Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cục Cưng Có Chiêu

Dịch Cục Cưng Có Chiêu
Chương 2228: 2228: Chương 2225





“Hàn Khiếu bao vây Trương Linh ở Trương Gia Trại, thật sự không đánh vào được, hai bên giằng con, bây giờ đã đạt đến trình độ gay cấn.”
Trạm Dực không biết đi vào lúc nào, nghe Diệp Ân Tuấn hỏi thăm cũng trả lời một câu như thế.

Diệp Ân Tuấn nhíu mày.

Anh biết mình không cho Trương Linh người nào, có thể chèo chống hai ba ngày này, quả thật cũng đủ làm khó Trương Linh rồi.

“Mang hộ vệ của chúng ta lên, thuận tiện gọi điện thoại cho Trương Linh, để bà ấy trong ứng ngoài hợp với chúng ta bắt lấy Hàn Khiếu.”
Cũng đến lúc mấu chốt rồi, Diệp Ân Tuấn cảm thấy không cần phải bỏ qua cho Hàn Khiếu nữa.

Trạm Dực vội vàng nói: “Người của tôi cũng có thể tham gia.”
Với việc bắt được Hàn Khiếu, bên phía Trạm Dực cũng là tình thế bắt buộc.

Diệp Ân Tuấn gật nhẹ đầu, đã định đứng lên với bọn họ cùng hành động, lại bị Thẩm Hạ Lan kéo lại.


“Cơ thể của anh bây giờ ổn sao? Không bằng để em đi.”
“Em ở lại chăm sóc bọn họ.

Anh không sao?”
Diệp Ân Tuấn ôn nhu nhìn Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói.

Càng trải qua nhiều, càng cảm thấy người trước mắt quý giá.

Dù thế nào, vì Thẩm Hạ Lan anh cũng sẽ tự chăm sóc tốt cho mình.

Thẩm Hạ Lan thấy không ngăn được Diệp Ân Tuấn, thì bảo người mang thuốc bổ máu đến.

“Uống rồi đi.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn sờ đầu Thẩm Hạ Lan, một hơi cạn sạch chén thuốc trong tay cô, sau đó cảm nhận được một nụ hôn ấm áp.


Thẩm Hạ Lan trước mặt mọi người hôn môi Diệp Ân Tuấn, đây là lần đầu tiên, làm Diệp Ân Tuấn nhất thời ngây ngẩn cả người, lại cảm thấy cả người tê dại, thậm chí muốn không quan tâm gì cả ôm cô vào nhà làm gì đó.

Máu trong người Diệp Ân Tuấn đang bùng cháy, đang sôi trào, cánh tay sắt ôm chặt Thẩm Hạ Lan, hận không thể áp cô vào trong xương thịt.

Hô hấp của Thẩm Hạ Lan có chút dồn dập, nhưng mà vẫn đẩy Diệp Ân Tuấn ra, gương mặt đỏ hồng như quả đào chính mọng.

Ở đây cũng có một số đàn ông, nguyên một đám đều nhiệt huyết sôi trào.

Trạm Dực ho khan hai tiếng, nói với Diệp Ân Tuấn: “Được rồi, tém tém thôi.

Đừng ngược cẩu.”
Diệp Ân Tuấn cười như một đứa trẻ, nụ cười hạnh phúc đó rất chói mắt, làm cho người ta hâm mộ và sùng bái từ tận đáy lòng.

“Ở nhà ngoan ngoãn đợi anh quay về.”
“Được, anh cẩn thận.”
Thẩm Hạ Lan thẹn thùng gật nhẹ đầu.

Diệp Ân Tuấn mang theo hạnh phúc đầy người đưa người đi ra ngoài.

Dao Lạc vẫn luôn chăm sóc Hàn Hi Thần, lúc nhìn thấy hình ảnh giữa Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan cô không khỏi đỏ mắt lên..

 
Chương 2229: 2229: Chương 2226





Đã từng có những lúc Hàn Hi Thần làm nhiệm vụ, cô cũng giống như Thẩm Hạ Lan đợi Hàn Hi Thần về như vậy, thế nhưng lần này cô thật sự có thể đợi được Hàn Hi Thần sao?
Cô không rõ lắm, nhưng trong lòng thấp thỏm.

Hàn Hi Thần vẫn luôn ngủ say, nhưng mà so với ban đầu sắc mặt đã ổn hơn nhiều, hô hấp cũng vững vàng hơn một chút.

Dao Lạc vất cả ngày đêm, không thể nghỉ ngơi yên ổn ở bên cạnh Hàn Hi Thần, cái gì cũng không để người khác nhúng tay vào.

Thẩm Hạ Lan thật sự sợ cô ấy mệt mỏi xảy ra chuyện, lặp lại vô số lần, Dao Lạc vẫn không rời đi, cô cũng không có cách nào khác cũng chỉ ở bên cạnh chú ý Dao Lạc.

Diệp Ân Tuấn mang theo người của Trạm Dực và hộ vệ của mình đến Trương Gia Trại, trong ứng ngoài hợp với Trương Linh, hai mặt giáp công, cuối cùng đánh bại đội ngũ của Hàn Khiếu, trong quá trình bắt Hàn Khiếu, Diệp Ân Tuấn cũng bị thương cánh tay, nhưng mà sau cùng vẫn đè ngã Hàn Khiếu xuống đất.

“Đừng động!”
Sắc mặt Diệp Ân Tuấn có chút khó coi, lại lạnh lùng đến đáng sợ.


Chính là người đàn ông này, gây tai họa cho Trương Gia Trại, diệt cả trại, mê hoặc lòng thím Trương, thậm chí tuyệt tình hung ác với Hàn Hi Thần như thế.

Diệp Ân Tuấn hận không thể giết ông ta lập tức, nhưng mà anh không thể.

Hàn Khiếu thế nào cũng không ngờ mình thế mà lại thua trong tay Diệp Ân Tuấn, ông ta không cam lòng giãy dụa, cặp mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào Diệp Ân Tuấn, lạnh lùng nói: “Tiểu nghiệt chủng, tao biết ngay từ đầu phải giết chết mày.

Từ lúc mày vừa sinh ra nên bóp chết mày.”
“Đáng tiếc ông không có cơ hội đó.”
Diệp Ân Tuấn dùng một tay đánh ngất ông ta, sau đó nhìn thấy Trương Linh từ bên trong đi ra.

Rõ ràng bà ta cũng mang người ở bên này.

Lúc Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Tiêu Nguyệt thì hơi sững sờ, lập tức hiểu được mọi thứ.


“Hai người thế mà lại hợp tác rồi.”
“Bà ta đồng ý dẫn tôi đi tìm chú hai Hoắc.”
Tiêu Nguyệt có chút mệt mỏi.

Diệp Ân Tuấn lập tức hiểu, sau đó nhìn ánh mắt của Trương Linh có chút phức tạp.

“Bà biết chú hai Hoắc ở đâu? Thế mà lừa gạt không nói cho tôi?”
Đối với sự chất vấn của Diệp Ân Tuấn, Trương Linh không biết trả lời thế nào, chỉ có thể trầm mặc.

Thấy bà ta như vậy, Diệp Ân Tuấn cũng không làm khó bà ta nữa, mà là nhàn nhạt nói: “Đi với tôi cứu một người, trúng hoàng kim cổ.”
Lời này vừa dứt, Trương Linh lập tức ngẩn người.

“Hoàng kim cổ? Hoàng kim cổ không phải chỉ có tộc trưởng mới có sao? Trương Gia Trại chúng ta chỉ có ba mảnh, nhưng mà truyền đến đời này của tôi, để lại cho trại chủ chỉ có một, hai cái khác…”
“Là anh trai của tôi, Hàn Hi Thần.”
Diệp Ân Tuấn nói xong xoay người rời đi.

Những người khác nâng Hàn Khiếu lên, trực tiếp đi vào từ đường Trương Gia Trại..

 
Chương 2230: 2230: Chương 2227





Trạm Dực bên kia là quân doanh không thể đi vào, tránh cho nhiều người biết hơn, mạch khoáng cũng bị lộ ra.

Diệp Ân Tuấn gọi người đưa Hàn Hi Thần đi ra.

Diệp Nghê Nghê và Trần Oánh Oánh bị để lại bên chỗ Trạm Dực, Diệp Tranh và Hàn Hi Thần, Dao Lạc, Thẩm Hạ Lan bọn họ đều đến Trương Gia Trại.

Lúc Trương Linh nhìn thấy Diệp Tranh thì hơi sững sờ, lập tức đi đến phòng của Hàn Hi Thần.

“Thế nào? Có cách không?”
Diệp Ân Tuấn vô cùng lo âu.

Mặc dù Dao Lạc không nói gì, nhưng mà cũng nhìn chằm chằm vào Trương Linh.

Trương Linh kiểm tra qua Hàn Hi Thần, thấp giọng nói: “Có thể, bản thân anh ta không có việc gì.


Hoàng kim cổ là cổ vương, có thể thanh trừ hết cổ độc trong người anh ta, mà hoàng kim cổ không tạo ra bất kỳ thương tổn nào với cơ thể, bây giờ anh ta hôn mê bất tỉnh là vì sức chịu đựng của cơ thể không ổn, cùng với hoàng kim cổ còn chưa hoàn toàn dung hợp, chờ sau khi hoàng kim cổ dung hợp hoàn toàn sẽ tỉnh lại.”.

Chap mới luôn có tại — TгùмTruy ện.

M E —
Nghe thấy Trương Linh nói như vậy, Diệp Ân Tuấn cuối cùng cùng thở dài một hơi.

“Vậy ý của cô là hoàng kim cổ trong người tôi cũng không có vấn đề gì?”
Diệp Ân Tuấn vẫn cho là hoàng kim cổ của mình sẽ mang đến thương tổn rất lớn cho mình, dù sao loại cảm giác này rất không tốt, nhưng mà nghe Trương Linh nói hoàng kim cổ vô hại ngược lại còn có ích, không khỏi hỏi nhiều một câu.

Trương Linh có chút muốn nói lại thôi, nhưng mà vẫn gật đầu.

Thẩm Hạ Lan thấy Hàn Hi Thần ổn rồi, lúc này mới khuyên Dao Lạc đi nghỉ ngơi một chút, Dao Lạc không chịu rời đi, cô cho người kê thêm giường trong phòng, sắp xếp Dao Lạc đi nghỉ ngơi.

Sau khi tất cả đã sắp xếp xong, Thẩm Hạ Lan kéo Diệp Ân Tuấn về phòng mình.


“Không sao chứ? Em ngửi thấy mùi máu tươi, có phải anh bị thương hay không?”
Thẩm Hạ Lan lo lắng nhìn Diệp Ân Tuấn, làm Diệp Ân Tuấn vừa vui mừng vừa bất đắc dĩ.

“Anh chỉ là bị rách chút da, không sao.”
“Em xem một chút.”
Thẩm Hạ Lan đưa tay cởi áo khoác của Diệp Ân Tuấn, lại bị Diệp Ân Tuấn cầm lấy bàn tay nhỏ bé.

“Bà xã, ban ngày em không chút ngại ngùng như vậy, anh có chút không quen.”
“Ít nói đi, mau cho em xem xem.”
Thẩm Hạ Lan vuốt ve cánh tay Diệp Ân Tuấn, sau khi cởi áo của anh thì nhìn thấy chỗ trầy da.

Mặc dù không phải quá nghiêm trọng, nhưng mà Thẩm Hạ Lan vẫn đau lòng, mắt đỏ lên.

“Bắt được Hàn Khiếu rồi?”
“Ừm.”
“Vậy thì tốt rồi, cuối cùng chúng ta có thể thoải mái một chút.”
Thẩm Hạ Lan vừa nói vừa bôi thuốc cho Diệp Ân Tuấn, ánh mắt lại có chút đau xót.

Diệp Ân Tuấn biết rõ hành trình này làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy kinh sợ, vội vàng ôm lấy cô, thấp giọng nói: “Ngày mai chúng ta đi gặp chú hai Hoắc.”
Lời này lập tức làm cơ thể Thẩm Hạ Lan hơi cứng lại..

 
Chương 2231: 2231: Chương 2228


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Gặp ai?”
Thẩm Hạ Lan không nghe rõ.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy hốc mắt cô đỏ lên, anh đau lòng ôm chặt cô hơn nữa.

“Chúng ta đi gặp Chú hai.

Tiêu Nguyệt nói Trương Linh sẽ đưa bà ta đi gặp chú hai Hoắc!”
Thẩm Hạ Lan ghé vào ngực Diệp Ân Tuấn, nghe tiếng trái tim đang đập mạnh mẽ của Diệp Ân Tuấn, trong lòng có chút ngạc nhiên.

“Tiêu Nguyệt cũng tới?”
“Ừm, mặc dù không biết hai người bọn họ tại sao lại hòa hảo, nhưng đúng là vì lực lượng của Tiêu Nguyệt mới buộc Trương Linh giữ vững Trương Gia Trại.

Trước kia anh cảm thấy Trương Gia Trại đối Trương Linh là vô cùng quan trọng, nhưng đến hôm nay anh không cho là như vậy nữa!”

Đôi mắt Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia nghi hoặc.

Thẩm Hạ Lan rút khỏi vòng tay của Diệp Ân Tuấn, nhìn Diệp Ân Tuấn hỏi: “Thế nào? Anh phát hiện Trương Linh có vấn đề sao? Bởi vì bà ta biết nơi ở của chú hai Hoắc nhưng lại không nói cho chúng ta biết, đúng không?”
[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

“Em đối với Trương Linh hình như có cách nhìn khác.”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng mang theo một chút mệt mỏi và khàn giọng.

Thẩm Hạ Lan có chút đau lòng, cô đưa tay đặt lên trên mu bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa xoa, thấp giọng nói: “Cho dù Trương Linh có thân phận thế nào thì bà ta vẫn là một người phụ nữ.

Con trai của bà ta chết đi có lẽ là chuyện khiến bà ta hối hận nhất trong đời.

Nếu như là một người phụ nữ bình thường có lẽ đã phát điên rồi, nhưng ngay cả quyền lợi bị điên bà ta cũng không có.

Trên người bà ta còn có sứ mệnh, còn có tinh thần trách nhiệm.


Gánh nặng về sự tồn vong của Trương Gia Trại đặt trên người bà ta, bà ta sắp không thể thở nổi.

Vậy nên con trai chính là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng bà ta.

Bà ta tiếp nhận Tranh Tranh, thậm chí coi Tranh Tranh như con của mình, chỉ với một điểm này em liền tin tưởng bà ta thật tâm với Tranh Tranh!”
“Anh chưa từng nghi ngờ sự chân thành của bà ta với Tranh Tranh, nhưng điều đó có liên quan gì đến biểu hiện bây giờ của bà ta sao?”
Diệp Ân Tuấn là đàn ông, đương nhiên không hiểu suy nghĩ của phụ nữ.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Có.

Nếu như Trương Linh thật sự coi trọng Diệp Tranh, như vậy vì sự bình an của Diệp Tranh, rất có thể bà ta sẽ đem chuyện của Trương Gia Trại đặt ở phía sau Diệp Tranh.

Cộng thêm việc bây giờ Trương Gia Trại đã có anh, gánh nặng của bà ta đương nhiên sẽ nhẹ hơn rất nhiều.

Dưới tình huống như vậy, bà ta sẽ coi mình như một người mẹ để bảo vệ Tranh Tranh.

Cho nên em nghĩ, bên cạnh Tranh Tranh chắc chắn có người đang giám sát, mà điểm này có lẽ chúng ta cũng không biết!”.

 
Chương 2232: 2232: Chương 2229





Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Diệp Ân Tuấn lập tức sửng sốt một chút.

“Làm sao em biết?”
“Nếu như bên cạnh Diệp Tranh không có người giám sát, không có người uy hiếp sự an toàn của Diệp Tranh, như vậy Trương Linh không có bất cứ lý do nào mà sau khi biết nơi ở của chú hai Hoắc rồi vẫn không nói cho chúng ta biết, mà vẫn luôn giấu diếm như vậy.

Nếu em đoán không lầm, Trương Linh đã bị anh đẩy vào bước đường cùng, chỉ có thể tìm dì cả của em để hỗ trợ, cũng là dùng điều kiện này để cho dì cả của em ra tay hợp tác.

Anh không phát hiện ra sao? Những người bên cạnh Tiêu Nguyệt chỉ nghe Tiêu Nguyệt, rất hờ hững với
Trương Linh, Trương Linh đã từng cùng dì cả của em ở với nhau hơn mười năm, thậm chí có rất nhiều chuyện dì cả của em đều giao cho Trương Linh xử lý, cho dù xảy ra việc nội bộ tổ chức bất hoà, qua nhiều năm như vậy tại sao Trương Linh không lôi kéo nổi một người?
Không có khả năng không có một người tâm phúc nào, nhưng những người này căn bản như không hề biết Trương Linh.

Em đoán đây có lẽ là con át chủ bài phía sau của dì cả Tiêu Nguyệt, là lực lượng bí mật mà bà ta cất giấu.

Mà Trương Linh lại có thể để cho dì cả của em điều ra lực lượng bí mật này, chắc chắn không thể nào vì tình nghĩa chị em trước kia được, như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là chú hai Hoắc.


Nói cách khác Trương Linh ở trong tình huống bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy chú hai
Hoắc ra làm thẻ bài đánh bạc để tìm kiếm cơ hội hợp tác với Tiêu Nguyệt.”
Thẩm Hạ Lan nói đâu vào đấy khiến Diệp Ân Tuấn hết sức chấn kinh.

Anh vẫn luôn biết Thẩm Hạ Lan là người suy nghĩ thấu đáo, nhưng không ngờ bây giờ cô còn có sức quan sát tỉ mỉ như vậy.

Thẩm Hạ Lan đã trưởng thành.

Điều này khiến Diệp Ân Tuấn vừa vui mừng lại khổ sở.

Anh đã từng ý nghĩ hi vọng Thẩm Hạ Lan kiên cường, nhưng là đàn ông, anh lại sợ Thẩm Hạ Lan quá mức kiên cường, vì như vậy anh sẽ đau lòng.

Mà trong lúc vô tình, Thẩm Hạ Lan đã phát triển đến tình trạng như thế.

Cô khiêm tốn hướng nội, không xông pha chiến đấu, nhưng lại lần lượt gặp trắc trở và trong nguy hiểm khiến cho mình trở nên cẩn thận, trở nên cơ trí bình tĩnh hơn.


Thay đổi như vậy ở trong suy nghĩ của Diệp Ân Tuấn lại là ngoài dự đoán.

Diệp Ân Tuấn siết chặt cánh tay, đặt cằm lên trên bờ vai Thẩm Hạ Lan, hơi thở ấm áp kia tuỳ ý phả lên gương mặt cô, khiến Thẩm Hạ Lan có chút ngượng ngùng.

“Anh tránh ra.”
“Không muốn!”
Diệp Ân Tuấn lại giống như một đứa trẻ.

Thẩm Hạ Lan có chút dở khóc dở cười.

“Anh thế này nếu như bị người khác nhìn thấy thì danh tiếng của anh sẽ bị phá huỷ!”
“Anh và bà xã ở bên nhau, ai dám tiến đến?”
Đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nở nụ cười.

“Cậu Diệp, làm mất mặt cũng đừng nên tới quá nhanh thế chứ!”
Diệp Ân Tuấn nhìn dáng vẻ cười tươi như hoa của Thẩm Hạ Lan, không khỏi mỉm cười.

“Em chờ đó cho anh.”.

 
Chương 2233: 2233: Chương 2230





Nói xong anh buông Thẩm Hạ Lan ra, sắc mặt cũng trầm xuống.

“Ai?”
“Ba, là con.”
Âm thanh non nớt của Diệp Tranh truyền đến, lập tức khiến đường con trên khoé môi Thẩm Hạ Lan càng lớn hơn.

Cái này nếu là những người khác, Diệp Ân Tuấn nói không chừng sẽ còn giận chó đánh mèo, thế nhưng lại là Diệp Tranh, anh cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.

Nhìn Thẩm Hạ Lan một cái, Diệp Ân Tuấn bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy đi mở cửa phòng ra.

“Tại sao con tới đây? Hàn Hi Thần có chuyện?”
Diệp Tranh nhìn xung quanh một chút, sau đó trực tiếp chui qua nách Diệp Ân Tuấn đi vào phòng, sau khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan liền đi tới.


“Mẹ, sức khoẻ của mẹ thế nào rồi?”
“Vẫn tốt, sao vậy?”
Thẩm Hạ Lan xoa đầu Diệp Tranh, thuận tay bế cậu bé ngồi lên trên đùi mình.

Diệp Tranh có chút xấu hổ, muốn đi xuống, nhưng lại tham luyến phần tình thương này của mẹ.

Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.

Cái này từng người từng người đều đến để tranh giành bà xã với anh là có chuyện gì xảy ra vậy, hết lần này đến lần khác Diệp Tranh như vậy anh lại không thể nói gì, chỉ có thể đi qua rót một cốc nước ấm đưa cho Diệp Tranh.

“Uống chút nước nóng đi, ở trong núi này nhiệt độ trong ngày có sự chênh lệch rất lớn, đừng để bị cảm!”

“Cám ơn ba!”
Diệp Tranh cười nhận lấy cốc nước, sau đó nhấp một ngụm, lúc này mới nói: “Mẹ, ba, con cảm thấy ở đây có gian tế.”
“Ừm?”
Diệp Ân Tuấn nhíu mày.

Anh nhớ đến những suy đoán vừa rồi của Thẩm Hạ Lan, trong lòng hơi khựng lại.

Diệp Tranh thấp giọng nói: “Vừa rồi, trong lúc đưa cháo cho bác cả, con phát hiện bên trong có thuốc mê.”
“Thuốc mê?”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc.

Bọn họ cho rằng người đang ẩn giấu bên cạnh Diệp Tranh rất có thể là người của Hàn Khiếu, bây giờ bọn họ đã bắt Hàn Khiếu lại, đối phương chắc chắn sẽ tự loạn trận cước dự định cứu Hàn Khiếu, vậy nên khi Thẩm Hạ Lan nói bên cạnh Diệp Tranh có người giám sát, cô nghĩ là người của Hàn Khiếu, mà Diệp Ân Tuấn cũng nghĩ như vậy, cho nên mới không có hành động gấp, muốn yên lặng theo dõi diễn biến để một mẻ hốt gọn người của Hàn Khiếu, lại không ngờ rằng người mà người kia muốn cướp đi lại là Hàn Hi Thần.

Tại sao muốn mang Hàn Hi Thần đi?
Nếu như Hàn Hi Thần là kẻ địch của bọn họ, bọn họ chỉ cần để Hàn Hi Thần tỉnh lại, sau đó len lén rời đi chẳng phải là tốt hơn sao? Hoặc là chờ Hàn Hi Thần tỉnh lại, đối với việc bọn họ làm chút gì đó ở đây cũng không chỉ trích nhiều, nhưng bọn họ lại muốn hạ thuốc mê với Hàn Hi Thần, dự định mang Hàn Hi Thần đi, vậy thì có chút thú vị..

 
Chương 2234: 2234: Chương 2231





Nói cách khác người muốn mang Hàn Hi Thần đi không phải người của Hàn Hi Thần, vậy thì là ai?
Người của Hàn Khiếu sao?
Nếu như là Hàn Khiếu, vậy vì sao không để người ta đến cứu mình.

Những nghi vấn liên tiếp xuất hiện trong đầu Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn.

Hai người nhìn thoáng qua nhau một cái nhưng đều không nói gì.

Diệp Tranh nhìn thấy bọn họ như vậy, không khỏi ngây ra một lúc.

“Ba, mẹ, lời con nói là sự thật!”
“Ba mẹ tin những gì con nói là sự thật, vậy bát cháo đó con đã xử lý thế nào?”
Diệp Ân Tuấn nhìn Diệp Tranh, sờ lên đầu của cậu bé.


Diệp Tranh thấp giọng nói: “Con đã đổi rồi, đổi thành thuốc khiến cho bác cả nhanh chóng tỉnh lại.”
Đối với sự sắp xếp như vậy, Diệp Ân Tuấn rất đồng ý.

Anh nhìn Diệp Tranh trước mặt, thấp giọng hỏi: “Mấy ngày nay con có cảm thấy bên cạnh có người giám sát mình không? Hoặc là đối với con như vậy?”
“Không có nha, sao vậy ba?”
Diệp Tranh vội vàng lắc đầu.

Sắc mặt Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn có chút ngưng trọng.

Nếu như Diệp Tranh không cảm nhận được, vậy thì người giám sát cậu bé có thể là người rất thân thiết, mà người rất thân thiết với cậu bé ngoại trừ bọn họ thì còn có ai?
Diệp Nghê Nghê?
Con gái của mình với Diệp Tranh thế nào, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn là người hiểu rõ nhất, vậy nên đương nhiên sẽ bài trừ, nhưng ngoại trừ Diệp Nghê Nghê còn có ai có thể yên lặng không một tiếng động ở bên cạnh Diệp Tranh đây?
Hai người đột nhiên dừng lại một chút, sau đó thần giao cách cảm nhìn thoáng qua nhau một cái, vẻ mặt Diệp Ân Tuấn có chút nóng nảy.

“Anh đi gọi điện thoại.”

Nói xong Diệp Ân Tuấn liền nhanh chóng đứng lên, trực tiếp kéo cửa ra đi ra ngoài.

Diệp Tranh có chút sững sờ, cho là mình đã nói sai gì đó, liền vội hỏi: “Mẹ, có phải con nói gì sai không?”
“Không có, con làm rất tốt.

Tranh Tranh, con đợi một lát, mẹ đi tìm sư phụ con có chút việc!”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan cũng để Diệp Tranh xuống, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Nghe thấy Thẩm Hạ Lan muốn đi gặp Trương Linh, Diệp Tranh cũng đứng dậy đi theo sau.

Đã lâu cậu bé không gặp sư phụ, còn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi xem sư phụ sẽ giải quyết thế nào.

Nghĩ tới đây, Diệp Tranh cũng không gọi Thẩm Hạ Lan, mà nhanh chân bước đi theo.

Thẩm Hạ Lan một đường dồn dập đi đến phòng Trương Linh, trước cửa phòng bà ta còn có Tiêu Nguyệt đang đứng, xem ra Tiêu Nguyệt cũng đến tìm Trương Linh, không biết là vừa tới hay vì lý do gì, bà ta đứng ở đó nhưng vẫn không gõ cửa thì thấy Thẩm Hạ Lan đi tới.

“Hạ Lan?”
“Dì cả, nói chuyện với dì sau!”
Thẩm Hạ Lan nói xong trực tiếp đẩy cửa phòng của Trương Linh ra, đến ngay cả phép lịch sự nhất là gõ cửa cũng quên mất..

 
Chương 2235: 2235: Chương 2232


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Thẩm Hạ Lan đột nhiên xông đến khiến Trương Linh sững sờ, ngẫu nhiên nhớ đến thân phận của Thẩm Hạ Lan, mặc dù có chút bất mãn nhưng vẫn quy củ gọi một tiếng mợ chủ.

Trước kia Trương Linh sẽ không gọi Thẩm Hạ Lan như vậy, cho dù trở thành sư phụ Diệp Tranh cũng sẽ không xưng hô như vậy với Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan biết đây là bởi vì hiện tại Diệp Ân Tuấn là trại chủ của Trương Gia Trại nên bà ta không thể không tôn trọng mình.

Lúc này Thẩm Hạ Lan cũng không có tâm trạng so đo đến những điều này, mà trực tiếp đi đến trước mặt Trương Linh, hỏi thẳng: “Người giám sát bên cạnh Diệp Tranh là ai?”
Lời này vừa nói ra, Trương Linh lập tức ngây ra một lúc, sau đó đáy mắt xẹt qua một tia sáng không rõ ràng.

Diệp Tranh đúng lúc vừa đi đến cửa, lúc nghe thấy câu này bước chân hơi dừng lại.


Tiêu Nguyệt mặc dù không nói gì, nhưng cũng có chút hiếu kì.

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

Lời nói của Thẩm Hạ Lan đã khiến Diệp Tranh hiểu ra điều gì đó.

Cậu bé đi vào trong phòng, nhìn Trương Linh, thấp giọng nói: “Sư phụ, người vì con mà bị người khác uy hiếp sao? Người kia là ai? Muốn người làm gì?”
Lúc đầu Trương Linh không muốn nói gì hết, nhưng khi nhìn thấy Diêp Tranh đột nhiên bà ta có chút dao động.


“Sao con lại tới đây? Người lớn nói chuyện, một đứa bé như con nghe làm gì? Đi ra ngoài chơi đi, hoặc đi xem xem sức khoẻ Hàn Hi Thần thế nào rồi!”
Lời này của Trương Linh rõ ràng là để Diệp Tranh ra ngoài, nhưng Diệp Tranh lại lắc đầu nói: “Bác cả đã bị người khác hạ thuốc.

Ba và mẹ rất bình tĩnh tương kế tựu kế, chẳng mấy chốc sẽ dẫn người kia ra ngoài, sự phụ, bây giờ con đang ở trước mặt người, người phải tin tưởng rằng ba và mẹ con có năng lực để bảo vệ con thật tốt, vậy nên người nói ngay đi!”
Đôi mắt trong veo của Diệp Tranh nhìn chằm chằm vào Trương Linh, Trương Linh lại vẫn ngậm miệng không nói.

Thẩm Hạ Lan vô cùng lo lắng, cuối cùng thật sự không nhịn được, lúc này mới nóng nảy nói: “Ngay từ lúc mới bắt đầu mục tiêu của đối phương không phải là Tranh Tranh, đúng không? Bọn họ tiếp cận Tranh Tranh, giám sát Tranh Tranh, thậm chí dùng mạng của Tranh Tranh để uy hiếp bà, để bà làm cho bọn họ chuyện gì?”
“Không có, bọn họ chỉ bảo tôi yên tâm, đừng vội vàng, nói lúc nào cần dùng đến tôi thì sẽ đến tìm tôi.

Các người luôn miệng nói sẽ chăm sóc tốt cho Tranh Tranh, nhưng không phải vẫn để người khác ẩn náu bên người nó sao?”.

 
Chương 2236: 2236: Chương 2233





Cuối cùng Trương Linh cũng nói, nhưng lại mang theo một tia trách cứ và bất mãn.

Vì liên quan đến thân phận của Diệp Ân Tuấn, Trương Linh không thể nói gì, nhưng bà ta là vì Diệp Tranh.

Bà ta không cho phép bất cứ kẻ nào đối phó với Diệp Tranh.

Nghe thấy Trương Linh nói như vậy, Thẩm Hạ Lan sửng sốt một chút, nhưng cũng đột nhiên hiểu ra điều gì đó.

“Trương Linh, ngày từ khi bắt đầu người mà bọn họ muốn đối phó cũng không phải Tranh Tranh, trên người Tranh Tranh không có bất cứ thứ gì bọn họ muốn, cho dù bọn họ muốn bắt cóc Tranh Tranh, có Diệp Ân Tuấn ở đây, có tôi ở đây, Tranh Tranh sẽ không xảy ra chuyện gì.

Nếu như mục tiêu của bọn họ thật sự là Tranh Tranh, bọn họ đã sớm ra tay chứ không phải chờ cho đến tận bây giờ.

Bà đang bị người khác lợi dụng!”
Thẩm Hạ Lan vội vàng lấy điện thoại di động ra, tâm trạng có chút sợ hãi, bàn tay cầm điện thoại di động của cô có chút run rẩy.


Trương Linh không hiểu rõ ý của Thẩm Hạ Lan, bà ta muốn mở miệng hỏi nhưng lại nghe được Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn, vội vàng nói: “Mục tiêu của đối phương là anh cả Trạm!”
“Anh biết rồi, cũng đã thông báo cho anh cả Trạm, đáng tiếc là chúng ta vẫn chậm một bước! Điện thoại của anh cả Trạm không ai nghe máy, em cũng biết, tín hiệu bên kia đã bị chặn, cho nên Hạ Lan, anh đi qua đó trước một chuyến, bên này của em có ổn không?”
Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn cũng mang theo một chút sốt ruột và lo lắng.

“Em ổn, anh đi đi, nhớ chú ý an toàn.”
Trái tim Thẩm Hạ Lan rối bời một mảnh, nhưng cô biết vào lúc này không thể loạn, vì Diệp Nghê Nghê vẫn còn đang ở chỗ Trạm Dực.

Vừa nghĩ tới đến việc con gái bảo bối của mình không biết sẽ thế nào, trái tim Thẩm Hạ Lan liền vô cùng lo lắng khó chịu.

Đến ngay cả Trương Linh ở bên cạnh cũng cảm nhận được điều gì đó.

“Mợ chủ, cô đây là…”
“Bà vẫn chưa hiểu rõ sao? Trương Linh, đối phương lấy Tranh Tranh làm ngòi nổ, sợ bà giúp chúng tôi, nhưng trên thực tế bọn họ không phải giám sát Tranh Tranh, mà là lợi dụng Tranh Tranh và mối quan hệ của chúng tôi để tìm nơi ở của Trạm Dực.

Bà là người của Trương

Gia Trại, nếu như bà giúp chúng tôi, xác suất thành công của bọn họ rất nhỏ, nhưng nếu như bà án binh bất động, như vậy bọn họ có thể mượn việc chúng tôi chưa quen thuộc vị trí địa lý ở đây mà tìm người khác hỗ trợ, như vậy đương nhiên sẽ cho đối phương cơ hội, cũng có thể làm cho đối phương thuận lợi đánh vào nội bộ của chúng ta, đi theo bước chân của chúng ta để tìm được Trạm Dực.

Bà đã bị lợi dụng!”
Thẩm Hạ Lan không muốn trách tội Trương Linh, dù sao bà ta cũng là vì Diệp Tranh, cũng bởi vì yêu thương Diệp Tranh, nhưng bây giờ trong lòng cô đang rất khó chịu và lo lắng.

Nếu Trạm Dực thật sự xảy ra chuyện, vậy thì Nghê Nghê sẽ thế nào?
Trương Linh ngây ngẩn cả người.

Bà ta nhìn Thẩm Hạ Lan, lại nhìn Diệp Tranh một chút, có chút phản ứng không kịp.

Tiêu Nguyệt thở dài một hơi đi đến, thấp giọng nói: “Có lẽ bây giờ đối phương đã thành công.

Nếu như mục đích của bọn họ là Trạm Dực, khoảng thời gian từ lúc mấy người rời khỏi chỗ của Trạm Dực cho đến bây giờ, có lẽ…”
“Dì cả!”
Đây cũng là nỗi lo của Thẩm Hạ Lan.

Cô kêu một tiếng Tiêu Nguyệt cũng không biết đang nói gì.

Từ đầu tới cuối Diệp Tranh đều đang nghe, bây giờ giống như đã hiểu ra điều gì đó..

 
Chương 2237: 2237: Chương 2234





“Mẹ, Nghê Nghê sẽ xảy ra chuyện sao?”
Nhìn ánh mắt sốt ruột lo lắng của Tranh Tranh, Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu cậu bé nói: “Ba con đã đi qua rồi, có lẽ là kịp!”
“Không còn kịp rồi.”
Hốc mắt Diệp Tranh có chút ẩm ướt.

“Nếu như những điều mẹ suy đoán là thật, như vậy chúng ta vì không quen vị trí mà tìm người dẫn đường, người kia là Trần Oánh Oánh đúng không? Lúc trước chúng ta vẫn cho rằng cô ta là người của bác Trạm, nên không có bất cứ phòng bị nào với cô ta, thậm chí lần này
sau khi tìm đến bác Trạm, rất yên tâm đưa cô ta và Nghê Nghê đi qua.

Bây giờ có lẽ là… có lẽ là…”
Diệp Tranh nói xong liền nghẹn ngào.

Cậu bé biết mình không thể trách Trương Linh, dù sao Trương Linh cũng là sư phụ của mình, làm như vậy cũng là để bảo vệ cậu bé, nhưng bây giờ trong lòng Tranh Tranh thật sự rất khó chịu, rất rất khó chịu.

Vừa nghĩ đến việc Nghê Nghê sẽ xảy ra chuyện gì đó, Diệp Tranh liền hận không thể lập tức chạy tới.


Thẩm Hạ Lan biết cảm nhận của Diệp Tranh, cô đến bên này tìm Trương Linh thật ra trong lòng đã có suy đoán được người kia, chỉ là hi vọng từ phía Trương Linh nhận được một đáp án chính xác, bây giờ muốn có đáp án hay không cũng không sao cả.

Tâm tư của đối phương thật sự vô cùng kín đáo, vậy mà khiến bọn họ khó lòng phòng bị.

Trương Linh nghe đến đó xem như đã hoàn toàn hiểu rõ.

Bà ta có chút tự trách nói: “Mợ chủ, người kia đúng là Trần Oánh Oánh, nhưng tôi đã điều tra qua, ba và mẹ của cô ta rất tốt, bọn họ…”
“Bây giờ nói những điều này cũng vô dụng.

Mọi chuyện đã xảy ra, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết.

Bây giờ Trần Oánh Oánh đi theo Nghê Nghê tiến vào nơi đóng quân của Trạm Dực, e là bí mật kia không giữ được.

Ngay sau đó mục tiêu của bọn họ rất có thể chính là lối

vào Trương Gia Trại của chúng ta.

Nếu như tất cả những điều này là một kế hoạch, như vậy Hàn Khiếu… Nguy rồi! Hàn Khiếu!”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng rời khỏi phòng của Trương Linh, chạy về phía nơi đang giam giữ Hàn Khiếu.

Tiêu Nguyệt cũng đi theo ra ngoài.

Bây giờ Trương Linh cũng không còn giữ lại nữa, bà ta thấp giọng nói: “Mợ chủ, Trương Gia Trại chúng tôi có một đội ngũ bí mật, nếu như cô dùng, tôi có thể nói cho cô.

Nhưng cần có chiếc nhẫn của Trại chủ làm tín vật!”
“Chuyện này để nói sau.”
Bây giờ nếu không phải người mình yên tâm thì Thẩm Hạ Lan cũng không dám dùng, cho dù là người mà Trương Linh nói, vì lý do an toàn cô cũng không muốn dùng.

Thẩm Hạ Lan một đường chạy chậm đi đến nơi giam giữ Hàn Khiếu, nhìn thấy Hàn Khiếu vẫn còn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, mà những vệ sĩ kia lại hơi ngạc nhiên.

“Bà Diệp, sao vậy?”
“Ông ta tỉnh rồi sao?”
“Vẫn chưa!”
Thẩm Hạ Lan nhìn xung quanh một chút, hoàn cảnh nơi này dễ thủ khó công, nếu như không có người bên trong tham dự, muốn cứu Hàn Khiếu ra thì có chút bất khả thi..

 
Chương 2238: 2238: Chương 2235





Ngay lúc này Hàn Khiếu tỉnh lại.

Khi ông ta nhìn thấy Thẩm Hạ Lan, con ngươi có chút lạnh lẽo.

“Diệp Ân Tuấn đâu? Để cậu ta thả tôi ra!”
“Ông đang nói mơ sao?”
Thẩm Hạ Lan lo lắng trong lòng như trên mặt lại không biểu hiện.

Đặc biệt là khi đối mặt với Hàn Khiếu lại càng thêm tỉnh táo.

Người trước mắt dáng dấp coi như khá tốt, nhưng ở trong mắt Thẩm Hạ Lan thì ông ta không bằng một phần vạn Diệp Ân Tuấn.


Hơn nữa ánh mắt Hàn Khiếu giống như người tâm thuật bất chính, nhưng Thẩm Hạ Lan luôn cảm thấy Hàn Khiếu trước mặt có chút quen thuộc, giống như đã từng quen biết.

“Chúng ta trước kia có phải đã từng gặp nhau không?”
Thẩm Hạ Lan khiến Hàn Khiếu hơi sững sờ, ngẫu nhiên cười lạnh nói: “Bình thường phụ nữ gặp tôi thì đều phải lên lăn trên giường của tôi, bà Diệp, ý của cô là trước đó cô đã bò lên giường tôi sao?”
“Khốn kiếp!”
Người bên cạnh lập tức tát một cái vào mặt Hàn Khiếu, lực đạo mạnh đến mức khiến khuôn mặt Hàn Khiếu lập tức sưng phồng lên.

Tay Thẩm Hạ Lan cũng ngứa một chút, cô không ngờ rằng miệng Hàn Khiếu lại có thể thối như vậy, thật sự đúng là kẻ vô lại.

Dạng người thế này là lại khiến cho Thím Trương cam tâm tình nguyện yêu, có thể thấy được cũng có thủ đoạn, hơn nữa ông ta đối với con ruột của mình cũng có thể tàn nhẫn như vậy, Thẩm Hạ Lan đối với người này càng thêm đề phòng.

“Trông chừng thật kỹ cho tôi, đừng để ông ta xuất hiện bất cứ chuyện gì, càng không thể để ông ta bị người khác cướp đi.


Biết chưa?”
“Vâng, mợ chủ.”
Số lượng vệ sĩ lại tăng thêm mấy phần.

Đôi mắt Hàn Khiếu lạnh lẽo khiến cho người ta rất khó chịu, ông ta cắn răng nghiến lợi nói: “Lần này coi như tôi sai lầm, nhưng các người cũng không thể tính là thắng, chặng đường sau này của chúng ta vẫn còn dài!”
Lời nói sâu xa này khiến Thẩm Hạ Lan rất bất an.

“Mưu kế của ông chúng tôi đều biết, ba mươi năm trước ông đến Trương Gia Trại vì cái gì, chúng tôi cũng rõ ràng, ông cho rằng ông ở đây còn có cơ hội ra ngoài sao? Ông đang chờ ai? Chờ Triệu Nguyệt Minh đến cứu ông sao?”
Lúc Thẩm Hạ Lan nói đến Triệu Nguyệt Minh, sắc mặt Hàn Khiếu rõ ràng đã thay đổi một chút.

“Thế mà cô lại biết Triệu Nguyệt Minh?”
Vẻ mặt này mang theo một tia kinh ngạc, một tia nghi hoặc, thậm chí còn có một tia lo lắng.

Lo lắng?
Ông ta lại sợ bọn họ tìm đến Triệu Nguyệt Minh?
Vì sao?.

 
Chương 2239: 2239: Chương 2236





“Ông có quan hệ gì với Triệu Nguyệt Minh?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng.

Hàn Khiếu không nói mà là lạnh lùng nhìn Thẩm Hạ Lan, ánh mắt kia khiến người ta có chút khó đoán.

Thẩm Hạ Lan cũng không ép buộc ông ta, cười nhạt nói: “Hàn Khiếu, để tôi đoán xem nhé, chắc ông bị người ta vứt bỏ rồi đúng không? Ông nói xem, ông bị chúng tôi bắt lâu như vậy nhưng đối phương lại không màng đến sống chết của ông, thậm chí còn không nghĩ cách cứu ông ra nữa.

Ông cam lòng làm con rối cho người khác sao?”
Hàn Khiếu vẫn không nói lời nào, trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ khiến Thẩm Hạ Lan chợt nhận ra mình đã đoán sai.

Lẽ nào ngay từ đầu Hàn Khiếu đã biết mình là con rối của bọn họ?
Không đúng!
Nếu ngay từ đầu ông ta đã biết mình là con rối thì không thể không chừa đường lui cho mình được, vậy lẽ nào đây là kế sách tương kế tựu kế?
Hiện giờ Thẩm Hạ Lan đang thận trọng đi từng bước, cô không biết những người xung quanh mình là người hay ma, càng không biết đến khi nào những người đó sẽ đặt cạm bẫy cho cô và Diệp Ân Tuấn.


Nghĩ kỹ lại thì Hàn Khiếu bị bắt quá trơn tru, quá dễ dàng.

Người này ba mươi năm trước đã là một người quỷ kế đa đoan, đã lẩn trốn được ba mươi năm thì sao có thể bị cô và Diệp Ân Tuấn tóm gọn nhanh như vậy được?
Thẩm Hạ Lan càng nghĩ càng thấy có vấn đề.

Nụ cười trên mặt cô cũng tắt dần.

“Hàn Khiếu, cho dù ông có tính toán hay có chủ ý gì đi chăng nữa thì hôm nay ông đến đây rồi thì đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài được.

Tôi khuyên ông hãy nên suy nghĩ cho mình một đường lui.”
“Đường lui? Tôi thực sự hối hận vì đã không bóp chết Diệp Ân Tuấn khi nó vừa mới sinh ra mà để mặc cho nó trở nên mạnh mẽ như ngày hôm nay rồi cản trở con đường tôi.

Nhưng Thẩm Hạ Lan à, cô cũng đừng quá đắc ý, các người dù sao cũng còn quá trẻ, tôi chẳng qua chỉ bị các người bắt mà thôi, chúng ta ai thắng ai thua cũng chưa nói trước được.”
Hàn Khiếu nói chuyện rất tự tin, như thể bị bọn họ bắt cũng không phải là chuyện gì quá to tác.


Thẩm Hạ Lan quan sát ông ta, nhưng lại không tìm ra được một chút khác thường trên mặt ông ta, cô hờ hững nói: “Vậy thì cứ chờ xem, nhưng mà tôi thật đáng tiếc thay cho thím Trương vì đã yêu một người như ông.”
Đây là những lời trong lòng Thẩm Hạ Lan.

Dù thím Trương đã làm nhiều chuyện sai trái, nhưng đến chết bà ta cũng không ngờ rằng người đã bán đứng bà ta và toàn bộ người trong làng lại chính là Hàn Khiếu, mối tình đầu của bà ta.

Mà bây giờ lại không thấy được một chút tình cảm nào đối với thím Trương, từ thái độ của ông ta đối với Hàn Hi Thần là có thể nhìn ra được.

Nghĩ đến Hàn Hi Thần, Thẩm Hạ Lan rất tức giận.

Nghe nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng Hàn Khiếu thực lực không kém dã thú là bao.

Khi Hàn Khiếu nghe thấy tên của Trương Phương thì sững người, ông ta cười lạnh: “Một người phụ nữ bước ra từ trong làng nhỏ thì làm sao có thể xứng với tôi? Tôi dành thời gian vui đùa với bà ta thì đã là may mắn của bà ta rồi!”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên dừng lại giây lát.

Khi Hàn Khiếu nói ra những lời này, sự khinh thường dành cho Trương Phương toát ra từ trong xương tủy, giống như ông ta trời sinh đã là quý tộc, sự khinh thường ẩn trong xương tủy không cách nào bỏ được.

Vậy thân phận thật sự của Hàn Khiếu là gì?.

 
Chương 2240: 2240: Chương 2237


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Thẩm Hạ Lan chợt nhận ra một điều.

Ngay từ đầu mọi người đều cho rằng Hàn Khiếu là nhà khảo sát địa chất, người bình thường nghe thấy nghề nghiệp này sẽ liên tưởng đến những người bình thường, đây thật sự là một suy nghĩ sai lầm.

Cho dù là cô hay Diệp Ân Tuấn thì lúc đầu cũng nghĩ Hàn Khiếu là một người bình thường, nhưng sau khi nghĩ kỹ lại thì người bình thường thì làm sao biết được Trương Gia Trại? Đến Trương Gia Trại làm gì? Thậm chí nếu ông ta chỉ là một người bình thường thì sao Triệu
[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

giờ nó cũng chết vì cổ trùng, cũng coi như đi theo mẹ nó rồi.”
Các bạn chọn truyen1.


one đọc để ủng hộ team ra chương mới và đọc đủ nội dung nhé!
Khi Hàn Khiếu nói về Hàn Hi Thần thì không có chút tình cảm cha con nào.

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

Nhìn thấy ánh mắt thất vọng của Trương Linh, Thẩm Hạ Lan khẽ nói: “Trương Linh, bà có cách nào điều tra lai lịch của Hàn Khiếu không?”
“Lai lịch của Hàn Khiếu? Ông ta không phải là nhà khảo sát địa chất sao?”
Trương Linh kinh ngạc nhìn Thẩm Hạ Lan.


Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng giọng điệu của Hàn Khiếu khiến tôi đột nhiên nghĩ tới có lẽ chúng ta đều bị suy nghĩ của chính mình lừa gạt.

Hàn Khiếu có thể ra khỏi trận hỏa hoạn ở Trương Gia Trại năm đó mà không để lại một chút dấu vết,
thậm chí có thể tiếp tục sống yên ổn suốt ba mươi năm, chẳng lẽ thật sự được Triệu Minh Nguyệt che chở sao? Mấy năm nay chúng tôi chưa từng nghe thấy cái tên Triệu Nguyệt Minh này, nếu không phải Ân Tuấn có một ít đường dây biết đến cái tên Triệu Nguyệt Minh này thì có lẽ chúng tôi đã không biết đến sự tồn tại của cái tên này.

Nhưng người này mấy năm gần đây thật sự đã biến mất không còn tăm tích.

Cho nên Hàn Khiếu thực sự có bản lĩnh, ông ta tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là nhà khảo sát địa chất.”
“Tôi sẽ điều tra chuyện này.”.

 
Chương 2241: 2241: Chương 2238





Thẩm Hạ Lan vừa dứt lời thì Tiêu Nguyệt bước ra.

Nhìn thấy Tiêu Nguyệt, Trương Linh theo bản năng muốn chạy trốn.

“Bà không cần đi, bây giờ tôi sẽ không ép bà đưa tôi đi gặp Hoắc Chấn Hiên.”
Lời nói của Tiêu Nguyệt khiến Trương Linh sững sờ.

“Tại sao?”
“Bởi vì bây giờ không an toàn, ngay cả Hoắc Chấn Hiên cũng đang bị theo dõi.

Bây giờ tôi không biết phải tin ai, càng không biết có ai theo dõi chúng ta chúng ta không, cho nên trước tiên cứ đợi đã.

Bà đã biết địa chỉ của Hoắc Chấn Hiên thì nhất định chứng minh anh ta vẫn còn sống.

Nếu anh ta vẫn còn sống thì tôi cũng không ngại đợi thêm vài ngày nữa, dù sao tôi cũng đợi anh ta nhiều năm rồi.”
Tiêu Nguyệt là một người tỉnh táo, nếu bà ta không tĩnh táo thì đã không sống sót đến bây giờ.


Thẩm Hạ Lan biết bà ta đã nghĩ đến khả năng Trương Linh bị uy hiếp, cho nên mới đưa ra quyết định này.

Thẩm Hạ Lan cũng hy vọng có thể gặp Hoắc Chấn Hiên, nhưng bây giờ xem ra phải gác lại chuyện này rồi.

Trương Linh có chút áy náy, nhỏ giọng nói: “Bà chủ, xin lỗi, là tôi đã hại cô chủ nhỏ.”
“Nghê Nghê chưa hẳn đã xảy ra chuyện gì, mà nếu thật sự xảy ra chuyện thì bà cũng không nên nói xin lỗi với tôi.

Tạm thời bỏ qua chuyện này đã, bây giờ Ân Tuấn không có ở đây, ba người chúng ta phải quản lý Trương Gia Trại.

Một nhóm người đi trông chừng Hàn Khiếu,
một nhóm người đi canh giữ Hàn Hi Thần, tôi không nói cho Hàn Khiếu biết Hàn Hi Thần vẫn còn sống, cho nên Hàn Hi Thần sẽ tương đối an toàn, nhưng không biết khi nào anh ta mới tỉnh lại.

Dì cả, dì đi điều tra lai lịch của Hàn Khiếu, cháu hy vọng sẽ biết được càng sớm càng tốt.”
Thẩm Hạ Lan sắp xếp đâu ra đấy.

“Được.”
Tiêu Nguyệt gật đầu rồi rời đi.


Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Tranh đến, biết cậu bé có chuyện muốn nói với Trương Linh nên nhấc chân rời đi.

Diệp Tranh đi tới bên cạnh Trương Linh, Trương Linh buồn bã nói: “Xin lỗi, Tranh Tranh, cô giáo quá hồ đồ, có thể sẽ liên lụy đến cô chủ nhỏ, cô giáo…”
“Ba sẽ đưa Nghê Nghê trở về.”
Giọng điệu Diệp Tranh rất chắc chắn.

Cậu bé trước giờ chưa từng quả quyết như vậy, Trương Linh thấy cậu bé tin tưởng Diệp Ân Tuấn như thế thì ngẩn người.

Diệp Tranh vươn tay nắm lấy tay Trương Linh nói: “Cô giáo, sau này đừng bị người ta tùy ý thao túng nữa.

Ba mẹ sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ con, cô phải tin tưởng họ.”
“Ừm, cô giáo chỉ lo lắng cho con, trong lòng cô giáo, con chẳng khác gì con trai của cô cả.”
Đây là những lời trong lòng Trương Linh.

Hai mắt Diệp Tranh hơi đỏ.

“Cô giáo yên tâm, con sẽ chăm sóc cô đến già.”
“Nhóc thối.”
Ánh mắt Trương Linh có chút ẩm ướt.

Hai người chậm rãi đi về phòng.

Thẩm Hạ Lan đến chỗ Hàn Hi Thần xem xét tình hình thì thấy Dao Lạc đang uống thứ gì đó đen đen, cô sợ tới mức vội vàng tiến lên giật lấy..

 
Chương 2242: 2242: Chương 2239





“Cô đang uống gì đó?”
Sự lo lắng của Thẩm Hạ Lan khiến Dao Lạc muốn trốn tránh.

“Đưa nó cho tôi.”
“Cái này là cái gì?”
Trực giác Thẩm Hạ Lan mách bảo đây không phải là thứ gì tốt.

Dao Lạc nhìn Hàn Hi Thần đang hôn mê, nói nhỏ: “Thuốc phá thai tự chế.”
“Cô điên à?”
Thẩm Hạ Lan nghe xong thì đổ thuốc.đi.

“Dao Lạc, cô có biết Hàn Hi Thần khao khát đứa con này đến mức nào không? Anh ta thậm chí còn nhờ vả chúng tôi bảo vệ cô và đứa trẻ, sao cô có thể nhẫn tâm bỏ nó chứ? Hơn nữa, không phải cô muốn có con với Hàn Hi Thần sao? Bây giờ không dễ gì mới có thai, cô làm gì cái gì vậy hả?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu nổi suy nghĩ của Dao Lạc.


Từ những gì Dao Lạc đã làm với Hàn Hi Thần thì có thể thấy cô ta thực sự yêu Hàn Hi Thần, nhưng nếu đã yêu thì tại sao lại không cần đứa con này?
Thấy Thẩm Hạ Lan đổ thuốc đi, Dao Lạc khẽ nói: “Cô đừng xen vào chuyện của tôi.”
“Làm sao tôi có thể không xen vào được? Bây giờ không chỉ đơn giản là chuyện của cô nữa rồi.

Cô là người Hàn Hi Thần quan tâm, bây giờ anh ta vẫn còn đang hôn mê, cô muốn giết đứa con của anh ta mà tôi mặc kệ được sao? Dao Lạc, rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì trong đầu vậy? Cô có thể nói cho tôi biết được không?”
Thẩm Hạ Lan không nghĩ Dao Lạc là một người mẹ độc ác, từ ánh mắt của Dao Lạc, cô có thể thấy cô ta cũng không nỡ giết đứa bé, nhưng nếu không nỡ thì tại sao lại không giữ lại?
Cô không khỏi nghĩ đến cổ độc trong cơ thể Hàn Hi Thần.

“Cô sợ cổ độc trong người Hàn Hi Thần sẽ truyền sang con của mình, sinh con ra sẽ không được khỏe mạnh nên không giữ lại đúng không?”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, ánh mắt Dao Lạc trở nên ảm đạm, cô ta nói: “Có một phần nguyên nhân.”
“Còn nguyên nhân nào khác?”
“Bây giờ tôi không tiện nói, cô đừng ép tôi được không?”

Dao Lạc rất lạnh nhạt, loại lạnh nhạt xa cách kia như thể không ai có thể tiến vào trái tim của cô ta được.

Thẩm Hạ Lan có chút ngạc nhiên, thậm chí có chút hoài nghi liệu tình cảm của cô ta dành cho Hàn Hi Thần thật sự không thể phai mờ, hay cô ta còn có mưu đồ khác?
Nhưng đây là việc của vợ chồng họ, cô không thể can thiệp được.

Thẩm Hạ Lan suy nghĩ giây lát rồi nói: “Tôi sẽ không ngăn cản những chuyện cô muốn làm, nhưng tôi hy vọng cô đợi đến khi Hàn Hi Thần tỉnh lại được không? Chỉ cần anh ta tỉnh lại thì cô có cần đứa bé này hay không thì tôi cũng sẽ không xen vào, nhưng bây giờ tôi không thể để cô làm những chuyện tồi tệ được.

Bởi vì Ân Tuấn đã hứa với Hàn Hi Thần sẽ chăm sóc tốt cho cô và đứa con trong bụng cô.

Nếu bây giờ cô bỏ đứa bé đi thì chúng tôi làm sao ăn nói với Hàn Hi Thần đây.”
Dao Lạc không nói đồng ý hay không, cô ta chỉ nhìn Thẩm Hạ Lan một cái đầy ẩn ý, sau đó xoay người bước ra ngoài.

Thẩm Hạ Lan vốn định đi theo, nhưng lại nghe thấy Dao Lạc lạnh nhạt nói: “Đừng đi theo tôi, tôi muốn ở một mình.”
Những lời này đã ngăn lại bước chân của Thẩm Hạ Lan.

Cô nhìn Hàn Hi Thần vẫn đang hôn mê, cô không biết khi nào anh ta sẽ tỉnh lại, cô cũng không biết rốt cục Dao Lạc có tự ý phá bỏ đứa bé nữa hay không..

 
Chương 2243: 2243: Chương 2240


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Thẩm Hạ Lan cảm thấy đầu như muốn nổ tung.

Tại sao những chuyện này không thể suôn sẻ được một chút chứ?
Cô cảm thấy phải đi thăm dò Hàn Khiếu.

Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan đến hang động giam giữ Hàn Khiếu lần nữa.

Hàn Khiếu thấy Thẩm Hạ Lan lại đến thì không khỏi sững sờ.


“Sao thế? Cô muốn cạy miệng tôi sao? Thẩm Hạ Lan, tôi không biết gì cả, cô đừng lãng phí sức lực nữa.”
Thẩm Hạ Lan nhìn ông ta rồi mỉm cười nói: “Tôi không hỏi, cũng không muốn biết gì cả, tôi chỉ muốn đến đây xem ông thôi.”
“Cái gì?”
[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

“Cho dù tôi có cho ông ăn uống thì ông cũng chẳng nói đâu.

Đã như vậy thì tại sao phải lãng phí đồ ăn?”

Thẩm Hạ Lan vẫn không ngẩng đầu, nhưng những gì nói ra lại có thể khiến người ta tức chết.

Lúc đầu Hàn Khiếu còn cho rằng Thẩm Hạ Lan là phụ nữ nên sẽ dễ lừa gạt, nhưng bây giờ ông ta cảm thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn căn bản là cùng một guộc khiến người ta tức chết.

“Thẩm Hạ Lan, cô…”
[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu

chậm trễ việc cứu viện của người khác.

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan khẽ nhếch môi cười, nếu nhìn kỹ thì sẽ nhận ra nụ cười của cô rất giống với dáng vẻ Diệp Ân Tuấn khi tính kế người khác..

 
Chương 2244: 2244: Chương 2241





“Ầy, ở đây không khí lưu thông không tốt, khó chịu quá đi mất.

Thôi bỏ đi, tôi về phòng đã, các người trông chừng ông ta cho tôi.

Không được cho ông ta ăn uống gì hết, tôi muốn bỏ đói ông ta, để xem ông ta có còn kiêu ngạo không.”
Thẩm Hạ Lan duỗi người cất điện thoại vào túi, đứng dậy nhìn Hàn Khiếu một cái rồi cười mỉa mai rời đi.

Ánh mắt Hàn Khiếu xẹt qua tia lạnh lùng, nhưng lại rất nhanh đã biến mất.

Sau khi Thẩm Hạ Lan rời đi thì cũng không vội vàng về phòng mà tìm vệ sĩ dặn dò vài câu, sau đó rời khỏi hang động.

Khi cô quay lại Trương Gia Trại thì Trương Linh, Diệp Tranh và Tiêu Nguyệt đều ở đó, nhưng Dao Lạc đã biến mất.

Nghĩ lại cảnh cô ta ra ngoài hóng gió, Thẩm Hạ Lan có chút lo lắng.

“Mọi người có thấy Dao Lạc đâu không? Cô ấy không được khỏe, bên ngoài gió lớn, mau tìm cô ấy về.”
Trương Linh và Tiêu Nguyệt đều lắc đầu nói: “Chúng tôi không chú ý.”
“Vậy tôi sẽ ra ngoài tìm.”

Hàn Hi Thần nhờ Diệp Ân Tuấn chăm sóc Dao Lạc nên Thẩm Hạ Lan không muốn cô ta xảy ra chuyện.

Sau khi ra khỏi phòng, Thẩm Hạ Lan tìm kiếm khắp Trương Gia Trại nhưng không thấy bóng dáng Dao Lạc đâu nên có chút lo lắng.

“Trương Linh, dẫn vài người tới hang động phía sau tìm kiếm, không được để cô ấy xảy ra chuyện.”
“Được.”
Bởi vì Dao Lạc mất tích nên rất nhiều người bắt đầu đi tìm cô ta, Trương Gia Trại vốn đã có chút căng thẳng thì bây giờ càng thêm căng thẳng.

Thẩm Hạ Lan và Trương Linh đang đi tìm thì vệ sĩ ở hang động bên kia truyền tin đến nói Hàn Khiếu đã bị người ta cứu thoát rồi.

Tin tức này khiến ánh mắt Thẩm Hạ Lan thêm âm u.

“Ai cứu đi?”
Thuộc hạ ngập ngừng nói: “Tôi không biết, tôi đi đổi ca, kết quả lúc đi vào thì phát hiện tất cả mọi người đều ngất xỉu, Hàn Khiếu cũng không biết đã chạy đi đâu rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng chạy về phía hang động.

Cô đến cửa động thì thấy thuộc hạ mà cô sắp xếp âm thầm theo dõi Hàn Khiếu đã ngất xỉu, còn bảo vệ thì nằm nghiêng ngả bên trong, dây thừng trói Hàn Khiếu cũng đã được cởi ra.

Trương Linh theo sau, cau mày nói: “Là mê hương, có người dùng mê hương.”

“Lại có người dám cướp người đi dưới mắt chúng ta, quả thật quá mức mỉa mai.”
Tiêu Nguyệt cũng đi tới, những gì bà ta nói khiến sắc mặt Thẩm Hạ Lan càng thêm tồi tệ.

Cô véo nhân trung của tên vệ sĩ để đánh thức anh ta.

“Ai đã đưa Hàn Khiếu đi? Vừa rồi là ai vào hang động?”
“Là Dao Lạc.”
Thuộc hạ buồn bực nói, bất giác đưa tay sờ cổ mình.

Dao Lạc ra tay rất tàn nhẫn.

Thẩm Hạ Lan ngẩn người, hoài nghi hỏi: “Là ai?”
“Dao Lạc, người phụ nữ bên cạnh Hàn Hi Thần.

Bà chủ, theo tôi thấy thì chuyện này là do bọn họ sắp xếp từ trước.

Dù sao thì Hàn Hi Thần cũng là con của Hàn Khiếu, đoán chừng bây giờ anh ta đang giả vờ hôn mê, trên thực tế thì bảo người phụ nữ của mình nhân cơ hôi đi cứu Hàn Khiếu.

Cô nói xem, chúng ta vất vả lắm mới bắt được Hàn Khiếu, bây giờ lại để ông ta chạy trốn.

Nếu cậu Diệp trở về thì chúng tôi biết giải thích thế nào đây?”
Thuộc hạ tức đến nghiến răng nghiến lợi khi nhắc đến Dao Lạc.

Thẩm Hạ Lan không nghĩ Hàn Hi Thần đang diễn..

 
Chương 2245: 2245: Chương 2242





Anh ta chắn chắn sẽ không dùng mạng sống của mình đi đánh cược đâu.

Thay vì nghi ngờ Hàn Hi Thần thì cô lại nghi ngờ Dao Lạc nhiều hơn.

Diệp Ân Tuấn từng nói Dao Lạc là món quà trưởng thành Hàn Khiếu dành tặng cho Hàn Hi Thần, nói khó nghe thì Dao Lạc chính là người của Hàn Khiếu.

Hèn gì Hàn Khiếu chắc chắn rằng mình sẽ trốn thoát được, hóa ra ông ta đã lên kế hoạch từ lâu, nhưng bọn họ vì Hàn Hi Thần mà thả lỏng cảnh giác với Dao Lạc.

Tiêu rồi!
Dao Lạc không chỉ biết tung tích của Trạm Dực mà còn biết trận Âm Dương Bát Quái, nếu cô ta thật sự là người của Hàn Khiếu thì Hàn Khiếu sẽ sớm tìm được vị trí của mạch khoáng.

Bởi vì liên quan đến nguyên nhân hình thành trước kia nên Hàn Khiếu tưởng lối vào mạch khoáng là ở Trương Gia Trại, những nơi khác không thăm dò được nên đánh cược mọi thứ về phía Trương Gia Trại.

Giờ đây Dao Lạc đã tiến vào trận Âm Dương Bát Quái, biết được
mạch khoáng nơi đó, nói không chừng sẽ đưa Hàn Khiếu vào ngọn núi đó, đến lúc đó sẽ không giữ được mạch khoáng nữa.


Thẩm Hạ Lan chợt thấy hoảng hốt.

Cô lập tức gọi điện cho Diệp Ân Tuấn nhưng điện thoại báo ngoài vùng phủ sóng, Thẩm Hạ Lan biết chắc nơi đó chắn tín hiệu bên ngoài.

Nói cách khác, bây giờ nhóm người Diệp Ân Tuấn vẫn đang ở nơi đóng quân của Bạch Thủy Trại.

Thẩm Hạ Lan cau mày.

Làm sao đây?
Bởi vì Trương Linh và Tiêu Nguyệt đã trải qua quá nhiều chuyện nên họ rất bình tĩnh đối với sự phản bội của Dao Lạc, nhưng cũng có một chút lo lắng.

“Hạ Lan, bây giờ chúng ta không biết có bao nhiêu người trong chúng ta là người của Hàn Khiếu.

Bây giờ có lẽ ở đây không còn an toàn nữa, theo dì thấy thì chúng ta nên thanh trừng người trong nội bộ trước.”
Tiêu Nguyệt thận trọng, không nhịn được đề nghị.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Những người này đều là người đi theo Diệp Ân Tuấn, cháu tin tưởng lòng trung thành của họ.


Hơn nữa, trong giai đoạn nhạy cảm này, nếu điều tra nhân sự nội bộ thì sẽ gây hoảng sợ và bất mãn, đến lúc đó có thể sẽ phản tác dụng.

Bây giờ tất cả
chúng ta phải nhanh chóng tìm Dao Lạc và mang Hàn Khiếu về.”
“Cháu ở lại đây, dì sẽ đi tìm.”
Tiêu Nguyệt rất lo lắng cho Thẩm Hạ Lan.

Ở Trương Gia Trại còn có vệ sĩ bảo vệ, lỡ như Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài bị người của Hàn Khiếu theo dõi thì sẽ rất nguy hiểm.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Không, cháu sẽ đi tìm tung tích của Hàn Khiếu.

Bây giờ dì cả hãy canh giữ cẩn thận Hàn Khiếu, có được không?”
Nhìn vẻ kiên định trong mắt Thẩm Hạ Lan, Tiêu Nguyệt không khỏi thở dài nói: “Được, dì biết rồi, đừng lo lắng, dì đảm bảo sẽ bảo vệ Hàn Hi Thần, đảm bảo sẽ không để cậu ta mất một sợi tóc.”
Thẩm Hạ Lan chưa nói hết lời thì Trương Linh đã nói: “Tôi sẽ dẫn người đến canh gác Trương Gia Trại, đảm bảo không có con ruồi nào có thể vào được.”
“Vất vả cho mọi người rồi.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu rồi nhanh chóng dẫn một nhóm người đi khỏi Trương Gia Trại.

Cứ tưởng sẽ rất vất vả để tìm ra tung tích của Dao Lạc và Hàn Khiếu, nhưng không ngờ cách Trương Gia Trại không xa, Thẩm Hạ Lan lại gặp Dao Lạc ở ven đường.

Dao Lạc bình tĩnh đứng đó, tựa hồ đã biết Thẩm Hạ Lan sẽ đến, vẻ mặt hờ hững đó khiến Thẩm Hạ Lan nổi giận..

 
Chương 2246: 2246: Chương 2243





“Dao Lạc!”
Thẩm Hạ Lan bước nhanh tới, bắt lấy cánh tay Dao Lạc, tức giận bừng bừng hỏi: “Là cô thả Hàn Khiếu đi?”
“Đúng.”
Dao Lạc thẳng thắn thừa nhận.

Trước mặt nhiều người như vậy, cô ấy cứ thẳng thắn thừa nhận như thế, nhất thời khiến Thẩm Hạ Lan ngây người.

“Cô biết mình đang nói gì sao? Biết mình đang làm gì sao? Dao Lạc, cô là người phụ nữ của Hàn Hi Thần, cô làm vậy rốt cuộc là có ý gì? Ai xúi giục cô? Hàn Hi Thần còn đang hôn mê, cô đừng hất nước bẩn lên người anh ấy.”
Thẩm Hạ Lan nghĩ thế nào cũng không hiểu Dao Lạc tại sao lại làm vậy.

Nếu cô ấy là người của Hàn Khiếu, mấy năm trước đã không nên tốt với Hàn Hi Thần như vậy rồi, hơn nữa lần trước Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan ở trong nhà thờ họ, cơ hội tốt như vậy, tại sao Dao Lạc không nói với Hàn Khiếu?

Chỉ cần cô nói cho Hàn Khiếu biết họ đang ở nhà thờ họ, Diệp Ân Tuấn cũng tốt, Thẩm Hạ Lan cũng vậy, đều sẽ như ba ba trong rọ, tuyệt đối không cho họ cơ hội trốn thoát.

Dao Lạc lúc đó không làm vậy, chẳng lẽ là vì dụ rắn ra khỏi hang, lợi dụng họ đi tìm Trạm Dực sao?
Trái tim Thẩm Hạ Lan lộp bộp.

Nếu thật sự như vậy, Dao Lạc không khỏi che giấu quá thâm sâu, vậy Hàn Hi Thần thì sao? Anh ta rốt cuộc biết Dao Lạc là người thế này sao?
Rất nhiều câu hỏi lóe lên trong đầu Thẩm Hạ Lan, lại không có một câu trả lời chính xác.

Dao Lạc vẫn bình tĩnh, lãnh đạm, thậm chí không hề có bất kỳ tình cảm nào, nhàn nhạt nói: “Bắt tôi về đi.”
Lúc này, Thẩm Hạ Lan còn có thể nói gì chứ.

“Dao Lạc, nếu cô có gì khó nói, hoàn toàn có thể nói cho tôi biết.”

“Không có.”
Dao Lạc trả lời rất bình thản, nhưng cô ấy càng như vậy, Thẩm Hạ Lan càng muốn điên.

Đây là người Hàn Hi Thần treo trên đầu quả tim, là người phụ nữ Hàn Hi Thần trăm dặn ngàn dò gửi gắm Diệp Ân Tuấn chăm sóc, nhưng bây giờ nhìn xem đã thành thế nào rồi.

Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đầu, lại không có cách nào, chỉ có thể nói với người bên cạnh: “Dẫn cô ta về, đừng động vào cô ta, cẩn thận chút.”
“Dao Lạc, mời.”
Ánh mắt vệ sĩ nhìn Dao Lạc có chút biến đổi.

Dao Lạc lại như không nhìn thấy, trực tiếp lướt qua người Thẩm Hạ Lan.

“Cô đưa Hàn Khiếu đến đâu rồi?”
Thẩm Hạ Lan còn muốn vãn hồi một chút, bất giác hỏi một câu.

Dao Lạc nhàn nhạt nói: “Tôi không biết, tôi chỉ phụ trách đưa ông ta ra khỏi Trương Gia Trại, những chuyện khác không liên quan tới tôi.”.

 
Chương 2247: 2247: Chương 2244





Thẩm Hạ Lan nhìn Dao Lạc bình thản, có chút buồn bực thở dài, phất tay để người dẫn cô ấy quay về.

Cô ấy không bị nhốt trong sơn động, ngược lại vẫn giam cầm trong phòng Hàn Hi Thần.

Để tránh Dao Lạc làm ra chuyện điên cuồng gì, Thẩm Hạ Lan thu đi tất cả vũ khí sắc bén ở đây, thậm chí ngay cả gối đầu cũng không để lại.

Trong phòng thoáng chốc khôi phục yên tĩnh.

Hàn Hi Thần còn đang ngủ say, không biết lúc nào mới tỉnh, sắc mặt anh ít nhiều cũng có chút hồng hào, nhìn cũng đẹp trai hơn nhiều.

Dao Lạc ngồi xuống cạnh anh, đáy mắt vô cùng phức tạp.

Cô ấy vươn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt Hàn Hi Thần, thấp giọng nỉ non: “Anh cũng trách em phải không? Anh cũng cảm thấy em là người của Hàn Khiếu phải không? Hàn Hi Thần, anh rốt cuộc lúc nào mới có thể tỉnh lại? Em hi vọng anh tỉnh lại, lại sợ anh tỉnh lại, có lẽ em không nên yêu anh.


Yêu anh chính là kiếp số của em, em cũng từng nghĩ rời đi anh, nhưng nếu em rời đi, có lẽ anh sẽ càng đau buồn hơn, dù sao em cũng là người thân duy nhất của anh.”
Nói rồi, đôi mắt Dao Lạc có chút đỏ.

Cô vội ngẩng đầu, ép nước mắt trở về.

“Hàn Hi Thần, em biết anh rất mong đợi đứa bé này, nếu có thể, em cũng hi vọng có thể sinh một đứa con cho anh, nhưng em không thể.

Có lẽ anh sẽ cảm thấy em trước đây mang thai rồi sảy thai đều là vì Hàn Khiếu ép em đúng không? Nếu em nói cho anh biết, là em tự tay giết đứa bé của chúng ta, anh có trách em không? Anh hẳn sẽ trách em đúng chứ? Dù sao anh khát vọng đứa bé như vậy, hi vọng chúng ta có thể có một gia đình, có anh có em có con, có tiếng cười nói vui vẻ, có thể sống như những người bình thường.

Đáng tiếc, tình cảm dịu dàng của anh cuối cùng là sai lầm.

Em không phải người phù hợp với anh.

Hàn Hi Thần, anh là con trai của kẻ thù của em.


Sao em có thể sinh con cho con trai của kẻ thù chứ?”
Nước mắt Dao Lạc cuối cùng vẫn rơi xuống.

Cô cũng lười lau, nhìn Hàn Hi Thần nằm bất động trên giường, nghẹn ngào nói: “Anh biết không? Hàn Khiếu đã giết hơn mười người cả nhà em, gồm cả ông bà em, thậm chí ngay cả cháu trai vừa ra đời của em cũng không buông tha.

Em cũng từng là công chúa nhỏ được cha mẹ nâng niu trong lòng bàn tay, em cũng là cô gái hạnh phúc không nhiễm khói lửa nhân gian, nhưng Hàn Khiếu lại hủy đi tất cả.”
Nước mắt Dao Lạc giàn giụa, trận giết chóc rất nhiều năm trước như bàn nung sắt ghi dấu trong đầu cô.

Cô từng muốn giết Hàn Hi Thần, báo thù thay người nhà, nhưng anh rất tốt với cô, tốt đến mức cô không ra tay được, tốt đến mức khiến cô xém chút quên đi thân phận của mình, cho tới khi gặp phải trận âm dương bát quái, cô mới nhớ tới huyết hải thâm thù, nhớ tới mình là đời sau của ai, nhớ tới thì ra cô vốn nên vô ưu vô lo, tại sao lại bị trở thành quà trưởng thành tặng cho Hàn Hi Thần.

Chỉ vì cô là đời sau của nhà họ Lâm trận pháp.

Nhà họ Lâm là gia tộc lâu đời, tổ tiên thật lâu thật lâu trước đây đã để lại một quyển sách cổ trận pháp, tất cả con cháu nhà họ Lâm đều có thể học, nhưng cùng với sự phát triển và tiến bộ của xã hội, loại trận pháp này dần bị người của gia tộc lãng quên ẩn giấu, cảm thấy không có nơi có thể thi triển, chỉ có cô – Lâm Dao Lạc, từ nhỏ đã cảm thấy hứng thú với quyển sách đó, thậm chí dường như có năng lực hiểu biết trời sinh đối với trận pháp, học rất nhanh, trở thành người kế thừa tốt nhất của gia tộc.

Lâm Dao Lạc đắc ý, vui mừng, lại không nghĩ tới vì phần thiên phú này mà bị Hàn Khiếu nhìn trúng, để dẫn cô đi, yên lặng sắp xếp cô bên cạnh, Hàn Khiếu đã giết cả nhà cô, dẫn Lâm Dao Lạc chỉ mười hai, mười ba tuổi đi.

Cô được huấn luyện bí mật vài năm, liền bị đưa tới trước mặt Hàn Hi Thần.

Lâm Dao Lạc vĩnh viễn ghi nhớ đôi mắt đáng thương và đồng tình đó của Hàn Hi Thần khi lần đầu tiên gặp mặt..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top