Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1061


Chương 1061

Cô ta đảm bảo, có cô ta ở đây, người phụ nữ này tuyệt đôi không tra được bất cứ thứ gì.

Tô Khiết không nói gì thêm, tâm tư của Cố Nam. Cô vừa nhìn đã có thể biết được, khóe môi của cô cong lên một nụ cười lại lùng chế giễu.

“Cậu ba Nguyễn, hay là chúng ta về trước, lúc ngày tuyệt đối không thể để mọi chuyện trở nên phức tạp, nếu để người nhà họ Cố biết cố ấy là Tô Khiết, nhà họ Cố chắc chắn sẽ làm ầm ĩ chuyện này, đến lúc đó chẳng những không có thời gian tra án, chỉ sợ sẽ có phiền phức, và gặp nguy hiểm!” Giờ phút này trên khuôn mặt Ngài Lôi Hạ càng thêm ngưng trọng.

“Ông cảm thấy tôi sẽ để cho người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm sao?” Cậu ba Nguyễn câu môi, đôi mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần sát khí.

“Đương nhiên tôi biết dựa vào năng lực của cậu ba Nguyễn sẽ không để cho cô ấy gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ cô ấy tiếp nhận vụ án này, vận mệnh của cô ấy cùng nhà họ Đường có liên quan đến nhau, vậy nên trước khi phá xong vụ án, không thể hành động thiếu suy nghĩ, chờ đến khi kết ản, quyền chủ động hoàn toàn nằm trên người cô ấy, hoàn toàn trong tay nhà họ Đường, đến lúc đó mới là thời điểm đặc sắc nhất!” Lôi Hạ là người thông minh, có một số việc chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy bản chất: “Vậy nên, cứ để nhà họ Cố đắc ý thêm mấy ngày thì có làm sao?”

Nhà họ Cố hiện tại càng đắc ý, tương lai lại càng khó tiếp nhận được.

“Trước hết để nhà họ Cố đắc ý vài ngày cũng không sao, nhưng cũng không thể để người phụ nữ của tôi phải chịu ấm ức!” Khóe miệng cậu ba Nguyễn kéo ra một nụ cười lạnh lẽo mơ hồ.

Người phụ nữ của anh, anh cũng không nỡ để cô chịu một chút ấm ức nào, Cố Nam kia là cái thá gì?

Cậu ba Nguyễn nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi ra ngoài: “Lần trước không phải cậu nói Cố Nam có giao dịch riêng với cậu sao? Gửi tất cả bằng chứng cho tôi đi!”

Người phụ nữ của anh, dù ở bất cứ lúc nào, cũng tuyệt đối không thể bị người khác khống chế.

Vì anh không cho phép! !

“Lão đại, việc này không phụ hợp với quy định của Diêm Điện chúng ta!” Thạch lập tức choáng váng, Diêm Điện của bọn họ vẫn luôn cam đoan tuyệt đối không tiết lộ bất cứ thông tin và tư liệu nào của khách hàng, bây giờ lão đại lại yêu cầu anh ta giao chứng cứ giao dịch ra?

“Quy định là do ai đưa ra?” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, dáng vẻ kiêu ngạo bá đạo tuyệt đối đến mức vô hạn.

“Là lão đại ngài đưa ra.” Khóe môi của Thạch hung hăng giật giật, điều này còn phải hỏi sao? Những quy tắc này từ trước đến này đều là do lão đại tự mình đặt ra.

“Vậy nên, còn có vấn đề sao?” Giọng nói nhẹ nhàng chậm chạm của Nguyễn Hạo Thần giờ phút này đủ để khiến cho người nghe run như cầy sấy.

“Không thành vấn đề.” Thạch âm thầm nuốt nước miếng một cái, anh là lão đại, lợi hại nhất, anh nói cái gì thì dĩ nhiên chính là cái đó, anh ta còn có thể nói gì?

“Nhớ giao cho họ Hạ.” Nguyễn Hạo Thần lại dặn dò thêm một câu, giao cho người nhà họ Cố chắc chắn sẽ bị đè xuống, giao cho Đường Vân Thành, lại sợ để người khác mượn cớ, họ Hạ chính là trung lập, làm người chính trực, cũng là lựa chọn thích hợp nhất.

“Tiêu chuẩn của cậu chính là muốn giang sơn không muốn mỹ nhân?” Ngài Lôi Hạ đứng ở bên cạnh anh, mặc dù không nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện, nhưng cũng có thể đoán được có chuyện gì đang xảy ra.

Cậu ba Nguyễn nhìn ông ta một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, giống như cười chế nhạo: “Những chuyện khác tôi có thể nhịn, bắt nạt vợ tôi, việc này mà tôi cũng phải nhịn, tôi còn là đàn ông sao?”

“Thôi đi, nhiều năm như vậy, tôi thật sự chưa từng thấy cậu nhẫn nhịn việc gì!” Khóe miệng Lôi Hạ giật giật, nói như thể Nguyễn Hạo Thần anh lúc nào cũng nhẫn nhịn vậy.

“Mẹ cậu nói cậu là đứa bé tốt, bé ngoan, tôi nghĩ, trên thế giới ngoại trừ mẹ cậu cũng không có bất cứ người nào cảm thấy cậu ba Nguyễn là một đứa bé ngoan!” Lôi Hạ lại từ từ bồi thêm một câu, chỉ là, trên mặt ông ta mơ hồ có thêm mấy phần ý cười.
 
Chương 1062


Chương 1062

“Mẹ gần đây có khỏe không?” Sắc mặt cậu ba Nguyễn đã dịu đi mấy phần, trong đôi mắt ẩn ẩn một chút phức tạp.

“Yên tâm đi, bà ấy rất tốt, tôi sẽ chăm sóc cho bà ấy!” Lời nói lúc này của Lôi Hạ mang theo nụ cười trên mặt, giọng nói cực kỳ dịu dàng.

“Đã bao nhiêu năm rồi, tại sao một chút tiến triển ông cũng không có vậy?” Nghe thấy lời này của Lôi Hạ, lại nhìn thấy vẻ mặt của ông ta, cậu ba Nguyễn tin tưởng ông ta, tin rằng ông ta thật sự đối tốt với mẹ, nếu đã như vậy, hai người cũng nên danh chính ngôn thuận ở bên nhau.

Chỉ cần thật tâm đối tốt với mẹ anh, anh cũng sẽ không phản đối.

“Năm đó mẹ cậu bị tổn thương quá sâu, vẫn luôn bài xích và sợ hãi đàn ông, nhưng qua nhiều năm như vậy bà ấy đã quen với sự tồn tại của tôi, cũng không còn bài xích tôi nữa, như vậy tôi đã thấy đủ rồi, không còn dám hi vọng xa vời điều gì khác!” Giờ phút này trên mặt Lôi Hạ có thêm mấy phần đau lòng, cũng có cả hạnh phúc thỏa mãn.

Ông ta bảo vệ bà ròng rã mười lăm năm, cuối cùng cũng khiến bà quen với ông ta, không còn bài xích ông ta nữa.

Ông ta sợ, nếu ông ta thật sự cầu hôn, ngược lại sẽ khiến cho bà co lại lần nữa.

Chuyện năm đó khiến bà tổn thưởng quá sâu và to lớn, chỉ sợ đổi lại là bất cứ người phụ nữ nào khác cũng sẽ khó thó thoát ra được bóng ma như vậy, bà ấy đã rất cố gắng.

Nguyễn Hạo Thần mím chặt môi, trong lúc nhất thời không nói điều gì.

“Tôi đi về trước, mẹ cậu vẫn đang ở nhà chờ tôi, có gì cần hỗ trợ thì gọi điện thoại cho tôi!” Lôi Hạ cũng không nói thêm gì nữa, có một số việc nói nhiều cũng vô cùng, điểm mấu chốt là phải làm thế nào.

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần trầm thấp lên tiếng.

“Chờ đến khi cậu tìm vợ về, đưa vợ cậu đến thăm mẹ cậu đi, đây vẫn là chuyện mà bà ấy khao khát nhất trong lòng!” Lôi Hạ bước một bước lại ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần mang theo sự mong đợi.

“Nếu là những người phụ nữ khác có lẽ cậu còn phải lo lắng, nhưng nếu là Tô Khiết, cậu không cần phải lo!” Lôi Hạ biết rất rõ trong lòng người phụ nữ của mình mong muốn điều gì, đương nhiên, Lôi Hạ cũng không muốn chuyện năm đó một lần nữa bị lật ra, như vậy sẽ là đả kích trí mạng đối với người phụ nữ của ông ta.

Nhưng người mà Nguyễn Hạo Thần cưới chính là Tô Khiết, vậy ông ta hoàn toàn không cần phản lo lắng.

“Tôi biết rồi!” Nguyễn Hạo Thần đồng ý rất nhanh, không có chút do dự, anh vốn muốn đưa Tô Khiết đến gặp mẹ mình, chỉ là sau đó xảy ra quá nhiều chuyện nên vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.

Người phụ nữ của anh, đương nhiên là anh toàn hoàn tin tưởng.

“Có thể lấy được cô ấy chính là may mắn của cậu, cũng là may mắn của mẹ cậu, hãy cố gắng thật nhiều, nhanh chóng theo đuổi người ta trở về!” Lôi Hạ vỗ vỗ vai Nguyễn Hạo Thần, sau đó rời đi.

Nguyễn Hạo Thần hơi cong lên, vợ của anh đương nhiên là tốt nhất.

Sau khi cậu ba Nguyễn rời khỏi phòng, Đường Vân Thành đang đứng ở cách đó không xa chờ anh.

“Sao cậu lại tới đây? Đường Lăng để cậu tới đây sao?” Lúc Đường Vân Thành nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần sắc mặt có chút không được tốt, lông mày hơi nhíu lại: “Có phải còn có chuyện gì khác không?”

“Không có.” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt, nhìn về phía ông ta, suy nghĩ một chút, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, nếu Tô Khiết đã che giấu thân phận của mình, anh đương nhiên sẽ phối hợp với cô.

Cung tông trưởng và Đường Vân Thành cũng không ở cùng một khu, nhưng khoảng cách cũng không xa, Cung tông trưởng đã đi về trước, Cố Nam đi cùng Tô Khiết.
 
Chương 1063


Chương 1063

Đến khu của Cung tông trưởng, bảo tiêu nhanh chóng giao chìa khóa ra coh Cố Nam.

Lúc trước Ngài Lôi Hạ đã tự mình ra mặt chứng minh thân phận của Tô Khiết, phía bên này Cung tông trưởng chắc chắn cũng không dám giở trò quỷ.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Tô Khiết gấp gáp chạy tới như vậy.

“Cô Cố, cô có một cuộc họp rất quan trong sau một tiếng rưỡi nữa!” Một vệ sĩ đi cùng Cố Nam cô ý nhắc nhở khi mở cửa phòng tài liệu ra.

“Được, tôi biết rồi, yên tâm, tôi sẽ không chậm trễ!” Cố Nam cũng cố ý trả lời lại, lời kia đương nhiên là nói cho Tô Khiết nghe.

Sau một tiếng rưỡi có một cuộc họp rất quan trọng, chắc chắn Cố Nam còn phải trở về, nói cách khác, nhiều nhất Tô Khiết chỉ có thời gian khoảng một tiếng.

Tô Khiết cười lạnh trong lòng, tình huống thế này cô đã sớm ngờ tới, vậy nên cũng không nói gì, chỉ nhanh chóng đi đến phòng tài liệu.

Cố Nam cũng đi vào theo, sau đó khóa trái cửa phòng tài liệu lại.

Tô Khiết đi thẳng đến trước một tủ tài liệu, mở ra, sau đó bắt đầu tìm kiếm tài liệu mình muốn.

Lúc Tô Khiết mở tủ tài liệu ra, đôi mắt khẽ nheo lại, cô phát hiện, tủ tại liệu phía trước đã đi động đến không lâu trước đó, có lẽ là trước khi cô đến, chỉ sợ Cung tông trưởng đã lấy đi tài liệu gì đó.

Thật là âm hiểm! !

Tô Khiết nhìn giống như tùy ý lật qua mấy lần, phát hiện thứ bị lấy đi có lẽ là một chút báo cáo phân tích, đương nhiên chỉ là một phần nhỏ, nhưng lại là báo cáo phân tích rất mấu chốt của bộ phận.

Tô Khiết khẽ nhếch môi, nhịn cười không được, những báo cáo phân tích đó với người bình thường dường có lẽ có ích rất lớn đối với việc phá án, nhưng đối với cô mà nói thì không cần, từ trước đến nay cô không cần đến những thứ đó, nên cho dù Cung tông trước lấy đi tất cả các báo cáo phân tích thì đối với cô cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhưng đối với cô cũng không có ích lợi gì, cô chưa từng xem qua những thứ đó, cho nên cho dù Cung tông trưởng có lấy đi tất cả báo cáo phân tích cũng không ảnh hưởng đến cô.

Ngược lại, càng ít thông tin, cô càng dễ dàng kiểm tra.

Cố Nam đứng xem, ban đầu cũng không làm gì, khi nhìn thấy Tô Khiết tìm vài xấp tài liệu thì mới bắt đầu xem xét cẩn thận, ánh mắt cô ta nhanh chóng lóe lên.

Sau đó cô ta lấy điện thoại ra, vặn lớn âm thanh đến tối đa, bắt đầu chơi game, vả lại miệng còn ngân nga một bài hát.

Bài hát cô ta đang ngâm nga thiếu điều lạc điệu đến Thái Bình Dương, dở kinh khủng, không biết cô ta vốn là hát như thế hay là cố tình nữa. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tô Khiết cười thầm, nếu chuyện này có thể làm phiền cô, cô sẽ không phải là nhà tâm lý học tội phạm rồi.

Tô Khiết không hề bị ảnh hưởng, dường như cô hoàn toàn không nghe thấy tiếng ồn ào của Cố Nam.

Cố Nam thấy cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, ánh mắt cô ta hơi âm trầm, khi cô ta đến, cha cô ta liên tục nói là không được để người phụ nữ này tìm được thứ hữu dụng.

Nhưng mà, bây giờ cô ta như thế này, người phụ nữ cũng không bị ảnh hưởng gì, cô ta cũng không thể trực tiếp đánh cho người phụ nữ đó ngất xỉu đâu nhỉ?

Cố Nam nhìn xuống đồng hồ, cô chỉ có thể rút ngắn thời gian càng nhiều càng tốt, nhiều tài liệu như vậy, phải mất ít nhất mười giờ mới có thể xem hết.

Cô ta vừa nói, sau một tiếng rưỡi nữa cô ta sẽ có một cuộc họp quan trọng, cho nên cô ta chỉ cho người phụ nữ này năm mươi phút, năm mươi phút thậm chí không thể hoàn thành một phần mười thông tin, hoàn toàn không có bao lớn tác dụng.
 
Chương 1064


Chương 1064

Chỉ còn ba ngày cuối cùng trong thời gian Cung tông trưởng cho Đường Vân Thành, cô ta đã kéo dài vài lần, ba ngày này trôi qua, không ai có thể giúp Đường Vân Thành, cũng không ai có thể giúp được nhà họ Đường.

Cố Nam liên tục nhìn đồng hồ, sợ mình nhìn sai mà cho Tô Khiết thêm thời gian, cô ta cho rằng năm mươi phút trôi qua rất nhanh, trong thời gian ngắn như vậy cũng không thể nhìn ra được gì.

Cố Nam càng nghĩ càng đắc ý, càng nghĩ càng thấy phấn khích.

“Tôi đã đọc xong rồi.” Chỉ trong vòng chưa đầy bốn mươi phút, Tô Khiết đã đặt lại tất cả thông tin, sau đó quay sang Cố Nam khẽ cười.

“Gì? Gì? Cô nói gì?” Cố Nam sững sờ, trợn to hai mắt nhìn Tô Khiết đầy không tin, không phải là cô ta không nghe rõ lời của Tô Khiết nói, mà là cô không hiểu, không, cô không thể tin được.

Đọc xong rồi? Với nhiều tài liệu như vậy, người phụ nữ này mất chưa đầy bốn mươi phút đã đọc xong?

Làm sao có thể?

Làm sao có thể được? Việc này là hoàn toàn không thể.

“Tôi đọc xong rồi, đi thôi.” Khóe môi Tô Khiết hơi nhếch lên, vừa rồi Cố Nam thật sự là ngốc muốn chết.

Tô Khiết phớt lờ Cố Nam, đi thẳng ra ngoài.

“Cô? Cô? Cô thực sự đọc xong rồi?” Cố Nam không tin, không thể tin và không muốn tin.

Lần này, Tô Khiết mặc kệ cô, mở cửa phòng dữ liệu bước ra ngoài.

Đôi mắt Cố Nam hung hăng nhìn chằm chằm lưng Tô Khiết, trên mặt tràn đầy kinh ngạc không thể che giấu được.

Nhưng vì Tô Khiết đã rời đi, cô cũng phải rời đi.

Khi Cố Nam đi ra, Tô Khiết đã đi được một đoạn.

“Cô Cố, cô thật lợi hại, trong thời gian ngắn đã đuổi cô ta đi được.” Người vệ sĩ bên cạnh Cố Nam giơ ngón tay cái lên đầy ngưỡng mộ.

Cố Nam hung hăng trừng mắt nhìn tên vệ sĩ, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận, không khỏi lo lắng, cô ta chưa hoàn thành nhiệm vụ mà cha mình giao cho, nhất định cha cô sẽ trách cô.

Lúc này Tô Khiết không đợi được Cố Nam, bởi vì Đường Vân Thành phái xe tới, cho nên Tô Khiết yêu cầu tài xế lái xe trở về.

“Con đã đọc xong nhanh như vậy à?” Nhìn thấy cô trở về sớm như vậy, Đường Vân Thành hiển nhiên là sửng sốt, nhưng nghĩ tới lần trước cô chỉ dành mấy tiếng đồng hồ để đọc nhiều tài liệu như vậy, ông ta cảm thấy cũng bình thường.

“Vâng, Cung tông trưởng đã nắm giữ thông tin cuộc truy đuổi hậu sự kiện sau sự kiện thứ ba. Sau sự cố thứ nhất và thứ hai, Tinh Vệ của tám gia tộc được cử đi truy đuổi, nhưng họ đều bị lọt vào phục kích của bên kia, thương vong rất nghiêm trọng, ngoại trừ những người thiệt mạng do bắn nhau, đội Tinh Vệ cũng bị giết giống như những nạn nhân trong vụ án.” Vẻ mặt Tô Khiết lúc này hiển nhiên rất ngưng trọng.

“Một phần nạn nhân của đội Tinh Vệ ở truy kích lần đầu tiên đều chết giống như nạn nhân trong sự cố đầu tiên, và lần thứ hai cũng vậy, sau sự cố thứ ba, đội Tinh Vệ không được cử đến nữa, tất cả những người thương vong đều là vết thương do đạn bắn, không ai chết cùng cách với nạn nhân.”

“Vậy điều đó có nghĩa là gì?” Đường Vân Thành biết chuyện này, lúc đó là bởi vì đội Tinh Vệ hai lần liên tiếp bị thương vong nặng nề, vì vậy lần thứ ba được phái tới nơi xảy ra chuyện, tám gia tộc lớn đương nhiên thương vong càng thêm nghiêm trọng.
 
Chương 1065


Chương 1065

Căn cứ theo thông tin bên kia báo lên, thời điểm đó có hơn sáu mươi người chết.

Thời điểm đó là Cung tông trưởng tự mình ra lệnh, mà lúc đó Đường Vân Thành đã đọc được thông tin truyền đến, bất cứ ai đọc thông tin đều sẽ kết luận rằng nó không hề hữu ích cho toàn bộ vụ án.

Cho nên, cho dù Cung tông trưởng trừ bỏ thông tin đó, cho dù có bị phát hiện cũng sẽ không quá nghiêm trọng.

Nhưng mà, giờ phút này rõ là cô gái này đã nắm được, lúc này Đường Vân Thành hoàn toàn không hiểu!

“Con nghĩ mục tiêu cuối cùng của họ chắc là Tinh Vệ của tám đại gia tộc.” Khóe môi Tô Khiết khẽ nhúc nhích, chậm rãi nói ra kết luận của mình.

Cung tông trưởng đã giữ kín thông tin đó vì thương vong do chỉ huy không đúng cách là quá lớn, có lẽ thời điểm đó còn có hơn 60 người đã chết.

Đối với những người khác, những thông tin đó có thể không quan trọng, nhưng nó quan trọng đối với Tô Khiết.

“Mục đích của họ là đội Tinh Vệ? Tại sao?” Đường Vân Thành giật mình, vẻ mặt càng thêm kinh ngạc: “Tuy nhiên, trong ba vụ án, nạn nhân đều là thành viên bình thường của tám đại gia tộc.”

“Đây chỉ là phỏng đoán sơ bộ của con, cần phân tích thêm để biết các chi tiết cụ thể.” Hiện tại Tô Khiết chưa có câu trả lời, cô vẫn cần xác minh và phân tích thêm.

“Con sẽ vào kiểm tra thông tin.” Tô Khiết không vào phòng dữ liệu nữa do những ngày này đã lên kế hoạch và sắp xếp hết toàn bộ, cô đã đọc dữ liệu ở bên kia, cần tiến hành phân tích toàn diện.

“Được được được.” Đường Vân Thành liên tục đồng ý, phòng dữ liệu của ông ta đương nhiên sẽ không có bất kỳ hạn chế nào đối với cô.

Lần này Tô Khiết vào phòng dữ liệu đã lâu mà không đi ra ngoài, Đường Vân Thành vốn dĩ là không muốn quấy rầy cô, nhưng là trời đã tối, bữa tối đã qua từ lâu nhưng cô vẫn không ra ngoài ăn tối.

Đường Vân Thành chịu không nổi, mặc dù là ở bên ngoài đợi, nhưng ông cũng không có quay lại ăn cơm.

Nhưng ông là đàn ông, một cô gái nhỏ làm sao có thể so sánh được với ông.

Phạm My thấy hai người chưa trở về, sau khi biết chuyện, bà mang đồ ăn đến cho họ.

Đường Vân Thành mở cửa phòng dữ liệu, trông thấy Tô Khiết đang nhanh chóng ghi nhớ cái gì đó, rất là sốt sắng.

Tuy nhiên, khi ông bước tới, ông phát hiện ông không thể hiểu những gì cô đang nhớ.

“Con ăn trước nhé?” Mấy ngày nay hôm nào cô cũng ăn rồi ngủ, Đường Vân Thành nhìn không quen, bây giờ cô lại liều mạng như vậy, Đường Vân Thành nhìn mà có chút đau lòng.

“Vâng.” Tô Khiết trầm giọng đáp lại, không ngẩng đầu lên, cô vươn tay cầm lấy hộp cơm trong tay Đường Vân Thành, sau đó chỉ trong mấy phút đã quét sạch hết thức ăn.

Cô dự định sẽ chiến đấu cả đêm nay, cho nên cô phải bổ sung năng lượng cho mình.

Đường Vân Thành lập tức sửng sốt, bình thường ông ăn nhanh rồi, cô gái này còn nhanh hơn ông, đây là bữa ăn của hai người bọn họ do Phạm My đưa tới, cô gái này đã một mình ăn hết.

Nhìn cô không hề béo một chút nào, vậy mà lượng cơm ăn quả thực không nhỏ.

“Đừng quá lo, chú ý đến cơ thể và nghỉ ngơi hợp lý nhé.”

“Vâng.” Tô Khiết thấp giọng đáp lại, nhưng hoàn toàn không có ý ngừng nghỉ.

Thấy cô như vậy, Đường Vân Thành cũng không quấy rầy cô nữa, thu dọn hộp cơm đi ra ngoài.

Tô Khiết ở trong phòng dữ liệu cả đêm, Đường Vân Thành ở bên ngoài, trong khoảng thời gian này cũng không nhịn được mà giục cô nghỉ ngơi vài lần, nhưng cô chỉ đồng ý mà không hề động đậy, cuối cùng Đường Vân Thành cũng không quấy rầy cô nữa.

Tất nhiên, bên nhà họ Cố chắc chắn cũng không nhàn rỗi.
 
Chương 1066


Chương 1066

“Đại ca, ngày hôm qua Cố Nam nói là người phụ nữ đó đã đọc hết thông tin trong vòng chưa đầy bốn mươi phút, xem ra cô ta thực sự có năng lực, nếu cô ta thực sự có thể phá án, ngộ nhỡ Đường Vân Thành thăng lên, nhà họ Cố của chúng ta sẽ xong mất.” Sáng sớm, một số người đàn ông trong nhà họ Cố đã tụ tập để thảo luận về biện pháp đối phó.

“Phá án? Cậu nghĩ quá dễ dàng rồi. Vụ đó đã ba năm rồi mà sau nhiều lần truy kích chúng ta còn chưa bắt được sợi tóc nào của đối phương. Trong ba năm qua, tôi cũng đã mời rất nhiều người có năng lực, các bộ môn đều làm phân tích, báo cáo phân tích có thể chất đống, nhưng lại không có manh mối, chỉ bằng một cô gái như cô ta mà muốn phá án, được sao?” Cố Chính Tuần hiển nhiên không quá lo lắng, anh không tin người phụ nữ nọ có khả năng đó.

“Anh à, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, bây giờ chúng ta còn hai ngày cuối cùng, không thể cứ chờ như thế này, phải làm gì đó để ngăn người phụ nữ đó lại.” Cố Chính Luân không tin người phụ nữ có thể phá án, nhưng anh không nghĩ mình chấp nhận được rủi ro.

“Anh ơi, em đã bảo người điều tra người phụ nữ ấy, nhưng không tìm thấy gì cả, cho nên chúng ta phải đề phòng hơn.”

“Bây giờ ngay cả Cung tông trưởng cũng không thể ngăn cản cô ta, chúng ta có thể làm được gì để ngăn cản cô ta chứ, thân phận của cô ta còn nằm đấy kia kìa.” Khi Cố Chính Tuần nói câu này, mắt anh ta rõ ràng là càng âm tàn hơn: “Chẳng lẽ phải giết người phụ nữ kia ư?”

“Bây giờ người phụ nữ đó ở chỗ của Đường Vân Thành, muốn giết cô ta không phải chuyện dễ dàng.” Cố Chính Luân biết rất rõ Đường Vân Thành, anh ta hiểu rõ nhất khả năng của Đường Vân Thành.

“Anh à, em có một cách hay này.” Cậu tư Cố Chính Minh mỉm cười, nhưng nụ cười rất kinh khủng.

“Cậu tư có biện pháp gì? Nói tôi biết xem nào?” Cố Chính Tuần nhìn anh ta, hơi nhướng mày.

“Vừa rồi anh ba nói chúng tôi không tìm được thông tin gì về người phụ nữ nên cứ tùy ý đưa ra thân phận cho cô ta, hiện cô ta đã có chứng chỉ do Tổ chức Hòa bình Thế giới cấp, nếu cô ta tiếp xúc với tổ chức Hồng Hổ thì sẽ ra sao?” Ánh mắt u ám của cậu tư thoạt nhìn khiến người ta kinh hãi.

“Ý cậu tư là sao?” Cố Chính Tuần hơi cau mày.

“Mấy ngày trước không phải lão ngũ đã bắt được thành viên của tổ chức Hồng Hổ sao? Yêu cầu anh ta ra mặt chỉ điểm cô gái họ Đường kia, sau đó bảo Khánh Vân tạo một số bức ảnh của cô ta với người của tổ chức Hồng Hổ, đến lúc đó sẽ rất náo nhiệt.” Cậu tư cười, âm tàn hung ác.

“Nhưng người phụ nữ đó đeo kính râm và đeo khẩu trang. Chúng ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ ngoài thực sự của cô ta. Làm sao chúng tôi có được bức ảnh?”

“Chuyện đó không thành vấn đề, chỉ cần chỉnh sửa bức ảnh trước đó do Triệu Lại Tử chụp, rất đơn giản.”

“Nhưng những thứ này rất dễ điều tra ra, cho dù cô ta có bị bắt đi chăng nữa, với năng lực của Đường Vân Thành và Đường Lăng, muốn tìm ra cũng không mất nhiều thời gian.” Có chút trầm tư trong mắt Cố Chính Luân.

“Đừng sợ bọn họ phát hiện, chúng ta chỉ cần ngăn chặn được người phụ nữ đó là được, hiện tại chỉ còn chưa đầy hai ngày, chỉ cần có thể ngăn chặn được cô ta hai ngày, chúng ta sẽ thắng.”

“Ừ, cách cậu tư nói là cách tốt, sắp xếp ngay theo lời lão tứ nói đi, tăng độ khó lên càng tốt, lùi thời gian lại càng tốt, sau hai ngày này, chúng ta sẽ thắng, chỉ cần Đường Vân Thành bị trấn áp, chúng ta không cần phải sợ bất cứ điều gì nữa cả.” Cố Chính Tuần trực tiếp ra lệnh.

“Được thôi, tôi sẽ thu xếp ngay lập tức, đại ca cũng hãy nói chuyện với Cung tông trưởng, để anh ấy sẵn sàng bắt người bất cứ lúc nào, bắt người phụ nữ kia, nhốt trong hai ngày, việc này liền kết thúc.”

“Hahaha, chiến lược này thật tuyệt vời.” Một số người âm mưu mọi thứ, sau đó không thể nhịn được mà cười thành tiếng.

Lúc này, Tô Khiết ở bên kia rốt cục cũng dừng lại, cô đứng lên, vận động cơ xương, sau đó mở cửa phòng dữ liệu.

 
 
Chương 1067


Chương 1067

Vừa mở cửa phòng, cô liền nhìn thấy Đường Vân Thành đứng ở cửa, hình như là không ngủ cả đêm.

“Cô có mệt không? Cô nghỉ ngơi trước đi.” Khi Đường Vân Thành nhìn thấy cô, ông cũng không vội hỏi chuyện mà muốn cô nghỉ ngơi trước.

“Bây giờ không có thời gian để nghỉ ngơi, tôi đã phân tích tất cả dữ liệu, phát hiện mọi thứ còn khó khăn hơn.” Lúc này trên mặt Tô Khiết không có bao nhiêu mệt mỏi, chỉ là vẻ mặt có chút căng thẳng.

Nghe những lời của cô, trái tim của Đường Vân Thành hơi chùng xuống, nếu cô cũng nói vậy, ông sợ…

“Về trước đi, ăn tối rồi nghỉ ngơi một lát.” Đường Vân Thành đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng sau khi biết thân phận của cô, trong lòng ông lại có thêm một chút hi vọng, nhưng ông cũng không thể làm cô khó xử.

“Được.” Lần này, Tô Khiết không từ chối, cùng Đường Vân Thành về nhà.

Khi trở về nhà, cô lấy ra những ghi chép mà cô đã ghi tối hôm qua, đặt chúng trên bàn.

Phạm My đang nấu ăn cho họ trong bếp, nghe thấy tiếng động thì chạy ra ngoài, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Khiết, lời ra đến miệng lại nuốt xuống, quay lại bếp nấu tiếp.

“Vụ thứ nhất xảy ra vào ngày 21 tháng 4 năm 2015. Địa điểm xảy ra vụ án là trại huấn luyện của nhà họ Mạnh ở Vân Thành, ban đêm kẻ địch lẻn vào trại huấn luyện và tấn công tám ký túc xá, tổng cộng có 32 người trong tám khu ký túc xá đều bị giết, họ đều bị giết bằng cùng một phương thức cắt yết hầu dẫn đến mất mạng.” Tô Khiết bắt đầu nói về những dữ liệu mà cô đã tổng hợp được.

“Lần thứ hai xảy ra vụ án là vào 15/07/2016, địa điểm là trại huấn luyện tại Tứ thành, cũng là ký túc xá số 8, nhưng mỗi phòng ký túc xá có năm người, bốn mươi người bị hại, lần này đối phương dùng súng giảm thanh, mỗi người đều trúng bảy phát đạn, vị trí vết thương trên người mỗi người đều không quá khác nhau.”

“Lần thứ ba xảy ra vụ án là vào 18/05/2017, địa điểm là trại huấn luyện quốc gia, nơi đó rất hẻo lánh, 32 người bị hại, mỗi người đều bị cắt đứt động mạch chân, đều là đổ máu đến chết, người chết trước đó đều bị đánh thuốc mê.”

“Con nghĩ phải tìm ra quy luật của những vụ án này, nhưng tất cả thông tin ở đây, ngoại trừ là ký túc xá số 8, thì không tìm ra liên hệ gì khác, thời gian, địa điểm, đều không có quy luật.”

“Dù sao ta cũng chưa đi qua hiện trường vụ án, cho nên không thể suy đoán chính xác đặc điểm của hung thủ, hơn nữa dù đoán ra, cũng rất khó tìm ra bọn họ.”

Đường Vân Thành thầm nói một tiếng, ông ta biết vụ án này rất khó, nếu không không thể nào suốt ba năm không có chút manh mối nào.

“Con cũng đừng quá nóng ruột, nhà họ Đường nếu có khó khăn này…” Giờ đây tâm trạng của Đường Vân Thành nặng nề hơn so với bất cứ ai, nhưng ông ta vẫn khuyên nhủ Tô Khiết.

“Bọn họ mỗi năm gây án một lần, vậy năm nay đâu? Có phải là hôm nay không? Nếu là vậy, là lúc nào? Địa điểm sẽ là ở đâu? Do đó, phải phá án.” Tô Khiết nhìn Đường Vân Thành, ý nghĩ rõ ràng, giờ phút này không chỉ vì nhà họ Đường, mà còn vì tính mạng của nhiều người.

Đường Vân Thành sợ hãi, mặt biến sắc: “Nhưng hiện tại một chút manh mối cũng không có.”

“Nhưng mà, bây giờ con có một suy đoán, con có cảm giác mục tiêu cuối cùng của bọn họ là Đội Tinh vệ, cho nên, con có cảm giác nó có liên quan đến nhiệm vụ của Đội Tinh vệ tám đại gia tộc, do đó, bây giờ cần điều tra tất cả những nhiệm vụ cách đây ba năm của Đội Tinh vệ đã làm, bởi vì mục tiêu không xác định, giống như mò kim đáy biển, cho nên, đây là một công việc nặng nề, may mắn thì không chừng có thể lập tức tìm ra manh mối, xui xẻo thì mấy vài ngày cũng không tìm ra thông tin có ích.”

“Mà quan trọng nhất bây giờ là, bên phía Cung tông trưởng sẽ không cho con quá nhiều thời gian tra tư liệu, nhà họ Cố nhất định sẽ nghĩ cách ngăn cản, mà thời gian của chúng ta cũng không nhiều, chỉ còn hai ngày cuối cùng.” Tô Khiết xử lý không ít vụ án, vụ này là khó giải quyết nhất, không chỉ bản thân vụ án khó, mà còn vì nhiều người nghĩ cách ngăn cản.

“Con ăn cơm trước đi, nghỉ ngơi một lát, ta đưa con đến chỗ Cung tông trưởng.” Mắt Đường Vân Thành quyết tuyệt, việc này liên lụy tính mạng của càng nhiều binh lính, ông ta không thể không quản.
 
Chương 1068


Chương 1068

“Nếu người dẫn con đi gặp Cung tông trưởng, Cung tông trưởng sợ là sẽ càng kiêng kị hơn, càng nghĩ cách ngăn cản, không bằng trực tiếp liên hệ Cố Nam.” Tô Khiết không quá đồng ý cách làm của Đường Vân Thành.

Tô Khiết biết rõ lúc này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bởi vì xảy ra điều gì ngoài ý muốn cũng có thể trì hoãn thời gian, mà họ đã không có thời gian để trì hoãn rồi.

“Cô nàng Cố Nam kia cũng không phải người dễ nói chuyện đâu.” Đường Vân Thành nghĩ đến Cố Nam, khẽ lắc đầu, nhà họ Cố không có ai là dễ nói chuyện hết.

“Nhưng lời nói của Đường Lăng vẫn có tác dụng với Cố Nam.” Tô Khiết nhìn Đường Vân Thành, khẽ cười: “Con liên hệ Cố Nam trước, cô ta nhất định sẽ đồng ý, cũng sẽ cho con vào kho tư liệu, bởi vì đây là Cung tông trưởng lúc trước đã nói, nhưng cô ta sẽ không cho con quá nhiều thời gian, chờ con vào kho tư liệu, để Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, sau cùng Cố Nam có thể cho con bao nhiêu thời gian, vậy phải xem năng lực của Đường Lăng.”

“Ý của con là để cho Đường Lăng dùng mỹ nhân kế?” Phạm My vừa đi vào nghe lời nói của Tô Khiết, ẩn ý liếc nhìn cô một cái.

“Chỉ là gọi điện thoại, nói vài câu dễ nghe thôi mà, sẽ không để anh ấy hy sinh cái gì đâu.” Tô Khiết cho rằng bà đau lòng con trai, liền giải thích một câu.

“Được, làm theo ý con đi.” Đường Vân Thành cũng trực tiếp đồng ý.

Tô Khiết lập tức gọi điện thoại cho Cố Nam, nói cần vào kho tư liệu tra một ít tư liệu một lần nữa.

Lúc này Cố Nam đang ở trong đại sảnh nhà họ Cố, mấy người đàn ông nhà họ Cố xem đây là việc bí mật quan trọng còn không có rời đi, Cố Nam mở loa, để cho mọi người có thể nghe rõ lời nói của Tô Khiết.

“Đồng ý với cô ta trước, ổn định cô ta.” Lão tứ nhà họ Cố lập tức viết vài chữ đưa Cố Nam xem.

“Được.” Cố Nam nhìn chữ của chú tư, đồng ý với Tô Khiết, sau đó liền nhanh chóng cúp điện thoại.

“Lão tứ, vì sao phải đồng ý với cô ta, trì hoãn cô ta không phải rất tốt sao?” Cố Chính Tuần nhìn lão tứ, vẻ mặt không vừa lòng.

“Tôi đã cho người sắp xếp truyện kia rồi, bên kia vừa mới báo lại, nói người đứng đầu tổ chức Hồng Hổ bên kia rất tình nguyện hợp tác, mấy tấm ảnh rất nhanh là có, chúng ta lập tức liên hệ Cung tông trưởng, chờ cô gái kia vào kho tư liệu, chúng ta lại bắt người, hiệu quả như vậy sẽ càng tốt hơn.” Lão tứ cười âm trầm khủng bố.

“Cố Nam đến lúc đó nghĩ cách lung lạc tám gia tộc lớn là quan trọng nhất, nhưng mà những văn kiện cơ mật không liên quan đến vụ án này, đưa đến cho cô ta, đến lúc đó chúng ta có thể bắt người và tịch thu tang vật luôn.” Lão tứ lại chậm rãi nói một câu, đây cũng dụng ý mà ông ta sắp đặt ở kho tư liệu.

“Kế của anh tư rất tốt a, vẫn là anh tư giỏi nhất, đến nước này, dù cô ta có thân phận gì cũng không có tác dụng, ha ha ha. . . . . .” Cố Chính Liên cười to ra tiếng.

Cố Chính Liên là em út trong nhà họ Cố, bình thường làm việc không suy nghĩ, dễ xúc động.

“Chỉ là, thời gian quá ít, chuẩn bị có thể không đầy đủ hết, sợ sẽ có sơ hở.” Vẻ mặt hơi Cố Chính Luân lo lắng.

“Thời gian ngắn thật, nhưng nhốt cô ta hai ba ngày thì không có vấn đề, dù sao chúng ta còn có lá át chủ bài là Cung tông trưởng, có lá át chủ bài tốt như vậy chúng ta tất nhiên phải lợi dụng thật tốt.” Lão tứ giỏi tính kế nhất, mặc kệ là ai, chỉ cần có lợi cho ông ta, ông ta đều sẽ tính kế.

“Ừ, lão tứ nói rất đúng, đến lúc đó do Cung tông trưởng ra mặt bắt người, sau đó việc này cũng không liên quan đến chúng ta.” Cố Chính Tuần cũng thấy kế này rất tốt.

“Tất nhiên là không liên quan đến chúng ta, tôi đã tìm được người sau này chịu tội thay rồi.” Lão tứ cười càng âm hiểm.

“Ai?” Vài người gần như đồng thời nhìn về phía ông ta.
 
Chương 1069


Chương 1069

“Người nhà họ Hạ, Hạ Bình Viễn, cháu trai của Hạ Chuẩn.” Lão tứ nhếch môi, khuôn mặt toan tính nhìn rất khủng bố.

“Anh tư đây là muốn đổ chuyện này lên đầu Hạ Chuẩn, chủ ý này được à, tên Hạ Chuẩn em đã không vừa mắt từ lâu, bình thường giả bộ mình là người thanh cao nhất, né tránh em, nên dạy cho ông ta một bài học từ lâu rồi.”

Bây giờ vẻ mặt của mấy người đàn ông nhà họ Cố rất đắc ý!

“Ây, chọn ông ta thật là không thể tốt hơn, ông ta luôn giữ thái độ trung lập, không đứng bên phía chúng ta, nhưng cũng không có ý giúp Đường Vân Thành rõ ràng, hành động này của lão tứ rất tốt.” Cố Chính Tuần cười khẽ gật đầu.

“Cố Nam, bây giờ con đi đi, theo lời chú tư mà làm.” Lúc Cố Chính Tuần nhìn Cố Nam, vẻ mặt lập tức biến thành nghiêm khắc, đôi mắt lạnh lùng: “Mấy chuyện lần này con đều làm không tốt, làm cho ba rất thất vọng, nếu lại xảy ra sai lầm, ba nhất định không bỏ qua cho con.”

“Con biết rồi ba.” Cố Nam cúi đầu, người cứng đờ, thái độ cung kính, trong lòng sợ hãi. Ba cô ta nói không bỏ qua cho cô ta, chắc chắn sẽ phạt cô ta rất nặng.

Tô Khiết bên kia gọi điện thoại cho Đường Lăng.

“Alo, Khiết Khiết, tình hình bây giờ sao rồi?” Điện thoại vừa thông, tiếng của Đường Lăng liền truyền tới.

Tô Khiết kể nhanh đại khái tình huống một lần, nói kế hoạch của mình cho anh nghe.

“Khụ, em đây là để anh dùng mỹ nam kế?” Đường Lăng sửng sốt, khóe miệng giật giật, cô bé kia đúng là cách gì cũng nghĩ ra.

“Ngọt ngào dụ dỗ vài câu là được rồi, lại không cần anh hiến thân hay gì.” Tô Khiết nghe tiếng anh giật mình, không kiềm được cười lên.

“Ngọt ngào dụ dỗ cô ta? Quá khó à, so với nhiệm vụ gì khác đều khó hơn.” Nghĩ đến Cố Nam, mặt Đường Lăng nhăn lại, anh thật không có ấn tượng tốt gì với cô gái kia, kêu anh ngọt ngào dụ dỗ cô ta, giống như muốn giết anh vậy.

Không, việc này so với giết anh còn ác hơn, càng khốc liệt hơn!

“Anh không muốn ngọt ngào dụ dỗ cô ấy cũng được, dù sao anh tận lực giữ chân cô ấy là được, kéo càng nhiều thời gian càng tốt.” Tô Khiết cũng biết nhiệm vụ này đối với Đường Lăng rất miễn cưỡng.

“Anh biết, yên tâm đi, anh sẽ nghĩ cách, cam đoan tranh thủ đủ thời gian cho em.” Đường Lăng tuy rằng trong lòng không tình nguyện, nhưng sự việc quan trọng, dù hy sinh lớn hơn nữa anh cũng phải làm.

“Vậy là được rồi, dựa vào anh đó.” Tô Khiết thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ.

“Đúng rồi, anh không có đón hai bé về.” Đường Lăng rất nhanh nói thêm một câu, lúc nói câu này, giọng anh có chút trầm.

“Chuyện gì vậy?” Tô Khiết giật mình, mắt híp lại, lần này Đường Lăng cố ý đi đón hai bé về, mấy hôm trước lúc gọi điện cho bé Hạo cô đã nói chuyện này với bé Hạo rồi, bé Hạo rõ ràng cũng đồng ý.

Cho nên Đường Lăng đi đón, hai bé chắc chắn phải về chứ.

“Em đừng vội, hai đứa bé chắn chắc không có chuyện gì đâu, là một người tên là Nhạc Hồng Linh dẫn chúng ra ngoài đi du lịch, em gọi điện thoại liên hệ với người đó, hỏi thăm tình hình đi.” Đường Lăng biết rõ ràng chuyện này chắc chắn có liên quan đến Đường Bách Khiêm, nhưng anh không có nhiều lời.

“Được rồi, em liên lạc với chị Hồng Linh.” Mặt Tô Khiết lo lắng, dù cô biết hai đứa bé ở cùng chị Hồng Linh không có việc gì, nhưng chuyện này quá trùng hợp, chỉ sợ…

Tô Khiết nhanh chóng gọi Nhạc Hồng Linh, bên kia rất nhanh nghe máy : “Khiết Khiết, em cuối cùng cũng nhớ gọi điện thoại bọn chị.”

Lúc Nhạc Hồng Linh nói lời này, vừa nói vừa cười, Tô Khiết thở phào, trái tim lo lắng cũng bĩnh tĩnh lại.

“Chị Hồng Linh, mọi người bây giờ ở đâu?” Tô Khiết trực tiếp hỏi.
 
Chương 1070


Chương 1070

“Bọn chị ở nước D, phong cảnh ở đây rất đẹp, chỗ chơi vui cũng rất nhiều, hai đứa bé chơi rất vui, em có đến không?” Bây giờ Nhạc Hồng Linh có lẽ đang ở bên ngoài, Tô Khiết có thể nghe được tiếng gió, tiếng nước, còn có tíếng nô đùa.

“Chị Hồng Linh sao lại đột nhiên muốn đi ra ngoài chơi vậy, còn đi chỗ xa như vậy?” Tô Khiết híp mắt, có một số việc, trong lòng cô đã có suy đoán, nhưng cô vẫn cần đáp án chính xác.

“Đường Bách Khiêm nói gần nhất chị không có nhiệm vụ gì, mỗi ngày hai đứa bé ở nhà cũng chán, cho nên đề nghị chị mang hai đứa bé đi chơi vài ngày, chỗ này cũng là Đường Bách Khiêm chọn, em không cần nói, chỗ này thật là tốt.” Nhạc Hồng Linh cũng không có nghĩ nhiều, bởi vì cô căn bản không biết chuyện Đường Lăng đi đón hai đứa bé, cho nên không hoài nghi gì.

Tô Khiết nheo mắt, xem ra, đàn anh là cố ý đưa hai đứa bé đi.

Đàn anh chắc là đã biết Đường Lăng muốn đi tìm hai đứa bé mới cố ý làm như vậy …

“Chị Hồng Linh, mọi người còn chơi mấy ngày?” Tô Khiết chớp mắt, sau đó giả bộ như hỏi vẩn vơ.

“Còn chơi hai ba ngày nữa.” Nhạc Hồng Linh bởi vì không biết chuyện, nên trả lời rất tự nhiên.

“Vậy chờ mọi người chơi xong, chị Hồng Linh trực tiếp đưa hai đứa bé về thành phố A đi, em ở thành phố A chờ mọi người.” Tô Khiết là người trọng tình cũ, cho nên, cô không muốn làm lớn chuyện, dù biết những chuyện Đường Bách Khiêm làm, cô cũng không chỉ trích gì, nhưng, cô sợ cuối cùng Đường Bách Khiêm sẽ lấy hai đứa bé uy hiếp cô.

Cho nên, cô phải đón hai đứa bé về.

Hai ngày này, cô phải tra án, tra án khiến bản thân còn nguy hiểm, bây giờ đưa hai đứa bé về, cô không có thời gian chăm sóc.

Cô cũng không yên tâm, người nhà họ Cố bây giờ vẫn nhìn chằm chằm, cô sợ lúc này hai đứa bé về sẽ có nguy hiểm.

Cho nên chờ bọn nhỏ ở nước D chơi ba ngày rồi mới về là tốt nhất.

“Được, hai đứa bé biết sẽ vui lắm.” Nhạc Hồng Linh ngẩn người, lập tức phấn khởi nói.

“Tình hình bên em như thế nào? Hai đứa bé có thể về sao? Còn thân phận của chúng?” Nhưng, Nhạc Hồng Linh nhớ tới vài chuyện, những cái khác đều dễ, thân phận của hai đứa bé là quan trọng nhất.

“Yên tâm đi, không có vấn đề gì, cha ruột của hai đứa bé là Nguyễn Hạo Thần.” Tô Khiết cũng không giấu diếm Nhạc Hồng Linh, hơn nữa Đường Bách Khiêm đã biết từ lâu, Đường Bách Khiêm chắc là cũng đã biết cô biết chuyện này rồi.

“Mẹ nó, thiệt hay giả vậy? Vậy cũng được sao? Này quá trùng hợp đi.” Nhạc Hồng Linh kinh sợ, không kiềm được mắng ra tiếng, đương nhiên giọng Nhạc Hồng Linh đích lúc này không chỉ kinh ngạc, mà còn vui sướng.

“Vậy ý của em là muốn tái hôn lại với Nguyễn Hạo Thần?” Nhạc Hồng Linh lại hỏi tiếp một câu, nếu Tô Khiết đón hai đứa bé về, khẳng định là muốn cho hai đứa bé thân phận chân chính.

Như vậy cách tốt là tái hôn Khiết Khiết với Nguyễn Hạo Thần.

“Vì hai đứa bé, có lẽ đi.” Mắt Tô Khiết chớp vài cái, sau đó từ từ nói, tiếng rất nhỏ, còn có chút mơ hồ.

“Ây ây ây, nói rõ ràng đi, cuối cùng là vì hai đứa bé? Hay là vì chính em? Hay là vì yêu cậu ba nhà họ Dạ đây? Còn lấy hai đứa bé làm cớ? Cái này bọn nhỏ chúng không gánh đâu.” Bây giờ Nhạc Hồng Linh vui vẻ, không nhịn được trêu ghẹo Tô Khiết.

Cái này bọn nhỏ không gánh đâu.” Bây giờ Nhạc Hồng Linh vui vẻ, không nhịn được trêu ghẹo Tô Khiết.

Tô Khiết: “…”
 
Chương 1071


Chương 1071

“Thế nào? Bị chị nói trúng tâm tư đi? Chị còn không hiểu em sao? Dù em tìm được cha ruột của hai đứa bé, nhưng theo tính cách của em, sẽ cho hai đứa bé nhận cha của chúng, nhưng sẽ không thể vì hai đứa bé mà miễn cưỡng bản thân kết hôn với người đàn ông kia, bây giờ ly hôn rất nhiều, ai quy định ba mẹ của đứa nhỏ phải ở cùng nhau, có đôi khi miễn cưỡng ở cùng nhau, cũng không phải chuyện tốt cho đứa nhỏ, chị nghĩ em hiểu đạo lý này hơn chị?” Nhạc Hồng Linh cười thâm ý.

Cô ta biết Nguyễn Hạo Thần có sức hút, quả nhiên không ngoài suy đoán của cô ta, xem ra, Khiết Khiết nhà cô yêu rồi!

Tô Khiết nhíu mày, là như vậy sao?

“Em nói chuyện với hai đứa bé một chút.” Không biết vì sao trong lòng Tô Khiết đột nhiên có cảm giác kì lạ, trong nhất thời cũng không biết như thế nào, lúc nói chuyện bị mắc nghẹn.

“Ai nha, Khiết Khiết nhanh mồm nhanh miệng của chúng ta sao lại nói lắp?” Nhạc Hồng Linh trực tiếp cười to: “Em đừng lấy hai đứa bé để đánh trống lảng, thành thật nói đi, em yêu cậu ba nhà họ Dạ người ta từ lúc nào, muốn chiếm thành của mình?”

“Em, em không có…” Tô Khiết theo bản năng phản lại một câu, nhưng lúc này lại nói lắp, hơn nữa tiếng cũng trầm hơn một chút.

Cái gì mà chiếm Nguyễn Hạo Thần thành của mình chứ, cô chưa từng nghĩ như vậy?

“Ai chà, em nói lắp, nói cũng nói không rõ, em kích động à? Hay là khẩn trương?” Nhạc Hồng Linh cười lớn tiếng.

Khóe môi Tô Khiết nhếch lên, không thèm nói nữa, bởi vì cô phát hiện bây giờ cô nói gì cũng sai, khẳng định là vì hôm qua thức cả đêm, bây giờ đầu óc không nhanh nhạy.

“Được rồi, được rồi, không đùa em, chị vui thay cho em, hai đứa bé đang chơi đu quay, em đợi một lát, lát nữa chị để chúng nghe điện thoại.” Nhạc Hồng Linh thấy cô không thèm nói, liền không nói gì thêm nữa.

“Cô Cố bảo tôi đến báo với cô Đường, cô ấy đang chờ cô Đường, cô Đường nhanh đi qua.” Đúng lúc này, tiếng của một vệ sĩ từ bên ngoài truyền vào.

“Chị Hồng Linh, bên em có chuyện gấp hai ngày này có lẽ em không thể liên lạc với chị, hai đứa bé liền nhờ chị Hồng Linh chăm sóc.” Mắt Tô Khiết trầm xuống, cô biết kế tiếp, cô có một trận đánh ác liệt phải đánh.

“Rồi, em yên tâm đi, chị sẽ tâm sóc tốt hai đứa bé.” Nhạc Hồng Linh cũng không hỏi nhiều, có chút quy tắc, cô ta hiểu.

Tô Khiết cúp điện thoại, ra khỏi phòng, nhìn vệ sĩ kia đúng là người đi theo Cố Nam ngày hôm qua.

“Đi thôi.” Tô Khiết cũng không nói gì thêm, trực tiếp đi ra ngoài.

Xe vẫn do Đường Vân Thành phái tới, trên xe trừ tài xế, lúc này còn có hai vệ sĩ, vừa nhìn hai vệ sĩ này thì liền biết là tỉ mỉ chọn ra, như vậy Đường Vân Thành cũng hiểu được lúc này đây sẽ không thuận lợi giống lần đầu tiên.

Sau khi Nhạc Hồng Linh cúp điên thoại của Tô Khiết, cũng không có nghĩ nhiều, tìm kiếm bóng dáng của hai đứa nhỏ, khóe môi không kiềm được mà cười lên, hai đứa bé có lẽ rất nhanh là có thể nhìn thấy cha ruột của mình rồi, đến lúc đó một nhà bọn họ ở cùng một chỗ, khẳng định rất hạnh phúc.

Cô ta hy vọng hai đứa bé vui vẻ hạnh phúc.

“Mẹ lớn tuổi như vậy rồi, con dẫn mẹ tới đây chơi, thích hợp sao?” Đúng lúc này, một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi chậm rãi bước tới, khuôn mặt bà có sự bình an của năm tháng, lạnh nhạt, nhưng trong lạnh nhạt lại ẩn giấu vài thứ, từng cử chỉ hành động đều nhẹ nhàng, thanh nhã, rồi lại thẩm thấu ung dung đẹp đẽ quý giá từ trong ra ngoài.

“Mẹ, mẹ không già chút nào, không tin mẹ hỏi chú Lôi Hạ.” Mộng Nhược Đình tươi cười, cô ta khó khăn lắm mới lừa được mẹ ra ngoài chơi, đương nhiên phải chơi cho đã, chơi cho vui.

Cô ta cảm thấy bĩnh thường mẹ quá trầm lắng.
 
Chương 1072


Chương 1072

“Đúng vậy, không già, rất đẹp, vẫn rất đẹp.” Lôi Hạ nhìn bà ta, ánh mắt vừa dịu dàng vừa cháy bỏng, bà ta vẫn đẹp như vậy.

Nhạc Hồng Linh dời mắt, nhìn họ một cái, cô chú ý là vì nghe tiếng cô gái kia gọi chú Lôi Hạ.

Nhạc Hồng Linh gặp qua Lôi Hạ trên báo tin tức, cho nên bây giờ liếc mắt một cái liền nhận ra Lôi Hạ, nói vậy đây là người nhà của ông Lôi Hạ?

Nhạc Hồng Linh nhìn sang người phụ nữ trung niên kia, mắt chớp chớp, có thể làm người phụ nữ của Lôi Hạ thật đúng là không phải bình thường.

Quý bà này tuy đã hơn năm mươi tuổi , nhưng Nhạc Hồng Linh mới nhìn, liền bị kinh ngạc, năm mươi hơn tuổi vẫn đẹp, mà làm cho cô ta ngạc nhiên chính là khí chất của quý bà này.

Nhạc Hồng Linh nhịn không được nhìn thêm vài lần, cứ như vậy, liền bị ông Lôi Hạ phát hiện, ông Lôi Hạ nhìn thẳng lại đây, vừa nguy hiểm lại mang ý cảnh cáo rõ ràng.

Nhạc Hồng Linh cười cười với ông, sau đó dời mắt đi.

Đúng lúc này, hai đứa bé chơi xong, Nhạc Hồng Linh liền nhanh chóng chạy qua, đón hai đứa bé.

“Cảm giác thế nào? Chơi vui không?” Nhạc Hồng Linh ôm lấy bé Kỳ, hôn lên mặt cô bé.

“Dạ, chơi vui.” Đường Vũ Kỳ chơi rất vui vẻ.

“Con có thể chơi tàu lượn siêu tốc không?” Nhưng bạn nhỏ Đường Minh Hạo chưa chơi tận hứng, cậu cảm thấy trò này quá ngây thơ.

“Không được, con còn nhỏ, nguy hiểm.” Nhạc Hồng Linh lắc đầu, không đồng ý.

“Con không sợ.” Đường Minh Hạo cảm thấy trò đó căn bản không có gì đáng sợ.

“Vấn đề không phải con có sợ không, mà là con quá nhỏ , chưa lớn, tàu lượn siêu tốc phản lực quá lớn, sợ là sẽ làm con bị thương, nếu mẹ con ở đây, nhất định cũng không cho con chơi.” Nhạc Hồng Linh kiên nhẫn giải thích cho cậu bé, cô ta cũng biết Đường Minh Hạo không sợ, nhưng cơ thể trẻ con chưa phất triển hoàn toàn, cổ của các bé rất yếu, lúc chơi tàu lượn siêu tốc, đầu chịu lực tác động sẽ lắc phải lắc trái, động mạch cổ và cơ vùng cổ dễ bị xé rách.

“Được rồi, con biết rồi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo từ trước đến nay hiểu chuyện nhất, cũng ngoan nhất.

“Con chơi với em thôi.” Nếu không thể chơi trò cậu thích, vậy cậu liền chơi cùng em gái.

“Thật ngoan.” Nhạc Hồng Linh nở nụ cười, thừa dịp Đường Minh Hạo nhất thời chưa chuẩn bị, nhanh chóng hôn một cái lên mặt cậu.

Lúc này, Mộng Thu Quỳnh đứng không xa nhìn chằm chằm Đường Minh Hạo, mắt trợn lên, khuôn mặt không dám tin và kinh ngạc, trong lúc nhất thời đứng lại, người cũng đơ ra.

Này, điều này sao có thể!

“Mẹ, sao mẹ không đi? Mẹ muốn chơi đu quay sao?” Mộng Nhược Đình thấy bà ta dừng lại, nhìn vòng xoay tận trời cách đó không xa, nhỏ tiếng cười nói: “Tuy là có chút ngây thơ, nhưng mẹ thích là tốt rồi, đi, con chơi với mẹ.”

Nhưng mà, Mộng Thu Quỳnh lại đứng yên, hơn nữa không có phản ứng gì, mắt vẫn trừng to nhìn Đường Minh Hạo, sự kinh ngạc càng rõ hơn.

“Làm sao vậy? Nhìn cái gì đâu?” Lôi Hạ phát hiện khác thường của bà ta, theo ánh mắt của bà ta nhìn qua, cũng không phát hiện cái gì khác thường, không khỏi thầm thấy kỳ lạ.

Theo góc độ của mắt bà ta nhìn, bà ta bây giờ hẳn là đang nhìn cậu bé cách đó không xa, cậu bé đó có gì đặc biệt sao?

Rât đẹp trai, cũng rất đáng yêu, nhưng phản ứng của bà ta không lớn đến vậy đi?
 
Chương 1073


Chương 1073

Mộng Thu Quỳnh vẫn đứng yên bất động như trước, không có phản ứng, giống như không có nghe lời nói của ông ta, nhưng là, tay bà ta hơi hơi nâng lên, chỉ hướng Đường Minh Hạo, tay run cực kỳ.

“Làm sao vậy?” Lôi Hạ cầm bàn tay run run của bà, tiếng nói khẩn trương.

“Mẹ, mẹ sao vậy?” Mộng Nhược Đình cũng phát hiện khác thường, sắc mặt thay đổi, giọng lo lắng.

“Cậu bé kia, cậu bé kia, cậu bé kia…” Mộng Thu Quỳnh nói, lặp đi lặp lại một câu như vậy.

“Cậu bé kia làm sao? Không có gì lạ cả?” Mộng Nhược Đình nhíu mày, cậu é kia cũng không có gì kì lạ cả, mẹ vì sao đột nhiên có phản ứng lớn như vậy?

“Nó, nó giống hệt anh con lúc nhỏ.” Mộng Thu Quỳnh nói một hơi, cố làm cho mình tỉnh táo lại, cuối cùng cũng nói ra một câu đầy đủ.

“Cái gì? Có ý gì?” Mộng Nhược Đình kinh sợ: “Giống hệt anh con lúc nhỏ là có ý gì?”

“Em xác định em không có nhìn lầm, hay nhớ lầm sao?” Lôi Hạ gặp chuyện rất bình tĩnh, cho nên không nhịn được hỏi một câu.

Ở đây bà ta không có ảnh lúc nhỏ của Nguyễn Hạo Thần, bởi vì lúc trước khi bà bị ông Dạ đuổi đi, cái gì cũng không có mang đi, cho nên, ông ta và Nhược Đình cũng không có thấy qua ảnh trước đây của Nguyễn Hạo Thần.

Nếu bà ta chỉ nói lớn lên giống, thật cũng không có gì, nhưng bà ta nói cậu bé kia giống hệt Nguyễn Hạo Thần lúc nhỏ?

Giống hệt nhau?

“Em sẽ không nhìn lầm, tuyệt đối sẽ không nhớ nhầm, cậu bé kia giống hệt Hạo Thần lúc nhỏ.” Lúc Mộng Thu Quỳnh nói lời, giọng điệu vô cùng khẳng định, con trai của bà ta, bà ta nhớ như in, soa nhớ lầm được? Như thế nào nhìn lầm được?

“Mẹ, lẽ nào đây là con riêng của anh?” Mộng Nhược Đình tính cách tùy tiện, miệng cô ta nói ra lời như vậy.

Nghe lời của cô ta, người Mộng Nhược Yên cứng đờ, rất giống, thật là quá giống, cho nên, lòng của bà cũng có ý nghĩ này.

Nhưng, bà cảm thấy tính cách và cách làm việc của con trai, con riêng chuyện này là không thể nào.

“Người phụ nữ kia con chưa từng gặp qua, không biết là ai, hơn nữa bên chị dâu…” Mộng Nhược Đình nhìn Nhạc Hồng Linh, mày nhíu lại: “Anh trai khó khăn lắm mới tìm được người mình thích, tuyệt đối không thể xảy ra cái gì ngoài ý muốn .”

“Anh cảm thấy không thể nào, theo tính cách của Hạo Thần nó không làm ra chuyện này đâu, nếu thật sự ngoài ý muốn có đứa nhỏ, nó cũng sẽ không để đứa nhỏ lưu lạc bên ngoài như vậy.” Lôi Hạ hiểu Nguyễn Hạo Thần, cho nên ông ta cảm thấy chuyện vầy không có khả năng xảy ra với Nguyễn Hạo Thần. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Nhưng mẹ nói cậu bé kia giống hệt anh lúc nhỏ, nếu không quan hệ gì, không thể nào giống nhau như đúc đi?” Cách nghĩ Mộng Nhược Đình rất trực tiếp, nhưng cũng rất hợp lý.

“Như vậy đi, anh nghĩ biện pháp tiếp cận cậu bé kia, nghĩ cách lấy tóc cậu bé, chúng ta đi làm xét nghiệm DNA.” Lôi Hạ cảm thấy có nghi ngờ, cách tốt nhất là đã điều tra rõ ràng.

“Đừng, anh đừng làm bị thương nó.” Mộng Thu Quỳnh liên tục ngăn cản, giọng điệu vội vàng.

“Yên tâm đi, sẽ không, chỉ là lấy vài cọng tóc là được rồi.” Lôi Hạ cười nhẹ trấn an bà.

“Tôi đi, để tôi đi.” Mộng Thu Quỳnh nhìn Đường Minh Hạo, chờ mong.

Bà ta muốn đi tiếp cận bé kia, dù chỉ là nhìn gần thôi, hoặc là nói với cậu bé vài câu cũng được.

“Hai người ở đây chờ, em đi qua, đừng dọa đứa nhỏ.” Mộng Thu Quỳnh tươi cười nhẹ, nhìn đứa nhỏ này giống như nhìn Nguyễn Hạo Thần trước đây vậy.
 
Chương 1074


Chương 1074

“Được rồi, nghe lời em.” Lôi Hạ trước giờ đều nghe lời bà ta, Mộng Nhược Đình tự nhiên cũng không nói gì thêm.

Lúc này người Mộng Thu Quỳnh vẫn cứng đờ, tay vẫn run, nhưng bà vẫn đi, đi về phía Đường Minh Hạo.

“Chú Lôi, chú nói xem con sẽ không thật sự lên làm dì đi?” Mộng Nhược Đình chớp chớp mắt, ánh mắt phức tạp.

“Anh con phải làm ba, con liền thật sự làm dì.” Lôi Hạ dời mắt nhìn cô ta, sau đó ánh mắt lại nhanh chóng chuyển về hướng Mộng Thu Quỳnh.

“Này không phải phí lời sao?” Mộng Nhược Đình ngẩn người, không vừa ý liếc ông một cái.

“Nếu đây thật sự là con của anh, vậy chị dâu làm sao bây giờ?” Mộng Nhược Đình thở dài một hơi, đột nhiên cảm thấy nếu chuyệ này là thật, sẽ rất phức tạp.

“Con nhìn ra, anh trai rất thích chị dâu, nhưng anh lại có con với người phụ nữ khác, nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ nha?” Mộng Nhược Đình hiển nhiên đã nóng nảy.

Lôi Hạ nhìn xuống, nếu đứa nhỏ này thật là con của Nguyễn Hạo Thần, lấy tính tình của Tô Khiết tuyệt đối không có khả năng lại đồng ý gả cho Nguyễn Hạo Thần.

“Con đừng có gấp, chú thấy chuyện này không quá khả thi, con cũng biết, mẹ con đã rời khỏi nhà họ Dạ hai mươi năm, lúc ấy ảnh chụp của anh con cũng không có mang đi, đứa nhỏ này nhìn qua nhiều nhất cũng mới năm tuổi, nói cách khác, đó là kí ức hai mươi năm trước của mẹ con, cho nên, chú thấy đứa nhỏ này với anh con trước đây có chút giống, mà mẹ con vì khát vọng trong lòng, cho nên nhớ nhầm.” Đây là phân tích của Lôi Hạ, cũng hợp tình hợp lý.

“Ừ, hy vọng đứa nhỏ kia không có quan hệ với anh trai, con cũng hy vọng anh có con, nhưng phải là chị dâu sinh, là người anh trai thích sinh, như vậy anh mới có thể hạnh phúc, bằng không, nếu để chọn một trong hai rất tàn nhẫn.” Mộng Nhược Đình thầm hô một tiếng, trong lòng tuy còn khẩn trương, nhưng so với lúc trước tốt hơn nhiều.

Mộng Thu Quỳnh chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở một bên.

Mộng Thu Quỳnh muốn chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở bên cạnh.

“Xin, xin chào, bà, bà có thể nói chuyện với cháu một chút được không?” Mộng Thu Quỳnh rất căng thẳng, nói chuyện cũng lắp bắp.

Đường Minh Hạo ngẩng đầu nhìn Mộng Thu Quỳnh, mẹ nói với cậu không được tùy tiện nói chuyện với người lạ ở bên ngoài, nhưng Đường Minh Hạo thấy bà cụ này có vẻ thân thiết, hiền lành nên bản năng gật đầu.

“Bà là ai, bà muốn nói gì với chúng cháu?” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu nhỏ nhìn bà ta, trên mặt mang theo sự tò mò.

Nhạc Hồng Linh nghe điện thoại ở bên cạnh nhưng vẫn chú ý tình huống bên này, cô ta thấy Mộng Thu Quỳnh đi đến trước mặt hai bé cưng thì ngẩn người, nhưng cô thấy bà chủ kia không giống như người xấu, hơn nữa bà ta vẫn là người nhà của ông Lôi Hạ, cho nên Nhạc Hồng Linh chỉ nhìn qua, không đi tới ngăn cản, cũng không cúp điện thoại, bởi vì cuộc gọi này rất quan trọng với cô ta.

“Bạn học nhỏ, cháu tên là gì?” Mộng Thu Quỳnh nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, ánh mắt càng dịu dàng, khóe môi không nhịn được cong lên, đứa nhỏ này thật là xinh đẹp, làm cho cho người ta yêu thích, giọng nói ngọt ngào đúng là dễ nghe.

“Cháu tên là Đường Vũ Kỳ, anh trai cháu là Đường Minh Hạo, cháu và anh trai là anh em sinh đôi, bà tên là gì?” Đường Vũ Kỳ không hề có ý thức đề phòng, trả lời rất nhanh, Đường Minh Hạo muốn ngăn cản cũng không kịp.

Mộng Thu Quỳnh ngẩn người, họ Đường? Sinh đôi?
 
Chương 1075


Chương 1075

“Bà tên là Mộng Thu Quỳnh.” Nhưng bà ta vẫn nhanh chóng nói tên của mình.

“Mẹ của hai cháu đâu? Đó là mẹ của hai cháu sao?” Mộng Thu Quỳnh chỉ về phía Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại.

Đường Vũ Kỳ vừa định trả lời, Đường Minh Hạo lại đưa kẹo cho cô bé, Đường Vũ Kỳ cầm lấy kẹo, trên mặt cười tươi như hoa, lập tức quên trả lời.

“À…” Đường Minh Hạo nhìn về phía Mộng Thu Quỳnh, à một tiếng, không nghe ra được giọng điệu gì.

Tuy rằng cậu cảm thấy bà cụ rất hiền lành, nhưng bà cụ này lại hỏi quá nhiều vấn đề, lại là một người xa lạ không quen biết, cậu không thể không đề phòng.

“Vậy ba cháu đâu? Ba cháu là ai?” Mộng Thu Quỳnh cũng không nghĩ tới chuyện một đứa bé có sự đề phòng lớn như thế, chỉ cho rằng cậu thừa nhận Nhạc Hồng Linh là mẹ mình.

“Chúng cháu…” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu lại muốn trả lời, Đường Vũ Kỳ bản năng muốn nói chúng cháu không có ba…

“Em nhìn em đi, ăn kẹo dính lung tung.” Đường Minh Hạo đột nhiên đưa tay giúp cô bé lau miệng, cũng ngăn cản cô bé trả lời.

Bà cụ này đúng là kỳ lạ, vấn đề về ba bọn họ quá nhạy cảm, cho nên Đường Minh Hạo càng thêm đề phòng.

Mộng Thu Quỳnh ngẩn người, sau đó cười cười, xem ra đứa nhỏ này rất thông minh, không muốn nói quá nhiều với mình.

“Nào đến đây, bà lau cho cháu.” Mộng Thu Quỳnh lấy khăn tay, bàn tay đưa về phía Đường Vũ Kỳ. Đường Minh Hạo vốn muốn ngăn cản, nhưng Đường Vũ Kỳ đã đi qua, Mộng Thu Quỳnh giúp Đường Vũ Kỳ lau miệng, tay bà ta có vẻ rất tự nhiên sờ đầu Đường Vũ Kỳ, bà ta sợ làm đứa nhỏ đau nên không dám dùng sức, chỉ chậm rãi vuốt xuống, nhưng lại mang theo hai sợi tóc.

“Thật là ngoan.” Mộng Thu Quỳnh thu hồi tay, kia hai căn tóc chính triền ở tay nàng chỉ gian.

“Bé cưng, thì ra hai đứa ở chỗ này, đến đây cho ba ôm một cái.” Đúng lúc này, một người đàn ông đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng bế Đường Vũ Kỳ lên, hôn lên mặt Đường Vũ Kỳ.

Đường Bách Khiêm hôn Đường Vũ Kỳ, râu anh ta làm cho Đường Vũ Kỳ ngứa ngứa nên cười khanh khách.

Đường Minh Hạo nghĩ đến câu hỏi kỳ lạ của Mộng Thu Quỳnh vừa rồi thì nhất thời cũng không nói gì.

Mộng Thu Quỳnh nghe người đàn ông nói thì sửng sốt, con ngươi nhanh chóng nhìn phía anh ta, người đàn ông này là ba của bọn nhỏ sao?

Hai đứa nhỏ không nói gì, có lẽ là không sai.

Vậy thì…

Mộng Thu Quỳnh thu tay lại, giấu sợi tóc ở trên tay vào ống tay áo, bà ta nghĩ có nên ném sợi tóc xuống đất hay không, nhưng tay bà ta vừa mở ra lại lập tức nắm chặt lại.

Đường Bách Khiêm nhìn Mộng Thu Quỳnh một cái, cười cười, cũng không nói gì, anh ta bế Đường Vũ Kỳ và mang theo Đường Minh Hạo đi về phía Nhạc Hồng Linh.

Mộng Thu Quỳnh có chút xấu hổ, nhưng cũng không nói gì thêm, mà hơi lưu luyến không muốn đi.

“Mẹ, đã lấy được chưa?” Mộng Nhược Đình thấy bà ta trở về thì vội vàng hỏi.

“Mẹ lấy được rồi, nhưng bé gái và bé trai là sinh đôi, mẹ lấy được tóc của bé gái, nhưng mẹ thấy mình nghĩ sai rồi, có lẽ bọn họ không phải là con của anh trai con, người đàn ông kia mới là ba của bọn họ.” Mộng Thu Quỳnh nói lời này thì thở dài, lại có chút thất vọng.

“Nếu đã lấy được thì cứ làm xét nghiệm ADN, tôi thấy người đàn ông kia hơi quen, giống như đã gặp qua rồi.” Lôi Hạ thật sự đã gặp qua Đường Bách Khiêm, nhưng hôm nay Đường Bách Khiêm ngụy trang, cho nên Lôi Hạ không nhận ra Đường Bách Khiêm.

 
 
Chương 1076


Chương 1076

“Chú Lôi nói rất đúng, nếu đã lấy được tóc thì cứ làm xét nghiệm ADN.” Mộng Nhược Đình cũng liên tục gật đầu.

“Ừm.” Mộng Thu Quỳnh thấp giọng trả lời, sau đó cầm sợi tóc trong tay đưa cho Lôi Hạ.

“Tôi cầm đi làm xét nghiệm DNA, rất nhanh sẽ có kết quả.” Lôi Hạ cầm sợi tóc trong tay bà ta, lại không nhịn được ngước mắt nhìn Đường Bách Khiêm một cái, nhưng vẫn không nhận ra thân phận của anh ta.

Đường Bách Khiêm nhìn đám người Mộng Thu Quỳnh rời đi thì mới đặt Đường Vũ Kỳ xuống, sau đó nói Đường Minh Hạo đưa Đường Vũ Kỳ qua bên kia chơi, anh ta đi tới trước mặt Nhạc Hồng Linh.

“Lão đại, sao anh lại tới đây?” Nhạc Hồng Linh nhìn thấy Đường Bách Khiêm thì có chút bất ngờ, cũng có chút giật mình.

“Tôi đến thăm mọi người, bọn nhỏ chơi thế nào?” Đường Bách Khiêm hơi cụp mặt, đúng lúc nhìn về phía hai bé cưng giống như đang nhìn hai bé cưng, giọng anh ta vẫn như ngày thường, nghe không ra được sự khác thường.

“Không tệ, hai bé cưng chơi rất vui vẻ.” Nhạc Hồng Linh cúp điện thoại, cũng không phát hiện ra sự khác thường.

“Mọi người đã chơi mấy ngày rồi, khi nào quay về?” Đường Bách Khiêm có vẻ tự nhiên hỏi.

“Lão đại, không phải lúc trước anh đã quyết định thời gian rồi sao? Còn ba ngày nữa, nhưng Tô Khiết nói đến lúc đó tôi đưa hai bé cưng về thành phố A, cô ấy sẽ ở thành phố A chờ chúng ta.” Nhạc Hồng Linh cũng không biết những chuyện khác, cho nên nói ra chuyện đã bàn bạc với Tô Khiết.

Đường Bách Khiêm cụp mắt, nhíu mày lại, trong con ngươi lóe sáng, nhưng anh ta lại nhanh chóng che giấu.

“Tô Khiết nói cô đưa hai bé cưng về thành phố A sao?” Lúc Đường Bách Khiêm nói lời này thì cố gắng làm cho giọng nói của mình giống như bình thường.

“Ừ, Tô Khiết nói lâu rồi không gặp bọn nhỏ, rất nhớ tụi nó, mà hiện tại trong tay Tô Khiết đang có một vụ án đặc biệt, không thể đến đây gặp hai bé cưng, cho nên cô ấy nói tôi đưa bọn trẻ qua đó.” Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời.

Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời, mặc dù Nhạc Hồng Linh không biết chuyện khác, nhưng Nhạc Hồng Linh biết chuyện Đường Bách Khiêm thích Tô Khiết, cho nên cô ta không nói đến chuyện của Nguyễn Hạo Thần.

“Ừ.” Đường Bách Khiêm híp mắt lại, nhưng anh ta cũng không nói thêm gì, mà thấp giọng trả lời.

“Lão đại, anh đúng lúc đi ngang qua sao?” Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta, hơi nhíu mày lại.

“Ừ.” Đường Bách Khiêm lại thấp giọng nói, sau đó ngước mắt nhìn cô ta: “Cô và hai đứa nhỏ tiếp tục chơi đi, tôi đi trước.”

Sau đó Đường Bách Khiêm nhanh chóng rời đi.

Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta rời đi thì càng nhíu mày chặt lại, sao cô ta cảm thấy Đường Bách Khiêm hơi kỳ lạ, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại nhanh chóng rời đi như thế?

Thành phố A, trong trung tâm của tám gia tộc lớn nhất.

Bởi vì Đường Vân Thành phái xe tới, cho nên tốc độ lái xe rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi, Cố Nam cũng không nói gì, cũng không cố ý kéo dài, lập tức đưa Tô Khiết vào phòng tài liệu, sau đó bảo vệ nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa, mọi chuyện đặc biệt thuận lợi đến mức làm cho Tô Khiết cảm thấy quái lạ.

Tô Khiết vào phòng tài liệu, Cố Nam cũng đi sát theo sau, tiện tay đóng cửa, Tô Khiết nhìn cô ta một cái, hai mắt hơi híp lại, nhưng cũng không nói gì.

Tô Khiết nhanh chóng đi tới tủ tài liệu, sau đó mở tủ ra, lần này không giống như lần trước, lần trước có mục tiêu rõ ràng, không cần dùng nhiều thời gian, nhưng lần này lại không có mục tiêu.
 
Chương 1077


Chương 1077

Mấy năm nay, Cung tông trưởng vẫn luôn điều hành Đội Tinh Vệ của tám gia tộc lớn nhất, tất cả tài liệu liên quan đều ở trong phòng tài liệu của Cung tông trưởng, từ nhiều năm trước Cung tông trưởng và đám người nhà họ Cố đối phó Đường Vân Thành, cho nên Đường Vân Thành không biết rõ nhiệm vụ của Đội Tinh Vệ, cũng không thể cung cấp tin tức có ích cho Tô Khiết.

Cho nên Tô Khiết cần phải tự mình điều tra tất cả.

Cố Nam vốn đang nghĩ cách làm cho vụ án lần này không liên quan đến tài liệu trong tay Tô Khiết, nhưng cô ta lại phát hiện Tô Khiết mở tủ tài liệu không hề liên quan đến vụ án.

Lúc này Tô Khiết đang xem những tài liệu đó vốn chẳng liên quan đến vụ án.

Hơn nữa những tài liệu đó liên quan đến Đội Tinh Vệ.

Trong con ngươi của Cố Nam càng thêm ý cười, xem ra không cần cô ta nhọc lòng, Tô Khiết đang tìm chết, không trách được cô ta.

Điều này làm cho Cố Nam vui mừng!

Cho nên Cố Nam không ngăn cản, thậm chí không làm cứ chuyện gì quấy rầy Tô Khiết.

Hiện tại cô ta chờ mấy người kia đến bắt người, cũng thu hoạch được tang chứng.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô ta đột nhiên vang lên, cô ta lấy ra xem, khi nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình thì ngẩn người, con ngươi nhanh chóng lóe lên.

Đường Lăng? Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta?

Đây là lần đầu tiên Đường Lăng chủ động gọi điện thoại cho cô ta?

Cố Nam nắm chặt điện thoại trong tay, sau đó nhanh chóng nhận máy, nhẹ nhàng nói một tiếng: “Alo.”

Một tiếng này vừa nhẹ nhàng lại dịu dàng, cô ta thật sự thích Đường Lăng, cầu mà không được càng làm cho cô ta say mê.

“Cô đang ở đâu?” Giọng của Đường Lăng cũng nhẹ nhàng hơn bình thường, giọng điệu tùy ý, rất tự nhiên.

Nhưng giọng điệu tùy ý này làm cho Cố Nam cứng đờ, từ trước đến nay Đường Lăng lạnh nhạt từ trong ra ngoài với cô ta, cũng không sẽ tùy ý như vậy, hơn nữa anh ta còn hỏi cô ta đang ở đâu? Hôm nay Đường Lăng bị sao vậy?

“Có việc gì sao?” Cố Nam kiềm nén sự kích động trong lòng, hỏi một câu.

“Cũng không có gì, nhưng có một chuyện một người đàn ông như tôi không hiểu lắm, muốn hỏi cô một chút.” Giọng Đường Lăng càng nhẹ nhàng tự nhiên, đương nhiên bọn họ đang nói chuyện qua điện thoại nên Cố Nam không nhìn thấy vẻ mặt của Đường Lăng.

“Chuyện gì?” Cố Nam cảm giác trong lòng mình càng kích động, càng căng thẳng, bàn tay cầm điện thoại không ngừng siết chặt.

“Tôi muốn hỏi bình thường phụ nữ thích nhẫn gì?” Bên kia giọng của Đường Lăng có chút ý cười, lại mang theo cảm giác sâu xa khác thường.

Trong nháy mắt, Cố Nam cảm thấy trái tim mình đột nhiên đập nhanh hơn, cô ta biết từ trước đến nay Đường Lăng là người quyết đoán dứt khoát, không thể do dự vì một chiếc nhẫn được.

Hơn nữa, sở thích của mỗi cô gái sẽ khác nhau, Đường Lăng hỏi cô ta, không lẽ Đường Lăng mua nhẫn cho cô ta sao?

“Tôi thích, chưa chắc cô gái anh tặng đã thích.” Cố Nam thử thăm dò hỏi một câu.

“Cô thích thì tốt.” Đường Lăng đột nhiên nói một câu như vậy, giọng nói vô cùng dịu dàng.

Cố Nam nhất thời cảm thấy trái tim mình muốn nhảy ra ngoài, không thể khống chế.

Cố Nam bản năng nhìn Tô Khiết một cái, cô ta biết hiện tại nhà họ Cố và nhà họ Đường đang đấu đá nhau, bây giờ trùng hợp Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, hơn nữa quá kỳ lạ, nhưng cô ta vẫn khống chế không được mình.
 
Chương 1078


Chương 1078

Cho dù Đường Lăng lừa cô ta thì cô ta cũng muốn giữ lấy khoảng khắc tốt đẹp này.

“Hay là tôi gửi ảnh chụp mấy chiếc nhẫn qua, cô chọn một cái…” Đường Lăng nói cố ý tạm dừng một chút, sau đó lại nói thêm một câu: “Giúp tôi chọn một cái.”

Lúc này Đường Lăng cố ý làm cho mấy lời nói của mình trở nên mập mờ không rõ.

“Được.” Khóe môi Cố Nam không nhịn được cong lên, nhẹ nhàng đồng ý.

Sau đó Đường Lăng gửi một bức ảnh cho Cố Nam.

Cố Nam nhìn bức ảnh, trên mặt càng thêm ý cười, sau đó Đường Lăng gửi tin nhắn cho cô ta, không ngừng gửi tin nhắn.

Tô Khiết nhanh chóng điều tra, chỉ tài liệu quá nhiều, nhất thời không xem được hết.

Mà Cố Nam hoàn toàn chìm đắm trong cuộc nói chuyện qua tin nhắn với Đường Lăng, hoàn toàn quên mất những chuyện khác.

Nhưng Cố Nam không biết lúc Đường Lăng cúp điện thoại thì đưa điện thoại của mình cho Tiểu Hổ, bảo anh ta ‘nói chuyện với cô ta’.

Đến khi cửa phòng tài liệu mở ra, Cung tông trưởng mang theo người xuất hiện ở bên ngoài cửa phòng, Cố Nam mới giật mình bừng tỉnh.

Đương nhiên, còn có Cố Chính Tuần và Cố Chính Minh.

Cố Nam lấy lại tinh thần, cô ta nhìn thấy ba mình thì bản năng cất điện thoại đi.

Khi Cố Chính Tuần nhìn về phía cô ta thì trong con ngươi mang theo sự nghiêm khắc, nhưng ông ta nhìn tài liệu trong tay Tô Khiết thì ánh mắt rõ ràng dịu đi rất nhiều.

Ông ta thấy rõ tài liệu trong tay Tô Khiết chính là tài liệu bí mật của Đội Tinh Vệ, hơn nữa hoàn toàn không liên quan đến vụ án này, lần này Cố Nam làm việc không tệ.

Tô Khiết nhìn thấy có người đột nhiên xông vào phòng tài liệu thì con ngươi híp lại.

“Bắt cô ta lại cho tôi.” Cung tông trưởng nhìn về phía Tô Khiết, lập tức ra lệnh.

Trong lòng Tô Khiết hơi kinh ngạc, tuy rằng cô sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lại không nghĩ đến Cung tông trưởng lập tức cho người bắt mình!!

Tô Khiết đã sớm ý thức được tình hình không ổn, cô biết người nhà họ Cố chắc chắn sẽ giở trò, nhưng cô muốn nắm chắc thời gian xem tài liệu, không quan tâm những chuyện khác.

Cô không nghĩ tới nhà họ Cố lại tàn nhẫn và quyết liệt như thế. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Xem ra lần này hành động của nhà họ Cố không nhỏ!!

“Vì sao Cung tông trưởng lại cho người bắt tôi?” Trong lòng Tô Khiết kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không lộ ra sự khác thường, cô ngước mắt nhìn về phía Cung tông trưởng, giọng điệu vẫn bình tĩnh như ngày thường, không nghe ra được sự lo lắng gì, càng không thấy cô sợ hãi.

“Cô còn có mặt mũi hỏi tôi sao? Cô không biết mình đã làm gì sao? Cô và tổ chức Hồng Hổ hợp tác, sau đó tìm mọi cách vào phòng tài liệu ăn cắp tài liệu, sao tôi có thể bỏ qua cho cô chứ.” Cung tông trưởng nhìn tài liệu trong tay Tô Khiết thì khóe môi cười lạnh.

“Tài liệu trong tay cô không hề liên quan đến vụ án lần này, hơn nữa đó là tài liệu về Đội Tinh Vệ, ngoại trừ tôi và bộ phận liên quan thì những người khác không được xem, ngay cả Đường Vân Thành cũng không được xem, cô rõ ràng mượn cớ phá án để trộm tài liệu.”

Tô Khiết thầm cười lạnh, hợp tác với tổ chức Hồng Hổ? Trộm tài liệu? Tội danh này đúng là lớn, xem ra nhà họ Cố đã tốn không ít công sức.

Rõ ràng nhà họ Cố muốn ngăn cản cô phá án.
 
Chương 1079


Chương 1079

“Vụ án này có liên quan đến Đội Tinh Vệ, hơn nữa liên quan rất lớn, mỗi năm tổ chức tội phạm sẽ gây tội một lần, năm nay chưa thấy có hành động, cho nên tôi cần phải điều tra manh mối để tìm được quy luật, nếu không thì sợ là sẽ còn làm hại người khác.” Tô Khiết nhìn về phía Cung tông trưởng, ý cô muốn với Cung tông trưởng nên suy nghĩ kỹ về việc sống chết của mọi người.

Cung tông trưởng sững sờ, lúc này Tô Khiết nói như vậy, ông ta vẫn lo lắng, nếu lại xảy ra một lần nữa…

“Cô ăn nói thật là lợi hại, những người đó giết người như cỏ rác, làm gì có quy luật chứ? Cô muốn trộm tài liệu nên nói dối đủ thứ.” Cố Chính Minh ở bên cạnh đột nhiên cười lạnh, cười vô cùng lạnh lẽo…

“Cô nói vụ án lần này liên quan đến Đội Tinh Vệ, vậy thì chỉ có lời nói của một phía, cô không hề có bất cứ bằng chứng nào, nhưng chúng ta lại có đủ chứng cứ về việc cô và tổ chức Hồng Hổ hợp tác với nhau, cho dù cô giải thích thế nào cũng không được.”

Cung tông trưởng nghe Cố Chính Minh nói thì híp mắt lại.

“Nếu những tài liệu trong tay cô bị tiết lộ ra ngoài thì sẽ có hậu quả khôn lường đối với tám gia tộc lớn nhất của chúng tôi, may là Cung tông trưởng sáng suốt, phát hiện đúng lúc, nếu để cô thực hiện được thì chúng tôi không làm tròn bổn phận là chuyện nhỏ, Đội Tinh Vệ chịu thiệt hại mới là chuyện lớn.” Cố Chính Minh rất giỏi tính kế, lúc này anh ta biết nên nói gì mới có thể làm cho Cung tông trưởng hoàn toàn phối hợp với kế hoạch của bọn họ.

“Ừ, nói rất đúng, mau lập tức bắt cô rồi dẫn đi, sau đó phải điều tra thật kỹ.” Sự do dự của Cung tông trưởng lập tức biến mất, lập tức ra lệnh bắt người.

Tô Khiết cũng không lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm, cô biết rõ mình là thành viên của tổ chức hòa bình thế giới nên người nhà họ Cố không dám làm gì mình.

Nhà họ Cố chỉ muốn kéo dài thời gian của cô.

Không thể không nói lần này nhà họ Cố đúng là tàn nhẫn, hiện tại cô vốn không có nhiều thời gian, chưa đến hai ngày, hơn nữa hiện tại không phải cô sợ Đường Vân Thành không thể phá án đúng thời hạn, mà là sợ những tổ chức khủng bố kia có thể hành động bất cứ lúc nào, có thể sẽ có người chết.

Cô chỉ có nhanh chóng tìm được quy luật, nhanh chóng phá án mới có thể ngăn cản bi kịch tiếp tục xảy ra.

Cô không nghĩ tới Cung tông trưởng dễ thuyết phục bởi lời nói của người nhà họ Cố như vậy, có thể thuyết minh Cung tông trưởng cũng không thật sự quan tâm sự sống chết của mọi người.

Có mấy người làm theo mệnh lệnh của Cung tông trưởng, nhanh chóng đi tới trước mặt Tô Khiết, muốn bắt lấy Tô Khiết.

Tô Khiết đứng ở đó, không hề trốn, thậm chí không nhúc nhích, trong lòng cô có chút đau lòng, Cung tông trưởng không hề suy nghĩ cho người khác, lại dễ dàng bị chi phối bởi nhà họ Cố, bị nhà họ Cố lợi dụng, đúng là đáng buồn.

Lúc này Cung tông trưởng đã ra lệnh, Tô Khiết không thể phản kháng, cô biết phản kháng cũng vô dụng.

“Tôi muốn xem ai dám làm như vậy.” Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến.

Giọng nói kia vang lên, đồng thời Đường Vân Thành cũng đi vào phòng tài liệu: “Tôi muốn xem ai dám bắt cô ấy.”

“Đường Vân Thành, ông muốn làm gì? Hiện tại chúng tôi đã có chứng cứ cô ta và tổ chức Hồng Hổ hợp tác với nhau, nếu ông bao che cho cô ta thì chứng tỏ ông cũng hợp tác với tổ chức Hồng Hổ.” Cố Chính Minh nhìn về phía Đường Vân Thành, cười vô cùng nham hiểm, Cung tông trưởng đang ở đây, anh ta sẽ sợ Đường Vân Thành sao? Buồn cười?

“Đường Vân Thành tôi dùng đầu mình đảm bảo cô ấy không hề liên quan gì đến tổ chức Hồng Hổ, nếu tài liệu bị tiết lộ thì tôi sẽ gánh vác trách nhiệm.” Đường Vân Thành nhìn về phía Tô Khiết, từng câu từng chữ vô cùng khí phách.

“Đường Vân Thành, không phải tôi nói ông, hiện tại ông và cô ta cùng một phe, chính ông còn đáng nghi, sao có thể đảm bảo cho cô ta chứ? Ông lấy gì đảm bảo? Hiện tại lời đảm bảo của ông không hề có giá trị…” Cố Chính Minh cười nham hiểm, trên mặt rõ ràng mang theo sự châm chọc.
 
Chương 1080


Chương 1080

“Nếu có thêm chúng tôi thì sao?” Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang dội đột nhiên truyền tới.

Mọi người kinh ngạc, nhanh chóng nhìn về phía giọng nói thì thấy ông cụ Đường đang đứng ở ngoài cửa phòng tài liệu, phía sau ông cụ Đường còn có mấy ông cụ khác.

Thế trận này có vẻ không nhỏ…

Đường Vân Thành thầm thở phào, may là ba tới kịp, may là ba đã thuyết phục được mấy ông cụ kia.

Ông ta điều tra được kế hoạch của người nhà họ Cố, cho nên chỉ có thể nhờ ba mình ra mặt, chỉ có ba mình mới có thể làm được chuyện này.

Người nhà họ Cố nhìn ông cụ Đường đột nhiên xuất hiện thì sắc mặt hơi thay đổi.

“Lời nói của nó không có giá trị, vậy thêm mấy bộ xương già chúng tôi thì có giá trị hay không?” Ông cụ Đường nhìn về phía Cố Chính Minh, vẻ mặt chính trực hoàn toàn đối lập với sự nham hiểm của Cố Chính Minh.

Lúc này một câu nói của ông cụ Đường vô cùng khí phách.

“Hôm nay tôi muốn nói, nếu con bé tiết lộ tài liệu ra ngoài thì mấy người có thể tùy tiện xử lý mấy bộ xương già chúng tôi.” Ông cụ Đường nhìn Tô Khiết một cái, giọng nói lớn hơn, càng khí phách hơn người.

“Mấy ông bạn già, mấy người cũng tỏ thái độ đi.” Nếu ông cụ Đường đã mang theo mấy ông cụ đến đây thì chắc chắn phải có tác dụng gì đó.

Ông cụ Đường luôn đối xử chân thành với người khác, trọng tình trọng nghĩa, những người này đã nhận ơn của ông cụ, cho nên mặc dù có quan hệ với nhà họ Cố nhưng cũng phải nể mặt của Ông cụ Đường.

Ông cụ Đường tự tìm tới cửa, sao bọn họ có thể không giúp?

Thậm chí lần trước ông cụ Lưu đã tới giữ mặt mũi cho nhà họ Cố.

Lần trước Cung tông trưởng mời mấy ông cụ tới nhưng lại không mời ông cụ Đường, vốn cố ý không muốn cho ông cụ Đường biết, đương nhiên ông cụ Đường cũng tuyệt đối không dễ mời như thế.

“Ông cụ Đường đã lên tiếng thì đương nhiên tôi sẽ nghe theo vô điệu kiện, tôi cũng dùng bộ xương già của mình đánh cược.” Ông cụ Lý là người tỏ thái độ đầu tiên.

Mấy người khác cũng tỏ thái độ, ông cụ Lưu cũng không nói gì, nhưng nếu ông cụ đã xuất hiện ở đây thì đã chứng tỏ được thái độ của ông ta.

“Hiện tại đã có giá trị hay chưa?” Ông cụ Đường nhìn lướt qua mọi người ở đây, ánh mắt kia giống như dao, vô cùng sắc bén.

Cố Chính Minh nhất thời không dám đánh rắm, Cố Chính Tuần híp mắt lại, khóe môi động đậy nhưng cũng không nói gì

Ông cụ Đường tự mình ra mặt, còn có mấy ông cụ ở đây, ai còn dám nói không có giá trị chứ?

Bởi vì Tô Khiết đang đeo kính râm và khẩu trang, cho nên ông cụ Đường cũng không nhận ra cô.

Tô Khiết nhìn ông cụ Đường, khóe môi không nhịn được cong lên, đây là lần thứ hai ông cụ Đường bảo vệ cô, cảm giác này không tệ, hơn nữa khí thế của ông cụ Đường đúng là lợi hại.

Trong lòng Tô Khiết trong lòng đột nhiên tự hào, mẹ của cô sinh ra trong một gia đình như vậy đúng là may mắn.

“Ông cụ, sao lại quấy rầy đến ông vậy?” Cung tông trưởng xoay người, đi đến trước mặt ông cụ Đường, thái độ vẫn rất cung kính.

“Nếu tôi không đến thì cậu đã bắt cô nhóc này đi, cậu định nhốt con bé mấy ngày?” Ông cụ Đường nhìn về phía Cung tông trưởng, ánh mắt vẫn mang theo sự sắc bén.

“Ông cụ Đường nói gì vậy? Tôi chỉ giải quyết theo trình tự, cần phải công chính nghiêm minh.” Cung tông trưởng chỉ có thể cười theo.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top