Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1081


Chương 1081

“Giải quyết theo trình tự? Cần phải công chính nghiêm minh? Lúc đầu vụ án này đưa đến tay Vân Thành đã không hợp lý, Vân Thành có địa vị cao trong tám gia tộc lớn, nhưng nó không phải phá án, phá án phải có người chuyên phá án xử lý, nhưng cho dù chuyện này không hợp lý, vì lợi ích của tám gia tộc lớn, vì cái chết của những người kia, nhà họ Đường chúng tôi không hề từ chối nửa lời.” Ông cụ Đường nhìn về phía ông ta, con ngươi càng thêm cười lạnh, lại có sự chính trực làm cho người khác không thể không thuyết phục.

“Không phải là vì không còn cách nào khác sao? Những người đó không giải quyết được, năng lực của Vân Thành lại mạnh, người tài giỏi thường phải làm nhiều việc, tôi cũng muốn cho Vân Thành một cơ hội.” Trong lòng Cung tông trưởng không vui nhưng trên mặt lại nói rất dễ nghe.

“Hừ.” Ông cụ Đường hừ lạnh một tiếng: “Năng lực của Vân Thành mạnh nhưng nó không biết phá án, nó không biết nhưng vẫn muốn giải quyết vấn đề, cho nên Vân Thành đã mời người chuyên phá án đến đây. Nhưng Cung tông trưởng lại tìm mọi cách ngăn cản? Rốt cuộc Cung tông trưởng muốn làm cái gì? Cậu có muốn mời ông Viên đến đây phân xử hay không?”

Ông Viên không thuộc tám gia tộc lớn nhất, nhưng ông Viên có thân phận đặc biệt, có thể xen vào chuyện của tám gia tộc lớn của bọn họ.

Đôi khi lời nói của ông Viên còn có trọng lượng hơn Cung tông trưởng.

“Ông cụ Đường, Cung tông trưởng không phải cố ý ngăn cản, mà là tình hình nghiêm trọng, Cung tông trưởng không thể không quan tâm, chúng tôi có bằng chứng và nhân chứng về việc Đường Thúy Nhi và tổ chức Hồng Hổ hợp tác với nhau, cũng có ảnh chụp cô ta tiếp xúc với tổ chức Hồng Hổ.” Cố Chính Tuần tìm cơ hội, cầm ‘chứng cứ’ đi tới trước mặt ông cụ Đường.

Tô Khiết thầm cười lạnh, nhà họ Cố đúng là đê tiện, không biết xấu hổ!!

Bọn họ làm giả ‘chứng cứ’, nhưng lại nói hợp tình hợp lý như thế?

Ông cụ Đường nhìn Cố Chính Tuần một cái, sau đó đưa tay cầm ‘chứng cứ’ trong tay Cố Chính Tuần, ông cụ không thèm nhìn một chút, sau đó ném vào mặt của Cố Chính Tuần ở trước mặt mọi người.

Lần này thật sự rất mất mặt, hơn nữa ông cụ Đường dùng toàn bộ sức lực, ‘chứng cứ’ kia lập tức đập vào mặt Cố Chính Tuần, sau đó rơi lả tả xuống đất.

Ông cụ Đường vẫn luôn hiền lành, không ai ngờ được lần này ông cụ Đường tức giận như vậy, không hề nể mặt như thế, làm cho Cố Chính Tuần bối rối!!

Chuyện này làm cho Cố Chính Tuần thật sự bối rối!!

Cho dù nói thế nào, nhà họ Cố bọn họ không hề thua kém nhà họ Đường, Cố Chính Tuần này cũng không hề thua xa Đường Vân Thành, anh ta chưa từng chịu nhục nhã như thế?!

Hơn nữa bây giờ có nhiều người đang nhìn, ông cụ Đường lại đối xử với ông ta như vậy, cục tức này Cố Chính Tuần không nuốt trôi được.

Mặt của Cố Chính Tuần trở nên rất khó coi trong tích tắc, nhưng mà ông ta vẫn phải nhịn xuống, ông ta cũng không thể nào làm căng với một ông cụ trước mặt mọi người.

Tô Khiết nhìn thấy thì không nhịn được cười, đương nhiên là cười trong âm thầm, ông cụ thật bá đạo, thật hả giận, thật sảng khoái.

“Ông cụ Đường, bây giờ bằng chứng rõ ràng, cụ gấp cũng không có ích gì.”

Cố Chính Tuần kiềm chế cơn giận, nhưng mà lúc này lời nói của ông ta đã không còn cung kính giả vờ như trước kia nữa, ngược lại còn có chút khiêu khích.

Ý nghĩa trong lời nói đã rất rõ ràng, ở chỗ ông ta có bằng chứng, ông cụ Đường muốn làm càn thêm cũng không có ích gì.

Bằng chứng là bằng chứng.

“Bằng chứng rõ ràng? Cậu dám chắc rằng những bằng chứng này đều là thật cả? Cố Chính Tuần, hôm nay đứng trước mặt mọi người, nếu như cậu bảo đảm những bằng chứng này đều là thật, nhà họ Đường ta từ nay ẩn dật.”
 
Chương 1082


Chương 1082

Ông cụ Đường nhìn ông ta, đôi mắt híp lại, lúc nói ra những lời này càng khiến mọi người kinh ngạc.

Nhà họ Đường ẩn dật? Đây là một chuyện cực kì lớn!

Mắt của Cố Chính Tuần nhanh chóng chớp một cái, khóe môi khẽ động, hình như muốn mở miệng.

“Nhưng mà, nếu như cậu không thể chứng minh được những bằng chứng này là thật, thì nhà họ Cố của cậu từ nay phải hoàn toàn rút lui.”

Ông cụ Đường nhìn thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, đôi mắt như đang cười khẩy, lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu!!

Lời nói sắp tuôn ra khỏi miệng Cố Chính Tuần liền nghẹn lại, không nói được nửa lời.

“Cố Chính Tuần, cậu có dám không?” Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Cố Chính Tuần, trong lòng ông cụ Đường chỉ thấy trơ trẽn. Người nhà họ Cố đều vậy, ai nấy đều khiếp sợ, chỉ nhìn thôi cũng làm người ta thấy phiền.

“Việc này còn cần phải điều tra tỉ mỉ, tôi sao dám nói linh tinh.” Lúc này, Cố Chính Tuần bị ông cụ Đường dồn đến tình cảnh rất lúng túng, nhưng ở trước mặt của mọi người, ông ta lại phải trả lời. Lúc này ông ta nói vậy, rõ ràng là từ chối.

Hơn nữa, lời này thật sự chẳng có chút sức thuyết phục nào, nghe đều giống như ngụy biện.

“Cậu điều tra tỉ mỉ cái rắm à? Cậu lớn như thế, có thể không nhìn ra được những thứ này là thật hay giả sao? Mắt cậu mọc ra để làm gì? Để thở à? Cậu còn nói gì mà điều tra tỉ mỉ với tôi, cậu tính lừa ai hả?” Bình thường ông cụ Đường rất dễ nói chuyện, nhưng lúc này lại nói ra từng câu tàn nhẫn, từng lời độc địa.

Cố Chính Tuần thầm hít sâu một hơi, môi mấp máy nhưng vẫn không nói được nửa lời.

Thật ra với tình hình lúc này, mọi người ở đây đều hiểu rõ, sợ rằng chứng cứ trong tay Cố Chính Tuần là giả tới không thể giả hơn. Bởi vì chỉ cần có chút sự thật, lúc này Cố Chính Tuần sẽ không im hơi lặng tiếng như vậy.

Chỉ cần có thể lấy ra chút gì đó để nói, Cố Chính Tuần sẽ không kìm nén như vậy.

Từ trước tới nay, nhà họ Cố đều là được lý không tha người!

“Cậu cầm một đống thứ giả tới không thể giả hơn này tới đây để bắt người à? Cậu đúng là có bản lĩnh đấy! Ai cho cậu lá gan này chứ?” Ông cụ Đường đã sớm biết đây là âm mưu của nhà họ Cố, lúc này thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần như vậy, sắc mặt lại càng thêm lạnh lùng.

“Mà cậu không hề nhìn qua, cũng không hỏi thử, liền hồ đồ theo cậu ta à?” Ông cụ Đường nhìn sang họ Cung, trên mặt rõ ràng càng tức giận hơn.

“Chuyện này có liên quan đến tổ chức Hồng Hổ, cho nên chúng tôi nhất định phải cẩn thận chú ý mới được.” Họ Cung cảm giác có chút oan uổng, không nhịn được trả lời một câu.

“Chuyện liên quan đến tổ chức Hồng Hổ à? Vậy tôi hỏi cậu, bây giờ con nhóc Đường đang điều tra vụ gì?” Trong đôi mắt híp lại của ông cụ Đường có phần lạnh lẽo. Đến lúc này, người này còn không biết sai à?

Cung: “. . .”

”Vụ án mà cô nhóc Đường điều tra lần này là vụ tổ chức khủng bố tàn nhẫn nhất, mấy người, ai cũng biết, ai cũng rõ, chuyện này ai cũng có thể chứng minh được.”

”Nhưng cái gọi là chứng cứ của mấy người đâu? Ngay cả đến bản thân tên họ Cố cũng không thể chứng minh được là thật, tên họ Cung biết nặng nhẹ, biết nhanh biết chậm, mấy người hiểu không?” Ánh mắt ông cụ Đường quét qua mọi người một lần, sắc mặt trầm xuống rõ ràng: ”Ba năm liền, ba trận tập kích tàn bạo liên tiếp xảy ra, chúng ta đã chết bao nhiêu người rồi? Nếu không giải quyết nhanh vụ án, người của ta sẽ lại tiếp tục bị giết. Ai trong các anh sẽ chịu trách nhiệm?”

Nhất thời tên họ Cung không dám nói gì nữa.
 
Chương 1083


Chương 1083

Cố Chính Tuần tất nhiên cũng không dám lên tiếng, Cố Chính Minh đứng sau Cố Chính Tuần tiến lên gần tay anh ta và viết một chữ lên mu bàn tay.

Ánh mắt Cố Chính Tuần sáng lên, cuối cùng vẫn ngẩng đầu lên hướng về phía ông cụ Đường trầm giọng nói:

”Ông cụ, đây là chứng cứ Hạ Bình Viễn trình lên, Hạ Bình Viễn là cháu trai của Hạ Chuẩn, tên tội phạm đó khai ra cô Đường là hắn tự mình tra hỏi, cho nên chúng ta không thể không điều tra.” Kế hoạch ban đầu của nhà họ Cố là sau chuyện này để Hạ Bình Viễn làm vật thế tội, tuy chuyện này không thành công nhưng vật thế tội kia hữu dụng.

“Được, vậy chuyện này giao cho Hạ Chuẩn đi điều tra, đợi tra ra kết quả rồi nói.” Ông cụ Đường cười lạnh, ánh mắt giống như nhanh chóng quét qua Cố Chính Minh, thủ đoạn nhỏ này của bọn họ có thể qua được mặt ông ư?

Nếu bọn họ muốn kéo Hạ Chuẩn vào, để ông ta làm theo ý họ, đến lúc đó lo lắng e là chính nhà họ Cố bọn họ rồi.

Hạ Chuẩn nổi tiếng là vô tình, độc ác, nếu để Hạ Chuẩn tra ra được gì đó thì chắc chắc sẽ cắn nhà họ Cố không buông, ai cũng không cản được.

Người bên cạnh Đường Vân Thành cơ trí, nghe thấy lời của ông cụ Đường lập tức quỳ xuống nhặt ‘chứng cứ’ mà ông cụ Đường vừa ném xuống đất.

”Tôi sẽ đưa những thứ này qua cho Hạ Chuẩn để Hạ Chuẩn tra rõ ràng.” Người của Đường Vân Thành vội vàng nhặt những tư liệu trên mặt đất, định cầm nó đi.

”Chuyện này cứ để Chính Minh đi điều tra đi, người của tổ chức Hồng Hổ cũng là người của cậu ta bắt.” Cố Chính Tuần sau khi hồi thần, nhanh chóng đưa tay ra muốn cầm văn kiện.

Ông ta chắc chắn không thể nào để người khác mang những tư liệu này giao cho tên họ Hạ được.

”Người của cậu ta? Ai là người của cậu ta? Từ trên xuống dưới ở dây đều là người của bát đại gia tộc chúng ta, từ lúc nào mà thành người của Cố Chính Minh thế?” Một câu của ông cụ Đường trực tiếp giết chết lời nói của Cố Chính Tuần.

Lúc ông cụ Đường nói lời này, cây gậy trong tay giơ lên hướng về phía Cố Chính Tuần.

Cố Chính Tuần cho là ông cụ Đường muốn đánh ông ta nên tránh đi theo bản năng.

”Cậu trốn cái rắm à, cậu nghĩ cái gậy này của tôi ai cũng đánh chắc? Phải là người của nhà họ Đường hoặc người đặc biệt quan trọng với tôi mới xứng để tôi dùng cây gậy này, Cố Chính Tuần cậu cũng xứng? Tôi còn sợ bẩn gậy của tôi! Cậu đường đường là một tên đàn ông mà chẳng khác gì một kẻ nhát gan.” Ông cụ Đường thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, trên mặt lộ ra vài phần giễu cợt.

Cái này cũng làm cho Cố Chính Tuần trốn tránh? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lời này của ông cụ Đường có thể nói là không để lại chút thể diện nào cho Cố Chính Tuần.

Sắc mặt Cố Chính Tuần thay đổi trong phút chốc, dĩ nhiên là càng ngày càng xấu đi, có điều lại không dám lên tiếng.

Tô Khiết bật cười thành tiếng.

Nhất thời mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cô.

“Xin lỗi, không nhịn được.” Tô Khiết vuốt tay, giọng điệu vô tội, cũng rất thản nhiên thừa nhận, cô quả thực là không nhịn được.

“Cô nhóc này, không cần phải chịu đựng đâu, muốn cười thì cứ cười đi, người hèn hạ thì cũng chỉ có thể dỗ dành cho người khác vui vẻ.”

Lời nói này của ông cụ Đường có thể nói là đủ “ngoan độc”, sợ là cả đời này đây là lần đầu tiên mà ông nói một lời quá đáng như vậy.

Lúc này sắc mặt của Cố Chính Tuần tái xanh sắp phun ra máu.

“Còn đứng ở đây để làm cái gì nữa hả, nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi, đừng có ở đây quấy rầy cô nhóc Đường nữa.”
 
Chương 1084


Chương 1084

Con ngươi của ông cụ Đường đảo qua đám người, trực tiếp bắt đầu đuổi người.

“Ông cụ, cô gái này là?” Người nhà họ Cung ngẩn người nhìn Tô Khiết một chút, hiển nhiên vẫn còn muốn nói cái gì nữa.

“Sao nào? Cậu đây là đang muốn ngăn cản cô nhóc này tra án, những người đã giết hại tám gia tộc lớn nhất của chúng ta cho cậu lợi ích gì mà cậu phải giúp đỡ bọn họ như vậy?” Đôi mắt của ông cụ Đường trầm xuống, giờ phút này lời nói coi như rất nghiêm khắc.

Người nhà họ Cung âm thầm hít một hơi, mặc dù chịu đựng không bộc phát, nhưng mà cuối cùng cũng có chút giận: “Ông cụ, những tài liệu này, cô Đường có thân phận đặc biệt, nếu như cần thì có thể điều tra, nhưng mà những người khác không thể tùy tiện động vào.”

Ý của người nhà họ Cung rất rõ ràng, không thể cho bất kỳ ai giúp đỡ Tô Khiết điều tra, chỉ còn chưa đến hai ngày, ông ta cũng không tin là cô gái kia có thể điều tra ra được cái gì.

“Cậu có thể cút rồi đó.” Ông cụ Đường lạnh lùng quét nhìn ông ta một cái, người này vì sự ích kỷ của bản thân mà không thèm để ý đến sự sống chết của người khác?

Ông nhìn mà cũng cảm thấy chướng mắt.

Nhưng mà những lời người nhà họ Cung nói cũng đúng với nguyên tắc.

“Từ lúc mới bắt đầu tôi đã sắp xếp cho Cố Nam hỗ trợ cho cô Đường, vẫn nên để Cố Nam tiếp tục hỗ trợ cô Đường đi.” Người nhà họ Cung lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.

Nói là hỗ trợ, thật ra chính là quan sát. Đương nhiên ông cụ Đường ở đây, Cố Nam chắc chắn cũng không dám quấy rối, không còn dám ảnh hưởng Tô Khiết nữa, nhưng mà Cố Nam có thể quan sát không cho người khác giúp đỡ Tô Khiết.

Lúc người nhà họ Cung nói xong câu này, không chờ ông cụ Đường đuổi người nữa, ông ta liền nhanh chóng rời đi, bọn người Cố Chính Tuần với Cố Chính Minh đương nhiên cũng đi theo rời khỏi.

Tô Khiết bắt đầu nhanh chóng tiếp tục điều tra tư liệu.

Mấy cụ già nhìn thấy cô ngay cả chào hỏi mà cũng không nói một tiếng, nói cũng chưa hề nói một câu liền trực tiếp bắt đầu điều tra tài liệu, mấy cụ già đều đồng loạt sửng sốt, cô nhóc này cũng thật là được quá.

Tô Khiết điều tra ròng rã hai ngày hai đêm, rốt cuộc cũng đã điều tra ra được manh mối…

Ngày thứ ba, vụ án của tám gia tộc lớn bị trấn áp ba năm nay đã được giải quyết rõ ràng, Cung tông trưởng gây áp lực cho Đường Vân Thành, nhà họ Cố muốn dùng cái này để chèn ép nhà họ Đường, bản án được dùng để phá hủy nhà họ Đường cũng đã bị phá vỡ.

Phá được vụ án này là một cô gái có tên là Đường Thấm Nhi, những gì liên quan đến quá trình phá án không công khai với người ngoài, nhưng mà chuyện này vẫn làm tất cả mọi người phải kinh ngạc.

Trong lúc nhất thời gần như tất cả mọi người đều đang nói tới chuyện này, mọi người đều rất tò mò sao vụ án này có thể phá được, đương nhiên mọi người càng tò mò hơn Đường Thấm Nhi này rốt cuộc là ai mà lợi hại như thế.

“Đúng rồi, Tô Khiết như thế nào rồi?” Đường Lăng hoàn thành các vấn đề của bản án, sau khi báo cáo tình huống với Đường Vân Thành xong thì lại hỏi tình hình của Tô Khiết.

“Ai chứ? Tô Khiết là ai?” Chỉ là Đường Vân Thành lại trực tiếp ngơ ngác.

“Chuyên gia phá án của nhà chúng ta.” Đường Lăng mang theo nụ cười, giải thích một câu.

“Con bé không phải tên là Đường Thấm Nhi hả? À, Tô Khiết là tên thật của con bé?” Đường Vân Thành biết những người giống như cô có đôi khi dùng tên giả cũng là chuyện bình thường.

“Dạ.” Đường Lăng trực tiếp thừa nhận.
 
Chương 1085


Chương 1085

“Nhà của chúng ta? Con đây là có ý định cưới người ta về nhà, lúc nào vậy, để mọi người chuẩn bị cẩn thận.” Đường Vân Thành nhớ đến lời nói lúc trước mà anh đã nói, khóe môi nhịn không được cong lên một nụ cười, đây chính là chuyện vui lớn.

Phạm My đứng ở một bên nghe thấy như vậy cũng không nhịn được mà cười.

“Ba à, con không thể nào cưới cô ấy được đâu.” Khóe môi của Đường Lăng hơi giật giật, đây chính là em gái của anh mà, hai cái người này đang suy nghĩ cái gì đây chứ, vậy mà muốn để anh cưới cô.

“Cái thằng con trời đánh này, con có ý gì chứ hả? Con đây là lừa gạt tình cảm của người khác đó à? Nếu như con không muốn cưới con bé, vậy thì lúc trước con đối xử với con bé như thế làm cái gì hả, con cần gì phải cố ý để người ta hiểu lầm con, đây là đang lừa gạt con gái nhà người ta à? Cái thằng con khốn nạn này, con tốt nhất đừng có trở về cho ba, nếu như con còn dám trở về nữa thì ba sẽ đánh gãy chân của con.” Bình thường Đường Vân Thành được xem như là người có tính tình tốt, hơn nữa từ trước đến nay đều rất tỉnh táo, nhưng mà giờ phút này vừa nghe thấy lời nói của Đường Lăng, vậy mà lại trực tiếp mắng chửi. Lúc này ông giận đến nỗi tay cũng run rẩy, đều quên mất phải khống chế âm thanh.

Lúc trước Đường Lăng với con gái nhà người ta thân mật như vậy, bây giờ lại nói không cưới nữa.

Nếu như lúc này Đường Lăng thật sự đang ở trước mặt của ông, đoán chừng có thể ông sẽ động thủ đánh người.

“Ba, trước tiên ba đừng có kích động, ba kêu cô ấy tháo lớp ngụy trang ở trên mặt xuống đi, ba nhìn thấy dáng vẻ thật sự của cô ấy sẽ hiểu được thôi.” Đường Lăng âm thầm hít một hơi, đây là lần đầu tiên mà anh thấy bà của mình tức thành cái dạng này, sao anh lại cảm giác cô nhóc kia ở trong lòng của ba mình còn quan trọng hơn so với anh.

Thế nếu như ba biết được thân phận của cô…

“Cái gì chứ, có ý gì? Thằng nhóc này con đừng có kiếm cớ với ba, con lăn trở về đây cho ba, nếu như con không cưới con bé, xem xem ba có đánh gãy chân của con không!” Lúc này Đường Vân Thành đang tức giận lên đến đầu, trong lúc nhất thời căn bản cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cho là Đường Lăng đang kiếm cớ.

“Ông đừng có vội mà, ông nghe con từ từ nói đã, từ nhỏ đến lớn Lăng Tử đều rất hiểu chuyện, sẽ không làm loạn đâu.” Có lẽ là Phạm My cũng nghe ra có ý gì đó, bà cũng gấp, nhưng mà bà hiểu rõ con trai của mình.

“Bà còn nuông chiều nó nữa, nó như thế mà còn không gọi là làm loạn được à? Nó lừa gạt tình cảm người ta, tính chất của chuyện này khá là ác độc.” Lửa giận của Đường Lăng ngập tràn, ngay cả Phạm My cũng bị ông mắng.

“Ba, trước tiên ba cứ làm như con đã nói đi, chờ đến lúc ba thấy rõ gương mặt thật sự của em ấy rồi chúng ta lại nói tiếp.” Đường Lăng đột nhiên có một loại cảm giác muốn hỏi trời xanh, ba của anh tức giận đến bao nhiêu mới có thể hung dữ lây sang cả mẹ.

“Hừ, tốt nhất là con đừng có giở trò.” Đường Vân Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó lại mạnh bạo cúp điện thoại.

“Cô nhóc kia vẫn còn chưa thức dậy đúng không?” Sau khi Đường Vân Thành cúp điện thoại, lúc nhắc đến Tô Khiết thì giọng nói lập tức trở nên nhu hòa mấy phần.

Đường Vân Thành nhớ đến ngày hôm qua rời khỏi phủ tổng thống, sau khi lên xe mắt của cô vừa mới khép lại thì liền ngủ mất, lúc về đến nhà cũng không thức dậy, cũng là ông đã ôm cô vào.

Mấy ngày nay cô nhóc này thật sự mệt mỏi muốn chết rồi, thức đêm cũng không nói, hơn nữa chuyện mà cô làm rất đau não, thật sự vất vả cho cô.

“Vốn dĩ là chưa có tỉnh, nhưng mà lúc nãy ông vừa mới hét lớn tiếng như vậy, đoán chừng đã đánh thức người ta dậy rồi.” Phạm My mang theo bất mãn trừng mắt liếc nhìn ông một cái.

“Nếu không thì bà đi xem một chút xem, xem xem con bé đã tỉnh dậy chưa.” Đường Vân Thành nhớ đến lúc nãy mình vừa mới lớn tiếng như vậy, cũng có chút ảo não, nhưng mà lúc nãy ông thật sự rất tức giận.
 
Chương 1086


Chương 1086

“Lăng Tử đã nói trên mặt của cô nhóc kia là lớp ngụy trang, kêu tôi đi xem dáng vẻ chân chính của con bé, nói là tôi xem rồi thì sẽ hiểu là có chuyện gì xảy ra. Bà nói xem Lăng Tử là có ý gì đây?” Trong lúc nhất thời, Đường Vân Thành căn bản cũng không suy nghĩ quá nhiều, cho nên không hiểu dụng ý của Đường Lăng.

“Tôi cũng không hiểu nữa, chẳng lẽ là trên mặt của cô nhóc đó có bí mật gì à?” Con ngươi của Phạm My nhanh chóng chớp chớp, nhịn không được mà suy đoán.

“Trên mặt có thể có cái bí mật gì được chứ?” Lông mày của Đường Vân Thành cau lại, nhà ai giấu bí mật mà còn có thể giấu ở trên mặt được à?

“Có khi nào cô nhóc đó thật ra là người mà ông quen biết không?” Phạm My lập tức nghĩ đến một loại khả năng.

“Người mà tôi quen biết? Không thể nào đâu, nếu như là người mà tôi đã từng gặp, người quen biết, cho dù có nguy trang như thế nào đi nữa thì tôi cũng có thể nhận ra, cho nên trước kia tôi khẳng định là chưa từng gặp con bé, không hề biết con bé.” Chỉ là Đường Vân Thành lập tức phủ nhận suy đoán của bà, giờ phút này giọng nói của Đường Vân Thành cực kỳ chắc chắn.

“Vậy để tôi đi xem cô nhóc đó đã tỉnh dậy chưa.” Phạm My cảm giác đoán như vậy thì chắc chắn sẽ không tìm được đáp án, chẳng bằng trực tiếp nhìn xem, nhưng mà cũng phải chờ cô nhóc kia thức dậy mới được.

Phạm My đi đến ngoài cửa phòng của Tô Khiết, nhẹ nhàng gõ cửa một cái: “Thấm Nhi, con đã thức dậy chưa?”

Giọng nói của Phạm My rất nhỏ, bà nghĩ đến nếu như Tô Khiết vẫn còn chưa thức dậy, giọng nói của bà nhỏ như vậy cũng sẽ không đánh thức cô dậy.

Dù sao thì mấy ngày nay cô nhóc này cũng đã mệt mỏi quá rồi, người ta nhìn thấy cũng phải đau lòng.

“Dạ, dậy rồi ạ.” Tô Khiết thấp giọng trả lời một tiếng, thật ra lúc Đường Vân Thành đang mắng Đường Lăng thì cô đã thức dậy rồi, cho nên cô đã nghe được lời nói lúc nãy của Đường Vân Thành.

Tô Khiết nằm ở trên giường, khóe môi kiềm chế không được mà cong lên, mỗi một người của nhà họ Đường đều đối xử với cô thật lòng thật ý.

Loại cảm giác này thật là tốt.

Lúc này Đường Vân Thành đang ngồi ở trong phòng khách, đã bình tĩnh lại, sau đó ông lại cẩn thận suy nghĩ những lời mà Đường Lăng vừa mới nói.

Đường Lăng nói cô là người nhà của bọn họ, nhưng mà Đường Lăng lại nói không thể nào cưới cô được, sau đó Đường Lăng lại kêu ông xem gương mặt thật sự của cô nhóc kia.

Rốt cuộc là có ý gì chứ?

Đường Lăng lại không cưới cô, sao cô có thể trở thành người của nhà họ Đường bọn họ được, ông lại không có kiểu như là con riêng, ông cũng không có anh chị em…

Thân thể của Đường Vân Thành đột nhiên cứng đờ, đôi mắt nhanh chóng trừng lớn. Không, ông có một người em gái, mặc dù là em gái của ông đã mất tích lúc năm tuổi, nhưng mà đó là em gái ruột của ông.

Mặc dù là ba mẹ của ông đã tìm kiếm rất nhiều năm, ông cũng đã tìm rất nhiều năm, nhưng đều không tìm được tin tức của em gái, nhưng mà em gái của ông vẫn có khả năng còn sống.

Ông cũng luôn luôn tin tưởng là em gái của ông vẫn còn sống.

Cho nên cô nhóc đó…

Một giây sau, Đường Vân Thành đứng phắt dậy từ trên ghế sofa, đi thẳng đến trước mặt của Phạm My.

“Ông, ông làm cái gì vậy hả, dọa tôi hết hồn.” Phạm My bị hành động đột ngột này của ông làm cho giật nảy mình.
 
Chương 1087


Chương 1087

“Lúc nãy cô nhóc nói là đã thức dậy rồi có đúng không?” Giờ phút này trong giọng nói của Đường Vân Thành mang theo chút run rẩy, ông hơi kích động, lại có chút sợ hãi. Sợ là có hi vọng nhưng mà kết quả cuối cùng vẫn trở thành thất vọng giống như trước kia, thậm chí là tuyệt vọng.

“Đúng vậy, đã thức rồi.” Phạm My nhìn ông, ánh mắt nhanh chóng nheo lại, có chút mê mang. Ông đây là như thế nào vậy?

“Thức dậy rồi thì đi ra đi, đi ra nhanh lên.” Đường Vân Thành nhịn không được mà thúc giục một câu, lúc này tâm trạng của ông vô cùng vội vã, ông vội vàng muốn biết đáp án, muốn biết có phải là giống như suy đoán của ông không.

“Ông hối cái gì mà hối chứ, người ta là con gái, sau khi thức dậy thì chắc chắn phải sửa soạn một chút, hơn nữa hai ngày nay con bé chắc chắn mệt muốn chết rồi, chắc có lẽ là còn chưa nghỉ ngơi tốt, vẫn nên để cho con bé ngủ thêm một lát nữa đi.” Phạm My lại đau lòng cho Tô Khiết, cho nên nhịn không được mà oán trách Đường Vân Thành vài câu.

“Cô nhóc ra đây nhanh lên đi.” Chỉ là Đường Vân Thành lại không thèm để ý đến Phạm My, trực tiếp hô lên với người ở trong phòng, giọng nói đột nhiên lại đề cao mấy phần.

“Ông thiệt tình luôn, ông kêu lớn như vậy làm cái gì chứ, ông la con trai thì cũng coi như xong đi, đối với một cô gái nhà người ta mà cũng lớn tiếng như vậy làm cái gì hả?” Phạm My nghe thấy ông đột nhiên đề cao âm lượng, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần bất mãn.

Có điều Tô Khiết đã thay xong quần áo, mở cửa phòng ra.

Lúc này đang ở trong nhà nên Tô Khiết không có đeo kính râm, cũng không mang khẩu trang, cho nên nhìn thấy mặt mũi của cô đầy tàn nhang, còn có lớp ngụy trang màu da và con mắt của cô.

“Đường Lăng nói là những thứ ở trên mặt của con là ngụy trang, con rửa bọn nó hết đi.” Đường Vân Thành nhìn gương mặt của cô, giây phút này ông cảm giác như lòng của mình dường như sắp nhảy ra ngoài, giờ phút này giọng nói của ông lại run rẩy càng lợi hại hơn.

Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, xem ra Đường Lăng đã nói cho Đường Vân Thành biết rồi, nhưng mà còn chưa nói cho ông biết toàn bộ.

Có điều nhìn dáng vẻ của Đường Vân Thành hình như là đã đoán được rồi?

“Nhanh lên, nhanh lên đi.” Tô Khiết do dự một lát, Đường Vân Thành liền không nhịn được mà thúc giục.

“Nè ông, hôm nay ông bị làm sao vậy hả? Cứ giống như là đang đòi mạng vậy.” Phạm My lại trừng mắt liếc nhìn ông một lần nữa: “Người ta là con gái đó, ông không thể nhỏ giọng một chút à.”

“Bà đừng có nói chuyện.” Đường Vân Thành vậy mà lại trực tiếp hét lên một tiếng với Phạm My, sau đó lại nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết: “Con nhanh lên đi, đừng có kéo dài thời gian nữa.”

Phạm My bị ông la liền ngơ ngác, ông và bà đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên mà ông la bà như thế, ngày hôm nay rốt cuộc là ông bị cái gì vậy?

Đương nhiên là Tô Khiết hiểu được tâm trạng của Đường Vân Thành vào lúc này, cho nên cô không nói gì thêm, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh, những đồ tẩy trang đều đặt ở trong phòng vệ sinh.

Đôi mắt của Đường Vân Thành vẫn luôn nhìn chăm chăm vào trong phòng tắm , nếu như là nơi khác ông chắc chắn sẽ đi theo vào.

Phạm My nhìn thấy bộ dạng này của ông, lông mày nhíu lại, cũng ý thức được chắc chắn là có chuyện gì đó, cho nên cũng không nói gì thêm.

Đường Vân Thành chờ đợi ở bên ngoài, từ trước đến nay sự kiên nhẫn của ông đều rất tốt, tính nhẫn nại cũng rất mạnh. Trước kia lúc thi hành nhiệm vụ vì phải yểm hộ, ông có thể không nhúc nhích liên tục mấy tiếng đồng hồ, nhưng mà bây giờ cũng chỉ có một hai phút mà thôi, ông lại cảm giác đứng ngồi không yên, đã đợi không kịp rồi.

Mấy phút sau, phòng vệ sinh mở ra, hai mắt của Đường Vân Thành nhìn thẳng qua.
 
Chương 1088


Chương 1088

Tô Khiết đã tẩy trang xong bước ra từ trong phòng vệ sinh, Đường Vân Thành nhìn gương mặt của cô, chỉ trong nháy mắt đó thân thể của ông liền hoàn toàn cứng đờ, hai mắt lập tức trợn đến mức lớn nhất, trong lúc nhất thời quên đi tất cả phản ứng.

“Ôi chao, không nghĩ đến là Thấm Nhi lại xinh đẹp như vậy!” Phạm My vừa mới nhìn qua, cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ là bất ngờ vì vẻ đẹp của Tô Khiết.

Nhưng mà bà dời tầm mắt nhìn thấy phản ứng của Đường Vân Thành thì ngẩn người, rồi lại nhìn về phía Tô Khiết, sau đó hai mắt của bà cũng trợn to lên: “Con, con, con bé với mẹ?”

Phạm My đã nhìn thấy ảnh chụp của bà cụ Đường lúc còn trẻ, giống, rất giống, gần như là giống nhau như đúc.

“Con bé, ảnh chụp lúc mẹ còn trẻ dường như là giống nhau như đúc. Chẳng lẽ, chẳng lẽ con bé là Thúy Nhi, không đúng, tuổi không đúng a, tôi biết rồi, con bé nhất định là con gái của Thúy Nhi, nếu không thì tuyệt đối cũng sẽ không giống như vậy được.”

Liên quan đến con gái út đã mất tích của nhà họ Đường, Phạm My có biết đến, bởi vì sau khi bà gả cho Đường Vân Thành, Đường Vân Thành đã tìm kiếm rất nhiều năm.

Cuối cùng đến bây giờ cũng không có tin tức, mới không thể không từ bỏ.

“Chồng, con bé là con gái của Thúy Nhi có đúng không?” Phạm My chậm rãi di chuyển tầm mắt nhìn về phía Đường Vân Thành, lúc này trong giọng nói của bà cũng mang theo vài phần run rẩy.

Đường Vân Thành không nói gì, cũng không có quá nhiều phản ứng, chỉ là khóe môi giật giật, dường như là muốn cười, nhưng mà lại không cười được. Nhưng trong nháy mắt đó, Phạm My nhìn thấy được trong ánh mắt của chồng bà mang theo nước mắt.

Có câu nói là đàn ông không thể rơi nước mắt, người đàn ông giống như Đường Vân Thành càng sắc đá hơn, nhưng mà bây giờ Đường Vân Thành lại khóc.

“Cậu, mợ.” Tô Khiết khẽ gọi một tiếng, lúc này tâm trạng của cô cũng khó mà bình thường được.

Đường Vân Thành vẫn luôn không nói gì, vẫn luôn đứng đó không động đậy, chỉ là trước mắt càng ngày càng mơ hồ, mơ hồ đến nỗi không nhìn thấy cái gì cả, mơ hồ như vậy, không chân thật như vậy…

Giống như những giấc mơ bình thường của ông ông sợ đây cũng là một giấc mơ, thức giấc thì không còn cái gì nữa.

Thẳng cho đến khi ông nghe được tiếng gọi cậu của Tô Khiết, ông mới hơi tỉnh táo lại, trong mơ sẽ không có người nào gọi ông là cậu.

Cho nên đây không phải là mơ, đây là sự thật.

Nghe thấy tiếng gọi cậu của Tô Khiết, nước mắt lăn xuống nơi khóe mắt của Đường Vân Thành, ông hơi nghiêng đầu qua che giấu nó.

“Hả? Ai ai.” Phạm My nghe thấy tiếng gọi của Tô Khiết, sau khi lấy lại tinh thần thì liên tục kêu lên, trong lúc nhất thời mắt của bà cũng ẩm ướt. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Con, con thật sự là con gái của Thúy Nhi, thật sự là con gái của Thúy Nhi.” Trong lúc nhất thời, Phạm My cũng không hình dung được tâm trạng vào giờ khắc này của mình.

“Chồng ơi, chồng ơi, chúng ta đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi, tìm được con gái của Thúy Nhi rồi.” Phạm My biết năm đó vì tìm Thúy Nhi mà Đường Vân Thành đã mất bao nhiêu tâm huyết, nhưng mà lại không có kết quả, sau đó mặc dù đã từ bỏ rồi, nhưng mà bà từng nhìn thấy Đường Vân Thành cầm tấm ảnh chụp khi còn bé của Đường Thúy Nhi mà ngồi khóc ở trong phòng.

“Cái thằng nhóc thối kia, chắc chắn là nó đã biết từ lâu rồi, vậy mà còn giấu diếm chúng ta.” Sau khi Đường Vân Thành lấy lại tinh thần, nghĩ đến Đường Lăng chắc chắn đã biết chuyện này từ lâu, nhưng mà vẫn không chịu nói ra, trong lòng không nhịn được mà thấy tức giận.

“Con cũng đã sớm biết rồi đúng không, cũng kết hợp với nó giấu diếm bọn ta.” Đường Vân Thành nhìn Tô Khiết, trong giọng nói nháy mắt đã nhẹ đi không ít.
 
Chương 1089


Chương 1089

“Cậu, con xin lỗi, chúng con là bởi vì đề phòng có người khác quấy rối.” Tô Khiết liên tục giải thích.

“Vậy thì cũng không cần phải giấu diếm bọn ta.” Đường Vân Thành nghĩ đến người thân của mình đang ở bên cạnh của mình, vậy mà ông vẫn luôn không biết, trong lòng liền cảm thấy rất khó chịu.

“Đây chính là chuyện tốt, là chuyện tốt nhất trên đời, ông đừng có nói con nữa.” Phạm My liên tục che chở, lúc trước bà che chở cho Tô Khiết, hiện tại càng có lý do che chở thêm, dù gì bà cũng là mợ.

“Ba mẹ mà biết, không biết là bọn họ sẽ vui mừng như thế nào đâu.” Phạm My lôi kéo tay của Tô Khiết, trong giọng nói nhiều hơn mấy phần nghẹn ngào, bà lập tức nhớ đến một điểm rất quan trọng: “Đúng rồi, ba mẹ còn chưa biết chuyện này đâu ha?”

“Đi thôi.” Đường Vân Thành ngẩn người, sau khi lấy lại tinh thần thì trực tiếp kéo Tô Khiết muốn đi ra ngoài.

“Ông làm cái gì vậy, đi đâu vậy?” Phạm My hoảng sợ, bà gả cho Đường Vân Thành nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Đường Vân Thành làm việc xúc động lỗ mãng giống như là ông già không hiểu chuyện.

“Về nhà cổ.” Đường Vân Thành nhanh chóng trả lời một câu, trực tiếp lôi kéo Tô Khiết đi ra khỏi cửa, thậm chí cũng không cho Tô Khiết bất cứ một cơ hội để nói chuyện.

Thậm chí cũng không chờ đợi Phạm My.

“Lão Đường, ông đang làm cái gì vậy, đây là con gái nhà ai đây, dáng dấp thật là xinh đẹp.” Bước ra khỏi cửa, đúng lúc gặp con dâu Ngô ở ngoài cửa.

“Là người nhà họ Đường chúng tôi.” Khóe môi Đường Vân Thành hơi cong lên, cực kỳ đắc ý, sảng khoái mà trả lời một câu.

Phạm My đang đi theo sát ở phía sau, hơi giật giật khóe môi, xem ông đắc ý thành cái dạng gì.

Con dâu Ngô sửng sốt, một mặt kinh ngạc, còn muốn hỏi thêm vài câu nữa, chỉ là Đường Vân Thành đã lôi kéo Tô Khiết nhanh chân rời đi.

Con dâu Ngô quay đầu lại là nhìn thấy được Phạm My, nhịn không được mà xẹp miệng nói: “Ôi chào, cậu Đường muốn kết hôn hả, nhưng mà lão Đường lôi kéo tay con gái nhà người ta giống như vậy không thích hợp đâu nhỉ?”

“Sao có thể không thích hợp được, ông đây là cậu của con bé, là cậu ruột đó.” Đường Vân Thành đang đi ở phía trước lại dừng bước lại, quay đầu lại nhìn con dâu Ngô một chút, sau đó rất bá đạo mà hét lên một tiếng.

Tô Khiết ngẩn người, lập tức cười khẽ, cô đột nhiên phát hiện cậu của mình thật là đáng yêu.

Khóe môi của Phạm My lại nhịn không được mà kéo ra một lần nữa, hôm nay người này đã trở thành Đường ba tuổi, thật là ngây thơ.

“Bà Đường, chuyện này sao có thể được chứ?” Con dâu nhà họ ngô lập tức mộng mị, đâu có nghe thấy ông Đường có chị em gái gì đâu, sao lại được làm cậu chứ?

“Giống như lão Đường đã nói, tôi là mợ của con bé, con bé là người nhà họ Đường của chúng tôi, Đường Thấm Nhi. Đường Thấm Nhi là nhà tâm lý học tội phạm, vừa giải quyết được vụ án mới.” Phạm My cảm thấy Đường Vân Thành đắc ý, nhưng mà bà còn càng đắc ý hơn so với Đường Vân Thành.

Hiện tại tất cả đều đã phơi bày rồi, nói sớm thì cũng tốt hơn thôi, miễn để mọi người đồn thổi lung tung.

Sau khi Phạm My nói xong lời này, ưỡn ngực, ngửa đầu, giống như là một con khổng tước kiêu ngạo rời đi.

Sau đó trôi qua không bao lâu, toàn bộ những người ở trong khu này đều biết chuyện này, biết Đường Thấm Nhi là cháu gái của Đường Vân Thành, biết Đường Thấm Nhi chuyên gia tâm lý học tội phạm phá được án lớn chính là người của nhà họ Đường.

Sau khi người nhà họ Cố nhận được tin tức, bọn họ càng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

Vụ án lần này đã được giải quyết, năm trong số chín người của tổ chức khủng bố đã bị tiêu diệt tại chỗ, bốn người còn lại thì bị bắt sống và không ai trong số họ trốn thoát được. Lúc nhà họ Cố nhận được tin tức, bọn họ đã đủ khiếp sợ lắm rồi, mà biết được Cố Chính Liên không nghe theo chỉ huy làm cho những người khác trong gia tộc phải bỏ mạng, giờ phút này bầu không khí ở nhà họ Cố vô cùng ngột ngạt, bây giờ đã nghe thấy được tin tức này, trong lúc nhất thời ai cũng sợ xanh mặt.
 
Chương 1090


Chương 1090

Lần này đã phá được án, trực tiếp chấn động đến đại nhân Viên, có thể nói lần này nhà họ Đường hoàn toàn nhận được lợi thế, thậm chí có thể nói là một bước lên mây.

Hiện tại nhà họ Đường có thêm một người lợi hại như vậy, vậy sau này càng khó đối phó hơn nữa.

Lúc sắp đến nhà cổ nhà họ Đường, Đường Vân Thành nhận được cuộc điện thoại của đại nhân Viên, đại nhân Viên kêu ông tới, đương nhiên chắc chắn là để khen thưởng cái gì đó

“Ở chỗ của tôi còn có chút việc gấp cực kỳ, cực kỳ quan trọng, cho nên có thể chờ đến ngày mai mới đi đến được hay không.” Đường Vân Thành nhìn về phía Tô Khiết, ý từ chối có thể nói là rất rõ ràng.

Tô Khiết liền giật mình, Đường Vân Thành vậy mà vì cô lại từ chối đại nhân Viên, thật ra thì bây giờ cô hoàn toàn có thể tự mình trở về, hơn nữa bây giờ cũng còn có Phạm My đang đi cùng với cô.

Đại nhân Viên ngẩn người, lập tức cười khẽ: “Được rồi được rồi, nhưng mà rốt cuộc là ông có chuyện lớn gì vậy?”

“Ở trong điện thoại không thể nói rõ ràng được đâu, ông sẽ biết rất nhanh thôi.” Đường Vân Thành nhìn thấy đã bước vào cửa nhà họ Đường, ông cũng không giải thích cái gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.

“Chồng ơi, ông nói xem bây giờ để ba mẹ nhìn thấy Tô Khiết, không biết sẽ vui mừng đến cái dạng gì, ba mẹ lớn tuổi rồi, ông nói xem có thể…” Phạm My lo lắng hai người già nhìn thấy Tô Khiết thì sẽ rất vui vẻ, quá kích động, sợ là sẽ xảy ra chuyện.

“Để tôi đi vào trước, trước tiên để mấp mé với ba mẹ, bà dẫn theo con bé đi vào chậm một chút.” Đường Vân Thành cũng thấy có thể là như vậy, cho nên ông cảm giác cần phải đi vào trước để nói chuyện với hai người già.

Tránh cho việc quá đột ngột, quá kích động!

“Ủa sao con lại trở lại rồi, nghe nói nhiệm vụ rất thuận lợi mà, nhưng mà lúc này con chạy đến đây để làm cái gì đây?” Ông cụ Đường nhìn thấy Đường Vân Thành, rõ ràng là cảm thấy bất ngờ, nhưng mà đương nhiên cũng rất vui, bởi vì nhiệm vụ đã hoàn thành rất thuận lợi.

“Ba, mẹ, con có một chuyện muốn nói cho hai người, hai người phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.” Đường Vân Thành nhìn về phía hai cụ, cố gắng suy nghĩ phải dùng từ như thế nào mới thích hợp.

“Sao vậy, có phải là Lăng Tử bị thương không?” Bà cụ Đường nghe thấy lời này của ông thì đứng phắt dậy.

“Không có khả năng đâu, lúc nãy Lăng Tử còn mới gọi điện thoại về cho tôi mà, nghe không giống như là có việc gì, hơn nữa nghe thấy Lăng Tử rất vui vẻ, còn nói là chẳng mấy trong nhà họ Đường của chúng ta sẽ có việc mừng.” Ông cụ Đường lại liên tục phủ nhận lời của bà cụ Đường.

“Có phải là Lăng Tử sắp kết hôn không, kết hôn là việc vui, chúng ta phải chuẩn bị là chắc chắn rồi, nhưng mà còn cần phải chuẩn bị tâm lý cái gì chứ, đương nhiên đây là chuyện vui rồi. Chúng ta rất vui mừng, thật sự rất vui mừng, bọn ta cũng rất hài lòng với cô nhóc đó.” Ông cụ Đường cảm thấy phản ứng này của Đường Vân Thành rõ ràng là quá khoa trương.

“Ba, mẹ, bọn con đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi.” Đường Vân Thành âm thầm hít một hơi, vẫn là trực tiếp nói ra

Nhưng mà lúc Đường Vân Thành nói ra lời này, ông nhanh chóng đi đến bên cạnh của hai cụ, đề phòng vạn nhất.

Thân thể của bà cụ Đường lung lay, sau đó hai chân mềm nhũn, trực tiếp trượt thẳng xuống đất, may mắn là Đường Vân Thành đứng gần của bà nên nhanh chóng đỡ bà lại.

“Con, con, con vừa mới nói cái gì?” Lúc này ông cụ Đường cũng không khá hơn là bao so với bà cụ Đường, chỉ là bởi vì ông vẫn luôn ngồi, cho nên ông cũng không có tình huống nguy hiểm.
 
Chương 1091


Chương 1091

Bà cụ Đường nhanh chóng di chuyển tầm mắt nhìn về phía Đường Vân Thành, khóe môi khẽ run mấp máy: “Con vừa mới nói con đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi?”

“Dạ, đã tìm được rồi.” Đường Vân Thành trịnh trọng gật đầu.

“Người đâu, người đâu, người đang ở đâu vậy! Nhanh nhanh dẫn đến để bọn ta gặp mặt đi.” Ông cụ Đường muốn đứng dậy, nhưng mà cảm giác thân thể hơi mềm nhũn, không thể đứng dậy được, cho nên cũng chỉ có thể lớn tiếng gào thét.

“Con đã dẫn con bé trở về.” Tâm trạng vừa mới ổn định của Đường Vân Thành lại trở nên kích động một lần nữa: “My, dẫn người vào đi.”

Lúc này Phạm My mới dẫn Tô Khiết đi vào.

Ánh mắt của hai người già đều nhìn thẳng tắp về phía Tô Khiết, lúc nhìn thấy rõ dáng vẻ của Tô Khiết, hai người trực tiếp cứng đờ.

“Giống rất, giống quá, giống mẹ lúc còn trẻ con bé là con gái của Thúy Nhi tuyệt đối không sai được.” Bà cụ Đường nhìn dáng vẻ của Tô Khiết, kích động toàn thân phát run, hiển nhiên cũng không hề nghi ngờ một chút nào.

“Đúng vậy, chắc chắn là không sai được, sẽ không sai đâu.” Ông cụ Đường cũng gật đầu liên tục.

“Cô nhóc, đến đây, mau đến đây để cho bà nhìn xem.” Bà cụ Đường thật ra rất muốn tiến đến đó, nhưng mà bà cảm thấy hiện tại hai chân của mình như nhũn ra, căn bản cũng không thể bước đi được, cho nên cũng chỉ có thể vẫy tay kêu Tô Khiết đi tới.

Ông cụ Đường dùng sức vịn ghế sofa đứng dậy, chỉ là hai tay của ông rõ ràng đang run rẩy.

Tô Khiết nhanh chóng bước tới, bà cụ Đường vội vàng cầm lấy tay của cô nắm lấy thật chặt không buông ra: “Thật sự là con gái của Thúy Nhi, thực sự là con gái Thúy Nhi rồi, đã tìm nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng đã tìm được.”

“Sao con có thể tìm được con bé vậy?” Ông cụ Đường nghe thấy lời nói này của bà cụ Đường, nhịn không được mà chuyển hướng về phía Đường Vân Thành, hỏi một câu.

“Không phải là con tìm được mà là do Đường Lăng đã tìm được, cái thằng nhóc trời đánh đó, nó đã sớm tìm được con bé, vậy mà cứ luôn giấu diếm chúng ta.” Nhắc đến việc này thì Đường Vân Thành lại nhịn không được mà tức giận.

“Cái thằng nhóc thối này, chờ nó trở về đây xem xem bà có đánh gãy chân của nó hay không, chuyện lớn như vậy mà nó cũng dám giấu diếm chúng ta.” Phản ứng của ông cụ Đường gần như là không khác gì so với Đường Vân Thành lúc nãy, nhưng mà lúc ông nhìn về phía Tô Khiết, rõ ràng trong biểu cảm nhiều hơn mấy phần kích động.: “Vậy cô nhóc này là…”

“Ba, thật ra thì lúc trước ba cũng đã từng gặp rồi, con bé chính là Đường Thấm Nhi, chính là chuyên gia tâm lý học tội phạm phá án.” Lúc này Đường Vân Thành nói đến chuyện này ở trước mặt của ba mình, giọng điệu cũng không nhịn được mà kiêu ngạo và đắc ý.

“Con nói con bé là cô nhóc Đường, cô nhóc Đường là con gái của Thúy Nhi?” Ông cụ Đường hoàn toàn hoảng sợ, hai mắt trừng cực lớn: “Cho nên cô nhóc này thật sự là người nhà họ Đường của chúng ta, thật sự là người nhà của chúng ta?”

“Đúng vậy đó ba, con bé thật sự là con cháu nhà họ Đường của chúng ta.” Lúc Đường Vân Thành lại nói ra lời này, ông liền cười lên, ông lập tức thúc giục Tô Khiết: “Còn thất thần ở đó làm gì, còn không gọi ông đi?”

“Ông ngoại, bà ngoại.” Tô Khiết ngoan ngoãn gọi một tiếng, lúc nãy là do tâm trạng của cô quá kích động, cho nên trong lúc tức thời quên cả gọi.

“Ôi ôi ôi, thật là tốt thật là tốt quá đi thôi, đứa nhỏ này… thật tốt, thật tốt, bà cụ Đường liên tục nói, bà vẫn luôn nói thật tốt thật tốt, không biết là nói Tô Khiết tốt hay là nói chuyện này tốt, chắc là cả hai đều tốt đi.

“Đương nhiên là tốt rồi, bà không biết cô nhóc lợi hại biết bao nhiêu đâu, vụ án lần này là do con bé đã phá đó, nếu như không phải là cô nhóc này, chỉ sợ là bản án đó còn chưa phá được đâu.” Giờ phút này trong giọng nói của ông cụ Đường cũng cực kỳ đắc ý.
 
Chương 1092


Chương 1092

“Lúc trước tôi đã gặp được con bé.” Lúc ông cụ Đường nói ra là này, rõ ràng mang theo vài phần khoe khoang, là đang khoe khoang với bà cụ Đường.

Tô Khiết nghe thấy lời nói của ông cụ Đường, nhịn không được mà cười, ông cụ Đường này cũng giống như là một đứa bé nghịch ngợm.

Bà cụ Đường nghe thấy lời nói của ông cụ Đường, vốn dĩ muốn oán lại ông vài câu, nhưng lúc nhìn thấy nụ cười ở trên mặt của Tô Khiết, bà đột nhiên hoảng hốt: “Không, không đúng, con là Tô Khiết, con là cô nhóc Tô Khiết.”

“Bà nói cái gì, con bé là cô nhóc Tô Khiết?” Ông cụ Đường sửng sốt, lại nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết một lần nữa, ánh mắt chớp nháy: “Quả thật là có chút giống, nhưng mà sẽ không phải là trùng hợp như vậy đâu nhỉ? Tôi thấy là bà vẫn cứ luôn lo lắng cô nhóc Tô Khiết, cho nên mới nhận lầm Thấm Nhi thành Tô Khiết.”

Trong lòng của Tô Khiết cảm thấy ấm áp, không ngờ đến ông cụ Đường và bà cụ Đường vẫn còn nhớ đến cô, hơn nữa vẫn còn luôn lo lắng cho cô.

“Là do tôi đã nhận nhầm à?” Bà cụ Tô hiện ra sắc mặt thất vọng, dù sao chênh lệch cũng quá lớn, lúc nãy bà nhìn thấy cô nhóc này lúc cười lên trông cực kỳ giống với cô nhóc Tô Khiết.

“Ba, mẹ, hai người biết Tô Khiết hả?” Đường Vân Thành sửng sờ, thần sắc khẽ biến, ba mẹ của quen biết với Tô Khiết?

“Biết chứ, lần trước ở bữa tiệc ở nhà họ Cố, người nhà họ Cố muốn ăn hiếp cô nhóc Tô Khiết, nhưng mà người nhà họ Cố cũng không chiếm được tiện nghi. Cô nhóc Tô Khiết lợi hại lắm đó, chỉ là sau đó bọn ta vẫn không nhìn thấy cô bé kia nữa, cũng không biết là nhà họ Cố có lại tìm cô nhóc đó để gây phiền phức hay không, mẹ vẫn luôn lo lắng cho cô nhóc đó.” Bà cụ Đường vừa nhắc đến Tô Khiết thì lại nhịn không được mà âm thầm thở dài một hơi: “Cũng không biết bây giờ cô nhóc Tô Khiết như thế nào rồi?”

“Mẹ, con bé chính là Tô Khiết đó, tên thật của con bé là Tô Khiết, cái tên Đường Thấm Nhi này là sau đó Thúy Nhi đổi thành.” Đường Vân Thành liên tục giải thích, xem ra tình cảm gia đình này thật sự rất kỳ diệu.

“Thật hả? Con bé thật sự là cô nhóc Tô Khiết?” trên mặt của bà cụ Đường lập tức xuất hiện nụ cười, cầm tay của Tô Khiết chặt hơn: “Khó trách lần đầu tiên mẹ gặp con bé thì liền cảm giác cực kỳ thân thiết, hóa ra là con cháu nhà của chúng ta.”

Lúc này bà cụ Đường càng kích động hơn nữa, càng vui vẻ hơn nữa.

“À đúng rồi, Thúy Nhi đâu rồi, sao Thúy Nhi không trở về cùng luôn?” Ông cụ Đường đột nhiên lại hỏi một câu, đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi, vậy thì Thúy Nhi đâu.

“Đúng vậy đó, Thúy Nhi đâu rồi?” Bà cụ Đường cũng hỏi.

“Bà ấy đã qua đời rồi ạ.” Sắc mặt của Tô Khiết trầm xuống, trong giọng nói nhiều thêm vài phần nặng nề.

Cô cũng không muốn để cho hai người lớn đau lòng, nhưng mà chuyện mẹ đã qua đời thật sự không thể lừa gạt được.

Thân thể của bà cụ Đường lại lung lay một lần nữa, nếu như không phải Tô Khiết đỡ bà, chỉ sợ là bà thật sự sẽ ngã xuống.

“Thúy Nhi không còn trên đời nữa?” Bàn tay của bà cụ Đường không chống chế được mà run rẩy, giọng nói cũng phát run: “Đứa con gái bất hạnh của tôi không còn trên đời này nữa?”

Trên mặt của ông cụ Đường cũng là biểu cảm đau đớn: “Tại sao Thúy Nhi lại qua đời?”

“Mẹ mắc bệnh nên mới qua đời vào năm cháu mười lăm tuổi, mẹ đã qua đời, sau đó cháu được ông cụ nhà họ Tô đón trở về nhà họ Tô.” Tô Khiết nói đơn giản một chút.

Năm đó quả thật mẹ của cô bị bệnh nặng, nhưng mà cô vẫn luôn cảm thấy cái chết của mẹ có chút kỳ quặc, nhưng mà giờ phút này Tô Khiết cũng không nói thêm gì nữa, việc này vẫn còn chưa điều tra được rõ ràng.
 
Chương 1093


Chương 1093

Hai người già nghe thấy tin tức con gái qua đời, trong lúc nhất thời đều lâm vào đau khổ, con gái của bọn họ, bọn họ đã tìm nhiều năm như vậy, không ngờ đến cuối cùng lại là kết cục như thế.

“Vậy cháu có biết chuyện trước kia của mẹ cháu không, cháu có biết có chuyện gì đã xảy ra sau khi mẹ của cháu mất tích với ông bà lúc còn bé không?” Bà cụ Đường nhìn về phía Tô Khiết, trong giọng nói càng trở nên run rẩy thêm, mà giờ phút này ông cụ Đường còn có sự áy náy trong đôi mắt, còn có sợ hãi.

Đương nhiên là Tô Khiết hiểu bà cụ Đường đang lo sợ cái gì.

Bà cụ Đường muốn biết những chuyện sau khi con gái của mình mất tích, nhưng mà lại sợ biết nó, sợ hãi nghe thấy con gái của mình chịu khổ gặp nạn, vậy thì bà sẽ càng đau khổ hơn nữa, càng không thể chịu đựng được.

“Dạ biết, mẹ đã từng nói với cháu. Lúc ấy mẹ được một gia đình nhận nuôi, mặc dù người của gia đình đó là những người dân bình thường, gia cảnh không tốt, nhưng mà đối xử với mẹ cực kỳ tốt. Bởi vì người của gia đình đó vẫn luôn không có con cái, cho nên vẫn luôn xem mẹ của cháu như là con ruột của mình mà nuôi dạy.” Tô Khiết nhìn bà cụ Đường, lúc cô nói những chuyện này trên mặt của bà hơi nhẹ nhõm một chút.

Cô biết là bà cụ Đường đang sợ cái gì, cho nên cô không thể để cho bà cụ Đường biết được những chuyện năm đó đã xảy ra với mẹ của mình, mỗi một lần cô nhớ đến những chuyện đó thì cô đều cảm giác khó chịu, huống hồ gì là bà cụ Đường.

Cô sợ một khi bà cụ Đường biết được những chuyện đó thì sẽ sụp đổ.

Cho nên lúc này Tô Khiết đã nói dối, Tô Khiết nghĩ là cô chắc chắn phải nói với Đường Lăng một chút, để Đường Lăng không cần nói những chuyện kia cho hai người già nghe.

Lúc trước bị mất con gái, bọn họ vốn dĩ rất đau khổ tự trách, nếu để bọn họ biết được con gái của mình đã phải chịu rất nhiều đau khổ, phải chịu nhiều trừng phạt sau khi bị lạc mất, sao bọn họ có thể chịu đựng được.

Đôi khi những lời nói dối có ý tốt thật sự rất cần thiết.

“Có thật không?” Nghe thấy lời của Tô Khiết, sự sợ hãi trong đôi mắt của bà cụ Đường rõ ràng đã biến mất: “Quả thật là ông trời yêu thương, để cho Thúy Nhi của chúng ta gặp được người có lòng tốt như vậy, như thế thì trong lòng của bà cũng dễ chịu hơn một chút.”

“Đúng vậy đó, may mắn, may mắn là Thúy Nhi nhà chúng ta gặp được người tốt như vậy.” Ông cụ Đường liên tục gật đầu, trong mắt mang theo nước mắt, nhưng mà cũng có mấy phần vui mừng.

“Sinh lão bệnh tử là chuyện thường của đời người, Thúy Nhi bị bệnh mới qua đời, hai người cũng không cần phải quá đau lòng đâu. Bây giờ biết Thúy Nhi không chịu quá nhiều đau khổ, chúng ta cũng đã được an ủi.” Đường Vân Thành cũng không kiềm lòng được mà nói một câu.

“Đúng vậy đó, hôm nay đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi, là việc vui, chúng ta nên vui mừng, nên vui mừng.” Bà cụ Đường nhìn về phía Tô Khiết, nỗi đau ở trên mặt của bà cũng đã giảm đi một ít: “Thúy Nhi không chịu quá nhiều đau khổ để cho mẹ cảm thấy vui quá, hôm nay có thể nhìn thấy được con gái của Thúy Nhi, mẹ đã rất thỏa mãn.”

Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, cô cảm thấy lời nói dối này rất có giá trị, rất đáng.

“Mặc dù là Thúy Nhi của chúng ta không có ở đây, nhưng chúng ta cũng nhất định phải cảm ơn người có lòng tốt đó thật đàng hoàng, cảm ơn bọn họ đã nuôi dưỡng Thúy Nhi của chúng ta, cảm ơn bọn họ đã yêu thương và chăm sóc với Thúy Nhi của chúng ta.” Bà cụ Đường vốn là một người rất biết ơn, ân tình lớn như vậy đương nhiên phải báo đáp.
 
Chương 1094


Chương 1094

“Bọn họ đều đã qua đời hết rồi ạ.” Tô Khiết giật mình ở trong lòng, sợ là hai người già sẽ thật sự đi tìm.

“Vậy thì thật sự quá đáng tiếc.” Bà cụ Đường âm thầm thở dài một hơi.

“Ba, Tô Khiết đã về nhà họ Đường rồi, việc này cần phải công khai, dù sao thì có rất nhiều người không biết rõ tình hình chuyện của Thúy Nhi, sợ là có người lại ăn nói lung tung.” Đường Vân Thành nhìn thấy tâm trạng của ông cụ đã bình tĩnh một chút, sau đó mới bắt đầu thương lượng chuyện chính.

 

“Cái đó là đương nhiên rồi, chọn thời gian đi, tổ chức một bữa tiệc cho Tô Khiết công khai thân phận của cô nhóc này.” Ông cụ Đường liên tục gật đầu.

“Còn chọn thời gian cái gì nữa, cứ lấy buổi tối ngày hôm nay đi.” Bà cụ Đường lại đột nhiên mở miệng nói: “Không thể để cho nhà họ Cố có cơ hội để chuyện bậy bạ được.”

“Mẹ, sợ là tối ngày hôm nay sẽ không kịp đó?” Phạm My sửng sốt, cái này cũng quá là gấp rồi.

“Tối hôm nay trước hết mời những người có quan hệ tốt, công khai là được rồi. Đương nhiên các con có thể sắp xếp thời gian tổ chức một bữa tiệc lớn hơn cho cô nhóc này.” Ý của bà cụ Đường chính là trước tiên phải công khai thân phận của Tô Khiết, càng nhanh càng tốt.

“Đúng vậy, mẹ của con nói cũng rất có lý, cứ làm như thế đi.” Ông cụ Đường cũng rất tán đồng với đề nghị của vợ mình.

“Vậy để con lập tức đi sắp xếp.” Phạm My nghe thấy ông cụ đã lên tiếng, đương nhiên cũng không dám kéo dài nữa, dù sao thì thời gian quả thật rất eo hẹp.

“Ba, mẹ, vậy tối ngày hôm nay chúng ta phải mời ai đây?” Từ trước đến nay Phạm My đều cực kỳ tôn trọng với hai người già, cho nên đối với việc này trước tiên bà phải hỏi thăm ý kiến của hai người già.

“Cứ mời những người có mối quan hệ tốt nhất với ba của con, bọn người nhà họ Lý, nhà họ Mạnh, còn có nhà họ Hạ nữa, còn có mấy người bạn của Vân Thành.” Bà cụ Đường nghĩ đến thời gian quá gấp rút, cho nên cũng không thể nào mời quá nhiều người được.

“Đúng rồi, cũng hẳn nên mời những người trẻ tuổi.” Có điều ông cụ Đường nghĩ đến đây là bữa tiệc được tổ chức cho Tô Khiết, cho nên cũng phải mời thêm mấy người trẻ tuổi mới được.

“Chuyện này thì dễ xử lý rồi, mấy người anh em của Đường Lăng đều là mấy cậu trai trẻ tuổi, hơn nữa người nào cũng ưu tú, đặc biệt là Nguyễn Hạo Thần…” Phạm My nghe thấy lời nói của bà cụ Đường thì đột nhiên cười cười, lúc nhìn về phía Tô Khiết, trong đôi mắt càng có ý cười nhiều hơn.

Thật ra thì Phạm My cũng không biết chuyện giữa Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết, chỉ là dưới cái nhìn của bà thì Nguyễn Hạo Thần quả thật là người ưu tú nhất.

“Đúng vậy đó, có phải là Tô Khiết và thằng nhóc nhà họ Nguyễn đã kết hôn rồi không, sau đó lại ly hôn.” Bà cụ Đường nghe thấy lời nói của Phạm My, đột nhiên nghĩ đến việc này.

“Hả? Không, không phải chứ? Có việc này nữa hả? Tô Khiết, có phải thật sự như vậy hay không?” Phạm My hoàn toàn hoảng sợ, đã kết hôn? Lại ly hôn? Tình huống là như thế nào vậy?

“Dạ.” Tô Khiết hoàn toàn không ngờ rằng bà cụ Đường lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, lúc trước cô cho là bọn họ cũng không biết, cho nên cũng không nhắc tới. Bây giờ bà cụ Đường đã hỏi rồi, cô chắc chắn không thể nói dối được nữa.
 
Chương 1095


Chương 1095

“Đã kết hôn rồi? Tại sao lại ly hôn chứ?” Phạm My nghe thấy Tô Khiết đã từng kết hôn, bà càng kinh ngạc hơn.

“Hừ, còn không phải là người nhà họ Nguyễn khinh người quá đáng à.” Nhắc đến việc này, trên mặt của bà cụ Đường rõ ràng nhiều hơn mấy phần tức giận.

“Bà ngoại, thật ra thì chuyện này…” Tô Khiết nghe thấy lời nói của bà cụ Đường thì ngẩn người, cô vội vàng muốn giải thích.

“Cháu không cần phải nói đâu, bà đều biết hết. Bà đã gọi điện thoại cho ông cụ nhà họ Nguyễn rồi, cái ông già đó cũng thật sự rất quá đáng, còn nói nhà họ Tô đã phá sản, lại chê Tô Khiết của chúng ta xấu xí, nói Tô Khiết của chúng ta không xứng với thằng nhóc nhà của bọn họ. Hừ, Tô Khiết nhà của chúng ta có xấu à? Chờ sau này nó gặp lại rồi sáng mù mắt của nó luôn.” Bà cụ Đường càng nói càng tức giận, càng nói thì giọng nói càng lúc càng lớn hơn: “Ông già Nguyễn còn kêu bà giới thiệu đối tượng cho thằng con nhà bọn họ nữa, muốn để cho thằng con nhà bọn họ nhanh chóng tìm một cô gái tốt để kết hôn, hừ!”

Lúc trước bà cụ Đường đã muốn nhúng tay vào chuyện này, nhưng mà ông cụ Đường lại ngăn cản không cho, nói là bọn họ không phải người nhà của Tô Khiết, không có lập trường để quản. Bây giờ thì hay rồi, bà đã có thể thẳng thắn quản việc này.

Khinh thường Tô Khiết của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không xong đâu.

Tô Khiết nghe thấy lời nói của bà cụ Đường, hai mắt cô nhanh chóng lóe lên.

Ông cụ Nguyễn muốn tìm một cô gái tốt cho Nguyễn Hạo Thần, để Nguyễn Hạo Thần kết hôn?

Tô Khiết khẽ mím môi lại, không nói gì nữa..

Mấy ngày trước Nguyễn Hạo Thần đều gọi điện thoại cho cô, nhưng mà hai ngày nay cả ngày cả đêm cô đều phải đang điều tra tư liệu, cũng không thể mang điện thoại vào phòng tài liệu được, cho nên cũng không nhận điện thoại của Nguyễn Hạo Thần nữa.

Tô Khiết đột nhiên nghĩ đến điện thoại di động của cô không có mang theo ở trên người, ngày hôm qua cô quá mệt mỏi ngủ cho tới hừng sáng, mới vừa dậy thì đã bị Đường Vân Thành lôi kéo tới nhà cổ nhà họ Đường, cho nên cô cũng không có thời gian cầm điện thoại.

Có điều là mấy ngày nay điện thoại di động của cô cũng không được sạc pin, chắc có lẽ đã tắt máy rồi.

“Cho nên buổi tối ngày hôm nay đừng mời người của nhà họ Nguyễn, sau này cũng không cho phép người họ Nguyễn của bọn họ bước vào cửa nhà của chúng ta.” Bà cụ Đường trực tiếp ra lệnh cho Phạm My.

Người nhà họ Nguyễn mà lúc này bà cụ Đường nói tới đương nhiên cũng bao gồm cả Nguyễn Hạo Thần.

“Dạ, con đã biết rồi. Dám khinh thường Tô Khiết nhà chúng ta, chắc chắn không thể cho bọn họ bước vào cửa nhà họ Đường chúng ta được.” Lúc này Phạm My cũng rất tức giận: “Còn dám ghét bỏ Tô Khiết nhà chúng ta, con cũng muốn xem xem người nhà họ Nguyễn của bọn họ lại tìm người như thế nào?”

Hai người đàn ông nhà họ Đường nhìn phản ứng của hai người bọn họ, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cũng nhịn không được mà cười.

Có đôi khi phụ nữ ở nhà họ Đường còn mạnh mẽ hơn so với đàn ông nhà họ Đường.

“Tô Khiết, con không có ý kiến gì chứ?” Phạm My nhìn thấy Tô Khiết vẫn không nói gì, bà hỏi.

“A, không có ạ.” Tô Khiết đột nhiên hoàn hồn lại, bởi vì lúc nãy cô đang suy nghĩ vài chuyện, trong lúc nhất thời căn bản cũng không nghe thấy Phạm My đang hỏi cái gì, chỉ là cảm giác chuyện mà Phạm My sắp xếp thì đương nhiên rất thỏa đáng, cho nên cô cũng không có ý kiến gì.

“Ừm, vậy là tốt rồi.” Lúc này Phạm My mới yên tâm, sau đó vội vàng dựa theo ý của bà cụ mà chuẩn bị chuyện bữa tiệc.

Lúc Đường Lăng trở về từ An Bình đã là xế chiều, Phạm My gọi điện thoại cho anh nói tối nay ở trong nhà tổ chức tiệc cho Tô Khiết, kêu anh mời thêm mấy người anh em tốt đến đây chung vui.
 
Chương 1096


Chương 1096

Phạm My còn cố ý dặn dò, Tô Khiết bước vào nhà họ Đường sẽ dùng thân phận Đường Thấm Nhi.

Ngược lại là Đường Lăng không ngờ đến chuyện lại nhanh như vậy, nhưng mà tổ chức tiệc cho Tô Khiết, người khác có thể không đi nhưng Nguyễn Hạo Thần chắc chắn phải đi.

Đường Lăng gởi một cái tin nhắn trong nhóm bảy người của bọn họ, để mọi người đến tập hợp ở chỗ cũ, nói có chuyện quan trọng cần thông báo.

Lúc Đường Lăng đến, ngoại trừ cậu hai Trác với cậu sáu Lam, những người khác đều đến, đương nhiên cũng bao gồm cả Nguyễn Hạo Thần, chỉ là sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần thật sự rất không tốt.

Bởi vì từ ba ngày trước Nguyễn Hạo Thần đã không liên lạc được cho Tô Khiết, lúc bắt đầu điện thoại của cô không có ai nhận, về sau lại trực tiếp cúp máy.

“Tô Khiết đâu rồi?” Sở dĩ Nguyễn Hạo Thần đến đây chính là muốn biết Tô Khiết đang ở đâu.

“Tôi đã tìm được em gái rồi, tối ngày hôm nay nhà của chúng tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc cho em gái, mấy người các cậu nhớ đến đó sớm một chút nha.” Đường Lăng không trả lời câu hỏi của cậu ba Nguyễn mà lại trực tiếp tuyên bố chuyện của anh.

“Em hỏi anh là Tô Khiết đâu rồi!” Hai mắt của cậu ba Nguyễn nheo lại, trong ánh mắt âm lãnh nhiều hơn mấy phần sát ý.

“Tô Khiết xử lý xong vụ án thì đã trở lại rồi, sao vậy, cậu không gặp cô ấy à?” Đường Lăng nhìn bộ dạng của anh, cười thầm ở trong lòng: “Cậu nhớ đến tham gia bữa tiệc tối ngày hôm nay đó nha, tổ chức cho em gái của tôi, em gái của tôi xinh đẹp lắm…”

“Liên quan cái rắm gì đến em.” Cậu ba Nguyễn lạnh lùng quét mắt nhìn anh một cái, trực tiếp ngắt lời của anh.

“Sao lại là chuyện không liên quan đến cậu được, ông già nhà tôi đã nói rồi, tối ngày hôm nay không chỉ là chúc mừng, càng là muốn tìm một người đàn ông tốt cho em gái của tôi, cho nên cậu nhất định phải đi đến đó. Em gái của tôi thật sự rất xinh đẹp, hơn nữa còn cực kỳ ưu tú.” Nghe thấy lời nói của cậu ba Nguyễn, thiếu chút nữa Đường Lăng đã cười nghiêng ngã ở trong lòng, chuyện không liên quan đến cậu à?

Chuyện này không liên quan đến cậu mới là lạ đó.

“Đường Lăng, em cảnh cáo anh đừng có giở trò với em.” Cậu ba Nguyễn cho là Đường Lăng đã có được Tô Khiết cho nên cố ý đùa nghịch với anh.

“Em đã có vợ rồi, vợ của em là Tô Khiết.” Nguyễn Hạo Thần hung hăng nhấn mạnh.

“Không phải hai người đã ly hôn rồi à?” Đường Lăng cố ý bổ sung thêm một câu, Đường Lăng biết cậu ba Nguyễn không muốn nghe thấy những lời này, nhưng mà Đường Lăng lại cứ nói lời này ra.

“Đường Lăng, anh có chừng mực thôi!” Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên thay đổi, ánh mắt đó giống như là có thể đâm xuyên qua người khác trong nháy mắt.

“Vậy tối nay cậu có đi hay là không?” Lăng Tử cười, nhưng mà cố gắng chịu đựng, lại hỏi thêm một câu nữa.

“Không đi!” Cậu ba Nguyễn trả lời rất kiên quyết, anh muốn đi tìm vợ của anh, không có thời gian tham gia những bữa tiệc nhàm chán không có liên quan gì tới anh.

Ai thích thì người đó đi đi.

“Anh cả, anh có em gái từ khi nào vậy?” Từ trước đến nay lòng hiếu kỳ của cậu năm Tào luôn là nặng nhất.

Mọi người cũng không ai biết được chuyện con gái nhà họ Đường mất tích vào năm đó, nghe thấy Đường Lăng đột nhiên lại có một người em gái, bọn họ đều rất kinh ngạc.

Dù sao thì chuyện này cũng là chuyện bốn mươi năm trước, mấy năm trước người nhà họ Đường tìm kiếm điên cuồng, người quen biết với nhà họ Đường đều biết được. Nhưng mà sau đó không có một chút manh mối nào, bà cụ Đường bởi vì chuyện này mà mắc bệnh trầm cảm, trở nên hơi điên điên khùng khùng. Ông cụ Đường liền vội vàng chạy chữa bệnh cho bà cụ Đường, chuyện tìm con gái cũng chậm chạp hơn rất nhiều.
 
Chương 1097


Chương 1097

Người ngoài nhìn thấy tình huống này đương nhiên cũng không còn dám hỏi nhiều về chuyện này nữa, sau đó thì bọn họ cũng không nhắc tới, ngay cả ông cụ Đường cũng không nhắc đến, bởi vì sợ kích thích bà cụ Đường.

Nhưng mà ông cụ Đường vẫn luôn không từ bỏ tìm kiếm, chỉ có điều là vẫn không hề có chút tin tức nào như cũ.

Đến đời của Đường Lăng, câu chuyện ông cụ Đường mất con gái hoàn toàn không có người nào nhắc tới nữa, mọi người không dám nhắc tới, cộng với việc chuyện này trôi qua lâu rồi, đã từ từ quên mất.

Vào năm Đường Lăng tròn mười tám tuổi thì anh mới biết được, Đường Vân Thành nói cho anh nghe chuyện này, để anh lưu ý tìm kiếm…

Lúc ấy Đường Vân Thành cũng chỉ là không muốn từ bỏ, nhưng mà cũng không hi vọng quá lớn.

Đường Lăng hiểu rõ điểm này, cho nên cũng không nói cho những người khác biết, bao gồm cả những người anh em của anh, cho nên Nguyễn Hạo Thần cũng không biết chuyện này. Nếu không thì lúc bắt đầu, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ liên tưởng đến phương diện này.

“Sao tôi lại không thể có em gái được chứ?” Đường Lăng hơi nhíu mày nhìn Nguyễn Hạo Thần một chút, lời nói này lại lập lờ nước đôi.

“Anh cả, là em gái ruột hả?” Con ngươi của cậu năm Tào chợt lóe lên một chút, thử thăm dò hỏi một câu, ý trong câu nói này của cậu năm Tào tất cả mọi người đều hiểu.

Nếu như là em gái ruột thì cũng chỉ có thể là con của Đường Vân Thành, nhưng mà không nghe nói Đường Vân Thành có con gái.

“Ừm, là em gái ruột.” Đường Lăng sững sờ một chút, lập tức cười khẽ. Cho dù là em họ, nhưng mà trong lòng anh lại thân không thể thân hơn.

“Lão đại, rốt cuộc là có chuyện gì vậy, anh có thể nói rõ ràng với bọn em được không?” Lông mày của Tịch Xuyên nhíu chặt lại, luôn cảm thấy chuyện này có chút không đúng lắm.

Theo lý thuyết thì Đường Vân Thành cũng không phải là một người đàn ông như vậy.

“Tối nay mọi người đến thì biết thôi.” Đường Lăng cũng không giải thích nữa, chỉ là trên mặt của anh lại có thêm mấy phần ý cười, anh lại nhìn Nguyễn Hạo Thần bằng một ánh mắt sau sa lần nữa.

“Lão đại, không nói một chút, anh cũng không chịu nói chuyện này ra, bọn em đi làm cái gì chứ?” Tiểu Thất lại càng tò mò ghê gớm.

“Có đi hay không cũng không quan trọng.” Đường Lăng nhìn Tiểu Thất một cái, sau đó lại chuyển hướng nhìn sang mấy người khác, đương nhiên ánh mắt của anh vẫn chủ yếu rơi ở trên người của Nguyễn Hạo Thần: “Ngoại trừ Tiểu Thất, những người còn lại nhất định phải đi đó nha, mẹ của tôi đã gọi điện thoại cho tôi rồi, cố ý dặn dò mọi người đi đến đó. Ý của mẹ tôi rất rõ ràng, chính là muốn chọn một người đàn ông tốt cho em gái của tôi, mọi người đều là người độc thân, nói không chừng sẽ được em gái của tôi nhìn trúng đó.”

“Vậy thì em không đi được rồi, em có bạn gái rồi.” Tịch Xuyên nghe nói như vậy thì trực tiếp từ chối, nếu như là như vậy anh ta cũng không dám đi.

“Em là người độc thân, em sẽ đi xem một chút, người nhà của anh cả ai cũng đẹp hết, nếu như là em gái ruột của anh cả, chắc chắn không hề kém, em đi.” Cậu năm Tào thì lại rất tích cực, trên mặt rõ ràng xuất hiện vẻ chờ mong.

Nguyễn Hạo Thần vẫn là không nói gì, dường như là không nghe thấy cuộc nói chuyện của mọi người.

“Còn cậu thì sao, chắc chắn không đi à?” Đường Lăng lạnh nhìn Nguyễn Hạo Thần một lần nữa, hỏi một câu, nụ cười ở trên mặt của Đường Lăng càng rõ ràng hơn.
 
Chương 1098


Chương 1098

Lần này Nguyễn Hạo Thần lại không thèm để ý đến anh, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.

“Cậu không đi thì đừng có hối hận đó, em gái của tôi rất xinh đẹp, rất ưu tú, hơn nữa điều kiện nhà họ Đường của chúng tôi cũng không kém.” Đường Lăng nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần muốn đi, lại nhanh chóng nói thêm một câu.

Cậu ba Nguyễn cũng không xoay người lại, chỉ là khóe môi hơi giật giật. Hối hận? Tại sao anh lại phải hối hận chứ? Một người không có liên quan với anh, anh cần gì phải hối hận.

Ai thích thì người đó đi đi, anh tuyệt đối sẽ không đi.

Cậu ba Nguyễn tiếp tục đi ra bên ngoài.

“Nguyễn Hạo Thần, cậu thật sự không đi, tôi nói cho cậu biết nha, bỏ qua bữa tối ngày hôm nay thì cậu không còn cơ hội nữa đâu. Tối ngày hôm nay những người thanh niên ưu tú có rất nhiều đó, nếu như em gái của tôi nhìn trúng một người trong số đó, đến lúc đó cậu hối hận cũng đã muộn rồi.” Đường Lăng lại không nhanh không chậm mà bổ sung thêm một câu.

“Tại sao em lại phải hối hận, ai thèm thì người đó đi đi, em không có thèm.” Khóe môi của cậu ba Nguyễn vẫn ẩn chứa mấy phần lạnh lùng, có đẹp nữa thì như thế nào, là người của nhà họ Đường thì như thế nào.

Anh không có thèm.

“Ồ, đã như vậy thì tôi sẽ không khuyên cậu nữa đâu. Haiz, thật là đáng tiếc mà.” Đường Lăng nghe thấy lời nói của cậu ba Nguyễn, rõ ràng giật mình, anh lập tức nhịn không được mà cười thầm ở trong lòng.

Ai thèm thì người đó đi? Cậu không có thèm? Được, được lắm, có bản lĩnh thì đến lúc đó cũng đừng có gấp.

“Nếu như cậu đã không đi, vậy thì tôi sẽ gọi thêm mấy người bạn đến đó nữa, tạo thêm cơ hội cho em gái của tôi.” Trong lúc Nguyễn Hạo Thần sắp đi ra khỏi cửa, Đường Lăng dường như lại còn lẩm bẩm nói thêm một câu.

“Anh cả, đừng mà, em đi em đi mà, anh gọi nhiều người như vậy, cơ hội của em sẽ bị nhỏ thêm.” Cậu năm Tào vội vã mở miệng, thoạt nhìn như là rất chân thành, không giống như là đang nói đùa.

“Vậy em cũng đi đây, em về nhà ở bên cạnh người phụ nữ của em.” Tịch Xuyên cũng đứng dậy đi theo rời khỏi.

“Vậy còn em thì sao đây, em đi hay là không nên đi đây, cảm giác giống như là không có chuyện của em?” Trong lúc nhất thời Tiểu Thất cảm thấy mình hơi dư thừa: “Em mà đi thì có phải quá không thích hợp không?”

“Đi đi, có chuyện hay để xem.” Đường Lăng nhìn về phía Tiểu Thất, nụ cười cực kỳ “gian trá”.

“Thật hả, vậy em nhất định phải đi.” Tiểu Thất lập tức hưng phấn, hay quá, có chuyện hay để xem, anh ta chắc chắn phải đi rồi.

“Anh cả, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Cậu năm Tào nhìn thấy vẻ mặt này của Đường Lăng, anh ta bị bất ngờ, sao anh ta cảm thấy buổi tối ngày hôm nay có âm mưu gì đó.

“Cậu đi thì liền biết thôi, nhớ là phải đến sớm một chút đó.” Đường Lăng vẫn không nói rõ, chỉ là dặn dò cậu năm Tào một câu, chỉ cần Tào Du đến đó gặp được Tô Khiết, đương nhiên sẽ thông báo cho Nguyễn Hạo Thần.

Anh cũng không tin là đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần sẽ không tới.

Đến lúc đó coi như có chuyện hay rồi.

Lúc mẹ gọi điện thoại đến đặc biệt dặn dò anh không được mời người nhà họ Nguyễn, còn nói là bà nội đã dặn dò, cho nên…

Đường Lăng suy nghĩ tới đó lại nhịn cười không được, cười càng “gian xảo” hơn nữa.

Nhưng mà Đường Lăng cũng không nói gì nữa, cũng nhanh chóng đứng dậy rời đi, bởi vì anh còn có rất nhiều chuyện khác cần phải làm.
 
Chương 1099


Chương 1099

“Má ơi, anh cả bị quỷ nhập vào rồi hay sao vậy?” Cậu năm Tào đợi đến lúc Đường Lăng đi rồi thì mới hồi phục lại tinh thần, nhớ nụ cười lúc nãy của Đường Lăng, anh ta đột nhiên có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần rời khỏi Danh Tước thì lại tiếp tục gọi điện thoại cho Tô Khiết, nhưng mà điện thoại của Tô Khiết vẫn đang tắt máy như cũ.

Anh biết là mấy ngày nay cô vẫn luôn ở trong phòng tài liệu điều tra tư liệu, cho nên lúc trước cô không nhận điện thoại thì anh cũng biết được là có chuyện gì xảy ra, anh có thể hiểu được.

Anh biết là mấy ngày nay cô rất vất vả, chắc chắn là cần nghỉ ngơi, nhưng mà ngày hôm qua cô cũng đã phá án xong rồi, tiếp theo đó đều là chuyện của Đường Lăng, dựa theo lý thuyết thì cô ngủ từ ngày hôm qua đến hiện tại cũng nên tỉnh rồi.

Bởi vì anh biết cô luôn ở trong trung tâm của tám gia tộc lớn, cho nên anh cũng không cho người đi thăm dò cái gì, nhưng mà hiện tại tìm không thấy người, anh cảm giác cần phải điều tra một chút.

Nguyễn Hạo Thần gọi điện thoại dặn dò kêu người ta đi tìm Tô Khiết, nhưng mà ở bên phía Thạch lại không có tin tức gì.

Nhà họ Đường.

Vốn dĩ là bữa tiệc tối cũng không mời bao nhiêu người, nhưng mà một khi tin tức bị truyền ra ngoài có rất nhiều người biết đến, những người nhận được tin tức cho dù có nhận được lời mời hay không cũng đều đến đây.

Dù sao thì thân phận nhà họ Đường cũng đã đặt ở đó, hiện tại bản án của Cung tông trưởng ép Đường Vân Thành, Đường Vân Thành cũng đã phá được, hơn nữa còn hốt gọn kẻ thù, cứu được tính mạng của vô số người.

Ai cũng biết lần này Đường Vân Thành đã được thăng chức làm tông trưởng của tám gia tộc lớn.

Đám người cũng biết được cô cả mà nhà họ Đường đã tìm được chính là nhà tâm lý học tội phạm, nghe nói rất lợi hại.

Đối với nhà họ Đường, cái này quả thật là song hỷ lâm môn!

Ai cũng đều biết rằng sau này nhà họ Đường sẽ càng vững mạnh hơn nữa.

Có điều tất cả mọi người đều suy đoán có lẽ là người nhà họ Đường mua chuộc nhân tài, có thể là Đường Vân Thành nhận làm con nuôi.

Bà cụ Đường nhìn thấy càng ngày càng có nhiều khách khứa hơn, nghi hoặc một chút mà nhìn về phía Phạm My: “Sao lại mời nhiều người như vậy?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mẹ, cái này cũng không phải là con mời đâu, con căn bản không có mời bọn họ, chắc có lẽ là bọn họ nhận được tin tức.” Phạm My cũng cảm thấy bất đắc dĩ, lúc đầu bà mời người dựa theo lời của bà cụ, bây giờ đột nhiên có nhiều người đến như vậy, kêu bà phải làm sao bây giờ đây.

“Ừm.” Bà cụ Đường thấp giọng trả lời, âm thầm thở dài một hơi, sao bà có thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra được. Con người mà, đều là như thế đó.

Nhìn cảnh tượng như thế này, những người có thân phận trong tám gia tộc lớn đều đến đầy đủ bình thường những người có mối quan hệ tốt với nhà họ Cố cũng đến, những người có mối quan hệ không tốt cũng đến.

Đương nhiên là có một số người có thân phận và địa vị ngoài tám gia tộc lớn.

Người nhà họ Cố không đến, nhưng mà cố ý để người mang quà tới.

“Mẹ, con còn nghe nói có một chuyện.” Phạm My nhìn về phía bà cụ, giọng nói rõ ràng nhỏ hơn mấy phần, mang theo vài phần lo lắng.

“Còn có chuyện gì nữa?” Bà cụ Đường nghìn bộ dạng của bà, lông mày nhíu chặt lại, bà cụ biết từ trước đến nay Phạm My làm việc luôn rất chu toàn, theo lý thuyết không nên có chuyện gì ngoài ý muốn.
 
Chương 1100


Chương 1100

“Cũng không biết là ai đồn lung tung, nói là nhà họ Đường của chúng ta muốn chọn một đối tượng phù hợp cho Thấm Nhi, cho nên tối ngày hôm nay có rất nhiều người trẻ tuổi đến đây.” Lúc Phạm My nói đến chuyện này, trên mặt mang theo vài phần ảo não, lúc này nhà họ Đường bọn họ vừa mới tìm Thấm Nhi trở về, sao có thể gấp gáp gả Thấm Nhi đi được.

Đương nhiên Phạm My cũng không biết tin tức này thật ra là do con trai cưng của bà đã truyền đi.

“Là ai đã bịa ra chuyện này?” Chân mày của bà cụ Đường nhíu lại càng chặt hơn: “Thấm Nhi vừa mới trở lại nhà họ Đường, việc này sao có thể vội vàng như vậy được chứ, làm như là Thấm Nhi của chúng ta không thể gả ra ngoài.”

“Dạ đúng vậy, cũng không biết là ai đã tung lời đồn ra, cũng không biết là người kia có âm mưu gì nữa?” Phạm My cũng cảm thấy chuyện này quá gấp, có nhà ai ngày đầu tiên nhận người thân thì liền vội gả đi không: “Người đó chắc chắn không có ý tốt gì, thật là thất đức.”

Đương nhiên giờ phút này, Phạm My hoàn toàn không biết người mà bà đang mắng chính là con trai ruột của bà.

“Thôi bỏ đi, Thấm Nhi cũng không còn nhỏ nữa, chúng ta cứ mượn cơ hội này mà chú ý xem xem có ai phù hợp không. Trước kia mẹ cũng chỉ chú ý đến con gái, chỉ muốn chọn cho Đường Lăng một người vợ thích hợp, ngược lại cũng không biết phải chú ý con trai như thế nào.”

Bà cụ Đường cảm thấy chuyện đã như thế này, thế thì không bằng lợi dụng cơ hội này cho tốt.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, có nhiều người đến như vậy, trong nhà chắc chẳng bận bịu không chịu được.” Bà cụ Đường nhìn người càng ngày càng nhiều, dựa vào tình huống như thế này, người trong nhà căn bản cũng không đủ dùng.

“Chuyện này thì mẹ yên tâm đi ạ, trước đó con đã phát hiện tình hình không đúng, cho nên con đã sớm đặt đồ ăn ở khách sạn rồi, chắc là sắp tới rất nhanh thôi, cũng đã mời nhân viên phục vụ ở bên phía của bọn họ đến đây hỗ trợ, con còn kêu bọn họ mang bàn ghế tới, có điều là người đến đây nhiều lắm, đến lúc đó chỉ sợ là trong sảnh không thể chứa nổi.” Phạm My cũng đã sắp xếp thỏa đáng từ lâu, chỉ là nhìn thấy tình huống như thế này, lại nhìn nhìn phòng khách, đến lúc đó có thể chứa đủ không đây.

Sớm biết như thế này thì đã không tổ chức ở nhà rồi.

“Bây giờ đổi chỗ cũng không còn kịp nữa.” Bà cụ Đường khẽ thở dài: “Trước tiên cứ như vậy đi.”

“Bên chỗ Thấm Nhi chuẩn bị như thế nào rồi? Chắc cũng sắp trở lại rồi đấy nhỉ?” Bà cụ Đường nhìn đồng hồ, đã hơn năm giờ rồi, bữa tiệc này cũng đã sắp bắt đầu.

“Mẹ yên tâm đi, con vừa mới hỏi xong, gần như là đã làm xong tất cả. Bây giờ Lam Tiên đang đi cùng với con bé chọn lễ phục, chắc có lẽ là sẽ trở về nhanh thôi.”

“Có con bé Lam Tiên kia chọn cho Thấm Nhi, mẹ cũng không lo lắng nữa. Đừng thấy tuổi của cô nhóc đó còn nhỏ, nhưng mà ở phương diện thiết kế lại vô cùng có tài hoa, lần trước bộ quần áo đó của mẹ không cẩn thận bị rách, con bé chỉnh sửa cho mẹ tại chỗ, chẳng những nhìn không ra bất cứ vết tích tổn hại nào, ngược lại còn phù hợp hơn so với ban đầu nữa.” Lúc nhắc đến Lam Tiên, bà cụ Đường lại vô cùng hài lòng.

“Chỉ tiếc là số mệnh của cô nhóc đó khổ, từ nhỏ đã bị cha mẹ ruột vứt bỏ.” Bà cụ Đường than nhẹ.

“Ba mẹ ruột của con bé cũng thật là nhẫn tâm, may mắn là được Nguyệt Dung nhặt được, những năm này Nguyệt Dung vẫn luôn coi con bé là con gái ruột, cho nên con cảm thấy số phận của con bé cũng không khổ cực, ngược lại cũng rất may mắn.” Phạm My không phải là loại người đa sầu đa cảm, bà rất lạc quan trong nhiều chuyện.

“Không phải nói nhà họ Lam vẫn luôn xem người ta như là con dâu nuôi từ bé à?” Bà cụ Đường cười cười, nhịn không được mà bổ sung thêm một câu.

“Dạ, Nguyệt Dung đặc biệt thích cô nhóc kia, thích đến nỗi không muốn con bé đến nhà khác, cho nên vẫn nói là đợi đến lúc con bé trưởng thành thì sẽ làm cô dâu cho Lam Nhất Kiến. Có điều thằng bé Nhất Kiến vẫn không chịu đồng ý, chỉ vì việc này mà Nhất Kiến ầm ỉ đòi phải ra nước ngoài, đã lâu lắm cũng không trở về nhà, khoảng thời gian này Nhất Kiến cũng không liên lạc với bọn người Lăng Tử.” Mối quan hệ của Phạm My và Nguyệt Dung cũng được xem là tốt, cho nên đối với chuyện này thì lại rất rõ ràng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top