admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 861


Chương 861

Khóe miệng của Đường Lăng giật giật, cô nàng này khi nói chuyện thật sự không khiến người ta thích, cần nghiêm túc như vậy sao?

Đường Lăng nghĩ Nguyễn Hạo Thần bây giờ cũng không biết đến đâu rồi, chắc cũng sắp đến rồi, anh bây giờ đi vòng đường cũ không biết có gặp Nguyễn Hạo Thần hay không?

Thật ra Đường Lăng có hơi mâu thuẫn, vừa muốn gặp Nguyễn Hạo Thần, vừa có hơi lo lắng.

Vào lúc này, điện thoại của Tô Khiết lại đổ chuông.

Nhìn thấy số điện thoại, khóe môi của Tô Khiết không khỏi cong lên, vô thức liếc nhìn Đường Lăng, sau đó cắm điện thoại đi sang một bên nghe máy.

Khoảnh khắc khi nghe máy đó, Đường Lăng nhìn thấy khóe môi của cô cong lên, đó là một loại hạnh phúc và vui vẻ muốn che đậy cũng không che đậy được.

Giọng nói của cô rất thấp, nói những gì Đường Lăng nghe không quá rõ, nhưng Đường Lăng nghe ra giọng của cô đặc biệt dịu dàng, đó là loại dịu dàng giống như giọt nước nhỏ xuống.

Đường Lăng sững người, cô đang nói chuyện điện thoại với ai? Dịu dàng như vậy? Cười ngọt ngào như vậy?

Liệu có phải là tình địch của Nguyễn Hạo Thần không?

“Mẹ, mẹ khi nào trở về? Bác Đường nói chúng con lại phải chuyển chỗ, mẹ còn không quay về thì không tìm được chúng con nữa đâu.” Đầu dây bên kia, Đường Vũ Kỳ còn đang hờn dỗi.

Tô Khiết nghe thấy lại sắp chuyển chỗ, lông mày hơi nhíu lại, khi học trưởng gọi điện cho cô không có nói muốn đổi nơi khác.

“Biết sắp chuyển đi đâu không?” Tô Khiết không nhịn được hỏi một câu, cô không ngờ nhanh như vậy lại sắp chuyển đi.

“Con không biết, để anh nói cho mẹ đi.” Bạn nhỏ Đường Vỹ Kỳ vẫn rất hiểu chuyện, loại chuyện lớn này đều do anh trai nói đi.

“Mẹ, mẹ không cân lo lắng, bác Đường nói nhận một nhiệm vụ, cho nên phải về nước M, mẹ trực tiếp trở về nước M là được rồi.” Quả nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo biết rất rõ.

“Được, mẹ lập tức quay về.” Trong lòng Tô Khiết lúc này lại khẩn trương hơn, cũng lo lắng hơn, thân thể của Minh Hạo mời vừa tốt lên, cứ đi đi về về như vậy chắc chắn không tốt cho cậu nhóc, cho nên cô bắt buộc phải nhanh chóng trở về.

Tô Khiết vừa cúp máy, bèn nhận được tin nhắn Đường Bách Khiêm gửi đến, là kêu cô trực tiếp về nước M, trong tin nhắn viết rõ địa chỉ cụ thể.

Tô Khiết âm thầm thở phù một hơi.

Câu nói cuối cùng đó của Tô Khiết, giọng nói hơi nâng cao, Đường Lăng ngược lại nghe rất rõ ràng.

Đương nhiên, Đường Lăng cũng nghe ra sự lo lắng và khẩn trương trong giọng nói lúc này của cô.

Đường Lăng không biết cô tại sao lại lo lắng, lại khẩn trương, nhưng có thể khiến cô lo lắng như vậy, khẩn trương như vậy, đối với cô mà nói chắc chắn là chuyện rất quan trọng.

“Em về nước M sao?” Đường Lăng không nhịn được hỏi một câu.

“Ừm, em phải lập tức trở về, càng nhanh càng tốt.” Tô Khiết nghĩ khoảng cách từ nước O đến nước M cũng tương đối xa, nhưng lại không có xa bằng từ thành phố A đến nước M.

Minh Hạo bọn họ chắc chắn sẽ đến trước cô, cho nên, cô không muốn lãng phí thời gian nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 862


Chương 862

“Bọn anh vừa hay có chuyện, có máy bay sắp về bên phía nước M, anh bảo bọn họ thuận tiện đưa em qua đó.” Người trước mắt là em gái của anh, em gái có chuyện gấp, anh không thể không quan tâm.

“Tiện không?” Tô Khiết hơi sững người, có hơi bất ngờ nhìn sang Đường Lăng, cô biết thân phận của Đường Lăng tương đối đặc biệt, chuyện anh nói chắc chắn là chuyện của 8 gia tộc lớn, dẫn theo cô có tiện không?

“Không sao, cũng không phải chuyện gì đặc biệt bí mật, hơn nữa em là người mình.” Mặc dù Tô Khiết kiên trì muốn làm giám định DNA, nhưng Đường Lăng sớm đã coi cô là người mình.

Khóe môi của Tô Khiết khẽ cong lên, dân dân nở một nụ cười.

Vào lúc này, điện thoại của Đường Lăng kêu lên, là tiếng của tin nhắn điện thoại.

‘Lão đại, cậu ba Nguyễn đã đến thành phố A rồi.” Tin nhắn là Tiểu Hổ gửi đến, nói Nguyễn Hạo Thần đã đến thành phố A.

Đường Lăng ngây ra một lúc, sau đó âm thầm thở phù một hơi, anh không dễ gì mời cô về.

Anh kêu cô trở về, vốn dĩ chính là vì để Nguyễn Hạo Thần nhanh tìm được cô, nhưng bây giờ Nguyễn Hạo Thần đến thành phố A, anh lại muốn đích thân đưa cô đi.

Nhưng anh bây giờ không thể không làm như thế.

Đường Lăng biết, cô bây giờ khẩn trương như thế, chắc chắn không đi không được, lúc này để Nguyễn Hạo Thần đụng phải cô, anh thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên anh chỉ có thể giúp cô.

Bỏ đi, dù sao cô cũng đồng ý với anh rồi, đợi có kết quả giám định, cô sẽ trở về, anh cũng đã lưu số điện thoại của cô, đến lúc đó liên lạc cũng tiện hơn nhiều.

Đợi cô về đến nhà họ Đường, Nguyễn Hạo Thần tự nhiên có thể gặp được người rồi, cũng không cần phải là lúc này.

Có câu nói cổ rất hay, việc tốt thường hay gặp trắc trở.

“Máy bay vừa hay cách chỗ này tương đối gân, lên xe đi, anh đưa em đến đó.” Đường Lăng nhìn sang Tô Khiết, khẽ mỉm cười, có một em gái có thể để anh thương yêu, để anh bảo vệ, cảm giác này thật không tôi.

“Được.” Tô Khiết không có nghĩ nhiều, nhanh chóng lên xe, Đường Lăng bẻ lái chuyển hướng sang một con đường khác rời khỏi.

Nguyễn Hạo Thần đến thành phố A, sau khi máy bay hạ cánh, bèn đến thẳng địa bàn của Liên Cung, địa bàn của Liên Cung anh rất quen thuộc, cho nên tốc độ của anh rất nhanh.

“Cậu ba Nguyễn, cậu đây là?” Minh Viễn nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đột nhiên xông vào thì kinh ngạc hai chân không khỏi run lên.

Chuyện lần trước Minh Viễn còn nhớ như in, anh ta thật sự sợ Nguyễn Hạo Thần.

Tình huống gì thế? Vị phật gia này sao lại đến đây rồi?

Lần này là ai lại đắc tội với vị phật gia này rồi?

“Liên Cung đâu?” Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng liếc qua anh ta, tiếp tục đi về phía trước, tốc độ vẫn rất nhanh.

“Cậu ba tìm lão đại?” Minh Viễn sững người, sao thế? Lẽ nào lão đại lại chọc vào cậu ba Nguyễn rồi?

Không đúng, khoảng thời gian này lão đại rõ ràng luôn bận xử lý vụ án, căn bản không có rời khỏi đây.

Vừa rồi lão đại còn đích thân đi thẩm vấn Chung Hồng.

Lão đại vừa rồi khi đang thẩm vấn có phát hiện, cho nên kêu anh ta đi tra, không ngờ anh ta vừa mới đi ra thì gặp vị lão gia này rồi.

Cậu ba Nguyễn không có trả lời Minh Viễn, chỉ lạnh lùng quét mắt qua anh ta lần nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 863


Chương 863

“Tôi, tôi đi nói với lão đại một tiếng.” Minh Viễn trực tiếp bị dọa sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Minh Viễn đáp ứng, bèn nhanh chóng chạy về phía phòng thẩm vấn, Minh Viễn muốn tránh xa Nguyễn Hạo Thần, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại đi theo đằng sau anh ta.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Liên Cung đang thẩm vấn trong phòng thẩm vấn, nhưng anh không có nhìn thấy Tô Khiết, mắt của anh rõ ràng tối sầm lại.

Minh Viễn vào phòng thẩm vấn, ghé vào tai của Liên Cung thấp giọng nói vài câu, sắc mặt của Liên Cung hơi thay đổi, nhanh chóng đứng dậy, đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

“Tô Khiết đâu?” Liên Cung vừa đi ra, Nguyễn Hạo Thần trực tiếp hỏi, không có nửa câu nói nhảm, Nguyễn Hạo Thần tưởng Liên Cung đã biết thân phận của Tô Khiết.

“Cô ấy thật sự là Tô Khiết.” Thần sắc của Liên Cung cực kỳ phức tạp, anh ta cảm thấy giống Tô Khiết, cũng thử thăm dò, nhưng cuối cùng không thể xác định.

“Người đâu?” Nghe thấy lời của Liên Cung, Nguyễn Hạo Thần thấy hơi kỳ lạ, nhưng lại không có quan tâm, anh bây giờ đến tìm cô, chỉ cần tìm được cô là được.

“Đi rồi.” Liên Cung khẽ thở dài, giọng nói rõ ràng trở nên trầm thấp, anh ta ban đầu rõ ràng đã hoài nghi rồi, nhưng…

Nói đến cuối cùng anh ta vẫn không đủ hiểu cô, hoặc không đủ yêu cô, nếu không, anh ta sao không thể nhận ra cô chứ.

“Đi rồi? Có ý gì?” Nguyễn Hạo Thần hơi ngây ra, hai mắt híp lại, cô không phải đến trợ giúp phá án sao? Sao lại đi rồi?

Nguyễn Hạo Thần tưởng cô nếu đã trợ giúp phá án, chắc chắn sẽ không nhanh như vậy sẽ rời khỏi.

“Vụ án đã phá, cô ấy đi rồi.” Liên Cung tự nhiên hiểu ý của Nguyễn Hạo Thần, cho nên lại giải thích một câu.

“Anh cứ để cô ấy đi như vậy sao?” Mắt của Nguyễn Hạo Thần híp lại, nhìn Liên Cung, rõ ràng không tin lời của Liên Cung.

Liên Cung thích cô, anh biết, cho nên, anh cảm thấy Liên Cung tuyệt đối không thể sẽ để cô rời đi.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Nguyễn Hạo Thần lúc đó không có lập tức điều người đến đây bao vây. Anh tưởng Liên Cung chắc chắn sẽ giữ cô lại.

“Tôi không có nhận ra cô ấy.” Liên Cung lần nữa thở dài, trong giọng nói lúc này mang theo vài phần tự giễu.

Nguyễn Hạo Thần: “…”

“Liên Cung, mắt của anh để trang trí à.” Trong giọng nói lúc này của Nguyễn Hạo Thần mang theo vài phần phẫn nộ.

“Cậu từng thấy dáng vẻ thật của cô ấy sao? Cậu chắc chắn cậu nhìn thấy dáng vẻ thật của cô ấy thì có thể vừa nhìn liền nhận ra?” Liên Cung tỏ vẻ không phục, khác biệt lớn như vậy, cô lại che đậy tốt như vậy, anh ta cảm thấy cho dù là Nguyễn Hạo Thần chưa chắc có thể nhận ra.

Đối với vấn đề này, Nguyễn Hạo Thần chỉ cười lạnh một tiếng, không có trả lời, nếu như anh, mặc kệ cô có dáng vẻ gì, anh chỉ cần liếc qua thì có thể nhận ra cô.

Nhưng, điểm này, anh khinh thường biện minh với Liên Cung, không có ý nghĩa.

“Cô ấy đi đâu rồi?” Nguyễn Hạo Thần bây giờ chỉ muốn nhanh chóng tìm được người.

“Tôi cho người đưa cô ấy ra sân bay rồi.” Liên Cung không hề che giấu, dù sao Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã kết hôn là sự thật.

Nhưng, Liên Cung lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết đã kết hôn rồi, bọn họ là vợ chồng, Tô Khiết sau khi hoàn thành nhiệm vụ không phải nên về nhà sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 864


Chương 864

Tuy nhiên, nhìn tình hình của Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết hẳn sẽ không tự mình về nhà.

Nếu không thì Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không sốt sắng như lửa mà đến chỗ anh ta tìm người rồi.

Bọn họ là sao vậy?

“Nguyễn Hạo Thần, trận thế này của anh là đến bắt người sao? Các người không phải vợ chồng ư?” Liên Cung cảm thấy chuyện này có vấn đề, hơn nữa là vấn đề rất lớn.

Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng quét mắt nhìn Liên Cung một cái, Nguyễn Hạo Thần là người thông minh đến thế nào chứ, đương nhiên là hiểu ý của Liên Cung rồi, anh vừa định lên tiếng, nhưng lúc này, một người cấp dưới đi tới.

“Không phải bảo cậu đi đưa người sao? Sao lại quay lại nhanh như vậy?” Liên Cung nhìn thấy cấp dưới đó thì sững sờ, cấp dưới đó rõ ràng là đi đưa Tô Khiết đi rồi, theo lý mà nói sẽ không về nhanh như vậy.

“Cô Đường lúc đến thôn Tinh Hồ thì đã xuống xe rồi, lúc đó có một người đàn ông đến đón cô ấy, cô ấy theo người đàn ông đó đi rồi, cô ấy nói người đàn ông đó là bạn.”

“Người đàn ông gì? Là người nào?” Liên Cung nhanh chóng hỏi một câu.

Đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần thì lập tức trở nên âm trầm đến cực điểm, người anh nghĩ đến đầu tiên chính là Đường Bách Khiêm.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ rất có khả năng chính là Đường Bách Khiêm đến đón cô đi.

“Tôi không biết, cô Đường có quen với người đàn ông đó, hơn nữa cô Đường trông có vẻ rất thân với người đàn ông đó, rất tin tưởng người đàn ông đó, là tự cô Đường đi theo người đàn ông đó cho nên tôi không có hỏi nhiều, vẻ ngoài của người đàn ông đó rất đẹp trai, vẻ mặt chính trực, chắc không phải người xấu.” Người cấp dưới báo cáo rất rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của người cấp dưới, liền cảm thấy chắc chắn là Đường Bách Khiêm rồi.

Nhưng đối với lời nói của người cấp dưới, Nguyễn Hạo Thần không đồng ý, vẻ ngoài của Đường Bách Khiêm cũng không tồi, nhưng vẻ mặt chính trực? Không phải người xấu sao?

Cái rắm chó, đó đều là do Đường Bách Khiêm nguy trạng thì có.

“Liên Cung… ” Nguyễn Hạo Thần chỉ chỉ vào Liên Cung hai cái, nhưng cuối cùng không có nói gì cả.

Chuyện này cũng không thể trách Liên Cung.

Hơn nữa, bây giờ anh cũng không có thời gian tính sổ với Liên Cung, bây giờ điêu quan trọng nhất là lập tức tìm được cô.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng gọi điện thoại, phái người đi điều tra.

Anh vốn dĩ cho rằng có Liên Cung ở đây, Cố Ngũ và Thạch đúng lúc lại có chuyện khác, anh liền không có dặn dò bọn họ để mắt nữa.

Ai ngờ, chỉ một sơ suất nhỏ lại để cô chạy rồi.

Lại để cô chạy với Đường Bách Khiêm.

Nguyễn Hạo Thần rất nhanh liên nhận được tin tức, được biết Tô Khiết đã rời khỏi thành phố A, về nước M.

Cái mà Tô Khiết ngồi là máy bay tư nhân, còn máy bay tư nhân là của ai thì nhất thời vẫn chưa tra ra được.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần nhận được tin tức, trong đôi con ngươi khẽ híp lại thoáng qua một tia cười lạnh, cái này còn cần tra sao? Chắc chắn là máy bay của Đường Bách Khiêm rồi.

Cho nên, cô đây là lại chạy trốn nữa rồi.

Tốt, rất tốt.

Anh phải xem thử cô có thể chạy trốn đến lúc nào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 865


Chương 865

Về nước M, tất cả địa bàn của Đường Bách Khiêm ở nước M đều bị anh huỷ rồi, anh cũng đã thiết lập thiên la địa võng ở nước M, anh phải xem thử, cô về đến nước M rồi thì còn trốn thế nào nữa.

Hễ nghĩ đến cô lại chạy trốn cùng với Đường Bách Khiêm, hễ nghĩ đến cô ở cùng với Đường Bách Khiêm, Nguyễn Hạo Thần liền có một kích động muốn giết người.

Tuy anh tin, cô về đến nước M rồi thì tuyệt đối không thể chạy được nữa, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn muốn vội vã qua đó ngay.

“Lão đại, Đường Bách Khiêm đã nhận nhiệm vụ của Vân Đằng, yến hội tối mai Đường Bách Khiêm sẽ đưa cô Tô cùng xuất hiện.” Chính vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần nhận được điện thoại của Chương Bình.

Nghe thấy lời của Chương Bình, khoé môi Nguyễn Hạo Thần khẽ cong lên, rất tốt, nếu đã như vậy, vậy anh sẽ đợi cô ở yến hội.

Đây vốn dĩ là do Nguyễn Hạo Thần sắp xếp, đương nhiên cái anh sắp xếp không chỉ có một nhà Vân Đằng, lần trước sau khi gặp mặt Đường Bách Khiêm ở nước O, Đường Bách Khiêm liền đồng ý bắt đầu nhận án rồi.

Bên Vân Đằng này là do Đường Bách Khiêm nhận.

Cái vụ án của Vân Đằng đó là anh đặc biệt sắp xếp, cái vụ án đó vô cùng đặc thù, cần phải có chuyên môn của Tô Khiết, cho nên Đường Bách Khiêm cần phải đưa Tô Khiết theo.

Nguyễn Hạo Thần rất rõ, nếu Đường Bách Khiêm đã đồng ý với Vân Đằng, thì tuyệt đối không thể và cũng không dám nuốt lời, Đường Bách Khiêm nếu đã biểu thị rõ là sẽ đưa Tô Khiết xuất hiện, vậy thì nhất định sẽ đưa Tô Khiết xuất hiện.

Cho nên, anh chỉ cần đợi ở yến hội là được rồi, anh đợi cô xuất hiện.

Sắp xếp của Đường Lăng rất ổn thoả, sau khi Tô Khiết xuống máy bay, Đường Lăng còn sắp xếp người đón Tô Khiết đến thành phố.

Sau khi Tô Khiết xuống xe, tìm đến địa chỉ mà Đường Bách Khiêm cho cô.

Lúc cô đến, bọn người Đường Bách Khiêm cũng mới đến, còn chưa có hoàn toàn sắp xếp xong.

“Mẹ, mẹ về rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy cô, liền nhanh chóng chạy đến, trực tiếp ôm lấy cô.

“Ừm, mẹ về rồi.” Tô Khiết trực tiếp ôm bé vào lòng mình, lại ôm lấy Đường Minh Hạo đúng lúc đi tới vào lòng.

“Minh Hạo cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu không?” Tô Khiết nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt lo lắng.

“Mẹ yên tâm, con không sao, con đã hoàn toàn khoẻ rồi, không có chút cảm giác khó chịu gì hết.” Đường Minh Hạo hiểu chuyện, đương nhiên không muốn Tô Khiết lo lắng.

“Cô về cũng thật nhanh, chuyện bên đó làm xong rồi sao?” Nhạc Hồng Linh đi tới, trên mặt mang theo nụ cười khẽ.

“Làm xong hết rồi.” Tô Khiết khẽ gật đầu, suy nghĩ một hôi, rồi lại nói: “Ý như vậy, là không có sao rồi ư?”

“Nếu đã về rồi thì hẳn là không có chuyện gì rồi, lão đại đã không còn hạn chế mọi người nhận án nữa.” Khoé môi Nhạc Hồng Linh bĩu lên: “Bày ra trận thế lớn như vậy, hình như cũng không có xảy ra chuyện gì, nhưng mà, địa bàn của chúng ta đều bị huỷ rồi.”

Tô Khiết cũng cảm thấy chuyện này có chút thùng rỗng kêu to, nhưng nếu đã không sao rồi, thì không cần lo lắng nữa.

“Không đúng, lúc trước cô về thành phố A, vẫn xảy ra một số chuyện, kẻ địch chặn đến cửa, nhưng cuối cùng không làm gì hết mà lại đi, cái này cũng thật là kỳ lạ rồi, cô nói xem bọn họ rốt cuộc là vì cái gì?” Nhạc Hồng Linh lúc đó mãi rửa mặt cho Đường Vũ Kỳ, cho nên không biết chuyện Đường Minh Hạo len lén đi xuống dưới, cũng không hiểu tình hình cụ thể.

Dù sao khi cô làm xong cho Đường Vũ Kỳ thì người cũng đã đi rồi, chuyện gì cũng không có.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 866


Chương 866

“Kỳ quái thật.” Đôi con ngươi của Tô Khiết khẽ lập loè, chặn đến cửa nhưng không có làm gì hết, đích thực rất khiến người ta hoài nghi mục đích của mấy người này.

Đôi con ngươi của Đường Minh Hạo nhanh chóng lập loè.

“Khiết Khiết, em về rồi, em qua đây một lát, anh nói chuyện vụ án với em một chút, thời gian rất gắt, hơn nữa vụ án rất phức tạp.” Chính vào lúc này, Đường Bách Khiêm đột nhiên xuất hiện.

“Ồ, được.” Tô Khiết nghe thấy chuyện liên quan đến vụ án, đương nhiên cũng không tiện thoái thác, chỉ là mới được gặp hai bảo bối, còn chưa được nói chuyện đàng hoàng với hai bảo bối nữa, trong lòng vô cùng không nỡ.

Đôi tay ôm lấy hai bảo bối của cô cứ không nỡ buông ra.

“Em sắp xếp cho hai bảo bối xong rồi qua đây đi.” Đường Bách Khiêm nhìn thấy bộ dạng của cô, cười cười, lại đột nhiên thay đổi chủ ý, anh quá rõ thứ cô để ý nhất là gì rồi.

Vì vậy, anh ta biết rất rõ một số chuyện phải làm như thế nào.

“Ừm” Tô Khiết đương nhiên là sẵn lòng rồi.

Ánh mắt của Đường Minh Hạo khẽ dịu lại.

Đợi đến khi hai bảo bối ngủ rồi, Tô Khiết mới đi xem vụ án, vụ án đích thực rất phức tạp, thời gian đối phương cho cũng đích thực không nhiều.

Hơn nữa, đối phương đã đặc biệt chỉ rõ, yến hội tối mai sẽ có nhân vật quan trọng xuất hiện, cho nên, cô và Đường Bách Khiêm phải tham gia yến hội tối mai.

Mấy cái này đều là chuyện rất bình thường, công việc bình thường cũng thường xuyên gặp phải, cho nên Tô Khiết vốn không có suy nghĩ nhiều.

Ngày hôm sau, Đường Bách Khiêm đưa lễ phục đã chuẩn bị sẵn cho cô, lễ phục của cô rất hợp với lễ phục của Đường Bách Khiêm, trông có vài phần cảm giác đồ tình nhân, nhưng Tô Khiết vốn không có để ý đến mấy cái này cho lắm.

“Khiết Khiết, tối hôm nay, anh và em đóng giả vợ chồng, nếu như có nguy hiểm, tuỳ cơ ứng biến.” Đường Bách Khiêm rất tự nhiên mà dặn dò.

“Được, em biết rồi.” Tô Khiết gật đầu đồng ý, bình thường mấy tình hình như vậy cũng rất là bình thường, bọn họ bình thường làm nhiệm vụ cũng thường sẽ đóng giả các loại quan hệ, đều là vì để tiện cho nhiệm vụ.

Sáu giờ tối, Đường Bách Khiêm xuất hiện ở khách sạn tổ chức yến hội cùng với Tô Khiết.

Tô Khiết lúc này chính là bộ dạng chân chính của cô, hơn nữa hôm nay cô còn trang điểm nhẹ, lễ phục cũng chọn rất đẹp, lúc này cô đẹp đến nỗi khiến người ta không dời nổi mắt.

Đường Bách Khiêm hôm nay cũng đặc biệt sửa soạn, cho nên cũng đặc biệt có tinh thần, vô cùng đẹp trai.

Khi hai người cùng bước vào đại sảnh yến hội, lập tức thu hút không ít ánh mắt.

Rất nhiều người khi nhìn Tô Khiết, trong đôi mắt đều mang theo sự kinh diễm.

Nguyễn Hạo Thần lúc này cũng ở trong đại sảnh, đôi con ngươi cũng nhìn sang phía này, lúc này Tô Khiết cũng đúng lúc ngước mắt lên, đúng lúc nhìn thấy anh.

Vào giây phút bốn mắt nhìn nhau…

Nguyễn Hạo Thần thực ra đã đến từ sớm rồi, anh đặc biệt đợi cô, đợi đến nỗi có chút sốt ruột rồi, thực ra ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần luôn nhìn vê hướng cửa, cho nên, Tô Khiết vừa đi vào, anh liền nhìn thấy cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 867


Chương 867

Khi Nguyễn Hạo Thần chỉ nhìn thấy cô, chưa nhìn thấy Đường Bách Khiêm, thì anh chỉ nhìn một cái cũng nhận ra được cô rồi.

Cô hôm nay không có sự nguy trang thường ngày, là bộ dạng chân chính của cô.

Anh biết cô rất đẹp, anh đã sớm biết được một số sự thật từ trong miệng của Thẩm Đình, nhưng lúc này khi nhìn thấy bộ dạng thật sự của cô, anh vẫn bị kinh diễm.

Cô thật sự rất đẹp, rất đẹp, cô ăn vận như lúc này, đẹp đến nỗi khiến anh sắp ngạt thở rồi.

Lúc này, trong mắt của cậu ba Nguyễn đã không nhìn thấy gì khác nữa, chỉ có cô, chỉ có sự tồn tại của cô.

Tô Khiết vốn dĩ ngước mắt lên rất tự nhiên, nhưng cô không ngờ lại gặp được Nguyễn Hạo Thần.

Vào khoảnh khác nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô rõ ràng sững sờ một hồi, trong lòng có chút bất ngờ, cũng có chút kinh ngạc, Nguyễn Hạo Thần sao lại xuất hiện ở đây chứ?

Nhưng mà, sau đó cô nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần cũng có sản nghiệp ở nước M, hơn nữa thế lực của Nguyễn Hạo Thần ở bên này không nhỏ, sức ảnh hưởng cũng không nhỏ, cho nên Nguyễn Hạo Thần có xuất hiện ở yến hội như vậy, cũng coi như là bình thường.

Cho nên cô không suy nghĩ nhiều Mà hôm nay cô có nhiệm vụ, cho nên, thân phận của cô và học trưởng đều không thể để lộ.

Cô nghĩ, Nguyễn Hạo Thần dù sao cũng chưa có nhìn thấy bộ dạng thật sự của cô, cho nên Nguyễn Hạo Thần lúc này hẳn sẽ không nhận ra cô, cho nên ngay sau đó Tô Khiết liền giả vờ như không quen biết Nguyễn Hạo Thần, rất tự nhiên mà dời ánh mắt đi.

Cho nên, cái ánh mắt hồi nãy, trông có vẻ như chỉ là tuỳ ý nhìn một cái mà thôi.

Cô nhìn Nguyễn Hạo Thần giống như là đang nhìn những người bình thường khác, không có bất kỳ phản ứng khác biệt nào.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy cô rõ ràng đã nhìn thấy anh rồi, nhưng lại không có bất kỳ phản ứng gì, vậy mà lại vờ như không quen anh, cứ dời ánh mắt đi như vậy, sau đó, cô không có nhìn anh nữa, cúi đầu, dường như đang nói gì đó với Đường Bách Khiêm.

Vào giây phút đó, bàn tay Nguyễn Hạo Thần hung hăng siết chặt lại, đôi con ngươi cũng lập tức âm trầm đến cực điểm.

Rất tốt, cô rõ ràng nhìn thấy anh rồi, nhưng lại vờ như không quen anh!!

Sau đó lại tiếp tục liếc mắt đưa tình với Đường Bách Khiêm.

Cô thật là giỏi!!

Anh còn chưa chết mà!!

Nguyễn Hạo Thần không có lập tức đi qua đó, chỉ là hung hăng uống cạn ly rượu trong tay mình.

Anh phải xem thử, cô định giả vờ tới khi nào?

Anh phải xem thử, cô có phải là định sẽ giả vờ không quen anh trong suốt cả yến hội tối nay luôn không?

Vốn dĩ, anh luôn đợi cô đến, anh đã nghĩ đến rất nhiều phản ứng khi cô nhìn thấy anh, thực ra cũng bao gồm loại này.

Anh cũng biết, hôm nay cô đến tham gia yến hội là vì nhiệm vụ, cho nên thân phận gì đó là phải bảo mật.

Nhưng cho dù cô có bảo mật, cũng không cần giả vờ như không quen biết anh chứ?

Hồi nãy cho dù cô chỉ nhìn anh thêm một cái, cho anh thêm chút ám chỉ, thì lúc này trong lòng anh cũng sẽ không tức đến vậy.

Anh có thể nhìn ra, hôm nay cô trang điểm nhẹ, đã đặc biệt sửa soạn qua.

Ở cùng với Đường Bách Khiêm, cô luôn ăn vận rất đẹp.

Không giống như lúc ở cùng với anh, lúc ở cùng với anh, cô chưa hề để ý mấy cái này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 868


Chương 868

Đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần lại rơi trên lễ phục của cô, lễ phục của cô hôm nay hẳn là đặc biệt chọn lựa, đứng cùng với Đường Bách Khiêm như vậy, lúc này anh nhìn mà vô cùng chói mắt.

Anh nhìn thấy Đường Bách Khiêm chào hỏi với mọi người, anh còn nhìn thấy tay của Đường Bách Khiêm ôm lấy eo cô, rất thân mật.

Mà cô cũng không có từ chối, cứ để Đường Bách Khiêm ôm lấy cô.

Vào giây phút đó, đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần lạnh băng đến cực điểm, đôi tay siết chặt nghe xương kêu răng rắc, lúc này, anh thật muốn bóp chết cô.

Anh biết sau khi cô ly hôn với anh thì đi tìm Đường Bách Khiêm, anh cũng biết, Đường Bách Khiêm rất khác biệt ở trong lòng cô, nhưng…

“Nhìn cái gì vậy?” Đúng vào lúc này, Lý Vận đi đến bên cạnh anh, nửa thật nửa giả mà nói: “Sao thế? Nhìn trúng mỹ nữ đó rồi sao? Nói thật, người phụ nữ đó thật sự rất đẹp, chỉ tiếc đã là danh hoa có chủ rồi.”

Nguyễn Hạo Thần không có để ý đến cô ta, chỉ là trong đôi con ngươi khẽ híp lại đó có thêm vài phần khí tức nguy hiểm.

Danh hoa có chủ? Đường Bách Khiêm sao? Có anh ở đây, từ khi nào mà đến phiên Đường Bách Khiêm vậy.

Lý Vận thấy Nguyễn Hạo Thần không có để ý đến cô ta, cứ mãi nhìn Tô Khiết, đôi con ngươi của cô ta khẽ nheo lại.

Giác quan thứ 6 của phụ nữ rất mạnh, kể từ khi người phụ nữ đó bước vào, Lý Vận đã phát hiện ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần luôn đặt ở trên người phụ nữ đó.

Có thể khiến cho Nguyễn Hạo Thần như vậy, mối quan hệ giữa người phụ nữ đó và Nguyễn Hạo Thần hẳn không bình thường.

Lý Vận thích Nguyễn Hạo Thần, luôn rất thích, cô ta không chỉ một lần ám thị qua, cũng biểu thị qua, chỉ tiếc Nguyễn Hạo Thần chưa hề nhìn cô ta lấy một cái.

Ở nước M, cô ta vẫn có chút thế lực, cũng có chút hợp tác với Nguyễn Hạo Thần, cho nên, mối quan hệ cũng không tồi, đương nhiên đó là cô ta tự cảm thấy vậy thôi.

“Đúng vậy, thật đáng tiếc.” Người đàn ông kia tiếp thêm câu: “Họ hình như là vợ chồng, tôi nghe lời giới thiệu của người đàn ông vừa rồi, nói đó là vợ anh ta.”

Khi Nguyễn Hạo Thần nghe thấy câu này, cơ thể anh cứng lại rõ rệt, vợ anh ta?

Vợ của Đường Bách Khiêm?

Cô trở thành vợ của Đường Bách Khiêm từ khi nào chứ?

Giả vờ? Giả vờ cũng không được!

“Hai người trông rất xứng đôi.” Người phụ nữ đi bên cạnh người đàn ông cũng nói thêm.

Vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần càng lạnh hơn.

Xứng đôi?

Xứng chỗ nào? Tất cả đều bị mù rồi à?

Lúc này, Đường Bách Khiêm cùng Tô Khiết đi qua, ban đầu Đường Bách Khiêm hiếm khi tham dự những dịp như vậy, dù sao thân phận của anh cần được giữ bí mật.

Thế nhưng hoàn cảnh hôm nay có hơi đặc biệt.

Tuy nhiên, vẫn có những người biết Đường Bách Khiêm, bởi vì Đường Bách Khiêm vẫn có một ảnh hưởng nhất định ở nước M, anh ta thường gặp nhiều người với thân phận thật của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 869


Chương 869

Đường Bách Khiêm dẫn theo Tô Khiết, khi anh ta đến vị trí cách Nguyễn Hạo Thần khoảng năm mét, một người bạn nước ngoài đã chủ động đi đến chỗ Đường Bách Khiêm chào hỏi.

“Đây là vợ tôi.’ Sau khi Đường Bách Khiêm chào người nọ, anh ta cười khẽ giới thiệu Tô Khiết với người đàn ông.

Nguyễn Hạo Thần vừa mới nghe nói vê vợ Đường Bách Khiêm từ người ngoài, nhưng bây giờ, Đường Bách Khiêm cách anh không xa, nên anh nghe rất rõ ràng.

Lúc nghe Đường Bách Khiêm giới thiệu, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần nhìn thẳng, đầy nghiêm nghị.

Sau đó ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần lại dừng trước Tô Khiết, anh muốn xem cô trả lời thế nào.

“Bà Đường thật đẹp.” Người bạn ngoại quốc lịch sự đưa tay ra trước mặt Tô Khiết.

“Cảm ơn anh.” Tô Khiết lịch sự bắt tay với anh ta, cười nhẹ nói cảm ơn. Hôm nay cô và học trưởng phải đóng giả làm vợ chồng nên cô đương nhiên phải phối hợp.

Nghe được câu trả lời của Tô Khiết, khóe môi Nguyễn Hạo Thần như hơi cong lên, một đường vòng cung trông vô cùng kỳ quái, đường vòng cung đó dường như là cười nhưng là chế nhạo.

Bà Đường?! Cô thậm chí còn không phản bác!

Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần không ngừng nhìn Tô Khiết, Tô Khiết đương nhiên có thể cảm giác được.

Nhưng Tô Khiết không nhìn anh nữa, Tô Khiết biết trong tình huống này không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Cô không thể vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến chuyện của học trưởng.

Từ sau khi vào cửa cô đã không nhìn anh, khóe môi Nguyễn Hạo Thần càng cong rõ hơn.

Sau đó anh lại cầm một ly rượu, mãnh liệt nuốt xuống, trực tiếp nuốt hết như vậy.

Lần này anh cầm ly rượu trắng rất nồng, uống vào một hơi như vậy có chút khó chịu, anh cảm thấy hơi muốn ho khan, nhưng lại kìm lại.

Mặc dù Tô Khiết không nhìn anh, nhưng lúc này cô đang ở rất gần anh, cô nhìn thấy hành động của anh trong tầm nhìn ngoại vi của mình.

Lông mày cô khẽ cau lại, anh uống rượu à? Hay uống nước?

“Đi thôi, chúng ta qua đó đi, có một người bạn phải đi qua chào.” Tay Đường Bách Khiêm đặt lên eo cô không hề dùng lực, anh chỉ lịch sự đặt lên eo cô, rất quý ông. Hiện tại cô đang cùng Đường Bách Khiêm giả làm vợ chồng, cho nên Đường Bách Khiêm ôm cô là chuyện bình thường, cô không thể từ chối.

Hôm nay bọn họ không ở đây để chơi, mà có nhiệm vụ nên không thể để lộ sơ hở.

“Được.” Tô Khiết khẽ gật đâu, nhỏ giọng đáp lại, sau đó cùng Đường Bách Khiêm đi về phía trước.

Lúc này Đường Bách Khiêm dẫn cô đi, phải đi qua trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Tô Khiết biết Nguyễn Hạo Thần đang nhìn cô, anh đã nhìn cô từ khi cô đi vào. Tuy nhiên, khoảng cách trước đây tốt hơn, nhưng bây giờ cô sắp đi qua trước mặt anh.

Anh nhìn cô như vậy, Tô Khiết đột nhiên có chút căng thẳng.

Cô không biết tại sao mình lại căng thẳng, cô đã ly hôn với Nguyễn Hạo Thần, cô không liên quan gì đến Nguyễn Hạo Thần nữa, không nên như vậy.

Đường Bách Khiêm đương nhiên cảm thấy sự kỳ lạ của cô, nhìn cô, trầm giọng hỏi: “Em có ổn không?”

Khi Đường Bách Khiêm nói lời này, anh ghé sát tai cô, nhỏ giọng nói, lúc này nhìn từ góc độ của Nguyễn Hạo Thần, môi Đường Bách Khiêm gần như đặt trên mặt cô, trông rất thân mật.

Chân của Nguyễn Hạo Thần theo bản năng nâng lên.

Nhưng mà, lúc này, Tô Khiết hơi quay mặt lại, nhìn Đường Bách Khiêm, khẽ cười: “Không sao đâu.”

Tô Khiết nhận ra mình vừa thất thố, trong trường hợp này tuyệt đối không được phép mắc sai lầm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 870


Chương 870

Bởi vì một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến thất bại của toàn bộ nhiệm vụ, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng, Tô Khiết nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình.

Lúc nhìn thấy Tô Khiết nhìn Đường Bách Khiêm cười tủm tỉm, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên cảm thấy trái tim mình bị thứ gì đó đập mạnh vào, thật sự rất khó chịu.

Bước chân mà Nguyễn Hạo Thần định bước lại lần nữa dừng lại, đôi mắt của anh trầm hơn, lạnh hơn.

Đôi mắt anh vẫn nhìn cô, nhìn cô từ từ đến gần anh, một bước, hai bước, ba bước.

Anh nhìn cô ngày càng đến gần, anh cảm thấy nhịp tim của mình dường như mất đi sự đều đặn.

Lúc này cô đã đi tới trước mặt anh, khoảng cách giữa cô và anh chỉ còn một mét, chỉ cần anh đưa tay ra là có thể bắt lấy cô, ôm cô vào lòng.

Vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần muốn làm như vậy, đúng vậy, anh muốn.

Tuy nhiên, anh phát hiện ra người phụ nữ chết tiệt này từ đầu đến cuối đều coi anh như không tồn tại, coi anh như không khí. Lúc này ngay cả khi cô bước đến trước mặt anh, cô cũng không thèm nhìn anh.

Thậm chí ngay cả cái liếc mắt không có.

Nếu lúc này anh đưa tay ra bắt cô, cô sẽ thế nào?

Còn có thể thế nào nữa? Phải giả vờ như không biết anh.

Anh không nghi ngờ gì cả, người phụ nữ đó nhất định sẽ làm vậy, vì cô quá nhẫn tâm.

Vào lúc đó, Nguyễn Hạo Thần không đưa tay ra, chỉ nhìn cô đi qua anh.

Sau đó anh nhìn thấy Đường Bách Khiêm ôm cô, đi đến trước mặt một quan chức địa phương, chào quan chức đó, anh cũng thấy cô hợp tác rất hoàn hảo với Đường Bách Khiêm.

Anh kết hôn với cô được ba tháng, ngoài sự việc ở Danh Tước, anh chưa bao giờ yêu cầu cô đi cùng anh đến bữa tiệc nào.

Anh biết cô chưa bao giờ thích những thứ này, cho nên anh không bao giờ muốn ép buộc cô.

Nhưng mà, bây giờ cô đối với Đường Bách Khiêm lại làm rất tốt, khuôn mặt luôn tươi cười, không nhìn ra được bất đắc dĩ.

Hoặc là cô không cảm thấy miễn cưỡng, bởi vì người đó là Đường Bách Khiêm.

Nếu đổi lại là anh? Liệu cô có còn như thế này không?

Cô vẫn sẽ tươi cười như thế này, hợp tác với anh chứ?

Cô sẽ chứ?

“Hôm nay anh sao vậy? Cảm thấy hơi lơ đãng đây.” Lúc này Lý Vận cố ý hỏi một câu, nếu như trước kia chỉ là nghi hoặc, thì hiện tại căn bản là nắm chắc.

Bởi vì, lúc nãy khi người phụ nữ đi ngang qua Nguyễn Hạo Thần, cô ta nhìn thấy thân thể của Nguyễn Hạo Thần, theo bản năng có phản ứng, Nguyễn Hạo Thần muốn bắt lấy người phụ nữ đó, nhưng cuối cùng lại kìm lại.

Đây là lần đầu tiên cô ta thấy điều gì đó mà Nguyễn Hạo Thần muốn làm, nhưng lại kiêm chế lại.

Cho nên, lúc này Lý Vận mới ý thức sâu sắc tầm quan trọng của người phụ nữ kia đối với Nguyễn Hạo Thần.

Tuy nhiên, người phụ nữ ấy chưa từng nhìn Nguyễn Hạo Thần, lại cùng chồng mình hợp tác.

Tất nhiên, lân này Nguyễn Hạo Thần không quan tâm đến Lý Vận.

Lý Vận không ngạc nhiên, nhưng khóe môi khẽ cười, còn cố ý nói: “Người đàn ông vừa rồi là Đường Bách Khiêm sao? Vợ anh ta đẹp thật đấy, có thể thấy vợ anh ta rất hiền và đức độ, ánh mắt vợ anh ta nhìn anh ta trông rất dịu dàng, cô ấy chắc là thương anh ta lắm.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 871


Chương 871

Lý Vận cố ý nói lời này, cố ý nói cho Nguyễn Hạo Thần nghe.

Thân thể Nguyễn Hạo Thần hơi cứng lại, hai tay hơi hơi siết chặt, sau đó ánh mắt nhanh chóng chuyển qua Lý Vận, nhìn cô ta, cười lạnh: “Lý tổng, có cần tôi tìm người nói chuyện phiếm với cô không?”

Ý tứ trong lời nói của Nguyễn Hạo Thần không thể rõ ràng hơn, cô có thể cút đi rồi đấy, anh không muốn nghe cô nói nữa.

Lý Vận nghĩ Nguyễn Hạo Thần sẽ tức giận, nhưng cô không bao giờ nghĩ Nguyễn Hạo Thần lại trực tiếp trút cơn giận vào người cô như thế này.

Cô ta vốn tưởng khi nghe lời cô ta nói, Nguyễn Hạo Thần sẽ càng tức giận người phụ nữ đó, sau đó chỉ cần tình cờ thấy được sự chu đáo và đồng hành của cô ta, có thể sẽ nhìn cô ta nhiều hơn, có lẽ mối quan hệ giữa hai người có thể tiến xa hơn.

Lúc này, lời nói của Nguyễn Hạo Thần khiến cô vừa có chút xấu hổ vừa có chút tức giận.

Tuy nhiên, trước ánh mắt lạnh lùng của Nguyễn Hạo Thần, cơ thể cô co rút lại, rồi lại cười phá lên: “Xin lỗi đã làm phiền Nguyễn tổng. Tôi vừa thấy một vài người bạn, đến chào nhé.”

Lý Vận kiếm cớ rồi nhanh chóng chuồn đi.

Khi Lý Vận rời đi, đôi mắt hơi rủ xuống càng thêm tàn nhẫn, sau đó cô ta nhanh chóng ngước mắt lên liếc về phía Tô Khiết, khóe môi khẽ nhếch lên một tia giễu cợt.

Chỉ là một người phụ nữ đã có gia đình thôi mà, có xinh đẹp thì sao?

Đặc biệt đối với Nguyễn Hạo Thần thì sao chứ? Chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần còn đi giật vợ người khác?

Cuối cùng, Nguyễn Hạo Thần phải là của cô ta, không, đêm nay cô ta sẽ có được anh, có được anh trọn vẹn.

Nguyễn Hạo Thần quá tốt, tốt đến mức cô ta có thể làm bất cứ điều gì vì anh.

Sau khi Lý Vận rời đi, khi Nguyễn Hạo Thần lại nhìn Tô Khiết, ánh mắt anh hơi híp lại, không còn rõ ràng như vậy, không còn quá muốn nữa, mà có vẻ nóng bỏng hơn một chút.

Anh nhìn người phụ nữ của mình, không ai có thể khống chế, cũng không cần để cho đám người phiền phức kia nhìn thấy.

Sau khi Đường Bách Khiêm đưa Tô Khiết đến chào hỏi, anh đã tìm được một chỗ, Đường Bách Khiêm chu đáo giúp cô kéo ghế, để cô ngồi xuống.

Sau đó Đường Bách Khiêm cũng ngồi bên cạnh cô.

Nguyễn Hạo Thần lại nheo mắt, lúc này cầm ly rượu trong tay, cũng không vội uống xuống nữa, chỉ lắc nhẹ một cái, đôi mắt anh nhìn Tô Khiết thông qua một bên ly rượu.

Điều này khiến vẻ đẹp trên gò má cô trông càng mờ ảo hơn.

Ừm, rất xinh, cô không hổ là người phụ nữ của anh.

Chỉ tiếc người đàn ông bên cạnh cô trông quá chướng mắt.

Tuy nhiên, không sao cả, anh có cách đuổi người đàn ông đi, sau này bên cạnh cô cũng chỉ có thể là anh.

Lúc này, Tô Khiết đang ngồi trên ghế, tay cầm ly nước, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, cô có thể cảm giác được Nguyễn Hạo Thần vẫn đang nhìn cô.

Cô không hiểu, tại sao Nguyễn Hạo Thần lại luôn nhìn cô?

Hôm nay Nguyễn Hạo Thần ở đây làm cái quái gì vậy? Anh cứ nhìn cô thế này, không cần làm ăn sao?

Cô đã ly hôn với anh, không liên quan gì đến anh, tại sao anh cứ nhìn cô như thế?

Lúc này Tô Khiết thật sự không hiểu, nhưng cô biết đêm nay mình có việc, nên không thể không kiêng nể như Nguyễn Hạo Thần được.

Cho nên, cô chỉ có thể phớt lờ ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 872


Chương 872

Đúng lúc này, Đường Bách Khiêm đột nhiên nhận được một tin nhắn, sắc mặt hơi thay đổi, nhìn về phía Tô Khiết, nói: “Anh ra ngoài một lúc. Em đã xem ảnh của người đó. Nếu anh ta đến, em sẽ có thể nhận ra. Hãy chú ý nhé.”

“Được thôi, em hiểu rồi.” Tô Khiết biết lúc này Đường Bách Khiêm nhất định phải có việc rất quan trọng, ánh mắt cũng ngưng trọng hơn một chút.

Đường Bách Khiêm đứng dậy, sau đó bước đi, bước chân tự nhiên, nhưng Tô Khiết vẫn thấy anh ta bước đi có chút sốt sắng, hình như đã có chuyện gì xảy ra.

Nhưng mà trên mặt Tô Khiết cũng không lộ ra vẻ kỳ quái, cô chỉ đưa ly nước trong tay lên môi nhấp một ngụm.

Khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Đường Bách Khiêm rời đi, đôi mắt anh hơi nheo lại, khi anh lại nhìn Tô Khiết, ánh mắt của anh có chút thay đổi.

Nguyễn Hạo Thần đã đợi, rốt cuộc không nhịn được, anh đang đợi cô đến chào hỏi anh, cho dù hôm nay cô vì nhiệm vụ tới đây, chào anh cũng không thành vấn đề.

Tuy nhiên, cuối cùng Nguyễn Hạo Thần cũng phát hiện ra, anh đang tự tìm tai vạ.

Cô lại đi thẳng, thật tàn nhẫn.

Nguyễn Hạo Thần hít sâu một hơi, cuối cùng tiến lên một bước, đi về phía cô.

Cô không thể đến chào hỏi, vậy nên cứ để anh đi.

Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần còn chưa đến với cô, một vị quan chức đã chào hỏi Đường Bách Khiêm trước đó đã đến với Tô Khiết.

Vị quan chức này tiếp cận Tô Khiết trong khi Đường Bách Khiêm đang rời đi, rõ ràng là với mục tiêu không trong sáng.

Nguyễn Hạo Thần đột nhiên tăng tốc độ, bước tới, chào vị quan trước: “Bộ trưởng Grew.”

“Cậu Thần, thật là trùng hợp, không ngờ cậu cũng đến.” Rõ ràng người đó biết Nguyễn Hạo Thần, thái độ rất nhiệt tình.

Nguyễn Hạo Thần chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó nhìn Tô Khiết, không che giấu ánh mắt.

Bộ trưởng Grew sửng sốt, sau đó nở nụ cười đây ẩn ý, hình như cho rằng Nguyễn Hạo Thần cũng có mục đích giống mình, liền liên tục giới thiệu: “Đây là Bà Đường.”

“Bà Đường?” Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ nhúc nhích, anh nhẹ giọng gọi một tiếng, giọng nói nghe có chút kỳ quái, nghi vấn cũng có chút nghi vấn, nhưng cũng không rõ ràng lắm, người ngoài nhìn chung không nghe ra được.

Tuy nhiên, khi Tô Khiết nghe thấy, cô kỳ lạ nhìn Nguyễn Hạo Thần.

Lúc này thấy Nguyễn Hạo Thần đi tới cô cũng không ngạc nhiên, dù sao thì Nguyễn Hạo Thần cũng đang nhìn cô.

Nguyễn Hạo Thần đột nhiên vươn tay tới trước mặt cô.

Nhìn thấy hành vi của anh, Tô Khiết sửng sốt một chút, vì lịch sự, cô chỉ có thể vươn tay bắt tay anh.

Nguyễn Hạo Thần trực tiếp bóp mạnh tay của cô, rất mạnh rất đau, người phụ nữ chết tiệt, mới mấy ngày liền biến thành Bà Đường?

Ai cho phép cô mang họ của người đàn ông khác?

“Ngài Nguyễn.” Tô Khiết đương nhiên cảm nhận được anh cố ý bóp mạnh, trong lòng cô thâm sửng sốt, nhưng trên mặt cũng không có gì kỳ quái, khóe môi hơi hơi mở ra, nhẹ giọng kêu một tiếng, nhưng là không có nghe được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 873


Chương 873

Khi Nguyễn Hạo Thần nghe câu nói của cô, Ngài Nguyễn, mắt anh nhanh chóng nheo lại, được lắm, tốt lắm, mới vài ngày không gặp, cô trở thành Bà Đường, anh trở thành Ngài Nguyễn.

Tay Nguyễn Hạo Thần vẫn đang bóp lấy cô, anh đột nhiên kéo mạnh, bởi vì động tác quá đột ngột và lực quá lớn, Tô Khiết bị anh kéo lại gần, suýt nữa thì nhào vào trong vòng tay anh, nhưng may mắn thay, vào lúc cơ thể cô sắp chạm vào anh, cô đã liều mạng khống chế được.

Khuôn mặt của Bộ trưởng Grew rõ ràng là hơi kinh ngạc hơn một chút, nhưng ông nhanh chóng phản ứng được, nói liên tục: “Hai người nói chuyện đi, tôi còn có việc khác.”

Nói xong ông ta nhanh chóng rời đi.

“Ngài Nguyễn, xin hãy tự trọng.” Tô Khiết có chút khó chịu, người này muốn làm gì? Bây giờ trước mặt nhiều người, anh lại quá ngông cuồng.

Giọng nói của Tô Khiết lúc này cực kỳ trầm thấp, chỉ có Nguyễn Hạo Thần mới có thể nghe thấy.

Tuy nhiên, thấy Bộ trưởng Grew cố tình tìm lý do để bỏ đi, cô còn cảm thấy bức xúc hơn.

Mà hiện tại cô còn có nhiệm vụ, học trưởng vừa đi, cô còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cho nên lúc này nhất định không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Khi Tô Khiết nói, cô rất cố gắng rút tay về.

“Tự trọng?” Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nở nụ cười, thay vì buông tay, anh chậm rãi đưa tay cô lên trước mặt mình, một tay xoa nhẹ lên làn da ngọc mịn của anh.

“Tôi thực sự không hiểu gì về lòng tự trọng. Chi bằng Bà Đường dạy tôi cách tự trọng đi?” Lúc này Nguyễn Hạo Thần mỉm cười nhìn cô, dường như trong giọng nói của anh có một nụ cười.

Tô Khiết có chút tức giận, anh là người lớn như vậy, chẳng lẽ lại không biết tự trọng sao?

Rõ ràng là anh đang cố tình.

Chỉ là bọn họ đều đã ly hôn, hiện tại cô cũng không chọc anh, vậy anh điên cuồng làm gì?

Từ khi cô bước vào anh đã luôn nhìn cô, Tô Khiết nghĩ, anh có thể đã nhận ra cô.

Nhưng ngay cả khi anh nhận ra cô, cô và anh đã ly hôn rồi, không còn quan hệ.

Cảm nhận được ngón tay của Nguyễn Hạo Thần không ngừng cọ xát vào mu bàn tay cô, tay Tô Khiết lại cứng hơn, cố gắng rút ra.

Chỉ là, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ không làm theo ý cô, anh khó khăn lắm mới câm được tay của cô, làm sao anh có thể buông tay.

Da cô rất mịn, khiến anh không nỡ buông tay.

Tuy nhiên, lời nói và thái độ của cô khiến anh khó chịu, chỉ là anh không thích cô ngụy trang trước mặt anh, anh cũng không thích điều đó, cho nên vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần muốn phá lớp ngụy trang của cô.

Nguyễn Hạo Thần không những không nới lỏng mà ngược lại còn giữ chặt hơn, khẽ nâng khóe môi, cười nhẹ nói: “Nói thật ra, tay của Bà Đường thật sự rất mịn, khiến người ta không nỡ buông tay.”

Những lời của anh lúc này nghe ra, mang theo vài phần lỗ mãng.

Tô Khiết nhìn anh, tuy rằng vẻ mặt vẫn là lãnh đạm, nhưng trong mắt lại có thêm một chút cảm xúc.

Nhưng mà, rất nhanh Tô Khiết tiếp tục che giấu, biết rằng lúc này nhất định không nên có sai sót.

Nguyễn Hạo Thần đương nhiên nhìn thấy phản ứng của cô, khóe môi khẽ giật một cái, nói tiếp: “Không biết những bộ phận khác của Bà Đường có trơn tru đến mức khiến người ta lưu luyến không rời không nhỉ?”

Một tay Nguyễn Hạo Thần đột nhiên chạm vào eo cô, nụ cười cực kỳ mơ hồ, thậm chí cực kỳ lỗ mãng: “Như ở đây…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 874


Chương 874

Sắc mặt Tô Khiết hơi thay đổi, cô thật sự không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại làm như vậy, tuy rằng vị trí hiện tại không rõ ràng, nhưng chỉ cần có người nhìn sang đây đều có thể thấy được bọn họ, có thể nhìn thấy động tác của anh.

Anh muốn làm gì?

Tô Khiết đang suy nghĩ.

Sau đó, bàn tay của Nguyễn Hạo Thần di chuyển dọc theo eo cô, vòng cung của môi anh dường như sâu hơn một chút: “Như ở đây…”

Khi tay anh di chuyển đến xương sườn của cô, anh đột nhiên di chuyển vào giữa.

Tô Khiết nhanh chóng sửng sốt, cô đột ngột lùi lại, tránh bàn tay anh gần như chạm vào trước mặt cô.

Người này điên rồi, thực sự là điên rồi, sao có thể như vậy ở nơi đông người.

Nếu không phải hoàn cảnh không phù hợp, Tô Khiết thật muốn mắng anh vài câu, bọn họ đã ly hôn rồi, anh vẫn đối với cô thế này…

Lúc này, Tô Khiết biết mình không thể mất bình tĩnh, nên chỉ liếc Nguyễn Hạo Thần một cái có ý cảnh cáo.

“Sao thế? Ngại ngùng à? Không biết khi ở trên giường Bà Đường có ngại ngùng như vậy không nhỉ?” Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần không những không kiềm chế được một chút nào mà thậm chí còn liều lĩnh hơn, lời nói của anh càng mờ ám, thậm chí có phần…

Tô Khiết bí mật thở ra, mặt đột nhiên có chút nóng lên, không biết lúc này mặt cô có đỏ bừng hay không, dù sao có thể khống chế được cảm xúc của mình, nhưng có lẽ sẽ không khống chế được phản ứng bản năng đó.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần cố ý muốn chọc tức cô, cô muốn giả vờ, nhưng anh sẽ không để cô giả vờ, anh chỉ muốn xé nát bộ mặt thật của cô.

Cho nên, anh cố ý làm như vậy, cố ý nói như vậy.

Thực ra, giọng nói của Nguyễn Hạo Thần thấp đến mức không ai khác có thể nghe thấy, khi anh thực hiện những động tác đó, anh đã cố tình dùng cơ thể của mình chặn mọi ánh mắt lại, không ai có thể nhìn thấy được.

Nhìn thấy lúc này, cô vẫn đang cố găng kiêm chế cảm xúc của mình, mắt anh hơi nheo lại, nhưng vừa rồi vành tai cô đỏ bừng, chứng tỏ cô đang thẹn.

Thực ra, người phụ nữ này thực sự rất dễ mắc cỡ.

“Nghiêm túc mà nói, tôi thích Bà Đường nằm dưới thân tôi, gọi tôi… Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nghiêng người, tiến đến bên tai cô, cố ý nói.

Anh muốn xem, cô sẽ làm gì nữa?

“Dương… ” Nghe anh nói, sắc mặt Tô Khiết thay đổi, ngực cô rõ ràng chập trùng, một câu Nguyễn Hạo Thần suýt chút nữa đã thốt ra.

Tuy nhiên, đến giây phút cuối cùng, cô đã cố gắng hết sức để nhịn xuống.

Cô biết lúc này Nguyễn Hạo Thần đang cố ý chọc tức cô.

Mặc dù cô không biết Nguyễn Hạo Thần có ý gì? Cô không biết anh muốn làm gì?

Nhưng cô biết trong tình huống này, cô không thể kích động, không thể bị anh điều khiển.

Nguyễn Hạo Thần vừa mới cảm nhận rõ ràng sự kích động của cô, anh biết cô vừa muốn gọi tên anh, bất cứ lúc nào tức giận, cô sẽ trực tiếp gọi tên anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 875


Chương 875

Anh chỉ muốn cô gọi tên anh, anh không cho phép cô giả vờ như không biết anh.

Nhưng mà, Nguyễn Hạo Thần không ngờ đến giờ phút cuối cùng cô lại nhịn, người phụ nữ này đôi khi thật sự không đáng yêu.

Tô Khiết lại ngả người ra sau, càng xa anh càng tốt, khi nhìn anh lần nữa, khuôn mặt cô đã hoàn toàn trở lại vẻ lãnh đạm thường ngày, đôi môi khẽ mấp máy, chậm rãi nói: “Ngài Nguyễn, xin buông tôi ra.”

Nguyễn Hạo Thần thấy giờ phút vừa rồi cô khống chế được bản thân đã thất vọng, lúc này thấy thái độ của cô lại càng khó chịu hơn.

Cho nên, anh vẫn nắm tay cô, vẫn không có ý buông ra, nhìn cô, cố ý nói: “Nếu tôi không buông thì sao?”

Tô Khiết chán nản, nếu anh không buông tay thì sao?

Nếu anh không buông tay, cô có cách nào không?

Với thực lực của cô, nếu anh không buông tay thì cô cũng không thể làm gì được, vừa rồi cô đã cố gắng mấy lần rồi.

Đánh anh? Cô nhất định không thể đánh anh, tình huống kiểu này không thích hợp.

Mắng anh? Chắc chắn không. Cô không mắng người, anh da mặt dày, những lời nói khó nghe, đều vô dụng với anh.

Tô Khiết đột nhiên phát hiện ra dù bây giờ họ đã ly hôn, giữa cô và Nguyễn Hạo Thần thì cô vẫn sẽ thua.

Tô Khiết nhìn anh, không nói gì vì cô không biết lúc này mình có thể nói gì nữa.

“Em nhìn tôi như thế này, tôi sẽ nghĩ em thích tôi đấy.” Lúc này Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, cảm thấy đặc biệt thú vị.

Cô rõ ràng là có chút tức giận, nhưng cố gắng hết sức nhịn, hiện tại rõ ràng là rất giận anh, nhưng cô lại bất lực với anh.

Anh cũng có cảm giác này với cô.

“Da mặt thật dày.” Tô Khiết vẫn luôn bình tĩnh, cô thậm chí không quan tâm đến những tình huống như thế này, nhưng hiện tại nghe thấy lời của Nguyễn Hạo Thần, cô theo bản năng cự tuyệt.

“Cũng không dày, nếu không em có thể sờ xem.” Nguyễn Hạo Thần cười nhẹ, anh vẫn luôn nắm tay cô không buông, lúc này khi nói lời này, anh nâng tay cô lên, rõ ràng là thật sự để cô chạm vào mặt anh.

Tô Khiết sững sờ, mới mấy ngày không gặp, người này sao có thể trở nên vô liêm sỉ như vậy?

Da mặt có dày hay không có thể sờ ra sao?

Không, đây không phải là vấn đề, chính xác là bây giờ anh muốn làm gì?

Cô và anh đã ly hôn rồi, không còn quan hệ gì nữa, với mối quan hệ hiện tại thì như vậy có thích hợp sao?

Nguyễn Hạo Thần nghĩ gì vậy?

Tô Khiết rất cố gắng muốn kéo tay cô lại, nhưng Nguyễn Hạo Thần không buông ra, Tô Khiết vốn tưởng rằng, anh chỉ nói tới đây, nhưng mà, cô không ngờ là Nguyễn Hạo Thần đột nhiên dùng lực, thật sự kéo tay cô lại, sau đó trực tiếp cầm tay cô áp vào mặt anh.

Ngay lúc đó, thân thể Tô Khiết trực tiếp cứng đờ, đột nhiên cảm giác như bị sét đánh.

Nguyễn Hạo Thần phát điên rồi, đây là suy nghĩ mà lúc này Tô Khiết có thể nghĩ tới.

Cô nghĩ, Nguyễn Hạo Thần hẳn là bị cái gì kích thích rồi mới phát cáu, nếu không, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Ngay khi Tô Khiết cảm thấy như bị sét đánh, cảm thấy cả người như sắp bị cháy xém từ trong ra ngoài, Nguyễn Hạo Thần còn nắm tay cô, dừng trên mặt anh chuyển động vài cái, nói cách khác, để cô trực tiếp chạm vào mặt anh vài lần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 876


Chương 876

Tô Khiết bí mật thở ra, lúc này anh đang nắm chặt tay của cô, cô không rút ra được, cho nên dù lúc này cô không muốn chạm vào mặt anh, cô cũng không có cách nào, lúc này trong lòng Tô Khiết không khỏi cảm thấy khó chịu.

“Có dày không? Không dày phải không? Cho nên, sau này em không thể nói oan cho tôi.” Nguyễn Hạo Thần vẫn đang nhìn cô với nụ cười trên môi, lúc này vẻ mặt của Nguyễn Hạo Thần vô cùng nghiêm túc.

Ngay lúc đó, Tô Khiết cảm thấy toàn thân không ổn.

Em gái anh, cô muốn đánh anh thì làm sao đây?

“Anh buông tôi ra trước, đừng động tay động chân, được không?” Tô Khiết thở ra, cố gắng hết sức bình tĩnh, cố gắng làm cho giọng nói của mình như thường.

Cô nghĩ, Nguyễn Hạo Thần hẳn là bị chọc tức, lúc này cô nên đừng chọc tức anh nữa, có chuyện gì thì từ từ bàn bạc với anh.

“Tuy nhiên, tôi thích như vậy.” Nụ cười trên mặt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống một chút, anh kêu cô giả bộ, tiếp tục giả bộ sao? Anh xem cô còn có thể giả vờ bao lâu?

Sao thế? Bây giờ đổi sang thành thật, liền giả vờ như không biết anh?

Dựa vào cái gì? Anh không thích cô như vậy.

Tô Khiết ho nhẹ một tiếng, sặc nước miếng, được thôi, lúc này đây, cô đối với Nguyễn Hạo Thần đã xác định được là anh thật sự bị kích thích, hiện tại đầu óc anh có vấn đề.

Anh đang kích thích, nên đi bệnh viện, bây giờ lại chọc tức cô như thế này là sao?

Cô vẫn còn chính sự phải làm.

Cô có thể đánh qục anh, nhờ người đưa anh đến bệnh viện không?

Giờ phút này Tô Khiết thật sự có ý nghĩ như vậy, nhưng cô không có khả năng đó, thật đáng tiếc.

Với kỹ năng của cô, không thể đánh ngất Nguyễn Hạo Thần.

“Tôi còn thích… Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, nụ cười trên mặt đột nhiên biến mất, khuôn mặt anh đột nhiên tiến đến gần cô, Tô Khiết chưa kịp phản ứng anh đã nhanh chóng hôn lên môi cô.

Sau đó anh rất hài lòng nói thêm một câu: “Tôi còn thích như vậy.”

Khi nói câu này, anh có vẻ còn có chút mím môi chưa thỏa mãn.

Lúc này Tô Khiết đột nhiên cảm thấy đầu óc rối bời, cô chưa bao giờ nghĩ tới anh sẽ hôn cô trong trường hợp này.

Nguyễn Hạo Thần đã bệnh nặng như vậy rồi sao?

Không, anh không bị bệnh, mắt anh sáng suốt, suy nghĩ thông suốt, không có biểu hiện bệnh tật.

Anh, anh rõ ràng là cố ý, vừa rồi đầu óc cô bị ngập nước hay sao, vậy mà lại nghĩ anh cáu kỉnh sinh bệnh.

Anh rõ ràng là nhân cơ hội lợi dụng cô, người đàn ông chết tiệt này càng ngày càng nham hiểm và vô liêm sỉ.

Tô Khiết lại thâm thở dài, ánh mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần khẽ lóe lên, cô muốn biết, nhìn Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì?

Tô Khiết vừa định nói.

“Em yêu, sao em lại đứng ở đây?” Đúng lúc này, giọng nói của Đường Bách Khiêm đột nhiên truyền đến, khi Tô Khiết theo bản năng đảo mắt, cô thấy Đường Bách Khiêm đã trở lại, đang đi tới trước mặt cô.

Mà vừa nãy cô không nhận ra điều đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 877


Chương 877

Bây giờ cô có một nhiệm vụ, khi học trưởng đi rồi anh có dặn cô phải chú ý quan sát, kết quả thì thế nào?

Kết quả là học trưởng quay lại đi đến trước mặt cô, cô còn không thèm để ý, còn có thể quan sát được cái gì?

Tô Khiết không khỏi trừng mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần, nếu cô phá chuyện của học trưởng, Nguyễn Hạo Thần sẽ là kẻ cầm đầu.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần vẫn đang nắm tay cô không hề buông ra.

Đường Bách Khiêm đi tới, đi tới bên người Tô Khiết, tự nhiên duỗi tay ôm lấy eo Tô Khiết, sau đó đảo mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần: “Ngài Nguyễn, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”

Hành động của Đường Bách Khiêm rất lịch sự, không có gì sai lệch, hơn nữa hôm nay cô và Đường Bách Khiêm đang giả làm vợ chồng, nên loại hành động này không thể tự nhiên hơn.

Cho nên Tô Khiết không có lý do gì muốn bỏ ra, nhưng không biết vì sao ở trước mặt Nguyễn Hạo Thần, trong lòng cô đột nhiên có chút chột dạ.

Cô thật sự rất sợ Nguyễn Hạo Thần lại đào ra truyện gì, từ trước đến nay anh là người muốn gì sẽ làm nấy Hai mắt Nguyễn Hạo Thần rõ ràng là trầm xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào tay của Đường Bách Khiêm đang ôm eo cô, lúc này, anh thật sự hận không thể chặt tay Đường Bách Khiêm.

Tuy nhiên, điều anh ghét hơn cả vào lúc này là cô để Đường Bách Khiêm bám vào mình mà không nhúc nhích, ngoan ngoãn như vậy.

Mà ngay khi anh chạm vào bàn tay nhỏ bé của cô, cô như muốn chết muốn sống.

Nhưng mà, hiển nhiên cậu ba Nguyễn đã quên, anh không chỉ đơn giản là chạm vào tay người ta.

“Ngài Nguyễn, xin lỗi, tôi muốn đưa vợ tôi đi một lúc.” Đường Bách Khiêm đương nhiên nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần nắm tay Tô Khiết.

Thực ra, anh vừa đi vào đã nhìn thấy, thậm chí anh còn nhìn thấy cảnh Nguyễn Hạo Thần hôn Tô Khiết.

Thậm chí, anh còn nghi ngờ Nguyễn Hạo Thần phát hiện mình đi vào, sau đó cố ý hôn Tô Khiết.

Tuy nhiên, lúc này Đường Bách Khiêm thực sự nghĩ quá nhiều về chuyện này, thật ra thì Nguyễn Hạo Thần, cũng như Tô Khiết, không thấy Đường Bách Khiêm đang đến.

Nguyễn Hạo Thần chỉ phát hiện ra Đường Bách Khiêm khi anh ta lên tiếng, trước đó trong mắt Nguyễn Hạo Thần chỉ có vợ anh ta, ngoại trừ vợ anh ta, không ai hay bất cứ thứ gì có thể lọt vào mắt anh.

Cậu ba Nguyễn hết lòng trêu ghẹo vợ anh ta, không có thời gian để ý đến chuyện khác.

Cho nên, khi cậu ba Nguyễn nhìn thấy Đường Bách Khiêm, anh có chút bối rối, nếu không thì anh đã ôm vợ vào lòng rồi, làm sao anh có thể cho Đường Bách Khiêm cơ hội để ôm cô.

Tuy nhiên, khi cậu ba Nguyễn phản ứng lại, Đường Bách Khiêm đã ôm eo Tô Khiết, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần chìm xuống, tâm trạng anh lúc này rất tệ.

Nguyễn Hạo Thần không để ý tới Đường Bách Khiêm, nhưng lại nhướng mắt nhìn thẳng vào Tô Khiết, yêu cầu cô lựa chọn.

Anh muốn xem, cô chọn anh? Hay chọn Đường Bách Khiêm.

Đương nhiên, bàn tay mà Nguyễn Hạo Thần nắm lấy cô vẫn không hề buông lỏng, hơn nữa còn chặt hơn.

Tuy nhiên, vẫn có một sự thật là Tô Khiết có nhiệm vụ phải đi cùng với Đường Bách Khiêm. Do đó, quyết định của cậu ba Nguyễn lúc này có phần…

“Ngài Nguyễn, anh buông tay tôi ra được không?” Sau đó, Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, cười nhạt, lễ phép nói.

Lúc này Tô Khiết mới khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày, vừa rồi cô thất thố, cũng may không có chuyện gì xảy ra, cô cũng không lỡ chính sự, nhưng cô biết trong trường hợp này không thể phạm sai lầm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 878


Chương 878

Bởi vì cô phát hiện người mà bọn họ tìm đã xuất hiện rồi, lúc này người đó mới đi vào, cũng may người đó cũng vừa tới nên không có chuyện gì xảy ra nữa.

Lúc này, Tô Khiết cảm thấy có chút áy náy, cho nên cô yêu cầu bản thân tiếp theo phải nghiêm túc, nhất định không được phạm thêm sai lầm.

Cho nên, lựa chọn lúc này của Tô Khiết chắc chắn không nằm ngoài nghi ngờ.

Vừa rồi bị một tên lưu manh bất hảo như cậu ba Nguyễn lôi kéo, Tô Khiết không có đánh chết anh, coi như là đã cho anh rất nhiều mặt mũi, hiện tại anh vẫn nghĩ đến việc cô lựa chọn anh, đoán chừng cậu ba Nguyễn thực sự bị kích thích nên có vấn đề về não rồi.

Nhìn thấy lựa chọn của Tô Khiết, trong khoảnh khắc đó, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần chìm xuống cực điểm, cực kỳ lạnh lùng.

Ý cô là chọn Đường Bách Khiêm thay vì anh?

“Em chắc chứ?” Nguyễn Hạo Thần nói lời này với Tô Khiết, lúc này, ánh mắt anh đang nhìn thẳng vào Tô Khiết, chờ đợi câu trả lời của Tô Khiết.

“Cảm ơn Ngài Nguyễn” Thái độ của Tô Khiết khách sáo hơn, khi nói câu này, cô cười với Nguyễn Hạo Thần. Ý tứ của Tô Khiết rất rõ ràng, làm ơn thả cô ra, cám ơn!

“Em chắc chứ?” Nguyễn Hạo Thần dường như còn chưa tin, lại hỏi thêm, hoặc là anh cho rằng cô sẽ đổi ý.

Lần này Tô Khiết không nói, chỉ là nhìn anh, tay không dùng sức rút ra, nhưng ý tứ của cô cũng đủ rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô chăm chú, ánh mắt rõ ràng càng thêm tức giận, khóe môi khẽ nhúc nhích, đang định nói gì đó, ánh mắt chợt phát hiện có người đi qua, ánh mắt anh nhanh chóng liếc một chút, sau đó buông tay Tô Khiết, có chút xin lỗi nói: “Tôi xin lỗi, làm phiền em rồi.”

Tô Khiết sửng sốt, Nguyễn Hạo Thần vậy mà sẽ xin lỗi cô, thật là kinh hãi.

Hơn nữa, thái độ của anh trước sau thay đổi quá nhanh khiến Tô Khiết nhất thời có chút khó thích ứng.

Sức lực của anh được giải phóng, Tô Khiết nhanh chóng rút tay về, cô phát hiện trên mu bàn tay có vài vết đỏ, dưới tay áo che lại không chút dấu vết.

Một số việc và một số chỉ tiết có thể ảnh hưởng đến toàn bộ sự việc, cho nên cô phải cố gắng che giấu một số việc không mong muốn.

Sau khi Tô Khiết rút tay lại, cô phát hiện có người quét mắt qua mình, Tô Khiết phát hiện ánh mắt của người đó dường như đang nhìn về phía tay cô, nhưng ngay sau đó ánh mắt của người đó rời đi, anh ta không dừng lại lâu hơn, trông rất tự nhiên, không có gì bất thường.

Nhưng Tô Khiết cảm thấy bộ dạng nhìn cô không đơn giản, cô cảm thấy người đó phát hiện được điều gì đó, vừa rồi là phát hiện dấu vết trên tay cô sao?

Tô Khiết biết rất rõ trong trường hợp này, một cái bắt tay bình thường sẽ không bao giờ để lại dấu vết, nhưng khi Nguyễn Hạo Thần bóp cô quá mạnh và quá lâu, đã để lại dấu vết rõ ràng.

Cho nên, nếu có người quan tâm, chỉ cần từ con dấu đỏ để lại trên tay cô, có thể phán đoán cô có quan hệ với Nguyễn Hạo Thần.

Tuy nhiên, người vừa nhìn thấy cô lại không phải người mà bọn họ tìm kiếm, nên Tô Khiết cảm thấy có chút kỳ quái.

Đương nhiên, trong trường hợp này, Tô Khiết chắc chắn sẽ không lộ ra vẻ kỳ quái, cô lễ phép cười với Nguyễn Hạo Thần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 879


Nguyễn Hạo Thần không nói gì, cũng không làm cái gì khác, Đường Bách Khiêm cùng Tô Khiết rời đi.

Khi Nguyễn Hạo Thần quay lại, anh nhìn lướt qua một cái, nhưng khi đôi mắt anh hơi rũ xuống, trong đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần không ngờ hôm nay lại gặp ‘người cũ’ trong bữa tiệc linh đình như thế này.

Những người như Nguyễn Hạo Thần chắc chắn phải có kẻ thù.

Mà kẻ thù có thể được tính là của Nguyễn Hạo Thần, hoàn toàn không phải là một nhân vật tầm thường.

Kẻ vừa rồi là thủ hạ của Mạc Bách – kẻ thù lớn nhất của Nguyễn Hạo Thần ,cho đến nay, là Phụ tá đắc lực của Mạc Bách, được gọi là Tommy.

Chỉ là thế lực của Mạc Bách không có ở nước M, nên lúc này người của Mạc Bách xuất hiện trong bữa tiệc ở đây, Nguyễn Hạo Thần bất ngờ.

Theo lý thuyết, Mạc Bách tuyệt đối không thể biết anh sẽ xuất hiện trong bữa tiệc lân này, nhưng Nguyễn Hạo Thần nhìn ra người của Mạc Bách hiển nhiên là nhắm vào anh.

Nguyễn Hạo Thần biết có người cố ý làm rò rỉ tin tức.

Vừa rồi Nguyễn Hạo Thần hơi liếc sang, liền nhìn thấy Tommy, cho nên lúc đó Nguyễn Hạo Thần mới thả Tô Khiết ra, cũng giả bộ không có chuyện gì với Tô Khiết.

Nguyễn Hạo Thần không thể để lộ người phụ nữ của mình với kẻ thù, bởi vì anh biết cô sẽ gặp nguy hiểm.

Lần này, Nguyễn Hạo Thần không còn nhìn Tô Khiết không chút kiêng ky như trước, từ khóe mắt anh nhìn thấy Đường Bách Khiêm đang cùng Tô Khiết đi vào đại sảnh, hai người nhìn thật thân mật, mà trên khuôn mặt cô luôn mang theo một nụ cười yếu ớt, hoàn toàn không phải là sự miễn cưỡng mà trước đây anh đã giữ chặt lấy cô.

Nguyễn Hạo Thần cầm ly rượu lên, lại uống.

Mới mấy ngày không gặp, trái tim cô hoàn toàn không hướng về anh nữa.

Quỷ thần ơi, trái tim cô dành cho anh từ khi nào chứ?

Tuy nhiên, dù trái tim cô có hướng về anh hay không, anh vẫn muốn cô.

Đôi mắt anh khẽ đảo qua, nhìn cô không chút dấu vết. Khóe môi anh khẽ cong lên. Không vội, chúng ta cứ từ từ, hôm nay, cô xuất hiện, anh sẽ không để cô rời đi nữa, anh nói, dù có chiếm đoạt thì anh cũng phải chiếm lấy cô.

Trước đó anh đã nghĩ đến chuyện cô sẽ không tình nguyện qua lại với anh, nên đây là chuyện bình thường, không ảnh hưởng gì đến kết quả.

Cô không thừa nhận mình là Tô Khiết sao? Cô giả vờ như không biết anh sao? Không sao, anh có cách khiến cô thừa nhận.

Anh nhớ cô sợ nhất là rượu. Chạm vào rượu cô sẽ bị chóng mặt, cho nên cứ thử phương pháp này là có thể kiểm tra xong.

Tuy nhiên, lúc này bởi vì có người của Mạc Bách, Nguyễn Hạo Thần không vội lại gần Tô Khiết nữa.

Nguyễn Hạo Thần phát hiện ánh mắt Tommy thỉnh thoảng lại nhìn Tô Khiết, thứ mà anh ta nhìn nhiều nhất chính là bàn tay hơi buông thõng dưới ống tay áo của Tô Khiết.

Nguyễn Hạo Thần khẽ liếc mắt, Tommy vừa đi vào anh vẫn đang nắm tay Tô Khiết, rõ ràng Tommy đã nhìn thấy.

Tuy nhiên, lúc đó Tommy mới đến, không nhận thấy quá nhiều điều kỳ lạ.

Chỉ là, lúc trước anh nắm tay cô, dùng một chút lực, hẳn là đã để lại dấu vết.

Mặc dù lúc đó Tô Khiết đã nhanh chóng che đậy, Tommy có lẽ đã phát hiện ra điều gì đó ngay khi anh buông tay.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 880


Chương 880

Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần chìm xuống, nhàn nhạt có chút lãnh đạm, xem ra trước tiên phải tìm cách giải quyết người chướng mắt mới được.

Nhưng sau đó Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra, Tommy không phải là người duy nhất đến, anh còn phát hiện hai người nữa. Hai người đó thường ở cạnh Mạc Bách. Hai người đó xuất hiện ở đây, vậy thì…

Khóe môi Nguyễn Hạo Thần hơi mím lại, xem ra đêm nay không an phận.

Nguyễn Hạo Thần thấy hai người đó đi tới chỗ Tommy, nói chuyện một lúc, sau đó Nguyễn Hạo Thần phát hiện hai người đó cũng bắt đầu chú ý đến Tô Khiết.

Trái tim Nguyễn Hạo Thần hơi chùng xuống, anh là người hiểu rõ nhất thủ đoạn của người của Mạc Bách, Mạc Bách luôn thà giết lầm một ngàn người, cũng tuyệt đối không buông tha một người.

Bởi vậy, trong trường hợp này, chỉ cần bọn họ có chút nghi ngờ Tô Khiết, Tô Khiết sẽ rất nguy hiểm.

Trong trường hợp này, anh không thể cứ hấp tấp mang cô đi như vậy, bởi vì Nguyễn Hạo Thần cũng không biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì ở bên ngoài?

Hơn nữa, anh cũng phải tìm cách chuyển hướng sự chú ý của bọn họ khỏi Tô Khiết, nhưng lúc này, anh muốn chuyển hướng sự chú ý của những người đó mà không để lại dấu vết, hiển nhiên không dễ dàng.

Lúc này, Lý Vận cầm ly rượu đi tới trước mặt hắn, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần hơi híp lại.

“Nguyễn tổng, mời uống một ly.” Lý Vận cầm rượu đưa cho anh, ngẩng mặt lên nhìn anh.

Nguyễn Hạo Thần hơi híp mắt, đôi mắt rơi vào rượu trong tay Lý Vận, khóe môi khẽ câu lên, sau đó anh cầm lấy rượu trong tay cô nói lời cảm ơn.

Lý Vận thấy anh cầm lấy rượu của cô, hai tay bí mật siết chặt, ánh mắt nhìn thẳng anh, trong đáy mắt có chút háo hức cùng chút lo lắng.

Anh sẽ uống sao? Anh sẽ sao?

Chỉ cần anh uống, đêm nay anh sẽ là của cô.Tên miền mới của bên mình Truyen3.one. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

Nghe nói loại thuốc này rất có uy lực, chỉ cân anh uống hết ly rượu này, đêm nay cả đêm cũng không dừng được.

Lý Vận vừa nghĩ tới đây, trong lòng bắt đầu có chút kích động, muốn có được anh nhưng đã suy nghĩ rất lâu rồi, hôm nay cũng đã đến lúc.

Nguyễn Hạo Thần cầm ly rượu, chậm rãi đưa tới gần môi anh, ngửi, cũng không vội uống cạn mà nhìn Lý Vận.

Lý Vận bắt gặp ánh mắt của anh, trong lòng càng thêm hồi hộp, thân thể cứng đờ.

Anh có phát hiện ra điều gì không?

Người đưa thuốc cho cô nói rõ, loại thuốc này không màu, không vị, sẽ không bao giờ bị phát hiện.

Nhìn thấy phản ứng của cô, trong đôi mắt đang nheo lại của Nguyễn Hạo Thần hiện lên một tia lạnh lùng.

Thật ra, thuốc đúng là không màu không vị, nhìn không ra cái gì, nhưng phản ứng vừa rồi của Lý Vận đã xác thực nghi ngờ trong lòng Nguyễn Hạo Thần.

“Nguyễn tổng, tại sao anh không uống?” Lúc này Lý Vận đang rất căng thẳng, nhưng lại càng mong chờ hơn, lúc này chỉ hận không thể rót hết ly rượu vào người Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần không nói gì mà đưa ly rượu lên môi nhấp một ngụm.

Nhìn thấy anh uống rượu, Lý Vận vui mừng khôn xiết, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

Vì anh đã uống rượu nên cô sẽ định đoạt phần còn lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom