Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái
Chương 241


Chương 241:

 

Có người nói, phía sau lưng Trường Linh có lẽ là Lý Quốc Cường tài sản, thoáng cái đã bao gồm nhiều ngành sản xuất bệnh viện Trường Linh cùng Trường Linh dược thiện, Trường Linh máy móc đều là một nhà, xem ra công ty này thật là mạnh mẽ.

 

Trong phòng làm việc, Tô Thính Ngôn đem tài liệu tự mình thiết kế kiến trúc chúc tài liệu cho Cố Tử Huyên.

 

“Những thứ này là thiết kế bộ phận cuối cùng, em đi giúp tôi tìm một chút công ty xây dựng nhìn xem công ty nào có thể làm.”

 

Cố Tử Huyên kinh dị nhìn tài liệu kia, cô là xem không hiểu nhưng nhìn đến phía trên một chút, bản thảo và viết ghi chú hiểu được cái này đúng là cô làm.

 

“Tô tổng, chúng ta chắc cũng là muốn xây một cái a.”

 

Tô Thính Ngôn gật đầu:”ở đây tiền thuê quá mắc, một năm nhiều tiền như vậy còn không bằng chính mình hình xây một cái.”

 

Cái gì gọi là lão tổng ương ngạnh?

 

Bởi vì mướn văn phòng quá đắt, nên chuẩn bị tự mình xây một toà nhà khác?

 

Tô thính Ngôn, lúc này thấy điện thoại vang lên, là Lâm Nhứ gọi tới, lúc này mới nhớ tới hôm nay là chủ nhật, “Ai nha, quên mắt hôm nay còn có hẹn, cố trợ lý phía sau không có lịch trình gì chứ.”

 

“không có, là Lâm tổng sao… Tô tổng củng Lâm tổng hẹn hò?”

 

Cố Tử Huyên cũng cầm đi theo bát quái.

 

“Không có, không có nữa rồi, chính là giúp tôi một chuyện đi trả một nhân tình, đàn ông thật là phiền phức.”


 

Ai dám nói Lâm tổng phiền phức đâu.

 

Bao nhiêu thiên kim tiểu thư muốn đi quấy rối Lâm Nhứ cũng không được, chỉ có Tô tổng của cô kêu Lâm Nhứ quấy rồi cô ấy.

 

Tô Thính Ngôn cùng Lâm Nhứ ở bên ngoài gặp mặt, đi theo Lâm Nhứ cùng đi vào Lâm gia.

 

Lâm gia nhìn hai người cùng nhau tiến vào, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra cho nhau nhìn một chút.

 

Xem ra tình cảm cá nhân cũng không có hỏng bét như vậy, còn có thể cùng nhau tới trong nhà.

 

Tô Thính Ngôn cười cùng mọi người lên tiếng chào, Mọi người nhìn Lâm Nhứ, người ở phía sau biểu tình cũng vội vàng nói:”các người đi vào bên trong nói chuyện đi, vào bên trong đi.”

 

Tô Thính Ngôn nghịch nghịch tóc:” mọi người còn ý tưởng vẫn còn phải tự làm cơm a….”

 

Vài người nhìn Lâm Nhứ.

 

Bọn họ có ý tưởng sao?

 

Là Lâm Nhứ nói ra.

 

Lâm Nhứ cũng nói ra ai dám không còn nghị?

 

“Đúng vậy, đúng vậy phải làm cơm…. A đúng rồi vẫn chưa mua nguyên liệu nấu ăn đâu.”

 

Lâm Nhứ nói:”chúng ta đi mua.”

 

Anh đối với Tô Thính Ngôn nói:”đang ngồi đa số đều là trưởng bối, việc này thể lực cứ giao cho chúng ta đi.”

 

“Được rồi.”

 

Tô Thính Ngôn và Lâm Nhứ cùng nhau đi qua một đường phố mới tới một nhà kiểu to siêu thị.

 

Lúc đi vào người phía sau đều đang ngồi nhìn xem.

 

Xung quanh đây không ít người biết đến Lâm Vũ tập đoàn, mà Lâm Nhứ gần đây cho ra ánh sáng còn là thật nhiều cho nên tự nhiên thoáng cái liền nhận ra được.

 
Chương 242


Chương 242:

 

“Đây là theo đuổi a2”

 

Lúc này có người đi ở phía sau chụp được hai người đi dạo siêu thị, ảnh phát đến trên web đi trưng cầu ý kiến.

 

“Đều đi dạo siêu thị, xem ra là ở cùng một chỗ á.”

 

“Không ai có thể cự tuyệt Lâm Nhứ, khẳng định ở cùng một chỗ”

 

“Wao, chờ thông báo chính thức.”

 

Tô Thính Ngôn có tình xem nhẹ những cái ánh mắt do sét, đi tới phía mua thức ăn.

 

“Tôi tới mua đi, làm dơ tay cô giờ.”

 

Lâm Nhứ quan tâm đi chọn đồ ăn.

 

Vừa mua vừa nói:”mua món ăn, cà rốt, thịt bò, „ đƯỢC rỒi cô sẽ làm cái gì món ăn? Mua một chút nữa tất cả mọi người phải làm một chuyên môn như ai cũng thử xem”

 

“Tôi ..tôi sẽ đun nước sôi.”

 

“không biết làm món gì nữa à2”

 

“Nếu phải làm tôi sẽ xào trứng gà.”

 

“Vậy làm cà chua xào trứng gà đi.”

 

Anh nói tiện tay lượm hai trái cà chua bỏ vào trong xe.

 

Hai người nhanh mua xong đồ ăn.

 

Lúc trở về Lâm Nhứ trước tiên náu cơm Tô Thính Ngôn ở bên cạnh nhìn.

 

Mặc dù trước kia đã xem qua Lâm Nhứ làm ông qua, thế nhưng lại nhìn thấy như trước cảm thấy người đàn ông này thật có nghị lực…

 

Đáng tiếc cô không qua được trong lòng một uẳn khúc.

 

Ai không biết thời gian tới, cô gái nào có thể hưởng thụ người đàn ông này cao cấp sắc đẹp.

 

Tô Thính Ngôn suy nghĩ, cầm điện thoại di động lên không ngờ chứng kiến một cái tin tức mới.


 

“Tô Thính Ngôn, Lâm Nhứ đi dạo phố muốn thông báo chính thức?”

 

Cái quái gì vậy?

 

Vừa đi vào trong vừa nhìn.

 

Phía dưới tắt cả đều là hình ảnh của cô và Lâm Nhứ.

 

Cô đi.

 

Những truyền thông này bắt bóng bắt gió xem hình nói chuyện còn chưa tính, như. thế nào còn một bộ đã chứng thực được để khẳng định đáp án bộ dáng mà hai người đã ở cùng với nhau.

 

Ai ở bên nhau…

 

Tô Thính Ngôn mau để cho người phát 1 thanh minh.

 

“Bị Tô tiểu thư ủy thác, Tô tiểu thư tỏ vẻ, biểu thị giữa bằng hữu bình thường giao lưu không có quan hệ qua lại, mọi người giải tán đi thông báo chính thức là không thể nào đời này cũng không thể.”

 

Người phía dưới nhìn vẫn rất không tin.

 

“Tôi nghĩ tôi để thể hẳn là chạy không khỏi quy luật thơm.”

 

“Là có thể lên giường cái loại này bằng hữu sao.”

 

“Hâm mộ có thể cùng Lâm Nhứ đi dạo siêu thị bằng hữu Tô tiểu thư.”

 
Chương 243


Chương 243:

 

Tô Thính Ngôn liếc hạ mắt.

 

Quay đầu lại nhìn Lâm Nhứ.

 

Việc này quả thật trước đường phó đều có thể lên trên tin tức thật là phiền toái.

 

Lúc này Lâm Nhứ từ bên kia nói câu:”đến đây làm đồ ăn đi.”

 

“A “Tô Thính Ngôn vội vàng chạy tới.

 

Thấy Lâm Nhứ một món thịt bò đã làm xong rồi, nhìn hình dáng liền có vẻ ăn ngon lắm.

 

Tô Thính Ngôn nuốt nước miếng một cái:”tôi làm phải làm gì?

 

“Đến đây tôi dậy cô trước tiên làm các đồ ăn.”

 

Lâm Nhứ ở phía sau lưu ý giống nhau vậy dạy cho cô.

 

Thế nhưng may là như thế vẫn làm cho phòng bếp làm cho gà vừa chó sủa.

 

“Ai nha, thật là nóng”

 

“Ai nha, cái này lửa muốn đi ra “

 

“A, mỡ bắn tung toé rồi, làm sao đem sẽ không bốc cháy.

 

đi”

 

Tô Thính Ngôn bị làm cho một chút nhảy vào lòng Lâm Nhứ ở bên cạnh, Lâm Nhứ làm bộ ôm lấy cô cười xem dáng vẻ hoảng hốt lo sợ.

 

“Yên tâm sẽ không bốc cháy, ý thức khác là tốt rồi, cẩn thận một chút”

 

Tô Thính Ngôn lúc này mới phát hiện mình ở trong lòng Lâm Nhứ.

 

Cô trởn từng mắt nhìn Lâm Nhứ một chút rồi trở lại.

 

” Anh làm gì.”

 

“Chính cô nhảy vào….”Lâm Nhứ buông tay nói.


 

Tô Thính Ngôn liếc mắt một cái.

 

Lâm Nhứ khẽ mỉm cười nói:”bật rồi, lật tức cháy giờ.”

 

ĐÀ . TÔI LỚI.

 

Tô Thính Ngôn vội vàng lại đi hăng hái chiến đấu.

 

Lâm Nhứ ở phía sau nhìn trên mặt cũng lộ ra một cái chăm chú mỉm cười, Đằng sau nhìn Lâm gia tiền bối cho nhau nhìn.

 

Cay đôi mắt thật sự là cay đôi mắt.

 

Lâm Khuynh của họ tiến vào nhìn những thứ này, một bên nhân đạo nói:”Lâm Nhứ cũng có ngày hôm nay.”

 

Lâm Hàn cũng đi theo lắc đầu một cái:”vị Tô tiểu Thư cũng thật sự là tương đồng vách sắt, vậy cũng không phá được”

 

ôi không nghĩ như vậy anh xem,đây không phải là sắp rồi sao.”

 

“Mấu chốt chính là việc này Lâm Nhứ theo đuổi cá nhân vẫn làm nhiều như vậy hành động nhỏ, tắm tắc, đáng giá không?”

 

“Anh cảm thấy như vậy không đáng, nhưng những người khác cảm thấy đáng giá.”

 

Hai người nhìn nhau lắc đầu rời đi.

 

Tô Thính Ngôn rốt cuộc ở Lâm gia không được tự nhiên ăn một bữa cơm.

 
Chương 244


Chương 244:

 

Cô làm gì đó màu sắc nhìn còn là bình thường, cố gắng thế nhưng cô không dám ăn.

 

Lâm Nhứ ở bên kia lại từng miếng từng miếng tất cả đều ăn.

 

Cô nhìn thở dài nói:”Lâm Nhứ, anh là không có vị giác sao, không thấy mọi người đang ngồi không có một dũng khí ăn….”

 

Lâm Nhứ ăn ngon dường như rất thơm bộ dáng:”bọn họ không ăn tôi ăn.”

 

Những người khác đều cười khan.

 

Có ăn hay không bọn họ cũng không dám ăn.

 

Nhìn Lâm Nhứ vậy một bộ dám ăn một miếng sẽ phải hắn đẹp mắt biểu tình, ai dám ăn.

 

Bọn họ có thể xem như là thấy được cái gì gọi là sói đói bảo vệ thức ăn, cái này bảo vệ cũng quá kịch liệt rồi.

 

Ăn cơm xong rồi thì Tô Thính Ngôn phải đi về Lâm Nhứ chuẩn bị đưa cô về nên cố ý dặn cô chờ ở cửa.

 

Tô Thính Ngôn đang chờ Lâm Nhứ đi xe ra, cô nhìn thấy Cố Giao đi phía sau mình.

 

Cô ta liếc mắt một cái thấy được Tô Thính Ngôn ánh trong mắt tràn đầy thù địch, không nhận ra thấy.

 

Tô Thính Ngôn cười cười.

 

Cố Giao hung tợn nói:”cô cười cái gì cô đang chê cười tôi? Tuy rằng không biết cô rốt cuộc làm sao làm nhưng mà tôi không tin, không tin Trường Linh là của cô.”

 

Tô Thính Ngôn vẫn như cũ cười nói:”cô Giao cô ban đầu cao cao tại thượng cho rằng tôi không xứng với Lâm Nhứ từ thân thế thấp kém, cô xem đều không muốn xem tôi, liếc mắt hiện tại lại biết tôi là người sáng lập của Trường Linh, trong lòng cô không cân bằng, tôi cũng có thẻ lý giải.”

 

Bị đâm xuyên tâm lý Cố Giao càng lộ vẻ tức giận.

 

Tô Thính Ngôn lại tiếp tục nói:”tôi chính là người sáng lập Trường Linh, tôi không thể so bằng người thấp kém một chút.”

 


“Hoặc là cô cảm thấy, tôi không có gia thế tốt, cũng không có gì, sao có thể là người sáng lập Trường Linh, người như tôi nên thành thành thật thật bị cô đạp dưới lòng bàn chân, nhưng là có một ngày cô phát hiện, tôi không ở dưới lòng bàn chân của cô, cô lại cảm thấy không thể tin phải không? Loại tâm tư này của cô chính là bị bố mẹ dạy ra, đương nhiên tin vào cái gì mình muốn tin tưởng, đáng tiếc, tôi không cho cô cơ hội này, tôi là người sáng lập Trường Linh, bây giờ cô không thể làm gì tôi, tương lai càng không thể làm gì, có lẽ có một ngày, cả nhà của cô cũng không thể làm gì tôi, chuyện này cô không muốn tin cũng không có cách nào.”

 

Cố Kiều bị tức đến run rẫy.

 

Nhưng mà, Tô Thính Ngôn trước mắt cô cao cao tại thượng, biểu cảm lạnh nhạt mang theo ý cười, trong lúc nhất thời làm người ta cảm thấy giống như bắt luận người nào đều không bằng cô, làm cô ta cảm thấy chính mình ở trước mặt Tô Thính Ngôn cũng phải tháp hơn một đoạn.

 

Thấy Lâm Nhứ từ đẳng sau đi tới.

 

Tô Thính Ngôn hừ một cái, xoay người lên xe Lâm Nhứ.

 

Cố Kiều cảm thấy chính mình mới là người vừa bị dẫm dưới lòng bàn chân.

 

Không tin, có không tin cũng vô dụng.

 

Cố Kiều cắn răng, hận thù nhìn theo hướng Tô Thính Ngôn rời đi.

 

Không phải chỉ mở công ty thôi sao, tại sao cô ta lại không thể mở?

 

Cô ta nghĩ, trở về phải nói với người nhà, cô ta không cần đi Lâm Vũ làm, cô ta muốn mở công ty.

 

Tô Thính Ngôn không phải mở được bệnh viện Trường Linh sao, cô ta cũng phải đi mở một nhà hàng, cô ta phải làm quán ăn Tây.

 
Chương 245


Chương 245:

 

Những thứ cao cấp này làm người ta nhìn là thấy to lớn, khác hoàn toàn với công ty rách nát của Tô Thính Ngôn.

 

Lấy tài năng công việc máy năm nay của cô ta ở Lâm Vũ, sao cô ta có thể thua Tô Thính Ngôn được, không phải là mở công ty thôi ư, làm như mình rất giỏi vậy.

 

Chân Văn Anh rốt cuộc tốt lên.

 

Văn Anh ở bệnh viện không có việc gì làm, mở phát sóng trực tiếp với các fan.

 

Lúc Tô Thính Ngôn tới, Văn Anh cười gọi Tô Thính Ngôn qua đó.

 

“Đây là Tô tiểu thư xinh đẹp của chúng ta, tới đây, Thính Ngôn, lại đây nhìn xem, chào hỏi với fan của tôi đi.”

 

“Thôi, tôi không đi…”

 

“Làm sao không tới, lại đây, cho cô xem, fan tôi đều rất dịu dàng, đúng hay không, các người không được đối bắt nạt người ta đấy.”

 

Tô Thính Ngôn đi qua, nhìn thấy mọi người đang chào hỏi, nói chúc phúc, dặn dò với Văn Anh, trong lúc nhất thời cảm thấy phát sóng trực tiếp này cũng rất tốt.

 

Văn Anh phát sóng trực tiếp trong chốc lát, sau khi tắt đi, Tô Thính Ngôn nói: “Không biết phát sóng trực tiếp có thể kiếm tiền không.”

 

“Đương nhiên, bây giờ không ít minh tinh đều đã bắt đầu phát sóng trực tiếp, như thế nào, cô muốn phát sóng trực tiếp?”

 


“Có ý đó.”

 

“Tới đây, là người nhiều kinh nghiệm trong việc phát sóng trực tiếp, để tôi dạy cô.”

 

Văn Anh dạy Tô Thính Ngôn rất nhiều thứ, làm thế nào mở phát sóng trực tiếp, như thế nào xác nhận.

 

Với sự trợ giúp của Văn Anh, trực tiếp đăng ký cho Tô Thính Ngôn một tài khoản.

 

Sau đó Tô Thính Ngôn trở về lập tức mở phát sóng trực tiếp.

 

Hôm nay vốn dĩ cũng chỉ thử một lần, cô muốn đi lên tuyên truyền đồ vật ở nhà mình, có một số việc cũng có thể trực tiếp làm sáng tỏ ở trên phát sóng trực tiếp, so với việc giao chuyện điều hướng dư luận cho những người khác thì tự mình làm vẫn tốt hơn.

 


Kết quả Tô Thính Ngôn lên đây, rất nhiều người tới chào hỏi.

 

“Tô tiểu thư, có thể nói một chút hay không, được Lâm Nhứ theo đuổi là cảm giác gì?”

 

Tô Thính Ngôn không biết nấu cơm, làm blogger đồ ăn là không có khả năng.

 

Nghĩ một lúc, rốt cuộc cô là một bác sĩ, có thể nhìn giúp có vấn đề gì, trả lời một ít kiến thức về y học.

 

Không ngờ vừa mở đã có rất nhiều người tới hỏi.

 

Bởi vì không ít người xem phát sóng trực tiếp đều là con gái, cho nên có rất nhiều người không có việc gì tới hỏi ít bệnh vặt của con gái.

 

Tô Thính Ngôn phát sóng trực tiếp giải đáp câu hỏi, đề tài này rất nhanh đã lên hot search.

 

Đương nhiên, mọi người đều vì vụ phốt của Tô Thính Ngôn và Lâm Nhứ mà đi xem.

 

Nhưng cũng có ít người thật sự nhìn thấy những đoạn video ngắn cô trả lời thắc mắc của mọi người, ở dưới nghỉ ngờ, chuyện đó là thật vậy chăng, lời nói của cô có thể chịu trách nhiệm không, ở trên đó tùy tiện dạy người ta uống thuốc lung tung thật sự được ư?

 

Lập tức có tài khoản về y học có tích xanh và tài khoản của bệnh viện trả lời, những lời cô nói đều rất có cơ sở y khoa, là nhân tài đã từng học qua y học mới có thể nói ra, là lời nói một bác sĩ sẽ nói ra, có thể chịu trách nhiệm cho nó. Hơn nữa mắấu chốt là, cô chỉ giải đáp một số vấn đề nhỏ về một ít loại mụn, đau bụng kinh, nên bảo vệ mình như thế nào, những chuyện này không nói lên cái gì, cũng không nói đến chuyện uống thuốc, chỉ xem như một loại tuyên truyền thường thức chính xác cho nên không tính là gì cả.

 

Bạn trên mạng nhìn vậy lúc này mới nghiêm túc đi video, cảm thấy phương pháp bên trong nói xác thật rất đơn giản thực dụng.

 

Bên kia, Tô Khuynh Tình liếc mắt một cái thấy được Tô Thính Ngôn thế nhưng đi làm phát sóng trực tiếp.

 
Chương 246


Chương 246:

 

Lại Mỹ Lâm cũng thấy được, ở một bên nói: “Xem ra là thật sự thiếu tiền, loại phát sóng trực tiếp không ra gì như vậy cũng làm.”

 

Tô Khuynh Tình nhìn fan của cô nhiều như vậy, lại còn có người thưởng rất nhiều tiền, rất tôn sùng cô, trong lòng tự nhiên không cân bằng.

 

Tô Khuynh Tình nói với Lại Mỹ Lâm: “Cái này cũng là xu hướng bây giờ, hơn nữa fan nhiều cũng có chỗ lợi, giống như minh tinh vậy, bây giờ có người nồi tiếng trên mạng còn có thể chuyển thành minh tinh đấy. “

 

Trong lòng Tô Khuynh Tình ghen ghét, hơn nữa, nhìn video của Tô Thính Ngôn, cảm thấy cô làm được mình cũng làm được.

 

Bây giờ Tô Thính Ngôn không đi làm hẳn ở nơi nào, Lâm Vũ cũng đã từ chức, cô ta thì khác, cô ta bác sĩ của Tô MÔ đàng hoàng, bác sĩ xinh đẹp của Tô Tề sao lại không thể đi phát sóng trực tiếp.

 

Vì thế Tô Khuynh Tình cũng tức giận, đăng ký một tài khoản phát sóng trực tiếp.

 

Nhưng mà…

 

Không máy người biết cô ta.

 

Ngược lại còn có người nói thẳng ở trong phát sóng trực tiếp là cô ta đang bắt chước Tô Thính Ngôn.

 

Tô Khuynh Tình rất tức giận, nhưng đang phát sóng trực tiếp phải khống chế cảm xúc, làm bộ như không thèm để ý.

 

Ngày hôm sau thấy mình cũng không có bao nhiêu fan, so với Tô Thính Ngôn đi lên là trăm vạn fan, chênh lệch cũng quá lớn rồi.

 


Tô Khuynh Tình nghĩ sao cô có thể lập tức có nhiều fan như vậy, khẳng định là mua không ít.

 

Vì thế Tô Khuynh Tình lập tức tiêu tiền mua hai trăm vạn fans, còn nhiều hơn cả Tô Thính Ngôn.

 

Ngày hôm sau Tô Thính Ngôn tổ chức trò chơi, cảm thấy mỗi ngày đều nói về chữa bệnh cũng không tốt, có thể ngẫu nhiên giải trí một chút.

 

Cô còn đang nói đã thấy có người tặng chiếc máy bay rất lớn.

 

Máy bay là một trong những vật phẩm quà tặng trong phát sóng trực tiếp, một chiếc máy bay một ngàn khối.

 

Trong chốc lát, mọi người đều thấy tin spam máy bay.

 


Vốn dĩ Tô Thính Ngôn không cảm thấy như thế nào, phía dưới lại có rất nhiều người kêu lên.

 

“Oa, Lâm Nhứ tới tặng quà tặng.”

 

“Bắt sống tổng giám đốc Lâm Nhứ.”

 

“Tôi thấy rồi, Lâm Nhứ mới đăng ký tài khoản.”

 

“Hai phút tặng mười cái máy bay.”

 

“Trời ơi, đứng đầu bảng, năm phút tặng năm mươi cái.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn kỹ.

 

Thật đúng là Lâm Nhứ.

 

Người này rốt cuộc đang làm gì vậy…

 

Tô Thính Ngôn tự hỏi đều có thể thấy Lâm Nhứ đang tặng máy bay, lúc sau Tô Thính Ngôn đang nói cái gì bọn họ cũng mặc kệ, tất cả đều chạy tới số máy bay.

 

Một lát sau Lâm Nhứ tặng đến năm mươi vạn.

 

Nháy mắt, Tô Thính Ngôn đã bị tặng quà phát sóng trực tiếp đến đứng đầu bảng đơn.

 
Chương 247


Chương 247:

 

Rất nhiều người không quen biết Tô Thính Ngôn đều lập tức bị kinh ngạc.

 

Vốn còn có người kêu, ai, người mới nào dám kiêu ngạo như vậy…

 

Nhưng mà vừa nhìn đến lập tức thấy Lâm Nhứ đang tự mình tặng tiền cho cô…Từng người từng người đều chuồn mắt.

 

Tặng không nỏi tặng không dậy nỗi.

 

Ai có thể tặng qua Lâm Nhứ chứ.

 

Tô Thính Ngôn ở chỗ này đỡ trán, nhìn tài khoản còn ở bò lên, ở chỗ này nói: “Phiền phức, phiền phức, hôm nay phát sóng trực tiếp trước tắt vì có chuyện đột xuất… “

 

Bạn trên mạng đến ăn dưa cũng rất vui vẻ, ở phía sau nói: “Tắt phát sóng trực tiếp có phải muốn đi gọi điện thoại cho Lâm Nhứ để hỏi thăm không?”

 

Tô Thính Ngôn không thầy được những lời này.

 

Cô tắt điện thoại, thật sự trực tiếp gọi cho Lâm Nhứ.

 

*Lâm tổng, anh có thẻể…Hơi chút khiêm tốn một chút.”

 

Lâm Nhứ nói: “Làm sao vậy, tặng thưởng không được sao? Anh nhìn thấy mọi người nói có thể tặng thưởng cho người mình thích.”

 

“Anh, Anh đánh thưởng thì dùng tên như vậy làm gì?”


 

“Hả? Vậy ngày mai anh đổi cái tên?”

 

Đổi tên có ích lợi gì sao?

 

Có chuyện ngày hôm nay, ngày mai có người còn đi tặng thưởng, ai không biết là Lâm Nhứ chứ.

 

Bên kia, quả nhiên trên mạng rất nhanh lại lên hot search.

 

Lâm Nhứ vì Tô Thính Ngôn cả đêm tặng thưởng thượng trăm vạn, phát sóng trực tiếp tắt rồi còn đang tiếp tục, Tô Thính Ngôn khẩn cấp tắt phát sóng trực tiếp, bạn trên mạng đang suy đoán có phải đi gọi điện thoại mắng chửi người ta không.

 

Vốn dĩ trên mạng đang nháo ồn ào còn chưa tính, sau đó chính chủ còn trực tiếp chia sẻ.

 

Đúng vậy, chính Lâm Nhứ trực tiếp chia sẻ lại.

 

“Được rồi mọi người không cần lại thảo luận nữa, ngày hôm qua gọi điện thoại mắng nửa giờ, hôm nay tôi không tặng quà.”

 

Phía dưới mọi người càng sung sướng.

 

“Quả nhiên không đoán sai, thật sự gọi điện thoại đi mắng.”

 

“Lâm tổng quá không dễ dàng.”

 

“Bây giờ tôi tuyên bố, Lâm Nhứ và Tô Thính Ngôn mời tại chỗ kết hôn.”

 

“Cục Dân Chính chạy đến nhà Lâm Nhứ đi thôi.”

 

Mọi người sung sướng, fan CP cũng có.

 

Mọi người còn cố ý đặt tên cho một đôi CP này, gọi là Ngôn Nhứ?

 

Sau đó Tô Thính Ngôn vẫn là mở phát sóng trực tiếp.

 

Cô không thể bị Lâm Nhứ đả đảo được.

 

Nhưng mà ngày hôm sau…

 
Chương 248


Chương 248:

 

Thật sự có một cái người nặc danh tới tặng máy bay.

 

Phía dưới mọi người lại sung sướng.

 

“Mau xem, Lâm Nhứ lại tới nữa.”

 

“Mọi người tới đoán xem hôm nay Lâm Nhứ có thể tặng bao nhiêu.”

 

“Lâm tổng thật ngoan, bị mắng nửa giờ xong cũng không dám dùng nick chính nữa, nhưng dùng nick phụ chúng tôi cũng nhận ra anh. “

 

Nhưng mà bên kia……

 

Chính chủ Lâm Nhứ lại nỗi lên.

 

“Vừa mới tặng quà không phải tôi, tôi theo đuổi người ta một cách chính đại quang minh, tôi tặng tiền cũng là chính đại quang minh, sẽ không dùng nick phụ.”

 

Đó là ai?

 

Tô Thính Ngôn nhìn động tĩnh của mọi người, vốn đang thật sự tưởng Lâm Nhứ mở nick phụ qua đây, nhưng nếu Lâm Nhứ đã đi vào nói, vậy chứng tỏ không phải.

 

Tô Thính Ngôn kỳ quái nói: “Vậy người này là ai?”

 

Nhưng không đợi cô nghỉ hoặc lâu, bên kia, Lâm Nhứ cũng tặng quà theo.

 

Cái này làm phòng phát sóng trực tiếp càng náo nhiệt, một lát là Lâm Nhứ tặng máy bay, một lát là nick xa lạ tặng máy bay.

 

Sau khi Lâm Nhứ đuổi kịp lại tiếp tục tặng.

 

Máy bay được tặng hôm nay không chỉ giúp Tô Thính Ngôn đứng đầu bảng đệ nhát.

 

Còn tặng đến sắp phá kỷ lục của người cao nhất.

 

Tuy Tô Thính Ngôn muốn dựa vào phát sóng trực tiếp thu hút chút nhân khí nhưng cô không nghĩ thật sự làm người phát sóng trực tiếp.

 

Bọn họ tặng cái này làm gì?

 

Mọi người phát hiện, nick phụ xác thật không phải Lâm Nhứ, bởi vì hai người đang giằng co.

 

Tô Thính Ngôn lại lần nữa bị làm đau đầu, không còn sức lực tiếp tục, lại đóng phát sóng trực tiếp.

 

Nhưng thời gian phát sóng trực tiếp ngắn cũng không ảnh hưởng mọi người sung sướng.

 

Trên mạng lập tức đem lan truyền đoạn video về chuyện này.

 

“Nick phụ là ai2 Ngoại trừ Lâm Nhứ còn có nhà giàu nào dám theo đuổi Tô Thính Ngôn?”

 

“Lầu trên dùng từ dám này thật tốt, người Lâm Nhứ theo đuổi cũng dám khiêu khích.”

 

“Ai dám hủy đi CP của tôi, Thính Ngôn Lâm Nhứ sớm ngày kết hôn!”

 

Mà bên này……

 

Lâm Nhứ đầu tiên là nhìn cái nick phụ kia.

 

Nick phụ tên là “Không nghĩ đến quá khứ”.

 

Lâm Nhứ hừ một tiếng, nói với Chu Đỉnh: “Cậu đoán người này là ai?”

 

Chu Đỉnh ở phía sau nói: “Không biết…”

 

Dù sao mặc kệ là ai, người này sẽ rất xui xẻo.

 
Chương 249


Chương 249:

 

Chu Đỉnh nghĩ như vậy, thây Lâm Nhứ đã cong khóe môi, chắc chắn cười, sau đó cầm lấy di động, gọi ra ngoài.

 

“Ngừng toàn bộ thẻ ngân hàng của Lâm Cảnh Trăn cho tôi, cảnh cáo người nhà cậu ta, đứa nhỏ này càng ngày càng phản nghịch đấy.”

 

Chu Đỉnh lúc này mới phản ứng lại, là Lâm Cảnh Trăn.

 

Người này, thật là…

 

Tự mình thích tìm chết.

 

Qua chuyện này, fan Tô Thính Ngôn nhanh chóng tăng lên.

 

Vốn người không hiểu biết gì về Tô Thính Ngôn cũng bắt đầu chú ý đến đây.

 

Thậm chí còn có công ty chạy tới hỏi cô có hứng thú ký hợp đồng hay không…

 

Cô thật sự chỉ là muốn phát sóng trực tiếp chơi chơi thôi.

 

Tô Khuynh Tình nhìn Tô Thính Ngôn hot như vậy, lại nhìn phát sóng trực tiếp của mình.

 

Chỉ có hai fan lại đây nói chuyện, nói vài câu lại trốn.

 

Còn có người nhìn thấy trên có hai trăm vạn fan, nói thẳng, người làm trực tiếp này mua fan quá rõ ràng rồi.

 

Tô Khuynh Tình ở bên trong đang nói một ít kiến thứ về y học, vừa mới bắt đầu nhìn còn tạm, người lớn lên cũng không kém nhưng nghe nhiều thật sự buồn chán.

 

Cho nên cô ta thử máy ngày cũng không có fan gì, sau đó lại đi xem phát sóng trực tiếp của Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn không có việc gì sẽ chơi trò chơi, nói chuyện với mọi người.

 

Như này cũng có người xem?

 

Tô Khuynh Tình tức giận ném di động, nghĩ cô ta phải đi học một ít tài nghệ khác, đến lúc đó khẳng định sẽ giỏi hơn Tô Thính Ngôn.

 

Mà bên kia, Tô Thính Ngôn nhận được điện thoại của công ty, nói có một thương nhân người nước ngoài tới dò hỏi, có thể đem tiến cử thuốc bổ Trường Linh đến nước ngoài đi không?

 

Tô Thính Ngôn vội tới công ty.

 

Cố Tử Huyên nói sơ qua về tình huống: “Người thương nhân nói là coi trọng tương lai của Trường Linh, cảm thấy bây giờ ở bên ngoài cũng có rất nhiều người có hứng thú với cái này cho nên muốn mời chúng ta đến mở máy nhà thử xem.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn người đàn ông qua kính thủy tinh, chỉ là một người đàn ông nước ngoài bình thường mập mạp, vẻ mặt khôn khéo.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Ông ta mang đến mấy cái hợp đồng nhập trú kinh doanh nhìn rất mê người, nhưng mà… Tôi lại cảm thấy có kịch bản là sao nhĩ?”

 

Tô Thính Ngôn suy nghĩ một chút, nói: “Vậy đi, tôi muốn đi khảo sát một chút.”

 

Tai nghe là sai mắt thấy mới là thật, Tô Thính Ngôn tin tưởng giác quan thứ sáu của mình, rất nhiều thứ phải tận mắt nhìn thấy thì mới tốt.

 

Sau khi cô rời khỏi đây, biết người tên Johnson, Johnson cũng rất hoan nghênh Tô Thính Ngôn qua đó khảo sát một chút rồi mới quyết định, cho nên Tô Thính Ngôn trước đặt vé máy bay chuẩn bị đi nước ngoài với Johnson.

 

Nhưng mà bên kia.

 

Ở Lâm Nhứ đang có cuộc họp ở phòng họp, nhìn thấy – Chu Đỉnh bỗng nhiên tiền vào, nói gì đó ở bên tai anh.

 

Lâm Nhứ nhíu mày, trực tiếp trước đứng lên.

 

 
Chương 250


Chương 250:

 

“Tan họp.”

 

Anh ta xoải bước đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Xác định người kia là người của Lâm Khuynh?”

 

“Vâng thưa anh, người này tới nước ta lập tức đi gặp mặt với Lâm Khuynh. “

 

“Tô Thính Ngôn khi nào đi?”

 

“Ngày mai.”

 

Tô Thính Ngôn và Cố Tử Huyên xuất phát đi nước Mỹ đi công tác.

 

dJohnson nhìn khôn khéo, lời nói cũng rất dí dỏm hài hước, một đường đều dí dỏm gây cười, trên máy bay anh ta còn nói: “Không nghĩ tới Tô tổng lại xinh đẹp trẻ trung như vậy, người sáng lập của Trường Linh còn nhỏ ruổi như vậy, làm người ta cảm thấy thế giới này thật đáng sợ, đương nhiên tiền đề là chúng ta có thể có hợp tác.”

 

Trong giọng nói của Tô Thính Ngôn không có cảm xúc gì: “Tôi cũng rất chờ mong.”

 

Johnson xuống máy bay, cùng Tô Thính Ngôn vào ở Steve khách sạn.

 

Tô Thính Ngôn vào phòng lại không chuẩn bị nghỉ ngơi.

 

Có Tử Huyên nói: “Tô tổng trước đổi quần áo đi. “

 

Tô Thính Ngôn lắc đầu: “Tôi cảm thấy không thích hợp, trước đi ra ngoài nhìn xem.”

 

“Không thích hợp?” Cố Tử Huyên không rõ.

 

Cô quen biết không ít tổng giám đốc, như Lâm Nhứ lúc nào thì tự mình ra mặt hẹn người?

 

Xuống máy bay cô mới cảm giác được chuyện này, bởi vậy, nhìn Johnson đi rôi, cô nghĩ một chút, thay. đổi một bộ quần áo, không có nằm xuống nghỉ ngơi thích ứng sự chênh lệch múi giờ, mà là mở cửa đi ra ngoài.

 

vohnson trở lại phòng cũng không nghỉ ngơi, cởi cà vạt lập tức đi ra ngoài gọi điện thoại.

 

*Cô yên tâm, có đến mà không có về là khẳng định, tôi làm việc cô cứ yên tâm, ở nước Mỹ cô ta trốn không thoát đâu.”

 

Vài người nhìn thấy Johnson ra, cùng nhau đứng lên.

 

“Người tới rồi?”

 

“Đang ở phòng, người còn rất xinh đẹp.” Anh ta nhéo chiếc cằm dài rộng của mình.

 

Mấy người nghe xong đều cảm thấy hứng thú: “Phải không, cho nên anh có tâm tư gì khác?”

 

“Người đã tới, hơn nữa lá gan rất lớn, hai người con gái cùng nhau tới.”

 

*Ò, xem ra là đi chơi.”

 

Mấy người vui sướng kế hoạch thành công, nhưng lại .

 

không có chú ý tới, ở đằng sau cây cột, có người ở chỗ này lẳng lặng nhìn hai người.

 

Nghỉ ngơi một buổi tối, hôm sau Johnson chủ động mời các cô đi ăn cái gì, thuận tiện nhìn một cái thị trường bên này.

 

Cùng nhau đi vào một quán bar, bên trong có dàn nhạc đang biểu diễn, Johnson cười nói: “Đây là nét đặc sắc của nước Mỹ, tự do nhất, đến đây, chúng ta làm một ly, chúc mừng chúng ta tụ tập với nhau ở chỗ này.

 

Tô Thính Ngôn cầm lấy cái ly, lại nhìn anh ta: “Ở trong nước đã quên hỏi, anh làm thế nào mà biết Trường Linh?”

 

“Tôi nghe người ta giới thiệu.”

 

“Bây giờ người nhắc đến Trường Linh hẳn là cũng không nhiều lắm, đặc biệt còn đề cử đến công ty tổng bộ của chúng ta, người biết công ty tổng bộ của chúng ta ở đâu cũng không nhiều lắm, anh Johnson là nghe ai nói vậy?

 

Nói cho tôi, tôi cũng phải cảm ơn người này một chút.”

 
Chương 251


Chương 251:

 

Johnson ngắn người: “Cái này… Là, chính là, một người hợp tác…”

 

Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua Cố Tử Huyên bên cạnh.

 

Cố Tử Huyên run rầy đặt chén rượu trong tay xuống.

 

Tô Thính Ngôn trực tiếp đứng dậy nói: “Tôi cảm thấy anh Johnson đây giống như còn chưa có hiểu rõ về lần hợp – tác này của chúng ta, tôi cảm thấy không khỏe vì lệch múi giờ, về trước nghỉ ngoï.”

 

Ánh mắt Johnson biến đổi, bỗng nhiên đập chén rượu lên trên bàn.

 

Ngay sau đó, một cái bàn khác có vài người liền đứng lên.

 

“Này, anh có ý gì.” Cố Tử Huyên hỏi.

 

Vốn Johnson vẫn luôn ở dùng tiếng Trung, lúc này cũng bắt đầu sử dụng tiếng Anh, nói với mấy người khác: “Hai người phụ nữ này chúng ta có thể mang về.”

 

Mấy người: “Có thể không? Sẽ hét lên đấy.”

 

“Không ai quản đâu, các cô uống cái này, chúng ta mạnh mẽ mang về.”

 

Mấy người đàn ông vây quanh lại đây.

 

Lúc này, Tô Thính Ngôn bỗng nhiên dùng tiếng Anh nói: “Cho nên quả nhiên rượu này có vấn đề?”

 

Johnson sửng sốt: “Cô biết tiếng Anh?”

 

Tô Thính Ngôn nhướng mày: “Làm sao vậy, không được?”

 

Phát hiện Tô Thính Ngôn vẫn luôn giả vờ với anh ta, lúc này trên mặt anh ta rất khó coi, trực tiếp giơ tay lên, nói: “Lên cho tôi.”

 

Vài người cùng nhau vây quanh lại đây, Cố Tử Huyên bị dọa co người lại.

 

Tô Thính Ngôn nhìn bình rượu, lay một chút, đập nát ở trên bàn. Sau đó cầm bình rượu đân đến trên người Johnson trước mặt Johnson dọa một trận.

 

“Shit.”

 

Tô Thính Ngôn nhân cơ hội đá văng anh ta, kéo Cố Tử Huyên chạy đi ra ngoài.

 

Nhưng mà, Cố Tử Huyên chạy không được vài bước, cô ấy thở hỗn hễn nói: “Tôi, trái tim tôi không tốt, Tô tổng, cô bỏ tôi đi báo công an đi.”

 

Tô Thính Ngôn lại nhìn, quay đầu kéo cô áy tới.

 

Lúc này, người đằng sau đuổi theo.

 

Tô Thính Ngôn quay đầu lại lạnh lùng nhìn, còn muốn nói gì đó một cái họng súng đen ngòm đã chĩa về phía này.

 

Tô Thính Ngôn thấy thế, dừng lại, giơ hai tay lên.

 

“Được rồi, nghe qua bên này mua súng tương đối dễ dàng, nhưng cũng không cần trực tiếp cho chúng ta xem đâu.”

 

Johnson cũng thở hỗn hển đuổi kịp, duỗi tay vừa muốn mắng chửi người, Tô Thính Ngôn nhìn người cầm súng kia quay đầu lại xem, duỗi tay bỗng nhiên nắm được bàn tay cầm súng của anh ta, vặn một cái, súng rơi xuống đất.

 

Tô Thính Ngôn trực tiếp đá một cái, đá tới cạnh Cố Tử Huyên, sau đó dưới chân lại đá một cái ở giữa đầu gối người kia, người nọ trực tiếp quỳ xuống.

 

Mà Có Tử Huyên lúc này cũng đã cướp được súng lục.

 

”Tô tổng… “

 

Tô Thính Ngôn cầm lấy súng, nói với mấy người kia.

 

“Tất cả đừng nhúc nhích.”

 
Chương 252


Chương 252:

 

Johnson bị hù dọa.

 

Nhưng lập tức lại phản ứng lại.

 

“A, cô biết dùng súng? Cho cô thì cô sẽ biết dùng? Cẩn thận cướp cò, làm mình bị thương thì thật không tốt.”

 

Tô Thính Ngôn đi lên trước bắn một phát súng trên mặt đất.

 

Cái này làm Johnson trực tiếp câm miệng.

 

“Có thể dùng hay không xem ra không cần tôi giải thích nữa.”

 

“Cô, cô đừng như vậy… Chúng ta có chuyện gì bình tĩnh nói.”

 

“Được, trước nói cho tôi, là ai sai khiến anh tới.” Tô Thính Ngôn lạnh lùng nói.

 

“Không có, tôi chỉ là cầu tài…” Đôi mắt lo lắng của.

 

Johnson bát an đảo qua đảo lại.

 

“Lâm Khuynh đúng không, lúc gọi điện thoại tôi nghe được, tuy rằng anh không nói là ai, nhưng giọng nói trong điện thoại là của Lâm Khuynh.”

 

Johnson ngẳng đầu lên: “Cô, làm sao cô biết.”

 

Tô Thính Ngôn cười lạnh: “Tôi không nói nhảm với anh nữa, nói cho chủ của anh, anh ta đã bại lộ, sau khi trở về chúng ta lại tính sổ.

 

Nói xong, đẩy người trong tay ra, mấy người nhanh chóng chạy mắt.

 

Súng cũng từ bỏ.

 

Cố Tử Huyên nhìn người đi rồi, lập tức bị dọa ngồi bệt xuống đắt.

 

Tô Thính Ngôn vội ngồi xổm xuống nâng cô áy dậy.

 

Có Tử Huyên vẻ mặt vui sướng nhìn Tô Thính Ngôn.

 

*Tô tổng…”

 

Tô nghe nói: “Được rồi, không có việc gì, đừng sợ.”

 

“May mắn tối hôm qua cô cũng đi ra ngoài, nhưng mà… Tô tổng cô thật là giỏi.”

 

Tô Thính Ngôn cười: “Tôi cũng còn tốt, cái gì cũng biết .

 

một chút nhưng đều không dóc lòng, đúng lúc dùng tới là được rồi.”

 

Cố Tử Huyên cảm thấy mình đã bị tổng giám đốc soái khí như vậy chỉnh phục.

 

Mà lúc này, đằng sau.

 

Lâm Nhứ chậm rì rìnhìn bên này.

 

Tô Thính Ngôn dừng một chút, nói với bóng người đăng Sau: “Còn xem náo nhiệt nữa, em nhìn thấy anh rồi.”

 

Lâm Nhứ lúc này mới đi ra.

 

“Em không sao chứ?”

 

“Không có việc gì.” Tô Thính Ngôn nhanh chóng buông khẩu súng xuống: “Chỉ là làm em sợ chét khiếp, bọn họ còn có súng đấy.”

 

“Em… Biết dùng cái này?” Lâm Nhứ lấy súng qua bên mình.

 
Chương 253


Chương 253:

 

Vừa mới nãy vốn dĩ muốn xông tới, nhưng mà còn chưa có lại đây đã thấy được động tác nhanh nhẹn kia của Tô Thính Ngôn.

 

Anh cản lại người của mình, nói với Chu Đỉnh: “Xem ra – không cần đi qua đó hỗ trợ, mợ chủ tự mình đối phó rất tốt.”

 

Tô Thính Ngôn cười: “Em không biết dùng, mới vừa học được.”

 

Bây giờ đã ném khẩu súng sang một bên đi.

 

Lâm Nhứ a một tiếng.

 

Đằng sau, Cố Tử Huyên còn đang đỡ ngực nhìn Lâm Nhứ.

 

Lâm Nhứ thế nhưng theo tới nước Mỹ tới?

 

Lâm Nhứ nhìn con đường này.

 

*Được rồi, nơi này cũng không an toàn, có khả năng anh ta sẽ trở lại, chúng ta đi về trước đi, anh gọi bác sĩ kiểm tra cho hai người một chút.”

 

“Không cần, em không bị làm sao…”

 

Tô Thính Ngôn nhìn Cố Tử Huyên: “Cô thì sao?”

 

“Tôi cũng không có việc gì, Tô tổng…”

 

Lâm Nhứ vẫn mang theo hai người về tới khách sạn.

 

Lâm Nhứ kéo Tô Thính Ngôn lại kiểm tra rồi một vòng rồi mới nói: “Còn may không có chuyện gì.”

 

“Em không sao.”

 

Lâm Nhứ nhìn Chu Đỉnh.

 

Chu Đỉnh cũng nhìn Cố Tử Huyên, cười nói: “Chị Có, tôi đưa chị đi xem bác sĩ đi. “

 

“Tôi không cần…” Cố Tử Huyên còn muốn giải thích nhưng lại trực tiếp bị Chu Đỉnh túm đi ra ngoài.

 

Lâm Nhứ nhìn chăm chú người đi ra ngoài, thu hồi ánh mắt.

 

“Trợ lý này của em thoạt nhìn không quá thông minh.”


 

Trợ lý nhất định phải xấu xa giống anh sao?

 

Tô Thính Ngôn nói: “Làm sao anh lại chạy tới nước Mỹ vậy?”

 

“Em hẳn là có tra được, người này là người của Lâm Khuynh.”

 

“Đúng vậy, anh cũng tra được?”

 

“Đúng vậy, lo lắng em bị mắc mưu cho nên anh đến xem, nhưng xem ra em vẫn là khad thông minh.”

 

“Đó là đương nhiên… Nếu không anh cảm thấy em rất ngốc sao?”

 

*Có phương diện đúng là vậy.”

 

“Anh…”

 

Tô Thính Ngôn thấy không có chuyện gì, đứng lên đẩy anh nói: “Anh đi ra ngoài đi, nhanh chóng trở về.”

 

“Nhưng em làm sao lain biết tiếng Anh?”

 

Tô Thính Ngôn không nói gì nhìn anh.

 

“Còn rất không tồi.”

 

“Anh đừng khinh thường người khác, em tốt nghiệp ở đại học y học, tốt xấu gì cũng là từng học đại học, học y phải tìm rất nhiều tư liệu đấy, được không.”

 
Chương 254


Chương 254:

 

“Đúng không?”

 

Lâm Nhứ nói xong câu nghỉ vấn cuối cùng này, trực tiếp bị đẩy đi ra ngoài.

 

Lâm Nhứ nhìn cánh cửa đóng lại, đành phải nói: “Được rồi, em trước nghỉ ngơi đi, ngày mai đưa em đi dạo, nếu em thật muốn cho Trường Linh phát triển ra nước ngoài, chúng ta dù sao đều tới, vừa lúc cũng có thể khảo sát một chút.”

 

Tô Thính Ngôn ở trong phòng nhìn anh gửi tin nhắn tới, bĩu môi.

 

Thật là thích xen vào việc của người khác, hừ.

 

Nghỉ ngơi tốt, ngày hôm sau, Lâm Nhứ đúng giờ xuất hiện ở cửa.

 

Tô Thính Ngôn mang theo Cố Tử Huyên cùng nhau đi theo Lâm Nhứ đến trên đường phố đi dạo, nhìn cách hoạt – động của nhà hàng bên này, tuy rằng phía trước ở văn kiện thượng có chú ý, nhưng là thật sự thấy được mới có thể nhìn ra có cái gì khác biệt.

 

Ăn xong cơm, trời cũng tối, Lâm Nhứ nói: “Không có việc gì cũng có thể đi quán bar bên này ngồi một chút, bên này rất nhiều văn hóa cũng liên quan với quán bar.”

 

Thật ra Cố Tử Huyên cũng có chút hứng thú, nghe xong dùng ánh mắt khát vọng nhìn Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn phát hiện, quay đầu lại nói: “Cô vẫn chưa bị dọa đủ à.”

 

“Cho nên hôm nay muốn sửa một chút ấn tượng, ấn tượng về chuyện này quá kém, tôi cảm thấy không thể trở về như vậy”

 

Nói ngắn gọn lại là muốn đi…


 

Lâm Nhứ không đợi Tô Thính Ngôn trả lời, nói: “Vậy đi thôi.”

 

Tô Thính Ngôn chỉ có thể đi theo.

 

Quán bar này đến cùng cũng không ồn ào như vậy.

 

Chơi một bản nhạc có tiết tấu chậm, dàn nhạc phía trước thoạt nhìn rất tuyệt.

 

Cố Tử Huyên kéo Tô Thính Ngôn cười nói: “Lâm tổng thật tốt, cô xem, vừa quan tâm chăm sóc lại vừa ga lăng, không kiêu ngạo nữa.”

 

Chu Đỉnh đằng sau nhìn Cố Tử Huyên: “Chỉ không kiêu ngạo với một mình chị Tô.

 

!Oa:.. Soái như vậy sao.”

 

Chu Đỉnh nghĩ, thật là con người ngu xuẩn, cho rằng cậu.

 

chủ cao cao tại thượng nhà bọn họ không kiêu ngạo? | Lâm Nhứ mới vừa đi bưng hai ly rượu tới, cho Tô Thính Ngôn nếm thử.

 

Tô Thính Ngôn nêm một chút, cảm thấy uống khá được.

 

Lâm Nhứ cười nói: “Nơi này cũng không tệ lắm.”

 

“Ừm, chỉ là âm nhạc không quá thích.”

 

Lâm Nhứ nhìn dàn nhạc bên kia.

 

Bỗng nhiên, cười cười đứng lên, trực tiếp đi về phía dàn nhạc.

 

Tô Thính Ngôn còn đang thát thần, thấy amh không biết nói với dàn nhạc cái gì, người kia bỗng nhiên nhường ra vị trí chủ xướng Cố Tử Huyên sợ ngây người.

 

“Oa, Lâm tổng không phải định ca hát chứ…”

 

Chu Đỉnh ở phía sau cũng bị kinh ngạc…

 

Có Tử Huyên vỗ tay: “Lâm tổng ca hát có hay không vậy?”

 
Chương 255


Chương 255:

 

Chu Đỉnh ở phía sau yên lặng nói: “Lúc cậu chủ nhà chúng tôi ở nước ngoài học tập từng tham gia vào dàn nhạc có tiếng, là người nỗi tiếng của đội hợp xướng được không, còn phải khen thêm nữa à.”

 

*Oa, Lâm tổng giỏi như vậy…”

 

Lâm Nhứ hát lên một bài hát tiếng Anh.

 

Tạm dịch: “Người gặp nhau có lúc hợp có lúc tan.

 

Mà em lại vĩnh cửu như kim cương lộng lẫy ở trong sinh mệnh anh.

 

Anh biết em đã bỏ anh mà đi Còn thế giới này lại chưa từng dừng lại, vẫn ồn ào náo nhiệt không ngừng.”

 

Tô Thính Ngôn nghe xong cũng ngắn người.

 

Lâm Nhứ một tay cầm giá đỡ microphone, ánh đèn chiếu vào sườn mặt anh, mũi cao thẳng, khi thì tươi đẹp, khi thì ưu thương, thoạt nhìn những ngón tay như tác phẩm nghệ thuật, đặt trên microphone có vẻ thật xinh đẹp.

 

Những cô gái xung quanh bị hấp dẫn qua.

 

Có người ở phía sau kinh ngạc cảm thán: “Oa, đó là người đàn ông thần tiên gì vậy.”

 

*Đêm nay anh ấy là của tôi.”

 

“Không, tôi cũng muốn anh ấy.”

 

“Cô đoán xem anh ấy có phải minh tinh hay không.” l “Tôi đoán có lẽ là một vương tử quý tộc gì đó…”

 

Nhưng mà hát xong một bài, Lâm Nhứ nói chuyện, nhìn .

 

người vỗ tay: “Cảm ơn, bởi vì người con gái tôi thích không thích nhạc quá ầm ï cho nên tôi hát cho cô ấy bài hát này, hy vọng cô ấy như ngân hà lộng lẫy.”

 

A, có cô gái mình thích…

 

Người .ơi này đều rất thất vọng, lại nhìn theo hướng ánh mắt của Lâm Nhứ nhìn về Tô Thính Ngôn, càng hâm mộ Tô Thính Ngôn bên này.

 

Tô Thính Ngôn miệng giật giật, gương mặt có hơi đỏ lên.

 

Càng khiến cho khuôn mặt tinh xảo của cô trở nên rực rỡ hơn.

 

Nhìn ánh mắt của mọi người càng thêm ghen ghét, Tô Thính Ngôn đứng dậy nói: “Tôi đi ra ngoài hít thở không khí chút đã. “

 

Cố Tử Huyên còn muốn đi theo sau, lại bị Chu Đỉnh kéo lại.

 

Ánh mắt ra hiệu, Có Tử Huyên mới thấy Lâm Nhứ đã đuổi theo.

 

Bên ngoài, Tô Thính Ngôn nhìn thấy có người đi motor chạy qua, gió thổi ở trên mặt có chút mạnh, cảm giác rất thoải mái Lâm Nhứ từ phía sau đi tới.

 

*Như thế nào?”

 

“Không có, xem bộ dạng bọn họ đi motor rất thoải mái, nhìn một cái.”

 

Lâm Nhứ nhìn đến bên kia có máy người trẻ tuổi ở chơi xe máy.

 

Anh suy nghĩ một chút, trực tiếp đi qua.

 

“Này, anh làm gì đấy.”

 

Tô Thính Ngôn vội đi theo.

 

Thấy Lâm Nhứ trực tiếp nói với một thanh niên trong đó: “Xe bán cho tôi đi. * Người nọ nhìn Lâm Nhứ, còn đang nghĩ anh là cái thá gì.

 

Nhưng Lâm Nhứ trực tiếp móc ra tiền trong tay.

 
Chương 256


Chương 256:

 

“Tiền cũng đủ mua xe của cậu, tôi không mang nhiều tiền mặt như vậy, cái đồng hồ này cũng cho cậu.”

 

Đồng hồ rong tay là bá tước.

 

Một cái đồng hồ mỹ kim cũng phải mấy trăm vạn.

 

Người trẻ tuổi kia lập tức có biểu tình kinh ngạc như trúng vé số, tắt cung tất kính vui mừng đưa xe ra.

 

Tô Thính Ngôn không nói gì đi qua, người này…

 

Lâm Nhứ khơi động xe máy trở lại.

 

Duỗi tay đưa một cái mũ bảo hiểm, sau đó kéo cô lên xe.

 

Tô Thính Ngôn lên xe, mắt thấy xe chạy như bay lên, gió ở bên tai thổi qua, vì giữ chắc, cô đành phải dán thân mình ở trên người anh, Lâm Nhứ cảm giác được, càng tăng nhanh tốc độ.

 

“Ôm chặt.”

 

“Anh chậm một chút.”

 

“Như thế nào, chịu không nổi?”

 

Lời này như thế nào dần dần có điểm không thích hợp?

 

Tới một cái biệt thự nơi đỉnh núi.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Đây là nơi nào, sao anh có thể tiến .

 

vào?”

 

“Là một bất động sản của anh ở bên này.”

 

Quấy rày.

 

Tô Thính Ngôn nhìn một chút nơi này, nhìn đến phòng ở’ vẫn là rất đại.

 

Xem ra giá trị hẳn là cũng không nhỏ Có tiền tùy chỗ có bất động sản, cô đã quên.

 


Nhưng đã có phòng ở thì làm gì còn phải đi ở khách sạn…

 

Lâm Nhứ: “Thuận tiện đưa em đồ.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cái gì?”

 

“Xem bên kia.”

 

Cách đó không xa, lập tức có rất nhiều đèn Khổng Minh,cùng nhau bay lên lên.

 

“Đây là…”

 

“Đẹp không?”

 

Tô Thính Ngôn mắp máy miệng không nói, nhìn những cái đèn từ dưới chân núi bay lên tới, thời gian như gãi đúng chỗ ngứa, như những ngôi sao, thoạt nhìn xa hoa lộng lẫy.

 

Phía dưới.

 

Cố Tử Huyên nhìn không nhịn được chắp tay trước ngực, – nhìn những cái đèn Khổng Minh nói: “Oa, từ lúc nào làm – ra nhiều như vậy… Nhiều như vậy đèn.”

 

Chu Đỉnh ở một bên mỉm cười: “Cậu chủ nhà của chúng tôi không gì làm không được.”

 

Cố Tử Huyên quay đầu lại: “Có tiền mới là không gì làm không được.”

 

*Cô…” Chu Đỉnh lộ ra vẻ mặt tôi không cùng cô rảnh rỗi vô nghĩa .

 
Chương 257


Chương 257:

 

Nhưng là Cố Tử Huyên vẫn tay chống phủng cằm, vẻ mặt hâm mộ nói: “Quá lãng mạn.”

 

Lâm Nhứ lấy ra hai ly rượu vang đỏ: “Nếm thử, mới vừa lấy ra.”

 

Tô Thính Ngôn uống một ngụm, hương vị xác thật thực rất tốt, không chua không sáp, dư vị mang theo cảm giác ngọt ngào.

 

Lâm Nhứ nói: “Em muốn ở nước ngoài mở?”

 

“Không có, cảm thấy có cơ hội thì thử xem, mở rộng quy mô ai không muốn, đặc biệt bây giờ ngành sản xuất đồ ăn Trung Quốc phát triển ở nước ngoài cũng không tệ lắm.”

 

Lâm Nhứ nói: “Thật ra anh có thể giúp em, mấy chỗ thị trường của người kia anh cũng đều người quen.”

 

“Không cần lần nào anh cũng phải hỗ trợ.”

 

“Không có gì, cũng coi như là một loại đầu tư.”

 

“Anh đang đầu tư vào cái gì.” Tô Thính Ngôn hừ, nghĩ ai là – đứa ngốc vậy, còn đầu tư.

 

“Đầu tư vợ tương lai.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh: “Anh hà tắt gì…”

 


*Em không cần thay anh thấy đáng giá hay không, anh là một cái thương nhân, đầu tư là bổn phận của anh, anh có thể làm lớn Lâm Vũ, đương nhiên cũng sẽ không ngốc đến không biết có đáng giá hay không, bởi vì anh biết đáng giá, cho nên…… Anh mới có thể nỗ lực như vậy.”

 

Tay Lâm Nhứ miết ly rượu vang đỏ, thoạt nhìn như tôn quý, phảng phát là giống như thần linh, mang theo một loại sương mù, mắt sáng như đuốc nhìn cô.

 

Ánh mắt như hồ sâu càng làm người cảm thấy trầm mê, bắt tri bất giác, người Lâm Nhứ đã đến gần lại đây.

 

Mà chân Tô Thính Ngôn lại giống như bị ghim ở mặt đất, không thể động đậy, mãi cho đến khi môi của anh đã gần trong gang tâc…

 

Cơ thể mang theo mùi hương nhàn nhạt, càng tản ra mãnh liệt hormone.

 

Sớm biết rằng người đàn ông này đẹp như vậy, làm người – không thể ngăn cản, cho nên mới rời xa như vậy.

 


Nhưng một khi tiếp cận, cô cũng cảm thấy…

 

Khó có thể khống chế muốn chạm đến cô.

 

Lúc này, tay anh bỗng nhiên ôm tới vòng eo của cô.

 

Người còn không cử động đã trực tiếp bị anh chặn ngang bế lên.

 

Tô Thính Ngôn ôm lấy cổ anh, đến khi người hãm ở trên giường đệm mềm mại, đầu cô đều là choáng váng.

 

Một buổi tối, chỉ nhớ rõ ánh mắt của anh vẫn luôn như lửa nóng vậy, nhìn chằm chằm cô không ngừng, mặc kệ làm động tác gì đều không rời mắt khỏi cô.

 

Buỏi sáng, Tô Thính Ngôn tỉnh lại, cảm thấy bên người đã không có người.

 

Cô chạm lên cái đầu đang đau của cô, nghĩ đến chuyện xảy ra vào tối hôm qua.

 

Xong rồi, cái này như thế nào tính?

 

Nhưng là, không thể không nói, người này… Cách lâu như: vậy, vẫn là như vậy… Dũng mãnh.

 

Cô cảm thấy trên người mình đau không chịu được, vừa – muốn động một cái lại chú ý tới hai chân đều có chút mềm.

 

Trong lúc nhất thời áy náy trở thành hư không, thay thế đều là nguyên rủa anh.

 
Chương 258


Chương 258:

 

Quá không thương hương tiếc ngọc.

 

Lâm Nhứ đi vào.

 

Đẩy xe bữa sáng vào, nói với cô: “Tỉnh rồi? Vừa lúc có thể ăn cái gì đó.”

 

Nhìn thấy ánh mắt Tô Thính Ngôn có chút trốn tránh, anh đi tới.

 

Tô Thính Ngôn: “Đừng động vào tôi, tôi đi rửa mặt.”

 

Nhưng mà, Tô Thính Ngôn thiếu chút nữa quỳ xuống…

 

Cảm thấy mình uốn gối trên mặt đất, Lâm Nhứ dùng một loại ánh mắt “Thật không cần” nhìn chính mình, tai Tô Thính Ngôn đỏ lên.

 

Ngay sau đó, Lâm Nhứ đi lên trước bề người lên.

 

LANH “Có phải chân cảm thấy không thoải mái không? Trách anh, đi thôi, anh đưa em đến buồng vệ sinh.”

 

Không, cần!

 

Bà đây có thể đi.

 

Tô Thính Ngôn trong lòng hét lên, đẩy bờ vai của anh nói: “Tôi tự mình đi, anh phóng tôi xuống dưới, tôi chỉ hơi say.

 

rượu.”

 

Nhưng trên mặt Lâm Nhứ lại lộ ra một loại biểu cảm: .

 

“Đúng vậy, nêu em nói như vậy, anh sẽ tin tưởng là em Say rượu.”

 

Cô giãy giụa rốt cuộc xuống dưới, đóng cửa lại, nhìn vào gương, lại thấy được trên cổ mình có vét đỏ…

 

Gì vậy, cầm thú à?

 

Sau khi Tô Thính Ngôn rời khỏi đây, ngồi ở nhà ăn bên cạnh, cảm thấy có chút ngại ngùng.

 

“Cái kia, Lâm tổng, về chuyện tối hôm qua tôi muốn xin lỗi một chút, tôi bên này, tuy rằng giữa chúng ta đã xảy ra một ít chuyện ngoài mong muốn, nhưng là…”

 


Lâm Nhứ nhìn cô, nhíu mày: “Em định không chịu trách nhiệm?”

 

Tô Thính Ngôn nhướng mày: “Nếu tôi bởi vì như vậy mà đồng ý ở bên anh mới là không chịu trách nhiệm, ý tôi vốn là người không muốn kết hôn, tương lai cũng không muốn có con, nếu bởi vì lúc này đây mà cùng anh ở bên nhau, kia không phải là lừa gạt tình cảm của anh, chậm trễ thời gian của anh sao, đúng không?”

 

“Cho nên ý của em là…”

 

Tô Thính Ngôn cười gượng: “Đúng vậy đúng vậy.”

 

“Em cùng anh không thể ở bên nhau, cho nên chúng ta chỉ .

 

có thể làm chuyện người yêu nhau làm, không thể hẹn hò? Kia chẳng phải là bạn…?”

 

Tô Thính Ngôn vội nói: “Không phải ý này!”

 

“Nhưng mà… Những gì chúng ta nên làm đều làm.”

 

“Mọi người đều là người trưởng thành rồi, đúng hay không…”

 

“Cho nên, tiếp tục làm bạn bè?”

 

“Đúng vậy đúng vậy.” Tô Thính Ngôn cười làm lành.

 

“Bạn trên giường?”

 

Vậy không phải là bạn tình sao.

 
Chương 259


Chương 259:

 

“Lâm tổng, đây là vũ nhục anh, tôi không thể làm như vậy.”

 

“Em ngủ với anh xong rồi không định phụ trách không khác gì vũ nhục anh.”

 

Nói trắng ra, cô không cần mặt mũi sao?

 

Lâm Nhứ thở dài.

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh như vậy, lập tức cảm thấy chính mình chính là cặn bã không chịu trách nhiệm. P Cô vội nói: “Lâm tổng, đây mới thật là chịu trách nhiệm với tình cảm của anh, tôi không thể bởi vì ham sắc đẹp của anh mà lợi dụng anh, đúng hay không…”

 

Lâm Nhứ nhìn cô, trong ánh mắt Lâm Nhứ viết yên tâm lợi dụng, hoan nghênh sử dụng.

 

Làm Tô Thính Ngôn nghẹn lại một chút.

 

“Ăn cơm ăn cơm, nhanh ăn cơm đi.”

 

Cùng Có Tử Huyên ở chỗ này khảo sát xong thị trường, Tô Thính Ngôn cũng cảm thấy cần phải trở về.

 

Cố Tử Huyên vừa thấy Tô Thính Ngôn lập tức nói: “Oa, quá soái, tối hôm qua cô thấy được không, không nghĩ tới sâu trong tâm hôn Lâm +ồng là người lãng mạn người như vậy.

 

Nghĩ đến tối hôm qua, Tô Thính Ngôn còn cảm thây chân đau.


 

Nhanh chóng nói: “Đi thôi, về nước còn có rất nhiều chuyện đấy.”

 

“Vậy được rồi.”

 

Vừa đến sân bay, Chu Đỉnh đã tới rồi.

 

“Bên kia có phòng nghỉ, thân thể của hai người không tốt, không cân đi máy bay bình thường, đã chuẩn bị máy bay riêng của tập đoàn Lâm Vũ đưa hai người trở vê.”

 

Có Tử Huyên cả kinh nói: “Máy bay tư nhân?”

 

Tô Thính Ngôn: “Anh ấy không quay về?”

 

Chu Đỉnh lập tức nói: “Cậu chủ ở bên này còn có việc muôn xử lý, nhưng mà, nêu cô muôn cho cậu ây cùng coi trở về, cậu chủ nhất định sẽ lại đây.”

 

Vậy thôi, cô chỉ hỏi một chút.

 

Trở về máy bay, Cố Tử Huyên như cũ đang cảm thán “Máy bay tự nhân quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều, còn có màn..

 

Tô Thính Ngôn vỗ bả vai cô h “Không cân hâm mộ, tương lai chúng ta làm ăn lớn cũng sẽ có máy bay tư nhân.”

 

“Vâng, tôi tin tưởng Tô tông, Tô tổng lợi hại như vậy, tương lai chúng ta cũng nhất định sẽ lợi hại hơn.”

 

Lúc này Cố Tử Huyên đã hoàn hoàn bị Tô Thính Ngôn mê hoặc.

 

Tới trong nước, cô và Lý Quốc Cường nói chuyện, nhếp đến chuyện này là do Lâm Khuynh làm.

 

Lý Quốc Cường tức đến đập bàn.

 

“Quả nhiên là nó, dám làm con trai tôi bị thương, tôi nhất định phải để cậu ta đẹp mắt.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Nhưng không có chứng cứ quá xác thực, chỉ là tôi nghe được giọng nó kia, xác định là anh ta làm, trực tiếp đi tìm anh ta gây phiền toái là không có khả năng.’ “Không sao, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, chúng ta nhìn chằm chằm anh ta, cũng không tin không tìm thấy cơ hội.”

 

 
Chương 260


Chương 260:

 

Tô Thính Ngôn cũng nói chuyện tiến ra nước ngoài với Lý Quôc Cường.

 

Lý Quốc Cường cảm thấy ý tưởng, này rất tốt, bây giờ ở trong nước rât nhiêu thị trường đô thị cập một cũng đã bão hòa, đô thị loại cũng dần dần bão hòa, nhưng nếu lại đi đô thị loại ba, sợ là sẽ hạ thấp nhãn hiệu, cho nên tạm thời không chuẩn bị hạ xuống, lúc này đi ra nước ngoài là một cái cơ hội tốt.

 

Có ông ấy đồng ý, Tô Thính Ngôn thật sự bắt đâu làm.

 

Thị trường đã xem xong rồi, tìm một _ công ty đề hợp tác, sau khi bảo người đi thương lượng, lại nghe ý kiên của Lâm Nhứ, ở nước ngoài liên hệ mấy thị trường nhập cảnh.

 

Người bên kia nghe xong kế hoạch bên này, cảm thây rất có hứng thú.

 

Mấy thứ thuốc này ở trong mắt bọn họ là thật sự thần kỳ, hẳn là có thể lợi dụng và mở rộng lên.

 

Mà bên kia.

 

Lâm Nhứ vừa mới từ nước ngoài trở lại.

 

Ở sân bay, Chu Đỉnh nói: “Cậu chủ, tên Johnson kia đã điều tra, đúng là Lâm Khuynh làm, bây giờ phải làm sao bây giờ?”

 

“Anh xem mà xử lý, tôi không hy vọng anh ta xuất hiện ở trước mặt tôi lần nữa.

 

“Vâng.”

 

Lâm Nhứ tới công ty, Lâm Khuynh từ bên trong ra, nhìn anh nói: “Dạo này rất bận à, đột nhiên lại ra nước ngoài.”

 

“Đúng vậy, nếu không ai có ý tìm việc, tôi cũng không cần bận rộn như vậy.”

 

Lâm Nhứ nói.

 

Lâm Khuynh cười: “Vây người kiếm chuyện ra sao?”

 

“Phương pháp của tôi anh biết mà.”

 

Biểu cảm của Lâm Khuynh hơi ngừng lại: Lâm Nhứ nhìn người đi rồi, mới lại mở ra di động.

 

Biểu cảm ấm áp như gió.

 

Chu Đỉnh ở bên cạnh vừa thấy, lập tức hiểu được là đang gửi tin nhắn cho ai.

 

“Anh về nước rồi.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn thầy tin nhắn, bĩu môi, trở về thì đã trở vê, còn nhắn tin cho cô làm gì.

 

Tộ Thính Ngôn đang chuẩn bị đi Tô T mở họp.

 

Nếu muốn một chân ở hội đồng quản trị, không đi làm dáng sao có thê được.

 

Hơn nữa mục tiêu của cô cũng không chỉ là một chức trong hội đồng quản trị.

 

Mà là toàn bộ Tô Tề đâu.

 

Vào Tô Tề, mọi người thấy Tô Thính Ngôn đã tới, ở phía sau bĩu. môi, cực kỳ không tình nguyện, tuy rằng chỉ là một chức, cô cũng không : tới Tô Tề quản lý nhưng mà, rột cuộc nhìn cũng chữ cho người ta có ít cảm giác khó chịu Tô Thính Ngôn sẽ quan tâm cảm giác của bọn họ là cái gì mới là lạ, ngôi xuống lập tức nói.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top