Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái
Chương 201


Chương 201:

 

Một thế lực lớn đến, có thể trần áp bọn họ đến chết, Trường Linh tuy mới lên nhưng đã nỗi tiếng, chặn được một ngôi sao như Từ Xảo cũng là dễ như trở bàn tay, khi bị chặn thì một người không vui, không có hợp đồng quảng cáo…

 

Cô ấy là ngôi sao đến chụp ảnh, trước đó xúc phạm nhà đầu tư, vậy nó đã xảy ra như thế nào?

 

Từ Xảo quay đầu lại, tát vào mặt trợ lý một cái.

 

“Cô làm sao vậy, mau xin lỗi chủ tịch Tô.

 

Trợ lý kêu lên, sợ hãi cúi đầu. “Chủ tịch Tô, tôi xin lỗi, tôi không biết…”

 

Tô Thính Ngôn lười lãng phí thời gian với bọn họ.

 

“Tôi đã nói rồi, với tư cách là người của công chúng, cô phải chịu trách nhiệm về những gì mình nói. Tôi nghĩ cô vẫn cần thời gian để quản giáo lại người trợ lý này. Tạm thời ngừng chụp đi.”

 

Khuôn mặt Từ Xảo trắng xanh, lập tức kinh hãi, ” Là, tôi đã làm quấy rầy chủ tịch Tô…”

 

Từ Kiều mang theo trợ lý rời đi với vẻ mặt u ám.

 

Những người phía sau bàng hoàng.

 

Tô Thính Ngôn không đến tham gia cuộc vui cùng bạn bè của Văn Anh, nhưng mà… lấy thân phận nhà đầu tư đến xem quảng cáo của công ty mình.

 

Tất cả những người ở đây đều không dám nhìn cô một lần.

 

“Tô Thính Ngôn hóa ra là chủ tịch Tô…”

 

“Tuổi còn trẻ như vậy, cô ấy thật là có năng lực.”

 

“Cách cô ấy vừa đánh Từ Kiều cũng rất hung ác.”

 

Mọi người ở sau lưng nghị luận nàng, tất cả tức khắc đều cảm thấy lạnh sống lưng.

 


Văn Anh vừa diễn xong, không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì. Kết thúc công việc, Văn Anh còn đến hỏi, có muốn cùng đi ăn cơm hay không. Tô Thính Ngôn nhìn thời gian : * Hôm nay không được, còn có việc, chờ quảng cáo được phát sóng tôi lại mời cậu ăn cơm.”

 

* Vậy được rồi.”

 

Văn Anh rất nghe lời. Hôm nay là ngày mà Tô Thính Ngôn phải báo cáo công tác với Lâm Nhứ, thật ra Tô Thính Ngôn vốn muốn hỏi anh có thể đến công ty nói chuyện không, Lâm Nhứ lại nói, gặp mặt bên ngoài cũng được.

 

Hẹn nhau ở một cái ngã tư, cô đứng đấy đợi một lúc, thì thấy Lâm Nhứ đi xuống dưới.

 

* Tìm một chỗ ăn cơm, vừa ăn vừa nói đi.”

 

Cho nên bọn họ biến báo cáo thành ăn cơm. Tùy tiện tìm một nhà hàng, Tô Thính Ngôn cho rằng có lẽ Lâm Nhứ không quen, nhưng mà nhìn anh vẫn ăn ngon như cũ. Tô Thính Ngôn nói :“ Dù sao em cũng đã đem Bằng Phát sửa một chút, nhà bọn họ vốn dĩ làm cũng không tệ lắm, cho nên em cũng không sửa cái gì, để cho bọn họ tiếp tục làm, cũng không biết thành quả marketing của bọn họ thế nào, cho nên em thử trước một lần, đem tin Văn Anh chụp quảng cáo của Trường Linh cho bọn họ marketing một chút, hiệu quả cũng không ít.”

 

Lâm Nhứ nhìn Tô Thính Ngôn:“ Được đấy, dùng tài nguyên của chính mình quảng cáo cho tài nguyên của chính mình, hỗ trợ lẫn nhau, rất có đầu óc kinh doanh đấy.”

 

Tô Thính Ngôn trừng mắt một cái.

 

“ Anh đang cười em sao? Anh mở một cái công ty lớn như vậy, cố ý cười nhạo cái công ty nhỏ em mở đúng không?”

 

“Anh mở công ty lớn như vậy, cũng là phát triển dựa trên Lâm Vũ tập đoàn, mới có thành quả như ngày hôm nay, em lại không giống thế, em coi như là xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, làm rất tốt.”

 

Tuy rằng mấy việc này đều đã được Tô Thính Ngôn dự đoán trước, nhưng mà, trong thời gian kinh doanh này, cũng thấy được những phức tạp trong việc kinh doanh một công ty. Lại nhìn Lâm Nhứ, quản lý một công ty lớn như vậy, còn rất là thuận buồm xuôi gió. Mấy ngày nay, cô cũng nghe người ta nói qua những thủ đoạn ngày xưa của Lâm Nhứ, mạnh mẽ dứt khoát. Quan hệ của anh và ông nội không được tốt, cũng là vì anh đá một chỉ nhánh nào đó của gia tộc ra khỏi công ty, bị ông nội nói là không có tình nghĩa, cho nên hai người cãi nhau một trận to. Tô Thính Ngôn nghĩ, một vài câu của người đứng ngoài, nhưng mà Lâm Nhứ thật sự làm chuyện này, chính anh mới có thể cảm nhận được, những chuyện đã qua đấy có bao nhiêu khó khăn. Tô Thính Ngôn nhìn bộ dáng thản nhiên của anh, cao quý như thế, quả nhiên là không phải người bình thường có thể có được.

 
Chương 202


Chương 202:

 

“ Cũng cảm ơn anh đem Bằng Phát chia cho em, yên tâm, em kiếm được tiền sẽ trả lại cho anh.”

 

Lâm Nhứ nâng mắt lên nhìn cô: * Cảm ơn anh có thế thôi?”

 

” Bữa cơm này em mời.” Tô Thính Ngôn ra vẻ hào phóng nói.

 

* Không đủ.” Lâm Nhứ đơn giản nói hai chữ.

 

“Không đủ thì thôi.” Tô Thính Ngôn không có ý định muốn cho anh cơ hội muốn một bước lại tiền một dặm. Lâm Nhứ nhìn cô: * Lại không phải bắt em làm chuyện gì… Chỉ là, có muốn đi xem phim với anh không?”

 

Xem phim? Lâm Nhứ nói tiếp: * Anh còn chưa từng đi rạp chiếu phim, nghe nói rất thú Vị.

 

* Chưa từng đi rạp chiều phim?”

 

Tô Thính Ngôn lắc đầu, không tìm thấy được dấu vết của nói dối trên mặt anh, chỉ có thể nói: “ Vậy được, vậy mang anh đi cho anh được thêm cơ hội mở mang kiến thức.”

 

Lâm Nhứ cong môi, nhìn Tô Thính Ngôn thật sâu như có điều ám chỉ gì đó, ngược lại Tô Thính Ngôn có vẻ không được tự nhiên lên. Lâm Nhứ lắc đầu, nói thẳng: * Được rồi, em ỷ vào việc anh thích em, dám nói chuyện như vậy với anh.”

 

Lời nói này, tính là yêu chiều đi.

 

Tô Thính Ngôn lườm anh một cái: “Vậy anh đừng lầy mặt nóng tới dán mông lạnh.”

 

* Anh lại thích dán đấy.”

 

Như thế nào mà càng nói chuyện càng biến thái hơn vậy???

 

Tô Thính Ngôn cảm thấy chính mình đào hố cho chính mình nhảy rồi.

 

Phim điện ảnh này gần đây còn khá hot, bên ngoài đứng không ít người. Lâm Nhứ đi vào nhìn thoáng qua, nói với người đứng trước: * Có thể bao toàn bộ không?”

 

Người phục vụ kinh ngạc: “ Bao, bao toàn bộ?”

 


Ả ” Tô Thính Ngôn vội vàng qua nói: * Không cần đâu.”

 

Người phục vụ cũng nói: * Hiện tại muốn phòng không, đặt bao hết có lẽ phải chờ muộn một chút.”

 

“ Không việc gì, những vé đã bán, tôi có thể mua về với giá cao.” Lâm Nhứ nói.

 

Ánh mắt người phục vụ sáng lên, hào phóng như vậy, còn đẹp trai như vậy nữa. Lại nhìn Lâm Nhứ với biểu tình cực kì hâm mộ. Tô Thính Ngôn kéo Lâm Nhứ lại: * Đến rạp chiếu phim xem phim muốn chính là bầu không khí này, bằng không thì chỉ bằng trở về nhà xem.”

 

Tuy rằng Lâm Nhứ rất ghét bỏ, nhưng nghe Tô Thính Ngôn nói như vậy, vẫn nói : * Vậy thôi được rồi.”

 

Bên ngoài, có người đã chú ý tới Lâm Nhứ cùng Tô Thính Ngôn đi cùng nhau xem phim tại đây. Tô Thính Ngôn mua bắp rang, lại mua hai bình đồ uống, ngồi ở chỗ kia, nhìn rất là tùy ý. Phía sau có người chụp trộm được ảnh của hai người, rất nhanh đã phát tán lên mạng.

 

* Ngẫu nhiên gặp được vị thiên kim danh viện tiểu thư Tô Thính Ngôn từng có tai tiếng với Văn Anh, mau xem mau xem, người nào hiểu biết nhờ giám định một chút, anh đẹp trai bên cạnh là ai, đẹp trai đẹp trai quá.”

 

Một người thì có khả năng không quen biết Lâm Nhứ, nhưng dù sao cộng đồng mạng vô cùng lớn.

 

* Người kia là Lâm Nhứ, người đứng đầu tập đoàn Lâm Vũ.”

 

* Oa, là tập đoàn Lâm Vũ kia sao? Tại sao anh ta lại ở nhau cùng Tô Thính Ngôn thế?”

 

* Tin tức lớn rồi, hai người kia đang hẹn hò sao?”

 
Chương 203


Chương 203:

 

Tô Thính Ngôn và Lâm Nhứ đi vào rạp chiếu phim đen thui. Đang xem phim, nhưng Tô Thính Ngôn lại cảm giác được, thỉnh thoảng Lâm Nhứ lại nhìn chằm chằm xem mình. Bất đắc dĩ, Tô Thính Ngôn quay đầu trừng mắt với Lâm Nhứ, Lâm Nhứ thấy được, lập tức hài hước cười một tiếng, quay đầu tiếp tục xem phim. Tô Thính Ngôn ghét bỏ nhìn anh một cái, anh cũng không tức giận, lại thỉnh thoảng quay đầu nhìn cô như cũ. Phim là phim 2D, không cần có kính mắt. Cô chăm chú xem phim, thỉnh thoảng theo mạch phim mà hơi nhăn mày, chóp mũi hơi nhích, ánh đèn thỉnh thoảng chiều tới, chiếu lên mặt cô, chiếu lên lớp lông tơ nhè nhẹ có vẻ rất oánh nhuận.

 

Xem phim xong, Tô Thính Ngôn nhìn tháy trong Wechat có rất nhiều tin nhắn của Lâm Tích Bạch nhắn đến: * Tô Thính Ngôn, cô lại nổi rồi.”

 

Vì sao lại nói “ lại” nhỉ?

 

Tô Thính Ngôn không nói gì mở tin tức ra thì thấy….

 

“ Tổng giám đốc tập đoàn Lâm Vũ Lâm Nhứ, Tô Thính Ngôn cùng nhau đi xem phim, xác nhận yêu nhau?”

 

Không phải chứ..

 

Phía dưới, cộng đồng mạng đã bắt đầu suy đoán.

 

* Đã cùng nhau đi xem phim, quan hệ khẳng định là rất thâm mật rồi.”

 

* Tô Thính Ngôn vừa mới có tai tiếng cùng Văn Anh, lại lập tức truyền tai tiếng cùng Lâm Nhứ, có chút ý tứ.”

 

* Không nghe nói đến tai tiếng trong quá khứ của Tô Thính Ngôn sao? Cô ta chính là trà xanh, một chân dẫm mấy thuyền cũng là có khả năng.”


 

“ Bảo vệ Lâm Nhứ của tôi, Văn Anh đã bị đạp hư, ông xã của tôi không thể lại bị cô ta đạp hư.”

 

* Lâm Nhứ là ai, thêm chút thông tin được không?”

 

* Là người thừa kế của tập đoàn Lâm Vũ, hiện tại là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lâm Vũ, tổng giám đốc tập đoàn Lâm Vũ, trước đó dùng thủ đoạn mạnh mẽ nhanh nhạy đưa bốn công ty lên sàn chứng khoán, thâu tóm công ty tài chính đứng thứ ba của Wall Street, giá trị con người nghe nói hơn trăm tỷ.”

 

Người phía dưới nhìn một hồi khen ngợi. Tô Thính Ngôn không nói gì, nhìn Lâm Nhứ ở một bên.

 

* Làm sao vậy?”

 

“ Bị chụp được. AI em đã nói sớm… không nên ra ngoài ma.

 

Lâm Nhứ nhìn lướt qua, nhìn đến bóng dáng của hai người, cô đang nhìn anh, ánh mắt trong vắt, mang theo tia cười ám áp, khóe môi màu hoa hồng hơi cong lên, dịu dàng mà nghịch ngợm…

 

* Chụp thế này không phải khá xinh đẹp sao…”

 

Tô Thính Ngôn nói: * Anh không nhìn xem phía dưới người ta mắng em như thế nào kìa.” Cô cạn lời lắm bẩm, thật là một cái tai họa.

 

Lâm Nhứ nhìn thoáng qua, cũng nhăn mày lại: “ Vừa đúng lúc, không phải bây giờ trong tay em đã có Bằng Phát sao? Tìm bọn họ khống chế một chút dư luận đi, chắc là cũng dễ khống chế.”

 

Tô Thính Ngôn bây giờ mới nghĩ đến, nhanh chóng liên hệ Bằng Phát, tìm người đi khống ché độ nhiệt, tìm thủy quân khống chế bình luận bên dưới. Bên này Lâm Nhứ cũng nói: * Anh cũng trở về xử lý một chút.”

 

* Xử lý cho tốt đầy.”

 

Tô Khuynh Tình ở bên kia thấy được tin tức, Tô Thính Ngôn lại lên trang đầu, hơn nữa còn là đi cùng Lâm Nhứ bị chụp được….. hai người thế nhưng còn đi xem phim?

 

Đường đường là Lâm Nhứ sao có thể đi xem phim cùng cô ta được? Tô Khuynh Tình ghen ghét nắm chặt tay, nhưng click mở bình luận phía dưới…

 

Nhìn đến mọi người gần như đều đang mắng Tô Thính Ngôn, lập tức lại được an ủi không ít, còn chính mình động thủ, cũng mắng thêm vài câu. Dưới bình luận đều đang nói, nhất định là Tô Thính Ngôn có ý định quyến rũ Lâm Nhứ, Tô Thính Ngôn chính là một người đàn bà lẳng lơ, nhiều tai tiếng như vậy, vừa nhìn là biết không tốt. Còn có không ít người chạy xuống dưới Weibo của tập đoàn Lâm Vũ mắng Tô Thính Ngôn, nói phải nhắc nhở Lâm Nhứ đánh bóng đôi mắt, nhất định không thể bị cô ta lừa. Tô Khuynh Tình đang xem vui vẻ, lại không nghĩ..

 
Chương 204


Chương 204:

 

Phía bên trên, một cái tin tức nữa lại nhảy ra.

 

* Lâm Nhứ tuyên bố thừa nhận đang theo đuổi Tô Thính Ngôn.”

 

“am Tô Kuynh Tình sợ ngây người, cộng đồng mạng cũng sợ ngây người theo. Lâm Nhứ có Weibo từ bao giờ đấy?

 

Cộng đồng mạng lúc này mới nhìn đến, Lâm Nhứ vừa mới lập một cái weibo, phía trên, Lâm Nhứ chỉ có một cái weibo.

 

* Làm rõ ràng một chút: Tôi cùng tiểu thư Tô Thính Ngôn tạm thời không có quan hệ gì.”

 

Hai chữ tạm thời, rất là gì và này nọ. Quả nhiên, một hàng phía dưới, anh nói: “ Trên thực tế tôi đang theo đuổi tiểu thư Tô, nhưng tiểu thư Tô vẫn luôn không đáp ứng, hy vọng sẽ sớm có thể có quan hệ gì đó.”

 

Cộng đồng mạng lập tức sôi trào lên, trong khoảng thời gian ngắn, bình luận đã lên đến nghìn cái, sau đó lại bò lên đến mười nghìn bình luận.

 

* Anh có điên không đấy?”

 

* Sao anh lại theo đuổi Tô Thính Ngôn?”

 

* Là bị bỏ bùa à?”

 

* Ông xã, không cần như vậy, em vừa mới tìm được anh, anh lại lập tức ngoại tình.”

 

Tô Khuynh Tình không tin, load lại máy lần, nhưng mà bình luận đã lên đến mười nghìn, weibo còn ở đấy. Lâm Nhứ thế nhưng công khai thừa nhận chính mình đang theo đuổi Tô Thính Ngôn? Trên mạng, dư luận lập tức thay. đổi, mọi người đều bắt đầu hỏi, Tô Thính Ngôn có tật xấu gì sao? Lâm Nhứ theo đuổi cô ta, cô ta vậy mà không gật đầu đáp ứng? Cô ta dựa vào gì mà không đáp ứng?

 

Tô Thính Ngôn vừa mới bắt người của Bằng Phát áp nhiệt độ của tin tức xuống, nhìn thấy nhiệt độ hạ thấp, rất là vừa lòng, lại không nghĩ lúc này, chủ biên của Bằng Phát mồ hôi lạnh đầm đìa tới báo cáo với Tô Thính Ngôn: * Dìm không nổi nữa, Tô tổng, Lâm tổng vừa mới phát một cái weibo, anh ấy thừa nhận mình đang theo đuổi cô.”

 

* Cái gì?” Tô Thính Ngôn giật mình.

 

* Hiện tại cộng đồng mạng đều đang nói, Tô tổng vì cái gì… không đáp ứng Lâm tổng?…”

 

“222”

 

Tô Thính Ngôn vội vã lên nhìn thoáng qua, quả nhiên, nhìn đến chiều hướng của dư luận càng thêm kì quái, có người đã bắt đầu ép hỏi Tô Thính Ngôn, vì cái gì không đáp ứng Lâm Nhứ, thế nhưng còn dám để cho Lâm Nhứ theo đuổi, cô có phải không biết điều phải hay không?

 

Cộng đồng mạng đây là điên hết rồi à?

 

Tô Thính Ngôn cảm thấy đầu mình bắt đầu giật giật, càm lấy điện thoại trực tiếp gọi cho Lâm Nhứ.

 

* Anh đang làm cái gì đấy?”

 

* Không phải yêu cầu làm rõ một chút sao?” Bên kia, Lâm Nhứ thong thả ung dung nói.

 

Mẹ cái đầu nhà anh…

 

Tô Thính Ngôn hít sâu một hơi, mới miễn cưỡng nhịn xuống xúc động, không để mình mở miệng mắng người.

 

“Tốt. Anh làm rất tốt.”

 

“Đúng không? Em cũng cảm thấy anh làm rất tốt phải không? Em xem đi, hiện tại không ít người bắt đầu bày mưu đặt kế giúp anh, chỉ cho anh phải làm thế nào để theo đuổi một cô gái.”

 

” Lâm tổng, anh không cảm thấy để cộng đồng mạng thấy anh như vậy, không phải có chút mất mặt sao?”

 
Chương 205


Chương 205:

 

” Nếu em sợ anh mắt mặt, còn không mau đồng ý với anh, vậy thì anh không cần tiếp tục mất mặt nữa.”

 

“Hừ, ha hả, Lâm tổng cũng thấy đáy, trên mạn có rất nhiều nhiều người mắng em là badgirl.”

 

“Nhưng anh thích em hư như vậy.”

 

Tô Thính Ngôn nói: ” Vậy thì vì Lâm tổng, em cũng không thể hại anh, không có việc gì em tắt máy đây.”

 

Tô Thính Ngôn chỉ có thể lại để người đi áp tin tức xuống, cũng may sau đấy có tin tức một minh tinh xảy ra chuyện xấu, tin tức che trời lấp đất, Tô Thính Ngôn lại để Bằng Phát ra sức áp xuống, sự chú ý của cộng đồng mạng mới được dời đi. Nhưng mà Lâm Nhứ mở một tài khoản weibo mới, lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người tới người cầm quyền của tập đoàn Lâm Vũ, weibo của Lâm Nhứ sau mấy ngày ngắn ngủi, đã có lượng fans hơn một ngàn vạn. Cũng may bức ảnh kia chỉ chụp có một cái góc nghiêng, rất nhiều người đều không thẻ nhìn rõ Lâm Nhứ rốt cuộc nhìn như thế nào.

 

Bên kia, Văn Anh quảng cáo đã chụp xong, rất nhanh đã phát sóng rộng rãi trên các phương tiện truyền thông. Bởi vì trước đó Văn Anh đã có fans và sự chú ý lớn, cho nên quảng cáo vừa phát, đã được fans lưu truyền rộng rãi.

 

Cộng đồng mạng nhìn thấy tạo hình tiên khí mười phần của Văn Anh, kìm lòng không được, trong thời gian ngắn lời khen ngợi như nước, có càng nhiều người đến ăn ở Trường Linh. Trong khoảng thời gian ngắn, Trường Linh đã trở thành một tiệm ăn khá nỏi tiếng trên mạng, Trường Linh nhanh chóng lớn mạnh và mở rộng, rất nhanh đã phát triển trên cả nước. Đô thị cấp một nhất định sẽ khai thác, các thành phố khác thì chỉ chọn một ít thành phố phát triển sầm uất hơn để khai thác, tiêu chuẩn chọn lựa của Tô Thính Ngôn rất cao, về điểm này, Lý Quốc Cường cũng rất hài lòng, trong lòng càng thêm cảm thấy, tìm được cô, đúng là một sự lựa chọn chính xác.

 

Trường Linh trở thành quán ăn nỗi tiếng trên mạng thì bệnh viện cũng nhanh chóng phát triển ra ngoài.

 

Sau khi tiếng tăm bùng nổ, tăng lên theo ngày, Tô Thính Ngôn thấy xưởng thuốc đã không thể đáp ứng được nhu cầu của bệnh viện và các bệnh viện khác đối với thuốc của Trường Linh, dứt khoát bỏ vốn của chính mình ra xây thêm một cái xưởng thuốc nữa. Công ty sản xuất Trường Linh vì thế mà chính thức bắt đầu. Cố Chân Chân ở bệnh viện cũng rất được kính trọng, tâm trạng rất tốt, nét mặt cũng trở nên tươi sáng lên.

 

Hôm nay lúc Tô Thính Ngôn trở về, nhìn thấy Cố Chân Chân được người đưa về bằng xe. Cô vội vàng ngó nhìn cạnh cửa, tháy trên xe đi xuống một người đàn ông hào hoa phong nhã, nhìn bộ dáng cũng thấy khá là dịu dàng.

 

Tô Thính Ngôn thấy hai người còn nói chuyện vui vẻ với nhau một hồi lâu, một hồ lâu, Có Chân Chân mới vào nhà.

 

Vừa vào cửa, Tô Thính Ngôn đã đè lại Có Chân Chân: “Mẹ… hì hì. Con bắt được rồi nhá, người bên ngoài là ai vậy?”

 

Mạt Cố Chân Chân đỏ rần lên.

 


“Con, con, đứa bé này, làm mẹ giật cả mình, không có ai, đồng nghiệp, thấy mẹ không có xe, mới đưa mẹ về.”

 

” Đồng nghiệp hả? Nhìn cũng khá được đấy? Kết hôn chưa mẹ? Không đúng, nhìn tuổi cũng không còn trẻ, chắc là đã kết hôn, có con chưa mẹ? Con bao nhiêu tuổi rồi?”

 

Cố Chân Chân giận dữ nhìn Tô Thính Ngôn: “Đứa bé này, nói bậy gì đấy.”

 

Cố Chân Chân mượn cớ đi vào, Tô Thính Ngôn lại nghĩ, phải hỏi xem một chút. Rốt cuộc thì Trường Linh là của mình, hỏi chút lập tức biết ngay ấy mà. Bọn họ trả lời, ông ấy là một bác sĩ mới từ nước ngoài về, giá trị con người cũng không kém, trong nhà có một trai một gái, vợ đã ly hôn ra nước ngoài nhiều năm, con cái đều là tự mình nuôi dạy lớn, kiến thức y khoa rất tốt, phẫu thuật cũng làm rất tốt, cho nên ở Trường Linh cũng rất được kính trọng.

 

Nghe nói danh tiêng không tôi, Tô Thính Ngôn cũng yên tâm.

 

Tuy rằng đời này cô không muốn kết hôn nữa, nhưng nêu Cố Chân Chân hạnh phúc, đương nhiên cô sẽ không ngăn cản bà.

 

Nhưng hai người phải là tự do phát triển mới tốt, cô không thể nhúng tay vào.

 

Buổi tối, Tô Thính Ngôn kéo Cố Chân Chân.

 

“Bạn của con cho con một vé vào cửa này, là một bữa tiệc tối, rất nhiều người nổi tiếng sẽ đi, mẹ có thể tìm người đi củng.”

 
Chương 206


Chương 206:

 

Đây là bữa tiệc tối mà Văn Anh cần tham gia, vốn dĩ Văn Anh có hỏi cô có muốn đi hay không, nhưng Tô Thính Ngôn lại không có hứng thú. Chỉ có điều nghĩ đến Cố Chân Chân, cảm thấy đưa cho bà cũng tốt, bình thường bà chỉ say mê y thuật cũng không có sở thích gì khác, vừa vặn có thể đi tham gia thử.

 

Cố Chân Chân dường như nghĩ tới cái gì đó, hai bên má có chút đỏ lên nói: “Mẹ cũng không có gì bạn bè gì cùng đi, tự con giữ lại mà đi đi.”

 

“Không dưng con đi đến mấy cái tiệc tối là gì chứ, mẹ đi đi, con còn có việc. Bận lắm. Bạn con một hai yêu cầu con tham gia cùng, không đi không được, nếu không người ta sẽ tức giận néu không thấy ai đến tham gia đấy.”

 

Thật ra, Văn Anh đâu có yêu cầu ai phải tham gia cùng…

 

Buổi tối, Văn Anh lại tới hỏi Tô Thính Ngôn.

 

“Chị có đên hay không thê, có đên hay không?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi… Tôi để mẹ tôi đi…”

 

“Không được, chị nhất định phải đến. Thật là. Tôi hát chính là bài hát quảng cáo của Trường Linh, chị không tới sao được.”

 

Tô Thính Ngôn không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý: “Được được được, tôi đi, tôi đi còn không được sao.”

 

Văn Anh này thật là càng ngày càng trẻ con.

 

Nhưng mà hai người lâu ngày trở nên quen thuộc cũng thật sự ở chung rất hợp nhau.

 


Tuy Văn Anh tính tình trẻ con, nhưng lại thật lòng đối xử với cô, Tô Thính Ngôn thật sự không thể chống lại được người khác đối tốt với mình.

 

Đêm nay là một bữa tiệc tối do đài truyền hình tổ chức.

 

Bởi vì tấm vé đã bị đưa cho Cố Chân Chân, sau khi cô tới thì lập tức bị Văn Anh gọi đến hậu trường.

 

Tô Thính Ngôn thấy Văn Anh còn đang trang điểm, ở một bên nhìn mà thấy nhàm chán.

 

“Tôi đi ra ngoài đi một chút.”

 

Làm người nổi tiếng cũng thật khổ, một cậu con trai mà trang điểm cũng phải lâu như vậy.

 


Tô Thính Ngôn không ngồi yên một chỗ được, định đi ra ngoài, vừa mở cửa lại suýt đụng phải người khác, ngẳng đầu lên thì thấy một người đàn ông đang đứng trước mặt mình.

 

*Tôi xin lỗi.”

 

“Cô Tô .” Người kia vóc dáng cao lớn, gương mặt góc cạnh rõ ràng, khi cười thì các nếp nhăn đặc biệt lộ ra, xem ra đây là một người rất thích cười.

 

Bề ngoài không tệ, nhưng mà Tô Thính Ngôn cũng không quen biết.

 

“Anh biết tôi à2” Cô cảm thấy lạ, hỏi.

 

“Đúng vậy, cô Tô , em họ tôi đang theo đuổi cô, lại gióng trống khua chiêng cho cả thế giới biết, đương nhiên tôi phải biết chứ.”

 

*“,,” Tô Thính Ngôn nghe xong thì sững sờ. Lúc này lại thấy Cố Kiều đi phía sau anh ta, lập tức phản ứng lại.

 

Đây là người của Lâm Vũ.

 

Cố Kiều vừa thấy Tô Thính Ngôn thì lập tức cảm thấy chán ghét, ở phía sau nói: “Đây là Phó giám đốc tập đoàn Lâm Vũ, Lâm Khuynh.”

 

Vừa nói, trên mặt vừa tràn ngập vẻ khinh thường, kiểu “Đến người này mà cũng không biết”.

 

Tô Thính Ngôn đã hiểu: “Chào anh, anh là anh họ của Lâm Nhứ ư?”

 

“Đúng vậy.” Lâm Khuynh nhìn cô: “Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây, lần trước Lâm Nhứ đưa cô về nhà, tôi lại không có mặt. Nhưng mà sau đó lại nghe nói cô từ chối, dám từ chối Lâm Nhứ… Cô chính là người đầu tiên, mà sau đó cô lại còn có thể sống mà ra khỏi nhà họ Lâm, càng làm người khác ngạc nhiên…”

 
Chương 207


Chương 207:

 

*… Lâm Nhứ cũng không phát điên như vậy chứ!”

 

“Đó là đối với cô.”

 

Ở phía sau, Cố Kiều không thể nghe tiếp được nữa.

 

*Anh Khuynh, chúng ta đi thôi, vẫn còn có người đang chờ: đây.

 

“Được rồi…” Cuối cùng, anh ta nhìn nhìn Tô Thính Ngôn: “Có cơ hội sẽ gặp lại, lần sau lúc cô đến nhà họ Lâm.”

 

Lần sau…

 

Cô sẽ không bao giờ đến nhà họ Lâm nữa!

 

Tô Thính Ngôn lần nữa quay lại hậu trường, Văn Anh đang tìm cô.

 

“Thính Ngôn, cho chị một ngạc nhiên này.”

 

“Ngạc nhiên gì…”

 

Văn Anh lôi kéo cô đi thẳng ra ngoài.

 

“Tôi học một chút ảo thuật, biến cho chị xem.”

 

Tô Thính Ngôn dừng một chút, đột nhiên nhìn thấy Văn Anh biến ra một đóa hoa hồng từ trong ống tay áo.

 

“Cho này.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn Văn Anh không biết nên nói gì: “Thật là trẻ con.”

 

“Chị không thấy ngạc nhiên chút nào sao?” Văn Anh cười, đột nhiên trên đỉnh đầu xuất hiện đột ngột.

 

Có một âm thanh kỳ quái truyền đến.

 

Tô Thính Ngôn vừa hơi ngắng đầu lên.

 

Lập tức nhìn thấy phía trên có cái gì đó bất ngờ rơi xuống, một vùng đen kịt.

 


Dường như Văn Anh cũng cảm nhận được gì đó.

 

*Thính Ngôn, cần thận.”

 

Cô còn chưa kịp phản ứng lại, đồ vật kia đã rơi xuống dưới.

 

Tô Thính Ngôn chỉ cảm thầy cả người trầm xuống.

 

Ngay khoảnh khắc nguy cấp, Văn Anh lao đến đẩy ngã Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn chỉ cảm thấy thật choáng váng, nghe thấy âm thanh rộn ràng nhốn nháo từ bên ngoài truyền đến, sau đó là tiếng hét chói tai.

 

Tô Thính Ngôn nhìn lại thấy Văn Anh đang thê thảm ghé vào người cô, cúi đầu nhìn cô: “Thính Ngôn, chị không sao.

 

chứ?”

 

Tô Thính Ngôn không cảm thấy rất đau, cô nhìn Văn Anh hỏi: “Cậu có sao không?”

 

“Tôi không có việc gì…”

 

Cùng lúc đó, mọi người cùng nhau chạy tới muốn đỡ Văn Anh dậy, nhưng Văn Anh lại không động đậy nỏi. Lúc này mọi người mới để ý hai chân của Văn Anh, cả hai chân đều bị một khối đồ vật nặng nề đè lên.

 

Văn Anh bị đè lại…

 

Bệnh viện.

 
Chương 208


Chương 208:

 

Bên ngoài tràn ngập tiếng cãi cọ ầm ï, bên trong, Lý Quốc Cường nhìn bác sĩ hỏi: “Có vấn đề gì không?”

 

“Chỗ khác thì không có việc gì, chân thì bị thương có hơi nghiêm trọng, bên trong xương đầu gối bị đập nát, mặt khác, mấy chỗ kia cũng không tốt lắm, chúng ta cần phải chữa trị… Bây giờ kiểm tra thì không cần cắt chân, nhưng mà… Nếu kết quả không tốt…”

 

Vừa nghe đến phải cắt chân, suýt nữa Lý Quốc Cường chịu không nỗi.

 

Tô Thính Ngôn nắm chặt hai tay, nhìn ra ngoài.

 

Văn Anh nhanh chóng ổn định lại.

 

Có phải cắt chân hay không thì phải xem phẫu thuật có hiệu quả hay không.

 

Đương nhiên Lý Quốc Cường sẽ cho Văn Anh dùng đồ vật tốt nhát, loại thuốc tốt nhất, phòng bệnh tốt nhất.

 

Lúc Văn Anh hơi hơi tỉnh lại, Tô Thính Ngôn đang ngồi ở một bên.

 

Văn Anh nói: “Thính Ngôn, chị không sao chứ?”

 

Tô Thính Ngôn cười nhẹ: “Không có việc gì, đồ ngốc, sao cậu lại lao đến.”

 

*Nếu không, có khả năng chị sẽ bị rơi phải, hơn nữa, rơi xuống có thể cũng không còn là chân. Vốn dĩ là chị đã cứu tôi, nếu không tôi đã sớm chết, bây giờ chỉ là không có chân…”

 

“Không, chân của cậu sẽ không thể không có.” Tô Thính Ngôn nói: “Chân của cậu nhát định sẽ tốt lên. Hơn nữa, người khiến cậu bị thương, tôi cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

 

Nhìn đôi mắt màu xám nhạt của Tô Thính Ngôn, như đang bị một tầng sương mù che kín, giống như một dòng sông băng vô cùng lạnh lẽo, khiến trái tim người khác run rẩy.

 

*Thính Ngôn, chị…”

 

Một lúc sau, Tô Thính Ngôn quay đầu lại, đã chỉ còn lại vẻ yên bình.

 

“Không có việc gì, cậu nghỉ ngơi cho tốt, tôi ra ngoài xử lý mấy việc còn lại trước.”

 

Tô Thính Ngôn nói muốn xử lý việc còn lại, thật ra chính là đến chỗ xảy ra chuyện lúc trước.

 

Lúc này, nơi đó đã bị phong tỏa đối với bên ngoài.

 

Kết quả điều tra mới nhất chính là vật rơi xuống là bên trên một khối kiến trúc, do bị ăn mòn mà rơi xuống.

 

Tô Thính Ngôn cúi đầu nhìn những dấu vết còn lại trên mặt đất, hung khí dính đầy máu của Văn Anh, cẩn thận quan sát.

 

Lúc này…

 

“Chất ăn mòn bên trên anh đã cho người đi kiểm tra, cũng không phải chất ăn mòn thường thấy.”

 

Âm thanh của Lâm Nhứ từ phía sau truyền đến.

 

Tô Thính Ngôn quay đầu lại thấy anh đã lẳng lặng đứng ở phía sau.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cho nên, nguyên nhân là do người làm sao?”

 

Tô Thính Ngôn đã sớm nghĩ tới, gần đây luôn có người muốn hại cô, chuyện này cũng chính là nhằm vào cô. Tô Thính Ngôn nói: * Tôi muốn xem camera.”

 

Lâm Nhứ thấy cô đi ra ngoài, một tay kéo cô lại.

 

* Ngôn Ngôn.” Anh cầm lại bả vai của cô.

 

* Em không cần đi điều tra, để đó cho anh.”

 

” Không được.” Tô Thính Ngôn nhìn anh * Có người muốn hại em, lại muốn hại cả người bên cạnh của em, em cần phải tự mình giải quyết.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn thì như thờ ơ lạnh nhạt, nhưng mà Lâm Nhứ vẫn cứ gắt gao nắm lấy vai cô không bỏ.

 
Chương 209


Chương 209:

 

* Em quá kích động.”

 

* Em không có kích động.”

 

* Em về nghỉ ngơi trước đi, nghỉ ngơi xong rồi chúng ta lại đến thảo luận tiếp.”

 

Lâm Nhứ mang Tô Thính Ngôn trở về. Tới cửa nhà, Tô Thính Ngôn nhìn thấy Cố Chân Chân ra ngoài, bà ấy còn chưa biết chuyện gì, tiệc tối đêm đó vẫn diễn ra như bình thường, bà ấy cũng rất vui vẻ. Nhìn thấy Lâm Nhứ mang theo Tô Thính Ngôn trở về, bà ấy cười hỏi: * Hai đứa về cùng nhau đấy à? Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Tô Thính Ngôn không muôn Cô Chân Chân lo lăng thêm, miễn cưỡng cười cười nói: * Không có việc gì đâu mẹ.”

 

* Cô ấy đang giận con ạ.” Lâm Nhứ lôi kéo Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn mở miệng nói : * Mẹ, tiệc tối đêm qua đẹp sao?”

 

Trên mặt Cố Chân Chân ửng đỏ: * Khá là xinh đẹp, chú Giang của con nói, ông ấy còn chưa bao giờ thấy nhiều ngôi sao như vậy đâu, còn khen con thật sự có năng lực.”

 

Tô Thính Ngôn nghe xong cười nói: * Vui vẻ là được rồi, mẹ, con đi vào trước, con buồn ngủ.”

 

Lâm Nhứ đưa cô vào trong phòng, nhìn cô nói: * Mọi việc anh sẽ xử lý, em nghỉ ngơi cho tốt, không được nghĩ nhiều, ngoan.”

 

Ngoan cái cục shit.

 

Tô Thính Ngôn trừng mắt lườm anh một cái; * Đi đi, anh đi nhanh đi, anh có biết anh thật sự rất phiền hay không.”

 

Lâm Nhứ cười cười rời đi. Tô Thính Ngôn sao có thẻ thật sự nghỉ ngơi, ngôi xuông, cô mở máy tính ra, liên hệ một người.

 

“ Anh có thể hack vào máy tính của sân vận động kia không? Giúp tôi điều tra một chút camera xem.”

 

* Tôi nhìn thấy tin tức rồi, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?” Người bên kia trả lời.

 

Tô Thính Ngôn nói: * Chuyện này là nhằm vào tôi, tôi nhất định sẽ điều tra ra manh mối.”

 

Người bên kia nói: * Còn muốn điều tra cái gì thì nói cho tôi.”


 

“ Vật ăn mòn đấy rốt cuộc từ đâu tới, camera, người mà nhằm vào tôi là ai.”

 

“Được.”

 

Tô Thính Ngôn đem tài liệu nói kỹ càng tỉ mỉ với người kia một lần, mới ngã vào một bên, nằm xuống. Suy nghĩ một hồi lâu, cô mới nghĩ thông ra, bởi vì cô không đủ mạnh, cho nên không thể bảo vệ những người bên cạnh. Hiện tại thì cô đang ở thời kì phát triển, khiến nhiều người chú ý, nhưng mà lại không có sức đề kháng. Hôm nay là Văn Anh, sau đó, sẽ không biết tiếp theo là ai…

 

Sẽ là Cố Chân Chân, hoặc có lẽ là chính cô, hoặc có thể là bất cứ ai xung quanh cô, người này lại nhiều lần nhằm vào cô, hơn nữa mỗi lần đều là trực tiếp muốn tính mạng của cô. Mặc kệ người này là ai… Hiện tại, đối phương đều là kẻ thù của cô.

 

Không mắt nhiều thời gian, người nọ đã đem tư liệu giao cho Tô Thính Ngôn.

 

* Camera ở hiện trường vụ việc rất hỗn loạn, người này quyền cao chức lớn, nên chắc chắn sẽ không tự mình ra mặt làm việc, mà người nhằm vào cô, ta điều tra ra, có vẻ là người của tập đoàn Lâm Vũ.”

 

Tập đoàn Lâm Vũ….

 

“ Cô nên biết, bên trong Lâm Vũ cũng rất phức tạp, tuy rằng vị trí của Lâm Nhứ chắc chắn, nhưng không có nghĩa là không ai mơ ước vị trí đấy.”

 

* Có người không muốn tôi kết hôn cùng Lâm Nhứ đúng không?”

 

*“ Không sai.”

 

“A, rất tốt, hiện tại đối thủ của Lâm Nhứ là ai?”

 
Chương 210


Chương 210:

 

“ Lâm Khuynh.”

 

Trong đầu Tô Thính Ngôn nghĩ đến người đàn ông mà khóe miệng luôn mang theo nhàn nhạt nếp nhăn khi cười.

 

Là ông ta sao?

 

* Cô chú ý một chút, Có Kiều ở bên kia với ông ta.”

 

Tô Thính Ngôn khép máy tính lại. thù này của Văn Anh, cô nhất định sẽ trả lại.

 

Tô Thính Ngôn tự mình điều tra một chút hoàn cảnh của nhà họ Lâm. Lâm Nhứ có hai người anh em họ, một là Lâm Khuynh, một là Lâm Hàn. Đều làm những vị trí nhỏ trong Lâm Vũ, nếu so sánh với đám người Lâm Cảnh Trăn, đúng là không phải là cái gì to tát. Hai người kia cùng Lâm Nhứ cũng chưa chắc có thể nói là không hợp, gặp mặt nhau cũng có thể nói đôi lời, nhưng mà, những thủ đoạn trong tối có những gì, ai mà biết được.

 

Nhưng mà Lâm Nhứ vẫn luôn chưa kết hôn, mà Lâm Khuynh đã có vợ chưa cưới, Lâm Hàn thì đã kết hôn lâu rồi, cho nên mọi người đều cảm thấy, sớm muộn gì Lâm Nhứ cũng sẽ vì không có con cái mà bị hai anh em họ này đá xuống, cũng vì sự nghiệp của nhà họ Lâm quá lớn, không có khả năng chịu để một người thừa kế không có con nối dõi của chính mình. Lâm Nhứ bỗng nhiên nói muốn kết hôn, khiến cho một trận sóng to gió lớn nhắc lên bên trong Lâm Vũ, nhưng mà ngoài mặt mọi người đều tỏ vẻ vui mừng, chúc mừng Lâm Nhứ.

 

Hiện tại, Tô Thính Ngôn cùng Lý Quốc Cường họp tác, tuy rằng bên ngoài có nhiều người không biết, nhưng những người có quyền có quan hệ lớn sao không biết, nếu muốn điều tra, cũng sẽ tra được một ít tin tức, Lâm Nhứ theo đuổi Tô Thính Ngôn, lại gióng trống khua chiêng như thé, bọn họ lập tức lo lắng. Lâm Nhứ cưới vợ, đã có thể khiến bọn họ lo lắng, huống chi, Lâm Nhứ khả năng còn muốn cưới một người sau lưng còn có thế lực chống lưng như Tô Thính Ngôn. Bọn họ đương nhiên là sốt ruột. Xem xong rồi, Tô Thính Ngôn lạnh lùng cười cười, đem tin tức này nói cho Lý Quốc Cường, Lý Quốc Cường đương nhiên cũng vô cùng tức giận.

 

* Bọn họ muốn đối phó cô, cũng chính là muốn đối đầu với tôi, a, tôi cùng Lâm Vũ trước nay không có ân oán gì, bọn họ thế nhưng muốn đối với con trai của tôi như vậy.”

 

Tô Thính Ngôn nói: * Tôi sẽ làm cho bọn họ mắt nhiều hơn được.”

 

* Cô muốn làm như thế nào, tôi nhát định ủng hộ cô, lấy lại công bằng cho Văn Anh”

 

* Con người tôi trước nay luôn luôn lấy ơn trả ơn, lấy oán báo oán, muốn tính mạng của tôi, tôi cũng muốn lấy tính mạng của bọn họ, người dám đụng tôi, tôi cũng nhất định làm bọn hộ không thiếu được chặt đứt chân, không muốn tối gả vào nhà họ Lâm, có một ngày tôi sẽ cho bọn họ nhìn tôi bước vào nhà họ Lâm, hồi tiếc cũng không kịp.”

 

Lý Quốc Cường nghe xong cười: “ Được, tôi tin tưởng ở những gì cô đã nói, đều nhát định sẽ làm được.”

 

Khi Tô Thính Ngô bước ra khỏi cửa, nhìn thấy Lâm Nhứ đang đợi cô.

 

“ Anh làm gì ở đây thé.”

 

Lúc Tô Thính Ngôn ra khỏi nhà đã là nửa đêm, vốn định trộm đến bệnh viện xem Văn Anh, nhưng mà Lâm Nhứ đã ở đây…

 


* Biết em chắc chắn sẽ không nghe lời mà…”

 

Cho nên, anh ấy chờ cô ở đây đến nửa đêm?

 

Tô Thính Ngôn im lặng, Lâm Nhứ lại mở cửa xe ra.

 

* Đi thôi.”

 

Tô Thính Ngôn lên xe, nhìn anh hỏi: “ Đi đâu đây?”

 

* Em muốn đi đâu?”

 

Cô ngậm miệng. Lâm Nhứ nhìn cô nói: * Đi thôi. đêm em đi uống chút rượu, sau đó trở về ngủ một giấc.”

 

Tô Thính Ngôn cùng anh đến một quán bar, ngồi xuống, Lâm Nhứ để cho cô gọi đồ, cô gọi Ireland Whiskey.

 

* Rượu này rất mạnh.”

 

“* Không mạnh sao có thể say.”

 

Lâm Nhứ nghĩ nghĩ: * Thôi được, tùy em, không sợ uống say bị anh sờ mó lung tung, vậy em uống đi.”

 
Chương 211


Chương 211:

 

LẠ ” Tô Thính Ngôn hừ một tiếng “* Ai sờ ai còn không chắc, túi da này của anh vẫn rất hấp dẫn em đấy.”

 

“ Thế à? Vậy em như thế nào còn không đồng ý anh theo đuổi?”

 

* Nhưng mà em không muốn yêu đương.”

 

* Không yêu đương cũng được.”

 

Anh có thể có một chút liêm sỉ nào được không?

 

Không yêu đương? Vậy làm bạn giường à?

 

Người đàn ông này không cứu chữa được nữa rồi.

 

* Vậy uống đi.”

 

Lâm Nhứ giơ ly rượu lên nói.

 

Ireland Whiskey đúng thật là danh đúng với thực, chỉ trong một lát, Tô Thính Ngôn đã say rồi.

 

* Người kia muốn giết em, nhưng mà yên tâm, hắn ta chọc tới em, sắp xong rồi đấy.”

 

* Em biết là ai sao?”

 

* Không phải Lâm Khuynh?”

 

“Em còn biết Lâm Khuynh… Ngôn Ngôn này, em thật sự thông minh hơn anh nghĩ.” Anh nghiêng người nhìn sang Tô Thính Ngôn, hai má cô ửng đỏ vì cơn say, đôi mắt cô mê mang, dáng vẻ vô cùng mơ hồ trong men say, ly rượu cầm trên tay không vững vàng, trông rất đáng yêu “Thêm rượu đi.” Tô Thính Ngôn kêu.

 

“Được rồi, để anh lấy thêm rượu cho em.”

 

Lâm Nhứ đứng dậy đi lấy rượu cho cô.

 

Ở bên kia…

 

Bởi vì Tô Khuynh Tình vẫn luôn cho người đi theo Tô Thính Ngôn, cô ta ngay lập tức phát hiện hai người này đi vào quán bar, trong lòng chợt nhớ tới, lần trước ở nhà cô đã mắt mặt như thế nào.

 

Lần này cô ta muốn ném mặt mũi của cô ấy mới có thể xả giận được!

 


Tô Khuynh Tình dặn dò mấy người đó: “Tô Thính Ngôn đã uống say, mấy người cứ việc làm loạn cho thật lớn, chụp được máy tắm ảnh rồi đăng lên mạng, khiến cô ta mắt mặt với Lâm Nhứ và những người khác.”

 

Những người đó nghe vậy, lập tức cúi đầu nói câu gì đó với bartender, sau đó ném thẳng cho anh ta một xắp tiền.

 

Bartender đi làm một tháng cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, vì thế anh ta vui vẻ cầm lấy.

 

Quét mắt nhìn Tô Thính Ngôn say xỉn ngồi đằng kia, thừa dịp Lâm Nhứ đi chỗ khác, anh ta nhanh chân chạy tới.

 

“Người đẹp này, cô say rồi sao? Uống một mình hả?”

 

Anh ta đi tới và ngồi xuống bên cạnh, bàn tay chậm rãi muốn đặt lên trên đùi cô.

 

Quán bar có không ít phụ nữ uống say, bọn họ bình thường sẽ dẫn những người say tới mức bắt tỉnh này về phòng nghỉ, anh ta vốn dĩ cũng là người thích ăn đậu hủ của người khác, loại chuyện như thế này làm nhiều lần đến quen tay.

 

Nhưng mà…

 

Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua.

 

Cô bóp chặt cổ tay của anh ta, híp mắt nhìn.

 

“Bình thường thì tính tình tôi khá tốt.”

 

Bartender cười ngượng ngùng: “Sao cô lại nắm lấy tay tôi thế?”

 

“Nhưng thật trùng hợp, tâm trạng ngày hôm nay của tôi không vui một tí nào cả.”

 
Chương 212


Chương 212:

 

“Gỗ “Cho nên anh cũng đừng trách tôi bắt lịch sự, bé ngoan, ai bảo anh lại dám đâm họng súng tới người tôi chứ.”

 

Tô Thính Ngôn nói xong, lập tức đứng lên tát thẳng vào mặt anh ta một cái.

 

“Cô, thứ đàn bà đáng chết này, cô dám đánh tôi.”

 

Khi Lâm Nhứ quay lại đây, anh nhìn thấy Tô Thính Ngôn một tay đỡ lấy eo thon, đôi mắt đỏ ngầu nhìn người phục vụ đang đứng đối diện, lấy chân đạp một cái lên người anh ta…

 

Người đàn ông ôm lấy cơ thể mình rồi ngã lăn ra mặt đất.

 

Tô Thính Ngôn cúi đầu nhìn xuống, cô lại đá thêm một cái.

 

Có người ở phía sau muốn đi tới để ngăn cản.

 

Lâm Nhứ đứng tại chỗ quát lớn.

 

“Không được động đậy.”

 

Anh quay người sang nhìn Chu Đỉnh.

 

Chu Đỉnh nhanh chóng đi tới, cậu ta ném lên trời một xắp tiền.

 

“Hôm nay tiên sinh nhà chúng tôi bao trọn tiền thanh toán, cái này coi như thưởng cho mọi người, ai bắt được đồng nào thì lấy đồng nấy, phụ thuộc vào vận may của mọi người.”

 

Chu Đỉnh tiếp tục rải tiền, ở phía sau, Lâm Nhứ khoanh tay nhìn Tô Thính Ngôn liên tục đá vào người đàn ông kia.

 

Người đàn ông bị đá ngã ở trên mặt đất kêu meo meo muốn cầu cứu.

 

Tuy nhiên, không một ai ở gân đó đên cứu anh ta.

 

Ngược lại mọi người đều đang vui vẻ hưng phấn cướp tiền.

 

Khắp người đàn ông đều bị đá, anh ta cảm thấy tuyệt vọng dần lớn lên trong lòng, anh ta muốn đi tìm máy người cho anh ta tiền để gây sự, nhưng tìm không ra.

 

Những người đó rốt cuộc là ai…

 

Sớm biết mọi chuyện như thế này, cho dù có đưa anh ta bao nhiêu tiên đi chăng, anh ta cũng không dám đi tìm cô gái này để kiếm chuyện nữa…

 


Một lúc sau, Lâm Nhứ đi tới ôm lấy Tô Thính Ngôn.

 

Anh nghĩ Tô Thính Ngôn hẳn muốn giải tỏa bức bối ở trong lòng, người đàn ông này cũng đủ chật vật rồi.

 

“Được rồi, em nghỉ ngơi cho đỡ mệt đã.”

 

Tô Thính Ngôn vẫn còn đang mơ hồ, hừ một tiếng: “Này thì dám sàm sỡ bà.”

 

Ánh mắt Lâm Nhứ đột nhiên trầm xuống.

 

Người đàn ông nằm trên mặt đất cuối cùng cũng nhìn thấy Lâm Nhứ đi tới ngăn cản, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, anh ta vừa định nở một nụ cười cảm kích.

 

Bỗng nhiên, Lâm Nhứ cũng đạp một chân lên người anh ta.

 

“Cái tay nào sàm sỡ?”

 

Người đàn ông nằm trên mặt đất thật sự muốn khóc…

 

Anh ta sai rồi, thật sự sai rồi, anh ta cái gì cũng không có sờ mà…

 

Thính Ngôn nhìn anh, chỉ tay vào người đàn ông năm trên mặt đất: “Anh ta không sờ được, bản cô nương đây giống loại người tùy tiện cho người ta sàm sỡ sao?”

 

Lời này nói không sai.

 

Nhưng Lâm Nhứ suy nghĩ, anh đã sờ qua rồi.

 
Chương 213


Chương 213:

 

Cho nên, người khác không dễ dàng sờ được, anh có thể sờ được đã là một điều rất khó khăn rồi.

 

Lâm Nhứ đi lên đạp thêm một cái, rồi nói với Tô Thính Ngôn: “Được rồi, đã đánh nhau xong, em còn muốn uống rượu nữa không?”

 

Tô Thính Ngôn say rượu cảm thấy đầu mình hơi choáng, lắc đầu:”Trở về thôi.”

 

Lâm Nhứ dẫn cô đi ra ngoài.

 

Ở trên xe, Tô Thính Ngôn tựa đầu lên vai anh, gần như ngủ thiếp đi.

 

Thỉnh thoảng Lâm Nhứ nghiêng đầu nhìn cô, anh phát hiện lỗ tai của cô thật sự rất nhỏ và mềm mại, ở trên mặt có một tầng lông tơ tinh tế, lông mi hơi run rầy, lúc thì động một chút, lúc thì run lên một chút.

 

Về tới nhà của Tô Thính Ngôn, anh ôm người đặt lên giường yên ổn nằm, cuối cùng hôn trộm lên môi cô một chút, sau đó chậm rãi rời đi.

 

Ngày hôm sau.

 

Khi Tô Thính Ngôn tỉnh lại, cô nhìn thấy có ai đó đã gửi tin nhắn liên tục vào máy cô.

 

Trên mạng khắp nơi đều bàn tán về mối quan hệ của Lâm Nhứ và cô.

 

Có người đã đăng video ở quán bar tối hôm qua.

 

Tô Thính Ngôn dạy dỗ người đàn ông lưu manh.

 

Lâm Nhứ hào phóng rải tiền yêu cầu mọi người đừng xen vào việc đó.

 

Có máy người hưng phán tiết lộ ra, đêm đó Lâm Nhứ gần như ném ra hàng triệu đồng tiền mặt.

 

Có người hâm mộ nói: “Tôi cũng muốn có một người bạn trai ngầu như vậy.”

 

“Lâm Nhứ thật sự rất ngầu.”

 

*Tại sao Tô Thính Ngôn lại không đồng ý chứ.”

 

“Tôi sẽ đi sửa tên thành Tô Thính Ngôn hôm nay sẽ hẹn hò với Lâm Nhứ.”

 

“Không, tôi không cần Tô Thính Ngôn đồng ý, Tô Thính Ngôn cô đừng có đồng ý, người đàn ông phong độ như: thế mau để lại cho tôi.”

 

Tất nhiên, có người hâm mộ, thì cũng có người đồ kị tới đỏ mắt mà nói, Tô Thính Ngôn ở trước mặt mọi người đánh người khác thành như vậy có đúng hay không?

 

*Tô Thính Ngôn giống hệt như chó cậy thế chủ.”

 

“Đánh người như thế, cũng quá độc ác rồi.”

 

“Mấy người chưa từng nghe qua tin đồn này sao, Tô Thính Ngôn tự minh đánh tiểu tam của ba tới mức sinh non, tàn nhẫn tới mức nào chắc máy người cũng tự tưởng tượng ra được.”

 

“Mặc kệ tiểu tam đó như thế nào đi nữa, đứa trẻ trong bụng có tội tình gì.”

 

Tuy vậy, ngay lúc này…

 

Lâm Nhứ bỗng nhiên trả lời một người ở trên mạng.

 

*Là lỗi của tôi, không nên để cho Tô tiểu thư phải tự mình ra tay, mấy tên lưu manh như thế này nên để chính tôi đánh từng người một.”

 

Dân mạng bị cái bình luận trả lời này khiến cho nhốn nháo.

 

“Ôi ôi, Lâm Nhứ trả lời tôi nè, là tôi đó! Quá may mắn rồi, hôm nay tôi chính là cá koil”

 

Bình luận ở bên dưới: Người anh em này, cậu chính là cao thủ vận may rồi, chú ý tới thanh danh của bản thân một chút!

 

Có người nhanh tay chụp màn hình bình luận trả lời của Lâm Nhứ.

 
Chương 214


Chương 214:

 

“Thật không ngờ Lâm tổng cũng rảnh rỗi lên mạng xem tin tức.”

 

“Lâm tổng nói không sai, máy kẻ lưu manh đó, có thể ăn chơi trác táng được, lại không cho chúng ta đánh bọn họ?

 

Nếu về sau gặp mấy bọn lưu manh như vậy thì phải làm gì? Không thể đánh bọn chúng, chúng ta cứ thể mà để yên cho bọn họ ăn đậu hủ của mình à?”

 

“Bọn lưu manh đáng bị đánh.”

 

“Tôi đã xem video rồi, cái cô Tô Thính Ngôn kia thật sự rất mạnh mẽ, hạ gục một người đàn ông cao hơn mình nửa cái đầu dễ dàng như thế.”

 

“Tô Thính Ngôn thật sự lợi hại.”

 

Tô Khuynh Tình có ý định khiến cho Tô Thính Ngôn phải mắt mặt, thế nhưng cô ta không lường trước được tên tuổi của Tô Thính Ngôn lại hot tới mức như thế.

 

Mấy kẻ đó thật là…

 

Không ai ngờ được rằng Lâm Nhứ sẽ phản ứng lại như vậy, rải tiền yêu cầu mọi người không cần phải lo chuyện bao đồng, cứ thế mà dung túng cho Tô Thính Ngôn đánh người khác ngay trước mặt mọi người…

 

Tô Khuynh Tình hung hăng đóng máy tính lại, không muốn nghe thêm bắt cứ tin tức nào của Tô Thính Ngôn nữa.

 

Tô Thính Ngôn gãi gãi đầu, mặc dù vẫn có chút say rượu, nhưng hôm nay cô vẫn hỏi thăm bệnh viện trước về tình huống của Văn Anh. Tình trạng của Văn Anh vẫn ổn định.

 

Người hâm mộ ở trên mạng đã lên án công khai chương trình, bọn họ cảm thấy sau khi xảy ra chuyện, chương trình sau đó vẫn tiếp tục diễn ra,quả thật quá vô nhân tính.

 

Trong khoảng thời gian ngắn này, Văn Anh không thể đứng dậy được, còn phụ thuộc vào việc hồi phục sau đó như thế nào nữa.

 

Lý Quốc Cường hỏi Tô Thính Ngôn có biện pháp giải quyết nào không.

 

Thật ra thì phương pháp của cô cũng chỉ là củng cố lại.

 

Cô đã tìm đọc rất nhiều tài liệu, lại suy nghĩ thêm một ít phương thuốc, và quyết định chế tạo ra một thiết bị đặc biệt giúp anh ta ổn định.

 

Tuy nhiên, để có thể chế tạo ra thiết bị đặc biệt này, cô còn phải phát triển thêm một công cụ máy móc mới, vì thế cô đề nghị công ty nhanh chóng đầy nhanh tiến độ mở rộng lĩnh vực máy móc, từ đó nhanh tay chế tạo ra cái thiết bị trợ giúp này.

 

Tô Thính Ngôn vùi đầu bận bịu mấy ngày, cuối cùng cô cũng phác thảo sơ bộ xong, mang đến bệnh viện để cho các bác sĩ xem qua..

 

Bác sĩ trong bệnh viện cũng rất ngạc nhiên, vừa nhìn bản phác thảo này, vừa kinh ngạc nhìn Tô Thính Ngôn.

 

“Rốt cuộc thì làm thế nào mà cô có thể chế tạo được thứ này… Bản sửa chữa này nhìn tốt và ổn định hơn bản trước nhiều.”

 

Tô Thính Ngôn chỉ nói: “Sự thành do người.”

 

Bởi vì lo lắng cho chính bệnh viện của mình, bác sĩ sẽ bởi vì bênh nhân là công tử cành vàng lá ngọc ,không dám nói lời nào, phương pháp điều trị quá bảo thủ, cho nên bọn họ cho người nằm ở bệnh viện khác.

 

Lý Quốc Cường ở bên cạnh nói: “Đây cũng là một điều đặc biệt ở Trường Linh, chúng tôi nghiên cứu phát minh rất giỏi.”

 

“Đúng vậy đúng vậy, người Trường Linh quả thật rất giỏi, rất nhiều bác sĩ của chúng tôi đều có ý tưởng nghiên cứu ra các loại thuốc, nhưng bọn họ cũng không chế tạo ra thành công được.”

 

Lý Quốc Cường nhìn Tô Thính Ngôn ở bên cạnh.

 

Tô Thính Ngôn không nói đó là phát minh của cô, lúc này cô cũng chỉ duy trì nở một nụ cười, đứng yên lặng ở một bên.

 
Chương 215


Chương 215:

 

“Tôi có nghe mọi người đều nói rằng, ở Trường Linh có một bác sĩ già đứng đầu quản lý, nghe đồn bác sĩ đó rất giỏi, giống hệt thần thánh.”

 

Bác sĩ nói.

 

Lý Quốc Cường cười: “Tại sao không phải là một bác sĩ trẻ tuổi khác cơ chứ.”

 

“Không thể nào, bác sĩ trẻ không có nhiều năm kinh nghiệm, làm sao có thể giỏi đến thế.”

 

“Chà, có một vài người được ông trời yêu thương, ban cho một thứ được gọi là thiên phú đó.” Lý Quốc Cường nhìn Tô Thính Ngôn ở bên cạnh một cách sâu xa.

 

Tô Thính Ngôn không nói gì, chỉ nhìn lại ông ta.

 

Bác sĩ đã rời đi, Lý Quốc Cường nói: “Tôi đã cho người đi điều tra, quả thật việc này có liên quan rất lớn tới Lâm Vũ.”

 

“Nhưng để tìm ra kẻ chủ mưu là ai, tôi sẽ tiếp tục điều tra sâu hơn.” Tô Thính Ngôn nói.

 

“Ừ, vì thế, tôi đã chuẩn bị mở một bữa tiệc, đến lúc đó sẽ mời Lâm Vũ cùng với nhiều người khác tới.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Lâm Vũ sẽ đến sao?”

 

“Bữa tiệc này lấy danh nghĩa thương hội làm chủ, tôi quên nói cho cô biết, chủ tịch thương hội thủ đô chính là tôi.” Lý Quốc Cường, người che giấu danh tính của mình, cười.

 


Tô Thính Ngôn nghe vậy, lúc này cô mới hiểu rõ.

 

“Lý tổng vậy mà cũng che giấu thân phận của bản thân.”

 

“Chẳng qua cái danh đó khá vô dụng, tuy vậy, mỗi năm tôi cũng phải tổ chức bữa tiệc thương hội này một lần, những người khác không thể không đền.”

 

Thương hội đã ra thông báo như thế, mọi người tất nhiên phải hưởng ứng.

 

Tô Thính Ngôn đã chuẩn bị xong, trong khi Lâm Tích Bạch, người đồng hành với cô, vẫn còn đang trang điểm, còn quay sang hỏi: “Cậu đi tới đó rồi muốn điều tra như: thế nào?”

 

Tô Thính Ngôn trả lời: “Bọn họ sẽ tự mình tới tìm tớ.”

 


Lâm Tích Bạch hiểu rõ gật đầu, néu cô ấy đã nói như vậy, cô chắc chắn sẽ tin tưởng điều đó nhất định sẽ xảy ra.

 

Bữa tiệc được tổ chức ở ngoài sân biệt thự của Lý Quốc Cường.

 

Không ít người của phương tiện truyền thông nghe ngóng được tin thương hội tổ chức tiệc, bọn họ đều đang ngồi xổm ở bên ngoài để chờ đợi.

 

Những người hôm nay có thể tới đây, đều là những người có sức ảnh hưởng rất lớn tới toàn bộ thủ đô. thậm chí là cả nước.

 

Lâm Tích Bạch cẩn thận đi bên cạnh, lo lắng sẽ gặp chuyện gì bắt trắc.

 

Ngay khi Tô Thính Ngôn vừa bước vào, quả nhiên có rất nhiều người lập tức chú ý tới cô.

 

Không ít người bắt đầu nghị luận hỏi thăm.

 

“Tại sao Tô Thính Ngôn lại đến đây?”.

 

Lâm Tích Bạch nhìn ánh mắt của mọi người đều lướt qua đây, thấp giọng nói: “Cậu thật sự rất nổi tiếng đó.”

 

Tô Thính Ngôn cười.

 

Không nói tới việc Tô Thịnh Đình đã gây ra chuyện đáng bị chê cười, khiến nhiều người bàn tán hăng say, sau đó, Lâm Nhứ lại công khai nói mình muốn theo đuồi Tô Thính Ngôn, càng làm cho danh tiếng của cô truyền xa hơn.

 

Hơn nữa bây giờ ít có người nào biết rõ được nội tình của Trường Linh, nếu không tới lúc đó sẽ có tiếng kinh ngạc phải thốt lên.

 
Chương 216


Chương 216:

 

Tô Thính Ngôn tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống, Lý Quốc Cường ở bên trong khẽ ra hiệu với cô, lúc này người trợ lý ở bên dưới đã đưa cho cô một cái danh sách.

 

Tên tuổi của tất cả mọi người đến buổi tiệc ngày hôm nay đêu ở đây.

 

Tô Thính Ngôn cằm một ly rượu lên để uống.

 

Lúc này, Cố Giao lại đi tới đây.

 

“Tại sao cô lại tới đây?”

 

Tô Thính Ngôn ngồi chéo chân, chân váy nằm trên đầu gối: “Cô có thể tới, thế thì tại sao tôi không thể tới đây chứ?”

 

“À, đây là bữa tiệc do thương hội tổ chức, tôi tất nhiên có thể đến là bởi vì Cố gia nhà tôi có tiếng tăm trong thương hội, cô thì có cái gì sao?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cô đoán thử xem?”

 

Thái độ kiêu ngạo đó, khiến cho Có Giao cảm thấy hộc máu.

 

Lúc này, Lâm Khuynh ở đẳng sau đi tới.

 

“Giao Giao.”

 


Có Giao lập tức quay đầu lại nói: “Anh Khuynh, bữa tiệc của thương hội tổ chức, loại người như thế này vậy mà có thể vào được, thật là…”

 

Lâm Khuynh cười với Tô Thính Ngôn: “Tô tiểu thư, lại gặp mặt rồi. “

 

“Đúng vậy.”

 

“Tính tình Giao Giao chính là như vậy, cô không cần để Y: “Tôi đã quen rồi.”

 

Giọng điệu của cô có chút mỉa mai, khiến Cố Giao tức giận.

 

Nhìn thấy Có Kiều lại muốn nói gì đó, Lâm Khuynh ngăn cản cô ta: “Được rồi, cha em đã tới đây rồi, chúng ta đi đón ông thôi.”

 


Có Kiều chỉ có thể đi theo Lâm Khuynh rời khỏi đây.

 

Có Kiều tức giận với Lâm Khuynh: “Anh Khuynh, cô gái đó ỷ vào việc A Nhứ thích cổ, nên ở chỗ này diễu võ dương oai, hừ, A Nhứ điên rồi sao, không hiểu sao lại đi thích loại người này.”

 

Lâm Khuynh nói: “Được A Nhứ thích tất nhiên phải có lý do, anh nghe nói cô ấy là một học sinh của người nào đó, ông Lâm rát thích cô ấy.”

 

“Cái gì? Học trò của ai cơ?” Cố Kiều hơi ngạc nhiên khi nghe thấy điều này lần đầu.

 

Thật ra Lâm Khuynh cũng không biết rõ cho lắm.

 

“Anh chỉ biết là ông rất coi trọng cô ấy, mỗi lần ông đổ bệnh, đều do cô ấy chữa trị, chân của ông bây giờ có thể tốt lên, cũng là nhờ công lao của cô ấy.”

 

Lâm Khuynh thật ra cũng không biết tới thân phận của Tô Thính Ngôn ở Trường Linh, nhưng anh ta đã từng bí mật điều tra ra, cô đã từng điều trị bệnh cho ông của anh, từ đó có thể nhìn ra được thầy của cô rất giỏi.

 

Cố Kiều nhớ lại bệnh của ông: “Là cô ấy sao? Em cảm thấy chuyện này hơi khó tin, cô ấy chỉ mới có bao nhiêu tuổi, có thể chữa khỏi được bệnh của ông sao?”

 

“Có phải hay không, anh cũng không biết rõ, nhưng nếu đó đúng là sự thật, vậy thì em phải cẩn thận.” Lâm Khuynh nhìn Cố Giao, gương mặt cô ta trở nên buồn rầu.

 

Cô ta cắn răng nói: “Không thể để cho cô ta có cơ hội bước chân vào Lâm gia.”

 

Lần trước Cố Giao ở trên thuyền, suýt chút nữa đã chọc giận Lâm Nhứ, lần này cô ta tất nhiên không dám tùy tiện như thế nữa.

 

Nhưng mà cô ta cũng không hẳn là không có cách.

 
Chương 217


Chương 217:

 

Nếu biết được lý do ông Lâm lại ưu ái cô ấy như thế, cô ta cũng sẽ có biện pháp để đối phó lại.

 

Cố Giao đang quan sát ở bên đó, cô nhìn thấy Lâm Nhứ đã tới.

 

Anh vừa bước vào, không nhiều lời lập tức đi thẳng tới chỗ bên cạnh Tô Thính Ngôn.

 

Anh không thèm để ý ánh mắt xung quanh của những người khác.

 

Tất cả mọi người đều rất tự nhiên nhìn qua bên này, vô cùng hứng thú quan sát Lâm Nhứ ăn vạ bên cạnh người Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn không ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm Nhứ bước tới đây, cô chỉ thở dài.

 

“Lâm tổng, trước mặt mọi người, anh cũng nên chú ý tới hình tượng của mình một chút.”

 

“Nói vậy có khác gì nếu anh không tới, mọi người sẽ không để ý vậy.”

 

Tô Thính Ngôn nghĩ thằm, anh còn không biết xáu hỗ mà nói thế, không phải do chính anh rảnh rỗi quá nên lên mạng nói lung tung sao.

 

Lâm Tích Bạch ở bên cạnh nhất thời cảm thấy bản thân không khác gì bóng đèn.

 

Cô xấu hồ, nói: “Được rồi, nếu không có việc gì thì tớ qua đó đi dạo một tí…”

 

Lâm Nhứ gật đầu cảm kích với cô ấy.


 

Khi người đã rời khỏi, Lâm Nhứ cúi đầu xuống nhìn cô: “Lần trước say rượu xong rồi cũng không gặp em, có vẻ như sắc mặt em vẫn chưa tốt lên, không phải say tới mức hôm nay vẫn chưa khỏe lên đó chứ?”

 

“Lâm tổng, anh đừng có tìm chủ đề nói chuyện nghe ngu ngốc như vậy không, đã qua mấy ngày rồi?”

 

Lâm Nhứ nghe vậy thì nhướng mày: “Em nói nhiều với anh thêm một vài câu thì chủ đề nói chuyện càng nhiều, ếu mỗi ngày anh không gặp được em, thì anh làm gì có đề tài nói chuyện nào đâu.”

 

Mọi người ở xung quanh đều đang hóng chuyện, nhìn thấy Tô Thính Ngôn không biết vì Lâm Nhứ nói cái gì mà cô ném thẳng cho anh một ánh mắt coi thường.

 

Mặc dù có nhiều tin đồn liên quan tới việc Lâm Nhứ đang theo đuổi Tô Thính Ngôn, hôm nay bọn họ được tận mắt nhìn thấy, khiến người xem cảm thấy có chút…

 

Lâm Nhứ quả thật… rất quen thuộc với cô ấy.

 

Nếu là người khác, ai dám xem thường Lâm Nhứ chứ?

 

Nếu có thì người đó đã không tìm được tung tích rồi.

 

Chu Đỉnh đứng ở đẳng sau nhìn biểu cảm của mọi người, trong lòng cũng hiểu rõ những người đó nghĩ cái gì.

 

Cậu ta nghĩ thầm, đây chẳng là gì đâu.

 

Thời điểm tiên sinh nhà bọn họ nắm lấy bàn chân của bà cô này để rửa, mấy người vẫn chưa chứng kiến được đầu…

 

Có Kiều ở đẳng sau nhìn hai người họ, tức tới mức nghiền răng nghiền lợi.

 

Cô ta càng kiên định ở trong lòng hơn, chắc chắn phải tìm một cơ hội chơi chết Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn không chịu nổi Lâm Nhứ trêu chọc mình, nói với anh: “Em đi vệ sinh đây.”

 

Lâm Nhứ cũng không khách khí, trả lời: “Em cứ lấy cái cớ phải đi vệ sinh, dù sao cũng không mới mẻ gì.”

 

Tô Thính Ngôn bĩu môi với anh: “Vậy thì anh đừng có lắc lư trước mặt em nữa, em sẽ không cần phải đi vệ sinh.”

 

Lâm Nhứ càng cười to hơn, Tô Thính Ngôn nhìn anh có vẻ không hề tức giận, lúc rời khỏi đây, cô nhìn thấy một người đàn ông chắn ngang trước mặt mình.

 

*Tô tiểu thư.”

 
Chương 218


Chương 218:

 

Tô Thính Ngôn nói: “Anh là…”

 

“Tôi nghe nói cô là người đã chăm sóc ông nội của tôi, cho nên tôi cố ý tới đây để cảm ơn cô, tôi là Lâm Hàn, là anh họ của Lâm Nhứ.”

 

Tô Thính Ngôn nghĩ thầm.

 

Quả nhiên là chủ động tìm tới.

 

Tô Thính Ngôn cười: “Không biết anh nghe được tin tức này từ đâu, lại biết được người đó chính là tôi.

 

“Chuyện này đã được người nhà họ Lâm nói ra từ lâu, tôi cũng chưa có cơ hội gặp mặt trực tiếp được, hôm nay được gặp cô, nhất định không thể bỏ lỡ cơ hội này.”

 

Dáng vẻ Lâm Hàn so với Lâm Nhứ giống nhau một chút.

 

Mặc dù cô không có ý thiên vị gì, nhưng thành thật mà nói, những người này lớn lên cũng không tệ, tuy nhiên, vẫn thua kém hơn rất nhiều so với Lâm Nhứ.

 

Tên Lâm Nhứ đó chắc chắn là tập hợp và sở hữu tất cả những ưu điểm của người Lâm gia và mẹ An Mễ Hinh, có thể nói anh chính là con cưng của ông trời, có ưu điểm chính là nhặt hết mọi tài năng để kế thừa.

 

Mặc dù tính tình Lâm Hàn hơi lạnh nhạt, nhưng vẫn kém hơn rất nhiều.

 

Lâm Hàn đưa cho cô một cái thiệp mời.

 

*Ở chỗ này không tiện cho lắm, hy vọng tôi có cơ hội có thể mời cô Tô đến Lâm gia, tôi cũng có thể biểu đạt thành ý của mình tốt hơn.”


 

“Đây là điều bác sĩ phải làm, báo đáp gì đó thì không cần đâu.”

 

“Vậy thì không được, hơn nữa, đối với chuyện Văn Anh xảy ra tai nạn gần đây… Tin tức này, tôi tin Tô tiểu thư cũng đang rất buồn phiền, tôi nghe nói cô đang điều tra kẻ chủ mưu, về điều này, thật ra tôi cũng có vài điều muốn chia sẻ với Tô tiểu thư.”

 

Tô Thính Ngôn hơi ngẳng đầu lên, ánh mắt ngưng đọng lại.

 

“Anh quả nhiên biết rõ tôi đang điều tra việc này.”

 

“Đúng vậy, thủ đô rất rộng lớn, tuy nhiên, muốn biết Tô tiểu thư đang làm gì đấy, vẫn rất dễ dàng. Tôi tới đây là để biểu hiện tốt trước mặt Tô tiểu thư. Tôi chỉ hy vọng Tô tiểu thư hiểu rõ được một điều, tôi không phải là kẻ thù của cô, mà chính là đồng minh.”

 

Đôi mắt Tô Thính Ngôn lơ đãng, trong lòng cô lại cảm thấy, loại đàn ông như thế này, khiến cho người khác không nắm bắt được suy nghĩ trong lòng anh ta .

 

So sánh với Lâm Nhứ quả thật tốt hơn nhiều….

 

Dù sao thì người ta cũng đang trông cậy vào cô, nhìn qua cũng không âm dương quái khí như vậy…

 

Tô Thính Ngôn cười, cô nhận lây thiệp mời: “Được rôi, nêu có thời gian tôi nhất định sẽ đi.”

 

Cố Giao ở đẳng sau nghe thấy Lâm Hàn mời Tô Thính Ngôn đi Lâm gia, trong lòng chọt nghĩ ra điều gì đó.

 

Vốn dĩ trong lòng đang cảm thấy khó chịu, lúc này bỗng nhiên cảm thấy néu cô ấy đi thì cũng tốt…

 

Phải đi thì mới có cơ hội khiến cho cô ấy đẹp mặt.

 

Lý Quốc Cường tìm thấy Tô Thính Ngôn ở phía sau.

 

“Sao rồi?”

 

“Lâm Khuynh không biểu hiện gì, Lâm Hàn tỏ vẻ chiếu cố tôi, còn mời tôi tới Lâm gia.”

 

“Cô muốn đi sao?” Lý Quốc Cường đột nhiên cảm thấy sự việc có chút nguy hiểm, dù sao thì ở Lâm gia có người muốn lấy mạng của cô.

 

“Đã mời thì phải đi, không vào hang hồ thì làm sao bắt hỗ con được, dù sao thì cũng không phải hôm nay.”

 

“Vậy được rồi, trở về chuẩn bị tốt một chút.”

 
Chương 219


Chương 219:

 

Ở bên kia, Lâm Nhứ nhìn thấy Tô Thính Ngôn đã quay lại, Tống Tinh Thần cũng ở ngồi ở một bên, nhìn Tô Thính Ngôn: “Này, A Nhứ có kể rằng cô cho Văn Anh một cái đại ngôn.”

 

“Cái này tôi biết.” Tô Thính Ngôn ngồi xuống.

 

Tống Tinh Thần vẻ mặt không vui: “Vì sao lại tìm cậu ta mà không tìm tôi chứ?”

 

Tô Thính Ngôn cười với vẻ mặt cặn bã: “Anh đoán xem?”

 

Tống Tinh Thần khó chịu nói: “Xì, chắc không phải ý tứ của cô chính là vì tôi không nổi tiếng bằng cậu tạ chứ?

 

Này… Cậu ta chỉ là một lưu lượng nhỏ bé, có thể so sánh được với tôi sao? Tôi chính là một cây thường xanh, đã đỏ rất nhieuf năm rồi đó.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn dáng vẻ không vui của anh ta, cười nói: “Vậy ý tứ của anh chính là, anh muốn làm người đại diện sao, thật ra tôi cũng không muốn từ chối, có máy công ty khác của tôi đang thiếu người phát ngôn đó.”

 

Tống Tinh Thần ngắn người: “Không phải cô là chủ của một công ty cung cấp dịch vụ ăn uống sao?”

 

“Cái đó cũng chỉ là một công ty nhỏ, tôi còn có công ty dược phẩm, nếu anh không phiền thì… Đại ngôn cho thuốc sáu vị địa hoàng như thế nào…”

 

Tống Tinh Thần ngắn người, mới hiểu ra đó là loại thuốc nào.

 

“Chậc, A Nhứ, cậu nhìn cô ấy kìa.”

 

Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ ở bên cạnh đang cười tươi, thì biết rõ có Tô Thính Ngôn thì không thể trông cậy được vào tên này.


 

Lâm Tích Bạch đã quay lại, vừa nhìn thấy Tống Tinh Thần, cô bĩu môi, vẻ mặt không vui.

 

Tô Thính Ngôn nhìn thấy vậy, lập tức dẫn Lâm Tích Bạch đi, nói muốn qua chỗ khác nhìn xem.

 

Lần trước Lâm Tích Bạch đã tiếp xúc với Tống Tinh Thần, mới biết rằng tuy ở bên ngoài người ta tôn vinh anh ta lên làm người đàn ông dịu dàng của thế kỷ, sự thật rằng anh ta chỉ là một người đàn ông kiêu căng và tự mãn mà thôi.

 

Nhìn hai người đi rồi, Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ.

 

“Không phải cô ấy chỉ mở một cái nhà hàng thôi sao?”

 

“Không phải.”

 

“Còn cái gì nữa, nhanh nói ra.”

 

“Rất nhiều. “

 

Tống Tinh Thần sững sờ, anh không ngờ Tô Thính Ngôn lợi hại đến vậy.

 

“Thật sự rất lợi hại.”

 

“Cô ấy có rất nhiều thứ. Tôi đã bí mật điều tra và chỉ tìm thấy được một phần của tảng băng.”

 

“Ái chà, nghe có vẻ càng khó theo đuổi… Cậu xem, người khó theo đuổi như vậy, tự làm khó bản thân để làm gì.”

 

Tống Tinh Thần trêu chọc,anh chỉ nhàn nhạt đứng dậy, hút một điều thuốc, chậm rãi rời khỏi đây.

 

Mặc dù nói như thế, nhưng Tô Thính Ngôn cảm tháy, Tống Tinh Thần làm đại ngôn cũng không có gì không tốt.

 

Cô quay về suy nghĩ một chút, rồi sau đó thực sự liên hệ với Tống Tinh Thần.

 

Nhưng lần đại ngôn cho loại thuốc mới này của công ty dược phẩm, thích hợp cho con gái dùng, bên trong có dược làm ấm tử cung.

 

Rất có hiệu quả khi phụ nữ tới kỳ kinh nguyệt.

 

Cô nói với Tống Tinh Thần, Tống Tinh Thần lúc đầu xua tay từ chối vô cùng thẳng thắn: “Làm sao tôi làm đại ngôn cho loại thuốc này được, tôi là một người đàn ông dũng mãnh đó.”

 
Chương 220


Chương 220:

 

Tô Thính Ngôn nói: “Không phải ngày nào anh cũng tự nhận mình là một người đàn ông ấm áp sao, thứ này chính là mang lại sự ấm áp cho hội chị em mà.”

 

Tống Tinh Thần suy nghĩ lại cũng cảm thấy đúng.

 

Chính xác thì anh ta nghe ngóng được cô có một cái công ty dược phẩm, nhát thời cảm thấy vô cùng hứng thú.

 

Người phụ nữ này điều tra qua có vẻ rất đơn giản, nhưng cô ấy thật ra lại là một phụ nữ vô cùng thâm sâu.

 

Anh ta suy nghĩ rồi đáp: “Vậy được rồi, tôi đồng ý với GỠ. .

 

Nhận được sự đồng ý của anh ta, Tô Thính Ngôn lập tức bắt tay vào thực hiện mọi việc.

 

Lâm Tích Bạch rất ngạc nhiên khi nghe thấy tin này: “Cậu tìm anh ta sao? Anh ta cũng đồng ý luôn à? Thật là kỳ lạ, mặc dù anh ta là một kẻ cặn bã, nhưng dù sao cũng là một nghệ sĩ hàng đầu, lại đồng ý làm người đại ngôn độc nhất cho sản phẩm của của cậu.”

 

Tô Thính Ngôn cũng cảm thấy khó hiểu, bên này đã ký hợp đồng xong xuôi cả rồi, sau khi thông báo chính thức được tung ra đã khiến cho không ít người hâm mộ chú ý tới.

 

Tô Thính Ngôn làm ra một loại thuốc giúp các cô gái đỡ đau bụng hon khi tới kỳ kinh nguyệt , tên gọi là “NVNV Ấm Cung Bảo”. Bởi vì anh ta chỉ làm đại ngôn cho loại thuốc này, chứ không phải làm đại ngôn cho công ty dược phẩm, làm đại ngôn độc quyền cho sản phẩm, chẳng qua cũng chỉ quay một cái video giới thiệu mặt hàng này là xong rồi, cấp bậc đại ngôn không cao.

 

Nhưng chỉ như thế thôi cũng đã khiến nhiều người chú ý tới.

 

Trước đó công ty dược phẩm đã phát hành loại thuốc này, rất nhiều em gái đã dùng qua đều cảm thấy nó rất tuyệt vời.

 

Lúc này bọn họ cũng khuyến khích mọi người nên thử dùng nó.

 

Một số người khác nói rằng máy loại thuốc khác của Trường Linh cũng rất tốt, vì thế mọi người đều chú ý nhiều hơn vào máy thứ thuốc khác.

 

Tuy chỉ có loại thuốc này được làm cho một cái quảng cáo riêng, nhưng các loại thuốc khác của công ty bọn họ cũng được quảng cáo ké ở bên cạnh.

 

Vì để đáp ứng nhu cầu sau đợt quảng cáo này, Tô Thính Ngôn đã nhờ người mở một cửa hàng trực tuyến, tìm một người chuyên nghiệp điều hành cửa hàng, mặt hàng chủ yếu chính là cái Âm Cung Bảo này, rất nhanh thì đã tiêu thị hết, người ta khẩn trương đưa thêm những mặt hàng lên thị trường, một lần nữa lại tiêu thị một cách nhanh chóng.

 

Tống Tinh Thần không hổ danh là huyền thoại đỉnh lưu, năng lực bán hàng quả thật rất tốt.

 

Chẳng máy chốc đã đến ngày đồng ý tới làm khách của nhà Lâm Vũ.

 

Đây vốn là một bữa tiệc sinh nhật Lâm gia tổ chức cho.

 

Lâm Khuynh.

 

Tô Thính Ngôn bí mật cho người nghe ngóng, cô nghĩ thầm, Lâm Hàn chỉ mời cô, nhưng không nhắc tới một chữ về bữa tiệc sinh nhật này, đến lúc đó cô không mang theo quà hay lễ vật nào, không phải tự làm mình mắt mặt hay sao?

 

May mắn thay, cô đã cho người điều tra trước.

 

Lâm gia, quả nhiên lắm người dở hơi.

 

An Mễ Hinh mới đi một chuyến Paris trở về, cũng kịp tham gia bữa tiệc.

 

Mẹ của Cố Giao, Từ Khả Oánh, đang ở bên cạnh An Mễ Hinh mà phàn nàn. Hai người từ nhỏ đã là bạn tốt của nhau. Mấy năm nay bọn họ vẫn luôn liên lạc với nhau. Bà ta cũng đã nói khéo với An Mễ Hinh vài lần, kể về tâm tư: của Cố Giao đối với Lâm Nhứ, nhưng An Mễ Hinh vẫn không để ý.

 

Điều đó khiến cho Từ Khả Oánh lo lắng.

 

Từ Khả Oánh ở bên cạnh nói: “Nghe nói bọn họ kết hôn giả, bảo sao A Nhứ tự nhiên lại bất ngờ kết hôn như vậy, cũng không biết nguyên nhân đặc biệt gì nữa. Cậu nhìn xem, Giao Giao đã chờ đợi Lâm Nhứ lâu như vậy, chúng ta cũng là người hiểu rõ, so với những người khác con bé thật sự rất mạnh mẽ, đặc biệt, cái cô Tô Thính Ngôn áy là cái gì chứ, năng lực của Giao Giao nhà chúng ta, A Nhứ cũng công nhận mà, con bé không chịu ở một chỗ làm đại tiểu thư thật tốt, lại chạy tới tập đoàn Lâm Vũ làm trợ lý, lại còn làm rất tốt, A Nhứ cũng vừa lòng, điều đó đủ để chứng minh rồi.”

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top