Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 661


CHƯƠNG 661

Đường Minh Hạo giả vờ lơ đãng ngẩng đầu nhìn người đàn ông kia một cái, trên mặt người đàn ông kia không có biểu cảm gì, không nhìn ra khác thường, nhưng Đường Minh Hạo lại sắc bén phát hiện trong ống tay áo của người đàn ông kia lóe lên ánh sáng.

Rõ ràng trong tay người đàn ông kia cầm vật gì đó tựa như lưỡi dao.

Sở dĩ Đường Minh Hạo nhạy bén hơn đứa trẻ khác cũng là vì liên quan đến hoàn cảnh sống của nhóc, tiếp xúc với những người kia.

Ở bên cạnh những người như Đường Bách Khiêm và Tô Khiết thì những người đó đều không tầm thường.

Trong lúc vô tình Đường Minh Hạo học được rất nhiều thứ, có những điều không được học ở trường học và sách giáo khoa, huống chi bình thường Đường Bách Khiêm và Mộ Dung Tri còn đặc biệt dạy cho Đường Minh Hạo không ít chuyện.

Cho nên Đường Minh Hạo còn nhỏ tuổi nhưng lại bình tĩnh và nhạy bén vượt qua người bình thường.

Bước chân Đường Minh Hạo cũng không dừng lại, vân nắm tay Đường Vũ Kỳ tiếp tục đi về phía trước, cũng không lộ vẻ khác thường nào.

Nhưng lúc người đàn ông kia sắp đến trước mặt bọn họ thì nhóc đột nhiên thay đổi vị trí với Đường Vũ Kỳ, bảo vệ Đường Vũ Kỳ ở trong lòng.

Người đàn ông kia có dao trong tay, cho nên nhóc phải bảo vệ em gái.

Dường như người đàn ông đi về phía bọn họ hơi nhíu mày lại, lúc này bước chân của người đàn ông kia rõ ràng chậm lại một chút.

“Em đi bộ mà lại không nhìn đường, vừa rồi em suýt nữa vấp ngã đó.” Đường Minh Hạo kéo Đường Vũ Kỳ, cố ý nghiêm túc trách cô bé, lúc này Đường Minh Hạo cũng không nhìn người đàn ông kia một cái.

“Em biết rồi, anh trai đừng tức giận.” Đường Vũ Kỳ cũng không chú ý được sự khác thường, nhưng cô bé nghe anh trai trách thì cũng không hề không vui vẻ.

Cô bé biết anh trai quan tâm mình nên mới tức giận.

Để anh trai không tức giận nữa nên Đường Vũ Kỳ còn làm mặt quỷ đáng yêu với anh trai nhà mình, Đường Minh Hạo cười cười với cô.

Người đàn ông kia hơi híp mắt lại, cũng không phát hiện điều gì khác thường nên tiếp tục đi về phía bọn họ.

Mặc dù Đường Minh Hạo không biểu hiện ra sự khác thường, nhưng trong lòng cậu vẫn rất lo lắng, bởi vì người đàn ông kia cầm lưỡi dao trong tay, lưỡi dao đó ở trong tay một số người còn nguy hiểm hơn cả dao.

Nhóc biết nếu người đàn ông kia muốn giết mình thì cũng chỉ cần một động tác giơ tay, nếu chỉ có một mình nhóc thì dễ nói, nhưng hiện tại nhóc còn nắm tay em gái.

Nhóc thông minh thế nào, bình tĩnh ra sao thì cũng chỉ là một đứa bé năm tuổi, vẫn còn kém xa với người trưởng thành.

Nhóc thấy người đàn ông kia cách bọn họ ngày càng gần thì cũng càng căng thẳng, nhóc dùng sức nắm chặt tay Đường Vũ Kỳ theo bản năng.

“Anh trai, anh sao vậy? Anh nắm tay em đau quá.” Đường Vũ Kỳ cảm giác anh trai nắm tay mình ngày càng chặt, cô bé cảm thấy tay có chút đau.

Bình thường anh trai sẽ không bao giờ làm đau cô bé, anh trai bị sao vậy?

Đường Minh Hạo vốn lo lắng thì nghe thấy Đường Vũ Kỳ nói, trái tim đột nhiên trầm xuống, con ngươi bản năng liếc về phía người đàn ông kia một cái, quả nhiên cậu thấy người đàn ông kia dừng bước lại.

Sau đó nhóc nhìn thấy người đàn ông kia cầm lưỡi dao chặt hơn, bởi vì tay hắn ta nắm chặt nên không nhìn không thấy lưỡi dao, nhưng Đường Minh Hạo biết càng như thế thì càng nguy hiểm.
 
Chương 662


CHƯƠNG 662

Nhóc biết người đàn ông kia có thể ra tay với mình và em gái bất cứ lúc nào, tuy rằng hiện tại bọn họ đang ở nhà trẻ, mặc dù hiện tại là xã hội pháp chế, nhưng có một số người lại không bao giờ quan tâm pháp chế gì đó, ví dụ như sát thủ chuyên nghiệp.

Lần trước nhóc nghe thấy Tịch Xuyên gọi điện thoại có nhắc tới bà Tịch phái một sát thủ.

Có lẽ hắn ta là người này.

Lúc này bạn học nhỏ Đường Minh Hạo chưa trưởng thành phải thừa nhận mình không thể chịu đựng được sự giày vò này.

Nhóc biết mình là một đứa bé nên rất khó che giấu không có sơ hở ở trước mặt một sát thủ chuyên nghiệp.

Mẹ đã nói nếu một người muốn giả vờ bình tĩnh che giấu cảm xúc của mình là một chuyện rất khó, nếu gặp nguy hiểm thì đừng cố giả vờ bình tĩnh, đôi khi nổi giận cũng là một cách che giấu tốt hơn.

“Anh đã nói em đừng đi theo anh rồi, đừng đi theo anh nữa, em cứ muốn đi theo anh, mỗi ngày em giống như cái đuôi nhỏ đi theo anh, anh phải chăm sóc em chuyện này, lo lắng cho em chuyện kia, em co biết phiền phức thế nào không, hiện tại em còn chê anh không chăm sóc em tốt, chê anh làm đau em, vậy em tự đi đi, đừng để anh chăm sóc em nữa.” Đường Minh Hạo đột nhiên quát lên với Đường Vũ Kỳ, nhưng quát lớn như vậy làm cho nỗi sợ hãi trong lòng bớt đi một chút, cũng không còn lo lắng như thế.

Lúc này nhóc hoàn toàn bùng phát tất cả cảm xúc, không cần phải che giấu và kiêm chế, hơn nữa nhóc vốn là đứa bé nên tức giận cũng là chuyện bình thường.

Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ đáng thương bị anh trai yêu dấu quát lớn, mũi giật giật, nước mắt như hạt đậu rơi xuống nhưng cô bé không khóc thành tiếng.

Bước chân của người đàn ông kia khôi phục bình thường, bác sĩ nói làm xét nghiệm ADN cần phải nhổ tóc, bởi vì kiểm tra đo lường ở phần nang lông chân tóc, nhưng nếu nhổ tóc sẽ gây ra cảm giác đau đớn, rất dễ bị người ta phát hiện.

Cho nên anh ta lưỡi dao lấy máu thì càng đơn giản hơn.

Nhưng lúc này hai đứa nhỏ đang cãi nhau, bên cạnh không có người lớn, Thụy đi qua giả vờ khuyên Đường Vũ Kỳ: “Em gái nhỏ đừng khóc.”

“Sao cháu làm anh lại có thể quát mắng em gái chứ.” Thụy vừa nói chuyện vừa đưa tay lên đầu Đường Minh Hạo, sau đó cầm mấy sợi tóc rồi hơi dùng sức nhổ tóc.

Tuy rằng chỉ có mấy sợi tóc nhưng vẫn sẽ đau, Đường Minh Hạo cảm giác hơi đau, cậu nhớ Tịch Xuyên đã nói không được phản kháng, phản kháng sẽ gặp nguy hiểm, nhưng người này vừa nhổ tóc của cậu, cậu cảm giác được, nếu cậu không có chút phản ứng nào thì chắc chắn cũng sẽ khiến cho anh ta nghi ngờ.

Con ngươi Đường Minh Hạo xoay chuyển, sau đó cố ý nói: “Chú, cho dù cháu làm sai thì chú cũng đừng đánh cháu chứ, đau quá.”

Đường Minh Hạo còn dùng tay xoa xoa chỗ anh ta vừa nhổ tóc, động tác của Đường Minh Hạo rất tự nhiên, nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng, dù sao người trước mắt cũng là sát thủ chuyên nghiệp…

“Sao chú lại đánh anh trai cháu, anh trai mắng cháu thì liên quan gì đến chú, liên quan gì đến chú, chú đi đi, chú đi ra chỗ khác đi.” Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ vừa nghe có người đánh anh trai mình thì nước mắt ngưng lại, đã sớm quên mất mình tủi thân thế nào, lập tức giống như con nhím nhỏ quát lớn với người đàn ông kia.

Ai cũng không được bắt nạt anh trai nhà cô bé.

“Chú đánh anh trai cháu, chú là người xấu, chú tránh ra, tránh ra đi.” Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức dựng hết gai trên người, cô bé còn đi tới dùng sức đá vào chân người đàn ông kia: “Chú là tên xấu xa, cháu muốn gọi cảnh sát bắt chú đi.”

Đường Minh Hạo nhìn em gái đá vào chân người đàn ông kia, lại còn nói muốn gọi cảnh sát tới, trái tim cậu nhất thời ngừng đập.
 
Chương 663


CHƯƠNG 663

Người đó là sát thủ chuyên nghiệp, giết người không chớp mắt!!

Cũng may Thụy đã lấy được thứ mình muốn, mà cú đá của Đường Vũ Kỳ vốn không có lực gì, anh ta là sát thủ chuyên nghiệp nên sợ nhất là gây ra phiền phức không cân thiết, vì vậy anh ta không làm gì nữa mà nhanh chóng rời đi.

Đường Minh Hạo thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhóc nhìn vê phía em gái ruột, vừa rồi vô cùng nguy hiểm, nhóc vốn muốn nói cô bé mấy câu, nhưng nhóc thấy cô bé tức giận trừng mắt nhìn người nọ, sau đó lập tức thay đổi thành vẻ mặt lấy lòng cười với mình.

Nhóc không nhịn được cười, được rồi, cứ để em gái mãi mãi sống hồn thiên và vui vẻ trong thế giới này, không cần để cô bé đề phòng nguy hiểm, bởi vì nhóc sẽ bảo vệ cô bé.

“Anh trai, em đã đuổi người xấu đi rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn anh trai, vẻ mặt đắc ý khoe công.

“Ừ, em lợi hại nhất.” Đường Minh Hạo không nói gì với Đường Vũ Kỳ, sau đó lại nắm tay em gái đi về phía lớp học, chuyện này đã qua nên không cần lo lắng, đợi lát nữa gửi tin nhắn cho Tịch Xuyên báo một tiếng là được.

Đường Vũ Kỳ nghe thấy anh trai khen ngợi thì vô cùng vui vẻ, cô bé đã quên vừa rồi anh trai quát mắng mình lên chín tầng mây rồi.

Đường Vũ Kỳ vẫn luôn lạc quan, dễ thỏa mãn, thật ra điểm này di truyền từ Tô Khiết.

Tô Khiết đặc biệt nghiêm túc và nghiêm khắc trong công việc, còn bình thường lại cực kỳ lạc quan, cũng vô cùng dễ thỏa mãn, nguyên nhân chính là dễ mềm lòng.

Nếu không thì đêm qua Tô Khiết cũng sẽ không nhìn dáng vẻ đau buồn của cậu ba Nguyễn mà bán mình đi.

Ừm, chỉ có thể trách sự mềm lòng, thật đó.

Đường Minh Hạo tới lớp học, nhân lúc Đường Vũ Kỳ không chú ý thì gửi một tin nhắn cho Tịch Xuyên.

Tịch Xuyên nhận được tin nhắn của Đường Minh Hạo thì tảng đá trong lòng cũng rơi xuống, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

May là, may là hai đứa nhỏ không sao.

Sau đó Tịch Xuyên gọi điện thoại cho lão đại Đường.

Từ trước đến nay lão đại Đường rất bận rộn, điện thoại vang lên mấy tiếng mới kết nối được, giọng nói vẫn như bình thường: “Lão tứ, có chuyện gì?

“Đại ca, em muốn anh giúp em một chuyện.” Tịch Xuyên luôn nói nhiều, nhưng lúc này anh ta lại nói thẳng.

“Nói đi.” Đường Lăng không hỏi, nhưng nghe giọng điệu này có nghĩa là đồng ý rồi.

“Em tìm được người phụ nữ của mình rồi, cô ấy mang theo hai đứa nhỏ, thật ra hai đứa nhỏ là con của bạn cô ấy, nhưng mẹ em lại nghĩ cô ấy sinh nên cho người lấy tóc đứa bé làm xét nghiệm ADN, em sợ mẹ em sẽ tổn thương đến hai đứa nhỏ, vì vậy em muốn nhờ đại ca tráo đổi kết quả.” Tịch Xuyên giải thích rất rõ ràng mọi chuyện, Tịch Xuyên và cậu ba Nguyễn khác nhau, nếu là cậu ba Nguyễn thì cho dù nhờ vả người khác cũng tuyệt đối tích chữ như vàng, kiêu ngạo đến tận trời, tuyệt đối sẽ không giải thích chữ nào.

“Tráo đổi? Cậu muốn tráo đổi thế nào?” Đường Lăng vẫn không hỏi nhiều, anh chỉ muốn biết Tịch Xuyên muốn có kết quả thế nào.

“Bình thường mẹ em rất sợ anh ba, em muốn nhờ đại ca làm kết quả xét nghiệm giả cho mẹ em xem, để mẹ em cho rằng đứa bé là của anh ba, vậy thì bà ấy sẽ không dám tổn thương hai đứa nhỏ.” Tịch Xuyên nói suy nghĩ của mình cho Đường Lăng nghe.

“Vì sao lại muốn đổi thành lão tam?” Lúc này Đường Lăng hiếm khi đưa ra thắc mắc: “Lão tam có vợ của mình, cậu đột nhiên làm cho cậu ta có thêm hai đứa nhỏ sao? Cậu không thấy vợ chồng bọn họ yêu thương nhau à?”

Đường Lăng nói lời này thì giọng điệu vẫn lạnh nhạt giống như bình thường, nhưng trên mặt lại có thêm cảm xúc khác thường.
 
Chương 664


CHƯƠNG 664

Nhưng Tịch Xuyên ở bên kia không nhìn thấy.

“Chuyện này em sẽ giải thích rõ ràng với chị dâu, chị dâu là người hiểu lý lẽ, sẽ không hiểu lầm anh ba.” Tịch Xuyên nghe đại ca nói thì ngẩn người, đại ca nói mấy lời này không giống như phong cách bình thường.

Nhưng Tịch Xuyên cũng không nghĩ nhiều.

Thật ra Tịch Xuyên cảm thấy đó không phải là vấn đề, dù sao hai đứa nhỏ lại không phải của anh ba.

Cho nên việc này giải thích rõ là được, sẽ không tạo thành hiểu lầm gì, dường như đại ca lo lắng quá mức thôi.

“Ừm, Tô Khiết rất hiểu chuyện, nhưng hôn nhân của bọn họ vốn rất đặc biệt, không nên có thêm hiểu lầm thì hơn.” Lúc này Đường Lăng hỏi vấn đề này, đến bây giờ lại quan tâm hai người kia như thế, thay đổi rõ ràng so với trước kia.

“Đại ca, hình như anh đối xử rất đặc biệt với chị dâu.” Tịch Xuyên là người thông minh, Đường Lăng nói rõ ràng như vậy nên anh ta chắc chắn hiểu được, hơn nữa Tịch Xuyên rất thẳng thắn, có chuyện gì cũng sẽ nói thẳng, chưa bao giờ che giấu.

Cho nên lúc này Tịch Xuyên cũng hỏi thẳng nhưng anh ta cảm thấy với tính cách của đại ca thì sẽ không trả lời mình.

Anh ta nói như vậy cũng chỉ muốn thử một chút, cũng không hy vọng đại ca sẽ thật sự trả lời.

“Ừ“” Nhưng Đường Lăng lại trả lời thẳng, một từ đơn giản không thể đơn giản hơn, ý nghĩa rõ ràng không thể rõ ràng hơn.

“…” Tịch Xuyên lập tức kinh ngạc, nhất thời im lặng.

Đại ca cứ trực tiếp thừa nhận đối xử đặc biệt với chị dâu?

Nhưng đó là vợ của anh ba, sao đại ca có thể như vậy…

Tịch Xuyên vẫn chưa lấy lại tinh thân trong kinh ngạc, sau đó anh ta lại nghe thấy lão đại Đường nói tiếp: ‘Cậu muốn tráo đổi thì tôi sẽ giúp, tôi đột nhiên cảm thấy cũng không phải là chuyện xấu gì.”

Bàn tay Tịch Xuyên nắm điện thoại run lên, suýt nữa rơi điện thoại xuống đất, đây, đây là đại ca sao?

Từ trước đến nay đại ca nói một là một, rõ ràng trước đó đại ca còn nói không được, sao chưa đến một phút đã đổi ý rồi?

Lúc này Tịch Xuyên nghỉ ngờ người nghe điện thoại không phải là lão đại của bọn họ.

“Đại ca, là anh thật sao?” Tịch Xuyên nghỉ ngờ trong lòng nên lập tức hỏi lại, dù sao chuyện này không phải là chuyện nhỏ.

“Cậu nói xem?” Đường Lăng ở bên kia hỏi lại một câu, dường như còn cười khẽ một tiếng: “Được rồi, tôi sẽ giúp cậu chuyện đó.”

Sau đó anh không đợi Tịch Xuyên mở miệng đã cúp điện thoại.

Tịch Xuyên nhìn cuộc gọi kết thúc thì hoàn toàn ngây người, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.

Rốt, rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Thật ra lúc nãy anh ta nghe đại ca nói thì muốn đổi ý, nhưng đại ca không cho anh ta có cơ hội đổi ý.

Rốt cuộc đại ca có ý gì?

Anh ta làm như vậy có gây phiền phức cho anh ba không?

Nhưng vừa rồi đại ca nói lỡ chị dâu hiểu lầm thì sao, cho nên anh ta cảm thấy nên gọi điện thoại cho chị dâu giải thích một chút.
 
Chương 665


CHƯƠNG 665

Anh ta cũng biết anh ba và chị dâu là kết hôn hợp đồng, tình huống khá đặc biệt, tốt nhất không nên có hiểu lầm.

Tịch Xuyên cũng không có số điện thoại của Tô Khiết, cho nên gọi cho Nguyễn Hạo Thần.

Anh ba đưa chị dâu đi công tác, anh ta biết anh ba và chị dâu ở bên nhau, anh ta gọi cho anh ba cũng giống nhau, hơn nữa cũng thuận tiện nói cho anh ba biết chuyện này.

Đến lúc đó mẹ anh ta tra hỏi thì anh ba cũng có sự chuẩn bị.

Tịch Xuyên vẫn chưa gọi cho Nguyễn Hạo Thần thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.

Tịch Xuyên nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại thì sắc mặt hơi trầm xuống, nhanh chóng nghe máy.

“Tổng giám đốc Tịch, cô Nguyễn chặn đường cô Hứa ở trung tâm thương mại.”

Tịch Xuyên thay đổi sắc mặt, cũng không kịp gọi điện thoại đã nhanh chóng lái xe rời đi.

Trong trung tâm thương mại, Nguyễn Trà My mang mấy người phụ nữ bao vây Hứa Dinh Dinh.

Hứa Dinh Dinh ngẩn người, lúc cô nhìn Nguyễn Trà My thì con ngươi trầm xuống, rõ ràng hôm nay Nguyễn Trà My cố ý tới chặn cô, cô ta chọn nơi đông đúc như vậy chắc chắn muốn lợi dụng dư luận mắng chửi cô.

Hứa Dinh Dinh cũng biết Tịch Xuyên và Nguyễn Trà My vốn phải kết hôn, nếu chỉ nhìn một cách đơn giản, chỉ nhìn bề ngoài thì cô thật sự đuối lý.

Lúc này bọn họ bao vây, cô chỉ có một mình chiến đấu.

Nhưng Tô Khiết nhà cô từng nói cho dù lúc nào cũng không thể thua khí thế, chỉ cần có đủ khí thế thì mặc dù đối phương có hàng nghìn hàng chục nghìn người cũng có thể phản kích lại, nghiền ép đối phương.

Cho nên Hứa Dinh Dinh không trốn tránh, cứ đứng thẳng lưng như vậy, đôi mắt cười như không cười nhìn Nguyễn Trà My.

Nguyễn Trà My hơi giật mình, không nghĩ tới Hứa Dinh Dinh lại bình tĩnh dưới tình huống này như thế.

Mấy người phụ nữ khác cũng sửng sốt, bọn họ nhìn về phía Nguyễn Trà My cũng mang theo một chút bất ngờ.

Nguyễn Trà My lấy lại tinh thần, nhanh chóng ra hiệu với mấy người phụ nữ kia.

“Cô là phụ nữ không biết xấu hổ cướp chồng của người khác, kẻ thứ ba không biết xấu hổ.”

“Phụ nữ khốn nạn không biết xấu hổ, cướp chồng của người khác thì sẽ chết không được yên.”

“Tôi ghét nhất là kẻ thứ ba, tôi thấy kẻ thứ ba một lần thì sẽ đánh một lần.”

Mấy người phụ nữ lập tức bắt đầu mắng Hứa Dinh Dinh, một người phụ nữ trong đó còn giả vờ muốn ra tay đánh người.

Nguyễn Trà My giả vờ có lòng tốt ngăn cản người phụ nữ kia.

Hôm nay Nguyễn Trà My tới đây là muốn làm cho Hứa Dinh Dinh lúng túng, muốn làm cho Hứa Dinh Dinh trở thành người ai cũng chán ghét, mọi người đòi đánh kẻ thứ ba.

Nguyễn Trà My vẫn có đầu óc, cô ta biết tình huống này không thể ra tay, nếu ra tay thì Hứa Dinh Dinh bị đánh sẽ nhận được sự đồng tình của mọi người.

Trung tâm thương mại là nơi có nhiều người nhất, xung quanh bọn họ nhanh chóng có không ít người, bắt đầu chỉ trỏ về phía Hứa Dinh Dinh.

Hứa Dinh Dinh cũng biết Nguyễn Trà My không dám ra tay với mình thì trong lòng thầm cười lạnh, vẻ mặt cô càng thản nhiên.

Còn ai là kẻ thứ ba, ai cướp đàn ông của ai thì Hứa Dinh Dinh biết tranh luận vấn đề này không được rõ ràng, cô cảm thấy không cần phải tranh cãi.

Tịch Xuyên đã trở lại, mặc dù cô mang tiếng là kẻ thứ ba, nhưng lúc này cô sẽ không đẩy anh ta ra.
 
Chương 666


CHƯƠNG 666

Hơn nữa cô và Tịch Xuyên vốn quen biết và yêu nhau mấy năm trước, là Nguyễn Trà My cố chen vào, hai năm trước Nguyễn Trà My phá hoại quan hệ của cô và Tịch Xuyên đã làm không ít chuyện ghê tởm.

Hiện tại Nguyễn Trà My giả vờ đáng thương ở trước mặt cô sao? Thật là buồn cười.

Còn Nguyễn Trà My đã làm những chuyện xấu xa kia…

Tất nhiên hôm nay Nguyễn Trà My tự mình đưa tới cửa, vậy thì đừng trách cô.

“Cô Nguyễn, cô nói tôi cướp chồng sắp cưới của cô sao?” Hứa Dinh Dinh nhìn người đến xem ngày càng nhiều thì cười cười, đột nhiên lên tiếng hỏi.

Nguyễn Trà My không nói gì chỉ cúi đầu, giả bộ dáng vẻ tủi thân đau khổ.

“Vốn dĩ là như vậy, Trà My và cậu Tịch vốn còn hơn mười ngày nữa là kết hôn, cô lại đột nhiên chen ngang một chân, quyến rũ cậu Tịch, mỗi ngày chiếm lấy cậu Tịch, không cho cậu Tịch về nhà, cô cướp đàn ông của người khác chưa đủ rõ ràng sao?” Một người phụ nữ bên cạnh Nguyễn Trà My hiểu ý, lập tức cố ý lớn tiếng nói, dường như sợ người khác không nghe thấy.

“Vậy tôi muốn hỏi cô Nguyễn, cô và chồng sắp cưới của cô đính hôn lúc nào?” Hứa Dinh Dinh cũng không để ý tới người phụ nữ kia, đôi mắt vẫn cười như không cười nhìn Nguyễn Trà My.

“Mặc dù chúng tôi không đính hôn, nhưng tôi và Xuyên đã ở bên nhau hơn sáu năm, hai nhà đã định ngày kết hôn.” Lần này Nguyễn Trà My tự mình trả lời.

Nguyễn Trà My nói sáu năm trước, có lẽ khi đó Tịch Xuyên không biết cô ta là ai.

Hứa Dinh Dinh cũng không vạch trần Nguyễn Trà My, khóe môi cô hơi cong lên, nụ cười lạnh trên mặt càng rõ hơn: “Thật sao? Vậy đúng là kỳ lạ, nếu cô Nguyễn và cậu Tịch đã ở bên nhau hơn sáu năm, mười ngày nữa sẽ kết hôn, vậy cậu Tịch có biết nửa tháng trước cô Nguyễn và tổng giám đốc Lý của Minh Nguyên cùng đến sơn trang Sơ Thanh chơi hay không?”

Hứa Dinh Dinh là cao thủ máy tính, người khác không điều tra được nhưng cô có thể điều tra được.

Hai ngày nay cô cố ý điều tra Nguyễn Trà My một chút, không ngờ kết quả làm cho người ta không cách nào tưởng tượng được.

“Chúng tôi đến bàn chuyện hợp đồng, cô đừng nói bậy nói bạ.” Nguyễn Trà My thay đổi sắc mặt, trong lòng hoảng sợ, sao Hứa Dinh Dinh lại biết chuyện đó?

Rõ ràng nhà họ Nguyễn đã xử lý chuyện đó rất tốt, ngay cả bà Tịch nhà họ Tịch cũng không biết, sao Hứa Dinh Dinh lại biết được?

Thật ra bởi vì nhà họ Nguyễn và tổng giám đốc Lý hợp tác với nhau, một lần tổng giám đốc Lý uống nhiều rượu ôm lấy cô ta, mà cô ta chỉ giãy giụa mấy cái nhưng cũng không tránh khỏi, sau đó dục vọng chiến thắng tất cả.

Vào lúc đó, cô ta giả vờ từ chối đi theo tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lý là một người dũng mãnh, một đêm trôi qua làm cho Nguyễn Trà My luyến tiếc, cho nên hai người lại phóng túng ba ngày ba đêm, cuối cùng mới lưu luyến chia tay.

Nguyễn Trà My vốn lớn hơn Tịch Xuyên hai tuổi, năm nay cô ta đã ba mươi tuổi, sáu năm trước bà Tịch nhìn trúng cô ta, bà ta nói muốn cô ta gả cho Tịch Xuyên, lần đầu tiên cô ta thấy Tịch Xuyên đã thích anh ta, cô ta thích Tịch Xuyên, thật sự rất thích!

Nhưng 6 năm nay, Tịch Xuyên lại chưa từng liếc mắt nhìn cô ta, bình thường, Tịch Xuyên ngay cả tay của cô ta cũng không từng nắm, chứ đừng nói là chạm vào cô ta.

Mới đầu, cô ta cũng muốn vì Tịch Xuyên mà thủ thân như ngọc, nhưng anh ta không muốn cô ta, cô ta là một người phụ nữ 30 tuổi, cô ta có nhu cầu của một người phụ nữ bình thường, cho nên bình thường cô ta cũng thường xuyên đi tìm vài cậu trai trẻ giải quyết nhu cầu của mình, đương nhiên những việc này cô ta đều vụng trộm làm.
 
Chương 667


CHƯƠNG 667

Bởi vì ngày kết hôn của cô ta và Tịch Xuyên sắp đến rồi, hai ngày trước cô ta đi làm phẫu thuật vá màng trinh.

Nguyễn Trà My tưởng những chuyện cô ta làm rất kín kẽ, sẽ không có ai biết, nhưng thế nào cũng không ngờ Hứa Dinh Dinh lại ở trước mặt mọi người nói ra chuyện giữa cô ta với tổng giám đốc Lý.

May mà Hứa Dinh Dinh nói chỉ là chuyện của tổng giám đốc Lý, may mà lần đó thật sự chỉ là bàn bạc chuyện hợp tác.

“Bàn bạc về hợp đông?” Lông mày của Hứa Dinh Dinh nhướn lên: “Tổng giám đốc Lý có vợ rồi, chuyện cô Nguyễn và tổng giám đốc Lý cùng bàn bạc về hợp đồng bàn mà đến ba ngày ba đêm ăn ở cùng nhau, không biết vợ của tổng giám đốc Lý có biết hay không?”

“Cô nói linh tinh cái gì? Chúng tôi chỉ bàn bạc chuyện hợp đồng, nhà họ Nguyễn chúng tôi có làm ăn qua lại với tổng giám đốc Lý, là bàn bạc hợp tác bình thường, cô không biết thì đừng có mà nói bừa.” Nguyễn Trà My lúc này chắc chắn sẽ không thừa nhận, may mà nhà họ Nguyễn và tổng giám đốc Lý thật sự có hợp tác, đây là một cái cớ không tôi.

“Vậy sao? Thật ra chi tiết ba ngày ba đêm hai người đã bàn bạc những gì, tôi cũng không muốn biết, cô Nguyễn cũng không cần thiết giải thích quá nhiều với tôi.” Hứa Dinh Dinh nhìn cô ta, cười đầy thâm ý.

Nguyễn Trà My đột nhiên ý thức đến biểu hiện của mình vừa rồi có hơi quá, nói quá nhiều rồi, cô ta quả thật không cần thiết giải thích những chuyện này với Hứa Dinh Dinh, cô ta hoàn toàn không cần quan tâm Hứa Dinh Dinh, mặc kệ Hứa Dinh Dinh nói cái gì cô ta cũng không quan tâm.

Hứa Dinh Dinh nhìn thần sắc thay đổi trên mặt của Nguyễn Trà My, rất dễ liền đoán ra suy nghĩ của Nguyễn Trà My, ở bên cạnh Khiết Khiết nhà cô lâu như vậy, cô cũng học được một chút cách quan sát.

Trong ánh mắt của Hứa Dinh Dinh nhiều thêm vài phần ý cười khinh, trò hay vẫn ở phía sau.

Khi nhìn thấy Nguyễn Trà My thầm thở phào, môi đỏ của Hứa Dinh Dinh nhếch lên, từ từ nói ra từng chữ: “Có điều tôi biết hai ngày trước, cô Nguyễn đi làm một phẫu thuật nhỏ, là phẫu thuật gì, cô Nguyễn chắc không có quên đâu nhỉ?”

Lúc này, lời nói của Hứa Dinh Dinh chậm lại, nhưng tiếng không hề thấp, đủ để mọi người xung quanh đều có thể nghe thấy.

Cả người Nguyễn Trà My bỗng cứng đờ, giống như bị sét đánh trúng, không nhúc nhích, hai mắt của cô ta trợn tròn hết cỡ, nhìn chằm chằm vào Hứa Dinh Dinh, trong kinh sợ có sự sợ hãi không mà khống chế.

Hứa Dinh Dinh sao lại biết chuyện cô ta làm phẫu thuật?

Mà lúc này càng khiến Nguyễn Trà My sợ là, cô ta không chắc chắn Hứa Dinh Dinh còn biết chuyện gì nữa?

Nếu như để Tịch Xuyên biết cô ta làm phẫu thuật vá màng trinh, biết những chuyện đó của cô ta, vậy cô ta…

Khoảnh khắc này, Nguyễn Trà My muốn nhanh chóng rời khỏi, cô ta sợ Hứa Dinh Dinh sẽ nói ra những lời kinh người hơn, cô ta càng sợ bị Tịch Xuyên biết.

“Cô Nguyễn làm phẫu thuật gì?” Nhưng, Nguyễn Trà My còn chưa có tránh đi kịp thì giọng nói của Tịch Xuyên lại đột nhiên truyền tới.

Cơ thể của Nguyễn Trà My rõ ràng run rẩy, sau đó đồng tử châm chậm di chuyển, nhìn về phía giọng nói đó phát ra, khi nhìn thấy Tịch Xuyên sải bước đi tới, cô ta hít một ngụm khí lạnh.

Tịch Xuyên nghe thấy rồi!

“Xuyên, anh đến rồi, ngày mai chúng ta phải đi thử váy cưới rôi, bác gái nói muốn đi cùng chúng ta…” Nguyễn Trà My quả thật vẫn coi như có não, cô ta biết rõ, những lúc như này, tuyệt đối không thể tiếp tục thảo luận vấn đề đó, cho nên, cô ta tìm một chủ đề thích hợp muốn che đậy lại, còn không quên dùng bà Tịch làm lá chắn.

“Cô Nguyễn vừa làm phẫu thuật, quá lao lực sợ rằng không tốt lắm.” Nhưng, Tịch Xuyên không phải kẻ ngốc, đâu thể bị cô ta che mắt được, vừa thấy thần sắc thay đổi của Nguyễn Trà My, đủ để anh ta biết, phẫu thuật đó là một phẫu thuật không thể công khai.
 
Chương 668


CHƯƠNG 668

Lúc này, Tịch Xuyên nghĩ đến chính là phẫu thuật phá thai.

Nguyễn Trà My nghe thấy lời nói của Tịch Xuyên, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.

Tịch Xuyên cười lạnh một tiếng, sau đó quay sang người bên cạnh: “Cậu đi tra một chút cô Nguyễn hai ngày trước đã làm phẫu thuật gì.. “

“Xuyên, thật ra không có phẫu thuật gì, em hôm nay vừa khéo gặp được cô Hứa, vốn dĩ muốn chào hỏi với cô ấy, em cũng không hiểu cô Hứa sao lại nói ra những lời đó, cũng không biết những điều này cô Hứa đã nghe thấy từ đâu?” Sắc mặt của Nguyễn Trà My nhất thời trở nên trắng bệch, trước đây cô ta làm những chuyện đó có thể giấu được Tịch Xuyên, là vì Tịch Xuyên căn bản không quan tâm cô ta làm cái gì.

Nếu như Tịch Xuyên đi điều tra, chắc chắn sẽ tra ra.

“Xuyên, anh nếu như thật sự không muốn kết hôn, em có thể nói với bác gái, anh biết, em sẽ không khiến anh khó xử.” Nguyễn Trà My lại bày ra dáng vẻ lương thiện thấu hiểu lòng người.

“Anh biết mà, nhiều năm như vậy em vẫn mãi yêu anh, cho nên, vì anh, em có thể chịu đựng tất cả, có thể hy sinh tất cả, em thậm chí có thể…” Nguyễn Trà My nhìn Tịch Xuyên, mặt mày thâm tình, đương nhiên cũng có loại đáng thương cố tình giả vờ.

Tịch Xuyên nhìn dáng vẻ của cô ta, thật sự thấy buồn nôn, vừa rồi Hứa Dinh Dinh nói đến chuyện của Nguyễn Trà My với tổng giám đốc Lý, anh ta cũng nghe thấy, chính phản ứng vừa rồi của Nguyễn Trà My, anh ta không cần tra cũng biết xảy ra chuyện gì.

Chuyện phẫu thuật 100% cũng không phải chuyện gì tốt đẹp.

Thật tiếc cô ta vậy mà còn có thể nói ra những lời như thế này.

“Từ cổ trở lên của cô đều bị tê liệt rồi à?” Mồm miệng của Tịch Xuyên trước nay đủ độc, không có chút lưu tình.

Tịch Xuyên mắng người đều mang lời thô tục, hơn nữa trình độ mắng người cực siêu, người bình thường cũng nghe không hiểu. “A? Ý gì vậy?” Nguyễn Trà My sững người, trực tiếp ngây ra, căn bản nghe không hiểu ý của Tịch Xuyên.

Nhưng Tịch Xuyên không có quan tâm cô ta, trực tiếp kéo Hứa Dinh Dinh rời khỏi.

Anh ta đã lên kế hoạch tất cả rồi, điều mà anh cần làm chính là giải quyết vấn đề căn bản trước, anh ta không có thời gian ở đây phí lời với Nguyễn Trà My.

Nguyễn Trà My đã làm cái gì, đối với anh ta mà nói căn bản chả sao cả.

“Ý của anh ấy là nói cô não tàn” Có một cô gái ở xung quanh có lòng tốt giải thích hộ Nguyễn Trà My.

Vốn dĩ mọi người ở đây phần lớn đều không hiểu ý tứ trong lời nói vừa rồi của Tịch Xuyên, lúc này cô gái này vừa giải thích, mọi người đều không khỏi bật cười.

“Hừ, rốt cuộc ai là người thứ ba, sự phát triển của kịch bản này có hơi bất ngờ.”

“Người ta nam thâm tình, nữ dịu dàng, vừa nhìn chính là một đôi, cái người từ cổ trở lên đều bị tê liệt này chính là đến làm trò.”

“Quá thích người đàn ông đó rồi, thật ngầu, nếu như có một người đàn ông có thể bảo vệ tôi như thế kia, bảo tôi làm người thứ ba tôi cũng bằng lòng.”

“Thái độ vừa rồi của người đàn ông đó, cô cảm thấy anh ta sẽ để người phụ nữ mà anh ta thích làm kẻ thứ ba không? Cái người từ cổ hắt lên bị tê liệt này căn bản cái gì cũng không phải, không đính hôn, càng không có kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không tính, cô gái vừa rồi rõ ràng mới là chính chủ.”

“Ừm, người ta vừa nhìn vào là biết chân ái rồi”

“Bà thím này vừa nhìn chính là loại không thỏa mãn dục vọng, cho nên mới có thể bàn hợp đồng” với đàn ông ba ngày ba đêm.”
 
Chương 669


CHƯƠNG 669

“Vừa rồi cô gái đó nói cô ta làm phẫu thuật gì đó, cô ta cố tình tránh né, mấy cô đoán là phẫu thuật gì?”

“Điều này còn cần đoán sao? Không phải phẫu thuật phá thai, thì là vá màng trinh.”

“Thật sự không biết xấu hổ, cô ta như vậy còn có mặt mũi nói yêu, còn có mặt mũi nói vì đối phương có thể hi sinh tất cả, chẳng trách vừa rồi người đàn ông đó sắp ói ra, như thế này ai nhìn vào sẽ thấy buồn nôn.”

“Quả thật buồn nôn.”

Không thể không nói, mọi người đều nói đúng.

Nguyễn Trà My nghe thấy lời nghị luận của mọi người, sắc mặt càng lúc càng khó coi, cô ta hôm nay muốn khiến Hứa Dinh Dinh thê thảm, không ngờ lại trở nên như thế này.

Sắc mặt của mấy người phụ nữ đi cùng với Nguyễn Trà My cũng trở nên khó coi.

Nguyễn Trà My cuối cùng chỉ có thể trốn khỏi đó.

Trong phòng khách sạn.

Khi Tô Khiết tỉnh lại đã là hơn 10 giờ của nước R, cô không có nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô nghĩ Nguyễn Hạo Thần đi công tác rồi, chắc là có chuyện quan trọng, lúc này chắc là đến công ty rồi.

Tô Khiết cầm điện thoại, nhìn thấy tin nhắn Hứa Dinh Dinh gửi đến, nói tất cả đều tốt.

Biết hai bảo bối đều tốt, trong lòng Tô Khiết không có lo lắng như vậy nữa, nhưng lại nhớ hai bảo bối.

Tô Khiết lại nghĩ đến một vấn đề khác, Tịch Xuyên bây giờ ở bên Hứa Dinh Dinh, chắc chắn biết chuyện của hai bảo bối.

Tịch Xuyên biết rồi, lấy mối quan hệ của Tịch Xuyên với Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn không bao lâu cũng sẽ biết.

Bởi vì biết Tịch Xuyên và Hứa Dinh Dinh ở bên nhau, sợ gọi điện không tiện, Tô Khiết bèn soạn một tin nhắn, gửi cho Hứa Dinh Dinh.

Tô Khiết suy nghĩ một lát, nhanh chóng soạn tin nhắn.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần từ trong phòng tắm đi ra, anh vốn cho rằng Tô Khiết còn chưa có tỉnh, cho nên động tác rất nhẹ nhàng, ra khỏi phòng tắm lại nhìn thấy Tô Khiết đang nằm sấp trên người nhìn điện thoại, khóe môi của anh hơi cong lên, đi về phía trước giường, có điều, động tác của anh vẫn rất nhẹ, đi trên tấm thảm cao cấp căn bản không nghe thấy âm thanh.

Trên giường, Tô Khiết không hề hay biết.

Cậu ba Nguyễn đi đến trước giường, hơi nghiêng người, sau đó liền nhìn thấy cô đang soạn tin nhắn.

Tin nhắn của cô mới bắt đầu soạn, có điều mấy chữ đó, khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy mấy chữ đó, hai mắt lập tức nheo lại, hơi thở nguy hiểm lập tức ập đến.

Tô Khiết cảnh giác, con ngươi đảo nhanh, khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đứng trước giường, liền giật mình, nhìn vào đôi mắt đang nheo lại của Nguyễn Hạo Thần, trái tim của cô hơi run.

Tô Khiết vô thức thu điện thoại lại, đó là một loại phản ứng theo bản năng sau khi nhìn thấy sự nguy hiểm trong mắt của anh, Nguyễn Hạo Thần nhìn động tác của cô, ánh mắt càng lạnh, càng tối.

Tay của Tô Khiết vô thức siết chặt chiếc điện thoại trong tay, cô nghĩ đến tin nhắn vừa rồi còn chưa có soạn xong– nói Minh Hạo đừng quậy, tớ có thời gian sẽ đi thăm nó…

Cô không quá lo lắng về Tịch Xuyên, cô càng lo lắng Minh Hạo sẽ làm loạn, con trai của cô cô hiểu rõ nhất.

Cho nên, cô muốn bảo Hứa Dinh Dinh nói với Minh Hạo, đừng làm loạn, không được gây chuyện.

Chỉ là, cô không có ngờ tin nhắn của cô còn chưa có soạn xong, Nguyễn Hạo Thần đã đi tới, anh bây giờ không phải nên đến công ty rồi sao?

Cô vốn dĩ tưởng anh đã đến công ty rồi.
 
Chương 670


CHƯƠNG 670

Tô Khiết nghĩ, tin nhắn cô vừa soạn, anh chắc nhìn thấy rồi?

Thật ra, có quan hệ của Tịch Xuyên và Hứa Dinh Dinh, chuyện hai đứa trẻ của Tô Khiết chắc chắn không giấu được bao lâu.

Nguyễn Hạo Thần sớm muộn gì cũng sẽ biết.

Thật ra cô cảm thấy, Nguyễn Hạo Thần biết chắc cũng không có gì, dù sao bọn họ chỉ là kết hôn theo hợp đồng, hai đứa trẻ là sinh ra trước khi bọn họ kết hôn, không có quan hệ gì với anh cả.

Đương nhiên, quan trọng hơn là đứa trẻ không phải của Nguyễn Hạo Thần, cho nên chuyện này với Nguyễn Hạo Thần không quan hệ xung đột trực tiếp gì.

Cô tin lấy nhân phẩm của Nguyễn Hạo Thần chắc cũng sẽ không làm lớn chuyện.

Cho nên, Tô Khiết cảm thấy cũng không cân thiết phải che đậy nhiều làm gì cả, nhìn thấy thì nhìn thấy thôi.

Trong ngực của Nguyễn Hạo Thần lúc này chỉ có một câu nói trong tin nhắn vừa rồi của Tô Khiết – có thời gian thì đi gặp nó.

Cô đối với cái tên Đường Minh Hạo đó thật sự nhớ mãi không quên.

Đường Minh Hạo? Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc có quan hệ gì với cô?

Hay là, anh nên đi điều tra thử.

Đợi anh tra ra, anh tuyệt đối sẽ không tha cho tên Đường Minh Hạo đó.

Lần trước, anh đã hỏi cô, Đường Minh Hạo là ai, nhưng cô nói với anh, Đường Minh Hạo là con trai của cô.

Cho nên, lần này anh không có hỏi nhiều, bởi vì anh cảm thấy hỏi cũng không hỏi được gì, không bằng anh tự mình đi điều tra cho nhanh, trực tiếp hơn.

Đây cũng chính là phong cách của Nguyễn Hạo Thần.

Cảm xúc trong ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần rất nhanh được giấu đi, cúi đầu, hôn nhẹ lên môi cô: “Dậy đi, ăn sáng xong cùng anh đến công ty.”

“.. “Tô Khiết ngây người, anh đến công ty làm gì cũng phải dẫn theo cô?

Cô tưởng, anh dẫn cô đi công tác, chẳng qua chỉ là muốn để tôi cô bồi anh, anh ban ngày đi bàn chuyện làm ăn căn bản không cần dẫn cô theo. Bàn chuyện làm ăn cô căn bản không thể giúp được anh.

Cô đối với chuyện kinh doanh thật sự không biết gì.

Anh rốt cuộc có ý gì?

Tô Khiết lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề khác, công việc của anh ở bên này không phải là kinh doanh của Nguyễn Thị, anh cũng không cần tránh cô sao?

Tô Khiết bởi vì trong lòng đang suy nghĩ, cho nên không có nhúc nhích, mà cứ ngây ra nhìn anh.

“Ngây ra làm gì? Dậy thôi.” Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy bộ dạng của cô, khẽ mỉm cười, khi cô ngốc nghếch như này thật sự rất đáng yêu. Anh phát hiện, cô của bây giờ, ở trước mặt anh, dường khi ngây ngốc đáng thương càng lúc càng nhiều, sự ngây thơ cũng theo đó mà tăng lên, còn kiểu thông minh phòng bị kia càng ngày càng ít.

“Nguyễn Hạo Thần, anh tại sao cứ muốn dẫn em đi?” Tô Khiết vẫn không nhúc nhích, chỉ là nhìn ánh mắt của anh hơi lóe lên, cô cảm thấy loại cử động này thật sự rất kỳ lạ.

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời cô nói, động tác vừa muốn xoay người chợt dừng lại, mắt nhìn thẳng vào cô.

“Em nói xem?” Đáy lòng Nguyễn Hạo Thần bỗng nhiều thêm vài phân chờ mong, ‘đồ ngốc nhỏ này đối với tình cảm cực kỳ chậm chạp có phải cuối cùng hiểu được cái gì đó rồi không?
 
Chương 671


CHƯƠNG 671

Tô Khiết hơi sững người, cô nói sao? Cô chính vì không biết nên mới hỏi anh mà.

Tô Khiết nhìn anh, mặt mày mê mang.

Nguyễn Hạo Thần thầm thở dài, đột nhiên cảm thấy anh có phải có vội vàng rồi không.

Anh cảm thấy, cô có thể ý thức đến vấn đề này coi như đã rất tốt rồi, muốn để cô hoàn toàn hiểu rõ thật sự quá làm khó cô rồi. Dù sao, cô vốn đĩ chính là cô ngờ trong chuyện tình cảm, đối với phương diện tình cảm phản ứng của cô trước nay rất chậm. Có điều, Nguyễn Hạo Thần vẫn muốn nói với cô, mặc kệ cô có tin hay không, mặc kệ cô có hiểu hay không.

“Bởi vì, tôi thích…” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, biểu cảm rất chuyên chú, rất nghiêm túc.

Chỉ là, vào lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cắt ngang lời nói của Nguyễn Hạo Thần.

Điện thoại kêu là của Nguyễn Hạo Thần.

Khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy số hiển thị, ánh mắt chợt lóe lên, sau đó cầm điện thoại, đứng thẳng dậy, sau khi kéo dãn khoảng cách với Tô Khiết, mới nghe máy.

Lúc này, nếu như người khác gọi đến, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không nghe, nhưng đây là cuộc gọi của Trác Hiểu Lam.

Anh ta trước đó gọi điện hỏi tình hình của Tô Khiết, anh biết Trác Hiểu Lam lúc này gọi điện cho anh chắc chắn là vì chuyện đó của Tô Khiết, hoặc Trác Hiểu Lam có phát hiện gì rồi.

Nguyễn Hạo Thần sau khi nghe máy, xoay người, đi ra vài bước, mới mở miệng nói: “Chị cả, có chuyện gì?”

Lúc này, trong giọng nói của anh ẩn ẩn thêm vài phần lo lắng.

“Sao thế? Chị làm phiền hai người rồi?” Lấy IQ của Trác Hiểu Lam, đã đoán được một chút tình hình.

Vừa rồi Nguyễn Hạo Thần nghe máy, nhất thời lại không lên tiếng, cô ta liền biết, cuộc gọi này của cô ta gọi đến không đúng lúc rồi, chỉ là bây giờ sắp 11 giờ rồi, thế nào vẫn làm phiền hai người này vậy?

“Không có, chị cả có gì cứ nói.” Nguyễn Hạo Thần hiếm khi khách khí như vậy, lúc này rất có tính nhẫn nại.

“Liên quan đến chuyện vợ của em, em nói cô ấy bị thương không thể mang thai, vậy chắc chắn đã kiểm tra rồi, chị biết em khả năng không tiện dẫn cô ấy đến đây, cho nên em đưa tư liệu của cô ấy cho chị, chị tra cô ấy đã làm kiểm tra ở đâu, chắc có thể tra ra được vài chuyện, đến lúc đó chị có thể căn cứ theo tư liệu tra được hiểu được một ít tình trạng.” Nói đến việc chính, trong giọng điệu của Trác Hiểu Lam rõ ràng nhiêu thêm vài phần nghiêm túc.

Tối qua, sau khi Nguyễn Hạo Thần gọi điện cho cô ta, cô ta bởi vì quá hiếu kỳ, bèn gọi điện cho Tiểu Thất, muốn hiểu thêm tình trạng, sau đó, Tiểu Thất nói với cô ta, Nguyễn Hạo Thần kết hôn rồi.

Cho nên, cô ta biết đó là vợ của Nguyễn Hạo Thần, không phải bạn gái, nếu đã là vợ của Nguyễn Hạo Thần, chuyện này tuyệt đối không thể qua loa được.

Trong cuộc gọi tối qua, Nguyễn Hạo Thần mặc dù không nói rõ, nhưng cô ta biết, Nguyễn Hạo Thần sẽ không dẫn vợ của anh đến kiểm tra, đương nhiên, cô ta cũng biết bên trong chắc chắn có nguyên nhân khác.

Cho nên, cô ta nghĩ ra một cách như thế, thật ra cách này điều tra rất phiên phức, nhưng vì Hạo Thần của nhà cô ta, cô ta nhất định phải làm như thế.

“Được, em lát nữa sẽ chuyển tư liệu của cô ấy sang cho chị.” Nguyễn Hạo Thần tự nhiên hiểu ý tứ của Trác Hiểu Lam, trong lòng cũng cảm kích.

Anh thật sự không thể dẫn Hứa Tô Khiết đi kiểm tra, bởi vì, anh biết, đối với tổn thương trước kia cô không muốn nhắc lại. Anh không muốn khiến cô chịu bất cứ sự tổn thương nào.

Nhưng, anh thật sự rất muốn biết Tô Khiết rốt cuộc đã chịu tổn thương như thế nào? Hơn nữa, y thuật của Trác Hiểu Lam thật sự rất giỏi, nói không chừng Trác Hiểu Lam có cách chữa khỏi cho cô.
 
Chương 672


CHƯƠNG 672

Cho nên, anh không có từ chối ý tốt của Trác Hiểu Lam.

Phải, anh không thể không thừa nhận, anh thật sự rất muốn một đứa con— Một đứa con của anh với cô, từ sau khi nảy sinh suy nghĩ này, suy nghĩ này càng trở nên mãnh liệt hơn theo từng ngày.

Tô Khiết nhìn thấy anh đứng dậy nghe điện thoại thì hơi sững người, sau đó cô nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần xoay người, đi ra mấy bước.

Sau đó cô nghe thấy Nguyễn Hạo Thần gọi một tiếng chị cả.

Thật ra, cô vừa rồi nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình điện thoại của Nguyễn Hạo Thần là – Trác Hiểu Lam.

Trác Hiểu Lam, cái tên này cô không hề xa lạ, năm đó, khi cô khó sinh xuất huyết nhiêu, chị Hồng Linh chính là mời Trác Hiểu Lam làm phẫu thuật giúp cho cô.

Năm đó nếu không phải là Trác Hiểu Lam, cô có thể sớm đã không còn mạng rồi.

Chỉ là, Trác Hiểu Lam sao lại gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần, Trác Hiểu Lam này với Trác Hiểu Lam mà cô biết có phải cùng một người không?

Nguyễn Hạo Thần gọi chị cả?

Tô Khiết đột nhiên nghĩ đến cậu hai Trác cũng là bác sĩ, hình như chính là em trai của Trác Hiểu Lam, nhà họ Trác là thế gia y học.

Cho nên, chắc là cùng một người, không sai được.

Lông mày của Tô Khiết hơi nhíu lại, nhìn thấy đang quay lưng với cô nghe điện thoại, cô đứng dậy, đi về phía phòng tắm.

Cô không muốn nghe trộm điện thoại của Nguyễn Hạo Thần, cô đi vào phòng tắm, định đóng cửa lại, sau đó chính vào lúc này, cô nghe thấy lời mà Nguyễn Hạo Thần nói.

Nguyễn Hạo Thần nói, anh sẽ chuyển tư liệu của cô qua đó, ý của anh chắc là chuyển tư liệu cho Trác Hiểu Lam.

Chỉ là, Nguyễn Hạo Thần nói ‘cô’ này là chỉ ai?

Có điều, Nguyễn Hạo Thần không có suy nghĩ sâu, lúc đầu Trác Hiểu Lam là do chị Hồng Linh mời đến, cô với Trác Hiểu Lam không thân, chỉ có chuyện vài câu, hơn nữa cũng đều liên quan đến bệnh tình của cô.

Có điều, Tô Khiết biết, y thuật của Trác Hiểu Lam thật sự rất giỏi, hoặc là Nguyễn Hạo Thần muốn mời Trác Hiểu Lam giúp anh khám bệnh, cho nên, Trác Hiểu Lam muốn tư liệu của người đó.

Tô Khiết đóng cửa phòng tắm, mở vòi nước, bắt đầu tắm.

Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết đã vào phòng tắm, âm thầm thở phào, có điều, vẫn cẩn thận đè thấp giọng nói: “Chị cả cảm thấy tình trạng của cô ấy có thể chữa khỏi, đúng không?”

Chuyện khác, Nguyễn Hạo Thần trước nay chưa từng lo lắng như vậy, đắn đo như thế, nếu như bình thường anh căn bản không thể hỏi những lời như thế, anh lúc bình thường căn bản sẽ không hỏi nhiêu thêm một chữ.

“Chị cũng hy vọng có thể chữa được, dù sao cô ấy là vợ em, yên tâm đi, chị đây sẽ cố hết sức.” Trác Hiểu Lam gấp gáp như vậy, là vì cảm nhận được Nguyễn Hạo Thần thật sự để ý vợ của anh, mà chuyện của nhà họ Nguyễn quá phức tạp, nếu như vợ của Nguyễn Hạo Thần không thể sinh con được, cửa ải của ông cụ nhà họ Nguyễn không qua được rồi.

Ông cụ nhà họ Nguyễn cường thế, bá đạo như thế, cô ta biết rõ, năm đó, nếu không phải Nguyễn Hạo Thần bảo cô ta dẫn dì Mộng trốn đi, dì Mộng cùng đứa trẻ đó sợ rằng không còn mạng rồi.

Chuyện năm đó, dì Mộng không có sai gì cả, rõ ràng là lỗi của nhà họ Nguyễn, nhưng ông cụ nhà họ Nguyễn lại để một mình dì Mộng gánh chịu tất cả tội danh, cuối cùng dì Mộng bị ông cụ nhà họ Nguyễn đuổi ra khỏi nhà họ Nguyễn, ông cụ Nguyễn thậm chí không để dì Mộng gặp Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 673


CHƯƠNG 673

Cô ta nhớ, đó là mùa đông, Nguyễn Hạo Thần đứng trong tuyết, cứ đứng như vậy cả một đêm, nhưng, anh lại không có khóc, chỉ bướng bỉnh đứng ở đó.

Năm đó, Nguyễn Hạo Thần mới 9 tuổi, còn bé như vậy, yếu ớt như vậy, nhìn như thế khiến người ta rất đau lòng.

Bây giờ Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng tìm được một cô gái anh thích, cô ta không muốn bởi vì bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến hôn nhân của bọn họ.

“Em chuyển tư liệu cho chị, chị tra rõ rồi nói tiếp.” Trác Hiểu Lam nghĩ tới chuyện trước kia, trong giọng nói cũng mang theo vài phần nặng nề.

Cô ta muốn nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần hạnh phúc, nhất định phải hạnh phúc, cô ta giúp anh, nhất định phải giúp anh.

Trác Hiểu Lam nghĩ, trước tiên phải lấy được tư liệu, cô ta trước tiên phải tra, nếu như thật sự không tra ra được, cô ta đích thân qua đó một chuyển.

Trác Hiểu Lam biết, Nguyễn Hạo Thần không dẫn cô gái đó đến đây, là không muốn khiến cô gái đó chịu tổn thương. Nhưng đến lúc đó nếu như thật sự không tra được, cô buộc phải đích thân qua đó, xem thử tình trạng của cô gái đó rốt cuộc là như nào?

Có điều, lúc này Trác Hiểu Lam không có nói ra suy nghĩ của cô ta cho Nguyễn Hạo Thần.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp máy, nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, anh biết Tô Khiết vẫn ở trong nhà tắm, anh mở email, ấn mở một email trong đó, đó là tư liệu trước kia anh cho người điều tra chuyện liên quan đến Tô Khiết.

Là một số chuyện khi cô ở nước M.

Nguyễn Hạo Thần tổng kết lại, chuyển tất cả những gì anh biết cho Trác Hiểu Lam.

Bao gồm thân phận ở thành phố A của Tô Khiết, cũng bao gồm thân phận chuyên gia tâm lý tội phạm của cô ở nước M, có thể nói những gì Nguyễn Hạo Thần tra được coi như rất chỉ tiết rồi.

Nguyễn Hạo Thần chuyển tư liệu xong, vừa hay nghe thấy tiếng mở cửa, Tô Khiết đã sửa soạn xong bước ra.

Nguyễn Hạo Thần cất điện thoại đi, đi tới, rất tự nhiên vòng tay ôm lấy eo của Tô Khiết, trên mặt anh không có bất cứ sự khác thường nào: “Đi thôi, đi ăn cơm.”

Động tác của anh rất tự nhiên, nhưng Tô Khiết lại cảm thấy bàn tay của anh đặt ở trên eo cô có hơi siết chặt, giống như có một tia căng thẳng, lại giống như có một tia lo lắng.

Căng thẳng? Lo lắng? Anh đang căng thẳng điều gì? Lo lắng chuyện gì?

Từ trước đến nay, sự chuyên nghiệp của Tô Khiết đều dùng khi cần, đối với người thân, với bạn bè, cô hy vọng giống như ở chung ở với người thường.

Kết hôn với anh lâu như vậy, trừ tình huống đặc biệt ra, cô chưa từng thăm dò tâm tư của anh, cô cảm thấy mỗi người đều có chuyện riêng của mình, thăm dò chuyện riêng tư của người khác chính là không tôn trọng người ta.

Cho nên lần này, Tô Khiết cũng không có tiếp tục quan sát cái gì nữa, càng không có hỏi nhiều, theo anh rời khỏi phòng.

Thành phố A.

“Cậu tra người này đến trung tâm giám định DNA nào?” Đường Lăng đưa bức ảnh của Thụy cho Tiểu Hổ: “Nghĩ cách đổi báo cáo giám định.”

Đường Lăng biết, Thụy là sát thủ chuyên nghiệp, làm chuyện chắc chắn cực kỳ cẩn thận, khi làm giám định, anh ta chắc chắn sẽ ở một bên nhìn, cho nên, chỉ có thể đổi báo cáo giám định.

“Được.” Tiểu Hổ không có bất cứ sự nghi ngờ nào, đồng ý cực kỳ nhanh, chỉ là nghĩ đến một vấn đề, không nhịn được hỏi: “Lão đại, đổi ai? Tùy tiện đổi ai cũng được không?
 
Chương 674


CHƯƠNG 674

“Bệnh viện số 1 có lưu trữ máu của Nguyễn Hạo Thần, cậu đi lấy một ít, sau đó làm một bản xét nghiệm DNA cá nhân.” Ánh mắt của Đường Lăng ngước lên, liếc nhìn Tiểu Hổ, nếu Tịch Xuyên đã muốn đổi của lão tam, vậy thì đổi của lão tam.

Máu của Nguyễn Hạo Thần thuộc loại máu gấu trúc tương đối hiếm gặp, đương nhiên không chỉ có Nguyễn Hạo Thần, đàn ông của nhà họ Nguyễn đều có nhóm máu như thế, năm đó Nguyễn Bạc Vệ xảy ra tai nạn xe, mất máu quá nhiều, chính là vì lúc đó trong bệnh viện không có dự trữ nhóm máu gấu trúc này mới dẫn tới tình trạng của Nguyễn Bạc Vệ chuyển biến xấu đi, cuối cùng mặc dù giữ được mạng sống, nhưng để lại rất nhiều di chứng.

Từ lần đó về sau, Nguyễn Hạo Thần sẽ theo định kỳ dự trữ máu của mình, phòng trừ vạn nhất.

Đương nhiên, muốn đổi thành của lão tam, còn muốn khiến bà Tịch tin, chắc chắn cần phải phí sức.

Bên phía bà Tịch làm cũng là xét nghiệm DNA cá nhân.

“Lão đại, ý của anh là đổi thành của cậu ba Nguyễn?” Tiểu Hổ kinh ngạc, hai mắt trợn tròn, mặt mày khó tin nhìn chằm chằm Đường Lăng.

Lão đại muốn làm cái gì đây?

Đây là giám định DNA, loại báo cáo này làm giả, hậu quả đó cực kỳ nghiêm trọng nha.

“Lão đại, tại sao phải đổi thành của cậu ba Nguyễn?” Tiểu Hổ trước nay đều là Đường Lăng nói cái gì, anh ta làm cái đấy, trước nay chưa từng nghi ngờ điều gì, nhưng lần này, anh ta không thể không nghi ngờ, bởi vì chuyện này quá kinh người rồi!

Đường Lăng không có trả lời, chỉ là khóe môi hơi nhếch lên, nhìn trông giống đang cười, nhưng lại không quá giống.

Tiểu Hổ nhìn thần sắc như thế của anh, hít thở sâu một hơi, anh ta biết, đây là chuyện mà lão đại đã quyết định, không khiến anh ta nghi ngờ, anh ta phải làm chính là kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của lão đại: “Em biết rồi, em lập tức đi làm.”

“Đợi đã, bệnh viện số 1 chắc có ghi chép giám định DNA mà Nguyễn Bạc Vệ lúc đầu làm, cậu nghĩ cách đi tra ra” Chỉ là, Đường Lăng lại gọi anh ta lại.

Mấy năm trước, Nguyễn Bạc Vệ từng làm giám định với Nguyễn Tầm Trung, vốn dĩ, khi đón Nguyễn Tầm Trung vào nhà họ Nguyễn thì đã làm giám định, nhưng sau này không biết ai đồn giám định ban đầu là giả, ông cụ Nguyễn tính tình đa nghi, bèn để Nguyễn Bạc Vệ với Nguyễn Tầm Trung làm giám định cha con một lần nữa.

Lúc đó chính là làm ở bệnh viện số 1, bệnh viện chắc có thể tra được tư liệu.

“Ô” Tiểu Hổ chậm chạp đáp một tiếng, đột nhiên cảm thấy sự tình càng phức tạp hơn nữa, anh ta đã đơ rồi.

“Lại làm một phần cho ông cụ Nguyễn, nếu như bệnh viện số 1 thì có thể tìm tư liệu DNA ban đầu của Nguyễn Bạc Vệ, bèn đổi thành của ông cụ Nguyễn, nếu như không được tìm tư liệu giám định DNA ban đầu của Nguyễn Bạc Vệ, thì trực tiếp trộm phần báo cáo của ông cụ Nguyễn, có điều bắt buộc phải là tên của Nguyễn Bạc Vệ.”

Vốn dĩ, chỉ cần lấy báo cáo giám định DNA của Tịch Xuyên đổi thành của Nguyễn Hạo Thần là được rồi, nhưng bên phía bà Tịch không có làm của Tịch Xuyên, chỉ làm của đứa trẻ đó.

Bởi vì năm đó ba của Tịch Xuyên qua đời, bà Tịch đã lén làm giám định DNA của Tịch Xuyên một lần rồi, là Tịch Xuyên với người đàn ông khác, cho nên trong tay bà Tịch có kết quả giám định DNA của Tịch Xuyên rồi.”

Lần này bà Tịch cũng sợ Tịch Xuyên phát hiện, cho nên không có làm của Tịch Xuyên.
 
Chương 675


CHƯƠNG 675

Cho nên chuyện này thì rất phiền phức rồi, đương nhiên có khó nữa cũng không cản được Đường Lăng, không thể không nói, Đường Lăng làm việc thật sự có thể làm tất cả.

Anh biết rõ, đổi báo cáo giám định của đứa trẻ đó thành của Nguyễn Hạo Thần, nhưng nếu để bà Tịch tin đứa trẻ đó là của Nguyễn Hạo Thần lại rất khó.

Bởi vì, Nguyễn Hạo Thần trước nay đưa từng làm giám định DNA, cho nên bọn họ không thể tra ra được tư liệu DNA của Nguyễn Hạo Thần, nếu như trống rỗng làm ra một phần của Nguyễn Hạo Thần, ngược lại sẽ khiến người ta nghi ngờ.

Nhưng Nguyễn Bạc Vệ đã từng làm, cho nên tra được kết quả giám định DNA của Nguyễn Bạc Vệ là một chuyện hợp lý, sẽ không khiến người khác nghi ngờ.

Đương nhiên, kết quả giám định cha con với ông cháu chắc chắn không giống nhau, cho nên, cần phải đổi của Nguyễn Bạc Vệ thành của ông cụ Nguyễn.

Cuối cùng, bên phía bà Tịch tra được chính là kết quả giám định của ông cụ Nguyễn với Nguyễn Hạo Thần, thật sự là quan hệ ông cháu.

Đương nhiên, bà Tịch sẽ cho rằng là của Nguyễn Bạc Vệ với đứa trẻ đó, từ đó sẽ nhận định đứa trẻ đó có quan hệ ông cháu với Nguyễn Bạc Vệ, vậy thì đứa trẻ đó chính là của Nguyễn Hạo Thần.

Còn Nguyễn Tầm Trung, hôm nay còn đưa tròn 19 tuổi, không thể có con lớn như vậy được.

Lần này, Tiểu Hổ trực tiếp đơ người, cứ nhìn Đường Lăng như thế, nhất thời cũng quên mất trả lời.

“Đi đi.” Đường Lăng khoát tay với anh ta.

Tiểu Hổ hoàn hồn, ánh mắt nhanh chóng chớp chớp, mãi đến bây giờ vẫn không hiểu lão đại rốt cuộc có ý gì?

Có điều, lão đại căn dặn, anh ta chỉ có thể làm theo.

Nghĩ đến lão đại với cậu ba Nguyễn là anh em, còn thân hơn so với anh em ruột, cho nên lão đại chắc chắn sẽ không hại cậu ba Nguyễn, chắc chắn là cậu ba Nguyễn gặp phải phiên phức gì đó, lão đại nghĩ cách giúp cậu ba Nguyễn giải quyết.

Nghĩ thông điểm này tâm trạng của Tiểu Hổ bỗng thả lỏng, bước chân rõ ràng cũng nhanh hơn.

Tiểu Hổ trước tiên đi đến bệnh viện số 1, Đường Lăng đã chào hỏi, cho nên muốn lấy máu của Nguyễn Hạo Thần không khó.

Đương nhiên, giám định DNA cũng đi cửa sau, nhưng 24 tiếng mới có thể lấy kết quả.

Trong bệnh viện số 1, Đường Lăng nói rồi, không có ai dám chậm trễ một giây phút nào, bây giờ sau khi đợi kết quả giám định DNA của Nguyễn Hạo Thần, tiếp tục đổi kết quả ở bên kia.

Bên phía bà Tịch cũng tìm người, cho nên thời gian cũng không sẽ quá dài, đương nhiên sẽ không có nhanh như bên bệnh viện số 1”

Tiểu Hổ đi tra ghi chép giám định DNA năm đó Nguyễn Bạc Vệ làm, quả nhiên rất nhanh đã tra được.

Còn bên phía ông cụ Nguyễn cũng đơn giản, bởi vì ông cụ Nguyễn định kỳ kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện số 1, bệnh viện tìm một cái cớ, để ông cụ Nguyễn đến bệnh viện một chuyến làm kiểm tra.

Tất cả đều tiến hành cực kỳ thuận lợi, chuyện mà Đường Lăng sắp xếp không muốn thuận lợi cũng khó.

Còn cậu ba Nguyễn còn đang đi công tác, đối với chuyện này không biết gì cả, tất cả mọi thứ đều vào tình huống thân không biết quỷ không hay mà tiến hành!

Tô Khiết đối với chuyện kinh doanh hoàn toàn không biết gì, nhưng Nguyễn Hạo Thần làm cái gì cũng dẫn theo cô, ngay cả họp cũng để cô ngồi ở một bên.

Tô Khiết nghe những báo cáo chuyên ngành đó đến buồn ngủ, vốn dĩ mấy ngày nay không có ngủ ngon, cho nên mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi.
 
Chương 676


CHƯƠNG 676

Tô Khiết ngồi ở bên cạnh Nguyễn Hạo Thần, cô ngủ rồi, cơ thể nghiêng vê phía Nguyễn Hạo Thần, vốn dĩ Nguyễn Hạo Thần đang phát biểu trong cuộc họp đột nhiên dừng lại, nhanh chóng đưa tay ra, nhưng lại cực kỳ nhẹ nhàng đỡ lấy cô, sau đó ôm cô vào trong lòng.

Động tác của anh quá nhẹ nhàng, cho nên Tô Khiết không hề phát giác, cứ như thế nằm trong lòng anh, tiếp tục ngủ.

Ánh mắt của mọi người trong cuộc họp đều sắp rớt ra ngoài, vốn dĩ tổng giám đốc dẫn theo một cô gái đến cuộc họp đã đủ khiến bọn họ ngạc nhiên rồi.

Mà động tác dịu dàng vừa rồi của tổng giám đốc, ánh mắt dung túng, khiến bọn họ nghi ngờ người trước mắt rốt cuộc có phải là tổng giám đốc của bọn họ hay không.

Chỉ có thư ký Lý sắc mặt bình thường, không có chịu ảnh hưởng quá nhiều.

Đó là vợ của tổng giám đốc, tổng giám đốc với vợ tốt đó là chuyện bình thường.

Tối qua, anh ta nhìn hiểu rồi, ở trước mặt vợ, tổng giám đốc từ lâu đã không phải là tổng giám đốc khi xưa của bọn họ nữa rồi.

Cho nên bây giờ tổng giám đốc làm ra chuyện gì anh ta cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Tổng giám đốc không nói nữa, mà lúc này cô gái lúc này đang ngủ ngon lành trong lòng tổng giám đốc, người khác cũng không biết nên làm thế nào?

Cuộc họp này có cần họp tiếp nữa không?

“Tiếp tục, nhỏ tiếng một chút.” Nguyễn Hạo Thần đè thấp giọng căn dặn một tiếng.

Nếu cô như này cũng có thể ngủ được, chứng minh bọn họ họp không ảnh hưởng đến việc cô ngủ, anh thấy cô từ khi bọn họ bắt đầu họp thì bắt đầu ngủ gật, không ngờ cô coi nơi này thành khúc hát ru.

Sau đó mỗi một người phát biểu đều cố gắng đè thấp giọng nói, đương nhiên khi nói chuyện cũng không nhịn được mà nhìn sang Tô Khiết, sợ Tô Khiết bị đánh thức vì ồn ào.

Bảo bối của tổng giám đốc, nếu như bị bọn họ đánh thức, bọn họ cảm thấy tổng giám đốc chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ.

Sau đó, lời phát biểu của mỗi người đêu cố gắng đơn giản ngắn nhất, có điều bởi vì việc gần đây có hơi nhiều, cuộc họp kết thúc phải hơn một tiếng rưỡi sau.

Nhưng Tô Khiết vẫn không có tỉnh.

Nguyễn Hạo Thần ra hiệu mọi người rời khỏi, anh lại không nhúc nhích, thậm chí ngay cả tư thế cũng không có thay đổi một chút, sợ anh vừa động thì Tô Khiết sẽ tỉnh.

Nguyễn Hạo Thần ôm Tô Khiết ngồi thêm hơn một tiếng nữa, nhìn thấy sắc trời dần tối lại, nhưng Tô Khiết vẫn không có ý muốn tỉnh dậy.

Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi cong lên lộ ra nụ cười khẽ, khoảng thời gian này anh có phải thật sự làm cô mệt mỏi quá không.

Bây giờ trời đã tối rồi, Nguyễn Hạo Thần không thể không gọi cô dậy.

Nguyễn Hạo Thần cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên mặt cô.

“Đừng ồn, để em ngủ tiếp.” Tô Khiết nửa mơ nửa tỉnh thấp giọng lẩm bẩm một câu, động tác của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên cứng đờ.

Động tác của Nguyễn Hạo Thần dừng lại, anh đột nhiên nhớ đến lần trước, cô dùng ngữ khí như này nói chuyện, bảo bối đừng ồn.

Mà lúc đó, bảo bối cô nói là Đường Minh Hạo.

Như thế lúc này trong lúc nửa mê nửa tỉnh người cô nghĩ tới cũng là Đường Minh Hạo sao?
 
Chương 677


CHƯƠNG 677

Nghĩ đến loại khả năng này, sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần hơi đen lại, mắt cũng hơi nheo lại, bàn tay ôm eo của cô hơi siết chặt vài phần.

Anh phát hiện, đối với cô, thứ bây giờ anh muốn đã càng lúc càng nhiều.

Anh không chỉ muốn khi cô tỉnh lại người lúc nào nhìn thấy là anh, anh cũng muốn khi cô ngủ người mà cô nghĩ tới cũng là anh.

Nhưng, Nguyễn Hạo Thần biết, đó là chuyện không quá có khả năng, người cô nhớ tới khi cô tỉnh cũng không phải anh, người nghĩ tới khi ngủ sao có thể là anh được chứ.

Nguyễn Hạo Thần thầm thở dài, lân nữa cúi đầu hôn cô, anh muốn hôn cho cô tỉnh, cô tỉnh rồi ít nhất người nhìn thấy sẽ là anh.

“Nguyễn Hạo Thần, anh cút ra, em muốn ngủ.” Chỉ là khoảnh khắc này, cô đột nhiên giơ tay, vỗ anh một cái.

Lực đạo của cô không lớn, có điều Nguyễn Hạo Thần vẫn dừng lại, anh tưởng cô đã tỉnh rồi.

Nhưng, khi anh nhìn sang cô, lại phát hiện cô vẫn nhắm nghiền mắt, không có tỉnh.

Nguyễn Hạo Thần hơi ngây người, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái vẫn đang ngủ say, nhất thời có chút ngây ngốc.

Tô Khiết đột nhiên nghiêng người, mặt trực tiếp dán vào trong ngực anh, cơ thể co lại trong lòng anh, sau đó lại ngủ.

Cơ thể của Nguyễn Hạo Thần cứng nhắc, sau đó khóe môi dần dần cong lên, khẽ mỉm cười.

Điều này có phải biểu thị, anh đã dân dần thay thế vị trí của cái tên Đường Minh Hạo đáng chết đó ở trong lòng cô hay không, cho nên, người bây giờ cô nhớ tới khi ngủ là anh, không phải là cái tên Đường Minh Hạo mà đến bây giờ anh còn không biết người hay quỷ.

Có điều, anh đã cho người đi điều tra chuyện của Đường Minh Hạo đó rồi, đợi anh tra được, anh tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình với cái tên Đường Minh Hạo đó…

Nguyễn Hạo Thần không có tiếp tục quấy rầy Tô Khiết nữa, đợi đến khi Tô Khiết tự nhiên tỉnh dậy thì đã sắp 7 giờ rồi.

Trời đã tối rồi, nhưng Nguyễn Hạo Thần không có mở đèn.

Tô Khiết mở mắt ra, cái gì cũng không nhìn rõ, cô hơi sững người, vô thức giơ tay, khi sờ vào Nguyễn Hạo Thần thì thâm thở phào, chỉ là đột nhiên ý thức đến điều gì đó không đúng: “Nguyễn Hạo Thần, nửa đêm anh ngồi ngủ sao?”

Nghe thấy lời nói của cô, Nguyễn Hạo Thần không khỏi khẽ cười một tiếng, xem ra cô nhóc này ngủ đến hồ đồ rồi, hoàn toàn không biết đang ở đâu.

Nguyễn Hạo Thần rút điện thoại ra, mượn ánh sáng của điện thoại, Tô Khiết nhìn rõ rồi, nơi này không phải khách sạn, mà là trong phòng họp.

“Các anh họp xong rồi sao?” Tô Khiết vô thức sờ sờ mũi, cảm thấy có hơi xấu hổ.

Cô đã ngủ bao lâu rồi?

“Ừm” Nguyễn Hạo Thần trầm thấp đáp một tiếng, không có giải thích quá nhiều.

Nhưng Tô Khiết là người thông minh, quan sát tỉ mỉ, lúc này phòng họp chỉ còn hai người bọn họ, không có mở đèn, hơn nữa bên ngoài cũng cực kỳ yên tĩnh, chứng tỏ cuộc họp chắc chắn sẽ kết thúc từ lâu rồi.

“Anh sao không gọi em dậy?” Tô Khiết càng thấy ngại.

“Gọi rồi, em mắng anh, bảo anh cút ra.” Khi Nguyễn Hạo Thần nói lời này, trên mặt vẫn mang theo nét cười, có điều ánh mắt ẩn ẩn thêm vài phần thăm dò, anh muốn biết, trước đó khi cô nói lời đó rốt cuộc là đã tỉnh rồi, hay là đang trong mơ.

Theo anh thấy, hai trường hợp này có khác biệt rất lớn…
 
Chương 678


CHƯƠNG 678

“Không phải chứ? Em mắng anh? Em trước giờ không mắng người.” Tô Khiết trợn mắt nhìn anh, có chút không tin trước lời anh nói.

Cô trước nay không mắng người, bởi vì bên cạnh có hai đứa trẻ, bình thường nói chuyện cô đều đặc biệt chú ý.

Nhìn thấy phản ứng của cô, ý cười trên môi Nguyễn Hạo Thần không tự chủ mà giãn ra, như vậy xem ra, cô lúc đó chưa có tỉnh hoàn toàn.

Cho nên, khi cô nằm mơ người mà cô nghĩ tới đều là anh, loại cảm giác này thật tốt!!

Tô Khiết đã đứng dậy, Nguyễn Hạo Thần cũng muốn đứng dậy theo, chỉ là anh vừa đứng dậy một chút, lại đột nhiên ngã ra sàn.

“Nguyễn Hạo Thần, anh làm sao vậy?” Tô Khiết giật mình, bởi vì không có mở đèn, Nguyễn Hạo Thần ngã như vậy thì điện thoại trong tay cũng rơi xuống sàn, cho nên cô hoàn toàn không có nhìn rõ chuyện gì xảy ra.

Cô tưởng Nguyễn Hạo Thần đột nhiên ngất đi.

Lúc đó, bản thân cô không có phát hiện trong giọng nói của cô mang theo sự lo lắng và căng thẳng.

Có điều, Nguyễn Hạo Thần nghe ra.

“Không sao, chỉ là chân bị tê.” Nguyễn Hạo Thần ngồi trên sàn, tâm trạng lại cực kỳ tốt, cô bây giờ đã bắt đầu lo lắng cho anh rồi sao?

Thật ra anh biết anh duy trì một tư thế lâu, chân chắc chắn sẽ tê, anh cũng đoán được khi đứng lên đột ngột sẽ có kết quả như thế này.

Cho nên, anh vừa rồi quả thật là cố ý, anh chỉ muốn xem thử cô có lo lắng cho anh hay không?

Ừm, kết quả không tồi.

Tô Khiết là người thông minh cỡ nào chứ, lập tức hiểu ra, là vì cô nằm ngủ ở trong lòng anh quá lâu, cho nên dẫn tới chân của anh bị tê.

Nhưng cái khác Tô Khiết lại không hề nghĩ nhiều.

Thật ra Tô Khiết có khi thật sự vẫn quá đơn thuần một chút.

“Em giúp anh xoa bóp.” Tô Khiết mở công tắc đèn ở gần chỗ bọn họ, nhìn thấy anh ngồi trên sàn, hai chân không thể động đậy, bèn cúi người xuống, giúp anh xoa bóp.

Kết hôn lâu như vậy, cậu ba Nguyễn vẫn là lần đầu tiên hưởng thụ loại đãi ngộ này, anh đương nhiên cực kỳ vui vẻ.

Thấy dáng vẻ nghiêm túc lại dịu dàng, lúc này Nguyễn Hạo Thần cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Chỉ có điều, Tô Khiết cứ giúp anh xoa bóp bắp đùi, không ngừng kích thích dây thân kinh nào đó của anh, nhưng, anh nhịn.

Lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra, thư lý Lý bước vào.

Thư ký Lý vừa làm xong việc khi chuẩn bị rời khỏi thì nhìn thấy trong phòng họp sáng đèn, nhưng không có nhìn thấy người (bởi vì lúc này Nguyễn Hạo Thần ngôi trên sàn, Tô Khiết cũng ngồi xổm xuống, vừa hay bị bàn che chắn).

Cho nên, thư ký Lý muốn vào tắt đèn.

Tuy nhiên anh ta thế nào cũng không ngờ nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

Tổng giám đốc ngôi trên sàn, tổng giám đốc phu nhân ngồi xổm trước mặt tổng giám đốc, tay của phu nhân xoa bóp bắp chân của tổng giám đốc.

Mà thần sắc của tổng giám đốc lúc này mang theo vài phần ẩn nhẫn, loại ẩn nhẫn này đàn ông vừa nhìn thì có thể hiểu được.
 
Chương 679


CHƯƠNG 679

Tổng giám đốc thật biết chơi, cũng thật dám chơi, chỗ này là phòng họp.

Những lúc như thế này, thư ký Lý muốn chọc mù mắt của mình.

Thư ký Lý sau khi hoàn hồn, cái gì cũng không nói, nhanh chóng xoay người, phi như bay rời khỏi phòng họp.

“Thư ký Lý sao lại chạy rồi, em còn muốn bảo anh ta đến giúp mà.” Tô Khiết nhìn thấy bóng lưng rời khỏi của thư ký Lý mà có hơi nghi hoặc.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch đáng yêu của cô, không nhịn được mà khẽ cười.

Cô chậm chạp trong phương diện tình cảm, ở trong loại chuyện này cũng chậm chạp, cô rõ ràng không biết thư ký Lý tại sao không nói một lời đã bỏ chạy.

Cô nhóc này có khi thật sự rất đáng yêu.

Hơn nữa, phòng bị của cô đối với anh càng lúc càng ít, phòng bị ít đi chứng tỏ sự tin tưởng đối với anh nhiêu hơn, điều này tuyệt đối là một hiện tượng tốt.

Thành phố A 24 tiếng sau, Tiểu Hổ cầm báo cáo giám định DNA của Nguyễn Hạo Thần, bên phía bà Tịch cũng tìm người giúp, cho nên động tác cũng rất nhanh.

Chỉ có điều động tác của bà Tịch vẫn muộn vài tiếng so với bệnh viện số 1, đợi khi bên đó có báo cáo, Tiểu Hổ đã thuận lợi để hai phần báo cáo vào trong túi.

Tất cả đều tiến hành rất thuận lợi.

“Lão đại, đã theo lời anh nói mà làm xong rồi, đã đổi bản báo cáo của cậu ba Nguyễn vào, tư liệu bên phía Nguyễn Bạc Vệ cũng đã xử lý xong rồi, bảo đảm sẽ không để đối phương phát hiện bất kỳ sự khác thường nào.” Tiểu Hổ viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên muốn quay về báo cáo với Đường Lăng.

Lời nói của Tiểu Hổ khựng lại, sau đó đưa bản kết quả DNA trong tay đến trước mặt Đường Lăng.

Bản này chính là của bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Đường Lăng nhận lấy, suy nghĩ một lát, sau đó mở ra, khi nhìn thấy thông số đó, không khỏi sững người…

Anh thế nào nhìn những thông số này lại có chút quen thuộc vậy?! Đường Lăng vừa muốn xem kỹ lại.

“Đường Lăng, anh ra đây cho tôi, anh quá quá đáng rồi.” Chỉ là, vào lúc mày, giọng nói của một cô gái đột nhiên từ ngoài cửa dội vào.

“Lão đại, nữ bá vương tìm đến cửa rồi.” Cơ thể của Tiểu Hổ vô thức run rẩy.

Dám mắng lão đại như vậy, sợ là chỉ là vị này.

Thân phận của người này không đơn giản, tính tình càng nóng nảy.

Lông mày của Đường Lăng nhướn lên, liếc nhìn Tiểu Hổ, trên mặt không có bất kỳ sự khác thường nào, có điều, không có tiếp tục xem kỹ tư liệu trong tay nữa, mà thuận tay để tư liệu vào trong ngăn kéo.

Sau đó, một cô gái mạnh mẽ xông vào.

Tiểu Hổ dứt khoát rời khỏi.

“Đường Lăng, anh là có ý gì? Dựa vào đâu mà công việc lần này anh không để tôi đi?” Cố Nam nhìn anh chằm chằm, mặt mày tức giận, nhưng giữa chân mày lại mang theo vài phần cảm xúc khác thường.

Đường Lăng không có lên tiếng, chỉ ngước mắt nhìn cô ta, ánh mắt lạnh nhạt giống như bình thường, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào.

“Anh nhìn tôi làm gì? Anh nói chuyện đi chứ” Cố Nam bị anh nhìn như vậy, bỗng cảm thấy có chút không tự nhiên, khí thế đó rõ ràng yếu đi vài phần, giọng nói cũng hạ thấp xuống.
 
Chương 680


CHƯƠNG 680

Cô ta sợ Đường Lăng, thật sự rất sợ, nhưng, cô ta đến đây chính là vì Đường Lăng, cho nên, cô không thể chùn bước.

“Lần này tại sao không để tôi đi? Tôi cần một lý do.” Cố Nam lần nữa truy hỏi một câu, đây là mục đích cô ta đến tìm anh ngày hôm nay, đương nhiên cũng là cái cớ hợp lý nhất.

“Công việc cần.” Khóe môi của Đường Lăng khẽ động, nhàn nhạt đáp lại một câu, sau đó liên cụp mắt, bắt đầu xem văn kiện trước mặt.

“Cái gì mà công việc cần, anh cảm thấy tôi là con gái, cho nên xem thường tôi.” Cố Nam nhìn thấy thái độ lúc này của anh, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột, nhưng cô ta biết lúc này cô ta không thể phát tác.

Lần này, Đường Lăng ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, đương nhiên càng không có nói chuyện, hoàn toàn phớt lờ cô ta.

“Đường Lăng, anh làm như vậy đối với tôi không công bằng.” Cố Nam có khi nào nhận sự đối đãi như này chứ, trong giọng nói rõ ràng nhiều thêm vài phần uất ức.

“Đây chính là sắp xếp của tôi, cô nếu như có ý kiến, có thể phản ánh với cấp trên.” Đường Lăng vẫn không có ngẩng đầu, chỉ là trong giọng nói ẩn ẩn vài phần ý lạnh.

“Anh…” Cố Nam sững người, thân sắc trên mặt bỗng thay đổi, nhìn thấy Đường Lăng đang bận việc của anh, không thèm nhìn cô ta lấy một cái.

Cố Nam có hơi đau lòng mà cụp mắt, cô ta biết, anh đang trách cô ta.

Cô ta rất muốn măng anh một trận, thậm chí hung hăng trừng phạt cô ta, cô ta thật sự sợ nhìn thấy sự điềm nhiên, lạnh nhạt như thế này của anh.

“Đường Lăng, anh có thể tin tưởng tôi một lần không?” Cố Nam trước nay kiêu ngạo, nhưng lúc này ở trước mặt anh, cô bằng lòng buông sự kiêu ngạo của cô ta xuống.

Đường Lăng vẫn không có ngẩng đầu, không có quan tâm, tiếp tục xem văn kiện trong tay, dường như căn bản không có nghe thấy lời cô ta nói, hoàn toàn coi cô ta thành không khí.

“Đường Lăng, anh dựa vào đâu mà không tin tôi, anh đây là phân biệt kỳ thị con gái.” Tay của Cố Nam siết chặt lại, lần nữa ngước mắt lên, nhìn sang Đường Lăng, trong mắt rõ ràng nhiêu thêm vài phần hận ý.

Đường Lăng sao có thể chứ? Sao có thể đối xử với cô ta như vậy chứ?

Ánh mắt cụp xuống của Đường Lăng hơi lóe lên, kỳ thị phụ nữ? Anh trước nay sẽ không kỳ thị phụ nữ, anh cũng không bao giờ cảm thấy phụ nữ nhất định sẽ kém hơn đàn ông.

Giống như Tô Khiết, có một số chuyện đàn ông không làm được Tô Khiết lại có thể làm cực kỳ tốt.

Nghĩ tới Tô Khiết, giữa chân mày của anh nhiều hơn vài phần ôn hòa, chuyện này đã che đậy đủ lâu rồi, hoặc anh nên nghĩ cách để Tô Khiết mau chóng quay về rồi.

Đường Lăng nghĩ nếu như Tô Khiết trở lại, như thế sợ là có rất nhiêu chuyện đều sẽ xảy ra thay đổi…

Nghĩ tới chuyện có thể xảy ra, khóe môi của Đường Lăng vậy mà không nhịn được nở nụ cười nhàn nhạt.

Cố Nam lúc này nhìn anh chăm chú, mặc dù ý cười trên môi của Đường Lăng không rõ ràng, nhưng cô ta vân nhìn thấy được, cô quen biết Đường Lăng lâu như vậy, trước nay chưa từng nhìn thấy Đường Lăng cười.

Cho nên, khoảnh khắc này, cô nhìn đến ngây ra.

Anh đang cười? Anh vậy mà biết cười? Vậy thì anh cười vì chuyện gì?

Chuyện có thể khiến anh cười, cô ta trong lúc nhất thời thật sự không nghĩa ra được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top