ba nói không trả nồi tiền, hắn nói muốn bắt con gái ba tới bồi thường, chỉ cần ba bán con vào 1949, sô tiên kia hắn không cần, hắn có thể thả ba một con đường sông.

Đầu Lâm Bất Nhiễm “ầm” một tiếng toàn bộ nỗ tung, cô không nghĩ tới chân tướng, đây hết thảy đều là cái bẫy Trương Hàn đặt ra.

Là Trương Hàn mượn tay bó cô bán cô vào 1949, sau đó xuât hiện đêm hội đầu giá cô, hủy hoại cả đời cô.

Dĩ nhiên là hắn!

Lâm Bát Nhiễm chưa từng nghĩ tới sẽ là như vậy, cô nhớ vài ngày trước Trương Hàn còn lái xe đưa cô nhìn qua mẫy người đã cắt đứt chân cô, ở trên xe hãn không ngừng tây não cô, nói số mệnh cô không tôt, muôn trách chỉ có thê trách mệnh, mà hắn là đắng cứu thế của cô, cô nên nhận mệnh.

Tên ma quỷ này!

Cô bị bán vào 1949, tắt cả nhưng gì cô phải chịu ở 1949, đều là một tay hắn an bài.

Hắn chính là tên ở phía sau dàn xếp tất cả, tùy ý đùa bỡn chà đạp cuộc đời cô.

Hắn thật sự là một tên ma quỷ!

Hai chân Lâm Bất Nhiễm mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên ghế, nhưng…

nhưng sao lại là thế?

Cô không nghĩ ra, không nghĩ ra: “Tôi với Trương Hàn trước đây cũng không quen nhaur, hắn vì sao lại nhằm về tôi chứ?”
 
Chương 2644


Chương 2644:

“Nhiễm Nhiễm, con còn nhớ rõ lúc con mới vừa lên đại học, có một kẻ có tiền đưa cho con một tờ chỉ phiếu lớn, muốn bao nuôi con không?” Lâm Phú nói.

Lâm Bất. Nhiễm cứng đờ, cô cũng nhớ ra rồi, khi đó cô mới vừa lên đại học, đột nhiên có một ngày có một người ăn mặc như quản gia tìm được cô, đưa cho cô một tờ chỉ phiếu: “Lâm tiểu thư, chào cô, đây là Thiêu gia nhà tôi tặng cho cô.”

Lúc đó cô liếc mắt, trên chị phiếu có.

rất nhiều số không, rất nhiều rất nhiều tiền.

Cô theo quản gia ánh mắt nhìn tới hướng đường cái đối diện, nơi đó đậu một chiệc xe thương vụ sang trọng phiên bản dài màu đen, cửa số xe không trượt xuống, cô không thấy được người ở bên trong, thê nhưng cô mơ hồ cảm giác được bên trong có một đôi mắt như là dã thú đang nhìn cô chằm chằm.

Cô không nhận chỉ phiếu, mà hỏi: “Thiều gia của ông vì sao tặng tôi chỉ phiếu?”

“Lâm tiểu thư, Thiếu gia nhà tôi coi trong cô, chỉ cân cô ký. phần hợp đồng này, về sau cô sẽ thì hưởng dưới. vô tận vinh hoa phú quý.” Quản gia đưa đến một phần hợp đồng.

Cô xem liếc mắt, bên trên có bốn chữ lớn hợp đông bao nuôi.

Khi đó cô bị rất nhiều chàng trai theo đuổi, trong đó có đủ những anh chàng trẻ đẹp tài giỏi gia cảnh còn ưu việt, lây lòng cô đủ kiêu, nhưng cô vẫn là lân đâu tiên chứng kiến loại hợp đồng bao nuôi trần trụi như thế.

“Lâm tiểu thư, cô có thể tiếp tục đi học, Thiếu gia nhà tôi sẽ mua cho cô một căn nhà, chỉ cần vào lúc thiếu gia có nhu câu cô qua hầu hạ, một tháng hai ba lần là được.” Quản gia nói rất thẳng.

Lúc đó cô cảm thây phân nộ nhục nhã, song cô không kích động, chỉ tỉnh táo hỏi một câu: “Thiệu gia nhà ông đã có tiền như vậy, mỹ nữ thế gian hàng ngàn hàng vạn, vì sao chọn trúng tôi, tôi hăn là chưa từng gặp qua anh ta?”

Quản gia ý Vị thâm trường cười: “Lâm tiểu thư, cô rất thông minh, thiếu gia chọn trúng cô đó là bởi vì… dung mạo của cô và người kia rất giống nhau, có đôi khi lớn lên giống một người.

nào đó, là phúc khí cả đời của cô.

Ah, thì ra cô là thế thân.

Lâm Bất Nhiễm không biết mình là thế thân của người nào, cũng không biết vị thiếu gia đang ngôi trong chiễc xe sang trọng kia là ai, cô không có hứng thú, bèn trả lại tờ chỉ phiêu cùng phân hợp đồng. kia cho quản gia, cô nói: “Được ưu ái, thế nhưng tôi không nhận nổi, về sau đừng đên tìm tôi nữa, nêu không… tôi liền báo cảnh sát.”

Nói xong, cô trực tiếp rời đi.

Lâm Bất Nhiễm từ trong trí nhớ xa xôi tỉnh lại, cô hiện tại mới ý thức ra, thiếu gia bên trong chiếc xe sang trọng kia chính là Trương Hàn, tử bôn, năm năm trước hăn đã nhìn chằm chằm cô.

Bởi vì cô từ chối hắn bao nuôi, cho nên hắn bày kê cô, bán cô vào 194.

9 Cô ở bên trong 1949 chịu bao nhiêu nhục nhã và đòn hiểm, đùi phải cũng gãy, những thứ này đều là do hắn giật dây, hắn chỉ có một mục đích, đề cô nhận mệnh.

Lâm Bắt Nhiễm cảm thấy quá buồn cười, tất cả thực sự quá buôn cười.

“Nhiễm Nhiễm, con đừng trách ba, đều là Trương Hàn, là hắn sail”

Lâm Bắt Nhiễm nhìn Lâm Phú: “Trương Hàn không đáng tha thứ, ông cũng thế.

Nói rồi Lâm Bắt Nhiễm kéo ống tay áo của mình lên, lộ ra vết rạch sâu dữ tọn kia, đây là cô cắt cổ tay lưu lại: “Ơn sinh dưỡng của ông, tôi đã trả, tôi đã chết qua một lần rôi, từ “ba”này, ông không xứng.”

Lâm Bất Nhiễm đứng dậy, quả quyết rời đỉ.
 
Chương 2645


Chương 2645:

Lâm Bát Nhiễm mờ mịt đi ở trên đường cái, mây năm này cô vân luôn rật mờ mịt, không biết mình còn sống rốt cuộc vì cái gì.

Trên thế giới này, người duy nhất cô luyến tiếc chỉ có em trai Lâm Mặc.

Cô là thế thân của người nào?

Lâm Bát Nhiễm đột nhiên rất muốn biết bản thân rốt cuộc là thế thân của người nào, cô muốn biết mình là vì ai mà chịu! khổ.

Cô bé kia, nhất định là người Trương Hàn yêu chân thành nhỉ!?

Thật nực cười, người giống như hắn, vậy mà cũng biệt yêu.

Lâm Bất Nhiễm một đường trở vệ bệnh viện, lúc đi tới cửa phòng bệnh cô phát hiện bên trong bật đèn sáng rực, bên trong có người.

Hàng mi Lâm Bật Nhiễm run run, thê nhưng lúc này cô không lựa chọn quay đầu, không lựa chọn chạy trốn, mà là tự tay, đầy ra cửa phòng bệnh.

Quả nhiên, là Trương Hàn.

Trương Hàn tới.

Lúc này Trương Hàn ngồi ở trên giường bệnh, lười biếng tựa lưng vào đầu giường, trong miệng hắn nhai kẹo cao su, câm trong tay mây quyên sách thiết kế cô coi như trân bảo, đang tùy ý lật xem.

Hắn ngắng đầu, nhìn cô một cái, môi mỏng nhến lên ra đường vòng cung nhàn nhạt: “Đã về?”

Lâm Bát Nhiễm đi vào, đóng cửa phòng bệnh lại: “Anh đến đây làm cái gì?”

“Nhiễm Nhiễm, em lạnh băng với tôi như vậy thật đúng là tổn thương trái tim tôi, qua đây, nêu như kinh động đến em trai em cũng không tốt, đúng không?” Trương Hàn tự tay vây vây, giông như gọi chó đến.

Lâm Bắt Nhiễm im lặng vài giây, sau đó nghe lời đi tới.

Trương Hàn kéo tay nhỏ bé của cô, kéo cô ngôi ở bên cạnh mình, hắn ra lệnh nói: “Tựa ở trên vai tôi.”

Lâm Bắt Nhiễm cứng ngắc tựa đầu mình vào bờ vai cao ngất của hắn.

“Nghe lời như vậy là được rồi, chỉ cần em không gây sự, tất cả mọi người đều vui vẻ.

“Trở lại chuyện chính, đêm nay anh qua đây là có một việc phải báo cho em, nửa tháng sau anh sẽ phải rời khỏi nơi này, đến Tây Bộ Hoa Tây, anh muốn mang em cùng đi, hiểu ý anh không?”

Lâm Bát Nhiễm nhẹ nhàng nhắm mắt: “Tôi có thê từ chối sao?”

“Không thể, Nhiễm Nhiễm, anh là tới thông báo em, không phải thương lượng với em, từ giờ trở đi em có đủ thời gian chuẩn bị, mấy thứ như sách thiết kế này, vẫn nên đốt đi thì hơn!”

Trương Hàn “phụt” một tiếng mở bật lửa ra, sau đó đốt sách thiết ké.

Con ngươi Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên co rút, cô quý nhất là sách thiết kế, sách thiết kế này cô đặt ở dưới gôi, đầu ngón tay đã từng vô số lần vuốt qua hoa vân trên đó, cái này đã trở thành thiên đường duy nhất trong lòng cô.

Nhưng bây giờ thiên đướng ấy cũng biên mất.

“Đừng mà!” Lâm Bất Nhiễm giật lại.

Trương Hàn nâng cao cánh tay, sau đó ném tàn giây đã đốt thành tro xuống đất.

“Không r muốn! Trả lại cho tôi!” Lâm Bát Nhiễm ngồi xôm người xuông đi nhặt.
 
Chương 2646


Chương 2646:

Sách rất nhanh hòa vào ánh lửa, hiện tại chỉ còn tro bụi, trên đồng tro tàn còn nhảy múa một ngọn lửa đỏ thắm, Lâm Bát Nhiễm vừa đưa tay liền bị phỏng, thế nhưng cô không để ý, chỉ như nôi điên đi nhặt.

Trương Hàn nhìn dáng vẻ cô liều lĩnh, nhàn nhạt chau mày, ngay lúc cô muôn chạm tới đồng tro tàn làm, phỏng chính mình, hắn bả kéocỗ tay trăng mảnh khảnh của cô lại, ngăn cản cô: “Nhiễm Nhiễm, từ giờ trở đi, em tốt nhất yêu tiếc thân thể của mình cho tôi, tôi cũng không hy vọng mình lên giường với một người phụ nữ cả người là sẹo!”

Sách đã bị đốt, Lâm Bất Nhiễm trơ mắt nhìn ngọn lửa sau cùng đã tắt đi, viền mắt trắng nõn cô ướt át.

Lúc này Trương Hàn nắm khuôn mặt nhỏ nhãn lớn chừng bàn tay của cô, cô ngôi sập xuông đất, hắn nửa ngôi, tư thê như vậy cũng đủ đề hắn từ trên cao nhìn xuống: “Lầm Bất Nhiễm, sửa sang xong em tốt nhất cũng trần an một chút người em trai kia của em, anh đã bao che cho nó hai lần rồi, chuyện bất quá tam, tính mạng của nó chỉ trong một ý niệm của em thôi đấy.”

Lúc này Lâm Bát Nhiễm an tĩnh lại, cô đã chết qua một lần rồi, thiên đường trong lòng bây giờ lại bị hủy, trong lúc tuyệt cảnh lại nảy sinh một ý chí sống mãnh liệt, nêu vận mệnh bât công, vậy cô sẽ đấu tranh với vận mệnh đên cùng!

Coi như vì em trai, cô cũng, muốn dũng cảm đứng lên, sống tốt một lần!

Cô căn bản cũng không có thời gian để bi thương, cô muốn thoát khỏi tên ác ma Trương Hàn này!

Lâm Bất Nhiễm nhắm hai , sau đó mở ra, trong con ngươi vồn tái nhọt trồng rỗng của cô bừng lên một ngọn lửa, trong ánh mặt của cô đột nhiên có màu sắc, sặc màu cực kỳ nóng bỏng sáng rực đề cả người cô đều trở nên sinh động.

“Tôi nghe hiểu, có thể buông tay không, anh làm tôi đau rồi.”

Cô nghe lời làm cho Trương Hàn nhướng mày kiếm, hắn chậm rãi buông lỏng tay, sau đó nói: “Làm đau em là lỗi của anh, để tỏ lòng áy náy, Nhiễm Nhiễm, anh hiện tại muôn ở lại bên em, có được không?”

Hắn nói, đêm nay hắn muốn ở lại.

Lâm Bát Nhiễm nhìn một chút chiếc giường bệnh kla: “Ở đây không đủ cho anh ngủ.”

“Không sao, chen chúc một chút cũng được, anh đi tắm trước, năm trên giường chờ anh.” Trương Hàn hôn lên mặt cô một cái, sau đó cởi áo khoác vào phòng tăm.

Lậm Bắt Nhiễm hung hăng siết nắm đấm, cô hận không thê làm cho Trương Hàn đi chêt ngay bây giờ, thế nhưng cô không thể, vì em trai VÌ chính cô, cô Kí có thể nhịn nhục.

Vừa rôi hăn nói muôn dân cô đên Hoa Tây Tây Bộ gì đó vào nửa tháng sau, cô còn có thời gian nửa tháng, cô phải suy nghĩ thật tốt một chút…

Lúc này Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên phát hiện quần áo hắn cởi ra thả ở trên giường, một cái ví tiền rớt ra, là ví tiền của hắn.

Lâm Bát Nhiễm suy nghĩ một chút, sau đó tự tay mở ra ví tiên của hắn, trong ví tiền cất kỹ một tắm hình.

Tám hình này đã cũ, phía trên có hai người, một là mẹ của Trương Hàn, còn có một cô gái xinh đẹp thanh thuần.

Cô gái kia ăn mặc chiếc đầm trắng, dụng mạo lại tương tự đến tám phân với Lâm Bất Nhiễm.

Đầu ngón tay Lâm Bất Nhiệm bắt đầu run rẫy, bởi vì cô đã biết, cô chính là thế thân của cô gái này!

Trong hình cô gái này thân mật kéo cánh tay mẹ hăn, rõ ràng rất được mẹ hắn thích, ảnh chắc là do Trương, Hàn chụp, cô bé này chính là người hắn cưng chiêu.

Bởi vì cô và cô bé này giống nhau đến bảy tám phân, cho nên cô “được”
 
Chương 2647


Chương 2647:

Trương Hàn coi trọng, hợp đồng bao nuôi không thành, hản tính toán một cái chuỗi sự việc, đây cô tới địa ngục.

Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Trương Hàn tắm nước lạnh đi ra.

“Em đang làm cái gì…” Trương Hàn khẽ ngừng nói, bởi vì hắn chứng kiến Lâm Bật Nhiệm năm trong tay bức hình của hắn.

Sắc mặt hắn lạnh lẽo, bước mạnh lên trước, đoạt lấy ảnh chụp trong tay Lậm Bất Nhiệm: “Ai cho cô đụng đến đồ của tôi, Lâm Bất Nhiễm, có phải cô muôn chết hay không?”

Trương Hàn tức giận, hắn nồi điên gào lên, giơ tay định tát Lâm Bắt Nhiệm.

Lâm Bắt Nhiễm không tránh, chẳng những không tránh cô còn dũng cảm tiến lên đón bàn tay hắn: “Anh đánh đi, dù sao cũng không phải anh chưa từng đánh qua.”

Trong một năm hắn giam cầm cô đã từng tát cô, trong xương hắn vô cùng âm u thô bạo, rât đáng sợ.

Tính tình Lâm Bất Nhiễm điềm tính.

hiền lành, mẹ mất sớm khiến cô hiểu chuyện sớm hơn những người bạn đồng trang lứa khác, cô rất hiệu thuận, biết chăm sóc em trai, lòng nhiệt thành đam mê với thiết kế làm cô tràn đầy ảo tưởng, hi vọng chờ mong thê giới này.

Trong xương cô là sạch sẽ ấm áp lại tỉnh khiết, so với Trương Hàn tuyệt nhiên là hai loại người khác biệt.

Trước đây có thể cô sẽ sợ Trương Hàn, nhưng bây giờ, cô không hề sợ nữa.

Người đã chết qua một lần, còn gì để sợ?

Cuộc đời này chắc chẳng còn thòi điểm nào đau khổ hơn so với lúc cô cắt cô tay tự sát, nhưng cô đã găng gượng qua tới đây thôi.

Nhìn gương mặt quật cường như thú nhỏ của cô, trong lúc to gan chống đối hắn lại hiện lên vẻ đáng yêu, tay Trương Hàn liền cứng lại ở giữa không trung, tát không nồi nữa.

“Anh không đánh? Nếu như anh không đánh, tôi đi ngủ, tôi mệt rôi.’ Lâm Bất Nhiễm đứng dậy, vén chăn lên liền nằm xuống.

Nghiêng thân, co rúc ở bên giường.

Trương Hàn quả thật điên tiết, tức đến bật nụ cười, hắn phát hiện lá gan của cô càng lúc càng lớn.

Cất ảnh vào trong ví, Trương Hàn vén chăn lên nằm ở bên cạnh cô: “Lộn lại, ngủ trong lòng anh.”

Lâm Bắt Nhiễm không hề động, chỉ cười lạnh nói: “Cô ây cũng thích ngủ trong lòng anh à?”

Mi tâm tuần mỹ của Trương Hàn trực tiếp trầm xuÔng, bầu không khí lần nữa trở nên gay gắt.

“Thảo nào anh thích tôi mặc váy trắng như thế, luôn để cho tôi mặc, ngay từ đầu tôi còn tưởng rằng anh có si mê với váy trắng, bây giờ mới biết hóa ra đó là ánh trăng sáng va vào đều thấy đau trong lòng anh.”

Sắc mặt Trương Hàn rất kém, môi mỏng phát động, hắn đột nhiên cười nói: Làm sao, ghen?”

Nồi máu ghen?

Lâm Bát Nhiễm chẳng qua là cảm thấy chính mình thật đáng buồn, rất đáng thương, thậm chí ngay cả màn cắt cổ tay kia cũng rất nực cười.

Cô chỉ là một cái bóng, một vật bồi táng, một vật kỷ niệm tốt đẹp giữa hắn và cô bé kia.

Anh.

Quá uỗng phí rồi.
 
Chương 2648


Chương 2648:

Lúc này tất cả đau đón uật ức trong lòng Lâm Bất Nhiễm đều biên thành chiệc áo giáp cứng răn nhất, cô có một sức mạnh, cô phải bảo vệ tốt em trai, cô phải rời khỏi nơi này, cô không cho phấn bắt luận kẻ nào tủy ý chà đạp nhục nhã cô nữa.

Thấy cô không nói gì, Trương Hàn vươn tay cánh tay, xoay cô lại, ôm vào trong ngực mình: “Cô ây đã không còn nữa, cho nên vệ sau đừng nhắc lại cô ấy, em nên thấy may mãn anh không quên được cô ây, bởi vì anh càng khó quên cô ấy, sẽ càng đối tốt với em, Nhiễm Nhiễm, có thể giông như cô ấy vài phần đã là phúc của em.”

Ánh trăng sáng trong lòng hắn, không cho phép cô chạm, nói cũng không được.

Rõ ràng cô là vật chôn theo, còn phải mang ơn hắn, Trương Hàn thực sự là chuyên gia tẩy não.

Lâm Bát Nhiễm không nói gì.

Trương Hàn coi như cô nghe lời, hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm muốn giấy giụa, thê nhưng Trương Hàn quân chặt thắt lưng mêm của cô: “Đừng nhúc nhích, hửm?”

Lâm Bát Nhiễm thật sự không động nữa, cô nhắm mắt lại, xem như mình lại bị chó cắn một cái.

` Hiện tại cô ngay cả sinh tồn cũng khó khăn, kiểu cách làm giá quá xa vời.

Trương Hàn đã rất lâu không chạm vào cô, tcơ thể hiều nữ luôn là giống như thuốc phiện dễ dàng làm cho hắn nghiện, hắn hồn sâu hơn. Cả nhà tải appt ruyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!

Ngay từ đầu Lâm Bát Nhiễm vẫn còn yên lặng chịu được, khi cô phát hiện ngón tay của hăn rơi vào trên nút áo cô, đang cởi cúc áo cô ra, cô lúc này ngăn cản hắn: “Trương thiếu gia, anh đã đói khát như vây rồi à, tôi mới vừa giải phẫu, nơi này còn là phòng bệnh, có thể đợi vài ngày không?”

Trương Hàn lật cả người, đặt cô ở dưới thân, trong đôi mát kia nhốm vẻ tình dục, ngón tay không ngừng, đại khái chế cúc áo cô vướng bận, hắn trực tiếp giật đút vài cúc: “Làm bằm cái gì, trong lòng anh biết, không làm chết em được.”



” Lâm Bất Nhiễm nỗ lực nhắm nghiền hai mắt, để tránh hắn thấy sát ý trong mắt cô.

Cô cho tới bây giờ chính là đồ chơi của hắn, công cụ tiết dục cỉa hắn.

Lúc này Trương Hàn cầm tay nhỏ bé của cô. › Lâm Bắt Nhiễm biết hắn muốn làm gì rồi, cô dùng sức hát hắn ra, không muốn hầu hạ hắn.

*Ngoan, để anh sướng mấy ngày kế tiệp anh cũng không tìm em nữa, KÁU không, anh mỗi tối đều sẽ muốn ” Hắn phủ ở bên tai cô nói lời hạ nh Hắn không đến vài ngày sao?

Lâm Bắt Nhiễm bỏ qua giấy giụa, nếu như có thể đổi vài ngày tự do, cô nguyện ý.

Trương Hàn không lừa cô, mấy ngày kế tiếp hắn thật sư không tới, Lậm Bất Nhiễm có được khoảng thời gian tự do thanh sạch ngắn ngủi.

Lúc Lậm Mặc đầy ra cửa phòng bệnh, chỉ thấy. Lâm Bát Nhiễm ngôi trên ghé trước cửa SỐ, cô kéo rèm cửa sổ, đầy cửa số ra, cả người đắm chìm trong ánh mặt trời vàng ươm, tham lam hít thở không khí mới mẻ bên ngoài, hơn nữa, trong tay cô cầm bút, ở trên một tờ giấy trăng múa bút thành văn.

“Trời ạI”*’Ngô Trạch Vũ thực sự sợ ngây người: “A Mặc, chị Bất Nhiễm đây là thế nào, tại sao cứ như thoát thai hoán cốt trọng sinh thế?”

Lâm Mặc đứng ở cạnh cửa, mấy năm này chị đều muốn phong bế mình ở trong căn phòng nhỏ tôi đen âm ướt, không muôn đi ra, đây là lần đầu tiên chị mỏ cửa lòng đi ra.

Lâm Bắt Nhiễm chân chính đi ra rồi.
 
Chương 2649


Chương 2649:

Lâm Mặc nhìn chị, hiện tại trên người chị có thể chứng kiến cái bóng bồn, năm năm trước, thanh thuần sạch sẽ, ấm áp xinh đẹp, thế nhưng chị cũng không phải chị trước kia nữa, bởi VÌ..

trên người chị dường như nhiều hơn: một sức mạnh vô địch.

Không phá thì không xây được, đôi mặt bởi vì đong đây quá nhiều nước mắt mà càng thêm sáng trong, trái tim bởi vì bão táp phong sương mà càng thêm ôn hoà hiên hậu.

Lâm Mặc đột nhiên cảm thấy, chị không hề cần cậu bảo vệ.

Lâm Mặc đi tới, nhìn về phía chị vẽ, chỉ liếc mắt nhử vậy, cậu đã kinh diễm, rung động.

Lâm Bát Nhiễm vẽ một con bướm, con bướmnày không có chiếc cánh đủ mọi sắc màu, mà toàn thân nó đều là màu đen, nó bị một tắm lưới bao vây, cái võng rậm rạp chẳng chịt trói buộc nó, giam cầm nó.

Thế nhưng con bướm không chịu thua, nó nỗ lực, liều mạng, mở hai cánh, dùng sức tránh thoát gông xiêng trói buộc, vô cánh bay đên ánh dương.

Bức họa này, đánh thẳng. vào linh hồn, không khỏi làm người ta ướt đẫm viền mắt.

“A Mặc, em đã đến rồi? Chị nhớ kì thi thiết kế AIGA sắp bắt đầu rồi, chị vẫn còn kịp dự thi.”

Cuộc thi thiết kế AIGA là cuộc thi thiết kế nồi tiếng nhất toàn cầu, Lâm Bất Nhiễm định lấy, bức con bướm đen này làm tác phẩm dự thị.

Lâm Bát Nhiễm có thiên phú ở lĩnh vực thiết kế nhất là thiết kê thời trang, hơn bốn năm trước nêu như khôngcó Trương Hàn, cô đã sớm chấp nhận lời mời của Milan, đi du học rôi.

Bốn năm không cầm bút, đây là cô lần đầu tiên cầm lại, vốn tưởng răng có vài thứ đã theo thời gian mà trở: nên mới lạ, nhưng cô phát hiện mây thứ này. kỳ thực sớm đã sáp nhập vào trong côt nhục cô.

Trước đây cô vì vẽ mà sống, hiện tại, vẽ bởi vì cô mà sông.

Lâm Bất Nhiễm chẳng những đi ra, mà còn phá vỡ chính mình, phá kén trọng sinh.

Nhìn ý cưới và ánh sáng trong mát chị, Lâm Mặc cũng cong khóe mội, những năm ngày âm u đã qua, vê sau đêu là những tháng ngày rực rỡ: “Chị, em giúp chị đăng ký.”

Lâm Bát Nhiễm lắc đầu: “Không cần, chị đã đăng ký rồi, A Mặc, em nên đến trường đi, chị đã ồn rồi, về sau không cân em nữa.”

Cô đã tính xong, cô sẽ đi một mình.

Không mang theo A Mặc, chân chính đi một mình.

Cô biết A Mặc không cân cô, một năm, hai năm, năm năm, mười năm sau đó, cô tin tưởng cô ở bắt kỳ góc XÓ. xỉnh nào trên thê giới này đều có thể nghe được cái tên “Lâm Mặc”

này.

Về sau, cô sẽ tự hào vì cậu.

Lâm Mặc bây giò còn không rõ tâm tư chị, cậu chỉ vui mừng, tràn đầy Vui mừng: “Đến giờ ăn cơm trưa rồi, đợi chị cơm nước xong em sẽ đến trường.”

Lâm Bắt Nhiễm đặt giấy bút xuống, xoa xoa bụng mình: “Vậy thì tốt, chị đói rồi.”

Khẩu vị Lâm Bát Nhiễm tốt, ăn tận hai chén cơm, cô ăn đến cái .bụng căng tròn, thấy chị thật sự đã ồn, Lâm Mặc mới yên tâm rời đì.

Lâm Bắt Nhiễm dự thi, gạt Trương Hàn bí mật tiến hành, cô nghĩ, cô nhất định phải có gốc rẻ dựng thân, thiết kể vẫn là đam mê của cô, cô muôn đam mê thành sự chuyên nghiệp.
 
Chương 2650


Chương 2650:

Lúc xế chiều, Lâm Bất Nhiễm đi tới hành lang gấp khúc hít thở không khí, cảm giác sông sót sau tai nạn thật sự quá tôt.

Lúc này có một người bước nhanh tới, không nhìn đường, lập tức liền đụng phải Lâm Bật Nhiệm.

Lâm Bát Nhiễm không đứng vững, thiếu chút nữa đã ngã vật rồi, người va vào cô là một người đàn ông trung niên, mặc tây trang, vừa nhìn chính ñ người thượng lưu thành công.

“Này, cô mù đầy à, đi đường kiểu gì thế, cô biết cô đụng vào ai không?”

Thủ hạ sau lưng người đàn ông trung niên đã phách lỗi kêu gào.

Lâm Bát Nhiễm chay hàng mày thanh tú, cô là người bị ngã đây, cái kiều kiêu căng phách lôi vừa ăn cướp vừa la làng này thật là làm cho người ta cạn lời.

Người đàn ông trung niên lúc đầu tâm tình cũng không tốt, nhưng khi gã ngắng đầu nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần lại sạch sẻ của Lâm Bất Nhiễm, hai mắt gã kahu sáng ngời.

“Nói cho cô biết! Vị này chính là Trương Triêu “Tông Trương tổng, Trương gia cô có nghe nói qua chưa, vị này chính là gia chủ Trương gia.”

Thủ hạ kiêu ngạo nói.

Trương Triêu Tông?

Lâm Bất Nhiễm lúc đâu không định đôi co với hai người kia, thê nhưng nghe được cái tên “Trương Triêu Tông” này, hàng mi cô run lên.

Trương Triêu Tông, bố Trương Hàn!

Không nghĩ tới thế giới nhỏ như vậy, cô dĩ Thiền tại ở nơi này gặp bồ Trương Hàn, xem thủ hạ kiêu căng phách lối như thế, quả nhiên là kiêu của người Trương gia rồi, chắc chắn là người Trương gia.

Ánh mắt Lâm Bắt Nhiệm rơi vào trên mặt Trương Triêu Tông, Trương Hàn không hê giỗng người bố này, gương mặt điền trai của hắn là di truyền từ mẹ.

Trương Triêu Tông si ngốc nhìn Lâm Bất Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm năm nay mới đôi mươi, thanh thuần lại sạch sẽ, dung mạo cực kỳ ưu việt, một đôi mắt to ươn ướt nữa cộng thêm vẻ mảnh mai do ốm đau, thực sự là thấy mà yêu.

Mấy năm nay Trương Triêu Tông ăn tạp, gã nhạnh chóng bị đóa tiêu bạch hoa này hấp dẫn.

Kỳ thực mẹ Trương Hàn chính là con gái rượu đến từ vùng sông nước Giang Nam, khí chật trên người rất giông Lâm Bất Nhiễm, lúc còn trẻ Trương Triêu Tông đã bị vẻ đẹp ây làm cho mê muội, hiện tại người đã trung niên chọt thấy Lâm Bắt Nhiễm, nửa phút đã kéo gã về thời kì phong lưu đa tình kia.

“Câm miệng!” Trương Triêu Tông quát một câu về phía thủ hạ.

Thủ hạ nhanh chóng câm miệng.

“Cô gái, cô không sao chứ, mới vừa rồi là tôi không đúng, có đụng đau cô hay không?” Trương Triêu Tông vươn tay.

Lâm Bát Nhiễm nhanh chóng lui về sau một bước, tránh khỏi bàn tay dê xồm ấy.

Trương Triêu Tông có chút xấu hồ, gã ho khan một tiêng, lấy ra một tờ danh thiếp đưa cho Lâm Bắt, Nhiễm: “Cô gái, phía trên này có số điện thoại của tôi, nêu như cô có chuyện gì bắt cứ lúc nào đều có thể gọi cho tôi.”

Trương Triêu Tông tràn đây tự tin, dù sao thân phận của gã ở đây, đám ong bướm này đều sẽ không kịp chờ đợi bổ nhào về người gã.

Tim Lâm Bát Nhiễm đập rộn lên, bởi vì cô đã nhìn ra, Trương Triêu Tông đã ưng ý cô.

Không nghĩ tới hai cha con Trương gia đều thích gu con gái như cô.
 
Chương 2651


Chương 2651:

Trương Triêu Tông bụng phệ, ở vào thân phận nên không kiêng dè thèm thuồng cô khiến gã vô cùng buồn nôn, trong lòng Lâm Bất Nhiễm cực kỳ chán ghét hẳn.

Nếu là lúc trước, cô chắc chắn sẽ không đề ý đến gã, nhưng là bây giờ đã khác.

Trương Triêu Tông xuất hiện, là một cơ hội tuyệt hảo.

Tia điện trong óc Lâm Bất Nhiễm nháy mắt đã bật lên tanh tách, cô nu ra một kế hoạch rất hay, cô tự tay: “bốp” một tiếng trực tiếp đánh rót danh thiếp trong tay Trương Triêu Tông.

Rất rõ ràng cái này là ngoài dự liệu của Trương Triêu Tông, Trương Triêu Tông biên sắc.

Thủ hạ nhanh chóng nói: “Này, cô có ý gì, Trương tông chúng tôi đã để mắt đên cô mới cho cô danh thiếp, cô là ăn gan hùng mật gâu sao, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ngõ nghịch với Trương tông chúng tôi như vậy…

Này, cô quay lại đây!”

Thủ hạ ngạc nhiên phát hiện Lâm Bất Nhiễm vậy mà quay đầu bước đi rồi, con người này lá gan cũng lớn đấy!

Lâm Bát Nhiễm một chữ cũng không đáp, cô đi thẳng vào phòng bệnh, Trương Triêu Tông sau Vài giây kinh ngạc ngắn ngủi lại có hứng thú, tiểu mỹ nhân này thật thú vị.

“Trương : tổng, em tới rồi.” Lúc này thư ký ăn mặc diêm dúa uốn éo cái mông đã đi tới, thân mật khoác lên cánh tay Trương Triêu Tông.

Trương Triêu Tông lúc này vội vã cuống cuồng hỏi: “Thế nào, không mang thai chứ!?”

Trương Triêu Tông đến đây để làm kiểm tra cho thư ký, bởi vì thư ký dường như đã mang thai.

Thư ký lắc đầu: “Không mang thai, chỉ là khẩu vị không tốt lắm, Trương tổng, anh lo lắng em có mang thai làm hay không như vậy cái gì, lẽ nào anh muôn em sinh một đứa con trai cho anh?”

Thư ký cười lộ ra lúm đông tiên như hoa: “Ñhự vậy cũng được, vừa lúc Trương tổng anh vần chưa tái ĐỊỚ nếu như em sinh hạ con trai, liên mẫu dựa tử quý, anh cưới em, đề em làm Trương phu nhân ởi!!”

Thư ký bắt đầu mộng đẹp.

Trương Triêu Tông lại sợ đến run run một cái, gã lúc này đầy thư kí ra: “Mau đánh tiêu tan ý niệm này đi! Nhà tôi có một đại ma vương, nêu như cô muốn chết, tôi không ngăn cô, chỉ cần cô đừng liên lụy tôi là được.”

Nhắc tới Trương Hàn, nụ cười thư ký cứng đờ, đã có bao nhiêu người chết trong tay hắn rồi?

Trương Triêu Tông đã chơi ngán, đã mất đi hứng thú với thư ký, gã thấp giọng nói với thủ hạ: “Nhanh đi tra một chút nội tình của tiểu mỹ nhân KIỂN

Vừa rồi thủ hạ đã nhìn đi ra, chủ tử nhà mình đã phát hiện mục tiêu mới, coi trọng tiêu mỹ nhân kia rồi.

“Vâng.” Thủ hạ làm chuyện này đã đên độ quen tay hay việc, nhanh chóng đi làm.

“Trương tổng” Thư ký còn muốn dựa vào gã.

Trương Triêu Tông nhìn gương mặt trang điểm đậm của thư ký đã cảm thây tục khí, đúng là không có cách nào so với Lâm Bát Nhiệm thanh thuần sạch sẽ, gã ghét bỏ nói: “Ngày mai cô không cần đến công ty, chúng ta cũng: không cân không gặp mặt nhau nữa.

Cái gì?

Thư ký biết mình bị ném bỏ rôi, bị đánh vào lãnh cung, cô ta cuỗng quýt: “Trương tổng, anh cảm ‘thây em phục vụ không tốt sao, em có thê thay đổi, em nhất định đồi.”
 
Chương 2652


Chương 2652:

“Được rồi, chúng ta sớm tụ sớm tan.”

Trương Triêu Tông âm thầm uy hiếp một câu vôi rời đỉ.

Trong phòng bệnh, Lâm Bát Nhiễm ngôi trên ghê, nêu như không ngoài dự liệu, Trương Triêu Tông nhât định sẽ sai người nghe ngóng tình huống của cô, rất nhanh gã sẽ biết chuyện.

giữa cô và Trương Hàn, cô là người phụ nữ con trai gã.

Những thứ này đều không gạt được, cô cũng không muốn lừa gạt, cô phải rời khỏi nơi này, nhưng không thê liên lụy đến em trai, cho nên cô phải mượn tay Trương Triêu Tông.

Vừa rồi cô cố ý đánh rớt danh thiếp Trương Triêu Tông đưa tới, bởi vì cô biết chỉ có như vậy mới có thể kích thích ham muôn chỉnh phục của Trương Triêu Tông, mây năm nay gã đã chơi qua đủ hạng phụ nữ, cô không giỗng: người thường dâng đến tận miệng gã, cái gọi là thợ săn giỏi nhất vĩnh viễn là lây phương thức con mồi để ra sân.

Biết được chuyện cô và Trương Hàn, Trương Triêu Tông sẽ lựa chọn thế nào?

Trương Triêu Tông lựa chọn thế nào không trọng yêu, quan trọng II cô sẽ làm như thê nào.

Hai cha con này cô một kẻ cũng sẽ không buông tha, ngày xưa Đồng Trác và Lữ Bồ bởi vị Điêu Thiền tàn sát nhau, lúc này đây cô định dùng mỹ nhân kế, muôn cho cha con bọn hãn chỉa súng vào nhau.

Lâm Bắt Nhiễm an tĩnh ngồi trên ghé, cô cầm bút lên, vẽ một chút trên tờ giấy y trắng, từ từ cô càng vẽ càng nhanh, phụt một tiếng, ngòi chì đã gãy.

Lâm Bát Nhiễm nhắm mắt, lúc mở ra hai mắt của cô đã nhuốm màu máu, mỗi một lần cùng Trương Hàn phát sinh quan hệ thân mật cô đều cảm thấy chán ghét, hiện tại cộng thêm Trương Triêu Tông, cô chỉ cảm thấy buồn nôn, cô muôn cách những kẻ đó rất xa, thế nhưng, cô không làm được!

Cô phải đi làm một vài chuyện mình không muốn làm, vận mệnh của cô đáng thương giống như một con kiến hôi, nêu như không ra sức phản kháng, chỉ có thê mặc cho người giày xéo làm nhục.

Cô đã bị dồn đến bước này, không thể lui được nữa. Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!

Lâm Bát Nhiễm bình phục tâm tình, sức mạnh trong lòng càng thêm cường đại, lúc này cô không mê mang nữa, bởi vì cô biết con đường sau đó nên đi như thế nào.

Bên kia Trương Triêu Tông đã lấy được tất cả tư liệu của Lâm Bát Nhiễm, hắn quá sợ hãi: “Cái gì, Lâm Bất Nhiễm này là người của con trai tôi?”

Thủ hạ nhanh chóng nói: “Không sai ông chủ, ngài còn nhớ rõ ba năm trước đây chuyện thiếu gia ở 1949 bị đâm một đao không, Lâm Bát Nhiễm chính là đôi chị em Lâm gia đó.”

Trương Triêu Tông đương nhiên biết chuyện ba năm trước Trương Hàn bị chị em Lâm gia đâm một đao, lúc đó đoạn tình yêu vê Trương Hàn và Lâm Bát Nhiệm cũng là do một tay Trương gia ép xuông, chỉ là gã còn không biệt tiêu mỹ nhân thanh thuần sạch sẻ này chính l Lâm Bắt Nhiễm.

Làm sao trùng hợp như vậy, gã dĩ nhiên coi trọng người phụ nữ của con trai mình?

“Ông chủ, theo tôi được biết thiếu gia rất thích Lâm Bắt Nhiễm, cô ấy nếu đã là người của thiếu gia, chúng ta cũng biết tính khí thiếu gia, không bằng cho qua đi, mỹ nhân có hàng ngàn hàng vạn, ông chủ muốn mỹ nhân dạng gì mà không có, không cần phải… vì một người phụ nữ mà xích mích với con trai mình.” Thủ hạ nhanh chóng phân tích lợi hại.

Trương Triệu Tông rất sợ hãi Trương Hàn, gã thấy đứa con trai này nhất định đi là một tên quái vật biến thái, bằng không nhiều năm như vậy gã Không thể chưa tái hôn, cũng không thê chỉ có một đứa con trai như hăn.

Nhớ tới những thủ đoạn kia của Trương Hàn, Trương Triêu Tông đều cảm thây tê cả da đâu, thế nhưng gã cũng không thể thua mặt mũi, đề người ta biệt gã sợ con trai, cho nên gã đường hoàng nói: “Một bên là phụ nữ, một bên là con trai, tôi nhất định phải chọn con trai, hay là thôi đì.”

“Đực, tôi lập tức dựa theo tiêu chuẩn Lâm Bắt Nhiệm tìm vài mỹ nhân tới cho ông chủ.” Thủ hạ vô cùng chuyên nghiệp lấy lòng nói.
 
Chương 2653


Chương 2653:

Trương Triêu Tông cảm thầy rất mắt hứng, hắn không vui nói: “Dù có đẹp đến đâu cũng không sánh nổi Lâm Bát Nhiễm, lúc đầu tôi còn tò mò người đâm A Hàn một đao là ai, tính tính cô gái này thật đúng là dữ dội.”

Nói rồi Trương Triêu Tông nhớ lại dáng dấp trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lâm Bât Nhiễm, gã thô bỉ liềm liếm môi: “Thảo nào Á Hàn cứ si mê cô ây như vậy, nghĩ đến cảm giác, thuân phục cô ây ở trên giường…

Trương Triêu Tông không nói tiếp, nghĩ tới mình và mỹ nhân này vô.

duyên, gã hận mình đã sinh ra tiểu quái vật như Trương Hàn.

Lâm Bất Nhiễm đợi ba ngày, không có chờ được nơi đó của Trương Triêu Tông có bắt kỳ động tĩnh nào, cái này không kỳ quái, cô sớm biết gã sẽ chọn con trai của mình rôi.

Lâm Bất Nhiễm cũng không sốt ruột, thời gian còn kịp.

Lúc xế chiều điện thoại di động của cô vang chuông lên, điện thoại tói, là Trương Hàn gọi.

Hắn cho cô năm ngày thanh tịnh, sau năm ngày, hăn lại xuât hiện.

Hắn nói muốn dẫn cô đi Tây Bộ Hoa Tậy gì gì đó, nói vậy mây ngày nay hấn nhật định là có chuyện phải xử lý.

Lâm Bát Nhiễm ấn phím nhận nghe điện thoại: “Alo.”

“Anh đã cho tài xê đi đón em, khách sạn Đôn Hoàng phòng 6188, tắm rửa thơm tho rồi chờ anh.” Giọng Trương Hàn truyền tới.

Hắn đã vài ngày không thấy cô rồi, lúc này đây hắn đi thẳng vào vấn đề, nói rất thẳng, trực tiếp mang cô đi thuê phòng.

Lâm Bắt Nhiễm không nói gì.

“Nhiễm Nhiễm, anh đã cho em thời gian, năm ngày này em đã tĩnh dưỡng đủ rồi, đêm nay, anh muốn em, hử?”

Lâm Bát Nhiễm cuộn ngón tay lại, níu chặt điện thoại di động, song cô nỗ lực khắc chế, đạm mạc nói: “có thể, nhưng tôi không muốn đến khách sạn.

“Vì sao?”

“Đến khách sạn làm tôi cảm giác mình là một con đĩ giá rẻ, đến nơi ở của anhđi!”

Trương Hàn nhướng mày kiếm: “Được, đến biệt thự của anh.”

Nói xong hắn cúp điện thoại.

Lâm Bắt Nhiễm để điện thoại xuống, cô cởi bệnh nhận quân áo rộng lớn ra, mặc vào quân tráng.

Đây là chiếc váy. trắng Trương Hàn thích nhất, bởi vì cô bé kia liền thích mặc váy trắng.

Nếu như không đoán sai, mẹ Jrương.

Hàn cũng rất thích mặc váy tráng, bởi vì trên tấm hình kia mẹ hắn chỉ mặc chiếc váy trắng, cho nên, đây cũng là kiểu Trương Triêu Tông thích rồi.

Gu của hai cha con lại giống nhau như đúc.

Lâm Bất Nhiệm đên biệt thự tư nhân của Trương Hàn, sinh hoạt cá nhân của Trương Hàn rất là xa hoa lãng phí, biệt thự này tắc đất tấc vàng.

Lậm Bát Nhiễm đi tới phòng ngủ hắn, hắn cònchưa về nhà, cô đang chờ hắn.
 
Chương 2654


Chương 2654:

Nửa giờ sau, trên sân cỏ phía ngoài hiện lên hai luồng. đèn pha, sau đó iếng người làm nữ vang lên: “Thiếu gia, cậu đã trỏ về?”

Trương Hàn đã trỏ về.

Lâm Bắt Nhiễm nghe được tiếng bước chân của hẳn, bước chân hắn leng keng có lực bước lên bậc thang, từ xa đên gần, sau đó cửa phòng ngủ bị đầy ra.

Lâm Bất Nhiễm ngắng đầu, nhìn về phía Trương Hàn cạnh cửa.

Trương Hàn mặc một chiếc áo gió màu đen, gió bụi mệt mỏi cộng thêm vẻ thanh lạnh trong đêm càng tăng thêm vài phân hàn ý trên gương mặt tuần mỹ ây, hăn đứng lặng ở cạnh cửa, ngón tay kéo cúc áo ở cổ, đôi mắt đang chăm chú vào trên người của cô.

Hắn như là nhìn mình chằm chằm con mồi hợp miệng mình, sau khi bận rộn đi đến thời khắc phóng túng, hưởng dụng mỹ thực.

Lậm Bát Nhiễm đứng lên: “Anh đã về?”

Trương Hàn đi đến: “cạch” một tiếng trực tiệp đóng cửa phòng lại.

Trong phòng ngủ lớn như vậy, chỉ có hai người bọn họ.

“Qua đây.” Trương Hàn nói.

Lâm Bắt Nhiễm đi tới.

Trương Hàn vươn hai cánh tay của mình ra, tựa như ông lớn ra lệnh: “Giúp anh cởi quần áo.”

Lậm Bắt Nhiễm không ngõ nghịch hắn, mà nghe lời giơ ngón tay lên, giúp hắn cởi quần áo.

“Ngoan như vậy?” Trương Hàn tự tay nâng khuôn mặt nhỏ nhăn của cô lên.

Lâm Bắt Nhiễm thầy cặp mắt hẹp kia chậm rãi híp lại, ý tứ không rõ đánh giá cô, vài phần bê nghề vài phần thăm dò, rất rõ ràng đã chú ý tới thái độ nghe lời và nhu thuận khác thường mấy ngày nay của cô.

Loại đàn ông như hắn, đối với nguy hiểm có một loại khứu giác vô cùng bén nhạy.

Hiện tại, hắn có chút hoài nghỉ cô.

Lâm Bát Nhiễm trần định tự nhiên, còn dũng cảm đón nhận ánh mắt hắn, cô cười lạnh một tiếng: “Trương thiệu gia, tôi không ngoan mà được à?”

Trương Hàn nhìn khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp ấy, cúi đầu liền hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Lâm Bát Nhiễm quay đầu, tránh được. › Trương Hàn siệt chặt eo nhỏ của cô ép cô vào trong ngực mình, khuôn mặt tuần tú chỗn ở cần cổ của cô ngửi một cái, tràn đầy mùi thơm cơ thể thiêu nữ, hắn tràm mê không ngót: “Làm sao vậy?”

“Tôi có điều kiện.”

“Ah, hôm nay qua đây nói điều kiện với anh rôi?”

“Tôi có thể đi theo anh, thế nhưng phải có kỳ hạn, tôi không thê cả đời làm tình nhân của anh được, anh phải nói rõ anh muốn chơi bao lâu, một năm đủ chưa, sau một năm anh thả tôi đi.”

Trương Hàn híp mắt xé quần áo trên người cô, ngày hôm nay cô mặc chiệc váy tráng hắn thích nhất: “Một năm? Quá ngắn, anh phải suy nghĩ thật kỹ, anh làm sao biết từ lúc nào chơi chán em…”

Hắn làm đau cô, Lâm Bất Nhiễm cắn môi chịu đựng Ì hắn nhục nhã, môi một lần thân mật hắn đều phát tiết, lực đạo rất lớn, căn bản cũng không đề ý đến cảm thụ của cô: “Anh không thể lại đi làm khó dễ em trai tôi, còn nữa, anh phải cho ba tôi một sô tiền lón, cho ông ây một tòa nhà lớn.”

Lâm Bát Nhiễm đều là nói càn, chỉ có như vậy mới có thể bỏ đi nghỉ ngờ của hãn.
 
Chương 2655


Chương 2655:

Trương Hàn bước hai ba bước, trực tiệp đầy cô ngã trên giường lớn, cô muôn giấy giua, hắn một tay không chế được cô, một tay tháo thất lưng mình, tùy ý nói: ` Được được được, em nói gì anh đều bằng lòng, em trai em về sau anh sẽ bảo vệ, ba em anh sẽ chăm sóc cho ông ta đến lúc lâm chung. Được chưa? Có thể cho anh ngủ chưa? Mẹ nó, lần trước ở bệnh viện còn chưa thoải mái đâu.”

Lâm Bát Nhiễm biết đã đủ, song cô chau hàng mày thanh tú: “Anh có thể nhẹ chút hay không, anh có khuynh hướng bạo lực đây à, anh làm tôi đau.”

Thấy cô lải nhải, Trương Hàn trực kiệp kéo qua áo gôi, trùm lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Móng tay Lâm Bát Nhiệm vạch ra mây vệt máu trên người hắn.

“Nhiễm Nhiễm…” Lúc này hắn che ở tai cô bờ rù rì nói.

Nhiễm Nhiễm?

Lúc hắn chìm vào khoái cảm đã kêu tên của một người.

Nhiễm Nhiễm…

Lúc đêm khuya, thủ hạ Trương Hàn vội vã chạy đên, ở ngoài cửa gõ cửa: “Thiều gia… Thiếu gia, bên ngoài xảy ra một chút việc, lão gia tử, bảo anh bây giờ đi về… Thiếu gia…

“Âm” một tiếng, bên trong Trương Hàn không biết câm lên cái gì, đập vào trên cửa.

Thủ hạ sợ đên mô hôi lạnh chảy ròng ròng, cũng không dám nói chuyện nữa, thiếu gia nhà mình lúc cao hứng thời điểm là không thể bị quây rây, bằng không thiếu gia sẽ nôi điên.

Cho dù việc có gấp đến đâu, thủ hạ cũng chỉ đành chờ ở bên ngoài.

Một lát sau, cửa phòng ph ng ngủ chính được mở ra, Trương Hàn khoác áo sơ mi trắng đi ra, cúc áo áo sơ mi còn chưa cài nút, lộ ra mảng lớn lồng ngực hắn, ở trên có vài vết cào của phụ nữ, nhìn hết sức ám muội. ¬ “Thiếu gia, lão gia tử ngài ấy bảo anh bây giờ đi về…”

Trương Hàn kéo quần lên, ngay cả dây lưng quần cũng không thắt, hắn chau mày, gương mặt mật hứng cùng không vui, giơ lên đôi chân dài đạp thủ hạ một cước, sắc mặt hắn âm u mắng: “Đã biết, anh câm miệng đi!!”

Thủ hạ nhanh chóng ngậm miệng lại. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Trương Hàn lại trở về phòng, trong phòng như một bãi chiên trường, Lâm Bất Nhiễm nằm ở trên giường, một thân đầy mồ hôi.

Trương Hàn cài nút quần: “xoạt” một tiêng cài xong thắt lưng, hắn đưa tay vỗ võ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ trắng đan xen của Lâm Bát Nhiệm: “Anh hiện tại phải đi ra ngoài một chuyến, không. thê ở cạnh em, mây ngày nay anh bề bộn nhiều việc, nhưng anh đã đặt vé máy bay rôi, thứ bảy tuần sau, em đừng đi về, cứ ở chỗ này, thứ bảy tuần sau anh trở về mang em đi.”

Lâm Bắt Nhiễm run rây, ,hàng mị, mở mắt ra: “Tôi muốn trở về bệnh viện một chuyến, mang một ít đồ đạc, được chứ?”

` Trương Hàn gật đầu: “Được, anh bảo tài xế tiễn em.”

Lâm Bát Nhiễm biết, hắn là để người đi theo cô, trước thứ bảy tuần sau hắn đã hạn chế tự do của cô, vây cô ở chỗ này rồi.

“Được.” Lâm Bắt Nhiễm tỏ ra ngoan ngoãn.

Trương Hàn dùng sức hôn một cái trên khuôn mặt cô, sau đó rời đi.
 
Chương 2656


Chương 2656:

Nghe bãi cỏ bên ngoài mặt truyền tới tiếng ô tô rời đi, Lầm Bắt Nhiễm nhanh chóng vén chăn lên xuông giường, Trương lão gia tử gọi Trương Hàn, vậy khẳng định là trở về nhà cũ Trương gia rồi, mây năm nay Trương gia đã lần qua thương giới và chính trị, ảnh hưởng rất lớn, nêu như Trương Hàn trở vê nhà cũ, vậu Trương Triệu Tông khẳng định cũng đã trên đường trở vê nhà cũ.

Cô đã xem qua bản đồ trước, noi này và Trương gia nhà cũ sẽ giao nhau ở một cột đèn giao thông, nói cách khác, cô có thê ở giao lộ cột đèn đỏ kia đợi Trương Triêu tông.

Đây là cơ hội duy nhất của cô, giải quyết tận gốc thì phải làm ngay lúc này.

Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đi xuông lầu, tài xế đi lên Thế: “Lâm tiêu thư, thiếu gia. bảo tôi đưa cô trở về bệnh viện, mời cô lên xe.”

“Được.”

Rất nhanh xe sang trọng liền đi tới giao lộ đèn đỏ, phía trước là đèn xanh, đường đang thông.

Lâm Bát Nhiễm đột nhiên lên tiếng: “Dừng xe.”

Tài xế đạp rồi phanh lại: “Lâm tiểu thư, có chuyện gì vậy?”

“Tôi đột nhiên nghĩ đến một việc, tôi muôn xuống xe vào tiệm thuốc mua vài thứ.”

“Lâm tiểu thự, cái này không tốt lắm đâu, chỗ thiếu gia…

“Anh bây giờ gọi điện thoại cho thiếu gia nhà anh, tôi nói với anh ta.”

Tài xế khó xử, anh ta không dám đắc tội Lâm Bát Nhiễm, cho nên lấy điện thoại ra bám SỐ Trửơng Hàn.

Rất nha li bên kia tiếp thông, giọng nói lười biếng từ tính của Trương Hàn truyên tói: “Alo.”

“Thiếu gia, là như vậy, tôi đang trên đường đưa Lâm tiểu thư trở về bệnh viện, thế nhưng Lâm tiểu thư muốn xuống xe vào tiệm thuốc mua vài thứ.” Tài xế báo cáo.

Trương Hàn im lặng hai giây: “Mua cái gì?”

Lâm Bất Nhiễm: “Tôi đi mua thuôc.

tránh thai, Trương thiệu gia, vừa rồi anh đã quên cho tôi uông thuốc tránh thai rôi, vì không mang đên phiền phức cho anh, cho nên tự tôi đi mua.”

Bốn năm trước lúc cô ở với hắn, mỗi một lần kết thúc hắn đều sai người đưa thuốc tránh thai cho cô.

Khi đó hắn đã nói ngoan ngoãn uống thuốc, đừng mang đên phiên toái không cân thiệt cho anh, nạo thai đối với cơ thể phụ nữ cũng không tốt.

Quả nhiên Trương Hàn chau mày, hắn đi vội vội vàng vàng, quên khuấy chuyện này: “Được, đi mua đi, nhưng để tài xế đi mual”

Lậm Bắt Nhiễm không nói gì thêm, tài xê cúp điện thoại: “Lâm tiểu thư, cô đợi ở trên xe, tôi đi mua thuốc.”

Nói xong tài xế đã đi xuống xe.

Lâm Bát Nhiễm một mình đợi ở trên Xe, cô quay 4 đầu nhìn ngoài cửa sổ, lúc này xuyên qua kính chiếu hậu rất xa cô liền thấy một chiếc xe sang trọng kèm theo biển số xe không thể dây vào, vừa nhìn chính là series của Trương gia, xe Trương Triêu Tông.

Trương Triêu Tông rốt cuộc đã tới.

Lâm Bât Nhiêm chỉ chờ thời cơ này, cô nhanh chóng cởi hai cúc áo, kéo áo xuống,, bờ vai trắng nõn phía bên phải \ như ân như hiện, mỹ nhân quân áo xốc xéch trong thanh thuần lại lộ ra vài phần quyến rũ, hết sức động lòng người.

Lâm Bất Nhiễm kéo ra cửa sau xe, cô phát hiện trời mưa.
 
Chương 2657


Chương 2657:

Mưa nặng hạt, lã tã rơi vào trên người cô.

Lúc này xe Trương Triêu Tông đã lái tới đây, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng chạy tới, trực tiếp đụng vào trên xe.

Tiếng thắng xe vang lên chói tai.

Tài xế thắng xe khẩn cấp, Trương Triệu Tông ngôi phía sau không vui ngắng đâu: “Chuyện gì xảy ra, đến cái xe cũng không lái được?”

Tài xế: “Ông… Ông chủ, là một cô gái đột nhiên vọt tới, tôi hình như đã đụng vào cô ây.”

“Vậy xuống xe đi xem, cho ít tiền rồi đuôi đi, tôi còn vội trở về.’ “Vâng thưa ông chủ.” Tài xế chuẩn bị xuông xe.

Thế nhưng một giây kế tiếp ,Irương Triêu Tông liền qua kính chắn gió phía trước thấy được một thân ảnh Sinh thuộc, lân Bắt Nhiễm nỗ lực đứng lên, thế nhưng rất nhanh đã ngã xuống.

“Đừng nhúc nhích!” Trương Triêu Tông lên tiêng.

Tài xế mới vừa định xuống xe trong nháy mắt bắt động, anh ta nghỉ ngờ nhìn ông chủ, ông chủ bị gì vậy?

Trương Triêu Tông nhanh chóng mở ra cửa sau xe, tự chạy xuông.

Lâm Bắt Nhiễm đụng vào xe, song không nghiêm trọng, đầu gối đụng phải thùng bảo hiệm, hơi trầy da, hiện tại cô ngồi sập xuống đất, giông ¡ như một đóa hoa trăng trong mưa, yêu đuối, làm cho người yêu thương.

“Lâm tiểu thư, cô sao rồi, thương thế có nghiêm trọng hay không?” Trương Triêu Tông thầy mỹ nữ không đứng dậy nỗi, hiện tại gã ân cân ngôi xôm người xuống, chân thành hỏi thăm.

Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu, nhìn về phía Trương Triêu Tông: “Ông là bố Trương Hàn?”

Trương Triêu Tông nhìn Lâm Bất Nhiễm, cô mặc lây váy trắng, sạch sẽ không nhuôm chút bụi trân, váy áo xốc xêch mở, lộ ra bò vai nhỏ gọn, hiện tại trên vai và xương quai xanh của cô thượng đều là vết hôn.

Trương Triêu Tông tuy đã lựa chọn con trai mình, thế nhưng thứ không có được thường thường luôn khiên người ta xôn xao, cho nên Trương Triêu Tông nhớ mãi không quên Lâm Bất Nhiễm, gã còn sai người nghe ngóng, biết được hôm nay Trương Hàn đưa Lâm Bất Nhiễm đến biệt thự, hai người đã làm gì không cân nói cũng biệt.

Thấy Trương Triêu Tông nhìn mình chằm chằm bờ vai mình, Lâm Bát Nhiễm nhanh chóng lôi áo che kín mình, đôi mắt to tròn ươn ướt nước của cô phòng bị nhìn Trương Triêu Tông: “Con trai ông là một tên cầm thú, ông cũng không phải người tốt, ông là cha của câm thúi”

Cha của cầm thú Trương Triêu Tông đột nhiên cảm thây chính mình không cách nào phản bác: “…”

Lâm Bát Nhiễm giùng giằng đứng lên: “Cho dù tôi chết, cũng sẽ không chịu các người đùa bốn nữa!”

Nói rồi Lâm Bất Nhiễm bỏ chạy mỏ, trực tiếp, chạy tới bên câu, làm bộ nhảy xuống dưới.

Trương Triêu Tông lại càng, hoảng sợ, gã nào cam lòng đề Lâm Bát Nhiềm nhảy sông, gã chạy tới, từ phía sau ôm lấy Lâm Bát Nhiễm: “Lâm tiểu thư, cô đừng vọng động.”

Bị Trương Triêu Tông ôm, Lâm Bát Nhiễm chỉ thấy buồn nôn, cô nỗ lực đề mình chảy ra TụNHg mắt : “Buông ra, tôi không cần ông lo, các người đều không phải là người tốt.”

Trương Triêu Tông đã cảm tháy Lâm Bất Nhiễm trong ngực mềm như : không khóp, thực sự là hương mêm như ngọc, mùi thơm cơ thể thiếu nữ thoang thoảng trên người cô không ngừng chui vào mũi gã, mùi hương tự nhiên ây làm cho hắn mê muội, hẳn rốt cục hiểu được niềm vui sướng của con trai mình.
 
Chương 2658


Chương 2658:

“Lâm tiểu thư, cô đừng kích động, tôi là người tốt, tôi thật sự là người tốt, cô nói cho tôi biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”

“Xảy ra chuyện gì ông không biết sao, con trai ông mạnh mẽ ép người ta làm gái điêm, đề cho tôi làm tình nhân hắn, kỳ thực hắn cũng không yêu, thích tôi, nghe nói dụng mạo tôi rât giồng với cô gái mà hản thích, hắn chỉ là coi tôi là thê thân mà thôi.”

Trương Triêu Tông SUY nghĩ một chút: “Lâm tiểu thư, cô nói là Nhiễm Nhiễm sao?”

Nhiễm Nhiễm”?

*Nhiễm trong tên Lâm Bắt Nhiễm là “št” nghĩa là nhuộm, Bát Nhiễm nghĩa là không nhiễm bụi trần. Nhiễm “§ÿ” trong tên cô gái mà Trương Triêu Tông nhắc đến, có nghĩa là từ từ trôi qua. Hai từ này âm đọc giỗng nhau.

Nhiễm Nhiễm…

Hai chữ này âm đọc giống nhau như đúc.

Lâm Bắt Nhiễm liền nhớ lại lúc Trương Hàn say tình, hắn từng thấp giọng nỉ non, hắn không phải gọi tên cô, mà hắn gọi là Nhiễm Nhiễm.

Thì ra cô bé kia là Nhiễm Nhiễm.

Thảo nào bồn năm trước lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô cứ gọi cô là Nhiễm Nhiễm, Lâm Bát Nhiễm chỉ cần nghĩ đến vừa rôi Trương Hàn ghé vào trên người cô nỉ non tên cô gái khác, cô chỉ muôn ói ra.

“Nhiễm Nhiễm và A Hàn từ nhỏ là thanh mai trúc mã, cùng nhau lón lên, chỉ là sau đó Nhiễm Nhiễm đã qua đời.” Trương Triêu Tông nói.

“Tôi không nghe, tôi không thích nghe những thứ này, tôi và tên câm thú Trương Hàn kia ở chung. với nhau môi một phút môi một giây đều là đau khổ dẫn vặt, không ai có thể giúp tôi, không có ai có thê giải cứu tôi, tôi còn không bằng chết đi cho xong.” Lâm Bát Nhiễm lại muốn nhảy vào trong sông.

Đây là phép khích tướng, lúc này đầu Trương Triêu Tông nóng lên, bị lừa: “Lâm tiêu thư, cô đừng nhảy sông, tôi cứu, tôi có thể cứu cô.”

“Thực ư?” Lâm Bất Nhiễm nhìn về phía Trương Triêu Tông.

“Cái này…” Trương Triêu Tông lại có chút do dự, dù sao gã rất sợ hãi thủ đoạn của Trương Hàn.

Lâm Bắt Nhiễm liên đây Trương Triêu Tông ra, cô mỉa mai nói: “Ong đừng gạt Đôi, theo tôi được biết ông rât sợ: đứa con trai này, con trai ông ở nhà diễu võ dương oai, ông còn thiếu đường gọi hắn một tiêng chal”

Cái gì? ¬ Trương Triêu Tông bị chọc tức, quan hệ của gã và Trương Hàn vôn chính là cây gai căm ở cô họng gã, hiện tại Lâm Bất Nhiễm kích thích như thế, trực tiếp đâm rách ranh giới, gã giận tím mặt: “Kẻ nào nói, có phải thẳng con bất hiếu Trương Hàn nói cho cô hay không?”

“Người nào nói với tôi cũng không quan trọng, vừa rôi ông do dự là sự thực.”

“Tôi… Tôi chỉ là cảm thấy chuyện này phải muôn thảo luận kỹ hơn.”

“Thứ bảy tuần sau Trương Hàn sẽ mang tôi rời đi, nêu như ngày đó ông qua đây cướp tôi đi, tôi sẽ tin ông, không thì ông cứ thừa nhận Trương Hàn đã sớm cưỡi ở trên đầu ông ởi, dù sao ông đã uất ức nửa đời, nửa đời sau cứ tiếp tục mà chịu đi.” Lâm Bát Nhiễm bỏ lại một câu nói như vậy cũng không quay đầu lại đi.

Lậm Bắt Nhiễm nhanh chóng đi trỏ vê, tài xê mua xong thuốc tránh thai đang tìm kiếm cô khắp nơi: “Lâm tiểu thư, cô đã vệ rôi, Không phải đã bảo cô ở trên xe rôi sao? Này, sao cô bị thương thé, tôi gọi điện thoại cho thiếu gia.”

Tài xé muốn nhắc máy gọi.
 
Chương 2659


Chương 2659:

“Đùng gọi thiếu gia của anh, tôi chỉ là cảm thầy buồn bực, đi ra ngoài hóng gió một chút nên không cần thận bị xe va vào, nêu như anh nói cho thiếu gia anh biết chuyện này, ông giám thị bất lực còn hại tôi bị thương, ông đoán thiếu gia anh sẽ trách phạt anh thế nào?”

Tài xế sợ sắc mặt trắng nhọt, động tác lây điện thoại di động nhanh chóng dừng lại.

Lâm Bắt Nhiễm tiếp tục nói: “Chuyện này anh không nói tôi không nói ti không ai biết, lên xe thôi!”

Tài xế cảm thấy rất có lý, anh ta nhanh chóng kéo ra cửa sau xe, Lâm Bất Nhiễm ngồi xuống.

Tài xế đưa thuốc tránh thai còn có một chai nước suôi tới: “Lâm tiểu thư, tới giờ uống thuốc rồi.”

Trương Hàn ở phương diện con nối dòng này vấn là rất cần thận, cậu bảo tài xẽ nhìn chằm chằm cô uống thuốc.

Lâm Bắt Nhiễm hào phóng mở ra nước khoáng, nuốt một viên thuôc tránh thai xuông.

Lục Họa đi tới trường học, chuyện đâu tiên cô làm chính là tìm Triệu Hàm Hàm.

Lúc dụ xuân là Triệu Hàm Hàm đầy cô xuống phía dưới, nếu như không có Lâm Mặc, cô cũng không biết mình sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên cô không có khả năng tha thứ cho hung thủ đăng sau Triệu Hàm Hàm này.

Lục Họa ngăn Triệu Hàm Hàm ở trong phòng vệ sinh: “Triệu Hàm Hàm, tôi có lời nói muôn nói với cô.”

Triệu Hàm Hàm làm chuyện xấu cũng chột dạ, nhất là nhìn Lục Họa được Lâm Mặc cứu bình an đi lên, cô ta vừa không cam lòng vừa giận điên: “Lục Họa, cô muôn nói cái gì, tôi hiện tại không có thời gian, tôi còn muôn đi học.”

Triệu Hàm Hàm nói muốn ổi. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Thế nhưng Lục Họa ngăn lối đi của Triệu Hàm Hàm lại, đồi mắt sáng trong ây đe dọa nhìn Triệu Hàm Hàm: “Triệu Hàm Hàm, cô làm chuyện xâu sẽ chạy, cái này cũng phải hỏi tôi đã đồng ý hay chưa.”

“Lục Họa, tôi làm chuyện gì xấu, cô tốt nhất đừng ngậm máu phun người.”

“Lúc du xuân cô tự tay đầy tôi xuống phía dưới, ah, cô nói đúng, đây không phải là làm chuyện xâu, mà là có N định giết người, đây là sẽ ngồi tù!”

Sắc mặt Triệu Hàm Hàm trắng nhọt, kỳ thực cô ta căn bản cũng không ý thức được mình phạm tội, cô ta chỉ là đơn thuận muốn Lục Họa biến mắt: “Lục Họa, cô nói tôi đầy cô xuống có chứng cứ sao?”

Lục Họa lắc đầu: “Không có.”

Triệu Hàm Hàm lúc này đắc ý phách lối lên: “Vậy cô chính là vụ oan, cân thận tôi kiện cô tội phỉ báng!”

Lục Họa nhếch đôi môi đỏ mọng, sau đó nhanh chóng giơ tay lên, dùng sức tát cho Liêu Triệu Hàm Hàm một bạt tai.

Chát.

Tiếng tai thanh thúy vang lên, Triệu Hàm Hàm trực tiệp bị đánh ngu.

Có bạn học vây xem, nhao nhao nói: “Trời ạ, Lục hoa khôi của chúng ta tát Triệu Hàm Hàm kìa, đây cũng quá…

dữ dội rôi đó”

Triệu Hàm Hàm che má trái bị tát, cô ta lớn như vậy, cho tới bây giò không ai dám tát cô ta, hơn nữa trước mặt nhiều người, cô ta mất hết mặt mũi, cô ta tức giận nói: “Lục Họa, cô dám?”
 
Chương 2660


Chương 2660:

“Tôi dám! Ba mẹ cô không dạy cô đối nhân xử thế, vậy tôi hiện tại liên cần thận dạy cô, tôi muốn đánh cô liền đánh, chẳng lẽ còn muốn tìm thời gian sao, có bản lĩnh kiện tôi à. ” Ánh mắt Lục Họa lạnh băng nói.

Triệu Hàm Hàm tức đến muốn phun máu ra rôi.

Lục Họa liếc Liễu Triệu Hàm Hàm, sau đó xoay người rời đi.

Triệu Hàm Hàm: “…”

Lục Họa không cần quay đầu lại cũng biết Triệu Hàm Hàm hiện tại có bao nhiêu phẫn nộ, cô là cô ý khích cô ta nồi điên.

“Họa Họa,” Lúc này Vưu Linh chạy tới, thân mật khoác lên cánh tay Lục Họa: “Họa Họa, tớ tin cậu, nhật định là Triệu Hàm Hàm đây cậu xuông, vừa rôi cậu đánh cô ta một bạt tai quá đã.”

“Cô ta đây tớ xuống dưới, không phải bạt tai này là có thê xí xóa, môi người đều phải vì mình phạm sai lầm trả giá thật lớn, mình muốn cô ta chịu trách nhiệm pháp luật.” Lục Họa mạnh mẽ nói. ` Vưu Linh chính là fan não tàn của Lụcphắn, đương nhiên là toàn lực ủng hộ Lục Họa, thế nhưng.. “Họa Họa, chúng ta không có chứng CỨ, àm sao đây?”

Lục Họa không nói gì, bởi vì, cô đã sớm nghĩ tới một kê hoạch.

Cô muốn chọc điên Triệu Hàm Hàm, àm cho Triệu Hàm Hàm lần nữa xuống tay với cô, một bạt tai vừa rồi chính là bắt đầu.

Song, một bạt tai còn thiều rất nhiều, Lục Họa biết uy hiếp của Triệu Hàm Hàm chính là Lâm Mặc.

Nếu như… cô hẹn hò với Lâm Mặc, vậy Triệu Hàm Hàm nhất định sẽ đứng ngôi không yên.

Cô hẹn hò với Lâm Mặc…

Mặc dù là làm bộ, thế nhưng suy nghĩ một chút vận quá. ngượng ngùng, cô phải mở miệng với Lâm Mặc thê nào đây?

Thiếu niên lạnh lùng cao ngạo như Lâm Mặc, sẽ không bằng yêu cầu hoang đường như thế của cô đâu nhỉ!?

Lục Họa đang miên man suy nghĩ, lúc này Vưu Linh đột nhiên kéo cô một cái: “Họa Họa, cậu xem, Lâm Mặc tới rồi!”

Lục Họa nhanh chóng, ngâng đầu, ánh mắt của cô bất giác rơi vào trên người Lâm Mặc.

Lậm Mặc tới, ngày hôm nay cậu mặc đồng phục học sinh áo sơ mi lam quần đen, đôi mắt Đan Phượng mỏng lạnh bị tóc mái che khuát, thiếu niên thanh lạnh tuần tú từ xa phương bước đến, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Cậu mặc quận áo lộ vẻ rất gây, đập vào mặt là cảm giác thiếu niên sạch sẽ, cộng thêm khí chất rong trẻo nhưng lạnh lùng, dù mặc quân áo gì cũng đẹp, toát ra cảm giác của một người mẫu, đây cũng là một trong nguyện nhân trọng yêu cậu luôn có thê nồi bật trong đám người.

Thế nhưng Lục Họa biết, cậu ch những mặc quân áo lộ vẻ gây, còn..

cởi quân áo có thịt.

Đêm hôm đó ở trong sơn động, cô đã gôi lên cánh tay mạnh mẽ của cậu, cánh tay. nhỏ bé của cô còn ôm vòng hông sắn chắc ấy, hai người cách chiếc váy mỏng trên người cô cùng ôm chặt, cảm giác da thịt dính nhau giống như chạm điện khiến người ta tê dại.

Trời ạ.

Cô suy nghĩ cái gì thế kia?
 
Chương 2661


Chương 2661:

Lục Họa nhanh chóng đánh rơi suy nghĩ trong đầu, thế nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đã không chịu thua kém đỏ lên.

“Áy, Họa Họa, mặt cậu làm sao đỏ như vậy, khó chịu à?” Vưu Linh kỳ quái hỏi.

Lục Họa nhanh chóng lắc đầu: “Không có a…”

Lúc này cô cũng cảm giác được một ánh mắt rơi vào trên người cô, Lục Họa lại ngắng đầu, liền đụng phải cặp mắt Đan Phượng xinh đẹp chói mắt kia của Lâm Mặc.

Cậu đang nhìn cô.

Bốn mắt nhìn nhau, Lục Họa chạy trồi chết.

“Ai nha kinh Linh, vào tiết rồi, chúng ta mau trở về lớp.” Lục Họa kéo Vưu Linh bỏ chạy.

Trong lớp.

Lục Họa về chỗ ngồi, cô có chút không yên lòng.

Lâm Mặc cùng tổ với cô, thế nhưng, ngôi ở sau cùng, lúc cô quay đầu nói chuyện với bạn ở phía sau lặng lẽ nhìn cậu một cái, Lâm Mặc gục xuống bàn, đang ngủ.

Cậu gió êm sóng lặng, mà cô xao động không ngót.

Lục Họa không biết nên làm sao mở miệng đề cập với cậu yêu cầu kia, cô đã bô não rật nhiều hình ảnh, cô cũng không thể cầm một bó hoa chạy đên trước mặt của cậu, nói với cậu nói Lâm Mặc, chúng ta hẹn hò đi?

Ah, không đúng, là Lâm Mặc, chúng ta hẹn hò giả đil?2 Lấy tính tình của cậu, cậu sẽ phải lườm cô tóe mắt sau đó quay đâu bước đi.

Tan học; các học sinh lục tục rời đỉ, Vưu Linh nói: “Họa Họa, sao cậu chưa về nhà?”

Lục Họa cầm bút, làm bộ mình đang nghiên cứu một bài toán: “Tớ giải xong bài này liền về.”

Vưu Linh, được rồi, thế giới của học bá cô không hiểu.

Vưu Linh cùng các học sinh đêu rời đi, Lục Họa bắt an lui về phía sau nhìn mây lần, Lậm Mặc vận chưa đi, cậu còn gục xuống bàn ngủ.

Bình thường cậu đều là người rời đi đầu tiên, ngày hôm nay chắc là quá mệt mỏi, cậu vân luôn trực chị trong bệnh viện mà Tất cả mọi người đã đi, trong phòng học chỉ còn sót lại cô và Lâm Mặc, thời cơ tới rôi.

Lục Họa chậm rãi đứng dậy, cô ôm một quyền sách đi đến Tông Lâm Mặc…

Cô hỏi Lâm Mặc, cậu lạnh không?

Vấn đề này bảo cậu trả lời thế nào?

Nói thật, Lâm Mặc không lạnh, cậu ở độ tuổi huyết khí phương cương, trong phòng có cô, khắp nơi đêu là mùi thơm ngát trên người cô, không khí cậu thở ra được cô hít vào, ngay cả không khí đều là ngọt, cậu làm sao có thể làn ngược lại, cậu còn rất nóng.

Thế nhưng, cậu im lăng gật đầu: “Ừ, hơi lạnh.”

Cậu lạnh, Lục Họa nhìn trên người tắm chăn trên người hơi khó xử, chẳng lẽ cô nên mời cậu ngủ chung?

Lúc này Lâm Mặc ho nhẹ một tiếng.

“Cậu làm sao vậy?”

“Cổ họng có hơi khó chịu.” Lâm Mặc nghiêm túc nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top