Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1101


Chương 1101

“Cái thằng nhóc kia sinh ra trong phúc mà lại không biết phúc, bây giờ không trân trọng, chờ cô dâu của mình chạy đi rồi thì mới đến lúc thằng bé thấy hối hận.” Bà cụ Đường nghĩ đến bữa tiệc lần trước, ánh mắt của Nhất Kiến nhìn về phía Lam Tiên, nhịn không được mà cười.

“Còn không phải nữa à? Cô nhóc Lam Tiên đó có đốt đèn lồng cũng khó tìm kiếm được, bây giờ con bé vẫn còn nhỏ, đợi đến lúc con bé lớn lên một chút, đợi đến lúc có người có mắt nhìn ra tay trước, tới lúc đó thì ngay cả chỗ khóc Lăng Tử cũng không có.” Phạm My nhịn không được mà cười.

Cùng lúc đó ở trong cửa hàng lễ phục.

“Đẹp, đẹp quá đi thôi! Chị Thấm Nhi chị thật là xinh đẹp! Em nghĩ là người đàn ông nào mà nhìn thấy chị đều hận không thể cưới chị về nhà mà giấu đi.” Lúc Lam Tiên nhìn thấy Tô Khiết đã thử lễ phục bước ra, cũng nhịn không được mà nhìn đến ngây ngẩn cả người: “Thật là đẹp quá đi thôi.”

Tô Khiết nhìn mình ở trong gương, cô cũng hơi giật mình. Không thể không nói bộ lễ phục Lam Tiên chọn giúp cho cô thật sự quá phù hợp với cô, làm lộ ra tất cả các ưu điểm của cô.

Thật ra thì Tô Khiết cảm thấy không cần thiết phải mặc đồ long trọng như vậy, nhưng mà bà cụ và Phạm My đều rất kiên trì, cô cũng không đành lòng từ chối.

“Chị Thấm Nhi, chờ một lát nữa chị vừa xuất hiện trong bữa tiệc, em đảm bảo là tất cả ánh mắt của những người đàn ông trong bữa tiệc điều chỉ có thể nhìn thẳng, em nghĩ là cái đám người trẻ tuổi kia chắc chắn ai ai cũng muốn cướp chị về nhà. Có nhiều người như vậy, đến lúc đó còn không phải là tranh giành đến điên à.” Lam Tiên lại cười cười, nói nửa đùa nửa thật.

“Tối ngày hôm nay khách cũng không nhiều đâu.” Tô Khiết nghe thấy lời của cô thì khẽ cười, lúc đó bà cụ Đường đã dặn dò, cô cũng có mặt ở đó, buổi tối ngày hôm nay cũng không mời nhiều người, hơn nữa bà cụ Đường cũng đặc biệt dặn dò không thể mời người nhà họ Nguyễn, bao gồm cả Nguyễn Hạo Thần.

Cho nên chắc là Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không đến.

“Khách không nhiều hả?” Lam Tiên hơi giật mình, sao cô lại nghe nói khách khứa vô cùng nhiều, chẳng lẽ là cô đã nghe lầm rồi?

“Ừ, cũng không nhiều đâu, chỉ là mấy người bạn của ông ngoại với cậu thôi.” Tô Khiết còn cho là giống như lúc nãy đã quyết định.

“Hả.” Lam Tiên hơi ngơ ngác, cô không hiểu rõ cho lắm, bởi vì cô cũng không biết rõ tình huống cụ thể, cho nên cũng không nói gì thêm.

Lúc hai người trở lại nhà cổ nhà họ Đường cũng đã sắp đến sáu giờ tối.

“Chị Thấm Nhi, trước tiên chúng ta đi vào từ cửa hông đi, đi lên lầu trước để em chuẩn bị lại cho chị. Dì Phạm đã nói là mấy món đồ trang sức đều đặt ở trong phòng của chị hết rồi.” Sau khi bước vào cổng nhà họ Đường, hai người cũng không đi vào trong phòng khách, Lam Tiên lôi kéo cô đi lên lầu từ bên cửa hông.

Bà cụ Đường đã đích thân dọn dẹp căn phòng cho Tô Khiết.

Trên bàn trang điểm ở trong phòng có đặt mấy bộ trang sức, vốn dĩ là phải đến cửa hàng chọn lựa, nhưng mà bởi vì thời gian quá gấp rút, Phạm My trực tiếp để người ta chọn mấy bộ gửi tới trong nhà, mỗi một bộ đều có giá trị không nhỏ.

“Chị Thấm Nhi, chọn bộ này có được không, bộ này trông hợp với bộ lễ phục của chị nhất đó.” Lam Tiên trực tiếp chọn ra một bộ, ở phương diện phối hợp và thiết kế, Lam Tiên cực kỳ có tài năng.

“Được.” Tô Khiết không có bất cứ ý kiến nào, nói thật thì cô cũng liếc trúng bộ trang sức đó.

“Chị Thấm Nhi, em cảm thấy là một lát nữa chị không cần phải đi xuống dưới đâu, chị đi xuống dưới với cái bộ dạng như thế này, đoán chừng là một đám con trai trẻ tuổi ở dưới đều trực tiếp choáng váng, bị vẻ đẹp của chị Thấm Nhi làm cho choáng ngợp.” Mang đồ trang sức vào cho Tô Khiết xong rồi, Lam Tiên nhìn thoáng qua cô, trong đôi mắt tràn đầy kinh diễm không thể khống chế được, cô cảm thấy là lời nói này của cô không hề khoa trương chút nào.
 
Chương 1102


Chương 1102

“Đâu phải là một đám con trai trẻ tuổi đâu, hình như cũng chỉ có Đường Lăng mời mấy người anh em của anh ấy mà thôi, chắc là cũng không có mấy người đâu.” Bởi vì Tô Khiết trực tiếp đi lên từ cửa hông, cho nên đến bây giờ cô cũng không biết tình huống ở phía dưới.

“Hơn nữa, đoán chừng là mấy người bọn họ cũng chưa chắc đến hết.” Lúc Tô Khiết nói ra lời này, ánh mắt của cô nhanh chóng lóe lên một cái, mặc dù bà cụ đã dặn dò không thể mời người nhà họ Nguyễn, nhưng mà Đường Lăng chắc chắn vẫn sẽ thông báo cho Nguyễn Hạo Thần biết.

Tô Khiết mấp máy cánh môi, không biết là Nguyễn Hạo Thần có tới hay không.

Lúc này Lam Tiên đang nhìn Tô Khiết, cho nên nhìn thấy được trên mặt của cô thay đổi biểu cảm nhỏ xíu, Lam Tiên phát hiện lúc nãy trên mặt của cô dường như có một chút chờ mong, cô đang chờ mong cái gì vậy?

Chị ấy đang chờ mong ai đến thế?

“Để em gọi điện thoại cho Tiểu Thất, chuyện như vậy Tiểu Thất chắc chắn rõ ràng nhất.” Lam Tiên cười cười, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi qua cho Tiểu Thất.

Tô Khiết ngồi ở một bên lắng nghe, cô nghe rất nghiêm túc, nhưng mà giờ phút này Lam Tiên đúng cách cô có chút xa, cô không nghe được lời nói ở phía bên kia.

Tô Khiết chỉ nghe thấy Lam Tiên nhẹ nhàng ừ vài tiếng, trong lúc nhất thời cũng không nghe ra được quá nhiều nội dung có tác dụng.

Lam Tiên cúp điện thoại rất nhanh, đi đến, nhanh chóng nói: “Tiểu Thất nói anh hai Trác không đến đây, còn có cuộc giải phẫu, anh tư Tịch cũng sẽ không tới đây, nói là trở về với bạn gái, Anh ba Nguyễn không đến, anh cả Đường Lăng còn cố ý mời Anh ba Nguyễn, nhưng mà Anh ba Nguyễn nó là anh không thèm đến, nói ai thèm thì đến đi. Anh ba Nguyễn vẫn luôn là người có tính tình này, cũng không lạ gì, cho nên tối ngày hôm nay cũng chỉ có anh năm cậu năm Tào, cậu năm Tào và Tiểu Thất đến thôi.”

Lam Tiên báo cáo lục thiếu theo thứ tự, còn có một người chính là cậu sáu Lam, Lam Nhất Kiến, Lam Tiên tự động không thèm để ý đến. Người kia đang ở nước ngoài, chắc chắn cũng sẽ không thể nào đến.

Tô Khiết chớp chớp mắt, Nguyễn Hạo Thần nói là anh không muốn đến, còn nói là ai muốn thì cứ đến đi?

“Chị Thấm Nhi, chị hy vọng ai đến vậy? Anh tư Tịch đã có bạn gái rồi, chắc chắn không phải là anh tư Tịch được, vậy thì là anh hai Trác hả? Hay là Anh ba Nguyễn?” Lam Tiên nhìn cô mập mờ cười cười, cô cảm thấy có biến, tuyệt đối là có biến.

“Thấm Nhi, đã chuẩn bị xong chưa vậy?” Nhưng đúng vào lúc này, Phạm My lại đẩy cửa bước vào, khi bà nhìn thấy Tô Khiết thì bà cũng trực tiếp ngây người: “Trời đất ơi, Thấm Nhi nhà của chúng ta thật là xinh đẹp quá đi thôi.”

“Đúng vậy đó, làm kinh ngạc người khác cũng không qua chuyện này đâu.” Lam Tiên lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.

“Đúng vậy, thật sự là kinh động giống như gặp người trên trời.” Phạm My hơi sững sờ một chút, bà đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng, giờ phút này ở phía dưới có nhiều người như vậy, có nhiều tên nhóc trẻ tuổi như vậy, đợi một lát nữa có phải là…

Phạm My nhịn không được mà hơi lo lắng.

“Đã xong chưa vậy?” Lúc này ông cụ Đường đã lên lầu, ông đích thân đi lên đây dẫn Tô Khiết xuống dưới.

Lúc ông cụ Đường nhìn thấy Tô Khiết, cũng không khỏi ngẩn người, sau đó lại cười lên, nụ cười kia rất hài lòng, lại mang theo mấy phần đắc ý.

Giờ phút này ở trong một góc của phòng khách.

“Anh Lưu, anh cũng tới đó à, sao vậy? Nhà họ Lưu của các người cũng muốn kết thành thông gia với nhà họ Đườnga à, đoạn thời gian trước không phải nghe nói nhà họ Lưu của các người muốn kết thành thông gia với nhà họ Cố hay sao?”
 
Chương 1103


Chương 1103

“Tôi đến đây để xem náo nhiệt một chút thôi, nghe nói cô chủ nhà họ Đường này xấu không thể gặp người, lúc ra khỏi cửa không chỉ mang theo kính râm, còn mang theo cả khẩu trang nữa, cũng không biết là xấu thành cái bộ dạng gì.” Lưu Lâm nhìn người kia một chút, nhìn bộ dạng như là hoàn toàn không thèm quan tâm, trên mặt còn thoáng qua vài phần trào phúng.

“Ha ha, anh biết rõ là cô ta xấu nhưng mà cũng đến đây đó thôi.” Người kia cười khẽ một tiếng, hai mắt nhanh chóng nhìn những người ở xung quanh: “Cho nên cho dù cô ta có xấu đi nữa, giờ phút này những người có mặt ở đây chỉ cần chưa lập gia đình thì đều muốn lấy cô ta. Thứ nhất, cô ta là người của nhà họ Đường, hiện tại tình huống của nhà họ Đường như thế nào còn có ai không biết nữa, cưới cô ta tương đương với một bước lên mây. Thứ hai, cô ta là nhà tâm lý học tội phạm, đây chính là bản lĩnh thật sự, thật sự rất lợi hại, lúc trước cô ta đã phá được vụ án không có đầu mối trong ba năm trời, người của tám gia tộc lớn cũng không có biện pháp nào, sau đó cũng đã mời một vài người chuyên nghiệp để hỗ trợ, cũng đều không có kết quả. Nhưng mà cô ta cũng chỉ dùng thời gian không đến mấy ngày liền phá án, bản lĩnh này không phải là người bình thường có thể có được.”

“Không tệ, cũng bởi vì lần phá án này mà Đường Vân Thành đã lập được công lớn, cũng không nói Đường Lăng lại càng thêm nở nang hơn nữa. Nghe nói là đại nhân Viên cũng đã khen thưởng rồi, chỉ dựa vào lần phá án này, công lao này của nhà họ Đường là thứ mà người khác làm cả một đời cũng không làm được. Lần này người nắm giữ chức vị tông trưởng của tám gia tộc lớn nhất không phải là Đường Vân Thành thì còn là ai nữa, hơn nửa đoán chừng sau Đường Vân Thành thì có thể đổi thành Đường Lăng, nhà họ Đường thật là lợi hại.”

“Hơn nữa cô cả nhà họ Đường là dựa vào thực lực của mình mà cực kỳ lợi hại.”

“Cho nên nha, cho dù cô ta có xấu đến nỗi không thể gặp người khác, xấu khiến cho người ta phải buồn nôn, chỉ cần cô ta đồng ý gả thì có ai mà không đồng ý cưới đâu, cưới được cô ta chẳng khác nào cưới về nhà một gia cát sống.”

Người kia nói xong thì cũng không ai phản bác nữa.

Thật ra thì mọi người đều suy nghĩ như vậy, cô cả nhà họ Đường cho dù có xấu đi nữa thì bọn họ cũng sẽ cưới.

“Dáng dấp của người nhà họ Đường ai cũng đẹp hết, cô cả nhà họ Đường này chắc là cũng không quá xấu đâu.” Một người trẻ tuổi ngồi ở trong góc nhịn không được mà bổ sung thêm một câu.

“Nói cũng đúng, mà nếu như vóc dáng của cô ta đẹp mắt thì đi ra ngoài cũng sẽ không phải ngụy trang thành cái dạng đó, chắc có lẽ là thật sự không thể gặp người khác. Hơn nữa tôi nghe nói đây là nhà họ Đường vì muốn tập hợp nhân tài, cho nên chỉ sợ là dáng người của cô ta một lời khó nói hết được.”

“Đúng vậy đó, con gái nhà ai có dáng dấp đẹp mắt thì lại phải trở thành như thế, cho nên tuyệt đối đừng ôm bất cứ ảo tưởng gì nha.”

“Nếu như chỉ là vóc dáng xấu thì cũng có thể chịu đựng được, mọi người nói thử xem, có phải là mặt của cô ta cũng tràn đầy mụn mủ không, là cái loại vừa kinh khủng lại vừa buồn nôn ấy.”

Nghe thấy cái này, thân thể của những người khác cũng nhịn không được mà đông cứng, có mấy người thậm chí cũng không kìm được mà âm thầm nuốt nước miếng một cái, nếu là như vậy thì thật sự rất là buồn nôn.

“Nếu là như vậy thì các người có còn cưới không?” Tiểu Thất ngồi ở một bên nghe cả nửa ngày, cuối cùng cũng nhịn không được mà nói một câu.

Mấy người bọn họ đồng loạt nhìn về phía Tiểu Thất, đều không nói gì, nhưng mà biểu cảm kia thì lại rất rõ ràng, cho dù có thật sự là như vậy thì bọn họ cũng sẽ cưới.

“Một đám ngu!” Khóe môi của Tiểu Thất kéo lên, kìm lòng không được mà mắng một câu: “Liên quan cái đéo gì đến các người.”

Đây chính là em ruột của anh cả, vậy thì cũng giống như là chị ruột của anh ta, mấy người này chính là con cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
 
Chương 1104


Chương 1104

Hơn nữa anh cả đã nói là chị rất xinh đẹp, rất đáng yêu, người nhà họ Đường có ai khó nhìn đâu?

“Ê thằng nhóc, cậu nói cái gì vậy hả?” Có người nghe xong lời nói này thì liền nổi giận, nhào tới muốn tính sổ với Tiểu Thất.

“Đừng có xúc động mà, cậu ta là anh em của Đường Lăng đó, là cậu Tiểu Thất.” Có người nhận ra Tiểu Thất, liên tục khuyên ngăn.

“Nói cho các người biết, em gái của anh cả tôi rất là xinh đẹp, nhưng mà không có một tí quan hệ nào với các người đâu, đừng có làm cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.” Tiểu Thất nhìn về phía những người kia, trên mặt càng nhiều hơn mấy phần châm chọc.

“Xinh đẹp hả? Xinh đẹp mà lại phải che chắn thành như vậy, còn không biết là xấu thành cái dạng gì đâu, không biết là buồn nôn tới cỡ nào nữa?” Tính cách của người kia rất nóng nảy, nghe thấy lời nói của Tiểu Thất, căn bản cũng nhịn không được nữa trực tiếp đáp lời lại.

“Ai nha, người đã xuống tới rồi kìa, các người tự xem đi, đừng có rớt nước miếng đó, chói mù mắt luôn.” Tiểu Thất ngẩng đầu lên nhìn thấy ở trên bậc thang là ông cụ Đường đang dắt tay một cô gái xinh đẹp chậm rãi bước xuống lầu, chắc có lẽ đây là em gái của anh cả, quả nhiên là xinh đẹp mà.

Không, không chỉ là xinh đẹp, mà là quá đẹp, quá đẹp luôn!

Nếu như anh ta lớn thêm mấy tuổi, chắc chắn cũng muốn cưới về nhà

Thật là đáng tiếc quá đi thôi, đáng tiếc quá! Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già, quân hận ta sinh trễ, ta hận quân sinh sớm.

Mấy người nghe thấy lời nói của Tiểu Thất thì nhanh chóng nhìn qua, một giây sau cả đám đều ngây ra như phỗng, cứ ngơ ngơ ngác ngác nhìn ông cụ Đường và cô gái đang đi xuống, trong lúc nhất thời đều quên phải phản ứng.

Đương nhiên là giờ phút này người đang ngẩn người cũng không chỉ có mấy người đàn ông, gần như tất cả mọi người nhìn thấy Tô Khiết thì đều kinh sợ ngây người. Lúc trước đã có lời đồn rằng cô cả Đường này ra ngoài mang theo kính râm, mang theo khẩu trang, cho nên ai cũng cảm thấy là cô xấu đến nỗi không thể gặp người.

Ai cũng không nghĩ đến cô cả nhà họ Đường lại xinh đẹp như vậy…

Quả thật là làm cho người khác phải bất ngờ.

Trong nháy mắt Trác Hiểu Lam nhìn thấy Tô Khiết, đôi mắt của cô ta cũng trừng lên rất lớn, sao lại là cô được chứ? Sao lại là cô được?

Năm năm trước lúc Trác Hiểu Lam mổ cho Tô Khiết, lúc ấy Tô Khiết không có ngụy trang, là dáng vẻ chân chính của cô, cho nên Trác Hiểu Lam vừa liếc mắt một cái thì liền nhận ra cô ngay.

Tay đang cầm ly rượu của Trác Hiểu Lam rõ ràng nắm lại rất chặt, hô hấp dường như cũng lập tức hơi hỗn loạn, sao lại là cô được cơ chứ, sao cô lại là người của nhà họ Đường?

Cô ấy rõ ràng là Tô Khiết mà. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đôi mắt của Trác Hiểu Lam vô thức nhìn tất cả những người trong phòng khách.

Trác Hiểu Lam vẫn không nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cho nên nói buổi tối hôm nay Nguyễn Hạo Thần không có đến đây?

Bây giờ cô ta đã biết, sự thật Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết đã ly hôn, cô cũng biết sau khi ly hôn thì Nguyễn Hạo Thần phát điên mà tìm Tô Khiết ở khắp nơi.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần không biết Đường Thấm Nhi chính là Tô Khiết đúng không?

Trác Hiểu Lam nâng tay lên mò vào trong túi xách của mình, muốn cầm điện thoại lên, nhưng một giây sau cô ta lại dừng lại.

Mặc kệ cô là Đường Thấm Nhi hay là Tô Khiết, chuyện cô có hai đứa con là sự thật.

Trác Hiểu Lam âm thầm thở ra một hơi, sau đó thu hồi tay lại, ánh mắt của cô ta hơi di chuyển rơi vào trên người của một người phụ nữ ở cách đó không xa, khóe môi của cô ta hơi mấp máy.
 
Chương 1105


Chương 1105

“Cái này cũng đẹp quá đi thôi, sao có thể có người đẹp như vậy được chứ?” Hạ Điềm Điềm đứng ở bên cạnh của Trác Hiểu Lam thầm thì nói nhỏ.

“Thật là kỳ lạ, ngày hôm nay những người có thể đến đều đến hết rồi, vậy mà lại không nhìn thấy ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn ta.” Trác Hiểu Lam nhìn về phía Hạ Điềm Điềm, giả vờ như là tùy ý mà nói một câu.

“Hả?” Hạ Điềm Điềm hoàn hồn lại, nghe thấy lời nói của cô ta, theo bản năng nhìn bốn phía: “Thật đó, người nhà họ Nguyễn thật sự không có đến, mà cậu ba Nguyễn cũng không đến nữa.”

Cậu ba Nguyễn không đến đây, Hạ Điềm Điềm đã phát hiện từ trước, bởi vì từ lúc vừa mới bước vào thì cô ta liền tìm cậu ba Nguyễn, nhưng mà lại không tìm được.

“Nghe nói là gần đây ông cụ Nguyễn với bà cụ Nguyễn muốn để Nguyễn Hạo Thần kết hôn, vẫn luôn đang chọn người phù hợp cho Nguyễn Hạo Thần.” Trác Hiểu Lam nhìn cô ta, lại giống như là tùy ý mà nói thêm một câu.

“Thật hả?” Sắc mặt của Hạ Điềm Điềm thay đổi: “Sao tôi lại không biết chuyện này chứ, vậy ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã chọn được người thích hợp chưa?”

Hạ Điềm Điềm vẫn luôn rất thích Nguyễn Hạo Thần, chuyện này Trác Hiểu Lam biết rõ ràng nhất.

“Hình như là chọn xong rồi, nghe nói là Cổ Doanh Doanh, nghe nói là hai người lớn của nhà họ Nguyễn đối với Cổ Doanh Doanh đặc biệt hài lòng, đã gặp qua mấy lần rồi, còn mời Cổ Doanh Doanh đến nhà họ Nguyễn nữa.” Trác Hiểu Lam chậm rãi bưng ly rượu lên đưa đến gần bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm, trên mặt của cô ta không có quá nhiều cảm xúc, chỉ là hai mắt hơi nheo lại.

“Cổ Doanh Doanh à, cô ta có cái gì tốt chứ? Lại không xinh đẹp, cũng không có khí chất, quê mùa muốn chết, có điều là ở trong nhà có chút tiền mà thôi.” Hai mắt của Hạ Điềm Điềm nhanh chóng nhìn về phía Cổ Doanh Doanh ở cách đó không xa, trong ánh mắt tràn đầy ghen tị và đố kỵ, tức tối và phẫn nộ, phẫn nộ chắc chắn sẽ muốn làm một vài chuyện.

“Tôi thấy một người bạn, để tôi đi đến đó chào hỏi, cô ở đây chơi đi.” Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Hạ Điềm Điềm, hai mắt hơi lóe lên một chút, sau đó bưng ly rượu rời đi.

Hạ Điềm Điềm không trả lời lại cô ta, mà hai mắt chỉ hung tợn nhìn chằm chằm vào Cổ Doanh Doanh, vẻ ghen tị ở trên mặt của cô ta càng ngày càng lộ rõ hơn, lửa giận càng ngày càng rõ ràng hơn.

Mà đổi thành một bên, cậu năm Tào nhìn thấy Tô Khiết, thật lâu sau cũng không có cách nào hoàn hồn lại, quá là đáng sợ.

Cô không phải là người phụ nữ lần trước đến cục cảnh sát phá án đó ư? Hóa ra lại là em gái ruột của anh cả.

Lần trước anh ba đã đến cục cảnh sát ngăn cản cô…

Lần trước anh ba nói là anh nghi ngờ cô chính là người phụ nữ vào năm năm trước, nhưng mà sau đó chứng minh người phụ nữ năm năm trước thật ra chính là Tô Khiết, cho nên anh ba chắc là không có quan hệ gì với cô đâu nhỉ?

Nguyễn Hạo Thần cũng không giải thích gì nhiều về chuyện lần trước với anh ta, cho nên Tào Du cũng không biết MSR Đường và Tô Khiết chính là cùng một người.

Nhưng mà cậu năm Tào suy nghĩ một hồi, vẫn lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Nguyễn Hạo Thần.

“A lô.” Vừa nghe thấy giọng nói của Nguyễn Hạo Thần xong thì liền biết tâm trạng của anh không tốt, dường như còn hơi không kiên nhẫn.

“Anh ba, anh đoán xem em nhìn thấy ai nè?” Cậu năm Tào cũng không để ý cho lắm, chủ yếu là đã thành thói quen rồi.

“Ai?” Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, hai mắt nhẹ nhàng lóe sáng.

“Anh còn nhớ người phụ nữ lần trước đã giúp chúng ta phá án ở cục cảnh sát không? Chính là người phụ nữ mà lần trước anh đến cục cảnh sát chặn lại đó.” Lần này cậu năm Tào cũng không thừa nước đục thả câu nữa, anh nói thẳng.
 
Chương 1106


Chương 1106

“Đang ở đâu?” Một giây sau Nguyễn Hạo Thần đứng thẳng người dậy, trong giọng nói rõ ràng nhiều thêm mấy phần vội vàng.

“Anh ba, không phải anh đã xác định người phụ nữ năm năm trước là Tô Khiết à, cho nên chắc là anh với cô Đường không có quan hệ gì đâu đúng không? Anh cần gì phải kích động như vậy chứ?” Cậu năm Tào nghe thấy giọng nói vội vàng của Nguyễn Hạo Thần, anh ta không khỏi sửng sốt.

“Tôi hỏi là cậu ở đâu? Nhìn thấy cô ấy ở đâu?” Nguyễn Hạo Thần cũng không giải thích gì nhiều, bây giờ anh cũng chỉ muốn biết cô đang ở đâu.

“Bây, bây giờ em đang ở nhà họ Đường, cô ấy cũng đang ở nhà họ Đường, cô ấy chính là Đường Thấm Nhi, em gái của anh cả.” Cậu Tào một mặt nghi hoặc, nhưng mà nghe thấy tiếng hét của Nguyễn Hạo Thần, anh ta vẫn trả lời lại theo bản năng.

Trong một nháy mắt, Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn sửng sốt.

Cô ấy ở nhà họ Đường, cô ấy là em gái của Đường Lăng?

Đường Thấm Nhi, anh có biết tới cái tên này, lúc ở trong nhóm phá án cô dùng cái tên này, cho nên chắc chắn không thể sai được.

Cho nên cô ấy chính là em gái của Đường Lăng.

Cho nên Đường Lăng đối xử với cô đặc biệt là bởi vì nguyên nhân này.

Cho nên cô là người của nhà họ Đường.

Giây phút này, cậu ba Nguyễn đứng đó không cử động, lại đột nhiên có một loại cảm giác nhốn nháo.

Cậu ba Nguyễn đột nhiên nhớ đến lúc đầu ở trước mặt của cô, anh đã nói xấu Đường Lăng, hơn nữa anh còn từng nói qua người nào nhà họ Đường cũng là người gian xảo âm hiểm.

Cậu ba Nguyễn lại nghĩ đến Đường Lăng kêu anh đi tham gia bữa tiệc, anh lại nói là không thèm, anh còn nói là ai muốn đi thì đi đi.

“Anh ba, em nói cho anh biết nha, ngày hôm nay đến tham gia bữa tiệc không ít người đâu, rất nhiều mấy thằng nhóc trẻ tuổi đó, hơn nửa người nào cũng ưu tú cả, thân phận của người nào cũng không đơn giản. Em cảm thấy là có lẽ cơ hội của em không quá lớn, anh cả quả là không tử tế mà, rõ ràng đã nói là không cho anh ấy mời nhiều người như vậy…” Cậu năm Tào nhìn trong phòng khách có nhiều người như vậy, thầm thở một hơi.

Anh ta cảm thấy tình thế hiện tại gây bất lợi cho anh ta.

Hai mắt của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng nheo lại, Đường Lăng nói là tối ngày hôm nay người nhà họ Đường muốn chọn đàn ông cho cô?

Mẹ kiếp, một giây sau cậu ba Nguyễn đột nhiên cất bước, nhanh chóng chạy đi ra ngoài.

Cô chọn đàn ông, người đàn ông mà cô chọn chỉ có thể là anh!

Cậu năm Tào nhìn điện thoại bị dập máy, khóe môi hơi giật giật, anh ba đã nói là không có hứng thú, cũng không thèm, cho nên chắc chắn là anh ba chắc chắn không có kiên nhẫn nghe anh ta nói, cho nên trực tiếp cúp điện thoại của anh ta.

Cho nên cậu năm Tào cũng không suy nghĩ gì nhiều, càng không nghĩ sâu xa.

“Anh vừa mới gọi điện thoại cho anh ba hả?” Chẳng biết từ lúc nào, Tiểu Thất đã đi đến bên cạnh của cậu năm Tào đang nhìn anh ta.

“Đúng vậy đó, nhưng mà anh ba cũng đã nói không có hứng thú từ sớm, không thèm, cho nên trực tiếp cúp điện thoại của tôi rồi.” Cậu năm Tào nhìn Tiểu Thất, rất tự nhiên mà trả lời một câu.

Tiểu Thất giật mình, sau đó khóe môi hơi giật giật, nhưng mà anh ta cũng không nói gì thêm nữa.

Lúc này ông cụ Đường đã dẫn Tô Khiết đi đến trước phòng phòng khách và bắt đầu giới thiệu cho mọi người: “Đây là cháu ngoại gái của tôi, Đường Thấm Nhi, chúng tôi vốn dĩ có một đứa con gái, chỉ là lúc con gái của chúng tôi năm tuổi thì đã mất tích. Chúng tôi đã tìm nhiều năm như vậy rồi, rốt cuộc cũng đã tìm được, nhưng mà con gái Thúy Nhi của chúng tôi đã qua đời vì căn bệnh vào năm năm trước, đây là con gái của Thúy Nhi.” Ông cụ Đường giải thích rất nhỏ, bởi vì ông không muốn phải lan truyền với người ngoài.
 
Chương 1107


Chương 1107

Ông biết là không đến thời gian một ngày, ở bên ngoài đã có không ít lời đồn.

Về phần những cái khác, không cần ông cụ Đường phải giải thích thêm, bởi vì bây giờ không có ai trong tám gia tộc lớn là không biết cái tên Đường Thấm Nhi này.

“Lúc đầu tôi còn cảm thấy có chút kỳ quái, hóa ra chuyện là như vậy, cô nhóc này cùng với vóc dáng lúc còn trẻ của bà Đường giống nhau như đúc luôn, chắc chắn là không sai được đâu. Ông Đường, bà Đường, chúc mừng hai người.” Bà cụ Lý nhìn Tô Khiết, cười nhẹ lên tiếng.

“Đúng vậy đó, thật sự rất giống, giống như là đúc ra từ một cái khuôn.” Ông cụ Lý cũng hơi gật đầu, chỉ là ánh mắt của ông hơi là lạ, nhìn ông cụ Đường một chút, cuối cùng vẫn nhịn không được mà nói: “Vận khí cả đời của lão Đường đều rất tốt, cô nhóc này lợi hại biết bao nhiêu, có bản lĩnh, nhận được sự yêu thích của nhiều người, chuyện tốt như vậy sao lại rơi trên đầu của ông cơ chứ.”

Ông cụ Lý giờ phút này phải gọi là đang ước ao ghen tị.

Vốn dĩ còn tưởng rằng nhà họ Đường nhận con nuôi, nghe thấy lời của ông cụ Lý và bà cụ Lý, cũng không có ai nghi ngờ nữa.

“Cậu nói thử xem cơ hội của tôi lớn bao nhiêu?” Hai mắt của cậu năm Tào vẫn nhìn chằm chằm về phía Tô Khiết, nhịn không được mà hỏi.

“Em cảm thấy vốn dĩ là cơ hội của anh rất lớn, nhưng mà bây giờ anh lại gọi điện thoại cho anh ba, cho nên…” Tiểu Thất cố ý muốn nói rồi lại thôi, vốn dĩ anh ta cũng không nghĩ gì nhiều, nhưng mà anh ta vừa mới nghe thấy lời nói lúc anh năm và anh ba gọi điện thoại với nhau, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.

Nếu thật là như vậy, cho dù là một cơ hội nhỏ nhoi thì anh năm cũng không có đâu, đừng nói là anh năm, ngay cả những người đàn ông khác ở hiện trường cũng không có một chút cơ hội nào cả.

Nếu như anh ba của anh ta đến đây, nào còn có chuyện của những người này nữa.

Ai có thể cướp người của anh ba anh ta được?

“Tại sao vậy hả, rõ ràng là anh ba không muốn mà, hơn nữa còn trực tiếp cúp điện thoại của tôi?” Cậu năm Tào sửng sốt, hai mắt nhanh chóng chớp chớp mấy lần.

“Nếu như anh ba thật sự không muốn, anh ấy sẽ không hỏi anh đang ở đâu?” Tiểu Thất trực tiếp cho cậu năm Tào một cái liếc mắt.

Cậu năm Tào cứng đờ, hai mắt trừng thật lớn: “Nhưng mà không phải anh ba vẫn luôn đang tìm Tô Khiết hả, không phải là anh ba vẫn muốn phục hôn với Tô Khiết à?”

Lần này Tiểu Thất lại ném cho anh ta một ánh mắt, lười phải trả lời anh ta.

Sau khi ông cụ Đường đã giới thiệu xong, bà cụ Đường vẫn luôn nắm tay Tô Khiết đi chào hỏi với từng người.

Ban đầu những người trẻ tuổi đều đến đây ai cũng cho rằng cô chủ nhà họ Đường rất xấu, ai cũng có suy nghĩ sẽ không cam tâm tình nguyện.

Bây giờ đã nhìn thấy dáng vẻ chân chính của cô chủ nhà họ Đường, cả đám giống như là đang phê thuốc kích thích, ai cũng hận không thể chen lấn đi đến bên cạnh của cô chủ nhà họ Đường.

Ban đầu có một vài người cho rằng nhà họ Đường nhận con nuôi, sau khi nghe thấy ông cụ Đường giới thiệu, tất cả mọi người đều biết rõ địa vị của cô Đường ở nhà họ Đường.

Cho nên những người đàn ông chưa lập gia đình có mặt ở đây đều như phát điên mà muốn cưới cô Đường về nhà.

“Ý của cậu là anh ba sẽ chạy đến đây hả?” Lông mày của cậu năm Tào nhíu chặt lại, suy nghĩ một lát, sau đó lại nhìn về phía của Tiểu Thất.
 
Chương 1108


Chương 1108

“Cái này không phải là nói nhảm đó chứ? Anh năm, không phải là cho đến bây giờ anh vẫn còn chưa biết rõ là có chuyện gì xảy ra đó chứ?” Tiểu Thất nhìn cậu năm Tào, khóe môi hơi nhếch lên: “Sao anh có thể làm được cục trưởng cục cảnh sát vậy hả?”

Lúc nói ra lời này, Tiểu Thất đáng yêu còn nhịn không được mà lắc đầu, chuyện này còn chưa đủ rõ ràng nữa à?

“Lá gan của cậu cũng lớn lắm đó, dám ăn nói như thế với tôi.” Cậu năm Tần trừng mắt nhìn anh ta, đôi môi anh hơi mím lại: “Cậu thì thông minh đấy, thế cậu nói xem chuyện này là thế nào?”

Thật ra trong lòng cậu năm Tần nên biết chuyện này là như thế nào, chỉ có điều anh không muốn tin tưởng kết quả này lắm.

Vốn dĩ hôm nay anh ta thật lòng muốn cưới Đường Thấm Nhi.

“Đợi anh ba đến đi rồi nói.” Tiểu Thất nhìn cậu năm Tần rồi chẳng lên tiếng nữa.

Tiểu Thất biết với tính cách của anh ba, nếu như thật sự không để ý thì sẽ không hỏi anh năm ở đâu, bởi thế tiểu Thất cảm thấy anh ba cúp máy không phải vì không có hứng muốn nghe, mà là vì anh ba vội vàng chạy đến nơi này nên chẳng có thời gian nói dông dài với anh Năm.

Khiến cho anh ba thành ra thế này thì chỉ có một khả năng thôi, đó chính là Đường Thấm Nhi là Tô Khiết, Đường Thấm Nhi chính là chị ba.

Tiểu Thất nhìn đám đàn ông đang nhìn chị ba lom lom như hổ đói rình mồi trong phòng khách, anh ta khẽ nhếch môi mỉm cười, kịch hay sắp đến rồi.

Anh ta nghĩ chắc chắn chẳng bao lâu sau anh ba sẽ đến đây.

Vào lúc này, đột nhiên cánh cửa mở ra.

Tiểu Thất nghe thấy người ta gọi cậu ba Nguyễn.

Vẻ kinh ngạc thoáng hiện lên trong mắt Tiểu Thất, chưa chi mà anh ba đã đến rồi, tốc độ đúng thật là!!!

Quả nhiên chỉ cần là truyện liên quan đến chị ba, anh ba giống hệt như bị hack vậy.

“Chuyện gì thế này? Sao tôi nghe có người gọi anh ba? Anh ba đến nhanh như thế à? Còn chưa cúp máy được mười phút nữa kia mà?” Rõ ràng cậu năm Tần cũng nghe thấy, gương mặt anh ta toát lên vẻ kinh ngạc.

“Hạ Điềm Điềm, cô đang chuốc rắc rối vào người đấy, chị của tôi đã mang thai con của cậu ba Nguyễn rồi, có liên quan gì đến cô đâu kia chứ?” Rõ ràng giọng nói ngoài cửa cao lên vài bậc, lần này Tiểu Thất cũng đã nghe rõ ràng hết rồi, hóa ra không phải là cậu ba Nguyễn đã đến đây mà là có người ghen tuông vì cậu ba Nguyễn.

Cổ Linh Linh rất lớn tiếng, đến cả bà cụ Đường cũng đã nghe thấy rõ ràng, đương nhiên Tô Khiết đi chung với bà cụ Đường cũng đã nghe thấy.

“Cô ta à? Cô ta có thể thành đôi với cậu ba Nguyễn nữa? Cậu ba Nguyễn có thể ưng ý cô ta hay sao?” Hạ Điềm Điềm cũng không phải người dễ đối phó, cô ta nhìn Cổ Doanh Doanh với ánh mắt mỉa mai.

“Nhưng cậu ba Nguyễn đã thích chị tôi rồi, sao hả?” Cổ Linh Linh tỏ vẻ đắc ý, cô ta nâng giọng lên, hết sức khoe khoang.

“Sao đấy? Sao lại cãi nhau rồi.” Mắt bà cụ Đường hơi sầm xuống, không ngờ bọn họ lại bắt đầu gây gổ với nhau trong bữa tiệc của nhà họ Đường tổ chức? Hơn nữa sao bà ta nghe thấy như có liên quan đến cậu nhóc nhà họ Nguyễn?

Bà ta đã không cho cậu ta vào nhà rồi, sao lại còn xảy ra chuyện vì cậu ta thế này?

“Mẹ à, để con đi khuyên họ.” Phạm My thầm lắc đầu, mấy người này cũng không chịu nhìn xem đây là đâu, sao lại cãi nhau ở đây thế này.

“Đừng vội khuyên họ, hình như mẹ nghe nhắc đến cậu nhóc nhà họ Nguyễn, để nghe thử xem bọn họ nói gì với nhau?” Đôi mắt bà cụ Đường hơi sáng lên, đột nhiên bà ta lên tiếng ngăn Phạm My lại.
 
Chương 1109


Chương 1109

Dù sao cũng đã cãi nhau rồi, đương nhiên mấy người bọn họ cũng không gây ra chuyện gì lớn thì thôi nghe xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì trước đã.

Tô Khiết nhìn bà cụ Đường, cô hơi mím môi lại, tất nhiên cô hiểu tâm tư của bà cụ Đường, bà ấy làm vậy cũng chỉ vì cô.

Phạm My ngừng bước, không đi tiếp nữa, có điều bà cụ Đường lại kéo Tô Khiết lên trước.

Vào lúc ấy, tiếng cãi cọ của hai người bọn họ mỗi lúc một lớn, những người xúm lại hóng chuyện mỗi lúc một nhiều.

“Loại người chẳng có ngoại hình và cũng chẳng có khí chất như Cổ Doanh Doanh thì cậu ba Nguyễn có thích hay không? Lừa ai đấy?” Hạ Điềm Điềm nhìn Cổ Doanh Doanh mà trong lòng không khỏi thấy ghen tị, mắc gì lại là Cổ Doanh Doanh, cô ta hơn Cổ Doanh Doanh gấp mười lần, trăm lần, tại sao không phải là cô ta, cô ta đã thích cậu ba Nguyễn từ khi còn nhỏ kia mà.

“Cô có ý gì? Chị của tôi xấu ở chỗ nào? Chị của tôi đẹp hơn cô nhiều đấy, Hạ Điềm Điềm, mặt mũi của cô như y con heo, thế mà còn mặt mũi nói người khác nữa hả.” Cổ Linh Linh cũng rất độc mồm độc miệng.

“Cổ Linh Linh, cô dám mắng tôi à, xem xem tôi có dám xé xác cô không.” Gương mặt Hạ Điềm Điềm sầm xuống ngay tức khắc.

“Cô dám? Cô thử xem? Xem ai xé xác ai.” Cổ Linh Linh cũng không yếu thế, cô ta rống lên rồi tiến lên trước nghênh chiến, trông bộ dạng của cô ta như sắp sửa đánh nhau đến nơi.

“Linh, thôi đi, đừng nói nữa.” Đến bây giờ Cổ Doanh Doanh mới lên tiếng ngăn cản, giọng nói của cô ta rất nhẹ nhàng và ung dung, không cao cũng không thấp, rất vừa đủ.

Hơn nữa thời gian mà cô ta chọn cũng tốt cực kỳ…

“Chị, cô ta ức hiếp người quá đáng, cũng là do cô ta cố tình kiếm chuyện, nói năng khó nghe quá.” Cổ Linh Linh hậm hực, khóe miệng nhếch lên cao vô cùng.

“Rốt cuộc ai nói năng khó nghe hả? Tôi đâu có nói bừa, tôi nói thật đấy, loại người như cô ta làm sao xứng đôi với cậu ba Nguyễn được? Chắc chắn cậu ba Nguyễn sẽ không thích cô ta đâu.” Hạ Điềm Điềm không ngừng nhấn mạnh điểm này, cô ta không tin đây chính là thật.

“Hừ, cô ghen tị chứ gì, đố kị, tôi biết là cô thích cậu ba Nguyễn, cô cũng muốn cưới cậu ba Nguyễn nhưng tiếc là cậu ba Nguyễn lại không thích cô, cậu ba Nguyễn thích chị của tôi.” Cổ Linh Linh vặc lại.

“Chắc chắn không đời nào có chuyện ấy đâu.” Hạ Điềm Điềm âm thầm hít sâu một hơi, cô ta nghiến răng, chắc chắn cậu ba Nguyễn sẽ không thích Cổ Doanh Doanh. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Sao mà không thể hả? Ông cụ Nguyễn đích thân đi đề nghị kết thông gia với nhà họ Cổ chúng tôi đó, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hết sức vừa ý với chị của tôi, bọn họ mời chị tôi đến nhà họ Nguyễn hai lần rồi, ông cụ Nguyễn có nói muốn chị tôi và cậu ba Nguyễn nhanh chóng kết hôn.” Cổ Linh Linh nói đến đây, gương mặt cô ta càng toát ra vẻ đắc, cũng thêm vài phần khoe khoang.

Tô Khiết đã nghe bà cụ Đường nói ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đang đi tìm người thích hợp để làm vợ Nguyễn Hạo Thần từ lâu, bởi thế cô cũng không cảm thấy bất ngờ khi nghe Cổ Linh Linh nói thế.

“Ha, ông cụ Nguyễn lựa đến lựa lui cuối cùng lại lựa Cổ Doanh Doanh, mắt nhìn người của ông ấy chẳng tốt lắm nhỉ.” Đột nhiên bà cụ Đường bật cười, chỉ có điều nụ cười của bà nhuốm vẻ mỉa mai, vừa nghe đã biết không thật lòng.

“Cổ Doanh Doanh ấy à, trông có vẻ dịu dịu dàng dàng, ngoan ngoãn lắm nhưng thật ra lòng dạ thâm hiểm, đến con cũng cảm thấy sợ nữa kìa.” Nghe thấy thế, Phạm My thấp giọng nói với bà cụ Đường.

Hai người bọn họ càng cãi càng hăng.

“Ông cụ Nguyễn thích thì có ích gì, quan trọng nhất là cậu ba Nguyễn thích, nếu như cậu ba Nguyễn không thích thì cho dù ông cụ có bắt cưới, cậu ấy cũng sẽ không cưới đâu.” Rõ ràng Hạ Điềm Điềm cũng hiểu đôi chút về tính cách của Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 1110


Chương 1110

“Tôi thấy sợ rằng cậu ba Nguyễn còn lười chẳng muốn liếc mắt nhìn chị cô nữa kìa, e là chị cô chưa từng gặp cậu ba Nguyễn lần nào trong mấy bữa đến nhà họ Nguyễn đúng không? Cậu ba Nguyễn không thích thì sẽ không quan tâm đến mấy người đâu.” Gương mặt Hạ Điềm Điềm toát ra vẻ mỉa mai, nhưng trong lòng cô ta ghen tị muốn chết.

Dù có nói thế nào đi chăng nữa, có thể được hai ông bà nhà họ Nguyễn đồng ý cũng tốt rồi, cô ta quyết định ngày mai phải đến nhà họ Nguyễn một chuyến để lấy lòng bọn họ.

“Ai nói cậu ba Nguyễn không thích chị tôi, ai nói cậu ba Nguyễn không quan tâm đến chị tôi, hôm qua lúc chị tôi đến nhà họ Nguyễn, cậu ba Nguyễn luôn ở nhà nói chuyện với chị đó, bầu bạn với chị tôi suốt cả ngày, cuối cùng cậu ba Nguyễn còn đích thân đưa chị tôi về nhà, cậu ba Nguyễn còn tặng rất nhiều hoa nữa.” Lúc Cổ Linh Linh nói thế, cô ta đắc ý đến mức muốn bay lên trời.

“Thật không ngờ cậu nhóc nhà họ Nguyễn lại mù đến cỡ này.” Sắc mặt bà cụ Đường sầm xuống, ông cụ Nguyễn làm bậy, bà ta tức giận thì tức giận, nhưng bà ta biết ông cụ Nguyễn là người như thế nào.

Bà ta cứ nghĩ Nguyễn Hạo Thần là một người hiểu lý lẽ, không ngờ cũng hồ đồ như thế, hừ, cậu ta mới ly hôn với Tô Khiết chưa được bao lâu mà đã ân ân ái ái với người con gái khác rồi, người đàn ông như thế này chẳng phải hạng gì tốt lành.

“Kể từ ngày hôm nay, không cho phép bất kỳ ai trong nhà họ Nguyễn vào nhà chúng ta nữa.” Trong đôi mắt sâu thẳm của bà cụ Đường toát ra vẻ giận dữ, nghe như có vẻ nhấn mạnh chuyện trước đó, nhưng rõ ràng lần này bà ấy càng kiên định hơn.

Rõ ràng khi nãy bà cụ Đường chỉ tức ông cụ Nguyễn mà thôi chứ không hề giận Nguyễn Hạo Thần, bây giờ bà ta hoàn toàn giận Nguyễn Hạo Thần rồi, bà ấy nói thế là nhắm vào anh.

Ánh mắt Tô Khiết thay đổi nhanh chóng, hôm qua Nguyễn Hạo Thần bầu bạn với Cổ Doanh Doanh cả ngày à?

Cô lại nhìn sang Cổ Doanh Doanh, bây giờ cô ta trang điểm hơi đậm, trông có vẻ rất tỉ mỉ.

“Cô nói bậy, tôi không tin, làm sao có thể thế được.” Hạ Điềm Điềm nghe nói cậu ba Nguyễn đã bầu bạn với Cổ Doanh Doanh cả ngày, cô ta biến sắc ngay lập tức, cô ta không tin, làm sao có thể thế được.

Trác Hiểu Lam ở gần đó hơi biến sắc, Cổ Doanh Doanh thật sự muốn vào nhà họ Nguyễn làm dâu sao? Nguyễn Hạo Thần có đồng ý không?

“Đây là sự thật, cô không tin thì đi hỏi ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đi, còn không tin nữa thì có thể đi hỏi cậu ba Nguyễn cũng được.” Cổ Linh Linh nhìn Hạ Điềm Điềm rồi nở nụ cười đắc ý.

Tô Khiết nhìn Cổ Linh Linh, Cổ Linh Linh nói chắc nịch như đinh đóng cột, vẻ mặt cô ta có vẻ rất đắc ý, nhìn lại có vẻ tự nhiên, rõ ràng không giống như đang nói dối.

Cổ Doanh Doanh vẫn luôn đứng lặng thinh ở đó, cô ta không nói gì, không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, có điều Cổ Doanh Doanh luôn cúi đầu, Tô Khiết không nhìn thấy vẻ mặt cô ta.

“Làm sao có thể thế được? Làm sao có thể thế được? Sao cậu ba Nguyễn có thể thích Cổ Doanh Doanh?” Hạ Điềm Điềm lắc đầu, rõ ràng cô ta khó lòng tin tưởng nổi, hoặc cũng có thể nói là khó lòng chấp nhận nổi.

“Làm sao cậu ba Nguyễn không thể thích chị của tôi kia chứ, cậu ba Nguyễn còn hẹn chị tôi đi ăn cơm vào tối nay nữa kia kìa, còn nói là muốn đi xem phim với chị tôi nữa.” Cổ Linh Linh nở nụ cười đắc ý, cô ta tiếp tục khoe khoang.

Tô Khiết quay sang nhìn Cổ Linh Linh, cô có thể nhận ra được Cổ Linh Linh khoe khoang thì đúng là khoe khoang thật, nhưng lại không giống như đang nói dối.

Tô Khiết hơi nhếch môi, bây giờ cậu ba Nguyễn biết theo đuổi con gái rồi, tặng hoa, ăn cơm, xem phim, đầy đủ hết cả.

Hình như đều là cô dạy cậu ba Nguyễn mà ra.

“Linh Linh, đi ra ngoài hít thở không khí với chị đi.” Cổ Doanh Doanh lại lên tiếng với vẻ dịu dàng và từ tốn như cũ, trông có vẻ rất dịu dàng hiền hậu.
 
Chương 1111


Chương 1111

Trong lúc nói chuyện, cô ta dẫn Cổ Linh Linh đi ra ngoài ban công, chỉ để lại một mình Hạ Điềm Điềm đứng ngẩn ngơ ở đó.

“Nhìn tình hình thì chắc là nhà họ Nguyễn muốn liên hôn với nhà họ Cổ rồi, chuyện này sắp tới rồi đây.” Có người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.

“Trước giờ cậu ba Nguyễn đều không mê gái, nhiều năm nay cậu Thần chẳng có người phụ nữ nào cả, không ngờ bây giờ lại thích Cổ Doanh Doanh?”

“Cổ Doanh Doanh có tiếng dịu dàng hiền thục, đoan trang đứng đắn, đúng là cô gái thích hợp để lựa chọn làm vợ, hơn nữa không thể xem thường thực lực của nhà họ Cổ được, cậu ba Nguyễn lựa chọn Cổ Doanh Doanh cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

“Cũng đúng, với điều kiện của cậu ba Nguyễn, các cô gái bình thường cũng không dám trèo cao, cũng chỉ có gia thế của Cổ Doanh Doanh mới xứng với anh ấy thôi.”

Rõ ràng danh tiếng của Cổ Doanh Doanh không tệ, bởi thế mọi người đều đánh giá cao liên hôn giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn.

“Chỉ có điều, nếu đã là thế thì không biết sẽ có bao nhiêu cô gái đau buồn tuyệt vọng nữa.” Có người nói nửa thật nửa giả: “Làm gì có cô gái nào trong thành phố A không muốn cưới cậu Thần chứ?”

“Đúng rồi, sao tối nay không thấy cậu Thần đến thế?”

Rốt cuộc cũng có người phát hiện ra vấn đề: “Theo lý mà nói với quan hệ giữa nhà họ Nguyễn và nhà họ Đường, cậu ba Nguyễn nên đến chứ chỉ?”

“Cậu chẳng biết gì hết, bây giờ cậu ba Nguyễn đã có chốn về rồi, chắc chắn cố tình né tránh để làm vui lòng cô Cổ đấy, vốn dĩ nhà họ Đường tổ chức tiệc là để chọn chồng cho con gái nhà bọn họ, dù gì cậu ba Nguyễn cũng ưu tú như thế, nếu như anh ấy đến đây vào tối hôm nay, lỡ bị cô chiêu nhà họ Đường thích thì phải làm sao đây?” Có người bắt đầu phân tích đến là rõ ràng mạch lạc.

Tô Khiết hơi mím môi, sợ bị cô thích à? Không tốt sao?

“Nghe cậu nói kìa, cô Cổ kém hơn cô Đường nhiều kia mà?” Có người lập tức phản bác ngay.

“Cậu không hiểu đâu, cô Đường và cô Cổ không cùng một mẫu người, chắc hẳn cậu ba Nguyễn thích mẫu người như cô Cổ, điều đó chứng tỏ rằng cậu ba Nguyễn chỉ một một dạ với cô Cổ mà thôi.”

“Lẽ nào tôi mời cậu ba đến mà cậu ba lại bảo là không có hứng, còn nói ai có hứng thì đi, hóa ra cậu ba đã có chốn về rồi.” Không biết Đường Lăng đã đứng bên cạnh Tô Khiết từ lúc nào, anh ta khẽ lắc đầu, gương mặt có vẻ tiếc nuối.

Tiểu Thất nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn Đường Lăng, đôi môi anh ta co rút, anh cả muốn kiếm truyện hả?

Rốt cuộc anh cả xấu tính như thế từ bao giờ?

Nghe Đường Lăng nói thế, mí mắt Tô Khiết giật giật trong vô thức, e là người này sợ thiên hạ không đủ loạn?

Rõ ràng bà cụ Đường đang tức giận vì chuyện này kia mà.

“Ai thèm cậu ta đến, đi dặn dò người hầu, nếu sau này thấy người của nhà họ Nguyễn đến đây thì đóng cửa ngay lập tức, nhất là Nguyễn Hạo Thần.” Quả nhiên bà cụ Đường lập tức nổi nóng bồi thêm một câu.

Tô Khiết nghe bà cụ Đường nói thế, suýt nữa cô đã sặc nước miếng, nếu thấy Nguyễn Hạo Thần đến thì lập tức đóng cửa ngay? Sao chuyện này lại trở nên nghiêm trọng như thế chứ.

Có điều theo ý của Đường Lăng, rõ ràng tối nay Nguyễn Hạo Thần sẽ không đến.

Thật ra anh ta có đến hay không cũng có gì đâu? Anh ta không có hứng đến đây, ai lại thèm anh ta đến kia chứ.

Trong lòng anh ta đã có cô Cổ, một lòng một dạ, muốn tránh hiềm nghi, đó là chuyện của anh ta, không liên quan gì đến cô cả.
 
Chương 1112


Chương 1112

Bọn họ đã ly hôn rồi, chuyện của anh ta vốn không có liên quan gì đến cô hết.

Tiểu Thất nghe thấy lời của bà cụ Đường mà kinh ngạc, bây giờ bà cụ Đường ra mệnh lệnh như thế, thế tới lúc anh ba đến đây thì phải làm sao?

Thật sự bị nhốt ở bên ngoài hả?

Quản gia cũng kinh ngạc khi nghe bà cụ Đường dặn dò như vậy, trong lúc nhất thời ông ta hơi do dự, vừa khéo ông cụ Đường đi về phía bọn họ, quản gia lập tức hỏi ý kiến của ông cụ.

“Ừm, nghe lời bà chủ đi, cứ làm theo lời bà chủ.” Trước giờ ông cụ Đường luôn làm theo lời bà cụ Đường.

Nhưng bà cụ Đường đang đứng ở trong góc khuất, những người khác đều cách xa nên không hề nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Quản gia thấy ông cụ đã đồng ý rồi bèn vội vàng đáp vâng, ông ta đi dặn dò người hầu.

Trác Hiểu Lam đi đến trước mặt Hạ Điềm Điềm, nói khe khẽ gì đó với cô ta, gương mặt Hạ Điềm Điềm mới bình tĩnh trở lại.

“Ông cụ, bà cụ, cậu ba Nguyễn đến rồi.” Chỉ có điều quản gia vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu đã vội vàng chạy về, rõ ràng gương mặt ông ta có vẻ là lạ.

Đôi mắt Tô Khiết hơi sáng lên, không phải Nguyễn Hạo Thần nói là không tới sao? Sao bây giờ anh lại đến?

“Đóng cửa, ngăn cậu ta lại, không cho vào.” Bà cụ Đường dứt khoát ra lệnh mà không buồn nghĩ ngợi, thái độ của bà cụ rất kiên quyết, có thể nhận ra rằng bà cụ thật sự rất giận Nguyễn Hạo Thần.

Ông cụ Đường không nói gì, rõ ràng chỉ cần là lời của bà cụ Đường nói thì ông ấy sẽ không có ý kiến gì cả.

Tất nhiên Phạm My sẽ không phản bác.

“Bà nội, có lẽ đến tìm cô chiêu nhà họ Cổ thì sao? Chúng ta cản lại thì không ổn lắm đâu nhỉ?” Đường Lăng chớp chớp mắt, anh ta cười mỉm, trước đó đã kêu Nguyễn Hạo Thần đến mà không chịu, đáng đời.

“Thế thì kêu cô Cổ đi ra gặp cậu ta.” Bà cụ Đường vừa nghe thấy thế, gương mặt toát lên vẻ tức giận.

“Bà nội, lẽ nào chúng ta đuổi cô Cổ ra ngoài à? Làm thế không thích hợp lắm nhỉ.” Đường Lăng nhếch môi, xem ra hôm nay bà nội đã quyết định như thế rồi.

“Không cần đuổi, cô Cổ vừa nghe thấy cậu ba Nguyễn đến thì đảm bảo chạy ra còn chưa kịp, để hai người bọn họ đi ăn cơm, đi xem phim đi.” Rõ ràng bà cụ Đường hừ một tiếng trong lúc nói chuyện.

Giọng điệu của bà cụ Đường hoàn toàn không chừa lại đường thương lượng.

Đường Lăng khẽ thở dài, xem ra thật sự khó xử rồi, trò đùa này làm hơi quá, chỉ có điều anh ta cũng không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại đến đây vào lúc này.

Nếu như đến sớm hơn một chút hoặc đến trễ hơn một chút thì sẽ không như vậy.

Nếu như đến trễ hơn một chút, anh ta chắc chắn có thể nhân lúc bà nội không để ý mà thả cho anh vào.

Nếu như đến sớm hơn một chút thì anh ta đã không nói mấy lời lẽ như thế rồi, khi ấy, anh ta cũng hơi tức giận khi nghe thấy Cổ Linh Linh nói vậy, anh ta biết tính cách của Nguyễn Hạo Thần, chắc chắn Nguyễn Hạo Thần sẽ không bầu bạn với Cổ Doanh Doanh như lời Cổ Linh Linh nói, nhưng việc ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn chọn Cổ Doanh Doanh lại là thật

Cũng vì Nguyễn Hạo Thần không xử lý thỏa đáng nên mới xảy ra chuyện như thế này, bởi vậy anh ta mới tức giận, anh ta biết bà nội mình cũng tức giận vì nguyên nhân này.

“Cậu ba Nguyễn, quản gia đã đi thông báo rồi, xin cậu đợi một lát.” Bây giờ cậu ba Nguyễn đang bị cản lại ở bên ngoài, người ta không cho anh vào.

Cậu ba Nguyễn khẽ nhíu mày, bắt đầu từ bao giờ mà phải đi thông báo khi thấy đến nhà họ Đường? Chuyện quái gì thế này?

Cậu ba Nguyễn không màng đến anh ta, anh đi thẳng vào trong.
 
Chương 1113


Chương 1113

Bình thường có vào hay không vào thì cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng bây giờ vợ anh đang ở trong đó, anh không vào mà được à?

“Cậu ba Nguyễn, phiền cậu đợi một lúc.” Người đó chắn trước mặt cậu ba Nguyễn, khi nãy quản gia đã dặn dò rồi, không cho cậu ba Nguyễn vào, nói đây là ý của bà cụ.

Ai nấy cũng biết trong nhà họ Đường, mọi thứ đều phải nghe theo lệnh của bà cụ kia chứ.

Cậu ba Nguyễn nghiêng đầu sang lạnh lùng nhìn anh ta, anh đanh giọng mà nói: “Tránh ra.”

“Cậu ba Nguyễn, chúng tôi chỉ là người hầu thôi, xin anh đừng làm khó chúng tôi, đây là mệnh lệnh của bà chủ, chúng tôi cũng đâu có cách nào.”

“Lệnh của bà cụ à?” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày lại, bà cụ sai người cản anh hả? Tại sao chứ?

Trước giờ bà cụ vẫn rất thích anh kia mà? Trước giờ vẫn luôn đối xử tốt với anh? Tại sao bây giờ lại không cho anh vào trong?

“Dạ, đúng là mệnh lệnh của bà chủ, chứ bằng khônng chúng tôi nào dám cản đường anh.” Người hầu vội vàng giải thích.

“Tại sao?” Cậu ba Nguyễn tin lời anh ta nói, nhưng cậu ba Nguyễn không hiểu vì sao lại như thế?

“Tôi cũng không rõ nữa, nhưng quản gia đã đi hỏi ý của bà cụ rồi, nên xin cậu ba Nguyễn đợi một lát.”

Nguyễn Hạo Thần khẽ híp mắt lại, bình thường anh vào nhà họ Đường chẳng bao giờ bị cản lại, thế mà hôm nay tổ chức tiệc như thế lại không cho anh vào?

Chuyện này kỳ quái thật!

“Bà nội, bà cần gì phải giận dữ kia chứ, bà cản cậu ta ở bên ngoài thì lại khiến cho nhà họ Đường chúng ta trông có vẻ nhỏ nhen, giống như chúng ta thẹn quá thành giận, Tô Khiết không buông bỏ được vậy.” Đường Lăng biết bà cụ không lên tiếng thì chuyện này phiền phức rồi, cho dù có thế nào thì cũng cho Nguyễn Hạo Thần vào trước đã.

“Tô Khiết, cháu nói đi?” Bà cụ Đường quay sang nhìn Tô Khiết.

“Cháu cảm thấy anh cả nói đúng.” Tô Khiết hơi mím môi, thật ra cô cảm thấy không cho Nguyễn Hạo Thần vào đây thì kỳ quá, cho dù là với nhà họ Đường hay là Nguyễn Hạo Thần.

Dù có thế nào cũng không đến mức cản Nguyễn Hạo Thần ở bên ngoài.

Hơn nữa Nguyễn Hạo Thần thân thiết với ai, yêu ai cũng là tự do của anh, không có lý do gì cản anh ở bên ngoài vì chuyện này cả.

“Được rồi, nghe lời Tô Khiết đi vậy, để cho cậu ta vào.” Bà cụ Đường gật đầu, xem như đồng ý rồi lại bổ sung thêm một câu: “Kêu cậu ta vào tìm cô Cổ của cậu ta đi.”

Khóe môi Đường Lăng giật giật, Nguyễn Hạo Thần đến tìm cô chiêu của nhà họ Cổ à? Có quỷ mới tin đấy.

Đợi đến khi Nguyễn Hạo Thần vào đây, cô chiêu của nhà họ Cổ sẽ bị vả mặt mất.

“Dạ, dạ, tôi lập tức đi ngay.” Rõ ràng quản gia thở phào nhẹ nhõm, ông ta nhanh chóng chạy ra ngoài.

“Tô Khiết, đến đây với bà nào. Để bà giới thiệu cháu của ông Lý cho cháu, còn cho cháu làm quen với con trai của chú Hạ nữa.” Ánh mắt bà cụ Đường hơi thay đổi, rồi sau đó bà ấy kéo Tô Khiết đi về phía mấy thanh niên đang tụ tập.

Khóe môi Đường Lăng co rút, bà nội muốn gây chuyện hả? Hơn nữa còn muốn gây ra chuyện lớn.

“Thấm Nhi, qua đây, cháu qua đây.” Ông cụ Lý vừa nhìn thấy Tô Khiết đã đứng dậy chào hỏi, ông gọi Tô Khiết đến bên cạnh mình.

“Nhiên, đây là Thấm Nhi, cháu còn không mau chào hỏi đi.” Ông cụ Lý chỉ mong có thể kéo cháu trai của mình ra trước.
 
Chương 1114


Chương 1114

Lý Nhiên bước đến, anh ta nhìn Tô Khiết rồi cười nhẹ: “Xin chào, tôi là Lý Nhiên.”

Thái độ của anh ta rất khách sáo và lịch sự, giọng nói dịu dàng và nhẹ nhàng, khiến cho người khác có cảm giác anh ta rất ôn hòa mà cũng không mất đi vẻ lịch sự.

Lúc quản gia bước ra ngoài mới nhìn thấy cậu ba Nguyễn đã vào trong, anh nhanh chóng bước đến phòng khách, người hầu không tài nào cản anh lại nổi.

“Cậu ba Nguyễn, mời cậu.” Quản gia vội vàng bước đến kéo người hầu sang một bên.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng híp mắt lại, rồi anh sải bước đi vào trong.

Nguyễn Hạo Thần vừa bước vào trong phòng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, bọn họ nhìn thấy anh đột ngột đến đây đều hơi sững sờ.

“Cậu ba Nguyễn đến rồi à?”

“Cậu ba Nguyễn đến tìm cô Cổ đúng không?”

“Ừm, có thể làm thế lắm, dù gì người ta cũng đã bàn đến chuyện kết hôn rồi mà.”

“Cô Cổ đâu rồi?”

“Khi nãy đi ra ngoài ban công rồi, không phải là trở về vừa đúng lúc sao.” Có người thấy Cổ Doanh Doanh bước vào ngay lúc này.

Lúc Cổ Doanh Doanh nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô ta trố mắt, trong lòng lập tức thấy chột dạ, sao anh lại đến đây?

“Chị, cậu ba Nguyễn đến rồi, chắc chắn là đến tìm chị đó.” Cổ Linh Linh cũng nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, bây giờ cô ta vô cùng kích động, cô ta cho rằng chắc chắn Nguyễn Hạo Thần đến đây là để tìm Cổ Doanh Doanh.

Bây giờ rất nhiều khách khứa đều cho rằng cậu ba Nguyễn đến đây tìm cô Cổ.

Cổ Doanh Doanh thầm hít sâu một hơi, cơ thể hơi cứng đờ, thậm chí hai tay của cô ta còn khẽ run rẩy, chỉ có cô ta mới biết thật ra cậu ba Nguyễn đến đây không phải để tìm mình.

Bởi vì lúc cô ta đến nhà họ Nguyễn, cậu ba Nguyễn vốn không hề trở về, thật ra đúng như những gì Hạ Điềm Điềm nói, trước giờ cậu ba Nguyễn chưa từng quan tâm đến cô ta, những chuyện này đều do cô ta thêu dệt nên.

Bởi vì ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đều vô cùng vừa ý cô ta nên cô ta mới dám thêu dệt ra chuyện này, cô ta cho rằng với tính cách của cậu ba Nguyễn, anh sẽ không đi giải thích.

Khi nãy cô ta thấy cậu ba Nguyễn không có mặt ở đây nên mới để mặc cho Cổ Linh Linh nói năng như thế, có làm sao thì cô ta cũng chẳng ngờ cậu ba đột ngột đến đây.

Bây giờ cậu ba Nguyễn đến rồi, nếu như có người nhắc đến chuyện ban nãy thì tất thảy đều sẽ bị vạch trần!

“Cô Cổ, chúc mừng cô, xem ra cậu ba Nguyễn thật lòng yêu thích cô đấy, cô còn không mau đuổi theo anh ấy đi.” Một người vừa khéo đứng bên cạnh Cổ Doanh Doanh giở giọng nịnh bợ cô ta.

Cổ Doanh Doanh không quan tâm đến người đó, cơ thể cô ta cứng đờ.

Cô ta sợ rằng lời nói dối của mình sẽ bị người khác vạch trần, bởi thế, bây giờ cô ta hơi sợ cậu ba Nguyễn nhìnt thấy cô ta.

Đúng lúc này, cậu ba Nguyễn quay mặt sang nhìn cô ta.

“Chị, cậu ba Nguyễn nhìn thấy chị rồi kìa.” Cổ Linh Linh không khỏi vui vẻ.

Cổ Doanh Doanh đang cảm thấy hết sức căng thẳng và bất an.

Xung quanh đó cũng đã có người để ý đến cậu ba Nguyễn và Cổ Doanh Doanh, cũng nghĩ đến việc cậu ba Nguyễn sẽ đi qua đó ngay lập tức nhỉ?
 
Chương 1115


Chương 1115

Nhưng mà cậu ba Nguyễn lại quay mặt đi, dường như không hề nhìn thấy Cổ Doanh Doanh, không, nói chính xác là cậu ba Nguyễn thật sự không nhìn thấy Cổ Doanh Doanh.

Mọi người đều ngạc nhiên? Chuyện gì thế này? Rõ ràng khi nãy cậu ba Nguyễn nhìn về vị trí Cổ Doanh Doanh đứng mà sao lại chẳng có chút phản ứng nào? Hình như đối với cậu ba Nguyễn, Cổ Doanh Doanh chỉ là không khí thôi vậy.

Nếu như thật sự giống như những gì Cổ Doanh Doanh nói ban nãy thì cậu ba Nguyễn không thể phản ứng như vậy được?

Cậu ba Nguyễn đảo mắt nhìn sang hướng khác, anh thấy Tô Khiết đang đứng với một người đàn ông khác, cô đang mỉm cười, người đàn ông ấy cũng đang cười, dường như hai người bọn họ đang nói chuyện vui vẻ lắm vậy.

Bây giờ gương mặt của cô trông không có vẻ giả dối gì cả, bây giờ cô rất đẹp, rất đẹp, giống như lúc anh nhìn thấy cô ở nước M vậy.

Đương nhiên cho dù người phụ nữ ấy có dáng vẻ như thế nào, cho dù cô có hóa thành tro thì anh cũng sẽ nhận ra cô ngay.

Đôi mắt cậu ba Nguyễn nhanh chóng híp lại, anh dứt khoát nhanh chân sải bước về phía Tô Khiết đang đứng.

Người phụ nữ chết tiệt, không ngờ lại đám giở trò ong bướm, cô nghĩ anh chết rồi à?

Mọi người đều né ra nhường đường cho anh, thấy nét mặt của cậu ba Nguyễn lúc ấy giờ, ai nấy cũng đổ mồ hôi lạnh, hình như bây giờ tâm trạng của cậu ba Nguyễn không được vui vẻ cho mấy.

Vẻ mặt của cậu ba Nguyễn trông có vẻ đáng sợ.

Mọi người nhìn theo ánh mắt của anh bèn nhìn thấy cô chiêu nhà họ Đường, bây giờ cô Đường đang mỉm cười, vốn dĩ cô đã rất xinh đẹp, bây giờ cô đang nở nụ cười, khiến cho cô có vẻ đẹp như thần tiên trên trời, cả đám đàn ông nhìn mà ngất ngây.

Nguyễn Hạo Thần tức anh ách trong bụng, cô cười như thế với đàn ông khác có nghĩa là gì? Vui đến như vậy à? Mừng rỡ như vậy à?

Nguyễn Hạo Thần đi nhanh về phía bọn họ bèn nhìn thấy Lý Nhiên đang nắm tay Tô Khiết, đó chỉ là cái nắm tay lịch sự mà thôi.

Thế nhưng bây giờ ánh mắt của cậu ba Nguyễn đã khác hẳn.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng giơ tay ra nắm lấy cổ tay Tô Khiết, giật bàn tay đang nằm trong tay Lý Nhiên của cô ấy ra rồi kéo Tô Khiết ra sau lưng mình, anh trừng mắt nhìn cô: “Em giỏi thật.”

Không ngờ chuyện lớn thế này mà cô lại không nói cho anh biết, hơn nữa nhà họ Đường muốn kiếm người đàn ông cô ấy trong buổi tiệc ngày hôm nay, cô ấy còn hớn ha hớn hả, khi nãy nói chuyện với Lý Nhiên vui vẻ thế cơ mà.

Cô ấy giỏi thật, lần này anh không trông chừng cô cẩn thận là cô chạy ra ngoài trêu ong ghẹo bướm rồi…

Mọi người thấy tình hình thay đổi đều kinh ngạc, chuyện gì thế này?

Không phải nói cậu ba Nguyễn một lòng một dạ với cô chiêu nhà họ Cổ sao? Không phải nói cậu ba Nguyễn và cô Cổ đang bàn chuyện đám cưới sao? Sao cậu ba Nguyễn không quan tâm đến cô Cổ mà lại nắm tay cô chiêu nhà họ Đường?

Trác Hiểu Lam đứng ở gần đó, ánh mắt cô ta chợt thay đổi, bàn tay siết chặt, đôi môi cũng mím lại.

“Cậu làm gì đó? Thấm Nhi đang nói chuyện vui vẻ với Nhiên kia kìa, cậu đến phá rối gì thế?” Vốn dĩ bà cụ Đường đang bực bội Nguyễn Hạo Thần, bây giờ nhìn thấy anh nắm tay Cổ Tô Khiết, bà cụ lại càng tức giận hơn.
 
Chương 1116


Chương 1116

Không phải cậu ta đã ly hôn với Tô Khiết rồi sao? Chẳng phải nhà họ Nguyễn của bọn họ đã chọn con dâu mới rồi sao? Mắc gì cậu ta còn đến đây phá rối Tô Khiết nữa?

Anh ta còn nổi nóng với Tô Khiết nhà bà cụ? Mắc gì? Cậu ta có tư cách gì để nổi nóng với Tô Khiết đây?

“Ông cụ, ông cứ trơ mắt ra mà nhìn cậu ta quấy rối bữa tiêc à?” Bà cụ Đường nhìn ông cụ Đường, ý của bà đã quá rõ ràng.

“Cậu quấy rối cái gì đấy?” Tất nhiên ông cụ Đường cũng đã nghe thấy Nguyễn Hạo Thần thấp giọng rống lên với Tô Khiết, tất nhiên trong lòng ông cụ cũng cảm thấy bực bội, bây giờ bà cụ Đường lại còn nổi nóng, tất nhiên ông cụ phải phối hợp với bà ấy rồi.

“Cậu buông tay ra cho tôi.” Ông cụ Đường giơ quải trượng trong tay mình lên rồi vung vào người Nguyễn Hạo Thần.

Mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, có làm sao thì cũng không ngờ ông cụ thật sự động tay động chân.

Nhưng mà những ai biết nội tình đều không khỏi chớp mắt, không phải là ông cụ Đường đánh tùy tiện.

Tô Khiết giật mình, nói thật lòng, cô thật sự cảm thấy hơi kinh ngạc khi thấy Nguyễn Hạo Thần xuất hiện ở đây, đột nhiên nắm lấy tay cô rồi rống lên với cô một cách lạ lùng.

Thấy ông cụ Đường vung quải trượng, Tô Khiết mới sực tỉnh táo.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy ông cụ vung quải trượng về phía mình, anh không tránh cũng không né mà chỉ đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích chút nào, thậm chí đến mắt còn không chớp.

Nhưng anh buông tay của Tô Khiết ra, sợ rằng trượng của ông cụ sẽ đánh trúng người cô.

Sau khi buông tay Tô Khiết, bàn tay anh không hề cử động một chút nào, một khắc sau, quải trượng của ông cụ Đường đánh trúng tay anh ngay.

Tất nhiên ông cụ Đường cũng nhìn thấy hết mọi phản ứng của Nguyễn Hạo Thần, ông chớp chớp mắt rồi cười thầm trong lòng, biểu hiện của cậu nhóc này tốt lắm.

Không tránh cũng không né, hơn nữa phản ứng đầu tiên là muốn bảo vệ cho cô bé Tô Khiết.

Ánh mắt Tô Khiết chợt thay đổi, cô nhìn thấy hình như ông cụ đánh hơi nặng.

Nguyễn Hạo Thần cũng không tránh không né?

Có điều Tô Khiết chợt nhớ lại ông cụ đã từng nói với Cố Chính Tuần rằng quải trượng của ông chỉ dành để đánh người nhà họ Đường, hoặc là người được ông xem trọng.

Thế ông cụ có ý gì đây?

Thật ra nhìn thì tưởng ông cụ đánh nặng, nhưng thật ra ông đã nương tay trong lúc đánh.

Gương mặt của mỗi người mỗi khác khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần bị đánh, chẳng có bao nhiêu người được ông cụ động tay động chân, hơn nữa còn dùng quải trượng của ông.

Bởi thế, người nào biết chuyện đều nhận ra việc ông đánh anh bằng quải trượng có ý nghĩa sâu xa.

Ông cụ Lý sững sờ rồi nhìn ông cụ Đường với vẻ bất mãn, rõ ràng ông cụ Đường thiên vị, thiên vị quá đáng luôn rồi.

Nguyễn Hạo Thần bị đánh nhưng sắc mặt của anh lại không hề thay đổi, anh vẫn nhìn Tô Khiết chăm chú: “Buổi tiệc tối hôm nay là như thế nào? Em định giải thích với anh ra sao?”

Nguyễn Hạo Thần vừa nghĩ đến việc nhà họ Đường muốn tìm một người đàn ông thích hợp cho cô trong buổi tiệc tối ngày hôm nay, anh nhớ người đàn ông ban nãy nhìn cô chăm chú là không khỏi tức giận.

“Giải thích với cậu? Mắc gì Thấm Nhi nhà chúng tôi phải giải thích với cậu? Cậu là gì của Thấm Nhi nhà chúng tôi?” Tất nhiên bà cụ Đường cũng đã nhìn thấy phản ứng của Nguyễn Hạo Thần, trong lòng bà hơi hài lòng, thế nhưng vừa nghe thấy giọng điệu chất vất của anh là bất mãn ngay. Bà cụ đi đến trước mặt Tô Khiết rồi kéo cô lại.
 
Chương 1117


Chương 1117

“Cháu…” Nguyễn Hạo Thần hơi híp mắt, rồi mới định mở miệng một lần nữa.

“Đúng rồi, cậu vừa mới hỏi buổi tiệc tối ngày hôm nay là như thế nào? Để tôi nói cho cậu nghe, hôm nay chúng tôi muốn tìm đối tượng phù hợp cho Thấm Nhi, mặc dù Thấm Nhi nhà chúng tôi còn nhỏ, không lo không gả đi được nhưng lựa sớm một chút cũng tốt.” Bà cụ Đường ngắt lời anh, vừa nhớ lại những chuyện ban nãy là bà lại thấy bực mình.

Nhất là nghĩ đến những lời ông cụ Nguyễn mắng chửi Tô Khiết.

Nhà họ Nguyễn của cậu ta làm ra những chuyện như thế mà còn mặt mũi đến chất vấn Tô Khiết nhà bà, đúng là quá đáng.

Trước giờ cậu nhóc này đều ngông cuồng như thế, với tính cách của cậu ta, thái độ của cậu ta mà đòi cưới Tô Khiết nhà bà à? Không có cửa đâu.

Hơn nữa nhìn thái độ của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, bà cũng không yên tâm để cho Tô Khiết về nhà họ làm dâu.

Tô Khiết hít sâu một hơi, khi nãy bà cụ vốn không hề nói như thế, rõ ràng bà cụ cố ý nói như vậy là để cho Nguyễn Hạo Thần nghe.

“Ý của em thì sao?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn nhìn Tô Khiết, người khác nói thế nào thì anh không quan tâm, anh chỉ quan tâm đến cô ấy thôi.

“Thấm Nhi, khi nãy cháu nói chuyện với Nhiên đến đâu rồi, hai cháu nói tiếp đi, đừng để cho người không liên quan quấy rầy.” Tô Khiết vẫn còn chưa lên tiếng thì bà cụ Đường đã kéo cô sang một bên.

Nguyễn Hạo Thần lại giơ tay kéo lấy cánh tay kia của cô, rõ ràng ánh mắt của anh tối đi vài phần.

“Làm gì thế? Nhóc con, cậu muốn chọc cho chúng tôi tức chết à? Ôi trời, tôi bị bệnh tim không biết có tức quá mà phát tác hay không?” Đột nhiên bà cụ Đường giơ tay ôm ngực.

Tô Khiết nhà bà chỉ vừa mới trở về mà thôi, bà không muốn để cho cháu mình bị cậu nhóc nhà họ Nguyễn kéo đi nhanh như thế, huống hồ chi trước khi giải quyết xong những chuyện trong nhà họ Nguyễn, chắc chắn bà sẽ không gả Tô Khiết cho Nguyễn Hạo Thần đâu.

“Bà ngoại, bà không sao chứ?” Tô Khiết kinh ngạc, cô nhanh chóng đỡ bà cụ Đường.

“Sao thế? Bệnh tim tái phát à, bác sĩ đã dặn dò bà không thể tức giận, không thể kích động được, sao bà lại không nghe lời?” Ông cụ Đường vội vàng đi đến bên cạnh bà cụ rồi phối hợp với bà một cách ăn ý.

“Tại tôi không nghe lời à? Bây giờ có người muốn chọc tức tôi kia kìa, muốn làm tôi tức chết.” Rõ ràng lời lẽ của bà cụ Đường đã rất rõ ràng.

Đường Lăng khẽ nhếch môi, bà nội bị bệnh tim hồi nào mà anh không biết? Rõ ràng ông bà cụ này sắp sửa thành thành diễn viên đại tài rồi.

Có điều cũng không trách bọn họ được, vốn dĩ hai cụ cũng chỉ thấy bất mãn vì cách hành xử của Nguyễn Hạo Thần mà thôi, tên nhóc Nguyễn Hạo Thần vừa đến đã tỏ thái độ chất vấn Tô Khiết rồi.

E là hai ông bà sợ Tô Khiết tủi thân, bây giờ thấy thái độ của Nguyễn Hạo Thần như thế, bọn họ không lo mà được à?

Nếu Nguyễn Hạo Thần muốn cưới người của nhà họ Đường thì bắt buộc phải tỏ ra có thành ý, làm hai ông bà động lòng mới được.

Nhưng rõ ràng bây giờ thời cơ vẫn còn chưa chín mùi, bà cụ đang tức muốn chết đây này.

“Hạo Thần, Tư Đồ Không đến rồi, để tôi đưa cậu đi chào hỏi.” Đường Lăng vội vàng đến hòa giải, chứ nếu tiếp tục như thế này thì khó mà thu xếp cho yên ổn được.

Nguyễn Hạo Thần vẫn nắm chặt tay Tô Khiết chứ không hề buông ra.
 
Chương 1118


Chương 1118

“Ôi trời, ngực của tôi đau quá, đau quá.” Bà cụ lại ôm ngực một lần ữa.

Tô Khiết hơi dùng sức giằng ra khỏi tay anh, cô vội vàng đỡ lấy bà cụ Đường.

Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mắt lại, trong lòng anh cảm thấy hơi bất mãn, có điều cũng chẳng kéo cô lại.

Anh biết tình hình đã như thế, dù cô biết bà cụ đang giả vờ thì cũng chẳng bỏ mặc được.

Bởi thế, nếu như bà cụ Đường vẫn tỏ thái độ như thế này thì anh cũng chẳng làm gì được.

Bây giờ cô ấy là người nhà họ Đường, nếu như anh muốn cưới cô ấy thì phải được hai ông bà đồng ý, nhất là bà cụ Đường, bởi thế anh không thể chọc bà cụ tức giận.

“Tôi vừa nhìn thấy cậu ta là đã thấy đau ngực, các người dẫn cậu ta ra xa một chút đi, đừng để tôi nhìn thấy cậu ta nữa, kêu cậu ta muốn ai thì đi tìm người đó.” Bà cụ Đường lại lên tiếng, chắc chắn câu này là nói với Đường Lăng, có điều cũng nói để cho Nguyễn Hạo Thần nghe.

Bởi thế, bà cụ Đường định tính sổ hết nợ mới nợ cũ.

“Đi thôi, nếu tiếp tục dây dưa nữa thì Tô Khiết sẽ khó xử lắm.” Đường Lăng thì thầm vào tai Nguyễn Hạo Thần: “Cậu cũng không cần lo, chưa chức Tô Khiết vừa mắt ai trong số mấy người này.”

Đường Lăng khựng lại một chút, thấy bà cụ Đường kéo Tô Khiết đi ra xa rồi mới chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Nếu như Tô Khiết thích người đàn ông khác thì cậu bỏ cuộc là vừa rồi.”

Nguyễn Hạo Thần quay người lại, lạnh lùng nhìn Đường Lăng.

Nhưng mà Đường Lăng nói đúng, sợ rằng Tô Khiết sẽ cảm thấy khó xử khi thấy mọi chuyện ra nông nỗi như vậy, thật ra anh cũng không cầi phải sốt ruột, anh không tin bà cụ Đường có thể canh chừng Tô Khiết gắt gao cả buổi tối.

Rồi sẽ có cơ hội cho anh thôi, đến lúc đó…

Cậu năm Tần sực tỉnh táo lại, anh ta âm thầm thở dài, xem ra mình thật sự không có cơ hộ rồi.

“Anh cả, anh biết cách an ủi người khác thật.” Khóe miệng Tiểu Thất co rút, anh cả đang an ủi người ta đó hả? Đây rõ ràng là đang chọc tức anh ba kia mà.

“Anh ba, anh yên tâm đi, chị ba sẽ không thích người đàn ông nào khác đâu, khi nãy em để ý thấy rồi, chị ba chẳng nhìn người đàn ông nào ở đây cả mà chỉ nhìn anh ba thôi.” Tiểu Thất là người lương thiện nhất, anh ta cảm thấy chắc chắn bây giờ mình không thể đả kích anh ba nhà mình được.

Rõ ràng Tiểu Thất nói thế chỉ để an ủi cậu ba Nguyễn thôi, thế nhưng người nào đó lại xem là thật…

“Thật sao?” Nhưng mà rõ ràng cậu ba Nguyễn đã xem là thật, gương mặt tối tăm của anh sáng sủa lên đôi chút.

“Dạ, thật đó.” Tiểu Thất sững sờ rồi nhanh chóng gõ đầu mình thật mạnh, ban nãy chính anh ta còn không tin những gì mình nói, thế mà anh ba của anh ta lại tin tưởng rồi.

Anh ba của anh ta hay thật!!

Rõ ràng gương mặt tối sầm của Nguyễn Hạo Thần hòa hoãn hơn đôi chút, có điều anh vẫn luôn nhìn Tô Khiết đăm đăm.

“Chuyện gì thế này? Không phải nói cậu ba Nguyễn tâm đầu ý hợp với cô Cổ sao? Tại sao sau khi đến đây, cậu ba Nguyễn chẳng buồn liếc nhìn cô Cổ mà lại quấn lấy cô Đường chứ?”

“Lẽ nào cậu ba Nguyễn yêu người khác rồi sao?”

“Nhìn dáng vẻ của cậu ba Nguyễn xem có giống như yêu người khác không? Ai cũng nhìn ra cậu ba Nguyễn quen biết với cô Đường, chứ bằng không tại sao lại tỏ thái độ như thế? Còn ăn nói như thế nữa?”

“Thế chuyện này là sao đây? Lẽ nào cậu ba Nguyễn một chân đạp hai thuyền à?”

“Một chân đạp hai thuyền? Cậu xem xem cậu ba Nguyễn có thèm quan tâm đến cô Cổ không? Cậu ba Nguyễn còn chưa nhìn cô ta cái nào kia kìa, hơn nữa cậu ba Nguyễn cũng không phải là hạng người như thế, huống hồ chi cô Cổ có thể sánh bằng cô Đường à?”
 
Chương 1119


Chương 1119

“Thế…khi nãy cô chiêu nhà họ Cổ nói xạo hả?”

“Ờ, tôi cảm thấy dám lắm.”

Mọi người vừa nghĩ đến Cổ Doanh Doanh, lúc muốn đi tìm cô ta lại phát hiện ra không thấy Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh đâu nữa.

“Con nhóc nhà họ Cổ cũng thật là…” Bà cụ Đường là người thông minh, tất nhiên bà cụ cũng hiểu, bà không khỏi lắc đầu.

“Đúng thế, rõ ràng Cổ Doanh Doanh nói dối, Hạo Thần đến rồi nên cô ta sợ lời nói dối của mình bị vạch trần, thế nên mới lén chuồn đi.” Phạm My thầm thở dài: “Mới tí tuổi đầu đã có lòng dạ thâm hiểm.”

“Đây là cô gái mà ông cụ Nguyễn đã lựa chọn từ trong hàng ngàn hàng vạn người đấy, muốn cậu nhóc nhà họ Nguyễn cưới cô ta về.” Bà cụ Đường lại lắc đầu.

“Cũng phải được Hạo Thần đồng ý mới cưới chứ, mẹ à, mẹ đã nhìn Hạo Thần từ nhỏ cho đến lớn, thấy thái độ ban nãy của nó mà mẹ còn chưa hiểu sao? Sao mẹ phải cố tình làm khó cậu ấy chứ?” Phạm My nhìn bà cụ, bà tin rằng chắc chắn bà cụ đã thấu tỏ, nếu như đã hiểu thì sao lại làm khó Nguyễn Hạo Thần kia chứ?

Bà lão Đường vừa định trả lời thì đột nhiên có tiếng ồn ào vang lên ở ngoài cửa, còn có đứa thốt lên đầy kinh ngạc loáng thoáng, thậm chí còn có tiếng hít vào, chuyện gì thế này…

Bây giờ ông cụ Đường đang nhìn ra ngoài cửa, xem xem chuyện gì mà làm mọi người kinh ngạc như thế.

Bên ngoài cửa, mọi người đã nhường đường, tốc độ rất nhanh, động tác đồng bộ, tất cả mọi người đều dạt sang hai bên trong vô thức.

Rồi sau đó, mọi người đều không khỏi thốt lên đầy ngạc nhiên khi nhìn thấy người bước vào, không ngờ lại là ông Viên, đi cùng với ông Viên còn có bà Viên và con trai của bọn họ.

Cả gia đình bọn họ đến dự tiệc, chắc chắn người bình thường không thể có vinh dự như thế này.

Sau khi sực tỉnh táo lại, ông cụ Đường vội vàng bước ra tiếp đón, chỉ thấy ông cụ Đường vẫn còn chưa kịp lên tiếng thì ông Viên đã mở lời trước: “Cụ Đường, cụ làm thế không được, không ngờ cụ không mời gia đình tôi.”

Ông cụ Đường âm thầm thở dài, trong lúc nhất thời cũng không biết phải trả lời như thế nào.

“Tôi nghe nói hôm nay cụ Đường đã tìm được cháu ngoại của mình, còn định tìm một nhà chồng tốt cho cô bé, mặc dù cụ Đường không mời chúng tôi nhưng chúng tôi vẫn dắt con trai mình đến đây.” Ông Viên cười lớn, lời ông ta nói làm mọi người kinh ngạc, đôi mắt ông ta nhìn Tô Khiết là đã đủ bày tỏ ý định lắm rồi. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhưng người khác đều nghe nói đến việc nhà họ Đường muốn tìm một chàng trai tử tế cho cháu gái của mình, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ đến ông ta đột ngột xuất hiện, lại còn nói thẳng ra như vậy nữa.

Nếu là thế, những người có ý định này đều tuyệt vọng ngay lập tức.

Thử hỏi, có ai dám giành với con trai ông Viên kia chứ?

“Ôi trời, anh ba, chuyện gì thế này?” Tiểu Thất kinh ngạc, khi nãy anh ta còn nói chị ba chưa từng ghé mắt nhìn người đàn ông khác, mấy tên đàn ông còn lại không phải là đối thủ của anh ba.

Nhưng không ngờ bây giờ kẻ địch mạnh lại xuất hiện rồi?

“Cậu ba, kẻ địch mạnh đến rồi kìa.” Đường Lăng chớp mắt, anh ta thật sự không ngờ tối đêm nay lại xảy ra chuyện như thế này.

“Viên Quân Doanh, năm nay ba mươi tuổi, chưa cưới vợ, dung mạo và phẩm chất hơn người, vô cùng tài hoa, không nói đến thân phận của anh ta, vốn dĩ anh ta đã rất ưu tú rồi…” Đường Lăng chậm rãi giới thiệu, Viên Quân Doanh vốn đã rất ưu tú, không phải là người bình thường.
 
Chương 1120


Chương 1120

Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng liếc nhìn annh ta, khóe môi Đường Lăng giần giật, rồi anh ta im lặng, rõ ràng có người không thích nghe lời anh ta nói.

Ông cụ Đường cũng cảm thấy ngơ ngác, nói thật lòng, vốn dĩ bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện chọn chồng cho Tô Khiết, đó chỉ là lời đồn đại thôi.

Nhưng vị trước mắt đã nói như thế, ông cụ cũng không tiện giải thích.

“Cô Đường, hôm nay tôi đến đây vì mến mộ danh tiếng của cô.” Viên Quân Doanh đi đến trước mặt Tô Khiết, khóe môi của anh ta hơi cong cong, anh ta mỉm cười nhìn cô.

Tô Khiết nhìn người đàn ông ấy, anh ta rất đẹp, có vẻ ôn hòa và dịu dàng, nhưng trong đôi mắt lại có vẻ sắc lẻm như hiểu rõ mọi thứ, người đàn ông này không đơn giản, đây là phản ứng đầu tiên của Tô Khiết.

Tô Khiết lịch sự mỉm cười.

“Tôi có thể nói chuyện riêng với cô Đường được không?” Có thể nói là Viên Quân Doanh hết sức chủ động và thẳng thắn.

Vô số người đàn ông ở đây đều muốn có cơ hội nói chuyện riêng với cô Đường, chỉ có điều mọi người đều không dám đường đột.

Tô Khiết ngẩn người, cô biết rằng mình không tiện từ chối, thế nhưng nói chuyện riêng với anh ta? Nói cái gì?

Tô Khiết liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần trong vô thức, vừa khéo lại thấy Nguyễn Hạo Thần đang nhìn cô đăm đăm.

Nếu như cô đồng ý nói chuyện riêng với anh ta, chắc hẳn Nguyễn Hạo Thần sẽ điên mất.

“Má, thẳng thắn vậy à?” Cậu năm Tần hít sâu một hơi: “Nghe nói trước giờ Viên Quân Doanh làm việc rất nhanh gọn, quả nhiên không sai, theo đuổi con gái mà cũng thẳng thắn như thế.”

“Vậy chị ba có đồng ý không? Anh ba, anh nói xem, chị ba có thích Viên Quân Doanh không? Không cần anh nữa…” Bây giờ Tiểu Thất cũng sốt ruột, trong lúc nhất thời anh ta buột miệng nói thế, không cân nhắc đến việc lời lẽ này đã kích động anh ba của mình như thế nào.

“Trong tình huống như vầy, Tô Khiết không tài nào từ chối nổi đâu.” Ánh mắt Đường Lăng hơi tối đi, gương mặt anh ta trở nên nghiêm túc.

Bây giờ, ở nơi này, dưới ánh mắt của mọi người, Viên Quân Doanh yêu cầu như thế thì làm sao Tô Khiết có thể từ chối được.

Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại, anh lạnh lùng nhìn Viên Quân Doanh rồi lại nhìn Tô Khiết.

“Được.” Tô Khiết mỉm cười, cô gật đầu khe khẽ.

Trong giây phút đó, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng đến tột cùng, không ngờ cô lại đồng ý nhanh như vậy? Đồng ý nói chuyện riêng với Viên Quân Doanh à?

Người phụ nữ đáng chết này!

Ánh mắt Đường Lăng lóe lên, khẽ than thở trong lòng, Khiết Khiết đồng ý với Viên Quân Doanh là bởi vì suy nghĩ cho nhà họ Đường.

Sắc mặt của ông bà cụ Đường cũng trở nên khác lạ, bọn họ không muốn Khiết Khiết phải hy sinh bất cứ thứ gì cho nhà họ Đường.

Viên Quân Doanh khẽ nở một nụ cười nhẹ.

Đám đàn ông còn lại đều đã mất hết hy vọng.

Viên Quân Doanh có tình, cô Đường lại có ý, cũng đã đồng ý trước mặt mọi người rồi, những người khác còn có cơ hội nữa hay sao?

Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại, trong ánh mắt có vài phần tiêu điều.

“Đã sớm nghe nói ngài đây vì nước vì dân mà cúc cung tận tụy, lúc nào cũng lo lắng cho dân, giờ tôi là người nhà họ Đường, tuy không có những bản lĩnh khác nhưng chuyện phá án vẫn có thể giúp đỡ một hai, nếu là chuyện liên quan đến vụ án, ngài có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào, nhất định tôi sẽ không từ chối.” Tô Khiết nhìn về phía Viên Quân Doanh, nụ cười trên gương mặt dần phai nhạt, từ tốn nói ra những lời này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top