Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái
Chương 261


Chương 261:

 

“Mọi người đã lâu không thấy.”

 

“Ha hả.”

 

“UInn Một đám người làm cho có lệ, nhìn thẫy Tô Thịnh Quốc và Tô Khuynh Tình đi vào, cũng ngậm miệng.

 

Tô Khuynh Tình gây ra chuyện kia vân chưa công bồ ra, cho nên ở trong mắt hội đồng quản trị, mọi người vẫn cảm thấy cô ta là đại diện cho Tô Tè, cho nên nhìn thấy Tô Khuynh Tình đều là vẻ mặt dịu dàng, chênh lệch quá lớn.

 

Chỉ có Tô Thịnh Quốc nhìn Tô Thính Ngôn nói ta: “Tới rồi.

 

*Ừ”

 

Tô Thính Ngôn lại rất có lệ với ông ta.

 

Sau đó mọi người bắt đầu nói lên hướng phát triển gần đây của Tô Tè, nghiệp vụ linh tinh.

 

Nhưng là gần đây Tô Tề ngày càng sa sút, tương lai không lạc quan.

 

Tô Khuynh Tình chuẩn bị hồi lâu, nói: “Tôi cảm thầy chúng ta có thể học theo Trường Linh khai thác một chút ngành khác, ví dụ như nghiên cứu chế tạo một ít thương hiệu thuốc.”


 

“Có đạo lý, Trường Linh có thể làm, sao chúng ta lại không làm được.”

 

Tô Thính Ngôn hừ một cái, nói: “Các người nghiên cứu như thê nào?

 

Không có nhân viên nghiên cứu, cũng không thân với các viện nghiên cứu, ai nghiên cứu cho mây người? Bác sĩ Tô Khuynh Tình chuẩn bị tự mình nghiên cứu sao? “

 

Tô Khuynh Tình đỏ mặt lên: “Tôi…

 

Tôi cũng không phải không thê…”

 

“A… Tôi đây rất mong đợi đấy. “

 

Người của hội đồng quản trị thầy Tô Thính Ngôn nói mát, lập tức nói: “Vậy không bằng cô đi làm đi, thật là, toi cảm thây Khuynh Tình nói rất có đạo lý, ít nhật người ta nỗ lực SUY nghĩ, không giống cô chỉ chiếm cô phân trên danh nghĩa.

 

“Đúng vậy, cc cầm cô phần coa làm chuyện gì không? Nếu cô tới hội đồng quản trị, không làm cái gì tỏ vẻ một chút sao?”

 

Tô Khuynh Tình ở phía sau nhìn, lại to gab mở miệng nói: “Chị, chị và Trường binh quan hệ nhìn không tôi, không bằng chị đên nêu đi lây kinh nghiề ở Trường Linh?”

 

Tô Thính Ngôn nghe xong, ngắng đầu nhìn đồ ngu này.

 

Thật đúng là tự mình tìm tới cửa.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Thật ra nói như vậy, chúng ta cũng có thê dùng thuốc mà Trường Linh sản xuất ra, chúng ta bây giò đang dùng thuốc của nhà nào, hợp tác với bọn họ đã bao nhiêu năm rồi? Nếu hợp tác lâu như vậy nhà sản xuất thuốc vẫn không có tương lai gì, không bằng thay đổi sang Trường Linh đi?”

 

Người đằng sạu hừ lạnh nói: “Cô có thê học chút rôi hãng đến đây, Trường Linh không phải là tủy tiện bệnh viện đều cũng sẽ cung cập, hàng g, cũng có bệnh viện lớn muôn hợp tác vỏi bọn họ, bọn họ chỉ nguyện ý đưa ra một ít thuốc, còn lại đêu là cho bệnh viện tư của mình dùng, cô có thê làm cho Trường Linh cung cấp thuốc cho chúng ta?”

 

“Thật sự khó khăn sao.” Tô Thính Ngôn nói.

 

“THất sử Mọi người đều cảm thấy Tô Thính Ngôn thật quá ngốc, quá kiêu ngạo.

 
Chương 262


Chương 262:

 

Tô Khuynh Tình lại cười tủm tỉm nói: “ý Gia th là có thể ư, thật tốt quá, chúng ta chờ mong chị có thể lây Án hợp đồng hợp tác với Trường inh.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn Tô Khuynh Tình bên kia, cười nhạt, lười nói lại.

 

Tan họp.

 

Người của hội đồng quản trị theo Tô Khuynh Tình đi ra ngoài.

 

“Để cô ta đi gây chuyện không bằng chúng ta vần nghĩ lại xem tự mình nghiên cứu thê nào.”

 

Tô Khuynh Tình nói thẳng: “Thử xem sao, nêu không lấy được, vệ sau cô ta lại muốn nói chuyện ở hội đồng quản trị cũng không được.”

 

“Đúng vậy, vẫn là bác sĩ Tô thông minh.”

 

Tô Thính Ngôn trở về lập tức nói với Có Tử Huyễn.

 

Có Tử Huyên nói: “Thật sự cho bọn họ à, bệnh viện kia nghiệp vụ kém như vậy…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cũng là nhãn hiệu lâu đời mây chục năm, lấy về đối chúng ta cũng có chỗ lợi, bọn họ chỉ muôn dùng Trường Linh cung cấp bọn họ nhân khí, lại không nghĩ tới, thuốc của chúng ta, kỹ thuật của chúng ta cho bọn hắn dùng, nêu như chúng ta thu hồi…Bọn họ là bị động.”

 

Có Tử Huyên ‘ hiểu rõ lại đây: “Ra vậy, xem như quyên lên tiếng đều năm giữ ở trong tay Tô tổng, giữ ngọn nguồn của bọn họ.”

 

“Được rồi, cô đi chuẩn bị hàng đi.”

 

Đêm đó, Tô Thính Ngôn tỏ vẻ với hội đồng quản trị của Tô Tê đã bàn bạc thành công.

 

K Khuynh Tình cho rằng mình nghe àm.

 

Cô còn cố ý hỏi câu.

 

“Chị, bọn họ khi nào giao hàng cho chúng ta?”

 

“Chúng ta thêm điêu khoản độc quyền cho bên kia là được, sau này loại thuốc của Tô Tẻ, trừ phi là Trường Linh không có, nêu không đều không nhập hàng từ xưởng khác.”

 

Hội đồng quản trị vừa nghe lập tức ký hợp đồng là có thể lập tức giao hàng, thất là đáng tin cậy.

 

Bọn họ lén cũng cảm thấy kỳ quái.

 

“Tô Thính Ngôn thật sự có bản lĩnh, có thể làm Trường Linh hợp tác với chúng ta?”

 

“Hàng tới rồi mới có thể tin tưởng, a biết được cô ta có phải đến lúc đó lại thay đổi hay không.”

 

Vả mặt chính là, ngày hôm sau, người phụ trách nhà xưởng thật sự qua đó ký hợp đồng.

 

Bọn họ chuẩn bị xong hợp đồng, ký hợp đồng rồi, thật sự giao hàng.

 

Ni được thuốc bọn họ mới thật sự in.

 

“Chúng ta có phải hay không hiểu làm Tô Thính Ngôn.”

 

Mà bên kia, sắc mặt Tô Khuynh Tình cũng không tốt lắm nói: “Chị, xem ra chị thật sự có năng lực đó.”

 
Chương 263


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 263:

 

Người đằng sau nói lại: “Đừng quên, Lâm Nhứ quang minh chính đại theo đuổi cô ta, có khi nguyên nhân là bởi vì anh ta đây.”

 

“Ừ, cũng đúng, có khả năng người ta nê mặt Lâm Nhứ.”

 

Vốn dĩ trong lòng Tô Khuynh Tình có chút khó chịu, nhưng lúc này nghe xong cũng ở trong lòng an ủi chính mình, còn không phải dựa vào người đàn ông sao.

 

Nghĩ như vậy làm trong lòng dê chịu nhiêu.

 

Bây giờ còn cao ngạo, làm giá không đồng ýLâm Nhứ, chờ Lâm Nhứ chán rôi, ngược lại đi thích những người khác, xem cô ta còn có thê làm sao bây giờ.

 

Dựa người đàn ông chung quy không bằng dựa vào chính mình.

 

Tô Khuynh Tình nghĩ như vậy, lại nghĩ tới phát sóng trực tiếp của mình, đáng tiêc, trên vị trí nhất bảng, vẫn là Tô Thính Ngôn.

 

Cô ta nghĩ, đồi nhà khác, nhà này không được hoan nghênh, nhất định là bởi vì người xem của bên này không có học.

 

Thay đổi nhà khác, nhà khác nghe thấy cô ta là em gái của Tô Thính Ngôn, cảm thấy dựa vào tên tuổi của Tô Thính Ngôn cũng có khả năng nỗi tiếng, vì thế còn cô ý giúp cô ta dẫn một chút.

 

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái



 

“Tôi biết, người kia làm sao vậy?”

 


“Có phải hay không họ Giang.”

 

“Đúng vậy.”

 

“Tôi nghe nói thủ tục ly hôn bọn họ vẫn chưa làm.”

 

“Làm sao anh lại biết?” Tô Thính Ngôn có chút kinh ngạc.

 

“Bởi vì vợ ông ta ở bệnh viện của chúng tôi.”

 

Tô Thính Ngôn nghĩ, bảo Lâm Tích Bạch nói cụ thê.

 

Hóa ra Lâm Tích Bạch nghe nói ở bọn họ có một người bác sĩ tên là Vương Thiên, ở văn phòng công khai chông bà ngoại tình, người đó là một bác sĩ ở Trường Linh, vợ trước của Tô Thịnh Quốc, Cố Chân Chân, còn muốn đi tìm bà ấy gây phiền toái.

 

Lâm Tích Bạch nói: “Bọn họ có một đứa con trai, vừa mới vào đại học, vẫn luôn không làm thủ tục ly hôn, hình như là bởi vì vấn đề phân chia tài sản, Vương Thiến không r muôn dọn ra nhà ở trong thành phó của bọn hon, bọrr họ chỉ có một căn nhà cho nên Vương Thiến muôn chiêm lấy, không muôn chia ra.

 
Chương 264


Chương 264:

 

“Như vậy, tại sao bọn họ lại ly hôn?”

 

tà tính cách không họp, Vương Thiến có chút cường thế, nhưng là Vương Thiến không muốn ly hồn, có lẽ là người họ Giang kia đơn phương muốn Ìy hôn.”

 

Lâm Tích Bạch nhìn cô: “Bây giờ cô phải làm sao bây giờ? Ngăn cản dì và ông ta ở bên nhau sao?”

 

Tô Thính Ngôn nghĩ: “Ngăn cản người phụ nữ kia làm tôn thương mẹ tôi mới là quan trọng, những chuyện khác… Tôi trước nhìn xem rồt cuộc là chuyện như thế nào, nều chỉ vợ ông ta có tính cực phẩm, ông ta cũng là người bị hại còn tốt, nếu không phải, tôi sẽ nói lại kỹ càng với mẹ tôi.”

 

VN vậy, đời này dì đã vất vả như vậy, thật vật vả mới yêu đương một lần, gấp được loại cực phẩm như vậy thì..

 

Nhưng việc này Lâm Tích Bạch đã nghe được, những người cũng nghe được là rất có khả năng.

 

Không chỉ người khác, bên Tô Khujth Tình kia rất mau nhận được tin tức.

 

Cô ta và Lại Mỹ Lâm nói đến chuyện này.

 

Lại Mỹ Lâm giật mình: “Bà ta làm giày rách? Lớn tuôi như vậy rôi, thật không biết xấu hỗ.”

 

“Thật sự, nghe người của bệnh viện số một kia nói, người kia cũng y tá trưởng của bệnh viện bọn họ, tức đến muôn đi tìm Có Chân Chân nói chuyện đấy.”

 

“Hừ, để mẹ bảo bố con, bảo Tô Thính Ngôn kia, chúng ta…… Chúng ta nêu là không phải thứ gì tốt đẹp, vậy mẹ của cô ta cũng không phải cái gì tốt đẹp.”

 

Loại chuyện này Tô Khuynh Tình đương nhiên sẽ không tự tham dự ởi vào, trực tiếp bảo Lại Mỹ Lâm ởi náo loạn, bà ta cũng chỉ thích hợp giúp những việc này.

 

Bên kia, Lâm Tích Bạch nghe Tô Thính Ngôn, tìm người đi nói cho Vương Thiên, Tô Thính Ngôn có tiền, ở biệt thự lớn, hơn nữa rất yêu mẹ của mình, nêu đi tìm Cô Chân Chân, lập tức chọc nóng nảy Có Chân Chân, nhất đao lưỡng đoạn, vậy có thê một chút tiền cũng không lây được.

 

Vương Thiến nghe xong, lập tức cảm thây rât có đạo lý.


 

Tô Thính Ngôn ở khu biệt thự Xuân Giang, vừa nhìn thấy cô, Vương Thiên câm túi xách trong tay, hùng hồ đi tới chỗ cô.

 

Nhìn Tô Thính Ngôn nói thắng: “Cô chính là Tô Thính Ngôn? A, lớn lên đúng là dáng vẻ của hồ ly tỉnh, quả nhiên là có mẹ thế nào con gái : sẽ thế đó, mẹ cô làm chuyện tốt cổ biết không?”

 

Tô Thính Ngôn cong cong khóe môi: “Bà là ai?”

 

“Cô không biết tôi là ai2 Cô không đi hỏi một chút ngươi chú Giang của cô, tên họ Giang, ông ta ở bên ngoài ngoại tình, người đó là mẹ cô.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn bộ dạng gào to kia của bà ta, nói: “Không bằng chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi.”

 

Tới quán cà phê, Tô Thính Ngôn ngồi xuống, nói với bà ta: “Dì, sao dì tìm được tôi?”

 

“Ha, nêư muôn người không biết, trừ phi mình đừng làm, cô tôt xâu gì cũng là có uy tín danh dự, ở bên ngoài còn rất nỗi tiếng, tôi tìm được cô còn không dê dàng sao, sau khi nghe ngóng là hiểu được, cô cũng biêt, cô là người rất nỗi tiếng, việc này nêu là làm lớn lên, cô biết đối với cô càng có lợi, Lâm Nhứ còn đang theo đuôi cô đúng hay không, nêu là đề nhà họ Lâm biết, mẹ cỗ là người thứ ba phá nhà người ta, coi muốn gả vào nhà họ Lâm sẽ có vân đề?”

 

“Vậy dì muốn cái gì?”

 

“Tôi… Tôi cũng không muốn nhiều lắm, chủ yêu là tên họ Giang kia mặc kệ con trai không hỏi… Chúng ta sinh hoạt „ sắp không còn, cho nên tôi..

 
Chương 265


Chương 265:

 

“Bà vì cái gì đòi tiền tôi mặc kệ, bà cứ nói bao nhiêu đi.”

 

“W[SI…….. Một trăm vạn.”

 

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu: “Dì, tôi có nhiều tiền như vậy?”

 

“Sao cô lại không có tiền, Lâm Nhứ không phải tỉ phú sao, cô nói với anh ta không phải được rôi sao?”

 

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, bà đừng nói đến Lâm Nhứ với tôi nữa, tôi sẽ đưa tiền cho bà, được không? Bà bắt nhận đucojW tiền xong không đi đến nhà tôi gây sự nữa đủng không?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Sao tôi có thể tin tưởng bà được, chúng ta phải viết hợp đồng, bà lại đi gây sự, tôi lập tức sẽ kiện bà.”

 

Bà ta nghĩ, cảm thấy cũng đúng: “Vậy được rôi.”

 

Tô Thính Ngôn lập tức bảo luật sư viết hợp đồng, hai người ở dưới sự chứng kiến của luật sư ký tên.

 

Tô Thính Ngôn chuyền khoản cho bà rất dứt khoát.

 

Vạn Thiền lại cảm thấy, làm sao cảm thấy có chút không thích hợp, không phải muốn đưa tiên cho bà ta sao?

 

Bên kia, Vạn Thiền cảm thấy không đúng, chậm rì rì đi trở về, lại ở trên đường thấy được Lại Mỹ Lâm.

 

Lại Mỹ Lâm cười tủm tỉm: “Tôi biết bà đi tìm Tô Thính Ngôn…”

 

“Bà là ai?”

 

Lại Mỹ Lâm làm sáng tỏ mình là ai, ý đô đến đây.

 

“Một cătrt nhà ở thủ đô bao nhiêu tiền, bà mới muôn một trăm vạn, ít nhất phải lấy đủ tiền một căn nhà, chứ, hơn nữa, cô ta có tiền, sao có thể không có tiền, cô ta là cô đông của Tô Tê, có rất nhiều tiền, bà muốn quá ít.”

 

Bị người ta xúi giục, Vạn Thiền lại cảm thầy không đúng, quay đầu lại lại gọi điện thoại cho Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn nghe tiếng bà ta, cười nói: “Chúng. ta đã ký hợp đồng.”

 

“Ký thì như thế nào, tôi nói cho cô, cô không cho tôi tiền, tôi lập tức đến bệnh viện mẹ cô gây chuyện, làm người ta đều đã biết, công việc của mẹ cô cũng coi như bỏ, cô đừng quên mẹ cô còn có bệnh đấy, đến lúc đó bệnh tái phát lại có thê không chỉ chừng nảy tiên đâu, nhìn xem các người còn ở thủ đô như thế nào, cô cho tôi chút tiền đây đề tống cô ăn mày à, họ Giang kia còn có một nửa tên của ông ta trong căn nhà chúng tôi có gắng làm ăn, cô phải đưa tiền này cho tồi.”

 

“Cho bà tiền bà sẽ ly hôn sao?”

 

“Đúng vậy, cho tôi, tôi lập tức ly hôn.”

 

“Được, tôi cho bà…”

 

Bà ta lập tức lại muốn hai trăm vạn.

 

300 vạn, thật là nhiều.

 

Vạn Thiền lấy được tiền, còn không có ý muôn ly hôn.

 

Dựa vào cái gì ly hôn, họ Giang kia không đồng ỷ gửi nhà cho bà ta, bà ta sẽ ‘thông ly hôn.

 
Chương 266


Chương 266:

 

Nhưng mà, bà ta còn ở bệnh viện đâu đã nhìn thấy, mây cái cảnh sát, trực tiếp tới bệnh viện.

 

“Bà bây giò bị nghi ngờ có liên quan đến đe dọa, lừa đảo ba trăm vạn, phải đi theo chúng tôi một chuyến.”

 

Vương Thiến vẻ mặt kinh ngạc.

 

“Không có, không có…”

 

Nhưng mà, Vương Thiến vẫn bị mang vào Cục Cảnh Sát.

 

Tới Cục Cảnh Sát mới cảm thấy cả người đều không tốt.

 

Bởi vì, cảnh sát đưa ghi âm, video cuộc nói chuyện giữa bà ta và Tô -_ Thính Ngôn ra, còn có trong điện thoại đêu đưa cho bà ta nhìn.

 

“Tôi… Tôi chỉ là lừa cô ta một chút.”

 

Vương Thiên bị dọa run rây.

 

Cảnh sát nói: “Đó chính là lừa đảo.”

 

Rạp phải, không phải, cũng là thật SỰ..

 

“Đó chính là đe dọa.”

 

Vương Thiến như thế nào cũng không nghĩ tới, Tô Thính lại làm như vậy.

 

Buổi chiều, Tô Thính Ngôn tới cục cảnh sát, tỏ vẻ có thể hòa giải nhưng muốn gặp mặt bà ta.

 

Vương Thiền sợ hãi, đương nhiên muôn hòa giải.

 

Tô Thính Ngôn mang theo luật sư cùng đến, nhìn bà ta.

 


Vương Thiến nhìn Tô Thính Ngôn, nhất thời cũng rất tức giận.

 

“Cô, cô tính kế tôi, cô cái đồ…”

 

Tô Thính Ngôn chạm vào miệng mình, ý bảo bà ta: “Bây giờ hẳn là bà đã biết cái gì kêu họa là từ ở miệng mà ra.”

 

Vương Thiến bị dọa nhanh chóng ngậm miệng.

 

Tô Thính Ngôn ngồi xuống nói: “Bà đi rôi, ở giữa là ai bảo bà lại tới đòi tiền tôi, bà suy nghĩ cần thận.”

 

Vương Thiền nói: “Không có ai…”

 

“Đó là tự bà? Rất tốt, xem ra tôi có thù oán gì đều đầy lên người bà là được.”

 

Vương Thiến nghe đã hiểu câu này.

 

Đúng vậy, làm sao lại không đầy đến trên người khác.

 

“Là Lại Mỹ Lâm, bà ta tới tìm tôi, bảo cô ở Tô Tề có cổ phần, cô có rất nhiều tiền, làm gì chỉ lây ít tiền như vậy.”

 

Đôi mẹ con kia đã biết?

 
Chương 267


Chương 267:

 

Tô Thính Ngôn tuy rằng nghĩ nhất định là sau lưng có người xúi giục, nhưng cũng không nghĩ đến lại là đôi ruôi bọ này.

 

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, tôi hiểu được.”

 

Cô nói xong cũng không hòa giải, trực tiệp trước đi ra ngoài.

 

“Ai, cô…”

 

Sau khi rời khỏi đây, luật sư nói: “Vậy _ chuyện hòa giải…”

 

Tô Thính Ngôn: “Để bà ta trước tiên ở bên trong thành thật mây ngày đi.”

 

“Được.”

 

Luật sư ở Trường Linh cũng hiểu Tô Thíỉnh Ngôn, có một ít thủ đoạn, tuy răng nhìn rất đơn thuần, thật ra trong nội tâm đều rõ ràng Bỏi vậy chuyện cô quyết định, nhất định có đạo lý của mình, người khác cũng không cần can thiệp.

 

Tô Thính Ngôn lại bảo người tìm được bác sĩ Giang kia.

 

Ở quán cà phê thầy được ông ta, ông ta vừa thấy Tô Thính Ngôn, Lâm Nhử lập tức hiểu rõ.


 

Đỏ mặt đi vào, ông ta hỏi: “Có phải vợ trước của tôi tìm đến cô, thật xin lỗi, thật là…

 

“Hẳn là chưa tính là vợ trước, thủ tục ly hôn hai người không phải còn chưa làm sạo.” Tô Thính Ngôn đi thẳng vào vân đề.

 

Trên mặt ông ta càng đỏ lên.

 

“Cái này…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi không có ý gì khác, tôi’chỉ muốn biết chân tướng.”

 

Bác sĩ Giang cúi đầu.

 

“Được rồi, là cô ây ngoại tình với bạn của tôi, trước kia tôi cũng ở bệnh viện sô một, nhưng tôi từ chức không làm nữa chính là bởi vì chuyện này, tôi đi đến Trường Linh cũng là vì bên kia có bạn của tôi, trong lòng tôi khó chịu, chính là tôi không nghĩ đến chúng tôi đã kéo dài hơn một năm, tôi vẫn luôn muốn ly hôn, bà ây vẫn luôn không đồng ý, còn la lỗi khóc lóc, muôn đem mọi chuyện công bố với bên ngoài, tôi ngại thể diện, cùng với tình cảm với con nên vẫn luôn nhường nhịn, đến bây giò không nghĩ tới… Tôi thật sự khâm phục bác sĩ Có, từ trước đã biết bà ấy, có thể hợp tác với bà ây tôi cũng rất vui vẻ, chuyện này bên ngoài cũng có thê tra được, cô tự có thể đi tìm hiểu.”

 

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu.

 

“Được rồi, như vậy…”

 

Cô lấy ra một phần văn kiện.

 

“Ông có thẻ lấy cái này đi khởi tố ly hôn, chỗ này là chứng cứ bà ta đe tôi, hiện giờ bà ta từng có tội, ông không muôn duy trì hôn nhân, khởi tố xong ông hẳn là có thể ly hôn như thường.”

 

Ông ta kinh ngạc nhìn Tô Thính Ngôn.

 

“Cô… Sao cô lại… Cảm ơn cô…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi chỉ là không hy vọng mẹ tôi không vui, cả đời này mẹ tôi đều rất vất vả, tôi hy vọng bà ấy có thể cả đời vui vẻ sống, hy vọng sau khi ông ly hôn có thể tìm thời | gian, tự mình nói chuyện này cho bà ây.

 

Ông ấy càng cảm thấy kinh ngạc lên.

 
Chương 268


Chương 268:

 

Nhìn Tô Thính Ngôn, tự đáy lòng : nói: “Tôi vẫn luôn nghe mẹ cô khen CÔ, bây giờ mới thật sự cảm thấy, cô rất có bản lĩnh.”

 

Tô Thính Ngôn cười rời đi.

 

Cô còn có người khác cần xử lý đâu.

 

Bên kia, vẫn luôn chờ mọi chuyện lón lên lại nghe thầy tin Vương Thiên bị bắt đi.

 

Lại Mỹ Lâm nghĩ, nhất định là Tô Thính Ngôn làm, vì thế buồi tối nói chuyện này cho Tô Thịnh Quốc.

 

Thêm mắm thêm muối nói: “Một đôi mẹ con kia cũng không biết nghĩ như thể nào, mẹ nó làm kẻ thứ ba, con gái còn giúp mẹ nó gạt người, người bị đưa đến ngục giam rồi, ông xem chuyện này như thê nào vậy.”

 

Tô Thịnh Quốc vừa nghe, Có Chân Chân có người khác, trong lòng cảm thấy hụt hãng.

 

Lại nghe cái này cũng thật sư tức giận.

 

Ông ta cầm lầy điện thoại, trực tiếp muôn chất vấn Tô Thính Ngôn.

 

Lại không nghĩ gọi qua, giọng nói Tô Thính Ngôn thản nhiên: “Như thế nào, có phải hay không muốn hỏi tôi vè chuyện của mẹ tôi?”


 

“Con, sao con biết?”

 

Tô Thính Ngôn hừ lạnh nói: “Ông không nhìn xem, người vợ gây li phi kia của ông suốt ngày làm gì, bố, ông cũng một đồng tuổi rôi, tìm người vợ như vậy, tôi thật là.. . Không biêt nên nói ông cái gì cho tốt.”

 

Tô Thịnh Quốc sửng sốt: “Bà ấy lại làm cái gì?”

 

Tô Thính Ngôn trực tiếp bật đoạn ghi âm kia lên.

 

Ở trại tạm giam, Vương Thiền nói Lại Mỹ Lâm đi khuyến khích bà ta đòi tiên.

 

Tô Thịnh Quốc nghe xong trong lòng rất hụt hãng.

 

Sắc mặt xanh mét, cảm thầy mình bị mắt hết mặt mũi trước mặt Tô Thính Ngôn.

 

Tộ Thính Ngôn: “Bố, kinh nghiệm của bố phong phú hơn só với con, hẳn là chính mình có thê suy nghĩ cần thận, con cúp trước.”

 

Tô Thính Ngôn hiểu được, Tô Thịnh Quốc sẽ tự giúp cô đi thu thập Lại Mỹ Lâm, cũng không có quan tâm nữa.

 

Tô Thịnh Quốc trở lại trong phòng, lập tức nhìn Lại Mỹ Lâm nói thẳng: “Ly hôn, chúng ta lập tức đi ly hôn, sao tôi lại luẫn quân trong lòng, nghe bà lừa gạt được, cưới người không bớt lo như bà về sẽ làm hỏng tôi mắt.”

 

“Ông, sao ông lại… Thịnh Quốc, tôi làm sai cái gì.”

 

“Chính bà không biết sao, khuyến khích người ta đi gây sự với Cô Chân Châm. …. Cũng không nghĩ, Thính Ngôn kia cũng là con gái của tôi, hau người đó có chuyện gì, kia không .

 

phải đều nói con gái Tô Thịnh Quốc không được, bà, bà thật là..

 

Ông ấy đã biết?

 

Lại Mỹ Lâm vừa nghe, vội khóc la nói: “Tôi không có, không phải, ông nghe tôi: Tô Thính Ngôn làm xong cảm thấy rất mệt, trở về cùng Lâm Tích Bạch chạy đến một quán bar ngồi xuông nói: “Bồ cô xử lí được Lại Mỹ Lâm không.”

 
Chương 269


Chương 269:

 

“Lại Mỹ Lâm cái gì đều không có, cả đời dựa vào là bỗ tôi, còn có con gái bà ta, con gái bà ta không trông cậy vào được, bồ tôi chính là người đàn ông cả đòi của bà ta, có thê không hầu hạ cho tốt sao, đây là mạng của bà ta.”

 

“Chậc chạcg, có thể thấy được, người phụ nữ thật sự phải c có sự nghiệp của mình, không thê dựa vào người khác, bằng không HẠng của mình không cần thận là đứt..

 

“Đây cũng là lí do vì sao tôi nhất định phải trở nên mạnh mẽ.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn phía trước: “Chỉ có mạn mẽ, tôi mới có thể bảo vệ tốt cho mình, đời, này sẽ không nghe người khác sắp xếp.”

 

“Cô đủ mạnh rồi!” Lâm Tích Bạch nhéo cô một cái.

 

Tô Thính Ngôn thở dài, nhìn thấy tin nhắn Tống Tỉnh Thần gửi tới.

 

“Lần này quảng cáo quay không tệ, công ty của tôi rât vừa lòng, lập tức tôi phải đi nơi khác đóng phim, có hoạt động thăm ban, cô muốn đến tham gia hay không?”

 

Tô Thính Ngôn: “Thăm ban?”

 

“Đúng vậy, chính là cô đến đoàn phim của chúng ta, sau đó phóng viên sẽ qua tâm sự, phỏng vân một chút cảm nghĩ linh tỉnh.”

 

Còn có loại hoạt động này.


 

Tô Thính Ngôn: “Có thể không đi không?”

 

“Này, tốt xấu gì tôi cũng, chụp quảng cáo cho cô, cô đối xử với tôi như vậy?”

 

“Này, tốt xấu gì tôi cũng chụp quảng cáo cho cô, cô đối xử với tôi như vậy?”

 

Tống Tinh Thần ở bên trong lải nhải, Tô Thính Ngôn nhìn, đành phải đông ý.

 

Nơi thăm ban là ở một thành phó điện ảnh, thành phố điện ảnh ở bên cạnh một vùng số nước, Tô Thính Ngôn ngôi máy bay. đến Lâm Phương, lại chuyển xe mới rốt cuộc tới, bởi vì nhàm chán, Tô Thính Ngôn kéo Lâm Tích Bạch cùng đu, tuy răng Lâm Tích Bạch không phải rât muôn tói, nhưng bin Tô Thính Ngôn dong dài một hôi, lại nghĩ đến chính mình cũng chưa tới vùng sông nước này, cũng muốn đến du lịch một chút, vì thế theo tới.

 

Trên đường, Lâm Tích Bạch còn có ý nói chính mình kiên quyết sẽ không đi đoàn phim nhìn tên Tông Tỉnh Thân kia.

 

Tô Thính Ngôn vì khao vị này, mua vé khoang hạng nhất, Lâm Tích Bạch lúc này mới vui vẻ chụp ảnh, hai người thoải mái dễ chịu đến Lâm Phương, Lâm Tích Bạch còn không khỏi cảm thán, khó trách kẻ có tiền đều mua khoang hạng nhất, thật sự thoải mái, nằm một đường là đến rồi.

 

Tô Thính Ngôn tới rồi, đi đến đoàn phim cùng mọi người.

 

Tới đoàn phim, có người chuyên môn lại đây đón Tô Thính Ngôn.

 

Có người thấy Tô Thính Ngôn tói, ở phía sau nói: “Sao cô ây lại đến?

 

Không phải là người nỗi tiếng sao?”

 

“Hình như là hoạt động thăm ban của Tống Tinh Thần.”

 

“Tống Tinh Thần thê nhưng cho cô ấy làm hoạt động thăm ban? Lâm Nhứ sắp xếp?”

 

“Có khả năng, rốt cuộc người ta được Lâm Nhứ theo đuôi như vậy.”

 

“Hừ, vì hot lên đúng là không từ thủ đoạn, còn chạy tới đoàn phim.”

 
Chương 270


Chu9ơng 270:

 

“Đúng vậy, dán lên đây, không biết xâu hồ sao.”

 

Mấy nữ minh tinh nhìn thấy Tô Thính Ngôn tiên vào, bộ dạng tránh còn không kịp.

 

Lâm Tích Bạch ở đẳng sau nhìn: “Những người này có biểu tình gì vậy, thật là…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Quản các cô ấy làm gì.”

 

“Đúng vậy, mấy người. đó chính là ghen ghét, ghen ghét.”

 

Hai người đi vào, có người ở phía sau nhìn bên này, bởi vì vốn dĩ không thích người nồi tiêng lại đây, cho nên đưa tới nước cũng Ìàm người khác cảm thấy khó chịu, Lâm Tích Bạch vừa thầy rất khó chịu nói: “Các người ai làm cái này, quá CÓ lệ rồi đấy, cái này có thể uông sao.”

 

Trợ lý kia nhìn Lâm Tích Bạch: “Chị gái, nơi này là đoàn phim, đoàn phim đêu như vậy.”

 

Biểu tình của cô ta mang theo cảm giác chịu không được thì đi đi.

 

Lâm Tích Bạch đang muôn gây sự, Tô Thính Ngôn nói: “Thành thật ngôi đi, trong chốc lát tự nhiên có người giúp cô thu thập.”

 

„AI, th L |o 4 Thấy các cô nhẫn nại, máy nữ minh tinh đằng sau càng nở nụ cười.

 

“Tháy được chưa, chính là quả dưa mêm.”

 

“Dù sao người nổi tiếng trên mạng chung ,quy vân là người nổi tiếng trên mạng.”

 

Máy minh tinh có chút danh tiếng như cũ khinh thường người nồi tiên trên mạng, ngày thường nhìn trên mạng so sánh giữa người nổi tiếng trên mạng và minh tỉnh, càng cảm thấy mình rất cao thượng đại, người nỗi tiếng trên mạng là nhân vật không thể ra mặt được.

 

Xem người ta bị khinh bỉ, ở phía sau càng khuyến khích người quá mức.

 

Trong chốc lát, có người lại đây lầy dù trên đầu hai người đi.

 

Lâm Tích Bạch tức đến trên mặt biến thành màu đen.

 

“Các người cũng quá…”

 

Tô Thính Ngôn nhẹ lắc đầu.

 

Hai người dưới ánh mặt trời phơi trong chốc lát, mây nữ minh tỉnh kia ở phòng nghỉ phía Sau, vui vẻ uống trà nhìn bên này, thường thường còn phát ra tiêng cười, lúc này, Tông Tỉnh Thần hấp tấp chạy tới, chỉ là tới gần bỗng nhiên nhìn thây, Tô Thính Ngôn và Lâm Tích Bạch như vậy ngôi ở chỗ này.

 

Anh ta cũng đã ở đoàn phim một thời gian, tự nhiên hiểu biết những thủ đoạn của các nữ minh tinh.

 

Tức khắc đi tới, nồi trận lôi đình.

 

“Rốt cuộc là như thế nào, sao hai người lại ở chỗ này phơi nắng.’

 

Lâm Tích Bạch tức khắc cảm thây giận sôi máu: “Anh còn không biêt xấu hồ, một hai phải kêu chúng tôi tới đoàn phim, sau đó cho chúng tôi đãi ngộ như vậy.”

 

Tống Tỉnh Thần lạnh lùng nhìn về phía mây minh tinh đằng sau.

 

Anh ta nói với Lâm Tích Bạch: “Ta chỉ là bảo chị Tô tới, không bảo cô tới.”

 

Không đợi Lâm Tích Bạch lại lên tiếng, Tống Tinh Thần quay đầu lại lạnh lùng nói với nhân viên công tác: “Là ai làm mấy thứ này.”

 
Chương 271


Chương 271:

 

Nhân viên công tác nhìn nhìn: “Cái | này… Gái na.

 

Không dám đắc tội Tống Tỉnh Thần, nhân viên công tác nhìn vê phía mây người đằng sau.

 

Mấy người phụ nữ nhìn thấy Tống Tỉnh Thân tới, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.

 

Tống Tinh Thần đi tới.

 

Trong đó một nữ minh tinh có không ít phần diễn chung vớiTống Tinh Thần vội thấp giọng nói: “Các cô ấy cũng không phải cô ý, chỉ đùa một chút, chúng ta cũng biết, anh bởi vì Lâm Nhứ mới gọi cô ta tói, bằng không, cô ta là một người nồi tiếng trên mạng…

 

Sao có thể hợp tác với anh, thật là hạ thấp tư cách của anh.”

 

Cô ta duỗi tay muốn đặt lên vai Tống Tinh Thận trận an anh, lại bị Tống Tỉnh Thần hắt ra.

 

“A, các người cũng xứng?”

 

Tô Thính Ngôn từ phía sau đi vào.

 

Nhìn những người này, nói với Tống Tinh Thân: “Đừng tức giận hại đên chính mình.”

 

Vài người cũng là đứng lên: “Chỉ đùa một chút mà thôi, đùng như vậy mà.”

 

Tô Thính Ngôn. liếc mắt nhìn người kia một cái, duỗi tay cầm lầy một bên cốc nước, trực tiếp hắt lên người kia.

 

Người kia kêu sợ hãi một chút cái tránh ra, hét to với Tô Thính Ngôn: “Cô làm gì vậy!”

 

Tô Thính Ngôn mỉm cười, thu tay lại, cao cao nhìn cô ta, đáy mắt màu xám không hề có độ âm.

 

“Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng như vậy mà?”

 

Mặt nữ minh tinh tối sầm lại.

 

“Cô đang là cố ý ở kiếm chuyện.”

 

“Không hắt vào mặt cô đã là cho cô mặt mũi.” Tô Thính Ngôn không chút khách khí nói: “Vui đùa thứ này, người ta cảm thấy buồn cười mới là vui đùa, đáng tiếc tôi không cảm thấy buồn cười.

 

Tống Tỉnh Thần nhìn Tô Thính Ngôn, cũng cảm thấy cảm giác mới mẻ.

 

Giáp mặt nhìn Tô Thính Ngôn mỉa mai người, thật đúng là lần đâu tiên.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Có lẽ cô cảm thây, cô là minh tỉnh, có thê cao cao tại thượng, xuất thân cao quý, cô ây chỉ là cái người nồi tiêng trên mạng, có vẻ địa vị cô rất cao vậy, nhưng không phải đều là dựa vào mặt ăn cơm sao, ai cũng không so ai cao quý hơn, đồng dạng đều là làm công, cái gì cũng phải nghe công ty an bài, công ty khó chịu là có thê ém cô không biết ngày nào, không có việc gì gặp được nhân vật lớn còn phải cúi người, cũng phải chiều theo fan của mình… Cô cho rằng bản thảo viết vài câu đẹp như tiên thì cô thật sự là tiên hạ phàm à, chính mình tiêm bao nhiêu axit hyaluronic lên mặt mới có thể gặp người, tự mình không biết à?”

 

Ga Tống Tỉnh Thần thật muốn võ tay.

 

Không nghĩ tới Tô Thính Ngôn mắng người lại sảng khoái như vậy.

 

Nhìn người nọ không hề có lực phản kích, Tông Tinh Thân không khỏi nghĩ, Lâm Nhứ gặp được người phụ nữ như vậy…

 

Khó trách khắp nơi bị áp chế.

 

Người kia tức đến trên mặt cứng đờ.

 
Chương 272


Chương 272:

 

Tô Thính Ngôn: “Ừ, trong lời nói của tôi sảng khoái, nhưng là…”

 

Tống Tinh Thần lập tức hiểu rõ lại đây.

 

“Các người chọn một chút, hoặc là uông thứ nước không thê uỗông mà các người đưa tới, hoặc là ở chỗ này phơi năng tạm một cái chút.”

 

Cái gì?

 

Máy nữ minh tinh hoa dung thát sắc nhìn Tô Thính Ngôn.

 

Cô, cô sao lại ác như vậy, vừa mới cô mắng còn chưa đủ sao?”

 

Tô Thính Ngôn cười nói: “Cho các cô chọn mấy cái, tự mình không muôn hì đừng đây. cho người khác, vừa nãy các người như thê nào còn đề chúng ta ở kia phơi năng? Cho rằng chính mình cao cao tại thượng, tôi cũng nhắc nhở các người vài câu, đừng nói địa phương khác, chính là ở đoàn phim này, các người cũng đều chỉ là vai phụ, bên trên một danh hiệu xuống dưới cũng có thể áp , chết các người, còn nghĩ mình giỏi lắm, cho các người cái giáo huận, cũng coi như cho các người đi học miên phí.”

 

Tống Tỉnh Thần cười cười, nói với người bên cạnh: “Nhìn một chút, mấy người không muôn quay có thể CÚI, nhưng là nêu còn muốn tiếp tục ở lại đoàn phim… thì thành thật đứng ở chỗ này cho rôi, đủ một tiếng.”

 

“Biết rồi.”

 

Lâm Tích Bạch rốt cuộc cũng sung Sướng, nhìn người đẳng sau, nhảy nhót cùng Tô Thính Ngôn đi lên phía trước.


 

So với chính mình đứng ở kia mười phút, đứng một tiếng cỏ thê phoï thành vịt nướng dưới cái nắng như vậy.

 

Đặc biệt mấy nữ minh tinh ngày thường rất kiều quý, ra năng một chút cũng không dám phơi da, nghĩ đến này trong chốc lát có bao nhiêu tội nghiệp.

 

Lâm Tích Bạch nói: “Như vậy mới đúng.”

 

Tô Thính Ngôn: “Cũng không thê không lý do mà trừng phạt mây người đó, chúng ta chịu một chút tội, đề mây người đó bị phạt đến lúc bị phạt cũng không nói gù được.”

 

“Đúng vậy đúng vậy.” Lâm Tích Bạch cũng rồt cuộc hiệu rõ.

 

Sau khi thăm ban chính thức bắt đầu, phóng viên lại đây hỏi hai người mây vân đê.

 

Tỷ như cái gì hai người như thế nào quen biết, lây thân phận bạn bè tới thăm ban cảm giác như thê nào, ngày thường Tống Tình Thàn có tính cách như thê nào.

 

Bởi vì đã sớm đối chiếu với kịch bản, tất cả theo kế hoạch xong rồi, phỏng vân lập tức lên tin tức.

 

Rất nhiều người cũng thấy được, Tô Thính Ngôn thê nhưng còn đi tham gia hoạt động thăm ban.

 

Này sắp giống như minh tỉnh rồi.

 

Tô Thính Ngôn tham gia xong các hoạt động rồi, Tống Tỉnh Thân nói: “Hai người muốn đi đâu?”

 

“Chuẩn bị qua vùng sông nước bên kia chơi một vòng.”

 

“A, tôi cũng muốn đi.” Tống Tỉnh Thần lập tức nói.

 

Lâm Tích Bạch tức giận: “Anh không thành thật đóng phim.”

 

“Làm việc và nghỉ ngơi kết hợp biết không, hơn nữa hôm nay tôi cũng khôid: suất diễn, đi thôi, đưa theo tôi đi, đóng phim thật sự quá khổ, đã lâu tôi không ăn thịt rồi.”

 
Chương 273


Chương 273:

 

Anh ta là nam chính được đoàn phim ưu ái như vậy, không được ăn thịt, ai cũng sẽ không tin.

 

Nhưng bị Tống Tinh Thần ăn vạ cùng tới vùng sông nước, các cô cũng không biện pháp gì, chỉ là bảo anh cần thận hóa trang mình, đừng khiến cho người ta nhận ra, quy rầy đến cuộc đi chơi của các cô.

 

Bên này rất nhiều khách sạn cổ kính, ngày thường cũng có rất nhiều du khách tói, thị trần phong cảnh, cực kì xinh đẹp, làm người cảm thấy tâm trạng rất tôt.

 

Trên đường phố nơi nơi đều bán những quà lưu niệm, „trên núi còn có quán cà phê, cảnh sắc tuyệt đẹp, rất thích ý.

 

Tô Thính Ngôn sớm đã đặt phòng khách sạn trên mạng, tới rôi đôi phương lại nói.

 

“Chúng ta bị một lữ hành bao trọn, quên nói với mọi người.”

 

Lâm Tích Bạch tức giận nói: “Còn như vậy? Các người cũng quá kỳ cục.

 

Ông chủ khách sạn là một người râu xôm xoàm, xem ra thường mây loại chuyện này, không sao nói: “Các người có thê đi khiêu nại, nhưng chúng ta cũng không có cách nào.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn, kéo Lâm Tích Bạch lại nói: “Được rồi, chúng ta đi địa phương khác, người ta muốn kiếm tiền của đoàn lữ hành, không muốn kiếm tiền của chúng ta.”

 

“Khách sạn đối diện rất vắng vẻ, các người đi nhất định có phòng.” ông chủ cười, rất “tốt bụng” nhắc nhở.


 

Tô Thính Ngôn nhìn ông ta, sau khi rời khỏi đây, liệc mắt một cái nhìn đến khách sạn đối diện, thật sự rất văng vẻ, cửa treo thẻ phòng có phòng gân đây.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Vậy thì chúng ta đi tới đó thử xem.”

 

Lâm Tích Bạch nói: “Nhà trọ bên đó liệu có vần đề gì không, nêu không tại sao không ai đên đó?”

 

“Đúng vậy, chắc sẽ không có cái gì vân đề đâu, đúng không?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cứ đi vào xem xem nôi biệt.”

 

Sau khi đi vào bên trong, bọn họ lại chủ ng ngôi giặt quân áo ở trong sân..

 

mạnh quân áo, ngắng đầu lên phát nhiên.

 

“Áy, nhà trọ đối diện bên kia lại hết phòng sao…”

 

Tô Thính Ngôn nói, “Sao vậy, người bên kia thường xuyên đề cử nhà trọ của ông sao?”

 

“Làm gì có ai đề cử cho chứ, bọn họ làm vậy có khác gì chê cười nhà trọ của chúng tôi… Bên đó là nhà trọ do chú của tôi mở, tôi vôn dĩ là nhân viên của bọn họ, lại bị ông ta sa thải, sau đó tôi cũng mở một cái ngay trước mặt bọn họ, kết quả thì… Chậc, đừng có nhắc tới nó nữa.

 

Tô Thính Ngôn đã hiểu, có lẽ sau khi nhìn thấy người đàn ông có lễ là ông Tống Tinh Thần ở đẳng sau cũng nói: Ông ta cầm ván giặt đồ dùng sức chà hiện có người đi vào thì vô cùng ngạc tự mình mở một cái nhà trọ xong lại bị chính người thân của mình chèn ép, dáng vẻ kia của ông ta quả thật cực kỳ không vui.

 

Tuy vậy, nơi này nhìn qua không tệ, đô vật xung quanh còn tương: đôi mới, cũng không thiếu thốn cái gì, chẳng qua ở đây vắng vẻ quá mức mà thôi.

 

“Chúng tôi sẽ ở lại đây. “ Tô Thính Ngôn nói: “Đặt hai phòng. “

 

Tống Tinh Thần ở đằng sau ló đầu ra: “Phải ở đây thật sao… Cũng được tHÔI.

 

“Được rồi, tôi đi lầy hành lý của mọi người, mời sang bên này đề làm thủ lục.

 
Chương 274


Chương 274:

 

Tô Thính Ngôn thực sự ở lại đây, cô thu dọn đô đạc xong, bỗng nhiên nghe thầy ông chủ ở bên ngoài đang vui mừng lớn tiếng nói lời chào đón.

 

Ông ta còn vừa đi vừa nói: “Hôm nay quả là một ngày may mắn được đón tiếp nhiều người như thế này, mọi người chính là vị thần may mắn của tôi đây.”

 

“Nhiều người lắm sao?” Một giọng nam quen thuộc vang lên, Tô Thính Ngôn sững sờ.

 

Lâm Nhứ?

 

Cô mở cửa số và nhìn ra…

 

Quả nhiên…

 

Hơn nữa, ngay lúc Tô Thính Ngôn ló đầu nhìn ra bến ngoài, Lâm Nhứ cũng vừa lúc ngâng đâu nhìn lên, cái vẻ mặt đó của anh… nhìn là muôn đánh.

 

Trong đầu bỗng nhớ tới cảnh ý loạn tình mê hồi trước, cả người Tô Thính Ngôn hơi khựng lại, cô giơ ngón giữa lên với anh.

 

Cô không nghĩ tới Lâm Nhứ cũng chỉ hơi mỉm cười, anh cúi đầu bảm bám gì đó trên điện thoại di động của mình.

 

Tỉng tong, tiếng chuông di động của Tô Thính Ngôn vang lên, CÔ cúi xuông đọc tin nhắn do Lâm Nhứ gửi tới.

 

“Nghe đồn ý nghĩa đằng sau hành động này chính là fu. ck, em làm thế sẽ khiên anh tưởng. răng em muôn làm chuyện gì đó với anh đấy.”

 

“, Đồ không biết xấu hổ.

 

Tô Thính Ngôn đứng yên một chỗ nhìn di động của mình.

 

Lâm Tích Bạch gọi: ‘Cậu đang coi cái gì thế?”

 

Tô Thính Ngôn tỉnh táo lại, cô nói: “Không có gì… Hơi thất thần một chút.”

 

Lâm Tích Bạch nghiêng người nhìn ra ngoài, đó không phải là Lâm Nhứ sao?

 

“Í, Lâm tổng cũng tới đây kìa. “

 

Lâm Tích Bạch tung tăng chạy ra ngoài trước.

 

“Ê, cậu đi ra đó để làm gì thé?”

 

Tô Thính Ngôn đành phải đi ra ngoài theo.

 

Ở bên ngoài, ông chủ đã quan sát một vài người.

 

“Mọi người có quen biết nhau sao?”

 

Lâm Tích Bạch nói: “Có phải nhà ông không có sử dụng mạng xã hội không, đây chính là Lâm tổng, là Lâm tông đó… Có hơn ngàn vạn người hâm mộ của anh ây ở trên mạng đó.

 

Người này chính là một nhà giàu có tiêng!”

 

Ông chủ gãi gãi đầu.

 

Bọn họ chuyên tâm buôn bán kinh doanh, cũng không có thời gian lên mạng xem tin tức.

 
Chương 275


Chương 275:

 

“Tôi xin lỗi, tôi cũng không biết rõ lắm, cũng không biệt cách xài điện thoại di động.”

 

“Khu khụ, không sao, ông chỉ cần biết đây là một nhân vật lớn là được, ông MU đi dọn dẹp phòng ôc cho sạch sẽ bổ “Vâng, chắc chắn rồi.”

 

Ông chủ nhanh chân dẫn theo một mọi người đi vào trong.

 

Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ: “Anh quen ở nhà trọ rồi sao?”

 

“Không có.”

 

“Vậy tại sao anh còn…”

 

“Nhưng tại vì có em ở đây, anh cũng không muốn đi nơi khác làm gì, yên tâm đi, vì em anh sẽ cô gắng thích ứng nơi này một chút.”

 

Ông chủ ở phía sau nghe vậy thì lập tức nói, “Anh chàng đẹp trai này đôi xử với bạn gái thật tôt.”

 

Di ÚI Tô Thính Ngôn nói: “Tôi không phải là bạn gái của anh ây.”

 

Lâm Nhứ nhún vai: “Đúng vậy, vẫn chưa phải.”.

 

Ông chủ không hiều lắm nhìn bọn họ, lại gãi gãi đâu.

 

Tống Tinh Thần từ bên trong đi ra, Tô Thính Ngôn nói: “Tôi còn đang thắc mắc tại Sao anh một hai đòi tôi đi tới nơi này..

 

Phi. Tông Tỉnh Thần cười cười.

 

Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn anh ta một cái.

 

Đều là kịch bản hết, những người này diễn theo hơi bị giỏi đây.

 

Lâm Tích Bạch nhìn Tống Tinh Thần: “Anh đi ra đây làm cái gì, coi chừng người khác phát hiện ra rôi đuôi theo tới nhà trọ này, bọn này còn đang muốn đi du lịch trong yên bình nhé.”

 

“Tôi đã đi quan sát một chút rồi, nhà trọ này không có người khác, ông chủ cũng không quen biết tôi.” Tông Tỉnh Thân nói, “Có đúng không ông chủ?”

 

“Cái này…” Ông chủ càng thêm bối rồi.

 

Lâm Tích Bạch cười nói: “Ông. chủ không biết mặt anh, xem ra mức độ nổi tiêng của vị minh tỉnh này cũng chẳng là cái gì hết.”

 

Tống Tỉnh Thần không hài lòng: “Mức độ nồi tiếng là cái gì thế, tôi chỉ biết mình chính là một thiên vương cấp cao thôi là được rôi.”

 

“Ò, ai trao danh hiệu này cho anh thế, tự luyến hay gì.”

 

Lâm Tích Bạch khinh thường.

 

“G1.

 

9 Tô Thính Ngôn cười cười nhìn hai người họ, cô nói với ông chủ: “Bởi vì ông ở đây không sử dụng mạng Internet, cho nên ông không có quảng bá nơi này ở trên mạng nhỉ, tôi nhìn thầy nhà trọ đối diện được đánh giá rất cao ở trên mạng, cho nên mới tới đây.”

 

“Thật ra thì tôi cũng từng quảng cáo nhà trọ mấy lần, nhưng tôi không có nhiều tiền, cho nên cũng không tôn tiền vào máy việc đó nữa.

 

Tô Thính Ngôn hiểu rõ, nói với ông ta: “Bây giờ tôi có một cách quảng bá mà không cần phải xài đến tiền.”

 
Chương 276


Chương 276:

 

“Cái gì?”

 

Tô Thính Ngôn chỉ tay vào Tống Tỉnh Thần: “Là anh ta đó.”

 

Tống Tinh Thần chỉ vào người mình: “Cô muôn làm gì?”

 

Tô Thính Ngôn nhanh chóng chụp được hình anh ta đang đứng ở đây…

 

“Này, cô muốn làm gì vậy?”

 

Tống Tinh Thần muốn đi tới để ngăn cản.

 

Lâm Nhứ lại kéo Tống Tinh Thần đứng lại.

 

Tống Tỉnh Thần kêu: “Cậu, cậu còn ngăn tôi làm cái gì, cậu không . cô ấy đang muốn làm gì hả, thật là..

 

Tô Thính Ngôn nói: “Anh cũng nhìn thấy ông chủ kinh doanh không dễ dàng gì, anh có thể giúp đỡ một chút không?”

 

‘GOIG0I60.

 

Toàn bộ quá trình anh ta bị Lâm Nhứ giữ người lại, Tống Tinh Thần có muôn cũng không động đậy được, anh ta chỉ có thể ném cho Lâm Nhứ, người đang giúp đỡ người khác, một ánh mắt đây oán trách.

 

“Cậu thật là… Cậu cũng không thể trọng sắc khinh bạn kh vậy được.”

 

Tắt nhiên là không thê.

 

Lúc này Tô Thính Ngôn đóng giả dáng vẻ của một người qua đường, cô đã tung tin ra ngoài.

 

“Tôi ở nhà trọ tình cờ gặp được Tống Tinh Thần nè.”

 

Chỉ cần mấy tắm hình đơn giản, ngay lập tức, người hâm mộ cùng với paparazzi đã tự mình cũng đã tìm ra đây là nhà trọ nào, ở đâu.

 


“Không ngờ Tống Tinh Thần lại ở nhà trọ nhỏ như này.”

 

“Á, tui đang ở gần đây này.”

 

“Móa, tôi cũng phải tới cái nhà trọ này mới được.”

 

“Ở cùng nhà trọ với Tống Tỉnh Thần thôi.”

 

h lát sau, bên ngoài đã có khách ớỚi.

 

“Ông chủ, ở đây còn có phòn không?” Ũ “Ông chủ, đặt phòng đi.”

 

Ông chủ ở bên ngoài ngơ ngác nhìn chằm chằm đám người đột ngột kéo tới, một lát sau, nhà trọ đã đầy khách.

 

Ông chủ vội vàng đi tới chỗ của Tô Thính Ngôn.

 

“Rốt cuộc thì cô đã đăng cái gì thẻ, tại sao nhiều người lại tới đây vậy..

 

Tô Thính Ngôn nói: “Đây chính là hiệu quả và lợi ích của người nỗi tiêng.”

 

“A, tôi thật lòng cảm ơn cô, thật sự thì Ẫ cũng không có gì để báo đáp với . Tiên phòng hai ngày này của mội người, tôi sẽ miễn phí hêt!”

 
Chương 277


Chương 277:

 

“Không cần đâu, tôi cũng có một vài lý do khác mới làm như thế.”

 

Tô Thính Ngôn mỉm cười nhìn đối phương.

 

Lúc này, người, ở nhà trọ đối diện bên kia đều cảm thấy nghỉ ngờ.

 

Không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhà trọ bên kia của bọn họ ngày hôm nay… so lại có nhiều người tới như Vậy…

 

Hơn nữa, cho dù sau khi không còn phòng nữa, bên ngoài vẫn còn rất nhiều người đứng ở xung quanh.

 

Trong chốc lát, bọn họ đã dò hỏi được ra nguyên r nhân, vì có một người vô cùng nồi tiếng, Tống Tinh Thần, đã tới nghỉ ngơi ở bên đó.

 

Ngay lập tức, nơi này đã trở thành địa điêm nồi tiếng, người hâm mộ ai cũng tới đây để chụp ảnh…

 

Có đội khi, một bộ phim truyền hình có thê mang lại danh tiếng Kho một thành phô.

 

Hoa Đăng Tương tự như thế, một người nỗi tiếng cũng có thể làm cho một nhãn hiệu hay bảng hiệu nào đó nổi tiếng theo.

 

Huồng chỉ các cửa hàng trực tuyến của người nỗi tiếng hiện nay cũng đang rât thịnh hành.


 

Người ở nhà trọ đối diện cũng không ngò được, ngày hôm nay lại có một người nổi tiếng tới đây…

 

Buổi sáng, lúc bốn người Tô Thính Ngôn đi ra ngoài, nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy, Tô Thính Ngôn nở nụ cười bước ra, ở phía sau, Tống Tinh Thần nở nụ cười ngại ngùng, anh ta đội một cái mũ lưỡi trai trên đâu, có còn hơn không, khả năng che giâu cũng không ra gì.

 

Ngay khi bọn họ đi ra, người hâm mộ lập tức đi tới chào đón, Tông Tỉnh Thần chỉ có thể nói: “Mọi người, hãy chú ý an toàn, bây giờ đang là thời gian riêng tư của chúng tôi nhé… “

 

Ông chủ nhà trọ ở phía sau, cùng với một ít người không. quen biết đều HP” tới hỗ trợ ngăn cản đám người ại Tô Thính Ngôn nhìn kỹ, trong số những người đang giúp đỡ này vậy mà còn có ông chủ với người của nhà trọ đối diện bên kia hôm qua đã từ chối bọn họ.

 

Tô Thính Ngôn hơi mỉm cười, cô nói: “Ái chà, mấy người là ai vậy?”

 

Máy nhân viên bảo vệ đối diện cười nói: “Chúng tôi tới đây để giúp đỡ một chút.”

 

Ngay trước mặt cô, cái người ngày hôm qua mặt lạnh từ chôi bọn cô cũng đã cười nói mà đi tới: “Cô xem, chúng tôi đã từng khuyên cô nên đến nhà trọ đối diện ở, bên đó chắc là không tệ nhỉ?”

 

Tô Thính Ngôn cười nói: “Đúng vậy, quả thật không tệ. Cảm ơn mọi người nhiêu lắm. Trang thiết bị của nơi này đều rất mới, Sắp xếp cũng rất độc đáo. Có thể nói nơi này làm chúng tôi vô cùng hài lòng, đặc biệt là Tông Tinh Thần. Anh ta đã quyết định phải lên tiếng khen ngợi nhà trọ này một chút mới được.”

 

Gương mặt người đàn ông tối sầằm xuÔng.

 

Tô Thính Ngôn dẫn theo mấy người.

 

cùng nhau phá vòng vây, đi ra ngoài, Người đàn ông ở phía sau sót ruột tới mức tái mặt.

 

Lúc ấy bọn họ cũng không đê ý tới đơn đặt phòng trực tuyên kia, nêu như sớm biết rằng cái tên Tô Thính Ngôn này chính là cái tên của người nôi tiếng Tô Thính Ngôn đó… Bọn họ chắc chắn sẽ không vì đoàn du lịch kia mà từ chối cô Nhìn thấy nhà trọ đối diện bọn họ bây giờ vô cùng ni ma thật là, có một chút hồi hận quá đi..

 

Cuối cùng bốn người cũng đi tới được một nơi bình thường đề ăn cơm.

 

Tống Tinh Thần nhìn Tô Thính Ngôn, anh ta lắc đầu với vẻ mặt vô cùng bất bình.

 

“Hay lắm, tôi đang tự hỏi cô làm vậy để làm gì, hóa ra là bởi vì ngày hôm Tô cô bị người ở bên kia cự tuyệt, . Cô lại nghĩ đến việc trả thù.”

 
Chương 278


Chương 278:

 

“Đúng vậy.” Tô Thính Ngôn hào phóng nói: “Bọn họ đắc tội tôi, làm sao mà không trả thù cho được.”

 

“Cô, vì sao cô lại lợi dụng tôi chứ?”

 

“Bởi vì anh là người dễ lợi dụng chứ sao.”

 

“GÓT Lâm Tích Bạch cũng cười hì hì.

 

“Anh giúp chúng ta giải tỏa cơn tức này không tốt sao, dù sao thì chuyện này cũng có lợi với danh tiếng của anh mà.”

 

“Cô… Cô cũng im miệng giùm tôi.”

 

Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ: “Cậu cũng nhìn thấy rồi đó, người phụ nữ này chính là một người xâu xa và đầy mưu mô như thế nào. Cô ấy có thù sẽ trả, không hề có chút lương thiện tí tỉ nào.

 

Lâm Nhứ nói: “Muốn người lương: thiện như thế để làm cái gì? Tôi cũng không muôn sinh Jesus, vậy thì đâu cân một thánh mâu Maria.”

 

Phì..

 

Lâm Nhứ vẫn luôn giữ dáng vẻ độc miệng như ngày thường.

 

Tống Tinh Thần bị anh mỉa cho tới mức không phản bác được lời nào.

 

Để trả thù lại, Tống Tinh Thần càm thực đơn kêu món liên tục.

 

“Nhiều thêm một chút nữa, dù sao cũng là Lâm Nhứ trả tiên.”

 

Lậm Nhứ nói: “Hứa với cậu, tôi trả tiền, nhất định sẽ trả.”

 

Rhiihilsð Tô Thính Ngôn suy nghĩ, bản thân coi như bị anh tính kê, cô cũng vô cùng tự nhiên không khách khí ăn hét.

 

Lúc đi ra ngoài, cô còn mua thêm mây món tráng miệng, lại mua thêm một ít đò trang sức ở đây.

 

Nơi này có rất nhiều nhà trọ, khách du lịch cũng rất nhiều.

 

Mây dòng sông nhỏ nối tiệp nhau ở khắp noï, lúc bọn họ đi bộ ở bên ngoài, Lâm Tích Bạch toàn đi dọc theo bờ sông, nhìn thấy không ít người ở dưới giăng lông đèn ở trên mặt sông, cô nhanh chỏng xồổm xuống nói: “A, đẹp quá đi.”.

 

Tô Thính Ngôn đứng ở bên cạnh nhìn, phía sau, Tông Tỉnh Thần nói: “Nghe nói trọng SỐ máy cái đèn. ở đây, có một cái rất đẹp, nếu ai có thể cướp được thì có thể cầu được một điều ước, rất linh nghiệm.”

 

Tô Thính Ngôn đứng ở bên cạnh nhìn, phía sau, Tổng Tỉnh Thần nói: “Nghe nói trong số mây cái đèn ở đây, có một cái rất đẹp, nêu ai có thể cướp được thì có thể cầu được một điêu ước, rất linh nghiệm.”

 

“Thật vậy chăng? Vậy thì để tôi đi xuống dưới đó lây.”

 

*“Phì, cô chỉ có thể ngồi trên bờ mà vớt lấy, không thê đi thẳng xuống đó được, cái đô ngu ngôc.

 

“Anh, anh mới ngốc, tất nhiên là tôi biết điều đó, chẳng qua tôi chỉ muốn nói đùa một chút thôi, một lời nói giỡn như vậy mà anh cũng không hiểu, anh mới ngốc hơn.”

 

Anh ta liếc mắt nhìn Lâm Tích Bạch, Lâm Tích Bạch cũng không thèm để Mi tới anh ta, cô ngắng đâu lên: “Thính Ngôn, cậu có muôn vớt cái đèn hoa đỏ lên không?”

 

Tô Thính Ngôn vỗ tay: “Tất nhiên tớ cũng muôn.”

 

Lâm Nhứ nghe vậy thì nhìn cô: “Em cũng muôn lây nó sao?”

 
Chương 279


Chương 279:

 

Tống Tinh Thần nói: “Ày, thứ này cho dù có tiêu tiền cũng không mua được đâu, Lâm Nhứ à.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Chỉ là một trò chơi mà thôi, dùng tiền làm gì.”

 

Ý định của Lâm Nhứ bị nhìn thấu, anh chỉ có thê nhún vai; “Vậy nguyện vọng của em là gì thế?”

 

Tô Thính Ngôn xoa tay hằm hè: “Tắt nhiên là đại phú đại QUÝ, trở thành phú bà trong một đêm. ˆ Lâm Tích Bạch nói: “Cậu thầy mình còn chưa đủ giàu sao.”

 

“Làm gì có ai ngại tiền nhiều đâu?

 

Tiền của Lâm Nhứ cảng nhiều hơn, anh ta còn chưa có vệ hưu dưỡng già.”

 

Lời này nghe rất có lý.

 

Lúc này, Tống Tinh Thần nghe thấy có tiêng cảm thán của người khác vang lên, anh ta lập tức nói: “Hoa tới rôi kìa, mau nhìn xem.”

 

Có vài người chen nhau đi xuống.

 

Tô Thính Ngôn suýt chút nữa bị người khác đầy rót xuống sông.

 

Lâm Nhứ ngay lúc này giơ tay kéo Tô Văn đầy vào bên trong.

 

Nhưng cùng lúc đó, Lâm Nhứ lại mất đà, anh rơi thẳng xuống nước.

 

“Á… Có người rơi xuống nước.”

 

Những người ở phía sau vội vàng kêu lên: “ai đó mau cứu người đi.”

 

Tô Thính Ngôn cũng hoảng sợ.

 

Tống Tinh Thần vừa nhìn thấy cảnh này, anh ta vội vàng muốn nhảy xuông đề kéo Lâm Nhứ lên, nhưng đã có người nhảy trước.

 


Vài phút sau, Lâm Nhứ mới người vớt lên.

 

Tô Thính Ngôn nhanh chóng chạy tới.

 

Tống Tinh Thần gọi xe, Lâm Tích Bạch liên hệ bệnh viện, bọn họ suốt đêm nhanh chóng chạy tới bệnh viện.

 

Người vừa nhảy xuông, cứu cũng đi theo, vừa đi vừa lâm bâm: “Ôi, người bị rơi xuông nước nhự vậy mà còn có sức lực mạnh như thế, suýt chút nữa không kéo lên được.”

 

Tống Tinh Thần vội vàng nói: “Có lẽ là đó chính là bản năng sinh tồn!”

 

Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ đang nhắm mắt, cả người anh đều ƯưƯỚt đẫm, cô không đành lòng, ngồi ở bên cạnh kéo chăn đắp lên người anh.

 

Cô lại không ngờ tới được tay anh đột nhiên năm lây tay của cô.

 

Tô Thính Ngôn muốn rút tay về, nhưng khi cô nhìn thấy Lâm Nhứ vẫn đang nhắm, cuối cùng cũng không có động đậy.

 

Tay trong tay như vậy cho tới khi đến bệnh viện.

 

Vừa mới bước xuông xe, một đám bác sĩ đã vây quanh sản ở bên ngoài, hình ảnh này thật sự khiến cho người ta cảm thây sợ hãi.

 

Lâm Tích Bạch nói: “Áy, không thể nào, những người này đang muôn làm cái gì thê?”

 
Chương 280


Chương 280:

 

“Tôi nghe nói Lâm tổng bị rơi xuống nước.”

 

“Mau hạ cáng xuống.”

 

“Giám sát sát đã chuẩn bị tốt.”

 

“Đội ngũ bác sĩ cũng đã sẵn sàng!”

 

Tô Thính Ngôn chứng kiến một đám người vô cùng trịnh trọng đến dãn người ởi..

 

Lâm Tích Bạch ở đẳng sau nói: “Tớ, lúc tớ liên hệ với bệnh viện, tớ sợ xảy ra chuyện gì, cô ý nói cho bệnh viện biết, là Lâm Nhứ của tập đoàn Lâm Vũ, bị bệnh… Có vẻ như bọn họ .

 

Làm hơi quá mức rồi.”

 

“c9 Lâm Nhứ tất nhiên không xảy ra chuyện gì.

 

Bác sĩ nói, tốt nhất vẫn nên quan sát tình trạng thêm một buổi tôi nữa, không có hiện tượng bị sặc nước, nhữềt bác sĩ vẫn lo lắng sẽ có vấn đề gì khác.

 

Dù sao ở đây cũng không phải thủ đô, phòng bệnh một người tôt nhất của bệnh viện này cũng không lớn cho lắm, Tô Thính Ngôn ngồi ở bên cạnh, cô nhìn anh, trong đầu là suy nghĩ räng chỉ vì muôn kéo mình vô trong mà anh bị ngã, cô ít nhiều cũng có tự trách bản thân.


 

Anh nói: “Tối rồi mọi người nên trở về thôi, trong bệnh viện lạnh lắm.”

 

Tống Tinh Thần nói: “Được rồi, bọn tôi trở vê đây.”.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Em không thể để anh ở lại bệnh viện một mình lu thế này được, em sẽ ở đây đề chăm sóc anh.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Em không thể để anh ở lại bệnh viện một mình như thế này được, em sẽ ở đây đề chăm sóc anh.”

 

“Thế thì không được, vốn dĩ sức khỏe của em cũng không tốt.” Lâm Nhứ nói.

 

“Làm sao mà không được, anh cũng bởi vì em mới rơi xuống nước, sức khỏe của em cũng không có vấn đề giản Lâm Nhứ nhìn, cũng không nói gì thêm.

 

Ở trước giường bệnh, Tống Tỉnh Thần lại nhếch miệng xuống.

 

Nhìn thấy Tô Thính Ngôn đi lấy nước rồi, anh fa mới chỉ tay vào Lâm Nhứ nói: Quá mức hiểm độc.”

 

Lâm Nhứ tựa người vào cánh tay, nhướng mày nhìn anh ta.

 

“Đừng tưởng ráng tôi không nhìn thấy nhé. Rõ ràng là cậu có thê tự mình đứng vững được, lại còn phải diễn trò ngã xuông sông, hừ hừ, vì muôn người ta phải cảm thấy áy náy tự trách bản thân có đúng không? Cậu quả nhiên quá mức xảo quyện Lâm Nhứ vẻ mặt bình tĩnh nói: “Có phải tới lúc cậu nên trở về nhà trọ rồi không? Hay là đề tôi thông báo cho người VY mộ tới đây đón cậu vê nhà ngay bây giờ?”

 

“ t Tống Tinh Thần nói: “Được rồi, tôi không dám làm chậm trễ thế giới của hai người nữa, tôi đi đây.”

 

Tống Tinh Thần đi ra ngoài và kéo Lâm Tích Bạch cùng nhau trở vê.

 

Lâm Tích Bạch còn đang muốn ở lại, Tống Tỉnh Thần nhìn con người không biết điều này.

 

“Ở lại để làm bóng đèn cái gì, cô mau đi theo tôi đi.”

 

Sau khi hai người đo rời khỏi nơi này, Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top