Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 881


Chương 881

“Uống thêm chút nữa đi.” Lý Vận thấy anh chỉ mới uống một ngụm là dừng lại, cô muốn cho anh uống thêm, cô lại gần giơ tay định đẩy ly rượu trong tay anh.

Nguyễn Hạo Thần đột nhiên vươn tay, nắm lấy tay cô.

Lý Vận giật mình, tưởng Nguyễn Hạo Thần đã phát hiện ra, tuy rằng muốn chiếm lấy Nguyễn Hạo Thần, nhưng vẫn là sợ Nguyễn Hạo Thần, lúc này thân thể Lý Vận hiển nhiên run lên, có chút run rẩy nhìn Nguyễn Hạo Thần.

Tuy nhiên, Lý Vận phát hiện ra lúc này không có dấu vết của sự tức giận trên khuôn mặt Nguyễn Hạo Thần, cũng không phải là sự lạnh lùng thường cách người hàng ngàn dặm. Lúc này anh đang nhìn cô, đôi mắt có vẻ rất tập trung.

Hơn nữa, lúc này đây, anh chỉ nắm tay cô như thế, không dùng quá nhiều lực, cũng không vứt bỏ cô.

Lý Vận sững sờ, sau đó trong lòng mừng thầm, thuốc bắt đầu có tác dụng rồi sao?

Hoặc Nguyễn Hạo Thần cuối cùng đã nhìn thấy vẻ đẹp của cô, bị vẻ đẹp của cô mê hoặc!

Lý Vận cười cười, cố ý tiến lại gần anh.

Nguyễn Hạo Thần không nhúc nhích, nhưng đôi mắt hơi nhíu lại âm trầm, sau khi ánh mắt Nguyễn Hạo Thần sáng lên, phát hiện Tommy đang nhìn mình rồi lại nhìn Lý Vận.

Nhìn từ xa có vẻ như Lý Vận đã ở gần anh rồi, thật ra giữa hai người vẫn có khoảng cách, Nguyễn Hạo Thần không thích phụ nữ đến gần mình, ngoại trừ vợ anh.

Nhìn thấy cô ta gần như vậy, nhưng Nguyễn Hạo Thần không đẩy cô ta ra, lúc này, trong lòng cô ta rất vui sướng, tâm hoa nộ phóng.

Có vẻ như cô ta đã thành công, đêm nay, anh là của cô ta.

Lý Vận muốn lại gần, cô ta muốn dán vào người anh, cô ta muốn dán thân thể mềm mại của mình vào trong ngực anh, cô ta nghĩ vậy thì anh sẽ càng không thể cưỡng lại được.

Giờ phút này lại gần như vậy, ngửi được hương vị đàn ông độc nhất vô nhị từ anh, khiến cô ta cảm thấy ngứa ngáy.

Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần dùng sức lắc nhẹ tay cô ta, ngăn cô ta lại gần.

Lý Vận hơi giật mình, có chút bối rối, giương mắt nhìn anh.

“Đừng cử động, cứ đứng thế này.” Giọng nói của Nguyễn Hạo Thần lúc này nhàn nhạt cảnh cáo, nhưng vì không muốn bị người khác nghe thấy nên giọng nói của anh hơi trầm xuống.

Lý Vận cho rằng anh uống rượu, thuốc phát tác, cho rằng cơ thể của anh đã có phản ứng rồi nhưng đang cố gắng hết sức để chịu đựng.

“Thực ra thì không phải chịu đâu, chúng ta đổi chỗ khác đi.” Lý Vận cố hết sức giaaxm chân, ghé vào lỗ tai anh chậm rãi nói nhỏ.

Lúc này Lý Vận nở nụ cười, loại nụ cười vô cùng quyến rũ, lúc này Lý Vận muốn trực tiếp ôm Nguyễn Hạo Thần, nhưng bởi vì sức mạnh của tay anh, cô ta không thể tới gần anh.

Tuy nhiên, cô ta không vội, vì Nguyễn Hạo Thần đã uống rượu rồi, cô ta cần gì phải vội chứ?

Cô ta đợi, cô ta đợi Nguyễn Hạo Thần cầu xin cô ta…

Phương hướng của Tô Khiết lúc này là phía sau của Nguyễn Hạo Thần, cô không thể nhìn thấy khuôn mặt của Nguyễn Hạo Thần, nhưng tình cờ cô lại có thể nhìn rõ mặt Lý Vận.

Vào lúc Lý Vận vừa bước chân đến gần bên tai Nguyễn Hạo Thần thì thào, ánh mắt Tô Khiết đúng lúc nhấc lên, liền nhìn thấy rõ ràng tất cả biểu cảm trên mặt Lý Vận.

Tất nhiên, từ góc độ của Tô Khiết lúc này, khoảng cách giữa hai người họ, tư thế của họ khá…

Tô Khiết hơi sững sờ.
 
Chương 882


Chương 882

Không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại biết trêu chọc một cô gái, người phụ nữ bị anh trêu chọc đã… tâm hoa nộ phóng rồi, lúc này Tô Khiết mới nghĩ ra một tính từ như vậy.

Có vẻ như cả hai trò chuyện rất “tình đầu ý hợp”.

Vậy vừa nãy Nguyễn Hạo Thần đối với cô như vậy, là bởi vì anh vừa mới nhận ra cô nên anh mới đối với cô như vậy? Hay là vì cô trông rất xinh, nên muốn cua bậy cô?

Đánh giá tình huống hiện tại, chắc là… cua bậy nhỉ?

Không ngờ cậu ba Nguyễn lại là một cậu ba Nguyễn như vậy!

Không phải cậu ba Nguyễn không bao giờ gần gũi phụ nữ sao? Có vẻ như những lời đồn đại không thể tin được.

Phải, những tin đồn thật sự không thể tin được, cô là một trong những nạn nhân, một trong những lý do khiến cô đồng ý lấy anh là vì cô nghe nói cậu ba Nguyễn không gần gũi phụ nữ, cô cứ nghĩ nếu kết hôn với anh sẽ không có chuyện như vậy xảy ra, kết quả là…

Tin đồn này thực sự hại người rất nặng.

Tuy nhiên, may mắn thay, cậu ba Nguyễn sẽ không làm hại cô nữa.

Họ đều đã ly hôn, cậu ba Nguyễn không thể làm hại cô được nữa.

Chỉ cần cậu ba Nguyễn không làm hại cô, thì không liên quan gì đến cô.

Vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần thật sự muốn ném thẳng Lý Vận ra ngoài, nhưng lúc này có vài cặp mắt đang nhìn bọn họ, Nguyễn Hạo Thần vẫn cố chịu đựng, nhưng anh lại không nhận ra Tô Khiết phía sau cũng vừa nhìn thấy.

“Đổi chỗ đi, đêm nay em là của anh, muốn làm gì thì làm.” Lý Vận nhìn anh uống rượu, tuy rằng chỉ uống một hớp, nhưng cô ta biết tác dụng của thuốc đủ mạnh, cô ta không tin Nguyễn Hạo Thần còn có thể từ chối cô ta.

Bởi vì anh hoàn toàn không thể từ chối thuốc.

Tối nay cô ta đang mong chờ tất cả mọi thứ, thật ra thì cô ta đã mong chờ rất lâu, rất lâu rồi, kể từ lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô ta đã rất mong đợi rồi…

Mong muốn sở hữu anh, sở hữu mọi thứ về anh!

Nguyễn Hạo Thần không nói chuyện, liếc cô ta một cái liếc mắt, sau đó đột nhiên buông tay ra.

Lý Vận khẽ giật mình, cô ta không ngờ Nguyễn Hạo Thần không những không đồng ý với cô ta mà còn buông cô ta ra, không phải anh đã uống rượu của cô ta sao? Tại sao dường như không có tác dụng gì vậy?

Chẳng lẽ tác dụng của thuốc còn chưa khởi phát hoàn toàn?

Sau khi Nguyễn Hạo Thần buông cô ta ra, anh không nói gì mà đi đến ghế ngồi xuống, Lý Vận sững sờ, Nguyễn Hạo Thần lúc này, cô ta không nhìn ra được anh có đang tức giận hay không.

Cô ta định đoạt hết mọi chuyện này, lại bảo cô ta từ bỏ như thế, cô ta thật sự không cam tâm, cô ta suy nghĩ rồi đi theo anh ngồi bên cạnh anh, hai chiếc ghế rất gần nhau nên rất gần gũi.

Trông rất thân mật.

Vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần phát hiện Tommy và những người khác đã không quá chú ý đến Tô Khiết, mà là tập trung vào Lý Vận.

Điều này đủ cho thấy anh đã chuyển hướng sự chú ý của họ thành công.
 
Chương 883


Chương 883

Nguyễn Hạo Thần hít sâu một hơi, ánh mắt khẽ đảo, liền nhìn Tô Khiết mà không để lại chút dấu vết.

Lúc này Tô Khiết đang quay mặt về phía anh, cho nên khi anh nhìn sang, ánh mắt anh lại chạm vào cô.

Nguyễn Hạo Thần biết cô đã nhìn thấy anh, bây giờ nhìn thấy anh, cô đương nhiên thấy Lý Vận càng ngày càng gần mình, nhưng trên mặt Tô Khiết lại không có biểu hiện gì ra ngoài, một chút phản ứng cũng không có.

Nguyễn Hạo Thần thầm sửng sốt, người phụ nữ vô tâm vô phổi này, nhìn thấy anh và người phụ nữ khác thân thiết như vậy, cô còn không có phản ứng gì?

Cô ngay cả một chút ghen tuông cũng không có?

Làm vợ chồng ba tháng là giả sao? Chẳng để làm gì à?

Đúng là một người phụ nữ không có lương tâm.

Nhưng mà ánh mắt Nguyễn Hạo Thần cũng không dừng ở trên người Tô Khiết quá lâu, không phải bởi vì anh không muốn, mà là vào lúc này không được.

Đương nhiên, Tô Khiết cũng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, không nhìn Nguyễn Hạo Thần nữa.

Trước đó đương nhiên Đường Bách Khiêm nhìn thấy mọi chuyện giữa Nguyễn Hạo Thần và người phụ nữ, anh rõ ràng biết tại sao Nguyễn Hạo Thần lại làm như vậy, bởi vì kẻ thù của Nguyễn Hạo Thần và anh có qua lại.

Đường Bách Khiêm biết nhiệm vụ của Vân Đằng là do Nguyễn Hạo Thần dẫn dắt sắp xếp, cho nên anh ta biết tối nay Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ xuất hiện.

Vì Nguyễn Hạo Thần có thể tính toán anh, đương nhiên anh cũng có thể tính toán Nguyễn Hạo Thần.

Anh ta biết rất rõ, hôm nay chỉ cần đối thủ của Nguyễn Hạo Thần xuất hiện, Nguyễn Hạo Thần sẽ không dám làm gì Tô Khiết, Nguyễn Hạo Thần cũng không dám mang Tô Khiết đi.

Anh vốn định để cho Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy, nhưng không thể chạm vào, huống chi là mang đi.

Đương nhiên, sự thân mật mà hôm nay Nguyễn Hạo Thần cố ý làm với người phụ nữ đó khiến Đường Bách Khiêm ngạc nhiên, không cần biết lúc trước Tô Khiết thích Nguyễn Hạo Thần hay không, giờ phút này, cô nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần như thế, bọn họ hẳn là sẽ kết thúc.

“Thế nào? Có phát hiện không?” Lúc này tâm trạng Đường Bách Khiêm rất tốt, có thể nói là tràn đầy tinh thần.

Đêm nay, anh ta là người chiến thắng thực sự, Nguyễn Hạo Thần tính toán tường tận cuối cùng đã thua anh ta.

“Có.” Tô Khiết nhẹ nhàng gật đâu đáp lại.

“Được.” Đường Bách Khiêm càng hài lòng hơn, Tô Khiết có ý nói không có vấn đề gì, anh luôn tin tưởng vào khả năng của cô.

Như vậy, nhiệm vụ này tiếp theo sẽ không có bất kỳ vấn đề lớn nào.

Nói đến đây, anh rất muốn cảm ơn Nguyễn Hạo Thần, nếu không có Nguyễn Hạo Thần, anh thật sự sẽ không nhận được một vụ án như vậy.

Thành thật mà nói, vụ án này không có nguy hiểm gì, nhưng Tô Khiết cần phải ra mặt, Đường Bách Khiêm hiểu, Nguyễn Hạo Thần vốn là để Tô Khiết ra mặt, cho nên sẽ không có nguy hiểm, Nguyễn Hạo Thần cũng coi là phí hết tâm tư.

Đáng tiếc cuối cùng Nguyễn Hạo Thần cũng chỉ là “may quần áo cưới” cho anh ta.

Tay Đường Bách Khiêm đặt ở eo Tô Khiết dùng sức nhẹ, cố gắng kéo Tô Khiết lại gần mình, nhiệm vụ cơ bản đã hoàn thành, lúc này Đường Bách Khiêm không có áp lực gì.

Lúc này, Đường Bách Khiêm chỉ muốn đấu với Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 884


Mặc dù lúc này Nguyễn Hạo Thần không trực tiếp nhìn Tô Khiết, nhưng Đường Bách Khiêm biết Nguyễn Hạo Thần sẽ luôn chú ý tới tình hình giữa anh và Tô Khiết.

Cho nên, Đường Bách Khiêm cố ý muốn cho Nguyễn Hạo Thần thấy.

Tô Khiết cảm nhận được động tác của anh, ánh mắt cô lóe lên, liếc anh một cái rồi đột nhiên nói: “Nhiệm vụ của tối nay đã hoàn thành, em về trước.”

Hôm nay cô đến để quan sát bí mật, nhiệm vụ đã hoàn thành, cô muốn về sớm.

Cô không thích trường hợp này, càng không nói đến hôm nay còn có Nguyễn Hạo Thần.

“Anh còn có chuyện phải làm, chờ chút, anh và em cùng nhau về.” Đường Bách Khiêm khẽ giật mình, hiển nhiên không ngờ lúc này cô đột nhiên đòi quay về.

Anh còn có kế hoạch tiếp theo sẽ ngược đãi Nguyễn Hạo Thần, anh muốn nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi lại bất lực, thậm chí muốn nhìn Nguyễn Hạo Thần tức đến điên cuồng, có lẽ khi đó Mạc Bách sẽ có cơ hội trừ bỏ Nguyễn Hạo Thần.

Cho nên, anh không muốn cô rời đi sớm như vậy.

“Không cần, em sẽ về một mình.” Tô Khiết trực tiếp từ chối lời đê nghị của anh, cô muốn quay về để chơi cùng hai đứa bé càng sớm càng tốt, cô biết sau khi có kết quả thẩm định của Đường Lăng, cô phải trở về thành phố A. Sau đó cô sẽ không thể bên cạnh hai đứa bé nữa.

“Tô Khiết, đợi anh.” Tay Đường Bách Khiêm vòng qua eo cô đột nhiên siết chặt, hiển nhiên không có ý định buông cô ra.

“Nhiệm vụ của em đã hoàn thành, còn chuyện gì nữa sao?” Tô Khiết nhìn anh, giọng nói bình tĩnh như thường, nhưng lại mang theo bao nhiêu nghi hoặc.

Nhiệm vụ hoàn thành đúng thời gian, họ được phép tản đi sớm nhất có thể. Hôm nay anh sao vậy?

Đường Bách Khiêm thầm sửng sốt, anh quá rõ khả năng quan sát tinh tế của cô, không thể để cho cô phát hiện, cho nên anh chỉ có thể buông lỏng tay trên eo Tô Khiết.

Đôi mắt sắc bén của Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra điều này, anh đoán Tô Khiết muốn rời đi, sau đó anh đứng dậy, bước ra ngoài trước khi Tô Khiết rời đi.

Đường Bách Khiêm nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang đi ra ngoài, hai mắt nhanh chóng lóe lên, theo bản năng anh muốn kéo Tô Khiết lại, nhưng Tô Khiết đã đi được hai bước, phát kéo này của anh, lại chỉ kéo trống không, không kéo được cô.

Đường Bách Khiêm muốn ngăn cản Tô Khiết đi về phía trước, nhưng trước khi anh có thể di chuyển, một thân ảnh cao lớn đã trực tiếp chặn anh.

Đường Bách Khiêm khẽ giật mình, theo bản năng tránh sang một bên, mà thân hình cao lớn kia cũng tránh sang một bên, anh ta chặn từ bất cứ nơi nào Đường Bách Khiêm di chuyển đến.

Dù sao chính là vững vàng đứng ở trước mặt Đường Bách Khiêm, hiển nhiên là anh tới ngăn cản Đường Bách Khiêm.

Không thể nghi ngờ, đó là Nguyễn Hạo Thần.

Bên kia, Lý Vận nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đứng dậy đi ra ngoài, ánh mắt chợt lóe lên, nhanh chóng đi theo anh, Lý Vận nghĩ anh không còn kiềm chế được nữa, cho nên đương nhiên cô phải đi theo, cơ hội như vậy không được bỏ qua.

Lý Vận cũng cố ý đi bên cạnh Nguyễn Hạo Thần, một tay giữ lấy cổ tay của anh.

Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần rõ ràng là chìm xuống, nhưng anh đã nhịn được. Bộ kịch cần phải được quay toàn bộ.

Lúc này Tô Khiết cũng bước ra, cô đang đi cùng hướng với Nguyễn Hạo Thần, cư nhiên nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đi tới trước mặt cô, và người phụ nữ đang nắm tay Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 885


Chương 885

Khóe môi Tô Khiết khẽ giật.

Ây, diễn biến khá suôn sẻ nhanh chóng, cậu ba Nguyễn thật là lợi hại, tốc độ cua gái ước chừng có thể xin được kỷ lục Guinness.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần rời đi, Tommy và những người khác muốn đi theo, nhưng họ cũng bị người của Nguyễn Hạo Thần ngăn lại.

Tommy nhìn bóng lưng của Nguyễn Hạo Thần, hai mắt híp lại, sau đó ánh mắt rơi vào Lý Vận đang ôm Nguyễn Hạo Thần, cười lạnh.

Nguyễn Hạo Thần không dễ bắt, nhưng có thể bắt người phụ nữ của Nguyễn Hạo Thần, bình thường không có người phụ nữ nào vây quanh Nguyễn Hạo Thần, có thể cùng Nguyễn Hạo Thần thân cận như vậy, mối quan hệ giữa người phụ nữ này và Nguyễn Hạo Thần chắc chắn không đơn giản.

Không bao lâu sau Đường Bách Khiêm nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đi ra khỏi đại sảnh, Tô Khiết cũng bước ra khỏi đại sảnh, lòng Đường Bách Khiêm chùng xuống, anh biết Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ đợi Tô Khiết ở bên ngoài.

Anh ta tính được một vạn điều, làm sao có thể không tính đến điều này.

Ban đầu anh ta muốn nhìn Nguyễn Hạo Thần lo lắng đến mức nhảy chân sáo, nhưng bây giờ anh ta đã…

Khi Tô Khiết bước ra khỏi đại sảnh, cô nhìn quanh không thấy ai hay Nguyễn Hạo Thần, trong lòng Tô Khiết thở dài, sau đó thầm thích thú, vừa rồi Nguyễn Hạo Thần đã rời đi cùng người đẹp.

Vừa rồi cô lo lắng gặp phải Nguyễn Hạo Thần sao? Thật buồn cười phải không?

Có câu nói ‘đêm xuân đáng giá ngàn vàng, lúc này cậu ba Nguyễn mới thấy quý giá nhỉ.

Tô Khiết bước nhanh về phía trước.

Chỉ là khi cô đi qua một toilet riêng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, một bàn tay nhanh chóng vươn ra, trực tiếp kéo cô vào.

Tô Khiết giật mình, theo bản năng muốn kêu lên, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cô cảm thấy mình đã bị ôm vào lòng, cảm giác có chút quen thuộc, không, rất quen thuộc, quen thuộc chết tiệt.

Cô biết đó là anh, chỉ có anh!

Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng kêu của Tô Khiết phải nhịn xuống, những lo lắng lúc đó nhanh chóng biến mất, trong lòng cô lại có chút khó chịu.

Người đàn ông này muốn làm gì vậy?

Tô Khiết đang suy nghĩ miên man, môi anh nhanh chóng háo hức áp vào cô. Tô Khiết giật mình, nhanh chóng tránh đi, không chỉ là vì anh hôn mà là do mùi rượu nồng nặc trên người anh.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

Hôm nay tới tham gia bữa tiệc cô đã dùng đồ giải rượu từ sớm rồi, nhưng bây giờ anh uống nhiều rượu như vậy, nếu cô bị anh hôn thì có khả năng cô sẽ lại choáng.

“Sao vậy? Sợ à?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, khẽ mỉm cười, cười với ý tứ sâu xa: “Sợ rượu sao?”

Cô sợ rượu, dĩ nhiên là anh biết điều đó, cho nên anh chính là cố ý. Vừa rồi anh uống không ít rượu.

Ra khỏi phòng khách, đám người đang ghét kia cũng không đi theo, đối phó với Lý Vận rất dễ dàng, nhưng anh nhận được tin tức nói bên ngoài có không ít người của Mạc Bách.

Cho nên anh đặc biệt đợi cô ở đây.

Trong một khách sạn như thế này thì nhà vệ sinh không bị giám sát nên là nơi an toàn nhất, ở đây cũng đều là người của anh, không có người khác trà trộn vào.

Dù trong hoàn cảnh nào thì anh cũng sẽ không để cô có bất kỳ nguy hiểm gì.
 
Chương 886


Chương 886

Giờ phút này, khó khăn lắm mới ôm được sự mềm mại thơm mát vào lòng, rốt cục Nguyễn Hạo Thần cũng coi như có chút hài lòng.

“Sợ bị chó gặm.” Tô Khiết vốn đang tức giận, giờ phút này nghe thấy anh hỏi cô càng tức giận hơn. Anh biết rất rõ là cô sợ rượu, anh uống nhiều rượu như vậy rồi mà còn cố ý đến hôn cô.

Anh đang muốn trực tiếp làm cô ngất đi à? Làm cô ngất rồi sau đó thì sao?

Nguyễn Hạo Thần giật mình, lập tức cười khẽ. Lúc cô nhanh mồm nhanh miệng phản kích như vậy đúng là thú vị, cực kỳ giống con mèo hoang duỗi móng vuốt nhỏ ra.

Anh thích cô như thể này, dù sao cũng tốt hơn vẻ mặt bình tĩnh của cô lúc cô giả vờ không quen biết anh.

“Không phải em vẫn luôn thích sao?” Nguyễn Hạo Thần cố ý đến gần cô, ghé sát môi cô rồi cố ý thở ra, để cô hít vào hơi thở nồng nặc mùi rượu của anh.

Dù gì thì anh với cô cũng đã làm vợ chồng ba tháng. Bình thường khi anh hôn cô, mặc dù cô không đáp lại quá nhiệt tình, nhưng rõ ràng là vẫn có cảm giác, cho nên hiển nhiên là cô vẫn rất thích.

Cô nói thế nào không quan trọng, quan trọng cô thích là được rồi.

Tô Khiết ngạc nhiên, người này quả nhiên mặt càng ngày càng dày.

Mắng anh như thế mà anh cũng không có phản ứng gì, lại còn có thể cười được.

Cho nên giờ phút này Tô Khiết không muốn nói nhiều với anh làm gì.

“Ngài Nguyễn, xin hãy buông tôi ra.” Hiện tại Tô Khiết chỉ muốn rời khỏi người đàn ông không biết xấu hổ này thật xa, càng xa càng tốt.

“Em gọi tôi lại một tiếng ngài Nguyễn thử xem?” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy cô gọi anh là ngài Nguyễn thì cảm thấy đặc biệt chói tai, chưa kể giờ phút này cô vẫn dùng thái độ khách sáo, xa lạ.

“Ngài Nguyễn…” Từ trước đến giờ Tô Khiết ghét nhất là bị người khác uy hiếp, cho nên cô mở miệng lần nữa, vẫn muốn tiếp tục gọi ngài Nguyễn.

Nhưng Nguyễn Hạo Thần đột nhiên cúi đầu, cắn một cái lên cổ cô, sau đó môi anh ghé sát vào tai cô, chậm rãi nói từng chữ từng chữ một: “Nếu em còn tiếp tục gọi một tiếng nữa… Thử xem…”

Lời nói của anh nhẹ nhàng và chậm rãi nhưng sự đe dọa lại rất rõ ràng.

“Nếu em không ngại, tôi cũng rất tình nguyện.” Sau đó dường như Nguyễn Hạo Thần cảm thấy vẫn chưa đủ nên lại từ từ bồi thêm một câu.

Tô Khiết tức giận, cô thầm thở ra, cố hết sức làm cho mình mình bình tĩnh lại, nhưng quả thực là cô không dám tiếp tục gọi cái tên vừa rồi đang gọi dở kia ra.

Cô biết anh rất hỗn, lại còn rất mặt dày, thật đúng là chuyện gì cũng có thể làm được.

Cho nên cô thật sự không muốn thử, bởi vì cô không phải là đối thủ của anh, cô đánh không lại anh.

“Rốt cục là anh muốn làm gì? Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, trước kia không quen biết, anh như thế này không thích hợp.” Tô Khiết quyết định cho dù Nguyễn Hạo Thần có nhận ra cô hay không thì cô cũng giả vờ không quen biết anh.

Người vô liêm sỉ không biết xấu hổ như vậy, cô không muốn thừa nhận biết anh.

Giờ phút này tính tình nóng nảy của Tô Khiết bị anh kích động, cô ghét nhất là người khác uy hiếp cô.

Chỉ có điều lúc này Tô Khiết không tiếp tục gọi “ngài Nguyễn” nữa mà là trực tiếp gọi “anh”.

Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần nheo lại, nhìn chằm chằm cô mãnh liệt, khóe môi cong lên từng chút từng chút một: “Lần đầu tiên gặp mặt? Hả?”
 
Chương 887


Chương 887

“Trước kia không quen biết? Hả?” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần gần như là cắn răng nghiến lợi nói.

Hơn nữa mỗi một câu nói ra thì sức lực lại tăng lên một chút.

“Vốn là…” Tô Khiết mở miệng, định trả lời vấn đề của anh.

Bây giờ cô vừa mở miệng, ý nghĩa rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên tăng thêm sức lực, cô cảm thấy tức ngực, lời nói trong miệng cứ thế bị anh cứng rắn cắt đứt.

Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần cứ thế nhìn cô chằm chằm, con ngươi hiện lên sự cảnh cáo rõ ràng, còn có một chút nguy hiểm khiến người ta sợ hãi.

Anh thề, nếu cô còn dám nói không biết anh, anh cam đoan hiện tại sẽ cắn chết cô không chút do dự…

“Vốn là không biết.” Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi Tô Khiết dễ thở hơn, dưới ánh mắt cảnh cáo rõ ràng đó trực tiếp bổ sung câu nói vừa rồi.

Hoàn toàn chính là câu nói mà Nguyễn Hạo Thần không muốn nghe thấy nhất.

Nguyễn Hạo Thần vô cùng tức giận, vô cùng hận.

Cô thật sự như vậy?

Thật sự giả vờ không biết anh? Thật sự là dám nói.

Cho tới bây giờ cô vẫn không muốn thừa nhận thân phận của mình?

“Không sao, vậy thì làm quen lại một lân nữa.” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, thật sự là tàn nhẫn không thể trực tiếp căn chết cô, cho nên lúc môi anh chạm vào cổ cô, thật sự chính là cắn.

Mặc dù không dùng sức quá mạnh, nhưng vẫn hơi đau.

Tô Khiết bị đau, lông mày cau lại, Nguyễn Hạo Thần nói muốn làm quen lại, cách làm quen của anh chính là như vậy sao?

Vừa rồi không phải anh cùng một mỹ nữ khác cùng rời đi sao? Vì sao anh không đi theo mỹ nữ kia tìm hiểu sâu hơn một bước? Sao phải đến quấn lấy cô?

Tô Khiết muốn đẩy anh ra, nhưng cô hoàn toàn không đẩy được anh, sức cô hoàn toàn không thể chống lại được anh.

Giờ phút này trong lòng cô rất tức giận, giận anh đối xử với cô như vậy. Họ đã ly hôn, anh dựa vào cái gì mà làm như thế? Dựa vào cái gì?

“Anh buông tôi ra.” Bây giờ Tô Khiết cực kỳ tức giận, trong giọng nói đều là sự tức giận. Lúc này cô đã quên che giấu và kiềm chế.

“Không buông.” Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt khẽ cười, trông đặc biệt muốn ăn đòn, anh ôm được vợ mình cũng không dễ dàng chút nào, anh còn chưa ôm đủ, làm sao có thể buông ra.

Anh chẳng những không buông mà còn muốn…

Sau đó anh đột nhiên cúi đầu, hôn thẳng vào môi cô.

Tô Khiết cả kinh, nhanh chóng quay mặt tránh đi nụ hôn của anh, anh uống quá nhiều rượu, cô không thể bị anh hôn, nếu bị anh hôn, cho dù cô không choáng váng, e rằng cũng sẽ trở nên mơ hồ.

Nhưng mà, cô bây giờ bị anh đè không cách nào cựa quậy, cô tránh một lần, hai lần, lại không thể tránh được anh từng bước áp sát.

Nghĩ tới ban nãy cô làm bộ không biết anh, Nguyễn Hạo Thần liền không nhịn được tức giận, cho nên lúc này anh càng muốn hôn cô.

Xem cô đến lúc đó làm bộ thế nào?
 
Chương 888


Chương 888

Nguyễn Hạo Thần nghĩ nếu cô choáng váng anh sẽ trực tiếp dẫn cô quay về, cũng bớt đi không ít phiền phức.

Cô tránh khỏi môi anh, Nguyễn Hạo Thần nhất thời không vội hôn cô môi nữa, mà là hôn lên cổ cô.

Tô Khiết thầm thở ra một hơi, mặc dù lúc này cô vẫn không thể giằng khỏi anh, nhưng chỉ cân anh không hôn môi cô, chỉ cần cô có thế duy trì tỉnh táo, thì nhất định sẽ có cơ hội tránh thoát.

Chỉ là, Tô Khiết đang âm thầm vui mừng, Nguyễn Hạo Thần lại bỗng nhiên ngẩng đầu, sau đó nhanh chóng hôn lên môi cô.

Tô Khiết cả kinh, bất giác mở to mắt, người này còn có thể âm hiểm hơn sao, ti tiện hơn sao?

Mặc dù Tô Khiết trước đó đã uống thuốc tỉnh rượu, nhưng Nguyễn Hạo Thần trước đó uống quá nhiều rượu, hơn nữa lúc này nụ hôn thâm nhập của anh trực tiếp cưỡng ép đưa hơi rượu nồng nặc vào trong miệng cô.

Đầu Tô Khiết ngày càng váng vất, nhưng trước đó cô đã uống thuốc tỉnh rượu, cho nên lúc này cô không hôn mê.

Nhưng mà, ý thức của cô đã trở nên không tỉnh táo lắm rồi.

Nguyễn Hạo Thần hôn cô, anh lúc này rõ ràng cũng có chút không bình thường.

Rượu lúc nãy Lý Vận rót cho anh, anh uống một ngụm trước mặt cô ta, lúc đó anh đã biết rượu đó có vấn đề, nhưng anh vẫn uống, vì anh phải dời đi lực chú ý của mấy người trong đại sảnh, phải đánh tan sự hoài nghi của những người đó đối với Tô Khiết.

Là tự Lý Vận dâng tới tận cửa, hơn nữa Lý Vận còn hạ thuốc anh, vậy đừng trách anh.

Anh lúc đó uống một ngụm là vì để Lý Vận tin tưởng, anh biết Lý Vận cho rằng anh uống rượu bị hạ thuốc rồi thì tiếp đó sẽ nghĩ cách thiết kế tiếp cận anh.

Bởi vì anh biết, mặc dù anh muốn dịch chuyển sự chú ý của những người đó đối với Tô Khiết, nhưng cũng không cách nào miễn cưỡng mình chủ động tiếp cận người phụ nữ khác, anh nhiều nhất chỉ có thể chịu đựng lúc Lý Vận tiếp cận anh, nhịn không trực tiếp đánh bay cô ta.

Đương nhiên, ngụm rượu mà anh uống đã bị anh nhổ ra vào lúc Lý Vận không chú ý rồi, nhưng vẫn đọng lại một chút dược hiệu.

Lúc này, chút dược hiệu đó bắt đầu phát huy tác dụng trên người Nguyễn Hạo Thần, hơn nữa, thuốc Lý Vận chuẩn bị, dược hiệu quá lợi hại, mặc dù chỉ còn đọng lại một chút, nhưng hiệu quả vẫn rất mạnh mẽ.

Huống chi, người anh ôm lúc này lại là Tô Khiết, là người phụ nữ của anh, là người phụ nữ anh yêu thích.

Chuyện tiến triển rõ ràng mất khống chế.

Cho tới khi da lưng Tô Khiết dán lên tường, tường gạch lạnh lẽo như băng, sự lạnh lẽo đó âm thầm truyền tới da thịt cô, Tô Khiết vốn mơ mơ hồ hồ thoáng chốc tỉnh táo lại.

Giây phút đó, thân thể cô rõ ràng cứng ngắc, đôi mắt cũng khẽ mở to.

Chớp mắt, Tô Khiết tỉnh táo lại, cô nhìn tình huống trước mắt, có chút không dám tin, ở nơi thế này, Nguyễn Hạo Thần lại không chút kiêng dè như vậy.

Đúng, đây là nhà vệ sinh đơn đặc thù, bình thường sẽ không ai vào, lúc này anh đã khóa cửa, càng không thể nào có người vào được, nhưng anh cũng không thể như vậy…

Tô Khiết đã tỉnh táo, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa.

Cô nhìn thấy động tác tùy ý của anh, thân thể càng thêm cứng ngắc.

Cô biết, anh nhận ra cô, anh uống rượu, sau đó hôn cô, khiến cô trở nên mơ mơ màng màng.
 
Chương 889


Chương 889

Sau đó, ở trong phòng vệ sinh này, anh…

“Ngài Nguyễn biết đây là trường hợp gì chứ?” Tô Khiết trâm mặt, giọng nói cũng có chút lạnh lẽo.

“Chúng ta đổi chỗ.” Lúc này, ý thức của Nguyễn Hạo Thần có chút bay bổng, anh nghe thấy lời của cô, nhưng nhất thời không hoàn toàn hồi thần, rất rõ ràng lúc này cậu ba Nguyễn hoàn toàn không nghe ra ý của cô.

Cậu ba Nguyễn chỉ nắm bắt trọng điểm mà anh muốn nắm bắt!!

Nơi này không được, có thể đổi chỗ, đây hoàn toàn không phải vấn đề!!

Dù sao hôm nay anh tới đây chính là để dẫn cô đi, vậy thì bây giờ dẫn cô rời đi thôi.

Lúc Nguyễn Hạo Thần nói những lời này, thậm chí còn dùng sức hôn lên mặt cô.

Tô Khiết nghe thấy lời của anh, lại nhìn động tác của anh, nhất thời tức giận đỏ mặt.

“Sao? Xấu hổ à.” Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần vừa khéo ngước mắt nhìn cô, thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, anh sững sốt, sau đó bỗng nhiên lòi ra một câu như vậy.

Cậu ba Nguyễn rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.

Tô Khiết mím môi, không lên tiếng, chỉ im lặng điều chỉnh quần áo của mình.

Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút tủi thân, từ nhỏ tới lớn, chưa có chuyện gì khiến cô cảm thấy như vậy.

Vì cô luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện chỉ cần cố găng hết sức làm, làm tới không gì tiếc nuối là được, cuối cùng bất kể là được hay mất, cô đều có thể thản nhiên tiếp nhận.

Đương nhiên, không phải nói muốn cam chịu, mà ngược lại, cô trước giờ đều là có ơn báo ơn, có thù báo thù, chịu bắt nạt thì sẽ trả lại gấp bội.

Cho nên, cô rốt cuộc tủi thân gì chứ?

Cô cũng không biết mình làm sao nữa, trong lòng cô thầm mắng chính mình, Tô Khiết, mày thật sự ngày càng không có tiền đồ.

Nguyễn Hạo Thần bắt nạt cô, cô sẽ trả lại gấp bội, nhưng nghĩ tới chuyện Nguyễn Hạo Thần vừa làm ban nãy với mình, nếu cô trả lại gấp bội, há chẳng phải…

Nhất thời, tâm trạng Tô Khiết càng thêm không tốt.

Cho nên, lúc này cô không muốn nói chuyện, không muốn nói chuyện với anh.

Nguyễn Hạo Thần thấy cô bỗng trở nên im lặng như vậy thì đôi mắt nhanh chóng chớp chớp, ý thức vừa bị mất khống chế vì dược tính ban nãy cũng khôi phục lại.

Thấy lễ phục tán loạn của cô, anh cũng biết mình vừa rồi quá đáng, cho nên anh vươn tay ra, muốn chỉnh lại giúp cô.

Nhưng mà, Tô Khiết nhanh chóng tránh né, cô trực tiếp đi sang một bên, tiếp tục chỉnh lại quần áo.

Mắt cô khẽ rũ xuống, không nhìn anh, cũng không nói câu nào với anh.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, âm thầm hít vào một hơi: “Anh xin lỗi, vừa nãy anh quá kích động.”

Ban nãy quả thực là anh đã quá kích động, mặc dù là vì tác dụng của dược hiệu, nhưng Nguyễn Hạo Thần không giải thích nhiều như vậy.

Anh nghĩ, cho dù không có tác dụng của dược hiệu, hễ anh đụng tới cô cũng không cách nào khống chế, ngược lại, nếu người phụ nữ lúc này không phải cô, cho dù anh có uống nhiều thuốc hơn nữa, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

Cho nên chuyện này không thể trách anh, muốn trách thì trách sức ảnh hưởng của cô đối với anh quá lớn.
 
Chương 890


Chương 890

Tô Khiết ngước mắt nhìn anh, có chút ngoài ý muốn với lời xin lỗi của anh, nhưng cô lại nghe ra anh xin lỗi không thật lòng lắm, câu xin lỗi đó, lại cứ bị anh nói thành cảm giác đương nhiên.

Anh xin lỗi sao? Là xin lỗi sao?

Có ai xin lỗi giống anh sao?

Đúng, anh nói là xin lỗi, nhưng giọng điệu của anh, biểu cảm của anh rõ ràng đều là đang biểu đạt rằng chuyện này không thể trách anh.

Không thể trách anh, chẳng lẽ trách cô? Trong lòng Tô Khiết càng thêm tức giận.

Tô Khiết âm thầm hít vào một hơi, sao cô lại muốn đánh anh một trận như vậy chứ.

Họ đã ly hôn rồi, sao anh có thể làm vậy với cô?

Nhưng mà, Tô Khiết thầm cắn răng, cuối cùng vẫn nhịn được kích động muốn đánh anh, cô nhanh chóng chỉnh lại lễ phục của mình, không để ý tới anh, thậm chí không thèm nhìn anh, xoay người muốn rời đi.

“Em giận rồi?” Nguyễn Hạo Thần thấy cô muốn rời đi, nhanh chóng vươn tay muốn kéo cô lại.

Nhưng rõ ràng lần này Tô Khiết đã có đề phòng, lập tức tránh đi, cô nghiêng mắt nhìn anh, con ngươi ẩn chứa tức giận, lại có vài phần lạnh lẽo rõ ràng.

Lúc này cô không lên tiếng, nhưng thái độ biểu đạt lại đủ rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy thái độ của cô, trong lòng khẽ kinh ngạc, vừa muốn mở miệng giải thích, vừa khéo điện thoại của anh lại bỗng dưng vang lên.

Nguyễn Hạo Thần lướt nhìn, thấy nội dung tin nhắn, mắt anh lập tức lướt qua lạnh lẽo.

“Anh đi rồi em hãy ra.” Lúc lại ngước mắt nhìn cô, sâu trong đáy mắt anh ẩn chứa vài phần cảm xúc đè nén.

Anh không muốn thả cô đi như vậy, nhưng anh càng không thể khiến cô có bất kỳ nguy hiểm nào.

Vừa nãy anh nhận được tin tức nói Mạc Bách đã dẫn người vào rồi, Mạc Bách dẫn người vào nhất định là muốn tìm anh.

Mạc Bách tìm anh, anh không sợ, anh chỉ sợ Mạc Bách phát hiện cô.

Cô ở bên cạnh anh, anh cũng có thể bảo vệ cô an toàn, nhưng như vậy nhất định ít nhiều cũng có nguy hiểm, mà anh không muốn khiến cô mạo hiểm chút nào.

Cho nên, anh quyết định hôm nay để cô rời đi trước.

Đầu tiên để cô an toàn rời đi, rồi anh lại đi tìm cô, tình huống hiện tại, anh muốn tìm cô không có gì khó khăn.

Tô Khiết nghe thấy anh để cô rời đi thì khẽ sững sờ, theo hiểu biết của cô đối với anh thì với tính cách của anh nếu không có chuyện gì đặc thù, anh sẽ không để cô rời đi như vậy.

Nhưng mà, cô còn không kịp phản ứng lại, Nguyễn Hạo Thần đã đẩy mở cửa, ra ngoài.

Mắt Tô Khiết lóe lên, khẽ hít vào một hơi, tất cả xảy ra quá đột ngột, cô cũng không kịp hồi hồn.

Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh bèn trực tiếp đi tới đại sảnh bữa tiệc, anh biết chỉ cần anh quay lại đại sảnh, lực chú ý của Mạc Bách sẽ đặt hết vào trong đại sảnh, đến lúc đó, cô liền có thể rời đi an toàn.

Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh, đi không bao xa liền nhìn thấy Lý Vận quyến rũ mê người đi về phía anh.

“Nguyễn tổng, anh có ý gì? Chơi trò mèo vờn chuột với tôi sao?” Lý Vận nhìn thấy anh, cười càng rực rỡ, lắc eo đi tới trước mặt anh, còn cực kỳ yêu kiều liếc mắt đưa tình với anh.

Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mày, anh không phải kêu Chương Bình xử lý người phụ nữ này rồi sao?
 
Chương 891


Chương 891

Theo lý mà nói, người phụ nữ này bây giờ không phải hẳn đã bị vứt vào căn phòng nào đó ngủ rồi sao?

Sao lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn với tư thái thế này?

Điều Nguyễn Hạo Thần không biết là, người của anh quả thực đã dẫn Lý Vận vào một căn phòng tối nhỏ hẹp, nhưng lúc Lý Vận vào căn phòng đó, cho rằng là Nguyễn Hạo Thần, sau đó cô ta ôm người đó hôn cuồng nhiệt, sau đó người đó trực tiếp đánh Lý Vận hôn mê, sợ hãi chạy trối chết.

Sau khi Lý Vận tỉnh lại, mở cửa ra ngoài, lại tìm về phía đại sảnh, vừa khéo nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang đi về phía cô ta liền hiểu lầm.

Lý Vận đi tới, trực tiếp khoác cánh tay Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần vốn muốn kéo cô ta ra, nhưng một khắc sau, anh nhìn thấy Mạc Bách đã dẫn người tới rồi.

Nguyễn Hạo Thần cứng ngắc dừng lại động tác muốn kéo cô ta ra, tiếp tục đi về phía trước.

Lý Vận thấy anh không cự tuyệt, trong lòng mừng rỡ, mặt đương nhiên cũng càng thêm sáng ngời, khoác chặt cánh tay anh hơn.

Lúc này, Tô Khiết vốn muốn ra ngoài nhưng cô vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy cánh tay Lý Vận khoác lấy Nguyễn Hạo Thần.

Một khắc sau, động tác của Tô Khiết khựng lại.

Cô khẽ nhíu mày, trước đó người phụ nữ này biến mất, bây giờ lại đột ngột xuất hiện? Vừa rồi người phụ nữ đó đã đi đâu?

Tình huống gì đây?

Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần không cự tuyệt Lý Vận, mắt cô khẽ lóe lên, xuyên qua khe cửa, cô nhìn thấy mấy người khác đi tới, cô nhìn thấy lúc người dẫn đầu nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mát lóe lên sát ý.

Mắt Tô Khiết híp lại, sau đó lại nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt cô rơi trên cánh tay khoác lấy anh của Lý Vận.

Nếu cô không nhìn lầm, Nguyễn Hạo Thần hẳn là cố ý làm cho người đàn ông đột nhiên xuất hiện đó xem.

Tô Khiết lại nhớ tới tình hình trước đó trong sảnh, lúc đó, có lẽ Nguyễn Hạo Thần cũng là cố ý làm cho người khác xem.

Cho nên, Nguyễn Hạo Thần hẳn là từ đầu đã nhận ra cô rồi, cho nên anh đối với cô hẳn không phải là thả thính lung tung.

Về phần người người phụ nữ Nguyễn Hạo Thần thả thính đó, hẳn từ đầu tới cuối đều là giả.

Tô Khiết khẽ mím môi, trong lòng bỗng nhiên có chút cảm giác kỳ lạ, chỉ là nhất thời cô lại không nói ra được đó là cảm giác gì.

Cho dù Nguyễn Hạo Thần từ đầu đã nhận ra cô, nhưng cô và anh cũng đã ly hôn rồi.

Anh làm vậy với cô cũng là hoàn toàn không đúng!!

Đúng vậy, không đúng!

Tô Khiết thấy Nguyễn Hạo Thần và Lý Vận cùng vào đại sảnh, mấy người khác cũng theo vào.

Cô có thể nhìn ra, người vừa rồi rõ ràng là có địch ý với anh, cho nên Nguyễn Hạo Thần bỗng nhiên rời đi, còn thả cô đi, hẳn chính là biết người đó sắp tới.

Nguyễn Hạo Thần để cô đi, rõ ràng là không muốn cô tham gia vào, cho nên, sau khi tất cả mọi người đều vào đại sảnh, Tô Khiết mới ra khỏi nhà vệ sinh, nhanh chóng rời đi.

Lúc Đường Bách Khiêm nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần dẫn Lý Vận quay về đại sảnh, rõ ràng sững sốt một chút, vừa rồi Tô Khiết ra ngoài, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần không tìm cô?
 
Chương 892


Chương 892

Tiếp đó Đường Bách Khiêm nhìn thấy Mạc Bách cũng vào đại sảnh, khóe môi anh ta là nụ cười lạnh mơ hồ, chẳng trách, thì ra là ra ngoài rồi thì gặp phải Mạc Bách.

Đường Bách Khiêm thầm nghĩ, nếu Mạc Bách có thể giúp anh trừ bỏ Nguyễn Hạo Thần, chuyện này liền càng thêm hoàn mỹ.

Nhưng mà, Đường Bách Khiêm rõ ràng đánh giá quá thấp năng lực của Nguyễn Hạo Thần, nếu Mạc Bách có thể loại trừ anh, cũng không cần đợi tới bây giờ.

Mạc Bách đã đến, nhưng vốn không dám ra tay tùy tiện, hơn nữa lực chú ý của anh ta hơn nửa đều đặt trên người Lý Vận theo sát Nguyễn Hạo Thần, rất rõ ràng là biết không thể động vào Nguyễn Hạo Thần, muốn ra tay trên người Lý Vận.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ Tô Khiết hẳn đã rời đi rồi, cho nên cũng lười giả bộ nữa, lúc Lý Vận lại thử áp lên người anh, Nguyễn Hạo Thần trực tiếp tránh sang một bên, Lý Vận nhất thời không kịp đề phòng xém chút ngã xuống đất.

Lý Vận đứng thẳng người lại liền nhìn anh, mặt kinh ngạc.

“Lý Vận, cô cảm thấy cô hạ thuốc tôi thì sẽ có hậu quả gì?” Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ nhúc nhích, giọng nói như nhũ băng trực tiếp đâm tới, có thể đâm nát người ta.

“Anh, anh biết? Anh làm sao biết?” Lý Vận kinh ngạc, cô ta nhìn ra Nguyễn Hạo Thần không phải lừa cô ta, mà là thật sự đã biết, giây phút này, cô ta cả kinh tim cũng như ngừng đập.

Thủ đoạn của Nguyễn Hạo Thần, cô ta từng nghe nói, nhưng cô ta không rõ, Nguyễn Hạo Thần đã biết rõ cô ta hạ thuốc trong rượu, tại sao còn uống?

Anh rõ ràng đã uống, tại sao…

Lý Vận bỗng nhiên ý thức tới Nguyễn Hạo Thần không thực sự uống ngụm rượu đó? Anh đã không uống, vậy tại sao anh còn cho phép cô ta tới gần, anh rốt cuộc là có ý gì?

“Anh, anh đang lợi dụng tôi?” Lý Vận không ngốc, hơn nữa còn rất thông minh, cho nên thoáng chốc đã đoán ra.

“Tại sao?” Nhưng Lý Vận không hiểu tại sao Nguyễn Hạo Thần muốn lợi dụng cô ta? Mục đích của anh là gì? Lợi dụng cô ta kích thích người phụ nữ đó sao? Nhưng nhìn không giống.

“Gặp được ‘cố nhân, nếu cô muốn chết, có thể tiếp tục theo tôi.” Giọng anh vẫn rất lạnh lùng, nhưng anh không muốn để Lý Vận rơi vào trong tay Mạc Bách, Mạc Bách tàn nhẫn bao nhiêu, anh là người rõ ràng nhất.

Nếu Lý Vận rơi vào trong tay Mạc Bách, tuyệt đối sống không bằng chết.

Lý Vận hạ thuốc anh, anh cũng lợi dụng cô ta, chuyện này xem như công bằng.

Lý Vận là người thông minh, thoáng chốc đã hiểu ra ý của anh, cũng lập tức hiểu tại sao Nguyễn Hạo Thần lợi dụng cô ta.

Còn may Nguyễn Hạo Thần không quá tuyệt tình, cuối cùng nhắc nhở cô ta.

Lý Vận cũng không dám ở cạnh Nguyễn Hạo Thần nữa.

“Lão đại, chúng ta hình như mắc bẫy rồi, chúng ta trúng kế của Nguyễn Hạo Thần.” Tommy đột nhiên phản ứng lại: Nguyễn Hạo Thần làm vậy hẳn là vì bảo vệ người phụ nữ trước đó.”

“Vậy còn không mau đi tìm người phụ nữ đó ra cho tôi.” Mạc Bách nhìn anh ta một cái, mắt đây âm hiểm khiến người ta run rẩy: “Tìm ra người phụ nữ đó, bắt cô ta tới cho tôi.”

“Lão đại, thân phận của người phụ nữ đó hình như không đơn giản, sợ là không dễ tìm như vậy.” Tommy đã hỏi được một số tin tức.
 
Chương 893


Chương 893

“Vậy thì theo dõi Nguyễn Hạo Thần, anh ta đã phí hết tâm tư bảo vệ người phụ nữ đó, thì nhất định sẽ đi tìm cô ta, theo dõi anh ta, đương nhiên sẽ có thể tìm ra người phụ nữ đó.” Đôi mắt Mạc Bách nhìn Nguyễn Hạo Thần, trong sự âm hiểm lại tràn ra nụ cười, người phụ nữ có thể khiến Nguyễn Hạo Thần phí hết tâm tư như vậy, nhất định là rất quan trọng đối với anh.

Nhiều năm vậy rồi, anh ta luôn không tìm thấy nhược điểm của Nguyễn Hạo Thần, anh ta nghĩ lần này hẳn là một cơ hội tốt.

Nguyễn Hạo Thần đối diện với ánh mắt Mạc Bách nhìn tới, khóe môi mơ hồ lướt qua nụ cười lạnh, anh đương nhiên biết tính toán của Mạc Bách, chỉ là Mạc Bách muốn nhắm vào Tô Khiết, vậy chính là tự anh ta tìm chết.

Nguyễn Hạo Thần hôm nay vốn là đến vì Tô Khiết, cô rời đi rồi, anh cũng lười ở đây phí thời gian, liền trực tiếp rời khỏi đại sảnh.

Lúc đi tới bên ngoài nhà vệ sinh vừa nãy lần nữa, Nguyễn Hạo Thần dừng bước, ngẫm nghĩ, vẫn là đẩy mở cửa bước vào, nhưng bên trong không có ai.

Tô Khiết đã đi rồi.

Nguyễn Hạo Thần thầm thở ra một hơi, thực ra trong lòng anh sớm đã biết, cô mà bắt được cơ hội nhất định sớm đã chạy không còn bóng dáng.

Nguyễn Hạo Thần đứng trước gương, nghĩ tới tình hình hôn cô vừa rồi, anh cảm thấy thân thể lại bắt đầu nóng lên, anh thật sự nhớ cô, muốn cô.

Nguyễn Hạo Thần lấy điếu thuốc, châm lửa, đưa đến bên miệng, nghĩ nghĩ lại vứt đi, anh vốn không hút thuốc mấy, hơn nữa anh biết cô không thích mùi thuốc, cho nên lúc ở cùng cô, anh chưa từng hút thuốc.

Ném điếu thuốc xuống, Nguyễn Hạo Thần càng cảm thấy cáu gắt, trong phòng vệ sinh này dường như đều có mùi của cô khiến cho bản thân anh cảm thấy càng ngày càng…

Sớm biết thì không nên để cô rời đi rồi…

Nguyễn Hạo Thần thở mạnh một hơi dài rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Đường Bách Khiêm lại quay trở lại nước M, nơi anh ta ẩn nấp rất kín đáo, người thường không thể tìm được, dù sao Đường Bách Khiêm cũng là một người ẩn thân tài giỏi.

Đương nhiên, nếu muốn tìm thì với năng lực của Nguyễn Hạo Thần nhất định vẫn có thể tìm ra, nhưng bây giờ có thêm một Mạc Bách nữa, Nguyễn Hạo Thần cũng không thể nào phô trương tìm kiếm được.

Vì vậy, Nguyễn Hạo Thần không huy động người đi tìm Tô Khiết, anh không những không thể phái người đi tìm cô mà đồng thời còn ngăn không cho người của Mạc Bách tìm thấy cô.

Có thể trở thành kẻ thù của Nguyễn Hạo Thần, mà còn là kẻ thù lớn nhất của Nguyễn Hạo Thần trong nhiều năm như vậy thì thực lực của Mạc Bách không thể nào coi thường được.

Nếu như bình thường thì Nguyễn Hạo Thần không lo lắng, nhưng bây giờ vì Tô Khiết mà anh luôn phải cẩn thận mọi lúc mọi nơi.

Mặc dù Nguyễn Hạo Thần đã bí mật tìm ra nơi Tô Khiết đang ở, nhưng vẫn không đi tìm cô.

Anh biết rằng xung quanh là những người tài giỏi bên cạnh Mạc Bách đang ẩn nấp, những người đó giống như nhưng những chiếc bóng, thật khó có thể đề phòng.

Ngay cả anh cũng đã từng bị những tên ẩn nấp tài giỏi của Mạc Bách theo dõi, khi đó anh cũng không nhận ra, nếu lần đó Nguyễn Chí không cứu anh, cho dù không chết thì anh cũng đã bị thương nặng.

Vì vậy, Nguyễn Hạo Thần thực sự không dám hành động một cách lơ là mất cảnh giác.

Nguyễn Hạo Thần không đi tìm Tô Khiết, cũng không dám để ý quá nhiều đến tình hình của cô, nhưng anh cũng luôn ở nước M, vì cô ở đây nên anh không nỡ rời đi, vậy nên anh bất đắc dĩ phải đến đây, đương nhiên là để bảo vệ cô kịp thời khi có chuyện bất trắc xảy ra.
 
Chương 894


Chương 894

Lân này Mạc Bách có ý định muốn dây dưa với anh đến cùng, nên cũng luôn ở đây, nhất quyết không chịu rời đi Thật lãng phí, đã hai mươi ngày trôi qua.

Nguyễn Hạo Thần có chút lo lắng, nếu Tô Khiết hợp tác thì anh có thể đưa Tô Khiết rời khỏi đây tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng anh lo Tô Khiết sẽ không hợp tác, nếu cô không hợp tác thì sợ rằng nếu anh ra tay sẽ bị bại lộ.

Hơn nữa còn có Đường Bách Khiêm, anh đã phát hiện ra tin tức anh ở đây chính là bị Đường Bách Khiêm thông báo cho Mạc Bách.

“Tổng giám đốc, công ty của nhà họ Tô xảy ra chuyện rồi, hôm qua ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện.” Đúng lúc này, thư ký Lưu đột nhiên gọi tới.

“Tình hình thế nào?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống, sắc mặt có chút thay đổi, tại sao ông cụ Tô đột nhiên bị bệnh nặng phải nhập viện?

“Tôi cũng vừa mới nhận được tin này. Tôi cũng không biết rõ ràng, nghe nói có người muốn nhắm vào ông Tô. Ông ấy mấy năm gần đây sức khỏe không tốt, Tô Trung Dung thì không biết nhiều chuyện kinh doanh, có người đã cố ý lên kế hoạch từ rất lâu rồi, tuy rằng chúng ta đầu tư cho nhà họ Tô nhưng cũng không thể can thiệp quá nhiều vào chuyện của nhà họ Tô, tình hình hiện tại của nhà họ Tô rất phức tạp, không ổn chút nào.” thư kí Lưu đã gọi điện cho tổng giám đốc của mình ngay sau khi nhận được tin tức, bởi vì hiện tại anh ta biết rất rõ tổng giám đốc quan tâm đến vợ, chuyện của cô chủ, tổng giám đốc nhất định sẽ không phớt lờ.

“Kế hoạch từ lâu?” Nguyễn Hạo Thần nghe xong lời này, nheo đôi mắt lại, nếu đã lên kế hoạch từ lâu, chuyện này quả thực không đơn giản.

“Đúng vậy, người đó hình như đã có âm mưu từ sáu bảy năm trước rồi.” Thư ký Lưu suy nghĩ một chút rồi ngập ngừng nói: “Tổng giám đốc, ông cụ Tô bị bệnh phải nhập viện, vậy cô chủ chắc chắn sẽ quay về, tổng giám đốc có thể trở về đợi cô chủ.”

Thư ký Lưu bây giờ đã hoàn toàn biết được lỗi của mình nên muốn lập công chuộc tội.

Đương nhiên thư kí Lưu biết rằng tổng giám đốc quay về thì cuộc sống sau này của mình sẽ không yên ổn, nhưng nhất định anh cũng phải vượt qua.

Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại, anh suy nghĩ, một lúc lâu cũng không nói gì.

Anh biết ông cụ Tô bị bệnh thì Tô Khiết nhất định sẽ về.

Bây giờ đang ở nước M, anh cần phải đề phòng Mạc Bách nên không dám tìm cô, vì vậy anh quay trở về thành phố A rồi đợi Tô Khiết quay trở về là một ý kiến hay.

Khi anh rời khỏi nước M, tình hình của Tô Khiết trở nên an toàn hơn, sau đó khi cô vê nước một mình sẽ không thu hút sự chú ý của Mạc Bách và những người khác.

Có thể nói sự cố xảy ra trong gia đình nhà họ Tô đã giúp anh giải quyết được vấn đề của mình.

“Tổng giám đốc, lúc trước Nguyễn Thị cũng bị kẻ thù phá hoại, thật may về sau người đó đã hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho Nguyễn Thị. Tổng giám đốc trở về cũng vừa đúng lúc có thể giải quyết ổn thỏa tình hình của Nguyễn Thị, nhà của cô chủ xảy ra chuyện, tổng giám đốc có thể dùng Nguyễn Thị cứu Tô thị. Lúc đó Nguyễn Thị và Tô thị chính là một nhà rồi, sau này cô chủ với tổng giám đốc muốn dừng lại cũng không thể dừng được.” Thư kí Lưu không nghe thấy giọng nói của Nguyễn Hạo Thần, đột nhiên có chút lo lắng nhưng không thể không nói lên suy nghĩ của mình.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần bỗng dưng lóe sáng, ý kiến này quả thật không tệ. Trước đây mặc dù Nguyễn Thị đầu tư vào Tô thị nhưng cũng chỉ là hợp tác kinh doanh, hợp tác không thôi thì chưa đủ. Nếu một khi lợi ích công ty của Nguyễn Thị và Tô thị hoàn toàn kết nối với nhau thì khi đó cô dù muốn cũng không thể chia tách.

“Tôi sẽ trở về!” Cho nên Nguyễn Hạo Thần quyết định quay trở về, lúc này anh đột nhiên trở nên vội vàng, ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, anh nhất định phải thông báo cho Tô Khiết càng sớm càng tốt, nói không chừng bây giờ Tô Khiết đã về rồi.
 
Chương 895


Chương 895

Vì vậy anh đương nhiên phải quay trở về.

Nghe được lời nói của tổng giám đốc mình, thư ký Lưu thâm thở dài, nhưng trái tim lại thắt lại, anh ta đã vô tình khiến cho tổng giám đốc phải ly hôn, khi quay về nhất định tổng giám đốc sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta. Ài…..

Tuy nhiên Tô Khiết không nhận được tin tức ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, vì vậy cô không trở về.

Trong những ngày này, Tô Khiết luôn ở cùng hai bé con. Buổi tối hôm đó sau khi từ bữa tiệc trở về Tô Khiết vẫn có chút lo lắng, lo lắng cho Nguyễn Hạo Thần…

Tuy nhiên, hai mươi ngày trôi qua vẫn không có gì xảy ra, cô biết Nguyễn Hạo Thần ở nước M, nhưng anh chưa từng đến tìm cô.

Tô Khiết đột nhiên cảm thấy sự lo lắng của cô có chút buồn cười, vì bọn họ kết hôn theo thỏa thuận, li hôn cũng hoàn toàn theo thỏa thuận, khi đó Nguyễn Hạo Thần cũng đã đồng ý. Với tính cách của anh, đã tự mình đồng ý ly hôn thì chắc chắn sẽ không có thể làm ra những chuyện dây dưa.

Còn về chuyện xảy ra đêm đó, có lẽ là một sự tình cờ gặp gỡ, một sự trùng hợp.

Đối với những điều anh đã làm với cô…

Tô Khiết nhớ những lời Nguyễn Hạo Thần đã từng nói, anh bị ám ảnh bởi cơ thể của cô, dĩ nhiên mỗi đêm trước đây anh đã dùng sự thật để chứng minh điều này, vì vậy sau cuộc gặp mặt tình cờ đêm đó, đúng như những gì anh đã tự mình nói, anh bị kích động rồi!

Đàn ông mà, lúc nào cũng suy nghĩ bằng nửa thân dưới…

Hứa Tô Khiết nghĩ, nếu ngày đó Nguyễn Hạo Thần không gặp cô trong bữa tiệc thì có lẽ anh đã quên cô rồi.

Đương nhiên, sau khi hai người ly hôn, quên nhau cũng được coi là trạng thái cuối cùng, đó chính là kết quả mà cô mong muốn, cô nghĩ sau một thời gian thì cô cũng sẽ quên được anh…

Hứa Tô Khiết còn nghĩ đến một chuyện khác, trước đây Đường Lăng đã nói với cô là kết quả giám định DNA sẽ có trong vòng 1 ngày.

Nhưng mà bây giờ đã qua nhiều ngày như vậy rồi mà Đường Lăng vẫn chưa gọi điện cho cô.

Tô Khiết nghĩ, xét về mặt thời gian thì chắc hẳn rằng đã có kết quả giám định rồi, có khả năng là chuyện đó không đúng, có thể mẹ cô không phải là con gái thất lạc của nhà họ Đường cho nên Đường Lăng mới không gọi cho cô.

Thế nhưng Tô Khiết không biết là Đường Lăng đã gọi cho cô từ rất lâu rồi, hơn nữa còn gọi cho cô rất nhiều lần nhưng đều không gọi được.

Khi Đường Lăng gọi cho Tô Khiết đến lần thứ N mà vẫn không thể liên lạc được thì trong ánh mắt của anh càng toát lên tia lạnh lùng rõ ràng hơn, sau đó Đường Lăng bấm gọi thẳng đến số điện thoại của Đường Bách Khiêm.

Đường Bách Khiêm bắt máy rất nhanh.

“Đường Bách Khiêm, anh đã chặn điện thoại di động của Khiết Khiết để em ấy không thể nhận cuộc gọi.” Đường Lăng nói ngay sau khi điện thoại được kết nối.

Lúc này, lời nói của Đường Lăng không còn là một câu hỏi nghi ngờ nữa, mà giọng điệu này chính là hoàn toàn khẳng định.

Chuyện này đã rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn, chắc chắn là do Đường Bách Khiêm giở trò.

Đường Bách Khiêm không nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng.

“Đường Bách Khiêm, anh được lắm, tôi biết anh không muốn để cho Khiết Khiết trở về nhà họ Đường, nhưng anh có thể giấu em ấy cả đời được không?” Lúc này, vẻ mặt của Đường Lăng toát lên sự lạnh lùng khiến người ta lạnh sống lưng, anh thật sự không ngờ Đường Bách Khiêm sẽ làm chuyện quá đáng như vậy.
 
Chương 896


Chương 896

“Tôi sẽ bảo vệ cô ấy cả đời.” Đường Bách Khiêm nói, giọng nói hơi trâm nhưng vẻ mặt lại rất kiên quyết, anh ta sẽ bảo vệ cô cả đời, vì vậy cả đời này anh ta không thể để cô rời khỏi bên cạnh mình.

Đường Lăng nghe vậy thì ngay lập tức nở nụ cười chế nhạo.

“Anh bảo vệ em ấy? Nực cười, cái gọi là bảo vệ của anh chính là che giấu em ấy tất cả mọi chuyện? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là ra sức lừa gạt em ấy? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là tự mình quyết định cho Khiết Khiết mà không cần hỏi ý kiến của em ấy? Đường Bách Khiêm, anh dựa vào cái gì vậy? Anh có quyền gì mà làm như vậy? Anh là gì của em ấy chứ? Vốn dĩ anh chẳng là gì cả.”

Đường Lăng vốn dĩ luôn tiết kiệm lời nói của mình như vàng, sợ rằng đây là lần đầu tiên anh nói nhiều đến như vậy.

Đầu dây bên kia điện thoại, sắc mặt Đường Bách Khiêm tối sầm lại.

“Tôi là anh trai em ấy, còn Nguyễn Hạo Thần là chồng em ấy. Mặc dù bây giờ bọn họ đã ly hôn thì anh ta cũng là chồng cũ của em ấy, nhưng Đường Bách Khiêm anh không có tư cách gì với em ấy cả, vậy nên Đường Bách Khiêm, anh thực sự quá buồn cười rồi đấy.” Mặc dù là qua điện thoại nhưng Đường Lăng vẫn có thể đoán được suy nghĩ và vẻ mặt của Đường Bách Khiêm vào lúc này, cho nên anh cố ý nói thêm vài câu.

Vẻ mặt của Đường Bách Khiêm lập tức u ám đến cực điểm, nhưng thật ra đây mới là điêu anh ta quan tâm nhất.

Dĩ nhiên chuyện anh ta lo sợ nhất chính là Tô Khiết sẽ biết được những việc anh ta làm.

Nếu Tô Khiết phát hiện ra, với tính cách của cô thì sợ rằng…

“Đường Bách Khiêm, anh nói xem nếu Khiết Khiết biết được anh đã làm những gì thì em ấy sẽ làm thế nào nhỉ?” Đường Lăng biết rất rõ Đường Bách Khiêm đang lo sợ điều gì.

“Cô ấy sẽ không biết!” Đường Bách Khiêm quát lên một câu, không, anh ta tuyệt đối không thể để Tô Khiết biết, chắc chăn không thể.

“Haha” Đường Lăng cười một cách giễu cợt: “Đường Bách Khiêm chuyện nhà họ Đường thì anh không cần căng thẳng làm gì cả. Anh có thể giấu diếm, nhưng hai ngày trước ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, cho tới bây giờ ông cụ vẫn chưa tỉnh lại, ngay cả chuyện này anh cũng giữa Khiết Khiết, nếu như ông cụ Tô xảy ra chuyện gì thì Khiết Khiết nhất định sẽ hận anh cả đời.”

Đường Bách Khiêm nghe vậy hơi giật mình, sắc mặt thoáng chốc thay đổi một chút, anh ta thật sự không biết chuyện ông cụ Tô nằm viện. Chỉ là anh ta đã chặn điện thoại di động của Tô Khiết, không cho cô nhận cuộc gọi từ bên ngoài, vì vậy cuộc gọi của nhà họ Tô chắc chắn cũng sẽ không kết nối được.

Bởi vì thường ngày rất ít người ngoài gọi cho Tô Khiết, người trong nội bộ của bọn họ đều dùng mạng nội bộ, nên Đường Bách Khiêm mới dám làm như vậy.

Vốn dĩ số điện thoại của Tô Khiết chỉ có người trong nội bộ bọn họ và ông cụ Tô biết. Ông cụ Tô lúc bình thường không có việc gì thì sẽ không gọi điện tìm cô, cho nên Tô Khiết không nhận được cuộc gọi nào từ bên ngoài thì cũng không nghi ngờ gì.

Lúc này, tâm trạng của Đường Bách Khiêm có chút rối bời.

Đường Lăng nói rằng ông cụ đã nhập viện vào ngày hôm kia, thế mà bây giờ ông ta vẫn chưa tỉnh lại, như vậy chắc chắn tình hình phải rất nghiêm trọng, lỡ như…

Tay đang cầm điện thoại của Đường Bách Khiêm run lên, Đường Lăng biết rằng đã đạt được hiệu quả mà mình mong muốn, nên trực tiếp cúp điện thoại.

Sau khi Đường Lăng cúp điện thoại, đôi mắt của anh nhìn vào bản báo cáo giám định DNA đặt trước mặt.

Khóe môi anh khẽ nở ra một nụ cười nhẹ.

Kết quả giám định xác nhận Tô Khiết là con cháu của nhà họ Đường, tuyệt đối không thể sai.
 
Chương 897


Chương 897

Vì vậy, Khiết Khiết sớm muộn gì cũng sẽ trở về nhà họ Đường, Đường Bách Khiêm không phải muốn ngăn cản thì có thể ngăn cản.

Nói cách khác, gân đây thường xuyên thực hiện giám định DNA, trong ngăn kéo văn phòng của anh vẫn còn có một tờ kết quả giám định DNA, là tờ mà lần trước Tịch Xuyên đã bảo anh đổi.

Nghĩ đến kết quả giám định đó, ánh mắt Đường Lăng bỗng sáng lên, lúc này anh mới liếc mắt nhìn qua, dường như cảm thấy nhóm dữ liệu khá quen thuộc, chỉ là đúng lúc Cố Nam đến nên anh không xem kỹ.

Đường Lăng bây giờ đang ở nhà, không ở văn phòng, anh nghĩ đến việc ngày mai khi đến văn phòng sẽ lại xem kết quả giám định DNA lúc đó một lần nữa.

Không lâu sau, Tô Khiết nhận được điện thoại từ người giúp quản lý nhà họ Tô.

“Cô ơi, cuối cùng cô cũng trả lời điện thoại. Ông chủ bị đau tim phải nằm viện. Cô nhanh chóng quay về đi!” Người quản lý nhà họ Tô này hai ngày qua gọi điện cho Tô Khiết mấy lần nhưng đều không được, hôm nay rốt cuộc cũng liên lạc được rồi, ông ta cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

“Ông nội bị bệnh phải nhập viện sao?” Tô Khiết lo lắng khi nghe tin ông cụ Tô nhập viện, trong phút chốc không hề chú ý đến câu nói trước đó của người ở phía đầu dây bên kia.

“Đúng, đúng, tình hình của ông chủ rất nghiêm trọng, cô nhanh quay về đi!” Quản gia cũng không nói nhiều lời, chỉ cân Tô Khiết nhanh chóng quay về.

Tô Khiết nghe nói tình hình của ông nội rất nghiêm trọng thì cũng không dám chậm trễ thêm một chút nào, vì vậy cô vội vàng trở về thành phố A càng nhanh càng tốt.

Chỉ là bởi vì Tô Khiết nhận được tin tức muộn hơn Nguyễn Hạo Thần một ngày, cho nên Nguyễn Hạo Thần đã trở lại thành phố A, chờ cả một ngày.

Đương nhiên, ngày hôm đó Nguyễn Hạo Thần cũng không rảnh rỗi, anh đã liên hệ với chuyên gia tim mạch giỏi nhất để giúp ông cụ Tô chữa bệnh.

Tuy nhiên thì Nguyễn Hạo Thần không ra mặt.

Về phần công ty của nhà họ Tô, anh cũng biết được rằng Tô thị quả thực bây giờ chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, chỉ cần người đó đẩy thêm một bước nữa thì nhà họ Tô nhất định sẽ phá sản, nhưng điều khiến Nguyễn Hạo Thần ngạc nhiên chính là người đó đến bước cuối cùng rồi thế mà lại thu tay vê.

Có phải vì ông cụ Tô nhập viện nên mới giơ cao đánh khẽ?

Nguyễn Hạo Thần mơ hồ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ biết ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, Tô Khiết nhất định sẽ quay về, thế mà anh đã đợi một ngày vẫn chưa thấy cô quay về.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đang ngồi trong phòng làm việc của Nguyễn Thị, bộ dạng rõ ràng có chút lơ đễnh.

Cô sẽ không vì trốn tránh anh mà ngay cả khi ông cụ Tô nhập viện cũng không quay về đấy chứ?

Không, không thể, cô không phải loại người như vậy, anh hiểu rõ cô, cô là người rất coi trọng tình cảm, hơn nữa ông cụ Tô đối với cô quan trọng như vậy, cô nhất định sẽ quay về, nhất định là như vậy.

Nhưng không nhìn thấy cô thì anh lại thấy lòng không yên tâm.

Đúng lúc này thư kí Lưu đẩy cửa bước vào, chưa đi đến trước mặt anh đã vội vàng nói: ‘Mợ chủ vê rôi tổng giám đốc ơi.”

Thư kí Lưu biết tổng giám đốc nhà mình đang chờ vợ tới nóng ruột nóng gan, thế nên vừa nhận được tin đã chạy tới đây báo cáo, không dám chậm trễ chút nào.

Nguyễn Hạo Thần chợt ngồi thẳng tắp, cái tay cầm bút rõ ràng cứng đờ lại, ngón tay hình như cũng bắt đầu run run, anh ngước mắt nhìn về phía thư kí Lưu: “Về lúc nào?”

Anh biết mà, doanh nghiệp Tô thị có vấn đề, ông cụ ốm phải vào viện, nhất định cô sẽ trở về.

Vì vậy lúc này nghe thư kí Lưu nói cô đã quay về, anh hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ, nhưng ngay bây giờ lại đột nhiên phát hiện ra tim mình bỗng đập nhanh hơn, giống như bị mất khống chế.
 
Chương 898


Chương 898

Cuối cùng cô đã về rồi, cuối cùng cũng về rồi.

Lúc trước cô nhân lúc anh đi công tác đã làm thủ tục ly hôn rồi bỏ đi, qua hơn một tháng trời, cuối cùng cô cũng đã về.

Tuy mới chỉ có một tháng nhưng anh lại cảm giác như đã trôi qua thật lâu, thật lâu. Lân trước nhìn thấy cô ở nước M, tuy cô không thừa nhận nhưng sự thật chính là sự thật, cô chính là cô.

Chỉ tiếc đến cuối anh vẫn không thể không thả cô đi.

Còn bây giờ cô đã về rồi, có nhà họ Tô ở đây, có ông cụ Tô ở đây, anh biết lần này cô sẽ không chạy nữa.

“Vừa về chưa lâu, bây giờ đang ở bệnh viện rồi.” Thư kí Lưu trả lời ngay.

Không chờ thư kí Lưu nói xong, Nguyễn Hạo Thần đã đứng lên sải bước ra bên ngoài, dù biết lần này cô trở về sẽ không chạy nữa nhưng anh vẫn muốn nhìn thấy cô trước.

Nguyễn Hạo Thần đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất, đi thẳng tới bên ngoài phòng bệnh của ông cụ Tô.

Dù Nguyễn Hạo Thần không ra mặt nhưng bác sĩ là do anh sắp xếp, vì vậy đương nhiên anh biết được phòng bệnh của ông cụ Tô.

Nguyễn Hạo Thần cũng biết hôm qua ông cụ Tô đã tỉnh rồi, hiện đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, tạm thời sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng.

“Bây giờ ông lo nhất là chuyện kết hôn của cháu, công ty giờ đang như vậy, ông nội sợ…” Nguyễn Hạo Thần đi đến bên ngoài phòng bệnh, cửa phòng không đóng chặt, bên trong truyền ra giọng nói yếu ớt của ông cụ Tô: “Nhưng cháu cứ yên tâm đi, ông nội nhất định sẽ tìm cho cháu một mối tốt.”

Nghe ông cụ nói vậy, Nguyễn Hạo Thần dừng bước, anh biết cô chưa từng nói chuyện đã kết hôn với anh cho ai biết, bao gồm cả ông cụ, ngược lại giờ anh muốn nghe xem cô sẽ trả lời thế nào.

“Ông nội, ông cứ nghỉ ngơi cho tốt trước đã, đừng lo lắng chuyện của cháu làm gì.” Tô Khiết trực tiếp nói tránh đi vấn đề này.

Nguyễn Hạo Thần hơi xụ mặt xuống, anh biết ngay cô sẽ không nói mà.

Dù bây giờ ông cụ Tô đang bệnh nặng thì cô cũng sẽ không nói chuyện mình đã kết hôn với anh ra cho ông cụ biết.

Trước kia cô chưa từng nói huống chỉ là hiện tại, bây giờ đối với cô thì bọn họ đã ly hôn, nhưng anh sẽ không thừa nhận chuyện ly hôn này.

“Haizz.” Ông cụ thở dài một hơi, tạm dừng một lát mới nhìn Tô Khiết bằng vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Khiết Khiết, có phải cháu vẫn đang trách ông không? Nên bao nhiêu năm như vậy rồi vẫn cố ý không lấy chồng?”

Cánh tay vừa muốn đẩy cửa của Nguyễn Hạo Thần ngay lập tức khựng lại, anh nhíu mày, ông cụ Tô nói vậy nghe có hơi kỳ quái.

“Dạ sao cơ?” Tô Khiết cũng sửng sốt, ánh mắt hiện ra vẻ khó hiểu, trong giây lát không hiểu được ông cụ có ý gì.

“Có phải cháu vẫn còn giận ông chuyện sáu năm trước không? Thế nên vẫn không lấy chồng?” Ông cụ lại thở dài lân nữa, giọng nói nghe có chút phức tạp.

Tô Khiết hơi nhướn mày, mím môi lại, không nói gì.

Nguyễn Hạo Thần đứng ngoài cửa hơi nheo mắt, vì chuyện sáu năm trước mà giận ông cụ? Sáu năm trước có chuyện gì?
 
Chương 899


Chương 899

“Ông biết lúc ấy cháu thật lòng thích đứa nhóc kia, năm đó ông không nên ép hai đứa chia tay, năm đó là do ông sai rồi. Thật ra chỉ cần cháu thích, chỉ cần cháu được hạnh phúc thì những thứ khác không quan trọng nữa. Đều tại ông, năm đó ông không nên ép hai đứa chia tay.” Trong giọng nói của ông cụ lúc này mang theo ý tự trách, lại càng mang theo chút cảm xúc gì đó không quá rõ ràng.

“Cháu đi tìm thằng nhóc đó đi Khiết Khiết, ông không phản đối nữa, đã nhiều năm như vậy rôi, nếu nó vẫn còn đợi cháu thì cũng đáng để cháu giao phó cả đời.” Ông cụ Tô nhìn Tô Khiết, ánh mắt rất chân thành nhưng tâm trạng vẫn rất rối bời.

Có một số việc quả đúng là nhân quả tuần hoàn.

Nguyễn Hạo Thần nghe ông cụ nói vậy thì cứng người lại.

Thư kí Lưu đứng bên cạnh cũng hít ngược một hơi. Không ngờ tổng giám đốc tới tìm Mợ chủ lại nghe được chuyện “hay ho”

như vậy.

Mợ chủ có người mình thích rồi sao? Ông cụ Tô còn bảo Mợ chủ đi tìm tên đó nữa trời? Tình huống gì đây???

Bàn tay đẩy cửa của Nguyễn Hạo Thần run run, sau đó nắm chặt lại, cuối cùng vẫn không đẩy ra.

Ngay từ lúc bắt đầu khi cô kết hôn với anh đã viết hợp đồng rõ ràng, anh vốn cho rằng sau một năm cô sẽ thích anh, nhưng rõ ràng là không có.

Tại sao lại không thích? Thì ra nguyên nhân là vì trong lòng cô đã sớm thích người khác.

Trong thời gian này quan sát, anh biết cô không có tình yêu nam nữ với Đường Bách Khiêm, cô chỉ coi Đường Bách Khiêm như người nhà.

Những người tự cô gọi là bạn trai thì nhất định là người mà cô thích.

Hơn nữa nghe ý của ông cụ thì không đơn giản là thích.

Cửa phòng bệnh hơi hé ra, Nguyễn Hạo Thần chọn chỗ đứng, xuyên qua khe hở vừa vặn có thể nhìn thấy nửa bên mặt của Tô Khiết, chỉ là không nhìn thấy được biểu cảm của cô.

Cho nên anh không biết bây giờ cô đang nghĩ gì.

“Năm đó chúng cháu chia tay cũng không phải bởi vì chuyện này đâu ông ạ.” Một lát sau, giọng nói chậm rãi của cô truyền đến, nhưng thật ra nghe không ra quá nhiều cảm xúc, chỉ là nếu lắng nghe kĩ thì vẫn có thể nhận ra giọng nói có một chút trâm thấp.

Nguyễn Hạo Thần nghe được những lời này của cô thì sắc mặt càng trở nên u ám, câu nói đó của cô ngay lập tức nói rõ cho anh hiểu những gì ông cụ Tô vừa nói là thật, năm đó cô thật sự thích người đàn ông kia.

Tuy rằng chia tay nhưng cũng không có nghĩa là hoàn toàn quên đi, cho nên cô vội vàng ly hôn với anh như thế cũng là vì liên quan đến người đàn ông đó sao?

“Không phải bởi vì chuyện này? Vậy là vì cái gì?” Ông cụ sững sờ một lúc, thế nhưng ông cụ cũng không quá tin tưởng lời cô nói: “Khiết Khiết, cháu không cần an ủi ông nội.”

“Cháu không phải nói để an ủi ông đâu ông nội, cũng đâu phải ông nội không hiểu tính tình của cháu, nếu như cháu đã xác định một việc gì đó thì sẽ không bởi vì bất kì lý do nào bên ngoài tác động vào mà buông bỏ, vì thế nên năm đó chúng cháu chia tay thật sự là vì vấn đề giữa hai bọn cháu.” Trong mắt của Tô Khiết hiện lên một tia rối bời, lúc đó cô chia tay với anh ta, ngoài mặt trông có vẻ là vì ông cụ Tô bắt ép, nhưng mà chỉ có cô biết rõ năm đó bọn họ chia tay là có nguyên nhân khác!

Năm đó ông cụ uy hiếp đe dọa thật ra cũng vừa vặn cho cô một cái cớ hoàn hảo để chia tay mà thôi!

“Khiết Khiết, có một số chuyện không cần phải tính toán nữa. Sau nhiều năm như vậy, ông nội biết tình cảm của cậu ta dành cho cháu là thật. Còn những chuyện khác, cháu cũng đừng lo lắng nhiều như thế.” Ông cụ Tô im lặng một lúc rồi lại lên tiếng, giọng nói của ông có vẻ rất nặng nề, lời nói chứa đựng ý tứ sâu xa.
 
Chương 900


Chương 900

Tô Khiết sửng sốt, nhanh chóng ngước mắt lên nhìn ông cụ Tô, cô thấy ông cụ khẽ cười gật đầu với cô, điều này khiến Tô Khiết hoàn toàn ngây người ra.

Ông nội đã biết từ lâu rồi sao?!

Cho nên có thể nói là năm đó vì ông nội đã biết được chân tướng của sự việc nên mới buộc cô với người đó phải chia tay.

Nhưng bây giờ ông nội lại bảo cô tìm anh ta?

Biết rõ người đó chính là người phá hoại nhà họ Tô vậy mà ông nội vẫn muốn cô đi tìm anh ta?

Chỉ bởi vì anh ta vẫn luôn đợi cô mà ông nội cảm thấy anh ta là người mà cô có thể giao phó cả đời.

Điều này nói lên ông nội thật sự thương cô, yêu cô.

“Đúng, tính tình của cháu ông nội hiểu rõ, cháu là một đứa nhóc cứng đầu. Một khi đã quyết định chuyện gì thì cả đời cũng sẽ không thay đổi, hai đứa là thanh mai trúc mã, cháu đã chấp nhận cậu ta, làm sao cháu có thể chấp nhận người đàn ông khác, làm sao cháu có thể yêu một người đàn ông khác, suy cho cùng thì năm đó ông nội đã sai rồi, Khiết Khiết, bất kể lúc đó hai đứa chia tay vì lý do gì, bây giờ cứ đi tìm cậu ta đi, qua nhiều năm như thế không có vấn đề gì là không thể giải quyết.”

Đây chính là lý do quan trọng nhất khiến ông cụ Tô thay đổi quyết định, sau bao nhiêu năm, tình cảm của người đàn ông đó dành cho Khiết Khiết vẫn như cũ nên ông cụ không muốn cản nữa, cho dù anh ta đã làm chuyện như vậy với nhà họ Tô.

Đối với hạnh phúc của Khiết Khiết, ông cũng không tìm hiểu hay truy xét nữa, dù sao chuyện này cũng là có nhân mới có quả.

Tô Khiết mím khóe môi không trả lời, lúc này trong lòng cô cảm thấy vô cùng cảm động, cô biết ông nội thương cô nhưng cô không ngờ ông nội lại có thể thương cô đến như vậy.

Sáu năm trước, sau khi cô vô tình nghe được cuộc nói chuyện đó, cô biết sớm muộn gì cũng có ngày này, sáu năm, đối với năng lực của anh ta mà nói thì thời gian cũng không ngắn.

Đã sáu năm trôi qua, có một số chuyện vẫn phải đối mặt, vì vậy bây giờ cô bắt buộc phải đi tìm anh ta nói chuyện một lần rồi.

Vì ông nội, có một số chuyện cô bắt buộc phải làm.

Nguyễn Hạo Thần không xông vào nữa mà lùi lại mấy bước, dựa vào tường vào bức tường bên cạnh.

Sau ba tháng kết hôn, anh tưởng rằng anh đã hiểu cô, nhưng bây giờ xem ra dường như có rất nhiều chuyện của cô anh vẫn không biết gì cả.

Điều chắc chắn duy nhất là trái tim cô chưa bao giờ dành cho anh, nếu không thì cô sẽ không tính toán ly hôn với anh, sau đó lại kiên quyết rời đi, không chút lưu luyến.

Chỉ vì trong lòng cô từ lâu đã chấp nhận một người, vì vậy không thể chấp nhận anh? Càng không thể yêu anh sao?

Ngay cả khi bọn họ đã kết hôn! Ngay cả khi bọn họ là vợ chồng danh chính ngôn thuận! Vẫn không thể thay đổi được gì sao?

Sự im lặng của cô bây giờ có nghĩa là cô đã đồng ý với ý kiến của ông cụ Tô và muốn đi tìm người đàn ông đó ư?

Anh vốn dĩ muốn nhanh chóng xông vào trong phòng, nhưng bây giờ anh chỉ biết dựa lưng vào tường, không bước vào đó.

Mười phút sau, cửa phòng bệnh mở ra từ bên trong, Tô Khiết cúi đầu bước ra ngoài.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đang đứng ở bên trái cửa, cô quay sang bên phải cửa, không hề ngẩng đầu hay liếc mắt qua bên trái nên cô không nhìn thấy anh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top